494

Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

  • Upload
    others

  • View
    6

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,
Page 2: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,
Page 3: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,
Page 4: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Giớithiệu

Lácờchiếnthắngdànhchonhữngphụnữlàmchủđờimình...Mộtcâuchuyệnvềsứcmạnhcủanhansắcvàýchíkhátvọngcủangườiphụnữthờihiệnđại.Mọinấcthangdanhvọngđềucógiácủanó.

JaneyWilcox-côngườimẫuđồlótnổitiếngcủaVictoria'sSecret,nỗlựccốleo lênnhữngnấc thangdanhvọng trongxãhộiNewYorkbằngmọigiá.QuátrìnhđitớiđỉnhvinhquangđầythửtháchvàđauđớnkhiJaneybịlộtẩyquákhứrắcrốicùngvôsốmốiquanhệtìnháikhôngminhbạch.MốiquanhệbạnbèvớiMimiKilroy -mộtnhânvậtcóvị tríhàngđầu trongxãhộiNewYork,ôngchồng tốtSeldenRose-ngườiđứngđầukênh truyềnhìnhcab Movie Time, người tình Comstock Dibble - giám đốc hãng ParadorPictures...đềuchỉlànhữngbướcđệmtạmthờichoJaneytiếnlênphíatrước.

Thànhcôngcủacôlàbuổitốinayrấthoànhtráng.NhưngnólàmộtthànhcôngkiểuHollywood-bấtngờ,kỳdiệu,vàchoángngợp-được tạo rađểcuốicùnghủyhoạilinhhồncủangườinhậnnó.Trongtươnglai,sẽcònrấtnhiều những giây phút thất vọng, khi khám phá ramình bị bội phản, khinhận ra rằng hôm nay mình thật “hot”, hôm sau mình đã đóng băng, vàkhôngainhậnđiệnthoạicủamìnhnữa...

Đóchínhlàcâuchuyệntrong“Mộngphùdu”củanhàvănCandaceBushnellvà-đồngtácgiảcuốnSexandtheCity.CuốnsáchđượcSundayTelegraphđánhgiá:“Tiếttấutruyệnkhônghềsuygiảmvớicốttruyệncựckỳhấpdẫn.Phongcáchviết lịch lãm, súc tích, tinh tườngvớinhữngcâu chit-chat sắcsảo làm tôi nhớđếnDorothyParker” hay Independent nhậnxét: “Một thếgiới tànnhẫn,đentốirựcsánglênbởi trí thôngminhsắcnhưdaocạocủaBushnell”

NhữnglờingợicadànhchoTradingUp

“Tiết tấu truyệnkhônghề suygiảmvớicốt truyệncựckỳhấpdẫn.Phongcáchviếtlịchlãm,súctích,tinhtườngvớinhữngcâuchit-chatsắcsảolàmtôinhớđếnDorothyParker”-SundayTelegraph.

“Thôngminhđếntráotrở,quansátchitiếtsâusắcvàmộtsựrọisángđầyác

Page 5: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ývàomộtxãhộigiảtạovàphôtrương”-Observer.

“Mộtthếgiớitànnhẫn,đentốirựcsánglênbởitríthôngminhsắcnhưdaocạocủaBushnell;Giảitrícaođộ”-Independent.

“Bushnellrấttàitìnhtrongviệcmiêutảhàmrăngnghiếnchặtđằngsaunụcườirựcrỡnhất”-Guardian.

“ThậtđúngkiểuBushnell,đầysựdídỏmcayđộc,tìnhdụcvàmangtínhgiảitrícao”-DailyMail.

“Sâusắcvàhàihướctinhquái”-Cosmopolitan.

Page 6: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Mụclục

CHƯƠNGMỘT

1

2

3

4

5

CHƯƠNGHAI

6

7

8

9

10

11

12

CHƯƠNGBA

13

14

15

16

17

18

19

Page 7: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,
Page 8: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

DànhtặngCamille,ngườimẹxinhđẹpcủatôi

Vàchonhữngngườibàcủatôi:bàElssieSalonie,ngườiluônđọcrấtnhiềusách.

BàLucyvàbàLenaquácố.

Vàngườibàmớicủatôi,Jane.

Lờicámơn

VàxinđặcbiệtcámơntìnhyêuAnneShearmanvìtựađềsáchcủacô.

Page 9: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

CHƯƠNGMỘT

1

Đólàđầuhènăm2000,vàởthànhphốNewYork,nơinhữngconphốlấplánh bụi vàng lọt xuống từ hàng tỉ những cuộcmậu dịch của nền kinh tếđanghưng thịnh,vẫn là chuyện làmănkinhdoanhnhưmọikhi.Thếgiớiyênbìnhbướcsangmộtkỷnguyênmới,tổngthốngmộtlầnnữatránhkhôngbịtốcáo,vàhiệntượngY2KđãxìđimộtchaichampagnePhápcổ.Thànhphốngờilênvớitấtcảvẻhuyhoàngvừarựcrỡ,vừathôngtục,vừanhẫntâmcủanó.

Vàvàođúngthờiđiểmđó,cảthànhphốđangxônxaovềPeterCannon,mộtluậtsưtrongngànhgiảitríđãquịttớibamươilămtriệuđôlacủavàikháchhàngngôisao.Nhữngthángnămkếsauđó,sẽcòncónhiềuvụscandalhơn,hàngtỉđôlabịmất,vànhữngvụlừađảodânchúngMỹ.Nhưngvàolúcnày,“vụPeterCannon”đãliênđớitớiđủnhữngcáitênmặtdạnmàydàymàítnhấttạmthờilàmthỏamãnđámdânNewYorkđóikhátchuyệnngồilêđôimách.

MộttrongnhữngnạnnhânlànhạcsĩrockbamươimốttuổitênlàDigger.Diggerlàmộttrongnhữngngườithànhcôngvớicáitênchỉcómộttừ,nhưrấtnhiềunghệsĩvĩđại,cókhởiđầukhiêmtốnkếthợpvớivẻngoàihơiquáiđản.AnhlàdânởDesMoines,bangIowa,cómáitócvàngbẩnthỉuvàlànda trắng nhờ đến đáng sợmà ta có thể nhìn thấy cảmạchmáu xanh bêndưới,vàthườngđộimũphớtmềm,đặctrưngriêngcủaanh.

Vàomộtchiều thứSáukỳnghỉNgàyLiệtsĩ,anhngồi lặng imbênbểbơitrong căn nhà thuê mùa hè với giá 100.000 đô tại Sagaponack ở TheHamptons,hútthuốckhôngđầulọcvànhìnvợmình,Patty,đanggiậndữnóichuyệntrênđiệnthoại.

Diggerdụiđiếuthuốcvàochậuhoacúc(trongchậuđãcómộtđốngnhỏđầulọcthuốcmàngườilàmvườnsauđósẽdọnđi),vàngảngườirachiếcghếdàibằnggỗtếch.Hômđótrờikháđẹpvàanhthựcsựkhônghiểucáivụlùm

Page 10: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

xùmvềPeterCannonnàylàsao.Làloạingườicoimụcđíchđờimìnhđứngcaohơncôngcuộcsănđuổitiềnbạcbẩnthỉu,Diggerkhôngthểhiểunổigiátrị đồng tiền. Quản lý của anh ước tính anh mất phải đến một triệu đô.NhưngvớiDigger,mộttriệuđôlàkháiniệmtrừutượngkhôngrõràngchỉcóthểhiểuđượcbằngnhữngthuậtngữâmnhạc.Anhhiểurằngmìnhcóthểkiếmlạiđượcmộttriệuđôđóbằngcáchviếtmộtbàiháthit,nhưngvàocáibuổichiềudễchịuhômđó,chìmtrongsựxahoabiếngnháccủamộtngàyởTheHamptons,dườngnhưchỉmỗimìnhanh làcó tháiđộ thờơ lãnhđạmnhưthế.

Patty,côvợyêuquýcủaanh,đanghoangmang lo lắng,vànửa tiếngvừaqua đã nói toàn chuyện ngớ ngẩn trên điện thoại với chị gái cô, JaneyWilcox,mộtngườimẫunổitiếngcủaVictoria’sSecret.

KhianhnhìnquabểbơitớinhàchòinơiPattyngồicúixuốngcáiđiệnthoại,ngắm nhìn thân hình hơi đẫy đà của vợ trong bộ áo tắmmột mảnhmàutrắng, thìcôngướclên.Haimắthọgặpnhauvàcùnghiểumộtđiều.Pattyđứngdậyvàbắtđầubướcvềphíaanh,vànhưmọikhi,anhngỡngàngtrướcvẻ đẹp giản dị củamột ngườiMỹ 100%: tóc vàng ánh đỏ dài đến nganglưng,cáimũihếchxinhxinhvớinhữngnốttànnhang,vàđôimắtxanhtròn.Janey, chị gái cô, được mọi người coi là “người đẹp hoàn hảo”, nhưngDiggerchưabaogiờ thấynhưvậy.MặcdùJaneyvàPattyđềucócáimũihếchgiốngnhau,mặtJaneycógìđóvừaxảoquyệtvừahoangdãkhônglàmanhthấycuốnhút.Vàhơnnữa,anhcoiJaney,vớinhữnggiátrịkhỉgióvềđịavịvàtiềnbạc,cáikiểucáchngạomạnvàxấcxược,vàámảnhvềchínhbảnthân,đơngiảnchỉlàmộtảkhốnmắcbệnháikỷ.

LúcnàyPatty đãđứng trướcmặt anh, giơđiện thoại ra. “Janeymuốnnóichuyệnvới anhđấy,” cônói.Anh trềmôinhănnhó,để lộhàm răngvàngkhôngđều,vàcầmlấyđiệnthoạitừtayPatty.

“Cóchuyệngìthế?”anhhỏi.

“ÔiDigger.”CáigiọnghơicótiếngđịaphươngcủaJaneyluônlàmanhcáutiết véovonởđầudâybênkia. “Chị rất lấy làm tiếc.Chịbiết thểnào rồiPetersẽlàmmộtthứcựckỳ,cựckỳnguxuẩnmà.Chịđãcảnhbáoemrồi.”

“Làmsaochịbiếtđược?”Diggerhỏi,cạymộtsợithuốclárakhỏirăng.

Page 11: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Chà, vài năm trước chị cóhẹnhòvới hắn,” cônói. “Nhưng chỉ vài tuầnthôi.AihắncũnggọilàgãBaLanchếttiệt...”

Diggerkhôngnóigì.Họ thậtcủaanh làWachanski,vàanh tựhỏicóphảiJaneycốtìnhlăngmạ.“Vìthế...?”anhhỏi.

“Vìthếchịbiếttỏnghắnlàmộttênkhốn.Cưngơi,chịthậtquábựcđi.Emđịnhsẽlàmgì?”

DiggernhìnPattyvàcườitoétmiệng.“Chà,emnghĩlànếuhắncầntiềncủaemđếnmứcđóthìhắncóthểgiữluônsốđó.”

Janeyháhốcmiệngởđầudâybênkia,rồisaumộtkhoảngimlặng,cườiphálên.“Emmới...mớiPhậtlàmsao,”cônói,khôngthểkìmđượcchútkhinhbỉtronggiọngnói.Vàrồi,khôngbiếtnóigìnữa,côchêmthêm,“VậytốinaygặpemởnhàMimiKilroynhé.”

“Mimi ai cơ?”Digger hỏi, nói kiểu giọng chán nản giống hệtmỗi lần cóngườihỏianhvềBritneySpears.AnhbiếttỏngMimiKilroylàai,nhưng,docôtaxuấtthântừthànhphầnxãhộimàanh,vàcũngnhưrấtnhiềungườiởthế hệ anh, chửi rủa - nghĩa là Da trắngAnglo-saxon theo đạo Tin LànhthuộcđảngCộngHòa-anhkhôngđịnhlàmchoJaneyđượcthỏamãn.

“Mimi Kilroy,” Janey nói, với sự kiên nhẫn nhạo báng. “Con gái củaThượngnghịsĩKilroy...”

“Ồphảirồi,”Diggernói.Nhưnganhkhôngcònđể tâmnữa.Pattyđãngồixuống cạnh anh và, thay đổi tư thế, anh quàng một chân gầy giơ xươngquanheocô.Côquaymặtvềphíaanhvàchạmvàovaianh.Vànhưmọikhi,anhcảmthấyhammuốncôkhôngkìmhãmđược.“Cúpmáyđây,”anhnói,nhấnnút tắt trên điện thoại.AnhkéoPatty lên trên người và bắt đầu hônkhắpmặt cô.Anh yêu vợ say đắmnồng nàn, và với anh như thế là quantrọngnhất.PetervàJaneyđimàphịchnhau,anhnghĩ;vàchắchẳnlàthếrồi.

Chà, thiệt tình, JaneyWilcox nghĩ. Nếu Digger chả quan tâm gì tới tiềnnong,saonókhôngchocômộtítnhỉ?

Cônhìnquakính chắngió chiếcmui trầnPorscheBoxstermàubạc trongdòngxevôtậnđangkẹtcứngphíatrướccôtrênLongIslandExpressway.Bị

Page 12: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

kẹtxetrênđườngđếnTheHamptonslàviệckhôngthểchấpnhậnđược,đặcbiệtnếubạnlàmộtsiêumẫu.Nếucô thừamột triệuđô,cônghĩ,điềuđầutiênlàcôsẽđithủyphicơtớiTheHamptons,vàthuêmộttrợlýláixetớiđóchocô,giốngnhư tấtcảnhữngngườiđànônggiàucómàcôbiết.NhưngNewYorklàthếđấy:Dùtanghĩmìnhthànhcôngđếnmứcnàođinữa,thìluôn có kẻ giàu hơn, thành công hơn, nổi tiếng hơn... Đôi khi nghĩ đếnchuyệnđóthôicũngđủkhiếntaphảibỏcuộc.Nhưngnhìnngắmcáimuixebạcsángloángcủamìnhlàmcôcảmthấydễchịuhơnchútđỉnh.Vàcôtựnhắcmìnhrằngđãđiđượcđếnchặngnàytrongđờirồithìkhôngcólýdogìmàlạibỏcuộc-vàvìthếcàngphảitiếptục.Vớimộtchútkỷluậtvàtựchủ,cóthểcuốicùngcôsẽgiànhđượctấtcảnhữngthứmàcôhằngmongmuốn.

ChiếckínhrâmChanelhồngtuộtxuốngsốngmũivàcôđẩylên,cảmthấythỏamãnsungsướngkhisởhữumónđồphụtrangbắtbuộcphảicóchomùahè.Janeylàloạingườisửdụngcáivỏbênngoàicheđậymộtcáchthoảimáicáisơsàibêntrong.Ấyvậymànếucóaicoicôlàkẻnôngcạnthìcôsẽthựcsựchoángváng.JaneyWilcoxlàmộtphụnữđẹpđiểnhình.Côkhôngchỉđượccôngnhậnởdángvẻbềngoài,màcòntintưởngrằngmìnhcóvôsốtàinăngchưađượckhaithác.Nằmẩngiấubêndướivẻngoàihàonhoáng,gầnnhưhoànhảolà,côtinvậy,mộtthiêntàimàngàynàođósẽđónggópmộtthứquan trọngchocả thếgiới,vàđónggópvềmặtnghệ thuậtchứkhôngphảithươngmại.Thựctếkhôngcóbằngchứngnàoủnghộchohyvọngnàykhôngkhiếncônảnlòng,vàthựctìnhcôtinmìnhchảthuakémgìai.ChẳnghạnnếucócơhộigặpTolstoy,côđoanchắcrằngngaylậptứcôngsẽcoicôlàngườibạntâmgiao.

Xechạychậmlạivớivậntốchaimươidặmmộtgiờ,vàJaneyđậptaytráiliênhồi lênvô lăng, chiếcđồnghồBulgari vàngmười támkarat lóe sángdưới ánhmặt trời.Ngón tay cô thon dài -một bà thầy bói từng bảo rằngngón taycô là“taycủanghệ sĩ” - chỉ cóđiềunhữngđầungón tay lạihơimúpmípcònmóngtaybịcắnsáttớitậnthịt.Trongchínthángqua,kểtừlúccôđượcchọn,như thể trong truyệncổ tíchLọLem, làmngườimẫuchínhtrong chiến dịchmới củaVictoria’s Secret, tất cả những chuyên gia trangđiểm trong thành phố đều van nài cô đừng cắnmóng tay nữa, nhưng côkhôngtàinàobỏđượcthóiquentừhồicònnhỏnày.Nỗiđauđớnvềmặtcơthểcôtựgâyrachomìnhlàmộtcáchngangngạnhđểkiểmsoátnỗiđautinhthầnmàthếgiớinàyđãgâyrachocô.

Vàlúcnàyđây,sựbựcbộikhiphảingồigiữađámxecộtrongkhihìnhdung

Page 13: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

rachiếc thủyphicơbayquađầumìnhchở theonhững thànhviêngiàucóhơncủaNewYork lạikhiếncôđưa tay lênmiệng,nhưngchỉmột lầnnàythôi,côdodự.Côthựcsựkhôngcầnphảicắnmóngtay-rốtcuộcthìcôcũngđãởtrênđỉnhcủathếgiới.Chỉmớimộtnămtrướcthôi,ởtuổibamươihai,côgầnnhưđãxongđời-sựnghiệpdiễnxuấtvàlàmngườimẫucủacôdừnglại.Cônghèođóiđếnđộphảivay tiềncủanhữngtìnhnhângiàucóđể trảtiềnthuênhà.Vàrồicómộtkhoảngthờigianbatuầnnhụcnhãkhicôtuyệtvọngđếnmứcđãthựcsựnghĩtớichuyệnđilàmmôigiớibấtđộngsảnvàđãđihọcbốnbuổi.Nhưngchẳngphảiđịnhmệnhđã ra taycứucô,vàchẳngphảicôbiết rồi sẽphảinhư thếsao?Và liếcnhìnmình trongchiếcgươngchiếuhậu,côtựnhắcmìnhrằngcôquáđẹpkhôngthểthấtbạiđược.

Điện thoại trênôtô reovàcônhấnnútmàuxanh,đinhninhchắc làngườiquảnlýcủamình,Tommy,gọi.Mộtnămtrước,Tommythậmchíkhôngtrảlời điện thoại của cô, nhưng kể từ khi cô được nhận vào chiến dịch củaVictoria’sSecretvàmặtcôxuấthiệnkhắpcácbảngquảngcáovàmọitờtạpchíởMỹ,thìTommylàbạnthânmớicủacô,gọiđiệnthoạikiểmtravàilầntrongmộtngàyvà luônkểchocônghe tinđồnmớinhất.Quả tình, chínhTommylàngườiđãthôngbáochocôsánghômđóchuyệnPeterCannonđãbịbắttạivănphòngcủahắnngàyhômqua.HọđãvuivẻphântíchnhữngnétxấucủaPeter,màđiểmchínhlàPeterđãkhôngcòntỉnhtáokhilàmviệcvới cácngôi saovàkiểugì đóhắnmơ tưởngmình sẽ trở thànhngôi sao.NewYorkcóthểlàmảnhđấtcủasángtạo,nhưngaicũngbiếtrằngcómộtđườngranhgiớikhôngthểphávỡgiữa“ngôisao”và“ngườiphụcvụ,”vàluậtsư,dùcóhọchànhvàchuyênmôngiỏigiangthếnào,thìvẫnlà“ngườiphụcvụ.”ChuyệnvềPetergiờđâytruyềnđinhưmộtlờirănđe:Khimộtkẻnàođóđịnhphávỡquyluậttựnhiênvềdanhtiếngvàngôisao,kẻđórấtcóthểsẽbịbắtvàngồitù.

Nhưng thay vì cái giọng nịnh bợ “Chào người đẹp,” của Tommy thìmộtgiọngphụnữvớigiọngAnhhơinhanhhỏi,“XinchonóichuyệnvớiJaneyWilcox.”

“Tôi-Janeyđây,”Janeynói,ngaylậptứcbiếtrằngngườiđanggọilàmộttrợlýcủaaiđótrongngànhgiảitrí,màgầnđâychuyệnphảithuêmộttrợlýngườiAnhtrongngànhnàyđãtrởthànhviệcbắtbuộc.

“NgàiComstockDibbleđanggọichocô.Côcónhậnđiệnđượckhông?”VàtrướckhiJaneykịptrảlời,chínhComstockđãnóivàođiệnthoại.

Page 14: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Janey,” hắn nói giọng cộc lốc, như thể định đi thẳng vào vấn đề. JaneykhôngthấyhaynghetingìcủaComstockDibblegầnmộtnămnay,vànghegiọnghắnkhiếncônhớđếnmộtloạtmốiliênhệkhônglấygìlàmdễchịucholắm.MùahènămngoáiComstockDibblelàtìnhnhâncủacô,vàJaneyđãthựcsựhoangtưởngrằngmìnhphảilònghắn-chođếnkhiđộtnhiênhắnđính hôn với Mauve Binchely, một phóng viên thời trang cao và mảnhkhảnh.Việchắnbỏcôđilấymộtphụnữkhác(trongkhiảkia,Janeynghĩ,khôngcóchútgìđượccoilàđẹp)cànglàmchocáihiệnthựcthêmphầncayđắng khi cảnh tượng này xảy ra không biết bao nhiêu lần trong quá khứ.Trongkhiđànônghạnhphúctuyệtđốikhihẹnhòvớicô,thìkhicứdínhtớichuyệnởbênnhauvĩnhviễnbằngmộtcuộchônnhận,họluônđáđítcômàchọnlấymộtđốitượng“phùhợp”hơn.

Tuyvậy,ComstockDibble,ngườiđứngđầuParadorPictures, làmột trongnhữngngườiquyềnlựcnhấttrongngànhđiệnảnh,vàhoàntoàncókhảnănglàhắnđanggọiđểmờicôđóngmộtvaitrongbộphimtiếptheocủahắn.Vìvậy,mặcdùkhaokhátđượcdạychohắnmộtbàihọc-dùrằngbàihọcđóđơngiảnchỉlàcôkhôngcònbịhắngâyấntượngnữa-côbiếttốthơnlànêncưxửkhônkhéo.ĐểsốngsótđượcởNewYork làphảinhư thế -bỏquacảmxúcriêngtưđể tậndụngcơhộiphát triểnsựnghiệp.Vàvìvậy,bằngmộtgiọngnóilạnhlùng(nhưngkhônglạnhđếnmứccômuốn,)Janeyhỏi,“Gìthế,Comstock?”

Tuyvậy,những lời tiếp theocủahắn lạikhiếncô sợhãi. “Janey,hắnnói.“Embiếtlàanhvớiemlúcnàocũnglàbạnbè.”

Khôngphảicâunóicủahắnvớvẩnmộtcáchrànhrành-họkhôngphảilà,theobấtcứtiêuchuẩncủamộtngườibìnhthườngnào,“bạnbè”-nhưngcáicáchnói - “emvớianh lúcnàocũng làbạnbè” làmộtmậtmãmànhữngngườiNewYorkquyền lực thườngdùngđể ra hiệubắt đầumột cuộcnóichuyệnrấtcókhảnănglàchẳngdễchịugì.Nóthườngcónghĩalàbênkiavừaphảichịumộtthiệthạinàođódobênnàygâyra,vớiẩnýlàbởivìcảhaibênđềulàthànhviêncủaxãhộiNewYorkgiàucóđặcquyềnnày,họnêncốdàn xếp với nhau trước, rồi hãy viện tới luật sư hay những nhà bỉnh bútchuyên viếtmục tin đồn.Nhưng trongmột giây, sự sợ hãi được thay thếbằngsựphẫnnộkhiJaneytựhỏimìnhcóthểgâytổnhạigìchoComstockDibllecơchứ.Côlàkẻbịđá,khôngphảihắn,vàtheonhưcôđượcbiếthắnnợcô.Dùvậy,đểchắcchắnhắngiơtayratrướcthìvẫntốthơncả,vàbình

Page 15: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tĩnh lại, cônóivẻđongđưa,“Mình làbạnbèư,Comstock?Chúaơi.Mộtnămnayemkhôngnghetintứcgìcủaanhrồiđấy.Emcứnghĩlàcóthểanhsẽgọimờiemthamgiamộtvaitrongbộphimtiếptheocủaanh.”

“Anhkhôngbiếtemlàdiễnviênđấy,Janey.”

Đây làmột cúđánh.Comstockbiết rõ rằng cô có thamgiabộphimhànhđộng phiêu lưu tám năm trước, nhưng cô không cắn vàomiếngmồi nhử.“Giờcóvôsốđiềuanhkhôngbiếtvềem,Comstockạ,”cô trêu, rồichêmthêm,“vìanhđãkhônggọichoem.”

Côbiết hắn chả có nghĩa vụ gì phải gọi cho cô, nhưng cô cũng biết rằngkhôngcócáchnàochọctứcmộtngườiđànôngbằngcáchlàmanhtacảmthấytộilỗikhiđãlàmtìnhvớibạnrồisauđóhàngthángtrờikhônggọilại.

“Giờanhđanggọiđây,”hắnnói.

“Vậykhinàoemgặpanhđây?”côhỏi.

“Đóchínhlàlídovìsaoanhgọiem.”

“ĐừngbảovớiemrằnganhvớiMauvechiatayrồinhé...”

“Mauve tuyệt vời lắm,” hắn nói, ngụ ý rằng còn Janey thì không thế.Lạithêmmộtlờisỉnhụcnữa,vàJaneycạnhkhóe,“Saolạikhôngchứ?Ýemlà,cô ấy có phải làm gì ngoài việc thừa hưởng hàng triệu đô đâu...” MàComstockđáplạibằngmộtgiọngcảnhbáo,“Janey...”

“Chà,thôinào,Comstock.Anhbiếtsựthậtlàthế,”Janeynói,bắtđầukiểunóichuyệnphiếmmàmùahènămngoáicôđãápdụngrất thànhcôngvớihắn.Mộtphầntrongcôghéthắnvìđãcựtuyệtcô,vàmộtphầnkháccôyêuthíchkhiđượcthânthiếtvớimộttrongnhữngngườiđànôngquyềnlựcnhấtởNewYork.“Suychocùngthì,”côtiếptụcgiọngtrơntru,“khikhôngphảilàmviệckiếmtiềnthìtửtếlàmộtviệckhádễdàng...”

Comstockthởdàinhưthểkhôngcòngìcứuvãnđượccônữavànói,“Đừngghentị.”

“Emcóghentịđâu,”Janeyrélên.Khôngcógìcôghéthơnviệcchỉthẳng

Page 16: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

vàomặtcônhữngđiểmcô thuakémkẻkhác.“Vì lýdoquáigìmàemlạighen tịvớiMauveBinchelycơchứ?”Mauve là, theoướcđoáncủaJaney,mộtthứđồcổ-gầnbốnmươilămtuổi-vàchỉcómộtđặcđiểmđẹpđẽduynhất:máitócđengợnsóngvàxõanganglưng.

NhưngComstockrõlàđãchánvớichiềuhướngcủacuộcnóichuyệnnày,vìđộtnhiênhắnnhắclại,“Janey,anhvớiemlúcnàocũnglàbạnbè,”vàchêmthêm,“vìthếanhbiếtlàemsẽkhônggâyrắcrốichoanh.”

“Saoemlạigâyrắcrối?”Janeyhỏi.

“Nào,thôinào,Janey,”Comstocknói,bằngtiếnglàubàunhonhỏ.“Embiếtemlàmộtphụnữnguyhiểmmà.”

Phảnứngđầu tiêncủaJaney làhài lòngvớicâunóihómhỉnhnày- trongnhữnggiâyphúttựtônbảnthâncôquảthựcđãtưởngtượngmìnhlàmộtphụnữnguyhiểmngàynàođó sẽ cai trị thế giới - nhưng cô ngờ là đằng saunhững lờikiacủaComstockcómộthiểmhọanàođó.Nămngoái,khihaingườichiatay,thiênhạthìthầmsaulưngbảocôlàmộtconđiếm.Nămnay,giờđâykhicuốicùngcôcũngthànhcôngvàlàmmọithứbằngsứcmình,họlạithìthầmcôlàmộtphụnữnguyhiểm.NhưngNewYorklàvậy.Bằngmộtgiọngđầynhục cảmchegiấu sự sửng sốt đang lớndầncủamình, cônói,“Nếuanhmuốnlàmbạnbè,Comstockạ,thìanhđanglàmkhátồiđấy.”

Hắnbậtcười,nhưnggiâytiếptheogiọnghắnđãtrởnênhămdọa.“Embiếttốthơnlàđừngcógiỡnmặtvớianh...,”hắnnói,vàtrongmộtgiây,Janeytựhỏiliệuhắncónổiđiênlêntrongnhữngcơnbộcphátnổitiếngcủahắnhaykhông.ComstockDibble, trongkhi được coi là thiên tài trongngànhđiệnảnh,đượcbiếtđếnlàngườiđểlộratínhkhínóngnảy-hắnthườnggọiphụnữlà“đồlồn”-sauđóthìlạigửihoatặng.ỞNewYorknàyítnhấtcóđếnhàngchụcngườiđànôngquyềnlựcnhưhắn.Kẻcóthểphútnàythìquyếnrũduyêndáng,phútsau thìhungdữđiêndại,nhưngchừngnàoComstockcònlàchủtịchcủaParadorPictures,vàchừngnàoParadorcònlàcụccưngcủagiớitruyềnthông,Comstocksẽchẳngbịlàmsao,vàđócũnglàkiểucủaNewYork.

Mộtcôgáiíttựtinhơncólẽđãhoảngsợ,nhưngJaneyWilcoxxkhôngphảiloạigáiđó-côluôntựhàolàkhôngbịđànôngquyềnlựcuyuyhiếp.Vàvìvậy,bằngmộtgiọngđầykiểungâythơhaimắtmởto,cônói,“Anhđangđe

Page 17: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

dọaemđấyà,Comstockơi?”khihắnphunra,“AnhbiếttốinayemsẽtớinhàMimiKilroy.”

Janeyngạcnhiênđếnnỗicôcườirélên.“Thậtá,Comstock,”cônói.“Anhkhôngcóviệcgìhayhohơnđểlàmngoàigọichoemvềmột...bữatiệcư?”

“Quảtìnhđúnglàthếđấy,”hắnnóibằngcáigiọngchuyệnphiếmquenthuộccủahọ.“Vàđólàlídoanhhơibịcáu.Mẹkhỉ,Janey.Saoemkhôngởnhàđinhỉ?”

“Thếsaoanhkhôngởnhà?”Janeyhỏi.

“MauvelàbạnthâncủaMimi.”

“Thìsao?”Janeylạnhlùngnói.

“Nghenày,Janey,”Comstocknói.“Anhchỉmuốncảnhbáomộtcáchthânthiệnvớiemthôi.Nếukhôngaibiếtchúngtaquennhauthìnóichunglàtốthơnchocảhai.”

JaneykhôngthểcưỡnglạiđượcviệcnhắcchoComstocknhớmốiquanhệtrước đây của họ. “Không đâu, Comstock ạ,” cô vừa nói vừa cười. “Nếukhôngaibiếtanhphịchemmùahènămngoáithìtốthơnchoanh.”

Cuối cùng thìComstockcũngnổiđiên lên. “Cô immiệngmànghenhé?”hắnhétlên.Nóithêm,“Đồchómánhàcô!”

TiếnghétcủahắnlớnđếnnỗiJaneytinlàmấyngườingồitrongcácxecạnhcô cũng nghe được tiếng hắn qua di động của cô trên Long IslandExpresswaynày.Vànhưthểhắntưởnglàmìnhcóquyềnnóichuyệnvớicônhưthế,thìhắnnhầmtorồiđấy.Côkhôngcònlàcôgáibébỏngtuyệtvọngmàhắnphịchvàonămngoáinữa,vàcôsẽchohắnbiếtđiềuđó.“Nàyanhngheđây,Comstock,”cônóivớimộtsựbìnhtĩnhlạlùng.“Tấtcảnhữnggìanhđangnóilàtôiđủtốtđểchoanhphịchvàohènămngoái,cònhènămnaythìtôikhôngxứngđángđượcquenbiếtanh.Chà,đểtôinóichoanhbiếtchuyệnnày.Tôikhônglàmtheokiểuđóđâu.”

“Chúngtađềubiếtcôlàmtheokiểugì,Janeyạ,”hắnnóivẻđedọa.

Page 18: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Sựkhácbiệtgiữaanhvàtôilàtôikhôngxấuhổvìbấtcứchuyệngìtôiđãlàm trong quá khứ,” Janey nói. Điều này không hoàn toàn đúng sự thật,nhưngcôphảithừanhậnrằngngherấthay.

Tuyvậy,Comstockchẳnghềbịấn tượng.“Tránhxa tôira,”hắnnói.“Tôicảnhcáocôrồiđấy.Đâysẽlàthảmhọachocảhaichúngta.”

Rồihắncứthếmàgácmáy.

MẹchalãoComstockchứ,Janeynghĩkhinhấnphanh.Dòngxeđãchữnglạihoàntoànvàcônghiêngđầusangmộtbên,caumàynhìnhàngxe.

Lẽrađâylàmùahèthắnglợicủamình,côtứcgiậnnghĩ.Quảngcáomớicủacô, trongđó cô giả vờvừa hát vừa chơimột cây ghita điệnmàu trắngvàkhôngmặcgìngoàibộđồlótbằnglụatrắng,đãbắtđầuđượcphátsóngbahômtrướcvàcựckỳđượchâmmộ-vàgiờđâycôđãlàmộtsiêumẫunổitiếng,côbiếtmùahènàylàđểchiếnthắng.Côđịnhlấylòngnhữngnhânvậtcó ảnh hưởng mà hè nào cũng đến The Hamptons. Cô mơ ước có một“salon”nơicácnghệsĩ,nhàlàmphim,vàvănsĩtụtậpbànthảonhữngchủđề trí tuệ.Hơn nữa, cô phải thú nhận là cuối cùng, cômuốn đứng ra chỉđạo...Nhưngtrênhết,cônghĩrằngvịthếmớilàsiêumẫucónghĩalàcôsẽkhôngphảiđốimặtvớinhữngtênkhốnnhưComstockDibblenữa,vàsẽchophép côgặpmột người đànông tốt hơn.Theo lẽ tựnhiên, cômuốnđượcyêu,nhưngđằng saumỗi cặpxứngđôivừa lứa, chẳngphải luôn cógìđóđángnhạobángsao?Vàkhôngcógìcôngchúngyêuhơn là sự liênminhcủahaingườinổitiếng...

Nhưng đột nhiên, cú điện thoại của Comstock khiến cô nghi ngờ tất cảnhữngchuyệnđó,vàtrongmộtgiâycôlolắngtựhỏikhôngbiếtmìnhthựctìnhcótiếnxađượcnhưmìnhtưởnghaykhông.Cóvẻnhưsuốtcảđờicô,côđãbuộcphảingủvớinhữnggãđànônggiàucóđểsốngsót-nhữnggãvừalùnvừahóivừabụngphệ,taithìđầylông,chânthìđầynấm,nhữnglãorăngmómvàlưngđầylông,nhữnggãdươngvậtchảmấykhicươngcứngđược,nhữnggã,nóitómlại,màkhôngngườiphụnữcólòngtựtrọngnàolạiđồngýngủcùngtrừmỗimộtviệclàgãđócótiền.Côđãtưởngmùahènàysẽkhác.NhưngcâunhậnxétđócủaComstock-“Chúngtađềubiếtcôlàmtheokiểugì,Janeyạ”-độtnhiênlàmcôbănkhoăn...

Côsiếtchặtvô lăng,vàkhi làmvậy,mắtcôhạxuốngnhữngmóng taybị

Page 19: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cắnsát.Côvộinhétmộttayvàogiữahaichânđểkhôngbuộcphảinghĩđếnnhữngngóntay,vàcốtrấnanmìnhrằngnhữnggìComstocknóikhôngquantrọng.Suychocùng,rấtcóthểlàhắntứcgiậnkhicôtrởthànhngườimẫunổitiếngvàhắnđãbỏcô...NhưnglờilẽcủahắnlàthứnhắcnhởkhóchịuvềsựkhôngổnởNewYork:mộtgãđànôngcóthểngủvớibaonhiêuphụnữtùy thích,nhưngkhi liênquan tới chuyện tìnhdục,vẫncókhakhánhữngngười trongxãhộibámlấycáiýniệmlạchậurằngmộtphụnữ thìkhôngnêncóquánhiềubạntình.Ồ,mộtphụnữdĩnhiênlàcóthểlàmtìnhnàynọ-thực tình thì ai cũng nghĩ thế. Nhưng dường như cómột giới hạn khôngđượcnóitolênvềsốlượngngườiđànôngmàmộtphụnữcóthểlêngiườngcùng,vànếuvượtquágiớihạnđó,mộtphụnữsẽkhôngcònđượccoilà“cóthểkếthônđược.”

Vàthậtquábấtcông!Janeyphẫnnộnghĩ.Chắcchắnlàcôđãngủvớinhiềuđànônghơnhầuhếtnhữngphụnữmàcôbiết.Vàcôbiếtrằng,saulưngcô,mọingườithìthầmcôlàmộtảlẳnglơ.Nhưngđiềumàkhôngaihiểurằngmỗi lầncô làm tìnhvớimộtngườiđànông,dùchỉ là thổikènchoanh tatrongphòngvệsinhmộtkháchsạn,làbởivìcônghĩcóthểanhtachínhlà“tìnhyêucủađờicô.”

Hoặcđólàđiềucôluôntựnhủ.

Điện thoạicủacô lạiđổchuông,vàcôcầm lên, tựhỏikhôngbiếtcóphảiComstockgọilạixinlỗikhông.

“Janeyà?”mộtgiọngphụnữhơiquenthuộcvanglên.GiọngnàynghecóvẻcóvănhóavàlàvùngBờĐông,vàrồi,nhưthểngườinóicuốicùngcũngliênlạcvớimộtngườibạnthấtlạclâunay,côtarúlên,“MimiKilroyđây.Cưngơi,khỏekhông?”

Trongmộtgiây,Janeyngạcnhiênđếnnỗikhôngnóinổigì.Mimichắcchắnkhôngphảibạnbètốtgì;thựcra,mứcđộquenbiếtcủahọchỉlàtìnhcờgặpnhauvàilầntạimấybữatiệctrongmấynămqua.NhưngngaylậptứcJaneythấyphấnkhích.MimiKilroynằmởđỉnhcủagiớigiaotếNewYork-chacôtalàthượngnghịsĩnổitiếng,màgianghồđồnlàcóthểsẽđượcchỉđịnhlàmBộtrưởngbộCôngthươngnếuĐảngCộnghòathắngtrongkỳbầucửtới-vàngheđồnlàMimi,đãlêntruyềnhìnhtừhồimườilămtuổikhicôbắtđầutớiStudio54,bímậtđiềukhiểnxãhộiNewYork.Mườinămqua,JaneyhầunhưkhôngnóinhiềuhơnbatừvớiMimi-chođếnlúcnày,Mimivẫn

Page 20: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

luôncốtìnhlờcôđihoặcgiảvờrằngcôtakhôngbiếtJaneylàai-nhưngdẫuvậy,JaneycũngkhônglấygìlàmngạcnhiêncholắmkhiMimigọichocô.Suychocùng,ngaykhi tađãbướcđượcvàoxãhộiNewYork,nhữngngườichưabaogiờthừanhậntađộtnhiênlạimuốntrởthànhbạnthâncủata.

Vàvìvậy,bằngmộtgiọngngụýrằngcôvàMimiđíchthựclàbạncũ,vàrằngMimichưabaogiờ tảng lờcô tạicácbữa tiệc,côđáp lại,“Xinchào,Mimi.Hẳncôphảiphátđiênlênkhiphảichuẩnbịchobữatiệctốinaynhỉ?”Rồicôngảngườiraghế,liếcnhìnmìnhtronggươngchiếuhậumàmỉmcườithỏamãn.

Ồ,dĩnhiênchuyệnnàyvềmặtđạođứclàsaitrái,độtnhiêngiảvờlàmbạncủaMimi ấy - chỉ bởivì đột nhiênMimi cóvẻmuốn làmbạn cô.NhưngJaneychưabaogiờlàngườicoitrọngviệcphảilàmtheothônglệ,nhấtlàkhimộthoàncảnh rất có tiềmnăngđem lại lợi thế chocô,và tronggiây tiếptheo,Mimikêulênvớivẻhơitộilỗi,“Tôihầunhưchảđộngmộtngóntay.Ngườicungcấpthứcănvàtổchứcbữatiệclàmhếtmọiviệc...Tôichỉphảinếmmónkhaivịthôi!”

ĐộtnhiênJaneythấykhóchịu.Trongđờicôđãtổchứcđúnghaibữatiệcvàcảhaiđềulàthảmhọa(côkhákeokiệtvàlầnnàorượucũngbịthiếu).VàsựthậtlàMimirấtnổitiếngvớinhữngbữatiệccủacôtavàcókhảnăngthuêngườicungcấpđồănvàngườitổchứctiệcdườngnhưchỉlàmđậmthêmhốsâungăncáchgiữahọ.Đốimặtvớimộtkẻkhiếncônghĩtớiđịavịthấpkémhơncủamình,phảnứnglệ thườngcủaJaneysẽ làcạnhkhóe tungmột lờinhậnxét.Nhưnglầnnàycôđãtựnhắcmình,vàthayvìbìnhluậnmỉamai,“Côkhôngtìmđượcailàmviệcđóà?”thìcôchỉcườilịchsựnói.

“Cưngơi,”Miminói,“tôichỉmuốnchắcchắnlàtốinaycôsẽtớidựtiệc.Cómột người đặc biệtmà tôimuốn giới thiệu cho cô. Tên anh ấy là SeldenRose, và anh ấymới chuyển từCalifornia tới...Côcóbiết anhấykhông?AnhấylàchủtịchmớicủaMovieTime,kênhtruyềnhìnhcáp...Cókhicôgiốngtôiđấy,khôngxemtivi,nhưngrõràngđâylàmộtcôngviệcrấtquantrọng...Và anh ấy đẹp trai cực và bốnmươi lăm, ly dị, cám ơn Chúa làkhôngcócon,vì thếanhấykhángon lành...nhưng trênhết, cưngơi, anhấy...thậtcựckỳ.Phải,tôinghĩtừđólàdànhchoanhấy.Anhấythật.Khônghềgiốngvớichúngta,”Miminói,vớimộtnụcườitỏýbiết tỏng.“Đươngnhiêntôikhôngnghĩlàcôsẽphảilònganhấy.Nhưnganhấylàbạncũcủa

Page 21: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Georgevàgầnnhưkhôngbiếtaiởđâycả,vàvìvậynếucôtửtếvớianhtađượcmộtchútthìsẽtuyệtvờilắm...”

“Tôirấtvuiđượcgặpanhấy,”Janeynồngnhiệtnói.“Nghethìanhấycóvẻtuyệtquánhỉ...”

“Ôicưngơi,anhtatuyệtấy,”Miminói.“Vàtheolẽtựnhiêntôichảbaogiờquênaitừnggiúptôiviệcgìcả...”

Cuộcnóichuyệncứtiếpdiễnnhưthếthêmvàigiây,rồiMimigácmáyvớilờichào“Hôncưng.”VàđộtnhiênJaneylạiởtrênđỉnhthếgiới.NghethìSeldenRosechẳngcógìlàđánghứahẹncả-theomiêutảcủaMimi,rấtcókhả năng anh ta lại làmộtComstockDibble khác - nhưng việcMimi gọiđiệnđểsắpđặtchocôvớianh tađảmbảorằngcôđã tiếnxanhưmứccônghĩ.VàchẳngphảiđâysẽlàmộtcáitátvàomặtComstockDibbleư,vàlàmộtcáchđểchohắnthấylàđừngcógiỡnmặtcô.CôkhôngbiếtchínhxácMimiđịnhnóigì,vềchuyện“tửtế”vớiSeldenRose(nếucôtanghĩJaneysẽthổikènchoanhtatrongphòngvệsinhthìquênngayđi),nhưngchắcchắnlàcôsẽđểý tớianh ta.VàkhiComstock thấy rằngcôđãbướcvàovòngtrongcủaMimithìhắnsẽphátđiênlên...

DòngxelạidừngsữngngaytrướcLốira70,vàcảmthấyquyềnlựccánhânvừađượcnạpnhưmới,Janeytranhthủcơhộimởcáikínhtotrongtấmchenắng trênxe ra.Hìnhảnhcủacô tronggươngchưabaogiờ làmcôkhôngthỏamãn,vànhoàivềphíatrước,côkinhngạctrướcvẻđẹpcủachínhmình.

Máitócvàngdàivàdàycủacôtrôngnhưkem;hìnhdángkhuônmặtcôgầnnhưhoànhảovớigòtráncaovàcáicằmnhỏgọn.Mắtcômàuxanhdatrờivàởđuôimắthơixếchlênmộtchút,hứahẹnmộttríthôngminhbíẩn,trongkhiđôimôiđầyđặncủacô(gầnđâylạiđượclàmchođầyhơnnhờvàimũitiêmcủabácsĩthẩmmỹ)tạonênvẻngâythơcontrẻ.Quảthực,khuyếtđiểmduynhấtchínhlàcáimũicủacô,cánhmũihơito,đầumũilạihếchlên,ấyvậymà,khôngcócáimũinàythìcôsẽlàngườiđẹpkiểucổđiển,lạnhlùng.Nhờcónó,sắcđẹpcủacôtrởnêntiếpcậnđược,tạochongườiđànôngbìnhthườngấn tượngrằnganh tacó thểcóđượccônếunhưxoayxở tìmcáchgặpđượccô.

Thựctìnhlàcôquáđắmđuốivàovẻbềngoàicủamìnhnênkhôngnhậnthấydòngxecuốicùngcũngbắtđầudịchchuyểnchođếnkhimộthồicòichóitai

Page 22: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

vanglêntừcáixephíasaulàmcôdứtkhỏitrạngtháimơmộng.Bựcmìnhvàhơixấuhổ,cônhìnvàogươngchiếuhậuvàthấytaytàixếkhóchịukialàmộtchàngtrai trẻđẹptraiđếnkinhngạcngồisauvôlăngmộtconFerrarimàuxanhlá.NgaylậptứcJaneycảmthấyghentị-côvốnluônthíchconxeFerrariđó -nhưngsựoángiậncủacôbiến thànhghen tị thuần túykhicônhìnthấyngườiđicùngxelàai:PippiMaus.

Pippivàemgáicủacôta,NancyMaus,tạonêncặpnữdiễnviênnhàMaus,quêởCharleston,SouthCarolina.Mặtcủahọnhưmặtchuộtnhưngcơthểthìlạiđẹpđếnđángghentịmàbìnhthườngrấtkhóthấytrongtựnhiên:Họlànhữngcôgáimảnhmaivớibộngựctựnhiênkhổnglồ.Nổitiếnglàchảcótàinănggì.TrongtâmtrícủaJaney,họtượngtrưngcho“tấtcảnhữnggìlàsailầmvớithếgiớinày”;dùvậy,sựnghiệpcủahọvẫnlênvùvùnhờđóngnhữngvaikỳquặctrongcácphimđộclập.Janeykhôngthểtưởngtượngnổilàm thế nào, hay tại sao,màPippi lại đang trên đường tớiHamptons - từquanđiểmcủa Janey thìPippikhôngphải là loại người thuộcvềnơiđó -nhưngđiềuthậmchícònbíẩnhơnlàcôtađanglàmgìvớimộtanhchàngđiển traiđếnngỡngàngnhưvậy.Dùgòmình trongghếchiếcFerrarinhỏxíu,côvẫnthấylàanhtakhácao-thậmchícókhilàmộtmétchín-vớicơthểmảnhmai,môiđầydặn,vàkhuônmặtcủamộtngườimẫunam.Cólẽanhtalàdângay-Pippi,suychocùng,làloạigáicóthểchỉchơiđượcvớiđànônggay -nhưngnhìncáidángvẻ rấtnam tínhkhianh tabấmcòi thìJaneyngờrằnganhtakhôngđồngtính.

Vàrồi, thêmmộtmànsỉnhụccô,chiếcFerrarichạyláchquabênrồivượtlêntrên.Trongmộtgiây,nóvụtquacônhưthểcôchẳngquantrọnggìhơnmộtconbọ.Pippi ré lênsungsướngkhi Janey liếc tay láixe.Mắthọgặpnhau,và trongmộtgiây, Janeyhoàn toànđiếngngười.Vẻmặtngạcnhiêncủaanhtalàcủamộtngườiđộtnhiênnhìnthấymộtthiênthần...

Nhưngrồichiếcxemàuxanhbiếnmấtchỗkhúccualốira,vàJaneylạicảmthấykiểugìđómìnhđãbịbỏlạiphíasau.NếucôkhôngthểđithủyphicơtớiHamptons,thìcôphảiláimộtchiếcxenhưvậy,vớimộtchàngtrainhưvậy....Lơđãngnhấmmộtchỗxướcmăngrôtưởngtượng,côtựanủimìnhrằngcôchắcchắnlàtayláixekiađãngaylậptứcphảilòngcô-vàrằnganhchínhxác là loạiđànôngcôđang tìmkiếm.Và thành thụcchuyểncầnsốsang số ba, cô trầm ngâm nghĩ cướp anh ta khỏi tay PippiMaus thì vuikhôngbiếtchừngnào.

Page 23: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,
Page 24: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

2

BữatiệcNgàyLiệtsĩcủaMimiKilroyrấtnổitiếngvàchỉcónhữngngườinổitiếngcấpcaomớiđượcmời.Vàbởinóđượcmọitờbáovàtạpchítrongthànhphốđưa tin,không thểnàogiảvờ rằngnókhông tồn tại -đó là lựachọnduynhấtnếutakhôngđượcmời.Janeytrướcđâychưabaogiờđượcmời,vàvớimọimùahèthìđâylàcáigaitrongmôngkhibiếtrằngmộttrămngườihayhonhất,tàinăngnhất,vàquantrọngnhấtởNewYorkđượcmời,trongkhiriêngcôlàkhôngcómặt.Dùcôcócốđếnmứcnào,vàdùcónóibằngcáigiọngchêbaihàng trăm lần rằng,“Chỉ làmộtbữa tiệcnguxuẩnthôimà,xinđấy,”côcũngkhôngbaogiờxoadịuđượccảmgiácrấtrõrệtlàMimiđãcốtìnhvàđộcáclờcôđi.

Cảmgiácnàykhôngthểxoadịubằnglogicđược-suychocùng,Mimiđâuthựcsựbiếtcô.Dẫuvậy,mấynămqua,Janeyđãlàmtấtcảnhữnggìcóthểđểcóthểchenchânđượcvàobữatiệc,từthổikènchomộtgãmàcôhầunhưkhôngquenbiếtvớihyvọngrằnghắncóthểđưacôtheovớitưcáchkháchmời, tới theodõibãi biển saunhàMimiđểxem liệu cô có thể lẻnvào từđàngsaukhông.Nhưngchuyệnlàmcôchoángvángthựcsựxảyrahồibốnnămtrước,khicôhẹnhòvớiPeterCannonvàanhtađượcmờitớibữatiệccủaMimi.“Tạisaocôtalạimờianh?”côhỏimàkhôngtinnổi.Cònanhthìnhìncôvàgiễucợthỏi,“Tạisaocôtalạikhôngmờianhcơchứ?”

“Bởivì,” Janeyngangngạnhnói.Cô rấtmuốnnói, “Vì anhchả là ai cả,”nhưngrồilạikhông,vìthếsẽkhiếncôtrởthànhngườihẹnhòvớikẻkhôngaicả?Màhơnnữa,cômuốnanhtađưacôtớidựbữatiệc.

Peterkhôngphảnđốichuyệndẫncôtheo(thỉnhthoảng,Janeyđểý,anhtacókhảnăngcưxửnhưmộtconngười),nhưngMimiđãcảnanhta.Anhtagửithưphúcđápbảorằngsẽđihaingười,rồitrợlýcủaMimigọivàhỏitênkháchmời.

“JaneyWilcox,”anhnói.

Haigiờsaucôtagọilại.“Tôixinlỗi,”côtanói,“nhưngngườiđicùnganhlàaicơ?’

Page 25: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“JaneyWilcox.”

“Ừ,nhưngcôtalàai?”

“Côấylàmộtcôgái,”anhtanói.

“Nhưngcôtalàai?Côtalàmgì?”

“Côấylàm...ngườimẫu?”Peternói.

“Tôisẽgọilạichoanhsau.”

Janeyhétvàomặtanhta.“Saoanhkhôngbảocôtaemlàmộtdiễnviên?”

“Anhkhôngbiết,”Peternói.“Vìnămnămrồiemkhôngthựcsựđóngvainào?”

“Bởivìemđangchờmộtvaidiễndànhchomình,”Janeyhétlên.

Rồicôtrợlýgọilại.“Tôirấtxinlỗi,”côtanói,“nhưngtôinóichuyệnvớiMimi,vàhóaralànămnaychúngtôibịhếtchỗ.Khôngaiđượcphépmangtheokháchmờicả.”

Đólàmộtlờinóidối,vàtấtcảhọđềuhiểuchuyệnđó.

Vàogiâyphútđó,JaneythựcsựcămghétMimi.CôkhôngbiếtMimi,nhưngdùsaocôcũngghétcôta-cáchkiểumộtngườighétmộtdiễnviênhaymộtnhàchínhtrị.Côghétcáimàcôtabiểutrưng.

Khônggiốngnhưhầuhếtmọingười,Janeychuachátnghĩ,Mimichưabaogiờphảithiếuthốnbấtcứthứgì.Côtachưabaogiờphảivậtlộn.Côtachưabaogiờphảilolắnglàmcáchnàođểtrảtiềnthuênhà.Trênthựctế,côtacó“cácsựnghiệp”(ngườimẫucủaRalphLauren,VJchoVH1,ngườithiếtkếtrangsức,vàgầnđâynhất,mộtngườinhậpkhẩukhănpashmina,vàbánchobạnbè).NhưngtrongtâmtríJaney,Mimichưabaogiờthựcsựlàmbấtcứcáigì,vàkhônglàgìngoàimộtkẻgiaotếxãhộivôdụnglúcnàocũngbọctrongquầnáođượcthiếtkếvàảnhxuấthiệnởtrangdànhchomụctiệctùngcủađủcácloạitạpchímỗitháng.

Page 26: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

NhưngvớiJaney,thứlàmcôcayđắngnhấtlạilàvẻngoàicủaMimi:côtacaovàgầy.Vàvớikiểugầygònhưthế,máitócvàngtựnhiênbìnhthườngsẽluôntrônggiốngnhưcâysậy.Tuyvậy,aicũngkhăngkhăngcôta“đẹp”tuyệt vời. Janey không thể nào tin nổi. NếuMimi không giàu, nếu cô takhôngsinhratrongmộtgiađìnhquyềnthế,sẽkhôngcómộtchàngtrainàoởNewYorkđểmắttớicôta.Nóitómlại,Mimilàmộthiệnthânmồnmộtchobấtcôngởđời:Nếukhôngphảivìngẫunhiênđượcsinhranhưthế,côtasẽkhônglàgìcả.

MẹcủaMimilàTabithaMason,mộtngôisaohồithậpkỷnămmươisinhratrongmộtgiađìnhởPhiladelphiađầydanhvọng.ChacôtalàRobertKilroycủagiatộcKilroyởCalifornia.Vàolúchọkếthônhồinăm1955,ôngtalàthượngnghịsĩtrẻthứhaiđượcbầutronglịchsử.Khiđứaconđầulòngcủahọ,Sandy,mộtbétrai,đượcsinhvàonăm1956,TabithatừbỏHollywoodđểchămsócgiađình;hainămsaubàtasinhhạmộtbégái,Camille,màmọingườigọilàMimi.

Khicònnhỏ,JaneybiếtmọithứvềMimi-từmàuyêuthích(hồng)tớitêncon ngựa con (Blaze), mà trên lưng nó,Mimi đã giành được cả một giánhữngcúpvàruybăngmàuxanh.Janeybiếttấtcảnhữngchuyệnnày,bởivìsuốthồinhữngnămsáumươivàđầunhữngnămbảymươi,nhữngtạpchíchophụnữnhưGoodHousekeepingandLadie’sHomeJournal toànđăngnhững câu chuyện về gia đình nhà Kilrroy rất hoành tráng. Và rồi chínhMimi,hếtnămnàysangnămkhác,mặcbộváyhồngvớichiếcáochoàngkhông taymàu trắngcóđăng tenvàđi đôi giàyMary Janesdabóngmàuhồng,tóctếtđuôisambuộccaohaycộtgọnthànhmộtcáiđuôingựabằngmộtcái ruybăngsángbóng;vàsaunày,Mimi trongbộđầm“nữchủnhâncủabữatiệc”đầutiên,máitóccủacôtađượcchảirasauvàbúilạitrongmộtbúi tóc giả to đùng rất thịnh hành hồi những năm đầu bảy mươi. Trongnhữngbứcảnhđó,Mimiluôncóvẻhơihốchác,vớiđôimắtxanhtodườngnhưlòirakhỏiđầu,nhưngnétmặtcũngcóvẻhơingangngạnh,nhưthểcôtabiếttấtcảnhữngtrònàylốbịchnhưthếnàovàthẳngthắnmànóilàcónhiềuthứkháctửtếhơnđểlàmvớithờigiancủamình.

CòncôbéJaneyWilcoxsáutuổi,vớikhuônmặtbéotrònvàmáitócnâuxỉndày,sẽnhìnngắmnhữngbứcảnhđóvàtựhỏisaomìnhsinhrakhôngphảilàMimiKilroy!Kiểugìđó,conngườiMimiKilroynàyđãcócáimàlẽraphảithuộcvềcuộcđờicủaJaney.

Page 27: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưngthờigiantrôiđivàmọichuyệnxảytới,vàJaneyđãquênbéngMimiKilroyđi-chođếnkhicôđếnNewYorkvàonhữngnămcuốithậpkỷtámmươi.

HồiđóJaneymớihaimươituổiđầuvàmớiquayvềsauchuyếnlàmngườimẫuởchâuÂutrongmùahè.NgaylậptứccôhẹnhòvớimộtanhchàngchủngânhàngđầutưtênlàPetie-cólẽanhtamớingoàibamươithôinhưngvớiJaneythìlàđồcổ.Anhtachảimáitócđenbóngmượtngượcrasautrán,hai mắt quá gần nhau, còn tay thì mảnh mai mềm mại như tay con gái,nhưngđiều khiển anh ta thì dễ vô cùng.Một đêmanhdắt cô tới bữa tiệcriêngcủagiớigiàucótạiGrolierClub.Bảnthânanhtathìkhôngđượcmờinhưnganhtalàmộttrongnhữngnhàđầutưlớnvàocâulạcbộnàynênhọđểanhvào.

BữatiệcdànhchotaynhàvănRedmonRichardlyngườimiềnNam,vàđámđông,sayxỉnvàồnào,cóvẻrấttựmãn,nhưthểkhôngcònngườinàogiỏigianghơnởNewYorkvàkhôngcónơinàotốthơnđểhiệndiệnngoàichỗnày.Ngay lập tức, Janeycó thể thấy rằngPetie, anhnàymặcmộtbộvestkiểuAnhnặngnề,khôngthuộcvềnơiđó.AnhtacócáivẻhòanhãmàJaneycoilàtinhtế,nhưngkhitáchanhtariêngravàđặtvàotrongđámđôngnày,độtnhiêncôthấyanhtakhônglàgìngoàimộtanhchàngnhếchnháccóvàiđồngxèng.

“Vềthôi,”côthìthầm.”

Anhtanhìncônhưthểcôbịđiên.“Hả?”anhtanói,vàcầmtaycôkéolênlầutớiquầybar.

Cómộtcôgáiởquầybarcóvàingườiđànôngvâyquanh.KhiPetiegọiđồuống,mắt cô liếc quavà cônhảyxuốngkhỏi ghế. Janeykhôngnhìn thấymộtbứcảnhnàochụpMimiKilroyđãbaonămnay,nhưngtheobảnnăngcôbiếtđólàMimiKilroy,vàcôlùimộtbướclạikínhsợ.

CôsẽnhớmãitrôngMiminhưthếnào,bởicáikiểucáchđắttiềnlừabịpvàtaonhãlàthứmàJaneyluôncógắngbắtchướckểtừlúcđó.Côtamặcmộtáosơmitrắngcócổtaytoxắnlênđếncẳngtayvàđượcghimlạibằngmộtđôimăngxét bằng vàng loại của đàn ông; chiếc sơmi nhét vào trongmộtchiếcquầnsuedemàunâuvàng.MộtchiếcđồnghồRolexvàngcủađànông

Page 28: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đeoởcổtaynhưlàchiếclắc.Trêntayphảicủacôtalàmộtchiếcnhẫncóviênsappairelớnhìnhoval.Ởcôtathoảngmùitiềnnhưmùinướchoađắttiền.

MimiđếnphíasauPetievàbịtmắtanhta.Petiegiậtbắnmìnhquaylại,túmlấytaycôta.Cônhìnanhtatìnhtứrồinói,“Chàocưng.”

Côtalàmộttrongnhữngkiểuphụnữgặptrựctiếpthìđẹphơnrấtnhiềusovớitrongảnh,nhưthểđiềukhiếnlàmcôtađặcbiệtthìquáhiếmhoivàkhónắmbắtđếnnỗiphimchụpkhông thểnàobắt được.Quả tình, nhiềunămsau,JaneysẽtrầmngâmnghĩrằngcóthểđiềunàygiảithíchtạisaoMimi,với tấtcảnhữngđặctínhcủacôta,khôngbaogiờthựcsựđiquácáiranhgiớitrongthếgiớinhỏbécocụmcủamình-côkhôngthểbịchuyểnhóavàđưađượcvàovớiquầnchúng.VẫnnắmtayPetie,côtanhoàingườitớinói,“Cóchuyệnnàyemcầnbànvớianhtrongphòngvệsinh,”vàđộtnhiênmộtvẻkhóchịuxuấthiệntrênmặtPetie,nhưthểanhtahiểurằngmìnhlạimộtlầnnữasắpsửabịlợidụng.

“Đợichút,”anhtanóivàquayđikhỏicôta,anhtanắmlấytayJaneyvàkéocôlạigần.“EmcóbiếtJaneyWilcoxkhông?”anhhỏi.

Mimichìabàntaymảnhmaira,và thờơnói,“Rấthânhạnhgặpcô.”KhiquaylạinhìnmặtPetie,Janeyngỡngàngbởigiọngnóicủacôta-côkhôngbiếtmìnhtrôngđợigì,nhưngcôchưabaogiờnghemộtgiọngnóinhưthế-rấtgiàucóvà tinh tế,vàdườngnhưchứađựng rấtnhiềuýnghĩa tiềmẩn.“Janeymớiđếnthànhphốnày,”Petienói.“Côấylàngườimẫu.”

MiminhìnJaneylạnhlùngrồi,cườirélênmànói,“Aikhôngphảilàngườimẫuchứ?”

RồiJaney,vìmộthammuốnngâythơtạoấntượngvớithầntượngcủamình,thấymìnhđangnói,“Tôithườngthấyảnhcủachịtrêntậpchí...khitôicònnhỏ...”

Vàtrongkhoảngimlặngngượngnghịutiếptheo,tấtcảnhữnggìJaneycóthểnghĩlàgiọngmìnhnghesaothethéđếnkhóchịu.

Miminhìncônhư thểđánhgiácô,và rồiquyếtđịnh thứcô ta thấychẳngquan trọng gì nên nói, “Thật à?Tôi hoàn toàn không hiểu là cô đang nói

Page 29: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chuyệngìđấy...”RồinhìnPetieđầyẩnýmàquaymặtbướcđi.

Trongmộtgiây, Janeyđứngnhìn theo trân trối:Côbiếtmìnhvừabị lờđimộtcáchkhiếmnhã,nhưngcôkhôngthểhiểuđượctạisao.Petie,nhìnnétmặtcủacô,nói,“Đừnglo.AicũngbiếtMimighétnhữngphụnữkhác,đặcbiệtlànhữngaitrẻvàxinhhơncôta...Emsẽquenvớichuyệnđóthôi,”anhtavừanóivừacườivàđưachoJaneycốcđồuống.

Janeynhấpmộtngụmnhưngmắtcôkhông rờikhỏiMimi.Côbị tiêuhủynhưngvẫnthấycuốnhút-bởicáicáchcôtadịchchuyểncánhtay,bởicáicáchcôtanghiêngđầu;khicôtamởmiệngnói,JaneytưởngtượngmìnhlạinghegiọngMimi,vàcôchếtđứng,tựhỏikhôngbiếtMiminóigì.

Nhưngcôchẳngbaogiờcócơhộiđượctìmhiểu.VìmặcdùcôliêntụcgặpMimi trong mười năm sau đó, lần nào mắt củaMimi cũng nhìn qua vaiJaney,vàcáigiọnglạnhlùnggiàusangcủacôtasẽtuyênbố,“Rấtvuiđượcgặplạicô”-câuchàomàngườiNewYorkdùngkhihọkhôngbiếtliệuđãgặpnhautrướcđâychưa.Thôngđiệp,Janeyhiểu,rấtrõràng:CôvàMimicóthểởcùngmộtphòng,nhưngJaneyởcáchxathếgiớicủaMiminhưhồicôlà một đứa bé sáu tuổi, nhìn vào bức ảnh chụp Mimi trên GoodHousepeeping.

Nhưngcuốicùng,JaneybắtđầunhậnramộtsựthayđổinhonhỏtrongtháiđộcủaMimi.TrongkhitrướcđâyMimitỏvẻhoàntoànlãnhđạm,thìnămnămvừaqua, câu “Rấtvuiđượcgặp lại cô”bắt đầu cógiọng thểhiện sựkhôngưa thích côngkhai. Janeyngờ rằngđó là bởi vì côđãngủvới quánhiềuđànôngmàMimicũngngủcùng,vàMimighentuông.

Janey tính ramìnhvớiMimi cóđến ít nhất làmười tìnhnhânchung,baogồmcảRedmonRichardlyvànhàviếtkịchbảnNillWestacott.CôcàngthấykhóchịuhơnkhimọingườiđềubiếtMimilàcôgáitiệctùnghoangdạingủvớibấtcứaimàcôtathích,khôngaigọiMimilàkẻlẳnglơhayliếcnhìnkhóchịuhànhvicủacôta.NóchứngminhthêmmộtsựthậtkhácvềxãhộiNewYork:Một côgái giàu có có thểngủvới hàng trămđànôngvàmọingười sẽgọicô ta làmộtcôdigan.Trongkhimộtcôgáinghèocũng làmviệcnhưthếthìsẽbịdánnhãnlàkẻđàovànghoặclàgáiđiếm.

NhưngtấtcảnhữngđiềuđóđãđổithayvàocáingàyJaneytrởthànhngườimẫucủaVictoriaSecret.Cứnhưthểlà,sautấtcảnhữngnămdàidặcởNew

Page 30: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

York,độtnhiêncôxuấthiệnvớiđủmàusắc.Mọingườitựnhiênhiểuracô,họhiểucôlàaivàcôđanglàmgì.VàrồilờimờiđángghentịtớidựbữatiệccủaMimixuấthiện.

Chínhxáclàmộtthángtrướcngàyhômnay,mộtphongbìmàukemdàycộpđãđượcgửitớicănhộcủaJaneyởNewYork.CôvẫnsốngởcănhộđicầuthangbộtrênPhố67Đôngmàcôchuyểntớicáchđâymườinămtrước.Vàcônghĩthậtmaylàmìnhởnhàvàolúcđó,bởinếukhông,sẽkhôngcóbảovệđểnhậnthư,vàrồichuyệngìsẽxảyra?

Trênphongbìviếtmỗitêncô,“CôJaneyWilcox,”khôngcóđịachỉ-ngụýrằngđịachỉcóthểquárẻtiền-vàthậmchítrướckhimởphongbì,côbiếtnóđựngcáigìbêntrong.

Cẩnthậnchotayvàotrongđểphongbìkhôngbịrách(đâylànhữngthứcômuốnlưugiữ),côlấyramộttấmcardmàubeđơngiản.ViếttrêngóctrênbêntráitheokiểuAnh,têncôđượcviếttheokiểunghệthuật,vàinbêndướilàcáctừ:“MimiKilroyvàGeorgePaxton,tạinhà,thứSáu,27thángNăm.”Vàvàogiâyphútđó,niềmcămghétsâusắccủaJaneydànhchoMimibốchơihoàntoàn.Thậtkhóduytrìlòngghétbỏ,đặcbiệtkhinóđượcngậptrongánhsángấmápcủasựquantâmvàcôngnhận.VàJaneynghĩrằngmặcdùNewYorkchắcchắnrấthờihợtnôngnạn,nólàloạihờihợtnôngcạnvinhdự,đặcbiệtkhitaởbêntrongnó.

Banămtrước,ởtuổibamươichín,MimiKilroycuốicùngđãổnđịnhvàlấyGeorgePaxton,tỉphú.

Năm năm sau,George Paxton, người được cho là xuất thân từ bên ngoàiBoston,nghĩalàcóthểlàbấtcứđâu,độtnhiênnổilêntrongxãhộigiaotếởNewYork.ThựctếcómộtquyluậttrongxãhộiNewYorkđólàcứvàinăm,mộtnhàtỉphúsẽxuấthiệnnhưthểtừmộtchốnhoangvunàođó,thườnglàtronghìnhdạngcủamộtngườiđànôngtrungniênđộtnhiênkiếmđượccảgiatàivàđangtrongcơnkhủnghoảngtuổitrungniên.Làmnôlệbaonămròngđểkiếmtiền,giờanhtaởtrongvịtrícuốicùngcóthểtậnhưởngcuộcđời, và điều đầu tiên phải làm luôn là cưới vợ. Câu chuyện của GeorgePaxtonlàthế.

HainămđầutiêncủaanhtaởNewYorkdiễnranhưlệthường:anhtađượcưachuộng,liêntụcđượcsắpxếpchocáccuộchẹnhò,bởikhôngcógìhào

Page 31: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

hứngvớixãhộihơnlàmộtanhchàngđộcthânmớitoanhlắmtiềnnhiềucủamàkhôngbiếttiêubằngcáchnào.VàsauhainămhẹnhòvớinhữngphụnữđộcthânthanhlịchbậcnhấtởkhuUpperEastSide-nhữngngườiphụnữcóngựcgiảvàkhôngcóngực,nhữngphụnữvớicơthểhoànhảobởiPilates,nhữngphụnữtócmàucaramelvàáokhoáclôngchồn,nhữngphụnữngồiởvịtrígiámđốcvàđiềuhànhcôngtyriêngcủahọ,nhữngphụnữlàluậtsư,bácsĩvàmôigiớibấtđộngsản,nhữngphụnữlydịvớinhữngđànônggiàucókhác;vàsaukhianhtanhétthằngcuvàolỗtrênvàlỗdưới,númvúđượccấuvéo,viênbiđượccạonhẵnlôngvàchịuđựngnỗilolắngmuônthuởvềviệc“trựcchiến”(vàduytrì“trựcchiến”)- thì,vàchỉkhiđó,anhtađượcgiớithiệuvớiMimiKilroy.

Mimikhôngphảiloại“gái”màGeorgePaxtonnghĩlàcuốicùnganhsẽcưới-côgiốngnhưmộtconngựađuasungsức,cònGeorgechỉlàloạitraibìnhthường-nhưngsauhainămcảmthấynhưmộtcổphiếuđượcbuônbáncôngkhai, Mimi là, như anh ta nói, “một làn gió mới.” Cô không coi bất cứ“chuyện”gìnghiêmtrọngquá.Vàhơnnữa,Georgeluôntựhàovớibảnthânởkhảnăngnhậnramột“mónhời.”Georgecũngkhôngphảiloạiđànôngmàmọi người tưởng tượng làMimi sẽ lấy.Họ trông đợimột cuộc hôn nhânhoànhtráng-vớimộtdiễnviênđiệnảnhhaymộtnhàchínhtrịđẹptraihaythậmchímộttrongnhữnghoàngtửAnh-cònGeorgethìrấtkhóphânđượcvàoloạigì.Dùvậy,việclấyđượcmộttỉphúlàmộtviệcrấtthôngminh,vàmộtgãbụngphệtrungniênluôncóthểđượcngụytrangdướimộtbộvestđắttiềncủaÝ.VànếucóbấtcứaibiếtcáchtiêutiềncủaGeorgethìđólàMimi,vàchuyệnnàyvớimọingườithìrấtvui.

Một trong những việc đầu tiên Mimi làm ngay là mua lại ngôi nhàWannamakercũởEastHampton.Baonămnay,ngôinhàbằngsathạchnày,đượccoi làmộtconvoi trắngvớimười lămphòngngủ,bểbơi trongnhà,bích họa nhập từ Ý, nằm trống không, công trình xây dựng toi tiền củaChesterWannamaker,ôngnàyđãkiếmđượccảgiatàitrongnhữngcửahiệumuasắmhồiđầuvàgiữanhữngnăm1900,vàrồimấtsạchvàocuốinhữngnăm1970khicốmởrộng.Ngânhàng tịch thucănnhàvà raobánvớigiátám triệu đô, nhưng thời gian, cát, nước biển đã phá hủy tòa dinh thự, vàtheoướctínhđểtusửalạicănnhàcòntốngấpđôisốtiềnbỏramua.Đâychính là loạidựánmàMimi thích,vàvào thángTư,việc tu sửahoàn tất,cùngvớimộtsânđậumáybaytrựcthăngcủaGeorge.

Vàbâygiờ,cảbuổichiềuvàlúcchợptốitrongbữatiệctùngNgàyLiệtsĩ,

Page 32: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chiếcmáybay trực thăngnàybận chuyên chởnhữngvị khách cấp cao từManhattantớingôinhà.Vàolúcbảygiờtối,khiJaneyláichiếcPorschevàoGeorgicaPondLance,thìchiếcSikorskyBlackHawkVH60laotừtrêntrờixuốngvàbiếnmấtsaubờràocạnhngôinhà.Janeytựhỏinóchởaivàphảiởvị thế như thế nào để không chỉ đượcmời tới bữa tiệc củaMimimà cònđượcmáybaytrực thăngđiđónnữa.Vàcô thềrằngnămtới,côsẽở trênchiếctrựcthăngđó.

Dẫuvậy,côvẫnthậtphấnkhíchkhiđưathiếpmờichomộtngườiđànôngrấtlịchlãmđứngởchâncầuthangđágranitebóngloángdẫnlêntrênngôinhà.“Xinchoxemcardcủacô,”ôngtayêucầu.VàJaneymởvíra.Nónhỏxíu,đínhhạttrangtrívàrấtlàmốtvìngườithiếtkếchỉlàmcómườichiếcvàđãtặngcômộtchiếc.Côđưathiếpmờichoôngta.

“XinchàocôWilcox,”ôngtanói.“Tôixinlỗi.Lẽratôiphảinhậnracô.”

“Khôngsao,”Janeynóivẻduyêndáng.CônhấcchânchiếcváydàiOscardela Rentamàu vàngmà cômượn cho dịp này và nhẹ nhàng bước lên cầuthang,đểýthấynhữngcâytáođangrahoavàhítvàomùihươnghoangọtngào.Giữacáccâycóngườilàmtròtunghứng,némnhữngquảtáovàng,vàởmỗichiếunghỉcómộtnhómtứtấuđàndây.Cánhcửagỗnặngnềdẫnvàongôinhàđượcmởtoangra,vàJaneynínthởbướcvàokhitiếngđànviolonnỉnonvanglên.

Mimi lộng lẫy trong chiếc đầm Tuleh trắng đứng ở cuối sảnh lát đá hoacương,vàcảmgiácdễchịutrànngậpkhiJaneythấycôtađangnóichuyệnvớiRupertJackson,ngôisaođiệnảnhngườiAnh.Mimiquaylạivẫytay,vàJaney tiến tới, không thể ngăn mình không nghĩ tới việc cô với RupertJacksonsẽtrởthànhmộtcặptuyệtvờiđếnmứcnào.

“Janeycưngơi,”Miminói,tiếntớicầmlấytaycôvàhônlêncảhaimácô.Cổtaycôtađeođầyvòngkimcương; taiđeokhuyênkimcương.Nhưrấtnhiều phụ nữNewYork khác,Mimi không hề già đimột chút nào trongmườinămmàJaneybiếtcô,vàJaneytựhỏicôtađãlàmgì.

“Ôivòngtayđẹpquá,”Janeynhậnxét.

“Ồcưngơi,cólàgìđâu,”Miminói.

Page 33: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Côcóyêucáicáchnhữngngườigiàucóluôncưxửnhưthểmộttriệuđôlàchẳnglàgìcảkhông?”Rupertnói.

“Cưngơi,anhbiếtJaneyWilcoxchứ?”Mimihỏi.

“Chưa,nhưngtôinghĩlàmìnhnênbiết,”Rupertnói.Cóhailoạidiễnviênkhácnhau,Janeynghĩ-loạikhônghềgiốngvớicácnhânvậthọđóngvàloạigiốngyhệt,vàRupertJacksonđíchthịlàloạithứhai.Gặptrựctiếpthìthấyanhtađẹptraichảkémgìtrongphim.Anhtacũngnởnụcườinhănnhóvàchỏm tócmàunâu trước tránđượchất lênnhư trongphim,và anh tanói,“Tôithấyảnhcủacôkhắpnơi,vàtôiluôntựhỏikhôngbiếtcôgáiđótrongđờithựcnhưthếnào.Côphảihứalàsẽbànvềchuyệnđồlótcủacôvớitôisaunàyđấynhé.”

Janey phá lên cười, cònMimi nói đầy trêu chọc, “Nào, Rupert, Janey làngườiphụnữđẹpnhấtbữatiệchômnay.Nhưnganhđínhhônrồi,hơnnữatôiđãchọnchocôấyngườikhác.”

“Tôitổnthươngghêgớmđấy,”Rupertnói.“Ngườiđànôngmaymắnđólàaivậy?”

“SeldenRose,”Miminói.“ChủtịchmớicủaMovieTime.Anhấyvừamớiđếnbằngtrựcthăngxong...Anhấybịkẹt trênLongIslandExpresswayvàbọntôiphảicửmáybaytớicứuanhấy.”

“Thật á? Thật là phi thường. Loại đàn ông gìmà lại phải cứu khỏi LongIslandExpresswaycơchứ?”Ruperthỏi,vàvớivẻmặtgiảvờkinhsợ,anhtaquaysangJaneyvànháymắt. Janeyphảiđồngývớianh ta -côvẫnchưagặpanhchàngSeldenRosenày,nhưngnghethìanhtachảcógìđánghứahẹncả.

“Đừngcónghelờinàomàanhchàngnàynóicả,”Miminói.“SeldenlàbạncũcủaGeorge-nhưngđừng lo,anhấychẳngchánmộtchútnàođâu.TôikhôngbaogiờbiếtđượcchínhxácGeorgelàmgì,côthấyđấy,ngoàiviệclàanhấydườngnhưsởhữutấtcảmọithứ.”

Janey và Rupert cười một cách miễn cưỡng. Và từ khóe mắt, cô thấyComstockDibblebướcvàonhàvớicôvợsắpcướiMauveBinchely.Tốtquá-Comstocksẽkhôngdámcưxửkhôngphảiphépvớicô trướcmặtMimi.

Page 34: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

NhưngMimiđangkhôngđứngđốidiệnvớihắnvàkhôngnhậnthấyhắnmớitới.

“ThỉnhthoảngtôibảovớiGeorgelàanhấysởhữucảtôinữa,”Mimitiếptụcvuivẻnói,“vàanhấythíchlắm.”Côtacókiểubiếnmọithứnghenhưmộtbímật, vàngảngười vềphía Janey, chạmvào cánh tay của cô.Cô ta nóithêm,“Đừngbaogiờ lấychồngnhé,Janey,hay ítnhất là trướckhicôbắtbuộcphải lấy.Thậtquá lànhàmchán.NhưngSelden thìkhác-anhấyrấttuyệt-màdùthếnào,tôinghenóilàanhấythựcsựcóđọcsáchđấy.ĐươngnhiênlàGeorgechẳngđọcgìcả,trừphilàcóhìnhđồngđôlaởtrênđó.TôinghĩanhấyhọcchuyênngànhvăntạiHarvardđấy.”

JaneycóthểcảmthấymắtComstockđăngxoáyvàolưngcô.Nghiêngđầuquamộtbênvàkhẽrélêncười-mộtcửchỉcôđãbắtchướccủaMiminhiềunămtrước-cônói,“Georgeá?”

“Ồkhông,Seldencơ,”Miminói.“GeorgecóđihọcởHarvardthật,nhưngđôikhitôithềlàmìnhchảthểbiếtđượcđiềuđó...cứnhìnanhấymàxem!”Côtachỉmộtngườiđànôngcaotầmtrungkhônglấygìlàmnổibật,đangcầmmộtđiếuxìgàcháydởởmộttaycòntaykiathìdốclycocktailtômvàomiệng.“George!”Mimigọianhtatừbênkiaphòng.Georgenhìnlênvẻtộilỗi,vàcầmlấycáikhănăntừcôphụcvụmặcđồngphụcđangchìacáikhayra,chùimiệngvàtiếntới.Nhìnanhtamặccáiquầnmàukemvàáokhoácmàuxanhnướcbiểncókhuyvàng, Janeyphảiđồngývớinhữngđiềumàmọingườinóivềanh ta làhoàn toànđúng:vẻngoàicủaanh ta trôngquátầmthườngvàtẻnhạtđếnmứctatựhỏimìnhcónhậnraanhtavàolầntớihaykhông.Ngaycảmắtanhtatrôngnhưthểchúngđượcnhétvàođầutrênmộtđường.

“Anhyêu,”Miminói,thởmộttiếngrõdài.“Anhbiếtlàkhôngnênvừahútvừauốngcùngmộtlúc...Mẹsẽnóigìchứ?”

“Maylàmẹchếtrồi,vìthếanhngờlàbàchẳngnóigìđâu,”Georgeđáplại.

“Cácôngchồngchảkhácgìnhữngđứaconcả,”Miminói.“Aicũngnóivớitanhư thế, nhưng ta chẳngchịu tin chođếnkhikết hôn.George, anhgặpJaneyWilcoxchưa?”

Georgechùitayvàokhănănvàgiơnămngóntaymúpmípra.“Tôikhông

Page 35: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

biếtcônhưngtôibiếtmọithứvềcô,”anhtanói.Vàrồi,khônghềchàohỏi,hỏiluôn,“CảmgiácthếnàokhinửanướcMỹnàythấycômặcchỉđộcbộđồlót?”

“George!”Mimikêulên.

“Tôicũngđịnhhỏiđúngcâuhỏiđó,”Rupertnói.

“Cólẽanhnênthửlàmthếxem,”Janeynói.

“Tôielàsẽbiếnmìnhthànhtròcườihơnnữa,trongkhitôivốnđãthếrồi,”Rupertnói.RồiMiminói,“George,emthềvớianhcưngạ,nếuanhkhônggiàuđếnthế,thìemđãlidịanhrồi.”

Và rồi Mimi quay lại, thấy Comstock và Mauve. Janey nhìn vào mắtComstockvàhắnvộinhìnđichỗkhác.

Tuyvậy,thờiđiểmgặpgỡkhôngthểtránhkhỏiđãbịtrệchđikhiMiminói,“Rupertcưngơi, lạiđâychàoMauvemột tiếngđượckhông?Côấyáimộanh khủng khiếp, nhưng tôi hứa là bữa tối sẽ tha cho anh.” Quay sangGeorge cô nói, “Còn anh, anh yêu, nếu anh tiếp tục thô lỗ với khách củachúng ta, thì ít nhất có íchmột chút đượckhông? Janey cần thứgì đó đểuống.”VàkéoRupertđi,côtađểJaneylạivớiGeorge.

Khianhtadẫncôvàophòngkháchtrangtrílộnglẫy,anhtabắtđầubibabibôvềviệctusửa,nhưngJaneynhanhchóngnhậnthấymìnhmấttậptrung.Cô đang mải mê với những suy nghĩ rằng cuộc hôn nhân của Mimi vàGeorgechínhlàloạikếthợpcôđangcốtránhtrongsuốtđờimình.Chuyệnnàykhônghoàn toànđúng,vàchođến lúcnày,vẫnchưacóbất cứ ngườiđànôngnào-giàuhaynghèo-bàytỏýđịnhmuốnlấycô.Nhưngngaylúcnày,buộcphảingheGeorgebahoamãivềgiácảcác loạikínhkhácnhautrongphòng,dườngnhư làmộtđiềumaymắn.Vàcô tựhỏi tại saoMimiKilroy tuyệt vời lại đồng ý lấyGeorge Paxton.Không phải là anh taquákinhkhủng-nhìnđánhgiáanhta,Janeycóthểthấyanhtacũngcóchúthàihước - nhưng anh ta hoàn toàn chả sung sướng gì.Mà chuyện này cũngkhôngbáotrướcđượcgìlắmchomộtSeldenRose“tuyệtvời”:ChắcchắnlàanhtachẳngthểđượclăngxêgìnhiềucholắmnếuGeorgelàbạnthâncủaanhta.

Page 36: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

KhiGeorgetiếptụcbahoa,côtinlàanhtađangnóivềnhữngcáchđónggóiđồnộithấtchuyểntừchâuÂusangMỹ-mộtchủđềmàcôđãvàsẽkhôngbaogiờhứngthú.Côchợt thấyPippiMausđứngcạnhcửasổPhápdẫnrangoàihiên,vàngaylậptứcnhớđếnchàngtraitrẻhấpdẫncôthấyđicùngcôkiatrongchiếcxe.Vàolúcnàythìchảthấyanhtađâucả,nhưngthếkhôngcónghĩalàanhtakhôngcómặtởbữatiệc.Lấycớcầnhítchútkhôngkhítronglành,JaneybướcvềphíaPippi,vàrồi,khigầnnhưđếnsát,côgiảvờđộtnhiênnhìnthấycôta.Mặttỏvẻngạcnhiêndễchịu,cônói,“Pippià?”

Pippinhìnlêncôvớivẻđúnglàđiểnhìnhcủatấtcảnhữngngườinổitiếng:vừaphấnkhởikhiđượcnhậnra,vừasợhãibịtấncôngbởimộtfancuồng.Janeysuýttínữathìkhịtmũichếgiễu-trongtâmtrícô,Pippikhôngđủnổitiếngđểtỏvẻnhưthế.Nhưngcôcũngchìatayranói,“JaneyWilcox.”

“Ồ,”Pippiđáp.JaneycóthểnhậnthấylàPippikhônghềbiếtcôlàai.Điềunàycàngkhiếncôkhóchịuhơnbởinếutrongnhữnghoàncảnhbìnhthường,Janey không đời nào tốn thời gian vớimột con nhóc nhưPippi - suy chocùngPippi chẳng thể làmđượcgì chocô cả.Nhưngvàogiâyphútđó, cômuốnbiếtítnhấtlàtênngườiđicùngPippihồichiềuđếnchếtđiđược,vìthếcônói,“Emnhớkhông?Chúngtagặpnhau...Ôitrời,chịkhôngnhớnổibọnmìnhgặpnhauởđâunữa...”

“Emthậmchícònkhôngnhớnổihômnaylàngàygìphầnlớn thờigian,”Pippiđồngý,gậtđầu.

“ChịnghĩlàemvượtquachịtrênLongIslandExpresswaychiềunay.”

Pippihámiệngvẻnhận ra, như thể cuối cùngcũngbiết được Janey là ai.“Đúngrồi,”côtanói.“Bọnemvượtquatấtcảmọingười?Chịthấyemà?EmngồitrongchiếcFerrarimàuxanhlá.”

Janeylờđilờinhậnxétrõràngđóvànói,“Chịthíchcáixeđólắm.”

“Emcũngthế,”Pippinói.“Emướcgìnólàcủaem,nhưngemkhôngđủtiềnmua.”

“Thếnólàcủabạntraiemà?”

“Ôikhông.Ýemlà,nólàcủaanhấy,nhưnganhấykhôngphảibạntraicủa

Page 37: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

em.Chưaphải,ýemlàthế...Anhấylàchơipolo,”côtanínthởnói,nhưthểđiềuđógiảithíchmọithứ.

Janeygậtđầuvẻthônghiểu,biếtrằngcôPippibébỏngtộinghiệpnày,vớikhuônmặtgiốngnhưchuộtvàhaimắtởquágầnnhau,gầnnhưkhôngcócơhộinào,vàbằngmộtgiọngđầysựcảmthông,cônói,“Lẽraemnênđưaanhấytớibữatiệc.”

“Emmuốnthế,nhưngemkhôngthể,”Pippiđaukhổnói.“Anhấyphảiăntốivớimộtônggiànàođó...Haroldgìđó...?”

“HaroldVane?”Janeynói,cốgắngkìmhãmsựphấnkhíchlại.HaroldVanecũnglàngườitìnhcũcủacô,vàlàmộtngườibạntốt-maicôphảinhớgọichoHaroldvàtìmhiểuvềtaychơipolobíẩnnày.

“Tênanhtalàgì?”côhỏivẻtựnhiên.

“Emkhôngnhớđược.Harold...?”

“Ồ,chịbiếtHaroldmà,”Janeynói,cườivẻhợmhĩnh.“Ýchịlàanhchàngchơipolokiakìa.”

“Zizi?”Pippihỏi.Vàrồicuốicùngcôbéhiểura.“Mọingườigọianhấynhưthế.Nhưngemkhôngbiếtanhấycóhọhaykhôngnữa...”

“Thậtà,”Janeynói,mỉmcườimơhồ.Pippi thậtquángốc,cônghĩ,và lúcnày,saukhiđãđạtđượcmụctiêu,cômuốnbỏtrốn.Quaylại,cônhìnthấyvịcứutinhtronghìnhdángRupertJackson.

Rõrànglàanhtađangtìmcô,vìanhtabướcngaytới,vàbằngmộtgiọngquởmắngtuyênbố,“CôWilcox,côthậtquáhư.Tôivừamớipháthiệnralàcôbiếtcáitênkhốnnày,PeterCannon.Việccôthựcsựcóhẹnhòvớitênđólàthậtà?”

CólẽRupertkhôngkhámphárathôngtinnàythìJaneysẽthấythíchhơn,nhưnggiữbímậtởNewYork làmộtviệcbấtkhả.Và trongmộtgiây,vẻhoảng sợ của cô nhanh chóng được thay bằng sự thích thú mà RupertJacksonchắchẳnlàquantâm.

Page 38: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồthậtà,”côhânhoannói.“Tôichỉhẹnhòvớianhta theođúngkiểutôihẹnvớicácanhkhácthôi.Trongmộtphút.”

“Côthậtlànghịchngợm,”Rupertnói,rélênsungsướng.Giọngcủaanhtalàmgầnnhưtấtcảmọingười trongphòngchúý,rồianhnói,“CôphảikểchoChúRuperttấtcảđấy.”Vàrồi,trướcmắttấtcảmọingười,anhtacầmlấytaycôvàdắtcôtamộtgócxangoàihiên.

Bữatiệcdầnđôngngười,vànhữngtiếnghét“Mộtbuổitốituyệtvờinhỉ?”vanglênkhắpngoàihiên,nhưthểchínhcáckháchđãdànxếpthờitiếtnhưthếnàychứkhôngphảiMẹthiênnhiên.

Nhưngaimàkhôngmuốngiànhlấycôngtrạngvàomìnhchobuổitốituyệtvờithếnàychứ?Khôngkhíbuổiđêmởmức22độC,trăngtrònđầyvàgiónhẹthổitừĐạiTâyDươngthổivào.Nhữngcâyănquảrahoatrồngtrongchậu,cànhnhánhđượctỉagiốngnhưnhữngcâykẹoque,đượcđặtởkhoảngcáchđềunhaudọctheohàngbaolơntrắng,vàJaneyWilcoxđứnggiữahaicáicây.

Táchmìnhrakhỏiđámđôngmộtlúc,Janeyđứngnhìnrađạidương.Taycôđặttrênhànglancan,vàcôhơinhoàingườitớitrước,đẩyngựcravàconglưnglạiđểngựccôlộrarõhơn.Cônghiêngđầulạiđằngsaumộtchútvànhắmmắtlại,hítthởkhôngkhíđêmvàbiếtrằngkhilàmvậycôđangtạoraấntượngmộtphụnữtrẻđángyêuđangmảimêsuynghĩ.

Nhưngtrênthựctếthìđầuóccôquaymòngmòng.Côquyếtđịnhtốinàylàmột tối thành công với cô: Cô đã nói chuyện rất lâu và đầy hứa hẹn vớiRupert Jackson. Và rồiMimi đã giới thiệu cô với tổng biên tậpmới củaHaper’sBazaar,cônàyđãgợiýlàcóthểsẽdùngảnhJaneylàmtrangbìa.Trongsuốtnhữngnămlàmngườimẫu,Janeychưabaogiờđượclênbìamộttạpchí.Vàcôkinhngạctrướcsựngẫunhiêncủacuộcđời,vềchuyện,khimộtthứtốtlànhxảyđếnvớita,thìnhữngthứtốtlànhkháccũngtiếptụckéođến.VàrồichínhMiminữa.Janeytựhỏitạisaocôđãnghingờcôtasuốtbaonămqua-nhưhầuhếtmọingười,Mimilàngườicựckỳtửtếmộtkhiđãbiếtcôấy.Janeythoángnghĩrằngcólẽ lỗi làdocôấy-cóthểMimiđơngiảnnghingờrằngJaneykhôngthíchcôấy.

Cônhấpmộtngụmchampagne,vàlơđãngnhìnrađạidươngthìđộtnhiênmộtgiọngnóiquenthuộckhônghẳnlàmừngrỡvanglênsaumình,“Chà,

Page 39: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nếuđâykhôngphảilàJaneyWilcox.Bằngxươngbằngthịt.”

ĐólàBillWestacott,nhàviếtkịchbản.

“Chúa ơi, Janey,” anh nói, tiến về phía cô. “Anh gần như không thể nàobướcđitrênmộtphốởNewYorkmàkhôngthấybứcảnhchếttiệtcủaemởđâuđó.Chuyệnquáigìđangdiễnrathế?”

Câunàylẽralàmcôthỏamãn,nhưngnghetừmiệngBilllạirấtkhóưa,làmcônhớđếnkhôngbiếtbaolầnhồixưakhiBilllàmcôkhóchịu.Tiếpnhậncáigiọngmỉamaicủaanhta,cônói,“Bill!Anhđanglàmgìởđâythế?”nhưthểcôngạcnhiênkhithấyanhđượcmời,vàanhnói,“Saoanhlạikhôngnêncómặtởđâycơchứ?”

Janey cười vẻ bề trên, rồi nói, “Không có lý do nào cho việc tại sao anhkhôngnênởđâycả, emchỉngạcnhiên, thế thôi.”Tiến lạigầnhơnvàhạgiọngxuống,cônói,“EmtưởnglàanhkhôngthíchMimiKilroy.”

Billkhôngchịucắnmiếngmồinhửnày.“Thôinào,Janey,”anhtanói.“Mấynăm qua có thể anh có chút vấn đề với cô ấy, nhưngMimi làmột trongnhữngcôbạncũcủaanhđấy.”

“Ồphảirồi,”Janeynói,mỉmcườivẻchếgiễu.“Emquênmất.”

“Vàhìnhnhưanhnhớlàemmớilàngườicóvấnđềvớicôấy,”Billnóitiếpvẻthờơ.“‘Côảvừaxấuvừagià,vàemkhôngthểnàotinnổimọingườivẫnđểýtớicôta,’chínhxáclànhữnglờicủaem,anhtinvậy.”

Janeytránhramộtbước.“Emkhôngbaogiờnóithếnhé,”côrítlên,cốtrốnsaumộtcáicâyănquảtrồngtrongchậu.SaovớiBilllúcnàocũngnhưvậy?Kiểugìđó,anhtaluôncócáchláicâuchuyệnđểrồimọithứlàlỗicủacô,vàthậtlàbấtcông.

“Emcónói thế,” anh ta nói. “Nhưng anh sẽ khôngdùngnó chống lại emđâu.AnhsốngởNewYorkđủ lâuđểhiểumọi thứnàyvậnhànhnhư thếnào.Giờemlànữhoàngcủabữatiệc-tạisaoemlạikhôngphảilàbạnthânmớinhấtcủaMimiKilroycơchứ?”

“Emkhônghềlàbạnthâncủacôta,”Janeykhóchịunói.

Page 40: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Rồisẽthếthôi,”Billnóivẻtựnhiên.“Emchưabaogiờbỏlỡmộtcơhộinàođểtiếnlênphíatrước.”Vànhìncôbằngánhmắtnhưxuyênthấu,anhchêmthêm,“VàMimichưabaogiờbỏlỡmộtcơhộiđểdụdỗngôisaomớinhất...”

“Ôixinanhđấy,Bill,”Janeynói,vẻghêtởmtronggiọngcủacôngụýrằngcôsẽkhôngbuồnđáplạicâunóiđó.

Billkhônghềnảnlòng.“ThếRupertJacksonmuốngìvậy?”anhtahỏivớinụcườitoétkhoáichí.

Thìralàthế!Cônghĩ.Thếnàyđây:ghentuôngcũrích.Bill,anhnàyđãlấymộtphụnữđiênrồvàcóhaiđứacon,đã làngười tìnhcủacôhaimùahèliêntiếp.Anhtasẽkhôngbaogiờbỏvợ,nhưngvớisựtựtônđiểnhìnhcủađànông, lạikhông thểchịuđượcviệccôcónhữngbạn traikhác.Mùahènămngoái,Bill gầnnhưđãhóađiênkhi phát hiện ra côđanghẹnhòvớiComstockDibble,vàcảmthấycóđượccơhộiđểchọctứcanhta,cônóivẻdụdỗ,“Anhnghĩlàanhtamuốngì?”

Tuy nhiên, thay vìmột phản ứng ghen tuông,Bill lại phá lên cười. “Anhkhôngbiết,nhưngcólẽkhôngphảilàthứmàemnghĩlàanhtamuốn.”

“Ồthậtà?”côhỏi,nhướnmàylênkhôngtin.

“Anhchỉphátbiểuđiềuhiểnnhiênthôimà,”Billnói,cườitoétvẻđắcthắng.“RupertJacksongayđấy.AiởHollywoodcũngbiếtđiềuđó.Vợchưacướicủagãlàmộttayđànông.”

Janeyháhốcmiệngvàrồinổiđiênlênquaysanganhta.“Emkhôngthểtinnổi làanh lạicaynghiệtđến thếnàyđấy,Billạ.Chỉvìsựnghiệpcủaanhkhôngđitớiđâu...”Côtoantiếptục,nhưnganhtacắtngangcô.

“Đầu tiên, anhvừabánmộtkịchbảnchoUniversal.Vì thế sựnghiệpcủaanhđangđitớirấttốt,cámơnemrấtnhiều,”anhtatrảđũađáplại.“Vàthứhai,saoemkhôngthểthôicáithếphòngthủđinhỉ?Khôngphảilúcnàoaicũngmuốnsănđónemcảđâu...Sựthậtlà,anhchỉmuốncảnhbáoemmộtcáchthânthiệnthôi.MộtlờikhuyênnhỏđểemkhôngtựbiếnmìnhthànhkẻngốcvìRupert Jackson,nhưhồinămngoáiem làmvớiComstockDibble.

Page 41: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Theonhưanhnhớthìchínhanhđãbảovớiemrằnghắnđãđínhhôn...”

“Cóvợ.Anhbảolàhắncóvợrồi,”Janeynói.

“Thìkháccáigì?Vấnđềlà,anhtacóngườikhácrồi...”

Chà, cô biết điều đó, cô nghĩ, nhưng tuyên bốmột cách quá thẳng thắn,nhữnglờicủaanhtahơigâysốc,khiếncônhớtớicuộcnóichuyệnkhôngmấydễchịugiữacôvàComstockchiềuhômđó.NhưngcôkhôngmuốnBillthấyrằnganhtađãtómđượccô,vàmạnhbạonhìnthẳngvàomặtanhta,côcốtìnhnói,“Thìsao,Bill?Chẳnglẽanhkhôngđểýthấylàhầuhếtđànôngemhẹnhòđềucómộtaiđókhácrồià?”

Vàrồi,nhưthểcảmthấysựkhóchịucủacôvàsẵnsàngtranhcãiđếncùngđểhạgụcmình,Billhỏivẻthờơ,“Mànày,thếcáikịchbảnmàemviếtchohắnthìsốphậnsaorồi?”

Đâyrõrànglàmộtcúchỉtríchbẩnthỉumàtrongmộtthoáng,tấtcảnhữnggìJaneycóthểnghĩđếnlàtạisaoBilllạititiệnđếnthế.CôlúcnàocũngnghĩBilllàmộtgãkhốn,nhưngbảnchấtkhôngphảilàngườixấu.BềngoàicủanhữnggiaotếởxãhộiNewYorktrơnphẳngvàbóngloángnhưmặtbăng,nhưngbêndưới là rắnhổmangnướcvà rùa cá sấu - và trongkhi côbiếtnhữnggãvôthứctrởnênghentịvớithànhcôngcủabấtcứai,gồmcảphụnữ,côkhôngbaogiờlạinghĩBillsẽrơivàoloạiđó.Trongmộtthoáng,côxoadịuchínhmìnhbằngcảmgiácthươngchoBill,thươngchoanhtasaolạitrởnênquáthảmhại.Vàrồi,bỏqualờinhậnxétcủaanhtanhưthểnóchẳnghềquantrọnggì,côbìnhthảnnói,“Ýanhlàsao?”

Anhtakhoanhtaylạivàkhiêukhíchcúivềphíacô.“Anhnghĩkếhoạchlớncủamùa hè nămngoái là trở thànhmột nhà viết kịch bảnHollywood nổitiếng.ChẳngphảiembảovớianhlàComstocktrảtiềnchoemviếtkịchbảnsao?”

“Sựthậtthìđúngthếđấy,”Janeynói,nhúnvainhưthểcôkhônghiểuanhtađịnhđitớiđâu.

“Thếemviếtxongchưa?HọcódùngnólàmmộtbộphimHollywoodlớncóemđóngvaichínhkhông?”

Page 42: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồcó,”côbậtcười,cốbiếnchuyệnnàythànhtròđùa.Nhưngbêntrong,côđanglảođảo.Trongthànhcôngcủavàithángvừaqua,côđãquênđượctấtcảvềchuyệnComstockđãtrảchocôbamươingànđôđểviếtmộtkịchbảnvàomùahènămngoái-vàkhiđãviếtđượcbamươitrang,côkhôngthểnàohoànthànhđược.Côkhôngthểchịuđượccáiý tưởnglàmìnhđã thấtbại,đặcbiệtởthứmàcôluôntuyênbốlàdễdàng.Vàmùahènămngoái,trongmộtnỗlựclàmchoBillhiểuanhtalàai,côđãbốcphétliênhồivềchuyệnkịchbảncủacôđangtiếntriểntốtđẹpthếnàovànósẽthànhcôngrasao.Vàgiờđây cô đangở trongmột vị thế đangxấuhổ khi phải tự bảo vệmìnhchốnglạianhta.

“Vậy?”anhtahỏi.

“Vậycáigì?”

“Emcóviếtxongnổikhông?”anhtahỏibằngcáigiọnghợmhĩnhbềtrên,nhưthểbiếtlàcôđãkhônglàmxong.

“Emgầnnhưxongbảnnháplầnhairồi.”Đâylàmộtlờinóidốitrắngtrợn,nhưngcôkhôngthểngănđượcmình.Suốtlâunay,Billđãbảovớicôlàcôkhôngcókhảnăngviếtđược,vàgiờkhôngbaogiờcóchuyệncôlàmchoanhtathỏamãnvìđãnóiđúng.

“Thậtsao?”anhtahỏi,nhưthểkhôngtincô.“Emphảichoanhđọcđấy.”

“Ồ,dĩnhiênrồi,”cônói.

Họnhìnnhauchằmchằm-saurốt thìBillkhôngthểchứngminhlàcôđãkhôngviếtkịchbảnđó-vàJaneytiếnmộtbướcvềphíatrướcnhưthểratínhiệulàcuộctròchuyệnđãkếtthúc.Nhưngrồicôlạigặpmộtcúsốckhác:Tiếnvềphíahọvàhoàn toànkhôngnhận thấy sự cómặt củahọ là chínhComstockDibble,đangmảinóichuyệnđiệnthoạidiđộng.Trongvàigiây,hắnsẽtớihàngbaolớnvàchỉcòncáchđócómộtmét,vàJaneybiếtBillđủxấuxasẽđềcậpkịchbảncủacôvớihắn.

MàComstocksẽnóigì?Cônhìnquanhtìmlốithoát,nhưngcôbịkẹtrồi-ởgiữacâyănquảđangrahoavàhàngbaolơn,côchỉcóthểhoặclàđẩyngãBillhoặclànhảyquahànglancan.

Page 43: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Billbắtgặpvẻkhổsởtrênmặtcôvàquaylạixemchuyệngìđangkhiếncôkhóchịu.Comstockvẫnkhônghềbiếthọởđó.Mặthắnđỏbừngvìgiậndữ,vàngườihắnđẫmmồhôinhưmọikhi.Giọnggânlên,hắnnói,“Nếubọnnónghĩcóthểchơitaocúnàythìsẽcóvốkhácchobọnnóđấy...Taosẽphịchconcáibọnnó,vìChúa.”Gậpđiện thoại lại,độtnhiênhắnquayngườivànhìnthấyhọ.

Mắthắnnheolạicònmôithibànhrathànhmộtnụcườixấuxa,đểlộhaicáirăngcửacáchnhaukhôngđoạnlớn;Janeycómộtgiả thuyếtbímật làmẹhắn khimang bầu đã uống rất nhiều rượu và rằngComstockDibble, caokhôngquámétsáulăm,đãbịhộichứngnhiễmrượuởbàothai.Vàrồi,trongcơnbốirối,côthấyrằngnụcườicủahắnkhôngphảidànhchocô,màchoBill,vàrằnganhtathậmchísẽkhôngcôngnhậnlàcóquencô.

“Westacott,”Comstocknói,chìatayra.“MấygãbạncủatôiởUniversalbảovớitôirằnganhviếtkịchbảnđótuyệtlắm.”

ĐộtnhiênBilllạibiếnđổithànhmộtgãnhànghềchuyênnghiệpHollywood,khoanhtaylạivàchoãihaichânrộngra,đểkhôngđứngcaohơnComstockquá.“Họmớibậtđènxanhchonó,”Billnói.“RupertJacksonđồngý làmdiễnviênchính...”

“Thậtà?”Comstocknói.“TôithíchRupertvàanhtalàdiễnviêngiỏi,nhưngđểlôianhtarakhỏigiườngtrướcmườimộtgiờthìvấtvảlắmđấy...”

“Tôicónghenói,”Billnói.VàrồiJaney,khôngthểnàokìmđượcbảnthânthêmnữa,ngangngạnhnói,“Tôivừanóichuyệnrất lâuvớianhấy,vàtôinghĩanhấylà...”

Ngaykhitừngữrờikhỏimiệngcô,cônhậnranghemớithậtnguxuẩnlàmsao,nhưngcôkhôngquantâm.Côsẽkhôngcứthếmàđứngđó,bịlờđi.Vàcônhìntừngườinàysangngườikiavớivẻmặtnhưthểtháchhọdámchốnglạicô.

Billnhìncôvớivẻhơingạcnhiên,cònComstockđờđẫnnhìncô,nhưthểhắnchưabaogiờgặpcôvàkhôngbiếtcôđangnóichuyệngì.“Chà...?”cônói,ngậpngừng.VàrồiBill,khôngthểbỏđượcsựkhoáichírakhỏigiọngmình,nói,“Comstock,anhbiếtcôJaneyWilcoxxinhđẹpvàtàinăngchứ?”

Page 44: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tôi chưa bao giờ được có vinh dự đó,” hắn nói. Giọng hắn nhẹ nhàng,nhưngvẻmặthắnthìnói,Nếucôchơitôi,tôisẽbẻgãyxươngbánhchècủacô.

HắnchìatayravàJaney,runlênvìtứcgiận,bắtlấynó.Saohắndámlàmthếvớicô,đặcbiệtlàtrướcmặtBill,anhtabiếthọtừngdandíuvớinhau.CôvẫnđangnghĩracâutrảđũathìđiệnthoạicủaComstocklạiréo.Hắnquayđinhưthểkhôngcógìngoàinhữnggánhnặngthườngxuyênkhiphảilàmmộtnhàsảnxuấtphimquyềnlựccao.HắnnóivớiBill,“Xinlỗi,vănphònggọi.Họchẳngbaogiờđểtôiyên,dùđangởđâuđinữa.”

“Khácbiệtvềthờigian,”Billnói.“ThửÚcxem.”

“Tôithửrồi,”Comstocknói,vàđưadiđộnglêntai,hắnhétlên,“Sao?”vàbắtđầubướcđi.

TấtcảnhữnggìJaneycóthểnghĩlàComstockđangtrốnthoátmàkhôngbịtrừngphạtgì,vàcôbướcmộtbướcvềphíahắn,địnhchohắnbiếtcônghĩgì.NhưngBillngăncô lại.Vàđúngnhưcônghĩ,ngaykhiComstockđikhỏitầmnghe,anhtabắtđầucườinhạocô.“Chẳngphảilàemngủvớihắnư?”anhtagiễucợthỏi.“Emlàmcáiquáigìvớihắnthế-cắnchimhắnà?”

Hàngchụcnhữngcâuđápbẩnthỉulướtquađầucô,nhưngJaneynhìnthấynétmặtanhtavàdodự.Anhtađangcựckỳthỏamãnkhithấycôkhổsởvàbảnnăngmáchbảovớicôrằngmộtmànnổixunglênchomọingườithấychínhlàthứanhtađangmongmuốnsẽxảyra.Cúiđầuthấpxuốngvàbĩumôinhưmộtđứatrẻbịthương,cônhìnlênanhtaquađôimidàiđensẫm.

Nhìnthấymànquyphụcđầynữtínhnày,bảnnăngbảovệcủađànôngtrongBilltràolên,vàanhtadịudàngquàngtayquavaicô.“Thôinào,Wilcox,”anhtanói.“Anhchỉđùathôimà,vớicảaichảbiếtComstocklàmộtthằngkhốn.Bịnhữnggãnhưthếlàmphiềnchỉlàchuyệnbấtđắcdĩ.Màhơnnữa,emquátuyệtvờikhôngthểnàolạingủvớicáiloạikhốnghêtởmđó...”

“Emkhôngtứcgiận,”côkhăngkhăngnói.Vàrồi,độtnhiêncảmthấyBilllàngườicóthểhiểuđược,côthốtra,“Emchỉngủvớihắnvìemnghĩsẽtốtchocôngviệclàmăn!”

MặtBill lộvẻngạcnhiên trướcsựchânthậtbấtngờcủacô,vàanhtabật

Page 45: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cười.“Anhkhôngthểnóilàanhđồngývớiem,”anhtanói.“Nhưngđócólẽlàlờinóichânthậtnhấtmàemnóitrongsuốtmấynămqua.”

Janey liếcnhìnanh ta,vàđộtnhiênhiểu ramìnhbịkẹt.Sau rốt, côchínhthứctựthuyếtphụcmìnhlàcôyêuComstock,vàcôchắchẳnđãnóivớiBillđiềutươngtự.“Nếuanhngụýrằngemlàmộtkẻdốitrá...,”cônói.

“Ồ,anhcóngụýgìđâu.Anhchỉphátbiểusựthậtthôimà,”Billnói.“Emlàmộtkẻdốitrá,vàtệhơntấtcả,emdốitrávớichínhmình...”

“Ôi Chúa ơi. Hai người trông như thể hai người tình đang cãi nhau ấy,”Miminói,tiếnđếntừphíasauhọ.

JaneynémchoBillmột cái nhìn bẩn thỉu, giận điên lên vì họ bị bắt chợttrongmộtcuộcnóichuyệnrõrànglàrấtthânmật.Billthậtnguyhiểm.Saunàycôsẽphảicẩnthậnkhôngđểanhtadồncôvàomộtgóc-saurốt,trướcđâycôđãchophépanhtalàmthếvàlầnnàohọcũnglêngiườngvớinhau.NhưngBillkhôngsợ:Anhtachỉtựnhiênchotayvàotúivà,ngảngườirahàngbao lơn,nói,“Janeyvới tôi làbạncũ.Bọn tôi lúcnàocũngcãinhaunhưanhtraiemgái.”

MimitraochoJaneymộtcáinhìncảmthông.“VàtôierằngđólàđịnhnghĩacủaBillvềtìnhbạn,”côtanói.“Anhtacãinhauvớitôitừhồibọntôinghịchcátvớinhaukhicònnhỏ.”

“Đóchỉlàvìemkhôngchoanhchơicáixẻngcủaemthôi,”Billnói.

“Hồiđóanhđầugấubỏxừ,màanhcũngchẳngthayđổilàmấy,”Mimivặnlại. “Mà dù sao, em đến để nói với hai người là chúng tôi chuẩn bị ngồixuốngdùngbữatối...Janey,côngồicạnhSeldenRose...”

NghecáitênSeldenRose,Billđộtnhiêncườinhếchmép.“Janeysẽănanhtavàobữasáng,”anhtanói.

“Ôi,Bill.Thôiđi,”Miminói,némchoanhcáinhìncảnhcáo.Và rồi,vớimộtcáiliếcrahiệubảoJaneynênđitheocôta,cônói,“TôikhônghiểuBillbịlàmsaonữa.Dườngnhưanhấycàngngàycàngcaynghiệt.Côcónghĩlàanhấygặprắcrốivềtiềnnongkhông?”

Page 46: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janey không hề biết.Cô chỉmới quenBill có hai năm, và anh ta lúc nàocũngnhưthế.NhưngkhôngcólýdogìđểnóivớiMiminhưthế,vìvậycônói,“TôinghĩBillghétphụnữ,chukỳấymà.”

Mimidừnglạivàngạcnhiênnhìncô.“Côbiếtkhông,tôinghĩcôhoàntoànđúngđấy.”

“Tôinghĩchắclàdobàvợ,”Janeynói,nhìnMimiđầyẩný.

Mimimỉmcườivàbằngmộtcửchỉvẻthôngđồng,khoáclấytayJaney.“Tôichắclàthếđấy,”côtathìthầm.“Helentộinghiệp.Côấytừnglàmộtcôgáirấttửtế...”

Vàkhihọbướcvàophòngăncùngvớinhau,cảmgiáckhóchịuvềcuộcgặpgỡđầyxấuhổvớiComstockvàBillbắtđầuphaiđi.Saurốt,tốinaykhôngaiquantrọnghơntrongphòngnàyhơnMimiKilrroy-vàMimiđốiđãivớicônhưthểcôlàmộttrongnhữngcôbạngáithânnhấtcủacôta.VàcôthấymãnnguyệnsungsướngkhiMimichỉmộtchỗởgiữaphòngvànói,“Chúngtangồingayđây,Janey.Tôihyvọngcôkhôngphiền,nhưngtôisắpxếpcôngồiởbàntôi.”

Page 47: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

3

Bangàysau,đúngmộtgiờchiều,PattyWilcoxđangngồitrênchiếcghếdàibênngoàicửahiệuRalphLaurenởEastHampton,đợichịgái,Janey,xuấthiện.

Pattytựhỏivìsao,khicôbiếtJaneychắcchắnsẽđếntrễ,côlạivộivãrờikhỏinhàđểcóthểcómặtởcửahàngđúnglúcmộtgiờ,làthờiđiểmhọhẹngặpnhau.ChỉvìcônghĩJaneythựcsựcóthểtớiđúnggiờ.NhưngngoàirakhiJaneynói,thìPattynhảy.Quanhệcủahọđúnglàkiểucủamộtcôchịgáilớn-đứaemgáibébỏngvàcórấtnhiềulầnPattycảmthấyhơisợJaney...

Sánghômđó,vàolúcmườimộtgiờ,Janeygọichocô,vàbằngcáigiọnghânhoannhưthườnglệ,ngụýrằngmọithứtrongđờicôấyđangrấttuyệtvời,cám ơn rất nhiều, và hỏi Patty rằng có muốn đi mua sắm chiều hôm đókhông.

“Em không biết nữa,” Patty do dự nói. “Em không chắc là có phù hợpkhông.”

JaneycườirélênýbảoPattyđanglốbịchquámức.“Emkhôngphảimuacáigìđâu.”

“Khôngphải thế,”Pattynói.“Emchỉkhôngchắc làmìnhcónên rangoàimuasắmvàolúcnàykhôngthôi.”

“Chảcótaychụpảnhnàotheoemđâu,Pattyạ.Ýchịlà,sẽkhôngaibiếtemlàaiđâu.”

Không,Pattynghĩ,nhưnghọsẽbiếtJaneylàai.VàmặcdùPattykhôngcóbằng chứng, nhưng côđãnghĩ rằng Janeyhoàn toàn cókhảnănggọi chomộttrongnhữngtaybỉnhbútchuyênmụcchuyệnlácảivàbảovớihọrằngvợcủaDigger,anhchàngđãbịPeterCannonlừamấtmộttriệuđô,rangoàimua sắm ở Ralph Lauren. Và rồi, như cô vẫn luôn làm khi cô nghĩ đếnnhữngđiểmxấuởJaney,Patty thấy tội lỗi.Vàphần tội lỗinàyđã làmcôđồngýgặpJaneyvàolúcmộtgiờ.Vàgiờđây,vừađóivừakhóchịu,Patty

Page 48: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhìnquanhvàđịnhđimuamộtcáiốcquế.

Nhưngrồicônhậnramìnhcũngkhôngthểlàmthế,vìnếuJaneyđitớivàthấyPattyđangănkemốcquế,côấysẽnhìncô“chêtrách.”Vàvàongàyhômđó,vớitấtcảnhữngthứcôđangphảixửlý,Pattykhôngcầnphảibịchỉtríchvìnhữngđiểmyếucủamìnhthêmnữa.Thànhịnđóicònhơnlàbịnhắcnhở-bởiJaney-rằngcônhấtthiếtcầnphảigiảmnămhoặcmườipound.

Dĩ nhiênDigger sẽ không đồng ý.Đămđămnhìn ra con phố về phía rạpchiếuphim(Bago’Bones,mộttrongnhữngphimcủaComstock,đangđượcchiếu),cônghĩđếnchuyệnDigger lúcnàocũngbảocôphảiquyết liệtvớichị gái. Nhưng cô không thực sự đồng ý với Digger lắm. Với cả DiggerkhônghiểurõJaneybằngcô.DiggerlàngườiduynhấtcôgặpcóvẻkhônghềbịảnhhưởngmộtcáchkỳquặcbởisựduyêndángcủaJaney-vàtrongkhicôphảithúnhậnrằngđókhôngphảilàmộttrongnhữnglýdokhiếncôlấyanh.Nóchắcchắnlàmộttrongnhữngthứkhiếncôthíchanh.NócũngcónghĩalàDiggercóthểkhôngbaogiờhiểuđượccáchmàcôthựcsựcảmthấyvềJaney.SựthậtlàtrongkhithỉnhthoảngcôsợJaney,côcũngsợthaychocô.

Ởchịcôcógìđórấtcámdỗ,nhưnglàloạicámdỗnguyhiểm,bởivìmộtcáchkhôngthểtránhkhỏiJaneycókiểulàmtổnthươngbấtcứailiênquantới cô.Đó làmột sự thậtmà Janeydườngnhư rấtmaymắn làkhôngbiếtđến.VàcónhiềulầnPattyđãkhôngngănnổimình,ướccóchuyệntồitệsẽxảyđếnvớiJaneyvàchịcôsẽhọcđượcmộtbàihọc,mặcdùcôkhôngchắcđósẽlàbàihọcgì.Vàrồicôcảmthấytộilỗi,vìJaneylàchịgáicô,vàtakhôngnênnghĩnhưthếvềchịemruộtcủamình.

Nhưngngaycảkhicònnhỏ,Janeyđãkhôngđượccoilàbìnhthường,Pattynghĩ.Côđứnglênvàkhổsởnhìnraphố.ỞJaneyluôncómộtsựthờơtộtbậc:Cứmỗimùahèởcáccâulạcbộvùngquê,trongkhinhữngđứatrẻkhácbơilộivàchơitennis,Janey,vừabéovừakhôngkhỏemạnhlắmvàkhôngthíchbịnhìnthấytrongbộđồáotắm(giờthìchuyệnđómớithậtmỉamai),sẽ ngồi ởmột cái bàn trong rừng, chơi tú lơ khơ.Những đứa trẻ khác cốđánhbạnvớicô,nhưngJaneysẽđuổichúngđibằngmộtnhậnxétcayđộc.

VàvìthếchẳngcógìthựcsựngạcnhiênkhicảgiađìnhđãnhẹcảngườikhiJaneyđượcnhậnvàocôngtymẫuFordlúcmườisáutuổi.Mùahèđầutiênđó,Janeyđivắngđượcbatháng.VàPattynhớnólàmùahètuyệtnhấttrong

Page 49: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đờimình-côgiànhchứcvôđịchmônbơichotrẻemdướimườihaituổi-vàmộtlầnduynhất,khôngaitronggiađìnhcãinhau.Vàrồimùahètiếptheo,lẽralàJaneyphảiđiluôn.Nhưngcuốicùngmọichuyệnlạihỏngbéthếtcả.Mặcdùkhôngaitrongnhànóivềchuyệnđó,haynóilýdotạisao,baogồmcảJaney.TấtcảnhữnggìPattybiếtlàcôsẽkhôngbaogiờquênđượcnhữngngàycuốicủamùahèthứhaiđó,khiJaneymườitámvàtừmiềnNamnướcPhápquayvề, cựckỳkhác,như thểchịđãđi sangmộthành tinhkhácvàquayvềlàmộtsinhvậtngoàihànhtinh.ChịcóvaliLouisVuittonvàquầnáo hàng hiệu từ Pháp và Ý. Chị có túi xách hiệu Chanel và giày hãngManolo Blahnik, và vào các buổi chiều, chị sẽ khoe đồ với Patty và bảochúngđắtnhưthếnào.Pattynhớmộtcáitúixáchthôiđãtrịgiáhaingànđôvàkhitrôngcôsợhãi,Janeyđãbảocô-bằngcáigiọngmớicốgiảvờvớingữđiệuchâuÂugiả-rằngđờichẳngcógìđángsốngnếutakhôngthểcóđượcthứtốtnhấtmànóphảibanchota.

Pattythởdàiquaylạichiếcghếdài.MộtbuổichiềuthứHaithángSáu,phốchínhởĐôngHamptonkhônglấygì làmđôngđúc lắm,nhưngPattyđangbắt đầu thấy khó chịu. Một chiếcMercedes đi qua, rồi một chiếc RangeRovervàmộchiếcLexus.DườngnhưkhôngaiởHamptonscóxetrịgiáíthơnmột trămngàn đô.Cô tự nhắcmình chiếcMercedes của cô giá cũngchẳngkémhơn,nhưngdẫuvậycôvẫncảmthấymình làkẻdínhmũivàochuyệncủangườikhác,dùcố thếnào thì côchưabaogiờcảm thấymìnhthựcsựthuộcvềnơinày.CũngnhưchiếcMercedesmàDiggerđãmuachocô,vàvìvậynókhônghẳnlàcủacô.

Cólẽvấnđềkhôngphải làmọithứquáhoànhảo,cônghĩ,vớinhữngcănnhàcổđượcbảodưỡngcẩnthậnnằmsansáttrênPhốChính,vàcuốiphốlànhữngtòanhàmàutrắngcónhữngcửahiệuđắttiền.Haycólẽlàdotoànbộnơinàyhét lên tiền tiền:Nhữngcánhcửa sổ củavănphòngbất động sảnđằngsaucôtreonhữngbứcảnhnhữngcănnhàtrịgiámườitriệuđô,trongkhinhữngcửahàngđồ lótbêncạnhbánmộtbộđồ lótcottonvớigiámộttrăm nămmươi đô.Hay có lẽ là do ởHamptons nhưng không thoát khỏiNewYorklàmấy,vàbấtcứnàotacũngcóthểtìnhcờgặpmộtngườiquenkhôngthúvị.

Và dĩ nhiên, đó chính là chuyện đang xảy ra, Suy nghĩ của Patty bịmộtgiọngnói re récắtngang,đanghétvàođiện thoạididộng:“Nhưng tôiđãbảo làkhôngchohắn tavào!Kháchhàngđangnổiđiên lênđâynày!”vàtrongmộtthoáng,hìnhdángmậplùncủaRoditzyDeardrumxuấthiệntừsau

Page 50: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mộtcáicây.

RoditzylàmộttrongnhữngcôgáiquanhệcôngchúngcóảnhgầnđâyđượcxuấthiệntrêntrangbìacủatạpchíNewYork.CôtacỡtầmtuổiPatty-haimươitám-và,nhờvàotiềncủamẹ,làmgiámđốccôngtyPRriêngtênlàDitzyProductions.RoditzysaunàysẽđitùởPhápvìmộttainạnduthuyềnđiênrồởmiềnNamnướcPháp,màtrongđóvàingườibạncủacôtasẽmấttayvàchântrongmộtbữatiệcHoanlạcdochínhRoditzytổchức.Nhưngvàolúcnày,khôngcóchuyệngìxấuxảyđếnvớicôtavàcôtađượccoilànữhoàngtiệctùngcủaNewYork,côgáichịutráchnhiệmsắpxếpnhữngsựkiệnxìcăngđannhấtvàcónhữngkháchmờisangtrọngnhất.Sựkiệngầnđâynhấtcủacôlàlàmộtmànsángtácnghệthuậtlốbịchvớibọnchómặcquầnáothiếtkếriêngchochóđộcnhấtvônhị,vàcôtađãthuyếtphụcđượcvàingôisaođiệnảnhkhôngbiếtgìtớidự.PattybiếtrằngnếuRoditzynhìnthấycô,thìcoinhưtiêutùng,nhưngtrongmộtgiâyđãquámuộnrồivìcôngheRoditzynói,“Đượcrồi,tôivừanhìnthấyPattyWilcox,vìthếtôiphảiđiđây,”vàrồiRoditzytớingaytrướcmặtcô.

“Pa-a-a-a-tty!”côảhétlên,khiếnkháchquađườngngoáiđầulạinhìn.“Cậukhỏeeeeeeeeekhông?”

“Tớổn,”Pattynói,khiRoditzyhônlênhaimácô.

“Tớkhônggặpcậubaolâuuuuurồiấy,”Roditzynói.“Giờcậulàmgìrồi?”

Đây là loại câuhỏimàPattyhyvọng là tránhđược,nhưnggiờkhông thểtránhnữarồi,cônói,“Khônggìcả.”

“Khônggìá?”Roditzyhỏi,nhưthểkhônghiểunổisaolạicócâutrảlờithế.

“Đúngthế.Khônggìcả,”Pattynói.“Giờtớlàbànộitrợthôi.”

MặtRoditzy lộ vẻ ngược lại, nhưng cô ả lại nói, “Ôi giời ơi.Hayyyy thếkhôngbiết.”

Pattykhoanhtaylạivàgậtđầu,nhưngbêntrongcôbiếtRoditzyđangnhìncônhưthểcôlàloạidởhơidởhám.

“Vậycậulàmgìsuốtcảngày?”Roditzyhỏi.

Page 51: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồcácviệclặtvặt...,”Pattynói.CôchắcchắnsẽkhôngnóivớiRoditzyrằngnămngoái côđã cốmang thai nhưngkhôngđược, rằngcômongcóđượcmộtđứaconhơnbấtcứthứgìkhácvìcôyêuchồngđếnmứcmuốnlàmsâuđậmthêmmốiquanhệcủahọbằngcáchsinhramộtđứanhỏ-vìmộtcôgáinhưRoditzythìhiểugìvềbíẩnnhưphépmàucủaviệctrẻtrung,đangyêuvàđượcyêu,vàgắnbósâusắcvớimộtngườiđànông?

Roditzyngảngườivềtrước,địnhtạoramộtsựthânmậtkhôngtồntạigiữahaingười,rồihạgiọnghỏi,“Diggerthếnào?Ýtớlà,vớichuyệnvề...”

“PeterCannon?”Pattynói,cứngđờngười.“Anhấybìnhthường.”

“Tốt,”Roditzy nói. “Tớ không hiểu PeterCannon bị làm sao nữa, cậu cóhiểukhông?Ýtớlà,aicũngbảoanhấylàmộtngườirấttuyệt.Anhấylàbạntốtvớitấtcảmọingười...Nhớmấybữatiệcđiênrồởcănhộanhấykhông?Ýtớlà,nếubọnmìnhmàbiếtđượcanhtadùngtiềncủabọnmìnhđểtrảchochaiCristalChampagneđóthì...”

“Saocũngđược,”Pattynói.

“Saocũngđược,”Roditzyđồngý.Vàrồihỏithêm,“Tuầntớicáccậucóởđâykhông?Tớcầncáccậuđitớibữatiệcnày...”

“Diggerđilưudiễn,”Pattynóivẻkiênquyết,cắtngangcôả.“Anhấysẽđitronghaitháng.”

“Ồ,vậycậuphảitới,”Roditzynàinỉ.“Tớsẽbảotrợlýmangxetớiđón.Khiđócậucótiệctùngmàchẳngcầnlolắngchuyệnphảiláixevề.”

Roditzy nhìn cô bằng ánhmắt sáng rỡ của người không chịu nhận lời từchối,vàPattykhôngthểphảnđối.“Tuyệt!”Roditzynói,vàrồi,vớiphongcáchcủamộtngườicónhữngnơiquantrọngphảiđivàrấtnhiềungườiphảigặp,côtamởdiđộngravàtiếnvàocửahàngRalphLauren.

Pattyyếuớtngồigụcxuốngghế,độtnhiênýthứcđượcsựthựclàDiggersẽđilưudiễn,sẽthêmhaithángnữacôkhôngthểcóthai.Vàtrênhết,lúcnàycôsẽbuộcphảiđitớimộtbữatiệcmàcôkhônghềmuốnthamdự-saomọingườiởNewYorklúcnàocũngmuốntaphảicómặtởchỗnàychỗkiathế?

Page 52: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

-vàtấtcảlàlỗicủaJaneydođãtớitrễ.NếuJaneychỉđếnđúnggiờdùchỉmộtlần,cólẽcôsẽkhôngbaogiờgặpphảiRoditzy.

Nhưng lúcnày,cuốicùngJaneycũngđến,chạy lênĐường27 trongchiếcPorcheBoxster.Tacóthểnghetiếngchịđếntừcáchđómộtdặmvìchịluônláixenhưmộtconngựađua-chịđổicầnsốđểtacóthểngheđượctiếngmáyxe.Vàchịcốtìnhlàmthế,đểmọingườinhìnlênvàthấychị.Chịlúcnàocũngmuốnmọingườiphảithấychị,vàđiềuđókhiếnPattylolắng.Bởitrongquákhứ,mọingườikhôngphảilúcnàocũngnóinhữnglờitốtđẹpvềJaney...

ChiếcxeđỗlạitrướcmặtPatty,vàJaneyrạngrỡbướcrakhỏixerồiđóngsậpcửa lại.CômặcmộtchiếcáoyếmPradamàuđỏvớiquần jeans trắng(quầnjeanstrắngmớiđượcưachuộngđâythôi,nhưngJaneyđãmặctừhồixửahồixưa),vàvớimộtnụcườihoàntoàntựnhiênkhônghềgiốngvớinụcườimỉmdâmđãngvàgiảdốimàchịđeo lênmặt trênchiếcbảngquảngcáo,vẫytayvớiPatty.Vàgiâyphútđó,PattyrútlạimọisuynghĩxấumàcônghĩvềJaney:saurốt,làmsaomộtngườixinhđẹpnhưJaneylạicóthểácđộcxấuxanhưcôtưởngtượngđược?

Vàrồimọithứcòntệhơn,vìcâuchàohoạtbát“Chàoem,”Janeykhoáclấytaycô(giốnghệtnhưMimiđãkhoáctayJaneyvàiđêmtrước)vànói,“Nghenày,chịkhôngmuốnnóichuyệnnàyvớiemtrênđiệnthoạivìchịbiếtemsẽkhôngđồngý,nhưngchịmuốnmuachoemmộtthứởRalphvàrồiđưaemđiăn trưaởnhàhàngNickvàToni’s -một trongnhữngnhàhàngđắt tiềnnhấtởHamptons”-vàPattylạicảmthấyxấuhổ.

“Nếuđượcthìmìnhkhôngđimuasắmđượckhông?”Pattyhỏi,muốntránhphảigặpRodizyDeardrummộtlầnnữa.“Emđóisắpchếtrồi.”

“Đương nhiên rồi,” Janey nói.Và rồi, nhìn emgái bằngmột ánhmắt sắclẻm,côhỏi,“MàDiggersaorồi?”giọngcôthờơ,nhưngmắtcôlạixoáysâuvàoPattynhưthểnhìnthấysựthật.Vàtrongmộtthoáng,Pattycócảmgiáctồitệmàgầnđâycôhaycảmthấy,nhưthểcôđangchếtđuối.

“Ừa,anhấy...,”cônóivẻthanvan,vàJaneygậtđầuthônghiểu.Nhưngchỉvớisựđồngýgiảndịthếthôi,PattycảmthấyJaneyhiểutấtcả.VàkhihọbướcđitrênphốtớinhàhàngNick&Toni’s,PattynghĩrằngđiểmthựcsựtốtởJaneyđólàchịkhiếntacảmthấytacóthểkểchochịnghetấtcảnhững

Page 53: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ýnghĩđentối,sâuxa,tồitệmàtacótrongđầu,vàrằngchịsẽhiểuhết.

Ởtuổimườitám,Janeynghĩmìnhlàloạingườicóthểkhiếnngườikhácgiãibàychuyệnriêng tư,vàđãnhanhchónghiểurằngcóđược thông tin làcóđượcquyềnlực.Khôngphảilúcnàothôngtinđócũnglàquantrọng(đólàsailầmmàhầuhếtmọingườiđềuphạmphải),nhưngviệcđượcngườikháckểchonghecácthứ:Nóhìnhthànhmốiràngbuộcgiữacôvàngườithútội-mộtloạihợpđồngngầmẩncủatìnhbạn,làthứsaunàycôcóthểlợidụngđểcóđượcthứmìnhmuốn.

Vàgiờđây,ngồitạimộtbànởphầntrướcnhàhàngNick&Toni’s,mặtcôđeolêncáivẻthíchhợpchonhữngtìnhhuốngkiểuthếnày.Vàmặcdùcôcóvẻđangtậptrung,mộtphầnkháccủanãocôđangđểởcáicửa.Vàobấtcứlúcnào,cômongMimiKilroysẽđến.Đếnlúcđó,côlạiphảivậndụngkỹnănggiaotiếpkiểukhác.

Sángsớmhômđó,JaneyđãgọiđiệnthoạiđếnnhàMimigiảvờcámơncôtavềbữa tiệc.Mimikhôngcónhà.VàJaney,bằngcáchbảovớingườigiúpviệctrảlờiđiệnthoạirằngcôlà“bạnrấtthânvớiMimi,”đãmoiđượcthôngtinlàsaukhihọccưỡingựaxong,MimisẽđếnăntrưaởnhàhàngNick&Toni’s.Vàolúcđó,JaneyquyếtđịnhlàcôcũngsẽăntrưaởNick&Toni’s.ChỉcóđiềucôkhôngthểănmộtmìnhởNick&Toni’sđược,nênđãnghĩxemcóthểănvớiai,vàquyếtđịnhchọnPatty.

Cô không hề lưỡng lự trongmột giây khi lợi dụng em gái nhằm tiến lêntrongsựnghiệp.Saurốt,cũngđâuphảilàcôkhôngthươngyêuemgáimình.LúcnàocôcũngyêuPatty,đươngnhiênrồi,theocáicáchbảnnăngtựđộngnhưnhữngngườitrongcùngmộtgiađình,nhưngchỉtronghainămvừarồi,cômới bắt đầu thích em gái. Và chỉ là vì, cô khăng khăng, trước kia côkhônghiểuPatty.HọchưabaogiờởtrongcùngmộtgiớichotớikhiPattytrởthànhnhàsảnxuấtchoVH1vàgặpDiggervàmùahènămngoái,cướianhta.Kểtừđó,JaneybắtđầubiếttrântrọngsựgiảndịvàtửtếcủaPatty,vàsựthiếuvắngthamvọngcủaem:BathángsaukhicướiDigger,Pattybỏviệcởnhàvàhyvọngsẽnuôinấngchămsócnhữngđứatrẻchưarađời.DĩnhiênJaneycũnghiểugiá trịcủaviệccócôemgái lấymộtngôisaonhạcrock.Mặcdù thực tế thì côchẳngưa gìDigger, côphải thừanhận lànếuPattylấymộtanhthợsửaốngnước(Janeycólầnđãhìnhdungranhưthế),haichịemsẽchẳngthểnàomàthânthiếtnổivớinhau.

Page 54: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Vàquảthực,vớihaicáiđầutócvàngchụmvàonhautheokiểurấtthânthiết,không có gì có thể đẹp hơn bức tranh về tình chị em.Điều này thì Janeysungsướngnhận thứcđược -đóchínhxác làhìnhảnhmàcômuốnMiminhìnthấy,biếtrằngnósẽlàmcôcóvẻngườihơn.Vàvìvậy,muốnnhữngsuynghĩtránhxakhỏisựpháttriểncánhânđầyíchkỷ,JaneybuộcmìnhtậptrungvàoPatty.Côemđangvậtlộnvớimộtcáikhănănmàutrắngbằngvảilanhđượcgậpthànhconthiênngarấtphứctạp.

“Patty?”côgọi.

“Vâng?”Pattyhỏi.

“Emthếnào?Thựcsựấy?”

“Ừa,” Patty nói, đã mở được khăn ăn và trải lên đùi, “Em ổn. Em thấyRoditzyDeardrumđivàoRalphLauren.”

“Roditzy thì thế nào? Chị thực sự thích nó, em biết không? Chị nghĩ nóđược,”Janeynói.

“Thậtá?”Pattyhỏi.“Emnghĩcôtathậtkinhkhủng.”

“Nóhơiđángghét,”Janeytánthành,“nhưngsaurốtthìtấtcảnhữnggìnócốlàmlàtỏragiốngnhưmọingườithôi.Nólúcnàocũngtửtếvớichị...”

“Dĩnhiênlànótửtếvớichị...”

“Nókhôngtửtếvớiemà?”

“NócứbuộcemphảiđitớibữatiệctốithứBảynày.”

“Thếthìlàmsao?”Janeyrahiệuchobồibàn.“Cókhiemnênrangoàinhiềuhơn.”

“Nhưngtạisao?”

“Saolạikhông?”

“Đểlàmgìchứ?”

Page 55: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Cólẽchẳngđểlàmgì.Cólẽchỉlàmọingườirangoàivàgặpgỡbạnbè.”

“Nhưnghầuhếtmọingườithậmchícònkhôngưanhau.”

“Saoembiếtđược?Conngườitađâucóhoànhảođâu,embiếtmà.Aicũngcógiớihạn.Cólẽhọthíchnhữngngườikháchếtmứchọcóthể...”

“Thếvớiemkhôngđủ...”

“ÔiPatty.Thếthìlàmsao?”

“Ýemlà,”Pattynói,“saomọingườiluônvấtvảkhổsởđểlànhữngngườinày...đểchứngminh làhọquan trọng?KhiemgặpRoditzy,emnghĩ,embiếtcôtabịlàmsao.Lòngtựtôncủacôtarấtthấp.”

Janeymỉmcười.“Diggernóithếà?”

“Không,”Pattynói,hơibịxúcphạm.“Hãynghĩthửđi.Saonócứphảichạyloăngquăng,nóichuyệnđiệnthoạiầmĩnhưmộtconchuột tođangré lênthế?Nếutínhchuyệnđóthìcókhichịvớiemlòngtựtônlạithấpđấy.Chịcóbaogiờtựhỏitạisaochúngtakhôngbaogiờthựcsựhạnhphúckhông?”

Janeyngẫmnghĩ chuyệnnày.Đúng là thế.Côchưabaogiờ thực sự hạnhphúc.Côluôncócảmgiácbịcuộcđờilừagạtkiểugìđó,mặcdùchínhxáclàthếnàothìcôlạikhôngnóirađược.

“Chịthấychưa?”Pattynói.“Làbởivìthứmàbốmẹgâyrachochúngtakhichúngtacònnhỏ.Họchưabaogiờthựcsựkhuyếnkhíchchúngtalàmbấtcứthứgìcả.Chịcónhậnthấyhọchưamộtlầnbảovớichúngtarằngchúngtacóthểthànhcôngư?Rằngchúngtacóthểlàmđượcgìđótrongđời?

“Họcókhuyếnkhíchem,Patty,”Janeynói.

Cô ngồi lại trong ghế. Cô bắt đầu cảm thấy khó chịu. Patty làmột trongnhữngngườimaymắncóđượcbấtcứthứgìmìnhmuốntrongđờimàchảphảicốgắnggì.Khicònnhỏ,Pattylàconútđượccưngchiều,đượccảmẹlẫnbốyêuthương.Pattydườngnhưcómộtkiểunóichuyệnđặcbiệtvớibốmẹ,trongkhiJaneykhôngthểnàothânthiếtđượcvớibốcả,cònvớimẹthì

Page 56: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

lúcnàocũngcãinhau.Vàtrênhết,Pattythựcsựluônđượccoilàđứaxinhnhấttrongnhà.Nóthậmchícònđượclàmcổđộngviên.Vàmặcdùnóchưabao giờ được điểm cao, kiểu gì đó nó lại được nhận vào trườngĐại họcBoston.JaneycólầnnghĩcólẽPattyđãngủvớinhânviênphòngtuyểnsinhđểđượcvàotrường(côphảithúnhậnlànếulàcôthìcôsẽlàmthế).NhưngchỉnhìnPattythôilàtacóthểbiếtrằngcôlàloạiphụnữkhôngbaogiờhysinhnhữngchuẩnmựcđạođứcđểthànhcông.VàrồiconbégặpDiggervàyêuanhta.BảnthânJaneythìthựcsựchưaphảilòngaicả,ítnhấttheokiểucủaPatty.Nhưngcôvẫn tin rằngnếu tacóđược tìnhyêuđích thực, tacóđượctấtcả.Dĩnhiên,vấnđềlàphảiđitìmtìnhyêuđó,vàcônói,vớivẻhơikhóchịu,“Patty,emcómọilýdođểhạnhphúc.”

Pattynhìnxuốngchiếckhănăn,hấtmáitócvàngánhđỏrasauvai-nómàchịunhuộmchosángmàuramộtchútthìsẽđẹphơnnhiều,Janeynghĩ-vàhỏi,“Chịcóthaibaogiờchưa?”

Hỏikiểugìthếkhôngbiết!Janeynghĩ,vàmấtmộtlúcmớitrảlời.“Ừa,”cônóivẻđùacợt,“chịbảovớimọingườilàchịcóthai...”

“Nhưngthựcsựcơ,Janey...”

“Theochịbiếtthìkhông...”

“Ừ,từnămngoáiđếngiờemcốcóthai,nhưngkhôngđược,”Pattynói.

VàvàođúnglúcđóthìMimiKilroyđến.

Janeyđợicôtaxuấthiệnđếngiờđãmấytiếngrồi,nhưngthayvìcửxửnhưbìnhthường,tứclànhìnlênvàvẫytayvớiMimi,côlạibuộcmìnhlàmnhưthểcôđangmảimênóichuyệnvớiPatty.“NhưngPatty,”cônói.“Embiếtchuyệnđóchảquantrọnggì.Mọingườiđềubiếtlàphảimấtđếnmộtnămlàchuyệnbìnhthường...Emđikhámchưa?”NhưngsuynghĩcủacôthìhoàntoànhướngvềphíaMimi.

LáixetừnhàMimivềtốithứSáuđó,Janeyngộralà:Mìnhchưabaogiờcónhiềubạngái,nhưngđộtnhiêncôthấygiátrịcủaviệccóbạngáinhưMimi.VàcônhậnrarằngtìnhbạnvớiMimicóthểhữudụnghơnhầuhếtnhữngmốiquanhệmàcôgiảvờtạoravớinhữngngườiđànôngquyềnlực.Ngườitakhôngbaogiờnghivấntìnhbạngiữahaingườiphụnữ,trongkhihọluôn

Page 57: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nghingờtìnhbạngiữamộtngườiđànôngvàmộtngườiphụnữ,đặcbiệtlànếuđànônggiàucònphụnữthìđẹp.Mặtkhác,Mimiquyềnlựcvàcóảnhhưởngchẳngkémgìhầuhếtnhữngngườiđànôngmàcôbiết (thực ra thìhầuhếtnhữngngườiđànôngnàycòncóvẻsợcô ta).Nếucôcó thểbiếnmốiquantâmcủaMimidànhchocôthànhmộttìnhbạnthựcsự,côcócảmgiácmìnhsẽtiếnxađược.VớisựủnghộcủaMimi,mọicánhcửasẽmởrachocô...

Thoạttiên,vấnđềduynhấtlàJaneykhôngchắclàmthếnàođểgiànhđượctìnhbạnvớiMimi.KhônghẳnlàmọingườiđềumuốnlàmbạnvớiMimi.VàrằngMimi,nhưhầuhếtnhữngngườiNewYorknổitiếng,khôngthựcsựcầnmộtngườibạnmớinào,màlàJaneychưabaogiờcóđượcnhữngkỹnăngcơbảnđểcóthểcóđượctìnhbạnngaylậptứcvớinhữngphụnữkhác.Khicònnhỏ,côbịphảnbộibởimộtnhómcongáilấycôralàmtròcườivàácđộctrêuchọccôvìđãthíchmộtthằngnhỏlớnhơn.Khitrưởngthành,côđãgópphầncướpđànôngtừtaynhữngngườiphụnữkhác.Kếtquảlà,mốiquanhệcủacôvớiphụnữluônkhôngdễdàng:Janeykhôngtinhọ,vàhọ(thườnglàđúng)khôngtincô.NhưngbảnnăngcủaJaneychưabaogiờphảnbộicô.Vàvàocáiđêmhômnọ,côđãnhậnrarằngquyếnrũkhôngphảiluôndínhdángtớitìnhdục,vàrằngcôcóthểtheođuổiMimiđúngcáchcôtheođuổimộtngườiđànông.

BướcđầutiêntrongkếhoạchcủacôlàxuấthiệntrênđườngđicủaMimi.Vìthếcôđãbuộcemgáimình,Patty,điăntrưa.CóvẻnhưchuyệncôvàPattyănởNick&Toni’shoàntoànlàtìnhcờ,nhưngquantrọnghơn,nhưvớimộtngườiđànông,Janeybiếtmìnhkhôngđượctỏquáhàohứngquá.CômuốnMimiđilạichỗcôchứkhôngphảingượclại,vàvìthếcôkhăngkhăngđòingồiởbànphíatrước,gầncửa.TrừphiMimibịmù,khôngthểnàochuyệncôtakhôngnhìnthấyJaney.Vàrồitheoứngxửthôngthường,Mimisẽbuộcphảiítnhấtlàchàohỏi.

Vàvìvậy,giảvờtậptrungvàoPattytrongkhinhìnMimiởkhóemắt,Janeyđeolênmặtmìnhvẻcảmthôngnhấtvàhỏi,“Emnghĩmìnhnênlàmgì?”

Patty,hoàntoànkhôngbiếtMimiđếnvàchiếndịchbímậtcủaJaney,tuyệtvọngđáp,“Emkhôngbiết.Thỉnhthoảngemsợmìnhsẽbiếnthànhmộtphụnữđiênđiăncắpconcủangườikhác...”

Và trước khi Janey kịp đáp lại, đột nhiênMimi thấy cô, và bằngmột cái

Page 58: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

giọngnhỏvàngọtngàohỏi,“Janey,cưngơi.Phảicưngđókhông?”

Janeyquaylại,giảvờngạcnhiên.Saukhihọccưỡingựaxong,Mimiđãđếnthẳng đây,mặc áo sơmi trắng tay ngắn, quần kỵ sĩ trắng, và đôi bốt cưỡingựabó chặt;một chiếc túiHermèsBirkinkhoác trênvai.Thông thường,nếu đi quanh East Hampton mà mặc đồ cưỡi ngựa sẽ bị coi là kém cỏi.NhưngvớiMimithìkháchẳn,Janeyđểývớimộtthoángghentị.Côcólẽlàngườiphụnữduynhấttrênthếgiớicòncóthểtrôngmảnhmaiđếnthếtrongđôiquầnkỵsĩtrắng.

“Mimi,”Janeynói,duyêndángđứngdậyvàchìatayra.NếuMimihôncô,sẽlàmộttínhiệutốt.NhưngbởiMimilớntuổihơnvàđịavịcaohơn,côsẽphảilàngườihôntrước.Vàquảthực,saukhinắmlấytayJaney,côtanhoàitớichoJaneykhẽhônvàomá.

“Thật tìnhcờquá,” Janeynói. “Emvừagọi tớinhàchịđểcámơnvềbữatiệc.”

“Bữa tiệc thànhcôngchứnhỉ?”Miminói.Cô ta ít racũngphảibốnmươirồi,Janeynghĩ,nhưngtrênmặtvẫncócáivẻcontraithậtquyếnrũlàmsao.“Rupertphátđiênlênvìemđấy,cònGeorgethìbảochịđếnbalầnrằngemđẹpghêgớm...Cuốicùngchịphảinóilàanhấycóthểlidịchịvàlấyem.CònSeldenrấtquantâm.Lúcăntốihaingườinóichuyệncóvẻhăngphết.”

Chuyệnnày,Janeynghĩ,khônghẳnlàchínhxáchoàntoàn,khimà“khôngđồngý”cólẽlàtừphùhợp,nhưngđâykhôngphảilàlúcđểcôbộclộcảmxúcthựcvềSeldenRose.“Emnghĩanhấyrất thúvị,”Janeynóivà trôngMimicóvẻhài lòng. “Thậtà?”cô tahỏi,nhưngbởi Janeykhông thực sựthấy thế, côquàng sangemgáivàbảo, “Chị cóbiếtPattykhông?Emgáiem?”

Mimichìatayra.“Tôichắcchắnbiếtchồngcô.Aicũngnóianhấytàinănglắm-họbảoanhấysẽlàMickJaggertiếptheo...”

AnhấychẳngcógìgiốngMickJaggercả!Pattymuốnhétlên,nhưngrồilạithấymìnhnói,“Cámơnchị.”ThậtlàmỉamaikhiMimigiảvờbiếtDigger,vàthíchanh,vìanhthìkhônghềthíchcôta.Nhưngngaysauđó,đúngkiểuNewYork,chịgáicôvàMimidườngnhưđãquênbẵngcô.VìMimiquaysangJaney,bằnggiọnggiảvờquởmắng,nhưJaney thựcsựđã làmgìsai

Page 59: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

trái,nói,“Janey,emkhôngbảovớichịlàtrongtuần,emsẽđếnđâyđấy.”

“Ồ,emởđâymà,”Janeynói.“Cảmùahè.”

“Chà,vậybọnmìnhphảigặpnhauthôi,”Miminói.“Trongtuầnthìởđâychánbỏxừ.Chỉcuốituần,Georgemớivềđây,nhưngcontraianhấyởđây,màchịnghĩđểbọntrẻvớivúemsuốtthìkhôngtốtchútnào...VớicảMauvecũngvềđâynữa.EmbiếtMauvechứ?”

“Ồvâng,” Janeynói, gật đầu.Khônghẳn là như thế, khi Janey được giớithiệu vớiMauve chỉmớimột hay lần gì đó, nhưng trong tình huống này“biết”chỉđơnthuầncónghĩalàcôvàMauveýthứcđượclàngườikiacótồntại.

“Mauvetộinghiệp,”Mimithìthầmnói,lắcđầutheokiểukhiếnJaneyngờlàaicũngnói“Mauve tộinghiệp”baonămrồi.“LấyphảiComstockDibble.Chị nóimãi với cô ấy là khôngviệcgì phải thế, nhưng cô ấykhông chịunghe.Côấybảolàyêuhắn-vàrằngkhôngaihiểuđượchọthựcsựnhưmộtđôiuyênương.Mauvetínhkhínóngnảykinhkhủng...Họthậmchícònchưaquyếtđịnhkhinàosẽkếthôn...”

PattynhìntừMimisangJaneyvớivẻkinhtởmmỗilúcmộttăng.CôkhôngmờmịtđếnnỗikhôngbiếtMimivàMauvelàbạnthâncủanhau,thếthìvìsaoMimilạinóivềbạnmìnhnhưthế?Nhưngmộtcáchtựnhiên,Janeylờtịtcáiviệcấyđi-mặtcôcócáivẻtậptrungnhưmèocóthểkhiếntanghĩtalàngườithúvịnhấttrênthếgiới-vàtronggiâytiếptheo,cônínthởnói,“Cókhinósẽkhôngdiễnra.”

“Ồcóchứ,”Miminói.“Vàrồinósẽlàthảmhọa...Dùsao,emphảihứalàgọichochịvàongàymaiđấy...ChịyêuMauvelắm,nhưngchịkhôngnhấtthiết ngày nào cũng phải ăn trưa với cô ấy... Với cả, em có cưỡi ngựakhông?”

Janeyngậpngừngmộtgiâyrồinóicó.

“Tuyệtquá,”Miminói.“MìnhsẽđicưỡingựavànóichuyệnvềSelden.Chịthựcsựphấnkhíchvềchuyệnnàyđấy.CókhichịvừatìmđượcmộtngườivợchoSelden!”VàJaneycườirélênvuivẻ.

Page 60: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Mộtlúcsau,saukhiMauveBinchelymặtngựađến(mặtcôtacócáivẻsưngsỉa,màPattyđoáncókhiđẻrađãthếrồi),MimivàMauveđivềbàncủahọ,cuối cùng Janey cũng ngồi xuống. Trông chị cô như thể vừa giành huychươngvàng,vàPattytựhỏiMimicógìmàJaneythấythúvịđếnthế.

KhiJaneycầmnĩalên(mónxalátcủahọđượcdọnrakhicôvàMiminóichuyện),tấtcảnhữnggìcôcóthểnghĩlàvụgặpgỡvớiMimiđãthànhcônghơncôhyvọngrấtnhiều.Thậtkhôngthểtinnổi,sựthậtlàthếvàmặcdùtakhông bao giờ biết được loại người nhưMimi Kilroy có thành thực haykhông,côchắcchắnlàhọsẽgặplạinhau.Vàđiểmmấuchốtlà:Đượcmờitớibữatiệcmộttrămngườilàmộtchuyện,nhưngđượcmờiđichơiriêngvớiMimilàmộtviệchoàntoànkhác.Quảtình,côquángấtngâyvớichiếnthắngđếnnỗikhinhìnlênvàbắtgặpánhmắtcủaPatty,côthựcsựmongemsẽchiasẻkhoảnhkhắcvinhquangvớimình.

NhưngvẻmặtPattynhanhchóngđưacôtrởlạihiệnthực.MặtPattycóvẻnhưngụýlàJaneyđãphảnbộicô.VàJaneylạimộtlầnnữanhớrarằngmặcdùPatty lấymộtngôisaonhạcrock,côkhôngthựcsự thạođời lắm.Nămngoái,PattyđãđượchưởngchútvinhdựkhiđượctruyềnthôngchúýtớilúccướiDigger,nhưngemgáikhôngthựcsựthíchviệcđó,vàđãthumìnhlạirấtnhanh,bảorằngcôtanghĩtoànbộchuyệnđólà“giảtạo.”Vàtrongmộtgiây,JaneynhìnthấymìnhvàMimidướiconmắtcủaPatty-haiphụnữhờihợtngốcnghếchđangdànhchonhaunhữnglờikhenngợimàhọkhôngthựclòngnghĩvậy-vànhậnraPattyđúngmộtphần.Nhưngsuychocùng,cảmnhậncủaPattythậtquáđơngiản:Pattyquánonnớtkhôngthểhiểuđượcgiátrịcủaviệccườngđiệu,vànókhiếnmọithứcóvẻthúvịhơnthựcchất.

“NàoPatty,”côbắtđầu,nhưngPattycắtlờicô.

“Saochịlàmthếđược?”côhỏi.

“Làmcáigì?”Janeyhỏi,hoàntoànngâythơ.

“Đầutiên,chịcònchưabaogiờngồitrênmộtconngựa...”

“Ồchuyệnđóhả,”Janeythờơnói.“Tấtcảnhữnggìbọnchịlàmchỉlàđibộthôimà...Ýchịlà,trờiơi,Patty.Ngồitrênmộtconngựathìcógìkhó?”MắtJaneynheolạinhỏxíuvàPattyhiểurằngJaneykhôngghétgìhơnlànhữngmụctiêucủachịbịnghingờ.

Page 61: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Nhưngchịnóidối,”Pattythìthầm.

“Trờiơi,Patty.”Janeytứcgiậnbỏcáinĩaxuống.“Emphảithôicoimọithứquá...thànhthực đi.Tại sao chị khôngnênđi cưỡi ngựavớiMimiKilroychứ?Chẳnglẽchịxấuxađếnmứckhôngnêncómộtngườibạnmới?”

MiệngPattytrễxuốngvàvaicôsolạichịuthua.LạimộtlầnnữadườngnhưJaneyđãđánhtrúngvấnđề.VàmặcdùPattybiếtcógìđókhôngđúng,côcũngkhôngthểnàocãilạiđượclogiccủaJaney-saurốt,côlàaimàbảochịgáimìnhnênhaykhôngnênkếtbạnvớingườinàochứ?Dẫuvậy,saongườibạnđóphảilàMimiKilroy?Saokhôngthểlàmộtngườibìnhthường?

“Thôinào,Patty,”Janeykiênquyếtnói.“Mimitốttínhlắm.VớicảcólẽemchỉtứcvìcôấynhậnxétnhưthếvềDigger.Làmsaomàcôtabiếtđượcrằngemkhôngthể...”

“Janey!”

VàJaney,nhớrasựngưỡngmộtronggiọngMimikhinhắctớiDigger,nhớrarằngsựkếthợpgiữaPattyvàDiggercóthểcólợiđếnmứcnào,vànếucóchuyệngìxảyralàmhỏngnóthìthậtđángtiếclàmsao.“NàoPatty,”cônói,vớitayquasiếtlấytayPatty.“Emphảibìnhtĩnhvềvụnày.Chịchắclàcógiảiphápđơngiản.EmđãbaogiờnghĩtớichuyệnDiggerhútthuốcphiệnquánhiềuchưa?”

MộtvẻnhẹnhõmvàhiểuraxuấthiệntrênmặtPattyvàJaneymỉmcười,hàilòngmìnhcóthểgiúpđượcPatty.

VàởgócsaucủanhàhàngNick&Toni,mắtcủaMauveBinchelycứdánlên lưng Janey.VàMauvenghĩ,JaneyWilcox đẹp thật, số thậtmaymắn,nhưngcôtựanủimìnhđólàloạisắcđẹprẻtiền.“TrờiMimi,”Mauvenói.“Làmsaomàcậucóthểnóichuyệnvớiả?Ảquátầmthường,vàảkhéttiếngchuyệnđó.Thiênhạbảoảngủvớitấtcảđànông.GồmcảPeterCannon.”

“Ai cơ?” Mimi hỏi. Và dõi theo ánh mắt Mauve, cô ta kêu lên, “JaneyWilcoxà?”Vàrồicôtaphálêncười.“Cậubiếtlàtớkhôngquantâmmấyvụtai tiếng đó,Mauve.Nếu có thì người đầu tiên tớkhông nói chuyện sẽ làComstockDibble!”

Page 62: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

***

NgườiNewYorkphânchiamọithứvàocácloạinhỏ,vàrồi,nhưngườiphânloạikimcương,xemxétvàxếploạitừngthứmột.VàởHamptonsthìđiềunàylàđúngnhất.

KhuđấtbamươidặmtừSouthampton tớiEastHamptonđượccoi làđánghammuốnnhất.Trongloạinàythìkhu“phíaNamđườngcaotốc”hơnhẳn“phíaBắcđườngcaotốc,”đườngcaotốclàđườnghai lànxetênlàRoute27.Từđó,hàngtrămtiêuchícóthểdùngđểquyếtđịnhxemmộtmẫunàythìtốthơnmẫukia,từkhoảngcáchtớibiểnchođếnnghềnghiệpcủahàngxóm.Janeyýthứcsắcbénnhữngsựkhácbiệtnhỏnhặtnày,nhưngcómộtkhumàcôluônkhôngđồngývớisựthốngnhấtchung:CôthầmthíchkhuphíaBắccủađườngcaotốchơnkhuphíaNam.Côthíchvùngđấtnôngtrạirộnglớnvànhữngconđườngnhỏngoằnngoèoquenthuộc,màcôđãkhámpháratronglầnđầutiênđếnHamptonsmườinămtrước.Chạyxetrênnhữngconđườngnàyđã luôn làcách tẩu thoátcủacô.Sựkhácbiệt sovớingàyxưa,màthựcsựchỉmớihơnmộtnămtrước,côphảiđixemượncủabấtcứngườiđànôngnàocôngủcùngvàolúcđó.Vàgiờđây,càisốbachạyvớitốcđộbốnmươidặmmộtgiờ,côsungsướngbởicuốicùngđãcóxeriêng.

ĐểlạiemgáivàMimiởEastHampton,côquyếtđịnhhômnaylàmộtngàyhoànhảođể lái xevào lúc chiềumuộn.Cómộtđườngchạy thẳng từSagMainRoadtớiScuttleHoleRoad,vàJaneycàisốbốnvàtăngtốcđộlênbảymươi.Tóccô,buộcgọnthànhđuôingựa,bayphầnphậtsauđầucô.Côyêucảmgiáctựdomàtốcđộchocô,vàvàolúcđó,cônghĩmìnhchưabaogiờchạyđủnhanh.NhưngrồicôphảigiảmtốcđộvàrẽvàotrangtrạingựaTwoTrees.

Vuốt thẳng tóc,côchoxechạyvới tốcđộhaimươidặmmộtgiờ,vànhìncánhđồngđãđượcgặtnơicóvàicáixeđangđỗ.Đậuởmộtgócrấtngạomạn, để không xe nào có thể đậu cạnh, là chiếc Maserati màu đen củaHaroldVane.Cônhậnranóngaylậptức.Vìbanămtrước,côđãlàbạngáicủaHaroldsuốtcảmùahè,vàđãngồitrêncáixeđókhôngbiếtbaonhiềulần.Haroldtínhkhíbồnchồnnênkhôngphảilàmộttayláitốt.NhưngkhiJaneychỉrađiểmnàyvớiông,ôngkinhhoàngnhìncôvànổiđóalên,vìvậycôkhôngbaogiờnhắclạimộtlầnnàonữa.

Page 63: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côchoxechạydọcmộtđườngđất,vànghĩrằngHaroldthânyêuvớicáiđầuhóivàđôigiàyđềubóngloáng,thiệttìnhkháphôtrương.Nhưngôngtarấtquyếnrũvàtửtế(mùahènămngoáikhicôhếtsạchtiền,ôngđãchoJaneyvay),khómàchêtráchôngởbấtcứđiểmgì.

Vàgiờ,Janeynghĩ,nhìnmặtmìnhtrongtấmchắnnắngvàungdungbôisonPussyPink,ôngtalạicònchơicảpolo!Thậttìnhthìchuyệnnàyhơituyệtvời,đặcbiệtbởiHarold,ngườinhỏchoắtvàdễbịkíchđộng(ôngtađãngoàinămmươimàkhôngthểnàobìnhtĩnhđược),làngườicuốicùngởtrênlưngmộtconngườimàcôcóthểtưởngtượngra.NhưngJaneycó“cảmgiác”làhè này polo sẽ rất được ưa chuộng, vàHarold làmột trong những ngườithíchdẫnđầuxuhướngmới.

Xaxa,nhữngngườicưỡingựanhỏxíu trênnhữngconngựanhỏxíuchạyqualạitrênmộtcánhđồngxanhnhưnhung,nhưnghọởxaquákhôngnhậnrađượcaivớiai.Janeybắtđầusảibướcvềphíahọ,nghĩrằngHaroldsẽvuisướng(vàngạcnhiên)đếnthếnàokhithấycô,vàngaylậptứccôthấymộttrởngạinhỏ:Haihômrồitrờimưa,vàđôixăngđanDolce&Gabbanagótnhọn chín phân của cô đang cắm vào trong đất, làm cô bước đi loạngchoạng.Thếnàykhôngđược,vìvậycôquaylạixecởigiàyra.

Khicôcúixuốngcởidâyxăngđan,côcócảmgiáckhóchịulàmìnhđangbịngườikhácnhìn.Côghétbịbắtchợtkhimìnhkhôngbiết.Thựctìnhlàcôluônghétnhữngtìnhhuốngcôkhôngkiểmsoátđượcấntượngmìnhtạora-vàcôngẩngphắtđầulên.Quảthực,khôngnhữngbịnhìn,côcònbịngườimàcôthầmmongấntượngnhìn:Zizi.

Thậtxuixẻo,cônghĩ.AnhtađangdựangườivàomộtchiếcRangeRover,haitaykhoanhtrướcngực(anhtatừchỗnàochuirakhôngbiết,Janeynghĩ,lúcmìnhtớithìcánhđồngnàylàmgìcómanào).Vàtrênmặtanhtacócáinụcườinhếchmépthíchthúkhônglẫnvàođâuđược,nhưthểanhtabiếtcôđãđếntậnđâyđểtìmanhta.Vàđiềutệnhấtlà,cônghĩ,khicôdựangườivàoxecho thăngbằng,anh tađẹpđúngnhưcônghĩkhivượtquacô trênđườngcaotốctrênconFerrari.Không,bỏcâuđó:Anhtacònđẹptraihơn.Anh ta cócáivẻđẹp trainguyhiểmcó thểkhiếnphụnữ sẵn sàngvứtbỏlòngtựtrọngmộtcáchnguxuẩn,vàanhtabiếtđiềuđó.

Trongmộtgiây,côcânnhắcviệcvàolạixevàláiđi(làmthếsẽkhiếnanhtabối rối), nhưng rồi anh ta bắt đầu bướcđi về phía cô.Côvội nhìn xuống

Page 64: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chân,tựhỏianhtacódừnglạinóichuyệnvớimìnhkhông.Nhưngthayvàođó,anhtađingangqua(anhtacaohơncômộtmétrưỡi,màcôcaomộtmétbảyba),vàkhiđiqua,anhtađùacợtnói,“Côcầnbốt.”

“Bốt?”côgiễucợt.“Đểlàmgì?”

“Bún,”anhtanóivớilạiquavai.

Vàthếđấy.

Côbịmộtsựthôithúcgầnnhưkhôngkiểmsoátđượclàchạytheoanhta,màcólẽanhtachỉđợicôlàmthế(màcônghĩanhtahyvọngtấtcảphụnữmuốn làm thế), khi côngượngnghịubướcđivớimột chânkhônggiơ lêntrêncỏ.

Vàrồianhtadừngbướcvàquaylại.

“Chà?”anhtahỏi.

“Chàcáigì?”cônói.

“Tôigiúpđượcgìchocô?”

“TôiđangtìmHaroldVane,”cônói,nhưthểđểnhấnmạnhviệccôkhôngđitìmanhta.

“À,elpatrón.Tôisẽđưacôđếngặpôngấy,”anhnói,nhìncôchằmchằmngụýsaulờianhnóicòncónghĩalớnhơn.AnhquaylạichiếcRangeRover,mởcửa,vàlấymộtđôibốtcaosura.

“Đây,”anhtavừacườinhếchmépvừanói.

Anhchìamộtđôibốtrachocôvàngóntayhọchạmnhau.Mộtluồngđiệntruyềnđigiữahaingười.CơnsốclàmJaneychoángvángvàhơibốirối,nhưthểnhưthểcôđãbịmấttấtcảgiácquanvềkhảnăngnhậnbiết,trongkhiđónhữngchitiếtkhácbậtlên:vếtnứtmàuxámởmũiđôibốtcaosuđen,cỏlạoxạodướichâncô.Vàhằnvàonãocô,làmàumắtxanhnhạtvàkỳlạcủaanh,khiến cô nhớ đến biển Caribbe ấm ấp có thể thấy rõ cả những vỏ sò vànhữngconcánhỏ,bêndướilàlòngcátmàuxám.Anhtacócảmthấynhưcô

Page 65: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

không, cô bối rối nghĩ, hay tất cả chỉ là trí tưởng tượng của cô?Và nếukhông,thìthếcónghĩagì?

Vàrồianhsảibướcquacánhđồngvớisựtựtincủamộtvịthầntrẻtuổi,côngượngnghịulêchântheo,côbắtkịp.Côkhôngthểrờimắtkhỏianh(aicóthểchứ?),vàkhianhquaylạimỉmcười,côthấyanhvừacólòngtốtkếthợpvớicáivẻthờơchánđờilàđặctrưngcủangườicóvẻđẹpđặtanhtarakhỏinhânloại.“Côthíchchơipoloà?”anhhỏi,vàcôtrảlờimộtcáchthànhthậtkhóhiểu,“Không.Tôichảquantâmgìtớinócả.”

Cô nhướnmày lên như thể thách anh dámkhông tán thành.Nhưng tronghànhđộngnày,sựngạomạnthìítmàcáikiểunữtínhthẳngthắnthìnhiềusovớinhữnggìcôthườnglàmvớimộtngườiđànôngmàcôcảmthấykhôngchắcchắn.Vàanhtặngthưởngchocômộtnụcườikhíchlệ.Côcũngđáplạimộttràngcườilớnvàkinhngạckhithấycáivỏvớvẩncủamìnhđãrơira,đểlộconngườithuầntúycủacô.Vàrồimắthọthôngđồnggặpnhau.

“Hômnayhóaralạilàngàytrờiđẹp,”cônói.

Tiếngchânngựavanglênkhiếnhọsaonhãng.Vàtừphíaxacánhđồngmộtnhómngườingựađangphinướcđạivềphíahọvàbăngquacộtgônởđầukia; để lại phía saumột ngườimàhình ảnhmột bao khoai tây được buộclỏngdâytrênyênngựacólàmiêutảhợpnhấthìnhdángcủaôngta.Cáitúidườngnhưvăngvềmọiphíacùngmộtlúc.Khinólạigầnhơn,JaneycóthểnhìnrõhìnhdángconngườicủaHaroldVane.

Đột nhiên, đoàn người ngựaở đầu kia cánh đồng quay lại và bắt đầu phinướcđạivềphíaôngta.VẻmặtkinhhoàngcủaHaroldchothấyôngtabiếtmộtcúvachạmlàkhôngthểtránhđược.Thâykệtấtcảsựvờvịtrằngmìnhbiếtcưỡingựa,ông taômrạpconngựamàông takhôngnghingờgìchorằng,nócólẽkhôngmuốnbịxéonát.Conngựangaylậptứchiểuphảilàmgì.HơicúiđầuxuốngđểlựckéocủaHaroldkhônglàmngăncảnmình,nócươngquyếtchạythẳngvềphíachuồngngựatrongmộtcúphinướckiệuvộivàng.

Vàolúcnày,Haroldchỉ lomỗiviệclàngồitrênlưngconngựatrênquãngđườngtớichuồngngựa.Khiđómộtngườigiữngựahaythằngnhỏlàmviệctrongchuồngngựacó thểkhóchịuchạy ravớivẻkhông tán thànhbịkìmnén lại.Nhưngđộtnhiênôngnhìn thấynhữngđườngnétcânđốicủamột

Page 66: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

phụnữđẹp,vàmộtgiâysauôngnhậnrangườiphụnữkhôngaikhácchínhlàJaneyWilcox.Côtađanglàmcáiquáigìởđâythế?Ôngtựhỏi.Vàrồiôngnhìn thấy,với sựkinhngạc, là cô tađangđứnggần -quágần -huấnluyệnviên chơipolo củaông.Họkhôngchạmvàonhau (chưa chạm, ôngnghĩ),nhưnglạicótưthếthânmật,vớimặtcôtanghiêngvềphíaanhtacònmắtanhtanhìnxuốngcôta.Vàôngnghĩ,mìnhsẽbịtrờiđánhnếuđểchohuấn luyện viên củamình bị Janey quyến rũ. Chắc chắn ông sẽ phải nóichuyệnvớiZizivàngănchặnchuyệnnàyngaytừđầu.Vàôngtựnhủmìnhlàmchuyệnnàychỉlàvìcảđội-ôngmuốnthắng,vàôngcầnZiziphảitậptrunghoàntoàn.

VàZizisẽnghelờiông,ôngnghĩ,trongkhivẫnbámchặtvàocổconBiscuitvớisựkiênnhẫncủamộtngườiđànônggiàucóluôntựtinmìnhsẽthànhcông.Saurốt,ônglàôngchủ,ngườiđãbỏranửatriệuđômộtthángchođội,vànhữngtaychơipolongườiArgentinacựckỳvớimongướccủaôngchủ.Và vì vậy, ông quyết định, ông thực sự chả phải lo lắng gì lắm về JaneyWilcox.Ôngnhắcnhởrằngmìnhtừngcócôtavàtừbỏcôta,vàrằngJaneylàloạiphụnữlàmquenvớiđànôngthìrấtgiỏinhưngkhảnănggiữđượchọlạicựckémcỏi.

Nhưng khi chuồng ngựa xuất hiện sau rặng cây, một sự thật mà sự phùphiếmđànôngcủaôngkhôngbaogiờthừanhận,vàđólàghentị.Phải,ôngđãbỏJaneyWilcox,nhưngthếkhôngnhấtthiếtnghĩalàôngmuốnnhữnggãkháccóđượccôta.Vàđặcbiệtlàmộttaytrẻhơnônghaimươituổi,đẹptraihơngấphàngtrămlần,vàtrênhết,caohơnônghẳnbamươixăngtimét.

Anhtachínhlàthứmìnhcần,Janeynghĩkhiláixevềnhà.Khiliênquantớinhữngcảmxúcconngườicơbản,nhưtìnhyêu,ghétbỏ,ghentị,niềmvui,vàniềmvuichiếnthắng,Janeykhôngphứctạphaythivịhóa.Côcảmnhậnthứcôcảmthấyvớimộtsựchân thực thành thực-vàcôquyếtđịnhmìnhyêuZizi,nhưchưabaogiờyêubấtcứai.

Dùthếnào,cônghĩ,chạylênRoute27từHayrackRoad(cốtình-đểcôcóthờigiannghĩngợi),côsẽkhôngtiếntớiSeldenRose,đặcbiệtbâygiờthìkhông,sauvàiphútkỳdiệuvớiZizi.Vàlúcnày,kýứcvềbuổigặpgỡvớiSeldenRosetạibữatiệccủaMimibađêmtrướclàmcôtrànngậpcảmgiácchiếnthắngthíchthú.

Tuynhiên,ấntượngđầutiêncủacôvềSeldenRoselàvềvẻngoàithìanhta

Page 67: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chấpnhậnđược.Anhtacaovàđen,vàmặcdùrõ làngoàibốnmươi,mặtanhtavẫncóvẻđầyđặncủatuổitrẻ.Nhưngkhianhtabắttaycô,vàmỉmmộtnụcườimơhồ,cônhìnthấycáivẻngạomạncủamộtgãbiếtmìnhlàmộtmónngonvàkhôngmuốnbấtcứaiquênđiềuđó.

Vậylàcôđànhngồixuốngcạnhanhta.Khicôngồixuống,anhtacốtìnhquaymặtđi.Vàcôngaylậptứcthấythấtvọng,mặccáiváynàychoanhtathậtlàphíphạm.

Anh tađangdẫnđầumộtcuộcnóichuyệnởbànhọngồi.“Vấnđề làmọingườingaylúcnày,”anhnói,vớisựtựtincủamộtngườiđànôngtựtinrằngý kiến của mình lúc nào cũng được coi trọng, “là không có chiến tranh,khônghềcómộtmụctiêuđạođứcnàocả...Conngườitrởnênmềmyếuvàphiđạođứcvìhọđượcphépquênvềhiệnthựccáichết...Chúngtatrởnênquen với nó.Ngày nay, cái chết diễn ra sau những cánh cửa đóng chặt...khôngaicònthấycáichếtnữa.”

Và Janey, không thể nào coi cuộc nói chuyện này là nghiêm túc, nói, “‘quen’?VớiEastHamptonthìtừđóhơibịtotátquáđấy.”

Anhtaquaysangcôvàtronggiọngkhônghềcóchútmỉamainào,nhưthểanh thực sự nghĩ cô làmột con ngốc, nói, “Ồ.Cô cómuốn tôi giải thíchnghĩacủatừđókhông?”

“Saocơ?Vàpháhỏngmấtcáihứngthúđượcđitìmnghĩacủanótrongtừđiểnư?Tôinghĩlàkhông,”Janeyvừanóivừađưalychampagnelênnhấpmộtngụm.

“Ồ,vậythìtùycôthôi,”anhtanói,nhưthểanhtakhôngthểhiểunổicônàybị làmsao,và Janeyquyếtđịnhanh takhônghềcó tí tếnhịgì tronggiaotiếp,cólẽbởivìanhtatừLAtới.Vàrồicôcốtìnhquaysangngườiđànôngngồibêntráimìnhcònanhtathìquaysangngườiphụnữngồibênphảianhta.

NgườiđànôngngồibêntráiJaneylàmộtthượngnghịsĩđảngCộnghòatừNewYork,một người quyền lực nhưng rất dễ tính ngoài sáumươi tên làMikeMatthews.BằngcáchbànluậnvềmộtNewYorkmới,đượcdọndẹpsạchsẽ,Janeyđãgiữđượccuộctròchuyệntớitậnlúctrángmiệng.Nhưngđếnkhi cácđĩađượcdọnđi, cuộcnói chuyệndừng lạivà côquay lạivới

Page 68: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Selden.Gãnàydườngnhưlàcộinguồnbấttậncủanhữngýkiếnnguxuẩn,Janeynghĩ,khingheđượcanhtanóivềsựkhácbiệtgiữađànôngvàphụnữvớimộtphụnữtrungniênthanhlịchngồiphíaphảianhta.Loạitròchuyệnđiểnhìnhnàykhôngthểnàotránhđược,Janeynghĩ,khiSeldencònđộcthân-vàchỉluônlàvấnđềthờigiantrướckhiaiđóhỏimộtngườiđànôngđộcthântạisaochưalấyvợ-và,nhânbảonhưthầnbảo,đúnglúcđóSeldennói,“Sựthậtlà-vềmặtsinhhọc-đànôngchọnphụnữdựavàongoạihình.”vàrồitáobạomàthêmvàomộtcáchđắcthắng,“Vàđólàmộttrongthứmàchủnghĩanữquyềnsẽkhôngbaogiờcókhảnăngthayđổiđược.”

NgườiphụnữtrungniênmỉmcườibaodungtrongkhiJaneycườiphálêngiễucợt,khiếnanhtaquaylạinhìncô.

Janeycườimỉm.Cônghĩđúngthờiđiểmrồiđây.Côđãđợikhoảnhkhắcnàymãi. Vài hôm trước, khi cô ở Book-Hampton, cô cầm một tập sách củangười theo chủnghĩa nữquyềnmới tên làSắcđẹp:Nhữngmongđợi củaĐànôngđãlàmhỏngcuộcđờiPhụnữnhưthếnào,vànhưmọikhi,lậtquaxem,thunhậnthôngtinđểsaunàycóthểdùnglạicácbữatiệctối.“Sựthậtlà,”côkhoankhoáinói,“anhsai rồi.Trướcnhữngnăm1900 - trướccáchmạngcôngnghiệpvàsựtáiphânchiacủacảivàsựxuấthiệnnhữngngườiđàovàng-đànôngthườngchọnphụnữdựavàotiềnlươnghayvịthếcủaphụnữhoặckhảnăng sinhconhoặckhảnăng làmviệccủacô ta.Sự lựachọnbạn tình củamộtngườiđànôngchẳng liênquangìđếnvẻbềngoàicả...”

“Ôixincôđấy,”anhtalãnhđạmnói,nhưthểanhđangbịmộtđứatrẻkhóưacắtnganglời.Anhtanhấpmộtngụmnước(Chúaơi,anhtacóuốngnướcư?Janeytựhỏi),vànói,“ThếnàngHelencủathànhTroythìsao?”nhưthểđiềunàychứngminhtấtcảmọithứ.

Janeybiết thểnào anh ta cũngnóiđếnnàngHelen của thànhTroy - cuốnsáchkiađãcảnhbáo trước rằng tấtcảnhữnggãnhưanh ta luôn làmvậy.“Côtathìsao?”cônhúnvai.“ThếngườiAnhthìsao,aichọnvợdựavàogiacảnhvàtínhnết?”

“Côđangnóirằngnhưthếlàtốthơn?”anhtahỏi,vớisựgiễucợtcủamộtngườiđànôngkhôngthườngbịcãilại.

“Tôikhôngnói thế là tốthơnhayxấuhơn,” Janeynói,hất tóc ra sauvai.

Page 69: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tôichỉđangnóilàanhkhôngnênkháiquáthóatoànbộđànôngdựatrênnhữnghammuốntrẻconcủaanh.”Vàrồicôngồilạitrênghế,timđậpthìnhthịchtronglồngngực,vàtrongmộtgiây,côsợmìnhđãđiquáxa...

Nhưngcôchắcchắnđãchoanhtabiếtmìnhlàai,côhânhoannghĩ,rẽvàoOceanRoad.Vàtrongsuốtphầncònlạicủabữatối,côcốtìnhkhôngđồngývớimọiđiềuanhtanói,đểanhtabuộcphảinóichuyệnvớicômặcdùcôbiếttỏnganhtakhôngmuốn.Vàrồi,ngaykhibữatốikếtthúc,cảhaiđứnglêncùngmộtlúcvàbướcđivềhaiphíangượcnhau,vàkhimộtlúcsaucôđingangquaanhtatrênđườngtớinhàvệsinh,anhchỉgậtđầulịchsựchàoanhta,nhưthểcôkhônghềbiếtanhtalàai.

Vàđó,côquyếtđịnhkhingoặtxevàođườngxechạyvàonhà,chínhlàđiềucôđịnhlàmkhilầntớitìnhcờgặpanhta.

Page 70: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

4

Bấy giờ là giữa tháng Sáu và tuần đầu tiên trong mùa polo ở Bridge-hampton.Nhiệtđộnằmởmứcnóngbấtthườnglà32độC.

Dướimộtcáilềutrắnglớn,JaneyWilcoxxngồitrênmộtcáighếgấp,cầmtờtạpchíHamptonsquạtphephẩy.Tóccôbúigọnrasau,vàcôgầnnhưkhôngmặcgìtrongchiếcáoốngmàuvàngvàcáiquầnsoọchồngbétí,nhưngcôvẫnthấynóngrừngrựcvànhữnggiọtmồhôicứliêntụcchảytừcổxuốngkẽngực.Haihôm trước,mộtngọngiónóngkỳ lạbắtđầu thổi tới từphíaBắc,làmcáttừbãibiểnbịhấtlênvàphủlênmọivậtmộtlớpbụivàphấnhoamỏng.Đibiểnlàchuyệnkhôngthểrồi- thựcrangaycảrangoài thôicũng rất khó chịu - vàmùa thể thaomùahè vẫn diễn ra.Vàngười dânởHamptonmỉmcườivàchụpảnh,nóivềnhữngbữatiệchọsẽtớidựtốihômtrướcvớisựhàohứngdũngcảm.

ChiềuthứBảy,đâylàsânPolomặcdùaicũngngầmhiểutrònàychẳngcógìthíchthúcả.ThựcraxempololàthứtalàmkhimuốntránhxakhỏicáiđámđônghàonhoángtronglềuVIP.Dẫuvậy,hơnhaimươiphútqua,JaneyvàMimiđãthảnnhiêncoithườnglệthườngxãhộikhingồiởghếVIPởrìasân,uốngchampagne.Mimiđanggiơốngnhòmlênnhìn,vàkhibỏxuống,cônhoàiquaphíaJaneyvà,chỉvàoZizirồinói,“Trời,anhchàngkiađiểntraiquá!Chịnghĩanhtalàthứduynhấtkhiếntrònàyđángxem.”

Janeycườikhúckhíchvàcầmlấyốngnhòm,giảvờnhìnthấyZizilầnđầutiên,trongkhinghĩcáikiểunóicủaMimigiốngmộtbàgiàcóphongcáchkỳlạcủanhữngngườirấtgiàu,màcôpháthiệnrahaihômtrước,khiJaneygọichocôvàhỏicómuốnđixemPolokhông.

“Cưngơi,”Miminói,nhưthểvừakéomìnhrakhỏimồ,“emcóbiếttrongđờichịđãđixembaonhiêutrậnpolorồikhông?”Vàtrongmộtgiây,Janeyđãsợcôtasẽtừchối.Nhưnggiâytiếptheo,côtanóibằngcáigiọngnữsinh,“Nhưngtaphảilàmviệcphảilàm,vìthếdĩnhiênlàchịsẽđivớiem.”

Mọichuyệnlẽrađãhoànhảo,trừviệcthứSáuMimigọivàbảocuốituầnnàySeldenvềđây,vàchoanhtađicùnghọxemPolocóđượckhông?Cô

Page 71: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khôngcócáchnàokhácphảigiảvờlàkhôngthểcógìtuyệthơnthế,trongkhicôkhôngthểtưởngtượngragìtệhơnthế.Vàrồihọsẽđiăntrưatrước,khôngcóSelden,rồihọcóthểnóichuyệnvềanhta.CôchẳnglòngdạnàomànóivềSeldencả,nhất làkhi tấtcảnhữnggìcônghĩđến làanhchàngZizi.NhưngkhicôvớiMimichưa thực sựbiết rõnhaumấy thìSelden làmộtđiểmbắtđầutốtđểchuyểnsangnhữngthứhayhohơn,chẳnghạnnóichuyệnvềnhữngngườimàhọcùngquenbiết,nhưComstickDibblechẳnghạn.

Vậylà,tiếptụcchủđềcủangày,cóvẻnhưlà“lảngtránhnhẹnhàng,”côsiếtmạnhcáiốngnhòmvàdõimắttheodánghìnhcủaZizikhianhgiơtaylênvàquậtmạnhcáivồ làmquảbóngpolobayvềphíacuốisânbênkia.Giờquásớmkhôngtiệnbộclộcảmgiácxúcthựccủacôdànhchoanh,vìvậycôngâythơhỏi,“Anhtalàaithế?”

“ChắcanhtalàcầuthủchơipolomàPippiluônmiệngnóitới,”Miminói.“Conbénghĩanhtaquantâmtớinó.”

“Nhưngnếuanhtaquantâmthìsaonókhôngởđây?”

“Nócóbuổidiễnthử.”

“Ồ,emnghĩanhtalàloạiđànôngkhiếntấtcảphụnữnghĩlàanhtacóquantâm,”Janeynói,nghĩrằngquyluậtnàyápdụngchotấtcảphụnữngoạitrừcô. Nhìn khuôn mặt Zizi qua ống nhòm, nhớ lại từng lời trong cuộc tròchuyệncủahọ,côquyếtđịnhrằngnóquáthậtvàchântình,khôngthểnàolàtròđongđưathântìnhcủaanhtađược.

“Dùsaocũngchảquantrọng,”Miminói.“Tađâuthểlấymộtcầuthủpolochứ.”

“Saolạikhông?”Janeydữdộihỏi.

Mimibậtcười.“Đầutiên,họkhôngcóđồngxunào.Vàthứhai,họphảiđilạiliêntục”-côtagiơtayralấyốngnhòm-“vìthếgiốngnhưlấymộtnghệsĩtunghứngtrongrạpxiếc...Chà,cólẽkhônghẳnthế.Trônganhtanhưthểmộtgãphịchphiếcngonratrò.”

Janeyngaylậptứcbảovệanhta.“Emcálàanhtakhôngphảithếđâu,”cô

Page 72: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nói.“Trônganhtacóvẻcótâmhồn.”

“Nếuanhtacó,”Miminói,đưalạicáiốngnhòmchocô,“thìchẳnggiữđượclâuởkhuđôngLondonđâu.”CôtacóvẻmấthứngthúvềZizi,vìcôbắtđầunhìnanh.“ChịlokhôngbiếtSeldenđâu.”

Emthìkhông,Janeymuốnnói,nhưngrồilạihỏivẻtựnhiên,“Mấygiờthìanhấytớiđây?”

“Bagiờ,”Miminói.“Vàgiờgầnbốngiờrồi.Chịhyvọnganhấykhôngbịlạcđườnglầnnữa.Emcóthấyanhấyđâukhông?”

Ngần ngại, Janey đưamắt khỏi sân polo, giả vờ nhìn lướt qua đám đôngđằngsauhọquaốngnhòm.Mimitiếptụclơđãngnói:“GeorgephátđiênlênvìSelden.AnhấynghĩSeldensẽtrởthànhmộtmónhờikhủngkhiếp...bâygiờthìchưa.NhưngGerogebảoanhấysẽchảngạcnhiênnếuSeldencómộtchiếcmáybayGulfstreamG500trongvàinămnữa.”

“Thậtáaaa?”Janeynói.“Nhưngchịbiết làemkhôngquantâmtớichuyệntiềnbạcmà.”

“JaneyWilcox!”Mimikêulên.“Chịkhônghiểurõem,nhưngnếuembảokhôngquantâmtớitiềnbạcthìđangnóidối.Màchịthìkhôngthểchơivớikẻdốitrá!”Câunàyđượcnóibằngmộtgiọngtrẻconđếnquáiđản,vàJaneyngờrằngbọnthiếunữgiàucóởtrườngnộitrúthườngnóinhưthế.CôkhôngbiếtđượclàMimiđangđùacợthaynghiêmtúc,vàcôcảmthấymộtsựkhácbiệtlớngiữahọ.

Cômuốndànhòa,vìvậycônói,“Emnghĩphụnữnàocũngquantâmđếntiềnbạc...”

“Đúngthế,”Miminói.“Giảvờkhôngquantâmchẳngcóíchgìcả,vìkhôngcógìtệhơnviệcphảichucấpchomộtngườiđànông...VàemkhôngnênchánnảnvìvẻngoàicủaSelden.Nhữngngườiđànôngthựcsựthànhcôngthườngtrôngchẳnggiốngcáigìcả.”

“Thựcraemnghĩanhấy...đẹptrai,”Janeynói,gầnnhưsặcởtừđó.Vàrồi,đểchegiấusựghêtởmcủamình,cônóithêm,“NhưngMimi,emnóivớichịlúctrướcrồiđó,thựclòngemnghĩanhấykhôngthíchemđâu.”

Page 73: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Nàocưng,”Miminói,“chịhiểuđànông,vàtinchịđi,Seldencóquantâmđấy.Emkhôngthểtinnổianhấyđãphấnkhởithếnàokhichịbảovớianhấylàchịsẽđixempolovớiem.”

“Cókhianhấyđổiýrồi,”Janelầmbầm,hướngốngnhòmracửaravàosânpolo-mộthàngxedàichạygiữahaihàngrào.“Vẫncònmộthàngdàixengoàikiachưavào,”cônói.“Vấnđềcủachỗnàyđấy.Họkhôngbaogiờcóđượcbãiđỗxetửtế.”

Khilướtquahàngxe,cônhìnvàomộtchiếcJaguarXK120năm1984loạihiếmvớiđộngcơsáuxilanh.Cáixequátuyệt(haitrămcáiđầutiênđượcrápbằngtay),trongđờimìnhJaneychỉmớinhìnthấymộtcái-ởmộtbuổitrưngbàyxecổ.Côthậmchíđãnghĩtớiviệcngủvớichủxeđểđượclạigầnvớicáixehơn,nhưnghóaralàôngtakhôngcómặtởđó.Vàgiờđây,tựhỏiaiđủgiàu-vàđủhọcthức-đểsởhữumộtcáixenhưthế,côđưaốngnhòmtậptrungnhìnvàođầungườilái.

Tócngườiláixenàyquenthuộcđếnkhóchịu,cônghĩ,vàgiậtbắnmìnhkhinhìnthấykhuônmặtSeldenRose.CôtựhỏiSeldenRoseđanglàmgìtrongmộtcáixenhưthế-mộtcáixequáhayhođốivớianhta-vàcôquaysangMimi.“EmvừathấySeldenRose.Anhấytớiđâyngaythôi,”côthởdàinói,nghĩrằngmộttrongnhữngquyluậtxuixẻonhấtởđờiđólànhữngkẻđểucángluôncóđượcnhữngcáixengonnhất.Vàcôđànhtậptrungnhìnvàosânchơi.

SeldenRosecómộtmáitócdàytrôngnhưthểkhôngbaogiờdàira,vìthếkhôngbaogiờcầncắttỉahaychămsóc.AnhtađếntừphíangoàiChicagovàcóvẻrấtdễthươngngọtngào.Saukhigặpanhtachừnghaibaphút,tacóthểnghĩanhtachỉlàmộtgãlàmcôngănlươngleolênbậcthangquyềnlựctrongtậpđoàn,nhưnganhtacònhơnthếnhiều:Anhtalàmộtsốítnhữngđànôngthànhcôngởđỉnhcao,vàtrongthựctếlàkẻcựckỳthamvọng.LàchủtịchcủaMovieTime,chỉcómộthayhaivịtrítrênquyềnanhta,vàanhtamuốn thànhcôngởđó, càng sớmcàng tốt.Mục tiêucủaanh ta làđiềuhànhtoànbộtậpđoànSplatchVerner.

MovieTime làmộtbộphậncủaSplatchverner,một tậpđoàn truyền thônglớnhơnvàquantrọnghơnbấtcứchínhphủnàovàlềlốilàmănlàhoàntoànđặcMỹ.Nóicáchkhác, trênbềmặt thì “công ty”cóvẻnhưquan tâm tới

Page 74: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhânviên,chohọphúclợivàđượcphépmuacổphiếu.Nhưngbêndướithìchỉ là chuyện làmănnhư thường lệ, điềukhiểnbởinhữngngườiđànôngngấmngầmđồngývớinhaurằngcôngviệccủahọlàthứgầnnhấtsẽgâyrachiến tranhmàkhônggây ra chiến tranh.Trongvòngmười lămnămqua,SplatchVerner đãmua các công ty tạp chí và phim ảnh, các hãng truyềnhìnhcáp,nhàxuấtbản,nhàcungcấpdịchvụInternet,côngtyđiệnthoạivàvệtinh,vàcáccơquanquảngcáo.Côngtytạoracácthứgiảitrívàbánởthịtrườngvàphânphốinó.Chừngnàodânchúngcònmuasảnphẩmcủanóvàmuarấtnhiều,khôngaichấtvấnđộngcơcủanó,đólàlàmratiềnvớimọigiá.Nhữngngười leo lêncaoởSpatchVernerhiểu rằng“chínhsách”củacôngtylàđậpnátbấtcứaichốnglạihọnhưđậpmộtconbọ;khôngcánhânnàocócơhộichốnglạihọ,sẽkhôngbaogiờcócuộcchiếngiữaDavidvàGoliath,vànhữngngườicấpcaothỉnhthoảngcònđùarằngbấtcứaiđedọahọsẽ“khôngbaogiờăntrưatrongthếgiớinàynữa.”

SeldenRose, làmộtmẫuđànôngđiểnhìnhcủaSplatchVerner, cảphongcáchvàquầnáođềukhôngphôtrương.Lĩnhvựcmàanhtađịnhbộclộcánhânlàviệclựachọnngườivợthứhaicủamình.

Rấtnhiềuđốitáccủaanhta,làngườiđứngđầucácbộphậnkhác,vàgiốngnhư anh ta, ngoài bốn mươi, gần đây đã lấy vợ hai, đổi bà vợ đầu tiên(thườnglàkháhấpdẫn,trẻhơnmộthaituổi,vànghiêmtúc,nhưvợđầucủaSelden làmột luật sư) lấyphụnữ thúvịhơn rấtnhiều,nhỏhơnmườiđếnmườilămtuổi.GãđứngđầubộphậnquảngcáođãlấymộtvũnữbalevớiRạpBalêHoaKỳ,mộtcôgáinhỏngười,tócđen,mắtto,vàíttiếngđếnbíẩn.GãđứngđầubộphậncáplấymộtnghệsĩdươngcầmngườiNgatuyênbốmìnhlàhậuduệtrựctiếpcủaRomanov.NhữngbàvợthứhaikhácbaogồmmộtthiêntàiInternetngườiTrungQuốcđãđihọcởHarvard,mộtnhàthiếtkếthờitrang.JaneyWilcoxkhôngnhữngđượcđưavàodanhsáchnày,màcôcònvượttrộihơnnó,khiếncảcôngtyghentịvớianhta.Anhtađãgắnnhãnhiệusẵnchocôởtrongđầu“ngườimẫu...vẻđẹpquốctế.”

SeldenRoseđậuxetrênbãicỏvàbướcrangoài,chỉnhlạicáikínhrâmRay-Ban.Thườngthìanhsẽphủxevàkhóaxelại,nhưnganhlạiđangcảmthấyphóngtúngmộtcáchbất thường.AnhđãkhásungsướngkhikhámpháravàobữatốitiệchômthứSáulàJaneyWilcoxkhôngnguxuẩnnhưanhsợ-hoặcnguxuẩnnhưmọingườinói-vàbêndướicáianhcoilàvẻngoài“caynghiệt”,anhnghĩmình thấysự tử tế.Nhưnhiềungườiđànông thiếukinhnghiệmthựctế,vàvìthếthiếusựhiểubiếtphụnữ,anhthậtkhôngthểtưởng

Page 75: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tượngnổimộtngườiphụnữđẹplạicóthểlàmộtảchócái,màcũngkhôngchấpnhậnđượccáiýtưởngrằngcôcóthểsẽkhôngthíchanh.Thayvàođó,anhcoinhữngnhậnxétsắcbéncủaJaneylàmộtđặctínhtựbảovệdễdànghiểuđược,đặctínhcủamộtcôgáibảnchấtngọtngàođãbịnhữngngườiđànôngkhông“tốt”nhưanhlợidụng.AnhngờrằngJaneyWilcoxchưathựcsựyêubaogiờ,vàrằngcôchưabaogiờcómộtmốiquanhệ“lànhmạnh”(vàítnhất thìởđiểmnàyanhđúng),vàởJaneyanhcảmnhậnthấymộtphụnữcầnđượcgiảicứu.

SeldenRosethíchnghĩvềmìnhnhưlàmộthiệpsĩmặcáogiápsángchoang,vàkhisảibướctiếnvềphíalềuVIP,anhnghĩrằngchắcmìnhđãkhôngbiểulộđượcbảnthânmộtcáchđẹpnhấttạibữatiệccủaMimi.Nhưngphầnlớnlà do căng thẳng, và việc nhận ramột phụ nữ vẫn có thể khiến anh căngthẳngđãkhiếnanhbịkíchthích.Hainămkểtừlúclydị,Seldenđãcặpkèvớiphụnữđẹp,nhưnghọthườnglàkiểuđànbàlẳnglơLA,mangtheovẻđẹpcủamìnhnhưmặcmộtbộvestmớimuachiềuhômđó.Nhưng JaneyWilcoxxthìkhác.Côngụtrongsắcđẹpcủamìnhvớimộtdạngthiêntài.

Hômnay, anh phải cẩn thận để tạo ra ấn tượng tốt, anh nghĩ, khi nói tênmìnhchocôgáicầmcáibìakẹphồsơ.ChỉdụởSplatchVernerlàpháthiệnra thứ hay ho làmua ngay trước khi những kẻ khác phát hiện ra.Và anhđoanchắcquyluậtnàycũngápdụngvớiJaney.Vìvậychiếndịchcủaanhsẽlàđánhnhanhthắngnhanh.Vàtrướckhimùahèkếtthúc,anhcươngquyếtsẽgiànhđượcchiếnlợiphẩmcủamình.

Côgái cầmcáikẹp sơ tíchvào tênanh rồi thờơnâng sợidâynhung lên.Trênđường tắt tới lềucómộtnhómbảy tám tay thợảnh,màSeldenđịnhtránhmặt.Nhưng đứng ngay trướcmặt anh trông vừa thỏamãn vừa camchịu trướcsự tập trungcủađámnhiếpảnh làComstockDibble.Hắnđứngquàngtaycứngđờquanheomộtphụnữtócđencaoráovớinụcườiđểlộmiếngkẹogumnhaitrongmiệng.AnhthíchthúnghĩtớichuyệnComstockphảilấymộtphụnữnhưMauveBinchely,giàhơnComstock.VànókhiếnanhngờrằngComstockđãlụtnghềmấtrồi.

Mà chuyệnđó cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên, Selden nghĩ.ComstockDiblle làmột trong số - cámơn là giờ rất ít loại như thế - loại ngoại đạothànhcôngởnơilẽrakhôngnênthànhcông,vàvìvậycảmthấycóquyềntựdo cư xử thế nào cũng được.Haimươi hay bamươi năm trước thì được,nhưng ngày nay, khi kiếmđược vài triệu đô,Comstock bị coi làmột con

Page 76: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mèohoangtínhkhíkhôngđượcrèngiũa;thiênhạbắtđầuthìthầmlàkhôngthểtinđượchắn.SeldenchưabaogiờthíchComstockvàngờrằnghắnkiểugìcũngsẽsớmbịbắtvàokhuônphépthôi.Nhưnghọ làm trongcùngmộtlĩnhvựcvàquenbiếtnhaubaonămnayrồi,vàvìvậy,vừavỗvaiComstockrồichìatayramộtcáchtựnhiên,anhvuivẻnói,“Comstock.”

Comstockquaylại,đôimắtđỏnhỏxíuđểlộrằnghắnđãnghĩsẽgặpngườikhôngmuốngặp.Seldenkhôngđoánđượclàhắncóvuikhigặpmìnhhaykhông.Anhđoánlàkhông.

“SeldenRose,”Comstocknói.Vàrồi,saumộtgiây,“Anhđanglàmgìởđâythế?”

“Cũngnhưanhthôi,tôinghĩthế,”Seldennói.“Xemngựacon.”

“Trònàylànhưthếà,”Comstockhỏi,nhưthểđểchoSeldenbiếtmìnhlàaivớisựmỉamaicủakẻtrongcuộc.

“Tôinghebảovậy,”Seldenđáplại.

“VậylàanhquyếtđịnhchụpảnhởTheHamptons,”Comstocknói,gầnnhưkhôngchegiấuđượcsựkhóchịu.

“Xin lỗi,” một tay nhiếp ảnh nói. “Tôi chụpmột pô ảnh hai người đượckhông?”

“Không,cámơn,”Seldennói,vớimộtcáivẫytay.AnhquaysangComsotkcDibble và cũng dùng đúng cái giọngmàComstock đã dùng với anh, nói,“Mộtvàingườichúngtôithíchđượcnhữngngườicùngđịavịhơnlàđượcđámđôngnhậnra.”

CâunhậnxétnàyđượcnóikiểuđùacợtnhưngnókhiếnComstockmắtlonglênsongsọc.SựthậtlàmẹComstockthíchkhoeảnhconmìnhchobạnbè.NókhiếnbàtựhàovàtấtcảbọnhọđềunghĩhắnlàHoàngtửCharles,cònbàlàNữhoàngMẹ.NhưngđólàchuyệnmànhữngkẻkhốnđượcđặcânnhưSeldenRosekhôngbaogiờhiểuđược.

Trongmộtgiây,hắnđứngnhìn theoSeldenkhianh tabiếnmấtvào trongđámđôngnóngnực,chođếnkhiMauvegiậtgấuáo,hắnmớigiậtmìnhtỉnh

Page 77: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

táolại.Hắnnémchođámnhiếpảnhcáinhìnýbảođủrồi.HắnchưabaogiờthíchSeldenRose.Nhưngvào lúcnày, sự thùhằncủahắnđã tụ lại thànhmộtmốicămthùlớn.

Quánhiềubímật,Miminghĩlúcsaubuổichiềuhômđó,khinhìnquanhbàn.Chà,côcũngcóvàiđiều.Ngườiduynhấtkhôngchegiấucảmxúccủamìnhlà Selden. Anh ta đang theo đuổi Janey với sự duyên dáng nhã nhặn, rótchampagne vào cốc cho cô ta và cố lái chuyện để cô ta nói về sự nghiệpngườimẫucủamình.

Nhómgồmcócô,Janey,Selden,Muave,vàComstock.Họđãtụtậpởchiếcbàn trong góc dưới căn lều.Một xô nhựa đựng chaiVeuveClocquot trênbàn, cùng với một đĩa sandwich đắt đến lố bịch của Loaves and Fishes(CướpvàĐiếm,Miminghĩ-côthíchnhữngcâuđùanhưthế),nhưngdườngnhưchẳngaicóvẻđangvuicả.Khôngkhínặngtrìnhtrịch.Dẫuvậy,Mimivẫnthíchthúcảnhtượngnày.

ComstockvàJaneyđanglờnhauđivớicáikiểuthậntrọngkhiếnngườikhácnghĩquanhệcủahọcógìđósâusắchơnmứchọthểhiện.Đãbalần,Mimithấy Janey ném cho Comstockmột cái nhìn giận dữ, cật vấn, và lần nàoComstockcũngcốtìnhquayđầuđi.Mauvecóvẻcũngnhậnthấychuyệnđó,bởivìcôtađanghànhhạJaneyvềmốiquanhệcủaJaneyvớiPeterCannon.MauvetốihômtrướcđãgặpPeterởmộtbữatiệc,vàphẫnnộvìhắndámvácmặt ra nơi đông người. Selden thì giả vờ như rất quan tâm tới cuộc nóichuyện,nhưngrõlàanhmongMauveimmiệngđểmìnhcóthểnóichuyệnvớiJaney.CònJaney,cólẽlídochínhlàvìcôkhôngthíchMauve,nênđãrasứcbảovệquyềnđượcxuấthiệnchỗđôngngườicủaPeterCannon.

“Ngàynaychảaibiếtxấuhổlàgìnữa,Comstocknhỉ?”Seldennói.Trongcâunhậnxétnàyngụýmộtlờichâmchọc.

“Xấuhổthìchẳngbaogiờtiếnđượcxa,”Comstockgừgừđáplại.

Câuchuyệnngừngbặtlại.Janeynhấpmộtngụmchampagnevànhìnvềphíasânchơi,nơiđộicủaZiziđangnhậncúpbạc.“Tôikhôngbiếtlàcôlạihâmmộtròpolođấy,”Seldennóivớicô.

“Córấtnhiềuthứanhkhôngbiếtvềtôi,”côđápsẵng.MimiướcJaneycóthểdịudànghơnvớiSeldenmộtchút.Seldenvềcơbảnlàmộtngườitốtvà

Page 78: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

anhấycómọithứ.Anhấylàloạingườimàtaphảinhìnsâuvàobêntrong.Anh không hào nhoáng, nhưng anh quá kiêu hãnh và tự tin để thừa nhậnrằngchuyệnđócóthểquantrọng.Vàdĩnhiênvớianh,nókhôngquantrọng.

Tuynhiên,Comstockthìhoàntoànkháchẳn.Ngườingợmhắnrấtkỳquặc-thân thì to,chânvừanhỏnhưcâysậyvừangắncũn.Và lầnnào thấyhắn,Mimicũngkhôngngănmìnhtựhỏikhôngbiếtthằngbécủahắnđượcnhưphầnthântrênhayphầndưới.Chiềuhômnay,hắnnhétngườivàomộtchiếcáoPradađenômsátngườivàmangmộtđôisandalPradamàuđennặngnề.Hắnđổmồhôiđầmđìa,dùngmộtcáikhănmùixoalaumặt,nhưngmồhôivẫnliêntụcđổ,nhưthểcáiviệcsốngthôicũngnặngnhọclắmrồi.

Nhưngdùvậyhắnvẫnchâmmộtchiếuxìgà.

“Vậy,Comstock,”Miminói.“Anhchưanóivớiemlàanhđanglàmgì?”

“PhimvớiWendyPiccolo,”hắnnói.

“Aithếnhỉ?”Mimihỏi.“Ồemnhớrarồi.Conbéngườingợmrấtngon.”

“Anh chẳng biết gì về người ngợm cô ta,” Comstock nói, liếc về phíaMauve.Hắnngồingảraghếvàhútthuốc,nhưthểcâuchuyệnđãchấmdứt.Giốnghệtnhữngkẻcóquyềnlực,hắnkhôngbaogiờbuồnnỗlựclàmgìnếukhôngcólợigìchomình,Miminghĩ.

“Chà,”cônói,némchohắnmộtcáinhìnnhưthểhắnchẳngbằngmộtthằngbégiúpviệc,“tôinghĩmìnhnênđithôi.”

Janeynhìnlên.“Ởlạichútđi,”cônói.CôđãquyếtrằngnhấtđịnhkhôngthểvềmàkhôngnóichuyệnlạivớiZizi.“EmmuốnchúcmừngHarold.”

“ChịquênmấtlàHaroldVaneđiềuhànhđộinày,”Miminói.

“Anhnghĩlàmìnhcũngsẽởlại,”Seldennói.“Gặpngườichủ.”

“Tôinghĩôngấyđượcgọilàôngchủ,”Janeynói,gaygắthơnmứccầnthiết.

“CôtừnghẹnhòvớiHaroldà?”Mauvehỏi.

Page 79: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Vâng,”Janeynói.“Tôinghĩôngấyđángyêu.”

“ÔngấylớnlênởNewYork,”Miminói.

“TrênĐạilộNăm,”Janeykhẳngđịnh.

“Lạlàchúngtakhônggặpôngấy,”Mauvenói.

“Saocóthểchứ?”Janeynói.“ChảlẽchịquentấtcảmọingườilớnlênởĐạilộNămà?”

“ÔngấyhọcởHarvard,tôinhậnracáitên,”Seldennói,chenvào.

“Chà, thế thì ông ta là kẻ thảm hại rồi,” Comstock nói. “Chẳng ai học ởHarvardmàlàmănđượccáigìcả.”

“Ngheanhấynóikìa,”Miminói.“SeldenhọcởHarvardđấy.”

“Rõràngởmộtvàigiớithìchuyệnđókhônglàgìcả,”Seldennói.

“Chà,nếutấtcảchúngtađềusẽởlại,sẽcầnthêmchampagne,”Miminói,cầmcáichaitừxôlênvàrótnhữnggiọtcuốicùngvàolycủamình.

BữatiệclạitiếptụclúcHaroldVanevàZizitiếnlạivàngồixuống.Nhưngcáikhôngkhíhòahợpmàmộtngườicốgắngtạoraởbànvẫnbịthiếuvắng.Làmộtbàchủtiệctàigiỏi,Mimikhôngthểnàokhôngđểýnhữngđiểmnày,vàcôhơikhóchịukhithấyJaneyđãtìmcáchđểZizingồicạnhmình,cònHaroldngồibênkia,đểSeldenbâygiờbịkẹtgiữaMauvevàHarold.QuátệchoSelden, nhưngMimi có thểhiểuđượchànhđộng của Janey:Zizi hấpdẫnđếnnỗimộtphụnữởgầnkhôngthểnàokhônghammuốnsexvớianh.MimichămchúnhìnkhuônmặtZizi.Anhkhônghềcómộtgócxấunàocả.Càng nhìn anh, ta càng thấy anh đẹp trai, khiến ta cảm thấy anh thực sựkhôngphảiconngườimàlàtạovậtdoChúasángtạorachomộthànhtinhhoànhảohơn.DĩnhiênlàJaneycũngđẹprạngngời,nhưngdẫuvậyđôinàycũngkhônghợp.

Che giấu cảm xúc củamình,Mimimỉm cười và nhìn quanh bàn. Haroldđangnói chuyện làmănvớiSelden, trongkhi Janeyđangcố làmZizi tậptrungvàomìnhbằngcáchbónggiórằnganhlàkẻquêmùabởilớnlênởmột

Page 80: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

trangtrạiởArgentina.Mặcdùrấtđẹp,Janeycócáikiểurấtngạomạnkhinói chuyệnvớiđànông,và cô cókỹ thuật tỏ raxấcxượcvớingườikháckhiếnanhtaphảiquantâmtớimình.Khôngmaylà,Miminghĩ,nhấpmộtngụmchampagne,côấyđangápdụngkỹthuậtnàynhầmngười.Bằngkiểumộtcongiốngchótheobảnnăngnhậnraconkhác,MimingaylậptứcbiếtrằngZizicónhữnggiátrịchâuÂukiểucũvàsẽchỉthấysựngạomạncủaJaneylàkhóhiểu(quảtìnhlàlúcnàyanhtađãbắtđầunhìnquanhbànnhưthể tìm kiếm sự giải thoát), và ngườimà Janey nên sử dụng kỹ thuật củamìnhlàSelden.

Đột nhiên Zizi quay sangMimi và mỉm cười, và một cái nhìn thấu hiểutruyềnđigiữahaingười.MimithíchJaney.CôcócảmgiácấmápvớiJaneymàphụnữthườngcókhihọbiếtsẽ làbạnbè.Dẫuvậy,nếuhọ làbạnbè,Janey phải học được rằng cô không thể có bất cứ người đàn ông nào cômuốn,đặcbiệtlànếuMimicómặtởđó.Côsẽphảihọccáchdừnglại.Vàrồi,dùngmộtkỹthuậtchânthựcvàđãthànhthạocủachínhmình,MiminóivớiZizi,“AnhchơiởPalmBeachnămnayà?”Côbiếtmìnhlàngườiduynhấtởbànnàybiếttígìvềpolo.Vàvìvậy,bằngcáchđưaZizivàochủđềyêuthíchcủaanh,côcóthểhoàntoànđộcchiếmsựchúýcủaanh.

Page 81: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

5

JaneyWilcox là loại phụ nữmà những phụ nữ khác sẽ coi là con khốn,nhưng kỳ quặc là chó và trẻ con thì lại yêumến.Ngồi trên khán đài củaFourth of July Huggy Bear Celebrity Baseball Tournament lần thứ 23thường niên, hai bên cô là hai thằng nhỏ. Hai đứa này, sáu và tám tuổi,khôngthểkhácnhauhơn-mộtđứagầygiơcảxương,đứakiathìbéonúcnanúcních.Vậymà chúngkhông chỉ là anh em,mà còn là con củaGeorgePaxtonvàvợđầucủaôngta,Marlene.

Thằngbé, Jack, đang cầmchặt tay Janeyvới sựnồngnhiệt côngkhaimàkhônghềngượngnghịu,trongkhithằnglớn,GeorgeJ.(bọntrẻconnghịchngợmởtrườnggọilà“GáiGeorgie”)thìmảichămchúnhìnbảngđiểmvớisự tòmò toán học củamột chuyên viên thống kê. Digger giữ vị trí quantrọng.“Nếuchúấyđánhđượcmộtcúhomerun,họsẽcónămmươiphầntrămthắng,”Georgie tự tinnói.Nógầnnhư làmộtphiênbản thunhỏcủachanó,theotỉlệcânnặngvàcáikiểumóngchândễvỡ-hậuquảcủamộtconvirusmóngngangbướng.“Mặtkhác,”nó tiếp tục,“nếuchúấykhôngđánhtrúng,họsẽcóhaimươitưphầntrămthuacuộc.”

“Thậtà?”Janeynói,liếcquasânbóngtớiđĩanhà,nơiDiggermặcáosơmivàquầnkakivàđộimộtchiếcmũbằngvảicanvasmànhữngônggiàthườngđộiởFlorida(Janeynghĩđâyrõrànglàýtưởngvềđồngphụcbóngchàycủaanhta),đangvụtthửvàigậy.

“Cônghĩchúấycóchomìnhmộttấmảnhkhông?”Jacklolắnghỏi,dùngtaydaydaymộtcáirăngđanglunglay.“Nhỡmìnhhỏixinảnhmàchúấybảokhôngthìsao?”

“ĐểchắcănthìhỏicôPattyvậy,”Janeytửtếnói.CônhoàiquaphíaPattyđangngồiphíabênkia của Jackvànói, “Jack sợ làDiggerkhôngchonóảnh.”

PattyđưamắtkhỏiDigger.Khicôởcạnhanhtrongnhữngsựkiệnthếnày,côluônlolắngchosựantoàncủaanh,sợrằngmộttaythợchụpảnhthựcrakhôngphảilàthợchụpảnhmàlàloạifancuồngđếntấncônganhvàvòđầu

Page 82: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Jack.“Nếuchúấykhôngchocháuảnhthìđếngặpcô,”Pattyhứa.CảJaneyvàPattyđềucựckỳ tử tếvới trẻ con.Bởikhi cònnhỏ,họ từngkiếm tiềnbằng cách trông trẻ.NhưngởHamptons, nơi việc trông trẻ chủyếu là dongườichuyênnghiệplàm,thìkhôngcómấyphụnữtrẻlạitốtbụng.

Từghếkhánđàiphíasau,RoditzyDeardrumvừakinhtởmvừaghentịnhìncảnhnày.Côtựhàomìnhlàngười“biếtmọingười”vàcóthểngồivớibấtkỳai.ẤyvậymàcôlạiquyếtđịnhbanơnchoJaneyvàPattybằngsựcómặtcủamình.ThựcrahànhđộngcủacômộtphầnlàdomuốnđượcthânthiếthơnvớiDigger.Tuyvậy,côkhôngnghĩlàngồivới...trẻcon.

Màđiều tệnhấtvềchúng,Rodizynghĩ, làchúng thậmchícònkhônghợpnhữngquyđịnhcơbảnvềtrẻcon,đólàphảiđángyêu.Thằngbéthìgiốngnhư một con chó Chihuahua, trong khi thằng lớn thì, thật tình, quá lớn!Roditzykhôngởgầntrẻconbaogiờ,nhưngcôkhôngthểngờlàngàynaybọnnólớnđếnvậy.Thằngnhỏcócáibụngbiatongangmộtngườiđànôngtrungniên-phảichăngnónênđispahaygìđó,giảmcânvàănuốngtheochếđộkiêngkhemđặcbiệtgồmraudiếpvànướcquả?NémchoGeorgiemộtcáinhìnghêtởm,cônhoàiquangườinó,vàtiếptụccâuchuyệnbịbỏdở,nóivớiJaney,“Chà,hắntachắcchắnlàvàotùrồi.”

“Aicơ?”Janeyhỏi,đãthôikhôngđểýtớicôtamấyphúttrước.

“PeterCannon!”Roditzynói.“Bốtớlàluậtsưvàôngbảohọchỉđangđợiđểbuộctộihắn...Màhắncũngkhôngđóngthuếluôn.”

PattythởdàirõtovàđảomắtnhìnJaney.Janeylờđi.KhôngmuốntỏrakhóchịuvớiRoditzy,kẻmàcôcoilà“hữuích,”JaneynóivớiRoditzy,“Điềutớkhôngtinnổilàtạisaoquánhiềungôisaođiệnảnhlạitintưởnghắn.”

“Ha.Ngôi sao điện ảnh khônghẳn được coi là thôngminh lắm,”Roditzynói.“Vớicả,anhtalàmchohọkhihọmớikhởiđầusựnghiệp.Trướckhihọkiếmđượctiền,”côtanói,liếcvềphíaPatty.

“Mọingườiđịnhnóivềchuyệnnàybaolâunữa?”Pattyhỏigắt.

“Ồ,chođếnkhimộtvụscandalmớixuấthiện.Rồihọsẽquêntấtcảchuyệnnày,”Roditzynóivẻhiểubiết.

Page 83: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Quaylạisânbanh,mộtngôisaođiệnảnhtừngởhạngAtênlàJasonBeannémmộtquảbóngvềphíaDigger,giờanhđangđứngởđĩanhà.Theonhưnhững nhà bỉnh bút phụ tráchmục lượm lặt, JasonBean đã bị rơi xuốnghạngCkhianhcốchạyvàochínhquyền.Vấnđềkhôngphảilàchínhtrịcủaanhta,màlàdothiếutrítưởngtượng.Anhcóýnghĩtrởthànhmộtchínhtrịgiatừviệcanhđãđóngmộtvaichínhtrịgiatrongmộtbộphim.Diggerquậtbóngnhưngbịtrượt,trongkhinhữngtaythợảnhchụpảnhanh.

“Cóthứgìkhôngbịđámpaparazzighilạikhôngnhỉ?”Pattyhỏi.

“Patty,cáinàylàvìtừthiệnmà,”Janeynói.

“Côgái kia là ai thế?”Roditzy hỏi. “Cô ta đã nhìn chằmchằmvàoPattyphảiđếnnửatiếngđồnghồrồi.”

“Côgáinào?”

“Côđó,”Roditzynói,hấtđầuvềphíarìađámđông.Mộtphụnữtrẻtócđen,mặcáoống jean,váymini jean,điđôigiàycaogótđenrẻ tiền,đangnhìnchằmchằmvềphíahọ.Khihọnhìnlại,côtalậptứcquaymặtđi.

“Tôikhôngbiết,”Pattynói.

“CôtatrôngJerseythếkhôngbiết!”Roditzynói,phẫnnộ.“Ýtôilà,làmthếquáinàomàcôtavàođâyđược?Hamptonsthậtsựxuốngdốc!”

Janeyphálêncười,vìcóvàingườicũngnóiyhệtRoditzy,vàliếcvềphíađámđông,mắtcônheolạivàbụngcôquặnlên,giốnghệtnhưkhicôbấtngờnhìnthấyZizi.Quảđúngthế,mộtcảnhtượngđãtrởnênquenthuộcđếnkhóchịu.ZiziđicùngMimi,vàhọcóvẻđangnóichuyệnrấtthânmật.Janeycóthểnghingờ,nhưngMimithườngtỏrathânmậtởvẻbềngoàivớibấtcứai.VàJaneykhôngthểtưởngtượngrằngZizilại thấyMimihấpdẫn,đặcbiệtkhicôtalớnhơnanhítnhấtlàmườilămtuổi.Hơnnữa,tấtcảnhữnggìmàhọcóvẻnóiđếnlàngựa.Dẫuvậy,chuyệnnàycũngkhiếncôphátđiên:KhiJaney đã tuyên bố rõ ràngmình không hề quan tâm đến ngựa, thì giờ côkhôngthểnàochenvàocâuchuyệncủahọmàkhôngcóvẻnhưmìnhđangtuyệtvọnggiànhsựchúýcủaZizi.

“Xongcáinày,mìnhđếnMaidstoneđượckhôngạ?”Georgiehàohứnghỏi.

Page 84: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Cháucómộttròthủthuậtvớibàimớihọcđượcmuốnchocôxem.”

“ÔiGeorgie,đángyêuquá,”Janeynói,nhìnZizivàMimitiếnvềphíakhánđài.“Nhưnghômnaycôkhôngđiđược.CókhiMimisẽđưacháuđi.”

NgheđếntênMimimộtcái,mặtJackxìungayxuống,vàGeorgiecụpmắtxuống,tậptrungvàomũigiày.MimivàhaicậucontraicủaGeorgekhônghợplắm:MiminghĩJack“quáđeobám”,cònvớiGeorgiecàngtệhơn.Côtakhôngthểnàobuộcnổimìnhnhìnthằngnhỏ.Vàbấtcứkhinàonóbướcvàophòng,Mimicũngphịaracớđểngườihầuđưanórangoài.

Janeylàmbạnvớihaiđứanhỏbởicôbiếtrất rõviệc làmộtđứatrẻvàkẻngoàicuộclànhưthếnào,khimàliêntụckhôngbiếtchuyệngìsẽxảytớivớimình.Nhưnggầnđây,tựdưngcôphảiquảnlýhaiđứahơinhiều.Thoạtđầu,côrấtphấnkhíchkhiMimimờicôđicùnghọtớiMaidstoneCountryClub, là câu lạcbộ riêng tưnhấtởHamptons.Nhưng tronghơn tuầnqua,hơnmộtlần,Mimiđãbiếnmấtcảtiếngđồnghồ,bỏJaneylạichơimộtmìnhvới hai đứa nhỏ. Lần nàoMimi quay lại cũng bảo ở nhà có chuyện gấp.NhưngJaneytựhỏitạisao,vớibốnngườiphụcvụsốngtrongnhà,saoởnhàlạicólắmchuyệncầnMimiphảiđíchthânđểtâmthế.

Và giờ đây, cơn buồn nôn thường đi kèmvới những dự cảmkhông lành,Janeytựhỏi“khủnghoảng”đócóphảilàZizi.Nhưngchuyệnđó,cônghĩ,cốtrấnanmình,làkhôngthể.Dẫuvậy,Ziziđangđiởdưới,giúpMimileolên bậc khánđài đầu tiên, khuônmặt đẹp trai hiền lành của anhđangvuisướngtậptrungvàocâugìđómàMiminói.Saoanhkhôngnhìncônhưthếnữa,Janeybựcbộinghĩ,nhớrằnganhđãnhìncônhưthếlầnđầutiênhọgặpnhau.Nhưngkểtừđó,mỗilầnanhthấycô,anhđốixửvớicôvớivẻnồngnhiệthờihợt,như thểanh làngôi saobóngbầudụccấpbacòncô làmộttrongnhữngcôgáirụtrèphảilònganh.Dĩnhiên,hànhvicủaanhchỉcàngkhiến thổi bừng lên ngọn lửa hammuốn của cô.Và cô cảm thấy như thểmìnhbịthulạicònmộtvũngnướcmưakhiởcạnhanh.

Côsẽgiànhđượcanh,cônghĩ,nhưthểcôcóthểtìmracáchnàođó!Trongvàituầnqua,ZizitrởnhanhchóngtrởthànhngôisaotrongcáchoạtđộngxãhộiởHamptons.Vớivẻngoàivàsựduyêndángcủaanh,anhtựnhiênđượcmờiđikhắpnơi.Vàanhcàngtừchốithìmọingườicàngmuốnmờianhhơn.Giờanhcóthểdễdàngđượcbaoquanhbởimộtbầyphụnữ.Nhưngsựthậtlàanhvẫnchưacóaivàluônxuấthiệnmộtmình,dườngnhưngụýrằnganh

Page 85: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

làngườinghiêm túc trongviệc tìmkiếmngườiphụnữđúngđắn -và tìnhyêuđíchthực.

Màcôthìsẵnlònglàmmọithứvìtìnhyêunhưthế,Janeynghĩ,nhìnchằmchằmvàocáilưngdàicủaanh,vớiđôivaidàirộngthuôndàixuốngcáieonhỏđẹp.Côsẽkhôngtừbỏmọithứdễdàng.Côsẽđicùnganh,họcóthểsốngởArgentina-dùcónghèothìvớicôcũngchảhềgì.

CôcảmthấyghentuôngghêgớmkhiMimiđặt tayvàotayanhvàđểanhkéolênbậckhánđàithứhai.Trongmộtgiây,Mimiđứngphảimộttấmváncậpkênh,vàZiziphảitúmlấyđỡcô.HọbậtcườivàJaneytựhỏihàngtrămlầnMimicócáigìmàcôkhôngcó.Tiền,dĩnhiênlàthế,vàđịavịxãhội-khôngnghi ngờgì,Zizi bị ấn tượngbởi cái ý tưởngMimi là “Công chúanướcMỹ.”Côbựctứccắnmóngtay,nhớrathêmmộtlầnnữa,dùcólàmgìchăngnữa,côcũngkhôngthểthayđổisựthậtrằngcôxuấtthântừmộtgiađìnhtrunglưutầmthường.Nhưngdẫuvậy,côvẫnnổitiếng,chứkhôngphảiMimi.Côlàngườixuấthiệntrêntivivàcáctạpchívàbảngquảngcáo.Vànếuthếcònchưađủđểcuốnhútmộtngườiđànông,côchẳngbiếtcáigìthìđủ.Trongkhiđó,Mimikhônglàgìngoàibàchủtổchứccácbữatiệc...vàtrênhết,côtađãcóchồng!

Nhưngcólẽvấnđềmấuchốtkhôngnằmởđó,Janeynghĩ,chỉnhlạitócdướichiếcmũbóngchàykhinhìnZizivàMimi.CólẽviệcMimikhôngcònđộcthânkhiếnZizi trở thànhngườibảo trợcủaMimi.ChắcchắnMimicó thểthấyrằngkhôngcógìhoànhảohơnnếuJaneyvàZizitrởthànhmộtcặp.Ấyvậymà,côhoàntoànkhônggiúpđỡgìchoviệcđóxảyracả.

Diggerquậtgậythêmlầnnữavàlạihụt.HaithằngnhỏngồicạnhJaneyrênrỉthấtvọng.Chà,Janeynghĩ.Côrấtquenthuộcvớiloạiđànôngchỉhứngthúkhianhtanghĩphụnữkhônghứngthứ.VànếuđólàthứđểgiànhđượcZizi,thìcôhoàntoàncókhảnăngbiếnmìnhthànhgáikhôngcònđộcthân.Côsẽbắtđầuhẹnhòvớiaiđó-bấtcứai- thậmchí,cônghĩ,vớimộtnụcườichuachát,vớicáigãSeldenRosechếttiệtđó!

Selden...Kể từhồi trậnđấupolođầu tiên, khi sauđó côđi cùng anh trênchiếcxecủaanh(côcóthểcưỡnglạianhta,nhưngcáixethìkhông),anhđãtheocônhưmộtconcúncon.Thựcsựlàđángtiếc,bởitrongmộthaiphút,khimớivàoxe,kinhngạctrướcvẻđẹpcủanó,côthựcsựđãnghĩlàanhcócơhội.Cáixechothấyanhcóđịavị, tiềnbạcvàguthẩmmĩ...Nhưngrồi

Page 86: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

anhcứliêntụclảinhảivềnhữngchitiếtcủacáixe-anhđãtìmđượcngườilàmdathậtchoghếxenhưthếnàovàloạicrômđặcbiệthọdùngchonanhoa - và saumười lăm phút,mắt cô nhìn đờ đẫn vì chán.Mà có vẻ nhưSeldenkhôngđểý,haysựquantâmcủaanhkhônghềgiảmđi,mặcchocôliêntụctừchốikhôngđihẹnhòvớianh.Côbiếtmìnhcầnngoắctaymộtcáilàanhchạytớingay,vànhìnMimivàZizingồiởhàngghếphíatrướccô,côquyếtđịnhmìnhsẽlàmthế.

MimivàZiziquaylạivẫytay.VàbéJacknhìnlên,mắtnómởtosợhãi.Cóhàng trămngười tớinhàchanóvàodịpcuối tuần.NóvàanhnóGeorgie,khôngbuồnnhớhọlàai,nhưngnónhớcầuthủchơipolonày.AnhtađếnnhànóhailầnkhichỉcóMimiởnhà,vàlầnnàocũngdọađặtJacklênmộtconngựa,bảorằngsẽbiếnnó thànhmột tayđuangựa.CảmthấyđượcsựkhóchịucủaJack,JaneydứtmắtkhỏiZizivàkéoJacklạigầnmình.Côvẫnchưaquyếtđịnh làcóconhaykhông(nếucócon,chắcchắn làcôsẽphảithuêvúem,khácvớiPatty,khăngkhăngrằngvềmặtđạođứcnhấtđịnhphảitựchămsócconmìnhđẻra),nhưngcómộtđiểmvềtrẻconmàcôbiếtrõ:Côbiết rằng,vớiđúng loạiđànông,khôngcóhìnhảnhnàoquyếnrũhơnmộtphụnữtrẻyêuquýtrẻcon.

CuốicùngDiggercũngđậptrúngbóngvàđámđônggàolêncổvũ.

“Được rồi, bây giờ họ có hai mươi bảy phần trăm thắng cuộc,” Georgienghiêmnghịnói.

“Cháunghĩsao,Jack?”Janeyhỏi.

“Cháukhôngbiết.Cháukhôngthíchtoán,”Jacknói.

“Cháubiếtsaokhông?Côcũngchả thích,”Janeynói.Cômỉmcườivàvòtócnó,rồinóvùimặtvàocánhtaycô.CôcầunguyệnZizisẽđangnhìn.

Khôngmaylà,nhưthườngxảyrakhiconngườimuốnláihướngđimũitêncủaCupid,nó lạinhằmsaimục tiêu.VàSeldenRose làngườibịgụcngãchứkhôngphảilàZizi.

Mấyphúttrước,khiSeldenRoseđậuxeởcuốihàngxedàitrênmộtconphốphụởEastHampton,anhthềđâysẽlàlầncuốicùnganhhạthấpbảnthânbằngcáchthamdựmộtsựkiệnởHamptons.Khianhđitheohàngxevềlại

Page 87: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nguồncủanó(anhvẫnkhôngbiếtsânbóngởđâu),anhngẫmngợivềmùahèhoàntoànvônghĩalýcủamìnhchođếnthờiđiểmnày.Gầnnhưcuốituầnnàocũngphảiđidựtiệc,sựkiệnhaybuổikhaitrươngnàođó.Nhưngnhữngngườitạicácbữatiệcnàylúcnàocũnggiốngnhau,vàsaukhitaphảigặpcùngnhữngngườiởcùngsáusựkiệnkhácnhautrongcùngdịpcuối tuần,câuchuyệntrởnênnhạtnhẽođếnđauđớn.VàSeldengiờquyếtđịnhrằngdân Hamptons giống như bọn trẻ con nhà giàu được gửi tới trại hè, nơichúngliêntụccầnnhữngthứlàmsaonhãngngớngẩn.

Anhnhậpvàomộtđámđôngnhỏđangđiquacáicóvẻlàmộtsânchơicủatrườngcấpba,nghĩrằngtrongkhianhkhôngthựcsựphảnđốiviệcthamgiagiao lưu,anh thíchdànhthờigiancủamìnhtheocáchhữuíchhơn.ỞLosAngeles,phongcáchhoặclàthôbạohoặclàkhôngtồntại,hayítnhất“giaolưu”xãhộibaogồmnhữngmốiquanhệvàhợpđồngcóthểký.Trongkhiởđây,mụcđíchcủanódườngnhưchỉlàviệcđược“nhìnthấy”,nhưthểngụýrằngnếukhông thế, ta sẽbiếnmất.Vàgiờđây, thêmmột lầnnữanói tênmình chomột phụ nữ trẻmặc đồ đen cầmkẹp hồ sơ và đeo bộ đàm, độtnhiênanhướcgiágìmìnhlàmtheobảnnăngmàdongthuyềnrakhơi.

Vàanhsẽlàmthế,anhgiậndữvớichínhmìnhkhinghĩ,nếukhôngphảilàvìcáicôJaneyWilcoxchếttiệt.Suốtthángvừarồianhđãnguxuẩnthamdựtấtcảsựkiệnmàcônàngcómặt,nghĩrằngnếucôthấyanhnhiềuvàhiểuanh,côsẽnhìnrađượcgiá trị thựcsựcủaanh.Nhưnglầnnàocôcũngtừchối anh, từ chối lờimời đi ăn tối với anhvới thái độ khinh khi, “Thật áSelden,bữatốivàotốithứBảyởHamptonsvàothángSáuư?Tôiphảiđidựbốnbữa tiệc.”Vàcuốicùnganhbắtđầuchấpnhậnsự thật rằngcôkhônghứngthúvàsẽkhôngbaogiờ.Mộtthángnayanhđãnồngnhiệttinrằngnếuanhcóthểtáchcôrakhỏithếgiớinày,conngườiJaneyWilcoxthậtsựsẽbừngnở.Bởianhnghĩmìnhđãnhìnthấytrongcôtìnhyêutrítuệdànhchocáiđẹpvànghệthuậtmàanhcũngcó.Côcóthểnóirấtnhiềuvềvănhọc,điệnảnh,hộihọa.Nhưnggiờanhđoánrằngnhữngcâuchuyệncủacôkhôngphảilàdocôyêuthíchthậtsự,màchỉlàđơnthuầnlàmánhkhiđidựtiệc,dùngđểgiànhđượcsựchúýmàcôkhaokhátđểthăngtiếntrongxãhội.

Khianhbướcđidọchàngràosauđĩanhà,anhquyếtđịnhmìnhkhôngphíthời gian với cô nữa. NewYork đầy rẫy những phụ nữ trẻ xinh đẹp giỏigiang,vàanhlàmộtngườiđànôngđộcthân.NếuanhkhôngcóđượcJaneyWilcoxx, chắc chắn anh có thể tìm được ai đó tốt chẳng kém nếu khôngmuốnnóilàcòntốthơn.Nhưngrồimộtcúvụtbóngkhiếnanhdứtrakhỏi

Page 88: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

dòngsuynghĩ,vàanhnhìntheoquảbóngbay.

Quảbóngvút lênquagônba, rồiđộtnhiên,khianhnhìn thấycảnhJaneyngồigiữahaithằngbéconcủaGeorgePaxton,tấtcảsựcươngquyếtcủaanhbốchơisạch.Cứnhưthểlàcôđãbịbắtchợttrongmộtcúsnapshotbímật,vìmặtcôcóvẻdịudàngkỳlạmàanhchưabaogiờthấy.Đứabévùiđầuvàongựccô(vàanhướcchimìnhđượcvùiđầunhưthế);mặtcôcóvẻtốtbụngsáng ngời nhưmộtMadonna. Tim anh đập thình thịch và thế giới trở lạitrạngtháicânbằng,bởianhbiếtmìnhđãnghĩđúngvềcôbấylâunay.Anhphảicứucôkhỏichínhmình.Côđang tự tànphábản thânvàoconđườngphùphiếmvàhờihợt,vànhiệmvụcủaanhlàđưacôlênmộtbậccaohơnvàýnghĩahơn.Anhhìnhdungracảnhcôcúixuốngnhữngđứaconcủahọ(vàconcủahọchắcchắn làdễ thươnghơnconcủaGeorgie).Và rồi,như thểđịnhmệnhđãkhẳngđịnhnhữngkếhoạchcủaanh,côngướclênvàbắtgặpánhmắtanh.Mộtcáinhìnthônghiểuvàdịudàngtruyềnđigiữahọ.

Côvẫytay-vàSeldennghĩcánhtaycôduyêndángnhưmộtcánhbướm.

JackPaxtonchuẩnbịnôn.Lẽranókhôngnênnhétcáixúcxíchđó,gầnnhưtoànbộ,xuốngcổhọng,nhưngGeorgieđãtháchnó,vàJackkhôngcònlựachọnnàokhác.Vàgiờđây,đứngtrongbãiđậuxexungquanhtoànlàngườilớn,Jackcảmthấybụngmìnhcuộnlênbáohiệunósắpsửanôntớinơi.Nỗisợhãilớntrongđờinólànônratừmũi,mànóđãbịhồibatuổi-thựcthế,kýứcsớmnhấtvềchanólànóbịốmvàrồinói,“Bốơi,connônratừmũi,”vàbốnónói,“bốbiết,contraiạ...”vàngaysauđó,bốnórờikhỏinhà.

Jackcảmthấymặtnómấtsạchmáu.Trậnđấuđãkếtthúc,nhưmọikhi,phảirất lâungười lớnmớichịuravề.“Cómộtbữa tiệccocktailởFlyingPointRoad,”RoditzyDeardrumđangnói.Côtagiốngmộtconchócon,luẩnquẩnchânngườilớnvànhảylênđòiđượcchúý.“Chảbiếtnữa,”Pattymơhồnói.CôliếclênDigger,ngửimùimồhôicủaanhvànghĩđếnsex.Cômuốnhòamìnhvàocơthểđẹpđẽcủaanh(anhcaomộtmétchínvànặngtámmốtcân)vàđôimắtmơmàngkỳlạcủaanh,haimắtcáchxanhaurấtnhiềuvàcóhìnhdángnhưnhữngviênkimcươngđượccắtthànhhìnhbầudục.Côbiếtanhcũngđangnghĩđếnsexvìcánhtayanhsiếtchặthôngcô,vàngảđầuvềphíacô,anhnháymắtvớicô.

JaneynhìnthấyánhmắttraođổigiữaPattyvàDigger,vàđứngtrongbãiđỗxemột buổi chiều nóngngột ngạt, giằngxé giữa hammuốnZizi và khao

Page 89: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khát được trừng phạt anh bằng cách để ý tới Selden, đột nhiên cô bị ảnhhưởngbởicáibiểulộkhônglờicủasựthânmậtgiữamộtngườiđànôngvàđànbàđó.Côđãluônnghĩtìnhyêulàmộtthứtìnhcảmmơhồ,khôngđịnhdạng,nhưngtrongkhoảnhkhắtđó,độtnhiêncôthấyrằngtìnhyêucómộtdánghìnhnhấtđịnh,mộthìnhthểchắcchắccóthểđượcdiễntảbằnghànhđộngvàcửchỉ.Cômuốncáimàemgáimìnhcó,vànhìnbangườiđànông-Digger, Zizi, và Selden - cô thấy Selden sao màmờ nhạt khi đứng cạnhnhữngchàngtraitrẻcaotođầynănglượngnhưDiggervàZizi.Seldenđangcốbắtánhmắtcủacô,cốtáchcôrakhỏiđámđông,nhưngđộtnhiêncôchắcchắnmìnhsẽkhôngbaogiờcótìnhcảmnhưthếdànhchoanh,vàdùcóthửthìcũngvôvọng.Vàhiểuđiềunày,côbiếtmìnhsẽkhôngbaogiờthânthiếtvớiSelden,dùmốiquanhệnàycóđemlạichocônhiềulợiíchđếnthếnào.

“TôisẽchỉchoJaneyhoatiêumớicủatôi,”Seldennói.

Janeyhoảnghồnliếcanh.Côkhôngthíchcáikiểuanhnóichắcnịch,nhưthểcógìđóđãđượcquyếtđịnh trướcgiữahaibọnhọ.Cô liếcnhìnMimi rồiZizi,cảmthấyrằngcảcôvàMimiđềumuốnđibấtcứnơinàoZizisẽđi.NhưngMimicònvướngcon.

“AnhkhôngmangchịJaneyđiđược,”RoditzynóivớiSelden.Côtalàmộttrongnhữngngườichỉnghĩtớichươngtrìnhcủariêngmình.“ContraicủaSophieLorensẽcómặtởbữatiệccocktailđấy.”

“Tôiphảiđiđây,”Zizinói.Nướcdaanhrámnắngcònrăngthìtrắng;trônganhnhưmộtvị thần trẻđang tỏasángvớivầnghàoquangcủasựđộc lậpkhiếnphụnữkhôngthểcưỡnglạiđược.

“Chúngtôicũngđicùnganh,”Diggernói.Lạimộtlầnnữa,cáinhìnbímậtđượctraođigiữaPattyvàDigger,khiếnJaneythấyghentịđếnđauđớn.NếucôcóthểthoátkhỏiSelden,côsẽđitheoZizi,hayítnhấtxemthửanhđịnhđiđâu.

“Mìnhđithôi,”GeorgienóivớiJack.Nólolắngđứngnhìntừbênngoài,cốgắng theokịpmọichuyểnđộngcủahọ,bởinócócảmgiác làMimihoàntoàncókhảnăngquênbénghaiđứanóvàbỏlạichúngởđây.Mộttiếnghétvang lên từbêncạnhmộtchiếcxe,vàGeorgienhìnquanh thấyJackđangloạngchoạng,mắtđầynướcmắt cònmặtxanh lét.NhưngkhiMimiđanghôntạmbiệtmọingười-mộthaiphúttớicôcóthểbỏđimàkhôngdắttheo

Page 90: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chúng-nósốtruộtthìthầm,“Nhanhlên!”

Jackcốhếtsứcđểbìnhổntrởlại.SiếtchặtquảbóngchàyDiggerđãcho,nóloạng choạng đi vào giữa nhóm. “Tôi nghĩ thằng nhỏ đó bị làm sao...”RoditzyDeardrumcảnhbáo,đúng lúcdạdày Jack cuộn lênđauđớn.Siếtchặtquảbóngquýgiágiữahaiđầugối,nócúigụcxuốngvàhámiệngravớicáixúcxíchkẹttrongcổhọng.Vàkhibụngcuộnlênlầncuốicùng,nónôngầnnhưtoànbộlênmũigiàycủaRoditzyDeardrum.

***

Ngồi trong căn biệt thựWanamaker lát đá hoa cươngmát lạnh, Janey lắcmấyviênđátronglyvớivẻkhóchịukhôngchegiấuvànói,“Nóchỉlàmộtđứabéthôimà,George.”Thôngthường,vẻtránglệxungquanhsẽlàmcôthấydễchịu.GiờcôđếnnhàMiminhiềuđếnnỗibắtđầucảmthấynónhưlànhàmình.Nhưngngàyhômđócôkhóchịuđếnnỗidùnộithấtxaxỉtrongnhàcũngkhôngkhiếncôthấythoảimáihơn.

“Chị nghĩ không phải lỗi của nó,”Mimi nói. Cô ta đang bồn chồn đi lạiquanhphòngkhách rộng lớn, như thểkhôngquyết địnhđượcphải ngồiởchỗnào,haycómuốnởtrongcănphòngđóhaykhông.MimiđãnằngnặcđòiJaneyvềlạinhàđểgiúpcôchămbọntrẻvàJaneyđãđồngý.MộtphầnvìthếnghĩalàcôkhôngphảiđivớiSeldenvàmộtphầncôđãramộtquytắclàkhôngbaogiờ từchối lờimời tớinhàMimi.Nhưngngaykhibướcvàocănnhà,cônhậnramìnhđãphạmsailầm.Sảnhđáhoacươngvớinhữngcáigươngmạvàngđộtnhiêncócảmgiácxahoaquámức,vàmốiquanhệcủacôvớiMimicócảmgiácnhưbịápbức,nhưthểcôđangngụplặnvàocuộcsốngcủangườikhác.Nhìnvàocốcnướcđá,côtựhỏitạisaocôlạiđểmìnhtrởthànhtrungúycủađạiúyMimi.Vàcôkhaokhátđượcởnơikhác-bấtcứnơinàomàcôcóthểtrởlạilàngôisaocủacuộcđờimình.“Chịkhôngđượcđểbọntrẻngồidướitrờinắng,Mimiạ,”cônóigaygắt.Vàngaykhilời nói thốt ra khỏimiệng, cô nhận ramình giận dữ, và rằng hành vi củaMimivớiZizichínhlàlído.CôsẽnóichuyệnvớiMimivềZizi,cônghĩvànhìnvàomắtMimitrongchiếcgươnglớntreotrênlòsưởi.Côkhôngthểcứđểnhưthếthêmnữa.GiáGeorgeđiđi...”

VẻmặtMimithểhiệnrõcảmgiáctộilỗi,nhưngđúngkiểuMimi,côtathayđổichủđềngay.“George,anhsẽtửtếvớiComstockkhianhấyvàMauvetớiăntối,đượckhông?”côhỏi.

Page 91: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Georgeđảomắt,nhìnJaney,rồinháymắt.Anhtacóvẻthấyvợmìnhthậtbuồncười,vàJaneybiếtanh ta thíchchọcchovợ tức lên.“Còn tùy thuộcvào việc em định nghĩa thế nào là “tử tế”,” George nói. “chừng nào emkhônghyvọnganhngủvớihắn...”

“Ôi,George!”Miminói,khiGeorgecườirúlên.Georgecũngtựthấymìnhthậtbuồncười.AnhquaysangJaneyđểxácnhậnchosựthậtnày,vàJaneymỉmmộtnụcườinhợtnhạtvớianh.

“VậyanhkhôngthíchComstockà?”cônói.

“Sự thật là, tôi không thể chịu nổi hắn,”George nói, nhìnMimi. “NhưngMimicứđòimờihắntới.”

“Emkhôngđòi,”Miminói.“Chỉlàgiaotiếpxãhộithôi.AnhấylàvịhônphucủaMauve,vìthếkhôngthểtránhmặtđược.”

MímắttodàycủaGeorgeđộtnhiênhơikhépsụplại,vàmặtanhcócáivẻtrống rỗng như thường lệ. “Em đang đi vào vùng nước nguy hiểm đấy,Mimi,”anhcảnhbáonói.

Mimiquaylại.“Ôithôiđinào,George.Chỉbởivìanhấylàngườiduynhấtthắnganhtrongmộtvụ...”

“Nếuhắnmàthắnganh,thìchảsaocả,”Georgelạnhlùngnói.“Nhưnghắnchơiăngiantrắngtrợn.Vàrồilạimờihắntớinhàmình...”

“Chuyệnđólâulắcrồimà,”Miminói,”

“Auschwitzcũngthế,”Georgeđộplại.

“GeorgePaxton,”Miminói,“trongmộtxãhộilịchsự,chúngtakhônglàmmọiviệcnhưthế.Chúngtakhôngđểchochuyệnlàmănảnhhưởngtớitìnhbạnbè.Nếuthế,sẽkhôngailêntiếngnữa.Vớicả,emchắcchắnngàynàođóanhsẽcócơhộihiểuComstock,vàrồihaingườisẽlàbạnbètốt.”

Gerogenhướngmàylên,nhưthểkhôngthểbịảnhhưởnggìbởilờinóicủacômànói,“Bạnbèlàngườimàtacóthểlàmăncùng,Mimiạ.”

Page 92: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Phải,nhưngemkhôngmuốnlàmbạnvớibấtcứđốitáckinhdoanhnàocủaanh cả. Em nghĩ em sẽ chết vì buồn chán,”Mimi nói câu dứt khoát cuốicùng.

Họ trân trối nhìn nhau, và Janey nghe tiếng điện thoại đổ chuông đâu đótrongcănnhà,vàmộtngườihầutrảlời,“NhàPaxtonđây.”

Janeytranhthủcơhộiđểtẩuthoát.“Tôinghĩtôinên...”

“Ôikhông,Janey,”Miminói,quaysangcôvớimộtnụcườiđángsợ.“Chịmuốnnóichuyệnvớiem.”

Mộtngườihầumặcbộđồngphụcxámvàtrắngbướcvàophòng.“Điệnthoạicủabà,thưabàPaxton.”

“Cám ơn Gerda,” Mimi duyên dáng nói. “Chị sẽ quay lại ngay. George,đừngđểJaneyđiđấy.”

“Vàđólàmộtmệnhlệnh,”Georgenói,khiMimirakhỏiphòng.

Janeythởdàivàngồixuốnglạichiếcghếbànhlụatrắng.Georgenóiđúng-khiMiminóinhưthế,thìkhôngthểnàotranhcãivớicô.VàJaneykhóchịunghĩ rằng những người sinh ra giàu có cho rằngmọi người - đặc biệt lànhữngngườikhônggiàu-sẽlàmtheolờicủahọ.NhưngtâmtrícủacôchỉtậptrungvàoZizi.Sựlảngtránhcủaanhlàmánhkhóe,haycóthểnàoanhthựcsựkhôngquantâm?

NhưngrồiGeorgeđứngdậyvà,bướcquaphòng,ngồixuốngđầumộtsofagầncô.

Janeynhướngmàynhìnanhnhưhỏianhđanglàmgì.Khiởmộtmìnhvớianh,côkhôngcảmthấythoảimái.Anhtạochocôcảmgiáclàcôchỉphảinóimột lời làanhsẽngủvớicô,như thểđó làđiềucômuốn làm.Khôngphảilànhữnglờianhnói,màcáinhữngcáiliếcmắtkhôngchegiấucủaanhxuốngngựccô.Tuyvậy,côbiếtphảicưxửnhưthếnàovớiloạiđànôngnhưGeorgePaxton-côđã làmviệcnày trongsuốtđờimình.Khôngbuồnchegiấusựbuồnchán,cônói,“Anhthếnào,George?”

Page 93: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tôinghebảocôđanggặpgỡbạntôi,Selden,rấtnhiều,”anhnói.Georgelúcnàocũngcốláicâuchuyệnvàochủđềsex,nhưthểnóivềnókiểugìđósẽkhiếnđemlạikếtquảlàhànhđộng.

“Cókhianhgặpanhấynhiềuchảkémgìtôi,”Janeyđáplại.

“Vậylàanhtachưachiếmđượccô,”Georgenóivẻhiểuý.

“Tôikhônghiểusaoanhlạinghĩlàanhấysẽlàmđượcchuyệnđó.”

“Ồ, Selden làmột con chó săn già,” George nói, nhấpmột ngụm scotch.“Cậu ấy thườnggiànhđược cáimìnhmuốn.”Anhngảngười ra ghế, nhìnquaphòngvàobứctranhHarlenquinsscủahọasĩDavidSale.“Nếucôbiếttrướcđâycậuấythếnàothìbuồncườiphết.Ốitrời,hồicấpba,cậutachỉcóchơitennisvàhútmatúy.Khôngthểtinnổilàgiờđâycậutalạilênđượcvịtríthếnày.”

Janeybậtcườikhôngtin.“SeldenRosechơimatúy?”

“Giữa lúcphịchmấyemcổvũ,”Georgenói,đưa ly lênmôi.“Chuyệnvuilà...làmthếnàomàcậutavàođượcHarvard?”

Janeykhôngbuồntrảlời.Côbắtđầuđứngdậy,lẩmbẩm,“TôinghĩsẽđitìmMimi...”

“Khoanđã,”Georgenói,độtnhiêngiơtayratómlấycổtaycô.Janeynémchoanhtamộtcáinhìnsắclẹmvàanhvộivàngcườivuivẻđểxuêxoađihànhđộngvừaxong.“Côbiếtlàchẳngíchgì-sẽkhôngkhiếnchocôấybỏđiệnthoạirasớmhơn,”anhnói.“Hơnnữa,tôi ítkhicócơhộinóichuyệnvớicô...riêngtư,”anhnóithêm,mắtđưaxuốngngựccô.

“Vớicả,”anhnóitiếp,“tôimuốnnghevềcôngviệccủacô.”

“Công việc của tôi?” Janey chế giễu. “George, tôi là ngườimẫu.Mà hơnnữa,mùa hè tôi nghỉ.”Giọng cômỉamai, nhưng câu nói củaGeorge độtnhiênkhiếncôcảmthấytộilỗi.Côkhôngđịnhtiêuphícảnửamùahè.Côđãđịnhđọcnhữngcuốnsáchvĩđại,có lẽ thậmchícònviếtxongcáikịchbản đó (ơnChúa là cô không ngheComstock nhắc lại chuyện đó lần nàonữa).Dùthếnào,côđãlênkếhoạchđểthăngtiếngtrongsựnghiệp.Nhưng

Page 94: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

một lầnnữa,cô lại tiêuphíbao thờigianvàcôbịkẹtgiữanhững thứphùphiếmhờihợtcủacuộcđời...

Nhưthểđọcđượcsuynghĩcủacô,Georgenói,“Tôiđãnghiêncứuquảngcáotrêntivicủacô,vàtôiquyếtđịnhlàcôcótàinăng.Tàinăngthựcsự.Vàtôilàngườikiếmđượctiềnnhờvàokhảnăngđánhhơinhưthế.”

“ThậtáGeorge?”cônói,cườikhinhbỉ.Cônhìnanh,cốxemanhđangnóinghiêmtúchayđơnthuầnchỉlàchiếnthuậtđểdụcôlêngiường.Nhưngdẫuvậy,côvẫnthấyhãnhdiện-nhưmọikhi,mỗilầncóngườinhậnracôvìthứgìđóhơnlàsắcđẹpcủanô.

“Chà,”côchậmrãinói,đungđưangón tay trên thànhghế,“tôiđangnghĩmìnhcóthểlàmộtnhàsảnxuấtgiỏi.”Trongthựctế,côchưabaogiờnghĩtớiviệcđótrướckia,nhưngýtưởngđóđộtnhiênnảyratrongđầucôvàcôthíchcáikiểunóvanglên-nótạochocôsứcnặng.

“NhưSelden,”Georgenói,xoađùi.

“KhônghẳnlànhưSelden,”Janeynói.Côkhôngbiếtlàmìnhđangnóicáigìnữa,nhưngcôbắtđầuthấythíchthúvớibảnthân.“Tôisẽsảnxuấtnhữngbộphimnhỏmàtôithựcsựquantâm.ChúngnóiđiềugìđóvớicôngchúngMỹ...”

“Vàcônghĩlàsẽcótiềntừđóà?”Georgehỏi.Mặtanhđãmấtcáivẻngờnghệchthườnglệ-Janeytinlàmắtanhsánglênvìquantâm.

“Sao lại không?” cô nói. “Sau rốt, thứ đảmbảo duy nhất là ta đang kiếmđượctiềnlàkhitalàmthứgìđóhayho-đólàthứcôngchúngMỹnghĩhọcần.”

“Tôiđãcânnhắcvềviệcmìnhthamgiavàongànhđiệnảnh...,”Georgenói,độtnhiênbịcắtngangbởitiếnggiàycaogótcủaMimilanhlảnhtrênthềmđáhoacương.

“Chà,mọi người không tin nổi ai vừa gọi đâu,” cô nói, bước vào phòng.“RoditzyDeardrum.Côtamuốncóngườitrảtiềnchocôtađểthaygiày!”

CáitênRoditzyDeardrumlàmgợilạinhữngsựkiệnbuổichiều.Janeycau

Page 95: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mày,thêmcươngquyếtlàmìnhsẽkhôngbaogiờnóichuyệnvớiMimivềZizi.“Emthựcsựphảiđirồi,”cônói,nghĩrằngđólàcáchduynhấtđểđượcởmộtmìnhvớiMimi.

“Emchàotạmbiệtbọntrẻcáiđãnhé?”Miminói,trởthànhbàmẹkếlolắng.

“Dĩnhiênrồi,”Janeynói.Côđứngdậy,ngảngườitớihônmộtnụhônbắtbuộclênmáGeorge.“Đừngquêncuộcnóichuyệnnhỏcủachúngta,”anhthìthầm.“Cóýtưởngnàothìgọichoanh.”

MimicóvẻđangphấnkhidẫnJaneylêncầuthangtrướcrộnglớn.“Khoanvàophòngbọntrẻvội,”cônói.“Chịphảinóivớiemcáinày.”Janeytheocôđitrênmộthànhlangdàidẫntớiphòngngủlớn.VàkhihọđiquamộtloạttranhngựađuaCurrier&Ivesđóngkhung,côtinlà“cáinày”liênquantớiZizi.CôtưởngtượngkiểurấttrẻconlàZiziđãnóivớiMimirằnganhthầmyêucôvànhờMimilàmngườiđưatin...

MộtchiếcgiườngbốncọcmànlớnkêgiữaphòngcủaMimivàGeorge.Mộtcáibàntrắngkêvớicácthứchuẩnbịchobữaănnhẹ-bìnhtràsứmàuxanhtrắng vàmột cái đĩa đựng dưa chuột và sandwich cá hồi - bởimột trongnhữngsắclệnhcủaMimivớitưcáchlàbàchủtổchứccácbữatiệcnổitiếngthếgiớilàkháchluônphảitìmthấythứgìđểănởbấtcứlúcnàotrongngày.Mimingồixuốngbàn,vớivớinhữngngóntaydài,mảnh,cầmấmtràlênvàbắtđầurótvàomộtcáitách.Nhưngcôlàmthếlàvìthóiquenchứphảiphảilàvìmuốnuốnggì.Mắtcôsángrỡlênvớiniềmhânhoanxấuxa,nhưthểcôvừalàmgìđótồitệvàtựhàovềnó.Vàbằngmộtgiọngthânthiếtđặcbiệt,nhưthểJaneylàngườithânnhấtđời,cônói,“Cưngơi,chịsợlàmìnhvừalàmmộtviệctồitệ...”

Janeysảibướctớihànglancannhìnrabiển.Đâylàthờiđiểmyêntĩnhtrongngàykhibuổiđêmbắtđầubuôngmàbiểnvẫn ấmnóng.Với trái timđậpthình thịch,côquay lạinhìnMimi.Cuốicùngcôcũngđịnhnói thẳng tìnhcảmcủamìnhdànhchoZizi,vàkhôngmàođầu,côcấttiếng,“EmbiếtchịlàbạntốtvớiZizi...,”nhưngrồinétmặt tội lỗi,sợhãi trênmặtMimilàmcôgiậtmình.

“ÔiJaney,xinemhứalàsẽkhôngnổigiận,”Mimikêulên.“Chịđịnhkểvớiem trước kia, nhưng chị khôngbiết chuyệngì đangdiễn ra, và chị khôngmuốnembịdínhvào.Nhưngem,trongtấtcảmọingười,nênhiểurằng...”

Page 96: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Đột nhiên Janey có cảm giác buồn nôn hệt như lúc chiều, và đoán trướcđượccâutrảlời,tuyvậyvẫnthấymìnhhỏi,“Hiểugì?”

Mimihoangmangnhìncô.“Nhưngchịnghĩemđãđoánra...Chịnghĩlàemphảibiết...Zizivàchịđangyêunhau.Bọnchịđãyêunhaubatuầnrồi.”

Lời khẳng định sự thật này làm Janey choáng váng, và trongmột lúc, côkhôngnóinênlời.Nhưngrồicônghetiếngsóngvỡtrênbãibiểnbêndưới,vàthấyMimingồitrướcmặtcô,mặtbừnglênvìvừaphấnkhíchvừasợhãi.Côphảiđáplạigìđó,vàhấttócquavai,côthốtramộttiếngcườilạnhlùngvànói,“Dĩnhiênlàembiết.Saurốtthìchuyệnđókhárõràngmà.”

“Thậtá?”Mimihoảnghốthỏi.

“Dùsao thìvớiem là thế,” Janeynói.Vàmột lầnnữa,côcười lạnh lùng.“Nhưngmà,embiếtchịquárõ,”cônói,vuivẻđểmộtchútmỉamaixenvàogiọngnóicủamình.Sựthậtlà,côhoàntoànkhôngbiếtMimi-vàchắcchắnkhônghềbiếtcôtacóthểxảotráđếnthế.

“Janey!”Mimikinhngạcthốtlên.“Emđanggiận.”

Côđãgiận-thựcra,côphẫnnộ-nhưngcôthàxuốngđịangụccònhơnđểMimipháthiệnra.“Đừngcóvớvẩnthế,”cônóithẳngbăng.Vàđểtiếptụcchegiấucảmxúc,cônói,“Bắtđầutừkhinào?Tạitrậnpoloà?”NghĩrằngmìnhmớithậtngungốclàmsaokhirủMimiđixemtrậnđấuđó.CònMimi,giờhoàntoànphấnkhíchvớimối tìnhcủamình,némchocôcáinhìnnhẹnhõm.

“Chịnghĩanhấythậtdễthương,nhưmọingườikhácthôi,”cônói.“Nhưngchị không hề biết là anh ấy có quan tâm cho tới buổi chiều em đi cùngSelden...trongxeanhấy.VàrồiZizivớichịsắpxếpđicưỡingựangàyhômsau...Đólàlídovìsaochịkhôngbảogiờrủemđi...Vàrồianhấytheochịvàotrongchuồngngựavàbọnchịhônnhau...”

Janey ngả người qua hàng bao lơn.Trongmột giây, cô nghĩmình sẽ nônmất!Tạisao,ôitạisao,côlạiđểchoSeldenrủcôđimộtvòngtrênchiếcxecủaanhtasautrậnđấu?Vớimộtquyếtđịnhnguxuẩnđó,côđãđẩyMimivàZiziđếnvớinhau,nhưnglàmsaomàcôđoánđượclàZizisẽhứngthúvới

Page 97: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Mimicơchứ?VàcôđổtộichoZizi.Anhtalàmộttêntraibao...kẻcơhộixấuxanhắmvàonhữngphụnữđãcógiađình,giàucó...Cókhianhtađãhỏixintiềncủacô...Thật tình,côđãmaymắnkhikhôngdínhdánggì tớianh ta.Kiểu gì đó, cô khoác lênmặtmình vẻ lo lắng quan ngại. “NhưngMimi,”cônói.“Chịcóthựcsựnghĩđólàmộtýhay...”

“Ôikhông,”Mimikêulên.“Đólàmộtviệcxấu.Nhưngquátrễrồi.Emthấyanhấy tuyệtvời thếnàorồiđấy...Dĩnhiên làchịyêuanhấyphátđiên...”Taycôvôtìnhbẻmiếngsandwich.“Vàđiềutệnhấtlàanhấybảocũngyêuchị.”

Thêmmộtcúchoángváng.JaneyđãấpủýtưởngrằngZizingủvớiMimivìnhữngđộngcơkhôngnóira,nhưngkhôngbaogiờyêucô.“Georgethìsao?”côrítlên.

CâuhỏiđódườngnhưđưaMimivềlạihiệnthực.Côhốtmấymẩuvụnbánhvàomộtcáikhănănrồihỏilại,“Georgethìsao?”

“Chịlàvợanhấy.”

Mimiquaysangcô.Trongmắtcôcómộtvẻtháchthức,nhưthểJaneyđộtnhiêntrởthànhkẻthùcủacô.“Thìsao?”côhỏi,vớimộtcáinhúnvaikhekhẽ. “Thẳng thắnmà nói, chị ngạc nhiên là em lại nhà quê đến thế. Chịkhôngbaogiờnghĩlàem,trongtấtcảmọingười,lạiđánhgiáchuyệnngoạitìnhtheothônglệxãhộiđấy.”

Khôngkhítrởnênlạnhbăng.Khôngainóigì.Tìnhbạncủahọđãđitớimộtngãtư.Janeyhoặclàchấpnhậnvụngoạitìnhvàvẫnlàbạnbè,hoặclàphảnđốivàmấtmọithứ.

Trongsựimlặngchếtchoc,Mimithảhaiviênđườngvàotáchtrà,vàtrongmộtgiây,Janeyghétcôta.Khiliênquanđếncuộcchinhphụcvềmặttìnhdục,trướcđâycôchưabaogiờđểmấtmộtngườiđànôngvàotaymộtphụnữnào.NhưngMimikhôngphảilà“mộtphụnữnào.”Côtacóthểlấybấtcứthứgìcômuốn,vìcôtagiàuvàđãluônlàmnhưvậy.Côtadùthếnàocũngsẽ tiếp tụcvớiZizi,vàsẽkhôngquantâmJaneynghĩgì.Vàmột lầnnữa,sẽcónhữnglờithìthầm,vàJacksẽlạicảmthấynhưmìnhlàkẻngoàicuộc,cốgắngđểthamgiavào...

Page 98: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Không,cônghĩvớisựtínhtoánlạnhlùng.CôđãphảirấtvấtvảmớigiànhđượctìnhbạnnàyvớiMimivàkhôngthểđểmộtgãnguxuẩnpháhỏngnó.ChuyệnngoạitìnhcủaMimisẽlàthứcólợichocô-nósẽkếtnốihọlạivớinhau.Vàthếlà,bướcvàibướcvềphíatrước,cônói,“Emchỉnghĩchochịthôi,Mimiạ.Emkhôngmuốnchịbịbắtgặp.”

Khôngkhíđộtnhiêntrởnênnhẹnhõm.Đúngtheokiểutìnhbạncủanữgiớitứclàtránhsựđốiđầu,vàmộtkhihànhđộnghòagiảiđãđượcthựcthi,theoquytắcthìtìnhbạnsẽquaytrởlại.“Ồkhông,Janey.Ýchịhoàntoànkhôngphảithế,”Miminói.“Chỉlàtrongmộtthoáng,chịđãnghĩcókhiemquantâmtớiZizi...”

Cảhaiphụnữphá lêncười,vàkhingườihầu,Gerda,xuấthiệnởngưỡngcửađểmangtràđi,chịtangạcnhiêntrướccảnhtượngcóvẻrấthoànhảo.Tấmvảingoàihiênbạtkẻsọcxanhtrắngkhẽbayphầnphậttronggió,còntrongphònghaiphụnữquýphái-tócvàng,darámnắng,vàxinhđẹp-ngồimộtcáchkhuâykhỏanổibậttrênnênbiểnxanhngoàikia.Họngảngườivềphíanhau,chiasẻmộtcâuđùariêngtư.Gerdanghĩchắchọđangnóivềđànông...

Và trong giây tiếp theo, những gì chị ta nghĩ đúng là thật khi nghe đượcJaneynói:“Đừnglốbịch,chịyêu.Sựthậtlà,emđãquyếtđịnhhẹnhòvớiSeldenRose.”

Page 99: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

CHƯƠNGHAI

6

Vàongày10thángChínnăm2000,tờNewYorkTimes tuyênbốrằngJane(được biết là Janey)Wilcox, bamươi ba tuổi,một ngườimẫu đồ lót củaVictoriaSecret,đãkếthônđượcbốnngàyvớiSeldenRose,bốnmươilămtuổi,CEOcủaMovieTime,tạimộtbuổilễnhỏriêngtưtạiMontradonia,Ý.

NócũngđềcậptớichuyệnPeterCannonđãvàotù,vớimộtmẩutinđikèmvề chuyện những nhà tù cổ trắng không phải là câu lạc bộmiền quê nhưngàyxưa,vànhữngkẻtrốnthuế,nhữngtênlừađảotàichính,nhữngkẻbuônbánnộigiánđãvàotùsẽngạcnhiênvìnhiềuthứnhưthếnào,trongđóthứcăndởchỉlàthứnhẹnhàngnhất.

NhưngvớihầuhếtngườiNewYorkthìđólàmộtsángthứHairựcrỡvàotuần thứ hai của tháng Chín. Hôm đó, Comstock Dibble đang nghĩ tớichuyệnmuamộtcănhộmườitriệuđôtrênParkAvenue,bằngcáchđóđẩymìnhlêncaothêmtrênnấcthangxãhội.Nhưngnhưmọikhi,đólàmộtquátrìnhkhávấtvả.Đứngtrongsảnhtòanhà795ParkAvenue,mộttòanhàmàhắnđãđượcđảmbảođiđảmbảolạibởicảnhânviênbấtđộngsảnBrendaLishvàvợchưacướicủahắn,Mauve,làmộttrongnhữngtòanhàđẹpnhấtởNewYork,mặthắnbóngnhẫy lênvànhữnggiọtmồhôi lấm tấmnổi lêndướichântócmỏng.Dẫuvậy,mắthắnvẫnđảoquanhsảnhvớimộtvẻvuisướng.Cuốituầntrước,kếtoáncủahắnđãcảnhbáohắnrằnglầnđầutiêntrongbanăm,ParadorPicturesđangchothấymộtthualỗgiữanăm.Nhưngvào tối thứNăm, hắn được vinh danh bởi thị trưởngNewYork vì nhữngđónggópnhânđạochothànhphố.Vàđếncuốituần,hắnhyvọngcóthểkýđượchợpđồngmộtvụdễdàngkiếmchohắnnămmươitriệuđôhoặchơnnữa.Gầnđây,hắnđãnghĩtớichuyệnmởrộnglĩnhvựclàmăn-phải,hắnyêuphimảnh,nhưngsaurốtthìtacũngphảithừanhậnrằngđólàlĩnhvựckinhdoanhchotrẻcon-vàchẳngphảihắncóthểlàmộtnhàchínhtrịtuyệtvờisao?Hắnchùitránbằngmộtcáikhăntayvảilanh,vàkhiBrendaLishtiếptụcnhữnglờilảmnhảmvôtậncủamình,hắnmỉmcười.

Page 100: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tớchảphảinóivớicậuvềcáisảnhnày,”chịtanói,quaysangMauve.“NóđượcStandfordWhitethiếtkếvàđượcbảodưỡngcựckỳcẩnthận-mọithứđềulànguyêngốc.NếucậuđịnhbáncáisảnhnàyởSotheby’s,tớnghĩnósẽtrịgiátớihaimươilămtriệuđôđấy.”

Nhưngbứctườngđượcốpgỗdáingựa;mộtlòsưởiđáhoacươnglớnnằmởgiữa.Vàtrênmặtlòsưởicómộtcáibìnhcắmnhữngcànhhoacaotớigầnmộtmét.Nhữngngườigácdanmặcđồngphụcđeogăngtaytrắngnhẹnhànglướtquasảnhnhưnhữngbóngma.Khôngkhícóvẻgiàusangvàbímật,nhưthểtấtcảnhữngsựkiệntrongtámmươinămquađãkhônghềtácđộnggìlêncáiốcđảonhỏxíunày.

“Comstock,anhnghĩsao?”BrendaLishhỏi.

Comstocknhìnchịta-chịtachắclàhơnbốnmươilămrồinhưngchảhiểusaovẫncócáivẻvừacongáivừacóvẻcôgiáo-vàcáiváyhoamàchịtađangmặctrônglàmsaoấynhỉ?

“Tôiđangnghĩlà...,”hắnchậmrãinói,“tôisẽkhôngmuacáisảnhnày.”

Lúcnày,Mauveđảomắt,cònBrendathìphálêncườinhưthểhắnnóigìđóthậtsựbuồncười.Nếuhắnýthứcchútnàovềviệctrongcáibốicảnhnàyhắntrôngrasao-khiphongtháinhàquêcủahắnchỉcàngnổibậtthêmlêntrêncáinềnxungquanhnày-hắnsẽkhôngđểlộra.VàBrendaLishcũngsẽkhôngthừanhậnchuyệnđó.BrendalớnlêntừmộtgiađìnhNewYorkgốc,từcáithờithựcsựcóýnghĩa,vàbàcủacôđãsốngtrongtòanhànày.Nămmươi năm trước, một gã như Comstock Dibble sẽ không được cho vào,nhưngcólẽhắncũngđủkhônngoanvàkiêuhãnhđểkhôngsốngtrongmộttòanhànhưthếnày.Nhưngnhữngngàyđóđãxarồi,cùngvớigiatàicủanhàLish, tất cảđãbiếnmấthồigiữa thậpkỷ1980.LúcđóBrendađã trởthànhmộtnhàmôigiớibấtđộngsản,sửdụngkiếnthứccủamộtngườitrongcuộcvềnhững tòanhàđẹpnhấtởNewYorkđểdựngnênmộtmạng lướikháchhàngsẵnlòng,vàcóthể,bỏhàngtriệuhàngtriệuđôchomộtcănhộ.CánhânthìcôkhôngbằnglòngvớinhữnggãnhưComstockDibble.Nhưngmặcdùhắnthôlỗhơnhầuhếttấtcảnhữnggãngạomạn,vôvịvớinhữngbàvợlấyvềlàmcảnh,nhữngkẻđãthayđổibộmặtxãhộihồinhữngnămtámmươi,hắnkhônghoàn toàn lệchkhỏikhuôn.Hắncó tên tuổi,hắncó tiền,hắnđượcthịtrưởngvinhdanh,vàhắnsắpsửalấyMauveBinchely.

Page 101: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Mìnhcónênbước rangoàikhông?” chịhỏi, và cảbabước rangoài trờinắngrựcrỡ.

“GiờthìMauve,tớchảphảinóivớicậuđiềunày,”Brendanói.“Nhưngcậubiết làcáccănhộ trong tòanhànàykhông thườngxuyên trống...Căngầnđâynhấtlàbanămtrước.Vậynênnếucậuquantâm,tớsẽragiángaylậptức,ítnhấtlàhỏivềgiácả...”

Mauvekhịtkhịtmũinhưthểđangngửimùihôivànói,“Tớlolàhơiồn.”

“Ồn?”Comstocknói.Độtnhiênhắncóvẻnổiđóalên.VàBrenda,đãngherấtnhiềuchuyệnvềnhữngngườikhácquamạnglướicôngviệccủamình,tựhỏimìnhcósắpsửachứngkiếncơnmấtkiểmsoátkhét tiếngcủahắnhaykhông.

“Giờemphảiquenvớitiếngồnrồichứ?EmđãsốngởParkAvenuemà,”hắnnói,quaysangMauvevẻbuộctội,nhưthểcôvừaăncắpmộtthứởcửahàng.

“Thìsao?”Mauvenói.“Emnghethấymộttiếngồnlớn.”

“ĐóchắclàdoBrendađangnói,emnguthế,”hắnđộplại.

“Emnghethấytiếngcòixe,”Mauvenói,khôngđáplạilờixúcphạmkia.Đólàmộttrongnhữngđiểmhắnthíchởcô-dacôdàynhưdacásấu.

“Chà,cửasổhai lớp,nhưngcậuhoàntoàncóthểlàmthànhbalớp,chừngkhoảng...nămmươingànđô?”Brendanói.ĐộtnhiênchịnhớramộtchuyệnchịnghevềComstockDibble,hắnđãgắncáikẹpnúmvúvàomộtphụnữrồibuộcdâyvàohaicáikẹpvàrồiphịchcôtatừphíasau,cưỡicôtanhưcưỡingựa.Vàhiểnnhiênlàcôđóthíchnhưthế.

“Anh biết là em không chịu nổi tiếng ồn mà,” Mauve nghiêm nghị nói.“Breanda,cậunhớkhông,ngaycảhồikhibọnmìnhcònnhỏ,lầnnàonghetiếngcòibáođộnglàtớcũnghéttoánglên.

“Còngiờ anh thì không thể chịu nổi em,”Comstocknói. “Xe của tôi đâurồi?”

Page 102: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Dĩnhiênlàhắnđangđứngngaytrướcchiếcxe-mộtchiếcMercedesđenvớicửamàuvàkínhchốngđạn.“TạmbiệtBrenda,”hắnnói,lườmMauvemộtphát.“Tôisẽgọichocôsau.”

“Bấtcứlúcnào,”Brendanói,vẫytay.

“Anhtathậttởmnhỉ?”Mauvenói.

“Tởm”làmộttừquánhẹnhàng,Breandanghĩ,nhưngchỉđáp,“Ừa.”

“Nhưngtớchảbiếtlàmthếnào.Tớyêuanhấy,”Mauvenói.

Brendamuốnphá lên cười.Khônggiốngnhưbạn bè cùng lứa, chị khôngcảmthấythươngcho“Mauvetộinghiệp”;màthấysựliênminhcủacôbạnvới Comstock là một dạng báo thù thần thánh. Brenda và Mauve đã ởBrearley cùng nhau từ hồi còn nhỏ. Và Comstock nói hoàn toàn đúng -Mauvelà,vàđãluônlà,ảnguxuẩn.Côtathựctìnhcóhéttoánglênmỗilầnmộtchiếcxecócòibáođộngchạyqua,vàcólầnthậmchíđãtèraquần.CókhingườitađãđuổicôtarakhỏiBrearley,nhưngchamẹcôtacóquánhiềutiềnvàchảhiểusaolạicóhọhàngvớinhàVanderbilt.

“Nếucậuyêuanhấythìđólàđiềuquantrọngnhấtrồi,”Breandanói.

“Ồ,tớbiết,”Mauvenói.CôtalấymộtcáigươngtaynhỏtừcáitúiFendidarắn ravàbôiphấn lêncáimũidàinhọnhoắt. “Bạnyêu,giờ thì tớ thật sựphảiđi.TuầnlễThờitrangbắtđầuhômnay.”

“Rấtvuiđượcgặplạicậu,bạnyêu,”Brendanói,ngảngườitớitrướchôngióhaicáibắtbuộc.“Trôngcậuyhệtnhưhaimươinămtrước.”

“Cậucũngvậy,”Mauvenói.“Cậubiếtkhông,tớđãquênmấtnhữngcáiváyLauraAshelycổtrôngtuyệtthếnào.Cólẽchúngnênđượcmặclại.”

“Sau rốt thìmọi thứ sẽđềuquay lại,”Brendanói.ChịmỉmcườikhinhìnMauverẽxuốngParkAvenue.ChịchảbậntâmchuyệnMauvecườinhạocáiváyLauraAshleycủachị.BảnthânBrendacũngthừanhậnlàmìnhănmặclạchậukhôngcứuvãnđược.Nhưngdẫuvậy,chịkiếmđượchơnhaitriệuđôtiềnhoahồngtrongmộtnăm,vàlàngườiđãchứngkiếncúsasúthếtlầnnàytớilượtkhác,chịsẽkhôngbaogiờphungphítiềnbạcvàođồhiệu.

Page 103: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Bọnnhàgiàunàymớinguxuẩn làmsao!” chị nghĩkhigiơ tayvẫy taxi.NhưthểmặcđồhiệusẽtạochoMauveBinchelymộtcátính.Chịngồivàosaumộtchiếctaxivànóiđịachỉcuộchẹptiếptheo.Chịcảmthấyvuisướng-mặcchoMauvecóphảnđối,chịbiếtComstockDibblesẽmuacănhộđó,hoặcítnhất làcũngcốmua.Cănhộhắnquantâm,9B, làmộtcănhộbốnnghìnfootvuông,vớimộtphòngkhách,phòngăn,phònglàmviệc,baphòngngủ,vàmộtphòngngườigiúpviệc.Nhưngchịngờ làhắn sẽmuacănhộbằngcáihộpgiàynếunhưcóloạiđó.Khôngphảichỉchuyệntòanhàởsố795Parklàtòanhàđẹpnhấttrongthànhphố,màVictoryMatrick,lãoCEOđiên rồ của cả tập đoàn Splatch Vernerr, sống tại tòa nhà này. Và rõ là,Victorsốngởđâu,thìComstockcũngphảisốngởđó.Trongsuốtthờigianchịdẫnhọđixemcănhộ,ComstockđãhỏihếtcâunàytớicâukhácvềcănhộcủaVictorMatrick-nónằmchỗnàosovớicănhộ9B,rộngbaonhiêu,thậmchícảchuyệnaithiếtkếnộithất.Brendanghĩ,thậtthảmhạivàđúngkiểucưxửcủanhữnggãquyềnlựcvàgiàucó,nhữngngườilẽraphảiởtrêntấtcả,lạigầnnhưlúcnàocũngđưaraquyếtđịnhdựavàonhữngcáitôicánhânnhỏbétitiện.

ChỉcáchvàikhunhàvềphíaNam,trênĐạilộNămvàPhố70,MimiKilroybướcvàomộtthangmáynhỏxíudẫnlêncănhộcủacôvàGeorge,vàchàongườigácthangmáy.Ngườinàysẽnhấntầngđểcôkhôngphảitựmìnhlàmviệcđó.Haingườigáccửangồitrongsảnh.Khicôđiquavàgậtđầu,mộtgãvộichạyracánhcửađồngnặngnềdẫnraphố,mởchocôbướcqua.

“Tôinghĩlàxechưatới,thưabàPaxton,”gãnói,lolắngvôđộ,nhưthểviệccôđibộkhiếnanhtađauđớnvềmặtthểxác.

“Hômnaytôikhôngđixe,Jésusạ.Tôisẽcưỡicáiđó.Tuyệtvờikhông?”Côchỉmộtthứmáykỳcụcnằmbênvệđường,gồmmộtcáixekéogắnvớimộtcáixeđạp.Mộtchàngtraitrẻđộimũlưỡitraingồitrênđó.

“Trôngnguyhiểmquá, thưabàPaxton,”Jésusnói,vàMimiphá lêncười.“Anhbiếtlàsẽkhôngbaogiờcóchuyệngìxảyravớitôimà,”cônói.

Bướcrangoài, tâmtrạngcôhânhoanphấnchấn.ĐạilộNămlàmộttrongnhữngnơituyệtvờinhấttrênthếgiớivàhếtnămnàysangnămkhác,nóđềuluônnhưvậy-nólàmộttrongsốnhữngnhưítỏitrongđờimàtacóthểthựcdựavào.Vàrồicônghĩchuyệnnàymớithúvịlàmsao,khimộtconđường

Page 104: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

có thể khiến ta dễ chịu hơn cả gia đình hay bạn bè.Nhưng cô nhận ra làtrongcuộc sống,việcmìnhđónnhậnhạnhphúc từbất cứnơinàonónảysinhralàrấtquantrọng.Bởivìthôngthường,nhữngthứngườikhácnóivớitarằngsẽkhiếntahạnhphúcthìlạikhônglàmđượcthế.

Côbướcvàomộtcáixekéo,sơnmàuvàngbắtmắtkháchdulịchmàchínhvìhọ, cáiphương tiệnđi lạinàymớiđược tạo ra.Côbắt chéochân,vuốtthẳngváy.Châncôđimộtđôibốtmàube-rấtlàbấttiệnvàđắtđếnlốbịch,nhưngmụcđíchlàchỗđó.Ngườiláixegậtđầuvớicôvàchạyvàodòngxe.VàkhihọnhẹnhàngchạyxuốngĐạilộNăm,côthấyngấtngâysungsướng.

Côquyếtđịnhlàngàyhômđó,côhạnhphúc.Côbốnmươihaituổi,vàgầnđâyngàythángcủacôrơivàohaitrạngthái:hoặcbuồnhoặcvuiđếnlốbịch.Khivui,côthấymìnhlạilàcôgáimườitámtuổi,nhưthểkhôngcógìlàquámuộn.Vàcôvẫncóthểlàmgìđó,nhưbắtđầumộtbannhạcrockchỉcónữ,họcchơiguitarđiệnvàháttrênsânkhấutrướchàngngànngười.Khibuồn,côthấymìnhgiànua,nhưthểcôđãkhônglàmđượcgìtrongđời.Côcảmthấychẳngmấychốcsẽchẳngaicònhammuốncôvàkhôngaimuốnlàmtìnhvớicônữa.Côsẽmãnkinhvàphíadướicủacôsẽkhôkhốc-vàquảtìnhđôilúcthậtkhóbắtnóướtátlại,đặcbiệtlàvớiGeorge.NhưngnămquaGeorgekhôngđòihỏicôlắm.Côđoánlàchắcanhcóđượctừnơikhácnhưmọiôngchồngmàcôbiết.Nhưngcôchảquantâm,chừngnàoanhcòngiữchuyệnđókínđáo.

Vàinămtrước,nhữngsuynghĩđósẽlàlờinguyềnrủavớicô.Chacôlàkẻngoạitình(màtheonhưcôbiếtlàgiờvẫnngoạitình),vàcôđãnhìnthấysựcayđắngvàkhổsởbêndướicáivẻngoàilộnglẫycủamẹmình.KhiMimicònthiếunữ,côghétmẹvìkhôngbaogiờphảnđốinhữngđêmbíẩnmàchacôkhôngcómặtởnhà.Nhưngmẹcônóirõrằngchủđềđósẽkhôngbaogiờđượcnóitới,vớimộtcâunhậnxét,“Mẹsẽkhôngbaogiờchỉtríchchacon,cưngạ.”Lờinhậnxétđóámảnhcôsuốtnhiềunăm.Đôikhicô tựhỏicóphảichínhvìnómàcôđãnổiloạnđếnthếtrongnhữngnămhaimươituổivàngoàibamươi,khôngchịuổnđịnhlậpgiađình,để“làmgìđó.”Ấyvậymà,vềmặtlýtưởng,côngưỡngmộsựhysinhcủamẹ.Côthườngtựhỏicôcólàmđượcnhưthếkhông.VàđộtnhiêncônhậnrađóchínhlàđiềumàcôđãlàmvớiGeorge.Côđãgạtbỏnhữngsởthíchcánhânchocáicôtinlàlợiíchlớnhơn.

Nhưng lợi ích lớnhơn choai?Cô tựhỏikhihọbăngquamột tòanhàđá

Page 105: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

trắngtuyệtđẹptừnglànhàriêngcủamộttỉphúhồinhữngnăm1920nhưnggiờ làFrickMuseum.Dĩ nhiên, những chuyện cô làm là vì cô. Sau cùng,Georgelàmộtngườiđànônggiàucó,vàmọingườiđãluôntrôngđợicôsẽlấymộtngườigiàu,vớimụcđíchduynhấtlàđểthêmvàogiasảncủanhàKilroy.NhưngcôcũngbiếtrằngmìnhlàmộtngườivợtuyệtvờichoGeorge,rằngcôlàmanhmạnhthêm.Việcnhậnravàcuốicùngchấpnhậnviệcnàylàmụcđíchtrongđờicôkhônghềđếnmộtcáchdễdàng,vàđãbaonămnaycôdằnvặtmìnhvớisuynghĩđó.Khicònnhỏ,côđãluônnghĩmìnhsẽ làthứgìđó-mộtngôisao-mộtvậnđộngviêncưỡingựaOlympic,haythậmchílàmộtkẻgâyhài,mộtnữdiễnviên,mộtnhàbáo.Nhưngmỗilầncôcốlàmnhữngviệcnàythìđềubịgiađìnhphảnđốimộtcáchngấmngầm.Mặcdầusựphảnđốicủahọchẳngbaogiờnóirõra,nócũngnặngnhưcùm.Côkhôngđượcxuấthiệnquánhiềutrongmắtdânchúng,nơicôcóthểthấtbạihaybịnhữngnhàphêbìnhchếgiễu.Côkhôngđượclàmxấuhổgiađìnhvà,trênhết,làchacô.Thôngđiệpkhôngnóiraluônlà:Tạisaocôphảilàmgìkhimàcôkhôngcầnphảilàm?Việcduyêndángvàquyếnrũ,ănmặcđẹpvàtrôngxinhđẹpkhôngđủsao?Vàvìvậy,côtựhỏi,làmthếquáinàomàcôlạingoạitìnhvớiZizi?

Côđangbịkhủnghoảngtuổitrungniên.Khôngaibảovớiphụnữchuyệngìsẽxảyravớihọvềmặtcảmxúckhihọbướcsangtuổibốnmươi.Đầutiên,sẽcócảmgiácthanhthảntộtđộ.Tahiểurarằngtakhôngthểkiểmsoátmọithứ,rằngkhôngphảimọichuyệnxảyrađềuliênquantớita,vàcóquánhiềuthứtatừngnghĩlàquantrọngthìđộtnhiêntanhậnrakhôngphảivậy.Vậymàtavẫnthấymìnhcòntrẻ,vẫncóthểđọcthựcđơnnhàhàngvàobuổitối.Nhưngrồimộtcúhuýchvềmặtcảmxúcxảyra,khitatựhỏimụcđíchcủacuộc đời, đặc biệt là mục đích của cuộc đờimình. Đột nhiên ta muốn ýnghĩa, tamuốn sự liênhệ, tamuốn tìnhyêu, và ta thấynhững thứnàyđãphainhạtđi;talàconrobốt,làmmọiviệctaluônlàm,nhưngtakhôngcònthấyphấnkhíchnữa,tathấysựvônghĩanằmbêndướimọithứ.Cónhữngđêmcôđingủvàướcbuổi sáng sẽkhôngbaogiờ tới.Nhưng lúcnào,nócũngtới.

Dĩnhiên,khôngaikểcảGeorgebiếtcảmxúccủacô.Côsẽkhôngbaogiờnóivềnó.Mẹcôđãluônbảorằngkhôngcógìkémhấpdẫnbằngviệcmộtcôgáigiàucóthanphiềnvềcuộcđời.Côbiếtmìnhmaymắn.Côbiếtmìnhsungsướnghơnhầuhếtmọingườitrênthếgiới.Ngàynàocôcũngtựnhắcnhởmìnhđiềuđó.Côcốtậnhưởngniềmvuinhonhỏ,nhưngđôikhikhôngđược.

Page 106: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

VàrồicôgặpZizi.CôbiếtJaney thíchanhvàanh tòmòvềcôấy,nhưngMiminhanhchóngdậptắtchuyệnđó.CáilãoHaroldVaneđãcảnhcáoanhphảidứtJaneyra.KiểugìđóthìtiếngtămcủaJaneykháxấu.Cótinđồnkháácrằngcôlàgáiđiếm,lấytiềncủađànông,nhưngMimikhôngnhấtthiếtphải tinchuyệnđó.LỗicủaJaneylàcôkhôngcóđủsứcmạnhđể tómlấymộtchàngnhưZizi,màbốcủaanh,Janeycũngnhưmọingườiđềukhôngbiết,thựcralàmộtbátướcĐức.GiađìnhanhđãchuyểntớiArgentinatrướckhiZizirađời.VàZizi,làcontraithứhai,vìthếanhkhônghưởngthừakếhaytướcvị,đãchuyểnsangchơipolo.

ZizilàngườiMimisẽcướinếunhưcôkhôngcướiGeorge,vànếunhưZizigià hơnmười lăm tuổi.Đây làmột trong những trò ác độc của cuộc đời,khôngthểnàogiảiquyếtđượcchođếnkhinótựlộraýnghĩathật.CôkhôngthểbỏGeorge(phảigiảiquyếtvụscandalsauđóvớicôlàchuyệnkhôngthểtưởng tượng nổi), nhưng trong khoảnh khắc, cô cũng không thể bỏ Ziziđược.Anhcólẽlàchàngtraiđẹpnhấtcuốicùngmàcôlàmtìnhtrongsuốtquãngđờicònlại.

Xecộđi chậm lại trênPhố65,vàngười lái xe tranh thủquay lạivàmỉmcười.“Nhântiện,tôilàJason.”

“TôitênlàMimi,”Miminói.Cônhoàingườitớichìatayrađểchegiấusựtrịnhtrọngmàcôvừanóitênmình.“Anhsốngởđâyà,Jason?”côhỏi.

“Tôi ở với một người bạn ở Brooklyn,” anh nói. Và đột nhiên cô tưởngtượngracănnhàxậpxệ-côchỉmớiđiquaBrooklyntrênđườngrasânbay,khitàixếphảiđituyếnđóđểtránhtắcđường.

“Ồthếà,”cônói.

“Chỉvàomùahèthôi,”Jasonnói.“TôiquêởIowa.Vàomùahè,tôilàmviệcnàyđểtrảtiềnhọc.”

“Chà,”Miminói.“Tôingưỡngmộviệcanhlàmquá.”

Cômỉmcườivà,liếcsangtrái,thấyrằnghọđangđiquamộttòanhàbằngsathạch lớnnơi côđã lớn lên.Giađình cô sỡhữu toànbộmột tầng -mườinghìnfootvuông-vớihaigiúpviệcngườiIrelandsốngcùng.Nhìnlên,cô

Page 107: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thấycửasổphòngngủcũ,vàđộtnhiênnhớtớilúccònnhỏ.SởthúcủaCôngviênTrungtâmởngayđốidiệnbênđường,vàkhicònnhỏ,cônghetiếngsưtửgầmtrongđêm...Vàlầnđầutiêntrongnhiềunăm,cônhớmìnhthíchnghĩrằngchamìnhđãởvớinhữngconsưtửvàonhữngđêmôngkhôngvềnhà.

Bọnsưtửđãtừlâukhôngcònnữa,đượccứuthoátkhỏisởthúnhiềunămtrướcbởi nhữngnhà hoạt độngvì quyền độngvật.Nhưnggiờ trong côngviêncóchimưng,bồcâu,sóc,chuột,vàcókhilàconchónhỏ-thậtra,mộtconchóChihuahuacủamộtbàgiàđãbịmộtconchimưngbắtmấttrênPhốĐông 63 khi bà ta dắt nó đi dạo buổi sớmhai ngày trước đó.ChuyệnđóđượcđăngtrêntranghaitờNewYorkTimes.VàngườitangờrằngmộtđôichimưnglàmtổngaybêndướirìamáinhàchạmtrổcủaKháchsạnLowell.

Hai tầng bên dưới, trongmột căn hộ suite lớn có sảnh, phòng khách, haiphòngngủ,baphòngtắm,vàmộtlòsưởi,mộtđôimớicướiđangchuẩnbịchoraphố.SeldenRosecàiđôimăngsétvànglênchiếcáotrắngphaucủamìnhtrongkhivợanh,Janey,vẽmộtđườngchìmàunâulênmímắt.

Seldenởtrongphòngngủsốhai,ngânngamộtmình.Chođếnlúcnày,mọithứsẽthànhcôngtốtđẹp.VàanhtựchúcmừngmìnhvìđãnhìnxatrướcmàthuêmộtphòngsuitehaiphòngngủrấtnhiềuthángtrướckhianhchuyểntớiNewYork.ThếchophépanhvàJaneycóthểthoảimáiởkháchsạntronglúc tìmmột căn hộ. Người hầu đã chuyển quần áo của anh vào tủ trongphòngngủthứhaivàthưkýđãsắpxếpđồđạccủaJaneyvàophòngngủthứnhấtkhihọởTuscany.Thậtlàmộtchuyếnđituyệtvời,anhnghĩ.Họđãđixemítnhấtlàhàngchụcnhàthờvàrấtnhiềubảotàngnhỏ.Vàhọđãrấthòahợpvớinhau, trừngày thứbakhiJaneynổiđóa lên trênquảng trường thịtrấncótườngbaoquanhPuntadellesia.HọđanguốngnhữngtáchnhỏcàphêÝđencủađịaphương,vừachụpảnhnhautrướcmộtcáicổngbằngđálớn,bêndướitrảiramộtthunglũngnhữngnôngtrạidườngnhưđủmọimàusắcxanh,vàng,lácây.“Khinhìnthấycảnhnhưthế,emhiểungườiThiênChúagiáonghĩraýtưởngthiênđườngởđâu,”anhnói.Vàkhicôchảnóigìmàgậtđầu,anhnghĩchắcdotrờinónglàmcôkhôngnhiệttình.

“Emuốnglynướcchanhnhé?Hayănkem?”anhđãhỏi.Vàkhicôkhôngtrảlời,chỉđămđămnhìnanhbằngđôimắtxanhlớnnhưmàucủasapphire,anhlấybảnđồTuscanyvà trải ra trênchiếcbànsắtmàuxanhlácâytròn.“Anhnghĩtốinaymìnhsẽlạiăntốiởbiệtthự,”anhnói.“Suychocùng,khimàmìnhcóđầubếpmàđiănngoàithìthậtvônghĩa.Rồimìnhcóthểchạy

Page 108: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

xetớiMontrachetvàosánghômsau.Nghenóiởbảotangcóvàibứctranhrấtđẹptừhồithếkỷmườisáu-Metđãcốcóđượcchúngbaonămrồinhưngngườitakhôngchophépchúngrờikhỏiđấtnướcnày,vàchắcchắnkhôngphảivùngquênày...

Thôngthường,anhnghĩcôsẽthíchcâuđùacủaanh.Nhưngthayvàođóanhnhậnthấytrongmắtcômộtvẻlạlùng,vàđộtnhiên,côhấttáchcàphêcủamìnhxuốngnềnđácuội.

“Anhkhônghiểuà?”côhétlên.“Tôiđếchquantâmtớimấybứctranhthếkỷmườisáucủaanh.”

Trongmộtlúc,họchỉđờđẫnnhìnnhau,cảhaisợhãivìcâunóiácnghiệtcủacô.

“Nhưnganhnghĩ...”

“Anhkhôngnghĩ,Seldenạ.Anhchỉlàm...bấtcứthứgìanhmuốn...vàanhmuốntôicũngthíchthế.”Vàrồicôòakhócnứcnở.

Quảng trườngđầynhữngngườigià -phụnữmặcđồđenquàngkhăn trênđầuvàđànôngchơicờ-vàtấtcảnhìnhọ,tựhỏikhôngbiếtcóchuyệngì.AnhngheđượcvàicâutiếngÝ,vàcùngvớinhữngánhmắtgiậndữcủahọ,anhhiểuhọđangtựhỏitạisao“cáigã”kialại“hànhhạ”côgáingườiMỹxinhđẹp.

Anhnémnămnghìnliralênbànvàcầmlấytaycô.“Đinào,”anhnói.

“Emkhôngđi.Emnóngvàmệt...SaomìnhkhôngđiPortofinohayCapri,nơimìnhítnhấtbiếtvàingười.EmchánngấynhữungngườiÝgiànuanàyrồi,emchánngấybảotàngvớinhàthờbẩnthỉunày...Anhkhôngthấylàchỗnàybẩnthỉuđếnchếtđượcà?”

“Nhanhlên,”anhđộp.“Trừphiemmuốngặpcảnhsát.”

Côđểanhdẫnraxe.Vàmộtkhivàoxe,vàhọbắtđầuchầmchậmchạykhỏithị trấn,cômớinínkhóc.“Cóchuyệngì thế?”anhhỏi.“Ngàytrongthángà?”

Page 109: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Không,khôngphảingàytrongtháng,”côcáukỉnhnói.“Emchánngấyphảiđilạibằngôtô.EmchánngấymìÝ.Vàemchántranhvẽchếtđiđược.”

“Nhưng mình đã bàn bạc,” anh tuyệt vọng nói. “Em bảo em thíchCaravaggio...”

“MìnhchưathấyCaravaggiogìcả...”

“Mìnhsẽthấy.MìnhsẽtớiRome...”

Côlạibắtđầuthútthít,nướcmắtchảyxuốnghaimá.

Anhchoxetạtvàobêntrường.Côlàvậtquýcủaanh.Anhkhôngthểchịuđựngnổiviệcnhìncôbịtổnthương.Anhvòngtayquanhcôvàkéođầucôgụclênvaianh.“Saothếcưng?”anhkhẽhỏi.“Xinemđừngkhócmà.Emmuốnlàmgì?”

“EmmuốnđiCapri,”cônói.“HayítnhấtlàMilan.Emmuốnđimuasắm.Vàđồởđórấtrẻ...”

“GiờđiCaprithìmuộnquárồi,nhưngmaimìnhsẽđiMilan,anhhứađấy,”anhnói,nghĩ,vớimộtchútânhận,thậtđángtiếcphảirờikhỏibiệtthựsớmbangàybởianhphảimấthaimươinghìnđôtiềnthuêmộttuần.Nhưnganhđủthôngminhđểhiểurằngđâykhôngphảilàlúcnghĩtớichuyệntiềnbạc.“MìnhsẽđiMilan,”anh trấnancô, “vàmình sẽởmộtcănphòngsuiteởkháchsạnBốnMùa...”

Vàrồi,khihọsungsướngởtrongphòngsuitemộtngànnămtrămđômộtnăm,khicômởhàngđốngtúiquầnáomàanhđãmua(đượcgiảmgiá-ơnChúalàđámnhânviênđãnhậnracô),anhbảorằngnếucógìcôcảmthấykhôngvừalòng,côchỉviệcnóivớianh rằngmình thấy thếnàovàanhsẽhiểu...

Lúcnày,quaylạiNewYorkvàchuẩnbịngàyđầutiênđilàmsaukhicướixong,anhnghĩđếnnhữngthayđổinhỏkhibắtđầumộtcuộchônnhân,vàcókhicuộchônnhânnàyphảithayđổinhiều.XemxétsựthậtrằngJaneyvàanh chỉmới biết nhau hơn ba tháng, thì họ đang làmmọi thứ rất tốt, anhnghĩ,thắtcàvạttrướcgương.Vàsánghômđócôđãlàmchoanhcựckhoáiđếnđêmê.Vànhớtớichuyệnđó,độtnhiênanhthấynhớcô,mặcdùcôchỉ

Page 110: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ởngayphòngkếbên.

Anh đeo chiếc đồng hồ vàngBulgari quanh cổ tay gầy và rồi qua phòngkháchvàophòngngủchính.

Côđangtrongphòngvệsinh,cẩnthậntrangđiểmtrướcmộtcáigươngtròn.Mắtcôcườivớianhquagương.Vàanhbướctớisaucô,nângtóccôlênvàkhẽhônlêngáycô.

“Chàoanhyêu,”cônói.

“ChàobàRose,”anhnói.“Thếcảngàynayemphảilàmgì?”

“Đixemtrìnhdiễnthờitrang.VớiMimi.Bọnemsẽchọnquầnáochomùatiếptheo,”côvuivẻnói.

“Anhnghĩemnênlàmngườimẫuquầnáo.”

“Ừmmmm,” cô nói, nhắmmộtmímắt lại để đánhmímàu tím. “Cảđốngviệc...mệtkinh...vàtấtcảbọncongáihọdùngđềutrẻvàngựcphẳng-họkhông muốn phải trả cho chúng... Anh có tiếc mình bị lỡ mất lễ Emmykhông?”độtnhiêncôhỏi.“EmđọctrênbáothấybộphimcủaJohnnyBlockđạtgiải...”

“Emmythìnămnàochảcó.Tuầntrăngmậtcủachúngtathìchỉcómộtlầntrongđời.

“Ừa,”cônói.“Emnghĩlà...Dùsao,luôncógiảiCầuVàng.VàOscar...”

“Mấycáiđócònxalắc,”anhdễchịunói,khôngmuốnbảovớicôrằngCEOcủaMovieTime lẽ ra phải hộ tốngmột trong những nữ diễn viên của họ.“Anhđangnghĩ,”anhnói,thayđổichủđểkhingồilênrìabồntắmJacuzzi.“Saotốinaymìnhkhôngởnhànhỉ?Đêmđầutiênchúngmìnhquayvề,vàmìnhcóthểgọiphụcvụphòng...trứngcávàthịtbòvớixốtbéarnaise...”

Trongmộtgiây,anhnghĩmìnhnhìn thấyánhmắtkỳ lạcủacômàanhđãthấylầnđầutiênởTuscany,nhưngcônóivẻnuốitiếc,“ÔiSelden.Anhbiếtlàkhôngđượcmà.TốinaylàđêmđầutiêncủaTuầnlễThờitrang,vàmìnhphảitớidựchươngtrìnhcủaCalvinKleinvàsauđólàbữatốicủaôngta,và

Page 111: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

rồibữatiệcVisionnairelớn...Anhkhôngphảiđi.Nhưngnếuemkhôngđi,mọingườisẽcoilàrấtkỳcục.”

“Vàchuyệnđó,”anhvừađứnglênvừanói,“làchuyệnlàanhkhôngbaogiờhiểuđược.”

“Ồ,nhưnganhsẽhiểu,cưngạ,”cônói,mỉmcườivớianh.“Vàmìnhcòncóbữa tiệcArmanivào thứTưvà lễkhai trươngboutiquemớicủaPrada,vàthứNăm, lễ trao giải thưởng của thị trưởng -mình tuyệt đối không đượcvắngmặtbởichủtịchcủaVictoria’sSeretmuốnvợchồngmìnhngồiởbànôngấy...”

Seldenmuốnvắngmặttrongtấtcảcácchuyệnđó.Nhưngmắtvợanhsángrựclênvìphấnkhíchđếnnỗianhkhôngnỡlòngnàolàmcôthấtvọng.“Tốinayemmuốnanhgặpemởđâu?”

“ỞlềutrongBryantPark.Bảygiờtối-anhđếnmuộnmườilămphútcũngkhôngsao,cácshowthườngbắtđầumuộnđếnnửatiếng.Cứđi thẳngvàotrong-họhứachoanhmộtghếhàngđầutiêncạnhem...”

Độtnhiêncôquay lạivàvòng tayômlấyanh.“Ngoannàocưng,”cônói.“Hômnayemsẽnhớanhlắmđấy.Emsợmìnhkhôngchịuđựngnổitớilúcbảygiờcơ.”

“Nếuthếthìanhsẽkhôngđếnmuộn,”anhnói,vàtiếckhiphảitáchngườiđira.

Vàiphút sau, anhbướcxuốngđườngvàvào saumộtchiếcLincolnTownCarmàuđenđưađónanhđilàmhàngngày.Anhngồingảraghếdavàcầmđiệnthoạilên,quaysốvănphòng.

Thưkýcủaanhtrảlời,“Tôiđây,”anhhỏi.“Cóaigọikhông?”

“GordonWhitevừagọi,”côkianói.“Tôicónêngọilạichoanhta?”

Vài giây sau, Gorden White, phó của anh ở MovieTime, gọi cho anh.“Selden,kỳtrăngmậtthếnào?”anhtanói.

“Tuyệtlắm,”Seldennói.

Page 112: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“AnhxemlễEmmychưa?”Gordonhỏi.

“JonnyBlockthắng.Vớichúngta,thếquátuyệt.”

“NhưnganhtakhôngcámơnMovieTime.”

Selden caumàyvà đột nhiên trở thànhmột conngười khác. “Bảobên bộphậnkinhdoanhxemhợpđồngcủaanh ta,”anhnói,nhìnrangoàicửasổkhichiếcxebòquaKháchsạnSherry-NetherlandởĐạilộNăm.“Cókhicólỗhổng.Xemthửanhcócáchnàytướcđiuytíncủaanhtakhông.”

***

Anhtađirồi!Janeynghĩ.Vàđộtnhiênthấynhẹnhõm.

Côcóthểthởđược.

Côđặtcâychổitrangđiểmxuốngvàlănragiường.KhôngphảilàcôkhôngyêuSeldenRose-cónhữngkhoảnhkhắc,nhữnggiờ,thậmchínhiềungày,cô yêu anh điên cuồng. Nhưng cũng có những khoảnh khắc, những giờ,nhữngngày, cô cảm thấy khônghề yêu anh chút nào, khi cô nhìn anh vàthấysợhãirằngcôđãphạmsailầmlớnnhấttrongđời.Thậtkhôngthểbiếtđượccảmgiácnàomớilàđúng,bởiaicũngnóirằngsợhãilàmộtphầntựnhiên,thôngthườngkhitiếnhànhkếthôn.

Khinằmtrêngiường,cônhớlạinhữngcảmxúcđãdẫntớicuộchônnhânnày.CáikhoảnhkhắcđịnhmệnhkhiMimibảovớicôrằngcôtađanghẹnhòZiziđãkhiếnJaneynhớrasựthậtnghiệtngãcủatìnhyêuvàlãngmạn.Cáisựthậtrằngsựlựachọnchồngcủamộtphụnữluônbịgiớihạntrongnhữngngườiđànôngmuốncôta,khôngcóchuyệnngượclại.VàkhicôláixetừnhàMimivềchiềuhômđó,côquyếtđịnhrằngmìnhkhôngthểđểbịtụtlạiphíasau.Vàvìvậy,nhưhàngtriệuphụnữkhác,côđãbuộcmìnhphảiyêungườiđànôngđãphảilòngcô.

Thoạtđầuchuyệnnàykhôngdễgì.Và tronghai tuầnđầu tiên,khicôchophépanhhộtốngcôđiquanhHamptonsvàthậmchínắmtayanh,mọiphầntrongcôđềucưỡnglạiđiềuđó.Côthậmchíkhôngthểbuộcmìnhhônnổianh.Nụhôncủa anhnhỏvà cứngquèo, nhưcủamộtônggià.Cáiýnghĩ

Page 113: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

phảilàmtìnhvớianhkhiếncôthấypháttởm.Nhưngdẫuvậy,anhkiêntrì,còncônhìnvàđợi,tìmnhữngđiểmtốttronganh,hyvọngvàothờiđiểmkhiđộtnhiênanhcóthểphátansựphòngvệcủacô...

VàsựnhiệttìnhcủaMimigiúpcôtiếntới.Khôngcógìmộtngườiphụnữđãcógiađìnhthíchhơnviệcghépđôichongườikhác,vàngàyquangày,côtaliêntụclấyracácvídụủnghộchoSelden:Anhấylàloạiđànôngđộcthânkhônghaycóđâu;phụnữđãxếpcảhàngdàiđợihẹnhòvớianhấy.Anhcóthểkhôngphải làngười Janeyđã luôn tưởng tượng làmìnhsẽ lấy,nhưngngườimàtalấycũngchảbaogiờlàvậy.JaneyđãhẹnhòvớimọiđànôngởNewYorkvàkhôngcómốiquanhệnàothànhcôngcả.MàSeldenthìphátđiênlênvìcô-nhữngaithấyhọđicùngnhauđềunóithế-vàlấymộtngườichồngyêumìnhhơnlàmìnhyêuanhtavẫnlàtốthơn.

Vàrồicuốicùng,khoảnhkhắccôđổcáirậpvìanhcũngđến.

HọđãhẹnhòđượcbatuầnthìanhgợiýmộtchuyếnđiđếnBlockIslandtrênchiếcthuyềncủaanh.Thoạttiêncôchẳnghềmuốnđi,nhưngMimiđãchỉrarằngcóthểgiúpnhìnthấymộtvẻmớilạcủaSelden.Vàđúngthếthật:CáchxakhỏisựhốihảvàđuatranhcủaHamptons,Seldenthậtsựlớnlên...

Conthuyềncủaanhtuyệtđẹp-mộtconChrist-Craftbamươifootbằnggỗcổ có ghế đỏ. Ngay khi bước chân lên thuyền, tính cách Selden thay đổingay.Độtnhiênanhtrởthànhthuyềntrưởng,láicontàuvớimộtsựnhuầnnhuyễnvuisướng.Lầnđầutiên,anhkhôngtậptrungvàocômàvàoviệcanhđanglàm,vàviệccóđượckhônggiannhưthếđãgiúpchotìnhcảmcủacôphát triển. Đứng cạnh anh ở tay lái, cô uống bia với anh và cười cợt vềnhữngngườixuẩnngốcmàhọcùngquenbiết,nhưMauveBinchely.Vàkhicômặcbộbikinimàuhồngnhỏxíucònanhvòngtayquanheocô,cônhậnrarằng,trongmộttrongvàilầnítỏitrongđờimình,côcảmthấythoảimáivớimộtngườiđànông.Khônggiốnghầuhếtnhữngngườiđànôngcôđãcặpkè,bảnngãcủaanhkhôngbịthổiphồnglên...

HọđếnBlockIslandđầygióthổivàmặnhươngvịbiểncả,vàcảchiềuđạpxequanhđảo,đipicnictrênbãibiểnđầyđá.Họkểchuyệnriêngchonhaunghe.Vàtốiđó,khihọởtrongcáikháchsạncổrộnglớntrôngracảng,việcvàogiườngvớianhthậtdễdàng,vànụhôncủaanhkhônghềkhôcứngchútnào.Sauđó,côngắmnhìnkhuônmặtanh.Anhcóbộxươnghàmmạnhvàcácnétrấtđều.Vàmặcdùkhôngcónétnàocóthểcoilàđẹptrai,côthấy

Page 114: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

rằngmặtanh là loạimặtcó thể trởnênđẹp trainếunhìnquađôimắtcủangườicótìnhyêu.

Vàcôquyếtđịnhsẽyêuanh.

Mặcdùđãcươngquyếtvậy,vẫncónhữnggiâyphútkhisắpsửakếthôncôthấyhoảng loạnđếnnỗiđờđẫn,không thểnóigìđược,cô thấynhưmìnhsắpsửachếtđuối.Vàrồicômơthấymìnhchuẩnbịkếthôn,vàkhiđitớibànthờ,mộtngườikhôngđúngđangđợiởđó.Vàvàonhữngngàyđó,khicảmthấyhoảngloạn,tấtcảnhữnggìcônhìnthấylàkhuyếtđiểmcủaSelden.

Vàonhữngngàykhôngtốt lành,nhữngngàycôcảmthấymìnhkhôngyêuanh,mọithứkhácđềubịxóasạch.NgàythứhaicủahọởTuscany,Seldenđitấtđenvớixăngđan.Khicônhìnthấyanhnhưvậy,cônhậnracôkhôngthểnàolấyanh.Vàsuốtbuổichiềuhômđó,khihọđi“khámphávùngquê”(cóvẻnhưlàmộttrongnhữngthútiêukhiểncủaanh),nhữngngọnđồivàngđẹpđẽnhưtrởnênvôhìnhtruớcmắtcô-tấtcảnhữnggìcôhìnhdunglàđôitấtsậmmàu đó, đi trong đôi xăng đan damàu nâu. Đôi xăng đan của hãngPrada,nhưngngaycảgiàyhànghiệucũngkhôngthểcứuđượcmộtgãkhỏiguthẩmmỹtồitệ,vàsuốtcảbuổichiềucôkhóchịuvìđiềuđó.Côcónênhủyđámcưới?Nhưnghủyđámcướichỉvìmộtlýdovớvẩnthếsao?Côcónênbảoanhcởitấtrakhông?Nhưngcôsợlàkhimìnhlàmthế,giọngcôsẽcóvẻkinhtởmghêgớmlàmlộratoànbộnhữngkhóchịucủacôvềanh.Vìvậycôkhônglàmgìcũngkhôngnóigì,chịuđựngsựtuyệtvọngđếnbuồnnôn,nhưmộttùnhântrênđườngđếnchỗmáychém.

Cuốicùng,khihọkếtthúcchuyếnđivànhìnthấymốcbờchỉsangmộtconđườngđấtdẫntớicănbiệtthựcủahọ,anhnhậnrasựkhổsởcủacô.

“Saoemimlặngthế?”anhnói.

Côchỉcóthểsợhãigậtđầu.

“Emsợà?”

“Anhkhôngsợư?”côrụtrèhỏi.

“Dĩ nhiên là anh cóhơi sợ,” anhnói.Mắt anh chuyển từ conđường sangnhìncôvàanhgiơtayrasiếtlấytaycô.DướimặttrờiTuscan,đôimắtmàu

Page 115: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nâucủaanhánhlênmàuvàng.“Nhưngtrênhếtmọithứ,anhbiếtbọnmìnhsẽrấttuyệtkhiởbênnhau.Mìnhsẽhạnhphúc.Mìnhsẽcómọithứmìnhđãluônmuốn...Vàanhrấtnónglòngđượctraonóchoem,cưngạ.Anhyêuemrấtnhiều...”

Lúcanhcầuhôncôanhcũngnóiyhệtnhưvậy,mộttuầnsauchuyếnđitớiBlockIsland.Họlấynhaunămngàysau,vànếuanhlộrachỉmộttílưỡnglựhaysợhãihaygiậndữ,côcóthểtìmcáchthoátrakhỏinó.

Nhưngkhông.AnhquảkhônghổdanhlàmộtCEOtạiSplatchVerner.

Và,cônghĩ,nằm trêngiường trongphòngsuitekháchsạnLowellvànhìnvàocáinhẫncướicủamình(đó làmộtbuổi chiềubuồncười -họđãmuachiếcnhẫnnàytạiHarryWinstonhômtrướckhihọđiTuscanyđểtổchứclễcưỡi),vàongàycưới,côđãkhônghềsợhãi.Côhânhoanvìphấnkhíchvàanh cũng vậy. Họ làm tình ngay khi thức dậy và rồi bắt đầu uốngchampagne,hếtchaiCristalnàyđếnchaikia,màSeldenđãđặcbiệtđặthàngtừ Paris. Họ bơi trong bể bơi dài, nằm ngâm nước nóng, không thể quênđượcsựthậtlàchỉtrongvàitiếng,họđãthànhvợthànhchồng.Rồihọcùngmặcquầnáo.CômặcmộtchiếcđầmdàiValentinokiểuGrecianmàutrắngcỡchuẩn(nhưngvẫngiásáungànđô);anhmặcbộvestRalphLaurenvớiáosơmihồng.Khicônhìnanh,côtựhỏitrướcđâymìnhđãnghĩgìkhôngbiết,vìđộtnhiênvớicô,anhlàngườiđànôngđẹpnhấtthếgiới.Vàcônghĩ,mộtcáchđiênrồ,rằngmọingườikháccũngphảithấynhưvậy.

Vàrồibốnvịkháchcủahọtới.Họvẫntựhàocườivềchuyệnđó-chuyệnhọchỉcóđúngbốnkhách,vànhữngngườiđóđượcmờivìtìnhcờhọcũngđinghỉởTuscanyvàothờigianđó.HọlàHaroldVanevàcôbạngáimớinhấtcủaôngta,Mariah.-CônàybằngtuổiJaneyvàlàchủmộttạpchímớirađờivề thời trang, liên tụcbảovớiJaney làcômaymắnđếnmứcnào-vàRoss Jared cùng vợ anh ta,Constance,màSelden quen ở SplatchVerner.RosslàCEOcủabộphậnInternetvàvợanhtalàvũcôngbalê.Côtanhỏbằngcỡhạtđậu,Janeynghĩ,tócđen,caonămfoothaivàcólẽchưađếnmộttrămpound.Côtahầunhưkhôngnóimộtlờinàonhưngcóvẻrấtsay,vìsauđócôtachạyquabãicỏvànhảycẫnglênnhưmộtnàngtiên.

Buổilễdiễnratrênmộtsânvườnlớn.Selden,mộtlầnnữa,mộtcáchkỳdiệuđãtìmđượcngườitrangtríhoachonó.MộtvịchaCônggiáođãchủtrìcuộchônnhân(SeldencómộtngườibàngườiÝvàbảoanhcảmthấygắnbóvới

Page 116: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tôngiáo)vàbuổilễđượctiếnhànhbằngtiếngÝvàJaneykhônghiểumộttừnào,trừphầncônóitênmìnhvàrồi,“Conđồngý.”

Sauđó,aiđóbậtnhạccủabanGratefulDeadvàAllmanBrotherslên,vàrồihọnhảynhưđiên.“Cướilàphảinhưthếnàychứ,”HaroldVanecứliêntụcnóiđinóilại.“Đâylàđámcướivuinhấtmàtôitừngdựtrongđờimình.”

VàJaneyđãnghĩrằngnỗisợhãiđóđãbiếnmấtvĩnhviễn.

Nhưng không.Kể từ lúc kết hôn, có rất nhiều lần cô thấymình kinh tởmchồngmìnhởmộtmứcđộmàcôchưabaogiờcảmthấyvớibấtkỳngườiđànôngnào trướcđây.Côbịkẹtvới anhvànhữngkhuyếtđiểmcủaanh,nhưkiểuphảimấtrấtnhiềuthờigianmớilôiđượcanhrakhỏinhà.Bởianhlúcnàocũngphảikiểmtrachìakhóavàví tiền tớiba lần,vàcáikiểuanhđứnggiữađườngnóichuyệnđiệnthoại,khiếncôphảiđứngchờcókhitớinămphút,vàkhicômởmiệngphảnđối,anhsẽthôlỗgiơtaylên.Haycáibụngmỗilúcmỗiphệcủaanh,cáimôngxẹplépvàcảthằngcucủaanh-nóhoàn toànbình thường,nhưng saonókhông thể tohơnmột chút chứ?Vàvấnđềlàanhđãtướcđimọicơhộicủacô.Khicônghĩlại,côbănkhoănsaomìnhkhôngnhắmvàonhữngngườihoànhtránghơn.

Chođếnlúckếthôn,côluônmộngtưởngkhilấychồng,côsẽlấyhoàngtộcở châuÂu hoặc là ngôi sao điện ảnh, haymột họa sĩ hay tiểu thuyết giathànhcông.Côđãtưởngtượngramìnhvớiaiđóngoạilệ,aiđótrongmỗiphút giây đời mình đều vượt trội lên trên toàn bộ nhân loại. Và khi lấySeldenRose,côđãcựtuyệtkhôngchomìnhcơhộiđómộtcáchvĩnhviễn.

Chà,cólẽkhôngphảilàvĩnhviễn.Seldenđãliêntụcbảovớicôrằngkhôngcócáchnàođểdựđoánđượcmộtcuộchônnhâncóthànhcônghaykhông,khôngthểnàobiếtđượcchuyệngìsẽxảyratrongtươnglai.Chảquantrọnglà đôi đó đã biết nhau năm năm hay năm phút trước khi cưới, điều quantrọnglàphảitậndụngcơhội,vàphảicamkết.Vàrồisốngtừngngàykhinóđến.

Điệnthoạiđổchuông-haitiếngchuôngngắn,báohiệucuộcgọitừbàntiếptân-vàcôcầmmáylên,biếtrằngnhânviêntiếptânbáoMimiđến.Cômớinguxuẩn làmsao,cônghĩ,nhảykhỏigiường.CănphòngsuiteđầynhữngthứxaxỉcômuaởMilan-váy,giày,túi,thậmchícảgăngtay-vàSeldenđãrấtdễthương,vàhàohứng,trảchotấtcả.Hiểnnhiênlànhưmọiđànông,

Page 117: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

anhsẽcàmràmvềchuyệngiácả,lắcđầutrướcmộtcáiáocổlọkhôngtaygập thànhmộthìnhvuôngnhỏxíumỏngdính tớimộtphần tư inch (‘nămtrămđôchomộtmẩuvảikhôngchenổimôngmộtđứatrẻá?’anhkêulên).Nhưngcôcóthểthấytrongánhmắtanhlộvẻsungsướngkhiđượcmuasắmquầnáochocôvợtrẻxinhđẹpcủamình.Vàcôcũngvuisướngkhitạochoanhsựvuisướngđó...

Giánhưthỉnhthoảnganhđểcôyên!Cônghĩ,lụclọichiếcvalitìmchiếcáocổlọ.Lúcnàoanhcũngbámlấycô,nhìnngắmcô,nhưthểanhrấtthíchthúmuốnbiếtcôsẽlàmgìkếtiếp.Chỉsánghômđóthôi,saukhicôthổikènchoanhvàhọngồiởbànuốngcàphê,đọcbáo,độtnhiênanhđặt táchcàphêxuống,vàcônhậnra,khiđanglậttrangbáo,anhđangnhìnchằmchằmvàongóntaycô.Côbắtgặpánhmắtanh,trừngtrừngnhìnanhmộtphát.Anhbậtcườiethẹn,vàmiệnganhngoạcracườicáikiểuluônkhiếnbụngcôquặnlênvìkhóchịu.Giánhưcôcóthểhuấnluyệnđểanhkhôngcườinhưthế!“Tayemkhilậttờbáođẹpquá,”anhnói,nhoàitớidùngcảhaitaycầmlấytaycô.Anhcúiđầuxuốngvànhìnlêncô,xòemộttayrađểlộtaycô,nhưthểnólàmộtconchimnhỏ,vàrồianhnhoàixuốnghônnó.

Côcóthểlàmgìđượcđây?Côkhôngmuốntỏrakhôngtửtế,nhưngcôcóthểcảmthấynhữnggiọtnướcmắtbựcbộidânglênởkhóemắtmình.“Ôi,Selden,”cônói.“Móngtayemnhìntởmlắm...”

Chuông cửa reo và cô vội chạy ramở. “Xin chào, quý cô đã có chồng,”Miminói.“Gặpem,chịvuiquá.”

“Tuyệt vời nhỉ?” Janey nói, khi họ hôn nhau.Những khó chịu của cô vềSeldenbiếnmấtkhiđộtnhiêncônghĩ,Giờthìtôichảkémgìchịcả...

Cônóilớn,“Chịvàođi.Dĩnhiênlàtrongnàylộnxộnlắm,bọnemvừamớivềtốihômquavàhầuphòngvẫnchưacódịpnàođểdọndẹp...”

“Đừngvì chịmàvội vã,”Miminói, bướcvàophòngkhác. “Họ sẽ khôngdámbắtđầukhimàkhôngcóchị,khimàchịđãbỏrangầnấytiềnchobuổilễOscar...Thậtlàbuồncườiquá,giờemvớiSeldensốngởđâynhưmộtcặpvợchồng.Embiếtđấy,kháchsạnLowelllànơitấtcảđànôngởkhihọlydịvợ.”

“Ồ,embiết,”Janeynói.Trongnhiềunămquacôđãđíchthânđếnkháchsạn

Page 118: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Lowellvàilần.

Haiphụnữnhìnnhauvẻ thônghiểu.Giữahọkhôngphải làmột tìnhbạnthựcsự,nhưngcó lẽ làmột thứcũngmạnhmẽgầnnhưvậy:Tìnhcảmtựnhiênmàhaingườiphụnữxinhđẹpdànhchonhaukhicùngtrảiquanhữngtrảinghiệmtươngtựtrongđời.

Vàiphútsau,họhàohứngbuônchuyệnkhichiếcxekéođưahọđitrênĐạilộNămtớiPhố42,nơicáccuộctrìnhdiễnthờitrangdiễnradướinhữngcănlềulớnmàutrắng.Nhữngcáiđầuquaylại,vàýthứcđượcrằngmìnhđượcchúýchỉkhiếncuộctròchuyệncủahọthêmphầnhàohứng.Khihọtớicổngvào,đámđôngthợchụpảnhtòmònhìnlênvàgiơmáyảnhlên.

“Rắcrốiđếnrồiđây,”mộtngườinhậnxét.

“Họlàaithế?”

“JaneyWilcox, người mẫu của Victoria Secret. Mimi Kilroy, người giaothiệpcựcrộng,”mộtkẻrítlên.

“Gáihot.”

“Trừviệchọquanhquẩnởđâyvĩnhviễn.”

“Gáihotđanggià.”

“Janey!Mimi!Ởđây,”họhétlên.

“ChàoJaney,lấychồngthếnào?”

“Chúngtôimuốnxemchiếcnhẫn!”mộtngườinói.

“Chiếcnhẫn!Chiếcnhẫn!”

Janeychìatayra.

Mimiquàngtayquaeobạnvàkéocôlạigần.“Seldenthếnào?”côhỏi.“Emcóđangyêuđiêncuồngkhông?”

Page 119: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Anhấynóinhữngcâuvôcùngdễthươnglúcbọnembayvềđây,”Janeynói. “Anh ấy cầm lấy tay em, và với vẻ cực kỳ nghiêm túcmà nói rằng,‘Janey,chúngmìnhsẽcaitrịNewYork.’”

Họmỉmcườiđểchụpảnh.

Page 120: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

7

Bangàysau,vàosángthứNăm,PattyWilcoxthứcdậy,vàophòngvệsinh,vàthấymìnhcókinh.

Mẹkhỉ,mẹkhỉ,mẹkhỉ,cônghĩ.Nhưngcômongđợigìchứ?Diggerđãđilưudiễngầnnhưsuốtcảmùahè,vàcôchỉgặpanhmộtlầnduynhấttronghaituầncuốicùng.Nhưngvìlýdonguxuẩnnàođó,côđãhyvọngmìnhsẽcóthai.Thậtlốbịch-cômớichỉhaimươitámtuổiđầuvàhọđãcốmộtnămnayrồivàgiờcôthựcsựbắtđầunghĩrằngmìnhbịlàmsao.Lẽracôphảicóthai rồi chứ.Đặc biệt khimọi thứ trong đời cô đều theo đúng kế hoạch -nhưngđólàbởivìcôđãlàmviệcrấtchămchỉđểmọithứđượcđúngđắn.

Cônhéttamponvào,vàkhilàmvậy,cônhớđếnchuyệnconcún.Lầngầnđây nhất khiDigger ở nhà, cô đã nói, “Anh biết sao không, em nghĩ nếutháng tới emkhông có thai,màdù có chăngnữa,mìnhnênnuôimột concún.MìnhsẽgọinólàTriscuit.CúnTriscuite.Dễthươngkhông?”

Vàanhgậtđầu,mồmđầypizza.“Triscuit.Anhthíchcáitênđó.”

“Sẽ không nuôi chó to,” cô nói, đứng cạnh vuốt tóc anh, để đầu tóc cúixuống và đôimắt xanh lá nhìn đămđămvàomắt cô. “Nhưng nó phải cónhiềuđặctính.Kiểu,nósẽkhôngphiềngìnếumìnhchonóăndiệnrồidắtnóđicuộcbiểudiễnHalloween.”

Anhvòng tayômcổcô rồikéocôngồi lênđùianh.Họbắtđầuhônnhaunhưbọntrẻteen,vàsauvàiphút,cônói,“Anhđúnglàthíchhônhít.”

“Ừa,”anhnói.“Anhnghĩchắcanhquênlớnlên.”Họnhìnnhauvàbậtcười.Đâylàmộttrongnhữngcâuđùariêngtưyêuthíchcủahọ,bắtđầuvàocuộchẹnhòthứbacủahọkhiDiggerđếncănhộcủacôvàvồlấycô,vàkhôngchịuthảcôraítnhấtcảtiếngđồnghồ.Vàođêmhômđó,banămsau,thìcảhainhậnramốiquanhệcủahọnghiêmtúcđếnmứcđộnào.

“Vậyanhthíchchuyệnnuôichó,”cônói.

Page 121: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ừa,”anhnói,cọmámìnhvàomácô.“Anhyêuemlắm.”

“Emcũngyêuanh lắm,”cônói.“Nếucóchuyệngìxảyravớianh,emsẽphảichếtđểcóthểlênthiênđườngtìmlạianh.”

“Saoembiếtlàanhđượclênthiênđường?”anhhỏi.

“Ồ,chắcmà.Embiết,”cônói.

Vìvậyhômnaycôsẽmuaconchó,cônghĩ,kéoquầnlótlên.Chà,đâydùsaocũng làchuyệnđángmongngóng.Gầnđâycôcảm thấymình thậtvônghĩa.Cômuốnđónggópgìđó,nhưngcôsợthếgiớisẽkhôngchophépcômàcôcũngkhôngbiếtmìnhmuốnlàmgì.

CômặcmộtquầncạptrễvàáophôngmàcôđặttừcatalogcủaAbercrombie&Fitch.Cô thường ănmặc thếnày, đồngphụcdân chủ của thếhệ cô, aicũngcókhảnăngmuađược.Rồicôvào thangmáyvàxuốngsản,gậtđầuvớiKenny,mộttayngườinhỏxíuvớinhữngngóntaydínhmựcincủabáo.KennyđứngtrôngởquầyvàlúcnàocũngrạngrỡkhinhìnthấyDigger.Bởivìngàynàomàởthànhphố,Diggercũngmuamộtbaothuốccủagã,mặcdùchỉthỉnhthoảnganhmớihút,chỉlàmuagiúpđỡthôi.

“Chào,Kenny,” cônói.Kennyđangngồi trênmột cái ghếgập cạnhquầybáo,màcóvẻgãsẽngồiởđâysuốtcảngày.

“Chồngcôsắpvềnhàchưa?”Kennyhỏi.

“Tuầnsau,”côthởdài.“Tôigầnnhưkhôngchịunổi.”

Kennygậtđầuthôngcảm,nhưthểgãđãtrảiquatấtcảnhữngkhổsởmàconngườiphảichịuđựngtrongthếgiớinày.

Rồi cô đi quaSarouk, tay giữ cửa ngườiTrungĐông có vẻmặt buồnbã.Anhnàylàbảovệhơnlàmộtngườigiữcửathậtsự-dùtacóđangvấtvảxáchhànhlíhaytúihoaquả,anhtacũngkhôngrờikhỏibạn.Nhưnganhtasẽtửtếmỉmcười,nhưthểcảanhtanữacũnghiểuđượcsựkhókhănkhilàngườithuộctầnglớptrunglưuởNewYork,nghĩalàtaphảitựmangtúicủamình.“XinchàoanhSarouk,”cônóikhibướcrađường.

Page 122: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Tòanhànơihọsống,số15ĐạilộNăm,làmộtkiếntrúccổmàuvàngcũkỹtừng làKhách sạnWashingtonSquare.Tavẫncó thể thấydấuvết củavẻhùngvĩtrênnhữngbứcbíchhọamạvàngtrêntrầnnhàtrongsảnh,vàởlốivàolátđáhoacươngtrênĐạilộNămvớimàivòmvàng.Nhưngchẳngaisửdụnglốivàođó,nhưthểviệcgiảvờtòanhànàyvẫncònhoalệchẳngcótácdụnggì.Nhữngbứctườnghànhlangtrátđầyvữaxanh,vàhàngtrămhàngtrămconngườisốngtrongtòanhànày,phầnlớnlàtrongnhữngcănhộnhỏxíumộthoặchaiphòngcóbếpđượcxâynốivàocuốiphòngkhách.NhưngdùthếnàoPattyvẫnyêutòanhànày.Côyêunhữngbàgiàvuitínhsốngởđókhôngbiếttừkhinào,họvẫntrảtiềnthuênhà(cólẽchừngbốntrămđômộtthángchocănhộmộtphòngngủ),vàkhoekhoangtrưngdiệnbảnthânvớiđủloạithờitranghayho.Cóbàsơnmóngchânmàutímvàlúcnàocũngbếmộtconchónhỏnhưconsưtửnhồibôngcólôngdobịvuốtnhiềuquámàtrụisạchđi.Mộtbàkhácthìmặcáoốngvàquầncạptrễđigiàycaogót,như thể tháchaidámýkiếngìvềphầnda thịt táobạohở ra trên lưngvàcánhtaycủabà.

Tòanhànàyphongcáchrấtbôhêmiêng,gồmnhữngngườitrẻvàgiàutronggiớishowbiznhưcôvàDigger,sốngtrongnhữngcănhộthôngtầnggôtíchlớnởtầngtrêncùngtòanhà,vànhữngngườitrunglưulàmviệcvấtvả,sốngtrong những căn hộ studio và căn hộ một phòng ngủ. Họ hoặc là nhữngngườitrẻcósứcmêhoặcđangtrênđàthăngtiến,hoặcnhữngtrungniênbốnmươi,nămmươi,sáumươi(Pattytưởngtượnghầuhếtbọnhọcònđộcthân),nhữngngườiđãchấpnhậnsựthậtrằngthếđấy,saurốtthìhọkhôngthểlàmgìhơnđượcnữavàchuyệnquantrọngtiếptheocóthểxảyđếnvớihọcólẽlàbịungthư.Vàingườitrongsốhọdườngnhưbịcuộcđờihạgục,bởicáichuỗidàibấttậnnhữngcôngviệcvônghĩa,vàquầnáocủahọluônlàmàuđen,hơinhàunhĩvàbẩn thỉu,như thểhọđãmặcđồ tang rất lâu rồi.Cònnhữngngườikhácdườngnhưcómụcđíchlớnhơntrongđời,nhưngườiphụnữnămmươilămtuổilàmviệcchoQuỹcứutrợĐộngvật,vuitính,lanhlẹ,vàbấtcứkhinàomởcửa,Pattycũngnghe thấy tiếng tròchuyệnrộn ràngsaucánhcửanhàbà.Vàkiểugìđó,chuyệnnàyluônkhiếncônhớrằngtrongđờicòncónhữngchuyệntốtđẹp...

Cômaymắnvàcôbiếtđiềuđó,cônghĩ,khibướcrangoàidướiánhmặttrời.Có lẽ cô chẳng việc gì phải lo về chuyện sẽ xảy tới vớimình khi về già.Nhưngchuyệnđólàtươnglaixađếnnỗicôcảmgiácnhưthểnósẽchẳngbaogiờxảyra.Cóhaiphụnữ trẻđứngcạnh lốivàonhư thểđangbối rối,nhưngPattykhôngnghĩgìđếnchuyệnđó-cómộtbếnxebuýttrướctòanhà

Page 123: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

vàmột ga PATH cho tàu điNew Jersey gần đó, vì thế sẽ luôn có nhữngngườixungquanhtrôngnhưthểkhôngbiếtmìnhsẽđiđâu.CôbắtđầubướcđitrênĐạilộnămvàrẽxuốngPhố9,suynghĩvềcuộcđờimình.Kểtừkhinghỉviệc,côđãbịnhữngsuynghĩvềviệcmìnhthựcsựlàloạiphụnữnhưthếnàolàmchophiềnnão.

GầnđâycôđãxemxétviệccôkhôngphảiđilàmbởigìDiggergiàu.Hiệnthựcrấttươiđẹp,nhưngcôkhôngthểbằnglòngvớicáiýtưởngđó.Dĩnhiêncô có thể tránh sự phức tạp về tinh thần này bằng cách tiếp tục đi làm.Nhưngrồicôsẽphảiđươngđầuvớimộttìnhhuốngnangiảikhác,vìcôsẽtrởnêncáukỉnhvớicôngviệc.Ítnhấtmộtnămtrướckhinghỉ,côđãkhôngngănnổimìnhkhỏinhìnthấysựthật:Việcsảnxuấtphimtàiliệuvềnhữngngôi sao nhạc rock choVH1 thực ra chỉ làmột việc tự coimình là quantrọngcủatấtcảnhữngngườicóliênquan,baogồmcảcô.Côchỉcóthểtiếptụcbằngcáchkhuấtmắttrôngcoivàbuộcmìnhtậptrungvàonhữngthứnhỏnhặtvôtậncầnthiếtphảilàmđểhoànthànhđượccôngviệc,vàrồicôphảitin rằnghoàn thành côngviệc là việcquan trọng có tínhquốc thể.Cái hệthống này ghê tởm cô và vì vậy cô phải kết thúc với nó. Nhưng cô biếtchuyện đó không biến cô thành một người được ngưỡng mộ, chỉ là mộtngườiđượcđặcquyền.Saurốt,gầnnhưaiphảilàmviệccảđờimìnhdướinhữngđiềukiệngiốnghệtnhau,ghétcôngviệccủamìnhvìkhôngcó lựachọnnàokhác.Vàvìvậymộtphầntrongcôcảmthấymìnhđãgiantrákhinghỉviệc.

Vàgiờđây,khikhôngđilàmvàđểDiggernuôimình,mộtphầnkháctrongcôtựhỏi,vềmặtđạođức,côcóphảilàgáiđiếmkhông.

Kểtừkhicònnhỏ,vềmặtbảnnăng,côđãghêtởmcáiýtưởng“cuộchônnhântruyềnthống.”Côtựhỏitạisaocảthếgiớilạikhôngghêtởmbởicáiviệcđổicháctrắngtrợntìnhdục,việcnhà,vànuôiconcủamộtphụnữđểlấymộtmáinhàtrênđầuvàthứcăntrênbàn.Sựthậtlà,cáchduynhấtđểtacóthểtìmthấytìnhyêuđíchthựclàtakhôngcầnsựhỗtrợtàichínhtừmộtngườiđànông.Nếukhông, ta sẽphải thỏahiệpvànhượngbộ; tangủvớingườitakhôngthựclòngthấyhấpdẫn.Tacóthểtựthuyếtphụcbảnthânlàviệcnàyổn thôi, nhưng thực ra,Patty nghĩ, nókhông là gì kháchơnmộthìnhthứcmạidâmcóthểchấpnhậnđược.

Vậymàgiờđây,côđãtrởthànhchínhthứmàcôluônghêtởm.

Page 124: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ĐạilộSáunhungnhúcngườiqualại.Mộtbọnnhóctrai lừđừtrênvỉahè,quầnjeanthụngtrễxuốngtậndướikhegiữahaimông.Nhữngbàgiàđẩyxecútkítmuahàng.Mộtphụnữtrẻđiqua,hétvàodiđộng,“Tôimừnglàcuốicùngcậucũngđủcảnđảmmànóivớitôi.Chuyệnnàyđãảnhhưởngtớitìnhbạncủachúngtasuốtbanămqua...!”TrướccửahàngBalducci’s,mộtcửahàngthựcphẩmchongườisànhăngiàucónơicôvàDiggerđãnóiđùarằngmọithứtrongcửahàngđềucógiásáuđô,gồmcảtrứnggà,mộtthanhniênvôgiacưngồitrùmchăn,trôngrấtthảmhạivàômmộtconchósăn.Gãnàychưatớihaimươilăm,vàmộtcáibiểnđặtcạnhgãgiảithíchrằnggãđangcốxinđượcbốnmươiđôđểđixebustớiPennsylvania.Nhưngchotớilúcnày,trongmộtnămkểtừkhiPattyvàDiggersốngởtòanhànày,gãcóvẻnhưchảcóýđịnhđiđâucả.

Sángnay,gãđangnói chuyệnvớimộtphụnữ trẻđanggậpmộtcái chăn.“Tôi đã sống ở ngoài đường từ năm 1997,” Patty nghe gã nói vẻ tự hào.“Tìnhtrạngvôgiacưđangmốttrởlại.Thịtrưởngsẽsớmrangoàithôi,vàrồichúngtasẽchiếmlạinhữngconphố.”

Patty tựhỏi làmcáchnàomàgã trụ lại được trênphố,khimà theo chínhsáchcủathịtrưởngthìmỗiđêmtấtcảnhữngkẻvôgiacưsẽđượcgomlạivàđưavàoởnhàởtạmthời.Mộtvàingườithậmchícònbảohọđãđượcđưalênxebusrakhỏithànhphố.Côlấyhaimươiđôtrongvívàđưachogã,làviệcmàvì cảm thấy tội lỗi tuầnnàocôcũng làm.Côbiếtgãkhôngxứngđángđượcchotiền,nhưngcôcóquánhiềutiềncòngãthìrõlàcóquáít,vậythìchuyệnđóthayđổiđượcgìchứ?

Gã nhìn lên. “A, thiên thần hộmệnh của tôi,” gã nói. “Hômnay cô khỏekhông?”

“Tôikhỏe,”Pattynói.“Tôiđangđimuamộtconcún.”

Đènxanhbật lên.Khi qua đường,Patty nghĩ cô có thể tha thứ cho chínhmìnhbởivìmột thứduynhất là tìnhyêu.Khôngphải là tìnhyêucôdànhchobảnthân,mànhữngngàynàycóvẻkhôngđượcnhiềucholắm,màlàtìnhyêu côdành choDigger.Giữahai người, họ cómột thứ cảmgiáckỳdiệuvàhiếmcómàngườitagọilà“tìnhyêuđíchthực”-cáithứtìnhcảmyêuthươngthuầntúykhiếnchotathựcsựcóthểtinvàolờithềnguyệnhônnhân, “Dù tốt hay xấu, dù giàu có hay nghèo đói, dù ốm đau hay khỏemạnh.”Tìnhyêuđíchthực,Pattynghĩ,làthứngượcvớicảmgiáctacómột

Page 125: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khoảngtrốngrỗngbêntrongmình.Thayvàođó,tacảmthấytrànđầy,nhưthểtađãănmộtbữaănngonlànhthỏamãnnhấttrênthếgiới...

PhíabênkiaĐạilộSáu,haicôgái,ngườiđậmmặcđồđenvàđigiàyđếdày(cókhihọlàsinhviênởNYU,Pattynghĩ),đứngtrướcmộtcáibànvẫyvẫymấycáimócáo.“GiếtngaybọnCộnghòa,”mộtcôhét lênvớingườiquađường.“MộtphiếuchopheCộnghòalàmộtphiếuchothờiTrungCổ.”

“XuốngdốcvớiBush,”côkiahétlên.

“Này,”côđầutiênnói,khiPattyđingangqua.“Chị làCộnghòahayDânchủ?”

“Cônghĩsao?”Pattyhỏi.

“PheCộnghòamuốntướcđiquyềnnạothaicủachị.”

“Tôikhôngmuốnnạothai.”

“Côủnghộphụnữhaychốnglạiphụnữ?”côkiangờvựchỏi.

“Ủnghộ...”Pattyngượngnghịunói.

CôkiagiơmộtcáihồsơradướimũiPatty.“VậyhãyđăngkýủnghộchođảngDânchủ.”

Ởphíaxaxa,trênphốChristopher,làcửahàngthúnuôi.Bốnconchóconđanglănlộntrênđốngvỏbào-mộtconchóbunnhỏcóđôimắtnâutođùngnhìn thấy Patty và nhảy cho chân lên kính. Chính con đó, Patty nghĩ, vàbướcvàotrong.

Côthấyhơikhóchịukhimuachótừmộtcửahàngthúnuôi-mọingườiđềubảokhôngnên.Bọn chó con có thể bị ốmhaykhôngđẹpvà chúngđượcnuôiởtrạithúnuôi,nơinhữngngườichủđộcácbuộcchócáiphảiđẻhếtlứanàytớilứakhác,vàrồikhikhôngđẻđượcnữa,giếtchúngvàchonhữngconchókhácăn.Nhưngđóđâuphảilỗicủabọnchócon,Pattynghĩ,vànếucôkhông mua một con thì chỉ có Chúa mới biết chuyện gì sẽ xảy đến vớichúng.Thếlàcôđivào.

Page 126: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tôimuốnmuamộtconchócon,”cônóivớicôbébánhàng.

“Chịmuốnmualoạinào?”

“Tôinghĩlàconvằnkia.Cómắttoấy.”

“NólàchóbunPháp,”côbénói,mởcáihộpvàbếconchóconđanggiãydụara.“ThựcrathìnólàlàgiốngNga.Nhưnggiốngnàyrấthiếm.Ítkhicóđược chúng lắm.Chúng tôimua được nó chỉ bởi vìmàu lông của nó hơikhácđi.”

“Ồtôichảquantâmmàulông,”Pattynói,ômconchó.

Vàiphútsau,côrakhỏicửahàngvớimộtcáivòngcổvàdâybuộcchó,vàconTriscuittrongmộtcáitúiđựngchó.Côđitớigócphó,vàkhôngthểnàokìmđượcnữa,cúixuốngchoconTriscuitrangoài.Nónhảyphốclên,răngngoạmchặtvàomũiPatty.Pattyphálêncười-răngconchórấtnhỏvàcùn-vàkhiđócônghemộtgiọngphụnữhỏi,“PattyWilcoxphảikhông?”

Cô nhìn lên, và thoạt tiên cô nghĩ hai phụ nữ trướcmặt cô hẳn là nhữngngườicôđãgặptạimộtbữatiệcnàođómàgiờcôkhôngnhớnổitên.Ởcôtócđencógìđókháquen.VàrồiPattygiậtmìnhnhớrarằngcôtachínhlàcô gái đã nhìn chằm chằm vào mình ở sân bóng chày hồi tháng Bảy ởHamptons.Vàrồicônhậnrahaingườikiađãđứngbênngoàikhunhàcôởlúccôrangoài,vàhọhẳnlàđãđitheocô.Nhưngtạisao?

“CôtalàPattyWilcox,”côkianói.Cônàytohơncôtócđen,caohơn,vớimáitócđỏrõlàđãnhuộm.Côthấphơnvớimáitócđenthì,Pattythấy,rấtxinh,vàtrongmộtthoángPattybiếthọđúnglàkiểucongáiđếntừBrooklynhoặcNewJersey,đãđiđườngtắtquasôngtớiManhattan.Vàcôtócđen,cóbộngựcđượcđẩylênvàlộrangoàimộtcáiáosơmihoabóchặt(tacóthểthấycảáongựcrenbêntrong),rõlàđịnhdùngvẻngoàicủamìnhđểxemthửnócóthểgiúpchoảđếnmứcnào.

“Tôixinlỗi,”Pattynói,“nhưngtôinghĩlàtôikhôngquenchị.”

“Côkhôngbiếtchúngtôi,nhưngchúngtôibiếtcô,”côtócđỏnói.Côtacóvẻnhưlàmchủtìnhhình,trongkhicôtócđencócáivẻmặtnhưngụýcôtanghĩPattydướitầmcôta.“ChuyệnvềDigger,”côtanói.

Page 127: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Ồ,Pattynghĩ,nhẹcảngười.Vậythìhọlàfanhâmmộ.Haifanhâmmộhơicuồngkiểugìđóđã tìm ranơihọ sốngvàmuốngặpDigger.Chuyệnnàythỉnhthoảngvẫnxảyra,vàtốtnhấtlàtỏracàngthânthiệnvàlịchsựcàngtốtvà rồi lủiđi thậtnhanh.“NếucômuốngặpDigger,cônên liên lạcvớicôngtybăngđĩacủaanhấy.Yêucầunóichuyệnvớiaiđóởbộphậntruyềnthông...”

Haiảkia liếcnhìnnhau.Hànhvicủahọcógìđóđángngại,vàđộtnhiênPattythấysợhãi.

“Chúngtôikhôngmuốnliênquantớitruyềnthông,”côtócđennói.

“Nhưngcôbiếtlàdùgìthìcũngxuấthiệntrênbáochí,”tócđỏnói.“Star’sđãgọinó...”

“Tôixin lỗi,”Pattynói.“Tôicóhẹn.Tôiphảiđiđây...”Concúngiãydụatrongtaycô.Nótrơnnhưmộtconhảicẩuconvớicáibụngtođùngcònchânnhỏxíu.

Cô tóc đỏ bướcmột bước về phía cô. “Chúng tôi nghĩ cô sẽmuốn nghechúngtôinóigì.Marielleđâyđãphảinghỉviệcmộthôm.”

“Tôixinlỗi,”Pattynói.“Nhưngtôikhônggiúpchịđược.”

“Ồ,chúngtôikhôngcầncôgiúp,”côtênMariellenói.

“Mariellesẽlàngôisaolớn.NhưJ.Lovậy,”côtócđỏnói.

“Tôichỉđangcốlàmđiềuđúngđắn.Sandyvàtôiđãbànbạcvớinhau,vàchúngtôinghĩviệcđúngđắnlànóichochịtrước,”Mariellenói.

“Nóivớitôicáigì?”Pattyhétlên.

“Tốthơn làchịnên làmquenvớiý tưởng làchị sẽ làphảichungchồng,”Sandynói.“VìMarielleđâysắpcóconvớiDigger.”

***

Page 128: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Gầnđâyemcónóichuyệnvớiemgáikhông?”Seldenhỏivẻtựnhiênđểgợichuyện.

“Nókhôngtrảlờiđiệnthoại,”Janeynói.“CókhinóđichâuÂugặpDiggerrồi.”

ĐólàbuổitốithứNăm,đêmdiễnrabuổitraoGiảithưởngNhânđạovìThờitrang của thị trưởng. Janey đang ngồi trong phòng trước trước bàn trangđiểmnhỏchomộtcôgáingườichâuÁxinhxắntrangđiểm,trongkhimộtngườiphụtráchphụctrangtrảibacáiváylêngiường.MắtJaneyhơinheolạitrìumếnnhìnSelden.Côđangthíchthúcảmgiácmớimẻcủaviệcchuẩnbịđếnmộtbuổitốiquantrọngvớichồngmình.

“Anhnghĩlàsớmmuộngìthìemcũngnóichuyệnvớicôấythôi,”Seldennói, đangmải lụcngănkéo tìmcàvạt nơmàuđen.Anhhơikhóchịukhiphảimặcquầnáogiữamộtsựchuẩnbịđầyđủkiểuphụnữthếnày.

“Ồ,Barbara,”Janeynóivớingườiphụtráchphụctrang.“TôinghĩlàtôisẽmặcchiếcLucaLucamàuxanhdatrờivớiáolông.Giờmàuđenchảaimặcnữa,nhỉ?Tôivừaquyếtđịnhnólàmàuchocáctrợlýkhôngcóxunào,vìmàuđenhợpvớimọi thứkháccũngmàuđen.Trongkhi,nếu tamặcmàukhác,thìnguyhiểmhơn,tathựcsựphảibiếttađanglàmgìvớitủquầnáocủamình...”

“Quáchuẩnluôn,”ngườitrangđiểmnói.

“Anhnghĩmàuđenkhôngphảilàmộtmàu,”Seldennói.Anhngảngườitớihônvợ,nhưngcôquayđầuđi,thếlàanhhônlêntóccô.“Anhyêu,xinanhđấy,”cônói.“Sonphấncủaem...”

“Thếnghĩalàcảtốinayanhkhôngđượchônemà?”anhhỏi.

“Vâng,”côtrangđiểmnóicộclốc.“Khôngđược.”

“ChồngtôivẫnchưahiểumấyvềchuyệnđidựtiệcởNewYork,”Janeynói.

Seldennghĩtốthơnlàanhvàophòngkháchvàrótchomìnhmộtlyrượu.

Anhchobaviênđávàolyrồirótrượucỡmộtlóngrưỡingóntaylêntrên.

Page 129: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

AnhkhôngchắcmìnhcóchịuđựngthêmđượcmộtbuổitốithếnàykhôngmàhômnaymớichỉcóthứBa.Anhđếm-đâylàbữatiệcthứtámmàhọđãtớidựtrongtuầnnày,mặcdùJaneyđãchỉrarằnghômnaylàmộtđêmdễdàng,họchỉphảitớidựtiệcthôi.Vàkhôngphảilàanhlolắngvụbữatiệc,màlànhữngchuẩnbịvôtận-hànggiờlàmtócvàtrangđiểm,nhữnglầntớigặpcácnhàthiếtkếthờitrangđểmượnváyrồiđivề,mọingườigọiđiệnđểsắp đặt xe cộ, người đưa tin tới rồi về. Và với anh có vẻ nhưmục đíchthườngkhôngcógìngoàimộtbứcảnhtrêntờNewYorkPostđănghômChủnhật hay trên trang xã hội trên tạp chíVogue. Selden không hiểu là có ýnghĩagì,nhưnganhkhôngmuốnpháhỏngniềmvuicủaJaney.Khicôđidựtiệc,ởcôcócáivẻrựcrỡmàhồiởTuscanykhôngcó.Vàtừphòngbênnày,anhnghetiếngcôcườigiòngiã...

“Chồng chị đáng yêu quá,” anh nghe cô phụ trách phục trang nói, và rồiJaneyđáplại,“Thậtà?Tôikiếmđượcôngchồngngonnhờ?”

Anhthởdài.Kểtừhồihọđitrăngmậtvề,côđãtấncôngNewYorkvớisựcuồngnhiệtcủamộtngườileonúiquyếttâmleođếnđỉnhcaonhất,màvớianhdườngnhưlàchomộtngườiSherpađeomộtcáikhănthắtlưngvàmộtcáicàvạtđen.Nhưnganh tựnhủchuyệnnàysẽkhôngkéodài lâu.Côsẽdầnchántấtcảnhữnghoạtđộnggiaotếnàyvàrồicôsẽổnđịnh,cóthaivàhọsẽcócon.HọđãbànbạcchuyệnmuangaymộtcănhộởĐạilộParkhoặcĐạilộNăm.Nhưnganhđangbắtđầunghĩrằngtốthơnlànênđợivàmuamộtcănnhàởngoạiô,ởGreenwichhoặcKatonah-saurốt,anhkhôngphảisống trong thànhphố,vàdùsaoanhkhông thể tưởng tượngnổiviệcnuôiconởđó...

Tuyvậy,trongkhoảnhkhắctiếptheo,nhữngýnghĩcủaanhbịcắtngangbởitiếng reođầyphấnchấncủa Janey,“Sao?”vàanhquay lại thấycô rực rỡtrongmộtbộđầmhởvaiđơngiản.Dacôvẫncònhơirámtừmùahè.Vàbộđầmmàuxanhrấthợpvớiđôimắtxanhcủacô,vìthếchúngnhưsángrỡlêntrênmặtcônhưsapphire.Mộtphần tóccôkhôngbúi lạimàđể thảnhữngcuộndàiởgáytheokiểunhữngnămbảymươi-màSeldennhớJaneyđãbảoanhđangmốttrởlại.Vàđộtnhiêntấtcảđềuđượcbỏqua.

“Trôngemđẹptuyệtvời,”anhthìthầmvớicô,độtnhiênthấyhàilònglàhọthựcsựchuẩnbịđidựtiệc.Độtnhiênanhnhậnramìnhlàaivàvịtrícủaanhởđâutrênthếgiớinày;anhlàmộtngườiđànôngthànhcôngđỉnhcaovớimộtcôvợxinhđẹp-anhlàngườimàmọingườiđànôngkhácđềumuốntrở

Page 130: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thành,vàanhcómọithứmàanhđãluôntưởngtượngrachochínhmình.

Trongthangmáyđixuốngsảnh,anhcầmlấytaycôvàkéocôsátvàongườimình, lầnnàycẩnthậnđểkhônglàmnhòephấntrangđiểmcủacô,nhưnganhvẫncảmthấycôcứngđờkhiởcạnhanh.“Trôngemđẹp lắm,”anhlạinói.

“Ôi anh yêu,” cô thở dài. “Cảm ơn anh.” Trong thangmáy cómột chiếcgươngvàcôsungsướngliếcvàogươngmộtcáchvôthức,mộtmàynhướnglên.Rồitaycôđưalêncổ.“Lẽraemnênđeocáigìđó,”cônói.

“Emkhôngcầntrangsức,”anhthìthầm,ngụýlàcôđẹpđếnmứckhôngcầnnó.

“Ồ,cómà,”cônói,cốtìnhlờcâungụýđóđi.“LẽraemcóthểmượnthứgìđótừHarryWinston.Nhưnghọthườngpháibảovệtới,vàemnghĩthếvớianhsẽkhôngvuivẻgì.”

“Ừ,”anhbậtcười.“Phảichiasẻemvới toànbộNewYorkcũngđủ tồi tệrồi...”

Trongmộtthoáng,anhnghĩcôđảomắt.Nhưngrồicửathangmáymởravàcôtrởthànhcôvợâuyếm,cườiđùavuivẻ,cầmlấytayanhkhihọbướctớichiếclimousineđangđợisẵn.Khingồiyênvàoghếsau,cônói,“Emnghĩlàmìnhphảithuêtrợlý.Barbarakhôngthểtinnổilàemkhôngcótrợlý.Côấybảoaicũngcótrợlýriêngcả.VàembiếtlàMimicómộtngười...”

“Barbaralàai?”anhhỏi.

“Selden!Ngườiphụtráchphụctrangchứai.Côấylàmviệcvớimọingười,chuẩnbịtrangphụcchotấtcảcácngôisaođiệnảnhkhihọtớithànhphố...”

“Mấtbaonhiêutiền?”anhhỏi.

“Ồ,emkhôngbiết,”cônhúnvai,nhưthểtiềnkhôngphảivấnđề.“Cólẽhaitrămđômộtngày.”

Haitrămđômộtngày!Anhnghĩ.Thếnghĩalàbốnngànđômộttháng-gầnbằnglươngcủathưkýcủaanh.Dĩnhiênlàanhmuốncôcómọithứmàcô

Page 131: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

muốn,vàbảnchấtkhôngphải làchuyệntiềnnong,màlànguồngốctrunglưucủaanh,bảovớianhrằngcôcólàmviệc,vàđâylàchuyệnkinhdoanh,cônêntựmìnhtrảlươngchotrợlý.

Anhđãpháthiệnrarằngvợmìnhrấtghéttiêutiềncủariêngcô,nhưngdẫuvậyanhcũngmạohiểm,“Dĩnhiênrồi,emcóthểlàmmọithứemmuốnvớitiềncủaem...”

“Nhưngemnghĩcôấylàmviệcchocảhaichúngta,”Janeynói,ngạcnhiênquaysanganh.“Côấycóthểlàmtấtcảmọithứ,nhưmangáosơmicủaanhtớichỗgiặtkhô...Anhcầnphảicóáosạch,đúngkhông?”

Anh luôn tự lochuyệnáosốngcủamình,nhưngđộtnhiên thấycảmđộngbởilolắngcủavợdànhchomình.Cầmlấytaycôvàvuốtlòngbàntaycô,anhnói,“Nếuchỉcóthếthìmìnhcóthểbànbạc.”

Nhưngtrongmộtgiây,côcóvẻnhưquênbéngđitoànbộcuộcnóichuyện,vàgiậttayra,vộivãtôlạison,vìhọđãtớinơi.

Mộtgiờsau,Seldenngồinhìntrântrânvàomộtcáiđĩađựngmóncágìđó,vàsựbuồncháncủaanhbắtđầulênđếnmứckhóchịu.Ngồiphíabênphảianh làJannaGlancy, tổngbiên tậpcủaVogue.Saukhi traođổivàicâuxãgiao,ngaylậptứchọnhậnrarằnghọchẳngcógìchung.VàcôGlancy,đeokínhrâm,đãquaylưnglạivớianhvàgiờthìđangtròchuyệnrấtsôinổivớimộtgãphíabênphảicủacô,mộtnhàthiếtkếgiàynổitiếng.Trongkhiđó,anhđãpháthiện racôgáingồiphíabên tráianh thựcsựkhôngnói được -tiếngAnh-vàtừvàilờibậpbõmmàanhhiểuđượctừtiếngTâyBanNhamàanhcóhọchồiởtrường.CôtavừamớitớitừmộttrangtrạiởBrazilđểthamgiavàochiếndịchmớicủaVictoria’sSecret.NgồicáchđóhaighếlàMauveBinchely,anhcóquenbiếtchútđỉnhvàchắcchắnlànóiđượctiếngAnh.Nhưngdocáikiểusắpđặtcủamộtbàntrònlớnthếnày,takhôngthểnóichuyệnđượcvớiai,ngoàingườingồibêncạnhmình.

Vì vậy anh ngồi uống nước đá, giả vờ đang quan sát xung quanh. “Cănphòng”thựcsựlàmộtkhônggianlớntrênPhố42ĐôngđốidiệnvớiGrandCentralStation,màSeldenđoán là từngcó lúc làngânhàng.Nóchứađầynhữngchiếcbàntrònmườingườingồi,vàngườitađãphảinỗlựcđểkhiếnnótrôngphùhợpvớibuổilễhội:Khăntrảibàninhìnhdabáobêntrêncóđặthoa trắngvàđen;nhữngngườiđànôngđeocàvạtđenvàphụnữmặc

Page 132: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhữngbộváyrựcrỡ-vớimộtmụcđíchrõrànglàvượttrộihơnngườikhác.Ấyvậymà,mặcchocáivẻngoàihoành trángnày,khibuổi tốidiễnracómộtsựchánnảnmỗilúcmộtgiatăngởtoànbộsựvụnày,nhưthểcácvịkhách,hyvọngcógìđókhácbiệt,thêmmộtlầnnữađượcnhắcchonhớlàhọđãđếndựquánhiềubữatiệcrồi,vàrằngsaurốtthìkhôngcóthứgìthayđổicả.

Cómộtngoại lệ, anhnghĩ,đóchính làvợanh.Nhìncôngồiphíabênkiabàn,anhkinhngạctrướcviệckhibuổitốidiễnra,côcànglúccàngtrởnênphấnkhích.Mặtcôsángrỡlênvànụcườicủacôấmápvàrấtgợimời:Mộtđoànnhữngconngườiđẹpđẽcứ liên tụcghévàochỗcôngồichúcmừngviệccômớilậpgiađình-lúcđócôsẽchỉvàvẫytayvớiSelden.Vàgiờđây,thờơchọcchọcvàođĩacá,anhtựnhắcmìnhrằngmặcdùanhbiếtJaneyrất“quảnggiao”,anhchỉmớibắtđầuhiểuđược thế thựcsựnghĩa lànhư thếnào.Vàanhchắcchắnđãkhôngtrôngđợimộtphảnứngnhưthếkhihọmớitớivàbướctrênthảmđỏ...

Anhcũng thamgiavàocácsựkiệnởHollywood,nhưngdoanhchưabaogiờlàđốitượngđượcsănảnh,anhkhôngđểtâmnhiềulắm.Nhưngngaykhichiếclimocủahọdừnglạiphíatrướclều,họgặpmộtcôgáimặcđồđengiảithíchrằngcôlàngườihộtốngcủahọchocảbuổitốivàsẽ“chămsóc”họ,rồi cô tahétvàobộđàm rằng JaneyWilcoxđã tới, và trongmộtgiây,họdườngnhưbịchìmngậptrongnhữngánhđènflashlóamắt.Nhữngtaythợchụpảnhhétgọitêncô,bảocôquaysangtrái,sangphải,bướcmộtbướcvềtrướchoặcsau,vàtrongmộtgiâyanhnghĩ,Gượmđã.Đâykhôngphảilàthứanhmuốn...nếumuốnthếnày,anhđãlấymộtngôisaođiệnảnhrồi.

Nhưngcôđangcầmtayanh,vàngảngườitớianhđểhôn-phấnsoncủacôcóvẻkhôngphảilàvấnđềkhiđứngtrướcđámsănảnhnày.Rồihọyêucầucôđứngchụpmộtmình,vàtrongmộtlúc,anhđứngđómộtmình,thấythừathãi.Nhưngmaymắnlàcôgáimặcđồđenđãcứuanhvàdẫnanhđi.

TuyvậyJaneychưaxong,vàviệcchụpảnhvàphỏngvấnkéodàiítnhấtlàhaimươiphút.NhưngkhicuốicùnganhnghĩlàJaneyđãđượcthảra,rằnghọcóthểuốngrượuvànóichuyệnvớinhaumộtchút,họbịlùavớikhuvựcVIP,tạiđâylạicóthêmnhiếpảnhviênyêucầuchụpảnhJaney,vàmộtlầnnữaanhbịbỏlạivàcảmthấymìnhlàmộtngườithừa.

Vàrồihọđượcđưatớibàncủahọ.Nhưngthếvẫnchưađượcyênbởivìđám

Page 133: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đôngmàmọithànhviêncủanómàJaneyđều“biết”kiểunàyhaykiểukia.Họnhưmộtđámtrẻvừamớiquaylạitrườngsaukỳnghỉhè.“ÊJaney!Nghỉhèthếnào?”

“Tuyệtlắmcưngạ.Tớkếthônrồi.”

“Janeycưngơi!Thíchcáiváycủacưngquá.”

“Cámơncưng.CủaLucaLucađấy.NhàthiếtkếngườiÝyêuthíchmớicủatớ.”

“Nàoemyêu,ngồixuốngđi,”lúcnàođóanhnói,cốkéonàngkhỏimộtgãđồngtínhthấpbévuivẻ.

“Ồ,khôngphảilochuyệnđó,”cônói.“Dùsaothìđếnphútcuốicùngcũngchẳngaingồicả.MàOliverđangkểemnghevềchuyếnđicủaanhấyđếnCapri,lẽrabọnmìnhphảiđitrăngmậtởđâymớiphải...”

Vàcứthế.

Rõ ràng là họ đang ngồi ởmột trong những bàn tốt nhất,mặc dù Seldenkhônghiểuđiềugìkhiếnbàncủahọtốthơnnhữngbànkhác,trừphilàdosựcómặt củaComstockDibble, làmột trongnhữngkháchmờidanhdựcủabuổitối.Janeyđãngạcnhiênvàanhnghĩlàthầmhàilòngkhibiếtđượclàcôsẽngồicạnhhắn.Seldenthìkhóchịuvôcùng.“Đổitấmcardghichỗđi,”anhđềnghị.

“Selden!Đâulàmthếđược.Anhbiếtlàvợvớichồngkhôngngồicùngnhau,màvớicảluôncóngườiđểýviệcđổicardghichỗvàcuốicùngchuyệnđóbịđăng lênTrangSáu.”Vàrồicômỉmcườivàchophépanhkhẽhôn lênmôicô.

ComstockvàMauvengồivàobànngaytrướckhimónđầutiênđượcđưara.Comstockthìbóngloángvànồngnhiệt,nhưmộtgãvừamới từngoài trờilạnhvàovàbiết làđangcówhiskeyngonvàmộtđiếuxìgàCubađợisẵndànhchomình.Đâylàđịaphậncủahắnvàhắnbiếtđiềuđó.“Mấycáithứchánngắtchết tiệtnày,Rosenhỉ?”hắnhỏi,nhưthểhắnvớiSeldenlàbạncũ.

Page 134: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Anhnóiquáđúng.”

“Đợichotớikhibàvợdắtanhtớibabữatiệctrongmộtbuổitối.”

“Tôinghĩbàvợcónhiềuviệchayhocầnphảilàmhơn.”

Comstock không nói gì, chỉ nhướngmày lên ngụ ý Selden còn phải họcnhiều,vànhìnthấyaiđóhắnquenquavaiSeldennênvộilỉnhđi.

Sựthậtlà,Seldennghĩ,đẩymiếngcáquanhđĩa,nhữnggìComsockDibblelàm,nghĩ,haynóichẳngquantrọngquáigìvớianhcả,nếuhắnkhôngngồicạnhvợanh.

Kể từkhihọngồixuốngcạnhnhau,Selden tin rằngComstockđangđongđưavớiJaney.Vànếuanhkhônghiểuchuyệnhơn,anhthậmchícóthểđoánlàcólúcgiữahọđãcógìđó.CómộtsựquenthuộckhônglẫnvàođâuđượcởcáicáchComstockcứnghiêngđầuvềphíacôvànóivớicôtừkhóemiệng,vàcáikiểucườiđiệuđàcủacôkhinghenhữngcâunhậnxétcủahắn,nhưthể cô đã nghe trước đây rồi. Nhưng mọi người đều biết danh tiếng củaComstockvềphụnữ-thậtlàđángkinhngạckhivớicáivẻngoàinhưthế,hắnlạicóthểkhiếnbấtcứngườiphụnữnàođểýtớimình...

Từ phía bên kia bàn, Comstock Dibble nhoài người tới nói với Janey,“Chồngemkhôngrờimắtkhỏichúngta.Anhnghĩlàanhtađangghen.”

“Ghen!ÔiComstock,đừngcólốbịch.Anhấychỉyêuemđiêncuồng, thếthôi.”

“Nhưngemcóyêuanhtakhông?”

“Dĩnhiênlàcó,”Janeynói,uốngnốtcốcchampagnethứba.Côđãuốngkhánhiều,nhưngvẫnchưathấysay.“Chúaơi,anhtởmquá,Comstockạ.”

“Embiếtanhtởm,nhưngemcũngtởm.Cólẽchúngtacóthểlạitởmcùngvớinhau.”

Janeybậtcười.“Mauvesẽnghĩgì?”

“Mauvekhôngbiếtđâu.”

Page 135: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Emkhônglàmnhữngchuyệnnhưthếnữa.Emkếthônrồi,nhớkhông?”

“Giờthìemkhông,nhưngrồiemsẽlàmthếthôi.Rồiemthấy,”Comstocknói.

Janeybiết lẽ ra côphải thấyhắnđangxúcphạmmình,nhưngcô chảbậntâm.Sựthậtlà,côthấynhẹnhõm.Suốtcảmùahè,hắnđãrấtcụcsúcvớicô.Nhưngrõràngtốinayhắnkhônghềnghĩtớichuyệnđãlàmhắnkhóchịu,vàhắnkhônghềđảđộnggìtớihailáthưđãgửichocô.Dĩnhiênlàhắnđangphấnchấn,nhồinhét trongbộ tuxedonhưconcánhcụt,vàmọingườiđềuđang nói hắn tuyệt vời ra sao nhờ vào việc được thị trưởng công nhận.Nhưngcảcôcũngphấnchấn,và trongkhikỳ trăngmật củacôchánchếtđược,việccôquayvề thànhphốđầyđắc thắng làmộtphụnữkếthônvớingườiđànôngquyềnlựctrongngànhgiảitríđãkhiếntấtcảtrởnênbõcông.Mỉm cười vớiComstockmột nụ cười khêu gợi, cô nói, “Anh biết không,chúngmìnhthựcsựnênthửcốlàmbạnbè.”

NụcườiđáptrảcủaComstocknhưcủamộtconsưtửchuẩnbịănconmồi-thựctếtacóthểnhìnthấycảnướcbọtnhểuratừrăngcủahắn.“Phải,”hắnnói,“anhnghĩmìnhnênlàmthế.”

“Em đã nói chuyện quái gì với Comstock Dibble thế?” Selden hỏi trongchiếclimolúctrênđườngvềnhà.

Janey nhún vai. “Phim ảnh, còn gì nữa. Em bảo với anh ta là anh ta nênchuyển thể tácphẩmTheCustomof theCountry củaEdithWharton thànhphim.Chưacóailàmthếcảvàanhtasẽlàmtốt.”

“Thếanhtacónghelờikhuyêncủaemkhông?”

“Sao lạikhôngchứ?Đó làmộtý tưởnghay,” cônói, ngảđầu ra saughế.“Emnghĩtốihômnaytuyệtquá,nhỉ?”

“Ừa,”Seldennói.AnhnhìnrangoàicửasổvàonhữngcửahàngsángtrưngtrênĐạilộMadison.“AnhkhônghềbiếtlàemvớiComstocklàbạntốtđếnthếđấy.”

“Chảphảibạntốtgì,”Janeynói.“Nhưngmộtcáchtựnhiênemgặpanhta

Page 136: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhiềunămrồi...”

“Mộtgãnhưthếmàđượcgiảithươngnhânđạothìthậtđángkinhngạc.”

“Chà, anh ta đã làm rất nhiềuphimở thànhphốnày,” Janeynói, vươn ranắmlấytayanh.

“Nhưngthếkhôngbiếnanhtathànhmộtnhànhânđạo.”

“Chúaơi,Selden,”cônói.“Dùsaoaicũngbiếtmấy trònày làgiả tạohếtmà.Chẳngaimongđợichúnglàthậtcả.”vàquaysanganhvớiđôimắtlonglanh,cônóimộtcâukhiếnanhchoángváng:“Vớicảanhnghĩmàxem,nócũngchảkhácvớiEmmyAwardslàmấy.Aicũngbiếtgiảiđócũngtoànlàchínhtrịcả.”

Anhmởmiệngđịnhphảnđối,nhưngrồinghĩlàthôi.Anhphảithừanhậnlàcôkhôngsaihoàntoàn,vàvìvậytrongsuốtđoạnđườngcònlạihọimlặng.

NhânviêntiếptângặphọởsảnhkháchsạnLowell.“NgàiRose,tôicóbưukiệngửichongài,”anhtanói,đưaramộtchồngthư.Seldennhìnnhãn-tấtcảđềugửichoJaney,chuyểntớiđịachỉmớicủacô.

“Thưcủaem,”anhnói,đưabưuphẩmchocô.

“CámơnNeil,”Janeynóivớingườitiếptân.“Tôiđangđợicáinày.”

Trongthangmáy,côlậtxemcácthư,thỉnhthoảngliếcnhìnanhvớimộtnụcườilạnhnhạtýrằngcôsẽkhôngđểýtớitâmtrạngtồitệcủaanh.Anhđãbiếtđượcrằngđâylàmẹocủacô,nhưngnóvẫnkhiếnanhcócảmgiácmìnhlàđứatrẻhưđãkhôngcònđượcmẹhiềnyêuthươngnữa.Vàanhbiếtmìnhsẽkhôngthểchịunổikiểuđốiđãinhưthếlâu.Khivàotrongcănhộ,anhnói,“Anhđingủđây,”nhưngcôchỉtraochoanhnụcườilạnhnhạt,tòmòđó,rồingồixuốngbànviếttrướclòsưởi,cônói,“Emsẽmởthưxem.Vàiphútnữaemvào.”

Anhcởiáokhoácvànémlênghế,rồicởiquầnvàcàvạtnơ.Anhvàophòngtắm,đánhrăng,rồianhnhìnlêncáigiườngtrốngvàbướcvàophòngkhách.

Côđãmởlòsưởi,vàcôngồimởphongbìbằngmộtcáimởthưbằngbạc.

Page 137: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Ánhsángấmáptừlòsưởilàmdacôcómàunâubóng,máitócvàngnhạtcủacôsángánhlênsaulưng.Anhthậtngungốclàmsaokhicãinhauvớicôvìchuyệnkhôngđâu,anhnghĩ,vàbướclạichỗcô,véntóccôsangmộtbên,hônlêngáycô.

“Chàoanhyêu,”cônghĩ.

“Chắcemnghĩlàanhbịđiên,”anhnói.

“Emchỉkhôngbiếtđượclàanhbựctứcchuyệngì.Emlàmmọithứcóthểđểkhiếnanhtrôngđẹpđẽ...”

“Ồ, anh biết, em yêu của anh,” anh nói, bước tới phía trước cô. Anh cúixuốngvàcầmlấytaycô.“ChỉlàanhkhôngthểchịunổicáikiểuComstockDibblenhìnem.Anhcứnghĩnhữngchuyệnđiênrồ,nhưcóthểemđãngủvớihắnhoặcsẽlàmthế.Vàtấtcảnhữnggìanhnghĩlànếuemđãngủvớihắnhaynếuemsẽ,anhsẽkhôngbaogiờnhìnnổiemnữa,nóigìlàkếthônvớiem...”Anhdừnglại.“Embiếtmìnhlàthằngngốc,emyêu.Emphảithathứchoanh.”

Anhcườikhúckhích,nhưngtrongmộtgiây,anhnghĩmìnhnhìnthấyvẻtộilỗi hiện ra trên mặt cô.Nhưng rồi khóe mắt cô nhăn lại vẻ vui thú.“ComstockDibble,”côlíuríu.“ÔiSelden,anhkhôngbaogiờphảilolắngvềhắntađầu.Emthấyhắntathậtkinhtởm.Vàthànhthựcmànói,emhơibịxúcphạmkhianhnghĩlàemsẽngủvớihắn.”Giọngcôtrànđầysựthíchthútự tin, nhưng bên trong, cô thấy khó chịu.Nếu anh cảm thấy nặng nề vềchuyệnđóđếnthế,côsẽphảithậntrọngđảmbảođểanhkhôngbaogiờpháthiệnrasựthực.

Anhkéocôđứngdậyvàômcô,vuốttóccô.“Anhkhôngkìmđượcấy.Anhlàmộtôngchồngghentuông.Giờemvàogiườngđượcchưa?”

Côhônlạianhmộtlúc,rồidứtra.“Mộtlátthôi,”cônói.“Emthựcsựphảixemđốngthưnày- toànlàcácthiếpmờivàcóthểcóvài thứmìnhmuốnđi.”Và,bắtgặpvẻmặtanh,côchêmthêmđầykhônkhéo,“Anhthấychưa?Nếumìnhcótrợlýthìemđâucóphảilàmviệcnày.”

“Hiểurồi,”anhnói,dịudàngđáplại.“Anhsẽxemtintứcxemcógìquantrọngxảyratrênthếgiớitrongkhiemlênkếhoạchgiaolưucủachúngta.”

Page 138: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Nếucóthứgìbịđánhbomthìchoembiếtnhé,”côvuivẻgọitheo,khianhbướcvàophòngngủ.

Côthởdài,vuốttóclấymấycáikẹpxướcđãgiữtócởnếpsuốtcảbuổitối.Khitócxõaxuốngvai,cônghetiếngsấmvàtiếngmưarơilộpđộptrênmáinhà, đường phố và hắt vào cửa sổ.Lẽ ra cô phải nói choSelden nghe vềComstock, cô thở dài, đặc biệt là khi Comstock tiếp tục gửi thư cho cô.Nhưnggiờđãmất cơhội, côkhông thểnói choSeldenđượcnữa.Dù thếnào,chắcchắnlàcôkhôngbạnbègìvớiComstock,ítnhấtlàkhôngtrongmộtkhoảngthờigian.Côkhôngthíchthúgìchuyệnnóidốichồngmìnhcả.Nhưngmặt khác, nói dối đànông làmột vấnđề của sự sống còn, với cả,nhữnggìSeldenkhôngbiếtsẽkhôngbaogiờlàmtổnthươnganh...

Nhìnxuốngconphốđenướtđẫmmưa,mắtcôbắtgặpmộtdánghìnhcôđọcởphíabênkiavỉahè,corongườidướimưakhicôấytuyệtvọngcốgọimộtchiếctaxi.Nhìnkỹhơn,Janeythấyđólàmộtcôgáitrẻvàxinhđẹp,mặcđồdạtiệcđenvàđigiàycaogót.Nhưngcôấysẽxinhđẹptrongkhuphốnày-cólẽcôtavừadựmộtbữatiệcxaxỉđầynhữnggãđànônggiàucóhợmhĩnhtraođổinhữngcôgáitrẻđẹpnhưlàtraođổicáctấmthẻbóngchày.Vàđộtnhiên,Janeynhớramìnhcũnggiốngnhưcôgáikiamấynămvềtrước,tớicácbữa tiệchyvọnggặpđượcmộtvịcứu tinhvàcầunguyệnmìnhcóđủtiềnmặtđểvềnhànếukhônggặpđược.Vàkhicôgáikiangướcmặtlênnhưthểhỏi,“Tạisaolại là tôihảChúa?”.Mưarơixuốngmávà tóccô,xuốngchânvàovàogiàycô.VàJaneycảmthấynỗikhổsởcủacôgáiđó,cảmthấycảmgiácgiàyđầynước,biếtrằngchúngđãbịhỏngvàrằngcôtađãtiêuhaitrămđôcuối cùngcủamìnhđểmuachúngvì chúng làgiàyhiệuvàđangđượcgiảmgiá...

Côgáinhẫnnhụcnhìnthêmmộtlầnnữatrênphố,nhậnramìnhkhôngthểgọiđược taxi và sẽphải đi bộvềnhà. Janeymuốnmởcửa sổvàhét lớn,“Vàođâyđi!Lênđâyđi,vừaấmápvừakhôráo,”nhưngđólàmộtýnghĩnguxuẩn,đặcbiệtlàkhichồngcôđangsốtruộtđợiởphòngbên.Vàgiảsửkiểugìđócômờiđượccôgáikialên,thìSeldensẽchorằnglàvìsex,mộtlầnânáibangười,vàcôthừabiếtrằngcôgáikiacóthểsẵnlònglàmthếchỉđểthoátkhỏicơnmưanày.Côtacólẽđãhọcđượcrằngtìnhdụclàmộtgiárẻđể trảchomộtcáigiườngđẹpđẽcókhăn trảigiườngsạchsẽvàphòngtắmkhôngđầygián...

Page 139: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeytìtránvàocửasổ,nhìncôgáibướcvộitrênphố,đầucúixuốngdướicơnmưa.Cólẽcôấyđanghốihậnvìđãđidựbữatiệctốinay,Janeynghĩ.Gáiđẹpcóthểtựđứngthànhmộtnhómriêng,cônghĩ,vàđôikhitốthơnlàkhôngnênđẹp.Gáiđẹpluônđượcbảorằngvẻngoàisẽkhiếnhọđặcbiệt,rằng vẻ ngoài đẹp đẽ nghĩa là thứ gì đó hoành tráng đang đợi họ, nhưngthôngthườngnhữngthứhoànhtrángchỉlàmộtđôigiàyướtmàtakhôngthểnàodùngnổi.Côngầnngạibướcđikhỏichỗcửasổ,biếtrằngmìnhđãtừnglàcôgáiđó.Sựkhácbiệtduynhấtlàkiểugìđóbâygiờcôthànhcông,vàlấymộtnhàsảnxuấtphimgiàucó...

Chà,cônghĩmìnhđãphải trảgiáchonó,Janey lơđãngnghĩ,ngồixuốngbànvàcầmmột lá thưnằmtrongphongbì lên.Nhưngđộtnhiênsuynghĩcủa cô đổi sang một hướng mới khi nhìn thấy dòng địa chỉ “ParadorPictures”ởtrên.Hơihốthoảng,côlậtbứcthưlạivàkhôngthấycótemvànóđượcgửiđếnchocô tạikháchsạnLowell,nghĩa lànóđãđượcchuyểntayđếnchiềuhômnay.

Tayrunrun,cômởphongbìravàmởláthư.

Cũng như những lá thư kia, trừ việc cái này là chính thức, từ luật sư củaComstock,yêucầucôtrảlạibamươinghìnđômàhắnđãtrảchocôđểviếtmộtkịchbảnmàcôđãkhôngbaogiờnộp.Côvừakinhhoàngvừagiậnđiênngười,vàtấtcảnhữnggìcôcóthểnghĩ là,Saohắndám?Hắnnợcômóntiềnđósaukhihắnđã“quanhệ”vớicô.Vậyrađóchínhlàlídomàhắnđãtỏrarấtthânthiệnsuốtcảbuổitối-hắnthựcsựnghĩđãdụđượccôlàmtheohắn,vàrằngcôsẽkhôngdámđứnglênchốnglạihắn...

“Ởtrongđócôđơnkinhkhủng,”Seldennói,bướcratừphíasaucô,vàcôgiậtnảycảngười.

Côquaylại,cốgắngbìnhtĩnh.“Sao,cóchuyệngìthế?”anhhỏi.“Trôngemnhưthểcóngườivừacắnemvậy.”

“Ồ, không có gì đâu,” cô nói, thốt ramột tiếng cười nho nhỏ.Trongmộtthoángcôlưỡnglự.CôcónênnóivớiSeldenvềláthưnàykhông?NhưngrồicôsẽphảikểchoanhnghevềlịchsửcủacôvớiComstockDiblle,màcôkhông thể làm thế,khôngphải làbâygiờ... “Chỉ làmột lá thư choquỹ từthiệnthôi,”cônóidối.“Đềnghịemcóthểlàmchủtịchhộiđồngcủahọ...nếuemcó thểủnghộmườingànđô.Thiệt tình,” cônói tiếp, “anh có thể

Page 140: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tưởngtượngnổikhông?Họmuốndùngtênmìnhcũngđãlàđủlắmrồi,đâylạicònđòixintiền...nhưthểemcómườinghìnđôđểchođiấy...”

“Thếthôià?”Seldenhỏi,mỉmcườikiênnhẫn.

“Nguxuẩn,nhỉ?”cônói,vònátláthưvànémvàotronglòsưởi.

Page 141: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

8

“Thếthôià?”ngườithungânhỏi.

Côtabéokinhkhủng.ĐôimắtnhỏxíuliếcJaneyngờvực,nhưthểcăngrađểnhìnxuyênqua lớpmỡđedọasẽchekíncảhaimắt.Một tảngmỡlớnlủnglẳngdướicánhtaycôta.

“Vâng,thếthôi,”Janeynói,đẩytờtạpchívềphíaả.

Janeylénlútđưamắtnhìnquanh.Chúaơi,cáicửahàngnàythậtbẩnthỉu.Vàđầynhữngngườitrôngbuồnthảm.Chỉcóhaithungân,vàhaiảnàylàmchậmrề rề,và ítnhất làhaimươingườiđangđợiđể trả tiềnhàng,nhưngđiềukỳcụclànhữngngườiđứngxếphàngkhônghềthanphiền.Thậmchítrônghọkhônghềcóvẻsốtruột,nhưthểhọquáchánnảnđếnmứckhôngthểphảnkhánggìnữavàđãchấpnhậncáisựthựcrằngmộtphầntốt lànhtrongđờihọbaogồmviệcđứngđợitrảtiềnchomộtthanhkẹovàmộtchaisodalớn.

“Mộtđôbamươichínxu,”ảthungânnói,liếcđichỗkhác.

“Tôixinlỗi...baonhiêucơ?”Janeyhỏi.

“Mộtđôbamươichínxu,”ả thungânnói,nhìncônhư thểcô làmộtconngốc.

Janeysụcsạotúi,tìmtiềnlẻ.Ngàynaymàcòncóthứgiámộtđôbamươichín xu?Cô nghĩ.Một khoản tiền nhỏ bé bất tiện đếnmức lẽ ra nên chokhông.Vàrồiảthungânthựcsựnhìncô,mặtgiãnra.

“Này,”ảnói.“Tôicóbiếtcôkhông?”

Janeycứngđờngười.Côkhôngbiếtlàmcáchnàođểtrảlờichocâuhỏinày.Côcónênnói“không”bằngmộtgiọnghốnghách,chụplấy tờ tạpchí,vàchạy,haynêngiảithíchrằngcôlàJaneyWilcox,ngườimẫucủaVictoria’sSecret,vàrằngcôkiacóthểđãthấycôtrêntivi?

Page 142: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồ,tôibiếtrồi,”côthungânnói.“Côlàcôngườimẫuđồlót.”

Janeycầmlấy tờ tạpchí.“Vâng,”cônói,gậtđầuvàbuộcmìnhphảimỉmcười.

“Này,Washington,”ảthungânnói,gọicôgáiphíabênphải.“CôngườimẫucủaVictoria’sSecretđangởđâynày.”

“Vậyhả?”CôthungânkiađưamắtlênxuốngnhìnJaney.“Saohọlạikhôngchocáccôgáimậpmạplàmngườimẫunhỉ?Tôirấtgợicảm.”

“Bọnchócáidatrắnggầytrơxương,”cônghemộtkháchhàngthìthầm.

Côcảmthấymặtmìnhđỏbừng,nhưngkìmnénkhôngđáp lại lời sỉnhụcnày.Vộirakhỏicửahàng,côđitừcửahàngthuốcDuaneReaderaĐạilộHai,runrẩyvàthởkhôngrahơi.

Chuyện quái gì đang xảy ra trên thế giới này không biết? cô nghĩ, nhìnquanhtìmxe.Nhữngngườinàylàai?Họkhổsởđếnmứcnghĩrằnggầygòlàxấusao?Màcôđâucóđếnnỗigầytrơxương!Màcôcònđangđịnhđihútmỡthừa...Côthấychiếcxeđậucáchđóvàimétvàvộichạytới,mởcửaxevàngồivàobêntrongxecónộithấtbằngdamàuđentạocảmgiácdễchịu.

Tàixế,mộtôngngườiẤnĐộtênlàRashneesh,nhìncôtronggươngchiếuhậu.

“Điđâuđâythưacô?”

“Four Seasons,” cô thở dốc. “Nhà hàng. Trên Phố 52 Đông. Không phảikháchsạnđâu.”

Tim cô vẫn nện thình thịch kể từ lúc bị gọi là ả chó cái da trắng gầy trơxương,côcầmtờtạpchílênvàdùngnóquạtquạt.Côđãlàmcáiquáigìđểphảichịumộtsự thùđịchvô lýnhư thế?Nhưngngàynay thếgiới làvậy,đầynhữngconngườigiậndữ.Tấtcảhọđềucảmthấymìnhxứngđángđượchưởngnhiềuthứhơn,đơngiảnbởivìhọđãđượcsinhra-vàtạisaocóvẻnhưtấtcảđềumuốntrởthànhngườimẫuđồlót?

Page 143: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Vàgiờ làcáichuyệnnàynữa!cônghĩ,mở tờ tạpchí ra.“STAR”được inbằngchữmàu trắng to trêncùng;bêndưới làmột tấmảnhchụpGwynethPaltrowtrôngrất thảmhại.“CúđautimOscarbímậtcủaGwyneth,”dòngchữviết.Vàởtrêncùng,phía trênGwyneth, làmột tấmảnhnhỏxíuchụpDigger,mồhôiđầmđìavàômmộtcáighita,vớimộtdòngchữ:“ĐứacontìnhyêuBímậtcủangôisaonhạcrock.”

Côkhôngmuốnnhưngvẫnphảiđọc.Chỉmớihai tiếngtrước,khicôđangkếtthúcbuổichụphìnhcatalogcủaVictoria’sSecret,Pattyđãgọichocô,vàbằngmộtgiọngthìthầm,“NóđăngtrêntạpchíStar.”Rồicôấycúpmáy.

“CóaicótạpchíStarkhông?”Janeygọilớn.

“Saothế?”taythợchụpảnhhỏi.

“Emgáicủatôilênđó,”cônói.

“Tuyệtquá!”thợtrangđiểmnói.AnhtaquêởCostaRica.“ƯớcmơcảđờitôilàđượclêntạpchíStar...”

“Chẳngpháiđólàtạpchínơihọđilụclọirácrưởicủangườikhácsao?”trợlýchụpảnhhỏi.

“Tôirấtthíchcóngườilụclọirácrưởicủatôi.Họsẽtìmthấyrấtnhiềuthứthúvị...”

“Chẳnghạncáigì?Baocaosuà?”

“Baocaosudùngrồichảcógìthúvịcả,”Janeynóicươngquyết,nhưthểđểđóngchủđềnàylại.

Chà,giờđâylàcuộcđờicủanó,cônghĩ,lậtvộiquacáctrang.EmgáicôlêntạpchíStar.

Câu chuyện chiếmmột trang ngay phần đầu tạp chí.Cómột bức ảnh lớnchụpDiggerởgiữatrang,vớimộttấmảnhnhỏhơnchụpmộtcôgáitócđentrongmộtbộđồđentrônggiốngnhưloạigáicầmroidakhilàmtình,vàrồimộtbứcảnhnhỏhơnnữacủaPattyởtrênphố,cúixuốngmộtconchóđennâunhỏxíu đangngồi trên vỉa hè.TócPatty rối bù và cômặcmột chiếc

Page 144: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

quầnthểthaomàuxanhcủaNike,trôngcônhưvừamớingủdậy,màJaneynghĩcókhiđúngnhưthế.Nhưngconchókialàsaonhỉ?Vàrồicônhớralàlúcnàođótrongcáisựvụlộnxộnnày,Pattyđãmuamộtconchócon.Côbắtđầuđọc:

CasĩMarielleDubroseynóngbỏnglàmtìnhmộtđêmvớiDigger...vàgiờcômangthaiconcủaanh!

CôgáicựckỳhấpdẫnhaimươihaituổihứahẹnđầytriểnvọnggặpDiggersaucánhgà tạimộtbuổibiểudiễnởMinneapolis,vàcuốicùnghaingườitrảiquamộtđêmbênnhau.

“NgaygiâyphútmắtDiggernhìnthấyMarielle,bạncóthểnhìnthấynhữngtiasánglóelêngiữahaingười,”mộtcôbạncủaMariellekểvớiStar.“Tayanhấykhônglúcnàorờikhỏingườicôấy.Anhấyliêntụchônvàsờsoạngngựccôấy.”

Chà,Janeynghĩ.CáinàythìnghegiốngDiggerthật.TaycậutacũngkhônglúcnàorờikhỏingườiPatty.

SauđấyDiggerkéoMariellevềphòngmình,nơihọtrảiquamộtđêmânáinồngnhiệt...Khôngainhìnthấyhọchođếntậnbốngiờchiềungàyhômsau.

VàgiờđâynàngMariellexinhđẹpđãmangthai!

Tuyvậy,duycómộtvấnđề.Diggerđãcóvợ-mộtnhàcựusảnxuấtVH1haimươitámtuổiPattyWilcox!

Patty làmộtphụnữđẹpnhưmộtpho tượng[Chà,cáinày thìkhôngđúnglắm,Janeynghĩ]đãchộpđượctráitimcủaDiggerhainămtrướckhihọgặpnhau tạimộtbuổiquayVH1.“PattyvàDiggeryêunhauchân thành,”mộtnguồntinnói.“Pattysẽkhôngdễdàngtừbỏanhấy.”

“Tôikhôngquantâm,”Mariellenói,côdựđịnhsinhembé,vàothángNăm.“Tôi khôngmuốn làm tổn thương vợ anh ấy, nhưngDigger làmột ngườituyệtvời làmộtngườitìnhđẹptrai.Anhấytàinăngvàtốtbụng.Cáiđêmgiữatôivớianhlàđêmtôisẽkhôngbaogiờquên!”

Janeyquẳngtờtạpchíxuốngghê.Thậtlàmộtthứrácrưởi.SaoDiggerlại

Page 145: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nguthếkhôngbiết?Màlạicòndínhvàomộtconmụđĩthõa-ảchắcchắnđãlênkếhoạch toànbộchuyệnnày.Ảgiăngbẫy,vàDiggerđãrơingayvàobẫy.Giờthìcậutaphảitrảgiáthôi.NhưngDiggerkhôngphảilàngườiphảitrả giá,mà là Patty. Cậu ta đã hủy hoại cuộc đời của Patty... có lẽ cô sẽkhôngbaogiờhồiphụclạiđượcsauchuyệnnày.

Nhưngrồicôlạivớilấytờtạpchílên.Vàcôbắtđầulậtlạicâuchuyệnkia.

CôcầmtờtạpchílênvànhìnbứcảnhPatty.Vàkhilàmvậy,mộtsuynghĩtồitệnàyratrongđầucô.Côthựcsựcómộtchút...ghentị.

Thậtđángkhinh!Saocôlạicóthểnghĩnhưthếchứ?Nhưngcôghentị,cônghĩ.CômuốnđượclêntạpchíStar.DĩnhiênlàkhôngphảitheokiểucủaPatty.Nhưngdùvậy,nóchắcchắnsẽgiúpchosựnghiệpcủacônếucôxuấthiệnđâuđóởtrênđấy,ởmụcthờitrangchẳnghạn.Tấtcảnhữngphụnữlênmụcđóđềulàdiễnviênđiệnảnhvànổitiếnghơncô,nhưngchắcchắnlàcôđẹphơn,vàítnhấtlàthúvị...

Côngảngườirasau,độtnhiênthấycuộcđờisaomàbấtcông.Mỗingàylàmộttrậnchiếnđểgiữvữngđượcvịtrícủamìnhtrênthếgiới.Haingàyqua,chụphìnhbìacatalogchoVictoris’sSecret,côđãđấutranhđểlàmộtngườimẫukiênnhẫn,cốtửtếvớitấtcảmọingười,vàcốkhôngthanphiềnkhiđènbị tắthayngười làmtóckhông làmchodải tóc trênđỉnhđầucôẹpxuốnghay người phụ trách phục trang cứ liên tục sắp xếp lại nệmmút trong áongực của cô - và Janey nghĩ, cố tình chọc vào ngực của cô.Giờ đây làmngườimẫumới tẻ nhạt làm sao - chuyệnnày không ai hiểu được - và côđượctrảtiềnđểngồiyênmộtchỗmàkhôngphátđiênlên...Vàtấtcảchuyệnnàylàvì-cáigì?Mộttấmảnhmọingườinhìnvàorồirítlên.“Đồchócáidatrắnggầytrơxương,chócáidatrắnggầytrơxương...”

ChiếcxechạychậmqualốivàonhàhàngFourSeasonsđangbịchặnbởicáichiếcxecôngvụmàuđengiốngxecủacô.Nhìnlên,độtnhiêncôhéttoáng,“Dừnglại!”vớingườitàixế.

“Nhưng thưa cô,” ông ta quay lại nói. “Tôi không đỗ giữa phố được.Thịtrưởngramộtloạtluậtmới.Nếutôiđỗgiữaphốthìsẽbịphạtbốntrămnămmươiđô!”

“Tôikhôngquantâm,”Janeynạtlại.Chúaơi,nhữngngàynàycứlầnnàolên

Page 146: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

xehaytaxilàtàixếlạithanphiềnvềloạitiềnphạtmớinàođómàthịtrưởngvừamớiáplênchohọ,cứnhưthểđólàlỗicủacô.”Tôikhôngmuốnphảiđibộ,”cônói.Cômởcửavànhảyrangoài,saukhibảongườitàixếphảiđợi.“Vàđảmbảolàôngphảiđợitôiởtrướclốivàokhitôirađấy,”cônói,đóngsậpcửalại.

Pattyđangngồimộtmìnhởgiữamộtcáighếdàibằngdamàunâutođùng.Tóc cô được buộc bằngmột cái khăn rằn màu vàng, kiểu bọn găngxtơ -JaneyngạcnhiênlàngườitađãchoemgáicôvàonhàhàngFourSeasons-vàdùđứngởphíabênkiacănphòng,Janeycũngcóthểthấylàemmìnhđãsútcân.ĐãhơnmộttuầnkểtừlúcđíchthânMarielletiếpcậnvớiPattytrênphố,nhưngtrongnămngàyđầutiên,côđãkhôngnóivớiai,kểcảDigger.Thayvàođó,côkhóatráicửaởtrongcănhộ,khôngchịuramởcửahaytrảlờiđiệnthoại.

Saunhữngngàyvanxinbằnđiệnthoại(Diggerđivắng, thamgia tour lưudiễnvớibannhạcởchâuÂu),cuốicùngDiggerđãgọiđượcngườiquảnlýmởcửavàtìmPatty.Ngườiquảnlýđãtìmthấycônằmtrêngiường,kẹocaosudínhtrêntóc,bởicôchỉăncómỗithứnày.(“Ôi,Patty.Kẹocaosuư?”Janeyđãnói.VàPattytrảlờiDiggerthíchănthứđó...)

MimiđãrấttửtếđicùngJaneytớicănhộcủaPattybahômtrước,saukhiJaney nhậnmột cú điện thoại củamẹ. Bà đã nhậnmột cú điện thoại củaDigger(SaoDiggerkhôngđíchthângọichocôchứ?Janeynghĩ,nhưngchắclàvìcậutabiếtcôsẽvặncổcậuta),nóivớimẹcôrằngPattyđang“buồnbực”về“chuyệngìđó”vàrằngaiđónêntớikiểmtrathửxem.AnhkhônglàmgìđượcvìđangởtậnAmsterdam,nhưnganhđãhủyvàibuổibiểudiễnđểquaylạiNewYorkngàyhômsau.

“Nghegiọngnócóvẻđangphêkhông?”Janeyhỏimẹ.

Vàmẹcô,gốcPhápvàthíchgiảvờmìnhlàmộtmệnhphụ,nạtcô,“‘Phê’làgì?Mẹkhôngbiếttừ‘phê’.”

“Nếunóđanghútthuốcphiệnvàlêncơnsướng,mẹạ,thìcóthểlànóbịaratoànbộchuyệnnày,”Janeythởdài.

Nhưngrõràngkhôngphảithế.

Page 147: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

JaneyvàMimiđãđếncănhộcủaPattyvànặnđượcchútítthôngtinvềvụngoạitìnhcủaDigger.RồiMimiđãchoPattyuốngthuốcngủvàđểlạichocômộtnắmXanaxđểuốngkhicôtỉnhdậy.

“Nósuýtnữathìchếtrồi,”Janeygaygắtnói.

“Chịhiểu,”Mimiđáplại.

Và lúcnàyđây, Janeynhoàiquabànhônemgái. “Chàocưng,”côvuivẻnói.“Emthếnàorồi?”

“Ổn,”Pattybuồnchánnói.

“Emcóuốngthuốckhông?”Janeyhỏi.“Đừnguốngnhiềuhơnbaviênmộtngày...:

“Khôngđâu,”Pattynói.“Saochịlạitrangđiểmđậmthế?”

“Hôm nay chị phải chụp ảnh,” Janey nói, như thể vớimột đứa trẻ. “ChoVictoria’sSecret.”

“Vuikhông?”Pattyhỏi.

“Ồembiếtmà,”Janeythởdài.“Chánngắt.”

Pattyđểlộmộtnụcườinhỏxíu.“Nào,Pattycưngơi,”Janeytiếptục.“Chịhyvọngemkhôngthấyphiền,nhưngMimicũngtớiăntrưa.”

“Emkhôngphiềnđâu,”Pattynói.“Emchảphiềnchuyệngìcả.”

“Tốt,” Janeynói,mởkhănăn ravà trải lênđùi. “Embiếtđấy,Mimixử líscandal rất tốt.Chịấycó rấtnhiềukinhnghiệm.Chịấyđã lên tờStar hailần...”

“Thếá?”Pattyhỏi.“Vìvụgì?”

“Ồ,vìhẹnhòvớingôisaođiệnảnh.Cómộtlầnchịấycònlêntrangbìacơ,vìđichơivớiHoàngtửCharles.”

Page 148: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tất cảđều làdối trá,”Miminói,ngồixuốngcạnhPatty.CônhoàingườisangbànvềphíaJaney,vànóiquaPattynhưthểcôlàmộtlãogiàđiếcđặc,hỏi,“Hômnaynóthếnào?”

“Emnghĩlàổnhơnrồi,”Janeynói.

“EmtìmhiểuđượcthêmgìvềDiggerchưa?”

“Vẫnchưa.”

“Tốt,vậylàchịchưabịlỡmấtgìcả.”

Bồibàn tớibàncủahọ.“Tôisẽuốngmột lychampagnevàdùng trứngcámuối,”Janeynói.

“Trứngcámuối?”Pattyhỏi.

“Emcũngănđi.Nósẽlàmemthấydễchịuhơn,”Janeynói.

“Mang cho cô ấy trứng cámuối,”Mimi nói với người bồi bàn. “Thực ra,mang trứngcámuốichocảba...Không, tôiđói.Mangsuất trứngcámuốichonămngười...”

“Vâng,thưabà,trứngcámuốichonăm,”bồibànnói.

“VàmộtchaiVeuveClicquotnhé?”Miminói,nhìnsangJaney.

Janeynhúnvai.Côchưabaogiờthíchchampagne,nhưngMimithìrấtthích,và trongba thángquacôđãcốgắng thíchuống.“EmnghĩbanngàyuốngVeuveđược.”

“Aitrảtiềnthế?”Pattyhỏi.

“Digger,cưngạ,”Miminói,đậplêntaycô.“Đólàmộttrongnhữngđiềuđầutiênemcầnphảihọc.Khiđànôngngoạitình,gãphảitrả.Vàtrảnhiều.”

Bồibànquaylạibànvớimộtchaichampagnevàmộtxôđá.“Baly?”cậutangờvựchỏi,nhìnPatty.“Tôinghĩ làhai thôi,”Janeynói.“Champagnethìhơinặngvớinó...”

Page 149: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“NàoPatty,emyêu,”Miminói,“cậutađãnóigì?”

“Anhấybảolàkhônghềlàm,”Pattynói,nhìntừJaneysangMimi.

JaneyvàMimiđưamắtnhìnnhau.“Dĩnhiênlàcậutasẽnóithếrồi,”Janeynói.“Nhưnglýdocủacậutalàgì?”

“Anhấybảocô ta theođuổianhấy.Cómộtbữa tiệc trongphònganhấy,nhưnganhấykhôngngủởđó.AnhấylấychìakhóacủaWinky-taytrống-vàngủtrongphòngcủaanhkia,vàWinkyngủvới...với...”

“Conđiếmđó?”Miminói,gậtđầu.“VàchịnghĩrằnggãWinkynàyđồngmưutrongchuyệnnày.Chúaơi,thậtlàmộtgãcứtđái,ănốcbắtngườiđổvỏ.”

“Anhấybảoảtalàmthếđểđượcnổitiếng.Chosựnghiệpcủaả,”Pattynói,nhìnJaney.

“Nghenày,emyêu,”Janeynói.“Embiếtmìnhsẽphảilàmgì,phảikhông?”

“Không,”Pattynói.“Emkhôngbiếtphảilàmgì.Cảthếgiớicủaemđổsụp.”

“Nhữngchuyệnkiểunàyxảyrasuốtấymà,”Miminói.

“Emphảibỏcậuta,”Janeynói.

“Mộtkhiđànôngđãngoạitình,anhtasẽngoạitìnhsuốt,”Miminóivẻcảnhbáo.

“Aimà biết được cậu ta đã ngủ với bao nhiêu gái trước con này,” Janeychêmthêm.

“Nhưnganhấybảoanhấykhông...,”Pattyphảnđốiyếuớt.

“Thôinào,Patty.Dĩnhiênlàcậutaphảichối.Chịtinchắclàcậutavẫncònyêuemvànhậnracậutađãphạmmộtsailầmlớn.Nhưngconkianócóthairồi!Cóthai!Nóđangmangthaiđứatrẻlẽraemphảimang,”Janeynói,ngồilạivẻđắcthắng.

Page 150: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Chúaơi,nặnglờiquáđấy,Janey,”Miminói,nhấpmộtngụmchampagne.

“Nóphảiđốimặtvớisựthật,”Janeynói.“Đólàcáchduynhất.”

“Nhưngnếukhôngphảianhấythìsao?”Pattynói.Nếulàhoàncảnhthôngthường,côsẽkinhhoảngkhiJaneyđemchuyệncôkhôngcóconđượcranóitrướcmặtMimi.NhưngkểtừkhicôbắtđầuuốngmấyviênthuốcnhỏxinhmàMimichocô,thìnhữngchuyệnnàychẳngquantrọnggìnữa...

“Giảsửcókhôngphảithìanhtacũngphảirađi,”Janeynói.“Nhỡanhtalạigâyramộtvụnhưthếnàynữathìsao?”Janeynghĩ,đànôngđốixửtệvớicôlàmộtchuyện.Nhưngemgáicôlàngườiphảichịukhổlạilàchuyệnkhác...

Mộttiếngsau,PattyđưaJaneyvàMimiraxecủahọ.Cảhaiđềuhơibiêngbiêng.VàPattynhậnrathêmmộtlầnnữa,mặcdùcôlàngườigặpchuyệnphiềntoái,kiểugìđó,Janeyvẫngiànhđượcsựquantâm.Lẽracôphảitứcgiận...nhưngcôlạikhông.Mộtlầnnữa,làdonhữngviênthuốcMimiđãđưachocô...Họgọichúnglàgìnhỉ?Búpbê.Nhưngconbúpbênhỏxinhđángyêulàmmọithứđềutrởnênổnthỏa.

“NàoPatty,”Janeycứngrắnnói.“ChịsẽđivớiMimibằngxechịấy,cònemđixechị.”

“Emđitaxicũngđược,”Pattynói.

“Tuyệtđốikhôngđược,cưngơi,”Miminói.

“XecủaVictoria’sSecretđấy,emđừnglo,khôngphảimấttiềnđâu,”Janeynói.

Cô tiến lại chỗ tài xế, ông này đang ngồi trong xe nói chuyện điện thoại.“Phiềnôngđưaemgáitôivềnhàđượckhông?”côhỏi.Trôngôngtacóvẻkhóchịu,vàcônhớracơngiậndữcủamìnhlúctrước.Cônênđưachoôngtaíttiền,cônghĩ,vàmởvíra,côbănkhoănkhôngbiếtnênđưanămđôhaymườiđô.

Cuốicùng,côquyếtđịnhđưanămđô.

Page 151: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

TàixếnhìntừtờtiềnsangJaney.Ôngtakhẽlắcđầu.“Cámơnông,”Janeynói.

“Không,xincámơn,”ôngtanóivẻchếnhạo.

“Khổthânconbé,”Miminói,khichiếcxechạykhỏivệđường.

“Emkhôngbaogiờnghĩchuyệnnàycóthểxảyrachonó,”Janeynói.“Lúcnàoemcũngnghĩlàchúngnóyêunhauthậtlòng.”Côlắcđầu.“Đúnglàtakhôngthểtintưởngbấtcứgãđànôngnào...”

“Thậtkinhkhủng,nhỉ?”Miminói. “Muhammad,”côgọingười tàixếcủamình,“anhcó thấy lànhữngcámdỗ trên thếgiancònmạnhhơn tìnhyêuđíchthựckhông?”

“Ồcó,thưabà,”taytàixếgậtđầunói.“Rấtlàbuồn.”

MimivớitớivàchạmvàotayJaney.“Dùthếnào,chịrấtmừngkhiđượcem,cưngạ.Mìnhlúcnàocũngcóthờigianvuivẻvớinhau.”

“Đúngthế,”Janeynói.

“Mìnhcókhắcnghiệtvớiconbéquákhông?”Mimihỏi.Vàrồiđậptaylênmiệng,cônói, “Chịquênkểvớiemchuyệnnày.MauvebảoComstocksẽmuamộtcănhộở795Park.Vớigiámườitriệuđô!”

“Chịđùaà,”Janeynóivớivẻkinhngạcvừađủthíchhợp.

“Cưngơi,”Miminóivẻtinhquái,đổichủđề.“Emvẫngiữcănhộcủa emđấychứ?”

“ỞPhố67Đôngấyà?”Janeyhỏi.

“EmnghĩZiziởđóđượckhông?”

Nghecái tên“Zizi” làmJaneyhơicaumày.Mimi ítkhinhắcđếnZizi,vàJaneyđãhyvọngrằngchuyện tìnhnàyđã tan.NhưngnếuMimiđang tìmchỗởchoanhta,thìrõlàkhôngphảithế,vàviệcnàykhiếnJaneytứcphátđiên.CôvẫnkhôngthểhiểutạisaoZizichọnMimichứkhôngchọncô.Cô

Page 152: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thựcsựkhôngmuốnZiziởtrongcănhộcủamình-đơngiảnlàvìcôkhôngmuốnlàmchoviệcMimigặpanhtrởnêndễdànghơn.Nhưngthẳngthừngtừchốilàsẽlàmtannáttìnhbạncủacôvớimimi.“Emthoảimáimà,”Janeynóivẻmơhồ,“nhưngemđangnghĩtớichuyệnchothuê.”

“Ồ,Zizicóthểtrảtiềnmà,”Miminói.

VậylàMimichẳngcònlựachọnnàonữa.“Thếđượcthôi,”cônói.

“Tốinay emcó rangoàikhông?”Mimihỏi.Giờ chuyện sắpxếpđãxongxuôi,côkhôngmuốnnói tiếpvềnónữa.CôvẫnngờrằngJaneymuốncóđượcZizi,vàvẫnhơicáuvìchuyệnđó.

Janeyđảomắt.“Bọnemphảiđi tớiGreenwich.Connecticut.Mộtbữa tiệctốinàođócủaSplatchVerner.”

“Kinhkhủng...quá,”Miminói.

“EmphảigặptấtcảbàvợởSplatchVerner.”

“Trôngemsẽrấttuyệt,cưngạ,vàbọnhọsẽghentị.”

Chiếcxedừnglạiởphố63vàMadison,vàJaneyxuốngxe.“Tạmbiệtchịyêu,”cônói.

“Tạmbiệt,”Miminói.“Maigọichochịvàkểchịnghenhé!”

“Vâng,”Janeynói.

Chiếc xe chạy đi và Janey nhìn quanh. Ở đây thật văn minh, nhẹ hết cảngười.

KhibướcđitrênphốvềlạikháchsạnLowell,côđiquamộtquánPhápnhỏcómáihiênmàuxanh,bêndướicóvàingườiđànôngchâuÂutrônghấpdẫnmặcquầnjean,đigiàylườicủaý,vàáokhoácthể thaođắt tiền.Ôngchủ,Christian,mộtngười tầmtrungcókhuônmặtnhưngôisaođiệnảnh,đangđứngbênngoàihútthuốc.KhithấyJaney,mặtôngtasángbừnglênvàônggiangtayra.

Page 153: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“A,côấyđâyrồi!”ôngkêulên.“Giờchồngconrồikhôngthểnàomàgặpđượccônữa.”

Ông nắm lấy tay trái cô, và nói, “Cho tôi xem cái nhẫn nào!Ồi, đẹp quáđấy,”ôngnói,nhìncôvẻngưỡngmộ.

“Chồngtôituyệtlắm,”Janeynói.

“À,nhưnganhtamaymắnđấy,”Christiannói,phẩyphẩyđiếuthuốctrongkhôngtrung.“Côkhôngbaogiờđượcquênđiềuđó!”

Janeybướcđi,mỉmcười.ĐãcuốithángChín,nhưngtrờivẫnấm,đúng21độC.Kiểugìđó,côđãlàmđượctốthơntấtcảmọingười,côthỏamãnnghĩ.TìnhhuốngcủacôchắcchắnlàtốtđẹphơncủaPatty,bịchồngphảnbội,vàMimi,chồngquákinhkhủngđếnmứccôphảiđikiếmtìnhdụcởchỗkhác...Trong khi đó, chồng cô yêu cô phát điên, và ít nhất thì cô không phiềnchuyệnphảilàmtìnhvớianh.VàtựtinbướcvàosảnhkháchsạnLowell,côcảmthấycuốicùngmìnhcũngchắnchắnvềvịtrícủamình...

Nhưngảomộngvềsựantoàncủacôgầnnhưbịtiêutanngaylậptức.“BàRose,”ngườitiếptânthìthầm,“cómộtôngởđâyđangđợibà.”Từnétmặtanhta,côbiếtngayngườinàykhôngphảilàngườiđượckháchsạnLowellchàođón.Quay lại,cô thấymộtgãmặtmàydịhợmngồi trongmộtchiếcghếbànhởmộtgócnhỏ.Khicôtiếnmộtbướcvềphíagã,gãđứngdậy.

“JaneyWilcox à?” gã nói.Gã bậnmột bộ vestmàu be cómũi khâu phíatrướcvàdọcveáo.Janeychợtnghĩrằnggã“ăndiện”nhândịpnày.

Độtnhiêncôthấysợhãi.“Vâng?”côhỏi,giảvờsốtruột.

“Tôicómộtláthưgửichocô.Tôicầnchữkýcủacô.”

Độtnhiêncôthấyngờhoặc.“Củaaigửithế?”côhỏi.

“ParadorPictures.”

Cônheomắtlạikhicốnghĩracáchtừchốikhôngnhậnthư.“Nếutôikhôngkýthìsao?”côhỏi.

Page 154: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Côlàmgìtùycô,”gãnói.“Nhưngnếucôkhôngký,maitôilạitớiđây.Vàngàykia...”

Janeyliếcquavai.Ngườitiếptânvàngườikhuânhànhlýđangliếcmắttheodõicuộcnóichuyệncủacô.Nếucôlàmlớnchuyệnnàylên,nósẽtrởthànhchuyệnchokẻkhácbuônbán,vàcuốicùngsẽcóngườinóilạivớiSelden.Cầmlấycâybúttừtaygãkia,côvộikýtênmìnhvàgiậtlấyláthư,nhétvàotrongtúi.

“Mọichuyệnổnchứ,bàRose?”ngườitiếptânhỏi.

“Ổncả,”Janeyvừanóivừamỉmcười.

Nhưngmọichuyệnkhôngổn,cônghĩkhithangmáyđilênvàrồicôbướctrênhànhlangvềphòngmình.Côxoaychìakhóatrongổvàlaovàophòng,némtúixuốngghế.Rồicôxétoạcphongbìvàliếcvộinộidung.Cũngnhưnhững thư khác, yêu cầu cô trả cho Parador ba mươi nghìn đô... SaoComstockdámtiếptụcđòitiềncô?Nhấtlàkhihắnđangmuamộtcănhộtrịgiámườitriệuđô...

Thựcracôcókhoảntiềnđótrongtàikhoảntiếtkiệm.Nhưngsốtiềnđólàtấtcảnhữnggìcôcótrênthếgiớinày.Côđãmởtàikhoảnđómườilămnămtrước,khicôtrởvềtừmùahèđầutiên“làmmẫu”ởchâuÂu.Kểtừđó,côđãchắtbópvàtiếtkiệm,cẩnthậnbỏtiềnvàotàikhoảnmỗilầnnhậnđượcmộttờséc-bởicôbiếttươnglaikhôngchắcchắn,vàmộtngàynàođó,côcóthểcầntừngđồngxutrongkhoảntiềnđóđểsốngsót.ThậtkhôngcôngbằngkhiComstockDibblevốnđãgiàulạiđilấymộtđôlacủacô,màhơnnữa,chảphảicôđãkiếmđượckhoảntiềnđóư?Côđãcốviếtcáikịchbảnđó,cònComstockcũngkiếmchácvềmặttìnhdụcvớicôrồi...

Côbướcđibướclạitrongphòngkhách.Côphảinghĩ!Côphảilàmgìđó...côphảikếtthúcchuyệnnàymộtlầnvàmãimãi.NgaycảnếucôcótrảchoComstockbamươinghìnđô,sẽkhôngcógìđảmbảolàchuyệnnàysẽkếtthúc-hắnhoàntoàncókhảnăngnghĩramộttrògìđóđểkhủngbốcô.Giánhưcôlàđànông,cônghĩ.NhữnggãnhưComstockDibble là thànhviêncủacâulạcbộriêngcủahọ.Mộtthỏathuậnngầmgiữahọlàsẽkhôngbaogiờgâychuyệnvớibấtkỳaicóluậtsưđắtđỏngangmình.Côngồixuốngghếtrướcbànviết,nhịpnhịpngóntaytrênmặtda.Cómộtvài tìnhhuốngtrong cuộc sốngmàmột phụ nữ không thể lo chomình được -mộtmình

Page 155: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chốnglạiComstockthìthậtlànguxuẩn.Trongquákhứ,côđãdùngđànôngđểlocácvấnđềcủacô.Vàcôkhálãoluyệntrongchuyệnđiềukhiểnngườikhác.Vấnđềchỉlàtìmđượcđúngngườiđúngviệc.

Điệnthoạiđổchuông,nhưngcôlờđi.Côcầnsựgiúpđỡcủamộtngườiđànônggiàucóvàquyền lựcngangComstock,nếukhông thểhơn.Selden thìkhôngbàntớirồi,cònHaroldVanethìhồixưađãchocôvayquánhiều(màtrênthựctếlàcôvẫncòn“nợ”ôngta)nênchẳngmuốngiúpcônữa.Phảilàaiđókhôngbiếtnhữngrắcrốitrongquákhứcủacô,ngườitinrằngcôđãbịlợidụng.Nhưngchuyệnđóchảkhókhăngì,vìcôđãlợidụngthật!

Vấnđềlà,nóichungthìđànônggiúpđỡnhữngchuyệnkiểunàythìđổilạiphảilàsex,hoặclàhứahẹnsẽcósex.Nhưnggiờcôkhôngthểlàmchuyệnđóđược,giờcôđãcóchồng.Cônhắmmắtlạivàđưanắmtaylêntrán...côhếtcáchrồi,màcũngchảgâyrakhácbiệtgì.NếuSeldenpháthiệnra,dùchỉlàchuyệnkhoảntiềnnàythôi,hẳnlàanhsẽhỏihancácthứ.VàrồianhsẽpháthiệnracôvàComstocktừnggiandíuvớinhau-suốtcảmộtmùahè!LẽracônênkểchoSeldensựthậtvềComstockkhicócơhội,nhưnganhđãkhiếnchuyệnđótrởnênquákhókhăn,vàgiờthìđãquámuộnrồi.Giánhưcôcó thể tìmđượcaiđóghétComstockchẳngkémgìcô...vàhạnắmtayxuống,cônhìnquanhphòngtìmnguồncảmhứng.

Mắtcônhìnvàomộthàngnhữngthiếpmờiđặttrênbệlòsưởi,vàtrongcơngiậndữ,côđứngbậtdậy.Côkhôngthểquaylạivớicuộcđờicũ:đihếtbữatiệcnàytớibữatiệckháchyvọnggặp“aiđó,”nịnhbợnhữngkẻmìnhkhôngchịunổi,thổikènchonhữnggãgiảvờkhôngquenbiếtcôkhihọnhìnthấycôngaybêncạnh,vàtrênhếtlàsựlolắngkhônnguôivềtiềnnong,nỗisợhãithườngtrựckhôngbiếtchuyệngìsẽxảyratrongtươnglai-chuyệngìsẽxảyrakhisắcđẹpcủacôtànphaivàcôkhôngcòngìđểchođinữa...

Hét lênđầy tuyệtvọng,côhấthếtđống thiếpmờikhỏibệ lòsưởi.Một tờcardtrắnggấplạivớichữcáidậpnổirơixuốngchâncô:ĐólàthiếpmờitớibuổiGalamùa đông cho buổi biểu diễnBallet của thành phốNewYork.Mimi là chủ tịch hội đồng và cô ta đãmời Janey ngồi cạnh cô cùng vớiGeorge...

George!Cônghĩ.Vànhìnđốngthiếpnằmlănlóctrênthảm,ngaylậptứccôcảmthấyxấuhổ,nhưmộtđứatrẻđãlàmhỏngđồchơiyêuthíchcủamìnhtrongmộtcơngiậndữ.

Page 156: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhặttừngchiếcthiệplên,côcẩnthậnđặtchúnglênbệlòsưởi.Vàrồi,khimọithứđãđâurađấy,côcầmđiệnthoạilêngọichoGeorge.

Nửatiếngsau,mộtchiếcMercedesSUVmàuđendừnglạiphía trướcmộtlốivàokínđáomộttòanhàtrênĐạilộParkvàPhố69.ChiếcSUVcócửasổchốngđạn,kínhmàu,mộtchiếctivi,vàđườngnốiinternet.Trongnămvừarồi,SUVđãthaythếlimousinenhưmộtphươngtiệnđilạichonhữngkẻtàiphiệt.Điểmưuviệtcủanólàtrongtrườnghợpkhẩncấp,nócóthểđượcsửdụngnhưlàmộtvănphòngdiđộng,chophépcácônglớnlàmkinhdoanhtrongkhitránhxakhỏinhữngđámđônggiậndữđanggàothétđòithứcănvìmáyquétởsiêuthịđãbịhỏng-mộttrongnhữngdựbáovềsựcốY2Kkhiđồnghồchỉsang12:01ngày1thángGiêngnăm2000.Nhưnggiốngnhưhầuhếtnhững lời tiên tri thảmhọa, sựkiệnY2Kđến rồi đi chả cóvấnđềgì,hànghóavàdịchvụchẳnggặpsựcốgì.NhưngchiếcSUVsiêuxaxỉthìvẫntiếptụcđượctrọngdụng.

ChiếcxenàylàcủaGeorgePaxton.Tàixế,ôngPike,làmộtngườiSikhđộikhănxếp.Pikeđượchuấnluyệnvõthuật,nhưngGeorgethíchđùavớimọingườirằngôngPikegiấumộtthanhgươmtrongchiếckhănđộiđầu,vàmọingườinóichungđềutincả.MặcbộđồtruyềnthốngcủadânẤn,ôngPikerakhỏixevàgiữcửasaumở.VấnđềduynhấtcủachiếcSUVlàkhómàlênhayxuốngxemộtcáchduyêndángđược,vìvậytrongmộtthoángngượngnghịuchântayđểquyếtđịnhxemchânnàonênthòratrước,GeorgePaxtonnhảyrakhỏixeluôn.

Mặcmộtbộvestmayđohoànhảo,anhtabónglộntừđầutớichân.Đúngnhưanhtamongđợi,JaneyWilcoxđangđứngđợiởlốivào,siếtchặtvílênngựckiểu rất lén lútvàsợhãi.Khinhìn thấyanh,ngay lập tứccô thả tayxuốngvàhấttócquavaiđểtrôngcóvẻtựnhiên.

Côấyđẹpquá,Georgenghĩ.

Chìatayra,ởcuốicánhtayđeomộtcáiđồnghồBulgarivàngmườitámkaratođùng,anhtanói,“Xinchào.Vàođi.Đểanhdẫnemđixemquanhnhà.”

Anhtanhấnmộtcáichuôngnhỏmàuvàngcạnhcánhcửabằnggỗnặngnềmàdườngnhưkhôngcótaycầm;mộtlúcsaucửamởrabởimộtgãcaotomặcbộvestmàuxámcóđuôitôm.“Xinchàobuổitối,ôngPaxton,”gãkia

Page 157: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nói,cầuđầuxuống.

“Chàobuổitối,Buswell,”Georgenói.“ÔngBuswell,đâylàJaneyWilcox,mộtngườibạncủavợtôi.Ôngsẽlénlútchocôấyxemcănhộ,nênhãygiữkínchuyệnnày.”

“VângthưaôngPaxton.”

Côbằnglòngtheosauanhtaquacáisảnhnhỏxíu,sơnmàuxanhdatrờivàmàutrắng,nhưngrồilạihơilầnlữaởchỗthangmáy.“George,tôi...,”côcấttiếng.Anh tagiơmột tay lên,đẩycánhcửabằngđồngra.“Rấtnhiều thờigianchoviệcđósau,”anhtanói,rahiệubảocôbướcvào.Thángmáyrộngchưatớimộtmétvuông,vàđứngsátcạnhnhautronggóc,Georgenói,“Vấnđềduynhấtvớinhữngchỗnàylàthangmáy.Họxâydựnghồithangmáylàphátminhmớirađời,vàkhôngaitinnócả-mộtchiếcthangmáythườngđượccoilàxaxỉhơnlàthứcầnthiết.”

Chiếcthangmáychầmchậmbòlên,vàcômỉmcườivớianhta,nhưnganhnhìnthấymộtthoánghoảngloạntrongmắtcô.Côchắclànghĩanhtasẽđòilàmtìnhvớicô,nhưnganhđoánđếnkhicuộcgặpgỡkếtthúc,thìcókhilàngượclại.“George,saoanhlạiđưa tôiđixem?”côhỏi,giọngcóchúthàihướcđểcâuhỏikhôngcóvẻxúcphạm.Vàmắtnhìntrìumếnđểchocôthấycôkhôngcógìphảisợanh,anhnhoàitớivànói,“Làmộtngạcnhiên.Anhbiếtemthíchnhữngthứđẹpđẽ,vàanhnghĩcóthểemsẽthíchxemcáinày.”

“Nhưng nó là cái gì?” cô kêu lên, khi thangmáy dừng lại và cửamở ra.Georgebướcrangoàivàomộtsảnhlátđáhoacươngcótườngbằnggỗócchó sáng bong. Loại gỗ này đắt đến nỗi nó hầu như không bao giờ đượcdùngđểốptường.“Nólàmộtcănhộ,”anhnói.

“Mộtcănhộ?”côhỏi,nhìnquanhvừakínhsợvừakhóchịu.Cănhộgầnnhưtrống không hoàn toàn, người ở trước đây đã dọn vào năm ngoái, nhưngriêngđồđạcthôithìcựcấntượng.Trầnnhàmáivòmcaomườihaifoot,sơnnhữngđámmâyvàtiểuthiênsứvàcórìamạvàng.KhiJaneynghiêngđầurasau,Georgenhìnthấylàndalángmịntươitrẻởcổ,vàkhúcxươngngựcđẹpđẽ.

“À,nhưngkhôngphảilàcănhộvớvẩn,”anhnói,dẫncôvàomộttrongbaphòngkháchlớnnhấtởtrước.“Nólàcănhộtonhất,vĩđạinhấtởthànhphố

Page 158: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

NewYorkvàđắtnhất.Haimươinghìn footvuông,bamươiphòng,mườihaiphòngngủ-tấtcảtrịgiábamươitriệuđô.”

“George!”cônói,kinhngạc.

Anhtanhìncôvẻdòxét.Đứngtrướcsựgiàusangnhưthếnày,dườngnhưcôtạmthờiquênmấtcáikhókhănbíẩnnàođãđẩycôtớiviệcphảigọichoanhvàcầuxingặpanhtangaylậptức.“Nhưnganhđãcócănhộrồi,”cônóivẻbuộctội,nhưthểkhôngainênđượcphépcóhơnmộtcănhộ.

“Đúngthế,”anhgậtđầu.“Nhưngphảilàmaymắnnếumộtcănhộnhưthếnày raobán trên thị trườngvà tìnhcờ ta lại có tiềnmuađượcnó.Anhcótiền.Embiếtaitừngsốngởđâykhông?”

“Không,”Janeynói,lắcđầu.

“MauryFinchberg.Nhớôngtakhông?Hồigiữanhữngnămtámmươi,ôngtalàngườigiàunhấtthànhphốNewYork.”

“Aicũngbảoôngtarấtkinhkhủng!”Janeykêulên.

“Quả là trôngông tacóhơigiốngmộtconrùa thật,”Georgenói,ngồi lênmộtcáimáysưởi.Anhtađangrấtthíchthúvớibảnthân,yêuthíchsựkinhngạccủacôkhicôchầmchậmnhìnquanhsànphía trướcmặtanh.Nhưngmà,khi tagiàungoạicỡ,nhưanhta, lúcnàotacũngcóđượckhoảngthờigianvuivẻ.

“Anhsẽlàmgìvớinó?”côhỏi.

“AnhsẽtặngchoMimi,mónquàGiángsinhđầyngạcnhiên.”Anhngồingảra,nhìnvẻmặtchoángvángcủacô-vàđúngnhưanhnghingờ,ghentị -nhưngphụnữnàolạikhôngghentịcơchứ?“Janey,”anhtanói,chotaylênđầugối,“emcóbaogiờtựhỏitạisaomộtngườiđànônglạitrởnêngiàucókhông?”

“Đơngiản,”cônói,vớicáikiểuquởmắngcủamộtđứatrẻnghĩmìnhvừađượcđặtchomộtcâuhỏinguxuẩn.“Vìtìnhdục.”

“Phải, tấtcảphụnữđềunghĩ thế,”Georgenói,mỉmcười.“Nhưngemnói

Page 159: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thếlàkhôngđủcoitrọngnhữngngườiđànônggiàurồi.Sựthậtlà,mộtvàingườibọnanhthựcsựlàmthếđểlàmchuyệntốtlành.

“ỒiGeorge,”cônóinhìnanhvớivẻgâyhấnkhéoléo.“Anhđãlàmchuyệntốtlànhgìrồi?”

“Aha!”anhnói.“Nhưhầuhếtmọingười,emcoikhinhmộtngườiđànônggiàucó.Mặcdùtìnhcờlàemđãlấymộtôngchồnggiàu.”

“Seldenkhônggiàubằnganh,”cônói.

“Nhưngemkhôngnghĩ là, saumột lúcnàođó, thì chuyệnđókhôngquantrọnggìnữa?”anhhỏi.

“Nhưngrõ lànócóquantrọng,”cônói.“Seldenkhôngthểmuađượcmộtcănhộnhưthếnày.”

“Anhđangnghĩtớichuyệntặngnóchothànhphốđểlàmtrườnghọc,”anhnói.“Nhưngđángbuồnlà,nhữngloạiđónggóptừthiệnlớnnhưthếnàylạihaycómànphảnthùnglạita-côngchúngkhôngđạtđượcsựthỏamãnkhinghĩtaxấuxavìtagiàucó-vànhữngđốitáckinhdoanhlạinghĩtamềmyếu.Ngaytrướckhimấtsạchtiền,MauryFinchbergđãgóptặngmộtkhoảnlớnđểtusửalạihệthốngtàuđiệnngầm...rồibấtthìnhlình,IRSđiềutraôngvàcôngtycủaôngtabịgiảithểtrongmộtcuộcchiếmđoạtđầythùđịch.”

“Em hiểu rồi,” Janey nói vẻ trầm ngâm.Khẽ caumày, cô quay người vàchầmchậmbướclạichỗcửasổ,đểchoanhtađượcnhìnngắmmìnhtừxa.Ởcửasổ,côquaylại,vàmắtcôlonglanhnhìnanhđongđưa.“Anhkhônghềgiốngvớinhữnggìemtừngnghĩvềanh,Georgeạ,”côdịudàngnói.

Anhkhônghềngạcnhiên.Anhbiếtmìnhkhônghềkhônkhéoởcácbữatiệchaycácbuổitụtậplớnđôngđúc,làngườichỉlộraconngườicánhânvớinhữngaithânthiếtnhấtmàthôi.Nhưnglờinhậnxétcủacôchothấy,mặcdùkhôngmuốn,côđangdầnbịanhchinhphục-ngaysauđâythôi,cókhicôsẽbắtđầutheođuổianh.

Côlàloạingườiđẹpđếnmứckhôngthểtừchốiviệclàmtìnhvớicôđược,anhnghĩ.Vàanhđãquyếtđịnhrằngnếucơhộixuấthiện,anhsẵnsànglaotheo-mặcdùvìtôntrọngSelden,anhsẽkhôngbaogiờlàngườitiếnbước

Page 160: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đầu tiên. Sự thực là có khi anh chả bao giờ phải làm thế:Anh không trởthànhtỉphúvàilầnmàkhôngbiếtgìvềđặctínhcủaconngười.Vàanhquáquen thuộc với hành vi của những phụ nữ đột nhiên đương đầu với mộtngườiđànôngcócựcnhiềutiền.Nhiềulầnthậmchíanhtinlàphảnứngcủahọlàtheogen.Nhữngphụnữduynhấtcóthểcưỡnglạiđượcmộtngườiđànôngcótiền là loạicòntrẻvà lý tưởnghóa,nhữngkẻkhônghềbiếtnhữngkhókhănphíatrước;hoặcngườithựcsựtàinăng,sángtạo,sởhữuthứcònlớn hơn tiền; hoặc loại phụ nữ giàu sẵn rồi, không cần tiền làm gì nữa.Nhưngloạituyệtvọngnhấtlàloạiđượcgọilàphụnữsựnghiệp-họhoặclàchơibờiởchỗlàmchođếnkhitìmđượcmộtngườiđànônggiàucó,hoặchọthựcsựlàmviệc.Trườnghợpnàythìhọhiểulaođộngcựcnhọcnhưthếnàovàmệtmỏivàmuốnđượcnghỉngơi.Dùthếnào,cảhailoạinàyđềulàloạitham lamvềmặt tìnhdụcnhất -đếncuốicuộchẹnđầu tiên,họ thường ítnhấtlàđềnghịđượcthổikèn,vìmộtniềmtinkhônglẫnvàođâuđượcrằngchuyệnnàykiểugìđósẽchứngminhchoanhthấyrằnghọthíchanhlàvìanh¸vàkhôngchơitròđemsexranhửmồi.Vàchuyệnđó,anhvừanghĩvừaxoamặtkhinhìnJaney.ChínhlàđiềuanhnghĩvềMimi-côchưabaogiờthựcsựthíchanh.Ngay từđầu,côgiải thíchrằngcô thấyanhnhàquêvôcùngvàchấpnhậnanhchừngnàoanhcòngiàu.

NhưngJaneyWilcoxlàmộtloạikhác,anhnghĩ.TrongkhiSeldenRosethấycôlàmộtcôgáingâythơ,thìanhcoicôlàkẻkhônkhéo.AnhkhôngtráchSeldenkhilấycô.Seldenvẫncònđangleolênnấcthangxãhội,cốvượtlên.Vànhưhầuhếtnhữngngườiđànôngthôngminh,anhtahiểugiátrịcủaviệclấyđượcmộtcôvợđúngđắn.AnhchỉhyvọngrằngJaneysẽkhônggâytổnthươngchoSelden,khimàSeldenđãbịcôvợđầu làmchotổn thươngrấtnhiềurồi.Vàrồi,mỉmcườiấmápđáplạilờinhậnxétcủacô,anhnói,“Emcũngkhônghềgiốngvớinhữnggìanhtưởngtượng.”

Anhngảngườiradựavàocửasổ,thíchthúnhìnvẻsungsướnglộrõcủacô,vànghĩrằnganhchỉđangnóidốimộtphần.Sựthậtlà,côchínhxáclàloạimàanhđãnghĩ,trừviệcbêndướicáivẻngoàicốtìnhtỏraphứctạpvàlạnhlùng, cô cómộtmặt trẻ con.Mặt đó, anh nghĩ, có thể vừa ấm áp và yêuthương,vừađộcácvàđòihỏi,phụthuộcvàomứcđộdễchịu.Nếubịdồnép,anhđồrằngcôsẽsẵnlòngtìmkiếmsựthỏamãndùchophảitrảgìchăngnữa,dùchonócónghĩalàtựhủyhoạibảnthân.

Chìatayra,anhnói,“Choanhxemláthưlàmempháthoảngnào.”

Page 161: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Mộtvẻ-giậndữ?tứctối?-thoánghiệnlêntrênmặtcô,vàchotayvàotúi,côlấyláthưrađưachoanhvớivẻkinhtởm.“Thậtxấuhổvôcùng,”cônói,nhưnganhgiơtaylênrahiệuchocôimlặng,vàkhicôtiếnlạigầnanh,anhlặnglẽbắtđầuđọc.“CôWilcoxthânmến,”láthưviết.

Vàongày15thángSáu,2000,chúngtôiđãcốnóichuyệnvớicôvềvấnđềkịchbảnchưađượcđặttênchoParadorPictures.Đâylàlầnthứtưchúngtôicốliênlạcvớicô.

ChúngtôicóđểýrằngcôđãcómộtthỏathuậnbằngmiệngvớiComstockDibblesvềviệcnộpvởkịchbảngốcchưacótênnày.Vềkịchbảnnóitrên(từđâyxinđượcgọilà“KịchbảnChưađặttên”),theosổsáchcủachúngtôi cho thấy cô đã nhậnmột tờ séc trị giá bamươi ngàn đô vào ngày 23thángNăm năm 1999. Theo luật củaWritersGuild of Amercia,một thỏathuậnbằngmiệngcộngvớimọtkhoảnchitrảsẽđượccoilàngangbằngvới,nhưngkhôngvượtquá,vàđượcquản lýbởi,những thỏa thuậnchuẩncủaWritersGuildchomộtKịchbảnchưaĐặttên,màtheođónhữngquyđịnhcủaWritersGuildvềviệcgiaonộpvàchitrảchoKịchbảnchưaĐặttênsẽđượcápdụng.

NhữngquyđịnhcủaWritersGuildyêucầuphảinộpKịchbảnchưaĐặttêntrongvòng90(chínmươi)ngàykểtừngàykýhợpđồnghoặcngàychitrả,tùy thuộc vào việc nào diễn ra trước. Nếu Kịch bản chưaĐặt tên khôngđượcgiaonộptrongvòng90(chínmươi)ngày,hợpđồngsẽbịcoilàkhôngcònhiệu lực, vàNgười viết đãhủyhợpđồng trên.Trong trườnghợpnhưvậy, Người viết buộc phải hoàn trả lại toàn bộ số tiền cho Xưởng phim(ParadorPictures)màNgườiviếtđãnhậnđượctrongvòng30(ngày)kểtừngàyhủyhợpđồng.

Theosổsáchghichépcủachúngtôi,côđãkhôngnộpKịchbảnchưaĐặttênnóitrên,cũngnhưkhônghềchothấylàcốgắnglàmvậy.BởimườitámthángđãtrôiquakểtừngàycônhậnkhoảntiềnchitrảchoKịchbảnchưaĐặttên,vìvậychúngtôibuộcphảiyêucầucôhoàntrảlạitoànbộkhoảntiềnđãtrảchocô,cụthểlàtờsécmàParadorPicturesđãviếtchocôvớitrịgiábamươingànđô.

Nếucôcóbấtkỳcâuhỏinào,hoặcnếucôtrênthựctếđãgiaonộpmộtKịchbảnchưaĐặttên,hoặcnếucóhiểunhầmnàođóvềvấnđềnày,xinhãyliênhệvớichúngtôi.

Page 162: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Trântrọng...

Georgemỉmcườivớichínhmình,gấpláthưlạivàđặtnólênphíasaumìnhtrênbậucửasổ.Câuchuyệnrõlàcònnhiềuthứhơnvớinhữnggìcótrongláthư,vànhìnnétmặtJaney,anhtựhỏicôđãnóichoanhbaonhiêusựthật.“Chà,”anhnói.“Seldennghĩsao?”

“Selden?” cônói, cốđể tronggiọngmìnhkhông lộvẻkhóchịu.Cụpmắtxuốngvànhìnlênanhnhưmộtđứatrẻbiếtmìnhđãlàmsai,cônói,“Thựcsựlà,emkhôngthểnóichoSelden...”

“Vậylàemnóichoanh,màkhôngnóichochồngem,”anhnói.

Côngồixuốngcạnhanhtrênlòsưởi,buộcanhphảidịchratậnmépngoài.“NếuSeldenbiếtchuyện...,”côlêntiếng,rồivộinhìnđichỗkhác.

“NhưngSeldenhiểuvềnhữngloạihợpđồngkiểunày,”Georgenóivẻhợplý.“Cókhianhấyđãđíchthângửiđinhữngthứnhưthếnày.”

“Vấn đề là ở chỗ đó,” cô nói, giơ tay lên che mặt. “Nếu Selden biếtchuyện...,”côlạinói,ngảngườisangmộttưthếgầnnhưlàđểchoanhvỗvềanủicô.

ĐôimắtmàunâuđụccủaGeorgelóelênvẻthíchthú.“À,anhhiểurồi,”anhnói.“Khônghoàntoànlàchuyệnlàmăn.”

“Đúngthế,”cônhẹnhõmnói.Côbỏtayxuốngvànhìnthẳngvàomắtanh.“Vấnđềduynhấtlà...Emcótintưởnganhđượckhông,George?Anhphảihứalàkhôngnóivớiaicả...Seldencũngkhông.”

“Xinthề,”Georgenóivẻđảmbảo.

“Emđãrấtnguxuẩn,”cônói,nhìnđờđẫnvàokhôngtrung.“Emkhôngcóđồng xu nào và không biết mình đã dính vào chuyện gì... Và ComstockDibblesđãlợidụngem!”

Trongmộtgiây,anhsữngsờ-anhkhônghềbiếtcôdínhlíutớiComstockDibble-nhưngmặtkhácthìchuyệnnàylạihợplý.Thiênhạthựcsựcónói

Page 163: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

làcôđãcặpkèvớitấtcả.Chegiấusựngạcnhiên,anhnói,“Tiếpđi.”

“Emgặphắnởmộtbữatiệc,”cônóitiếp.“Chuyệnlâurồi,màchậc,cứcoinhưlàemgặpxuixẻođi.Comstocktántỉnhem...”

“Nhưviệchắnlàmvớimọiphụnữ,”Georgenóivẻcảmthông.

“Vàhắnrất làdaidẳng,”Janeyvừanóivừagậtđầu.“Lúcđóemcó thíchhắn,vàemđangkhônghẹnhòaicả...vàemnghĩhắncũngvậy.”

“Vàemkhôngnghĩtớitaitiếngcủahắnư?”Georgehỏi,nhướngmàylên.

“Emđánhgiángườikháctheocáchnhìncủaem,Georgeạ.Emkhôngbaogiờđểýtớinhững“taitiếng,”“Janeynói,giọngcôhơicóvẻbịtổnthương.“Vìvậykhihắnbảoemlàhắnyêuem,emtinhắn.”

“Hắnbảoemtấtcảnhữngđiềuđó...”

“Vàcònnhiềunữa,”côkêulên.“Hắnbảomuốn...cướiem.”

Đếnđiểmnày,Georgenghĩ,anhtinchắccôđangnóidối.Dẫuvậy,anhhỏi,“Thếemtrảlờisao?”

“Dĩ nhiên là em bảo hắn không thể được. Em chỉ mới gặp hắn thôi. Vàkhôngbiếtgìvềhắn...”

“Tronglúcđóhắnlạiđínhhônvớimộtngườikhác.”

“Đúngthế,”Janeynói,đánhmắtđichỗkhácnhưthểkýứcđólàmcôđauđớn.

George suýt cườiphá lên, nhưnganhđãđặt raquy tắc làkhôngđược tànnhẫn trừphibắtbuộcphải thế.Thayvàođóanhhỏi,“Vậyemcóngủvớihắnkhông?”

“George!”côkêulên,giảvờbịsốc.

Mặtanhsầmxuống.“Emmuốnanhgiúpem,Janeyạ.Vìthếanhphảibiếtđượcsựthật.”

Page 164: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Dĩnhiênlàcó,”Janeynói,liếcanhmộtcáiđầygợitình.Anhnghĩcôcóthểcởiquầnanhvàquỳxuống.“Emchẳngcólýdonàomàkhônglàmthế.Emnghĩbọnemhẹnhòvớinhau.Emnghĩhắnnghiêmtúctrongchuyệnvớiem.Vàrồi,hẳnlàhắnbắtđầucảmthấybấtan.Khôngcógìtồitệhơnviệcmộtngườiđànôngcảmthấybấtan...”

“ĐặcbiệtlàComstockDibble,”Georgenói.

“Hắnđềnghịgiúpđỡem,” Janeynói. “Chínhhắnđưa raý tưởngemnênviếtmộtkịchbản, và rồi hắn... đưa cho embamươingànđôđể thuênhàtrongmùahè.”Độtnhiêncôđưataylênchemiệngvàcúixuốngnhưthểsắpsửanôn.“Emchợtnhậnranghechuyệnđócóvẻkinhkhủngthếnào.Chắcanhnghĩ...”

Georgedựavàotường,gậtđầuvẻhiểubiết.“Bamươingànđôlàmộtkhoảnrấtlớn,dùcónhìnnhậnkiểugìđinữa.”

“Nhưngemhoàntoànngâythơ!”Janeyphảnđối.“Emkhônghềbiết...emthànhthựcnghĩlàhắnmuốngiúpem.”

“Thếemcóviếtkịchbảnkhông?”Georgehỏi.

“Vấnđềkhôngphảiởchỗđó,”Janeyphảnđối.CôsẵnlòngchoGeorgexemláthư,nhưngchuyệnkịchbảnlạidâydưatớibaophiềnphứckhác.“Vấnđềlàemchiatay, tại lễcướicủaemgáiem,khiempháthiệnrahắnđãđínhhôn.Và thẳng thắnmànói, emkhôngnghĩ gì tới nó cho tới khi emnhậnđượclá thư.”JaneynóidầnđểGeorgebuộcphảicúi tới trướcđểnghecô.“Anhlàmộtngườiđànônggiàucó,quyềnlực,Georgeạ.Anhkhônghiểulàmộtphụnữđộcthânthìthếnàođâu.Nhữngchuyệnkiểunàyxảyrasuốt,vàanhkhôngcóaiđểbảovệchomình.Tấtcảnhữnggìemcóthểlàmlànhúnvaivàsốngtiếp.”

“Anhhiểurồi,”Georgenói.

“Hắnkhôngthểchịunổiviệcemkếthôn.Vàemhạnhphúc,”Janeynóitiếp.“Đêmhômtrước,khiemgặphắntạiGiảithươngNhânđạocủathịtrưởng,hắnthựcsựđãđếnbảovớiemhắnmuốnngủlạivớiem.Emcườivàomặthắn,nhưngrồiembắtđầunhậnnhữngláthưnày!”

Page 165: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Vậyemnghĩrằnghắnđangđedọaem?”

“Hắnđangđedọaem,”Janeynói.Vàngaykhinhữnglờiđóthoátrakhỏimiệngcô,côtinđúngthếthật.“Emchẳngngạigìchuyệntựmìnhđấutranhvớihắn,”cônói,“vìembiếtmìnhđúng.Nhưngnếulàmthếthìmọichuyệnsẽrùmbengtrênbáochí,vàthếthìsẽrasaovớiSeldennữa.”

“Đúngthế,”Georgevừanóivừagậtđầu.“Nósẽkhiếnvợcậuấytrôngnhưmộtconđiếm.”

Janeyháhốcmồm-chotớitậngiâyphútđó,côvẫnkhôngthựcsựhiểutìnhhuốngnàyvớingườikhácđượcnhìnnhậnthếnào,chỉlàvớibảnthâncôthìcựckỳbấttiệnthôi.Vàđộtnhiên,mắtcômởtovàcôquaysangGeorgevớivẻchoángvángkhihaigiọtnướcmắtchảydàitrênmặt.

Georgekhôngbiếtphảinghĩgì.Anhngờcôđangchơitrònướcmắtcásấu,nhưngrồithấymìnhcảmđộngbởiphadiễncủacô.

“ThếnàyJaneyạ,anhnói.“DùđộngcơcủaComstockcó làgì, sự thật làhắn tahoàn toàncóquyềngửichoem lá thưnày.Vàcách tốtnhấtđểemthoátkhỏihắnlàtrảlạikhoảntiền.Coinhưlàmộtkhoảnhắnchoemvay...”

Mặtcô trắngbệchvàcôômbụng.Côhítmộthơi thậtsâuvà thẳngngườilên.“Thếvớianh...thìhoàntoànổn,”cônóivẻbuộctội.“Nhưngsựthậtlà,emkhôngcókhoảntiềnđó.”

“Thôinào,”Georgenói.“Emphảicókhoảnđó.Emlàngườimẫunổitiếng.Emphảicóbamươingànđónằmđâuđó.”

“Em không có tiền ‘nằm đâu đó’,” cô lạnh lùng nói. “Người mẫu khôngkiếmnhiềutiềnnhưmọingườinghĩ.Ngườiđạidiệncủaemlấyđihailămphầntrăm,vàsauđó,chínhphủlấymộtnửa.Emmaymắnlắmnếumangđượcvềmộttrămnămmươingànmỗinăm...vàtrongtrườnghợpanhquên,khoảnđókhôngđủthuênhàởNewYork,”

“EmcóSeldencơmà,”anhkhẽnói.

“Emnghĩchuyệnphụnữhoàntoànphụthuộcvàochồngmìnhthậtkhôngra

Page 166: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

sao,”Janeynói,nhìnthẳngvàoanh.

ÔiChúaơi,anhnghĩ,lùatayvàotóc.Nếucômàcókiểutựtrọngđó,côsẽkhôngbaogiờtrảlạikhoảntiền.Vàkhicôcầmláthưlênvàđútlạivàotúi,anh bị giằng xé giữa ýmuốn giúp tay vớimong ước được phủi tay khỏichuyệnnày.

“Nếuvấnđềlàbamươingànđô...”anhnói.

Côquayđi.“Emsẽkhôngnhậntiềntừngườibạnthânnhấtcủachồngem,”côcườikhểnh,chợtnhậnrasựmỉamairằngnếungàyxưathìchắcchắncôsẽlàmthế.Nhưngđâykhôngphảichuyệntiềnnong,giờcôtựnhủ,nólàvềnguyêntắc.CômệtmỏivàchánnảnviệcbịnhữngComstockDibblecủathếgiớinàylàmphiềnrồi.“Hơnnữa,”côhỏi,“anhkhôngthấylànếuemthựcsự trả tiềnchohắn thì sẽkhôngcógìcó thểngăncảnhắn tiếp tụcđưa ranhữnglờibuộctộiemtrongtươnglaià?”Vàcôbắtđầutiếnvềphíacửa.

“Vấnđềlàthếnày,”anhgọivớitheo.

“Vâng?”côhỏi.Côdừnglại,nhưngchẳngbuồnquaylại.

“NếuanhlàngườicórắcrốivớiComstockDibblethìlàmộtchuyện,”anhgiảithích.“Nhưnglàrắcrốicủangườikhácthìlạihoàntoànkháchẳn...Nếuanhgọichohắn,cókhihắnsẽbảolặnmẹđichonướctrong.”

Côquaymộtnửangườilại,nhìnanhquavai.“Emhoàntoànhiểu,”côlạnhlùngnói.“Emxinanhlàmchoemmộtviệcnhỏ-nếuanhkhôngphiền,xinanhcoinhưlàbọnmìnhchưahềnóichuyệnnày?”

ĐộtnhiênGeorgebậtcười.Côkhônghoàntoànnhưanhtưởngtượng-côtáoganhơnanh tưởngnhiều.Đứngdậyvà tiếnmộtbướcvềphíacô, anhnói,“Thúnhậnđi.Sự thật làemchỉmuốnđávàohạbộcủa thằngchóđómộtcái.”

Mắthọgặpnhaucùngthônghiểu.“Đúngthế,”côvừanóivừanghiêngđầu.

“Lẽraemnóingayratừđầu,”Georgenói.

“Lẽrathế,”côđáplại,“nhưnganhđâucóchoemcơhội.”

Page 167: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Vậythìcoinhưxong,”anhnói,chotayvàotúitìmchìakhóa-mộtcửchỉraýbảoanhđãsẵnsàngravề.“Anhsẽbảoluậtsưcủaanhdànxếpvớiluậtsưcủahắn.”

Trongmộtlúc,cảhaikhôngainóigì.Trongmộtgiâykhác,anhtinlàcôsẽngãvàovòng tay anh.Thế sẽ làvấnđềbởi anhđangbắt đầunghĩ là anhthíchcôhơnanhtưởng.Anhbắtđầubướcvềphíathangmáyvàcôđisauanh,tiếngbướcchâncủahọvangvọngtrongcănhộtrốngkhông.

“Emkhôngtưởngtượngnổisốngtrongmộtnơithếnàysẽnhưthếnào,”cônhậnxét,nhìnquanh.

“Mimicólẽlàmộttrongsốrấtítphụnữtrênthếgiớicóthểđảmđươngviệcđó,”anhnói.“Khôngphảilàemkhôngthể...”

“Ồ,emkhôngbiếtgìvềtrangtrínhàcửađâu,”côkhiêmtốnphảnđối.“Tấtcảnhữnggìembiếtlàkhoeáongực.”

Nếucôđịnhkhiếnanhnghĩđếnngựccủacôthìchắcchắncôđãthànhcông,anhnghĩ,khihọvàothangmáy.Côthayđổicâuchuyện,anhnói,“Anhnhờemlàmmộtviệcnhỏnàyđượckhông?”ýđịnhyêucầucôgiữbímậtcănhộnàyvớiMimi.Nhưngrõràngcônghĩanhđangđòingủvớicô,vìcôdịchlạigần,vàquayđầuđểmiệngcôgầnnhưlàsátvàotaianh,nói,“Dĩnhiênemsẽlàmgìđóchoanh,George.Emlúcnàocũngbiếtơnanh...Tấtcảnhữnggìanhphảilàmlàyêucầuthôi.”

Vàrồicửathangmáymởrahọbướcrasảnh.

Buswellgiữacửamởraphố.“Chúcngủngon,ôngPaxton,”ôngtanói.

“Chúcngủngon,Buswell.Tuầnsautôisẽquaylại,”Georgenói.

“Vậynhé,”Georgenói,khihọbướctrênvỉahè.Anhgiơtayra,nhưngJeneykéo anh lại chìa má ra để hôn. Khi anh dịch tới đặt môi lên mặt cô, cônghiêngđầusangmộtbên,đểnụhônrơi-anhchắcchắnlàcốtình-gầnnơikhóemiệngcô.

“Tạmbiệt,George,”côvuivẻnói.Vàkhicôbướcđi,quaylạimộtlầnvẫy

Page 168: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tayvớianh,Georgechợtkhóchịunhậnramìnhvừabịđiềukhiểnhoàntoàn.

***

“AnhkhôngchắclàemmuốnmặcbộđótớimộtbữatiệctốiởGreenwich,”Seldennói.

“Saocơ?Bộnàyá?”Janeynói,nhìnxuốngbộváyvớivẻngâythơcốtình.“Nólàmsao?”côhỏi,cúixuốngtrướckhinghiêngđầusangbên,đeomộtkhuyêntaibằngvànglớnlên.

“Nóchỉhơi...”Seldenyếuớtnói.

“Hơisao?”Janeyhỏi.“Nữtínhthếcòngì.”

“Đâychẳngphảilàloạiváyemsẽmặckhitớicâulạcbộđêmsao?”Seldenhỏi.

“Emnghĩ thế,”Janeynói,caumày.“Nhưngsự thật làemđểdànhchonómộtdịpđặcbiệt.”

“Anhhiểurồi,”Seldennói,lắcđầukhirakhỏiphòngngủ.Anhkhôngmuốncãinhauvớivợchuyệnváyvủng.Mặtkhác,anhkhôngmuốnvợanhđitớibữatốicủacôngtyởGreenwichtrôngnhưảđiếmngườiNga.

“Cólẽemnênmặcgìđórabênngoài.Mộtcáiáolenchẳnghạn?”anhhỏi.

“ÔiSelden.Đừngcó lốbịch,”cônói, rakhỏiphòngngủkhichỉnh lại cáikhuyêntai.“Anhkhôngbiếtlàmộtcáiáolensẽtrôngnguxuẩnthếnàokhimặcrangoàibộđầmnàyà?Nósẽkhiếnbạnbèanhcóấntượnglàemxấuhổkhimặcnó.”

Anhướcgìemnhưvậy,Seldennghĩ,vàđộtnhiêncảmthấytộilỗi.

Cái váy đang nhắc tới làmột chiếc váymini kiểu vintagemàu trắng,màJaneyđãchộptừnhàthiếtkếMichaelKorsvàihômtrước.Chiếcváyđượcthiếtkếhồigiữanhữngnămtámmươi,vàchỉcòncónămchiếcduynhất-thựcranóđượcdùngđểtrưngbày.NhưngJaneyđãthấynóvàphảicónó,vàmặcchosựphảnđốiyếuớtcủaMichaelbébỏngtộinghiệp,đãmặcthử

Page 169: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nóvào.Khicômặclênthìtrôngtuyệtđẹp-nhưthểcáiváyđượcmaydànhcho cô vậy - và lẽ tự nhiênMichael không còn cách nào khác là cho cô“mượn”,màtheocônghĩ,làvĩnhviễn.

ĐâyđúnglàmộtvũkhíhoànhảođểđánhbậtcácbàvợởSplatchVerner,cônghĩkhingắmmìnhtrongchiếcgươngdàitrêntủquầnáo.Bằngcáchmặcnó,khôngaicóthểquênđượccôlàJaneyWilcoxnổitiếng,ngườimẫucủaVictoria’sSecret.

GiánhưSeldenkhônghàkhắcquá,cônghĩ,mởtủquầnáotìmmộtđôibốt.Mặckhác,chuyệnnàykhávui.Vừatìmđôibốttrongmộtnúihộpgiày,cônghĩđểkhiếnanhbịsốcmớidễdànglàmsao.Vànókhiếncôsungsướngthếnào,thếnghĩalàcôcầmđằngchuôivàđãđiềukhiểnanh.

“Anh nghĩ đôi này thế nào?” cô nói, cầmmột đối bốt damàu trắng lên.Khôngđợicâutrảlời,côngồixuốnggiườngcởiphécmơtuyađôibốtvàđútchânvào. “Emmuahồi năm1994...Hồi đó emnghĩ nó cực kỳ đắt - támtrămđômàemthìkhôngcótiền-nhưnggiờemsungsướngvìđãmuanó...Nólàđồsưutập,anhbiếtchứ?”

“Thậtà?”Seldennói.Anhkhôngbiếtphảinóigì,vìanhkhôngmấyquantâmtớiquầnáomàđódườngnhưlàtấtcảnhữnggìcônóinhữngngàynày.

Côđứngdậyđểanhnhìntoànbộbộđồ.Cộngthêmđôibốtda,côthựcsựtrôngnhưmộtảđiếmtrênĐạilộSáu,Seldennghĩ.Đâylàđêmanhrấtmongngóng-anhmuốnkhoevợmìnhvàchỉchocôthấykiểusốngmàhọsẽsống-nhưnglạimộtlầnnữa,kiểugìđócôđãpháhỏngđượcnó.Anhướcgiácômặcgìđóbìnhthườnghơn,nhẹnhànghơn...Nhưngsaolúcnàocôcũngđặtmongmuốncủacôlêntrênmongmuốncủaanh?Ởhànhvicủacôcógìđócứngđầu,nhưthểcôbiếtnhưngkhôngquantâmhànhđộngcủamìnhcóthểảnhhưởngtớianhnhưthếnào.

Tuyvậy,khôngthểnàobộclộýnghĩcủamình,anhchỉnói,“Bộváynàygiábao tiền?” Đó là một câu hỏi hợp lý - anh vừa mới thanh toán hóa đơnAmericanExpresscủamìnhvàsuýtngấtvìmóntiềncôđãtiêuởMilankhimuaquần áo - gần bốnmươi ngànđô.Anhnghĩ chuyện ai đó có thể cầnnhiềuquầnáođếnmứcđólàkhôngthểđược,vàgiờcôlạiđimuathêmmộtbộđồkhác.

Page 170: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Sao anhngốc thế,” cô nói, nghịch ngợmmắng anh. “Nếu anh lo chuyệnđó...Thìthựcralàchảmấtxunào.Nhàthiếtkếtặngem.”

“Ồ,”anhchỉnóithế,rồilạinghĩ,kiểugìđócôcũngkhiếnanhtrôngnhưmộtthằng ngu.Anh phải thôi không cảm thấy thế này nữa, anh nghĩ.Và liếcđồnghồ,anhnói,“Mìnhđithôi...xeđangđợidướinhàrồi.”

Vàođúnglúcđó,hẳnlàcôhiểuraanhkhônghàilòngvớimình,bởivìtiếnlênmộtbướcvànghiêngđầuvềphíaanhvẻngoanngoan,cônói,“SaothếSelden,cóchuyệngìà?”Vàrồithayđổichiếnthuật,hỏi,“Anhkhôngthấylàtrôngemgợicảmà?”

“Cónhưngmà...”anhlêntiếng,nghĩrằngcólẽmìnhcóthểthuyếtphụccôthay bộ đồmà cô đangmặc ra. Nhưng đột nhiên cô quỳ xuống, và bằngnhữngngóntayđiêuluyệnnhànghề,côkéokhóaquầnanh.

Janeythíchthúthựchiệnviệclàmcủamình.KểtừlúcchàoGeorge,côđãcótâmtrạngsôinổi.ĐộtnhiêncônhậnracáihiểmhọabịComstockDibbleđedọađãđènặnglênmìnhthếnào;giờđượcgiảithoát,côthấyrằngcuộcsốngcóthểdiễnratheoýmuốn...

Vớimộttiếngthởdàinghenhưkhoáilạc,Seldenđặttaylênđầucô,hyvọngviệcnàysẽkếtthúcnhanhchóngđểhọtớikịpbữatối.Mộtphúttrôiquavàanhvôtìnhrênlên:Anhmớinguxuẩnlàmsao!GầnnhưbấtcứđànôngnàoởMỹcũngmuốnđượcởvịtrícủaanh-sởhữumộtcôvợkhôngchỉkhiếntathèmmuốn,màcònsẵnsàngthựchànhsexbấtcứlúcnào,vàkhiếntathỏamãnmàkhôngcầnphảiđòihỏi.

MarkMacaduvàvợanh,DodoBlanchetteMacadu,sốngtrongmộtcănnhàlớnđượcbiếttớinhưlàmộtMcMansion.Cănnhà,nằmtrênmộtmảnhđấtởLongIslandSound,đượcxâytheokiểumàkiếntrúcsưtưởngtượnglàmột“cănnhàThựcdân”trôngsẽnhưthếnào,nếuthựcsựmộtcănnhànhưvậycótồntạitronglịchsử.Nócóvánchetrắngvàbốncáicộtởlốivàobằngđá;bêntronglàbốnlòsưởi,sáuphòngngủ,mộtnhàkính,vàđằngsaulàmộtcáibếpnămtrămfootvuôngđượcthiếtkếnhưtácphẩmnghệthuật.

Ởgiữacănbếpđó,nàolànồiniêu,vòinước,rượuvangđỏđổtungtóe,mộtvệtbộtmìbíẩntừcửasautớibồnrửa,DodoBlanchetteđứngchuẩnbịbữatối.Dodolàmmọithứtrongđờibằngvẻnhiệttìnhcủamộtnữdoanhnhân

Page 171: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

quyếtđoán,làngườitintưởngvàoviệc“cảithiệnkhảnăng”vàvừamớitốtnghiệphaituầnhọcnấuăntạiViệnẩmthựcMỹ.Côchuyênmón“thịtbê”-vàbiếnbấtcứcáibếpnàothànhmộtkhoảngkhôngthảmhọa.

Đứngcạnhđó,vớivẻmặtvừahoảngsợvừangưỡngmộlàSallyStumack,mộtbégáisốngcạnhbên.Sallylàmộtcôbécaoráo;tócdài,vàng,vàrốibù, đeo kính và có cái vẻ ương ngạnh củamột cô thiếu nữ cương quyếtkhông thamgiacuộc thisắcđẹp.Dodo“thuê”Sallygiúpchocácbữa tiệctối.ĐiểmhayhonhấtởSallylànóngoanngoãnvàDodocóthểsainóđủchuyện.

“Sally,đưachocôcáiđánhtrứngđượckhông?”Dodoralệnh.Côđanglàmnhữngcáibánhpancakenhỏmàcôđịnhđặtlêntrênmóncáhồixôngkhóivàđólàmónkhaivị.“Nóởđâuạ?”Sallyhỏi,chạyquanhcáibếonhưmộtconchuộttoxác.

“Ở trongbồn rửa?”Dodohỏi.Cô rót sữa vàomột cái nơi, nó tung tóe rangoàivàđổxuốngcatalogcủaVictoria’sSecret,đangmởởtrangJaneylàmmẫuđồtắm.Dodocầmcataloglênvàtrútchỗsữavàolạitô.“Khôngthểtinnổi làSeldenRosemang tớimột côngườimẫuVictoria’sSecret,” cô cáubẳn,lầnthứmườilămtrongngàyhômđó.

“Nhưngchẳngphảicôấylàvợanhấyà?”Sallynóireré.Nóvừamớitìmthấycáiđánhtrứngtrongsọtrácvàrửaqualoa.Mộttiếngvừaqua,DodocứnóiđinóilạimãichuyệnJaneyWilcox.VàSallyướcgìcôngừnglại-bởinóchưabaogiờgặpmộtngườimẫucủaVictoria’sSecretvàrấtmongchờviệcđó.

“Vấnđềlà,”Dodonói,cầmlấycáiđánhtrứngtừtaySally,“cáiảngườimẫuVictoria’sSecretnàysẽkhiếnmấtcânbằngquyềnlực.Bấtcứđànôngnào,gồmcảchồngcô,sẽvâylấyả,vàcôđãbảovớichúấylànếuchúấymàchỉcầnnhìntheoảthôithìđừnghòngmộtthángnữađượccôthổikèncho.Đànông giống như chó vậy, cháu biết đấy,” cô nói. “Họ phản ứng theo điềukhiểncủata.”

“Cháukhônghiểucôlochuyệngì,”Sallynói.“Côđẹpchảkémgìchịtacả.”

“CôcũngnóiđúngnhưthếvớiMark,”Dodonói.Côkhuấytrứngnhưđiêntrongmộtlúc,vàrồiliếcnhìncáiđồnghồtobênbồnrửađôibằngsứ.“Cháu

Page 172: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

yêu, cháu làmhộ cômột phút được không?Côphải lên lầu thay đồ.”Côchùitayvàochiếctạpdềđangmặcvàvộirakhỏiphòng.

“Nhưngcháukhôngbiếtphảilàmgì.”Sallykêulên.

“Cứkhuấythôi,”Dodohétlên.

Băngquaphòngkhách,côliếcnhìnmìnhtronggương.Chỉnhlạitóc,cônóito,“Trôngmàytuyệtlắm!”MặcdùDodo,vẻbềngoài,làmộtphụnữtrẻcựckỳtựtin,nhưngdùthếnàocôlạikhôngphảilàngườiđẹp-khuônmặtcôcóvẻnamtínhvàdacônhợtnhạtđầytànnhang-nhưngcôtựtinvàosứccuốnhútcủamìnhđếnmứccuốicùngnhữngngườikhácbắtđầutựhỏicóphảihọđãbỏlỡgìđó.

Ởsảnh lớn,côgặpchồngmình,Mark,đangđivào.MarkMacaducómộtđầuđầytócxoănđen,vàđãtrángkiệnchotới tậnlúcbốnmươi.Vàotuổinàyanhbéophịra,bỏcôvợđầu,vàbốnnămsau,lấyDodo.Markkhánăngđộngvàbiếtđiều.Aicũngnghĩanhlà“mộtngườicựckỳtửtế,”vàcónhiềulúcanhđãcầunguyệnrằngvợmìnhkhôngbịđiên.

“Chàoem,”anhnói,quẳngtờNewYorkPostlênmộtcáibàn.

“Chàochàngtrai toxác,”Dodonói,hơiquálờibởiMarkchỉcaochưatớimộtmétbảy.“Emsẽxuốngngay-Sallyđangởtrongbếp.”

Cô chạy lên cầu thang trênmột cái thảmvào phòng ngủ lớn ở cuối hànhlang.Mộtkhiđãvàotrong,côđóngcánhcửagỗsồinặngnềlạivàkhóatráicửa.Côchộplấytúivàbắtđầusụcsạoquanhữngtờhóađơncũ,nhữngsốđiệnthoạiviếttrênkhăngiấy,bốnthỏison,khănănbẩn,phấntrangđiểm,chìkẻmày,haicâybútđổmực,bốntờmộttrămđô,mascarađen,vàmộtcáilược đầy những sợi tóc gãy màu vàng. Tức điên lên, cô đổ cả đống ragiường, tìm từngmónmột và cuối cùng thấy được:một cái túi nhựa nhỏđựngbộttrắng.

Chomột ngón tay nhỏ vào túi, cô lấy bột ra trên đầu ngón tay dài bằngacrylic.NhưJaney,Dodolàkẻcắnmóngtay,nhưngcôchegiấuchuyệnđórấtkỹvàcứmộttuầnmộtlầnlạiphảiđisửamónggiảmộtlần.Côchemộtbênlỗmũilạivàrồihít,rồichelỗbênkia,lạihítvào.Đểmặccáiđốngbừabãitrêngiường,côđútcáitúinhựavàongăntủđựngđồlót,rồivàophòng

Page 173: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tắmxemmũimình.

DodoBlanchette coimình làmột phụnữhoàn toànhiệnđại.Côbamươichín,vàtrongsuynghĩcủacô,cựckỳthànhcông.Côthamvọnglớn,giỏigiang,vàtựgọimìnhlànhànữquyềnkiểumới.Côtinvàoviệcphụnữgiúpđỡnhữngphụnữkhác(vìthếcômớithuêSally).Côluônnghĩcáchleolêncaotrongsựnghiệpcủamình,làmthếnàođểcaitrịthếgiới,vàlàmcáchđểtênmìnhxuấthiệntrênmặtbáo.Côcócảnúibạngái,vàcâunóiyêuthíchcủacôlà“Phụnữcaitrị!”màcôthườngnóikèmvớimộtcáivỗtay.Giốngrấtnhiềuphụnữtrẻcùngthếhệ,côchẳngengạigìchuyệndùngsexđểtiếntới,vàđãngủvớikhôngbiếtbaonhiêusếpcủamình.ĐólàcáchmàcôđãgặpMark.

Nhưngvấnđềlàtấtcảnhữngchuyệnđórấtmệtmỏi!LàphóngviênphongcáchsốngchoCBS(côlàmtấtcảcácmục:từbuổichiếuphimramắttớinơitốtnhấtđểcóđượclàndarámnắngtớimèoconngãtừcửasổ).Sángnàocôcũngdậytừsáugiờđểđitậpgym,rồicôvàMarkláixelúc7:30vàothànhphố.Lúc trên xe, cô đọc bốn tờ báo, rồi phải nghiên cứu câu chuyện củamình,rồicôlàmtócvàtrangđiểm,rồicôthườngtới“địađiểmcầnlàm”,rồiquaylạistudiođểbiêntập,vàrồicôlênTV.Vàrồicôphảigặpgỡbạnbè,thườngbaogồmnhữnglycocktailvôtậnởcácquánbarsànhđiệu,rồicôphảiđiăntối, làmvài lyrượutrắng,hoặccôphảivềnhàchuẩnbịbữatốichoMarkvàbấtcứaimàhọmờitớinhàhọcóthểcólợichosựnghiệpcủahọ.

Dodolàmộtcôgáitoxương,thíchthểdụcthểthao,chơibóngđátừkhicònnhỏ.Côcóbộngựclớnmàcôthườngdùngloạiáongựcpush-upkhiếnđànôngthíchthúnhìnvào.Nhưngthếkhôngđủ,vàcôđãphảihútmỡtừhôngxuốngđùihailần.KhicôhaimươihaivàthựctậpởtờNewYorkTimes,côđãkhámpháracảcocainevàquyềnnăngcủabộngựcmình:Sausáutháng,côbịsa thải.Lýdochính thức làbởicôkhôngthểnàođi làmtrướcmườimộtgiờ.Lýdobímậtlàvìcôđãngủvớisếpđãcóvợ-khibàvợpháthiệnra, bà ta buộc chồng sa thải Dodo. Kể từ đó, Dodo đã giữ thói quen hítcocaine trongvòngkiểmsoát, nhưngcô chưabaogiờ có thể làmchủkhảnăng nghiện tình dục của mình với những người đàn ông quyền lực. Côkhôngthểcưỡnglạiđượcýtưởngmộtngườiđànôngquyềnlựcámảnhbởicôvàsắcđẹpcủacô.

Đừngtrướctấmgươngtrongphòngtắm,côbắtđầubôisonđỏ.Rồicôcúi

Page 174: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tới trướcvànhìnmôimình tronggương,dùngngón tayđẩymôi trên lên.NếucôtiêmvàimũicollagenthìtrôngcôđẹpchảkémgìJaneyWilcox,cônghĩ,rồitựhỏimìnhđanglochuyệngì.JaneyWilcoxchắcchắnlàmộtconđànbàlẳnglơ.Vàsựthật là, tronggiớicủahọ,mộtphụnữdùcóđẹpthếnàocũngchảquantrọnggì-nếucôtakhôngchuyênvềlàmănvàchínhtrị,nếucôtakhôngthựcsựlàmgìcả,đànôngsẽmấthứngthúvàlờcôtađi.

Nhưngdùtacóthểlàmtấtcảnhữngviệcđó,cũngkhôngcógìđảmbảolàđànôngsẽđểmắtliêntụctớita,Dodochuachátnghĩ.Trongsáuthángqua,cô cảm thấy chồng bắt đầu giảm hứng thú với mình: Anh thường xemchươngtrìnhcủacôhàngngàyvàolúcnămgiờ.Nhưnggầnđâykhicôhỏianhvềnó,anhthúnhậnlàkhôngxem,lýdolà“quênbéngmất”.Côphảichỉrõvớianhlàvợanhkhôngphảithứcóthể“quênbéngmất”nhưchìakhóa.Hồixưa,nhữngcơngiậndữcủacô thườngđem lạihiệuquảmongmuốn.Nhưnggầnđâykhicô“phátđiên”,anhchỉđảomắtvàbỏsangphòngkhácxemtivi.Vìvậyrõrànglàlỗicủaanhkhigầnđâycôsavàovòngtayngườibạnthânnhấtcủaanh,PaulLovelady.

PaulLoveladyvàvợanh,Carolina,cônàylànhạccôngchơipianohòanhạcvàtựkêumìnhlàcôngchúaNga(Dodochảtinchuyệnđó),sẽđếndùngbữatối.Suốtcảbuổichiều,giữanhữnglúclolắngvềJaneyWilcox,DodođãtựhỏikhôngbiếtPaulcótántỉnhgìcôkhông.Trongthángqua,côvàPaulđãngủvớinhauhailần-cảhailầnđềuvàocuốituần,khiMarkđitậpgymcònCarolinacóbuổidiễntậpởLincolnCenter.CôvàPaulgiờđâynóichuyệnđiệnthoạimộttiếngmộtngày.Paulbảocôrằngcô“thôngminh”và“xinhđẹp,”vàmặcdùtrênthựctếCarolinalàmộttrongnhữngcôbạnthâncủacô,Dodokhônghềcảmthấytộilỗi.

Côdùngsonbóngchấmlênvàbôiđều trênmôi, rakhỏiphòngtắm,nghetiếnggọi tha thiếtcủa túicocaine.Côhít thêmhai lầnnữa,chỉđể lấy tinhthầngiúp cô vượt qua cả buổi tối dài, và thề sẽ khônghút nữa... cho đếnngàymai.

Ởdướitầng,MarkMacadumạnhdạnvàophòngbếp,ngửithấykhôngkhícủathảmhọa.BanămkếthônvớiDodo,anhđãhọcđượccáchkhôngngạcnhiêngìcả-cóvàibậnkhivàobếpanhpháthiệncó thứđangcháyđùngđùng-và trongkhianhđangsợchếtkhiếp làcănnhàcó thểbịbốccháy,Dodothìchảquantâmchútgì.Côbảolửatrongbếplàthứchứngtỏmìnhlàđầubếpchuyênnghiệp,nhưcôđây.Anhkhôngnghĩhai tuầnhọcnấuăn

Page 175: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

biến một người thành đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng Dodo khăng khăngđúnglànhưvậy.Vàanhthấyrằngđồngývớicôthìdễdànghơnlàkhông,dùrằngđồngýcónghĩalànóidối.

Nhưngvàobuổitốihômnaythìmọithứđặcbiệtbìnhthường.Dĩnhiênbếplàmộtmớlộnxộnnhưtrướcnayvẫnthế,vàcóconbéSallyngoanngoanởnhàbên,đangkhuấycáigìđótrongbát,vàmùithịtcừunướngbốcratừlò.

“ChàochúMacadu,”Sallynói.

“ThôinàoSally,”Marknói,tớitủlạnhlấychairượu,“cháugọichúlàMarkđi.Chúcóphảibốcháuđâu.”

“Cháubiết,chúMacadu,”nónói.

Lầnnàogặpnhauhọcũngnóichuyệnnhưthế,vàanhmỉmcườivớimìnhkhinghĩngườidânởngoạiômớitửtếvàlịchsựlàmsaosovớidânthànhphố.

***

Carolina và Paul Lovelady đến đúng lúc bảy rưỡi. Caroline nhoài tới choDodohônvàhỏi,“Côtatớiđâychưa?”vàkhiDodolắcđầu,cônhoàisangtaibênkiathìthầm,“Cậucógìkhông?”

“Trongngănkéođồlótcủatớấy,”Dodothì thầmlại.Tronghainămqua,DodovàCarolinađãtrởthànhbạnthân.Phầnlớnlàdocùngchiasẻtìnhyêucocaine,mộtbímậtmàhọgiữkínvớichồngmình.

Nhìn thấy hai phụ nữ thì thầm, và đột nhiên sợ hãi rằngDodo đã kể choCarolinachuyệnhọngoại tình,Paulhỏi, “Hai cônàng thì thầmchuyệngìđấy?”vàđảomắtnhìnMark.

“Khôngcógì,”Dônói.“BọnemchỉđangnóivềcôngườimẫuVictoria’sSecretthôi.”

“Paulnghĩtớicôtasuốtngày,”Carolinanói.“Anhấykhôngchịuthúnhận,nhưngtớlúcnàocũngcóthểbiếtđíchxácanhấynghĩgì.Đúngkhông,anhyêu?”côhỏi,vỗlênmáanh.

Page 176: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Paulđộtnhiênlạithấyhoảngsợ,ướcgìmìnhchưabaogiờngủvớiDodo.Anhđãnghĩnóchảlàgìngoàimộtcúlàmtìnhvớihàngxómkiểuthânmật,nhưngsaulầnthứhai,côbắtđầugọichoanhhàngngàyởchỗlàm.Anhsẽphảichấmdứtngay,nhưngrồianhnhìnthấyngựccô,vàanhđổiý.Côđangmặcmộtchiếcjacketbêntrongchỉcómỗichiếcáongực;ngựccôcăngravàanhthoángthấychiếcáolótrenmàuxanh-cùngchiếcáolótmàcômặclầnđầutiênhọngủvớinhau.Lậptứcanhnhớtớicảmgiácbộngựcđầyđặn,vàanhquyếtđịnh thêmmột lầnnữacũngchẳngmấtmátgì -đặcbiệt làkhingựcvợanhkhônghềđượcnhư thế.Carolina rất lịch lãm, chắc chắn rồi.Nhưngsaumộtnămkếthôn,anhchẳngcònthấycôgợicảmgìnữa.

Anhnóilớn,“Này,anhlàmộtthằngđànôngMỹ.Anhkhôngthểcưỡnglạimình...”

VàDodo đáp lại, “Chừng nào anh còn giữ của quýmình trong quần,” vànémchoanhmộtcáinhìnẩný.

“Tớvàophòngvệsinhchút,”Carolinanói,vàchạylêncầuthang.

RossvàConstanceJaredđếnvàiphútsau.Constanceănmặc,nhưDodovẫnnghĩ,kỳquặc, trongmộtsơmicóbèomàuxanhvàváynhungdàiquáđầugối, như thể cô ta đang cố gây ấn tượngmình làmột đứa teen còn trinhtrắng.CarolinanghĩConstancekỳquặc,nhưngDodoluônbảovệcôta-côấylàmộtngườirấtdễthương,tửtế,côluônnóivậy.Nhưngthựcra,DodothíchConstancevìcônàychảbaogiờnóichuyện,vìthếkhôngbaogiờcướpđisựchúýcủaDodo.

Cảbavàophòngkhách,nơinhữngbáthạnhnhânvàôliuvàphomátPhápmềmđãđượcbàyra.Trongvòngmườilămphút,đànôngnóivềchínhtrịvăn phòng trong khi Dodo và Carolina phân tích tính cách một cô đồngnghiệpcủaDodo,mộtcôgáitrẻmớiđượctuyển,Dodothề,đãnhìncôbằngánhmắtbẩn thỉu.Rồichuôngcửareo,vàsaukhicâuchuyệnvìngừng lạimộtchút,mọingườiđềuquaylạitiếptụcnóichuyện.

Sallymởcửa.Mộtkhinhữngvịkháchđầutiênđãtới,Dodoluôn“đểcho”conbémởcửanhưmột“đặcân”,bảorằngsẽgiúpconbécảithiệnkhảnăngchiêuđãikháchnhưngthườngchỉkhiếnSallythấymìnhnhưngườihầu.Tuynhiêntốinaythìkhác,nókhôngphiềnviệcđượclàmngườihầu-nósẽlà

Page 177: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

người đầu tiên nhìn thấy cô Janey Wilcox này và nó rất phấn khích vìchuyệnđó.

DodođãbảoJaneyrấtcóthểlàmộtảchócái,vàmặcdùSallyđãgặpvàiảnhư thếở trường,nóvẫnchưagặpmộtphiênbảnngười lớn.Mànócũngchưanhìnthấymộtngườimẫutrongđờithực.Dodobảocôtatrôngsẽchẳngđẹpnhư trongảnhđâu,nhưngSallykhôngchắc lắm.Dù thếnào,nóchắcchắnkhôngđượcchuẩnbịchohìnhảnhđậpvàomắtnókhinómởcửavàlùilạimộtbướctrongkínhsợ,suýtthìvấpvàotấmthảm.

Nóbiếtmìnhcao -nómười sáuvàhơnmộtmétbảy -nhưngJaney trôngnhưmộtsinhvậtkhổnglồ.Sallychưagặpaicóhìnhthểchuẩnđếnvậy-nókhôngbiếtrằngmộtconngườicóthểtrôngnhưthế.VàkhiJaneynói,giọngcôđổxuốngSallynhưkem.Vàcâucônóilà:

“Bốmẹcháucónhàkhông?”

“Ồ!”Sallnói,sờsoạngnắmđấmcửa.“Họkhôngphảibốmẹcháu...ýcháulà,cháusốngkếbên...”nóyếuớtnói.

“Hayquá,” Janeynói, nhìn quanhmàSally tin là ánhmắt khinhmiệt vuithích. Có một bức ảnh chụp Dodo ở sảnh vào, đeo ngọc trai và mặc áochoàngtắm-bứcảnhdothợchụpvàkhôngđẹplắm.VàkhiJaneynhìnvàobứcảnh,mộtnụcườikhẽnởtrênmôicô,vàđộtnhiênSallythấyxấuhổchoDodo.

“Mọingườiđangởtrongphòngkhách,”nónóivẻhụthơi,nhìntheoJaneyvà Selden khi họ tiến vào phòng kia. Rồi nó hớn hở quay lại bếp. JaneyWilcoxđẹp khôngkémgì trong ảnhvàDodo sẽ phát điên lên.Điểm thấtvọngduynhấtvềJaneylàchồngcôấy,nónghĩ,nhấpmộtngụprượutrắngmànóbiếtnhàMacadusẽkhôngbaogiờnhậnthấy.MộtngườinhưJaneynêncướimộtngôisaođiệnảnh,nónghĩ.KhôngphảivớimộtgãtầmthườngtrônggiốngnhưbốnóhayôngMacadu,vànhữngngườiđànôngkhácởkhunày.

“Mark!”Seldennóilớn,bướcvàophòngkhách.

Marknhìn lên - thực ra tấtcảbọnhọđềunhìn lên -vàbọnhọđềunhanhchóng nhìn đi chỗ khác, trừMark, đang bước tới trước, tay chìa ra. Anh

Page 178: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

dùngcảhaitaybắttaySelden,vàrồihọvỗlưngnhau.

“ĐâylàJaney,vợtôi,”Seldennói.

Markmỉm cười, cẩn thận để không tỏ vẻ thân thiện quámức, và bắt tayJaney.

TấtcảđànôngđềucốnhìnđichỗkhácngoàiJaney,Dodokhóchịunghĩ,chỉcàngkhiếnviệchọmuốnháhốcmồmnhìncô thêmrõ ràng. Janey,Dodonghĩ,chínhlàthứmàtấtcảđànôngmuốn-mộtcôgáitrôngđầnđộn,gợicảm,rẻtiền-vàchậmchạp,côđứngdậytừghếbànhvàtiếnquaphòng.

“Xinchào.ChịhẳnlàJaney,”cônói.

“Vâng.Vàchịlà...?”

“DodoBlanchette.VợMark,”Dodo lạnh lùngnói,khóchịukhiSeldenđãkhôngnhắctêncủacôtrướcchoJaney.NhưngrồicônghĩbiếtđâulàanhtađãnóinhưngJaneynguquákhôngnhớnổi.“Haingườicógặptrụctrặcgìkhiđitìmtệxácủachúngtôikhông?”côhỏi.

“Thựcrathìtàixếbịlạc,”Janeynói.

“Xinlỗinhé,”MarkMacadunói.“Dodokhônggiỏichuyệnchỉđườnglắm...côấykhôngtìmthấyđườngrakhỏimộtcáitúigiấy.”

DodonémchoMarkmộtcáinhìnkhóchịu.Côkhôngthểquyếtđịnhlàmìnhmongtiêudiệtaihơn:chồngcô...hayJaneyWilcox.

“Tôimuốnchúngtanângly,”Dodonói,dùngdaokhẽgõvàolynước.Côđứngkhôngvững,cầmlyrượuđỏgiơlênhơinghiêngnghiêngđếnmứcsắpđổ-côđãuốngkhánhiềuvàhítnhiềucocainehơndựtính-vàcôđangrấtcaohứng.“Vì thànhviênmớinhất tronggiađìnhnhỏcủachúng ta.JaneyWilcox,xinchàomừng.”

“Chúcmừng,chúcmừng.”

Janeynhấpmộtngụmrượuvàngảraghế,buộcmìnhphảimỉmcười.Côsẽkhôngbaogiờlàthànhviêncủagiađìnhnhỏnày,cônghĩ,dùcôcócốđến

Page 179: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mứcnàochăngnữa.Côgiốngnhưmộtkẻngoạiquốckhôngnóingônngữcủahọ,vànhìnquanhbàn,côcảmthấyhoàntoànlạclõng.

ConmụDodođóbịthầnkinh,cônghĩ.Trướcbữatối,DodođãkhăngkhăngđòiđưaJaneyđixemnhà.Vàtronglúcđi,chịtaliêntụcnhấnmạnhchuyệnhọcóthểsốngởthànhphố,nhưngnămtriệuđômuađượcnhiềukhônggianhơnởGreenwich...VàrồichịtađưaJaneyvàophòngngủvàmờicôdungcocaine,Janeyđãtừchối.Dẫuvậy,Dodođãgiữtịtcôtrongphòngtắmđếnmườilămphút,raogiảngkỹthuậtphòngtránhthai.Đólàdùngxétnghiệmbiếtngày trứngrụngvàkhông làmtìnhvàonhữngngàyđó.“Côcó tưởngtượngnổitôicómộtđứaconkhông?”chịtacứliêntụchỏi.“Nhưngđólàtấtcảnhữnggìhọmuốn,nhữnggãnày.Họmuốnchúngtavìsexvàsinhconđẻcái-nhưthểtôikhônglàmviệcđủchămchỉvậy!Tôiphảichămsócngôinhà,vàMark,vàChúabiếtanhấychẳnglàmgìcả...”

VàrồitớiphiênCarolina.Carolinacókhuônmặtdàikiểuquýtộcđượccoilàđỉnhcaocủasắcđẹphaitrămnămtrước.Nhưngbêndướikhuônmặtđólàmột phụ nữ giận dữ biết chồngmình ngoại tình nhưng chưa tìm ra bằngchứng. Cũng chả khó khăn gì mấy, Janey nghĩ, bởi Dodo cứ sán lại gầnchồngCarolina,Paul,thìthầmvàotaianhtavàxoắnchânlênanhta....

VàcuốicùnglàConstancenhỏbétộinghiệp.CôtagầyđếnnốiJaneytưởngcôtacóthểngấtvìthiếuthứcăn.Vàmọingườilờcôtađi,nhưthểcôlàmộtconbúpbêlớnaiđómangtớibànchongồivàoghế.

Vàhọđềutựmãnvềbảnthân.

“TôivẫnnóilànhữngngườitheoĐảngCộngHòasẽpháhủynềnkinhtế,”RossnóiđầynhiệthuyếtvớiSelden.

“Thôinào,Ross,thậtvớvẩnvàanhbiếtrõthế,”Seldennói.“Nềnkinhtếđitheođườngđicủanó-dùtổngthốnglàngườicủaCộnghòahayDânchủthìchảliênquangì...”

“Làngườiduynhất trongnhómnày thựcsự làmviệc trên truyềnhình, tôinóirằngthịtrườngchứngkhoánđanghồiphục,”DoDonói.

“Ross,anhhoàntoànquênchuyệnReaganrồi,”Carolinanói.

Page 180: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeycầmmiếngsườnlênvàkhôngnóigìcả.

“Côcóđầutưvàothịtrườngchứngkhoánkhông?”ĐộtnhiênRosshỏicô.

“Mộtít,”Janeytrảlời.

“ChắcJaneycóngườiquảnlýchuyênlochuyệntiềnnongcủacôấy.Ngườimẫuthườnglàmthếđúngkhông?Vìvậycôthựcsựkhôngbiếtgìmấyvềthịtrườngchứngkhoán,”Dodonói.

“Thựcrathìrấtnhiềungườimẫutựquảnlýtiềnnongcủamình,”Janeynói.

“Tôicónóichuyệnvớimộttaycódínhlíutớingànhngườimẫu,vàanhtabảo rằngbímật về rất nhiều ngườimẫuhạngnhất là họ rất thôngminh,”Paulnói.“Họphảithôngminhthìmớithànhcôngđược.”

“ThôinàoPaul,”Carolinađốp.“Thôngminhsosánhvớicáigì?”Vàtrongkhoảnhkhắcimlặngchếtchóckéotheo,cônhanhchóngchêmthêm,“Ýtôikhôngnóichị,Janeyạ.”

Và rồi ai đó đổi chủ đề sang chuyến đi leo núi của họởẤnĐộhồi nămngoái.

Janeythấykhôngtàinàotậptrungvàocâuchuyện.CôghétthểthaovàcôsẽkhôngbaogiờđiẤnĐộ.Lénliếcđồnghồ,côthấymớicóchínrưỡi.Thậtlàmộtnhómkỳ lạ,cônghĩ.Nếu takhôngbiếtai lấyai, ta sẽkhôngbaogiờghéphọmộtcáchđúngđắnđược,bởithậtsựkhôngcótìnhyêuthậtsự,sâusắcgiữacáccặpđôi.Họnhưnhữngđứatrẻ,chơitròngườilớn...

“Nămnaymìnhnênlàmgì?”Carolinehỏi.

“Tôivẫnnghĩ làmìnhnênmangFerrari tớiMontanavàđuaxe,”Michaelnói.

“AnhcómộtchiếcFerrari,phảikhôngRose?”

“Tôicóthứngonhơn,”Seldennói.“MộtchiếcJaguarXK120.”

“Nóchạynhanhđượccỡnào?”

Page 181: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Seldennhúnvai.“Mộttrăm,mộttrămhaimươi?”

“Bọntôisẽchoanhhútbụi,”Dodonói.

“SaolạilàMontana?”ĐộtnhiênJaneyhỏi,cốđưamìnhvàocâuchuyện.

“Bởivìkhôngcógiớihạntốcđộ?”Carolinanói,bằngmộtgiọnghơithôlỗđủkhiếnđámđànôngkhôngđểý.

“Chịchỉ làmngườimẫu thôi à, Janey?”Dodohỏi.Và rồi nhìnquanhbànnhưthểcôvừaphạmsai lầm,cônói thêm,“Chỉlàrấtnhiềusiêumẫulàmnhữngviệckhácnữa,đúngthếkhông?Ýtôilà,cáicôgáithanhnhã,côcókhuônmặtđẹpnhư tượng tạcấy... têncôấy làgìnhỉ?”côhỏi,quaysangCarolina.

“ÝcậulàChristyTurlington,”Carolinanói.“Côấycócôngtyriêngvàmộthãngquầnáo-tôinghĩcôấycònlàmcảvideotậpyoga...”

“Đúngthế,Janey,”Paulnói,liếcnhìncô.“Kểchochúngtôinghevềcôđi.”

Tấtcảđềunhìnchằmchằmvàocô.Janeyđộtnhiênthấyhoảngloạn-côgầnnhư thấyvángvất.Độtnhiêncôcócảmgiácmìnhbịngạt thở.Côkhôngcảmthấychínhmình;dùcóbộđầm,thườnglàthứkhiếncôcócảmnhậnvềđặc tính riêngcủamình,dườngnhưcũngkhôngđemlạichocôcảmnhậnđó...Nếucôkhôngnóigìcả,họsẽnghĩcôlàmộtconngốc,vàcôkhôngđờinàođểchohọđượcthỏamãn...

Nhấpmộtngụmrượu,côdịudàngnói,“Thựcra,tôilànhàsảnxuấtphim.”

“Thậtá??”Dodonói,bịấntượng.

“Côđanglàmphimgì?”Carolinanói,lấymộtđiếuthuốctừtrongtúira.

“ỒCarolina,emđừnghút,”Paulnói.

“Kệxácanh,”Carolinanói,vàchâmthuốc.

“Mùahènămngoáitôicóviếtmộtkịchbản,”Janeynói,thấyrằng,nhưmọi

Page 182: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khi,mộtkhicôbắtđầunóidối, lờinóidối trởnêncàng lúccàngdễdànghơn.“Vàngaybâygiờtôiđangtrongquátrìnhlàmphimtừkịchbảnđó.”

Cônhấpmột ngụm rượunữa, khôngdámnhìnSelden.Cô có thể thấy, từkhóemắtmình,mặtanhlộvẻsốc,nhưthểanhkhôngtinnổicôcóthểphịaramộtcâuchuyệnnhưthế.Nhưngcôcònbiếtlàmgìnữađây?

“Phimvềgìthế?”Carolinahỏi.

“Vềmộtngườimẫu,vàmọingười cố lợidụngcôấynhư thếnào,” Janeynói.

“Chuyệncũnhèm,”Seldennóivẻkhóchịu.

“Seldengiậnvìtôikhôngkểvớianhấy,”JaneynóivớiCarolinavàDodo.Quay sang Selden, cô nói thêm, “Em không nói với anh, anh yêu, vì emmuốntạonênmộtcúbấtngờ.Anhnghĩemdànhbuổichiềuvàoviệcgìkhácnữa...?”

Câunàykhiếnmọingườibậtcười.“Anhkhôngnghĩlàcôấydànhcácbuổichiềuđểđimuasắmđấychứ?”Dodohỏi.

“Tôichưabaogiờbiếtcáccôlàmgì,”Seldenđáp.Vànhanhchóngthayđổichủđề,anhnóivớiRoss,“Ônggiàbịlàmsaothế?”“Ônggià”làbiệtdanhhọdùngđểchiVictorMatrick,CEOgiàkhúđếcủaSplatchVerner.

“Dầndầnhóađiên,”Rossnói.

“Nghebảoôngấymuamáybay,”Marknói.

“Máybay?”Paulcườikhểnh.“Mọingườiđangnóigìthế.Đólàmộtchiếcphicơlớn.Mộtchiếc727...”

“Cóaibiếtlợinhuậnthựcsựđiđâukhông?”Seldenhỏi.

Nhoàingườiquaanh,DodothìthầmvớiJaney,“Côbiếtkhông,tôitừnglàngườimẫuđấy.”

“Thậtà?”Janeyhỏi,vờquantâm.

Page 183: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Cậu làm ngườimẫu hai tháng,” Carolina cười khểnh. “Tớ làm suốtmộtnăm.”

“Này? Cậu sai rồi đấy?” Dodo nói. “Tớ là người mẫu áo tắm trong hainăm...”

“Dùthếnàothìcũngthậtkinhkhủng,”Carolinanói.

“Tôi không biết cô làm thế nào,”Dodo nói. “Thật nhàm chán.Và rồi taychụpảnhcũngmuốnngủvớicô...”

“Chịnóiđúng,”Janeynói.“Nóthậtkinhkhủng.Nhưngnókỳquặc,chịbiếtkhông?”cônói,nhấprượu.“Bởivìgầnnhưtấtcảnhữngcôgáixinhđẹpmàtôigặpđềuđãthửcốlàmvàmuốnlàmngườimẫu.”

“Chà,”Janeynóikhihọvàoxe.“Côbéhàngxómđórấtdễthương.”

“Tấtcảhọđềudễthương.Họlànhữngngườituyệtvời,”Seldennói.

Janeyngồingảrasaughế.Độtnhiêncôthấytứcgiận,mặcdùcôkhônghiểutạisao,vàthấymộttrậncãinhausắpbùngra.

“Constancerấttửtế,”cônói,“nhưngemtựhỏikhôngbiếtchịấycóbịlàmsaokhông.Anhcónghĩlàchịấybịchứngbiếngănkhông?”

“Côấykháthúvịnếuemdànhthờigiannóichuyệnvớicôấy,”Seldennói.

“À.Chà,”Janeynói.Cônhìnrangoàicửasổ, tựhỏihọcóvềkịpđếnnhàtrướckhitrậncãivãnổrakhông.

Coicâutrảlờicủacôlàmộtbướclui,anhnói,“VợcủaMark,Dodo,rấtlàvuitính.”

“Côấyvui tínhvừaphải,” Janeynóivẻmơhồ.“Nhưngcôấynấuănchảngonlắm.Anhkhôngthấylàcừusốngkhiếnanhbuồnnônà?”

“Cô ấy rất thành công - một trong những phụ nữ thành công nhất trongngànhtruyềnhình,”Seldennói.AnhnhìnJaney,tựhỏicôbịlàmsao.Người

Page 184: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

vợđầu tiêncủaanh,Sheila,có rấtnhiềubạngái,vàcô rấtgiỏi trongviệcđánhbạnvớinhữngđốitáclàmăncủaanh.“Sựthậtlà,Janey,emgầnnhưkhôngchonhữngngườiphụnữnàymộtcơhội,”anhnói,nớilỏngcàvạt.

Janeykinhngạcquaysanganh.“Emư?”cônói,nghĩđànôngmớinguxuẩnlàmsao.“Họghétemngaytừlúcđầu.AnhkhôngnhìnthấymặtDodokhiembướcvàoà?Vàanhkhôngnghehọnóigìvềngườimẫuà...?”

“Chà,lẽraemkhôngnênmặccáiváyđó!”Seldenvặnlại.Đấy-cuốicùnganhđãnóira.Lẽrakhôngnên,nhưngcuốicùnganhcũngphunrađược...

Côlắcđầukinh tởm.“Cácđối tác làmăncủaanhcóvẻ thíchnóđấy,”cônói.

Giờthìquáđángrồiđấy,anhnghĩ.Tạisaolúcnàohọcũngcãinhau?Lầnnàoanhcốnóichuyệnlịchsựvớicô,cũngtrởthànhtrậnchiếncả.Côlúcnàocũngvậycả,từđêmđầutiênanhgặpcô.Vàmặcdùanhluônnghĩcuộcnóichuyệncủahọtốihômđókhônglàgìngoàimộtcuộcchuyệntròhấpdẫndấntớisex,anhđangbắtđầutựhỏicólẽsựđốiđịchđạidiệnsựkhácbiệtvềgiá trị và chuẩnmực đạo đức. Và rồi cô đã nói dối chuyện làm nhà sảnxuất...

“Anhnghĩchúngtacầnphảinóichuyện,”anhnói.

“Thậtà?”côhỏi.“Vềcáigì?Anhkhôngmongemngồiđóvànghenhữnglờisỉnhụccủahọmàkhôngtựbảovệmình...”

“Đượcrồi,”anhnói.“Anhkhôngthểlàmgìvớicảmgiáccủahọ.Nhưngsaoemlạibảohọrằngemđangsảnxuấtphimcơchứ?”

“Tạisaoemkhôngnênbảohọ?”côhỏi,mắtrựclửa.

“Bởivìđólàmộtlờinóidối,”anhgầnnhưhétlên.

Thôngthường,khianhnổicáuvớicô,côgiànhlợithế.

Khoanhtaylại,cônói,“Emsẽkhôngđểbịmắngnhưmộtđứatrẻ.Khôngbịmắngbởianh,SeldenRoseạ.”

Page 185: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Giờthìanhphòngvệ.“Đượcrồi.Anhkhôngmắngmỏ.Anhchỉmuốnbiếttạisao.Emlàvợanh,mẹkiếp...”

“Vậyanhmongđợiemsẽnóivớianhmọichuyện?”côhỏi,khéoléodẫndắtanhrakhỏinộidungcâuchuyện.

Đếnlúcnàythìítnhấtanhđãbiếtmánhnàycủacô.“Janey,”anhnói.“Emkhôngphảilànhàsảnxuấtphim.Vàcònchuyệnkịchbảnngớngẩnđólàcáigìthế?”

Kịchbản!Suýttínữacôđãphunrabímậtcủamình.Côvộinói,“Cóthểemchưasảnxuất-hayviết-cáigìcả.Nhưnganhnênbiếtđólàthứemđịnhtheo đuổi rất nghiêm túc trong tương lai. Vì vậy nếu anh có vấn đề vớichuyệnđó,chúngtatốthơnnêngiảiquyếtngaybâygiờ.”

Trongmột giây, anh bị giằng xé giữamongmuốn được lắc cô - lắc thậtmạnhđểcôphảinóirasựthật-vàmộthammuốnđiênrồđượccườiphálên.Sựthậtlà,côkhônghềbiếtlàmnhàsảnxuấtthìnhưthếnàocả,khônghềbiếtđểlàmmộtbộphimthìphảitiếnhànhnhữnggì-saumộtvàingàydiễnvainhàsảnxuất,côsẽbỏcuộcvàquaylạiviệcmuasắm.Vàvìvậyanhnói:

“Vậytùyemthôi.”

“Cámơnanh,”cônói.Cônhéttayvàomiệngvànhìnđichỗkhác.

Cô liếc rangoài cửaxe.Giờhọđangchạy trênxa lộ, quayvề thànhphố,băngquanhữngtrạmđổxăngvàbiểnquảngcáo-sốngởđâymớithậtbuồnthảmlàmsao,cônghĩ,độtnhiêncảmthấynhẹnhõmkhibuổitốiđãkếtthúc.“Nghenày,”côchạmvàotayanhlàmhòa,“mìnhđừngcãinhau,nhé?Đặcbiệtvìmộtnhómngườimàcókhiemchẳngbaogiờgặplại...”

Seldenrụttaylạikhóchịu.Cóthểnàogiữahọkhônghềcómộtsựhiểubiếtnào?“Dĩnhiênemsẽgặplạihọ,”anhnói.“ĐặcbiệtnếuchúngtachuyểntớiGreenwich.Emsẽgặphọliêntục...”

“ChuyểntớiGreenwich?”côhétlênkinhhoàng.

“Phải,”anhnóivẻkiênnhẫnmỉamai.“Kếhoạchluônlàthếmà.”

Page 186: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thật á?” cô nói, hoảng loạn. Cô không thể nhớ họ đã bàn tới chuyệnGreenwich trướcđây, trừviệcđi thămbạnbècủaanh.Nếuhọchuyển tớiGreenwich,côsẽchết,cônghĩ,côsẽkhônglàgìngoàimộtbànộitrợ-thậmchícôcóthểtrởthànhnhưDodo...

“Markbảocómộtcănnhàrấttuyệtđangraobánngayởphốcạnhnhàhọ,gầnbờbiển.Chúngtacóthểcómộtchiếcthuyềnởđó.Emnhớmùahènămngoáiởtrênthuyền,bọnmìnhvuivẻthếnàokhông?”

Côliếcanh.Mặtanhlạnhtanh,vàmắtanhsầmxuống,nhưthểtháchcôdámcãilạianh.Nhưngbảnnăngphụnữbảocôrằngđâykhôngphảilàthờiđiểmthíchhợpđểcãinhau,vìvậycôđầuhàng.

“Vâng,”cônóimơhồ.“Sẽvuilắm.”

Ngaylậptứcanhdịulại,nghĩrằngcơnkhủnghoảngđãqua,cầmlấytaycô.“Anhkhôngbiết làhọcóụ tàukhông,nhưngmìnhcóthểxâymộtcái,vàcănnhàđủ lớncho tấtcảnhững thứmìnhcần.Thậmchímìnhcó thểxâymộtphòngtậpnếuemmuốn.”

Tậpthểthaolàthứcôchảbaogiờhamthích,nhưngcôlầmbầm,“Thếhayquá...”

“MaianhsẽgọichoMarkvàhỏitênđạilýbấtđộngsản.”

Côngáp,giảvờbuònngủ.Dịchlạigầnanh,côngảđầulênvaianh;trongmộtgiây,anhbắtđầuvuốttóccô.

Cônhắmmắtlại,mặcdùkhônghềmệt.Đầuóccôquaycuồng,vàđộtnhiêncônhậnralấySeldenRosecóthểlàmộtsailầmkhủngkhiếp.ÝnghĩcủacôquaylạivớiGeorgevàcănhộcủaanh.Côđãnóirằngcôkhôngthểsốngởmộtnơinhưthế,nhưnggiờkhinhìncuộcsốngởGreenwich,côthấyrằngđang tự lừa dối chínhmình.Đột nhiên không có gì cô hammuốn hơn làđượcởtrongmộtcănhộlớnnhấtthànhphốNewYork-vànếucôcóđầuócthìlẽraphảitheođuổiGeorgevàlấyanhtamớiphải.

George,côbắtđầunghĩ.George-vớitấtcảquyềnlựcvàtiềnbạccủaanh-đómớichínhlàloạiđànôngcônênởbên.

Page 187: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,
Page 188: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

9

MộtngôisaoGiángsinhhaimươifootđượctreolơlửnggiữangãtưĐạilộNămvàPhố57.Nhữngcộtđènđườngcuốnđầyvònghoa,vànhữngcửasổcủa cửa hiệumua sắm trưng cácmanơcanhmặc quần áo kỳ nghỉ. ThángMườihainăm2000rấtrét-nhiệtđộtrungbìnhchỉkhoảnghailămđộF-nhưng các cửa hiệu và nhà hàng đầy những người cương quyết tiêu càngnhiềutiềncàngtốt,bởicáctạpchíthờitrangđãtuyênbốlôngthúđãtrởlạithànhmốt-từnhữngchiếcđồnghồgắnkimcươngthậttớichiếcbốtdacásấuđỏtrịgiánămngànđô.

“NhưthểnhữnggìChúabanchochúngtalàkhôngđủtốtvậy!”PippiMausphẫn nộ tuyên bố, khi cô đi qua cánh cửa xoay của nhà hàngCipriani rangoàivỉahè.Pippihơisay;côta,Janeynhậnthấyvớivẻchêtráchđầythỏamãn,lúcnàocũnghơibiêngbiêng,mặcdùvàobuổichiềuhômnaythìJaneycũngvậy.

“Thếà?”Janeynhậnxét,nghĩ rằngâmhộcủaPippicó lẽ là thứduynhấttrênngườicôtalàhàngthật.

“Mimikhônghiểu,”Pippinói.“Mọithứxảyraởdướiđókhitagiàđi.”

“Nghĩalàsao?”Mimihỏi.

“Cậu biết đấy.Môi.Nó... giãn ra.” Pippi nói, cười ré lên khi túm lấy tayJaney.“NghĩalàcáicủatớsẽrộngnhưGrandCaynon,khixemxéttớitấtcảsốđànôngmàtớđãngủcùng.”

“Ôi,Pippi.Đólàthứngớngẩnnhấtmàchịtừngđượcnghe,”Miminói,kéogăngtaylên.“Giờthìemlàmchịhoàntoànphátđiênlênrồiđấy.Nếu-aiđó-nhìnxuốngdướiđórồinghĩchịgiàrồithìsao?”

“ChịđangnóivềZizià?”Pippihỏi,chemiệnglạikhiđộtnhiênnhậnracôvôtìnhnóihớ.“Nhưngdĩnhiênanhấynghĩchịgià,”cônói.Dángđicủacôrấtvụngvề,yhệtnhưtínhcáchcủacôvậy,nhưthểcôkhôngthểnàoquenvớiviệcmanggiàycaogót.Dángđitậptễnhcủacô,cùngvớicáigiọngoang

Page 189: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

oangvàviệccôlàPippiMaus,diễnviên,bắtđầuthuhútsựchúýtrênphố.

“ThôinàoPippi,”Janeynói,cốxoadịumọichuyện.“Emkhôngmuốnlêncộtbáođưachuyện,phảikhôngnào?”

“Emlúcnàochảởtrêncộtbáođưachuyện,”Pippituyênbố.“Vàemcóthểtuyênbốmộtcáchthẳngthừngrằngtoànbộchúnglàdốitrá.”

“Mìnhnênđibộhayxenhỉ?”Mimihỏi.

“Xeđi.”JaneynóicươngquyếtkhinhìntìnhtrạngcủaPippi.Cô“yêuquý”Pippi,“mến”côấy,vàthậmchíđồngývớiMimirằngPippihơi“điênđiên.”NhưngthầmghétcáisựthậtđicùngvớiPippiquánhiềukhiếncônhưngườitrông trẻ.Pippi làmmọi thứ theobảnnăng:uốngvàhít cocaine,biếnmấtvàophòngtắmvớimộtgãvừamớigặpởbữatiệchayngấtởdướimộtcáibàn.Rồimọingườiphải tìmPippi, và tìm thấycô. Janey sẽ rấtmừngkhikhôngphảiđicùngcôta,nhưngnhữngngàynàycôtalàbạnbèvớiMimi,vìthếkhôngcócáchnàotránhkhỏi.

“Dùsao,Mimiạ,”Pippitiếptục-khiconbésayrượuhayphêmatúy,nótrởnênsấnsổ-“Chịgiàhơnanhấyhaimươituổi,vàchịcóbaogiờởbênmộtlãogiàhơnchịhaimươituổimàkhôngnghĩrằnglãogiàđếnpháttởmkhông?”

“Có,”Janeynói.

“Nhưng chị thích đàn ông già,” Pippi nói, như thể Janey không tính; vàJaneynóivẻtựvệ,“Seldenkhônggià.”

“Anhấyítnhấtgiàhơnchịmườilămtuổi,nếuchịkhôngnóidối tuổicủamình...”

“Pippi!”Miminóivẻcảnhbáo,rahiệuchoxecủamình.

“Này,”Pippinhúnvai.“Emnóidốituổicủaem,khôngphảilàemsẽnóisựthậtchomọingườibiếtđâu...”

“Chịbiếtsựthật,”Miminói.“Nhớkhôngcưng,chịbiếtemtừhồiemmườituổi...”

Page 190: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ChiếcMercedesđenđỗlạibênvệdườngvàMuhammadrakhỏixevàmởcửa sau. “Cám ơn,Muhammad,”Mimi nói. Ba người phụ nữ vào xe, vàchiếcxebòvàodòngxecộđôngđúctrênĐạilộNăm.Điđượcmườikhốinhàcókhimấttớihơnmườilămphút,nhưngthậthoànhtráng,Janeynghĩ,khiđi lại trongmộtchiếcMercedescó tàixế riêng,giàucó,mặcáo lông,cườicợtvàhơisayxỉnsaumộtbữatrưauốngchampagneởmộttrongnhữngnhàhàngriêngtưnhấtthànhphố,đẹpvàcóbạnbènổitiếngđẹpđẽ,vàtrênđườngtớibuổiđấugiáđồtrangsứcởChristie’s.Côchạmvàocửaxebằngngóntayđeogăng,mỉmcườitrướcsựhoànhảocủamọithứ.CôđãchụpbìachocatalogGiángsinhcủaVictoria'sSecret,mặcmộtchiếcáongựccóđínhkimcươngvàquầnlót,đượcđưatớiphòngchụphìnhbởingườibảovệ.Vàsauđó,ngườibảovệđứngcáchcôchưatớimộtmétkhicômặcchiếcáolótchobuổihọpbáo.NhưnghoànhtrángnhấtlàbìatạpchíMaxim,trênđócômặcmộtbộđồbằngdamàuđen.Sựkếthợpcủahaitrangbìa-mộtcôgáithánhthiệnvớimộtcôgáixấuxa-đãtạonênmộtsựquantâmlớnởcôngchúng;gầnnhưmọichươngtrìnhgiảitríđềunóivềchuyệnđó.

Ngồi cạnh cô trong xe, Pippi bắt đầu nhúc nhíchmột cách khó chịu, tìmthuốclátrongtúi.“MàSeldenthếnào?”nóhỏi.

“Bọnchịrấttuyệt,”Janeynóivẻcươngquyết.Thựcrakhônghoàntoànnhưthế,nhưngcôsẽkhôngphànnànvềSeldenvớiPippi.Vàkểtừkhicôxuấthiệntrênhaitrangbìa,côvàSeldengầnnhưđãthôikhôngcãinhaunữa,vàSeldenkhôngđemchuyệnGreenwich ranóinữa. Janeyngờ rằng sựphấnkhíchkhithấyvợmìnhlênbìahaitạpchí,vàbiếtrằnghàngtriệuđànônghammuốncôấy,cólẽlànguyênnhânkhiếnSeldenthayđổitháiđộ,nhưngcôkhôngmuốnđiquásâuvàochuyệnđó.Gầnđây,Seldenrấtlàdễbảonhưchócon,sẵn lòngchiềuchuộngnhưhồihọmớicưới.Vàkhi thỉnh thoảnganhnhắctớichuyệnchuyểnnhà,côsẽthởdàimànói,“Emcũngmuốnlắmnhưngembậnquá,làmthếnàođược?”

Tuy vậy, Mimi lại là một câu chuyện khác. “Janey, em gọi Branda Lishchưa?Chịhứavớiem,nếucuộchônnhâncủaemkếtthúcthìlàbởivìemvàSeldenphátđiênkhiphảisốngtrongcáikháchsạnđó.”

TiếngcườiJaneyrònrãnhưtiếngkhánh.“MàSeldengầnnhưkhôngvềnhà.Vớicả,anhấychảbaogiờđểýnhữngthứxungquanh.”

Page 191: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Pippirítmộthơi thuốcdài,vàJaney,hơikhóchịu,nhấnnútmởcửasổramộtchút.KhôngkhílạnhtrànvàokhiPippinói,“Chậc,chắcchắnlàanhấyđểý tớiWendyPiccoloởDingo’sđêmhômtrước,nhưngemkhônghiểu.Chịtaquánhỏbéđếnmứcemkhôngnghĩlàcóaiđósẽnhìnthấychịta.”

MôiJaneyvẫncongcongthànhmộtnụcười,nhưngmắtcôhơidaođộng.“Ýemlàsao,Pippi?”côhỏi.“RằngSeldenđangngoạitìnhà?”

“Dĩnhiênlàkhôngphải,”Mimicươngquyếtnói.“Anhấymờikếthôncóbatháng.Nhưngnếuemkhôngtìmmộtnơisốngchoriêngmình...”

“Embiếtrấtnhiềuđànôngngủvớingườikhácngayđêmtrướclễcướicủahọ,” Pippi tiếp tục nói. “Em thậm chí còn biếtmột gã đưa nhân tình vàokháchsạnphòngngaybêncạnhkhigãđinghỉtuầntrăngmật.

“Đólàbởivìemchỉquenvớidiễnviên,”Janeynói.

“Emlàdiễnviên,”Pippibậtlại,bảovệnghềnghiệpcủamình.Janeyphálêncười,thíchthútrướcsựngạomạncủaconbé.DùcóởcùngvớiMimibaolâuchăngnữa,họcũngkhôngbaogiờlàbạnbèthựcsự.ỞphíaPippicóquánhiềusựcạnhtranh,màJaneycảmthấythảmhại,đặcbiệtkhicôkhôngcoimìnhvàPippiởcùngmộthạng.“Mũinóquá...nhọn,”JaneynóivớiMimivào một buổi chiều. Và Mimi nói, “Ồ, chị biết, nhưng đàn ông thấy nósexy.”Janey,khôngnóigì,chỉmỉmcườivẻhiểubiết-lýdoduynhấtđànôngthấyPippisexylàbởivìnólúcnàocũngsẵnsàngchosex.

“MàSeldenkhôngphảilàloạiđànôngngoạitình,”Miminóicươngquyết.“Tinchịđi,Janeysẽngoạitìnhtrướcanhấy.”

Trongmộtgiây,chuyệnMimingoạitìnhvớiZizitreolơlửngkhôngainóiratrongkhôngkhívàrồiJaneynhẹnhàngnói,“EmkhôngthểtưởngtượngnổiviệcngoạitìnhlừadốiSelden.Nhưngemnghĩmìnhmaymắn.Emkếthônvớingườiemthựcsựyêu.”

Côbiếtcâunàykhônghoàntoànlàsựthật.Cóquánhiềugiâyphútanhlàmcôđiêntiếtđếnnỗicôkhôngthểlừadốibảnthânlàmìnhcótìnhcảmdànhchoanh.Nhưngcônóicâuđóquánhiềulần-vớiphóngviênởcáccuộchọpbáo,vàtrênthảmđỏ,vàvớinhữngngườichúcmừngcôởcácbữatiệc-đếnnỗibâygiờcôđãthuộclàulàu.

Page 192: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Chà, chị thì không!”Mimi nóimạnh bạo, như thể cố thuyết phục chínhmìnhchuyệnđókhôngquantrọng.

“Theonào,chịyêu,chịcóyêuanhấy,”Janeynói.

“Yêu,nhưngkhôngphải làphải lòng,”Miminói.Côvội thêmvào,“ThôiđừngnóichuyệnGeorge.”

“Đượcthôi,”Pippirélên.“HãynóivềZizi.ChịsẽmuagìchoanhấylàmquàGiángsinh?”

“Mộtcáiđồnghồ,”Miminói.“Tấtcảnhữnggìanhấynóiđếnlúcnàylàanhấymuốnmộtcáiđồnghồtửtếđếnmứcnào.Vàđúngnhưthế.Nếuemlàđànôngtrongthànhphốnàyvàmọingườikhácđeođồnghồmườilămngànđô,emsẽcảmthấybịlạclõng.”

Phần ác độc trong Janeymuốn cười khúc khích chế giễu, nhưng cô ngănmình lại bằng cách quaymặt sang cửa sổ và giơ găng tay lên chemiệng.Trongba thángkể từkhiZizichuyển tớiNewYorrk,anhđã thayđổimộtcách tồi tệ. Janey đã nhìn thấy cảnh tượng kiểu đó hàng nghìn lần: ỞHamptons, Zizi xuất hiện với vẻ một người cư xử chuẩn mực; anh luônduyêndángvà khôngbao giờ tán tỉnh vớ vẩn.NhưngởHamptons khôngnhiềucámdỗnhưởthànhphố,vàchỉtrongmộtthờigianngắn,Ziziđãtrởnênnổi tiếngđếnkhét tiếngởcáccâulạcbộ, thườngtiệc tùngtới tậnbốngiờsáng,vàđãcótiếnglàmộttênsởkhanh.Vẻngoàicủaanhkhiếnanhtrởnênkhôncưỡngvớiphụnữ-cótinđồnlàmỗiđêmcótớivàibangườitớitán tỉnhanh-vàPatty thậmchíđãkểvớicôrằngbấtcứcôgáinàothànhcôngtrongviệcđósẽtrởthànhthànhviêncủamột“câulạcbộZizi”bímậtnàođó.

Giá nhưMimi chịu lắng nghe! Janey bực bội nghĩ. Suốt lần này đến lầnkhác,côđãcốbónggióvớiMimirằngZizikhôngnhưvẻbềngoàicủaanhta.NhưngMimichỉcoinhững lờigợiýcủacô làbằngchứngJaneyđangghen tuông.Mànhư thếcũngkhônghẳn làsai sự thật lắm.Mỗi lầnJaneynghevềmộtvụphiêulưutìnháicủaanh,haynhìnthấyanhđicùngvớimộtemtrẻđẹp,côthấynhẹnhõmmìnhđãtừchốianh.Đólàđiềucôđãtựnhủvềnhữngchuyệnđãxảyravớianh.Mimivẫntrảtiềnthuênhàchoanhấy.VàJaneyđoánrằngZizithíchtiềnnhưthế,cuốicùnganhsẽgặpmộtemgái

Page 193: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

trẻđẹpgiàucóvàsẽlấyemnày,khiếnMimiphátđiênlên-JaneygầnnhưcóthểtưởngtượngracảnhMimiKilroysùibọtmép...

KhihọđiquaTiffany,nơimộtdòngdukháchháohứcđangchenchúcnhauđểvàotrong,Janeynhaiđầugăngtay.Côlúcnàocũngtựhàovớibảnthânởkhảnăngphântíchnhữngmụcđíchthậtsựcủađànôngvàrằngcôchưabaogiờnóidốibảnthânvềthứmàmộtngườiđànôngthựcsựmuốn,vàcómộtphầntrongcôkhôngkiênnhẫnnổivớinhữngphụnữnhưMimi,luôntựlừadốichínhmìnhvềnhữngmụcđíchthựcsựcủađànông.NhưnggiờđâytìnhbạncủacôvớiMimikhiếncôchegiấusựthậtvềZizi,vàcôtựhỏichuyệngìsẽxảyranếucôkhôngthểnóidốiđượcnữa.

“ThếchúGeorgethìsao?”Pippihỏi.Janeynhănmặt.CôghétsựhiểubiếtrõkhôngthíchhợpcủaPippivớimọingười,nhưngMimikhôngđểý.“Ồ,chịsẽmuachoanhấymộtđôimăngsét,chịnghĩthế,”côtanói.“Thứgìcổvàhiếm,cólẽlàmộtđôibằngbạchkimởAsprey’s.Dùthếnào,anhấysẽvuichừngnàochúnglàloạiđộcnhấtvônhịvàkhôngaicócả.”

“ỒemnghĩGeorgecógutuyệtvời,”Janeynói.MimicườirélênvàvươnquangườiPippichạmvàotayJaney.“Đừngnóivớichịlàemmêchồngchịđấynhé,Janey,mặcdùchịkhôngthểnghĩramộtgiảipháphoànhảohơn.Nếu emmuốn anh ấy thì cứ việc thoảimái,mặc dù chị không thể tưởngtượngaicóthểcótớihaiôngchồng...Emchắcchắnlàsẽphảihọctrangtrínhàrồicưngạ!”

MimitiếptụccườivàthậmchíPippicũngcườitheo.Khichiếcxeđỗlạibênvệđườngvàbaphụnữrakhỏixe,Janeythấymặtmìnhđỏbừng.Kểtừbuổichiềuhômđóởcănhộ,Georgeluônởtrongtâmtrícô.Vàkhihọgặpnhauởcácbuổi tốivàbữa tiệc,cô tin rằngcó“gìđó”giữahọ,mặcdù theo lẽ tựnhiên,luôncónhữngngườikhácxungquanh,vàkhônghềcóchuyệngìxảyracả.

“Sựthậtlà,emnghĩGeorgerấtdễthương,”Janeynghiêmnghịnói.

Mimilạibậtcười.“Anhấylàđỉnhnhấtđây,cưngạ,chẳngcógìnghingờcả.Vàchịthậtsựyêumếnanhấy...”

Nhưngkhivàonhàđấugiá,JaneytựhỏiGeorgesẽcảmthấynhưthếnàovềđôikhuymăngsétnày,sovớithứmàanhsẽtặngchoMimi.

Page 194: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

***

HaitiếngđồnghồsauởnhàđấugiáChristie’s,Janeyđứngởquầytiềnmặt,trả cho một chiếc vòng cổ ngọc trai đen năm mươi ngàn đô bằng thẻAmericanExpresscủaSelden.Côvẫnngâyngấtvìđãđấugiáchiếcvòngvàthắng,vàmạnhbạoký“JaneyWilcoxRose”ởcuốitờhóađơn,cốtìnhtránhkhôngnhìnvàoconsốtổng.Cộngvớithuế,sẽlànămmươitưngànđô,vàmặcdùnhàđấugiáđềnghị sẽ chuyểnvòngcổ tới để tránhphải trả thuế,JaneyđãbậtcườivàbảorằngnếuSeldenbỏrađượcnămmươingànđôthìanhấyđủkhảnăngtrảthuế.

“Ồ,nhưngđólànơiemsailầm,”Miminói,quởmắng.“Đànôngkhônglấylàmphiềnkhitiêutiềnnếunólàmgìđóchohọ.Nhưnghọghéttiêutiềnmộtcáchkhôngcầnthiết.”

“Cứthổikènchoanhấy,”Pippikhuyên,“vàanhấysẽquênhếtmọichuyệnấymà.”Nóvẫytaychàorồitrèolêntaxi.

Khoác tayJaneykhihọđibộ tớivệđường,Miminói, “Emđừngđểý tớiPippi.Nódễthươngnhưngnóghentị.Đặcbiệtlàkhiemlàmrấttốt,cònsựnghiệpcủanóthìchẳngđâurađâu.Nógầnnhưphátđiênlênvì trangbìatrêntạpchíMaxim.”

“Chínhxácthìnóđãnóigì?”Janeyhỏi.

“Nhưmọikhí.RằngnókhônghiểusaohọlạichọnemchụpbìachoMaximchứkhôngphảinó.”

“Nhưngnóđãkhôngđóngmộtbộphimnào tử tế trongsuốtbanămrồi,”Janeyphảnđối.“Vàbộphimcuốicùngđãchuyểnthànhvideo.”

“Chuyệnđóchảquantrọng.Nóvẫnnghĩmìnhnổitiếngnhưhồimườinămtrước.Vàlàbạnnó,bọnmìnhchophépnónghĩvậy.”

“Em nghĩ nó có thể nguy hiểm,” Janey nói bướng bỉnh, nhưngMimi bậtcười.“Pippy?Nóngulắmkhôngnguyhiểmgìđâu,mặcdùchịsẽkhôngđểnómộtmìnhvớichuỗingọctraiemvừamua.Nóthườngnhầmlẫnthứthuộcvềnóvànhữngthứthuộcvềngườikhác.”

Page 195: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeybậtcườivà theobảnnăngsờchuỗingọc traiđenvàphấnkhíchkhimình là người sở hữu nó, cô đã quyết định đeo nó về nhà, tự hỏi tại saoMimilạiquyếtđịnhlàmbạnvớingườinhưPippi.Nhưthểđọcđượccâuhỏitrongmắtcô,Mimivộinói,“ỒchịbiếtPippichẳngralàmsaovàgầnnhưđiênrồ.Nhưngchịlớnlêncùngvớinóvàvớichị,nónhưmộtđứaemgáibébỏng.Mẹđỡđầucủanólàbạnthâncủamẹchị.VàkểtừkhiPippivàchịgáinógầnnhưkhôngcógiađình,gầnnhưkỳnghỉnàonócũngởvớinhàchị.Vớicả,đâuphảilàchúngtakhôngcókhuyếtđiểmnào-chịbiếtchịcó,vàởtuổichị,chịmuốnđượcthathứchonhữngkhuyếtđiểmđó.Cógìđóxảyrakhimìnhsangtuổibốnmươi.Tathựcsựthấyđượclợiíchcủaviệctửtếvớingườikhác.”

Janeycườicáiđiệukhúckhíchkhimuốnchegiấusựxấuhổkhibịnóitrúngtimđenvànói,“Emkhôngcóý...”

“Ồkhông.Hẳnnhiênlàkhông,”Miminói.“ChỉlàchúngtacóthểđốixửtốtvớiPippivìchúngtahiểunónhưthếnào.Nómệtmỏi,tuyệtvọng,vàsợhãi,vàtrênhết,nókhôngcótiềnvàkhôngcóngườiđànôngnàochămsócchonó.Dĩnhiênlànócảmthấyphảixấutính.”

“Dĩnhiênlàchịnóiđúng,”Janeynói.MimimỉmcườivàsiếttayJaney.“Chịphảiđiđây-chịhứalàđiđónconcủaGeorgeởsânbay.Nhưngchịgặpemsaunhé?”

Janeygậtđầu,nhìntheoMimikhicôđivộitớixe.Khicôchuẩnbịvàotrongxe, côdừng lại, quấnchiếcáo lông thú lạiquanhngười. “NếuSeldengâyphiềnhàgìchoemvìchiếcvòngcổ,”côgọilớnra,“bảovớianhấylàchịbắtemphảimuanhé!”

“Vâng,” Janey đáp lại. Trongmột thoáng, cô nhìn chiếc xe biếnmất vàodòngxecộ,vàcôđilênĐạilộMadison.Đúttayvàotúichiếcáolôngchồntrắng,côcảmnhậnkhôngkhígiálạnhthángMườihaivàbầutrờixámxịtlặnglẽtrênđầu,vàtuyếtnhưsắpsửarơi.Mộtniềmvuihiệnlêntrênkhuônmặtnhữngngườiđangđitrênvỉahè,nhưthể,khinghĩtuyếtsắptới,mùalễđãthựcsựbắtđầu.

Janeyđãluôncoingàytuyếtrơiđầumùalàmộtngàyđặcbiệt,khimọithứcóthểxảyra,vàcôlạichạmchiếcvòngcô.Thậtlàmaymắn,cônghĩ,khi

Page 196: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mua chiếc vòng cổ đúng vào ngày tuyết rơi đầu tiên. Nhưng trong mộtthoáng,tâmtrạngvuivẻcủacôbịtanbiếnbởiphảnứngkhôngtránhkhỏicủa Selden. Anh có rất nhiều tiền, nhưng khi liên quan tới chuyện tiêuchúng,anhcóquanđiểmcủatầnglớptrunglưu.Câunóiyêuthíchcủaanhlà“Emcóthựcsựcầnthứđókhông?”màlầnnàoanhcũngdùngmỗikhipháthiện ramộtmónđồmớimuacủacô.Cuốicùng,bực tức,côđáp lại,“AnhcóchắclàanhthựcsựcầnmộtchiếcxehơiVintagenămtrămngànđôkhông?”Vàanhlạnhlùngđáplại:“NếuemnóiđếnchiếcJag,thìnólàtácphẩmnghệthuật.Vàanhsẽkhôngbaogiờbánnó.”

Chà,đóchínhxáclàđiềucôsẽnóivớianhvềchiếcvòngngọctrai,côquyếtđịnh:Nócũnglàmộttácphẩmnghệthuật!Nhưngdẫuvậy,thậtlàbấtcông,cônghĩ,khichenmìnhgiữađámđông.ĐặcbiệtkhiMimiđãtiêunhiềutiềnhơncô rấtnhiều:CộngvớichiếcđồnghồvànggiáhaimươingànđôchoZizi,côtacònmuamộtchiếcvòngcổkimcươngmộttrămnămmươingànđôchomình,màcôtađãtuyênbốphảicónóngaykhihọbướcvàovàthấynóđượctreotrongmộtcáihộpkínhcólótmàunhungxanh.

Janey ước giá gìmình lấyGeorge, khi cô đứng cạnhMimi đau đáu nhìnchiếcvòngcổngọctrai.Sẽthậttuyệtvờibiếtbaonếucóthểmuađượcbấtcứthứgìtamuốn,khôngbaogiờcảmthấytaphảirađimàkhôngcó...

“Emkhôngbaogiờthấyngọcnhưthếnàynữa,”Mimiđãnói,rahiệuchongười trông lấynó ra khỏi hộp.Chuỗi ngọc trai cóđườngkínhmườimộtmillimétvàchỉtrôngđủlớnđểgâyấntượngmàkhôngcóvẻlàđồgiả.“Màkhôngphải làngọcmới,”Miminói tiếp, giơ chiếcvòngướm lên cổ.Đâyhoàntoànlàtraitựnhiên-phảirấtnhiềunămmớithuthậpđược,đặcbiệtlàđểtấtcảcùngmộtcỡ.Chịluônnghĩngọctraiđenrấtquyếnrũ.Emcóthểđeochúngvớibấtcứthứgì.BàchịcómộtchuỗimàbàđãđeokhiđướigặpnữhoàngElizabeth...”Trongmộtthoáng,JaneysợMimisẽmuachuỗingọctraivớicảsợidâychuyềnkimcương,vàđộtnhiêncôquyếtđịnhmìnhphảicónó.

“Nóđẹpquá,”cônói,chìatayracầmlấychuỗingọctừMimi.Côướmthửlêncổ,thíchthúkhichiếcvòngngọcđennổibậttrênlàndatrắngcủamình,vànghĩsovớicáicổtrẻtrungcủamình,nóđẹphơnbiếtbaovớicáicổcủaMimi... Chuỗi này không đẹp bằng dây chuyền của Mimi, dĩ nhiên rồi,nhưngthếchẳngsao,vàcôtuyênbốlớn,“Emsẽmuacáinày.”

Page 197: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tốt,”Miminói.“Nếuemmuađượcrẻhơnnămmươingànđôthìlàmónhờithậtsự...”

Vì vậy, ngồi ở hàng thứ ba trong căn phòng bán đấu giá ken đầy người,Janeyliêntụcgiơcáibảngcủamìnhlên,đấugiávớimộtgãmặcđồxámmàMimikhẳngđịnhcókhilàđấugiáchobàvợcủamộttỉphúmớinổilênnàođó, vì tiềnmới sẽ không có gu đểmànhận ra giá trị của chuỗi hạt. Phấnkhích trong lúcđấugiá,khigiáchuỗihạt lêncàng lúccànggầnmứcnămmươingànđô,Janeykhôngcảmnhậnđượcsựmỉamaigiữaviệcchínhmìnhlà tiềnmới và tiêuhoangđộ tiềnmới của chồngmới.Tất cả nhữnggì cônghĩđếnlàtrôngcôsẽthanhnhãthếnàovớichuỗingọctraiđentrêncổ,vàcô sẽ làm tình với Selden chỉ đeomỗi chuỗi ngọc trai nếu buộc phải làmthế...

“Bán!Choquýcôtócvàngxinhđẹp,”ngườiphụtráchbuổibánđấugiácuốicùnggọilớn-vàJaneysuýtnữangấtđivìngấtngâychiếnthắng.Mộtgiọngnóivuivẻtrongđầubảocôrằngcôđãvậtlộnquálâu,côxứngđángđượctiêumộtmóntiềnnhưnày,vàcôkhôngcólýdogìphảicảmthấytộilỗi...

***

CôđitớigócPhố57.Nhìnxuốngdãynhà,cônhìnthấymộtmẩukẻcarôBurberrytuyệtđẹptreotrênmộtmáichecửahàngvàquyếtđịnhtạtvào.CôcầnmuagìđóchoSelden-cólẽlàmộtcáivíhoặcmộtcáimócchìakhóa.Nếucôvềnhàmangtheomộtmónquànhỏ,nócóthểkhiếnanhxaonhãngkhỏiviệccômuachuỗihạt,đặcbiệtkhimàcôchưabaogiờmuachoanhcáigì.

ViệcnàykhiếncônhớtớiZizi,vàthứmàMimiđãmuachoanh,vàvừađicôvừatrộmnghĩ:TộinghiệpMimi.Janeykhôngbaogiờcóthểtưởngtượng“chegiấu”mộtngườiđànông-riêngýnghĩphảitrảchobữatốicủamộtgãđãkhiếncôbuồnnôn.Mấynămtrước,khicôchưađầybamươi,côđãnguxuẩnchophépmìnhhẹnhòvớimộttaydiễnviêncựckỳđẹptraiđãtuyênbốxuấthiện trongbộphimmớinhấtcủaWoodyAllen.Đó làmột tối thứBảy,vàgãđưacôtớimộtnhàhàngbánhamburgerkinhkhủngtrênĐạilộBa,nơihọphảiđứngđợibốnmươilămphútmớicóbàn.Vàrồikhihóađơnđượcra,gãmởvívàxấuhổtuyênbốlàmìnhkhôngcótiền-nếucôthanhtoán,gãđãnói,gãhứamaisẽtrảlạichocô.HồiđóJaneycũngcạntúi-côchỉcóbốnmươiđôđểsốngchohaingàytiếpđó.Vàkhicôthanhtoán,cô

Page 198: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cảmthấymìnhchưabaogiờthảmhạiđếnthế:côkhôngchỉlàmộtđứathấtbại,côcònđanghẹnhòvớimộtgãthấtbại.

***

CôtớicửahàngBurberry,nơimộtanhbảovệmặcđồngphụcmỉmcườigiữcánh cửa kính nặng nềmở ra và nói “Xin chào buổi chiều thưa quý cô.”Ngaykhibướcvàocửahiệu,cônhớramìnhyêuthíchviệcđimuasắmtrongcáccửahàngđồthiếtkếđếnmứcnào,nơimàmọingườiaicũngvuivẻvànhiệttìnhgiúpđỡ...Nộithấtcửahàngrấtấmápvàđượcsơnmàube,kiểugìđókhiếntacócảmgiácdễchịunhưkhoácmộttấmchănmềmmại,vànhìnquanhtìmquầybánđồphụtùng,mắtcôbắtgặpmộtđôibốtcaogótvàcaođếnbắpchânkẻcarocủaBurberry.Độtnhiêncôbịchoángngợpbởicảmgiáckích thíchgầnnhư làkhoái cảm.Cô tiến lại chỗđôibốtvà cầmmộtchiếclên,côtuyênbốlớn:“Tôiphảicóđôinày!”

Mộtanhbánhàngtrẻđẹptraingaylậptứclạigầnchỗcô;nháymắtvớicô,anhtanói,“Tôigiúpđượcgìchochị,chịWilcox?”

“Ồcó,”cônói,giọngphấnkhíchtộtđỉnh.“Tôiđangcầunguyệnlàanhcóđôinàycỡchântôi-cỡchín.Nếuanhkhôngcó,tôikhôngbiếtmìnhsẽlàmgì...”

Anhbánhàngbiếnmấtđitìmđôibốt,cònJaneyngồixuốngmộtchiếcsofabằngdamàube,hoàn toànquênbéngSelden.Trongmộtvàiphút,cônhẹnhõmsungsướngkhianhbánhàngquaytrởlạicầmtheomộtcáihộp.Vàrồicôgầnnhưchếtgiấckhianhtanói,“Đâylàđôicuốicùng,vàtôielànócỡtámmộtphầnhai...”

“Khôngcógìphảilo,tôisẽmangvừa,”cônói,cởigiàyra.

“Tôi có thểgọi chocáccửahàngkhác,” anhbánhàngnói. “Tôinghĩ cửahàngởLosAngelescóthểcònđôisốchín...”

“Nhưngtôimuốnngaybâygiờ,”Janeynóivẻcươngquyết.“Nếuphảiđợithìsẽmấtvui.”

“Tôihoàntoànđồngý,”anhbánhànggậtđầunói.

Page 199: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côcởikhóakéođằngsauđôibốtravànhétchânmìnhvào-chỉcầnđiđôinàynửatiếngthôi,châncôsẽkhánhứcvàcôsẽânhận-nhưngnósẽgiãnra,vàcôcươngquyếtphảicóbằngđượcđôibốt.Nhétnốtchâncònlạivàobốt,côđứngdậyvàbướcquathảmtớisoigương,ýthứcđượcnhữngngườitrongcửahàngđangngưỡngmộmìnhvàthậmchícònghentịvớiđôibốtcủacô...

Nhưmọikhi lúcđứng trướcgươngmặcmột cáigìmới, cô luôn tự tưởngtượng về bản thânmình.Cô tưởng tượngmình đangmang đôi bốt ởmộtvùngxa lạ nào đó, băngqua đườngvới vẻ cươngquyết và cả sợ hãi trênkhuônmặt...Côđanggặpnguyhiểmvà chỉ cómộtmình... vớimột khẩusúngtrongtúi...

Vàđộtnhiên,ởbêntaitrái,cônghemộtgiọngđànôngthìthầm,“Khônggìgợicảmhơnmộtphụnữđiđôibốtquánhỏ.”Vàquaylạicôthấykhóchịukhi phát hiện ra người nói đó chính làZizi, đangvậnmột chiếc áokhoácmàunâuđắt tiền,và trôngđiển traihệtnhưmùahènăm trước lúccôgặpanh.AnhđanglàmcáiquáigìởcửahàngBurberrythếnhỉ,cônghĩ.Nhưngdĩnhiên - anh rõ ràng làđangmuagìđóchomìnhbằng thẻ tíndụngcủaMimi.Côhấtđầuvàđộplại,“Nókhôngquánhỏ.Nóvừakhít...”

“Tôinghĩ lànhìn thấy trongmắtcônỗiđauđấy,”anhnói,cườikhểnhvớicô.

“Đóchỉlàvì...”cônói,nghĩđếntưởngtượngbannãycủamình.Saoanhtaluônbắtgặpcôtrongtìnhhuốngxấuhổ?

“Chúcmừng,”anhnói.“Tôinghebảocôđãkếthôn.”

“Ồphải,”cô lạnh lùngnói,bước lạiphíasofavàngồixuống.Vì lýdokỳquặcnàođóanhđitheocô,vànhưthểanhkhôngcòngìkhácđểlàmvàhọlàbạnbècũ,ngồixuốngcạnhcô.“Tôithựcsựhạnhphúc,”cônói,“chồngtôirấttuyệt...”

“Phải,tôicónhớanhấy.SeldenRose.Anhấycóvẻlàngườitốt.”

“Anhấylàngườitốt,”Janeynói,độtnhiênthấytứcgiậnvìviệcgọiSeldenlà“ngườitốt”kiểugìđólàmgiảmgiátrịcủaanh.

Page 200: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Trôngcôổn lắm,”Zizinói.Anhnhìncôchằmchằm,vàJaney thấynhộtnhộtdướiánhmắtcủaanh.Làmthếnàomàchỉriêngsựhiệndiệncủaanhthôicũnglàmcônhớlạinhữngcảmgiácmàcôđãdànhchoanhvàomùahènămtrước.Vàvớibàntayrunrẩy,cômởkhóakéođôibốt,nhấcchânra.

“Saotôilạikhôngổnchứ?”cônói,rahiệuchoanhbánhàng.“Tôilấyđôinày,” cônói, và rồi, nhoàivềphía trước, thì thầmnhắc anh ta là côđượcgiảmgiábamươiphầntrăm.

CômạnhbạonhìnZizi,tháchanhdámchỉtríchcôchuyệngiảmgiá,màvớimọicửahàngthiếtkếcôđượcgiảmnhưthế.Nhưnganhchẳngnóigì,vàcôcốtìnhnói:“Anhcóvẻnhưđangcómộtkhoảngthờigiantốtlành.Tôiliêntụcđọcvềanhtrêncácmụcbáolácải.”

Anhphá lên cười vàđáp, “Cômới là người đángnói tới.Tôi thấy tên côkhắpmọinơi.”

“Phải,nhưng...,”côlêntiếng,giằngxégiữacảmgiáchàilòngvìanhcótheodõitintứccủacôđồngthờimuốnbảoanhbiếnđi.Cônóigìđượcđây-rằngcôbiếtanhđangtằngtịuvớiMimi?Nhưngtheolẽ thìcôkhôngbiếtgìvềcuộctìnhđó.Vàkhimàmùahènămngoáicôbịanhtừchối,côbiếtbuộctộianhngủvớimộtngườiđànbàkhácchỉlàmcônghecóvẻchuacháthơnmàthôi.

Anhchàngbánhàngquay trở lạicầmtheođôibốtvà thẻ tíndụngcủacô.KhicôkýtờgiấyhóađơncônhậnramìnhđãhoàntoànquênbéngmónquàchoSelden.LiếcnhìnZizi,cônghĩ,sẽphảiđợilầnkhácrồi-côtựnhủrằngngaylúcnày,tấtcảnhữnggìcômuốnlàmlàrakhỏicửahàngvàtránhxakhỏianhta.Độtnhiêncônổiđiênlênvìanhđãtừchốicôvàđứngbậtdậy,côtựhỏianhtabịlàmsao.CólẽlàtheocáitiêuchuẩnArgentinacủaanhta,anhtathấycô“khôngđủtốt”.Chìararacôlạnhlùngnói,“Rấtvuiđượcgặpanh,Zizi.”

“Ồthôinào,”anhnói,từtừđứnglênnhưthểtoànbộthờigiantrênthếgiớinàylàcủaanhvậy.“Tôiđãnghĩcôvớitôilàbạnbè.”

Đólàmộtlờisỉnhụcchếttiệt,cônghĩ,nhưngnếucôđểlộracảmxúccủamình,anhtasẽbiếtlàcôcóquantâm.Nghiêngđầuvềphíaanhcônóivẻtrơntru,“Dĩnhiênchúngtalàbạnbè,Zizi...”Vàvàolúcđó,độtnhiêncô

Page 201: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

biếtmìnhphảilàmgì.

Đólàmộtkếhoạchgianxảo,nhưngnósẽchoMimithấyngaylập tứcbộmặtthậtcủaZizi,cônghĩ,khicômởvívàtìmthỏisonyêuthíchcủamình,PussyPink.Bướclạichỗtấmgương,côbặmmôivẻdụdỗ.NhìnthấyánhmắtcủaZizi,cônhìnanhđầyẩný.Đúngnhưcôdựđoán,anhnháymắtđáplạicô.

Đâylàtấtcảthôngtincôcần,cônghiêmnghịnghĩ.Suốtcảmùahèanhđãlờcôđi,nhưngbâygiờ,khikhôngbịMimitrôngchừng,anhthựctếđangtántỉnhcô!

Mimitộinghiệp!côlạinghĩ.Nhưhầuhếtphụnữ,côấykhônghiểuđànôngcóthểkhôngđángtinđếnmứcnào,nhưngJaneythìbiết.Suốtcảđờicô,côđãghêtởmnhữnglầntántỉnhcủanhữnggãđànông“đangyêu”nhữngphụnữkhác,cóvợ,cócon,vàsự thậtnghiệtngãnàyđã trở thànhkhuônhìnhquanđiểmcủacôvềcácmốiquanhệ.Hãynhìnchuyệngìđãxảy tớivớiPattytộinghiệp,cônghĩ.QuaylạimỉmcườivớiZizi,côcươngquyếtrằngchuyệntươngtự thếsẽkhôngxảy tớivớiMimi.Với tưcách làmộtngườibạn,cônợMimiviệcphảichocôấybiếtđượcsựthật.

Bướcmộtbướcvềphíaanh,cônóivẻtựnhiên,“Lâulắmrồichảgặpđượcanh,Ziziạ.Anhcóthíchcănhộcủatôikhông?”

“Cănhộrấtđẹp...”

“Tôinhớcáicănhộnhỏbéấythếkhôngbiết,”Janeynóivớimộttiếngthởdài.“Baokýứccủatôilưugiữởđó...”

Đâylẽralàlờigợiýđểanhtamờicôvềđó,nhưnganhlạicầmtúicủacôlênvàđưacôtớicửamànói,“Côđilốinào?Tôigọitaxichocônhé?”

Trongmột thoángcôngạcnhiênbởiviệcanhđểcôđidễdàngthế,vàđộtnhiêncônghĩcóthểlàcôđãtínhtoánnhầm.Nhưngcôsẽkhôngbaogiờcóđượcmộtcơhộinhưthếnàynữa-MimiđangđitớiphitrườngcònSeldenthìlàmviệc-vàcắnmôi,cônói,“Tôichưaquyếtđịnh.Anhđiđâu?”

“Tôiđibộvềnhà.TôithíchđibộởthànhphốNewYorknày.”

Page 202: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thậtà?”côngạcnhiênnói.“Tôicũngthế.”SựthậtlàcôchảthíchthúgìcáiviệcđibộkhihầuhếtnhữngnămđầutiênởNewYorkcôđãphảiđibộvìkhôngđủtiềntaximàlạisợchếtkhiếptàuđiệnngầm.Nhưngnếucôphảiđibộđểdụchoanhtadụdỗcô,côsẽđi.“Tôicũngđihướngđó,”cônói.“Chúngtacóthểđicùngnhau.”

HọđivềphíađạilộMadison.Anhrấtcao,đẹptrai.Vàkhinhìnthấyhìnhbónghọtronggương,côsữngsờbởihọlàmộtđôiđẹpđếnmứcnào.NếucôlấyZizichứkhôngphảilàSelden,cônghĩ,thìđờicôsẽtươiđẹpđếnmứcnào,bởicôngchúngkhôngyêugìhơnmộtcặptrẻđẹpđôi.Họsẽđượcmờiđikhắpmọinơi,vàsẽđếndựcácbữatiệctạilâuđàicủaEltonJohnởAnhvàtrênthuyềnbuồmcủaValentinoởmiềnNamnướcPháp...

Rồiđộtnhiêncônhớralàanhkhôngcóxunàovàtựcườichínhmình,vàngỡngàngvìnhữngảomộgncủacôvềanhđíchthịchỉlàảomộng.Nếuhọlấynhau,cókhihọsẽsốngtrongcănhộcủacô,khổsởtrongbốntrămfootvuôngnhưhaiconchuộttrongcáihộpgiày.Côsẽlàngườiphảimuaquầnáochoanhvà tiêuhaimươingànđôquýgiácủamìnhchochiếcđồnghồvàngmặcdùnếuanhởbêncô,cônghĩ,nhìnlênanhtừkhóemắtmình,côsẽđảmbảođểanhkhôngcócơhộinàomàlừadốicô...Vàđộtnhiêncôngỡngàngbởihànhvixấuxacủaanh:Ítrathìanhcũngphảicưxửtửtếnhưmộtphụnữ,chungthủyvớingườiđãcungcấptiềnbạcchomình...

Nhưmọikhi,câuchuyệngiữahọdườngnhưnhạtdần.Nếucôđịnhdụanhlêngiường, rõ ràng làcôsẽphảicốgắnghơn.Bướcchânngangbằngvớianh,côhỏivẻcaynghiệt, “Chínhxác làanh làmgìởNewYorkhảZizi?Ngoàimỗiviệctớicáccâulạcbộra.Suychocùngthìởđâycũngchảcóconngựanào...”

“Tôichuẩnbịđidulịchchoôngchủ,”anhnói.Vàrồi,bằngmộtgiọngnửađùacóẩnýtìnhdụcanhhỏi,“Emsẽnhớtôikhông?”

Quảnhiênlàthế,Janeynghĩ,anhtađúnglàcáiloạiđànôngnghĩrằngphụnữnàocũngnghĩtớianhta.“Ồcóchứ,”cônói,gậtđầuvàbắtchướcgiọnganhta.“Emsẽnhớanhchếtđược.”

“Tốt,”anhnói.“VậyanhchắcchắnsẽquaylạiNewYork.”

Ha!Cônghĩ.Anhtanguxuẩnđếnmứcthựcsựtinrằngcôsẽnghĩanhquay

Page 203: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

lạiNewYorklàvìcô?Tạisao,họgầnnhưkhôngbiếtgìvềnhau.Nhưngrõrànganhkhôngngănđượcmìnhnghĩthế...

“Chà,bấtcứkhinàoanhquaylại,Zizi,anhbiếtlàemđangchờmà,”cônói.Giọngcôđùacợt,nhưngánhmắtcôchothấycôbiếtcógìđógiữahọ-trongmộtgiây,côtinchắcanhsẽđongđưa...

Nhưngthayvàođó,anhcaumày,nhìnthẳngphíatrướcnhưthểxaxacógìđó thúvịvàanh rảobước.Saumột lúc im lặng,anhhỏi,“Giờemsốngởđâu?”

“Ồ.Ởmộtkháchsạn,”cônói,cốkhôngđểlộsựthấtvọngtronggiọngmình.“TrênPhố63.”

“Vậythìđâyrồi,”anhnóivẻlịchsự.“Anhnghĩbọnmìnhchiatayởđây.”

Côkhóchịunhìnlênvàthấyrằngquảthựchọđãtớigócphốcôở.PhíabênkiađườnglàcửahàngRobertoCavalliquenthuộc;cạnhđólàquầybáocôthườngmua tạp chí. Cô phải câu giờ, mà cô không thể nàomời anh lênphòngcôđược.Bướcvềphíaquầybáo,côgọivớiquavai,“Anhcóphiềnkhông?Tôichỉmuốnmuatờbáo...”

Côkhôngthểđểanhtađiđược,cônghĩ.Ấyvậymà,cáikiểuanhtanhíchchânchothấyanhnónglòngthoátkhỏicô.Dĩnhiênlàanhtasẽphảicưxửnhưthế;giảvờkhôngthíchthúquantâmgì...Suychocùng,côlàbạnthâncủaMimi.Anhtagiốnghầuhếtmọiđànông:Anhsẽgiảvờkhôngphảilỗicủaanh;rằngchuyệnxảyralànằmngoàikhảnăngkiểmsoát.Vìthế,tấtcảnhữnggìanhtacầnlàmộtcáicớ.Giảvờtìmmộtcuốntạpchí,mắtcôbắtgặptờStar.Cómộtbannerbọc trêncuốn tạpchíviết: “Vợngôi saonhạcRock phá tan ban nhạc,” và lại thêm một chuyện nữa về vụ tan vỡ củaDiggervàPattymàtờStarđãđưatinvàgiờhàngtuầnđăngtảinhưlàmộtbộphimtruyềnhình.Janeyđãđọccâuchuyện,kểPattyđãđigặpDiggerkhianhđitour(đúngthế)vàtrôngchừnganhnhưmộtcondiềuhâu,khôngchophépanhgiaolưugìvớicácthànhviêntrongbannhạc(cólẽkhôngđúng),nhưngđộtnhiêncônhìnthấygiảipháp.Hétlênmộttiếngthểhiệnsựchoángváng,côgiật lấytờtạpchí.Trongmộtgiâycôcảmthấyhơitội lỗikhi lợidụngsựkhốnkhổcủaemgáiđểthựchiệnmưuđồcủamình.Nhưngrồicôchorằngsẽkhông làmsaovìcô làmthế làđểdùngmộtkẻ lừadốiđểbắtmộtkẻlừadối.

Page 204: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Hànhđộng của cô có tác dụngmongmuốn, và trongmột giây,Zizi đứngcạnhcô,vòngtayquavaicôhỏicóchuyệngìvậy.Côquayđi,vàgiọnggầnnhưnứcnở,“Kinhkhủngquá...quáxấuhổkhôngthểnóitới...”

“Này.Côcóđịnhtrảtiềnkhôngđấy?”ngườibánhànghỏi.

“Nếunóquákinhkhủngthìemkhôngnênđọclàmgì,”Zizinói,kéocôđi.

“Ồkhông.Emphảiđọc,”Janeynói,nhìnlênanhbằngđôimắtmởto.“Nólàvềemgáiem.Emgáibébỏngtộinghiệpcủaem,conbéchẳnglàmgìsaicả...”

MặtZizi lộ rõ sự lo lắng.Vẫnnhìncôkhông rời, anhhỏi, “emổnchứ?”,cầmlấytaycôvàcúiđầuxuốngsátđầucô.

Côlắcđầu.“Em...emnghĩemngấtmất.Emthựcsựcảmthấylànênngồixuống...”

“Anhsẽđưaemvềkháchsạn.Nógầnngayđây...”

“Ồkhông.Emkhôngthể,”cônóivẻmạnhmẽ.“Ởđóđôngđúclắm...Rồihọsẽhỏicóchuyệngì,và rồihọ sẽđọccáinày...Và rồiSeldenvàemsẽbịbuộcphảidọnđi...”

“Chỉvìmộtcâuchuyệntrêntờbáoư?Chắckhôngđâu,”anhnói.“Màbáonàynóigìthế?”

Anhđangcốtỏraanủi,Janeynghĩ,nhưngthựctình,anhtangukinhkhủng.Saomãianhtakhônghiểuranhỉ?Bámvàotayanhđểđứngchovững,cônói,“Emsẽgiảithíchsau...Emchỉcầntớinơinàođóđểnghĩ...”

“Anhchắclàcómộtquáncàphêtrênphố,”anhnói,vỗvàogăngtaycủacô.

“Emcầnmộtnơiyêntĩnh...khôngcóaiởxungquanh,”cônói,đặttaycònlạilêntayanh.Nhìnthẳngvàoanhbằngđôimắtbuồnrầu,côhỏi,“Anhcóphiềnnếumìnhquaylạicănhộcủaanhkhông?Nếuanhđangkhôngđợiaicả...”

Page 205: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Mườiphútsau,côđangtheoZizilêncầuthanghẹpbẩnthỉudẫntớicănhộcũcủacô-mộtcănhộnhỏxíumộtphòngngủởtầngbatrongmộttòanhàđánâucũkỹtrênPhố67Đông.Khicônhìnvàocáimôngđầynamtínhcủaanh,côkinhngạcbởinhững thủ thuậtmàphụnữvậndụngđểđiềukhiểnđànôngthànhcôngthếnào.Đặcbiệtlà,cônghĩ,vớimộtngườiđànôngnhưZizi,màtheoquanđiểmcủacôlàkhôngđượcthôngminhcholắm.Khôngnghĩ ngợi gì, Zizi đã gọimột chiếc taxi và đưa cô ngồi vào xe.Và trongchuyến đi ngắn ngủi, cô ngồi chân chạm vào chân anh, khi cô giải thíchchuyệngìđãxảyđếnvớiPatty.Anh tứcgiận; lêncầu thang trướccô,anhchuyểnđộngvớimụcđíchcủamộtngườiđànôngđang thực thisứmệnh.Vàrồi,ởchiếunghỉtầnghai,độtnhiênanhquaylạivàcôsuýttíđãvavàoanh.

Khuônmặtđẹptraicủaanhnhănnhóvìkhổsở,nhưthểphảinghĩngợi làmộtviệcquásứcanh.“Nhưnglàmsaoembiếtđược?”anhhỏi.

“Biếtđượccáigì?”Janeynói.

“Rằng anh ấy có tội. Làm sao em biết được làDigger không nói sự thật.Rằngcókhảnăngcôgáikianóidối...”

ÔiChúaơi,Janeynghĩ.CôhyvọnganhsẽkhônglảinhảimãichuyệnPattyvàDiggersuốtcảbuổichiều;nếuthếthậtthìsẽrấtkhólừaanhlêngiường.“Chà,chắcchắnlàPattycóvẻtincậuta,”cônói,đivụtquaanhvớihyvọnganhsẽtheosaucô-côcócảmgiácnếucôkhôngkhiếnanhdichuyển,họsẽđứngnóichuyệnởcầuthang-“nhưngmà,nóyêucậuta.”

“Nhưngcólẽđólàthứgiữahọ,”anhnói,caumày.“Nólàchuyệnriêngtư,giữamộtđôiyêunhau...”

Côliếcnhìnanhkhóchịu.CóphảianhđangcốámchỉtớimốiquanhệgiữaanhvàMimi?Vànémchoanhmộtcáinhìnmếchlòng,nhưthểchínhcôbịtổn thương bởi nhận xét của anh, cô nói, “Nhưng đó chính là vấn đề.Nókhôngphảichuyệnriêngtư.Vànếucôgáikiakhôngnóidối...Chà,khôngaibiếtđượcsựthậtchođếnkhiđứabérađời.”Quayđầuđi,cônóithêm,“VàconbéPatty tộinghiệp.TấtcảnhữnggìnómuốnlàcóthaivàcóconvớiDigger...”

“Àphải,đúngthế,”anhnóivẻmơmàng,nhưthểanhđangnghĩđếnaiđó

Page 206: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khác.“Vớimộtphụnữ,cóconlàthứđẹpđẽnhất...”

Ặc,Janeynghĩ-khôngcógìchánhơnmộtngườiđànôngtinrằngmụcđíchchủyếutrongđờimộtphụnữlàsinhđẻ,nhưngcônói,“Ồphải.thứđẹpđẽnhất.”

Họđã tớicánhcửacănhộ,vàquaychìakhóa trongổ,anhđẩycửamởrahiệuchocôđivào.Trongmộtgiây,côngỡngàngvìnơinàymớinhỏlàmsao,thảmhạilàmsao,vàtrongmộtthoángcôkhôngthểtinrằngmìnhtừngsốngởđó.

Nhìnmộtcáchtíchcựcthìđâylàcănhộchomộtngườitrẻdànhcàngítthờigian ở nhà càng tốt, người không thành công cho lắm về mặt tài chính.Phòngkháchnhỏxíuvớimộtcánhcửasổởcuối,trôngraPhố67.Toànbộcănhộtừngchỉlàmộtphònglớn,nhưngđãđượcchiathànhhaiphòngvớimộtbếpnhỏvàmộtphòngtắmcóvòihoasenchứkhôngcóbồn.Cómộtlòsưởinhỏởphòngkhách,nhưngnókhôngdùngđượcvàbệlòsưởilàmtừgỗdánvớigạchnhựagiảdánvàobằngkeo - thứcòn lại từngườichủ trước.Janeyđãđịnhthaybằngbệđáhoacương,nhưngcôchẳngcótiềnhồicònsốngởđó,vàgiờkhicôchothuêthìlàmthếchẳngđểlàmgì.

“Giờemcảmthấyđỡhơnchưa?Vềlạinhàcũcủamình?”Zizihỏi,cởiáokhoácra.

“Ồvâng.Dễchịuhơnnhiềurồi,”Janeynói.

“Anhsẽphatràchoem.”

“Emthíchvodkahơn,”Janeynói.“Mộtchútvodkavớiđáthìtuyệtlắm,vớimộtchútchanhnếuanhcó?”

Anhtòmònhìncô,nhưngkhôngnóigì;cởiáokhoácvàtreovàotủ,anhvàobếp.

Janeydịchđốnggiấytờtrênsofaquamộtbênvàngồixuống,bắtchéochân.Chiếcsofalàthứđồđạcduynhấttửtế-nóđượcbọcbằngthứvảinhungđỏđắttiềnvàthứđồbỏđitừcửahàngHaroldVane’s.Janeykhôngchịunổisựlộnxộnvàđãluônsắpxếpcănhộngănnắp.Nhưngbâygiờnhìnquanh,côthấynóbừabộnkiểucănhộcủađànông-nhữngthứbẩnthỉucủamộtchàng

Page 207: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

traitrẻkhônglaudọnvàkhôngchịuvứtcácthứđi.Mộtgạttànđầynhữngmẩuthuốc lácũ trên tivi,bađôibốtcaosuđầybùn tronggóc;mộtcáiáokhoácvàáosơmitreotrênghế;trướccửasổlàmộtcáibàngấp,trênđólàtáchcàphêbẩn.Nhìntrộmvàophòngngủ,Janeythấyđồngủvứtlungtung:gốikhôngcóbaonằmtrênsànvàngănkéođầyắpquầnáo.CôtựhỏisaoMimicóthểđếnđâyđược,vàcôrùngmìnhkhinghĩcuộcđờicôrấtcóthểđãthếnày...

Nhưngdẫuvậy,anhvẫnhấpdẫnkinhkhủng,cônghĩ,nhìnanhđilạitrongcáibếpnhỏxíu.Anhđangmặcmộtchiếcáocashmerelencổlọmàuđenômlàmnổirõnhữngđườngtrênngựcanhvàcólẽlàđồthiếtkế-PradahoặcDolce&Gabbana-khitatrẻvàđẹpnhưZizi,Janeynghĩ,mộtchiếcáolencổlọđenvàquầnjeancóthểđưatađibấtcứnơiđâu.

“Khôngcóchanh,”anhgọiratừbếp.

“Emkhôngnghĩlàcó,”Janeyđáplại.

Anhvàophòngkhách,cầmtheomộtcốcvạiđựngđávàvodka,vàkhicôcầmlấytừanh,Janeyđểýtayanh.Nólớnvàmềmmại-taycủangườimẫu,khôngcónhữngnốtkhụcthườngthấytrênnhữngbàntaythanhmảnh-vàđộtnhiêncôtựhỏibàntayđómàđặttrênngựccôthìsẽnhưthếnào.

Anh ngồi xuống sofa cạnh cô, nhìn cô uống rượu. “Em cảm thấy đỡ hơnchưa?” anh hỏi. Giọng anh tử tế, nhưng bên dưới, Janey cảm thấymongmuốncôbiếnkhỏiđây,vàcôtựhỏitạisao.

“Mộtchút,”cônói,nhấprượuvànhìnlênanh.Mắtanhnhìnđáplạihơibốirối,nhưthểanhkhôngthểhiểunổisaotựdưngcuốicùngcôlạingồi trênsofacủaanh.“Emxinlỗimộtchút?”cônói,đứngdậyvàđivàophòngtắm.

Cô nhìnmình trong gương, rồi nhìn quanh. Bồn rửa chắc hàng tháng rồikhôngđượccọ-cóvếtxàphòngnâuquanhvòinướcvàkemđánhrăngkhôtrênbồnrửa.Mộtlọkemcạorâukhôngthấynắpđâunằmtrêngiáthủytinh,cạnhmộtcáibànchảimònxơxácvàmộtcáilượcdínhđầytóc.Côcầmcáilượclên,tựhỏiloạiđànônggìmàkhônghềcóýthứcvệsinhgìcả,nhưngZizilàvậy.Anhtrẻhơnvànghèohơn,vàcônghĩ,nhìnthấymộtcáikhănlau vắt trên cửa ngăn giữa vòi sen và phòng tắm, hoang dã hơn.Hầu hếtnhữngđànôngcôqualạiđềulà loạiđượchuấnluyện,nhưmộtgiốngchó

Page 208: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đượcthuầnhóa.Cànggiàucóhơn,họcàngtrởnênsạchsẽhơn.Bằngchứngcủasựlộnxộnbịdọnđisạch(bởingườigiúpviệc)vàcáchlàmtìnhcủahọthườnglànềnếpvàhướngtớimụctiêu.Đặtcái lượclêngiá thủytinh,côtưởngtượngZizisẽnhưthếnào-hoangdã,khôngthuầnhóa,đầysứcsống,tayvàmiệnganh sẽphủkhắpngườicôvà rằnganh sẽchọc lưỡianhvàotrongcôvàliếmláp...

Có tiếnggõsốt ruột trêncửa.“Mọi thứổnchứ?”côngheZizihỏi.Hoảnghốtnhìnquanh, cônhìn thấy tờ tạpchíMaxim trên sànởkhoảngnhỏxíugiữatoiletvàbứctường,vàcúixuốngnhặtlên,cônói,“Emrangayđây.”

ĐólàtờtạpchíthángMườihai,cóảnhcôtrêntrangbìa,vànhìnthấyảnhcủachínhmìnhvớiđôimắtnheolạivàhônghíchravềphíamáychụpảnh(eo,hông,đùiđềuđượcxửlýphotoshopvàthânmìnhcôđượckéodàirađểkhiếntrôngcôdàihơn),độtnhiêncônảyramộtýtưởng.Côsẽchoanhsựphấn khích trong cuộc sống; cô sẽ biến đối tượng hammuốn trong tưởngtượngthànhhiệnthực.Ýnghĩđólàmcôphấnkhích.Sẽrấtvuivàgợicảm,một trảinghiệmcảhai sẽkhôngbaogiờquên.Khicôcởiáovàváybằngnhữngngóntaynônnóng,cônhớcôđãtừnglàmthếnàyvớinhữngngườiđàn ông khác, cũng trong chính phòng tắm này của căn hộ này, và cô đãthích thú đến thế nào.Cô cởi quần tất, nghĩ đã lâu lắm rồimìnhmới thảmìnhhoàntoànvàotìnhdụcthếnày-lầncuốicùnglàcáchđâynhiềutháng,hồimùaxuân,khicôhơisay(“thoảimái”làmộttừhayhohơn),vàđãnằmtơhơtrênbệlòsưởitrongnhàcủamộtchủnhàhàng;côbắtôngtahôncôtừbêndưới.

Cônghetiếngđiệnthoạiđổtrongbếp,vàgiọngZizitrảlời,“Alô?”Nhìnlạimình trong gương lần nữa, cô tự hỏi nhỡMimi gọi thì sao. Nhưng cũngkhôngquantrọng.DùZizicóbảovớicôấylàcôởđây,cảhaiđềucólờigiảithíchhoàntoànhợplý.Vàtrênthựctếthìđâyvẫnlàcănhộcủacô;khôngcó lý do nàomà cô lại không nên thỉnh thoảng ghé thăm.Dĩ nhiên cô sẽkhôngnóivớiMimingaylậptứcvềsựvôýcủaZizi-côsẽdànhnóchothờiđiểm đúng đắn, khiMimi đã khó chịu với anhmà tung ramón đòn cuốicùng.Hoặc,cônghĩ,lữnglờvuốttaydọcngựcvàbụngmình,cóthểcôsẽkhôngnóigìvớicôấycả.GiâyphútchóngvánhcủacôvớiZizisẽlàthứcômuốnlặplại,vàrồisauđógiữkínbímậtnày.

“Ừ.Khôngcóvấnđềgì.Tôisẽgặpôngnửatiếngnữa,”côngheZizinói,vànhìn thêmmìnhmột lầnnữatronggương,côsungsướnghômđómìnhđã

Page 209: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mặcbộđồ lót đẹp.Chuỗi ngọc trai sáng ánh lên trên cổ cô, và trongmộtthoáng,cônghĩđếnSelden.Nhưngkhông,côsẽkhôngnghĩđếnSeldenvàolúcnày.

CôngheZizigácđiệnthoại,vàrồi,mởcửaphòngtắm,côđứngđóvớimộttaytrênhông,còntaykiađặtởnắmđấmcửa.Bằngđúngkiểugiọnghờndỗimàcônói trongquảngcáocủaVictoria'sSecret, cônhảnhớt, “Emkhôngnghĩlàanhsẽđiđâucả.”

Anhđứngđótrongbếp,rótnướcđầyly,vàanhsốcđếnnơisuýtnữalàmrơicáilyvàotrongbồn.Thoạttiênmặtanhlộvẻbốirối,vàJaneynghĩlàgiâytiếptheosẽchuyểnsangsựkhấpkhởimongđợi.Nhưngthayvàođó,anhlùilạimộtbước,đặtcáilytrênmépbồnrửa,vàhoảngsợhỏi,“Côđanglàmgìthế?”

“Anhnghĩemđanglàmgì?”côhỏi,tiếnmộtbướcvềphíaanh.Trongmộtgiây,cảhaikẹttrongcáibếpnhỏxíuvàanhdựasátvàotường.Côluồntayrasaucổanhvàkéomặtanhxuốnghôn.

Môianhcứngđờ,nhưngcó lẽ làdongạcnhiênkhi thấycôgầnnhưkhỏathân.Vẫngiữathẳnglưng,côkhuỵugốixuống,chuồitayxuốngngựcanhkhicôduyêndángchuyểnsangtưthếquỳ-nhìnlênmặtanh,côthấymộtvẻchoángvángkhôngtinnổi,vàcômongđợimặtanhsẽthayđổikhicôchạmtayvàophầndướicủaanh.Côcởicúcquầnjeancủaanh,vàtrongmộtgiây,ngóntaycủacôởngaytrênkhóakéo.Vàđúnggiâyđó,miệnganhháhốcvàanhthốtramộttiếngrềnrĩthậtto.

Cólẽanhnói“không”,nhưngâmthanhcònhơncảthế-nólàtiếngthétcủamộtconthúbảovệlãnhthổcủanó.Cúixuống,bằngcáchnàođóanhchotayđượcxuốngdướicánhtaycôvàđẩycômạnhrasau.Côngãmônguỵchxuốngđấtvà trướckhicôkịpđứngdậy,anhđang laovềphíacônhưmộtcầuthủcậnvệ,vànhấcbổngcôlênđưavềphíachiếcghếsofa.Nghĩrằnganhđangbịhammuốnmãnhliệtchiếmlấy,côvòngtayômlấycổanh.Vàkhianhcốnémcôxuốngghế,côcàngsiếtchặttayhơn,đểanhkhôngcònlựachọnnàokháclàphảingãđèlêncô.Ômsiếtlấyanh,côquàngmộtchânquanhanhvàbắtđầurúcvàocổanh,khianhcốgiằngra.Cuốicùng,anhgiậttaycôvàchắpchúnglạigiơlêntrênđầucô,ngồilêntrêncôvàhét,“Côđanglàmcáiquáigìthế?”

Page 210: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Cảhaiđềuthởdốc.Janeykhôngnóinổi-côbịchoángngợpbởicảmgiácthểxáckhianhngồitrêncô.Nóvừabạolựcvừakhêugợi.Côđãthấynhờlàndamềmmạicủaanh.Hammuốntìnhdụccủacôbịkíchthích-nómớimẻnhưthểcôlàmộtthiếunữ.Oằnngườibêndướianh,ýnghĩduynhấtcủacôlàanhphảihôncô.Cômuốnanhchiếmlấycô,dùhậuquảthếnàochăngnữa...

Anhnhìnmặtcôtrongmộtlúc,vàrồi,kinhtởm,némtaycôravàđứngdậy.“Đólàthứ...màcôlàmvớiđànông?”anhhỏi.Môitrênanhconglêngiậndữ,đểlộhàmrăngtrắngbóng.Janeynhìnanh,ướcgìanhđừngphávỡgiâyphútđammênóngbỏng,nhưnghàilòngkhicôđãgâyrađượcphảnứngnhưvậy.Ngồidậy,côchìatayra.“Lạiđâynàocưng,”cônói.

Anhlắcđầuvớicôvàbướcvềphòngtắm.Anhquaylạimangtheoquầnáocủacô.“Mặcđồvàođi,”anhrítlên.

Côbậtcườivànằmngửara.Côbiếtmìnhtrôngrấtquyếnrũkhinằmngửara trênsofachỉmặcđồbộđồ lótnhỏxíu;choanhđượcngắmthỏamắt làmộttrongnhữngthứcôrấttựhào,vàcôvẫntựtinmìnhcóthểdụđượcanhlàm tình vớimình. “Nếu em không thíchmặc vào thì sao?” cô hỏi, dùngngóntayvẽvẽvòngtròntrongkhôngtrung.“Saurốtthìđâylàcănhộcủaem.Emnghĩemcóthểlàmgìtùyemthích...”

“Mặcđồvàođi!”anhnói,némquầnáolênngườicô.

Bịquầnáonémvàongườinhưmộtcáitátvàomặt,khiếncôchoángváng.Côtúmlấycáiváyvànémlạivàoanh,nhưngcônémtrượtvànórơiyếuớtxuốngsàncạnhchânanh.Đâylàmộtsựsỉnhụcghêgớmvớicô.“Saoanhdám?”côhétlên,đứngbậtdậy.Côlaovàoanh,khaokhátđượcđánhanh,đượctátvàomặtanh.Anhnésangmộtbên,cầmlấycổtaycôvàbẻngoặtrasaulưng,vàrồiđẩycôraxakhỏianh.

Côloạngchoạngvềphíatrước,túmlấybệlòsưởi,nơicôthấyanhđặtmộtbứcảnhchụpmộtphụnữtócđen,rấtcóthểlàmẹanh.“Anhbịcáiquáigìthế?”côhét,chùimiệng.

“Côbịcáiquáigìthế?”anhgiậndữhỏi,nhưthểanhmớilàbênbịhại.“Làmcáchnàotôicóthểthểhiệnrõrànghơnlàtôikhôngmuốnngủvớicô?”

Page 211: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côngạcnhiênbởicâu trả lờicủaanhđếnnỗi thoạt tiênkhônghiểugìcả.Việcanhkhônghammuốngìcôlàchuyệnkhôngthểcó,cônghĩ,trừphianhbịđồngtính.“Thậtlốbịch,”côbạodạnnói,saukhibìnhtĩnhlại.“Aicũngmuốnngủvớitôi.”

Trongmộtthoáng,anhnhìncôthươnghại,nhưthểanhkhônghềthấycôgợicảmchútnào.Dướiánhmắtanh,côthấytựtincủamìnhtanbiến.“Phải,”anhdịudàngnói.“Vấnđềchínhlàchỗđó.”

Anhcúixuốngnhặtváycủacôlên.Khianhlàmvậy,tựdưngcôthấysợhãi.Côkhôngbiếtchắcýanhmuốnnóigì,nhưng lờicủaanh làmcô táimặt.“Anhđãmuốnngủvớitôi...hồimùahèrồi,”cônói.

“Không.”Anhlắcđầu,đưaváychocô.“Xincôđấy,”anhnói.“Mặcđồvàođi.Đừngbiếnchuyệnnàythêmxấuhổchocônữa...”

Giữahọ,cáiváycầmtrêntayanhnhưmộtlácờ.Nólàdấuhiệuchosựthấtbạicủacôvàcôkhôngthểnhậnnótừanh.Cônghĩanhngạomạnkhôngthểtinnổi.Côvừaghétanhvừathèmkhátanh.Côcảmthấymìnhphảithắng,côphảilàmgìđó,dùphảitrảgiáđếnmứcnào.“Anhcómuốnngủvớitôimùahènày.Saoanhkhôngthúnhậnđiềuđó?”côhỏi.

Trongmộtgiâyanhsợhãinhìncô,thămdòcơngiậnvàmứcđộđiêndạicủacô.Không rờimắtkhỏi cô, anhđặt chiếcváyxuống sofa. “Nếucôkhôngmuốnmặcvào thì tôikhôngépcô,” anhnói. “Nhưng tôi rangoài.Tôi cóhẹn.”

“VớiMimi?”cônạt.

“VớiHaroldVane,”anhnói.“Chúngtôiphảibànchuyệnngựa.”

“Ngựa!”côcườinhếchmếp,rồirélênácnghiệt.“Vậyđấy.Anhthíchngựahơnphụnữ...”

“Thỉnhthoảng,”anhnói,nhìnkhắpngườicô.Rồianhđiquacôvàophòngngủ.

NhìnZiziđilạitrongphòngngủbéxíu,côgiậnđiênlên.Saoanhdámbỏđimộtcáchvôsựnhư thế?Cô tiếnvàophòngngủ,đi lạiphíasauanh-anh

Page 212: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đangthayáovàtấmlưngtrầnđầycơbắpcủaanhởtrướcmặtcô.“Tôimuốnbiết lý do tại sao!” cô hét lên. Anh quay lại, cầm chiếc áo sơmi từ đầugiườnglênvàxỏtayvào.

“Nguxuẩnquá,”anhnói.

Côđậpvàotayanh.“TạisaoanhchọnMimichứkhôngphảitôi?”

“Đókhôngphải làchuyệnchọn lựa,”anhnói thẳngbăng,đẩycôquamộtbên.Côtheoanhralạiphòngkhách.“Nóichotôibiết!”côhétlên.“Tôisẽkhôngđểanhđichừngnàoanhnóichotôibiết.”

“Chẳng có gì để nói cả,” anh nói với cái kiểu ngang bướng của đàn ôngkhiếnphụnữphátđiênlên.Anhđitớitủvàlấycàvạtra,rồianhvàophòngtắmđểthắtnótrướcgương.

“Côtacógìmàtôikhôngcó?”Janeyhétlên,đậptayvàongườianh.

Anhđãtớimứckhôngcònquantâmgìtớicônữa.Côđãđiquáxa,nhưngchuyệnkiểunàyxảy ravớianhsuốt.Giờ thìcônứcnởởgócphòng tắm,quaykhuônmặtướtđẫm,sưngphồnglênanhmàhỏi,“Tạisao,tạisao,tạisao?”-nhưngvớianh,cônhưmộtcáigiẻướtbẩnthỉunémtrênsàn.Anhbước qua cô và lấy một chiếc áo jacket thể thao cashmere từ tủ ra. Anhkhoácáolên,vàrồikhoácmộtchiếcáokhoácvảituýtdàirangoài.Anhcầmbaotaytừbệlòsưởilênvàkhianhquaylại,côđangđứngtrướccửadạnghaitayhaichânra,chắnkhôngchoanhra.

“Tôisẽkhôngđểanhđichừngnàoanhnóichotôitạisao!”côđiêndạihétlên.

Anhthởdài.Saophụnữluôngâyranhữngcảnhtượngthếnày?Anhkhôngmuốnlàngườikhôngtửtế.Nhưngkhianhđốixửvớicônhưmộtconngười,cô lạinghĩ làanhđangphải lòngcô.Anhchỉhơiquan tâmtớicôhồiđầumùahè-trongmộtphút,vìcôphôtrươngquákhôngthểkhôngnhìncômàbăn khoăn. Nhưng anh đã được thông báo về kiểu của cô, và anh khôngmuốnmộtphụnữnhưthế.Bằngmộtgiọngtrungtính,anhnói,“Tôiyêucầucôtránhra.”

“Vàtôiyêucầuanhnóichotôibiếttạisao,”cônói,ngươngngạnh,lạibắt

Page 213: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đầulạitừđầu.

Anhtúmlấyhôngcôvàkéocôrakhỏicửa.Côcốtúmchặtlấyanh,vìvậyanhphảiđẩycôquamộtbên.Côbướcvàibướccốđứngchovững,vàđúnglúcđó,anhchộplấycơhộimởtoangcửaravàlaorasảnh,đóngsầmcửalạisaumình.

Trongmột thoáng,anhđứngđó thởkhi luồn tayvào tóc.Rồianhbắtđầuxuốngcầuthang.Giờcôsẽkhôngđuổitheoanh,anhnghĩ,khichỉmặcđộcđồlót-dùlàcôthìcũngkhôngđiênđếnmứcđó.Khilầntớianhgặpcô,cólẽcôsẽlờanhđivìquáxấuhổvìhànhvicủamình.Anhsẽkhôngbaogiờkểchobấtcứaivềvụviệcnàyvà,anhđoáncảcôcũngkhông-quáxấuhổvànókhiếncôtrôngnhưmộtconngốc,vànósẽpháhoạidanhtiếngcủacôkhi làmột kẻ dụ dỗ bị thất bại.Và vì vậy, khi chuyện này bị quên lãng,chẳngainhắctới,vàanhđượcantoàn,anhnghĩ.

Nhưnganhnghetiếngaiđóđangxuốngcầuthangphíasauanh.Anhquaylại,sốckhithấycôđãmặcquầnáosiêunhanh,vànhìnthấycôlàmanhchánnản.Tóccôxõaxượivàanhkhôngbuồncàikhuyáolại.Mặtcôsưnghúplênvàmắtđỏbừngvìgiậndữ.ĐâymớilàJaneyWilcoxthật,anhnghĩ.Bảnnăngđầutiênbảoanhchạy-nhưngrồicơngiậndữchiếmthế.Anhkhôngphải con vật có thể bị buộc phải làm tình theo mệnh lệnh, mà anh cũngkhôngcónghĩavụphảilàmtìnhvớivôsốphụnữ“phảilòng”anhvìanhđẹptrai. “Côcómuốnbiếtvì sao tôikhôngngủvớicôkhông?”anhhét.Việcanhsắpsửatrảlờikhiếncôngạcnhiên,vàcôđứngcáchanhbabậcthềm.

“Tạisao?”côhỏi,chốnghaitaylênhông.

“Vìcôlàmộtconđiếm,”anhquát.“Vàtôikhôngngủvớiđiếm.”

Côbướcxuốngmộtbướcnhưthểđểtátanh,nhưnganhquayđithậtnhanh,chạyxuốngcầuthangkhicôđuổitheoanh.“Anhlàthằngngu!”côhétlên.“Đúnglàmộttròhềđíchthực...AicũngbiếtMimilàconđiếmlớnnhấtởthànhphốnày...CôtalấyGeorgePaxtonchỉvìtiềncủaanhta...”Cuốicùngkhixuốngtớicửaravào,zizimởcửabướcra.Anhnhìnquanhìnlạiconphốtìmtaxi,vàđúnggiâyđócôbắtkịpanh.

“Đừngnghĩlàanhcóthểthoátđược,”côrítlên.“TôisẽnóivớiMimilàanhcốdụdỗtôi...tôitựhỏianhsẽthếnàokhiphiếuăncủaanhbịmấtđi.Anh

Page 214: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chínhlàgãđiếmđựcđíchthựcduynhấttrongtìnhhuốngnày...”

Chỉnhgăngtay,anhlạnhlùngnói,“Tôiđãkhôngghétcôchođếnkhinghelờinhậnxétnày.”Vàanhlùilạimộtbước,mộtgiọngphụnữcấtlênngậpngừng,“Janeyà?JaneyWilcox?”

Côkhôngrờimắtkhỏimặtanh,nhưngngaylậptứcthayđổi.Mặtcôgiãnravàcôvuốttóc,khépchặthaitàáokhoáclônglại.Vớimộtnụcườiđiêndại,côquaylạinói,“Vâng?”

ẤntượngduynhấtcủaZizivớingườiphụnữđólàcôtalàmộtphụnữtócvàngkháxinhmà ta liên tụcgặp trênnhữngconphốcủakhuUpperEastSide.Cô ta có thể làbất cứ ai.Ngườiphụnữđónhìn Janeyhết sứcngạcnhiênrồichuyểnsangbốirốikhinhậnraJaneykhôngnhậnramình.

“Dodođây.DodoBlanchette...?”

“Ôitrờiơi,Dodo,”Janeynói.

“Tôiđangkhông làmgiánđoạnchuyệngì chứ?”Dodohỏi, nhìn từ JaneysangZizivớimộtnụcườikhểnhđầyẩný.

“Tôiphảiđiđây,”Zizinóigọnlỏn.Thấymìnhđượcthoát,anhquayvàbướcvộixuốngphố.

Cảhaiphụnữnhìntheoanhtừđằngsau.Anhsởhữumộtsựthanhlịchmơhồkhiếntrônganhnhưthểquáđẹpkhônghợpvớinhữngtòanhàgạchnâutrênconphốcũnày.VànghĩvềanhnhưthếkhiếnJaneylạimuốnbậtkhóc.Côkhôngthểhiểuchuyệngìđãxảyravàtạisao-tấtcảnhữnggìcôbiếtlàcôcảmthấymộtcảmgiácmấtmátkinhkhủng,nhưthểthứgìđóquýgiáđãbịtướcđikhỏicô,vàcôtrốngrỗng.

“Ngonthếkhôngbiết,”Dodonói,nhưthểZizilàthứcôtacóthểănđược.“Anhchàngkháuquá.Nếukhôngbiếtgìhẳn tôiđãnghĩhaingười là tìnhnhânđangcãinhauđấy!”

Dodolàloạiphụnữhóngchuyệnlúcnàocũngmuốncóđượcthôngtin,cônghĩ.Nhưng trongmột thoáng, JaneyđãmuốnkểchoDodonghe toànbộcâuchuyệnthảmhạinày.CôcócảmgiácDodosẽthôngcảm-chođếnkhi

Page 215: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

côtachạyvềnhàvàkểchotoànbộSplatchVernernghevềvợcủaSeldenRose.Quaymặtđi,Janeynhậnrarằngtrongkhicôkhaokhátđượcnóivềchuyệnđó,côkhôngcóaiđểkểcả.Côkhôngcóbạnthânđíchthân,khôngngườibạntâmtìnhmàcôcóthểtintưởng.

“ỒZizià?”cônói,bằngmộtgiọngquárunrẩyvàquácao.“Cậutalàkháchthuêphòngcủatôi.Tôiđếnđểlấytiềnthuênhà.”

Dodocóvẻthấtvọngvìthôngtinnàynhưngcôtakhônghỏigìthêm.“Mànhântiện,”côtanói,“bọntôiquyếtđịnhsẽđichèobèởGrandCanyonvàothángBa.BọntôihyvọngcôvàSeldencóthểthamgia.”

Janeybuộcphảinóivàicâuchuyện làmquàvớiDodo trongmấyphút,cônàyđangtrênđườngđilàmmóngtay.Vàcuốicùngcôcũngthoátđượcthìtuyếtbắtđầu rơi.Độtnhiêncôý thứcđượcchânmìnhđang lạnhcóngvàviệcngớngẩnkhimangsandalvàomùađông...Côbiếtmìnhnêngọi taxinhưngcôbối rối...côphảibình tĩnh lại trướckhivềnhà,nhưngcôkhôngbiếtbằngcáchnàođây.

Cuốicùng,côtrútạmvàomộtngưỡngcửabằngđáhóacươngđenhẹpvàlấy di động ra.Một cảm giác tội lỗi khủng khiếp khiến cômuốn gọi choMimi,đểnghegiọngcô-nếuMimicưxửbìnhthường(vàtạisaolạikhôngchứ?),thìtoànbộchuyệnvớiZizicoinhưchưabaogiờxảyra.Nhưngnóđãxảyra,vàquayđiquaylạitrongđầucô-cáicáchanhnémcôxuốngsànvàgọicôlàconđiếm-côrúmngườilạivìhổthẹnnhưthểđólàmộtnỗiđauvềmặtthểxác.Anhđãlàmtổnthươngcô-ácđộcvàcốtình,cônghĩ-anhtathật bạo lực và nguy hiểm. Trongmột giây cô do dự - cô cónên kể choMimi?-nhưngrồinỗihổthẹntrởthànhtứcgiận,côquaysốcủacôấy.

Cô có thểnhậnbiết đượcnhàPaxtonđang lộnxộnhết cả lênbởi cái câu“Alô?”vộivãcủaMimi.Côvừavềnhàsaukhiđónhaithằngbéởsânbayvàchúngmangchóvề.Conchótèlênthảm.“Bọntrẻcứliêntụchỏivềem,cưngạ,”cônói.“Jackcứhỏikhinàothìđượcgặpem...Emsẽđếnthămbọnnóchứ?”

“Vângdĩnhiênrồi,”Janeynói,dựavàotường.Côđưalênchemắt.Cônghĩmìnhốmmất.CôướcgìmìnhđangởtrongcănnhàấmápđẹpđẽcủaMimi,thậmchícònđầmấmhơncănnhàởEastHampton,uốngchocolatenóngvàchơivớibọntrẻ...

Page 216: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Seldennóigìvềchuỗingọctrai?”Mimihỏi,vàrồihétconchó:“Sadie,vềphòngmàyđi!Jack,conmangconSadielêntầngđi...”

“Anhấyvẫnchưathấynó.”

“Ồ?”Mimihỏi,lơđãng.“Emđãlàmgì?”

“Emđimuasắm.ỞBurberry...”vàngaykhicônóira,cônhậnramìnhđãđểquênđôibốtởnhàZizi.Thếsẽchocôlýdoquaylạiđó,vàtrảđũalạianh.Giờnghĩđến chuyệnđó, cô cảm thấy cógì đen tối và chưangãngũgiữahọ.Anhphảibịtrừngphạt.Anhsẽphảikhổsởvìđãtừchốicô,anhsẽphảinếmmùicơngiậndữcủacô....

“Mọithứổnchứ?”Mimihỏi.“Giọngemnghehơikỳkỳ...”

“Chậc...,”Janeylêntiếng.Côbướcrakhỏingưỡngcửavàxuốngvỉahè.CôbướclạivềđạilộMadison.CôđiquacửahàngPradavàthấycómộtbộváycômuốn trongcửasổ.Côdừng lại,nhận racâuhỏicủaMimi là thứkhơimàochocô,nhưngđộtnhiênhiểurằngmìnhkhôngđủganđểkểchoMiminghetoànbộcâuchuyện.

“Cóchuyệngìxảyraà?VớiSelden?”Mimilơđãnghỏi.

“Không,Seldenổn,” Janeynói. “Chỉ là...”Côkhôngbiếtbắtđầu thếnào.GiờZiziđãbiếtbímậtvề cô - anh ta cókểvớiMimikhông?Cô longạinghĩ.Màhọcóhaygặpnhaukhông,côtựhỏi,nghĩcócáchnàođểngănhọgặpnhau...

“ThếPattyà?”

“Vâng,”Janeynói,nhẹcảngười.Độtnhiêncônghĩragiảiphápchovấnđềcủamình.“TuầntớiPattyvớiDiggerquayvề...Emmớinóichuyệnvớinóvàmọichuyệnkhôngsuônsẻlắm,vìthếemnghĩnósẽphảiởtrongcănhộcủaemmộtthờigian.”

“Ồ.Chịhiểurồi.”GiọngMimitrởnênítthânthiệnhơn.

“Emxin lỗivềchuyệnđó,nhưngemkhông làmđượcgìkhác,” Janeynói

Page 217: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cươngquyết,tựtintăngdầnlên.“Nóđangphảitrảiquathờikỳkhókhăn...”

“Janey,đólàcănhộcủaemmà,”Miminói.“Rõrànglàemcầnnó,Zizisẽphảitìmmộtchỗkhác.MặcdùlàmcáchnàođểanhấytìmmộtchỗmộttuầntrướcGiángsinh...”

“AnhấycóthểvềEastHampton.Anhấycóthểởnhàkháchcủachị,”Janeynói,tựhỏitạisaocôkhôngnghĩđếnlờinóidốinàytrướcđó.NósẽkhiếnmọichuyệntrởnênbấttiệnchoZizi.VàkhiMimibảoanhphảichuyểnđi,nhsẽhiểutạisao,vàanhsẽcảmthấyquyềnlựccủacô...

“Đừnglochuyệnđócưngơi.Bọnchịsẽtìmracáchgìđó.”ĐộtnhiênMimilại nồngấm trở lại, và trongmột thoáng, Janey thấy tội lỗi.Nhưng rồi cônghĩ,Tạisaocô lạiphải thếchứ?Mimigiàucó...nếucô tamuốnngủvớianhtađếnthế,côtacóthểchoanhtaởkháchsạn-nếucôtatìmđượckháchsạnvàomùaGiángsinh.Vàcảmthấydễchịuhơn,Janeynói.“Emchỉmuốnchịbiết.Tạmbiệtchịyêu.Hônhaithằngbéhộem.”

Cô gập điện thoại lại, nghĩmột cách đắc thắng kế hoạch củamình thôngminhthếnào.VớibọntrẻcủaGeorgeởđó,MimivàZizisẽhoàntoànkhôngthểgặpđượcnhau,vàrồiZizisẽphảichuyểnđi,vàrồiGeorgevàMimisẽphảiđiAspenhaituầnnghỉGiángsinh.Côantoàn,cônghĩ:Côsẽvờrằngchuyệnnàychưahềxảyra,nhưkiểucôvẫnvờbaochuyệntrongđờimìnhchưahềxảyra,vàmọichuyệnvẫndiễnranhưtrướckia.Rồicônhìnthấymìnhtronggương:trôngcôxấukhủngkhiếp.Tóccô,ướtsũngvìtuyết,dínhvàođầu;dacôlốmđốm.CôkhôngthểđểSeldennhìnthấycônhưthếnàyđược-anhlúcnàocũngđểýcôvàsẽbiếtcóchuyệnđãxảyra-màgiờnàycókhianhđãvềnhà,đangtựhỏicôởđâu.

Cô tạt vàomột tiệmcàphê.Đó lànơingười tabánmườiđô chomột cáiburger phomát, nhưngphòngvệ sinh thì sạch sẽ.Cô chải lại tóc và vuốtngượcrasau,dùngkẹpxướcmàcôluônbỏtrongvíđểdùngtrongnhữngtrườnghợpkhẩncấpnhưthếnàykẹplại,vàrồicôbắtđầutrangđiểmlại.Khicôđánhphấn lêndamặt,mắtcônhìnxuốngchuỗingọc trai.Thởdàinhẫnnhục,cônhớramìnhsẽphảitrìnhdiễnđúngcáimàndụdỗvớiSeldenhệtnhưcôđãthửvớiZizi-nhưngchắcchắnSeldensẽkhôngtừchốicô.

Page 218: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,
Page 219: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

10

TòanhàSplatchVernerlàmộttòanhàbằngđáhoacươngđenmớixâynằmchễm chệ ở góc phía Bắc của Columbus Circle. Năm năm trước, VictorMatrickđãcómộtýtưởngthiêntàilàtậphợptấtcảcáccôngtycủaSplatchVernerlạidướimộtmáinhà,đểthúcđẩysựhiệplực,vàtrongkhitòanhàđượchoànthànhđúngthờihạnhainămtrước,kiểugìđóhọmãikhônghoànthiệnphầntrangtríbênngoài.Khuvựcngoài trờivẫnđangxâydựng-đểvàođượctòanhà,taphảiđibộquamộtmêcungnhữngbứctườnggỗdánvàgiàngiáo-vàtừxatòanhàtrôngnhưmọclêntừnhữngcáichòibằnggỗ.

Tòanhà caobốnmươi tầngvới tám thangmáyvàmột căng tin chonhânviênbìnhthườngởtầng3.Trêntầng42làphòngănriêng,vàtầngtrêncùng,nơiVictorMatrickđặtvănphòng,baogồmmộtphùngngủvàmộtphòngtắmcóvòisenvàmộtbồnJacuzzi,làmộtphòngănriêngchocácgiámđốcđiềuhành,vớibếpvàđầubếp riêng,nơiVictorMatrickđãchiêuđãi tổngthốngMỹvàobadịp.

Vănphòng củaSeldenRose nằmở tầngbốnmươi và trông raCôngviênTrungtâmvàgiữathànhphố-từcửasổanhcóthểnhìnthấyEmpireStateBuildingvà,vàonhữngngàyquangđãng,Trung tâm thươngmại thếgiới.Vănphòngcủaanhrộngbamươinhânsáumươifoot-lớnhơnnhiềucănhộcủadânNewYork-vàcómộtbộbàncổnặngnềmàanhđãvungtiềnramuahaimươinămvềtrước,khianhmớibắtđầukhởinghiệp.Vànóđãtheoanhtừvịtrínàyđếnvịtríkháckhianhleolênnấcthangcủatậpđoàn.Vănphòngcóhaicửa:Mộtdẫnvàotừvănphòngthưký,vàmộtcáikhác,cửa“bímật” luônkhóadẫn thẳng ra hành lang, trong trườnghợpngười trongphòngcầnphảibímậtthoátrangoài.

SeldenRose tựhàomình làmột người làmviệc chămchỉ, nhưngvào lúcnămgiờngàyhômđóanhđangđứngtrướccửasổ,nhìntuyếtđangbắtđầurơixuốngCôngviênTrungtâm.Anhcứliêntụcđậptayvàođầumình,nhưthểđểtrấnanmìnhlàtấtcảtócvẫncònởđó.Đầuócanhkhôngtậptrungvào công việc,mà là vào vợ anh.Bởi anh vừa nhậnmột cú điện thoại từAmericanExpressthôngbáorằngmộtkhoảnnămmươingànđôvừađượctiêutừthẻtíndụngcủaanhchiềuhômđótạimộtnhàbánđấugiánổitiếng.

Page 220: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Suynghĩđầutiêncủaanhlà,kiểugìđó,thẻtíndụngmàanhđưachoJaneyđãbịăncắp.NhưngrồingườiphụnữởAmericanExpressđãgiảithíchrằnglýdoduynhấtmàhọkiểmtralàvìvụmuabánlàdobàSeldenRose,vàhọmuốnđảmbảolàthựcsựanhđãkếthôn.

Mẹkiếpcôta,anhnghĩ.Nămmươingànđôlàmộtkhoảntiềnlớnchokhoảnđặtcọcmuamộtngôinhà;nólàbểbơihoặclàtrangtríngoạithất;nólàtiềnhọctrườngtưchomộtđứatrẻ;nólàlươngcủavúem.ThoạtđầuanhnghĩJaneyđơngiản làkhônghiểugìvề tiềnnong,nhưnggiờanhbắtđầunghingờlàcôcốtìnhkhôngchịuhiểuhoàncảnhcủaanh.Vềmặt lý thuyếtvàtheotiêuchuẩncủahầuhếtmọingườithìanhgiàu,nhưnganhlàngườilàmcôngănlương,vàhầuhết tàisảncủaanhlànằmởcổphiếu,vì thếkhôngphảilàtiềntrongngânhàng.

AnhđãcốgiảithíchtấtcảnhữngđiềunàyvớiJaneyvàomộttrongnhữngđêmhiếmhoikhichỉcóhaingườiăntốiởnhàhàng.Nhưngcôchỉđờđẫnnhìnanh,gậtcáiđầuđẹpđẽcủacô-vàrồicôđãthấy“mộtngườicôquen”và chủđềhoàn toànbị quên lãng.Lẽ ra anhphảibắt cônghe - vàkhôngđượcsợlàmcômấtvui.Nhưngnhưmọikhi,vềchuyệntiềnnong,kiểugìđócôlàmanhkhóchịu:Thayvìkhiếnanhcảmthấyhọlàđốitác,côcưxửnhưthểcôtrôngđợianhlànguồntiềnmặtvôtận,vànếukhôngphảivậythìcôsẽ chuyển sang đối tượng khác.Luôn cómột sự căng thẳng không nói ragiữahọrằngcôsẽbỏanhmộtngàynàođó,rằnganhkhôngđủtốt,màchínhvìthếlạikhiếnanhmuốnchứngminhchocôlàcôsai.Vàgiờđâyanhkẹtvới cái món nămmươi ngàn đô tiêu bằng thẻ American Express, và anhkhôngbiếtphảilàmgì.

Dĩnhiên anhcó thể trảnó,nhưngđây là tiền củaanh, và anhmới nên làngườiquyếtđịnhnêntiêunónhưthếnào.Vàvìvậyanhđiquađilại:Anhcóthểbắtcôtrảlạibấtcứthứgìcôđãmua,nhưngrồisẽầmĩcảlên.Vànhưhầuhếtđànông,anhthàchịucắtđimộtngóntaycònhơnphảichịuđựngcảnhkhóclócgàothét.Hoặcđơngiảnlàanhkhôngđềcậpchuyệnđó,vàlấylại thẻ tíndụng.Nhưnglàmthếnàođể lấy lạiđược?Nếuanhhỏicô,đảmbảosẽcóvụầmĩ.Anhcóthểlénlấytừvícủacô,vàkhicôđểýlànóbịmất, anhcó thểnói làquyếtđịnh lấy lạivàđể chocô tự tìmhiểu tại sao.Hoặcanhkhônglàmgìcả.Màchắclà,anhvừanghĩvừathấykhóchịu,anhsẽlàmnhưthế.

Suynghĩcủaanhbịgiánđoạnbởitiếnggọi,“nàyRose,”vàGordonWhite

Page 221: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

bướcvàophòng.Gordenlàphócủaanhvàkínđáotựcoimìnhlà“hầucậntrungthànhcủaRose,”nhưngSeldenbiếtanhtahyvọngđượclênvịtrícủaSeldenbâygiờvàsẽđáanhđingaykhicócơhội.

“Gordon,”Seldennói,khiGordenngồixuốngmộtchiếcghếdatrướcbàn.Gorden, trongtâmtríSelden,đúngkiểuđànôngNewYork,nghĩ làởtuổibốnmươimốt,anh ta làmộtđứa trẻvị thànhniên toxácchưabaogiờcómộtmốiquanhệnghiêmtúctrongđời.SựkhácbiệtduynhấtgiữamộtđứatrẻteenvàmộtngườiđànôngnhưGordon,Seldennghĩ,làGordencótiềnriêng,cănhộriêng,vàchiếcPorscheriêng,vàkhôngaiquátanhtanếuvềnhàvàolúchaigiờsáng.Mặtkhác,anhnghĩ,nhìnGordon,anhnàymặcmộtbộvestđencủaÝrấtđắttiền,sựkhácbiệtcókhichỉlàquầnáo...

“VậytôinghebảovụParadorcóthểtantành,”Gordonnóivẻtựnhiên,đangdùngtaychọcvàorăng.

“Có vấn đề gì?” Selden lơ đãng hỏi. Cái tên Parador khiến anh nghĩ đếnComstockDibbles,vàthếlạikhiếnanhnghĩđếnJaney.

“Cógìđóbuồncườiởmấycuốnsách,”Gordonnói.

“Luôncógìđóbuồncườivớimấycuốnsáchtrongngànhđiệnảnh,”Seldenkhinhthịnói.

“Đượcrồi,cógìđókỳquặc,”Gordonbướngbỉnhnói.“Tôichưabiếtlàgì,nhưngcótinđồnlàanhbạnGeorgecủaanhcóvẻquantâm.Cólẽlàanhtađánhhơithấyđồrẻđượcbán.”

“Georgeluônlàmthế.”

“TôinghebảoComstockđangtuyệtvọngbánđi.Trướckhithịtrườnglạiđixuống.”

“Mọingườiđềunóithịtrườngsẽhồiphục,”Seldennói.

“Nótốthơn,”Gordonnói,lấymộtsợichỉvướngtrênốngquầntráixuống.“NămnaytôiphảimuamộtngôinhàởHampton.”

“Cóđịnhtrangtríngoạithấtgìkhông?”SeldenhỏivàGordonbậtcười.Mọi

Page 222: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ngườiởSplatchVernerđùa rằng thị trườngxuống là lýdokhiếnchoviệctrangtríngoạithấtmãikhônghoànthành.

TiếngđiệnthoạiđổchươngvàSeldennhấclên.

“ÔngNickVoleđếngặpanh,”thưkýcủaanh,June,nói.

“Choôngấyvào,”Seldenđáp.

Gordonđứngdậy, tay làmhìnhkhẩusúngvàchĩavàoSelden.“Nàyđừngquênchuyệnchúngtanóiđấy,Rose.Nếuvợanhcóbạnbègì...”

Vợtôichảcóbạnbègìcả,Seldennghĩ.

GordonWhiteđiravà“Vole”,khiSeldenbắtđầunghĩtớiôngta,bướcvào.

Suy nghĩ đầu tiên là Vole đúng như anh đã nghĩ - ông ta trông rất tầmthường.Ôngtatrạckhoảnggầnnămmươinhưngrấtcóthểlàđãnămmươilăm,vớihàngriamépđenđượcnhuộmvàmáitócmỏngdàigầntớivai.Ôngmặcquầnjeanvàáojacketdanâurẻtiền.Nhưngônglàloạingườibiếtmìnhvẫncòntrángkiệnvàđánhnhauthìđảmbảothắng,chuyệnnàykhôngđángngạcnhiên lắm,Seldennghĩ,khiông ta từng là thànhviêncủaLực lượngĐặcbiệt.

Ôngtacầmmộtchiếcphongbìkẹpdướitaytráiđểbắttay.

“SeldenRosephảikhôngnhỉ?”ônghỏi.Giọngông thôvàcộccằn,nhưngSeldencũngđãnghĩsẽnhưvậy.

“Tôiđây,”Seldennói,bắttay.Anhchỉmộtcáighế.“Ôngngồixuốngchứ?”

Vole ngồi xuống. “Selden làmột cái tên kỳ lạ,” ông nói, nhìn quanh vănphòng.Mắtôngmàunâuvớimímắtnặngsụp -ông takhôngphải là loạingườidễbịlừagạt,Seldennghĩ.

“Đólàmộtcáitêncũcủagiađình,”Seldennói.“Ôngcóphiềnnếuchúngtavàoviệcluôn?”

“Việccủaanhmà,”Volenói.“Dùthếnào,cóthểanhsẽvuiđấy.”Ôngđẩy

Page 223: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

phongbìquabàn,vàSeldencócảmgiácnhưđangtrongmộtbộphim-cólẽlàmộtbộphimkinhkhủng.

“Ồ?Saolạithế?”Seldenhỏi,nhướngmàylênkhianhmởphongbìra.

“Chà,”Vole nói, ngồi ngả ra ghế và khoanh tay lại, “cô ta cómột ngườichồnghợppháp,trướchếtlàthế.”

“Aha,”Seldennói,lấygiấytờtrongphongbìravàtrảilênbàn.CóvàitấmảnhđentrắngchụpMarielleDubroseyvớimộtanhchàngtrẻtrôngrấtgianxảo, gầy trơ xương,mắt đen, làn da trắng nhợt.Họ đứng cạnh nhau dướicổngmộtngôinhà,cólẽlàởBrooklyn,vàtừnétmặtcủahọcóvẻnhưhọđangcãinhau.Seldengiơbứcảnhlênnhìndòhỏi.

“Đólàchồnghợpphápcủacôta,”Volenói.“GãtatênlàTimDubrosey-gãlàmviệcởFultonFishMarket...”

“Khiôngnói“hợppháp”...?”Seldenhỏi.

“Côtabảođólàanhtraicủamình.Ítnhấtthìcôtabảochủnhànơihọsốngnhưvậy.”

“Anhtrai?”Seldennói.“Họtrôngchẳnggiốngnhauởđiểmnàocả.”

“Kểtừkhinàocầnphảicóchuyệnđóthìmớilàanhem?”Volenhúnvaihỏi.ÔngtanhìnSeldentừđôimímắtsụp,nghĩrằng,nhưthườnglệ,ngườigiàuchảhiểugìvềthếgiớicả.

Seldentiếptụcxemcácbứcảnh.MộtbứchơinhòechụpMarielle,bụngđãhơilộramộtít,mặcquầnlọtkhe,đangnhảylapdancetrênđùimộtgãtrongcâulạcbộ;vẻmặtcôtahoàntoàntrốngkhôngnhưthểcôtađangtuyệtvọngtáchmìnhrakhỏiviệcđangdiễnra,vàSeldenđộtnhiêncảmthấythươngcôta.“Chúaơi,”anhnói.“Côtacònlàgáimúathoátyà?”

“Thỉnhthoảngcôtamúađùi,nhưngchỉđểtrangtrảichosựnghiệpcahát,”Volenói.“ÝtưởnglàcôtasẽlàJenniferLopeztiếptheovàTimmy-boysẽlàquảnlýcủacôta...Tôiđoánlàanhtachánngấymùicárồi.”

“Vậytoànbộvụnàylàvụlừađảo,”Seldennói.“Họmuốngì?Tiềnà?”

Page 224: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Họ muốn thứ mọi người đều muốn. Tiền và danh vọng. Họ xemEntertainmentTonight,vàhọnghĩ,Saokhôngphảilàtôi,bướcđitrênthảmđỏkia?”Volenói.

Selden lơđãngđập lênđầu.“Vấnđề là thế,đúngkhông?”anh thốt rasuynghĩ của mình. “Ai cũng muốn nổi tiếng, ai cũng muốn giàu có, nhưngkhôngaimuốnlàmviệcđểđạtđượccả.”

“Kiểugiốngthịtrườngchứngkhoán,”Volenói.Ôngnhịpngóncáinàylênngón cái kia, tự hỏi Selden Rose kiếm bao tiềnmột năm -một triệu, haitriệu?

Cótiếngbuzztrênđiệnthoại.“Vâng?”Seldenhỏi.

“LàCraigEdgers.Anhấymuốnbiếtanhvẫnđiuốngởkháchsạnanh tốinaychứ?”Junehỏi.

“Bảovớianhấylàcó,”Seldennói.

Voleđứngdậy. “Tôi sẽgửi choanhmộtbảnbáocáo,nhưngkhôngcógìtrongđócónghĩa lànhữnggìcô tabảokhôngphải là sự thật.Cô tađãởtrongkháchsạncủaemrểanhtốihômđó.Vàcôtaquảthựccógặpcậuta.Anhphảihiểuvềnhữngphụnữnhưthếnàylàhọcócáchđểcóthaikhihọcần...vàcóngườiđànôngđúngđểlàmbố.”

Seldencaumày.“Hoặc,trongtrườnghợpnày,ngườiđànôngsai.”

“Aicũngphảiđứngratrảmọichiphí,”Volenói.

“Tôinợôngbaonhiêu,”Volenói.

Volelạinhìnquanhphònglầnnữa.“Nămngànđô.”

Anhđangbị chặt chém,Seldennghĩ,khi lấy sổ séc ra,nhưng rồimột lầnnữa,anhchảlàmgìđượcvớichuyệnnày.

SeldenRoseđidọctheođoạnđườngdốcdẫntớiBroadway.Bùnbẩnđãtụlạihaibênđườngdotuyếtvàanhkhôngmuốngiàymìnhbịướt.Trênphố,

Page 225: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

anhdừnglạixemmìnhđangởđâu.Trênbềmặt,mọithứđềubìnhthường:chiếcxecôngvụcủaanh,chẳnghạn,đậuởchỗmọikhiởgócPhố62,vớingười tài xế, Peter, ngồi sau tay lái uống cà phê Starbuck.Nhưng Seldencảm thấymối đe dọa trong không khí.Một chiếc xe cảnh sát đang ré còichạytrênphốtrongkhimộtphụnữtrẻmặcáochoàngđendàiliếcxéoanhkhôngvìlýdogìcả.NhữngtòanhàởBroadwaytrôngxámxịtvàkhôngcósứcsống.Vàđộtnhiênanhnhớramộtngàynhưthếnày,gầnbamươinămtrướckhianhhaimươimốtvàđãđượcmẹsaiđicứuemtrairakhỏimộttổchứctôngiáo.

Khicònnhỏ,anhđãtưởngtượngmìnhlàmộtanhhùngtrongtruyệntranh.Chỉriêngmìnhanhsẽđiăncắphuyếtthanhđểcứusốngmẹmình.Họclớpba,anhđãbảovệemtraimìnhởsântrường,đấmvàobụngmộtthằngđầugấutobéotênlàHoraceWiley-anhđãsợgầnchếtnhưngkỳdiệuthếnàothằngkiagụcvàbắtđầukhócrélên.Anhbịđưatớiphònghiệutrưởngvàmẹanhđãphảiđếnđónanh.NhưngbàcứliêntụcômanhvàcốhônanhvàgọianhlàSiêunhânbébỏngcủabà.Vàkểtừđó,vaitròlàmchủtronggiađìnhcủaanhbắtđầu-anhlàđứacontraivàngcontraibạc,làcậubénghiêmchỉnh,thôngminhmàmọingườicóthểtintưởnglàsẽlàmđiềuđúngđắnvàbảovệdanhdựcủagiađình.

Cáitráchnhiệmvớigiađìnhđómộtphầnđãgiúpanhthànhcôngdùkhicònlà một đứa trẻ - giành được điểm cao nhất - và rồi giúp anh vào đượcHarvard.Emtraianh,Wheaton,đốimặtvớimộtsựcạnhtranhnhưthế,lẽtựnhiênlàcảmthấylạclõng-khinómườilămtuổi,nóđãbịbắtgặpbánthuốchútcầnsachovàiđứacongáimườibatuổi.MẹanhlúcnàocũngbảorằngvấnđềcủaWheatonlànókhôngnghĩnócóthểgiỏinhưSelden.VàvìthếSeldenphảiđặcbiệttốtvớinó.Nhưngnhưhầuhếtnhữngngườitrẻtuổicótham vọng lớn, Selden không dung thứ được cho những điểm yếu củaWheaton,màanhcoi làlànhữngkhuyếtđiểmvềnhâncáchđãănsâuvàobảntính.

VìthếanhchẳnghềngạcnhiênkhinhậnmộtcúđiệnthoạihoảngloạncủamẹhồiđầuthángMườihainămthứhaianhhọcởHarvard.WheatonđãcốgắngvàođượcđạihọcFlorida,nhưngkhôngainghetintứcgìcủanótronghai tháng trời.Và rồimộtngườibạncủamẹanh,mộtphụnữ tên làMarySchekel, đã tớiNewYork để xem đèn trên cây thôngNoel ởRockefellerCenter,vàđãthấyWheatontrênĐạilộNăm(!)trướccửahàngTiffany(!),xintiềnvớimộtcáitúinhỏcủaHareKrishnas(!).Vàthằngbélàmộttrong

Page 226: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

sốhọ.Nóđãcạođầuvàmặcmộtcáiáochoàngmàudacambênngoàiáolenđỏ,vàkhinóhỏixinMarySchekeltiền(rõlànókhôngnhậnrabà),bàđã hét lên, “Wheaton Rose! Cháu phải xấu hổ với chính mình!” và rồiWheatonđãbỏchạy,theosaulànhữngthànhviênHareKrishnaskhác.VàbàSchekelsuýttíthìbịtrụytim.

Seldenđangônthicuốikỳ,nhưnganhhiểurằng“chuyệngiađình”nàyphảiưutiênsovớimọithứkhác,baogồmcảtươnglaicủamình.Giađìnhlàthứquan trọng nhất trong đời. Và dù anh có thực sự cảm thấy như thế nào,Seldencũngchưabaogiờtựhỏianhcóthựcsựyêumẹvàbốvàanhcóyêuem traimìnhkhông.Khôngquan tâmđếngiađình làdị giáo.Người thântronggiađìnhlànhữngngườiđầutiênmàtacónhữngcảmxúcđồngcảmkhiếntatrởthànhmộtconngười.Vàvìvậy,mặcdùthấykhóchịutứctối,anhvẫn lênchuyến tàuAmtrakđiNewYorrkvàomộtbuổi sáng lạnh lẽothángMườihai.

AnhđãởkháchsạnChristophertrênColumbusCircle,màbàSchekelđãđềxuất,vìnórấtthuậntiện,gầnngaytrungtâmLincoln.Giờđâynhìnconphốkhianhbướcđếnxemìnhvớichiếcphongbìkẹpdưới tay,anh thấy rằngkháchsạnvẫnnằmđóvàthậmchígiờđãtồitànxậpxệhơn.Anhbướctớixevàgõlêncửakính.PeternhìnlênnhưngkhôngbuồnrakhỏixevàSeldentựmìnhvàoxe.

“Dựbáothờitiếtthếnào,Peter?”Seldenhỏi,nhưmọikhi,đểgợichuyện.

“Sẽ có tuyết rơi cả đêm,ôngRose.Nhưng chỉ vài inch thôi.Ôngbiết thếnghĩalàgì.”

“Tuyết tan vào buổi sáng,” Selden nói.Ngày anh từCambridge đếnNewYorktrờicũngcótuyết,nhưnghômđótuyếtdày.MộtngàythứSáu,vàvìlýdonàođómàtàuđôngnghẹt;anhđãphảiđứnggiữahaitoatàu.Mộtcánhcửakhôngđóngkín,vàtrongtoànbộchặngđidàinămtiếng,tuyếtthổivàoquakẽhởđó.Anhđứng lạnh run, hai tayđút vào túi, nghĩ đếnnhiệmvụtrướcmặtmình.Có tám triệu người ởNewYork, nhưng anh có cái nănglượngcơhồsiêunhiênbíẩncủatuổitrẻcóthểkhiếnmọithứxảyra.Anhkhônghềnghĩđếnchuyệnmìnhcóthểthấtbại.

Vàrồi,nhưcóphéplạ,vàongàythứhaianhởNewYork,anhđãgặpemtraimìnhđibộtrênphốvớimộtKrishnakhác.Wheatontrôngnhợtnhạtvàđôi

Page 227: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mắtnâucủanónhưlồira,vànóvẫnmặccáiáolenđỏbẩnthỉukia.NhưngchảmấtcônglắmđểthuyếtphụcnóđicùnganhtớikháchsạnChristopher.Vàrồibuổisánghômsau,họđãlênmáybayvềnhàvàmộtlầnnữaanhlạilàanhhùng...

Anhđã tưởng tượngmìnhsẽnhớviệcđóđếnsuốtđời,nhưngđâuđó,khithời gian trôi đi, anh đã quên mất chuyện đó. Gần như toàn bộ. Anh đãkhôngnghĩđếnnóhàngbaonămnayrồi-nhìnratừcửaxevàodòngxecộgiữaĐạilộNămvàMadison,anhkhôngnhớrađượclầncuốicùnganhnghĩtớinólàkhinào.Mườinămtrước...haymườilămnăm?EmtraianhgiờlàluậtsưởChicago,cướingườivợthứhai.Nócónhớkhông?Thỉnhthoảngnócónghĩtớichuyệnđó,vàtựhỏimìnhđãnguxuẩnthếnàokhông?Haylànócũngquênbẵngđirồi?Vàngảngườirasaughế,Seldennghĩmọichuyệnmớiđángkinhngạc làmsao.Toànbộmộtphầncủamộtđờingườicó thểbiếnmấtkhỏitrínhớ,nhưthểchưabaogiờxảyra.

Mườinămnữa,anhtựhỏi,liệuanhcónhớkhoảnhkhắcnàykhông?Ngaykhoảnhkhắcnày,ngồitrongxe,kẹtgiữadòngxecộvớimộtônggiàSantaClausbậnđồđỏđứngởgócphố,rungcáichuôngSalvationArmy?Liệuanhcónhớmìnhđãtứcđiênlênvớivợvìtiêukhoảnnămmươingànđôhayanhthuêthámtửtưđểđiềutravụailàchathựccửađứatrẻđượccholàconcủachồngemgáivợanh?Anhsẽkhôngnhớ,vàđộtnhiênanh thấyđờimìnhbiếnmấttrướcmắt.Haimươinămnữa,anhsẽnghỉhưu,vàrấtcókhảnănglàanhsẽkhôngcònnhớgìcả...

Anhcầmlấychiếcphongbì,bịmongmuốnđượcbámvào thứgìđóhiệnhữu thựcchiếm lấy.Anhcó thểkhôngcókýức,nhưngvàogiâyphútđó,anhsẽcócuộcđời.Vànếuanhcócuộcđời,anhcóthểquantrọng.Anhcóthểlàmnhiềuthứ-anhlàmnhiềuthứliêntục,anhgiảiquyếtcácvấnđề,đóchínhlàlýdovìsaonãoanhkhôngcóchỗchotrínhớ.

AnhlấybứcảnhMarielleởcâulạcbộthoátyravànhìnkỹ.Phụnữcóconliên tục, nhưng anh nghĩ, đây làmột trò bôi bác.Nếu đứa trẻ là con củaDigger, anh sẽ gặp phiền phức, anh tức giận nghĩ.Anh đã giao chomìnhnhiệm vụ chủ gia đình, và đóng vai trò là người hòa giải giữa Patty vàDigger,khuyênPattynênđitourcùngDiggervàrồibảothưkýcủamìnhsắpxếp chuyến đi để cô không gây thêm phiền phức gì. Janey đã phản đốichuyệnnày.NhưngSeldencảmthấyanhvàPattycómộtmốiđồngcảmđặcbiệt,vàPattyđãngheanh.Vàgiờđâythôngtinnàysẽlàmộtmónquàcho

Page 228: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Patty, bằng chứng cô không nên từ bỏ cuộc hôn nhân củamình.Mặc dùchínhanhđãtừnglidị,Seldenvẫntinvàosựthiêngliêngcủahônnhân,vàokhảnăngkhiếnconngườipháttriểnlênmộtbậccaohơncủatìnhyêuvàsựcảmthông.VàkhianhtớikháchsạnLowellvàrakhỏixe,anhlạicócảmgiácmìnhlàanhhùng.

Linhtínhđầutiênlàanhđịnhkểchovợnghe.Khixoaychìakhóatrongổvàbướcvàosảnhngoài,anhđợicôcấttiếngquenthuộcgọi“Sel-den?”Nhưngkhôngcótiếngđộnggìởphíatrongcả,vàhơithấythấtvọng,anhvàophòngkhách.

Anhnémchìaphongbì lênbànviếtvà lấymộtđiếuthuốctừhộpbạcnhỏtrênbệlòsưởira.Khianhngồixuốngchiếcsofa,độtnhiênanhthấymìnhthậtchánnảnkhikhôngcócô.Côcónhữngkhuyếtđiểm,vàcuộchônnhâncủahọdĩnhiênkhônghoànhảo.Nhưngbản thân Janey thì thúvị,vàanhkhôngbaogiờbiếtchắcđượccôsẽlàmgìtiếptheo.

Thỉnhthoảngkhianhvềnhà,anhthấycôtrongbồntắm,đangmơmàngbôisữatắmlêncơthểđẹpđẽcủamình.Vàanhbiếtrằngcôđãngủhaynằmtrêngiườngvàđãnhảyvàobồntắmkhicônghetiếnganhvề,chỉđểchegiấusựlườinháccủamình.Anhcũngbiếtrằngcônghĩmìnhđãlừađượcanhvớimưumẹo đó, nhưng dường như quả thật rất kỳ quặc là anh chưa bao giờmuốn lật tẩy cô cả. Và nếu cô không đang tắm, cô sẽ thường gọi anh từphòngkhách,nơianhthườngthấycôcầmmộtcuốnsáchvănhọccổđiển,vàMozarthayBeethovenđượcbậttrêndànđĩa.Lạilàmộttrongnhữngnỗlựccủacôđểgâyấntượngvớianhrằngcôchưaphảihaykhôngphảilàngườicômuốntrởthành,hoặcnghĩlàanhmuốncônhưvậy.Nhưnganhthấyviệccônỗlựcvìanhthậtđángyêu,mặcdùnhữngnỗlựccủacôphầnlớnlàgiảtạo.

CướiJaneycóthểlàmộtsailầmđẹpđẽhoặcmộtchiếnthắngtuyệtđẹp,anhnghĩ,vàtrongmộtgiây,anhphảithúnhậnmìnhvẫnđangởtronggiaiđoạntrăngmậtcủacuộchônnhânthứhai.Cónhữngthứởcôkhiếnanhkhóchịu,nhưngrồicórấtnhiềuđiểmthúvị:từkhuônmặtđẹpkhiếntachoángváng,đếnnhữngnỗlựcđiênrồđểlàmanhvuithútrêngiường,đếnsựvuithúcủacôkhicóđịavịmới.Anhphảithúnhậnlànóđíchthựclàmthỏamãncáitôicủaanhkhicókhảnăngđemlạihạnhphúctrongcuộcsốngchocômàanhtưởngtượngrằngcôđãkhôngcóđượcchođếnkhigặpanh.

Page 229: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhnhìnđồnghồ-đãsáugiờrưỡi.Anhtựhỏi,khôngbiếtcóchuyệngìmàcôvềtrễthế.Rồiđộtnhiênanhnghĩracólẽcôsợvềnhà,sợanhsẽtứcgiậnvìmóntiềnnămmươingànđô.Chà,anhkhôngtứcgiậnvìnónữa,vàgiờanhbắtđầuthấylolắng.CraigEdgerssẽđếnbấtcứlúcnào,vàanhmuốncôcómặtởđó...

Anhnhấnsốcủacô,nhưngdiđộngcủacôngaylậptứcchuyểnvàohộpthưthoại,vàđộtnhiênanhthấytộilỗi.Cóthểnàolinhtínhđãmáchvớicôrằnganhđanglênkếhoạchlợidụngcômộtchútvàđãkhiếncôtránhxa?Anhbiếtthỉnhthoảngsựtựmãnkhôngphùhợpcủacôsẽlàmcônổiđóalênkhibịcoilàmộtđồvật,bịđemratrưngbàynhưmộtconngựađuanguxuẩn.Nhưngriêngtốihômnay,nỗiengạilàcôsẽkhóchịubịhammuốníchkỷđượckhoecôvớimộtbạncũcủaanhđãchiếnthắng.

Craig Edgers là bạn cùng phòng của Selden hồi hai năm cuối họ học ởHarvard,vàmặcdùvàinămquakhônghề liên lạcgì,Seldenkhôngngạcnhiên khi Craig gọi cho anh tuần trước, bảo là “muốn update thông tin.”Craig đã đọc về việc anh chuyển tớiMovieTime trong cột tin tức doanhnghiệp,vàvềcuộchônnhâncủaanhtrênmụclácải.Vàanhtathúnhậnlàđã luôn muốn được gặp một cô người mẫu của Victoria's Secret. SeldenkhôngthểcưỡnglạiđượcýtưởngkhoeJaneyvớiCraig,vàđãmờianhtavàvợđiuốngnước.NhưngngaylậptứcCraigbảorằngthíchđếnkhôngcóvợlàLorrainehơn,màSeldenhiểulàsẽchophépanhtatrốmắtnhìnJaneymộtcáchcôngkhaimàkhôngsợbịtrừngphạt.Tuynhiên,anhnghĩ,đâylàâmmưucủachínhanhkhianhcốtình“quên”khôngnhắcvớiJaneylàbạnhồiđạihọccủaanhsẽghéchơi.

Ngồitrênsofa,anhđểýthấymộtcuốnsáchnằmsấptrênbàncàphê,nhưmộtphụnữbịbỏ rơisaucuộcânái.Cuốnsách làbảnbìacứngđắt tiền -cuốnRepubliccủaPlato.NằmcạnhnólàcâybútđánhdấumàuhồngJaneythườngdùngđểgạchdướinhữngđoạnlàmxáođộngnhữngcảmxúcbíhiểmcủacô.Anhcầmcuốn sách lênvàkẹpcả câybútđánhdấuvào trongnó.Thôngthườnganhsẽchẳngbậntâmnếucôđểsáchnhưthế.NhưngnónằmlộliễutrênbàncàphêvớicâybútđánhdấumàuhồnglàmộtviệclộrõsựgiảtạovềmặttrítuệmàCraigsẽchỉravàchếgiễukhôngthươngtiếc.

Seldennhìnquanhtìmchỗgiấucuốnsách,vàchọnngănkéochiếcbànviếtnhỏ.Ngăn kéo đầy giấy tờ - nhữngmẩu giấy ghi số điện thoại, phong bìkhông,vàiláthưtrôngcóvẻhànhchính-nhưnganhnhétcuốnsáchlêntrên

Page 230: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

vàđẩyngănkéođónglại.Giờcuốnsáchđãđượcgiấuđi,anhcảmthấythoảimáihơn,biếtrằngnếuJaneycốtỏratrítuệvớiCraig,Craigsẽkhôngngạingầngìtiêudiệtcô,gạtđinhữngýtưởngcủacôvớisựchínhxáccủamộtcondaomổ.

CraigEdgerslàmộttrongnhữngngườiđànôngmàniềmthỏamãnduynhấttrongđờiđếntừniềmtinkhônggìlaychuyểnđượclàmìnhvượttrộivềmặttrítuệhơntoànbộđámđông.Tấtcảnhữnggìanhtamuốntrởthànhlà“tiểuthuyếtgiavĩđại,”.Ngaycảhồicònlàsinhviên,anhtađãtỏvẻghentịchuachátvớitácphẩmcủamọingườikhác,màcóvẻlàgánhnặngcủa“thiêntàichưa được nhận ra”.Anh ta đã rất thù hằn sau khi tốt nghiệp, khi SeldenchuyểntớiLAvàngaylậptứctìmđượcmộtcôngviệctìmtàiliệuchomộtnhàsảnxuấtnổitiếng.Trongtuầnđầutiên,SeldenđãpháthiệnracuốnsáchDiscarded Land, mà nó trở thành bộ phim nhiều triệu đô, đảm bảo choSeldenmộtvịtrítrongngànhgiảitrívàgiúpanhkiếmđượcmộttrămngànđôđầutiên.Trongkhiđó,CraigchuyểnđếnNewYorrkvànhậnmộtcôngviệclươngítỏilàngườikiểmtracácsựkiệnchotờTheNewYorker.Trongnhữngnămqua,Seldentiếptụcthànhcông,trongkhiCraigthìchậtvật.Mặcdùđãxuấtbảnnhiềutiểuluậnvàviếtbacuốntiểuthuyết-vàgiờđâyđượccoilà“tàinăngvănchươnghứahẹn”trongmộtgiớinhỏlẻ-tácphẩmcủaCraigvẫnkhôngđượcnhiềungườichúý.

Nhưngtấtcảnhữngđiềuđóđãthayđổitrongbathángqua,khiCraigxuấtbản cuốn tiểu thuyết lớn,TheEmbarrassments, hồi thángChín. Cuốn sáchngaylậptứcnhảylênvịtrísốmộttrongdanhsáchnhữngcuốntiểuthuyếtbánchạycủatờNewYorkTimes,vàCraigđượccangợilàmộtTolstoytiếptheo.Anh tađinóichuyệnvà thamgiacácbanbệ.Vàảnhcóanh taxuấthiệnkhắpnơi-mặcdùSeldenngờrằngđólà tấmảnhcũchụpnhiềunămtrướckhiCraigmớingoàibamươi.

TiếngchuôngcửakêuvàSeldenbảongườigáccửachoCraiglên.Anhđứngcạnhcửamongngóngtòmò-anhnghĩ,đâysẽlàlầnđầutiênanhgặpCraigthànhcông,và anh tựhỏi chuyệnđóảnhhưởng tới anh ta thếnào.Trongmộtgiâycótiếnggõcửa,vàCraigđivào,sặcmùikhôngkhílạnhvàthuốclá.Anhta,Seldennghĩ,chàoanhbằngmộtcáiômchặt,ănmặcxấuxínhưmọikhi,nhưnggiờanhtađãthừachừngbamươipound.

Craigtựnhiênđivàophòngkhách,nhìnquanh.

Page 231: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Giờiơi,Rose,”anhtanói,“tớtưởnggiờcậulàônglớnrồi.Tớkhôngngờlàlạithấycậusốngtrongkháchsạn.”

“Vàtớtưởngmụcđíchcủaviệctrởthànhtiểuthuyếtgiathànhcônglàđểcóthểănmặcnhưthểtakhôngphảingườithànhcông,”Seldennói.

“Ừ,phải,cậuvẫngiữđượcphongcáchđấy,Rose,tớthìkhông,”Craignói,ngồixuốngsofavàcốlộtcáiáochoàngvảituýtra.“Ngoàikiatuyếtrơiầmầm.”

“Tớlấygìchocậuđây?”Seldenhỏi.“Vodkađượckhông?”

“Lorrainesẽngửithấytronghơithởcủatớ,nhưngthôikệmẹ.Cậucóbaogiờnghĩlàcuốicùngcậulạilấymẹmìnhkhông?”

Seldenbậtcười.“Tớcómộtbàmẹ.Thếđủrồi.”

“Vìvậymộtcôsiêumẫutrẻhơnmườituổi,nhờ?”

“Đúng thế,” Selden nói thẳng thừng, nghĩ bây giờ quá sớm để trêu ganCraig.

“Hẳnrồi,”Craignói,gãigãiđầu,màSeldenthấylàanhtađếnlúcphảigộiđầurồi.“Mànày,”anhtahỏi,“cậucóbaogiờnghetincủaSheilakhông?”

Seldencứngđờngười.“Côấytáihônvàođúngngàygiấytờlidịđượcphêchuẩn.”Anhvàobếpvàrótvodkalênhailyđá,nghĩthứanhkhôngbaogiờmuốn nói tới là về Sheila và lý do cuộc hôn nhân của họ tan vỡ. “NàyEdgers,”anhgọira.“Giờcậuđãthànhcôngvềmặttàichínhrồi,cậucósợquênđi hiện thựckhông?”Anhbướcvào lại phòngkhách, đưa choCraigmộtlyvàgiơcốclênchúcmừng.“Cậubiếtđấy,tiềnbạcvàdanhtiếngluôncócáchđểkhiếncậuquênđithếgiớithựcsựkinhkhủngthếnào...”

“Quáđúngluôn,”Craigbuồnbãnói.“Tớdànhrấtnhiềuthờigiancóđểmọingườinhớhọ lẽraphảighét tớnhiềuđếnmứcnào,bởivìhọnguquáđỗicòntớthìlạisiêuthôngminh.Nhưnggiờaicũngđồngývớitớ,trừLorranie.Ngàynàocôấycũngbảotớlàmặcdùcuốnsáchcủatớnằmtrongdanhsáchbánchạybatháng,tớvẫnlàmộtthằngvứtđi.”

Page 232: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Mộtvàithứkhôngbaogiờthayđổi,”Seldennói.

Craigchămchúnốcvàrồingẩnglênnói,“Tớphảichịuthuacậu,Roseạ.Tớbiết tớ làm thiênhạchoáng tậnóckhiviếtmột cuốnbest seller,nhưng tớnghĩcuộchônnhâncủacậuthậtsiêuphàm.”

Seldencười,ngồixuốngghếbành.“Tớ lúcnàocũngmộtbước trướccậu,Edgersạ.”

“Nókhiếnmọingườiphátđiênlênđấy,”Craignói.Rượulàmanhtabắtđầunóivềchủđềcủamình,vàanhtiếptục:“Tấtcảđềunóivềnó.Đànôngthìghentị,cònđànbàthìphátđiên.HọnghĩrằngnếuSeldenRosecóthểcướimột siêumẫu, thì chồnghọ cũng làm thếđược - vàđámđànôngđồngý.ThậmchítớcònthấymìnhnhữngngàygầnđâynhìnLorraine,tựhỏisẽnhưthếnàonếu...”

Seldenbậtcườivànhấpmộtngụmlớn.Craig,anhnghĩ,cònđángtởmhơnhồicònởđạihọc,bởibâygiờanhtacólớpbỏvọcngoàicủamộtlãogiàbẩnthỉu.“Đừngcóđùa,”anhnói,vớimộtnụcườigiảtạo,tựhỏilàmcáchnàonhanhnhấtđểtốngkhứanhtađi.“CậunóinghenhưbọngiẻráchởkhắpnơitrênnướcMỹấy:Cậunhìnthấybọngáitrêntivi,vàcậunghĩrằngphươngtiệnlàlýdoduynhấtcậukhôngđượcởcạnhmộtem...Nhưthểcậulàmộtgãbatrămpoundnghĩmìnhcóthểcưỡingựađua.”

“Đừngđưaýtưởngchotớ,”Craigchuachátnói.

“Vớicả,”Seldentiếptục,ngảngườiraghếvàbắtchéochân,“TớnghĩcậuvàLorraine rất tuyệt.Các cuộcphỏngvấn của cậuđềunhắc tới cuộchônnhânsáunămhạnhphúccủahaingười...”

“Bọntớổn,”Craignói.“Ổnnhưhaingườitừngyêunhauđiêndại.Nhưngnghiêmtúcmànói,ailạikhôngnghĩđếnchuyệnởbênmộtaiđókhác?Vàđặcbiệtlàvớimộtcôgáitrongquảngcáo.Nólàlựcthúcđẩyđằngsausựámảnhcủađànônglấytiêudùnglàmmụctiêu:đànbàlàsảnphẩm.”

“Tớ tin chắc là Lorraine không đồng ý,” Selden nói, nghĩ đến vợ Craig.Lorranielàmộtphụnữthấp,sôinổivớimáitàuvàngxùrấtámảnhchuyệnphải kiểm soátmọi khía cạnh trongđờimình, baogồmcảviệc cuộngiấytoiletcuộnlạithếnào.

Page 233: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Chỉlàbởivìcôấykhôngthểlàmộtsảnphẩm,”Craigcườikhịt.

“Chà,”Seldennói,khôngthểkhôngđồngývớinhậnxétnày.“ƠnChúa,cậuthìcóthể.”

“Tớ cưỡng lại đấy chứ,” Craig nói, giọng đầy sựmỉamai, khi đột nhiênSeldennhớ ragầnđây cóđọcđược rằngCraigđãđượcđềnghịbán cuốnsáchcủamìnhđểchuyển thể thànhmộtbộphimnhưngđếngiờvẫnchưađếnđâu.“Tớvẫncònítnhiềusựliêmchínhnghệthuậtcònsótlại,”anhtanóitiếp.Anhtalấymộtgóithuốctừchiếcáochoàngravàđặtlênbàn,nhưthểanhtađịnhởlạilâulâu.“Nhưngdườngnhưcảhaichúngtađềuđãtrởthành những kẻ nhàm chán: Tớ là tác giả best seller cố bấu víu vào liêmchínhnghệthuật,còncậulàôngtrùmHollywoodlấymộtemtócvàngnguxuẩn.”

Seldenbịxúcphạm.AnhbiếtkhiếuhàihướccủaCraiglàđưaranhữngnhậnxétsắcsảo,ngạomạn,nhưngcâuvừarồiđiquáxa.Anhnghĩ,xúcphạmanhlà một chuyện, nhưng xúc phạm vợ anh lại là chuyện khác. Nện cái cốcxuốngbàncàphêvớimộtnụcườichếgiễu,anhnói,“Tớphải thúnhậnlàcậu khôngđược sáng sủa bằng Janey, nhưng ít nhất thì cô ấy thôngminhbằngLorraine.”

“Nhưngcôấycóphức tạpkhông?”Craighỏi, trỏngón tayvàoSeldenvẻđắc thắng, rõ ràng sung sướng tận hưởng tác dụng lời nói của mình.“Lorraniecóthểkhôngxinhđẹp,nhưngítnhấtcôấycógìđótrongđầu.Ýtớlà,cậuthấynhữngcôgáinàyvàcậunghĩ,‘Tôimuốnngủvớicôta,nhưngtôikhôngmuốnănsángvớicôtavàobuổisáng.’”

“Vàsựghentịchưabaogiờđượcdiễntảhayhohơn...”

“Thôichotớxin,Rose...”

“Vàrồiđếnlúctrongcuộcđờimọingườiđànôngkhianhtabắtđầuhiểugiátrịcủasựngọtngào...”

“Thôinào,”Craiggầnnhưhétlên.“CậunóinghenhưmộtlãogiàAnhkhốnnạn ấy. Tất cả những gì tớ muốn biết là, hai người có gì để nói chuyệnkhông?Haingườinóivề chuyệngì?Hayhoàn toànnhàmchán,ngoại trừ

Page 234: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chuyệntìnhdục...?”

“Nhàmchán?”Seldenhỏi.“Sheila thìnhàmchán.”VàanhnémchoCraigmộtcáinhìnngụýrằnganhnghĩLorrainecũngnhàmchán.

Đúnglúcđóanhnghetiếngchìakhóaxoaytrongổvàcửamởrarồiđónglại.Và rồi có tiếng lảnh lót “Sel-den...?” của Janeykhi côbướcvào sảnh.Seldenngồithẳngdậytựhào,độtnhiênnhớragiọngcômớidudương,trònvặn,đẹpđẽvàdễchịulàmsao,vàtựhỏikhôngbiếtCraigcóđểýkhông.“Vợtôivềđấy,”anhnói,liếcquaanhta.Craigđangnhìnthẳngphíatrước,nhưmộtđứa trẻcươngquyết là“sẽkhôngnhìn”,vàkhianh tađưa ly lênmiệng,Selden thấy tayanh tahơi run run.Tại sao,anh tacăng thẳngnhưmộtthằngnhóchọctrò,Seldennghĩđắcthắng,khianhgọilớn,“Bọnanhởtrongphòngkhách...”

Độtnhiên côxuấthiệnởkhungcửa.Vàvớiý thức củamộtnữdiễnviênbướcvàocănphòngtrongmộtvởkịch,côdừnglạimộtlúc,rồichầmchậmcởiáokhoác,để lộ thânhìnhđườngcong tuyệtmỹ.Anhsungsướngđểýthấyvợmìnhănmặcđắttiền,phongcáchvừasexyvừarấtquýphái,vàkhicôbướcvàophòng,môicôconglênhỏi.“Bọnanh...?”côhỏi.

“Mộtbạnhọcthờiđạihọccủaanh.”

“Ồ!”cônói.Trôngcôhơibấtngờ;anhbiếtcôđủrõđểthấyrằngcôđangkhôngbìnhthường.nănglượngtrongcônhưcạnkiện.Ởcôcógìđócăngthẳng,như thểcô lưỡng lựkhôngbiết cónênđứngđókhông.Mặt côhơisưng,vàanhbănkhoănkhôngbiếtcóphảicôđãkhóckhông.Vàrồibướcthêmmộtbướcvàophòngvàanhnghĩđãnhìnrarồi:Sợidâyngọctraiđensángrỡtrêncổcô.Vậyrađólàthứcôđãtiêutiền!Ngaycảtừkhoảngcáchxaxa,anhcũngcóthểthấynólộnglẫy,cólẽlàđánggiátiềnđó.Côgáitộinghiệphẳnlàsợchếtkhiếpkhôngdámnóichoanh,vàđólàlýdovìsaocôấyđãkhóc...

Anhđứngdậykhicôvộibăngquaphòngvềphíaanh.“Emxinlỗi,”cônói,chìamặtlênđónmộtnụhôn.“Ngàyhômnaycủaemkỳquặcnhấtđời.Emnghĩmìnhcómộtcáimụnvìthếemđigặpbácsĩdaliễu,vàthựcsựđãđồngýđểôngấynặnra.Anhcótinnổikhông?”Côhônlênmôianh,hơivòtócanh,vàrồiquaysangnóivớiCraig.“Tôibiếtnghethìngớngẩn,nhưnglàmngườimẫuthìthếđấy.Tatrởnênámảnhvớinhữngthứnhỏnhặtnhất-và

Page 235: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

rồi takhôngcòngìkhácđểnói.Thảonàongười tacứnghĩngườimẫurấtnguxuẩn!”Vàchìatayra,cônói,“Nhântiện,tôilàJaneyRose.”

Thậtlàmộtmànramắtduyêndáng,vàCraigbịchoángngợp.Anhtađứngdậy,vàcầmlấybàntaychìaracủacô,thựcsựcúixuốngvàhônlênnó.

“ĐâylàCraigEdgers,emyêu.Cậuấylàbạncùngphòngvớianhhồihọcđạihọc.Anhnghĩcó thểemsẽmuốngặpcậuấy,”Seldennói,nghĩmìnhthậtthôngminhkhinóinhưthế,hơnlàbảovớicôrằngCraigcómặtởđóchỉbởivìanhtamuốngặpmộtcôngườimẫucủaVictoria'sSecret.

“Craig Edgers?” Janey nói, nhìn từ Craig sang Selden. “Selden,” cô quởmắng.“SaoanhkhôngbảovớiemlàanhbiếtCraigEdgers?”Vàrồi,bằngmộtgiọngnịnhnọtgầnnhưkhiếntaxấuhổ,cônóivớiCraig,“Anhlàmộtnhàvănvĩđại.Tôiđọctấtcảsáchcủaanh,thậmchítrướckhianhtrởthànhmộttácgiảbestseller.Tôinghĩanhlàmộtthiêntài...”

Mộtmặt, Selden nghĩ, anh phải bái phục cô:CraigEdgers khôngbao giờnghĩsẽgặpmộtphảnứngnhưvậy,vàquảđúngthế.Cáivẻngạomạncủaanh ta, lúcnàocũngchựcxổ ra,giờ rụt lạinhưmộtcáidươngvậtbịxìu.Anh ta làmmột cử chỉ như thểđẩykính lên trên sốngmũi, nhưngnhớ ramìnhđãthaykínhbằngkínháptròng,thayvàođóxoaxoasốngmũi.“Chà,”anhtanói.“Côkhôngthuộcdạngthiểusố,ítnhấtkhôngphảibâygiờ!”VàJaneynói, “Tôi rất vuimừng cho anh.Chắchẳn là tuyệt vời lắmkhimọingười cuối cùng cũng nhận ra anh tài năng thế nào!” Và Selden vội nóithêm:“Đừngcangợianhtaquá,Janey.NếuembiếtCraiglâunhưanh,emsẽnghĩanhtakhálàkhóchịu...”LúcnàythìcảJaneyvàCraignhìnanhnhưthểanhlàmộtkẻxalạđộtnhiênlàmgiánđoạncuộcchuyệntròcủahọ.

“Selden,” Janey ngọt ngào nói, “anh lấy cho em một ly rượu có đượckhông?”

“Hẳnrồi,”anhnói.Anhvàobếp,nghĩ,Mặtkhác...Mặtkhác,cáigìcơ?Anhđangghentịà?VớiCraigEdgers?Anhđangcảmthấynhưthếư?Nếuhiểurõhơn,cólẽanhđãcóấntượnglàJaneyđangcốdụdỗCraig.Cáikiểucủacô, tậptrunghếtnănglượngvàomộtngười-anhđãnghĩnóchỉdànhchomỗimìnhanh.Nhưngcólẽ,anhnghĩ,rótvodkavàolyrồichothêmnướccam,nólàvìanh.Cólẽtoànbộmànnàylàvìlợiíchcủaanh-lẽtựnhiên,côsẽnghĩlàanhmuốnbạncũcùngphòngthờiđạihọccủaanhquýmếncô.

Page 236: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Dẫuvậy,anhvẫnkhôngthấyviệccôlàmCraigphảilòngcôlàcầnthiết.

Chỉlàmộtsựngạcnhiên,anhnghĩ,khipháthiệnravợmìnhđãthầmcómộtmốiámảnhmườinămvớitácphẩmcủaCraigEdgers.Nhưngthậmchíbâygiờ,khimàCraigđãcóđượcmọisựchúýmàanhtahammuốn,Seldenvẫnkhông hiểu nổi sự omxòmquanh tài năng viết lách “trữ tình” củaCraig.Craigđãgửichoanhhaicuốnsáchđầutiêncủaanhtavàvài truyệnngắntrongmấy năm qua, hy vọng Selden sẽ thích thú chuyển thể thành phim,nhưngSelden thấy tácphẩmcủaanhtagiả tạo.AnhsẽkhôngbaogiờnóithẳngnhưthếvàomặtCraig,nhưnganhchẳngngạingầngìnóivớinhữngngườikhácvàonhữngdịpmàtrongcâuchuyệncónhắctớiCraig.

NhưngcólẽanhquákhắcnghiệtvớitàinăngcủaCraig.Cólẽsựnghiệtngãnàyxuấtphát từghen tị.CầmlycocktailcủaJaney lên,anh tựnhắcmìnhkhôngcólýdogì lạighentịvới tácphẩmcủaCraig.Suychocùng,sovềmặttiềnbạcthìanhtiếntrướcrấtxa,Craigsẽkhôngbaogiờcókhảnăngbắtkịp.Nhưng,anhkhóchịubởisựthậtgiảndịlàCraigkhôngphảilàmộtnhàvăn lớn,và anhkhông thể tinđượcchínhvợmình lạikhôngđủ trí tuệđểnhậnrađiềuđó.

Nhưngthếthậtxấuxa,anhnghĩ,buộcmìnhphảimỉmcườikhianhđưachoJaney ly cocktail. Janey khôngđược học hành tử tế.Côgầnnhư chưa tốtnghiệpcấpba.Trôngđợisựminhbạchnhưthếtừcôlàkhôngcôngbằng.Nhưngkhicầmlấylycocktail,côgầnnhưkhôngnhìnanh,anhrùngmìnhtựbêntrong.Côngồitrênthànhsofa,nhìnthẳngvàođôimắtngưỡngmộcủaCraig.“Nhưngthếthậtquátànbạo,”côđangnói.“Họkhônghiểugiátrịcủanhàvănsao?Aihiểugiátrịrõhơn?...Aihiểunónênnhưthếnàohơn,hiểuýnghĩnộitạicủanó...?”

Anhphải chấmdứt cuộcnói chuyệnnày, anhnghĩ, ngồixuốngmột chiếcghếbànhđốidiệnvớihọ.Anhđãnghenhữnglờinàytừmiệngnhữngbạnbè“trí thức”củamình,vàbiếtrằngcôvàCraigđangnóivềchuyệntácgiảởHollywoodđãphảichịunhữngsỉnhục.Nhưngkiểugìđó,nghenhững lờinàytừmiệngcôlàmnhữngýkiếnđóbịgiảmgiátrịvàkhiếnchúngtrởnêntầmthường.“Thôinào,emyêu,”anhnóisắcbén.“AnhchắclàlàCraigđãnóiđếnnhữngchuyệnnàynhiềulầnrồi...”

Côquaysanganhvớinétmặtniềmtựhàobịtổnthương,vàđộtnhiênanhcảmthấycólỗi.Anhlàaimàkiểmsoátcuộcnóichuyệncủacô?Ấyvậymà,

Page 237: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thật quá làkhóchịukhiphải nghenhữngýkiếnnày từmiệngcôvà thấyCraighồhởinuốttrọn.Bởilýdochínhlàmộtcôgáiđẹpcuốicùngcũngđểýtớianhta.GiánhưJaneycóthểdànhcâuchuyệntrítuệnàychoanh,anhnghĩ.Ítnhấtnhưthếanhcóthểhướngdẫncácýkiếncủacô...

Craighẳnđãnhậnrasựkhóchịucủaanh,vìanhtađangngảngườirasofavàkhoanh tay lại thích thú,gậtđầuvớiSelden. “Đến lúcnày, côđúngvềmọi thứ, Janey ạ,” anh tanói. “Nhưngcônênnóinhữngphànnànđóvớichồngmình.Anh ấy chịumột phần tráchnhiệmcho tình trạng củangànhgiảitríhiệnnay.”

“Anhnóihơiquáchotôirồi,”Seldenkhịtmũi.

“NhưngSelden,”Janeynói,giọnghơivútlêngiậndữ,“anhởmộtvịtrícóthể làmgìđó.Anhcóbiếtmột trongnhữngngườiđềnghịmuacuốnsáchmớicủaCraiglàComstockDibbleskhông?”

“Anhtabiếtanhtađanglàmgì.”

“NhưngComstockDibbles?”Janeynói.CôquaysangCraig.“Anhcóbiếtbốanhtalàthợsửaốngnướckhông?Vàanhtakhởinghiệpbằngcáchbánbăngphimconheo.Ýtôilà,anhtathìbiếtgìvềnghệthuật?”

Seldenbậtcườivàlơđãngkhuấyđátrongly.“Chỉlàtinđồnthôi,”anhnói.“NếuComstockDibblesmuốnmuacuốnsáchcủaCraig,tôiđảmbảoanhtasẽbiếnnóthànhmộtbộphimhay.”

“NhưnganhtakhôngmuốnCraigviếtkịchbản,”Janeynói.

“Vậythìanhtathôngminh.”

“ÔiSelden,”Janeythởdài.“Saoanhcóthểkhôngmờimộtnhàvănthiêntàiviếtkịchbảnchochínhcuốnsáchbánchạycủaanhta?”

Seldengiậndữnhìn từJaneysangCraig.Độtnhiênanhcảmthấynhư thểmìnhcóthểnổiđóalên,vàbiếtlàmthếthìchắcchắnsẽmấtmặt.LýdotạisaoComstockDibbles,chứkhôngphảiaikhác,khôngmuốnCraigviếtkịchbảnlàbởivìtácphẩmcủaanhtakhônghềcócốttruyện,màvôcùngđauđớnchonghệsĩđểhiểuđượcrằng,phimảnhquantrọngnhấtlàcốttruyện.

Page 238: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

NhưngnếuanhthamgiavàocuộcthảoluậnnhưthếvớiCraigvàolúcnày,Craig sẽ không bao giờ ra về. Và đột nhiên Seldenmuốn anh ta biến đi.“Chà,”anhchậmrãinói,lắcđátrongly,“cólẽCraignênvuisướngkhicóngười muốn mua sách của anh ấy. Giờ hầu như họ chẳng mua cái gì ởHollywoodcả.”

“Chuyệnđóquámứcvớvẩn,SeldenRose,vàanhbiếtđiềuđó,”Janeyhétlên.LiếcnhìnCraig,cônói,“ĐólàđiềumàdânHollywoodlúcnàocũngnóivàtabiếtđólàmộtlờinóidối.”Côcúixuống,vàthayđổihoàntoànchiếnlược,nhìnSeldenquyếnrũ.“Anhvôcùngthôngminh,anhyêu...EmđãbảoCraiglàanhnênmuacuốnsáchcủaanhấyvàbiếnnóthànhmộtphimsiêutrộiởMovieTime!”

CâunàyđượcnóiravớimộtsựgiảđịnhđầytựtinrằngnólàmộtýtưởngSeldenkhôngtựmìnhnghĩrađược.VàSeldenngạcnhiênnhìncôtrântrối.Tốinaycôthựcsựkhác,anhnghĩ.Chođếnlúcđócôvẫnluônbằnglòngvớiviệclùilạisaukhiliênquanđếnchuyệnbànthảocôngviệclàmăncủaanh-côlắngnghe,vàanhtinlà,họchỏi,nhưngcôchưabaogiờtựmìnhđưaragợiý.

“Chà,anhnghĩsao,Rose,”Craighỏi.

“Tôinghĩtôisẽphảicânnhắc,”Seldennóicứngnhắc.

Mắthaingườiđànôngnhìnsữngvàonhau,nhưhaiđốithủchuẩnbịchiếnđấu,thìJaneyđộtnhiênđứngdậy,thốtramộttiếngcườinhưmộtconchimnonvuivẻ.Kếtquảlà,Seldennhậnthấyvớimộtchútkhóchịu,ngaylậptứckhiếnanhta-Craigquaysangchúývàocô.

Ýthứcđượchọđangnhìnmình,côbăngquaphòngvàngồivàoghếbànhcùngvớiSelden,đểcôtrênthựctếlàngồitrênđùianh.Anhdịchhôngđểcóchỗchocô,nghĩrằngđãđếnlúccôphảiđểýđếnanh.AnhbắtgặpánhmắtCraig,khôngđểlộchútcảmxúcnàocả,mỉmcười.Craigkhẽgậtđầu,miệngtrễxuống,nhưthểđộtnhiênanhđãbịlừa,mặcdùanhtakhônghiểutạisao.NhưngSeldenhiểu:CraigđãtinrằngsựchúýthânmậtcủaJaneycónghĩagìđó;rằngcôthựcsựquantâmtớianhta,nhưnggiờanhtathấyrằngSeldenmớilàngườimàcôthựcsựquantâm...

“Bảoquảnlýcủaanhgửisáchchotôi,”Seldennói,nghĩrằngsaukhitrậttự

Page 239: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đượclậplạitrongthếgiớicủaanh,anhcóthểtỏrahàophòng.

Craighiểuývàđứngdậy.“Tôinghĩlàmìnhnênvề.Lorrainesẽdắtlũchórangoài.”

Janeyuểoảiđứngdậy,nhưthểtâmtrívàcơthểcôbịthứgìđókhácchiếmmất,vàchìabàntaymảnhdẻra,nhoàitớitrướchônlênmáCraig.“Chúngtasẽgặplạinhauchứ?Tôirấtmuốnchúngtaăntốicùngnhau,chỉbốnchúngtathôi,gồmcảvợanh...”

Nhưthểđượcnhắcnhởvềkhoảngcáchxãhộigiữahaicặpđôi,Craignói,“Ồ,LorraniehiếmkhitớinhữngnhàhàngmàtôitinchắclàSeldenđưacôđến...”vàđộtnhiênJaneycầmlấytayanhta.

“Đừngvớvẩn,”cônồngnhiệtnói,đưaanhracửarồingoáilạinhìnSelden.“Nếuđượclựachọn,cókhibọntôiănởhàngbánhkẹpbênđườngấychứ.PhảikhôngSelden?”

VàSelden,thấynhẹnhõm,nhưthểmộtmốinguyhiểmmơhồđãqua,nói,“Hẳnrồi...”

KhicánhcửađónglạisauCraig,SeldenquaysangJaneyvàkéocôlại.“Xinlỗiem,”anhvừanóivừacười.“Craighơibịchán.Anhtachẳnghềthayđổigìkể từhồibọnanhhọcHarvardcùngnhau.”Anhnghĩcôsẽđồngývớianh,nhưngthayvàođócôlùilạivàbướcvàophòngkhách.

“Cháná?”côlưỡnglựnói.“Emkhôngnghĩlàanhấychángìcả.Thựcra,emnghĩđâylàmộttrongnhữngbuổitốithúvịcủamìnhđấychứ.”

“Thậtà?”anhnói, thànhthựcngạcnhiên.AnhlạinhớđếnsựkhácbiệtvềquanđiểmcủahọliênquantớicuốnsáchcủaCraig,vàanhcaumày.“Chậc,chắcchắnlàanhtathíchem...màCraigthìchẳngthíchaibaogiờ.”

“Chà!”cônói,cườikhẽ.Côbăngquaphòngkháchtớicửasổ,nhìnxuốngPhố63.“Emướcgì...”

“Saocơ?”anhhỏi.

Côquaylại,tựavàobậucửasổnhưthểđộtnhiêncôlolắng.“Emchỉước

Page 240: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mìnhcónhiềuthờigianhơnvớinhữngngườinhưCraig.Anhấyrấtthôngmình...vàhiểubiếtthựcsựvềđờisống...”

“Ha,”anhnóicộclốc,độtnhiênchánchủđềCraigEdgers.Anhcầmchiếcphongbìtừbànviếtlên.“Dùthếnào,bọnmìnhcónhiềuchuyệnphảibàn.Anhđãthuêmộtthámtửtư...”

Nghetừ“thámtửtư”côhoảngsợnhìnanh,vàanhtựhỏicônghĩgìmàlạisợhãithế.Anhgiơchiếcphongbìlênvàlắc.“Cáinàychứanhữngthôngtinđángtinngạc...”

“Vềchuyệngì?”côkêulên.

Anhnhìncô,khônghiểuphảnứngcủacô.“VềPattyvàDigger,”anhnói.“Emsẽrấthàilòngvớianhchomàxem.HóaralàMarielleDobroseyđãkếthôn...”

Janeynhìnanhkinhngạc,mặtcôgiãnranhẹnhõm.“Thậtá?”

“Tin tốt lành,”Selden tự tinnói.“Thếnghĩa làđứabécókhảnăngkhôngphảiconDigger...”

Anhnghĩcôsẽphấnthíchvớithôngtinnày,nhưngđộtnhiêncôcaumàyvàquaylưngracửasổ.“Ồ,”cônói.“Nhưngemnghĩ...”

“MìnhcónêngọichoPattyvànóichocôấybâygiờkhông?”anhhỏi.“Anhnghĩmìnhcóthểlàmviệcđócùngnhau.”

“Ồkhông,”cônói,bướcmộtbướcvềphíaanh.“ỞchâuÂugiờmuộnlắmrồi...quánửađêmrồi,và...”Côcắnmóngtay,nhưthểngănmìnhkhỏikhóc.

Cửchỉcủacôlàmanhthấytrànngậptìnhthươngdànhchocô,vàanhđứngdậy,ômcôvàolòng.“Saothếemyêucủaanh?”anhhỏi.“Anhđãnghĩemsẽ vui. Lẽ ra em nên gặp tay thám tử tư này, ông ta y hệt như ở trongphim...”

“Khôngcógì,”cônói,quayđầuđi.“ChỉlàembảoMimilàZiziphảichuyểnđivìPattycóthểsẽởtrongcănhộđó...EmnghĩnóvàDiggersẽkhônghòagiải,vàgiờMimisẽgiậnem...”

Page 241: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“NhưngtạisaoMimi lạiquan tâmchuyệnZiziởđâuchứ?”anhhỏi,dùngtayômlấymặtcôvàquaylạivềphíaanh.“Emkhôngnóilà...”

“ỒChúaơi,không!”Janeyvộivàngnói.“Họchỉlàbạnbè...”Côlùilạimộtbước,taychechuỗingọctrai.

Anhbậtcười,độtnhiênanhhiểuratạisaocôlạicưxửnhưvậy.“Emsợphảikhông?”anhhỏi,vàcôgậtđầu.“Sợanhsẽcáuvìchuyệnchuỗingọctrai...”

Mắtcôđộtnhiênmởtovàngânngấnnước.“Emkhôngkìmđược,”côkhóc.“NhấtlàkhiMimimuasợidâychuyềnkimcươngmộttrămnămmươingànđô...”

“Ítnhấtthìchoanhxemthứanhmuachoemđượckhông?”anhhỏi,kéotaycôrakhỏicô.Côngượngnghịuđứng,hơingảđầurasauvànghiêngcổ,nhưmộtbégáibiếtmìnhsẽbịtrừngphạtvàcươngquyếtgiữvữnglòngtựtôncủamình.

Anhchạmvàochuỗingọc trai rồikéocô lạigầnanh.“Anhbảonày,”anhnói, thì thầmvàotaicô.“Anhsẽchophépemgiữchuỗingọctrai,nếuemhứalàsẽđixemnhàởConnecticut...”

Trongmộtgiây,mắtcô tối sầm lạinhư thểcôbịngáng trởbất thình lình.Nhưngrồicôthởdàivàgậtđầu.Vàlẽraanhđãhoàntoànvuivẻvớiphảnứngcủacô,anhnghĩ,nếutrênmặtcôkhônglộracáivẻđờđẫnhoàntoànnhưvậy.

ConmẹJaneyWilcoxhóaralàmộtconkhákhốn,Mimitứcgiậnnghĩ,kéođôibốtngắnlên.Cônghetiếngngườihầuđilạitrongphòngngủ,vàcôgọilại.

“Vâng,thưabàPaxton?”Gerdahỏi,thòđầuvàoquangưỡngcửaphòngthayđồ.

“Bọntrẻổnhếtchưa?TôiphảirangoàigặpôngPaxton.”

“Bọnnóđangchơitrênmáytính,”Gerdanói.

Page 242: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tốt,”Miminói.CôcầmcáivíFendidarắnnhiềumàulên,kiểmtrađểchắcchắnnócóđựngthỏisonvàlượcrồi.“Bọntôisẽđimấtvàitiếng,vìthếnhớchobọntrẻđingủsớm.”

“Vâng,thưabàPaxton,”Gerdanói,bănkhoănbởigiọngMimihơigắt.

Mimibướctrênhànhlangvàquaphòngkháchvàosảnh.Sảnhnàydẫnsangmộthànhlangkhác,ởcuốilàphòngngườigiúpviệcvàhaiphòngngủnhỏdành cho bọn trẻ con George. Cô ló đầu vào một trong hai phòng ngủ:Georgie và Jackđangngồi chơi game trênmáy tính, nhưhai con thúnhỏngồichồmhỗmtrướcđốnglửa.Chúnggầnnhưkhôngnhìnlênkhicôbướcvào. “Chúchai con ngủ con,” cô nói. “Bốvà cô sẽ vềmuộn, vì thế đừngđợi.”

“Chúcngủngon,”Jacklẩmbẩm.Trongmộtgiây,Mimitựhỏicôcónênnỗlựcnhưmộtbàmẹmàhônchúcngủngonkhông,nhưngcáivẻmặtkhôngthânthiệncủaGeorgielàmcôđổiý.Vàcôkhẽđóngsầmcửalại,độtnhiênnhớrabọntrẻcóvẻyêuJaneyđếnmứcnào.

ConmẹJaneychếttiệt,cônghĩ,lấychiếcáokhoáctừtủtrongsảnhtrướcvàkhoáclênvai.Bềngoàithìkhôngphảilàlỗicủacôkhiemgáicôcầnmộtnơiđểở,nhưngMimingờlàcógìđólừabịpbêntrong.Khôngphảilànộidungcônóimàlàcáicáchcôđềcậpđếnchuyệnđó-khôngthôngbáogìtrước,vàbằngmộtcáigiọngcaongạo,nhưthểcômuốntrảthùvìchuyệngìđómàMimiđãlàm.

Nhưngmọichuyệntrởnêncựckỳbấttiện,côtứcgiậnnghĩ,bướcvàothangmáy.Ngườitrôngthángmáymỉmcườivớicô,nhưngthayvìnóichuyệnvớiôngta,nhưmọikhi,côchỉkhẽgậtđầu.Tronghaituầnnữa,côvàGeorgesẽphảiđiAspen.VàcônghĩmìnhcóthểchoZiziởkháchsạn,nhưngthếchỉlàmtăngkhảnăngbịbắtgặp.VẻđẹpcănhộcủaJaneylàởchỗnóbímật:Khôngcóngườigáccổngđểýviệccôđếnvàđi,khôngcóhàngxómnàoquágiàhayquánghèocóthểbiếtcôlàai.Chà,côsẽtìmracáchnàođó,côkhóchịunghĩ,đeobaotayvàokhibăngquasảnh.Tronglúcđó,côsẽtrừngphạtJaneymộtchút,giảvờquábậnrộnkhônggặpđược,đểcô tahiểurakhôngbaogiờđượcphépdùngcáigiọngcaongạovớicômộtlầnnữa...

Ngườigiữcửamởcửachocô,vàcôbướcrangoài.Tuyếtrơirấtdày,côbắtđầubướcvềphíatrước,địnhvàoxe,nhưngđộtnhiêncônghetiếngaigọi

Page 243: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tênmình,vànhậnragiọngZizi,vàgiậtbắncảmình.

Trongmộtgiây,côđứngchếtsững,vàrồi,nhậnracôhoàn toàncó thểbịnhìnthấydoánhsángtừsảnhhắtra,vộidịchvàophíabênhôngtòanhà,vàochỗ tốicạnhbụicây.NgườiZiziphủđầy tuyết,như thểanhđứngđợibênngoàiđãrấtlâurồi,vàngaylậptứccôbiếtcóchuyệngìđókhôngổn.

“Có chuyệngì thế?” cô thì thầmhỏi, khao khát được phủi tuyết khỏi đầuanh,nhưngbiếtrằngbấtcứcửchỉnàocủacôcũngsẽbịtaygáccửaquansátvàđểý.

“Anhphảinóichuyệnvớiem,”anhnói.Nétmặtanhgiậndữ,nhưthểanhđãchịumộtsựsỉnhụclớnvàđólàlỗicủacô.

“Mìnhkhôngnóichuyệnởđâyđược,”cônói,căngthẳngnhìnquanh.“Maiem gặp anh được không?” cô nài nỉ. Và rồi nói thêm, “Em phải đi gặpGeorgebâygiờ...”

“Đólúcnàocũnglàvấnđề,”anhnóivẻkinhtởm.Vàtrongmộtgiây,côbiếtanhsắpsửachiatayvớicô.

Côlùilạivàibước,nhưthểđểanhbớtgiậnđi.“Xinanhđấy,cưngà,”cônóivẻhợplý,biếtrằngcáchduynhấtđểtránhtìnhhuốngtrởnênxấuđilàphảigiữbìnhtĩnh.“Maimìnhnóichuyệnnhé.Emsẽđếngặpanhsaubữatrưa.Cólẽkhoảnghaigiờ...”

Anhbướngbỉnhlắcđầu.Côcóthểthấyanhđãcươngquyết.“Mìnhkhôngnêngặpnhaunữa,”anhnói,vớisựgiảndịđếnđauđớn.Côđãbiếtcuốicùngthìchuyệnnàycóthểxảyra.Nhưngcôlùilạimộtbước,cảmthấynhưthểbêntrongmìnhđangvụnnát,ýthứcđượcmìnhkhôngđượcgâyramộtcảnhtượng gì, và rằng cô không thể thay đổi quyết định của anh. Zizi trẻ vàthườngbănkhoănkhôngbiếtsốngthếnào.Vàkhianhđãquyếtđịnhthìanhcươngquyếtgiữlấynó,nhưthểbắttấtcảsựbốirốicủaanhphảikhuấtphục.

Cômuốnhétlên,“Tạisao?”nhưmộtconthúbịthương,nhưngnhiềunămđượchuấnluyệnvềmặtxãhộiđộtnhiênlàmcôhiểura.Vàcôđãbìnhtĩnhtrởlại,vàvớimộtvẻmặthoàntoànbìnhthản,côhỏi,“Vậyanhsẽđiđâu?”

Trônganhnhẹnhõmkhithấycôsẽkhônglàmầmlên,vàchuyệnđólàmcô

Page 244: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tổnthươnghơnbấtcứgìkhác,côbuồnrầunghĩ.“AnhsẽđichâuÂu,”anhnói.“ChiềunayanhgặpHaroldVane,vàmaianhđi.”

Cômỉmcườivớianhnhưthểanhlàmộtngườilạtạimộtbữatiệccocktail,cảmthấynhưthểcôđangđứngngoàicơthểcủachínhmình,nhìnhaingườitrongmộtbữatiệc.Côchìatayra.“Vậythìtạmbiệt,”cônói.

Anh cầm lấy tay cô, tìm trên khuônmặt cômột phản ứng sâu đậm hơn,nhưng cô không thể làm thế với anh.Và rồi, trongmột khoảnh khắc xúcđộng,anhnhoàitớivàngượngnghịuômlấyvaicô,hônlênmácô.

“Mộtngàynàođóanhsẽgiàu,”anhnồngnhiệtnói.“Vàrồianhsẽquaylạitìmem.”

Côquákinhngạckhôngnóiđượcgì.Anhthảcôravàlùilạimộtbước.Nếuanhkhôngquayđi,nếuanhlạitiếnlạigầncôhaycốnóigìđóvớicônữa,côsẽngấtmất,cônghĩ,côsẽngãdúidụixuốngvỉahè...

Nhưnganhkhôngtiếnlạigầncô.Saumộtánhnhìndàicuốicùng,anhđộtngộtquayđivàbắtđầurảobướctrênvỉahè,rẽngoặtmộtphátởphốdướinhưthểanhkhôngdámquayđầunhìnlại.

Côđứngđónhìn theoanh trongvàigiây,và rồibình tĩnh trở lại.Côbìnhthườngđếnkỳlạ,cônghĩ.Vấnđềgiờđâylàphảiloạibỏviệcnàyrakhỏitâmtrícô,chođếnkhicôchỉcònmộtmìnhvàcóthểphântíchvàrênrỉđauđớn.Kiểugìđó, châncônhúcnhích,đưacôđếnchiếcxe;Muhammad rakhỏixevàmởcửa.

“Tôihyvọnganhtakhônglàmphiềnbà,”ôngtanói.Côngồivàoghếsau.Cửađónglạiphíasauvớimộttiếngclick.

“Khôngcógì,”cônóithẳngbăng,khiMuhammadvàoghếtrước.“Cậuấylàmộtngườibạncũcủatôi...Cậuấychỉvừamớibáochotôibiếtmẹcậumất.”

“Kinhkhủngquá,”Muhammadnói.“Tôihyvọngcậuấyổn.”

“Tôinghĩ...cậuấykhábuồn,”côlơđãngnói,tựhỏisaomìnhlạithamgiavàocuộctròchuyệnngớngẩnnày.

Page 245: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Chiếcxevòngquagóc,vàbắtđầubòlênđạilộMadison.CuốicùnghọcũngtớikháchsạnCarlyle,vàMimirakhỏixe.Georgengồiởmộtbànvớicáccộngsựkinhdoanh;trảiquamàngiớithiệuthậtlàmệtmỏi.Côcónênuốnggìkhôngnhỉ?Không,côsẽkhônguốnggì,vàcônghĩtuyếtthậtđẹp,nhưngbấttiện.Georgecuốicùngcũngđứnglên,vàhọrangoàiquacửaxoay,vớiGeorgeđisaucô.Anhchưabaogiờcóđượcchúthànhđộnglịchthiệpđànông,nhưviệcmộtngườiđànông lẽ raphảingồivàoghếsauxe trước,đểngườiphụnữkhôngbuộcphảidịchquamộtbên,hayđànôngluônphảiđiquacửaxoaytrước,đểphụnữkhôngphảiđẩycửa.Bướcravỉahè,anhdừnglạivànhìnquanhquấtconphố,hỏi,“MìnhnêngọiPikehayMuhammad?”

Côdừng lại, sữngngườivì sựphi lýcủacâuhỏi,vàbởihiện thựccóhaichiếcxevàhaingườitàixế.Khicôcònnhỏ,mọingườiđềubiếtcôcóxevàtàixếriêng,nhưngcóhaixevàhaitàixếsẽbịcoilàthừavàxaxỉ,vàthayvìthấy tình huống này buồn cười, nhưmọi khi, giờ đây cô lại thấy nó thấybuồnchán...

“GọiMuhammadđi,”cônói.Đầugốicôtựdưngcócảmgiácyếuớt,vàcôsợchúngsẽkhôngđỡcônếucôcốbướclênvàochiếcxetải.

“Làmtheoýemthôi,”Georgenói,giữcửaxemởchocô.

Khianhngồivàocạnhcô,côthấyanhđangcựckỳhàilòngvớibảnthân-mặtanhlộvẻnhưanhvừamớikýđượcmộtvụlớn.Lúcsáng,anhyêucầucôgặpanhởCarlyle,hứasẽcóchuyện“ngạcnhiên,”vàcôđãtòmò,nhưnggiờcôhầunhưchẳngcònlòngdạnào.“George,”côhỏi,đặt taymìnhlêntayanh,“chuyệnngạcnhiênngàymainóiđượckhông?Hômnayemhơi...ốm.”

TheobảnnăngGeorgenhấctaymìnhrakhỏitaycô,vàkhianhlàmvậy,cônhậnramìnhthựcsựthấybuồnnôn.Côcảmthấybuồnnônghêgớm,nhưngtrongmộtgiây,nóquađi,vàcôngảngườirasaughế.

“Sẽchỉmấtvàiphútthôi,”Georgehứa,chẳngnồngnhiệtmấy,vàrồianhbắtđầunóichuyệnvớiMuhammadvềthịtrườngchứngkhoán.

Mimimặckệanh,nhưkiểucôvẫnthườnglàmnhữngngàynày,vàcốnghĩđến cái giường củamình, nơi, nếu cômaymắn, cô có thể được nằm lêntrongnửatiếngnữa.Nhưngcũngchảmấydễchịu-Georgecũngsẽnằmtrên

Page 246: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

giường, và nhìn khuônmặt tròn nhàm chán của anh, đột nhiên cô ước gìmìnhcóthểthoátkhỏianh.CônghĩđếnchuyệnhétvàoMuhammaddừnglại,vàrakhỏixe;côsẽđếnmộtquánbarvàuốngrượuchotiêusầu.Nhưngcôkhông làm thếđược... chiếcxeđãdừng lại trướcmột tòanhà trênPhốParkvà69...

Miminhìnracửaxe,bốirốinhìncánhcửagỗnặngnề.Ngaylậptứccônhậnranó.Côbiếtcănhộmàtừcánhcửađódẫnlên-mộttrongnhữngcôbạngáicủacôđãsốngởđókhicònnhỏ,vàsauđó,mặcchocănhộđãđổichủvài lần, cô đã tới dự hàng chục bữa tiệc ở đó. “Em không hiểu,” cô nói.“Mìnhđidựtiệcà?NhàFinchbergkhôngởđâynữahơnmộtnămrồi...”

Georgecầmlấytaycôvàkéocôrakhỏixe.“Mìnhkhôngđidựtiệc,”anhnói,vuivẻnhướngmày lên,“nhưnganhchắcchắnhyvọng làmìnhsẽ tổchứcvàibữatiệccủachínhmình...”

Côdừnglạivàthởđều,ngaylậptứchiểuraýcủaanh.“ÔiGeorge,”côháhốcmồm,nhậnthấyvìmộtlýdonàođódườngnhưcôthấykhóthở.“Anhkhông...”

“Thựcralàanhcóđây,”anhnói,nhấnchuông.“Anhđãmuangaylậptứctrướckhinókịprathịtrường.”

Họbướcquasảnhvàvàocáithangmáybéxíu.ĐộtnhiênMimicócảmgiáckhóchịurõrệtlàruộtmìnhđanggiãnrakhôngkiểmsoátnổivàcôthấymặtmìnhkhôngcònmộtchútmáu.NhưngGeorgedườngnhưkhôngđểý-anhchẳngbaogiờđểýgìởcô,côtuyệtvọngnghĩ,vàanhgầnnhưđốixửvớicônhưmộtnhânviên...

Cửa thangmáymở ra và họ bước vàomột sảnh lộng lẫy.Mimi cố nhìnquanh,nhưngđầuóccôquaycuồng,vàmộtbóngngườidườngnhưhiệnratrongtầmmắtcômờmờ.Việcsửasangvàtrangtrílạicănhộsẽmấthàngthángtrời,cônghĩ,đặttaylênđầuđểcáibóngđenđanglớndầnmấtđi,vàrồiGeorgesẽtrôngđợicômởtiệcchiêuđãixaxỉ-đóchínhlàlýdoanhđãlấy cô. Nhưng cô định lừa ai chứ, cô tuyệt vọng nghĩ, khi tiếng ong ongtrongđầumỗilúcmỗilớnhơn.Đâylàcuộcđờicô,côđãchọnnó.Vàbâygiờ,vớicănhộnày,sẽkhôngbaogiờ,vĩnhviễnkhôngcócáchnàođểthoátkhỏinó...

Page 247: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Vàcửchỉđiênrồcuốicùng,cô tómlấycổ tayáokhoáccủaGeorge,cảmthấychấtvảicashmeremềmtrượtquangóntaymìnhtrướckhicôngãxuốngsànnhàkhảmđáhoacươngthếkỷmườitám.

Page 248: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

11

Bâygiờlàgiữatháng,vàtínhđếnlúcnày,trừsựvụvớiZizira,JaneyđangcómộtthángMườihaituyệtvời.

Trongkhicảnướcđangámảnhvớivụscandalbầucửtổngthống,mộtphầncủaxãhộiNewYorkquantâmtớinhữngthứquantrọnghơn:Mộtcáchcụthể, Show Thời trang của Victoria's Secret. Lần đầu tiên trong lịch sử,chươngtrìnhsẽđượcpháttrêntivi.Vàotuầnlễtrướcshowdiễn,mọitờbáotrongthànhphốđãđăngnhữngbứcảnhvàcâuchuyệnvềcáccôngườimẫu,vàtờNewYorkTimesđãđăngmộtbàichuyênmụcvềlợiíchcủaviệcchonhữngphụnữgầnnhưkhỏathânxuấthiệntrênmạngtruyềnhình.KếtquảlàJaneyđượcnhậnrahầunhưởkhắpmọinơicôđi,vàtrongkhi“danhtiếng”củacôkhôngphảilàloạikhiếnngườikháchỏixinảnhcủacô,nócũngđủhoànhtrángđểcôcóđượcchỗtốtnhấtởDingo’s,nhàhàngmớiđôngkháchmớimởhồicuốithángMườimột.

Vìnhữnglýdochỉcóthểgiảithíchđượctươngtựnhưtạisaođộtnhiênonglạiquyếtđịnhrờitổ,Dingo’sđãtrởthànhnơiăntrưa.Tronghaitiếngmộtngày, từmườihai rưỡiđếnhai rưỡi,Dingo’s là lãnhđịa riêngcủanó,đầynhữngâmmưuvàhiểmhọachegiấuvànhữngtròchơiquyềnlựcnhonhỏ,màvớinhữngthựckháchthìrấtthúvịnhưnglạirấtđángsợnhữnglinhhồntội nghiệp thỉnh thoảng tạt quaDingo’smà không ý thức được gì, để rồiđượcbảolàkhôngbànnàocòntrống,hoặcviệcđợichờphảimấtítnhấthaitiếngđồnghồ.

Showdiễn củaVictoria's Secret diễn ra vào thứNăm.ThứBa trước buổidiễnngườitathấyJaneyđãăntrưaởDingo’slầnthứbatrongtuầnđó:ĐầutiênvớiSelden,rồivớiemgáicô,vàgiờđây,vàochiềuthứBa,vớiCraigEdgers.Chủnhàhàng,mộtgãngườiScotlandtócbạcsớmtênlàWesley,rahiệuchocôvàgiơhai tờ thựcđơn lêncao,dẫncôquađámđông tớimộttrongnămbànđượcdànhriêngchocácngôisaonổitiếngvàcácnhânvậtquyền lựcnhất trong thànhphố.Sựchúýchưabaogiờ làmcô thấtvọng,nhắcchocônhớrằngvẻđẹpthựcsựcóphầnthưởngriêngcủanó-vàtrongnhữnggiâyphútnày,Janeynảyraýnghĩrằngcôgầnnhưchảcầnthànhtựu“thựcsự”gìkhicôcóthểralệnhđượcngồiởbàntốtnhấttrongnhàhàng

Page 249: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

riêngtưnhấtởManhattan.

VàcôcàngsungsướnghơnkhiđượcnhìnthấylàđicùngvớiCraigEdgers.AnhtagiờlàmộtbằngchứngsốngkhônggìbácbỏđượcvềvănchươngởManhattan,rằngmộtnhàvăncóthểsángtạoramộttácphẩmvừamangtínhtrítuệvừacógiátrịthươngmại,cuốicùngđãkếtthúccuộctranhluậnkéodàisuốthaimươilămnămquatronggiớixuấtbản:Liệumộttácphẩmvănchươngcóthểbánđượcnhiềubảnnhưcáithôngthườngbịcoilà“rácrưởi”?Craigđãtrảlờicâuhỏiđóbằngthànhcôngcủamình.Vàgầnnhưkhắpmọinơi, Janey đến đều có ai đó nhắc đến cuốn sách của anh.Mọi người đềuthíchcuốnsáchnhưng thúnhận làkhông thích tácgiảmấy.Anhbị coi làmộtkẻhợmhĩnh,kiêucăngvàxấutính.

“Chínhxácthìanhmongđợiđiềugìchứ?”Janeyđãhỏianhtrênđiệnthoạikhitườngthuậtlạimộttrongnhữngcâuchuyệncôngheđược.“SaurốtthìanhđãthayđổibộmặtxuấtbảnMỹ.Hiểnnhiênlàmọingườisẽghentị.”

Dẫuvậy,sựghentịkhônghềgâyảnhhưởnggìlênvịthếmớicủaCraig,vàJaneythỏamãnkhinhìnthấyánhmắttòmòvàngạcnhiênlúchọbăngquaphòngđếnbàncủamình.Craigtrưngrabộrâubốnngàykhôngcạo,màgiớidiễnviênnămnămtrướcvẫnhaycómốtnày,nhưngJaneyđoanchắclàmọingườisẽnhậnraanh.ĐámđôngởDingo’skhôngchỉtựhàohọlàngườitạoratin,màcònlàngườithạotinvàhiểurõnhữngngườibịđưatintrướckhithôngtinđólanrabênngoài.Craiglàmộtsaongôisaomới,vàviệcJaneyđãbắtđượcanh,và rằnganh -một trí thức thực thụ - lạigiao lưuvớicô,khiếnchocôcómộtvịthếtríthứcmàtrướckiacôchưabaogiờcóđược.

HọngồivàbànvàCraignhìncôbằngánhmắtlémlỉnh,màlúcnàyJaneyđãbiếtđượclàmộtđònphòngvệhaydùngmỗikhianhthấybấtanhaykhóở.Anhvụngvềmởkhăn ănvà trải lênđùi, nhìnquanhphòngvới vẻ tòmòkhông chegiấu. “Vậy thếnày,” anhnói, “là JaneyWilcox.Củamột ngàythườngnhật.”

“HoặclàvớiJaneyWilcox,”cônói.Mặtcôcómộtvẻhàohứngđặcbiệtmỗikhicôxuấthiệngiữacôngchúng-nóđược tạorađể thuhútánhmắtcủangườikhácnhưngđồngthờilạitỏvẻlàkhônghềđểýgìđếnchúng.Bằngmộtgiọngbỡncợt,cônóithêm,“ThôinàoCraig.Hẳnlàanhđãđếnđâyrồichứ?SuychocùnganhlànhàvănNewYorkquantrọngnhấtđãxuấthiệntronghaimươinămtrởlạiđây.”

Page 250: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Làmột người tựmãnở trí tuệ củamình,Craignhạy cảmđến lố bịchvớinhữnglờinịnhbợdễdàng.Vàngaylậptứcanhtathấythoảimái,nhoàitớitrướcđểnói rằng thực ra làanhcó tớiDingo’s rồi,vớiquản lýcủamình,nhưnghọlạiđượcxếpchomộtcáibànnhỏởSiberiaởphòngsau.Janeybiếtphải phảnứng như thế nào:Giận đùng đùng trước cái kiểu anh bị đối xửtrướckhianhtrởnênnổitiếng.ĐólàmộttrongnhữngphànnàncủaCraig-cùng với sự hời hợt và giả tạo của xã hộiNewYork.Về bản chất, Janeychẳnghềphảnđốigìchuyệngiảtạohayhờihợt,nhưngngaylậptứccôhiểurằngđâylàmộtchủđềhọcóthểgắnbóvớinhau.VàcôkhuyếnkhíchCraigcôngkích,thậmchíbảnthâncònthêmvàovàichuyện:CôkểchoanhvềcáikiểukinhdịmàcôđãbịđốixửtrướckhicôtrởthànhmộtngườimẫuchoVictoria'sSecret,vàđãbónggiótớinhữngrắcrốicủamìnhvớiComstockDibbles-nhữngchuyệnmàcôthềlàđãkhôngdámnóivớicảSelden.

KếtquảlàgiờđâyCraigEdgersphảilòngcônhưđiênnhưdại.

Sựquyếnrũlàdocôhoàntoàntínhtoán,vàgầnđâycôcómộtniềmtinchắcnịchrằngđànôngnhưCraigEdgers-nhữngnghệsĩtrítuệhiểuđượchammuốncủalinhhồnconngười-làbạntrikỷđíchthựccủacô,làloạiđànôngmàcônênđánhbạn.ViệccôquyếnrũCraiglạihoàntoànkhácvớiviệccôquyếnrũmộtngườiđànôngnhưGeorge.ĐànôngnhưGeorgethúvịchỉbởivìhọcótiền,trongkhiđànôngnhưCraigkhôngcầntiềncũngđãthúvị.

Thoạtđầucôkhéoléothiếtlậpmốiquanhệbạnbèquađiệnthoạivớianhtrước,sửdụnglýdolàSeldencóthểsảnxuấtbộphimcủaanh.ChuyệnđódẫntớibuổiăntrưaởnhàhàngMexicotrênĐạilộHaigầncănhộcủaanh,vàvàongàykhác,làmộtchuyếnđếnthămcănhộcủaanhvàobuổichiều.Cănhộcủaanhgồmhaiphòngngủtrongmộttòanhàcaobằnggạchtrắng,đượcxâydựngchotầnglớptrunglưuvàocuốinhữngnămnămmươi.NórấttồitànvàđượctrangbịđồnộithấtScandinavirẻtiềncólẽđượcmuahồinhữngnămtámmươi.Nhữngbứcảnhchụpanhvàvợ,Lorraine,ởcácnămkhácnhautrongcuộchônnhân,treotrêntường,vàmộtbứctườngđầysáchlàsách.Janeyxemcácbứcảnh,thựctìnhquantâmloạiphụnữmàCraigđãlấylàmvợ,vàkhôngphảithấtvọng:Lorranielàloạiphụnữxinhđẹpmộtcáchnhạtnhòacỡbằngtuổianh,đểmộtkiểutóctrongsuốtnhiềunăm-tócxùdàingangvaichòi rahaibênđầunhưhaicáicánh. Janeyđãnhậnxét,bằngmộtgiọnggiảtạongụýkhinhthường,rằngLorranietrông“hay”.

Page 251: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

LýdovờvịtđểcôđếnthămlàcômuốnxembộsáchkinhđiểncủaCraig,màcôgiảithíchlàmộttrongnhữngđammêbímậtcủacô,vàgiờtiếptheotrôiquatrongsựcăngthẳngđầydụctính.JaneykhônghềcóýđịnhngủvớiCraig.Nhưngcôcũngkhôngđịnhtừchốinếuthờiđiểmđúngvàhoàncảnhđemlạilợithếchocô.KhicôxemcuốnĐạigiaGatsbycủaCraig-mộtbảninđầutiêncóchữkýtácgiả-côđãthấyviệctácđộnglênmộtngườiđànôngdễthếnào,vàmộtkếhoạchđãhìnhthànhtrongđầucô.

Ýtưởngrấtđơngiản:CôsẽsảnxuấtbộphimđượcchuyểnthểtừcuốnTheEmbarrassments.Thoạtđầuthìýtưởngnàycóvẻđiênrồ,nhưngcàngnghĩvềnó,côcàngthấynóhợplý.Đếnlúcnày,Craigđãkhôngđồngýbáncuốnsách choComstockDibbles, vì hắn không chịu để cho anh viết kịch bản,nhưngCraigkhôngcầnComstockDibbles,haythựctế,bấtkỳxưởngphimnàocả-nếucónhiềutiềnnhưthế.Vàcôbiếtrấtnhiềuđànônggiàucósẵnlòng bỏ tiền ra, những người thích thú việc chơi một gã như ComstockDibbles.CôcóthểdụđượcGeorgePaxtonđầutư,vàrồiCraigsẽviếtkịchbản,vàcôsẽtìmđạodiễnvàdiễnviên,cólẽđíchthâncôcũngđóngmộtvainữ.VàvớiSelden,chuyệnnàychảphảilàngạcnhiênlắmư?

Vàlúcnàyđây,ăn trưavớiCraig,côđịnhsẽkhéoléo triểnkhaikếhoạchcủamình.Bồibànquanhquẩnquanhbànhọnhưruồi.ĐámđôngởDingo’sđang lén trao đổi những ánhmắt - và Janey tưởng tượng, đồn đại hoangđườngvềviệccôđiănvớiCraig.Hấttócquavai,JaneynhoàitớiCraig,vàvới một tiếng cười khúc khích, cô nói, “Giờ không ai dám đưa anh tớiSiberiađâu.”Craigmỉmcườiđắc thắngvớicôvànói,“Đặcbiệt làkhôngphảilúcnày.AnhkểvớiemviệctạpchíTimemuốnviếtmộtcâuchuyệnvềanhchưanhỉ?”Vàrồiđảomắt,nhưthểanhđãluônmongđợilờimờinhưvậy,nóithêm,“Cuốicùngthìcũngcó.”

“Ồ,Craig!”Janeynói,cảmthấyphấnkhích.QuanđiểmchungởNewYorklàbạnbètacàngnổitiếng,trôngtacàngbảnhbao.VàcôkhôngngănmìnhtưởngtượngbàibáovềCraigtrêntờTimesẽảnhhưởngtớiđờicôthếnào.“Họsẽchoanhlêntrangbìachứ?”

“Họđangbànchuyệnđó.Nhưnglẽtựnhiên,anhhơilolắng.”Anhtanhìncôđầyẩný.“Embiếtnhữngviệckiểunàymà,Janey.Mìnhkhôngkiểmsoátđượchọviếtnhữnggìvàhọnhìn từgócđộnào.Vàanhkhôngmuốnlàmhỏngdanhtiếngcủamìnhvìxuấthiệntrênmộttạpchídànhchosốđôngtầmthường.”

Page 252: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Nhưnganhphảixuấthiện,”Janeyvừanóivừacaumày.“Anhphảithấytạisaoviệcnàylạiquantrọngđếnvậy.”

“Nóianhnghexem,”anhtanói.VàJaneykhôngthểkhôngsungsướngngấtngâykhimàCraigEdgers,chínhlàCraigEdgers,ngôisaovănhọc,đanghỏixinýkiếncủacô!

“Hãynghĩđến tất cảnhữngngườimàanhsẽảnhhưởng,”cônóivẻnhiệttình, như thể chủ đề này đã làmối quan tâmquan trọng nhất đời của cô.“Những người có lẽ chưa bao giờ đọc những cuốn sách vĩ đại trong đờimình,nhữngngườinghĩrằng“vănchương”nghĩalànhàmchán!”côkínđáoliếcxuốngđĩamình.“Chúaơi,Craig,”côdịudàngnói.“Đượctraochocơhộiđểảnhhưởngnhiềungườinhưthế...Tạisaochứ,khônggìhơnlàmộtvinhdự.Đólàviệcmàmộtngàyđóemmuốnlàm...Có...cóýnghĩathựcsựtrongviệcđó.Diễnđạtthếnàonhỉ?Đólàmộtcuộcđờihoàntoànđángđểsống...”

Craigmỉmmộtnụcườiđộlượngvớicô.“Khônghẳnlàthế,nhưngcảmxúcthìđúngvậy.”

“Ồ, theo lẽ tự nhiên nó đúng thế,” cô bạo dạn nói. “Anh sẽ phải bỏ quachuyệnhìnhảnh,mànghĩđếnviệcanhsẽgiànhđượcnhữnggì.”

Anhtangồingảravàtrầmngâmnhìncô.“Emlàngườiduynhấtanhcóthểnóichuyệnđượcvềnhữngthứthếnày.Vợanhkhôngmuốnnghe...”

“Chỉvìchịấysợhãi.Bởithànhcôngcủaanh.Độtnhiên,cuộcđờicủaanhđãthayđổivàchịấykhôngbiếtphảilàmgìvớimốiquanhệcủahaingười.”

“Nhưngcóvợđểlàmcáigìnếucôấycốtìnhkhôngchịuhiểu?”Craighỏi,nghịchcáidĩa.

Janeymỉmmộtnụcườibíẩnnhưngkhôngnóigì.HầuhếtphụnữsẽdùngnhậnxétcủaCraigvềvợ làmcơhội tôvẽmình làvượt trộihơnLorrainetrongviệchiểuvàcảmthông.NhưngJaneyhiểuquárõrằngviệcđósẽthấtbại-nósẽkhiếnmộtngườiđànôngnghĩrằngtatuyệtvọngmuốnđượcởbênanhta.Vàcáchđểđiềukhiểnmộtngườiđànônglàđểchoanhtatựhiếnmìnhchobạn.

Page 253: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Thựcvậy,trongvàigiây,Craignhoàitớivànói,“Anhđãnghĩđếnem.”

“Emcũngđãnghĩđếnanh,”cônói,nhậnthấyđâylàmộtcơhộihoànhảođểgiớithiệukếhoạchcủamình.

“Chuyệnnàynghecóvẻđiên rồ.Nhưnganhđangnghĩ...Anh sẽbiếnemthànhmộtnhânvậttrongcuốntiểuthuyếttiếptheo.”Anhtangồingảravànhấpmộtngụmnước,trầmngâmquansátcô.

“Ồ,Craig,”Janeynói.Côhơibịbấtngờ,vàmấtvàigiâyđểtậptrunglạivàochiếnlượccủamình.Độtnhiêncônhìnthấyanhtakhianhtacóthểcócáivẻbềngoàivớimộtaiđókhôngbiếtanhtavàkhôngquenvớinhữngthànhtíchcủaanhta.Ấntượnglấnát,ngoàichiếcáosơmicaro,làmộtgãkhôngsạchsẽcholắm,chắcchắnlàrấtnhiềungàykhôngđánhrăng,cógàubámtrênmimắtvàmụnđầuđenởsaulưng.

Vàrồi,bằngmộtcửchỉkhiếncôchoángváng,khimàhọđangngồigiữabaongười,anhtanhoàitớivàvụngvềđặttaymìnhlêntaycô.Trongmộtgiây,ngườicôcứngđờ.Nhưngcônhanhchóngnhậnrarằngnếuanhtanghĩcôthấyanhtađángghêtởm,anhtasẽrútluivàcôsẽmấtanhta.Thayvàođó,côđặttaykialêntayanhtavànói,bằngmộtgiọngđòđưađầyẩný,“Embiếtlàmìnhnênhãnhdiện,nhưngthậttình,Craigạ,emsợ.Tạisao,cáchmàanhmiêutảvàingườitrongtiểuthuyếtcủaanh...khálànhamhiểm.Anhcóthểkhácayđộc,anhbiếtđấy,màemkhông thể tưởngtượng được anh sẽmiêutảemnhưthếnào-cólẽlàmộtconchócáichuyênnuốttrọnđànông!”VàCraigbậtcườinói,“Chuyệnanhmiêutảemnhưthếnàokhárõràngmà,Janey.Embiếtlàanhmụmịvìem!”

“Em có biết điều đó không,Craig?” cô hỏi - đủ ngây thơ, nhưng có chútcảnhbáotronggiọngmình.

Craigkhôngnhậnlấyẩnýđó.“Nếuemkhônglấythằngbạnthânchếttiệtcủaanh,”anhtanóitiếp,“anhsẽmờiemđixavớianhcuốituầnnày.”

“NhưngCraig,”côkêulên,giảvờsốc.“Cònvợanhthìsao?”

“AnhsẽnóidốivàbảocôấyanhđiChicago.Gặpbạnbècũ.”

Page 254: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anh ta khá kỳ quặc và nghiêm túc thật sự, Janey nghĩ. Gần như là... dễthương.“MìnhcóthểbảoSeldenlàanhđangviếtmộtcuốnsáchvềem,”cônói,tựhỏianhtasẽđixađếnmứcnào.“Mìnhcóthểbảoanhấymìnhcầnítthờigianvớinhau,đểanhcóthể...nghiêncứuem.”

Giờthìanhtaởđúngngaychỗcômuốnanhta.Mắtanhtagầnnhưlácxệchđivìhammuốnkhianhtacuốicùngcũngthốtrađược,“Nhưnganhkhôngbao giờ có thể làm thế với Selden.” Anh ta nhấpmột ngụm nước và nóithêm,“Hơnnữa,Seldensẽkhôngtinđâu.Cậuấyđâucóngunhưthế.Cậuấybiếtanhthíchemthếnào-cáithằngkhốnđócókhicònđangcườisaulưnganh!”

Janeytrềmôira.“Dĩnhiên,anhnóiđúng,”cônói.“Nhưngnếumìnhcóthểnghĩramộtcách...đểdànhthờigianbênnhaumộtcáchhợppháp...”Côbiếtmìnhphảicẩnthậnđểkhôngcụthểhứahẹnchuyệntìnhdụcvớianhta,màđồngthờicũngkhiếnchoanhtanghĩthế,ởmộtđiểmnàođó,anhtacóthểhiểuđược.“Emcứnghĩmãinhữngchuyệnđiênrồ,”cônói,nghịchcáidĩa.“Thựcraquánguxuẩnemkhôngkểvớianhđược.Anhsẽcườiem.”

“Anhkhôngbaogiờcườiemcả,”anhtanói.

Cônhìnthẳngvàomặtanh,mặtđộtnhiênnghiêmtúc.“Nếu...emsảnxuấtphimTheEmbarrasmentsthìsao?”

Trongmộtgiây,anhtachỉnhìncôtrântrân,mặtđờrakhônghiểu.Rõrànganhtakhôngbaogiờnghĩmìnhsẽnghechuyệnnày,vàtrướckhianhtakịpphảnđối,côvộinói:“Ồthôirồi.Emđãbuộtmiệngnóiramấtrồi.Embiếtlàanhsẽcườiemmà,”vàquaymặtđi.

“Không,không.Đólàmộtýtưởng...thúvị.”

“Vâng,nó sẽ thúvị, nếu anhbuồn suynghĩvềnó,” cônóingọtnhưmật.“Anhmuốnviết kịch bản và thành côngởHollywood, và emcó thể giúpanh.Thựcrathìtấtcảnhữnggìtacầnlàtiền,aiđóbỏtiềnrachodựán.Vàđólàviệcemcóthểlàm.GeorgePaxtonlàmột trongnhữnganhbạnthâncủaSelden,vàlàmộtngườibạnthâncủaemnữa.Trướcđâyanhấycóđầutưvàophimảnh.Georgesẽ...chà,Georgesẽlàmbấtcứthứgìmàemyêucầuanhấy.Thậmchíanhấycònbảoliệuemcótìmđượcmộtdựánchoanhấy...”cônóidốitrơntru.

Page 255: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

MắtCraignheolại.“CònSeldenthìsao?”anhhỏi.

“Ồ,Selden!”Janeyvuivẻnói.“Đẹpởchỗđó.Seldencóthểmuacuốnsáchcủaanh...nhưngcảhaichúngtađềubiếtlàanhấysẽkhônglàmthế-anhấykhôngđủnhạycảmđểhiểunó.Nghĩxemanhấysẽngạcnhiênthếnàokhipháthiệnra.Sẽlàmộtcáchtốtđểdạychoanhấymộtbàihọc.”

“Janey,”Craignóivẻkiênnhẫn.“Emđẹpvàanhsẽkhôngbaogiờngụýlàemkhôngthôngminh.Nhưngemkhôngcóchútkinhnghiệmnàocả.NhữngkẻởHollywoodnàykinhlắm.Aicũngbiếtđiềuđó.Họsẽkhông...coitrọngem.”

“Bởi vì em là ngườimẫuVictoria's Secret?” Janey vừa hỏi vừa cắnmôi.“Nhưngcóthểcólợithế.Emcóthểhẹngặpvớibấtkỳai...Vànếuchuyệnlàmngườimẫulàvấnđề...thìemsẽtừbỏtấtcảđểcóđượccơhộilàmgìđóquantrọng!”côkêulên.“Đặcbiệtnếunólàviệcgìđó,vàaiđó,màemcựckỳtintưởng.”

Côquaysanganhtavớiđôimắtsángrực,biếtrằngkhônggìquyếnrũmộtngườiđànônghơnlàđammê,vàcôkêulớn,“ÔiCraig!Nếuanhkhôngchoemlàmviệcvớianhthìemkhôngbiếtphảilàmgìnữa!”Vàđộtnhiên,anhtangồi sátvàocô,vỗvề taycôvà thì thầmđộngviên. “Chàdĩnhiên rồi,Janey.Nếuemthựcsựmuốn...Nếuemthựcsựcảmthấynhưthế...Dĩnhiênlàemcóthể.”

TiếngầmĩsauởsaucánhgàshowdiễnthờitrangcủaVictoria'sSecretcủahàngtrămconngườikíchđộngkhôngđủlớnđểátđimộtgiọngtrẻconcaovút lên trên:“Mà thật tìnhmỗiviệcmìnhđẹpvàcó tiềncủamìnhvàocáithờiđạinàycũngchưađủ.Bâygiờmộtcôgáiphảicókhảnăngthổikènthậtsiêu-khiđượcyêucầu-vàtrêngiườngthìphảidiễnđủtròđồibại.Emhỏianhấy,Đồibạiýanhlàsao?Vàanhấybảo,làmlỗdướitừphíasau,ítnhấtmộttuầnmộtlần,vàrồianhấynóigìđóvềcổchó...”

GiọngnóiđóđộtnhiênbịátđibởimộttiếngnhạcchátchúaphátratừmộtváchngănmỏngchesànrunawaykhiJaneyquayraphíangườidẫnchươngtrìnhvớimộtnụcườitươirói.Seraphina,mộtphụnữxinhđẹptócđentênchỉcómộttừduynhất,đangngồicáchcôhaighếtrướcmộtcáigươngtrangđiểmdài,đôimắtnâudịudàngmởto.Sauhaibuổichiềutậpdượtcùngthì

Page 256: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeyđãkếtluậncôảlàmộtconbéxuẩnngốc.Chưađầyhaimươituổi,nóchẳngcógìđểnóingoàichuyệnnhữnggãmuốnngủvớinóvàgiađìnhmànóbỏlạiởmộttrangtrạiởNamMỹ.Trongmộtthoáng,Janeyđãtựhỏicôcó bao giờ có vẻ lố bịch như thế như Seraphina hồi bằng tuổi nó, nhưngquyếtđịnhlàmìnhkhôngthế.CôkệxácSeraphina,mặcdùlờnóđikhákhókhănkhinóởcùngmộtphòng.Giờthìdongườitrangđiểmđangthaotác,cốvẽmộtđườngquanhđôimôiđenđầyđặnđếnmứctrônggiốngnhưâmhộ,Seraphinatiếptụckhoataymúachânnhưđiên.

Phía sauJaney,người trangđiểmriêngcủacô,Contadine,đangđứng trộnhailoạiphấnnướcnềntrêntay.MắthọgặpnhautronggươngkhiContatine,ngườiluôncóýkiếnvềtấtcảcácchủđềvàcảmthấynhucầuphảichiasẻquanđiểmcủamình,hấtđầuvềphíaSeraphina.“Màthậtsựnhưthếà?”côấy nói, bướcmột bước và nhẹ nhàng chấm phấn lênmặt Janey. “Nhữngchuyệnmàemcóthểkểchochị,”côấytiếptục.“Dùmìnhcóđòihỏitừđànôngnhưthếnào,họluônnắmquyền.Cứmỗikhimìnhnghĩmìnhcótựdohayđộc lập, thìhọ thayđổingay.Mẹchứ.Màcái trò internetấy,chịbiếtkhông?Khiêudâmởkhắpnơi.Hồixưathìhọđượcthổikènđãlàmaymắnrồi.Giờhọmuốnbaemvàmộtconkhỉ,vàtấtcảhọphảitônthờcáibànthờdươngvật...”

Contadinecườingất,cònJaneythìmôichỉbạnhrathànhmộtnụcườilạnhnhạt.Côđãnóihàngnghìnnhữngchuyệnnàysuốtbaonămqua,vàvìcáigọilàtìnhbạnbèbuộctaphảicườivuirấtlàmệtmỏi.VàJaneyhiểurằngsaođiệnảnhyêucầunhânviênlàmtócvàtrangđiểmphảingậmmồmlại.Nhưngnếucôbuộcmọingườiimlặng,côsẽbịcoilàmộtbàgiàkhótính.TấtcảnhữnggìcôcóthểlàmlàgiữimlặngvàhyvọngContadinesẽhiểuý.

Cô nhắmmắt lại một lúc, và Contadine hỏi, “Chị không căng thẳng đấychứ?”JaneynémmộtánhmắtngờvựcvàogươngvàContadinevỗvaicô.“Emkhôngnghĩthế.Chịthìchảbaogiờ.”Côtanhoàitớitrước,hạgiọngvàliếcrahàngghếsaunơimườimộtngườimẫucủaVictoria'sSecretngồivớiđủ kiểu dạng đầu tóc và trang điểm. “Trời, chị làmột trong số rất ít dânchuyênnghiệpthựcsựởđây.Mộtnửatrongsốkiahầunhưchưalênsànlầnnào,vàhọsẽphảichìamôngrakhángiảư?Toànbộchuyệnnàythậtđiênrồ,emnghĩvậy.”

Vìcâunóinàykhônghẳnbuộc taphảiđáp lại, Janeychỉnhúnvai,nhưngContadinevẫnnóikhôngngừng.“Chà,”côtanói,“emnghebảoítnhấtthì

Page 257: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chịcũngthànhcông.Emđọcđâuđólàchịđãkếthônphảikhôngnhỉ?”

“Đúngthế,”Janeynói.“VớiSeldenRose.”Cônhúcnhíchngườitrongghếvànhìnmìnhngưỡngmộ.Mặcdùcôlàngườilớntuổinhấttrongtấtcả(chỉduycôEvie,ngườiĐức,bamươi tuổi, làgầnbằngtuổicô), theođánhgiácủacô thìhiệncôđangởgiaiđoạnđẹpnhất.Ởvẻđẹpcủacôcó sựviênmãn,vàtựtin,vàthứgìđókhácnữa-trí tuệ,nhưthểcôcómộtcuộcđờithậtsựngoàisàndiễn-khácvớinhữngkhuônmặtnhạtnhẽocủacáccôgáitrẻ kia.Ấy vậymà, saumười lăm phút trongmôi trường này, cô bắt đầucũng thấycáisựnhàmchánsợhãiđangcókhảnăngdầnpháhủycô,chođếnkhicôchỉlàmộtcáivỏngoàigồmmặt,tóc,vàthânthể,mộtcáivỏbiếtđilạivànóichuyện,nhưngbêntrongthìđãchết...

“Ồđúngrồi,”Contadinenói,bậtngóntay.“SeldenRose.Tênanhấy.”Côtagậtđầunhưthểcuốicùngđãhiểuracáchgiảibàitoàn.“Anhtalà...thợchụpảnh,phảikhôngnhỉ?”

“Không,” Janaynói, thoángkhóchịu.Mọingười tronggiớinày luônnghĩrằnghọbiếtmọingườivàmọithứ, thật làmỉamaikhimàthếgiớicủahọthậtrarấtnhỏbé.“AnhấylàCEOcủaMovieTime.”

“Tốt cho chị quá. Thế còn tuyệt hơn nhiều,” Contadine nói. “Một doanhnhân.Mẹemlúcnàocũngbảolàphảilấydoanhnhân.Họổnđịnh.”

JaneynhìnchằmchằmvàoContadine,tựhỏimìnhcónênmặckệchocôtahiểunhầmvềviệcSeldenlàmkhông.Màsaurốtthìthếcókhácbiệtgìđâu?

“Mà dĩ nhiên mấy tay doanh nhân có một đặc điểm là họ rất chán,”Contadinenóitiếp.“Emcómộtconbạn,nóquyếtđịnhlàchơivớiloạinghệsỹsángtạokhôngbaogiờtrảtiềnchobấtcứthứgìđủrồi.Vìvậynógặpgỡmộtnhàđầutưngânhàng...”

Janey chịu hết nổi rồi, vàmỉmmột nụ cười khệnh khạng với Contadine.“Selden không hẳn là doanh nhân. Hồi trước anh ấy là chủ tịch củaColumbiaPictures.”

Contadinedừnglạivàkhéoléodùngmộtngóntaydàibúngvàochổitrangđiểm,tạoramộtlớpbộtphấnhồnglấplánh.“Ahhhh,”côtanói,gậtđầuvẻhiểubiết.“Đólàlýdovìsaoembiếttênanhấy.Emnghĩlàemcómộtcon

Page 258: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

bạntừnghẹnhòvớianhấy.”

Janeynhắmmắt lạiđểContadine tôphấnhồng lênmímắtcô,kìmnénsựngạcnhiên.Khuvựcsaucánhgàởmộtshowdiễnthời trangluônlàđiểmnóngkhét tiếng củanhững tinđồn, vànơi tạo ra tinđồn.Nếucôđể lộ ramìnhquan tâm,Contadinesẽ truyềncâuchuyệnđikhắpcả thànhphốvàongàymai.

“Chịkhôngchắclắm,”Janeynói,cườinhạt.“SeldenmớiđếnNewYorkcósáutháng,màbọnchịcướinhauđãđượcbatháng.Vàtrướcđóthìanhấykếthônmườihainăm.Vìthếkhómà...”

“Em biết là đúng thế mà,” Contadine yếu ớt nói. “Giờ chị nhắc đếnColumbiaPicturesthìemnhớrahếtrồi.ĐólàcôbạnEstiecủaem.Nólàcasĩ-haytựgọimìnhthế,”Contadinenóivớimộtnụcườinhạt.“Nhưngchỉlàembấtcôngthôi.Estietàinăngthựcsự.Vànótráctánglắm.Chỉlàdonócósắcđẹp.”

“Ngạcnhiênghê,”Janeynói.

“Chậc,nólàloạigáilàmđànôngphátđiênlên.”Contadinenhoàingườitớivẻbímật.“MộttrongnhữnghoàngtửAnh-emkhôngnhớai-theođuổinóđấy.AnhtađưanótớiSt.Barts.Nhưngvụnàykínlắmvàkhôngaibiếtgìcả.Nhưngnóđãgọiđượcchoemtừtrongphòngtắm,bảotayđócóchimbéxíu.”ContadinenhìnthấyánhmắtkhinhbỉcủaJaney,vàvuivẻnóitiếp,“Ôichịsẽthíchnóchomàxem.Vàemthềvớichịlànókểvớiemsauvụđó,nóhẹnhòvớiSeldenRose.EmnhớlàvìSeldenRoselàmộtcáitênbuồncười.Emkhôngcóýxúcphạmgì,nhưngnghenhưtênmộtnhasĩấy.”

Janey quay người trên ghế và thốt ramột tiếng cười ngắn, khó chịu. “ĐóchínhlàbằngchứngcôấykhôngbiếtSelden.Chẳngaicóthểgọianhấylànhasĩcả...”

“Ồ,emkhôngbảolànógọianhấylànhasĩ,”Contadinenóitiếp,vớisựdaidẳngđếnkhóchịu.“Chỉlàcáitênđókhiếnemnhớtớimộtnhasĩ.Nóbảoanhtacựckỳcươngquyết-nókhôngthíchthúgìmấy,chịbiếtloạigáiđómà,nómuốnlấyTomCruisecơ-nhưngnónghĩanhấysẽbỏvợvàlấynó,chođếnkhicórắcrốivìchuyệnmộtsợidâychuyền...”

Page 259: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Mộtsợidâychuyền!”Janeynói.

“Vâng.Esitelàloạigái...chịkhôngtinnổitrangsứcvàquàtặngmàđànôngchonóđâu.MộtgãcòntặngnócảconFerrariđểnóđihẹnhòvớigã.Emghétnóvìthế,nhưngsựthậtlà,Estiecầntiền.Nólùnquákhônglàmngườimẫuđược,vàmặcdùnócóthểhát,nhưngnólạikhôngbiếtdiễnchútnào...”

“Chà,côtakhôngphảiloạiSeldenthích,chắcchắnthế,”Janeynói,vớimộtsựtựtinvữngvàng.“Tôihiểuchồngmình,vàanhấykhôngthểchịunổiloạiphụnữnhưvậy.Mặtkhác,nếucôEstienàytheođuổianhấy...”

“Ồ,Estiekhôngbaogiờchạy theođànông trongđời,”Contadinenói trơntru, quệtmột dải phấn nâu lênmá Janey. “Dù thế nào, nếu là em thì emchẳngđểtâm.Saurốtthìchịlàngườilấyanhấy,khôngphảiEstie.”

Janeykhôngnóigìkhicôtiêuhóathôngtinnày.Rấtcókhảnănglàkhôngmột lờinào trongđó làsự thật,vàrằngContadinenhầmSeldenvớiaiđó,nhưngmặtkhác,cũngcó thểcóchútsự thực trongcâuchuyệnnày.Janeychưa bao giờ nói chuyện với Selden về lý do anh ly hôn: vàomột số lầnhiếmhoicônhắctớichuyệnnày,anhchỉmỉmcười,nhưthểanhxấuhổ,vànóirằnglýdocũngyhệtkhicáccặpchiataythôi.

Nhưngchẳngcóthờigianmànghĩvềnó,vìngaygiâytiếptheo,Contatineđãlùilạinói,“Đượcrồiđó,trôngchịhoànhảorồi,”vàngaylậptứcngườiphụtráchtrangphụctiếnlạimuốncôthử“bộ”đầutiêncủacôxemcóvừakhông-mộtchiếcáongựccógắnxêquinmàuxanh.Janeytheochịtađiquasàn,vẫytayvớiđámngườimẫu,stylist,báochí,ngườiquayphim,dânlàmtruyềnthông.Khicôlenngườiquanhữnggiáquầnáo,mộtgãlùntịtmặcvộvest kẻ carô chạy lại chỗ cô. “Cưng ơi!” gã hét lên. “E! EntertainmentTelevisionmuốnphỏngvấncô,ngaybâygiờ!”

“Đợití,Walter,”côbìnhtĩnhnóivớitaylàmPR.“BảohọphỏngvấnEvietrướcđi.Côấysẵnsàngrồi.”

“Chưa,”Walternói.“Côấyvừacãinhauvớingườitrangđiểm-anhtabảomặtcôấybéoquá.Nhưthểđólàlỗicủaanhta.DĩnhiêntôinghĩlàmìnhcũngsẽnhạycảmnếuaiđógọitôilàcáixúcxíchĐứctrênbáo...”

Waltertronggiâylátbịxaonhãngbởimộttiếnghétvuisướngđượcnhậnra

Page 260: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

củamộtgãthanhniêntrẻ.VàJaneyđộtnhiênthíchthúcáikhôngkhíxungquanhnày.Côchotayquaquaigắnxêquincủachiếcáongựcmàuxanhvàquayvềphíacáigươngnhỏ.Ngườiphụtráchphụctrangcủacô,Marie,giơhaiquảnângngựcbằngsiliconelên.“Ồkhông,”Janeynói.“Ngựctôiđủtorồi.”

“Mọingườiđềumangnócả.”

“TôilàcupCrồi,”Janeynói.“Tôikhôngcầntohơn.”

“Nhưng tất cả các côgái khácđều sẽ to hơn.Chị khôngmuốn làmcô cóngựcnhỏnhấtngoàiđóchứ?”

“Marie,” Janeyvuivẻnói, “côcónghĩcómộtmốiquanhệ trực tiếpgiữaviệcthịtrườngchứngkhoánlênvớikíchcỡbộngựcphụnữkhông?”ĐólàcâuhỏimàCraigđãđặtchocôvàobữatrưahômnọ,dẫnđếnmườilămphútbànluậnvềđànông,phụnữ,vàtiềnbạc.TrongkhiJaneybộclộquanđiểmcủamình, Craig ngồi chăm chú lắng nghe, là việcmà Selden dường nhưchẳngbaogiờlàm.Nhưngcôtrôngđợigìchứ?Craiglàmộtngườitríthứcthựcsự,vàtríthứcthựcsựhiểurằngmọingườiđềuthôngmìnhvàrằngmọingườiđềucóquanđiểmđúng,chỉcầncóaiđólắngnghe.CònSelden...chà,nhưCraigchỉra,Seldenhơiconbuôn,mặcdùJaneykhôngchắcmìnhhoàntoànđồngý.

Mariehất tay lênbựcbội.“Tôi thìbiếtgìvề thị trườngchứngkhoán?”côhỏi.“Chịnghĩlàtôiđủtiềnđểnémvàothứnhưthếà?”Côtatiếntớitrêntaycầmquảnângngực,vàJaneyđểcôtaluồncáithứsiliconemátlạnhđóvàodưới ngựcmình, đẩyngực lên lộ ramột phần lớnbênngoài chiếc áongựcxêquinmàuxanh.”

“Giờthìtrôngtôinhưmộtnhânvậttrongphimhoạthình,”Janeyphànnàn.CôquaysangMarie,vàvớimộtnụcườiranhmãnh,nói,“Tôiđangcânnhắcchuyệnlấyhaitúinướcbiểnnângngựcra.Cônghĩsao,Marie?”

Marie trông như thể sắp chết đến nơi. “Chị không thể làm thế được!” cômắng.“Chịsẽhủyhoạisựnghiệpcủamình.“Vàviệcđólàmsaođóngvaitròlàsựgợicảmhứngchonhữngphụnữkhácnữa?”

“Janey?Bâygiờnhé?”WaterSpeckhỏi,xuấthiệnsaugiá treođồcủacô.

Page 261: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

JaneynhìnvềphíaMarie,cônàyđảomắtvàgậtđầu.

“Côbiếtmánhrồiđấy,”Walternói,giơmộtchiếcváyquấnmàuhồngbằnglụa.“CôyêuVictoria'sSecret,vânvânvàvânvân,Victoria'sSecretkhiếnphụnữthấyyêumìnhhơn...”

“Thậtá?”Janeyhỏi.

“Côsẽkhôngbắtđầugâyrarắcrốigìđấychứ?”Walternói,đẩycôvềmộtgócphòngnơimộtđộicamerađangchuẩnbịsẵn.“Evielàđủtồitệrồi...Lúcnào cũng là các cô gái lớn tuổi...Các cô sangbamươi và đột nhiên nghĩmìnhvừacónão.”

“Cólẽđúngthếđấy,”Janeybậtcười.Côngồixuốngmộtchiếcghếđượcchỉvànghiêngđầuđểngườitrangđiểmchậmphấnlênmặt.“Nhưnganhkhôngphải lo,Walter.Tôiđangnghĩđếnchuyệnbỏnghề.Theođuổinhữngđammêkhác.”

“Chúaơikhông,”Walterthìthầm.

“Đócóphảilàmộttuyênbốchínhthứckhông?”cóngườihỏi.

“Dĩnhiênlàkhông,”Walternạt.

“Nào,Janey,”ngườiphỏngvấnnói.Côtalàmộtảtócvắngchừnghaimươilăm.Nhữngnéttầmthườngđượcgiảmđiduynhấtnhờviệccôtalàmchomột hãng truyền hình. “Trong chừngmười lăm phút nữa, chị sẽ bước rangoàiđótrướchàngngànngười...gầnnhưlàkhỏathân!”

“Phải.Đúngthế,”Janeynói,nhưthểcôthấyviễncảnhđóhơixámxịt.

“Chuyệnđó...cólàmchịcăngthẳngkhông?”côgáihỏi.“Tôikhôngbaogiờcóthểlàmđượcviệcđó,dùcótrảchotôibaotiềnchăngnữa!”

Janeymỉmmộtnụcườicảmthông,nghĩrằngvấnđềlàởchỗđó:Khôngaisẽ trảchocô tacả...Cônói lớn,“Tôinghĩcơ thểmìnhnhư lànghệ thuật.Nếucôlàngườimẫu,nghệthuậtlàcơthểcô,nhưcáchmàmộtbứctranhlànghệthuậtvớimộthọasỹ.”

Page 262: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Chúaơi!”côkiakêulên.“Tôichưabaogiờnghĩngườimẫulànghệsĩcả.Kểtừgiờtôisẽnhìnngườimẫuvớimộtsựkínhtrọngmới!”

Janeynởmộtnụcườigiảtạolớnvớicôta.

“Bâygiờlàcâuhỏimàchúngtôiđềuhỏicáccôgái,”côkianóitiếp.“Hômnaychịcólàmgìđặcbiệtđểchuẩnbịchoshowdiễnkhông?”

“Khônghẳn,”Janeynhúnvai.Chắcchắnlàconngốcnàykhôngcầnnghevềviệc côđã tiêmcolleganvàomôimìnhhai hôm trước, hayviệc côđã tẩylôngvùngbikinihômqua.“Thẳngthắnmànói,tôilàmnhữngviệchaylàm.Tôigặpbànbạcvàichuyệnvớiđạidiệncủamìnhvàobuổisang,rồitôiăntrưavớibạnthânCraigEdgers.”

Cáitênđãtạorađượchiệuứngmongmuốn:“CraigEdgers?”côkiarélên.“Tiểuthuyếtgiabest-sellerư?Haingườiđãnóichuyệngì?”

“Ồ,mốiquanhệgiữathịtrườngchứngkhoánvànóảnhhưởngthếnàotớitiếpnhậncủachúngtavềcơthểphụnữhoànhảo,”Janeynóivẻtựnhiên.

Trongmộtgiây, côkianhìncôđỡđẫn, rồinhanhchóngchegiấuđibằngcáchnói,“Chà,chắcchắnlàchúngtasắpsửađượcnhìnthấynhữngcơthểhoànhảoởđây!Cámơnchịrấtnhiều,Janey.Vàcámơnchịvìlàmộtngườimẫuthôngminhvàlànguồnkhuyếnkhíchchophụnữthờiđạingàynay.”

“Hay.Haylắm,”Walternói,cầmtayJanyvàkéocôđi.“TôithíchphầnvềbữatrưavớiCraigEdgers.”Rồianhtalừnglạivànhìncô,khẽcaumày.“Côkhôngbịarađấychứ?Nóđúnglàloạimàcácnhàbáochuyênmụclácảisẽtómngaylấyvà...”

“Đừng có lố bịch,” Janey nói vẻ chắc chắn. Chuyện có thể dẫn đến hiểunhầmlàcôđanghẹnhòkhôngkhiếncôbậntâmchútnào:Saurốt,côđãăntrưavớiCraig,vàmọingườibiếtrằngbáochílúcnàocũngviếtsaimọithứ.

“MộttìnhbạngiữacôvàCraigEdgers,”Walterhớnhởnói.“Chuyệnđórấttốt.Màhaingườiăntrưaởđâuthế?”

“Dingo’s,”Janeynói.“Cònởđâunữa?”

Page 263: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Bữa tiệc sau đêm trình diễn được tổ chức tại câu lạc bộ đêm Lotus. VớiSeldennắm taymình, vàMimi cùngGeorge theo sau, Janey tiếnvàobữatiệc trongnhững ánh đèn chụp lóemắt, cảm thấy như thể tất cả nhữnggìtrongđờicôcuốicùngđãtụhọplạiđểtạonêngiâyphútchiếnthắngnày.Côkháchắclàkhôngcôgáinàokháctừngđượcnhậnnhiềusựcatụngnhưcô.Và cô sung sướng tậnhưởng cái ý tưởng rằng cô là người duynhất đượcnhậnsựcatụngđặcbiệt.Mộtkhivàotrongbữatiệc,cônhanhchóngđượcbaoquanhbởinhữngngườichúctụng.TừkhóemắtcôthấyemgáimìnhvớiDigger,quanhhọbáochíkhôngcònsôinổivâyquanhnữa,cólẽlàvìhọđãkhôngchiatay;đứngcáchđóvàibướclàComstockDibbles.CôkhôngnghegìtừhắnhayluậtsưcủahắnkểtừlúcnóichuyệnvớiGeorge,vàtrànngậpniềmvuichiếnthắng,vàbiếtrằnghắnsẽkhôngdámlàmầmlêntrongmộtsựkiệnxãhội,đặcbiệtkhicôlàngôisao,côquyếtđịnhđốimặtvớihắn.

Cô tìm thấyhắnởquầybar,đangnói chuyệnvớimộtnữdiễnviên tên làWendyPiccolo.Wendyngườinhỏtí,caochưatớimétsáu,trongtâmtrícủaJaneygầnnhưlàvôhình.BướcquaWendyvànhướngmàylênvẻngâythơcontrẻhếtmực,Janeynóito,“Comstock!Emkhônggặpanhcảthiênniênkỷrồiđấy!Anhkhônggọichoemnữaà?”

Comstockquay lại,mắt lóe lêngiậndữ.Nhưngđúngnhưcônghĩ,hắnđủhiểuchuyệnđểkìmnéncảmxúccánhân.Nhanhchóngbìnhtĩnhlạisaucútiếpcậnbấtngờcủacô,hắnlườinhácnói,“Chỉbởivìanhkhônggọiđượcchoemthôi.Giờemnổitiếngquárồi,đâucóthờigianchobạnbècũnữa.”

“Comstock,emlúcnàocũngcóthờigianchoanh.Anhbiếtđiềuđómà.”

Hắnquayđinhấpmộtngụmrượu,cólẽhyvọngrằngJaneysẽbiếnmất,bởikhiquaylưnglại,mặthắnlộvẻkhôngtinnổikhicôvẫnđứngđó.Cômỉmcườikhệnhkhạngvớihắn,nhưthểngụýrằngcôkhôngsợhắnnữa,vàhắnđànhchịuthuabằngcáchhỏicôdạogầnđâycôthếnào.

“Emphảinóilàlấychồngthíchlắm,”Janeynói,liếcsangcảWendyđểbaogồmcảcôtavàocuộctròchuyệnnày.

“Ồ,giờ thì tôibiếtchínhxácchị làai rồi,”Wendynói,nhưthể trướcgiâyphútđócôkhônghềđểýtớiJaney.“ChịlàvợcủaSeldenRose.”

“Đúngthế,”Janeynóivớivẻtươi tỉnhgiả tạo.“Nhưnglàmthếnàomàcô

Page 264: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

biếtSelden?”

“Ồ, từcácbữa tiệc,”côkianói,nhúnđôivaigầyguộc.“Vàbọntôicóăntrưavớinhauvài lần.Anhấy lúcnàocũngnóivềngườivợxinhđẹpcủamình,Janey.Nhưngphảiđếnkhigặpchịthìtôimớinhậnra.”

Janeybậtcười,nhưngthayvì tựanủimìnhrằngkhôngcógìdiễnragiữaWendy và Selden đâu, nhận xét củaWendy lại khiến cô thấymơ hồ khóchịu.VẻbềngoàithìWendyhoàntoànduyêndáng,nhưngbêndướilờicôta,Janeycảmnhậnthấysựxấuxacủamộtconmèocóthểđộtnhiênnhàotớicàomìnhkhôngvìlýdogìcả,vàcôlạnhlùngnói,“TôiđảmbảosẽnóivớiSeldenlàcógặpcô.”

“SeldenđangcốđánhcắpWendykhỏitaytôi,”Comstocknói,nheomắtlạitrênlyrượu.

“Thậtthếà?”Janeynói.

“Anhấymuốntôiđóngtrongmộtseritruyềnhìnhmới.Nhưngtôibảovớianhấytôichỉđóngphimđiệnảnhthôi.Mặtkhác,Seldenrấtttttgiỏi.Vàtấtcảcáctácphẩmcủaanhấyquátrítuệ,”Wendynói,phátâmtừđónhưthểnólàmộtmiếngkẹongonlành.“Nhưngdĩnhiênlàchịbiếtđiềuđó.Chịlấyanhấymà.”Côkiamỉmcườivànghiêngđầusangmộtbên,tựdưngkhiếncho Janey muốn nghiến nát cô ta dưới gót giày mình. “Anh ấy có đếnkhông?Tôiphảirachàoanhấymớiđược.Tôikhôngmuốnanhấynghĩtôilờanhấyđi.”

Côbỏđi,vàJaneynghiêngsangComstockvớimộtnụcườikhinhbạt.“Trờiơi,”côkhẽnói.“Côtanhỏthậtđấy.”

“Côấynhỏ,”Comstockđồngý.“NhưngcôấylàmộttrongnhữngnữdiễnviêntàinăngnhấtởMỹngàynay.”

“Thậtbuồncười,”Janeynói.“Chảthểnàobiếtđược.”

“Ồ,côấyrấtkhiêmtốn.Vàsựnghiệpcủacôấykhôngđượcquảnlýtốtlắmtrongnămnămqua.Đólàmộttrongnhữnglýdoanhmuốngiúpcôấy.”

“Vàsaukhianhgiúpcôấy...anhcócholuậtsưcủamìnhgửithưđếnđòicô

Page 265: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ấyphảitrảtiềnchoanhkhông?”

Những lời này được nói ra bằng đúng cái kiểu ngây thơmềmmỏng củaJaney, và thoạt tiên, Comstock chả có phản ứng gì, ngoài việc sầm mặtxuống thànhmộtvẻđángsợgầnnhưkhiến Janeyphải sợmãi lùi lại.Nétmặthắndườngnhưnóirằng,“Tôisẽđậpgãyxươngbánhchècủacô,”vàcôbiếtnếumìnhkhôngthôiđi,hắnsẽlàmmọithứcóthểđểhủyhoạicô.Côđãphải làm cho hắn biết rằng hắn đã sai, và với một vẻ hách dịch, cô hỏi,“Sao?”

Hắnkhịtmũivẻkinhtởm.“Anhđangtựhỏikhinàoemcóđủganđểgiảiquyếtchuyệnnày.Emcó thểnghĩ rằngnếuemkhông làmgìcả,nósẽ tựđộngbiếnđi.VàcáitròlợidụngluậtsưcủaGeorgePaxtonđểchơilạianh.Sailầmrồiđấy.Emsẽphảiđíchthântớigặpanh.”

Janeygầnnhưphálêncười.Mộtcơngiậnđiênrồchiếmlấycô,làmtanbiếnđinỗisợhãimàmớiphúttrướccôcảmthấy.“Xinlỗi,Comstockạ,nhưnganhđiênrồi,”cômạnhdạnnói,khôngtinnổimìnhganđếnmứcdámtháchthứchắnthếnày.“Anhđãcholuậtsưcủamìnhxửlýtôi.Saoanhdám?Hơnnữa,tôiđãkiếmđượcmóntiềnđó,hoàntoàncôngbằng.”

“Ồ, tôi tinchắc làcônghĩmìnhđãkiếmđược,”Comstocknóivớimộtnụcườinhamhiểm.“Cáiloạinhưcôlúcnàochảthế.Vàtôinghĩlàcôchưabaogiờnghĩrằngtôisẽcholuậtsưcủamìnhxửlýcô.”

“Vậyanhsẽkhôngnhậnchúttráchnhiệmnàoư?”côhỏi,biếtrằngđâylàmộttrongnhữngcáimánhmàbọnđànônggiàucó,thànhcônghaydùngkhihọbịdồntớichântường:Họđơngiảnlàbảochẳngbiếtgìcả.

“Đúngthếđấy,”

“Vàtôinghĩanhsẽbảorằnganhkhônghềbiếtrằngtôiđangnóigì.”

“Ồ,tôibiếtcôđangnóigì,”hắngiậndữnói.“Vànếucôđãlàmđiềuđúngđắn...nếuítnhấtcôđếngặptôitrước...NgaycảluậtsưcủaGeorgePaxtoncũngsẽkhônggiúpđượccôtrongvụnày,vàtintôiđi,họkhôngmuốndínhvàođâu.”Hắnnhoàivềphíacôvớimộtnụcườiđángsợvàgiọngchuyểnhoàn toàn. Nói như thể, với một người ngoài đàn nhìn vào, họ đang nóichuyện hoàn toàn vui vẻ với nhau, hắn nói, “Cô đã gây cho tôi rất nhiều

Page 266: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

phiềnphức,Janeyạ,vàđólàchuyệntôisẽkhôngquên.Cuốicùngtôicũngsẽthoátrakhỏivụđó,nhưngtôitựhỏilàmsaocôrađược.”

Côháhốcmồmvàcảmthấytimmìnhđậpthìnhthịchvìvừagiậndữvừasợhãi.“Saoanhdámđedọatôi?”cônói.

“Đừngcoiđólàmộtlờiđedọa,”hắnnói.“Coinólàlờicảnhbáoấy.”

Cô hámiệng đáp trả, nhưng đúng giây phút đóMimi xuất hiện trước họ.“Xinchào,Comstock,”cônóivẻdễchịu,chìamặtranhậnmộtnụhônlênmá.“Tôichắclàanhphảithíchshowdiễnlắm.Janeytuyệtquánhỉ?”

“Đỉnhcủađỉnh.Aimànghĩđượcmỗiviệcđicũngđượctrảnhiềutiềnnhưthế?”hắnhỏivớimộtnụcườiácđộc.

Janeyđáplạibằngmộtnụcườilạnhnhạt.NiềmthíchthúduynhấtcủacôlànghĩhắnsẽtứcgiậnvàchoángvángđếnmứcnàokhipháthiệnracôchínhlànhàsảnxuấtcủaTheEmbarrassmentschứkhôngphảihắn.

“ThếMauveđâu?”Mimihỏi.

Hắn nhìn cô ngạc nhiên. “Tôi cứ tưởng phụ nữ các cô nắm thông tin củanhauhơnchứ,”hắnnói.“CôấyởPalmBeach.”

“Ồ,đúngrồi,”Miminói.“Chotôigửilờihỏithămnhé?”

“Tôichắclàcôsẽnóichuyệnvớicôấytrướctôiđấy,”hắnnói.Hắncầmlylênvàbỏđi.

“Chà,”Mimi nói, mỉmmột nụ cười lạnh nhạt với Janey. “Chuyện gì thếkhôngbiết?”

“Aimàbiếtđược?”Janeynhúnvai,điêncuồngtựhỏikhôngbiếtMimiđãnghelénđượcbaonhiêu.“Comstockđiênấymà...”

“CũngnhưnửathànhphốNewYorknàythôi,”Miminói.Janeynhìncô.CôkhônggặpMimivàingàynay-mỗilầncôgọichoMimithìcôấybảođangbậngìđóvàphảicúpmáy-vàgiờcônhậnracôkiađangcưxửkỳlạ.Độtnhiênhoảngloạn,côtựhỏiliệuMimicónghingờchuyệngìđãxảyragiữa

Page 267: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

côvàZizikhông,nhưngcônhanhchóngtựtrấnanmìnhrằngchuyệnchỉlàdocôđãbảoMimirằngZiziphảichuyểnđi-vàMimiđãthấyemgáicôvàDiggervẫnchưachiataychiachângì.

“Nghenày,Mimi,” cônói. “Emxin lỗi chuyệnZizi.Emkhônghềbiết làPattyvớiDiggersẽlàmlành...”

“Ồ,dĩnhiênlàemkhôngbiếtrồi,”Mimilạnhlùngnói.Vàrồicôbỏđi.

Janeyđịnhđuổitheo-côkhôngmuốncórắcrốigìvớiMimi,đặcbiệtkhicôbắtđầumờiGeorgevàodựánbímậtcủacô-nhưngcôlạibịxaolãngkhinhìnthấyWendyPiccolođangngồigiữaSeldenvàGeorge.

Georgengồivới lymartini trướcmặtmình,nhìn racănphòngvới tháiđộngụýrằnganhchỉchịuđựngtìnhhuốngnàychođếnkhianhcóthểthoátrađể đi về nhà.Nhưng Selden thì nhoài quaWendy, và họ đang cười khúckhíchnhưthểnóimộtchuyệnđùariêng.Đầuhọchụmvàonhaugầnđếnnỗigầnnhưlàchạmsát.ĐôimắtnâulớncủaWendysánglêncònmáitócđenngắnthìbónglênnhưthểmộtcáimũbảohiểmdướiánhđènmàuhồngcủacâulạcbộ.

Trongmộtthoáng,Janeygiậnđiênlên,ýnghĩduynhấtcủacôlàsaoSeldendámlàmthếvớicôtrongcáiđêmtuyệtvờicủacô,khicôlàngôisao,ngaytrướcmột đám đông như thế này. Nhưng cô bình tĩnh lại; sau rốt, vẻ bềngoàithìchẳngcóchuyệngìbấtthườngđangdiễnracả.Seldennhìnlêncôvàmỉmcười,đồngthờimắtWendycũngngướclênvànhậnthấycô.Mộtlầnnữa,chẳngcógìbấtthườngtrongcửchỉcủahọ.NhưngvớiJaneythìrõràngđangcógìbất thườngxảy ra.Ngay lập tức saukhinhận ra cô,SeldenvàWendytiếptụccâuchuyệncủahọnhưthểcôkhônglàgìhơnmộtmốiphiềnhà.

BảnnăngcủaJaneymáchbảolàphảitìmngườiđànônghấpdẫnnhấttrongphòngvàđongđưalộliễuvớianhta.NhưngđúnggiâyphútđóGeorgenhìnthấycôvàngượngnghịuvẫytay,vàvớimộtcáithởdài,côngồixuốngcạnhanh. Mimi ngồi xuống cạnh Selden và ngay lập tức bắt chuyện vào câuchuyện của Selden vàWendy, và khi sự chú ý của Selden bị xao nhãng,JaneycốtìnhlờanhđibằngcáchngồitựavàoGeorgevẻcựckỳmệtmỏi,vàđixađếnmứcchophépGeorgelàmmộthànhđộngthânthiếtlàhônlêntráncô.

Page 268: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Uốngrượucủaanhđi, Janey,”anhnói,đẩy limartinivềphíacô.“Trôngemmệtmỏiquá.”

“Cònanhthìkhônguốnggìcả.”

“Trongtuầnthìkhônguốngđược,”anhnói.“AnhkhôngbaogiờhiểunổitạisaongườiởNewYorktốinàocũngđirangoài.Saonhữngbữatiệclớnnhấtluôn vào tối thứHai, chẳng hạn?Nó phá hỏng những ngày còn lại trongtuần.”

“Anhnghĩhọcónhữngviệchayhohơnđểlàmvớithờigiancủamình...”

“Nhưnghọlạikhôngcó,”anhnói,mỉmcườivớicâuđùacủamình.“Nào,cònem,Janey,”anhnói.“Emlàsiêumẫu,nhưnganhlúcnàocũngnghĩemlàmộtngườinghiêmtúc.Anhvẫnnghĩemcóthể-vànên-làmgìđóhơnnữavớiđờimình.”

Trongmộtgiây,côrạngngờilênvàvộinói,“ThậtraGeorge,cómộtdựánmàemnghĩmìnhcóthểlàmcùngnhau...”

“Thậtà?”anhnói.

“Nhưngemkhôngmuốnbànởđây.”Cônhìnanhđầyẩnývànói,“Cólẽchúngtaăntốivớinhau?”

“Bấtcứlúcnào.ChỉđểanhtraođổilạivớiMimiđểđảmbảocôấykhôngcókếhoạchnàokhácvàotốihômđó.”

“AnhcógặpComstockkhông?”côhỏivẻtựnhiên.

“Anh thấyemnóichuyệnvớihắn.Anhcứ tưởnghắn làkẻ thùcủachúngta,”Georgenói.Giọngthânmậtcủaanhlàmcôthíchthú.Vàcôđộtnhiênnhớramìnhthấyanhhấpdẫnđếnthếnàohaithángtrước,khicôđigặpanhtrongcănhộmới.

“Ồ,đúng thế,”côhồhởinói.“Nhưng trongnhữngdịp thếnày thìkhómàtránhmặthắnđược.”Quayđầuquamộtbên,đểcôgầnnhưthìthầmvàotaianh,cônói,“Hắnnóinhữngchuyện làmemhoảng,Georgeạ.Emsợ.Em

Page 269: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đangbănkhoăncónêntrảtiềnlạichohắnkhông.”

“Đừngcólàmchuyệngìnhưthế!”anhthìthầmnói.Anhngồidịchlạimộtchútvàquaymặtcôđểnhìnthẳngvàomặtanh.“Emkhônghiểuchuyệnđósẽcónghĩathếnàovềanhà?”

“Anhư,George?”côvừanóivừabậtcườingâythơ.“Emxinlỗi,nhưngemkhôngnghĩlànócóảnhhưởnggìtớianh.”

“Ồnócóđấy,emsẽthấy.Bởivìgiờemđãlàmanhdínhlíuvàochuyệnnày.Anhđãphảitrảiquarấtnhiềurắcrốivớiluậtsưcủaanhđểhọgọicúđiệnthoạiđó,vàhọđãgọi.Vàtừnhữnggìanhngheđượcthìhọxửlýnókháổn.VìvậynếuemtrảtiềnchoComstockbâygiờ-thìnósẽkhiếnanhvàluậtsưcủaanhthànhmộtlũngu.Nóchẳngkhácgìmộtsựsỉnhục!”

TronggiâylátJaneykinhhoàng.Côthườngkhôngbaogiờphạmnhữngsailầmkiểunàytrongviệcnhậnxét.ĐộtnhiêncônhậnramìnhtuyệtđốikhôngcóýđịnhtrảlạitiềnchoComstock,vàchỉđịnhnhắcvớiGeorgeđểanhnhớlạimối liênhệđặcbiệtcủahọ thôi.VàdĩnhiênGeorgecoiviệccônói lànghiêm túc. “Chúa ơi,George,” cô nói, đặt tay lên tim, để khiếnmắt anhnhìnvàongựccô.“Anhnóiđúng,dĩnhiênrồi.Emkhôngbiếtbấtcứđiềugìvềchuyệnlàmănvàmọithứđượclàmnhưthếnào.Nhưngemđãđếngặpanhxinlờikhuyêntrước,trướckhilàmbấtcứđiềugì.Vìthếchưacógìxảyracả.”

Georgenheomắtnhìncô,trongkhiJaney,hoảngsợmìnhđãlàmhỏnghoàntoàncơhộiđượclàmănvớianhtrongtươnglai,nhìnanhkhẩnnài,cắnmôi.“Xinanhđừnggiậnem,George,”côthìthầm.“Emkhôngnóithậtđâu.Emchỉđùathôi...xemanhphảnứngthếnào...”

Georgenhìncônhưthểanhkhôngtincô.Vàrồi,nhưthểanhvừanghemộtcâuchuyệnđùavuivẻ,bậtcườilớn.

“Emquáđángquáthể,Janeyạ,”anhnói,lắcđầu.

Jany thở phào nhẹ nhõm. Phút nguy hiểmđã qua, và cảm thấy tự tin củamình quay trở lại, cô cho tay xuống dưới bàn và siết chânGeorge. “Anhcũngthế,”cônóivẻdụdỗ.

Page 270: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưngđộtnhiên,Wendythamgiavàocâuchuyệncủahọ.MimimảinóivớiSelden, bỏWendy ở ngoài, và giờWendy quay sang George như thể côcươngquyếtđưaanhvàocâuchuyện.Cô tađúng là, Janey tứcgiậnnghĩ,loạiđànbàlúcnàocũngphảilàtrungtâmcủasựchúývớiđànông,mặcdùnếuchỉnhìnvàovẻbềngoài,tasẽkhôngthểnghĩrằngcôtacónổisựbạodạnđó.“Cóphải tôingheanhnóichuyệnkinhdoanhkhôngnhỉ?”cônàyhỏi,vớisựhồhởihơivôduyên.“Tôithíchchuyệnkinhdoanhlắmrồi.TôiđọctờWallStreetJournalhàngngày.”

LờinhậnxétđókhiếnJaneymuốnbậtcườilớnvàđồngthờicũngkhiếncôghentịghêgớm.CôcũngđọcWallStreetJournal-nếukhôngphảilàhàngngày,thìítnhấtvàilầnmộttuần-vàkiểugìđó,sựthậtrằngcáiconngườinhỏbékiacũngđọcnócóvẻnhưhạthấpnhữngnỗlựccủacô,làmchúngcóvẻthảmhại.Janeynóivẻtựmãn,“Dĩnhiênlàchúngtôiđangbànchuyệnlàmăn.Georgelàmộtdoanhnhân,”vàWendyđáplạivớiGeorge,“Ồ,tôibiết.Tôiđọcvềanhtrênbáosuốt!”

NhưngGeorge,khônggiốngnhưSelden,khônghềmảymayquantâm,vàchỉ buồn đáp lại với một tiếng gằn hời hợt, “Chà, tôi hy vọng là khôngthườngxuyênquá.”JaneytranhthủcơhộinhoàiquaSelden.“Anhyêu,”cônói,“emrấtmệt.Anhcóphiềnkhôngnếumìnhvề?”

“Anhđãđợiđểđượcvềnhàsuốtcảtối,”anhnói.Vàrồinóithêm,“AnhđãbảoWendyrằngmìnhsẽchocôấyđinhờvềnhà.Côấycùngđường.”

HóaralàWendychả“cùngđường”chútnào,khimàcôtasốngởmộtcănnhàgạchnâuọpẹpởLowerEastSide.Và trongsuốtchuyếnđi,JaneyđãphảichịuđựngSeldenvàWendybànbạcnhữngđiểmhayvàdởcủavôsốvởkịchmàhọđãxemtrongmườinămqua.Cuốicùng,khithấysựchánnảncủaJaney,Wendyvuivẻhỏi,“Janey,chịđãbaogiờnghĩđếnchuyệnđóngphimchưa?”vàJaneytrântrốinhìncôtachoángvángmấtmộtlúc,rồilạnhlùngđáplại,“Nhưngtôilàdiễnviênmà.”

Wendy nhìn từ Janey sang Selden trong một thoáng xấu hổ bối rối, làmJaneykhông thểngănmình tựhỏikhôngbiết cô tacố tìnhnói thếkhông.NhưngSelden,hoàntoànkhôngýthứcđượchànhvigianxảocủaWendy,cầmlấytayJaneyvàtựhàonói,“Janeyđãđóngmộtphimhànhđộngphiêulưu.Côcónhớ...”

Page 271: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồtôinhớ,”Wendynói.“Tôixinlỗi.Tôichưaxemphim.Tôithườngkhôngđixemloạiđó.”

“Janeyđượccảmộthàngdàinhữngcậubéhâmmộ,”Seldennói.

“Ồhẳnrồi,”Wendynói.“Vàcảnhữngcậugiàhóinữa!”

HọphálêncườikhiJaneybựcbộichìmvàoimlặng.VàkhichiếclimousinecuốicùngcũngđỗtrướctòanhàcủaWendyvàcôtarakhỏixehứasẽđiăntối,JaneyquaysangSeldenvàlạnhlùngnói,“Chà.Côtađúnglàmộtngườinhỏbékỳquặc.”

NhưngSelden,khôngbiếtlàkhôngbiếtthậthaycốtìnhlờđiẩnýthựcsựcủacô,chỉnói,“Ừđúngvậy.Côấycókhiếuhàihướclắm.Côấylàmộtcôgáirấtxuấtsắc...”

“Xuấtsắc?”Janeynói.“Emkhôngnghĩthế.”

“Ồ,nhưngđúngthế.Côấythôngminhkinhkhủngvàhoàntoàntựhọc.CôấyquêởvùngAppalachianMountainsởKentucky...Anhnghĩcảgiađìnhcôấymùchữ.Emkhôngthểđoánnổilàcôấyxuấtthântrongmộtgiađìnhlàthợmỏthanđâu...”

“Thợmỏthan!”Janeykhịtmũi.“Thôinào,Selden.Chắcchắnlàanhkhôngtinvàochuyệnđóchứ.Chuyệntốtlànhnhưthếkhôngthểlàthậtđược...”

“Tạisaoanhkhôngnêntinvàonóchứ?”anhhỏi.

“Chà,dùthếnào,côtaphảilònganhphátđiên.Côtasuýtthúnhậnđiềuđóởquầybar.”

Tronggiâyphútimlặngtiếptheo,Janeybựcbộinghĩnếunhưthậtsựkhôngcógì,Seldensẽngaylậptứccườiphálên.Thayvàođó,anhquaysangcô,vàvớivẻmặtbốirối,anhnói,“Janey,emđangghenà?”

Janeyvẫnđangchuẩnbịđểnổiđóa lên,nhưngđộtnhiêncô thấymình lốbịchthếnào.Seldenkhôngbaogiờlàngườikhôngchungthủy.Nhưngcólẽcóíchđểanhhiểurằnganhđừngbaogiờđùagiỡnvớitìnhcảmcủacô,vàvìvậy,ngảđầurasau,côthốtra,“Emá?GhenvớiWendyPiccolo?Emkhông

Page 272: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nghĩthếđâu.”

“Chà,thếemnghĩanhcảmthấythếnào,”anhnói,siếtchặttaycô,“nhìnemởtrênsàndiễn,biếtrằngtấtcảđànôngđanghauháunhìnem...”

“Emnghĩnósẽkhiếnanhcảmthấymìnhrấtđặcbiệt,”cônói,nồngnhiệtvớianh.Giờchủđềđãquayvềvớicô,nơinóthuộcvề,độtnhiêncôlạithấyantâm.

Anhnhoàitớihônlênmácô,rúcvàocạnhcô.“EmcóphấnkhíchvìGiángsinhkhông?”anhhồhởinói.

“Cólẽcó,”cônói,bằngcáigiọngđùacợt trẻconmàhọthườngdùngvớinhaukhimớicưới.“Nhưngemrấtmuốnbiếtanhnóichoembiếtmìnhđiđâu, SeldenRose.Nếu không, làm sao em biết phảimang theo những đồgì?”

“Anhbảovớiemrồi,đồmùahè,”Seldentựhàonói.Janeykhẽcaumàykhinghe những lời này, từ lẽ ra phải dùng cho quần áo lúc đi nghỉ là “đồ điresort.”NhưngcônghĩSeldenkhôngbiếtđượcđiềuđó.“EmchỉhyvọngnósẽlàSt.Barts...,”cônói.

“Cóthể,”anhnói,vuivẻnhúnvai.“Nhưngmà,cóthểkhông.Nênnhớđólàmộtchuyệnngạcnhiên.”

Cô cười khúc khích, đột nhiên nhớ ra kế hoạch của mình - và nghĩ vềchuyện,nếumọi thứđi theokếhoạch,chẳngmấychốccôcũngsẽcómộtngạcnhiênnhỏchoanh.

Page 273: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

12

BuổisángthứSáusaushowdiễnthờitrangcủaVictoria'sSecret,Mimingồitrongcănhộcủamình,ngồiởmộtbànăngỗgụdàimườibốnfoot.Cúiđầu,cônhìnchămchămxuốngđĩatrứngbácvẻkinhtởm.Ởcôcógìđókhôngổn, cônghĩ:Côđóingấuđóinghiến,nhưng trongvàingàyqua,kể từkhiZizikếtthúcmốitìnhcủahọ,cứnhìnthấy,haychỉngửithấymùithứcănlàkhiếncôbuồnnôn.Côcầmnĩalên,múcmộtíttrứnglênhyvọngnuốtđược,nhưng trứngcómàuxámvàngkinh tởm,vàcôbỏcuộc,chùimiệngbằnggóckhănăn.Móntrứngnày,khôngnghingờgì,làdấuhiệuchứngtỏsựkhóchịucủađầubếpkhiphảichuẩnbịbữaănnày-nónghĩalàphảilàmthêmviệcvàbàtaphảiđếnsớm.NhưngMimiđãrấtcươngquyết...

Vớimộtýtưởnglầmlạcrằnghọthựcsựlàmộtgiađình,GeorgenằngnặcđòianhvàMimiphảiănsángcùngbọntrẻ.Vàvìvậy,trứngbác,xúcxích,thịthunkhói,vàbánhmỳtrênđĩa,cùngvớinướccamvứtvànướcbướcép,cácloạimứt,vàmộtđĩamứtcam.GeorgieJr.đứngtrướcbàn,lenléntọngxúcxíchvàomồm.Georgenhìnlênvàbắtgặpnó,vàvớimộttiếngcảnhbáo“Georgie”bảonóngồixuốngbàn.

“Nhưngconmuốnthêm...”Georgiephảnđối.

“Conănđủrồi,”Georgenói,caumàylạikhigậpkhănăn.Gầnđây,cóvẻnhưGeorgecuốicùngđãnhậnrarằngGeorgieJr.thựcsựphảigiảmcân,vànóbắtđầulàmanhkhóchịu.Dẫuvậy,anhvẫnkhăngkhăngtinvàomộtloạiảomộngrằngmộtkhiđếnAspen,Georgiesẽsútcânmộtcáchkỳdiệu,nhờvàonhữngbàitậpthểthao.NhưngMimithìhiểuhơn:HaiGiángsinhvừaqua,họđãthuêmộtngườidạytrượttuyếtcảngàychohaithằngbé.Nhưngkiểugìđó,Georgiecũngluôntrốnđiđược,vàhơnmộtlầnđãchạytớiđượcsiêuthịởđịaphương...

“Nếukhôngđượcănthìconphảilàmgì?”Georgiehỏibốnó.

“Conngồinhìncảnhàăn,”Georgenói.

Thếthậtácđộc,Miminghĩ,nhưngcôkhôngnóigì.

Page 274: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côliếcquabênbàn,nơiJackđangcẩnthậncắtmộtlátbánhmìthànhsáumiếngnhỏ.Thôngthườngthìmứtcamkhôngđượcđụngvào,nhưngriêngvàosánghômnay,rõlàJackthấythèm,nóquếtmứtlênmộtmẩubánh.

“KhinàomìnhđiAspen?”Georgiehỏi,nhưthểnórấtnónglòngđượcđixa.

“ConbiếtkhinàomìnhđimàGeorgie,”Goergenói.“Sángmai.”

“MìnhcómangLearđikhông?”Georgehỏi.

“Có,”Miminói.

“SaomìnhkhôngđượcmangG5?”Georgiehỏi.

“VìnóquálớnkhôngđậuởAspenđược,”Georgenói.“Conbiếtđiềuđó.”

“Thậtà?”Georgiehỏi.

Mìnhkhôngthểtưởngtượngnổiđâylàđờimình,Mimisuýtnóilớn.

Jack ngồi xuống bàn, thẳng lưng trên chiếc ghếChippendale thế kỷmườitám(trịgiámườilămngànđô,Miminghĩ,khôngngănđượcmình),vànhétchânxuốngdướimình.Nócắnmộtmẩubánhmìphếtmứtcam,nhaikỹvàilần,rồinhănmặthoảnghốtnhổcáithứđangnhaidởracáiđĩasứtrướcmặt.

MiminhìnGeorgecầucứu.“Jack!”Georgegầmlên.Jackgiậtbắnmìnhnhưbịmộtkhẩuđạibácbắnvàngãkhỏighế.

“Ngồixuống,Jack,”Georgekhăngkhăng.

Jacknhìnanhvẻtháchthức.“Không...,”nónói.

“Vậythìđivềphòng.”

“Gerda,”Mimigọi.GerdaxuấthiệnởngưỡngcửavàMimirahiệuchocômangđĩaJackđi.

“Conghétphòngcủacon!”Jackgàolên.“Nóquánhỏ...”

Page 275: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nóthựcsựlàmộtthằngbéhưhỏng,Miminghĩ,cầuchonósẽkhôngnhưthếnàykhiởAspen.Nếunóhư,côcócảmgiáccuốicùngmìnhsẽmấtkiênnhẫn...

“Chà,lầntớikhicontớiNewYork,consẽcóphòngmới,”Georgenói,nhưthểđâysẽgiảiquyếtvấnđềcủamọingười.“Bốvớimẹmớimuamộtcănhộmới...”

“Bốvớimẹquay trở lạivớinhauạ?”Georgiengạcnhiênhỏi.Nónhìn từGeorgesangMimivớivẻnhamhiểmtrênmặt.

“Mẹnày,”Georgenói.“MẹMimi.”

Jack bắt đầu lắc đầu, lẩmbẩmvới chínhmình. “Conphải nói với bố baonhiêulầnnữa?”nónói,bằngmộtgiọngkỳlạnghegầnnhưthểnóđangcốbắtchướcmộtngườilớn.“Conphảinóivớibốbaonhiêulầnnữa...làcôấykhôngphảilàmẹcủabọncon!”

Mimichoángvángnhìnnó,rồiđộtnhiênkhócòalên.

Năm tiếng sau, đúng một giờ rưỡi, Mimi đang ngồi ở bàn đẹp nhất củaDingo’s,sốtruộtchờJaneyđến.Nhữngviệcxảyravàobuổisángđãkhiếncô rối hết cả ruột.Cô thấy cực kỳ phiền lòng khi có vẻ yếu ớt và dễ tổnthươngtrướcmặthaiđứaconcủaGeorge.Lẽtựnhiên,Georgebắthaiđứabéphảixinlỗi.Nhưngđúngcáikiểugianxảocủabọntrẻcon,chúngxinlỗimàkhônghềcóvẻânhận...

Cônhấpmộtngụmnước,nhìnđámđông.Cómộtbiêntậpviêntạpchíthờitrangnổitiếngngồiởbànhcạnhcô,ănmónbònướngcònđầymáu;ởbênkialàphátthanhviênđịaphươngnổitiếng.Nhưngchắclàcôkiệtsứclắm,cômệtmỏinghĩ,bởiđámđôngtrôngrấtmệtmỏi.Côsẽphảilàmviệcnàybaolâunữa?côtựhỏi.Liệucógìmớimẻcònxảyđếnvớicônữakhông...haycảcuộcđờicònlạicủacôsẽnhưthếnày,nhữngbữatiệcnhàmchánvànhữnglầngiaotế,nhữnggươngmặtgiànuađi...?

Côuểoảicầmthựcđơnlên,cốđưamìnhtránhxanhữngsuynghĩtiêucực.Mọithứđềuổn,mọithứđềubìnhthường,vàcôcómộtcuộcđờituyệtvời,côtựtrấnanmình.ChỉlàkểtừkhiZizichiatayvớicô,côtrởnênmẫncảm

Page 276: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đếnlốbịch.Nhữngthứnhỏnhặttrướcđâychưabaogiờlàmcôphiềnlòngđộtnhiêntrởnênquantrọngkhủngkhiếp,khiếncôcónhữngphảnứnghoàntoànkhôngphùhợp.

Côđưataylênchemặt.Cóthểnàocôđangbắtđầubướcvàogiaiđoạntiềnmãn kinh? Cô mới bốn mươi hai, nhưng mọi người đều biết rằng nhữngchuyệnđócó thểxảy ra,vànếuchuyệnđó là thực,nóchắcchắnhợpvớiviệckếtthúcmốitìnhvớiZizi.Côsẽchínhthứckhôhéo,vàrồikhôngcònngườiđànôngnàomuốnlàmtìnhvớicônữa.LợithếlàcôsẽkhôngbaogiờphảilolắngchuyệnthấymìnhtrongtìnhhuốngnhưcôvớiZizinữa...

Mộtbồibànhỏicôcómuốnuốnggìkhông,vàcôgọimộtlychampage.Côtựnhắcmìnhrằngcôđãbiếtngaytừđầuchuyệntìnhsẽkếtthúc.Chỉlàcôkhôngnghĩsẽthấymấtmátđếnvậykhinóđến.CólẽlàdoviệcZizirađiquá bất ngờ:Nếu cô không bị ngất, cô có thể phịa ramột lý do để tránhGeorgemàđi tìmanh.VànếuGeorgekhôngkhăngkhăngđòigọibácsỹ,ôngnàyđãchocôuốngthuốcngủmạnhđếnmứccôngủđếntậnnămgiờngàyhômsau,cólẽcôđãtớicănhộcủaanh.Đếnlúccôhồiphụcthìmọichuyệnđãquátrễ-côhìnhdunganhđãtrênmáybayđếnchâuÂu-vàcôởlạicảmthấynhưthểbêntrongmìnhđãbịkhoétđi...

Chođếnlúcđó,côđãkhôngnhậnracôđãdựavàoanhđểlàmchocuộcđờimìnhdễchịuhơnnhiềuđếnmứcnào.Anhlàcáivan,làlốithoátchophépcô có thể tiếp tục cuộc hônnhân củamình, chophép cô giả vờ trongđờimìnhkhôngcógìbịthiếuhụt.Ziziđãchocôloạitìnhyêuthuầntúyvàtìnhcảmkhôngchútgiảtạovàđólàthứkinhngạcđốivớinhữngngườitrẻđượctrảinghiệmnólầnđầutiêntrongđời.Vàcôđãyêuanh-vàcólúctrongđờicôđãnghĩmìnhsẽkhôngbaogiờyêuđượcnữa,khicônghĩnhữngcảmgiácđóđãmấtđivĩnhviễn.

Bồi bàn đặtmột cốc champagne trướcmặt cô, và cô nhấpmột ngụm, hyvọngcóthểvuivẻlên.Nhưngnhữnghạtsủibọtđậpvàocổhọngcôvàđộtnhiêncô thấybuồnnôn.Côđặtcốcxuốngvàđưakhănăn lênmiệng,cầurằngmìnhkhôngbịốm.Nhưngchođếnlúcnày,nhữngcơnbuồnnônkhôngthựcsựlàmcônônra...Côphảibìnhtĩnhlại,côgiậndữnghĩ.Aspensẽcóích-vàchẳngphảimẹcôluônbảorằngthayđổicảnhquanlàthứtốtnhấtchomộttráitimtanvỡư?

Côngồingảlưngrachiếcghếbọcvảisuedehồng,mongmuốnđượcnhúng

Page 277: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khănvàolynướcvàđặtmiếngvảimátlênđầu;nhưngbiếtrằnghànhđộngđóquá lộ liễu, thayvàođócônhìnđồnghồ.Janeyđếnmuộnmườiphút -bình thường thì cô sẽ hơi khó chịukhi phải chờ, nhưng chiềunay côbiếtmìnhsẽbỏquachuyệnnày.NhữngsuynghĩgầnđâycủacôvềJaneyhơikhắcnghiệt.SuychocùngthìđâuphảilỗicủaJaneymàZizichiatayvớicô,và chuyện cănhộ thuần túy là ngẫunhiên -Patty đãđi tour vớiDiggerởchâuÂu,vìvậylàmthếnàomàJaneybiếtđượchọlàmlành?

Mimiđãnhậnranhữngchuyệnnàyvàobuổisánghômđókhicôngồikhócnứcnởtrongphòngthayquầnáo.Cuốicùngcôcũngchấpnhậnrằngmìnhtuyệtvọngcầnmộtngườiđểnóichuyệnvềhoàncảnhcủacô,vàrằngngườiđócólẽlàJaney.Mimibắtđầunhớđếnnhữngđiểmtốttrongtínhcáchcôbạn:MặcdùJaneycóthểngạomạnvàtựmãn,vàđôikhicóvẻnghĩrằngmìnhcóquyềnvớimọichuyện,chẳngphảiđóchỉlàdocôcòntrẻ-mớibamươibavàcảmthấymìnhcòncảmộtcuộcđờiởphíatrước?MimikháchắclàkhibằngtuổiJaney,côcũngchảkháhơnmấy.VàcôtinJaneycómộttráitimnhânhậu...CôcóthểtintưởngJaney:Janeyđãủnghộmốitìnhngaytừđầu;côấyđãtrungthànhvàgiữkínmiệng;vàcôấybiếtZizi-ítnhấtlàmộtchút.VàJaneychắcchắngặpnhữngrắcrốivớiđànông...Janysẽhiểu...Vàvì vậy cô đã gọi cho Janeymời ăn trưa, và nói thẳng ra, cô nhẹ nhõmcảngườikhiJaneynhậnlờirấtvuivẻthânthiện,nhưthểMimikhônghềănnóicộclốcvớicôtốiqua...

“Chàocưng,”Janeynói,cúixuốnghôncô.Mimigiậtmình-hẳncômảisuynghĩnênkhôngthấycôấyđivào.

Hôm nay trông Janey đặc biệt xinh đẹp,Mimi để ý.Mặt cô rạng rỡ sinhđộng, như thể cô được thắp sáng từ bên trong.Trông cô ấy lúc nào cũngđángyêu,Miminghĩ,nhưngnhưhầuhếtphụnữ,côấytửtếnhấtkhihạnhphúc.“Hômnaytâmtrạngemvuivẻnhỉ?”Mimithămdò.

“Ừ,chỉbởivìshowdiễnthôi,”Janeynóivẻtựnhiên,ngồixuốngghế.Côcũng nhẹ người khi nhận được điện thoại củaMimi sáng hôm đó. Cô đãkhôngnóichuyệnvớiMiminhiềungàyvàđộtnhiênnhậnramìnhnhớbạnghêgớm.NhưngMimitrôngthật...buồnbã,Janynghĩ,ngaylậptứcướcchiMimi vui vẻ lên.Ngàymai sẽ là thứBảy của tuần lễGiáng Sinh vàmọingườiđềuđikhỏithànhphố.VìvậybữatrưanàyởDingo’slàcơhộicuốicùngđểnhìnvàđượcnhìnthấy,vàcôđịnhtậnhưởngnó.“Buổidiễnđượcđưatinrấtnhiều,”Janeynói lớnđểthuhútsựchúývàomình,“vànóhơi

Page 278: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

gâydưluậnmộtchút,vìthếdĩnhiên,mọingườiđềunóivềnó...”

“Nógâydưluậnà?”Mimihỏi,nhướngmàylên.

“Chịbiếtmà,”Janeynói.“NótrênTVnetwork,vàđảngCộnghòaphảnứngomsòmcảlên...Họmuốnkiểmsoátcáchmọingườisuynghĩ...”CôbắtgặpvẻmặtMimivànóithêm,“Khôngphảilàchachị,dĩnhiênrồi...”

“Dĩnhiên,”Miminói.ChacôvừađượcbổnhiệmlàmBộtrưởngbộThươngmạidướichếđộmớicủađảngCộnghòa.

“Ồ,Mimi...Chịkhỏekhông?”Janeyhỏi,quyếtđịnhrằnggiờđâymọingườitrongnhàhàngđềuđãbiếtcôởđó,vàcuốicùngcôcóthểtậptrungvàobạnmình.

Miminhúnvaivànghịchlynước.“EmcóbiếtSeldenđưaemđinghỉGiángsinhởđâukhông?”

Janeylắcđầuvàgọimộtcốcvodkavớiđácóchanh.SựngượngnghịugiữacôvàMimivẫntồntại,nhưngđâylàcơhộiđểxóatanđi.“Seldenvànhữngngạcnhiêncủaanhấy!”côkêulên,nhưthểphẫnnộ.“Nóbắtđầulàmemphátđiên...Chịcóbiếtlàanhấythậmchíkhôngbảovớiemlàanhấythuêmộtthámtửtưkhông?”

“Seldenthuêmộtthámtửtư?”Mimihỏi.

“Chị không biết ư?” Janey nói. “Anh ấy thuêmột thám tử tư để điều traMaribelleDubrovskyhaycáikhỉgìđó,vàtaythámtửpháthiệnraảtađãcóchồng.ĐólàlýdovìsaoPattyvàDiggerquaylạivớinhau...”

“Nhưnghọđãthựcsựchiataybaogiờđâu?”Mimihỏi.

“Pattybảorằngbọnnókhiđitourkhônghòahợpvớinhau,vàrằngnósẽbỏcậutakhivềnhà,”Janeynói,hấttócquavai.HiểnnhiênlàPattykhônghềnóigìnhưthế,nhưngJaneybiếtMimisẽkhôngbaogiờnghingờ.“Vàrồi,”Janeynói tiếpvẻrấtkịch,nhưthểđểcâuchuyệncủamìnhthêmphầnxácthực,“PattynhậnđượcđiệnthoạicủaSelden.”Ítnhấtthìphầnnàylàthực,vàJaneymỉmcườingâythơ.“Emthậtsựxinlỗiđãkhôngnóichochịbiếtsớmhơn,nhưng lầnnàoemgọi chochị, chị cũngđangbậnvớihai thằng

Page 279: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhỏ...”

“Chịbiết,”Miminóivẻnhấnmạnh,hơithấytộilỗi.Giờnghetoànbộcâuchuyện,cônhận ramìnhđãngốc thếnàokhinghĩkiểugìđóJaneymuốnlàmtổnthươngcô.“Chỉlàngôinhàlúcnàocũngởtrongtìnhtrạnghỗnloạnkhibọntrẻởđó...”

“Dĩ nhiên, giờ Patty quay lại với Digger, Zizi có thể ở đó...,” Janey nói.Nhắc đến tênZizi có cảmgiác như ănmột thìa đất, và cô hy vọngMimikhôngnhậnthấy...

“Ồ, chả quan trọng nữa,” Mimi nhún vai nói. Cô nhấp một ngụm nước,khôngdámuốngchampage.“Zizivàchịchia tay rồi,”cônói.Vàvớimộttiếngcườingắnkhànkhàn,nóithêm,“Haynóichochínhxáchơn,cậuấyđáchị.”

Hai tiếng sau Janeyquay lại khách sạnLowellHotel, vẫn choángvángvìnghetincuộctìnhchấmdứt.Lẽtựnhiên,khiMimikhẽkểcâuchuyệnbuồn,đểlộrarằngcôyêuZizinhiềuthếnàovàkhôngcóanhcuộcsốngthậtkhóchịuđựngrasao,Janytỏracảmthông.CôtửtếchỉrarằngsớmmuộngìthìZizicũngphảikếtthúcnó,rằngcônghebảoanhtacóhẹnhòvớinhữngphụnữkhác(trẻhơn),vàrằngrõlàanhchỉchạytheotiềncủacôthôivàcólẽchỉlợidụngcôđể thăng tiến,vàdĩnhiên,cảcâucũ rích:Lúcnàyđâynókếtthúcthìtốthơn,khiMimivẫncònchúttựtrọng,trướckhicôthựcsựbịtổnthương...

Nhưngbêntrong,nhữngsuynghĩcủacôchảtửtếlàmấy.ÍtnhấtmộtđếnhailầncônghĩrằngMimiđángbịnhưthếvìđãcướpZizikhỏitaycôvàomùahèrồi...vàrằngcôđãđúngvềZizingaytừđâu.Aicóthểđổtộichocôkhinghĩrằng,kiểugìđó,vụđụngđộgiữacôvàZiziđãgâynênchuyệnnày,vàcôđã thôngminh làmsaokhigây rachuyệnđó.Trongmột thoáng,cônghĩ đến chuyệnkể vớiMimi rằngZizi đã tán tỉnh cô, nhưng rồi cô nghĩkhôngnên.CôkhôngthểngănmìnhnghĩrằnghoàntoàncókhảnăngZizichiatayvớiMimilàbởivìanhthầmmongđượcởbêncô...

“Saoanhđãvềnhàrồianhyêu,”Janeykêu lênkhicôvàophòngsuitevàthấySeldenđangsắpxếpđồ trongphòngkhách.“Cưng làmgìmàvềnhàsớmthế?”côhỏi,hônlênmôianh.

Page 280: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Đónggóiđồ,”anhnói.Tâmtrạngcôđangvuivẻ,anhcóthểnhậnthấy,vàđiềuđókhiếnanhvuisướng.

“Nhưngđếntậnsángmaimìnhmớiđicơmà,”cônói.

“Vàobảygiờsáng,”anhnói.Anhvàophòngngủtìmvàiđôitất.Côtheosauanh.

“Emghétphảidậysớm,”cônói,vớivẻhờndỗicủamộtđứatrẻ.

“Nhưngđếntrưalàmìnhđãởbãibiểnrồi,”Seldennói.“Thếchảtuyệtsao?”

“Chắcvậy,”cônói,bằngcáigiọngthiếunữbébỏngmàanhyêu.

“Emcũngnênđónggóiđồđi,”anhnói.“Anhlấyvalixuốngchoemnhé?”

“Ồvâng,Selden.Hộemcái,”cônói.“EmsẽmangcáiLouisVuittonvàtúiđeo,vàcảhộptrangđiểmnữa,dĩnhiên.”

“Dĩnhiên,”anhvừanóivừamỉmcười.Khianhmởtủvàvớilênlấyvalichocôtừgiá,côrasauanhvàômlấyhônganh,nhainhaitaianh.

“Mình đi đâu thế anh yêu?” cô hỏi. “Anh phải nói cho em. Nói cho emngay...”

Anhbậtcườivàlùilạivàibước,kéocôxuốnggiường.Cólẽhọnênbắtđầukỳnghỉbằngmộtchútsextrướckỳnghỉ,anhsungsướngnghĩ.“Đượcrồi,”anhđồngý,“nếuemhứasẽkhôngnóivớiaicả...”

“Emhứa,”cônói.

“MìnhsẽđiMustique!”

“Mustique?”côkêulên.Côgiậtmìnhngồidậy,cắnmóngtay.Mustiquesẽrấthoànhtráng,nhưngmộtphầncủasựhoànhtránglàởđóvớiđámđông.Nhưngcôkhôngbiếtnămnaycóaitớiđókhông.“Nhưng...mìnhsẽlàmgìởđótoànbộthờigian?Mìnhkhôngbiếtaicả...”

“Ahha!”anhnói,vẫnnghĩcôsẽrấthàilòngvớianh.“Emsaiởđiểmđórồi.

Page 281: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Emsẽbiếtmọingười...MìnhsẽdànhcảGiángsinhvớitoànbộhọtộcRose.Thếcótuyệtkhông?”

Côháhốcmồmvànhảykhỏigiường.“Nhưngemthậmchíchưabaogiờgặphọcả,”côkêulên.

“Chínhxác,”anhnói.“Vàbâygiờđếnlúcrồi.”

“ÔiSelden,”cônóivớivẻkhóchịu.Côbiếtmìnhsẽphảigặpgiađìnhanhvàomộtlúcnàođó,nhưngcôđãnghĩSeldensẽbáotrướcchocô.Vàchínhra,nghỉGiángsinhvớigiađìnhanhthậmchícònkémhoànhtránghơnlànghỉvớimỗimìnhSelden...Côvàophòngtắm,vàkhẽđóngsầmcửalạisaumình.Anhnghetiếngcửakhóa,vàanhnằmsấplạitrêngiường,cócảmgiácsaurốthọsẽkhôngcósexsiếcgìtrướckỳnghỉcả.

CáitiếngđậpquảbóngtennisđềuđềuvôtậngầnnhưkhiếnJaneyngủgậtvà,cốgắnghếtsứcđểmởmắtra,côbuộcmìnhítnhấtphảigiảvờlàđangtậptrungvàotrậnđấuphíadưới.Trênsân,Seldenđangchơi tennisvớibốanh,RichardRose.Anh traicủaanh,Wheaton, làmtrọng tài.Cảbangườiđànôngđềumặcđồtrắng,theoluậtcủaMustiqueCorporation.Đứngởcuốisân gần Selden, Wheaton làm một cử chỉ bắt chéo hai tay. “Quả đó rangoài!”anhtahétlên.“Rangoài!Xinlỗibố.”

“Đừnglo.Bốsẽthắngthằngkhốnnày...,”RichardRosethởhồnghộc,némquảbónglênkhôngtrungvàdùngvợtđập.

Ngồi trên cỏ cạnh cô là Paula Rose,mẹ của Selden, hét lên “Richard!”,”khiếnSelden,Wheaton,vàRichardRosecùngngẩnglênnhìnvềphíahọ.

“Anhđangđánhbạiônggiàvàbốđangthua!”SeldengọiđầykíchđộngvớiJaney. Janeymỉmmột nụ cười buồn bã với anh, khi Paula Rose gọi lớn,“Hãyđảmbảolàconkhôngcưxửlốbịch!”BàquaysangJaneyvàlắcđầunói,“Cánhđànôngthíchchơitennislắm.MẹnghĩsailầmlớnnhấtcủamẹlàchophépRichardxâymộtsânchơiởnhàchúngtaởChicago.”

Janeygãimộtvếtmuỗicắntrênchân,cốtỏraquantâm,nói,“Thếạ?”CâuđầutiênmàSeldennóivớibốmìnhkhihọmớiđến,bangàytrước,là,“Vậybố.Bốtìmthấysânđấuchưa?”Côgãimạnhhơnvàvếtcắnbắtđầurươmrướmmáu,khiếncôdễchịuhơn.Đảonàyđầymuỗi.Ngaycảngủdướimột

Page 282: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cănlềucóbảovệchốngmuỗicũngchảíchgì,vìbọncôntrùngbayquanhvùvùcảđêmkhiếncôthứcsuốt.Seldenthìchảlàmsao,nhưngcôthìmệtchếtđược.Giánhưcômàđượcngủmộtđêmtửtế,côtuyệtvọngnghĩ,côsẽquađượctuầnnàymàkhônghóađiên...

“Giờthìnhiệtđộthậtlàhoànhảođểchơitennis,nhỉ?”Isabellenóidễchịu.Isabelle làvợcủaWheatonvà làhìnhmẫuđiểnhìnhchonhữnggiá trị tốtđẹpvùngtrungtây:Chịthânthiệnvàtốtbụng-vàtuyệtđốinhạtnhẽo-vớimộtcátínhkhônghềcógócsắcnhọnhaythúvịnào.

“ƠnChúalà trờikhôngnóngquá,”PaulaRoseđồngý.“KhitađếnnhữnghònđảoCaribênày,taphảichơivàosángsớmhoặctốimuộn.KhichúngtaởRoundHillsáunămtrước...,”bànói,bắtđầumộtcâuchuyệndàivềnhữngkhókhăntìmđượcthờiđiểmchơitrênsântennisvớithờitiếtchỉcóhaiđếnbagiờdễchịuđểmàchơi.Janeynhanhchóngkhôngdõi theocâuchuyệnnữa,trởnêntậptrungvàođườngđicủamộtconkiếnđangthamộtcáilánhỏquabãicỏdướichâncô,vàđólàmộtsailầm,bởiđộtnhiênPaulaRosequaysangcônói,“Chà,Janey?Connghĩsao?”

“Ồ,”Janeynói,nhìnlênvàcốmỉmcười.Miệngcôđauvìbangàynayphảicốcườivớiđủnhữngchuyệnmàcôkhônghềvuithúgì.“Connghĩgìvề...?”

“VềchuyệnRichardbịcháynắng...”Paulanói,đưamắtnhìnIsabelle.

“Ơnchúalàbốđãhồiphục,”Janeynói,cốthamgiavàocâuchuyện.

“Chà,lẽtựnhiênlàôngấyhồiphục,”Paulanói,nhìncônhưthểcôlàmộtconngốc.“Nhưngtrongsuốthaitiếng,khichúngtacốđưađikhámởmọibácsĩởJamaica...Mẹtinchắclàôngấyđãbịtrụytìm.‘ÍtnhấtphảiđợiđếnkhivềđếnChicagothìmớiđượcchết,’mẹbảoôngấy.Vìvậybâygiờ,mỗilầnđinghỉ,ôngấyhứasẽkhôngđểbấtkỳxảyravớimìnhchođếnkhivềtớinhà...”

TrongkhiIsabellecườingặtnghẽo,Janeythấymìnhkhôngthểđáplạiđượcgì.Côcốhòanhập,cô thựcsựcố,cô tựnhắcmình.NhưngnhàSelden làmộtthếgiớikhácvớicô,sẽdễdànghơnrấtnhiềunếuhọthựcsựđếntừmộtquốcgiakhác,nhưThụyĐiểnchẳnghạn...

Ồ,dĩnhiênlàhọtuyệtđốitửtế-trênbềmặt.LấybàRoselàmvídụchẳng

Page 283: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

hạn,cônghĩ,liếcsangPaula.Kểcâuchuyệnnhỏcủabà,giờbàlờJaneyđi,cóvẻnhưtuyệtđốitậptrungvàotrậnđấugiữaSeldenvàRichard.Bàlàloạimàngườitagọilà“chuẩnbịcẩnthận”.Mỗibuổisángbàxuấthiệnvớichiếcáophôngvàquần short trắng,một cái khănHermèsbuộcquanh cổ, trangđiểmkỹcàngvớimáitócnâu.Bàlàmộtphụnữquyếnrũ,vàcảgiađìnhvẫnchobàrất thúvịbởibàvẫnlàphóngviênchotờChicagoSun-Times.Buổitối đầu tiên, bà rất duyên dáng, chỉ cho Janey phòng của cô và nhận xétnhững quần áo, giày dép, túi xách “đáng yêu” của Janey khiến Janey đãtưởnghọcóthểthựcsựtrởthànhbạncủanhau,rằngbàRosecóthểlàngườimẹcôchưatừngcó...Vàrồi,vàobữatối,bàngồicạnhchaSelden,Richard.Richard cómột khuônmặt như nhân vật phimhoạt hình -một luật sư đãnghỉ hưu từ hãng luật Chicago nơiWheaton vẫn đang làm việc. RichardRosedồntoànbộnănglượngvàochươngtrìnhănuốngvàluyệntập,màônggiải thích là lýdochođến lúcnàyông tránhđượcbệnh“ung thư.” Janey,cảmthấybấtan,cólẽđãtậptrungvàoôngquánhiều,vàsánghômsauthìtrongbầukhôngkhílàcảmộtsựlạnhlùng...

Ởsânbêndưới,Seldenđậpmộtcútinvànémvợtđi,tuyênbốmìnhlàngườichiếnthắng.Tronggiâylát,bangườiđànôngđilênđồi,vàJaneyđứngdậy,hy vọng hoạt động tennis trong ngày cuối cùng đã kết thúc. Có lẽ cô vàSeldencóthểđiuốngởđâuđó-cônghebảocómộtquánbarngoàitrờikháhaytrênđảonơiMickJaggercóghéchơi...

“Mình thuê sân thêmmột tiếng nữa,”Selden nói không ra hơi. “Aimuốnchơitiếpnào?Janey?”

“Anhbiếtlàemkhôngchơitennismà,”Janeynói,vàtrướckhicôkịpgợiýrằngcôvàSeldennênđi,Richardđãcắtnganglờicô.Vớimộtlờiquởmắng“Họckhôngbaogiờ làquámuộn,”ôngbảo,“Selden,conphảidạyconbéđi.”

“Conkhôngđượcthểthaolắm,”Janeynóiyếuớt.

“MãiđếnnămbamươimốttuổiIsabellemớibắtđầuhọcđấy,”Wheatonchỉra.“Giờcôấychơikhátốt.Thỉnhthoảngcôấythậmchícònthẳngcảanh...”

“Chỉkhianhthấytộinghiệpchoemthôi,”Isabellenói,cườingất.

“Paula?”Richardhỏi.

Page 284: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Em phải quay lại nhà xem bà đầu bếp làm ăn thế nào,” Paula nói. “EmmuốnđảmbảobàấylàmmónbònướngchobữatốiGiángsinh...Cóaibiếtsiêuthịmởcửachođếnlúcnàovàongàymaikhông?”

“Đếntrưa,”Seldennói,

“Hayquá,”Paulanói,

Janeytừbỏ.“AnhvớiWheatonchơiđi,”cônóivớiSelden.“Emnghĩlàemsẽvềlạinhà.Emmệt...”

“Mệt!”Richardkêulên.“Conlàngườitrẻnhấtởđây.”

“Dobọnmuỗi.Conkhôngngủđược,”Janeygiảithích.

“Tốiqua cảmộtđámmuỗibu trênđầumình, anhWheatonnhỉ?” Isabellenói.“Kiểugìđónólọtđượcquamànchốngmuỗi...”

“Mấycáimànđóchảtốtgì,”Richardnói.“Conphảidùngđồcắmđiện...”

“Thậtạ?”Isabellenói.“Bọnconkhôngbiếtcáchnàođểlàmnóhoạtđộng.”

“Mẹsẽchỉchocon,”Paulanói.“Đầutiênconphải lấy thuốcdiệtmuỗirakhỏicáigóinhômnhỏ...”

SeldenbướcmộtbướclạiphíaJaneyvàquàngtayquangườicô.Anhmồhôimồkênhễnhạivàcôhơi rúmngười lại. “Emcóchắc làemkhôngmuốnxemanhquậtvàomôngWheatonchứ?”anhhỏi.

“Selden...,”Paulanóivẻcảnhbáo.

“Maiemsẽxemanhchơi,”Janeymệtmỏinói.

“Đinàocáccon,”Paulanói.“Richard,anhcóvềcùngkhông?”

“Anhsẽởlạiđâymộtlát.”

Janey bắt đầu xuống đồi với Paula và Isabelle. “Selden chơi tennis nhiều

Page 285: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

quá...,”côthămdò,cốnóimộtcâuhài.“Conhyvọnganhấykhôngbịtrụytimhaygìđó...”

Hẳn nhiên là Paula sẽ tiếp nhận câu nhận xét này theo một lối sai lầm.“Selden?”bàhỏi,kinhngạcnhìnJaney.“Seldencựckỳkhỏemạnh...”

“Vâng,conbiết,nhưng...,”Janeynói,yếuớt.

CómộtchiếcxeJeeptrắngđỗởchânđồivàIsabellengồivàoghếlái.Janeyvậtlộnmấtmộtlúcđểđẩyghếhànhkháchlên,cảmthấyPaulađangsốtruộtđứngchờphíasau.Cuốicùngcôcũngđẩyđượccáighếlêntrướcvàngồiraphíasau.Paulaleovàoghếtrước.“Concóchắclàconmuốnláiđấychứ?”bàhỏiIsabelle.

“Vângạ.Conthíchláimà,”Isabellenói.

“Đườngởđâyhẹpvớingoằnngoèoquá,làmmẹcăngthẳng,”Paulanóivàcườingất.Vàrồi,nhưthểnhớraJaneycũngcómặt trongxa,bànhìnquavai.“ConcóláixekhôngJaney?”bàhỏidịudàng.

“Cóạ,”Janeynói.“ConcómộtchiếcPorsche.”

“MộtchiếcPorsche!”Paulakêulên.“Chúaơi.Thếthìconnênláixe...”

“MộtmónquàcủanhữngngườiởVictoria'sSecret,”Janeynói,gãigãichân.

Paulaliếcnhìncôtronggươngchiếuhậu.“Emcóphảitrảlạinókhông?”

“Không,”Janeynói.“Ítnhấtthìemkhôngnghĩvậy...Emsẽkhôngtrảlại.”

“Khôngư?”Isabellehỏi.ChịvàPaulanhìnnhau.

“Không,”Janeynói,sựkhóchịudồnlênmặt.“Saoemlạinêntrảlại?”

Khôngcócâutrảlờilịchsựnàochocâuhỏinày,vìvậyPaulđổichủđề.

“BốmẹemcóbuồnkhiemkhôngnghỉGiángsinhvớihọkhông?”chịhỏi.

“Khôngạ,”Janeynói.

Page 286: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thật á?” Paula hỏi ngạc nhiên. “Nếu cánh con trai của mẹ không nghỉGiángsinhvớimẹ,mẹkhôngbiếtphảilàmgì...”

“Emkhônghợpvớibốmẹemlắm,”Janeynghiêmnghịnói.“Mẹemkhôngthíchem...”

CâunàyhẳnđãkhiếnbàRoseđộnglòng,bởivìbàkêulên,“Ồ,Janey.Thếkinhkhủngquá!”

“Khôngsaođâuạ,thậtđấy,”Janeynói.“Chảcógìquantrọnglắm.”

Họđiquathịtrấnvàchạyquacáivịnhnhỏ.Cóhaicáithuyềnbuồmlớnthảneongoàikhơi,vàJaneytựhỏiaiđangởtrênđó.Giànhư,cônghĩđếnlầnthứmộttrăm,Seldenchịunóichocôbiếttrướchọsẽđiđâu.Ítnhấtthìnhưthếcôsẽtìmđượcaiđóbiếthònđảonày,cóthểđưaravàilờigiớithiệu...Nhấtđịnhphảicóvàingười thúvịởđây...Nhưngthayvàođó,côkẹtvớiSeldenvà gia đình anh, và nếu bàRose làmmọi việc theo đúngý bà, thìGiángsinhnămnàocũngsẽyhệtnhưthếnày...

IsabelleláichiếcJeeplênmộtngọnđồidốc,rồilênmộtlốixechạythậmchícòndốchơntớicănvillacủahọ,mộtcăndinhthựmàutrắngcólòsưởilớnbằngđánằmtrênmỏmđátrôngravịnh.Ítnhấtthìcănvillarấtđẹp-cólẽlàmộttrongnhữngcănđẹpnhấttrênđảo-nhưngcómộtcănvillađẹpđểlàmcáigìnếumàkhôngcóaiquantrọngởđóđểthấytaởtrongnó?

“Connghĩmộttiếngnữaconsẽphảiquaylạiđểđóncánhcontrai,”Isabellenói.Janeycaumày.Giờthìhọbắtđầulàmcôphátcáurồi,cáikiểugọiđànônglà“cánhcontrai”vàphụnữlà“cánhcongái”...

“CólẽmìnhnênthuêmộtchiếcJeepnữa,”Janeygợiý.“Nhưthế...”

PaulaRosecắtlờicô.“Seldencũngnghĩyhệtthế,nhưngmẹbảonóđừngcólãngphítiềnbạc,”bànóicươngquyết.“Chúngtađãđinghỉhàngchụclầnvớicảgiađìnhmàchỉcómộtchiếcxe...Vớicả,”bànóithêm.“Mẹnghĩkhálàvui,cảnhàđầmấmthếnày.Giốnghệtnhưhai thằngcánhcon traicònnhỏ...”

Giờthìmìnhchínhthứcphátđiênlênrồiđây,Janeynghĩ,khihọđivàonhà.

Page 287: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

CôvừamớiđặtngườixuốngchưađầymườiphútthìIsabelleđãgõcửavàvàophòng.

“Emđangngủà?”Isabellehỏi.

“Khônghẳn,”Janeynói.

“Chị đang nghĩ vào thành phốmua sắmmột ít rồi đón cánh con trai. Emmuốnđicùngkhông?”

“Vâng,”Janeythởdài,nghĩrằngđimuasắmchắclàthíchhơnsovớiviệcnằmnhìnlêntrầnnhà.

“Vậynămphútnữagặpemởngoàixenhé,”Isabellenói.

Janeyngồidậyvànhìnmìnhtronggương.Dacôhơirámnắng,ónglênmàuhơivàng,và trôngcô thậtxinhđẹp,mặcdùcôcómệtmỏi.Nhưngcô lúcnàotrôngcũngxinhhơnvớithờitiếtnóng,vàthayquầnsoócvàomộtchiếcváyPuccivàđôisandalđếbệtmàuvàng,côtựnhủmìnhphảitậnhưởng...

Nhưngmọithứthậtlàđángthấtvọng.Cômangtấtcảnhữngthứđồđinghỉđẹpđẽcủamình,màgiờcônhậnralàhoàntoànchảíchgì,đặcbiệtkhiquầnáo của Isabelle chỉ có váy cotton không có hình dạng gì cùng với sandalnhiềumàu.Giảsửhọcógặpaichăngnữa,côcũngkhôngbaogiờcóthểgiớithiệuhọvớiIsabelle.Vàmộtlầnnữacôlạiướcmìnhởbấtcứnơinàokhácchứkhôngphảiởđây-bấtcứnơinàocôkhôngphảiởcạnhgiađìnhSelden.Ngay cả Patty và Digger cũng đang ở Aspen. Lý do của Patty là cô vàDiggerđãcómộtnămthậtcăngthẳng,họkhôngthểởcạnhaicóliênquanvớihọ...

IsabelleđangđứngcạnhchiếcxeJeep,đeomộtchiếcbalôdacũ trênmộtvai, tungtẩychùmchìakhóatrongtay.“Chúaơi, trôngemtuyệtquá,”chịnói,vàoxe.“Chịphảihỏilàemmuacáiváyđóởđó,chắcnóphảigiátớicảtriệuđô...”

“Không,”Janeynói.“HàngPucci.Chỉhơnhaitrămđôthôi...”

“Mộtchiếcváymùahèthếthìđắtquá,chịkhôngđủtiềnmua,”Isabellecười

Page 288: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nói.

“Nhưng em nghĩ Wheaton là luật sư mà,” Janey nói. “Và chị có đi làmchứ...?”

“Chị làchuyêngiasănđầungười,” Isabellenói,gậtđầu.“Nhờ thếmàchịgặpWheaton.Nó tuyệt lắm, vìmỗi ngàyđềukhácbiệt.Chị là loại ngườikhôngthíchsựnhàmchán,”chịgiảithích,“vàWheatoncũngvậy,chínhvìthếhaingườihợp.”

Janeygậtđầu,khôngbiếtphảinóigì.CóvẻnhưvớicôIsabellevàWheatonđúnglàloạingườithíchđượcnhàmchán,bởichođếnlúcnàohọhoàntoànhàilòngkhikhônglàmgìngoàichơitennisvàrabãibiển.Nhưngcảmthấycầnphảitrảlời,cônói,“Wheatonthậtđángyêu.”

“Emnghĩthếà?”Isabellenói,cẩnthậnláichiếcJeepquamộtgóccua.“Mộtkhiemđãcướiđượcmộtthờigian,emquênmấtchồngmìnhthựcsựtrôngnhưthếnào.”

ThựcrathìJaneykhôngnghĩWheatonđángyêugìcholắm-haimắtanhsátnhautrênmộtcáimũidiềuhâucánhmũihơibạnhtora;nhưSelden,ởanhcónétgìđóngớngẩnkhiếnanhkhôngthểđượccoilàđẹptrai-nhưnggiờđâycôđãnóithếrồithìkhôngrútlạiđượcnữa.“Ồvâng,”cônóivẻnhấnmạnh.“Anhấythật...dễthương...”

“Màanhấycũngnghĩthếđấy,”Isabellecườivuivẻnói,khicôđậuxetrướcmộtlốiđicólótvándọctheobờbiển.Mộtcáchtựđộng,Janeykéokínhchenắng xuống và nhìnmình trong gương.Khi cô lấy thỏi son, Isabelle nói,“Chịmuốnbiếttênloạisonemdùngchếtđiđược.Nóđẹpthếkhôngbiết...”

“Đẹpnhỉ?”Janeynói,thoasonlênmôi.“Khônghẳnmàuđỏmàcũngkhônghẳnhồng...”

“Cảhaimàunhỉ?”Isabellenói.

“NótênlàPussyPink,”Janeynói, tranắpthỏisonvàcholạivàoví.“Emdùngnónhiềunămrồi.EmtìmthấynóởParis...”

“EmđãsốngởParisà?”Isabellehỏi.

Page 289: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồvâng,” Janeynói. “Hầuhết cácngườimẫuđều sốngởđókhi họkhởinghiệp.”

“Chị lúcnào cũngmuốn sốngởParis,” Isabelle nói. “Chắcphải tuyệt vờilắm.”

“Khá...thúvị,”Janeythậntrọngđồngý.Paristrànngậpnhữngkýứckhôngdễ chịu, mà hầu hết là cô muốn quên đi. Đổi chủ đề, cô hỏi, “Chị vớiWheatoncóconkhông?”

“Bọnchịkhông,”Isabellenói,dùngmộtsợichunbuộcmớtócđendàixùrasauđầu.Chịấycóthểkhálàxinh,Janeynghĩ,nếubiếtchămsócbảnthânhơnmộtchút -nhuộmtócđểcheđinhữngsợibạcvà tiêmBotoxvàohaiđườnghằngiữalôngmày.“NhưngWheatoncó,”chịnóitiếp.“Từcuộchônnhânđầucủaanhấy.”

“EmkhôngbiếtlàtrướcđâyWheatonđãkếthônrồi,”Janeynói,khihọbắtđầubướcđivềphíacửahàng.

“Lâulắmrồi,”Isabellenói.“ChịnghĩMandy-têncôấy-làloạigáihưhỏngvàWheatonthấythươngcôấy.RồicôấycóthaivàWheatonlấycôấy,vàhọcómộtbégái...Giờthìconbéchảcònnhỏgìnữa,nómườilămrồi.”

“Mộtđộtuổikhókhăn,”Janeynóivẻthônghiểu.

“Đúngthế,”Isabellenói.“Vànólàmộtconbéhoangdã-chịliêntụcbảoWheaton lànếu anhấykhôngcẩn thận, cuối cùngconbé sẽ lại dínhbầu,nhưngembiếtđànôngthếnàorồiđấy.Họkhôngbaogiờnhìnthấynhữngthứmàphụnữthấy,nhỉ?”Chịdừnglại trướcmộtcửahàngngắmmộtđôidéptônginhìnhhoalá.“Nhưngchịphảinóilà,Paularấttuyệt.Dùthếnàothìcuốituầnbàcũnggặpcháugáicả...”

“Chịcómuốncóconkhông?”Janeyhỏikhihọvàocửahàng.

“Bọnchịđangcố...,”Isabellenói,cầmđôidéptônglênvàlậtlạiđểxemgiá.“Bác sỹbảo chị sẽphải thụ tinhnhân tạo.Nhưngmìnhphải tiêm,màchịkhôngbiếtlànênnghĩthếnào,embiếtđấy?VàrồiđôikhichịnhìnWheatonvàchịnghĩ,Gượmđã.Mìnhđãcómộtđứaconrồicòngì...”

Page 290: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeygậtđầu.Côhiểuhầuhếtphụnữđềucảmthấynhưvậyvềchồngmình,vàcôbiếtIsabellenóithếđểtăngthêmtìnhbạnbèthânthiết.NhưngJaneychỉthấychuyệnđóthậtbuồnchán.“Chịmuađi,”cônói,gậtđầuvớiđôidéptôngtrongtayIsabelle.

“Chịcónênkhông?”Isabellehỏi.

“Saolạikhông?...Nếuchịthíchnó,”Janeynói.

“Nóchỉcótámđô,”Isabellenói,cânnhắc.

“Vậythìchịnhấtđịnhlànênmua,”Janeynóivẻcươngquyết.

Isabelletrảtiềnchođôidéptôngvàhọrờicửahàng.Trênvệđường,Isabellequaysangcôvàmỉmcười.“Chịđoanchắclàchuyếnđinàyhẳnlàkhábấtngờ,”chịthậntrọngnói.

“Ồđúngvậy,”Janeynói,gậtđầu.

“PaulabảoSeldennóivớiem,nhưngcậuấykhôngchịu,”chịnói,nhétđôitôngvàobalô.“ChịnghĩSeldenkhálàbướng.Nhưngcólẽ,”chịnóithêm,“cậuấysợlànếubảovớiem,emsẽkhôngmuốnđi.”

***

“Mìnhnênmởquàbâygiờhayđểsaunhỉ?”Paulaphấnkhíchhỏi.LúcnàylàsángGiángsinhvàhọđangănsáng,ngồiởbànănđặtngoàitrời,nơihọăntấtcảcácbữatrongngày.

“Bâygiờđi,”Wheatonđòikiểutrẻcon.

“Mìnhphảiđợichođếnkhiănxonghẵng,”Paulanói.VàJaney,nghehaingười nói chuyện khi cô múc một thìa nước bưởi, hình dung Paula vàWheatoncólẽnóichuyệnkiểunàymọibuổisángGiángsinhtrongsuốtbốnmươinămqua.

“Thậtlàkỳquặc,khiGiángsinhmàkhôngcócâythông,”Isabellenói.

Page 291: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“ĐúngkiểuLA,”Wheatonđồngtình.

“Khôngđúng,”Paulanói.“SeldenvớiSheilalúcnàocũngcómộtcâythôngởLosAngeles.”

“Chỉlàmộtcâynhỏthôi,”Richardnói.

“Bố,bốnhìnthấycâythôngcủabọnconkhinàothế?”Seldenhỏi.

“Cómộtnămbốmẹđếnthăm.Conkhôngnhớà?”

“ĐólànămSheila...,”Wheatonthămdò.

“Thôiđừngnóichuyệnđó,”Seldenvộinói.

“Ừđúngthế,”Paulađồngtình.

“Mìnhnênmởquàởđâu?”Isabellehỏi.“Phòngkháchạ?”

“Mànhàmìnhkhôngcócây,”Richardnói.“Haymởluônởđây.Thoảimáimộtchút,nhỉSelden?”ônghỏi.

HọvẫncònđangmởquàbốnmươilămphútsaukhiJaneyuốngnướccamvàbuồnchánnhìnxuốngbàn.Cạnhcô làmộtđốnggiấygóiquàgấpgọngàng,mà PaulaRose khăng khăng đòi giữ lại, và đưa cho Janey “trông.”CạnhđốnggiấylàhaimónquàJaneyđãnhận:MộtchiếcôTotesgậpcủaWheatonvà Isabelle;vàmộtchiếckhănHermèscủaPaulavàRichardmàJaneyđãcangợihếtlờirồinhétlạicáihộpdacam.JaneyđãtặngchoSeldenmộtđôisandalPrada,mộtcáivídaPrada,vàmộtbộcạorâuPrada.CôgiảithíchvớiPaulađãmuagiảmgiábamươiphầntrăm,nhưngdẫuvậyPaulavẫntuyênbốlà“xaxỉ”.

Thậtvôcùngngượngnghịuvàxấuhổ,Janeynghĩ,khicônhìnIsabellekhenđôitấtlenđantay-mộtmónquàPaulatặngcô.Seldenkhônghềbảovớicôlàhọsẽởvớigiađìnhanh,nêntheotựnhiênlàcôkhôngmuaquàgìchohọ.Vàmỗilầnaiđómởmộtmónquà,nólạilàmcôcảmthấymìnhlạclõngđếnmứcnào...

“Chà,connghĩgiờtấtcảmọingườibiếtquàcủabọnconlàgìrồi,”Selden

Page 292: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nói,đẩyghếravàđứnglên.Anhđãtrảchotoànbộchuyếnđinày,baogồmtiền thuêvillavàmáybaychocảnhà.Anhbước lạichỗJaney,và rahiệuchocảcôcũngđứngdậy,vòng tayômcô.Anhnângcốcnướcquả lênđểchúc mừng. “Vì chuyến đi nghỉ của gia đình, và người vợ mới của con,Janey.VàvìnhiềukỳnghỉGiángsinhnữanhưthếnày.”

“Chúcmừng,chúcmừng,”Richardnói.

“Cámơncon,Selden,”Paulanói,chìatayrađểôm.“Vàcámơncảconnữa,Janey.Lẽraconkhôngphảilàmthế.”

“Ồ,con...,”Janeyngượngnghịunói.

“Connhớra,”Seldennói.“Concòncómộtmónquànữa.ChoJaney.”

TấtcảnhìnJaneykhiSeldenbiếnmấtvàotrongphòngkhách.

PaulaRosenhướngmàylên.“Mẹhyvọngnókhônglàmhưcon,Janey,”bànói,nhưthểmónquà“thêm”nàykiểugìđólàlỗicủaJaney.

“Ồ,anhấythựctếlắmkhônglàmthếđâuạ,”Janeynói.

Selden quay lại với một chiếc phong bì màu trắng lớn. Anh trao nó choJaneymộtcáchlongtrọngvàngồixuốngcạnhcô.

Cô lật phong bì lên. Trên dòng địa chỉ người gửi có đề “Bất động sảnMillionaire,Greenwich,CT.”

“Cáigìthếnày,Selden?”côhỏi,vừatòmòvừahoảngsợ.

“Nólàmộtcáiphongbì!”Wheatonkêulên,vẻhàihước.“Hiểukhông?Mộtcáiphongbì...?”

“Cógìbêntrongkhông?”Isabellehỏi.

“Dĩnhiênlàcó,”Paulanóicộclốckhiếnchịimlặng.

“Emmởrađi!”Seldenhàohứngnói.

Page 293: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhnhìncôsợhãi,chongóntayvàodướiphongvì.

Bêntrongmộttậpbrochureinmàusáutrang.Mộtbìalàmộttấmảnhchụpmột cái câycằncỗi, cóbụi câyvâyquanhnằm trênmộtngọnđồinhỏ.Ởchânđồilàmộtbãibiểnbẩnthỉuvớidòngnướcvừanâuvừaxanhlá.“ChàomừngtớiPirate’sPointe!”dòngchữviết.

“Ôi...Chúa...ơi,”Janeynói.CôđãtưởngrằngSeldenhiểuchuyệnmuanhàởConnecticutchấmdứtrồi.Nhưngrõràng,côđãkhôngnóichorõcảmxúccủamình,vàanhđãcoisựimlặngcủacôlàđồngý...

“Đọc tiếpđi,”Seldennói,kéoghế lạigầnghếcôvà lật trangnhư thểanhđangđọcmộtcâuchuyệnlúcđingủchomộtđứatrẻ.ỞtrangtiếptheolàbảnđồcủaGreenwich,Connecticut,với“Pirate’sPointe”tômàuđỏ.Nólàmộtmũiđấthẹp,hìnhgiốngmộtngóntaycolại lồiravàoLongIslandSound.Khôngngănđượcmình,Seldenbắtđầuđọclớn:“Pirate’sPointelàtámmẫuđấtsơkhaiởphầnđẹpnhấtcủaGreenwich,Connecticut, trênLongIslandSound.BốnmươilămphútcáchthànhphốNewYorkvàcáchBostonbốngiờ,đâylàgiấcmơcủanhàtỉphú.Ẩndậtvàriêngtư,nógiốngnhưsởhữuhòn đảo riêng của bạn, tuy vậy bạn chỉ cách khu vực trung tâm chỉ vàibước...”

“Concóđủtiềnmuacáinàykhông,Selden?”PaulaRosecắtngang.

“Dĩnhiênlàcó,mẹ,”Seldennói.Anhđọctiếp:“Đượcraobánlầnđầutiêntrongmộttrămhaimươilămnăm,Pirate’sPointelàmộtmẩulịchsửsống.Chỉdànhchonhữngngườimuasángsuốtnhất...”

“Bốkhônghiểu,”RichardRosenói.ÔngđứngdậyvàbướcrasauSelden,liếcquavaianhvàotậpbrochure.“Conđãmuavùngđấtnày?”

“Conmuatuầntrước,”Seldennóiđầytựhào.AnhcầmlấytayJaneyvàkhẽsiết.“Bọnconsẽxâyngôinhàmơướcởđó.Bọnconsẽcóbểbơivàụtàu,mộtvàiconthuyền,mộtsântennis...”

Wheatonhítmộttiếngsáodài,nhỏ.

“Chịnghĩemsẽcórấtnhiềukháchchomàxem,”Isabellekhúckhích.

Page 294: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Emnghĩsao,cưng?”Seldenhỏi,khẽsiếttayJaney.

Tấtcảlạicùngnhìncô.

“Emhạnhphúcquá...Emnghĩmìnhkhócmất,”Janeynói.

“Đúngthế,”Richardnói,saumộtlúcimlặng,vỗvàovaiSelden.“Mìnhlàmgìtiếpđây?”

“ỒRichard,”Paula thởdài.“Đểbọnnó tiêuhóađãchứ.Đâylàmộtbướclớn,muanhà.”

“Bọnnócómuanhàđâu,bọnnómuađất,”Richardsửalờibà.“Ýemlàđểbọnnósungsướngtậnhưởng.Ngaykhibọnnóbấtđầuxâydựng thìmọithứkếtthúc.”

“Bọnconcónhàthầumà,bố,”Seldennói.

“Ốigiời,”Richardnói,phủi tay. “Nhớ lúcmìnhxâynhàkhông?”ônghỏivợ.

“Hồiemxâynhà,anhyêuạ,”Paulanói.“Emkhôngthểbắtanh làmđượcmộtviệcgì,anhnhớkhông?”BàquaysangJaney.“Mẹkhôngthểlấyđượcýkiếncủaôngấyxemôngấymuốnloạinắmđấmcửanào.”

“Khônghẳnlàhồiđóbốtrốnviệcđâu,”RichardnóivớiSelden.“Bốchỉlàmviệcmườilămtiếngmộtngày...”

“Concóchắclàconcóđủthờigianchoviệcnàykhông,Selden?”Paulahỏi.

“Janeysẽcó,”Seldennói,lạisiếttaycô.“Côấycựckỳgiỏicácchuyệntiểutiết.Mẹphảixemcôấychuẩnbịnhữnggìtrướckhiđirangoàimỗitối...”

“Ồ,mẹtinchắc...,”Paulakhẽnói.

Janeygiậttayra.“Khônghẳnthế,”cônạt.

“Hả?”Seldennói,bốirốinhìncô.

Page 295: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côđứngdậyvàđivàophòngvệsinh.Côđămđămnhìnmìnhtronggươngnhậnrađộtnhiênmìnhđangbịkẹtđúngtrongcáicảnhmàcôđãdànhcảđờimìnhđểtránhné.

Khi côbước ra, họđangxemmột băng chương trình thời trangVictoria'sSecret trong phòng khách. Lời bài “Baby don’t hurt me” đang được hát.“Anhhyvọngemkhôngthấyphiền,”Seldennói,nhìnlênvàrahiệuchocôngồicạnhanhtrênsofa.“Anhmuốnbốmẹxem.”

“Nópháttrêntivi,”Janeygiậndữthìthầmvàotaianh.

“Khôngainóivớichúngtôicả,”Isabellenói.

Căngthẳngtrầnngậpcănphòng.MặtRichardRosecứngđờvẻthờơ,nhưthểôngkhôngchophépmìnhđểlộbấtkỳsựthíchthúnàovớihìnhảnhtrênmànhình.Paulatrôngchêtrách.Wheatonthì thíchthú.“Nào,mọingười,”Seldennói,hoàntoànkhôngbiếtgì.“ĐâylàlúcJaneybướcra...”

Độtnhiên,Janeyxuấthiệnởđầusàndiễntrongchiếcáongựcmàuxanhcógắnxêquinvàquầnlót.Côdừnglại,lướtmắtnhìnđámđông,bắtđầubướctrênsàndiễnvớivẻmặtkiêukỳ.Nhìnchínhmình,côrụtcảngườilại-ngựccôkhổnglồ,vàđámđànôngngồixemhuýtsáonhưnhữngthằngnhócconởmộtcâulạcbộthoátý.Cảmthấysựkhóchịucủacô,Isabellenhoàiquavàvỗlênđầugốicô.“Trôngemtuyệtlắm,Janey,”chịtửtếnói.“Trôngcôấytuyệtnhỉ,Wheaton?”

“Hẳnrồi,”Wheatonlẩmbẩm,nhìnxuốngsàn.

ĐộtnhiênPaulađứngdậy,bướclạichỗtivivàtắtphụtđi.

“Này!”Seldennói.

“TrôngJaneytuyệtđẹp,conyêu,”Paulanóicươngquyết.“NhưngmẹnghĩnókhôngthựcsựhợpvớingàyGiángsinhlắm.Nhỉ?”Vàrồinhưthểkhôngcógìxảyracả,bàvuivẻnói,“Mìnhnênlàmnhưmọichiềukhôngnhỉ?Rabãibiểnrồichơitennis?”

Tất cảđềuđứngdậy.SeldenvỗvàovaiWheaton. “Hayđấumột trận thậtnhanhtrướckhirabiển?”

Page 296: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Chơiluôn,”Wheatonnói.Họbắtđầurakhỏiphòng.Janeyquayđi,ýthứcđượcrằngtrongsuốtsựvụvừarồi,khôngaicógannhìnthẳngvàocô.

“ConcóđikhôngJaney?”Paulagọi,màkhôngquaylại.

“Conrangayđây,”Janeynói.

Côthấyngạtthở.Côphảirakhỏicănnhà.Côphảitrốnthoátkhỏihọ.Giờthì rõ ràng rồi:Côkhông thuộcvềnơinàyvàcôkhôngphùhợp.Họbiếtđiềuđóvàcôbiếtđiềuđó,vàgiờgiảvờcũngchẳngíchgìnữa...

Cô đi trên hành lang về phòng ngủ củamình. Selden đangmặc dở chiếcquầnsoócchơi tennis,như thểanhrấtnóng lòngđượcrakhỏinhà.“Chàoemyêu,”anhnói,cốkéocáiquầnlên.

“Bannãythậtxấuhổkinhhoàng,”côđộp.

“Ồ thôinàoemyêu,”anhnói, tiến lạichỗcôkhikéođượcquần lên.Anhhônlênmácô.“Emđừngđểýmẹlàmgì.Bàrấtcổhủ.Bàbiếtemlàmgìđểkiếmsống...chỉlàbàkhôngmuốnbịnhắcnhởđiềuđó,thếthôi.Đừnglo,”anhnói,lắckhẽngườicô.“Anhtinchắclàmẹvẫnyêuem...”

“Bàấykhôngchịunổiem,”Janeynói.CôtiếnlạiđủvàlấychiếctúiLouisVuittonxuống.

“Này,”Seldennói.“Emđanglàmgìthế?”

“Emđivề,”Janeynói.“Emsẽbaychuyếntiếptheođikhỏiđây.

“Thôinàoem,”Seldennói.“Emđangđùaphảikhông...?”

“Emchưabaogiờnghiêmtúchơntrongđời,”cônóiquahàmrăngnghiếnchặt.

Anh túm lấy taycô.“Mẹkhôngcóýgìđâu,anhhứađấy,”anhnóianủi.“Anhsẽbảomẹxinlỗiem...”

“Chuyệnkhôngphảithế!”

Page 297: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thếthìlàgì?”

“Mọithứ,”cônói.“Toànbộchuyếnnghỉnàychảrakhỉgì.Mìnhthậmchícònkhôngđibaruốnggìđó...”

“Đólàthứemmuốnà?”anhhỏi,bướcmộtbướcraxa.“Emmuốnrangoàitiệctùng...?”

“Khôngphảitiệctùng,”cônói.“Emchỉmuốngặpgỡvàingườithúvị...”

“Đâylàchuyếnđinghỉcủagiađình,”Seldenlạnhlùngnói.“Anhphảigặpgiađìnhmìnhmộtnămmộtlần.Vìvậynếuemkhôngphiền,anhphảidànhthờigianvớihọ-ngượcvớimộtlũngườilạmàanhsẽkhôngbaogiờgặplại.”

“Vớianhthìkhôngsao,”Janeynạt,“bởivìhọlàgiađìnhanh...”

“Tìnhcờlàbâygiờhọcũnglàgiađìnhcủaemđấy,”Seldennói.Anhbăngquaphòngcầmchiếcvợttennislên.“Vìthếanhsẽrấtcảmkíchnếuemkìmchếkhônggâyracảnhchảralàmsao.Emcưxửnhưmộtđứatrẻcon...”

“Ồ.Cònanhthìkhôngư?”côbuộctội.

“Cólẽanhcó,”anhnóinghiệtngã.“Nhưnganhtrảchochuyếnđinghỉnày.Anhbỏrabamươingànđô.Vàanhđịnhlàsẽcómộtkhoảngthờigiantuyệtvời.”

“Thếemphảilàmgì?”

“Cứđirabờbiểnvànằmtắmnắng,”anhrít.“Anhsẽrađótrongvòngmộttiếngnữa,đượcchứ?”Vànóixong,anhbỏrakhỏiphòng.

Janeyngồiphịchxuốnggiường.Cônhìncáivalivàđộtnhiênnhậnramìnhchẳngcósứcmàbỏđi-đặtvémáybayvàđónggóiđồvàgọitaxivàtớisânbayvàrồibayvềtậnNewYork,đổimáybayđiMiami...Mắtcônhìnxuốngchiếcphongbìmàutrắng,đặttrêngối.Seldenhẳnlàđãđặtnóởđó,đểnhắccôbắtđầulênkếhoạchchongôinhà.Trongcơngiậndữ,côcầmlênvànémquaphòng,nóđậpvàocáigươngđánhbốprồirơixuốngsàn.

Page 298: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Từphíabênkiabứctườngphòngngủ,cônghePaulagọi:“Mọithứổnchứ?”

“Vângạ,”Janeyđáplại.“Conlàmrơimộtthứ.”Côgiơtaylênômđầu,tựhỏingàyhômnaycóthểtệhơnnữakhông.

Mộttiếngsau,Janeynằmsấptrênkhăn,đểcátchảyquakẽtayvànghĩcôghétSeldenvàgiađìnhanhnhiềuđếnmứcnào.Isabellenằmcạnhcô,độimộtcáimũrơmrẻtiền.Nhưthểkiểugìđóýthứcđượcnhữngchuyệntồitệđangdiễn ra, Isabelle im lặng,giảvờđangđọcmộtcuốn tiểu thuyết trinhthámchịtìmthấytrongnhà.PaulavàRichardởbênkiabãibiển,đibộ.

Imlặnggiữahaingườiphụnữtrởnênnặngnềhơn,vàcuốicùngIsabelleđặtcuốnsáchxuống.Nhưthểchịkhôngthểnghĩragìkhácđểnói,chịnhậnxét,“Cơthểemtuyệtquá,Janey.Emcótậpthểdụckhông?”

“Hiếmkhilắm,”Janeynói.

“Emđùaà,”Isabellenói,nhìnrabiển.“Chịphảitậpsuốtngàyvàngàynàocũngphảitậpđểcóđượcthânhìnhnhưem.”

Vàdùcónhưthếthìchịcũngsẽkhôngbaogiờcóđượcđâu,Janeynghĩ,độtnhiên thấy chánngấy sự ámảnhvô tận củamọingườivới cơ thể của cô.“Emnghecâuđósuốt,”côđốpchát,chẳnglòngdạnàođểtỏralịchsựnữa.“Vànócựckỳchánấy.Cơthểcủamọingườilàcơthể,chịbiếtđấy?Nónhưtríthôngminh-mìnhkhôngthểthayđổinóđược.”

“Chịxinlỗi,”Isabellenói.“Chịkhôngcóýxúcphạmem...”Chịcầmcuốnsáchlênvàlạibắtđầuđọc.

“Thôiquênđi,”Janeythởdài.Cônằmngửaravànhắmmắtlạivàđộtnhiênthấykhóchịu.Isabellelàngườiduynhấttửtếvớicô,vàgiờcôlạixúcphạmchị. “Khôngphải lỗi củachị,”cônóivẻhối lỗi. “Chỉ làSeldenvàemcãinhau...”

“Vìmộtchuyệnngớngẩn,”Isabellenói,gậtđầu.

“Chắc...vậy,”Janeynói,hyvọngcôsẽkhôngphảiđivàotiểutiết.

Page 299: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“ChuyệnđóxảyravớichịvàWheatonmỗilầnbọnchịđingủ.Luôncómộtngàybọnchịcãinhauto...chảvìcáigìcả...vàbọnchịgiậnnhauhànggiờliềnvà rồinhận ramìnhnguxuẩn thếnàovà làm lành.” IsabelleđặtcuốnsáchxuốngvàquaysangJaney.“Chịnghĩnhữngchuyệnnhưthếthựcsựtốtchomốiquanhệ,emnghĩ thếkhông?”côhỏi.“Chị luônnghĩnó làmchotinhkhiết...”

Janeychốnghaykhuỷutaylên.“VợđầutiêncủaSeldennhưthếnào?”côhỏivẻtựnhiên.“Anhấychảbaogiờnóivềcôấycả...”

“Ồ!” Isabelle nói. Chị caumày. “Chà, cô ấy rất thôngminh, và rất thànhcông-côấylàluậtsưtrongngànhgiảitrí-chịnghĩcôấycórấtnhiềuthânchủ lànhữngngôi saođiệnảnh lớn.Nhưngcuốicùng...”Chịdừng lại,vànhìnJaneynói,“EmphảihứakhôngđượcnóivớiSeldenlàchịkểvớiemnhé?Vìchịbiếtcậuấykhôngthíchnóivềchuyệnnày,vàWheatonsẽgiếtchị...”

“Emhứa,”Janeynói.Cônằmnghiêngngườivàmỉmcười.

“Chà,cuốicùng...chịđoánlàSeldenkhôngđểýgìđếncôấynữahoặckiểugì,vìcôấybắtđầuđiphẫuthuậtthẩmmỹ.Chẳngphảilàphẫuthuậtthẩmmỹthìsai tráigìđâu,”chịvộinói thêm,khôngmuốnlàmJaneykhóchịu.“Nhưngkiểunhưcôấybịnghiệnấy.Côấynângngực,vàrồisửamũi,màthế còn chưađủ, cònnângmắt, và chị nghĩ cô ấy thậmchí còn làmphẫuthuậtnơingườitahútmỡ...”

“Hútmỡcơthể,”Janeynói.

“Đúngthế,”Isabellenói.“Ýchịlà,côấytrôngxinh,nhưngnhìncũnghơikỳkỳ.Vàrồicóchuyệnxảyra..vìmộtsợidâychuyền,vàrồihóaralàSheilađã ngoại tình...Chị không chắc lắm, nhưng rõ ràng là chuyện khá là linhtinh...”

“Thậtvậyà?”Janeynóivẻkhuyếnkhích.

“Ừ,” Isabellenói.“Vìvậychịđoánđó làvì saochuyệncómộtcuộcsốngbìnhthườnglạiquantrọngnhưvậyvớicậuấy.Thậmchítrướckhigặpem,tấtcảnhữnggìcậuấynóilàmuốntáihônvàcócon...”

Page 300: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Vâng,”Janeynói,vẻchuachát.“Embiết...”

“Emcóvẻkhôngthíchthúchuyệnngôinhàlắm,”Isabellekhẽnói.

Janeythởdài,vốcmộtvốccátvàđểnóchảyquakẽtay.“Khôngphảilàemkhôngvuivìchuyệnđó,”cônói,“chỉlàemkhôngcóthờigiandànhchonó.Seldenkhôngbiếtchuyệnnày,nhưngemchuẩnbịsảnxuấtmộtbộphim.”

“Thậtà?”Isabellehỏi,bịấntượng.

“Đúng thế,”Janeynói,gậtđầu.“Emvừamuabảnquyềnchuyển thểcuốnTheEmbarrassments,chắclàchịcónghetớinó-vàtrongvàithángtớiemsẽphảihuyđộngtiềnvàtìmđạodiễnvàdiễnviênchính...”

“Hayquá,”Isabellenói.“Truyệnvềcáigì?”

“Chịnênđọcđi,” Janeynói. “Em thực sựnghĩmìnhcó thểđóngmộtvainữa.Emcũngcóđóngphimchútđỉnh...”

“Thậtà?”Isabellengạcnhiên.“Seldenchảbaogiờnóivớicảnhàlàemtàinăngđếnvậy.”

Không,emtinchắclàanhấykhôngnói,Janeybuồnrầunghĩ,nhưngvàolúcđócâuchuyệncủahọbịgiánđoạnbởisựxuấthiệncủaPaula.

BànằmxuốngmộtđầukhăncủaIsabelle.“Chuyếnđibộtuyệtquá,”bànóikhôngrahơi.“Cácconnênthửđi.”

“Ồvângạ.”Isabellegậtđầu.“Bọnconđangngồinóichuyện.”

“Thếà?”Paulanói.“Chuyệncongái?”

IsabellenhìnJaney.“Janeyvừamớibảovớiconlàemấychuẩnbịsảnxuấtmộtbộphim.”

“Thậtà?”Paulanói,trôngngờvực.“Phimgì?”

“Nóvẫncònđang trongquá trìnhxâydựng,”Janeyvộinói.“Bâygiờconđanglotìmvốnchonó...”

Page 301: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Richard,đứngcáchsauPaulavàibước,độtnhiênxuấthiệnvàđứngtrênvợmình.“Janeysẽsảnxuấtmộtbộphim,”Paulanóivớiông.

“AnhtưởngSeldenlànhàsảnxuấtphim,”Richardnói.

“Đúng thế,” Paula nói. “Nhưng giờ Janey bảo nó cũng sẽ là nhà sản xuấtphim.”Bànhướngmàylên,nhìnRichardngụý.

“Bốtòmòmộtchuyện,”Richardnói.“Sựnghiệpmộtngườimẫucóthểkéodàibaolâu?”

“Chà,LauranHutton...,”Janeylêntiếng.

“Ồ,nhưngcôấylàngoạilệ,đúngkhông?”Paulanói,cắtnganglờicô.“Emtinchắclàconmuốncóconsớm...”

“Chắcthế,”Janeybựcbộinói.

Selden đangđi xuống conđườngđất nhỏdẫn ra bãi biển.Anhđangmỉmcườivàcóvẻnhưđang trong tâm trạngchiến thắng.“Chàomẹ,”anhnói,némkhănxuốngcát.“Mẹsẽrấtvuilòngkhibiếtconquật...mônganhấy.”

“Cámơnconyêu,”Paulanói.

“Wheatonđâu?”Isabellehỏi,nhìnquanh.

“Anhấythảemxuốngđây,”Seldennói.“Anhấyphảiquaylạinhà.Anhấyquênđồtắm...”

“Chứngnàotậtấy,”Isabellecườinói.

“Conmuốnbơiquá,”Seldennói.“Cóaimuốnthamgiacùngkhông?”

“ĐinàoJaney...,”Paulanói.

“Conkhôngthích...”

“Nướcấmlắm,”Richardnói.“Hơiquáấm...”

Page 302: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Seldenchìatayra.“Nàoemyêu,”anhnói.

Janeykhôngcó lựachọnnàokhác.Côđểanhnắmtaycôvàkéocôđứngdậy.Họ bắt đầu đi xuống nước. “Em thực sự khôngmuốn xuống nước,”Janeynói,vẻkhóchịu.“Sónglớnquá...”

“Thôinào,”Seldennói.“Mộtchútnướcchảlàmsaođâu...”

Anhkéocôratậnmépnước.Mộtconsóngđậpvàochâncôvàcônhảylên.“Lạnhquá!”côhétlên.

“Khôngmà,”anhnói.Anhbướctiếpvàmộtconsóngđậpngangngựcanh.“Nào!”anhhétlên.Anhnhảyxuốngnước.“Tuyệtlắm...,”anhnói.

“Selden!” Paula hét gọi. Janey quay lại; Paula đang vẫy tay điên cuồng.Seldenthấybàgọivàrẽnướcquayngượclại.“Cóchuyệngìthế?”

“Cóchuyệnxảy ra,”Wheatonnói.Anhđangđứngcạnhđốngkhăn. “AnhnghĩemvớiJaneytốthơnlànênquayvềnhà...”

“Chuyệngì?”Seldenhỏi,cầmkhănlênvàlaukhômặt.

“CóchuyệnvớiemgáiJaney...”

“Patty?”Janeyhétlên,chạytrênbãibiểnvềphíahọ.

“Bìnhtĩnhnào,”Seldennạt.“Cóchuyệngì?Côấyổnchứ?”

“Anhkhôngbiếtđược.MộtcậutênDiggergọi...”

“ĐólàemrểcủaJaney...”

“CậuấybảolànóivớiemgọilạichocậuấyvàrằngPattyđãvàotù.”

“Ôichúaơi,”Paulanói,ômngực.

“Consẽlochuyệnnày,mẹ,”Seldennóingắngọn,mặcáovào.

Page 303: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Mìnhnênvềnhàhếtđi,”Paulanói,thudọnđồ.

“Mọingườiởđây,”Selden ra lệnh.“Khôngcó lýdogì lạiđểchuyệnnàypháhỏngcảngàycủamọingười...Nào,”anhnói,rahiệuchoWheatonvàJaneyđitheoanh.

Anhchạylênconđườngđất.Janeytheosauanh,vấpphảinhữnghònđánhỏ- trong lúcvộivãcôquênkhôngđigiày.Seldennhảy lênghế trướcchiếcJeepvàJaneyngồivàocạnhanh.“Cậuấycóđể lạisốđiện thoạikhông?”SeldenhỏiWheaton,anhngồiphíasau.

“Không,”Wheatonnói.“Anhnghĩembiếtphảitìmcậuấyởđâu.”

“Mẹkiếp,Wheaton,”Seldennói,đậpmạnhtayxuốngvôlăng.“Họđangởđâu?”anhhỏiJaney.

“Emkhôngbiết...,”Janeyngậpngừng.“KháchsạnBốnmùa...TheRitz?”

“ChắcphảilàRitz-Carlton,”Seldennói.“ỞAspenkhôngcókháchsạnBốnmùa...”

SeldenchochiếcJeepchạyvụtlênlốixevàotrướcvilla.Ởđầulốixevào,anh cho xe dừng lại đánh két và chạy vào nhà.Anh ấy thích chuyện này,Janeyhoảngsợnghĩ.Anhấythíchtừngphút...

Đếnlúccôvàonhà,SeldenđangnóichuyệnđiệnthoạivớiDigger.“Đểemnóichuyệnvớicậuấy,”Janeynói,chìatayra.Anhlắcđầuvàvẫytaybảocôđira.

“Nólàemgáicủaem!”côrítlên.

Seldennémchocômộtcáinhìnkhóchịu.“Rồi,rồi,”anhnói,gậtđầu.“Anhhiểurồi.Vàcậucótêncủanhàtù...Đượcrồi...Vàhọđưacảhaiđi.Không,họsẽkhôngchocậugặpcôấy...Cậucầnmột luật sư...Đừng lo.Cứngồichờđiệnthoại.Anhsẽgọivàicúrồigọilạichocậu.”Anhgácmáy.

“Chuyệngìthế?”Janeyhétlên.

Anhnhìncôvàngồixuốngmộtchiếcghế.“Đượcrồi,chuyệnxảyrathếnày,

Page 304: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

theonhưanhđượcbiết.PattyvàDiggerở trongsiêu thịởhàngchờthanhtoán.RõrànglàMarielleDubroseyđãpháthiệnrahọđiAspenvàtheohọtớiđó.CôtabướctớisauPatty..”

“Trongsiêuthị...”

“Trongsiêuthị,”Seldengậtđầu.“VàcôtanóigìđóvớiPattyvàPattyquaylạitátcôta.”

“Chà,Pattylàmtốtlắm,”Janeynói.

“Pattylàmtốt,trừviệclàMarielleđấmvàobụngcôấy.VàrồiPattyđẩycôấyvàMariellengãxuống.Vàrồicảnhsáttớivàtốngcảhaivàotù.”

“Ngàymaichuyệnnàysẽlênbáohết,”Janeygiậndữnói.

“Ừ, đúng thế,”Selden nói. “Nhưngngay bây giờ, việc quan trọng nhất làphảiđưaPattyrakhỏitù.”

“MìnhnênquayvềNewYork,”Janeynói.

“ỞNewYorkmìnhchẳnglàmđượcgìcả,”Seldennói.

“Mìnhcũngchẳnglàmđượcgìởdâycả,”Janeyđốplại.

Seldengiơtaylênnhưthểbảocôđiđi.“Đểemlovụnày,đượcchứ?”anhnói.“AnhsẽgọichoJerryGrabaw.”

“TayPR?”Janeynói.“VàoNgàyGiángsinh...”

“Chuyện đó sẽ không làm Jerry thấy phiền,” Selden nói. “Anh ta thíchnhữngchuyệnthếnày.”

CuốicùngbatiếngsauSeldenmớikếtthúcnóichuyệnđiệnthoại.Tronglúcđó,đoànngườiđãtừbãibiểnquayvềvàđòiđượcgiảithích.Khôngcócáchnào có thể nói chomọi người hiểu được tình huống, ngoại trừ kể lại câuchuyệntừđầuchícuối.VàtrongkhiJaneynói,PaulaRosecứliêntụcnhìnchồngmình,môimím lại thànhmộtđườngmỏngvẻchê trách.CuốicùngJaneycũngthoátđượcvềphòngmình,nơicônằmtrêngiường,điêngiậncắn

Page 305: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

móngtay.

“Chậc, lúcnày tìnhhình là thế,”Seldennói, vàophòngvàngãvật xuốnggiườngcạnhcô.Anhđưataylênchemắt.“JerrytìmđượcmộtngườiquenvớiquantòavàđãbảoôngtatớitòaánđểcóthểbảolãnhchoPattyra.Côấy sẽphải cómặtởphiên tòa trongmột thángnữa.Trừphiông ta có thểkhiếnhọthôikhôngbuộctội,màcólẽsẽlàthế,khimàđólàởAspenvàhọlànhânvậtnổitiếng,vànhữngchuyệnthếnàyxảyrathườngxuyên...”

“Hayquá,”Janeylạnhlùngnói.CôhàilòngkhiSeldencóthểgiảiquyếtrắcrối,nhưngkhóchịucáikiểuanhlàmmọiviệcmàkhôngthèmhỏiýkiếncô.SuychocùngPattylàemgáicủacô,vàSeldenthậmchíkhôngchocônóichuyệnvớiDigger...GiốnghệtnhưcănnhàởConnecticut-vàkỳnghỉnày-côtứcgiậnnghĩ,cáikiểuanhđitrướcvàquyếtđịnhmàkhôngbuồnhỏiýkiếncô.

“Mẹ kiếp,” Selden nói, ngồi thẳng dậy. “Anh phải đi nói vớimẹ. Nhữngchuyệnkiểunàykhiếnbàcăngthẳng...”

“Vâng,anhnênlàmthế,”Janeyđồngý.

Seldenđứngdậyvàđivàophòngngủbêncạnh.“Mẹ,”Janeyngheanhnói.

“Ồ,Selden,”cônghePaulatrảlời.

“Đừnglo.Mọichuyệngiảiquyếtxongrồi,”Seldennói.

Janeyngồidậy,rónrénlạichỗbứctường.Tườngrấtmỏng,cônhậnramìnhcóthểnghetừnglờitrongcuộcnóichuyệncủahọrõràngnhưthểhọởcùngmộtphòng.

“Mẹkhôngvuivìchuyệnnày,”PaulaRosenói.

“Chuyệnbấtkhảkhángmà,”Seldennói.“MẹphảihiểulàDiggerlàngôisaonhạcrock...”

“Chínhxác,”Paulanói.“Mọingườiđềubiếtngôisaonhạcrockchơimatúy.VàChúabiếtcòngìnữa...”

Page 306: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“DiggerthựcsựlàmộtanhchàngtửtếtừDesMoines,”Seldennóivẻtrấnan.

“Nhưngcòncôemgái?”

“Côấyrấtđángyêu,”Seldennói.

Cómộtkhoảngdừng,vàrồiSeldennói,“Mẹ,chuyệngìthựcsựlàmmẹkhóchịu?”

“Mẹkhôngmuốnlàmconmấtvui,conyêu,”bàbắtđầu,“nhưngcuộchônnhânmàconbướcvào...”

“Nólàmsao?”

“Janeycólẽlàmộtcôgáihoàntoànngoanngoãn.Nhưngcảconbévàemgáinóđềucóvấnđề.Emthìvàotù...VàconcóbiếtlàJaneyđãkhôngnóichuyệnvớimẹmìnhnhiềuthángrồikhông?Mẹchỉlochoconthôi,conyêu.Mẹkhôngmuốnconbịtổnthươnglầnnữa...”

“Ồ,mẹ...,”Seldenbậtcười.“Mẹđiênrồquá.”

“Mẹkhôngđiên,”Paulaphảnđối.“Vàcảchuyệnlàmmẫunữa.Mẹkhôngchắcđólàmộtnghềtửtếcho...vợcon.Nhữngcôgáinhưthếmuốnnhữngthứkhác...”

“Mẹcổhủquá,”Seldenbậtcười.“Chuyệnlàmmẫukhôngthểkéodài,cólẽthêmmộtnămnữa lànhiềunhất.Vàrồi rấtcókhảnăng làmẹsẽcócháubế...”

“NhưngSelden con yêu,mẹkhôngnghĩ Janeymuốn thế đâu.Mẹ có cảmgiácnóthíchcómộtkiểusốngkhác...”

“Mẹ, côấymuốnổnđịnhvàcócon,”Seldennóikhăngkhăng. “Nhìnmẹxem.Phụnữnàomàlạikhôngmuốngiốngnhưmẹchứ?”

“Mẹrấtvuikhingheconnóithế,conyêu.Nhưngsuốtcảbuổichiềunócứliêntụcnóivềviệcsảnxuất...”

Page 307: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồimẹơi,”Seldengạtđi.“Chỉlànóithôimà.Janeynghĩramộtsốýtưởngrồiphúttiếptheolạiquênngay.Conthềvớimẹlàtuầntớicôấysẽquênhếtmọichuyện.”

“Mẹchỉhyvọnglàconđúng,”Paulanói.

Vàởphíabênkiabứctường,nơiJaneyđangnghetrộm,miệngcốháhốcsợhãivà cônằmxuống sàn, giơ tay lên chemiệngvì sốc.ĐộtnhiênSeldenxuấthiệnởngưỡngcửavànhìnquanhphòngtìmcô.Nhìnthấycôdướisàn,anhnói,“Emyêu,saothế?”

“Khôngcógì!”Janeyvộinói,lồmcồmbòdậy.“Emchỉlàmmấtcáihoataithôi.”Côđứngdậy,taysờlỗtai.

“Anhxin lỗi,”Seldennói.“Anhnghĩhômnaymìnhkhôngđượcdịudàngvớiemlắm.Anhmuốnuốnggìđóchếtđiđược.Emnghĩsaonếumìnhđiraquánbarmàemnói?Cóthểgặpvàingườithúvịởđó...”

“Vâng,”cônóivẻchuachát,câuchuyệnvớimẹanhvẫnvăngvẳngtrongtaicô.“Nhưngcònxethìsao?Emkhôngmuốnđểcảgiađìnhởlạikhôngbiếtxoayxởrasao...”

“Họsẽổnkhikhôngcónótrongvàigiờ,”Seldennói,cườitoétmiệng.“Saurốtthìđólàxecủaanh...anhtrảtiềnchonómà,nhớkhông?”

Nhữngngàynghỉcòn lạikéodài trongbuồnchán. Janeycốhết sứcđểdễchịu:GiờcôđãbiếtđượcPaulakhôngưamình.Côcươngquyếtkhôngđểchobàthỏamãnlàmìnhđãđúng.NhưngthếkhôngcónghĩalàcôsẽlàmmọithứdễdàngchoPaula.VàkểtừbuổitốisaungàyGiángsinh,côdụdỗWheatonvàRichardchơibài-vàmộtkhihọđồngý,thìlẽtựnhiênSeldencũngphảichơi.Paulakhôngthíchchuyệnđó,nhưngcánhđànôngđuổibàđi-đúngnhưJaneyđãdựđoán,mộtkhihọđãchơirồi thìkhôngcógìngănđượchọ.Paulagiậnđiên, trongkhiJaneykhéo léo.Họchỉchơiăn tiền lẻthôi, nhưng Janey thắng họ ba đêm liên tục, hốt cả đống xu vào xắc củamình,vàchuyệnđókhiếncôthấydễchịuhơn...

Nhưngbêntrong,côđauđớn.MỗilầncônhìnSelden,côlạinhớđếncuộcnóichuyệncônghetrộmđượcgiữaanhvớimẹanh,vàmộtchútmuốilạiđổthêmvàovếtthương.Anhsẽchocôthấy,cônghĩ;côsẽkhiếnanhphảihối

Page 308: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

hận...

HọvềlạiNewYorkngày31thángChạp,vềđếnphòngkháchsạnlúcchíngiờhơn.ChuyếnbayđôngnghịtvàrồiởMiamichuyếnbaybịhoãn.TấtcảnhữnggìJaneymuốnlàngủ,nhưthểngủbịxóarakhỏikýứccủacáituầnkinhkhủngvừaqua.NhưngSeldenkhôngchịu thế-hômnaylàđêmgiaothừacơmà.Tronglòsưởichấtnhữngthanhgỗlớnvàanhchâmlên,vàrồigọihaichaichampagneCristalvớibốnouncetrứngcátầmtrắngtừphụcvụphòng.

“Emkhông cóhứnguống champage lắm,” côkhó chịunói, nghĩ rằng, lạimộtlầnnữa,Seldenlàmviệcmàanhấymuốn,khôngđểýgìđếncảmxúccủacô.

“Em phải uống champagne vào đêm giao thừa chứ,” anh nài nỉ. “Khônguốngthìxuixẻolắm.”

Anhkéocôngồixuốngsofacạnhanhvàduỗingườiramãnnguyện,trongkhiJaneyngồicứngđờcạnhanh.“Anhthấyđêmgiaothừamìnhlàmộtbuổitốilãngmạnởnhàlàtuyệtnhất,”anhnói.

Janeykhôngnóigì,trântrânnhìnngọnlửa.Côchưabaogiờhiểuđượckháiniệm“buổitốilãngmạnởnhà”.Nếucôphảiởnhà,côthàxemtivivàănđồăngọivềnhàtrêngiườngcònhơnlàcốcóchútcảmxúclãngmạngiảtạogìđó...

“Anh có ý tưởng tuyệt hay,” Selden hớn hở nói. “Mai mình chạy xe tớiConnecticutvàanhsẽchỉchoemxemmảnhđất.Mìnhsẽđicảngày-mìnhsẽănbữasángkiêmbữatrưatrênthuyềnđâuđó.Rồimìnhsẽraxemmảnhđất...vàrồisauđó,mìnhcóthểtạtquaMacadus’...”

Janeynghĩ, cái này làgiọt nước tràn ly.Côđứngdậyvà tiếnvềphíabànviết, quay lại, cô lạnh lùngnói, “Chúng ta thật sựcầnphảinói chuyệnvềmảnhđấtđó,Seldenạ.”

“Nólàmộttàisảnkhálớn,”anhphảnđối.“Nóởngaycạnhbiển...Ngàynayemkhôngthểtìmđượcmảnhđấtnàonhưthế...”

“Emnghĩanhnênbánnóđi,”cônóivẻcươngquyết,nheomắtlại.

Page 309: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Emđangnóigìthế?”anhhỏi,bắtđầukhóchịu.“Anhvừamuaxong.Anhsẽkhôngbánnóđiđâu.”

“Chà,emsẽkhôngcóthờigianxâynhàđâu.Vàithángtớiemsẽcựckỳbậnrộn...cólẽcảnămtớihoặchainămtới.”

“Thậtà?”anhhỏi.Chuôngkêuvàanhđứngdậy,bướctớicửa.“Làmgìthế,anhhỏicóđượckhông?”

Bồibànbướcvàomangtheomộtkhaygồmhaichaichampagnevàbốncáily.Anhtamấtrấtnhiềuthờigianmớisắpxếpmọithứxongtrênbàn.“Tôicómởrượurachongàikhông?”anhtahỏi.

“Đượcrồi,tôisẽtựlàmlấy,”Seldennói.

Bồibànđi ra,vàanhkhuicáinútchai rượu ra, rót rượuvàohai ly.Hànhđộngđódườngnhưlàmanhdễchịu,vàanhnóibằngmộtgiọngvừaphải,“Nghenày,nếuemlochuyệncóthai...dĩnhiênlàemsẽđượcgiúpđỡ.Vàkhiembérađờimìnhsẽthuêvúem.”

Côcườigằnácnghiệt.“Đâykhôngphảichuyệnconcái,”cônói.

“Vậythìlàvềchuyệngì?”anhhỏi.

Cômỉmcười.“Trênthựctế,emsẽsảnxuấtbộphimchuyểnthểtừcuốnsáchcủaCraig,TheEmbarrassments.Anhấyđãđồngýđểemlàmthế...”

Seldenvừauốngmộtngụmchampagnevàsuýtnữaphunravìngạcnhiên.Rồianhngảđầurasauvàcườilớn.

Janeytrântrốinhìnanh,mặthầmhầmgiậndữ.“Emkhôngthểtưởngtượngnổisaoanhlạithấychuyệnđóbuồncười.”

Vẫnmỉmcười,anhtiếnmộtbướcvềphíacôvàcốvòngtayômcô,nhưngcôgạtđi.“Thôinào,emyêu,”anhnói.“Sảnxuấtmộtbộphimlàmộtcôngviệccựckỳlớn.Nóđòihỏinhiềunămkinhnghiệm.Emsẽkhôngbaogiờlàmđược...”

Page 310: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Làmsaoanhbiếtđượcchuyệnđó?”

“Anhbiếtthôi,”anhnói.Anhquayđikhỏicôvàdùngmộtcáicờisắtchọcvàolòsưởi.“Đừngphậtý,”anhnóithêmvẻthảnnhiên,“nhưngđâylàcôngviệccủaanh.Anhkhôngthểnóivớiemlàkhôngbiếtbaonhiêungườiđãtớigặp anhmuốn sản xuấtmột bộ phim.Vàmột vài người cố gắng làmđềuluônthấtbại...”

“Được thôi,” Janey nói. “Em sẽ cố, và nếu em thất bại, thì em thất bại.Nhưngemkhôngnghĩlàemsẽthấtbại.”

Anhnhìncôngạcnhiên,vàrồilùilạimộtbước,choángvángbởisựthùhằntrongmắtcô.“Janey!”anhnói.

“Mẹnhàanh,”côkhẽnói.Côlaorakhỏiphòngkháchvàbướcvàophòngngủ,nơicôbắtđầubỏđồtrongvalira.Anhtheosaucô.

“Nghenày,Janey,”anhnói.“Anhkhôngnghĩlàđãnóirõràngýcủamình.AnhkhôngmuốnemsảnxuấtbộphimcủaCraig...”

“Tạisaolạikhông?”côhỏi,khôngnhìnanh.“Bởivìanhsợrằngemsẽthựcsựthànhcôngư?”

“Không,”anhnói,cẩnthậnđặtcáilylênbàncạnhgiường.Anhkhoanhtaylại.“Bởivìchắcchắnemsẽthấtbại.CuốnsáchcủaCraigkhôngphảilàloạicâuchuyệncóthểchuyểnthểthànhmộtbộphim.Thựctếlànóhoàntoànkhôngcócâuchuyệngìcả...”

“Anhchỉghentịthôi!”côquátlên.“AnhghentịbởivìCraigcótàicònanhthìkhông...”

Độtnhiêncôthởgấpvàcắnmôi,sợrằngmìnhđãđiquáxa.Nhưngđúnglàthế,côtựnhủ,vàcólẽđãđếnlúcSeldenbiếtđiềuđó.

CôlấychiếcváyPuccitừtúixáchravàtreovàotủ,khôngdámnhìnanh.Côcúi xuống cái túi, và khi nhìn xuống, cô thấy chân anh ở trướcmình.Côđứngthẳngdậy,mặtlộvẻtháchthức.

Mặtanhdửngdưng.Xoayxoayrượutrongly,anhkhẽnói,“Nếuemmuốnở

Page 311: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

bênmộtngườinhưCraigEdgers,thìđừngđểanhcảnđườngem.”

“Đừnglo,”côđốplại.“Emsẽkhôngthếđâu.”

Côđiquaanhvàophòngvệsinh,khóacửalại.

“Janey,”anhnói.“Emrađâynóichuyện.”

“Khôngcóchuyệngìđểnóicả,”Janeynóilạnhlùngtừsaucửa.

“Janey!”anhnói.Imlặng.Anhđậpcửa.“Janey,rangoàinày!”

Khôngcócâutrảlời.Vàrồianhnghecáctiếngvòinướcbậttohếtcỡ.

“Mẹkiếp,Janey!”anhhét.“Bắtđầunămmớitheokiểuhayhokhiếpnhỉ!”

Page 312: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

CHƯƠNGBA

13

ChiếcmáybayG5đậuxuốngsânbayCharlesdeGaulle,vàchạychậmtớikhu đậu dành cho các máy bay tư nhân, tại đây có sẵn chiếc limousineMercedesvàhainhânviênhảiquanPhápđứngchờ.Lúcnày làmườimộtgiờmườilămphútsáng,giữathángHainăm2001,vàJaneynhìnrangoàicửasổmáybayvàobầutrờiPhápxámxịtvàthởdài.ĐượcgửitớiParisvớiMimi!Thậtquákhóchịu,cônghĩ,khibịgửiđinhưmộtđứatrẻhưhỏngbịđuổivềphòng.

Cônhănnhókéođôigăngtaymềmmàuxámlên.Chuyếnđinàydiễnravàothờiđiểmtệhạinhất.CôđãsuýtkhiếnGeorgekývàogiấyliênquanđếndựánphimcủahọđúnglúcanhphảicamkếtvớidựánvàviếtmộttờséc,thìđộtnhiênlờimờitháptùngMimiđiParisđượcđưara.MimiphảiđiParisđểthử một bộ váy haute couture mà cô đặt ở Dior vào thángMười. Và côkhôngmuốnđimộtmình.VànếuJaneyđicùngcô,côấysẽgiới thiệucôvớiRaumond,nhàtrangtríngườiPháp.RõrànglàRaumondkhôngbaogiờnhậnthêmkháchhàngmới,nhưngcóthểxemxétlàmviệcvớiJaneynếucôđếnParisvàothángHaikhitronglịchlàmviệccủaôngcómộtkhoảngthờigiannghỉnhonhỏ.

“Thật quámứcngớngẩn,” Janey phàn nàn rõ to vớiSelden. “Nhất là khimìnhchảcógìđểmàtrangtrí.”

Đâylàmộtchủđềnhạycảmvớicảhai,vàSeldennhìncôcẩntrọng.“Cuốicùng thìmìnhcũngsẽcó,”anh thận trọngnói. Janeyươngngạnhnhìn lạianh.Anhđãkhôngbánmảnhđấthaytừbỏýtưởngxâynhà.Anhchỉthôiđềcậpđếnnó-cũngnhưcôkhôngnhắcđếnchuyệncôgặpGeorge.“Thậttình,Janey,”anhnói,“đây làvấnđềcủagiớicaocấp”-vàcâuđókhiếncô imbặt.Dẫu vậy, kể từ khiMimi gợi ý chuyến đi đếnParismột tuần trước -“ParisvàothángHairấtlàkinhkhủng;chẳngcógìhayhocả,”côchỉra-Janeykhôngthểngănmìnhcảmthấyrằngcôcóâmmưugìđóđểcôđikhỏithànhphố.MộttốiSeldenvềnhàcựckỳhứngkhởivềchuyếnđi.Ngaylập

Page 313: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tứcanhthấycăngthẳng,đặcbiệtkhicôvừagặpGeorgechiềuhômđó,vàcuộcgặpgỡcủahọkhônghẳnlàchuyệnlàmăn.SuynghĩđầutiêncủacôlàGeorgeđãkểchoSeldennghevềchuyệnđó.Nhưngnếuanhlàmthế,côsẽchốitấtcả,côvộinghĩ.CôsẽnóilàGeorgetántỉnhcôvàcôtừchốianhta,vàđểtrảđũaanhtađãphịachuyện...

NhưngSeldendườngnhưlạinhẹnhõm,chứkhônggiậndữ,vàsauvàiphútcô tự trấnanmìnhrằngGeorgekhôngphải làkẻbahoa.ThựcracônhậnthấymìnhlolắngvềSelden,chứkhôngphảiGeorge.Thángtrước,kểtừcáiđêmGiao thừakhủngkhiếpđó,Seldenđãcómột tháiđộ trịch thượngvớicô,nhưthểcôkhôngđủthôngminhhayđủkiếnthứcđểhiểuchuyệnlàmăncủaanh.Vớiconmắtngườingoàikhôngnghingờgì,họlàmộtcặpđôihoàntoànmônđănghộđối.NhưngJaneybắtđầuhiểuchuyệnhơn,nhậnrarằngSelden chỉ muốn cô như là một thứ hàng trưng bày - bởi người mẫuVictoria'sSecretxinhđẹpsẽkhẳngđịnhvịthếcủaanhlàmộtđànôngalpha-vàcôbắtđầuuấthậnchuyệnđó.Khicôđưaraýkiếncủamìnhvềchuyệnlàmăn,haychínhtrị,haythờitrang,côsẽthấyanhnhìnmặtnhữngngườikhác,đểđảmbảocôkhôngnóigìnhàmchánhaylàmhọngượngnghịuxấuhổ.Vànếuanhcảmthấycôcólàmnhưvậy,anhsẽcắtlờicô,đểmặccônóihếtnhữngsuynghĩcủamìnhvớinhữngkhángiảđãquayđi.

Đó làmột buổi tối giữa thángGiêng trongmột bữa ăn tối tại nhàHaroldVane.CóhaibànmườingườivàJaneyngồicạnhbànthượngnghịsĩđảngCộnghòatừNewYork,MikeMatthews.Ôngtalàmộtngườiđẹptrai,ngoàisáumươi,quyềnlựcvàquyếnrũ,cứliêntụcnắmlấytaycôvàkhôngbuôngra, ngay cả khi nói chuyện với cả bàn.Đó là kiểu buổi tốimà Janey yêuthích,đầynhữngconngườiquantrọngvànhữngcuộc tròchuyệnýnghĩa.Đến cuối buổi tối, chủ đề không tránh khỏi đã chuyển sang những ưu vànhược (hầu như là nhược - suy cho cùng thì đây làNewYork) củaĐảngCộngHòa.JaneylàmmộtbàidàiphêphánlỗilớnnhấtcủaĐảngCộngHòa-rằnghọkhôngủnghộphụnữvàpháthai.Cóbốnphụnữkhácngồiởbàn,một làphóngviên truyềnhìnhđáng tôn trọngngoàinămmươiđãhét lên,“Nghenày,nghenày,”vàđộtnhiêncảcănphòngimlặng,vàgiọngJaneycất lên rõ mồn một: “Thật đấy, ngài Thượng nghị sĩ! Nếu cá nhân ngàikhôngủnghộchuyệnnạothai,thìtôixinnóingàilàkẻđạođứcgiả.Ngàiđãđộcthântrongbamươinăm.Vàtrongsuốtbamươinămđó,ngàikhôngthểbảovớitôirằngngàichưabaogiờlàmchobạngáicóthai.”

Trongmộtthoáng,mộtsựimlặngchoángvángbaotrùm,vàJaneycảmthấy

Page 314: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mìnhđỏbừnglênvìxấuhổ.QuaysangSelden,ngồiởbànbênkia,cônhìnthấyphía saucổanhcăng lên.Nhưngmộtgiây sau, sự im lặngbịphávỡbằngmột tràngcười tán thànhđếnsaumộtcâuhàiđượckểhay,vàJaneythấygiátrịcủamìnhtănglêntrongconmắtcủacảphòng.Trướcđó,côlàmộtcôgáixinhđẹpvàkhônggìhơn.Cònbâygiờcôlàmộttrongsốhọ-hấpdẫn,đúngthế,nhưngcòncónăngkhiếuhàihước.Ngàinghịsĩthảtaycôravànóivớicảphòng.“Mọingười,quýcôtrẻtuổiđâyđúnglàthứmàĐảngCộngHòađangthiếu!”vàđámđôngvuivẻchuyểnsangmụcuốngcàphêởphòngkhách.

Ngàinghịsĩđưacôquasảnhđếnphòngkháchtrangtrílộnglẫy,màHaroldđãtrangtrítheophongcáchgiaiđoạnAmericanEmpire-đúngthờingôinhàđãđượcxây.Cómộtcâyđànpianolớnởgócphòng.Haroldđãbốtríhaicasỹoperatrẻtrìnhdiễn.Janeyngồixuốngmộtchiếcghếdàivànhậnlấytáchcàphêtừmộtcôphụcvụmặcđồngphục,mỉmcườivớingàithượngnghịsĩ.Trongmộtthoáng,Janeytựhỏilấyôngtathìsẽnhưthếnào-đặcbiệtkhimọingườiđềunóiôngcóthểratranhcửtổngthống.LàmĐệnhấtPhunhântsẽkhávui,vàcônói,“Xinôngngồixuống,Ngàithượngnghịsĩ.Tôimuốnbiếtnhữngtinđồnđócóthựckhôngchếtđiđược.”

Ôngchấpnhậnlờimờicủacôvàđùa,“Hầuhếtlờiđồnđềucóítnhiềusựthật,nhưngnếucôđangtựhỏiliệutôicóratranh...”

“Ồ,tôichỉnóivềnhữngtinđồncủangàivàcácquýcô...,”Janeycấttiếng.ĐúnglúcđóthìSeldenxuấthiệnbêncạnhhọ.

Janey nhìn lên anh,mắt cô ánh lên ýmời gọi anh tham gia cùng, nhưngmiệnganhmímlạithànhmộtnụcười.“Tôixinlỗivìsợtôi,ngàinghịsĩ,”anhnói.“Côấythườngnóimàkhôngsuynghĩ.”Anhngồixuốngmépghế,cầmlấytayJaney,vàbằngmộtgiọngývẻđùacợt,nói,“Côấycóthóiquennóinhữngchuyệncôấykhôngbiết.”

“Thậtà?”ngài thượngnghịsĩchậmrãihỏi.Ôngtamỉmmộtnụcười lạnhlùngvớiSeldenvàtiếptục,“Vớitôithìcôấythôngmình,nếukhôngmuốnnói là thôngminh hơn hầu hết những người trong căn phòng này. Tất cảnhững gì cô ấy làm là chỉ ra điềumà hầu hếtmọi người đều nghĩ nhưngkhôngcógannóira”

“Chừngnàokhôngcógìgâyphậtlòng...,”Seldennói.

Page 315: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Vềphầntôithìkhông,”ngàinghịsĩnói,némchoJaneymộtcáinhìncảmthông.“Nhưngnếucôcóbaogiờquyếtđịnhbỏanhchàngnày,”ôngtanóithẳngvớicô,“thìtôiluônsẵnsàng.”

Họđềubậtcười,vàđúnglúcđóâmnhạcnổilên,chấmdứtcuộcnóichuyệngiữahọ.Janeynghiêngđầucảmkích,nhưngbêntrongcôgiậnđiênlên.Nhưthể tất cả những nghi ngờ của cô về hành vi của Selden dành cho cô độtnhiênhélộdướiánhsáng,vàtrênxevềnhà,cônổiđiênlên.

“Anhđừngcóbaogiờlàmnhưthếnữa,”côrítlên.Cảhaingồinhìnthẳngratrướcvàtrongvàigiây,anhkhôngnóigì.Rồianhxoacằmbằngbàntayđeogăng,vàbằngmộtgiọngvôcảmnói,“Đólàmộtnhậnxétđángxấuhổ.”

“Thứduynhấtđángxấuhổlàhànhvicủaanh,”Janeyđốplại,

“Mìnhnóichuyệnnàyởnhàđượckhông?”anhhỏi,chỉngườiláixe.

Vềlạikháchsạn,họvẫntiếptụccãinhau,Janeythìbảoanhtrịchthượngvàkhôngtôntrọngcô,cònSeldenthìchốikhôngnhậngìcả.Việcanhkhôngđểýgìtớicảmgiáccủacôkhiếncôgiậnđiênlêntớimứcchưabaogiờtrướckiacôcảm thấynhưvậy,vàcuốicùngcônắm tay lạixôngvàođấmanh.Anhđẩycôxuốngsofa.Côngồidậykhóclócvàgiậndữ,nhưngconđậpđãbịvỡvàanhđiêncuồngđiquanhnhà.Côchưabaogiờthấyanhgiậndữđếnmứcđó,vàcôhoảngsợ.

“Nếuemmuốnbiếtsựthậtthìemthựcsựlàmanhxấuhổ,”anhgiậndữnói.“Suốtđêmnàytớiđêmkhácanhphảingheembibôvềnhữngthứemchẳnghềhiểubiết,tranhluậnvớinhữngngườivềmặtkinhnghiệmthìhơnxaem.Emlúcnàocũngnghĩlàmìnhlàmđượcvìmìnhđẹp.Nhưngnếuemchỉhấpdẫnmộtnửathôi,thìtinanhđi,chẳngaithèmngheemnóiđâu!”

Cô há hốcmồm. Chưa ai từng nói với cô kiểu như thế, và thoạt tiên côkhôngbiếtphảiphảnứngthếnào.Cóthểnàođiềuanhđangnóilàsựthực?Nhưngchấpnhậnmột lỗinhưthế thì làcáichếtchắc,vàcôgàolại:“Anhkhôngnghengàithượngnghịsĩnóigìà?Rằngemthôngminhhơnhầuhếtmọingườitrongcănphòngđó?”

“Dĩnhiênlàôngtabảovớiemlàemthôngminh,”anhnói,cúixuốngcôvới

Page 316: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mộtnụcườixếchmiệng.“Ôngtalàchínhtrịgia.Mộtchuyêngiatrongviệcbảovớingườikhácchínhxácđiềumàhọmuốnnghe.Emkhông thấycáicáchôngtanhìnđămđămvàongựcemvànắmlấytayemà?Bởivìanhcóthấy,vàmọingườikháctrongphòngđềuthấy.Ôngtamuốnphịchemvàsẵnsàngnóibấtcứthứgìđểđiềuđóxảyra.Vàembănkhoăntạisaoanhxấuhổư?Và em băn khoăn vì sao anh không tôn trọng emư?Bởi em là ngườikhôngcólòngtựtrọng-vớibấtcứai,ngoạitrừbảnthânem.”Anhbắtđầubước quanh phòng, đập lên đỉnh đầu mà anh vẫn hay làm mỗi khi căngthẳng.

“Anhngheemngồibảovớinhữngđạodiễnnổitiếngthếgiớicáchchỉđạobộphimtiếptheocủahọ,”anhnóitiếp.“Anhnghebảocácnhàsảnxuấthọnênmờiaidiễnxuấttrongphimhọ,vàcácdoanhnhâncáchđiềuhànhcôngtycủahọ.Màtrongkhiemchưalàmđượcbấtcứgì,bấtcứthànhtựunào...”

“Vậyanhđangbảovớiemlàemkhôngđượcphépnóiraýkiếncủamình,chỉbởivìemkhôngcóđượcthuậnlợinhưnhữngngườikhác?”

“Đâykhôngphảichuyệnthuậnlợi,”anhnói,quaylạivàchỉtayvàomặtcô.“Đâylàvềchuyệnlàmviệcchămchỉvàchấpnhậnthấtbại,liêntụcvàliêntục.”Anhdừnglại,hítmộthơithậtsâu,vàtiếptục.“Ồ,anhkhôngquantâmemnóigìvớiđámbạnngớngẩncủaemhayđámđànôngmàemngủcùngtheođuôiem.Nhưngkhiemgiaotiếpvớiđốitáccủaanh,nhữngngườiđãdànhcảđờimìnhđểđạtđượcgìđó...”

Côcườigằn.“Thậtư,Selden?AnhđangbảovớiemMimivàGeorgelàngớngẩn?Vàemnghĩcáiýtưởngcủaanhvềnhữnggãemngủcùng...”

“Tất cả nhữnggì anhnói là emhãyngồimà lắngnghe trongnhững cuộcthảoluậnnày.Tạisaolúcnàoemcũngdấntớitrước?Hãycốgắnglàngườiđứngsau.Immiệngvàemcóthểtìmthấythứemthựcsựcóthểhọchỏi!”

“Em hiểu chuyện này là gì rồi, Selden,” cô nói,môi run run như thể sắpkhóc. “Anh khôngmuốn em phát triển hay thay đổi. Nó làm anh sợ hãi.Nhưngtrênthựctế,emđãluônnhưthếnày.Emlúcnàocũngcốhoànthiệnbảnthânvàcốlàmgìđóvớicuộcđờimình.Nếuanhnghĩemsẽngồicạnhnhư nhưmột con chuột con, thì anh nhầm to rồi.Và nếu hành vi của emkhiếnanhkhóchịu,thìemxinnóirằngđólàvấnđềcủaanh,vàsựbấtancủaanh.Saoanhdámđổchoem!”Vàrồicôòakhócnứcnởchạyvàophòng

Page 317: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ngủ.

Khianhvàogiườngkhoảngmột tiếngsau,côgiảvờđãngủ.Saumột lúc,anhnghetiếngngáykhekhẽ,nhưngcônằmthứchànggiờliền.Lòngkiêuhãnhcủacôđấutranhvớisựyếmthếtrongcô,khilòngkiêuhãnhthúcgiụccôlydịcònsựyếmthếchỉrarằngdùSeldencótệbạcthếnàochăngnữa,côkhôngmuốnquaylạivớicuộcđờicũ.Cuốicùngcôngủthiếpđi,vàthứcdậybởitiếngvòitắmhoasen,cảmthấymệtrãrời.

Anh vào lại phòng tắm, khăn quấn ngang hông. Anh ngồi xuống mépgiường,chảitócvànhoàingườivềphíacô.“Nghenày,”anhnói.Côtưởnganhsẽxinlỗi,nhưanhvẫnthườnglàmsaumỗilầncãinhau,nhưngrồianhchỉnói,“Anhchỉkhôngnghĩbọnmìnhnên...cãinhaunhưthếmộtlầnnữa,đượcchứ?”

Côkhôngmuốnngheđiềuđó,nhưngcôđànhphảimỉmcườivớianh.Anhnhoàitớihônkhẽlênmôicô.“Anhgặpemsaunhé?”anhhỏi.

“Vâng,”côvừanóivừathởdàibuồnbã.

“Thôinào,Janey.Đừngcólốbịch,”Miminói,haingàysau.“Georgeyhệtnhưthế.Chẳnglẽkhôngaibảovớiemlàmọiôngchồngđềugiốngnhauà?”

HọđangănởtrưaởDingo’strongbầukhôngkhímệtmỏinhưmùađôngdàidặcởNewYork.“Ồphải,”Miminóitiếpvớiánhhiểmáctrongmắt.“Đólàmột trongnhững thất vọng lớnởđời, cùngvới việc có con.Ta luônnghĩrằng ta lấymột cá nhân,một người đàn ông ta đã chọn trên tất cả nhữngngười khác.Và rồi khi cuối cùng ta làm thế, ta phát hiện ra rằng thực ramìnhlấyđúngmộtloạingười.‘Ngườiđànôngcóvợ.’Vàkhiđếngiaiđoạnđórồithìcưngơi,ôngchồngnàykhôngxấuhơnhaytốthơnôngchồngkia.Thực tế thì có những lúc chị nghĩ họ hoàn toàn có thể tráo đổi cho nhauđược.”

JaneynhìnMimivàmỉmcườibuồnbã.KểtừkhiZiziđácô,Mimiđãthayđổi,Janeynghĩ.Côtrởnênchuacháthơn-trởthànhmộtphụnữngoàibốnmươigiậndữvìcuộcđờihóarakhôngnhưhọmongđợi.Côấycómọithứ,nhưngtháiđộchuachátcủacôngụýrằngkiểugìđócôđãbị lừadối.Vàmột lầnnữa, Janey tựnhắcmình, dù chuyệngì cóxảy ra, cô cũngkhôngđượcbiếnthànhnhưMimi...

Page 318: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thật tình, Mimi,” Janey nói, “em không ngại chuyện Selden giống nhưnhữngôngchồngkhác,chỉlàcáisựkhôngtôntrọnglàemkhôngchịuđược.Saoanhấydám?”

“Sựkhông tôn trọng là lẽdĩnhiên,”Miminói,nhúnvai.“Cáingàyngườiđànôngcướimình,mộtphầntronganhtamấtđisựtôntrọngdànhchomìnhbởivìcáisựthậtrằngmìnhđãcướianhta.Anhtabiếtnhữngđiểmyếucủamìnhvànghĩrằngvợmìnhlàmộtconngốckhiđãchịuđựngnhữngđiểmđó.”

“Nhưnganhấylàmemmệtmỏi!”Janeykêulên.

“Thậtà?”Mimihỏi.“Dùthếnàothìanhấykhôngnghĩthếđâu.Anhấynghĩđangthểhiệnquyềnhànhcủamộtngườichồng.Màkhôngmaylà,cưngạ,baogồmviệcbảoemphảilàmgì.”

“Georgekhôngbảochịphảilàmgì,”Janeychỉra.KểtừkhicôbắtđầugặpgỡGeorgevìdựánTheEmbarrassments,lòngngưỡngmộcủacôdànhchoanhđãtăngdần.Anhlúcnàocũngvuivẻ,vàmộtnửathờigianhọngồicùngnhaulàcườiđùa...

“Dĩnhiênlàcó,”Mimicaumàynói.“Georgecựckỳháchdịch,vàchịnghĩSeldencũngvậy.Nhưngnếuhọkhônghốnghách,họsẽkhôngthànhcôngnhưbâygiờ,vàchúngtasẽkhôngbaogiờlấyhọ.”MiminhìnthẳngvàomắtJaneyvànóitiếp,“Khácbiệtlàởchỗ,khiGeorgetrởnênquáđáng,chịnhẹnhàngchỉnhanhấy.Đươngđầuvớinhữngloạiđànông thếnày thìkhônghayhochútnào-mìnhsẽluônthua.Mộtkhihọbắtđầutranhcãi,cáitôicủahọbuộchọphảithắngdùởbấtcứgiánào,vàhọsẽnóihaylàmbấtcứđiềugìđểđạtđượcđiềuđó.Ồ,chịbiết làemcứngcỏi, Janeyạ,”côkhẽcười.“nhưngtinchịđi,emkhôngcứngcỏimấyđâu.Nếucóthìemđãkhôngkếthôn.EmsẽlàCEOcủamộttậpđoànhayquảnlýmộtxưởngphimrồi.”

“MộtphụnữvẫncóthểlấychồngvàlàmộtCEO!”Janeykêulên.NhưngMimi chỉmỉm cười nói, “Nên, dĩ nhiên rồi.Nhưng em kể tênmột ngườidượckhông?Thựctếlàchẳngcóaicả-hoặclàkhônghơnhaiđếnbangười.Hầuhếtđànôngquyềnlựckhôngchịunổisựcứngcỏicủaphụnữ.”

“Nhưng em không cứng cỏi,” Janey khăng khăng. “Tất cả những gì em

Page 319: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

muốnlàchútíttôntrọngtừSelden.Khôngcólýdogìanhấylạicưxửnhưthểemkhônglàmđượcgìcả...”

Miminhướngmàylênvàcười.“Janey,”cônóivẻkiênnhẫn.“Embamươibatuổi.Chịbiếtemnghĩthếlàgià,nhưngkhôngphảiđâu.Khichịbamươiba,chịcũngrấtảotưởngvềcuộcđờimìnhsẽnhưthếnào-mìnhsẽlàmgì,rồimìnhsẽlấyai...Ồ,chịbiếtlàemcónhiềudựđịnhlớnhơn,”Janey,côtiếp tục,“nhưngchịkhuyên lànênnhìn lạiđờimình.Chịsẽ làmộtngườibạntồinếukhôngbảovớiemlàemđangpháhỏngcuộchônnhâncủamình.DựánmàemđangcốlàmvớiGeorge,chẳnghạn...”

“TạisaoemlạikhôngnênlàmdựánvớiGeorge?”Janeyhỏi,nhanhchóngcắtnganglờicô.CôcảmthấytộilỗivềchuyệnGeorge,nhưngkhôngđịnhđểchoMimiđoánragiữahọcógìđónhiềuhơnmốiquanhệthuầntúycôngviệc.“Mimi,nếuchịbảorằngemkhôngnênlàmviệcvớiGeorgevìanhấylàchồngchị, thìchịcũngcó thểnói làemkhôngnên làmviệcvớibấtcứngười đàn ông nào đã có vợ. Phải, em đang làmmột dự án với George,nhưnganhấychỉtìnhcờlàchồngchịthôi.”

Mimibậtcười.“Cưngơi,”cônói,chạmvàotayJaney,“emvẫnkhônghiểu.Vấn đề không nằmở chỗ em làmvới ai.Quan trọng là emđang cố cạnhtranhvớiSelden.”

“Seldenbiếtnhữnggìrồi?”Janeyhỏi,nghịchcốcnước.

Mimi thởdài.“Chịchưanóimột lờinào,vàchịnghĩcảGeorgecũng thế.NhưngSeldensẽpháthiệnravàolúcnàođó,vàkhiđóchịnghĩanhấysẽnổigiận.”

Janeybậtcườihơito,nhưthểtoànbộchuyệnnàylốbịchtoàntập.“ThếquáinàomàSeldenlạigiậndữ?”côhỏivẻngâythơ.“Đánglẽraanhấynêntựhàochứ.”

Mimi trầm ngâm nhìn cô. “Nhưng anh ấy sẽ không tự hào, Janey ạ. Emkhônghiểuà?Anhấysẽcảmthấynhưthểemđangcốhạthấpanhấy.Cốchoanhấythấylàemcũnggiỏichảkémgìanhấy,vàemsẽtấncônganhấyởmộtlĩnhvựcquantrọng-côngviệccủaanhấy.”

“Chậc,cólẽSeldencầnphảihiểulàtrongmộtcuộchônnhânthìkhôngchỉ

Page 320: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cómộtngườitàinăng,”Janeyvặnlại.

Mimithởdài.“Khôngphảilàanhấykhôngnghĩemtàinăng,Janeyạ,”cônói.“Nhưngnếuanhấymuốnlấyaiđólàmcôngviệccũngnhưanhấythìanhấysẽlàmvậy.Anhấyđãkếthônvớingườilàmănkinhdoanh,vànókhônghợpvới anhấy.Anhấymuốnaiđókhácbiệt.Chị tin chắc anh ấythíchviệcemcócátínhvàquanđiểmriêng.Nhưnganhấycũnglấyemlàvìanhấynghĩemđẹp,ngoanngoãn,vàtuyệtđốiđồngcảmvới...anhấy.Anhấycảmthấynhưthểmìnhcứuvớtem...”

“Cứuvớt?Em?Anhấythựcsựnóinhưthế...?”

“Không nói thẳng ra, nhưng... thành thậtmà nói, Janey, đâu phải lúc nàodanhtiếngcủaemcũnglàtốtđâu.”

“VàSeldentinvàochuyệnđó!”

“Dĩnhiênkhông.Nếutinthìanhấyđãkhônglấyemrồi.”Mimiquayđầuđivàthởdài.“Anhấycảmthấynhữnggìngườikhácnóivềemlà...sai lầm.Vàchịcũngthấyvậy-chịvẫnthấyvậy,dĩnhiênrồi.Nhưnganhấynghĩlấyem,anhấysẽchoemcuộcđờimàemluônmuốnvàxứngđángđượchưởng.Vàmộtcáchtựnhiên,anhấynghĩemmuốncócon,muốntạolậpmộtgiađình...”

“Bọnemmớikếthônđượcsáutháng,”Janeyphảnđối.

“Tấtcảnhữnggìanhấymuốnlàmộtchútcảmthông,Janeyạ.Seldenmuốncảmthấyemtựhàovềnhữngthànhtựucủaanhấy.Nhưngnếuemkhăngkhăngđòicanthiệpvàocôngviệccủaanhấy,anhấysẽcảmthấynhưthểemnghĩrằnganhấykhôngđủtàinăngởviệcanhấyđanglàm.”

“Dĩnhiênemnghĩanhấytàinăngởviệcanhấyđanglàm,”Janeyđáp.Cônémcáikhănxuốngbàn,runlênvìgiậndữ.Saomọingườicứluôncốđẩycôxuống,đẩycôlạicáinơimàhọcholàcủacô.Vàđộtnhiêntấtcảnhữngbấtanngàyxaxưavềbảnthânvàvềkhảnăngcủacôvụtquaytrởlại.

VàMimi,nghĩđếnchuyệnhônnhân,lạinhớđếnmẹmình.“Mìnhphảihysinhítnhiều,Janeyạ...,”côtửtếnói.“Nếuemkhôngsẵnlònghysinh,sẽrấtkhóđạtđượcbấtcứviệcgì...”

Page 321: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

CólẽMimiđúng,Janeynghĩ,nhưngcôquágiậnkhôngthểchấpnhậnđiềuđó. “Nếu chị đang nói đến chuyện chuyển về Connecticut,” cô nói, “thìkhôngbaogiờcóchuyệnemsẽlàmnhưthế...”

Mimi ném cho Janeymột cái nhìnmà Janey tin chắc là thương hại. “ChịđangnghĩđếnPatty,”côlẩmbẩm.

Janeynhìntrântrốixuốngcáikhănăn.CóphảiMimicốtìnhchọctứccô?ChuyệnPattylàmộtchỗđauvàMimibiếtđiềuđó,đơngiảnbởivìPattyđãđúngcònJaneythìsai.SauvụviệcởAspen-cảPattyvàDiggergiờbịcoilàmộttrongnhữngtròhềvĩđạinhấttrongmốiquanhệcủahọ.ĐặcbiệtlàvụPattyvào tù-MarielleDubroseyđã thừanhậnđứabékhôngphảiconcủaDigger.Câuchuyệnngaylậptứcbiếnmấtnhưthểchưabaogiờxuấthiện.VàPattyvàDiggerđã“xuốngngầm,”giữkínmọichuyện.Tuyvậy,họvẫnđiăntốivớiJaneyvàSelden-cóvẻnhưSeldencoimốiquanhệcủahọlàmột trongnhững“dựán thúnuôi”củaanh.VàPatty lúcnàocũngcámơnSeldenvìsựgiúpđỡcủaanhvànhắcJaneynhớrằngcôvàDiggergiờđâythânthiếthơnbaogiờhết.ChuyệnđókhiếnJaneyphátđiênlên,nhấtlàkhimốiquanhệcủacôkhôngđượcnhưthứlẽraphảithế...

Nhưngcôkhôngphảilàngườiduynhất,lúcnàyJaneynghĩ,nhìnMimi.NhớlạibuổichiềuhômđóvớiZizi,cônghĩmộtcáchácnghiệtrằngMimilàmộtconngốc.Nhữngngàynàytrôngcôấythậtmệtmỏi-nhưthểvẻđẹpcủacôbịhéoúavà thật làbuồn thảm...Nhưngcó lẽmọi thứphải thế.Saucùng,Janeynghĩ, tất cả nhữnggìMimi thực sự có trongđời làGeorge.VànếuhànhvigầnđâycủaGeorgevớiJaneycóngụýgì,thìhoàntoàncókhảnănglàchẳngbaolâunữa,MimisẽkhôngcòncóGeorgeđểmàanủicô...

Janeycắnmôivàgiơbàntayđigănglên,didọctheovệtmưađangchảydàixuốngcửasổmáybay.Hai tuầnsaubữatrưavớiMimi,côđã làmmộtsốviệc.Khônghẳnlàtồitệ,nhưngnghĩlạicũngchảralàmsao,ítnhấtlàtronglúcnày.

Trongchiếcghếrộngrãiđốidiện,Mimiđangcởidâyantoàn.“Cuốicùngcũngđến!”côkêulên.“Cómáybayriêngmớituyệtlàmsao,nhưngchịthựctìnhlànhớchiếcConcorde.”Côduỗingười,quaysangJaneykêulên,“Paristuyệtkinhấynhỉ!”

Page 322: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeymỉmcườihờhững.Khônggiốngvớihầuhếtmọingườitrênthếgiới,côkhônghềthíchParis-nólưugiữquánhiềukýứckhôngdễchịu.NhưngcôvuivìthấyMimihạnhphúc.KểtừlúcMimiđềcậpđếnchuyếnđi,tháiđộcủa cô ấy đã thay đổi hoàn toàn.Cô ấy giốngnhưMimi ngàyxưa, Janeynghĩ,đầynănglượngvàsựtửtế,vàthậmchítrôngcònhệtnhưxưanữa.

“Đi nào,”Mimi hứng khởi nói, giục Janey xuốngmáy bay. “Đừng lo vụhànhlý-tiếpviênsẽthuxếpvàgửivềkháchsạn.Chịsẽbảotàixếchạymộtvòng quanh tháp Eiffel. Truyền thống của chị đấy,” cô nói, cầm lấy tayJaney khi họ đi tới chỗ chiếcMercedes. “Dù thế nào thì bọnmình sẽ cónhiềuthứvui.Đượcquêncácôngchồngtrongmộttuầnchảphảilàhayholắmsao?”

Janeybậtcườivàgậtđầu,nghĩ rằngchuyệnđónóidễhơn là làm.Côsẵnlòng quên Selden đi, cô nghĩ dứt khoát, nhưng cô không có ý định choGeorgethoát.

Giấcmơbắtđầuởđạidươngdướiánhtrăng.

Thoạttiêncôcóthểnghetiếngnhữngconsónglớnmàuxanhnhạtvỗvàcôcảmthấygiómặnthổivàomặtmình.Vàrồicôthấymìnhđangcưỡimộtconcáheolớn,đừngtrênlưngnóvàbámvàovâynó.Cômảnhmai,sănchắc,vàrámnắng,mộtValkyrietừthếgiớikhác,ngườiduynhấtcóthểcưỡimộtconcá heo thần kỳ.Họ đang thực thimột nhiệm vụ cứumột người đàn ông.Nhưngkhihọtớiđượcchỗanh,họbịmộtconsóngkhổnglồđánhkhiếnchochàngtraibịđẩytớitrước,đưavàobờ.Vàkhiconsóngđậpvàobờ,côgáivàconcáheođãbiếnmất.Lòngđaunhói,Janeybiếtcô,chínhlàcôgáikia,đãchết.

Chàngtraiđượcđưavàomộtlàngchàinhỏởvenbiển.Chàngtrai,thựcrachỉmớihơnhaimươi tư tuổi,bịgãychân.Haingàysau,concávoiđượcpháthiệnra.Nóbịthươngnặngvàdânlàngđãphảilàmmộtchỗquâychonótrongnước,hyvọngnósẽhồiphục.Ngàytiếptheo,mộtphụnữtrẻxuấthiệntronglàng.ĐólàJaney,nhưngkhôngphảiJaneycôgáiđãcưỡicáheo,màlàemgáicủacôgáiđó.KhôngphảiemgáithựcsựcủaJaney,Patty,màlàmộtloạiemgáicủachínhbảnthâncô.Côcũngxinhđẹp,nhưngluônbănkhoănkhôngbiếtmìnhcóbaogiờhànhđộngđượcmộtcáchanhhùngnhưchịgái.Dẫuvậy,côphảicốgắng.Nữanhhùngđãchết,vàcôphải tìmrachuyệngìđãthựcsựxảyra.

Page 323: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côđứngtrênbãibiển,lầntheomộtđườngtrênbãicát.Lòngcôđauđớnvìconcáheobị thươngvànữanhhùngđãchết,nhưngcôcómộtnhiệmvụphảihoànthành.Chàngtraitrẻtiếntới,nhìncô,vàngaylậptứchọyêunhausayđắm.

Chàng traidẫncô tớiquánbarKonTikki.Trướcmặtcô lànhữngchuyếnphiêulưunguyhiểmvàđơnđộc,nhưngcôtựhỏiliệumìnhcóthểđắmchìmvàotìnhyêumộtlầncuốicùng.Côcóthểlàmanhquantâmư?Tấtcảnhữngphụ nữ trẻ khác trên đảo đều xinh đẹp, xinh đẹp hơn cô rất nhiều, nhưnganhmuốncô.

CônhảyvìanhởquánbarKonTikki.Rồinắmlấytaycô,anhdẫncôđikhỏiđámđông.Anhphải lòngcô.Họhônvà làmtình, tanchảyhoàn toàn làmmột,biếnmấttrongnhauvàtrongmộtcảmgiácngọtngàokhôncưỡngcủasexthuầntúy.Nótiếptụcdiễnra.Anhyêucôởmọitưthế.Côkhôngcảmthấy sợhãi, haygiậndữ,haybất an, chỉ cómột tìnhyêu trong sángchấpnhậnhoàntoàn...

Vàrồicôphảiđi.Côphảihoànthànhnhiệmvụ.Côbướcxuốngbãibiểntớichỗbãiquâychúcáheo.Côchìatayravàconcáheonhìncôvớiđôimắtbuồnbãnhấtmàcôtừngthấy...

Vớimộttiếngkêusợhãicôdầndầnthứcgiấc,concáheohóathànhnhữngđườngnétbênngoàichiếctủdựngsáttườngphíabênkiacănphòng.Trongmộtthoáng,côkhôngthểnhớramìnhởđâuvàmìnhđanglàmgì.Vàrồi,dầndần,cônhớramìnhđangởParis,tạiPlazaAthénée,vàrằngcôvừađếnđâyhaingàytrướcvớiMimi.Nhưngvềmặtcảmxúc,côvẫnởtronggiấcmơ.Côkhaokhátđượcquaylại,đếnnơicôcómụcđíchvàcảmnhậntìnhyêuđómộtlầnnữa...Giánhưcôcóthểtìmđượccảmgiácđótrongđờithực,côbựcbộinghĩ,ngảngườixuốnggối.Nếucôcóthểtrảinghiệmnóchỉmộtlầnthôitrongđờithực...vàquaysangmệtmỏinhìnđồnghồ-mườigiờsáng-cônhớrachỉcóthểcómộtngườiđànônglàmthỏamãnnhữngkhaokhátcủacô,vàđólàZizi...

Tạisaoanhlạikhôngmuốncô?Côtựhỏi.Vànhớlạinhữngphútgiâytrongcuộcđụngđộkinhkhủngcủahaingười,độtnhiêncônhậnramìnhđãrẽmộtđườngsaiởđâuđótrênđườngđời.Giánhưcôhiểuđượccuộcđờimìnhtừhồi còn trẻ hơn, vàmạohiểm làmnhữngviệcmà cô tinmình có thể làm

Page 324: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

được,côcóthểsẽkhôngbaogiờkếtthúcởđây,côtứcgiậnnghĩ-ởParis,lấymộtngườikhôngyêucô,hayngườiítnhấtkhôngyêucôtheocáchmàcômuốnđượcyêu.Khicônằmtrêngiường,nhữngkýứckinhkhủngởcáituầnđáng xấu hổ ởMustique lại tràn về, và cô nghe những lời trong cuộc tròchuyệncủaSeldenvớimẹanhrõnhưhọđangởtrongcănphònggiễucợtcô:

“Conbévàemgáinócóvấnđề...”

“Janeycónhữngýnghĩnày trongđầucôấy...”Và côgiơ tay lênbịt tai,nghĩmìnhsắpsửahétlênđếnnơi.Kiểugìđó,côđiêndạinghĩ,côsẽquaylạiđượcconđườngđúng...Côsẽcóđượcsựtôntrọngmàcôxứngđáng...Tấtcảđềucóthể,giánhưmàGeorgelàmđược!

Cô lại liếcnhìnđồnghồ -nóchỉ10:10,nghĩa làmớihơnbốngiờ sángởNew York và còn quá sớm không gọi được. Cô để lại ba tin nhắn choGeorgehaingàyrồi,vàmỗilầnthưkýcủaanhyêucầucôcầmmáyđợianh,rồiquaylạithôngbáovớicôrằng,thựcra,Georgeđãrangoàihọpvàsẽgọilạichocôsau.Chođếnlúcnày,anhvẫntiếptụclàmthế,vàgiờJaneybắtđầusợrằnganhcốtìnhtránhcáccuộcgọicủacô.GiánhưcôkhôngởParis!Côbựcbộinghĩ.NếucôvẫnởNewYork,côcóthểtìmraanh,gặpđượcanhởnhàhànghaythậmchílàtrênphố.Georgelàngườihaylàmtheothóiquen,vàcôvôthứcđãghi lạinhữngviệc theothóiquencủaanh:ThứTưanhăntrưaởDingo’s,thứNămởPatroon,vàđúngnămgiờbamươibatốimộttuần,anhđếnNewYorkAthleticClubởCentralParkSouth.

Côbắtmìnhrakhỏigiườngvàđitắm,điềuchỉnhnhiệtđộđểcónướcmát.Chuyệnbịlệchmúigiờcànglúccàngtệvàongàythứhaivàthứba,vàcôcầnphảisắcbén.Georgecầnphảiđượclàmchohiểurằngtrongdựáncủahọ,anhchỉphảilàmmộtviệc:kýhợpđồngvàviếtséc.VàanhphảibiếtnếuanhnghĩanhcóthểthoáiluikhônglàmbằngcáchđưacôsangParisthìanhnhầmtorồi.

Nướcmátkhiếnđầucôđỡongongvàkhilaukhômìnhbằngmộtchiếckhăngiày,côxemxét“tìnhhuốngcủaGeorge”mộtcáchkháchquan.Cóthểnàocôđãdùngchiếnthuậtsai?Thángvừaqua,kểtừkhicônóivềchủđềđóvớianhngaysauNămmới,côđãchơirấtđẹp,cươngquyếtkhôngchoanhmộtthứ - côhìnhdung -màanh thựcsựmuốn.Nhờvào sự tán tỉnhdai dẳng(nhưng tinh tế) của cô, cuối cùng anhđã đồngý với ý tưởng sản xuất bộ

Page 325: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

phimdựatrêncuốnsáchcủaCraig.Hợpđồngđãđượcsoạnthảovàxemxétvàilầnbởiluậtsưcủaanh.Vàrồi,tintưởngrằngmìnhrấtđángthèmmuốn,vàchắcchắnrằngtìnhdụcsẽkếtthúcvụnàyêmđẹp,côđã“phụctùng”anhmộtbuổichiềutrongvănphòngcủaanh.

Côđãbiếtkhicôbắtđầunémchoanhýtưởngrằngcuốicùngsẽlànhưthế.Vàngay từđầucôđãđưa ramộtquyếtđịnhđầy tính toán lạnh lùng rằngthànhcôngcủacôthìquantrọnghơnmộtýniệmsailầmvềđứchạnhnàođó.Dĩnhiên,cô thựcsự thấyGeorgequyếnrũvàhayho,và thỉnh thoảngcònngẫmngợicáiýtưởngkhôngbiếtlấyanhthìsẽnhưthếnào.Nhưngchođếnkhimọichuyệnxongxuôi,anhkéoquầnlênvàcôcólinhcảmchuyệngìđóđãthayđổi.Anhhôncônồngấmlênmá,nhưngchínhcâuanhnóisauđólàthứlàmcôthấykhóchịu:

“Cámơnem,”anhnhậnxét,nhưthểkhenngợibồibànsaumộtbữaănngon.“Dễchịulắm.”

“Dễchịu?”côngạcnhiênnói,hơibịtổnthươngvìđánhgiácủaanh.Ýthứcrằnghànhđộngđósẽphảiđángnhớ,côđãthổikènchoanhhếtsứcmình.

“Đượcrồi,”anhsửalại,cảmthấysựthấtvọngcủacô.“Nórấttuyệt.Đượcchưa?”

Vàrồianhđưacôracửađúngkiểunhưdànhchokếtoáncủaanh,vàtrongmộtgiây,côđãcảmthấyvôcùngcótộivớiMimi...

“Thếcònhợpđồngthìsao?”côhỏivẻthảnnhiên,cốvờnhưchảcógìxảyracả.

“Ồ,hợpđồng,” anhnói,đảomắt. “Maimình sẽbànchuyệnđó.”Anhgiữcửamở-côkhôngcólựachọnnàokháclàbướcqua.“Chúcmộtbuổichiềutốtlành,”anhgọivớitheo.

Nhưnganhkhông sẵn lòngbàn thảochuyệnhợpđồngngàyhômsau,hayngàyhômsaunữa.Ồ,anhnhậnđiệnthoạicủacô,nhưngmỗilầncôcốđềcập tới chuyện đó, anh nhanh chóng thay đổi nó.Và rồi, như thể tình cờđúng lúcđó thưkýcủaanhxenvào,bảo làanhcócuộcgọiquan trọngởđườngdâykhác.Đếnbuổi tối lúc côđiParis, anhvẫnchưakýhợpđồng,cũngkhôngbảovớicôlàsẽký.Vàrồi,Craigngàynàocũnggọi...

Page 326: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Craigđãđượchứalàsẽnhậnbatrămngànđôđểviếtkịchbản,vàthêmbảytrămngànđôvàongàybộphimđượcchínhthứckhởiquay.Janeysẽnhậnmộttrămngànđôtrước,vàthêmbốntrămngànđôkhiviệcquayphimxongxuôi.Họ sẽ cómười tám thángđểviết kịchbảnvàbánbộphimchomộtxưởngphim.Theo lẽ tựnhiên,Georgecũngsẽ lànhàsảnxuấtvàsẽnhậnphần trăm lợinhuận lớnnhất.Nhưngmọi chuyện thật làbựcmình, Janeynghĩ,némcáikhăntắmướtxuốngsànvàquấnmìnhtrongchiếcáochoàngtắmbằngvảibông.NhấtlàkhitấtcảnhữnggìGeorgephảilàmlàviếtmộttấmsécbốntrămngànđô-mộtkhoảnnhỏnhoivớianh,vàcólẽcòníthơnsốtiềnMimichivàochiếcváyconturecủacôta...

Vàgiờcôởđây, cáchxaNewYorkvàGeorgecảngàndặm.NếucôgặpđượcGeorge,côhoàntoàntinmìnhsẽcókhảnănggâyáplựcvớianh.Giánhưcôkhônglàmcáihànhđộngcuốicùng,cônghĩ.ĐộtnhiênnhữngphútgiâycuốicùngvớiGeorgehiệnlênlạitrongđầucônhưmộtbộphimtồitệ.Vàcôquăngmìnhxuốnggiường,đaukhổnệnđầuvàogối.

Nhưngcôkhôngđượcnghĩđếnnó.Côphảichomườiphútđórakhỏiđầumình,vàkhôngbaogiờnghĩtớihaynóivềchúng.Nếucôkhôngnghĩđếnchúng, thìchúngcoinhưchưabaogiờxảyra;dầndầnchúngsẽbiếnmất.Thayvàođó,côsẽ tập trungvàodựán;vàoviệc làmsaođểGeorgenhậnđiệnthoạicủacôvàkýhợpđồng,vàsauđó,mọithứsẽổn.

Côliếcquanhphòng.Cănphòngsuitetrangtrílộnglẫy,màbanđầucôthấyrấtquyếnrũ,độtnhiêngiờđangthítlại.Vàcônảyraýnghĩrằngmộtcuốcđibộvàchútkhôngkhítronglànhsẽgiúpcônhìnnhậnmọithứtốthơn.Côchảitócvàđánhphấn,rồimặcmộtchiếcquầnVersacevàchiếcáolụa.Côkhoácmộtchiếcáohợpbộlênvaivàcầmvílên,chuẩnbịrangoàicáithànhphốmàcôghétcayghétđắng.

“Xinlỗi,”cônói,nhoàivềphíaanhchàngnhânviêntiếptânđẹptraihóiđầungườiPháp.“Cótinnhắnnàochotôikhông?”côhỏi.Đingangquabàntiếptân,côquyếtđịnhdừnglạihỏixemmìnhcótinnhắnkhông.Suychocùng,hoàntoàncókhảnănglàGeorgeđãgọichocôvào lúcđêmnhưngkhôngmuốnlàmphiềncô.

“Vângthưabà,”nhânviêntiếptândịudàngnói.VàJaneytựhỏisaoởPháp,đànônghóiluôntrônglịchlãm,trongkhiởMỹthìhọđềutrôngnhưBruce

Page 327: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Willis.“Tôitintinnhắnlàdànhchobà.”

Vậylàổnrồi,cônhẹnhõmnghĩ,hàohứngxéphongbìra.NhưngchỉlàmộttinnhắncủaMimi,bảoJaneygặpcôởChristianDiorlúcmộtgiờ.

Phảnứngđầutiêncủacôlàtứcgiậnvàthấtvọng.Vànhìnnétmặtcô,nhânviêntiếptânhỏi,“Mọithứổncảchứ,thưabà?”

Không,khôngổn,suýtnữathìJaneyquátlên,nhưngkìmchếđượcđúnglúc.Côkhông thểđểnỗi sợhãi làmmìnhmấtkhôn.VìnếuGeorgecảmnhậnđượcđiềuđó,anhtachắcchắnsẽkéodàiquátrìnhkýhợpđồngralâuthêmnữa...

“Ổn cả,” Janey nói với anh ta,mỉm cười. George làmột nhà kinh doanhcứngrắn,côtựnhắcmình.Cólẽanhđangchơitròthửxemcôcứngrắnđếnmứcnào.Chậc,cônghĩ,liếcnhìnđồnghồ,anhtathấylàcôthựcsựcóthểrấtcứngđấy...

CôvẫncònhơnmộttiếngrưỡinữamớitớigiờphảigặpMimi.Trongthờigianđó,côsẽtớicửahàngmỹphẩmvàmuathêmvàithỏisonPussyPinkyêu thích.Ra hiệu chomột chiếc taxi đậu trước khách sạn, cô quyết địnhmìnhsẽkhônggọichoGeorgehômđó,hayhômsau,hayhômsaunữa.BiếtrằngcôđivớiMimivàkhôngnghetingìtừcôtrongmộtvàingàyítrasẽkhiếnanhcăngthẳng...

Côlấymộtchiếctaxitớiđại lộSaint-GermaintrênLeftBank.Cảnhtượngthànhphốquen thuộcđếnnỗinhư thểcôchưabaogiờ rờikhỏiđâymườilămnămtrước,từgiaothôngđiênrồtrênđạilộchạyngangquakháchsạnCrillon,tớiTuileriesvàquasôngSeine,tớinhữngtiệmnhỏtrênđạilộSaint-German.Nhìnthấynơimìnhđangtìm,côrahiệuchotàixếdừnglại.

Cánhcửacủahàngmở ravới tiếngchuôngkêu lengkeng,và Janeybướcvàotrong.Cửahàngnhỏxíu,gầnnhưbịchoánghếtbởimộtcáiquầydài-đâylànơimàtaphảibiếtmìnhhỏicáigìđểcóđượccáimìnhcần.Tiếnlạicôgáibánhàngđứng sauquầy, Janeyhỏi, “Côcó thỏi sonmàuđỏhồng,PussyPinkkhông?”Côgáigậtđầu,vàđivàophòngởphíasau.

ÍtnhấtthìđếnPariscũngchophépcômuađượcthỏisonyêuthích,côchuachátnghĩ.Nhưngmột lát sau,côgáiquay lại, lắcđầu.“Xin lỗibà,nhưng

Page 328: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khôngcònPussyPinknữa.”

“KhôngcònPussyPink?”Janeyhoảnghốthỏi.

“Không,thưabà...”

“Chà...vậykhinàothìcónữa?”Janeyhỏi.

“Nóhếtrồi,”côgáibánhàngnhúnvainói,nhưthểcôhoàntoànmấthứngthúvàocuộcchuyệntrò.

“Ýcôlàsao,hết?”Janeyhỏi.

“Dòngsảnphẩm.Nókếtthúcrồi.Khôngcònnữa.”

“Nhưng tavẫncó thểmuanóởBarneys,” Janeynói, như thểđây làbằngchứngchứngtỏcôgáikianóidối.

“Có lẽhọvẫncònmộthai thỏi,”côgáikianóivớimộtcáinhúnvai lạnhnhạt.“Nhưngkhihọhếtrồithìthôi.”

“Ýcôlà...”

“Đúngthế,”côgáinói.“Màuđó...nóithếnàonhỉ,giánđoạn?”

Janeychoángvángrakhỏicửahàng.PussyPinklàmàusonmàcôđãdùngtronggầnmườilămnămqua,kểtừhồicôđếnParislầnđầutiên...Bạncùngphòngcủacô,Estella,đãkhuyênrằngcônêndùngmộtloạisonthôiđểthợchụpảnhnhớđượccô.Vàcótácdụngthật,mặcdùkhôngtheokiểumàcômuốn...

Vậymàgiờđây...côkhông thể tinnổi.Trongmột thoáng,côđứngngoài,hoàntoànkhôngbiếtphảilàmgì.Côcắnmộtmẩumóngtayrồiphunra.CáichếtcủaPussyPinknghĩalàmộtphầncănbảntrongcăncướccủacôđãbiếnmất.Vàcôtựhỏilàmcáchnàođểthaythếđượcnóđây.Nólàmộtdấuhiệu,côđiêndạinghĩ...nhưngcủacáigì?Vàrồi,nhưthểtựđộng,châncôđưacôbước tới con phố nhỏ, và trongmột thoáng cô thấymình đứng trướcmộtcánhcửagỗquenthuộc.

Page 329: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Đúngrồi,cônghĩ,cáibảngmàuđỏvớidòngchữvàngZOLLOMODELSvẫnnằm trên tường, cũngnhư cái nắmđấmcửabằngđồng trên cánh cửabằnggỗócchónặngnềdẫnvàosântrongvà.Cuốicùng,lànhữngbậcthềmdẫn tớiCông tyNgườimẫuQuốc tếZollo.Côsẽ,cônghĩ,khôngbaogiờquên cái ngày đàu tiên khi cô đi qua cánh cửa đỏ ở trên cùng những bậcthềmnày.Đólànăm1985,vàcômười támtuổi.“SaoNewYorkvẫn tiếptục gửi những cô gái xinh đẹp tới cho tôi nhỉ?” Jacques Zollo,một trongnhữngôngchủ,kêulênkhithấycôtới.

Janey không biết phải nói gì khi cô lặng lẽ đưa cho anh quyển sách củamình.

“Caovàgầy,đượcrồi,”anhnói,gậtđầuvàlậtnhanhquacáctrang.“Nhưngcáimặtnàythìsaihếtcả.QuáMỹ.GiánhưcôđếnParishainămtrước,”anhnói,chỉvàomộtloạtbìatạpchíđóngkhungtrênbứctườngchụpnhữngcôgáitócvàngmắtxanh.“Hồiđóaicũngmuốnnhìnhọ.Nhưngcònbâygiờ?”ôngnhúnvai.

“Xinanhđấy,”Janeynóituyệtvọng,mắtngânngấnnước.CôvừamớiđếnParis từMilan, nơi cô đã trải qua bốn tháng khổ sở cố tìm việc làmmẫunhưngkhôngthànhcông.QuảnlýởNewYorkcủacôđãquyếtđịnhcôcóthể làmtốthơnởParis.Côkhôngnóiđượcmột từ tiếngPhápnàovàmỗiphútởParisđềulàmỗiphútkhổsở:Côkhôngthểmuađượcđồăntrongcửahàng, bởi luôn phải đứng sau quầy kính và yêu cầu cụ thểmón gì đó, côkhôngbiếtcáchnàođểmuakemđánhrăngởtiệmthuốc,vàcôkhônghiểuđồngtiền.Cômệtmỏi,nghèođói.NếucôkhôngtìmđượcviệcởParis,côsẽbịđuổivềnhà,vàrồimẹcôsẽcườivàomặtcôvànói,“Mẹđãbảoconrồi...Mẹbiếtconkhôngbaogiờthànhcôngmà...”

“Xinanhđấy,”côlạinói,thìthầm.“Tôisẽlàmbấtcứviệcgì...”

JacquesZozogiễucợtnhìncô.Anhđẹptrai,mớingoàibamươi-hơiquáđẹp,Janeynghĩ.Vàcuốicùng,saukhoảngthờigiancócảmgiácđếnvàigiờđồnghồ,anhhỏi,“Côquảngcáođồlótkhông?”

“Đồlót?”Janeysợhãinói.ĐồlótlàloạihìnhlàmmẫumàquảnlýcủacôởNewYorkđãcảnhbáocôlàkhôngđượclàm,nhưngcônhanhchóngquyếtđịnh.Côđangđứng trướcmặtJacquesZollo, tuyệtvọngvàkhôngmộtxudínhtúi.Vàvớimộtcáinhúnvaithảnnhiên,nhưthểcôchẳngsợgìcả,cô

Page 330: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nói,“Hẳnrồi,saolạikhông.”

Jacqueskhônghoàn toàn tin tưởng. “Côkhông...,” anhnói, hay taykhumkhumlạitrênngựcnhưthểanhđangômhaiquảngực.

“Ý ang là nâng ngực ấy à?” Janey nói. “Không.Không, tôi chưa bao giờnghĩđếnchuyệnđó...”

“Tốt,”anhnói.“ỞMỹngựctolàrấtphổbiến.NhưngởPhápđâythìchúngtôikhôngthíchphụnữtrôngnhưbòcái.”

“Ồkhông,”Janeynói.“Tôisẽkhôngbaogiờ... làmbấtcứviệcgìnhưthếvớicơthểcủamình.Khôngbaogiờ.”

Janeyquayđikhỏicánhcửagỗvànhìnxuốngđường.Chà,cônghĩ,đó làmộtlờinóidối,bởicuốicùngcôđãnângngực.Nhưngchuyệnđóchảcógìđángngạcnhiên,bởivìcôchảmấykhigiữlờihứavớibảnthânmình.VàchẳngbaolâusaucuộcgặpđầutiênvớiJacques,côthấymìnhlàmđủnhữngthứmàcôkhôngbaogiờtưởngtượngmìnhsẽlàmtrongmộttriệunăm...

Màykhôngđượcnghĩđếnchuyệnđó,cômắngmình,đặcbiệtlàkhôngphảilúcnày.Côquayđivà lạibắtđầubước,vềphíaLatinQuarter,nơicócácphòngtranhnhỏcóthể làmcôsaonhãng.Nhưngtríóccôlạicócáchvậnhànhcủariêngnó,vàgiờđâymộtloạtkýứccũđangvụtvềxâmchiếmlấycô...

JaneymớiởParisđượccóhaituầnkhimộtvụscandalnổilênliênquantớimột cô gái tên làDonnaBlack.Khi Janey nghe tin, cô đang ở trongmộtstudiochụpảnhởLeMarais, làmmẫuchụpđồ lótchomộtcông ty tên làLaBaby.Đólàcôngviệcthựcsựđầutiênmàcôcó.Vàbuổichụpảnhlàchomộtchiếndịchquảngcáo,nghĩalàcuốicùngcôcũnglàmratiền.Quảngcáolàhìnhảnhhaicôgáitócvàngômlấynhau-tạoramộtảotưởnglàhaicôgáisẽcởiđồlótLaBaby(đắttiền)củahọravàlàmtìnhvớinhau.CôgáikiatênlàEstella.Tìnhcờ,bạncùngphòngcủaEstellalàDonnaBlack.

CảDonnavàEstelleđềutừIndiana,nhưngtrongkhichaDonnalàbácsĩ,thìchaEstellalạilàngườibuônmatúy.Estellabảorằngmẹcôấylàbồibàn,nhưngcứmỗilầnnói“bồibàn”làcôấylạiđảomắtkhiếnJaneynghĩthựcramẹcôấylàgáiđiếm.

Page 331: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Estellalàmộtcôgáikhôngcógìđểmất.Quaviệclàmngườimẫu,côthăngtiếnnhanhvàcaohơncôcóthểngờsovớiviệclớnlênởIndiana.Ănnóibỗbãvàvui tính,cô làngườimàmẹJaneysẽcoi làảnhhưởngxấu.Cô trêutrọctaythợchụpảnh,nóirấtíttiếngAnh,nháilạicửchỉcủaanhtakhianhtacốchỉchohọphảilàmgì.Vàcôhỏikháchhànglàanhtasẽtrảchohọbaonhiêutiềnnếuhọthựcsựlàmtìnhvớinhau.Anhkiakhôngkhóchịugìcả;màchỉbảo là“trả tiềnchophụnữlàmtình làmộtviệcđẹpđẽ,”khiếnEstellavàJaneycườingấtngưởng.Vàsuốtbuổichiều,họcứnhắcđinhắclạimãicâuđó.

Đến cuối ngày, Jacques gọi cho Estella và Estella quay lại, choáng váng.“Donna Black vừa mới đâm Antoine DuBourgey,” cô tuyên bố. AntoineDuBourgeylàmộtgiámđốcởcôngtymỹphẩm.RõrànglàDonnađãquanhệvớiôngta,chođếnkhicôbướcvàocănhộcủaôngvàthấyôngđangtrêngiườngvớimộtngườimẫukhác.NhữngchuyệnthếnàyxảyraởParissuốt,nhưngtrongstudiorốiloạncảlên.Buổichụphìnhphảidờilạivàongàyhômsau,taythợnói,khimàkhôngaicóthểlàmviệcđượctrướccáitinnày.

JaneyvàEstellalấyđồrồiravề.VàkhiJaneytheoEstellaxuốngcầuthang,cônghĩ,khinhìncáiđầunhôlênnhôxuốngcủaEstella,làcôấyđangkhóc.KhihọxuốngtớiđườngthìhóaralàEstellađangcườinhưđiên.“TớluônbiếtlàDonnasẽlàmthế-cậucóbiếtlàcôấygiữlạinhữngcáilọkhông?”cônói,bámvàotayJaney.

Phảnứng tức thờicủa Janey là sợhãi,nhưng trongvài thángngắnngủiởchâuÂucôpháthiệnralàphảnứngcủacôvớicácsựviệcthườnglàsailầmhaybịcoilàcổhủ.Vìvậy,cẩnthậnquansátEstella,côlàmnhưcôđãhọcđượctrongnhữngtìnhhuốngnày,vàbắtchướcphảnứngcủaEstella.Cườivớicôta,JaneybảorằngkhôngthểnghĩraaixứngđángbịthếhơnAntoine,nóithêm,“Cậucónghĩlàôngta...chếtrồikhông?”

“Ồ,chắckhôngđâu,”Estellanóivẻrấtcóthẩmquyền,nhưthểcôbiếtrõsựvụ.“Giếtaiđóbằngdaochẳngdễgì.Taphảicắtcổhọngvàđâmmấychụcnhát.”Côdừnglờiđểhấttócquavai.“Donnakhôngkhỏeđượcđếnthế,cậubiếtđấy,”cônói.“Cậuấychảrènluyệnthểthao-đólàmộttrongnhữnglýdomàJacquessẽgửitrảcôấy.”

Haicôgáinhìnnhauvàcười.Sựthậtrằngngườimẫukhôngbaogiờluyện

Page 332: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tập-họmảnhmailànhờuốngchampagnevàhútthuốclá.

“Nhưng mà tớ rất đau lòng,” Estella nói tiếp. “Tớ sẽ phải tìm bạn cùngphòngkhác.Donnachảbaogiờ làmviệcnhưng ít ra làbốcậuấy trả tiềnthuênhà.”

VàđộtnhiênJaneythấymìnhtựnguyệndọnvàoởcùng.

EstellasốngởLeftBankgầnsôngSeinetrênmộtcănhộtrầncao.CănhộcủaEstella,vềmặt thựctế làdomộtngườimẫuđãsốngởParisnămnămtrướcthuêvàđãchuyểnvềNewYorknơigiờđâycôtalà“bộmặt”chomộtcôngtymỹphẩmlớn,đượctrangbị,dướiconmắtcủaJaney,nhữngđồđạcPhápđắt tiền,nhưngthựcralànhữngđồnộithấtcóthểmuaởbấtcứchợtrờinàoởParis.NhưngthứkhiếnchoJaneykinhngạcnhấtlàcănphòngnhỏnốivớiphòngngủcủaEstella.Nóchứađầynhữnggiàydép,túi,valiLouisVuitton,áokhoác,váy,áolen,vàđồtrangsức.TấtcảđềulàđồthiếtkếvàđắthơnkhảnăngchitrảcủaEstellarấtnhiều.MắtJaneytrốrakhinhìnthấynhiềuđồđắttiềnnhưthế.

“Ồ,cứmượnbấtcứthứgìcậumuốn,”Estellanói,nhìnthấyvẻmặtsữngsờcủaJaney.“Chỉviệchỏitớtrướcthôi,đượcchứ?Tớkhôngchịunổicáccôgáicứtựtiệnlấyđồ...”

“Nhưnglàmcáchnào...?”

“Bạntraicủatớ,”Estellanhúnvai.“Anhấylúcnàocũngtặngquàchotớ.”

JaneybốirốinhìnEstella.ĐànôngPhápkhéttiếnglàkibo,nghĩrằnghọcóthểbùlạibằnglờinóinhữnggìhọtừchốibỏtiềnra.

“AnhấyngườiẢrập,”Estellanói,chạmvàomộtchiếctúiChanelmàJaneybiếttrịgiáhơnhaingànđô.“MộtvàicôgáikhôngthíchđànôngẢrập.Họsợbởivìhọquágiàu.Nhưnghọsẽmuachomìnhbấtcứthứgìmìnhmuốnvàđưamìnhđichơi.SayedcómộtchiếcduthuyềnvàbọnmìnhduthuyềnquanhmiềnNamnướcPhápmùahènày.Mọi người đều tới đó.Cậubiếtmà,” cô bật cười, nhìn vẻ mặt bối rối của Janey. “Saint-Tropez và Capd’Antibes và Monaco. Sayed đã hứa sẽ giới thiệu mình với Hoàng tửAlbert...”

Page 333: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ChuyệnnàyđượcnóiravớivẻhờihợtđếnmứcmặcdùJaneybiếtEstellađangbốcphét,côcũngsữngsờkhôngnóiđượcgì.Côhoàntoànkhôngquenthuộc với thế giớimàEstella đangnói tới, nhưng cô có thể nhìn thấy nó.Đungđưaởtaycô,làmộtchiếclắckimcươngsángloáng.

“NgườiẢrậpcóđặcđiểmlà,”Estellanóivẻthảnnhiên,“họlúcnàocũngcónhữngphụnữxinhđẹpvâyquanh.VìthếtớcóthểbảoSayedmờicậulênthuyềncủaanhấy.Nếukhôngthìtớđảmbảosẽcóngườikhác...”

NgaylậptứcJaneycảnhgiác,nhưngcôvộidậpngayđicảmgiácđó.“Ồ,đểxemsao,”cônóivớivẻbíhiểmcốtình,nhưthểcôcóviệcgìhayhohơnđểlàm...

Nhưng khi cô vào phòng bỏ đồ ra, cô thấy hai chiếc vali Samsonitemàuxanhcủamình.Mẹcôđã“hàophóng”sắmchochuyếnđicủacô,nhưngđộtnhiênhaichiếcvalithểhiệnchotấtcảnhữnggìsailầmvàđánghổthẹnởcô:CôthảmhạivàlàngườiMỹ,khôngcóhọcthức.TrongkhicôđangmảimênghĩthìEstellaxuấthiệnởbậucửa.CômặcmộtchiếcáokhoácChanelnhiềumàusắc,quầnjean,đeomộtchiếctúiChanel,vàtrông,trongtâmtríJaney,quyếnrũhệtnhưvẻngoàiphảicócủamộtquýcôtrẻtuổi.

“Tớ đi ra ngoài kiếm ít bánh mì,” Estella nói. “Cậu có cần gì không?Thuốc?”

“Tớkhônghútthuốc,”Janeynói.

“Khôngà?”Estellahỏi,vàrồibậtcười.“Chậc,cậusẽphảibắtđầuhútthôi.ỞParisaicũnghútthuốccả.”CôquayđivàhuýtmộtđiệudiscoPháp,nhúnnhảyrarakhỏicănhộ.

Janeyimlặngtiếptụcbỏđồra.Nhưngngaykhicônghetiếngcánhcửanặngnềđónglại,côlẻnvàolạicănphòngnhỏcủaEstella.Cônhắcmìnhđãđượcnuôidạyđúngđắn,làmộtcôgáingoantừmộtgiađìnhtửtếđượcdạytừhồinhỏkhôngđượcghentị,nhưnggiờcôtựhỏiđiềuđóthựcsựnghĩalàgì.Đócóphải làviệcngănnhữngngườikhôngbaogiờcóđượcnhững thứmìnhmuốnkhỏicảmthấykhổsởvềcuộcđờihọ?Bởibâygiờcôthựcsựghentị.Cóphảilỗicủacôkhicôđượcnuôidạykhôngđượctrôngchờgìlắmởcuộcđờingoàimộtcôngviệcnàođóvàmộtcuộchônnhânnàođóvớivàiđứaconnàođó?Ýnghĩasâusắcmàcôphảicóđượctừđólàgì?

Page 334: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưnglúcnàyđây,cônghĩ,khichạmvàochiếcváylụađẹpđẽ,nhữngthứnàylàthật.Dùcôcónghĩcáchgìđinữathìchúngmớilàthànhtựu.Langthangtrongcănphòngnhưthểsaythuốc,Janeyykéomộtchiếcáokhoácdàixuốngkhỏimóc;chiếccổáocólôngvàngmềmmạihơnvàxaxỉhơnbấtcứthứ gì cô từng sờ vào trước kia.Đứng trước tấm gương dài, Janey khoácchiếcáokhoácrangoàichiếcáophôngđangmặcvàkéochiếccốlên.Lôngchạmsátvàomặt,côkhôngcòncảmthấymình làmộtsinhviênMỹxinhđẹpđihọcởnướcngoàinữa.Độtnhiêncôbiến thànhmộtphụnữ trẻđẹprạngngờimàvớicômọi thứ trên thếgiớiđềucó thểxảy ra.ThậmchícảviệclấyhoàngtửAlbertvàtrởthànhmộtcôngchúađíchthực!

Vàkhi cô quay từ bên này sangbênkia,mêđắmvới chính hình ảnh củamìnhtronggương,cônghĩ,Phải,côghentị.Nhưngsựkhácbiệtlàgiờđâycônhậnramìnhcóthểcố.Vàkiểugìđó,côsẽcó,chẳngbaolâunữa,chẳngbaolâunữathôi.

Page 335: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

14

Janeygiậtmìnhnhìnlên,nhậnrakhiquámảisuynghĩ,côđãbăngquasôngSeinevàgiờquaytrởlạiRightBank,vàrấtgầnPlaceVendôme.Côdừnglạimột lát, và rồi, nhưmột con thiêu thân lao vào lửa, cô bướcvài bước tớitrướcvàđộtnhiênthấymìnhđãởtrongquảngtrường.

CôđãnghĩsaumườilămnămđikhỏiParis,chuyếnđibộsẽđưacôđếnđây,nhìnlênmặttiềnđẹpđẽcủaHôtelRitzlàđiềukhôngthểtránhkhỏi.Đâycóphảichínhlànơimàcôđãrẽbướcngoặtsaiđầutiên?Nơicôđãđứng,mườilămnămtrước,cũngnhìnlênđúngcáikháchsạnnày,chuẩnbịđưaramộtquyếtđịnhsẽđịnhhướngcảcuộcđờicô?

Nhưngcólẽcôchỉtrầmtrọnghóamọithứquáđáng.Hồiđócôquátrẻ,mộtgiọngbêntrongcônhắcnhở;làmsaocôhiểuchuyệnhơnđược?Nhưngmọingườikhác thìhiểuhơn,mộtgiọngkhácbảocô, thậmchíkhihọcòn trẻ.Nhưng sau rốt, chẳng phải nó chỉ làmột sự kiện ư?Một sự kiện dẫn tớinhữngsựkiệnkhác,vàrồinhữngsựkiệnnàyphảiđiđếnkếtthúc,vàkiểugìđócôđã“vượtqua”đượcchúng?Màcôđãlàmđượcthếchưa?Bởivì,cóvẻnhư,côvẫnmấtnhiềuthờigianđể“vượtqua”đượcmọichuyện.Vànếutaluônmấtnhiềuthờigianđểquanđiquákhứcủamình,làmthếnàotasốngtiếpđượcvớitươnglaicủata?

CônhìnquanhvànhậnraquảngtrườnghoangvắngmộtcáchkỳquặcvàobuổichiềuthứTư,vànhìnthấymộtchiếcghếtrống,côđiqualớpsỏicuội,ngồixuống.Côvùiđầuvàotay,nhớđếncáingàyđó,lâulắmrồi,khicuốicùngEstellacùngquayvề-saubangày.Janeyđãcôđơnbiếtchừngnào,vàquánhẹnhõmkhiEstellabướcquacửavàobốngiờchiềuhômđóđếnnỗicôgầnnhưkhôngđểýthấyđồngtửmắtEstellatođùnglêncòntaycôthìrunrẩy, vàdườngnhưkhông trả lời được tử tếbất cứ câuhỏinào của Janey.CuốicùngEstellađivàobếpvàtuyênbốlàcôcầnmộtlyrượu.Khicôtađiêncuồngmởmộtchairượu,nútchaiđãbịvỡ.VàJaneyđãphảicầmlấychairượutừtaycôvàđẩycáinútchaivàotrongbằngcáichuôidao.

“Tớlochocậuquá,”Janeynóivẻhốilỗi.“Tớnghĩcókhicậuchết,haybịtainạn,haythứgìđóđãxảyđếnvớiDonna...”

Page 336: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Nóđivề luôn rồivàhọ sẽkhôngbaogiờchonó lómặtđếnPhápnữa,”Estellanói,nốcthẳngrượutừchai.“Vàtớthoátkhỏicáiđồrácrưởiđó.Nóchánkinhkhủng...”

“Nhưngcậuđãởđâu?”

“TớgặpSayedvàbọntớcóbữatiệc.”

“Mộtbữatiệc?Trongbangày?”

“Cólầnbọntớcònăntiệctớimộttuần.Màdùsaocũngxongrồi,vàtớquaylạiđểđóncậu.ChúcủaSayedmớitớithànhphố,vàôngấymuốntổchứcmộtbữatiệc.Cậuthấysao?”

“HọcónóitiếngAnhkhông?”Janeyđãhỏi.Côquákhổsở,côsẽđibấtcứnơinàomàcóngườinóithứtiếngcủacô.Estellachỉphálêncườimànói,“Dĩnhiênrồiđồngốc.TấtcảhọđềuđihọcởCambridgehaygìđó.”VàrồiJaneyphảiđithayđồ.

Khi cô ra khỏi phòng, Estella lắc đầu và lẩm bẩm, “Sai rồi, sai hết rồi.Rasheed thíchphụnữ trôngnhưquýbà,” côgiải thích.Côdẫn Janeyvàophòngmình,chọnmộtcáiváyinhoa,vàđưachocô.“Rasheed?”Janeyhỏi.

“Rasheed...”Estellađáp,nóitoànbộtêncủaôngta.Janeylùilạimộtbước.Ngaylậptứccônhậnracáitênvàkhôngbiếtlànênphấnkhíchhaysợhãi.

“Cậubiếtđấy,”Estellanói,mỉmcười. “Ôngấy làmột trongnhữngngườiđànônggiàunhấttrênthếgiới...”

Janeyđãnghĩbữatiệcsẽdiễnraởmộtcănnhàhaycănhộ.Nhưngthayvàođó, côvàEstella lại lấy taxi đi tớiPlaceVendôme.Khi chiếcxedừng lạitrước lối vàoHôtelRitz, Janey đã nhìn lên cáimặt tiềnmàu xanh đầy vẻkính sợ.Nóquá lớn, cô nghĩ, và quá tráng lệ.Dẫuvậy,một lời cảnhbáovanglêntrongđầucô.“Mộtkháchsạnư?”côhỏi.

“Đólànơiôngấysống,đồngốc,”Estellanói,trảchotàixế.“ÔngấycóthểmuabấtcứcănnhànàoởParis,nhưngôngấysốngởkháchsạnvìtiệnlợihơn.Tấtcảnhữngngườigiàuđềunhưthế.”

Page 337: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Vàrồi,khihọđứngtrênsỏi trướckháchsạn,Estellađộtnhiêntómlấytaycô,vànhìnthẳngvàomắtJaney,cônói,“Giờngheđây.”

“Ừ?”Janeynói.

“Cậuvớitớlàbạnbè,”Estellanói,“vìthếtớmuốncậubiếtcụthểlàthếnào.NếuRasheed tómlấycậuvàđẩycậuxuốnggiường...chà,cậukhôngphảilàm gì cả.Nhưng nếu cậu làm, thì là hai ngàn đô hoặc làmộtmón trangsức.”

Trongmột thoáng, Janeychoángvángnhìn lêncáikháchsạn tráng lệkia.Aha,cônghĩ.Vậysựtìnhlàthếđấy.Nhưngdĩnhiênlàphảivậy,cônhậnra.CôvàEstellakhôngthựcsựthuộcvềnơiđó,vàviệccônênlàm-phảilàm-làcámơnEstellavàđivềnhà.

Nhưngđườngvềnhàrấtdài.Vàcôđangđigiàycaogót.Vàkhôngcógìđợicôởnhà,ngoạitrừmộtbuổitốicôđơnnữa.CôquaysangEstellavà,bằngmộtgiọngdũngcảmhơnthựctếcôđangcảmthấyrấtnhiều,cônói,“Đượcthôi.”

Estellacầmlấytaycô,bậtcười,vàdẫncôvàosảnhkháchsạn,mỉmcườivớingườigiữcửanhưthểcôsởhữunơinày.Họđiquatầngmột,gótgiàynệntrênnềnđáhoacương,vàrồihọvàothangmáy.Trongthangmáy,Estellanhìnmìnhtronggương,vàrồiquaysangJaneynói,“Nhớđấy,haingànđôhoặclàmộtmóntrangsức.Nhưngtớnghĩtốthơnlàlấytiềnmặt.Quầnáovàtrangsứcthìbắtbạntraimuacholúcnàocũngđược.Vànhưthếthìmìnhsẽkhôngphảixinhọtiềnvàhọsẽkhôngnghĩmìnhlà...”

“Phải,”Janeynói.Côliếcnhìnmặtmìnhtronggương,tựnhắcmìnhlàchođến lúcnày,côvẫnổn:Côvẫnchưachấpnhận lời tán tỉnhcủaRasheed-chưa.Côsẽquyếtđịnhkhinhìnthấyôngta,cônghĩ,vànếucôkhôngthíchôngta,côsẽđivề...

Cửathangmáymởravàhọbướctrênmộthànhlangrảithảmđỏ,dừnglạiởgiữahành lang trướcmộtbộ cửađôi.Estellanhấnchuông.Chưađầymộtgiâysau,nhưthểđangđợisẵn,cửamởrabởimộtngườiđànôngnhỏ thómặcdjellaba.Ôngtakhẽcúiđầukhihọbướcvào.Ôngtadườngnhưkhôngngạcnhiênkhithấyhọ,cũngkhôngcóvẻlàđangđợihọsẽtới.

Page 338: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Rasheedcóđâykhông?”Estellabạodạnhỏi.

“Ông ấy đang kết thúc một buổi họp công việc. Hai người sẽ đợi ở đâychứ?”

Họvàophòngkháchchínhcủaphòngsuite.Đó làcănphòng lớnnhấtmàJaney từng thấy - đầy những chiếc ghế cổ và trường kỷ xếp thành nhữngnhómnhỏ-ấyvậymàởsựtolớncủanóvẫncógìđóthậtbuồnthảm.Cănphòngtrốngkhôngngoại trừhaingườihọ,vàđộtnhiênthấysợhãi,Janeykêulên,“Nhưngtớtưởngmìnhđidựtiệc...”

“Đừnglo,”Estellathảnnhiênnói.“Cólẽsẽcótiệc,sauđó.”Côngồixuốngmộtchiếcsofabọclụamàuhồng,nhìnngườiphụcvụ.Vàkhiôngtacúiđầuvàrakhỏiphòng,EstellatúmlấytayJaneyvàthìthầm,“Nào!”

“Nhưngmìnhkhôngthểcứthế...”

“Tớ làmbấtcứviệcgì tớ thích.Rasheedbiếtđiềuđó,”cô tựhàonói,kéoJaneyrakhỏiphòngkháchvàmộtphòngnhỏhơntrangtrínhưthưviện,cómộtquầybarnhỏđặtdọcmộtbứctường.Côtìmtrêncácgiátrênquầybarvà quay lại, đắc thắng chìa ramột cái khay bạc nhỏ, “Nào,” cô thì thầm.“Nhanhlên!”

“Tớkhông...”

“Rasheedchẳngbận tâmnếungười tachơima túy,chừngnàokhôngchơitrướcmặtôngta.”Côđặtcáikhayxuốngtrênmặtquầybar,vàdùngmộtcáilưỡidaocạo,phânmộtđốngbộttrắngthànhbốnđường.Rồicôcầmmộtcáiốnghútvàhíthaiđường,quaysangđưachoJaneycáiốnghút.Janeychoángvángtronggiâylát.Côđãnghevềcocaine,nhưngcôchưabaogiờhítthử.Chođếnthờiđiểmđócôvẫnhoàntoànkhônghiểulýdovìsaocáccôgáithườngxuyênphảivàophòngvệsinhlúcchụphình,haycáikiểuhọthườngxuyênquệtmũivàmuốnbảovớimìnhmọithứvềbấtcứthứgìđãxảyđếnvớihọ.Chắchọđãchorằngcôgiốnghọ,cônghĩ,vàkhôngaiđủthânthiếtvớicôđểpháthiệnra...

“Đừngcóbảovớitớlàcậuchưabaogiờhítcocainenhé,”Estellanói,đảomắt.“Giờiơi.Tớphảidạychocậumọithứà?”

Page 339: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tớkhông...,”Janeyyếuớtlặplại.

“Chậc,cậunên thửđi,”Estellanói.“Nósẽkhiếnmọi thứdễdànghơnrấtnhiều.Rồicậuthấy.”

JaneycầmlấycáiốnghúttừtayEstellavàthậntrọnghítmộtítthuốctrắngnhưthểđanghítphảichấtđộc.“VìChúa,híthếtđi,”Estellaralệnh.“Cậucóbiếtchỗđógiábaonhiêukhônghả?”Mắtcôcăngthẳngđảotớiđảoluikhicô nhìn Janey, đảm bảo để cô hít toàn bộ chỗ cocaine vào, và khi cô hítxong,Estellanhanhchónglấycáikhaytừcôvàhíttoànbộchỗcònlại.

Đâuđótừcănsuiterộnglớnvẳngtớigiọnghaingườiđànông.VàEstellađặtcáikhaylêngiávàrồithảnnhiênlấymộtchaichampagnetừmộtcáitủlạnhnhỏra.

Haingườiđànôngđiquacửa.

“Rasheed!”Estellakêulên.Haingườidừnglạivàbướcvàophòng.

Mộtngườitrẻ,mớingoàibamươi;ngườikiagiàhơn,cólẽbốnmươihoặcđầunămmươi.Janeytòmònhìnđămđămvàongườigiàhơn,Rasheed:CôchưabaogiờthấymộtngườiẢrậptrướckiavàđãnghĩsẽgặpmộtôngđộikhănxếpmặcváynhưở trongTheArabianNights.Nhưngngườiđànôngnàocỡngườitầmtrungvàmặcmộtbộvestmayđotuyệtđẹp;làndamàubehơivàngvàôngtacómộtbộrianhỏmàuxámhơiđen.Ôngtakhálàhấpdẫnđấychứ,Janeynghĩ.Nhưngmặtôngkhônghềcóchútcảmxúcnào,nhưthểôngquengiữmọisuynghĩvàcảmxúcchoriêngmình.

Ông bước vào phòng và khóemiệng ông căng ra thànhmột nụ cười lạnhlùng.“Àphải,”giọngônghơicóâmkiểuAnh.“Anhthấylàemđãtìmthấyđồuống.”

“ĐâylàJaneyWilcox,”Estellanóivẻnhiệttìnhtháiquá.CổhọngJaneytựdưngnghẹtcứnglại.Taycôthìnhơmnhớmvàcôcócảmgiácmìnhsắpsửanônđếnnơi.CômởmắttonhìntrântrốivàoRasheed,bănkhoănkhôngbiếtôngcónhậnracôkhóởkhông.NhưngtấtcảnhữnggìRasheedlàmlàgậtđầuvới cô,mắtnhìncô từđầu tới chân.Gãđi cùngông, trẻhơn,nhìn từRasheedsanghaicôgái.Gãdườngnhưkhôngbiếtphảilàmgì.Saumộtsự

Page 340: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

im lặng ngượng nghịu, cuối cùng gã bước tới và chìa tay ra. “JustinMarinelli,”gãnóibằnggiọngMỹ.

TayngườiMỹđeomộtđôikínhgọngvàngvàmộtchiếccàvạtvàng,vàvìlýdonàođóJaneynhậnthấygãđeonhẫncưới.Khihọbắttay,côđộtnhiêncóýtưởngđiênrồlànhàovàocầuxinsựgiúpđỡcủagã,xingãđưacôrakhỏiđây,chămsóccôvàđưacôvềnhà,nhưngrồiRasheednói,“TôisẽđưaôngMarinelliracửavàquaylạidẫncáccôđixemnhà.”

“Tớnghĩtớnônmất,”Janeynóimơhồ,dựavàomộtchiếcghế.

“Đừng có lố bịch,” Estella nói, lấy cái khay từ trên giá xuống và nhanhchóngphânrathêmbốnđườngthuốcnữa.“Khitớhítlầnđầutiênthìcũngbịthế-làmxongđườngtiếptheolàthấydễchịuhơnngay.”Janeycầmlấycáiốnghúttừtaycôvàhíthaiđườngnữa,vàkhicôlàmvậy,Estellanói,“Ôngấythíchcậu,tớcóthểthấythế.”

“Ôngấycònchảbuồnbắttaytớ,”Janeynói.

“Ôngấylàngườigiàunhấtthếgiới,”Estellađáplạivẻkhôngtinnổi.“Cậukhôngthểtrôngchờôngấylàmnhữngviệcnhưthế.Ôngấybận.”

“Bậnquákhôngbắtnổitay?”

“Nghenày,”Estellanói.“Tớkhôngthểđểôngấylàmcậuhoảnghồn.Cậuphảiđốixửvớinhữnggãgiàucónhưthểhọbìnhthường.Mẹolànhưthế,cậuhiểukhông?Họthầmthíchđiềuđó,bởivì...”

Đúng lúc đó,Rasheed quay lại.Đôimắt đen sẫm của ông nhìn sang chaichampagnechưamở,vàôngquaylạivỗtaygọilớn,“Mohammed!”Trongmộtgiây,ngườiđànôngbannãymởcửavàophòng,nhưngEstellanhanhhơn,côcầmchairượulênnói,“Ồ,đừnglốbịch,Rasheed,emsẽtựmở.Mẹemtừnglàmviệcởquánbar.Anhbiếtđấy?Nơimọingườiđếnuống?”

“Có,anhbiếtquánbar,”Rasheednói,nhìncôtừđôimắtnheolại.

“Nhưng anh chưa bao giờ tới,”Estella nói bằngmột giọng đùa cợtmà tathườngdùngvớimột đứa trẻ.Côquay sang Janeykhi rút cái nút chai ra.“Anhấykhônguống,cậubiếtđây?”Cáinútchaivăngravớimộtdòngsủi

Page 341: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

bọttrắng.VàEstellalùilại,cườiphálênvàgiơcáichaicaolên.“Mìnhcónêndùnglykhông,Rasheed?Hayuốngthẳngtừchai?”

“Lyđi,”Rasheednóibằngmộtgiọnglạnhlùng.

JaneynhìnEstellavàhốihậnnhìnthấycôấycólẽlàcôgáingốcnhấtmàcôtừngbiết.Cô thậmchí không chắcmình có quý cô bạn không.Nhưng cônhậnrarằnggiờkhôngphảilàlúcđánhgiávềtínhcáchEstella,vàtrênhếtcôthèmuốngkinhkhủng.CônhậncốcchampagnetừtayEstellavànốchếtmộtnửa,rồilạirótđầycốc.Rasheedquayđivàdẫnhọrakhỏiphòng.

“Tour”đidạoquanhphòngsuitecólẽchỉlàmộtmànmởđầutrướccóviệclàmtìnhxảyrasauđó.VậymàRasheedkéodàinó,giảithíchlịchsửkháchsạn,đồnội thất,cácbứchọa,vàJaneyngạcnhiênkhi thấyông tabiết rấtnhiều.Kiếnthứccủaôngtachỉkhẳngđịnhchocôbiếtrằngmìnhhầunhưkhôngđượchọchànhgìvàcólẽsẽkhôngbaogiờđược,vàcôtựhỏimìnhcó vẻ ngu dốt như cảm giác lúc này không. Estella không ngừng đưa ranhữngnhậnxétngớngẩn.Vàmộtcuộccạnhtranhngầmdiễnragiữahọ-vớimỗinhậnxétnguxuẩncủaEstella,Janeycốlàmnổibậtbảnthânbằngcáchhỏimộtcâuhỏithôngminh.NếuRasheednghĩcôlàmộtcôgáithôngminh,nếuôngtacóthểthấylàcôkhácvớiEstella...

Cuốicùnghọtớimộtcănphònglớnlátgạchcóbểbơi.Đâylàbểbơitưduynhất trongmột phòng suite khách sạn ở cả nước Pháp, ông bảo họ.GạchđượcnhậpkhẩutừÝhaitrămnămtrướcvàvẽPoseidonởđáybểbơi.JaneykhôngbiếtPoseidonlàai,nhưngcônheomắtvẻtinhtườngnhìnngườicáđangcầmmộtcáiđinhba,khiRasheedxinlỗivàrahiệuchoEstellaraphíađầubênkiabể.

MộtcuộcthảoluậnngắndiễnravàEstellagậtđầu.CôquaylạibênJaneykhiRasheedvẫnđứngcạnhcửa.

“Ông ấy thích cậu. Ông ấy muốn cho cậu xem phòng ngủ của ông ấy,”Estellathìthầm.

Janeyđãsợchếtkhiếpcáigiâyphútnày.Nhưngđángngạcnhiênlà,khinótới cô lại không hề cảm thấy sợ hãimà lạimạnh dạn đến kỳ lạ, như thểnhữngđườngbiênbìnhthườngngăncáchgiữacôvàcuộcđờiđãbịxóabỏ,vàcôquaysangEstellamỉmcười.Côđãnghĩmìnhsẽ từchối,nhưng lúc

Page 342: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nàyđâycôcảmthấyphấnkhíchđếnkỳquặc.CôsảibướclạichỗRasheed,vàkhicôđi,ônggậtđầu.Khihọ rakhỏicănphòng látgạchvàvàohànhlang,ônglịchsựnắmlấytaycô.

Họbướcvàomộtphònglớncómộtcáigiườngbốncọcmànvĩđại.Khiôngrahiệuchocôcởiđồlót,Janeynhớmìnhgầnnhưlàcòntrinh.Côchỉmớilàmtìnhchínhxáccóbalần,vớimộtsinhviênngườiMỹởđạihọcRutgersmàcôgặpởMilan.Trảinghiệmđóđauđớnvàgầnnhưchẳngthúvịgì,vàcôkinhngạcbởicôgầnnhưchảcócảmxúcgìvớisựviệcđó.Mỗilầnnódiễnra,côcảmthấymìnhhoàntoànlìakhỏicơthể,nhưthểcôđangbaylờlữngbêntrênmình,xalạnhìnhànhđộngđó-mộtviệckháchẳnvớichàngsinhviênngườiMỹkia.

Vàgiờđây,ngồitrêngiường,khôngmặcquầnlót,JaneynhìnRasheedcởiquầnvàcảmthấymộtsựxalạyhệtnhưxưa.Côbănkhoănkhôngbiếtôngsẽlàmgì,tựhỏiôngcótróicôlạivàhiếpcôkhông.Côkhôngcoichuyệnđólàkhóchịu,chỉlàthứkhôngthểxảyra,nhấtlàkhiRasheedcởicáiquầnđùiAnhvàrồicẩnthậngấplạiđặttrênghếởcuốigiường.ÔngtiếnlạichỗcôvàJaneythấythằngbécủaôngđãphảnứngdữdộivàtohơncáicủaanhchàngsinhviênngườiMỹ.Ônggiơtaylên-trongmộtgiây,Janeynghĩôngsẽhôncô-nhưngôngchỉcởibanúttrênchiếcváycủacô.Thòtayvàotrong,ôngkéongựccô ta.Ông trầmngâmngắmnó,nhưngkhôngchạmvàocô.Rồiôngkéováycôlên,khẽkhàngđẩyhaichâncôra.Janeyđểmìnhngãlưngxuốnggiường.

Cônhìn lêncáimàntrướng.NóđượcxếplivàJaneytựhỏisaohọcó thểxếpđượcloạivảinặngđếnthế.Côcóthểcảmthấynhữngngóntaycủaôngđangkhámphádướiđóvàchọcvàophầndướicủacô.Vàcôngheôngnói,“Đẹpvàkhít- tốt lắm,”nhưngdườngnhưnóchảliênquangìđếncô.Rồiôngđẩyngườilênvàthọcvàotrongcô.Thậtkhóchịuvàhơiđau.Vàmộtlầnnữa,Janeytựhỏisaomọingườicứầmĩhếtcảlênchuyệnsexsiếc-chắcchắn là ông ta không thể thích thú chuyện này hơn cô. Cô tập trung vàonhữngnếpvảitrênđầumình,nghĩkhôngbiếtbaonhiêungườiđãvấtvảlàmcáimàn trướng này, và tự hỏi nếu họ biết cuối cùng nó sẽ thế nào - phủgiườngcủangườigiàunhấtthếgiới,kẻtrảchonhữngphụnữtrẻđểđượcđútthằngbécủaôngtavàotronghọ-vàrồimộthayhaiphútsau,nókếtthúc.

Côcảmthấyôngkéonóravàcôngồidậy.Ôngvỗchâncôvàmỉmcười.Ôngtamỉmcườithựcsựnhưnglạnhnhạtvàôngnói,“Rấttốt.Mìnhxong

Page 343: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

rồi.”Trongmộtthoáng,côgiậnđiênlên-việcvừarồivớiôngchỉnhưlầngiảilaouốngcàphêthôiư?-vàcômuốnhétlên,“Thếthôiư?”Nhưngcógìđóởôngtakhiếnlưỡicôcứnglại,mặcchonhữnggìEstellađãbảocô.

Cônhảyxuốnggiườngvàkéoquầnlótlên.Ôngcẩnthậnmặcquầnlótvào,rồiquầndài,vàchoáovàoquần,đilạichỗcáibàntrênđócómộtcáivalibằngda.Ôngmởnóra,vàJaneychoángvángkhithấynóđựngđầytiền.

Đâyđúnglàcảnhmàtathấytrongphimnhưngkhôngnghĩlàsẽgặpngoàiđờithực.TiềnđôMỹ,đượcbóthànhtừngchồng.Riêngviệcnhìnthấymộtchiếcvali toàn tiền thôiđãxứngđáng rồi, cônghĩ,vàcômuốnvui sướngcườithậtlớn.Trongmộtgiây,côtưởngtượngcảnhmìnhđẩyngãRasheed,lấy cái vali, và chạy rakhỏiđó. Ít nhất phải đếnbốnmươingànhaynămmươingànđô.Vàchắcchắnngườigiàunhấtthếgiớisẽchẳngbuồnchuyệnmấtđivàingànbọ.Nóchảlàgìvớiôngtanhưngcónghĩarấtlớnvớicô...

Ngóntayôngkhẽsờvàođốngtiền,vàrồiôngquayngườibướclạichỗcô,chìa tay về phía cô. Janey cầm lấy chỗ tiền. Cô không muốn tỏ vẻ hammuốn,nhưngkhôngngănđượcmìnhliếcxuống-batờmộtngànđôtrongtaycô.

Côchưabaogiờcầmnhiều tiềnđến thế,và trongmộtgiây, cônghĩmìnhngấtmất.Rasheedvịnvàovaicôvàkéocôtới,hônlênmácô.Vàrồiôngtanóiđiềukỳlạnhấtđời:“Anhhyvọnglàmemthỏamãn.”

Janeynhìnthẳngvàomặtôngvàmắttrốra.Cômuốnphálêncười,nhưngbiếtviệcmìnhnhìntrântrốivàoôngtavớicáivẻsữngsờthếnàyđãđủtệrồi.Saomộtngườiđànônggiàucó,thôngminhlạinguxuẩnđếnđộôngtacóthểthựcsựlàmcôthỏamãn?...Vàrồicônhậnra:Chuyệnnàylànhưthếnàovànóđơngiảnđếnnỗikhôngthểtinđược.Độtnhiêncôchoángngợpbởicảmgiácquyềnlựccủamình,liếcnhìnsốtiềnmộtlầnnữa.Cônóidốidễdàngnhưmộtđứatrẻhưhỏng,nhữnglờimàcôsẽcòndùngđidùnglại...

“Ồvâng,Rasheed,”cônói.“Anhcựckỳtuyệtvời.”

Mặtôngrạngngời lênvì tựhàokhicầmlấy taycô.Dựavàocô,ôngnói,“Lầntới,cólẽemnêncửđộngmộtchút.Đểlàmanhthỏamãn?”

Vậylàsẽcólầntới.Vàtạisaolạikhông?Khẽsiếttayông,cônói,“Dĩnhiên

Page 344: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

rồi,Rasheed.”

“Vậygiờanhsẽđưaemquaylạivớibạnem.”

Khi họ quay lại phòngkhách lớn, ôngnói, “Tôi hy vọng cô thích chuyếnthamquancủamình,côWilcox.”Quayđi,vớimộtcáigậtđầulịchsự,ôngnóithêm,“Xinthứlỗichotôi.Tôicóvàiviệcphảilàm,nhưngcôphảiởlạivàdùngchútđồuống.”

“Cámơnông,”Janeynói.Côliếc lênvàthấyEstellađangnhìncôtừphíabênkiacănphòng,mắt lộvẻngạcnhiên.Nhưngmaymắnlàcôấykhôngnóigì,vìgiờ trongphòngcóhaigã trẻ tuổi,uốngchampangevàhít thuốctrắng.

HômsauJaneythứcdậyvàobuổitối.Họngcôkhôđếnmứckhôngthởnổi,vàmộtlỗmũibịnghẹthoàntoàn.Lỗkiathìchảynước,vàcảcơthểcócảmgiácyếuớt,như thểcôbị cảmvà sốt cao.Cô rađượckhỏigiường, loạngquạngđirahànhlang,vàophòngtắm.Cótiếngnhạcphátratừphòngkhách,vàkhinhìnvào,côthấyhaigãtừđêmhômtrước,cúixuốngmộtcáibàncàphê.Cănphòngđầymùikhóithuốcvàmồhôi;đầygạttànvàlycốcđựngđầuthuốclá.Côrùngmìnhkinhtởmvàvộivàophòngtắmđóngcửalại.

Côhỉmũi,xìrathậtmạnhmộtcụcnướcmũimàuvàng-trôngnhưthểmộtphầntrongmũicôđãvăngrangoài-vàrồicôuốngnướcừngựctừvòi,mặcdùmọingườiđềubiếtlàmthếlàkhôngtốt,vàdấpnướclênmặtmình.Côhoàn toànkhôngbiết làmcáchnàomìnhvềnhàhay leođược lêngiường,nhưngcôvẫnmặcđồlótvàáophông,thếlàtốtrồi.RồicônhớrasựvụvớiRasheed,vàômbụng,côgụcxuốngsànnhàhổthẹn.Làmsaocôcóthểlàmđượcmộtviệcnhưthế?Vàtệhơn,côđãđồngýlàmlại!

Nhưngdầndần,mộtloạilýlẽtựbảovệxâmchiếmcô.Vàcôtựthừanhậnthựcracũngchảtệhạigìmấy,vềmặtcơthểcôchảbịtổnhạigì.Hơnnữacôlạicònđượcbanghìnđôgiắtvàocáivírẻtiềncômuatừhồicấpba.Vàgiờ cô có thểmuamột cáimới,một cái túi Chanel đẹpmĩmãn như củaEstella.Côđứngdậyvà lạiuốngnước từvòi, rồinhìnmình thậtkỹ tronggương.Trôngcôyhệtnhưngàyhômtrước.

Côquaylạiphòng.VàkhicôvừalêngiườngthìEstellavào.Côấychỉmặcđộcquầnlótvớiáolót,vànhảylêngiườngJaney,cườikhúckhích.“Trờiơi,

Page 345: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mộtđêmhoànhtráng!”côkêulên.“Vuinhỉ?”

Janeymỉmcườiyếuớt.“Chuyệngìđãxảyra?”côhỏi.

“Chúaơi,cậulàlinhhồncủabữatiệc,”Estellanói,tronggiọngcóchútghentị. Janey trốmắtnhìncô - côchưabaogiờđượcgọi là “linhhồncủabữatiệc”cả-vàEstellanói,“Ồphải.CậunhảytrênbànởLeJardinese.”

“LeJardinese?”Janeynói,vàho.Dầndầnmọithứquaylạivớicô:ĐầutiênlàcómộtbữatiệcởchỗRasheed,mỗilúcmỗithêmđôngđúc,đầynhữnggãtraitrẻ-tấtcảđềucógiọngchâuÂuvàcóvẻrấtgiàucó-vàrấtnhiềuphụnữđẹp,baogồmhaihaybangườimẫunổi tiếngmàcônhận ra.Rồimọingườichuyểnsangcâulạcbộ-LeJardinese,cônghĩvậy-nơicôđãởhànggiờ liền trongphòng tắmnóichuyệnvớimộtcôgáingườiMỹcứ liên tụcnói, “Đừng để bọn họ đánh cắp linh hồn cậu.”Nhưng sau đó thì buổi tốihoàntoàntrốngrỗng,vàcônói,“ThếsauLeJardinese?”

“Ờ,bọnmìnhvềlạiđâylúcsáugiờsáng,”Estellanói,vàngáp.“Nhưngcậukhông có gì phải lo đâu. Cậu phê đến mức Sayed đã cho cậu một liềuHalcionvàcậungủgụctrênsàn.Rồiaiđókéocậuvàođây,tớnghĩvậy.”

“ÔiChúaơi.Tớsẽkhôngbaogiờhítthuốcnữa...”

“Cậuđiênà?Thứmàchúng tacầnbâygiờ làmột ít thuốcgiúp tỉnh táo,”Estella nói, và cô xòe tay ra, để lộmột túi giấy nhỏ.Cô cho ít thuốc vàomóngtayvàgiơlêndướimũiJaney.

“Vậy,”côhỏivẻtinhquái.“Ôngấyđưacậubaonhiêu?”

“Cáigìcơ?”Janeyhỏi.Côhíthít.

“Rasheed.Ôngấyđưacậubaotiền?”

Janeynhìncô.“Tớnghĩđólàviệcriêngcủatớ.”

“Chỉtòmòthôimà,”Estellanói.

“Bangànđô.”

Page 346: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Estella ngẫm ngợimột lúc, nhìn xuống gói thuốc và rồi cẩn thận gấp lại.“Thếlànhiềuhơnbìnhthường.Chắcôngấymuốnđưamộtphầnchotớ.”

“Chocậu?”Janeysữngsờkêulên.“Tớmớilàngười...”

“Ồdĩnhiênrồi,nhưngthỏathuậnkhôngphảithế.Thỏathuậnlà,nếumangtớichoông tamộtcôgái,ông ta làmtìnhvớicô ta, thì tađượcnămtrămđô.”

Trongmộtthoáng,Janeychỉtrântrốinhìncô,khôngmuốnhiểutìnhhuốngnày.Làmsaocóthể...cóthểnàomộtaiđó,đượccoilàbạn,lạicóthểtínhtoánlạnhlùngđếnthể,cóthểsắpđặtcôrồibáncô...nhưmộtconthú?QuaymặtđikhỏiEstella,côchùimũivàchậmrãinói,“Tớkhôngbaogiờcóýđịnhđemchoôngấycôgáinào,Estellaạ.”

Estellanhìncôbằngánhmắtsắclẹm.“Cólẽcậuthìkhông,thìtớthìcó,”cônói. “Tớ phải làm thế, cậu thấy không?Rõ ràng là tớ không thể ngủ vớiRasheed trongkhi tớhẹnhòSayed.Nhất làkhi tớđãcốđểanhấy lấy tớ.Hơnnữa,tớkhôngthấycóchuyệngìlớn.Tớgiúpcậuvàcậugiúptớ.Cậunêncámơntớ.”

“Ôngấyđưachotớtờmộtngànđô,”Janeyrítlên.“Vìvậytớkhôngthểchialàmhaiđược?”

Estella ngồi dậy và ngồi khoanh chân trên giường. “Vậy thì đưa tớ mộtngàn.”

“Không!”

“Thôinào,Janey.Đừngcóđiên.Cậuvớitớlàbạngái.Chúngtaphảicộngtácvớinhautrongnhữngchuyệnthếnày.Hơnnữa,cậukhôngmuốnngườikhácpháthiệnrachuyệnnàychứ?”

MặtJaneytrắngbệch.Làmsaocôcóthểđểmìnhrơivàotìnhhuốngnhưthếnày?Côcảmthấynhưthểmìnhrơivàomộthốđenkhôngđườngthoátvàkéochănlênvai,côthởgấp,“Cậusẽkhônglàmgì.”

“Ồ,tớlàmbấtcứthứgì,”Estellathảnnhiênnói.“Tớlàvậy.Khôngaiđượchơntớ.”Trongmộtgiây,haingườinhìnxoáyvàomắtnhau,vàJaneythấy

Page 347: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mình bị kẹt với Estella, kẹt với chính cô và chuyện cô đã làm. Lẽ ra côkhôngnênbaogiờtinEstella.Côtakhôngphảilàloạigáicônênđánhbạn.NhưngthựctếEstellalàngườiduynhấtcôbiếtởParis.VàgiờcôđãngủvớiRasheed,cócảmgiácnhưchuyệnđósẽgắnkếthaingườivớinhausuốtđời.Sẽkhôngcócáchnàothoátkhỏicôta.Lựachọnduynhấtcủacôlàtiếptụcnhưthểhọ làbạnbè.Vàcôvớicánh tayvữngvàng lấyví từbêngiường,mặcdùbêntrongđangrunlẩybẩy.

Cômở khóa kéo cái túi bên trong ví, và lấy ra một tờ tiền. Cô đưa choEstella,cônàycầmlấyvàgấpgọngàngnhétvàoáongực.“Cậucóthểcoinhưđãtrảnămtrămđôtiềnthuênhàthángtớinếucậumuốn,”cônói.

“ChúaơiEstella,”Janeykêulên.“Bọnmình...”

EstellavỗchânJaney.“Nếucậumuốnnghĩvềbảnthânnhưthế,Janeyạ,thìđólàvấnđềcủacậu,”côthảnnhiênnói.“Tớkhôngvàsẽkhôngbaogiờlàmvậy.Chúaơi,lýtríđichứ,”cônóithêmđầytửtế.“BọnchóẢrậpđócóquánhiềutiền, tạisaomìnhkhônglấyđimột ítcủabọnnó?Dùsaobọnmìnhcũngsẽngủvớibọnnó,saolạikhôngcóđượcchútgìtừchuyệnđó?Chỉbởivìđànônglàlũlợn...chà,đóđâuphảilàvấnđềcủachúngta,phảikhông?Hơnnữa,cũngchảphảilàcậubịtổnthươnghaygì.Đâuphảilàôngtalấyđithứgìcủacậu,phảikhông?”Côđứngdậyvàduỗingười.“Nào,tintốtlànhlàSayed rất thíchcậu.Anhấybảo tuần tớicậucó thể lên thuyền.Cậu tớiSaint-Tropezbaogiờchưa?”

Janeylắcđầu.

“Đảmbảocậusẽ thích!”Estellakêulên.“Đólànơivuinhất trênthếgiới.Nếucậunghĩtốiqualàvui,đợichođếnkhimìnhtớiLaVoileRouge...,”vàcôrakhỏiphòng.

Janeyngồiđờđẫnnhìntheocô.SẽkhôngcóchuyệncôđiSaint-TropezvớiEstellavàSayed.Ngàymaicôsẽtìmcănhộmới.CôsẽnóidốiEstellavàbảoemtraicôtớiParismùahènàyvàcôphảisốngvớinó.VàkhicôtìnhcờgặpEstellacôsẽthânthiệnnhưngkhônggầngũitháiquá,rồicuốicùngtoànbộviệcnàysẽquađi.

Nhưngngàyhômsaulại làmộtvòngphỏngvấntìmviệcrấtchánnản.VàngàyhômsaucũngvậyvàvàothứTưcôgầnnhưphátkhóckhiJacquesbảo

Page 348: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cômặcdù cô có đượcmột chiến dịch quảng cáo, nếu cô không tìm thêmđượcviệc,anhtasẽgửicôvềlạiNewYork.ĐếnngàythứNămEstellađưacôvémáybayđiNicevớitêncôtrênđó,côquábốirốivàmệtmỏikhôngtừchốinổi.

Thoạt tiên, Saint-Tropez tuyệt vời đúng như Estella hứa hẹn: Mỗi ngày“chínhthức”bắtđầulúchaigiờchiềuvớimộtnhómăntrưaởnhàhàngbãibiển;theosauđólàliêntụcnhữngchaichampagneởLaVoileRouge,nơiphụnữcởiáoravànhảytrênbàn;rồingủtrưatrênthuyền,rồiđếntiệctùngcáckiểu;khôngaiđingủtrướcsáugiờsáng.

NhưngsauvàingàytrênchiếcthuyềnbuồmcủaSayedcùngEstellavàvôsốdân ăn chơi khác, Janey bắt đầu nhận ra rằng:Mặc dùSayed được coi làgiàu, gãvànhữngbạn tiệc tùng củagã chắc chắnkhôngđược coi là giàunhất.Vàbấtcứnơinàocônhìn,côthấynhữngngườilịchlãmhơnvàgiỏigianghơn,vàcôbắtđầutựhỏicócáchnàođóđểcôtựđẩymìnhlênbậccaohơnvềmặtgiaotếxãhộikhông.

Vàomột ngày thứBảy trong kỳ nghỉ cuối tuần thứ hai,một chiếc thuyềnbuồmlớnđếnđậuởcảngSaint-Tropezbuổitrưa.JaneyvàvàEstellađangngồikhôngmặcáoởphần trước thuyềnbuồmcủaSayed tắmnắng.Thoạttiênhọmảinóichuyệnquánênkhôngđểý.Estellađangsơnmóngchân,vàtrongmỗilầnquétsơnđềuthểhiệnsựkhóchịu-Jack,côtanóivẻkhóchịu-đang“dởngười.”

Janeybiếtvấnđềlàgì:KểtừđêmđóởParis,ítnhấtcôđãgiữlờithềcủamình-côkhôngchịuhítmatúy.Tuyvậy,khônghítthuốc,côlạibiếnmìnhthànhkẻđứngngoài,vàkhôngkhítrênthuyềnlạitrởnênthùđịch.

“Saocậukhôngcốtỏra...thânthiệnhơn?”Estellahỏi.

“Thânthiệnhơn”ởđâyJaneyhiểulàngủvớibạncủaSayed.

“Nếutớphảiphêđểngủvớiaiđó,thìtớkhônglàmđâu,”Janeybướngbỉnhnói.

“Thậtquáthảmhại,”Estellanói.“Chẳngcólýdogìđểlàmtìnhtrừphimìnhđangphê.Nếukhôngthìhoàntoànnhàmchán.Hơnnữa,”cônóithêm,“cậuđãngủvớiRasheed...”

Page 349: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Chuyệnđókhác,”Janeynói.Côkhôngbiếtthựcsựthìkhácthếnào,nhưngcôthíchnghethế.

“Tớ không biết tại sao lại quyết định giúp cậu nữa,”Estella tức giận nói,thọccáichổiquétvàochainướcsơn.“Nhưngnếucậukhôngthayđổi,tớsẽkhông thểgiúp cậu.Đànôngchánphải trả chonhữngphụnữkhôngchịulàm,tớkhôngtráchhọ.”

Janeynhìnxuốngmóngtaymìnhvàcaumày.Khôngphảilàcôkhôngchịulàm,màlàbạnbècủaSayedkhôngđủngonlành.

“Sao?”Estellahỏi,ngúcngoắcngónchân.

“Tớ...”Janeycấttiếng,nhưngđúnglúcđócôbịcắtngangbởimộttiếngcòidài.

Estella ngay lập tức đứng bật dậy và chạy lại chỗ lan can. Chiếc thuyềnbuồmtrắngchầmchậmđậuvàocạnhthuyềnhọ.NócócanôđuavàJetSkisởphíasau,vàmộtchiếctrựcthăngởtrêncùng,vànólớnđếnnỗinókhiếncáithuyềnbuồmchínmươifootcủaSayedtrôngnhưmộtcáithúng.

“Đólà thuyềncủaRasheed,”Estellanói,mắtnheo lại tập trung.“TớsẽđibảoSayedquabênđóvànóivớiôngấylàmìnhởđây.”

EstellabiếnmấtởchỗbậcthangkhiJaneyngảngườidựavàonhữngcáigốikêtrênboongtàu.Cônhắmmắtlại,vàcảcơthểcôrạorựcphấnkhích.Côcócảmgiácchuyệngìđósẽxảyra-rằngRasheedsẽchọncô.Vàquảthế,nửa tiếng sau, Estella xuất hiện trên boong với một phong bì trong tay.Trôngcôkhôngvuivẻ lắmkhichìaphongbì rachoJaneyvànóicộc lốc“Này”.

“Cáigìthế?”Janeyhỏingâythơ.

“Cậu biết nó là gì,” Estella nói, lườm lườm.Cô ngồi khoanh chân xuốngcạnhJaney.

Phongbì nhẹkhông, và Janey cẩn thận cho tayvào lấy ramột tấm thiếp.Tấm thiếp có hình chiếc thuyền buồmmàu vàng, với cái tênMamouda ở

Page 350: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

dưới,vàkhiJaneyđọctấmthiếp,côthấynhẹnhõmhếtcảngười.Thựctếlàcôđãhếttiền.Chỉcầnphảilàmtìnhmộtchút,ítnhấtcôcũngđủtiềnmuavévềlạiParisvàsốngsótđượcthêmthángnữa.

“Nóviếtgìthế?”Estellahỏi,địnhđọctấmthiếpquavaicô.

Janeychotấmthiếpvàolạiphongbì.“CủaRasheedgửi-ôngấymuốntớsangăntrưaởthuyềncủaôngấychiềunaylúchaigiờ.”

“VậylàcậusẽbỏlỡbữatrưaởCinquant-Cinq.”

“Chắcvậy,”Janeynói.

“Chà,hãynhớrằng.Dùôngấytrảbaonhiêuchocậu,thìcậunợtớnămtrămđô,”Estellanóivẻcảnhbáo.

“Được rồi,” Janey chua chát nói. Cô tuyệt đối không có ý định đưa choEstellamộtđồngxunàocủacô.Vàlầnnày,cônghĩ,côsẽtìmcáchđểchắcchắnlàcôlàmthế.

Janeynghĩtừ“bữatrưa”màRasheeddùnglàmộtuyểnngữchosex.Nhưngkhicôbướclênthuyền,ngaylậptứccônhậnra“bữatrưa”nghĩalàbữatrưa.Trênboong,mộtcáibànlớnđượckêbêntrêncókhăntrảibằngvảilanh,lycốcpha lê,vàdaonĩabạc.Mộtphụnữ tócvàngxinhxắnđeogăng trắngđangchuyểnmộtcáikhaybằngbạcđựngtrứngcátrongkhimộtanhchàngđẹp traimặc áo sơmi trắngvàquầnkaki đang rót champagnevà chếbiếncocktail.Cóvàingườiđứngvàhoặcdọctrênboongvàkhôngkhírấttrangtrọng,nhưthểnhữngngườilớnnàyđangchơitròtrẻcontrongbữatiệctràcủamột người lớn.Người duy nhất không có vẻ đó làRasheed, ông tiếnngaytớikhinhìnthấyJaney,trangtrọngbắttaycô.“CôWilcox,”ôngnói,gậtđầu.“Tôirấtvuilòngkhicôđến.”

“Cámơnôngrấtnhiềuvìđãmờitôi,”côđáplại,liếcquavaiRasheednhìnmộtgãtrungniênbéođãtheosauRasheedđiquaboongtàu.Gãnàymặcáokhôngtay,cổnungníchthịtlòiracảkhỏicổáo,vàkhigãtiếntới,gãnhìnJaneythèmkhát.Miệngnởnụcười,Rasheedquaylạivàgiớithiệuhọ.

“ĐâylàngàiDougrey.Tôitinlàôngấylàngườicùngnướcvớicô.”

Page 351: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“PaulDougrey,”gãnói,chìacánhtaybéomípra.Gãcóđôimắtmàuxanhnướcbiểnvàtócvàngchảigọntrênđỉnhđầutừmộtphầnthấphơnxuấtpháttừngaytrêntai.Vàmặcdùvềmặthìnhthểgãrõlàxấuxí,Janeycóthểbiếtlàgãnghĩmìnhhấpdẫn.“VậycôlàngườiMỹ,”gãhỏi,khôngđợitrảlờimànóiluôn,“ĐượcgặpmộtngườiMỹlúcnàocũngvuivẻ.CóquánhiềubọnPhápchếttiệtởnướcPháp.”Khigãcườihềnhhệchtrướccâuđùacủamình,mộtanhchàngcaotođẹptraivớimáitócvàngtiếnlạichỗRasheedvàthìthầmgìđóvàotaiông.Rasheedgậtđầuvàquayđi.“Haingườithứlỗichotôimột phút,” ông nói. “Tôi sẽ để hai ngườiMỹ nói chuyện với nhau vềvùngtrungtây,màtôihiểulàcórấtnhiềuđiềukỳthú,”vàrồiôngbiếnmấtvàotrongthuyền.

“Vậycôquêởvùngtrungtâyà?”Paulhỏi.

“Không,Massachusetts,”Janeynói.

“TôithìquêởIndianapolis.VợchưacướicủatôicứkhăngkhănglàbọntôiphảiđimộtchuyếnsangPháp,bảoviệcđóphảilàm,”gãnói,hấtđầuvềphíamộtphụnữgầnbốnmươi,đangngồicứngđờcùngvớimộtphụnữtrẻtócđen và Justin Marinelli - cùng người cô đã gặp ở căn phòng suite củaRasheed.Gãbậtcười.“Tôinghĩcũnglàchuyệnmộtcôngđôiviệc,”gãnói.“Côấyđượcđigiaotế,còntôilàmănvớingàiAl...”

Janey gật đầu, khao khát được đi chỗ khác.Cô chỉmới đến châuÂu sáutháng.Nhưngcôchoángvángtrướcsựthayđổidiễnratrongcô,bởicôđộtnhiênhiểuradânchâuÂucoidânMỹlàồnàovànhàquê.Côbướcsangbênmộtbước,nhưngPaulbướctớitrướcmặtcô.

“Vậycôđanglàmgìởđây?”gãhỏivớimộtnụcườilớnđểlộbộrăngvàngkhè.

“Tôilà...ngườimẫu.”

Gãnhoàitới,vàvớimộtnụcườidâmdậtnói,“Chà,giờhiểucôlàngườiMỹvàcácthứvàrõlàđượcthuê,cólẽcôcóthểgiảithíchchotôithỏathuậnởđâynhưthếnào.”

“Thỏathuận?”Janeyhốthoảnghỏi.

Page 352: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Đúngrồi,”Paulthìthầm.“Nhữngcôgáiởđây,”gãhỏi,liếcnhìnbacôgáixinh đẹp trông rất nhàm chán ngồi tùm lại trên ghế, im lặng uốngchampagne.“Họcóphảilà...côbiếtđấy?”gãhỏi.

Janeylùilạimộtbước.“Tôikhôngbiết,”cônghiêmkhắcnói.“TôichỉmớigặpRasheedcómộtlần,vàrồiôngấymờitôiăntrưa...”

“Chà,cônghetinđồncácthứđấy.MàchếttiệtlàkhôngcônàotrongcáccôkianóitiếngAnh,hoặcnếubiếtnóithìhọcũngchẳngbuồn...”

“Thếônglàmgì?”Janeyvộihỏi.

“Đạndược,”gãnói,khoanhtaylạitrướcngực.“Rasheedvàtôisẽcộngtácchútđỉnh.Tôisởhữumộtcôngtysảnxuấtvỏđạn.VàRasheedởđây,chà,căncứvàoviệcôngtađammêthuyềnbuồmvàcácthứ.Ôngtalàkẻbuônbánvũkhíbấthợppháp...”

BêntrongJaneychoángváng,nhưngmaymắnlàsựchúýcủaPaullạiđộtnhiênbịxaonhãngbởimộtngôisaođiệnảnhnổitiếngngoàisáumươixuấthiện,đikèmtheomộtbàvợlịchlãmnổitiếngđộimộtchiếckhănxếp.ĐộtnhiênRasheedhiệnravàchàohỏihọnhiệttình,vàPaulnhoàitớinói,“Chàlãonày thân thếácchiến lắm, ta lúcnàocũngphảiđểý.Mặcdù tôinghĩKimhyvọngsẽgặpdânhoànggiachâuÂu...”

Janeymỉmmộtnụcườinhỏvàvộilẻnraphíabênkiaboongtàu.Cônhoàingườiqualancan,nhìnngắmcảngSaint-Tropezgiờđãtrởnênquenthuộc,vớinhữngtòanhàmàuvàngvàhàngdàinhữngmáihiênmàuxanhcủacácquáncaférẻtiền.

Bacô“ngườimẫu”kiarõlàgáicủaRasheedvà,mặcchohọrấtquyếnrũ,khôngaiđểtâmtớihọcả.NgaylậptứcJaneycoihọkhôngphảilàđốithủcủamình.Nhưngnhìnhọcôcũngbiếtđượcmìnhcóthểbịđốixửtehesnafo.TrongkhicôsẵnsàngnhậntiềncủaRasheed-nhưmộtmónquà,côtựnhắcmình-côkhôngđịnhbiếnthànhmộttrongnhữngcơthểkhôngcómặtmũingồiđầymộtcáibànăntrưavàlàmtìnhkhiđượcyêucầu.VàlầnđầutiêncôcảmthấydễchịukhimìnhlàmộtcôgáiMỹ.CôđánhmắtnhìnvềphíaKim,vợchưacưới củaPaul.Haingườigiờđangnói chuyệnvớingôi saođiệnảnhvàvợôngta,mặtlộvẻđầythíchthúcáikiểumàngườibìnhthườngthườngkhoáclênmỗikhiđộtnhiêngặpngườinổitiếng.Janeyđãkhôngưa

Page 353: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Kimởvẻbềngoài,bởimọithứởcôtađềuvôduyên-từmáitócđếnquầnáođắttiềnnhưngguthẩmmỹkém-nhưnggiờđâynhìnKimnóichuyệnvớingôisaođiệnảnhvớicáivẻ thânmật thườngcógiữangườiMỹvớinhau,Janeycảmthấythươngcôta.Kim,ngoàibamươituổi,khônggìkhácngoàimộtphụnữđangcốcóđượcmộtđờisốngdễchịuhơn,vànếuthếcónghĩalàphảichịuđựngPaul,thìsẽchịuđựng,nhấtlàkhicôtacóvẻyêuanhtamộtcáchthựclòng.

Không,côchẳngsợgìởKimcả,nhưngtừngườiphụnữtócđenxinhđẹpmàJaneynghĩlàvợcủaJustinthìcôlạithấysợ.JaneynhậnracáikiểucáchkhinhkhỉnhcủamộtngườixuấtthântrongmộtgiađìnhđángtônkínhngườiPháprấtcóthểlàdòngdõiquýtộc...VàJaneykhôngthểngănmìnhthíchthútrướcviệcchịtatrôngnhưthểkhôngthểchịunổikhiphảiởtrêncùngmộtchiếcthuyềnvớinhữngkẻmàchịtachắcchắnkhôngbaogiờđánhbạncùng.Máitócđencủachịtabuộcgọnthànhmộttúmchặt,cònJustinđứngcạnhchịtađangmảimênóichuyện.Cáivẻmặtcâmlặngcủaanhđểlộsựbựcbộicủamộtngườiđànôngđãdầnquenvớiviệcmìnhsẽkhôngbaogiờlàmthỏamãnđượcvợnhưngvẫnyêuvợ.Vànhìnhọ,Janeyđộtnhiêncómộtcảmgiáclolắngkhóchịuvềtìnhhìnhcủachínhmình.

Quẫn bách cô nhìn quanh tìm Rasheed và thấy ông đang khẽ khàng nóichuyệnvớiPaulvàhaitayẢrập,rõrànglàtrợlýcủaông.Côkhônghiểutạisaomìnhlạiđượcmờitớibữatrưanay,màrõràngđâylàmộtphivụlàmănđượctráhìnhthànhmộtsựkiệnxãhội.Rasheedkhônghềđểýgìđếncôvàcônghingờlàôngsẽchẳngngủvớicôsaurốt.Độtnhiêncôthấymìnhtiếccái khoản hai hay ba ngàn đômà cô có thể thu được.Nhìn quanh nhữngngườicònlạitrongbữatiệc,côcảmthấycôđơnhơnnhữngtuầntrước.Sựcôđơncủacônhưmộttấmvảiliệmtrắngngăncáchcôvớithếgiớivàtrongmộtgiâycôcócảmgiácnhưthểmìnhđãtrởnênvôhình.Côhấttócquavai,ướcrằnggíanhưmìnhnghelờikhuyêncủaEstellavàbắtđầuhút-ítnhấtnhư thể thì côcũngcóviệcmà làmvớihai taymình.Và rồi, cô thấynhẹnhõmkhinhìnlênvàthấymộtngườiđànôngtrẻđẹptraiđứngcạnhmình.

“Trôngcônhưthểcôcầnmộtlyrượuđấy,”anhtanóibằngmộtgiọngvuivẻ thoảimái trái ngược với sự khó chịu của cô.Giọng anh không hẳn làgiọngAnhkhianhnói,“Khôngaimờicôchampagneà?”

“Tôi...tôikhôngbiết,”côngậpngừng,ngaylậptứcnhậnracâutrảlờicủamìnhnghenguxuẩnđếnmứcnào.

Page 354: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưnganhtachỉđơngiảnnói.“Côkhôngcầmgì trongtay thìchắc làhọkhôngmờirồi,”vàrahiệugọimộtbồibànmặcáotrắnglạichỗhọ.Vàigiâysau,Janeybiếtơnnhấpmộtlychampagnevànhìnlênanhvớiđôimắtxanhmởto.“Anhkhônguốngà?”côhỏi.

“Khôngđượcphép,”anhnói.“Tôiđanglàmnhiệmvụ.”

“Nhiệmvụ?”côhỏi.

“Cóthểtinhoặckhông,tôilàthuyềntrưởngcủacontàunày,”anhnói,nháymắtvớicô.“IanCarmichael,”anhnói,chìatayra.

“JaneyWilcox,”cônói.

“Vàđiềugìđưacôtớiđây,JaneyWilcox,mộtcôgáiMỹdễthương,trênconthuyềnMamoudanày?”Anhđangcười,vàJaneykêulênbằngmộtsựthànhthựcđếntuyệtvọng,“Tôikhôngbiết!”

Anhbốirốinhìncô,nhưthểxemcôtuyệtvọngđếnmứcnào.Ngảngườivềphíacô, anhnói, “Khôngaihiểu tại saomình lại lêncon tàunày, trừôngRasheed.Ôngấybiết tấtcả,cònhọ”-anhchỉquanhđámkhách-“khôngbiếtgìcả.Nhưngtôinghĩhọthấycứthamgiathìcũngđủthúvịrồi.”Anhdừnglạimộtgiây,vàrồi,chuyểnsangkiểugiọngvuitươi,hỏi,“CôcóbiếtRobertRussellkhông?”

“Ngôi sao điện ảnh?” Janey hỏi, lắc đầu. “Không. Tôi không quen ai nổitiếngcả.”

“Ôngấytốtlắm,vợôngấycũngvậy.Cônênđếnlàmquengiớithiệumình.”

“Tôikhôngthể!”

“Ah,nhưngcôphải,”anhnói.“Côkhôngthểcảbuổichiềunóichuyệnvớitôi,mặcdùtôirấtthích.”

Cônhìnvàomắtanh.Cóphảianhđangcảnhbáocôhayđơnthuầnđưaralờikhuyênthânthiệnchocô?Côcảmthấymìnhbịthuhútbởianhvàtựhỏianhcó cảm thấy cô cuốn hút không, nhưngmắt anh bình thản như nước biển

Page 355: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

xanhtrongcảng.Vàkhicôdịchkhỏianhtớiphíacácvịkháchkhác,côcócảmgiácnhưmìnhđangrờikhỏihiệnthựcvàbướcvàomộtcảnhphim.

Thấycôđanglạigần,RobertRussellgọilớn,“Xinchàoquýcô,”màJaneynghĩ,chắclàdoôngmuốnmìnhthoátkhỏiKim,nhưngchỉtrongvàigiây,cô đã đứng với họ thànhmột nhómnhỏ.Và vài phút sau, vợ củaRobert,Zara,lịchlãmđúngnhưdanhtiếngcủabà,hứasẽviếttêncửahiệunơibàđãmuachiếckhănxếpcủabà...

Bữatrưacóvẻnhưgồmhaibữatiệctáchbiệt.Rasheedngồiởmộtđầubàn,vâyxungquanhbởihạcấp,ngườimẫu,vàPaulvàJaneyngồiởmộtđầu,gồmRussell vàZara,Kim, Justin, vàvợanh, tên làChantal.Bữaăngồmnămmónvớimột lượng rượu lớnvàdùngdaonĩa bằngbạc, vàngaykhiJaneyngồi xuốngbàn, cônhớ ramặcdù côđượcnuôi dưỡngkhôngphảitheokiểuđểpháttriểnbộnãocủamìnhhaypháttriểnkỹnăngđặcbiệt,côđãđượcgiáodụcpháttriểnnhâncáchtửtế-ítnhấtđếnchừngmựccôbiếtphảidùngcáinĩanào.Chútkiếnthứcnhỏbénàycùngvớilượngchampagneđãuốngvàochocôtựtintrongmộttìnhhuốngmàvềmặtứngxửxãhộicôkhôngđượctrangbịgìcả.VàcôbắtđầuthấythoảimáikhitháyKimdùngnĩaănsaladchomónđầutiênlàcáhồihunkhói,vànhậnthấyvẻmặtkinhtởmcủaChantal.NhưngChantalvàKimvàZarađềugiốngnhauởchỗhọđềuđãcócon,vàChantal,mặcdùmớihaimươiba,đãvừacómộtembé.VớiJaneydườngnhưtrongxãhộilịchsự,chỉcóhailoạiphụnữ,loạicóconvàloạichưacócon,vàkhôngphụnữnàocóthểghétmộtphụnữđãtrảiquanhữngbíẩncủaviệcsinhnở.

Quảvậy,khiđượchỏivềchuyệnsinhnở(Kimhỏi,trướckhiănxongmónđầutiên)Chantallắcđầuvànhìnxuốngđĩamình.“Khôngđànôngnàocóthể hiểu được, dù họ có nói gì,” cô nói, quắcmắt nhìn Justin. Janey bănkhoăn đây có phải là nguyên nhân khiến Chantal ghét chồng mình haykhông.Vàrồicuộcnóichuyệnchuyểnsangrèmcửa-cụthểlàtấmrèmhaimươingànđômàKimđangcânnhắcmuachocănhộcủacôvàPaulởNewYork.

Trongsuốtcuộcnóichuyện,vẻmặtJaneylộvẻhoàntoànthíchhợpvàthỉnhthoảngcôthìthầmvàitiếng,nhưngđầucôquaymòngmòng.Làmthếnàomàlạicóthểcónhiềutiềnđếnvậytrênthếgiới-đủđểbỏrahaimươingànngànđôchỉđểchomộtcáicửasổ?Ởthànhphốnơicôlớnlên,mọingườichơitennissvàgolf,nhưnghọcũngsưutậpphiếuhạgiávàmuabònướng

Page 356: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khinócógiámộtđô rưỡimộtpoundhtayvìbađô.Cônhưkẻngoạiđạotrongthếgiớinày,nhưngđồngthờicôlạikhôngcảmthấychuyệnmìnhnêncómặtởđâylàđiềukhôngthể.NhìnngắmChantal,côquyếtđịnhlàmìnhquyếnrũchảkémgìcôta,mặcdùcôphảithừanhậnlàcôkhôngcóđượcvẻthanhlịchcủaChantal.Nhưngchắcchắnlàsựthanhlịchcóthểhọcđược,vàgầnnhưvôtình,côbắtđầubắtchướccáchChantalcầmnĩavàdùngkhănănchấmkhóemiệng.

Justinngồiphíabênphảicô.Côcảmthấygiữahọcógìđó,nhưnganhlạicốtìnhlờcôđi.ViệcanhđãkếthônvớiChantalkhiếncôkhôngcảmthấyhứngthúgìvớianh.Vàcôtựhỏiđểanhngủvớicôthìkhókhănđếnmứcnào.Côkhôngbịthúcđẩybởihammuốnxảoquyệtmàlànhữnghammuốngiảndịcủatuổitrẻmuốnsảicánhvàxemmìnhcóthểbayxađếnđâu,vàvớimộtnụcườikhẽkhàng,côquaysangJusstinhỏi,“Anhcũngcómộtchiếcthuyềnbuồmchứ?”

Justin nhìn cô vẻ kinh ngạc, như thể anh không biết có phải cô đang đùakhông,vànói,“Không.GiađìnhChantalcómộtdinhthựởMougins.”

AnhliếcnhìnvềphíacuốibànnơiRasheedđangmảinóichuyệnvớiPaulvàmột tayẢ rập, và Janey, nhìn theo ánhmắt anh, hỏi, “Anh làm việc choRasheedà?”

“Tôilàmộtchủngânhàngđầutư.”

“Rathế,”Janeynói,gậtđầuvẻthônghiểu.CôkhônghềbiếtMouginsởđâuhay chủ ngân hàng đầu tư thì làmgì, nhưng quyết định là chuyện đó chảquantrọnggì.Vàrồicôbắtđầuhỏianhvềviệclàmăncủaanh.Côkhônghềcóchútkinhnghiệmnàovớiđànông.NhưnggầnnhưngaylậptứcJaneyđãbắtđầuhàohứngnóichuyện,vàmộtphầntrongnãocôghichúlạiđâylàcáchđểkhiếnmộtngườiđànôngchúý.

Đếnlúcmónchínhkếtthúc,mọingườiởphíabàncôđãkhásay,Janeyđãbiếtđược là JustinquêởBuffalo - “Buffalo!” côkêu lên -và rằnganh làcộngsự trẻnhất trongcông tycủaanhvàanhđãcốgắngvàođượcYale.Đầugối côvô tìnhcọvàođầugối anh,vàkhi anhkhôngkéochânđi, côcàngcọmạnhhơn.Côcảm thấyhammuốn tìnhdụcở anh, vànhưcôđãkhámphárasaukhingủvớiRasheed-côngâyngấtvớiquyềnlựccủamìnhkhicuốnhútđượcđànông-nógầnnhưlàthuốcphiệnvậy.

Page 357: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Khimộtbátmâmxôiđượcđưara,Ianxuấthiệncạnhcô.Anhcúixuốngvàthìthầmbảorằngcôcóđiệnthoạivàyêucầucôđitheoanh.Janeybốirốinhìnlênanh.Khicôtoanphảnđối,ánhmắtanhđãkhiếncôimlặng.CôliếcvềphíaRasheedvànhìnthấymắtôngđánhsangnhìncônhưmộtconrắn.Rồiôngkhẽgậtđầuvớicô.

Côđứngdậy,vịnvàoghếchovững.Vậysaurốtđâychínhlàgiâyphútđóư?Nếuthếthìcôđãsẵnsàngrồi-côsẽphụcvụRasheedrồiquaylạibànvàcóbangànđôtrongtúi,vàcôngạcnhiênkhithấyrằngmìnhcảmgiácnhưthểcôchuẩnbịtrốnthoátđượcvớimộtthứgìđóchứkhôngphảiphạmphảimộttộiácthảmhại.CôtheoIanvàotrongmộtphònglớncósofadàivàbàncàphê.Cómộtbầybarmàuvàngởcuốibànvàmộtsànnhảycóquảbóngdiscoởgiữa.

“Ian,”côthìthầm,cườikhúckhích.“Aigọitôicơchứ?”

“Tôi không trả lời câu hỏi.Tôi khôngở trongvị thế để trả lời,” anhđáp,trônghơixấuhổ.

Nhưngthayvìđưacôvàophòngngủ,anhdẫnquahànhlangvàxuốngmộtcầuthangxoắnốcvàocănphòngcóvẻnhưlàmộtvănphòng.Anhxinthứlỗiđểrangoàivàđóngcửalại.

Ngồi saumộtcáibànPháp trang trí cầukỳ làmột trongnhữngngườiđànôngẢrậptrongbữatrưa.Ôngtarahiệuchocôngồixuống.

“ÔngRasheedthấycôlàmhàilòngôngấy,”ôngtacấtlời.“Ôngấymuốnmờicôlàmkháchtrênthuyềncủaông.”

Janeychoángváng - côkhôngbaogiờngờ tới chuyệnnày,mặcdù cô cónghe Rasheed đích thực có gái trên thuyền, và rằng ông trả tiền cho họ.Nhưngchắcchắncôkhôngtưởngtượngnổilàôngquantâmcôđếnvậy;tạisao, trongkhiônghầunhưkhôngđểýgìđếncôvàobữatrưa.Côphálêncườivàhỏi,“Nhưngtạisao?”

“Tôikhôngcóquyềntrảlời,”ôngẢrậpthìthầm.“Nhưngôngấyđềnghịcômứcmườingànđômộttuần.”

Page 358: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeygầnnhưbậtcười thànhtiếng.Cái tìnhhuốnglốbịchnàythật làquásứcchịuđựng.LàmthếquáinàomàcuốicùngcôlạiởtrênthuyềncủamộtgãẢrậpgiàucó,đượcmờinhậnmườingànđômộttuầnđểngủvớiôngta?Sựđiênđồcủa tìnhhuốngsuýtkhiếncôđứngdậykhỏighếvàđi rakhỏiphòng.Dĩnhiêncôphải từchối,côphảiquaylạiParisvàcốtìmviệc làmngườimẫu.Nhưngcônhớramìnhkhôngcótiềnmuavéquayvề,ngaylậptứctríóccôbắtđầutínhtoán.Côtiêuchừnghaingànđômộttháng.Mườingàncó thểgiúpcôsốngđược ítnhấtnămtháng.Côcó thểở trên thuyềnmộttuần-vàrồicôsẽsốngtiếpđờimình,cólẽtìmmộtanhbạntraithựcsự,mộtngườinàođógiốngnhưJustin.

“Côcóđồngýkhông?”ôngẢrậphỏi.

“Ồcó,” Janeynói, cảm thấymạnhbạobởi lượng rượumìnhđãuốngvàobuổitrưa.

“Rấttốt,”ôngtanói.“Vậycôkývàođây.”Ôngchuyểnmộttờgiấychocô.“Khôngcógìcảđâu.Chỉlàmộtthỏathuậnbímật.CôđồngýkhôngnóivớibáochívềôngRasheed.Côđồngýsẽkhôngbaogiờviếtvềôngấy.Nếucôlàmvậy...”

“Sao?Cácngườisẽgiếttôichắc?”Janeyhỏi.Nỗisợhãiđãkhiếncôbậtracâuđùađó,nhưngôngkiakhôngnóigì,đămđămnhìnlạicôbằngđôimắtđen.

Trongmộtgiây,côđãquyếtđịnh.Mườingànđôthậtquáhấpdẫn,vàhơnnữa,côkhôngthểtưởngtượngramộtngàykhicôởvàovị thếđểnóivớibáochíhayviếtvềRasheed.Cầmlấycâybúttừtayôngkia,côkýtênmìnhlêntờgiấy.

Ngồilạitrongghế,côbậtramộtcâuđùanữa.“Vậy,”côhỏi.“Khinàothìtôibắtđầu?”

“Ồ,ngaybâygiờ,côWilcox.”

“Vậychắctôinênđilấyđồ.”

“Khôngcần.Chúngtôicóngườichuẩnbịmọithứ.”

Page 359: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Nhưng.. tôi phải tạm biệt bạn bè. Tôi phải nói với họmình đi đâu,” côhoảnghốtnói.

Ông tamỉm cười lạnh lùng với cô, chắp hai tay vào với nhau. “Tôi e làkhôngcóthờigianchoviệcđó,”ôngtanói.

Vàrồicôcảmthấynhưthểtimmìnhbịmộtmóngvuốtlớnsiếtchặtkhiôngta nói thêm, “Chúng ta khởi hành tới các hòn đảoThổNhĩKỳ trong nửatiếngnữa.”

Page 360: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

15

Mặttrờinóngbỏngrọigaygắtxuốngnhữngtòanhànhiềusắcmàunằmdọctheocáivịnhnhỏ.Lúcđólàbagiờchiềuvàítnhấtlà35độC,nhưngcảmặttrờihaycáinóngcũngkhôngngănmộtnhómkháchdulịchquyếttâmlangthangqualạiconphốrảisỏihẹpchạytừmộtđầuvịnhtớiđầukiavịnh.Nằmbên sườnmột ngọn đồi ở cuối con phố này là một quán cà phê nhỏ vớinhững tấmbànđặtngoài trờicómáinhàbằnggỗche,vàngồiởmộtbàn,JaneyWilcoxđanguốngCokevàdùngtờtạpchíTimecũquạtchomình.

Cáchcôchưađếnnửamét,mộtconmèođựcmàuvàngvàdacamnằmtrênsàngỗ,nhìncôbằngđôimắtnâulớn.Nócócáitaibịráchvàmộtvếtsẹotrênmộtmắt.Vàkhinóquyếtđịnhcôsẽkhônggọiđồănvàchonóăn,nóbắtđầuliếmmóngvuốtvàchậmchạprửamắt.JaneynhìnconmèokhicôhútCoke.Cảnơinàytoànmèolàmèo.Ngaykhitangồixuốngmộtcáilànóvâylấyta,thậmchícòndạntớimứcngồilênmộtcáighếtrốngởbàncủata.

Janey thởdàivàngảđầu lên tay,nhìn ravịnh.Cônghĩ là cảnhcũngđẹp,nhưnghômnaylàngàythứbahọthảneoởngoàivịnhrồivàtoànbộcảnhnàytrởnênchánngắt.Nhữngcôgáikháckhônghiểuvìsaohọlạiởđếnbangàyởđây.Nhưnghọkhôngđủthôngminhđểsuyluậnra,ngaycảsaubuổisánghọ thảneoởmộtcáivịnhcủamộthònđảoxaxôigầnnhưkhôngcóngườiở,vàđượcbảolàphảiởyêntrongphòngngủvớirèmbuôngkín.

Hiểnnhiênlàhọlàmtheo-nhưngJaneythìkhông,vàđứngtrêngiườngvàcẩntrọngkéomộtgócrèmlên,côhémắtrangoàivànhìnthấybangườilínhmặcquầnáongụytrangvàmangsúngmáytừtrênmộtngọnđồilởmchởmđáđivềphíathuyền.Rồicônằmvậtragiường,taybịtkínmiệngvàbắtbảnthânkhôngđượchétlên.Kểtừbuổichiềuđầutiênđó,khicôquaylạiboongtàuvà thấytấtcảkháchđãđihết- trừbaphụnữtrẻkia-vànhânviênđiquanhvàkéoneolên,côđãtinrằngmìnhsắpsửabịbánlàmnôlệ.Vàtrongbatiếngtiếptheo,nằmtrongphòng,côvẫntinrằngmìnhsắpsửabịbánlàmnôlệ.

Bữatrưavàlờiđềnghịmườinghìnđôtấtcảchỉlàmộttròlừađảođểdụcôlên thuyền rồi bán cô, cô nghĩ, khi cô nằm rên rỉ trên giường. Sau rốt,

Page 361: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Rasheedlàmộtkẻbuônvũkhí-chínhPaulđãnóinhưthế-vànếuôngtabuônvũkhí,cóthểôngtacũngbuôncảgáinữa.Vàtrênhết,khôngaitrênthếgiớinàybiếtcôđãlênthuyềncủaRasheedngoạitrừEstella-màEstellathìkhôngphảilàloạingườitacóthểcầucứu.

Dĩnhiênlàchẳngcóchuyệngìxảyracả-chưa,Janeynghĩ,nhìnravùngnướcnôngởvịnh.Phíabênkia,mấyđứa trẻđangnghịchcátbẩn trênbãibiển.NhưngkhinhìnthấynhữngngườilínhkiađãkhiếnJaneynghĩcôđãđúngngay từđầu-và rằngcuốicùng thìmọichuyệncũngcó lý:Họdámtiếnhànhviệc traođổiởđâukhácngoàimộthònđảohoangnơikhôngainhìnthấycơchứ?Vàrồi,côsẽbiếnmấthoàntoànnhưthểchưatừngtồntại,vàchỉcóChúamớibiếtchúngđãlàmgìvớicô.Chà,côquyếtđịnh,họsẽbịngạcnhiênđây:Côđãquyếtđịnhlàchúngsẽphảigiếtcôtrướckhicôđivớihọ.

Vàgiờđây,ngồiởmộtquáncàphêkhôngcógìđể làm,cônhớ lại lúcởtrongcabincủamình,phântíchnhữngphảnứngcủacô.Khibịhoảngloạntacóthểbiếnthànhnhưthếnàolàmộtchuyệnkháthúvị.Phảiđếnmườiphútliền,côthấybốirốivàchoángváng,vàhoàntoànkhôngbiếtmìnhđangởđâu.Vàrồi,vìmộtlýdokỳquáinàođó,côđãvàobồntắmvàphủđầykhăntắmlênngườimình.Dẫuvậy,dùsợhãi,côvẫnnhậnranhữngcáikhănnàydàymộtcáchđặcbiệt.Thếrồicôthựcsựnghĩđếnchuyệnđitắm,nhưngvộigạt đi ý tưởng đó vì nếu chúng sẽ đến bắt cô, cô khôngmuốn việcmìnhkhôngmặcgìlàmchoviệcđódễdànghơn.Cuốicùngcôrakhỏibồntắm,nghĩngợirõrànghơn,quyếtđịnhrằngnếuchúngbáncô,côsẽchuẩnbịsẵnsàngđểcócơhộilàđàotẩu.Mặcquầnsoóckaki,côbắtđầunhétđầytúitấtcảnhữnggìcóthểdùnglàmvũkhí-kéocắtmóngtay,mộtbồđồkhâuvá,cảcáilọđựngkemtẩylôngnhỏxíu.Rồicôquaylạigiườngvàhémắtnhìnralầnnữa.

Rasheedđangđứngtrênbờnóichuyệnvớibagã.Côkhôngnhìnthấymặtôngta,nhưngcôbiếtđólàông.BởikểtừlúchọrờikhỏimiềnNamnướcPháp,ôngmặcbộáodàitrắnghoahoéttruyềnthốngẢrậpvàđeomộtđôikínhrâmRay-Ban.HaiphụtácủaRasheedđứngsauôngta,cũngbêsúngmáy.Họchỉtròmộthồi,rồitấtcảquaybướctrênmộtconđườngmònhẹp,đixakhỏitầmmắtcô.

Cô lạiquay lạigiường,dùngcâykéocắtmóng taychọcvàomình.Cô lạiphát điên lên - sau rốt thì chỉ là chuyệnbuônbánvũ khí thôi.Nhưng lão

Page 362: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Rasheedđóthậtthôngminh.Khihọđượcgọitớitừphònghọhaitiếngsau,phòngkháchđãđượcbiến thànhmộtvùngđấtkỳdiệuvàomùađông,vớituyếtgiảvàsàngỗxịtsơntrắngvànhữngngọnđènNoelnhỏxíu.ỞgiữasànnhảylàmộtcáibánhsinhnhậttođùngviếtChúcmừngsinhnhậtIrina.Tấtcảhaimươithànhviêncủanhânviênphụcvụđứngthànhnửahìnhtrònvàhátbài“Chúcmừngsinhnhật”Irina,mộtcôgáicaovàđen,vớihôngvàngựclớnvàmộtcáieonhỏxíuđếnkỳdiệu,trongkhiIrinatrôngbốirối.

“Nhưnghômnaykhôngphảisinhnhậtcủatôi,”côphảnđối,giọngđặcAnh.

“AnhCarmichael,”RasheednóivớiIan(ôngtakhôngbaogiờgọitênaicả).“Cóđúngkhông?CôStepovabảohômnaykhôngphảilàsinhnhậtcôấy.”

“Tôiđãkiểmtrahộchiếucủacôấy,thưangài,hômnaylàsinhnhậtcôấy,”Iannóicươngquyết.

“Cólẽtôiđãnhầmchăng?”Irinahỏi.VàrồiRasheedtặngchotấtcảbọnhọlắcbằngkimcương.

“Khôngphảisinhnhậtcôấyđâu,côbiếtđấy,”mộtcôgáitênSalliethìthầmsauđó,khibốncôgáinằmtắmnắngtrênboongtàu.CôtalàngườiAnhvàliêntụclảinhảivớihọrằngcôxuấtnhântừmộtgiađìnhtửtếcóquanhệvớiquý tộc, làm như thể đó là điều tự nhiên nhất trên đời để làm khách trênthuyềncủaRasheed.

“Irina...nhầm?Khôngphải?”côgáingườiBraziltênlàConchitanói.CôtahầunhưkhôngnóiđượcmộttừtiếngAnhnào,vàkhócítnhấtmộtlầnmộtngày,gọi“Mẹơi.”IanbảocôtasẽbịđưaxuốngthuyềnkhihọtớiMonaco.

“Janey?”Salliegọi.Giọngcôtarấtnặng,nhưthểhaimảnhkimloạivavàonhau.VànếuJaneybiếtnhiềuhơnvềngườiAnh,côsẽnhanhchónghiểuraviệcSalliekêumìnhcódòngdõiquýtộclàhoàntoànbốcphét.Côchỉbiếtlàmìnhkhôngchịunổicônày,vàxoayngườiranằmsấp,Janeythảnnhiênnói,“Aiquantâmchứ?”

“Tớcóđượcsợilắc,”Irinanói,vẫycổtaytrongkhôngtrung.

“Cậubiếtgìđó,phảikhôngJaney?”Sallienói,bòvềphíacô.“CólẽcậuđãnóichuyệnvớiIanvềchuyệnnày.”

Page 363: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ian?”

“Đừngnghĩlàbọntớkhôngbiếtcậuđangnịnhbợanhấy.Cókhicậuđãbímậtphanganhta.Nhớlàphòngnàocũngcómáyquayđấynhé!”

“Rồitấtcảnhữnggìcáccậuphảilàmlàxembăngthôinhỉ?”

“Bănggìcơ?”Irinahỏi.

Ian!Janynghĩ.TiếngmáybayđưacôquaylạihiệnthựcvàcônhìnlênthấychiếcmáybaymàuđenbóngloángcủaRasheedđanglượntrênvịnhvàrồivútlênkhôngtrung,biếnmấtsaungọnnúiởphíasauthịtrấn.KhiRasheedđirồi,cólẽgiờIansẽđến.Côđãtạoracơhộiđóbằngcáchtuyênbốvàobữatrưalàmìnhsẽvàothịtrấntìmmuabáo.Rasheednhướngmàylên,vàhơikhẽcườibảo,“CôWilcox,tôikhôngbiết làcôlạiđọcđượctiếngThổNhĩ Kỳ đấy. Có lẽ cô có những tài năng ẩn giấu mà chúng không biếtchăng?”

“Ồđúngthế,Rasheedạ,”cônóivẻquỷquyệt.“Nhiềulắm.”

“Kểđi,Janey,”Sallienói,miệngnhồmnhoàmcá.“Cậucóđịnhnângngựckhông?”

“Ngựclàgì?”Irinahỏi.

Vàlúcnàyđây,rấtkhẽkhàngthôi,JaneytinchắclàmìnhnghetiếngchiếcLazer.Giơtờtạpchí lêntrênđầuđểchemắt,côquansátkhimộtcontàunhỏmàuxámđậutrênmộtchỗởvịnh,đượcchỉhuybởimộtngườiđànôngcaotócvàng.Từxaxa,hầuhếtđộinhânviênlái tàu,hoặcngườiÚchoặcAnh,trônggiốnghệtnhauvớicơthểmảnhmaivàmáitócvàng,nhưngIancaohơn tất cảbọnhọ, và cô chắc chắnđó là anh.Timcôđậpdữdội khichiếcthuyềnđivàovịnhvàngangquaquáncàphê.Nhảyvộirakhỏighế,côchạyvềphíarìaụtàuvàvẫytay.Anhmỉmcườitoetoétnhậnracôvàláichiếcthuyềnvềphíacầutàuởtrungtâmthịtrấn.

Côquaylạighếngồi,căngthẳngnghịchsợilắctrêncổtay.Saochuyệnnàylạixảyra?Côyêuanhđếntuyệtvọng-khicôkhôngtìmracáchđểchạmvàoanh,côdành thờigian tưởng tượngramình làmtìnhvớianh,vềcách

Page 364: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

trốnthoátkhỏicònthuyền,vàsốngcùngnhau.Ấyvậymàtrongbảyngàyởtrênthuyền,côkhôngcóđượcđếnnửaphútriêngtưvớianh.Nhưngdẫuchỉtrongbamươigiâyngắnngủiđó,côtinchắcmìnhthấysựthônghiểuởanh,rằnganhnhìnthấycôthựcsựlàai.

AnhthảneochiếcLazervàbắtđầuđivềphíacô.Côđãphảilònganhngaycáiđêmđầutiêntrênthuyền,khisợhãiđếnrunlẩybẩy,côđãvavàoanhtrênboongtrênđườngtớibữatối.“Chúngsẽbánchúngtôilàmnôlệ,”côrítlêngiậndữ.Anhvôcùngkinhngạc trướccâunói củacôđếnnỗi anhbậtcườilớn.“Cônghenày,”anhnói.“nếuhọlàmthếthìtôisẽbảovệcô.Tôihứa sẽ làngười trảgiá caonhất.”Rồi anh lại bật cười lầnnữavà lắcđầukhôngtinnổi.Việcđóđãtrởthànhcâuchuyệnđùatrởđitrởlạicủahọ.KhiJaneynhìnthấyanh,cônói,“Tôihyvọnglàanhđãtiếtkiệmtiền.”vàanhđáplại,“Tấtcảnằmởdướinệm,”vànháymắtvớicô.

Anhđãđếnrấtgầnquáncàphêthìđộtnhiênanhrẽvàomộttòanhàtrắngvớitấmbiểnbằngđồngtrôngcóvẻhànhchínhtrêncửa,vàđâylàphònghảiquan.

CônhấpmộtngụmCokevàbắttimmìnhthôiđậpnhanh.Anhsẽđếnvớicô-anhphảiđến.Anhđãnhìnthấycô,vàkhicôlà“khách”trênthuyền,anhítnhấtsẽphảinhậnracômàchàohỏi.Nhưngngaylậptứcđầuóccôlạiđầynhữngtưởngtượng.Anhsẽđưacôvềthuyền,vàkhiRasheedđirồi,cólẽcôsẽlénvàocabincủaanh.Salliebảolàphòngnàocũngcócamera,nhưngcólẽđộilái tàuthìkhôngbịthế.CôkhôngthểtưởngtượngrachuyệnIanlạiđồngýcócameratrongphònganhấy.Anhấythậtđẹpvàthôngminh...

Mười lămphútsauanhđira từphònghảiquanvàvẫytaytiếnlạibàncô.“BáoThổNhĩKỳhaykhông?”anhhỏi.

“Ồ,cuốicùngempháthiệnralàmìnhkhôngđọcđượctiếngThổNhĩKỳ,”côvuivẻnói.

“Chà,tintốtlànhlàmìnhsẽđiMonacochiềunay.EmtớiMonacobaogiờchưa?”

“Chưa,nhưngcólẽRasheedsẽmuốnthảemkhỏithuyền.”

“Chắc không đâu,” Ian nói, nghiêng đầu sangmột bên. “Ông ta có vẻ rất

Page 365: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thíchem.”

“Cólẽlàvìemchơibàipoker...Mìnhcóphảiquaylạithuyềnngaykhông?”

“Anhsẽđợiemuốngnốtcốcnước,”anhnói.

“Vậyemsẽuốngrấtchậm,”cônói,nhìnanhvàmỉmcười.Côthíchkhianhdùngcáigiọngmệnhlệnhvớicô.Nókhiếncôcócảmgiácnhưmìnhlàmộtđứatrẻđượcđảmbảolàmọichuyệnrồisẽổncả.“Saoanhkhônguốngmộtcốcđi?”côhỏivẻngâythơ.

“Bởivì,”anhnói,nhoàiquabàn,“chúngtabịnhìnthấyngồicùngnhaulàkhôngtốt.”

“Mìnhcóthểđiraphíasau.”

“Thếthìcòntệhơn.Họsẽnghĩmìnhđangtrốn.”

“Họđangnhìnchúngtaà?”

“Dĩ nhiên rồi,” anhnói bằngmột giọng có thể là đùa cợtmà cũng có thểkhông.“Thấycáigãđằngkiakhông?”anhhỏi,chỉmộtgãngườitođậmvớicáiđầucạotrọc.“Emthấygãtabaogiờchưa?”

“Chưaaaaa.”

“Gãởtrênthuyềnđấy.GãlàmộttrongnhữngvệsĩcủaRasheed.”

“Emkhôngquantâm.”

“ÔiChúaơi,Janeyl,”Ianthởdài.“Emkhôngbiếtlàhọsẽlàmgìvớiphụnữngoạitìnhởđấtnướchọà?Họnémphụnữxuốngbểbơikhôngcónướcvànémđávàohọchođếnkhichết.”

Janeyháhốcmồmvàsợhãinhìngãđầutrọc,gãnàyđangmảiđámộtconmèokhinólạiquágần.

“Emkhôngtinanh,”cônói.

Page 366: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhnhúnvai.“Cólẽanhcũngsẽuốngmột lyCoke.”Anhđi tớiquầyvàquaylạivớimộtchaivàmộtcáicốckhông,vàngồixuốngđốidiệnvớicô.“MìnhsẽnóivềMonaco,”anhnói.

“EmkhôngmuốnnóichuyệnvềMonaco.”

“Emsẽthíchnó,”anhnói,uốngmộtngụmCoketừchai.“Muasắmrấttuyệt.Vàcócảsòngbài.”

Janeyđặtkhuỷutaylênbànvànhoàivềphíaanh.“Emkhôngquantâmtớichuyệnmuasắm.Emchảthíchthúgìquầnáocả.Haysợilắcnày!”cônói,lắccổtay.

Mắtanhnheolạikihanhuốngmộtngụmtùchainước.“Tấtcảcongáibọnemđềuquantâmtớiquầnáo.Vàtiềnbạc.”

“Ian,”côkhẽnói.“Emyêuanh.”

Côchưabaogiờbảovớimộtngườiđànôngrằngcôyêuanhtavàchưabaogiờ nghĩ mình sẽ làm vậy. Nhưng tình huống này thật siêu thực đến nỗinhữngtừđónhưvuộtrakhỏimiệngcô.Thậtlànhẹnhõmkhinóiđượcra.Nếuhọyêunhau,nósẽkhiếnhoàncảnhcủacôlãngmạngchứkhônghènhạ. Và nó sẽ trở thành một chuyện hài hước sau này họ kể cho con cáinghe...

Anh quaymặt đi và khi anh quay lại, anh nói, “Em đang làm gì trên cáithuyềnnàythế,Janey?”

“Emkhôngbiết...”

“Từgiâyphútanhnhìnthấyem,anhđãtựhỏi,“Côấyđanglàmcáiquáigìởđây thế?” Thế không phải là anh không hiểu hầu hết phụ nữ làm gì trênthuyền.Nhưngem,Janey,”anhnói,lắcđầu.“Emkhôngcầnphảilàmviệcnày.Dĩnhiên làemxinhđẹp.Nhưngem thôngminh.Trongđầuemcóýtưởng.SaoemkhôngquaylạiMỹvàtrởthànhmộtbácsĩ...”

“Mộtbácsĩ?”

“Cóaibiếtemđangởđâukhông?”

Page 367: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Embảovớianhrồi,emgầnnhưlàbịbắtcóc...”

“Cóaiquantâmkhông?”

“Dĩnhiênrồi.Giađìnhem...:

“Hếthếtnhữngcôgáitrênthuyềnkhôngcóaiquantâmhayđểýkhihọđi.”

“Ian,”cônói,căngthẳngnghịchsợilắc.“Thếanhđanglàmgìtrênthuyền?”

“EmnênxuốngkhỏithuyềnởMonaco,”anhnói.“Ởđóemđithìdễ.Vềlạivớigiađìnhem.”

“Emđãthấyôngtabuônbánvũkhí.”

Iancẩnthậnđặtcáichaikhônglênbàn.Anhtừtừđứngdậy.“Anhsẽvờnhưlàmìnhchưabaogiờnghethấyđiềuđó.Vàemsẽvờnhưlàemchưabaogiờnhìnthấychuyệnđó.”

“Ian,”côthìthầm.“NếuemxuốngkhỏithuyềnởMonaco,anhcóđivớiemkhông?Mìnhcóthểởbênnhaukhông?”

Anhbậtcười,phátansựcăngthẳng.“Tốtnhấtlàmìnhnênquaylạithuyền.”

“Nhưngmìnhcóthểđicùngnhaukhông?”côhỏi.“Embiếtlàanhcũngđiênlênvìem.Emđãthấycáchanhnhìnem...”

“Thậtà?”anhhỏivớivẻbốirốikỳquặc.“Vậyanhnghĩmìnhsẽphảiđảmbảođểkhôngnhìnemnhưthếnữa.”

NhưngcôkhôngxuốngthuyềnởMonaco.

Thayvàođó,côtrởnênmảimêvớiýtưởngchơimộttròchơinguyhiểm-làtrungtâmvởkịchcủachínhcô-vàvớisựnguxuẩncủamộtnữsinh,côtinrằngmìnhkhôngthểchịuđựngđượcnếuxaIan.Côtinchắclàanhcũngâmthầmmuốncóđượccô,nhấtlàkhianhkhôngcựtuyệtnó,vàcôsẽlàmtấtcảđể khiến anh ghen tuông:Ngày này qua ngày nọ, cô quay lại thuyền vớinhữngchiếc túiđồmuaởDiorvàChristianLacroix,đảmbảođểanhnhìn

Page 368: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thấytừnơianhđứngtrênboongtàu.“Emđanglàmgìthế,Janey?”anhhỏi,đingangquacô.

“Nóđâucótệlắm,”cônhúnvai.

“Bềngoàithìkhôngtệlắm,nhưngcảhaichúngtađềubiếtthựcsựlàchuyệngì,phảikhông?”

“Emyêuanh,Ian,”côthìthầmvàthởdài.

Dĩnhiên làcôphảichegiấu tìnhcảm thựccủamìnhvớiRasheed.Nhưngchẳngphảiviệcđórấtvuisao?Việclừadốikhiếncôcócảmgiácmìnhđangsống.Nó làm cô cảm thấymỗi phút giây như làmột cảnh trong phim.ỞMonteCarlo,cômặcmộtbộđầmdàiđicùngRasheedtớisòngbạc.Luôncóđànôngngắmnhìncô,liếccô,cốgắngnóichuyệnvớicô.Vàvớisựngạomạncủatuổitrẻ,cuốicùngcôbiếtlàmìnhxinhđẹp,vàcámơnChúađãbanchocôvẻđẹp,khôngthểhìnhdungramộtsốphậntồitệhơnviệcsinhramàxấuxí.

Nhưngmộtđêmcôgặpchuyệnsốc.

CôđangđicùngRasheedvànhómphụnữởmộtcâulạcbộđêmJimmy’s;đangđivàophòngvệsinh,mộtgãđộtnhiêntiếnlạichỗcôvàđẩycôsátvàotường.Hơithởđầymùirượuphảvàomặtcô,gãnói,“HẳnlàemphảingonlắmthìemmớiđivớiRasheed.Anhnghebảolãotachỉchơivớiloạingonnhất...”

Côkinhtởmđẩygãđi,vàchạyvàophòngvệsinh.Tayrunrun,cômởchiếctúi Chanel và lấy thỏi son Pussy Pink ra, thoa lênmôi. Cô choáng váng.MiềnNamnướcPhápđầynhữngphụnữnhưcô,nhữngphụnữtrẻxinhđẹpkhôngbiết làmgìđểkiếmsống;vàở tạinướcPháp,khôngaichấtvấnsựhiệndiệncủahọ.Khôngthểrànhrànhranhưthếđược,cônghĩ,liếcquahaiphụnữtrẻhấpdẫnrõrànglàngườiMỹ.Quầnáocủahọ,côđểý,khôngđắtbằngđồcủacô.Vàtừkhóemắt,côthấyhaicôkianhìnvẻngoàicủacôrồithìthầmgìđấy.

Cô giận dữ quay lại, thách thức họ dám chất vấn cô. “Chậc?” cô hỏi.“Chuyệngì?”

Page 369: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Khôngcógì,”mộttronghaicônhúnvai.Nhưngkhihọđiqua,cônghecôkiathìthầm,“Puta,”từtiếngýnghĩalàgáiđiếm.

Trongmộtthoáng,côkhôngthởnổi.côlùilạimộtbướcvàtrântrốihoảngsợ nhìnmình trong giương.Vậy là quá rõ ràng rồi, cái thứmà cô đã trởthành.Cômặcmộtbộđầmđắt tiềnThierryMdglervàđeovòng tayvàngChanelởcổtay.Côđãnghĩmìnhthanhlịch,nhưnggiờcôthấyrằngmìnhănmặcnhưmột conđiếm, và cômuốnxé toạc cái váy khỏi ngườimình.Nhưngrồilýtríquaytrởlại.Quầnáovàtrangsứcđẹpđẽrấtđắttiền,vàcômuốn nhưng thứ đẹp đẽ trang trí cho cơ thể cô...Và không còn cách nàokhácđểcóđượcchúngngoạitrừviệcdùngcơthểvàsắcđẹpđểđổilại.VàgiờnhưthếthìkhácgìvớinhữngphụnữnhưKim,côbướngbỉnhtựhỏi,đãlấymộtngườiđànônggiàucóđểtrảchongôinhàcủahọvàbộrèmcửasổtrị giá haimươi ngàn đô?Sự khác biệt duy nhất là họ kết hôn còn cô thìkhông...

Vàrồicôgiậndữquaylạithuyền.

CôgặpIanởphòngkhách-anhđangđứngthẳngngườiđợimộtbữatiệcsẽdiễnraởđó.

“ÔiIan,”côkêulên.“Vàiđứacongáixấutính...”

VàIan,nhìngươngmặtcôvàđoánchuyệngìđãxảyra, lắcđầu.“Cómộtcâungạnngữthếnày,Janeyạ,”anhnói.“Hãycẩnthậnvớithứmìnhăn,vìsợmiệngmìnhsẽquenvớithứmàmìnhđãchonó.”

Vàrồikiểugìđó,thángBảychuyểnsangthángTám.VàđếnthángTám,tấtcảđềutanvỡcả.

CôvớiRasheedvàhaicôgáikhácnữa(lúcnàocũngcóphụnữđếnvàđitrênthuyền,vàJaneyđãhọcđượccáchtốtnhấtlàlờhọđi,khôngnhớcảtêncủahọ),vàkhihọởCannes,bướcđitrênđạilộdeleCroisettetrênđườngđếnnhàhàngcạnhbãibiểnởCarlton.JaneymộtbộđầmUngarokhôngtay;tócbuộctúmlạivàđeomộtsợidâyngọctraiChanelnặngtrêncổ.CảnhómđangnóivềbữatiệcmàhọđãđếndựđêmhômtrướcởdinhthựmộtbàgóangườiMỹgiàucó,thìđộtnhiêncôthấyaiđótúmlấytaymình,vàmộtgiọngđànôngquenthuộcđếnkhóchịugọi,“Janey?”

Page 370: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côdừnglại.Vàrồi,chầmchậm,cảnhómdừnglạivàquaysang,tòmònhìncậuthanhniêncórâumặcquầnsoockakivàđiđôixăngđanBirkenstockvàmộtcáibalônặngquàngtrênvai.

Đólàanhtraicủacô,Pte.

MộtcôgáitrẻxinhxắnvớimáitócđendàivàkhágiốngAliMacGrawđứngháhốcmồmcáchđóvàibước.ĐólàAnna,bạngáicủaPete,đãhẹnhòvớianhtừtrunghọclênđạihọc.Côtatiếntớimộtbước,thốtlên,“Janey?”.

PetenhìntừJaneysangnhữngcôgáiđếnRasheed.Mộtvẻkinhtởmchoángvánghiệnlêntrênmặtanhkhianhhétlên,“Cáiquáigì...?”

MộtcơnmưanhỏbắtđầurơixuốngPlaceVendôme.Janeynhìnlên.cônênđithôi,tìmmộtchiếctaxivàgặpMimiởDior.Mưasẽlàmhỏngtócvàquầnáođắt tiềncủacô.Mimisẽ tựhỏichuyệngìđãxảyđếnvớicô.Nhưngcôkhôngquan tâm.Nỗiđaunhớ lạinhữngchuyệnnhưvậykhiếncôcócảmgiácnhưbêntrongcơthểchưađứngnhữngmảnhkínhvỡ,vàcơnmưanhỏmátlạnhkhiếncôthấydễchịu.

Phảimấtđếnhaingàyđểxuốngthuyền.Ianđãbảocôrằngcôphảiđợi,đểchínhRasheedý thứcđượcý tưởngđó.Đểchuyệnđólàgợiýcủaôngta,vớicả,cômuốnnhậntiềncủamình.

Cuốicùng,vàobuổisángthứba,mộtlầnnữacôlạiđượcgọivàovănphòng.Cũngnhưlúctrước,tayẢrậpngồisaubàn.“NgàiRasheedcámơncôvìđãlưulại,nhưngnghĩtốtnhấtlàcônênrờikhỏibâygiờ.Côsẽtìmthấyhànhlýcủamìnhđượcđónggóivàđợicôởcuốiváncầu.Mộtchiếcxesẽđưacôđi bất cứ nơi nào cômuốn.”Và rồi hắn đưa cho cômột chiếc vali LouisVuittonnhỏ.“NgàiRasheedmongcônhậnmónquà thểhiệnsựcảmkíchcủangài.Nógợiýlàcônênrờiđingaylậptức.”

Côrakhỏivănphòngcầmtheocáivali.Côđiquaphòngkháchvàraboongtàu,nơicôđãcóbữatrưađịnhmệnhsáutuầntrước.CôcóthểthấynhữngchiếctúicủamìnhxếpgọngẽcạnhthùngchiếcxeMercedesđencócửakínhmàu; tài xế,một tayẢ rậpkhác, đứngbênngoài.Cônhìnquanh tìm Ian.Anhphảibiếtlàcôrađi.Chẳnglẽanhsẽđểcôđimàkhôngchàotạmbiệtư?

Page 371: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Khicôđitớiváncầu,côdừnglạitrongmộtgiây.MặttrờithángTámnóngkhông chịu nổi và trongmột thoáng cô thấy chóngmặt.Và rồi anh đứngcạnhcô,khẽchạmvàotaycô.“Côcócầngiúpđỡkhông,côWilcox?”anhhỏi.

“Ồvâng!”côkéolên,nhìnđầyẩnývàomắtanh.

“Thậntrọng,”anhnói,liếcvềphíatayẢrập.

Có quá nhiều điều cômuốn nói với anh,mà không có thời gian.Cô thấynướcmắtmìnhdânglên,vàđộtnhiên,côkiệtsức.Làmthếnàomàcôtrởnênmệtmỏiđếnvậy?“Ian...,”cônói.

“Anhmừnglàemrađi,Janeyạ.Đếnlúcrồi.”

Họđếncuốiváncầuvàbướclênụtàubằngximăng.“Tấtcảtúicủaemđâyà?”anhhỏi,bằngmộtgiọngnghecóvẻhànhchính.Janeybốirốinhìntúicủa mình. Cô không biết gì cả... Có bốn cái vali Louis Vuitton tất thảy,chồnglênnhaunhưhànhlýcủamộtngôisaođiệnảnhhoànhtrángnàođó.

Cônghĩmìnhsẽlạikhócmất,vìthếcômởvíra,vàlấymộtđôikínhđen.TayẢrậpchovalivàoxe.

“Ian...”

“Vâng,côWilcox?”

Côkhôngmuốnmìnhmuốnnóigì.AnhlùilạimộtbướckhỏixekhitayẢrậpmởcửaxe.Cônhìnlạianh,vàrồi,bướcbabướcthậtnhanhvềphíaanh,nói,“Tạisaoanhlạiởtrênconthuyềnnày?”

Anhnhìncôvàbuồnbãlắcđầu.“Lýdocũngnhưemthôi,Janeyạ.Tiền.”

“Nhưng...”

“AnhcómộtcôvợcũvàmộtđứaconphảinuôiởÚc.”

Côthởphàonhẹnhõm.Vìsaoư,vìanhcóthểđãcóvợrồi.“Emcóbaogiờgặplạianhkhông?”

Page 372: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Anhkhôngbiết.”

“Nóivớiemlàanhyêuemđi,Ian.Xinanhđấy.Bởivìemvẫnyêuanh.”

Nụcườicủaanhâusầu,vàtrongmộtgiây,anhđưatayravàđẩykínhrâmtrênsốngmũicô.“Tốthơnlàemnênđi.Vàđừngkhóc.Hãynhớ,nhữngcôgái trưởng thànhkhôngkhóc.”Rồi anh bắt tay cô. “Tạmbiệt, côWilcox.Thượnglộbìnhan.”

Ngaykhicôvàoxevànóchầmchậmchạyđi,côbắtđầukhócthựcsự,nướcmắtchảyxuốngmábêndướicặpkính.Vàrồi,saumộtvàiphút,cônhớrachiếcvaliLouisVuittonnhỏ,nằmtrênghếcạnhcô.Liếcngườitàixế,côvộiđặtnólênđùivàkhẽmởkhóara.

Côthậntrọngmởnắpvali,vàrồi,nhìnvàobêntrong,ngồingảngườiraghế,tim cô nện thình thịch. Ngay lập tức cô quên hết về Ian, quên hết mọichuyện,trừchuyệnhàngchồngvàhàngchồngđôlađượcnhéttrongđó.Tấtcảnhữnggìcônghĩđinghĩlạilàcôđãlàmviệcđó-kiểugìcôđãlàmđược.Vàtrongkhicôkhôngbiếtđíchxácviệcđólàviệcgì,côbiếtrằngnócảmgiácrấtdễchịu.

Vàkhichiếcxechầmchầmchạytrongdòngxetrênđạilộ,vàrồichạylênnhữngngọnđồi,côlénđếmsốtiền.Tấtcảnằmởđó,từngđồngmột-“phí”dànhchocôcộngvớitiềnthắngbàipoker...Vớitấtcảsốtiềnnày,côkhôngphảiquaylại.Côđãđượctựdo!Côcóthểđibấtcứđâucômuốntrênthếgiớinày,làmbấtcứđiềugìcômuốn-côcóthểsốngởTahitivàviếtmộtcuốnsách.Phải,vàtạisaolạikhông?Lúcnàocôcũngmơhồcóýđịnhviếtmộtcuốnsách, trở thànhmột tiểu thuyếtgianổi tiếng...Mọingườisẽđếngặpcôvàbảovớicôrằngcôđãthayđổicuộcđờihọbằngnhữngtừngữcủacô...

Cô phải bảo tài xế quay lại ngay bây giờ và chạy tới phi trường. Tại phitrường,côsẽchọnmộtnơiđếnđúngnhưmộngtưởngcủacô,lênmáybay,vàbiếnmất,hoàntoàntựdothoátkhỏimọithứ...Nhưngvìlýdonàođó,dosợhãivà tội lỗi,cô lạikhông làmthế.Vàvìvậychiếcxechạy lênnhữngngọnđồi,quacáctrạmxăngvàsiêuthịvàcửahàngnộithất,vàcuốicùngdừnglạiởmộtnhànghỉ,mộttòanhàsơnmàuxanhđãbạcphếtmàcôtưởngtượngchấyrậnbòkhắpnơi...

Page 373: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhtraicôvàbạngáingồiởquáncàphêcạnhcửa,uốngcàphê.Khichiếcxedừnglại,Peteđứngdậyvàcaumày.TàixếmởcửaxevàJaneyxuốngxe.CômặcmộtbộLacroixđắttiềnvàđigiàycaogót,vàđộtnhiênýthứcđượctrôngmìnhlốbịchđếnmứcnào.Khitàixếdỡhànhlíra,Petenói,Chúaơi.Đâylàhànhlýcủachịá?”

“Emđâuphảidândulịchbalô,’Janeyđộplại.

“Anhđãnóichuyệnvớimẹ.Mẹbảomẹmuốnchúngtavềnhàngaylậptức.MẹmuốnchúngrabaytừphitrườngNicechứkhôngđiParis.Mẹđãchuyểntiềnchoanhđểmuavé.”

“Emcótiềnriêng,”Janeynói.

Chúaơi!Tiền.Côsẽphảigiấunótrongvali.Cóphảitrêntờđơnhảiquancóđiềukhoảnnóirằngtakhôngđượcmangnhiềuhơnhaimươingànđôtiềnmặt vàonướckhôngnhỉ?Nếu côbị bắt vàđi từ thì sao?Cô thấy choángváng.

“Máybaycấtcánhlúcbagiờ.Vìvậychúngtanênđithôi.”

“Emvàophòngvệsinhđượckhông?”

PeteđảomắtkhiJaneykéovalicủamình,từngchiếcmột,vàotoilette.Nólàmột toilet kiểu Pháp - chỉ cómột cái lỗ trên nền ximăng để cho ta ngồixuống-nhưngítnhấtlànókhôngcóaiởđó.Tayrunrun,côchiakhoảntiềnravànhétvàođáytừngchiếcvali,đếmlạichochắcăn.Tấtcảvẫnởđó-100ngànnhữngtờđômớitoanh.

Họbắtmộtchiếctaxitớisânbay.Ngồikenchặttrongghếsauchiếcxerẻtiền,Petequaysangcô,vàbằngmộtgiọngkhẽkhàngcónguycơchuyểnsanggiậndữ,nói,“Emđãcóthểbịgiết,emcóbiếtkhông?Khôngaibiếtchịởđâu-mẹđãđịnhgọicảnhsátPháp.”

“Emkhôngsao,”Janeymệtmỏinói.“Trôngemổn,chảphảià?”

“Trôngemnhưmột...”

Page 374: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Cáigì!”

“Nhẹnhàngvớiemnóthôi,anhyêu.Nóchỉlàmộtđứabé,”Annatửtếnói.

“Nótừnglàmộtđứabé!Nókhôngcònbébỏnggìnữa...”

“Saoanhlạiquantâmchứ?”Janeynói.“Chảảnhhưởnggìtớicuộcđờiquýgiácủaanhcả.”

“Chuyệnnàysẽlàmmẹchếtmất.Mẹchấtmất.Nókhôngcónghĩagìvớiemà?Emcóbaogiờnghĩđếnaikhácngoàibảnthânemkhông?”

“Thếthìđừngkểchomẹ.”

“Anhnghĩquámuộnrồi,”Petegầmgừ.

Janeytrảtiềntaxi,vàsauđó,họgầnnhưkhôngbaogiờnóichuyệntrởlại.

***

CảbốvàmẹhọđềuđếnđónởSânbayLogan.Mẹcônhìnquầnáovàvalicủacô,miệngthítlạithànhmộtđườngthẳng.Ngàyhômsaubàđưacôtớigặpbácsĩ.

Côđượcchẩnđoánbịbệnhbạchcầuđơnnhân.Mẹcôbảocômaymắnkhikhôngbịgiangmai.Trênxetrênđườngvềnhà,mẹcôđộtnhiêndừngxelạibênvệđường.“Mẹphảibiết,Janey,”bànói.Janeynhìnmẹvàcảmthấytấtcảnhữngnỗisợthờiấuthơhiệnrarõmồnmột.Côbiếtmẹmìnhchưabaogiờthíchcô.Nhữngcuộctròchuyệnmàhọcólànhữnglờichỉtríchcủabàdànhchocô;còncô thìcốbảovệmình.“Concóngủvớihắnkhông?”bàhỏi.

“Aicơ?”Janeynói.

“Màyđúnglàmộtđứacongáinguxuẩn.”

“Aicơ,mẹ?Mẹnóitênrađi.”

“Cáilão...Rasheedđó.”BàquaysangJaneyvàrítlên,“Hắnlàtộiphạm.”

Page 375: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Làmsaomẹbiết?”

“Màyquánguconạ.Sao tao lạicómộtđứacongáinguđếnvậy?Taođãlàmgìsai?”

Bàlạikhởiđộngxevàláixerađường,nhưngbàvẫnchưanóihết.“Màycóbaogiờnghĩđếnmẹvàchamàykhông?Mọingườiởcâulạcbộ...”

“Đượcrồi!”Janeyhétlên.“Consẽđi.Consẽđiđếnnơinàođóvàbiếnmất.Mẹsẽkhôngbaogiờgặpconnữa.Mẹcóthểvờnhưconkhôngtồntại.”

“Vàgiờthìmàybịbệnh.”

“Consẽtựsát.”

“Đừngcóngớngẩn!”mẹcôhétlên.“Taoluônbiếtchuyệnnàyrồisẽxảyra.Taođãcảnhbáomày.Đànôngluônlợidụngnhữngcôgáixinhđẹp...”bànói,khiláixevàolốichạyxetrướccửanhàhọ.

“Conđivớiôngấylàbởivìconxinhđẹp,”côhétlên,nhảyrakhỏixevàđóngsầmcửalại.“Vàmẹkhôngchấpnhậnnổichuyệnđó,mẹạ.Chỉlàmẹkhôngchấpnhậnnổimẹkhôngcònlàngườiđẹpnhấtnữa!”

Hai tháng tiếp theo Janey nằm trên chiếc giường đơn trong phòng cũ củamình.CôcảmthấymìnhnhưAlietrongXứsởkỳdiệu,nơimọithứđềucolạimộtcáchbíẩncòncôthìlớnlên.Cónhữnglúccôcócảmgiácmìnhsẽnổtantànhvàcảcănnhàcũngnổquanhcô.Mẹcôđăngkýchocôvàomộttrườngcaođẳngcộngđồng,Janey,imlặngvìxấuhổ,khôngbuồnphảnđối.

Nhưngcuốicùng,côlấylạisứcmạnh,vữngvàng,cólẽlàvậy,nhờviệccôcómộttrămngànđôgiấuđằngsaungôinhàbúpbêcũtrongtủcủamình.Khicônằmtrongcănphòngngủtừhồicònnhỏmùathunămđó,cônghĩmìnhcóthểxóasạchquákhứvàbắtđầulại.Suychocùngthìcôtrẻvàkhitamớimườichíntuổi,takhôngsợbấtcứthứgìsẽđểlạisẹo.Nhưngkiểugìđó,hạtđãgieovànảymầm-hoặccóthểhạtđãluônnằmởđó,đợicácđiềukiệnphùhợpđểnảymầm,vàkiểugìđóchínhhạtmầmđócócuộcđờicủariêngnóvàđãthúcđẩycô.

Page 376: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Bốnthángsau,côgặplạiIan.CôquaylạiNewYork,sốngởcănhộmàcôvẫnthuê,vàmộtđêmcônhậnđượcmộtcúđiệnthoại.

Côbắtmáy,vàmộtgiọngđànôngxalạnói,“Janey!Anhkhôngthểtinnổi.Anhđãcốtìmembaongàyrồi!”

“Aithế?”côlạnhlùnghỏi.

“Emkhôngnhậnragiọnganhà?Đoánđi.”

“Khôngđoánđược.”

“Ianđây.IanCarmichael.AnhđangởNewYork...”

Họđồngýgặpnhauởmộtquánbarngaygầncănhộcủacô.Côđãkhôngngừngnghĩđếnanh,nhưngkhianhbướcvào,côtựhỏitạisao.Tráitimcôđãnguội lạnh:Độtnhiêncônhậnthấymọiđiểmvềanhđềusai.Dướiánhsáng chói chang tàn nhẫn của NewYork, dường như anh trông nhưmộtkháchdulịchmiềntrungtây-áolenacrylic,đôibốtdamàuđen,màanhtựhàotrưngrakhivừamớimuaởĐạilộ3,trôngxấukhôngchịunổi.HọuốngbachéntequillathìJaneytuyệtvọngcốcólạinhữngcảmxúcmàcôđãdànhchoanhmùahèđó,nhưngkhôngíchgì.Côđãnghĩrănganhtrắngtinh-giờcôthấyhóaranóvàngxỉn.Mắtanh-đôimắtxanhmàcôđãnhìnrấtsâuvào-lạiquágầnnhauvàanhcắtcụpmáitócvàngcủamìnhkhiếnchotaphảinhìnvàomũianh.AnhgiảithíchrằnganhđếnNewYorktronghaituầnđểđặtvàithứđồchochiếcMamouda,vàanhcứliêntụcnóiđinóilại làanhkhông thể tinnổi làmình lại thựcsựgặpcô.Khianhcầm lấy taycô,bảnnăngmáchbảocôrụtlại.

Rồicáigiâyphútkhôngthểtránhkhỏiđãtớivàcôđưaanhvềlạicănhộcủamình.Anhhôncôđứngtrướclòsưởi,nhưngcáilưỡicủaanhkhiếncômuốnhétlên.Côđãđợikhoảnhkhắcnàyquálâu-côbịlàmsaothế?Họbắtđầulàmtình,vàJaneycầuchoniềmđammênóngbóngmùahènămngoáisẽquaylạivớicô,nhưngnókhôngquaylại.Khianhhônhaichâncô,côchỉthấykhóchịu,vàcôcầuchoanhlàmluônđểnócóthểkếtthúc.Cuốicùng,anhcũnglàmtìnhvớicô,nhưngcôkhôngcóchútcảmxúcgìnênhaimắtcứmởthaoláo,vàcuốicùnganhnói,“Anhsẽrabâygiờ.Đượcchứ?”

“Vâng,”côthởdài.“Rađi.”

Page 377: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhraxongvànằmtrênngườicô.Rồivớimộttiếngthởdàivàlắcđầu,anhxuốngkhỏigiườngvàbắtđầumặcquầnáo.

“Anhđiđâuthế?”Janeyhỏi.

“Anhđi.Thếthôi.”

“Nhưngemkhônghiểu.”

“Emhiểurồi.”

“Nhưngem...”

“Nghenày,Janey,”anhnói,tròngáolenquađầu.“Đừngcónóilàemyêuanh,bởivìemkhôngyêuanh.”

“Làmsaoanhbiếtđược?”

“Anh ngồi xuống mép giường. “Em chưa bao giờ yêu anh, Janey ạ. Emkhôngthấyđiềuđóư?”

Cômởmiệngraphảnđốinhưnganhgiơtaylênbảocôimlặng.“Nóchỉlàmộtthứảotưởngmàemtạoratrongđầumình.Đểchobảnthânkhỏihóađiên.Bởivìnếuemthựcsựnghĩđếnchuyệnmìnhthựcsựlàm...”

“Emthựcsựyêuanh!”Janeykhăngkhăng.Côngồidậyvàquấnchănquanhmình.

Anhđứngdậy.“Em làmộtcôgái lạnh lùng.Emquá lạnh lùngkhông thểyêuaiđược.”

Những lờinóiđó làmcôchoángváng.Côháhốcmồmvàngãrađậpvàotường,nhưnganhquayđivàbướcrakhỏiphòng.Bỏtấmchănra,côchạytheo anh. “Sao anh dám nói như thế? Không đúng sự thật!” Nhưng anhchẳngbuồnđáp.Anhmởcửa,vàquaylưnglạivớicô,mặtanhhằnlênsựthù ghét. “Emgiống nhưmột góa phụ,” anh nói.Anh bước ra và bắt đầuxuốngcầuthang.

Page 378: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ian,đợiđã...”

“Mộtconnhệngóaphụđen,”anhthìthầmvớibảnthân,xuốngcầuthang.

Côđóngcửalạivàngãgụcxuống,khócnứcnở.Saochuyệnnàyluônxảyravớicô?Saokhôngaihiểurằng...?

Nhưngtrongmộtvàiphút,nướcmắtcôcạnkhô,vàcôđilạichỗtấmgương.Cônhìnvàomìnhmộtlúclâu,vàrồibắtđầucườinhưđiêndại.Nóthựcsựlàmột tròđùa,việc làmộtngườiphụnữđẹp -mộtphépmàu.Mọingườitrênphốchặncôlạiđểbảovớicôrằngcôrấtđẹp.Đànôngngoáicổrakhỏixeđểnhìncô.Haithángtrước,hồiđầuthángMười,địnhmệnhđãsắpđặtvàcôngtyngườimẫuEileenFordđãgọichocô.Mộtcôngtylàmcatalogmuốnmờicôlàmmẫuchohọtrongmộttháng.Vàtrongvònghaingày,côquaytrở lạiNewYorrk.Mẹ cô chẳng còn nhắc nhở gì đến chuyện trường caođẳngcộngđồngnữa.Thựcra,mẹcôđãchởcôđếngaAmtrakởBostovà,đãngầnngạimỉmcườivớicô,hônlênhaimácô.“Cốthỉnhthoảnggọiđiệnthoạivềnhé,”bànói.

Janeylùimộtbướclạikhỏitấmgươngvàsungsướngmỉmcười.Vẻđẹpcủacô-vẻđẹprựcrỡquýgiácủacô-đãcứucô.

Cơn mưa nhỏ đã biến thành sương mù lạnh dai dẳng, và ngồi ở PlaceVendôme,Janeychùihơinướcbámtrênmặtmình.Liệucóphảivẻđẹpcủacôđãthựcsựcứucô-haynóđãdẫncôđivàoconđườngsailầm?Ngaytừđầu tiên,vớiRasheed...nếucô thựcsựcố làmgìđóvớiđờimình, thayvìluôndựavàosốphậnvàvẻđẹpcủamình,côđãthựcsựcóđượcgìđótrongđời.Bởicósắcđẹpthìíchgìnếubêntrongtathiếuvắngmộtthứgìđó?Mọingườikhácđềucómộtmẩugìđócơbảnngoạitrừcô,vàcáimẩuđólàphầnnốihànhđộngvớitrungtâmcảmxúc.Mặcdùđãngủvớirấtnhiềuđànôngtrongmườilămnămqua,cômớichỉđạtđượckhoáicảmsáulầntrongcảđờimình.Còntìnhyêu-chà,đólàthứcôkhôngthểnàobắtđầumàhiểunổi.DĩnhiêncônghĩmìnhyêuSelden.Nhưngcảmxúcthựcsựmàcôdànhchoanhchẳngkhácgìmấyvớicảmxúcmàcôcóvớinhữngngườiđànôngkhác-nghĩacôcảmthấythứgìđócóthểđịnhnghĩa làyêuđươngchừngnàocôgiànhđượcthứgìđórõràngtừmốiquanhệ.NgaycảIancũngđãnhìnthấyđiềuđótừmườilămnămtrước.VàvớiRasheed...chắchẳnnóphảirõràngvớiôngtanhưmộtngọnđènđỏchiếutrênmặttiềncủamộtnhàthổ.

Page 379: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưngcôsinhrađãlànhưthế,haycôđãtrởthànhnhưthếbởinhữnglựachọnsailầm?Khôngailạisinhravớimộtsựtrốngrỗngbêntrongnhưvậy.Ítnhấtvẫncómộtphầntrongcôtintưởngnhưvậy.Bởibâygiờcôcóthểthấyrằngmìnhsẽkhôngbaogiờbiếttìnhyêuđíchthựchaytìmđượcnóchođếnkhicôkhôngcầnbấtcứthứgìtừmộtngườiđànôngcả...

Côngẩngđầulên,vàmộtgiọngtrongcôgàolênrằngvẫnchưaquámuộn.Tấtcảnhữnggìcôphảilàmlàsốngtừngngàytrongquãngđờicònlạitheomộtkiểukhác.VẫncònthờigianđểsửachữanhữngviệcvớiGeorge.Thayvìtớigặpanhta,côsẽđểlạithiếpcủamìnhtrênbàntheokiểulàmăn.CôsẽkểvớiSeldenvềnhữngkếhoạchcủacô.Saurốt,rấtcóthểlàSeldenthựcsựyêucô...

Mộtchiếcđồnghồbêntrongcômáchbảovớicôrằngđãquánhiềuthờigiantrôiqua,vàkhinhìnđồnghồ,côthấyđãgầnmộtgiờ.CôphảiđigặpMimi.VàđộtnhiêncônảyralànếucôkểchoMimitoànbộcâuchuyện(dĩnhiênlàbỏraphầncôđãthổikènGeorge),côcóthểlàmchoMimigâyảnhhưởngtớiGeorge.Việcquantrọngphảilàmbâygiờlàlàmgìđóvớicuộcđờicô,phải hành động để cô không bao giờ rơi vào tình huống nàymột lần nàonữa...

Vàrồi,như thểcóphép lạ,mộtngườiđànông tócvàngcao lớnxuấthiệntrongsươngmù,bướcvộivềphíacô.Thoạt tiêncôkhôngtinnổivàomắtmình.Nghĩtrongmộtgiây,côthấybóngmacủaIankiểugìđóđãquaylạiámảnhcô.Nhưngkhingườiđótiếnlạigầnhơn,côthấyđólàZizi,vàđộtnhiênmọithứtrởnênhợplý:MimiđãnằngnặcđòiđichuyếnnàyvìcôtabiếtZizisẽcómặtởParis,vàcôtadùngJaneyđểlàmbìnhphong...

Nhưngcólẽthựcrakhôngphảithế,Janeybốirốinghĩ,khianhtiếnlạiđứngtrướcmặt cô.Tronggiây tiếp theo, anhbắt đầunói những lời côđãkhaokhátmuốnnghe...

“Côphảiđivớitôi,”anhnóicươngquyết.

Côđứngdậyvàđitheonhưnhưtrongmộtgiấcmơ,quasảnhHôtelRitzvàvào thangmáy. Như thể cô đã quay ngược thời gian vào thời điểm địnhmệnhkhicôđiquacáihànhlangnàylầnđầutiên.Vàgiờđây,côđiêncuồngnghĩ,sốmệnhđãchocômộtcơhộiquayngượcthờigian,vềđúngnơicôđãlàmsai.Thangmáydừnglạiởtầngthứba,vàZizikéocôđidọchànhlang

Page 380: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhưmộtđứatrẻ.Nhưngcôlàmộtđứatrẻ,cônghĩ;côlàconngườimới,vàgiờđây,vớiZizicạnhmình,côsẽbắtđầumọithứtrongđờimìnhmộtcáchhoàntoànmới...

Vàrồigiấcmơbiếnthànhácmộng.

Họ bước vàomột phòng suite cómột phòng ngủ.Giây phút họ bước quacửa,ýnghĩđiên rồcủacô rằngcôvớiZizisẽởbênnhaunhanhchóngbịbiếnmấtkhicônhậnraHaroldVaneởtrongphòng.Ôngtađanglàmgìởđây? Cô bực bội nghĩ. Và rồi ông quay lại. Và nhìnmặt ông, cô biết cóchuyệngìđócựckỳ,cựckỳtồitệ.

“Tôinhìnthấycôtừcửasổ,”Haroldnói.“TôibảoZizixuốngđưacôlên...”

“Nhưngtạisao?Chuyệngìđãxảyra?”Janeycẩntrọnghỏi.

“Mọingườiđềuđangtìmcô,”Zizinói.

“Tìmtôi?”Janeykêulên.Côcaumàykhóchịu.“Tôikhônghiểu.”

Haroldtiếnlạichỗcôhaitaychìara.“Janey,”ôngnói.“Côvàtôilàbạnbèlâunăm.Vìvậytôinghĩmìnhnênlàngườinóivớicôđiềunày...”Vàrồicôthởgấp.“Aiđóchếtà?CóphảiSeldenkhông...?”Vàrồingaykhinhữnglờiđóthoátrakhỏimiệngcô,mộtgiọngnhỏghêtởmtrongđầucôchỉrarằngnếuđólàSelden,nếuanhchết,thìnósẽgiảiquyếtmọirắcrốicủacô:Côsẽgiàuvàtựdo;côcóthểlàmbấtcứthứgìcôthích...

“KhôngphảilàSelden,”Haroldnói.

“Vậythì,”cônói,hơithấtvọng.“Tôiđanglàmgìởđây?”Haroldmởmiệngđịnhnói,nhưngkhôngcólờinàothốtracả,vàcônhìntừHaroldsangZizimỗilúcmỗihoảngloạn.Lầnđầutiên,côđểýtrêntránZizicómộtvếtkỳlạ,nhưmộtvếtnhọnồilớn.Vàđộtnhiêncônhậnramìnhđãnhìnthấycùngvếtđótrêntránnhữngngườikhácsuốtcảbuổisáng.Mộtsựsợhãiphilýbaotrùmlấycô:Ngày tận thếđã tới,vàcôđãbịchọnđể loại trừ...Côháhốcmồm,chỉvàonốttrênmặtanh...

“LàThứtưLễtro,”Zizikhẽnói,cầmlấytaycô.

Page 381: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

LúcnàylàhơnbảygiờsángởNewYork,vàSeldenRoseđangtắm.

Anhchàxàphòngkhắpcơthể,vànhưmọikhi,nghĩđếnvợmình.Đếnlúcnàycôđãđiđượcbangày,vàđúngnhưmọingườiluônnói:Sựvắngmặtquảkhiếnanhyêuquývợhơn.Ngàyhômquahayhaingàyqua,anhđãđiđếnkếtluậnlàcólẽanhđãquákhắcnghiệtvớicô.AnhvẫnkhôngmuốncôtiếptụctheođuổicáiýtưởnglốbịchlàsảnxuấtphimcủaCraig,nhưnganhchắcchắncóthểđốixửdịudànghơn...Vàthấytộilỗi,anhnhậnrađiềucônóivềviệcanhghentịvớitàinăngcủaCraigkhôngphảisaihoàntoàn.Anhtắt nước và ra khỏi vòi tắm, nghĩ nếu cô thực sựmuốn trở thành nhà sảnxuất,anhnêngiúpcômộtchút...Anhbiếtrấtnhiềungườitronglĩnhvựcnày-cólẽanhcóthểtìmaiđóchocôlàmtrợlý.

Anhdùngkhănlautóc,vàđúnglúcđóthìđiệnthoạiđổchuông.

Chắclàcôấyrồi,anhnghĩ,thấyvuikhicôcũngđangnghĩđếnanh.Anhsẽbảovớicôlàanhnhớcôvàbảocôvềsớm,vàquấnkhănquanhhônganhbướcvàophòngngủcầmđiệnthoạilên.

“Chàoemyêu,”anhnói.

“Roseà?”mộtgiọngđànôngngạcnhiênnói.

“George!” Selden nói, hơi thất vọng.Anh biếtGeorge là người dậy sớm,nhưnganhkhôngthểhìnhdungnổichuyệngìđãkhiếnGeorgegọichoanhmớisángsớmthếnày.

“Selden,”Georgenói.Giọnganh tanghecóvẻnghiêmnghị,vàđộtnhiênSeldentựhỏikhôngbiếtcógìxảytớivớiMimikhông.“Córắcrối,Seldenạ,”anhnói.“Vàtớelàliênquantớivợcậu.”

Sauvàiphútnóichuyện,Seldenvộivãmặcquầnáovàchạyxuốngsảnh.“TờPost,”anhralệnhchotiếptân.“ĐưachotôitờPost.”

Vớivẻmặtxấuhổ,nhưthểanhđãhyvọngsẽkhôngbaogiờởtrongvịthếnày,tiếptânvớixuốngdướibànvàngầnngạiđưachoanhtờbáo.

Dòngheadlinesuýtkhiếnđầugốianhkhuỵuxuống,vàanhvộigậpđôi tờbáolại,hyvọngrằnganhkhôngnhìnthấythứanhtưởngmìnhđãthấy.

Page 382: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Vàtimđập thình thịchvìsợhãi,anhquay lại thangmáy(anhmuốnchạy,nhưngtiếptânđangnhìnanh),vànhấnnút.Cuốicùngthìthangmáycũngtới.Khi anh vào trong và thấy không có ai, anhmở báo ra. Ba từ khủngkhiếpđóđậpvàoanhnhưbanắmđấmmạnhvàođầu,vàanhloạngchoạng,đậpvaivàotường.Nhưngnhữngtừkiavẫnởđó,giếtcợtanhtrongkhốichữvuông đen lớn trênmột bức ảnh chụp Janey từ show thời trangVictoria'sSecret.Cômặtmộtchiếcáolótmàuxanhgắnxêquinvàquầnlót,vàcôđanghướngvềphíamáyảnhtayđặtởhông,môiconglạithànhmộtnụhôn,

“NGƯỜIMẪU?/NHÀVĂN?/CONĐIẾM?”dòngtiêuđềhỏi,nhưmộtđámđôngphấnkhíchđòixửtửhình.

Anhchoángvánghạthấptờbáoxuống.Anhkhôngthểlĩnhhộinổi...Anhkhônghiểu...Nhữngtừđóđiquađầuanhnhưbàiđồngdao trêuchọccủamột đứa trẻ con:Ngườimẫu-nhà văn-con điếm -haha -Ngườimẫu-nhàvăn-conđiếm-haha...Khianhcầmtờbáolênlạ,anhcócảmgiácnhưbịcắtlàmđôi:Nãoanhhétlênrằngchuyệnđólàkhôngthể,trongkhinhữngcơnrùngmìnhtrongcơthểbảoanhrằng...

Vàđó,ởcuốitrangbáo,lànhữngtừnhỏhơn:“ComstockDibblesbịvướngchặttrongKịchbảnchoSacndalSex.”

Cáigì?Anhnghĩ.Vàrồi,Làmthếnào...?

Cửathangmáymởrakhianhlậttrangvàđọc,“ComstockDibbleslàmột...”Thằng chó!Anhnghĩ, điền vào phần cuối câu khi cửa thangmáybắt đầuđóng lại.Tayvẫncầmtờbáo,anhdòdẫmnhấnnútMỞ,khiến tờbáorơikhỏitay,cáctrangrơiloạnxạxuốngsànthangmáyvàvàohànhlang.Cửabắtđầuđónglạivàanhthọcmạnhchonómởrabằngcùichỏ.Cuốicùngthìanhcũngthuthậpđượctoànbộđốngbáovàotaymình,vàrunlẩybẩyvìtổnthươngvàtứcgiận,anhmangnhữngtờbáođángghétđivềphíacửaphòngmình.

Anhkhôngđútnổichìakhóavàoổ.Anhquayngườivàbựcbộidựavàocửa,đảomắtnhìnlêntrầnhétlớnnhờgiúpđỡ.Rồianhnhìnsốphòngvàthấylàanhnhầmphòng-anhđãrẽtráikhilẽraphảirẽphải.

Anhphảibìnhtĩnhlại,anhnghĩ,đivộitrênhànhlangvàvàophòngmình.

Page 383: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhtựnhắcmìnhrằnganhlàchuyêngiagiảiquyếtrắcrối.Dùchuyệnnàycóvẻkinhkhủngđếnmứcnào,thìcólẽnócũngkhôngtồitệnhưtatưởng.Dùlàgìthìanhcũngcóthểxửlýđược...

Nhưnganhcóthểkhông?Anhnghĩ.Anhthảđốngbáoxuốngsofavàbắtđầulụctìmcâuchuyện.Cótrangsautrangthểthao-aibiếtlàdânNewYorklạiquantâmđếnthểthaonhiềuđếnvậy-vàrồitrangkinhdoanhvàrồibatrangvềthứcănvànhàhàng...Vàcuốicùng,đếncuốiđốnggiấytờ,anhtìmthấytrangmàanhsợhãi.LạicómộttấmảnhnữacủaJaneyởchươngtrìnhthờitrangVictoria'sSecretvà-kinhkhủng-mộttấmComstockDibbles,ngồiởngayhàngđầu.Trênmặthắncóvẻdâmdật,vàdòngchứinhoachỉvàohắnviết“ChóDibbleNhỏ.”Vàquả thực,Comstock trônggiống loạichóchânngắnđóthật:Hắndườngchỉcómộtthânhìnhlớntonhưcáithùng,vàbốnchinhỏđượcgắnvàothânbởiđinhghim.Taythòrahaibênngoài,vàchângầnnhưkhôngchạmđất.

Seldenphảiquaymặtđi.

Nhưngrồianhquay lạiđọc.Cuộcsốngbắtbuộcnhững thứnhưvậy; sớmhaymuộnthìanhcũngphảiđọcnó;vàkhôngđọcnósẽkhôngkhiếnnóbiếnmất. “ComstockDibbles làmột thiên tài điện ảnh thíchđượcvui chơi, vàthíchsửdùngtiềncủacôngtyđểtrảchochuyệnđó,”câuchuyệnbắtđầu.

Trongmộtsựcắccớkỳquặcngàyhômqua,ChóDibbleNhỏbịbắtgặpviếtséccôngtychonhiềuphụnữkhácnhau,baogồmsiêumẫuJaneyWilcox,đểđổi lấysex,bảo rằngsố tiềnnàyđãđược trảchonhữngcôgáikiaqua“dịchvụviếtkịchbản”củahọ.Vấnđềlà,khôngmộtngườitrongnhữngphụnữkialànhàvăn.

Trongkhicôngtytrảtiềnchonhữngcâybútnổitiếng,nhưJayMcInerney,hàngtrămnghìnđôlađểviếtnhữngbộphimđỉnhcao,rõrànglà,khôngphảitấtcảnhữngsứmệnhcủaDibbleđúngluậtpháp.Trongvòngbanămqua,Dibbleđãtrảchomườilămphụnữvớimứcbamươingànđô/ngườiđểviếtnhữngkịchbảnkhôngbaogiờđượcgiao.Mộtngườiphátngôncủacôngtytuyênbốđã rấtchoángvángkhiDibble,mộtnhânvậtnổi tiếng tronggiớigiaotếởManhattan,đượcvinhdanhbởithịtrưởngvàothángChínvừarồivìnhữngnỗlựcnhânvăncủaôngchothờitrang,lạitrảtiềnchophụnữđểmuatìnhdục.“Ôngấylúcnàocũnghànhxửtốtvớicácquýcô,”anhtanói.“Cólẽôngấychỉtỏratửtế?”

Page 384: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

SởthíchcủaDibbleđitừgáigọitớigáitrongcácbữatiệc,từnữdiễnviênđang lên tới siêumẫu.Haimùahè trước, JaneyWilcox, bamươi ba tuổi,siêumẫusánggiábướctrênsàndiễntrongShowthờitrangVictoria'sSecretthángMườihaivừarồi,khoekhoangvớibạnbèrằngcôđangviếtmộtkịchbảnchoChóDibbleNhỏđồngthờikínđáomuavuichoôngtạiổtìnháiởHamptonmàôngđãbỏtiềnramua.Mùahènămngoái,Wilcox,ngườiđượcbạn bè coi là “tham vọng,” đã bẫy được ông trùm điện ảnh - nhà tỉ phúSeldenRose,bốnmươilămtuổi,CEOcủakênhcápMovieTimevàcướianhtrongmột lễ cưới vội vã vào tháng Chín. Dibble, trong khi đó, đính hônvới...

SeldenRoselùilạimộtbước.Anhkhôngthểđọctiếp,anhnghĩ,anhkhôngthểđọc tiếp...Vậy là cô ấyđãngủvới hắn, anhnghĩ, điên cuồngnện lênđỉnhđầumình.Côấyđãlàmtìnhvớihắn.Côấyđãlàmgìvớihắn?anhđiêntiếtnghĩCôấycóthổikènchohắnkhông?Hắncónhétdụngcụcủamìnhvàotrongcô,nơianhđãlàmkhông?Ýnghĩđóthậtkinhtởm-việcđóvàviệccônóidốianh.Côđãnóivớianhlàcôkhônglàmviệcđó,vàcôđãnóidối...Đóchínhlàphầnkhôngthểchịuđựngnhất...Cônóidốivàcôcốtìnhlàmthếvớimộtvẻngâythơtuyệtđốitrênmặt,nhưthểanhlàmộtthằngngunhấtđời!

ÔiChúaơi,anhnghĩ.Mẹanhđãnóiđúng...

Anhkhôngbiếtphảiquayđiđâu,phảilàmgì,phảigọichoai.Anhbướctớicửa sổ vàmở ra,một làn gió lạnh tạt vào anh.Phía bên kia đường là haingườiđànôngănmặcnhư thểchomột trậnchiến,quầnngụy trangvàáokhoácdàyvớinhữngtúiphồnglên.Trongmộtgiây,anhthấyhọcónhữngchiếcmáyảnhđenlớnkhoáctrênvainhưsúngmáy.Vậylàbọnsăntinđãtụtậpsẵnởđâyrồi:CâuchuyệnbâygiờhẳnđãlankhắpthànhphốNewYork,mọingườigiờđangđọcvàcườivàomặtanh.Mẹanhsẽpháthiệnravàvợcũ của anh, vàmột ngày nào đó, nếu như anh có con, họ sẽ khới chuyệnlên...Vàkhianhđứngđóhoảnghốtnhìntrântrốixuốngđường,mộtchiếctaxidừnglạivàthêmmộtthợảnhxuốngxe.Anhquayđi.Anhvàobếpvàđứngnhìnchiếcmáyphacàphê.

Anhphảilàmgìbâygiờ?Anhtựhỏi.

Vàrồi,mộtgiọngnhỏđầyhyvọngthìthầmrằngcóthểđâykhôngphảilàsự

Page 385: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thật-rằngcólẽtấtcảlàlờidốitrá.Báochísailầmsuốt.Mọingườibiếthọdựngchuyện.Hoặccóthểlàhọphạmphảisailầm,vàtênJaneyhoàntoànkhông thuộc về bài báo đó.Nếu nó là sự thật, anh nghĩ, sẽ phải có bằngchứng,vàvộivàophòngkhách,anhnhìncáibànviếtkiểuPhápnhỏvànhớcáingănkéođựngđầygiấytờcủacô...

Anhkéora.Cộnghòa củaPlatonằm trêncùng.Thếcónghĩa làcôkhôngđụngđếngiấytờcủamìnhkểtừbuổitốivớiCraigEdgers-haynghĩlàđơngiảnlàcôquyếtđịnhđểcuốnsáchởđóchoantoàn?Anhlấynóravàquẳnglênghế,rồianhkéophăngcáingănkéoravàdốctoànbộcácthứbêntronglênsàn.Quỳxuốngsàn,anhbắtđầulụctìmtrongđốnggiấytờ.Nếunólàđúngvàcôcótội,côcónguxuẩnđếnmứcgiữbằngchứngkhông?Nhưngnhữngngườicótộithườnglàmvậy,vìmộtýtưởngsailầmlàmìnhđủthôngminhđểchegiấuđượcsự thật.Vàrồimắtanhnhìn thấymột lá thưcóvẻhànhchínhmàanhđãthấytrongngănkéobuổitốihômCraigởđó.Nhặtnólên, anh nhìn địa chỉ gửi, và lòng anh sa xuống khi nó viết “ParadorPictures.”

Anhrútláthưra.Ngàytrêncùnglà15thángMười,2000.Mặtsầmxuống,anhbắtđầuđọc:

CôWilcoxthânmến,

Vàongày15thángSáu,2000,chúngtôiđãcốnóichuyệnvớicôvềchuyệnComstockDibbles.Đâylàlầnthứtư...

Vậynólàsựthậttừnglờitrongđó,vàcôấyđãbiếtngaytừđầu,thậmchítrướckhihọkếthôn.Côđãcốtìnhlừadốianhngaytừđầu,vànhìnlạimộtlầnnữasố tiềncônợ,anhsữngsờ.Saocôkhôngnhờanhgiúpđỡ,hay ítnhấttrảlạisốtiềnmàkhôngnóichoanhbiết?Anhbiếtcôrẻtiền,nhưnganhkinhngạckhibiếtcôkhốnkhổđếnnỗimạohiểmhủyhoạiđờimình...vàđờianh.

Vàgiờthìcôđãhủyhoạicảhai.

Nhưngcólẽ,anhđiêncuồngnghĩ...cólẽcôkhôngcósốtiềnđó.Nếucôgửitiềnvềnhàcho...bàbịốm...haytrảtiềnhọctrườngtưchođứacháugáihaycháutrainàođó.Cólẽcôấykhôngcómộtxudínhtúi,vàcôấyquáxấuhổkhôngthểnóichoanhbiếtchuyệnđó...

Page 386: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Trongcơnđiêncuồngmùquáng,anhbắtđầulụclọiđốnggiấytờ,tìmbảnsaokêngânhàng.Vồlấytờgiấy,anhgiơlênvànhìnvàosốdư.

Côcóbốntrămngànđôtrongtàikhoảntiếtkiệm.

Côấycótiền!anhnghĩ,đấmtayvàokhôngtrung.Côấycótoànbộsốtiềntừđầu...

Nhưngđộtnhiêncơngiậncủaanhrútđi,vàanhbịnỗituyệtvọngchiếmlấy.Anhgiơtayômđầu,vàrồi,mộtviệcmàanhkhôngcònnhớmìnhtừnglàmtrongnhiềunămtrời:anhbậtkhócnứcnở.

Page 387: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

16

“Kịchbảnsex!”HeadlinetrêntờNewYorkPostsungsướngtuyênbố.

MimiPaxtoncụccựakhóchịutrênđốnggiấyăn,cócảmgiácnhưnóđangnhàunhĩdướicáimôngtrầncủacô.

Từchiếcghếnhựacứngmàbệnhnhântrướcđóđãđểlại,tờPostnhưmờigọi cô, cầu xin cô cầm nó lên và đọc. Cho đến lúc này, cô đã cưỡng lạiđược...nhưnggiánhưbácsĩđến,cônônnóngnghĩ.NếucómộtquytắcởNewYorkthìnólàthếnày:Dùbạncógiàuđếnthếnào,bạnvẫnphảiđợibácsĩ...

Cônhấcmộtbênmông lên, cốnhétcái áobệnhnhânxuốngbêndưới,vàtrongquátrìnhđó,mắtcôlạirơixuốngtờPostmộtlầnnữa.Haituầnđãtrôiquakểtừlúccâuchuyệnđượctungralầnđầutiênvớicáitiêuđềđángsợmàgiờ đã khét tiếng: “NGƯỜI MẪU?/NHÀ VĂN?/CON ĐIẾM?” Một vàingườinóinócạnhtranhvớitiêuđềnổitiếngnhấtcủatờPost:“XáckhôngđầutìmthấytrongquánBarKhôngáo.”Nhưngcâuchuyệnnàycóthứmàcácphóngviêngọi là“thôngtincuốnhútdàikỳ”-nóđềcậptới tiềnbạc,tìnhdục,quyềnlực,phimảnh,vàởtrungtâmđiểmlàmộtsiêumẫuđồlótxinhđẹp.Báochívẫnliêntiếpviếtvềvụscandalnàyhàngngàynhưmộtbộphimtruyềnhìnhđangđượctrìnhchiếu,vàrõrànglàcôngchúngvẫnchưađượcthỏamãn,nhưthểngườitakhôngcóchuyệngìkhácđểlo.Nhưngmộtquy luậtnữacủaNewYork:Nỗikhổsởcủamộtngười làniềmđắc thắngcủangườikhác(dùchonóchỉcónghĩalàđónđượctaxivàomộtngàymưavàogiờcaođiểm);vàsựnhụcnhãcủamộtngườicóthểđemlạisựvuithíchchohàngtriệungười.

ThôngthườngthìtrangbìasẽlàảnhcủaJaney-dườngnhưcómộtnguồncungcấpvôtận,vàcóhômhọcònlàmnguyêncảmộttrangbêntrongtoànnhữngbứcảnhcủacô từhồinhữngngàyđầu làmmẫu,màMiminghĩ,cókhicònxấuhổhơn-nhưnghômnay,trangbìachỉlàmộtanhchàngdađentrẻtrôngkhánguxuẩnkhoekínhsànhđiệu.Cônheomắtnhìncáitên,nghĩ,vậyđấy-ScooterMendelsohn.

Page 388: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

CôkhôngcầnphảiđọctờPostmớibiếtnóviếtcáigì,cônghĩ,đổitừmôngnàysangmôngkia.Georgeđãvuivẻkểchocô,bảorằngđâylà“mộttrongnhữnggiâyphúttuyệtvờinhấttrongchuyệnlàmăn.”Chà,Miminghĩ,đâychắcchắnlàmộttrongnhữnggiâyphúttuyệtvờicủaanhấy trongchuyệnlàmăn.NhânvậtanhhùngthựcsựlàchàngScooterMendelsohnnhỏbétừBrooklyn.VàGeorgeđãthăngchứcchoanhtalênvịtrígiámđốcởParadorPictures,thếlàkhánhanhvớiScooter,khimàanhtamớichỉhaimươimốttuổiđầu.NhưngGeorgecókếhoạchlớnvớianhta.AnhbảorằngScooterđúnglàhìnhmẫuđạođứcmàParadorthiếuvắngtrướcđó...

Georgegiảithích,khôngphảichuyệnComstocktrảtiềnchophụnữđểviếtkịchbảnchưabaogiờtồntạitrướcđókhiếnanhtabịlụnbại,màlàcáicáchanhtacốcheđậychuyệnđó.Kỳquặclà,Georgenói,nếuComstockđãtrảphụnữnhiềuhơn-nếuhắnđưahọmộttrămngànđôhayhaitrămngànđôhaythậmchíbatrămngànđôthìcólẽhắnđãthoátđược.Bấtcứnơinàotừmộttrămngànđôđếnbatrămngànđôlàkhoảntiềnchuẩnđểtrảchomộtkịchbản.Vàchảcógìbấtbìnhthườngnếumộtcôngtyđiệnảnhtrảchomộtnhàvănvàrồibịtrừngphạtkhinhàvănđókhônggiaobảnthảo.NhưngkhiComstockquyếtđịnhbánmộtphầncôngtycủamìnhvàcáckếtoánbắtđầuchuẩnbịsổsách,họbịngạcnhiênbởiconsốbấtthường(bamươingànđôchứkhôngphảiba trămngànđô),vàhọhoảng loạn.Bộphận luậtbắtđầugửithưđiđòi-vàlẽtựnhiên,khôngcóphụnữnàotrảlạicả-saolạiphảitrảchứ?Georgehỏi.Saurốt,họnghĩhọđãđượctrảchosex...

Vàrồi,Georgegiải thích, Janeyđãđếngặpanhmang theo lá thư.Vàđâychính làviệckhiến anhnảy raý tưởngmuachínhcông ty củaComstock.Suychocùng,muabáncó lờinhất làkhingườimuacóđược thông tinbímậtmàngườibánkhôngmuốnđểbịlộrangoài.Tuyvậy,GeorgeđảmbảovớiMimirằng,đâylàmộtphầncủacâuchuyệnsẽkhôngbaogiờđượccôngbố-chắcchắnGeorgekhôngmuốnngườikhácnghĩrằnganhlợidụngmộtcôgáinghèokhổtộinghiệpnhưJaneyWilcox.Vàvìvậy,ngườiduynhấtbiếtJaneyđãđếnnhờanhgiúpđỡlàJaneyvàchínhanh,vàdĩnhiênlàgiờcảMiminữa...

Và sự thật là “nhữngvởkịchbản tìnhdục”nàybị côngbốkhôngcó liênquangìđếnGeorgecả.ChuyệnnàyhoàntoànlàdoComstockDibbles.NếuhắnthúnhậnsựphạmphápcủamìnhthayvìnghĩcóthểchơitròthôngminhhơnGeorgePaxton,toànbộchuyệnnàysẽkhôngxuấthiệntrênbáochí.

Page 389: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

TheonhưScooterMendelsohn,ngườiđãkểtoànbộchuyệnnàyvớiGeorge,người đã bảo với Mimi, hai ngày trước buổi mua bán công ty diễn ra,ComstockDibblesđãgọiScooter,lúcđólàtrợlýcủatrợlý,vàovănphònghắnta.

RõrànglàComstockDibblesđãmồhôimồkênhễnhạiđếnđộgầnnhưlàcócảmộthộpkhăngiấyKleenextrênđầuhắn.Comstocklúcnàocũngrấtghêgớmởvănphòng.Nhưnghaituầnqua,hắnđặcbiệtsợsệt,vàđãkhiếncho người đảm nhận PR rất cứng rắn của mình phát khóc! Scooter biếtchuyệnnày,bởigãđãvàophòngvệsinhđitiểu.Vànghetiếnggãkiakhócởtrong một khoang. Và gã biết là gã kia vì khi nhìn xuống dưới khoang,gãthấyđôigiàymũithonmàgãkialuônđi.VìvậyScooterđãcựckỳsợhãikhibướcvàovănphòngcủaComstock.

“Têncậulàgìấynhỉ?”Comstockhỏi.

Scootermớilàmviệcởđósáutháng,nhưnggãsợquákhôngcảmthấycâuvừarồikhiếnmìnhbịsỉnhụcgìcả.“Scooter,”gãnói.

“Cậuviếttrangbìachomộtkịchbảncóđượckhông?”Comstocknạt.

“Vâng...,”Scooternói.

“Tốt. Tôi muốn cậu lấy những cái tên này với những cái tựa đề này,”Comstocknói,đưachogãmộtdan sáchnhữngcái tênphụnữ,“và rồi tôimuốncậu lấynhữngkịchbảnnày,”gãnói,chỉvàomột tậpgiấy trênbàn,“vàtôimuốncậuxéhếtnhữngtrangbìathậtvàdántrangbìamớilêntrên.Hiểuchưa?”

Scooterchảhiểugì,nhưnggãsợquákhôngdámnóikhông.

“Vàtôimuốnbìamớicũngphảicómàukhác!”ComstockhétvàomặtgãkhiScooterômđốngkịchbảnvàvộivãrờikhỏivănphòng.

Quaylạibàn,ScooterđãlàmchínhxácđiềuComstockmuốn,vàthoạttiêngãchẳngnghĩangợigìnhiều,nhấtlàkhimọingườitrongvănphònggiờđãđiđếnkếtluậnlàComstockDibbleschínhthứcthầnkinh.Nhưngrồigãđọcđếntêncuốicùng,JaneyWilcox,rồitớitênkịchbảnCâuchuyệnmộtNgườimẫu.GãchuẩnbịchobìamớilênkịchbảnPhốtàu,khigãbắtđầughéphai

Page 390: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cái lạivớinhau.Gãbiếtcái tênnày,gãnghĩ.ChẳngphảiJaneyWilcox làngườimẫucủaVictoria'sSecretư?Chắcchắncôtakhôngphảinhàvăn-cáiđólàchắcchắn.Thậtlàmộtsựmỉamaitrongngànhđiệnảnh,chotênlênmộtkịchbảnmàrõrànglàcôtakhônghềviếtrachomộtbộphimlớnđếnvậy.Đóchínhlàthứthựcsựkhiếnhắnbănkhoăn,hắnnói.NếugãlàmtêngiảchophimShowgirlschẳnghạn,gãchẳngthèmquantâm...

ScooterđểlạiđốngkịchbảnđótrênbàntrợlýcủaComstockvàocuốingàyhômđórồivềnhà.PhốTàuvẫnởtrongđầugã,vìvậygãthuêphimvàrồiănmộtđốngpizzamimiđônglạnh.Vàrồigãbắtđầunghĩngợi.Cảđờigãđượclàmnênbởinhữngbộphim-phimảnhlàtấtcảvớigã.Phimảnhlàthứlinhthiêng.Nólàthứkhiếncuộcđờicủaconngườiđángsống.Tấtcảnhữnggìgãmuốnlàm,kểtừkhigãcònnhỏvàmẹgãdẫnđixemWallStreet,làđượclàmtrongngànhsảnxuấtphim.Vàgiờđây,gãkhôngthểrũbỏđượccáicảmgiáckiểugìđó,gãđãlàmmộtviệcsaitrái...rằngComstockđãbảogãlàmmộtviệc...bấthợppháp.

Gã đã xem đủ phim để biết mình phải đưa ra một quyết định đúng đắn.Trongphimảnh,khingườitakhônglàmđượcviệcđúngđắn,chuyệngìđótồitệluônxảyđếnvớihọ.Gãcóthểbịsathải...hoặctệhơn,gãcóthểkhôngbaogiờđượclàmtrongngànhđiệnảnhnữa.Vàvìvậygãquyếtđịnhsẽphảikểvớiaiđó...nhưngai?

NgồiđóxemphimPhốTàu,độtnhiêngãnhớ rằngParadorPicturesđãbịbán.Chuyệnnàylàbímật,nhưngmọingườiởvănphòngđềubiếtbởihọsợsẽbịmấtviệc.Gãkhôngnhớđượctênngườimua,nhưnggãcónhớtêncôngty - Smagma. Gã nhớ bởi nghe cái tên thật gở, như một thứ trong phimJamesBondvậy...

Suốtđêmgãkhôngngủđược,vàsánghômsaugãdậysớm,vàtầmlúc7:30sáng,gọihỏithôngtin.CómộtSmagmaEnterprisesởNewYork,vàgãtìmsố.Gãnghĩsẽkhôngcóaiởvănphòngsớmnhưvậy,nhưnggãquyếtđịnhgọi.

Vàrồi, trướcsựngạcnhiêncủagã,điệnthoạiđượctrảlờibằngmộtgiọngcủaphụnữrấthiềnlành,“SmagmaEnterprises.”

“Tôi... tôimuốnnói chuyệnvớingườiđứngđầuSmagma,”gã căng thẳngnói.

Page 391: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“ĐólàngàiGeorgePaxton,”côkianói.“Aiđanggọiđấyạ?”

“Cô không biết tôi,” Scooter nói, “nhưng tôi làm việc cho ParadorPictures...”

“Xinđợimáy,”côkianóinhẹnhàng,nhưthểkhôngchútngạcnhiênrằnggã,ScooterMendelsohn,lạigọichoGeorgePaxton...

VàrồichínhGeorgePaxtontrảlờiđiệnthoại.VàScooterkểchoanhnghetoànbộcâuchuyện...

Giâyphútlớnđếnvàosánghômsau,khiGeorgePaxtonvàsáugãmặcvesttrông nghiêm nghị xuất hiện ở văn phòng Parador và vào phòng họp vớiComstockDibblesvànhânviêncủahắn.

Vàokhoảngbốngiờchiều,trợlýcủaComstockxuấthiệnởbàncủaScootermangmộtchồngkịchbản-nhữngtậpgiảmạovànhữngtậpthậtmàcôngtyđãđặtviếttrongvàinămqua-vàthảxuống.“Cậuđãlàm,”ảrítlên.“Cậumangvàođi.Tôisợlắm.”

VàvìvậyScooterômchồngkịchbảnvàgõcửaphònghọp.

Vàrồi,chuyệnxảyratiếptheoyhệtnhưmộtcảnhhoànhtrángtrongphim,cóđiềunóhayhơnbởivìnóthật.

“Cámơncậu,à...Scooter,”Comstocknói,khiScooterđặtchồngkịchbànlênbàntrướcmặthắn.GãbiếtlàComstocksẽcốhếtsứccưxửlịchlãm,bởihắnthựcsựnhớđượctêngã.Gãquaylưngbướcrakhỏicửathìngườingồiởcuốibànngăngãlại.ScooterbiếtngaylậptứcđóchínhlàGeorgePaxtonbởi cái kiểu anh ngồi - chân dạng ra như thể là chủ nơi này. “Khoan đã,Scooter,”Georgenói.“Saocậukhôngởlạimộtchút?Tôinghĩcậusẽthíchchuyệnnày.”

ScooternhìnComstock,trongmắtcócáivẻđiêndạimàmọingườitrongvănphòng biết nghĩa là ta nên chạy theo hướng ngược lại, nhưng khiGeorgePaxtonrõrànglàđangđiềuhànhbuổihọpnày,gãkhônglàmgìkhácđược.

“Vậythì,”Georgenói,gậtđầuvớiComstock.

Page 392: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Rồi,”Comstocknói.“Hắnchỉvàomột tờgiấy.“Đây làdanhsáchnhữngkịchbảnmàchúngtôiđãthuêviếttrongbanămqua,vàđây,”hắnnói,đậpvàođốngkịchbản,“lànhữngkịchbảnđã...”

“Vậy à,”George Paxton nói.Anh nhìn qua danh sách (ai cũng cómột tờdanh sách trướcmặt), và rồi anh nói, “tôimuốn xem kịch bản của JaneyWilcoxnếuđược.”

“Kịchbảnđókhôngphải làcáihaynhất,”ComstockDibblesnói.HắnđặtmộthộpkhăngiấyKleenextrướcmặtmình,gắnglôimộttậpravàbắtđầulaumặt.“Thựcra,”hắnnói,“cóthểnóilànódởtệ.Nhưngchúngtôiquyếtđịnhtạocơhộichomộtphụnữcólẽcónhiềutàinănghơnlà,nhữngcáilồlộcủacôấy...”

Mọingườicườiphálên,vàComstockcốđánhlạchướngGeorge.“Scooter?”hắnnói.“SaocậukhôngchoôngPaxtonxemkịchbảncủaDarrenStar.CáinàythìGeorgeạ,”hắnnói,“thiêntàituyệtđối...”

“Tôitinchắcvậy,”Georgevuivẻnói,siếtchặthailòngbàntaylạivớinhau.“NhưngtôivẫnmuốnxemkịchbảncủaJaneyWilcoxviết.”

“KịchbảncủaDarren...”Comstocknóidở.

“JaneyWilcox...?”Georgenói,nhướngmàylên.

Vàrồi,dĩnhiên, theocâuchuyệngiờđã trở thànhhuyền thoại,Georgeđãđứngdậyvàmở tậpkịchbảncủaJaneyWilcox ra,vàđãđọcnổi tiếng từPhốTàu:“Congáitôi,emgáitôi,congáitôi,emgáitôi...”

Thậtlàmộttròlốbịch,Miminghĩ,lắcđầukhiliếcnhìnlạitờbáo.Thứmàkhông ai hiểu được là saoComstock lại ngu đến vậy.NhưngGeorge giảithích-giảithíchđigiảithíchlạivàonhữngbữatiệctốithânmậtmàhọđếndựthayvìtheonhữnghoạtđộnggiaotếthôngthườngcủahọ-rằngchuyệnnhữngngườicóvẻthànhcôngtựnhiênthấtbạinhưthếchảcógìbấtthường.Nhấtlànếuhọlàmgìđóbấthợppháp.Họcànglúccànghànhđộngtáotợnhơn,mạohiểmhơn,vàchừngnàocònthoátđược,họcònchẳngbuồnchegiấu những sai lầm của mình. Lịch sử đầy rẫy những kẻ như ComstockDibbles,Georgenói,vàvớithịtrườngchứngkhoánbắtđầutụtdốc,anhngờ

Page 393: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

họsẽcònthấynhiềuhànhvicủa“ChóDibble”trongtươnglai...

Mimithởdàivàlạinhìnđồnghồ,tựhỏimìnhcònphảingồiởđâybaolâunữa.Đãnửatiếngđồnghồrồi...

Ngạingầnmởáora,cônhìnxuốngbụngmình.Nóbắtđầulộra,vàchẳngmấychốcsẽphảinóivớimọingười.Cuốicùngcôđãcóbầuba tháng,vàmặc dù, ở tuổi cô, ta không nên nói với ai cho đến khi siêu âm lần đầu(phòngkhi có gì đó khôngổn với đứabé và ta phải nạo thai), kiểu gì đóJaneyđãbiếthaituầntrước,vàhọđitớiquyếtđịnhtớiChristianDior.

Miminhìncánhcửa, sơnmột lớpsơnmàuxám,nhưmuốnbảonómởra.Nhưngdĩnhiênlànókhôngmởra,vàcôngồinhìnmóngtaymình.CôđãkhônggặpJaneykểtừbuổichiềuhômđóởParis,nhưngcônghebảocôấyvẫncònởtrongthànhphố.ĐúngkiểuJaney,cônghĩ:Bấtcứngườicótríócnàocũngngaylậptứcrờikhỏithànhphố,nhưMauveBinchelychẳnghạn.MauveđãđếnPalmBeach,nơicôởtạinhàmẹmình,vàcảcôtavàmẹđềuđiênnặng.Bàmẹlớnlênvớiniềmtinlạchậurằngmộtquýcôchỉđượcxuấthiệntrênmặtbáobalầntrongđời-khisinhra,lúckếthôn,vàlúcchếtđi-vậymàchỉ tronghai tuần,Mauveđãvượtquáconsốđómườilần.Vớitưcáchvịhônphu(giờlàcựu)củaComstockDibbles,côđượcnhắctớitrongmọicâuchuyện,vàtờPostđãgọicôlà“NhàgiaotếƯỡnẹo.”TừđócũngkhiếnMauvephátđiên -côcứhỏimọingười“chúng”nghĩa làgì.Nhưngthực ra, thế là còn tử tế chán, khimà nhìn vào cái vẻ ngoài thực sự củaMauve.

Côngảrasaudựavàocáibànkhámvànhắmmắtlại.NgườikhổsởnhấtlàJaneyWilcox -báochíđãgọi cô là “Ảđiếmngườimẫu” -vàmặcdùnókhônghoàntoànlàsựthậtvàJaneytrênthựctếkhôngphảigáiđiếm(cólẽlà từmùa hè vớiComstock), thì cô và hay Selden cũng chả làm được gì.Janeybâygiờlànhânvậtcủacôngchúngvàcôsẽphảichịuđựngnhữnggìhọđổlêncô.

Nhưngdẫu vậy -Mimi vẫn không kìmnổi cảmgiác thấy thương cho cô.Khôngaiđángbịgọi làgáiđiếm trênbáochíhàngngàycả, trừphiđó lànghềmàhọđãtựnguyệnlựachọn,nhưcáibàSydneyBiddleBarrows,đượcbiết tới làMayflowerMadam.Nhưng“madam”cònhayhơnnhiều sovớiviệcbịgọitrắngralàgáiđiếm.Bởiítnhấtnócònngụýlàtacóchútýthứcđólàcôngviệc.VàvấnđềthựcsựvớiJaneylàdườngnhưcôchẳnghềcóý

Page 394: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thứcgìcả...

Mimiđãgiải thíchvớimọingườinhưvậykhihọcốhỏicôJaneyWilcoxthựcsựnhưthếnào.

Vàbiết Janey,Miminghĩ, côấychẳngquan tâm.Cókhi Janeyđãnghiềnngẫmchuyệnnàytrongđầu,vàđãtựthuyếtphụcmìnhđóthựcsựlàmộtlờikhenngợi...

Dù thếnào, trongvàiphútởChristianDior,côchắcchắnđãkhôngcửxửtheolốimộtngườibìnhthườngđãcưxử,Miminghĩ,lạiliếcđồnghồ.Khinào, căn cứ vào hoàn cảnh, có lẽ không có cái gọi là cách cư xử “bìnhthường”.Nhưngdẫuvậy,nếuchínhcôởtrongtìnhhuốngđó,nếucôđượcbiếttừHaroldVanerằngmìnhbịgọilàgáiđiếmtrêntrangbìatờNewYorkPost,côsẽkhôngbaogiờ leo lên taxiđểđi tớiChristianDior.Côsẽphátđiênlên.VàthoạtđầuthìtrôngJaneykinhsợ.Nhưngrồitrongmắtcôcócáivẻđờđẫn,nhưthểcôbiếnmấtvàomộtthếgiớikhácvàngườimáyđãchiếmcơthểcô...

“Mimi,”Janeynóibằngmộtgiọngdudươngkhicôbướcvàophòngthửđồ.Nhưnggiọngcôđượcnhấnmạnhquá,nhưthểcôđangđóngmộtvailàlàmchínhmình,vàmắtcôđờđẫn.Mimigiậtbắncảmình,khiếnchongườithửđồchocô-mộtphụnữngườiPhápnhỏnhắnmặcđồngphụctênlàColette-đãchọckimvàotaymình.

VàMimi,ngạcnhiênkhithấycôởđó,nhìnđồnghồvàkêulên,“Janey...!”

Vàrồihọtrântrốinhìnnhau,tựhỏingườikiabiếtđượcbaonhiêurồi...

Thậtlàmộtcảnhkinhkhiếp,vàMiminhúnvaikhinhớlạichuyệnđó.Côcóthể tha thứchoJaneytấtcảmọichuyện,Miminghĩ, sờbụngmình - tất cảmọichuyệntừsựvụvớiZizi.Côcóthểbỏquavụscandalkịchbản,thậmchícóthểthathứchoJaneyvìđãngủvớiGeorge,màcôngờrằngnếuJaneychưalàmvậythìsẽlàmthôi.NhưngZizilạilàchuyệnhoàntoànkhác.Zizilàtìnhyêucủacô...

Cái đêm trướckhi vụ scandal vỡ lở ra,Mimiđãbímật gặpZizi ở phòngkháchsạncủacôởPlazaAthénée.MặcchoJaneynghĩgì,côđãkhôngbiếtlàZizicũngởParischođếnkhicôgặpHaroldVaneởHermèschiềuhôm

Page 395: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đó,nơiôngđangmuamộtcáiyênngựamới.Janeyởkháchsạn,bảorằngcôphảigọivàicuộcđiệnthoạicôngviệcquantrọng,vìvậyMimirangoàimộtmình.Harold bảo cô rằngôngvớiZizi ở tại khách sạnRitz - và rằnghaingàynữahọsẽđiDeauvilleđểxemvàiconngựa.

CôđãthềsẽkhôngchạytheoZizi,nhưngcăncứvàotìnhtrạngcủamình,cảmgiácdanhdựbuộccôphảinóivớianhrằnganhcóthểlàbốđứatrẻ.Côkhôngmuốngìtừanhcả,màcôcũngkhôngcóýđịnhbỏGeorge.Nhưngtinđó đã khiếnZizi cuối cùng cũng giải thích cho cô vì sao anh bỏ cô. “Đồđiếm,”JaneyWilcoxđãgọianhnhưvậy.Vàtấtcảnhữnggìanhnghĩlàanhkhôngmuốnkếtthúcnhưcôta...

VàrồicâuchuyệnlàmthếnàoJaneyvàođượccănhộcủaanhvàcốquyếnrũ anh được kể ra.Mimi kinh hoảng. Không phải bởi sự thật rằng JaneymuốnngủvớiZizi,màbởicáchcôtađãtínhtoánmọithứ-nàolàchuyệnbuồn rầu vì emgáimình (nhất là khimọi người đều thấy rõ rành rành làJaneychảquantâmgìtớiđứaemngoạitrừviệclợidụngnó),vàrồibịarachuyệnemgáicầncócănhộ.

Mimi kinh ngạc khi Janey có thể thâm độc đến vậy. Thoạt đầu cô khôngchấpnhậnnổichuyệnnày.Chắchẳn làsai lầmgìđó,cônghĩ.Nhưngbảnnăngphụnữmáchbảocôrằngđóđúnglàsựthật.VàsuynghĩcủacôđitừviệccămghétJaney-nghĩrằngcôtacóthểlàmmọiviệc,baogồmcảgiếtngười-chođếnsailầmcủamìnhkhiđãchơithânthiếtvớiJaney.MặcchoviệcmọingườiđãcảnhbáocôrằngJaneylấytiềncủađànông,vàrằngcôtalàmtannátvàicuộchônnhân,vàrằngcôta thậmchíđãlàmtìnhvớiđànôngtrongphòngvệsinh,MimivẫnngangbướngkhăngkhăngrằngthựcraJaneylàmộtcôgáitốtvàlànạnnhânkhôngmaymắncủanhữngtinđồnácý.Tộiácduynhấtcủacôấylàquáđẹp.VàMimirơingayvàobẫy:kểtừkhicòn nhỏ, cô đã luôn chọn những cô gái có vấn đề làm bạn thân.MauveBinchely,màmọicôgáikhácđềutrêuchọc,vàPipiMaus,nghiệnrượu,matúy,sex,vàgiờlàJaneyWilcox,đầyrẫynhưngtinđồnchẳngragì.MimithậmchícònnghethấymộtchuyệnhồixaxưalàJaneyđãởtrênmộtchiếcduthuyềnvớimộtgãẢrậprấtgiàucó...Nhưngaibiếtđượcđócóphảilàsựthậtkhông?LỗicủaMimi là lòng tự tônvà sựngangbướng:Như thểkhichọnnhữngphụnữnàylàmbạnmình,cômuốnchứngminhchomọingườithấylàhọđãsaicòncôthìđúng,vànhữngphụnữnàythựcsựlàcógiátrị.

Chà,MauvevàPippiđãlàbạnrấtnhiềunăm,vàmặcdùgiữahọcóchuyện

Page 396: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nàychuyệnnọthìhọvẫnlàbạnbè.NhưngJaneyđãcốtìnhmuốnlàmtổnthươngcô,vàMimicảmthấymìnhbịtổnthươngnhưthểbịngườitìnhphảnbội.Không,thựcra,chuyệnJaneylàmcòntệhơn,bởikhôngailạinghĩmộtbạngáilạicóthểcưxửnhưthế-mặcdùvớiđànôngthìluôncókhảnăngđó.

VàvìvậyMimiquyếtđịnhsẽkếtthúcmọichuyệnvớiJaney.Ồ,côsẽphảigặp cô ta nhiều - khimà Janey đã lấy Selden, không thể tránhmặt cô tađược.Nhưngcôsẽthểhiệnrõrằnghọkhôngcònlàbạnbè,ítnhấtlàtrongmộtkhoảngthờigian...

Vàrồicuộcphỏngvấnđãkhônghềxuấthiệnnhưcôtưởng.

Trờimưa lấtphấtkhicô rờikháchsạn lúc12:30chiều.Trời lạnhvàhanhkhô.Khicôvộiđixuốngđại lộ,cô thầmnguyền rủaJaneyWilcox.Cô tanghĩMimiyếuớtvàdễ tổn thươngđếnđộcôsẽđểchocô ta thoát?ChắcchắnlàcôtaphảibiếtZizicuốicùngcóthểkểvớicô-vàrồicônhậnra,đóchínhlàlýdovìsaoJaneycốđuốiZizirakhỏicănhộcủacôta!Thậtlàmộthànhđộngvụngvềgầnnhưthảmhại.Vàlầnthứnămhaysáuvàobuổisánghômđó,côtựhỏimìnhsẽlàmgì.Cólẽtốthơnlàkhôngnóigìcả-saurốtthìchuyệngìđãlàmthìđãlàmrồivàđãhơnhaithángtrôiqua;giờnóchẳngcóýnghĩagìnữa.Côđãthầmthathứchonhữngngườibạnkhácvìcáchànhđộngvượtquágiớihạn.Nhưngrồicônhớrachưacómộtngườibạnnàolạiphạmphảimột tộiác lớnđếnvậy.Vàkhicôbăngquađại lộ tớiChristianDior,cônhậnraviệcJaneyđãlàmtrongquákhứcóthểkhôngphảilàvấnđề,màlàchuyệncôtacóthểlàmtrongtươnglai...

“XinchàobàPaxton,”nhânviêntiếptânvuivẻnói.“Bàđếnthửđồạ?”

“Vâng,”Mimiđáplại.“Vàtôicómộtcôbạnđếnlúcmộtgiờ.TêncôấylàJaneyWilcox.Cônhớchocôấylênnhé?”

“Vângthưabà,”nhânviêntiếptânnói,đứngdậyđẩycánhcửamởrachocô.“PhòngthửđồởshowroomSaintLaurent...”

“Vâng,cámơncô.Tôibiếtnóởđâurồi,”Miminói.

VàrồicôvộiđidọctheohànhlangsơnmàubevàophòngnơiYvesSaintLaurentđãtrưngbàybộsưutậpđầutiêncủaông.Mặcdùlúcđócôkhông

Page 397: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhậnralàcógìđóhơichâmbiếmkhiviệcthửđồlạidiễnraởphòngđó.BởisaukhiYvesSaintLaurent trình làngbộsưu tậpđầu tiênvới tưcáchmộtnhàthiếtkếthờitrang,bênngoàiđạilộnàyđầynhữngthợsănảnhvàngườihâmmộ.Nólàmộttrongnhữnggiâyphútvĩđạitronglịchsử,khimộtngườiđànônglàmnêntêntuổicủamình...

Nhưngcănphòngnàythìchẳngcógìđặcbiệtđểmànhìnngắmcả.Nódàivà hẹp với trần cao và cửa sổ Pháp với một cái gương đặt trênmột bứctường,phòngsơnmàubevàtrảithảmcũngmàube.

Mộtgiáquầnáođặtmộtbênphòng,đầynhữngbộváyđẹpđẽmàcôđãđặtmùathunămngoái.Ởgiữaphònglàmộtkhốigỗcóhaibậcthang.Mimicởihếtquầnáochỉmặcchiếcáongựckhôngdâyvàmộtđôi tấtdachân,khiColette, người giúp thửđồ,mangmột chiếcđầmchiffonmàuxanh từgiáquầnáovàchotayvàováygiơlêncaođểMimichuivào.

Côcăngthẳng.Bộváysẽhơichậtvàcôkhôngbiếtphảilàmgì.Côcónênnớiđườngmayra-haylàđểdànhchonămsau?Colettekhẽkéokhóa,cốsiếthaimảnhtrênáovớinhau.Cuốicùngthìcáikhóacũngđượckéolên,vàcảhaithởphàonhẹnhõm.

Colettetrôngcóvẻkhôngtánthành.“Bàđã...”

“Ồkhông,”Miminói,lắcđầu.CôômbụngvàmặtColettesángbừnglênkhihiểu ra. “Ahhhh,” cô nói, gật đầu vẻ hiểu biết. “Thế tốt quá, phải khôngnhỉ?”

“Vâng,”Miminói.“Tôirấthạnhphúc.”

Vàrồi,mộtgiờkémnămphút,Francois, tayngườiPháplịchlãmlàngườiđứngđầuChristianDiorbướcvàophòng thửđồ.“Tôinghĩ làcôsẽmuốnxemcáinày,”ôngtanói,giơmộttờfaxrachocô.Miminhìntờfax,vớicáidòng tiêu đề khủng khiếp, và khẽ hét lên. “Xin lỗi,” Francois nói. “Tôikhôngđịnhlàmchịbịsốc-nhưngtôitưởngcôấylàbạnchị?”

“Phải - đúng hơn là đã từng là bạn,”Mimi bối rối nói. “Cô ấy đang trênđườngtớiđây...”

“Tôi e làhômnaycô ấy sẽkhôngđến,”Francoisnói. “Cảgiới thời trang

Page 398: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đangnóivềchuyệnnày-rõlàcôấyđãlàngườimẫuởParistừhồixưa.”

“Phải,tôinghĩvậy,”Miminóivẻmơhồ.CôkhôngmuốnnóivớiFrancoisbấtcứthôngtinnàođểôngtacóthểngaylậptứctruyềnđi...

Francoisrakhỏiphòng,vàsuynghĩđầutiêncủaMimilà,Janeykhốnkhổ,tộinghiệp!Theolẽtựnhiên,côđãmuốnJaneybịtrừngphạtbởihànhvicủacôta.Nhưngcôchắcchắnkhôngmongmuốnchuyệnthếnàyxảyđếnvớicôây! Nhưng rồi cô lại nhìn xuống tờ fax, và cô nhận ramình không ngạcnhiênlắm-không,côchẳnghềngạcnhiênchútnào.Giờthì toànbộNewYorkđãbiếtchuyệnnày.FaxđượcgửiđikhắpParis,vàcólẽcảLondonvàMilannữa...Và,dĩnhiên,nósẽtrànngậptrêninternet.ChắclúcnàyJaneyđã biết rồi, cô nghĩ, và trong trườnghợpđó, cô chắc chắnkhôngnên giữcuộchẹncủahọ.Vàcăncứvàonhữngchuyệngầnđây,Mimihoàntoàncóthểkhôngnênđốidiệnvớicôấy...

Vàcôcảmthấynhẹnhõmkỳlạ.

Vàrồi,khoảngmườilămphútsau,Janeybướcvào.

SuynghĩđầutiêncủaMimilàkiểugìđóJaneyđãkhôngbiết-vàrằngcôsẽphảinóichocôấy.

“Janey...!”côkêulên.

Janeyđờđẫnnhìncô,điquanhcáiđônnhưmộtconhổchuẩnbịănthịtcô.“Chịđịnhmặccáiváyđóđiđâu?”côhỏi.

“Tới buổiGala Balê của thành phốNewYork,”Mimi nói. Janey chắc làchưabiếtrồi,cônghĩ,nếukhôngsaocôtalạihỏichuyệncáiváychứ?“Chịđịnhmờiemvàohộiđồng...”

“Thậtà?”Janeynói,nhướngmày lênvẻngạcnhiên.“Thếkỳquá,khimàhoàncảnhbâygiờ...”

Vậylàcô ta thựcsựcóbiết,Mimicăng thẳngnghĩ.Và,nhưthểđểkhẳngđịnhsựthật,Janeynói,“Ồvâng.Embiếthếtrồi.”NhưngnhậnxéttiếptheocủacôkhiếnMimisuýtngất.

Page 399: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Kiểugìđó,”Janeynóibằngmộtgiọngbìnhtĩnhđếnkỳlạ,“chịđãdựnglêntoànbộchuyệnnàyđểđưaemđikhỏiParis...”

“Janey!”Mimichoángvángkêulên.

“ĐểchịcóZizichoriêngmình!”Janeynóithêmvẻđắcthắng.

Mimingạcnhiên lùi lạimộtbước,suýtnữangãkhỏicáiđôn.Khicôbìnhtĩnhlại,côthấytoànthânmìnhrunrẩyvìsợhãivàkinhtởm...

“EmvừagặpZizi,”Janeynói.“Vàanhấykểchoemtoànbộcâuchuyện.”

Mimigiơcánhtayrunrunlênômngực,tựhỏikhôngbiếtmìnhcóhóađiênkhông.LàmthếnàomàJaneyđangnóiđúngnhữnglờimàcôđãđịnhsẽnóivớicôta?

“Màemtưởngchịlàbạnemcơđấy,”Janeynóitiếp.“Ồmọingườiđềubảovớiem rằngchịhưhỏngvà íchkỷ,vàchị lúcnàocũngmuốn làm theoýmình;rằngchịsẽlàmbấtcứchuyệngìđểcóđượcthứmìnhmuốn.Nhưngemđãkhôngtinhọ.”CôquaysangMimi,mắtrựclửa.“Chịcóbiếtemđãphảibảovệchịbaonhiêulầnrồikhông?Đãbaonhiêulầnemphảinóivớimọingườilàthựcsựchịrấttốt...”

“Janey!”Mimihoảngsợkêulên.“Emđangnóichuyệngìvậy?”

“Emkhôngthểtinnổichịlạilàmnhưthếvớiem,”Janeynói,bướcvàibướcvềphíacô.“ĐầutiênchịbuộcemphảiđiParisvớichị-đểchegiấusựthậtchịđangcốquaylạivớiZizi.Vàrồikhichịgặpanhấyvàanhấytừchốichị.Khianhấytừchốikhôngchịungủvớichị,chịgọichoGeorgevàbảoanhấydựnglêntoànbộchuyệnnày...”

Mimigiơmộttaylênchemiệngnhưthểsắpsửahétlên.Tronggiâyphútđó,côbiếtmàkhôngchútngờhoặcrằngtừnglờiZizinóiđềulàsựthật.Janeyđã lấy cốt truyện và sắp xếp lại nhân vật, cho mình đóng vai nạn nhân.Nhưngcôkhôngthểtinnổinhữnggìcôấyđangnóilàthật...?

Miminhìncô.MắtJaneysángnhưngđờđẫn.Côtabướcthêmmộtbước,vàMimicongườilạisợhãi.“Nhưngchẳngíchgìđâu,Mimiạ,”Janeynói.“Emngạcnhiênlàngaycảchịlạilàmmộtviệcnguxuẩnnhưthế...Buộctộiem

Page 400: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

lấytiềncủaComstockDibbles.Bởivìsựthậtlàemcóviếtkịchbản.Vàmộtkhisựvụnàytrênbáochíxẹpxuống,họsẽquaylạivàđuổitheochị...”

Mimigụcxuống.Nhữngtiếnghổnhểnsợhãinghenhưtiếnghophátratừmiệngcô.Colettechạytớichỗcô-tiếngAnhcủacôấykhôngđủtốtđểhiểuchuyệngìđangdiễnra,nhưngcôhiểuMimiđangkhóở.“BàPaxton!”côkêulên.“Bàcó...”

“Chotôixincốcnước...,”Mimithởgấp.

ColettechạyvộirakhỏiphòngcònJaneyđứngnhìn.VàrồiJaneytiếnthêmmộtbướcnữa.Côđangcầmđôigăngtayvàđậpvàođùimình,nhưthểcôsẽdùngđểđánhMimi...

“Janey,”Mimihổnhển.“Emphảibiếtkhôngmộtlờinàotrongnhữnggìemnóilàsựthật.Chịchỉvừamớibiếtvềvụscandalnămphúttrướcthôi-nămphúttrướckhiembướcvào.CònvớiZizi,tốiquachịgặpanhấy,vàanhấykểchochị...”

“Cáigìcơ?”Janeyhỏi.“Rằngemđã tán tỉnhanhấy?”Côquaymặtđivàphálêncười.“Dĩnhiênlàanhtasẽnóithế.Mọiđànôngđềunóithếkhitatừchốihọ...”

“Emđãgọianhấylàđiếm,”Mimihổnhển.

“Vàtạisaolạikhôngchứ?”Janeynói.“Suychocùngthìanhtađúnglànhưthế,chẳngphảiư?Mộtgãđiếmđực?Mộtgãkiếmtiềnnhờsex?”

Mimirunrẩyđứngdậy.Suynghĩduynhấtcủacô làbằngcáchnàođócôphảiđẩyJaneyrakhỏiphòngnàyvàtránhxacôta.Côchậmchạpbướclạichỗgiáquầnáo,đứngtìvàođóchovững,buộcmìnhphảibìnhtĩnhlại,cônóithẳngbăng,“Cólẽemđúng,Janeyạ.Cólẽmọithứemnóiđềuđúng...”

“Dĩnhiênlàđúngrồi,”Janeyđộp.NhưngviệcMimiđồngývớicôtadườngnhư làmcô tadịuxuống. “Embiết chuyệnnàykhôngdễdànggì với chị,Mimiạ.Embiếttìnhcảmcủachịdànhchoanhấy,”cônói.“Nhưngkhiemgặpanhtanửatiếngtrước,ởkháchsạnRitz,anhtabảovớiemrằngchịđãtheodõianhta,rằngchịđãtheoanhtatớitậnParis.Vàrằnganhtađãphảitừchốichị.Sựthậtlà,anhtamuốnem...Anhtabảoemlàsẽởbênem,nếu

Page 401: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

emkhônglấySelden.”

Mimigầnnhưphálêncười.ĐólàcâumàZizisẽkhôngbaogiờnói,cônghĩ.NhưngJaneyđangđigăngtayvào-nếuMimixửlýchuyệnnàykhéoléothìcôtasẽđikhỏiđâytrongmộtđếnhaiphútnữathôi.“Chịhiểurồi,”Mimitrầmngâmgậtđầu.“ThếcònSeldenthìsao?”côhỏi,nhưthểhọđangnóichuyệnhoàntoànbìnhthườngvềđànôngvàcácmốiquanhệ.

“Ồ,Seldenà,”Janeynhúnvai.“Anhấysẽrấtkhốnkhổnếuembỏanhấy...vàđólàđiềumàemđãphảinóivớiZizi.”

“Đúngthếthật,”Miminói,nuốtsựghêtởmxuống.Điềutệhạinhất là,cônghĩ,nếutakhôngthựcsựhiểurõJaney,tacóthểthựcsựtincôta.

“Emchỉđếnđểcảnhbáochị,”Janeynói,bắtđầubướcvềphíacửa.Vàrồi,vớivẻkhinhbỉđắcthắng,JaneynhìnxuốngbụngMimi.“Nhưngemnghĩlàquámuộnrồi.”

Mimikhẽgậtđầu.

BàntayđeogăngcủaJaneychạmvàonắmđấmcửabằngđồng.“Emthựcsựlà bạn chị, Mimi ạ. Em lúc nào cũng yêu chị, kể từ khi em còn nhỏ vàthườngthấyảnhcủachịtrêntạpchí.Emlúcnàocũngmuốnđượcgiốngnhưchịkhilớnlên.Vàemhyvọngsaukhichuyệnnàykếtthúc,chúngtavẫncóthểlàbạn...”

Mimimỉmcườikhẽ.“Dĩnhiênrồi,Janey,”côcẩntrọngnói.“Chúngtasẽluônlàbạn.Embiếtđiềuđó.”

Janeybướcrakhỏicửa.Vàrồicôtaquaylưnglại.Vớivẻnhamhiểmtrongmắt,cônóivẻngâythơ,“Mànhântiện.Ailàbốđứabéthế?”

“Thưabà!”Colettenói,chạyvộivàophòngmangtheocốcnướctrướckhiMimi kịp trả lời.Cô ta némcho Janeymột cái nhìn kinh tởmvà lắc đầu.Janey thì nhún vai và bắt đầu đi ra hành lang.Colette đưa choMimi cốcnước.“Mọichuyệnổnchứ?”

“Không,Colette,”Mimiyếuớtnói,nhấpvàingụmnước.“Tôimệtquá.Tôielàphảihẹnsangbuổikhác...”

Page 402: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Vângđượcthôiạ,”Colettenói.“Thếlàtựnhiên.Làdocóembé.”

“Phải,”Mimigậtđầu.“Embé...”

“Embé,”Miminóito,sờvàobụngmình.Côlạinhìnđồnghồlầnnữa.Cáiôngbácsĩđiđâurồi?Côkhóchịunhắmmắtlại,vàkhilàmvậy,côvẫncóthểnhìnthấyhìnhảnhkinhsợcủaJaneykhithốtralờituyênbốcuốicùngđó.NónhưthểcáiđầuđẹpđẽcủaJaneyđãbịxẻralàmhai.Côvẫncóthểnhìnthấylàndađenbóng,vànhữngcáirăngvàcáilưỡiđỏdàiđó...

Chínhxác thìchuyệngì,côbănkhoăn,đãkhiếnJaneyđốpchátnhư thế -hoàn toànviết lại sự thậtvềcô tavàZizi?Cóphải làdochoángvángkhinhìnthấychínhmìnhtrênbìatờPost,haythứgìkhác,sâuthẳmhơn?ThoạttiêncôđãnghĩđếnchuyệncảnhbáoGeorgevàcólẽcảSeldenrằngJaneycóthểnguyhiểmđếnmứcnào,nhưngrồicôtasẽđểlộratronghànhđộngcủamình.VàkhôngphảilàJaneychưabịtrừngphạt.Mimitưởngtượngcôta sẽphảichuyểnđếnConnecticutvớiSelden,nơicôbuộcphải sống lặnglẽ...NhưngSeldenchắcsẽlydịcôta,vàrồigãnàonguxuẩnđếnmứclạimuốncô tacơchứ?Rấtnhiều,côđáp,vớimộtnụcườiméoxệch.NhưngJaneysẽphảibiếnmất,ítnhấtlàtrongmộtthờigian...

Nhưngmộtgiọngnhỏbên trongcôcảnhbáorằngJaneysẽkhôngbaogiờlàmthế,vàmởmắtra,côđậptayxuốngchiếcbànkháp.CôphảithôinghĩđếnJaneyWilcox,côtựmắngmình.GiờJaneykhôngquantrọngnữa...Thứduynhấtthựcsựquantrọnglàđứabé...

Đượcbantặngchomộtmónquànhưthếnàyquảthậtlàtuyệtvời,cônghĩ,đặttaylênbụng;mặcdùcôcũngphảitrảgiákháđắt.Côkhôngchắcbốđứabélàai.BềngoàithìcôlàmravẻnhưchínhGeorgelàbố,nhưngbêntrongcôlạiđoánđólàZizi.Kếtquảlàcứgiâyphúttỉnhdậylàcôcảmthấymìnhlàmộtkẻlừađảo.Cáibímậtkhủngkhiếpnàyđènặngcôcònhơnlàviệcphảimangđứabé thậtsựnày.Côkhônghề tử tếgìhơnJaneyWilcox,cônghĩ;vàcôcũngxứngđángbịtrừngphạt.VànếuđứatrẻlàconcủaZizi,côsẽbịtrừngphạt:Mặcdùđứatrẻradocôsinhra,nhưngcôsẽkhôngbaogiờtiếtlộbímật-vàcôsẽmanggánhnặngđóchođếncuốiđời...

Nhưngcôsẽlàmgìđây?Cólẽviệcdanhgiánhấtlàpháthai,vàrồiGeorgesẽkhôngbịlừadối.Nhưngsaolạigiếtmộtđứatrẻvìtộiáccủacô?

Page 403: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Xinchào!”vịbácsĩvuivẻnói,cuốicùngcũngvàophòng.“Chịsẵnsàngđểsiêuâmchưa?”

Mimigậtđầu,vàbácsĩnóitiếp,“Chỉcómộtthứchúngtôicầnbiếttrước.Chịcómuốnbiếtgiớitínhcủađứatrẻkhông...?”

“Có,”Mimicẩntrọngnói.Côlạingảxuốngbànkhámvàđộtnhiênthấytộilỗi, tựnhắcmìnhlàmộtkẻphạmtội.Bácsĩcóbiếtkhôngnhỉ?Côtựhỏi.Nhưngdĩnhiêncôkhôngthể...Vàsuychocùng,đứatrẻvẫncóthểlàcủaGeorge...

Nhưngcôhyvọngkhôngphải thế!Cônghĩvớimột tiếnghét thầmtừbêntrong.Saucùng,côlàmộtphụnữđãyêu,vàlẽtựnhiên,côướcđứaconđóđượcthụthaitrongtìnhyêu.Vìvậyaicóthểtráchcônếucôcầunguyệnmộtcáchnhiệt thành rằngđứa trẻđó là sẽcon trai -vànó sẽ trônggiốngnhưZizi?

JaneyWilcoxđứngtrongphòngsuitecủakháchsạnLowell,cẩnthậnvuốtthẳngtờbáoNewYorkPostbuổisánghômđó.Điệnthoạikẹpgiữavaivàtai;gậtđầuvàthỉnhthoảngnói“Uhhuh,”côkẹptờbáolênmộtchồnglớnnhữngbàibáođượcxếpởgócphòngkhách.

CôđangnóichuyệnđiệnthoạivớiWendyPiccolo.Tạimộttrongnhữngnútthắt kỳquặc của cuộcđời, JaneyvàWendyđã trở thànhbạnbè trênđiệnthoại,nóichuyệnvớinhaucókhihailầnmộtngày,chuyệnvãnhànggiờchođếnkhiWendyphảiđitớirạp,nơicôđangdiễnvàiBlanceDuboistrongvởAStreetcarNamedDesire.

Tìnhbạnkhôngthểxảyranàyđãbắtđầugầnhaituầntrước,vàocáingàytờPostgiậttít,“Gáiđiếmnhàvăn”trênmộtbứcảnhchụpJaneylấytừcatalogcủaVictoria'sSecret.Đólàthờiđiểmtrongnămkhitacócảmgiácnhưmùađôngsẽkhôngbaogiờchấmdứt,vàrằngmùađông,mùađôngnăm2001,đặc biệt nhiều tuyết rơi. Hàng đống tuyết bẩn trên đường phố, và nhữngvũngnướcnhỏtrênchỗquađường.Chântalúcnàocũngướtsũngvàmọingườidườngnhưđềucaucó.

Sựthậtlà,tìnhbạnbắtđầubởiWendythìchán,cònJaneythìkhôngthểrakhỏicănphòngsuite.

Page 404: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Vàvìvậy,gầnhaituầntrước,lúcbagiờchiềucáingàycótít“GÁIĐIẾMNHÀVĂN”,điệnthoạicủacôđổchuông.VàongàyđầutiênJaneyquayvềtừParis,điệnthoạiđổchuôngkhôngngừngdocácnhàbáogọitới,vàJaneyđãbịcấmkhôngđượctrảlời.Nhưngkháchsạnphụcvụnhucầuđặcbiệtcủacácngườinổitiếng,vàngàyhômsauhọđãđổisố.Vàrồiđiệnthoạichẳngcònđổchuôngnữa,trừSelden,anhgọikhoảngsáulầnđểđảmbảolàcôvẫnở trong căn hộ, và người phụ trách quan hệ công chúng của cô, JerryGrabaw.Cônàymuốnxemthửcôcócầngìkhôngvàcứliêntụctrấnancôrằngmọithứcuốicùngrồisẽ...ổn.

Chà,côbiếtđiềuđóchứ,côkhóchịunghĩ.Suychocùng,chẳngphảitoànbộchuyệnnàychỉlà...một...sailầm..lớn...đùngsao?

Cô cầm điện thoại lên nghĩ là Selden gọi, nhưng rồi hóa ra là WendyPiccolo.

“TôinóichuyệnvớiSeldenđượckhông?”CáigiọngngọtngàogiảtạocủaWendyhỏi,vàJaneynhậnrangaylậptức.

“Selden ở văn phòng của anh ấy,” Janey nói, như thể bất cứ người thôngminhnàocũngphảibiếtchuyệnnày.Wendykhôngkhóchịumàhỏi,“Janeyà?”

“Phải,”cônóicứngđơ,tựhỏiWendycóthểnghĩlàaikhácđượcchứ.

“Thựcrathì,”Wendynói,bằnggiọnglộvẻtộilỗi,“tôigọilàđểnóichuyệnvớichị.Tôitựhỏichịđangthếnào.”

Janeybámlấycâunàynhưthểmộtconchimóđangđuổitheomộtconthỏtrêncánhđồng-chođếnlúcnàydườngnhưkhôngaicóvẻquantâmcôcảmthấythếnào;tấtcảbọnhọđềubậnrộnloxemvấnđềcủacôảnhhưởngthếnào tới họ. “Thật làmột cơn ácmộng toàn tập,” cô kêu lên. “Như thể cóhàng trăm thợảnhởbênngoàivà tôikhông thể rakhỏicănhộ...Tôiphátđiênlênmất.Vàrồimọingườicứgọitớirồibáochínàynọ...Vàđiềutồitệnhấtlà,”Janeynói,bướcvềphíacửasổ,cólẽlầnthứmườibatrongngàyhômđó,lémắtnhìnquakhungrèmkéochặtxuốngđámthợảnhđứngphíabênkiađường,“làkhôngmộtlờinàotrongđólàsựthật.Điềukhôngaihiểulàtôithựcsựcóviếtmộtkịchbản...”

Page 405: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Dĩnhiênlàchịcó,”Wendynói,giọngcôrunlênvìtứcgiận.Suychocùng,sựthậtkhôngphảilàchuyệnquantrọng,màlàsựcôngbằngvềmặtđạođứccủatìnhhuốngmớilàthứquantrọng,cônghĩ,vàcônóitiếp:“Dùchochịkhông biết, thì cũng không quan trọng.ChínhComstock phạm tội, khôngphảichịhaylànhữngcôgáikhác.”

Ồ đúng rồi. Những cô gái khác. Janey đã gần như quên bẵng đi về họ.Nhưnghọlàai?Gáigọi,bồibàn,vàdiễnviênđanglên.Khôngainghethấyhọtrướckia.Họkhôngnổitiếng...vàảnhcủahọkhôngxuấthiệntrêntrangbìatờNewYorkPosthếtngàynàysangngàynọ.“Vấnđềlàkhôngmộtaitrongsốhọviếtkịchbảncả,”Janeynói.“Vìvậybáochímớikéotôivào...”

“Bởivìchịxinhđẹpvànổi tiếng,”Wendygiải thích.“Thành thậtmànói,Janeyạ,khôngcóchị,họsẽchẳngcóchuyệngìcả.”

Côấynóiquáđúng,Janeynghĩ,vànóivớicônhưvậy...

Vàrồi,trướcsựngạcnhiêncủacô,chiềuhômsauWendylạigọi.Côđãnóichuyệnvớicácdiễnviênkhác trongvởStreetcar,cônói,và tấtcảhọđềuquyếtđịnhJaney lànhânvậtcựckỳbikịch,giốnghệtnhưHesterPrynnetrongTheScarletLetter. Janey chưa đọc cuốn sách, nhưng cô đã xem bộphimcóDemiMooređóng,vàcôphải thúnhận làquảđúng thế thật.RồiWendybảoaiđógợiýtấtcảnênmặcáophôngcódòngchữ“GáiĐiếmNhàVăn”đểthểhiệnsựcảmthông.Janeycườimộtcáchkhóchịutrướcýtưởngđó,nhưngcôthíchviệcmọingườinghĩđếncô.VàcôthậmchíthíchcáikiểuWendynóitừStreetcar,nhưthểJaneycũnglàngườiởtrongcáirạphátđó.

Vàgiờđây,Janeyngồitrêntaychiếcghếsofainhoa,buồnchánlắcchân.Trong tìnhbạnphụnữ truyền thốngnày, côvàWendygầnnhưngàynàocũngnóichuyệnyhệtnhưngàynào.

“Chỉlàphảiởđâysuốtcảngàynóchánkinhkhủngấy,”Janeyrênrỉ.

“Tớbiết,Janeyạ,”Wendynói,vẻthôngcảm.“Nhưngtớphảinóivớicậu:Mộtngàynàođócậusẽphảirakhỏicănphòngsuiteđó...”

“Ồ,nhưngtớkhôngthể,”Janeythởdàikhóchịu.“Seldensẽgiếttớ.Anhấythậmchíkhôngchotớlạigầncửasổnữa.”

Page 406: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Seldensẽlàmgìchứ?”Wendyhỏi,đếnlầnthứmườilăm.“Lydịcậu?Nếuanhấyđịnhlàmthếthìcólẽanhấyđãlàmrồi...”

“Tớnghĩlàcậunóiđúng,”Janeythởdài.

“Màsaocậulạikhôngnênrangoàichứ?Wendyquỷquyệtnói.Cảcôcũngbắtđầucháncáicuộcnóichuyệncũmèmnày-côtamuốncóchuyệngìđóxảyrađểítnhấtJaneycógìđómớivàkểchocônghe,đểcôcóthểkểlạivớicảđoàndiễnviênvởStreetcar-đólàchưakểtớitấtcảđámbạnbèkháccủacôta.

“Cólẽchúngtanênđirangoài-cùngnhau,”Janeynói,thởramộttiếnglớn,nhưthểđóthựcsựkhôngphảilàchuyệncônghĩmìnhcóthểlàmđược.Côcũngquỷquyệtkhôngkém-côbiếtnếumìnhđượcnhìnthấyđivớiWendyPiccolo,cônàythìrõlàđượcbáochí“sủngái”,thìnósẽgiúpvịthếxãhộiđangbịlunglaycủacôđượccảithiệnrấtnhiều...

“Ồ,mìnhsẽđi.Rấtsớmthôi,”Wendyhứahẹn,khônghềcóýđịnhthựchiệnchuyệnnày-hayítnhấtlàtrongtươnglaigầnthìkhông.Nóichuyệnđiệnthoạivới“Gáiđiếmnhàvăn(côvàtấtcảbạnbècủamìnhnóivậyvềJaneysaulưngcôấy) làmộtchuyện,nhưngbịbắtgặpđirangoàivớicôta?Côkhôngnguđếnthế,vớicả,đạidiệncủacôsẽgiếtcô...

NhưngcôkhôngmuốnsỉnhụcJaney(thựcrathìlàchưamuốn,aiđócólẽsẽlàmmộtbộphimtừcuộcđờiJaney,vàWendyđãmuốnđịnhsẽđóngvaiđó),cônóithêm,“Cậubiếtlàtớthựcsựmuốn,nhưngtớkhôngthể-ítnhấtlàsáutuầnnữa,chođếnkhitớxongvởkịch...”

“Tớnênđếnxemcậudiễn,”Janeynói.

“Ồđếnđi!”Wendynói.“CậuvớiSeldennênđến.”

“Giánhưtớcóthểkhiếnngườitahiểulàtớthựcsựcóviếtmộtkịchbản...,”Janeykêulên,quaylạichủđềyêuthíchcủamình.

Và rồi, như cô vẫn nói khi chủ đề về cái kịch bản bí ẩn được nhắc tới,Wendynóigiọngnàinỉ,“Janey,saocậukhôngđimàlấynódi?”

Page 407: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Nhưngtớkhôngđiđược,”Janeynói.“Tớbảocậurồi,nóởtrongcănhộcũcủatớmàtớthìkhôngthểrakhỏikháchsạn...”

“Nhưngcậucóthểđưachìakhóachotớ,”Wendynói,“vàtớcóthểđilấyhộcậu...”

“Cậusẽchảtìmđượcnó,”Janeythởdàiđánhsượt.“Chỗđóbừabộnkhủngkhiếp-tớđãchomộtởthuê,cậubiếtđấy,taycưỡingựapoloZizi,vàanhtasốngnhưlợn...Tớthậmchíkhôngchắclàmìnhcótìmnổikhông,haynócóởđókhông.TớsợnhấtlàcókhitớbỏnóởcănnhàmàtớthuêởHamptonhainămtrước...”

“Ồ,tớhiểu,”Wendynói,“nhưngdùvậy...”

“Vàtớchưabaogiờnộpnó,”Janeybuồnbãnói.“Vìvậykhôngcóngàytrênđó.Khôngcógìcóthểngănngườikhácnghĩrằngtớviếtsaukhi...saukhitớbịbuộctội.”Vàdĩnhiêncòncócảnhữnglýdokhácnữa,cônghĩ...

“Tớnghĩlàcócây,”Wendynói,giọngbắtđầucóhơihướmkhóchịu.

Tuyvậygiâyphútđótrôiquavàhaiphụnữgácmáyhứahẹnsẽnóichuyệnsau.

Janeyđávàochânchiếcbàncàphê.Cókhi,cônghĩ,cônênđưachìakhóacănhộchoWendyđểcôđitìmkịchbản.Dĩnhiênlàchảcókịchbảngì,chỉcóbamươitrang,nhưngviệccôcửWendyđitìmnósẽthayđổihiệnthựclàthựcracómộtcáikịchbảnthật.CôcóthểtưởngtượngWendybàochữachocôtrướctoànbộdiễnviênvởStreetcar.“Côấycửtôiđitìm,”Wendysẽnói,“vànếukhôngcókịchbảnthìsaocôấylạilàmthếchứ?”

NhưngcửWendyđếncănhộcôthìquámạohiểm,Janeyquyếtđịnh.Nếucôtatìnhcờtìmrađượctậpkịchbản...Không,côquyếtđịnh.Nhữngngàynàycôphảituyệtđốicẩnthận...Côđứngdậyvàlạibướcrachỗcửasổ,cẩnthậnhémắtnhìnquatấmrèm.Giờchỉcòncóbathợảnh,đứngdậmchândướitrờilạnh.Trônghọnhưcặnbãcủađámpaparazzi;loạicontraitasẽkhôngbaogiờnóichuyệnkhicònhọctrunghọc.Ngàyquangàythìconsốgiảmđiba đến bốnngười.Và cảnhnàykhác xa với cái ngày cômới quayvề, vàbướcvàovà thấy ítnhấtnămmươi lămthợảnhđứngbênkiađường.Mọithứhỗnloạnđếnmứccuốicùngcảnhsátphảidựngràochắnlên,nhưngđó

Page 408: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chưalàgìsovớicảnhtượngởsânbay.

Côkhônghềbiếtlàchuyệnlớnđếnvậychođếnkhicôđiquahảiquanvàquacánhcửaquayđếnlốiđidẫnrachỗbắttaxi.Ồ,côbiếtlàmìnhgặp“rắcrối”vàrằngSeldengiậnđiênlênvớicô,vàcóthểgiậnđếnmứcđedọasẽlydịcô.Nhưngcôkhátinchắclàmìnhcóthểthuyếtphụcđượcanh-nếucômuốnlàmvậy.

Vì vậy khi cô nhìn thấy lối đi đầy những thợ ảnh thay vì những tài xếlimousinenhưthôngthường,côvẫnkhôngnhậnralàhọđếnđólàvìcô.Vàrồimộtngườitrongbọnhọhétlên,“Côtađâyrồi!”Vàđúnglàcôđangđira,đẩychiếcxehànhlýchấtđầynhữngchiếcvaliLouisVuitton,vàcôthậmchíkhôngkịpđeokínhlên...

Vàrồitấtcảđềuhétgọitêncôvànhữngcâunhư,Khoảntiềnlớnnhấtmàcôtừngđượcnhậnđểlàmtìnhlàbaonhiêu?Córấtnhiềuphóngviênvàđèncameracủahọlàmcôchóilòacảmắt...Lẽtựnhiên,chuyệnnàyrấtđángsợ,nhưngcũngcócảchútgìđóhayhonữa,vàcônhớmìnhđãnghĩCôngchúaDicólẽđãcảmthấyđúngnhưthếnày...Vàkhitấtcảvâyquanhcô-trướcmặtcôvàtrướcchiếcxeđẩy-vàcuốicùngcôkhôngthểdichuyểndượccôđưataylênchemắtvàmởmiệngrahét...

Vàrồicánhtaymộtngườiđànôngxuấthiệntừtaymộtchiếcáovestvàtúmlấytaycô,kéocôđi.Vàmộtngườikhácđẩychiếcxehànhlýcủacônhưchiếcmáycắtcỏquađámthợảnh.Vàđộtnhiênhọratớingoàilềđườngvàrồicónămcảnhsátđứngbênngoàivàngườiđànôngmặcvestđẩycôvàomộtchiếclimousineđendàicócửakínhmàu.Ngườiđótheocôvàotrongxevàđóngsầmcửalạisaumình,trongkhithợảnhvâyquanhxe,vẫnlahétvàchụp ảnh.Người kia - người này già hơn và quyến rũ hơn theo kiểumộtngườinhàmchán,thậntrọnglàdấuhiệucủanhữngngườikhôngcótrítưởngtượng-nhoàitớiváchngăn.“Đi,Chester,đi!”anhhétlênvớitàixế.

“Cònhànhlýthìsaoạ?”

“Ronaldsẽlochuyệnđó.Rakhỏiđâyngaytrướckhihọphávỡcửakính...”

ChiếcxelaovụtđivàJaneyngãngửaraghế.Vàrồimộtkhoảngimlặng.Người kia quay sang cô và chìa tay ra. “Tôi là JerryGrabaw,” anh ta nóibằnggiọngcóâmBrooklyn.“Chồngcôthuêtôi.TôilàngườiphụtráchPR

Page 409: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mớicủacô.”Miệnganhtakéorathànhmộtnụcườichâmbiếm.“Xinchúcmừng,”anhtanóithêm.“Giờcôthựcsựnổitiếngrồi.”

Janeychỉnhìnanhtachoángváng.

Janeylạilénnhìnquarèm.Trongnămphútvừarồi,mộttaythợảnhđãbỏđi-nhưngcólẽchỉ làđi tìmcáigìđóđểăn.Chà,giờ thìquảthựclàcônổitiếngrồi,Janeynghĩ,thảrèmrơixuốngkhiliếcđốngbáonằmởgócphòng,màkhônghềnhờvàoJerryGrabaw.

CôbiếtSeldentrảchoJerryGrabawrấtnhiềutiền.Nhưngchođếnlúcnày,anh takhônghềcoi “nhữnggiả thuyết” củacô lànghiêm túc - chẳnghạnnhưviệcGeorgePaxtonchínhlàngườichịutráchnhiệmtrongviệchạbệcô.“Ýtưởnghayđấy,”Jerrytrơntrunói,“nhưngcăncứvàonhữngchuyệnxảyra,tôinghĩchúngtanêntráchComstockDibbles.”

“Georgelàmộtbạncủaanh,Janey,”Seldengiậnđiênlên,nhưthểnhắccônhớtớicáisựthậtrõràngnày.“SaoGeorgelạilàmmộtviệc...”

Côđịnhmởmiệngnói,nhưngvẻmặtSeldenkhiếncônghĩlàthôi.Trênhết,chẳngphảihayhogìnếuSeldenbiếtcôđãlàmsaulưnganhngaytừđầukhitìmGeorgegiúpđỡ...haycôđãđếngặpanh tanhờxin tiền...Vàcôchắcchắnkhôngmuốnanhngờlàcôđãđixađếnmức...

Quayđikhỏicửasổ,vàkhôngnghĩracáchgìkhácđể tiêukhiển,côngồixuốngsofavànhặtmộttạpchíthờitranglên.Côđọctờbáonàyítnhấtlàbalầnrồi.Côchánđếnmứcđọccảmụcquảngcáo.Côkinhtởmnémtờtạpchíxuốnglạibàncàphê,tựhỏilàmgìchohếtthờigiankhiSeldenvềnhàvàolúcsáugiờ.CôsẽgọiJerrybảoanhtamuachocôíttạpchímới;thậmchícóthểbảoanhtamuasách.Nhưngcôbịxaonhãngquákhôngđọcđượcbấtcứthứgìđòihỏinhiềusựtậptrungnhưsáchvở...vàcôchánngấytivirồi.

Ôi!Côbựcbộinghĩ.Côchánđếnchếttấtcảmọithứ...

Côđứngdậyvàbắtđầuđiquaphòngkhách.Cômuốntrốnđi-tớichâuÂuhaytrạingựaởMontana-nhưngSeldenbảolàkhôngđược.Dùcógặprắcrối,anhvẫnphảiđếnvănphòngmỗingày,vàanhkhôngtintưởngđểcôởmộtmình.Côsẽcònbịmắckẹttrongcáiphòngsuitenàybaolâunữađây?Côtựhỏi.Thêmhaituầnnữa?Mộttháng?Sáutháng...?

Page 410: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Lạiliếcnhìnquarèm,cônghĩ:Saocôkhôngnênrangoàinhỉ?Đámthợảnhđãbỏđigầnhết...VàWendynóiđúng-sớmhaymuộnthìcôcũngphảirakhỏiđây.Saolạikhôngphảilàhômnay?

Nhưngđi đâu - vàvới ai?Cô liếc nhìnđồnghồ - giờmới là trưa.ThôngthườngvàogiờnàycôchuẩnbịrangoàiăntrưaởDingo’s...vàđộtnhiêncônhậnrachínhxácmìnhnênlàmgì.

Côquyếtđịnh,Dingo’s là lựachọnhoànhảo:Sẽcónhữngngườiđủquantrọngởđó-đủđểviệccôxuấthiệngâyrahiệuứng,nhưngkhôngnhiềuđếnmứccóvẻnhưcôđangcốtuyênbốgìđó.Dĩnhiênlàcũngkhámạohiểm.Nếuhọtừchốikhôngchocôngồiởbànquenthuộcthìsao...Nếuthậmchíhọcònkhôngchocôvàotrong.Nhưnghọsẽphảicho-vàWesleythíchcôcơmà.Tạisao,thựctếcôđãtạonêncáinơiđó...

Nhưngcôcóthểđivớiaiđây?Côtựhỏi,cănđầungóntaytrỏ.

Chỉ cómột người duy nhất - em gái cô. Patty sẽ khôngmuốn đi, nhưngJaneysẽbuộcđượcnóđi.

Nhưngcòncómộtcâuhỏiquantrọnghơnlàmcôlolắng,đólà:Phảimặcgìđây?

Côphải trônghoànhảokhi táixuấthiệnởxãhội,cônghĩ,vộichạytới tủquầnáo.CóbộvestvảituýtđỏLucaLucacổlôngtuyệtđẹp...Côcóthểmặcbộđóvớivòngngọctraiđen.VàvớichiếcnhẫnđínhhôncóviênkimcươngsaucaravàchiếcnhẫncướikimcươngTiffanysángchóitrênngóntaytráicủacô,trôngcôsẽhoàntoàntráingượcvớiýtưởngvềmộtảđiếmcủabấtkỳai...

Không,màutrắng!côđộtnhiênnghĩ.Côphảimặcmàutrắng.Màutrắnglàmàucủasựthuầnkhiết.Nógợiđếnsựngâythơvàđứchạnh...Nhưnghầuhếtquầnáomàutrắngcủacôlàđồmùahè-trừcáiváyvintageKorsmàcômặcđếnbữatốiởConnecticut...Côháhốcmồmtrướcsựtáobạocủamình-côcódámmặcbộđókhông?Côsẽmặc,cônghĩđầyhứngkhởi,vộilạigầntủáođểlấychiếcváy.Nósẽkhiếngâychoángváng,thậmchílàtáobạo;nósẽchotấtcảthấylàcôkhôngthèmquantâmbọnhọnghĩgìvềcô.Vàcôcómộtchiếcáo lenmàu trắngkhoácngoài.Vàcôsẽchoàngmộtchiếckhăn

Page 411: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

pashminamàutrắngvàđeokínhmắtđen...

Côvàophòngtắmvàbắtđầuchuẩnbịtrangđiểm.Côđãkhôngtrangđiểmlâunay,ngườiphụcvụđãbỏbộđồtrangđiểmcủacôlêntậnngăntrêncùngcủa tủ thuốc.Côvới lấyvàkhi làmvậy thì thỏisonPussyPinkcuốicùngcủacôrơixuống.Cáinắpmàuhồngcủanóvỡvàlongra,còncôhoảngsợkêulên.

Thếcónghĩalàgì?Côtựhỏi,buồnbãnhặtcáimảnhvỡvàcầmlên.Thỏisonđãhỏng-côkhôngthểchonóvàovínếukhôngcónắp,bởinósẽchảyravàlàmbẩnmọithứkháctrongtúi.Nhưngcólẽ,cônghĩ,chạmvàonhữngmảnhvỡvàrồithảchúngvàotúirác,suychocùngnócũngchảphảilàđiềmxấugì.Cólẽnóchỉlàdấuhiệuchothấycuộcđờicũcủacôđãchấmdứt,vàkiểugìđó,mộtcuộcđờimớitốthơnđãbắtđầu.

SeldenRosengồiởbàn,nhìnchằmchằmvàohợpđồngtrướcmặtanh.

Anhđã làmviệcđểgiànhđượchợpđồngnày trongnhiều thángnay - nóthuêmộtnhàviếtkịchbảnnổitiếngviếtmộtxêrivềmộtgiađìnhcaiquảnmộtsòngbàingầmởtronghầmmộtngôinhàlớntrênUpperEastSide-vàmặcdùnhàvănchưachínhthứcviếtmộttừnào,chungquanhdựánđãcónhữngtínhiệutốt.Giờhợpđồngnàygầnnhưđãxongxuôi,anhđịnhmờiWendyPiccolođóngvai cô congái hoangdại, xinhđẹpchưabaogiờkếthôn.Nhưngnhưmọikhivàonhữngngàynày,anhthấymìnhkhôngthểtậptrungnổi vàonhững từngay trướcmặtmình.Việc anhphải đọcmột hợpđồngvềkịchbảnliêntụckhiếnanhnhớđếntìnhhuốngcủaJaney.Thởdài,anh đẩy hợp đồng quamột bên, và rồi đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổxuống trung tâm thànhphố.Lạimộtngàyâmu,vàanhkhông thểnhìn rađượcviềnngoàicủahaitòathápđôi...

Anhnhìnđồnghồ-mườimộtgiờrưỡi.Sángnayanhchưalàmđượcviệcgì,vàgiờanhphảiđiăntrưariêngvớiVictorMatrickởphòngăndànhchocácvịgiámđốc.Anhướcgìcóthểhủybữatrưa-thậtraanhsẽtrảbấtcứthứgìđểcóthểthoátkhỏinó-nhưngdĩnhiênchuyệnđólàbấtkhả.ThưkýcủaVictorđãgọithưkýcủaanhmộttuầntrướcđểsắpđặtbữatrưa,vàrồicôtalạigọivàosángnayđểxácnhận.

TừlúcđếncôngtynàyanhmớichỉănhaibữatrưariêngvớiVictor:MộtlàkhiVictornghĩđếnchuyệnchoanhlàmCEOcủaMovieTime,vàmộtbữa

Page 412: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nữahaituầnsaukhianhnhậncôngviệcđó.NhưnganhkhônghềngạcnhiênkhiVictormuốnăn trưavớianh.Khônghẳn.Thực ra làanhđãnghĩ sớmmuộncũngphảithế,khimànhữngthôngtinkhôngmongmuốnmàSplatchVernerđãnhậnđượcgầnđây.

AnhkhôngbiếtVictorsẽnóigì,nhưnganhhìnhdungsẽchẳngdễchịugì.

Anhđã lo lắng chuyệnnày suốt cả buổi sáng, xemxétmọi khía cạnhmàÔngGiàcóthểđứng,nhưngcuốicùngđiđếnkếtluậnlà-thêmmộtlầnnữa-anhkhôngbiếtphải làmgì.Đóchính làđiềuanhbảovớimẹkhibàgọihằngngàyvàolúcnămgiờchiều-chỉđểxemcóchuyệngìxấu“sắpxảyra”đểbàchuẩnbịtinhthầntrước.

Mườihaigiờkémmười,anhvàothangmáylêntầngbốnmườihai,rồibướcđi trênhàng lang tới thangmáy riêng làphương tiệnduynhấtđể lên tầngbốnmươibavàphòngriêngcủaVictor.ThangmáycóđiệnđàmthayvìnútUpnhưlệthườn,vàanhnhấncáinútnhỏmàubạcởcuốicùng.

“Vâng?”mộttrongbathưkýcủaVictorhỏi.

“TôilàSeldenRose.ĂntrưavớiVictor...?”

“DĩnhiênrồithưaôngSelden,”mộtphụnữvuivẻnói.“Xinmờilên.”

Cửathangmáymởravàanhbướcvào.

Bagiâysau,anhlênđếntầngbốnmươiba.Mộtthưkýđangđứngđợichàoanhcạnhthangmáy.

“Xinchào,Selden,”cônóivẻdễchịu.“NgàiMatrickvừamớinóichuyệnđiệnthoạixong;ôngấysẽvàotrongnămphútnữa.Tronglúcđó,tôisẽđưaanhtớiphòngăn.”

Họbướcđitrênmộthànhlangdàihẹpsơnmàuxanhvàcótreonhữngbứctranhcókhungmạvàng.Haibêncóvàicánhcửa,sơnmàuxanhsậmhơn.Ởgiữahànhlang,côthưkýdừnglạivàmởmộtcánhcửa,giữnómởkhicôbướcquamộtbênđểanhđivào.

“Tôihyvọnganhsẽcómộtbữatrưangonmiệng,”cônói;vàrồinóithêm,

Page 413: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Ồ,suýtnữa tôiquên,”vàđưachoanhmột tấmbìa trắng.“Thựcđơncủaanh,”côgậtđầu.

“Cámơncô,”anhnói.Anhbướcvàophòngvànhìntờthựcđơn.“RaudiếpvớicàchuaCaliforniavớixốtphomátxanhMaytag,”nóviết,“ănkèmvới...cá bơn tươi rán chảo vớimăng tây và khoai tây tươi.. ăn kémvới... bánhbrowniehạtdẻcórướikemvanilla.”

Nghecóvẻngon,Seldennghiêmnghịnghĩ.Vàlơđãnggấptờthựcđơnlạinhétvàotúi,anhđưamắtnhìnquanh.

Ởcuốibànănđặtmộtmộthình;ngayphíabênphảicũngđặtmộtmànhìnhlớn.Seldenngồixuốngtrướcmànhìnhbênphải.

Anhnhìnlênmànhìnhvàthởdài.

Nhưthểcóphépmàu,mànhìnhbậtlênvàmộtchươngtrìnhxuấthiệnvớimột gã trung niên nhìn không dễ chịu lắm.Đó là chương trìnhThe JerrySpringerShow, vàSelden lại thởdài.Ônggià khét tiếng là hay chọnmộtgiámđốcrồichohọxemchươngtrìnhnày,sauđósẽgiảnggiảivềsựquantrọngcủanótrongvănhóaMỹ.Cóvẻnhưhômnayanhsẽlànạnnhân,vàmặcdùanhrấtghétchươngtrìnhnày,anhbắtđầuxem,biếtrằngsauđósẽcómànhỏiđáp.

CửamởravàVictorMatrickbướcvàophòng.

Seldenđứngdậy.

VictorMatricklàmộtngườicỡtầmtrung;mặcdùđãgià,cóngườibảotrêntámmươi, trôngông rất khỏemặt,mái tóc trắngdàyvàhaimáhồnghàokhỏemạnh.Ôngtanổitiếnglànồngnhiệt-hoặccóthểvậy-vàbướcvàophònghơikhomngườixuốngđểhaingườiđànôngcaoráocóthểhọccáchkhôngđậpđầuvàonhau,ôngvỗlênlưngSeldenvàrồibắtcảhaitaySelden.

“Selden,”ôngnói,gậtđầu.“SeldenRose.“Anhnhậnlờimờiăntrưavớitôithậtvuiquá,”nhưthể,Seldenchuachátnghĩ,anhcólựachọnvậy.“Mìnhngồixuốngnhé?”ônghỏi,ngồixuốngđầubàn.“Mónđầutiênsẽđếntrongmộtphútnữa.Nhânviênphụcvụkhálàchuẩnvềmặtthờigian...”

Page 414: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Đươngnhiênrồi,”Seldenlẩmbẩm,ngồixuốngsauôngta.

VictorMatrickmở chiếc khăn ăn bằng vải lanh đặt ở giữa đĩa. “Vậy anhnghĩgìvềchươngtrình?”ônghỏi,hấtđầuvềphíamànhình.

“Chà.Tôi...”

“Tôitinchắc,nhưhầuhếtmọingười,anhthấynókhákhủngkhiếp,”VictorMatricknói, némchoSeldenmột nụ cười để lộ hàm răngđều trắngbónghoànhảo-dĩnhiênlàtoànrănggiả.“Bảnthântôicũngthườngthấyvậy,nêntôihiểu...

“Nhưngrồi,”ôngtiếptục,“tôithựcsựbắtđầunghĩvềnó,”ôngnói,gậtcáiđầulớnbạcphơ.“Tôiluônthíchbỏrathờigiannghĩđếnbấtcứthứgìlàmtôithấykhóchịu.Bởinếutatìmđượclýdovìsaonólàmtakhóchịu,tacónhiều khả năng khámphá ramột thứ khá tuyệt vời.Và rồi tôi đi đến kếtluận.” Victor tì khuỷu tay lên bàn và chỉ lên trần nhà bằng hai ngón trỏ.“Anhcómuốnbiếtnólàgìkhông?”

Tôicólựachọnnàokhácư?Seldenchuachátnghĩ;nhưng,theolẽtựnhiên,tấtcảnhữnggìanhlàmlàgậtđầuhàohứng.

“Đólàôtrọc,”Victornói.

“Ôtrọcưthưangài?”Seldenhỏi.

“Ôtrọc,”Victorgậtđầu.“Đólàhìnhthứccơbảnnhấtcủagiảitrí,vànóđãcócảtriệunămrồi-cólẽtừconngườilầnđầutiênnảyraýtưởnggiảitríchomình.Hãynhìnđámkhángiảđó,Selden,”Victornói,khiếnSeldennhìnlạimànhình.“Nóchảkhácgìbốn trămnămtrước,khinhữngngườinôngdânngồi trênghếđẩuvànémcàchuavàongườidiễn trên sàndiễn,ngaytrướcCáchmạngPháp...”

“Tôi nghĩ, thưa ngàiMatrick,” Seldenmạo hiểm, “rằngCáchmạng Phápdiễnrakhoảnghaitrămnăm...”

“Tôichảbaogiờgiỏi lịchsửlắm,Seldenạ,”VictorMatricknói.“Hầuhếtđànônghiệnđạiđềukhônggiỏi-nhưngnócũngchảkhácbiệtgì.Hãynhìnnhữngvịkhácđóđi,Selden,”ôngralệnh.“Nhữngtêndởngười,mọtsách,

Page 415: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nôngdân...xãhộilúcnàocũngthấybọnchúngcóích,vàchúngđãluônlàmộtphầncủaxãhội.Hãynhìnnhữngkhuônmặtđó,”Victorgiụcanh.“Anhcóthấychúttrítuệnàođóở...cóchútdấuhiệunàothểhiệnsựhiểubiếtrộnglớnhơnnhữnggiátrịđạođức?”

Seldenphảiđồngýlànóichunganhkhôngthấygìcả.

“Và chuyện đó không sao cả,”VictorMatrick nói, vỗ vai Selden khuyếnkhích. “Chúa tạo nên đủ loại con người khác nhau, và chúng ta không ởtrongvị thếđểmàphánxéthọ.”Vàrồi,ngaykhiSeldenbắtđầuhyvọnganh sẽ thoát đưụơc với cái thứ khó chịu là một bài giảng về The JerrySpringerShow,thìđộtnhiênVictortrởnênnghiêmnghị.

Ôngngảngười raghếvàkhoanh tay lại.Giờnóđếnrồiđây,Seldennghĩ;Victorsẽđềcậpđếnhiệuquảlàmviệcgầnđâycủaanh...Nhưngthayvàođó,VictordườngnhưvẫnámảnhvớiJerrySpringer.“AnhcóbiếtsựkhácbiệtgiữanhữngngườiởđótrênmànhìnhvớinhữngngườinhưchúngtaởđâychuẩnbịănmộtbữatrưangonlànhtạiphòngănriêngdànhchogiámđốctạiSplatchVernerkhông?”

Seldencócảmgiác làanhkhôngnên trả lờicâuhỏinày,vìvậyanhngậpngừng“Uhhhh....”

“Sựkhácbiệt,”Victortuyênbố,“khôngphảiởchỗchúngtagiỏihơnhọ,màlàhọkhôngngănđượcchínhmình...còn...chúngtathìcóthể.Họkhôngcótrítuệđểhiểurõsựđờihơn...nhưng...chúngtathìcó.Vàvìvậy,việcđemlạimộthìnhthứcgiảitrícơbảnchocôngchúngvớihọlàmộtviệchoàntoànchấpnhậnđược...cònđốivớichúngta,nhữngngườilàmviệcởđâytrongcôngtynàyvàđạidiệnSplatchVernerthìkhôngthể.”Ôngdừnglại,vànóithêm,“tôinghĩlàanhhiểuchínhxáctôiđangnóigì?”

Seldennuốtkhan.“VângthưangàiMatricktôicó.”

Mặcdùvậy,anhnghĩ,anhcóhiểugìđâu.Chảhiểugìcả.

“Tôinghĩanhsẽhiểu,”Victornói.Cửamởra,vàgãtrẻmặcđồngphụcbướcvào,mangtheomónsalad.

“A,Michael,”Victornói.“Thậtđúnglúc.”

Page 416: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Bồibàn,Michael,đặtmónsaladtrướcmặthọ.Seldentuyệtvọngnhìnanhta.Khôngcócáchnàoanhcóthểănhếtchỗthứcănđó-anhsẽkhôngănhếtmộtnửa...Anhcầmkhănănlên.“Nhưnghọcóhạnhphúckhông,Victor?”anhhỏi,cảmthấycầnphảinóigìđó.

“Gìcơ?”Victorhỏi,nhìnanh.“Aicơ?”

Giờthìanhtoirồi,Seldennghĩ.“Nhữngngườiđó,”anhnói.“NhữngngườitrênTheJerrySpringerShowấy.”

“ỒSelden,”Victornói.Ôngthởdàikhóhiểu,vàrồihoàntoànbấtngờ,anhném cho Seldenmột cái nhìn buồn rầu vô hạn đếnmức Selden cảm thấybụngmìnhquặnlêndữdội.“Anhnghĩsao?”ônghỏi.

Seldenkhôngnóigì,nhìnVictorhámiệngtora,nhétmộtnĩađầyraudiếpvàomồmvàbắtđầuvừanhaivừanhìnSelden.Seldencốăngìđó,nhưnganhcómộtcảmgiáckhóchịulàVictorvẫnchưanóixongvớianh.

Vàquảđúngvậy.

Victor nuốt, nhấp một ngụm nước, rồi nói, “Anh phải làm gì đó với vợmình.”

“Vợtôiư,thưangài?”Seldenkêulên.

“Vợanh,”Victorgậtđầu.Ôngnhétthêmraudiếpvàomồm.Seldencóthểthấynướcxốtphomátxanhdínhvào lợiôngnơinó lẫnvớinướcbọtcủaVictor.Anhnghĩmìnhsẽnônmất.

Trongmộtlúc,khôngainóigìcả.Seldenướcgìsànnhàmởravànuốtanhvào,haytốthơnlàVictorsẽnuốtanh.Toànbộ.Nhưmộtconsưtử.Haylànhưmộtconcásấu.Sưtửchỉxétaychânnạnnhân.Cásấusẽlàmnạnnhânchếtxongrồiăn.

VàrồiVictorlạiquaytrởlạixemtiếpchươngtrình,buộcSeldencũngphảilàmvậy.Seldennghĩchuyệnnàyđúnglàhìnhthứctratấnkhủngkhiếpnhất.Chẳnglẽanhđãbịsasútthảmhạiđếnmứcgiờđâyanhngồiđó,khôngđủcanđảmđểbảovệchínhmìnhhayJaney-vợanh?

Page 417: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thưangài,”anhnói,hắnggiọng.

“Sao?”Victorhỏi.Mặtônglộvẻtửtế,hìnhảnhcủamộtônggiàNôenthờihiệnđại.

“Vợ tôi - Janey - khẳng định cô ấy là nạn nhân của tất cả những chuyệnnày,”Seldenngậpngừngnói.Vàcôđãkhẳngđịnhvậy,anhnghĩ,mặcdầuđólàsựthậthaylàmộtnỗlựctínhtoánđểthayđổihiệnthựchaylàmộtcơchếbảovệbảnnăng,anhhoàntoànkhôngbiết.“Côấybảomìnhthựcsựcóviếtmộtkịchbản...”

“Nếucôấynóisựthật,vàcôấyvôtội,”Victorhỏi,nói thẳngvàovấnđề,“vậythìkịchbảnđóđâu?”

Seldenkhôngthểtrảlờicâuhỏiđó.

“Anh thấy đấy, Selden,” Victor nói tiếp, “vấn đề rất đơn giản. Nếu anhkhôngxửlýđượcmộtphụnữnhưJaneyWilcox...”VànhìnmặtSelden,ônggiơtaylênđểbảoanhđợichođếnkhiôngnóixong.“Đókhôngphảilàmộtlờiphêphán,”ôngnóicộclốc.“Bởivìsựthậtlà,SplatchVernercũngkhôngxửlýđượccôấy.”Ôngdừnglại.“Lựachọnsailầm,Seldenạ,”Victornói.“Anhsẽphảiloạibỏcôấy.”

Selden không nói gì.Miệng anh khô khốc và anh đưa cốc nước lênmôi.Victorcầmdĩalênvàlạibắtđầuăn.Nhưngsaumộtlúc,ôngđặtdĩaxuốngvàlaumiệng.VàrồinhưthểôngtraochoSeldenmộtmónquàGiángsinh,ôngnói,“Theolẽthôngthường,tôisẽchoanhhaituầnđểquyếtđịnh,”vàmỉmcười.

Vàvàogiâyphútđó,cuốicùngSeldenhiểuraVictorđangnóigì:

Anhsẽphảichọngiữavợanhvàcôngviệccủaanh.

***

Tình huống của Janey Wilcox không là gì, dĩ nhiên, ngoại trừ một câuchuyệnnhỏ tronghuyền thoạibất tậnởmột thànhphố,kểvềnhững thamvọng và nỗ lực, của phấn đấu và cư xử, của chiến thắng và thất bại luôn

Page 418: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khiếnnótuyệtvờivàkhóchịucùngmộtthờiđiểm,khiếnNewYorklàthànhphốlýthúnhấttrênthếgiới,nhưngđồngthờicũnglàthànhphốbuồnthảmnhất.Vàvìvậy,bướcvàonhàhàngDingo’slúcmộtrưỡitrưahômđó,Janeyđộtnhiêncócảmgiácdễchịulàkhôngcógìthayđổicả,rằngmọithứvẫnnhưcũ,rằngcólẽvụscandalđãkhônghềxảyra.

Ởcửavàovẫnđôngđúcnhưlệthường:Nhữnglờichàohỏinồngnhiệtkhinhậnranhaucủanhữngngườivừamớigặpnhauđêmhômtrước,nhữngánhmắtkhôngmấykínđáolướtnhìnquanhđámđông,haythậmchímộtđôiđãđọcđượcvềnhàhàngtrênZagat’svànghĩmìnhđãvôtìnhsavàođịangục.Đeokínhđenvàquàngkhănpashminaquanhmáitócvàngóngảnổitiếng,Janeychỉkhiếnvàingườinhìncôbằngánhmắt tòmò, làmcônghĩmìnhthậtđúngđắnkhiđếnđây.

Em gái cô, ngược lại, đã phải mất một lúc mới thuyết phục được. Pattykhôngnghĩđólàýtưởnghay,vàđãbảocônhưvậy-vàJaneyđãbuộcphảiphảidọalàsẽtựtửnếukhôngđượcrakhỏiphòng.Theolẽtựnhiên,Pattychảtincô,nhưngcôbảonếuJaneyquẫnbáchđếnthế...

“Thậtthảmhại,”Pattynói,rakhỏiđámđông.

“Vuimà,”Janeynóikhẳngđịnh.“ỞDingo’slúcnàocũngvui.”

Họcởi áokhoáckhi Janeynhìnqua tấmgươngchiahaiphòngăn.Phòngtrướcmớilàchỗđểngồi,vàđượcphâncáchvớiphòngănthứhaibởimộtquầybar.PhòngtrướcchỉdànhriêngchotầnglớpđỉnhcaocủaxãhộiNewYork:cácngôisaođếnchơi,nhữngngườigiao tế,nhữngông trùm truyềnthôngvàkinhdoan,cácbiêntậptạpchí,nhữngngườitronggiớishowbiz,vàbấtcứai tìnhcờđangnổi tiếng.Nhưngngaycảtrongcái thiênđườngnàycũng có một giới nhỏ hơn: một trong ba bốt nằm ở hai bên căn phòng.Nhữngcáibốtnằmbêntráiđượccoilàtốthơnbốtbênphải,vàtrongsốbốtnằmbêntrái, thìbốtởgiữađượccoilàcóthanhthếnhất.Janeyđãngồiởbốtđómộtvàilần,nhưngthườnglàcôđượcdẫnsangbốtbêntrái,gầncửasổ,nơicôkhôngcoilàbốtcủamình,nhưngcónhiềulợithếhơn:Nókhôngnhững cho phép ta nhìn ra ngoài vỉa hè, mà còn là cơ hội để người quađườngcũngnhưngườibêntrongnhàhàngnhìnthấyta.

Hômnay,cônhậnthấy,khiđưaáochoàngvàkhănchocôgáitrôngáo,thịtrưởng đang ngồi ở bốt giữa với cảnh sát trưởng vàMikeMatthews, ông

Page 419: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thượngnghịsĩ.Bốtcủacô,cônhìnvẻsungsướng,trốngkhông,vàtríóccôlậptứcđầynhữnghìnhảnhthànhcông:CôquenMikeđủthânđểchàohỏi-vàkhôngnghingờgìôngtasẽgiới thiệucôvớingài thị trưởng,vàchẳngphảiđólàthứhayhođểlênmụclácảiư.Vàrồithậtlàsungsướngkhithấybàncũcủacô,vàsẽvuiđếnmứcnàokhicôkểchoSeldenvàcáitênJerryGrabawkhóchịukialàhọđãsailầm,rằngcuộcđờicôcóthểdiễnrayhệtnhưtrướckia...

Vàrồi,Wesley,chủnhàhàng,đivộivềphíacô.

“Janey!”ôngtanói.Ôngkhẽcaumàyvàxoahaytayvàonhau-khônghẳnlàkiểuchàomừngmàcômongđời.Nhưngôngtavẫnhônlênmácônhưlệthường, và lợi dụng giây phút đó, Janey vui vẻ nói, “Tôi cá là ông ngạcnhiênkhithấytôi!”

“Thựcsựthìđúngthế,cưngạ,”ôngnói,khẽnhănmặt.“Tôiướcgiágìcôgọitrướcvàbảolàsẽđến.Hômnaymọingườiđặtbànnhiềukinhkhủng...”

“Janey,đithôi,”Pattythìthầm.“Maimìnhsẽquaylại...”

“Đừngcólốbịch,”Janeynóivớimộtnụcườigượngép.Mọingườiđãbắtđầuđểýcôcómặtởđó;cóthểthấyđiềuđótrongkhôngkhí.Giờthìbỏđilàchuyệnkhôngthểrồi-chuyệnđósẽtrôngnhưcôđãcốtìnhbịcoikhinh-vàrồimọi người nghĩ loại bỏ cô là chuyện chấp nhận được, và cô sẽ khôngđượcmờiđếnbấtcứchỗnàonữa...

Bằngmộtgiọngvuivẻ,cônói,“Cưngơi,bàncủatôitrốngmà...”

“Đóchínhlàvấnđềcưngạ,”Wesleyhoảnghốtnói.“Nóđượcđặtriêngrồi.Nhưngtôicómộtbànđẹpởphíasau...”

“Janey,đinào,”Pattythìthầmnàinỉhơn.

Janeybiếtchuyệnnàynhưlàtrậnđấucuốicùng,vànếucôcóthànhcông,thìcôphảivữngvàng.“Ởsaukhôngcóbànnàođẹpcả,Wesley.Anhbiếtđiềuđó,”cônóicươngquyết.

Wesleyngượngngậpcười,vàJaneythởdàinhẹnhõmbêntrong.“Đợiởđâyxemtôicóthểlàmgì,”ôngtanói.

Page 420: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Ôngtagiảvờrahỏihanngườiphụtácủamình,mộtphụnữtrẻgiảvờxemxétcuốnsáchđặtchỗ.Mộtlúcsauôngquaylạivớihaitờthựcđơnvàdẫnhọvàophòngănđầutiên.“Khôngphảilàbànmọikhicủacô,nhưngtôinghĩnósẽổn,”Wesleynóivới,Janeynói,mộtvẻkhúmnúmvừaphải.

Khiđứngởcửa,Janeyđểýthấynhữngcáiliếcnhìntừcácthựckháchkhác.Nhưnggiờđây,khicôbướcvàophòng,cô thấyhọnhìncôcôngkhai.Vẻmặthọ,côđểý,lộvẻhàohứng,vuithích,vàkhinhbỉ-cứnhưởtrênsânkhấuvậy,cônghĩ.NhưngđóchảphảilàđiềumàmọingườiluônnóivềcácnhàhàngởNewYorkư?Rằngchúnggiốngnhưrạphát?Nếuhọmuốnmộtbuổidiễn, thìcô sẽchohọmộtbuổidiễn,cônghĩ.Vàkhicôbướcđi sauWesley(cônghĩlàPattyđangtheosau,nhưngcôkhôngđểýtớiemgáivàolúcnày),cônhắcmìnhcósắcđẹp,vàrằngcòncóthứhơncảsắcđẹp.Córấtnhiềuphụnữxinhđẹptrongthànhphố,nhưngítngườibắtđượcsựtậptrungcủacôngchúng.Vàchẳngphảicôđãluônbiếtrằngviệcmộtngàynàođócôsẽlàtrungtâmcủađámđônglàchuyệndĩnhiênsẽxảyraư?

Wesley,côthấy,đangdẫnhộtiếnvềmộtcáibànnhỏđặtcạnhbốtcủacô,vàcốđeolênmặtnụcườitựnhiên,nhưthểcôkhônghềýthứcđượcsựồnàoxungquanhmình, Janeyđi thẳng tớicáibốtởgiữanơingài thị trưởngvàMikeMatthewsđangngồi.Bàncủacôđủgầnvớicáibốtđểcôđánhhướngđisangmộtchút,côquyếtđịnh,vàcôsẽkhôngbỏquacơhộiphụchồidanhdựchomìnhtrướcđámđôngxấuxaởDingo’s.Côđãthấyngàithịtrưởngtòmòliếcnhìncômộthailần,vàđãthấyMikeliếcnhìncôkinhngạcvàrồivộinhìnđichỗkhác.Khicôtiếnlạicáibốt,côthấybangườiđànôngcứngđờngườilạivàtiếptụccâuchuyệncủahọvớimộtsứcmạnhmới,nhưthểgiảvờrằnghọhoàntoànkhôngbiếtcôcómặtởđó.NhưngMikeđãrấttửtếvớicôởbữatiệccủaHarold,cônghĩ,chắcchắnôngtasẽkhônglạnhnhạtvớicô.

“Mike!”cônói.Vẻmặtcôhoànhảo:vừangạcnhiênvừathíchthú.

VàrồiMikenóitiếpchuyệncủamình,nhưthểcôkhôngcómặtởđó.

“Mike,”cônói,giọnglộvẻsốtruột.

Thịtrưởngnhìnlêncô,buộcMikecũngphảilàmthế.

Page 421: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côtrôngchờlàmặtanhtasẽlộvẻnhậnracô.Nhưngthayvàođóanhtacaumày,nhưthểkhóchịukhibịlàmgiánđoạn,vàbằngmộtgiọngthểhiệnanhkhônghềbiếttạisaocôlạinóichuyệnvớianh,anhhỏi,“Vâng?”

“Mike,” Janey nói, lắc đầu như thể quở mắng anh vì đã không nhớ cô,“Janeyđây. JaneyWilcox.Bọnmìnhgặpnhauvài lần.Ở chỗ củaHaroldVane...”

“Ồphải.Dĩnhiênrồi,”Mikenói,lạnhnhạtgậtdầu.Rồimộtsựimlặngkhóchịudiễnra,vàcuốicùng,nóimộtcâuchàođúngkiểuNewYork,“Rấtvuigặplạicô.”

Vàrồiquaylạicâuchuyệncủamình.

“Rấtvuiđượcgặpanh,”Janeynói,nhưthểkhôngcógìbấtbìnhthường.

Pattyđãngồivàobàn.CôkhôngtàinàođủcanđảmnhìnJaney.KhiJaneyngồixuống,Pattyđămđămnhìnchiếckhănăn.

“Vậy,”Janeynói,mởkhănănravẻrấtđiệuđàngvàđặtlênđùi.“Cógìmớikhông?”

“ÔiJaney...,”Pattynói,lắcđầu.

Bồibàntiếnlạibàncô.

“Haingườimuốnuốnggìkhông?”

“Có,”Janeynóivẻcươngquyết,nhưthểcôđãrấthàohứngđợicâuhỏinày.“Chotôimộtcuốnvodkavớiđácóítnướccốtchanh,cònpatty...”

Pattysợhãinhìnlên.“Emsẽuốngnước.”

“Đóngchaihayvòi?”bồibànhỏi.

“Đóngchai.Cóga,”Janeynói.

“Chà,”cônói,ngồingảngườiraghế.“Đượcrakhỏikháchsạnquảlàthíchthật.Mikerấtvuikhigặpchị.Emcóthấythếkhông?”Janeyhỏi.

Page 422: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Không,”Pattykhẽnói.

“Cóđiềuchịbựclàhọkhôngchochịngồiởbànchịhayngồi,”Janeynói.

“Bànnàyđượcmà,”Pattynói.

“Kinhkhủng,”Janeynói.“Nógầnnhưnằmởgiữaphòng...”

Bồibànquaylạicầmtheođồuốngcủahọ.“Anhkhỏekhông?”Janeyhỏirấtdễchịu.

“Tôibìnhthường,”anhtatrảlời.

“ThậtlàbuồncườikhiWesleykhôngchotôingồiởbàntôivẫnhayngồi,”Janeynói.

“Tôinghĩhômnaynóđượcđặtrồi,”

“Ồ, lúcnàonóchảđượcđặt rồi,” Janeyvuivẻnói,“nhưng thường làchotôi!”

Bồibàngậtđầu,vàPattynói,“Janey,xinchị...”

“Sao,Patty?”Janeyhỏi.Tronggiọngcôcóvẻtháchthức.“Emnghĩlàchịsẽngồiđâynhưmộtconchuộtconnhútnhát...nhưemư?Chịkhônglàmgìsaicả,Pattyạ;emcầnphảinhớđiềuđó...”

“Đượcrồi.Emhiểu,”Pattylolắngnhìnquanhphòng.

“VìChúalònglành,”janeynóivớiemgái.“Trongtấtcảmọingườithìemphảibiếtlàchịvôtội.Embiếtlàchịcóviếtmộtkịchbản-mùahènămđóchịđãkểhếtvớiem...”

“Nhưngthếkhôngcónghĩalà...”

“VàtấtcảlàlỗicủaGeorgePaxton,”Janeynóitiếp,cắtlờiPatty.“Anhtalợidụngchị.Anhtacóđượcýtưởngmuacôngtyđólànhờchị,vàrồianhtabánđứngchị.”Côngồilại,nhìnPattytìmsựkhẳngđịnh.Sailầmduynhất

Page 423: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

củacôlàđicầucứuGeorge,côtứcgiậnnghĩ.Nếucôkhôngchoanhtaxemláthư,anhtasẽkhôngbaogiờcóýtưởngmuacôngtycủaComstock.Vàchuyệntiềnnongsẽtrôiquakhôngaiđểý,dùcôcókhôngtrảlạikhoảntiềnđó.Cô thậtnguxuẩnkhi tin tưởnganh ta, cônghĩ, liếcvàocáibàn trốngphíasaumình.Nếucôthôngminhhơn,côđãngồiđóvàolúcnàyvàmọithứsẽổn...

“ÔiJaney,”Pattythởdài.“Emthậmchíkhônghiểuchịđangnóichuyệngì.Nhưngdùthếnào,chuyệnđócóýnghĩagìkhông?”

“Dĩnhiênlàcóchứ,”Janeyđộp.

Mộtbồibànkháclạichỗbànhọ.Janeynghĩanhtasẽđợihọgọimón,nhưngthay vào đó, anh ta nói, “Xin lỗi hai quý cô, nhưng tôi phải dịch chuyểnbàn.”Vàrồianhtanhíchcáibàntớitrước,cáchxakhỏicáibànkia,nhưthểkiểugìđóhọlàthứlâynhiễm...

JaneyvàPatty liếcnhìnnhau.“Tôi sẽnóichuyệnvớiWesley,”Janeynói.Côlàmravẻnhưchuẩnbịđứnglớn,trôngđợiánhmắtmọingườisẽđổdồnvàomình.Nhưngkhôngmộtkhuônmặtnàoquayvềphíacô.Vàđộtnhiên,cáccuộcchuyệntròtrởnêntohơnvàvuivẻhơn,vàmọingườitrởnênquantrọnghơn,khicóaiđóthựcsựnổitiếngbướcvàophòng.Vànhìnvềphíalốivào, Janey thấy nguyên nhân của sự náo động: diễn viên điện ảnh JennyCadineđếnnhàhàng.

Theo tin đồn thì tên thật của cô ta là Jennifer Carry, nhưng đã đổi thànhCadinehồimườisáutuổi,rõlàđểvinhdanhnhânvậttrongCoisinBettecủaBalzac.Côtamớibamươituổi,nhưngđãgiànhgiảiOscarchonữdiễnviênxuấtsắcnhấthainămtrước,vàcôtacaovàvàngnhưchínhcáitượngvậy.Côtaănmặcđẹpđẽ,chiếcáosơmiYvesSaintLaurentcórenđượccoilàhànghotmùaxuânnămđó.VàngaylậptứcJaneyướcgiágìmìnhmặcbộvestvảituýtthayvìchiếcđầmtrắngnày.Chiếcđầmhoàntoànphùhợpvớimộtcâulạcbộđêm,nhưnggiờđây,dướiánhsángbanngày,côcóýthứclànócóvẻ rẻ tiền.Mọi thứởcôđộtnhiên trởnên sai lầm: từmái tócvàngthẳngdàicủacô(TócJaneylúcnàocũngkhác,nhưnghômnaynócómàuđỏvàng)tớimàusonđỏcôbôithayvìthỏisonPussyPinkđãhỏng.

Và khiWesley dẫn Jenny vẻ đắc thắng vào chỗ cái bàn trống, cố tình lờJaneyđi,JaneythấyJennydùngsonhồngvànógầngiốnghệtloạisoncủa

Page 424: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cô.Mìnhphảihỏicôtatênloạisonvàchỗmuamớiđược,Janeykhóchịunghĩ,bởiđộnhiêncôthấynhẹnhõm.VậyrađólàlýdoWesleylạitiếpđóncô lạnh nhạt. Chẳng phải là do cô, chẳng phải là do vụ scandal. Chỉ làWesleyđãhứađểbàncủacôchomộtdiễnviênđiệnảnh.

TheosauJennylàmộtphụnữtrungniênthấpbévớicáimiệngnhưconcá.CólẽlàngườiphụtráchPRcủaJenny,Janeynghĩ.Cảhaingồiởbàn,vàcâuchuyện trongphòng lên tới đỉnh cao khimọi người cố lờ đi sự thật là họđang ngồi trong cùngmột nhà hàng với JennyCadine xinh đẹp, ngôi saođiệnảnhđãđạtgiảiAcademyAward...

Vàồ,thậtvinhquanglàmsao,Janeysungsướngnghĩ.Thếgiớiđộtnhiêntrởnên đúng đắn trở lại. Và ngàymai, cột báo lá cải sẽ đăng chuyện JennyCadineđãăntrưaởDingo’s,vàrồisẽnóitớidanhsáchnhữngngườicómặtở nhà hàng.Có ngài thị trưởng và nghị sĩMikeMatthews, và chắc chắn,Janeynghĩ,mỉmcườivớiPatty,họsẽnhắcđếncô...

Đích thânWesleyđếnbànJennyđểnhậngọimón,vàđộtnhiên tâmtrạngcủa Janey thay đổi 180 độ theo chiều ngược lại.Nhìn ông ta ngả qua vàiJennychỉthứgìđótrênthựcđơn,cônhậnrarằngWesleychưabaogiờđốixửvớicônhưvậy-mặcdùcôđãlàkháchsộpquenthuộcnhiềuthángrồi.Vàcôbắtđầugiậnđiênlên:TạisaocôlạibịbuộcphảibướcsangmộtbênnhườngchỗchoJennyCadineschứ?CôxinhđẹpchảkémgìJennyCadine,cônghĩ,lénliếcnhìncôta-cólẽtheoýkiếnnhiềungườilàcònđẹphơn.BởivìmặcdùJennytạođượcấntượngđầutiênrấttốt,khitathựcsựnhìncôta, ta thấymặtcógìđókhôngcânđối,mũi thìhơikhoằm,vừadàivừanhỏ...VàrồiliếcnhìnJennylầnnữa,khicôtamởkhănănvàkhẽliếcnhìnđámđôngnhưthểmìnhlànữhoàng,Janeytựhỏi:Saocôkhôngtrởthànhmột ngôi sao điện ảnh nhỉ?Cô đã ngớ ngẩn làm sao, cô nghĩ, khi cố trởthànhnhàsảnxuất.Vinhquanggìkhilàmcáinghềđóchứ?Bởivì,nếucôhỏichínhmìnhthứcôthựcsựmuốn,côsẽnóirằngcôluônmuốnđượckínhtrọng...Côluônmắtđượcngồiởbàntốtnhấtởmọinhàhàng...vàcômuốnđượclàngôisao,khôngaicóquyềnnghingờdùcôcóởđâu...

Vàrồimộtchuyệntồitệxảyra.

NgườiphụtráchcôngchúngcủaJennyCadinenhìnquanhphòng.Cáimiệngnhỏxíucủacôtaháhốcravàngậmlạinhưmộtconcáđangtìmthứcăn.CôtađãnhìnthấyJaney,vàmặtcôtasữnglại.

Page 425: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

NhoàisangJenny,ngườiphụtráchPRbắtđầuthìthầmvàotaicôta.JennyCadinekhẽliếcsangJaney,mắtmởtolộvẻđộtnhiênhiểura.Côtacúiđầuxuốngvàgậtvàilần.VàrồiJennyvànhânviênPRđứngdậy,lấyđồvàbỏđi.

Cảnhàhàngimlặngchoángváng.Nhưngđúngnhưlẽthườngtrongnhữngtrườnghợpthếnày,cóngườivẫntiếptụcnóichuyện.Ngườiđótìnhcờlàcôgáingồiởbànkếbên,vàtrongkhikhôngphảiaitrongnhàhàngcũngnghethấycôtanói,PattyvàJaneyđềubịtổnthương.

Rõràngnhưthểcôtangồiởbànhọ,cảhaiđềunghethấy:“Đólàbởihaichịemscandalkia-JaneyvàPattyWilcox.MộtthìbịgọilàẢđiếmnhàvăn,cònngườikiathìlấyngôisaonhạcrock.Anhtalàmchomộtcasĩmangthaivàrồicôem,Patty,đãvàotù...”

“Đithôi,”Pattynói,đặtkhănănlênbàn.

Janeycảmthấycănphòngquayquanhmình.ChotớikhiJennyCadinebỏđi,tháiđộcủamọingườiđốivớicôlàcóthểchấpnhậnđược,nhưnggiờthìlà thù địch rõ ràng, và không ai buồn che giấu ánhmắt khinh bỉ của họ.Janey nhìn xuống bàn, bắt mình không được phép khóc. Cô sẽ vượt quachuyện này, cô cương quyết nghĩ.Kiểu gì đó, cô sẽ vượt qua... và nhữngngườikhácđãtừnggặpnhữngchuyệntệhơnnhiều.

“Janey...,”Pattykhẽnói.

“Nếuembỏchịởđây,chịsẽchết,”Janeynói.

Bồibànmangtớihaisuấtsaladchohọ.Tháiđộcủaanhtalạnhlùng.

“Chúngtôisẽhủymónchính,”Pattydịudàngnói.“Nếuanhmanghóađơntới...”

“Dĩnhiênrồi,”bồibànnói,khôngnhìnhọ.

“Janey,”Pattynói.“Saochịlạilàmthếnày?Chịkhôngthấymọichuyệnkếtthúcrồisao?”

Page 426: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeykhôngnóigì.Côcầmdĩalên,xiênmộtmiếngraudiếptrênđĩa.

“Màsaolạichịmuốnởđây?”Pattyhỏi.“Tạisaochịlạimuốnởtrongcáithếgiớinày?”

“Patty,”Janeythởdài.

“Kết thúcrồi,”Pattynói.“NewYorkkết thúcvớicảhaichúng ta rồi.Emkhôngbiếtchịsẽ làmgì,nhưngDiggervớiemsẽchuyển tớiMalibu.Bọnemmuamộtcănnhà,vàDiggersẽnghỉcahátmộtnăm.”

“Thếhayquá...,”Janeythờơnói,nhưthểcôkhôngnghemộtlờinàoPattyvừanói.

“Janey...,”Pattynói.CôchạmvàotayJaneyvàkhẽlắcnó.“Chịphảingheem.ChịphảiđikhỏiNewYork.Ởđâykhôngcógìdànhchochị-cólẽchưabaogiờcó.Chịcầnphảitìmthứgìđóthật.Chịđãsốngtrongthếgiớitưởngtượng...ChịđãsốngtrongthếgiớitưởngtượngkểtừhồichịquaylạitừchâuÂumùahènămđó.”

Janeykhôngnóigì.Bồibànmanghóađơnlại,vàPattymởvíra,tayrunrun,cuốicùngrútrađượcnămtờhaimươiđô.Côđặttiềnxuốngbànvàđứnglên.

“Thếlàquánhiều,”Janeythìthầm.

Pattychỉnhìncô.

Nhưngnhìnthấytiềndườngnhưkhiếncôhồisinhlạimộtchút.Vàkiểugìđó, Janey cũng đứng được dậy, đầu ngẩng cao, bước qua nhà hàng và rangoàisảnh.Côgáigiữáokhoácimlặngđưaáochohọ,nhưthểcôbiếthọsẽravề,vàkhihọđangmặcáo,Wesleybướcra.

“Janey,”ôngtanói.

Janeyquaylại.Mắtcônheolại.“GìthếWesley?”côlạnhlùnghỏi.

“Nghenày,cưng,”ôngtanói,cầmlấytaycôvàdẫncôracửa.“Côvớitôilàbạnbècũ,vàtôibiếtcôsẽhiểuđiềumàtôisắpnóivớicôđây.”

Page 427: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeykhôngnóigì.Miệngcôcócảmgiácnhưđầybụi.

“Côbiếtnhữngthứnàynóthếnào.”Wesleynóibằngmột thứgiọnghoàntoànnềnnã.“Chúngtôitồntạinhờvàokháchhàngthânthiết...nhờvàokhảnăngthuhútđượcnhữngngườiđúngđắn.Nếucógìđóxảyraảnhhưởngtớiviệcđó...ôngchủcủatôisẽgiếttôivàtôisẽmấtviệc...”

Janeykhualưỡivànuốtkhan.“Xinlỗi,”cônóivàđivụtquaôngta.

“Janey,”ôngtanói,chạytheocôrakhỏinhàhàngvàxuốngđường.“Đừngtráchtôi.Nếutôiđượcphéplựachọn,tôisẽkhôngquantâmchuyệncôcóđếnđâyănhàngngày.NhưngnhânviênPRcủaCadinenổiđiênlên-côtakhôngmuốn tên khách hàng quý giá của cô ta xuất hiện cùng với tên “Ảđiếmnhàvăn.”

“Chà,giờthìcôtađạtđượcđiềuđórồiđấy.”

“Janey!”Wesleygọivớitheocô.Ôngtaxoatayvànhảylênnhảyxuốngđểcố giữ ấm người. “Tôi khôngmuốn rơi vào tình huống này, cũng như côthôi.Nhưngtôikhôngthểmấtviệcđược.”

“Tôihiểu,”Janeynói.

Côquayđi.Côkhôngbiếtmìnhđangởđâuvàhướngnàođểđivềnhà;tấtcảnhữnggìcôbiếtlàcôvẫnphảingẩngcaođầuvàmắtmởto.Nhìnthẳngtrướcmặtmình,côbắtđầubướcđi,vàmộtlátsauPattychạytheosaucôvàbắtkịpcô.

“Ôi,Janey!”côhụthơikêulên.

Janeyquayđầulại.CônhìnPattynhưthểcôhoàntoànquênbẵnglàcôấycómặt ở đó. Và Patty thấymắt chị gáimình đẫm nước. Cô thấy thươngngườichịgáiduynhấtcủamình.Cômuốnômchịvàanủichị,vàtrấnanchị rằngkiểugì đómọi thứ rồi sẽổn.Nhưng Janey thậmchíkhôngdừngbước.Côcứtiếptụcbướccứngđờ,nhưthểcôđãbướcđirấtlâuquamộtsamạcvôtận,vàđãquênkhôngbiếtdừnglạinhưthếnào.Vàrồicônói:“Emthấykhông,Patty?Đóchínhlàthứchịcốgiảithíchvớiemởbữatrưa.Chịsẽkhôngđểchohọngăncảnchị.Chịsẽkhôngđểchohọhạbệchị.”

Page 428: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“NhưngchịJaney....,”Pattytuyệtvọngnói.

“Đặcbiệtlàkhôngphảibâygiờ,”Janeynói.

“Hômnayemrangoài,”JaneynóivớiSelden.

Cônằmkhỏathântrongbồntắmdướimộtđámbọtxàphòng.Mộthàngnếnthơmnhỏthắpdọctheocạnhbồn.

“Anhbiết,”Seldenôntồnnói.Anhđangcốđểcơngiậnkhônglộra tronggiọngmình,nhưnganhbănkhoănmìnhsẽchịuđựngđượcthêmbaonhiêunữa.Anhđãgặpnhiềungàytồitệ,nhưnghômnaycóthểcoilàtệnhất:ĐầutiênlàbữatrưavớiVictorMatrick,vàgiờlàcáinày.JerryGrabawgọichoanhlúcbagiờchiều-anhtađãnhậnđượcđiệnthoạitừmộtnhàbỉnhbútởTrangSáu,ngườinàyđãnghechuyệnởnhàhàngDingo’s,anhtagiảithích.VàgiờhọsẽchođăngcâuchuyệnđótrêntrangđầutờPostvàongàymai.

“Anhbiếtá?”Janeyhỏi.Côấykhôngbuồn,Seldennghĩ,nhậnrasựngạcnhiênnữa.

“Jerrygọichoanh,”anhnói.

“Ồ.”

Anhrakhỏiphòngtắmvàophòngngủđểthayquầnáo.Giờđêmnàocũngnhưđêmnào,vàthậtchâmbiếm,anhnghĩcuốicùnganhcóthứmìnhmuốn:Họởnhàvàgọiđồănvềhoặcgọiphụcvụphòngvàxemtivi.“Emnghĩtốinayemmuốnăngì?”anhgọivớiracô.

“Emkhôngbiết,”côđáplại.“ĐồănTàu?”

“Tốiquamìnhănrồi.”

“Ấnvậy?”

“Anh nghĩ là anh muốn ăn bò nướng,” anh nói. “Mình sẽ gọi phục vụphòng.”Sựthậtlàanhchảhềthấyđói.Nhưngnhữnglờirăndặnmiềntrungtâynhắcanhphảiănđểgiữgìnsứckhỏe.

Page 429: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anh thayvest ravàmặcmột chiếcáo lencashmerecổ trònvàquần jean.Anhnghĩ nói về chuyệnvừa rồi quả tình cũng chắc ích gì.Không làmgìđượcnữa;quátrễrồi.

Anhvàophòngkháchngồi xuống sofa.Một phút sau, Janey ra ngồi cùnganh.Anhbật tivi lên.Đangphátbản tin.CómộtvụrỉốngnướcởBronx’mộtvụcháytầnghầmtrongmộtkháchsạnởkhuphốTàu.MộtquảngcáochoProzacxuấthiện, theosau làbởimộtmụcchoEntertainmentTonight.“Aisẽmang tượngvàngvềnhà?”côphát thanhviên tócvàngvuivẻhỏi,nhưthểtrênthếgiớikhôngcógìquantrọnghơnđểnghĩđến.“BuổiduyệtthửOscartốinay...”

Janeyquaysanganh.“NămnayanhcóđidựgiảiOscarkhông?”côhỏi.

Anhlắcđầu,khôngrờimắtkhỏitivi.“VictorMatrickkhôngnghĩlànênđi.”

“Ồ,”côđờđẫnnói.

CuộcnóichuyệnbuổitrưavớiVictorMatrickhiệnrõmồnmộttrongtâmtríanh.Khôngphảilàanhquênđibấtcứyếutốtnàocủavụđổbểnày;chỉlàcácmảnhcứthayđổi,nhưnhữngquả táonổi trongmộtxônước,mộtquảtronggiâylátchìmxuốngtrongkhiquảkhácnổilên.

Anhđứngdậyvàđi vào cănbếpnhỏxíuvàbắt đầu rót vodka chomình.“Emmuốnuốnggìkhông?”anhhỏilịchsự.

“Anhuốngvodkaà?”côhỏi.

“Ừ,”anhnói.

“Vậythìemcũnguốngvodka.”

Giờvậylàđờihọsẽnhưthếnày,anhnghĩ,lấymộtchiếccốctrongtủravàchođávào.Họsẽnhưhaiôngbàgiàrónrénđicạnhnhauvàuốngkhôngngừngđểgiảmđinỗiđau.

Trừviệclà,anhnghĩ,rótvodavàolychocô,giờanhphảiđưaramộtquyếtđịnh.

Page 430: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

NhiệmvụVictorđòianhphảithựchiệntuyệtđốikhôngcôngbằng,anhtứcgiậnnghĩ.Nónhưthểtrongkinhthánh,nhưAbrahambịbuộcphảihysinhconmình,hayvuaSolômn,ngườiđãđềnghịxẻđứatrẻlàmhaiđểphângiảimộtvụtranhcãi.Chođếnngàyhômnayanhvẫnnghĩmìnhđượcphépđượcmìnhkệmọichuyện,vớigiảđịnhlàcuốicùngrồimọithứsẽbìnhthườngtrởlại.Vàanhđãcốgắnghếtsứcđểcưxửbìnhthường,anhnghĩ,sựkhóchịutronganhtăngdần.Anhngồiởbànlàmviệcmỗingàyđếnchíngiờtối,nhưmọikhi-anhđihọpvàđiăntrưavàquảnlýcácchươngtrình.Nhưngmặcchonỗlựccủaanh,mọithứvẫnkhôngnhưcũ,vàmọingườibiếtđiềuđó.Tronghànhlangcótiếngthìthầm,vàmộtnửathờigian,khinhàvănnàođóđangkểmộtýtưởnghaythưkýcủaanhkểchoanhnghevềconcáicủacô,tríócanhbắtđầulangthang.Vàanhsẽbắtđầutừngaynhữngyếutốcủavụthảmhọa,nghĩgiánhưcôbảovớianh,giánhưcôđừngrẻtiềnđếnmứcđó,giánhưcôkhôngdễdàngchấpnhận...vàrồitríócanhsẽquaylạivớicâuhỏikhôngthểtrảlời:Tạisao?

Vàrồianhnhìnlên,vàmọingườisẽđangtrântrốinhìnanh.

Vàanhsẽhoảngloạn,tựhỏimìnhđãbịlỡđiềugì.

Anhvàolạiphòngkháchvàđưalychocô.Côcầmlấyvớimộttiếng“Cámơn”cộclốc,chẳngbuồnrờimắtkhỏitivi.

Anhnhìncô.Côcũngđangmặcchiếcquầnjeanvàáosơmimàcômặchàngngàykể từ lúccôvềnhà từPháp.Nhưthểcảmthấyanhđangnhìncô,cônhúcnhíctrênsofavàkéocạpquầnlên.Côtắmthườngxuyên,anhbiếtthế,nhưngquầnjeanvàáolạixộcxệchvàcóvẻlàbẩn,vàanhnhớđếncâucủaGeorgeBernardShaw:“Cáiđẹpnằmởngaycáinhìnđầutiên;nhưngaisẽnhìnnónếunóởtrongnhàđếnbangày?”Vàtrongcơngiậndữmỗilúcmộttăng,anhchuachátnghĩ,Không,aisẽthếcơchứ?Vàdùhọvẫnnằmngủtrêncùngmộtgiườngmỗiđêm,anhvẫnkhôngthểnghĩđếnchuyệnlàmtìnhvới cô. Mỗi lần nghĩ đến chuyện đó, anh lại thấy bộ mặt ghê tởm củaComstockDibbles -vớimái tócđỏ lơ thơvàhàmrănghở -cườivàomặtanh.

Anhngồixuốngsofa.“Saoemlạilàmthế?”anhhỏi.

“Làmgìcơ?”cônói,khôngbuồnnhìnanh.

Page 431: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhnhấpmộtngụmvodka.“Đirangoàihômnay.”

“Ồ,”côlạnhlùngnói.“WendyPiccolobảoemthế.”

“Cáigìcơ?”anhnói,ngaylậptứckhôngtincô.

Cô quay sang anh. Bằngmột giọng ngụ ý rằng cô đã giải thích cho anhchuyệnnàytừtrướcđâyrồi,cônói,“EmnóichuyệnvớiWendyPiccolo.Côấybảoemsớmmuộngìemcũngphảirangoài,vàemđồngý.”

Anhđặtlyxuốngbàncàphê.Mắtanhnheolạibốirối.“Anhkhônghiểu.EmgặpWendyPiccololúcnào?”

“Emkhônggặpcôấy,”Janeykiênnhẫnnói,nhưthểcôđangphảigiảnggiảichomộtđứatrẻcon.“Emnóichuyệnđiệnthoạivớicôấy.”

“Côấygọiemsao?”Seldennóivẻkhôngtin.

“Vâng,”Janeynói.“Côấygọichoem.Ngàynàocôấycũnggọivàbọnemnóichuyện.”

“VậyemvớiWendylàbạnbè.”

“Đúng thế,” Janeynói, nhấpvodka.Và rồi côquay sang anhvẻbuộc tội.“Đừngtỏvẻngạcnhiên,Selden.Anhnghĩgìchứ?Rằngemtệhạiquákhôngcòncóbạnbègìnữaà?”

“Anhchỉngạcnhiên,thếthôi,”Seldenôntồnnói.Giờđâyanhphảiluônlàmnhưthế,anhphảihạmìnhxuốngvàkhiếnmìnhhiềnlànhđểkhông...

“Chà,đừngcóngạcnhiên,”cônói.Côđứngdậynhưthểcôtoanđilấythứgìđótừbếp,vàgiâyphútđócóthểtrôiquanếucôkhôngnói,“Dùthếnào,emkhôngnghĩlàanhsẽphiềnlòng.Nhấtlàkhicôấylàbạntốtcủaanh...”

Anhnhìncôđờđẫnvàtựhỏi:Côcóbaogiờbắtđầuhiểuramìnhđãlàmnhữnggìkhông?Vàrồicơngiậncủaanhnổra.Chođếngiâyphútđó,anhvẫncốkìmnóxuống.Anhchưatừngnổiđóalêntrướcmặtcô,anhkhônghétvàomặtcôhaylắcngườicôhayđặtmộtngóntaylêncô(mặcdùanhđã

Page 432: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

từngnghĩđếnchuyệnđó,mộtđếnhailần),vàanhkhônggàothéttrướcmặtcô,mặcdùanhkhaokhátđượclàmnhưvậy.Nhưnggiờđâyanhkhôngcònkiềmchếnổibảnthânnữa.

“Đểchocôấyyên!”anhgàolên.

Côlùilạimộtbướckhỏianh-vìngạcnhiên,anhnghĩ,hơnlàvìsợhãi,vàđộtnhiên,tấtcảtràora.

“Emkhôngthấycáchmọingườicảmthấyvềembâygiờư?”anhgào.“Emnhưmộtconvirus...mộtconvirusxấuxachếtchóclàmhạitấtcảnhữngaiemcó liênhệ.Emgầnnhưđãpháhủysựnghiệpcủaanh...khiếnanh trởthànhtròcườitrongngành...VànhìnxememđãlàmgìvớiCraigEdgerstộinghiệp. Cái kế hoạch ngu xuẩn của em ngăn cậu ta không bán sách choComstockDibbles,vàgiờDibble tiêu tùngvàemcókhi làmCraigmấtđihàngtriệuđô.”Mặtanhđỏbừngvàgiọnganhkhànkhànkhianhtiếptục,“VàCraigcóđángphảinhậnđiềuđókhông?Cáithằngtộinghiệpđóchỉlàmviệcsuốtcảđờimìnhđểđếnđượcnơimàanhtađếntrongngàyhômnay.Vàvớicâyđũathầnxấuxacủaem,emđãtiêuhủymọicơhộicủacậuta.VìvậyemnghĩlàanhsẽđểemlàmhạiWendy...”

Vàsuốttừđầutớicuối,côchỉđứngđó,tiếpnhậntấtcả.Anhkhôngthểtinnổi.Côkhôngcãilại,côkhôngtựbàochữa-côchỉđểanhnóitiếpnóimãi,cơhồnhưthểthíchthúcáiviệcanhnổiđóalên...

Vàrồicôquaygótvàbướcrakhỏiphòng.

Anhbiếtchínhxácchuyệngìsẽxảyratiếptheo.Côsẽvàophòngtắmvàbậthếtvòinướclên,vàrồi,biếtrằnganhsợhãivàânhậnởngoàicửa,côsẽlờanhđi,tắmrửasungsướng,vàkhicôrangoài,côsẽcưxửnhưthểchưacóchuyệngìxảyra...

Anhsẽđợi,anhnghĩ,giậnsôilên.Anhsẽchỉđợi...

Saumườiphút,anhnghetiếngnướcthôichảy,vàlénvàophòngngủvàkềtailêncửaphòngtắm,anhnghetiếngnướckhicôbướcvàobồn.“Janey!”anhnóicươngquyết.“Đâykhôngphảilàchuyệnemcóthểrửasạchđiđâu.Emcóhiểukhông?Nókhông thểsạchđinhờvàoxàphòng thơmcủaemđược...”

Page 433: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Khôngcótiếngtrảlời.

Vớimộttiếngthởdài,anhquaylạiphòngkhách.

Nhưmọikhi,cơngiậncủaanhquamauvàđộtnhiênanhthấymệtmỏi.Thểchấtcủaanhkhônghợpvớiviệcgiậndữ.Mặcdùtronglàmănanhcóthểcứngrắn,VictorMatricknóiđúng:AnhkhôngthểxửlýđượcmộtphụnữnhưJaneyWilcox,anhnghĩ,thảmìnhxuốngsofa.Anhgiơtayômđầu.Mặcchomọithứđãxảyra,anhvẫncònyêucô,anhnghĩ.Vàanhbámvàocáiýtưởnglàdùcóchuyệngìanhvẫnyêucô.Anhkhôngthểkhônglàmvậy,bởinếuanhpháthiệnramìnhkhôngyêucô,anhsẽphảisoicáiánhsánglạnhlùngđólênmọikhíacạnhđờianh.Vàrồianhsẽpháthiệnratấtcảlàmộtsựgiảdối...

Đàn ông về khía cạnh con tim thì đơn giản kinh khủng, và Selden Rose,khôngmaymắn, làmột trongnhữngngườiđànôngnhưvậy.Anhđãphảilòng JaneyWilcox từ giây phút cô ngồi xuống cạnh anh tại bữa tiệc củaMimi.Vàđúngkiểuđànôngcóđầuóccươngquyết,anhyêucôchỉbởivìchínhbảnthâncô-bởivìcôtồntại-vàbởivìanhkhôngbaogiờsởhữuđượccô.Anhthựcsựkhôngmongmuốngìnhiềutừcô-chỉ làcôyêulạianhmộtchútvàthỉnhthoảngthỏanguyệnướcmuốncủaanhvàđứngcạnhanh.Vàsựmùquángđếnkhóchịucủamộtngườiđànôngbịnhầmlẫnbởicáianhtatựthuyếtphụcmìnhlàtìnhyêu,anhvẫnhyvọngcôcũngyêuanh.Bởianhthànhthựctinrằngnếucôyêuanh,dùhọcókhácbiệtthếnào,họcũngsẽvượtquachuyệnnàycùngnhau.Khimộtngườiđànôngyêunhưthếnày,ngườiđànbàlợidụnganhta.Vàkhicuốicùnganhcóthểghétcôvàbảorằngcôđiênđồ,thậtgầnnhưkhôngthểthuyếtphụcanhrằngđâykhôngphảilàtìnhyêuđíchthực.

Nhưngphụnữthìphứctạphơnkhiliênquanđếnchuyệntìnhcảm:Họhiếmkhiyêuchỉvìyêu-màyêuvìcáicóthể,vàquantrọnghơn,bởinótácđộngđếnhọnhư thếnào.Đây là lýdovì saomộtphụnữ có thể chịuđựng rấtnhiềutrongtìnhyêu-chừngnàocôtatinrằngsẽgiànhđượcgìđó.Nhưngkhimộtphụnữthấyrằngngườiđànôngkhôngcòngiúpíchgìchocôta,khihànhđộngcủaanhtrởnênbấtlợicholốisốngcủacôta,côcóthểhếtyêumộtcáchđộtngộtvàcươngquyếtnhưquảtáorơikhỏicây.Khôngcócáchgìđặtquảtáolạitrêncáicây,cũngnhưkhôngthểyêulại.Timcôkhépchặtlạitrướcanhnhưthểanhchưahềtồntại.Vàvìvậy,khiJaneyWilcoxngồi

Page 434: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

trongbồntắm,lạnhlùngsuynghĩvềmốiquanhệvớiSeldenRose,côthấynóđãkếtthúc.

Seldengiờchẳngcòncóíchgìvớicônữa.Cơngiậncủaanhđãnóivớicômọithứcôcầnphảinghe.Anhlàmộtkẻyếuđuốivàhènnhát-nếuanhcóchútgannào,anhđãđicùngcôtớiDingo’stừlâurồi,bởikhôngaidámbảoCEO củaMovieTime rằng anh ta không được chào đón quay lại. NhưngSeldencònkhôngthểlàmnhưthếchocô:Anhkhônghềcốgắngbảovệchocôvàtrongtươnglaianhsẽkhônglàmvậy.Vàanhthậmchíkhôngtinvàosựvôtộicủacô.Mộtchúttìnhcảmcôdànhchoanhđãrờikhỏicơthểanhnhưnướcchảyxuốngmộtcáirãnh.

Thậmchícôcũngchẳngthấybuồn,cômệtmỏinghĩ.Côsẽkhôngbaogiờkhócvìbấtkỳngườiđànôngnào-khôngphảivìnhữngSeldenRosetrênthếgiới,haythậmchíkhôngvìnhữngZizi.Giờđây,cônghĩ,vấnđềlàphảichờđợi.Mặcchomọi thứxảyra,côvẫncósắcđẹpcủamình.Vàcôbiếtchừngnàomìnhcònđẹp,thứgìđóhayhocóthểsẽxuấthiện...vàítnhất,sẽluôncóđànôngtheođuổicô...

Nhưng lần tiếp theocô sẽphải cẩn thậnhơn.Và tứcgiậnxuađámbọtxàphòngrakhỏingườimình,mộtlầnnữacôlạinhớđếnGeorgePaxton.Giánhư,giánhư,côtứcgiậnnghĩ.Georgeđãcốhủyhoạicô,nhưngcôvẫnchưaxongđâu...Anhtasẽphảithấylàanhtanợcô...vàkiểugìđó,côsẽkhiếnanhtaphảitrảgiá...

Quaylạiphòngkhách,Seldenngồiủrũtrênsofa,nghĩmìnhsẽlàmgìtrongquanhệvớiJaney.Khianhnhậntamộtlầnnữaanhkhôngbiếtlàmgì,mắtanhrơixuốngchồngbáomàJaneyđặtởgócphòng.VàkhiJaneyngồitínhtoántrongbồntắmcònSeldenngồingẫmngợitrênsofa,cảhaiđềuđiđếnkết luậnchuachát là:Ngườiduynhất thoátkhỏi toànbộvụ thảmhọanàymộtcáchngonlànhlàGeorgePaxton.

Page 435: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

17

Selden Rose ngồi ở văn phòng mình, đăm đăm nhìn vào chiếc đồng hồTiffanynhỏtrênbàn.

Mộtphúttrôiqua,và10:03chuyểnsang10:04.

AnhcảmthấynhưDorothytrongPhùthủyxứOz,bịnhốttronglâuđàicủaPhùthủyác,đămđămnhìnchiếcđồnghồcátkhinhữnghạtcátchảyxuốngđáy.

Anhcònchínhxácsáu tiếng,nămmươi lămphútvàbốnmươibagiâyđểsống.

Haituầnđãqua.HaituầnchínhxáctừcáingàyđịnhmệnhkhianhăntrưavớiVictorMatrick.Thờigiancủaanhgầnnhưđãhết;trongmộtvàigiờnữanósẽkếtthúc.

Vàanhvẫnchưađưaraquyếtđịnh.

Sánghômđó,anhthứcdậy,vàtrongvàiphút,đãnhìnngườivợđangngủcủamình,bắtmìnhnhớkhuônmặtcô.Làndacôlángmượt,khôngmộtnếpnhăn,màungà.Haimácôửnghồng,môihìnhquảanhđàochín.Anhkhôngbaogiờhiểutạisaolúcnàocôcũngbôicáisonmàuđỏhồngđótrongkhimàumôi tựnhiêncủacô rấtđẹp -nhưng rồi, cóquánhiều thứmàkhônghiểunổiở cô.Mắt côkhépchặt, như thểcôkhôngmuốn tỉnhdậy, taycônắmhờhữngthànhnắmđấmnhỏnhưtrẻconđểdướicằm.

“Anhyêuem,”anhthìthầm.“Ôianhyêuem...”

Anhmuốnvuốtđámtócvàngtrêntráncô,nhưnganhkhôngmuốnlàmcôthứcgiấc.Anhcóbiếtchuyệngìsẽxảyđếnvớicôkhông...?

Không, anh nghĩ, ngồi trong văn phòng. Anh sẽ không làm thế. Anh sẽkhônghysinhvợmìnhvìcôngviệc.

Page 436: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anh phải vẽmột đường ranh giới.Người có thể làm điềuVictorMatrickmuốnlàngườikhôngcólinhhồn.Anhđãgặprấtnhiềuđànôngvàphụnữtrongsuốtcuộcđờilàmviệccủamình,đầutiênlàởLosAngeles,vàgiờlàởNewYork,vànhđãluônnghĩhọlà“NgườiVỏbọc”-nhữngngườibềngoàithìtrônggiốngconngười,nhưngbêntronglạihoàntoànkhôngcócảmxúcthậtcủaconngười.Quáthườngxuyên,nhữngconngườinàysẽleolênđỉnhcao trong lĩnhvựccủahọ.NhưngSeldenđã luôncườivàomặthọ,vớisựkhinhbỉvànhẹnhõmcủangười tinrằngmìnhsẽkhôngbaogiờtrởthànhnhưthếđểtiếnlênphíatrước,vàvìthếđượccoilàvượttrộihơn.

Vàanhđãtin,chỉmườithángtrướckhianhđếnNewYork,rằngmìnhcóthểleolênvịtríđứngđầucủaSplatchVerner,rằnganhcóthể,nhờvàolàmviệcchămchỉvàhammuốnbẩmsinhlàmgìđótốtlành,mộtngàynàođócóthểthaythếvịtrícủaVictorMatrick.

Nhưnggiờ thìanhđãđượcmởmắt ra.Anhbiếtchuyệnsẽkhôngbaogiờxảyranhưthế.

Mặtkhác,nếuanhlàmnhưVictoryêucầu,nếuanh“loạibỏ”Janey,nósẽđượccoinhư làmột lời tuyênbố rằnganh làngườikhôngchịuđầuhàng.Anhsẽtrởthànhngườiđượckínhtrọng.Anhsẽđượckẻkhácsợhãi.Anhsẽđượcthăngchức,chuyệnđóanhkháchắcchắn.Vàrồianhsẽchọnngườivợthứba,mộtngườinàođó“phùhợp”hơnvớihìnhảnhcôngty,mộtngười,anhtưởngtượng,nhưDodoBlanchette.

Vànếukhôngkhônglàmtheo“lờikhuyên”củaVictorthìsao?Họsẽsathảianh-sẽkhálàmạohiểm,vànócóthểdẫntớimộtvụkiệnvìphânbiệtđốixử(phânbiệtđốixửvớivợcủamộtngười-chuyệnnàysẽkhámớimẻđây,anhnghĩ).Thayvàođó,anhsẽđượcđặtvàomộtvịtríkhôngthểbámtrụlạiđượcvớicáctráchnhiệmđãbịtướcbỏ.Chođếnkhicuốicùnganhchỉcònmỗicáibànvàthưkýcủamình.Vàrồithưkýcủaanhsẽbịchuyểnsangbộphậnkhác, và anh sẽ bị chuyển tớimột vănphòngnhỏhơn, nơi anhphảichungthưkývớimộtngườikhác.Vàrồi,cuốicùnganhsẽphảinghỉviệc.Vàonhữnghoàncảnhkhác,anhcóthểtìmđượcviệckhác.AnhcóthểquaylạiLosAngelesvànhậnviệclàmgiámđốcởmộttrongnhữngcôngtyđiệnảnhlớn-mộtvịtrícóthểkiếmđượcmộttriệuđômộtnăm.Nhưnglúcđó,anhbiếtmìnhsẽbịcoilàmộttròhề-gãđãlấymộtảgáiđiếmthayvìtrảchocôtanhưmọingườikhác.

Page 437: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhlạinhìnđồnghồ.Nóchỉ10:43.

NgườiduynhấtkhôngbịảnhhưởnggìchínhlàGeorge.VàGeorgeđãmuacôngtycủaComstock.CóvẻnhưlẽraGeorgephảibịítnhấtlàgãychân...

Lúcnàyđồnghồchỉ10:45.AnhcầmđiệnthoạilênvàgọichoGeorge.

MặcdùGeorgePaxtonthíchnhàcửaphảiđẹpđẽ, thìvănphònglàmviệc,anhcảmthấy,nênphảnánhýtưởngrằngnólàmộtnơiđểlàmviệc.Vàmộttrongnhữngnguyêntắccủalàmviệclàtiềnkhôngđượcbịlãngphí.Vàvìvậyvănphòngcủaanh,mặcdùkhárộng,khálàthựctế;chỉcóhaithứduynhấtlãngphílàtấmthảmlụaẤnlớn,màMimiđãđặcbiệtlàm,vàmộttấmchândungGeorge,màMimiđãthuênghệsĩđươngđạiDamienHirstvẽvớigiánửatriệuđôđểlàmquàcưới.

Cómộthàngdàinhữngcửasổkính,chophéptanhìnravàitòanhàởkhutrungtâm,vàgiữaphònglànhữngchiếcsofavàghếbánhLeCorbusiermàuđen.GeorgevàSeldenđangngồitrênnhữngchiếcghếđó.

Họuốngcàphê từ táchgiấymàuxanh,có trang trí logocủacửahàngHyLạpđịaphương.

Buổigặpgỡ,Seldencảmthấy,diễnrakhôngthuậnlợi.

“Cậukhôngcònlựachọnnàokhác,Seldenạ,”Georgeđangnói.“Cậuphảinhìnmọithứthậtlôgic.Cậumớichỉbiếtcôấycótámchínthángthôi.Trongkhiđó,cậuđãlàmviệchơnhaimươinămrồi...”

Georgenhấpmộtngụmcàphê.Seldenthậtquábướngbỉnh,anhtanghĩ.Taynàykhônghiểulàmìnhphảilàmgìư?Chínhlàcáitôi,anhtanghĩ,chínhcáitôilàmanhtabịhạbệ.Vànếuanhtatiếptụcđểcáitôichỉhuy,thìrấtdễdàngsẽlàkếtthúc.

Seldennhìn rangoàicửa sổ.Anhcó thểnhìn thẳngvàonhữngvănphòngbênkiađường,nơimộtngườiđànôngngồitrướcchiếcmáytínhtrongkhinói chuyện điện thoại.Anh có nên nói vớiGeorge rằng anh vẫn còn yêuJaneykhông?Anhtựhỏi.Nhưngthếsẽkhiếnanhcóvẻyếuđuối.Anhcầmtáchcàphêlên.“Nếutoànbộchuyệnnàylàmộtsailầmthìsao?”anhhỏi.“Nógiốngnhưmìnhxửtửkhôngđúngngườivậy...”

Page 438: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Georgethởdài.“Ởđâychẳngaichếtcả,”anhnói,hơibựcbội.“Chỉlàtìnhhuốngkhôngtốt,vàcólẽcậuphảiđốimặtvớihiệnthực.Trưởngthànhlênđi.Cậumuốn làmột tay chơi, hay cậumuốn tiếp tục đóngvaimột thằngngu?”

“Nếucócáchnàođó...,”Seldennói.

“Chúaơi,Selden,”Georgenóivẻkinh tởm.“Cậu thừabiết cũngnhưmọingười rằng đây làmột phần trong việc làmCEO.Cậu sẽ phải đưa nhữngquyếtđịnhkhókhăn.Khôngaiquan tâmđếnnhữngquyếtđịnhdễdàng -chúngtacótrợlýlàmviệcđórồi.”

“Côấynghĩrằngkiểugìđócậulàngườiđángtrách,Georgeạ,”Seldennói.

Georgeđảomắtvàmỉmcười.“Cậucòntrôngđợicôấynóigìnữa?Cậucónghĩ rằng cô ấy sẽ nhận trách nhiệm cho những hành động của mìnhkhông?”

“Nếucôấykhônglàmthế,côấykhôngphảilàngườiđầutiên,”Seldennói.

GeorgenhìnSeldenquarìacốc.Taynày,anhnghĩ,đangxửlývụnàykhôngtốt.TrônganhtamệtmỏivàanhđoánlàSeldenvẫncònyêucôta.Janey,anhđoán,sẽkhiếnSeldenlụnbạicùngvớicôta.ĐócũngchínhlàđiềumàhẳnVictorMatrick đã nhìn thấy. Giải pháp duy nhất là tách Selden khỏiJaney-vàchođếncuốicùng(vàcũngvìnhữnglýdokhácnữa),anhchắcchắnsẽkhôngbaogiờnóivớiSeldenvềviệcnhìnthấyláthưcủaComstock.Anh thở dài.Dĩ nhiên có những chuyện khác anh có thể tiết lộ về Janey,nhữngchuyệnkhiếntìnhhuốngtrởnênrõràng.NhưnganhcũngkhôngthểlàmthếvớiSelden.Đámộtngườiđànôngđãngãrồikhôngcóíchlợigìcả,vàSelden,anhcảmthấy,khôngthểngãthấphơnđượcnữa.

“Selden,”Georgenói.“Cậutìmkiếmthứkhônghềtồntại.”

“Tớkhôngchắcvềchuyệnđólắm,Georgeạ.”

“GáinhưJaneyWilcoxkhôngphùhợpđểlàmvợtốt,”Georgenói.

Seldenđặt chiếc cốc lênbàn càphê. “Cậu cóýgì khi nói ‘gái như Janey

Page 439: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Wilcox’?”anhhỏicộclốc.

“Thôinào,Selden,”Georgedịudàngnói.“Cậuvàtớđềubiếtlàcóloạiphụnữđể ta lấy...vàphụnữ takhôngnên lấy.JaneyWilcox là loạiphụnữ takhôngnênlấy.”

“Chotớmộtlýdochínhđángđi,”Seldennói.Giọnganh,Georgeđểý,bắtđầunghecóvẻquẫnbách.“Tớkhôngcốlàmmộtkẻkhốn,”anhnói.“Tớchỉcốđểhiểuthôi.”

“Cô tamuốn thứ gì đó,”George nói. “Chuyệnđó vớimọi người là rất rõràng.Côtamuốnthứgìđó,nhưngkhôngaibiếtđólàcáigì.Vàtớngờlàcảcôtacũngkhôngbiết.Vànhữngngườikhôngbiếtmìnhmuốngìthìkhônglàmcộngsựtốtđược.Tronglàmăncũngnhưbấtcứchuyệngìkhác.”

“Cámơn,George,”Seldenkhốnkhổnói.

SeldenđứngdậyvàGeorgecũngđứngdậytheo.Anhthấythươngchobạnmình,anhnghĩ,nhưnganhsẽquênmauthôi;mọingườiđềuvậy.VòngtayquavaiSelden,anhtanóivẻkhuyếnkhích,“Nógiốngnhưcắtbỏngóntaymìnhấy.Mìnhmuốnlàmthậtnhanh-đừngchầnchàchầnchừbằngmộtcondaoăn.Vàmộtkhingóntayđómấtđirồi,cậusẽnhậnralàsuychocùngcậucũngchảcầnnó...”

“Phải,”Seldennói.Haingườibắttaynhau.

“Tạtquacănhộnhàtớtuầntớidùngbữatối,”Georgenói.“TớsẽbảoMimichuẩnbị.Trợlýcủacôấysẽgọichocậu...”VàrồiSeldenravề.

Georgethởphàonhẹnhõm.

Anhtabướclạichỗcửasổvànhìnrangoài-cùngngườiđànôngmàSeldenđãnhìnthấy.Gãkiakhôngcócuộcđời,Georgenghĩ.Gãtangồitrướccáimáy tính đó suốt cả ngày hết từ ngày này sang ngày nọ, và George bănkhoăntựhỏigãtalàmviệcđóà.

Anhtaquayđivàtrởlạibàn.AnhtanghĩđếnSeldenvàcảmthấyđôichúttộilỗi.

Page 440: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưnganhphảilàmgì?Nóivớibạnrằngvợanhđãđếnxintiềnvìcái“dựán”nhỏbéđiênrồcủacôta,màkhôngnghingờgìcũnggiốnghệtcáitròmàcô tađãdởravớiComstockDibbles?Vàrồibảovớianhchuyệncô tađãlàmđểcóđượckhoảntiềnư?Anhnghĩđếncáimànthảmhạimàcôtađãdiễnvàocáingàyhômđótrongvănphònganh,khicôtaquỳxuốngvàthổikèn cho anh.Lẽ tự nhiên, anh chấp nhận chuyện đó - gã đàn ông nào lạikhôngchứ - suychocùng,mọingườiđềubiết thổikènkhônghẳn là sex.Nhưngcôtathậtquágiốngvớirấtnhiềuphụnữđãsửdụngsexđểcóđượcthứhọnghĩlàhọmuốn.Họthựcsựtinrằngđànôngnguxuẩnvàhứngtìnhđếnmứchọđồngýlàmbấtcứthứgì-chỉvìmộtlýdochínhlàngườiphụnữsẽngậmcáicủaquýcủangườiđànôngvàomiệngmình.

Anhđãhoàntấtphầncủamình,anhnghĩ.Anhđãcảmơncôtarấttửtếsauđó.

Vàđólàtấtcảnhữnggìcôtasẽcóđượctừanh.

Dĩnhiên,anhbiếtrằngchiềuhômđókhôngphảilàkếtthúc;rằngthựcra,côtasẽquaylạiđòithêm.Nhữngphụnữnhưcôtalúcnàocũnglàmvậy.Họluônnghĩtanợhọvàrằngkiểugìđóhọcóthểđedọađểkhiếntaphảitrảchohọ.

Và vì vậy anh không hề ngạc nhiên khi đột nhiên cô xuất hiện trong vănphònganhmộttuầntrước.

“George,”cônói,ngồixuốngchiếcghếLeCorbusierđen.Côcởichiếcáolôngra,nhưthểđịnhlưulạimộtlúclâu.“Tôinghĩanhhiểuvìsaotôilạiởđây.”

“Tôi nghĩ là tôi hiểu,” anh nói, nhướngmày lên cười nhếchmép. “để tôiđoánnhé.Côthèmmuốntôi.”

“Đừngbaogiờ nghĩ làmột tên chó,George ạ,” cô nạt. “Anh có thể thoátđượcvớiMimi,nhưngvớitôithìkhôngđâu.”

“VậylàMimicóliênquanđếnchuyệnnày.”

“Chịấycóliênquanđếnmộtsốchuyện,”cônóivẻbíhiểm.

Page 441: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Tôinghĩlàhaingườikhôngnóichuyệnvớinhauchứ?”Georgehỏi.

“Tôikhôngnóichuyệnvớichịta,”Janeynói,đongđưachân.

“Nếucômuốntôinóimộtlời...”

“Tôimuốntiền,”cônóicộclốc,đứngdậy.

“Aicũngmuốntiền,”Georgevuivẻnói.“Côcóthểnóichotôibiếtcôđịnhkiếmnóbằngcáchnàokhông?”

“Tôiđãkiếmđượcnórồi,Georgeạ,anhbiếtđiềuđó,”cônói,bướcvềphíaanh.Côtiếnđếnbànanhvànhoàivềphíaanhđểtoànbộngựcmìnhgầnnhưlộ ra dưới cổ áo len rộng. “Anh đã có được ý tưởng mua công ty củaComstocktừtôi.Thếcónghĩalà,theothônglệlàmănthôngthường,anhnợtôiítnhấtlàphícủangườinảyraýtưởng.”

Anhngồingảraghếvànhìncô.Mộtlầnnữaanhchoángvángbởiviệccôkhôngcóvẻnguxuẩnnhưvẻbềngoài.Thậtđáng tiếc:Nếucôdành thờigianđểlàmthứgìđóđánggiáhơn,cókhicôsẽthựcsựleolênđượcvịtrínàođótrongđờimình.

“Dĩnhiênlàcôđúngởchuyệnđó,”anhnói,chắptaylạidướicằm.“Nếunólàhợpđồnglàmănchuẩn.Nghĩalà,”anhnóitiếp,nhướngmàylên,“thayvìđếncầucứutôichuyệnComstock,côđãchotôixemláthưvàbảotôirằngcônghĩđósẽlàcơhộitốtchotôimuacôngtycủaComstock...”

“Chuyệnđóchảkhácbiệtgìcả!”

“Ồcóchứ,”Georgenói,gậtđầutrầmngâm.“Hợpđồngcủachúngvềbảnchấtlàrấtkhác.Côyêucầutôigiúpđỡcô-vàtôiđãgiúp.Vàđềnđáplại,côđãgiúptôi.Vàvìthế,cưngcủatôiạ,lànơiquanhệcủachúngtabắtđầu...vàkếtthúc.”

“Vậylàanhkhônghềcóýđịnhlàmgìsất,”Janeyhỏi.

“Không,”anhnóingắngọn.“Tôichảcóýlàmgì.”

Côtanổiđiênlên,thìthầmgìđórằnganhnợcô,nhưnganhđãkếtthúcvới

Page 442: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

cô.Không,anhnghĩ,anhkhôngđịnhlàmbấtcứthứgìchocôtacả.Côtađãcógiátrịlợidụng.Tronggiâylát,côtakhiếnanhthíchthú,nhưnggiờanhphảicắtmọimốiliênhệvớicôta.Nếukhông,côtasẽquaylại-liêntụcvàliêntụcvàliêntục.

Anhcầmđiệnthoạilênvàyêucầuthưkýnốicuộcđiệnthoạitiếptheocủaanh.Vàanhxoayghếlạivàbắtđầunóichuyện.Vàkhianhquayghếlại,côđãđimất.

Vàgiờ,ngồiởbànmìnhvànghĩđếnSeldentộinghiệp,anhhyvọngcôtasẽbiếnmấtvĩnhviễn.

CửathangmáymởraởtầngvănphòngGeorge,vàMimiKilroyPaxtonháhốcmồmvìsốc,hoàntoànsữngsờkhinhìnthấySeldenRose.

Suynghĩđầutiêncủacôlàchưabaogiờthấymộtngườiđànôngkhốnkhổhơnnữa.Mặtanhrâucạothànhnhữngvùnglỗchỗkhôngđều,nhưthểanhkhôngcònsứctậptrunghayhammuốnnàonữađểmàlàmnhữngviệccơbảnnhấtnhưtắmrửa.Vàcơthểanhlàcơthểcủamộtngườidầndầnbịđánhchothấtbạivàýthứcrằngcáichếtđangđếngần,vàanhkhôngcònsứcđểxuanóđinữa.Nhưngchínhđôimắtanhlàmcôkinhngạc.Đôimắtmàunâulinhhoạtmộtthờicủaanh,luônlấplánhvẻvuisướngconnít,nhưthểcuộcđờichứađựngmọiniềmvuithú,giờđâymờđụcnhưmộttấmbìacũbịbỏrangoàitrờibạcphơbạcphếch.

Anhnhìnthẳngvàocô,nhưngmắtanhkhôngthấygìcả.Vàkhicửamởra,anhkhônghềcóýđịnhđivào,nhưthểanhbịtêliệt.

“Selden!”côkêulên.

Khi nghe thấy tênmình, anhđột nhiên tỉnh ra, vàbước tới để chào. “Xinchào,Mimi,”anhnói.

Cô ra khỏi thang máy và cầm lấy tay anh, kéo anh về phía hành lang.“Selden,”cônói,giọngđầylolắng.“Anhổnđấychứ?”

“Anhổnnhưmộtngườiđànôngcóthểổntronghoàncảnhcủamình,anhnghĩvậy,”anhnói.

Page 443: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Anhphảikểchoemnghe,”cônóicươngquyết. “Suychocùng,emcảmthấyítnhấtmìnhchịuítnhiềutráchnhiệmchohoàncảnhcủaanh...”

“Emư,Mimi?”anhhỏi,lắcđầu.“Emchảlàmgìcả...”

“Ồ,nhưngemcóđấy,”côkhăngkhăng.“Emlàngườiđãgiới thiệuJaneychoanh...Embảocôấylấyanh...”

“Emchỉmuốngiúpanhthôi,”Seldennói.“Anhyêucầuemgiớithiệuanh.Nhớkhông?”

“Nhưnganhsẽlàmgì?”Mimidịudàngnói.CôbiếtvàichuyệnvềSeldentừGeorge.Chồng cô đã nghe tin từ nhữnggiámđốc khácởSplatchVerner.Đếnthờiđiểmnày,gầnnhưmọigiámđốcđãnghetinđồnchuyệnSeldenbịbuộcphảibỏJaney...

“Anhkhôngbiếtphảilàmgì,”Seldennói,lắcđầu.“Mọingườiđềunghĩcôấycótội,còncôấythìbảomìnhvôtội.”

“Chínhxácthìcôấynóigì?”Mimihỏi.

“Côấybảomìnhcóviếtmộtkịchbản...vàrằngkiểugìđóGeorgelàngườichịutráchnhiệm.Côấybảocậuấyđãhủyhoạicôấy...”

“Côấycónóitạisaokhông?”Mimihỏi.

“Dĩnhiênlàkhông.Côấycũngkhônggiảithíchchuyệnkịchbảnbịmất.Cólẽbởivìtấtcảlàlờinóidối...”anhnhìnlênđầynàinỉvàomắtMimi.“Vàgiờđâymọingườiđềuđồngýanhnênlydịcôấy.”

“Ồkhông,Selden,anhkhônglàmthếđược,”Mimikêulên.

“Khôngthìanhsẽmấtviệc,”Seldennói.“Đếnlúcnày,anhbắtđầuđóđólàgiảiphápduynhất.Anhvẫncònyêucôấy,embiếtmà.”

Mimicắnmôi.“AnhnóichuyệnvớiGeorgechưa?”côhỏi.

“Anhvừamớigặpcậuấyxong.Cậuấychẳnggiúpđượcgìcả-màtạisaocậuấy lạinêngiúpchứ?”Seldennói. “Đâykhôngphải làvấnđềcủacậu

Page 444: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

ấy.”

“Ồ,Selden,”côkêulên.Vàvàolúcđó,côđãđưaraquyếtđịnh.Mặcdùcôcươngquyếtkhôngmuốn,nhưnggầnđâycôliêntụcnghĩđếnJaneyWilcox.Và cô đã đọc về việc cô ấy bị sỉ nhụcởDingo’s vớimột trái tim sợ hãi.Janey,côcảmthấy,đãbịtrừngphạtđủrồi.Nếutiếptụcbịtrừngphạt,nósẽgiốngnhưtốngaiđóvàotùvìmộttộicỏncon,rồihọratùthànhmộttêntộiphạm, cương quyết trả thù cả hệ thống. Cô biết từ kinh nghiệm bản thânJaneycóthểtrảthùthếnào.Vàcôhiểurằng,càngnhiềungườimuốnđèbẹpcôấy,thìsựcămhậncủacôấycàngtăngcao.Côấysẽbuộcbịbiếnmấtmộtthờigian,nhưngcuốicùngcôsẽxuấthiệntrởlại,lớnhơnvàquyềnlựchơntrước.Vàrồi,aibiếtcôấycóthểgâyranhữngchuyệngì?

Không,Mimiquyếtđịnh,điềutốtnhấtmàmọingườiquantâmlànếucuộcsốngtiếptụcbìnhthườngnhưmọikhi.SẽlàmộtthảmhọanếuSeldenlydịJaney,bởikhiđócôấysẽlàmgì?Côấysẽquẫnbáchvàgiậndữ...vàđộtnhiênMimithấyrằngSeldenvàJaneyphảiởbênnhau,rằnghọnênmuacănnhàởngoạiôConnecticut.Cáchxakhỏinhữngdụdỗhàonhoángcủatiềnbạcvàdanhvọng,vàkhiđócóthểJaneysẽkhôngtrởthànhhiểmhọacủaainữa.

“Seldennày,”Miminói,kéoanh lạigầnhơn.“Emkhôngbiết là Janeycóviếtmộtkịchbảnkhông,nhưngembiếtlàcôấyđúngvềchuyệnGeorge.Côấyđãđếngặpanhấynhiềuthángtrước,khicôấybắtđầunhậnthư,vànhờanhấygiúpđỡ...”

MặtSeldenđộtnhiêntươitỉnhtrởlại;trônganhnhưmộtconchócóthểcắn.“Vậylàanhđãbị lừadối,”anhnói.“Suốt thờigianqua,bởibạn thâncủamình...”

“Nào, Selden,”Mimimắng. “Anh biết không phải là thế. Em tin chắc làGeorgekhôngnóivớianhbởianhấykhôngmuốnanhbuồn...”

“Cámơnem,Mimi,”Seldentứcgiậnnói.“Anhvuilàcuốicùngemcũngtửtếmànóilênsựthật.”

Seldensảibướcvềphía thangmáy,Mimivộichạy theoanh.“Selden,anhkhôngcầnphảibỏrơibọnem,anhbiếtđấy,”cônói.Vàrồi,khicửamởravàanhvàophòng,côgọitheovẻkhuyếnkhích,“Anhlàmộtngườiđànông

Page 445: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tốt, Selden ạ.Dù chuyệngì xảy ra, hãy luônnhớ anhđã cố làmmột việcdanhgiávàcaoquý...”

VàrồicôvàophòngGeorge.CôkhôngkểgìvềviệcgặpgỡvớiSelden,màcôcũngkhôngđịnhthế.Cónhữngthứmàphụnữbiếtlànêngiữkín.VìvậycôvỗmáGeorgevàcườikhianhkểchuyệnhàivàbảoanhrằng,thêmmộtlầnnữa,anhmớituyệtvờilàmsao.Bởicôđãquyếtđịnhrằngnếucôđãlừadốianh, thìđiều ítnhấtcôcó thể làmđược làyêuanh,và làngườivợvàngườimẹtốtnhấtcóthể.

Vậylàcôấynóisựthật,SeldenRosetựnhủ,khianhnhìnlêntòanhàbằnggạchsơnmàuđentrướcmặt.Vềmộtchuyện.Vàkhichuyệnđólàthật,rấtcóthểtậpkịchbảncôấycứluônmiệngnóiđếncũngcótồntại.

Anhcaumày,nhìnconsốmộtlầnnữatrêncánhcửasơnđen.Cóđúnglàđịachỉnàykhông?Anhbănkhoăn.Cóthểanhđãsai,nhưnganhnhớsốrấtgiỏi.Vàanhtinchắcđâyđúnglàđịachỉanhthấytrênthưgửichuyểntiếptừcănhộcủacô.

124Phố67Đông,cănhộ3A.

Anhnhìnlêntòanhà.

Nócònkhôngđượclàmộttòanhà,vớilốivàongaytrênphốvàcạnhmộtnhàhàngbánđồănđặtsẵnTrungQuốc.Nócóthểtừnglàmộttòanhà,anhnghĩ,nhưngaiđóđãthaymặttiềntrướcbằngmộtmặtphẳng,từđóhaicánhcửasổnhỏnhìnratừmộtkhoảnghẹpởmỗibốntầngnhà.

124Phố67Đônglàmột trongnhữngđịachỉởNewYorknghehoàntoànchấpnhậnđược,nhưngkhôngphảithế.Tòanhànằmởmộtchỗkhátốt,giữaĐại lộParkvàLexington-nhưngPhố67nằmtrongmộtconphốdẫnquaCông viênTrungTâm.Nó khét tiếng là ồn ào và đầy xe tải.Nhìn lên vàxuốngkhuphố,Seldenthấyrằngnhữngtòanhàkháccũngchảkháchơn-nhưthểchủđấtbiếtcócảitạosửachữacũngkhôngíchgì.

Trêntườngcạnhcửalàmộthộpsắtnhỏcótámcáichuông.Cạnhchuôngcủacănhộ3A làmộtmẩugiấynhỏviếtWILCOXbằngbút đenmàuđãbạc.Chẳngíchgì,anhnghĩ,vìkhôngcóaiởđó.Anhbắtđầunhấnvàotấtcảcácchuônghyvọngaiđó sẽ choanhvào.Trongmộtvàigiâyanhnghe tiếng

Page 446: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khóacửamở,vàanhkéoravàvàotrong.

Ngayphíatrướcmặtanhlàmộtcầuthanghẹp,tốimò.Vàphíabênphảianh,mộthànhlangsángmờmờvớinhữngkhốivuốngFormicađentrắngcũtrênsànnhà.Mộtphụnữtrungniênthòđầurakhỏicửa.“Vâng?”bànghingờhỏi.

“Tôitìmngườiquảnlý,”Seldennói,đổiquađổilạichiếcgăngtayđenđắttiền.

“Ởdướisảnh,”bàkianói,gậtđầu.“NếuôngấykhôngcóởdướiđóthìcólẽởtrongquánbarcủadânIrelandởbênkiađường.”

Tuyvậy,ngườiquản lý lại cónhà.VàSeldengiải thíchanh là chồngcủaJaneyWilcox,vàcầnphảivàocănhộcủacô.

“Ồvâng,”ngườiquảnlýnói.“Tôinhớlà thấytênanhtrênbáo.Côấythếnào?”

“Nóichunglàổncả,”Seldennóithẳngbăng.

“Chậc,bảovớicôấylàphảiquyếtđịnhchuyệncănhộcủamìnhđi,”ngườiquảnlýnói,đưachìakhóachoanh.“Côấychocáigãtócvàngởnhờởđây,rồianhtathườngcómộtphụnữtớithăm...”

“Janeyá?”Seldenhỏi,giậtmình.

“Khôngggg,”ngườiquảnlýchậmrãinói.“Côtalớntuổihơn.Cólẽchừngbốnmươi.Màdù sao, anh ta đã chuyểnđi vàgiờ cănhộbỏkhôngnhiềuthángrồi.Chủhộkhôngthíchcănhộtrống,dùvẫntrảtiềnthuêđềuđều...”

“Tôisẽnóivớicôấy,”Seldennói,cầmlấychìakhóa.

Anhbắtđầu lêncầu thanghẹp.Côấy,JaneyWilcox,ngườimẫuxinhđẹpcủaVictoria'sSecret,thựcsựđilênđixuốngcáicầuthangbẩnthỉunàyvàilầnmộtngàyư?Anhbănkhoăn.Tạithếquáinàomàcôlạiởđây?Lênđếnchiếunghỉ tầnghai, anhngửi thấymùi thứcănnấudởkhông lẫnvàođâuđược,vàanhnhănmũighêtởm.Vàrồi,khileolênđếntầngba,anhthấycómột con gián to đùng đang bò theo mình. Anh định giẫm nát nó, nhưng

Page 447: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

quyếtđịnhthôi:Nóchỉkhiếndướigótgiàyanhcómộtvếtlớn.

Cánhcửacótớibaổkhóa,vàkhianhnhétchìakhóavào,anhlạitựhỏilàmthếnàomàcôsốngđượcởđây.

Vàrồi,vớimộttiếngcườikhẽ,anhnhớratạisao:Côấyrẻtiền.

Cửakènkẹtmởra,vàtrongmộtthoánganhlưỡnglự,khôngbiếtmìnhcóthực sựmuốnbướcvàokhông.Cănhộ cómùibắp cải hay thứgì đó thốitrongtủlạnh,vànhìnvàonộithấtsángmờmờ,“bẩnthỉu”làtừđầutiênhiệnratrongđầuanh.

Nhưnganhphảibướcvào,anhtựnhắcmình.Ítnhấtanhphảicốcứulấycô.

Anhbướcvàotrong.Ngayphíabêntráianhlàcáibếpnhỏxíuvớinhữngnồixoongrỉsétvàmộtcánhcửatủlongrakhỏilề.Trôngthìcóvẻnóđãnhưvậymộtthờigianrồi,nhưthểcôkhôngbuồnsửanó.Vềphíabênphảianhlàmộtcănphòngchừngmườinhânmườilămfoot,vớimộtlòsưởinông,vàđốidiệnlàmộtcửasổ.Phíabênphảicửasổlàmộtcánhcửakhácmởracáicóthểlàmộtphòngngủ.Nócũngcómộtcửasổ,vàcảmộttủquầnáo,mộtcáigiườngnhỏ,vàbêndưới,haicáiqueđểtreoquầnáo.

Anhđãvàođượctrongcănhộcủacô,nhưnggiờ,phảibắtđầutừđâu?

Nhìnlên,anhthấymộtcái túiBurberrytrênđầugiường.Nócóvẻmới, tòmò,anhvớilấyxuống.Bêntronglàmộtcáihộpvàbêntrongcáihộplàmộtđôibốtkẻ ca rôBurberry.Anhnhìn lạivào trong túivà thấyhóađơn,vànhìnkỹanhthấyđôibốtđãđượcthanhtoánbằngthẻ tíndụngcủaanhvàrằngJaneyđãkýtênanh,vàrằngcôđãđượcgiảmgiábamươiphầntrăm.Ngàytrênhóađơnlà8thángMườihai-cùngngày,anhnhớ,cômuasợidâychuyềnngọctraiđen.Anhbănkhoănkhôngbiếtchuyệnnàycóýnghĩagìkhông -ngày,đôibốt,vàviệccôđãbỏnó lạiđây -nhưnganhkhông thểnghĩragì,vìthếanhbỏqua.

Anhquaylạivàophòngkhách.MộtbàngỗnhỏloạisinhviênvẫnhaymuaởnơinhưDoorStoređặt trướccửasổ.Trênbànchẳngcógìcả,nhưngnhìnxuốngbêndưới,anhthấymộtchiếclaptopApplemới toanhnằmtrênmộtchồnggiấynhỏmàuhồng.

Page 448: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Và rồi anhnghĩ,màuhồng?Giấymàuhồng?Chomộtkịchbản?Thậtnữtínhđếnngâyngô.

Vàquảthực,ởtrangtrêncùng,lànhữngtừ“Đổichác?”vàbêndưới,“KịchbảndoJaneyWilcoxviết.”

Anhđãtìmthấynó!Anhnghĩ,runlênvìphấnkhích.Vàrồianhnhớrathờigian.Vộivàngđeogănglên,anhnhìnđồnghồvàthấyđã12:30.Anhcònchưađầynămtiếngnữa...

Nhưngkhông,anhvuivẻnghĩ,đókhôngphải làsự thật.Khôngphảinữa.Bởivì,vớicáinàytrongtay,giờanhcótoànbộthờigiantrênthếgiớinày...

Vàthảmìnhxuốngchiếcsofanhungđỏbạcmàu,anhlậttrangđầutiênvàbắtđầuđọc...

Haimươiphútsauanhdừng lại,vàngảngười raghế,anhgiơ tay lênchemặt.

Ôiemyêu,emyêunhấtđời,anhđiêncuồngnghĩ.Côấyđúnglàmộtkẻkỳquặcvàbíhiểm-nhưngvẫncựckỳdễhiểu.“Kịchbản”chỉcóbamươihaitrangvàgầnnhưchẳngviếttheodạngchuẩn-nógầnnhưlànhữngghichúchocáccảnhvớithỉnhthoảngmộthaidòngthoạiđượcđưavào.Nhưngcảmthấynhưthểcuốicùnganhđãhiểuđượcvợmình,vànhớratiêuchuẩncaocủacôvới“nghệthuật”,anhkhônghềngạcnhiênkhicôkhôngchịuchobấtcứaixemnó:Gầnnhưmọithứtrongnỗlựccủacôđềusáomònđếnthảmhại.

Anhlậtlạitrangđầutiên.Nhânvậtchínhthậmchícònkhôngcónổimộtcáitên-côtađượcnhắcđếnvớimỗitừ“Côgái”.Bắtđầucâuchuyện,Côgáibốn tuổivà trongmộtbuổi tậpbalê,chơimộtcâynến trêncáibánh,xoayvòngvàxoayvòng.Sauđó,chacôbé(màCôGáiyêuhơnbấtcứaitrênthếgiới)đếnvàômcô.VàrồiBàmẹ(bànàycũngkhôngcótên)túmlấytayCôgái và kéo cô đi và quát mắng cô vì đã làm bẩn chiếc váy tutu. Rồi nóchuyểntớigiaiđoạnCôgáimườituổi.Côởtrongphòngvệsinh,cốthửsoncủaBàmẹ,thìBàmẹlaovào.Bà“giật”thỏisonkhỏitayCôgái.

BÀMẸ(gầmgừ)

Page 449: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Taochỉmuốnmàybiếtmộtđiều!Nếubốmàyvàtaolydị,thìđótấtcảlàlỗicủamày!

CÔGÁI

Không,mẹơi,conxinmẹ.

BÀMẸ

Taosẽnhốtmàytrongphòng.Chotớikhimàyhọcđượccáchcưxử.Nhìnmàyxem.Trôngmàynhưmộtđứalẳnglơ!

CÔGÁI.

Consẽbỏtrốnmẹạ.

BÀMẸ

Taoướcgìmàysẽlàmthế.Màycóbiếtmàyđãgâyrabaonhiêurắcrốichocáigiađìnhnàykhông?

Seldenkhẽmỉmcườivàlậttớitrước.

Giờthìphầnnày,anhnghĩ,khálàthúvị.CôgáiởtrênmộtchiếcduthuyềncủamộtngườiẢrập.Côấyđãbịmộtcôgáikháclừavàtrởthànhnôlệtìnhdục, ngườimàcôgọi làKẻđược coi làBạngái.Suốtđêmnày sangđêmkhác,Côgáinằmcoro trongcabinsợhãi,nghe tiếnghétcủaCôgáiNga“Nyet!Nyet!”khicôấybịmộtbầyphụtácủalãoẢrậphiếp.“Vàolúcđó,”anhđọc,“Côgáiquyếtđịnhmìnhphảisốngsót.Côsẽsốngsót.Côsẽtìmracách.”

RồitheosaulàmộtcảnhCôgáingồiởbàn,chơibàivớibatayphụtángườiẢrập:

TÊNẢRẬPSỐMỘT

Tôiđánhmộttrăm.

CÔGÁI

Page 450: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Tôitănggấpđôi.Haitrăm.

TÊNẢRẬPSỐMỘT

Saochuyệnđólạixảyrađược!

CÔGÁI

Tôithắng.Thêmmộtlầnnữa.

Giờthìlàmthếquáinàomàcôấylạinghĩrađượcchuyệnđó?Seldenbănkhoăn. Thêmmột lần nữa, nó là loại câu chuyện sáomònmàmọi ngườithíchnghĩlàcóthật-nhưngkhôngaithựcsựtinnhưthếcả.MặcdùphầnvềCô gái chơi bài poker để sống sót thì hay và độc đáo, và nó cho thấy trítưởngtượngthựcsư...

Nhưngcôđãviết cái gì thì có tạonên sựkhácbiệt gì không?Anh tựhỏimình,vơcáctranggiấylại.Thứduynhấtcóýnghĩalàcôấyđãcốgắng-rằngcôđãcóýđịnhđúngđắnngaytừđâu.Vàrằngcôđãnóisựthật.Côcứbảoanhrằngcôcóviếtmộtkịchbản,vàanhđãkhôngtincô...

Độtnhiênanhthấytộilỗi.

Nhưng...anhsẽđềnbùchocô,anhvộinghĩ.Anhsẽchocôbấtcứthứgìcômuốn.Giờanhcónhữngtờgiấynày trong tay,mọi thứđãrõràng.Côđãđúngngaytừlâu:Côđãbịgiăngbẫy.Tạisaoanhlạinghingờcô?Vàcuộntậpgiấylại,anhnhétvàotúiáokhoácchoantoàn.

Anhvộirakhỏicănhộ,chìakhóakêuxủngxoẻngtrongtay.ƠnChúakhôngaitrongsốhọsẽphảiquaylạiđây,anhnghĩ.Anhsẽbảocôbỏcănhộ...Vìanhsẽnóivớimọingườitấtcả.AnhsẽgọiJerryGrabawvànóichoanhtabiếtlàanhđãcótậpkịchbản...

Và rồi anh sẽ nói với Victor Matrick. Xoay khóa trong ổ, anh nghĩ đếnchuyệnmìnhsẽ thấydễchịuđến thếnào.Tựdưnganhnhớ tênnhững lờikinhkhủngcủaVictor-rằngSplatchVernerkhôngthểxửlýđượcmộtcôgáinhưJaneyWilcox-vàítnhấtlàmộtlần,Victorsẽphảithúnhậnlàôngta đã sai lầm. Anh thấy rằng những điều ngược lại mới là đúng: Splatch

Page 451: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

VernercầnnhữngcôvợnhưJaneyWilcox,nhữngcôvợthôngminh,xinhđẹp,vàtàinăng.Dướisựhướngdẫncủaanh,Janeysẽhoànthànhxongtậpkịchbản-vàchẳngphảianhđãgiúphàngchụccácnhàvăntrướcđâyrồiư?Vàchuyệnđósẽkhiếnanhtrônghayhohơnthếnào,khimọingườihiểurarằngvợanhcònhơnlàmộtgươngmặtđẹp.Ngaycảmẹanhcũngsẽbịấntượng...

Nhưngkhianhchochìakhóavàotúi,anhdừnglại.Nhưngnếumọingườivẫnkhôngchịutinanh?Nếuhọbảorằngcôấyđãviếtnhữngtrangnàysauđó-sauvụscandalđểcóvẻvôtộithìsao?

Chuyệnđókhôngquantrọng,anhcươngquyếtnghĩ.Vàkhianhchạyxuốngcầuthang,anhnhậnratấtcảnhữnggìquantrọnglàgiờđâyanhđãbiếtsựthật.Vàkhibiếtsựthật,anhkhôngquantâmđếnchuyệnngườikhácnghĩgì.

JaneyWilcoxnhìnmìnhtronggươngnhàtắm.

Côvừahứngkhởivừalolắng.Vàkhi thấymìnhvẫnxinhxắn,côthấydễchịu,rằngsắcđẹpcủacôvẫnviênmãnvàkhônghềcódấuhiệusuygiảm,mặcchonhữngnhọcnhằncủathángqua.

Nhưngnhữngnhọcnhằnđó,côtựtrấnanđãkếtthúc-vàsẽrấtnhanhthôi.Tronghaimươiphútnữa,mộtchiếcxesẽtớiđưacôraphitrườngJFK,vàrồicôsẽlênmáybay,vàmộtcuộcđờimớisẽbắtđầu...

Bướckhỏigương,côtựnhắcmìnhvẫncònmộthaiviệcnhỏcầnphảilàmtrướckhiđi,vàcôvộivàophòngngủ.

BốncáivaliLouisVuittonmởravàđượcxếpgọngàngtrêngiường,đợicôxemxétlầncuối.TấtcảnhữnggìcònlạilàcáihộpnhungxanhmàcôcấtsợidâychuyềnngọctraiđencôđãmuavàokhoảngthờigianngắnngủikhicôvàSeldencònyêunhau-màgiờđâycôthêmvàomộttàisảnquýbáuthứhaicủacô:thiệpmờitớibữatiệcOscarVanityFair.

Côđiđếntủvàmởnắphộpnhungmàuxanh.Nónằmtrongđó,ngaytrênđầu-thiệpmờiđángthèmmuốnnhấttrênthếgiới.Côlấynóravàtrìumếnđưangóntaydọctheodòngchữmạvàngnổiviết“VanityFair”cùngkiểuchữnổitiếngxuấthiệntrênbìatạpchímỗitháng,vàrồimởnóra.Trêngóctrêncùngbên trái, têncô, “JaneyWilcox”, đượcviết bằng chữnghệ thuật

Page 452: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

màuvàng, theosauđólàmộtlờimờitới thamdựVanityFair tạimộtbữatiệc tối sauLễ trao giảiAcademeyAwards vào lúc chín giờ tối.Vài trămngườiđượcmờitớibữatiệcsauđó,nhưnglờimờitớibữatốikhéttiếnglàcóchọn lọc - chỉ cóngôi saođiệnảnhhạngA,đạodiễn,vànhữngngườiđứngđầucácxưởngphim,báochíkhôngđượcphépcómặtmãichođếnlúcmuộn,đểcácngôisaocóthểthoảimáithảtócxuống.

Dĩnhiênlàngaylậptứccôhiểurằngphảigiữchuyệncáithiệpnàybímậtvàkhôngđượcnóivớiai-đặcbiệtlàSeldenhoặcJerryGrabawhaythậmchíWendyPiccolo.Vàvìvậycôđãkínđáosắpxếp-vàmaymắnlàcônhớramìnhcóbộđầmhoànhảomặcchodịpđó:mộtbộđầmdàikiểuthậpniênbảymươicủaRobertoCavallimàcômuaởMilanhồitrăngmật.Côđãđểdànhbộváychomộtbữatiệcmùaxuânlớn,nhưngkhôngcógìcóthểlớnhơnbữa tiệcOscar, và cô sẽ chẻđôimái tócvàxõangang lưng.Vàhiểnnhiênlàcôsẽđeocảsợidâychuyềnngọctrainữa...

Đặt thiệp mời qua một bên, cô cầm chuỗi ngọc trai lên. Sao bây giờ côkhôngđeonóluônnhỉ?Cônghĩ.Nhưlàmộtkiểuănmừng...vìmaymắn?Vàkhiđưasợidâylêncổ,khuỷutaycôgạttấmthiệpvànórơixuốngsàn.

Cô toan cúi xuống nhặt lên thì nghe tiếng chìa khóa xoay trong ổ.Cô đờngười.Selden làmgìởnhà thế?Cônghĩ,độtnhiên thấyhoảng loạn.MáybaycủacôbayđiLosAngeleslúcbagiờ.Vàcôkhôngnghĩlàanhsẽvềnhàtrướcgiờthườnglệlànămhaysáugiờchiều,màtớilúcđócôđãngồitrênmáy bay và có lẽ đã tới Chicago. Nhưng không có thời gian để nghĩ tớichuyệnđó,bởitronggiâytiếptheo,anhđãlaovàophòngngủ,túmlấytaycôvàhônlênmặtcô,vàliênmồmkêulên,“Tìnhyêucủaanh,tìnhyêucủaanh,”nhưmộtdiễnviênrẻtiềntrongmộtbộphimsến.

Giờcôphảilàmcáiquáigìđây?Côhoảngsợnghĩ.

“Selden.Seldenanhyêu,”cônói,cốnóisaochođồnggiọngvớianhđồngthờicốđẩyanhra.“Saothế?Anhlàmgìởnhàthế?”Trongmộtthoáng,cônghĩ,timcôđậprộnlêntrongngựcvìsợhãi,anhsẽthấymấycáivali,vàrồianhcóthểsẽcốngăncôlại...

“Emkhôngthấyà?”anhnói,nắmlấycảhaivaicôvànhìnđămđămvàomắtcô.Mặtanhlộvẻcựckỳphấnkhích.“Giờthìmọichuyệnổnrồi.Vớibọnmình,tấtcảmọithứsẽổnthỏa...”

Page 453: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thậtà?”Janeybồnchồnhỏi.

“Anhđãtìmthấykịchbản!”anhhétlên.

Mắtcômởtochoángváng.Côlùilạimộtbước.“Thậtá?”

“Trongcănhộcủaem,”anhnói,sờsoạng trongáokhoác.Anhrút ramộtcuộn giấy màu hồng và trải ra giường. “Nó không hẳn là một kịch bản,nhưngnóchứngtỏlàemđãcốviết-rằngemchưabaogiờtrongmộtphútnghĩrằngemđãđổikhoảntiềnđónhờsex.Nhìnnày,emyêu,”anhnói,chỉvào trangđầu tiên.“Thậmchíemcòncó trang tiêuđề...emgọinó làĐổichác?Hiểnnhiênlàtiêuđềthìkhôngcódấuchấmhỏiđượcvàemsẽphảithay nó.Nhưng rồi emđã viết tất cả những cảnhnhỏnày, và đại khái cóvạchrachuyệngìsẽxảyđếngiữahọ...”

Janeythấychoángváng.Saukhiviếtnhữngtrangnàymùahèhainămtrước,côđãgậpmáytínhlại,khôngthểtiếptục.Khôngphảilàcôcảmthấykịchbảnkhôngtốtlắm,màlàcuốicùngcôsẽđểlộrasựthậtvềquákhứcủacô...

“Selden,”côháhốcmồm.

Vàrồianhnhìnlênvàđểýthấynhữngchiếcvalitrêngiường.

“Emđanglàmgìthế?”anhhoảngsợkêulên.

Độtnhiêncôthấymìnhkhôngcấtnổinênlời.“Em...,”côngậpngừng.

“Nhưngemyêucủaanh,không!”anhnói,sợhãitúmlấytaycô.“Emkhôngphảirađi.Giờchúngtađãcókịchbản,mọithứsẽổncả.”Anhthảtaycôravàbắtđầubướcđibướclạiquaphòng.“Anhđã làmtrongngànhnàyhơnhaimươinăm,vàanhbiếtmìnhpháthiệnđượctàinăng.Ồ,dĩnhiênlànóđầynhữngchuyệnsáorỗng.Nhưngnhữngbảnthảođầutiênlúcnàochảthế,vàchuyệnvềcôgáitrênchiếcthuyềnbuồmkhálàsángtạo...”

“Selden,emkhôngthể...,”côkêulên.

“Nhưngemcóthể,emyêucủaanh,”anhnói,chìatayra.“Emkhônghiểuà?Anhsẽgiúpem.Emsẽviếtlạibảnđầutiên,vàrồimìnhsẽthuêaiđóviếtlại

Page 454: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nó.Lẽ tựnhiên,Parador vẫnnắmquyền, nhưnggiờGeorge là chủ rồi thìmọi thứ dễ dàng. Anh sẽ làm cho cậu ấy ký chuyển quyền sang choMovieTime-vàanhấynợanhítnhấtlàchuyệnđó,thằngkhốn...”

Janeybốirốilùilạimộtbước,vàSelden,thấyvẻmặtcô,tìmkiếmtrênmặtcôcâutrảlời.“À,anhhiểurồi,”anhnóivẻhiểuý.“Emvẫngiậnvìanhđãkhông tin em.Nhưng hoàn toàn không phải thế, em yêu,” anh nói. “Anhmuốn tin em chuyện kịch bản, nhưng anh sợ rằng nó không phải sự thật.Nhưng anh có thể hiểu được cảmgiác của em...Hẳn emđã ghét anh đếnmứcnào.Chỉcóđiềuđừngnóirằngemđãthôiyêuanh.Khôngphảilúcnày,khimàchúngtacóđượccơhộithứhai...”

Chuyệnnàykhôngthểxảyđếnvớicôđược,Janeyđiêncuồngnghĩ.Khôngphảikhicuốicùngcôcũngcóđượccơhộitrốnthoát...

“Emyêu,emkhôngthấyà?”anhhỏi.“Bọnanhthậmchícóthểchoemlàmnhàsảnxuất...”

Côphảidựavào tủđểđứngvững.Giánhưanhđiđi...Côkhông thểnghĩđượckhianhcứquanhquẩnbêncô.Cuốicùnganhđãđưachocômọithứmàcôđãluônmuốn,nhưngcôsợ...Nếucôthựcsựviếtxongđượckịchbản,chuyệngìsẽxảyranếuanhpháthiệntấtcảđềulàsựthật?Liệuanhcósỉnhụccônhưcôđãphảichịuđựngsuốtthángquakhông?Bằngmộttiếnghétphòngvệ,cônói,“Không...”

Anhsữnglại.“Ýemlàsaocơ?”anhhỏi.

“Emkhôngbiếtnữa,”cônói,tuyệtvọngtúmlấychuỗingọctrai.Giánhưcôcóthểnóivớianhsựthật,giánhưcôcóthểtinanh.Vàrồinhữnglờitiếptheoanhnóirakhiếnmọichuyệnrõràngkhủngkhiếp.

“Anhelàkhôngcólựachọnnàokhác,”anhlạnhlùngnói.“Haituầntrước,VictorMatrickđãbảoanhphảichọngiữaemvàcôngviệccủaanh...Theolẽtựnhiên,anhbảovệem-anhbảovớiôngấyrằngemđãviếtmộtkịchbản-nhưng trừphichúng ta tiếp tục tiếnhànhchuyệnnày, thì lựachọnđóvẫnđượcgiữvững.Vàanhbiếtrằngemsẽkhôngmuốnanhtừbỏcôngviệccủamình.Khôngphảikhimàanhđãlàmviệchơnhaimươinămđểđếnđượcnơianhđếnngàyhômnay...”

Page 455: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeycốhítthở.Côcảmthấymáurútkhỏicơthểmình.Cônghĩmìnhnônmất.Vàrồiýnghĩduynhấtcủacôlàcôphảitrốnđi.Côphảichạykhỏicáisinhvậtghêgớmcoimìnhlàchồngcô.Côsẽbuộcmìnhphảicửđộngvàphảinói,côphảibìnhtĩnh.CôkhôngbiếtSeldenRosenàylàai(vàsựthựclà,côcóbaogiờbiếtkhông?)vàcôkhôngchắclàanhcóthểđixađếnmứcnào.

Bằnggiọngrunrun,cônói,“Anhkhôngcầnthiếtphảilựachọn.Chỉlàemcókếhoạchkhácrồi...”Côbướcmộtvàibướcvềphíatủáovàđặtcánhtaylênnóctủ.ĐộtnhiêncônhớrarằngtờthiệpmờiđếndựbữatiệcVanityFairởdướichâncô.Giánhưcôcóthểnhặtnólênvàchovàocáihộpnhungmàanhkhôngpháthiệnra.

“Nhữngkếhoạchkhác,”anhnói,ngảđầurasaungạcnhiên.“Kếhoạchgì?”

Janeyhấttócphủtrêntrán.Nếucôcóthểkhiếnanhimlặng,cólẽthậmchíhứalàsẽquayvề...“Emvừamớinhậntintốtlành,”cônóithẳngbăng,cởichuỗingọckhỏicổvàđặtvàohộpnhưthểchẳngcógìbấtthườngcả.“Emgáiem,Patty,cuốicùngcũngcóthai.NóvàDiggerđãmuamộtcănnhàởMalibu,vànómuốnemđếnởcùngngaylậptức.”Đólàmộttrongnhữnglờinói nửa thật nửa dối đúng kiểu của cô. Nhưng cô có thể thoát được nếuSeldenkhôngtựdưngkíchđộngmàgọichoemgáicôchúcmừng.Vànhìnmặtanh,côbiếtlàquảtìnhanhcóvẻtincô...

“Nhưngthếlốbịchquá,”anhnói,mỉmcườiđộlượngkhitiếnmộtbướcvềphíacô.“Côấysẽmangthainhiềuthángmà...Emcóthểvềđóbấtkỳlúcnào...Cảhaichúngtasẽcùngđi...Saukhichúngtagiảiquyếtxongchuyệnnày...”

Mặtcô sầmxuốngvìbựcbộivàanhhẳnđãnhìn thấyvẻmặtđó,bởiđộtnhiênmắtanhnheolạivàanhnói:“Trừphi...”

“Trừphigìcơ?”côhỏi,vẫnđểtâmtớichuỗingọctrai.

“Trừphiemđangnghĩtớichuyệngìkhác?”

“Emthìcóthểđangnghĩtớichuyệnquáigìkhácchứ?”côhỏi,giậndữcaumàyvớianh.Vàrồi,khôngngănđượcmình,mắtcôtựđộngliếcxuốngtấmthiệpdướichân.

Page 456: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhcũngthấynó.Vàtrướckhicôkịpnhặtlên,anhnhảytớivàcầmlên.

Khôngnóimộtlời,anhnhìnbìarồimởra.

Thoạtđầu,mặtanh lộvẻkhônghiểu,vàanhbối rốihếtnhìn từ tấm thiệpsangđếnJaney.Suynghĩduynhấtcủacôlàcôphảicótấmthiệpđó,bởiởcuốinócóviết,“Xintrìnhtấmthiệpnàytạicửavào.Khôngngoạilệ”.Vànếuanhxénóhoặcnémnórangoàicửasổ,côsẽkhôngcókịpthờigianđểcómộttấmthiệpmờikhác,vàrồitoànbộcuộcđờicôsẽbịhủyhoại.Toànbộ tương laicủacônằmtrong tấmthiệpđó.Vàcônhìnanh,độtnhiêncôghétanhbằngsựcămgiậncủamộtđứabéghétthằnganhtrailớnhơnhaybắtnạtnó.Côướcgìanhchếtđi.Cômuốngiếtanh...

“Trảlạiđây!”côhétlên.

Anhbướctránhxakhỏicô,cầmtấmthiệpgiữangóntrỏvàngóncáigiơlênnhưthểanhđangchobồithẩmđoànxemvũkhígiếtngười.“Mộttấmthiệpư?”anhnói.

“Anhquantâmgìchứ?”

“Emchọnmộtbữatiệcthayvìcuộchônnhâncủachúngtaư?”anhgàolênvẻđedọa.

“Tạisaolạikhông?”Janeykêulên.“Anhđãchọncôngviệcthayvìtôirồicòngì...”

Trongmộtthoáng,mắtanhđiêndạivìgiậndữ.Janeyhétlênsợhãi,sợđiềuanhcóthểlàmtiếptheo.Nhưngrồi,nhưthểanhnhìnthấysựthậttronglờicônói,cơngiậncủaanhbiếnmấtvàanhrênlênmộttiếngrềnrĩtuyệtvọng.Anhsụpxuốnggiườngnhưmộtconrốidâyđiềukhiểntựnhiênbịcắt,anhgiơtayômđầu.

“Một tấm thiệp,” anhđauđớn rền rĩ, lắcđầu. “Một tấm thiệp tớimộtbữatiệc.Nóchỉlànhưthế...”

Janeychỉnhìnanh.

Page 457: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhngẩngđầulênvànhìncôbằngđôimắtđẫmnước.“Mọingườiđềubảoanh nên kết thúc với em. Nhưng anh khôngmuốn thế. Anh vẫn còn yêuem...”

“Dốitrá,”côrítlên.Vàbướcvềphíaanh,côchìatayra.

Trongmộtthoáng,anhbốirối.Côđanglàmhòaư?Nhưngrồianhthấymắtcôđangnhìntấmthiệp,rằngtấtcảnhữnggìcômuốntừanhbâygiờchỉlànó.Vàvớimộttiếngthởdàinặngnhọc,anhđưanóchocô.

Côcầmlấy.

Vàvớihànhđộngđó,anhthấyrằngmìnhđãhoàntoànsaivềcôngaytừlúcđầutiên.Côkhôngyêuanh;cólẽcôchưabaogiờyêuanh.Lúcnàocũnglàvề thứ tốtnhất tiếp theodànhchocô,vàanhkhông làgìngoàihònđá látđườngtrênhànhtrìnhcủacô.Nếucôđãyêuanh,côsẽởlạivớianh...Côsẽgiúpanhvàlàmđiềuanhyêucầuvàviếtxongkịchbảnđó.Đólàmộtphépthửvàcôđãthấtbại...

Vàthứgìđóbêntronganhbắtđầuphảnchiếnlại.Niềmkiêuhãnhcủaanhđứnglêntừsựthấtvọngtronganh.Thóitựphụđànôngcủaanhcuốicùngcũngtrỗidậy.Vậythìnhữngđiềumàmọingườinóivềcôlàđúngsựthật,anhnghĩ-côlàmộtconđiếm-vàanhthậtmaymắnkhithoátđượccô.Vàcuốicùng,khihiểuravànhẹnhõmkhithấylòngtựtôncủaanhlớnhơncủacô,anhnói,“Nóthậtsựkếtthúcrồi,nhỉ?”

Những lời của anh như làmột tuyên bố hơn làmột câu hỏi, và có gì đócươngquyếttronggiọnganhđếnnỗiJaneyphảiquayđầulại.Dùcuộchônnhâncótồitệđếnmứcnào,dùhaingườiđãlàmsaitráivớinhauđếnmứcnào, sự thật vẫn tồn tại là họ từng tuyên bố công khai rằng họ yêu nhau.Janeyđộtnhiêncócảmgiáclolắng-nhưthểgiờđâyanhnóinóđãkếtthúc,côkhôngchắclàchínhxáclàcômuốngì.Trongmộtgiây,côlưỡnglự.Thậtsựquámuộnrồiư?Cônênbướclạichỗanhvàtựmìnhxétantấmthiệp,ômchầmlấyanhvàbảovớianhrằngcôđãsai?

Nhưngkhimắtcônhìnlênmặtanh,côthấychoángvángngộpthở.Nếucôbướcđếnbênanh,anhsẽlàtấtcảnhữnggìcôcó.Vàcôbiếtrằngchỉmìnhanhthôisẽkhôngbaogiờlàđủ.Côsẽkhôngbaogiờlàconngườithậtsựcủamìnhkhiởbên anh.Anh lúcnào cũngphánxét cô từbêndưới.Anh

Page 458: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

thảmhạivàyếuớt.Anhđãsuýtbánđứngcômộtlần.Vàchắcchắn,anhsẽlàmviệcđómộtlầnnữa.

Vàbằngmộtgiọngnóilạnhlùngkhiếncảcôcũngrùngmình,cônói,“Nókếtthúctừlâulắmrồi,Seldenạ.”

Côđóng cái hộpnhung lại vàbước tới giường, đặt nóvào trong túiLousVuittonnhỏmangtheongười.Vàkhicôlàmvậy,mắtcônhìnthấytậpkịchbảngiấyhồng.Trongmộtthoánggiậndữ,côtúmlấynó,địnhsẽxétanralàmđôi.

Nhưngcó thứgìđóngăncô lại.Vàẹpchồnggiấyxuống,côđặt luônvàotrongvali.

Page 459: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

18

“Chị muốn uống gì?” cô chiêu đãi viên hỏi, nhoài người qua ghế.“Champagne?Nướccam?Haythứgìkhácạ?”

Janey định nói “champagne”, nhưng rồi ngănmình lại. “Cho tôi xin nướclọc,”cônói.

Thayvìđilấynước,côtiếpviênlạingảngườitới.Hạgiọngthìthầm,côtanói,“Tôinhậnrachịngaykhichịlênmáybay.Vàchịkhôngphảilolắng...,”cônói, liếcquanhnhư thểphóngviên ảnh chuẩnbị nhảy ra từ cabinphíatrước.“Tôisẽđảmbảođểkhôngailàmphiềnchịtrongsuốtchuyếnbay.”

“Cámơncô,”Janeyhờhữngnói.

Côcàidâyantoànvàngảđầuraghế,thởphàonhẹnhõm.

Côvừalênmáybay-côtiếpviênbảocôlàngườicuốicùnglên-vàcôđãsợhọđãphânghếcủacôchongườikhácrồi.Nhưngkhông,vàkhoanghạngnhất không đông như cô tưởng - hai ghế cạnh cửa sổ chỗ cô ngồi trốngkhông.CólẽlàdonhữngngườiđidựlễAcademyAwardsđãởLosAngelesrồi,đểdựnhữngbữatiệctrướcOscar.Nhưngthếcũngổn,cônghĩ,nămsaucôsẽcómặtởđó,khicôcónhiềuthờigianđểlênkếhoạchhơn.Vànhưthếnày,việccôđếnbữatiệcVanityFairsẽhoàntoànbấtngờ.VàởNewYorkdântìnhsẽháhốcmồmrakhiđọcbáovàongàyhômsau...

“Nướccủachịđây,”cô tiếpviênnhãnhặnnói,đưachocômộtcáicốccólogocủaAmericanAirlines.

“Cámơncô,”Janeylịchsựnói.

Cônhấpmộtngụmnướcvàcẩnthậnđặtlylêncáikhaynhỏởbêntayghế.Côthíchchampagnehơn,nhưngcôsợmặtmìnhsẽsưngphồnglênvìrượuvàđimáybay.Tốimaicôphải trông tuyệtđối rực rỡ.Côphải là sắcđẹphoànhảo.Tốimailàcơhộiduynhấtcủacô...

Page 460: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Cônhấpthêmmộtngụmnướcnữavànhìnrangoàicửasổvàonhữngngườiđànôngmặcđồngphụcmàudacamđangchonhữngtúihànhlýcuốicùnglênmáybay.Nhẽracônênuốngchampagne,cônghĩ,nhấtlàkhinómiễnphí.Hayđúnghơn,côsửalại,nhấtlàkhicôđãtrảchonó.

Côcaumàyvànhìnvé,mộtlầnnữachoángvángbởicáiphícắtcổchuyếnbaymộtchiềuđếnLosAngeles:nămngànđô!

Côđãđịnhbayhạngthươnggiađểtiếtkiệmhaingànnămtrămđô,nhưnggiờcôquánổitiếngrồi.Nếuaiđótrênmáybaybáolạivớibáochíđãthấycôởhạngthươnggia,họsẽviếtvớisựkhinhbỉ.

Dẫuvậy,giávémáybaylàmcôgầnnhưbuồnnôn.Côđãbaogiờtựtrảchovémáybaycủamìnhtrướckiachưa?Côbănkhoăn.Lầnnàycôkhôngcònlựa chọn nào khác. Mặc dù Vanity Fair đã đồng ý cho cô ở ChateauMarmonthaiđêm,cungcấpphươngtiệnđilạitừvàđếnsânbayvàbữatiệc,họtừchốitrảtiềnmáybay.CôsẽchảbậntâmnhiềuđếnvậynếumộttuầntrướchợpđồngcủacôvớiVictoria'sSecretđãbịhủy...

“Thưaquýôngvàquýbà,”giọngcôtiếpviêntrênloa.“Phitrưởngđãthôngbáovớichúngtôirằngchúngtađãsẵnsàngchochuyếnbay.Xinhãythắtchặtđaiantoànvàchúývàomànhìnhphíatrướcđểnghenhữngthôngbáovềviệcbảovệantoàn.”

Janeythoángliếclênmànhìnhđangbậtvàvôtìnhngáp.Nhưthể,cônghĩ,ngườitakhôngbiếtcáchthắtđaiantoànkhôngbằng...

Và rồi hẳn là côđãngủ thiếpđimất, vì đột nhiên côgiậtmình tỉnhgiấc.Trongmộtthoáng,côkhôngbiếtmìnhđangởđâu...

Vàrồicônhớra:máybay,LosAngeles,bữatiệcOscarVanityFair.Cônhìnđồnghồ-bốntiếngđãtrôiqua!Saocóthểthếnhỉ?Thườngthìcôkhôngbaogiờngủtrênmáybay,nhưngvàituầnquahẳnđãlàmcôkiệtsức.

Cổhọngcôkhôran,vànhoàingườiquaghế,côvẫycôtiếpviên.

“Ah,giờ chị thứcdậy rồi,” cô tiếpviênnói. “Chịđãkhôngăn...Tôiđịnhđánh thức chị dậy nhưng tôi khôngmuốn làm phiền chị. Lúc này chị cómuốndùnggìkhông?Bánhquyvàphomátchẳnghạn,vàcólẽchútrượu

Page 461: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

vangđỏ?”

“Xinchotôinướcthôi,”Janeynói.

Vàrồi,khicôtiếpviênđưachocômộtchainướcEvianvàmộtcáicốc,cônghe giọng nam quen thuộc, từ một vài ghế trước cô. “Tôi muốn ErinBrockovich,”giọngnóiđòikiểutrẻcon.VàđộtnhiênJaneyngạcnhiênbởisựkhôngphùhợpcủamộtgiọngđànôngphavớisựhờndỡicủamộtđứatrẻ.Thậtlàkhônghayhomộtchútnàocả,cônghĩ.

“Tôixin lỗi, thưangài,”cô tiếpviênnói,nhoàiquangườianh ta.“Nhưngchúngtôichỉcóbabăngvàtôielàngườikhácđãlấyhếtrồi.”

“Chậc,vậythìtìmkhắpmáybayđi!”giọngđómắngmỏ,nhưthểkhôngthểhiểutạisaocôkiavẫnchưalàmviệcđó.

“Tôixinlỗithưangài,nhưngnhữnghànhkháchkhác...”

“Bảomộttrongsốhọtrảlại.Bảohọlàtôimuốnxem.”

Côtiếpviênthởdài,vàvộirảobướcvềphíasaukhoanghạngnhất,đảomắt.Khicôtađingangqua,Janeykhẽrướnlênvàlémắtnhìnquaghếđếnhàngghếthứhaiphíatrướccô.Đúngthế,cônghĩ,côđãđúng.Cônhậnracáiđỉnhđầuvớibacọngtócđỏchòilên:ĐóchínhlàComstockDibbles.

Côngồi lại trongghế.Chà!Cônghĩ.Thếnàythúvịquá.HẳnlàhắnđangtrênđườngtớidựgiảiOscar,vàchắcchắnhắnsẽcómặttạibữatiệcVanityFairsauđó.Đểloạihắnrakhỏibữatiệccầnnhiềuchuyệnhơnlàmỗiviệctrảtiềnchophụnữđểmuasexvàgiảmạovàitậpkịchbản.Saurốtthìhắnlàđànông,vàđànôngởHollywoodthìcóthểthoátkhỏimọithứ...

CôđoánlàhắnđòixemErinBrockovichđểghinhớmàcóchuyệnđểnóivớiJuliaRoberts!

“Thưaquýôngvàquýbà,”giọngphi trưởngvang lên trên loa. “Chúng tađangbayngangquaGrandCanyon.Vànếuquývịnhìnsangbênphải,quývịsẽthấyhoànghôntuyệtvời...”

Janeyngồiphíabêntráicủamáybay,vìvậydĩnhiênlàcôkhôngthấyđược,

Page 462: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

côkhóchịunghĩ.Nhưngcôvẫnnhìnrangoàicửasổ,vàtấtcảnhữnggìcôthấylàmộtdảicátđỏdài.

Vàrồicônghethấy,“Janey?JaneyWilcox?”

ÔiChúaơi.Giờthìchuyệngìđây?Janeynghĩ.Côquaylạivànhìnvàomộtphụnữđứngởgiữahàngghếcạnhcô.Ngườiphụnữcóvẻbềngoàinhưmộtngườithíchănmặcquầnáocủapháinam,vớimộtcáihàmvuôngnamtínhvàvairộng,cộngvớitócdàitẩytrắngquámứcvàmóngtayđỏdàiquámứccần thiết. “Côkhôngnhớ tôi à?” côkiahỏi.Giọngcô tanghenhư thểđãthứcsuốtcảđêm,uốngwhiskeyvàhútthuốc.

“A,Dodo,”Janeynói,gậtđầulạnhnhạt.

“Chà!”Dodokêu lên. “Tôiphảinói làkhôngbaogiờnghĩ lạigặpcô trênchuyếnbaynày!”

JaneyđưacốcnướclênmôivànởmộtnụcườicứngđờvớiDodo.“Saotôilạikhôngnênởtrênchuyếnbaynàychứ?”côhỏi.

“Tôikhôngbảolàcôkhôngnên,”Dodovộinói,nhưthếchegiấumộtlờisỉnhụcẩný.“CôđếndựgiảiOscarà?”

“Dĩnhiên,”Janeynóithẳngbăng.“Cònchị?”

“Tôicũngđi,”Dodonói,đảomắt.“Nhưng thậtmệtmỏi -họcắtgiảmchiphí, và không cho bay vé hạng nhất nữa.Vì thế ngay cả người đứng đầucũngphảibayởhạngthươnggia...”

“Kinhkhủngthế,”Janeynói.Dodo,cônghĩ,thậtlàmộtngườiquáchán.Vàtrongmộtnỗlựcnhằmxuacôtađi,cônói,“Chà,vậytôisẽgặplạichịởbữatiệcVanityFair...”

“Ồ!”Dodonói,nhướngmàylên.“Chịcũngđếndựtiệcà?”

“Hẳnrồi,”Janeynói.“Tôiđượcmờitớibữatối.”

“Thậtá?”Dodoháhốcmồm.Vàrồi,nhưthểquámứcchịuđựng,côtaxinlỗiđivàophòngvệsinh.

Page 463: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Hànhkháchhạngthươnggiabịcấmdùngtoiletcủahànhkháchhạngnhất.Và trong một giây, Janey đã nghĩ đến chuyện mách cô tiếp viên chuyệnDodo.Nhưngviệccôsẽ tớibữatốiVanityFaircònDodo thìkhông,cộngthêmviệcDodogiờđãbiếtchuyệnđó,côcảmthấyđượcđềnbùđủrồi.

Trongphòngvệsinh,Dodongồitrêntoiletvàtiêuhóathôngtinnày.Côbănkhoăn, làmthếnàomàconmẹJaneyWilcoxkia lạiđượcmời tớibữatiệcOscarVanityFaircòncôthìkhông?Baonhiêunămnaycôđãcốcómặtởbữatiệcđó,chỉđểrồinămnàocũngbịbảolà“khôngcókhảnăng”,nhưngrồilạinóilàcônên“cốgắngvàonămsau,”ngụýlà“khicônổitiếnghơn.”

Cuộcđờithậtquábấtcông!Dodonghĩ,kéomộtmảnhgiấytoiletdàirađểhỉmũi.Nóchotathấylàmviệcchămchỉthậtchẳngcóýnghĩagìcả...

VàrồiđộtnhiênDodotìmthấycâutrảlờivàgầnnhưcườiphálên.CôcómộtngườibạnlàmởVanityFair-mộtphóngviêntênlàTobyYoung.Anhnàytừngbảovớicôrằngmọinămcácbiêntậpviênđềumờimộtphụnữhọđặtbiệtdanhlà“TócvàngcủaNăm”tớibữatiệc.VàrõràngnămnayJaneychínhlàcôgáiđó.

Nhưngrồicôlạinghĩ:DùchoJaneycólàTócvàngcủaNăm,thìviệccôtađếndựbữatốiVanityFaircũngmanglạichocôtachútdấuấnnàođó.Quảthực sẽ rất hay ho khi “biết cô ấy.”Và hoàn toàn có thể là sẽ thú vị hơnnhiềukhinhậnxét,“JaneyWilcoxlàbạntốtcủatôivàthựcracôấylàngườirấttửtế,”khingườitanhắcđếncôthayvìmìnhđảomắtvẻkinhtởm.

Vànghĩnhưvậy,Dodorakhỏiphòngvệsinh,cươngquyết“kếtbạn.”

“Janey...,”côtagọi.

Janeykhóchịunhìnlên,nhưthểcôkhôngtinnổilàDodoquaylại.

“Côcóphiềnkhôngnếutôingồixuống?”Dodohỏi,nhìnvàocáitúimangLouis Vuitton mà Janey đặt bên cạnh để tránh việc có người muốn ngồixuốngcạnhmình.

“Tôihơimệt,nhưng...,”Janeynói,lấytúiravàđặtxuốngghếtrướcmặtcô.CôcóthểthấylàDodorấtcươngquyết.

Page 464: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Cámơn,”Dodovừanóivừangồixuống.“Dùsao,”Dodonóitiếp,nhưthểhọ đang nói dở một câu chuyện dài, “tôi phải nói với chị là tôi thực sựngưỡngmộchị.Tôinghĩlàmìnhmạnhmẽ,nhưngcólẽchịmạnhmẽhơncảvoi. Nếu người khác nói những chuyện như thế về tôi...,” cô ta bật cười.“Chà,cólẽhọcónóithếvềtôithật,chỉcóđiềukhôngcôngkhaithôi.Ýtôilà,”côtanói,dịchlạigầnđếnmấtJaneycóthểngửithấymùihơithởđầyrượucủacôta,“nếuhọmàlàmlớnchuyệnmỗilầnmộtcôgáithổikènchomộtgã...thìhọsẽchẳngcònchỗchotintứcthựcsựnữa,phảikhôngnào?”

Dodocườiphálêntrướccâuđùacủamình,khiếnhaihànhkháchạngnhấtkhácquaylạivànhìnchằmchằm.

“Ồ,lochuyệncủamấyngườiấy!”Dodoquát.

Janeycaumày.ChoDodongồixuốnglàmộtsailầm.Dodolàloạingườimàcôkhôngnênnóichuyệncùng,đặcbiệtlàbâygiờ...

VàrồiDodonóigìđókhiếncôchúý.

“TôixinnóinhữnggìSeldenRoselàmvớichịlàmộttròbôibác.”

“Saocơ?”Janeynói.

“Chịbiếtmà,”Dodonói,caumàygiậndữ.“Thậtsựlàquákinhtởm.”

Janeyháhốcmồm-cảthếgiớibiếttấtcảmọichuyệnvềcôrồisao?

“Chịthậtdũngcảm,”Dodonói,lắcđầuvẻthánphục.“TôibảovớiMarklànếuanhấycóđịnhlàmchuyệnnhưthếvớitôi,tôisẽgiếtanhấy.Hoặctôisẽthuêaiđógiếtanhấy...”

Janeycảmthấymộtluồngcảmgiáckhóchịuchạykhắpcơthể.“Mark?”côhỏi.

“Chậc,Markđãkểvớitôi,”Dodonói.“Mặcdùkhôngcólýdonàoanhấylạikhôngnên-ýtôilàmọingườiởSplatchVernerđềubiếtchuyện...”

Janeynghemộthồichuônggiónglêntrongđầumình.

Page 465: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Thậtkinh tởmkhimộtcôngty lạiđượcphépbuộcmộtngườiđànôngramộtquyếtđịnhnhưthế,”Dodonói.“NóchắcchắnnóilênđiềugìđóvềthựctrạngviệckinhdoanhcủangườiMỹngàynay...Tôiđãbảolàchịbỏanhtalàquáhay.VàđóchínhlàđiềutôiđãnóivớiMark,”Dodokếtthúcvớimộtnụcườicảmthông.

Janey ngồi lại trong ghế, choáng váng. “Thật ra,Dodo,” cô nói. “Chuyệnhoàntoànkhôngphảinhưthế.Anhấycầuxintôiởlại...”

“Chậc,dùxảyrachuyệngì,tôihyvọngchịlấyđitấtcảmọithứcủahắn!”Dodonóivẻdữdội.

“Ồđúng,”Janeynói,gậtđầu.GiánhưDodođiđi...Côphải sắpxếp lạiýnghĩcủamình...

TiếpviênđiquavàJaneynhìncô tanàikhẩn.CôgậtđầuhiểuývànhoàiquanóivớiDodo.“Xinlỗibà,nhưngtrừphibàởhạngnhất,tôibuộcphảimờibàquaylạichỗngồi.Chúngtasẽhạcánhsớm...”

Dodođứngdậyvànémchotiếpviênmộtcáinhìnghêtởm,biếnmấtsaubứcrèmxanhphầnchiahạngthươnggiavàhạngnhất.

Mẹnóchứ!Janeytứcgiậnnghĩ.SaocôlạiđểchoDodongồixuống?Ngaykhi họ hạ cánh, Dodo sẽ lan câu chuyện này khắp New York và LosAngeles, thêm thắt đủ chuyện rằngcô tađã thực sựnói chuyệnvới Janeytrênmáybay.Vàthêmmộtlầnnữa,câuchuyệnsẽkhôngchínhxác-theonhư cô biết thì cô là người cự tuyệt Selden, chứ không phải ngược lại.NhưnggiờkhicôđãrờikhỏiNewYork,mọingườiđềunghĩlàSeldenđãbỏcô vì công việc của anh ta, và chuyện đó sẽ khiến cô trông thế nào? Cónhữngngườiđốixửvớiconchócủamìnhcòntôntrọnghơn...

Ítnhấtlàcôởmộtvịtrícóthểlàmgìđó,cônghĩ-côsẽbắtđầungaylậptức,tốingàymai,tạibữatiệcVanityFair.Vàkéovalira,côđặtnólênchiếcghếcạnhmìnhvàmởkhóara.

Nằmtrêncùnglàchiếchộpnhungmàuxanh,vànhưthểtrấnanmìnhlàmọichuyệnrồisẽổncả,cômởhộplấytấmthiệpra.

Page 466: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Rìatấmthiệpvẫnsắc.Nóvẫncònmớitinh.Khibữatiệckếtthúc,côsẽgiữnólạimãimãi,cônghĩ.Chẳngphảinólàbùamaymắncủacôsao?

Tấm thiệpđượcgửi tới, như thể có sự can thiệp của thần thánh, vào cuốingàymàcôcảmthấytuyệtvọngnhất.Sánghômđó,dòngtiêuđềcủatờNewYorkPost giật: “GÁIĐIẾMNGƯỜIMẪUBỊĐÁ,”vàđãviết về chuyệnhợpđồngcủacôvớiVictoria'sSecretsẽkhôngđượckýlại.Côđãbịthaythếbởimột ả trẻhơn:một côgái từmiền trung tâyhaimươihaikhỏemạnh.Nhưngthứlàmcôthựcsựkhóchịulàlờicủangườiphátngôncủacô,JerryGrabaw.

“Janeyrất thích làmviệcvớiVictoria'sSecret,nhưngcảmthấyđãđến lúcphảichuyểnsangnhữngdựánkhác,”anhtanói.Rồithêm,“JaneyWilcoxlàngườisốngsót.”

Côđãđoántừđầulàhợpđồngcủacôsẽkhôngđượckýlại.Vàcôhoàntoànbìnhthườngchođếnkhicônhìnthấycáitừ:“Sốngsót.”Saocôghétcáitừđóthếkhôngbiết!“Sốngsót”ngụýmộtngườiphảibòphảiđàođườnglênđếnđỉnhcao,mộtngườihầunhưkhônglàmđược.Vànóhoàntoànkhácvớicách cô luôn nhìn nhận bản thân, kể từ khi cô thoát khỏi cái thuyền củaRasheed.Côlàngườichiếnthắng,khôngphảingườisốngsót,vàchúnglàhaithứhoàntoànkhácbiệt.

VàcáitừđóđãkhiếncôphátđiênlêntớimứcthựcsựđãtớivănphòngcủaGeorgeđểnóichuyệnthẳngthắnvớianhta.

Cuộc gặpmặt không diễn ra như cô dự kiến, nhưng cô trông đợi gì chứ?Georgethíchgiảvờlàanhtacóquyềnlực,nhưngkhiđộngđếnthìanhtavôdụng-hoàntoànvôdụngnhưSelden.Lẽracôphảibiếtđượcchuyệnđóvàocáingàycôthổikènchoanhta.Bởivìanhtathựctếlàbấtlực.Côphảimấttớigầnmườiphútmớilàmchothằngbéỉuxìucủaanhtatolênđượcgầntớimứcgọilàtạmđược...

Và rồi, chán nản toàn tập, cô về nhà.Vàkhi ngồi xuống, uốngvodka, côbuồn tớimứcđã thựcsựnghĩđếnchuyện tự tử...Thìchuôngrung từ tầngdưới.

Tấm thiệp đượcgửi bằng tay do người chuyểnđặc biệt từ văn phòng củachính tổngbiên tập tạp chíVanityFair.Và trong khi nó được chuyển đến

Page 467: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

hoàntoànkhôngbáotrước,côcũngkhôngngạcnhiênlàmấy.Côđãbiếttừđầulàmộtchuyệnlớnsẽxảyđến,rằngcógìđósẽđếncứucôthoátkhỏicáiđốnghỗnđộnnày. Suy cho cùng, chẳngphải đời cô vẫn luônnhư thếư?Mặcdùtrongmộtthoáng,saukhicôxéphongbìvàxemnộidung,côđãtựhỏitạisaomìnhlạiđượcchọnchovinhdựđặcbiệtnàykhinửathànhphốNewYork,cóvẻnhưvậy,lạixấuhổkhibịnhìnthấylàđicùngcô.Vàrồi,dĩnhiênngaylậptứccôhiểura:NhữngbiêntậpviênởVanityFairbiếtcôlàmộtngôisao.Cólẽhọđãchuẩnbịmộtcâuchuyệnlớnkểvềcô,vàluôncókhảnănglớnlàhọsẽchocôlêntrangbìa.Màtạisaolạikhôngchứ?Côđãnghĩ.Đếnlúcnàythìrõlàmọingườiđềumuốnđọcvềcôchếtđiđược...

Vàđộtnhiênvàobuổichiềuđó,thếgiớilạiổnthỏatrởlại.Vàmọithứrồisẽổn,cônghĩ,ngảngườiraghế,nếunhưkhôngcócáivụthảmhọavớiSelden.

Côbiếtnỗiđaucủacuộcchiataylúcnàođósẽnhấnchìmcô.Nhưngvàolúcnày, côkhông thểyếuớtvà chịu thuacảmxúccủamình.Saunày sẽ cònnhiều thờigianđểkhóc lóc (lúcnàochảvậy),nhưng lúcnàyđây,côphảixoaychuyểncâuchuyệnvềSeldensangthànhcólợichocô.

Côthởdàivànhìnrangoàicửasổ.Mộtloạtkhảnăngnảyratrongđầucô,nhưngđộtnhiêncônhậnracólẽcôhoàntoànchảphảinóidối.CôchẳngvừathấytácdụngcủacâuchuyệnđóvớiDodoBlanchetteư?DodođãgiậnđiênlênvìsựphảntrắccủaSelden.Vànếucôtaphảnứngnhưvậy,thìkhảnăngrấtlớnlànhữngngườikháccũngthế.CôsẽbảovớimọingườiSeldenRoselàngườiduynhấtmàcôtừngyêuvàcôkhôngthểtinnổilàanhđãlàmthếvớicô.Côsẽbảomìnhhoàntoàntuyệtvọng,vàtạisaolạikhôngchứ?Cônhamhiểmnghĩ.Suychocùng,khôngcógìkhiếnđànôngđộng lònghơncâuchuyệncũríchvềmộtphụnữxinhđẹpbịkếttộioan...

Và trênhết, cônghĩ, liếcnhìn chiếcvali, giờ côđã cókịchbảnđể chứngminhđiềuđó.Chà,dùsaothìđạikháivậy.Nộidungquálànhạycảmkhólòngchongườikhácxem-mỗilầnnghĩtớinólàcôlạirúmngườilạivìxấuhổ.Màchuyệnđóthậtquádở,nhấtlàkhiSeldenlạithànhthựcnghĩlànócónộidung.Nhưngnóchẳngphải làvậnmaycủacô,côchuachátnghĩ,khithứmàcôcóthểdùngđểcứucôthìcôlạikhôngsửdụngđược...

Phíatrướccô,cônghetiếngComstockDibblesphànnànvớicôtiếpviênlàchampagnecủahắntanhạtnhẽo,vàđộtnhiêncônảyramộtýnghĩđángsợ.Côcódámkhông?Côđiêncuồngnghĩ,timnệnthìnhthịchtronglồngngực.

Page 468: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưngtạisaokhôngchứ?Đóchẳngphảichínhlà thứcônghĩởParisvàongàyhômđó,trướckhicôpháthiệnracâuchuyệntrêntờPostư?Rằngnếutadànhcảđờicốquênđiquákhứ,takhôngthểcóđượctươnglai?

Côcắnngóntay.Chẳnglẽcôthựcsựsẽdànhcảđờimìnhđểcốchegiấusailầm thời tuổi trẻ ư?Giả vờ nó không xảy ra chẳng ích gì cả: Sau rốt, côkhông có tất cả những thứ cômuốn; vànếu cô thật sự thành thật với bảnthân,côkhôngcógìcả.Mộtlầnnữa,côquayvềvớiđúngchỗmàcóvẻnhưcôluônkếtthúcởđó-khôngnghềnghiệp,khôngtiền(trừkhoảncôđãtiếtkiệmtrongngânhàng),vàkhôngđànông-phảibảovệdanhdựvàchỉcósắcđẹpcóthểcứucô...

Côrùngmình.Bathángnữacôsẽbamươitư,vàinămnữa,bốnmươi.Nếucuộcđờicôcứtiếptụcmãinhưthếnày?Nếucuốicùngcôlàmộtphụnữchẳngbaogiờthựcsựlàmđượccáigì,đếnbốnmươituổimàkhôngcómốiquanhệcũngnhưsựnghiệpnào?Côđãgặpnhữngphụnữđó tạicácbữatiệc,cườiquánhiềuvàmặcloạiquầnáomàchỉnhữngđứacongáihaimươilăm tuổi mới nên mặc. Và trong khi đó, ngay cả một kẻ tởm lợm nhưComstockDibblescũngkhôngliếcnhìnhọđếnlầnthứhai...

Không!Côgầnnhưhét toáng lên.Côsẽkhôngkết thúcnhưthế-côphảitranhthủcơhội.Bởiđóchẳngphảilàthứcôcựtuyệtbảnthânư-mộtcơhội?Chẳngphảicôđãluônchọnđườngdễbởicôsợhãi-sợrằngmìnhsẽkhôngđủgiỏihaychẳngphảicôvẫntinrằngmìnhthựcsựkhônggiỏiư?SợhãiđãdẫncôđếnvớiSelden;sợhãiđãkhiếncôtớivớiGeorgevàsavàocáimớhỗnđộn.Nếungườikhácbiếtvềquákhứcủacôthìcógìthựcsựquantrọngkhông?Côđãbịcôngchúngdánnhãngáiđiếmrồi-cuộcđờicòncóthểlàmgìvớicônữa?Vàchẳngphảilàcôvẫnsốngsótư...?

Ặc,cônghĩ.Lạicáitừ“sốngsót”đó.Nhưngcólẽtừđócũngchảtệlắm.Cólẽ,đểtrởthànhmộtngườichiếnthắng,trướctiêntaphảisốngsótđã...

Vàđứngdậy,côbướctớiphíatrướcmáybay.

“Xinchào,Comstock,”cônóivẻtrơntru,nhưthểchẳngcógìtừngxảyragiữahọcả.

Hắnnhìn lênvà caumàykhóchịu.Và rồi khi nhìn thấy cô,mắthắn sầmxuốngnhưhaiviênđálạnh.

Page 469: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Cômuốngì?”hắnhỏi.

Cônhoàiquaghế.“Anhkhôngnghĩ làsẽ tốthơnchocảhaichúng tanếubọnmìnhđượcnhìnthấylàđangchuyệntròà?”

Hắntoanphảnđối,nhưngrồimộttianhamhiểmhiệnratrongmắthắn.Hắnvỗlênchiếcghếcạnhmình.“Emmuốnnóivềchuyệngì?”hắnhỏi.

“Kịchbảncủaem,”cônói,đưachohắntậpgiấy.

Page 470: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

19

VàođêmdiễnraAcademyAwards,mộtvầngtrăngmàudacamkhổnglồlơlửng trên thànhphốLosAngelesnhưmộthuychươngbằngvàng.Vànhưmọikhi,báochítrungthànhtườngthuậtrằngsựsángchóicủanókhôngthểsánhvớinhữngngôisaoconngườiởbêndưới.Vớicôngchúng,đêmOscarlàmộtcơngió lốchoành trángcủanhững thành tựuanhhùnggiànhđượcbởinhữngconngườiđẹpđỡvàđượcbanơnhơn.NhưngvớicôngdâncủacáithếgiớinhỏbéchậthẹplàmnênHollywood,nócònlàmộtbuổitốicủahàngtrămmưumônhonhỏvàsựkhinhthường,nhữngsựđồnglõatitiệnvànhữngsựđiềukhiển.ChíngiờtốigiờWestCoast,bứctượngvàngcuốicùngđãđượctraođi,nhưngsựvuivẻthìvừamớichỉbắtđầu.

Tanner Cole, ngôi sao điện ảnh, nhìn ra ngoài cửa sổ kính màu chiếclimousine và caumày. Phía trước xe anh ta làmột hàng ít nhấtmười haichiếclimokhác,tấtcảnằmởvịtríđểthảnhữnghànhkháchnổitiếngxuốngtrướcmáihiênhẹpđượcdựnglên trongkhuđậuxecủanhàhàngMorton,khuvựctổchứcbữatiệcOscarVanityFairthườngniên.“Ốigiờiơi,”anhtakêuto.Nhưanhtađãbảovớihàngchụcphóngviênquanhiềunămqua,anhthíchmọithứkhilàmmộtngôisaođiệnảnh,anhthíchmọithứởđêmnay,anhthậmchícònthíchmọithứởbuổitiệcnày.Trừcáihànglimousine.Anhta ghét phải chờđợi.Thật sự là có khả năngquá nhiều người nổi tiếngởcùngmộtchỗ.

Anhlấymộtítthuốctừcáihộpbạcvàchonóvàogiữalợivàmôimình.Vấnđềlà,anhnghĩ,cáihàngbáochíchếttiệtkia.Ngôisaonàocũngphảichụphình,vànếucómộtngôisaolớnkháctrướchọ,họsẽđợitrongxeđểkhôngbịcướpmấtđấtdiễn.Thậtlàchánkhôngchịunổi,anhkhóchịunghĩ.Vàvớianh,những“ngôisao”nàykhôngphảilàdiễnviênđíchthực.Diễnviênđíchthựckhôngquan tâmtớihàngbáochí.Diễnviênđích thựcbiết rằnghàngbáochíkhôngphảilà“mộtphần”củacôngviệc,vàvớidiễnviênđíchthực,côngviệclàthứthậtsựquantrọng.

Anhnhấnnútmởcửasổ,vàphunramộtmiếng thuốc lámàuxanh lácâylớn.TannerCole,đãđihọcởtrườngĐiệnảnhYalehaimươinămtrước,tựcoimìnhlàmộttríthứcvàmặcdùanhtachỉthừanhậnchuyệnđóvớinhững

Page 471: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

bạnbèthânnhất,nằmtrênsựhiểubiết,nhữngtoantínhthôlậutầmthườngcủaHollywood.Tuyvậy,anhtakhôngởtrênchỉravớinhữngphóngviênrằngbạnbèmìnhbaogồmcảnhữngngườithật,nhưCraigEdgers,gãvàolúc này ở cùng anh ta trong căn nhà lớn trênHollywoodHills.Bốn tiếngtrước,anhtađãbỏlạiCraigtrongmộtbồntắmnóng,nhấpmộtlytràxanhđá.

Mỗinăm,TannerColetổchứccáimàgiờđâyđãtrởnênnổitiếngmộtbữatiệc saubữa tiệcOscarVanityFair.Vànămnay,TannerđãdụđượcCraigEdgers thamgia.Anh takhôngbiết toànbộcâuchuyện,nhưng rõ ràng làCraiggặpchútrắcrốivớikịchbảncuốnTheEmbarrassments,vàTannerđãhứasẽgiúpgãbằngcáchgiớithiệugãvớivàingười.HiểnnhiênlàTannerthíchcuốnsáchđó(mẹnó,anhtanghĩ,anhta“thích”mọingười),vìthếaicóthểtráchanhvìmuốnđóngvaitròngườidẫnđầu...

Chiếclimousinedừnglại,vàanhtalạinhănmặtnhìnrangoàicửasổ.Cònítnhấtsáuchiếcxephía trước...Mẹnóchứ,anhnghĩ.Anhkhôngnhất thiếtphảiđợi.Anhcóthểxuốngxeđibộ.Anhkhôngphảicáiloạingôisaoẻolảthảmhạitớimứccầncóngườichùiđíthộ...Vìvậynhấnvàonútđiệnđàmnốianhvớitàixế,anhnói,“Này,Kemosabe,dừngxelạiđi.Tôisẽđibộ.”

Tàixếcaumàynhìnvàogươngchiếuhậu.“Ngàichắcchứ,ngàiCole?”ôngtahỏi.“Cólẽkhôngantoàn.”

“CảnămngoáitôiquayphimởmiềnBắcTrungQuốc,”Tannerquát.“TôinghĩlàlođượccáiviệcđivàomộtnhàhàngởLosAngelesmớiđánglo”.

ChiếcxeđỗlạivàTannerxuốngxe,sậpcửalại.

Khoảngbốnchiếcxephíatrước,nữdiễnviênJennyCadinengồibọctrongmộtmànkhóixìgàdàyđặccủaComstockDibbles.“Comstock, thôinào,”cônói,cốtìnhhovàvẫytaytrướcmặthắn.“Nếuembiếtanhsẽhútthuốc,khôngđờinàoemđồngýđivớianh...”.

ComstockDibbles cười nham hiểm.Bộ tuxedo của hắn chật căng ở phầnngực trần, trongkhi, nhưmọi khi, quầnhắn có cảmgiácnhưđang treoởdưới bụng. Hắn đã bỏ năm ngàn đô cho bộ tuxedo cắt may này, nhưngdườngnhưkhôngcóthợmaynàotrênthếgiớinàycóthểmayđượcbộquầnáovừangườihắn,dùhắncóbỏrabaonhiêutiềnchăngnữa.Hắncởikhuy

Page 472: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chiếcáokhoác,và,đểlàmvừalòngJennyCadinetrongkhivẫnlàmrõrằngcôchẳngquantrọngbằngđiếuxìgàcủahắn,hắnhạcửasổxuốngmộtchút.

JennyCadine thở dài. “Cámơn anh,” cô nói, vớimột nụ cườiméo xệch.Tâm trạng cô đang không được vui lắm, vừamớimất giảiOscar vào tayJuliaRoberts.Côdịch người trên ghế, cảm thấy chiếc váy đangnhàu bêndướingườimình.Tạicáikhỉgìmàcôđãđểchongườiphụtráchphongcáchcủa cô thuyếtphục cômặcđồ củamộtnhà thiết kế trẻmới? côđiêngiậnnghĩ.NgoàiviệcmấtgiảiOscar,thìcáiváycủacô,trônggiốngmộtbộđầmdạtiệchồinhữngnăm1950,trôngkhôngralàmsao,vàngàymaibáochírấtcóthểsẽbảorằngtrôngcônhưmộtcáikẹodẻolớnmàuhồng...

CôliếcnhìnđiếuxìgàcủaComstock,màkiểugìđóhắnđểngaytrướcmặtcô,vàthởhắtrakhóchịu.“Vềphầnđó...,”côcấttiếng.

Comstockmỉmcườivàđậpphầntrotừđiếuxìgàchorơixuốngsàn.“Tốtđấy,”gãnói.ỞParkAvenueởthànhphốNewYork,hắncóthểbịlạclõng,nhưngởHollywoodthìhoàntoànngượclại.“NóhoàntoàncókhảnăngđểđạtOscar...”

“Nếuanhnóivớiemnhưthếthìphảithếthôi,”Jennycáukỉnhnói.

ComstockDibbleslạibậtcười.“Anhkhôngchắcđâu,”hắnnói.“Chỉlànóichuyệnvớiemthôi.”

Jennyđảomắt.Côghétcáiphầnnàytrongcôngviệccủamình,nhưngkhôngcócáchnàotrốnđược.NgaycảlàdiễnviênđạtgiảiOscar,côcũngphảiđấutranhđểgiànhnhữngvaitốtnhất.Côđãthấysựnghiệpcủaquánhiềudiễnviênđitoongvìhọlựachọnsaivaidiễn.Vàvìvậy,khiđạidiệncủacôgọichocôchiềuhômđóbảorằngcảthànhphốđangồnàocảlênvìdựánmớicủaComstockDibbles,họđãđồngýlàcônêngặpriêngComstock.VìvậysaulễOscar,côchỉgiảvờlàkhôngtìmđượcxe.

“Thôi nào, Comstock,” cô nói, đổi giọng. “Anh biết là sớmmuộn gì anhcũngsẽnóivớiemmà.”

“Thậtá?”Comstockhỏi,phảramộtluồngkhóixìgàlớn.Lầnđầutiêntrongnhiều tuầnnay,hắn tađang thích thúvớibản thân.Khôngcógìhắn thíchhơnviệchànhhạcácnữdiễnviên -đặcbiệt làcái loại tựmãnnhưJenny

Page 473: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Cadine-vàtrênhết,hắncóđượctàisảnhotnhấttrongthànhphố.Nhưcâuhắnthíchtựnhủmình,hắnđã“quaylại,”vàJennyCadinehaybấtcứaikháckhôngthểlàmđượcgìhắncả.

Sáng sớm hôm đó, uống cà phê và mặc một chiếc quần lụa đỏ nhỏ xíu,Comstockngồi trongphòngsuitekháchsạnBốnMùa,đọc“kịchbản”củaJaneyWilcox.Khiđọcxong,suynghĩđầutiêncủahắnlàcôtamớingusaolàmsaokhitrướckiakhôngchịuđưachohắn.Nhưngrồihắnnghĩhắnbiếtđíchxácmìnhsẽlàmgìvớikịchbảnnày-nólàloạitruyệnmàhắnsiêutrội.Nósẽlàkinhđiểncủahiệnđại-mộtcâuchuyệncủalòngtham,củamộtphụnữtrẻxinhđẹpđánhmấtsựngâythơtrongtrắngbởisựthamlamcủamình.Hiểnnhiênlàcôấysẽsađọa,nhưngrồicôsẽđượccứuchuộc-đóchẳngphảilàmộtcâuchuyệnvềconngườivĩđạiư?Tộilỗivàcứuchuộc,liêntụcdiễnra,vàđócũngchínhlàcâuchuyệncủahắn...

Và lúc này đây, ngồi trên limousine với JennyCadine, hắn tự chúcmừngmìnhvìmộtlầnnữalạicứuđượcbảnthân.Mẹochỉ lànémmộtquảbóngvàngnữavàokhôngtrung,làmsaonhãngsựchúýcủamọingười.Vàrồi,tậndụngthiêntàicủachínhmình,hắncangợibảnthânđãkýkếtvớiJaneyWilcoxchocôviếtkịchbản.Chẳngphảingaytừđầuhắnđãbiếtlàcôấycógìđó“đặcbiệt”ư?Hắnsẽđảmbảođểmọingườibiếtđiềuđó,đểhọhiểutàinăngcủahắntrongviệctậndụngcơhộivớimộtngườivôdanh...

Nhưnghắnkhôngđượcvộivàngquá,hắnnghĩ,rítmộthơixìgà,hắnchămchằmnhìnJennyCadine(cônàytốinaytrôngkhôngxinhnhưmọikhi)vàtựnhiênhỏi,“Embiếtnhữnggìvềdựánnàyrồi?”

JennyCadinekhôngphải làngười thôngminh lắm(gầnnhưmọisuynghĩtrongđầu cô ta làdo cácđại diệnvàquản lý thôngminhđặt vào), nhưngđây,côbiết, làdấuhiệuphảinịnhbợ.“Emchỉbiếtnólàkiệt tácthôi,”côdằndỗinói.

“NólàcâuchuyệnJaneyWilcox,”Comstocknói,tựhỏiphảnứngcủacôtasẽ thế nào khi đã xảy ra sự vụ ở nhà hàngDingo’s. Đúng như hắn nghĩ,Jennysốngtrongmộtthếgiớicôlậpnhỏxíuđếnnỗicônhậnrangaycáitênđó.Côcaumàyvàcắnmôi.“Côtalàdạngnữquyềnhaygìđóà?”

“Emcóthểnóinhưvậy,”Comstockbậtcười,vỗvàochâncô.JennyCadinesẽlàmộtJaneyWilcoxhoànhảo,hắnnghĩ,nếunhưcôtatrẻhơnmườituổi.

Page 474: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Thậtlàtiếckhiconngườiphảigiàđi...

“Comstock,thiệttình,”Jennythởhổnhển,nhưthểcôsắpchếtngạtvìkhóithuốc.“Anhdậpđiếuxìgàđóđiđượckhông?Anhđanggiếtcảhai...”

Comstockmỉmcườivàcốtìnhphảmộttràngkhóivềphíacô.“Ngượclạithìcó,cưngạ,”hắnnói.“Khóithuốclàthuốcphòngbệnh...”

Vàtrongchiếclimousinecáchđóhaixe,JaneyWilcoxnhìnxuốngbàntaytráimìnhvàthétlênmộttiếnghoảngsợ.

Côvẫnđangđeochiếcnhẫnđínhhônvànhẫncưới.

Vội vàng tháo chúng ra, cô định cho vào cái xắc bạc Prada thì lại ngậpngừng,đểtronglòngbàntayphải.Độtnhiêncôcảmthấybuồnbãghêgớm.GiánhưSeldencómặtởđóđểthấycô,cônghĩ,thấycôtrongkhoảnhkhắcchiếnthắng...

Việcnhìnxuốnghaichiếcnhẫnkhôngtránhkhỏiđemkhoảnhkhắcđóquaylại,chỉmớibảythángtrước,khicôđứngdướimặttrờiTuscannóngbỏng,nhìnvàomắtngườiđànôngsắpsửatrởthànhchồngmình.Côđãtinrằngmìnhđangyêu.Nhưngmộtlầnnữa,tìnhyêulàmcôthấtvọng,vàrồicôlạichỉcómộtmình...

Cuộcđời lẽ rakhôngphảinhư thếnày,cônghĩ.Khicuốicùngchuyện tốtlànhcũngxảyra,chẳngphảilẽratasẽchiaxẻnóvớiaiđóư?Vậymàcôchẳngcóai,mộtngườibạncũngkhông...Vàngồimộtmìnhtrongchiếcghếsaubằngdamàuđentrongchiếclimousine,côgầnnhưmuốn...khóc.

Nhưngcôkhôngđượclàmthế,côtựmắngmình.Khôngđượclàmvậykhimànghệsĩtrangđiểmđãmấthaigiờtrangđiểmchokhuônmặtcô(vàJaneyđãphảitrảchokhoảnđó,nămtrămđôvìđólàđêmOscar).Vàcôsắpsửatớidựbữatiệcquantrọngnhấttrongđờimình.Nhìnxuốngchiếcnhẫntrêntay,côthấyhốihậntrộnlẫnvớikíchthích.Nhữngsựkhởiđầumớilúcnàocũngđầyđauđớn,vàcôkháchắcbuổitốihômnaysẽthayđổiđờicô...

Mànhữngchiếcnhẫn làgì, ngoàidấuhiệucủacảnh lệ thuộc?Cô sẽnémchúngtangoàicửasổ,cônghĩ,nhưngnghĩđếncảnhnghèođóitrongtươnglaicóthểxảyrakhiếncôdừnglại.Riêngchiếcnhẫnđínhhônđãtrịgiábốn

Page 475: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mươingànđô;cônênbánnóđi...

Vàlạnhlùngthảnhẫnvàotúi,côlấyhộpphấnravànhìnmặtmình.

TốinaylàmộttrongnhữngtốiJaneytrôngđẹpnhất.Thựctếthìcôlúcnàocũngđẹp.Nhưngriêngđêmnaythìnhưthểsắcđẹpcủacôđãcómộtcuộcđờicủa riêngnó.Tóccôsángbóngvàmềmmại, răngcô, tươngphảnvớimàusonđỏcômớitìmthấy,dườngnhưtrắngnhưtuyết.

Cônhìngươngmặtmìnhvớisựthỏamãn,vàrồi,gậphộpphấnlại,tựnhắcmìnhrằngsắcđẹpcủacôkhôngphảilàtàisảnduynhất.

Vàokhoảngmườimộtgiờsánghômđó,côđãnhậnmộtcúđiệnthoạicủaComstockDibblesthôngbáovớicôrằnghắnmuốnbiến“kịchbản”củacôthànhmộtbộphim.Mùahèhainămtrước,khicôbắtđầuviếtkịchbảnđó,mộtcúđiệnthoạinhưthếnàysẽkhiếncôhétlênvìvuisướng.Bởimùahèđó,khicôkhôngcómộtxuvàkhôngcócôngviệc,bánđượcmộtkịchbảnlàthứcôkhôngthểhìnhdungnổi.Nhưngkểtừđórấtnhiềuthứđãxảyravớicô,vàcôchắcchắnđãhọccáchkhôngđượcnhìnthiểncậnquá.Thậmchíchỉmộtnăm trước,côsẽ rất lấy làmsungsướngkhiphimcủamìnhđượclàmvàsẽchophépComstocklàmbấtcứthứgìhắnmuốnvớidựán.Nhưnggiờcôthôngminhhơnrồi,vàcôsẽkhôngtừbỏquyềnchỉhuydễdàngnhưthế.Côđịnhsẽthamgiavàodựáncàngnhiềucàngtốt,vàítnhấtlàcôđịnhtrởthànhnhàsảnxuất...

NhưnghiểnnhiênlàcôkhôngnóivớiComstocknhưvậy,côtinhquáinghĩ.Câuhỏiđầutiêncủahắnlàsaotrướcđâycôkhôngchịuchohắnxem.Vàtrongkhicôkhôngthểchohắncâutrảlời-ýnghĩphảigiảithíchnhữngcảmxúccủamìnhvềhaithángtrênthuyềncủaRasheedkhiếncôkhôngnóinênlời.Côchỉnghĩ rằngnếucôđãđưachohắn trướckia, thìgiờcôkhôngởtrongvị thế như thế này.Ngay cảmùahè năm trước thôi, cô không là gìngoàimộtcôgáixinhđẹpvớivàichữnguệchngoạctrêngiấyhồng,nhưnggiờđây,cônổitiếngvàmọingườibiếtvềcô.VàbảnnăngmáchbảocôrằngnếuComstockDibbles quan tâm tới dự án của cô, thì khả năng là nhữngngườikháccũngquantâm...

Chiếcxetiếntớicổngvào,vàtàixemởcửasổ,đưathiếpmờicủacôchomộttaybảovệ.Gãkiachiếuđènpinvàocửasổvàrồitàixếxuốngxemởcửachocô.

Page 476: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côhítmộthơithậtsâuvàbướcra.

Vàđộtnhiên,bắtđầubướcđitrêntấmthảmđỏtrảidướimáihiênđầyhoadẫnvàonhàhàng,côbịbọcquanhmộtđámđôngđầymồhôimồkê,gàohétvớicônhìnhướngnàyhayhướngkia,dừnglại,quay,nhìnquavai,vàđặtkhuỷutayhướngkhácđểđượcmộtgócđẹphơn,nhữngthợchụpảnhphávỡhàngràochắnvàvàinhânviênanninhlaotớichặnhọlại.Ởnhữngsựkiệnkiểunày,luôncómộtngườimàthợảnhkhaokhátmuốnchụp,bởihọbiếtcóthểbánbứcảnhchobáochí trên toàn thếgiới.Đêmđó,JuliaRoberts,đạtgiảiOscar, làngườisốmột,nhưngJaneyWilcoxgầnnhư làngườisốhai.Với đámpaparazzi, JaneyWilcox có thể không phải là ngôi sao điện ảnhthực sự,nhưngcônổi tiếngvàkhét tiếngkhôngkém.Và tất cảnhững tinđồnchiềuhômđóđãtruyềnđirằngcôđãviếtmộtkịchbảnhoànhtrángvàrằngComstockDibblessẽsảnxuấtnó,vàrằngmọichuyệnđãviếttrênbáochívềcôlàkhôngđúngsựthật.

TannerColeđếncổngvàođúnglúcsựnáođộnglênđếnđỉnhcaonhất.Anhtacaumày,tựhỏiaimàgâyrasựhuyênnáođếnvậy.Bâygiờcònsớmquáchưa thể là Julia Roberts được. Và thậm chí sự xuất hiện của PamelaAnderson với Elizabeth Hurley hồi năm ngoái cũng không náo nhiệt đếnvậy.CónữdiễnviênmớinàoởHollywoodmàanhkhôngbiếtsao?Khianhta đứng đó băn khoăn,một nhân viên an ninh kéo tay thợ ảnh từ tạp chíPeopleđingangquaanh.“Chúngtôiyêucô,Janey,”taythợảnh,làmộtphụnữtócvàngngoàibamươi,gàolên.

“Côgáiđólàaithế?”Tannerhỏicôta.

“Tanner!Chotôichụpanhmộtkiểu,”côthợảnhgào.

Taybảovệgiơ tay lênngăncô lại.“Tôibảovớicôrồi.Tốinaycôkhôngđượcphépchụpnữa.”

Tannernhúnvainhưthểkhônglàmđượcgìkhác.

ĐámnhânviênanninhrẽđámđôngvàTannerbướcvàotrong.

“Côgáiđólàaithế?”anhhỏiRupertJacksonvàiphútsau.CôgáibíhiểmkialúcnàyđangđứnggiữamộtbầynhữngôngtrùmHollywood,baogồm

Page 477: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tổngbiêntậptạpchíVanityFairvàngườiđứngđầuAmericanPictures.Côta,Tannernghĩ,tuyệtđẹp,vớimáitócvàngdàithẳngvàbộngựchoànhảo(rõlàđồgiả,nhưngthếthìsao),lộrõdướibộđầmthậpniênbảymươi.Côtađủlớntuổiđểcóvẻthúvịvàđủtrẻđểvẫncuốnhút,vàTannerColecoicôlàcôgáiđẹpnhấttrongphòng.Nhưngchínhđôimắtcôtamớinổibật,anhtanghĩ.Tronggiâyphúttrướcđó,khianhđưacáixắcchocôvàmắthọgặpnhau,chúnglấplánhnhưhaiviênsapphiredướihàngmiđendài,nhưngđólàvẻmàanhthấycuốnhútnhất.Làmộtdiễnviên,anhthíchnghĩrằngmìnhcóthểnhìnthấylinhhồncủaconngườiđồngloại.Vàanhtinrằngmìnhthấynỗibuồnđíchthựcởđó...

“Anh đi xa lâu quá rồi đấy,” Rupert Jackson khúc khích. “đó là JaneyWilcox,gáiđiếmngườimẫunổitiếng.”

“Cáigì?”Tannersửngsốthỏi.Trongmộtgiây,anhmuốnđấmchoRupertmộtquả.“Mộtgáiđiếmđíchthực?”anhhỏi.

“Anhngốcthế,”Rupertquởanh.“RõlàanhănnhiềuchângàkhiởTrungQuốcquárồi.Tôixinnóilàcôấykhôngđiếmgìhơnanhhaytôicả.”

“Tựcangợimìnhquá,Kemosabe,”Tannernạt.“Saotrướcđâykhôngaikểvớitôivềemnàynhỉ?”

“Anhtởmquá,”Rupertnói.

“Đưacôấytớibữatiệcsauđâynhé?”Tanneryêucầu.AnhmuốnxâydựngquanhệvớiJaneyWilcoxxinhđẹp,nhưnganhkhôngcóýđịnhlàmviệcđóởđây,trướcđámđôngnày.Anhrấtthậntrọngtrongviệcduytrìsựriêngtư.

RupertcuncútđithựchiệnyêucầucủaTanner.GãluônlàmmọithứTannermuốn.Gãphảilònganh-vàđểtưởngthưởng,thỉnhthoảngTannerchophépRubertthổikènchoanhta.

JaneyWilcoxđứnggiữađámđôngnhỏ,gậtđầu.

Vớimộtngườiquansátbìnhthường,côcóvẻhoàntoàntựchủ,môinởrathành một nụ cười dễ chịu và cô đang tập trung vào người đứng đầuAmerican Pictures -một phụ nữ ngoài bốnmươi tên làCandiClements -đangkểdởmộtcâuchuyệnvềbữa tiệc sinhnhậtgầnđâycủađứaconba

Page 478: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

tuổicủabàta.Nhưngbêntrong,hàngchụcsuynghĩvàcảmxúcđangquaymòngmòngtrongđầucô...

Cô biếtmình sẽ được chụp ảnh, nhưng cô chưa chuẩn bị chomột sự náonhiệtđếnthế,cũngnhưsựưuáinhiềuđếnvậy.Chỉmớihaituầntrước,côbịxãhộiruồngbỏvàlàđốitượngbịgiễucợtcủađámnhiếpảnh.Nhưnggiờđâydườngnhưmọingườiaicũngbiết làcôđãviếtmộtkịchbản,và thậtmãn nguyện làm sao khi nhìn thấy điều cô đoán sẽ xảy ra cuối cùng trởthànhsựthật.Côđượcđưatớibữatiệcbởihainhânviênanninh,vàtrongđámđông,côđãlàmrơixắc.

Trongmột thoáng,nónằmtrênsànhoàn toànbị lãngquênkhicôkínhsợnhìnquanhcănphòng.Nhàhàngđãbiến thànhmộtcungđiệndátbạc lấplánh,nhưthểtavừabướcquamộttấmgươngvàotrongmộtthếgiớifantasy.Sànnhàgắnđầynhữngxêquinbạc;hoahồngbạcleoquanhnhữngcâycộtHyLạpvànhữngthiênthầnbạctrangtrítrêntrầnvànhà.Vàrồimộtngườiđànônghiệnracạnhcô.Anhnhặttúicủacôvàđưalạichocô,côthềmìnhđãngheanhthìthầmthốtlêntừ“quyếnrũ”.Mắthọgặpnhauvàcôsuýtngấtđikhinhậnraanhlàai-TannerCole,diễnviênđiệnảnh.

“Cámơnanh,”côthìthầm.

“Khôngcógì,”anhđápvớimộtnụcười.Anhbỏđivàkhinhìnanhbướctớiquầybar,côquyếtđịnhrằngnếuđâylàtrườngphổthông,anhsẽlàcầuthủtiềnvệngôisao.Vàkiểugìđó,đếncuốibuổitối,côsẽcóđượcanh...NhưngrồicôthấyanhđứngcùngRupertJacksonởquầybar.Cườikhekhẽ,cônhớlạibữatiệcđầutiênởnhàMimi,vàbănkhoănkhôngbiếtTannerColecũngđồngtínhkhông,côthềlàsẽkhôngphạmphảicùngmộtsailầmcũ.GiánhưcóBillWestacott ở đó để chỉ dẫn cho cô, cô chua chát nghĩ.Bill!Cô đãkhôngnghĩđếnanhnhiềuthángrồi,vàhoàntoàncóthểlàanhđangởLosAngelesnày.CôtựnhắcmìnhlàmaiphảitìmBill-nếucôởlạiLosAngeles(vàcôbắtđầunghĩlàcóthểnhưthế),côsẽcầnđồngminh...

Nhưngcôkhôngcóthêmmộtgiâykhácđểnghĩđếnchuyệnđó,bởingaykhicôtiếnmộtbướcvàophòng,gầnnhưcôbịbaoquanhbởimộtnhómngườichúctụng.ỞtrongnhómnàycócảtổngbiêntậpcủaVanityFair,cũngnhưCandiClements,ngườiđứngđầuAmericanPictures.JaneykhôngbiếtnhiềulắmvềHollywood(chưa),nhưngngaylậptứccôcảmthấyCandiClementslàmộttrongnhữngngườiquantrọngnhấttrongphòng,vàrằngđượcbàta

Page 479: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

côngnhậnlàmộtvinhdự.VàkhicôđứngngheCandimiêutảbữatiệcsinhnhật,côcươngquyếtphảitậndụngcơhộitốiđacóthể.

“Em thấy đấy, Janey,” Candi nói, “nhà chị mời năm mươi lăm đứa trẻ,nhưngdântìnhởHollywoodchảaiăncơm.Vìthếbọntrẻhọcănsashimitrướckhibọnnóbiếtđi...”

Janeygậtđầuvẻthônghiểu.CôkhônghềbiếtlàởHollywoodcónhiềutrẻconđến thếvà tưởng tượngchúngchạykhắp trườngquaynhưnhữngconchuộtnhỏ...

“Và rồi nhà chị thuê một geisha thật thực hiện nghi lễ trà Nhật truyềnthống,”Candinóitiếp,liếcsangngườiđànôngđứngcạnhmình.“Nhưngcơbảnlàchocácôngchồng...”

Janeybậtcười trướccâuđùa,giọngcô lảnh lótnhưhàng trămcáichuôngnhỏ.CandiClementscaonghềnhnghễnhnhưngnặngchưatới105pound,làloạingườimàJaneysẽkhôngthèmgiaolưuởNewYork.Máitócvàngcủabàcắtngắnômsátcằm.Vàtrongkhirõràngđãcóthờibàrấtxinhđẹp,vẻngoàicủabàđã thahóaxuốngmứchấpdẫnmơhồcủamộtphụnữ trungniênbiếtmìnhkhôngcòncónhucầusửdụngnónữa.ỞNewYork,Janeynghĩ,CandisẽlàmộttrongnhữngphụnữvôdanhởParkAvenuelấymộtchủngânhàngvàthamgiaủybanphụhuynhởtrườngtưcủacon.Nhưngđây không phải New York, Janey vui vẻ tự nhắc mình. Và ở đây, LosAngeles,CandiClemensđiềuhànhmộtxưởngphim.Janeycóthểthấyrằngmọingườicóhơichútesợbàta.VàmặcdùcôkhôngbiếtchắcCandilàmgìở American Pictures, cô đã bắt đầu nghĩ đến việc “người đứng đầu mộtxưởngphim”làcôngviệcnghecóvẻhoànhtrángnhấttrênthếgiới...

VàkhiJaneygậtđầu,Candichuyểnsangmộttrongnhữngchủđềyêuthíchcủabà-sựnguyhiểmcủagạo.Hollywoodgầnnhưlànơikhôngdànhchophụnữ,vàmộttrongnhữngnhữngchiêuthứccủabàlàtạochođốitáclàmănmặcdùbàhoàntoàncóthểlàmộtconchócái,bà,đầutiênvàtrênhết,làmộtbàmẹlolắngchoconcáicủamình.Bàthựcsựlolắng,nhưngbàcũngquantâmtớiviệccướpdựánJaneyWilcoxnàykhỏitayComstockDibbles.Sánghômđó,trợlýcủabàđãchạyvàovănphòngbáotinComstockđãcóđượckịchbảncủaGáiđiếmngườimẫuvàsẽsảnxuấtnó.VàCandilậptứcquyếtđịnhngayrằngbàcũngmuốncónó.

Page 480: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Và vì vậy, khi Candi cà kê dê ngỗng về những nỗi kinh hoàng củacarbohydrateđãtinhchếlênhệthầnkinhtrungương,bàthầmđánhgiátínhcáchcủaJaneyWilcox.BàđãnghechuyệnJaneyWilcoxđượcđềcửchovịtríTócvàngcủaNămtrongbữatiệc.Vàởvàohoàncảnhbìnhthường,bàsẽkhôngbaogiờbuồnnói chuyệnvới cô ta.VớiCandi, tócvànghoegiốngnhưsinhvậtphùdu-mộtphầncầnthiếtchochuỗi thứcăn-nhưngJaneyWilcoxkhôngphải là loại gái xinhđẹpnguxuẩn thông thường.Đãnhiềutuầnnay,bàtheodõicâuchuyệncủaJaney,tựhỏiloạiphụnữgìcóthểsốngsótnổisaukhidanhtiếngbịcôngkhaisỉnhụcnhưvậy.Vàgiờ,lénliếcnhìnvàomắtJaney,Candinghĩmìnhnhìnthấycâutrảlời.KhácvớiTannerCole,gãnàynhìnthấynỗibuồntrongđôimắtcủamộtthiênthầnđaukhổ,CandiClementsnhìnJaneyWilcoxvàthấymộtsựthamvọngbấtdiệt.

Vàbàthíchthứmìnhnhìnthấy.

BàsẽcóđượcdựáncủaJaney,bàquyếtđịnh.Nhưnggiờđềcậpđếnchủđềđó, tại bữa tiệcVanityFair, sẽ quá dễ dàng, với cả, làm ăn ở Hollywoodkhôngphảivậy.SựđàmphánsẽđượcdiễnrabímậtkhôngkémgìsovớisựvụcủaCIA,vàthayvàođó,CandihỏiJaneycóconkhông.

DĩnhiênlàJaneykhôngbiếtgìvềnhữngchiêuthứcnày,nhưngcảmthấycócơhộiđangdiễnra,côbuồnrầuthởdài.“Emướcgìmìnhcó,”côbuồnbãnói.“Emđãđịnhcó,nhưngrồichồngem...”

“À phải,” Candi nói vẻ cảm thông, nhớ rằng Janey đã lấy Selden Rose.SheliaRose,vợcũcủaSelden,làmộttrongnhữngbạnthâncủabà.Vàđộtnhiên,việckịchbảncủaJaneyvàcácmốiquanhệliênquanđộtnhiêntrởnênquámứckhôncưỡng.

“Chủnhậtnàyemphảiđếnnhàchịăntrưa,”Candicươngquyếtnói,nhưthểchắcchắnlàJaneysẽnhậnlời.“Chỉlàmộtbuổitụhọpnhỏthôi-cuốituầnnàocũngcó.Chịsẽbảotrợlýgọichoemvàongàymaibáođịachỉ.”

“Emthíchđếnlắm,”Janeynói,mắtnheolạivẻvuithíchxảoquyệtkhithấymìnhmớiđếnLosAngeleschưađầyhaimươitưgiờ,nhưngđãđượcngườiđứngđầumộtxưởngphimmờitớiăntrưa.Vàtớinhàriêng,tứclàhơnvàibướcsovớiviệcđiănởnhàhàng...

Nhưngcôchảkịpcóthờigianmàvuimừng,bởingaykhiCandiquayđi(để

Page 481: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

chàoRobertReadfort),RupertJacksonlaotới.Anhtađãđứngnhìnvàđợigiâyphútnày,đủthôngthuộcthônglệởHollywoodđểhiểurằnglàmgiánđoạncuộcnóichuyệncủaCandiClementslàmộtlỗilàmcóthểảnhhưởngtớisaunày.

NhưngRupertJacksonkhôngphảilàngườiduynhấtquansátJaney.Ởphíabênkiaphòng,ComstockDibbles laumồhôi trênmặtvàgiảvờ thích thúvàocâuchuyệncủadiễnviênRussellCrowevềbannhạcdởhơicủaanhtaởÚc.Nhưngtừkhóemắt,hắnđãthầmtheodõicuộcnóichuyệngiữaCandiClements và Janey Wilcox, và hắn không hài lòng chút nào. Nếu CandiClementsnghĩbàtacóthểcướpđingôisaomớicủahắnthìbàtasailầmtorồiđấy.JaneyWilcoxlàdohắnkhámphára,vàđịnhgiữriêngcôchomình.HắnchưabiếtchắcmìnhđịnhlàmgìvớiJaney(cólúc,hắnđãđịnhloạicôrakhỏidựán).Nhưngđồngthời,hắncóthểtiếptụcgặpgỡcôđểkhiếncôcảmthấyquantrọng,vànếucóthểđưacôvàokháchsạnthìhắncũnglàm.Vàriêngviệcđóthôicũngkhiếnhắnthỏamãn,nhấtlàkhihắnlàmbằngtiềncủaGeorgePaxton...

Ởcáchđóvàibước,mộtngườiđànôngcaogầynhấcmộtlychampagnetừkhayrượu,vàđưalylênmôi,nhìnJaneykhicôbăngquaphòngvớiRupertJackson.Gãđểý thấycôxinhđẹp.Nhưng thayvìnhìn thấyvẻngoàicủamộtphụnữ,gãthấydấuhiệucủađồngđôla.Ởtuổibốnmươihai,Magwich,BaronelàđạidiệnquyềnlựcnhấtởHollywood,nổitiếngởsựphóngtúngtìnhdụccũngnhưkhảnăngđedọangườiđứngđầucácxưởngphimtrảthêmtiềnchocáckháchhàngkhôngxứngđáng(trongsuynghĩcủagã),vàJaneyWilcox,gãnghĩ,làmộtcahoànhảo.Côtađãlàngôisao,vànếugãkhôngkiếmđượctiềntừđó,gãsẽtừbỏkhônglàmthànhviêncủaHiệphộiquảnlýMỹnữa.Gãđãnhìnthấyởcômộttêntuổitiềmnăng...GãthậmchícóthểkhởisựgiúpcôbándòngđồlótriêngcủacôởQVC.Nhưngtronglúcđó,cómộtdựáncủacôvớiComstockDibbles,vàgãđịnhthamgiavào...

***

Haitiếngsau,lúcnửađêm,vàichiếclimousinedàiđenđangchạylênSunsetPlazaDrivertớidinhthựcủaTannerCole.NgồiởghếsaucủamộtchiếclàbộbaJaneyWilcox,JennyCadine,vàMagwichBarone.

Magwichkhuimộtchaichampagne,vàlấymộtcốcnhỏtừgiágỗ,gãnhìnJennyCadinevàhỏi,“Champagnekhôngcưng?”

Page 482: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Anhbiếtemkhônguốngmà,”JennyCadinegằngiọng,nhưthểcôkhôngthểtinnổilàMagwichlạikhôngbiếtchuyệnnày.CôngồicạnhJaney.VàkểtừkhiComstockDibbles giới thiệuhọ tại bữa tiệcVanityFair, côđãgiậnđiên lênvớiảJaneyWilcoxnày.Ảthậmchíkhôngphải làmộtdiễnviên,trônglạiđẹphơncô-nhấtlàkhiJennyđãhìnhdunglàJaneyWilcoxlùn,đen,làloạinhànữquyềnkhôngcạolôngchânhaynách...

“Ừnhỉ,”Magwichnói,cườitoétmiệngchếgiễu,đưalychocô.“Vàtrongđờiem,emchưatừnghútmộtđiếuthuốcnào,”gãnói,đảomắtnhìnlêntrầnnhưthểtìmcâutrảlờiởđó,“emmớihaimươitám.Hayemvừaquyếtđịnhsẽtrởthànhhaimươichín,đểlàmtiêutánđisựnghingờ?”

“Magwich!”Jennymắnggã,cầmlấyly.CôquaysangJaneyvớimộtsựthânthuộc nồng ấmvà nói, “Chị có thấy ởHollywood này chúng ta phải chịuđựngnhữnggìkhông?”

“Ồcó,”Janeynói,cốmỉmcười.“Hẳnlàkhổchoemlắm.”Côngồingảraghế và nhìn từ Jenny Cadine sang Magwich Barone. Một phần trong côkhông thể tinnổi côđangngồi trongchiếc limousine tới bữa tiệc saugiảiAcademyAwardsvớimột trongnhữngquản lýdiễnviênvàngôisaođiệnảnhlớnnhấtHollywood.Nhưngxemxéttoànbộbuổitốiphithựchômnay,côkhôngngạcnhiêngìmấy.Đâylàmộttrongnhữngbuổitốihiếmhoikhibấtcứchuyệngì(vàmọichuyện)cóthểxảyđến.Vàcôđãquyếtđịnhlàmtớicùng,đểxemnósẽdẫncôđixatớiđâu.Giốngnhưrấtnhiềungườicôđãgặp,MagwichvàJennykhácxadânNewYork.Nhưngcôđãgặpnhiềuvănhóakháclạ,vàcôlàngườihọchỏinhanh...

“Nóitôinghe,JaneyWilcox,”Magwichnói,đưachocômộtlychampagne.“Hoàncảnhtuyệtvờinhất.NếumộtthiênthầnnhảyrakhỏimộtbônghoavàsẵnlòngbanchocôbấtcứcôngviệcnàoởHollywood,côsẽchọnnghềgì?Giờhãynghĩlớnvào.Đâylàthờigiantrongmơ.Hãyướcchothỏamãn...”

Janeynhìngãvàsuýtbậtcười.Côđãkhámphárakhuynhhướngthíchnóinhững câu nghe như trong kịch bảnmột bộ phimkhó hiểu củaMagwich.Mặcchovẻbềngoàitrônggiốngmộtconbọque,gãđiđứngnhưthểmìnhlà sự kết hợp của Cary Grant vàWalter Matthau. Và giữa buổi tiệc, lúcComstockgiớithiệucôvớiJennyCadine(vàchínhviệcđómớiđángsốtiềncôbỏramuavémáybay,nhìnthấyJennyCadinelắpbalắpbắpkhicôta

Page 483: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

nhậnraJaneyWilcoxchínhlàcôgáiởnhàhàngDingo’s,MagwichBaroneđộtnhiênhiệnrabêncạnhcô.NhướngmàylênvớiComstockDibbles,nhưthểComstocklàmộtthằngnhóccontoanlàmgìđónghịchngợm,gãquaysangJaney,vàcúiđầumànói,“MagwichBarone,xinphụcvụcô.”TrướckhiJaneykịpcất tiếng,Magwichđãcầmlấytaycô,dẫncôđi,nói,“Nhântiện,tôilàđạidiệnmớicủacô.”

“Thậtà?”Janeyđãhỏi.HẳnnhiênlàcôđãngheđếnMagwichBaronelừngdanh-mộtvàinămtrước,cómộttinđồnlớnlàgãđãnhốtmộtngườimẫunổitiếngtrongtủđếnmộtngày,chỉchocôtarangoàiđểlàmtìnhvớigãvàđểđitè-vàcôkhôngdámchắclàmộtgãnhưthếcónênnhậnlàmngườiđạidiệncủamìnhkhông.NhưngcôđãhiểurằngHollywoodlànơimộtcôgáicần có đồngminh.Và vì vậy cô không phản đối, nhất là khi gã nói, “GãComstockDibblesđóquỷquyệtnhưmộtconchósóivàkhógiếtcònhơnmộtcongián.Vàcôkhôngtiếnlùigìchođếnkhitôixemxéthợpđồngcủacô.Vàkhicôbảolàvềmặtlýthuyếtthìcôchưakýhợpđồng,ngaylậptứcgãtrởnênchútâmmộtcáchkỳquặc...

Vàrồi,mọichuyệntrởnênhoàntoàntựnhiênrằnggãnênhộtốngcôđếnbữatiệccủaTannerCole,vàrằngJennyCadinenênđivớihọ...

“Magwich,”JennyCadinethởdàikhóchịu.“Janeyđãcómộtcôngviệcrồi.Côấylànhànữquyền!”

JaneymỉmcườivớiMagwichquamiệngcốcchampagne,vàMagwichđáplạicôbằngmộtcáinháymắtđồnglõa.JaneykhônghiểunổiJennylấyđâuracáiýtưởngnày.Vàmặcdùcôđãtuyênbốmìnhlànhànữquyềnvớivôsốđànôngđãhẹnhòvớicô,côcócảmgiácởHollywood“nhànữquyền”làmộttừhơibậybạ.Chuyệnđằngsaunhữngnụcười,hầuhếtHollywoodvẫnnghĩcôlàmộtloạigáiđiếmlàđủrồi.CôkhôngcầnJennyCadineđikhắpnơituyênbốcôlànhànữquyềnnữa.Lấyhộpphấnrakhỏitúivànhìnvàogương,côcongmôiquyếnrũ.“Anhthựcsựmuốnbiếtgiấcmơcủatôilàgìư?”côhỏi.VàkhiMagwichhàohứnggậtđầu,côgậphộpphấnlạivàbạodạnnhìnthẳngvàogã.

“TôimuốntrởthànhngườigiốngnhưCandiClements,”côtuyênbố.“Tôisẽkhônghạnhphúcchừngnàotôilàngườiđứngđầuxưởngphimcủatôi...”

Magwich khẽ huýt sáo. Trong một thoáng, trông gã hơi sững sờ, nhưng

Page 484: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Janeychẳngthèmquantâm.Nhìnlêngãqualànmicụpthấp,cômỉmcười.“Nếuanh làngườiđại diện của tôi, cưngạ, anh cầnphảihiểu tôi thực sựmuốngì,”cônói.Côkhôngquantâmliệugãcótincôhaykhông.Saurốt,côđãnóivớimọingườiởNewYorkrằngcôsẽlànhàsảnxuất,vàmặcdùhọdèbỉu,hãyxemvịthếcủacôbâygiờ...

Quayđinhìnracửasổ,côthấychiếcxegiờđangbăngquamộtchiếccổnggõởđỉnhmộtngọnđồidốc.Trêndốcđứng, trôngxuốngLosAngeles, làmột dinh thự lớn kiểuTâyBanNha, với tườngvôimàuvàngvàmái nhàgạchđỏ.Chiếcxechạylêncổngvàovàdừnglại.

Cảbahànhkháchxuốngxe.MagwichkhoácvộilấytayJaney.“Côphảinhớđiềunày,Janeyạ,”gãnóivẻtrơntru.“Tôilàđạidiệncủacô.Tôikhôngbaogiờ gặpmột người tham vọngmà tôi không thích.”Gã dừng lại. “Nhưnghiệnthời,tìnhyêuạ,”gãnói,némchocômộtánhmắtđầyẩný,“giữnhữngsuynghĩđóchoriêngmình.Côsẽthấyởthànhphốnày,chỉcóhaicáchđểtiếnthân-mọingườinghĩcônguxuẩn,hoặcmọingườisợcô.Kếhoạchcủatôilà,chúngtađểhọnghĩcônguxuẩn.Rồichúngtagiếthọ.”

Janeyhámiệngđịnhphảnđối,nhưngđộtnhiênnghĩlàthôi.Côlàngườimớiởthànhphốnày,vàcôcươngquyếtkhôngpháhỏngmọithứ.Ítnhất,côphảihiểuluậttrướckhiphávỡchúng...“Đươngnhiênrồi,cưng,”côngọtnhạt.

ViệccônghelờiđemlạimộtcáisiếttaytừMagwich.“Còntốinay,tìnhyêuạ,”gãnói,thìthầmvàotaicô,“tấtcảnhữnggìtôimuốnlàcôhãycưxửnhưmộtngôisao.”

Àchuyệnđóthìcôlàmđược,cônghĩ,bướcvàongôinhà.Chẳngphảicôlúcnàocũngnghĩmìnhlàmộtngôisaoư?

CánhcửamởrabởimộtngườiphụcvụngườiAnhmặcđồngphục,vàbướcquasảnhnhàsơnxanhlácây,họbướcvàomộtphòngkháchlớn.Dọcmộtbướctường,cáccửaPhápmởramộtbancônglớn;ởcuốiđầukialàmộtlòsưởibằnggạch.Cănphòngcókê sofavàghếbànhbằngda,nhưng Janeyhầunhưkhôngchúýtớiđồnộithật,bởiánhmắtcôngaylậptứcchúývàoTannerCole.

Anhtađứnggầnlòsưởi,tayđặttrênbệlò.Vàanhtađãthaybộtuxedo,vàmặcmột chiếcquầnkẻ sọcmàngườikhácmặc thì trông sẽ rấtnguxuẩn.

Page 485: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Tuy vậy, trên người TannerCole lại tạo ra ấn tượngmột đàn ôngMỹ cổđiển.Sựhiệndiệncủaanhtanhưcóđiệnthuhútmọiánhmắttrongphòng.VàtrongsuốtbữatiệcVanityFair,Janeykhôngthểnàokhônglénnhìntrộmanhta.Thỉnhthoảngcôbắtgặpanhtacũngnhìncô,vànhìnánhmắtthèmthuồngcủaanhta,côquyếtđịnhanhtakhôngthểlàdânđồngtính.

Lạimộtlầnnữa,anhtanhìnlênvàthấycô,mắtmởtokhinhậnracô.Nhưngkhianhtakhônghềtiếnlạichỗcô,côchỉkhẽmỉmcườivớianhta.Côcóthểhiểu rằnganh ta là loạiđànông thích làmmọi thứ theoýmình.Vàvìvậy,tronglúcnày,côsẽchờđợi.Côsẽđểanhtatiếnđếnvớicô,vàcôkhátựtinrằnganhtasẽđến...

Vàkhicôquayđi,suýttínữathìcôvaphảiCraigEdgers.

Anhngồiởmộtđầuchiếcsofadàimàunâu,chânduỗidàiratrước,buồnbãnhìnvàocốcmartini.CraigmớiđếnLosAngelesbangày,nhưnganhđãbắtđầuhiểulàmộttiểuthuyếtgianổitiếngởNewYorkkhákhácvớiởLA.ỞNewYorkdườngnhưmọingườiđềubiếtanh.Hômnọ,mộtnhânviênngânhàng trẻxinhđãnhận raanh từ tấmảnhởbìasaucuốnsách.Chuyệnnàykhálàngạcnhiênbởitấmảnhđóchụpcáchđâymườinămrồi-cònởLosAngeles thì anh vô hình.Một năm trước thì anh chả bận tâm, nhưng sáutháng thành công đã khiến anh quen với việc được tụng ca. Còn ở LosAngeles,anhchẳngnhậnđượcgì.Dĩnhiênlàmọingườiđã“nghe”vềcuốnsáchcủaanh,vàhọ“nghe”lànórấttuyệt.Nhưngchođếnlúcnàycóvẻnhưchẳngaithựcsựđọcnócả.Vàsánghômđó,khigặpmộtgiámđốctrẻởFoxSearchlight, thằngnhócconđãtáogantớimứcđềnghịđổinhânvậtchínhthànhmộtphụnữhaimươilămtuổi...

Và lúc này đây thì chiến hữungày xưaTannerCole cứ nằngnặc đòi anhthứcđểdựbữatiệcnày.Anhthựcsựlàgiàrồi,anhnghĩ.Mớiquánửađêmmàanhđãcócảmgiácrõrệtlànóđãquagiờngủcủaanhtừlâurồi.Nhưngnếuanhvềphòng,Tannersẽ thấtvọng-vàsángmaianh tasẽnhìnCraigbằngánhmắtnâubuồnthảmvàCraigsẽcảmthấymìnhlàmộtkẻthấtbại.TannerColekhônggiốngnhưnhữnggãkhác,Craignghĩ.Anhtacósựnhạycảmchân thậtmà thoạtđầucóvẻnhư làgiả tạo,nhưngsaugầnhaimươinămbạn bè,Craig khá chắc nó là thật.Anh ta có thể thay đổi không khítrongphòngchỉbằngmộtánhmắt.NếuTannervuivẻ,mọingườiđềucảmthấy cuộc đời thật tuyệt vời, trongkhi nếu anh ta buồn rầu, anh ta có thểkhiếntacảmthấynhưđangtrongđịangục...

Page 486: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Anhngẩngđầulên,muốntìmmắtTanner,nhưngthayvàođóanhnhìnlênvàthấyJaneyWilcoxđứngngaytrướcmặtmình.Anhchoángvángđếnnỗisuýtlàmsánhcảrượurangoài.Nónhưthểnhìnthấyngườichếtsốngdậy,vànhìnvẻmặtcô,côcũngngạcnhiênkhôngkém.

“Craig,”côháhốcmồm.CôkhôngthểhìnhdungnổianhđanglàmgìởbữatiệccủaTannerCole,vàngaylậptứccônhớralờitráchmóccủaSelden-rằngcôđã“hủyhoại”cuộcđờiCraig.Anhấycónóichuyệnvớicôkhông?Côbănkhoăn,vàtrướckhianhcócơhộilàmmấtmặtcô,côngồixuống.

Craig rất giận JaneyWilcox, nhưngmặc dù anh tự nhủ chỉ bởi vì cô làmhỏngvụkịchbảncủaanh.Sựthậtlàanhkhóchịuvìđộtnhiêncôbiếnmấtkhỏiđờianh.Hiểnnhiênlàcôcólído,nhưnganhvẫncócảmgiáclàcôsẽgọi cho anh - thật tình là cô nên gọi cho anh và đích thân giải thích tìnhhuống.Trongmấytuầnqua,anhdầntrởnênghétcô,nghĩrằngcôđãcốlợidụnganhkiểugìđó(mặcdùanhkhôngbiếtđíchxáclànhưthếnào).Vàsựgiận dữ của anh là củamột người tình bị bỏmặc, không hiểu tại sao độtnhiênmìnhbịđábayđi.SuốtthángGiêngvàmộtphầnthángHai,khicôtớicănhộcủaanhvàobuổichiềuđểbànbạcvềkịchbảncủaanh,anhđãbắtđầutinrằngcôđangphảilònganh.Anhchưabaogiờnghĩlàkhảnăngđólàkhôngthểcó.Suychocùng,côđãliêntụcbảovớianhrằnganhđúnglàmộtthiêntài.Haingườihọ,anhnghĩ,nhưArthurMillervàMarilynMonroe...

Craigkhôngđủtinhkhônđểchegiấucảmxúccủamình.Bởivậykhianhthầmhài lòng,Janeyđãngồixuốngcạnhanh(nếucô lờanhđihayđivụtqua,sựghétbỏtronganhsẽcàngtăngdần),anhđịnhchocôbiếtrằngcôđãlàmanhthấtvọng.

“XinchàoJaney,”anhnóicứngđờ,nhấpmộtngụmcocktailvànhìnchằmchằmvàokhôngtrung.

“Craig,”côdịudàngnói.Côdịch lạigầnanhmộtchút.“Gặpanh,emvuiquá.Vàcôvuithật,độtnhiêncônhậnra.Hollywoodthậttuyệtvời,nhưng...“Nhìnthấymộtkhuônmặtquenthuộcthậttuyệtvời,”cônóilớn.

“Thậtà?”Craignóngnảyhỏi.“Ýemlàtấtcảnhữngngườinàykhôngphảibạncủaemư?”

Page 487: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Nhưmọikhi,Craigkhôngphảilàđốithủcủacô.“Dĩnhiênlàkhông,”Janeykêulên.“Emchẳngbiếtaithựcsựcả...Emvừamớitớiđâyhômqua.VàrồiemtớibữatiệcVanityFair”-côkhôngcưỡngđượcviệcphảithêmthôngtinđóvào - “và, dĩ nhiên,mọingười rất là tử tế, nhưnghọkhônggiốngnhưchúngta,anhbiếtđấy?”

Craighiểuquárõchuyệnnày,vàphảiđồngý.

Anhnhấpthêmmộtngụmnữa.Anhthấymìnhlạibắtđầucócảmtìnhvớicô, nhưng anh không muốn bị khuất phục quá dễ dàng. Cô đã làm tổnthươnganh-côđángbịtrừngphạt.Anhnghĩđếnchuyệnđứngdậy,nhưngsựthậtlà,côlàngườiduynhấtmàanhbiếtđủrõ,vàanhmuốnnóichuyệnvớicô...

“Lẽraemnêngọichoanh,”anhnói.

“Em cũng muốn thế,” cô kêu lên, giận dữ. Và cụp mắt xuống, cô nói,“Nhưng emkhông thể. Selden...” cô đặt ngón tay lênmôi, như thể khôngbiếtcónênnóitiếphaykhông.

“Selden?”Craighỏi.Giọnganh lạnhnhạt - trongnhững tuầnkhianh thấymìnhphảilòngJaney,anhbắtđầutưởngtượngSeldenlàkẻthùcủamình-anhtakhôngđủtốtchoJaney,anhquyếtđịnh;anhtakhôngnhạycảm...

Janeytậndụngtônggiọngcủaanhđểmởđầu.“EmbiếtanhlàbạnthâncủaSelden,”côbắtđầu,cố tìnhnóiquáđểgiành lấysựcảmthôngcủaCraig,“vàemlẽrakhôngnênnóivớianhchuyệnnày.Nhưngthángvừaqua,trênthực tế em là người tù trong chính nhà mình - Selden không cho em rangoài...Anhấy thậmchíkhôngchoemdùngđiện thoại.”Côdừng lại,đểxemhiệu ứng lời nói củamình, và hài lòng khi thấy vẻ giận dữ trênmặtCraig,côtiếptục:“Emchắclàanhđãnghechuyệnrồi,nhưngSeldenvớiemchiatayrồi.”

Craigvẫnchưanghe,nhưngnhữnglờinàynghenhưâmnhạcvớilỗtaigiànuacủaanh.Anhnghĩ,khôngphảilàanhcóthểlàmgìđótrongchuyệnnày(anhquásợLorrainekhôngdámlàmgìcả),nhưngchỉcáikhảnăngđóthôicũnglàmanhsungsướng...

“Tệquá,”anhquỷquyệtnói,chảcóýthươngcảmgì.

Page 488: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

“Vừatệvừakhông,”Janeynói,nhúnvai,ngụýrằngđờivẫntiếptục.“Anhởlạiđâybaolâu?Emsẽởđâyítnhấtlàmộttuần,”cônói,nghĩđếnbữatrưaởnhàCandiClemens.“Bọnmìnhnêngặpnhau...”

Craigđịnhngàykiathìvề,nhưnganhtựnhắcmìnhchẳngcógìgấpgápởNewYork.Tannerđãbảoanhở lạibao lâu tùy thích-một thángnếuanhthích.Vàtạisaoanhlạikhôngnênởlại?anhnghĩ.Đượcởxabàvợthậtlàthíchthú,thờitiếtthìđẹp,màgiờJaneylạiởđây...

“Anhcóthểởvàingày,”anhnói,khôngmuốncôbiếtrằnganhđổiýchỉđểgặpcô.“ChừngnàoTannerkhôngđuổianhđi...”

“Tanner?”Janeyhỏingạcnhiên.

“TannerCole,”Craigxácnhận.Vàkhôngthểngănmìnhcơhộiđểgâyấntượngvớicô,anhnóithêm:“Anhđangởvớicậuấy.”

“Thật á?” Janey nói, cố trong tỏ vẻ phấn khích quá. Nhưng đầu cô quaymòngmòngvớinhữngkhảnăng...KhiCraiglà“bạntốt”từNewYork,côsẽcólýdođểtớichơi.VàsẽhayhơnrấtnhiềunếuTannerColethấyrằngcôkhôngphảimộtemtócvànghoexinhđẹp,màlàmộtphụnữcóđầuóc,giaolưuvớinhữngnhânvậttríthứcquantrọng,nhưCraigEdgers...VàgiờcôđãcóComstockDibbles hậu thuẫn (và hy vọng là cảCandieClements nữa),chẳngcólýdonàomàcôkhôngnênkhởiđộnglạidựáncủahọ.NósẽlàmộtlýdohoànhảođểgặpCraig.VànếuhọgặpgỡởnhàcủaTanner,côsẽchắcchắngặpanh,vàmọichuyệnsẽhoàntoàntựnhiên...

LiếcquaphòngnhìnTanner,côquyếtđịnhlàcàngnhìnanh,côcàngthíchanhhơn.Tuyvậy,nếucôcóanh,thìcôsẽcóanhchoriêngmình.Vàđểlàmviệcđó thì côkhôngđượckhuấtphụcdễdàngquá.Cônhoài tớivàchạmvàotayCraig.“Embiếtchủđềnàyhơinhạycảm,”côbắtđầunóivẻcảmthông,“nhưngComstockvàemđãlàmviệccùngnhau,vàthậmchíanhấybảosẽsảnxuấtkịchbảnemviết.”Craigtrôngbốirối trướcthôngtinnày,nhưngcôquyếtđịnhlờsựbốirốicủaanhđi,vànhanhchóngnóitiếp:“Tuầnnàyemsẽgặpanhấy,vàemsẽnhắc tớidựánđómột lầnnữa.”Cômỉmcườivẻbíhiểm,vànhớđếncuộcnóichuyệnvớiMagwich,vàviệcanhtavuisướngkhicôchưakýhợpđồng,vànói thêm,“Emcóchútảnhhưởngvới anh ấy.Và nếu anh ấy không quan tâm,” cô nói tiếp, “em biết người

Page 489: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

đứngđầumộtxưởngphimlớncóthểquantâm.”

Côngảngười raghế, thỏamãnvới sựngạomạncủachínhmình.Chuyệnkhônghoàntoànchínhxácvậy.Nhưngbảnnăngmáchbảocôrằngđâylàcách một người làm ăn ở Hollywood, và cô nhất định phải thành công.NhưngtrướckhiCraigkịpchúcmưngkếhoạchcủacô,Magwichxuấthiệnvàđưamộtlyrượuchocô.

“Tôinghĩ làcôkhát,”gãnói, tòmònhìnCraig.Janeyrahiệuchogãngồixuống. “Đây làCraigEdgers,” cônóivẻ tựnhiên. “Craigvà tôiđangbànluậnvềmộtdựánphimmàbọntôiđãlàmhồiởNewYork...”

Vàđộtnhiên,nhưthểJaneyWilcoxvừalàthiênthầnhộmệnhvừalànàngthơ củamình,CraigEdgers gặpmaymắn.MagwichBarone, người tự coimình là siêu trộihơn toànbộgiớiHollywood, làmột trongsố ítỏinhữngngườiđãthựcsựđọctoànbộcuốnsáchcủaCraig-tấtcảnămtrămbamươihaitrang.Tronggiọngthểhiệnsựkínhnểđủkhiếntácgiảhàilòng,đặcbiệtvới một người như Craig Edgers, gã há hốc mồm nói, “Cuốn TheEmbarrasments,phảikhôngnhỉ?”

“Chínhxác,”Craignói,hàilòngramặt.

MagwichnhoàiquangườiJaneyhàohứngnóichuyệnvớiCraig.“Miêutảngườiđànôngtrungniên tìmkiếmtuổi trẻbên trongmìnhcủaanhthật làquáđỉnh,”gãnói.“Tôigầnnhưkhôngrakhỏinhàbangàyliền...”

CraigthốtramộttiếngcườisảngkhoáikhiJaneyngồilạivàmỉmcười.Nhìntừngườinàysangngườikia,cônghĩ thậtvuisướngbiếtbaokhiđemconngười lạivớinhau,đemtớihạnhphúc -vàcảchuyện làmăn-chocảhaibên.Vànếu,đồngthời,kếtquảlàcảhaiđềuấntượngkhicôcóđượcmốiquanhệnhưvậy,thìcũngchẳngmấtmátgì...

Cônhìnquacănphòng,hyvọngbắtgặpđượcmắtTannerCole(vàcũngchảmấtmátgìnếuanhnhìnthấycôđangngồigiữabạnbèthếnày).Nhưngthayvàođó, côgiật bắnmìnhvìmột khuônmặt quen thuộcđến choángváng.ĐứngcạnhmộtcửaPhápdẫnrangoàibancôngkhôngaikhácchínhlàBillWestacott..

Bill!Cônghĩ.Billđúnglàngườimàcômonggặp,vàgiờđây,nhưthểthỏa

Page 490: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

mãnnguyệnvọng trước đó của cô, anh cómặt nơi đây.Cóphải anh cảmnhậnđượcrằngcôđangnghĩđếnanhkhông?Côtựhỏi.Vàrồi,ngheđượcgiọngkhẩnnàicủacô,anhđãchạyđến?

CônhìntừMagwichsangCraig.MagwichđangsosánhvăncủaCraigvớitácgiảngườiPhápFlaubert,trongkhiCraigngồiuốngrượu,chiếcáoflannelgầnnhưbụccảchỉvìtựmãn.Họcótấtcảdấuhiệucủahaingườiđànôngnghĩmìnhđãtìmthấymộttâmhồnđồngđiệu,vàchẳngquantâmgìđếncôcả.“Xinlỗi,”côthìthầmvàđứngdậy.

MắtBillnheolạiđầythíchthúkhithấycôtiếnlạichỗanh.“Bill!”côkêulênvớisựvuithíchthậtlòng.

“Xinchào,Wilcox,”anhnói,nhoàitớihônlênmácô.Anhxoaylưnglạivớicănphòng,checơthểcôkhỏiđámđông,nhưthểanhmuốndànhriêngcôchobảnthânmình.

“Vậy anh thấy là emđã thâu tómHollywood rồi đấy,” anhnói, nhấpmộtngụm rượukhimắt anhnhìn sâuvàomắt cô. “MagwichBarone cóvẻ rấtthíchthú,vàhắnchẳngđểýđếnaicả...”

Nghe giọng Bill có vẻ hơi ghen tị, Janey để ý - một dấu hiệu cho thấyMagwichđángđểlàmquảnlýcủamình.“Anhấybảomuốnlàmquảnlýcủaem,”Janeynói,nhớrasẽvuithúthếnàonếudụdỗBill,“nhưngemkhôngbiếtnữa.Anhnghĩsao?”

NhưngBillchỉbậtcười.“Thôinào,Wilcox,”anhnói.“Emhiểuanhquárõđểdùngcáimánhđó.Emsẽkhôngbaogiờnhậnlờikhuyêncủaanhhaybấtcứaikhác...”

“Embảovớianhấylà,”Janeythìthầm,“emmuốntrởthànhngườiđứngđầuxưởngphimmộtngàynàođó...”

Billvuivẻphá lêncười.Chuyệnđóhẳn là làm lãoMagwich rối lắm,anhnghĩ.HẳnlàgãchỉnghĩJaneykhôngcóthamvọnggìhơnngoàimộtngườidẫnchươngtrìnhgameshow.“Thếanhtanóigì?”Billhỏi.

“Anhấybảoemnêngiảvờngu trướchẵng,” Janeycaumàynói. “Nhưngthựctìnhemkhôngbiếtlàmìnhcólàmđượckhông...”

Page 491: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Côấyđãbắtđầudiễnrồi,Billnghĩ,vàrồinhậnranóithếkhônghoàntoànchínhxác.Côấyđãluôndiễn,anhnghĩ.Vấnđềlàcôấythiếusânkhấuđểdiễnthôi...

Chođếnlúcnày.

“Janey,”anhnói,khôngngănnổimộtnụcười.“Anhbiếtlàemcóthểlàmbấtcứthúgìemmuốn,baogồmcảviệcgiảngu...Nhântiện,”anhnói, tựnhiên thay đổi đề tài. “Kịch bản thế nào rồi?Anh nghe bảo là ComstockDibblessẽsảnxuấtnó.Cuốicùngemcũngviếtxongrồià?”

“ÔiChúaơi!”côkêulên,giảvờkhóchịu.“MọingườiởHollywoodđềubiếtcảrồià?”

“Đượcrồi,Bill,”cônói,thởdàicamchịu.Nghegiọngcôcóvẻhơikhóchịu,nhưnganhthấytrongmắtcôcómộttiatinhquái.“Anhnóiđúng.”Vàkhianhnhướngmày lênvớicô,côcắnmôi.Emkhônghẳnđãviếtxongkịchbảnđó,”cônóitiếpvớimộtcáinhúnvai.Cônhoàitớigầnhơn,thìthầmvàotaianh.“Emchỉmớiviếtcóbamươibatrang.Nhưngthứđiênrồlàchuyệnđókhôngquantrọng.Mọingườinghĩemđãviếtmộtkịchbản.Vàgiờđâyemkhôngbiếtphảilàmgì...”

“Emsẽbiếtthôi,”anhnóigiọngkhànkhàn,lùilạimộtbướcđểnhìnthẳngvàomắt cô.Nógầnnhưkhiến timanh tannát.Có lẽ là tất cảnhữngkhókhănmàcôđãgặpphải.Nhưngđộtnhiên,anhthấycôđãtrưởngthành.Giờcôđãlàmộtphụnữ...

Anhphảiquayđi.

Tuyvậy,khianhlàmthế,anhthấymắtTannerColeđảokhắpphòngtìmcô,vàtừkhóemắt,anhnhìnthấyánhmắtcôđáplại...

Vàđộtnhiênanhbiếtcâuchuyệncủahọđãchấmdứt.

“ỒBill,”cônói.Côvớitaysờvàomặtanh,vàanhngảđầuvàolòngbàntaycô,mắtanhnhìnthẳngvàomắtcô.Tronggiâyphútđó,tấtcảkiếnthứcgiữahọ - tất cả những sự căm ghét và cạnh tranh, hammuốn và khát vọng -dưòngnhưlặnglẽtruyềnquagiữahọ,vàtấtcảđượcthathứ.

Page 492: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Vàcuốicùng,nhưthểcuốicùngchophépmìnhchìmtrongvinhquangcủabuổitối,cônói,“Chẳngphảirấttuyệtvờisao?”

Côbỏđi, láchquacánhcửaPháprangoàibancông.Anhđãnhìn thấycôlàmcáitrònàyhàngchụclầntạicácbữatiệc,táchmìnhrakhỏiđámđôngđểthuhútmộtngườiđànông.Cólúcanhđãmuốnđemcôralàmtròcười,anhnghĩ.Nhưngđộtnhiênanhthấymìnhkhôngcònmuốnbắtlỗiởcônữa.

Anhquayđivànhìnquanhphòng.Đámđông-nhữngngôisaođiệnảnhvànhàsảnxuất,kịchbảngiavàđạidiện,vớivàinghệsĩtrangđiểmvàngườirènluyệnriêng-đãlêntớigiâyphútđiênrồkhimọingườibiếtbữatiệcsẽsớmkết thúcvàhọđãđạtđượcthứmàvìnóhọđếnđây.Hollywood,Billkhinhbỉnghĩ,làmộtcôngtyMỹởdạngtốtnhấtcủanó-thamlamnhấtvàthamvọngnhất,nhỏnhennhấtvàkhôngtửtếnhất.Nhưngchuyệnđókhônghoàntoànlà thật,anhtựsửamình.BởicónhữngtàinăngthậtsựvàlýdothựcsựtạisaoHollywoodvẫncòntồntại,tạisaonócậtlựcpháttriển,làbêndướicáivẻhàonhoánglàmộthammuốnthựcsựđượclàmchuyệntốtlành.Khôngaithựcsựmuốnlàmmộtbộphimdởhaymộtchươngtrìnhtividở;hầuhếtmọingười,anhnghĩ,đềukhaokhátđượcvĩđại.Vànếukhôngphảilúcnàohọcũngthànhcông,nếuhọthấtbại,thìchẳngphảilàconngườilàthếư?Vàkhianhliếcquavai,nhìnJaneykhicôtiếnrabancôngmộtmình,lònganhtrànngậpcảnỗisợhãivàtựhàodànhchocô-tựhàobởicôđãtựđứngdậyvàtiếnvàibướcchậpchữngvềphíatrước.Côcóthểnguxuẩnđếnlốbịch,cônghĩ,nhưngnhưhầuhếtmọingười,điểmyếuthậtsựduynhấtcủacôlà:côchínhlàkẻthùtệhạinhấtcủamình.Mộtđặcđiểmmà,anhtựnhắcmình,anhcũngcó...

Vàtrongmộtgiây,anhđãđịnhđitheocô.

Nhưngrồianhngănmìnhlại.Hãyđểcôtựnhiên,anhnghĩ.Hãyđểcôtậnhưởng giây phút đó. Thành công của cô là buổi tối nay rất hoành tráng.NhưngnólàmộtthànhcôngkiểuHollywood-bấtngờ,kỳdiệu,vàchoángngợp-đượctạorađểcuốicùnghủyhoạilinhhồncủangườinhậnnó.Trongtươnglai,sẽcònrấtnhiềunhữnggiâyphútthấtvọng,khikhámpháramìnhbịbộiphản, khinhận ra rằnghômnaymình thật “hot”, hômsaumìnhđãđóngbăng,vàkhôngainhậnđiệnthoạicủamìnhnữa...

Vàtừkhóemắtmình,anhthấyTannerColeđangtiếnrabancông.Anhsẽ

Page 493: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

khôngcạnhtranhlạimộtngôisaođiệnảnh,anhchuachátnghĩ.Dùsaothìbâygiờcũngkhông.Janeyđãcómộthànhtrìnhmới.Vàhànhtrìnhnày,anhđộtnhiênnghĩmàthấynhẹnhõm,khôngcóanh.VàkhiTannerColeđiqua,anhmuốnnói,“Chúcmaymắn,chúem...”

Nhưngtheolẽtựnhiên,anhgiữnhữngsuynghĩnàychoriêngmình.Vàkhiliếc nhìn lại Janey, đứng tựa mình trên ban công, anh có cảm giác rằngHollywoodsẽnhanhchóngpháthiệnrarằngcôkhôngdễdàngbịhủyhoại.Dườngnhưcômangtrongmìnhmộtthứtinhthầnvàniềmhyvọngsẽkhôngbaogiờchết...

Vàđứngvớimộttayvịnvàolancan,Janeyhơingảrasau,nhìnrakhoảngsángbêndưới.Cônhắmmắtlại,hítthởkhôngkhíbuổiđêmthơmngát,biếtrằngmình đang tạo ra hình ảnhmột thiếu nữ xinh xắn đangmảimê suynghĩ...

Và lần này, cô thực sự chìm trong suy nghĩ, cô nhận ra.Cô thuộc về nơiđây...Mọithứvềbuổitốibảovớicôrằngcuốicùngcôđãtìmđượcchỗcủamình.Vàmởmắtrathâunhậncảnhtrívàomắtmình,độtnhiêncôháhốcmồmvàsungsướnglùilạimộtbước.TừchỗcôđứngtrênnhữngngọnđồiHollywood,nhữngánhđènnhấpnháycủaLosAngelestrảidàibêndướicônhưmộttấmthảmbằngvàng,chàođóncô.

HẾT

Page 494: Mộng phù du - sachvui.com · hếch giống nhau, mặt Janey có gì đó vừa xảo quyệt vừa hoang dã không làm anh thấy cuốn hút. Và hơn nữa, anh coi Janey,

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com