23
Tác Gi: Nguyn Qunh Nương ANH MÃI YÊU EM Phn 10 Ging Trn Phong vang lên: - Mi vào! Trn Phong tròn mt: - Ông là... - Tôi là Bình lut sư, thân chca tôi là cô Cát Tường! Trn Phong nhíu mày: - Ông đến có vic gì? Lut sư Bình đặt xung bàn mt xp hsơ, ông nói mt hơi dài: - Đây là hsơ vvchiếm đot tài sn ca ông Thiên S! Thân chtôi tc là cô Cát Tường và Khđã kin Thiên Sra tòa. Đây là toàn bgiy ttài khon trgiá năm triu đô ca ông. Trn Phong như ttrên tri rơi xung, anh lng khng: - Ông nói... Cát Tường và KhTú... kin Thiên Sra tòa? Lut sư Bình gt gù: - Phi! Sau nhiu phiên tòa, Thiên Sđã bbt vì ti chiếm đot tài sn. Và đây là tài sn ca ông! Trn Phong như không dám tin vào nhng gì mà Lut sư Bình nói. Không lđây chlà âm mưu ca Thiên S, Cát Tường không liên quan gì sao? Anh đã hiu lm Cát Tường tht ri sao? Lut sư Bình ly ra mt xp hsơ khác: - Còn đây là thtc ly hôn, tôi được sy thác ca thân chtrao cho ông! Trn Phong mun bt nga khi nhìn thy đơn ly hôn vi chký ca Cát Tường: - Cái này... là... - Đây là đơn ly hôn mà thân chtôi đã gi lên tòa! Trn Phong nghe mt ni bàng hoàng trong lòng, anh gp gáp: www.vuilen.com 193

Phần 10 G - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhmaiyeuem/anhmaiyeuem10.pdfLuật sư Bình đã đi khuất mà Trần Phong vẫn còn chưa thức tỉnh. Trần Phong

  • Upload
    others

  • View
    2

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Phần 10

Giọng Trần Phong vang lên:

- Mời vào!

Trần Phong tròn mắt:

- Ông là...

- Tôi là Bình luật sư, thân chủ của tôi là cô Cát Tường!

Trần Phong nhíu mày:

- Ông đến có việc gì?

Luật sư Bình đặt xuống bàn một xấp hồ sơ, ông nói một hơi dài:

- Đây là hồ sơ về vụ chiếm đoạt tài sản của ông Thiên Sử! Thân chủ tôi tức là cô Cát Tường và Khả Tú đã kiện Thiên Sử ra tòa. Đây là toàn bộ giấy tờ và tài khoản trị giá năm triệu đô của ông.

Trần Phong như từ trên trời rơi xuống, anh lựng khựng:

- Ông nói... Cát Tường và Khả Tú... kiện Thiên Sử ra tòa?

Luật sư Bình gật gù:

- Phải! Sau nhiều phiên tòa, Thiên Sử đã bị bắt vì tội chiếm đoạt tài sản. Và đây là tài sản của ông!

Trần Phong như không dám tin vào những gì mà Luật sư Bình nói. Không lẽ đây chỉ là âm mưu của Thiên Sử, Cát Tường không liên quan gì sao? Anh đã hiểu lầm Cát Tường thật rồi sao? Luật sư Bình lấy ra một xấp hồ sơ khác:

- Còn đây là thủ tục ly hôn, tôi được sự ủy thác của thân chủ trao cho ông!

Trần Phong muốn bật ngửa khi nhìn thấy đơn ly hôn với chữ ký của Cát Tường:

- Cái này... là...

- Đây là đơn ly hôn mà thân chủ tôi đã gửi lên tòa!

Trần Phong nghe một nỗi bàng hoàng trong lòng, anh gấp gáp:

www.vuilen.com 193

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Cát Tường hiện đang ở đâu? Tôi muốn gặp cô ấy?

Luật sư Bình cười hiền:

- Xin lỗi, nhưng thân chủ của tôi không muốn gặp ông. Cô ấy đã giao toàn bộ vụ này cho tôi!

Trần Phong hét lên:

- Vụ này là vụ gì? Tôi có nói sẽ đồng ý ly hôn sao?

Luật sư Bình vẫn bình tĩnh:

- Thân chủ tôi biết trước ông sẽ không chấp nhận, nếu vậy thì đợi sáu tháng sau tòa sẽ giải quyết đúng pháp luật!

Trần Phong nóng giận:

- Ông đang uy hiếp tôi sao?

Luật sư Bình gỡ nhẹ tay Trần Phong ra:

- Tôi chỉ hoàn thành trách nhiệm được giao mà thôi. Chào ông!

Luật sư Bình đã đi khuất mà Trần Phong vẫn còn chưa thức tỉnh. Trần Phong nghe lồng ngực mình muốn nổ tung khi nghĩ đến Cát Tường. Nàng đã oan ức mà gánh chịu sự chà đạp và lạnh lùng của anh. Trần Phong bật dậy như chiếc lò xo, nơi đầu tiên mà anh đến là nhà cha mẹ Cát Tường:

- Mẹ ?

Bà Hồng Cát mở cửa cho Trần Phong:

- Con về một mình sao? Còn Cát Tường đâu?

Trần Phong ngạc nhiên:

- Cát Tường...

Hồng Cát gật nhẹ:

- Cả tháng nay hai đứa không về đây, mẹ với cha con nhớ Cát Tường quá!

Trần Phong nuốt nước bọt:

- Dạ, Cát Tường vẫn khỏe. Cô ấy ở nhà, con đi công chuyện ngang qua sẵn tiện ghé thăm cha mẹ!

www.vuilen.com 194

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Bà Hồng Cát vui vẻ:

- Con ghé là mẹ vui rồi. Con Cát Tường đang thai nghén con nhớ phải để ý một chút. Nó khờ khạo lắm, lại có thai con so, cái gì cũng phải cẩn thận!

Nghe những lời dặn dò của bà Hồng Cát, Trần Phong càng thấy xót xa, anh có quan tâm gì đến Cát Tường đâu. Anh đã để cho ghen tuông làm mờ hết lý trí. Giờ đây biết tìm nàng ở đâu đây? Bà Hồng Cát lên tiếng kéo Trần Phong ra khỏi dòng suy nghĩ:

- Thôi, vào nhà đi con!

Trần Phong cười hiền:

- Thôi mẹ à! Con ghé ngang thăm cha mẹ thôi. Hôm khác con và Cát Tường sẽ về chơi lâu hơn!

Bà Hồng Cát dễ dãi:

- Vậy cũng được!

Trần Phong gật đầu lễ phép:

- Vâng, con về nghe mẹ!

Bà Hồng Cát gật gù. Đợi xe của Trần Phong khuất, bà nhẹ nhàng khép cửa!

Minh An bóp bóp bàn chân của Cát Tường:

- Em cũng thật là... bây giờ đỡ hơn chưa?

Cát Tường nhăn mặt:

- Vẫn chưa!

Minh An nhẹ nhàng:

- Hay em xin nghỉ làm đi!

Cát Tường kêu lên:

www.vuilen.com 195

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Không được! Khó khăn lắm em mới xin trở lại làm việc trong Trung tâm Thể dục thẩm mỹ này!

- Nhưng em cũng không thể vì vậy mà làm việc quá sức!

Cát Tường lý sự:

- Bơi lội rất tốt cho phụ nữ có thai mà!

- Anh biết, nhưng cũng không cần vì vậy mà bơi đến nỗi bong gân. Em không lo cho sức khỏe của mình cũng phải nghĩ đến con?

Cát Tường đưa tay lên bụng mình, giọng buồn buồn:

- Em chính vì con mà mới phải cố gắng như vậy?

Minh An chau mày:

- Cũng không cần vì vậy mà...

Cát Tường phì cười:

- Anh đừng quá lo lắng. Tại mấy ngày nay lớp bơi của em có thêm nhiều người nên em hơi vất vả một chút. Đợi ổn định đâu sẽ vào đó thôi!

Minh An thở dài:

- Anh chưa thấy ai bướng bỉnh như em!

Cát Tường cười hì hì:

- Có… Khả Tú đó!

Minh An gật gù:

- Em và Khả Tú là một cặp mà!

Cát Tường chợt nhìn ra cổng:

- Mà sao giờ này Khả Tú còn chưa về nữa?

Minh An nhìn đồng hồ, anh khẽ khàng:

- Mới hơn tám giờ. Hôm nay là cuối tháng, có lẽ Khả Tú phải tính lại sổ sách nên về trễ!

Cát Tường chợt xúc động:

www.vuilen.com 196

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Em và Khả Tú thật may mắn gặp được anh. Nếu không có anh, không biết em và Khả Tú sẽ ra sao nữa!

Minh An nạt nhỏ:

- Anh không thích nghe em và Khả Tú nói những lời đó đâu!

Cát Tường khẽ cười:

- Em xin lỗi!

Minh An cười hiền:

- Em biết vậy thì tốt rồi!

Cát Tường nhìn Minh An hỏi thật nhỏ:

- Anh định im lặng cho đến bao giờ?

Minh An tròn mắt:

- Chuyện gì?

Cát Tường vọt miệng:

- Anh và Khả Tú!

Minh An chợt buồn:

- Anh cũng không biết, nhưng anh nghĩ Khả Tú cần thời gian để nguôi ngoai chuyện của Thiên Sử. Anh sợ thổ lộ tình cảm vào lúc này cô ấy sẽ nghĩ anh... thừa nước đục thả câu!

Cát Tường muốn bật ngửa vì suy nghĩ điên rồ của Minh An:

- Sao anh lại có suy nghĩ đó? Anh hãy mau tỏ tình với Khả Tú đi!

Minh An ấp úng:

- Nhưng anh... sợ... Khả Tú còn yêu Thiên Sử, cô ấy sẽ không chấp nhận anh!

Cát Tường gắt nhẹ:

- Không có đâu! Khả Tú đồng ý đứng ra làm chứng và vạch trần Thiên Sử trước pháp luật nghĩa là Khả Tú đã không còn gì với Thiên Sử. Còn việc Khả Tú không chấp nhận anh thì... anh nghĩ xem nếu Khả Tú không chấp nhận anh... sao nó lại cho anh lui tới đây?

www.vuilen.com 197

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Minh An kêu lên:

- Có thật vậy không Cát Tường?

Cát Tường thấy Minh An ngây thơ đến lạ:

- Em và Khả Tú thân nhau hơn sáu năm, em lạ gì tính của Khả Tú nữa. Khả Tú đang đợi anh đó!

Minh An bối rối:

- Anh... không biết phải nói gì với Khả Tú nữa!

Cát Tường cong môi:

- Thì nói... anh yêu em... anh muốn cưới em...

Minh An đỏ mặt trước lời trêu chọc của Cát Tường. Anh chau mày:

- Phải nói những lời đó thật sao? Anh chưa bao giờ nói như vậy!

Cát Tường tròn mắt nhìn Minh An. Ánh mắt bối rối của Minh An cho nàng biết anh không hề nói dối. Cát Tường gật gù:

- Vậy thì bây giờ anh nói đi!

Minh An giật mình:

- Nói bây giờ?

Cát Tường gật đầu:

- Anh nói em nghe thử coi được không, rồi em cho anh ý kiến?

Minh An sượng sùng:

- Có thật phải nói bây giờ không?

Cát Tường nghiêm mặt:

- Anh không chịu nói thì thôi, mai mốt Khả Tú không chấp nhận anh thì anh ráng chịu!

Minh An quýnh quáng:

- Được rồi... để anh nói!

Cát Tường cắn nhẹ môi để giấu nụ cười thích thú:

www.vuilen.com 198

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Vậy thì anh đi!

Minh An tằng hắng một cái, anh nhẹ giọng:

- Khả Tú... anh... yêu... em! Như vậy được không?

Cát Tường che miệng, nàng ôm bụng cười:

- Anh làm cái gì mà căng thẳng dữ vậy? Cứ tự nhiên nhưng phải tình cảm một chút!

Minh An làm qua, làm lại mà Cát Tường vẫn chưa đồng ý. Nàng cười ngặt nghẽo trước điệu bộ của Minh An. Minh An vẫn rất cố gắng:

- Anh thật sự... rất yêu em... cho anh cơ hội chăm sóc em suốt đời... Hãy đồng ý làm vợ anh?

Những lời nói vô tình của Minh An sao mà giống như lời cầu hôn hôm nào của Trần Phong quá. Nàng đã hạnh phúc biết bao... nhưng giờ đây thật phũ phàng!

Thấy Cát Tường im lặng, Minh An khẽ lay tay nàng:

- Cát Tường!

Bất giác Cát Tường nói trong mơ hồ:

- Em cũng yêu anh!

- Cát Tường!

Cái giọng trầm trầm của Trần Phong làm cho Cát Tường và Minh An đều giật mình, Trần Phong nhìn họ bằng đôi mắt tóe lửa:

- Hai người...

Cát Tường vội rụt tay ra khỏi tay Minh An như một phản xạ:

- Anh... đến đây làm gì?

Trần Phong nghiến răng:

- Em và... Minh An đang làm cái gì vậy?

Minh An lịch sự đứng lên:

- Hai người cứ từ từ nói chuyện đi!

www.vuilen.com 199

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Minh An ghé vào tai Cát Tường:

- Khi nào muốn vào thì gọi anh, anh vào trong nấu cơm. Khả Tú chắc cũng sắp về rồi!

Minh An chào Trần Phong rồi đi vào nhà, chỉ chờ có vậy Trần Phong bóp mạnh bàn tay nhỏ xíu của Cát Tường:

- Em... và Minh An là sao?

Cát Tường hất mạnh tay Trần Phong:

- Chuyện đó có liên quan gì đến anh? Anh đến đây làm gì?

Trần Phong nhìn Cát Tường, ánh mắt anh pha lẫn niềm vui và nỗi buồn, anh khàn giọng:

- Luật sư Bình đã đến tìm anh!

Cát Tường hờ hững:

- Vậy à!

Trần Phong nắm bàn tay của Cát Tường ủ trong tay mình:

- Cát Tường... xin lỗi vì đã hiểu lầm em!

Cát Tường run giọng:

- Luật sư Bình đã nói tất cả với anh rồi phải không?

Trần Phong gật nhẹ thay cho câu trả lời.

Cát Tường cắn nhẹ môi:

- Ngay cả đơn ly hôn của em?

Trần Phong siết mạnh bàn tay của Cát Tường:

- Cát Tường... anh không muốn...

Cát Tường cười nhẹ:

- Không phải em từng nói anh sẽ hối hận sao? Em cũng từng nói em sẽ không bao giờ tha thứ cho sự phản bội của anh hay sao?

Trần Phong khổ sở:

www.vuilen.com 200

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Anh biết anh đã không tin em, anh xin lỗi. Nhưng anh và Uyển My không có gì cả. Lúc đó anh chỉ giận em nên mới... anh chưa hề phản bội em!

Cát Tường vẫn rất nhẹ nhàng:

- Trước khi quen yêu em, trong khi làm chồng em, và sau khi ly hôn… anh luôn phản bội em. Có lúc nào anh không phản bội em, bởi vì anh là Trần Phong mà! Em sẽ không tha thứ cho anh đâu!

Trần Phong đau đớn:

- Tại sao vậy Cát Tường? Anh không phản bội em, hãy tin anh?

Cát Tường nghẹn giọng:

- Bởi vì... em không còn yêu anh... vì tình yêu của chúng ta không đủ lớn để chúng ta tin tưởng và tha thứ cho nhau!

Trần Phong kêu lên sợ hãi:

- Cát Tường... đừng lạnh lùng với anh... cho anh một cơ hội sửa sai... anh đã sai rồi!

Cát Tường cắn nhẹ môi, trong màn đêm Trần Phong không nhìn thấy giọt nước mắt của Cát Tường đọng lại trên khóe mi:

- Anh về đi. Em đã giao tất cả cho luật sư rồi!

Trần Phong hốt hoảng:

- Cát Tường...

Cát Tường quay mặt vào nhà:

- Minh An...

Sau tiếng gọi của Cát Tường, Minh An xuất hiện. Anh nhẹ nhàng:

- Chuyện gì vậy Cát Tường?

Cát Tường cười nhẹ với Minh An:

- Anh đưa em vào nhà đi!

Minh An nhìn Trần Phong ái ngại. Trần Phong nghiến răng:

- Cát Tường... không lẽ những gì anh nghe thấy là thật sao?

www.vuilen.com 201

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Minh An thanh minh:

- Anh đừng có hiểu lầm, tôi và Cát Tường chỉ là đang…

Cát Tường chen vào:

- Anh muốn nghĩ thế nào cũng được. Minh An! Em muốn vào nhà!

Minh An chau mày:

- Nhưng cũng phải nói rõ ràng với Trần Phong chứ!

Cát Tường giận dỗi:

- Nếu anh không giúp... em tự đi một mình!

Cát Tường đứng lên, nhưng nàng đã quỵ xuống. Minh An đón nàng bằng vòng tay rắn rỏi của mình, anh gắt nhẹ:

- Đừng có bướng!

Trần Phong nhìn Cát Tường nằm gọn trong lòng Minh An, tim anh chợt thắt lại, anh thở không ra hơi:

- Cát Tường... em... đó là sự thật sao?

Cát Tường dụi mặt vào ngực Minh An, những giọt nước mắt của Cát Tường thấm qua áo Minh An:

- Anh về đi!

Trần Phong kêu lên:

- Nhưng anh cần em và con!

Cát Tường bật cười chua chát:

- Con? Không phải anh từng bảo em phải bỏ nó sao?

Trần Phong vội nhìn xuống chiếc bụng lép xẹp của Cát Tường, anh điếng hồn:

- Em... con của chúng ta...

Cát Tường lạnh lùng:

- Sợi dây ràng buộc cuối cùng của chúng ta đã bị... anh làm mất rồi!

www.vuilen.com 202

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Trần Phong đưa tay vuốt mặt như cố nén cơn xúc động, anh run giọng:

- Cát Tường... anh xin lỗi... anh...

Cát Tường nhẹ giọng:

- Minh An... em muốn nghỉ ngơi... đưa em vào nhà đi!

Minh An ngập ngừng:

- Nhưng mà...

Cát Tường nhìn Minh An bằng đôi mắt có đuôi, anh im bặt. Minh An hơi cúi người, anh nhấc Cát Tường thật nhẹ nhàng trong vòng tay mình. Trần Phong nghe xốn xang, Cát Tường đang vòng tay qua cổ Minh An. Cát Tường đã thật sự bước ra khỏi cuộc đời anh rồi sao? Anh đã thật sự mất nàng rồi sao? Minh An trầm giọng:

- Trần Phong... về đi... hôm khác hãy đến!

Cát Tường muốn bảo anh đừng đến nữa, nhưng Trần Phong đã nhanh hơn nàng. Giọng anh buồn rười rượi:

- Anh đưa Cát Tường vào nhà đi, nhớ chăm sóc cho cô ấy. Từ hôm nay, tôi sẽ không đến làm phiền hai người nữa đâu!

Trần Phong quay đi, Cát Tường buông tay khỏi cổ Minh An, nàng đưa tay cố ngăn dòng nước mắt, nhưng cái dáng cao lớn của Trần Phong cứ khuất dần trong màn đêm làm cho nàng càng khóc nhiều hơn. Chợt Trần Phong dừng lại, anh nói nhưng không quay đầu:

- Cát Tường!

Cát Tường đang lắng nghe Trần Phong, giọng anh thật nhẹ và thật buồn:

- Anh... rất muốn chứng kiến hạnh phúc của em... Nhưng anh không có can đảm, anh sợ mình sẽ khóc trước hạnh phúc của em. Anh chỉ có thể quay lưng mà... chúc em... hạnh phúc!

Trần Phong đã mất hút sau câu nói. Cát Tường trút xuống ngực Minh An trận mưa nước mắt. Những lời nói của Trần Phong làm cho trái tim Cát Tường vụn vỡ. Minh An trầm giọng:

- Em đúng là cứng đầu! Tự làm khổ mình có ích gì?

Minh An đặt Cát Tường nằm xuống giường:

www.vuilen.com 203

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Em muốn ăn chút gì không?

Cát Tường lắc nhẹ:

- Em muốn ngủ. Anh ra ngoài đợi Khả Tú đi!

Minh An khép nhẹ cửa, đó cũng là lúc Cát Tường nấc lên nghẹn ngào, đôi mắt nàng sưng húp, nàng khóc không còn một giọt nước mắt. Cát Tường đấm vào trái tim mình thật mạnh, nàng nức nở:

- Trần Phong ơi!

Khả Tú vội vã:

- Nhanh đi, trễ lắm rồi!

Cát Tường mệt mỏi ngồi dậy:

- Mày làm cái gì mà gấp dữ vậy?

Khả Tú chau mày:

- Mày quên hôm nay cùng Minh An ra tòa hay sao?

Cát Tường kêu lên:

- À, là bệnh nhân anh hùng của Minh An hả?

Khả Tú gật gù:

- Nhanh nhanh đi, tám giờ phiên tòa bắt đầu đó!

Cát Tường gật gù:

- Đợi tao thay quần áo đã!

Khả Tú trợn mắt:

- Cát Tường... tao nói bao nhiêu lần rồi? Có thai thì ăn mặc rộng rãi một chút?

Cát Tường cười hiền:

www.vuilen.com 204

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Bụng tao có gì đâu mà rộng với chật?

Khả Tú nạt nhỏ:

- Mày không sao nhưng đứa con có sao!

Khả Tú lấy chiếc đầm bầu màu hồng nhạt đưa cho Cát Tường:

- Mặc cái này đi!

Cát Tường tròn mắt:

- Cái gì? Cái này rộng lắm!

Khả Tú đẩy Cát Tường vào phòng tắm:

- Nhanh lên đi!

Cát Tường nói vọng ra từ phòng tắm:

- Ngày mai tao sẽ về nhà, cũng đến lúc nói rõ mọi chuyện với cha mẹ tao rồi!

Khả Tú lớn giọng:

- Cái đó tùy mày thôi. Nhưng tao thấy mày nên cho Trần Phong một cơ hội!

Cát Tường khịt mũi:

- Mày tự lo cho mình đi!

Khả Tú tròn mắt:

- Là sao?

Cát Tường véo von:

- Đừng tưởng tao không biết mày và... Minh An làm cái gì vào đêm qua nha?

Khả Tú chợt đỏ mặt, cô chối biến:

- Tao và Minh An có làm gì đâu?

Cát Tường bước ra nàng gật gù:

- Hơi sến một chút nhưng rất lãng mạn!

Rồi nàng ca cẩm:

www.vuilen.com 205

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Khả Tú... anh yêu... em... chúng ta cưới nhau nghen? Minh An, em cũng yêu anh... cảm ơn anh đã luôn... lo lắng cho em!

Khả Tú đét vào mông Cát Tường một cái thật mạnh:

- Mày dám nghe lén hả?

Cát Tường cười hì hì:

- Tao không có nghe lén, tại hai người nói lớn quá chứ bộ! Tối qua hai người làm cho tao một phen hú hồn hú vía!

Khả Tú ngạc nhiên:

- Là sao? Hổng hiểu?

- Tối qua, tao đang mơ mơ màng màng tự nhiên thấy nhà sáng trưng. Tao còn tưởng cháy nhà lật đật lê cái chân đau chạy đến phòng mày... và tao thấy...

Khả Tú hỏi dồn:

- Mày thấy cái gì?

Cát Tường cong môi:

- Dưới ánh những ngọn nến lung linh có hai kẻ tỏ tình và... hôn nhau!

Khả Tú la lên oai oái:

- Mày thấy hết rồi hả? Con quỷ nhỏ này!

Cát Tường siết nhẹ tay Khả Tú:

- Tao rất mừng vì mày đã tìm được hạnh phúc!

Khả Tú buồn giọng:

- Còn tao thì luôn tự dằn vặt mình... cũng tại tao... mà mày và Trần Phong...

Cát Tường kêu lên:

- Nhanh đi Khả Tú, trễ lắm rồi!

Cát Tường kéo tay Khả Tú, cô lặng lẽ đi bên Cát Tường!

Cả hai đón tắc xi đến toà án, phiên tòa hôm nay xét xử bệnh nhân HIV của Minh An. Đó là một cô gái bị buôn sang Thái Lan làm gái, cô đã bị nhiễm HIV trong những lần đi khách. Nhưng không buông trôi số phận, cô đã liên kết với

www.vuilen.com 206

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

cảnh sát biên giới hốt trọn ổ bọn đường dây buôn người. Nhật Thái là người cầm đầu, hắn đã bị bắt. Hôm nay, Nhật Thái và cô đều có mặt trong phiên tòa này.

Khả Tú dìu Cát Tường chen qua dòng người khi phiên tòa kết thúc:

- Cẩn thận!

- Cát Tường!

Tiếng gọi làm Khả Tú và Cát Tường quay đầu, cô gái trong bộ đồ bệnh nhân làm họ giật mình:

- Uyển My!

Minh An xuất hiện, như giải thích sự thắc mắc của mọi người:

- Cô ấy chính là... bệnh nhân của anh!

Cát Tường muốn bật ngửa, nàng ú ớ:

- Uyển My... cô... không phải cô và Trần Phong... sao cô lại... bị buôn sang Thái Lan?

Uyển My cười hiền:

- Thật ra, tôi và Trần Phong không có gì cả. Hôm đó tôi đến tìm anh ấy để mượn một số tiền. Tôi muốn cảm ơn Trần Phong bằng cái việc mà tôi vẫn hay làm nhưng Trần Phong đã không đồng ý, bởi vì anh ấy không muốn phản bội cô!

Cát Tường ấp úng:

- Vậy tại sao hai người lại...

- Nụ hôn đó chỉ là để cảm ơn Trần Phong mà thôi. Thật ra, Trần Phong rất yêu cô, anh ấy muốn để cô trở về với Thiên Sử...

Cát Tường kêu lên:

- Không thể nào!

Uyển My vẫn từ tốn:

- Cô có biết khi cô vừa quay lưng cũng là lúc Trần Phong bật khóc hay không? Tôi chưa bao giờ thấy Trần Phong như vậy! Điều đó cho tôi biết Trần Phong rất yêu cô!

www.vuilen.com 207

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Minh An chen vào:

- Uyển My nói phải đó, em đừng có cứng đầu nữa!

Cát Tường chuyển đề tài:

- Bây giờ cô định thế nào, Uyển My?

Uyển My dịu dàng:

- Minh An đã xin cho tôi một việc làm trong viện HIV của trẻ em. Tôi sẽ làm ở đó, họ cùng cảnh ngộ với tôi!

Khả Tú gật nhẹ:

- Như vậy cũng tốt, chị hãy sống vui vẻ lên. Tinh thần lạc quan sẽ giúp chị vượt qua mọi bệnh tật!

Uyển My gật đầu chào mọi người, cô lên xe bệnh viện để đến viện HIV. Minh An điềm đạm:

- Chúng ta cũng về thôi!

Cả ba cùng nhau về, sáng nay bầu trời trong xanh đến kỳ lạ.

Cát Tường cương quyết về nhà một mình, nàng không chịu Khả Tú và

Minh An đưa về mặc dù trời đã sắp tối. Cát Tường thấy cha đang ngồi xem tivi:

- Cha!

Ông Tường Quân rời khỏi màn hình tivi:

- Sao con về trễ vậy?

Cát Tường tròn mắt:

- Sao cha biết con sẽ về?

Bà Hồng Cát trong buồn đi ra:

- Trần Phong gọi điện, nó bảo hai đứa có chút hiểu lầm nên con đòi về nhà ở vài hôm!

www.vuilen.com 208

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Cát Tường muốn bật ngửa với những gì mà mẹ nàng nói:

- Mẹ nói Trần Phong...

Ông Tường Quân nghiêm giọng:

- Con đó, bướng bỉnh cũng vừa thôi, đừng có thấy Trần Phong yêu chiều rồi lấn lướt. Có giận chồng cũng không được tự tiện về nhà ba mẹ đẻ, như vậy còn ra thể thống gì?

Cát Tường giận dỗi, nàng giậm giậm chân:

- Cha!

Bà Hồng Cát lên tiếng:

- Lại còn dám đòi ly hôn! Con có biết vợ chồng ăn ở với nhau kỵ nhất là hai từ đó không?

Cát Tường giãy nảy:

- Mẹ!

Ông Tường Quân chen vào:

- Hôm nay con lỡ về rồi thì ngủ một đêm, nhưng sáng mai phải về bên đó. Ở đâu lại có chuyện giận chồng một tí là bỏ về nhà mẹ đẻ.

- Ba con nói phải đó!

Cát Tường tức muốn cành hông, hết cha rồi đến mẹ nàng bên vực cho Trần Phong. Thật ra, anh đã nói gì với cha mẹ nàng. Cát Tường tức muốn khóc. Bà Hồng Cát nhẹ giọng:

- Vào tắm rửa đi rồi ăn cơm!

Cát Tường ỉu xìu:

- Con ăn rồi! Con đi nghỉ đây!

Cát Tường quay lưng, bà Hồng Cát xách valy cho nàng:

- Để mẹ phụ con, bầu bì mà xách nặng như vậy không tốt đâu!

Cát Tường ném cái valy vào tủ, nàng ngả người xuống giường. Bà Hồng Cát nhẹ nhàng:

www.vuilen.com 209

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Trần Phong là một người chồng tốt, con phải biết giữ gìn hạnh phúc của mình!

Cát Tường không trả lời. Bà Hồng Cát nghĩ Cát Tường đang mệt nên đứng lên:

- Con nghỉ đi, mẹ về phòng đây!

Lâu lắm rồi Cát Tường mới trở về căn phòng này. Căn phòng nhỏ xíu, chật hẹp và cũ kỹ, nhưng lại cho Cát Tường sự ấm cúng kỳ lạ.

Cát Tường nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ, nàng cảm nhận được vòng tay ấm đang siết lấy mình, trong mơ màng Cát Tường vẫn còn nghe mùi cơ thể quen thuộc của Trần Phong. Bất giác Cát Tường trở mình nàng vòng tay qua lưng anh:

- Trần Phong?

Trần Phong mỉm cười, anh hôn nhẹ lên trán nàng:

- Ngủ đi em!

Cát Tường mỉm cười trong giấc mơ, nàng mơ thấy Trần Phong đang ghì lấy nàng bằng một trận mưa hôn. Nàng cảm nhận được bờ môi Trần Phong lướt nhẹ trên thân thể nàng, một cái gì đó êm ái và nhẹ nhàng làm cho nàng hạnh phúc. Cơ thể anh quấn lấy cơ thể nàng trong đê mê cháy bỏng, Cát Tường cảm nhận được sự va chạm của hai cơ thể, nàng nghe máu trong người nóng ran khi mặt anh úp vào ngực nàng qua làn áo ngủ mỏng manh, bàn tay anh vuốt ve chiếc lưng mịn màng của Cát Tường. Trần Phong vẫn say đắm trên cơ thể mềm mại của Cát Tường như lần đầu tiên. Giọt nước mắt của Cát Tường trào ra khi anh đưa nàng lên tột đỉnh của yêu thương:

- Trần Phong... em yêu anh!

Trần Phong tách đôi hàm răng đang mím chặt của Cát Tường bằng đầu lưỡi bướng bỉnh của mình, nụ hôn của anh nhẹ dần, nhẹ dần... cho đến khi cả hai chìm vào giấc ngủ say nồng!

Cát Tường cựa mình, cánh tay nàng tê cứng nhắc không lên. Nhưng không

phải vậy, không phải vì tê cứng mà nàng nhắc không lên mà là vì Trần Phong

www.vuilen.com 210

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

đang gối đầu trên cánh tay nàng, một tay anh ôm qua bờ ngực trần của Cát Tường.

Cát Tường luống cuống:

- Trần Phong!

Nàng bụm miệng như sợ Trần Phong thức giấc, hai làn da nóng hổi chạm vào nhau đủ cho Cát Tường biết chuyện gì đã xảy ra. Thì ra Trần Phong không đến với nàng trong giấc mơ. Cát Tường chợt mỉm cười, nàng đưa tay vuốt ngược mái tóc của Trần Phong ra sau:

- Anh chỉ giỏi ăn hiếp em thôi!

Hình như Trần Phong nghe được câu nói của Cát Tường, anh cựa mình, đầu anh rơi khỏi cánh tay của Cát Tường. Cát Tường ngồi dậy, nàng mặc nhanh quần áo rồi vào toa-lét!

Cát Tường cầm mảnh giấy nhỏ xíu trên bàn:

“Cát Tường và Trần Phong phải làm lành trước khi cha đi Hà Tiên về!”

Cát Tường tủm tỉm:

- Thì ra anh mua chuộc cha mẹ mình bằng cách này!

Cát Tường khép hờ cửa. Thật nhanh nàng đã đứng trước mộ Tuấn Kha:

- Tuấn Kha, em đến thăm anh nè! Anh vẫn khỏe chứ?

Vẫn như những lần khác, Cát Tường đặt lên mộ anh bó cúc trắng:

- Em đến nói với anh... em đã tha thứ cho Trần Phong rồi! Em không thể giận anh ấy được nữa!

Cát Tường cười dịu dàng:

- Khi còn yêu người ta sẵn sàng tha thứ cho nhau đúng không anh?

Cát Tường ngồi xuống bên mộ anh, nàng đưa tay nhổ những bụi cỏ dại quanh mộ:

- Em chỉ biết mong anh tha thứ cho em mà thôi!

- Cát Tường!

Cát Tường không đoán được thái độ của Trần Phong sau cặp kính đen, nhưng nàng sợ cái cái cảnh tượng sau lần đầu tiên nàng đến với anh. Nàng bật dạy như chiếc lò xo:

www.vuilen.com 211

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Trần Phong... em... chỉ là…

Trần Phong đưa tay tháo chiếc kính xuống, anh cười hiền:

- Anh sẽ không bao giờ giận em!

Cát Tường tròn mắt:

- Anh...

Trần Phong siết nhẹ bàn tay của Cát Tường:

- Anh phải cảm ơn Tuấn Kha, nhờ có Tuấn Kha mà anh mới có được em!

- Trần Phong!

Trần Phong đặt bàn tay nhỏ bé của Cát Tường lên ngực mình, nơi trái tim của Tuấn Kha:

- Có lẽ tình yêu của Tuấn Kha dành cho em rất mãnh liệt, cho dù nó đã nằm trong lồng ngực của kẻ khác nhưng nó vẫn thổn thức khi gặp em. Anh sẽ không bao giờ ghen với Tuấn Kha. Anh ấy đáng được em thương nhớ!

Cát Tường ôm gương mặt của Trần Phong vào đôi bàn tay của mình, giọng nàng thật nhẹ nhàng:

- Trần Phong... bây giờ ngay trước mộ Tuấn Kha, em sẽ nói cho Tuấn Kha biết người mà em thật sự yêu... và lấy làm chồng là Trần Phong, chứ không phải là người có trái tim của Tuấn Kha!

Trần Phong kêu tên nàng trong xúc động:

- Cát Tường!

Cát Tường nắm tay Trần Phong, nàng kéo anh lại gần mộ Tuấn Kha:

- Tuấn Kha, đây là Trần Phong... là người em yêu và chọn làm chồng. Em tin anh sẽ không giận em vì những lời nói này, vì anh luôn mong em được hạnh phúc mà đúng không? Làm vợ Trần Phong em rất hạnh Phúc! Anh ấy rất tốt với em, anh ý sẽ chăm sóc và bảo vệ em. Anh có thể yên tâm mà lên thiên đàng!

Trần Phong ôm qua chiếc eo của Cát Tường, giọng anh trầm buồn:

- Tuấn Kha... cảm ơn trái tim của anh, chính anh đã ban cho tôi sự sống, chính anh đã mang cho tôi tình yêu của Cát Tường. Tôi hứa sẽ thay anh chăm sóc Cát Tường thật chu đáo!

www.vuilen.com 212

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Cát Tường nguýt yêu Trần Phong:

- Có thật anh sẽ chăm sóc em chu đáo không?

Trần Phong đưa năm ngón tay lên:

- Anh xin thề...

Cát Tường đưa bàn tay lên bờ môi anh:

- Em tin... đừng có nói bậy!

Trần Phong khẽ cười:

- Cảm ơn em đã tha thứ cho anh, Cát Tường!

Cát Tường cắn nhẹ môi:

- Anh không có lỗi, em đã hiểu lầm anh mà!

Trần Phong hôn nhẹ lên chóp mũi của Cát Tường:

- Dù sao anh cũng phải cảm ơn em!

Cát Tường dẩu môi:

- Em chỉ tha cho anh lần này thôi. Lần sau anh mà làm em giận em sẽ...

Cát Tường chưa nói hết câu, Trần Phong đã run rẩy:

- Có ma...

Cát Tường giật mình, nàng nhìn dáo dác:

- Ma... ở đâu...

Trần Phong bật cười:

- Một con ma rất đẹp trai ở trước mặt em!

Cát Tường lườm anh, đôi môi nàng cong lên:

- Con ma đáng yêu, em yêu anh!

Cát Tường nhón gót, đôi cánh tay nàng ôm lấy cổ Trần Phong, nụ hôn ngọt ngào như đêm qua. Trần Phong siết lấy chiếc eo của Cát Tường, họ trao cho nhau nụ hôn tình yêu dưới sự chứng kiến của Tuấn Kha. Trần Phong thì thầm trên môi Cát Tường:

www.vuilen.com 213

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

- Anh yêu em, chị Hai của anh!

Thật lâu, họ buông nhau ra, Cát Tường nhìn di ảnh của Tuấn Kha, cười dịu dàng:

- Tuấn Kha, em thật sự rất hạnh phúc! Xin anh hãy yên nghỉ!

Trần Phong dìu Cát Tường rời khỏi nghĩa trang. Cát Tường chợt nhăn mặt làm cho Trần Phong lo lắng:

- Em sao vậy Cát Tường?

Cát Tường phụng phịu:

- Con của anh đạp em đau muốn chết nè!

Trần Phong một tay ôm sau lưng nàng, một tay xoa xoa bụng, anh âu yếm:

- Nhóc con quậy em, anh cho em quậy lại anh!

Cát Tường nũng nịu:

- Em mong cho con đừng có giống anh!

Trần Phong tròn mắt:

- Sao kỳ vậy?

Cát Tường dẩu môi:

- Giống anh... có máu giang hồ... thấy ghê lắm!

Trần Phong nghiêng người anh cắn nhẹ môi nàng:

- Ghê mà có người yêu!

Cát Tường lại nhăn mặc, Trần Phong mắng yêu con:

- Con đừng có quấy mẹ, ba đánh đòn bây giờ!

Cát Tường cười khúc khích:

- Lần này cục cưng không có quậy, cục cưng đang đói bụng!

Trần Phong muốn bật ngửa, anh tủm tỉm:

- Nhanh, anh đưa hai mẹ con đi ăn sáng!

www.vuilen.com 214

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương ANH MÃI YÊU EM

Cát Tường để mình trong vòng tay Trần Phong, chốc chốc họ lại cãi nhau, tiếng cười của họ đánh thức mọi thứ vào buổi sáng sớm!

Tia nắng sớm mai nhuộm vàng nghĩa trang, tiếng lá cây xào xạc, tiếng gió lùa du dương. Tất cả tạo nên những cung bậc yêu thương như lời chúc phúc của Tuấn Kha. Nghĩa trang không còn ảm đạm như hôm nào. Nó bừng sáng bởi một linh hồn vừa vụt bay lên thiên đàng!

HẾT

www.vuilen.com 215