110
Lêi nãi ®Çu Nh b¹n ®· biÕt, muèn ®i vµo thÕ giíi néi t©m cña ngêi nµo ®ã th× kh«ng ph¶i lµ viÖc dÔ dµng, còng gièng nh mét quyÓn tiÓu thuyÕt truyÒn kú hay, chØ muèn ®äc hÕt mét m¹ch, bëi v× nh©n vËt trong cuèn truyÖn truyÒn kú cã thÓ lµ b¹n rÊt quen vµ ngìng mé, còng cã thÓ lµ b¹n nghe thÊy quen nhng cha gÆp bao giê, còng cã thÓ lµ trong quyÓn s¸ch c¸ nh©n cña b¹n gi÷ rÊt nhiÒu b¨ng VCD, b¨ng catset hay t¹p chÝ, b¸o viÕt vÒ ngêi ®ã, cã thÓ lµ b¹n còng ®· tõng vinh h¹nh cïng ¨n b÷a tèi víi ngêi ®ã, còng chÝnh tõ tèi h«m ®ã b¹n còng ®· b¾t ®Çu tin tëng ®Õn duyªn phËn trong cuéc ®êi. Do vËy, rÊt nhiÒu ngêi trong lÜnh vùc nµy ®· b¾t ®Çu bíc ra khái cuéc sèng vËt chÊt cøng nh¾c vµ nh÷ng ®¸m ngêi mÖt mái, íc m¬ trong thêi th¬ Êu l¹i næi lªn cuån cuén trong tr¸i tim, hä b¾t ®Çu kh¸t väng ®i trªn con ®êng gièng nh nh÷ng ngêi thµnh c«ng, vµ cïng lóc ®ã còng b¾t ®Çu m¹nh d¹n t×m kiÕm nh÷ng ®iÓm chung gi÷a m×nh vµ nh÷ng ngêi thµnh c«ng nhng ngay b©y giê, ngay trong tay cña b¹n hoÆc trªn ®Çu gèi b¹n hoÆc lµ trong tói cña b¹n, còng gièng nh vµi n¨m tríc, t«i còng tõng ®äc nh÷ng quyÓn s¸ch viÕt vÒ «ng Høa Hóc Th¨ng, ®ã lµ mét quyÓn t¹p chÝ kû niÖm do c«ng ty ®Æc biÖt ph¸t hµnh cho «ng nh©n dÞp «ng lªn ®îc chøc Hoµng Quan §¹i Sø t¹i §¹i Loan, quyÓn t¹p chÝ nÒn mµu xanh sÉm cã in hoa, héi tô sù tinh tuý vµ v¨n ho¸ cña doanh nghiÖp nµy, nh©n vËt trong khung ¶nh tr«ng rÊt ®îc t«n vinh vµ quý ph¸i, t«i nghÜ r»ng quyÓn t¹p chÝ ®îc in Ên ®Ñp nh vËy th× ch¾c ch¾n néi dung bªn trong còng sÏ ®Ñp nh thÕ. Cø nh vËy ë trong tranh ¶nh vµ nh÷ng v¨n tù hiÕm hoi ®ã t«i b¾t ®Çu lµm quen víi «ng Høa. Trong nhiÒu ngµy sau ®ã, xung quanh t«i thêng xuyªn cã thÓ nghe thÊy hoÆc tiÕp xóc víi c¸c sù vËt cã liªn quan ®Õn Amway, nã nh mét luång giã m¸t nhÑ ®Õn tõ ph¬ng xa khiÕn cho mäi ngêi c¶m nhËn thÊy ®îc sù trong lµnh trong bÇu kh«ng khÝ ®ã. §óng lóc ®ã, lÇn ®Çu tiªn t«i gÆp ®îc «ng Høa, ngay trong phßng lµm viÖc c¸ nh©n cña «ng Êy t¹i Thîng H¶i, Ên tîng ®Çu tiªn, còng lµ trùc quan nhÊt cña «ng Êy dµnh cho t«i chÝnh lµ nô cêi trµn ®Çy th©n thiÖn vµ ®Çy trÝ tuÖ cña «ng, sau ®ã, «ng Êy t¹o ra mét bÇu kh«ng khÝ nãi chuyÖn nhÑ nhµng vµ tho¶i m¸i, mäi ngêi ngåi víi nhau nh b¹n bÌ. Cho dï lµ nh vËy nhng lóc ®ã trong m¾t cña t«i «ng Høa vÉn chØ lµ Hoµng Quan §¹i Sø bëi v× mäi ngêi rÊt quen nèi thµnh tùu vµ h×nh tîng thËm chÝ lµ c¸ch ¨n nãi tíng m¹o cña ngêi ®ã víi nhau. Cho ®Õn sau nµy, t«i l¹i cã c¬ héi gÆp l¹i «ng Høa trong nhiÒu trêng hîp kh¸c nhau, tõ khÝ chÊt, phong th¸i diÔn thuyÕt, nghÖ thuËt ®èi nh©n xö thÕ ®Æc biÖt vµ tinh thÇn yªu nghÒ cña «ng Êy khiÕn t«i thö nhËn xÐt «ng Høa kh«ng ph¶i tõ gãc ®é «ng Êy lµ mét ngêi Hoµng Quan §¹i Sø, t«i ng¹c nhiªn ph¸t hiÖn ra r»ng, mét ngêi míi chØ cã 40 tuæi l¹i cã thÓ t¹o ra cho m×nh mét cuéc ®êi hoµn thiÖn ®Õn vËy, t«n quý ®Õn vËy, còng kh«ng cã mét ®iÒu g×

cuoc doi ong Hua amway

Embed Size (px)

DESCRIPTION

cuoc doi ong Hua amway

Citation preview

Page 1: cuoc doi ong Hua amway

Lêi nãi ®ÇuNh b¹n ®· biÕt, muèn ®i vµo thÕ giíi néi t©m cña ngêi nµo ®ã th× kh«ng ph¶i lµ viÖc

dÔ dµng, còng gièng nh mét quyÓn tiÓu thuyÕt truyÒn kú hay, chØ muèn ®äc hÕt mét m¹ch, bëi v× nh©n vËt trong cuèn truyÖn truyÒn kú cã thÓ lµ b¹n rÊt quen vµ ngìng mé, còng cã thÓ lµ b¹n nghe thÊy quen nhng cha gÆp bao giê, còng cã thÓ lµ trong quyÓn s¸ch c¸ nh©n cña b¹n gi÷ rÊt nhiÒu b¨ng VCD, b¨ng catset hay t¹p chÝ, b¸o viÕt vÒ ngêi ®ã, cã thÓ lµ b¹n còng ®· tõng vinh h¹nh cïng ¨n b÷a tèi víi ngêi ®ã, còng chÝnh tõ tèi h«m ®ã b¹n còng ®· b¾t ®Çu tin tëng ®Õn duyªn phËn trong cuéc ®êi. Do vËy, rÊt nhiÒu ngêi trong lÜnh vùc nµy ®· b¾t ®Çu bíc ra khái cuéc sèng vËt chÊt cøng nh¾c vµ nh÷ng ®¸m ngêi mÖt mái, íc m¬ trong thêi th¬ Êu l¹i næi lªn cuån cuén trong tr¸i tim, hä b¾t ®Çu kh¸t väng ®i trªn con ®êng gièng nh nh÷ng ngêi thµnh c«ng, vµ cïng lóc ®ã còng b¾t ®Çu m¹nh d¹n t×m kiÕm nh÷ng ®iÓm chung gi÷a m×nh vµ nh÷ng ngêi thµnh c«ng nhng ngay b©y giê, ngay trong tay cña b¹n hoÆc trªn ®Çu gèi b¹n hoÆc lµ trong tói cña b¹n, còng gièng nh vµi n¨m tríc, t«i còng tõng ®äc nh÷ng quyÓn s¸ch viÕt vÒ «ng Høa Hóc Th¨ng, ®ã lµ mét quyÓn t¹p chÝ kû niÖm do c«ng ty ®Æc biÖt ph¸t hµnh cho «ng nh©n dÞp «ng lªn ®îc chøc Hoµng Quan §¹i Sø t¹i §¹i Loan, quyÓn t¹p chÝ nÒn mµu xanh sÉm cã in hoa, héi tô sù tinh tuý vµ v¨n ho¸ cña doanh nghiÖp nµy, nh©n vËt trong khung ¶nh tr«ng rÊt ®îc t«n vinh vµ quý ph¸i, t«i nghÜ r»ng quyÓn t¹p chÝ ®îc in Ên ®Ñp nh vËy th× ch¾c ch¾n néi dung bªn trong còng sÏ ®Ñp nh thÕ.

Cø nh vËy ë trong tranh ¶nh vµ nh÷ng v¨n tù hiÕm hoi ®ã t«i b¾t ®Çu lµm quen víi «ng Høa. Trong nhiÒu ngµy sau ®ã, xung quanh t«i thêng xuyªn cã thÓ nghe thÊy hoÆc tiÕp xóc víi c¸c sù vËt cã liªn quan ®Õn Amway, nã nh mét luång giã m¸t nhÑ ®Õn tõ ph¬ng xa khiÕn cho mäi ngêi c¶m nhËn thÊy ®îc sù trong lµnh trong bÇu kh«ng khÝ ®ã. §óng lóc ®ã, lÇn ®Çu tiªn t«i gÆp ®îc «ng Høa, ngay trong phßng lµm viÖc c¸ nh©n cña «ng Êy t¹i Thîng H¶i, Ên tîng ®Çu tiªn, còng lµ trùc quan nhÊt cña «ng Êy dµnh cho t«i chÝnh lµ nô cêi trµn ®Çy th©n thiÖn vµ ®Çy trÝ tuÖ cña «ng, sau ®ã, «ng Êy t¹o ra mét bÇu kh«ng khÝ nãi chuyÖn nhÑ nhµng vµ tho¶i m¸i, mäi ngêi ngåi víi nhau nh b¹n bÌ. Cho dï lµ nh vËy nhng lóc ®ã trong m¾t cña t«i «ng Høa vÉn chØ lµ Hoµng Quan §¹i Sø bëi v× mäi ngêi rÊt quen nèi thµnh tùu vµ h×nh tîng thËm chÝ lµ c¸ch ¨n nãi tíng m¹o cña ngêi ®ã víi nhau.

Cho ®Õn sau nµy, t«i l¹i cã c¬ héi gÆp l¹i «ng Høa trong nhiÒu trêng hîp kh¸c nhau, tõ khÝ chÊt, phong th¸i diÔn thuyÕt, nghÖ thuËt ®èi nh©n xö thÕ ®Æc biÖt vµ tinh thÇn yªu nghÒ cña «ng Êy khiÕn t«i thö nhËn xÐt «ng Høa kh«ng ph¶i tõ gãc ®é «ng Êy lµ mét ngêi Hoµng Quan §¹i Sø, t«i ng¹c nhiªn ph¸t hiÖn ra r»ng, mét ngêi míi chØ cã 40 tuæi l¹i cã thÓ t¹o ra cho m×nh mét cuéc ®êi hoµn thiÖn ®Õn vËy, t«n quý ®Õn vËy, còng kh«ng cã mét ®iÒu g× ph¶i hèi tiÕc nhng tÊt c¶ nh÷ng thµnh tùu ®ã ®Òu dùa vµo sù ch¨m chØ vµ nç lùc cña b¶n th©n «ng Êy. §iÒu ®ã khiÕn mäi ngêi nghÜ ®Õn trong x· héi hiÖn t¹i, thÕ hÖ chóng ta cã rÊt nhiÒu thanh niªn trÎ mµ kh«ng yªn phËn nh vËy, chóng ta ngÈng cao ®Çu ®i cïng víi ngêi ®êi nhng chóng ta l¹i muèn mét sè phËn ®îc bay nh¶y. ¦íc m¬ cña chóng ta còng bay nh¶y, lÜnh vùc tù tóc cña chóng ta còng bay nh¶y, t¬ng lai cña chóng ta còng bay nh¶y, khi cuéc ®êi cña chóng ta gÆp rÊt nhiÒu khã kh¨n, b¹n ®· tõng nghÜ ®Õn t¬ng lai cña m×nh hay cha? b¹n nªn cã tr¸ch nhiÖm 100% víi b¶n th©n m×nh.

Høa Hóc Th¨ng, mét thanh niªn trÎ xuÊt th©n nghÌo khæ lµ mét nh©n viªn pha chÕ rîu kh«ng cã häc vÊn cao, kh«ng cã bÊt kú mét ai gióp ®ì, kh«ng cã tµi ¨n nãi, cµng kh«ng cã ®iÒu kiÖn ¨n nãi nhng th«ng qua sù nghiÖp Amway, th«ng qua sù cè g¾ng cña b¶n

Page 2: cuoc doi ong Hua amway

th©n, víi nghÞ lùc vµ dòng khÝ h¬n ngêi thêng «ng ®· trë thµnh mét nhµ l·nh ®¹o cã chøc danh lµ Hoµng Quan §¹i Sø víi kû lôc nhanh nhÊt thÕ giíi t¹i hai thÞ trêng kh¸c nhau lµ §µi Loan vµ Trung Quèc. Thµnh tùu phi phµm ®ã kh«ng nh÷ng ®îc mäi ngêi ngìng mé mµ ®iÒu quan träng h¬n lµ «ng Êy ®· t¹o ra mét cuéc ®êi ®Çy ý nghÜa vµ mü m·n cho b¶n th©n m×nh, cßn b¹n lóc nµo míi hµnh ®éng ®©y?

Cuèi xu©n ®Çu h¹ n¨m 1998, «ng Høa nhËn ®îc lêi mêi cña c«ng ty Amway ®i diÔn thuyÕt t¹i nhµ h¸t Th¾ng Lîi ë Hµn Ch©u, «ng Høa ®iÖn tho¹i mêi t«i cïng ®i, lóc ®ã t«i v« cïng c¶m ®éng bëi tinh thÇn kh«ng sî khã kh¨n vµ ®Çy hoµi b·o cña mäi ngêi, lóc ®ã t«i ngåi díi kh¸n ®µi, lÇn ®Çu tiªn t«i n¶y ra mét ý ®Þnh viÕt mét truyÒn kú vÒ sù thµnh c«ng trong Amway cña «ng Høa ®Ó chia sÎ víi c¸c b¹n lµm Amway còng nh nh÷ng ngêi lËp nghiÖp ®Çy hoµi b·o, lý tëng d¸m ®ét ph¸ vµ thay ®æi dùa vµo sù ch¨m chØ cÇn mÉn cña b¶n th©n trong c¸c lÜnh vùc kh¸c nhau.

Sau buæi häp, t«i nãi vÒ ý tëng cña m×nh cho «ng Høa, cho dï trong giai ®o¹n ®ã «ng Høa rÊt bËn ®Ó ®Ých th©n ®µo t¹o c¸c nhµ doanh nghiÖp tèi thiÓu lµ mçi ngµy mét buæi, nhiÒu th× mét ngµy ba buæi, tuy nhiªn trong c«ng viÖc c¨ng th¼ng vµ bËn rén, «ng Høa vÉn tranh thñ thêi gian ®Ó tiÕp nhËn pháng vÊn cña t«i. ViÖc ®· qua ®i mét n¨m khi t«i b¾t ®Çu ®Æt bót viÕt, trong lßng t«i biÕt râ lµ ngêi t«i muèn viÕt kh«ng ph¶i lµ Hoµng Quan §¹i Sø mµ lµ «ng Høa Hóc Th¨ng, chøc Hoµng Quang §¹i Sø chØ lµ mét nh·n hiÖu vinh dù mµ th«i, nh÷ng lêi hoa mü gièng nhau cã thÓ miªu t¶ c¸c Hoµng Quang §¹i Sø kh¸c nhau nhng t«i l¹i muèn th«ng qua nh÷ng lêi chÊt ph¸t, gi¶n dÞ nhÊt vµ c¶m nhËn ch©n thËt nhÊt ®Ó miªu t¶ mét ngêi vèn dÜ lµ ngêi thêng vµ ngêi ®ã ®· th«ng qua viÖc thay ®æi b¶n th©n ®Ó trë thµnh mét ngêi kh«ng b×nh thêng nh thÕ nµo?

T¸c gi¶Nghiªm HµnNgµy 28 – 01 – 2001

Ch¬ng I: §¶o Bµnh Hå

¸nh n¾ng buæi s¸ng chiÕu däi ngän cuèi cïng phÝa ®«ng. Sãng biÓn c¹nh ®¸ ngÇm lÊp l¸nh ¸nh n¾ng mµu kim ngÇm chøa søc m¹nh tÝch tô sau khi thuû chiÒu xuèng, l¹i ®Èy lªn thñy chiÒu cña ngµy míi. Tõng ®µn chim biÓn ®· coi bÇu trêi dÇn trë thµnh mµu xanh lµ vên gi¶i trÝ. §éi ngò trªn bÇu trêi cña chóng v« cïng ®«ng ®¶o, tiÕng chim lóc Èn lóc hiÖn, lóc to lóc nhá, dêng nh ®ang th«ng b¸o niÒm vui cña ngµy míi.

H«m ®ã lµ ngµy 11 th¸ng 7 n¨m 1960 d¬ng lÞch. ¢m lÞch lµ ngµy 19 th¸ng 6. §ã lµ ngµy ra ®êi cña Quan ThÕ ¢m Bå T¸t.

§èi víi ®«ng ®¶o ngêi theo ®¹o phËt cña ®¶o Bµnh Hå mµ nãi, ®©y lµ mét ngµy v« cïng quan träng, mäi ngêi v¸i l¹y, tông kinh, cÇu khÊn Bå T¸t thÇn th«ng qu¶ng ®¹i, cÇu khÊn sù tèt lµnh vµ b×nh yªn cho hßn ®¶o nµy.

TiÕng khãc ®Çu tiªn vµ nh÷ng tiÕng khãc liªn tiÕp cña mét bÐ trai ®· ra ®êi, hçn hîp trong bÇu kh«ng khÝ trµn ®Çy søc sèng vµ mµu xanh mïa hÌ, hçn hîp trong nh÷ng ng«i sao s¸ng sím yªn lÆng cña vò trô.

TiÕng khãc ph¸t ra tõ mét gia ®×nh rÊt nghÌo khã nhng l¹i vang to mµ cÊp b¸ch, s¬ng mï mê ¶o bay bæng hoµ trong ¸nh s¸ng b×nh minh t¬i th¾m mµu vµng quýt, gièng nh mùc vÏ r¬i xuèng giÊy tuyªn mµu vµng, thÊm dÇn vµ mê nh¹t ®i…

Page 3: cuoc doi ong Hua amway

Nhµ sè 9 lµng Long M«n L¬ng V¨n C¶ng x· Hå T©y ®¶o Bµnh Hå nhµ hä Høa ra ®êi mét bÐ trai ®Ó nèi dâi.

LÞch sö ®¶o Bµnh Hå cã ngêi ë còng gi¸n ®o¹n nhiÒu thêi, cuèi triÒu Nguyªn ®Çu triÒu Minh, triÒu ®×nh tõng h¹ lÖnh phÕ bá ®¶o Bµnh Hå, tæ tiªn cña hä Høa, cô thÓ lµ cô cña bÐ trai míi ra ®êi di c tõ Phóc KiÕn ®Õn, nhµ hä Høa ®Òu nãi tiÕng MÉn Nam, ngêi cña vÞnh Bµnh Hå ®Òu nãi tiÕng MÉn Nam.

Cô cña bÐ trai ®· mÊt tõ l©u.Khi bÐ trai ra ®êi, ngêi cha kh«ng cã nhµ.T¹i quª h¬ng cña t«i, cha t«i ®îc coi lµ mét ngêi cã häc vÊn cao, thêi NhËt B¶n thèng

trÞ, cã thÓ häc ®Õn tr×nh ®é nh cha t«i t¹i quª t«i qu¶ lµ hiÕm, cha vèn dÜ cã thÓ cã ®îc mét c«ng viÖc rÊt tèt vÝ dô nh lµm gi¸m ®èc ë ng©n hµng, ®Õn trêng lµm gi¸o viªn, nh-ng cha kh«ng muèn tho¶ m·n nh÷ng g× ®· cã nªn còng cã mét cuéc ®êi l¨n lén…

Sau ®ã, khi con trai ®· khãc rÊt to v× thÊy xa l¹ trong lßng ngêi cha, níc m¾t cña ngêi cha còng lÆng lÏ trµo ra, níc m¾t ®ã Èn chøa h¹nh phóc, còng Èn chøa sù th¬ng xãt.

Lµ mét ngêi cha, v« cïng kh¸t väng cuéc sèng cã thÓ kh¸ lªn, trong kho¶ng trêi nhµ hä Høa, cã mÆt trêi mäc lªn tõ híng ®«ng tîng trng cho hy väng, còng cÇu phóc cho sè phËn cña ®øa con kh«ng vÊt v¶ tr¾c trë nh m×nh, cÇu mong cuéc ®êi cña ®øa trÎ nh ¸nh n¾ng mÆt trêi trµn ®Çy hy väng vµ søc sèng, nªn ngêi cha ®· ®Æt tªn cho con lµ Hóc Th¨ng.

Anh Th¨ng ®· sinh ra trong gia ®×nh bÇn hµn nµy, «ng néi rÊt thÝch uèng rîu nªn cßn trÎ ®· m¾c bÖnh huyÕt ¸p cao, nhng «ng vÉn thêng xuyªn uèng rîu, míi h¬n 30 tuæi ®· chÕt do bÖnh ch¶y m¸u n·o. ¤ng vµ bµ ®· ®Ó l¹i hai ngêi con trai vµ bèn ngêi con g¸i, nªn sù khã kh¨n trong cuéc sèng còng khã mµ tëng tîng ra ®îc, cha cña anh Th¨ng lµ con trëng, vèn dÜ nªn g¸nh tr¸ch nhiÖm trô cét trong gia ®×nh ®Ó xoay chuyÓn kinh tÕ gia ®×nh nhng cha l¹i ®i suèt. Mµ trong thêi buæi ngêi NhËt thèng trÞ, phô n÷ kh«ng cã ®Þa vÞ, cµng kh«ng cã c¬ héi ®i häc, mét m×nh mÑ ph¶i nu«i bèn ®øa con, qu¶ lµ qu¸ vÊt v¶, qu¸ khã kh¨n, mÑ chØ cã thÓ cung cÊp cho c¸c con sù Êm no ë tiªu chuÈn thÊp nhÊt, cßn nhiÒu mÆt nh ®µo t¹o gi¸o dôc, së thÝch, høng thó hay kh¶ n¨ng cuéc sèng cho c¸c con, ngêi mÑ qu¶ lµ kh«ng ®ñ søc ®Ó t©m tíi.

Bµnh Hå lµ mét ®Þa danh ®· mang l¹i sù l·ng m¹n cho mäi ngêi, mét bµi h¸t trong trêng ca “VÞnh Bµnh Hå nhµ bµ ngo¹i” ®· ®îc giíi thiÖu tíi con ch¸u Hoa H¹.

Giã chiÒu thæi phñ vÞnh Bµnh Hå,Sãng biÓn ®uæi b·i biÓn,Kh«ng cã c©y dõa chiÕu bãng xuèng, ChØ cã biÓn xanh xanh,Ngåi trªn têng thÊp tríc nhµ, NghÜ ®i nghÜ l¹iCòng trªn b·i c¸t hoµng h«n,Cã in dÊu ch©n hai ®«i rìi.

VÞnh Bµnh Hå, vÞnh Bµnh Hå, VÞnh Bµnh Hå nhµ bµ ngo¹i,Cã rÊt nhiÒu íc m¬ thuë Êu th¬,¸nh n¾ng, b·i c¸t, sãng biÓn, c©y x¬ng rång,Cßn cã mét vÞ l·o truyÒn trëng.

Page 4: cuoc doi ong Hua amway

VÞnh Bµnh Hå trong bµi h¸t vên trêng, qu¶ lµ tuyÖt ®Ñp, khiÕn ngêi ta m¬ ®Õn. Lêi bµi h¸t dÔ hiÓu nh kÓ chuyÖn vËy, l¹i rÊt l·ng m¹n, giã chiÒu, sãng biÓn, b·i c¸t, l·o thuyÒn tr-ëng, mét bøc ho¹ thËt thµ th©n thiÖn, lêi th©n thiÕt nhÊt ®ã lµ “dÊu ch©n hai ®«i r ìi”, “rìi” ®ã chÝnh lµ gËy chèng cña bµ ®Ó l¹i… “VÞnh Bµnh Hå nhµ bµ ngo¹i” “VÞnh Bµnh Hå” cña nhµ bµ ngo¹i, nªn lµ ch¸u ngo¹i sÏ thªm phÇn th©n thiÕt cho vÞnh Bµnh Hå.

Nhµ v¨n §µi Loan Liªn Hoµnh ®· pháng theo Sö Ký cña T M· Thiªn viÕt ®îc Th«ng Sø §µi Loan vÒ ®¶o Bµnh Hå, cã mét ®o¹n nh sau: Bµnh Hå lµ n¬i quan träng cña biªn c¬ng, quÇn ®¶o xen nhau, sãng biÓn phun cao, ®óng lµ thiªn nhiªn hiÓm trë, tõ cæ chÝ kim, kh«ng thÊy trong sö s¸ch. Thêi Tuú cã tíng Trung Lang tÊn c«ng ®¶o nµy nªn trë thµnh thæ d©n n¬i ®©y, sau ®ã x¶y ra chiÕn tranh, Së diÖt ViÖt, nªn con ch¸u ngêi ViÖt di c ra biÓn, ®· sèng trªn ®¶o Bµnh Hå. B¾t ®Çu tõ Thêi §êng vµ Tèng, c d©n dÇn dÇn ®«ng h¬n, ®Õn cuèi thêi Nguyªn, b¾t ®Çu thiÕt lËp së tuÇn kiÓm, thuéc vÒ §ång An, nhng kh«ng l©u sau ®· bÞ phÕ bá. §Çu thêi kú nhµ Minh, thÕ thêi kh«ng yªn, nh÷ng ngêi v« c«ng dåi nghÒ tô tËp lµm lo¹n… §Õn n¨m 22 Khang Hy, qu©n nhµ Thanh ®· vµo §«ng Ninh, n¨m sau thiÕt lËp tuÇn kiÓm, thuéc vÒ tØnh §µi Loan, ph¸i phã tíng Thuû S qu¶n lý. §Õn n¨m thø 5 U«ng ChÝnh, thiÕp lËp ®æi sang Th«ng Ph¸n, kiªm qu¶n nh÷ng viÖc phßng h¶i, trë thµnh mét thÞ trÊn quan träng trªn biÓn… Bµnh Hå c¸ch Phñ TrÞ cã 175 dÆm, phÝa nam cã Nam KiÒu, phÝa b¾c cã §¨ng, Lai, phÝa t©y cã Kim, H¹, n¬i gÇn mét ngµy lµ tíi, xa th× ph¶i mÊt vµi ngµy. BiÓn trêi xa v¹n dÆm, x©m lîc nãi khã còng dÔ, nªn chÝnh phñ ®· cö nhiÒu h¶i qu©n canh gi÷ ë ®©y, ng¨n l¹i giao th«ng nam b¾c, vµ ®¶o §µi Loan sÏ an toµn. Trong c¸c ®¶o, ®¶o §¹i S¬n lµ lín nhÊt, MÉu Cung ë phÝa t©y cã v¨n cã vâ, bªn ngoµi cã ®¶o T©y lµm têng tr¸nh, trong cã Quy S¬n cña T©n Thµnh ®Ó tr¸nh, ph¸i qu©n canh gi÷ sÏ kh«ng cã nçi lo. DiÖn tÝch cña ®¶o phÝa ®«ng ®Õn ®¶o D¬ng, phÝa t©y ®Õn ®¶o Hoa, phÝa nam ®Õn ®¶o §¹i, phÝa b¾c ®Õn ®¶o Môc, chu vi cã 240 dÆm. Tríc ®©y nãi 36 ®¶o, thùc ra thèng kª râ tªn ®¶o th× cã nh÷ng 55 ®¶o. Lµng ®¸nh c¸ nªn tÊt nhiªn ngêi d©n sÏ coi biÓn lµ ruéng cña m×nh, hä ®Òu biÕt b¬i léi, tÝnh c¸ch m¹o hiÓm chÞu khã, rÊt cã nghÞ lùc. Hä nãi lµ lµm nªn nh÷ng ngêi d©n ë ®©y ®Òu ®îc lùa chän vµo C¸n thµnh, nh÷ng ngêi sèng ë ®©y ®Òu cã thÓ gäi lµ qu©n tö tøc thêi.

Cã tµi liÖu giíi thiÖu huyÖn Bµnh Hå hiÖn nay r»ng:N»m ë gi÷a eo biÓn §µi Loan, phÝa ®«ng lµ huyÖn V©n L©m vµ Gia NghÜa, phÝa t©y

lµ Phóc KiÕn vµ H¹ M«n, toµn huyÖn do ®¶o Bµnh Hå vµ 63 ®¶o xung quanh cÊu thµnh, gäi chung lµ quÇn ®¶o Bµnh Hå. §¶o chÝnh cã ba ®¶o lµ Bµnh Hå, B¹ch Sa vµ Ng ¤ng. DiÖn tÝch cña ®¶o Bµnh Hå lµ 64,24 km2, nÕu céng thªm ®¶o phï thuéc tæng céng lµ 126 km2, qu¶n lý thµnh phè M· C«ng vµ 5 x·. uû ban huyÖn ®îc ®Æt t¹i thµnh phè M· C«ng, trong 64 ®¶o chØ cã 21 ®¶o cã c d©n, hiÖn cã sè d©n lµ 95 ngh×n ngêi, mËt ®é d©n sè 753 ngêi/ km2.

Ch¬ng 2: Thêi Th¬ Êu

VÞnh Bµnh Hå lín b»ng chõng nµo? «ng Høa Hóc Th¨ng ®· tõng nãi, nÕu ®i xe m¸y, chØ mÊt vµi tiÕng lµ ®· cã thÓ ®i hÕt mét vßng quanh ®¶o.

§¶o B¹ch Sa vµ ®¶o Ng ¤ng cña huyÖn Bµnh Hå ®îc nèi liÒn b»ng mét c©y cÇu xuyªn biÓn, h×nh d¸ng hßn ®¶o gièng nh mét con c¸ ngùa, nªn c©y cÇu ®ã chÝnh lµ mét phÇn th©n máng manh cña nã; ®¶o bµnh Hå l¹i gièng nh mét c¸i ®Çu rång ®Çy sõng híng vÒ

Page 5: cuoc doi ong Hua amway

phÝa t©y, Lµng Long M«n n»m ngay ë ngän cuèi, chç ®øt ®o¹n gi÷a cæ rång vµ th©n rång, ®Çu phÝa ®«ng nam cña hßn ®¶o.

Mét sè tµi liÖu cho biÕt, trong sè gÇn 10 ngh×n ngêi d©n cña huyÖn Bµnh Hå cã kho¶ng 70 ngh×n ngêi lµ d©n chµi.

N¬i ®©y cã nguån thuû s¶n phong phó nh: c¸, t«m, èc, hÕn, sß v.v… S¶n lîng hµng n¨m ®¹t ®Õn h¬n 40 ngh×n tÊn. Cã 2000 thuyÒn ®¸nh c¸ b»ng m¸y nhng phÇn lín ®Òu ®¸nh c¸ ngay cËn biÓn. GÇn bê biÓn lµng Long M«n cã rÊt nhiÒu ®¸ ngÇm, mçi khi thuû triÒu xuèng th× ®¸ ngÇm xuÊt hiÖn.

Anh Høa Hóc Th¨ng tõ lóc Êu th¬ ®· cã duyªn víi biÓn. Anh kh«ng chØ ®¬n thuÇn ®i ch¬i mµ theo c¸ch nãi cña anh lµ ®i chia sÎ nguån tµi nguyªn cña thiªn nhiªn.

Sau khi thuû triÒu xuèng nh÷ng chç lâm trªn ®¸ ngÇm sÏ ®Ó l¹i mét sè nh÷ng con c¸ bÐ, t«m tÐp vµ cua con. NÕu dïng tay hoÆc chËu hÊt hÕt níc ®i th× nh÷ng con c¸ bÐ vµ t«m tÐp bÞ mÊt níc sÏ nh¶y lo¹n x¹ trong hè lâm ®ã. Lóc nµy anh Th¨ng vµ c¸c b¹n bÌ bÞ ít hÕt c¶ quÇn ¸o vµ lÊm bÈn c¶ mÆt, trong niÒm vui th¾ng lîi ®ã, hä b¾t hÕt con måi bá vµo tói líi sau ®ã liÒn t×m kiÕm c¸c hè lâm kh¸c…

Ngoµi ra cßn cã nh÷ng con èc biÓn, t¶o biÓn… sèng trªn ®¸ ngÇm vµ väng triÒu, con nhá nhÊt trong gia téc c¸ mùc th× sèng trong b·i c¸t.

Thuû triÒu l¹i xuèng, c¸c ®oµn thuyÒn ®¸nh c¸ cña lµng Long M«n ®Ëu trªn b·i c¸t vµ má neo còng ®îc c¾m ngay trªn ®ã. Nh÷ng ngêi d©n chµi x¸ch nh÷ng con c¸ t¬i ®ang nh¶y tÝ t¸ch trong giá, bµn ch©n dÝnh ®Çy c¸t vui vÎ ®i vÒ nhµ. ThØnh tho¶ng cã mét vµi con c¸ nh¶y tõ trong giá ra, anh Th¨ng liÒn cïng mét vµi ®øa trÎ kh¸c vui s íng reo hß ch¹y ®Õn b¾t c¸ vµo lµn cña m×nh.

Nh÷ng ngêi d©n chµi l¬ng thiÖn chÊt ph¸c kh«ng bao giê ®ßi l¹i c¸ víi bän trÎ v× sî chóng buån. Ngîc l¹i anh Th¨ng nãi: “ThØnh tho¶ng c¸c b¸c còng tÆng cho chóng t«i mét con c¸, c¸c b¸c d©n chµi Êy rÊt tèt bông”.

Ngoµi ra, anh Th¨ng cßn muèn ®i ch¨n tr©u. Theo mét sè tµi liÖu cña huyÖn Bµnh Hå cho biÕt, huyÖn Bµnh Hå chÊt ®Êt nghÌo nµn, n«ng nghiÖp vµ ngµnh ch¨n nu«i ®Òu kh«ng ph¸t triÓn, kh«ng cã ruéng níc. Hä chñ yÕu trång cao l¬ng, khoai lang vµ ®Ëu phéng trªn ruéng c¹n, s¶n lîng rÊt thÊp.

Trªn ®¶o Bµnh Hå rÊt khã trång ®îc rau. Anh Th¨ng cßn nhí lµ rau xanh trªn ®¶o chØ cã mét lo¹i ®ã lµ rau c¶i, khi ¨n cã mïi vÞ rÊt ®¾ng, cßn cã mét lo¹i rau gäi lµ rau cao li, mÑ t«i thêng trång khoai lang vµ ®Ëu phéng, còng muèn trång c¶ khoai t©y nhng ph¶i dïng bß ®Ó kÐo cÇy, nÕu thøc ¨n cña bß ë nhµ kh«ng ®ñ, anh Th¨ng sÏ d¾t bß ra b·i cá ¨n thªm.

Anh Th¨ng thêng d¾t bß ra b·i cá, ngåi nh×n nã ¨n c¶ ngµy.Anh nãi anh nu«i con bß ®ã tõ lóc nã cßn lµ mét con bª, nã kh«ng ph¶i con tr©u, mµ lµ

con bß, mét con bß rÊt t×nh c¶m, c¶ ®i c¶ vÒ nã ®Òu cho cìi.T×nh c¶m ®ã ®îc h×nh thµnh trong s¸ng tèi cã nhau, nÕu b¹n kh«ng tin h·y thö ®æi

mét ®øa trÎ con kh¸c cìi lªn nã xem, ch¾c ch¾n nã sÏ kh«ng cho cìi, ®øa trÎ ®ã sÏ bÞ ng· ngay lËp tøc.

Mïa thu lµ mïa thu ho¹ch khoai lang, c¶ nhµ ®Òu ®îc ¨n khoai lang míi, ngoµi ra, sè cßn l¹i sÏ ®em th¸i ra thµnh sîi, ph¬i kh« l©u ngµy thµnh khoai lang kh«, ®ã chÝnh lµ sè l¬ng thùc quanh n¨m cña gia ®×nh anh Th¨ng.

Page 6: cuoc doi ong Hua amway

“Th«ng sö §µi Loan” cã ghi, cuèi xu©n ®Çu h¹ lµ mïa khoai lang ®á, th¸i thµnh sîi chØ kho¶ng 3cm råi ph¬i kh« ®Ó chèng n¹n ®ãi, nh÷ng ngêi d©n Bµnh Hå cã thÓ quanh n¨m ¨n thø nµy, ®ã chÝnh lµ l¬ng thùc cña nh÷ng ngêi d©n nghÌo.

Nh÷ng n¨m 60 ®Õn 70, trªn ®¶o vÉn cha b¾t ®Çu trång lóa, ngoµi nh÷ng ngêi giµu cã cã thÓ ¨n c¬m ra th× ®èi víi nh÷ng ngêi d©n nghÌo mµ nãi g¹o lµ thøc ¨n v« cïng quý hiÕm.

Kho¶ng 7 tuæi, khi b¾t ®Çu cã thÓ nhí ®îc mäi chuyÖn, anh Th¨ng nhí lµ trªn bµn c¬m cña nhµ m×nh cha bao giê thÊy cã c¬m, cho dï ba m¬i tÕt hay sinh nhËt mçi n¨m cña anh còng thÕ.

ThØnh tho¶ng anh Th¨ng còng nh×n thÊy trªn bµn ¨n cña nhµ hµng xãm c¸i thø hiÕm hoi ®ã bèc h¬i nãng trong b¸t vµ mïi th¬m rÊt hÊp dÉn, dï lµ ®øa trÎ nµo còng ph¶i thÌm nhá níc d·i, nhng anh hiÓu, ®ã lµ thø cña nhµ ngêi ta. Anh chØ cã thÓ ®èi mÆt víi ch¸o lo·ng nÊu b»ng ngò cèc vµ b÷a c¬m chñ yÕu chØ lµ bÝ ng« vµ khoai lang!

“MÑ ¬i, sao nhµ m×nh kh«ng ®îc ¨n c¬m tr¾ng?”“MÑ ¬i, lóc nµo nhµ m×nh míi ®îc ¨n c¬m tr¾ng h¶ mÑ? TÕt cã ®îc ¨n kh«ng?”

Nh÷ng lêi cña anh Th¨ng khiÕn mÑ anh v« cïng khã xö, bµ còng rÊt ®au lßng. §îc ¨n c¬m tr¾ng ®ã ®· lµ m¬ íc ®Õn mét cuéc sèng tèt ®Ñp sao?

Cuéc sèng ®îc ¨n c¬m tr¾ng cã ®óng ®· lµ tèt ®Ñp råi kh«ng? Trong tëng tîng cña anh Th¨ng håi nhá, cuéc sèng ¨n c¬m tr¾ng qu¶ lµ mét cuéc sèng tèt ®Ñp nhÊt trªn thÕ gian.

Mét h«m, khi mÑ anh ®i lµm vÒ ®Æt lªn bµn mét gãi nhá ®îc gãi b»ng thø v¶i th« mµu xanh. Anh Th¨ng rÊt tß mß nªn ®· ®Õn më gãi v¶i th« ®ã ra.

“Con ®õng lµm tung hÕt g¹o ra ngoµi ®Êy”“G¹o ¹”. M¾t anh s¸ng lªn: “nhµ m×nh cã thÓ ¨n c¬m tr¾ng råi ¹?”NghÜ ®Õn viÖc cã thÓ ¨n c¬m tr¾ng anh Th¨ng cø thÊy xóc ®éng m·i.“Kh«ng, g¹o ®ã lµ dïng ®Ó th¾p h¬ng cóng thÇn linh, ngµy mai c¶ nhµ m×nh ®i T©y

Cung cóng thÇn linh, mÆc dï nhµ m×nh nghÌo nhng còng kh«ng thÓ cóng thÇn linh b»ng ngò cèc ®îc”.

Nh×n thÊy nô cêi r¹ng rì trªn mÆt con trai ®ét nhiªn biÕn mÊt lßng bµ l¹i chua xãt, bµ nãi: “Nhng con còng ®õng buån, ®îi sau khi cóng thÇn linh xong, sè c¬m tr¾ng nµy sÏ ®Ó cho c¸c con ¨n.

KÓ tõ lóc mÑ mang g¹o vÒ, anh Th¨ng lu«n mong chê ®Õn giê phót ®îc ¨n c¬m tr¾ng…MÑ anh dÉn c¸c con ®Õn T©y Cung, sau ®ã bµ ®Æt mét vµi mãn ¨n vµ mét b¸t c¬m

tr¾ng ë tríc mÆt thÇn linh, nhng lóc nµy ®èi víi anh Th¨ng mµ nãi c¬m tr¾ng trong khãi h¬ng nghi ngót ®ã ®· trë thµnh môc tiªu chó ý duy nhÊt cña anh.

Nh÷ng ©m thanh nh tông kinh gâ mâ vµ cÇu khÊn anh ®Òu kh«ng ®Ó ý ®Õn; nµo lµ hoµ thîng, phËt tö, vµ tîng phËt anh còng ch¼ng thÊy g×.

Cuèi cïng còng ®· ®Õn lóc h¹ lÔ, trong lÔ cóng cña nhµ anh Th¨ng cã lÏ vÉn cßn nh÷ng thø ngon miÖng h¬n c¶ c¬m tr¾ng nhng trong m¾t anh chØ cã c¬m tr¾ng lµ ngon nhÊt. Anh kiÔng ch©n lªn, hai tay run run víi lÊy b¸t c¬m tõ trªn bµn cóng xuèng ch¹y ngay ra ngoµi t×m mét gãc ®Ó ngåi, ch¼ng cã g× ngoµi b¸t c¬m nhng anh Th¨ng ®· ¨n ngÊu nghiÕn, ¨n hÕt s¹ch.

Ngay tõ khi chóng t«i cßn nhá, mÑ t«i còng kh«ng cã thêi gian ®Ó ý ®Õn b÷a s¸ng vµ b÷a tra cña chóng t«i. Bµ thêng dËy tõ s¸ng sím ®Ó ®i cÊy hoÆc ®i ra bê biÓn lµm viÖc, hÔ ®i ra ngoµi lµ mÊt c¶ ngµy. Cho nªn chóng t«i ®Òu kh«ng biÕt m×nh lín lªn nh thÕ nµo? N¨m t«i lªn b¶y tuæi, chÝnh v× ph¶i ®i T©y Cung ®Ó cóng thÇn linh cho nªn lÇn ®ã

Page 7: cuoc doi ong Hua amway

mÑ t«i míi bá tiÒn ra mua mét Ýt g¹o ®Ó t«i lÇn ®Çu tiªn ®îc ¨n c¬m tr¾ng, mïi vÞ lóc ®ã cña c¬m tr¾ng v« cïng th¬m ngon tõ ®ã ®· ®Ó l¹i mét Ên tîng s©u s¾c trong lßng t«i. LÇn ®Çu tiªn mµ chóng t«i ®îc ¨n hoa qu¶ t¬i chÝnh lµ chuèi ®ã lµ do bè t«i nhê mét ngêi b¹n tèt ®em ®Õn. Lóc ®ã, t«i chØ kho¶ng 5, 6 tuæi, v× sao bè t«i l¹i nhê b¹n mang chuèi ®Õn? Bëi v× chuèi lµ thø hoa qu¶ mµ b¶n th©n bè thÝch ¨n nhÊt.

Lµ ngêi trô cét trong gia ®×nh, ban ngµy hÇu nh kh«ng bao giê nh×n thÊy bãng d¸ng cña mÑ, khi mïa vô bËn mÑ lµm ruéng, lµm n«ng d©n, khi hÕt mïa vô r¶nh rçi mÑ l¹i ra bê biÓn lµm d©n chµi, lµm viÖc ë trªn ®¸ ngÇm.

Mçi khi anh Høa Hóc Th¨ng vµ c¸c anh chÞ nhí l¹i cuéc sèng lóc nhá cña m×nh ®Òu ®ång lo¹t nãi r»ng, còng kh«ng biÕt hä ®· lín lªn nh thÕ nµo n÷a, còng kh«ng nhí ®îc håi trÎ hä ¨n uèng nh thÕ nµo n÷a.

C¸c chÞ em ®Òu mang m¸ng nhí r»ng, mçi ngµy tríc khi mÑ ra khái nhµ, buæi s¸ng ¨n mét b÷a c¬m, ®Õn tèi mÞt mÑ míi vÒ råi ¨n b÷a c¬m n÷a nhng thùc chÊt cña viÖc ¨n c¬m ®ã lµ ¨n khoai lang kh« chø kh«ng ph¶i lµ ¨n c¬m tr¾ng.

Ch¬ng 3: Thµnh phè Cao Hïng

Trong c¶nh khèn ®èn, Høa Thu DiÖu vÉn trµn ®Çy hy väng ®èi víi t¬ng lai. Sau khi th-¬ng lîng víi vî, anh Êy quyÕt ®Þnh sö dông sè tiÒn ®· tÝch gãp nhiÒu n¨m vµ vay thªm ng©n hµng råi chung víi b¹n bÌ mua mét chiÕc thuyÒn m¸y ®Ó ®¸nh c¸.

Mçi chuyÕn ®i vµ vÒ con thuyÒn ®¸nh c¸ ®Òu mang l¹i lîi Ých cho ngêi ®Çu t. Nµo ngê, trong mét lÇn b·o, sãng biÓn v« t×nh ®· nuèt chöng nh÷ng ngêi ®¸nh c¸ vµ c¶ con thuyÒn. Bao nhiªu n¨m tÝch luü vµ niÒm hy väng ®Òu bÞ ma giã cuèn tr«i ®i hÕt vµ nh÷ng thø ®Ó l¹i lµ mét kho¶n nî nÇn chång chÊt vµ g¸nh nÆng chuÈn bÞ hËu sù cho nh÷ng ngêi d©n chµi bÞ n¹n. T×nh h×nh kinh tÕ cña nhµ hä Høa l¹i mét lÇn n÷a r¬i vµo c¶nh khã kh¨n.

Høa Thu DiÖu bÞ Ðp vµo ®êng cïng ®µnh vµo ph¶i ®i lµm thuª cho c¸c thuyÒn ®¸nh c¸ lín ®Õn nh÷ng vïng biÓn xa x«i, c¸ch mét hai n¨m anh l¹i vÒ tr¶ nî b»ng sè tiÒn mµ m×nh kiÕm ®îc.

Mïa thu n¨m 1967, anh Th¨ng ®· cã thÓ ®eo cÆp s¸ch mµ mÑ anh ®· tù tay thªu lÊy ®Ó vµo häc líp mét cña trêng tiÓu häc quèc d©n, nhng anh kh«ng thÓ tËp trung häc hµnh v× tÊt c¶ nh÷ng viÖc mµ anh ®· lµm tõ tríc khi ®i häc mµ cã liªn quan ®Õn kÕ sinh nhai cña gia ®×nh th× anh ®Òu ph¶i lµm tiÕp, anh ph¶i tiÕp tôc lµm môc ®ång ch¨n bß, khi thuû triÒu xuèng anh ph¶i ®i b¾t c¸ vµ èc biÓn trªn ®¸ ngÇm ngoµi ra anh cßn ph¶i gióp mÑ lµm ruéng n÷a.

Anh Th¨ng lµ mét häc sinh líp mét võa ®i lµm võa ®i häc.§ã lµ bµ ngo¹i chèng gËy nhÑ nhµng n¾m tay t«i bíc ®i trong n¾ng chiÒu ra vÞnh Bµnh

Hå Êm ¸p. Mçi bíc ch©n lµ mét tiÕng cêi cho ®Õn khi mµn ®ªm bu«ng xuèng trªn con ®-êng mµ hai bµ ch¸u vÒ nhµ.

Nh÷ng lêi bµi h¸t ®ã nghe rÊt xa sØ ®èi víi anh Th¨ng håi nhá. Trong cuéc sèng cña anh kh«ng cã ngêi bµ ngo¹i nhÑ nhµng n¾m tay ®ã. ¸nh n¾ng chiÒu cña b·i biÓn, sãng biÓn, c©y s¬ng rång vµ b¸c thuyÒn trëng ®Òu lµ nh÷ng ®iÒu mµ anh Th¨ng kh«ng d¸m m¬ íc ®Õn. Anh lµ mét ®øa trÎ nghÌo khã vµ rÊt vÊt v¶.

N¨m 1968 v× kÕ sinh nhai mµ c¶ nhµ hä Høa ph¶i chuyÓn ®Õn thµnh phè Cao Hïng.

Page 8: cuoc doi ong Hua amway

Cao Hïng lµ mét thµnh phè biÓn, bÕn c¶ng Cao Hïng kh«ng cã sãng lín nªn c¸c thuyÒn lín ra vµo rÊt nhiÒu.

N¨m nay anh Th¨ng lªn líp hai tiÓu häc quèc d©n.§¸ ngÇm, thuyÒn ®¸nh c¸, ruéng khoai lang, ®Ëu phéng vµ b·i cá tÊt c¶ ®Òu xa anh,

liÖu anh cã thÊy lu luyÕn kh«ng? NÕu nãi lu luyÕn thµ nãi lµ may m¾n th× ®óng h¬n. Anh nghÜ ch¾c lµ ®Õn thµnh phè Cao Hïng sÏ cã thÓ kh«ng cÇn lao ®éng n÷a, cã thÓ tËp trung vµo häc hµnh råi.

§©y míi chÝnh lµ íc m¬ thuë th¬ Êu cña anh Th¨ng. T¹i thµnh phè Cao Hïng, c¶ nhµ hä Høa ®Òu ®i lµm thuª, nãi hµi híc mét chót th× ®ã lµ thµnh phè Cao Hïng ®· khiÕn anh Th¨ng cëi bá bé trang phôc n«ng d©n vµ d©n chµi ®æi thµnh ®ång phôc c«ng nh©n, anh Th¨ng l¹i võa ®i häc võa ®i lµm ®Ó häc xong líp hai… võa ®i häc võa ®i lµm häc xong líp ba, võa ®i häc võa ®i lµm lªn ®îc líp bèn, n¨m ®ã anh Th¨ng mêi tuæi. Mét buæi s¸ng nä khi anh v¸c cÆp s¸ch ra khái cöa võa ®i võa ng¸p th× cã tiÕng gäi.

“Th¨ng µ, con vÒ ®©y”. §ã lµ tiÕng gäi cña mÑ. Anh Th¨ng dõng ch©n vµ quay ®Çu l¹i, anh nghÜ ch¾c mÑ l¹i muèn dÆn dß ®iÒu g× vÝ dô nh: ph¶i nghe lêi c« gi¸o, ph¶i thi ®îc kÕt qu¶ tèt… nµo ngê kh«ng ph¶i vËy mÑ ®· nãi ra nh÷ng lêi khiÕn anh v« cïng ng¹c nhiªn.

“Th¨ng µ, h«m nay con ®õng ®i häc n÷a, «ng chñ ®ang giôc chóng ta ph¶i hoµn thµnh c«ng viÖc.”

Anh Th¨ng miÔn cìng quay ®Çu l¹i ®èi mÆt víi mÑ, anh biÕt c¶ ngµy h«m nay anh sÏ ph¶i lµm viÖc nhng tèi h«m qua ®· lµm ®Õn h¬n mêi hai giê ®ªm, s¸ng h«m nay ngñ dËy anh ®· thÊy mÖt l¾m råi, rÊt muèn ngñ thªm nöa ngµy n÷a nhng cßn ph¶i ®i häc b©y giê th× ®Õn ®i còng kh«ng ®îc n÷a v× cßn ph¶i lµm viÖc.

C«ng viÖc mµ mÑ nhËn vÒ lµ lµm nh÷ng linh kiÖn phÝch c¾m trong xëng, ®Ó ®Ò phßng hai miÕng ®ång cùc ©m vµ cùc d¬ng kh«ng bÞ láng ra mµ muèn nã kh«ng bÞ láng nh vËy th× ph¶i c¾m vµo mét c¸i èng nhá ®Ó vÆn chÆt miÕng ®ång ®ã vµo. Håi ®ã nhµ hä Høa sèng dùa vµo viÖc c¾m nh÷ng èng nhá nµy.

VÒ viÖc kiÕm tiÒn tõ líp bèn tiÓu häc anh Th¨ng kÓ l¹i:“Ngµy nµo chóng t«i còng lµm viÖc nµy, c¾m c¸i èng nhá vµo gi÷a hai miÕng ®ång lµm

xong mét c¸i chØ cã thÓ kiÕm ®îc 0,0 mÊy xu. Mçi ngµy Ýt nhÊt ph¶i lµm vµi tr¨m c¸i thËm chÝ lµ h¬n ngh×n c¸i míi cã thÓ duy tr× ®îc chØ tiªu trong mét ngµy, thu nhËp rÊt Ýt ái. Lóc ®ã ph¶i gióp nhµ xëng hoµn thµnh c«ng viÖc kÞp thêi h¹n nÕu kh«ng sau nµy ngêi ta sÏ kh«ng cho lµm n÷a cho nªn lóc lµm viÖc ®Ó ®uæi kÞp thêi h¹n th× kh«ng chØ t«i ph¶i lµm mµ ngay mµ c¶ chÞ c¶ vµ chÞ hai còng ®Òu ph¶i lµm. C¶ nhµ hä Høa ®Òu dùa vµo viÖc nµy mµ sèng, v× thêng xuyªn t¨ng thªm sè lîng nªn ph¶i lµm thªm giê rÊt nhiÒu. Sè lÇn mµ anh Th¨ng nghØ häc ®Ó lµm gióp mÑ kh«ng nhiÒu nhng lµm ngoµi giê sau khi tan häc th× l¹i lµ viÖc thêng xuyªn. §èi víi mét ®øa trÎ mêi tuæi mµ nãi ngay c¶ thêi gian ngñ còng kh«ng ®îc ®¶m th× cßn nãi g× ®Õn viÖc lµm bµi tËp chø? V× thiÕu ngñ trÇm träng khiÕn anh Th¨ng rÊt mÖt mái nªn kh«ng hoµn thµnh ®îc bµi tËp, thêng xuyªn ®i häc muén, kÕt qu¶ häc tËp l¹i kh«ng tèt. V× kh«ng biÕt nh÷ng lý do cña viÖc nµy nªn c« gi¸o v« cïng tøc giËn ®· thêng xuyªn ph¹t anh Th¨ng b»ng biÖn ph¸p nghiªm kh¾c nhÊt lµ ®ã lµ h×nh ph¹t quú. BÞ ph¹t quú díi ¸nh m¾t cña c¸c b¹n khiÕn anh c¶m thÊy m×nh rÊt cã xÊu hæ nhng c« gi¸o thêng rÊt ®·ng trÝ, hÕt mét tiÕt råi mµ anh vÉn ph¶i quú ë ®ã v× kh«ng cã lÖnh th¶ cña c« gi¸o th× ai d¸m ®øng dËy chø? Bëi c« gi¸o

Page 9: cuoc doi ong Hua amway

hay quªn nªn anh Th¨ng thêng bÞ kÐo dµi thêi gian chÞu h×nh ph¹t cã lóc lµ c¶ buæi s¸ng, cã lóc lµ c¶ buæi chiÒu ph¶i quú.

Trong thêi gian bÞ ph¹t, anh thêng nghÜ ®Õn viÖc mong ®îc c« gi¸o hái v× sao ®i häc muén? v× sao kh«ng hoµn thµnh bµi tËp? v× sao kÕt qu¶ häc tËp kÐm nh vËy?

Nhng mong muèn ®ã cha bao giê ®îc thùc hiÖn, mçi lÇn ®Õn kú nghØ ®«ng vµ nghØ hÌ nh÷ng häc sinh kh¸c ®îc ®i ch¬i cßn anh th× vÉn ph¶i lµm viÖc…

Mét ®øa trÎ míi mêi tuæi mµ ngoµi viÖc häc hµnh ra cßn ph¶i tham gia lao ®éng vÊt v¶ nh vËy tõng ngµy, tõng th¸ng mét liÖu anh Êy cã chÞu ®îc kh«ng? Thùc ra, n¨m mêi tuæi nh÷ng ®iÒu mµ anh Th¨ng ph¶i chÞu ®ùng cßn nhiÒu h¬n chóng ta biÕt rÊt nhiÒu…

T¹i thµnh phè Cao Hïng, hä nhµ Høa kh«ng cã nhµ ®Ó ë, chuyÓn tõ huyÖn Bµnh Hå ®Õn hä ph¶i ë nhê nhµ hä hµng.

N¨m sau, nhµ Høa thuª ®îc nhµ ë quËn TiÒn Kim.N¨m thø ba, nhµ anh Th¨ng chuyÓn ®Õn ®êng Diªn B×nh, quËn Cæ S¬n.Trong nhµ kh«ng l¾p níc m¸y, muèn dïng níc ph¶i cÇn ®Õn ®«i bµn tay nhá cña anh

Th¨ng, nhê ®Õn mét nam tö h¸n nhá bÐ ph¶i ®i x¸ch vÒ.C¨n nhµ thuª lóc ®ã lµ mét c¨n nhµ hai tÇng ®îc x©y b»ng gç, tÇng mét lµ c«ng ty cña

mét ngêi hä hµng, nhµ hä Høa thuª ë tÇng hai, nguån níc c¸ch nhµ h¬n 30 mÐt. Muèn lÊy níc cÇn ph¶i cã mét ngêi dïng tay Ên b¬m lªn xuèng th× níc míi ch¶y ra. §èi víi mét häc sinh mêi tuæi mµ nãi th× ®ã còng lµ mét viÖc v« cïng vÊt v¶. Sau khi níc ®Çy, anh th¨ng mçi tay x¸ch mét thïng níc. Bëi v× ph¶i ®i qua c«ng ty cña ngêi ta nªn lóc nµy cÇn ph¶i hÕt søc cÈn thËn kh«ng ®îc ®Ó níc ®æ ra ngoµi nÕu kh«ng ngêi ta sÏ tr¸ch m¾ng sau ®ã ®i qua cÇu thang hai tay ph¶i ra søc x¸ch thïng níc lªn cuèi cïng lµ ®æ vµo thïng. Cø nh vËy ngµy nµo còng ph¶i x¸ch níc ®i ®i vÒ vÒ, Ýt ra còng ph¶i x¸ch hai m¬i mÊy lÇn míi ®ñ níc cho c¶ nhµ dïng c¶ ngµy. Mét ngµy hai m¬i mÊy lÇn, mçi lÇn x¸ch hai thïng còng cã nghÜa lµ b¬m b»ng tay h¬n bèn m¬i thïng níc.

§«i khi anh Th¨ng c¶m thÊy qu¸ mÖt, thËt sù kh«ng muèn x¸ch níc n÷a nhng nÕu mét ngµy kh«ng x¸ch níc th× trong nhµ kh«ng cã níc ¨n, níc t¾m vµ níc giÆt giò.

Anh gièng nh mét tiÓu hoµ thîng trong chïa thiÕu l©m trªn Tïng S¬n vËy, coi viÖc x¸ch níc ®Ó luyÖn c«ng. HÌ luyÖn tam phôc, ®«ng luyÖn tam cöu nªn anh ®· cã mét ®«i c¸nh tay rÊt khoÎ m¹nh. ë trêng, mÆc dï d¸ng ngêi anh Th¨ng thÊp bÐ, b¹n nµo còng cao lín h¬n anh nhng nãi vÒ søc khoÎ th× ch¼ng ai cã thÓ s¸nh ®îc víi anh. Khi anh cïng c¸c b¹n trªn líp ch¬i trß vËt tay, c¸c b¹n tõng ngêi lªn mét, thËm chÝ lµ mét vËn ®éng viªn cao mét mÐt t¸m, ®· tõng ®¹t huy ch¬ng còng ph¶i thua anh.

MÆc dï giê ®©y anh Th¨ng c¶m thÊy nh÷ng viÖc gian khæ thêi niªn thiÕu còng phÇn nµo gióp anh trong c«ng viÖc hiÖn nay cã hiÖu qu¶ h¬n, nhng ®ã kh«ng ph¶i lµ ©n huÖ mµ cuéc sèng ban tÆng mµ anh biÕt râ ®ã lµ v× viÖc lao ®éng cùc nhäc ®· ¶nh hëng ®Õn chiÒu cao vèn cã cña b¶n th©n.

V× thêng xuyªn chuyÓn nhµ nªn trong 9 n¨m häc tËp anh ®· ph¶i chuyÓn tíi 5 trêng.Nöa häc kú sau cña líp mét, anh tõ trêng tiÓu häc Long M«n cña huyÖn Bµnh Hå chuyÓn

sang trêng tiÓu häc KiÕn Quèc cña quËn TiÒn Kim.Líp 3 chuyÓn sang trêng tiÓu häc Cæ S¬n; líp 6 chuyÓn sang trêng trung häc Thä S¬n

cña quËn Cæ S¬n, häc h¬n nöa häc kú, l¹i chuyÓn nhµ ®Õn sè nhµ 154 ngâ Th¶o Nhai T©n cña quËn TiÒn TrÊn, anh mét lÇn n÷a chuyÓn trêng ®Õn trêng trung häc TiÒn TrÊn, ®Õn cÊp 3, l¹i chuyÓn nhµ ®Õn quËn Diªn Tr×nh c¹nh ®êng s¾t…

Page 10: cuoc doi ong Hua amway

Håi nhá, chóng t«i thêng xuyªn chuyÓn nhµ, mçi lÇn chuyÓn nhµ ®Òu ph¶i rêi xa mét sè b¹n míi quen, sau ®ã l¹i ph¶i ®èi mÆt víi mét sè ngêi xa l¹, trong lßng trÎ th¬ thÊy rÊt buån, nªn khi mçi lÇn chuyÓn nhµ t«i ®Òu kh«ng thÝch chót nµo. Trong mét lÇn kh¸c chóng t«i chuyÓn nhµ, lóc ®ã t«i rÊt ng©y th¬ hái mÑ, mÑ ¬i, lÇn nµy nhµ m×nh cã thÓ chuyÓn sang mét c¨n nhµ lín h¬n kh«ng? Lóc ®ã mÑ t«i rÊt kiªn cêng, trong m¾t mÑ l¹i d©ng d©ng níc m¾t nhng níc m¾t kh«ng hÒ r¬i xuèng, khi ®ã mÆc dï t«i kh«ng hiÓu biÕt l¾m nhng t«i còng cã thÓ hiÓu ®îc, v× chóng t«i kh«ng cã ®iÒu kiÖn ®æi mét c¨n nhµ lín h¬n. Cho nªn tõ nhá t«i lu«n lu«n nghÜ r»ng, mét ngµy nµo ®ã, t«i nhÊt ®Þnh sÏ ph¶i cã ®îc mét c¨n nhµ cña riªng m×nh ®Ó c¶ ®êi kh«ng ph¶i chuyÓn nhµ n÷a.

N¨m 16 tuæi, anh Th¨ng häc líp 8 t¹i trêng trung häc TiÒn TrÊn thµnh phè Cao Hïng, lóc ®ã anh ®ang häc nghÒ t¹i mét qu¸n ba nhng kh«ng chØ ®¬n thuÇn lµ häc nghÒ mµ cßn ph¶i nghe ngêi ta sai b¶o, vÝ dô nh: giÆt quÇn ¸o cho s phô vµ mua c¸c ®å dïng hµng ngµy cho s phô. ThËt may nh÷ng ngµy th¸ng nµy anh chØ ph¶i tr¶i qua cã mÊy th¸ng, anh ®· cã thÓ ®éc lËp hµnh nghÒ. Ban ngµy ®i häc, buæi tèi ph¶i mu sinh, ®Õn 7 giê tèi, anh ph¶i cè g¾ng sung søc ®Ó phôc vô cuéc sèng ®ªm cña ngêi ta, 8 giê, 9 giê, 10 giê… 1 giê ®ªm, 2 giê ®ªm, cho ®Õn 3 giê ®ªm anh míi cã ®îc nghØ, thØnh tho¶ng còng cã ngµy nghØ sím h¬n vµo 1, 2 giê ®ªm.

Cho dï lµ mét ngêi trëng thµnh khoÎ m¹nh, tèi nµo còng lµm viÖc ®Õn qu¸ nöa ®ªm th× còng khã mµ chÞu ®ùng ®îc l©u dµi, huèng chi lµ anh Th¨ng l¹i ®ang lµ thiÕu niªn.

Häc xong cÊp ba, anh Th¨ng ®Õn häc ë trêng trung cÊp d¹y nghÒ n«ng c«ng Kú S¬n, ®©y lµ mét trêng cÊp tØnh, mçi buæi s¸ng ®Òu ph¶i tiÕn hµnh nghi lÔ kÐo cê, cÇn ph¶i ®iÓm danh, lÇn nµo líp trëng còng ®Õm sæ ®iÓm danh cã ghi “Høa Hóc Th¨ng kh«ng ®Õn” nép cho thÇy gi¸o ký, thÇy ký xong l¹i g¹ch dßng ch÷ “Høa Hóc Th¨ng kh«ng ®Õn” ®i. Trong sæ ®iÓm danh, ngµy nµo anh còng ®i häc, nhng thùc ra trong ba n¨m häc anh rÊt Ýt khi ®Õn ®óng giê. Lµ thÇy gi¸o cè t×nh bá qua sao? Kh«ng v× thÇy biÕt lµ m×nh lµm thÕ kh«ng tèt. Sau mêi mÊy n¨m, c«ng ty Amway ®Õn trêng n«ng c«ng Kú S¬n t×m hiÓu cuéc sèng häc sinh cña Hoµng Quan §¹i Sø Høa Hóc Th¨ng, anh Th¨ng ®· gäi ®iÖn cho thÇy tríc ®Ó hÑn giê gÆp, thÇy võa nghe thÊy giäng rÊt quen, biÕt ngay lµ anh Th¨ng. ThÇy cã Ên tîng rÊt s©u s¾c víi ngêi häc sinh nµy, thÇy nãi víi phãng viªn r»ng, “Kh«ng ngê trêng chóng t«i l¹i cã mét häc sinh tµi giái nh vËy.” Anh Th¨ng nãi, “ThÇy nãi rÊt khÐo, rÊt kh¸ch khÝ, ý thÇy lµ, kh«ng ngê mét häc sinh kÐm nh anh Th¨ng còng cã thÓ lµm kinh doanh tèt ®Õn vËy.

§óng vËy, trong ba n¨m häc trung cÊp nghÒ, anh buæi s¸ng ®Õn kÞp lÔ chµo cê hay ®Õn giê häc tiÕt mét hay tiÕt hai, tæng céng cha ®Õn 10 lÇn. Trêng cã quy ®Þnh, lÔ kÐo cê vµ ®i häc v¾ng mÆt qu¸ 18 lÇn sÏ bÞ khai trõ khái trêng, do vËy n¨m ®ã thÇy gian lËn trong sæ ®iÓm danh chÝnh lµ v× gi÷ cho anh Th¨ng kh«ng bÞ khai trõ khái tr-êng. Nªn giê nh¾c ®Õn thÇy, anh Th¨ng vÉn rÊt c¶m ®éng nãi, thÇy cña t«i rÊt th«ng c¶m vµ chiÕu cè cho t«i.

Ch¬ng 4: Ngêi ®i cïng víi quû

Khi tèt nghiÖp cÊp ba, nhµ anh Th¨ng sèng ë d·y nhµ 4F sè 185 ®êng Lùc Hµnh quËn Tam D©n.

Page 11: cuoc doi ong Hua amway

§Ó chóc mõng em trai tèt nghiÖp, chÞ c¶ tÆng cho em trai mét bé m¹t trîc, sau ®ã anh Th¨ng liÒn coi viÖc ch¬i m¹t trîc lµ mét së thÝch ngoµi giê, ®«i khi ®ªm khuya tõ qu¸n ba vÒ anh còng ch¬i vµi v¸n.

V× kÕ sinh nhai, anh ®· tõng lµm rÊt nhiÒu c«ng viÖc nguy hiÓm nh: lµm ®êng nhùa, dì thuyÒn, lµm thuyÒn vµ hµn. Nh÷ng c«ng viÖc nµy cÇn cã søc lùc, mçi ngµy khi hÕt giê lµm anh ®Òu c¶m thÊy ®au lng mÖt mái ®Õn r· c¶ ngêi. DÇn dÇn, sau khi ®i ®îc mét ®o¹n trong cuéc ®êi nh vËy, anh muèn cã mét cuéc sèng nhÑ nhµng h¬n, v× nh÷ng viÖc nh lµm ®êng vµ lµm thuyÒn qu¶ lµ vÊt v¶.

Sau ®ã, anh Th¨ng l¹i quay vÒ víi nghÒ mµ thêi cßn ®i häc anh ®· tõng lµm ®ã lµ lµm nh©n viªn pha chÕ t¹i mét nhµ hµng, viÖc cô thÓ lµ pha chÕ rîu, cµ fª vµ gät hoa qu¶.

§ã lµ trèn ¨n ch¬i nh¶y móa, nh÷ng ngêi con trai ra vµo nhµ hµng ®a sè lµ nh÷ng kÎ sa ng·, nh÷ng ngêi ®ã chØ biÕt hëng thô tøc thêi, kh«ng nghÜ ®Õn mai sau.

Cßn thµnh phÇn con g¸i còng rÊt phóc t¹p.KiÕm tiÒn trong m«i trêng nµy, ¸p lùc t©m lý rÊt lín, kh«ng ai d¸m ®¶m b¶o lµ lóc nµo

th× x¶y ra sù cè nh næ sóng hay m¸u ch¶y, vô ¸n g× còng cã thÓ x¶y ra.Cã thÓ hiÖn t¹i ®ang lµ ©m nh¹c du d¬ng, nµo lµ ca h¸t, nh¶y móa vµ uèng rîu, anh em

t×nh c¶m, nhng trong nh¸y m¾t ®· x¶y ra ¸n m¹ng.Lóc th× ®¸nh nhau, nh÷ng kÎ bÞ ®iªn m¸u sÏ x«ng vµo quÇy ®Ó b¾t anh ®a con dao

cho chóng. NÕu ®a th× sÏ bÞ «ng chñ m¾ng lµ gióp kÎ xÊu, nÕu kh«ng ®a th× cha biÕt chõng b¶n th©n còng trë thµnh bia ®ì ®¹n. V× sù tån t¹i cña m×nh «ng chñ thêng hy sinh nh÷ng tªn tiÓu tèt.

Cã lÇn, mét ngêi ®å ®Ö cña anh Th¨ng bÞ ngêi ta v« cí ®¸nh, ®ã lµ mét c¶nh tîng v« cïng hçn lo¹n, mét ®¸m ngêi ®¸nh nhau lÉn lén, ®Õn cuèi cïng còng kh«ng biÕt lµ bªn nµo ra bªn nµo n÷a, chÝnh trong lÇn ®ã mµ ngêi ®å ®Ö bÞ ®¸nh ph¶i n»m viÖn nöa th¸ng.

Anh Th¨ng rÊt cÈn thËn, chÞu khã trong c«ng viÖc, anh thêng lµm tèt viÖc cña m×nh nªn tiÒn l¬ng «ng chñ cho thêng ®îc nhiÒu h¬n ngêi kh¸c.

Dï lµ nh vËy, trong lßng anh Th¨ng vÉn kh«ng yªn t©m.Anh lu«n c¶m thÊy m×nh ®ang ë cïng víi quû. Nµo lµ s©u rîu, kÎ h¸o s¾c vµ d©n cê b¹c.

V× muèn c¶i thiÖn cuéc sèng ®Ó cã ®îc mét m«i trêng sèng t¬ng ®èi yªn æn, ngµy nµo anh còng lµm viÖc 16 giê ®ång hå, tuy bá ra nhiÒu thêi gian nh vËy nhng anh còng chØ cã thÓ cÇn b»ng thu chi hµng th¸ng mµ th«i.

Anh cßn nhí ®· tõng cã mét c©u nãi r»ng: “Muèn thµnh c«ng nhÊt ®Þnh ph¶i cè g¾ng nhng cè g¾ng råi cha ch¾c sÏ thµnh c«ng.” Nh÷ng ngêi lµm viÖc trong m«i trêng ®ã ®Òu biÕt r»ng, rÊt Ýt khi cã thÓ lµm ®îc 5 n¨m ®Õn 10 n¨m trong mét qu¸n rîu, th«ng thêng nhµ hµng chØ më kho¶ng 2 n¨m sÏ ph¶i ®æi chñ. Cho dï lµ mét n¬i nh vËy, th× viÖc vua ®æi ®¹i thÇn còng ph¶i thay, nÕu ®æi «ng chñ th× b¶n th©n còng ph¶i biÕt ®iÒu mµ tõ chøc ®i. Lµm nh©n viªn pha chÕ, c¸c kh¸ch ®Õn qu¸n ba hay chuyÖn trß víi anh, ®ét nhiªn gÆp l¹i anh Th¨ng sau ba th¸ng, c©u ®Çu tiªn sÏ hái anh lµ, giê anh ®ang lµm ë qu¸n nµo? Do vËy, t¹i c¸c cöa hµng ¨n uèng ë Cao Hïng, nh©n viªn pha chÕ hay thêng xuyªn ph¶i ®æi qu¸n. §©y lµ nguy c¬ trong thêi kú ng¾n cßn nguy c¬ thêi kú dµi ®ã lµ lµm nh©n viªn pha chÕ chØ lµ mét nghÒ nghiÖp lóc cßn trÎ th«i, nÕu qu¸ 35 tuæi sÏ kh«ng cã «ng chñ nµo muèn nhËn anh n÷a.

Page 12: cuoc doi ong Hua amway

Ngoµi ra thu nhËp còng kh«ng ®îc ®¶m b¶o, th¸ng nµy lÜnh ®îc l¬ng lµ 10.000 nh©n d©n tÖ, sau ba n¨m vÉn vËy, nÕu b×nh an v« sù cßn lµ tèt bëi v× nÕu kh«ng may th× chØ cã thÓ lÜnh ®îc 8, 9 ngh×n th«i. Trong mét lÇn sau khi lÜnh l¬ng xong, anh Th¨ng ph¸t hiÖn ra trong tiÒn l¬ng cßn kÑp mét tê giÊy, anh giËt m×nh, cha bao giê gÆp trêng hîp trong tiÒn l¬ng mµ l¹i kÑp giÊy, mét c¶m gi¸c kh«ng lµnh d©ng lªn, nh×n kü l¹i th× thÊy trªn giÊy ghi dßng ch÷: “Ngµy mai anh kh«ng ph¶i ®i lµm n÷a.” Anh Th¨ng s÷ng sê, anh kh«ng quan t©m ®Õn chuyÖn bÞ sa th¶i nhng ®iÒu anh quan t©m chÝnh lµ lý do v× sao l¹i bÞ sa th¶i.

Anh lu«n yªu cÇu rÊt nghiªm kh¾c víi b¶n th©n, ®ã lµ lµm viÖc rÊt cÈn thËn, nh÷ng thøc ¨n tõ quÇy mµ anh ®a ra ch¾c ch¾n lµ nh÷ng mãn ¨n cã chÊt lîng tèt, còng s¾p xÕp rÊt nghÖ thuËt cha cã ai mµ kh«ng hµi lßng c¶. Thêng xuyªn cã mét sè «ng chñ ®Õn mêi anh víi gi¸ cao h¬n, xui anh tõ bá c«ng viÖc nµy ®Ó ®Õn chç «ng Êy, tiÒn l¬ng tÊt nhiªn lµ sÏ cao h¬n råi nhng anh Th¨ng rÊt coi träng sÜ diÖn, kh«ng cã viÖc g× th«ng thêng kh«ng bá viÖc. Khi nh×n thÊy mÈu giÊy trong tiÒn l¬ng, h«m sau anh liÒn nghØ lu«n råi chuyÓn ®Õn lµm t¹i mét nhµ hµng kh¸c.

Mét lÇn sau khi nghØ lµm ®îc nöa th¸ng, anh ®i qua nhµ hµng cò, muèn vµo th¨m ®å ®Ö vµ c¸c ®ång nghiÖp kh¸c, tríc ®©y, anh quan hÖ víi mäi ngêi ®Òu rÊt tèt, nöa th¸ng kh«ng gÆp th× b©y giê nªn vui vÎ gÆp nhau míi ph¶i. NghÜ vËy, nªn anh Th¨ng ®· quyÕt ®Þnh bíc vµo, võa ®óng gÆp ngêi ®å ®Ö, ho¸ ra ngêi ®å ®Ö ®ã ®· thay thÕ vÞ trÝ cña anh, ¸nh m¾t cña anh ta kh«ng d¸m nh×n th¼ng vµo anh Th¨ng. Kh«ng l©u sau, anh ®îc biÕt, chÝnh ngêi ®å ®Ö cña anh lµ ngêi ®· gië trß.

“Xin h·y ®Ó em thay thÕ vÞ trÝ cña anh Th¨ng, tiÒn l¬ng mçi th¸ng chØ cÇn tr¶ cho em 7000 lµ ®îc.” Ngêi ®å ®Ö bµn ®iÒu kiÖn víi «ng chñ.

Mçi th¸ng cã thÓ tr¶ Ýt ®i 3000 ®ång, tÊt nhiªn lµ «ng chñ sÏ ®ång ý råi.Anh Th¨ng ®· kh«ng hÒ giÊu nghÒ chót nµo, kh«ng ngê l¹i bÞ ®å ®Ö ®¸ ra khái nhµ

hµng. Cã mét c©u chuyÖn kÓ r»ng, mÌo ®· d¹y hæ rÊt nhiÒu b¶n lÜnh nhng riªng chiªu leo c©y th× l¹i kh«ng d¹y, sau ®ã con hæ thÊy b¶n lÜnh cña m×nh nh thÕ ®· lµ qu¸ giái råi ch¼ng cßn g× ®¸ng ®Ó häc n÷a nªn muèn ¨n thÞt con mÌo, nhng con mÌo l¹i lËp tøc trÌo lªn c©y…

Sau nµy anh Th¨ng d¹y nghÒ nªn häc tËp mÌo míi ph¶i, nÕu kh«ng th× cã nghÜa lµ ®· tù sa th¶i m×nh råi.

Khi lµm nghÒ pha chÕ, anh Th¨ng ®· trë thµnh mét ngêi xuÊt s¾c trong giíi ®ång nghiÖp, còng chÝnh v× vËy nªn anh ®· lµm nghÒ nµy mêi mét n¨m.

Mêi mét n¨m ë chèn phong trÇn, Høa Hóc Th¨ng vÉn lµ Høa Hóc Th¨ng, anh gièng nh mét b«ng hoa sen, sèng trong bïn nhng vÉn gi÷ ®îc phÈm c¸ch cña m×nh.

Cã mét c¶nh pháng vÊn truyÒn h×nh thêng xuÊt hiÖn trong ®Çu anh, ®ã lµ mÊy ®o¹n ®èi tho¹i nh sau cña mét phãng viªn vµ mét «ng l·o söa cèng.

Phãng viªn: Xin hái, t¹i sao «ng l¹i cã thÓ lµm 40 n¨m trong nghÒ nµy?¤ng l·o: §Ó kiÕm tiÒn.Phãng viªn: ¤ng kiÕm tiÒn lµ v× c¸i g×?¤ng l·o th¼ng th¾n tr¶ lêi: V× sèng.Phãng viªn: VËy «ng sèng v× c¸i g×?¤ng l·o suy nghÜ mét lóc míi tr¶ lêi: Cã lÏ chÝnh lµ v× söa cèng.

Page 13: cuoc doi ong Hua amway

Anh Th¨ng ®· ®ãng thö vai «ng l·o ®ã vµ tiÕn hµnh mét cuéc pháng vÊn trong tëng t-îng.

Phãng viªn: Xin hái v× sao anh cã thÓ lµm viÖc mêi mét n¨m trong cöa hµng ¨n uèng?Høa Hóc Th¨ng: V× kiÕm tiÒn.Phãng viªn: Anh kiÕm tiÒn v× c¸i g×?Høa Hóc Th¨ng: V× sèngPhãng viªn: VËy anh sèng v× c¸i g×?

Høa Hóc Th¨ng kh«ng thÓ tr¶ lêi ®îc n÷a bëi v× lµm sao mµ anh cã thÓ nãi r»ng môc ®Ých sèng lµ v× pha cµ fª chø?

B»ng c¸ch ®ã anh ®· thÊu hiÓu ®îc cuéc ®êi, ®iÒu nµy ®· khiÕn anh rÊt thÊt väng vµ c¶m thÊy sî h·i. Mçi ngµy trªn ®êng vÒ vµo lóc hai ba giê ®ªm, còng lµ lóc anh nhiÒu lÇn than thë vµ suy nghÜ, anh nghÜ l¹i thña th¬ Êu nghÌo hÌn, nghÜ ®Õn thêi ®i häc v× ph¶i lµm viÖc gióp mÑ mµ ®· ®i häc muén häc ®Ó råi bÞ c« gi¸o ph¹t quú, nghÜ l¹i thêi cÊp ba thu nhËp Ýt ái tõ nghÒ cu li, cßn nghÜ ®Õn 11 n¨m sèng trong cuéc sèng pha chÕ còng kh«ng cã ®îc thu ho¹ch g× hÕt… lÏ nµo sè mÖnh ®· ®Þnh t«i ph¶i khæ c¶ ®êi sao? Anh Th¨ng rÊt muèn kªu gµo vÒ sù c« ®¬n vµ bÊt m·n trong ®¸y lßng m×nh, gièng nh mµn ®ªm tríc khi s¸ng vËy, muèn gµo muèn thÐt c¸i sè phËn ®· kh«ng c«ng b»ng víi m×nh.

Tuy nhiªn, ®Ìn ®êng vÉn ®øng im, c©y ng« ®ång còng vÉn cø ®øng im.MÆc dï trong giã ®ªm ®· thÊy mïi vÞ cña xu©n nhng cuéc ®êi cña anh Th¨ng lóc nµo

míi cã thÓ thÊy xu©n vËy?Nhng sè phËn còng kh«ng ph¶i lµ kh«ng c«ng b»ng m·i, mÆc dï cuéc sèng ®· khiÕn anh

nÕm ®ñ mäi gian khæ nhng l¹i dµnh cho anh mét mãn quµ tinh thÇn, ®ã chÝnh lµ cã ®îc mét ngêi t©m ®Çu ý hîp, coi anh lµ ngêi tèt nhÊt, quý gi¸ nhÊt. §óng vËy, dï tÊt c¶ ®Òu lµ ®en tèi, nhng t×nh yªu tuyÖt vêi khiÕn c¶ hai ngêi yªu nhau 5 n¨m ®ã chÝnh lµ phÇn lÊp l¸nh nhÊt trong cuéc ®êi anh.

V× c« Êy, anh Th¨ng thêng dÖt thªu nh÷ng íc m¬ t¬ng lai, v× muèn mang l¹i h¹nh phóc cho c« Êy, anh ®· cè g¾ng h¬n ®Ó kiÕm ®îc nhiÒu tiÒn h¬n…

Nhµ Høa chØ cã mét cËu con trai nªn cha rÊt mong con trai m×nh sím lËp gia thÊt… m·i míi ®Õn tuæi kÕt h«n.

Ngêi lµm cha vui mõng ®Õn nhµ g¸i bµn chuyÖn ®¸m cíi.Nµo ngê lóc cha vÒ l¹i ñ rò kh«ng vui.Ngêi cha bªn nhµ g¸i nãi, “con trai cña «ng tíng m¹o cßn t¹m ®îc, chØ cã ®iÒu h¬i

thÊp”.Ngêi ta chª anh Th¨ng thÊp, vËy th× cã c¸ch g× c¬ chø? Bëi v× ®ã lµ do cha sinh mÑ

®Î ra lµ thÕ.Ngêi cha ®· rÊt buån, anh Th¨ng l¹i cµng buån h¬n bëi v× anh ®· mÊt ®i ngêi ®· yªu 5

n¨m nay.Kh«ng l©u sau, mèi t×nh ®Çu cña anh mang ®Õn mét tÊm thiÕp mêi ®¸m cíi.Anh nghÜ, anh còng nªn ®Õn ®Ó uèng rîu mõng v× dï sao hai ngêi còng lµ b¹n, còng

nªn ch©n thµnh chóc mõng cho c« Êy. H¬n n÷a, anh còng muèn ®Õn xem ngêi con rÓ mµ ngêi cha c« g¸i chän lµ ngêi ®Ñp trai ®Õn thÕ nµo, cao to thÕ nµo.

Nhng ngoµi dù liÖu cña anh Th¨ng, chó rÓ cßn thÊp h¬n c¶ anh.Håi nhá, cha anh biÕt con trai m×nh h¬i thÊp sÏ rÊt dÔ bÞ ngêi ta b¾t n¹t nªn «ng ®· d¹y

cho con trai, khi ®¸nh nhau víi ngêi ta nªn n¾m quyÒn thÕ nµo míi m¹nh søc h¬n. Nhng

Page 14: cuoc doi ong Hua amway

giê ®©y, tríc mÆt b¹n g¸i, anh ®· bÞ ngêi ta ®¸nh b¹i, tÊt nhiªn kh«ng ph¶i b»ng có ®Êm mµ lµ b»ng chiÒu cao….

T«i kh«ng o¸n tr¸ch ai c¶, nguyªn nh©n ë ®©u? bëi v× mÆc dï ®èi ph¬ng thÊp h¬n nh-ng ngêi Êy lµ gi¸m ®èc cña mét ng©n hµng, cßn t«i lóc ®ã chØ lµ mét nh©n viªn pha chÕ trong mét nhµ hµng, v× cuéc sèng t«i ph¶i lµm viÖc tËn 16 giê mçi ngµy. Cho nªn t«i muèn nãi lµ, nÕu t«i lµ c« Êy, sù lùa chän cña t«i còng gièng nh c« Êy.

Nh÷ng thö th¸ch ®ã trong cuéc sèng anh Th¨ng còng kh«ng thÓ nµo tr¸nh khái, gièng nh cuéc sèng gian khæ hiÖn nay cña anh còng vËy, anh còng ®©u cã thÓ lùa chän. Sù thÊt b¹i, v« väng vµ ®Êu tranh tinh thÇn gièng nh b¨ng tuyÕt mïa ®«ng phñ xuèng khiÕn anh kh«ng cã chç trèn, nhng anh ®· b»ng nghÞ lùc kiªn cêng vµ lßng khoan dung ®Ó ®èi mÆt víi nh÷ng l¹nh gi¸ trong cuéc ®êi vµ lµm tan ch¶y b¨ng tuyÕt…

Trong mét lÇn diÔn gi¶ng nhiÒu n¨m sau ®ã, khi nãi ®Õn viÖc nµy, anh Th¨ng nãi, “Khi b¹n gÆp bÊt kú mét viÖc g× kh«ng nh ý, b¹n kh«ng nªn o¸n tr¸ch, b¹n nªn nghÜ ®Õn viÖc lµm thÕ nµo ®Ó n©ng cao b¶n th©n, ®Ó kh«ng gÆp ph¶i nh÷ng lêi o¸n tr¸ch ®ã hay gÆp ph¶i nh÷ng chuyÖn kh«ng nh ý.”

§óng vËy, trªn con ®êng cña cuéc ®êi, rÊt nhiÒu viÖc chóng ta kh«ng thÓ lùa chän nhng tÊm lßng cña chóng ta th× cã thÓ lùa chän, tÊm lßng chÊt ph¸c lu«n lu«n cã thÓ nh×n thÊy sù l¬ng thiÖn vµ mØm cêi trong lßng ngêi kh¸c; tÊm lßng c¶m ¬n khiÕn chóng ta häc ®îc tha thø vµ yªu th¬ng; tÊm lßng kiªn cêng sÏ cho chóng ta nh×n thÊy c¬ héi trong thÊt b¹i, lu«n gi÷ t thÕ phÊn ®Êu trong bÊt kú t×nh h×nh nµo.

Khi ngêi cha cña c« g¸i nãi anh Th¨ng lµ kÎ thÊp bÐ, cßn tÆng cho anh mét c¸i chæi lµm b»ng Inox, «ng Êy nãi: “c¸i chæi nµy kh«ng ph¶i ®Ó anh quÐt ®Êt mµ ®ã lµ mét thø ®Ó tÆng cho anh lµm kû niÖm, coi nh mét lêi chóc phóc cña t«i, chóc anh sau nµy lµm ¨n ph¸t ®¹t, kiÕm ®îc nhiÒu tiÒn, quÐt hÕt c¶ vµng c¶ b¹c vµo nhµ.

Anh ®· rÊt ch©n thµnh c¶m ¬n «ng Êy, anh hiÓu r»ng ngêi cha cña c« g¸i ®ã còng rÊt khæ t©m l¾m bëi v× ngêi cha nµo mµ ch¼ng muèn con m×nh lÊy mét ngêi giµu sang chø?

§èi víi anh Th¨ng mµ nãi, viÖc nµy chÝnh lµ mét sù khÝch lÖ.Cã xÊu hæ kh«ng? Cha cña anh còng phª b×nh vµ hái anh r»ng: “chØ tho¶ m·n víi c«ng

viÖc hiÖn nay th«i sao? §óng vËy, tÊm lßng cña hai ngêi cha ®Òu gièng nhau c¶.Anh ®· cÊt giÊu c¸i chæi rÊt kü bëi v× ®ã lµ mét mãn ®å kû niÖm sù thÊt b¹i còng lµ

mét mãn ®å kû niÖm ®Ó khÝch lÖ, cÊt giÊu c¸i chæi, còng ch«n cÊt lu«n 5 n¨m t×nh yªu, giÊu cÊt mét tr¸i tim l¹nh nguéi.

Anh tin r»ng, b¨ng tuyÕt sÏ tan, nô hoa mïa xu©n sÏ në…

Ch¬ng 5: Rñ b¹n lµ sù khëi ®Çu cña tÊt c¶

Tèi ngµy 13 th¸ng 8 n¨m 1985Anh Th¨ng ®ang ®i lµm, ®èi víi anh mµ nãi, ®ã còng gièng nh mét buæi lµm cña bÊt kú

ngµy nµo.“A Th¨ng, anh cã ®iÖn tho¹i” Anh ®ang pha chÕ rîu cho kh¸ch. Pha chÕ xong, anh ®i nghe ®iÖn tho¹i.

“A l«, A Th¨ng µ, t«i lµ Tëng Minh X¬ng ®©y”

Page 15: cuoc doi ong Hua amway

Nghe giäng nãi trong ®iÖn tho¹i, anh Th¨ng cã thÓ nhËn thÊy ®îc ®èi ph¬ng rÊt phÊn khëi, ®Õn nçi khiÕn anh ph¶i ng¹c nhiªn, anh th¾c m¾c kh«ng biÕt lµ trong cuéc sèng cña anh Êy ®· x¶y ra viÖc g× träng ®¹i vËy?

“Minh X¬ng, cã viÖc g× vui vËy?” Anh Th¨ng thÊy m×nh còng ®îc vui theo.“Hóc Th¨ng, cËu cã muèn lµm ¨n kh«ng?” Giäng cña ®èi ph¬ng trë nªn b×nh tÜnh h¬n. Anh Th¨ng cêi, hái: “CËu thÊy t«i cã lµm ®îc kh«ng?”“NhÊt ®Þnh sÏ ®îc” Anh Êy nãi rÊt ch¾c ch¾n, ®iÒu nµy râ rµng ®· lµm t¨ng thªm

niÒm tin cho anh Th¨ng rÊt nhiÒu. “NÕu kh«ng ®îc, t«i ®©u cã gäi ®iÖn cho cËu. 7 giê tèi mai t«i sÏ ®îi cËu ë ®Çu ®êng Tam §a vµ ®êng Phóc Hng nhÐ.”

“…” Anh Th¨ng cßn muèn nãi g× ®ã, nhng ®Çu d©y bªn kia ®· t¾t m¸y.Anh ®Æt ®iÖn tho¹i xuèng vµ quay vÒ quÇy pha chÕ, ®ét nhiªn nhí ra lµ tèi mai cßn

ph¶i ®i lµm mµ? “ CÇn ph¶i nãi cho Minh X¬ng lµ tèi mai kh«ng thÓ nãi chuyÖn lµm ¨n ®îc”

Anh gäi ®iÖn l¹i cho Minh X¬ng nhng kh«ng gÆp, chÝnh v× vËy mµ anh Th¨ng ®µnh ph¶i gi÷ lêi høa, nÕu kh«ng cø ®Ó Tëng Minh X¬ng ®îi mét m×nh trªn ®êng, b¶n th©n l¹i kh«ng nãi cho anh Êy biÕt mét c©u mµ vÉn ®i lµm, ®ã cßn gäi lµ b¹n sao? Anh Th¨ng nghÜ r»ng gi÷a b¹n bÌ th× ph¶i nªn gi÷ lêi høa.

§Õn gÆp b¹n, sÏ ph¶i mÊt ®i thu nhËp cña mét buæi tèi thËm chÝ lµ hai buæi tèi, bëi v× ®ét xuÊt t×m ngêi thay thÕ th× cÇn ph¶i tr¶ nhiÒu tiÒn h¬n cho ngêi ta.

Ngµy h«m sau anh Th¨ng mÆc ¸o ngñ, ®i dÐp lª, trong tay cÇm mét bao thuèc l¸ ®i ®Õn gÆp b¹n.

Tëng Minh X¬ng nh×n thÊy anh Th¨ng liÒn ng©y ra ®ã, anh Êy mÆc mét bé ®å nh vËy ®Õn héi trêng Amway sao?

Thùc ra ch¶ tr¸ch anh Th¨ng ¨n mÆc vËy, v× anh nghÜ viÖc lµm ¨n chØ cÇn mét cèc cµ fª, mét chç ngåi lµ ®ñ.

Tëng Minh X¬ng nh×n ch»m ch»m vµo anh Th¨ng vµ nghÜ r»ng: “cã nªn dÉn tªn nµy vµo héi trêng nhØ?”

Anh Êy nh×n lªn nh×n xuèng ba lÇn, cuèi cïng ®µnh thë mét h¬i dµi vµ nãi: “Th«i, chóng ta ®i”.

Tëng Minh X¬ng dÉn anh Th¨ng ®Õn toµ nhµ Sao Song Tö Uyªn ¦¬ng, toµ nhµ n»m ngay ë n¬i giao nhau cña ®êng Tam §a vµ ®êng Phóc Hng.

Vµo héi trêng, trong ®ã ®· cã ho¶ng 8, 9 chôc ngêi, anh Th¨ng ®ang nghÜ, sao l¹i cã nhiÒu ngêi lµm ¨n thÕ? Lóc nµy ®· cã mÊy ngêi b¹n Amway ®Õn chµo hái anh Th¨ng vµi c©u.

“A X¬ng, ®©y lµ b¹n cña cËu µ?“ Ph¶i, t«i xin giíi thiÖu víi mäi ngêi, ®©y lµ b¹n cña t«i, anh Êy tªn lµ Høa Hóc Th¨ng”“Tèt qu¸, rÊt vui cã thÓ lµm quen víi anh, hoan ngªnh anh ®· ®Õn t×m hiÓu c«ng viÖc

nµy”“Chµo anh, t«i tªn lµ …, rÊt vui ®îc lµm quen víi anh”.“…”§èi víi nh÷ng ngêi nµy tèi nay, anh Th¨ng cã mét c¶m gi¸c khã mµ diÔn t¶ b»ng lêi,

anh ®· nhËn ®îc sù t«n träng cña ngêi kh¸c, c¶m nhËn ®îc t×nh c¶m nh ngêi th©n gi÷a con ngêi vµ con ngêi. 10 n¨m nay, anh lu«n ph¶i ®ãng vai trß thÊp h¬n ngêi kh¸c, khom l-

Page 16: cuoc doi ong Hua amway

ng cói chµo, lu«n ph¶i võa cêi võa cói chµo, hái m·i còng kh«ng ®îc ch¸n… Nhng tèi h«m nay, trong thÕ giíi Amway, anh míi nh×n thÊy m×nh ®îc b×nh ®¼ng víi ngêi kh¸c.

Tëng Minh X¬ng rÊt tinh, anh Êy ®· s¾p xÕp cho anh Th¨ng ngåi mét chç ë hµng ghÕ d·y tríc gÇn cuèi cña héi trêng,

Sau khi ngåi xuèng, nh×n thÊy nhiÒu s¶n phÈm trªn bµn, trong trong lßng anh thÊy rÊt th¾c m¾c: Tëng Minh X¬ng nãi lµ lµm ¨n nhng ë ®©y nhiÒu ngêi nh vËy th× bµn thÕ nµo ®îc? Vµ bµn víi ai? Trªn bµn cã nhiÒu s¶n phÈm nh vËy, xem ra lµ mét buæi tiÕp thÞ s¶n phÈm, vËy t«i ph¶i mua s¶n phÈm sao? Nhng t«i ®Õn ®Ó bµn chuyÖn lµm ¨n mµ, t«i ®©u muèn mua s¶n phÈm, th«i hay lµ vÒ nhØ…

Tèi h«m nay t«i ®· ph¶i b¶o ngêi kh¸c lµm thay l¹i cßn ph¶i tr¶ tiÒn hai buæi tèi cho ngêi ta n÷a cø tëng lµ viÖc lµm ¨n g× chø... Anh Th¨ng nh×n xung quanh, míi ph¸t hiÖn ra r»ng vÞ trÝ cña m×nh kh«ng tiÖn ®Ó rót lui nöa chõng, nÕu anh ®øng lªn, sÏ ch¾n hÕt tÇm nh×n cña nh÷ng ngêi ë bªn tr¸i anh, ngêi ®»ng sau còng sÏ nh×n thÊy anh rót lui, nghÜ ®Õn viÖc sÏ cã nhiÒu cÆp m¾t nh×n m×nh, m×nh sÏ trë thµnh ®iÓm chó ý cña mäi ngêi, anh ®· kh«ng d¸m lµm thÕ nªn anh nghÜ l¹i, ®· ®Õn ®©y th× ngåi nghe xem thÕ nµo, xem häc thÕ nµo ®Ó cã thÓ lµm cho m×nh b¸n ®îc s¶n phÈm, nhiÒu ngêi ®Òu ngåi nghe, cha ch¾c chØ cã m×nh lµ ngèc.

Khi ngåi xuèng Tëng Minh X¬ng ®a cho anh mét tê giÊy vµ mét c¸i bót, tÊt nhiªn ®Ó ghi chÐp. §iÒu nµy khiÕn anh c¶m thÊy buæi häp nµy rÊt quan träng, nªn ph¶i nghe cÈn thËn. Qua giíi thiÖu b»ng m¸y chiÕu, anh Th¨ng hiÓu ®îc c«ng ty th¬ng m¹i cña Mü tªn lµ Amway ®· cã h¬n 30 n¨m lÞch sö, ®· b¸n hµng t¹i mÊy chôc níc vµ vïng l·nh thæ, c«ng ty nghiªn ®· cøu vµ s¸ng chÕ ra h¬n 400 lo¹i s¶n phÈm, ®Òu lµ nh÷ng ®å dïng cÇn thiÕt trong cuéc sèng… Anh Th¨ng nghÜ, ®å dïng hµng ngµy ch¼ng ph¶i ngêi nµo ngµy nµo còng ph¶i dïng sao, ®ã lµ mét thÞ trêng v« cïng khæng lå.

§Õn nay anh Th¨ng ®· lµ Hoµng Quan §¹i Sø, anh cßn nhí rÊt râ, h«m ®ã c« TrÞnh lµm thÝ nghiÖm s¶n phÈm cho mäi ngêi kh«ng nh÷ng rÊt tao nh· mµ cßn lµm rÊt hay, c« TrÞnh chØ thÝ nghiÖm “LOC, xµ phßng nh· mËt vµ níc xÞt phßng ba lo¹i s¶n phÈm…

ThÝ nghiÖm vµ nh÷ng lêi gi¶ng gi¶i ®· cho anh Th¨ng hai c¶m nhËn s©u s¾c:Mét lµ nh÷ng s¶n phÈm nµy ®Òu lµ ®å dïng hµng ngµy, b¶n th©n m×nh còng ph¶i

dïng, ch¼ng qua còng chØ lµ ®æi nh·n hiÖu mµ th«i, gi¸ c¶ hîp lý, còng kh«ng t¹o ¸p lùc chi tr¶; hai lµ cã ®¶m b¶o chÊt lîng, kh«ng hµi lßng còng cã thÓ ®æi vµ tr¶ l¹i, c«ng ty nµy nh©n tõ thËt.

Anh Th¨ng thÊy h«m nay ®Õn ®©y còng xøng ®¸ng nªn ®· quay sang cêi mØm mét c¸i víi anh Tëng Minh X¬ng ngåi bªn c¹nh.

TiÕp theo lµ mét ngêi l·nh ®¹o gi¶ng gi¶i chÕ ®é tiªu thô cña Amway.Anh Th¨ng nãi: “®©y lµ mét buæi diÔn gi¶ng võa khã hiÓu võa khiÕn ngêi ta håi hép.Ngêi l·nh ®¹o ®ã khi gi¶ng vÒ chÕ ®é kh«ng gièng nh thø tù mµ chóng t«i gi¶ng b©y

giê. Tríc tiªn «ng Êy giíi thiÖu vÒ c«ng ty, sau ®ã lµ gi¶ng vÒ tÝnh c«ng b»ng cña chÕ ®é c«ng ty ®ã lµ ai ai còng cã thÓ lµm; cßn vÒ tÝnh ®¶m b¶o th× vô lµm ¨n nµy cã thÓ ch¨m sãc cho c¶ cuéc sèng thËm chÝ lµ c¶ ®êi cña b¹n; tÝnh tù do ®ã lµ kh«ng cã ¸p lùc víi bÊt kú thµnh tÝch nµo, th«ng qua sù cè g¾ng sÏ cã nhiÒu thêi gian chñ ®éng; tÝnh kh¶ thi, tÝnh tuÇn hoµn vµ tÝnh kh«ng b·o hoµ cña thÞ trêng ®å dïng hµng ngµy vµ hiÖu xuÊt thï lao cña chÕ ®é. T«i ngåi díi nghe thÊy rÊt thÝch thó. H×nh thøc vµ chÕ ®é cña sù nghiÖp thÓ hiÖn ë viÖc lµm nhiÒu ¨n nhiÒu. H¬n n÷a, qua sù nghiÖp nµy, cã thÓ chia sÎ

Page 17: cuoc doi ong Hua amway

c¬ héi víi nhiÒu b¹n bÌ h¬n, lùc lîng ngµy cµng ®îc më réng. ¤ng Êy nãi rÊt hay nhng t«i l¹i thÊy cµng lo; nãi cµng hay, trong lßng t«i thÊy cµng håi hép, lo ®Õn lóc Êy, c«ng ty sÏ ®a ra ®iÒu kiÖn kh¾t khe h¬n, yªu cÇu sÏ cµng nhiÒu h¬n.

Nµo ngê, ®iÒu kiÖn chØ ®¬n gi¶n nh vËy; TiÒn vèn bá ra bao nhiªu hoµn toµn do m×nh quyÕt ®Þnh, h¬n n÷a cã ®¶m b¶o chÊt lîng s¶n phÈm, hÇu nh lµ kh«ng rñi ro, nghe ®Õn ®©y, t«i nghÜ, vÞ l·nh ®¹o nµy ®óng thËt lµ, sao ®iÒu kiÖn tèt nh vËy l¹i kh«ng nãi sím, l¹i ®îi buæi häp s¾p kÕt thóc míi nãi.

Lóc nµy, anh Th¨ng c¶m thÊy ®· rÊt høng thó víi sù nghiÖp Amway råi.Ngêi tæng kÕt cuèi cïng l¹i lµ Tõ H¹ Quèc, anh Th¨ng thÊy rÊt ng¹c nhiªn, ®èi víi mét

ngêi thµnh c«ng trÎ tuæi, ®óng lµ nghe ®· l©u giê míi ®îc gÆp. Anh Tõ H¹ Quèc 28 tuæi ®· trë thµnh tæng ®¹i lý tiªu thô thÐp ®en cña c¶ §µi Loan,

®ã lµ mét nhµ doanh nghiÖp rÊt giái trong m¾t ngêi trÎ tuæi.“Sao? anh còng lµm Amway µ? Ngêi giµu cã vµ cã ®Þa vÞ còng tham gia th× nhÊt

®Þnh Amway cã rÊt nhiÒu gi¸ trÞ mµ t«i cha biÕt ®Õn.”Tõ H¹ Quèc viÕt lªn b¶ng hai ch÷ “MÊt” vµ “§îc”.Anh Êy cã d¸ng ngêi cao 1m80, rÊt ®Ñp trai, tè chÊt b¶n th©n tèt nªn rÊt hÊp dÉn mäi

ngêi.ViÕt xong, anh quay ngêi l¹i nãi víi mäi ngêi r»ng:T«i viÕt hai ch÷ “MÊt” vµ “§îc”, chÝnh lµ nh÷ng tæng kÕt kinh nghiÖm cña t«i víi sù

nghiÖp, còng lµ nh÷ng thø cã nhiÒu gi¸ trÞ trong sù nghiÖp Amway. H«m nay t«i muèn chia sÏ cïng c¸c b¹n cã mÆt t¹i ®©y. “MÊt” cã nghÜa lµ cã bá ra míi cã ®îc, bá ra nhiÒu ®îc nhiÒu, kh«ng bá ra sÏ kh«ng ®îc g× hÕt. Muèn bá ra th× ph¶i cã trÝ tuÖ, cÇn ph¶i cã ®ñ dòng khÝ. Trong sù nghiÖp nµy, tríc tiªn b¹n cÇn ph¶i häc ®îc hai ch÷ bá ra, ®ã lµ mçi tuÇn bá ra hai buæi tèi ®Õn trung t©m Amway tham gia buæi häp, häc tËp kiÕn thøc vµ kinh nghiÖm, sau khi b¹n häc ®îc nh÷ng ®iÒu nµy sÏ cã thÓ tiÕp xóc ®Ó lµm Amway víi bÊt kú ai.

Sau khi Tõ H¹ Quèc gi¶ng xong, anh Th¨ng nghÜ bông r»ng: “mçi ngµy t«i ®Òu ph¶i lµm viÖc 16 giê ®ång hå nhng «ng Tõ l¹i nãi mçi tuÇn ph¶i tham gia hai buæi häp mµ tèi nµo t«i còng ph¶i ®i lµm, t«i ph¶i lµm thÕ nµo ®©y? H«m nay ®Õn tham gia buæi häp, t«i ®· hy sinh thu nhËp cña c¶ hai buæi råi…

Tõ toµ nhµ Sao Song Tö Uyªn ¦¬ng trë vÒ ®· gÇn 11 giê ®ªm, trªn ®êng Tam §a còng lµ lóc mäi ngêi ®ang ®i ch¬i ®ªm, anh Th¨ng nghÜ ®Õn nhµ hµng mµ m×nh ®ang lµm th× giê nµy còng ®ang lµ lóc ®¾t hµng nhÊt. Buæi tèi mïa hÌ vµo giê nµy thêi tiÕt rÊt m¸t mÎ h¬n n÷a thµnh phè Cao Hïng lµ mét thµnh phè biÓn lín nhÊt §µi Loan, u thÕ miÒn biÓn ®· khiÕn thµnh phè nhanh chãng ®îc hiÖn ®¹i ho¸, ®i trªn ®êng cã thÓ hëng thô mïi giã biÓn võa Èm võa mÆn, lóc nµy anh Th¨ng cã c¶m gi¸c nh ®ang ë vÞnh Bµnh Hå, cuéc sèng vui vÎ vµ gian khæ l¹i xuÊt hiÖn tríc m¾t anh: lµm b¹n víi con bª, ®¸ ngÇm còng lµ n¬i gi¶i trÝ cña anh… nh÷ng c¶nh tîng cuéc sèng thêi niªn thiÕu giê ®· trë thµnh mét chÊt kÝch thÝch trong lßng anh, t¨ng cêng cho anh cã mét tr¸ch nhiÖm lín lao trong cuéc ®êi… anh l¹i nghÜ ®Õn buæi häp võa kÕt thóc…

NÕu t«i muèn lµm sù nghiÖp nµy th× giê t«i ph¶i lµm thÕ nµo ®©y? Lµm c«ng viÖc pha chÕ ®· 11 n¨m nay, mäi viÖc ®Òu kh«ng cã g× thay ®æi, Høa Hóc Th¨ng sau 11 n¨m vÉn lµ Høa Hóc Th¨ng n¨m nä nhng lµm sù nghiÖp Amway th× cã thÓ lµ c¬ héi, tÊt nhiªn, nãi lµ nhÊt ®Þnh sÏ thµnh c«ng th× kh«ng d¸m ch¾c, nhng mét c¬ héi tèt nh vËy,

Page 18: cuoc doi ong Hua amway

mét c¬ héi cã thÓ thay ®æi ý nghÜa cña cuéc ®êi nh vËy th× t«i kh«ng thÓ dÔ dµng bá qua, t«i nhÊt ®Þnh ph¶i thö xem.

“A Th¨ng µ, sao nöa ®ªm råi vÉn cßn ®Õn ®©y, kh«ng mang theo b¹n g¸i sao?” Nghe thÊy ngêi kh¸c chµo hái, anh Th¨ng míi bõng tØnh l¹i, ho¸ ra anh ®· vÒ ®Õn nhµ hµng mµ m×nh lµm viÖc.

Ngêi mµ lµm thay t«i, anh Êy ®ang lµm viÖc, ph¶i 3 giê s¸ng anh Êy míi ®îc vÒ nhµ.Anh Th¨ng nghÜ: “nÕu lµm theo Tõ H¹ Quèc, mçi tuÇn ®Õn trung t©m Amway hai

buæi tèi, vËy m×nh cÇn ph¶i t×m mét ngêi ®Ó thay thÕ m×nh.”Anh lµm thay nh×n thÊy t«i ®ªm ®· khuya mµ cßn ®Õn ®©y, c¶m thÊy rÊt ng¹c

nhiªn: “anh quªn thø g× ®¸ng gi¸ sao?” anh Êy hái.“Kh«ng, t«i ®Õn ®Ó th¬ng lîng víi anh mét viÖc. NÕu anh muèn t×m viÖc tèt nhÊt

anh nªn ®i t×m vµo ban ngµy, buæi tèi th× ®Õn ®©y thay t«i mçi tuÇn hai lÇn.”Anh lµm thay kh«ng nãi c©u g×, chØ nh×n anh Th¨ng cêi, râ rµng lµ anh ta muèn anh

Th¨ng nãi ra c¸i gi¸ thay thÕ. TÊt nhiªn anh Th¨ng hiÓu c¸i nô cêi ®ã, ngêi ta ®ang ®îi anh tr¶ gi¸, ®óng vËy, mét tuÇn cã 7 tèi, nÕu b¶o ngêi ta thay ca hai lÇn, nÕu tr¶ tiÒn hai tèi, ch¾c ch¾n ngêi ta sÏ kh«ng lµm, nhng nÕu gÊp ®«i, tr¶ 4 buæi, vËy th× thu nhËp cña t«i ®©u? Cã nghÜa lµ lµm 5 tèi t«i chØ cã lÜnh tiÒn 3 tèi… Lµm thÕ nµo b©y giê? Ngêi ta vÉn ®ang nh×n anh cêi k×a…

“Anh gióp t«i hai buæi mçi tuÇn, t«i tr¶ anh tiÒn 4 buæi ®îc cha?”Anh ta vui vÎ cêi.Trong nô cêi cña anh Êy, anh Th¨ng cã thÓ thÊy r»ng, anh ta ngoµi viÖc c¶m thÊy hµi

lßng ra, cã thÓ cßn ®ang cêi anh lµ th»ng ngèc, kh«ng ngê anh l¹i tr¶ mét c¸i gi¸ u ®·i nh vËy, ch¾c ch¾n lµ ®Çu ãc cã vÊn ®Ò. Nhng anh ta kh«ng thÓ hiÓu ®îc r»ng anh Th¨ng ®· ®îc Amway röa ãc, ®· b¾t ®Çu thay ®æi c¸ch nh×n, Ýt nhÊt lµ lý luËn “mÊt nhiÒu” vµ “®îc nhiÒu” cña Tõ H¹ Quèc ®· b¾t ®Çu chi phèi hµnh ®éng cña anh Th¨ng.

§óng vËy, ®èi víi anh Th¨ng mµ nãi tr¶ tiÒn thay ca gÊp ®«i ®ã còng lµ mét viÖc bá ra rÊt lín råi. T«i sÏ lµm thö ba th¸ng xem sao, cho dï ph¶i tr¶ c¸i gi¸ h¬i ®¾t nhng trong ba th¸ng mçi tuÇn t«i mÊt bèn ngµy thu nhËp sÏ kh«ng lµm cho t«i kh«ng ®Õn nçi kh«ng sèng ®îc nhng nÕu thµnh c«ng sÏ cã thÓ sÏ thay ®æi ®îc c¶ cuéc ®êi cña t«i.

Ch¬ng 6: Ngµy 14 th¸ng 8 n¨m 1985

Sù gi¸c ngé cña Hoµng Quan §¹i Sø t¬ng lai ®èi víi Amway qua ®ã cã thÓ thÊy ®îc kh¶ n¨ng cña anh Th¨ng. Buæi ®Çu tiªn t¹i toµ nhµ Ng«i Sao Song Tö Uyªn ¦¬ng míi qua ®i mét ngµy anh Th¨ng ®· s¾p xÕp s½n mét buæi thø hai t×m ngêi thay thÕ vµ nhanh chãng ®iÒn xong ®¬n xin gia nhËp Amway.

Ngêi giíi thiÖu Tëng Minh X¬ng ngay lËp tøc göi chuyÓn fax nhanh ®¬n xin gia nhËp cña anh Th¨ng cho C«ng ty Amway. H«m ®ã lµ thø 4 ngµy 14 th¸ng 8 n¨m 1985, ©m lÞch lµ ngµy 28 th¸ng 6 n¨m Êt Söu.

Ngµy 14 th¸ng 8 ®· trë thµnh mét ngµy v« cïng cã ý nghÜa cho C«ng ty Amway.Sau nµy, hai ngêi s¸ng lËp C«ng ty Amway ®· tiÕp kiÕn anh Høa Hóc Th¨ng vµ vî lµ T¹

Thôc PhÇn c«ng thµnh danh to¹i t¹i trô së chÝnh cña Amway ë níc Mü. Còng chÝnh v× cã ngµy nµy nªn nh÷ng n¨m sau khi C«ng ty Amway kiÓm duyÖt m¹ng líi tiªu thô khæng lå trong thÕ giíi ngêi Hoa th× ngµy 14 th¸ng 8 ®· trë thµnh mét l¸ cê chiÕn th¾ng mang mµu s¾c t¬i th¾m tung bay phÊt phíi.

Page 19: cuoc doi ong Hua amway

TÊt nhiªn ®èi víi anh Th¨ng mµ nãi ngµy nµy cßn quan träng h¬n c¶ sinh nhËt cña anh bëi v× trong cuéc ®êi cña anh kh«ng ph¶i anh thµnh ®¹t ®îc lµ nhê ngµy Quan ThÕ ¢m gi¸ng trÇn mµ lµ thµnh ®¹t nhê ngµy 14 th¸ng 8.

Gièng nh Hoµng Quan §¹i Sø trong thÕ giíi Amway hiÕm hoi còng gièng nh nh÷ng ngêi gia nhËp Amway vµo ngµy 14 th¸ng 8 hiÕm hoi.

V× sao vËy? Bëi v× n¨m tµi chÝnh cña Amway chÝnh lµ ngµy 1 th¸ng 9 n¨m tríc ®Õn 31 th¸ng 8 n¨m sau. NÕu th¸ng 9 gia nhËp Amway sÏ cã thÓ cã t c¸ch ký hîp ®ång mét n¨m mµ ngµy 4 th¸ng 8 gia nhËp Amway th× chØ cã t c¸ch ký hîp ®ång nöa th¸ng.

Sù kiÖn kh«ng tÇm thêng ®· t¹o nªn nh÷ng ngµy kh«ng tÇm thêng!Ngêi kh«ng tÇm thêng còng sÏ t¹o nªn ngµy kh«ng tÇm thêng!TÊt nhiªn ngêi kh«ng tÇm thêng trong ngµy 14 th¸ng 8 cßn cã c¶ anh Tëng Minh X¬ng.NhiÒu n¨m sau ®ã, khi diÔn gi¶ng tríc mÆt ®«ng ®¶o nh÷ng ngêi gia nhËp anh vÉn

rÊt c¶m ¬n cuéc ®iÖn tho¹i cña anh Tëng Minh X¬ng. Anh hµi híc nãi r»ng, mét cuéc ®iÖn tho¹i l¹i cã thÓ rñ ®îc c¶ mét Hoµng Quan §¹i Sø.

Sau khi gia nhËp Amway anh Th¨ng b¾t ®Çu sö dông s¶n phÈm Amway. Mét ngµy nä khi anh ®ang lµm viÖc th× cã mét ngêi b¹n ®Õn t×m, t¹i quÇy pha chÕ, anh Th¨ng ®ang nãi vÒ c¶m gi¸c mµ m×nh sö dông xµ phßng Nh· MËt víi b¹n, xµ phßng Nh· MËt cña Amway qu¶ lµ rÊt hay, khi dïng xµ phßng kh¸c da thêng cã mét c¶m gi¸c c¨ng ra nhng Nh· MËt th× kh«ng, ngîc l¹i nã cã mét c¶m gi¸c rÊt dÔ chÞu. §Æc biÖt lµ s¸ng ngµy h«m sau khi më cöa phßng t¾m, ngay lËp tøc thÊy mïi th¬m dÞu cña mËt ong, mïi vÞ ®ã rÊt dÔ chÞu, h¬n n÷a nguyªn liÖn cña s¶n phÈm l¹i rÊt lµnh, ngêi hay bÞ dÞ øng da còng cã thÓ sö dông an toµn …

“ ThËt µ, lo¹i xµ phßng ®ã tèt nh vËy, bao nhiÒu tiÒn mét b¸nh thÕ?”Ngêi võa hái kh«ng ph¶i lµ b¹n cña anh Th¨ng, mµ lµ c« nh©n viªn phôc vô.“Kh«ng ®¾t ®©u, chØ h¬n 300 §µi tÖ th«i, c« nªn dïng thö xem sao”C« g¸i ®ã hä Qu¸ch, v× da c« Êy hay bÞ dÞ øng vµ c« ta lu«n than thë trong nhµ hµng

cho nªn ai còng biÕt c¸i tËt ®ã cña c« Êy. L©u dÇn, ngêi ta ®Æt cho c« Êy mét biÖt danh lµ “c«ng chóa dÞ øng”. Tõ nhá ®Õn lín c« MÉn ®· tõng dïng 3 lo¹i xµ phßng kh¸c nhau. Sau khi dïng lo¹i thø nhÊt bÞ dÞ øng, lÇn thø hai c« liÒn dïng lo¹i chÊt lîng cao h¬n l¹i bÞ dÞ øng, lÇn thø ba ®æi sang sö dông hµng hiÖu còng vÉn bÞ dÞ øng.

H«m nay, khi anh Th¨ng nãi vÒ Amway víi b¹n cã thÓ nãi lµ mét c«ng ®«i viÖc, khi ®ã, c« g¸i ®ã liÒn mua mét b¸nh xµ phßng Nh· MËt vµ liÒn tr¶ tiÒn ngay.

Khi ngêi b¹n cña m×nh ®Þnh tr¶ tiÒn nhng anh Th¨ng l¹i c¶m thÊy ng¹i liÒn nãi: “kh«ng ph¶i véi h«m kh¸c t«i lÊy tiÒn còng ®îc”. Khi ®ã, ngêi b¹n ®ã ®· ®Þnh thß tay vµo tói lÊy tiÒn råi nhng l¹i rót l¹i. Vµi ngµy sau anh Th¨ng ®Þnh gäi ®iÖn cho ngêi b¹n ®ã nhng l¹i sî ngêi b¹n hiÓu lÇm m×nh muèn ®ßi tiÒn xµ phßng nªn anh ®· kh«ng gäi.

Hai th¸ng sau l¹i gÆp l¹i ngêi b¹n ®ã, anh Th¨ng vÉn thÊy ng¹i nãi ®Õn tiÒn xµ phßng, ngêi b¹n ®ã còng kh«ng hÒ nãi ®Õn.

Cho ®Õn b©y giê thêng xuyªn gÆp nhau nhng ngêi b¹n ®ã ®· quªn b½ng ®i kh«ng nhí g× n÷a.

§ã lµ vô bu«n b¸n ®Çu tiªn sau khi gia nhËp Amway mét b¸nh xµ phßng th× tr¶ tiÒn lu«n cßn mét b¸nh th× kh«ng tr¶ tiÒn.

Trong qu¸ tr×nh b¸n hµng cã ý nghÜa quan träng nµy anh Th¨ng lµm sao cã thÓ quªn ®îc chø ®ã lµ sau khi c« g¸i dïng xµ phßng Nh· MËt thÊy hiÖu qu¶ rÊt tèt nªn cø thÕ dïng tiÕp. H¬n n÷a, c« còng ®· trë thµnh b¹n gia nhËp cña anh Th¨ng bëi v× b¶n th©n c« Êy

Page 20: cuoc doi ong Hua amway

lµ mét mÉu h×nh qu¶ng c¸o tèt nhÊt khiÕn ngêi kh¸c tin dïng nhÊt. Do vËy, th¸ng ®Çu tiªn lµm Amway riªng thµnh tÝch b¸n xµ phßng anh ®· ®¹t ®îc ®Õn 9%. Sau nµy c« Êy ®· kh«ng ®ñ kiªn tr× lµm c«ng viÖc tiªu thô Amway nhng vÉn dïng xµ phßng Amway.

Anh Th¨ng hiÓu r»ng, tÊt c¶ nh÷ng ngêi thµnh c«ng ®Òu kh«ng thÓ rêi khái sù gióp ®ì cña ngêi kh¸c. Anh Tëng Minh X¬ng mÆc dï thµnh c«ng trong viÖc rñ anh Th¨ng ra nhËp nhng muèn häc ®îc nhiÒu kiÕn thøc vµ nhiÒu kinh nghiÖm h¬n trong sù nghiÖp Amway th× ph¶i quen biÕt nhiÒu ngêi thµnh c«ng h¬n trong sù nghiÖp nµy. Lóc ®ã, trong héi tr-êng Amway, anh Th¨ng lµ mét ngêi rÊt b×nh thêng cho nªn khã mµ cã thÓ khiÕn ngêi l·nh ®¹o nhí ®Õn tªn m×nh nhng anh l¹i rÊt giái “tiÕp thÞ” b¶n th©n. Mét h«m cã mét ngêi l·nh ®¹o Ngäc Trai hä TrÇn ®Õn ®Ó chia sÎ kinh nghiÖm víi mäi ngêi. Anh Th¨ng rÊt khiªm tèt ®a danh thiÕp cña m×nh ra vµ nãi “chµo Ngäc Trai TrÇn, tªn t«i lµ Høa Hóc Th¨ng”.

LÇn thø hai gÆp mÆt, anh l¹i ®a danh thiÕp ra vµ nãi“chµo Ngäc Trai TrÇn, tªn t«i lµ Høa Hóc Th¨ng”.

LÇn thø ba, lÇn thø t… Cuèi cïng, trong mét lÇn anh Th¨ng l¹i mét lÇn n÷a ®a danh thiÕp ra nh»m giíi thiÖu

b¶n th©n th× ngêi l·nh ®¹o ®ã ®· chñ ®éng nãi: “t«i biÕt råi, anh tªn lµ Høa Hóc Th¨ng”.Cø nh vËy tæng céng anh Th¨ng ®· ®a danh thiÕp ra h¬n chôc lÇn. Cuèi cïng ngêi l·nh

®¹o còng nhí ®îc tªn cña anh. Qua viÖc nµy muèn nh¾c nhë mäi ngêi r»ng:Tríc tiªn, b¶n th©n ph¶i t«n träng sù tån t¹i cña m×nh trong m«i trêng ®ã, cµng ph¶i

®Ó ngêi kh¸c biÕt sù tån t¹i cña b¹n, khi ngêi kh¸c nhí ®îc tªn cña m×nh th× b¹n sÏ ®îc cµng nhiÒu ngêi h¬n quan t©m ®Õn c¬ héi thµnh c«ng cña b¹n.

Anh Tëng Minh X¬ng lµ ngêi tiÕn cö anh Th¨ng gia nhËp Amway nhng anh Êy kh«ng thÓ ngê ®îc r»ng b¶n th©n m×nh ®· lµm ®îc mét viÖc huy hoµng ®Õn møc nµo. Anh Th¨ng do anh Êy tiÕn cö chØ lµ mét ngêi míi, chØ lµ mét h¹t bôi trong thÕ giíi Amway… Lóc ®ã, anh Tëng Minh X¬ng lµm Amway kh«ng ®îc thuËn lîi, gÆp ph¶i khã kh¨n nªn trong lßng ®· cã phÇn ch¸n n¶n.

Mét ngµy nä, anh Th¨ng l¹i nhËn ®îc ®iÖn tho¹i cña anh Tëng: “CËu thÊy Amway thÕ nµo?”

Trong cuéc ®iÖn tho¹i ®Çu tiªn vÒ Amway c¸i ng÷ ®iÖu kh«ng nh÷ng rÊt hng phÊn mµ cßn cã thÓ lan truyÒn cho anh Th¨ng cña anh Tëng Minh X¬ng ®ã ®· kh«ng thÊy n÷a. LÇn nµy, anh Êy nãi b»ng mét giäng buån ch¸n cã Èn ý r»ng: “NÕu cËu thÊy Amway kh«ng ®îc th× ®õng cè n÷a, sím rót lui ®i…”

Nhng h«m nay, anh Th¨ng l¹i b»ng mét ng÷ ®iÖu trµn ®Çy hng phÊn vµ c¶m xóc nãi víi anh Tëng Minh X¬ng c¶m gi¸c cña m×nh vÒ Amway: “T«i thÊy Amway rÊt hay”.

“§ã lµ cËu nãi ®Êy, sau nµy cã viÖc g× th× kh«ng liªn quan ®Õn t«i ®©u nhДHoµng Quang §¹i Sø t¬ng lai vµ ngêi giíi thiÖu n¨m ®ã ®· chµo t¹m biÖt nhau trong cuéc

®èi tho¹i nh vËy.Anh Th¨ng nhí ®Õn ngêi l·nh ®¹o trong th©m t©m ®· nãi víi anh r»ng: “Nh÷ng ngêi ra

nhËp Amway sím h¬n anh th× anh ®Òu cã thÓ coi hä lµ ngêi l·nh ®¹o cña m×nh, Amway lµ sù nghiÖp cña anh, muèn thµnh c«ng th× anh cÇn ph¶i bá c«ng søc, cÇn ph¶i kh«ng ngõng cè g¾ng”.

TÊt nhiªn, nh÷ng ngêi b¹n ra nhËp Amway sím h¬n anh qu¸ nhiÒu, anh ph¶i chän mét ngêi ®¸ng tin cËy nhÊt, ®¸ng kÝnh phôc nhÊt. Cuèi cïng anh ®· chän Tõ H¹ Quèc, anh t×m ®Õn anh Tõ vµ nãi r»ng: “Anh Tõ, cã thÓ lµm phiÒn anh mÊy phót ®îc kh«ng?”. Tõ H¹ Quèc hoµ nh·, kiªn nhÉn nghe anh Th¨ng nãi vÒ viÖc m×nh ®· tr¶ gÊp ®«i tiÒn l¬ng

Page 21: cuoc doi ong Hua amway

t×m ngêi thay ca ®Ó lµm Amway, anh Êy rÊt t¸n thëng quyÕt t©m cña anh Th¨ng nªn ®· ®ång ý lµ nhÊt ®Þnh sÏ cè g¾ng gióp ®ì. Tõ ®ã, c¸i tªn Tõ H¹ Quèc ®· cã mèi liªn kÕt chÆt chÏ víi anh Th¨ng.

Lµm nh©n viªn pha chÕ 11 n¨m, cã thÓ nãi lµ qu¸ thuÇn thôc nghÒ råi. Nhng giê ®©y anh ®· quyÕt ®Þnh thay da ®æi thÞt ®Ó trë thµnh häc trß míi cña Amway.

Nhng thay da ®æi thÞt kh«ng ph¶i lµ chuyÖn mét sím mét chiÒu, anh Th¨ng lµ mét ngêi h¬i híng néi, chØ cã tr×nh ®é cÊp ba, tÝnh c¸ch kh«ng ®îc cëi më, kh«ng cã kinh nghiÖm tiªu thô, còng kh«ng cã mèi quan hÖ. Nhng kh«ng ngê, anh võa gia nhËp Amway mµ ®· trë thµnh mét nh©n vËt ®iÓn h×nh.

Ho¸ ra ngêi gia nhËp Amway vµo ngµy 14 th¸ng 8 n¨m 1985 cßn cã mét ngêi n÷a ®ã lµ mét vÞ tiÕn sÜ, chuyªn ngµnh cña vÞ tiÕn sÜ ®ã lµ maketing l¹i lµ mét «ng chñ n÷a, trong lÜnh vùc tiªu thô «ng Êy ®· rÊt thµnh c«ng. VÞ tiÕn sÜ ®ã lµ mét chuyªn gia diÔn gi¶ng chuyªn ®µo t¹o nh©n tµi maketing, mét sè doanh nghiÖp lín vµ siªu thÞ lín cña §µi Loan ®Òu mêi «ng Êy ®Õn ®Ó diÔn gi¶ng, chi phÝ diÔn gi¶ng rÊt cao. Mçi buæi diÔn gi¶ng ph¶i mÊt h¬n hai ngh×n tiÒn nh©n d©n tÖ.

Nhng anh Th¨ng chØ lµ mét nh©n viªn pha chÕ trong quÇy ba, mçi ngµy ph¶i lµm viÖc 16 giê ®ång hå, ®· lµm viÖc trong m«i trêng ®ã mµ thu nhËp míi chØ ®ñ ®Ó duy tr× cho cuéc sèng cña b¶n th©n. Thu nhËp cña «ng tiÕn sÜ ®ã vµ anh Th¨ng qu¶ lµ mét sù kh¸c biÖt qu¸ xa. Nh vËy cã thÓ kÕt luËn r»ng ngêi thµnh c«ng còng gia nhËp Amway, ng-êi kh«ng thµnh c«ng còng gia nhËp Amway, tÝnh kiªm dung cña Amway qu¶ lµ lín.

Võa nghe ®Õn sù so s¸nh nh vËy, anh Th¨ng kh«ng cã c¶m gi¸c g× mÊy, nhng cµng nghe cµng thÊy khã chÞu cµng thÊy lµm vÝ dô cho ngêi ta, lµm b¶n gi¸o ¸n ph¶n diÖn cho ngêi ta qua qu¶ lµ mÊt thÓ diÖn. Do vËy, anh ®· kiÕn nghÞ lªn Tõ H¹ Quèc: “Anh lu«n lÊy t«i lµm vÝ dô trong buæi häp cña Amway t«i thÊy rÊt khã chÞu, ®õng lÊy t«i lµm vÝ dô n÷a”.

Tõ H¹ Quèc nãi: “H«m qua chÕt, h«m nay sÏ sèng qu¸ khø lµ ai ®iÒu ®ã kh«ng quan träng mµ ®iÒu quan träng lµ chóng ta n¾m ®îc hiÖn t¹i thÕ nµo vµ s¸ng t¹o t¬ng lai ra sao”.

§óng vËy, mét ngêi lµ nh©n viªn pha chÕ thuéc ®¼ng cÊp thÊp nhÊt, mét ngêi lµ tiÕn sÜ chuyªn gia gi¶ng d¹y maketing… Hai ngêi ®Òu cïng mét ngµy tham gia Amway nhng Amway sÏ kh«ng so s¸nh ®Þa vÞ cña hai ngêi. Ngoµi sù nghiÖp Amway ra nÕu anh Th¨ng lµm bÊt kú mét viÖc g× hay sù nghiÖp nµo ®ã ®Òu kh«ng thÓ s¸nh ®îc víi «ng tiÕn sÜ. ¤ng tiÕn sÜ ®ã còng kh«ng thÓ cïng mét ®iÓm xuÊt ph¸t víi anh Th¨ng ®Ó lµm mét viÖc gièng nhau ®îc.

VÒ mÆt kh¸c, c¶ ®êi t«i ®Òu kh«ng thÓ s¸nh víi «ng Êy, Amway lµ mét sù nghiÖp tèt bëi v× ®ã lµ mét sù nghiÖp c«ng b»ng nªn t«i nghÜ bông lµ t«i sÏ thi víi «ng Êy. Nªn b¾t ®Çu tõ lóc ®ã t«i ®· h¹ quyÕt t©m nhÊt ®Þnh ph¶i lµm tèt Amway. §ã chÝnh lµ sù c«ng b»ng cña sù nghiÖp Amway.

TiÕn sÜ vµ nh©n viªn pha chÕ cïng chung mét ®iÓm xuÊt ph¸t khiÕn ngêi ta nghÜ ®Õn c©u chuyÖn con thá thi ch¹y víi con rïa. Trong qu¸ tr×nh ch¹y ®ua l©u dµi cña sù nghiÖp Amway ®óng lµ anh Th¨ng ®· ®¹t ®îc vßng nguyÖt quÕ, «ng tiÕn sÜ phÇn tö trÝ thøc tr×nh ®é cao ®ã l¹i thua bëi mét nh©n viªn pha chÕ. HiÖn nay, «ng Êy vÉn ®ang diÔn gi¶ng maketing. Cã ®iÒu lµ chi phÝ diÔn gi¶ng mçi buæi kh«ng cßn ®îc h¬n 2000 tÖ n÷a mµ chi phÝ diÔn gi¶ng mét buæi cña Hoµng Quan §¹i Sø Høa Hóc Th¨ng ®· cao h¬n «ng tiÕn sÜ kia gÊp mÊy lÇn råi.

Page 22: cuoc doi ong Hua amway

Ch¬ng 7: “LOC” trong tê b¸o

Trong sù nghiÖp Amway kh«ng ®¬n gi¶n nh viÖc rïa vµ thá thi ch¹y, con thá v× cho r»ng ®iÒu kiÖn cña b¶n th©n qu¸ tèt nªn ®· thua trËn. Cuéc c¹nh tranh cña Amway kh«ng ®¬n gi¶n chØ lµ bªn A vµ bªn B mµ lµ cã hµng ngh×n hµng v¹n ngêi.

Cho nªn, sù thµnh ®¹t cña anh Th¨ng trong sù nghiÖp Amway tuyÖt ®èi kh«ng ph¶i v× ngêi kh¸c tù c¶m thÊy ®iÒu kiÖn cña m×nh qu¸ tèt mµ lµ v× anh Th¨ng qu¶ lµ ®· bá ra rÊt nhiÒu c«ng søc so víi ngêi kh¸c, tr¶i qua rÊt nhiÒu lÇn thÊt b¹i míi cã ®îc thµnh tÝch tèt nh ngµy h«m nay.

LÇn ®Çu tiªn gäi ®iÖn rñ b¹n bÌ tham gia buæi häp gi¶ng gi¶i vÒ lËp nghiÖp, khi ®Çu d©y ®iÖn tho¹i bªn kia cã tÝn hiÖu lÇn thø nhÊt, anh Th¨ng run lªn mét c¸i, reo lÇn thø hai anh Th¨ng l¹i run lªn mét c¸i, reo lÇn thø ba anh Th¨ng gièng nh bÞ ®iÖn giËt, véi vµng g¸c m¸y vµ nãi víi b¶n th©n r»ng: “còng may ngêi ®ã kh«ng cã nhµ”. Gäi ®iÖn tho¹i rñ c¸c b¹n nhng anh l¹i tù c¶m thÊy may m¾n vµ an ñi cho b¶n th©n, t©m tr¹ng ®ã thËt gièng víi nh©n vËt AQ díi ngßi bót cña Lç TÊn.

Mét ngµy nä, khi gÆp anh Th¨ng, mét ngêi b¹n ®· than v·n r»ng: “GÇn ®©y, ®iÖn tho¹i nhµ t«i rÊt lµ l¹ mçi lÇn chu«ng reo ba tiÕng, khi t«i nhÊc «ng nghe lªn th× l¹i kh«ng thÊy ai nãi g×”.

“…”Anh Th¨ng thÊy h¬i ®á mÆt, tim ®Ëp lo¹n x¹, viÖc do anh lµm nhng l¹i kh«ng ®ñ dòng

khÝ ®Ó thõa nhËn. Anh biÕt, nh÷ng lêi o¸n tr¸ch ®ã còng cã thÓ cã tõ nh÷ng ngêi b¹n kh¸c.

Kh«ng ®ñ dòng khÝ ®Ó gäi ®iÖn th× chØ cã thÓ trùc tiÕp gÆp mÆt b¹n nÕu kh«ng th× cßn lµm Amway g× n÷a.

LÇn ®Çu tiªn cÇm s¶n phÈm ®i tiªu thô cßn cha bíc ra khái nhµ, anh ®· ®á mÆt, tù m×nh nghÜ còng thÊy l¹: “Cã nªn ®i kh«ng nhØ? §i. Cã ®ñ dòng khÝ kh«ng ®©y? Cã muèn thay ®æi cuéc ®êi kh«ng?”. Cuèi cïng, anh Th¨ng ®· dòng c¶m h¹ quyÕt t©m t×m mét tê b¸o gãi lä LOC l¹i: “Nh vËy ngêi ta sÏ kh«ng biÕt t«i ®ang cÇm s¶n phÈm Amway n÷a.”

Anh ®Õn bÊm chu«ng nhµ b¹n.B¹n mêi anh vµo nhµ ngåi ch¬i. Anh Th¨ng ®Æt lä LOC lªn bµn, nãi chuyÖn víi b¹n, nãi

m·i, nãi m·i võa nãi võa muèn dÉn b¹n vµo chñ ®Ò Amway nhng l¹i kh«ng ®ñ dòng khÝ.§· nãi chuyÖn c¶ bèn giê ®ång hå råi nhng anh Th¨ng vÉn kh«ng ®ñ dòng khÝ ®Ó nãi

ra, ngîc l¹i ngêi b¹n l¹i hái: “Anh Th¨ng, ®©y lµ c¸i g× mµ gãi kÝn thÕ?”. Ngêi ta ®· nãi ®Õn chñ ®Ò råi th× anh hoµn toµn cã thÓ t¸t níc theo ma nhng ®Õn lóc ®ã mµ anh còng ch¼ng cã ®ñ dòng khÝ ®Ó nãi ra mµ chØ cã thÓ nãi r»ng: “kh«ng, kh«ng cã g×”.

Anh sî b¹n m×nh ®ông ®Õn nã liÒn giÊu LOC xuèng gÇm bµn vµ nãi: “kh«ng cã g×, kh«ng cã g× ®©u”.

RÊt nhiÒu lÇn muèn nãi l¹i kh«ng d¸m nãi ra, môc ®Ých ®Õn còng kh«ng d¸m nãi nhng hai tay anh l¹i cø sê vµo s¶n phÈm díi gÇm bµn. Lóc nµy, anh d¸m ch¾c r»ng nô cêi ngîng ngÞu cña anh ch¾c ch¾n rÊt lµ khã coi. NÕu tiÕp tôc ngåi th× b¶n th©n còng thÊy ch¼ng cã ý nghÜa g× n÷a nªn anh cÇm lä LOC chµo b¹n ra vÒ.

Kh«ng d¸m giíi thiÖu s¶n phÈm cña Amway th× sù viÖc sÏ tiÕn triÓn thÕ nµo ®©y?

Page 23: cuoc doi ong Hua amway

Nhí trong mét buæi häp nµo ®ã, anh Tõ H¹ Quèc ®· tõng nãi r»ng khi gÆp khã kh¨n h·y gäi ®iÖn cho ngêi l·nh ®¹o ®Ó hái nªn anh Th¨ng ®· gäi ®iÖn cho anh Tõ H¹ Quèc. Anh Tõ nãi cho ®Õn lóc nµy anh Êy còng cha tõng chñ ®éng më miÖng ®i b¸n mét s¶n phÈm nµo hÕt, anh Th¨ng lÊy lµm ng¹c nhiªn hái: “Sao thÇy l¹i nãi nh vËy ¹?”

Tõ H¹ Quèc nãi: “Kh¸ch hµng cña chóng ta rÊt tinh m¾t, cã c©u lµ tr¨m nghe kh«ng b»ng mét thÊy, nÕu chóng ta cã thÓ lµm tèt thÝ nghiÖm s¶n phÈm ®Ó kh¸ch hµng thÊy ®îc chÊt lîng cña s¶n phÈm, trong lßng cã mét c¶m gi¸c an toµn sÏ cã nhu cÇu ®Ó mua. Anh Êy cßn hµi híc nãi r»ng: h¬n n÷a mçi lÇn tiªu thô s¶n phÈm cña Amway cßn cã thÓ tù qu¶ng c¸o m×nh, anh Êy chØ lµm thÝ nghiÖm s¶n phÈm vµ chia sÎ t©m ®¾c cña m×nh th«i. B¶n th©n anh Êy kh«ng hÒ b¸n s¶n phÈm mµ lµ kh¸ch hµng tù muèn mua.

Nghe Tõ H¹ Quèc nãi nh vËy, anh Th¨ng b¾t ®Çu häc lµm thÝ nghiÖm s¶n phÈm. Anh véi thö tr×nh ®é biÓu diÔn thÝ nghiÖm cña m×nh nªn ®· mang mÊy s¶n phÈm Amway ®Õn nhµ b¹n. Tríc khi ra khái nhµ, anh cßn ®øng tríc g¬ng mét lóc miÖng cêi vµ gËt ®Çu víi anh Th¨ng trong g¬ng thÊy tù tin h¬n c¶m thÊy lÇn nµy nhÊt ®Þnh sÏ thu ho¹ch ®îc.

§Õn nhµ b¹n anh b¾t ®Çu nãi chuyÖn vÒ Amway víi b¹n. §©y lµ lÇn ®Çu tiªn anh nãi chuyÖn vÒ Amway víi ngêi kh¸c c¶m thÊy rÊt hng phÊn nªn c¸i g× còng nãi thËm chÝ cßn muèn nãi hÕt c¶ kiÕn thøc mµ m×nh ®· häc ®îc trong buæi häc Amway. Anh b¾t ®Çu nãi chuyÖn tõ lóc 10 giê s¸ng cho ®Õn giê ¨n c¬m tra. Ngêi b¹n ®ã thÊy anh Th¨ng vÉn nãi liÒn b¶o vî chuÈn bÞ c¬m tra.

¡n c¬m xong, anh Th¨ng vÉn tiÕp tôc nãi vÒ s¶n phÈm Amway, nãi, nãi, nãi cho ®Õn khi trêi tèi. Cuèi cïng ngêi b¹n hái: “Anh Th¨ng cã cßn viÖc g× kh¸c n÷a kh«ng?”. Anh Th¨ng nãi: “Kh«ng cßn g×” nhng l¹i rÊt thiÕu tù nhiªn.

Ngêi b¹n ®ã thÊy anh kh«ng cã viÖc g× l¹i kh«ng muèn ®i nªn l¹i b¶o vî chuÈn bÞ b÷a tèi. Dïng xong b÷a tèi anh Th¨ng thÊy b¹n kh«ng muèn mua s¶n phÈm Amway liÒn nghÜ lµ tr×nh ®é diÔn gi¶ng cña m×nh cha ®ñ nªn anh tiÕp tôc nãi, nãi ®Õn tËn 10 giê. Ngêi b¹n ®ã thÊy anh Th¨ng ngåi tõ s¸ng cho ®Õn tËn tèi vÉn nãi. Anh Êy sî nÕu vÉn tiÕp tôc nh vËy sÏ ph¶i chuÈn b÷a ®ªm cho anh mÊt nªn liÒn nãi: “T«i thÊy anh nãi lµ s¶n phÈm Amway tèt nh vËy th× t«i sÏ mua thö mét hép thuèc ®¸nh r¨ng xem sao, bao nhiªu tiÒn vËy?”.

S¸ng, chiÒu, tèi, nãi hÕt mét ngµy nãi ®Õn nçi kh« c¶ giäng cuèi cïng míi b¸n ®îc mét tuýp thuèc ®¸nh r¨ng. Anh Th¨ng b¾t ®Çu nghi ngê, liÖu cã nªn tiÕp tôc lµm Amway n÷a hay kh«ng ®©y?

Anh nãi víi b¶n th©n: “T«i kh«ng muèn lµm Amway n÷a råi”. Tõ biÖt b¹n anh ra bèt ®iÖn tho¹i gäi cho anh Tõ H¹ Quèc ®Ó trót giËn. Anh nãi: “Tha «ng Tõ nh÷ng vô lµm ¨n truyÒn thèng «ng lµm tèt nh vËy, v× sao l¹i chuyÓn sang lµm Amway lµm g×?”

Tõ H¹ Quèc rÊt cã kinh nghiÖm tr¶ lêi ngay: “Sao, h«m nay l¹i gÆp chuyÖn g× kh«ng nh ý ®©y? T«i cã thÓ gióp anh ®îc g× kh«ng?”

Anh Th¨ng liÒn kÓ hÕt qu¸ tr×nh lµm viÖc h«m nay cho anh Tõ H¹ Quèc. Nghe xong, Tõ H¹ Quèc nãi: “viÖc h«m nay kh«ng ph¶i lµ viÖc anh b¸n thuèc ®¸nh r¨ng kiÕm ®îc bao nhiªu tiÒn mµ lµ viÖc ngêi b¹n ®ã cña anh sÏ cã thÓ dïng lo¹i kem ®¸nh r¨ng nµy c¶ ®êi hay kh«ng?

Nh mét ngêi kh«ng hiÓu biÕt tù dng ngé ®¹o 4 ch÷ “sö dông c¶ ®êi” ®· khiÕn anh Th¨ng hiÓu ra r»ng, lÇn ®Çu tiªn tiªu thô s¶n phÈm kh«ng ph¶i lµ ®· kÕt thóc mµ lµ sù b¾t ®Çu cña c¶ ®êi. S¶n phÈm ®Çu tiªn tiªu thô thµnh c«ng lµ sù më ®Çu cho viÖc tiªu thô 400 lo¹i s¶n phÈm Amway tiÕp theo.

Page 24: cuoc doi ong Hua amway

§å dïng hµng ngµy lµ s¶n phÈm mµ ngµy nµo còng ph¶i dïng chØ cÇn kh¸ch hµng hµi lßng víi s¶n phÈm th× hä sÏ sö dông c¶ ®êi. H¬n n÷a th«ng qua mét lo¹i s¶n phÈm ngêi ®ã nhÊt ®Þnh sÏ thay ®æi ®å dïng hµng ngµy kh¸c trong nhµ ®Ó ®æi sang nh·n hiÖu Amway nªn sù tr¶ gi¸ cña m×nh chØ lµ ng¾n ngñi mµ ®æi l¹i lµ kh¸ch hµng sÏ sö dông c¶ ®êi. NghÜ ®Õn ®©y anh Th¨ng còng c¶m thÊy s¸ng d¹ ra.

Qu¶ ®óng nh Tõ H¹ Quèc nãi ngêi b¹n ®ã sau khi dïng kem ®¸nh r¨ng Amway cho ®Õn nay ®· ®îc h¬n 10 n¨m råi. H¬n n÷a anh cßn sö dông trªn 100 lo¹i s¶n phÈm cña Amway. Sau ®ã cßn gia nhËp vµ sö dông Amway. Trong nhãm cña anh Êy còng t¹o nªn ®îc ngêi l·nh ®¹o thµnh c«ng.

Tr¾c trë, khã kh¨n t¬ng tù nh vËy khi anh Th¨ng míi bíc vµo sù nghiÖp Amway ®ã lµ chuyÖn thêng.

Thµnh tÝch tiªu thô ngõng trÖ kh«ng ph¸t triÓn ®«i khi còng bÞ ngêi ta tõ chèi. Sù thÊt väng vµ o¸n tr¸ch chØ cã thÓ trót giËn lªn ngêi l·nh ®¹o.

Mét lÇn anh gäi ®iÖn cho Tõ H¹ Quèc: “Anh Tõ, cã thÓ t«i thËt sù kh«ng cã tµi lµm Amway ®©u, s¶n phÈm kh«ng nh÷ng kh«ng b¸n ra ®îc mµ cßn tiÕn triÓn rÊt chËm”.

VËy t«i hái cËu: “CËu ®· hiÓu Amway ®Õn ®©u, thÝ nghiÖm s¶n phÈm ®· lµm hÕt ch-a? CËu cã biÕt gi¶ng chÕ ®é kh«ng? CËu míi gia nhËp Amway mét th¸ng mÊy ngµy Amway ®· cho cËu triÕt khÊu 15% mµ mçi ngµy cËu lµm viÖc 16 giê ®ång hå nªn kh«ng thÓ buæi nµo còng ®Õn nªn hiÓu biÕt vÒ Amway còng rÊt cã h¹n. Thµnh tÝch lµm viÖc ph¶i dùa vµo sù tÝch luü vµ kiÕn thøc vµ kinh nghiÖm. NÕu anh lµm nh vËy mµ còng thµnh c«ng th× thö hái r»ng thÕ giíi nµy cã c«ng b»ng kh«ng? Tõ H¹ Quèc hái l¹i anh Th¨ng.

Anh Th¨ng kh«ng tr¶ lêi ®îc n÷a, anh thÊy Tõ H¹ Quèc nãi rÊt cã lý, ®óng lµ b¶n th©n m×nh chØ hiÓu qua loa vÒ s¶n phÈm Amway, thÝ nghiÖm s¶n phÈm còng kh«ng lµm tèt ®îc, chÕ ®é Amway cµng kh«ng biÕt gi¶ng m×nh míi chØ qua cöa Amway th«i cha chi ®· nghÜ ®Õn thµnh c«ng, muèn ®îc nhiÒu u ®·i liÖu cã c«ng b»ng kh«ng?

B¾t ®Çu tõ ®ã anh Th¨ng h¹ quyÕt t©m lµm tèt thÝ nghiÖm s¶n phÈm vµ chÕ ®é Amway.

Sau khi luyÖn kü thÝ nghiÖm s¶n phÈm vµ chÕ ®é t«i ®· cã niÒm tin víi s¶n phÈm Amway bëi v× t«i nghÜ r»ng nÕu chÊt lîng s¶n phÈm tèt thËt, gi¸ c¶ còng hîp lý, l¹i lµ s¶n phÈm ai ai còng cÇn, ®èi víi ngêi sö dông mµ nãi kh«ng hÒ lµm t¨ng thªm g¸nh nÆng kinh tÕ mµ chØ lµ viÖc ®æi nh·n hiÖu mµ th«i. Nh×n tõ gãc ®é ba nh©n tè nµy nãi th¼ng ra lµ kh«ng cã ai tõ chèi t«i. Râ rµng ®©y lµ mét vô lµm ¨n ®¸ng lµm cã thÓ lµm nhiÒu hëng nhiÒu. Ngoµi ra, cßn cã mét sù ®¶m b¶o kinh tÕ l©u dµi thËm chÝ cã thÓ nãi lµ nÕu trong vµi ba n¨m chÞu khã ch¨m sãc c«ng viÖc lµm ¨n nµy th× sau ®ã nã sÏ ch¨m sãc cho chóng ta c¶ ®êi. Nh÷ng ®iÒu nµy khiÕn t«i c¶m thÊy khã mµ cã ngêi sau khi nghe chÕ ®é mµ chóng t«i gi¶ng l¹i kh«ng muèn tham gia. B¾t ®Çu tõ cuèi th¸ng 2 t«i nãi vÒ Amway rÊt Ýt khi gÆp nh÷ng ngêi kh«ng muèn lµm, hÇu nh lµ ngêi nµo còng muèn lµm.

Qu¶ ®óng nh vËy, niÒm tin chÝnh lµ s¶n phÈm mµ b¹n dÔ tiªu thô nhÊt, cµng lµ lêi gi¶i thÝch m¹nh mÏ nhÊt ®Ó b¹n giíi thiÖu sù nghiÖp Amway, tríc tiªn lµ nh÷ng c©u nh: ®æi, dïng, biÕt, nãi sau ®ã lµ nhËn thøc cña b¹n víi Amway. Mét ngêi trµn ®Çy tù tin sÏ kh«ng sî bÞ ngêi kh¸c tõ chèi.

Cã mét danh tõ gäi lµ giao dÞch giai ®o¹n. Giai ®o¹n cã nghÜa lµ gièng nh b¹n tõ tÇng mét trÌo lªn tÇng hai vËy trong khi trÌo lªn cã rÊt nhiÒu bËc thang, b¹n ph¶i leo hÕt c¸c bËc

Page 25: cuoc doi ong Hua amway

thang míi lªn ®îc tÇng hai. C«ng viÖc lµm khai th¸c tiªu thô còng nh vËy, rÊt nhiÒu ngêi nãi vÒ s¶n phÈm Amway víi ngêi kh¸c kÕt qu¶ lµ b¹n bÌ kh«ng mua hoÆc kh«ng gia nhËp vµ råi ngêi ®ã ®· bá cuéc sau ®ã còng th¶ láng b¶n th©n lu«n. Thùc ra, ®ã lµ v× b¹n ®· kh«ng ®i t×m hiÓu c«ng viÖc giao dÞch giai ®o¹n. Cã nhiÒu viÖc muèn thµnh c«ng cÇn ph¶i tr¶i qua nhiÒu lÇn, mét lÇn, hai lÇn, mét ®o¹n hai ®o¹n míi hoµn thµnh ®îc cã mét sè ngêi nghe ®Õn bèn ®o¹n míi gia nhËp còng cã mét sè ngêi cßn nãi n¨m ®o¹n, s¸u ®o¹n thËm chÝ cã ngêi nãi trªn mêi ®o¹n míi gia nhËp. Khi b¹n muèn b¹n míi mµ b¹n giíi thiÖu sÏ lµm “kim c¬ng” t¬ng lai b¹n ph¶i cã mét niÒm tin vµ th¸i ®é coi b¹n míi mµ b¹n giíi thiÖu lµ kim c¬ng t¬ng lai, lµm nh vËy sù nghiÖp Amway cña b¹n nhÊt ®Þnh sÏ thµnh c«ng h¬n.

Ch¬ng 8: “B¹n kh«ng ph¶i ngêi lµm ¨n”

Thêi kú ®Çu nh÷ng n¨m 80, Amway t¹i ®¶o §µi Loan lµ mét thêi kú rÊt khã kh¨n.N¨m 1982 th¬ng nh©n NhËt B¶n ®· thµnh lËp C«ng ty §µi Gia t¹i §µi Loan tiªu thô níc

tÈy röa. C¸ch tiªu thô cña hä lµ ph¬ng thøc “lÊy ®Çu thî s¨n” còng gäi lµ ph¬ng thøc kinh doanh “héi chuét cèng”. Nh÷ng ngêi gia nhËp mï qu¸ng ®Òu trë thµnh ngêi bÞ h¹i. Díi sù ®¶ kÝch m¹nh mÏ cña truyÒn th«ng ®¹i chóng vµ d luËn x· héi, C«ng ty §µi Gia ®· bÞ ®×nh chØ sau nhiÒu vô tranh chÊp.

Th¸ng 11 n¨m 1982 ®· chÝnh thøc khai tr¬ng t¹i §µi Loan cã thÓ nãi vµ v« cïng khã kh¨n bëi v× ngêi d©n §µi Loan vÉn cha tho¸t ra ®îc khái bãng d©m §µi Gia.

§èi víi Ên tîng xÊu cña ngµnh tiªu thô ®a cÊp mäi ngêi vÉn kh«ng thÓ nµo quªn ®îc. TÊt c¶ mäi ngêi d©n ®Òu coi ®ã lµ lõa ®¶o vµ gäi ®ã lµ “héi chuét cèng” hä nãi lµ: “kÐo ®Õn ®îc mét ngêi sÏ lõa ®îc mét ngêi, kÐo ®Õn cµng nhiÒu tiÒn thëng sÏ cµng nhiÒu.”

§èi víi “héi chuét cèng”, truyÒn th«ng ®¹i chóng §µi Loa tõng nãi: “chuét cèng NhËt B¶n ®i mÊt, chuét cèng Mü l¹i ®Õn”.

Anh Th¨ng nhí l¹i r»ng: “§èi víi C«ng ty Amway cã ngêi h«m nay tham gia mua mét bé ¸o vµ mét bé tµi liÖu mang vÒ kÕt qu¶ bÞ ngêi ta nãi r»ng: “®ã chØ lµ mét héi chuét cèng, b¹n tham gia lµm g×?” Nghe thÊy vËy, ngêi tham gia ®· sî ®Õn nçi mang tr¶ l¹i ngay nh÷ng thø ®· mua. Chóng t«i liÒn nãi: “T«i sÏ gióp b¹n tr¶ l¹i vµ tr¶ l¹i tiÒn cho b¹n”. Ngêi ®ã véi nãi: “Kh«ng cÇn, kh«ng cÇn ®©u chØ cÇn xãa bá tªn cña t«i ®i lµ ®îc.” Nh÷ng ngêi nµy c¨ng th¼ng ®Õn nçi ngay c¶ tiÒn còng kh«ng muèn lÊy vÒ. Chóng t«i nãi: “NÕu c¸c b¹n kh«ng lÊy tiÒn th× dï sao hµng còng tr¶ råi th× C«ng ty sÏ göi tiÒn vµo tµi kho¶n cho c¸c b¹n”.

Nhng rÊt nhiÒu ngêi cho r»ng chÊt lîng cña s¶n phÈm cña Amway rÊt tèt…Mét sè ngêi kh¸c v× sî bÞ cuèn vµo héi chuét cèng nªn kh«ng d¸m sö dông s¶n phÈm…Do vËy, khi ngêi l·nh ®¹o gi¶ng vÒ kÕ ho¹ch thÞ trêng ph¶i ph©n biÖt râ ®a cÊp ®óng

ph¸p luËt vµ phi ph¸p, ®iÒu ®ã ®· trë thµnh mét phÇn kh«ng thÓ thiÕu trong viÖc gi¶ng gi¶i chÕ ®é.

Lóc ®ã, khi nãi Amway víi c¸c b¹n nÕu tai ph¶i nghe lµ nh÷ng lêi ®éng viªn tai tr¸i sÏ nghe thÊy nh÷ng lêi ch©m biÕm vµ cêi nh¹o. Nªn anh Th¨ng ®· l¾p m¸y läc ë bªn tai tr¸i cña m×nh.

Håi anh Th¨ng vÉn cßn lµm nh©n viªn pha chÕ, trong mét lÇn ®i söa m¸y ®un cµ phª, ®Õn cöa hµng cña «ng chñ TrÇn cã b¶y t¸m ngêi nh©n viªn pha chÕ ®Òu nh×n anh Th¨ng b»ng nh÷ng ¸nh m¾t l¹ thêng dêng nh anh ®· lµm mét viÖc g× xÊu xa kh«ng

Page 26: cuoc doi ong Hua amway

b»ng. Cuèi cïng, «ng chñ TrÇn còng nãi ra: “¸i chµ, ®Çu chuét cèng lín nhÊt §µi Loan ®Õn råi”. Anh Th¨ng biÕt mäi ngêi coi Amway lµ héi chuét cèng nhng anh còng kh«ng gi¶i thÝch g× thªm chØ nh×n «ng chñ TrÇn mµ cêi. V× anh Th¨ng cêi nªn kh«ng khÝ ®· trë nªn Êm lªn. Mét ngêi kh¸c liÒn lªn tiÕng r»ng: “¤ng chñ TrÇn, «ng l¹i ®ïa råi”.

Anh Th¨ng ®· kh«ng v× nh÷ng c¶n trë v« h×nh nµy mµ rót lui hoÆc suy nghÜ tiªu cùc bëi thÊt b¹i vµ ®¶ kÝch chØ gièng nh ma giã gi¸ng xuèng cuéc sèng cña anh mµ th«i. Trong lßng anh hiÓu rÊt râ nÕu anh kh«ng d¸m g¸nh chÞu tÊt c¶ nh÷ng khã kh¨n nµy th× anh chØ cã bá cuéc mµ theo sù s¾p ®Æt cña sè phËn th«i. Mét khi anh b»ng lßng g¸nh chÞu th× tr¾c trë vµ ®¶ kÝch sÏ chuyÓn ho¸ thµnh n¨ng lîng lµm t¨ng thªm niÒm tin vµ ý chÝ cña anh. Do vËy, nhÞp sèng cña anh Th¨ng cµng nhanh h¬n. HÑn gÆp b¹n qua ®iÖn tho¹i, chia sÎ s¶n phÈm, ®Õn trung t©m häc…

Ngêi lµm mÑ rÊt th¬ng con trai v× bµ hiÓu r»ng con trai m×nh lµm viÖc ë quÇy bar ®· qu¸ vÊt v¶ råi giê l¹i lµm thªm c¶ Amway n÷a. Mét ngµy chØ cã 24 tiÕng th× anh Th¨ng cã ®îc mÊy giê ®Ó ngñ vµ nghØ ®©y, ngay c¶ ¨n c¬m còng kh«ng theo quy luËt, nÕu cø nh vËy ch¾c ch¾n sÏ bÞ èm mÊt nhng anh Th¨ng cßn cha lÊy vî… Do vËy, anh thêng nghe thÊy nh÷ng lêi ®éng viªn mµ tiªu cùc cña mÑ: “Th¨ng µ… lµm viÖc ë quÇy ba ®· vÊt v¶ l¾m råi cßn lµm Amway g× n÷a”.

Lµ mét ngêi cha giê ®· cao tuæi, lóc ®ã, cha ®Æt tªn cho con trai lµ Hóc Th¨ng v× ng-êi cha muèn tù hµo vÒ con muèn con trai mang l¹i niÒm tin cho t¬ng lai cña nhµ hä Høa.

Trong qu¸ tr×nh trëng thµnh cña con trai ngêi cha ®· d¹y cho con trai m×nh n¾m quyÒn ®Ó ®èi phã víi kÎ m¹nh h¬n nhng c¸ch d¹y nh vËy chØ lµ nãi miÖng th«i chø kh«ng bao giê d¹y con trai quyÒn ph¸p g× c¶. Nhng con trai «ng ®· luyÖn ®îc hai c¸nh tay m¹nh mÏ trong qu¸ tr×nh x¸ch níc c¶ mét thêi kú dµi.

Lµ mét phÇn tö trÝ thøc, «ng hiÓu râ con ®êng phÊn ®Êu cña mét chµng nam tö h¸n cÇn ph¶i tu th©n, tÒ gia, trÞ quèc råi míi b×nh thiªn h¹. Khi «ng quay ®Çu nh×n l¹i cuéc ®êi cña m×nh th× hai giai ®o¹n tu th©n, tÒ gia, «ng ®· lµm ®îc cha? Cßn trÞ quèc, b×nh thiªn h¹ th× cµng ch¼ng cÇn ph¶i nãi ®Õn.

Høa Thu DiÖu thÝch bµi th¬ cña Lôc Du nhng trong c¶nh khèn ®èn nµy chØ cã thÓ ng©m nh÷ng c©u th¬ buån nh “Trêng thµnh trªn nói ®· trèng rçng, tãc mai trong g¬ng ®· b¹c ph¬”.

Con trai ®· hai s¸u, hai b¶y tuæi råi, ngêi ta thêng nãi ba m¬i th× lµm nªn, liÖu anh cã lµm nªn ®îc kh«ng mµ khi ®ã anh Th¨ng míi chØ lµ mét nh©n viªn pha chÕ…

Cha anh ®· tõng ®i hái vî cho anh nhng l¹i bÞ tõ chèi, cho ®Õn nay vÉn thÊy mÊt mÆt…

¤ng c¶m thÊy cuéc ®êi cña con trai m×nh ®· nh vËy råi th× chØ cã thÓ dùa vµo quÇy ba ®Ó kiÕm tiÒn ®Ó lÊy ®îc mét ngêi vî, vÒ lËp nghiÖp, lµm quÇy ba cßn cã thÓ thµnh ®¹t g× chø?

Giê ®©y «ng Høa Thu DiÖu nh×n thÊy con trai l¹i thÝch ch¬i trß Amway, ch¬i ®Õn nçi mÊt hån, kh«ng an phËn víi c«ng viÖc quÇy ba, cßn tr¶ tiÒn l¬ng gÊp ®«i ®Ó ngêi ta thay ca, qu¶ lµ khã nghÜ.

Ngêi con trai ®· gi¶i thÝch rÊt nhiÒu vÒ c¸i lîi cña sù nghiÖp Amway nhng ngêi cha kh«ng muèn nghe, v× lóc ®ã ngµnh kinh doanh ®a cÊp ®· cã ¶nh hëng rÊt xÊu t¹i §µi Loan, nªn cã ¶nh hëng rÊt lín ®Õn sù ph¸n ®o¸n cña ngêi cha ®èi víi Amway.

Ph¶i lµm thÕ nµo ®©y? C¶ bè c¶ mÑ ®Òu g©y ¸p lùc c¶n trë con trai lµm Amway.

Page 27: cuoc doi ong Hua amway

Anh Th¨ng nghÜ ®Õn Tõ H¹ Quèc, ph¶i ®Ó ngêi ®· thµnh c«ng nµy ®Õn thuyÕt phôc cha míi ®îc.

Tõ H¹ Quèc ®· ®Õn, anh Th¨ng giíi thiÖu th©n phËn, thµnh c«ng cña Tõ H¹ Quèc víi cha m×nh, «ng rÊt vui, còng rÊt nhiÖt t×nh, tÊt nhiªn lµ «ng thÝch ngêi thµnh c«ng råi.

Anh Th¨ng kh«ng tham gia buæi nãi chuyÖn cña hä, anh c¶m thÊy rÊt yªn t©m v× nhµ doanh nghiÖp lín, cã tµi ¨n nãi ®ã nhÊt ®Þnh sÏ thuyÕt phôc ®îc cha.

TiÔn anh Tõ H¹ Quèc ®i råi, cha anh nãi, ngêi ®ã cã thÓ thµnh c«ng nhng con th× kh«ng ®îc.

Sau ®ã, ngêi cha l¹i cµng g©y ¸p lùc.§· hai lÇn, «ng tay tr¸i chèng lng, tay ph¶i gi¬ lªn, chØ th¼ng vµo mÆt con trai chöi

m¾ng, tr«ng d¸ng ngêi «ng nh lµ mét Êm trµ kiÓu cò.Nhng con trai ®· lín, anh cÇn ph¶i ®i con ®êng riªng cña m×nh, anh biÕt chØ cã mét

c¸ch thuyÕt thôc cha ®¬n gi¶n nhÊt ®ã chÝnh lµ lµm cho cha xem, thµnh c«ng chÝnh lµ c¸ch thuyÕt phôc tèt nhÊt.

Lóc ®ã t«i rÊt b×nh tÜnh ®èi mÆt víi chuyÖn nµy, bëi v× t«i ®· tõng nghÜ vÒ viÖc: v× sao ngêi th©n l¹i ph¶n ®èi m×nh? qua ph©n tÝch mét c¸ch lý tÝnh t«i ®· t×m ra mét ®¸p ¸n rÊt ®¬n gi¶n, ®ã lµ v× hä kh«ng hiÓu Amway nªn míi ph¶n ®èi, ®iÒu nµy còng b×nh thêng th«i. VËy th× cè g¾ng cña t«i còng rÊt ®¬n gi¶n, ®ã chÝnh lµ ®Ó ngêi nhµ hiÓu ®îc Amway, thùc ra sù ph¶n ®èi cña ngêi nhµ chÝnh lµ sî chóng t«i thÊt b¹i, sî chóng t«i bÞ th¬ng h¹i, nÕu b¹n ®· lµm ®îc ®Õn Kim C¬ng, Ngäc Trai hay DD, ®· cã mét thu nhËp kha kh¸, b¹n cã thÓ ë bªn ngêi th©n khi hä cÇn b¹n, mçi n¨m b¹n cã thÓ dÉn ngêi nhµ ®i níc ngoµi, ®i du lÞch vµ nghØ m¸t, nÕu b¹n ®· lµm ®îc nh vËy råi th× ngêi nhµ cßn cã thÓ ph¶n ®èi ®îc kh«ng? Cho nªn kh«ng ph¶i hä ph¶n ®èi b¹n lµm Amway mµ lµ hä lµ ph¶n ®èi b¹n thÊt b¹i…

Anh Th¨ng rÊt hiÓu râ mét ®iÒu r»ng: Thµnh c«ng cÇn cã qu©n tö ®éng viªn, còng ph¶i cã tiÓu nh©n kÝch thÝch. Ngêi cha cña anh kh«ng ph¶i tiÓu nh©n nhng sù ph¶n ®èi cña ngêi «ng qu¶ thùc cã gãp phÇn thóc ®Èy anh, Ðp anh ph¶i ch¹y nhanh ®Õn thµnh c«ng.

Ch¬ng 9: Häp t¹i nhµ vµo ba giê s¸ng

§èi víi anh Th¨ng mµ nãi, tr¶ gi¸ b»ng thu nhËp cña bèn buæi tèi, mét tuÇn cã hai buæi tèi ®Õn trung t©m Amway, chØ lµ muèn n©ng cao tr×nh ®é kinh doanh Amway cña m×nh nhng muèn lËp nghiÖp víi Amway th× khã kh¨n cña anh râ rµng lµ nhiÒu h¬n ngêi th«ng thêng, bëi v× ngêi kh¸c cã thÓ tËn dông thêi gian ngoµi giê, nhng thêi gian ngoµi giê cña anh Th¨ng th× ë ®©u? Mét ngµy cã 24 giê, trõ ®i 16 giê anh ®i lµm, cßn l¹i 8 giê ®ång hå. HiÖn giê mçi tuÇn cã hai buæi tèi ®Õn trung t©m häc nªn anh Th¨ng buæi nµo còng ®Õn, anh lµ mét häc sinh rÊt ch¨m chØ.

§i lµm ë quÇy ba, anh mang theo m¸y ghi ©m bá tói, mét ngµy lµm viÖc 16 giê, anh th-êng tËn dông tõ 8-10 giê võa nghe ghi ©m võa øng phã c«ng viÖc ë quÇy ba, anh Th¨ng tin lµ “kinh nghiÖp lµ thø tèt nhÊt”, do vËy anh thêng xuyªn nghe ghi ©m kinh nghiÖp thµnh c«ng cña c¸c bËc tiÒn bèi, ch¨m chØ häc tËp tinh hoa cña ngêi thµnh c«ng. Sau giê nghØ, anh thêng xuyªn b¾t chíc thùc tiÔn vµ t×m tßi, anh dÇn h×nh thµnh mét thãi quen sèng cuéc sèng cña ngêi thµnh c«ng.

Page 28: cuoc doi ong Hua amway

“Bëi v× thãi quen cã thÓ t¹o ra c¬ héi, thãi quen cã thÓ khiÕn chóng ta thµnh c«ng, còng cã thÓ khiÕn chóng ta thÊt b¹i.”

Anh biÕt, trong vßng quay cuéc sèng cña m×nh, ngêi mµ kh«ng mÊt thêi gian còng cã thÓ gÆp ®îc ®ã chÝnh lµ b¹n ®ång nghiÖp cña m×nh. Do vËy, mçi khi trong qu¸n ba Ýt kh¸ch, anh Th¨ng liÒn bá m¸y ghi ©m xuèng ®Ó giíi thiÖu Amway víi c¸c ®ång nghiÖp, chia sÎ t©m ®¾c sö dông s¶n phÈm, truyÒn thô hÕt nh÷ng g× anh ®· häc ®îc cho hä. C¸c ®ång nghiÖp ®ã ®· nh×n thÊy ®îc Amway ®· lµm thay ®æi anh Th¨ng, c¶m nhËn ®îc sù ¶nh hëng cña anh Th¨ng ®èi víi hä. Ngêi trÎ víi nhau sÏ rÊt hiÓu nhau, hä ®Òu cã tiÕng nãi chung ®ã lµ muèn thµnh ®¹t. “C¸ch dù ®o¸n t¬ng lai tèt nhÊt chÝnh lµ ph¶i s¸ng t¹o t¬ng lai ngay b©y giê.” Do thêi gian lµm viÖc vµ néi dung gi÷a c¸c ®ång nghiÖp ®Òu t¬ng tù, nªn buæi häp sÏ ®îc s¾p xÕp vµo sau ba giê rìi.

Nh©n viªn quÇy ba cã nh÷ng ngêi ®îc nghØ lóc mét giê hoÆc hai giê s¸ng nhng hä còng ®Òu ®Õn quÇy ba cña anh Th¨ng, ®îi anh ba giê s¸ng nghØ råi mäi ngêi cïng ®Õn nhµ anh. Khi vÒ ®Õn nhµ anh thêng lµ ba giê rìi, hä häp t¹i nhµ do anh Th¨ng lµm chñ tr× b¾t ®Çu tõ ba giê rìi s¸ng. §Þa ®iÓm häp còng chÝnh lµ nhµ anh.

Nhµ anh ë tÇng n¨m nhµ chung c, n»m ë c¹nh ®êng s¸t ngâ 141 phè Trung Dung quËn Tam D©n.

LÇn chuyÓn nhµ nµy lµ lóc anh Th¨ng sau khi tèt nghiÖp cÊp ba.Nhµ chung c ë §µi Loan cao nhÊt chØ cã n¨m tÇng. Sèng ë tÇng n¨m, th«ng thêng lµ

nh÷ng gia ®×nh kh«ng cã ®iÒu kiÖn kinh tÕ. N¬i mµ cã thÓ dïng ®Ó tæ chøc häp lµ mét c¨n phßng nhá chØ cã 8m2, trong phßng cßn ®Æt mét chiÕc ghÕ sa l«ng. Mét n¬i nhá bÐ nh vËy, ngåi n¨m s¸u ngêi ®· thÊy chËt l¾m råi nhng ®«i khi cã nh÷ng mêi ngêi ®Õn còng ph¶i cè mµ ngåi ®ñ.

Tr¶i qua nhiÒu n¨m lµm viÖc cïng nhau, anh Th¨ng vµ c¸c ®ång nghiÖp ®· cã nh÷ng t×nh c¶m s©u ®Ëm víi nhau, trong mét m«i trêng ®Æt biÖt nµy, sè phËn cña hä ®Òu gièng nhau, nªn gi÷a hä ®Òu träng t×nh träng nghÜa. Ngoµi thêi gian 16 giê lµm viÖc, ®iÒu hä c¶m thÊy nhÑ nhµng ®ã chÝnh lµ hä ®ang ë trong mét n¬i gi¶n dÞ nhÊt, dÖt nªn mét íc m¬ phi thêng cña cuéc ®êi, ®Ó mçi ngêi hä ®Òu c¶m thÊy m×nh còng rÊt giái.

Ban ®Çu tô häp, anh Th¨ng kh«ng cã b¶ng tr¾ng ®Ó viÕt nªn tÊt c¶ mäi kÕ ho¹ch thÞ trêng ®Òu viÕt lªn giÊy, nh÷ng c«ng cô thÝ nghiÖm s¶n phÈm, dï kh«ng ®Ñp vµ chuyªn nghiÖp b»ng nh÷ng ngêi kh¸c nhng hä còng lu t©m thu thËp ®îc rÊt nhiÒu chai lä, kh«ng cã bµn ®Ó thÝ nghiÖm s¶n phÈm, hä dïng hai c¸i ghÕ b¨ng ghÐp l¹i víi nhau råi phñ lªn ®ã mét tÊm v¶i, tÊt c¶ nh÷ng viÖc nµy anh Th¨ng ®Òu vui vÎ lµm hÕt. Nh÷ng buæi ®Çu, anh ®Òu tù m×nh lµm hÕt nh÷ng viÖc nh thÝ nghiÖm s¶n phÈm, gi¶ng gi¶i chÕ ®é vµ kÕt luËn, mÊy buæi sau, díi sù chØ dÉn cña anh, c¸c b¹n còng häc ®îc c¸ch ph©n c«ng hîp t¸c ®Ó lµm viÖc.

Cø nh vËy, t¹i mét n¬i mµ cã ý nghÜa kû niÖm quý b¸u nµy, c¸c nh©n viªn quÇy ba còng cïng nhau giao lu vµ nghiªn cøu kinh doanh Amway. Phèi hîp víi nhau, ®éng viªn nhau, hä häc lµm thÝ nghiÖm s¶n phÈm, häc gi¶ng vÒ kÕ ho¹ch thÞ trêng, hä chia chÕ ®é Amway thµnh mÊy ®o¹n ®Ó tËp nhiÒu lÇn.

Ngµy nay, anh Th¨ng ®· lµ Hoµng Quan §¹i Sø, nãi ®Õn nh÷ng buæi häp t¹i nhµ n¨m ®ã, cã niÒm vui khæ tËn cam lai, còng cã mét phÇn c¶m kh¸i trong nô cêi ®ã, kh«ng ®¬n thuÇn lµ c¶m kh¸i cho b¶n th©n anh mµ còng cã nh÷ng ngêi b¹n cïng s¸nh vai tr¶i

Page 29: cuoc doi ong Hua amway

qua thêi kú gian khæ ®ã. Anh thÊy h¬i buån v× m×nh ®· kh«ng thÓ cho c¸c b¹n cã mét m«i trêng trëng thµnh tèt h¬n.

Tríc khi lªn Minh Ch©u, t«i ®· bá viÖc t¹i quÇy ba, trë thµnh mét ngêi chuyªn kinh doanh Amway, do lóc ®ã néi dung c«ng viÖc kh«ng nhiÒu, thêi gian nhiÒu h¬n nªn ngêi häp còng ngµy cµng nhiÒu h¬n, trong tæ cña t«i, mäi nh©n vËt, mäi ®èi tîng ®Òu chen nhau trong c¨n phßng nhá chØ cã 8m2, do vËy t«i ®· lµm thªm mét g¸c xÐp trªn tÇng 5, khiÕn n¬i häp ®îc réng r·i h¬n.

Sau khi lµm g¸c xÐp mÊt ba th¸ng lµ vµo th¸ng 4, th¸ng 5 vµ th¸ng 6 n¨m 1986, sau khi bÞ n¾ng hÌ ph¬i n¾ng mét ngµy, g¸c xÐp còng trë thµnh mét c¸i lång hÊp. 7 giê r ìi sau b÷a tèi, g¸c xÐp b¾t ®Çu to¶ ra nhiÖt lîng mµ ban ngµy nã ®· hÊp thô ®Ó thö th¸ch quyÕt t©m vµ nghÞ lùc cña nh÷ng ngêi b¹n Amway, do vËy ®Õn tham gia buæi häp, mçi ngêi ®Òu ph¶i mang theo mét c¸i kh¨n to ®Ó võa th¶o luËn võa lau må h«i, ngêi ®øng trªn nãi ®Õn to¸t c¶ må h«i, nh÷ng ngêi ë díi còng nghe to¸t c¶ må h«i.

Trong ®ã cã mét nh©n viªn quÇy ba mang tµi liÖu ghi ©m cña anh Th¨ng cho c¸c b¹n cña m×nh nghe, ngêi b¹n ®ã võa nghe võa thÊy l¹, sao trong b¨ng ghi ©m l¹i cã tiÕng tµu ho¶ ch¹y cho dï lµ phæ nh¹c ®i n÷a th× tr×nh ®é còng qu¸ kÐm. Mçi khi nãi mét ®o¹n kho¶ng mêi ®Õn hai m¬i phót th× l¹i cã tiÕng tµu ho¶… sau nµy, anh Êy còng gia nhËp Amway, chÝnh b¶n th©n ngêi b¹n ®ã khi ®Õn nhµ anh Th¨ng míi hiÓu ra vÊn ®Ò…

Ho¸ ra ®»ng sau nhµ anh Th¨ng lµ ®êng s¾t, khi anh gi¶ng bµi cã tµu ho¶ ®i qua, v× tiÕng cßi tµu rÊt to nªn cho dï giäng cña anh to thÕ nµo ®i ch¨ng n÷a còng chØ gièng nhmét con s©u ®ang kªu, tiÕng tµu ho¶ ®· Ðp anh Th¨ng ph¶i t¹m dõng gi¶ng bµi, ®îi sau khi tµu ®i qua míi cã thÓ tiÕp tôc gi¶ng.

Trong m«i trêng ©m thanh Çm Ü vµ nãng nh lß níng, anh Th¨ng ®· ®µo t¹o ra rÊt nhiÒu ngêi xuÊt s¾c trong sù nghiÖp Amway. Cã mÊy vÞ ®Òu ®· trë thµnh l·nh ®¹o cÊp Kim C¬ng cña Amway.

Buæi häp ®Çu tiªn t¹i nhµ t«i chÝnh lµ vµo lóc ba giê rìi s¸ng, v× ba giê s¸ng t«i míi nghØ nªn rÊt nhiÒu ngêi ®¹t ®Õn cÊp Kim C¬ng trong ®oµn cña t«i ®Òu häp vµo lóc ba giê rìi s¸ng. Mét sè ngêi nãi, ngµy nµo anh còng lµm viÖc 16 giê ®ång hå, ®©u cã nhiÒu søc thÕ ®Ó tæ chøc buæi häp? T«i nãi: “sao l¹i kh«ng ®îc c¬ chø bëi v× vµo giê nµy nÕu t«i kh«ng gi¶ng Amway th× còng lµ ch¬i m¹t chîc, cho nªn t«i ch¼ng qua còng chØ lµ tËn dông thêi gian ch¬i m¹t chîc mµ th«i.

Tô häp t¹i nhµ râ rµng lµ mét c¸i n«i ®Ó tiÕn ®Õn lµm Amway thµnh c«ng, còng lµ mét ph¬ng thøc kinh doanh Amway h÷u hiÖu, bëi v× ®Æc ®iÓm lín nhÊt cña sù nghiÖp Amway chÝnh lµ x©u chuçi l¹i sù nhiÖt t×nh, tÇm nh×n xa vµ lµm nh÷ng ®iÒu nhá bÐ trong cuéc sèng b×nh thêng.

Ch¬ng 10: chia sÎ kh«ng b»ng lêi nãi

Amway lµ mét sù nghiÖp ®Æc biÖt, nh÷ng ®iÒu mµ Amway cÇn, b¹n ®Òu cã vµ rÊt dÔ dµng cã nh: b¹n bÌ, thêi gian, t©m tr¹ng vµ ch¨m chØ… mµ nh÷ng ®iÒu kiÖn Amway kh«ng cÇn, ®a sè mäi ngêi ®Òu kh«ng cã nh, tr×nh ®é häc vÊn, tµi ¨n nãi, bèi c¶nh, kinh nghiÖm vµ nhiÒu tiÒn cña… Trong nh÷ng n¨m th¸ng trëng thµnh cña m×nh, anh Th¨ng kh«ng bao giê cã thÓ nghÜ ®Õn viÖc lµm nghÒ g× kh¸c ngoµi nghÒ quÇy ba, nhng anh l¹i næi bËt nhanh h¬n ngêi kh¸c rÊt nhiÒu.

Page 30: cuoc doi ong Hua amway

Trªn m¶nh ®Êt trµn ®Çy íc m¬ cña Amway, anh Th¨ng ®· gieo gièng b»ng c¶ tr¸i tim vµ ch¨m chØ tíi níc, cuèi cïng mÇm non ®· nhó lªn. Tuy nhiªn, tríc khi trë thµnh c©y ®¹i thô th× thêi kú mÇm non thêng còng lµ thêi kú kh«ng an toµn nhÊt, ma to, b·o t¸p thËm chÝ s©u kiÕn x©u xÐ dÉn ®Õn sù kh« khÐo cña nã, nhng chÝnh v× cã sù quan t©m cña anh Tõ H¹ Quèc, ngêi mµ anh Th¨ng gäi lµ quý nh©n trong cuéc ®êi anh nªn míi ®¶m b¶o sù trëng thµnh cña c©y m¹ non nµy.

Lóc ®ã, trong sù nghiÖp Amway, anh Th¨ng ®· lµ mét ngêi l·nh ®¹o mang huy ch¬ng b¹c ®¹t ®îc doanh thu 21%.

Ngêi l·nh ®¹o cña Amway ph¶i lµm g×?Ph¶i g¸nh lÊy tr¸ch nhiÖm cña mét ngêi l·nh ®¹o, dïng kiÕn thøc vµ kinh nghiÖm, t©m lý

chÝnh x¸c vµ quan niÖm cña m×nh truyÒn thô cho ngêi ®Õn sau.CÇn ph¶i ®øng trªn s©n khÊu cña Amway b×nh tÜnh vµ nãi n¨ng thuÇn thôc. Lóc ®ã ®iÒu anh Th¨ng sî h·i nhÊt chÝnh lµ viÖc lªn bôc gi¶ng.Mçi lÇn Tõ H¹ Quèc s¾p xÕp cho anh Th¨ng chia sÎ vµ gi¶ng gi¶i, anh Th¨ng lu«n t×m cí

®Ó tho¸i th¸c.“Em vÉn cha thuÇn thôc…”“Em vÉn cha chuÈn bÞ kü…”“Nhµ em cã viÖc…”

ThËm chÝ cã mÊy lÇn, anh ®· trèn ®©y ®ã trong héi trêng v× anh sî gÆp ngêi quen.Tõ H¹ Quèc thÊy nãi tríc víi anh Th¨ng kh«ng cã hiÖu qu¶ liÒn kh«ng d©n chñ n÷a, anh

quyÕt ®Þnh sÏ kh«ng th«ng b¸o tríc cho anh Th¨ng lµ tèi nµo anh ph¶i ®Õn gi¶ng bµi…ViÖc lµm nh vËy ®· g©y cho anh Th¨ng mét ¸p lùc tinh thÇn, tõ khi ®îc th«ng b¸o cña

ngêi giíi thiÖu, anh lu«n nhí ®Õn viÖc nµy…§îi ®Õn ngµy ph¶i gi¶ng bµi…§îi ®Õn vµi giê ®Çu tiªn cña buæi häp…Anh vÉn lÊy cí gäi ®iÖn cho Tõ H¹ Quèc r»ng:

“Cã mét ngêi b¹n muèn ®Õn nhµ em..”“ Em bÞ c¶m…”“Xe cña em bÞ háng…”

Tõ H¹ Quèc thÊy anh Th¨ng nh vËy, ®· ¸p dïng biÖn ph¸p m¹nh h¬n.Mét lÇn, trong buæi häp, anh Th¨ng ngåi díi nghe gi¶ng, ®ét nhiªn nghe thÊy Tõ H¹ Quèc

nãi trong micro r»ng: “Sau ®©y xin mêi anh Høa Hóc Th¨ng lªn s©n khÊu, ®ã lµ mét ngêi l·nh ®¹o ®· ®¹t ®îc huy ch¬ng b¹c míi næi lªn, anh ®· dùa vµo niÒm tin v÷ng ch¾c lµ ‘T«i cÇn Amway’ nªn trong ba th¸ng ng¾n ngñi ®· vît qua nhiÒu khã kh¨n, ®¹t ®îc huy ch¬ng b¹c. Sau ®©y, chóng ta xin mêi anh Høa Hóc Th¨ng lªn s©n khÊu ®Ó chia sÎ víi mäi ngêi.”

Mét trµng ph¸o tay m·nh liÖt, hÕt mét lît l¹i mét lît…Anh Th¨ng ng©y ra ®ã, ®èi víi anh mµ nãi, ®©y lµ lÇn tÊn c«ng rÊt ®ét suÊt, nhng

trµng ph¸o tay nhiÖt liÖt ®ã, nhiÒu cÆp m¾t ®ang mong ®îi ®ã th× anh cßn cã c¸ch g× ®Ó ®¸nh tr¶ sù tÊn c«ng ®ã chø?

NhiÖt huyÕt ®ang trµo d©ng, mÆt ®á nh gÊc, anh Th¨ng còng kh«ng biÕt m×nh ®øng trªn s©u khÊu nh thÕ nµo n÷a, nhng trong ®Çu anh trèng rçng, nghÜ råi nghÜ, nhiÒu kiÕn thøc Amway ngµy thêng ch¹y ®i ®©u hÕt råi?

Page 31: cuoc doi ong Hua amway

Nhng anh vÉn kh«ng thÓ nãi ra nöa lêi, tríc mÆt anh chØ thÊy nhiÒu ngêi, trong ®Çu anh chØ xuÊt hiÖn mÊy c©u nh “T«i kh«ng biÕt nãi” “T«i kh«ng thÓ nãi næi”, nh÷ng lêi tù gi¶i tho¸t cho m×nh.

LÇn ®ã t«i ®øng trªn s©n khÊu rÊt l©u, kh«ng d¸m nãi nöa lêi, cµng kh«ng d¸m tù giíi thiÖu vÒ m×nh, còng kh«ng viÕt tªn, sau ®ã t«i ®øng trªn s©n khÊu run run, run ®Õn kho¶ng 20 gi©y, cuèi cïng t«i ®i xuèng…

Lóc ®ã, trong héi trêng cã h¬n mét tr¨m ngêi, lÇn ®Çu tiªn khi lªn s©n khÊu ®· thÊt b¹i khiÕn cho anh Th¨ng kh«ng d¸m ngÈng ®Çu nh×n mäi ngêi, anh thÊy rÊt xÊu hæ, rÊt mong héi nghÞ nhanh chãng kÕt thóc.

Sau khi tan häp, mét vÞ l·nh ®¹o ®· ®Õn tríc mÆt anh Th¨ng. Anh còng ®· s½n sµng t©m lý ®Ó chÊp nhËn sù phª b×nh cña l·nh ®¹o, nµo ngê, vÞ l·nh ®¹o ®ã l¹i ®éng viªn anh r»ng: “Høa Hóc Th¨ng, cËu thÓ hiÖn rÊt tèt.”

Anh Th¨ng ng©y ngêi ra, b¶n th©n anh còng ng¹c nhiªn v× t¹i sao khi lªn trªn s©n khÊu anh l¹i kh«ng nãi ®îc lêi nµo, cßn rÊt c¨ng th¼ng. Nhng v× lÔ phÐp, anh tr¶ lêi r»ng: “§ã lµm sao cã thÓ nãi lµ tèt c¬ chø, ngµi nãi qu¸ lêi råi…”

“Kh«ng, t«i nãi thËt, ban ®Çu, khi t«i lµm Amway kh«ng l©u, trong mét lÇn còng t¹i trung t©m héi nghÞ, l·nh ®¹o gäi tªn t«i lªn s©n khÊu, gäi c©u ®Çu tiªn, t«i kh«ng d¸m lªn; gäi c©u thø hai, t«i vÉn kh«ng d¸m lªn; gäi c©u thø ba, cËu ®o¸n xem thÕ nµo… t«i ch¹y ra khái héi trêng. H«m nay, cËu dòng c¶m h¬n t«i nhiÒu v× cËu cßn cã thÓ lªn s©n khÊu ®Ó ®èi mÆt víi mäi ngêi.”

Ngay tèi h«m ®ã, anh Th¨ng rÊt tøc giËn, kh«ng ph¶i anh tøc giËn ngêi giíi thiÖu mµ lµ tøc giËn b¶n th©n m×nh, sao m×nh l¹i kÐm nh vËy? Ngu ngèc nh vËy, sau ®ã l¹i nghÜ bông, cã nªn tiÕp tôc lµm Amway kh«ng? Lóc ®ã anh Th¨ng ®· lµm ®Õn 21% råi, chØ v× nghÜ ®Õn viÖc ph¶i lªn s©n khÊu nªn anh míi nghÜ cã nªn tiÕp tôc lµm hay kh«ng, nhng nÕu kh«ng lµm, anh sÏ ph¶i quay vÒ víi c«ng viÖc quÇy ba tríc ®©y, ®ã kh«ng ph¶i lµ cuéc sèng mµ anh muèn. Anh chØ cã thÓ lùa chän tiÕp tôc lµm, lµm thÕ nµo? CÇn ph¶i kh¾c phôc trë ng¹i t©m lý, cµng sî cµng cÇn ph¶i lµm.

Lóc ®ã, Tõ H¹ Quèc nh×n thÊy anh Th¨ng lªn s©n khÊu kh«ng nãi ra lêi, trong lßng rÊt khã chÞu, anh c¶m thÊy viÖc nµy nªn ho·n l¹i mét chót, kh«ng nªn Ðp qu¸, do vËy anh Tõ ®· gäi mét ngêi b¹n kh¸c cña anh Th¨ng lªn s©n khÊu, nhng nh÷ng ngêi kh¸c ®Òu nãi: “Anh Th¨ng lµ l·nh ®¹o cña chóng t«i, nªn ®îi ngêi l·nh ®¹o lªn s©n khÊu xong råi chóng t«i sÏ lªn.”

V« h×nh chung, ®· t¹o ra mét ¸p lùc cho t«i, nÕu t«i kh«ng ®ét ph¸ lªn s©n khÊu diÔn gi¶ng th× thµnh tÝch cña c¶ nhãm chóng t«i ®Òu sÏ bÞ ¶nh hëng. Lßng hiÕu th¾ng vµ tr¸ch nhiÖm ®· giôc gi· t«i lªn s©n khÊu: “Høa Hóc Th¨ng, ng¬i kh«ng ®îc lµm con rïa thôt ®Çu.”

Cuèi cïng anh Th¨ng ®· lªn s©n khÊu lÇn thø hai, tÊt nhiªn anh ®· cã sù chuÈn bÞ tr íc, dï thÕ nµo viÖc chia sÎ lÇn thø hai còng ®· thµnh c«ng. Tõ ®ã, trong lßng anh ®· lËp ra quy ®Þnh cho b¶n th©n: “sau nµy dï trung t©m cã ngêi tù nguyÖn lªn s©n khÊu chia sÎ kinh nghiÖm hay kh«ng, t«i còng ph¶i lµ ngêi ®Çu tiªn lªn s©n khÊu.”

Tõ viÖc kh«ng d¸m lªn s©n khÊu ®Õn viÖc mçi lÇn ®Òu chñ ®éng lµ ngêi ®Çu tiªn lªn s©n khÊu, khiÕn anh Tõ H¹ Quèc rÊt kh©m phôc, c¶m thÊy anh Th¨ng qu¶ lµ mét ngêi l·nh ®¹o d¸m ®ét ph¸.

Page 32: cuoc doi ong Hua amway

NÕu nh lÇn nµo c¸c b¹n còng tr¸nh kh«ng lªn s©n khÊu th× tÊt c¶ c¸c b¹n kh¸c sau nµy nhÊt ®Þnh còng sÏ gièng nh b¹n, do anh Th¨ng ®· ®ãng vai trß dòng c¶m vµ dÉn ®Çu nªn c¸c b¹n cña anh còng b¾t chíc anh, chñ ®éng tÝch cùc lªn s©n khÊu.

Tríc ®©y, t«i lµ mét ngêi cã tÝnh c¸ch néi híng, chÝnh Amway ®· dÇn thay ®æi t«i, ®Ó t«i tõ mét ngêi kh«ng d¸m nãi g× cho ®Õn h«m nay t«i cã thÓ ®øng trªn s©n khÊu ®Ó chia sÎ kinh nghiÖm víi c¸c b¹n. Nhí n¨m ®ã t«i ®· lªn ®îc Kim C¬ng, c«ng ty Amway ®· gióp t«i ph¸t hµnh b¨ng ghi ©m, lóc ®ã t«i gi¶ng vÉn kÐm, b¸n ®îc h¬n hai ngh×n cuèn, t«i ®· kh«ng ngõng trau dåi b¶n th©n, ®Õn n¨m thø hai, b¨ng ghi ©m vÒ Amway còng b¸n ra ®îc rÊt nhiÒu, cho nªn h«m nay sau 7 n¨m ®· b¸n ra h¬n b¶y ngh×n cuèn råi…

Cho nªn khi lµm sù nghiÖp Amway cÇn ph¶i cã tinh th©n tù thóc ®Èy m×nh, chø kh«ng ph¶i ®îi tinh thÇn ®Õn thóc ®Èy b¹n lµm g× ®ã. Ngêi thµnh ®¹t kh«ng ph¶i do trêi sinh, ngêi thµnh ®¹t còng cã lóc yÕu ®uèi. Së dÜ thµnh ®îc ngêi thµnh ®¹t, ®ã lµ v× hä cã thÓ chiÕn th¾ng sù yÕu ®uèi cña m×nh. TÊt c¶ mäi viÖc, chØ cÇn b¹n muèn lµm, cßn vÊn ®Ò lµm thÕ nµo tÊt nhiªn sÏ dÔ dµng gi¶i quyÕt ®îc.

CHƯƠNG 11: GIẢNG OPP BÊN GIƯỜNG BỆNH

Khi niềm hi vọng về Amway đang trào dâng trong lòng và anh đang tiến lên những bước mạnh mẽ tiếp theo thì những gian nan của cuộc sống lại vây chặt lấy anh.

Bố anh bị chẩn đoán là ung thư trực tràng phải nhập viện.Đối với anh Thăng thì công việc Amway mới đang đi vào quỹ đạo, cần phải dốc toàn tâm toàn sức. Lúc đầu, chỉ

vì một câu nói của bố mà từ một nhân viên quầy bar, anh Thăng đã trở thành một người làm Amway tiến bộ không ngừng.

Sâu thẳm trong lòng mình, anh vô cùng khát khao thành công. Bởi vì anh hiểu quá rõ rằng, thành công có ý nghĩa thế nào đối với mình. Thế nên, dù bạn bè có chế nhạo, người nhà có phản đối và biết bao khó khăn vây chặt, anh vẫn kiên cường, quyết không cúi đầu. Anh sẽ phải vượt lên trên tất cả và phải tỏ ra kiên cường trước mặt cha mình.

Nhưng lúc bấy giờ cha của anh đang phải “đối đầu” với thời gian, thậm chí ông còn lấy sinh mạng mình ra để chạy đua với thời gian, và luôn vượt trước cả thời gian.

Anh Thăng cảm thấy vô cùng bàng hoàng và vô vọng, giống như một chiếc xe đang chậm chạp vượt qua một nơi hoang vu trong đêm tối.

Bóng mây u ám của cuộc sống lại khiến anh phải quay trở về những ngày gian khó trước kia. Anh Thăng dường như nhìn thấy hình bóng của cuộc đời mình trong cuộc sống bôn ba lưu lạc nhưng không thu nhận được thứ gì của bố mình.

Mỗi lần đến bệnh viện thăm bố, anh Thăng thường lặng lẽ ngồi bên cạnh giường ông. Bỗng chợt bố anh nhìn thấy dáng vẻ đau buồn của anh, ông nhắm mắt lại một cách tuyệt vọng. Không ai hiểu con bằng cha. Làm cha, ai cũng mong con được thành đạt, trong lòng ông luôn hi vọng con mình có thể kế thừa lòng dũng cảm và khí phách của mình như hồi ông còn trẻ.

Có một hôm, sau khi trông cha suốt một đêm, anh Thăng chuẩn bị về nhà. Khi đi ngang qua khu vườn trong bệnh viện, anh vô tình làm lũ chim giật mình. Chúng vỗ cánh bay lên khỏi bụi rậm, chúng hót vang và đuổi theo nhau. Dường như chúng đang kể cho nhau về những niềm vui và hy vọng của một ngày mới. Trong sắc xanh của những cánh chim, những hạt sương long lanh cũng ánh lên những sắc cầu vồng, song cửa sổ ở nơi tối tăm đằng xa kia cũng khúc xạ ánh sáng vàng óng.

Trong thời khắc đó, anh Thăng nhìn thấy bóng của mình bị ánh nắng ban sớm kéo ra rất dài. Cũng giống như một người khổng lồ đang nhận ánh nắng để sưởi ấm lòng mình, những tia nắng sớm đang nhẹ nhàng đánh thức cơ thể đang ngập trong bóng tối của anh.

Page 33: cuoc doi ong Hua amway

Anh Thăng tỉnh giấc trong ánh ban mai tràn ngập khắp nơi.Ánh nắng không chỉ đến từ vầng thái dương mà đến từ thẳm sâu trong tâm hồn mỗi người. Nếu tâm hồn u tối,

thì ánh nắng có nhiều đến đâu cũng không giúp chúng ta thoát khỏi bóng tối.Tâm trạng tiêu cực, không tìm mọi cách để sửa chữa, khắc phục thì cũng giống như việc tự nhận mình là một kẻ

thất bại, nhu nhược. Nếu chỉ vì một chút trở ngại trên con đường thành công mà đã lùi bước, vậy thì trên con đường dài sau này, làm sao có thể ứng phó được với những thử thách lớn hơn đây?

Anh Thăng tự nói với mình, không có khó khăn gì không vượt qua nổi, chỉ có những người chấp nhận để khó khăn vây hãm. Né tránh chỉ làm tăng thêm đau khổ, gây thêm nhiêu rắc rối hơn.

Vậy là anh Thăng đã trấn tĩnh trở lại, anh hiểu rằng, niềm an ủi lớn nhất đối với bố anh lúc này chính là để bố thấy được sự thành công của mình.

Ở bệnh viện, anh Thăng chăm sóc bố, về nhà, anh chia sẻ giúp mẹ những công việc nhà. Mỗi tuần hai buổi hội nghị, anh Thăng vẫn kiên trì đến.

Ở bên giường bố, anh Thăng vừa chăm sóc bố vừa nghe băng ghi những bài giảng của những người thành công, để tích lũy cho mình không chỉ là những kiến thức và kinh nghiệm làm Amway mà cả lòng tin và những quan niệm.

Để làm tốt hơn công việc đào tạo, thậm chí anh Thăng còn hẹn bạn bè vào phòng bệnh. Giảng cho từng người cách làm thí nghiệm sản phẩm, giảng chế độ, một lần chưa làm được thì làm lần thứ hai, thứ ba. Vì biết trong phòng bệnh không được nói to, anh Thăng liền viết lia lịa ra giấy để so sánh, phân tích.

Anh biết, muốn tạo những bước vững chắc khi làm Amway thì thói quen suy nghĩ và làm việc là mấu chốt của con đường dẫn tới thành công. Trên con đường này, kẻ thù lớn nhất không phải là thiếu cơ hội, kinh nghiệm hay tiền bạc mà là việc có thể khống chế, điều chỉnh được cảm xúc của mình hay không. Giả như mình buông thả theo những suy nghĩ tiêu cực thì những thành công trước đây sẽ giã từ mình mà ra đi.

Anh Thăng đã lập cho mình những quy tắc để đi tới thành công như sau:Thứ nhất, luôn luôn tươi cười. Nếu lúc nào bạn cũng giữ cho mình một nụ cười tươi thì ai cũng thích được ở

bên bạn, nếu có nhiều bạn bè thích ở bên bạn thì sự nghiệp Amway của bạn chắc chắn sẽ phát triển thuận lợi.Thứ hai, liên tục tham gia những hội nghị, nhiều lần làm thí nghiệm sản phẩm, giảng đi giảng lại chế độ và biết

phối hợp với những nhà lãnh đạo bất cứ lúc nào. Tham gia các buổi hội nghị có thể quen được rất nhiều người ở các ngành nghề khác nhau, quan sát người khác làm thế nào, điều đó giúp cho kiến thức và mối quan hệ của mình không ngừng được mở rộng.

Thứ ba, không được để cho cảm xúc làm ảnh hưởng đến công việc, phải có một thái độ tích cực và có chí tiến thủ. Cho dù có gặp phải những việc không như ý, không thuận lợi thì bạn cũng phải biết cảm ơn cuộc đời đã giúp bạn rèn luyện khả năng và giúp mình trưởng thành.

Cho đến giờ, anh Thăng đã hiểu được cách điều chỉnh tâm trạng của mình, và không bao giờ lấy cớ vì tâm trạng không tốt mà né tránh công việc hoặc không chịu tiến lên.

Có nhiều lúc, mẹ anh không còn khuyên con trai như trước kia nữa. Mỗi khi bà đưa mắt nhìn về phía chồng đang nằm trên giường bệnh thì khi ấy bà cũng nhận được ánh mắt nhìn lại từ phía chồng. Nhìn ánh mắt an ủi ấy của chồng, là mẹ, bà hiểu rằng con trai mình đã trưởng thành.

Cũng như vậy, đối với những người bạn của anh Thăng, tinh thần không sợ khó khăn ấy của anh Thăng đã khiến cho những người bạn cảm động sâu sắc. Từ đáy lòng, tự nhiên họ cảm phục anh Thăng. Giảng giải đến đâu cũng không bằng đích thân tự mình trải nghiệm. Anh Thăng đã coi những trở ngại của mình thành sự hỗ trợ, để động viên những người bạn của mình, giúp họ nhanh chóng tiến lên phía trước.

Cho tới giờ, những bài giảng chế độ của những nhà lãnh đạo đạt danh hiệu Kim Cương trong đội ngũ của anh, đều là những bài được học ở bên giường bệnh trong bệnh viện.

“Trong bất cứ hoàn cảnh nào, con người vẫn còn có một sự tự do cuối cùng, đó chính là việc lựa chọn thái độ cho mình”. Thế nên tâm thế của mỗi người ở một mức độ nào đó có thể quyết định thành bại của cả cuộc đời mỗi người.

Page 34: cuoc doi ong Hua amway

“Ngày hôm qua thất bại, hôm nay hồi sinh, quá khứ là ai, là thế nào không quan trọng, điều quan trọng là nắm chắc hiện tại và sáng tạo tương lai”. Lời của nhà lãnh đạo Từ Hạ Quốc một lần nữa lại vang lên bên tai anh Thăng.Khi ấy, cánh cửa tâm hồn một lần nữa lại được mở ra, sống động như thật.

CHƯƠNG 12: NỤ CƯỜI LÀ ĐỊNH LUẬT BẤT HỦ

Là một người sinh ra gần biển, anh Thăng có khí chất của biển cả. Anh từng nói về việc vì sao biển cả ngày nay lại rộng lớn như vậy, đó là bởi vì biển cả đặt mình ở vị trí cuối cùng để có thể tiếp nhận mọi nguồn sông suối.

Là con người thực tế, anh Thăng có một khí chất như vậy.Trong một lần, anh Thăng đến Cao Hùng tham gia buổi gặp gỡ bạn bè ở một trung tâm giải trí. Khi vừa vào

cửa, anh đã gặp phải một người bạn. Trong lớp người bạn này được mệnh danh là “Miệng Rộng”. Biệt danh này có hai nghĩa. Thứ nhất là về bề ngoài, miệng của anh ta cũng rộng. Thứ hai là về tính nết, anh ta luôn châm chọc người khác.

Hôm nay, “miệng rộng” với bản tính cũ, khi vừa trông thấy bạn cũ, đáng nhẽ phải tỏ ra thân mật, ai ngờ anh ta không chịu buông tha cho anh Thăng và nói: “Tiên sinh Amway vĩ đại của chúng ta tới rồi, mọi người mau đón tiếp nào.”

Khi anh ta gào lên thì 6, 7 người bạn ngồi trong đó, đổ dồn ánh mắt về phía anh Thăng. Lâm vào tình cảnh đó, anh Thăng cảm thấy có phần bất ngờ. Anh thừa biết rằng “miệng rộng” đâu có hoan nghênh mình mà là đang châm biếm, đả kích, coi Amway là “hội chuột cống”. Với tình cảnh như vậy, anh Thăng thấy vô cùng khó chịu. Nhưng anh biết, nếu đối đầu với “miệng rộng” mà dùng giọng châm biếm để nói lại, hoặc trước mặt các bạn bè mà thanh minh về Amway cũng đều không phải là thượng sách.

Anh Thăng có một tuyệt chiêu để bảo vệ cho bản thân cũng như sự tôn nghiêm của Amway. Tuyệt chiêu đó chính là “Lấy nhu thắng cương.”

Anh làm ra vẻ như không nghe thấy những điều đó, anh không nói một câu nào. Anh vẫn cười với “Miệng Rộng” như vui mừng khi gặp lại bạn cũ. Sau mấy giây, người cảm thấy thẹn thùng không phải là anh Thăng mà chính là “Miệng Rộng”. Cuối cùng anh ta cũng không “chống chọi” nổi với nụ cười của anh Thăng, anh ta đã cúi gằm mặt xuống.

Những người bạn ở bên ngoài lúc đó cũng bắt đầu bênh vực anh và phê bình “miệng rộng” rằng “bạn bè hiếm khi được gặp mặt, lúc nào cậu cũng ăn nói như vậy.”

Đến lúc đó anh Thăng mới bắt đầu nói, anh vừa mở lối thoát cho “miệng rộng”, vừa nói hộ cho mình và công ty. “Thật ra, cậu nghĩ về Amway như thế cũng là bình thường thôi. Trước đây mấy tháng, mình cũng nghĩ về Amway như vậy, thậm chí còn nặng nề hơn cả cậu. Tục ngữ có câu: Đi một ngày đàng học một sàng khôn, bản thân mình đã đích thân làm Amway thế nên mới biết đây đúng là một sự nghiệp rất đáng để dốc hết sức làm.”

Trong khi gặp gỡ, rất nhiều bạn bè đã hỏi anh Thăng về Amway. Trong mắt họ, anh Thăng từng là người hay đi học muộn và trốn học. Hình ảnh về “nhân viên quầy bar” trong 11 năm đã ăn sâu trong suy nghĩ mọi người. Đến giờ, nhờ Amway mà anh đã thay đổi diện mạo khiến mọi người đã phải thay đổi cách nhìn về anh. Thế nên đối với anh, buổi họp mặt này cũng là cơ hội tốt để anh giới thiệu về Amway.

Hôm sau, anh Thăng nhận được một cú điện thoại, do “miệng rộng” gọi tới, nói rằng: “Hứa Húc Thăng, mình cũng muốn làm công việc kinh doanh Amway như của cậu.”

Anh Thăng thường nói: “Khi gặp phải bất cứ thách thức nào, bạn không nên tranh giành thắng thua với người khác. Cho dù đối phương có bị bạn đánh bại thì bạn vẫn cứ là kẻ thua cuộc. Chỉ có nụ cười mới là định luật bất hủ, mới là sức mạnh tái sinh. Nụ cười có thể thắng được mọi thử thách.”

Năm đó, Lincol thắng cử trong cuộc bầu cử tổng thống, những người tham gia hội nghị vốn xuất thân dòng dõi nên họ cảm thấy xấu hổ thay cho Lincol vì ông xuất thân từ gia đình làm nghề đóng giày.

Page 35: cuoc doi ong Hua amway

Khi vị tổng thống vĩ đại nhất trong lịch sử nước Mĩ này đang tiến hành vận động tranh cử, một người tham gia đã nói cạnh khóe: Ngài Lincol, trước khi ngài bắt đầu diễn thuyết, tôi muốn ngài nhớ rằng, ngài chỉ là con trai ông thợ đóng giày.

Khi đó tất cả những người có mặt đã cười vang khi Lincol bị bẽ mặt trước đông người.Sau khi đợi mọi người cười xong, ông mới chậm rãi nói: “Tôi rất cảm ơn ngài, vì giờ phút này đây ngài đã

khiến tôi nhớ tới cha tôi, ông đã qua đời rồi. Đúng vậy, tôi sẽ luôn ghi nhớ lời nhắc nhở của ngài. Tôi mãi mãi vẫn là con trai người thợ đóng giày. Tôi biết tôi không bao giờ có thể làm tổng thống giỏi như bố tôi làm nghề đóng giày.”

Cả phòng hội nghị trầm lắng, Lincol lại nói với người kiêu ngạo, có ý đồ hạ nhục mình rằng: “Như tôi được biết, trước đây bố tôi cũng đã từng đóng giày cho nhà ngài. Nếu giày của ngài không vừa chân, tôi có thể giúp ngài sửa nó. Mặc dù tôi không phải là thợ đóng giày xuất sắc, nhưng từ nhỏ tôi đã được theo bố học nghề đóng giày.”

Sau đó ông nói với tất cả những người tham dự hội nghị rằng: “Cũng như tất cả các bạn tham dự hội nghị, nếu những đôi giày của các bạn đều là do cha tôi đóng, nếu có cần sửa chữa gì thì nhất định tôi sẽ cố hết sức để giúp đỡ các bạn. Nhưng có một việc chắc chắn rằng, tôi không thể vĩ đại như bố tôi, tay nghề của ông ấy không ai có thể bì được”.

Nói đến đây, Lincol khóc, tất cả những tiếng cười chế giễu đã chuyển thành tiếng vỗ tay tán thưởng.Sở dĩ Licol trở thành một tổng thống vĩ đại là vì ông đã chuẩn bị đầy đủ cho mình những tố chất riêng.Còn anh Thăng, sở dĩ anh trở thành Hoàng quan đại sứ ở Đài Loan và ở đại lục là vì tố chất mà anh vốn có

chính là sự phi phàm.Có một người làm đến chức EDC, đến giờ vẫn cảm động vì sự bao dung của anh Thăng:“Khi anh ấy bố trí cho tôi buổi giảng bài đầu tiên, anh ấy luôn gật đầu, vỗ tay động viên. Sau đó tôi nghe lại

băng, trời ạ, quả là bài giảng của tôi không thể nghe nổi. Có những lúc, anh biết rõ lỗi của bạn nhưng không bao giờ nói ngay ra trước mặt họ mà để mọi người tự cảm nhận, đánh giá, sau đó mới chỉ ra hướng đi.”

Anh Thăng trọng tình trọng nghĩa, không bao giờ vì chuyện bạn bè không thuộc nhánh của mình mà từ chối giúp đỡ. Ngược lại có những người đã từng rời bỏ Amway sau đó muốn quay trở lại, muốn về nhánh của anh Thăng thì anh luôn tuân theo một quy tắc, mời người đó trở về vị trí trước kia và nói với họ rằng: “Bạn hãy cố gắng làm Amway, tôi sẽ luôn chú ý đến sự trưởng thành của bạn”. Sự nhiệt tình và quan tâm một cách vô tư ấy đã khiến anh được rất nhiều bạn bè làm Amway ca ngợi.

CHƯƠNG 13: CÔ GÁI LỌ LEM CỦA “NGƯỜI KHỔNG LỒ TÍ HON”

Cùng vinh dự nhận chức danh “Hoàng quan đại sứ” cùng anh Thăng còn có Tạ Thục Phần, cô sinh ra ở Trương Hóa - Đài Loan. Cha của cô họ Tạ, đã có bằng đại học. Mẹ của cô cũng vậy. Hai người cùng có bằng đại học mà lấy nhau thì đáng nhẽ ra đó là một mối lương duyên. Thế nhưng khi làm điều đó thì ông Tạ đã làm trái ý nguyện của mẹ mình, vì ông đã lấy người mà mình yêu.

Mẹ của ông Tạ là người rất mạnh mẽ và rất có quyền uy trong nhà. Con dâu lý tưởng trong mắt bà phải là một người phụ nữ nông thôn biết cày cấy, đảm việc nhà chứ không phải là một cô gái có kiến thức cao siêu.

Mẹ của Thục Phần rất ưu tú, bà vừa trẻ, đẹp, tốt bụng, lại rất đồng cảm với người khác.Bà rất yêu quê hương và con cái. Bà bảo những đứa trẻ sống gần nhà bà đến nhà mình học tiếng anh và toán

nhưng không lấy một đồng học phí. Mặc dù như vậy, nhưng bà vẫn không thể trở thành một nàng dâu lý tưởng đối với mẹ chồng. Song, ông Tạ lại là một người con có hiếu. Giữa mẹ và vợ, ông Tạ đã không tạo được sự cân bằng. Ông đã không thể nào chống chọi được với những áp lực đến từ mẹ, thế nên ông đành phải bàn với vợ một

Page 36: cuoc doi ong Hua amway

cách không chính đáng là: “Tạm thời ở riêng, giả làm thủ tục ly hôn, đợi khi nào áp lực bên phía mẹ đỡ đi thì lại tái hôn.”

Trong bộ cổ thi “Khổng tước đông nam phi” của Trung Quốc, chàng Tiêu cũng viết một tờ giấy, giả đoạn tuyệt quan hệ phu thê với vợ nhưng tình yêu của hai người vẫn chung thủy son sắt. Nhưng còn với ông Tạ, thì “giả lại hóa thật.”

Tuy tình yêu tan vỡ nhưng kết tinh của tình yêu lại ngày một lớn lên. Con gái của họ - cô bé Tạ Thục Phần đã được mẹ đưa từ Chương Hóa đến Đài Đông nuôi dưỡng.

Sau đó, Tạ Thục Phần lại được đưa về sống với bố.Nhà văn Nga nổi tiếp là Lev Tolstoi đã từng viết rằng: “Hạnh phúc thì nhà nào cũng giống nhau nhưng bất hạnh

thì mỗi nhà mỗi khác.”Vì bất đắc dĩ nên mẹ của Tạ Thục Phần mới để mất con gái của mình vì bà bị mắc chứng tâm thần phân liệt,

nhiều năm sau mới hồi phục. Nhưng trong kí ức của bà, mọi thứ đã nhạt nhòa đi rất nhiều. Trên đường, khi thấy cô con gái mà mình rứt ruột đẻ ra, bà nghĩ một lúc lâu mới nói được: “con là Thục Phần à?”

May mắn là cuộc hôn nhân thứ 2 của bà rất tốt đẹp, điều đó khiến Tạ Thục Phần được an ủi phần nào.Nghề của ông Tạ là giáo viên. Khi vợ ra đi, ông trở thành bảo mẫu của con. Nhưng ông không thể đem con đến

lớp học được. Phải làm sao đây? Nếu ông lên lớp thì con gái yêu sẽ thế nào? Cô bé Thục Phần không thể rời cha ra được, cứ rời cha ra là cô bé lại khóc. Không thể đi dạy thì ông Tạ không thể kiếm tiền được, thế thì con gái sẽ chết đói mất.

Làm thế nào cũng không ổn. Sau đó có một người bảo với ông rằng trong thôn có một nhà rất giàu, vì vợ không sinh con được nên đang muốn nhận con nuôi.

“Đưa con cho một nhà giàu có nuôi, chẳng phải là tốt hơn việc mình không thể nuôi con khôn lớn hay sao?” ông nghĩ, thôi đành phải vác mặt đi thương lượng với nhà người ta vậy.

Mọi việc đã bàn bạc xong xuôi nhưng việc này đã khiến anh của ông là ông Tạ Ước Sắt biết chuyện, ông đã kiên quyết nói rằng: “Tạ Thục Phần là cốt nhục nhà họ Tạ, cho dù chúng ta có nghèo khổ, khó khăn đến đâu cũng phải giữ nó ở nhà.”

Ông Tạ Ước Sắt nhớ lại chuyện hồi đó: “Khi Thục Phần đến nhà tôi, mẹ tôi đã phản đối. Bà nói rằng, con đã có bốn đứa con gái và một đứa con trai, thêm Thục Phần nữa là có 6 đứa con thì con sẽ sống ra sao? Tôi nói là: “không sao cả, con còn sống được một ngày thì Thục Phần sẽ sống cùng con một ngày. Con đã có trách nhiệm với nó thì con sẽ coi con bé như con gái mình, song vì con thương con bé nên con sẽ càng phải dành cho nó sự quan tâm nhiều hơn.”

Ông Tạ Ước Sắt từ Đài Đông đến Chương Hóa để đón cháu gái. Sáng sớm hôm sau, ông bế Thục Phần lên đường. Ông Tạ nhìn con qua cửa sổ xe đang dần đi về nơi xa mà không hiểu nổi trong lòng mình có cảm xúc gì.

Ông Tạ Ước Sắt mở một cửa hàng tạp hóa ở Đài Đông. Cửa hàng này nằm trong một căn nhà cũ kỹ quay mặt ra phố, rất khó khăn mới kiếm được chút tiền.

Thục Phần đến nhà ông khiến số nhân khẩu tăng lên thành 8 người. Có những lúc, món ăn trong nhà chỉ là một miếng đậu phụ. Miếng này chia làm tám phần, mỗi người một phần.

Có lúc, món ăn duy nhất trong nhà chỉ là lạc, đó chính là món cao cấp nhất trong nhà. Mọi người đều ăn rất trân trọng bởi vì một đĩa lạc có thể ăn được mấy bữa. Với món ăn này, chỉ có Thục Phần mới có “đặc quyền” được ăn vì ông Tạ Ước Sắt thường lấy đũa gắp cho cô bé. Có một lần, vào dịp trung thu, một người bạn của bố Thục Phần ở Đài Đông biết cô đang được ông Tạ Ước Sắt nuôi dưỡng nên đã mang một cái bánh nướng tới cửa hàng tạp hóa. Khi trông thấy nó, ông Tạ Ước Sắt vô cùng vui sướng. Ông vội vàng đóng cửa hàng, mang bánh về nhà. Vừa về đến nhà, ông đã gọi to: “Thục Phần và các con ơi, các con mau lại xem hôm nay bố mang thứ gì về này”.

Sáu đứa trẻ vây quanh ông. Ông giả làm ra vẻ huyền bí, từ từ lấy cái bánh bọc giấy đặt lên bàn, để cho các con xem. Cái bánh nướng đã mang đến niềm vui cho tết trung thu của mọi người. Giống như miếng đậu phụ, chiếc bánh được cắt làm 8 phần. Điều kì lạ là, chẳng ai ăn bánh cả. Ai cũng coi miếng bánh như một vật báu, trân trọng, không nỡ ăn mà chỉ ngắm, cho đến khi bánh mốc, không ăn được nữa mới thôi.

Page 37: cuoc doi ong Hua amway

Ở nhà họ Tạ, tất nhiên là Thục Phần nhỏ tuổi nhất. Các anh chị em họ của cô coi cô như chị em ruột. Ông Tạ Ước Sắt còn yêu Thục Phần hơn cả con gái mình. Thỉnh thoảng cô bé đến cửa hàng của ông chơi, ông thường bế cô và lấy kẹo cho cô ăn. Nhìn thấy nụ cười ngây thơ, đáng yêu của cô bé, ông cảm thấy không gì ngọt ngào bằng. Sáu đứa con gái của ông Tạ Ước Sắt không có ai đi nhà trẻ nhưng khi Thục Phần đến tuổi đi nhà trẻ thì ông Tạ Ước Sắt không hề tiếc phí tổn, cho cô đến nhà trẻ. Cứ như vậy Tạ Thục Phần lớn lên trong sự quan tâm của bác, trong sự thương yêu của sáu đứa trẻ. Trong ba tấm ảnh của cô chụp ở ba giai đoạn khác nhau trong cuộc đời có thể thấy được quá trình trưởng thành từ một cô bé đến tuổi thiếu niên.

Bức đầu tiên, cô bé đang ngồi trên chiếc trường kỉ bằng mây. Có lẽ đó là khi cô bé mới được sinh ra. Có thể nói đây là bức ảnh đầu tiên trong cuộc đời cô. Khi đó đang là mùa đông. Cô đội một chiếc mũ bông màu trắng và cũng mặc một chiếc áo khoác bằng bông, cổ quàng một chiếc khăn màu tím. Cô bé rất mũm mĩm, đôi mắt tròn to, lòng đen hầu như chiếm trọn hết cả, đôi mắt ấy dự báo một vẻ đẹp với “một nụ cười làm nghiêng ngả nhân gian” sau này.

Bức thứ hai là ảnh cô chụp với ba người chị họ và người anh họ. Ba chị cô khi đó đang là những thiếu nữ, còn anh thì mới 11, 12 tuổi. Tạ Thục Phần chỉ đứng đến ngực các chị, mặc một cái váy trắng cộc tay, tóc cắt ngắn tới tai, tóc mái che kín cả lông mày, miệng nhỏ cười tươi. Đôi mắt to đen như hạt huyền nhìn về phía trước, như phảng phất chứa đựng tất cả những ước mơ của tuổi thơ.

Bức thứ 3 là tấm ảnh khi cô đi làm kế toán. Tóc cô gọn gàng, khuôn mặt tròn, lòng đen trong mắt đã ít đi so với hồi nhỏ, nhưng thay vào đó là sự long lanh như nước hồ thu.

CHƯƠNG 14: THƯ KÝ KHÔNG CÔNG SUỐT ĐỜI

Năm 1986, Tạ Thục Phần trở thành nhân viên kế toán cho một công ty. Cô rất trân trọng công việc này. Hồi còn đi học, cô luôn mong mình mau chóng lớn nhanh để kiếm được tiền báo đáp công ơn dưỡng dục của bác mình. Ở công ty, cô chăm chỉ hơn bất cứ nhân viên nào. Cô nhận thấy những đồng nghiệp có thực lực mạnh hơn mình, họ thường đấu đá lẫn nhau, kết bè kết đảng. Để bảo vệ cho mình, cô luôn giữ một khoảng cách như nhau với tất cả đồng nghiệp. Cô không tham gia bất cứ các cuộc đấu đá vô vị nào cả. Do vậy giữa cô và các đồng nghiệp luôn có được sự bình an. Ông chủ thấy cô chăm chỉ, cần cù thế nên cuối năm mới tặng thêm cho cô một tháng lương. Tất nhiên cô rất vui, vì những gì mình bỏ ra đã được đền đáp, điều đó chứng tỏ thế giới này rất công bằng. Nhưng có ai ngờ, rắc rối lại bắt nguồn từ đây. Sau khi bạn bè đồng nghiệp biết cô được nhận thêm tiền thưởng cuối năm thì lại đố kị, bài xích cô. Từ đó cô mới hiểu ra rằng dù làm việc có xuất sắc thì cũng coi như chẳng được gì. Hóa ra cuộc sống coi trọng sự “tầm thường” hơn. Cô rất muốn nói với ông chủ rằng: “Tôi không muốn nhận thêm tiền thưởng, thà tôi vẫn cứ giữ mối quan hệ hài hòa với mọi người còn hơn.”Sau đó, để tiết kiệm việc chi trả lương nên công ty đã dồn công việc của bốn người cho cô và một đồng nghiệp của cô làm. Có những lúc cô và đồng nghiệp muốn đóng góp một số ý kiến với ông chủ nhưng ông chủ liền nói ngay: “Đây là việc của lãnh đạo, không liên quan tới các cô”. Nhưng khi mọi người không ý kiến thắc mắc gì với công ty thì ông chủ lại nói: “Các cô chỉ biết chúi mũi vào làm việc, không hề quan tâm tới chuyện của công ty chút nào”.

Khi khối lượng công việc tăng lên, Thục Phần sút đi 3 cân. Bác cô nhìn cô mà lòng đau như cắt.Tự trong đáy lòng, Thục Phần không còn thích công việc này nữa, cô viết trong nhật kí rằng: “Đây không phải

là một nơi để mình ở lại lâu. Mình phải tìm một cơ hội tốt, mình làm việc không chỉ để tồn tại, mình phải làm một cách thật vui vẻ.”

Những dòng nhật kí với những tâm trạng và suy nghĩ như thế này kéo dài 5 năm rưỡi. 5 năm rưỡi Tạ Thục Phần phải sống trong tình cảnh bất đắc dĩ.

“Nghĩ lại lúc đó tôi thấy thật đáng sợ, nếu không được tiếp xúc với Amway thì không biết nhật kí còn được viết đến lúc nào nữa?”

Gia nhập Amway, có 3 người ủng hộ Tạ Thục Phần.

Page 38: cuoc doi ong Hua amway

Thứ nhất đó là đồng nghiệp của cô. Anh chỉ hỏi cô rằng: “Em có muốn sống một cuộc sống phong phú, nhiều sắc màu không?”

Cô biết rõ rằng ai chẳng muốn có một cuộc sống phong phú, nhưng làm thế nào để có được?Khi thấy cô không nói gì, anh liền nói: “Amway có thể thay đổi cuộc sống của em.”Khi đó, cô hoàn toàn không hiểu về Amway, cô sợ mình bị lừa, nên đã nảy sinh sự bài xích và nói: “em không

thích tham gia.”Thứ 2, đó là anh rể của chị ba cô. Chị ba là người thương yêu Thục Phần nhất, từ bé đã rất thương yêu cô.

Chồng của chị ba là người cô rất tin tưởng. Thế nên, cô không cần phải suy nghĩ nhiều, anh rể cô chính là đại diện chân thực nhất. Cô tha hồ mà hỏi, Amway có làm hại người khác không. Khi cô quyết định tham gia, anh rể cô ngược lại lại làm ra vẻ khó khăn: “em chưa bao giờ được nghe buổi hội thảo về cơ hội nghề nghiệp cùng Amway thì chưa được gia nhập. Thế này đi, khi nào có hội nghị về cơ hội nghề nghiệp thì anh sẽ đưa em đi.”

Người thứ ba, đó chính là anh trai cô. Anh trai cô không bảo cô gia nhập Amway nhưng cô thấy được rằng từ khi làm Amway, anh trai cô đã thay đổi về mọi mặt. Anh cô vốn là người hướng nội, không thích giao tiếp với người khác. Nhưng giờ anh cô đã trở thành một người rất hoạt bát, nói năng đâu ra đấy, những kiến thức khi nói chuyện của anh trước đây chưa bao giờ thấy có. “Không cần nghe hội thảo về Amway thì cũng đâu có sao, nếu Amway có thể giúp người ta thay đổi một cách rõ rệt như vậy thì tại sao tôi lại không gia nhập? Cho dù không kiếm được tiền thì cũng rất đáng giá.”

Tháng đầu tiên gia nhập Amway, Tạ Thục Phần kiếm được có mấy trăm đồng. Cô không hề chê ít. Bởi vì cô hi vọng sẽ học được chút gì đấy từ Amway như anh trai của cô.

Tháng thứ 3, thì thu nhập của cô đã là hơn 4000 đài tệ. Cô thấy cô được hai thứ. Đúng vậy, cô nhận thấy rõ rằng Amway đang làm thay đổi cuộc đời cô, khiến cho cuộc sống của cô đầy đủ hơn, khiến cô cảm thấy cuộc đời mình đã có mục tiêu. Đồng thời, khoản thu nhập 4000 tệ đó, đối với những người làm công, thì đợi đến bao giờ mới được ông chủ trả cho nhiều như vậy?

Thế giới của Amway đang làm thay đổi Tạ Thục Phần, và thế giới Amway mà cô đang nắm giữ cũng đang chuyển mùa, ở một nơi không thể ngờ đó, Amway mang cả mùa xuân tràn đầy sắc hoa dâng tặng cho cô.

Ngày hôm đó, có một người thành công từ Cao Hùng đến Đài Đông, anh định giảng Amway cho mọi người ở đó.

Trong phòng học, Tạ Thục Phần rất chăm chỉ viết. Cả lớp học chỉ có mỗi mình cô đang ghi chép.Người đang giảng trên bục giảng là một người làm Amway đã lên tới mức “Minh Châu”.Với sự chăm chú nghe giảng của cô đã thu hút sự chú ý của anh Thăng.Tạ Thục Phần ngồi trên ghế, vóc dáng cân đối, khuôn mặt tròn, da trắng và lông mày cong. Mái tóc dày, và mỗi

khi cô cười, đều là nhờ đôi mắt đen có sức cuốn lan tỏa, mà nói như thơ của Bạch Cư Dị nghĩa là: “khuôn mặt như đóa phù dung, lông mày lá liễu”. Tạ Thục Phần có sống mũi gọn gàng. Mỗi khi cô nói, miệng lại hé ra hàm răng trắng bóng. Nhưng lúc đó khí chất và vẻ bề ngoài của cô không phải là điều chính thu hút sự chú ý anh Thăng.

“Vì sao lúc ấy ở hội trường, tôi lại phát hiện ra cô ấy? Bởi vì cả hội trường chỉ có cô ấy ghi chép, khi tôi giảng bài chỉ có cô ấy ở dưới dõi theo tôi. Khi tôi giảng tới đoạn vui, cô ấy liền cười theo. Nói tóm lại, cô ấy phối hợp rất ăn ý, rất có tố chất làm Amway.”

Sau khi giảng bài xong, anh Thăng đến bên cô và nói: “cô chăm chỉ quá, lại còn ghi chép nữa, hôm nay cô có thu hoạch được gì không?”

“Vì sao mà tôi lại không thu hoạch được gì chứ? Chỉ có điều là tôi hơi ngốc nên sợ làm không tốt Amway, quên mất bài giảng nên đành phải ghi chép…”

Hai người trẻ tuổi lần đầu tiên gặp nhau, trao đổi với nhau những hiểu biết và kinh nghiệm trong khi làm Amway. Lần đầu gặp gỡ của họ đã kết thúc như vậy. Nhưng Tạ Thục Phần đã để lại những ấn tượng quá sâu sắc trong tâm trí anh Thăng. Nhiệt huyết theo đuổi làm Amway và những sự thể hiện xuất sắc, thần thái chân thành và tính cách phóng khoáng khiến cho anh Thăng vô cùng trân trọng.

Page 39: cuoc doi ong Hua amway

Cùng với những thành tích ngày càng tăng của anh Thăng thì công việc của anh cũng càng ngày càng bận rộn. Không biết từ lúc nào, trong lòng anh nảy sinh ra một cảm giác, dường như trong con đường dài lắm chông gai, anh cũng khao khát có một người bạn đồng hành. Nếu đứng ở góc độ triển khai công việc thì anh rất cần có một trợ thủ, một thư kí.

Quen Tạ Thục Phần, anh Thăng cảm thấy đang có thứ gì đó đang nhắc nhở mình rằng người bạn đồng hành, người trợ thủ mà anh tìm kiếm bấy lâu nay chính là cô ấy.

Làm sao đây? Anh Thăng tìm được người bảo trợ cho Tạ Thục Phần.“Giờ tôi đang cần một người giúp việc, tôi muốn mời một thư kí, nhờ anh hỏi hộ giúp tôi Tạ Thục Phần, xem cô

ấy có muốn đến Cao Hùng chỗ tôi làm việc không?”Tạ Thục Phần cho rằng, mình phải xin ý kiến của bác mình, đặc biệt là lại từ bỏ công việc để đi làm thư kí cho

một người đàn ông trẻ, không biết bác có yên tâm không?Anh Thăng suy nghĩ một lát, cảm thấy Tạ Thục Phần có vẻ như không hề muốn từ bỏ công việc đang làm.Ít lâu sau, anh đến gặp bác của cô.Anh đã để lại ấn tượng rất tốt cho bác cô. Thân thiết, nhiệt tình, chân thành, đã từng chịu khổ, sống có trách

nhiệm những phẩm chất ấy trong sự nghiệp làm Amway, cũng giống như tên ông ấy – Hứa Húc Thăng. Và điều quan trọng nhất là chức “minh châu” anh ấy là bảo đảm cho anh.

Hai người trẻ tuổi không hề định ra bản hợp đồng nào cả mà chỉ thông qua đôi lời nói chuyện theo kiểu xã giao:“Tôi chưa làm thư kí bao giờ, tôi sợ làm không tốt sẽ làm hỏng việc của anh…”“Không, đây cũng là lần đầu tiên tôi nghĩ tới việc mời người giúp đỡ, tôi cũng sợ làm mất thời gian của cô.”“Khi đến làm thư kí ở chỗ tôi, cô ấy đã làm lên mức 18%. Thật ra, ngay từ đầu đã quá rõ ràng, cũng giống như

việc mọi người không có thời gian cũng không có cơ hội để tìm hiểu chuyện yêu đương, liệu cô ấy có bằng lòng theo tôi một thời gian không? Để cùng tìm hiểu về nhau?”

Quả là tôi rất ngạc nhiên khi cô ấy đã nhận lời luôn. Hơn nữa, lúc đó chỉ còn một tháng nữa là đến Tết, vốn dĩ cô ấy có thể được lĩnh liền 3 tháng tiền thưởng, nhưng cuối cùng cô ấy đã bỏ tất cả, không do dự để bỏ việc và đến chỗ tôi làm.”

Đi xe từ Đài Đông đến Cao Hùng cũng mất 4 tiếng đồng hồ. Một cô gái làm kế toán đã trở thành thư kí cho một “Minh Châu”.

Amway là một sự nghiệp rất tốt. Trong sự nghiệp này, anh Hứa Húc Thăng là một người thành công, ở bên cạnh một người thành công, nhất định tôi sẽ thành công nhanh hơn.

Lúc đầu mỗi người có một ý định riêng… sau cùng, tôi vẫn chọn đến làm thư kí cho anh ấy. Sau khi làm thư kí cho anh ấy, tôi không chỉ giúp anh ấy giải quyết một số việc mà còn giúp anh ấy xử lí một số giấy tờ. Hồi ấy, có rất nhiều cô gái có điều kiện khá giả thường viết thư cho anh ấy. Nhưng tôi đều vứt hết các thư ấy vào thùng rác. Cứ như thế, tôi vẫn giúp việc cho anh ấy đến tận bây giờ và trở thành một thư kí không công.

CHƯƠNG 15: “NGƯỜI KHỔNG LỒ TÝ HON” ĐỘT PHÁ

§úng nh c©u nói “Lầu cao vạn trượng từ đất bằng mà lên, anh hùng thì không sợ xuất thân thấp hèn”. Amway đã khiến cho vận mệnh của Hứa Húc Thăng biến chuyển nhanh như một chuyến tàu lướt qua trong đêm, đang từng bước hướng về ánh sáng của hiện tại, kể cả trong những ngày mưa gió nhất cũng có ý chÝ mạnh mẽ, cũng có hy vọng và phẩm chất cao nhất. Một người làm trong quán bar, chợt biến thành viên trân châu của Amway, không tránh khỏi khiến người ta nhớ đến câu chuyện ngụ ngôn về một con chim ưng tưởng mình là một con gà.

Theo truyện ngụ ngôn: “có một ngày, có một đứa trẻ thích mạo hiểm phát hiện một tổ chim ưng ở gần chỗ nuôi gà của gia đình mình, nó lấy một quả trứng chim ưng từ tổ chim ưng để lẫn vào ổ trứng gà, để cho gà mái ấp trứng và nuôi dưỡng, sau này, trong đàn gà có một chú chim ưng lớn cùng đàn gà. Vì không biết ngoài gà ra thì mình có thể là con gì khác, chim ưng cứ thế sống cuộc sống của gà. Chim ưng dần khôn lớn, trong lòng chợt có

Page 40: cuoc doi ong Hua amway

cảm giác bất an kỳ lạ, có lúc nó nghĩ: “Mình chưa chắc đã là gà”. Chỉ có điều nó không có hành động gì cả. Cho đến một ngày, có một con chim ưng lớn sải cánh trên bầu trời của đàn gà, chim ưng nhỏ cảm thấy đôi cánh của mình có một sức mạnh rất kỳ lạ, trong lồng ngực, tim nó đang đập rất mãnh liệt. Khi nó ngẩng đầu nhìn lên chim ưng lớn, có một cảm giác chợt xuất hiện: “Sân nuôi gà không phải là nơi ta ở lại, ta phải bay lên trời xanh, bay vượt đỉnh núi”. Dù rằng nó chưa bay bao giờ, nhưng trong tim nó có sức mạnh và có bản năng. Nó dang rộng đôi cánh, bay đến một đỉnh núi thấp, trong tâm trạng cực kỳ hưng phấn, nó lại bay đến một ngọn núi cao hơn, cuối cùng vượt lên trời xanh, đến đỉnh của một ngọn núi cao, nó phát hiện ra sự vĩ đại của chính bản thân mình…”

Amway đang dẫn dắt tâm trí và sức mạnh của Hứa Húc Thăng, khiến cho tiềm ý thức của anh tập trung lại tất cả những tư tưởng.

Dựa vào điều kiện của Hứa Húc Thăng – không có học lực cao, không có hoàn cảnh tốt, cuộc sống nghèo khó, ăn nói chậm chạp, càng không có năng lực tài chính, để một con người như thế này ra thực tế xã hội ngoài Amway thì thật khó có việc làm nào tốt.

Trong cuộc sống, có rất nhiều người học lực cao, có tài ăn nói, đời nỗ lực cả đời, đến cuối cùng vẫn không có kết cục lý tưởng, than rằng “anh hùng không có đất dụng võ”. Vì trong nghề nghiệp truyền thống, các nhân tố hạn chế sự phát triển của cá nhân quá nhiều, ví dụ như khi đang ở cương vị bạn biểu hiện xuất sắc, năng lực phi phàm, nhưng do thế lực của cấp trên, bạn đột nhiên bị cô lập, bị điều đến một bộ phận khiến bạn khó chịu một cách kỳ lạ để làm việc. Con đường thăng tiến của bạn nằm trong tay anh ta.

Nhưng sự nghiệp Amway có cơ hội bình đẳng, công bằng và hợp lý.Toàn bộ kế hoạch thị trường được thông suốt, thu nhập - thưởng có một phép tính cố định, chính là bạn đã đang

sở hữu một tiêu chuẩn thành công, bạn chỉ cần học cách bỏ công sức ra là được rồi, như lời người sáng lập ra Amway Rich DeVos đã nói: “Sự nghiệp Amway là một sự nghiệp có thể giới thiệu với bất cứ người nào ở bất cứ nơi nào, bất kể trình độ kinh tế, trình độ giáo dục của bạn ra sao, tôn giáo tín ngưỡng thế nào, màu da của dân tộc là gì đều không quan trọng, những gì chúng tôi cung cấp cho các bạn là cơ hội để các bạn có thể sáng lập sự nghiệp của riêng mình”.

Hứa Húc Thăng, từ một người không được cha đẻ công nhận là người có tiềm năng làm kinh doanh, từ khi có Amway, đã coi Amway như một ngôi trường đại học xã hội, ông muốn là một học sinh tốt nhất trong ngôi trường “đại học Amway”. Ông tin rằng, chỉ cần nỗ lực ắt sẽ có báo đáp.

Hứa Húc Thăng lúc này cuối cùng đã tạm biệt được chuỗi ngày không muốn quay đầu nhìn lại của mình – chúng giống như đám mây đen tụ lâu ngày không chịu tản xa, cuối cùng cũng đã tiêu tan. Thông qua Amway, Hứa Húc Thăng đã mua được chiếc xe riêng đầu tiên của mình, nhờ có Amway, ông gặp được Tạ Thục Phần, một ý trung nhân xinh đẹp, hiểu lòng người.

Do Hứa Húc Thăng dần dần có những thành công trong Amway, thái độ của người nhà đối với ông cũng dần thay đổi, mẹ ông đã bắt đầu giúp đỡ ông, bà giúp ông nghe điện thoại, chuyển lời điện thoại khi ông không có nhà, bà nhiệt tình tiếp đón những vị khách đến nhà mua sản phẩm.

Tháng 8 năm 1993, trong đại hội ở hội trường hàng nghìn người của trường Trung học Minh Đạo, Tạ Thục Phần đã nói về mẹ chồng: “Mẹ chồng tôi không biết chữ, nhưng bà cũng đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, ví dụ như khi chúng tôi không có nhà, có người đến nhà lấy sản phẩm… Khi chúng tôi về, bà thường nói với chúng tôi: “à, có người đến lấy hai cái cốc và một cái vòi hoa sen”. Tôi băn khoăn không biết bà có nhầm không, Amway không kinh doanh cốc và vòi hoa sen mà! Sau đó bà chỉ cho chúng tôi xem, mới biết hóa ra là nước rửa bát và LOC của Amway. Ngoài ra, bà cũng động viên cho tôi rất nhiều, có lúc, vì tự mình khó lòng khắc phục được tính ỳ của mình, tôi lười ra khỏi cửa, bà thường đến hỏi tôi : “Phần à, có phải chuyện kinh doanh của các con không tốt rồi không?” Cho nên, để cho mẹ không lo lắng, tôi đều tranh thủ ra khỏi cửa, vì vậy sự nghiệp Amway của tôi rất tốt”.

Page 41: cuoc doi ong Hua amway

Người cha đang mang bệnh thấy con trai hiếu thuận, cần cù chăm chỉ đến vậy đã thay đổi cách nhìn đối với người con trai nhỏ bé của mình, nghĩ rằng con trai không đến nỗi tầm thường và không có triển vọng tiền đồ như mình nghĩ. Người cha có dự cảm rằng, người dấy lên hi vọng cho nhà họ Hứa, chính là đứa con trai độc nhất này.

Trước khi gia nhập Amway, do thời tiết nóng bức, người cha sức khỏe yếu rất hi vọng muốn lắp một cái điều hòa trong nhà, nhưng ông không có tiền, vậy thì ai sẽ là người chi trả đây? Một cuộc họp gia đình được tiến hành vì chuyện này, chị em trong nhà tập trung lại cùng bàn bạc, Hứa Húc Thăng - thân là một đấng “nam tử Hán”, cảm thấy rất hổ thẹn với chị gái, tuy vậy cũng không gánh vác nổi khoản tiền mua điều hòa, cuối cùng quyết định: vay tiền ngân hàng mua điều hoà, và chị em phân công nhau trả ngân hàng theo kỳ trả góp.

Hứa Húc Thăng nói : “Từ đó, cho tôi một cảm nhận rằng, 11 năm trong nghiệp đứng quầy Bar, mỗi ngày tôi đều nói những câu như nhau, làm những công việc như nhau, thu nhập mỗi ngày đều như nhau, nhưng Amway, mỗi ngày bạn nói những câu nói như nhau, làm công việc như nhau, nhưng thu nhập hàng ngày lại không như nhau”.

Hứa Húc Thăng đã thay đổi, ông là một người dũng cảm thay đổi. Ông thường nói: “Thói quen là do con người tạo thành, thói quen có thể khiến con người thành công, cũng có thể làm cho con người thất bại” . Vì muốn thiết lập một hình tượng tốt, Hứa Húc Thăng đã thay đổi rất nhiều những thói quen không tốt.

Đầu tiên, ông bỏ đánh mạt chược - vốn dĩ vẫn là trò chơi duy nhất để ông tiêu khiển thời gian sau khi làm việc, có khi thậm chí hi sinh cả thời gian ngủ, chỉ cần bạn mạt chược “tâm đầu ý hợp” thì cũng chơi vài ván; cảm thấy miệng cứ nhai trầu có vẻ không lịch sự lắm, ông cũng bỏ thói quen nhai trầu; nghĩ rằng hút thuốc là không tôn trọng người khác, càng là một biểu hiện của sự thiếu tự tin, Hứa Húc Thăng bỏ thuốc lá; thần thái sau khi uống rượu rất thất thường, tư tưởng khi say rượu cũng hỗn loạn, từ đó, Hứa Húc Thăng trở thành người một giọt rượu cũng không uống; làm Amway, cần mọi người “có tâm tốt, làm việc tốt, nói lời hay”, từ đó về sau, những câu nói không hay cũng không bao giờ được phát ra từ miệng của Hứa Húc Thăng nữa. Ông lúc nào cũng suy nghĩ đến việc mình nên thiết lập hình thức, phẩm hạnh, nhân cách thế nào để có thể làm hình mẫu cho các bạn đồng nghiệp.

Amway thể hiện trên con người Hứa Húc Thăng không chỉ là những biến đổi rõ rệt, thậm chí, đến tướng mạo của ông so với ngày trước cũng như là hai con người khác nhau hoàn toàn vậy.

Ngày 15 tháng 6 năm 1994, tờ thời báo Tự do của Đài Loan đăng một tấm ảnh Hứa Húc Thăng khi còn đảm nhiệm quầy Bar. Hứa Húc Thăng lúc đó để một mái đầu tóc dầy, lông mày dậm, mắt to, miệng cười to, cổ áo sơ mi trắng mở, bên ngoài khoác một cái áo khoác kéo khóa màu đỏ. Bàn tay thô to khác thường cầm dụng cụ pha cà phê khiến người ta không khỏi nghĩ đến một Hứa Húc Thăng vất vả xách nước thưở nhỏ.

Lại nhìn hình ảnh Hứa Húc Thăng bây giờ, mặc quần áo Tây, cử chỉ thận trọng, lễ phép, ăn nói nhã nhặn, lịch sự, trên mặt luôn nở một nụ cười tự tin. Thực ra, giữa người với người chỉ có một sự khác biệt nho nhỏ, chỉ cần xem tâm thái mà bạn chuẩn bị là tích cực hay tiêu cực, tâm thái khác nhau, sẽ tạo thành sự khác biệt to lớn.

Lúc đó, ngành bán hàng đa cấp của Đài Loan đang trong giai đoạn khó khăn, thị trường không khởi sắc, khiến nhiều lãnh đạo của Amway lúng túng, một số người bắt đầu nghi ngờ sự lựa chọn của mình, một số người bắt đầu để tâm đến dị nghị của người khác, cũng có một số người âm thầm che dấu lý tưởng, để nó vào sâu trong tâm trí.

Thị trường không khởi sắc luôn dùng để đào thải những con người chịu thua kém, nó như một cái bẫy, chôn vùi cái nhìn xa của mọi người. Nhưng tất cả những điều này đều không ngăn cản nổi bước tiến lên phía trước của Hứa Húc Thăng. Ông luôn cho rằng, các sự việc trong thiên hạ, không có việc gì là tuyệt đối hoàn mỹ, thà lãng phí thời gian ngồi chờ cơ hội chín muồi, không bằng tích cực chủ động, lập tức hành động.

Ông xác định kế hoạch ngày, kế hoạch tuần, kế hoạch tháng cụ thể cho chính mình. Quy định mỗi ngày ít nhất gọi liên lạc 20 số điện thoại (cho bộ phận bạn kinh doanh, lãnh đạo cấp trên và khách hàng), mỗi ngày giảng 3 lần kế hoạch thị trường, mỗi ngày làm 3 lần làm mẫu sản phẩm, mỗi ngày ít nhất đến thăm 6 đối tượng, mỗi ngày cần hoàn thành 5 công việc trở lên. Ông thường nhấn mạnh với bạn kinh doanh :“Làm Amway, trong tâm trí của bạn không thể không có một mục đích, đó là thông qua Amway, bạn rốt cuộc muốn đạt đến cái gì? Muốn thực hiện được cái gì? Ngoài việc này ra, càng cần phải xác lập một mục tiêu kế hoạch. Mục tiêu này bất luận là dài kỳ hay

Page 42: cuoc doi ong Hua amway

ngắn kỳ, nhất định phải nhận lời, thị giác, với tiền đề năng lực bạn có thể đạt đến, cộng thêm 20% - 30%, rút ngắn thời gian thực hiện mục tiêu, càng kích thích thêm sự nỗ lực tiến về phía trước của bạn!”

Để xây dựng lý tưởng, để hiện thực giá trị vốn có của bản thân, Hứa Húc Thăng không tiếc đầu tư lượng lớn thời gian và sức lực. Khi người khác nghỉ ngơi, ông đang giảng Amway; khi người khác uống trà nói chuyện, ông cũng đang đi thăm hỏi tìm khách hàng; khi người khác an nhàn đi nghỉ mát, ông đang lên kế hoạch… Hứa Húc Thăng cho rằng, vì ngày mai, có thể được đi làm những việc mà mình thích, thì nên nỗ lực nhẫn nại phấn đấu, hoàn thành những việc khó khăn, những việc không thích hoặc không có hứng thú ngay trong ngày hôm nay. Có thể nói rằng, Hứa Húc Thăng hơn ai hết là người trải nghiệm rõ nhất thời gian đối với một con người có ý nghĩa gì.

Người cha đang lâm bệnh đã từng khuyến khích tiềm năng vô hạn của Hứa Húc Thăng nay cũng khuyến khích khả năng vô hạn của chính mình. Hứa Húc Thăng phải cho cha nhìn thấy khoảnh khắc mà mình thành công, còn người cha, thì rất mong ngóng chờ đợi giây phút đó.

Trong những cuộc hội gặp của Amway, đối mặt với rất đông bạn kinh doanh, Hứa Húc Thăng lần nào cũng xác định rõ mục tiêu, lần nào cũng đưa ra lời hứa: tháng nào, năm nào, tôi phải lên “Minh Châu”; ngày nào tháng nào, tôi phải lên “Ngọc Trai”. Lần nào cũng đều hoàn thành trước kế hoạch. Đến nay, Hứa Húc Thăng hứa là sẽ lên “Kim Cương”.

Hứa Húc Thăng đã dám chắc chắn khẳng định trong lúc thị trường đang không khởi sắc như vậy, ai ai cũng đều kinh ngạc, ngay cả sư phụ của Hứa Húc Thăng - ông Từ Hạ Quốc cũng không ngoại lệ. Những người bạn kinh doanh rất thán phục dũng khí và sự quyết đoán của Hứa Húc Thăng. Đồng thời, dũng khí và sự quyết đoán ấy cũng ảnh hưởng đến những bạn làm ăn kinh doanh bên cạnh ông, khiến họ đầu tư vào công việc một cách tích cực, lạc quan, cầu tiến, khiến cho sự phối hợp của mọi người càng thêm mật thiết và ăn ý.

Để đào tạo cho những bạn kinh doanh ở vùng biên, khiến cho họ có được càng nhiều sự trợ giúp, Hứa Húc Thăng và bạn kinh doanh của mình không ngại khó khăn, nhiều lần lái xe đến những vùng xa xôi ấy.

Ở Đài Đông, có các nhánh dưới của ông Hứa Húc Thăng. Từ Cao Hùng đến Đài Đông phải đi mất 4 tiếng ô tô. Họ thường đi cùng nhau 3 - 4 người, thay phiên nhau lái xe, thay phiên nhau ngủ, không cần phải tìm nhà nghỉ. Lúc đó, xe của Hứa Húc Thăng là xe Hyundai đời đầu của Hàn Quốc. Buổi sáng, khi xe đến nơi cần đến thì đến thăm bạn kinh doanh mới gia nhập Amway, sau đó bồi dưỡng năng lực làm lãnh đạo cho bạn kinh doanh đó. Buổi tối giảng bài, sau khi giảng bài lại nói kế hoạch phát triển nhánh với người mới đó. Tiếp theo, lại lên đường ngay trong đêm, vẫn là một người lái xe, những người còn lại ngủ.

Có một lần, trên quãng đường từ Cao Hùng đến Đài Đông, bỗng mưa như trút nước, chiếc xe nhỏ di chuyển khó khăn trong địa hình vùng núi. Đột nhiên, Hứa Húc Thăng phát hiện phía trước có mấy chiếc xe dừng trong trời mưa to. Hoá ra có một đoạn đường núi bị bùn đá rơi xuống làm tắc, trên đường toàn bùn lầy. Rõ ràng là xe không thể đi qua. “Làm thế nào bây giờ?” Cách đó không xa chính là Đài Đông, ở đó đang có rất nhiều bạn bè đang chờ nhóm Hứa Húc Thăng đến để đào tạo, bồi dưỡng. Những người bạn bên cạnh nhìn Hứa Húc Thăng, dường như muốn hỏi tiến hay thoái? Hứa Húc Thăng một câu cũng không nói, nhảy xuống xe đi vào trong mưa gió, đến bên mấy chiếc xe bắt đầu thuyết phục, hi vọng mọi người cùng đồng tâm hiệp lực cho xe đi qua đoạn đường bùn lầy. Cuối cùng, người của 5 chiếc xe đều bị Hứa Húc Thăng động viên thuyết phục. Mười mấy chàng trai trẻ, một người lái xe, còn lại đẩy xe, cần dùng sức đẩy xe thì đẩy, lúc nào không thể đẩy thì cùng nhau hò dô bê xe tiến về phía trước. Bùn bám vào bánh xe khiến cho mặt, mũi, chân, tay, người ai cũng đầy bùn đất.

Kịp tham gia hội nghị đào tạo bồi dưỡng của Amway, nhưng Hứa Húc Thăng và nhóm bạn kinh doanh toàn thân lấm đầy bùn đất, những bạn bè đang đợi họ về đào tạo không ai là không cảm động. Hứa Húc Thăng nói:“Có lúc trên đường đi gặp tai nạn tắc đường không thể qua nổi đành phải nhẫn nại chờ đợi, bụng đói cũng đành mua cơm hộp ăn. Người làm cơm hộp, nhân cơ hội tăng cao giá cơm từ 50 Đài tệ lên thành 200 Đài tệ. Tất nhiên, những chuyện như thế này, những cảnh ngộ như thế này đối với tôi không thấy là lạ nữa”.

Thực sự, thành công thuộc về những người không bao giờ dừng chân; Thành công, càng thuộc về những người có bước chân nhanh. Hứa Húc Thăng như một vị dũng sĩ anh dũng tiến về chiến trường, bất cứ một khó khăn gì

Page 43: cuoc doi ong Hua amway

đều không có cách nào ngăn cản được bước tiến của ông. Mục tiêu “kim cương” đã khiến cho Hứa Húc Thăng nhìn rõ phương hướng, sức lực của nội tâm, một khi đã tìm ra phương hướng thì chỉ cần không ngừng tấn công chắc chắn sẽ giành thắng lợi.

Vì vậy, Hứa Húc Thăng một lòng muốn đạt đến kim cương, mỗi ngày khi soi gương đều hét to:“Hứa Húc Thăng, ông là kim cương! Ông chính là kim cương! Ông chắc chắn là kim cương!”. Tiếng kêu gọi từ nơi sâu thẳm nhất của tâm linh. Tiếng kêu gọi này, vừa có hình ảnh của sự đau buồn căm giận của cuộc sống vất vả khổ nhọc thưở ấu thơ, vừa có hình ảnh của sự tủi nhục khi bị người khác gọi làm việc này việc kia trong suốt 11 năm qua, vừa có quyết tâm tuyên chiến, đấu tranh với vận mệnh.

Tháng 4 năm 1987, Hứa Húc Thăng cuối cùng đã là người lãnh đạo kim cương trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đài Loan, được mọi người gọi bằng cái tên trìu mến “Người khổng lồ tý hon của Amway”. Chỉ mất 1 năm 8 tháng, ông đã trở người lãnh đạo đạt danh hiệu kim cương nhanh nhất Đài Loan.

CHƯƠNG 16: “EDC” ĐƯỢC SINH RA TRONG KỲ NGHỈ MÁT VÀ DU LỊCH

Hứa Húc Thăng đạt được kim cương trở thành sự việc vinh quang nhất trong thời gian 28 tháng, khi bạn học, bạn bè, đồng nghiệp lần lượt đến chúc mừng ông, người mẹ buồn vui lẫn lộn nói với mọi người: cha của Hứa Húc Thăng vừa qua đời 2 tháng.

Hiện tượng của con người và hiện tượng của tự nhiên gần giống nhau, những lo âu phiền toái và những cú sốc của cuộc sống có lúc như những trận mưa gió, cứ luôn xuất hiện trong những lúc không thể ngờ đến.

“Có một nguyên nhân khiến tôi cứ luôn nỗ lực cần cù muốn vươn đến thành công, đó chính là hy vọng cha của tôi được nhìn thấy con trai ông thành công trong Amway, con trai ông không phải là người vô dụng. Khi tôi lên đến huy chương bạc, cha tôi đi kiểm tra sức khoẻ, phát hiện mình mắc bệnh ung thư, tôi biết thời gian còn lại của cha tôi đã rất có hạn, cho nên tôi không thể chờ đợi, hy vọng mình nhanh tiến đến thành công, để cha tôi có thể nhìn thấy thành tựu của con trai. Nhưng đúng là trời không thuận lòng người, 2 tháng trước khi tôi lên kim cương, cha tôi đã không cầm cự thêm được nữa, ông đã qua đời, lễ mừng kim cương chợt biến thành một buổi tang lễ khiến tôi nuối tiếc cả đời”.

Từ đó về sau, Hứa Húc Thăng luôn dùng câu chuyện về người cha để nhắc nhở các bạn kinh doanh: “Bây giờ chính là lúc bắt đầu, thành công là trách nhiệm khi bạn còn sống, khi cha mẹ còn sống, nếu để cha mẹ có thể được nhìn thấy thành công của bạn, hưởng những niềm vui mà thành công của bạn đem đến cho họ mới là điều an tâm nhất”.

Từ Minh châu đến kim cương, trong thời gian một năm này, Tạ Thục Phần luôn là một thư ký, một người bạn tốt của Hứa Húc Thăng, họ cùng nhau trải qua những niềm vui, chia sẻ những nỗi buồn, trở thành những người gắn bó thân thiết không thể rời xa trong suốt cuộc đời.

Phong tục của Đài Loan trong việc tang ma cưới hỏi là nếu người thân vừa qua đời thì kết hôn nhanh, còn không thì phải một quãng thời gian sau mới được kết hôn. Sự ra đi của người cha khiến Hứa Húc Thăng có tinh thần không tốt, ý chí giảm sút, ông thực sự cần sự ấm áp của gia đình nhỏ bé, cần tình cảm dịu dàng của người yêu Tạ Thục Phần. Mà trong mắt của Tạ Thục Phần, hình tượng của Hứa Húc Thăng - chàng hoàng tử Bạch mã thưở ấu thơ cô từng tô vẽ, người đã đi sâu vào linh hồn thuần khiết của cô cũng càng ngày càng hoàn thiện.

Họ đều cho rằng mùa thu hoạch của tình yêu đã đến, liền quyết định kết hôn nhanh.Trước kia, Hứa Húc Thăng đã từng nghĩ và thiết kế cho hôn lễ của riêng mình. Một người ngoài đảo đến từ đảo

Bành Hồ (tên địa danh ở Đài Loan), tất cả họ hàng thân thích đều ở Bành Hồ; một người làm trong quán Bar, tất cả bạn bè đều ở quán Bar; nếu kết hôn, tính số khách đến tham dự tiệc cưới nhiều nhất cũng chỉ là 5 bàn, 5 bàn, sao giống hôn lễ đây! Hứa Húc Thăng dự định khi kết hôn, dùng biện pháp “kết hôn công chứng”, nói với bạn gái là vì tiết kiệm, không muốn phô trương, không cần lãng phí, tuyệt đối không được nói ra chuyện bạn bè người thân ít.

Page 44: cuoc doi ong Hua amway

Hai tháng sau khi người cha qua đời, Hứa Húc Thăng - người vừa lên kim cương và Tạ Thục Phần quyết định kết hôn.

Ngày hôm đó, tiệc cưới được tổ chức 100 bàn tiệc. Ban đầu có cả vị trí cho những vị lãnh đạo Ngọc trai, về sau, những vị lãnh đạo này đều trở thành người tiếp đãi khách cho buổi tiệc.

Hôn lễ của 2 vị Kim cương, chìm đắm trong tình bạn bè hữu nghị của thế giới Amway, mọi người đều là bạn bè thân hữu, đều mang lời chúc chân thành đến chúc cô dâu chú rể cùng nhau trải qua cuộc sống hạnh phúc trăm năm.

Tạ Thục Phần đầu đội khăn voan, mặc bộ váy cưới lộng lẫy, cổ đeo 2 vòng hoa lớn, tay cầm bó hoa tươi cùng Hứa Húc Thăng đi lên lễ đài trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người. Cô vô cùng phấn khích nói với mọi người niềm hạnh phúc trong lòng: “Ngày trước, tôi là một cô bé rất ngưỡng mộ những cô gái mặc váy cưới trắng. Bây giờ, cô bé ngày ấy đã lớn, cũng mặc bộ váy cưới trắng và đứng đây nhận lời chúc phúc của các vị. Tôi vô cùng cảm ơn Amway! Tại sao lại như vậy? Vì tôi rất hài lòng với nửa còn lại của tôi. Nhưng anh ấy trước kia khi chưa làm Amway khiến tôi không hài lòng lắm. (Vì sự hài hước này của cô mọi người đã cười rất vui vẻ). Tôi cần phải cảm ơn người sáng lập nên Amway, những người thành công trong Amway, và tất cả những người bạn trong Amway, cảm ơn các bạn đã giúp tôi tạo nên một quý ông hoàn mỹ như vậy. Cảm ơn!”

Tạ Thục Phần lúc này đứng trên lễ đài vẫn có vẻ ngại ngùng, có lẽ bởi hôm nay cô là một cô dâu. Nhưng dù thế nào, so với những lời nói trong buổi lễ chúc mừng đạt “Hoàng Quan đại sứ” về sau, cô lúc này trông vẫn có vẻ còn non nớt.

“Cảm ơn người giới thiệu tôi đã tặng cho tôi đôi giầy thuỷ tinh Amway, khiến tôi rất thuận lợi khi tìm thấy chàng hoàng tử Bạch mã Hứa Húc Thăng của tôi”.

“Đương nhiên quan trọng nhất vẫn cần phải cảm ơn người đã hướng dẫn các vị lãnh đạo - vợ chồng Từ Hạ Quốc và Trần Mỹ Liên, nhờ sự lãnh đạo của họ mới khiến Amway thực sự đi sâu vào trong tim chúng ta”.

“Trước khi đầu tư vào sự nghiệp Amway, tôi làm kế toán. Khi tôi vẫn còn đang học cấp 3, cha mẹ tôi đều hi vọng tương lai tôi sẽ làm một công chức nhà nước, thế là sau khi tốt nghiệp, tôi bắt đầu thi công chức, thi mấy lần liền đều không được. Lúc đó tôi rất ân hận, tại sao mình lại kém cỏi như vậy. Nhưng bây giờ tôi rất hạnh phúc, nếu lúc đó tôi thi đỗ thì tôi không thể tìm thấy được chàng hoàng tử Bạch Mã trong Amway.”

Sau khi kết hôn, Hứa Húc Thăng và Tạ Thục Phần do làm đến kim cương rồi nên thu nhập mỗi tháng đều rất cao, cuộc sống rất nhẹ nhàng và ngọt ngào. Thân thế của hai người có những điểm tương đồng, bây giờ qua sự phấn đấu trong Amway đều đã tìm thấy được giá trị của bản thân.

Đối với Hứa Húc Thăng mà nói, từ ngày đầu tiên làm Amway, mục tiêu lớn nhất được đặt ra là đạt đến kim cương. Điều này cũng xuất phát từ lòng tự trọng của ông, ông muốn để cha nhìn thấy thành công của con trai. Nhưng con trai vất vả phấn đấu để rồi người cha không được nhìn thấy kết quả, đây thực sự là một cú sốc đối với Hứa Húc Thăng. Chuyện này khiến ông mất đi sự nhiệt tình phấn đấu, không còn muốn phấn đấu đến vị trí cao hơn trong Amway.

Tuy như vậy nhưng đội ngũ nhánh dưới của Hứa Húc Thăng đã đạt đến có 6 bộ phận trực thuộc, mỗi một tổ đều làm rất ổn định và chắc chắn, khiến cho vị trí kim cương của 2 vợ chồng Hứa Húc Thăng rất vững vàng.

Hứa Húc Thăng thấy chế độ của công ty Amway thật là tốt. Ông đã bỏ rất nhiều công sức vì sự nghiệp Amway, giờ đây công ty Amway lại trích 4% lợi nhuận từ 6 tổ trực thuộc của ông để đền đáp lại cho ông.

Lúc đó, mục tiêu của tất cả những người lãnh đạo của Amway đều là kim cương, không có ai nói “Tôi phải lên Hoàng quan đại sứ”; những tiền bối đã từng lên kim cương đều dừng chân ở vị trí kim cương để nghỉ ngơi, sống cuộc sống an nhàn, hưởng thụ những bảm đảm về kinh tế do Amway cung cấp. Hai vợ chồng Hứa Húc Thăng, chìm đắm trong sự ngọt ngào của tình yêu, không có chút ưu phiền, hạnh phúc giống như hoàng tử và công chúa trong chuyện thần thoại.

Tạ Thục Phần nói : “Thực ra, vợ, chồng chính là quà tặng tốt nhất mà ông trời dành tặng cho bạn, giữa chúng tôi là tình yêu, là sự trân trọng, quan tâm đối phương, tình yêu, sự bảo vệ, sự chăm sóc của Hứa Húc Thăng dành cho tôi là vô hạn, khiến tôi thực sự cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất”.

Page 45: cuoc doi ong Hua amway

Sau khi kết hôn không lâu, hai vợ chồng Hứa Húc Thăng đã có được kết tinh của tình yêu. Khi đang mong chờ đứa con gái nhỏ đáng yêu ra đời, Tạ Thục Phần đã rất phấn khích mà kéo tay chồng nói: “Tất cả những điều này đều là do Amway ban tặng, cả con gái của chúng ta nữa, nó cũng sẽ là người của Amway. Chúng ta đặt tên nó là Hứa Lệ Nhân nhé”.

Có thể nói rằng Hứa Lệ Nhân đã bắt đầu tiếp xúc với Amway ngay từ khi còn trong bụng mẹ. Tiếng hát của Amway, tiếng vỗ tay của Amway, tiếng cười của Amway, kể cả những sản phẩm dinh dưỡng của Amway khiến cô mang đậm nét đặc trưng của những đứa trẻ Amway.

Khi bố mẹ cho Lệ Nhân, lúc đó mới tròn 1 tuần tuổi đến hội trường, Lệ Nhân bỗng biết cười chào hỏi với mọi người.

Lệ Nhân rất thông minh, hiếu kỳ, nhìn thấy gì cũng có cảm hứng tìm hiểu. Cô dũng cảm thử nghiệm tất cả, dường như vĩnh viễn không bao giờ biết thất bại là gì.

Tạ Thục Phần nói: “Có lúc nhìn Lệ Nhân, dù biết rõ là nó đi đến đó sẽ bị ngã, sẽ bị đau, nhưng chúng tôi vẫn để cho nó thử, cho nó tìm hiểu. Điều này khiến chúng tôi nhớ đến những người làm Amway, sợ thất bại, sợ vất vả, càng sợ bị đau. Thực ra, sau khi khôn lớn, chúng ta đều đã làm mất đi sự dũng cảm, sự to gan đi thử những điều mới lạ. Vì bạn đã từng thất bại, từng bị người khác chê cười, vì bạn đã quá để ý đến điều này, nên cuối cùng bạn sẽ không thể đạt đến thành công. Từ ví dụ về một đứa trẻ, có thể cho chúng ta nhìn thấy thời ấu thơ của chính chúng ta, chúng ta lúc đó đã đối mặt với những trở ngại như thế nào”.

Thấy Lệ Nhân không phải lo âu phiền muộn khi lớn khôn, Hứa Húc Thăng và Tạ Thục Phần cảm thấy thật hạnh phúc. Những gian khó của tháng ngày thơ ấu đã trở thành quá khứ, họ muốn để cho con gái trở thành đứa trẻ hạnh phúc, vui vẻ, ưu tú nhất trong những đứa trẻ.

Không khí gia đình ấm áp, người vợ hiền đảm đang, cộng thêm sự đảm bảo hậu hĩnh về kinh tế khiến Hứa Húc Thăng trong 5 năm sau khi lên “Kim Cương” hoàn toàn lãng quên Amway, rất ít khi ông để ý đến chuyện của Amway.

Hai vợ chồng nghĩ đến nước Anh thật hay, 2 ngày sau khi đặt vé họ đã ở London. Muốn đi Pháp, sông Seine và đường Champs-Elysées để lưu lại dấu chân của họ. Họ đi thành Roma của Italia, đi Alaska còn đi cả Bắc Cực câu cá. Tất cả những điều này đều chứng minh cho mọi người thấy, bạn đã từng cống hiến cho Amway, sau khi thành công, không chỉ có sự bảo đảm về kinh tế, sự tự do phi thường, còn có thể làm những việc mà mình thích, hưởng cách sống mà bạn thích.

Do vậy, 5 năm này, Hứa Húc Thăng và Tạ Thục Phần đã sống cuộc sống cực kỳ an nhàn, họ tham gia hơn 20 lần chiêu đãi đi nước ngoài du lịch của công ty Amway, cộng thêm những vùng đất muốn đi, tổng cộng họ đã đi qua hơn 40 nước trên thế giới.

“Chúng tôi đã từng vì muốn đi ăn ở một nhà hàng mà lái xe đi 5 giờ đồng hồ, lúc quay về lại mất 5 giờ nữa! Vì nhà hàng đó rất đặc biệt, món ăn lại ngon, chúng tôi thường dùng 10 tiếng lái xe để đổi lại một bữa ăn! Có lúc muốn đi quốc gia nào nghỉ ngơi thì đi 1 tuần hoặc 10 ngày… Thậm chí vui chơi theo cảm hứng của chúng tôi, đến khi nào thấy đủ mới quay về, thường là không có một thời gian biểu nào cả!”

Sự nghiệp Amway là sự nghiệp “nhân bản nhân tài, chuyển rời năng lực”, nó không bị sự hạn chế của không gian và thời gian.

Ví dụ nếu thời gian và tiền bạc của bạn nằm trong tay người khác, cả đời của bạn nhất định không thể giàu có. Sự nghiệp Amway thì lại rất đặc biệt và kỳ diệu, khi bạn đã học được cách làm thế nào lúc đó bạn sẽ phát hiện ra không chỉ có một mình bạn đang làm mà bạn đã tự động truyền đạt các khả năng cho người khác. Năng lực của bạn không ngừng phát triển ra bên ngoài, phân ra thành rất nhiều người khác nữa, nghĩa là hàng ngày bạn không chỉ dùng 8 tiếng cố định để kinh doanh, vì bạn đã thiết lập nên một số chi nhánh dưới bạn, trong cùng một thời gian, không cùng không gian, các chi nhánh này đồng thời vận hành, sự phát triển không ngừng như vậy khiến bạn không thể nào tưởng tượng nổi. Hứa Húc Thăng ngoài 6 nhánh đã đạt mức chuẩn còn tiếp tục phát triển lan rộng, càng có nhiều nhóm 9%, 12%, 15%, 18%, đạt mức DD, có nhiều bộ phận DD đạt đến Ngọc Trai ,Ngọc Trai đạt đến kim cương, trong thời gian 5 năm du lịch và an nhàn, Hứa Húc Thăng đạt đến EDC cao cấp.

Page 46: cuoc doi ong Hua amway

“Thành tích trong công việc này không phải là dựa vào sự nỗ lực của chỉ bản thân mình mà còn phải dựa vào sản phẩm và chế độ tốt của Amway. Tôi thấy rất đáng tiếc là tại sao công ty Amway lại không gây thêm một chút áp lực cho những người lãnh đạo? Nếu thế có lẽ tôi đã đạt đến Hoàng quan đại sứ nhanh hơn”.

Du lịch quanh thế giới, đối với chuỗi ngày quá khứ đã qua của Hứa Húc Thăng mà nói là chuyện mà đến nằm mơ cũng không dám nghĩ đến. Ngày xưa, mỗi lần nghe thấy một người bạn nào đó đi du lịch, đi thăm thú nước ngoài ông đã thấy ngưỡng mộ họ. Đợi bạn trở về ông sẽ mời bạn đến nhà uống trà, rất háo hức ngồi nghe bạn mình kể những chuyện mắt thấy tai nghe ở nước ngoài, nhìn bạn hoa chân múa tay kể chuyện, ông cũng hưng phấn một cách lạ thường. Nhưng nghe nhiều quá, thành ra trong lòng có chút không vui. Nhớ lại thưở nhỏ mình toàn vừa học vừa làm, đến năm 30 tuổi – tuổi mà người đàn ông lập nên nghiệp lớn, thì mình mới chỉ kiếm được số tiền đủ để trang trải cuộc sống thường nhật, còn chuyện đi du lịch nước ngoài chỉ có thể là chuyện vẽ ra cái bánh cho đỡ đói lòng ở trong mơ, làm sao có thể dám nghĩ tới…Nhưng Amway đã thực sự mang đến “miếng bánh” ấy cho ông: làm tới DD, ông được hưởng 1 lần đi du lịch nước ngoài miễn phí, làm đến kim cương một năm đi du lịch hai lần, đến EDC một năm đi 3 lần, đến “Hoàng quan đại sứ” một năm đi bốn lần, ngoài ra mỗi lần đi du lịch đều được hưởng đãi ngộ phục vụ cao cấp.

“Khi bạn thực sự đầu tư thời gian, sức lực để chăm sóc việc kinh doanh này của bạn, sau khi bạn thành công, việc kinh doanh này sẽ quay lại để chăm sóc cuộc sống của bạn, thậm chí có thể chăm sóc bạn cả đời và thế hệ sau của bạn nữa. Có lúc, tôi thực sự rất ngưỡng mộ con cái của tôi, chúng vừa ra đời đã có ngay một người cha làm kim cương và “Hoàng quan đại sứ”.

CHƯƠNG 17: ÁNH MẮT CỦA MẸ

Khi Hứa Húc Thăng lên “EDC”, mỗi năm công ty Amway lại dành thêm 1 lần đãi ngộ nữa cho ông, trong đó lần du lịch biển Caribbean là lần để lại cho ông ấn tượng vô cùng sâu sắc. Lần du lịch đó cực kỳ đặc biệt, những vị lãnh đạo được đi đều ở trên một chiếc du thuyền sang trọng hai thân. Chiếc du thuyền đó có hơn 100 buồng, vì là loại thuyền hai thân nên mọi người chèo thuyền nhỏ hay ngồi thuyền canô đều có thể đi thông qua vùng trung tâm của thân thuyền. Hai vợ chồng ông ngồi thuyền nhỏ, vô âu vô lo ngắm biển Caribbean, cái cảm giác ấy thật là đẹp vô cùng.

Khi đi du lịch quay về, 2 vợ chồng về nhà trong tiếng nói cười vui vẻ, về đến nhà, Hứa Húc Thăng rất nóng lòng muốn nhìn thấy mẹ. Mỗi lần như vậy, mẹ ông đều rất phấn khích đối với sự quay về của con trai. Bà vui vì hạnh phúc của con, bà mừng vì sự bình yên của con…

Nhưng lần này, mẹ ra mở cửa đón hai vợ chồng ông, ngoài niềm phấn khích thường lệ, vẫn có một thần thái khác nữa. Trong ánh mắt đã bị tương đối nhiều nếp nhăn bao phủ kia, ở làn môi đang run run cười kia, rõ ràng là có một ý khác nữa. Chỉ một biểu hiện ấy, khiến người con trai nhất thời không cách nào lý giải.

Người mẹ úp úp mở mở như có rất nhiều điều muốn nói với con trai, trông bà có vẻ rất muốn nói nhưng lại ngại ngùng…Có chuyện gì đây? Hứa Húc Thăng nghĩ, bất kể mẹ muốn gì, ông nhất định sẽ khiến bà hài lòng!

Sau khi về nhà không lâu, ông tìm cơ hội nói chuyện với mẹ. Ông kiên nhẫn dò hỏi bà, bà mẹ do dự một hồi lâu cuối cùng cũng nhìn vào mắt ông mà nói: “Thăng à, đến bao giờ thì mẹ cũng được công ty Amway chiêu đãi đi du lịch nước ngoài nhỉ?” Mỗi lần đi du lịch nước ngoài, tuy chỉ tạm thời tạm biệt mẹ, nhưng tấm lòng mong con của người mẹ thì có người con nào mà không thể cảm nhận được đây? Có lúc, con trai và con dâu cùng bàn bạc với mẹ, để họ đặt thêm 1 tấm vé máy bay, mời mẹ cùng đi, nhưng mẹ thường tìm lý do để không đi. Có lần, con trai vừa có ý định muốn đặt vé cho mẹ, mẹ cảm động hỏi: “Mẹ cũng đi à, là công ty chiêu đãi à?”

“Không, là mình tự chi phí mẹ ạ, không sao đâu, chúng con mua được cho mẹ mà!”Người mẹ lập tức thay đổi ý kiến: “Mẹ tuổi cao rồi, không có hứng thú, các con đi đi…”Trong những cuộc họp gia đình nhà Hứa Húc Thăng, người mẹ ít nhiều nghe đến khái niệm đi du lịch nước

ngoài, hình như là đạt đến mức độ thành tích nào đó thì có thể đưa cả nhà cùng đi du lịch nước ngoài. Mấy năm nay, người mẹ nhìn con trai và con dâu mỗi năm đi nước ngoài mấy lần, đơn giản như vậy, nhẹ nhàng như vậy,

Page 47: cuoc doi ong Hua amway

vậy là ý tưởng đi chơi nước ngoài dần dần xuất hiện. Năm ngoái, bác sĩ phán đoán bà có bệnh tiểu đường tương đối nặng, khiến bà nghĩ đến chuyện hậu sự của riêng mình, mong muốn được đi nước ngoài của bà càng mãnh liệt hơn.

Hoá ra là như vậy, bây giờ Hứa Húc Thăng mới hiểu rõ ngọn ngành. Mẹ muốn đi du lịch nước ngoài, nhưng bà lại không muốn tiêu tiền của con trai.

“Lúc nào thì mẹ cũng được công ty Amway chiêu đãi đi nước ngoài du lịch nhỉ?” câu nói này của mẹ như một mũi tên sắc bén đâm sâu vào trái tim Hứa Húc Thăng. Ông băn khoăn day dứt không yên, trong chớp mắt thấy ngột ngạt khó thở. Ông nghĩ đến lương tâm và trách nhiệm của kẻ làm con. Câu nói này của mẹ như một nước cờ sắc bén khiến ông không thể có đường lùi. Hứa Húc Thăng lại nghĩ đến cha, hôm nay, nếu cha còn mạnh khoẻ thì tốt biết mấy! Nhưng cha đã vĩnh viễn ra đi rồi, phận làm con, có đạt giải thưởng cao hơn nữa, có tiền tài hơn nữa, có thành tựu to hơn nữa để tặng cha thì cha cũng không thể biết được nữa rồi! Ông đã hiểu, điều kiện để công ty Amway chiêu đãi mẹ ông đi du lịch nước ngoài là gì – ông bắt buộc phải có danh hiệu “Hoàng quan đại sứ…”

Tối nay, Hứa Húc Thăng không tài nào ngủ được. Chiếm trọn trong đầu ông là kế hoạch thăng tiến đến đỉnh cao của Amway. Nhưng để thực hiện được mục tiêu vĩ đại này, không có bàn tay của Tạ Thục Phần cùng tiến tới thì sao có thể được đây? Ông liền nói với Tạ Thục Phần mục tiêu đã định: “Từ năm nay, chúng ta phải lập lại kế hoạch, phải lập lại mục tiêu, hành động lại, trong năm tới này phải làm tới “Hoàng quan đại sứ!” Người vợ mở to mắt ngạc nhiên, bà nằm mơ cũng không thể nghĩ đến việc chồng mình lại có ý tưởng như vậy! Bà ngạc nhiên, bà cảm thấy xa lạ, bà muốn nói: “Đây là điều không thể! Làm sao có thể được, cơ bản là không được!” Nhưng bà lại không nói như vậy, những điều bà nói ra, lại không như những gì bà nghĩ.

Hứa Húc Thăng vẫn nhớ như in: “Lúc đó cô ấy nói hình như có chút căng thẳng, có một chút gì là không thể, sau đó lời nói ra dường như có vẻ không giống như cô ấy nghĩ. Cô ấy nói: “Vâng, được ạ, nếu như vậy, chúng ta nên bắt đầu như thế nào?” Trong đầu cô ấy nghĩ là không thể được, nhưng miệng lại nói ra: “Chúng ta nên bắt đầu như thế nào? Đương nhiên trong tâm trí của cô ấy đã có khái niệm về Amway nên không thể nói ý kiến tiêu cực”. Hứa Húc Thăng rất cảm kích vợ vì đã hiểu và ủng hộ ông.

Nhưng thực tế, khi Hứa Húc Thăng từng bước thực hiện kế hoạch, nói một cách thẳng thắn, nửa tháng đầu tiên hiệu quả không tốt lắm, sau này ông kể: “Nếu bạn đã có thói quen uể oải không phấn chấn thì kể cả bạn bắt đầu xuất phát lại từ đầu cũng phải tốn công sức tương đối lớn, tâm trí của tôi đã quyết định phải làm đến “Hoàng quan đại sứ” nhưng bước chân của tôi không tuân theo sự chỉ huy, thành ra cũng không có cách nào hành động. Tôi cũng đi làm rồi, nhưng, ví dụ như tôi đang giảng về chế độ hay sản phẩm với người khác, nếu thái độ của họ không được tốt hay nhiệt tình lắm, tôi cũng không còn kiên nhẫn để giảng tiếp. Một tháng đã trôi qua rất nhanh. Lúc đó đã là cuối tháng 9 rồi, tôi đang nghĩ, mình phải làm “Hoàng quan đại sứ”, nếu cứ tiếp tục thế này làm sao được… Mình không thể nào hoàn thành được mục tiêu, trừ phi, mình dũng cảm đưa ra…

CHƯƠNG 18: LỜI HỨA NGÔNG CUỒNG

Tháng 5/1992 hai vợ chồng Hứa Húc Thăng và Tạ Thục Phần dốc sức cho sự nghiệp phát triển Amway và đã vinh dự nhận được giải EDC. Vào dịp tháng 10 năm đó, Ruby Từ Hạ Quốc muốn tổ chức buổi lễ EDC biểu dương hai vợ chồng Hứa H úc Thăng, Tạ Thục Phần. Có một vấn đề mà Hứa Húc Thăng đã suy nghĩ từ lâu, đó là có nên dũng cảm hứa với các đồng nghiệp trong Amway rằng sẽ giành được “Hoàng quan đại sứ” - danh hiệu mà ông nuôi chí thực hiện? Thực lòng mà nói để trở thành “Hoàng quan đại sứ” trong năm đó đối với ông quả thật vẫn còn chưa thật sự chắc chắn, còn nếu xác định đến năm tiếp theo thì hình như lại có chút day dứt không yên. Từ khi dồn toàn bộ tâm sức vào Amway đến nay Hứa Húc Thăng cũng từng dũng cảm đưa ra những lời hứa như vậy, và lần nào cũng thực hiện được. Những lần đó đối với Hứa Húc Thăng đều là những sự kiện cần khắc cốt ghi tâm, nhưng trong thế giới của Amway những sự kiện như thế này hoàn toàn không có gì đáng nói. Nhưng lần này từ “EDC” đến “Hoàng quan đại sứ” mà chỉ cần

Page 48: cuoc doi ong Hua amway

dùng thời gian một năm thì quả thật là chưa có tiền lệ. Nếu lấy chiến tranh mà so sánh những lần hứa và thực hiện trước đây chỉ như những trận chiến bình thường, còn cuộc chiến “lời hứa Hoàng quan đại sứ” lại được ví như một cuộc đại chiến quy mô lớn với sự tham gia của nhiều quân đoàn, và phạm vi của nó đương nhiên không chỉ ở Đài Loan.

Đêm trước đại hội biểu dương EDC, Hứa Húc Thăng ở chỗ của Từ Hạ Quốc bàn về công việc cụ thể của đại hội, ông cứ tự hỏi mình rằng có nên nói cho Từ Hạ Quốc biết điều mà mình sắp hứa với mọi người không. Sau cùng ông quyết định không nói cho Từ Hạ Quốc biết, đây hoàn toàn không phải ông không tin người bạn tâm giao, mà vì đích thực có nhiều việc quan trọng luôn quyết định chỉ trong nháy mắt nhưng trong lúc này Hứa Húc Thăng vẫn chưa đủ dũng khí để nói ra. Đêm đó, ông lại thức trắng. Giống như một vị tướng quân trong đêm trước của trận đại chiến, vận mệnh chỉ chờ sau tấm màn che. Người đầu tiên ông nghĩ đến là mẹ mình, lời hứa trở thành Hoàng quan đại sứ của ông cũng liên quan đến chuyện thực hiện nguyện vọng được đi nước ngoài du lịch của bà. Vài năm trước, khi ông trải qua nhiều khó khăn gian khổ để dành được phần thưởng kim cương chưa kịp nói với cha thì cha đã qua đời, để lại cho Hứa Húc Thăng sự luyến tiếc khó lòng bù đắp!

Nếu lần này không hoàn thành được tâm nguyện dành được danh hiệu “Hoàng quan đại sứ” khi mẹ còn sống thì sẽ là một nỗi luyến tiếc cả đời ông. Vậy là phương án dành cho “trận chiến” chính trong đêm mất ngủ ấy hình thành. “Địa vị, thân phận của một nhà lãnh đạo hay một người thành đạt càng cao họ càng phải quý trọng tất cả những gì thuộc về mình cho dù nhỏ nhất, nên tôi phát giác ra rằng rất nhiều người sau khi lên được kim cương thường không dám đặt ra mục tiêu tiếp theo. Tôi luôn khâm phục Ngô Thái Vân – Hoàng quan đại sứ của Hồng Kông, vì sao vậy ? Đó là vì ở đại hội biểu dương “ba kim cương” trước mặt các đồng nghiệp Amway tại Hồng Kông cô đã dũng cảm đưa ra mục tiêu của mình, đó là năm sau mình nhất định sẽ dành được danh hiệu “Hoàng quan đại sứ”. Tôi thiết nghĩ người nữ anh hùng này làm được thì sao mình lại không dám làm, nếu như hôm nay bạn tự tay chôn vùi kế hoạch của mình thì sau này nó sẽ làm bạn phải day dứt, nên tôi nghĩ cách duy nhất để trở thành “Hoàng quan đại sứ” là tôi nhất định phải đưa ra một lời hứa. Chính vì vậy cuối cùng vào ngày 10 tháng 10 trong buổi lễ tuyên dương “EDC” đó, đối diện với hơn 3000 đồng nghiệp Amway tôi đã đưa ra một lời hứa ngông cuồng!”

Khi những nghi thức của buổi lễ kết thúc, Hứa Húc Thăng dũng cảm bước lên bục, phía dưới mọi người dành cho ông tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Chúng ta đương nhiên cũng không thể quên được ngày xa xưa giây phút ông đứng trên khán đài không nói được câu nào khi Từ Hạ Quốc mời ông lên phát biểu. Hôm nay tất cả đã qua, Hứa Húc Thăng đã già dặn hơn, đã thăng hoa và đứng ở vị trí cao nhất trong Amway.

“Hôm nay nhân ngày trọng đại này, tôi có 3 việc rất quan trọng muốn được chia sẻ với mọi người. Thứ nhất, đó là hy vọng quý vị sau khi về nhà, nếu muốn đặt hàng thì đừng quên đặt mua tập 18 của cuốn “Con đường thành công”, như vậy tôi có thể bỏ qua phần giới thiệu về mình; Điều thứ 2 rất quan trọng, đó là sau khi về các bạn phải kí tiếp hợp đồng; Cuối cùng, tôi muốn nói với các vị một chuyện quan trọng thứ 3, hy vọng mọi người sẽ nói lại với những người bạn Amway của mình, “người khổng lồ tý hon” Hứa Húc Thăng, trong năm tới đây, sẽ cùng với Tạ Thục Phần làm lên đến chức “Hoàng…Quan…Đại…Sứ”!”.

Câu nói đó của Hứa Húc Thăng dường như một quả bom với một tiếng nổ lớn ở đại sảnh, mọi người lặng đi trong giây lát, tiếp theo là tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang rền như sấm trong đại sảnh. Tiếng vỗ tay đó, dành cho Hứa Húc Thăng và dành cho cả Tạ Thục Phần.

“Giả sử là bạn đang đứng trên khán đài này, bạn sẽ có cảm nghĩ gì? Lúc đó tôi làm Amway được tám năm, một quãng thời gian không dài nhưng cũng từng tham gia nhiều hội nghị lớn, nhưng thật sự cảm nhận được tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất thế này thì chỉ có một lần này. Lúc đó trên bục diễn thuyết tôi cảm thấy tiếng vỗ tay vô cùng nhiệt liệt, giống như trong tiềm thức của mỗi người đã tiềm ẩn hành động cổ vũ này vậy”.

Page 49: cuoc doi ong Hua amway

Có một vị lãnh đạo nói với tôi: “Sau khi tôi nghe xong anh nói vậy, tôi đã thật sự ngạc nhiên!” Còn một vị lãnh đạo khác lại bảo tôi, nghe tôi hứa lời hứa như vậy, trong phút chốc ông thấy mình trống rỗng, chỉ biết vỗ tay cổ vũ. Từ Hạ Quốc nói, ông cũng vỗ tay, thật kỳ lạ, ông chỉ biết cứ vỗ tay như thế.

CHƯƠNG 19: CHÚNG TA KHÔNG CẦN ĐUỔI THEO KỶ LỤC CỦA NGƯỜI KHÁC

Lời hứa hùng hồn ấy, đối với hơn 3000 người tham dự giống như một tiếng sấm đáng sợ. Mọi người đã suy nghĩ tính toán rằng, trong một năm mà từ EDC lên “Hoàng quan đại sứ” còn cần lao tâm khổ tứ đến nhường nào. Đối với danh hiệu “Hoàng quan đại sứ”, mọi người đã nghe quen tai từ lâu, nghe trong hội trường, nghe qua bạn bè, xem trong sách Amway…Nhưng chỉ đến lúc này, khi tiếng “Hoàng quan đại sứ” được xướng lên từ miệng Hứa Húc Thăng, không phải là lúc ông đang diễn thuyết kế hoạch thị trường, mà là lúc ông muốn đẩy cao danh hiệu lên thành một Hoàng quan đại sứ bằng xương bằng thịt.

Mọi người vì điều đó mà cảm thấy vui mừng, phấn khích, chỉ muốn thông qua tiếng vỗ tay để nói với mình rằng, bên cạnh chúng ta sắp xuất hiện một “Hoàng quan đại sứ”. Giờ đây người đó đang trên bục diễn thuyết, ngay trước mắt họ, chỉ cách họ một khoảng cách cực nhỏ.

Sau buổi lễ Từ Hạ Quốc tìm đến Hứa Húc Thăng. Ông lo lắng nếu Hứa Húc Thăng không thực hiện được mục tiêu thì sau này sẽ phải chịu một sức ép rất lớn, vì Hứa húc Thăng là người rất trọng chữ tín. Ông muốn giúp Hứa Húc Thăng có con đường lui:

“Tôi đã gặp rất nhiều người làm Amway nhưng khâm phục nhất sự dũng cảm của anh, và lần này chỉ cần sự dũng cảm đó cũng đáng dành được sự tán dương của mọi người! Kể cả chưa giành được danh hiệu “Hoàng quan đại sứ” đi chăng nữa thì cũng có được danh hiệu “kim cương đôi!”

Nhưng khi nói ra lời hứa đó, Hứa Húc Thăng đã không cho mình còn đường rút lui nữa, ông dứt khoát nói với Từ Hạ Quốc: “Tôi nhất định sẽ thực hiện được!” Giống như một vị mãnh tướng thống lĩnh ba quân, Hứa Húc Thăng lập ra một kế hoạch chi tiết không thể trì hoãn cho bản thân mình trong “chiến dịch” sắp tới.

“Sau khi tôi tuyên bố việc này, tôi nghĩ ra một cách còn tuyệt tình hơn. Mời tất cả đồng nghiệp trong Amway giúp đỡ, bởi vì tôi sợ sau khi tuyên bố, khó mà không tìm lí do để né tránh, nên tôi nhờ đến sự giúp đỡ của hơn 3000 đồng nghiệp hãy giúp tôi nói với mọi người, Hứa Húc Thăng sẽ trở thành “Hoàng quan đại sứ” trong một năm tới này!”

Các đồng nghiệp trong Amway rất giỏi trong việc tuyên truyền thông tin. Ngay hôm sau khi Hứa Húc Thăng vừa đến công ty, giám đốc lập tức hỏi: “Nghe nói năm nay anh sẽ trở thành “Hoàng quan đại sứ”. Nhanh thật nhỉ!” . Mới chỉ một ngày, tin tức này đã từ Cao Hùng truyền xuống Đài Bắc. Từ hôm đó ai gặp Hứa Húc Thăng cũng đều chúc mừng: “Chúc mừng anh sắp trở thành “Hoàng quan đại sứ rồi!”. Có những lãnh đạo còn cừ khôi hơn, dùng các phương pháp tuyệt vời hơn. Họ đi cùng các đồng nghiệp thuộc nhánh của mình đến gặp Hứa Húc Thăng, sau đó nói với tất cả mọi người, lãnh đạo của chúng ta là người giữ lời hứa, lời nói đáng giá ngàn vàng. Anh biết không, năm nay ông ấy sắp thành “Hoàng quan đại sứ” rồi đấy.

Có lúc Hứa Húc Thăng đã có cảm giác rằng, ồ, mình đã thực sự là “Hoàng quan đại sứ” rồi đấy, vì từ giây phút ông tuyên bố ấy, ai gặp ông cũng gọi ông là “Hoàng quan đại sứ”.

Nhưng khi về đến nhà, cảm giác đó lại hoàn toàn khác, bạn sẽ nhìn thấy sự trưởng thành của chính bạn, người đã từng lãng quên Amway trong quãng thời gian 5 năm như Hứa Húc Thăng, trong phút chốc phải làm một cuộc điều chỉnh lớn tất cả mọi tư tưởng, bước đi, thậm chí là cả tác phong, phương thức sinh hoạt. Nhưng từ trong tâm tưởng của ông, thực sự có cảm giác như muối bỏ biển. Có lúc, cả một buổi đêm ông luôn nghĩ, công việc ngày mai nên làm thế nào? Điều đó đã tạo thành áp lực tâm lý không nhỏ.

Năm đó cũng là đại hội năm Amway ở Đài Loan, khách mời danh dự là “Hoàng Quan đại sứ” đầu tiên của Hồng Kông – vợ chồng Ngô Thái Vân, Phó Nam Sinh.

Page 50: cuoc doi ong Hua amway

Trong đại hội năm, khi xem đoạn phim về con đường làm Amway của Ngô Thái Vân, Hứa Húc Thăng đã cực kỳ phấn khích vì con đường phấn đấu trong Amway của vị nữ anh hùng này.

Đối mặt với màn hình lớn chiếu đoạn phim, Hứa Húc Thăng nắm chặt bàn tay của Tạ Thục Phần lúc đó đang ngồi bên cạnh ông: “Năm sau, chúng ta cũng sẽ là “Hoàng quan đại sứ”!”. Tạ Thục Phần ngập ngừng trong giây lát, nói với chồng: “Từ EDC đến “Hoàng quan đại sứ” thường thì người ta phải mất mấy năm”. Hứa Húc Thăng đáp: “Kỷ lục là do con người tạo ra, chúng ta không cần phải đi theo kỷ lục của người khác!”

Sau khi đại hội năm kết thúc, Hứa Húc Thăng đi Hồng Kông. Tại Hồng Kông, Ngô Thái Vân hỏi Hứa Húc Thăng: “Ông có muốn xem phòng làm việc của tôi không?” Hứa Húc Thăng mừng vui khôn xiết: “Tốt quá, tốt quá, phòng làm việc của “Hoàng quan đại sứ” ai mà chẳng muốn được tận mắt chứng kiến!”

Vừa bước vào cửa phòng làm việc của Ngô Thái Vân, lọt ngay vào tầm mắt là tấm bằng “Hoàng quan đại sứ” treo trên tường. Bên cạnh tấm bằng là dòng chữ nhắc nhở mình do Ngô Thái Vân tự tay viết: “Đã đến lúc rồi”.

Nhìn thấy 4 chữ này, Hứa Húc Thăng ngạc nhiên, đây không phải là 4 chữ mà mình muốn viết sao? Đúng rồi, sao mình lại do dự chần chừ như vậy? Một EDC, một vị lãnh đạo mẫu cho các đồng nghiệp làm sao có thể nói suông? Bởi vậy, Hứa Húc Thăng không còn đường lui, chỉ còn cách bước tiếp về phiá trước. Chờ đợi, kéo dài trì trệ chỉ tăng thêm áp lực, cách tốt nhất là lập tức hành động.

Sau khi về nhà, Hứa Húc Thăng tìm ra một bức tranh tên gọi là Dallas trong những tài liệu mà ông đã cất giữ, người này là một vị “Hoàng quan đại sứ” của Mỹ. Trên bức hình là quá trình ông trưởng thành. Hứa Húc Thăng chọn Dallas là mẫu hình cho riêng mình, vì ông thấy chiều cao của Dallas cũng tương đương với mình. Hứa Húc Thăng nghĩ đến Dallas chỉ chưa cao đến 1m65 mà cũng có thể làm đến “Hoàng quan đại sứ”, vậy tại sao mình không thể? Cho nên Hứa Húc Thăng dán bức hình này ở bức tường đối diện với bục ngồi trong nhà vệ sinh. Sau đó, ông tự tưởng tượng, bức hình đó là chính mình. Mỗi lần vào ngồi trong WC, thì sẽ nhìn thấy Hứa Húc Thăng là một vị “Hoàng quan đại sứ”, và tưởng tượng dường như mình đang nhận được sự cổ vũ hoan nghênh và chúc mừng của hàng vạn người trong đại hội biểu dương của Amway. Thậm chí có lúc ông còn có cảm giác, chỗ mình đang ngồi không phải là bệ ngồi trong WC, mà là chỗ ngồi của một “Hoàng quan đại sứ”.

“ Lời hứa của tôi giúp đỡ tôi rất nhiều. Một mặt, tất cả mọi người đều biết tôi có một mục tiêu như vậy, họ rất hứng khởi, nghĩ rằng lãnh đạo của mình “về hưu” lâu như vậy (Hứa Húc Thăng từng lãng quên Amway trong 5 năm), giờ lại xuất hiện giúp đỡ họ. Vì kế hoạch của tôi là phải thật tích cực giúp đỡ họ. Thêm vào đó, mọi người đều coi mục tiêu của tôi là chuyện của chính họ, khi làm rồi thì rất chuyên tâm và say mê. Từ đó khiến tôi cảm nhận rằng, thành tựu nhỏ dựa vào chính mình, thành tựu lớn dựa vào tập thể. Sức mạnh của tập thể là vô hạn!”

Bởi vậy, tất cả những lãnh đạo DD, Ngọc Trai, bao gồm cả kim cương và những người bạn mới của tập thể đều rất chu đáo, nhiệt tình lập ra kế hoạch và phương án rất rõ ràng để vươn tới “Hoàng quan đại sứ”.

5 năm nay, Hứa Húc Thăng luôn thấy vinh dự, tự hào vì danh hiệu kim cương, khiến ý chí phấn đấu của ông bị sa sút. Đến hôm nay, Hứa Húc Thăng quyết định rèn luyện lại bản thân, ông hiểu rằng cơ hội không thể rơi vào đầu những kẻ ngồi chờ đợi, mà cơ hội chỉ thuộc về những người dám dũng cảm vì mơ ước và thử thách. Ông nhất định phải thúc ép mình, không như vậy sẽ không thể có danh hiệu “Hoàng quan đại sứ”, ông cần phải nằm gai nếm mật!

Thế là trong kế hoạch vốn có của mình, ông thêm mấy nội dung mới: Rời ngôi nhà đang ở, đến một nơi khác để phấn đấu lại, hai vợ chồng bàn bạc, Tạ Thục Phần sẽ ở lại chăm sóc gia đình và mẹ, đồng thời tiếp tục khai thác thị trường Amway của Đài Loan. Nhưng như vậy 2 đứa trẻ nhỏ sẽ tính sao? Vốn dĩ, khi người cha vắng nhà, trẻ nhỏ đều do mẹ chăm sóc nuôi dưỡng. Nhưng vấn đề là, nếu Tạ Thục Phần chăm sóc lũ trẻ, thì câu nói “khai thác thị trường Amway” của bà sẽ trở thành một câu nói suông.

Đến lúc cần thiết thì phải vung cao ngọn rìu, dỡ bỏ toàn bộ những bậc thang khiến mình không còn đường lùi, phải chặn hết những lối đi để mình không bị lui bước, Hứa Húc Thăng mang theo con gái lớn Lệ Nhân đi gặp chị cả của ông. Con gái nhỏ Xảo Nhân do còn quá nhỏ đành để ở lại bên mẹ.

“Chị, trong một năm tới này, em có một việc rất quan trọng muốn làm, nên muốn nhờ chị giúp trông nom chăm sóc cho bé Lệ Nhân!”

Page 51: cuoc doi ong Hua amway

Chị cả thật sự kinh ngạc: “Chị thấy em sau khi kết hôn sống rất nhàn nhã, giờ sao lại phải vậy, em muốn làm gì vậy?”

“Năm nay em phải là “Hoàng quan đại sứ” của Amway, không thể để con làm ảnh hưởng đến kế hoạch của em!”

Chị cả cũng hi vọng em trai mình tiến xa hơn nữa trong sự nghiệp Amway, bà cảm thấy trách nhiệm không thể thay thế, rất thẳng thắn nói: “Để nó lại đây, chị sẽ giúp em một năm”.

Tất cả các kế hoạch cứ như vô số những bậc thềm xếp lên nhau, kể cả có dài đằng đẵng, có gian khổ nhưng khi ngẩng đầu nhìn, con đường dẫn đến đỉnh cao sự nghiệp – “Hoàng quan đại sứ” vẫn rất rõ ràng, nó giống như ánh sáng ban mai mang tới nụ cười sáng lạn nhất trong cuộc đời.

Một người nội tâm như Hứa Húc Thăng có ý chí cao và tầm nhìn sắc bén, trong thâm tâm ông rất rõ một điều, tất cả động lực của con người, có rất nhiều lúc đều do những lời hứa dũng cảm mà tạo nên, vì lời hứa sẽ kích thích các tiềm năng tiềm ẩn trong mỗi con người, khiến con người ấy tiến đến mục tiêu, đạt đến đỉnh cao của thành công.

Theo lời của Tạ Thục Phần: “diễn kịch có thể diễn lại theo tập, nhưng cuộc đời con người thì không thể tập lại được. Amway có thể khiến cuộc đời của bạn có cơ hội thành công, bất luận trong tay bạn đang là một quân bài tốt hay là quân bài xấu.

CHƯƠNG 20: SỰ RA ĐỜI CỦA “HOÀNG QUAN ĐẠI SỨ”

Hành động và tinh thần làm việc quên mình của Hứa Húc Thăng làm cho tất cả các thành viên của Amway đều không thể quên được.

Vì mục đích thực hiện lý tưởng, vì trách nhiệm trên vai, càng vì trọn vẹn cho cuộc sống hiện tại, ông đã tạm biệt mẹ già, vợ dại con thơ để bay đến Indonesia làm việc cho Amway.

Tại Indonesia, ông có chị ruột sống cùng chồng ở đó. Amway để lại cho họ một ấn tượng rất tốt đẹp. Bởi vì trong đại hội biểu dương EDC của Hứa Húc Thăng, đặc biệt là thông qua điện thoại đường dài, đã mời vợ chồng họ đại diện cho họ nhà Hứa thay mặt đại hội biểu dương em mình.

Ngày ấy, họ bay từ Indonesia trên khoang hạng nhất của máy bay đến Cao Hùng. Khi gặp mặt, lãnh đạo đã được biết đây là lần đầu tiên Hứa Húc Thăng mời người nhà cùng đến nên đặc biệt nhiệt tình. Từ việc đưa đón tại sân bay, tiếp đãi, cùng với sắp xếp mọi việc, bao gồm việc sau đại hội giảng giải, thậm chí là ăn đêm, toàn bộ những việc này lãnh đạo đều làm rất chu đáo. Bởi vậy, vợ chồng họ đều có ấn tượng rất tốt đẹp, đặc biệt là đoàn thể Amway, ấm áp và thân tình như một đại gia tộc.

Vì thế, thị trường Indonesia được Hứa Húc Thăng coi như là trạm đỗ đầu tiên của mục tiêu sắp tới, và ông đã đến ở cùng với vợ chồng anh chị ông.

Chị của Hứa Húc Thăng - Hứa Tiêu Dật, là người hoạt bát, nhạy bén. Sau khi kết hôn, chị cùng chồng sang Indonesia định cư.

Chồng của chị, anh Trương Văn Vinh, là một nhà xí nghiệp tài ba. Từ nhỏ Hứa Húc Thăng đã được chị mình rất mực thương yêu, nay thấy em vì sự nghiệp của Amway mà đến

với mình, chị hết sức vui mừng, vì thế, bà đã chọn cho em một căn phòng rất dễ chịu trong ngôi nhà của mình.Hứa Húc Thăng cảm thấy ở căn phòng đó không ổn lắm nên đã xin chị mình cho chuyển sang một căn phòng

khác không tốt bằng. Chị gái rất ngạc nhiên liền hỏi em: “tại sao lại chọn cho mình căn phòng mà ngày xưa dành cho công nhân ở?”.

Hứa Húc Thăng đã trả lời rất thẳng thắn: “Em đến để làm việc cho Amway chứ không phải là đến hưởng thụ chị ạ”.

Sau đó, chị cũng đành thuận theo lời của em mình.Đó là một căn phòng hướng đông, thiết kế rất đơn giản, nhưng tràn ngập ánh sáng vì phòng không có rèm cửa.

Ngủ trong căn phòng ấy, bất kể là đêm hay rạng sáng Hứa Húc Thăng mới đi ngủ, bất kể ông có muốn ngủ nướng

Page 52: cuoc doi ong Hua amway

bao nhiêu đi chăng nữa, thì những tia nắng mặt trời vô tình luôn luôn ghé thăm lúc 7h sáng. Ánh mặt trời chiếu vào như thúc giục Hứa Húc Thăng tỉnh dậy. Đồng thời, ông đã hẹn lãnh đạo của Amway, trong ngoài đều thúc đẩy khiến cho ông bắt buộc phải dậy lúc 8h sáng, giống như giờ đi làm vậy.

Lúc ấy, cách ngày thị trường Amway khởi nghiệp khoảng 2, 3 ngày, người dân ở đó đã sớm nghe đến “EDC” Hứa Húc Thăng sắp đến đấy. Nghĩ đến sự nghiệp phía trước của Amway tại Indonesia, nghĩ đến bắt đầu khởi nghiệp đã có người lãnh đạo tài ba như thế dẫn dắt, mọi người ai ai cũng vui mừng khôn xiết. Buổi huấn luyện được chờ đón từ lâu cuối cùng cũng đã đến. Rất tự nhiên, Hứa Húc Thăng đi cùng với cả vợ chồng anh chị mình, nhưng khi đến cửa, anh rể lại không muốn vào lắm, nguyên nhân rất đơn giản, vì anh rể của Hứa Húc Thăng là một vị doanh nghiệp truyền thống với rất nhiều thành tích, từ trước đến nay luôn ra vào tại những nơi sang trọng. Hứa Húc Thăng đoán là anh rể mình có vẻ không thích đi vào nơi không cùng đẳng cấp với mình nên đã cố gắng thuyết phục anh rể vào trong, nhưng khi vào anh rể vẫn không ngồi xuống mà chỉ đứng trong một góc phòng, đợi đến khi kết thúc buổi họp, Hứa Húc Thăng nói với anh rể: “Nếu như anh không thích nơi này, thì anh nên thành lập một hội trường trung tâm”.

Anh rể đồng ý với đề nghị của Hứa Húc Thăng, sau vài ngày, anh liền cho xây dựng một hội trường trung tâm 2 tầng với diện tích hơn 700m2 , mọi thứ đều thiết kế rất hiện đại và đẹp đẽ. Điều này rất khác so với những người hợp tác của Amway, thường là khi bắt đầu làm, phải tạo lập được một quy mô nhất định thì mới thiết lập một hội trường trung tâm, nhưng anh rể của Hứa Húc Thăng đã xây hội trường trung tâm ngay khi khởi bước nên khiến Hứa Húc Thăng cảm giác rằng người đầu tư càng nhiều thì hành động của họ càng mạnh.

Quả nhiên mục tiêu đầu tiên của anh rể là trên 6 tháng “kim cương”.Hội trường được thiết kể đầy đủ như đã định, anh rể đều rất có hứng thú đối với mọi thứ của Amway, chỉ có

một điều khiến Hứa Húc Thăng tiếc rằng, những doanh nhân hoặc ông chủ đến hội trường nghe Amway, hầu như đều lái xe “Cadillac”, “Benz”, và mặc âu phục. Người bình thường đến tìm hiểu Amway, nhìn thấy những chiếc xe hơi đắt tiền xếp hàng dài ngoài cổng, trong lòng đều không khỏi có chút lo ngại, Amway có lẽ là của những người giàu có làm nên cũng nên.

Dựa vào những điều kiện thuận lợi như thiên thời, địa lợi, nhân hòa, cộng thêm kinh nghiệm phong phú của Hứa Húc Thăng về Amway, anh rể tháng đầu tiên từ 0 đến “Minh Châu”, đồng thời có 4 người lãnh đạo đạt đến 21%. Trong tháng thứ 2, 6 tổ trực thuộc vượt qua 21%, đến tháng thứ 7 thuận lợi đạt đến “kim cương”, tiến độ của Amway trong năm thứ nhất phù hợp với tiêu chuẩn “EDC”, phá kỉ lục thế giới trong sự nghiệp nhanh nhất của Amway trên “ kim cương” là “EDC”.

Hứa Húc Thăng không thể quên được lần đầu tiên anh rể làm Amway bán được một bình xịt miệng, vui mừng đến nỗi cả đêm gọi điện thoại cho Hứa Húc Thăng nói chuyện “mua bán” nói hết những 40 phút đồng hồ.

Một ông chủ chỉ dựa vào một số việc kinh doanh là có liền mười vạn thậm chí là trăm vạn, bán được một bình xịt miệng của Amway lại có cảm giác thành công đến mức gọi điện thoại đường dài thì chỉ có thể giải thích rằng: anh rể cảm thấy không chỉ sự nghiệp của mình kinh doanh rất tốt mà sự nghiệp Amway cũng rất thuận lợi.

Hứa Húc Thăng nói: “Anh rể tôi trong năm thứ 2 đã trở thành “kim cương đôi”, vì sao anh rể lại làm việc cho Amway, là bởi vì anh ấy tìm được cảm giác thành công, cảm thấy vinh dự, anh ấy cũng hy vọng có thể đứng trước mọi người nhận được từ họ lòng tôn trọng và khẳng định bản thân”.

Vâng, ông chủ kinh doanh truyền thống, anh có thể ra lệnh cho nhân viên làm cái này làm cái kia, nhưng trong Amway, anh nhất định phải luôn luôn cổ vũ đồng nghiệp, cùng họ làm việc, giao cho họ một công việc, tạo cho họ có cơ hội thu nhập thêm từ công việc do chính họ tạo ra, hơn nữa tạo điều kiện cho họ đạt tới thành công, như thế, họ sẽ rất cảm kích anh” tạo cho người ta cơ hội, cũng chính là tạo cho mình cơ hội. Hứa Húc Thăng luôn tâm niệm rằng: “chỉ cần muốn làm việc, nỗ lực làm việc, và tiếp tục làm việc”. Tại Indonesia, ông dần dần đã thiết lập được một hệ thống mạng lưới vững chắc và ổn định.

Để hướng tới thành công, bạn nhất định phải nỗ lực, và có một cái giá phải trả. Lúc ấy, tôi muốn hiệu quả nhanh, nên lập tức xác định mục tiêu, lập ra kế hoạch, bắt đầu hành động, nhưng trong quá trình này, cũng cần phải tổng kết, kiểm tra xem bản thân mình còn những chỗ nào thiếu sót? Kế hoạch năm, kế hoạch tháng hoặc

Page 53: cuoc doi ong Hua amway

thậm chí là kế hoạch hàng ngày của bạn phải làm bao nhiêu công việc? Cùng với bao nhiêu người giảng giải chế độ? Làm bao nhiêu lần thí nghiệm quảng cáo sản phẩm? Mỗi tuần có bao nhiêu lần hội nghị? Những cái này đều phải nói rõ ràng. Thành công không phải là nhất thời mà làm nên được, thành công là do tích góp được từ những “giọt” chảy hàng ngày của cuộc sống.

Tại Indonesia làm việc từng ấy ngày như vậy, trong đầu óc của Hứa Húc Thăng thường xuất hiện 4 chữ ông nhìn thấy trong phòng làm việc của Ngô Thái Vân: “Đã đến lúc rồi”

Hứa Húc Thăng luôn ghi nhớ 4 chữ này trong lòng, khắc nó trên hành động, và ghi khắc nó trên mỗi phần của kế hoạch.

Đối với thành công của ông, ông đã liệt kê ra 6 bước:1. Đặt mục tiêu ------ khiến cho mình nhìn thấy rõ sứ mệnh của mình.2. Viết kế hoạch ------ phát huy hiệu quả của mục tiêu.3. Lập tức hành động ------ khiến cho mình tăng thêm tự tin.4. Kiểm tra lại chính mình ------ nhắc nhở mình kịp thời điều chỉnh bước đi.Hứa Húc Thăng luôn có một tư tưởng có khả năng, người ta thấy rằng, đây là một mục tiêu không có giới hạn,

nhưng trong lòng Hứa Húc Thăng, ông luôn nhìn thấy rằng mình luôn tràn đầy tự tin, luôn tiến tới, ông cảm thấy vui cho mình, sung sướng cho chính mình.

Giống như Oliver Wendell Holmes nói: Cuộc đời con người, cái điều cần nhất không phải là vị trí nơi chúng ta đứng, mà là phương hướng hoạt động của chúng ta.

Vâng, vào lúc nào, tại thời điểm nào và dùng phương thức nào để bắt đầu cuộc sống của chúng ta, đây là điều không thể chọn lựa được, nhưng bạn có thể chọn vào lúc nào, tại đâu, để bạn có thể chuẩn bị bắt đầu làm việc, nếu như một việc gì đó khiến bạn hết sức mong muốn hoàn thành nó, và chấp nhận việc phải trả giá, thì không có việc gì là bạn không thể thực hiện được cả.

Cùng với Hứa Húc Thăng hướng tới đỉnh “Hoàng Quan đại sứ” là Tạ Thục Phần, trong những ngày khi mà chồng cô rời khỏi Đài Loan, cô luôn luôn phối hợp và cổ vũ tinh thần chồng đối với sự nghiệp của anh. Con đường của cô thậm chí còn chứa đựng nhiều gian khổ hơn so với Hứa Húc Thăng.

Ngày đó, mẹ của cô bị bệnh tiểu đường đã rất nghiêm trọng, Tạ Thục Phần không chỉ điều hành tốt trong công việc của mình, mở mang, bồi dưỡng những bộ phận mới mở mà còn chăm sóc chu đáo cho mẹ và con cái. Thời gian ấy, mỗi khi đi ra ngoài, Tạ Thục Phần luôn xách theo một cái giỏ, trong giỏ là đứa bé con cô. Cô thường mang con đến tòa nhà đối diện, nhờ một người trông giúp, còn mình thì bận bịu để đến hội trường nghe giảng và học tập. Khi kết thúc, lại mang đứa bé về. Có lúc cô không nỡ để đứa bé như thế, đặc biệt là khi nhìn thấy con khóc đòi mẹ, cô chỉ mong ở lại với con. Rất nhiều lần, Tạ Thục Phần đã lén lau những giọt nước mắt chảy xuống trên đường đến hội trường. Nhưng cô biết rằng, bây giờ hy sinh thời gian của mình cùng với con thì sau này có thể đổi lại được càng nhiều hạnh phúc hơn nữa. Đồng thời, cô tự nhủ với mình rằng, phải mở rộng tầm nhìn, ra ngoài tiếp xúc với càng nhiều người để hoàn thiện mình hơn nữa.Ngoài Tạ Thục Phần, các lãnh đạo do “kim cương” Từ Hạ Quốc dẫn đầu đều đồng tâm hiệp lực hướng tới

“Hoàng quan đại sứ”, coi đó là mục tiêu hướng tới để làm việc.Họ phân thị trường Đài Loan thành Bắc, Trung, Nam ba miền.Chẳng hạn như nếu có mười “kim cương” thì mọi người liền chia ra ba tháng một lần sẽ có một “kim cương”đi

thăm dò thị trường. Lần thứ nhất đi miền Bắc, lần thứ hai đi miền Trung, lần thứ ba đi miền Nam. Ví dụ như A lần thứ nhất đi miền Bắc. Tuần đầu, trung tâm Đài Bắc A; tuần thứ hai, trung tâm Đài Bắc B; tuần

thứ ba trung tâm Đào Viên, tuần thứ tư trung tâm 中坜 , tuần thứ năm trung tâm Tân Trúc. Toàn bộ hành trình hoàn thành khoảng năm tuần, ba tháng tiếp theo sẽ không còn việc gì nữa. Lần thứ hai, B đi miền Trung. Tuần đầu, trung tâm Đài Trung A; tuần thứ hai, trung tâm Đài Trung B; tuần thứ ba, trung tâm Hậu Lí; tuần thứ tư, trung tâm Đại Giáp; tuần thứ năm, trung tâm Nam Đầu; tuần thứ sáu, trung tâm Chương Hoa. Những nơi này sau khi thăm dò xong, cũng sẽ không còn việc gì nữa. Cứ thế đến lượt một vị “kim cương” khác đến miền Nam để bắt đầu công việc huấn luyện lần thứ ba. Tuần đầu, trung tâm Cao Hùng A; tuần thứ hai, trung tâm Cao Hùng B; tuần

Page 54: cuoc doi ong Hua amway

thứ ba, trung tâm Bình Đông; tuần thứ 4, trung tâm Đài Nam; tuần thứ 5, trung tâm Gia Nghĩa. Cứ như vậy là hoàn thành công việc. Vì vậy rất nhiều người lãnh đạo sau khi được phân công xong thì gần như cứ mỗi ba mùa hoặc một năm mỗi

người chỉ cần thăm dò qua một lần là không cần phải bận tâm nữa, mặc dù số lần hỗ trợ không nhiều, nhưng mỗi trung tâm của mỗi nơi, cứ mỗi lần hội nghị đều có người lãnh đạo đến bồi dưỡng. Toàn bộ kế hoạch xem ra có vẻ đơn giản, nhưng quan trọng nhất vẫn là mỗi người lãnh đạo đều tự nguyện phối hợp.

Hứa Húc Thăng nói: “Nếu như mỗi trung tâm, mỗi tuần đều có cùng 1 người đến giảng giải, thì như vậy bạn không chỉ mất nhiều công sức mà kết quả thu lại chẳng được là bao. Nếu dựa vào phương thức làm việc này, cứ mỗi ba tháng có khoảng mười mấy lần diễn giảng, không nhất thiết mỗi tuần đều giảng, nhưng đổi lại trung tâm của bạn mỗi ngày đều có người lãnh đạo đến thăm dò. Hiệu quả rất quan trọng, đây chính là tinh thần hợp tác đoàn đội đích thực”.Thành công nhỏ thì phụ thuộc vào cá nhân con người, nhưng thành công lớn lại phụ thuộc vào tập thể.Napoleon Hill từng nói: “tâm tri” của mỗi một người chúng ta đều là một “thể năng lượng” độc lập, nhưng tiềm

thức của chúng ta lại là một thể từ, khi bạn hành động, thể từ của bạn sẽ phát ra, và sẽ thu hút tiền tài. Nhưng nếu sức mạnh tâm linh của một mình bạn cùng với “lực từ” của rất nhiều người khác kết hợp lại, thì có thể tạo thành “trường lực từ” to lớn không gì sánh bằng.Thưa vâng, một xí nghiệp công thương, yếu tố dẫn đến thất bại do thiếu tinh thần hợp tác luôn nhiều hơn so với

các nguyên nhân tổng hợp khác; một vị lãnh tụ nếu như không từ tài năng lãnh đạo để hiểu rõ những nguyên tắc vận hành, anh ta sẽ không thể duy trì được lâu dài. Amway, nếu thiếu sự cùng nhau khích lệ, cùng nhau hợp tác, thiếu trí tuệ và lực lượng của liên minh đoàn thể, thì không ai có thể nâng cao khả năng thành công của chính mình.Giống như khi hồi nhỏ bạn vẽ chim nhạn, nhất định bạn sẽ vẽ hình bay của đàn chim nhạn thành chữ “V”, và

một bên của chữ “V” sẽ dài hơn bên kia một chút (vì một bên của chim nhạn thường nhiều hơn). Đàn chim nhạn ấy sẽ định kỳ thay nhau lãnh đạo, bởi vì con chim nhạn đầu đàn có thể giúp đàn chim nhạn hai bên tạo thành chân không cục bộ.Các nhà khoa học trong khi thí nghiệm đã phát hiện, đàn chim nhạn sở dĩ tạo thành hình chữ “V” khi bay thì so

với một con chim bay độc lập sẽ bay xa hơn rất nhiều. Con người cũng vậy, biết cách phối hợp với các thành viên khác, sẽ khiến cho bạn bay nhanh hơn, cao hơn, xa hơn.Với tư cách lãnh đạo, Hứa Húc Thăng, ông luôn có hoài bão thành công và sự kiên trì luôn hiện hữu trong trí óc

ông, đã khiến trong tiềm thức ông luôn phát ra ngọn lửa nhiệt tình đối với sự nghiệp, dùng sức mạnh và trí tuệ để leo cao hơn nữa trong đỉnh cao sự nghiệp. Vào thế kỷ 18, nhà phát minh kiêm chính trị gia Franklin đã từng nói: “Nếu một người chỉ có năng lực bình thường nhưng anh ta lại có một kế hoạch tốt thì nhất định sẽ thành công.Công nguyên tháng 6 năm 1993, Hứa Húc Thăng vào lúc 33 tuổi đã đạt được của Amway giải thưởng vinh dự

nhất: “Hoàng quan đại sứ”. Câu chuyện về thành công của ông đã minh chứng cho chân lý “có công ắt có quả”. Ông đã viết cho sự nghiệp mang tên gọi Amway một dấu in hoàn mĩ.

Ch¬ng 21: T¹i thµnh phè A®a Michigan

Khi nh©n viªn trªn chuyªn c¬ th«ng b¸o cho c¶ gia ®×nh Hoµng Quan §¹i Sø r»ng, ®· tíi níc Mü. Lóc nµy chuyªn c¬ mang sè N529AC ®ang bay lîn nh mét con chim ng xuyªn qua ®¸m m©y víi th©n h×nh khoÎ kho¾n, mµn h×nh tríc chç ngåi ®· hiÖn ra ®é cao bay tõ m¸y bay ®Õn mÆt ®Êt – 4000m, 3000m, 2000m… Høa Hóc Th¨ng theo qu¸n tÝnh nh×n ra phÝa ngoµi cöa sæ.

§èi víi Høa Hóc Th¨ng víi th©n phËn lµ Hoµng Quan §¹i Sø cña Amway mµ nãi, «ng ®· rÊt nhiÒu lÇn h¹ c¸nh vµ cÊt c¸nh t¹i vïng ®Êt nµy, còng ®· tõng nhiÒu lÇn ng¾m thµnh phè trÎ trung vµ xinh ®Ñp nµy qua ®¸m s¬ng m©y mê ¶o, ®ã chÝnh lµ thµnh phè Ada

Page 55: cuoc doi ong Hua amway

Michigan. Nhng h«m nay, khi «ng ®îc mét lÇn n÷a ng¾m nh×n c¶nh quan nµy, chît nhËn thÊy n¬i ®©y kh«ng chØ ®¬n thuÇn lµ mét thµnh phè, n¬i ®©y hoµn toµn gièng nh biÓn xanh nèi víi bÇu trêi ®Çy søc sèng, lóc nµy, «ng Høa dêng nh ®ang ë vµo gi÷a trung t©m thÕ giíi vµ c¶m nhËn thÊy tõng nhÞp ®Ëp cña tr¸i tim m×nh.

¤ng Høa Hóc Th¨ng quay ®Çu nh×n l¹i, cho dï lóc nµy mÑ «ng ®· ®i l¹i kh«ng cßn tiÖn n÷a nhng vÎ vui mõng thÓ hiÖn trªn khu«n mÆt bµ th× kh«ng cã g× cã thÓ che giÊu næi.

MÑ ¬i, mÑ cã biÕt kh«ng, chuyÕn du lÞch ngµy h«m nay ®Òu lµ do mÑ t¸c thµnh ®Êy, nÕu kh«ng ph¶i muèn thùc hiÖn íc m¬ ®a mÑ ®i du lÞch níc ngoµi th× cha biÕt chõng con vÉn cha ®ñ dòng khÝ ®Ó ®o¹t lÊy danh hiÖu Hoµng Quan §¹i Sø. Tõ ngêi mÑ, tõ thµnh phè Ada Michigan nh biÓn mªnh m«ng vµ tõ trô së chÝnh cña c«ng ty Amway t¹i Ada Michigan vinh dù vµ ®Çy íc m¬, Høa Hóc Th¨ng ®· liªn tëng ®Õn biÓn c¶, ®¶o Bµnh Hå trªn biÓn c¶ vµ mét thiÕu niªn nghÌo khã ®i ch©n trÇn ch¹y trªn b·i biÓn, thØnh tho¶ng míi cã thÓ nhÆt ®îc mét con c¸ con nh¶y ra tõ giá cña ng d©n mµ vui mõng kh«n xiÕt. Trong ký øc thÇm s©u, «ng Høa kh«ng thÓ quªn ®îc ngêi ng d©n trÎ ®i trªn b·i biÓn ®· cè t×nh bèc ra mét n¾m c¸ ®Ó nÐm cho TiÓu Hóc Th¨ng ®ang theo sau vµ nãi r»ng: “Ch¸u µ, nhÆt lÊy ®i, sau nµy lín lªn còng ®i ®¸nh c¸ nhÐ!”. Høa Hóc Th¨ng nãi: “Kh«ng, bè ch¸u kh«ng cho ch¸u xuèng biÓn ®©u”, ngêi ng d©n ®i mÊt, TiÓu Hóc Th¨ng nh×n theo bãng h×nh cña ngêi Êy cµng ®i cµng nhá cho ®Õn khi biÕn mÊt trong nh÷ng ngâ ng¸ch…

H¬n 20 n¨m qua, «ng Høa kh«ng thÓ nµo quªn ®îc h×nh ¶nh ®ã, «ng c¶m thÊy r»ng, ngêi ng d©n ®ã lµ ngêi tèt bông nhÊt trªn thÕ giíi nµy.

Giê ®©y, «ng ®· trëng thµnh, ®· qua tuæi 30, «ng ®· trëng thµnh rÊt vÎ vang, trong cuéc sèng cña «ng Høa trµn ®Çy sù l·ng m·n cïng víi ¸nh n¾ng vµ b·i biÓn h¹nh phóc mµ tÊt c¶ nh÷ng thø nµy ®Òu lµ tõng cÊp thëng cña Amway ®· gióp «ng Høa ®¹t ®îc môc ®Ých cuèi cïng.

Vî «ng Høa hái: “anh ®ang ch¨m chó nghÜ g× vËy?”¤ng Høa tr¶ lêi: “anh,… anh ®ang nghÜ ®Õn ®¶o Bµnh Hå…”T¹ Thôc PhÇn: “®¶o Bµnh Hå ?” c« Êy nh×n anh mét c¸ch khã hiÓu vµ nãi r»ng: “®· tíi

s©n bay råi ®Êy”.Ngµy du lÞch cña Hoµng Quan §¹i Sø kh«ng nh÷ng lµ ngµy kû niÖm cña Høa Hóc Th¨ng

mµ còng lµ ngµy kû niÖm cña trô së chÝnh Amway t¹i Mü, c«ng ty ®· coi ngµy nµy lµ ngµy cña Høa Hóc Th¨ng vµ T¹ Thôc PhÇn vµ s¾p xÕp riªng cho ngµy du lÞch cña Hoµng Quan §¹i Sø.

C¶ chuyÕn du lÞch tõ khi b¾t ®Çu, c«ng ty Amway ®· dïng mét chiÕc «t« sang träng vµ tiªn tiÕn nhÊt ®Ó ®ãn c¶ gia ®×nh «ng Høa Hóc Th¨ng, sau ®ã ngåi chuyªn c¬ riªng cña c«ng ty Amway ®Ó ®i ®Õn thµnh phè Ada Michigan vµ chó ngô t¹i kh¸ch s¹n gelanhuadu cã phßng VIP dµnh cho tæng thèng cña riªng c«ng ty Amway, trong phßng nµy cã nhiÒu nguyªn thñ quèc gia ®· tõng ë. Qua sù chuÈn bÞ th gi·n tho¶i m¸i, h«m sau, c«ng ty s¾p xÕp chiÕc xe sang träng nhÊt ®Õn ®ãn Høa Hóc Th¨ng vµ ngêi nhµ ®Õn trô së chÝnh cña c«ng ty t¹i Ada Michigan ®Ó tæ chøc nghi lÔ chóc mõng Hoµng Quan §¹i Sø long träng nhÊt.

Mïa thu vµng rùc t¹i Ada Michigan, trêi cao trong xanh, thµnh phè Ada Michigan còng ®Çy søc sèng vµ béi thu, ngay c¶ trong kh«ng khÝ còng trµn ®Çy sù nhiÖt t×nh vµ c¸i ®Ñp mª hån. Trô së chÝnh cña Amway ch×m ®¾m trong c¸i ®Ñp yªn tÜnh trong nh÷ng

Page 56: cuoc doi ong Hua amway

ngµy mïa thu vµ c©y cèi um tïm cña rõng c©y gièng nh mét chiÕc tµu vò trô xuÊt hiÖn trªn bÇu trêi xanh th¼m.

¤ng Høa Hóc Th¨ng ngåi trªn xe ngíc lªn nh×n ra xa, chØ thÊy nh÷ng l¸ xanh trªn c©y xung quanh trô së chÝnh ®ang dÇn chuyÓn sang ®á, cø xanh xanh, ®á ®á ch¹m kh¶m c¶ rõng c©y um tïm, ¸nh n¾ng më réng lßng ®Ó chµo ®ãn tÊt c¶ niÒm vui vµ lßng biÕt ¬n trong mét ngµy míi cña Høa Hóc Th¨ng.

Cuéc ®êi v× cã kim c¬ng míi tèt ®Ñp.Cuéc ®êi v× cã kim c¬ng míi ph¸t ra ¸nh hµo quang.Cuéc ®êi giµu lßng nh©n ¸i nh kim c¬ng, Kim c¬ng lµ sù vÜnh h»ng!V× thµnh tùu huy hoµng cña Høa Hóc Th¨ng ®îc c«ng ty Amway ghi vµo sæ s¸ch lÞch sö

nªn nãi lµ ngµy nµy th¸ng 6 n¨m 1993 lµ ngµy vÜnh h»ng.H«m nay, trªn mçi toµ nhµ cña c«ng ty Amway ®Òu cã treo ¸p phÝch qu¶ng c¸o ®Ó

chµo ®ãn Hoµng Quan §¹i Sø Høa Hóc Th¨ng vµ T¹ Thôc PhÇn, ë trªn tÊm ¸p phÝch ®Òu lµ ¶nh cña hai ngêi vµ viÕt ngµy kû niÖm thµnh c«ng cña Høa Hóc Th¨ng vµ T¹ Thôc PhÇn, hÇu nh mçi toµ nhµ ®Òu cã treo tõ 3 - 5 tÊm, tæng céng cã h¬n 200 tÊm (trong ®ã, cã mét tÊm ¸p phÝch do qu¶n lý cÊp cao cña tæng c«ng ty ký tªn, göi fax nhanh qua ®êng hµng kh«ng ®Õn nhµ Høa Hóc Th¨ng t¹i §µi Loan).

Tõ ®¹i s¶nh vµo ®Õn néi bé c«ng ty, tÊt c¶ nh©n viªn cña c«ng ty Amway bao gåm c¸c qu¶n lý cÊp cao, qu¶n lý c¸c cÊp ®Òu xÕp hµng chµo ®ãn, tiÕng vç tay v« cïng nhiÖt liÖt vµ kÐo dµi kh«ng ngõng, c¶nh tîng v« cïng hoµnh tr¸ng, mçi nh©n viªn tríc ngùc ®Òu ®eo mét tÊm thÎ cã dßng ch÷: “ngµy kû niÖm «ng Høa Hóc Th¨ng vµ bµ T¹ Thôc PhÇn”. Ngµy h«m ®ã v× vinh dù cña hai vî chång Hoµng Quan §¹i Sø nµy, ®· trë thµnh ngµy lÔ kû niÖm cña c«ng ty.

¤ng Høa Nãi: “lóc ®ã mÑ t«i rÊt phÊn khëi nãi víi t«i r»ng: “Th¨ng µ, mÑ thÊy con h«m nay gièng nh lµ nguyªn thñ quèc gia vËy”, sau khi nghe mÑ nãi nh vËy, trong lßng t«i v« cïng xóc ®éng, t«i muèn nãi r»ng: “gi¶ sö ®Ó t«i lµm l¹i th× cho dï vÊt v¶ h¬n gÊp mÊy lÇn th× t«i còng sÏ b»ng lßng, bëi v× cã thÓ lµm cho mÑ cña m×nh vui ®Õn vËy th× ®ã chÝnh lµ lÊy con trai cña m×nh lµm tù hµo, c¶m gi¸c ®ã thùc sù kh«ng thÓ diÔn t¶ ®îc b»ng lêi nãi”.

C¶ gia ®×nh Høa Hóc Th¨ng dÇn tiÕn vµo gi÷a ®¸m ngêi ®ang ®øng xÕp hµng vµ chôp ¶nh cïng nh÷ng nh©n viªn vµ qu¶n lý, sau ®ã hä häp cïng víi «ng Steve Van Andel chñ tÞch héi ®ång qu¶n trÞ thÕ hÖ thø hai vµ «ng Doug DeVos tæng gi¸m ®èc cña Amway, vµ ®îc nhËn huy ch¬ng vµng (vµng mêi) tõ tay hai vÞ ®ã do c«ng ty Amway lµm riªng cho hai vî chång Hoµng Quan §¹i Sø nµy. TiÕp theo, hai vÞ l·nh ®¹o ®· ®Ých th©n dÉn c¶ gia ®×nh Høa Hóc Th¨ng tham quan c¶ khu s¶n xuÊt.

¤ng Høa nãi: “C¶ qu¸ tr×nh tham quan khiÕn t«i c¶m nhËn ®îc sù ch©n thµnh vµ lßng nh©n ¸i cña hai gia téc cña c«ng ty Amway, bëi v× mÑ t«i lóc ®ã bÞ bÖnh tiÓu ®êng vµ tuæi cao nªn hÇu nh kh«ng thÓ ®i l¹i ®îc, v× vËy tæng c«ng ty ®· ®Æc biÖt s¾p xÕp xe l¨n cho bµ, ®«i khi lªn lªn xuèng xuèng bÊt tiÖn, nhng con trai cña «ng Rich Devos ®· ®Ých th©n d×u ®ì mÑ t«i vµ gióp mÑ t«i ®Æt ch©n lªn, cßn ®Ých th©n chØnh l¹i ®Öm ch©n, sau ®ã míi ®Æt ch©n cña bµ lªn c¸i ®Öm ch©n ®ã, th«ng qua nh÷ng viÖc nhá ®ã khiÕn t«i c¶m nhËn ®îc sù t«n träng vµ ®èi xö ch©n thµnh cña c«ng ty ®èi víi chóng t«i.

Page 57: cuoc doi ong Hua amway

KÕt thóc tham quan, cßn cã chuyªn viªn ®i cïng víi hai vî chång Høa Hóc Th¨ng ®Õn n¬i lµm ¶nh ch©n dung næi tiÕng nhÊt níc Mü ®Ó lµm h×nh ¶nh Hoµng Quan §¹i Sø cho hä, c¸c tæng thèng níc Mü kho¸ tríc nh: Bush, Ford vµ Reagan ®Òu chØ ®Þnh lµm h×nh cña m×nh t¹i ®ã. Lµm ¶nh ch©n dung ®ã chi phÝ cùc ®¾t, mçi bøc gÇn 8000 USD nhng c«ng ty Amway khi lµm ch©n dung cho mçi vÞ Hoµng Quan §¹i Sø ®Òu lµm thµnh 3 bøc, mét bøc treo trªn b¶ng thµnh c«ng ë c«ng ty Amway, bøc thø hai treo ë c«ng ty Amway t¹i §µi Loan, bøc thø ba ®Ó Hoµng Quan §¹i Sø lµm kû niÖm.

C¶ ch¬ng tr×nh ®Òu s¾p xÕp rÊt chu ®¸o, chu ®¸o ®Õn møc c«ng ty cßn s¾p xÕp ®a Hoµng Quan §¹i Sø ®i hiÖu lµm ®Çu ®Ó lµm kiÓu tãc cho phï hîp. Sau khi kÕt thóc ch¬ng tr×nh kû niÖm Hoµng Quan §¹i Sø, c«ng ty cßn ®Æc biÖt s¾p xÕp mét chuyÕn ®i du lÞch ®éc ®¸o – mêi Høa Hóc Th¨ng vµ T¹ Thôc PhÇn ®Õn lµm kh¸ch t¹i nhµ riªng cña hai ngêi s¸ng lËp ra c«ng ty.

¤ng Høa nãi: “lÇn ®ã ®Õn nhµ Andel, t«i thÊy rÊt kú l¹, chóng t«i kh«ng biÕt m×nh ®· ®i bao l©u trong nói, nhiÒu nói l¾m, chç nµo còng cã ngêi qu¶n lý, sau ®ã chóng t«i ®Õn mét b·i s©n cá, cßn cã c¶ trang tr¹i ngùa, cuèi cïng míi nh×n thÊy hai toµ biÖt thù. Th× ra nhµ cña Andel ngay trong chç s©u th¼m nhÊt trong nói.

Trong ®ã cã mét toµ biÖt thù rÊt to, mét toµ kh¸c th× nhá, trªn ®êng chóng t«i ®i toµn lµ ®¸ nhá vµ ®Êt kh«ng hÒ cã ®êng tr¶i nhùa.

Nhµ Andel cã tiÒm lùc hïng hËu lµ vËy t¹i sao ngay c¶ ®êng ®i còng kh«ng bá tiÒn ra ®Ó lµm? Tíi tríc biÖt thù t«i míi ph¸t hiÖn ra r»ng, toµ biÖt thù to h¬n chÝnh lµ chuång ngùa, b·i s©n cá còng chÝnh lµ n¬i dïng ®Ó nu«i ngùa.

C¶ gia ®×nh Andel ®Òu yªu thiªn nhiªn vµ thÝch cìi ngùa, hä ®Ó ngùa ®i trªn ®êng ®¸ vµ ®êng ®Êt tÊt nhiªn lµ thÝch hîp nhÊt.

Nhng gia ®×nh Devos th× hoµn toµn kh¸c, hä ®eo ®ång hå Rolex ®i xe Benz, trong biÖt thù cña hä cã hÕt tÊt c¶ c¸c thiÕt bÞ hiÖn ®¹i nhÊt trªn thÕ giíi, tÊt nhiªn lµ cã c¶ bÓ b¬i th«ng minh.

Devos thÝch thÓ thao nªn b¶n th©n «ng Êy ®· cã mét ®éi bãng ræ NBA ®îc xng tªn lµ ®éi ¶o thuËt Orlandor. Chi phÝ cho ®éi bãng ræ ®ã còng rÊt khæng lå nhng ®ã lµ së thÝch cña Devos…

Ngoµi ra, c«ng ty cßn cã chuyªn c¬ ®a c¶ gia ®×nh Høa Hóc Th¨ng tõ Ada Michigan ®Õn ®¶o Peter nghØ mét tuÇn trong biÖt thù ven hå trªn ®¶o, c¶ hµnh tr×nh ®Òu tró ngô ë phßng VIP dµnh cho tæng thèng, trong c¨n phßng ®ã ®· tõng cã c¸c nguyªn thñ quèc gia cña Mü ®Õn ë, nghØ trªn ®¶o Peter khiÕn c¶ gia ®×nh Hoµng Quan §¹i Sø c¶m gi¸c nh hai ngêi s¸ng lËp ra c«ng ty ®· nhêng biÖt thù cho c¶ gia ®×nh hä ë. Hä gièng nh®ang sèng trong nhµ m×nh vËy, cã gióp viÖc, ®Çu bÕp, tµi xÕ riªng, mçi ngµy ®Çu bÕp ®Òu hái c¶ gia ®×nh b÷a sau muèn ¨n g×, cßn cã c¶ ngêi l¸i thuyÒn riªng, ngêi l¸i thuyÒn nµy biÕt l¸i du thuyÒn, biÕt l¸i xe, còng biÕt l¸i c¶ m¸y bay trùc th¨ng, lóc ®ã, m¸y bay trùc th¨ng lu«n trong t thÕ s½n sµng chê lÖnh khi hai vî chång hä rêi ®¶o ®Ó ®i mua s¾m, nÕu muèn d¹o phè hay dïng b÷a, m¸y bay trùc th¨ng sÏ ngay lËp tøc chë hä ®Õn n¬i hä cÇn ®Õn, ®«i khi chØ mua mét bé quÇn ¸o còng ph¶i ®i hai trùc th¨ng khiÕn cho vî chång Høa Hóc Th¨ng c¶m thÊy v« cïng ¸i ng¹i.

C¶ hµnh tr×nh cña Hoµng Quan §¹i Sø tæng céng hÕt h¬n 2,5 tû. 2,5 tû ®ã rÊt nhiÒu ngêi lµm c«ng ¨n l¬ng lµm c¶ ®êi còng kh«ng thÓ kiÕm ®îc tõng ®ã tiÒn nhng c«ng ty Amway ®· b»ng lßng bá ra kho¶n tiÒn ®ã ®Ó chiªu ®·i Hoµng Quan §¹i Sø, thµnh tùu, vinh dù, c¶m gi¸c ®îc t«n vinh vµ ®îc kh¼ng ®Þnh ®ã th× kh«ng ph¶i nh÷ng ngêi lµm ë

Page 58: cuoc doi ong Hua amway

c¸c ngµnh nghÒ hay mäi vÞ trÝ kh¸c nhau lµ cã thÓ c¶m nhËn ®îc. Amway ngoµi viÖc ban tÆng cho b¹n mét cuéc ®êi sung tóc vµ vui vÎ ra th× ®iÒu quan träng h¬n cßn lµ sù t«n nghiªm.

Ch¬ng 22: §¹i héi biÓu d¬ng “Hoµng quan ®¹i sø”

§¹i héi chóc mõng vî chång Høa Hóc Th¨ng, T¹ Thôc PhÇn ®îc nhËn vinh dù “Hoµng quan ®¹i sø” tæ chøc t¹i trêng trung häc §¹o Minh thµnh phè Cao Hïng §µi Loan.

Thêi ®iÓm lóc ®ã lµ ngµy 14 th¸ng 8 n¨m 1993.Mét ®éi ngò nh÷ng ngêi chµo ®ãn do hµng tr¨m ngêi b¹n Amway hîp thµnh ®· sím tô

tËp ë hai bªn ®êng KiÕn Quèc tríc cæng trêng trung häc §¹o Minh.Cæng trêng réng r·i, s¹ch sÏ ph©n lµm ba lèi ®i bªn tr¸i, bªn ph¶i vµ ë gi÷a. Tríc cöa ba

lèi vµo ®Òu cã ®¸m ®«ng ®ang vç tay vµ vÉy nh÷ng ®o¸ hoa t¬i.Mét chiÕc xe mµu tr¾ng tõ tõ ®i tíi, dõng c¸ch cæng trêng mÊy chôc mÐt, t¹i n¬i mµ

®¸m ®«ng ®ang xÕp hµng hai bªn ®êng ®ãn tiÕp.Høa Hóc Th¨ng tõ trªn xe bíc xuèng. ¤ng mÆc mét bé complª mµu ®en, ¸o s¬ mi tr¾ng

tinh, cµ v¹t chÊm hoa ®á, ®eo cÆp kÝnh gäng ®en.Võa xuèng xe, «ng ®· vÉy tay chµo mäi ngêi, phong c¸ch trang träng, ®éng t¸c nhÑ

nhµng, nô cêi ®¸ng kÝnh.Ngêi xuèng xe tiÕp theo lµ T¹ Thôc PhÇn. Bµ mÆc mét bé v¸y liÒn mµu ®en, phÇn cæ

vµ vai lé ra choµng nhÑ mét tÊm kh¨n voan máng phÊt ph¬ trong giã. Bµ trang ®iÓm nh thÕ, dêng nh lµ ®Ó lµm cho chuçi ngäc trai víi nh÷ng h¹t trßn to cã ®«i chót khoa tr¬ng cµng trë nªn s¸ng trong, long lanh. Mäi ngêi ®Òu gi¬ hai ngãn tay - biÓu tîng cña sù thµnh c«ng, híng vÒ ®«i vî chång hä Høa vç tay ®Ó tá ý chóc mõng.

Ngêi ®Çu tiªn nghªnh ®ãn vî chång hä Høa lµ l·nh ®¹o cña hä – “Kim c¬ng” Tõ H¹ Quèc, TrÇn Mü Liªn, ngêi võa lµ quý nh©n trong cuéc ®êi Høa Hóc Th¨ng, nhng còng gièng nh mét ngêi anh c¶ lu«n quan t©m tíi sù trëng thµnh cña «ng. Høa Hóc Th¨ng ®· coi vî chång hä nh tri kû tèt nhÊt suèt cuéc ®êi.

Cïng lóc ®ãn tiÕp hä cßn cã nh÷ng ngêi b¹n cïng lµm cña Høa Hóc Th¨ng. Nh÷ng ®ång nghiÖp ë qu¸n Bar mµ n¨m ®ã ®· tõng cïng ngåi trong c¨n g¸c t¸m mÐt vu«ng ph©n chia chÕ ®é thµnh c¸c giai ®o¹n diÔn tËp kh¸c nhau, cho tíi nay ®Òu trë thµnh nh÷ng l·nh ®¹o “Kim c¬ng”, “Ngäc bÝch” vµ “DD” trong Amway. Nhí l¹i n¨m ®ã, trong hoµn c¶nh khã kh¨n, ngêi l·nh ®¹o cña hä ®· tõng gióp ®ì cho hä, phô ®¹o cho hä, ngµy nay, b¶n th©n còng ®· trë thµnh ngêi l·nh ®¹o v× ngêi kh¸c. Bëi vËy, ®èi víi cÆp vî chång ®· tõng tr¶i qua nh÷ng gian lao, vµ còng nh b¶n th©n ®· tõng nÕm tr¶i, tõ trong ®¸y lßng, mäi ngêi ®Òu ©m thÇm chóc cho ®«i “Hoµng quan ®¹i sø” míi m·i m·i ngËp trµn h¹nh phóc.

Phô tr¸ch hµnh chÝnh cña Amway t¹i Hång K«ng, §µi Loan – bµ TrÞnh Lý CÈm Ph©n vµ tæng gi¸m ®èc chi nh¸nh c«ng ty Amway t¹i §µi Loan - «ng Hoµng §øc ¢m còng bíc vµo héi trêng trong tiÕng hoan h« vang cña mäi ngêi.

§ång thêi tham gia ®¹i héi chóc mõng lÇn nµy cßn cã ®«i “Hoµng quan ®¹i sø” Hoa kiÒu ®Çu tiªn – vî chång Phã Nam Sinh, Ng« Th¸i V©n vµ ®Õn tõ Malaysia - “Kim c¬ng” TrÇn Thu Lan – vÉn ®îc chi nh¸nh xuÊt s¾c gäi lµ “L·o tæ mÉu”.

Trong héi trêng nhµ thi ®Êu thÓ thao cña trêng trung häc §¹o Minh, tõ vßm cung cña tÇng hai vµ tÇng díi tr«ng lªn lÔ ®µi, toµn lµ ®¸m ®«ng ngêi. GhÕ ngåi ®· chËt cøng, rÊt nhiÒu ngêi ph¶i ®øng ë ®»ng sau héi trêng.

Page 59: cuoc doi ong Hua amway

Bªn ngoµi cöa, cßn cã rÊt nhiÒu ngêi b¹n kh«ng mua ®îc vÐ vµo, hä nÊn n¸ kh«ng muèn dêi ®i. Bëi v× ®¹i héi biÓu d¬ng h«m nay kh«ng gièng nh b×nh thêng, ngêi ®îc nhËn gi¶i thëng h«m nay l¹i cµng ®Æc biÖt.

§Ó cã ®îc ®¹i héi biÓu d¬ng lÇn nµy, chi nh¸nh c«ng ty Amway t¹i §µi Loan ®· chuÈn bÞ trong mét kho¶ng thêi gian kh¸ dµi, chi phÝ tíi hµng v¹n tÖ, thiÕt kÕ c«ng phu s©n khÊu nãi chuyÖn. Dßng ch÷ lín “Hoµng quan ®¹i sø” ë chÝnh gi÷a phÝa trªn cña s©n khÊu nh ®¸nh dÊu ®Ønh vinh quang chãi läi trong cuéc ®êi, thÓ hiÖn søc m¹nh vµ thµnh tùu.

§Ó ®¹t tíi ®Ønh cao nµy, Høa Hóc Th¨ng, T¹ Thôc PhÇn ®· tõ trong khã kh¨n vµ thö th¸ch ®¹p b»ng mäi ch«ng gai trªn ®êng mµ tiÕn lªn phÝa tríc. §Ó bíc lªn ®Ønh cao ®ã, hä ®· kh«ng ngõng ®em h¹t gièng cña niÒm tin vµ hy väng gieo vµo lßng biÕt bao con ngêi; ®Ó chinh phôc ®Ønh vinh quang, Høa Hóc Th¨ng ®· tõng cã biÕt bao ®ªm kh«ng ngñ, vµ T¹ Thôc PhÇn còng ®· ph¶i tr¶i qua bao th¸ng ngµy vî chång ly biÖt. TÊt c¶ nh÷ng g× Èn chøa sau mäi thµnh c«ng, liÖu cã ai hiÓu ®îc?

Ngêi chñ tr× ®¹i héi nãi: “Hoµng quan ®¹i sø” lµ vinh dù cao nhÊt trong sù nghiÖp Amway. Cã ngêi ®· ®Ò nghÞ cÇn x©y dùng mét m¹ng líi cña nh÷ng “Hoµng quan ®¹i sø”. Sù gian khæ trong qu¸ tr×nh ®¹t tíi danh hiÖu nµy còng gièng nh x©y mét V¹n Lý Trêng Thµnh, ph¶i ®Æt tõng viªn ®¸, tõng viªn g¹ch, ®ång t©m hîp lùc míi cã thÓ thµnh c«ng”.

“§«i vî chång ®îc biÓu d¬ng h«m nay, kh«ng cã häc vÞ lµm ngêi ta ph¶i kÝnh nÓ, còng kh«ng cã mét gia c¶nh giµu cã, sung tóc. Vµo ngµy nµy t¸m n¨m tríc, hä còng b¾t ®Çu tõ mét tê ®¨ng ký máng m¶nh, thÕ nhng hä kh«ng bao giê quªn ®îc sù tån t¹i cña nã”.

“T¸m n¨m nay, hä dùa vµo niÒm tin vµ nghÞ lùc, tËp hîp sù nç lùc cña c¶ tæ, ®¹t tíi danh hiÖu ®«i “Hoµng quan ®¹i sø” thø 22 trªn toµn thÕ giíi, “22”, con sè nµy còng thÓ hiÖn cÆp vî chång nµy trong sù nghiÖp Amway xøng ®«i võa løa, phó quý v¹n niªn”.

Trong tiÕng nh¹c hoµnh tr¸ng, long träng cïng ¸nh s¸ng lung linh cña hµng v¹n ngän ®Ìn b¶y s¾c, Høa Hóc Th¨ng n¾m chÆt tay T¹ Thôc PhÇn, tù tin bíc lªn s©n khÊu. S©n khÊu léng lÉy ®ã chÝnh lµ thuéc vÒ Høa Hóc Th¨ng vµ T¹ Thôc PhÇn, ®ã lµ mét s©n khÊu kh«ng bao giê h¹ mµn, hai nh©n vËt chÝnh trªn s©n khÊu, vÜnh viÔn chuyÓn t¶i tíi mäi ngêi c©u chuyÖn s©u s¾c nhÊt, c¶m ®éng nhÊt trong cuéc ®êi hä.

Trong thêi kh¾c ®ã, hai m¬i ®«i b¹n th©n nhÊt ch©n thµnh chóc phóc cho ®«i vî chång, trong lßng T¹ Thôc Ph©n bçng chèc ®· biÕn thµnh mét ®¹i d¬ng ®Çy hoa, ®ã lµ hoa do hai m¬i ®«i l·nh ®¹o tõ cÊp “DD” trë lªn ®¹i diÖn tÆng, kh«ng chØ lµ hoa chóc phóc, mµ cßn lµ sù kÝnh träng, yªu quý cïng sù c¶m kÝch xuÊt ph¸t tõ tr¸i tim, hä hiÓu r»ng, trong nh÷ng n¨m th¸ng dµi réng cña cuéc ®êi, sÏ kh«ng thÓ cã mét l·nh ®¹o cña ngµnh nghÒ nµo gièng nh ngêi l·nh ®¹o cña Amway lu«n hÕt lßng d¹y dç, dÉn d¾t tõng b-íc ®i cña hä.

“Mét trong nh÷ng sù bï ®¾p ®Ñp nhÊt cña cuéc ®êi chÝnh lµ sau khi ngêi ta ch©n thµnh gióp ®ì ngêi kh¸c, ®ång thêi còng lµ gióp ®ì b¶n th©n m×nh.

Gièng nh T¹ Thôc PhÇn trong ®¹i héi biÓu d¬ng ®· nãi: “Chóng t«i ë trong Amway, tµi s¶n lín nhÊt chÝnh lµ cã ®îc c¸c b¹n…”

Trªn s©n khÊu, T¹ Thôc PhÇn cßn kÓ vÒ c©u chuyÖn ngêi mÑ ®· ®éng viªn vî chång hä nç lùc phÊn ®Êu… bµ cßn nh¾c tíi ngêi b¸c víi mét lßng biÕt ¬n s©u s¾c tríc c«ng lao d-ìng dôc to lín cña «ng.

Bè vµ b¸c cña T¹ Thôc PhÇn h«m nay còng cïng tíi héi trêng, T¹ Thôc PhÇn mêi hai ngêi ®øng dËy ®Ó mäi ngêi lµm quen.

Page 60: cuoc doi ong Hua amway

ThÇn th¸i cö chØ cña T¹ ¦íc S¾t mÆc dï tr«ng vÉn minh mÉn, khoÎ m¹nh nhng nh×n bÒ ngoµi «ng ®· cao tuæi l¾m råi. Em trai cña «ng trÎ h¬n, tr¸ng kiÖn h¬n. §èi diÖn víi T¹ Thôc PhÇn trªn s©n khÊu - ngêi ®· ®¹t ®îc nh÷ng thµnh c«ng trong sù nghiÖp, ®îc biÕt bao phô n÷ t«n kÝnh, häc tËp, ngêi thÇy ®· tõng khãc cïng c« con g¸i bÐ báng trong thêi th¬ Êu sÏ cã t©m tr¹ng nh thÕ nµo trong thêi kh¾c nµy?

Trong cuéc sèng cã biÕt bao ngêi phô thuéc vµo sù an bµi cña sè phËn, thêng than th©n tr¸ch phËn r»ng m×nh kh«ng tèt sè, cã biÕt ®©u r»ng hµnh ®éng cña mçi con ngêi lµ trôc xoay chÝnh cña sè phËn, sè phËn sÏ thay ®æi theo sù chuyÓn ®éng cña trôc xoay chÝnh ®ã, nÕu nh chØ ngåi ®îi c¬ héi theo mét híng suy nghÜ tiªu cùc, vËy th× hµo quang h¹nh phóc sÏ rÊt khã chiÕu xuèng ®Çu anh ta.

T¸m n¨m tríc, mét chµng phôc vô trong quÇy Bar cña mét nhµ hµng, mét c« kÕ to¸n, hä ®· cïng viÕt ®¬n ®¨ng ký xin ra nhËp, th«ng qua viÖc kinh doanh thùc sù gian nan vÊt v¶ cña c¶ hai vî chång, cuéc sèng ®· b¾t ®Çu biÕn nh÷ng giÊc m¬ thµnh hiÖn thùc.

N¨m 1987, hä trë thµnh ph©n phèi viªn trùc tiÕp ®¹t danh hiÖu “Kim c¬ng” trÎ nhÊt §µi Loan.

N¨m 1992, trë thµnh ph©n phèi viªn trùc tiÕp ®¹t danh hiÖu “Kim c¬ng xuÊt s¾c” trÎ nhÊt.

N¨m 1993, “Hoµng quan ®¹i sø” Høa ®i Indonesia më réng c«ng viÖc kinh doanh, “Hoµng quan ®¹i sø” T¹ ë l¹i trong níc hÕt lßng hç trî cho chång.

Do vËy, cã thÓ tæng kÕt vÒ hä nh sau:Th¸ng hai ®¹t ®îc “Kim c¬ng ®«i”Th¸ng ba ®¹t ®îc “Kim c¬ng ba”Th¸ng n¨m ®¹t ®îc “Hoµng quan”Th¸ng s¸u cµng phï hîp víi danh hiÖu cao nhÊt cña Amway “Hoµng quan ®¹i sø”

Tõ ®ã cho thÊy, thµnh c«ng kh«ng thÓ dùa vµo tµi n¨ng thiªn bÈm hay søc hÊp dÉn nµo ®ã, mét sè ®iÒu kiÖn mµ chóng ta kh«ng cã, yÕu tè cña sù thµnh c«ng kú thùc l¹i n»m trong tay b¶n th©n mçi chóng ta, chóng ta sèng theo c¸ch nµo, cuéc sèng sÏ ®èi xö l¹i víi chóng ta theo c¸ch ®ã.

Trong thêi gian ®¹i héi, chóng ta cã c¬ héi ®îc chiªm ngìng bøc ¶nh “Ngêi khæng lå tý hon” vµ “C« bÐ lä lem” cña Amway do c«ng ty Amway chôp cho ®«i vî chång.

Bøc ¶nh ®· giíi thiÖu cuéc ®êi cña ®«i “Hoµng quan ®¹i sø” nµy trªn hai ph¬ng diÖn:Mét lµ sù tr¶i nghiÖm trong cuéc sèng cña hä;Hai lµ sù theo ®uæi vµ phÊn ®Êu trong sù nghiÖp Amway cña hä;Mét thiÕu niªn nghÌo khæ ®Õn tõ ®¶o Bµnh Hå, th«ng qua Amway, vÒ sau ®· trë

thµnh mét vÞ “Hoµng quan ®¹i sø” ®¸ng tù hµo cña c«ng ty.Mét ®øa trÎ lam lò tõ nhá chØ cã thÓ kÕt b¹n cïng cá c©y, gia sóc, ®¸nh b¾t c¸ bªn

bê biÓn, nhng ngµy sau nhê cã sù träng ®·i cña c«ng ty Amway, c¸c n¬i trªn thÕ giíi ®Òu lu l¹i nh÷ng bøc ¶nh ®Ñp trong nh÷ng kú nghØ cña hä.

Quan t©m tíi con ®êng thµnh c«ng cña vî chång hä, rÊt nhiÒu b¸o chÝ ®· liªn tôc ®¨ng tin: “Thêi b¸o tù do” cña §µi Loan sè ra ngµy 15 th¸ng 6 n¨m 82 D©n quèc ®· ®¨ng t¶i bµi b¸o cña t¸c gi¶ §Æng Dung XuyÕn víi tiªu ®Ò “Tõ TiÓu quû tíi Ngêi khæng lå tý hon” víi lêi ®Ò tõ: Høa Hóc Th¨ng ®· chøng minh: “Kh«ng cã viÖc g× khã, chØ sî lßng kh«ng bÒn!”.

“§ét ph¸” – t¹p chÝ tiªu dïng vµ marketing do §µi Loan xuÊt b¶n sè ra th¸ng 9 n¨m 82 D©n quèc (n¨m 1993) còng ®¨ng t¶i bµi b¸o cña t¸c gi¶ ThÈm M·nh Mü víi tùa ®Ò “QuÇy Bar h×nh thµnh nghiÖp lín, tiªu thô trùc tiÕp xuÊt hiÖn anh tµi”, bµi b¸o tõ ®Çu tíi cuèi ®·

Page 61: cuoc doi ong Hua amway

nhÊn m¹nh nh÷ng ngêi cã xuÊt ph¸t ®iÓm thÊp vÉn cã thÓ phÊn ®Êu ®Ó vît lªn sè phËn, gièng nh Høa Hóc Th¨ng.

C«ng ty Amway còng xuÊt b¶n cho vî chång Høa Hóc Th¨ng, T¹ Thôc PhÇn mét ®Æc san tuyÖt ®Ñp “§Æc san kû niÖm ph©n phèi viªn trùc tiÕp Hoµng quan ®¹i sø”

Lêi ®Ò tõ trªn trang më ®Çu nh sau:§iÒu kiÖn t¹o nªn thµnh c«ng cã rÊt nhiÒu:Nhng sù tÝch cùc vµ niÒm tin lµ quan träng nhÊt;ChØ cÇn kiªn tr× víi lý tëng, dòng c¶m tiÕn lªn, tÊt cã thÓ giµnh lÊy phÇn thëng.Sù kÕt hîp cña Høa Hóc Th¨ng vµ T¹ Thôc PhÇn, chµng trai quÇy bar vµ c« g¸i kÕ

to¸n,Dùa vµo sù tÝch cùc vµ niÒm tin m·nh liÖt, Trong sù nghiÖp Amway ®· to¶ ra ¸nh s¸ng diÖu kú vµ ®¹t tíi vinh dù “Hoµng quan

®¹i sø”;Sù thµnh c«ng cña hä kh«ng chØ viÕt nªn bµi ca vinh quang trong cuéc sèng cña

b¶n th©n;Mµ cßn chøng minh cho hµng ngµn hµng v¹n ngêi thÊy ®îc ch©n lý “Cã c«ng mµi

s¾t cã ngµy nªn kim”;ChØ cÇn b¹n cã quyÕt t©m tiÕn lªn ®ãn nhËn nh÷ng thö th¸ch cña sè phËn;ChØ cÇn b¹n cã dòng khÝ híng tíi thùc hiÖn nh÷ng môc tiªu cña cuéc ®êi;VËy th× phÇn thëng ®ang ®îi b¹n kh«ng chØ lµ mét vßng nguyÖt quÕ mµ cßn lµ

mét cuéc sèng giµu cã sung tóc.Cßn cã mét bµi th¬ kh¸c Èn ®i ch÷ ®Çu tiªn:

(Hóc) hóc ý d¬ng ®¶m khÝ hµo,(Th¨ng) híng cöu trïng vi k×nh v©n,(Thôc) thÕ b¶n lai anh hïng chÝ,(PhÇn) ph¬ng khØ chØ sö thîng lu.(Hoµng) thiªn trêng dÜ hiÒn kiÖt trî,(Quan) quÇn tù thÞ nh©n tµi t×nh;(§¹i) b»ng triÓn chÝ nhËt nguyÖt gian,(Sø) nh©n thêng mé thiªn thu danh.T¹m dÞch:ý tëng t¸o b¹o, chÝ khÝ hµo kiÖt,Híng lªn trêi cao trë thµnh ®¸m m©y lín,ý chÝ anh hïng trong câi ®êi nµy,SÏ m·i lu l¹i h¬ng th¬m trong sö s¸ch.Sù l©u bÒn dùa vµo b¹n hiÒn gióp søc,Vinh quang tù ®Õn bëi sù tµi t×nh;§¹i bµng dang c¸nh trong trêi ®Êt,Lµm lßng ngêi ngìng mé, ngh×n thu lu danh.

§äc liÒn c¸c ch÷ ®Çu tiªn ë mçi c©u trong bµi th¬ nµy, lËp tøc sÏ thµnh dßng “Hóc Th¨ng Thôc PhÇn hoµng quan ®¹i sø”.

“Hoµng quan ®¹i sø” NhËt B¶n Trung §¶o… ®· ®a “Hoµng quan ®¹i sø” Høa Hóc Th¨ng, T¹ Thôc PhÇn lµm nh©n vËt ngoµi b×a cho t¹p chÝ ®îc biªn tËp bëi m¹ng líi cña «ng.

N¨m ®ã Høa Hóc Th¨ng ®· ®äc ®o¹n viÕt vÒ lêi nãi cña hiÖu trëng trêng c«ng n«ng Kú S¬n: “ngêi häc trß theo chuyªn ngµnh c«ng n«ng Kú S¬n cña chóng t«i, l¹i cã thÓ lµm

Page 62: cuoc doi ong Hua amway

kinh doanh ë ph¬ng diÖn nµy, kh«ng nh÷ng thÕ l¹i cã thÓ ph¸t triÓn tèt nh vËy, thùc lµ n»m ngoµi dù ®o¸n cña chóng t«i, lµm chóng t«i c¶m thÊy v« cïng yªn t©m vµ mõng rì.

Ch¬ng 23: §¹i sø kh«ng ph¶i lµ ®¹i sø

§Ó cã ®îc mét viÔn c¶nh huy hoµng khiÕn cho biÕt bao ngêi c¶m ®éng nh ngµy h«m nay qu¶ thËt kh«ng ph¶I lµ chuyÖn dÔ dµng ®¹t ®îc mét sím mét chiÒu, mµ trong cuéc sèng m¹nh ®îc yÕu thua, thµnh c«ng lu«n lu«n thuéc vÒ nh÷ng ngêi kiªn cêng s½n sµng chÞu ®ùng mäi gian nan vÊt v¶! Khi mµ rÊt nhiÒu ngêi ngìng mé, sïng b¸i tríc vßng nguyÖt quÕ vinh quang trªn ®Çu nh÷ng ngêi thµnh c«ng, cã ai nghÜ ®îc r»ng, thµnh c«ng chÝnh lµ ®Õn tõ sù chiÕn th¾ng thÊt b¹i! Thµnh c«ng, chÝnh lµ kÕt tinh cña må h«i vµ vËn héi.

Høa Hóc Th¨ng nãi tíi thÞ trêng Amway cña «ng ë níc ngoµi.§ã lµ vµo th¸ng 3 n¨m 1989, chÝnh lµ lóc c«ng ty Amway b¾t ®Çu kinh doanh t¹i thÞ tr-

êng Hµn Quèc.T¹i Hµn Quèc lóc ®ã, häc sinh thêng tæ chøc tuÇn hµnh thÞ uy, hÇu nh mçi tuÇn ®Òu

gÆp ®¸m ®«ng tuÇn hµnh. Sù viÖc x¶y ra tiÕp sau nh÷ng hµnh ®éng ®ã lµ sù trÊn ¸p cña qu©n ®éi chÝnh phñ, dïng m×n h¬i cay nh»m ng¨n c¶n häc sinh tuÇn hµnh.

Trong sè nh÷ng l·nh ®¹o Amway ®i cïng Høa Hóc Th¨ng tíi Hµn Quèc, kh«ng cã ai hiÓu tiÕng Hµn nªn ph¶i mêi phiªn dÞch. Bëi v× ngêi dÞch kh«ng hiÓu l¾m vÒ Amway, cho nªn bµi gi¶ng vÒ Amway th«ng qua phiªn dÞch, hiÖu qu¶ ®¹t ®îc kh«ng cao l¾m.

Khi thuyÕt tr×nh t¹i Hµn Quèc cßn bÞ gÆp ph¶i m×n h¬i cay, c¶ ®Êt níc Hµn Quèc, ®i tíi ®©u còng cã m×n h¬i cay! Lo¹i vò khÝ ho¸ häc nµy mÆc dï lµ nh»m vµo häc sinh, nh-ng líp häc cña Amway còng chÞu tai bay v¹ giã… Lµm thÕ nµo ®©y? Ngêi thuyÕt tr×nh vµ ngêi nghe, mçi ngêi ®Òu ph¶i chuÈn bÞ tríc mét chiÕc kh¨n tay. HÔ gÆp ph¶i m×n h¬i cay lµ dïng ngay kh¨n tay lau níc m¾t.

N¬i sèng kh«ng quen, thÞ trêng l¹ lÉm, nhng mçi nhµ l·nh ®¹o Amway ®Òu rÊt nç lùc. Th¸ng thø nhÊt ®· giíi thiÖu ®îc hai, ba tr¨m ph©n phèi viªn Amway.

Sù ph¸t triÓn cña Amway t¹i Hµn Quèc lµm cho c¸c tËp ®oµn th¬ng m¹i lín cña Hµn Quèc c¶m thÊy bÞ uy hiÕp. Lµm thÕ nµo ®Ó ®èi chäi víi Amway? C¸c tËp ®oµn lín ®· hîp søc l¹i t¹o ra mét vßng v©y lín, tranh mua c¸c s¶n phÈm cña Amway.

Hä dïng xe t¶i lín tíi c«ng ty Amway lÊy hµng, mua hÕt s¹ch c¸c s¶n phÈm trong c«ng ty Amway nh»m thùc hiÖn môc ®Ých lòng ®o¹n.

ë Hµn Quèc, cã mét sè c¸c tËp ®oµn th¬ng m¹i lín thao tóng toµn bé thÞ trêng Hµn Quèc, tõ c«ng nghiÖp nÆng, c«ng nghiÖp nhÑ, tíi c¸c ngµnh nghÒ kh¸c. Bao gåm c¸c ph-¬ng tiÖn truyÒn th«ng nh ®µi truyÒn h×nh, b¸o chÝ, qu¶ng c¸o, bao gåm ®å ®a dông, ngµnh kiÕn tróc x©y dùng, c«ng nghiÖp « t«. C¸c tËp ®oµn lín nµy ngµnh kinh doanh nµo còng cã, bao gåm tÊt c¶.

Amway sau khi vµo thÞ trêng Hµn Quèc rÊt s«i ®éng, tÊt c¶ c¸c tËp ®oµn th¬ng m¹i Hµn Quèc ®Òu c¶m thÊy ¸p lùc ®ang ®Ì nÆng, gièng nh cã ai ®Õn tranh ¨n miÕng b¸nh quy lãt d¹ cña hä. Do ®ã, c¸c tËp ®oµn ®· liªn kÕt chèng l¹i Amway. Lîi dông b¸o chÝ vµ ®µi truyÒn h×nh kh«ng ngõng c«ng kÝch Amway.

Trªn b¸o, Amway bÞ so s¸nh víi “con c¸ t¸m mãng vuèt” mµ ngêi Hµn Quèc ghÐt nhÊt, hä nãi vÒ Amway víi nh÷ng ®iÒu cùc kú tåi tÖ.

Page 63: cuoc doi ong Hua amway

Trªn truyÒn h×nh, l¹i tuyªn truyÒn sai vÒ s¶n phÈm, b¾t chíc ph¬ng ph¸p cña c«ng ty Amway, lµm so s¸nh s¶n phÈm.

Trong hai c¸i cèc gièng nhau bá vµo lîng níc röa b¸t kh¸c nhau, mçi cèc th¶ vµo mét con c¸ sèng… KÕt qu¶ ra sao, con c¸ th¶ trong chiÕc cèc cã níc röa b¸t nh·n hiÖu Hµn Quèc b¬i ®i b¬i l¹i rÊt tù nhiªn, tho¶i m¸i nhng con c¸ th¶ trong chiÕc cèc cã níc röa b¸t cña Amway th× t¾t thë. §iÒu ®ã chøng minh r»ng, níc röa b¸t cña Amway lµ cã ®éc!

C«ng ty Amway muèn th«ng qua b¸o chÝ, truyÒn h×nh b¸c bá sù xuyªn t¹c, bãp mÐo cña c¸c ph¬ng tiÖn truyÒn th«ng, nhng kh«ng cã mét toµ so¹n b¸o nµo d¸m ®¨ng t¶i, còng kh«ng cã mét ®µi truyÒn h×nh nµo d¸m ph¸t sãng. Tõ s¶n phÈm cho tíi c¸c ph¬ng tiÖn truyÒn th«ng, cã thÓ nãi lµ gÆp ph¶i sù lòng ®o¹n toµn diÖn!

ë vµo hoµn c¶nh ®ã, Amway dêng nh ®· tuyÖt väng, gièng nh mét ngêi võa mï võa ®iÕc, c¶ ch©n lÉn tay ®Òu th¬ng tËt, bÞ ngêi kh¸c ®Êm vµo bªn tr¸i, ®¸ vµo bªn ph¶i, sØ nhôc ®¶ kÝch mµ kh«ng c¸ch nµo ph¶n kh¸ng.

VÒ mÆt sinh ho¹t, Høa Hóc Th¨ng vµ nh÷ng ngêi b¹n ®Òu lµ nh÷ng ngêi tõ níc ngoµi tíi, cho nªn viÖc ¨n, mÆc, ë, ®i l¹i tiªu tèn rÊt nhiÒu tiÒn, l¹i kh«ng quen víi m«i trêng sèng, thªm vµo ®ã nh÷ng mãn ¨n cña Hµn Quèc ®a sè lµ th«ng qua tÈm íp råi míi ¨n. Mét h«m, sau hai, ba th¸ng tíi Hµn Quèc, mäi ngêi khã kh¨n l¾m míi chän ®îc mãn c¸ chim t¬i r¸n ë trong nhµ hµng. Khi ®ã, “Ngäc trai” §ång Kh«n L¬ng sau khi nh×n thÊy ngêi phôc vô bng c¸ lªn, bçng nhiªn bïi ngïi xóc ®éng ®Õn r¬i lÖ.

§ång Kh«n L¬ng lµ mét nam tö H¸n ®Çu ®éi trêi ch©n ®¹p ®Êt rÊt cã chÝ khÝ, t¹i sao l¹i nhá lÖ v× mét con c¸ - c¶ ®êi nµy anh ta cha tõng tr¶i qua nh÷ng th¸ng ngµy gian nan nh ë Hµn Quèc.

Lóc ®ã, rÊt nhiÒu ngêi ®· chÊt vÊn nh÷ng ngêi b¹n Amway: “C¸c anh ®ang lõa ngêi ta ph¶i kh«ng?”

Cµng ngµy cµng nhiÒu ngêi kh«ng tin Amway.T×nh c¶nh ë Hµn Quèc lóc ®ã, nh÷ng khã kh¨n cña Amway qu¶ thËt lµ khã h¬n c¶ lªn

trêi.Nh÷ng th¸ng ngµy cuèi cïng ë Hµn Quèc, vµ thÞ trêng Amway ë Hµn Quèc, Th¸i Lan vµ

Malaysia sau nµy ®èi víi Høa Hóc Th¨ng thËt ®¸ng nhí…ë Hµn Quèc, ®Õn th¸ng thø 4, chóng t«i, nh÷ng ngêi tõ níc ngoµi tíi, qu¶ thËt còng

kh«ng nghÜ ra ®îc biÖn ph¸p nµo n÷a, “tam thËp lôc kÕ, tÈu vi thîng kÕ”. Toµn bé thÞ tr-êng Hµn Quèc còng ®µnh ph¶i bá l¹i, rèt cuéc thÊt b¹i hoµn toµn!

ThÕ nhng “cá d¹i thiªu bÊt tËn, giã xu©n vÒ l¹i xanh!” Nh÷ng ngêi b¹n Amway ë Hµn Quèc thËt ®¸ng nÓ! Sau khi chóng t«i dêi ®i, hä rÊt kiªn tr× víi c«ng viÖc kinh doanh Amway trong c¶ níc Hµn Quèc ®· lµm rÊt tèt.

TÊt nhiªn, trong thêi gian nµy còng ph¸t sinh kh¸ nhiÒu trë ng¹i. Khi ®ã bÞ m¾c kÑt gi÷a nh÷ng m©u thuÉn, kh«ng chØ lµ doanh nghiÖp, ®Õn chÝnh phñ còng can thiÖp. Lóc nµy, danh hiÖu cao nhÊt “Kim c¬ng” cßn bÞ gi÷ l¹i, nãi lµ lu l¹i, nhng ph¶i ë l¹i ®Õn mÊy ngµy. §ång thêi cßn cã tæng gi¸m ®èc cña c«ng ty Amway còng bÞ gi÷ l¹i. Hai ngêi nµy khi ®îc phãng thÝch trë vÒ, nhËn ®îc sù tiÕp ®ãn nh nh÷ng anh hïng. Nh÷ng ngêi b¹n cña Amway, mét mÆt coi hai ngêi nµy lµ anh hïng, mÆt kh¸c tù khÝch lÖ b¶n th©n s½n sµng ®ãn nhËn thö th¸ch quyÕt kh«ng lïi bíc.

Amway cho ®Õn phót chãt vÉn chøng minh ®îc – vµng thËt kh«ng sî löa. HiÖn t¹i, c«ng viÖc kinh doanh Amway trong c¶ ®Êt níc Hµn Quèc cùc kú tèt, thËm chÝ cã lóc ®øng thø hai, thø ba trªn toµn thÞ trêng quèc tÕ.

Page 64: cuoc doi ong Hua amway

Cuèi cïng cßn chøng minh ®îc sãng to giã lín còng cã thÓ t¹o ra mét thÞ trêng tèt.

Cã mét lÇn, t«i ®i Th¸i Lan thuyÕt tr×nh, Th¸i Lan lµ mét d©n téc theo ®¹o PhËt, khi mµ hä tin tëng, sïng b¸i b¹n th× hä ®èi víi b¹n rÊt thµnh kÝnh.

LÇn ®ã, t«i thuyÕt tr×nh ë Th¸i Lan, võa nãi ®îc mét nöa, khi nãi tíi bè t«i bÞ ung th, mÑ t«i v× muèn ®i ra níc ngoµi du lÞch, t«i liÒn h¹ quyÕt t©m ph¶i lµm tíi “Hoµng quan ®¹i sø”… nãi tíi ®ã, cã mét ngêi bíc lªn s©n khÊu, bëi v× s©n khÊu ®ã rÊt lín, lóc Êy t«i còng kh«ng râ anh ta lªn ®©y ®Ó lµm g×, h¬n n÷a tr«ng thÊy anh ta còng ®eo thÎ c«ng t¸c, t«i cø ngì lµ nh©n viªn, cho nªn t«i l¹i tiÕp tôc nãi, kÕt qu¶ anh ta tíi tr íc mÆt t«i råi quú xuèng, sau khi quú xuèng th× «m chÆt ch©n t«i l¹y t¹. Lóc ®ã, t«i rÊt bèi rèi, tiÕp tôc nãi , hay lµ lµm thÕ nµo? T«i liÒn nhanh chãng ®ì anh ta dËy, nh÷ng nh©n viªn kh¸c lËp tøc lªn s©n khÊu ®a anh ta ®i, vÒ sau t«i míi biÕt, ngêi Êy ®· lµm tíi “DD”, lªn tíi “DD” cßn lµm nh thÕ lµ bëi v× nghe xong rÊt c¶m ®éng, do ®ã tr¸i tim thóc giôc anh bíc lªn s©n khÊu, sau ®ã quú xuèng l¹y.

Ngµy s¾p rêi Th¸i Lan, lµm cho t«i c¶m thÊy thùc sù xóc ®éng, h«m tríc ®ã rÊt nhiÒu ngêi muèn ®Õn tiÔn t«i, ngêi phô tr¸ch mét mùc nh¾c l¹i kh«ng cÇn tiÔn kh«ng cÇn tiÔn, bëi v× rÊt nhiÒu ngêi gäi ®iÖn tíi hái chuyÕn bay rêi ®i, cho nªn nh÷ng ngêi nµy døt kho¸t ®îi tõ s¸ng sím. Khi chóng t«i tíi s©n bay, ®· lµ h¬n mét giê tra nhng khi chóng t«i tíi n¬i, ®· cã rÊt nhiÒu ngêi ®îi chóng t«i ë ®ã, cã mét sè ngêi ®· b¾t ®Çu ®îi tõ t¸m giê s¸ng, hä nhÊt ®Þnh ®ßi tiÔn t«i, lÇn ®ã rÊt nhiÒu ngêi, hÇu nh ai còng tÆng quµ, rÊt nhiÒu mãn quµ hä tÆng kh«ng ®¾t tiÒn l¾m, nhng ®iÒu thËt sù ®¸ng quý lµ thµnh ý cña hä, thµnh ý xuÊt ph¸t tõ tËn ®¸y lßng. Trong ®ã cã mét ®«i vî chång sau khi hä tÆng quµ cho chóng t«i, nãi víi chóng t«i vµi lêi khiÕn cho Hoµng quan T¹ cø khãc m·i kh«ng th«i. Ho¸ ra vî chång hä sèng c¸ch ®ã kh¸ xa, mçi chuyÕn xe khø håi tõ s©n bay Bangkok ph¶i mÊt ba tiÕng ®ång hå, hä nghe thuyÕt tr×nh xong trë vÒ nhµ, bëi v× hai vî chång hä kh«ng cã tiÒn mua quµ, nhng trong lßng l¹i rÊt muèn tÆng quµ chóng t«i, liÒn tù tay gÊp rÊt nhiÒu h¹c giÊy. Sè h¹c giÊy ®ã cø mçi con mét tê giÊy mçi con mét tê giÊy ®îc gÊp rÊt nhá, sau ®ã l¹i xÕp chóng l¹i. Ngêi chång gÊp mét con h¹c ®ùc, ngêi vî gÊp mét con h¹c c¸i. Sè h¹c ®ã sau khi gÊp xong th× ®îc xÕp l¹i víi nhau, t«i nghÜ Ýt nhÊt còng ph¶i mÊt nöa buæi tèi. Hä nghe xong thuyÕt tr×nh trë vÒ nhµ, liÒn gÊp vµ xÕp ®«i h¹c giÊy ®ã, s¸ng sím hä l¹i véi v· tíi s©n bay, tõ t¸m giê ®· b¾t ®Çu ®îi, sau khi hä trao ®«i h¹c giÊy cho chóng t«i, Hoµng quan ®¹i sø T¹ ®· bËt khãc ngay t¹i ®ã… Thùc sù, trong bÊt kú mét ngµnh nghÒ nµo kh¸c ngoµi Amway, b¹n còng sÏ rÊt khã nhËn ®îc mét t×nh b¹n nh thÕ, mét sù yªu mÕn kÝnh träng xuÊt ph¸t tõ tËn trong ®¸y lßng mµ ngêi ta dµnh cho b¹n.

Cßn cã mét lÇn ë…,Malaysia, lÇn ®i diÔn thuyÕt ®ã thùc sù g©y Ên tîng m¹nh ®èi víi t«i, vïng ®Êt nµy gÇn nh réng h¬n §µi Loan tíi mêi mÊy lÇn, nhng tæng sè d©n míi cã h¬n n¨m tr¨m ngh×n ngêi, h¬n n¨m tr¨m ngh×n ngêi ®ã ph©n bè trªn mét khu vùc réng lín thÕ nµy, b×nh thêng ®¹i héi lín nhÊt mµ Amway tæ chøc, sè ngêi tham gia míi chØ xÊp xØ vµi tr¨m ngêi, h¬n mêi n¨m nay ®Òu lµ nh vËy. LÇn nµy lµ do hai vÞ “DD” tæ chøc héi nghÞ, mêi t«i ®Õn diÔn thuyÕt, kÕt qu¶ cã h¬n hai ngh×n ngêi tíi héi nghÞ, tõ tríc tíi nay cha bao giê cã nhiÒu ngêi nh thÕ, kÓ c¶ héi nghÞ do chÝnh phñ tæ chøc, lÇn diÔn thuyÕt ®ã, t«i võa tíi ®· rÊt ngì ngµng. T«i ®ang ë khu vùc h¶i quan lµm thñ tôc ra cöa th× ®· nghe thÊy bªn ngoµi cã mét ®¸m ®«ng h« to “Ngêi khæng lå tý hon, ngêi khæng lå tý

Page 65: cuoc doi ong Hua amway

hon (ë níc ngoµi hä còng ®Òu gäi t«i lµ ngêi khæng lå tÝ hon)!”, hä cø h« m·i h« m·i, h« cho tíi cho khi t«i c¶m thÊy ¸i ng¹i, bëi v× ®©y lµ s©n bay quèc tÕ mµ rÊt nhiÒu ngêi, dÔ ph¶i tíi h¬n n¨m tr¨m ngêi ®ang v©y quanh s©n bay h« rÊt cã trËt tù, hä cø h« m·i cho tíi khi t«i ra ®Õn ngoµi, lóc ®ã t«i võa bèi rèi, võa ng¹i ngïng, ra khái s©n bay, ngêi phô tr¸ch s¾p xÕp mét chiÕc xe tíi ®ãn t«i, biÓn sè xe lµ “001”, chiÕc xe ®ã hä ph¶i mÊt rÊt nhiÒu thêi gian míi t×m ®îc. ë… t«i gióp hä mÊy ngµy huÊn luyÖn, sau ®ã rêi…, khi chóng t«i tíi s©n bay, c¶nh tîng lÇn Êy cµng lµm cho ngêi ta ph¶i c¶m ®éng.

H«m ®ã, chuyÕn bay lóc s¸u giê s¸ng s¾p rêi…, t«i vµ T¹ Thôc PhÇn ®îc mÊy vÞ l·nh ®¹o ®a tiÔn tíi s©n bay, chóng t«i c¶m thÊy rÊt kú l¹, t¹i sao mµ trªn tÊt c¶ c¸c ghÕ ®Òu cã ngêi ®ang ngñ, tr«ng l¹i ch¼ng cã d¸ng vÎ g× lµ cña nh÷ng ngêi ®¸p chuyÕn bay, bëi v× bªn c¹nh hä ®Òu kh«ng cã hµnh lý, ch¼ng lÏ hä l¹i kh«ng cã n¬i nµo ®Ó tró ? Khi chóng t«i ®i vµo, tiÕng ®éng cña chóng t«i ®· ®¸nh thøc hä vµ thÕ lµ hä ®Òu tØnh dËy, ho¸ ra tÊt c¶ ®Òu ®ang ®îi ë ®ã ®Ó tiÔn chóng t«i, lÇn Êy Hoµng quan T¹ l¹i khãc ë s©n bay… Malaysia råi c¶ Th¸i Lan n÷a, nh÷ng ngêi b¹n Amway ë ®ã ®Òu rÊt ch©n thµnh, thËt sù lµm ngêi ta v« cïng c¶m ®éng, cho nªn mçi lÇn hä mêi t«i tíi diÔn thuyÕt, t«i ®Òu kh«ng bao giê tõ chèi, chØ cÇn hä nãi ra, t«i liÒn tíi ngay, cho nªn, t«i ®· ®i diÔn thuyÕt h¬n c¶ chôc lÇn ë hai n¬i Malaysia vµ Th¸i Lan råi.

T«i rÊt muèn l¹i ®îc tíi nh÷ng n¬i ®ã, gÆp gì nh÷ng ngêi b¹n Amway ë ®©y, t«i rÊt nhí hä…

CHƯƠNG 24: MỘT GIA ĐÌNH ĐẦM ẤM

Con người vĩ đại là nhờ biết ước mơ. Những điều mà trước đây ông Hứa đã từng mơ ước, thậm chí không dám mơ tới thì giờ đã trở thành hiện thực nhờ làm Amway. Cuộc đời ông, từ chỗ không có một thứ gì thì giờ không có thứ gì mà ông không có.

Trong cuộc hành trình dài 7 năm 8 tháng ấy của ông, vui có, buồn có, có sự đau khổ nặng nề và có cả những niềm hân hoan tột bậc. Tất cả những điều đó đã làm phong phú thêm tâm hồn ông và cuộc đời ông vì thế mà không trở nên vô nghĩa.

Như ánh sáng của bình minh xóa tan bóng đêm dài đằng đẵng, tâm hồn của ông Hứa cũng đã được đón thứ ánh sáng rực rõ, huy hoàng của hừng đông. Đó chính là bình minh của ông, xuất phát điểm của cuộc đời ông.

Ánh mặt trời tỏa sáng trong lòng ông đã khiến ông hòa vào làm một với cảnh đẹp nên thơ tràn đầy sức sống.Trong dự định của mình, ông đã vẽ ra một viễn cảnh cuộc sống vô cùng tươi đẹp. Ông cùng vợ và các con sống

ở đây, tất nhiên, đây sẽ là một ngôi nhà mãi mãi không bao giờ phải chuyển đi nơi khác. Sống ở đây có thể ngắm cảnh sóng nước lấp lánh, cây cối xanh tươi và cảm nhận hương thơm tỏa ra từ những cành lá tươi non bên hồ nước. Ngoài hai cô bé gái, ông sẽ có thêm một cậu con trai. Và dưới những tán cây ngập tràn hương hoa, những đứa con của họ sẽ chơi đùa vui vẻ. Đến từng kẽ lá nhành cây cũng rung lên theo những niềm vui của chúng. Còn cha mẹ chúng sẽ thỏa mãn ngắm nhìn lũ trẻ và nói chuyện thân mật, tình tứ với nhau... Nếu đó là một ước mơ thì Amway đã biến ước mơ ấy của ông Hứa thành sự thực. Ông đã có một ngôi nhà bên hồ nước xinh đẹp.

Cảnh hồ nên thơ say lòng người, bên bờ hồ sương khói mỏng manh. Mặt hồ như một tấm ngọc bích lớn soi bóng những tán cây rậm rạp. Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng khúc xạ qua những hàng rào quanh hồ tạo nên những màu sắc đậm nhạt khác nhau.

Cách hồ nước không xa là nhà của ông Hứa. Đó chính là một tòa biệt thự bảy tầng, trong có lắp đặt thang máy. Cách cổng khoảng 10 mét, bên trong có một bể bơi tuyệt đẹp được xây theo phong cách châu Âu. Từng viên gạch của bể bơi đều được nhập khẩu từ Tây Ban Nha. Phía bên trái biệt thự có một sân chơi bóng rổ. Cạnh sân bóng rổ là sân tennis, sân cầu lông và phòng tập thể dục. Bên phải biệt thự là đài phun nước. Trong đài phun nước có những bức tượng chạm hình 12 con giáp. Phía bắc tòa nhà là một khu vườn trang nhã đẹp đẽ.

Page 66: cuoc doi ong Hua amway

Ông Hứa nói: “Đây là tòa nhà tôi mới chuyển tới. Đó chính là ước mơ từ hơn mười năm trước của tôi. Có thể nói chính vì hay phải chuyển nhà thường xuyên mà tôi đã có ước mơ này. Nhưng nếu tôi cứ vẫn làm việc ở quầy bar như trước đây thì ước mơ này mãi mãi không bao giờ thành sự thực”.

Một khung cảnh tràn đầy niềm vui và ý thơ như vậy bất giác khiến người ta nghĩ tới một thế giới thần thoại của công chúa và hoàng tử. Cho đến giờ bà Tạ Thục Phần – người được mệnh danh là “cô gái lọ lem” vẫn không thể nào diễn tả hết được niềm vui của mình.

Trước khi lấy chồng, bà Thục Phần rất sợ chuyện kết hôn. Bởi vì bà thấy những người bạn xung quanh bà tuy rằng họ đã tìm được chỗ dựa cho mình, nhưng cuộc sống hôn nhân của họ vẫn cứ phải trải qua ba giai đoạn: Mới lấy nhau thì nói năng với nhau ngọt ngào, tình tứ; mấy năm sau thì lạnh nhạt, ít nói chuyện với nhau. Qua một thời gian nữa thì chẳng ai nói với ai câu nào. Bà thấy hôn nhân như vậy thật là vô nghĩa. Trước đây bà cũng rất ngưỡng mộ những người phụ nữ đi làm. Họ vừa đảm đương được việc nhà mà vẫn làm việc, chẳng phải là quá hoàn hảo sao? Nhưng phụ nữ đi làm cũng giống như con lạc đà, họ phải làm việc không ngừng nghỉ. Ban ngày họ phải đối mặt với những áp lực công việc. Buổi tối về nhà thì họ phải chăm chồng chăm con. Nghĩ đến điều đó bà lại thấy đó không phải là cách sống mà mình mong muốn. Thế là bà bắt đầu mơ ước làm một bà chủ. Nhưng bà cũng thấy nhiều đồng nghiệp của mình, sau khi làm bà chủ thì thời gian dành cho riêng mình ngày càng ít đi, không còn chút tự do nào. Họ đều bị bó buộc về cả thời gian lẫn tinh thần. Cuối cùng bà thấy tốt nhất là vẫn cứ làm bà “quý tộc độc thân”, vì dù sao “quý tộc độc thân” vẫn là “quý tộc” chứ không phải là ăn mày. Phải có một thu nhập đầy đủ thì mới sống được một cách thi vị.

Giống như nhiều cô gái khác, Tạ Thục Phần cũng thích đi xem bói. Có một lần, bà cùng đồng nghiệp đi xem bói. Ông thầy bói được mọi người cho là xem rất đúng. Bà mới nhờ thầy xem giúp cuộc đời mình có cơ hội để ra nước ngoài du lịch hay không? Bà chăm chú chờ đợi xem thầy có mang tới cho mình được tin tốt lành hay không. Sau một hồi bấm độn, ông thầy mới ngước lên nhìn bà rồi nói chắc như đinh đóng cột rằng: “số mệnh đã định sẵn rồi, cả đời này cô không xuất ngoại được đâu”.

Tuy nhiên, ba, bốn năm sau kể từ ngày đi xem bói đó, năm nào Tạ Thục Phần cũng được công ty Amway cho đi du lịch hai lần. Năm thứ bảy khi lên chức EDC, bà lại được đi thêm một lần nữa. Từ chức “EDC” lên chức “Hoàng quan đại sứ” lại được tăng thêm một lần đi du lịch nữa. Nếu tính như vậy thì bà và ông Hứa sẽ được công ty Amway mời đi du lịch ít nhất là 200 lần cho đến cuối đời. Mỗi lần đi như vậy họ lại nhân tiện đi thêm sang vài nước khác nhau. Đến giờ dấu chân của họ đã in lên khắp mọi ngõ ngách trên thế giới.

Bà Tạ Thục Phần sung sướng nói: “Nếu mỗi năm bạn đi ra nước ngoài nghỉ trăng mật với chồng mấy lần thì hai vợ chồng bạn có thể lạnh nhạt với nhau được không?”

Niềm tự hào nhất của hai vợ chồng Tạ Thục Phần chính là hai cô con gái của họ. Giờ đây, Lệ Nhân và Xảo Nhân đều là những tiểu thư con nhà danh giá. Hai cô bé trưởng thành trong môi trường của Amway do vậy hai cô bé cũng có đầy đủ tố chất của người làm Amway. Đó chính là sự nhiệt tình, rộng rãi, độc lập, có chí tiến thủ, thông minh và hóm hỉnh.

Ở trường, Lệ Nhân là một học sinh tiêu biểu của lớp và cũng là học sinh tiêu biểu của quận. Thành tích học tập của cô bé càng ngày càng tấn tới. Cô bé đã giành được học bổng “5 nhất trong học tập”. Đó chính là đứng đầu môn thuyết trình tiếng Anh, thi năng khiếu, thi chạy Marathon, diễn kịch và đứng đầu về biểu diễn nhạc cụ. Trong lớp, có 26/31 bạn bình chọn cô bé làm lớp trưởng.

Quan hệ của Lệ Nhân với bạn bè cũng rất tốt. Cô bé vô cùng hoạt bát. Trong các hoạt động ở lớp hoặc ở trường, khi thầy cô giáo hỏi rằng ai đã dạy cho em những hoạt động sôi nổi này thì cô bé đã nói một cách rất tự hào rằng: “em học từ Amway”.

Có lần, Lệ Nhân đã nhìn mẹ chăm chú và hỏi: “Mẹ ơi, mẹ không giống cô gái lọ lem”. Bà Tạ Thục Phần vô cùng vui sướng. Bà nghĩ rằng Lệ Nhân nói bà không giống cô gái lọ lem, chắc là vì bà xinh đẹp, tài giỏi hơn cô gái lọ lem. Người mẹ chờ đợi cô con gái sẽ ca ngợi mình, không ngờ, Lệ Nhân lại nói rằng: “Chân của cô gái lọ lem không to như chân mẹ”.

Tuy không được con gái ca ngợi nhưng người mẹ vẫn vui vì con gái bà rất thông minh và hóm hỉnh.

Page 67: cuoc doi ong Hua amway

Vì được chị làm gương nên Xảo Nhân cũng thể hiện là một học sinh ưu tú trong lĩnh vực “5 tốt”. Các mặt khác của cô bé cũng vô cùng xuất sắc.

Đương nhiên, để có được hạnh phúc và niềm vui hôm nay, thì cũng có những mất mát và hi sinh. Bà Tạ Thục Phần nhớ lại: “Hồi đó, kinh doanh Amway, chúng tôi phải thường xuyên ra nước ngoài giảng bài. Khi đó Lệ Nhân còn rất nhỏ, mỗi lần thấy tôi đi ra ngoài, bàn tay bé nhỏ của Lệ Nhân liền nắm chặt lấy tay nắm cửa và òa khóc: “Mẹ ơi mẹ đừng đi, mẹ đừng đi”. Người bình thường thường nghĩ rằng, trẻ con còn nhỏ thì chúng ta phải luôn ở bên cạnh chúng. Nhưng nếu lúc đó tôi không kiên trì làm vậy thì giờ lũ trẻ không được như ngày hôm nay. Khi nào các con lớn, tôi không thể nói với chúng rằng, vì lúc đó bố mẹ phải chăm sóc con, không nỡ xa con nên không thể cho con những điều kiện tốt để con trưởng thành. Nhưng Lệ Nhân cũng rất hiểu biết. Buổi tối khi chúng tôi không có ở nhà, con bé chăm sóc em như một người mẹ. Lúc đó Xảo Nhân kém chị 3 tuổi, buổi tối thường hay tè dầm, thế là cô bé lại gọi chị ra thay cho mình. Do vậy cả hai đứa đều có tính tự lập cao. Khi Lệ Nhân lên 7 tuổi, cháu đã có thể đưa em lên máy bay đi Singgapo, giữa chặng, hai đứa bé còn phải chuyển máy bay ở Hồng Kông.

Nhớ lại năm 1995, khi Amway khai trương ở Trung Quốc, vì rất nhiều nguyên nhân mà chúng tôi quyết tâm sẽ đạt được danh hiệu “Hoàng quan đại sứ” trong một thời gian ngắn nhất. Chúng tôi nói với bọn trẻ về mục tiêu đặt ra và động viên các cháu cũng nên hoàn thành mục tiêu học tập. Bởi vì thời kì này chúng tôi không còn thời gian để quan tâm tới chuyện học hành của các cháu. Bốn người chúng tôi đã thống nhất, nếu hai bên đều hoàn thành mục tiêu thì sẽ đi Orlando - Mĩ. Từ khi đặt ra mục tiêu, hai chị em đã phối hợp cùng nhau, vì vậy mà việc học tập của lũ trẻ ngày càng tiến bộ.

Vì cả bốn người chúng tôi đều hoàn thành mục tiêu đúng hẹn thế nên chúng tôi đã đưa lũ trẻ đi Orlando - Mĩ trong 7 ngày, 7 đêm. Và bọn trẻ đã được tận mắt trông thấy chuột Mickey, nàng Bạch Tuyết... Chuyến du lịch này quả là khó quên trong cuộc đời lũ trẻ”.

Bà Tạ Thục Phần cho rằng, một gia đình bắt nguồn từ bố mẹ trưởng thành, nếu chỉ cho con cái thời gian mà không cho con chất lượng cuộc sống thì vẫn chưa hoàn hảo.

Nhờ có Amway nên cuối cùng Tạ Thục Phần đã hoàn thành được tâm nguyện của bác. Một mình bà đưa bác đi Thái Lan, Hồng Kông, San Fransico, Los Angeles và Las Vegas.

Khi Tạ Thục Phần chưa từ bỏ công việc kế toán, bà luôn luôn không ngừng nhắc nhở mình, với mức thu nhập của công việc này thì mình không bao giờ có thể hoàn thành tâm nguyện của bác. Chỉ có thể làm tốt Amway mới có thể thực hiện được ước nguyện của mình là có nhiều thời gian ở bên bác hơn. Thế nên, trong khi làm Amway, cho dù có nhiều bạn bè, đồng nghiệp nói ra nói vào, thậm chí là chế nhạo nhưng bà vẫn không quan tâm.

Thành tựu không phải tự nhiên mà có, lúc mới bắt đầu, Tạ Thục Phần không đủ dũng khí để đi bán hàng. Nhưng nếu không đi bán thì làm sao thành tựu làm Amway có bước đột phá đây? Nếu không có bước đột phá thì sao có thể báo đáp được bác mình? Thế là, bà đã tự động viên mình: “Dù sao cũng chẳng chết được”.

Mỗi khi gặp trở ngại tâm lí, câu nói này lại khích lệ bà tiến lên phía trước. Đến giờ những năm cuối đời, người bác của bà đã rất hạnh phúc. Tạ Thục Phần phấn khởi nói: “Năm đó, tôi đưa bác đi San Fransiso - Mĩ. Ở vịnh biển San Fransico có một khách sạn rất đặc biệt. Trong một căn phòng ở tầng 2, bạn có thể sờ tay vào nước biển trong xanh, và có thể nhìn ngắm những những con hải cẩu, sư tử biển sống hoang dã. Chính cảnh quan kì thú đó đã khiến bác tôi không nỡ rời khỏi khách sạn. Thế là tôi đã đặt phòng cho bác ở khách sạn này.

Mới 5, 6 giờ sáng, tôi đã thấy bác ra ngồi trước mặt biển, tay cầm màn thầu mua ở Trung Quốc để cho lũ sinh vật biển ăn, còn mình thì không nỡ ăn”.

Đúng vậy, tấm lòng của ông Tạ Ước Sắt vô cùng hiền từ đối với vạn vật, sinh linh. Nhưng điều làm Tạ Thục Phần tự hào nhất là cô đã đưa bác về đại lục để tìm ngôi mộ bốn đời trước của nhà họ

Tạ.Từ nhỏ, Tạ Thục Phần đã được nghe bác nói về bốn đời họ Tạ trước đây. Mộ tổ tiên nằm ở thôn Mã Hạng,

huyện Đồng An – Hạ Môn. Nhưng đối với ông Tạ Ước Sắt thì thôn Mã Hương ở huyện Đồng An là quá mông

Page 68: cuoc doi ong Hua amway

lung. Mỗi lần nói tới chuyện này, Tạ Ước Sắt đều lấy bản gia phả trong ngăn kéo ra, lật đi lật lại, giảng giải cho Thục Phần nghe. Bên cạnh ngôi mộ của nhà họ Tạ có một cái cây to. Đằng trước là biển, những thế hệ con cháu sau của nhà họ Tạ sống ở bên cạnh cái cây to đó. Sau khi kể xong, Tạ Ước Sắt lại nghĩ ngợi xa xăm. Tạ Thục Phần nhận ra rằng, bác mình khát khao tìm lại cội nguồn, đó chính là tâm nguyện cuối đời của ông ấy.

Năm 1996, một mình Tạ Thục Phần đưa bác từ Đài Loan đi máy bay qua Hồng Kông tới Hạ Môn rồi đi thẳng xe tới thôn Mã Hạng. Đúng như miêu tả của tờ gia phả, sau khi mất khoảng 6 tiếng, cuối cùng đã tìm được con cháu nhà họ Tạ. Vậy là con cháu đời sau nhà họ Tạ đã đưa ông Tạ Ước Sắt và Tạ Thục Phần ra mộ tổ tiên. Mộ họ Tạ cỏ đã rêu phong nhưng tay của ông Tạ Ước Sắt thì run run, ông đã khóc...

Nightingale đã từng nói: “Muốn tìm được hạnh phúc thì cuộc đời của chúng ta không thể không có những mục tiêu lớn”.

Quả đúng như vậy, hành trình của đời người không phải là con đường bằng phẳng. Những người thành công đều khó tránh khỏi những khó khăn và gian nan. Thật ra, khó khăn không đáng sợ, quan trọng là phải biết đối mặt như thế nào, rút lui hay tiến lên đều sẽ nhận được những kết quả khác nhau. Rất nhiều người trong cuộc sống không có ý chí tiến thủ, không có những hành động thực tế, lại sợ hãi những khó khăn thất bại, luôn ca thán mình không hợp thời hợp vận. Nhưng cũng có một số người mới có một chút khó khăn đã tự rút lui, thậm chí đã gần đạt được mục tiêu nhưng vì chưa nhìn thấy thành công nên bỏ cuộc, nếu biết tích tiểu thành đại thì chắc chắn sẽ phú quý vô biên, nên quả là điều đáng tiếc. Và ông Hứa với lòng can đảm và ý chí kiên trì không chịu bỏ cuộc đã tạo ra một cuộc sống phong phú nhất cho chính mình và cho cả gia đình.

CHƯƠNG 25: BÍ QUYẾT THÀNH CÔNG

Thế kỉ 20, người Mĩ có một câu ngạn ngữ: “Con đường dẫn đến thất bại, đâu đâu cũng đầy những cơ hội bị bỏ lỡ”. Người nào chờ đợi vận may đến từ cửa trước thì sẽ luôn bỏ lỡ những cơ hội đến từ cửa sau.

Năm đó, khi lần đầu tiên nghe xong bản kế hoạch thị trường của Amway, những nhà lãnh đạo của ông Hứa như ông Từ Hạ Quốc, vợ chồng ông Trần Mĩ Liên với sự nhìn xa trông rộng của mình đã lập tức bắt đầu sự nghiệp làm Amway. Như vậy, họ đã gieo những hạt giống đầu tiên của mình. 5 năm sau, hạt giống đó đã phát triển thành bao nhiêu trái ngọt? Nếu mỗi người là một cây táo, vậy thì trong khu vườn của ông Hứa đã có hơn 100 nghìn cây táo, và chúng đang không ngừng phát triển. 15 năm trước, khi một người bạn gọi điện đến cho ông Hứa, ông đã nghĩ rằng là bạn bè, gọi điện chẳng nhẽ lại không đến. Có ai ngờ rằng người gọi điện thoại này đang hẹn gặp một vị “Hoàng quan đai sứ” tương lai.

Từ một hạt giống phát triển thành một vườn quả rộng vô biên, nếu lấy hình ảnh này để so sánh với những giá trị lâu dài của sự nghiệp làm Amway thì bạn thử nghĩ xem 3 năm, 5 năm, thậm chí 10 năm sau, một hạt giống của bạn sẽ phát triển thành bao nhiêu cái cây?

Không nên nhìn vào lá cây mà quên đi cả khu rừng.Không nên chờ đến khi mọi thứ đã hoàn tất mới bắt tay thử làm. Không có thứ gì hoàn hảo cả. Cho dù bạn là ai,

bạn làm nghề gì thì bạn vẫn phải đang chạy đua với thời gian. Chỉ cần bạn do dự, bạn sẽ bị loại khỏi cuộc.Ông Hứa có một người bạn làm Amway sớm hơn mình. Anh bạn đó cho rằng ông Hứa làm việc 16 tiếng một

ngày thì sao có thể làm Amway được? Vậy nên anh ta đã bỏ lỡ dịp may làm một “Hoàng quan đại sứ”.Khi anh bạn đó biết tới những thành tựu của ông Hứa, anh đã vô cùng tiếc nuối. Chính bởi suy nghĩ ấy của

mình mà anh đã mất mỗi tháng hàng vạn nhân dân tệ. Khi ông Hứa về đại lục làm Amway và một lần nữa lại đạt được danh hiệu “Hoàng quan đại sứ”, thì sự đau đớn, một lần nữa lại dằn vặt anh ta. Sự tổn thất lại tăng lên gấp bội. Chính vì tư tưởng ấy của mình mà anh ta đã bị thất thoát hàng triệu nhân dân tệ mỗi năm.

Do vậy, khi bạn lên danh sách những người thích hợp làm Amway, mỗi người trong số đó đều có thể trở thành “Hoàng quan đại sứ” trong tương lai.

Một học giả nổi tiếng tên là Napoleon Hill khi còn trẻ từng có mơ ước làm một nhà văn. Để thực hiện được ước mơ này, ông hiểu mình phải thành thạo trong việc dùng từ, tạo câu mà từ điển chính là công cụ chính. Nhưng do

Page 69: cuoc doi ong Hua amway

gia cảnh nghèo khó, ông không được học hành tử tế nên bạn bè ông đã nói với ông rằng, ước mơ của ông “không thể” thực hiện được.

Nhưng cuối cùng ông Hill cũng mua được một quyển từ điển hay nhất, hoàn chỉnh nhất. Những từ ngữ mà ông muốn nắm vững đều có ở trong đó. Nhưng ông đã làm một việc vô cùng kì quặc. Ông đã dùng kéo cắt chữ “không thể” ra khỏi quyển từ điển và vứt nó vào sọt rác. Vậy là ông đã có một quyển từ điển không có từ “không thể”.

Sau này khi sự nghiệp đã lẫy lừng, ông nói rằng: “Không có việc gì không thể làm được”.Do vậy, bạn hãy vứt bỏ từ “không thể” trong suy nghĩ của bạn ra. Hãy cố gắng vứt bỏ nó và thay vào đó là từ

“mọi thứ đều có thể”.Điều quan trọng trong khi kinh doanh Amway chính là tri thức và năng lực chuyên ngành. Việc học tập cũng

giống như biển cả, phải biết tiếp nhận càng nhiều thứ càng tốt. Bao nhiêu chuyện con người phải trải qua từ nhỏ tới lớn, trong nhiều công việc khác nhau đều được chứa đựng trong não chúng ta như một cốc nước đầy. Khi làm Amway, điều quan trọng là chúng ta có làm đổ “cốc nước” đó không?

Hàng ngày có biết bao nhiêu người không hài lòng với cuộc sống chung quanh mình. 98% trong số đó không cảm thấy có viễn cảnh tươi sáng nào ở thế giới mình mơ ước. Họ không có động lực để cải thiện cuộc sống và cải thiện mục tiêu của đời mình. Kết quả là, họ vẫn tiếp tục sống trong một thế giới vô nghĩa.

Trước đây, ông Hứa đã từng phải mất rất nhiều thời gian để giới thiệu một người bạn vào làm Amway. Anh bạn bảo ông cứ làm trước đi xem thế nào. Khi ông Hứa đạt được danh hiệu “Ngọc trai”, người bạn đó nói là: “Không kịp rồi, anh đã làm được chức “Ngọc trai”. Bao giờ tôi mới theo kịp anh đây”. Khi ông Hứa đã đạt được chức “Kim cương” lại cùng anh bạn bàn về Amway, thì anh bạn lại nói: “Lần này thì không kịp thật rồi, nhớ lại lần trước anh giữ chức “Ngọc trai”, giá tôi cùng anh làm Amway có phải tốt không, giờ đúng là quá muộn rồi”.

Do vậy giá trị đích thực của một con người, đầu tiên nằm ở việc mình có thể thoát ra khỏi “cái bẫy” do chính mình tự tạo ra hay không. Chỉ có chính bạn mới cứu được bạn.

Thế nên mới có câu “Thượng đế chỉ có thể giúp những người biết tự cứu bản thân mình”.Ông Hứa là một người cẩn thận, chu đáo, điềm tĩnh, hướng nội, vợ ông - bà Tạ Thục Phần là một người chân

thành, dễ gần. Ngoài sự tận tâm hỗ trợ bạn bè, họ còn quan tâm, bảo vệ cho bạn bè, sát cánh bên họ cùng vượt qua những tháng ngày khó khăn. Ông không chỉ là một người thầy trong sự nghiệp của họ mà còn là người bạn trong cuộc sống của mọi người.

Ông Hứa cho rằng làm Amway, ba phần là dựa vào sự cố gắng, bảy phần là dựa vào cách đối nhân xử thế. Những người cùng làm Amway luôn là những người bạn thân thiết với nhau. Do vậy khi bắt đầu làm, điều quan trọng là phải tạo dựng tình cảm. Rồi sẽ có một ngày, bạn và những người bạn của bạn đều trở thành những nhà lãnh đạo. Cho dù bạn làm được cao đến mức nào thì bạn bè đều có thể vượt qua bạn. Đến lúc đó, điều quan trọng nhất đối với bạn chính là nhân cách và phẩm hạnh.

Trong suốt quá trình kinh doanh Amway, ông Hứa đã tổng kết rằng nếu bạn muốn hoàn thành tốt công việc này, nhất định phải trở thành “5 nhà” của Amway:

Thứ nhất là nhà hành động. Mọi lời nói đều là sáo rỗng, không thể so sánh với hành động được. Muốn thành công, bạn phải tích cực làm việc.

Thứ hai là nhà ảnh hưởng. Bạn không thể trở thành một người chịu ảnh hưởng của người khác mà phải là người gây ảnh hưởng tới người khác.

Thứ ba là nhà chiến đấu. Bạn phải có ý chí đấu tranh mạnh mẽ và khát khao thắng lợi.Thứ tư là nhà thu thập. Bạn phải thu thập kinh nghiệm, thu nhận những thất bại, những lời phê bình, chê bai.

Tất cả những điều đó sẽ trở thành kinh nghiệm quý báu cho bạn sau này.Thứ năm là nhà trách nhiệm. Bạn phải có trách nhiệm với bản thân mình, bạn càng phải sống có trách nhiệm

với những người quan tâm, yêu thương mình.

Page 70: cuoc doi ong Hua amway

Là một nhà lãnh đạo, ông Hứa luôn dẫn đầu đội ngũ của mình. Ông đánh giá bản thân bằng chính những tiêu chuẩn mà mình đặt ra và hy vọng các bạn bè cũng dùng những tiêu chuẩn đó để đánh giá bản thân họ. Khả năng phân tích nhạy bén và những triết lí về sự nghiệp độc đáo của ông đã khiến biết bao bạn bè khâm phục.

Một người gia nhập Amway không lâu luôn trăn trở suy nghĩ, cho rằng làm được chức “Hoàng quan đại sứ” chắc chắn phải có bí quyết gì. Có một hôm, người bạn đó lấy hết dũng khí đến nhà ông Hứa để hỏi xem làm thế nào để mình có thể trở thành “Hoàng quan đại sứ” một cách thành công hơn.

Ông Hứa thấy quyết tâm làm Amway của anh ta rất mạnh mẽ, thái độ của anh cũng rất chân thành liền hỏi anh ta rằng:

- Anh có thể làm giới thiệu sản phẩm không?- Có.

Ông Hứa liền bảo anh ta thử trình bày cách giới thiệu sản phẩm. Sau đó ông lại hỏi anh ta:- Anh có biết giảng giải về kế hoạch thị trường không?- Có.

Thế là anh ta diễn giải mất khoảng hơn một tiếng. Ông Hứa nghe chăm chú, còn anh bạn thì giảng giải say sưa. Cuối cùng, anh ta nhìn ông Hứa với ánh mắt chờ đợi, hy vọng sẽ được vị “cao thủ” của Amway chỉ ra những điểm thiếu sót. Ai ngờ ông Hứa không hề đưa ra bình luận nào mà chỉ nói rằng: “Mỗi ngày anh làm như vậy ba lần và nói với những đối tượng khác nhau, nhất định anh sẽ làm được đến chức “hoàng quan đại sứ”.

Mỗi khi có người hỏi ông Hứa về bí quyết thành công, ông đều trả lời rằng:- Bí quyết đầu tiên là làm.- Thế còn bí quyết thứ hai?- Làm và làm.- Vậy còn bí quyết thứ ba?- Làm, làm và làm.

Khi có ai hỏi về bí quyết thành công, ông Hứa trả lời rằng “Thứ nhất là không được bỏ cuộc, thứ hai là nhất định không được bỏ cuộc, thứ ba là tuyệt đối không được bỏ cuộc”.

Đó chính là đơn giản hóa những thứ phức tạp. Làm đi làm lại những việc đơn giản. Chúng ta giảng giải cho nhiều người khác nhau về cùng loại sản phẩm ấy, chế độ ấy. Hầu như bất cứ ai cũng có cơ hội thành công khi làm Amway dù không có điều kiện gì. Chỉ cần bạn muốn làm, chịu bỏ công sức và kiên trì nhẫn nại.

Với Amway, một người câm cũng làm được đến chức “DD”. Có thể anh ta không nói được nhưng sản phẩm đã nói thay anh ta. Một người ngớ ngẩn, từng bị chấn thương sọ não ba lần đã kiếm được mỗi tháng hàng vạn tệ nhờ bán kem đánh răng. Những người bạn mà anh ta mời đến gặp mặt, không có ai bỏ cuộc giữa chừng. Những người bạn cùng làm Amway buồn cho anh, ngại ngùng cho anh nhưng anh vẫn vui vẻ. Cứ như vậy, 8 năm sau, sang năm thứ 9, thật bất ngờ vì anh đã giới thiệu thành công một người bạn đạt danh hiệu “Ngọc trai” ở lục địa với thành tích vô cùng xuất sắc.

Mỗi khi lấy ví dụ, ông Hứa thường kể cho mọi người nghe 1 người mà ông kính trọng nhất. Đó là chàng trai trẻ tuổi tên là Tạ Côn Sơn.

Gia cảnh Tạ Côn Sơn nghèo khổ từ khi anh còn nhỏ. Năm anh 16 tuổi thì anh bị điện cao áp lấy mất hai tay và một chân. Năm 23 tuổi, anh lại bị mù 1 mắt. Khi mẹ anh chạy vạy kiếm tiền chữa trị cho anh, mọi người đều nói: thằng bé này thật là vô dụng. Tất nhiên Tạ Côn Sơn không có ý nghĩ tiêu cực vì lời nói đó mà nó còn kích thích anh có thêm lòng tin và nghị lực vượt khó. Anh hy vọng mình có thể dùng chân và miệng của mình để vẽ về “chân, thiện, mĩ” của cuộc sống. Cuối cùng, anh trở thành một họa sĩ nổi tiếng, được coi là một trong mười thanh niên kiệt xuất của Đài Loan.

Có suy nghĩ thế nào thì có cuộc sống thế nấy. Lựa chọn thế nào thì có kết cục thế nấy. Đây chính là câu nói nổi tiếng của ông Hứa.

Khi bạn có một suy nghĩ tích cực và tự coi mình là một người thành công thì tức là bạn đã bắt đầu thành công rồi.

Page 71: cuoc doi ong Hua amway

Tạ Côn Sơn chưa bao giờ nghĩ đến việc mình thua thiệt hơn mọi người điều gì mà chỉ nghĩ tới việc mình đang có những gì.

Ví dụ hai người cùng nhìn ra ngoài song sắt nhà tù. Một người tiêu cực sẽ chỉ thấy bùn đất. Nhưng người kia sẽ nhìn thấy những ánh sao.

Có một người tàn tật phải ngồi trên xe lăn, anh ta cũng làm Amway nên đã tới gặp ông Hứa và nói: “Thưa ngài hoàng quan đại sứ, một người có tình cảnh như tôi bây giờ, làm Amway chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn. Vậy xin hỏi, theo ngài làm thế nào để tôi có thể vượt qua được?”

Ông Hứa đã trả lời rằng: “Cơ thể bị tàn phế là điều khó tránh khỏi nhưng anh hoàn toàn có thể tránh được sự tàn phế trong tâm hồn”.

Thật đúng là một lời làm bừng tỉnh cơn mê.Đời người đầy những cơ hội, nhưng cũng đầy những điều không vừa ý. Nhưng đối với bất cứ chuyện gì, nếu có

thái độ lạc quan thì cũng đều nhận ra trong đó có rất nhiều những điều tốt đẹp.Năm đó, bà Trần Thu Lan là người đạt danh hiệu “Kim cương” ở Malaysia đã mua tặng một bức tranh hoa mẫu

đơn phú quý cho một người bạn để chúc mừng bạn được thăng chức. Không ngờ hai ngày sau, người bạn đó đã trả lại bà bức tranh đó và trách móc là: “Bức tranh này không tốt lành. Hoa mẫu đơn là loài hoa tượng trưng cho sự phú quý nhưng trong bức tranh chỉ có một nửa bông hoa có nghĩa là phú quý không trọn vẹn, thế nên tôi không muốn giữ nó”. Nhưng quan niệm của bà Trần Thu Lan lại khác. “Tôi phải chọn lựa hàng trăm bức mới chọn được bức tranh này. Tôi thấy có lẽ mình không thể tìm được một bức tranh nào hay hơn thế. Vì sao vậy? Đó là vì một nửa bông hoa nằm trong bức tranh, còn nửa kia đang xòe cánh ở bên ngoài. Điều đó có nghĩa là phú quý vô biên.

Quả thật, với cùng là một thứ, nhưng quan niệm của mỗi người khác nhau thì họ sẽ có những góc nhìn khác nhau.

Có lẽ người tàn tật đã nói ở trên sẽ vô cùng cảm kích ông Hứa bởi vì những trở ngại bám lấy anh bao nhiêu năm nay cuối cùng đã được gỡ bỏ. Chính nhờ câu nói này đã giúp anh hiểu được trong cuộc sống của mình vẫn còn những sắc màu cầu vồng mà mình chưa nhận thấy.

Là một “Hoàng quan đại sứ”, ông Hứa không cho phép mình có những thái độ tiêu cực bởi chúng như thứ cỏ dại sẽ mọc lan rộng trong cuộc sống của bạn và hút hết những chất dinh dưỡng quý báu nhất trong cuộc đời của bạn.

CHƯƠNG 26: TÁI LẬP DANH HIỆU “HOÀNG QUAN ĐẠI SỨ”

Thời kì chuyển tiếp giữa hai thế kỷ đã có bao nhiêu biến động xảy ra. Năm 2000, Amway Trung Quốc hân hoan chào đón sinh nhật lần thứ năm của mình.

5 năm trước, vào thời kỳ gieo trồng những ước mơ, Amway rất tin tưởng về thị trường Trung Quốc. Amway đã mang tới những cơ hội nghề nghiệp, biến những ước mơ của những con người trên 80 nước và khu vực với 20 ngôn ngữ khác nhau trên thế giới thành sự thực. Vượt trùng dương, Amway đã mở ra một bức tranh tươi sáng ở Trung Quốc.

Ngày 22 tháng 9 năm 1992, công ty Amway đã chính thức kí hợp đồng hợp tác, đầu tư một trăm triệu đô la để xây dựng công ty trách nhiệm hữu hạn Amway - Trung Quốc với diện tích xây dựng khoảng 30 nghìn mét vuông.

Ngày 18 tháng 1 năm 1995, nhà máy Amway (Trung Quốc) chính thức được khánh thành. Từ khi Amway (Trung Quốc) đủ khả năng sản xuất các loại mặt hàng tẩy rửa gia đình và đồ dùng cá nhân, tổng sản lượng hàng năm của công ty đều đạt mức 200 triệu đô la.

Ngày mùng 10 tháng 4 cùng năm, Amway Trung Quốc đã long trọng tổ chức lễ cắt băng khánh thành ở tỉnh Quảng Châu. Đầu tiên là việc xây dựng hai điểm kinh doanh ở Quảng Đông và Phúc Kiến, bao gồm các thành phố ven biển nổi tiếng như Quảng Châu, Thâm Quyến, Trung Sơn, Phật Sơn, Sán Đầu, Phúc Châu, Hạ Môn.

Là một kênh lưu thông hàng hóa với phương pháp vận hành mới, Amway vẫn còn là một điều khá mới lạ ở Trung Quốc. Phương thức bán hàng này không cần nhiều vốn, thời gian làm việc linh hoạt và giúp cho những

Page 72: cuoc doi ong Hua amway

người bán hàng có thể phát huy được hết tinh thần sáng tạo của bản thân. Qua 1 thời gian, ngành nghề này đã trở thành tiêu điểm bình luận và bàn tán của mọi người cũng như của các phương tiện truyền thông. Amway bắt đầu có được vị trí trong lòng một bộ phận dân chúng Trung Quốc. Người hiểu được thời cơ sẽ biết nắm bắt lấy Amway, người có tầm nhìn xa trông rộng tin tưởng sâu sắc Amway, người biết khát khao đều cảm kích Amway, những người dũng cảm muốn thoát khỏi cảnh nghèo khó đã dựa vào Amway. Đó là những tấm lòng biết rung động, những khuôn mặt hân hoan, những giọt mồ hôi vất vả. Những người hiểu về Amway đều tin tưởng rằng, sau một vụ mùa vất vả chắc chắn sẽ thu được những trái ngọt. Những người hiểu Amway càng rõ một điều rằng “giúp đỡ người khác chính là giúp chính mình”. Giúp người khác và giúp mình, đó chính là điều hạnh phúc nhất.

Tuy nhiên, bất cứ sự vật nào trong quá trình phát triển đều phải trải qua những giai đoạn khó khăn. Do tính độc đáo và sự khác biệt với các hình thức kinh doanh truyền thống, Amway đã phải trải qua những quá trình sau: Ra đời tự phát bị những kẻ phạm pháp thừa cơ lợi dụng; bị nghi ngờ rồi được làm sáng tỏ, bước đầu được pháp luật thừa nhận, và cuối cùng là đẩy mạnh phát triển.

Trong thập niên 60 ở Mỹ, thập niên 70 ở Hồng Kông, thập niên 80 ở Đài Loan, Ấn Độ và Hàn Quốc, Amway đều phải trải qua quá trình này. Nhưng những người có chí lớn chắc chắn đều hiểu được rằng không có bão giông thì đâu có cầu vồng, nếu không có băng tuyết thì cũng không có những đóa mai tươi đẹp.

Ý chí “hồng hạc” của ông Hứa một lần nữa lại kích thích ông quyết tâm tiến vào thị trường Trung Quốc. Ông giống như một người khổng lồ, biết khơi dậy những khả năng vô hạn trong cuộc đời. Đối với ông, thành công dường như không có giới hạn.

Trước hành động này của ông, bạn bè của ông đã có những cách nhìn khác nhau. Có người thì khuyên ông nên phân tích, đánh giá tình hình thời thế, cũng có người động viên ông, đừng nên bỏ lỡ mất thời cơ tốt.

Ông Hứa tin tưởng chắc chắn rằng, cơ hội luôn ưu ái cho những người có sự chuẩn bị, sẵn sàng đối đầu với những thử thách, quyết tâm tiến vào một nơi chưa biết rõ, tuy mạo hiểm nhưng chắc chắn sẽ học được những kinh nghiệm mới. Còn những kẻ hèn nhác, sợ sự thay đổi, chỉ biết trốn ở một nơi an toàn, thì sẽ chỉ biết đứng nhìn người ta ào ạt tiến lên.

Chưa từng bao giờ đến đại lục , đối với ông Hứa tức là không có “địa lợi”, càng không có “nhân hòa”. Nhưng ông biết dựa vào “thiên thời”. Bởi ông đem đến đại lục không chỉ là kinh nghiệm mà còn là cả một hệ thống lí luận của một đội ngũ trác việt với những nhà lãnh đạo đoàn kết chân thành, đồng tâm hiệp lực.

Ông Hứa đã có một lời hứa khiến mọi người rất sốc, đó là tái lập chức “Hoàng quan đại sứ” vào năm tài chính đầu tiên của Amway Trung Quốc.

Ông Hứa có một nghị lực mạnh mẽ và khí chất không nề hà khó khăn nguy hiểm. Ông quá rõ thị trường mới của Amway sẽ nảy sinh nhiều khó khăn, trở ngại. Trên đời này không có con đường nào chỉ có những thành công mà không có những mất mát. Một thị trường biến động tuy có đầy những bất trắc xong sự mạo hiểm và thành công luôn đi đôi với nhau. Trong nguy hiểm có sự may mắn, trong thiệt có lợi, muốn đạt được thành quả to lớn, nhất định phải có sự dũng cảm. Tuy nhiên, để khắc phục một thị trường đầy biến động, không chắc chắn với những thông tin chưa hoàn thiện thì cách tốt nhất là trong tổ chức có một nhà chiến lược biết mạo hiểm làm thống soái cho việc hoạch địch đường lối. Vị chiến lược gia này phải là người vô cùng linh hoạt, kiên nghị, dũng cảm và giỏi điều hành, phối hợp sức mạnh của cả đội ngũ. Thế là cả nhóm đã nhất trí tôn ông Hứa lên làm người dẫn đường ở đại lục.

Những người làm Amway là những người bạn, những tri kỉ khó có thể tách rời khỏi nhau. Hồi đó ông Hứa cùng với những người bạn đã phải trải bao gian nan trong con đường mở rộng sự nghiệp. Đến giờ, vì lý tưởng và mục tiêu chung, mọi người đều bằng lòng cùng ông Hứa tiến vào thị trường đại lục. Mọi người rất tin tưởng vào người dẫn đường và càng tin tưởng hơn vào thị trường Trung Quốc.

Dựa vào những kinh nghiệm trước kia, rất nhanh chóng, ông Hứa đã thực thi được phương án chiến lược của mình. Lấy 2 căn cứ địa là tỉnh Quảng Đông và Phúc Kiến, còn Quảng Châu, Phật Sơn, Trung Sơn, Trạm Giang, Sơn Đầu, Phúc Châu, Hạ Môn, Tuyền Châu, mỗi thành phố có ba vị lãnh đạo làm tổng phụ trách.

Page 73: cuoc doi ong Hua amway

Tại khách sạn Quảng An ở đường phía đông thành phố Quảng Châu, ông Hứa đã bao trọn toàn bộ diện tích tầng 2 để làm trung tâm đào tạo. Mỗi ngày có 3 buổi giảng về kế hoạch thị trường, một buổi vào buổi sáng, một vào buổi chiều và một vào buổi tối. Nhưng vì số người đến học quá đông nên buổi tối đã mở thêm một buổi nữa. Trong buổi học, người tổ chức là một vị đạt chức “Kim cương”, trình bày sản phẩm cũng là người mang danh hiệu “Kim cương”, giảng giải kế hoạch thị trường cũng là “Kim cương”, tổng kết cũng là “Kim cương”. Một buổi giảng về kế hoạch, cùng một lúc có 4, 5 vị giữ chức “Kim cương” đến chia sẻ kinh nghiệm. Có thể nói trong lịch sử Amway, rất hiếm nơi đào tạo chất lượng và hiệu quả như thế.

Những nhà lãnh đạo còn lại đã bao trọn toàn bộ khách sạn Quảng Thị cách khách sạn Quảng An 100 mét. Khi họ ra nhà hàng ăn, họ nói về cơ hội Amway với những người phục vụ. Khi đi xe taxi, họ nói về Amway với lái xe, khi đi siêu thị mua đồ, họ nói về Amway với ông chủ. Ở phòng chờ xe, họ nói với những người ngồi cạnh về Amway. Khi đi uống cà phê, họ nói về Amway với những người ngồi bàn bên cạnh. Thậm chí họ nói về Amway với cả những người đang xếp hàng mua đồ Macdonald. Ở khách sạn Quảng Thị - nơi đội ngũ tài năng đang ở, từ tổng giám đốc đến giám đốc các bộ phận và cả những người phục vụ, tất cả đều được nghe về Amway. Trong số những người này, có rất nhiều người đã đạt được chức “Ngọc trai”, “DD”, “huy chương vàng”, “Huy chương bạc”. Từ đây, họ không phải để cuộc đời mình “lệ thuộc” vào những người khác nữa. Họ cảm kích Amway, cảm ơn những “quý nhân” đã giúp họ thay đổi vận mệnh của mình.

Ông Hứa tin tưởng sâu sắc rằng, đại lục đang trong quá trình phát triển, có rất nhiều, rất nhiều người cần những cơ hội nghề nghiệp công bằng và uy tín như Amway. Amway có thể giúp cho rất nhiều người nâng cao phẩm chất cũng như tố chất của mình. Amway lại giúp cho rất nhiều người hiểu được thế nào là yêu thương, giúp đỡ người khác, cùng chia sẻ lợi ích với người khác, càng khiến cho rất nhiều người hiểu được giá trị của bản thân mình, hiểu được thế nào là một cuộc sống sung túc thật sự.

Ông Hứa cùng với những bạn bè của mình đã hứa rằng họ không chỉ cung cấp cơ hội nghề nghiệp Amway cho hàng vạn người mà còn truyền đạt tinh thần và lý luận của Amway cho họ. Họ biết rằng, gốc rễ của nghề nghiệp càng vững chắc, thì càng có thể vượt được qua bão giông. Họ chỉ muốn làm những điều tốt nhất, trác việt nhất. Đồng thời họ cũng sẽ đem đến những điều tốt đẹp nhất, trác việt nhất cho mọi người.

Trời cao cho chim bay lượn thỏa sức, biển rộng cho cá bơi lội tung tăng.Khi ông Hứa và các bạn đang đồng tâm hiệp lực, dần tiến gần tới mục tiêu, thì năm 1995, công ty Amway đã

phải đối mặt với những thử thách. Tất nhiên đó cũng là cơ hội để đội ngũ trác việt đối diện với những thách thức. Khi đó, tất cả những công ty bán hàng trực tiếp ở đại lục đều phải chịu sự thẩm tra lại từ đầu. Do vậy, công việc giới thiệu của mọi người đã phải ngừng lại. Tâm trạng của mọi người cũng có phần chán nản. Có rất nhiều người cảm thấy sợ hãi và bắt đầu hoài nghi. Đặc biệt có nhiều nhà lãnh đạo ở nước ngoài đã sợ hãi rút lui. Đại đa số mọi người đều chưa từng trải qua tình trạng như vậy. Khuynh hướng của thị trường Amway ở Trung Quốc quả là khó dự đoán. Càng khó dự đoán thì càng khiến cho áp lực tâm lí của mọi người bị đè nặng.

Những nhà lãnh đạo Amway ở Đài Loan và đồng nghiệp của ông Hứa lúc đó đều lo lắng vì lời hứa của ông Hứa. Bởi mọi người đều hiểu tính ông Hứa, đã nói được thì chắc chắn sẽ làm được.

Với tình hình thị trường nhiều biến động như vậy, mọi người đều khuyên ông Hứa rằng nên bình tĩnh chờ đợi, không nên sốt ruột.

Do vậy, mọi người bàn với nhau chọn cách thật tự nhiên để đến nhà ông Hứa. Khi thấy những nhà lãnh đạo “Kim cương” đến nhà mình, ông Hứa nghĩ thầm: Sao hôm nay mọi người đến đông đủ thế. Những người nên đến đều đã đến hết. Một số người đã bắt đầu nói: “Lần này với sức mạnh của mọi người thì mục tiêu đề ra nhất định sẽ đạt được thôi. Giờ làm ngay e là không được. Đợi năm sau, sau khi hồi phục, chúng ta sẽ khởi động lại, lúc đó mục tiêu của chúng ta sẽ vẫn không thay đổi”.

Ông Hứa hiểu ý của mọi người. Đợi khi mọi người nói xong, ông nói rất ngắn gọn: “Chúng ta vẫn còn có thời gian. Thời điểm này, chúng ta không nên từ bỏ mục tiêu và thị trường của mình. Chúng ta không biết chính phủ sẽ tạm ngừng Amway trong bao lâu. Nếu đúng là dừng trong một năm thì quả là hết cách”.

Page 74: cuoc doi ong Hua amway

Sau đó ông Hứa đã kiểm điểm bản thân trước mọi người: “Khi bắt đầu sự nghiệp ở đại lục, chúng ta đã chỉ lo tăng số người. Tốc độ tăng nhân sự quá nhanh, sắp đến mức mà việc đào tạo không theo kịp được nữa. Lần này, có lẽ trong vòng 1 tháng hoặc 2 tháng, chúng ta không nên giới thiệu thêm người nào nữa. Bởi vì chưa chắc đó đã là một việc tốt. Hôm nay mọi người đến đông đủ quả là may. Tôi đỡ phải đến nhà từng người để nói về quan điểm của tôi. Nhân dịp này, chúng ta hãy tiến hành công việc đào tạo nhân viên. Hãy đào tạo cho tốt những người đã gia nhập Amway. Trước đây chúng ta đã quá bận rộn với việc tăng người nên một tuần mới đào tạo được một, hai buổi. Chúng ta không thể nói chuyện chế độ với họ thì chúng ta có thể đào tạo những người đã gia nhập. Mỗi buổi chúng ta có thể đào tạo từ một đến hai người. Nếu không làm ngay thì tôi tin rằng trong tương lai khi được triển khai công việc trở lại, sẽ không còn cơ hội để chúng ta có thể đào tạo những nhà lãnh đạo đâu. Do vậy, bây giờ, mọi người đừng nghĩ tới chuyện có cơ hội hay không mà điều quan trọng là phải nhanh chóng đào tạo những nhà lãnh đạo giỏi.”

Ông Hứa cũng an ủi mọi người: “Nếu chúng ta không còn thời gian nữa thì không còn gì để nói, nhưng chúng ta vẫn chưa biết là có đủ thời gian hay không, thế nên phải làm tốt công việc của mình”.

Ông Hứa cảm nhận được sự thân tình của những nhà lãnh đạo. Có thể nói họ là những người bạn sướng khổ có nhau. Mọi người cảm thấy lời của ông Hứa rất hợp tình, hợp lí. Càng vào những lúc quan trọng, càng không thể bàng quan ngồi nhìn mọi việc. Mọi người phấn khởi nhận lời đề nghị của ông Hứa. Bắt đầu từ hôm sau, ông Hứa nhận thấy việc đào tạo về sản phẩm và chế độ cũng như đào tạo cơ bản đã được tiến hành từ hai đến ba buổi một ngày. Mấy tháng sau, Amway đã vượt được qua đợt kiểm tra của cục công thương Trung Quốc một cách thuận lợi. Lúc đó, thành tích của các nhóm làm Amway bắt đầu bùng phát. Do ông Hứa và các đồng nghiệp đã nắm bắt lấy công việc, trong tình hình mà không thể tiến hành việc giới thiệu, thì đội ngũ trác việt vẫn duy trì sự ổn định về thành tích. Chính nhờ sự nâng cao về tố chất và năng lực của các nhà lãnh đạo, cùng với sự đồng lòng nhất trí của mọi người nên sau đợt thẩm tra với Amway, đội ngũ trác việt đã có hơn 20 bộ phận đạt được mục tiêu một cách thuận lợi. Mọi hy vọng đã trở thành hiện thực, chỉ trong vòng có 16 tháng, vào năm tài chính đầu tiên ở Trung Quốc, ông Hứa đã lại giành được chức “Hoàng quan đại sứ”. Và nó một lần nữa chứng minh điều mà ông Hứa từng nói: “Suy nghĩ tích cực có thể thay đổi cả một đời. Sự học tập chuyên cần có thể giúp ta không ngừng trưởng thành; kiên trì đến cùng có thể thành công nhanh chóng”.

Ông Hứa nhớ lại nói: “khi Amway bắt đầu khai trương ở Quảng Đông và Phúc Kiến, chúng tôi đã phải đối mặt với vấn đề thị trường không giống như ở Đài Loan và đối mặt với những người bạn lạ lẫm. Chúng tôi luôn nói về cơ hội Amway với những người có độ tuổi khác nhau, nghề nghiệp khác nhau, điều kiện khác nhau và thuộc những tầng lớp khác nhau. Có người muốn cải thiện cuộc sống, có người muốn tăng thêm thu nhập, có người muốn phát huy tài năng của mình, cũng có người muốn kết bạn, có người muốn được người khác kính nể, coi trọng. Chúng tôi luôn đứng ở góc độ của người đối diện để nói với họ rằng, Amway có thể mang tới cho bạn điều gì và bạn có thể đạt được những gì nhờ làm Amway. Mặc dù chúng tôi giúp nhiều người hiểu về Amway một cách chân thành nhưng trong quan niệm của mọi người vẫn cần một quá trình để chấp nhận nó”.

Lúc đầu khi ông Hứa nói về Amway với những người bạn ở Quảng Đông, họ nói: “Ông Hứa này, đầu óc ông có vấn đề rồi. Sản phẩm cao cấp với giá cao như vậy chỉ có thể bán được ở Đài Loan chứ không bán được ở Quảng Đông đâu. Nhãn hiệu này của các ông sẽ thất bại ở đây thôi”. Ở giai đoạn thứ 2, khi ông đến Phúc Kiến, những người bạn ở đó cũng nói: “Đầu óc ông Hứa có vấn đề rồi. Amway có thể phát triển ở Đài Loan, Hồng Kông, hoặc ở Quảng Đông còn được chứ Phúc Kiến thì không thể được”. Hơn 1 năm sau, Amway vào Hoa Đông – Thượng Hải, những người bạn ông ở đó cũng nói thế. Nhưng thời gian đã chứng minh tất cả, giờ ở bất cứ nơi nào cũng có rất nhiều người làm Amway thành công.

Do vậy những người có thái độ tích cực sẽ coi những khó khăn là bước đệm để đạt được thành công và sẽ biến gian nan thành cơ hội. Những người có thái độ tiêu cực sẽ coi khó khăn là hòn đá ngáng đường và để tuột khỏi tay những cơ hội. Trong một thị trường lạ lẫm, không có người quen nào nhưng với một niềm tin và cách nhìn xa trông rộng về thị trường Amway ở đại lục, ông Hứa đã đạt được danh hiệu “Hoàng quan đại sứ’ trong vòng có một năm 4 tháng. Trong khi đó ở Đài Loan ông phải mất 7 năm 10 tháng mới đạt được danh hiệu này.

Page 75: cuoc doi ong Hua amway

Ông đã lấy những thành tích mà mình đã mất nhiều công sức có được để nói với những nhà lãnh đạo đại lục và những người bạn làm Amway rằng chỉ cần bạn tin tưởng công ty Amway, tin tưởng sản phẩm của Amway, tin tưởng tập đoàn, tin tưởng những nhà lãnh đạo và tin tưởng chính mình thi bạn có thể lên tới chức “Kim cương” hoặc “Hoàng quan đại sứ’.

Ông Hứa thường động viên các đồng nghiệp là: “Nếu các bạn có điều kiện tốt hơn tôi thì những điều mà tôi làm được, nhất định các bạn cũng sẽ làm được. Nếu điều kiện của bạn tồi tệ hơn tôi thì bạn phải nỗ lực phấn đấu”.

Ông Hứa cùng các nhà lãnh đạo đã triển khai thị trường vùng Hoa Nam, Hoa Đông. Năm 1997, theo sát bước đi của công ty Amway, họ đã triển khai ở thị trường vùng Hoa Bắc, Hoa Trung, Đông Bắc.

Con đường mà ông Hứa cùng các bạn đã đi qua tràn đầy những cơ hội nhưng cũng không bằng phẳng.Cuối năm 1996, số lượng người bán hàng trực tiếp tăng lên mạnh mẽ, sắp mất cân bằng giữa “lượng” và “chất”,

việc lạm dụng chính sách được trả lại hàng ngày càng nhiều. Những hành vi như lừa đảo lấy tiền đào tạo hay tiền thưởng ngày một nghiêm trọng. Vì thế nên tháng 1 năm 1997, cục công thương Trung Quốc đã ban bố “Biện pháp quản lý việc bán hàng đa cấp”, chế định kế hoạch kinh doanh đổi mới theo kiểu “cho phép tồn tại, hạn chế phát triển, quản lý nghiêm ngặt”. Dựa vào hoàn cảnh thực tại ở thị trường Trung Quốc họ đã đưa ra một loạt những biện pháp và chính sách mới. Từ tháng 6 đến tháng 9 năm đó, những người làm Amway đã phải lao đao về việc người dân đổi những chai bình rỗng. Vào những lúc cao điểm, số tiền trả hàng mỗi ngày đã lên tới mức 2 triệu nhân dân tệ. Chỉ có những nhà lãnh đạo với ý chí kiên cường cùng với tài lực của công ty Amway mới chống chọi nổi đợt sóng gió này. Rất nhiều người đã thoát khỏi cơn giông bão mà vẫn còn có một chút gì đó lo sợ, hoài nghi và có phần mệt mỏi. Ông Hứa cùng các bạn đã luyện được bản lĩnh đối mặt với phong ba từ lâu. Họ tin tưởng một cách kiên định rằng: Chỉ cần việc đào tạo được thực hiện một cách toàn diện, chính xác, sâu sắc, có hệ thống và hợp pháp, chỉ cần những người làm kinh doanh có tinh thần khiêm tốn, chuyên nghiệp, bình tĩnh, khách quan, chân thật để theo đuổi Amway thì nhất định chính phủ Trung Quốc sẽ ủng hộ Amway phát triển ở Trung Quốc. Tất nhiên, trong thời kỳ đầu của các ngành bán hàng trực tiếp ở Trung Quốc sẽ có tình trạng vàng thau lẫn lộn. Rất nhiều những công ty bán hàng trực tiếp phi pháp và những thương gia lợi dụng để đục nước béo cò, lấy danh nghĩa là bán hàng đa cấp để thu lợi bất chính. Họ nhét vào tay những nhà phân phối những sản phẩm giá cao kém chất lượng và khuyến khích họ dùng cách lôi kéo người khác để thu được số tiền lớn và nói đây là con đường tắt để “Làm giàu nhanh chóng”. Những công ty làm ăn không đúng đắn này sau khi kiếm đủ tiền đã nhanh chóng đóng cửa, những sản phẩm mà những nhà phân phối phải mua với giá cao hơn thị trường rất nhiều thì không tiêu thụ nổi. Những lợi nhuận được hứa hẹn trước kia thì không thấy đâu mà còn phải bù vào số tiền chênh lệnh về giá của sản phẩm. Kiểu kinh doanh trực tiếp lừa đảo này khiến người ta bị tổn thất nặng nề cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Người ta không biết tiêu chuẩn để phân biệt thật - giả, tốt - xấu của các công ty bán hàng đa cấp là ra sao? Đánh đồng Amway cũng thuộc kiểu bán hàng đa cấp như thế nên tháng 4 năm 1998, chính phủ Trung Quốc đã ban lệnh cấm bất kì một phương thức bán hàng đa cấp nào được phép lưu hành ở trong nước. Cú đánh này đã khiến Amway phải đối mặt với sự thách thức, có nguy cơ bị sụp đổ. Nó cũng khiến cho mọi người ngỡ ngàng.

Vì tình trạng hỗn loạn lúc đó nên có rất nhiều người đã rút khỏi công việc và trở về vạch xuất phát. Mọi người trong lòng muốn nói nhưng lại không dám nói.

Với những nhà lãnh đạo có lập trường kiên định, họ khẳng định sự lựa chọn của mình, khẳng định Amway là người bạn tốt nhất đời của họ. Amway không bao giờ lại vứt bỏ họ. Amway biết giữ chữ tín hơn bất cứ doanh nghiệp nào. Chỉ cần ở Trung Quốc còn có một người làm Amway thì Amway sẽ không bao giờ rút khỏi thị trường Trung Quốc. Amway càng dám chắc rằng chính phủ Trung Quốc là một chính phủ hoàn toàn có thể phân biệt được trắng đen rõ ràng.

Amway là một công ty hoàn toàn có thể vượt được qua thử thách. Khi tất cả các công ty bán hàng trực tiếp đều phải ngừng hoạt động thì các cửa hàng của Amway vẫn bán hàng như trước ở các thành phố, và vẫn nhận trả hàng vô điều kiện. Rất nhiều nhà kinh doanh cho rằng Amway sẽ rút khỏi Trung Quốc nhưng công ty Amway đã thể hiện một tinh thần kiên cường. Công ty Amway đã chấp nhận thiệt hại về kinh tế để bảo vệ quyền lợi của những

Page 76: cuoc doi ong Hua amway

đại diện bán hàng của mình. Khi nhận lệnh cấm, công ty Amway lập tức phối hợp với chính phủ một cách tích cực, chủ động.

Tháng 7 năm 1998, được sự phê chuẩn của bộ kinh tế thương mại, cục quản lí hành chính công thương và cục thương mại trong nước, Amway (Trung Quốc) đã chuyển đổi hình thức mới, áp dụng phương thức kinh doanh theo kiểu “Tự mở cửa hàng và dùng những nhân viên tiếp thị”. Từ đây Amway đã bước sang một giai đoạn mới ở Trung Quốc.

Ngày mùng 5 tháng 11 năm 1999, một trong những người đầu tiên sáng lập ra công ty Amway của Mỹ là ông Rich Devos một lần nữa lại đến Trung Quốc. Trước mặt những nhà báo và các nhà kinh doanh Amway ở Trung Quốc, ông đã nói:

“Công ty Amway “lấy nhân làm gốc”, không lấy lợi nhuận làm mục tiêu lớn nhất. Quyết sách đầu tư của chúng tôi đến Trung Quốc rất đơn giản, tôi và Jay Van Andel đã quyết định thì đến đây thôi. Những kinh nghiệm của chúng tôi ở Hồng Kông và Trung quốc đã giúp chúng tôi biết người Trung Quốc rất chăm chỉ, thông minh, chắc chắn họ có thể làm tốt được công việc này. Chúng tôi hiểu lệnh cấm của chính phủ Trung Quốc hoàn toàn không nhằm vào Amway, chúng tôi cũng sẽ phối hợp tích cực với chính phủ”.

“Sáng lập bao giờ cũng có sự mạo hiểm, những thách thức của thị trường Trung Quốc không phải là đặc biệt. Chính phủ Trung Quốc đã làm những việc họ cần làm. Amway sẽ nỗ lực hết sức để chính phủ và người dân hiểu được rằng Amway là một doanh nghiệp xuất sắc”.

“Tôi tin là người Trung Quốc sẽ không bao giờ chịu thua người Nhật. Trong một tương lai gần, tổng mức bán hàng của Trung Quốc sẽ vượt cả Nhật Bản”.

Sau buổi họp báo, ông Rich Devos cùng phu nhân đã mời ông Hứa cùng lên chuyên cơ để bay tới Bắc Kinh.Khủng hoảng đã chuyển thành thời cơ. Những nhà kinh doanh vô cùng cảm kích chính phủ đã giúp Amway dẹp

bỏ mọi trở ngại trong quá trình mở rộng thị trường Trung Quốc, quét sạch những “rác rưởi” của thị trường, để đem đến cho Amway một không gian “sạch sẽ”.

Ông vua dầu mỏ của Mĩ là Jone Rockerfeller đã có một câu nói nổi tiếng: “Quyền lợi cũng đồng nghĩa với nghĩa vụ, cơ hội đi kèm với trách nhiệm. Thu hoạch không tách rời việc trồng trọt”. Quả thật, có quyền lợi thì cũng phải có nghĩa vụ. Là một người đưa nhóm “Kim cương” sang thị trường Trung Quốc năm đó, ông Hứa càng có trách nhiệm nuôi dưỡng những mầm cây mà những nhà lãnh đạo đó đã vun trồng.

Khi ông trời muốn giao phó trách nhiệm trọng đại cho ai thì ông trời sẽ thử thách ý chí, sức lực của người đó. Không có gì phải sợ hãi, phải rút lui, càng không cần phải tránh né, ông Hứa đang mang trong mình một sứ mệnh cao cả. Chỉ cần nơi nào có những người tài giỏi là ông sẵn sàng trèo đèo lội suối đến đó để đích thân đào tạo.

Tháng 1 năm 1999, vào ngày tổ chức gặp mặt đội ngũ trác việt ở Quảng Châu, “Hoàng quan đại sứ” Tạ Thục Phần đã nói với những nhà đại diện bán hàng và các nhà lãnh đạo rằng:

“Bắt đầu từ năm 1999, trong vòng có 1, 2 năm, sẽ lại có những biến động lớn với gia đình chúng tôi. Giờ điều mà tôi muốn nói với mọi người là: Chúng ta sắp bước vào thế kỉ 21, để giúp mọi người có một khởi đầu tốt hơn vào thế kỷ mới, ngài Hoàng quan đại sứ và tôi đã có sự thống nhất với nhau, trong năm tài chính này, ông ấy phải ở Trung Quốc đại lục đủ 300 ngày. Tôi đã nhường lại cho mọi người ông chủ nhà tôi. Các vị nên biết là con trai tôi, con gái tôi sẽ không được gặp cha trong vòng 300 ngày, tôi cũng sẽ không được ở bên chồng 300 ngày”.

Đúng vậy, là vợ, là một người phụ nữ, Tạ Thục Phần làm sao có thể bình tĩnh nổi. Bà không quên nổi năm 1995 khi cùng chồng đến đại lục. Trước khi đi, ở phòng chờ, Xảo Nhân đã nắm lấy áo mẹ khóc. Bà càng không quên được vào buổi tối “ngày của mẹ”, hai đứa con gái đã gọi điện cho mẹ bảo: “mẹ đoán hôm nay là ngày gì?”. Hai cô bé cùng hát bài ca mừng ngày Tết của mẹ qua điện thoại để tặng mẹ. Ở đầu dây đó hai cô bé đang hát say sưa, còn ở đầu dây này, Tạ Thục Phần nghẹn ngào không nói nên lời. Lúc đó, bà lại không thể quên được đứa con trai mình mới sinh được ba tháng là Hứa Khả mà đã sắp phải xa bố những 300 ngày.

Bạn bè cảm kích ông Hứa, cảm kích Tạ Thục Phần. Là những “hoàng quan đại sứ”, họ hoàn toàn vì mọi người và hầu như dành hết thời gian cho những người đồng nghiệp ở đại lục. Mọi người cảm nhận được ở họ thế nào là có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu.

Page 77: cuoc doi ong Hua amway

Khi biết được lời hứa hẹn liên quan đến 300 ngày của họ và nghe những lời của “Hoàng quan đại sứ”, rất nhiều người đã khóc vì xúc động. Tại buổi họp mặt thành viên, khi những ngọn nến được truyền qua tay mỗi người, có biết bao nhiêu người đã ước những điều từ tận đáy lòng mình.

Ông Hứa là một người khổng lồ, và hơn cả là một người siêu phàm. Ông không biết mệt mỏi để ngày đêm đi đào tạo. Phương tiện di chuyển hàng ngày của ông là máy bay, và ông ngủ trên tàu hỏa hay trên những chiếc xe đường dài. Mỗi ngày ông chỉ ngủ từ 2 đến 3 tiếng, công cụ dạy học của ông là máy tính và máy chiếu.

Chúng ta có thể viết thành những bài “đặc tả” về cuộc hành trình của ông.Ngày 24 tháng 12 năm 1999, đêm giáng sinh, ông Hứa ở khách sạn Nhuận Thái - Bắc Kinh và đến trung tâm

hội nghị Dật Phu đào tạo 6 tiếng, sáng tối mỗi buổi 3 tiếng.4h30 chiều hôm đó, ông lại đáp tàu hỏa đi Trịnh Châu – Hà Nam, sáng sớm hôm sau đến Hà Nam, ở 4 ngày ở

đó với 5 buổi đào tạo. Sau đó ông lại đi tàu hỏa tới Vũ Hán.Ngày 31 tháng 12, ông Hứa có mặt tại Vũ Hán để giảng dạy.1h 10 phút sáng sớm ngày 1 tháng 1 năm 2000, ông đã đi chuyến tàu hỏa thứ 431 từ Vũ Hán tới Hàng Châu.Trong hành trình dài 20 tiếng, ông lại giới thiệu thêm được một người nữa. Sau này người đó có cảm khái mà

nói rằng: “Khi tôi cầm tấm danh thiếp của ông Hứa, tôi đã vô cùng ngạc nhiên. Hóa ra người ngồi trước mắt tôi chính là vị “Hoàng quan đại sứ” của Amway. Mặc dù tôi không làm Amway nhưng tôi là một người rất thích dùng các sản phẩm của Amway. Tôi cũng biết là danh hiệu “hoàng quan đại sứ” có ý nghĩa thế nào. Nhưng điều làm tôi thật sự cảm động là đã nửa đêm mà ông ấy vẫn cầm bút nghiên cứu sách trên giường và viết kế hoạch. Thế nên hôm sau khi về tới nhà, tôi đã viết ngay đơn xin gia nhập Amway. Tôi thấy rằng để làm quen được với con người như thế này, để học hỏi tinh thần yêu nghề của ông ấy thì đừng nói là tôi phải bỏ ra 100 tệ để có cơ hội kinh doanh mà có mất mấy nghìn, mấy vạn tệ tôi cũng thấy xứng đáng”.

Bài giảng của ông Hứa có tên là “những nhà kinh doanh tài năng”, mỗi tuần có 15 buổi, một tháng có 60 buổi. Năm tài chính 2000 có tổng cộng 720 buổi. Dấu chân của ông ấy đã in lên khắp nơi trên đất nước Trung Quốc.

Trong hành trình của vị hoàng quan đại sứ ở Trung Quốc đại lục để giảng dạy môn “những nhà kinh doanh tài năng”, có thể thấy được sự cần mẫn làm việc của ông đến mức nào.

Từ ngày mùng 2 tháng 7 năm 1999 đến ngày 20 tháng 2 năm 2000, ông đã trải qua cuộc hành trình hơn 50 nghìn cây số trong 7 tháng rưỡi, tương đương với quãng đường đi 1.43 vòng quanh trái đất.

Khi có người nói với ông Hứa là: ông đã là vị “hoàng quan đại sứ” kép rồi, danh và lợi đều có đủ, sao ông phải vất vả làm việc như vậy?”

Ông Hứa liền nói: “Tôi cũng giống như ông Trung Đảo Huân của Nhật Bản, đều hai lần làm hoàng quan đại sứ. Nhóm của ông ấy có tới tám đôi “hoàng quan đại sứ”. Nhưng nhóm của tôi vẫn chưa có ai đạt được tới chức ấy. Do vậy tôi nhận thức được nghĩa vụ và trách nhiệm của mình. Tôi hy vọng sẽ có nhiều đồng nghiệp cũng dành được danh hiệu “Hoàng quan đại sứ” như tôi, và cũng hy vọng nhiều người hơn nữa nhờ Amway mà thay đổi được cuộc đời của mình”. Đó chính là triết học sự nghiệp của vị “hoàng quan đại sứ” Hứa Húc Thăng.

Là một người yêu biển cả, ông Hứa đã hòa nhập vào biển cả mênh mông của Amway từ lâu, từ đó sự nhiệt tình và hy vọng bao la của ông lan tỏa ra khắp nơi. Ngày và đêm nối tiếp nhau, chứa đựng cả sự chờ đợi lẫn yêu thương, ông Hứa mãi mãi là một cơn sóng bạc bao la chiếu rọi ánh sáng niềm vui vào cuộc đời.

Trên bờ biển của mình, ông đã có thể ngắm mặt trời đỏ tươi đang mạnh mẽ nhô cao.

Page 78: cuoc doi ong Hua amway