26
Tác gi: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHLC TRÁI TIM Phn 1 Tiếng dương cm va dt. Tiếng vtay rào rào vang lên. Tú Uyên đứng lên, cô vung tay và hét ln: - Tuyt lm! Tuyt lm! Cô khoa chân múa tay liên tc làm cho anh chàng bên cnh bc dc: - Nè! Tay chân ca cô để yên mt chút, cmúa lên như con ri thế! Tú Uyên quay sang nhìn anh ta vi cp mt khiêu khích: - Tay và chân ca tôi, tôi mun làm gì thì làm mc mgì anh mà anh nói! Đồ... Tú Uyên định mng cho anh ta là đồ vô duyên, nhưng cô vi kìm li. Anh ta nén cho cô cái nhìn sc lnh: - Nơi đây, chc có mình cô thưởng thc sao? Con gái gì mà chân tay múa lon clên. Tú Uyên cũng chng va: - Còn anh, con trai gì mà tht là khó chu. Tiếng người bên cnh Tú Uyên vang lên: - Hai người có im đi không? Chng biết thưởng thc gì c! Chai ném cho nhau cái nhìn chng my thin cm. Tiếng đàn dương cm tri lên réo rc, làm hchìm đắm trong tiếng đàn du dương y. Bui biu din kết thúc. Tú Uyên đứng lên, định nhìn kĩ mt “Anh chàng lm mm”. Nhưng chng biết anh ta đi tlúc nào. Tú Uyên chm rãi ri khi hàng ghế. Ging Tú Bình vang lên: - Tú Uyên! Tú Uyên! Tú Uyên mm cười. Cô bước nhanh. Tú Uyên ôm chm Tú Bình: - ChTú Bình đàn hay lm! Tú Bình mt rng r. Cô nncười đầy vmãn nguyn. Tú Uyên nm tay Tú Bình, thì mt dòng người p đến tng hoa cho Tú Bình. Tú Bình môi luôn nncười tươi tn. Tú Uyên đứng ngây người trước sthành công ca Tú Bình. Mt Tú Uyên mto, ming kêu lên khe kh: - Đúng là anh ta! Anh ta cm mt bô hoa tht to tng Tú Bình và anh bt tay vi Tú Bình tht lâu. Tú Uyên mm cười: - Xem ra, anh chàng này cũng đã mê tít chTú Bình ri. www.vuilen.com 1

Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

  • Upload
    others

  • View
    3

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Phần 1

Tiếng dương cầm vừa dứt. Tiếng vỗ tay rào rào vang lên. Tú Uyên đứng

lên, cô vung tay và hét lớn: - Tuyệt lắm! Tuyệt lắm! Cô khoa chân múa tay liên tục làm cho anh chàng bên cạnh bực dọc: - Nè! Tay chân của cô để yên một chút, cứ múa lên như con rối thế! Tú Uyên quay sang nhìn anh ta với cặp mắt khiêu khích: - Tay và chân của tôi, tôi muốn làm gì thì làm mắc mớ gì anh mà anh nói!

Đồ... Tú Uyên định mắng cho anh ta là đồ vô duyên, nhưng cô vội kìm lại. Anh ta

nén cho cô cái nhìn sắc lạnh: - Nơi đây, chắc có mình cô thưởng thức sao? Con gái gì mà chân tay múa

loạn cả lên. Tú Uyên cũng chẳng vừa: - Còn anh, con trai gì mà thật là khó chịu. Tiếng người bên cạnh Tú Uyên vang lên: - Hai người có im đi không? Chẳng biết thưởng thức gì cả! Cả hai ném cho nhau cái nhìn chẳng mấy thiện cảm. Tiếng đàn dương cầm

trỗi lên réo rắc, làm họ chìm đắm trong tiếng đàn du dương ấy. Buổi biểu diễn kết thúc. Tú Uyên đứng lên, định nhìn kĩ mặt “Anh chàng

lắm mồm”. Nhưng chẳng biết anh ta đi từ lúc nào. Tú Uyên chậm rãi rời khỏi hàng ghế. Giọng Tú Bình vang lên:

- Tú Uyên! Tú Uyên! Tú Uyên mỉm cười. Cô bước nhanh. Tú Uyên ôm chầm Tú Bình: - Chị Tú Bình đàn hay lắm! Tú Bình mặt rạng rỡ. Cô nở nụ cười đầy vẻ mãn nguyện. Tú Uyên nắm tay

Tú Bình, thì một dòng người ập đến tặng hoa cho Tú Bình. Tú Bình môi luôn nở nụ cười tươi tắn. Tú Uyên đứng ngây người trước sự thành công của Tú Bình. Mắt Tú Uyên mở to, miệng kêu lên khe khẽ:

- Đúng là anh ta! Anh ta cầm một bô hoa thật to tặng Tú Bình và anh bắt tay với Tú Bình thật

lâu. Tú Uyên mỉm cười: - Xem ra, anh chàng này cũng đã mê tít chị Tú Bình rồi.

www.vuilen.com 1

Page 2: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Bình lấy chân đá nhẹ vào chânTú Uyên: - Làm gì mà em đứng ngây người ra thế! Ôm hoa giúp chị nè! Tú Uyên reo lên: - Nhiều hoa quá! Chị Tú Bình! Chị nổi tiếng rồi nhé!

Tú Bình vẻ mặt đầy kêu hãnh. Cô hỏi:

- Chưa đâu! Chị còn muốn hơn thế nữa!

Tú Uyên nghiêng nghiêng đầu:

- Ước gì em chỉ đạt được một nửa của chị là em thích rồi!

Tú Bình bước đi thật nhịp nhàng. Tú Uyên vất vả ôm bó hoa thật to bước theo sau. LòngTú Uyên đầy ngưỡng mộ.

Chiếc xe hơi bóng lộn, lướt êm trên đường phố. Tú Uyên len lén nhìn Tú Bình. Tú Bình thật đẹp, chiếc mũi thanh tú, đôi mắt đầy mơ mộng với khuôn mặt trái xoan đầy vẻ quyến rũ. Bất giác, cô thở dài không biết đến bao giờ cô đạt được ước mơ của mình. Rồi cô lại chìm sâu vào mộng mơ. Cô chỉ mơ làm một hướng dẫn viên du lịch thật giỏi, được đi nhiều nơi trên đất nước. Tiếng thắng xe thật gấp làm cô tỉnh mộng. Tiếng làu bàu của Tú Bình vang lên:

- Bác lái xe gì mà chẳng nhìn trước nhìn sau thế? Bác Năm nhỏ nhẹ: - Tôi xin lỗi cô, tại người ta qua đường bất cẩn đấy! Tú Bình mặt đầy cau có. Tú Uyên ngồi im thin thít mắt hết nhìn Tú Bình rồi

nhìn bác Năm, và suy nghĩ mông lung.

Ông bà Khải đã đón sẵn ngoài cửa. Tú Bình mở vội cửa xe. Cô lao nhanh

về phía hai người. Bà Tú Lệ ôm chầm lấy con: - Mẹ chúc mừng con! Ông Khải với giọng hối tiếc: - Bố mẹ xin lỗi con, lần sau dù bố mẹ có bận trăm công nghìn việc cũng đều

kịp đến để đến dự buổi biểu diễn của con. Tú Bình nũng nịu: - Bố mẹ đã hứa đấy nhé!

www.vuilen.com 2

Page 3: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên nhìn họ đi vào nhà mà cảm thấy tủi thân. Bác Năm nhìn cô: - Tú Uyên đừng buồn! Tú Uyên chớp mắt, cô mỉm cười: - Chị Tú Bình hạnh phúc, có cả cha lẫn mẹ! Bác Năm giọng hiền lành: - Rồi cháu cũng sẽ tìm được hạnh phúc như họ mà. Tú Uyên cười phá lên. Tiếng cười của cô thật trong trẻo và đầy tự tin: - Vâng! Cháu cũng tin là cháu sẽ được hạnh phúc. Thôi Bác cháu ta mang đồ

vào đi bác Năm ạ! - Ừ! Tú Uyên ôm hoa và nhún nhẩy bước vào nhà. Bác Năm nhìn theo: - Tội nghiệp con bé! Bác thở dài và cúi xuống xách chiếc đàn dương cầm vào nhà. Giọng Tú Bình vội vang inh ỏi: - Tú Uyên! Tú Uyên! Bác Năm tài xế nghe tiếng gọi của Tú Bình. Bác nhìn quanh chẳng thấy Tú

Uyên. Bác lẩm nhẩm: - Mới sáng mà Tú Uyên biến đâu mất! Bỗng nghe một tiếng “bốp”. Bác giật mình và nhìn về nói phát ra tiếng động.

Tú Bình giọng giận dữ: - Mới sáng mà Tú Uyên mất biệt? Bình hoa bị vỡ tan. Bác Năm vội chạy đến, cúi xuống nhặt những mảnh vỡ.

Tú Bình giật giọng: - Bác Năm không cần nhặt, bác kiếm Tú Uyên dùm tôi! Bác Năm vội vã đứng lên. Bác đi nhanh ra vườn, cất tiếng gọi: - Tú Uyên! Cô Tú Uyên ơi! Vẫn không nghe Tú Uyên. Bác Năm vừa đi, vừa gọi to hơn. Bác Năm cố suy

nghĩ: - Cô ta đi đâu nhỉ? Sau một phút suy nghĩ. Bác đi thật nhanh. Tú Uyên đang mải mê ngắt những

cành hoa dại. Bác Năm mỉm cười quên cả nét mặt giận dữ của Tú Bình. Bác Năm giọng hiền từ:

www.vuilen.com 3

Page 4: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Tú Uyên! Cô Tú Uyên! Tú Uyên quay lại, tay cầm bó hoa trông cô thật đẹp với nụ cười rạng rỡ trên

môi. Cô hỏi: - Bác Năm tìm con à? - Ừ! Cô Tú Bình tìm cô đấy! Tú Uyên à! Tú Uyên tròn mắt, giơ tay xem đồng hồ: - Tú Bình dậy rồi sao. Chị ấy dậy sớm quá! Thôi cháu phải vào nhà đây! Kẻo

chị la ầm lên khi không thấy cháu! Bác Năm khe khẽ nói với Tứ Uyên: - Cô ấy có vẻ giận dữ lắm! Tú Uyên tất cả chạy vào nhà. Tú Bình vừa thấy Tú Uyên đã chì chiết: - Sướng quá hén! Có thời gian đi dạo cảnh hái hoa! Tú Uyên cúi mặt lí nhí: - Em xin lỗi! - Về rồi! Còn đứng ngây người ra đó sao! Tú Uyên nhanh chân vào phòng xách chiếc đàn dương cầm. Tú Bình bực bội

đứng lên đi ra xe. Bác Năm chờ sẵn, bác bước đến mở cửa. Tú Bình kiêu sa bước mở cửa xe.

Tú Uyên cũng mở cửa xe đặt chiếc dương cầm vào ghế sau. Cô nhỏ nhẹ: - Chị Tú Bình! Em phải đến trường, nên em nhờ bác Năm sẽ xách chiếc

dương cầm vào nơi chị biểu điễn nhé! Tú Bình giọng nhát gừng: - Được rồi! Người ta sắp ra trường rồi trở thành cô hướng dẫn viên hàng

không xinh đẹp đâu phải còn là người xách đàn cho tôi! Từ nay, tôi sẽ tự lo được mà!

Tú Uyên cúi đầu im lặng. Tú Bình bảo bác Năm: - Bác cho xe chạy đi! Tú Uyên nhìn theo bóng chiếc xe. Gương mặt buồn xo. Bà Tú Lệ bước đến

xoa nhẹ lên vai Tú Uyên: - Cháu đừng giận Tú Bình, tánh nó là thế đấy! Tú Uyên gượng cười: - Dạ! Đâu có! Bà Tú Lệ chợt nhớ ra điều gì liền hỏi: - Hôm nay! Cháu vào trường để nhận bằng à!

www.vuilen.com 4

Page 5: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên nở nụ cười, mà giọt nước mắt lăn dài trên má. Bà Tú Lệ vội vuốt tóc cô:

- Cháu của dì vui lắm phải không? Dì xin chúc mừng cháu.

- Dạ! Con cám ơn dì!

Bà Tú Lệ chép miệng:

- Dượng và dì phải đi dự tiệc cưới của con ông giám đốc “Thiên Tân”, nếu không dì sẽ đi với cháu!

Tú Uyên xua tay:

- Không cần đâu dì ơi! Cháu thấy các bạn cũng đi một mình, chớ có ba mẹ gì đâu!

Giọng ông Khải vang lên:

- Bà đã sửa soạn xong chưa!

Bà Tú Lệ nhét vội vào túi Tú Uyên tờ giấy bạc 500.000 đồng:

- Cháu giữ lấy mà tiêu dùng?

Tú Uyên từ chối:

- Cháu còn tiền! Bà Tú Lệ mỉm cười đầy vẻ thương yêu: - Còn thì còn, dì cho thì cứ giữ lấy! Nói xong, bà Tú Lệ bước nhanh vào phòng. Tú Lệ nhìn theo bà, lòng đầy

cảm kích. Ông Khải và Tú Bình có vẻ rất xa cách với cô, còn bà Tú Lệ thì rất thương yêu nhưng bà không hề biểu lộ ra trước mặt mọi người. Bà thương yêu Tú Uyên chắc có lẽ vì Tú Uyên là cháu ruột. Tú Uyên mỉm cười, nhớ lại khuôn mặt phúc hậu của dì. Cô nghĩ dù cô chẳng là cháu ruột của dì, dì vẫn đối xử tốt. Cô cầm tờ giấy bạc với lòng biết ơn sâu sắc. Cô hứa sẽ đền đáp lại công lao của dì.

Tú Bình lướt nhẹ ngón tay trên những phím đàn. Cô đưa tay nhấn phím

cuối cùng. Tiếng vỗ tay vang lên. Tú Bình nở nụ cười thật tươi, những bó hoa tới tấp tặngTú Bình. Tú Bình cúi đầu chào khán giả. Cô lùi vào hậu trường. Tú Bình ngồi chậm những giọt mồ hôi trên trán. Bỗng có một hộp coca ướp lạnh đặt trên bàn:

- Mời Tú Bình dùng nước!

www.vuilen.com 5

Page 6: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Bình ngẩng đầu nhìn, cô vô cùng ngạc nhiên: - Chí Nguyên! Chí Nguyên nhếch mép:

- Em đàn hay lắm! Em còn biểu diễn ở đâu nữa không?

Tú Bình chớp mi:

- Không! Hôm nay, em chỉ biểu diễn ở đây thôi!

Chí Nguyên nheo mắt:

- Vậy, chúng mình đi chơi!

Tú Bình gật đầu, ôm nhữngbó hoa trên tay, Tú Bình đặt vào trong xe. Cô nhìn bác Năm:

- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên!

- Vâng!

Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh mở xe:

- Mời người đẹp!

Tú Bình nở nụ cười thật tươi, giọng nũng nịu:

- Thật khéo nịnh!

Tú Bình và Chí Nguyên đã vào xe. Anh nhìn cô âu yếm:

- Giờ em muốn đi đâu?

Tú Bình nghiêng đầu duyên dáng: - Tùy anh! Chí Nguyên nổ máy: - Chúng ta đi Suối Tiên em nhé! Tú Bình reo lên: - Vâng! Đi Suối Tiên, anh và em phải chơi trò "Cối xay của thần gió''. - Được, em muốn chơi trò gì thì anh đều chìu em hết! - Anh đã hứa với em rồi nhé! Không được nuốt lời! Cô tựa đầu vai anh tràn đầy niềm hạnh phúc, Chí Nguyên rất yêu cô. Cha mẹ

hai bên đều đồng ý. Họ chỉ chờ ngày làm đám cưới lúc Chí Nguyên đi du học mới về. Tú Bình thủ thỉ:

- Anh chẳng có quà cho em à? - Anh không nhớ em thì nhớ ai, không tặng quà cho em thì anh chẳng biết

tặng ai cả!

www.vuilen.com 6

Page 7: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Đi mới có ba năm, mà anh khéo nói lắm! - Nếu anh mà chẳng khéo nói, anh sẽ mất em! Cô nguýt anh một cái thật dài: - Anh thật khéo lo. - Không lo sao được. Em đàn hay, người lại đẹp biết bao người mê mệt. Tú Bình ngồi ngay lại. Cô nhìn Chí Nguyên:

- Anh về bao giờ. Tối qua anh đến tặng hoa cho em rồi lại biến mất.

Chí Nguyên mỉm cười:

- Anh vừa về tới, nghe mẹ nói em biểu diễn ở đây, nên anh đến ngay! Anh định đi chơi với em, nhưng thấy em bị mọi người vây quanh, nên đành phải quay về!

Tú Bình ỡm ờ:

- Thế em cứ ngỡ anh còn hẹn với ai khác chứ!

Nói xong, cô cười lên thành tiếng. Chí Nguyên nghiêng đầu về phía cô:

- Nếu sợ thì chúng mình cưới nhau đi!

Tú Bình thẹn đỏ mặt:

- Chẳng thích!

- Sao lại không?

Tú Bình làm lơ đưa tay chỉ về phía trước: - Đến Suối Tiên rồi! Chí Nguyên. Chí Nguyên gật đầu. Chí Nguyên cho xe vào bãi. Anh nắm tay Tú Bình dạo

chơi quanh suối Tiên. Chí Nguyên nói: - Suối Tiên bây giờ đổi mới rất nhiều! Tú Bình ý nhị: - Ba năm rồi! Chúng mình chẳng đến đây! Chí Nguyên tròn mắt: - Em cũng chẳng đến đây à? - Ừ! Khi đến đây em chỉ muốn đi với anh thôi, chứ em chẳng thích đi với ai

cả! Chí Nguyên xúc động khi nghe câu nói của Tú Bình. Anh nắm chặt tay cô: - Cám ơn em! Tú Bình vung tay, thoát khỏi tay Chí Nguyên. Cô cười:

www.vuilen.com 7

Page 8: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Em gạt anh đấy! Rồi cô bước đi thật nhanh. Chí Nguyên đuổi theo. Họ luôn nở nụ cười, chơi

hết trò chơi này đến trò chơi khác, nên Tú Bình cảm thấy mệt mỏi. Chí Nguyên lo lắng:

- Em mệt lắm phải không? Tú Bình gật đầu. Chí Nguyên hạ chiếc ghế: - Em nằm ngủ đi. Anh sẽ chở em về nhà. Tú Bình mỉm cười: - Em ngủ nhé! Chí Nguyên lái xe. Nhìn qua kính chiếu hậu. Tú Bình nhắm nghiền đôi mắt,

hàng mi cong vút nổi bật trên khuôn mặt trái xoan xinh đẹp. Chí Nguyêh thấy mình thật may mắn khi quen được Tú Bình. Anh mỉm cười một mình, và cho xe lướt thật nhẹ trên đường nhựa. Anh muốn đoạn đường dài ra để anh có thể ngắm nhìn Tú Bình.

Tiếng gọi của Chí Nguyên làm Tú Bình mở choàng đôi mắt:

- Tới nhà rồi hở anh! Mấy giờ rồi sao tối thế! - Công nương đã ngủ hai tiếng đồng hồ rồi. Bây giờ, đã bảy giờ tối rồi đấy!

Tú Bình nũng nịu:

- Sao anh không gọi em!

Chí Nguyên choàng tay qua tháo dây an toàn. Mùi hương lan tỏa từ người của Tú Bình làm anh ngây ngất. Chí Nguyên dí lên trán cô:

- Thấy em ngủ say quá anh không nỡ!

Tú Bình choàng tay qua vai anh, cô thầm thì:

- Anh có nhớ em không?

Chí Nguyên xoa nhẹ tay lên mà Tú Bình:

- Anh nhớ em phát điên lên được! Trong ánh sáng lờ mờ. Tú Bình nở nụ cười trông cô thật đẹp. Chí Nguyên

cúi xuống trên môi Tú Bình. Tú Bình nhắm mắt, tân hưởng nụ hôn ngọt ngào. Giọng Chí Nguyên tha thiết:

- Chúng mình cưới nhau em nhé!

www.vuilen.com 8

Page 9: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Bình luồn nhẹ những ngón tay vào tóc Chí Nguyên. Cô dài giọng: - Em thích chúng mình thế này cơ! Chí Nguyên nhíu mày. - Nhưng anh sợ mất em! Đừng làm khổ anh mà! Tú Bình hôn nhẹ lên môi anh. Và cô khe khẽ gật đầu. Chí Nguyên ôm gì lấy

cô, hơi thở dồn dập:

- Anh cám ơn em!

Tú Bình cũng ôm chặt lấy anh. Tú Bình thủ thỉ:

- Em phải vào nhà đây!

Chí Nguyên buông Tú Bình ra. Anh nhìn cô và nói:

- Anh đưa em vào! Và để chào hai bác!

Tú Bình gật đầu. Chí Nguyên với tay ở ghế sau xách giỏ đồ. Tú Bình chúm chím môi:

- Hối lộ với bố mẹ vợ phải không?

Chí Nguyên bẹo má cô:

- Có thế mới rước được cô con gái cưng của ông bà.

Chí Nguyên nắm tay Tú Bình rời khỏi xe. Tú Bình nhấn chuông. Chị bếp ra mở cửa. Tú Bình dịu giọng:

- Chị Lý, ba mẹ tôi về chưa? Chị Lý ngạc nhiên trước sự dịu dàng của Tú Bình. Chị nói líu cả lưỡi: - Dạ! Ông bà đã về rồi! Tú Bình kéo tay Chí Nguyên: - Đi anh! Chí Nguyên cúi chào chị Lý. Chị Lý gật đầu chào Chí Nguyên hỏi: - Chị Lý không nhớ tôi sao? Chị Lý nhìn kĩ Chí Nguyên và chị reo lên: - Cậu Chí Nguyên! Cạu về bao giờ? - Tôi mới về hôm qua! - Cậu về luôn à? - Vâng! Tú Bình hối Chí Nguyên: - Chúng mình đi anh!

www.vuilen.com 9

Page 10: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Chí Nguyên mỉm cười: - Chào chị Lý! - Chào cậu! Chị Lý nhìn theo, miệng lẩm nhẩm: - Hèn chi! Cô Tú Bình mới nói chuyện với mình ngọt ngào. Chứ bình

thường... Giọng Tú Quyên cắt ngang: - Chứ bình thường thì sao? Chị Lý ôm ngực: - Cô Tú Uyên làm tôi hết hồn! - Chị dám nói xấu chị Tú Bình hén! Chị Lý cười. Cô kéo tay Tú Uyên bảo cô lại gần: - Chồng sắp cưới của cô Tú Bình đến chơi! Tú Uyên mỉm cười: - Ai vậy! Sao em chẳng biết? Chị Lý mỉm cười: - Họ đã định làm đám cưới cách đây ba năm. Nhưng cậu ta bận đi du học.

Giờ mới trở về! - Thế sao? - Anh ta rất giàu có, đẹp trai lắm. Cô gái nào thấy anh ta cũng phải mê! - Vậy à! Chị nói làm em cũng thấy mê anh ta. Nhưng em mê anh ta qua cái

miệng của chị ấy! Chị Lý bật cười trước câu hỏi của Tú Uyên. Tú Uyên cười: - Em mệt lắm! Em muốn tắm rửa và ngủ một giấc cho đã! - Chị Lý ân cần? - Chị chúc mừng em. Bây giờ có thể tự do. Tự làm lấy nghề mình yêu thích. Tú Uyên ôm chị Lý: - Cám ơn chị! Nhưng xin việc làm khó lắm, chẳng biết có người nào nhận

em vào làm không? - Trời chẳng phụ người hiền đâu! Tú Uyên và chị Lý rón rén định đi thẳng vào nhà sau. Bỗng bà Tú Lệ gọi

giật: - Tú Uyên lại đây dì báo.

www.vuilen.com 10

Page 11: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên sựng lại. Cô bước nhẹ nhàng đến chào mọi người, Tú Uyên đến cạnh bà Tú Lệ:

- Thưa dì! Gọi con. Bà nhìn Chí Nguyên: - Đây là vị hôn phu của Tú Bình. Chí Nguyên.

Tú Uyên ngẩng mặt nhìn Chí Nguyên. Cô giật thót người, cô lắp bắp:

- Chào anh Chí Nguyên!

Chí Nguyên kín đáo cười nụ. Cô ta đây mà và anh cũng chào lại rất khẽ:

- Chào cô!

Bà Tú Lệ tiếp:

- Đây là Tú Uyên, cháu gọi bác bằng dì. Nó mồ côi cha mẹ. Bác bảo nó ở đây được hai năm.

Tú Uyên ngăn lại:

- Dì, có gì đâu mà dì phải...

Tú Bình chen vào:

- Mẹ cứ kể đi, anh Chí Nguyên đâu phải là người ngoài, cần phải cho ảnh biết chứ!

Tú Uyên cười buồn:

- Biết để làm gì! Em chẳng muốn ai thương hại em cả!

Ông Khải cười thoải mái:

- Thôi không nhắc đến chuyện buồn nữa. Cháu mệt rồi hãy vào nghỉ đi! Tú Uyên chào mọi người và cô chạy nhanh về phòng. Nước mắt cô trào ra: - Ba ơi! Mẹ ơi! Sao ba mẹ bỏ con! Có tiếng gõ cửa. Tú Uyên lau vội nước mắt. Cô lên tiếng: - Ai đó! - Dì đây! Con mở cửa cho dì đi! Tú Uyên mở cửa. Bà Tú Lệ bước vào: - Con khóc đấy à? - Dạ đâu có! Bà Tú Lệ vuốt tóc Tú Uyên: - Con đừng buồn, dì lúc nào cũng thương con!

www.vuilen.com 11

Page 12: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên nắm tay bàn tay bà Tú Lệ: - Con không sao đâu! Con xin lỗi dì! Bà ôm Tú Uyên vào lòng: - Dì biết, con chẳng có lỗi gì cả! Dì tặng con món quà, mừng con đã tốt

nghiệp đại học.

Tú Uyên cầm món quà, cô nghẹn ngào:

- Dì!

Bà Tú Lệ hiền lành:

- Con tắm đi cho khỏe rồi xuống dùng cơm đi!

- Dạ!

Bà Tú Lệ khép phòng lại. Tú Uyên ôm món quà vào lòng. Cô nâng món quà lên xem một cách trân trọng:

- Con cám ơn dì!

Tú Bình bận rộn với việc sắm sửa, nên cô chẳng để ý đến ai. Tú Uyên nhờ vậy trở nên thảnh thơi. Cô cầm phong bì hồ sơ xin việc trên tay. Cô muốn được làm việc, nên hai ngày nay cô đã nắn nót viết đơn và làm những thủ tục cần thiết nào là khám sức khỏe, nào là sơ yếu lý lịch... bây giờ đã xong. Cô cảm thấy lòng thật nhẹ nhõm và thầm mong, cho hãng hàng không Tân Sơn Nhất nhận hồ sơ của mình.

Tú Uyên rời khỏi hãng hàng không. Cô chẳng muốn về nhà vội nên lang thang trên đường phố. Cô đang đi và nghĩ tới cảnh ngày được mặc đồng phục của tiếp viên hàng không, lòng thấy háo hức. Cô mỉm cười một mình. Bỗng có một chiếc xe chắn ngang trước mặt cô. Cô sững sờ nhìn anh ta nở nụ cười:

- Không nhận ra anh sao Tú Uyên! Tú Uyên lắc đầu. Anh ta cau mày. Tú Uyên sực nhớ: - À! Anh là anh Chí Nguyên! - Lên xe đi! Em muốn đi đâu. Anh chở cho đi! Tú Uyên lắc đầu: - Thôi! Em thích đi lang thang một tí! - Anh thấy em đi một doạn đường khá dài rồi đấy! Tú Uyên cong môi: - Thế! Anh theo dõi em à? Chí Nguyên lắc đầu: - Vô tình thôi! Em xin việc ở hãng hàng không à!

www.vuilen.com 12

Page 13: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên đặt tay lên môi: - Anh phải giữ bí mật nhé! Chưa có kết quả nên em chẳng dám nói với ai! - Muốn anh giữ bí mật, em phải đi dùng nước với anh nhé! Tú Uyên giữ khoảng cách: - Dạ thôi! Em còn bận đến nhà nhỏ bạn, mượn vài thứ. Chí Nguyên nhiệt tình: - Thì để anh đưa đi! Tú Uyên cương quyết: - Nhà bạn em kia kìa! Nói xong, cô ráo bước nhanh. Chí Nguyên lắc đầu nhìn theo Tú Uyên: - Thật là cứng đầu! Tú Uyên thấy nhà trước mặt mở cửa, cô liền bước đại vào nhà. Tiếng chó

sủa vang lên inh ỏi. Chủ nhà chạy ra. Tú Uyên liếc nhanh về phía Chí Nguyên thấy anh nổ máy và cho xe chạy. Tú Uyên ôm ngực, cô cúi chào chủ nhà giả vờ hỏi thăm chủ nhà lắc đầu. Cô cúi đầu cám ơn và lùi nhanh ra cửa.

- Thật hú hồn! Tú Uyên cúi đầu và tiếp tục lang thang. Đi loanh quanh, mãi đến tận bảy giờ.

Cô mới về nhà. Vừa mở cửa thì cô đã gặp ngay Tú Bình và Chí Nguyên. - Em chào anh Chí Nguyên và chị Tú Bình! Tú Bình cười khẩy: - Sướng nhỉ! Đi mãi tới tận giờ này mới về! Chí Nguyên trêu chọc: - Chắc là Tú Uyên hẹn đi chơi với bồ chứ gì? Em cũng nên thông cảm. Tú Uyên chanh chua, trả lời: - Vâng! Bồ em mới đưa em về! Tú Bình tỏ vẻ ngạc nhiên: - Em nói thật hả Tú Uyên! - Thì anh Chí Nguyên bảo sao thì em nói vậy! Tú Uyên nói xong là bỏ đi thẳng vào nhà. Tú Bình nhìn theo: - Xem ra anh và Tú Uyên là đối thủ với nhau rồi! Chí Nguyên cười xòa. Anh thoáng nghĩ Tú Uyên có vẻ cô độc, chắc là đi

lang thang đây. Anh không kịp nghĩ tiếp thì giọng Tú Bình vang lên: - Thế là chỉ còn một tuần nữa là chúng mình làm đám cưới rồi! Nhanh thật!

www.vuilen.com 13

Page 14: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Anh thấy thời gian trôi quá chậm! Tú Bình kéo anh ngồi xuống chiếc ghế đặt dưới tàn cây: - Anh thấy chiếc áo cưới em mặc thế nào? Chí Nguyên bóp nhẹ tay cô: - Em mặc áo nào cũng đẹp cả! Tú Bình tựa đầu vào vai anh. Cô nói giọng nhẹ như bông: - Ngày đó, em sẽ làm cô dâu thật đẹp đẽ đi bên chú rể thật xinh. Em muốn

được mọi người phải trầm trồ chúng ta. Chí Nguyên giọng đùa đùa: - Lúc dó, người ta chỉ để ý cô dâu chớ có ai thèm để ý đến chú rể đâu! - Sao lại không chú ý đến chú rể? Chí Nguyên rụng đầu vào trán cô: - Vì cô dâu quá xinh đẹp! Tú Bình dẫu đôi môi mọng: - Cưới xong, chúng ta sẽ đi đâu hưởng tuần trăng mật. - Em thích đi đâu! - Đi Đà Lạt anh nhé! - Đồng ý! Ở đó khí hậu rất mát mẻ. Chúng mình tay trong tay đi đạo trên

những thảm cỏ xanh, đi thăm những vườn hoa đẹp... thích thật! Tú Bình mỉm cười thả hồn theo lời nói của Chí Nguyên. Cô thật hạnh phúc. Ông Khải và bà Tú Lệ đứng ngồi không yên. Chí Nguyên cũng đi đi lạilại

không ngừng. Tú Uyên thấy cổng cửa mở toang. Cô mỉm cười: - Còn hai ngày nữa là tới ngày đám cưới của Tú Bình và Chí Nguyên chắc

mọi người đang lo sửa sang đây mà! Cô bước đi thật chậm rãi. Cô muốn lánh mặt, nên bước vội vào cửa sau.

Bỗng cô nghe tiếng khóc của bà Tú Lệ. Cô dừng bước và nghe tiếng bà Tú Lệ: - Tú Bình ơi! Con thật là nông nổi, chẳng biết suy nghĩ, chỉ biết lo cho mình

mà chẳng nghĩ đến nỗi khổ của ai! Tú Uyên vội chạy vào: - Có chuyện gì vậy dì? Bà Tú Lệ bệu bạo: - Tú Bình đã đi Singapo biểu diễn rồi! Tú Uyên tròn xoe đôi mắt:

www.vuilen.com 14

Page 15: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Bao giờ, chị Bình về? - Chẳng biết! Bà trao lá thư cho Tú Uyên: - Tú Bình gửi cho con đây! Tú Uyên thở vội bức thư ra xem. Tú Uyên! Chị được mời đi dự biểu diễn ở Singapo, chị nhờ em thay chị làm cô dâu.

Mong em giúp chị! Cám ơn em nhiều. Chị Tú Bình. Bức thư chỉ vỏn vẹn có mấy dòng mà làm cho Tú Uyên từ tái mặt chuyển

sang đỏ hồng. Cô lắp bắp: - Con chẳng chịu đâu! Bà Tú Lệ giọt vắng giọt dài: - Con hãy giúp cho dì. Ba mẹ của Chí Nguyên rất sĩ diện, đừng làm cho ông

bà ấy bẽ mặt. Ông Khải cũng năn nỉ: - Con hãy giúp dì dượng đi. Thiệp đỏ mời đi rồi! Làm sao mà hủy bỏ được.

Dì dượng còn mặt mũi nào! Chí Nguyên vẫn im 1ặng. Cô nhìn Chí Nguyên giọng lí nhí: - Còn anh giải quyết vấn đề này như thế nào? Chí Nguyên thở dài thườn thượt: - Ba mẹ anh, ngày mai sẽ về nước. Anh chẳng muốn ba mẹ anh buồn! Giờ

anh chỉ còn biết là nhờ em mà thôi! Tú Uyên bỗng thét lên: - Ai cũng sợ buồn, sợ mất mặt. Thế có ai nghĩ đến suy nghĩ của tôi không? Nói xong, cô chạy về phòng và khóc ngất lên. Bà Tú Lệ thấy mình cũng quá

đáng, nên bà cũng chỉ đưa cặp mắt buồn rầu nhìn theo cô. Chí Nguyên bước vội theo cô, anh gõ cửa:

- Anh muốn gặp em! Tú Uyên nói vọng ra: - Tôi chẳng muốn gặp anh! Anh về đi!

www.vuilen.com 15

Page 16: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Chí Nguyên rên rỉ: - Anh xin rút lại lời nói lúc nãy. Anh không muốn em khó xử? Em không cần

phải làm gì cả. Anh về đây! Tú Uyên nghe lời của Chí Nguyên và bước chân anh chậm chạp và xa dần.

Tú Uyên bật ngồi dậy, cô mở cửa và gọi to: - Chí Nguyên! Tôi bằng lòng giúp anh. Chí Nguyên quay lại, vẻ mặt rạng rỡ: - Anh cám ơn em! - Nhưng em giao trước. Em chỉ giúp anh làm cô dâu trong ngày cưới. Còn

những ngày sau thì em chẳng có trách nhiệm! - Được! Ông Khải và bà Tú Lệ đều nghe thấy. Họ thở phào nhẹ nhõm.

Chí Nguyên tựa người vào thành ghế và duỗi dài chân gát chéo trên mặt

bàn. Anh hút thuốc liên tục. Tú Bình bỏ đám cưới đi biểu diễn, cô thật quá đáng, nhưng anh không hề tức giận. Mà lòng anh còn cảm thấy vui vì Tú Uyên đã bằng lòng giúp anh. Anh không yêu Tú Bình sao. Chí Nguyên lắc đầu thật mạnh mẽ xua hình ảnh Tú Uyên. Chắc có lẽ mình giận Tú Bình quá! Nên mới nghĩ nhiều đến Tú Uyên. Chứ Tú Bình và anh đã quen nhau và yêu nhau suốt mấy năm trời. Anh dụi điếu thuốc vào hộp gạt tàn. Anh cảm thấy bằng lòng với lời biện bạch, nên với tay tắt đèn đi ngủ. Ngủ sớm thôi, vì ngày mai anh và Tú Uyên phải chuẩn bị rất nhiều việc: chụp hình, áo cưới,...

Chí Nguyên đến tìm Tú Uyên thật sớm. Bà Tú Lệ chỉ biết thở dài: - Đành phải nhờ Tú Uyên thôi! - Cháu muốn gặp Tú Uyên để bàn với cô ấy một số việc. - Tôi đây! Tú Uyên xuất hiện với đôi mắt thâm quầng. Chắc cô không ngủ được. Bà Tú

Lệ cảm thấy xót xa: - Con ráng giúp dì! Tú Uyên cười gượng: - Đây chỉ là việc nhỏ! Cháu chỉ cần cái rèm che mặt thì có ai mà nhận ra! Vả

lại con và Tú Bình cũng có vài nét giống nhau mà?

www.vuilen.com 16

Page 17: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Chí Nguyên muốn gặp con! Chí Nguyên ấp úng. Tú Uyên cười: - Anh muốn dắt tôi đi chụp hình, thử áo cưới chứ gì. Chí Nguyên chỉ còn biết gật đầu. Tú Uyên: - Vâng! Chúng ta đi! Thưa dì! Con đi! - Ừ! Hai đứa đi đi! Chí Nguyên dắt Tú Uyên đến tiệm áo cưới “Quốc Vũ”, một tiệm lớn nhất thì

thành phố. Tú Uyên e ngại: - Tôi chỉ giả làm cô dâu. Anh cần gì phải định tôi vào tiệm lớn thế này! - Em rất xứng đáng! Cô chủ tiệm thật lịch sự. Mời anh chị! Hai em xứng đôi thật! Cô dâu xinh

lắm! Tú uyên cúi đầu, mặt đỏ ửng. Cô chẳng dám nhìn Chí Nguyên. Cô chủ tiệm

cởi mở: - Đây là chiếc áo đẹp nhất, mới nhất đây. Hàng mới nhập đấy! Em có thích

không! Tú Uyên lắc đầu: - Thôi đắt lắm! Tôi chỉ chọn cái áo kia kìa! Chí Nguyên chen vào: - Em nên chọn áo đó đi! Cái đó mới lại rất hợp với em! - Em xinh lắm! Em vào thử đi! Tú Uyên lắc đầu: - Chị chỉ cần đo em, rồi sửa cho đúng in của em là được! Chí Nguyên không biết nói với Tú Uyên thế nào, đành bảo: - Chị cứ làm theo ý cô ấy đi! Ngày mai, chúng tôi sẽ lấy. Chị lấy cho tôi

thêm ba chiếc áo nữa. - Vâng! Rời khỏi tiệm áo cười. Chí Nguyên đưa cô vào tiệm chụp ảnh. - Chúng ta phải chụp một tấm ảnh nhé! Em vào thay chiếc áo này đi! Cô tròn mắt: - Phải mặc áo này cơ? Giọng Chí Nguyên chắc nịch: - Ừ! Chứ không lẽ em mặc áo này để chụp ảnh cưới.

www.vuilen.com 17

Page 18: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên vào bên trong, được cô thợ chụp ảnh trang điểm và mặc chiếc váy cưới trông Tú Uyên thật lạ. Chí Nguyên đang bực dọc, nên anh chẳng buồn để ý! Anh chỉ làm cho đúng thủ tục.

Trên đường về nhà, cả hai đều im lặng. Chí Nguyên bảo gì, Tú Uyên luôn từ chối. Anh cảm thấy rất bực bội. Mỗi người theo đuổi một ý nghĩ. Không khí thật ngột ngạt. Chí Nguyên không chịu nổi, anh lên tiếng:

- Tú Uyên này!

Tú Uyên ngẩng đầu:

- Hử! Anh Chí Nguyên muốn nói gì?

Chí Nguyên cưới như mếu:

- Tú Uyên! Nếu em đã giúp anh thì anh mong em hãy thoải mái, hãy để cho anh làm tròn phận sự của một người chồng!

Tú Uyên trừng mắt, cười gằn:

- Người chồng!

Chí Nguyên tiếp:

- Dù chỉ là người chồng hờ đi nữa! Dù em chỉ đóng vai cô dâu bất đắc dĩ thì cũng phải ra dáng cô dâu chứ!

- Thế thì sau, ngày cưới em sẽ là gì? Do đó, anh không cần lãng phí, để dành mà sắm sửa cho chị Tú Bình!

- Tú Uyên! Anh van em!

Thấy vẻ mặt đau khổ của Chí Nguyên. Tú Uyên không nỡ hành hạ anh, cô nói:

- Được! Anh muốn sắm sửa gì thì tùy ý. Em không phản đối nữa đâu?

Chí Nguyên nở nụ cười ranh mãnh. Anh lái xe, đưa Tú Uyên vào shop. Anh bắt Tú Uyên thử hết bộ này đến bộ khác. Anh sắm hàng loạt. Tú Uyên lắc đầu:

- Anh Chí Nguyên mua gì mà lắm thế? Cô chủ tiệm xinh xắn nói: - Cô được ông xã như thế là nhất rồi! Tú Uyên nhún vai. Chí Nguyên thản nhiên: - Vợ tôi rất sợ tốn tiền, nên cô ấy chẳng chịu sắm sửa. Cô chủ tiệm cũng khéo phụ hoa: - Phụ nữ ai mà chẳng thế! Sợ chồng cực khổ nên chẳng dám tiêu pha!

www.vuilen.com 18

Page 19: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên đỏ mặt. Cô lườm Chí Nguyên. Cô nói thầm: Được thôi! Anh sẽ biết tay Tú Uyên này! Chí Nguyên đoán được suy nghĩ của Tú Uyên. Anh cười thầm: Cô bé đã bị mắc mưu rồi!

Tú Uyên hắng giọng cô giơ tay chỉ toàn những thứ hàng đắc tiền. Cô lựa một loạt quần áo. Cô xoay qua Chí Nguyên:

- Anh có mang theo đủ tiền không? Chí Nguyên cười: - Em có thể chọn tùy thích! Nói xong, anh xoay sang cô bán hàng: - Cô tìm cho tôi một chiếc vali! Và sắp tất cả quần áo của cô ấy chọn vào hộ

tôi! Tú Uyên cũng muốn phá Chí Nguyên, nhưng cô cảm thấy mình quá nhẫn

tâm, nên cô không chọn lựa nữa. Chí Nguyên cười: - Cô chọn cho cô ấy vài bộ áo ngủ nhé! - Thôi! Tôi không cần những thứ đó! - Cô cứ lấy bỏ cho vào vali giúp tôi! Rời khỏi shop. Chí Nguyên dắt cô vào tiệm Kim Hằng. Anh đưa tay chỉ

chiếc nhẫn xoàn thật to: - Anh giúp tôi, xem tay cô ấy có vừa chiếc nhẫn đó không? Tú Uyên lùi lại: - Tôi chẳng thích! Chí Nguyên nhỏ giọng: - Em cứ đeo đi, xong tiệc thì trả lại anh! Chí Nguyên sắm cho Tú Uyên chiếc nhẫn, vòng ngọc và cả sợi dây chuyền

được làm rất công phu. Chí Nguyên xài chẳng tiếc tiền. Tú Uyên sững sờ. Anh trao cho Tú Uyên:

- Tất cả những thứ này là của em! Anh tặng em! Tú Uyên trầm giọng: - Sau tiệc cưới em sẽ trả lại anh tất cả. Em giúp anh và giúp luôn cho chị Tú

Bình. Do đó, anh không cần ái ngại! Chí Nguyên nở nụ cười đắc ý: - Sau hôn lễ rồi sẽ tính. Em đừng lo lắng. Anh chẳng trói chân em được đâu! Hôn lễ diễn ra thật long trọng. Tú Uyên bước lên chiếc xe hoa thật lộng lẫy.

Bà Tú Lệ cầm lấy tay Tú Uyên:

www.vuilen.com 19

Page 20: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Con nhớ bình tĩnh nghe Tú Uyên! Và hãy nhớ lấy con tên Tú Bình! Tú Uyên gật đầu: - Dì đừng lo! Con nhớ mà! Đám rước dâu thật rầm rộ. Tú Uyên cười thầm: - Thật là kẻ lắm tiền, nhiều của! Ai dè rước một cô dâu giả! Ba má của Chí Nguyên đã chờ sẵn ngoài ngõ. Tú Uyên không ngờ nhà của

Chí Nguyên thật đồ sộ. Cô bận ngó nhìn, quên cả việc chào hỏi. Chí Nguyên thúc lấy tay cô:

- Em chào ba má đi! Tú Uyên giật mình. Cô vội cúi chào! Bà ân cần nắm tay cô đặt đến giữa bàn

thờ: - Hai con ra mặt tổ tiên đi! Chí Nguyên cúi đầu chào tổ tiên. Tú Uyên nhìn anh, cô cũng bắt chước làm

theo. Chí Nguyên cười thầm: - Cô bé này thật chẳng biết bái lạy gì cả! Tú Uyên nghe bà Tú Lệ phân bua: - Con bé chẳng biết bái lạy gì. Mong chị thông cảm! Chị Bích Lệ nhé! Bà Bích Lệ cười dễ chịu: - Tuổi trẻ đời nay mà. Nó chỉ biết làm việc, chứ có để ý mấy chuyện này

đâu! Ông Khải nhìn Chí Nguyên: - Hai con ra chào quan khách đi! Chí Nguyên nắm tay Tú Uyên. Cô vội lùi lại. Bà Tú Lệ kín đáo ngầm bảo: - Con tỏ ra phải thân mật với cậu ấy! Tú Uyên miễn cưỡng đưa tay cho Chí Nguyên cầm. Chí Nguyên dìu cô ra

trước quan khách. Tiếng vỗ tay rào rào. Chí Nguyên tỏ ý cám ơn mọi người đã đến chung vui và mời mọi người thưởng thức vui vẻ. Bỗng một giọng nói dõng dạc vang lên:

- Giám đốc ơi! Cô dâu quá xinh đẹp. Bộ giám đốc định chiêm ngưỡng một mình, không cho ai chiêm ngưỡng sao!

- Giám đốc dở khăn che mặt đi! Dở khăn đi! Dở khăn đi! Trước lời đề nghị của mọi người. Chí Nguyên chẳng thể nào từ chối. Anh

đành nói nhỏ: - Anh xin lỗi! Không thể giữ lời hứa với em được!

www.vuilen.com 20

Page 21: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Anh nhẹ nhàng dùng hai tay nâng chiếc khăn che mặt. Một khuôn mặt khả ái hiện ra trước mặt anh. Chí Nguyên ngẩn người. Anh buộc miệng:

- Em đẹp lắm! Tiếng trầm trồ vang lên: - Cô dâu xinh quá! Giám đốc thật ích kỉ! Vậy phải phạt giám đốc!

Tú Uyên đứng lặng im. Cô giận Chí Nguyên vì không giữ lời hứa với cô, nhưng giữa đám đông, cô đành nuốt giận vào lòng:

Chí Nguyên nở nụ cười rạng rỡ. Anh bưng ly rượu uống cạn:

- Tôi xin tự phạt mình!

- Không được! Giám đốc phải hôn cô dâu!

Tú Uyên trừng mắt nhìn anh. Chí Nguyên thì thoái thác:

- Hay tôi uống một ly nữa vậy!

- Không được, phải hôn cô dâu thôi!

Tú Uyên đỏ mặt, tía tai, tim đập loạn xạ. Cô chỉ còn biết cúi đầu. Tiếng vỗ tay cổ vũ liên hồi. Chí Nguyên choàng tay qua vai thắt lưng. Anh thầm thì:

- Xin lỗi em!

Anh cúi xuống hôn lên trán cô. Tiếng reo hò vang lên:

- Không được! Hôn như thế chẳng được! Phải hôn môi cơ?

Tú Uyên tựa hồ đứng không vững. Cô rên nho nhỏ:

- Hôn môi à!

Cô dợm bước đi! Chí Nguyên giữ chặt. Cô tựa hẳn vào người anh. Nhanh như chớp. Anh đặt môi anh lên môi cô. Làn môi Chí Nguyên thật nồng nàn, nồng nàn vì men rượu hay vì men tình. Tú Uyên cũng thấy ngất ngây. Chí Nguyên cũng mê đắm làn môi mọng của Tú Uyên nên anh chẳng muốn rời. Cảm giác lạ lùng len nhẹ trong hồn anh mà khi hôn Tú Bình anh chẳng bao giờ có cảm giác ấy. Anh còn đang chới với trong cảm giác lạ lùng ấy, thì Tú Uyên dùng tay cấu nhẹ vào lưng anh. Cặp mắt Tú Uyên mở to nhìn anh. Chí Nguyên nháy mắt, nhưng môi vẫn chưa chịu rời môi cô. Tú Uyên cấu thêm một cái thật mạnh. Chí Nguyên sợ cô nổi giận thì hư chuyện, nên anh chiều lòng Tú Quyên. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt:

- Giám đốc hôn đẹp lắm! Tú Uyên lườm Chí Nguyên. Chí Nguyên chỉ biết cười trừ. Chí Nguyên kéo

Tú Uyên đến từng bàn. Ai cũng nâng ly chúc mừng. Chí Nguyên uống mãi, uống mãi. Đến khi tiệc tàn thì anh đã nằm dài trên giường, mùi rượu bốc lên nồng nặc.

www.vuilen.com 21

Page 22: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Ông Khải nhìn Chí Nguyên: - Con hãy lo thay đồ cho nó đi! Tú Uyên đỏ mặt. Bà Bích Lệ cười:

- Đã là vợ chồng rồi còn ngại nỗi gì! Con thay đồ cho nó xong. Mẹ sẽ mang canh giã rượu vào!

Ông Khải và bà Bích Lệ đi khỏi. Tú Uyên vỗ tay vào trán:

- Trời ơi! Giờ phải thay đồ cho anh ta!

Giọng bà Bích Lệ vang lên:

- Con dùng khăn lau mặt mũi nó xong, rồi hãy thay đồ!

Tú Uyên thở ra. Cô bước tới, lay tay Chí Nguyên:

- Anh Chí Nguyên, anh dậy thay đồ!

Chí Nguyên nằm im bất động. Tú Uyên thầm rủa:

- Ách giữa đàng, giờ phải mang vào cổ!

Tú Uyên đến bên tủ áo. Cô chọn một bộ đồ ngủ cho Chí Nguyên. Cô phải làm theo lời bà Bích Lệ dặn. Cô nhúng khăn ấm lau mặt cho Chí Nguyên, miệng lầm bầm:

- Anh thật đáng chết, ngày mai anh sẽ biết tay tôi!

Tú Uyên thay xong bộ đồ cho Chí Nguyên. Cô ngồi tựa vào ghế thở dốc. Cô tiếng gõ cửa. Cô hoảng hồn đứng lên vơ vội bộ đồ của Chí Nguyên ném vào góc giường. Bà Bích Lệ bưng chén canh giã rượu trên tay. Bà đưa cho Tú Uyên:

- Con giúp cho chồng con uống đi!

- Dạ ai ạ! - Chồng con! Tú Uyên sực nhớ: - Dạ! Con cầm lấy chén canh. Cô lay Chí Nguyên: - Anh Nguyên dậy uống canh nè! Bà Bích Lệ mỉm cười: - Con phải đỡ người Chí Nguyên dậy. Chớ bây giờ, nó có biết gì đâu mà lay

gọi. Tú Uyên gãi đầu: - Đỡ ảnh dậy sao?

www.vuilen.com 22

Page 23: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên đặt chén canh lên mâm. Cô cúi xuống, đỡ lấy người anh ta. Cô thở dài. Anh sao mà nặng quá thế. Bà Bích Lệ bưng đến bảo Tú Uyên cho Chí Nguyên uống. Cô than thở:

- Bác ơi! Con đỡ anh Chỉ Nguyên là nặng lắm rồi. Con chẳng có tay nào mà cho anh ấy uống được. Bác làm ơn giúp con!

Bà Bích Lệ mỉm cười:

- Sao gọi là bác!

Tú Uyên chỉ còn biết cười và lúng túng:

- Con xin lỗi! Con chưa quen!

Bà Bích Lệ giúp cho Chí Nguyên uống. Tú Uyên thở phào khi bà đặt chén canh xuống mâm. Cô hổn hển buông Chí Nguyên. Anh rơi xuống giường một cái thật mạnh. Bà Bích Lệ quay lại:

- Gì thế!

Tú Uyên cười giã lã:

- Dạ! Đâu có gì!

Bà Bích Lệ dặn dò:

- Con cũng đi tắm đi! Rồi đi ngủ đi. Con cũng mệt rồi!

- Dạ!

Cửa phòng khép lại. Tú Uyên nhìn Chí Nguyên ngủ say. Cô thở dài rồi đứng lên đi đến tủ đồ dành cho cô. Cô lóa cả mắt. Toàn quần áo đắt tiền. Tú Uyên ngắm nghía và chọn một chiếc áo ngủ màu hồng. Cô tắm rửa và ngắm mình trong gương. Bất giác, cô đỏ mặt, nhớ lại nụ hôn ban trưa. Cô vội quay đi nơi khác!

Chí Nguyên vẫn ngủ say. Cô đành phải kéo chiếc ghế xô pha và lấy một chiếc mền. Cô leo lên và trùm kín chăn. Giấc ngủ đến với cô thật nhanh!

Tiếng gõ cửa làm Chí Nguyên giật mình. Anh của mình. Tiếng gọi vang lên: - Chí Nguyên - Tú Bình! Giọng còn ngái ngủ: - Con còn muốn ngủ! Bà Bích Lệ mắng yên: - Đã chín giờ rồi đấy! Bảo Tú Bình xuống dùng điểm tâm? Chí Nguyên nhìn quanh, thấyTú Uyên vẫn còn ngủ say. Anh nhíu mày: - Mẹ xuống đi! Chúng con xuống ngay!

www.vuilen.com 23

Page 24: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Chí Nguyên cúi xuống nhìn mình và nhìn bộ đồ được ném ở góc giường. Anh mỉm cười bước xuống. Tú Uyên vẫn ngủ say. Chiếc mền trễ xuống để lộ đôi bờ vai thanh mảnh. Chí Nguyên cúi xuống kéo mền đắp lại cho cô. Tú Quyên giật mình. Cô ngồi phắt dậy:

- Anh làm gì thế! Chí Nguyên cười: - Anh định kéo mền đắp giúp em! Tú Uyên trở giọng chanh chua: - Cám ơn! Anh tự lo thân anh, đừng làm phiền đến tôi là được! Tú Uyên nhanh tay xếp gọn chiếc chăn. Bây giờ, cô mới nhớ mình đang mặc

chiếc áo ngủ mỏng manh. Cô vội bảo: - Anh quay mặt đi nơi khác! Chí Nguyên ngạc nhiên: - Tại sao! Tuy hỏi nhưng vẫn làm theo lời Tú Uyên. Chí Nguyên cười anh quay lại

được chưa. Tú Quyên kéo vội chiếc áo khoác mặc vào người. - Được rồi! Anh được tự do! Bâygiờ! Anh vệ sinh trước hay tôi. Chí Nguyên gãi đầu, chờ anh một tí rồi em sẽ vào: - Em xếp chăn giúp anh nhé! Tú Uyên cứng đầu: - Không, tôi chẳng phải là vợ anh, xin anh nhớ cho. Chí Nguyên giơ tay: - Được! Được để anh làm! Chí Nguyên đi hỏi. Bây giờ cô mới có dịp ngắm căn phòng Tân Hôn. Căn

phòng được bày trí rất đẹp. Tất cả đều mới toanh. Cô đứng dậy đến cạnh chậu phong lan. Mùi hương hoa lan tỏa, ra thật dễ chịu. Cô hít một hơi thật dài. Chí Nguyên đứng cạnh cô:

- Em vào thay đồ đi! Tú Uyên nhúnvai. Chí Nguyên vẫn còn mệt mỏi, anh ngả người xuống

giường, nhưng nghĩ sao. Anh ngồi bật dậy, xếp ngay ngăn chiếc khăn và kéo thật thẳng tấm drap nâu trắng muốt. Anh mán chiếc áo vest lên móc.

Tú Uyên bước ra với bộ cánh thật bắt mắt. Chí Nguyên ngẩn người. Anh thầm nghĩ Tú Uyên thật đẹp. Tú Uyên thản nhiên:

- Cám ơn anh đã lo cho em đầy đủ!

www.vuilen.com 24

Page 25: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Chí Nguyên lắc đầu: - Ba mẹ anh rất chú ý đến việc ăn mặc. Nên anh phải giúp em làm vừa lòng

ông bà! - Anh vào thay đồ đi, em cần gặp anh để bàn giao. Chí Nguyên chép miệng. Anh biết Tú Uyên định nói gì. Anh uể oải đứng

lên. Đến tủ áo, anh chọn cho mình một bộ thật mốt.

Tú Uyên muốn thoát khỏi nơi đây. Cô tháo tất cả vòng vàng đặt vào chiếc hộp. Cô ngồi thật ngay ngắn, mắt nhìn chăm chăm vào tấm ảnh cưới. Cô cười buồn. Chí Nguyên ngồi xuống đối diện với Tú Uyên. Tú Uyên hít một hơi thật dài và cô ngẩng lên nhìn Chí Nguyên:

- Đây là tất cả nữ trang em xin trả lại. Bây giờ, em có thể ra về được rồi chứ!

Chí Nguyên đăm chiêu:

- Em cứ giữ lấy. Anh xin tặng em.

- Em…

Chí Nguyên khoát tay:

- Em để cho anh nói hết. Tú Bình vẫn chưa về mà ba mẹ anh lại ở đây tới một tháng. Anh mong em giúp anh. Bao giờ, ba mẹ anh về thì em ra đi!

Tú Quyên trợn mắt:

- Không được!

Giọng bà Bích Lệ vang lên:

- Bộ hai đứa nhịn đói sao? Chí Nguyên: - Vâng! Chúng con xuống ngay! Chí Nguyên mở nắp hộp. Anh đeo sợi dây chuyền vào cổ Tú Uyên. Tú Uyên

miễn cưỡng đeo chiếc nhẫn vào tay. Chí Nguyên mở chiếc vòng: - Anh đeo cho em nhé! Tú Uyên than thở: - Không biết đến bao giờ em mới thoát khỏi cảnh này. Biết Tú Uyên bằng lòng. Chí Nguyên mừng thầm. Anh nhỏ giọng: - Chúng mình xuống đùng điểm tâm. Bà Bích Lệ ngồi chờ Chí Nguyên và Tú Uyên vừa thấy bà vẫy tay: - Tú Bình lại đây ngồi với mẹ! Tú Uyên khép nép ngồi xuống cạnh bà. Bà nắm lấy tay cô:

www.vuilen.com 25

Page 26: Phần 1 Tbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim...- Bác về nói về ba mẹ. Tôi đi chơi với Chí Nguyên! - Vâng! Chí Nguyên nắm tay Tú Bình. Anh

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Con xinh lắm! Tú Uyên cúi đầu. Chí Nguyên mỉm cười. Mẹ anh có vẻ rất thích Tú Uyên.

Chí Nguyên lên tiếng: - Con đói lắm rồi! - Ừ! Vậy thì chúng ta dùng đi! Bà ân cần lo cho Tú Uyên: Tú Bình này phải cho mẹ một đứa cháu kháu khỉnh nhé! Tú Uyên ửng hồng đôi má. Chí Nguyên đỡ lời: - Chưa chi, mà mẹ đòi cháu rồi! Bà cười hiền lành: - Nếu có cháu rồi! Ba mẹ sẽ ở lại luôn với các con! - Được rồi! Chúng con sẽ cho mẹ một chục đứa cháu! - Hai đứa hứa rồi! Thì hãy giữ lấy lời! Thôi dùng đi hai con. Tú Uyên ăn nhỏ nhẻ. Bà gắp vào chén cô một cái đùi gà: - Con dùng đi! - Chưa chi mà mẹ lo cho dâu quá, bỏ đi đứa con trai cưng của mẹ sao? - Cậu còn cầu tôi cưng vợ cậu đấy! Chí Nguyên nháy mắt với Tú Uyên. Tú Uyên chỉ biết cười đáp lại. Bà Bích

Lệ buông đũa rồi đứng lên: - Dùng xong, Tú Bình lên phòng mẹ nhé! - Dạ! Bà đi khỏi. Tú Uyên cũng buông đũa: - Mẹ anh có khó không? Chí Nguyên trấn an cô: - Không sao đâu! Cô lắc đầu: - Anh Chí Nguyên đi với em nhé! Lần đầu tiên thấy Tú Uyên cần đến anh. Anh giật đầu Chí Nguyên bảo cô: - Em dùng thêm đi! - Em no rồi!

www.vuilen.com 26