Upload
others
View
31
Download
0
Embed Size (px)
Citation preview
EbookvàbảndịchđượctạoravớimụcđíchcánhânnhằmmangđếnchocácbạnmộttácphẩmphươngtâylãngmạnbằngngônngữtiếngViệt.
Bảndịchchưaxinphéptácgiả,xinvuilòngkhôngpháttándướibấtkỳhìnhthứcthươngmạinào.
Xincảmơn!
TeamNopic-NoPass,18.02.2015
Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com
Chương1Chương2Chương3
Chương4Chương5
Chương6Chương7Chương8
Chương9Chương10
Chương11Chương12Chương13
Chương14Chương15
Chương16Chương17Chương18
Chương19Chương20
Chương1
SAMKIRKngồi chồm hổmvà ngắm nghía lại tác phẩm củamình.Cũngkhôngtệ,ngaycảanhcũngphảitựnhủthầmđiềunày.Mỉmcười,anhđứng lênvàchùi lớpbộtphấn trênngón tayvàoquần jeanscủamình.Nụcườimỉm trở thành toe toét khi anh ngắm nhìn lại toàn bộ thành quả laođộngcủamìnhtừtrêncaovớivẻvuisướng.
Nổibậtrõtrêntấmthảmcôngnghiệpmàuxanhdươngnằmngaytrước
mặtanhlàmộthiệntrườngvụánkinhđiểnvẽlạihìnhdạngđangnằmdàiratrongvănphòngcủangười-cộng-sự-kiêm-bạn-thâncủamình.ThêmvàochogiốngmộtcảnhtrongphimCSI[1],anhxớitungngănkéohồsơcủacôlên,lôiravàiquyểnsáchtrêngiá,vàđểngỏtấtcảcácngănkéobàncủacô.Cựckỳhàilòngvớibảnthân,anhlùivềphíacửavàbắtđầucăngnhữngdảibăngcủacảnhsátmàanhcóđượcnhờviệcdỗngọtngườibạnđangphụcvụtrongngànhcủamình.Buộcmộtđầuvàocánhcửa,anhkéocuộnbăngkeotớitậnđầubênkiavànhétnóvàođúngchỗ.
[1]CSI(CrimeSceneInvestigation)làmộtloạtphimtruyềnhìnhtrinhthám, tâmlý tộiphạmcủaMỹ-Canadađượcdựngnên từnhững ý tưởngcủaAnthonyE.Zuiker.
“Delaneysẽphátđiênlênnếucôấynhìnthấymấythứnày.”Debbie–côtiếptâncủabọnhọnóitừđằngsauanh.
“Tôi biếtmà.Nhưng chuyện này sẽ rất tuyệt đấy.” Sam trả lờimộtcáchđầyhứngthú.
Debbienhìnanhvớibiểuhiệntrênmặtchoanhbiếtrõràngcôấyđãnghĩanhthậtkỳquái.CôấymớichỉlàmviệcchotạpchíthểthaomạohiểmX-Procủabọnhọkhoảngchừngmột thángnay,vìvậycôấychưabắtkịpvớinhịplàmviệccủavănphòng.Khinàocôấyởđâyđượclâuhơn,côấysẽhiểu rằng tổ chức những trò chơi khămnhau thế này là cách bọnhọ điềuhànhcôngviệc.Mỗinăm,khiDelaneyđidulịch,anhsẽcómộtvàitròtháiquánhưthếnàyđểkhiếncôngạcnhiênkhitrởvề.
Nămngoái,anhđãphỉnhphờđểinramộtbảnxuấtbảnmớinhấtcủabọnhọngượctừtrongrangoàivàravẻvôtìnhđểnólênbàncủaDelaneytrongngàyđầutiêncôtrởvề.Côấyđãnổicơntambànhlênkhipháthiệnrađiều này, và anh phải mất tới hai mươi phút để thuyết phục cô tin rằng60,000ấnbảncủatạpchíđãđượcgởiđichonhữngkháchhàngđặtmuadàihạnkhônggiốngnhưquyểnmẫuđặttrênbàncủacô.Lầnkhácanhcòndánkeo tất cả nhữngdụng cụ văn phòng của cô xuốngbàn.Dậpkim, dập lỗ,chuộtmáy tính.Quáđánghơn là có lầnanhcònđóngđinhchiếcghếvănphòngcóbánhxecủacôxuốngthảm.Nhớtớivẻmặtbừngbừng tứcgiậncủacôlạikhiếnanhnởmộtnụcười.
Nhéttấtcảnhữngmẩuvụntừviệctrangtríhiệntrườngvàomộtchiếctúi,Samnhìnvàođámnhânviêncótấtcảnămngườicủamình.
“Nhớlấy,vẻmặtthậtnghiêmtrọngvào.Côấychỉtinvàoviệcnàykhikhôngcóaimởmiệngcườithôi.”Anhcảnhbáovớibọnhọ.
“Samnày,anhtựlừamìnhđấyà.Delaneysẽbiếtlàanhngaykhicôấyvừanhìnthấynó.”Rudy,ngườithiếtkếthờitrangcủabọnhọnói.
“Nhưngcôấysẽkhôngchắcchắn.Tấtcảnhữnggìtôimuốnnhìnthấylàmộtgiâyphútnghingờkiathôi.”
Kiểmtrađồnghồmình,anhbăngngangquavănphòngđểnhìnquacửasổxemDelaneyđãđếnchưa.Anhcaumàykhithấychỗđậuxecủacôvẫncònđể trống.Côsốngởcănhộphíadướianh,vàanhđãkhôngnghetiếngcôtrởvềnhàvàotốihômqua.Nhưnganhtựnhủvớibảnthânrằng,
khôngphảilúcnàoanhcũngnghethấytiếngmởvàđóngcửacủacô,vàxecủacôchắcchắnlànằmởchỗđậuđượcchỉđịnhchocănhộcủacôkhianhrờiđivàosángnay,nónglòngđếnsớmvàchuẩnbịmónquàngạcnhiênnhonhỏcủamình.
Đi làmmuộn thếnàykhônggiốngvớiDelaney lắm, đặcbiệt là vàongàytrởvềsauhaituầnlễnghỉviệc.Thườngthìcôsẽsốtruộtmuốntrởlạilàmviệcngay.Đấylàmộtđiềutuyệtvờikhitựlàmchủdoanhnghiệpcủamình.Côngviệcsẽkhôngcònlàgánhnặnghaytrởngạinữa–nólàmộtthứmàhọyêuthích,ngaycảkhithỉnhthoảngnósẽgâycăngthẳnghoặcchánngắt.
Anhđãdừnglạingaykhipháthiệnmìnhsắpsửagọivàođiệnthoạidiđộngcủacô.Cảmthấycóchútngungốc,anhthảngườivàochiếcghếsaumặtbàn.Anhđãxửsựnhưmộtconchóbịkhóatrongnhàvàingàyliêntục,chờ đợi chủ nhân củamình quay về. Delaneymới chỉ đi xa có hai tuần,nhưngsựthựcanhđãnhớcôđếnđiêncuồng.
Ánhnhìncủaanhrơivàotấmhìnhđangnằmchễmchệtrênmộtgócbànlàmviệccủamình.Trongảnhlàhìnhchụphaithiếuniên–mộtcậubécao,máitóclởmchởmmàuhạtdẻ,vàmộtcôgáinhỏnhắnvớimáitócnâu,một bên conmắt bầmđennổi bật.Cả hai đềumặc chiếc áo lặnLycra vàchiếcquầnđùiống rộng,hai khuônmặtđennhẻmvìphơinắng lâungày.Cậu bé cười ngoác hết cảmiệng, tay vắt qua vai cô gái, trong khi cô gáitrôngcóvẻbựcbội,cáukỉnhvàđầyquyếttâm.Tấmhìnhnàyđượcchụpkhicảhaibọnhọmườisáutuổi.MùahènămđóanhđãdạychoDelaneychơilướtsóng.Côđãbịtímbầmmộtbênmắtkhichiếcvánbậtlạivàđậpvàomặtcô.Anhnhớlúcđócôđãkhônghềkhóc–chỉmấtmộtthoángđểlấylạibìnhtĩnhtrướckhicôlạibắtđầulướtraxa.
ĐấychínhlàDelaney–khicômuốnđiềugì,côsẽcốgắnghếtsứcđểđạtđượcnó[2].Cólẽđólàlýdotạisaocảhaiđãchơithânvớinhaungaytừngàyđầu tiêngia đình côdọnvềở conđườngnàykhi anhmớimười haituổi.Trướckhichiếcxedọnnhàdỡđồđạccủahọxuống,mộtcôgáigầygò,đennhẻmvàhaygâygổđãbị thuhútvềphía trậnđấucricketmàanhvànhữngngườibạncủamìnhđangchơitrênđườngphố.Côđứngchờchođếnkhiquảbóngvăngvềphíamìnhtrướckhibắtlấynómộtcáchthiệnnghệvàhỏibọnhọliệucóthểchocôthamgiahaykhông.Nhữngđứatrẻhàngxómkháckhôngmuốnchocôchơicùng,nhưngcôđãđềnghịvớibọnchúng–nếucôcóthểđánhbậtđượctamtrụmôn[3]rathìcôcóthểthamgiatròchơi.Nếukhông thì cô sẽ đimàkhôngmột lời oán trách.Delaneyđãnémquảbóngvớitốcđộcựcnhanhkhiếnmộtcậubésuýtvăngcánhtaymìnhtrướckhinóđậpvàotamtrụmôn.Rồitấtcảnhữngđứatrẻkhácđãvộivãchuyềnnhaulượtđánhcủamình,sẵnsàngthừanhậnlàcôcóthểchơicùng.
[2]Nguyênvăn:“bothbarrelsblazing”nóivềkhẩusúnghainòngcủangườiMỹ,ýlàDelaneymuốnđạtđượccáigìlàsẽxảsúngcướpluônấy.
[3]Luậtchơicricket(tríchtừwiki):Khibắtđầuvàotrận,mộtđộicửrahaingườicầmgậyđứngởhaiđầumộtdảiđấtphẳnggọilà"phươngcầutrường"(tiếngAnh:pitch).Mỗiđầuđềucó tam trụmôn (wicket) gồmbaquegỗcắmvàođất,cóhaithỏigỗnằmtrên.Độibênkiacửramộtngườigiaobóng-"đầucầuviên"(bowler)vàmộtsốngườicùngđộiđứngchungquanhđợiđánhbóng-"kíchcầuviên"(fielder).Ngườinémbóngcốnémtừmộtđầuphươngcầutrườngsangđầubênkia,mụcđíchlàchobóngdộilêntừmặtđấtvàlàmvỡbacọctrụmôncủatamtrụmônởđầubênkia.Ngườicầmgậy củađộiđốiphươngphải rángđánhbậtbóng ra, bảo vệ tam trụmôn phía bênmình. Trong khi bóng bị đánh xa, hai người cầm gậy phảichạytớiluigiữahaiđầuphươngcầutrường.Mỗiđợtchạytínhlàmột"bàovị"(run).Nhữngđấuthủđộinémphảibắtđượcbóngtrảvềkhuphươngcầutrường.
Chuyệnđócũngbắtđầuchotìnhbạnđẹpđẽgiữahaingười,mộttìnhbạnđãsốngsótquamọithửthách.Từchuyệncôbạngáighentuôngkinhkhủngcủamìnhkhianhvừaquahaimươituổi,chođếncuộcsốngkhamkhổvà những căng thẳng khimới bắt đầu thamgia xuất bản tạp chí.Delaneyluônluônhiệndiệntrongcuộcsốngcủaanh,ngườiduynhấtluônhiểuanh–nhữngtròđùa,nhữngsựimlặng,nhucầucầnthiếtthỉnhthoảngphảiđixađểlướtsong,trượttuyếthoặcdulịchcủaanh.Thậmchícôcòndùngchungcảđịachỉvớianhtừkhibọnhọmuahaicănhộtậpthểđượccảitạotừnhàkhotrongcùngmộttòanhà.Côkhôngcầnphảiliêntụchỏianhnghĩgìhoặcanhcảmthấygì.Cũngkhôngcầnphải trấnanđếnhaimươi lầnmỗingàyrằngcôlàmộtphầnquantrọngtrongcuộcđờicủaanh.Vàcôkhôngdùngmánhkhóehayhờndỗimỗikhikhôngđượctoạinguyện.
Nhưthểmộtvịnữthầnbiết-tất-cảđãđọcđượcýnghĩcủaanhvàquyếtđịnhphảitrừngphạt,chiếcđiệnthoạitrênbànanhrunglên.
“Sam,cómộtcôCocoởđâymuốngặpanh,”Debbienói.
Samrênrỉ.“Côcóthểnóivớicôtarằng…”Anhbắtđầuphỉnhphờ,nhưngDebbieđãcắtnganglờianh.“Không,tôikhôngthể.Delaneyđãnóirằngcôấy thuê tôi làmviệcchứkhôngphảigiúpanhđưa ranhững lýdothoáithácđểđốiphóvớicáccôbạngáicủamình,trongbấtcứtrườnghợpnào.Điềuđócóghirõtronghợpđồnglaođộngcủatôi.”Debbiehớnhởnói.
Trướckhianhcóthểphảnđốilại,điệnthoạiđãbịdậpxuống.Vàiphútsau,mộtmùihươngngọtngàođã tiếnvào trướccảkhiCocoõngẹobướcvàocánhcửaphònglàmviệccủaanh.
“Chàoanh,bécưng.”Côtanóibằngmộtchấtgiọngngâythơtrẻconđặctrưngcủamình.
Samkhómàkiềmchếđểmìnhkhỏi rúmngười lại.Làmthếnàomàtrướcđâyanhlạinghĩgiọngnóinàycủacôtagợicảmnhỉ?Ánhmắtanhrơixuốnghai tài sảnđánggiánhất củaCoco,nổibật rõbởi chiếc áohaidâymàutrắngbósátmàcôtađangmặctrênngười.
À,giờthìanhđãnhớra.
Tuy nhiên, đáng tiếc là hình ảnh của cái cúpD đồ sộ của cô ta đãkhônggợilênchoSamNhỏ,gãđànôngphụtráchmọihoạtđộnggiaolưucơthể,mộtgờ-ramhứngthúnàocả.Cólẽbởicáigiọngquangquáckia.HaysựthậtlàCococómộtchúchóxùđượctỉatótrấtcẩnthậnvàanhđãbắtgặpcôtahônvàomiệngnógầnđây.Hoặcbởicáicáchcôtagọianhlàbécưng.
Cũngcóthểnólàtấtcảnhữngviệckểtrên,cộngvớiviệcchưatừngcómột cuộcđối thoạinàogiữa anhvới cô tamàkhôngđượckèm thêmmộtcâu.“Khinàothì emsẽchụphìnhbìa trêntạpchícủaanh?”Cocodườngnhưnghĩrằnganhsẽlàngườilàmbệphóngchosựnghiệpngườimẫucủacôta,mặckệanhđãgiảithíchrấtnhiềulầnrằngX-Prokhôngphảikiểutạpchínhư thế.Anhđãcốgắngrút lui rakhỏimốiquanhệba tuầnchớpnhoángcủabọnhọtrongvàingàyvừaqua,chỉtrảlờimộthaicuộcgọivàlàmtăngcavàobuổitốiđểgiúpmìnhtrởnênbậnrộn.Mộtcáchkháhiệuquả…chođếnlúcnày.
“Xinchào.”Anhnói,cốgắngbơmchútnhiệttìnhvàotronggiọngcủa
mình.Anhcóthểlàmộttênsởkhanh–nhưDelaneyvẫnnóinhiềulầnnhưvậyvềanh–nhưnganhkhôngphảilàmộttênsởkhanhtànnhẫn.
“Chàoanh,anhkhỏekhông?Emđangởkhuvựcgầnđây,vàemnghĩmình tạt ngang vào xem anh có rảnh rỗi đi ăn trưa không?” Coco phụngphịu.
Sam caumày và liếc nhanh xuống đồng hồ trên tay. “Ừm,mới chỉmườigiờsángmà,Coco.”Anhtrảlời.
“Thìsaochứ?Anhlàôngchủ,đúngkhôngnào?”Côtanói,mắtđảoquanhnhữngtấmápphíchhìnhbìatạpchíX-Prodántrêntườngtrongvănphòng.Đôimắtxanhcủacôtamởtolướtquatừngtấmtrêntường,từnhữngngườitrượtván,trượttuyết,nhữngngườiđixeđạpđịahìnhvànhữngngườilướtsóngđãđượcđăngtrênbìatạpchítrongnămvừaqua.
“Đây là tạpchíduynhấtmàanhxuấtbảnà?”Cô tahỏivớivẻnghingờ,giọngtrẻconbiếnmấtmộtcáchthầnkỳ.
“Đúngthế.Nhữngmônthểthaomạohiểm,nhưanhđãnói.”
“LàTripleX[4],anhđãnóithế.”Cocosửalờianhnói,mắtnheolạivớivẻsắcbén.
[4]Xlàmộttạpchíkhiêudâm.
Same khịtmũi với vẻ thích thú. “X-Promà, Coco.Anh không phảiHughHefner[5]. Cho dù anh không ngại làmmột chuyến viếng thăm đếnBunnyPalaceđâu.”
[5]HughHefnerlàôngtrùmtạpchíkhiêudâmcủaMỹ,còngọilàôngtrùmPlayboy.LogocủaPlayboylàhaitaithỏ,BunnyPalacelàýanhSamnóiđếnnơinày.
“Nhưngemnghĩ...”Coconóivớivẻthấtvọngrõràng.
“Nhưanhđãnóiđêmhômtrước…”Cáiđêmmàanhđếnđóncôtavàchứngkiếncôtagầnnhưđãhônmôitạmbiệtvớichúchócủamình“…anhsẵnsàngliênhệchoemlàmquenvớimộtngườibạnlàmnghềnhiếpảnhcủaanh.Anhchắcchắnlàcậuấycóthểgiúpemvới…,ừm,nguyệnvọngcủamình.”
SamnínthởlạikhiCoconhănnhó,rõrànglàđangsuynghĩrấtcặnkẽ.Chậmchạp.
“Anhcóthểgọichoanhấyđượckhông?”Côtacấttiếnghỏisaukhiđãsuynghĩthậtlllââaaaauuuuuuuu.
Sammỉmcười.“Tấtnhiênlàcóthể.Màchếttiệtlàanhtacóthểrảnhvàobuổitrưađấy.”Anhnóithêm.
KhônglàmmấtthêmgiâyphútquýgiánàokháccủaCoco,anhnhanhchóngcầmđiệnthoạilên.ĐấylàđiềumàDelaneykhôngthểhiểunổitrongđờisốngtìnhcảmcủaanh.Samtrầmngâmkhianhquaysố.Cônghĩanhđãbỏlạisaulưngcủamìnhhàngloạtphụnữvớitráitimtanvỡ,nhưngthựcrathì các cônàngmàanhcặpkèđãđượcđiều chỉnhđểphùhợpvớinhữngcuộcvuikhôngràngbuộc,màvềkhíacạnhnàythìanhrấtchuyênnghiệp.
Trongkhichờđợingườibạnnhiếpảnhgiabắtđiệnthoại,anhnhậnrarằngDelaneyvẫnchưađếnlàmviệc.Côấyởnơiquáinàothếnhỉ?
----------oOo----------
DELANEYMICHAELSngồi trongchiếcxenơibãiđậu,nhìnmônglungrangoàitấmkínhchắngió.Nếucôláivòngquangãtư,côsẽnhìnthấytấmbảnghiệumàuxanhnướcbiểnsángrựcgiớithiệuvănphòngcủaMirkPublications ở quận Fitzroy trong trung tâm thành phốMelbourne. Cô sẽnhìn thấybãiđậuxeđượcgiành riêngchomình,cùngvớimộtvănphòngđầyngườiđangchờđợicôtrởvềtừkỳnghỉcủamình.
Và,tấtnhiênlàSamnữa.
ÝnghĩđốimặtvớiSamđãkhiếncôtấpxevàolềđườngcảnửatiếngtrướcđây.Côđãlàmrấttốtchotớigiờphútđấy,cốgắngtậptrungvàomụctiêucuốicùngcủamình,nhắcnhởchobản thânmìnhhết lầnnàyđến lầnkhácrằngmìnhđãquyếtđịnhrấtđúngđắn–mộtquyếtđịnhduynhất.Côhìnhdungnhanhtrongđầuvẻmặtanhsẽthếnàokhicôthôngbáovớianhquyếtđịnhđó-biểuhiệnrốirắm,đaukhổvàbếtắcsẽhiệnlêntrongđôimắtcủaanh.Đólàlýdocôđãphảingoặttayláivàochỗđậuxebênlềđườngvàđiều chỉnh hơi thở để ngăn lại cơn hoảng loạn đang thắt chặt trong ngựcmình.
Côđãkhôngnghĩmìnhcóthểlàmđượcviệcnày.
Nhưng…côbắtbuộcphảilàm.
Nếukhông thì cô nên ký giấy thamgia câu lạc bộ các bà cô khôngchồngtừbâygiờvàtránhđếnnhữngchỗđôngngườikhicôđãsáumươi,tócbạcvàvẫnyêuSamKirkđếnmêmuội,sayđắm,lốbịch.
Nghiếnchặtrăng,Delaneynhắmnghiềnmắt lạivàphátramột tiếnggầmgừgiậndữ,bựcbộitừtậncuốnghọngmình.Côđãtrảiquaquyếtđịnhnàymộtlần,mộtlầnrồilạimộtlần.Côđãtrảiquamộtphầnlớnthờigiancuốicùngcủakỳnghỉbằngviệcđốimặtvớimộtsự thậtbuồnbãcủabảnthânvàlênmộtkếhoạchthayđổi.Delaneykhôngphảilàđứanhátgan.Côcũngchưabaogiờrútluitrướcthửtháchnàocủacuộcsống.Vàlầnnày,côcũngsẽkhôngrútlui.Chỉlàhơicóchút...khókhăn.
Khimộtngườiphụnữđãrơivàolướitìnhvớimộtanhchàngđẹptrai,
lườibiếngvàvôtráchnhiệm,dễthương,vuitính,nhạycảm,hàophóng,vàcảcáitínhđểugiảkhôngthểthayđổinữatrongsuốtquãngthờigianthanhxuâncủamình,thìnóhẳnlàmộtviệcrấttựnhiênkhicôấycảmthấymộtchút...sợhãivềviệccôấysẽcắtbỏanhtarakhỏithếgiớicủamình.Nhưngtấtcảchỉcóthếthôi–giốngnhưmộtchútsợhãi trướckhi trìnhdiễn,nỗibồnchồntrướccuộcthiđấu.Khôngcógìcóthểngăncảncôthựchiệnkếhoạchcủamình,bởinếukhông,côsẽmấtđiquánhiềuthứ.
Nếu cô không quyết định đi du lịch với gia đình người chị gái củamình,cólẽcôsẽđểvàinămnữatrôiquatrướckhiđưaraquyếtđịnhsốngcònnày.Nhìncuộcsốngngườichịgáicủamìnhtừhàngghếđầu,côđãpháthiệnramộtđiềuquantrọng.Cômuốncómộtgiađình.Cômuốncóchồngvàcáccon.Cômuốnnhữngcáimũithòlòvànhữnggiọtnướcmắtrơivôcớ.Muốnrúctronggiườngcùngvớinhữngthânthểbébỏngấmápkia.VàcôsẽkhôngbaogiờcóđượcnhữngthứnàykhivẫncònyêuSam.
NhưnglàmsaomàcôcóthểtìmđượcmộtaikhácđủthíchđểmàlấytrongkhithếgiớicủacôlấpđầyhìnhbóngSam?Ngaycảsựthậtrằngcôđãnghĩđếnviệcchỉlàthíchmộtaiđó,chứkhôngphảiyêuhọ,đãlàmộtbằngchứngchothấySamđãlàtấtcảcủacôbaolâunayrồi.
Điều đó thật đáng thương.Đặc biệt vì ngay cả nhân vật chính cũngkhônghềpháthiệnra.Từkhicôcònlàmộtthiếunữngâythơ,suốtngàythơthẩnđitheoanh,anhcũngchẳnghềthôngminhhơnchútnào.TạơnChúa.CôđãnhanhchóngnhậnranhữnggìxảyravớitìnhyêutrongcuộcđờiSam-mộtvàigiâyphútnồngnàn,saysưatrongánhmặttrờiấmápcủasựâncầnchuđáocủaanh,đểrồicảđờilưuđàynơivùngđấtlãngquênmộtkhianhlạiđi tiếp.Côcũngbiết rằngtốthơnlà làmngườibạn trikỷ luônbêncạnhanhvàđồnghànhcùnganhcònhơnmấttấtcảchỉvìvàigiâyphútphùducủasựtuyệthảo.Đólàsựthỏahiệpmàcôđãrấtvuivẻtrongphầnlớncuộcsốnglúctrưởngthànhcủamình.
Không phải cô chưa từng yêumột ai khác. Cô cũng có những hammuốncủariêngmình.Chúngchỉ là rấtnhiềunhữnglầnmơtưởngvềSammàmộtcôgáicó thể làm trongcănphòngngủcôđơncủamình.Delaneytừngcónhữngngườitình,đếnvàđi,trongvàinămqua.TấtnhiênlàchẳngcóaitrongsốhọcóthểlàmsứtmẻmảymaymộtchúttìnhyêunàocôdànhchoSamcả.Côđãlàmmộtvàingườitrongsốhọđaukhổ,côbiếtthế,vìđãthiếuxúccảmnơimình.Nhưngcôđãkhôngphảisốngchaytịnh,treocổmãilênmộtcànhcâyvớimộtmốitìnhkhôngđượcđềnđáplại.
Bằngtấtcảsựchânthànhcủamình,côđãnghĩrằngmọichuyệnthậttốtđẹp.Tìnhdụckhicôcầnđến,vàSamtrongcuộcđờimìnhmãimãi.Hoànhảo.Đúngkhông?
Nhưngbâygiờlàlúccôcầnphảilớnlênvàđốimặtvớisựthật:nếucômuốncómộtngườichồngvànhữngđứacon,côcầnphảitốngSamrakhỏiđầuvàtráitimcủamình.
DelaneyđãhiểubảnthânmìnhrấtrõđểbiếtrằngviệcnàyđồngnghĩavớiđoạntuyệtcùngSamtrongcuộcđờimình.Chỉnghĩđếnđấythôilànướcmắt đã dâng đầy khi ánh mắt cô trống rỗng nhìn qua kính chắn gió. CôkhôngthểtưởngtượngnổicuộcđờimìnhkhikhôngcóSamhiệndiệnnhưlàmộtphầntrongđấy.Anhlàbạntốtnhấtcủacô.Làđốitáckinhdoanh.Làngườisẽkết thúccâunóicủacô.Anhluônluônbiếtcáchlàmcôcười,vàcũngcóthểkhiếncôphátđiênlênmàkhôngaitrênthếgiannàycóthểlàmđượcnhưvậy.Nósẽgiốngnhưmấtđimộtcánhtayhoặcmộtcáichânmìnhvậy.
Hoặccảtráitim.Nhưngsẽkhôngcócáchgiảiquyếtnửavờinàochoviệcnàyđược,côrõràngcóthểnhậnrađiềuđó.CôsẽlừadốingườichồngtươnglaicủamìnhnếuvẫncònlàmbạnbèvớiSam.Ítnhấtthìcôcũngphảiđểngỏmộtcơhộikhiếnchomìnhcóthểyêuthươngđượcaiđó.
Delaneycảmthấylolắngđếnphátốmlên.Cuộcsốngcủabọnhọgầnnhưkhôngthểtáchrờirađược.Côcònsốngtrongcănhộphíatầngdướicủaanh.Cô làmviệccùnganh.Ồkhông,khôngchỉ là làmchung–côcònsởhữumộtnửadoanhnghiệp,anhsởhữunửacònlại.ViệccắtđứtquanhệvớiSamgiốngnhưcắtđimộtmảnhxươngsườnvậy.
NhưngDelaneycũngnhận thấyrằngmìnhkhôngcónhiều lựachọn.Mọichuyệnsẽkhôngdiễnratheokiểumộtngàynàođó,tìnhyêucủacôđốivới Sam tự nhiên giảm xuống và tự chết đi. Tình cảm ấy đã kéo dài gầnmườisáunămròngrãvàvẫnchưacódấuhiệulụitàn.Vìvậy,côphảiđốimặtvớihailựachọn–Sam,hoặclàmáiấmgiađìnhcủabảnthâncô.
----------oOo----------
Ngồitrongxe,Delaneylạicảmthấycơnhoảngloạntăngdầnlên.Côtựépmìnhphảisuynghĩthựctếmộtchútvàcốđèépcơnhoảngloạnnàyxuống.Nóđãkéodàigầnmườigiờmườilămphútrồi.Côcầnphảiđếnchỗlàm. Ítnhất làcôcònmộtđốnggiấy tờchồngchất trênbàncầnđượcgiảiquyếtngay.
Khởiđộngxe,Delaneyláinốtđoạnđườngngắnngủicònlạiđếnvănphòngvàđậuvàobãixe.Hítvàomộthơi thậtsâu,côchui rangoàixevà
khóanólại.Lầnđầutiêntrongđời,hìnhảnhchiếcxeMINICooperđỏtrắngkiakhôngkhiếnchocômỉmcười.
“Tệthậtnhỉ?”Delaneytựhỏibảnthânmìnhmộtcáchgượnggạorồitiếnvềphíalốivàocủatòanhà.
Côchớpmắtkhimộtcảnhtượnggiậtmìnhđậpvàocô.
“Cẩnthận!”Mộtngườiphụnữlalên,mímbờmôihồngrựccủamìnhlại.ÁnhnhìncủaDelaneyquéttừmáitócvàngóngmàumậtongxuốngđôimắtxanhlơ,chiếcmũihếchcaocaoxinhxắnvàbờmôisángbóng,rồichầmchậmdừnglạiởbộngựcngoạnmụccủacôta.Whoa!Chúngthậttovànổibật trong chiếc áo hai dâymàu trắng khiếnDelaney khó lòngmà rờimắtkhỏicôta,dùcôcũnglàphụnữ!Côcảmthấymộtchútthươnghạichođànôngcácloại,phầnlớnbọnhọbấtlựckhichốnglạisựcámdỗcủanhữngbộngựcthếnày.
“Xin lỗi,”Delaney lầmbầm trongmiệngvà tránh sangmộtbênchongườiphụnữấyđiqua.
CônàngJessicaRabbit[6]cườinhạtmộttiếngtrướckhingúngnguẩybướcđi,mông lắc lư trênđôigiàycaogótvàchiếcváybằngdangắncũncỡn,chodùchảaixungquanhđểnhìnngắmcôtangoàiDelaneyra.
“Đúnglàchuyênnghiệpthậtsự,”Delaneyngẫmnghĩ,“lúcnàocũngrấtchuyêntâm.”
[6]JessicaRabbit,mộtnhânvậttrongphimhoạthình.
Delaneykhông thể tưởng tượngnổimìnhsẽnhư thếnàokhiănmặcnhưvậy,điđứngnhưvậy,vàcưxửgiốngnhưthế.CôvàJessicaRabbithẳnlàphảiđếntừnhữnghànhtinhkhácnhaurồi.Delaneyliếcnhìnxuốngthânhìnhmảnhdẻ,phẳnglìcủamình.Nếunhưnhàsảnxuấtáongựcrộngrãivớisốđocủamình,thìcôsẽmặccupB.NhưngđaphầncôchỉmặcđượccupA.Vànơimàvòngeonhữngngườiphụnữkháclượnconggiốngnhưchỗrẽtrênđườngđuathìcơthểcủacôgầnnhưthẳngbăngtừtrênxuốngdưới,bỏquanhucầusắmnhữngbộtrangphụcnữtínhthểhiệnđượcthắtđáylưngonghayvònghôngnảynở.Nheomắtlại,Delaneyquyếtđịnhrằngmìnhsẽcạnhtranhvớinhữngphụnữkhácbằngưuđiểmlàđôichândài.CôcaohơnhẳnJessicanhững4inches(khoảng10phân),vàphầnlớncủachỗấylàvàocặpđùi.Vàcôcũngđượckhenlàcóđôimôngđẹp,sănchắc,gọngàng.
Thởdàivàhấttócrakhỏitrán.Saotựnhiêncôlạiđứnggiữalốivào
côngtyvàtựkiểmkêlạibảnthânmìnhthếnày?
Bởivìcôbiếtngườiphụnữđấyđãlàmgìtrongtòanhànày,Delaneytựnóivớimình,hoặc,chínhxáchơnlàvớiai.
Điềuchỉnhlạibảnthân,Delaneyđẩycánhcửaravàbướcvàokhuvựctiếptântrongvănphòngnhỏcủabọnhọ.Debbienhìnlêntừmànhìnhmáyvitính,nởmộtnụcườichàođón.
“Ôi, xin chào,Delaney!Tạ ơnChúa, cô ở đây –Samkhiến bọn tôimuốn điên hết cả đầu lên, gặp ai cũng hỏi có nghe thấy tin tức gì từ côkhông.”Debbienói.
TráitimphảntrắccủaDelaneynhảynhóttrongngực,nhưngcôchẳngmấychúýđếnnó.Đãquáquenthuộcvớinhữngthứnáoloạntrongngườimìnhmỗi khi có Sam ở gần kề rồi. Thật sự nguy hiểm khi vẫn còn làmchung thế này, trong khi cô lại yêu đơn phương anh bạn thân của mình.Nguyhiểmthứnhất:Côkhôngđiềuchỉnhđượccảmxúccủatráitim.
“Anhtathậtdễbịkíchđộng.”Cônói,vàđôimáDebbieđỏhồnglên.
DelaneynhìnDebbiechămchú.Đúngthế,tấtcảnhữngbiểuhiệnđãrõràng–DebbiecũngmêmẩnSamrồi.Côgáikhờkhạođángthương.
Tuyệtthật.Lạithêmmộttiếptânnữabịbắnhạ.
Chương2
DelaneytựhỏikhôngbiếtmấtbaolâunữatrướckhiSamđưarathôngđiệp“Tôikhôngnhúngbútcủamìnhvàomựcvănphòng”choDebbie,khiếnchocôtiếptânnghỉviệcđểanhcóthểhẹnhòvớicôta.CăncứvàođộhồngcủađôimáDebbie,ngàyấyhẳncũngkhôngcònxanữa.
“Những tin nhắn dành cho cô để trong văn phòng cô. Sam đã giảiquyếtphầnlớncôngviệc,nhưngcómộtsốkháchhàngchỉmuốnnóichuyệnvớicôthôi,vàhọnóisẽchờchođếnkhicôquaylại.”Debbienói.
Delaneygậtđầuthôngbáorằngmìnhđãbiết.Côcótráchnhiệmphụtráchquảngcáobánhàng,trongkhiSamđiềuhànhvàviếtbàichogầnnửatờtạpchí.Thithoảnganhcóthểlàmgiúpcôngviệccủacôvàtỏrathânthiếtvớikháchhàng,nhưngđấykhôngphảilàbảntínhtựnhiêncủaanh.
“Nhìnxemmấygiờrồi,đồlườibiếng.”Mộtgiọngnamtrầmvanglêntừsaulưngcô,vàtấtcảsợilôngtơtrêncánhtaycôdựngđứnglên.
“Sam,”cônói,tựtrấnanmìnhvớicáinhìnđầutiênthấyanhsauhaituầnxacách.
Nhưthườnglệ,sựxacáchđãlàmtráitimtrởnênmềmyếuhơn.Anhtrôngcóvẻcaohơn,tolớnhơn,gợicảmhơnbaogiờhếttrongchiếcquầnjeansbạcmàu,chiếcáothunnhănnheovàđôigiàythểthaođếmềmđãcũ.Làndarámnắngnhờvàonhữngbuổilướtvánhàngtuầncủamình.Anhvẫnđểmáitócvớinhữnglọncuốndàinhốnhăngmàanhđãnuôidưỡngtừnămngoái.Mộtsựphatrộngiữamàuhạtdẻtựnhiênvàvànghoevìcháynắng,chúngthảdàinhưnhữngsợidâythừngxuốngtậnvaianh.Bấtkỳngườiđànôngbamươituổinàomangcáiđầucuốnlọndreadlocks[1]nàycũngsẽđượccoinhưbiểuhiệnníukéotuổixuân,nhưngSamlạiphớtlờnómộtcáchdễdàng.
[1]kiểutócdreadlockscủaanhSamlàkiểunày.
Đôimắtxanhsánglấplánhvìvuithích,anhbướcvềphíatrước.
“Laney!”Anhgọi,kéocôvàolòngmình.
Trongmộtvàigiâyngâyngất,côđượcômchặtvàobờngựcrộngvànóngbỏngcủaanh,mùivịcủariênganhtrànngậpquanhcô–mộtsựphatrộngiữamặttrời,rừngthôngvàthảomộc.Nhưngcólẽlàmùixàphòngvànướcgiặtquầnáo thìđúngvớiSamhơn.Anhnổi tiếngvớiviệcdèmphaviệcdùngnướchoacạorâulà“mộtbướctiếnđếngầngiốngcái”theothẩmmỹcủamình.Tấtcảnhữngmùitrênngườianhcólàcủachínhbảnthânanhmàthôi.
CôcholànếuCalvinKleincóthểđóngchaiđượcmùinày,ôngtacóthểmuađượccảWorldBankkhôngchừng.
“Xin lỗi em đến muộn. Em có một vài việc cần phải giải quyết.”
Delaneynóimộtcáchthoáitháckhikéongườimìnhrakhỏivòngtayanh.Cônuốtxuốngniềmđammêđangdânglênvàcốnặnranụcười.
“Mọiviệcthếnào?Khôngvấnđềgìlúcemđivắngchứ?”Côhỏi.
“Khôngcógìanhkhôngthểgiảiquyếtđược.”Samnói.
Saukhinghiêncứuanhkỹcàng,cônhậnrahìnhnhưanhđangđịnhgiởtrògìđấy.Cónétquátựđắc,đôimắtlạihơisángrựchơnbìnhthường.
“Đượcrồi,anhlạilàmtrògìnữađây?”Côhỏimộtcáchmiễncưỡng.Côđãgiảvờghétnhữngtròquỷquáianhbàyravớimình,nhưngthựcsựcôlạiâm thầmyêu thíchnhữngkhókhănmàanhphải trảiquađểcó thể lừaphỉnhvàchọcchocôđiênlênthếkia.
“Khôngcógì.Mặcdùđãcómộttainạnkhôngmayxảyrakhiemđivắng...”Samnói,cốgắnghếtsứcđểtrôngchocóvẻbuồnrầukhiđưacôvềphíavănphòngcủamình.
Côđãnhậnracáibăngdán“HiệnTrường,KhôngBướcVào”chăngngangcánhcửachỉtrongchớpmắt.Rồicôthấyđườngphấntrắngvạchlêntrênthảm,vàgiấytờcủacônằmrảiráckhắpmặtbàn.
“Bọn anh không biết chúng đã làm thế nào, nhưng có vẻ như là cócuộccãivãgiữamấytêntrộm,vàcómộtítẩuđảnữa...”Samnóivớimộtvẻbìnhtĩnhđángngưỡngmộ.
Delaneyđảotrònmắt.“Làmơnđiiiii.Cứnhưthểanhsẽkhônggọivàodiđộngcủaemnếucóaiđólănđùngrachếtởtrongvănphòngnày.Vàxinngàidọnlạigiấytờtrênbànkialuôn.”Cônói,chọcchọcngóntayvàongựcanh.
Anhcườitoetoét,rõrànglàrấtlấylàmtựhàovớibảnthânmình.
“Thừa nhận đi, có phải em cũng đã tin vào nó trongmột giây đúngkhông.”Anhhỏi.
Côlắcđầu.“Nhìnanhthấyrõmồnmộtra,ngàiKirkạ.Emcóthểđọcanhnhưbiểnhiệuquảngcáovậy.”
Anhnhúnmộtbênvai.“Cũnggiốngnhưanhcóthểbắtvởđượcem,côMichaels–vàkhiemnhìnthấycáidâybăngcảnhsátđấy,emđãcósựnghingờ.”Anhnói.
Delaneynhướngmộtbênlôngmàylênvớianhkhigiậtmạnhtấmbănghiệntrườngvụánmộtcáchkhôngkháchkhívàthảnórơixuốngsàn.Đivàovănphòngcủamình,côquăngchiếccặptáprồiquaylạinhìnanh,ghémông
ngồilênmặtbàn.Anhđứngchốngtayvàothànhcửa,nhìncôcườitoetoét.Chúaơi,gặpmặtanhthậtlàtốt.Khôngthểkiềmchếđược,côbắtđầumoithôngtintừanhđểxácnhậnlạinghingờcủamìnhvềngườiphụnữngoàikia.
“Vậycáicôgáigợicảmnóngbỏngtócvànglúcnãylàaithế?”Côhỏi,cẩnthậngiữgiọngmìnhnghecóvẻbìnhthảnvàkhônghứngthú.CôđãcóbằngTiếnsĩvềlĩnhvựcbìnhthảnvàkhônghứngthúnàyrồi.Nógầnnhưtrởthànhmộtloạihìnhnghệthuậtcủacô.
“Coco,”anhnói,xuatayvớivẻthờơ.
Vàthế,Delaneynghĩ,làchấmdứtrồi.CôgầnnhưthấytộinghiệpchoCoco,nhưngngườiđànbàấytrôngkhôngcóvẻđaukhổchútnào.
“Lầnnàylàbaolâu?Mộttuần?Haituần?”Côhỏi.
“Ba.Tínhcảthờigiancấmtúcvìthóiquenxấu.”Anhnói.
“Thóiquenxấu?”
“Đúng thế.Bắt gặp cô ta hônmôi với con chó củamình.”Samgiải
thíchvớivẻnhănnhó.“Phảichờchođếnkhibọnrậnổnđịnhlạiđã.”
“Eo.Điềuđấythậtlàkhôngổn,cũngnhưtạochoconchómộtsựhiểulầm.”Delaneynói.
Samngửađầuracườisằngsặc.Côcảmthấymộtniềmvuidângtrànkhimìnhđãcóthểlàmanhvuivẻ.
Nhậnramìnhđangnhìnchằmchằmvàochiếccổrắnrỏicủaanh,ánhmắtcônấnnánơivồngngựcvớicơbắprắnchắccùngđôivaiđượchiệnrõratrongchiếcáothunvảimềmvàdángnghiêng-người-tựa-cửacủaanh.Cóthểcảmthấyđầungựcmìnhcứng lại,côkhoanh tay lại trướcngực.Nguyhiểmthứhai:nhữngbộphậnbướngbỉnhtrêncơthểdườngnhưluôncóthểphảnbộicôbấtcứlúcnào.
Nhưngkhôngcònlâunữađâu,côtựhứavớimìnhnhưvậy.
“Cocomuốnchúngtađănghìnhcủamìnhlênbìatạpchí.”Samnói.
Delaneychớpmắt.“Côấycóchơitrượtvánhaygìkhông?”TâmtrícôchùnglạitrướcsựảnhhưởngcủanhữngcáicupDấyvớibọncontraiởbãitrượtlòngmáng.
“Không hẳn thế.Chắc cô ta nghe nhầm khi anh nói tên của tạp chímình.CôtatưởngnólàTripleX.”Samnói,mặtngâyra.
Delaneyháhốcmiệng.“Nhưlà...?”
“Đúngthế.”
Delaneybậtcườikhúckhích.“Điềuđógiảithíchtạisaotrôngcôtarấtcaucóởngoàikia.”Cônói.
“Côtanhưthế thậtà?”Samtrôngcóvẻhơi tựái.“Cứlàmnhưbọnanhkhôngcóchuyệngìvuivẻấy.Cóchuyệngìxảyravớiphụnữthờibuổinàythếnhỉ?Cựckhoáiliêntụckhôngcònđủnữahaysao?”
Delaneyđộtnhiênlạicóhứngthúdọndẹplạibànlàmviệccủamình.CựckhoáiliêntụcvớiSamKirk.Mớinghevậyđãđủđểkhiếnquầnlótcôbốclửarồiđây.
“Kỳ nghỉ của em thế nào?Mấy đứa trẻ hỗn xược khủng khiếp nhàClairecókhiếnemnổikhùnglênkhông?”Samhỏi,ngãngườiraghếsôphadànhchokhách.
“Kỳnghỉ rất tuyệt.Và bọn trẻ khônghỗn xược.Chúng thật... hoànhảo.”Cônói,giọngmềmđinhưnhớlạinhữnggiâyphútđặcbiệtnhonhỏtronghaituầnvừaqua:bứcvẽbútchìcủaTravisnhưmộtlờichàotạmbiệt,sựkiênquyếthàngđêmcủaCallumrằngcôsẽlàngườiđọctruyệnmỗitốichocậubé,Alanalụclọivalicôliêntụcđểchơitròdiệnquầnáo–Đấythựcsự làmột lờikhenngợi tốtnhấtdànhchocô rồi, chịgái củacôđãkhẳngđịnhnhưthế.
“Emcóđilướtvánlầnnàokhông?NghenóibãiGunnamattatuyệtlắmđấy,”Samnói,nhắcđếnbãibiểnchuyên lướtsóngnổi tiếng,nơichỉcáchchỗbọnhọởvàiphútláixethôi.
“Khônghẳn.Chỉ làchèoxuồng loanhquanh trongvịnhvớimấycậunhócthôi.Travismuốnhọclướtsóng.”Côbáocáolạichoanh.
“Tuyệtthật.Lạimộtnhócconlontonlàmcảntrởđườngnước[2].”Samnóivớivẻnhănnhó.
[2]Nguyênvăn:grommet, từlóngchỉbọntrẻconmớitậplướtsónghaylàmcảntrởngườikhácđangchơi.
“Anhcũngchảtừnglànhócconlontonlàgì.Lạilàmộtđứavôcùngkhóưa, nhưemnhớ, luôn luônnhảychenvào con sóngcủanhữngngườikhác.”Cônhắclạichoanh
“Anhlàpháttriểnsớm.Tàinăngbẩmsinhtuôntrào.”Anhnói.
“Tuôntràocáigìđóthìchắcchắnrồi.”
Samcườivớicô.“Nhớemthậtđấy,Laney.”Anhnói,rấttựnhiênluồntayvàoáothungãibụngmình.
Côđượcthưởngthứcmộthìnhảnhthoángquacủacáibụngsănchắccơbắpcủaanh,lớpdarámnắngđượcphủlênvớinhữnglọnloănxoănmàunâucaramelnằmthànhmộtđườnggọngàngxuốngtậnthắtlưngchiếcquầnjeansyêuthíchcủaanh.
Côvộidờiánhmắtđinơikhác,hítvàomộthơithậtsâu.Làmngaybâygiờđi,côtựnhủthầm.Trướckhimìnhởbêncạnhanhấylâuhơnvàsẽmấtcanđảm.
“Ừm,emcóchuyệncầnnóivớianhvàolúcnàođó,”côépmìnhphảicấttiếng,mắtdánchặtvàoxấpgiấytờcôvừaxáolạitrênbàn.
“Đượcrồi,chuyệngìthế?”Samhỏi.
“Emkhôngcóýlàngaybâygiờ.”Delaneynói,hoảngloạn.
“Khôngcólúcnàotốthơnlúcnày,”Samnóimộtcáchthoảimái.
Anhnóiđúng,ngaycảkhianhchưabiếtchínhxácnóđúngthếnào.Chấpnhậnnóđi,Michaels.Côtựnóivớimình.
Đibăngquađếncửa,côđáchonóđóngsậplại.Samnhướngmộtbênlôngmày.
“Đóngcửanóichuyệnkín.Ôitrời,-anhhẳnlàlàmchuyệngìtộilỗilắmđây.”Anhbôngđùa.
Delaneyđi lại về phía bàn và ngồi thụp xuốngghế.Rồi cô chỉ lẳnglặng nhìn anhmột lúc, đôimắt cô âu yếm ghi nhận từng đường nét trênkhuônmặtđẹptraivàngaythẳngcủaanh.Đâycólẽlàlầncuốicônhìnthấyanhmàkhôngcó sự tứcgiận,hoặcbối rốihayoángiận làmvẩnđụcmốiquanhệcủahọ.Lầncuốicùnganhlàngườibạnlâunămđángyêucủacô,khôngcóràngbuộc,cũngkhôngcóbấtcứvấnđềgìgiữabọnhọ.
Khóemắtanhhằnlênthànhnhữngđườngnhănkhianhcườimộtcáchlolắng.“Đượcrồi,emkhiếnanhsợrồiđấy.Chuyệngìxảyrathế?”Anhhỏi,người cúi về phía trước, khuỷu tay tì lên đầu gối. “Nói cho anh nghe đi,Laney.”
Delaneynhắmmắtlại tronggiâylát.Côhítvàomộthơithậtsâu,rồimởmắtra.
“Emmuốnbánchoanhmộtnửaphầncôngtycủamình.”Côvộivàngnói.
Samlắcđầumơhồ.“Cáigì?EmcầntiềnhaygìhảLaney?Bởivìemnênnói…”
Đếnlượtcôlắcđầu.
“Không.Emmuốnchấmdứt.Emmuốnrờikhỏitạpchí,Sam.”
Chương3
SAMcảm thấy như anh bị đấm thẳngvào bụng.Delaneymuốnbánphần sởhữumột nửa tạp chí củamình?Nhưng anhkhông thểhiểuđược.Anhlắcđầulầnnữa,ngơngác.
“Anhkhônghiểu.Tạisaobỗngnhiênlạithayđổinhưthế?”anhhỏi.
Cônhìnchằmchằmxuống thảm,nhưngngướcmắt lênnhìnanhkhitrảlời.
“Emchịu đựng đủ rồi. Emđã nhận ra trong chuyến đi vừa rồi rằngmìnhmuốnlàmcáigìđókhácbiệt.Nhưdulịchchẳnghạn.Emkhôngbiếtnữa.”Cônói.
Côđangnóidối.Anhhiểucôcònrõhơncảbảnthânmìnhnữa,vàcóviệcgìđấycôđanggiấuanh.
“Khỉthật.Nóichoanhbiếtchuyệngìđangxảyrađi.”Anhyêucầucô,bắtđầucảmthấytứcgiậnvàcóchútsợhãi.
Delaneykhôngthểbỏanhđinhưthế.Bọnhọlàmộtđội,độihaingườigắnbó.Chúaạ,anhcốlắmmớicóthể trảiquahai tuầnnghỉphépthườngniêncủacômàvẫncòngiữlạichúttỉnhtáođây.
“Sam,”cônói,rồithởdàinặngnềvàđưatayômlấyđầumình.
Saumột giâybànghoàng, anhđãnhận ra là côđangkhóc.Delaneykhôngbaogiờkhóc.Khôngbaogiờ.
“Này,”anhnói,đứngphắtdậyvàđi tớiđứngbêncạnhchiếcghếcôđangngồi.Vòngtayquavaicô,anhômcôthậtchặt.“Bấtcứchuyệngìđãxảyra,chúngtasẽcùngnhaugiảiquyếtmà.”Anhnói.
Anhcảmthấycơthểcôcứnglạitrongđôitaymình,vàcôngồithẳnglưng lên.Anhđãnhận ra đượcdấuhiệunày– côkhôngmuốn anh anủi.Cảmthấybịtừchốigấpbội,anhtrởlạighếngồicủamình.
Mộtsựimlặngkéodàikhihaingườibọnhọngồinhìnnhauquamộtkhoảngcáchnhỏngăngiữahaingười.Anhnhìn cô thămdò, cốgắng tìmmộtchútmanhmốixemchuyệngìthựcsựxảyra.Nhưngtrôngcôvẫnnhưtừxưađếngiờ-máitócdàimàunâuđượcbuộctúmlạisauđầu,đằngtrướccắtngangngayphía trênlôngmày.Đôimắtmàuhạtdẻtrongveovàsángbừng,khôngmộtchútdấuvếttrangđiểmnàonhưthườnglệ.Chópmũicôhơihồnghồng,đúngvậy,nhưngđấylàvìcôđãkhóc.Vàcôđangcắnlấymôidướicủamình,răngnhấmnhấmbờmôiđầyđặn.Côcókhuônmiệngnhỏ,nhưngmôirấtđầyđặn,đặcbiệtlàbờmôidưới.GiốngcánhcungcủathầntìnhyêuCupid[1],mẹcôvẫnluônnóithế,vàDelaneylạikhótránhkhỏiđảotrònmắtmình.
[1]Nguyênvăn:Cupid’sbow,cặpmôigợicảmthếnàynày...
Trôngcôvẫnnhưvậy–vẫn làLaney,ngườibạn thân thiếtnhấtcủaanh.
“Nhanhnào,kểrađi.”Anhnóinhẹnhàng.
Côkhịtmũirất thiếutrangnhã,anhnghiêngngườivới lấymộtkhăngiấytrênkệsáchđưacô.
Côchờđếnkhixìmũixongrồimớicấttiếng.
“Emmuốncócon,Sam.Emmuốncóchồngvàcómộtgiađình.”Cônói,vànhúnmộtbênvai.
Samngơngác.Laneychưabaogiờkểchuyệntìnhcảmcủamìnhchoanhnghe.Anhluônthấycóchútngạcnhiênkhibắtgặpmộtanhchàngnàođórờikhỏicănhộcủacô.Anhcóthểđếmđượctrênđầungóntaysốlầnmàcôgiớithiệumìnhvớimộtanhchàngnàođócôđanghẹnhò.Côluôngiữkínvềcácmốiquanhệcủamình,vàanhtôntrọngđiềuđó.Nhưnganhbỗngnhậnramộtsựthậtrằng,mìnhđãkhôngthậtsựmuốnbiết.Cólẽđiềunàykhiếnanhtrởthànhmột tênkhốníchkỷbởivìkhôngmuốncôđượchạnh
phúc.Từtậnsâuthẳmtronglòngmình,anhluônluônlosợrằngnếucôgặpđượcđúngMr.Right, tìnhbạncủahọsẽ thayđổimộtcáchkhôngthểcứuvãnđược.Samsẽtrởthànhnhânvậtsốhaitrongcuộcđờicô.Vàkhinhữngđứa trẻ rađời,vị trícủaanhsẽcònbịđẩyxuốngxahơnnữa.Làmộtconngười,cóvẻnhưkhôngđượccaothượngcholắmkhicáiýnghĩDelaneysẽcógiađìnhkhiếnanhcảmthấysợhãi,côđơnvàbịđedọa.Thậtsựlànhưthế.
Cốgắngđiềuchỉnh lạinhữngcảmxúc rối ren trong lòng,Samvuốtdọctheođùimình,rồinắmchặtlấyđầugối,gắnghếtsứcđểnghenhưngườitrưởngthànhthựcthụ.
“Dĩnhiênlàemmuốncóconrồi,”cuốicùngthìanhcũngcóthểcấtlời.
Delaneybậtcười,mộtnụcườimiễncưỡngđầynướcmắt.
“Anhlàmộtdiễnviêntệnhấtthếgiớiđấy,Kirk.”Cônói.
Anhnhúnvaivớivẻxấuhổ. “Được rồi,”anhđầuhàng.“Embiết làanhsẽghen tịđếnchếtmấtkhiem lậpgiađìnhvàcóconmà.”Anh thừanhận.
Cônhìncóvẻgiậtmình.“Ghentịà?”
“Embiếtđấy–bởimọiviệcsẽkhôngcòngiốngnhưtrướcnữa.”Anhlúngtúnggiảithích.
ÁnhmắtDelaneylạirơixuốngthảmvàcôkhomvaixuống.“Khôngđâu.”
“Nhưnganhthấyviệcnàychẳngliênquangìtớiviệcemrờikhỏinơinàycả.”Samnói.AnhgầnnhưđánhmấtphầnlớnDelaneyrồi,nhưnganhsẽbámvíulấynhữnggìítỏicònlạinày.Nếucôvẫncònởnơiđây,côsẽluônlàmộtphầntrongcuộcđờianh,bấtkểrasao.
“Nómấtquánhiềuthờigianvàsứclực,Sam.”Cônói.“Chúngtasốngvìnơinày.Làmthếnàomàemcóthểgặpđượcmộtaikhácnếutấtcảnhữnggìemlàmlàăn,ngủ,thởvớiNhàxuấtbảnMirk?”
“Vậychúngtasẽcóthêmmộttrợlýchoem.Emcóthểchỉcầnlàmviệcnửangàythôi.Bấtkểđiềugìemmuốn.”Anhphảnbáclại.
“Không,emsẽkhônglàmviệc.Emlàngườithíchkiểmsoát,anhbiếtconngườiemrồiđấy.Vàngaycảkhiemkhôngởđâylàmviệc,emvẫnluônnghĩđếnnóthôi.Emvẫntiếptụclàmthếnếunhưvẫncònsởhữumộtnửanơinày.Emcầnphảithậtsựthoátrakhỏinó.”Cônói.
Cómộtsựkiênquyết tronggiọngnóicủacô,mộtsựquyếtđoánmàanhđãnhậnra.Delaneyđãcóquyếtđịnhcủamình.Côkhôngđưarathảoluậnvớianh.Khôngcầnbấtcứýkiếnnàocủaanhnữa.Côđơngiảnlàđixamộtchuyến,vàquaylạikiênquyếtlàmtheonhữngviệcmìnhmuốn.
Anhbắtđầucảmthấytứcgiận.“Vậycònanhthìsao?”anhhỏi.Anhghétcáisựthậtrằngmìnhnghenhưmộtđứatrẻhaygiậndỗi,nhưngđấylàcảmgiáccủaanhhiệngiờ,chẳngqualàanhchỉđangthừanhậnnómàthôi.
“Sam,anhdễdàngcóthểmualạimộtnửacủaemmà.Anhbiếtanhcóthểmà.Haylàanhcóthểtìmmộtđốitáckhác.Hoặclàkếthợpvớimộtnhàxuấtbảnnhỏnàokhác.ThềcóChúabiết,chúngtađãchịuđựngviệcbọnhọquanhquẩnđánhhơisuốtmấynămquarồi.”Cônói.
Samnhìncôchằmchằm.Côđúnglàrấtnghiêmtúcvềchuyệnnày.Vôcùngnghiêmtúc.Anhmuốnhétlớnlênvớicô.Nóimộtcáchmạnhmẽvàcảquyếtchocôbiết rằngnó thật lànguxuẩn, íchkỷvàsai lầmđến thếnào.Nhưnganhđãkhônglàmthế.Anhcắnchặtrăngmìnhlạivàcốkềmchế.
“Khinàothìemmuốnbán?”anhcấttiếnghỏicô.
“Càngsớmcàngtốt.”Côtrảlờithẳngthừng.
Khôngthểtinđược,xétđếnviệcbọnhọđãnóichuyệnnàytừlúcnãy
đếngiờ,nhưngnhữnglờicủacôvẫnkhiếnanhthấybựcbội.Anhđứngbậtdậy.
“Anh sẽ nói chuyện với ngân hàng.” Anh trả lời, rồi mở cánh cửaphòng làmviệc của cô ra và đóng sập lại sau lưngmình khi anh bước rangoài. Tất cả nhân viên quay đầu lại nhìn anh, nhưng anh phớt lờ tất cả,bướcvềphòngmìnhvàcũngđóngnósậplại.
Rồi anh némmình lên chiếc ghế làm việc và gục đầu vào bàn taymình.
Anhcóthểlàmquáigìđượcnữanếukhôngcócôbêncạnh???
DELANEYrunrẩy,khókhănhítvàomộthơi thậtsâuvà thởhắtra.Khôngnghingờgìlàcôvừacómộtcuộcđốithoạikhókhănnhấttrongđờimình.Xoay xoay trên chiếc ghế củamình, cô vươn người tới và gụcmặtxuốngbàn.
ÁnhnhìntrongđôimắtcủaSam.Sựđaukhổ.Khônghiểunổi.Côghétphảilàmanhbuồnlòng,nhưngcôkhôngcònlựachọnnàokhácnữa.
Trừphicôsẵnsàngnóichoanhbiếtnguyênnhânthậtsựcôphảirờiđi.
Vàđiềunàykhôngbaogiờcóthểxảyracả.
Việcđókhiếncôlạitrởvềđiểmxuấtphátbanđầu.Mặcdù,nóimộtcáchchínhxác, thìcôđangởđiểmxuấtphát thứhairồi.Côđãtạoramộtcơnchấnđộng.Vàgiờthìcôchỉcầnsốngsótquathờigiannàytrướckhicóthểbướcrakhỏiđây.CảSamnữa.
Trái timcônhói lênđauđớn trong lồngngựckhivừanghĩđếnđiềunày.Nhưngcôphảiđốimặtvớinó thôi.Sẽsớmđếnmộtngày, trongmộthayhai thángnữa,côsẽcó thểbướcrakhỏicánhcửađôicủa tòanhà,vàbướcrakhỏicuộcđờiSammãimãi.
Cônhấcđầulênkhỏibàn,chỉđểgụcxuốnglầnnữa,rồiđậpmạnhtránmình.Cảmgiácgiốngnhưmộtsựtrừngphạtvìđãgâynênsựlộnxộnnày,vàcôlặplạinhiềulần–bang,bang,bang,bang–chođếnkhicôbỗngnhậnrarằngmìnhcóthểlàmtránbầmtím.Chúcmaymắnkhicầnphảigiảithíchđiềuđóchonhữngconngườiđangtỉnhtáovàbìnhthườngngoàikia–Tôivừalàmhỏngtoànbộcuộcđờimình,vìvậytôinghĩmìnhcóthểthêmmộtchútbạinãochođủbộ.
Nhấcđầulênkhỏimặtbàn,cônhìnđờđẫnvàothờikhóabiểulàmviệctrướcmặt.Đếnlúcphảihoàntoàntrungthựcrồi–cómộtphầntrongcôđãhyvọngrằngkhiSamnghethấytintứcquantrọngnàycủamình,anhsuysụpvànóiđiềugìđấyđểchocôtiếptụchyvọng.CôđãpháthiệnrarằngcũngchínhcáiphầntâmlýphụnữbịvặnvẹođấycủacôchịutráchnhiệmchoviệccôđãtinrằngcóUnicorn[2]chođếnkhinămtuổi,vàtinvàoÔnggiàNoelchomãinămlêntám,nhưngnócũngkhôngkhiếnchosựnhậnthứcnàycủacôdễchịuhơnchútnào.Côcóthểbuồnđếnmứcnào?Ngaycảđếnphútcuối,côvẫncònnuôihyvọngsẽcómột lýdođểhủybỏquyếtđịnh
này,rằnganhsẽnóivớicôrằnganhđãđiêncuồngvìcô,anhkhôngthểchịuđựngđượccáiýnghĩcuộcsốngnàythiếuvắngcô.NhưthểSamđãkhôngpháthiệnratừtrướcđây,ờ,mườisáunăm,đểnhậnrarằngtìnhcảmanhemcủamìnhthựcralàmộtkhaokhátbịđènéndocáicơthểlépkẹpnhưđànôngcủacô,nếunóthựcsựđúnglànhưvậy.
[2]Unicorn:thúmộtsừngtrongtruyềnthuyếtphươngTây.HơikhácvớinólàPegasus,cóthêmđôicánh
Mộttiếnggõcửavanglênsaulưngcô.
“Mờivào?”côgọivọngra.
Cánhcửamởhémột chút, vàngười chếbảnđiện tử,Rudy, thòđầuvào.“Côcóổnkhông?”anhtahỏimộtcáchthậntrọng.Vớimáitócnhuộmxanhđỏlòeloẹtcủaanhta,cùngvớihàngloạtlỗxỏ,đượckếthợpvớixu
hướngănmặcnhữngbộđồsặcsỡthíchhợpchohộpđêmhơn,Rudytrôngnhưmộttênyêutinhphátcuồng.
Delaneycốgomgópđượcmộtnụcườivớianh ta.“Tôiổn.”Cônóidối.
“Đượcrồi.Tôiđãlàmviệccùngvớihaingườisuốtnămnămvừaqua,Delaney. Cô và Sam chưa bao giờ đóng sầm cửa như thế trước đây cả.”Rudynói.
“Samđóngsầmcửađấychứ.”Delaneychỉrachoanhta.
Rudyđảotrònmắtmìnhnhưthểmuốnnóinócũngchẳngcógìkhácbiệt.“Thếmọichuyệncóổnkhông?”
Delaneymởmiệngđịnhnóithêmvàilờianủivôvịkhácnữa,nhưngcônhậnrarằngcólẽtốtnhấtnênnóichoanhtabiếtsựthật.Càngnóisớmđểmọingườichấpnhậnviệcnày,côcàngsớmcóthểrađi.
“TôiđãnóiSammua lạicổphầncủa tôi trong tạpchínày.”Cônói.“Tôisẽrờikhỏiđây.”
MắtcủaRudythiếuđiềumuốnlồirakhỏihốc.“Khôngbaogiờ!”anhtanói.
Delaneynhìnthẳngvàomắtanhtachođếnkhibiểuhiệnhoàinghidầndầntanbiếntrênkhuônmặtanhta.
“NhưngcôvàSamgắnbóvớinhaunhưbánhmìvàbơ.Hoặcnhưdâuvàkem.Hoặc...hoặc...đậuphộngvàchuốivậy.Haingườichưabaogiờtáchrờinhau.”Rudynói.
“ĐậuphộngvàchuốihảRudy?”côthắcmắc.
“Lúcnàothửxem,”anhtanói.RồinhìnchằmchằmvàoDelaneynhưthểanhlàchúchónhỏlạcbầyvậy.
Côcốgắnghếtsứcđểanủi.
“Nósẽkhôngcóbấtcứsựthayđổinàovớimọingườiđâu.Samvẫncònởđây.Tạpchícũnggiữnguyênnhưcũ.”Cônói.
“Không,nósẽkhôngthếđâu.Nókhôngcòngiốngnhưvậynếukhôngcócôởđâynữa.Nếucôcómặt tronghai tuầnvừa rồi cô sẽbiếtđiềuđó
ngay thôi. Sam không thể làm hết những gì cô làm. Cũng giống như côkhôngthểlàmnhữnggìanhtalàm.Bởithếhaingườimớitạothànhmộtđộihoànhảo.Nhưđậuphộng_”
“Vàchuối.Tôibiếtrồi.”Delaneynói.“Tôixinlỗi,Rudy,nhưngcũngđến lúcchấpnhậnnó thôi.Mọiviệc cuối cùng sẽổn thỏa thôi, rồi anh sẽthấy.”
Chỉlànếunhưcôcóthểtinvàochínhlờikhuyêncủamình.Nhìncôlầncuốivớiánhmắthoangmang,Rudyquaylạivănphòngchínhbênngoài.Delaneyđoánrằngchỉtrongvòngvàigiây,bốnngườinhânviêncònlạisẽđượccậpnhậtthôngtinđầyđủ.Vàviệcnàycũngtiếtkiệmchocôkhỏiphảilặplạicuộctròchuyệnkhókhăn,khôngthoảimáinàythêmbốnlầnnữa.
Làmviệcnhưmộtcáimáytựđộng,côbậtmáytínhlênvàbắtđầusắpxếp lạigiấy tờ trênbàn.Tròđùaxỏ lá củaSamđã làmmặtbàn luôngọngàngvàngănnắpcủacôtrởnênbừabộnvớiđámgiấytờmấttrậttựnày.Côđãmấthaimươiphútsauđấyđểsắpxếplạimọithứgọngàngmộtcáchmáymóc,rồicôxemlạinhữngtinnhắncủamình.Chođếnkhicôđãgiảiquyếtxongnhữngtinnhắnkhẩncấp,cũngtớigiờăntrưa.
CôthườngănbữatrưacùngvớiSam.Bọnhọcóthểđiđếntiệmcàphêgầnđấyhoặcnhảyvàoxevàláiđiđếnchỗnàođóxahơn,chỉđểchothoángđãngđầuóc.Mộthoặchailầntrongnăm,khithờitiếtđẹpkhôngcưỡnglạiđược,vàbảntinlướtsóngquáhấpdẫn,bọnhọsẽtrốnlàmcảbuổichiềuvàchạytớibãibiểngầnnhấtđểlướtsóng.
Côcóthểtưởngtượngravẻmặtanhnếumìnhlượnlờsangphòngbêncạnhvàđềnghịcùngđiăntrưa.Côđãkhôngnghemộttíđộngtĩnhnàocủaanhkểtừlúcanhvọtrakhỏiphòngcôđểtrởvềphòngmình–khôngtiếngthầmthìtonhỏtrênđiệnthoại,khôngtròchuyệnvớinhữngnhânviênkhác.Giốngnhưcô,Samcólẽcũngđangyênvịtrongphòngcủamình,chưahếtbànghoàngvìlờituyênbốcủacô.
Trong thoángmộtgiây,côbịxâmchiếmbởimột sự thôi thúcmãnhliệtđểnóivớianhrằnghóaratấtcảchỉlàmộttròđùadaingungốc.Rằngcôchỉgiỡnmặtanhmộtchútbằngtròchơikhămcựcđỉnhcủamìnhmàthôi.
Sự thôi thúcnàyquámạnhđếnnỗicôphải tựépmìnhcầmlấychìakhóaxevàtúixáchtrướckhicôcóthểphảiđầuhàng.Đinhưchạyvềphíacửachính,cônóivớiDebbierằngmìnhsẽquaylạisaumộttiếngnữa.
Khumuasắmcó lẽkhôngphải lànơi tốtnhấtđểđi trong lúckhôngvuinhưthếnày,nhưngcuốicùngthìcôcũngđếnđó.Ánhđènneon,bảnghiệuchữnổi,từngđámngườimuasắmvớiánhmắtđờđẫn–côhòalẫnvàodòngngườikhicũngđiloăngquăngvôđịnh,nhìnchằmchằmngâyngườiratrướcnhữnggiátreoquầnáo,bớitungđốngđồgiảmgiámộtcáchvôvị.Cứnhưthếchođếnkhicôbắtgặpmìnhvùiđầulậttungthùnghànggiảmgiá,cốgắngtìmchođủbộvòngkhănăn[3]chủđềNoel,thìcômớitỉnhngườirađược.
[3Vòngkhănăn,haycòngọilànhẫnkhănăn,dùngđểcuộnkhănvàobàytrênbànvàonhữngbữatiệccủangườiphươngTây.
Bởikhôngnhữngcôchẳngsởhữubộkhănănnàocả,màcôcònghétcay ghét đắng những thứ linh tinh trang trí nhà cửa thế này. Buông ngaynhữngđồvậtkhóchịuđấyxuốngnhưcầmphảithannóng,côđirakhỏicửahàngvàngồixuốngchiếcghếgầnđấy.Lôimộtcuốnsổrakhỏi túi,côépmìnhphảihếtsứctậptrunglại.
Đúngvậy,côhơibịmấtthăngbằngsaukhiđưaramộtquyếtđịnhđổiđờinhưthếvàrồithựchiệnnóbằngcáchthôngbáochoSambiếtchủýcủamình,nhưngkhôngthểviệnvàođấyđểtrởnênhoàntoànngớngẩnnhưthếnàyđược.Côphảitiếptụctiếntớimụctiêucuốicùngcủamình–tìmmộtngườichồng,xâydựngmộtgiađình.
Côviếtcảhaiđiềunàyxuốngcuốnsổ,rồithanthởmộttiếngvàxétờgiấyđóđivứtvàothùngrácbêncạnh.Côđanggạtaiđấychứ?Côkhôngcầnphảilêndanhsáchcầnlàm–côđãbiếtthừacầnphảilàmnhữngviệcgìrồi.
Đầutiên,làcôphảidừngngaycáiviệcsosánhtấtcảnhữngngườiđànôngmìnhgặpvớiSamKirk.Tiếptheo,côphảibắtđầutiếpnhậnnhữnglờimờicủabọnđànôngđưacôđiăntối/xemphim/lêngiường.KhôngcònSamtrongcuộcsốngcủamìnhnữa,hyvọngmọiviệcsẽlầnlượtdiễnramộtcáchđơngiản.
Dứtmìnhrakhỏimấysuynghĩvẩnvơ,côđứnglênvàvuốtphẳnglạichiếcquầntâymayômngườicủamình.Taycôdừnglạiở trênđùikhicônhìnxuốngbộquầnáocôngsởmayvừavặnvàđứngđắnnàycủamình.Côkhôngphảiloạiphụnữthíchănmặccầukỳ,bèobiếchoahoétcácloại,chưabaogiờcônhưthếcả.Nhưngmà...
Nhìn quanh khu mua sắm, ánh mắt cô bị cuốn hút vào một chiếcgươngđangsáng lấp lóe,vàcôđi tớiđểsoi lạimình.Ngườiphụnữđangnhìnlạicôkiatrôngkhágiảndị,vớimáitócnâudàibuộctúmlạiphíasau.Côtamặcmộtchiếcquầnbằngvảilanhmàuxanhdươngvàchiếcáosơmikem,mặcdùcảhaiđềulàloạitốtvàmaykhéo,nhưngkhôngthểkhôngthừanhậnrằngcômặcnóvàongườitrôngnhưmộtnữýtáquânđộivậy.Hoặclànhânviênbưuđiện.
Trínhớcôthoánghiệnrahìnhảnhcôgáitócvàngbốclửamàcôgặptrongvănphòngsángnay.KhôngaicóthểnhầmlẫnCocolànhânviênbưuđiệnđược,chắcchắnlàthế.DùDelaneybiếtrõrằngmìnhkhôngbaogiờcóthể đứng cùng đẳng cấp với nhân vật tài năng và hoành tráng nhưCoco,nhưngkhôngcólýdogìkhiếncôlạikhôngthểtậndụngnhữnglợithếcủamìnhchứ.
Vàsaucùng thìđấy là tất cảnhữnggìđángnói,đúngkhông?Dùngchínhnhữnggìmìnhcóđểhấpdẫnđượcnhữngngườikhácgiới.Rồi sauđấymớilàtínhcách,sựhòahợpvàcáiduyêncủamỗingườinữa.
Côlạinhìnquanhkhumuasắmmộtlầnnữa,lầnnàylàtìmtiệmlàmđầu.Cóbatiệmđểchocôlựachọn,vàcảbađềunằmkhágầnnhau.Côbỏ
ravàiphútđểphântíchcáckiểutóccắttrongmỗitiệm,cùngvớikháchhàngcủa bọnhọ, và cuối cùng lại đơngiản chọn tiệmnào trông có vẻ đắt tiềnnhất.Côđãkhôngcắttócvàithángnayrồi.Thôngthườngthìcôtựcắtxoẹtphầntócmáicủamìnhbằngcâykéotrongnhàbếp,vàchỉthỉnhthoảngđicắtphầnđuôitócbịchẻngọnmàthôi.
Tiếnlạigầnquầytínhtiền,côcườingạingùngvớingườitiếptân.
“Xinchào.Tôimuốncắttóc.”Cônói.
“Tất nhiên rồi. Chúng tôi hiện đang có chỗ trống nếu cômuốn làmngay.”Côgáinóirấtêmái.“Cóngườivừahủybuổihẹnvàophútcuối.”Côtahất lọn tócđẹphoànhảocủamìnhquavai,vàDelaney thấymìnhnhìntheonhữnglọntócsặcsỡnhiềumàumượtnhưtơóngcủacô.Nheomắtlại,côxemxétmáitóccủangườitiếptântrướcmặt:ngắnhơnởđằngtrước,dầndàiraởphíasau,vàchỉchớmvai.Kiểutóccắttémnàyđượctônthêmbởisựphatrộnnhữngdảimàunâu,từmàusocolađậmchođếnvàngđồng.Nólàmộtkiểutócgợicảmvàquyếnrũ,khôngcótídángvẻbưuđiệnhoặcquânđộichútnào.
“Côcónghĩ rằnghọcó thểcắt tóccủa tôinhư thếkhông?”Delaneyhỏimộtcáchthôithúc.
Côgái tiếp tânnghiêngnghiêngđầumìnhsangmộtbênvàđánhgiácô.“Chắcchắnrồi.ĐểtôihỏiVolkerxemsao,anhấylàchuyêngiađấy.”Cônói.
Delaneythấymìnhbị lôi tớingồivàoghếbởimộtanhchàngcắt tóccaolêunghêuvớichấtgiọngĐứcđặcsệt.
“Ồ,vâng,chúngtacóthểlàmgìđấyvớimáitócnày.”Anhtanóivớivẻhàilòngkhitháotungtóccôrakhỏidâybuộc.
“Tôimuốnlàmgiốngnhưtóccôấy,”Delaneynói,chỉvàongườitiếptânđãtrởlạichỗngồicủamìnhngayphíatrướccửahàng.
“Nósẽcònđẹphơnnữa.”Volkertuyênbố,khônghềcóchúttựkiêuhaykhoáclácgìtronggiọngnói–anhtachỉđơngiảnlànóilênsựthậtmàthôi.
Hai tiếngđồnghồ sau,Delaneyđãquyếtđịnh rằnganh ta thậtxứngđángvớisốtiềnmàcôbỏra.Ngườiphụnữđangnhìnlạicôtrêngươngkiahoàntoànxalạ.Cáimáithẳngtưngchẳngrakiểudánggìđãbiếnmất.Giờđây,mái tóc của côđược chải rất kiểu cách sangmộtbênkhuônmặt, thảxuốngvaicôthànhtừnglớpsole.Mỗilớpđượctạothànhtừvôsốmàusắc–nâuđỏ,socolavàvàngnhạt–khiếnmỗilầncôđưatayvuốttóc,ánhsángvàsựchuyểnđộngkhiếnchúnglonglanhhẳnlên.
“Wow,”côtiếptânnóikhiDelaneybướctớiquầyđểthanhtoántiền.Ánhmắtcôtanhìnhìnhbóngphảnlạitronggươngcủacôvớivẻnghingờ,vàDelaneychợtcảmthấythỏamãncáitínhhưvinhđànbàcủamình.Côđãcómộtmáitóckhiếnphụnữphảighentị.Thậttuyệtđúngkhông!
Sựhưngphấncủacôkéodàiđượckhoảngnămgiâychođếnkhi trínãocôtựđộngthầmhỏiSamsẽnghĩgìvềcáiđầumớicủacô.
Ngungốc,ngungốc,đúnglàngungốcmà,côtựnhủthầm,nhưngnóđãkhôngcòncósựkhácbiệtgìnữa.Thếgiớicủacôquayxungquanhmộtmặttrờilàanhđãquálâurồi,vàsẽphảimấtmộtthờigianđểcôlàmquenvớiviệckhôngxemanhnhưlàmộtkimchỉnamcủađờimìnhnữa.
NhậnthứcnàyđãhướngcôvàocửahàngDavidJones[4]gầnnhấtvớitừngbướcvữngvàng.
[4]DavidJones:làmộtchuỗicửahàngcaocấpcủaÚc,bàybánmọisảnphẩmtừquầnáo,giàydép,túixách,mỹphẩmchođếndụngcụnhàbếp,vậtdụngphòngngủ,sáchvởvàđồkimkhíđiệnlạnh.
Khoảngmộttiếngrưỡiđồnghồsau,cônhéthơnmộttátúilớntúinhỏcủamìnhvàohàngghế sau của chiếcMINI.Côđã lên cơnquákhích, vàkhôngcònlờinàocóthểmiêutảđượcnó.JuliaRobertstrongPrettyWomanchẳnglàgìsovớiDelaney.Côchỉlàđưathẻtíndụngcủamìnhchongườibánhàngđangbiểu lộvẻđồng tìnhkiavàkhiếncô taphátcuồng lên.Đồtrangđiểmmới,nướchoavàquầnáolót,sáuđôigiày,mộtđôibốtcaocổ,bachiếcquầnjeanskiểubósátngườivớicácmàuđen,đỏvàxanhđậm,vàmộtômnhữngváyngắn,váydài,áothunhaidây,áothuncótay...Thậtsựcôcũngkhôngbiếtmìnhđãmuanhữnggì.Nhưng tất cảđều rấtvừavặn,cònhơibósátnữalàđằngkhác.Nhữngchiếcváyngắnthìhoặclàngắnvàlảlơi,hoặcngắnvàômsátngười.Nhữngchiếcđầmđượcthiếtkếđặcsắc,với
nhữngdâymỏngmanhvàđai thắtchặtvàphầnváyxếpnếp làmcô trôngcaoráo,thanhmảnhvàcóphầnbíẩnnữa.Vànhữngchiếcáongực...vaicóthểnghĩđượcrằngmộtchiếcáongựccóthểlàmnênsựkhácbiệtđếnthế?Cô từ chối khôngmặc áo ngực có lót mút, nhưng chiếc áo có gọng quảngangmàngườibánhàngchọnchocôlạilàmchocôcóchútkhengực.Vàcònmàusắc!Côcómộtloạtcầuvồngbảymàuvớinhữngtơtằmvàrenlướitrongtúicủamình.CôđãÔooovàAaaanhiềuđếnmứcbiếtchắcngườibánhàngđãchorằngcôvừatrốnrakhỏiBứcmànSắt[5].SựthậtthìDelaneyđãkhôngdànhnhiều thờigianđể suynghĩvềngoạihìnhcủamình từkhicôcònlàthiếuniên,saumộtlầnduynhấtcôđãlàmmộtcuộcthửnghiệmsailầmvàthảmbạiđểkhiếnSamcóthểnhìnmìnhnhưmộtngườiphụnữ.Anhtađãcườiphálênvớimàusonquáchóivàbộđồmượnchịgáicủacôvàhỏicóphảicôđangchuẩnbị thamgiabuổihóa trang,côđãchạyvềnhàchùimặtmìnhthậtsạchchođếnkhinórátđỏlên.
[5]NguyênvănlàIronCurtain,Bứcmànsắtlàmộtbiêngiớivật lýlẫntưtưởngmangtínhbiểutượngchiacắtchâuÂuthànhhaikhuvựcriêngrẽ từcuốiThếchiếnIIvàonăm1945đến cuối cuộcChiến tranh lạnh vàonăm1991.CácquốcgiaởcảhaiphíacủaBứcmànsắtđềuthànhlậpcácliênminhkinh tếvàquânsựquốc tếriêngcủamình:HộiđồngTương trợKinhtếvàHiệpướcWarszawaởphíađôngvớiLiênXôlàthànhviênquantrọngnhất,vàTổchứcHiệpướcBắcĐạiTâyDươngvàCộngđồng châuÂuởphíatâyvớiHoaKỳ.
BứcmànsắtđãhìnhthànhnênmộtbiêngiớiphòngthủgiữacácquốcgiaTâyvàĐôngÂu,mà trongđónổibậtnhất làBức tườngBerlin, trongmộtthờigiandàilàbiểutượngcủatoànbộBứcmànsắt[1].
Kểtừđó,côđãtừbỏhyvọngkhiếnchoSamyêumình,côvứtcáitròlàmduyênlàmdángvànghệthuậtquyếnrũvàothùngrác.NếucóngườiđànôngnàođócảmthấyhứngthúvớimộtDelaneyđơngiảncũkỹnày,côsẽ
choanhtamộtcơhội.Nhưngcôchưabaocốgắngđểtrởnêngợicảmcả.Việcmuamột loạtquầnáomớinhư thếnàycủacôđúng làmột sựkhiêukhíchkhôngthểchốicãiđược.
Thậttốt.Cô tựnhủvớibản thânmìnhmộtcáchkiênđịnh.Côđãbamươituổirồi.Côchỉcònrấtítthờigianđểgặpđượcmộtngườiđànôngtửtế,yêuđươngvàbắtđầusảnxuấttrẻcon.
Chương4
Từtiệmlàmđầu,côđãgọichoDebbieđểgiảithíchsựvắngmặtkhálâucủamình.Côđãdừnglạiởbàncủamộtngườiphụnữkhácđểnhậnhếtcáctinnhắntrênđườngtrởvềvănphòngcủamình.
“Chỉ có ba cuộc gọi thôi.Mọi người vẫn tưởng cô còn đang nghỉ.”Debbie lơđãngnói, chuyềnchocômấymẩu tinnhắnmàkhôngbuồn rờimắtkhỏimànhìnhmáytính.
“Cámơn,”Delaneynóivàquayđi.
“Ôitrờiơi!!!”Debbiebỗnghéttoánglêntừphíasau.“Delaney,côđãlàmgìthếnày?”
Delaneybỗngthấycóchútengại.Côđãthaychiếcquầnjeansđenởshop,kếthợpvớinólàchiếcáobalỗmàuxanhngọclàmnổibậtbộngựcvừađượcđẩycaohơn.TrônggiốngnhưcáilầncôsửasoạnvìSam–rõrànglàcôlạimắcsailầmnữarồi.Nhắmmắtlạimộtgiây,rồigồngngườilại,côquaymặtđốidiệnvớivớiDebbie.
“Khôngđẹpđúngkhông?”Côhỏithẳng.
“Côđùaà?Cônhìn tuyệt lắm.Bấtngờ.Choángváng luôn!”Debbielảmnhảm.“Rudy,rađâymàxemDelaneynày!”
Tấtnhiên,điềuđócónghĩalàtấtcảmọingườitrongvănphòngđềuùara,Amanda, Justin và Sukie kéo theoRudy ra quầy tiếp tân. Bọn họ vâyquanhcô,ôvàaliêntục.
“Tóc cô nhìn ngon lắm, làm tôimuốn ăn ghê!” Rudy nói với vẻ lolắng.
“Ôicáiquầnjeansnày,Delaney.Tuyệtthật.”Justinnóivớivẻngưỡngmộ.Delaneynhậnraanhtakhómàrờiđượcmắtkhỏimôngcô.
SukienhìnchằmchằmvàongựcDelaney,rồicôấynháymắtvớivẻhiểu biết. “HiệuMademoiselle FiFi đúng không?” cô ấy nói, đọc tênmáccủachiếcáongựcmới.Sukietựvỗvàobộngựcvểnhcaocủamìnhvớivẻhàilòng.“Tôithíchhiệunàylắm.”
Tấtcảđềuxoadịuchocáitôicủacô,đồngthờicũnglàmsựtựtincủacôtăngvọt.Côhẳnlànênlàmmộtcuộccảicáchthếnàytừlâurồi.Côluôncho rằngnhữnggìmọingườinhìn thấybênngoàicủamìnhcũngchính làbản thânconngườicô,nhưnggiờ thì cônhận ramìnhđãbỏquamấtbaonhiêu trò hay.Cô thích được tô son và phớt chútmascara cùng phấnmắttheo sự hướng dẫn chuyên nghiệp của người phụ nữ trong quầy bán mỹphẩmởcửahàngbáchhóa.Xịtthửchútnướchoacũnglàmộtchuyệnthúvị.Thậtdễchịukhithayđổimộtchútđểcảmthấybảnthânquyếnrũvàđượckhaokháthơn.
Ánh nhìn của cô liên tục liếc về phía cánh cửa khép kín của Sam,nhưngDebbieđãtrảlờicâuhỏicủacôngaytrướckhicôcócơhộicấttiếng.
“Samđãrờiđisaucôkhônglâu.”Côtiếptânnói.
DelaneyvộidậpngaycảmgiácthấtvọngngớngẩncủamìnhkhiSamkhôngởđâyđểthấyđượcsựbiếnđổicủacô.ViệcnàykhôngphảivìSamKirk!Côphải nhồi nhét cái thôngđiệp này vào cái đầu ngangbướng củamình.
Nhậnthấymọingườiđãtrầmxuống,côđoánlàbọnhọlạinghĩtớicáitinmàcôđãthôngbáochoRudytrướcgiờtrưa.
“Đừnglo,côngviệccủamọingườivẫnđượcđảmbảo,”cônóinhanh.“Sẽkhôngaiphảichuyểnđiđâuhết.”
Tấtcảmọingười,tấtnhiênlàngoạitrừcô.Nhưngcôchắcchắnlàbọnhọkhônglolắngchocôrồi.
“Nhưngmọi thứ sẽkhônggiốngnhư thếnữa.”Sukienói, lặp lại lờinhậnxéttrướcđâycủaRudy.“ChúngtôithíchlàmviệccùngcôvàSam.Sẽrấtkỳcụcnếukhôngcócôởđây.”
“Côsẽquenvớiviệcđóthôi.Vàcóphảitôiđingayđâu.”Delaneynói,cảmđộngbởisựchân thànhcủanhữngnhânviêncủamình.Có lẽbọnhọcũngđãlolắngchocômộtchút.
“Cóphải–cóphảicôlấychồnghaygìkhông?”Justinbuộtmiệnghỏi.
Delaneychớpmắt.“Không!”
Justinđỏbừngmặt.“Tôilạinghĩcólẽcôđãyêugãkhốnnạnnàođókhôngmuốncôđilàmvàđámchúngtôicóthểlenlénvòngđằngsauvàđậpvỡđầugốianhtarahaylàmgìđó.”
Delaneylạicảmthấyxúcđộng.“Khôngcógãnàođâu,tintôiđi.Tôichỉmuốnlàmđiềugìđókhácchođờimìnhmàthôi.”Côtrấnan.
Cườivớibọnhọthêmmộtlầnnữa,côtiếnvềvănphòngcủamình.
NụcườitắtdầnkhicônhìnthấytờghichépSamđểlạitrênbàncô.
“Đigặpluậtsư.Sẽtrảlờichoemvàochiềunay.”
Wow.Anhhànhđộngnhanhthậtđấy.
Côngồisụpxuốngghế.Cóvẻnhưrấtnhanhthôi,côsẽđạtđượcđiềumìnhmuốn.
Nhưngtạisaocôlạikhôngcảmthấynhẹnhõmhayvuivẻthếnày?
Bởivìmìnhlàmộtkẻngungốcvàđầnđộn,côtựnhủvớibảnthân.Quyết tâmđểthayđổiđiềuđấy,côxemlạinhữngtinnhắntrênđiệnthoạicủamìnhvàbắtđầutậptrunglàmviệc.
Côphảimạnhmẽhơnthôi,hoặcsẽphảichịuđựnghậuquảsaunày.Khôngcòncáchnàokhácnữa.
----------oOo----------
SAMđãquámệtmỏivàbựcbộikhianhtrởvềnhàtừvănphòngluậtsư, đến nỗi anh phải chơi năm lượtGrand Theft Auto[1] trên PlayStationtrướckhisựcăngthẳngcủaanhgiảmxuốngđếnmứccóthểchịuđựngđược.Cuốicùng,khiđãđạtđượcđiểmcánhâncaonhất,anhtắtmáyđivàlấychomìnhmộtchaibiatrongtủlạnh.Bướcrangoàibancông,anhnhìnđămđắmra toàncảnhvùngnội thànhRichmondđôngđúc trongkhinuốtxuốngcáichấtlỏnglàmdịungườicầnthiếtnày.
[1] Grand Theft Auto: là một serie trò chơi được sản xuấttạiAnhbởiDaveJones
Cơngió buổi chiềumát lạnh, khi bầu trời nhạt dần thànhmàuhồngđào,anhmớinhấcngườirakhỏichiếcghếdựavàquaytrởvàonhà.
VìđãquátứcgiậnvớiDelaneyvàosángnaykhiếnanhkhôngthểnghĩngợiđượcđiềugì,nhưnggiờđây,cóvẻlýtrítỉnhtáođãtựlêntiếngtrởlại.Vìmộtlýdonàođấy,cáiđồnghồsinhhọccủaDelaneybỗngnhiênphátnổ.Cánhânanh,anhđổlỗichoClairevàbađứatrẻcủacôấy.Rõrànglàbọnnhóc–đúnglànhữngtênquỷthiêntài–đãcấyvàođầuócDelaneymộtloạithiếtbịkíchthíchhócmôngìđấytronglúccôđangđinghỉcùngbọnhọ,vàClaiređãtậndụngngaycáicơhộinày.Phụnữluônluônmuốnnhữngngườiphụnữkháccóconcái.Bọnhọliêntụckhuyếnkhíchlẫnnhausinhđẻ-mộtsựthôngđồngcủanhữngkẻlàmmẹ.
VìvậymàDelaneyđãmuốnnhữngđứaconcủachínhmình.Nhưngđókhôngphảilàngàytàncủathếgiới.Cũngkhôngcónghĩalàcôphảirờikhỏi côngviệc kinh doanh.Khi anh thảo luận vấn đề này với luật sư củamình trong buổi chiều nay, cómột số lựa chọn đã được đưa ra bàn bạc.ThíchhợpnhấtlàgiữDelaneylạinhưmộtcổđônggópvốn,vàtuyểnthêmmột người phụ trách quảng cáo bán hàng để tiếp nhận công việc của cô.Bằngcáchnày,Delaneyvẫnlàmộtphầncủatạpchí–vẫncòndínhlíuđếncuộcđờianh–trongkhicôvẫncóthểtựdođitìmQuýNgàiHoànhảocủamình.Mọingườiđềumãnnguyện.
Đấythậtlàmộtýtưởngtuyệthảo,SamđãquyếtđịnhsẽthuyếtphụcDelaneyngaytốinay.Hơnnữa,anhchưabaogiờtứcgiậnvớicôlâunhưthếnày, thật là khó hiểumà. Tất nhiên là bữa tối sẽ được xem xét đến.Anhkhôngbiếtnấunướnggì,nhưngDelaneythìcóthể...Mộtlầnnữa,mọingườiđềumãnnguyện.
Cầmlấyhaichaibiacuốicùngtrongtủ lạnh,anhmóclấychìakhóanhàvàđixuốngcănhộcủaDelaneyởdưới lầu.Cánhcửanhàcômàuđỏtrongkhicủaanhlàmàuxanh,nhưngthiếtkếbêntronggiốngyhệtnhau.
Bọnhọđãcùnggópvốnmuacănnhàkhotrốngkhôngnày,cùngchiađôichiphíchokiếntrúcsưđểthiếtkếlạicảhaicănhộ.Tấtnhiênlàcómộtchútkhácbiệtnhonhỏvềphongcách - cănphòng tắmcủaDelaneymàu trắngtinhtrongkhicủaanhlàxámđậm.Vàcănbếpcủacôcónhiềudụngcụbằnginox hơn của anh.Nhưng ngoàimấy thứ đó ra, cả hai căn hộ làmột cặptươngxứng.GiốngnhưanhvàDelaneyvậy.
Delaneyđủngđỉnhmấtmộtlúckhálâumớitrảlời,vàmởcửakhianhđãbắtđầucaucóvìmấtkiênnhẫn.
“Sam!”Cônói,rõrànglàđãngạcnhiênkhinhìnthấyanh.Tuynhiên,anhcònđangmảimêquansátcôđểcóthểchấpnhậnsựthậtnày.
Côấyđãlàmcáiquáigìvớibảnthânmìnhthếnày?
“Emđãlàmcáiquáigìvớibảnthânmìnhthế?”Anhgặnghỏi,mắtvẫnnhìnlênmáitóclạlùngcủacôvớivẻkhôngchắcchắn.
TừlúcnàoDelaneycónhữngtầngtócmàumậtongvàhổpháchnhẹnhàngômlấykhuônmặtthếkia?Ánhmắtsữngsờcủaanhchuyểntừmáitócmớiđếnkhuônmặtcủacôkhianhnhậnrarằngtrôngcôcũngkháchẳn.Đôimắttohơnvàcómàukhóimơmàng,đôimôiđỏvànhìnnũngnịuhơn.Côđãtrangđiểm!Delaneycủaanhđãtrangđiểm!
Rồiánhmắtanhrơixuốngtrướcngựccôvàsuýtnữathìlêncơnđautim.ChuyệngìxảyravớichiếcáosơmicôtôngcứngnhắcđãlàbiểutượngcủaDelaney?Hoặcvớichiếcáothunlướtsóngcỡđànôngrộngthùngthìnhcôvẫnmặcnghêungaotrongnhà?Cáimảnhvảivừabévừamỏngmàuxanhngọccôđangmặctrênngườikiachỉvừađủđểđượcmangtênáoba lỗ[2].Nócóvẻgiống“hồnma”củachiếcáobalỗhơn,mộtbónghìnhmờnhạtmàchiếcáobalỗđểlạitrướckhi“tạthế".
[2]Cáiáocủachịchắctươngtựthếnày
Trongđúngnămgiâykhiđầuócvẫncònmơhồ,anhthấymìnhđangchămchúnhìnvàohaingôisaosinhđôitrênchiếcáomớisắmcủaDelaney–haibầungựcđầyđặnnhất,đẹpnhấtmàanhtừngthấytrongmộtthờigiankhádài.Vuncaolêntrongchiếcáothuncổthấp,bọnchúngđangrasứckêugọiđànônghãyđưatayravàsờthửxemcóphảichúngđẹpđẽvàsănchắcnhưvẻngoàicủamìnhkhông.Cốdờiánhmắtmìnhđinơikhác,anhlạitiếptụclúnsâutrongsựđiênrồkhibắtgặphìnhảnhchiếcquầnjeanscôđangmặctrênngười.Bósát[3]làtừmôtảđầutiênxuấthiệntrongđầuanh.Mộtmàuđentuyềnvàbóchặtngườicôđếnmứcnếucôlàđànông,anhsẽbiếtđượctìnhtrạnghứngkhởicủacôthếnào.Nhưngcôkhôngphảilàđànông.Ôitrờiơi,côkhôngphảilàđànôngmộtchútnào.
[3]Nguyênvăn:Paintedon,làquầnbósátđếnnỗianhSamtưởnglàchị khôngmặcđồmàchỉ sơn lênngười thôi.Mìnhdịch làbó sát chodễhiểu.
“Chếttiệtthật.”Đấylàtấtcảnhữnggìanhcóthểnghĩrađểnói.
Delaneynhănnhóvàánhmắtcôlóelênvớianh.
“Cámơnnhiều.Đấylàtấtcảnhữnggìanhcóthểnóià?Emlàmgìthế,vàchếttiệt?Haynhỉ?”Cônói.
Sauđócôquaylưnglạivớianhvàbướcđi.Và,lầnđầutiêntrongđời,cậuSamNhỏngócđầudậytrongchiếcquầnđùiđểchàohỏingườibạnthânthiếtcủaanh.Từlúcnàothìcôcócặpmôngngonlànhnhưthếchứ?Thiênđường.Đíchthựclàthiênđường.Trònlẳn,mẩyvàrấtdễnắmđếnmứckhinhìnxuốnganhđãthấynhữngngóntaymìnhthậmchícòncolạinhưhưởngứng.
BỗngnhiênSamnhậnthứcđượcmìnhđanglàmcáigì.Sựthậtlàcó"mộtcâygậy"khôngbiếtxấuhổđangrấtungdung,thoảimáidựngnhàtráiphéptrongchiếcquầnjeanscủaanh.
Phảichăngthếgiớiđangđilệchquỹđạo?Cáiquáigìnhândanhnhữngđiều tốtđẹpđangxảyraởnơinàyvậy?Và thếquáinàoanh lạidựng câygậy[4]củamìnhlênvớingườibạnthâncơchứ?
[4]NguyênvănlàCrackingawoody,làkhẩuhiệuquảngcáocủađồuốngcócồnWoodstock,tứclàkhuimộtchaiWoodstockđi.KhẩuhiệunàydựatrêncâunóilóngCrackingahappy,cónghĩalàbộphậnsinhdụcđànôngcươngcứnglên.
AnhchưabaogiờcónhữngýnghĩdâmdụcvớiDelaneycả.Côấylàmộtvùngcấmhoàntoànkhiliênquantớinhữngchuyệnđó.Đốivớianh,côcóýnghĩaquantrọnghơnnhiềusovớinhữngchuyệntìnhdụcvớvẩnkia.Đãtừrấtlâurồi,anhđãraquyđịnhchobảnthân–Delaneynằmngoàiphạmvinày.Vànóđãhiệuquả.Thậtsựhiệuquả.Anhthậmchícònchưabaogiờnhìnléncôkhibọnhọthayđồbơingoàibãibiển.Côấylàngườibạnthânthiếtcủaanh,chếttiệtthật,bạnkhôngnênngónghiêngngườibạnthâncủamìnhđâu.
Vậytạisaolạicómộtsựcươngcứngkhiếnchoanhcảmthấynóđanghiệndiệntrongquầnlótcủamìnhthếnày?
Samlắclắcđầuđểxuatanýnghĩấyđi.
Tấtcảchỉdosựngạcnhiên,chỉthếmàthôi.VẻbênngoàimớimẻcủaDelaneyđãkhiếnanhbịbấtngờ,làmanhphảinhìncôbằngconmắtkháctrướckhicó thểdựnghàngràobảovệcủamình lên.Tấtcảchỉcó thếmàthôi.
Vàanhđãxúcphạmcôbằngphảnứnglúcsửngsốtcủamình.
“Chết tiệt,” anh buộtmiệng chửi thề, nhưng lần này chỉ là lầmbầmtrongmiệng.ĐặtmấychaibialênchiếcbànăngỗtáichếcủaOregon[5],anhđitheocôvàophòngngủ.
[5]Oregon:lànơisảnxuấtđồgỗlớnnhấtnướcMỹ.
Côđanglôimớquầnáorakhỏinhữngchiếctúiđựngđồđangvứtlộnxộntrênchiếcgiườngcỡđạicủacô.NhìnvàođấycũngđủbiếthẳncôđãquétsạchkhuđồdùngphụnữtrongDavidJonesrồi.
“Emđãđimuasắmà?”Anhhỏimộtcáchngungốc,choángvángbởimộtcúđánhvàocáinhậnthứcthếgiớibaolâunaycủaanh.
Delaneyghétđimuasắm,cũnggầnnhưcôghéttrangđiểmvà...nướchoa?Anhhíthítkhôngkhímộtcáchnghingờ,bắtđầunhận racáihươngthơmngọtngàonhẹnhàngđangquẩnquanhngườimình.Đólàmùihươnggâychoanhcảmgiácnhưhítmatúyấy–dườngnhưmộtkhianhđãthửhítnóvào,anhsẽkhôngbaogiờcảmthấyđủ.
“Mùigìđấy?”anhhỏivặn
Delaneyđưahaitaylêntrời.“NólàDolceandGabbanaLightBlue[6].Cóchuyệngìsao?Nócóngửigiốngnhưmùicứtngựakhông?Cóphảitiếptheoanhsẽnóivớiemnhưthếkhông?
[6]DolceandGabbanaLightBlue:làmộtloạinướchoacủaD&G,giákhoảng80USD/chai,vớihươngthơmtươimátcủahoavàquả,nóthíchhợpdùngchomùaHè.Mùichính làhươngchanhvàcây tuyết tùng, thêmchútvịcủarừngphươngNamtrênbãibiển
Samchớpmắtngạcnhiênvìsựgiậndữcủacô,rồianhcũngphảithừanhậnvớibảnthânmìnhrằngcôcólýdochínhđáng.Vấnđềlà,anhđangbịrơi tự doở đây, choángvángvới hết khámphá này cho tới phát hiện nọ.Nhưngcólẽanhnênlịchsựhơnvớinhữnggìnóirakhỏimiệngmình.
“Không,nódễchịulắm.”Anhnói.
Delaneylạitiếptụclôiđốngquầnáotừtrongtúira,hànhđộngcủacôtỏrõsựbựcbội.
“Anhxinlỗi,”anhnói,đaulòngnhậnralàmìnhđãlàmcôbuồnphiềnvìnhữngphảnứngthiếunhạycảmcủamình.Mặcdùnếuanhtỏranghiêmtúc,nócòncóthểquáđánghơnnữa.
Trênthựctế,máitóccônhìnrấttuyệt,khôngkỳlạmộtchútnào.Mượtmà và khiến người khácmuốn chạm vào.Một kiểu tóc vô cùng hợp vớikhuônmặtdễthươngcủacô.Khuônmặtmàbâygiờkhôngcòndễthươngmấynữa,nhờcảvàoNgàiMaxFactor[7]vàđồngbọn.Côcóvẻ...nóngbỏnghơn.Đầyhứahẹn.
[7]MaxFactor:têncủamộtnhãnhiệumỹphẩmnổitiếngthếgiớicủaMỹ
Sam nuốt khan và lắc đầu. Anh không có tư cách nghĩ như thế vềDelaney.Cô sẽ rất tứcgiậnnếu cómột chút nghi ngờ rằng anhđã cươngcứnglênkhinhìnthấymôngcôbósáttrongchiếcquầnjeansmớimuanày.Vàngaykhianhđangnghĩ tớiđiềunày,Delaneyquaysangvàcúixuốngnhặtvậtgìđódướisànnhà.Anhvộivàngnhéttayvàotúiquầnđểkhángcựlạisựthôithúcđượcbópmôngcôđanglàmrungchuyểnkhắpbảnthân,vànhanhchóngdờiánhnhìnsangchỗkhác.
“Vậy,ừm,anhđãđiđếnchỗluậtsưvàochiềunay,”anhnói,cốgắngtrấntĩnhlại.
“Ừ hử.” Delaney lẩm bẩm, treo từng chiếc váy vào tủ quần áo củamình.Anhcaumặtlạikhinhìnthấychúngngắnđếnmứcnào.Cólẽchúngchỉlàáo,chứkhôngphảiváy?Nếuanhcầncómộtcơhộinàođóđểgiữchomìnhđượctỉnhtáovàchếngựđượccơnbộcphátsiêumẫncảmbấtthường
vàbấtngờvềcônhưthếnày,chúngtốtnhấtnênlàáo.
“Ông ta đưa ramột ý tưởng khácmà chúng ta chưa từng nghĩ đến.Chúngtasẽthuêmộtngườimớivàovịtrícủaem,vàemvẫnởlạicôngtynàynhưmộtcổđônghùnvốn.Cóthểđưaravàiýkiếncốvấnkhicầnthiếtthôi,đạiloạinhưthế.”Samnói,dựalưngvàotường.
Delaney lắc đầu, nhữngdải tócmàunhảy nhót quanhkhuônmặt côđầymêhoặc.
“Nhưngemđãnóivớianhrồi,Sam,rằngemmuốnrờiđi.Emkhôngmuốnbấtcứquanhệgìtớicôngtynữa.”
Samcầnphảilolắnghơnvềnhữnggìcôvừanói,anhbiếtlàmìnhnênlàm thế,nhưngcôvừa trút ramột túi toàn lànhữngđồ renvà lụa là.Anhnhìntheomêmẩnkhithấycôlựatrongđốngcầuvồngđầymàusắcnhữngchiếcáongựcđồngbộcùngquầnlóthoặcquầndây.Quầndây[8]!Delaneymặc quần dây. Đôi mông hoàn hảo như quả đào chín của Delaney trongchiếcquầndây.
[8]Nguyênvănlàpantiesvàthongs:Cósựkhácbiệtnhỏgiữapantyhaycòngọi làbrief, làquầnlótbìnhthường,phủmông,vàthonglàquầnchỉcómộtlớprenhoặcdâytobản,khôngchemông,hơikhácvớiloạiquầnG-stringcũngkhôngchemôngnhưnglàdâynhỏ.
CậuSamNhỏmộtlầnnữalạirasứccốgắngthamgiahànhđộng,Samlạinhéttaymìnhvàotúiquần,khiếpsợvớicáiýnghĩDelaneycóthểnhìnlênvàphátgiácraanhđangcươngcứngthếnàyvàhiểulầmanhmấtthôi.
Anhkhônghứngtìnhbởimớquầnáolótmớimuacủacô.Anhkhônghứng tìnhbởivì cô.Anhchỉhoảnghốtvới sự thật rằngcômuốn thoát rakhỏicôngty.Tấtcảchỉcóthế.Chỉlàcơthểanhđangđáplạibằngmộtphảnứngmọcnhánhkỳquáimàthôi.
Muộn màng, anh nhận ra Delaney đã ngừng xếp đồ và nhìn chằmchằmvàoanh,chờđợicâutrảlời.
“Ừm,đúngvậy,”anhnói.
Côngồilêngiường,mờimọcanhmộtcáinhìnkhôngbịcảntrởxuốngcổáomớicủacô.
“Sam,embiếtchuyệnnàynhưsétđánhgiữatrờiquangvậy,vàsẽmấtmộtthờigianthìanhmớiquendầnđược,nhưngđólànhữnggìemmuốn.”Cônóikiênquyết.
Ngựccôphậpphồngvớitừnghơithở,cănglênnhưthểchúngmuốnthoátkhỏivòngkiềmtỏacủaquầnáocôđangmặc.Anhliếmmôi,thầmtựhỏikhôngbiếtđầuvúcôcómàuǵì.
Đóthật làmộtýnghĩcơbảnvànguyên thủyđếnmứcSamđãquayđầuracửa,sẵnsàngbỏchạykhỏicáibảnnăngcầmthúcủamình.
“Chuyệngìthế?”Delaneyhỏigặng.Côlạiđứnglên,vàSamthởhắtranhẹnhõmvìanhsẽkhôngcònphảinhìnxuốngáocủacônữa.Áplựctrongquầnanhcũnggiảmđi,nhưnganhvẫnkhôngdámrúttayrakhỏitúiquầncủamình.
“Khôngcógì.Chỉlàbụngcóchút...đầyhơithôi.”Anhđưaramộtlýdoyếuớtkhichẳngcógìkhácnảyratrongđầucả.
“Khôngphảitrongphòngngủcủaemđâunhá.”Delaneynóingay,chỉrangoàicửa.“Dùsaothìanhcũngphảivềđi.Ngườiemhẹnbuổitốinaysắpđếnrồi,vàemcònphảichuẩnbịnữa.”
Samsữngngườilại.“Hẹnhò?Hẹnhònào?”
Delaneynhúnmộtbênvaivớivẻlơđễnh.Vàanhchỉcóthểgiữchotầmmắtmìnhngayphíatrêncổcô.
“Jakeghéqualúcchiềunay.Anhấyđãhẹnemđiăntối.”Cônói.
Samnhìnchòngchọcvàocô.“Jakeđạidiệnbêncôngtyinấnà?CóphảiJakeđókhông?”
“Chúngtacònbiếtaikhácnữakhông?”Côhỏi.
“Nhưng anh ta làmột gã lười biếng,Delaney.Anh ta luôn liếcmắtnhìnbọncongái,vàmỗilầnanhgặpanhtaởđâuđấylàynhưrằngđangcặpkèvớimộtphụnữkhácrồi.”Samnóivớivẻphẫnnộ.
“Vậyà?Cólẽanhấychưagặpđúngngườithôi.”Delaneynói.
Trướckhianhcóthểphảnbáclạicôđãphạmsailầmthếnào,nhữngrắc rốimà cô sẽ gặp phải, cô đã đẩy anh ra khỏi phòngngủ củamìnhvàđóngsậpcửatrướcmặtanh.
Chương5
Bậtnắpmộtchaibiaanhđãmangxuống,SamđiđilạilạitrênsànnhàlótbằnggỗbạchđàncủaDelaney,uốngbiaừngựcvàcốxảbớtcăngthẳngvàbựcbội.Anhđượcyêucầuphảiquaylênlầuvàtrởvềtrongcănhộcủamình–cáicáchmàDelaneyhétlênvớianhquacánhcửaphòngngủđóngkínrằngcôsẽgặplạianhởchỗlàmvàongàymaiđãnóilênviệcđó.Nhưnganh sẽ khôngđi đâu cả.Anh thấy lo lắngkhiDelaneyhẹnhòvớimột gãchuyên dụ dỗ đàn bà chính hiệu như Jake. Hắn ta cao khoảng sáu foot(182cm),kháđôcon.Samđãbiếtvềhắnthôngquanhữnglờibàntáncủacáccôgáitrongvănphòngrằnganhtathậtđángmơước.Delaneysẽkhôngcócơhộikhángcựlạimộtchuyêngia,mộtnghệsĩtángáilãoluyệnnhưthế.
AnhcóthểngheđượctiếngnướcchảytừvòihoasentrongphòngtắmkhiDelaneychuẩnbịchocuộchẹnhòcủacôấy.Anhđãcốgắnggiữchomìnhkhôngđượcnghĩtớiviệccôđanglàmgìtrongđó.Côtrầntruồngnhưthếnào,cặpngựcvểnhcaotrơnướt,đầuvúcứnglạibởilànnướcnóngấmmơn trớn trên người, cô sẽ đưa tay ve vuốt xuống hôngmình và xoa cặpmônghoànhảokiarasao...
Cóchuyệngìvớianhthếnày?Tạisaobỗngnhiênanhlạicónhữngýnghĩdâmđãng,điênrồvềDelaneynhưthế?Côấynhưemgáicủaanhvậy.Anhchưabaogiờđểtâmxemcônhưmộtngườiphụnữ.Đấykhôngphảilàmộtyếu tố trongmốiquanhệgiữabọnhọ. Ít ra làchưa từngbaogiờnhưthế.Nhưng thật khôngngờ, cứnhư thể có ai đóbỗngnhiênxé toang tấmmànchevôhìnhtừngtồntạigiữahaingườibọnhọ.Vàcứnhưthế,anhđãnhìnthấycô.Lầnđầutiên.
Delaney chắc chắn làmột người phụ nữ.Một người phụ nữ đẹp vàquyếnrũ.
Jake,gãđạidiệnbánhàngsẽđưacôđichơiđêmnay,hẳn làsẽ làmmọicáchđểcóthểlenvàotrongmảnhlụatơtằmđínhrenmàanhđãthấyDelaneysoạnralúcnãy.
ĐiềuđókhiếnchoSamcảmthấygiậndữđếnmứcsuýtnémluônchaibiavàotường.Anhđiđi,lạilạitrongphòngcànglúccàngnhanhhơn.Côấykhông thể đi hẹn hò với Jake được.Đơngiản là như thế.Một khi cô tắmxong,anhsẽnóichocôhiểura,côsẽgọichoJakevàtừchốihắnta.SauđóSamcóthểđưacôđiănburger[1]haygìđó.Rồibọnhọsẽuốngvàichaibiavớinhau,vàmọichuyệnlạitốtđẹpnhưthuởbanđầu.
[1]Burger:Mộtloạibánhbìtròn,khiănbạncóthểkẹpthịt,rau,phômai,nướcsốttheokhẩuvị
ChiếcđồnghồtrênkệbếpthôngvớiphòngkháchcủaDelaneymớichỉtámgiờkémnămphútkhicôbướcrakhỏiphòngngủ.Anhcóthểnhậnthấycôđi ra trongmộtđámmâybồngbềnhhương sắcvànhững thứđánggiákhácnữa.
Chiếcváycômặccómàucủa lámùa thu–mộtmàucamđậmsángbóng–làmnổibậtlàndarámnắngcủacômộtcáchhoànhảo.Nócónhữngsợidâythanhmảnhnhỏxíuvàphầnthântrênômsát lấyngực,rồi thảdàixuốnghôngvàdừnglạichỉvừađủvàiinch[2]dướimôngcôthôi.
[2]Inch:ĐơnvịđolườngchiềudàicủaAnh-Mỹ,1inch=2.54cm
“Emkhôngđùađấychứ,”Sambuộtmiệngnóitrướckhicóthểkìmlạiđược.Anhđãtựnhủlàsẽbìnhtĩnhđểnóichuyệnvớicôbằnggiọngthuyếtphục.NhưngDelaneykhôngthểrachốncôngcộngtrongmộtchiếcváynhưthếđược.Đầutiênlà,nógầnnhưchắcchắnviphạmchuẩnmựccủamộtcônàngđoantrang.Vàthứhai,nósẽgâyranguycơvềsứckhỏechocáccụôngcaotuổi.Hẳnlàcôkhôngmuốnchịutráchnhiệmbởiviệcgâyramộtcơnnhồimáucơtimdẫnđếntửvongchomộtônglãotámmươituổidâmdụcnàođóchứ?
“Sam,nếuanhkhôngcóđiềugìhayhohơnđểnóithìđivềnhàđi.”
Delaneynóivớivẻmệtmỏi.
Anhđãlàmcôbịtổnthương.Lạimộtlầnnữa.Nhưngdùsaothìanhcũngphảilàmrõviệcnày,anhtiếnvềphíacôvàđặtcảhaitaylênvaicô.Côcốgắngtránhra,nhưnganhgiữcôlạithậtchặt.
“Laney, trông em đẹp lắm. Nóng bỏng. Chính xác là cực kỳ nóngbỏng.Jakesẽkhôngbaogiờcóthểngưngsờmóemđượcđâu.”Samthậtthàgiảithích.
“Có bao giờ anh nghĩ rằng có thể em không muốn anh ta làm thếkhông?”Delaneynóivàđẩytayanhra.
“À...không.ThếquáinàomàemlạiđểmộtgãnhưJakelợidụngemđược?Anhtasẽkhôngphảilàmẫungườichồngtốtđâu,Delaney,nếunhưđấylàviệcemđangnghĩ.”
“Bởivìanhlàkẻrấtsànhsỏichuyệnđấy,đúngkhông?”Côtháchthứcanh.
Samkéolọntócbệnrakhỏitráncủamình,bựcbộivìdườngnhưanhkhôngthểlàmchocôhiểuđượcýmình.
“Khihắntanhìnthấyemtrongchiếcváynàythìtấtcảnhữnggìhắntacóthểnghĩđếnlàlàmtìnhvớiemmàthôi.”Cuốicùnganhcũnglêntiếng.Đấyđấy,anhđãkhôngthểvôliêmsỉhơnđượcnữa.
“Tốt.”Côtrảlời.
“Cáigì?”
“Emnói tốt lắm.Emđã làmtình từ trướckhianhbiết rồi,Sam.Embiếtcáigìnêndùngvàođâu.Emcũngcónhucầucủamìnhmà.”
Côvéntócrađằngsautaicủamình,vàanhnhìnthấycôđangđeomộtđôibôngtaibằngbạcgợisựchúýđếnchiếccổcaothanhmảnhcủamình.Trôngcôthậtxinhxắn,dángngườiđẹpvàkhỏekhoắn.CôquátốtđẹpchocáigãJakeđạidiệnkia.
“Anhkhôngbiếtcònphảinóigìvớiemnữa.”Samnóisaukhiimlặngmột lúc lâu. “Nếu em thật sự thích trưng bản thânmình ra như thế... anhkhôngthểbảovệemđược.”
“Emkhôngnhờanhlàmviệcđó!Emlàngườiphụnữtrưởngthành,vàcóthểtựloliệuchomìnhđược.”Delaneygầnnhưhétlênvớianh.Đôimácôđỏrựclênđẹpđẽ,vàbộngựccủacôđangcónguycơbụcrakhỏiváyđếnnơirồi.
Trongkhianhđangtựthầmtátvàomặtmìnhtrongđầuvìđãnhìnđếnnơiấy,Delaneybướcvềphíacửavàmởnórộngra.
“Cút.Ngaylậptức.”Cônóivớivẻkiênquyết
Sammởmiệngđịnhbuôngmộtcâukhuyếncáocuốicùng,nhưngcôtrợnmắtlênkhiếnanhvộiđóngchặtkhớphàmngheđếncộpmộttiếng.
Cảmthấyrõràngbịoanức,anhbỏđingangquangườicôvàbướcrangoài.
“Anhchỉhyvọngembiếtmìnhđanglàmcáigìthôi.”Samnói.
“Xinchào,Sam,”mộtgiọngnóivanglêntừsaulưng,anhquaylạivànhìnthấyJakeđangđixuốngtrongdãyhànhlang.
CáikẻđangâmmưuxấuxakiaănmặcnhưmộtQuýngàiĐỏmdángtrongmộtquyểnquảngcáothờitrangvậy,anhtathậmchícòncầmtheohoanữachứ.Samcảmthấymôimìnhconglênkhiquansátngườiđànôngkia.
“Jake,”cuốicùngthìanhcũngcóthểkhạcramộtcâu.Jakeđưatayra,vàSamnhìntrừngtrừngvàonóđếnkhianhmiễncưỡngđưatayrabắt.Dùvậy,anhvẫnđảmbảorằngmìnhđãbópvàocổtayhắntamộtcúđauđiếng,để Jake biết rằng mình sẽ phải nói chuyện với ai nếu dám lộn xộn vớiDelaney.
“Samchuẩnbịphảiđirồi,”Delaneynóimộtcáchđầyngụý.
Samnhănmặt,nhưnganhbiếtmìnhkhôngcònsựlựachọnnàokhácnữa.Côđãnóiđúng–côlàngườiphụnữđãtrưởngthành.Đãlớnhẳnrồi,thựcsựđãlàngườiphụnữtrưởngthànhrồi.Côcũngcónhữngnhucầucủamình,nhưcôđãnóithế.
Thúvịthật.
“Delaney–trôngemthật tuyệt.”Jakenói,vàcúixuốnghôncôchàohỏi.
SamcảmthấycáimôiconglêncủamìnhlạixuấthiệnkhiđôitaycủaJakevòngquangườicô,bàntaynấnnáquálâutrênthắtlưngcủacô.Samđãbiếtchínhxácnhữnggãđànôngkhácsẽnghĩgì:Mìnhcầnphảitánphétmấtbaolâunữatrướckhicóthểđặttaylêncáimôngtuyệtđẹpnàynhỉ?
Nếunhưcòntiếptụcởlại,Sambiếtrằngmìnhsẽlàmmộtviệcgìđó
vôcùng,vôcùngnguxuẩn.
“Chúcmộtbuổitốitốtlành.”Anhnóivớigiọngchualoét
Rồiquayngườivàbướcđi.
----------oOo----------
DELANEYuốngthêmmộtngụmnữatừcốcrượucủamình.Đốidiệnbênkiabàn,miệngcủaJakemấpmáynhưngcôkhôngthểngheđượcanhtađangnóicáigì.Côtựlắcđầuchotỉnhtáolại.CôcầnphảitậptrungvàoJakethayvìcứnghĩvẩnvơđếnmẩuđốithoạilúcsángvớiSam.Thậtvôíchkhicứnghĩđinghĩlạinhữnggìbọnhọđãtrảiquavớinhau.Nhưthểcôcòncầnai đó nhắc nhở cho mình nhớ rằng tình cảm của cô với anh ấy là đơnphương,vàtháiđộcủaSamđãkhôngcòncóthểbiểulộrõrànghơnđượcnữa.Chodùcó lẽ là côhơibất côngvới anh,nhưnganhvẫnkhôngkháctrướcmộtchútnào.Anhđãcưxửvớicô...nhưmộtngườianhtraivậy.Ừthìtrướcgiờanhvẫnnhưthế.Mộtngườibạnthânthiếtquantâmđếncô.Chỉthếthôicũngđủkhiếncômuốngàothétlênrồi.
“Chúng ta có nên gọi thêmmột chai nữa không nhỉ?” Jake hỏi, vàDelaneynhậnrarằngcôđãuốngmộthơihếtcốcrượucủamìnhrồi.
“Ừm,đượcrồi.”Cônói.
JakerahiệuvớingườiphụcvụbànvàDelaneyphảiépmìnhcốgắngtập trung lại.Không phải là Jake thiếu hấp dẫn, cũng không phải cô thấykhôngthoảimáikhiởcùnganhta.Bình thườngthìcôcũngthích traođổivàicâuđùagiỡnmỗilầnanhtađếnvănphòng.Khôngthểphủnhậnđượcvẻngoàirấtđànôngcủaanhta–anhtalàđiểnhìnhcủasựchuẩnmựcgọilàcao,to,đen,đẹp.Vậytạisaocôlạikhôngngồiđâyvàmơtưởnganhtasẽhônmìnhkhiđưacôvềtốinay?Thayvàođấy,côlạitựhỏilàmthếnàomàcôkhôngngănchặnanhtangaytừđầu.Cóphảiđósẽlàmộtsựkhiếmnhãkhôngthểthathứđượcnếucôgọitaxivàvềnhàsaukhiăntốixong?Hoặclàcôchỉcầnngồiđâyvàgiảvờbịđauruộtthừangaybâygiờnhỉ?
SamKirkchếttiệt,vàcảcôcũngchếttiệtvìđãchophépanhpháhỏngmấtbảnthânmìnhchobấtkỳngườiđànôngnàokhác.
“Embiếtkhông,anhđãmuốnhẹnhòvớiemtừlâulắmrồi,”Jakenóikhingườiphụcvụđãrờiđi.
Delaneychớpmắtngạcnhiên.“Thậtsao?”
“Đúngthế.Nhưnganhluôncócảmgiáclàemkhôngsẵnsàng.”Jakenói.
Điềuđólàmcôtựhỏicóphảiđấylàcáchnhữngngườiđànôngkháccũngnhìnvàocônhưthế-khôngsẵnsàng.Phảichăngcôđãvôthứcgởira
thôngđiệp“tránhxa tôi ra”bởi tìnhcảmcủacôdànhchoSamquámãnhliệt?
“Ờ,emvẫnđộcthânmà,trướcgiờvẫnthế.”Delaneynhúnvai,khôngbiếtphảinóithếnàonữa.NếucôàơivớiJake,côsẽcócảmgiácnhưthểmìnhđanglừadốianhtavậy.
“Khianhnhìnthấyemvàobuổichiềunay,anhđãhyvọngcólẽvậnmaycủamìnhcuốicùngđãđến.”
“Anhnóithếnghĩalàgì?”Delaneyhỏi.
“Tócmới,quầnáomới–mộtdấuhiệuđiểnhìnhcủaviệclàmmớibảnthânsaukhichiataymộtmốiquanhệ.”Jakenói.
Delaneynhìnchằmchằmvàoanhta.Xétvềmặtnàođấy,anhtađãnóiđúng.CôđãchiatayvớiSam.Anhtađãkhôngbiếtđiềuđó.
“Đãđếnlúccầnphảithayđổi.”Cônóivớivẻyếuớt.
“Nóiđếnchuyệnnày,anhvẫnkhôngthểtinđượclàemrờikhỏiMirkđấy,”Jakenói,lắclắcđầu.
“À,emđãởđấyngay từngàyđầu tiênđếngiờ.Gần támnăm rồi.”Delaneynói.
“Tạisaolạithayđổilớnnhưthế,nếuemkhôngngạicâuhỏicủaanh?Đừngcónóilàemđãbịmộttrongnhữnggãtaitomặtlớnxoáyđimấtđấynhé.Anhbiếtcảtấnnhữngnhàxuấtbảnmuốnmờiemvềphụtráchmảngtiêuthụchohọđấy.”Jakenói.
Côcốgắngtìmmộtcâutrảlờinàođấymàkhôngphảinóidối.CôđãnóidốivớiSamquáđủrồi.
“Em đã bamươi.” Cô nhún vai, lựa chọn cách thẳng thắn tàn nhẫnnhất.“Emnhậnrarằngmìnhcóthểlàmviệcnhưthếnàyđếnsuốtđờinhưmộtconchó...hoặclàemcầnbắtđầusuytínhvềnhữngkhíacạnhkháccủacuộcđờimình.”
“Vínhư...”Jakehỏi,đôimắtđennhìncôchămchú.
“Anhbiếtđấy.Mộtngườichồng,nhữngđứacon.Nghecóvẻsáorỗngkhinóirathànhlờinhưthếnày.”Delaneynóivàtựthấyxấuhổvìlờibộcbạchcủamình.
“Nếu người ta nghĩ là nó sáo rỗng, thì cũng chỉ vì phần lớn nhữngngườiđộcthânkhitớikhoảngbamươituổibắtđầunhìnngóxungquanh,tựhỏiliệucòncócáithuyềncứuhộnàocònsótlạihaykhông.ChẳngaimuốncứởmãitrênsànnhảyvàbịkẹtlạikhitàuTitaniccứchìmdần,”Jakenói,rồimỉmcườivớivẻtựtinvìsuyluậncủachínhmình.
“Đặcbiệt hơnnếubạnkhôngbiếtbơi.”Delaney thêmvàomột cáchgượnggạo.
“Anhkhôngnghĩemcầnphảilolắngvềviệckhôngbiếtbơi.”Jakenóivớivẻnhiệttình.“Anhdámchắclàluônluôncómộtaiđóbằnglòngchiasẻcáibècứuhộcủamìnhvớiemmà.”
Đấylàmộtlờikhentặng,côbiếtthế.Vàcólẽcôhẳnlànêncảmthấythỏamãnhưvinhcủamìnhrồi.Nhưngkhôngphảivậy.Thựcra,côcònthấyhơimấtthoảimáivàcảmthấymìnhthểhiệntháiđộquárõrệt.Hẳnlàanhtacó thểđoánđượccôkhông thấyhứng thúgì cho lắm?Mộtphần trongcômuốnthúthựcvớianhmọichuyện,xinlỗivìđãlàmanhtamấtthờigianvàđềnghịđượcthanhtoántiềnchocảhaingười.
Côhẳn làphảinênchờđợichođếnkhicôcó thể loạibỏSamhoàntoànrakhỏicuộcđờimìnhtrướckhithửhẹnhòaiđó.Côđãliêntụcphạmmộtsai lầmvớisựcómặtcủaSam:khôngmộtngườiđànôngnàocó thểsánhđượcvớianh.
Đúngvậy, Jake làmộtngườikhábảnhbao.NhưngđôimắtnâucủaanhtakhôngthuhútbằngmộtnửađôimắtxanhsángngờicủaSam,vànụ
cười khôngđược chân thànhvàvui vẻ bằng.Mặc dù Jake rất dí dỏmvàthôngminh–anhtađọchầuhếtnhữngsáchmớixuấtbảnvàxemhếtnhữngbộphimhaynhất–nhưnganhtakhônglàmcôcườinhiềunhưSamđược.Anhtacũngkhôngkhiếnmáucôsôilêntrongngười,hoặctráitimnhảynhóttrong lồng ngực, và cô cũng không ngồi nhón ra ngoài thành ghế với hyvọngnhữngngóntayanhtavôtìnhlướtquachạmvàocô,haycáicảmgiácđầugốianhtacọvàochâncôởdướigầmbàn.
Anhtachỉ...khôngphảilàSam.Chỉđơngiảnlàmộtviệccỏnconvàđángbuồnnhưthếmàthôi.
Vươntaycầmlấycốcrượucủamình,Delaneylạiuốngmộtngụmlớn.
Chắc hẳn đi xe taxi về nhà không phải là một việc tệ đến thế chứnhỉ....?
---------oOo---------
SAMcảmgiácnhưmìnhlàmộtconcọpđãmắcbệnhmềđaynặnglạicònbịnhốttrongchuồng.Đãmườigiờtốirồi.DelaneyrangoàivớiJakehẳnhaitiếngđồnghồrồi.Chắchẳnlàgiờnàybọnhọvẫncònăntối,đangsuynghĩ xem liệu có nên gọi thêm tráng miệng nữa không, đang ngồi buônchuyệnchínhtrịquacốccàphê,hyvọngthờitiếtsẽmátmẻhơnvàotuầnsau...
HoặclàtêntángáilãoluyệnJakeđãlừabịpđượcDelaneyvềcănhộcủahắntarồivàbâygiờthậmchíđãlộtquầnáocủacôra.SamnghiếnrăngkenkétkhinghĩtớiJakeđãgiởtròkhôngđứngđắntheocáchcủahắn,lầnmòvàobêndướitrongsựphảnkhángcủaDelaney.
Samnghiếnrăngcònmạnhhơn,độtnhiênanhnghĩđếncólẽDelaneycũngchẳngthèmchốngcựmộttẹonàovớicáitròkhôngđứngđắnởphầndướinàyấychứ.CólẽcôấymớilàngườichộplấyhángcủaJakevànémanhtalêngiường.NếuDelaneygiảiquyết tìnhdụcgiốngnhưkiểucôgiảiquyết vớimọi việc khác trong cuộc sống củamình, thì cũng cần tính đếnviệccôsẽlàngườilàmchủởtrêngiường.
Côkhỏemạnhvàrámnắngbởinhữngchuyếnlướtváncủabọnhọ.Côcũngmềmdẻovàuyểnchuyểnnữa.Vàcôcónhucầu.JakecólẽsẽnghĩtấtcảnhữngmónquàGiángsinhcủaanhtađãđượcgởiđếncùngmộtlúc.
Samđitớiđiluithêmmộtlúc,vàcốgắngtậnlựcnghiềnnátrănghàmcủamìnhrathànhbụi.
Vậychínhxáccónhucầulàýgì?Anhtựhỏitronglúcđangliêntưởngđếnđềtàicủacô.CóphảilàDelaneycầntìnhdục?Rằngcôđangthèmkhátđượclênđỉnh?Vànếusựthậtlànhưvậy,tạisaocôkhôngthểtựxửlýlấyvấnđềnàymộtcáchriêngtưtrongcănhộcủamìnhmàkhôngđểanhphảitrảiquasựtratấnnàycơchứ?BấtcứđiềugìcũngthíchhợphơncáiýnghĩcôởvớiJakethếnày.
Ngaylậptức,hìnhảnhDelaneyđangtựsướnghiệnlênngaytrướcmắt
trongđầuanh.Đầucôngửarasau,mộttayđangômlấybầungựccăngmẩycủamình.Taykiacủacôbậnrộnnơigiữahaichân,vuốtvechínhnơinóngbỏngướtátcủamìnhbằngnhữngngóntaynhẹnhàng–
Sambậtlêntiếngchửithề.Khinàothìanhđãtrởthànhmộttênđángkinh tởm hạngA như thế này?Ngườimà anh đang nghĩ tới, đang tưởngtượngcôtrầntruồngchínhlàDELANEYđấy.Ghêtởmhơn,anhcònđangváctheocâygậytonhất,lỳlợmnhấtthếgiớitrênngườinữađấy.
Delaney. Cô gái hàng xóm. Bạn chơi cricket đường phố với anh.Người cộng sự của anh. Người bạn thân nhất trần đời của anh. Delaneykhôngphảilàtìnhdục,hammuốnvàkhaokhát.Delaneylàtrungthành,thânthiếtvàbiếtrằngaiđóluônluônsẵnsàngkềvaibênanh,dùbấtcứchuyệngìxảyra.
Không bao giờ anh phá hủy những điều tốt đẹp đấy bằng cách biếnthànhQuýngàiDâmđãngởquanhcô.Chết tiệt thật,khônghẳnlàdoanhthiếuthốnphụnữđồnghànhcùngmình.MùinướchoanồngnặccủaCocovẫn còn đang phai dần trong căn hộ của anh này.Anh không phải là quáthèmmuốnđếnmứcấy.
Đếnnửađêm,anhđãtừbỏviệcđilạitrongphòngvàvàogiườngnằm.Vớimột tai dỏng lênnghengóngcánhcửa cănhộ tầngdưới củaDelaneyđangđóng,anhgiảvờchămchúđọc tờ tạpchí thể thaovề lướt sóngmớinhấtcủaMỹ,đếnkhicuốicùngcũngphải tự thừanhậnvớibản thân rằnganhđãmấtmườiphútchỉđểnhìnchằmchằmvàocùngmộttrang.
Tắthếtánhđèn,anhtựnhủbảnthânmìnhsẽđingủ.NhữngviệcmàDelaneycùngJakelàmkhôngphảimốibậntâmcủaanh.Sambiếtmìnhnênquan tâmhơnđếnsựviệcgây lo lắngchoanh làDelaneyđangmuốnbánnửacôngtylạichomình.Nhưngtạisaoanhlạikhôngthểnằmđây,mấtngủ,vàlolắngvàoviệcđóthayvìcứámảnhbởicuộcsốngtìnhcảmriêngtưcủacô.
Hơnnữa,côcũngđãngủvớinhữngngườiđànôngkhác,anhbiếtđiềuđó.Khônggiốngnhưthểcôcònlàtrinhnữhaygìđó.Dùthếnàothìnóhẳnlàcóthểgiảiquyếtmộtloạtcácvấnđềhiệntạicủaanh,anhđãquyếtđịnhnhư vậy sau bốnmươi phút đã trôi qua, khôngmột chút tiếng động gì từdướinhàcũngnhưbấtcứdấuhiệugìchothấyanhsẽchìmvàogiấcngủvàolúcnày.
Xoayngườinằmúpbụngxuống,anhkéonhữnglọntócxùxìnhưdâythừngraxa,bựcbộivìcảmgiácchúngnhưkimchâmtrênmặtmình.Tấmgatrảigiườngthìnhámvàngứangáy,chodùanhmớithaychúngngàyhômquađâythôi.Khôngyên,anhlănngườitrởlại,lầnnàythìnằmnghiêng.
CólẽanhnênhoãnlạimọiviệcvớiDelaneyvàdoanhnghiệpđã.Côđanghoangmangvớicáiđồnghồsinhhọccủabản thânmình,vàđiềuđóquárõràngrồi.Cólẽnếuanhchờcôbìnhtĩnhlạimộtchút,côsẽbỏquacáiýtưởngrútluikhỏitòasoạnthôi.
Bởivì dù choanhđã cốgắngbằngmọi cách, anh cũngkhôngchấpnhậnđượccáiýtưởnglàmviệcmàkhôngcócô.Côlàngườicầnthiếtchohoạtđộngcủatờtạpchí,vàcảcủaanhnữa.
Thởdàimộtcáchnặngnề,anhxoayngườisangbênkia,phátramộttiếngkêuthiếukiênnhẫnkhitócanhlạichàsátlênmặtvàcổlầnnữa.Chânanhcũngbịquấntrongtấmtrảigiường,vàanhđánómộtcáchhằnhọcchođếnkhichúngrờira.
Tạisaoanhkhôngthểngủđượcthếnày?Tấtcảnhữnggìanhmuốnlàdừngngaysuynghĩnhữngchuyệnvớvẩnnàylạivàcóđượcmộtchútbìnhyên.Cóphảilàđòihỏiquánhiềukhôngkhianhchỉyêucầumộtviệcnhưthế?
Nhưngtấtcảmọiviệcbỗngdưngkhiếnanhthấybựcbội–tócanhnhưthểrễtretrênđầu,gatrảigiườngcứnhưđượclàmtừgiấynhámvàkhắpcơthểanhphátnóngcả lên.Sauvàiphút lăn lộnvàgiãydụa,anhnhổmdậykhỏigiườngvàđivàonhàtắm.Bậtđènlên,anhtìmthấycâykéotrongngăntủvàbắtđầunắmlấymộtđámtóccủamình.Mộtcáchthiếukiênnhẫn,anhdầndầnxéntócchođếnkhichúnglỏngratrongtayanh,vàanhcóthểnémchúngvàothùngrác.Trongvòngvàiphút,anhđãcắtđượcgầnhếttócmình,cắmđiệnchiếctôngđơ,vàbậtlưỡivàosốhai.Khôngmấtnhiềuthờigianđểcắtphầntóccònlạithànhmộtcáiđầuđinhngắn.Anhđãtừngđểkiểuđầunàyđếnvài năm trướckhi bắt đầudưỡngdài thành từng cuộn thừng.Hàilòngvìmìnhđãhoàn thànhcôngviệcmột cáchkhá tươm tất, anh tắmsơtrongnhàtắmvàquaytrởlạiphòngngủ.
Némmìnhlêngiường,anhđưatayvuốtmáitócvừađượccắtngắncủamình.Tốthơnrồi.Tốthơnnhiềurồi.Đầuócanhthấythoángđãnghẳnra,bớtđiêncuồnghơn,nếunhưnóđãnhư thế.Có lẽbâygiờ anhcó thểngủđượcrồi.
Nằmcongngườilạisangmộtbên,anhnhắmmắtlại–ngayđúnglúc
tiếngcửadướinhàđóngkêurầmmộttiếng.Toànthânanhlạitỉnhtáongaylậptức.Anhnínthở,haitaidỏnglên.
CóphảiJakeđangởvớicôấy?
Chương6
Samkhôngthểnghethấycáigìkhác.Bòracạnhgiường,anhthòcổxuống sànnhà,biết rằngphòngngủcủaDelaneynằmngaydưới của anh.Chắcchắnlànếubọnhọđangởtrongđấy,làmcáiviệc...ấy,thìanhsẽnghethấy,đúngkhông?
Anhcảmthấyhơibuồnnôn.Nhưngcũngvẫnkhôngnghethấygìcả.Hoàntoànchuirakhỏigiường,anhbòbằngbốnchânvàáptaimìnhxuốngsànnhà.
Anhnhậnthứcrấtrõhànhđộngcủamìnhđanglàm,đủđểtựcảmthấyxấuhổ-nhưngchưađủđểdừnglại.Căngngườiranghengóng,anhníncảthởlạichođếnkhinhữngđốmđenlấmtấmbayđầytrướcmắtmình.
Vẫnkhôngcógì.CảDelaneyvàJakedườngnhưkhôngphảilànhữngninjachuyênnghiệp–anhhẳnlànênnghethấycáigìđóchứ.
Lầmbầmchửithềtrongmiệng,rồimộtthântrầntruồng,anhđibăngquaphòngkháchvà tiếnvềcánhcửa trượtmởrabancông.Lẻn rangoài,anhquỳxuốngsànnhàvàhémắtnhìnquanhữngkhenứttrênsàngỗngoàibancông.
Anhcũngkhôngthểnhìnđượcgì.Vàhaihònngọccủaanhteolạichỉbằngnhữngviênsỏitrongkhôngkhílạnhcóngbuổiđêm.
Cuối cùng thì cũng nhận ra bản thân mình trông lố bịch và thảmthươngđếnmứcnào,anhquaylạivàotrongphòng.
Delaneyđãởnhà.AnhnghilàkhôngcóJake,nhưngcũngkhôngchắcchắnlắm.Dùsaothìcũngchảcóýnghĩagìnếucôđangởmộtmình,bởivìgiờđãgầnmộtgiờrưỡivàcôcóthểđãcóvàilượtlàmtìnhmãnhliệt,thỏamãnnhucầuởnhàcủaJaketrướckhitrởvềvớichiếcgiườngcủamình.
Bựcbộikhônglýdo,Samđấmvàogốicủamìnhchođếnkhinóphảiquyphụcvànémmìnhvàogiườngtrởlại.
Giấcngủvẫnnhưmộtốcđảoxavời,khôngbaogiờcóthểđạtđược.
Vàokhoảngbagiờsáng,anhrênrỉvàogốicủamình.Trínãocủaanhhoàntoànkiệtquệvớinhữngsuynghĩtớitớiluilui-toànlànhữngthứvớvẩnmàanhđãmiệtmàisuốttừtốiđếngiờ,vàdườngnhưthếcònchưađủ,anhcócảmộtsựcươngcứngđậprộnràngvàlỳlợmđếnmứcnókhôngchịuhạxuống.Vànócòncứngđếnmứcanhcóthểkhoanđượcmộtlỗtrênđónhưkhoantrênđồsứnữacơ.
Lăntrởlại,anhđãhiểurađượctìnhhìnhcủamình.Cảmthấymộtchútmaymắn,vìchỉcầnmộtlượtthưgiãnbằngtaycóthểgiúpđỡchosựmấtngủcủaanh–trongsáchvởcủamình,mộtcơncựckhoáilàliềuthuốcngủtựnhiênhiệuquảnhất.
Nhắmmắtlại,anhđểcơnkhoáicảmtừtừdânglêntrongngườimìnhkhitayvuốtvelênxuống.TrítưởngtượngthoánglêntrongđầuanhkhianhtựràsoátlạihồsơtuyệtmậtcánhânX-Files[1]củamìnhđểtìmcảmhứng:mộtcặpđùidàiđầykhaokhátđanggiangrộng.Phầnmôngcăngmọngnhưquảđàovểnhcaotrongkhôngkhí.Cặpvúnhỏvàconglênnhưphụngphịumuốnlưỡianhchạmvào.
[1]X-Files:Câunàycủatácgiảdùngcóhainghĩa,mộtlàX-FilescủachínhanhSam,trongđóXcónghĩalàsex.ÝlàtrongbộhồsơdanhsáchmấycôgáimàanhđãXthìbâygiờlậtrađểtìmhìnhtượngchomình.
Hồ sơ tuyệt mật (tên gốc tiếng Anh: The X-files) là một bộ phimtruyền hình dài tập khoa học viễn tưởngnổi tiếng của Hoa Kỳ. Bộ phimcủaChrisCarternàyđượctrìnhchiếubởiFOX(HoaKỳ)từngày10tháng9năm1992vàkếtthúcngày19tháng5năm2002.Bộphimmangtínhchấtcủathờikỳthậpniên1990, khingườidânkhôngmấy tin tưởngvàochínhphủtrongkhirấttinvàoviệctồntạisựsốngngoàiTráiĐất.BộphimTheX-fileslàbộphimtruyềnhìnhdàitậpnhấtvềđềtàikhoahọcviễntưởngđượcbiếtđếntạiHoaKỳvàđượctạpchíTVGuidebìnhchọnởvịtríthứ37trongcácbộphimhaynhấtmọithờiđại)
Samrênrỉ,càngtăngtốcđộhơnkhinhữnghìnhảnhtrênbắtđầuhợplạithànhmộtcôgáigợicảmvànóngbỏng.Cônằmbêndướianh,đôichândàiquấnquanhbụnganhkhianh liên tụcvachạmvàongườicô.Lưngcôconglên,haiđầuvúđòihỏimiệnganhvàđầucôliêntụclắclưqualạikhicôthởhổnhểnvìsungsướng.
“Ồ,đúngthế,cưngơi.”Anhkhíchlệtrongtrítưởngtượngriêngtưcủamình.
Rồi người phụ nữ mở mắt ra, và anh nhận ra mình đang nhìn vàokhuônmặtmịtmờvìsungsướngcủaDelaney,vàanhđangcưỡilênngườicô,sựcươngcứngcủamìnhđangchônsâutrongngườicô.
Anhvăngtụcmộtcáchtứcgiậnvàgiậttayrakhỏivậtcăngcứngcủamìnhnhưthểanhvừabịđiệngiật.
Saitrái.Thựcsựquásaitrái,trêntấtcảmọiphươngdiện.
Nhưnganhđãđếnquágần.Quágầnđếnmứcđầycámdỗchếttiệt.
Nằmlănratrongbóngđêm,thởhổnhển.Samđãlàmmộtquyếtđịnhvà lại đưa tay trở lại nơi cứng rắn củamình.Anh có thể kiểm soát đượcnhữnghìnhảnhtưởngtượngcủamình,đúngkhông?Vìsựhàilòngcủabảnthânmình?Nhắm chặtmắt lại, anh tập trung gọi ra những người phụ nữkháctrongđầu.Coco.Hoặclàcôgáitócnâunhínhảnh...Sandra,đấylàtêncôta.HoặcMandycùngvớinụcườikhekhẽrấtgợitình.
Nhưng như thế vẫn chưa ổn. Người phụ nữ mà tiềm thức của anhmuốnlàmtìnhcùnglàDelaney,vàcôấyvẫntiếptụcquấnđôichândàicủamìnhquanhngườianhvàthởhổnhểnvàotaianh.
Saumộtcơngiãydụakhôngcânsức,anhđànhtừbỏsựkhángcựcủamình.Anhđãđếnquágần,vàquáthèmkhátđượcgiảitỏa.Đấychỉlàtưởngtượngthôimà,anhtựnhủvớimìnhkhitưởngtượngchônvùimặtmìnhtrênngựcDelaney.Điềuđấychảcóýnghĩagìcả.Vàquantrọnghơnlà,côấysẽkhôngbaogiờbiếtđượcđâu.
Chỉtrongvòngvàigiây,anhrùngmìnhbắnravớicơncựckhoáicủamình, têncủaDelaneyvấnvươngtrênmôianh,hìnhảnhcủacôtrongđầuanh.Sauđấy,anhđãđắmmìnhtrongcảmgiáctộilỗibấtthườngnày.Anhđãchưatừngcảmthấytệnhưthếvềchúttựsướngvôhạinàykểtừthờimớidậythìđếngiờ.
Thậtlàmộtngàyđánggiá,anhnghĩkhicuốicùngcũngchìmdầnvàogiấcngủ.Tuyệtđốiđánggiá.
-----------oOo-----------
Ởdướinhà,DelaneynằmtrăntrởcảmấygiờđồnghồsaukhiJakeđưacôvềvàcôbòvàogiườngcủamình.Jakeđãmuốnvàocùngcô,nhưngcôcảmthấykhôngcầngiảvờthêmnữa.Trảiquađượcbữaăntốiđãđủchocômệtbãngườirồi.
Dùvậy,côvẫncảmthấyrấttệkhiđểchoanhtahônmình.Côthậtsựkhôngmuốnlàmthế,vàcũnghoàntoànkhôngcóýđịnh tiếnxahơnnữa.Anhtahẳnđãnghĩrằngmìnhcócơhộitốtkhicôđểchoanhtaấncôlêncửavàdánngườimìnhsátvàocô.Nhưngcôchỉlàmthếbởichúttòmòbệnhhoạncủamình,chỉđểxácnhận lại rằngmình làmộtcahếthyvọngnặngđếnthếnào.
Khálànặng,đấylàcâutrảlờichocô.KhôngmộtchútnhiệttìnhnàotừnụhônrấtđiêuluyệncủaJake.Khôngcógìngoàisựnhậnthứcrõràngrằng đụng chạm giữa miệng-với-miệng thật sự là ghê tởm nếu như bạnkhôngmuốnlàmtìnhvớihọ.
Vàosáugiờsáng,côthấymìnhsẽbịbệnhvìcứgiảvờlàmìnhđangngủ.Hấtchănra,côbướcvàonhàtắmvàchonướcchảyvàobồn.Khinóđãđầybọt,côvặnmờđènvàbướcvàolànnướcnóngấm.Nếunhưcôkhôngthểngủ,ítnhấtlàcôcóthểthưgiãnmộtchút.Ngàyhômquađãlàmộtngàycócốgắng,vớiviệc tuyênbốtin tức lớncủamìnhchoSam,cải thiệnconngườimình,vàhẹnhòlầnđầutiêntrongvòngsáuthángqua.
Ngửa đầu mình ra dựa vào thành bồn tắm, Delaney nhắm mắt lại.Nướcấmápvàxoadịu,hươngthơmngọtngàocủasữatắmvớimùixoàiưathíchcủacô.Chầmchậm,côcảmthấycăngthẳngbắtđầugiảmdầnđitrongxươngcốtcủamình.
Côđãtrảiquacảmộtđêmdàyvòvớiviệcliệumìnhlàmvậylàđúnghaykhông,vàthươngtiếcchomốiquanhệbạnbèđãmấtvớiSam.Bởivìđó làđiềukhôngthể tránhkhỏi.Mộtkhianhbiếtđượckếhoạchtiếp theocủacô–rằngcôsẽbáncănhộcủamìnhđi–anhsẽhiểucôđanglàmgì:xóabỏanhrakhỏicuộcđờicô.Vàkhiđómọichuyệnsẽtrởnênthựcsựtồitệ.
Khôngaimuốnbị từbỏcả,nhất là từngườibạnmàhọđãtintưởnghơnbấtcứai trên thếgiớinày–vàcôbiếtmình làngườinhư thếđốivớiSam,cũngnhưanhđốivớicôvậy.Côsẽlàmanhbịtổnthươngrấtnhiều.Nhưngcôcảmthấynhưthểmìnhđangchiếnđấumộttrậnđấucủađờimình–vànếucôthấtbại,côsẽphảitừbỏcuộcsốngđầyđủvàtrọnvẹncủamìnhđểchấpnhậnbảnthânmìnhtrởthànhmộtkẻbênlềtrungthànhvàđángtincậycủaSamchođếnhếtcuộcđời.
Dùvậy,côthậtsựkhôngbiếtmìnhcóđủsứcmạnhđểtrảiquatấtcảnhữngchuyệnnàykhông.Vàđấymớilàvấnđềkhókhănnhất.NgàyhômquakhicôvừanhìnthấySam,đôichâncủacôđãbủnrủnhẳnđi.Làmthếnàomàcôlạicóhammuốnđếnthếchỉbằngviệcđangđứngchungphòngvớianh,chodùanhhoàntoànthờơvớicô?
Ngaycảkhicôcũngbiếtđấylàmộtsựtratấnngọtngào,Delaneyvẫnđểbảnthânmìnhnhớlạianhđãtrôngnhưthếnàokhicôgặpanhhômqua.Khỏemạnhvàrámnắng,đôimắtanhsángbừngvớinhiệthuyết,cơthểrắnchắccủaanhthảlỏng.Côngọngoạytừngphúttrôiquatrongbồntắmkhinhớ đếnmột thoáng bụng anh đã bị cô nhìn thấy khi anh đưa tay lên gãingực.Anhcómộtcáibụngtuyệtđẹp,đượcdựnglênbởinhữngbócơsănchắcvàrải lênmộtđámlôngbụngvới liều lượngrấtvừavặn.Côđãnhìnthấyrấtnhiềulầnmỗikhibọnhọđilướtváncùngnhaunênvớicôhẳnlànóphảigợicảmnhưmộtbànchânhoặcmộtlỗtaihoặcmộtkhuỷutaygìđấy.Nhưngnóchưabaogiờthôilàmcôbịkíchđộngcả.
Cônhậnthấychânmìnhđãdạngratrongbồntắm,taycủacôđãtìmđườngđếnnhữnglọnloănxoănvànơigiaonhaugiữahaichânmình.Cắnmôilại,côtrượtngóntayvàogiữanhữngnếpgấp.Hạtngọcnhỏcủacôđãsưngphồng,sẵnsànghứngkhởibởinhữngýnghĩcủacô.Côchàngóntaycủamìnhlênđấy,mộtlầnlạimộtlần,tưởngtượngđấylàbàntaycủaSamgiữahaichâncô,Samđangchuẩnbịđưacôlênđỉnh.
Thởhổnhển,Delaneyngửađầurasauvàbuôngthảngườimìnhchocơncăngtứcđangtừtừdânglêngiữahaiđùimình.Cánhtaytựdokiacủacôtrượtlêntrênngực,lướttừđỉnhtrơntrượtvìxàphòngnàysangbênkia,vânvêđầuvúcànglúccàngmạnhdầnlên.
“Ôi,Sam.”Côrên rỉ,hoàn toànchìmđắmtrong trí tưởng tượngcủamình.
Đếnkhicơncảmhứngnàycủacôđộtngộtbịđánhtanbởiâmthanhcó ai đó đang đập cửa bên ngoài.Cô vùng lên ngồi thẳng dậy trong bồn,nướcvăngratungtóequanhngườikhicôtựhỏitênquáinàođứngtrướccửanhàcôvàocáigiờsángsớmthếnày.
CôđãđoánđượcaiđứngđấycũngcùnglúcvớiSamgọicômởcửachoanhvào.
“Nhanh lênnào,Delaney– chúng ta cầnnói chuyện.”Anh rống lênsaucánhcửa.
Trèo rakhỏibồn tắm,Delaneynhanhchóng laukhăn lênngười chokhôvàmặcvàochiếcáokhoáclụa.Thậtlàlốbịchlàmsaokhicócảmgiácnhưbịbắtquảtangthếnày,nhưngcôđãthậtsựcảmthấynhưthế.CôđãấpủnhữngtưởngtượngvềtìnhdụcvớiSammấynămrồi,điềuđóluônlàmcôthấykhókhănkhinhìnvàomắtanhtrongnhữnglầngặpsauđó.Màgiờđây,côcócảmgiácnhưmìnhbịbắtquảtangngaytạitrận.
“Delaney,nhanhlênnào!”Samgàolên,đậpcửaầmầm.
“Đợiđãnào,”cônóivọngrakhibăngngangquacănphòngkhách.
Mởtungcánhcửa,côháhốcmiệngravìngạcnhiênkhithấyanhđãcạohếtnhữnglọntócbệncủamình.Anhnhìntrẻhơn,hơikỳlạ.Khikhôngcónhữnglọntócbệnđãtrởnênquenthuộckia,nhữngđườngnétgóccạnhtrên khuônmặt đẹp đẽ của anh trông càng nổi bật rõ ràng hơn.Cô đã cốcưỡnglạicáimongmuốnđượcômđôimáanhvàotaymình,chạmvàocậubémongmanhdễvỡmàbỗngnhiêncôcóthểnhìnthấyrõràngtrênkhuônmặtngườiđànôngnày.
“Anhđãtựcắttócà.”Cônóivớivẻngớngẩnkhianhđilướtquavàbướcvàocănhộcủacô.
Samnhúnvai.“Đúngthế,ờ,anhđãcóchútthờigianrảnhrỗitốiquamà.”Anhnóivớivẻsưngsỉa.
“Điềuđócónghĩagì?”Côhỏi.
Samlắclắcmáiđầuvừamớicắtngắncủamình.“Chảcógì.”Sảibướcvàogiữaphòngkháchcủacô,anhchốngtaylênhôngvàquétmắtkhắpcănhộ.
“Vậy,anhtavẫncònởđâyà?”Anhhỏi.
Rõrànglàcómộtchútdấuhiệukhiêuchiếntronggiọngnóicủaanh,vàDelaneytứcđếndựngtócgáylên.
“Sam,emkhôngbiếtcáigìđốtmônganhsánghômnay,nhưngquayvềnhàcủamìnhvàtựxửlýnóđi,đượckhông?”Cônóingắngọn.
“Cóvấnđềgìlớnlaođâucơchứ?Chúngtađềulàngườilớn.Vàanhchỉhỏimộtcâucủangườilớnmàthôi.”Samnói.
Anhđanggiậndữ,vàkíchđộng,côcóthểnhậnrađiềunày.Côđoánhẳnlàvìviệccôđãđòirútrakhỏidoanhnghiệp.
“Embiếtlàanhbựcbộivìchuyệnemmuốnbáncổphầnvàrútluirakhỏitạpchí,nhưngkhôngcógìanhcóthểlàmđượcnữađâu,”cônóivớisựkiênquyết.“Emđãquyếtđịnhrồi.”
“Anhtacóởlạiquađêmhaykhông,Laney?”Samhỏi.
Cônhìn chằmchằmvào anh. “Tại sao bỗngnhiên anh lại quan tâmnhiềuthếvàocuộcsốngtìnháicủaemvậy?”Côhỏi,hoangmangvôcùng.Chuyệngìđangthậtsựxảyrathếnày?
Samtránhnéánhmắtcủacôkhianhđưatayxoaxoađầutóccắtngắncủamình.“Anhchỉkhôngmuốnembịtổnthươngthôi.”
“Đượcrồi,emđangởđây,khôngtổnthươngtínào.Anhcóthểlàmơnvềđiđượcchưa?”
ÁnhmắtSamlóelênvẻnghingờkhichúngnhìnkhắpngườicô.Côđãýthứcmộtcáchđaukhổrằngkhuônmặtmìnhđãđỏbừnglên,rằngcôđãlàmcáigìtrongphòngtắmkhianhđậpcửanhàmình.
“Anhtavẫnđangởđây,đúngkhông?Bởithếnênemmớinóngbừngbừngvàbứcxúcthếnày.”
Anhtiếnvềphíaphòngngủcủacô,gầnnhưthểanhsẽxôngvàovàkiểmtranó.Delaneykhôngthểtinđượccáchxửsựcủaanhhiệngiờ.
“Em vừamới tắm xong, Sam!Nếu như anh cảm thấy cần phải biếtđiềuđó.”
Samkhựng lại dọcđường, vàbọnhọnhìnnhau tronggiây lát. “Ồ.”Anhnói.
Vìmộtlýdonàođấy,côđãcómộtcảmgiáckhủngkhiếprằnganhđãvừađoánrachínhxáccôđãlàmgìtrongphòngtắm.
“Nướcrấtnóng,”Delaneynghethấymìnhlêntiếngvớivẻphòngvệ.ÁnhmắtcủaSamhạxuốngkhỏikhuônmặtcô,vàcôkhoanhtaylạitrướcngựcmình trong trường hợp đầu vú của cô lại làm cái hành động “ChàoSam,nhìnchúngtôinày”nhưmọingày.
“Vậylàemđãkhôngngủvớianhtaà?”Samhỏi.
Delaneythởdàinặngnề.“Không.Anhcóthấyvuichưa?Đấycóphảilàđiềuanhmuốnnghekhông?Emvẫnlàcáiđứađộcthânvàbếtắcnhưtốiquathôi.”
Samlạiđưataylênvòđầumình,hànhđộngnàylàmchiếcáothunkéocăngtrênngựcanh.Tạisaoanhlạihấpdẫnchếtngườivớicôđếnthế?Điềuđóthậtlàtànnhẫn,éolevàkhôngcôngbằngchútnào.
“Lạitrởvềvớithiếuthốnnhucầu,nhỉ?”Anhhỏi.
“Bấtcứđiềugì,Sam,emthậtsựnghĩrằnganhnênđirồi.Tốiquaemngủkhôngngonmộtchútnào,vàcuộcđốithoạinàyquákỳquáivớiemvàolúcnày.”
“Chỉlàtrướcđâyemchưabaogiờnóivớianhvềviệcemcó...nhucầucả.”Samnói.
Delaneythấymìnhđỏbừngmặt.“À,emlàconngườimà.Anhthíchlàmtình,đúngkhông?”
“Đúng.”
“Đấy,anhthấychưa.Anhcũngcónhucầuvậy.”
Sambướcvềphíacômộtbước,cơthểcủaanhgượnggạo,khôngphốihợp.Trônggầngiốngnhưlàmộthànhđộngngoàiýmuốncủaanh,vẻmặtđầyhoàinghivàđaukhổsâusắc.
“Vậynếunhưanhnóivớiemrằng tốiquanhucầucủaanhlàmuốncùngvớiemthìsao?”Anhbấtchợthỏi.
Nhữngcâuchữnàylửnglơgiữahaingườibọnhọtưởngchừngnhưvôtận.Hơi thở củaDelaneydừng lại đâu đó giữa ngựcvà cổ họng.Cô cảmthấymáutrongngườimìnhđặcquánhlạivàđậptừngnhịpchầmchậm.
Anhđãnóicáigì?RằnganhđãghentịvớiJake?Chắcchắnlàkhông
phảirồi.Samkhôngxemcônhưmộtngườiphụnữ.Côlàbạnthâncủaanh,vàchỉthếmàthôi.
Đôimắtxanhcủaanhnhìncôchămchú,toànthâncăngthẳng.
“Emkhôngbiếtlàanhcóýgì.”Cuốicùngcôthầmthì.
Samtiến tới thêmvàibướcnữa, lầnnàyở trongkhoảngcáchcó thểchạmvàocôđược.Delaneynhìnanhsữngsờvìcảmthấykỳlạvàkhóhiểukhianhđưatayraômlấytaycô.Dathịtanhnóngbỏngqualầnvảilụacủachiếcáokhoáccômặctrênngười.
“Ý anh là anh không thể ngừng không nghĩ về em và Jake ở trêngiườngvớinhauđược.Vànókhiếnanhđiêncuồng.”Anhnói.
VậylàanhđãghentịvớiJake.Nólàđiềumàanhđãthổlộ.Cónghĩalà...nghĩalàSamđãmơtưởngcôchoriêngmình.Phảikhông?
Điềuđóđãquágầnvớigiấcmơyêuđươngluônấpủ tronglòngcô,gầnđếnnỗiDelaneytránhngườivàgiậttaymìnhrakhỏitayanh.DùcóbấtcứchuyệngìđãxảyravớiSamthìchắcchắnkhôngphảitựnhiênanhrơivàotìnhyêuvớicô.Côhẳnlàmộttênđạingungốcnếutintưởngvàođiềunày.
Tuyvậy,nắmtaycủaSamrấtvữngchắc,vàcôthấytaymìnhtrượtrakhỏimộtbênáokhoáckhicônghiêngngười tránhđi.Một luồnghơi lạnhbỗng chốc ập vào bên ngựcphải của cô đã báo cho cô biết rằng chiếc áokhoácđãtuộtkhỏivaitrướckhicôkịpnhìnxuốngvàxácnhậnlạiđiềuđó.
Mộtsựimlặngbấtngờậpđếnkhicảhaicùngnhìnchằmchằmvàobênngựcbịhởrakia.Vànhưthểđầuvúcủacômuốnchobiếtrằngmìnhđãlàkẻ thạođời trongánhnhìncủamọingười,nósậmmàu lạivàcứng lên,vannàiđượcchạmvào.
DelaneynghetiếngSamhítvàothậtmạnh.
“Delaney,”anhnóibằngmộtgiọngnghènnghẹn.“vìsựđánggiánày,anhxinlỗi.”
Vàrồi,anhđặttaylênngựccô.
Chương7
Mộtcơnhammuốnnhảyvọt lên trong thân thểDelaney.Cô rên lênmộttiếngtrầmthấptrongcổhọngkhinhìnngóntaycáicủaSamlướtquađầungựcmình,rồilướtlại.Mộtcơnsóngthầncủasựthèmkhátđangđedọađổụp xuốngngười cô.Mười sáu năm tơ tưởng, thầmhammuốnvà khaokhát,đượcdồnnénlạivàđangchờchựcđểnổtung.
“Sam,”côthìthầmvớigiọngvỡvụn,cốgắngcảnhbáoanh.“Anhcóý
thứcđượclàmìnhđanglàmcáigìkhông?”
KhuônmặtSamđỏbừngbừng,đôimắtanhdánchặtvàongựccô.
“Bảoanhdừnglạiđi,vàanhsẽlàmtheo.”Anhnói.
Dừnglại?Côkhôngthểnóinhưthếngaycảnếucómấtmạngđichăngnữa.Ngaykhinhữngtừnàyvừathốtrakhỏimiệnganhthìmộtcơnsóngdữdộiậptới,khiếncôbịcơnhammuốncuốntrôiđi,xúccảmmạnhmẽđếnnỗicôbiếtkhôngcòngìcóthểngănđượcmìnhđèSamrangaylậptứctrênsànnhànơiphòngkháchnày.
“Anhkhôngthểtưởngtượngđượcđâu.”Cônói,rồikéocổáothuncủaanhlạigần,miệngcôhơingửarađểđónnhậnanh,hôngcôrướntới.
Samkhôngcòncầnthêmtínhiệunàonữa.Môianhnóngbỏngvàgấpgáptrênmôicô,lưỡicủahọnhảynhótđiêndại,cuồngnhiệtkhinhữngđôibàntayhốihảlầntìmtrênngườinhau.DelaneyhámiệnghổnhểnkhiSamkéotuộtchiếcáolụarakhỏivaicô,cảhai tayanhđặt lênngựccô,nhữngngóntaynhẹnhàngvânvêxoanắnđầungựccủacô.
“Ôi, vâng.”Cô nói, trượt tay ra sau lưng và ôm lấymôngSamkéomạnhvàongườimình.Vậtcứng rắncủaanh thậtdài, cùngvớikíchcỡ todầyđầyvẻmờigọikhócưỡngkhiếncôkhôngkiềmđượcmàchàsáthông
mìnhvàonómộtcáchvôthức.
Anhmặcquánhiềuquầnáo.Cảhaibọnhọđều thế.Cô lôichiếcáothuncủaanhrakhỏiđầu.Samcũngkhôngthuakém,tayanhkéomạnhsợidâyáothắtquanheocô.VừacảmnhậnđượcsựtrơntuộtcủatơlụaquanhchânmìnhthìSamđãrênlênmộttiếngtánthưởngvàđưatayvuốtvekhắptừbụng,rồixuốnghôngvàmôngcô.
“Tuyệt hảo,” anh thì thầm trong miệng cô, bàn tay to lớn của anhkhumlạiômchặtlấymôngcônhưthểanhlàchủsởhữucủacôvậy.
Delaney lóngngóngnơi thắt lưngcủa anh,kéokhóaquầnxuốngvàthamlamlầnmòvàotrongtìmđếnnơinóngbỏngcủaanh.Sựcươngcứngcủaanhmạnhmẽ,đầykiêungạovàrắnchắcđếnkinhngười.Cônhìnnóđầythèmmuốn,rồikiênquyếtnắmlấyvàbắtđầutrượttaymìnhlênxuốngdọctheochiềudàicủanó.HơithởcủaSamnghẹnlạitrongngực.Điềutiếptheomàcôýthứcđượclàmìnhđãnằmngửara,Samđãlộtcáiquầnjeanscủamìnhvàđangtrầntruồngnằmđèlênngườicô,haiđầungựccủacôđangbịdàyvòmộtcáchtinhtếtrongmiệnganh.
“Vâng!Vâng!”Cônghetiếngmìnhhétầmlên,nhưnggiờthìcôchẳngthèmquantâmgìsất.Hôngcôrướnlênđầyhoangdại,côgiữchặtđầuanhđểđảmbảoanhkhôngdừnglại.
KhicảmgiáccủamiệnganhtrênđầungựccủamìnhgầnnhưkhiếncômuốnlênđỉnhtớinơirồithìSamlạivuốtvebụngcôvàlầntớinơinóngẩmgiữahaichâncô.
“Ôi,Laney,”anhthìthầm,giọngtanrãkhipháthiệnracôđãsẵnsàngchoanhđếnmứcnào.
Cáccơbắpcủacôsiếtlạikhingóntayanhtrơntruchàsátviênngọcnhỏcủacôtớilui,luitới.Côgiangrộnghaichânmờigọi,màanhthìkhôngthểtừchốilờimờimọccủacô,trượtmộtngóntaytiếnvàotrong.Delaneynhắmnghiềnmắtlại,cảmthấymìnhgầnnhưcóthểlănrachếtngấtđiđược.Cảmgiácthậttuyệt,quátuyệt–nhưngcũngchưađủ.
Khôngthểchờđợilâuhơnđượcnữa,côvặnvẹongườidướithânanhvàlănngườilạiđểnằmlênphíatrên,haiđùiđèlênđùianh,ngựccôchàsátlênngựcanh.Đôimắtxanhcủaanhngời sángkhicô lầnmòcầm lấyvậtcươngcứngcủaanh,dẫnđườngchonóvềđếntráitimmình.Cắnchặtmôi,Delaneytậnhưởngsựđụngchạmđầutiêngiữasựcứngrắncủaanhvànơimềmmạicủamình.Uốnéohôngmình,côđùabỡnvớiSamvàcảvớibảnthânbằngnhữngđộngtácđiêncuồng,nhưthểhọsắphòalàmmộtvớinhau.Sựmongđợi làmcômuốnphátcuồng.TrôngSamkhácăngthẳngvìhammuốn. Cô cảm thấy hông của anh cứng lại khi anh chuẩn bị đẩy lên vàongườicôđểhoàn tấthànhđộngnày.Hớt tay trêncủaanh,cô trượtngườixuốngngồivàonơicứngrắncủaanhbằngmộtcúnhấchôngrấttaonhã.
Anhlấpđầycômộtcáchhoàn toàn, tuyệtđốivàhoànhảo.Côngửađầurasautậnhưởngnótrongchốclát.
“Ôôôiiiiiiiiii,”Delaneythởhắtra.
Cảmgiácnày...không từnàocó thểdiễn tảđược.Lànềnmóng.Sựcầnthiết.Vàđòihỏi.
Nhận thấycầnphải tiếp tục,cônhấchông lênvàbắtđầuđẩyxuốngngườianh.Anhấylàtấtcảnhữnggìcôđãtưởngtượngvàcònhơnthế.Dàivàto,cơthểrámnắng,sănchắccủaanhđangđưađẩydướithâncô,tayanhháohức trênngựccô,môi anhnóngbỏng trênmôi cô.Quá trànđầy,quámãnh liệt.Delaneykhông thểcưỡng lạiđược,cơnhưngphấndầndầnsiếtchặtlạitrongngườikhicôcưỡibêntrênanh.
“Emlàmrấttốt,Laney,”anhkhuyếnkhíchcô.Delaneynhắmnghiềnmắtkhi toàn thâncứng lạivìgiải tỏa, cáccơbắpbên trongngười cobópquanhSamkhicôrùngmìnhlênđỉnh.Bêndướingườimình,côcảmthấycơthểSamcũngcăngthẳng,tayanhgiữchặtlấyhôngcôkhianhcũngtớisaucô,hônganhđẩyvàongườicôvôcùngmạnhmẽ.
Delaneynằmvậtratrênngựcanh,hơithởdồndậptrongngựcnhưthểcôvừachạymộttrămdặmvậy.Mồhôinhỏgiọtxuốnghaibầungực,vàcôcũngcảmthấycơthểấmnóngẩmướtcủaSamkềsátngườicô.Ngựcanhcứnhấpnhôlênxuốngliên tụcdướiđôimácủacô,nhưthểcũngđangcốgắnglấyhơivậy.Trongmộtkhoảngthờigianngắnngủi,âmthanhduynhấttrongcănhộcủacôlàtiếngthởhổnhểncủahaingườibọnhọ.
Sựsợhãivàlolắngtấtyếuđãbắtđầuhiệndiệntronglòngcôkhônglâusauđó.
Côđãlàmcáiquáigìthếnày?
Côđúnglàmộtconngốc.CôđãbạilộtrướcSammộtcáchtrắngtrợnvàđángnguyềnrủanhất.Trênthựctế,côgầnnhưđãcưỡngđoạtanh,cưỡilênngườianhnhưmộtcônàngdiễnviênkhiêudâmđangphátcuồng.Bâygiờthìanhđãnằmởđóvàbiếtrấtrõrằngcôđãyêuanh,yêuđếntuyệtvọngrồi.
Ngượng ngùng đã thay chỗ cho sự phong nhã trước đây của mình,Delaneylănquamộtbênvànhấcngườirakhỏianh.Khôngdámliếcnhìnmặtanhdùchỉmộtlần,côđứnglênvàrútluivàotrongphòngtắm.
----------oOo----------
Samnhìnchằmchằmlêntrầnnhàmộtlúclâu,dườngnhưlâuđếnbấttận.Đầuócanh trống rỗng.Anhchỉhơicóý thức lờmờvềviệcDelaneyđứng lên và bước đi, nhưng anh đã quá choáng váng, quá ngây ngất bởinhữnggìđãxảyragiữabọnhọ,khiếncáiphầnlýtrítrongconngườianhđãbịhạđován.
Chầmchậm, từngchútmột,anhđã trởvềvới tráiđất.Đầu tiên,anhghinhậnrằngsànnhàrấtlạnhvàcứngdướingườimình.Anhđangnằmtrêncáiquầnjeansbùngnhùngcủamình,nódồnlạimộtđốngdướilưngkhiếnanh vô cùng không thoải mái. Rồi anh nghe thấy âm thanh xe cộ ngoàiđường, và nhận ra cánh cửa thông ra ban công hơi hémở.Cuối cùng, sựnhậnthứctànbạovàđầyđủđãtrởvề,anhnhắmnghiềnmắtvàbuộtmiệngchửithề.
Anhđãvừacómộttrậnlàmtìnhngoạnmụcnhấttrongđờimìnhvớingườibạnthânnhất.Anhđãchộplấyngựccô,Chúaơi,rồinhảylênngườicônhưmộtchúchóđộngdục.Chuyệngìđãxảyravớianhthếnày?Anhđãlàkẻngungốcđến thếnàokhi làmchuyệncónguycơđánhmấtmột tìnhbạnđánggiánhấttrongđờimìnhchỉvìmộtbộphậncơthểđãđứnglênđòiđượcquantâmchúýtới?Cáidươngvậtchếttiệtnàyquantrọngvớianhđếnthếsao?Tạisaoanhkhôngkiềmchếcơnbốcđồngcủamìnhcơchứ?
Mộttiếngrênrỉkhekhẽvanglêntrongphòng.Saumộtkhắc,anhnhậnranóphátratừmình.Đèchặttaylênđôimắtnhắmtịtcủamình,Samướcmongrằngáplựcnàycóthểkhiếnanhkhôngcòntồntạivàiphútgiâytronglúcnày.
Nhậnrarằngmìnhkhôngthểcứnằmlìởđâyvàgiảvờnhưkhôngcóviệc gì xảy ra cả, Sam nghiêng người nằm lăn sangmột bên và lôi chiếcquầnjeansởdướira.Anhđứngdậymặcquầnrồiđưamộttaycàođầuvàthởhắtra.
Delaney.Anh phải nói gì đó vớiDelaney.Một điều gì đó tương tựnhư:“Anhxinlỗi,anhkhôngbiếtchuyệngìđãxảyra.Nếumàanhcóthểthuhồilạiđượcthìanhcũngsẵnlòng.”
Dươngvậtcủaanhngọngoạykhianhđềcậptớilờihốilỗicuốicùngnày.Sam lắcđầuchánnảnvới cái thớ thịt thiếuđạođức của chínhmình.Đượcrồi,cólẽanhsẽkhôngthuhồilạingaycảkhicóthể.Bởinóichocùngthìđó làmộtviệc rất tuyệtvời.Mãnh liệt,nóngbỏng,hoangdại.Delaney
đã...
ĐãquámuộnkhiSamnhậnramìnhlạicươngcứnglênlầnnữa,phầntrướcchiếcquầnjeanscủaanhđangcộmlênmộtcáchhunghãn.
Anhnhìnchằmchằmxuốngđũngquần.Cólẽanhthậtsựcũngkhôngtốtđẹpgìhơnnó?
Thậtđángbuồnlàanhcũngkhôngnghĩmìnhtốtđẹphơn.Tiếngnướcchảytrongphòngtắmkhiếnanhchúýđến.Delaneyđangtrongấy.Anhcólẽnênvàođấyvànóichuyệnvớicô.Dũngcảmđốiđầuvớisựthật,ngaybâygiờ.Trướckhicáichuyệnchỉxảy ramột lầnduynhấtđiênkhùngnày trởthànhhồichuôngbáotửchotìnhbạncủabọnhọ.
Anhbướcmộtbướcvềphíaphòngtắm,rồilạithêmmộtbướcnữa.VàrồianhtưởngtượngmìnhbướcvàotrongkhiDelaneyđangtắm,vàkhựnglạigiữađường.Chuyệnnàysẽkhôngbaogiờxảyranhưthếđược.Chỉbởivìbọnhọvừalàmtìnhvớinhauxongkhôngcónghĩalàanhcóquyềntựdoravàotrongkhicôđangtắm.Dươngvậtcủaanhlạivặnvẹolầnnữakhianhnghĩđếncơthểrắnrỏi,gợicảmcủaDelaneyđangướtđẫmxàphòng,trơntrượtvà trần truồng.Lại thêmmột lýdochínhđángnữađểanhkhôngthểtiếnvào.Anhkhôngcóhứngthúvớiýđịnhnóichuyệnphảiquấyvànghiêmtúcvớivậtcươngcứngđangdựnglềutrongquầnanhthếnày.
Vàđiềunàycónghĩalàchỉcònmộtsựlựachọnduynhất.CảmthấymìnhgiốngnhưmộttênsởkhanhmàDelaneythườnghaybuộctội,Samlenlénchuồnrakhỏicửa.
Khôngtìmthấythanhthảntrongcănhộrộngrãivàyêntĩnhcủamình.SamvẫnliêntụcnhớlạinhữnggiâyphúttrảiquacùngDelaney–ánhnhìntrongmắtcôkhicôtừtừhạngườixuốnganh,cáicáchcôngửađầurasaukhi cóanhở trongcô làmột cảmgiác tuyệtnhất, thỏamãnnhất thếgiới.Hoặc cái cách cô hỏi anh rằng liệu anh có biết việcmình đang làm là gìkhông trong lúcanhkhông thểcưỡng lạihammuốn sờvàongựccô.Anhnhậnracôđãrunrẩyđầysaymê.Runrẩyvìhammuốnanh.Cũnggiốngnhưanhđãđauđáumuốncôsuốtcảđêmqua.
Những việc này chẳng dẫn anh đi đến đâu ngoại trừmột sự cươngcứngđauđớnvàsẵnsàngchomộtlượtthứhaikhôngbaogiờcóthểxảyrakia.Tắmnướclạnh–mộtcáchchữatrịchonhữnghoạtđộngkhôngmongmuốnởphíadưới–cũngkhônggiảiquyếtđượcgìngoàiviệclàmanhrunlẩybẩyvàướtnhemvớimộtkẻcứngđầu,lỳlợmvàđànhồikia.Anhnhìnchằmchằmxuốngphíadưới–thậtmaymắnkhitìmrađượcmộtchấtkíchthíchkhángcựđượccảnướclạnhtronghìnhhàingườibạnthâncủamình.Thậtlàmộtloạithuốchảohạngvàchếttiệt.
Khi đang lau người cho khô thì chuông điện thoại réo vang, anh tựđộngbướctớiđểtrảlời.Cóchútngậpngừngtrướckhinhấcđiệnthoại,tuyvậy,tayanhđãđưarachạmvàoốngnghe.NếulàDelaneythìsao?Anhsẽnóigìvớicôấy?Tiếngđiệnthoạicứreomãireomãitrongkhicáiphầntốtvàxấutrongngườianhđangtranhđấuvớinhau.Sauđó,quyềnquyếtđịnhđãtrượtkhỏitayanhkhichiếcđiệnthoạibậtchuyểnsangchếđộtrảlờitựđộng.Một khoảng im lặngkhá lâu, rồi giọngDelaney cuối cùng cũng cấtlên.
“Sam,anhlàthằnghèn,”làtấtcảnhữnggìcôđãnói,rồicôdậpđiện
thoạixuống.
Samnhìnchằmchằmvàocáiđiệnthoạigiờđãimlìm.Cônóiđúng.Anhlàkẻhènhạ.
Độtnhiêncảmthấytứcgiậnvớibảnthânvàcảthếgiới,Samtròngvàongườichiếcquầnsócdàidùngđểtrượtván,lôichiếcáothunvàđôigiàyđếmềmcũsờnhiệuVanra,vàcầmtheotấmvántrượtkhianhhướngvềphíacửanhà.
BãitrượtlòngmángnằmtrongcôngviênPrahranchỉcáchnhàkhoảngmườiphútláixe.Ngaykhivừađếnnơi,anhđãlaovàothựchiệnmộtloạtcácđộngtácchốngtay,trượttungngườilêncaotừmộtbênmángthậtdốcvàchốngmộttaylêngờmángtrướckhixoayngườivàvántrênkhôngtrung180độ[1],rồitrượtxuốngvàlạithựchiệnđộngtácnàyởphíabênkialòngmáng.
Phảimấtvàiphútnhưthếđểmọicăngthẳngtronglònganhtạmđượcthảlỏng.Dầndần,tốcđộcùngsựtậptrungcaođộđểgiữthăngbằngvàlấyđàđãcótácdụng.Khianhđãcóthểdằncơntứcgiậncủamìnhxuốngmứccóthểkiềmchếđược,anhthảlỏngngười,đểtấmvántrượttrôivềđiểmthấpnhấttrongcáilòngmángtrượthìnhchữUnày.Mộtđámtrẻconđứngxemhaibênreohòtánthưởngkhianhlấyvạtáolaukhuônmặtđầymồhôicủamình.
[1]ĐộngtáchandplantcủaanhSamlàthếnàyđâyạ.
“Chẳngphảicácemnênởtrongtrườngsao?”Anhhỏibọnchúngvớivẻcáukỉnh.
Một đứa trong đám, một tên quỷ nhỏ với chiếc mũ lưỡi trai quayngược ra sau,giơngón taygiữa lênvớianh.“Chẳngphảianhcũngnênởchỗlàmhaysao?”Cậutahỏimộtcáchláucá.
Sammởmiệngđịnhquởtráchbọnnhỏ,nhưnganhdừnglạikhinhậnrabọntrẻconnóiđúng.Anhnênởnơilàmviệc.Cólẽbâygiờđãgầnchíngiờ sáng rồi,mặcdù anhđãbắt đầugõ cửanhàDelaney từ rất sớm.Anhcũngchẳngtốtđẹpgìhơnbọntrẻconnày,trốnhọcvìnghĩcónhiềuthứhayhohơnđểlàm.Anhđãbamươi.Anhhẳnlàcóthểchịuđựngđượcvàisựcốnhonhỏtrongcuộcđờimìnhmàkhôngcầnphảidùngtớiphươngthứccủa
mộtđứatrẻmườibatuổinhưthếnày.
Khicònlàtrẻcon,mộtvàilầnanhđãgiảitỏacơntứcgiậnhaysợhãitrongkhucôngviêntrượtmángnhưthếnày...Vàgiờanhlạiởđây,cóthểcoinhưmộtngườitrưởngthành,cóvẻlàngườicótráchnhiệmvớimọiviệc,nhưnglạiquayvềvớikiểuanủicũríchnày.
Còntệhơnnữalà,anhrõràngýthứcđượcrằngmìnhđanghànhđộngnhưmộtcậucontraimớilớn.Nhưngđiềuđócũngkhôngthểngăncảnanhtiếptụcởlạitrượtthêmmộtgiờhoặchơnnữa.CáiýnghĩphảiđilàmvàđốimặtvớiDelaney...Anhkhôngthểlàmđược.
Điềuđóđãlàmanhtrởthànhmộttênhènnhát,mộtkẻvôlại,vàcóthểlàmột loạtnhững thứ rác rưởikhácnữa, anhbiết rõ ràng là thế.Trèo lênchiếc cầu thang để đến đỉnh dốc cao nhất của bãi trượt, anh đặt tấm vánxuốngchuẩnbịchocúrơitiếptheo.
Vấnđềlà,anhđãpháhủymọiviệc–tấtcảmọiviệc.Vàgiờthìanhkhôngbiếtlàmthếnàođểsửachữanónữa.
----------oOo----------
DELANEYláixevàochỗđậubênngoàitòasoạnMirkvàcốgắngtìmchomìnhmột lýdo–bấtcứ lýdonào–đểgiải thíchchoviệc tại saocô
khôngcầnphảiđivàotrongkialúcnày.CáihìnhảnhcôkéochiếcáothuncủaSamvàhônanhcứliêntụchiệnratrongđầucô.Làmthếnàomàtấtcảnhữngkiềmchếbảnthâncôđãhọcđượctrongmườisáunămqualạitantáckhôngcònmanhgiápnhưthế?PhúttrướccôcònlàmộtDelaneyMichaelsxưacũnhưbìnhthường,cáubẳn,mộtngườiyêuđơnphươngbạnthânnhấtcủamình.VậymàphútsaucôđãthànhmộtchiếnthầnValkyrie[2]gợicảm,cưỡilênSamnhưmộtnữhoàngđấungựaRodeođangđượctônvinhtrongcôngcuộcchinhphụccủamình.
[2]Valkyrie(tiếngBắcÂucổ:Valkyrja)làtêngọicủanhữngtiểunữthầnphụcvụvị thần tối caoOdinmàđứngđầu làBrynhildr.Trongnghệthuậthiệnđại,nhữngValkyrieđượcmiêu tả lànhữngngười trinhnữxinhđẹpvớilàndatrắngvàmáitócvàngóng.Khirachiếntrường,họmặcáogiápđỏ,độimũvàng,cầmkhiêngiáosáng loángvàcưỡi trênnhữngconngựa thần lông trắng có cánh.Mỗi lần đi, từ những con ngựa ấy rơi ranhững hạt nước gọi là sương mai, tỏa ra những ánh sáng cầu vồng gọilàcựcquanghayBắcquang(AuroraBorealis)vìthườngxuấthiệntrênbầutrờiởkhuvựcBắcÂu.Đôikhi,họcònđượcgọilànhững"ThiếunữThiênnga"(Swan-Maiden)dobộáogiápđượclàmtừlôngthiênngachophéphọcóthểtựdobaylượn.
Khi xuống trần gian Midgard, các Valkyrie hóa thân thành nhữngconthiênnga,tìmnhữngngọnsuốiđẹpđểtắm.
Vàsauđócôcònlàmmọichuyệntrởnêntệhơnbằngcáchởlỳtrongphòngtắmđếnnửatiếng,cốgắnggomgópđủdũngkhíđểrađốimặtvớiSam,đểrồipháthiệnraanhđãrờikhỏinơiđấytừlâu.Côvẫnrúmngườilạimỗikhinhớđếnmìnhđãgọianhlàđồhènnhátquađiệnthoạinhưthếnào.Đểtựbàochữachomình,côcóthểchorằnglúcấymìnhđangrốibời,bởivìcôđãđitìmanhkhắpnơitrongcănhộcủamình,từtrênxuốngdưới,khôngthểtinđượcrằnganhđãđốixửvớimìnhnhưthế.Rồicáicảmgiácnặngnềtrong lòngcônhanhchóngchuyển thànhgiậndữ,vàđiều tiếp theomàcôbiết,làcôđãcầmđiệnthoạilênvàhétralửavàotaingherồi.
Nhưngnhữngsuynghĩđầylýtríđãquayvềkhônglâungaysauđấy.Vậylà,Samđãquayvềcănhộcủamìnhđểtỉnhtáotrởlại.Việcđấysovớiviệccôrúcvàonhàtắmvàtrốntịtởtrongđấycảnửatiếngđồnghồthìcáinàokhócoihơn?Anhđãlượnlờbênngoàimấtbaolâuđểchờđợicôbướcranóichuyệnvớimình?Anhđãnghĩngợigìkhicôchuồnkhỏianhvàchạytrốichếtrakhỏinơiấynhưthế?
Chương8
Thậtkhómàthừanhậnrằngmìnhđãxửsựrấttệhại,nhưngcôcũngbiếtrõmìnhkhôngphảilàhoàntoànvôtộitrongtrườnghợpnày.Vàđócònlàtrướckhicôchấpnhậnsựthậtrằngchínhmìnhlàngườiđãđầutêuramọichuyệntrước.Phảithừanhậnrằnganhđặttaymìnhlênngựccôtrướcvàxoanắn chúng bằng ngón tay cái củamình.Nhưng cômới là kẻ đã hóa thânthànhcọpcáivàxétoangquầnáocủaanh.Lạicònchộplấycáivậtcươngcứngcủaanhnhưmộtcáicầnđiềukhiểnchơiđiệntửmàkhôngchịurờitay.Thậmchícôlạicònnhanhchóngđếnđíchtrướccảanh.Tấtcảcũngbởisựtíchtụdồnnéncủabaonhiêunămtơtưởngvàmongđợikia.
Vìvậy,thậtsựđốivớicô,tráchanhhaytựtráchmìnhcũngđềunhưnhaumàthôi.
Vàgiờthìchỉcònmộtviệcnhonhỏkhôngđángquantâmlàlàmthếnàocôcóthểđốimặtvớianhđây.Bởivìanhchắchẳnphảibiếtrồi.Phảnứngcủacôđãrõràngnhưthế,làmsaomàanhkhôngbiếtchođược?
Miễncưỡngbướcrakhỏixe,Delaneyquyếtđịnhsẽđểbảnthânmìnhthưgiãnmộtchút.Cólẽcôkhôngcầnphảiđưaramộtgiảiphápcóđẳngcấpchobấtcứnhữngvấnđềquantrọngcủamìnhngayvàolúcnày,khimàcơthểcủacôvẫncònngânngavớinhữngvuốtveđiêuluyệncủaSam.MàchỉcómộtviệccấpbáchsốngcòncầnphảixửlýngaylàcôvàSamsẽphảinóichuyệnvềnhữnggìhọđãlàm,đưamọiviệcrabànbạcvàđốimặtvớihậuquả của nó.Ngay cả bây giờ, khi cô đangdầndần đẩySam ra khỏi cuộcsốngcủamình,côvẫnchưasẵnsàngđểmấtanh.Khôngphảibằngcáchnày.Côkhôngthểđểvàiphúthuyhoàngcủaquanhệxácthịtpháhủyđimộttìnhbạnđãtrảiquabaonhiêucơnsónggió.
Vớitráitimđậpthonthóttrongngựcvìlolắng,Delaneyđẩycửabướcvàovănphòngvàcốtỏvẻbìnhthản.Thôithìmặckệmọichuyệnđi.
“Xinchào,Delaney,côchơixấulắmnhé,”DebbienóivớivẻẩnýkhiDelaneydừnglạiđểlấythưtíncủamình.
Mộtluồnghơinónglankhắpngườicô,racảngực,cảvai,vàlêntận
trênmặt.Debbieđãbiết.Làmsaocôtacóthểbiếtđược?CóphảiSamđãkểchocôtanghe?Tạisaoanhlạilàmthế?
“C-c-cáigì?”Delaneylắpbắphỏi.
“Nhìncôxem–TôiđoánlàJakehẳnphảituyệtvờinhưlờiđồnthổiđấy,”Debbienói,nháynháyđôilôngmàyvớivẻtụctằn.
Delaneychớpmắtngơngác.Mấyngườiphụnữnàyđangnóichuyệnquáiquỷgìthế?Jake?Jakenào?
Vàrấtnhanh,trínãocôđãhoạtđộngtrởlại.DebbieđangnóivềJake,ngườiđạidiệnphíabêninấn.Ngườiđànôngcôđãhẹnhòăntốihômqua.Ngườiđànôngvớicáilưỡikhôngxương.Đúngrồiiiiiiiiiiiii!!!!
“Hômquathếnào?Côcóđichỗnàothúvịkhông?”Debbieháohứcthămdò
“Ờ, có.Bữa tối thì cũng... được.”Delaney nói, trong nhất thời chưabiếtlàmcáchnàođểđánhlạchướngcônàngtọcmạchnày.Nhưngcólẽđấycũngkhôngphải làviệc tệ lắmnếunhưnhữngnhânviên trongvănphòngchorằngcôđãlàmchuyệngìđómờámvớiJake.Điềuđócóthểngănbọnhọđểýđếncôvànhận racôđã làm tìnhmộtcáchđiên rồvớiSamngaytrongbuổisánghômnay.
Cốnởnụcườigượnggạo,côliếcmắtvềphíavănphòngcủaSamvàthấythưgiãnhẳnkhinhậnthấynótrốngkhông.Anhấychưađến.Tốtlắm.Côsẽcómộtítthờigianđểbìnhtĩnhlại,trưngcáibộmặtgiảtạora.Khinàoanhhỏicôchuyệngìđãxảyra,tạisaocôlạinémanhxuốngsànnhàvàlàmtheoýmìnhnhưthế,côsẽcầnphảidùngđếntấtcảnhữngbìnhtĩnhđangcốgomgópcủamìnhlúcnàyđâyđểthuyếtphụcanhrằnglýdocônhàovàongười anh là do hócmôn trong ngườimình.Hoặc là chiêm tinh.Hoặc làchính trị - có thể là bất cứ lý do gì có hiệu quả.Bất cứ điều gì,miễn nókhông phải là vì cô yêu anh, và đã luôn yêu anh trong suốt cuộc đời củamình.
Sự nhẹ nhõm của cô trước việc anh vắngmặt tại văn phòng tồn tạiđượckhoảngmộtgiờđồnghồ.Tiếptheođấy,côbắtđầucảmthấyhơibấtan.Cóphải anh sẽkhôngđến?Phải chăngcôđã làmanh sợhãiđếnmứckhôngdámđặtchânđếnvănphòngmìnhnữa?
ChỉđếntrướcgiờăntrưaSammớilòdòvàovănphòngvớimộtvếtxướcbênmátráivàđầugốithìtrầytrụa,rướmmáu.Delaneyngồilặngtrongvănphòng,timcôđậpcảtriệudặmmộtgiờkhicônhìntheoDebbieđivàonhàbếpđểlấyhộpcứuthương.Hítvàomộthơi,DelaneynhấcngườirakhỏighếvàngănngườitiếptânlạikhicôtaquaytrởlạichỗSam.
“Đểtôi làmcho.”Cônói,cầmlấyhộpcứuthươngtrongtayDebbie.Côđãphải lauchùinhữngvếtcắtvà trầyxướcnhiềuđếnnỗicó thểđượccấpbằngykhoarồi.Đócũnglàmộtlýdotốtđểxóabỏngạingùngtrướckhibọnhọthảoluậnvềnhữnggìđãxảyra.
Radấu choSamđi vàovănphòng củamình,Delaneybước theovàchờđợitrongkhianhdựangườivàobàn.Cảhaingườibọnhọđềucẩnthậntránhkhôngchạmmắt,nhìnlungtungbấtcứchỗnàongoàimắtnhau.
“Chuyệngìxảy ra thếnày?”Delaneyhỏikhicôquỳxuốngxemxétvếtthươngnơiđầugốicủaanh.Trôngnótệhơncôtưởngnhiều.
“Bịngãxuốngtronglúctrượtvánbằngcạnh.[1]”Samnhúnvai
Delaney biết điều này có nghĩa là Samđã cố thử trượt tấmván củamìnhtrêntayvịncầuthang.Hànhđộngđấyrấtnguyhiểm,nhưngsẽlàmộtmàntrìnhdiễnkháđẹpmắtnếuthựchiệnđược.Đángtiếclàphầnlớnthờigiannóđềukếtthúctrongcảnhngườingã,ngựađổmàthôi.
[1]Ghichú:độngtáctrượtvánbằngcạnhđâyạ.
“Hừm,”côhắnggiọng,đổmột ítdungdịch sátkhuẩnvào tấmbăngtiệttrùng.
“Đócónghĩalàgìvậy?”Samhỏi.
“Chẳng có gì. Ngoại trừ việc anh có thể tự giết mình.” Cô nói, ấnmiếngbăngđẫmthuốcvàovếtthươngcủaanh.
“Đauquá!”Samrúlên,giậtchânra.
“Đừngcónhư trẻ con thế.Emphải rửa sạchvết thươngđểkiểm traxemcóđấtcátdínhvàođấyhaykhôngchứ.”Delaneynói lênsựthậthiểnnhiên.
Mặckệmọiviệcđãxảyragiữabọnhọ,cảmgiácđượcchạmvàobắpchânanhvàđặtbànchânanhlênđùicôđangquỳdướiđấtthậtdễchịu.Daanhthậtấmvàcácbócơthậtsănchắc.CôđãtựhỏicảmgiácngủcùngvớiSamsẽnhưthếnàotrongsuốtbaonămqua.Côđãtưởngtượngtayanhvuốtvekhắpngườimình,cốgắngdựđoánvềchiềudàivàđộtodầycủaanhkhicươngcứng.Cảcảmgiáckhinónằmtrongngườicôsẽthếnàonữa.Nhưngkhôngcóbấtcứđiềugìgiúpcôđốidiệnvớisựthậtcả.Anhđãthật...hoànhảo.Anhlàtấtcảnhữnggìcôđãtưởngtượngravàcònhơnthếnữa.
Delaneyđãnhậnramộtcáchmuộnmàngrằngmìnhđangthởhổnhển.Nuốtmộtngụmrõto,côtậptrungvàoviệcthấmmáutrênđầugốicủaSam.Côđangchơitròytá,lạyChúa–làmsaomàaiđócóthểlêncơnhứngtìnhvớimộtcáiđầugốidínhmáuvàđầybụiđấtụpngaymặtthếnàynhỉ?
Tỉnhtáolạiđi,Delaney,côtựnhủvớichínhmình.Côcầnphảilàmcáiviệcgiảm thiểu taihại, chứkhôngphảiđi tiết lộ thêmnhữngbímậtđángthươngtrongcáiđầuócđượcgiấukíncủamìnhnhưthếnàyđâu.
Cầmlấycáinhíptrongbộdụngcụytế,côbắtđầugắpbỏnhữnghạtcátvàđấtbẩntừvếtthươngcủaanh.
“Cám ơn em làm việc này cho anh,” Sam nói khi thấy sự im lặngkhôngthoảimáiđãkéodàiquálâu.
“Vẫnlàmộtphầngiaodịchtừxưađếnnayđúngkhông?”Delaneynói.“Anhcứchơichosướngthân,cònemthudọntàncuộc.”
Sựcăngthẳngtrongphònglạicàngnặngnềhơn.Tạisaocôlạinóithếchứ?Nghe đầy ẩn ý!Và tại sao lại dùng từchơi[2], trong tất cả những từđồngnghĩacósẵnkháctrongngônngữtiếngAnhnày?
[2] Nguyên văn là từ “bang”, nghĩa là đập, dập, sậpmạnh, nhưngcũngcónghĩabónglàlàmtình.ÝchịDelaneylàanhcứvađậpngườimìnhthoảimái,vìcóchịxửlývếtthươngchorồi,nhưngsợanhhiểulầm,mìnhdùngtừchơiđểnócũngmanghainghĩanhưnguyêngốc.
Cô che giấu sự bất an của mình bằng cách đổ thêm dung dịch sátkhuẩnvàotấmgạc.
“Sẽlạiđaunữađấy,”cônói.
Samxuýtxoakhicôlausạchvếtbẩncuốicùngtrênvếtthương.
“Tạisaomấythứnàylúcnàocũngđaunhưthế?Bọnhọkhôngnghĩrađượccáigìvừalàmsạchlạikhôngđauà?”Anhphànnàn.
“Emcó cần phải lấy cho anh cây kẹomút không?”Delaney hỏi, vàSambậtcười.
Trongmộtgiây,ánhmắthọchạmvàonhauvàdừnglại.
Đếnrồiđây,Delaneynghĩ,hítvàomộthơithậtsâu.Côchốngtaylênđùivàđứngdậy.Vìmộtlýdonàođấy,cômuốnđứngthẳngkhibọnhọnóiđếnviệcnày.Cólẽđểphòngtrườnghợpcôcầnphảichạybiếnrakhỏicửa.
“Ờ,” Sam nói, cũng đứng lên theo cô. Rồi anh liếc xuống đầu gối,nhúnnhúnmấycái.“Cảmgiácđỡhơnrồi,cámơnem.”
Anhđưa tayvềphía cô, hơingậpngừng trongmộtgiây, nhưngvẫntiếptụchoànthànhđộngtác,vỗlênvaicôthaylờicámơnvớivẻlúngtúngvà thân thiện như bậc cha chú vậy. Rồi anh đi vòng qua bàn, ngồi phịchxuốngghếvàbậtmáytínhlên.
Delaneyđứngngâyngườiramộtlúc,khônghiểuđượcchuyệnnàylàthếnào.Trongmộtgiây,bọnhọgầnnhưbắtđầunóichuyệnvềviệcđãxảyrasángnaytrongcănhộcủacô.Giâytiếptheo,Samhànhxửnhưthểchỉlàgiaotiếptrongcôngviệcbìnhthườngmàthôi.
Cólẽ,đốivớianhấy,điềuđóđúnglànhưthế.
Bỗngnhiêncôcảm thấynhưmìnhvừa thoát rakhỏi cơ thểvàđangquansát tìnhthếcủahaingườibọnhọ.Samđangnhìnchămchúvàomànhìnhvitính,còncôthìngơngác,đứngtrướcbànlàmviệccủaanh.
Chúngtasẽkhôngbaogiờnóiđếnviệcnàynữa.Delaneybỗngnhiênhiểurõ.Anhấychỉmuốnvờđinhưchưatừngcóchuyệngìxảyracả.
Hànhđộngnhưcáimáyđangđểởchếđộtựđộng,côthugomđốngráctheothóiquenytáFlorenceNightingale[3]thườngngàycủamìnhrồiđirakhỏivănphòngcủaanh.Vứtđốnggạcvàothùngrác,trảhộpcứuthươnglạichỗcũdướibồnrửatrongphòngbếp,côcứngđờnhưxácướpquaytrởvềvănphòngcủamình.
[3]FlorenceNightingale (12.05.1820 - 13.8.1910), còn được tưởngnhớlàNgườiphụnữvớicâyđèn,làngườisánglậprangànhytáhiệnđạivàlàmộtnhàthốngkêytế.
Côkhôngthểtinđượcbọnhọđãkhônghềđềcậpchútgìđếnchuyệnnày.Bọnhọlàbạnbèvớinhauđãmườisáunăm,vừalàmtìnhvớinhaumộtcáchhoangdại,dữdộinhưcầmthútrênsànnhàcủacô.Nhưngrõrànglàviệcđókhôngđángđểđượcnhắctới,thậmchíkhônghềcómộtlờitiễnbiệt,hoặckhóasổnólại,hoặcthanhminhchonóbằnglờigiảithíchnàođó.
Thảngườixuốngghế,cônhìnchằmchằmtậpgiấyghichéptrốngtrơntrênmặtbàncủamình.
Trongmột thoáng hoamắt chóngmặt, cô đã tự hỏi phải chăngmọichuyệnchỉlàmộtsảnphẩmcủatrítưởngtượngtrongcáiđầuócđiênrồcủamình.CólẽbởisựcăngthẳngvàlolắngvềcuộcđờisắpsửatáchkhỏiSammàcôđãdựnglênmộtảotưởngthậtđếntừngchitiếtrằngcôđãlàmtìnhvớianh,trongkhithựctế,Samchỉđơngiảnlàthứcdậy,ănsángvàsauđóđichơitrượtván.
Đúnglàthếrồi.
Cơthểcủacôvẫncònrâmranvìsựđụngchạmcủaanh.Nếucôbắtchéo chân lại và siết chặt đùi với nhau, cô gần như còn có thể cảm nhậnđượcanhởtrongcô.Điềuđóthựcsựđãxảyra.Thậtchếttiệtvìnólạilàlầnlàmtìnhtuyệtvờinhấttrongđờicủacô.
NhưngtrongthếgiớicủaSam,đólàchuyệnkhôngđángđểnhắctới.
----------oOo----------
Trongvănphòngcủamình,Samđãngừnggiảvờnhìnvàomànhìnhmáytínhvàđưatayômđầu.Anhhẳnlàphảinênnóiđiềugìđó.Nhữngcâuchữđãchựcchờsẵnởđầulưỡi.Anhxinlỗi,kèmtheonhữngcâunóinhún
nhường,hòagiải.Nhưnganhđãkhôngthểépmìnhthốtrađượcmộtcâu.Dùvậy, anh cũng đã tạo ra nhất nhiều cơ hội cho cô chen vào. Bởi dù saochuyệnđấycũngdocảhaingườitạoramà.Delaneycũngcóthểnhắcđếnchuyệnđó.Nhưngcôđãkhônglàmthế.Cóphảinhưthếnghĩa làcôcũngkhôngmuốnnhắcđếnnó, đúngkhông?Bởi vìDelaney thườngkhá thẳngthắnvớimọiviệc.Côluônluônnóichoanhbiếtmìnhđangsuynghĩnhữnggì.Chắcchắnlàcôsẽnóigìđấynếubảnthâncảmthấylolắng.
Sam rúmngười lại với sựhènnhátvừangoancốvừangungốccủamình.Anhlừaaichứ?KhôngbaogiờDelaneybỏquanhữngchuyệnđãxảyragiữahaingười.Bọnhọđãlàmtìnhvớinhau.Mộttrậnlàmtìnhtuyệtvời,đầykhoái lạcvàcảnỗikinhhoàng.Đấykhôngphải làviệcbọnhọcó thểgiấuđidướitấmthảmđược.Tráiđấtthậtsựlàđãbịnghiêngkhỏitrụccủanórồi.
Nhưngcôđãbướcrakhỏivănphòngcủaanhmàkhôngthèmnóimộtlời.Vậyđiềuđónghĩa làgìnhỉ?Kết luậncuốicùngmàanhcó thể rút rađượclàcôkhôngmuốnnóiđếnnónữa.Hoặclàcôđangchờđợi,chờanhkhởi xướng trước.NhưngDelaneykhôngphải là người nhút nhát – cô ấyluônphátbiểunhữnggìcôấynghĩ.Vàđiềunàylạilàmanhtrởvềđiểmxuấtphátbanđầu–côđãkhôngmuốnnhắcđếnchuyệnđó.Vàđiềuđócónghĩalàanhđãđượcthamạng.
Anhhẳnlàphảinêncảmthấyxấuhổbởicáicảmgiácnhẹnhõmđangdânglêntronglòngkhinhậnrasựthậtnày.SauhàngnămtrờixemmộtloạtnhữngbuổitruyềnhìnhcủaOprahhayDonahuehaySallyJessieRaphael,anhbiếtbảnthânmìnhđượcxemnhưngườiđànôngcóthểtâmsự,cóthểbiểu lộ cảm xúc, cả khóc nữa. Khá nhạy cảm và luôn thấu hiểu. Đấy lànhữngviệcmàmộtngườiđànônghiệnđại,đãđượccảitạo,nênlàm.Nhưngnóitrắngra,anhthàvậtlộnvớimộtconcásấunặnghaitrămpoundcònhơnlàcốgắnggiảithíchcáiviệcphứctạpvàrắcrốiđãlởnvởntrongđầutừlúc
anhvươn tay chạmvàongựcDelaney.Anh cònkhông thểhiểunổi chínhbảnthânmình–làmthếnàomàanhcóthểmongđợicôhiểuđược?
Cáchgiảiquyếttốtnhấtchínhlàcáchbọnhọđangthựchiện–lờtịtnóđi,vànósẽtựkhắctrôiqua.Chắcchắnrồi,cóthểlàhơigượnggạotrongvàingàytới,nhưngsuychocùng,đóchỉlàmộtlầnngẫuhứng,mộtphútlầmlạcmà thôi.Rồi trínhớcũngsẽsớmphaimờvàcó lẽ sẽ trở thànhmột trongnhữngthứanhbắtđầuchorằngcókhidomìnhtưởngtượngramàthôi.
HìnhảnhkhuônmặtđầynhụccảmcủaDelaneylướtquatrongtâmtríanh.Tayanhco lạinhư thểchúngđangnhớđếnhìnhdángđôimôngđẹphoànhảocủacô,đườngcongmượtmàcủabộngựccaongạonghễcủacô.
Anhđúnglàmộttênngungốcdốitrá.Mộttênngungốcđếnhếtthuốcchữa,khủngkhiếp,dốitrá.Nhưngđấylàtấtcảnhữnggìcònlạicủaanh,vàanhđànhphảibấuvíuvàonóthôi.
Chương9
Buổitốihômấy,Samchỉvừavềđếnnhàđượcmấyphútthìcótiếnggõcửavanglên.Timanhđậpmạnh.Delaney.ChắcchắnlàDelaneyrồi.
Anhmởcửavànhìnthấymẹmìnhđứngngaytrướcmặt.Khinhìnmáitócvàngóngảđượcchảikỹlưỡngcùngvớikhuônmặtcăngthẳngvàcamchịucốhữu,anhcóthểxácđịnhrằngvũtrụđãthựcsựkhôngđứngvềphíaanh.Nếucóaiđókhiếnanhkhôngcònđủsứclựccũngnhưnhẫnnạiđểgặp
gỡlúcnày,đóchínhlàmẹcủamình.NgaycảviệcđốimặtđểnhậnsựphêpháncủaDelaneycũngcòndễchịuhơn.
“Sam.Conkhỏekhông?Mẹđangởgầnquanhđây,vàmẹnghĩmìnhnênghéquathămconbởicũngkhálâurồi,từkhicongọichomẹlầntrước.”Bànói.Ánhmắttráchmóc,mộtsựchămchútvớikiểuthánhmẫutẻngắt.
“Nancy.Vàođi.”Anhnói.
ChamẹđốivớianhđãlàJimvàNancytừkhianhkhoảngmườituổi.Cũngtừđó,anhđãtừbỏhyvọnghọsẽxửsựgiốngnhưchamẹcủanhữngngườibạnđồnglứavớimình.Khiđãlớn,anhkhôngcómốiquanhệgầngũivớicảhaingườihọ,nhưngđiềunàycũngphùhợpvớianhthôi.Chavàmẹanhđãmấtquánhiềuthờigianhoặclàbỏbêanh,hoặclàsửdụnganhnhưlàmộtvũkhíđểchốnglạilẫnnhau,khiếnanhkhôngcònsựthươngcảmvớihọnữa.Nhưnghọlàchamẹanh,làmáumủruộtrà.Điềuđókhôngcầnphảinhắc tới.Nếuhọ cầnbất cứđiềugì, anh sẽ sẵn sànggiúpđỡ.Nhưng anhkhông cần những lời khuyênbảo của họ, cũngnhư sẽ khôngnghĩ đến họtrongnhữnglúcnguynan.Họkhôngphảibạncủaanh.Thậtsựthìhọcũngchẳnglàgìcả,-chỉlàhaingườiđãsốngcùnganhkhianhcònbé.
“Mẹthấyconđãmuaítđồnộithấtmới.”Mẹanhnói,nhìnvàomấycáighếsôpha.
“Không.Vẫnnhưcũkhilầntrướcmẹtớithôi.”Samnói,khôngchútbiểucảm.Lầntrướclàhơnmộtnămtrước,khiđóDelaneyđãgiúpanhnấubữatốimừngsinhnhậtcủamẹanh.
“Cógìđấynhìnkháclắm.”Mẹanhnói,hơicaumày.
Samnhúnvai,bỗngnhiêncảmthấymìnhkhôngcònkiênnhẫnđểchờnhữngtròvờvịtnàykếtthúc.Mẹcủaanhkhôngphảibỗngdưng“ghéqua”đểthămxemanhsốngthếnào.Bọnhọkhôngcókiểuquanhệghéquathămnhaunhưthế.Mẹanhđãđịnhtrướcrồi.
“Cóchuyệngìkhông?”Anhhỏi,khoanhtaylạitrướcngực.
“Tạisaophảicầncóchuyệngìthìmẹmớicóthểđếnthămconđược?”
Samcốnéntiếngthởdài.Hiểnnhiênlàbọnhọsẽnóichuyệnnàymộtcáchvòngvèorồi.“Mẹmuốnuốngthứgìkhông?Concórượutrongtủlạnhđấy.”
“Mộtcốcvangtrắngnghecóvẻtuyệtđấynếunhưconcósẵn,”Nancynói.Bàbỏcáitúixáchravàđểnólênkệbếp.Samđànhchấpnhậnviệcbảnthânphảichịuđựngvàitiếngđồnghồbịtratấntinhthầnkhianhlêbướcđếnmởcánhcửatủlạnh.
“Tờtạpchídạonàythếnàorồi?”Mẹanhhỏi.
Samnghiếnchặtrăng.Anhkhôngbiếtmẹanhlàmthếnào,nhưngbấtcứkhinàobàấynóiđếnX-Pro,mẹanhđềucóthểámchỉrằngnóđangtrênbờvựcphásản.
“Tạpchívẫnhoạtđộngtốt.”Anhtrảlời.Chínhanhđãtừbỏcáiviệcchứngtỏbảnthânvớimẹmìnhtừlâulắmrồi.
Bà khịtmũi.Anh không biết nên hiểu hành động này củamẹmìnhnhưthếnào,nhưngcứmặckệthôi.
“Cònmẹ thì sao?Vườn tược thếnào?”Anhhỏi.Nancyđãnghỉhưukhỏicôngviệcthưkýcũngvàinămrồi.Niềmđammêtrongcuộcđờibàlàchămsócvườntược.
“Ồ,vẫntốt,mẹnghĩvậy.Hàngràođằngsauthìgầnnhưlàsắpsụpđếnnơirồi.Hàngxómthìquákeokiệtvớiviệcsửachữalạinó.”Bàuốngmộtngụmnhỏtừlyrượucủamình.
“Nếumẹ cần giúp đỡ, con sẵn sàng đến và thử sửa nó lại xem sao.Hoặcnếumẹcầncóaiđóđếnsửa...?”Anhđềnghị.
Khóemôimẹanhhơimímchặt.Anhđãchạmđếnnỗiđaucủabà.
“Mẹkhôngcầntiềncủacon,Sam.Mẹkhôngphảilàtráchnhiệmcủacon.Con cũng đã đủmệt rồi, để có thể trang trải cho cách sống này củamình.”Bànhìnquanhcănhộvớivẻkhônghàilòng.“Chúngtađềubiết,bấtcứkhókhănnàovềtàichínhcủamẹđềuchỉcóthểquytộivềchomộtngườimàthôi.”
Sam nhìn chằm chằm xuống nền nhà trongmột lát.Anh không cầnphảilàứngcửviêncủahộiMensa[1]mớicóthểđoánđượcchuyệnnàysẽđiđếnđâu.Nguyênnhântranhchấpkỳnàycủachamẹanhlàmộtgóicổphiếuchaanhđãđượcnhậntrongđợtphânchiatàisảnsaukhilyhôngầnmườilămnămtrướcđây.Bọnhọđãđánhgiá lànókhôngcógiá trịgìvào thờiđiểmđấy, vàvới sựhiểubiết củaSam, chẳng cógì thayđổi trongnhữngnămqua.Chỉlàtrongđầumẹanh,nhữngcổphiếuấybỗngtrởthànhmớtàisảnsốtdẻo.
[1]Mensa, câu lạcbộdànhchonhữngngườicóchỉ số thôngminh(IQ)caonhấtthếgiới.Mensađược2luậtsưngườiAnhthànhlậpnăm1946vớimụctiêutạoramộttổchứcchonhữngngườicóIQnằmtrong"top"2%dânsố.Ngàynay,Mensacóhơn100.000thànhviênthuộc100quốcgiatrênkhắpthếgiới.
“Luậtsưcủamẹđãsoạn thảoramộtsốgiấy tờ,”Nancynói, lục lạotrongtúixáchchođếnkhilôiramộtcáiphongbìnhìnkhátrịnhtrọng.
“Loạigiấytờgì?”Anhhỏimộtcáchcảnhgiác.
“Mẹcầnphánquyếtcủatòaánđểbắtchaconđưarahồsơtàichính.”Mẹanhnói.“Cáinàychỉnóirằngôngtađãnóivớiconvềviệcđượcchiacổtứctừnhữngcổphiếukiathôi.”
“Mẹmuốnconkývàobảntuyênthệđểmẹcóthểđưachaconratòaà?”Samthẳngthừnghỏi.
Anhcảmthấysứcnặngquenthuộccủasựtứcgiậnvàbấtlựcđangđèlênngườimình.Chodùlàmbấtcứđiềugì,anhcũngkhôngbaogiờcóthểngănchặnđượcxuhướngghétbỏlẫnnhaucủachamẹmình.
Khicònlàmộtđứatrẻ,anhđãcốgắngđủcách,từviệcgiữchophòngốc siêu gọn gàng, cho đến đạt điểm tối đa trong lớp, cho đến việc khôngthèmcómặtởđấynữa.Khôngcógìcóthểngăncảnhọkhỏilàmtổnthươnglẫnnhau.Kýứchaingườichửirủanhauđiêncuồngvẫnlàmchobụnganhthắtlại.Đãlàchuyệncủanhiềunămtrướcđây.Vàbâygiờ,họvẫnkiêntrìbắnphálẫnnhauthôngquaanh.
“Nancy,conđãnóivớimẹcảtriệulầnrồi.Consẽkhôngdínhlíuđếnchuyệngiữahaingườinữa.”Anhcốgắngnóihếtsứcbìnhtĩnh.
Mẹanhphồngđôimámìnhra,làdấuhiệucủacơntứcgiận.“Jimđãăncắpcủamẹ,Sam.Ôngtađãtuyênbốnhữngtráiphiếuấyvôgiátrịlúcli
hôn,nhưngmẹbiếtôngtavẫnđangnhậncổtức.Sốtiềnấymộtnửalàcủamẹcơmà.Mẹxứngđángđượcnhậnnóchứ,saubaonhiêunămmẹđãphảichịuđựngrồi.”
“Chúngtađangnóiđếnvàiđồnglẻ thôi.LạyChúa, túixáchcủamẹcònđánggiáhơnnữađấy.”Anhnói,cốgắngdùnglýlẽđểthuyếtphục.
Anhhẳnlànênbiếtrõhơn.
“Đấy là nguyên tắc, và nếu con khônghiểu được điều đó, con cũnggiốngynhưchaconthôi.”Mẹanhgiậndữnói.
Nhữngcâuchữtắcnghẹnlạitronghọnganh.Anhmuốnnóimẹmìnhhãyimlặng,hãyrờikhỏiđây,đừngbaogiờđếntìmanhnữanếubàấychỉmang đến bất hạnh và tức giận đến cho anh.Nhưng anh đã nghe chamẹmìnhhétvàomặtnhaunhiềuđếnnỗicóthểtựkiềmchếđượctâmtrạngcủamình.Đấykhôngphảilàcáchanhdùngkhigiảiquyếtnhữngrắcrốihaylựachọnlốisốngcủamình
Thayvàođấy,anhnóimộtcáchkiênquyết.“MẹcầnphảinóichuyệnvớiJimvềviệcnày,khôngphảivớicon.”
“Mẹkhôngđểchoanhphủitaychuyệnnàynhưchacủaanhđâu.”Mẹanhrítlênthethé.
Samcầmlấychaibiacủamình, tayanhsiếtchặtquanhvỏthủytinhmátlạnh.Anhsẽkhôngnhânnhượngvớimẹmình.Ngaycảkhiđiềuđócóthểgiếtanhđichăngnữa,anhcũngsẽkhông.
Nhưngđêmnaysẽlàmộtđêmrấtdài.
---------oOo---------
KhiDelaneynghemộtgiọngphụnữvăngvẳngvọngxuốngtừcănhộcủaSam,miệngcôđắngnghétnhưmật.Anhđãcómộtngườiphụnữtrênđấy.Chỉvàitiếngsaukhikhiếncôđiêndạivìhammuốn,anhlạiđãănvàuốngvớimộtphụnữngungốc,tựhủyhoạibảnthânnàođó.
Cônhìnchằmchằmxuốngđámraucủmìnhđangcắtđểlàmmónxào.Côđãthừabiếtlàsẽnhưthế,cóphảikhông?NếunhưvìmộtphépthầnkỳnàođómàSambỗngdưngthấycôquyếnrũvàđưacôlêngiường,côcũngđãbiếtrằngmìnhkhôngthểđấulạiđượcvớisựkiênđịnhvềviệcgiữtìnhtrạngđộcthâncủaanh.Hoàntoànkhôngcóbấtcứlýdogìdướiánhmặttrờinàyđểcôcóthểhyvọnganhđốixửvớimìnhkhácbiệthơnsovớinhữngcôgáidễdãikia.Khôngcóbấtcứlýdonàocả.
Đi tới dànmáy nghe nhạc, cô định vặn cho tiếngmở lớn hơn, kiênquyếttảnglờđidấmchuađangdộilêntrongbụngmình.Chẳngquachỉlàbữatrángmiệngtrongphútyếulòngcủamìnhmàthôi,côtựnhủ.
Tuynhiên, trướckhi cô chạm tayvàonútvặn âm thanh, cônhận ratiếngthétlanhlảnh,chóitaicủamẹanhđangtrongtìnhtrạngkíchđộng.Cônhìnlêntrầnnhà,lắngnghegiọnglênbổngxuốngtrầmcủaNancyKirkkhibàtađangdiễnthuyếtvớiđứacontraicủamình.Cuốicùngthìhóaraanhcũngkhôngcóngườiđànbànàokhácởtrênđấy.Tâmtìnhnặngtrĩucủacôđãnhẹnhànghẳn.Vậylà,anhcũngkhôngđếnnỗiđểugiảlắm.Côcảmthấymìnhthưtháihẳnramộtcáchbấtbìnhthường,vàtựlắcđầubởisựngungốccủamình.Chảcónghĩalýgìcả.Nếukhôngphảilàđêmnaythìsẽlàđêmmai,hoặcđêmhômsaunữa,sẽcómộtcôgáitócvàngkiêungạohoặcmộtcôtócnâunàođólàmấmgiườngchoanh.Đólàđiềukhôngthểtránhkhỏi.
Trênlầu,giọngnóirít lênđầycayđắngcủaNancycứcànglúccàngtrởnênầmĩ.Delaneyliếcvềphíatrầnnhàmộtlầnnữa.Nólàmcônhớlạinhữngtiếnglahétmỗikhichamẹanhcãinhaulúcmìnhcònbé.Mỗibuổitối,đềuđặnđúngynhưgiờđồnghồ,sựbấthạnhcủanhàKirklạilenlỏiquahàngràothôngquanhữngcơngàothétvàtiếngđồđạcrơiđổkhibọnhọtrútcơngiậndữcùngnỗibấthạnhcủamình.Chamẹcôđã tạođượcmột thóiquenvặnlớnnhạcđểáttiếngcãicọấyđi,đặcbiệtlàmỗilầnSamđangchơiởbênnhàcô.
Ngaycảkýứcnhư thế cũng làmcôphátbệnh.Côchỉ có thể tưởngtượnglàmthếnàomàSamcóthểchốngđỡnổisựtấncôngcủamẹanhvàolúcnày.Côđãnhìnthấyanhnhữnglúcởbênchamẹmìnhđủnhiềuđểbiếtđượcchínhxácanhsẽrasao.Chodùquyếttâmlôicậucontraivàonỗibấthạnhcủamìnhcủa JimvàNancyđủđể thử thách sựkiênnhẫncủa thánhthần,nhưngSamkhôngbaogiờcaogiọnghoặcđưaramộtluậtlệnàocả.
Trong những khía cạnh khác của cuộc đời mình, anh khá là quyết
đoán,thậmchílàkháhunghăngnữa.Nhưngnếuliênquanđếnchamẹ,anhtừchốikhôngmuốnlàmộtphầntronghànhđộngcủagiađìnhmình.Vànếunhưđiềuđóchỉđơngiản làchịuđựngnhữngcơncôngkíchmàkhônghérănglấymộtlời,thìanhsẽlàmtheo.Côđãthấyanhlàmthếvàilầnrồi,vàbằngcáchnàyhaycáchkháccôthườngkhuyênanhcórắmthìnênthả(cóbuồnbựcgìthìnênxảra),chobọnhọmộttrậnthíchđángnếulầnsaucònđếntìmanhgâyrắcrối.NhưngSamkhônglàmthế.Hoặckhôngthểlàmthế.Nhữngbàihọctừthờiấuthơđãhằnsâutrongtâmlýcủaanhrồi.
Côkhônghềcóchútkhókhănnàokhi tưởngtượngravẻimlìm,xacáchtrênkhuônmặtcủaSamvàolúcnày.Côđãnhìnthấyquánhiềulầntừthuởthiếuthời.Anhởđấy,nhưngcũngkhôngởđấy,cảmxúckhépkínkhianhtựkhóamìnhởbêntrong.
Côđãhànhđộngtrướccảkhicònphânvânmìnhnênlàmgì.Côđangtức giận với Sam, đúng vậy.Mơ hồ, đau khổ, hoangmang.Nhưng cô sẽkhôngđểchongườiđànbàđangtrutréonhưlinhcẩukiaănthịtanh.Côsẽbảovệanh.
Nhanhchóngđivàophòngvệsinh,Delaneyquẹtchútmascaravàbôichútson.Khiđãhàilòngrằngtrôngmìnhkhálàchuyênnghiệp,côcầmlấychiếcáokhoácjeans,bóp,chìakhóanhàvàđivềphíacửa.
Sammởcửarangaykhicôvừagõtiếngthứhai,vàtimcôbópnghẹnlạitrongngựckhinhìnthấyvẻđôngcứnglạnhlùngtrongđôimắtcủaanh.
“Xin chào,” cô nói bằng một giọng tươi tỉnh. “Anh đã sẵn sàng đi
chưa?”
Samnhìncôvớivẻbấtngờ,vàDelaneymởtomắtđầyngụývớianh.
Diễntheođi,đồngốc.Cônháymắtradấuvớianh.
“Laney.”Anhnói,mộtcâuduynhất,gượnggạovàkhôngâmđiệu.
“Anhđãquênrồià,phảikhông?”Cônóivàlắcđầu.Đilướtquaanh,côgiảvờngạcnhiênkhinhìnthấyNancyKirkđangđứngdựavàoquầybếp,taynắmchặtmộtcốcrượu.
“Ồ,bácKirk.Cháukhôngnhậnralàbácđangởđâyạ.”Đinhanhvềhướngấy,côđặtmộtnụhônxãgiaolênđôimángườiphụnữlớntuổi,chodùcôthựcsựmuốnkéotaibàtavàyêucầugiảithíchvìsaobàtacứkhăngkhăngbắtcậucontraiphảichịuđựngsựkhổsởcủacuộcđờimìnhchứ.
“BácchỉghéquathămSamthôi.”Nancynói.
Delaneyngạcnhiênvớicáicáchbàtacóthểkhéoléolồngsựthanvãnvàotrongmộtcâunóivôthưởngvôphạtnhưthế.
“Ồvâng, nhưng cháu e rằng cháuphải bắt cóc anh ấykhỏi bácmấtrồi.”Delaney nói.Cô quay về phía Sam. “Chúng ta cần phải đi buổi giớithiệuloạivántrượtbangạnhtốinay,anhnhớkhông?”
Samđãcóquáđủthờigiancầnthiếtđểcóthểbiểulộravẻmặtthíchhợp.
“Ôitrời,anhxinlỗi.Anhquênbéngmất.Choanhnămphútthayáonhé.”Anhnói,nhìnnhưthểchuẩnbịvộivàngchạyđi,nhưngrồi lạingậpngừngvàquaylạinhìnmẹmình.
“Xin lỗi,Nancy,”giọnganhchảcóchútáynáynào,nhưngDelaneykhôngnghingờgìvềviệcanhlàkẻnóidốivôcùngtệhại.
NancyKirkđẩycốcrượuđanguốngvơimộtnửasangmộtbênvàcầmlấytúixáchcủamình.
“Mẹđãkhôngnhận ra làmìnhđãquấy rầy con.Hẳn làmẹnêngọiđiệnthoạiđếntrướcđểbáoconbiết,bởiconbậnđếnthếcơmà.”Bànói.
Delaneynghiếnrăngkènkẹt.Liệubàtacóthểbớtgâysự[2]đượchaykhông?
[2]Ghi chú: nguyên văn làPassive-aggressive là việc bày tỏ sự khóchịu,bựcbộimộtcáchgiántiếpthayvìnóithẳngthắn.
Côchuyểnhướngcơngiậncủamìnhbằngcáchnhìnvàomặtđồnghồvàgõlạchcạchvàonó.
“AnhnênkhẩntrươnglênđiSam.XinlỗibácKirknhé.”Cônói.Côcũngcó thểđoánđượcgiọngmìnhchắc cũngkhôngchân thànhhơnSambaonhiêu,nhưngcôkhôngquantâm.
“Mẹđểmấygiấytờởđâychoconnhé,Sam.”Nancynói,đểmộtcáiphongbìtrênmặtbàn.
Delaneynhìn thấyquaihàmSamnghiếnlại.“Chúngsẽđi thẳngvàothùngrácluôn,tùymẹthôi.”Anhnói.
Nancynhìnnhưthểbà tasắpsửa tuônramột tràngdiễn thuyếtnữa,nhưngmắtlạiliếcnhanhvềphíaDelaneyvàbàngậmmiệnglại.
Tuyệt.Delaneynghĩ.Nancychưabaogiờmuốncókhánthínhgiảcả,chodùthựctếlàcảlàngtrênxómdướiđềucóthểnghethấytiếngbàtavàJimcãinhaucảngàylẫnđêm.Nhưngđốivớibàta,miễnlàrèmcửađược
kéoxuốngthìcóthểcoiđónhưlàchốnriêngtưđượcrồi.
Khóemiệngmímlại,Nancybỏcáiphongbìdàycộpvàolạitúixáchcủamình.Chỉtrongmộtloáng,bàấyđãhôntạmbiệtSam,vàcánhcửađãđónglạisaulưngbà.
Samthởhắtrangaylậptứcvàđưatayômđầumình.
“LạyChúa.Cámơnem,Laney.Anhđãthựcsựlorằngmìnhsẽmấtbìnhtĩnhnếubàấylôicáiphongbìđấyra.”Anhnói.
Delaneymuốnđượcxoadịuđinhữngnếphằntrênkhuônmặtanhđếnnhứcnhối,muốnđượcômanhchođếnkhinàonétcôđơnlạclõngtrongmắtanhdầntan.Nhưngrồicôlạinói.“Cólẽemnênchờthêmmộtchốcnữa.Bàấycầnphảimắngnhiếcvàicâuđãchứ,đấylàtheothiểnýcủaemthôi.”
“Chảcóchút thiểncậnnào trongýkiếncủaemcả.”Samnóivớivẻgượnggạo.
Anhđivềphíatủlạnhvàlấyramộtchairượu.
“Mẹanhlạitớinóichuyệnvềmấycáicổphiếulầnnữa.Anhthềlànếu
Jimlấyđượcmộtxu từcáimớcổphiếuấy thìanhsẽvôcùngngạcnhiênđấy.Ông tachỉmuốnchọcgiậnbàấy thôi.Cứ thi thoảng lại ámchỉmấyviệcấymỗilầnbàliênlạcvớiông.Nógiốngnhưlàthúvuicủaôngtavậy.”Samnói,lắcđầuvớivẻchánnản.
Anhđổrahaicốcvàđẩymộtcốcvềphíacô trướckhidựangườirasauvànhấmnhápcốccủamình.Delaneynhìnchằmchằmvàocốcrượucủamìnhkhinhậnratìnhhìnhhiệntại.
“E-Emkhôngthểởlạiđược,Sam.”Cônói.Bấtcứđộnglựcnàolôicôđếncửanhàanhđềuđãbốchơihếtcảrồi,vàtấtcảnhữnggìcôcóthểnghĩđược là chuyệnđãxảy ra giữabọnhọ - nhưng anh thì thậm chí còn chảbuồnthừanhậnnónữa.
“Ồ.Đượcrồi.”
Mộtvệthồngmờmờ trênmáanh,vàanh lóngngóngcầmmấycốcrượuđổxuốngbồnrửabát.Bỗngnhiên,sựcăngthẳnglạixuấthiệnnhưmộtngườithứbatrongphòng.
Delaneycốýnhìnchằmchằmvàomặtanh,chờđợianhnóiđiềugìđó.Trướcđấy,lúccònởtrongvănphòng,côđãvôcùnglolắngchocuộcchạmtránkhótránhkhỏigiữahaingười,sợhãirằnganhcóthểđoánrađượctìnhcảmthậtsựcủacô.Nhưngkhôngnóichútgìvềchuyệnđấylạicòntệhơn.Tệhơnrấtnhiều.
Samkhôngnhậnradấuhiệucủacô.Thayvàođó,anhlại tránhnhìnvàomắtcôvànhéttayvàotúiquầnmình.“Dùsaothìcũngcámơnemđãđếngiảivâychoanh.”
Côcắnmôi.Nếuanhđãkhôngnóigì,thìgiờsẽlàtùyvàocôthôi.Côcũnglàmộtphầncủachuyệnnàymà.Côcấttiếng.
“Không có chuyện gì lớn lao đâu.”Cô nói.Không hẳn là những từdũngcảmnhưcôđãmườngtượngtrongđầumình.Trênthựctế,cònlâumớiđượcnhưthế.
“Không,nóchínhlàvậyđấy.”
CuốicùngthìSamcũngchịungướclênnhìncô,ánhmắtkhóachặt.Cônhìnthấysựbiếtơncùngvớitìnhbạnvàtìnhthânấmáptrongánhnhìncủaanh.Dũngkhícủacôđãhoàntoàntanrã.
Cô nhận ramình đãmuốn anh đề cập tới vấn đề này trước. Cô đãmongchờanhđếnmònmỏi.Ámảnhbởivìanh,mơtưởngvềanh.Côđãchắcchắnrằngtìnhcảmthậtsựtronglòngmìnhđãbộclộcònrõrànghơnkhibọnhọlănlộntrênsànnhàtrongphòngkháchcủacô–khôngcóngườiphụnữnàomàlạiđicưỡng-đoạtbạnthâncủamìnhnhưthếnếukhôngphảilàđangthầmyêutrộmnhớanhta?Điềuđókhôngngẫunhiênxảyra.Côđãbại lộbản thânmình thế làđủ lắmrồi.Côcầnanhphải tiếnvềphíamìnhmộtbước,dùchỉlàmộtbướcnhỏmàthôi.
Vàanhsẽkhônglàmnhưthế.BởiSamđãnhìncônhưmộtngườibạn.Chỉlàmộtngườibạnmàthôi.
Trong khi cô đứng trướcmặt anh, run rẩy vì khao khátmuốn đượcchạmvàoanh,đượcanhvuốtve,đểcóanhởbêntrongmìnhthêmlầnnữa.
Đauđớn,tủihổvàhốihậndânglêntronglòngcô.Côbuộtmiệngnóiluônsuynghĩđầutiênxuấthiệntrongđầumình.
“Anhđãnói chuyệnvới ngânhàngvềviệcmua lại cổphần của emchưa?”Côbấtngờhỏi.
KhuônmặtSamcứngđờ.
“Chưa.Anhchưanói.”
“Anhcócầnemthuxếpmộtbuổigặpmặtkhông?”
“Anhcóthểlàmđược.”Samnóicộclốc.“Anhnóilàanhsẽlàm.”
“Emrảnhrỗiphầnlớnvàobuổisángtừgiờđếncuốituần.Emmuốncôngviệcđược tiếnhànhdầnđi làvừa.”Cônóivớivẻ thúcgiục.Côcầnphảikếtthúcviệcnàynhanhchóng,cốgiảmthiểuđaulòng.
ĐôimắtSamlóelênvớivẻtứcgiận.“Được.Anhsẽthuxếp.”
Delaneygậtđầumộtcáchcứngnhắc, rồiđivềphíacửa.Anhkhôngnói thêmmột lờinào,vàcôgiữchosống lưngmìnhcứngđờchođếnkhinghethấytiếngcửađónglạisaulưngmình.Vaicôrũxuốngngaylậptứcvàcônhắmmắtlạimộtlúclâu.Hítthởmộthơi....hai,ba.
Mởmắtra lầnnữa,côthẳnglưnglạivàđixuốngnhàvớibữaăntốimộtmình.
Chương10
Samkiểmtragiờtrênđồnghồ,lầnnàyđãlàlầnthứnămrồi.
“Côấysẽđếnđâyngaythôi,”anhnóivớiviênquảnlýngânhàng,mộtngườilưngcứngcòng,đầuhói,tênJohn.
“Có lẽ chúng ta có thểbàn thảovềnhữngđiềukhoản sơbộ trước?”
John hỏi,mở tập hồ sơ dày cộp được đặt trên bàn ở trướcmặt trong cănphònghọp.
SamcốbỏquaviệcDelaneychưađếnsangmộtbên.Hômnayđã làsángthứSáu,bốnngàytrôiquakể từkhianhngủvớicô.AnhđãgọichongânhàngvàosángsớmthứTư,vàthuxếpchoJohnđếnvănphòngcàngsớmcàngtốt.ĐấylàđiềuDelaneymuốn,đúngkhông?Vậythìanhsẽlàmđiềuđóchocôthôi.
Tạisaoanhlạicóthểngủvớibạnthâncủamìnhnhưthếđượcchứ?Đấylàcâuhỏicứđauđáutrongđầungaykhianhthứcdậytrongmấyhômnay.Cáicáchcôvì anhchenngangvàovớimẹanhđã làmchoanhnhậnthứcđượcrõ ràngmìnhsẽmấtmátnhữnggìnếucứđể tìnhdụcchenvàogiữahaibọnhọ.Họđãkhôngnóichuyệnmấyngàytrongcảtuầnrồi.Vàanhđãthựcsựnhớnhữngbuổiăntốicùngnhau,nhữngcâubôngđùatếutáo,vàcảnhữnggiâyphútyêntĩnhrấtdễchịubênnhaunữa.Côlàngườicuốicùnganhcóthểđượcphépchọcngoáy–cảnghĩađenvànghĩabóng.
Côquáquantrọngđốivớianh,vàchỉcóChúamớibiết,anhđãlolắngđếnthếnàomộtkhitìnhdụcxuấthiệntrongmốiquanhệcủabọnhọ,ThànhphốBuồnchỉcòncáchđấykhôngbaoxa.Nóđãnằmtrongmáuthịtcủaanh,khôngthểtránhnéđượcnhưcáichếtvàthuếmávậy.Anhphảiđểchomọiviệctrởlạinhưlúcbanđầu,vớiDelaneybêncạnhnhưmộtngườibạnthânthiết,đơnthuầnvàkhôngphứctạpcủamình.
Anhvẫncònbịthuyếtphụcbởiquyếtđịnhbanđầucủamìnhrằngvẫnđểcôngtycốgắngvậnhànhnhưcũlàphươngántốtnhấtanhcóthểnghĩra.Cáigiaiđoạnkhóxửsau-khi-phạm-sai-lầmkéodàihơnanhmongđợi,đúngthế,nhưnganhvàDelaneycóhàngbaonhiêunămbạnbèthânthiếtđểdựa
dẫmvào.Mộtlầnlănlộntrongđốngrơmnguxuẩnkiakhôngthểxóatanđitấtcả,đúngkhông?
“Xinlỗitôiđãđếnmuộn.”
SamngẩngphắtđầulênkhinghetiếngDelaneynóitừcửaphònghọp.Cômặcmộtchiếcáosơmitrắngcắtrấtkhéo,chiếcváyngắnvừa-tầm-trên-đầu-gối.Trôngcôcóvẻhốihả,máitócrốibờivàđôimáhồnghồng.Cũnggiốngnhưmộtbuổisángnàođóchỉvàingàytrước,khicôleolênngườianhvàcảhaibọnhọcùng“vậtlộn”mộttrậnnhớđời....
Samnghiếnquaihàmmình.Đấylàvấnđề.TrongtâmtrícủaanhkhinghĩvềmốiquanhệvớiDelaney,mọichuyệndườngnhưsẽđượcgiảiquyếtrấtdễdàng.Tựnhiên.Rồicôbướcvàophòng,vàtấtcảnhữnggìanhcóthểtưduyđượcchỉlàtìnhdụcmàthôi.
Vàđiềuđócũngchỉ rõchoanh thấycuộcsốngnhầynhụa thấpkémcủamìnhthếnào.Khôngngạcnhiênkhianhđãhoàntoànbịchemắtvớisựthậtrằngcôđãlàmộtngườiphụnữtrongsuốtbaonhiêunămqua.
“Xeembịxẹplốp.”Delaneynóikhicôkéoghếrangồi.“Emcóbịlỡmấtnhiềukhông?”
“Tạisaoemkhônggọichoanh?”Samhỏi.“Anhcóthểđếngiúpem
mà.”
Bốnngàytrướcđây,côsẽkhôngngạingầngìcả,anhbiếtthế.Giờthìcôchỉnhúnvaivàtránhánhmắtanh.
“Emcóthểtựxửlýđược.”
Radấurằngchuyệnnàysẽkhôngđượcnhắcđếnnữa,côtậptrungvàoJohnvàmỉmcườicổvũ.
“Ôngmuốnbắtđầutừđâu?”Côhỏi.
“Tôinghĩchúngtacóthểxemxétđếntìnhtrạngkinhdoanhcủacôngtytrướckhinóiđếnđịnhgiávàtàisản.”Johnnói.
Samhítvàomộthơithậtsâu,cốtrấntĩnhmìnhđểtậptrungvàocôngviệc.Điều đó có nghĩa là anh sẽ khôngnhận thấymùi nướchoamới kháquyếnrũcủaDelaney,hoặcthựctếlàcôđãvénmáitócrađằngsauvànhtaixinhxinhhoànhảocủamình,làmlộrađườngcongduyêndánggợicảmtrêncổmình.
Côấylàbạncủamàyđấy,đồxấuxa.Anhtựnhắcnhởbảnthânmình.
Bắtđầuhànhđộngnhưmộtngườibạnđi.
“Tôiđãxemxétđếnnhữngdựánlợinhuậnmàhaingườiđãđệtrình.Khálàthamvọngđấy.”
“Sẽkhông,nếunhưôngxétđếnkhíacạnh rằngngành thể thaomạohiểmđãpháttriểnlêngấpđôitrongvòngbốnnămqua,vớisựtiênđoánrằngđấy mới chỉ là bề nổi của tảng băng mà thôi,” Delaney nói, nhẹ nhàngchuyểnsangtưtháicôngviệc.“Sốlượngđộcgiảcủachúngtôiđãtăngliêntụcmườiphầntrămmỗinămtrongvòngbanămqua,vàcáctrangquảngcáocũngpháttriểnvớitỉlệtươngtựnhưthế.”
CôbắncáinhìnsangSam.Vớisựphốihợpăný lâunăm,anhnhậnđườngchuyềncủacô.
“Vídụnhưriêngvềtrượtvánthôi.Nókhôngcònlàthúvuicủađámcontrainữa,”anhnói,“Nólàmộtngànhcôngnghiệp.Hiệntại,cókhoảngvàitrămnamgiớivàphụnữtrênkhắpthếgiớisốngthoảimáichỉnhờvàothamgianhữngcuộcthiđấuvàbiểudiễntrượtván.Nhữngtêntuổilớncònlà triệuphúnữa.Chúng tôikhôngnghĩ rằngmìnhquá lạcquan trongviệcthamgiachiaphầnchiếcbánhnàyđâu.X-ProđãcómặttừbuổiđầutiênkhiđợtsóngnàytrànquaÚc.Nórấtđượctôntrọngvàtincậy.Độcgiảđánhgiácaoýkiếncủachúngtôi,họtintưởngvàochúngtôi.”
SambắnmộtcáinhìnvềphíaDelaney,rahiệuchocôtiếptụcdẫndắt.Cô nhập cuộc không chút do dự, như mọi lần. Anh đã cảm thấy liềuadrenaline[3]quenthuộcxônglêntrongmìnhmỗikhicuộchộiđàmdiễnra
tốtđẹp.
[3]Adrenalinelàmộtloạihócmônkíchthíchdâythầnkinhgiaocảm.
“Ônghãynhìnvàonhữngkếtquảmàchúngtôi thuđượctrongcuộcthămdògầnđây từnhữngđộcgiảcủamình,”Delaneynói,đưamột tờ tàiliệuvềphíaJohn.“Chúngtôiđãđượcxếphạngtrêntấtcảnhữngđốithủcủamìnhtrongmọilĩnhvực.ThậmchícònhơncảnhữngtạpchíchuyênvềlướtsóngcủaMỹnữa.”
TrongkhiJohnđưamắtnhìnvàonhữngsốliệu,DelaneyđámắtnhanhvớiSam,đôilôngmàynhướnglênvớiđầyvẻtựtinđãchoanhbiếtrằngcônghĩbọnhọđãđá thủng lướiđốiphương từbên trái,bênphảivàngaycảtrungtâmnữa.
Cảmgiácấmápdầnlanrộngtronglòngkhianhnhậnrarằngsựcăngthẳngvẫnchắnnganggiữabọnhọkểtừkhixảyrasựcốđãtanbiến.Đồngđộicũđã trởvề -chương trìnhbiểudiễncủaSamvàDelaneyđãquay lạithànhphố.
Đôivaianhnhẹnhõmhẳn.Anhvừatìmrachìakhóađểgiảiquyếtvấnđềvớingườibạnthâncủamình.Họphành.Thậtnhiều,thậtnhiềucuộchọpnhưthếnày.Mộtkhisựbốirốingượngngùngbanđầuđãquađi,họsẽtrởlạinhưngàyxưa.Anhhẳnphảitạoranhiềugiaotiếpqualạigiữahaingườihọ sớmhơn– trong tuầnnày, cảhaiđềuđã tránhnénhauquánhiều,đếnmứcđâylàlầnđầutiênbọnhọởchungphòngvớinhaulâunhấttrongvàingàyqua.NhưnggiờthìSamđãnhậnrarằngcàngnhiềuthờigianbênnhau
thìbọnhọcàngtrởnênthoảimáivàthưgiãnhơnvớinhau.Bọnhọlàmộtđội.Anh chỉ đơn giản là nhắc nhở choDelaney nhớ đến điều đó, vàmọichuyệnkhácsẽdầntanbiếnđi.Mộtlànsóngnhẹnhõmtrànkhắpngườianh.Mọiviệcrồisẽổnthỏathôi.Anhcảmthấymìnhgầnnhưđangrơivàotrạngtháiphấnkhích.
Chỉcầnvài cuộchọpnhư thếnàynữa,vàhọcó thểđưa tiễnnhữnggiâyphútđiêncuồngtrongcănhộcủaDelaneyvàothùngráccủaquákhứ-kýứcsẽđượckhóachặt,dánkínvàchônvùithậtsâu,chúngsẽkhôngbaogiờcóthểnhìnthấyánhsángbanngàymộtlầnnàonữa.
----------oOo----------
Dựangườingửaraghếsau,Samgácchân lênbàn,miệngcườingâyngôkhianhnhìnDelaneynóichuyệnvớiJohn.Nếuxemxétđếnnhữngthứanhgầnnhưđểvuộtmất,việcDelaneymuốnrờikhỏitờtạpchídườngnhưkhôngcònlàchướngngạikhôngthểvượtquanhưhômthứHaivừarồinữa.Saukhicânnhắckỹlưỡng,nếunhưcôvẫnmongmuốnđượcgiangrộngđôicánhvàthửlàmmộtviệcgìđókhácđi,anhcũngsẽvuivẻchấpnhận.Tìnhbạncủahọlàđiềutrọngyếunhất.Vàdùsaođinữa,aimàbiếtđượccơnbốcđồngmuốnrờikhỏinơinàycủacôsẽkéodàibaolâu?Nếuanhvẫntiếptụcnhắcnhởchocônhớrằngbọnhọởbênnhautốtđẹpđếnthếnào,rấtcókhảnăngcôsẽđổiývềviệcnày.
“Ôitrời,tôicầnmộtliềucaffeinquá.”Delaneybỗngnhiêntuyênbố,đẩyghếravàđứnglênbằngmộtđộngtácuyểnchuyển,khỏekhoắnnhưvậnđộngviên.“Ôngcómuốnmộtcốccàphêkhông,John?”
“Càphêđenvàmộtthìađường,cámơncô,Delaney.”Johnđềnghị.
CônheomắtnhìnvềphíaSam.“Emcũngchảmấtcôngphảihỏianhlàmgì,bởianhlàmộtconlợnnghiệncàphê[4]mà,”cônóivớivẻnhănnhó.
[4]nguyênvănlàbigcaffeinpig.Uốngnhiềunhư...lợn:Dnghiệntràlàteapig,nghiệncàphêlàcoffeepig.Thậmchícũngcótràvàcàphêmangthươnghiệunàynữa.
“Khịt,khịt.”Samthừanhận.“Ừ,làmchoanhgấpbalầnmọikhi,khịt–anhchưauốngcữsángnữa.”
Delaneylắcđầuvớianhkhicôđivềphíamáyphacàphêđặttrênbàngầncửasổ.
“NgồitrướcmặtônglàmộtngườiđànôngcóthểmộtmìnhuốnghếtmộttúicàphêcỡlớntrongmộttuầnđấyJohn.”Côtrêuchọckhibấmnútxayhạtcàphê.
SammởmiệngđịnhđáptrảvừađúnglúcDelaneybướcvàoluồngánhsángmặttrờichiếuxuyênquacửasổ.Ngaylậptức,máitócmớinhuộmcủacôrựclênnhưvầnglửa,vàchiếcáosơmitrắngtrởnêngầnnhưtrongsuốt.Anhsuýtnuốtphảilưỡimìnhkhinhìnchằmchằmvàonhữngđườngnétnổibậttuyệthảocủabộngựccôtrongchiếcáolótbằngrenmàutrắng.Tấtcả
những suy nghĩ lý trí của anh tháo chạy khỏi bộ não trong khi máu dồnxuốngphíanam.Anhnhắmmắtlạimộtlúcthật lâu,bất lựckhikhôngthểngănlạiđượcnhữnghìnhảnhkhôngmongmuốncứlầnlượthiệnratrướcmắt–bộngựccủaDelaneyxộcxệchdướibàntayanh,đườngcongtrênlưngcôkhicômuốnanhnhiềuhơnnữa,vẻđammêmờmịttrênkhuônmặtcô.
Anhmởmắtravàchớpvàicái,nhưngkhôngcógì thayđổicả.Anhkhông thểdờimắtkhỏingựccôđược,ngaycảkhianhbiếtmìnhnên làmthế.Cáivệtsậmmàumàanhcóthểphânbiệtđượcrõquamấylớpáongựcvàsơmikialàđầuvúcủacôphảikhôngnhỉ?Anhđãcươngcứnglênkhimớichỉnghĩđếnđấy,vàphảicốkìmđểkhôngthốtratiếngrêntuyệtvọng.Ngườiđạidiệncủangânhàngvẫncònđangngồiđốidiệnvớianhkia,Chúaạ!NhưngđốivớiSam,nóvẫnkhôngbớtkhiêugợiđichútnào.Vàthậmchí,anhđãgầnnhưtrulênvớiánhtrăngnữakìa.
“Sam?Anhcónghe thấy emnóigì không?”Delaneyhỏi.SamnuốtkhanvànhậnrarằngDelaneyđãnóichuyệnvớimìnhtừnãyđếngiờ.Cólẽcũngkhakhálâurồi.
“Ừm.Xinlỗi.”Anhnóivàđứngbậtdậy.“Anh,à,anhvừanhớramộtviệc.”
Vàrồianhphithẳngracửa.Cảmthấymìnhthựcsựlàmộtkẻthấtbạihoàn toàn, anh lao rầmvàophòngvệ sinhvàdựangườivàobồn rửamặt.Chuyện này cần phải dừng lại ngay.Delaney không phải là người có thểchạmvàođược.Côấykhôngphảilàbạngiườngchiếucủaanh,làmộtđốitượngdễdãimàanhcó thểchơichán thìbỏ.Côấy làngườibạn thân lâunămcủaanh.Vàanhcũngbiết rằngnếuanhkhông thểkiềmchếđượcsựkhaokhátsaitráibấtngờnàycủamìnhvớicô,anhsẽmấtcômãimãi.
Ngẩng đầu lên, Sam nhìn chằm chằm vào gương mặt mình tronggương.Vớiphụnữ,anhthậtkémcỏi–khátốttrongphòngngủ,nhưnglạivôdụngtrongcácphươngdiệnkhác.Đãluônlàthế,vàsẽluônlàthế.NhưngDelaneylàbấtkhảxâmphạm,làđặcbiệt.Làduynhất.
“Đừng có làm rối nó lên nữa.” Sam cảnh cáo người đàn ông tronggương.Vấnđềởđâylà,anhthậmchícũngkhôngchắchắntacónghemìnhnóihaykhôngnữa.
----------oOo----------
Bốngiờchiều,Delaneynhìnđồnghồvàmongsaovàitiếnglàmviệccònlạicủatuầnnàysớmtrôiqua.Cômuốnvềnhà,khóamìnhlạitrongcănhộvà than khóc cho cuộc đời trước đây chuẩn bịmất củamình. Chodùkhôngbiếtbaonhiêulầncôđãtựnóivớibảnthânrằngmìnhđãquyếtđịnhđúng,nhưngcôvẫncảmthấychóngmặtmỗikhinghĩđếnviệcbướcrakhỏiX-ProvàtừbỏtìnhbạncủamìnhvớiSam.Suốttừbuổihọpvớingânhàngvàosánghômnay,côđãcảmnhậnđượcmốiloâukỳlạcứchợtthấpthoángxuấthiệnmỗikhicôngẫmnghĩđếnviệcsauvàituầntớicôsẽđượctựdobướcrakhỏivănphòngnhỏbénàycủabọnhọ,vàkhôngbaogiờquaylạinữa.
Sắpxếplạigiấytờtrênmặtbàn,côthởdàinặngnề.CôkhôngthíchlúcnàocũngtứcgiậnvớiSamnhưthếnày.Đóđúnglàmộtcảmxúcxalạtrongmốiquanhệcủabọnhọ- nó làm trái timcôcảmthấycònđauđớnhơntấtcảnhữngkhaokhátđơnphươngmàcôđãtừngcó.Suychocùngthì
chínhcôlàngườiđãlàmmọichuyệnrốitunglên.Samchỉmuốnlàbạnbèvớicô–vàlàmsaocóthểtráchanhvìđiềuđóđượccơchứ?
Anhkhôngcónhiềuđộnglựcđểtìmhiểunhữngthứcóýnghĩahơn.CuộcchạmmặtgầnđâycủacôvớiNancyKirkđãkhẳngđịnhlạivớicôrằngSamcóđủlýdođểtrốntránhnhữngmốiquanhệbềnvữngnhưtránhtàvậy.Tạisaoanhphải tinvàotìnhyêu, tôntrọnglẫnnhauvàmãimãibênnhaukhi tấtcảnhữnggìanhđượcchứngkiếnlàhaingườiyêunhaucóthểgâytổnthươngchonhauđếnthếnào?
TiếngchuôngđiệnthoạiđộtngộtreovanglàmDelaneygiậtbắnngườivàthoátrakhỏinhữngsuynghĩuámcủamình.Cônhấcđiệnthoạilênvớicảmgiácnhẹnhõm.Bấtcứđiềugìcóthểlàmcôphântâmkhỏinhữnggiờphútchìmđắmvàonhữngsuynghĩnhưtratấnchínhmìnhnàyđềulàmcôcảmthấynhẹnhõm,dùđócólàtiếngchuôngđiệnthoạichóitaiđinữa.
Nhưngvầng tráncủacô lạicàngnhíuchặthơnkhicônhậnragiọngnói của một trong những khách hàng quảng cáo sinh lợi nhất của mình.Trongvàigiây,côđãbiếtrằnganhtagọiđếnđểxinrútlạihaiquảngcáobởivấnđềtừphíaanhta.Côcũngkhôngcầnphảikiểmtralịchcũngbiếtrằngbọnhọđãđúngthờihạn–nhữngbảnthảosẽđượcgởiđếnnhàinvàođêmnay.
Ghichépnhanhvàogiấy,côđãđềnghịchomìnhđượcmộtvàiphútđểbànthảovớiSamtrướckhicôcóthểđưaracâutrảlời.Côcúpmáyvàđưa tay cào tóc. Phân tâm làmột việc, nhưng xảy ra sự cố với cường độmạnhthếnàyquámứclàtànsátrồi.
CôtìmthấySamkhianhđangtựlàmchomìnhmộtcốcsinhtốtrongnhàbếp,nhìnchămchúvàocáimáyxaykhinóđanggàoầmlênmộtcáchgiậndữ.Khôngmuốnbáocáitinxấunàyquatiếngồnàocủamáyxaysinhtố,côdựangườivàotườngvàchờchođếnkhinókếtthúctiếngvùvùkinhkhủngcủamình.Ngaykhisinhtốđãtrànlêngầnđếnmiệngbình,Sambấmnúttắtvànhấcnắplên.Anhchỉvừacầmcáibìnhđưalênmiệngkhicôcấttiếng.
“Anhgiữbìnhtĩnhnhé,chúngtagặprắcrốirồi.”Cônói.
Sam giật bắnmình, sinh tố chocolate bắn ra trước ngực áo thun vàchảyxuốngsànnhàkhianhđangcốgiữchặtcáibìnhđểnókhôngtrượtkhỏitaymình.Delaney ngượng ngùng nhận ramột cáchmuộnmàng rằng anhkhônghềbiếtlàcôđãđứngđấy.
Trongmộtgiây,bọnhọnhìnnhautrongkhisinhtốchocolatetừtrênáoanhnhỏtongtongxuốngnềnnhà.
“Xinlỗi,”Delaneynói.
“Đừng có bao giờ lén lén lút lút sau lưngngười đàn ôngkhi anh tađanguốngsinhtố[5]”Samnói
[5]Nguyên văn:“Never sneak up on themanwhile he’s drinking a
shake.”CâunàyanhSamdựavào lời thoạinổi tiếngcủanhânvậtFranktrongphimHotRod“Never sneakuponamanwho'sbeen inachemicalfire.”
Vàrồi,trướcsựsửngsốtcủacô,anhcởiphăngchiếcáothunướtđẫmquađầuvàcuộn trònchiếcáo lại lauđivệt sữacòndính trênngựcmình.Delaneynhìnchằmchằmvào lồngngực rámnắngmộtmàunâuđồngcủaanh,đôimắtcôdánchặtvàotừnglymộtcủanhữngbắpthịtđangđượcphôbàymộtcách trực tiếp,khôngbịchephủchútnàokia.Anhthậtđẹp.Thậtgợicảm.Đànôngđếntừngcentimet.Đôimắtcôlạitựđộngdờixuốngphíalưngquầnjeanscủaanhkhicônghĩđếnnhữngcentimetđầysứcsốngđangđượcgiấubêntrongchiếcquầnjeansbạcmàukia.
Ồ,tuyệt.
Chương11
Côđangnhìnchằmchằm–hauháuthìđúnghơn–vàtựchomìnhmộtcáitátđểthứctỉnhtrongđầu,ralệnhnghiêmkhắcphảidờimắtkhỏicơthểtuyệtđẹpvàkhócưỡngnổicủaanh.
“Vậy,cóvấnđềgìthế?”Samnóikhivớitaycầmlấymiếngbọtbiểnđểlausànbếp.
“À, ừm.Chúng ta, à, chúng ta vừa thất thu hai quảng cáo trang đôirồi.”Cônói, cốgắngkhôngnhìnvàonhữngcơbắpcủa anhđangchuyểnđộngrấthấpdẫnkhianhkhomngườixuốnglausànnhà.
Làndaanhtrôngrấtấmáp,sănchắcvàmờigọi.Mấyngóntaycủacôđộngđậy,nhứcnhốimuốnđượcvuốtveanhlầnnữa.
“Nhưngchúngtađãđếnhạnchótphảinộpbảninrồi.”Samnói,ngướcmắtlênnhìncô.
Delaneycốgắngtỉnhtáođểsuynghĩxemanhđangnóicáigì.Nhưngkhôngmaylàphầnlớntếbàonãocủacôđangtậptrungđểgiúpcôkhôngnhỏnướcdãirồi.Cônghĩrằngmìnhcóthểphốihợpthựchiệnnhữngđộngtáccơbảnnhất,vídụnhưhítthở,nếucôthựcsựmuốnnóichuyệnmộtcáchtỉnhtáonhất.
“Vâng.Cógìđókhôngổn.”Cuốicùngthìcôcũngcóthểthốtralời.
Samđứnglên,némmiếngbọtbiểnvàobồnrửa.
“Khôngổn?Nócónghĩalàgì?”
Delaneyđãphạmphảimộtsailầmkhiđầuhàngnhucầucủabảnthânmìnhbằngcáchliếcnhìnmộtlầncuốinhữngđườngcơbụngsănchắccủaanhtrướckhitrảlời.
“Nghĩalà–nghĩalàcóaiđóđãlàmsai.”Cônghetiếngmìnhtrảlời.
Samcaumày,vẻbốirốicùngbựcbộihiệnratrongmắtanh.Delaneyphảicốépmìnhdờimắtkhỏicơthểanh,dừnglạiởmộtđiểmnàođóphíatrênvaianh.
“Nhữngquảngcáoấyđúngraphảiđangtrênđườngđếnđâybằngbưuđiện rồi. Ngoại trừ việc khách hàng đã sử dụng đại lý quảng cáo cómộtthànhviên,thìcơbảnlàanhtađãphátkhùnglênvàđậpphávănphòngcủamình.Mọithứtiêutùngrồi.”
“Chếttiệtthật.”
“BọnhọđãyêucầuchúngtachờđếnthứHaimớigởiquảngcáođếnđược,hoặclàpháthànhmàkhôngcónóvậy.”
Samvôthứcsờsờbụngmình.Vớihếtsứccanđảm,Delaneymớicóthểgiớihạnmìnhchỉlénnhìnnhanhmộtcáimàthôi.
“ThứHaithìquámuộn.Chúngtasẽlàmlỡmấtchuyếngiaohàngcủamìnhởbưuđiện.”Samnói.
“Vànhữnghóađơncũngsẽtiêuluôn,đấylàchưanhắcđếnviệcchúngtađãđảmbảovớiBrashBikesrằnglầnpháthànhnàysẽrađúngkỳchođợtgiớithiệumặthàngmớicủabọnhọ.”Delaneythêmvào,nheomắtlạiđểcôcóthểtránhđiđượcbờngựcanhkhỏitầmnhìncủamình.
“Embịbụibayvàomắtà?”Samhỏi,nghiêngngườivềphíacô.
Delaneygiật lùivềphía sau,hoàn toàný thứcđược rằngnếu làndatrầncủacôchạmvàoanh,côsẽkhôngchịutráchnhiệmvềnhữnghậuquảcủanóđược.
“Không.Chỉlàđangsuynghĩthôi.”Côkhoáclác.
Anhnhìncôvớivẻthămdò,nhưngcôchỉnhướngmàynhìnlạivàcốgắng tỏ ramình làmột người làmviệc chuyênnghiệphơn làmột phụnữđiêncuồngkhaokhátđangtrênbờvựcsuynhượcthầnkinh.
“Anhmuốn làmcáigì?Emđãbảobọnhọrằngmìnhsẽchohọmộtcâutrảlờisaukhichúngtabànbạcvớinhau.”Cônói.
“Chúngtacóthểbỏđiquảngcáovàlấpchỗtrốngbằngnhữngbàixãluận.Anhđãcósẵnvàibàiđểtrongngănkéođểdùngtrongtrườnghợpdựphòngrồi.”
“Tuyệt lắm.Ngoại trừ việc chúng ta chỉ đưa cho ngân hàng bản dựtoánlợinhuậntrongvòngsáuthángtới.Mấthaiquảngcáotrangđôinhưthếdễdàngtrừđicảhaichụcngànrồi.”Delaneynhắcchoanhnhớ.
Sam dựa người vào kệ bếp, tay chống lên mặt bàn sau lưng anh.Delaneygầnnhưphátratiếngrênrỉkhicônhìnthấynhữngcơbắpcủaanhlạichuyểnđộng.LạyChúa,xinNgườihãynhân từ,cô thầmvanvái trongbụng.Concũngchỉlàngườimàthôi!
ÁnhmắtSamtốisầmlạivàmất tập trung,vớikinhnghiệmlâunămcủamình,côbiếtlàanhđangtậptrungsuynghĩthậtnhanhđểtìmraphươngángiảiquyết.
“Đượcrồi,”anhbấtngờnóivàđứngthẳngngườilại.Mặcdùcôbiếtnhữngcơbụngcủaanhsẽlạilàmmộtmàntrìnhdiễnxuấtsắcnữakhianhthẳngngườilại,nhưngcôvẫngiữánhnhìncủamìnhcốđịnhtrênkhuônmặtanh.
Cuốicùng.ĐộiTựKiềmChếđãghiđượcmộtbàn.
“Chúng ta sẽ làm người sáng chế cho bọn họ. Chúng ta sẽ yêu cầuRudy sắp xếp lại hình ảnh với nhau. Anh có thể viết lại bài quảng cáo.Chúngtacầnbảngiớithiệukháiquátcủakháchhàng.Nếucốgắnghếtsức,chúngtacóthểthuxếpđượcvàvẫnkịpđưabảnthảođếnnhàinvàođêmnay.”Samnóivớigiọngquảquyết.
Từkinhnghiệmcủamình,bọnhọđềubiếtmìnhcóthểtranhthủđượcvàigiờtrướckhinhàinchuyểnsanginphầncủakháchhàngkhác.Đầuóccôvẫncòntêdạivìhammuốn,Delaneyđãbuộtmiệngnóitrướckhikịpsuynghĩ.
“Có lẽ em phải nên thỏa mãn Jake đêm hôm nọmới phải.” Cô thìthầm,nghĩđếnbàihọcnhảythiếthàimàcôđãphảicamđoanthựchiệnđểdỗngọtanhchàngđạidiệnbêninấnkia.
MiệngSammímchặtlại,vàDelaneycảmthấymộtluồnghơinónglanracổvàmặtmình.Trongmộtlúclâu,khôngaitrongbọnhọnóigìcả.
“AnhđihỏixemRudy tốinaycó thểở lạimuộnhơnđượckhông?”Samnói.
Delaneygiậtluilạikhianhđingangquacô.
“Cólẽanhnênmặccáigìđóvàođi.”Côbuộtmiệngnói.
Samliếcnhìncô,rồinhìnxuốngngựctrầncủamình.“Đâucógiốngnhưanhmặcquầnlótđiloăngquoăngởđâyđâu.”Anhnóivớivẻthờơ.
Delaneyđãmường tượng raSamđivòngvòngvớicáibờngực trầnmỗitốirồi.Côkhôngnghingờlàbảnthânsẽkhôngthểđủkinhnghiệmđểgiữchomìnhcòntỉnhtáo.
“Trôngkhôngchuyênnghiệpchútnào.Mấycôgáicóthểsẽthấyphảncảm.”Cônói.
Samnheomắtnhìncơngựccủamình.“Bởivìbọnhọcóthểnhìnthấyđầungựccủaanhà?”Anhhỏivớivẻkhótin.
Nhưlànamchâmhútsắt,đôimắtDelaneylạidánvàocáiquầngnâunâu,bằngphẳngcủađầungựcanh.Cônuốtnướcbọt.
“Anh không biết được đâu,” cô kêu lên. “Có thể khá nguy hiểm.Nhữngđiềuluậtvềquấyrốitìnhdụcvàmấythứlinhtinhkhácnữa.”
Samnhúnvai.“Anhnghĩmìnhcòncáiáolencũtrongvănphòng.”
Rồianhrờiđi.Delaneynhũnngườidựavàotườngvàđưataysờtránmình.Đúngnhưcôđãnghingờ,nóướtđẫmmồhôi.Vàđấykhôngphảilàbộphậnduynhấttrêncơthểcủacôcảmthấy...ẩmướt,nólàkếtquảcủamộtmàntrìnhdiễnthoátyđầyngẫuhứngcủaSam.
“Emsẽgọichobọnhọvàlấybảnthảosơlượcchomấycáiquảngcáođấychứ?”
DelaneygiậtbắnmìnhkhiSamthòđầuvàonơigócphòng.
“Vâng,làmngayđây.”Cônói,quaylạivănphòngcủamình.
Nếunhưcôcòncóthêmmộtbộnãodựtrữđangđượcgiấudiếmđâuđótrongđầumình–mộtbộnãokhôngbịtácđộngbởihócmônphụnữđiênrồnày–thìcôsẽổnthỏangay.
----------oOo----------
“Đượcrồi,tôiđãxong,”Rudynói,nhấmphímlưu(save)vàngảngườiraghếvớimộthơithởhắtrathànhtiếng.
Delaneynhìnvàohai trangquảng cáo trênmànhìnhvi tính cựcđại
củaRudy.
“Rudy,làmtuyệtlắm.Cậuđúnglàkỳtài.”Samnói,vỗtaylênvaicậuta.
Delaneyvươnngườivềphía trước,kiểmtraxemRudychỉnhsửa lạilầncuốinhữngđiềukháchhàngyêucầucóđúngvới thỏa thuậnđãkýkếtgiữabọnhọkhông.
“Trông thậtđẹp,”cônhất trí.“Nào,giờ thìcậu lêcáimôngròmcủamìnhrakhỏiđâyvàhưởngthụcuốituầntươiđẹpđi.”
“Tôivẫncầnphảiinrabảninthử,vàlưuvàotệptàiliệunữa.”Rudynói.
“Đượcrồi.Samvàtôisẽlàmviệcnàycho.Dùcũngkhálâurồikểtừkhibọnnàyphảitựtaylàmhếtmọiviệc,nhưngchắclàchúngtôivẫncònnhớđượccáchlàmmà.”Delaneynói.Rudytrôngmệtmỏivôcùng,màcôvớiSamthựcsựcóthểlàmđượcmàkhôngcầnphảinhờanhtanữa.
“Được rồi.Cámơnhai người nhé.”Rudynói. “Hẹngặp lại vào thứHai.”
DelaneyngồivàoghếcủaanhtatrongkhiRudycầmlấytúixáchvàđiracửa.Cánhcửalớnđóngsậplạisaulưnganhta,vàsựimlặnglạitrànrakhắpnơitrongvănphòng.Delaneyhơingọnguậymộtchút,tựnhiênbỗngcảmthấylúngtúng.LạithêmmộthiệuứngtuyệtvờibởiviệclàmtìnhvớiSam–giờthìcôkhôngcòncóthểcảmthấythoảimáivớibạnthâncủamìnhnữa.Sựviệccànglúccàngtrởnênđiênrồ.
TiếngdạdàysôilêntrongbụngSamgiốngnhưmộtkẻphábĩnhđượcchàođón.
“Anhcầnphảiăngìđấy.”Samtuyênbố.
“Đúngvậy,”Delaneynói.Côcócảmgiácrằnganhcũngchàomừngkẻphábĩnhnàygiốngynhưcôvậy.
“Anhsẽgọipizza.Emmuốnăngì?”AnhtuộtxuốngkhỏimặtbànlàmviệcbêncạnhcủaRudy,vỗvỗtúiquầnkiểmtravítiềncủamình.
“Tùyanh.Anhbiếtemthíchgìmà.”Delaneynói,cốgắng tập trungnhìnvàomànhìnhtrướcmặt.Côlưutậptinđểinsớmchừngnàothìcôcóthểthoátkhỏinơinàynhanhchừngnấy.
Mộtthoángtrôiqua trướckhiSamquayđi,vàDelaney lạicảmthấyđôimámình nóng bừng râm ran khi cô lược lại những từ ngữ trong đầu
mình.Anhbiếtemthíchgì.Tạisaocôcứluônnóinhữngtừđầygợiýnhưthếvới anh?Và sauđó lạiđỏbừngmặt lênnhưmột côgái chớmdậy thìngốcnghếchkiachứ?
Trongkhoảngmườiphúttiếptheocôcắmđầubiênsoạnbảnthiếtkếchonhàin.KhicôđãlàmgầnxongthìSamquaylạivớihộppizzatođùngtrêntay.Trôngthấythươnghiệucửahàngpizzayêuthíchcủamìnhtrênnắphộp,côhítvàomộthơithậtsâu.
“Mùingonquá,”côthìthầmkhilưutệptinvàođĩa.Bảninmẫucủamẩuquảng cáomới sáng chế ra của bọnhọ đã nằm trênmáy inmàu.Côchốngchânxuốngsànnhàđểđẩymìnhđitới,cáighếxoaycủaRudytrượtdọctheothảmlăntớimáyin.Samđangbậnrộngọicôngtyvậnchuyểncấptốctronglúccôđặtbảninquảngcáocùngvớinhữngbảninmẫucủatạpchívàotrongmộtbaophongbìlớnkèmtheonhữngtàiliệutrìnhbàyquantrọngkhácvàosaucùng.
“Xong!”Cônóivớimộtsựhàilòng.
“Guybảoanh tađangởngayngã tư rồi,”Samnói,vàngaykhianhvừanóixong,cóaiđóđãgõlêncửa.Samcầmlấytúiphongbì,cườitoetoétvớiDelaney.
“Đôilúccũngphảicóchútmaymắnchứ.”
DelaneyxoabópcáicổnhứcmỏicủamìnhkhiSamlàmviệcnhanhgọnvớingườigiaohàng,khóacửalạivàkéorèmsau-giờ-làm-việccủavănphòngxuống.
“Ôi trời,ngàyhômnaydài thật,”anhnói.Delaneyxemgiờ trêngócmànhìnhmáytínhcủaRudy,đãlàhơnmộtgiờsáng.
“Giốngnhưngàyxưa,”cônói,đẩyghếchạytớihộppizza.
“Đúngthế.”NụcườicủaSamnhạtdần.“Xemratừgiờanhphảitậplàmmộtmìnhchoquenrồi.”
Chodùtimcôđaunhóitrongngực,Delaneycũngkhôngnhìnanhkhicômởnắphộpbánh.“Emchắcchắnnhữngngườikhácsẽở lạicùnganh,nếuanhyêucầuhọmộtcáchtửtế.”Vàcônhìnvàohộppizza.“Cáiquáigìthếnày?”
Cônhìnchằmchằmvàocáibánhpizzatođùngtrướcmặt.
“Bánhpizza,lầncuốianhnhìnthìnólàpizzađấy.”Samnói.
“Không,ýem làcáinàynày.”Delaneynói,ngón taycôchỉvàovật
đángghétkia.Vàngươmvàcắtthànhtừngkhối,mũicônhăntítlạikhinghĩđếnviệcnóđãnằmthoảimáitrênchiếcbánhpizzacủamìnhtựbaogiờ.
“Dứa.Emđãbảotùyanh,nênanhđãgọiloạiHawaiian[1]cỡlớn.”Samnói
[1]Hawaiianpizza,thànhphầncóthịtđùiheoxôngkhói,dứa,bachỉmuốixôngkhóivàphômai.
“Nhưngemghétdứa.Anhbiếtlàemghétdứamà.”Delaneynói,trợnmắtlênvớianh.
“Không,emkhôngcó.”Samphảnbáclại.“Emghétcámuối.Emthíchdứa.”
“Emnghĩmìnhbiếtmìnhthíchvàghétnhữngthứgì,cámơn.Vàemkhông thíchdứa.Đặcbiệt làdứahộp.Ănnó toànmùihộp thiếc thôi.”Cônói.
“Vậythìemphảinóichoanhbiếtchứ.Khianhhỏiemmuốnăngì,emphảinói là emkhông thíchdứa.Nhưngemchảnóigì cả.Emchỉbảo, vànguyênvănlà,tùyanh.Anhcónóisaigìkhông?”
Bọnhọtrừngmắtnhìnnhauquacáibánhpizza,vàDelaneycảmthấytimmìnhđậpmạnh.Ngaycảvớikhuônmặtlởmchởmrâuchưakịpcạovàchiếcáolencũsờnđượcanhmoiratừtrongngănkéobàncủamình,trôngSamvẫnngonlànhvôcùng.
“Emcũngcónóithêmlàanhbiếtemthíchgì.”Cônói.“Chắcchắnlàanhđãsai.”
ĐôimắtSamnheolại.“Cóphảichúngtavẫnđangnóiđếnthứcănởđâykhông,haylàcáigìkhác?”
Delaneytránhđiánhmắtchămchúcủaanh.“Emđangnóiđếndứa.”
“Anhcũngnghĩthế.”Anhnóivớivẻtựmãn.
Delaneylạicảmthấymộtluồnghơinóngđếnchếtngườichạyrầnrậtlênmámình.Saoanhdámnhắcđếncáiphảnứngcuồngnhiệtcủacôvớikỹthuật làm tình củamình cơ chứ!Cố gắng cứu vãn lại chút tự trọng trongngườimình,côbậtdậykhỏighếcủaRudy.
“Emđiđâuđấy?”Samhỏi.
“Vềnhà.”
“Vậycònpizzathìsao?”
“EmkhôngthíchănloạiHawaiiannàymà,Sam.”Cônghiếnrăngnói.
“Đượcrồi.Xemnàynhé–anhsẽănhếtnhữngmẩudứanàyđi.Emhàilòngchưa?”Samnói,nhặthếtnhữngmẩudứarakhỏimộtphầnpizza.
“Emkhôngđói.”
Côchỉmuốnrakhỏinơinày.Chắchẳntìmmộtgiấcngủvàmộtchútriêngtưsẽlàmchocuộcsốngcủacôdễthởhơnmộtchút.
“Đượcrồi.Lạithêmmộtthứđãthayđổinữarồi.”Samnói.
Delaneyquayngoắtlại,taytựđộngchốnglênhôngmình.Côbiếtrằngmìnhnêncầmlấytúixáchvàbướcrakhỏinơinày,nhưngvìmộtlýdonàođó, cô lại đã thấymình đứng chặn lại trướcmặt Sam, hậmhựcmuốn cãinhaumộttrậnkịchliệt,nóichoravấnđềthìthôi.
“Anhnóithếlàcóýgì?”Côtrahỏi.
“Nócónghĩalàanhkhôngcònbiếtemmuốngìnữa.Mộtphúttrướcanhđangcóngườiđồnghànhtrongcôngviệcvớimình,vàrồiemnóilinhtinh cái gì về việcmuốn tập trung xây dựng gia đình. Tiếp đó emmuốnpizza,vàrồiemlạikhôngmuốnnữa.”
“Bánhpizza?Anhđang so sánhmơước lậpgiađình, cónhữngđứaconcủaem,vớiviệckhôngmuốnăncáibánhpizzachết tiệtphủđầydứanày?”
CônhậnramộtcáchmơhồrằngcôvàSamđãxíchlạigầnnhau,hẳnlàđểlahétvàomặtnhaumàkhôngbịcảntrở.
“Tạisaokhông?Ítralàemcònbảochoanhbiếtlàemmuốnănpizza.Anhđãđượccảnhbáotrướcvềviệcđấy,trướckhiemthayđổiýđịnh.“Samhétlên.
“Anh thật không thể tin được!Cả tuần rồi anh thậm chí còn khôngnhìnvàomắtemsaukhichuyệnxảyratrongcănhộcủaem,vàgiờanhđổtộichoemkhôngchịunóichuyện!”Côhétlạivớianh.
“Anh?Emmớilàngườikhôngnhắcđếnchuyệnnày!Anhphảilàmthếnào bây giờ, ép em phải nói ra những điều rõ ràng là em đã hối hận vôcùng?”Samhỏi
“Ítnhất làanhđã làmmộtviệcđúng,”Delaneyđáp trả,giờcôđangtrong tư thếchiếnđấu-đến-cùng rồi. “Nếuemcó thể thuhồi lạiđượcmộtviệctrongđờimình,thìđóchínhlànó–biếnmất,trongmộtgiâythôi.”Cônói,búngngón tayđể radấumìnhsẽ thựchiệnquyếtđịnhđấynhanhđếnmứcnào.
“Anhcũng thế,cưngạ,đừng lo.”Samnóingayvàomặtcô,đôimắtxanhsángrựclênvìtứcgiận.
Bọnhọnhìntrừngtrừngvàomặtnhaumộtlúc,cảhaiđềuthởhổnhểnbởiđãquátứcgiậnvớinhau.Vàđiềutiếptheomàcôbiết,làSamđãkéocôlạigầnvàhôncônhưthểngàymaikhôngcòntồntạinữa.
Chương12
Samkhôngthểtinđượchôncôlạituyệtvờiđếnthếnày.Ngọtngàovànóngbỏng,lưỡicônhảymúacùnganhkhianhdánngườisátvàocô.
“Ôi, Laney,” anh rên rỉ.Anh biết điều này thật là sai trái, biết rằngmìnhnêncólýtríđểcưỡnglạihammuốnđượcchạmvàocô,đểcócôlầnnữa.Nhưnganhlạikhôngthể.Côquánóngbỏng,đứngđấytrừngmắtnhìnanh,ngựccôphậpphồngvàmácôhồnghồng.Cơnthèmmuốnđãlàmchủconngườianh,vàtrướckhianhýthứcđượcviệcmìnhlàm,côđãnằmtrongvòngtaycủaanh,lưỡianhđãluồnvàomiệngcôrồi.
Anhhôncôsâuhơn,còntaycôthìvòngrađằngsauđểníulấymônganh,kéoanhlạigần.Anhđãcứnghếtcảlênrồi,vậtcứngrắnấyđãđẩyquầnjeanscủaanhra.Khicôchàsátcơthểmìnhvàonóđãkhiếnanhsuýtchútnữathìđầuhàng.Gầmgừtrongcổhọng,anhđưataynắmlấyngựccô,xoabópchúngmạnhmẽ.
“Ồvâng,”côthởgấp,đẩyhôngmìnhvàongườianhmộtcáchgấpgáphơn.
Samcảmthấyđầungựccôcứnglạidướingóntaymìnhkhingựccôphồng lên trong tayanh.Vậnhànhhoàn toàn theobảnnăngcầm thú, anhchọctayvàocổáosơmicủacô.Anhmuốnnhiềuhơnnữa,ngaybâygiờ.Cúcáocủacôbungravàanhdụimặtmìnhvàongựccôkhôngchútngạingần,dạttừbầungựcbênnàysangtớibênkiavớilưỡicủamình.Thiếukiênnhẫn,anhđẩyhẳnchiếcáongựcbằngrencủacôsangmộtbênvàngậmmộtbênngựcvàomiệngmình.TayDelaneyníulấyđầuanh,giữchặtlấyanhkhianhdùnglưỡimìnhchơiđùatrênđầungựccủacô.Nếunhưanhcóthểnói,anhsẽtrấnanchocôyêntâm–rằngđầuanhsẽởyênđây,khôngđichỗnàokhácnữa.Anhđãnghĩvềngựccủacô,vềviệcsẽngậmchúngtrongmiệngmìnhđãcảtuầnnayrồi.Chỉvớimộttay,anhtháochiếcmócáongựccủacô,vàtuộtnórakhỏihẳnvaicô.Haibầuvúcôrơivàotayanh,haiđỉnhnhọnphụngphịunhưđòihỏisựchúýcủaanh–vàanhcònhơncảvuilòngchiềutheo.
HướngsựchúýcủamìnhvàongựcbênkiacủaDelaney,anhluồntayrasauvuốtvemôngcô.Aiđóđãthốtlênmộttiếnghàilòng,vàanhnhậnrađấylàchínhmình–môngcôquáđẹp,anhmãivẫnkhôngthấyđủ.Ýthứcđượcrõràngcôđangthởhổnhển,taycônắnbópanhvớivẻnônnóng,anh
luồnsâu tayxuốngváycô.Chỉ trongvòngvàigiâyanhđãđưa tayxuốngdưới,vuốtvecặpđùitrongđôitấtchânlụacủacô,trítưởngtượngcủaanhđãlồnglộnlênkhinhớtớilầncuốibọnhọởbênnhaucôđãnóngbỏngvàẩmướtđếnthếnào.
Rồi tay anh đã lướt từ đùi với tất lụa sang da thịt trần trụi, và anhkhựnglại.Làmơn,làmơn,làmơn,xinhãymặcnịttấtvàvớchân[1],anhtựnhủthầmkhicúixuốngkéováycôlênngangeođểcóthểnhìnchorõràng.
[1]nguyênvănlàgartersandstockings,lànịtgiữlạitấtchân,vàtất,nhưtronghình
Anh cắnmôi lại với cảnh tượng trướcmắtmình – đôi chân dài sănchắc củaDelaney nằm trong đôi tất lụamàu đen kéo cao với đường viềnđăng tendừngngay lạingayphíadướivùngđấtphíaNamcủacô,nơimàanhđãkhaokhátđượcchạmvào.
Ghichú:ởđoạntrên,anhSammongrằngchịmặcnịttấtđểmìnhtụthứng,chứđúngkiểuanhthích–vàcũnglàkiểuchịđangmặc,làkiểustay-upstockings,làloạitấtcaongangđùi,bêntrongcólớpcaosuđểgiữchokhôngbịtuột,kiểunàykhôngcầnphảimặcchungvớinịttất.
“Emcóbiết...”anhthởhổnhểnnhìnxuốngcô
Delaneyđưatayranắmlấycạpquầncủaanh.“Cởinórađi,”côyêucầu.
Côvươntayđịnhcầmlấykhóaquầncủaanh,nhưngSamđãđẩytaycôra.Khôngphảilúcnày.Lầnnày,anhsẽlàngườiđiềukhiểncuộcchơi,vàanhvẫnchưaxongvớicôđâu.Khicômởmiệngđịnhphảnđối,anhđãngănlạibằngmộtnụhônvàdìucôdựalưngvàotường,tayvuốtveđầykíchthíchtừchâncôchođếncáigòđượcbọctronglụalàcủacô.Côrunrẩy,haichânmởrộngchàomờisựmơntrớncủaanh.Rảinhữngnụhôndọctheođườngcongcongtừgòmáđếntaicô,Samluồnmộtngóntaytrêuđùatheođườngviềnquầnlótcủacô.DelaneyrùngmìnhvàSamcườithíchthúkhianhmútmátvànhtainhạycảmcủacôtrongmiệngmình.Vàrồianhđưamộtngóntayvàotrongquầnlót,tìmđếnnơiẩmướtcủacô.Côrênrỉđếnbấtlựckhi
anh tìm được hạt ngọc nho nhỏ, chà sát ngón tay qua lại nơi đỉnh đã săncứnglạikia.
“Emcóthíchkhông?”Anhthìthầmvàotaicô.
“Anhbiếtlàcómà,”cônói.
“Vậycònthếnày?”Samhỏi,đôimắtanhchămchúnhìnDelaneykhianhđẩyngóntaymìnhvàosâuhơntrongcô.Mimắtkhéplại,côcắnmôidướicủamình,khuônmặtngậptrànđammê.Giữahaichâncô,nhữngbắpcơcobópquanhtayanh.
“Sam,”cônàinỉ,vươntaychạmvàolưngquầnanhlầnnữa.
Lầnnàythìanhkhôngcònngăncôlạinữa.Bấtcứtựchủnàomàanhgiànhgiậtđượcđãtrôitheonhữngngóntaycủamìnhmấtrồi.Côthậtđángkhaokhát,quánóngbỏng.Anhmuốncôphảilàcủamình,chodùchỉlàvàiphútgiâymàthôi.
Côkéo quần anh xuốngkhỏi hông, còn anh cũng tìmđược dây kéotrên váy và đáp trả lại thiện ý của cô.Hy sinh chút đụng chạmda thịt vìquyền lợi thiết thựchơn, anh lùi lạimộtbướcđểđáchiếcquần jeans tuộtkhỏichân,vàcôcũnglàmtươngtự,bướcrakhỏiváycùngquầnlótvànémchúngsangmộtbên.
“Vàđâynữa,emmuốnnhìnkhắpngườianh.”Delaneynàinỉ,kéokéochiếcáolencủaanh.
Samthựchiệnnhiệmvụtrongthờigiankỷlục,rồikéocôlạigầnđểđượcsaysưavớicảmxúccủadathịtchạmvàonhau.
“Tuyệtquá,”anhthìthầmkhiđưatayxuốngmôngcôđểkéocôsátlạigầnvậtcươngcứngđangnhứcnhốicủamình.Delaneychàsátcáigònhỏcủamìnhvàoanh,taynắmchặtmônganh.Samđưatayxuốngthấphơn,âuyếmđườngmôngcongcongcủacôvàđưangóntaymìnhvàogiữahaichâncô.
“Sam,emmuốnanh.”Cô thì thầmvào tai anh,giọngđứtquãngkhianhchơiđùatrêuchọcvớicô.
“Được.”Anhnói.
Nắmlấyhôngcô,anhnhấccôlênvàcôthuậntheo,vòngchânmìnhquanhhônganh.Vậtcứng rắncủaanhngọnguậykhinóvừa tiếpxúc lầnđầuvớinơitưmậtnóngấmcủacô,vàanhđãkhôngmấtbaonhiêuthờigianđểbướcbốnhaynămbướcvàovănphòngcủamình.Giữcôtrênmột tay,anhquơsạchsẽmặtbànbằngcánhtaykia,đặtcôlênđấy.Delaneynằmtrênmặtbànbằnggỗbóngloáng,ngựcvểnhlêncaongất,mimắtlimdimvàđùicôvẫnquấnchặtquanhngườianh.Samcảmthấysựcươngcứngcủamình
càngphìnhratohơn,nếunhưnócòncóthểphìnhtohơnđượcnữa.Anhđãrunrẩyhếtcảngườikhichỉnhlạivịtrícủamìnhgiữahaichâncô.
Rồikhôngthểchờlâuhơnđượcnữa,anhtrượtvàonơikhítkhao,trơnướtvàấmnóng,cáccơbắpcủaanhthắt lạikhianhnhậnracảmgiácđấymớituyệtvờilàmsao.
Samrênrỉ,vuốttaymìnhdọctrênbụngcôđểtìmđếnngựccôlầnnữa.Delaneynhắmnghiềnmắt lạivàngửađầu ra saukhianhbắtđầuđẩyvàotrongcô,taybậnrộntrênngựccô.
Anhđãbịgiằngxélàmhainửa,nửamuốnnókéodàimãimãi,nửalạithamlammuốnđượcphóngthích.Chúiđầuxuống,anhmútnúmnhỏtrênngựccôvàomiệngmình,buôngthảbảnthânmìnhchokhoáicảmđangtừtừdânglêntronganh.
----------oOo----------
Delaneyđãnghĩmìnhsắpchết.Côchưabaogiờcảmthấyhứngtìnhđếnthếtrongsuốtđờimình.MỗisựđụngchạmtừbàntaySamnhưdấusắtnungtrêndacô.Anhdườngnhưbiếtchínhxácnơinàocầnchạmvào,khinào,vàbaolâu.Mỗicúđẩylạiđưacôđếnmấpmébờ,vàcôlắcđầuhếtbênnàyđếnbênkia,mỗiđầudâythầnkinhđềukêugàomongmuốnđượcgiảitỏa.
TrôngSamthậtđángkinhngạc,chồmlênởphíatrêncô,cơthểcăngravớimỗicúđẩy.Khuônmặtanhchămchú,miệnghơihémởkhianhchônmìnhvàotrongcômộtlầnlạimộtlần.Côcóthểđoánđượcanhđãsắprồi,nhìnsựđammêđangdângcaocànglúccàngđầytronganhkhiếncôcàngthấyhưngphấnhơnthêm.
Cúiđầuxuốngngựccôlầnnữa,anhmútđầungựccômạnhđếnmứcgầnnhưcảmthấyđau.Xiếthaiđùimìnhchặtlạiquanhanh,côvươntaygiữlấycạnhbàn.Côđãrấtgần,rấtgần....
Nhưthểcảmnhậnđược,Samđưataynganghôngcôvàlầntìmtớinơinhữnglọnloănxoăngiữahaichâncô.Vớimỗicúđẩy,anhlạivuốtngóntayquađỉnhnhạycảmcủacô.Delaneybậtramộttiếngrênrỉtrầmthấp,đầygợicảm.
“Cảmgiáctuyệtlắm,”cônghetiếngmìnhhổnhển.Tiếptheođó,Samtăng tốcđộ,ngón tayanhxoanắnviênngọcnhạycảmcủacôcũngmạnhhơnkhianhđẩyvàocànglúccàngnhanhtrongngườicô.Nhắmnghiềnmắt,Delaneyđãmấtđitoànbộgiácquanvớithếgiớibênngoàikhicơthểcôđạtđếnđỉnh.NắmchặtlấyhôngSam,côtiếnvàocơncựckhoáicủamình,vàchỉmơ hồ nhận ra Sam cũng tới cùng cô.Những cơn sóng râm ran sungsướngtrànkhắpngườicôkhianhrùngmìnhtrongcô,nhữngngóntaycolạixiếtvàoeocô.Đầuanhgụcxuống,cheđibiểulộtrênmặt.Delaneyngửacổmìnhranhìnlêntrầnnhàvàcốgắnglấylạinhịpthở.Giốngnhưthứcóthểliếcnhìnqua khóemắt,hốihậnbắtđầu thập thò,nhưngcôđã từchốivàchưasẵnsàngchấpnhậnnóvàolúcnày.Vớinhữnggiâyphútquýgiánàyđây,cômuốnhưởngthụcáisựthậtlàmongướcthầmkíncủatráitimcôđãđượcthỏamãn–Sam,đangởtrongcô,khôngthèmmuốnaingoàicô.
RồicôcảmthấycơthểSamcứnglại,vàcôbiếtgiâyphútânxácủamìnhđãqua.Anhbướcxacôvàibước,ngaylậptứccônhậnramìnhđãtrầntruồngvàphôbàyđếnthếnào,chântaydạngratênhhênhtrênbànlàmviệccủaanh.Vộivàngngồidậy,Delaneykhépchânlại.Samđưataylênvòđầu.Cô có thể nhận ra sự bối rối và hối hận trênmặt anh.Delaney cảm thấyngườimìnhrũravìđaubuồnvàthấtvọng.
Đãtừngcólúc,khianhkéocôlạigầnvàbắtđầuhôncô,khicôvẫncònmộtchútlýtríbịsótlại,cáiphầntỉnhtáocủanãobộcôđãphátratínhiệucảnhbáomộtcách tuyệtvọng– lùi lạingay,hoặc làmuônđờicôsẽphải câmnín.Nhưng cô khao khát anh vô cùng, nên đã cố tình gạt cái ýtưởngvềhậuquảcủanósangmộtbên.Làmsaomàmộtviệctuyệtvờinhưthếlạicókhuyếtđiểmgìđược?
Samlùilạithêmvàibướcnữa,vàngồisụpxuốngmộtchiếcghếdànhchokháchcủaanh.Chồmngườitới,anhvùiđầutrongđôitaycủamình.TimDelaneythắtlạikhicônhìnthấyđôivaianhđầycăngthẳng.Liệunócóthểcòntệhạihơnnữakhông?
“Thalỗichoanh.Anhkhôngbiết tạisaolạixảyrachuyệnnhưthế.”Anhnóisaukhiimlặngmộtlúckhálâu.Giọnganhnghènnghẹn,đènén.
Delaneynhìnanhtrântrối,nỗihổthẹnđãkhôngcònlàgìkhicôdầnhiểuranhữnglờianhđangnói
“Anhkhôngbiếtvìsaochúngtalạilàmtìnhvớinhau?”Côlặplạilờianhnói,đểchắcchắnrằngmìnhngherõanhđãthựcsựthốtranhưcôđã
ngheđược.
“Anhchỉ-anhkhôngbiếtmìnhbịcáigìnữa.”Samnóivàlắclắcđầu.
TayDelaneycolạithànhnắmđấm.Đầutiên,anhlàmtìnhvớicônhưcảCasanovavàDonJuanhòavàolàmmột,rồianhngồithừrađấynhưthểvừađượcnghethôngbáomìnhchỉcònsốnghaimươibốntiếngđồnghồnữathôi.Vàgiờ thì anh nói với cô rằng anhkhôngbiết tại saomình lại hànhđộngnhưthếlúcđầu?
“Anh....anh...thậtlànguđần!”Cônói.Côtứcgiậnđếnnỗiđávàoghếcủaanh,mặckệchohànhđộngnàylàmngựcmìnhnảylênđếnmứckhiếncôlảođảosuýtngã.
Thậtlàkhôngthểtưởngtượngđược.Hoàntoànkhôngthể.Côkhôngthểnghĩđượcrằngchỉmớihaiphúttrướcthôi,anhđãởtrongcô,vàđấylàmộttrảinghiệmtuyệtvờinhấtđờicủacô.Côđãphơibàytâmtưtìnhcảmcủamình,thậmchíđãđểanhchạmvàothânthểmình.Anhchưabaogiờcónhữngmốiquanhệlâudàitrướcđây–côbiếtđiềuđócũngrõràngnhưbiếtanhcóvếtsẹolớnsaulưngvìngãxeđạplúccònbé,vàanhgầnnhưđãlàmmọiviệcđể tránhkhôngbị tiêm.Vậynhưngcôvẫnmuốnđược thỏamãnnhucầucủamình,sựkhaokhátdànhchoanh.Vàgiờthìcôxứngđángnhậnlấyđiềunàythôi.
Mộtcơnbuồntủidânglêntronglòngcô.Nướcmắtđongđầynơiđáymắt,nhưngcôsẽkhôngkhóctrướcmặtanh,càngkhôngsaukhichuyệnđãxảyranhưthếnày.Ngườicứngngắcvìcăngthẳng,côvơlấyquầnáocủa
mình.Liếcnhìnanhđầytứcgiậnlầncuốicùng,côđiquaanhvàvàothẳngphòngtắm.Chẳngcòngìđểnóinữa.
----------oOo----------
Samnghetiếngcửaphòngtắmđóngsầmlạivàbấmngóntayvàodađầumình.Anhđãlàmgìthếnày?AnhđãchiếmlấyDelaneyngaytrênbàncủamình,nhưmộttêncuồngdâmkhônghềcóchútphongtháihoặctếnhịnào.Ynhưnhữngtênbiếntháivậy.Đâylàlầnthứhaianhnhàovàocôtrongtuầnnày.Vàanhđãkhôngthểkhôngnhậnrarằngcáinhucầumãnhliệtđếnkỳlạlàđượcđècôrađãđeodínhlấyanhkểtừkhicôtuyênbốrằngmìnhmuốntừbỏcôngviệcởđây.
Liệu đấy có phải là nguyên nhân chính củamọi việc – những hànhđộngníukéođángthươngxuấtpháttừvôthứccủaanhđểgiữcôlại?Màyđúnglàmộttênkiêungạokhốnnạn,anhtựmắngthầm.Cứnhưlàvài lầnngủvớimàysẽlàmnênsựkhácbiệtvậy.
Samlắcđầu,theobảnnăngtựloạibỏgiảthuyếttrêncủamình.Anhđãkhông làm tìnhvớiDelaney chỉvìmuốn lôi kéo cô làmđiềumìnhmuốn.Anhđãngủvớicôbởivìanhkhôngthểkiềmchếđượcbảnthânmìnhkhôngchạmvàocô.Vàtiếpđólạinhanhchónglàmtổnthươngcô–trướccảkhinhịpđậptráitimanhtrởvềmứcbìnhthường.Lạithêmmộtkỷlụcthếgiớimớichosựvôcảm.
Cánh cửa ra vào đóng sập lại, anh co rúm người lại khi nghe tiếngDelaneykhởiđộngvàrồmáyxe.Côđãvôcùngtứcgiậnvớianh–vàbên
trongsựtứcgiậnđấy,cólẽlàđauđớnvàghêtởm.Côkhônglangchạlungtung–anhbiết rõđiềuđóvềcôngaycảkhi anhgầnnhư tảng lờvớiđờisốngtìnháicủacô.Anhđãlợidụngcômộtcáchhènhạ.Anhnhớlờicônóikhibọnhọđangcãinhau:rằngnếucôcóthểthuhồilạiđượcmộtviệc,thìnósẽlànhữnggìđãxảyragiữabọnhọtrongcănhộcủacô.
Samxoamặtmình.Côđãnóiđúng–anhthậtlàmộtthằngngốc.Mộttênkhốnnạncỡnàomớikhôngthểcóchútđứngđắnthôngthườngđểgiữđôibàntaytáymáykhỏiđụngchạmvàongườibạnthâncủamìnhcơchứ?
Mộtcáchchậmchạp, anhdầný thứcđược rằngmìnhvẫnđang trầnnhưnhộng,ngồikhomlưngtrênghế.Thởdài,anhthẳngngườivàngẩngđầulên.Mọi chuyệnđãxong rồi, anh cũngkhông còn cáchnàovãnhồi đượcnữa.Giờlà lúcanhphảinghĩracáchnàođấyđể làmlànhlạivớiDelaneythôi.
Ánhnhìncủaanhrơixuốngbànlàmviệc,vàanhnhìnthấychiếcáongựccủacôcònnằmvắtngangtấmhìnhcủahọtrênbãibiển.Côhẳnlàđãbỏsótnótronglúcmặclạiquầnáocủamình.Anhđứnglênvàcầmlấychiếcáoren,nhìnchằmchằmxuốngnó,đẹpđẽvàmỏngmanhtrongtaymình.Nóvẫnbầubầutheohìnhdạngngựccô,anhlướtnhữngngóntaycủamìnhlênlớpvải,cảmnhậnsựmềmmạidưới lớptơlụavàren.Nóthật làgợicảm,mongmanhvàxinhđẹp–ynhưDelaneyvậy.Anhđặtchiếcáongựcxuốngvàcầmlêntấmhìnhcủabọnhọchụpvàomộtmùahèxaxưanàođó.
Ngaytừthuởấy,Delaneyđãrấtxinhxắn.Phảichănganhchưatừngnhậnravẻgợicảmtrongcơthểkhỏekhoắncủacô?Hoặcđôimắtmàumạchnhasâuthămthẳmkia?Ngaycảvớivếtbầmtímtrênmắt,trôngchúngvẫnsángngờisứcsốngvàđammê.
Mườisáutuổi,côđãnghênhngangnhìnthẳngvàomáychụphìnhnhưmuốn thách thức cả thế giới.MộtDelaney trưởng thành cũngkhôngkhácbiệtgìmấy–côvẫn làconngườicủahànhđộng,dámnghĩdám làm.Côchấpnhậnmọithửtháchanhđưarachocô,từtrượttuyết,chođếnlặnbiểnvàcả lúc luyệnvõ thuật.Cònbâygiờ, côđãvươn lênđểđáp lại sựnồngnhiệtcủaanh,sánhnganganhtừngnụhôn,từngcúđẩy,từngvuốtvemột.Màanh…anhchẳngcógìđểđáptrảlạichocô.
Đặt tấm hình xuống bàn làm việc, Sam từ từ mặc lại quần áo vàongười,nhétchiếcáongựccủaDelaneyvàotúiđểsaunàytrảlạichocô.Anhcảmthấymệtmỏivàsợhãi.BởivìchínhanhcũngbiếtmìnhđãcậnkềvớiviệclàmDelaneycămghétđếnthếnào.
Bỗngdưngcảm thấyngộtngạt,Samchộpchiếcchìakhóaxevà sảibướcracửa.Chỉdừnglạimộtvàiphútđểcàithiếtbịbáođộngvàkhóacửa,anhnhảylênchiếcxeSUV[2]rồiláiquanhnhữngconphốvắngvẻvàobuổisáng sớm của khu Fitzroy. Anh cần phải giúp đầu óc mình được thôngthoáng,và lầnnày,nhữngbiệnphápnửavờikhông thểgiảiquyết triệtđểđược.
[2]XeSUVlàkýhiệuviếttắtcủaSportUtilityVehicle–làmộtloạixethểthaođanăng,gầmcao,haicầu,thườngcó5đến7chỗngồi.
Chương13
Rẽxetheohướngrađườngcaotốc,Samđạpchângavàlaođi.Chođếnkhibìnhminhđãlấplóởđườngchântrời,anhđãláivàolốiđirảisỏicủacănnhànghỉnơibờbiểncủangườibạnmìnhtrênđảoPhilipIsland,phíaNamMelbourne.Samđãđượcmờiđếnđâybấtcứlúcnàoanhmuốnvàcóthểtựdoxemnhưđấylànhàmình,bạnanh-CharliehiệnđangđicôngtácbênMỹ.ĐâylàchốntuyệthảođểanhđượcthanhthảnvànghĩracáchlàmlànhvớiDelaney.
Maymắn thay,dùđiđâuanhcũng luôncó tấmván lướt sóng trongcốpxe,vànhấtđịnhlàsẽcómộtmớquầnáovứtđicũngnằmlaylắttrongđó.Đủđểanhvượtquamấyngàynàyrồi.
Chỉmấtvàiphútđể tìm ra chiếcchìakhóanhàdựphòngđượcgiấutrong vườn, anh vào nhà và bật sáng đèn. Sau khi đã bật bình nước nóngtrong nhà, anh tiến về phía phòng ngủ dành cho khách. Đấy là một cănphòngđầyđủtiệnnghivớihaichiếcgiườngđơnđãlõmhẳnxuống,hẳnlàvậtcònlạitừthuởnhỏcủaCharlie.Khôngbậntâm,Samnémngườixuốnggiườngvànhắmmắtlại.Giờđây,anhchỉmuốnđượcngủmộtgiấcmàthôi.Trongvàigiờtới,anhsẽthứcdậyvàđilướtsóng.Chỉsaukhianhđãhoàntoànchìmđắmtrongbiểncảvàtanbiếnởđótrongvàigiờđồnghồ,khiđấyanhmớitựchophépmìnhnghĩđếnDelaneylầnnữa.
Vàlúcấy,anhsẽtìmracách.
----------oOo----------
Delaneycóhẳnmộtcuốituầnđểngẫmnghĩlạisựrồdạicủamìnhtừmọigóccạnh.CôđãmắngSamlàngungốc,nhưngcôcũngnguxuẩnchẳngkém.Tạisaocôlạithuậntheocáihoócmônđanghoànhhànhmàkhôngphảilàcáilýtríthôngthườngcủamình?Cóbaogiờmàhoócmônđúngđâu?VàgiờthìcôcònchấtthêmcơnkhủnghoảngvàobuổisángthứBasắptớibằngcáchtrangtríthêmbêntrênlàmộtquảcherry[1]totướngtronghìnhhàicủatrậnthảmbạinhonhỏvàobuổitốithứSáuvừaqua.Hoặc,nếucômuốnthậtsựchínhxác,phảilàtrậnthấtbạitolớn,đượcđobằngchấtlượngcủacơncựckhoáicôđãtrảiqua.
[1]Nguyênvăn“addingabigcherryontop”cóthểdịchnômnalàsựviệcđãtệrồimàcòntệhơnsaukhihaingườilạiphátsinhquanhệvàohômthứsáuởcôngty.Minhhọahìnhảnh,quảanhđàođượctượngtrưngchođỉnhđiểmcủasựtồitệ.
ĐiđilạilạingoàibancôngtrongcănhộchiềuChủnhật,Delaneyuốngmộtngụmlớnrượutừtrêncốccôđangcầmtrêntayvàthẳngthắnthừanhậnvớibảnthânrằng,côhoàntoàn,vàthậtsựthảmrồi.Côyêungườibạnthâncủamình,sắpsửavứtbỏmộtcôngviệctuyệtvời,vàđangtrênđàbịámảnhtìnhdụcmộtcáchchóngvánh.
Tạisao,trongtấtcảnhữngđiềutốtlànhcủathếgiớinày,Samlạituyệtvời như thế ở trên giường? Hoặc đúng ra là trên bàn, hoặc trên sàn nhàphòngkhách.Ngườiđànôngnày làchuyêngiavềxúccảm.Một thiên tàitìnhdục.MộtMozartcủaphòngngủ.Anhđãbúng,vuốt,mútvàtrêuđùacôđếnkhicôbịkíchthíchđếncựcđộ,đếnmứcchưabaogiờcôcócảmgiácnhưvậytrongđờimình.
Vàrồingaylậptức,anhthuvềcáidưâmđấycủacôbằngcáchtuyênbốanhxinlỗichonhữnggìmìnhđãlàmởtrên.Điềunàythậtquálàđánghổthẹn.
Delaney lại uống thêmmột ngụm rượu nữa và dựa người lên thanhchắn ngoài ban công.Xung quanh cô, hàng ngàn ánh sáng lấp lánh trongmànđêm,nộithànhMelbournetrảidàiđếnngúttầmmắt.
Tríóccô lại thoáng lượn lờnơicănhộ tầng trên.Côđãkhôngnghethấy chút tiếng động nào của Sam suốt cuối tuần vừa rồi.Nhưng điều đókhông làmcôngạcnhiên.Có lẽanh lại chạy trốnđinơinàođóvàingày.Samchưabaogiờthíchthúvớiviệcgiảiquyếtkhókhăntrongnhữngtrườnghợpnhưthếnày.Thậttuyệtlàmsaokhithấymìnhcũngđượcxếpvàoloạinhưthếtrongcuộcđờianh.
Quayvàobêntrongcănhộ,côthoángthấybóngmìnhinlêncánhcửakínhmàuđen.Trôngkhôngcóchúthấpdẫnnào.Côđãusầusuốtcảcuốituầnvừarồi,tầnngầnvớiviệcchuyệngìđãcóthểxảyravàchuyệngìnênxảyra,vàcôđãkhônggộiđầutronghaingàyliêntiếp.Giờthìnóđãđượcbuộctúmlạisaugáybằngmộtsợigiâychun,trôngrấtluộmthuộm,khôngtươm tất tínào.Vàcảquầnáocủacônữachứ.Quần thể thao rộng thùngthình, chiếc áo thun cũng rộng thùng thình, không áo ngực, tất chân xộcxệch.Bêntrongcôcũngkhôngcảmthấytốthơnchútnào.Răngcôxỉnlạivìănquánhiềusôcôla,vàcôcòncómộtnếpnhăngiữalôngmàyvìđãcaucósuốtcuốituần.
“Vựclạibảnthânmìnhđi,Delaney.”Côtựnhủvớichínhmình.
Dùcôđãyêumộtngườiđànôngkhôngyêumình.Điềuđócũng sẽkhônggiếtchếtcôđược,đúngkhông?Cònnhiềuthứtệhạihơntrongcuộc
sốngnữa,phảikhôngnào?
Trongmộtgiây,trínãohoàntoàntrốngrỗngkhicôcốgắnghìnhdungxemcóviễncảnhnàocòntồitệhơnnữakhông.
“Nguxuẩn.”Cô lạinhủ thầmvớimình,ngửacổuốngcạnchỗrượu.Dậmchânđivàotrongcănhộ,côthẳngtiếntớiphòngtắm.
Saumộttrậntắmtápbằngnướcnóngthậtlâu,côchảimáitócvừagộisạchsẽvàngồixuốngnghiêncứutrangbánnhàtrênbáo.
Điềuduynhấtcầnlàmbâygiờlàtiếptụcvớikếhoạchcủacôthôi.Côsẽ sớm rút rakhỏi công ty, bước tiếp theo là tự rút lui rakhỏi sự cámdỗđượcsốngởbêncạnhSam.
Nhìnquanhcănhộvớivẻngẫmnghĩ.Côđãhaotốnrấtnhiềutinhlựcvàonơinày.NhưngbámvíuvàonósẽlạilàmộtsựbiệnminhchoviệcbámvíuvàoSammàthôi.Màanhđãthểhiệnmộtcáchrõràngvàvôcùngtànnhẫnrằngsẽchẳngcógìđểchocôbámvíuvàocả.
Đôivaicàngrũxuốnghơnkhicuốicùngcôcũng thừanhậnnỗicayđắngtronglầncuốicôquanhệvớiSam.Khianhchạmvàocô,đôimắtđầykhaokhát,cơthểcủaanhhammuốncô,vàcôđãbừngbừnghyvọng.Bởivìanhsẽkhôngtúmlấycônhưthếnếuanhkhôngcóchútcảmxúcgì,đúng
không?
Vàrồianhnóinhữnglờihủydiệtkia.Anhkhôngbiếttạisaolạixảyrachuyệnnhưthế.
Nhưngcôđãmongmỏianhcóthểnóigìkhácđượcnữachứ?Delaney,anhyêuem?Xinđừngrờixaanh,anhkhôngthểtưởngtượngcuộcđờimìnhkhithiếuvắngem?
Thậtvậychăng?Cóđúnglàcôđãthậtsựsuynghĩảotưởngđếnmứcđấy?
Delaneynhìnmờmịtxuốngtờbáođangtrảirộngtronglòngmình.
Đúngvậy.Côđãnguxuẩnnhưthếđấy.Côđãhyvọng,ngaycảsaubaonhiêunămnhưthế.Ngaycảsaukhicôđãthấycáicáchanhxửsựsaulầnbọnhọngủvớinhau.ĐiềuđógiảithíchtạisaonhữngcâunóicủaSamđãlàmcôđaukhổđếnthế.Tạisaocôkhôngbaogiờrútrađượcmộtbàihọcnàovềanhnhưvậy?
Màybiếtcầnphảilàmgì,côtựnhiếcmócmình.Cứlàmthếđi.
Cầmcâybútlên,Delaneylạicốgắngtậptrungvàonhữngquảngcáonhàđất.
Nhanhlênnào,mộtcuộcđờimớikhôngcóSamsẽbắtđầu.
----------oOo----------
Samđóngsầmcốpxelạivàcầmlấytấmvánlướtsóng.Kẹpnóvàonách,anhsảibướcrabãicáttrướcmặt,hướngvềđồicátcaonhấtnằmchắntrênđườngrabãibiển.Cómộtconđườngvòngdễđihơn,mentheochânđồilàrađếnnơichứkhôngphảilàleolêntrênđấy,nhưngcảnhnhìntừđỉnhđồiđẹptuyệt.VàgiờđâyanhđangcầnphảigomgóptừngchútcảmhứngtừMẹThiênnhiênbantặng.
Saubốnngàyliêntụcchỉtoànlướtsóng,ănvàngủ,cuốicùngthìanhcũngbắt đầu tìm rahướnggiải quyếtnhữngchuyện rắc rối anhđãgây ratrongmốiquanhệvớiDelaney.
Đầu tiên, làchuyệnngủnghêvớinhaunhư thếnàyphảiđượcchấmdứthẳn.Chodùnórấttuyệt,điênđảothầnhồn,vàrấtdễnghiện.Nhưngnócũnglàconđườngngắnnhấtlàmanhmấtcômãimãi.Cólẽđâylàlầnđầutiêntrongđời,anhcầnphảiápdụngmộtvàibiệnpháptựkiềmchếbảnthânmình,giữchotaymìnhkhôngđượcthòvàohộpbánhnữa.
Tuynhiên,nócònhơnlàchỉcầngiữcáitayanhkhôngđượctáymáynữa.Tronglúcđangcưỡilêntấmvánbậpbềnhtrênngọnsóngvàomộtbuổisángsớmkia,Samđãngộramộtviệc.Delaneylàbạncủaanh–mộtngườibạnthânthiếtnhất, trungthànhnhất,đángquýnhấtcủaanh.Vàcôđãnóivớianhrằngcômuốnmộtgiađình.Cômuốnđượcgặpgỡmộtngườiđặcbiệtnàođó,yêuđươngvàcóconcái.Tómlạilàxâydựngcuộcsốngmới.
Nếuanhlàmộtngườibạnthựcsựcủacô,vậythìmụctiêucủacôcũngsẽlàmụctiêucủaanh.Điềuđóhiểnhiệnrõràngtrướcmắtanhngaygiữabiểnkhơi,khinướcbiểnmằnmặnbắnlênlênmặtđầysảngkhoái.Anhcầnphải giúp đỡDelaney tìm được người đàn ông xứng đáng vớimình.Anhphảigiúpcôtìmnhữngthửtháchmớimẻnày.
Anh càng lúc càng tự tin với quyết định này củamình trong nhữngngàytiếptheo.Vàgiờthìanhđãleolênđếnđỉnhđồivàchiêmngưỡngvẻđẹp thiên nhiên trướcmắt, chiếc ván lướt sóng cắmvào cát dựng sát bêncạnhngười.Trướcmặtanh,cátvàngtrải rộngxuốngtậnmộtcáivịnhnhỏhẻolánhvànguyênsơ.Nhữngconsóngdậpdìuvỗvàobãicát, từngngọnsóngtạo thànhnhữngđámbọtbiểnkhi trànvàobờ.Đạidươngxanhthẳmdườngnhưtrảidàiđếnvôtậntrướcmắtanh.
Mộtngọngióthổitungmáitóccủaanhlên,đôimắtanhnheolạitrướcánhnắngmặttrờibuổigiữachiều.Trongngựcanhlàmộtkhoảngtrốngrỗngđãtồntạitừkhianhđãđưaraquyếtđịnhlớnkia.SựthậtxấuxalàanhchỉmuốngiữrịtlấyDelaneychobảnthânmìnhmàthôi.Anhkhôngmuốnnhìnthấy cô yêu yêu đương đương với một Gã Gia-Đình-Hai-Con[2] kia. Anhthậmchíchảmuốnđóngvaiôngcậudễmếnvớinhữngđứaconcủacô,dạychúngchơilướtsónghoặctrượtvánhoặcgâyrắcrốilinhtinh.Anhlàmộttêníchkỷkhốnkiếpnhưthếđấy.Cáiýtưởngrằngcôđangxâydựngmộtcuộc sống cho riêngmìnhmà không có anh đóngmột vai trò quan trọngtrongđấyđãkhiếnanhgầnnhưkhôngthểchịuđựngnổi.
[2] Nguyên văn:Mr. Two-Point-Five-Kids, 2.5 là tỉ lệ số con trungbìnhtronggiađình.Đạiýlàchỉmộtgiađìnhbìnhthường,mìnhdịchlà2conchođúngchủtrươngcủaVNJ
NhưngđấylàđiềuDelaneymuốn.VàanhđãkiênquyếtrằngDelaneysẽđạtđượcnó.
Kẹp chiếc ván lướt sóng trong taymình lần nữa, Sam lại lần xuốngbiểntrởlại.Lõmbõmvàobãinướccạn,anhdừnglạibuộcchắcdâyvàocổchânmình,rồilạilộiquabãinướcđủsâuđểquăngmìnhlêntấmván.Vớinhữngsảitaychắcnịchvàvữngchãi,anhbơidầnravớinhữngconsóngbạcđầu.
Trongsuốtmộtgiờ tiếp theo,anh lướtvánsaymê, tâm tríanhhoàntoàn trốngrỗng.Delaney, tạpchí... tấtcảđều lùixa.Có lẽnóvẫncòn lẩnkhuất đâuđấy tậnnơi sâu thẳm trong lòng anh, nhưng anhđã thành côngtrongviệctìmlạichomìnhmộtchútkhônggianđểhítthở.Chođếnkhianhbướclênbãibiển,anhcảmthấyđầuócmìnhđãminhmẫnvàbìnhtĩnhtrởlại.
AnhsẽthúnhậnmọichuyệnvớiDelaney,nóichocôbiếtrằnganhđãcảmthấylosợvớinhữngviệcđangxảyrasẽlàmxấuđimốiquanhệcủabọnhọ.Anhvốnkhôngthíchđốithoại,nhữngcuộcnóichuyệnđầycảmxúcnhưthếkhôngphảilàđiểmmạnhcủaanh,nhưnganhsẽcốgắnghếtsứcvìcô.Vàtiếptheo,anhsẽđềnghịsựgiúpđỡcủamìnhnhưlàmộtngườimaimối.Anhnghĩrằng,đấylàđiềuítraanhcóthểlàm,đểbùđắplạichocôsaukhiđãtrắngtrợnlợidụngcônhưthế.Saucùngthìaicòncóthểhiểucôhơn
anhnữa?Anhbiếttấtcảnhữngthóiquencủacô,cảtốtcảxấu.Anhcònbiếtcôluônluôncáubẳnvàobuổisáng,vàcôyêuthíchTurkishdelight[3],vàcôbắtbuộcchỉcóthểngủtrêngiườngtrảigamộttrămphầntrămlàmbằngsợibôngmàthôi.
[3]Turkishdelight làmột loạikẹodẻobênngoàiđượcphủmột lớpđường.
Thêmvàođó,anh lạiquenrấtnhiềugãđànông.Bạn lướtsóng,bạntrượtván,bạnrượu,bạntiệctùng.Mộtvàingườitrongsốhọthậmchícònrơivàotấttầntậtcáctrườnghợptrên.Ởđâuđótrongđámbạngiàucóvàđadạngkia,sẽcómộtngườixứngđángvớiDelaney.
Lầnnày,đivềchỗđậuxebằngconđườngvòngdễdànghơn,Samcứtrăn trởmãiviệcnày trongđầu.Ứngcửviênđầu tiênxuấthiện làMacca.Gọi tắtchocái tênScottMcCarthy,mộtngườibạn lâunămcủacảanhvàDelaney.Bướcđầunhưthếlàkháthuậntiện–sẽkhôngcóchuyệnMaccakhôngmuốnchoSamvàDelaneytiếptụcgiữmốiquanhệbèbạncủamình.VàMaccacũngsốngkhásungtúckhiđiềuhànhcôngtyxâydựngcủachínhmình.Anhtacũnglàmộtngườitốt,khikểrấtnhiềuvềnhữngđứaconcủangườichịgáivàcũngkhôngphảilàmộttênđểugiảvớiphụnữ. Bađiểm
tốt.Nhưngmặtkhác,anhtalạikhôngcókhiếukhôihài.Vàanhtacũngkhálàtiêucực,nhấtlànhữngkhicầnbảovệýkiếncủamìnhlúctranhluận.
Trượtchiếcvánvàotrongxe,SamlấykhănlaungườimìnhtrongkhithầmgạchbỏMaccakhỏidanhsáchtrongđầumình.Giờthìanhđãnghĩvềviệcnày,anhchàngđángthươngấysẽkhôngbắtkịpđượcnhịpcủaLaneyđâu.Côcầncóaiđókiềmmìnhlại,quảnlýcô.Côlàmộtngườiphụnữđầyđammê,vàcôcầncóaiđócóthểbắtkịpsựđammêcủacô.
Sam cương quyết tự ngăn mình lại để không nghĩ thêm chính xácDelaneyđãthậtđammênhưthếnàokhianhláixerẽvàongôinhàngoàibãibiểncủaCharlie.Đườngđi rảisỏikêu lạoxạodướibánhxekhianhdừnglại,vàđôimắtanhbỗnglơđễnhkhimộtứngcửviênkhácxuấthiệntrongđầu:chínhlàCharlie.
Khôngvấn đề gì với việc làmột người chu cấp tuyệt hảo –Charliekiếmtiềnrấtkhávớicôngviệclàmộtnhàđầutưcủangânhàng.Vàanhtacũngsởhữubấtđộngsản–cănnhànghỉnàylàmộtvídụ.Anhtaănmặccũngbảnhbao,vàcóthểxửlýgầnnhưmọivấnđề.Anhtakhônglướtsóng,đúngvậy,nhưnglạithíchtrượttuyết,vìvậycoinhưlàcóthểbùlạiđược.Anhtakháhómhỉnh,rộngrãi,vàvớinhữnggìSamđãchứngkiến,anhtacũngkhángọtngàovớiphụnữnữa.
Thậtsựlàkháhoànhảo.QuaihàmSamnghiếnchặtlạivànắmtayanhsiết lại trên bánh lái khi anh nghĩ đến việc thiết kếmột buổi hẹn hò choCharlievàDelaney.Charliehẳnlàsẽlàmcôấyngâyngấtnếuanhtathậtsựcóchủý.Tayanhthậmchílạisiếtchặthơntrênbánhlái.
Cảhaibọnhọđềuđãquenbiếtnhaurồi,tấtnhiênlàthế.Vìvậymọichuyệnsẽkhôngquákhóxử.Samcaumàykhimộtýnghĩlạixuấthiện.Cólẽbọnhọđãquárànhnhaurồi?Cólẽsẽchảcóchútkíchthíchnàogiữabọnhọ?BởivìnếuCharliecảmthấycóchúthứngthúvớiDelaney,anhtahẳnlàđãtấncôngtừlâurồi,đúngvậykhông?
ChodùCharliechưagặplạiDelaneydạogầnđây,tấtnhiênrồi.Kểtừkhicôtúttátlạibảnthânmình.SambỗngtưởngtượngracảnhCharlieđượcnhìn ngắm đã đờiDelaney trong chiếc quần jeans bó sát và chiếc áo ôm.Khôngcầnnghĩcũngcóthểbiếtđượcphảnứngcủaanhbạnmìnhrasao.
Mímmôilại,anhxóabỏtênCharlierakhỏidanhsáchluôn.BấtcứgãđànôngnàocầnphảinhìnDelaneytrongchiếcquầnjeansbómớithấyhứngthúvớicôđềukhôngđángbànđến.
Hiển nhiên là việc tìm choDelaneymột người xứng đôi vừa lứa làkhôngdễdànggìrồi.Vàhẳnphảinhưthế.Côlàmộtngườiphụnữđặcbiệt,vàtuyệtvời.Gãđànôngnàomàlấyđượccôhẳnlàmộttênkhốnmaymắnnhấtthếgiới,vàcònhơnthếnữa.Anhkhônghềnghingờchútnàorằngcôcũngsẽlàmộtbàmẹtốtnhất.Côđãrấtyêuchiềumấyđứaconcủabàchịgáimình,nhưnganhcũngthấycôxửlýnhữngcơnhưquấycủachúngvớimộttháiđộkiênquyếtđầytựtin.Côcóbảnnănglàmmẹ,khôngnghingờvềđiềuđó.
Samngồi thừ ra trong căn phòngkhách, nhìn chằmchằmvào chiếcghếsôphađã-qua-thời-hoàng-kimcủaCharlievàchiếctivitrắngđencũkỹđếnthảmthương.Đãđếnlúcphảiquayvềrồi.Anhđãkéodàithờigianlâuđếnhếtmứccóthể,khiđểlạitinnhắntrênđiệnthoạitrongphònglàmviệccủa Delaney vào tối Chủ Nhật giải thích việc anh cần phải nghỉ làm vài
ngày.Luôncómộtítthờigianthưthảgiữahaikỳpháthành,vìvậyanhbiếtmìnhkhôngđặtquánhiềugánhnặnglênvaicôbằngcáchdồnhếtcôngviệcchocôtrongvàingày.
NhưngnóđãlàthứTưrồi,vàthờigiancủaanhcũngđãhết.Anhđãđạtđượcnhữnggìmìnhđãđềra.AnhđãcóthểtậptrungsuynghĩmộtcáchtỉnhtáovềviệccủaDelaney,tựtìmđượcchomìnhmộttriểnvọngcầnthiết.Anhđãcómộtkếhoạch,mộtphươngánđểthựcthi.
SamgiếtthờigiantrênđườngláixetrởvềMelbournebằngcáchxemxétthêmvàiứngcửviênlàmngườichồngtươnglaicủaDelaney.Chođếnkhianhrẽvàoconđườngvềtòanhàcủabọnhọ.Đãsausáugiờtốivàanhđãđúckếtđượcdanhsáchvớibaứngcửviêntriểnvọng.
Samcảm thấykháhài lòngvớibản thânmìnhchođếnkhianhnhìnthấytấmbiển.Caosáufeetvàrộngcũnggầngầnnhưthế.Nóđượcdựnglênngaybênhôngtòanhàcủabọnhọvàtrưnglênmộtchữ“NhàBán”totướngphía trên, cùngvới nó làmột tấmhình bóng loáng củamột căn hộ có lốitrangtríkháhiệnđạivàsốngđộng[4].
Samsuýt láixeđâmsầmvàogốccâykhi anh thắnggấp lạivànhìnchằmchằmvàocănphòngkháchcủaDelaney.
Chuyệnquáiquỷgìđangxảyrathếnày?
[4]Khibánnhà thìdịchvụmôigiớiđịaốcsẽ tớidựngbảngquảngcáoởtrướcnhànhưthếnày.
Chương14
Delaneynhìnchămchúvàobảnthiếtkếđangtrảirộngtrênmặtbànăncủamình.
“Vậythì,Steve,anhnghĩthếnào?”Côhỏiđầyvẻhyvọng.
“Nócầnphảiđượcsửachữalạimộtchút,nhưngnócómộtbộkhungkhátốt.Vớigiácảhợplýthìtôinghĩnókhálàkhảquanđấy.”Stevenói.
Steve làbạn của chị cô,mộtkiến trúc sư, ngườiđãgiúpDelaneyđikiểm tra ngôi nhà cô đã tìm ra ở vùng Camberwell phía đông namMelbourne.CôđãđixemcănnhàđấylầnđầutiênvàobuổitốithứHai,nóichuyệnvớidịchvụmôigiớiđịaốcvềviệcđưacănchungcưcủacôrathịtrườngvàongaybuổisángsauđấy,vànhìntấmbảngquảngcáođượcdựnglênvàongày tiếp theo.Làmviệc trongngànhxuấtbản,Delaneycũngkháquenthuộcvớitốcđộxoayvòngnhanhchóngcủaviệcinấn,nhưngtốcđộlàmviệchiệuquảcủadịchvụnhàđấtthếnàycũngkhiếncôkhábấtngờ.
Bản thiết kế trước mặt cô vẽ một căn nhà trệt điển hình kiểuCalifornia[1],vớihànghiênrộngchạydọcphíatrướccănnhà,haicửasổvớilớpkínhkẻôchéonằmởhaibênhaicánhcửachính.Nhữngphòngốcrộngrãi,nhìnhơicũkỹvớinhữnglớpgiấydántườngtừthậpniênbảymươicùngvớitấmthảmtrảinhàxỉnmàu.NhưngcôvàSteveđãlôimộtgócthảmlênđểkhẳngđịnhlạibêndướinólàmộtlớpgỗthôngBalticchínhhiệu,đangchờđượckhaikhá.Còngiấydántườngthìcũngdễsửachữalạithôi.
[1]Kiểu nhàCaliforniaBungalow khá phổ biếnởÚc, thườngđượcxâydựngtừnhữngnăm1913trởra,thờikỳbịảnhhưởngnhiềubởivănhóacủaMỹ
NhưStevenói,nócórấtnhiềutiềmnăng.Delaneynhìnquanhcănhộcủamình,cảmgiáctiếcnuốirõràngkhiphảichàotạmbiệtvớinhữngbứctrầnnhàcaoráothanhnhãkiavàcảnhữnghàngcộtkèotrênđấynữa.[2]
[2]MìnhtưởngtượngcănhộcủachịDelaneytươngtựthếnày,nhàchungcưcaotầngvớixànhàvànộithấtnhàbếpbằnginoxsángloángJ
“Nơinày thoángđãng thật,”Stevenóinhư thể anhđọcđượcýnghĩtrongđầucôvậy.
Delaneycốgắngnởnụcười.“Nhưngnókhônghẳnlàmộtcănnhàchogiađình.”Cônóikiênquyết.
Tiếngcửanhàcômởtungracắtngangmẩuđốithoại,côxoayngườilạiđểnhìnthấySamđanghầmhầmsảibướcvềphíacô,mộtngườiđànôngcaosáufeethai(khoảng1m89)đanggiậndữvàđầycămphẫn.
“Cáichuyệnquáiquỷgìđangxảyra thếnày?”Anhhỏi,giọnggầmlêntứcgiận.
Steve bắn cái nhìn lo lắng về phía Delaney. “Em có biết anh takhông?”Anhhỏi.
Delaneygậtđầu.“Anhấylàhàngxómcủaem.”
“Hàngxóm?”Samgàolên.“Nóilạiđi.”
StevevẫnnhìnDelaney.“Emcómuốnanh...?”
Delaneybỗngnhậnrarấtnhanhchuyệnnàyrồisẽvượtkhỏitầmtaymìnhthếnào.
“Khôngsaođâu.Nhưngcólẽchúngtasẽphảinóichuyệnvềcănnhàsau,đượckhông?”Côđềnghị.
“Khôngthànhvấnđề.”Stevetrảlời.
Cuộnlạibảnthiếtkếnhà,SteveliếcvềphíaSamđanghầmhầmtứcgiậntrướckhigậtnhẹđầuvớiDelaneyvàbướcvềphíacửa.
Samkhôngbuồnchờchocánhcửakhéplạitrướckhianhbắtđầulầnnữa.
“Từkhinào thì emquyếtđịnhbáncănhộnàycủamình?”Anhhỏi,giọngđầyvẻbìnhtĩnhgiảtạo.
“Trong lúc emđinghỉ.”Cô trả lời thẳng thừng.Sam thật ra lại rúmngườilại,vàcônhậnrađấykhôngphảilàcâutrảlờimàanhđãmongđợi.
“Vậy lànókhông liênquangì tớichuyệnxảyravàođêmhômnọ?”Samhỏivớivẻmặtkhôngthểtinđược.
“Không,”côtrảlời.
CôcóthểnóiSamkhôngbiếtnênhiểucảhaicâutrảlờicủacônhưthếnào.
“Vậytạisaoemkhôngnóichoanhbiếtlàemsẽbáncănhộcủamình?Chẳnglẽemkhôngnghĩrằnganhcóthểquantâmtớiđiềuđómộtchútxíunàohaysao?”Samnói.Côcóthểnhậnrachútđauđớnẩngiấudướivẻtứcgiậncủaanh,vàtimcôthắtlại.
“Anhđãkhôngcóởđây,Sam.Vậy thìemnên làmcáigì, truy lùnganhởbấtcứnơinàoanhđếnđểemcóthểnóichoanhbiếtnhữngchuyệngìđangxảyrahaysao?”
MặtSamđỏ lên, anh tránhánhmắtmìnhđi trongmộtvàigiây.Rồianhlạiquaylạichấtvấn.
“Anhkhôngthểtinđượclàemlạilàmthếnày.Bánđicổphầndoanhnghiệp,báncănhộ.Vàemchảbuồnngồixuốngnóichoanhnghemộtchútgì.”
“Emchỉ là làmnhữngviệcgìcầnphải làmmàthôi.”Delaneytrảlờithẳngthừng.Tronglòngcôcảmthấykhóchịu.Samđãnóiđúng.Côchưabaogiờlàmnhữngquyếtđịnhtrọngđạicủacuộcđờimàmìnhkhônghộiývớianh.Dùgìthìchuyệnlầnnàycũngkhiếncôcảmthấythậtsaitrái,khóhiểu và không được trọn vẹn cho lắm.Nhưng cô không thể cho anh biếtđượcnguyênnhân thật sựcho tấtcảnhững thayđổinàycủamình.Ngườiđànôngnàyđãcongđuôichạytrốnkhỏicuộcđờicôgầnnămngàychỉbởivìbọnhọđãlàmtìnhvớinhau.Côyêuanhvôcùng,nhưnganhkhôngphảilàngườicôcóthểhyvọngvàovàmơtưởnghãohuyền.
“Anhkhônghiểuđượcnhữngchuyệnnàythìcóliênquangìđếnxâydựnggiađình.Tạisaoemkhôngthểgặpgỡmộtanhchàngnàođóvàlậpgiađìnhrồicóconcáitrongkhiemvẫnsốngởđâyvàlàmviệccùnganh?”Samchấtvấn.
Delaneynhìnchằmchằmvàoanh,sựthậtlơlửngnơiđầulưỡicủacô.Nhưngkhôngbaogiờcôphơibàybảnthânmìnhđếnmứcnhưthếđểrồibịtừchối.Côđãnếmthửhươngvịcủanóhailầntrongtuầnvừarồi,điềuđóđãkhiếncôđauđớnvôcùng.
“Anhsẽkhônghiểuđượcđâu.”Thayvàođấylàcâutrảlờicủacô.
ĐôimắtSamnhưmuốnlồira.“Ítrathìcứnóithửxemnào!Chúaơi,Laney,chúngtalàbạncủanhauđãbaonhiêunămrồi?”
“Rất lâurồi.Lâuđếnnỗiemđãtrôngđợianhởlại,hoặcít ra làgọiđiệnthoạichoemmộtcáchtửtếsauchuyệnxảyragiữahaichúngtavàotối
hômnọđấychứ.”Delaneynói.
Câunóicủacôđãkhiếnanhkhựnglạigiữachừng.Anhmởmiệngrarồilạikhéplạivàilầntrướckhicóthểcấttiếng.
“Anhcầnphảiđểđầuócmìnhtỉnhtáolại.”Anhnói,vànócànglàmcôtứcgiậnhơnđếnnỗicôđãcắtnganglờianhnói.
“Vậycònviệcphòngngừathìsao,Sam?Cóbaogiờanhnghĩđếnviệcnócóthểkhiếnemmangthaikhông?Hoặclàemcũngcóthểbịbốirốinhưanhvậy?”Cônói.
Anhnhìncôtrântrối.“Cóthai?”Mộtvẻkỳdịthoánghiệnquakhuônmặtanh.“Thậtchứ?Emcóthậtkhông?”
Delaney đã phải giữ chặt lấy hai bên đầu của mình, để đề phòngtrườnghợpnócóthểbịnổtunglênmất.
“Không!Emkhôngcó thai.Bởivìemđãuống thuốc.Anh thậmchíchẳngcònbuồnquantâmđếnmấychuyệnnàynữa.Emthậtcònmongrằnganhkhôngẩutảnhưthếnàyvớicảquânđoànphụnữmàanhđãlangchạ.”
“Anhluôndùngbao.Luônluôn!”Samnóivớivẻphẫnnộ.
“Ngoạitrừvớiem.”
“Ờ,bởivìnókhônggiốngnhưanhcókếhoạchnhảychồmlênngườibạnthâncủamình.”Samhétlên.“Nókhôngphảilàviệcanhchovàodanhsáchnhữngđiềucầnlàmcủamình.”
Delaneycốgắngkhôngtỏvẻnaonúngtrướcvẻchắcnịchvàbựcbộitronggiọngnóicủaanh.ĐiềuđókhôngkhiếncôthấyngạcnhiênkhiSamđãkhôngnghĩvềmìnhnhưthế.Côđãcómườisáunămđểlàmnềntảngchoniềmtinđấycủamình.Vậytạisaolạiđaunhưthếmỗikhianhchứngminhchocôthấyhếtlầnnàyđếnlầnkháccơchứ?
“Vâng,embiết rồi,Sam.Vàđấycũng làcảmgiácchungcủacảhaichúng tamà thôi.”Cônói, đểmặcchoniềmkiêuhãnhbị tổn thươngcủamìnhdẫndắt.
Sự im lặng căng thẳng bao trùm lên bọn họ khi cả hai người đứngtrừngmắtnhìnnhau.Delaneycốgắngkhôngđểýđếnanhnhìnkháquyếnrũtrongchiếcquầnsóccũmặcđibiểnvàchiếcáothunômkhoenhữngcơbắptrênngười.Bắptaycủaanhrámnắngvàđẹpnhưtạc,đùianhcũngrámnắngnhưvậyvàthậtthuhút.Khuônmặtanhgóccạnhvànhẵnnhụi,đôimắtlàmộtmàuxanhthẳmnổibậttrênlàndacủaanh.
Bỗngdưngtấtcảsựđấutranhbốchơihếtkhỏingườikhicônhậnrachínhxácmìnhđãphảihysinhđiềugìtrênconđườngtìmkiếmhạnhphúctươnglai.VàingàyvừaquađãchocônếmtrảithửnghiệmnósẽthếnàonếunhưcôvàSamkhôngcònlàbạnthânthiếtvớinhaunữa.Côđơn,hoanghoảivàtrốngvắng.Côđãphảinhấcđiệnthoạiđịnhgọichoanhcảchụclầntrướckhinhớrarằngkhôngchỉlàanhkhôngởnhà,màcôcònkhôngnóichuyệnvớianhbởihàngloạtnguyênnhânkhácnữa.Vấnđềlà,đầuóccôtựđộngmặcđịnhtìnhyêuvớiSam,muốnđượcởgầnbênanh.Côthèmkhátđượcnghe tiếng cười của anh, cái cách anh luôn luôn có thể làm chomọi việcthuậntheochiềuhướngđúngđắncủanó.Chỉlàlầnnàyanhkhôngthểgiúpcôđượcnữa,bởivấnđềmàcôđangđốimặtlạichínhlàanh.
Nhưthểanhcảmnhậnđượcsựyếuớtmỏngmanhcủacô,cơngiậndữdườngnhưcũngrútsạchrakhỏingườianh.
“Anhkhôngmuốngâygổvớiemđâu,Laney.”Anhnói.
Trướckhicôcóthểtrấntĩnhlạiđược,anhđãbăngquakhoảngcáchgiữahaingườibọnhọvàômcôtrongvòngtaysiếtchặtcủamình.
Bấtchấpcáibảnnăngtựbảovệtốthơncủamình,côthấymìnhđangbámsátlấyngườianh,dánchặtvàoanhhếtmứccóthể,dụimặtmìnhvàovaianh.Chúaơi,côyêuanh.Côyêuanhbiếtbaonhiêu.Vàcôsẽnhớanhhơnbấtcứđiềugìtrênkhắpthếgiớinày.
Bọnhọđứngđấyômnhaumộtlúcthậtlâu,vàrồidầndầnDelaneyđãýthứcđượcrằngcáinỗiđauđớntuyệtvọngđanghừnghựctrongngườicô
đãbiếnhìnhtrởthànhmộtcáigìđónóngbỏnghơnvàkhóchốibỏđược.Côhítvàomộthơithậtsâu,ngửiđượchươngvịbiểnmằnmặntrêncơthểấmápvàcứngcápcủaanh.Bỗngdưngcôcảmthấykhaokhátđượcnếmhươngvịcủaanh,đượcdánmôimìnhvàocáicổsănchắccủaanh.Ngựccôcảmthấyhơinằngnặng,vàcơnấmáptrảixuốngtậnnơigiữahaiđùicô.Côlạimuốnanhnữarồi.
Ngaykhiýnghĩnàyhợpnhấtlạitrongđầu,côkhựngngườilạivàcốđẩyanhra,liếcnhanhkhuônmặtanhtronglúccôtránhngườiđi.Biểuhiệncủaanhkhépkín,nhữngcảmxúccủaanhđãgiấukín.Côđãphảitựnhắcchomìnhnhớrằng,khônggiốngnhưcô,Samkhôngcóvấnđềgìvớiviệcđụngchạmcơthểvớingườibạnthâncủamình.
“Emxinlỗiđãgâygổvớianh,Sam.”Côlúngbúngnóitrongmiệng.
“Thôiquênnóđi, đượckhông?”Anhđềnghị. “Chúng ta sẽvạch ramột đường ngăn cách với tuần trước, và gọi nó là sự điên cuồng thời kỳtrăng trònhoặccáigìđócũngđượcvàchúng ta sẽkhôngbaogiờnhớ lạinữa.Emquáquýgiáđốivớianhđểcóthểhủyhoạiđibằngnhữngthứvớvẩnvàvônghĩanhưtìnhdục.”
Delaneycẩnthậnnhặtmộtsợibôngdínhlênquầnjeanscủamình,cốgắngkéodàimộtvàigiâyđểkiềmchếlạicảmxúccủamình.Anhấyđãgọinhữnggìxảyragiữabọnhọlàvônghĩa,vàanhmuốnxóasổtuầnvừarồinhưthểkhôngcóchuyệngìxảyravậy.Mộtlầnnữa,điềuđólạikhôngkhiếncô thấyngạcnhiên chútnào.Côđãbiết trướcnhữngviệcxảy ragiữahaingườicónhiềuýnghĩavớicôhơnlàvớianhnhiều.
“Vâng,”đấy là tấtcảnhữnggìcôcó thểnói,bởiđơngiảncôkhôngphảilàkẻnóidốisànhsõiđếnthế.
DườngnhưthếcũngđủchoSamrồi.Đivềphíabànăn,anhđứngdựangườivàonó.
“Vậyanhchàngvớibảnthiếtkếđấylàaithế?”Anhhỏi.
“Anhấy làbạncủaClaire, làmộtkiến trúcsư.Emđã tìmđượcmộtcănnhàmình thíchởCamberwell.”Côuểoảigiải thích.Vì lýdonàođó,dườngnhưtấtcảmàusắcđãtrôiđikhỏinơinày.Côcảmthấycáukỉnh,mệtmỏivàảmđạm.
KhuônmặtSamrốirắm.“Anhvẫnkhônghiểutạisaoemphảidọnđi,Laney.”Anhnói.Côcóthểnhậnrarằnganhđãphảihếtsứckềmchếđểgiữbìnhtĩnhvàsángsuốt.“Emyêuthíchnơinày.Vàemchưabaogiờhélộmộtcâunàovềviệcmuốnbánnóđicả.”
“Nókhônghẳnlàthiếtthựclắm,đúngkhôngnào?”Cônói.“Chỉvớimộtphòngngủthôi.Dùvậy,emđãxemcănnhànàyvàyêuthíchnóngayrồi.”
KhuônmặtSamrạngrỡlênkhicômớmchoanhmộtlờinóidốimớinhất củamình.Côđãnhìn thấyhướngđi – tất cảnhữnggì cô cần làm là
thuyếtphụcanhrằngcôđãbịngôinhàmớinàylàmchomêmệt,vàanhsẽnghĩrằngmìnhhiểutạisaocôlạimuốndờixakhỏianh.Vàomộtlúcnàođóanh sẽphát hiện rađược cái điểmchunggiữa thôiviệcvàbánnhà làgiữkhoảngcáchvớimình,nhưngcôtrôngđợivàocáitínhmùmờvềcảmxúcđãnổidanhcủaanhsẽchomìnhmộtchút thờigiandễ thở trong lúcnày.Bêncạnhđó,anhkhôngcólýdonàođểnghingờrằngngườibạnthânnhấtcủamìnhđangsắpsửacắtđứtvớimìnhrồi.Tạisaocóthểnghingờđược?Bởitheocáchanhnghĩ,chẳngcógìthayđổigiữabọnhọcả,chodùđãcóhailượtlàmtìnhnóngbỏngvàđầythèmkhátnhưthế.
“Emcóbứcảnhnàokhông?”Samhỏi,vàcôbiếtrằnganhđãcốgắnghếtsứcđểủnghộcô.
“Ừm,cóđấy.Nóở trênmạng.”Cônói.Anhđi theocôvềphíagócphòngnơimáytínhcủacôđượckếtnốivớimạnginternethaimươibốngiờmộtngày.Lạithêmmộtthứnữacôphảibắtđầutừđầuởnhàmớicủamình.
CôcóthểcảmnhậnđượchơinóngtỏaratừcơthểSamkhianhđứngsaulưngcôlúccôgõvàobànphímđịachỉcănnhàmới.Haiđầungựcphảntrắccủacôcứngdầnlên,chĩacao,vớihyvọngđượcanhđểýtới.Côkhoanhtay lại trướcngựcvàđèchúngsátvàongườimìnhvớimongmuốnchúngnghiêmtúclạimộtchút.
“Nhìn bên ngoài cũng khá đẹp đấy chứ,” Samnói khi tấm hình thứnhấthiệnra.
Delaneynhấnchuộtđểmởnhữngtấmchụpnộithấtbêntrongcănnhà,
vàcôcóthểcảmnhậnđượcsựhoangmangcủaSamkhianhnhìnvàonhữngcănphòngtốitămvàtrôngkhácũkỹvớigiấydántườnghoavănxấuxívàcảtấmthảmmàunâutímkinhkhủngkianữa.
“Cầnphảicảitạomộtchútđấy.”Anhnóivớivẻnghingờ.
“Nhưngcănnhànàythiếtkếrấtđẹp,vàcònnhiềuđấtphíasauđểcóthểcơinớithêm.Stevesẽvẽthêmphầnbếpmớivàmộtcănphònggiađìnhnữa.”Delaneycốnởnụcườinhiệttìnhtrênmặtdùcôkhôngcảmthấychútnàotronggiọngnóicủamình.Khôngphảidocôkhôngthíchcănnhànày–Côcó thích.Nócórấtnhiều tiềmnăng.Nhưngnó làsự thay thếhạngnhìđángbuồnchocuộcđờicũcủacô.Côcócảmgiácrằngmọichuyệnvẫnsẽnhưthếtrongmộtthờigiannữa.
“Mộtkhichúngtalộthếtnhữnggiấydántườngkiaravàbỏthảmđi,nhìnnósẽđẹphơnđấy,”Samnói.Timcônhẩylênmộtcáikhingheanhtựđộngthêmcảmìnhvàotrongkếhoạchcủacô.
“Vâng,”cônói.“Sànnhàvẫntốtlắm–làgỗthôngBaltic–vàtrầnnhàcũngrấttuyệt,rấtnhiềunhữngtrangtrímangphongcáchArtDeco[3].Nórấtcótiềmnăngtrởthànhmộtngôinhàchogiađìnhtuyệtvờiđấy.”
[3]ArtDecolàmộttrườngpháinghệthuậtvàtrangtrímangtínhtriếttrungđượcbắtđầutạithànhphốParisvàothậpniên1920vàpháttriểnratoànthếgiớitrongthậpniên1930.Đặc trưngcủanhững thiếtkếnội thấttheo kiểuArtDeco là hìnhdánghìnhhọc vàgóc cạnh, sửdụng chất liệubóngvàcácđườngthẳngtrongtrangtrí.Trôngnókhámạnhmẽvàrõnét
màkhôngcónhiềuđườngrốihaylãngmạnởbấtkìnơinàotrongtầmmắtcủabạn.NghệthuậtArtDecotiêubiểubởitínhthanhlịch,quyếnrũ,côngnăngvàhiệnđại.
Cómộtkhoảnhkhắcimlặngngượngngùngsaucâunóinày,vàcôcóthểcảmthấysựcăngthẳngtừngườiSambắnratứphíatừngđợt,từngđợt.
“Anhđãnghĩngợivềtấtcảnhữngđiềuemnóivềgiađìnhnàynọấy,”Samnói,hơihắnggiọngmộtchútnhưthểanhđangbịnghẹnlờivậy.“Anhmuốngiúpem.”
“Giúp?”Delaneyđãlàmmộtsailầmkhixoayngườilạitrênghế,đôimácôsuýtchạmvàodâykéoquầnsóccủaSam,ngườiđangđứngrấtgầnsaulưngcô.Anhgiậtbắnmìnhvềphíasauynhưlàbịcôchíchđiệnvậy,vàcôcảmthấymặtmìnhnóngbừnglên.
“Đúngvậy,giúpem.Ýanhlà,anhquenbiếtnhiềuđànônglắm.Anhđãâmthầmlọclạihếttấtcảbọnhọtrongmấyngàyvừaqua,vàcuốicùngthìcũngchọnramộtvàingườitiềmnăngchoemđấy.”
Delaneyngơngác.“Tiềmnănggì?”
“Làmchồng.Làmbạntrai.Tùyemmuốngọithếnàocũngđược.Đểemcóthểthựchiệnmấycáichuyệngiađìnhnàynọ.”Samnói.
Trong thoáng chốc cô cảm thấy mình không thể hít thở được nữa,khôngthểnghĩ,khôngthểlàmbấtcứviệcgìngoàicảmthấytimmìnhđauđớn.Samđãmuốngiớithiệucôvớibạncủamình.Anhmuốnlàmngườimaimốichocô.
Đấythựcsựlàmộtlờicựtuyệtxácđángnhất,làtrọngtâmcủamọisựxóabỏ.Côđặttaylênbụngmình,losợrằngmìnhsẽphíhoàibữaănnhẹmàcôđãdùngtrướckhiStevetới.
Hoàntoànkhôngđểýchútnàođếnphảnứngcủacô,Samvẫntiếptụctranhluận.“Đừnglolắng.Anhsẽkhônggiớithiệuemchogãnàotệhạiđâu.Anhhiểuemhơnbấtkỳai,nênchỉxemđâynhưlàmộtchươngtrìnhsànglọcbanđầumàthôi.”
“EmkhôngcầnanhgiúpđểtìmđượcmộtaiđóđâuSam,”côlẳnglặngnói.
Anhnhìnnhưbịtổnthươngvậy.Đồngungốctoxác.Côkhôngthểtinđượcrằnganhthậtlàmùquángvàlầmđườnglạchướngnhưvậy.
“Nhưng anhmuốn giúp.Anh biếtmình cư xử như đồ rác rưởimấyngàygầnđây,vàanhbiếtviệcnàyrấtquantrọngđốivớiem.Ítnhấtthìđấylàviệcanhcóthểlàm.”
Côkhôngcònlờinàođểnóinữa,chỉcóthểnhìnchằmchằmvàoanhmàthôi.Có lẽanhđã thấynỗiđau trongđôimắtcôbởivìanhđưa tayranắmlấytaycô.Lơđễnhvuốtvenhữngngóntaycủacô,anhnhìncôchămchú.
“Anhyêuemhơnbấtcứđiềugìtrênthếgiớinày,vànếuemmuốnmộtgiađình,emsẽcóđượcnó.”Anhnói,vôcùngchânthành.“Emxứngđángđiềutốtđẹpnhất,Laney.Mộtngườichồngthươngyêuem,nhữngđứaconchoemnuôinấng.Anhbiếtemsẽlàmộtngườimẹtuyệtvời.Vàanhđãnghĩrằng–mấyđứanhỏcủaemsẽcầnmộtngườichúđểdạychochúngcáchlàmviệcnàyviệcnọ.Lướtsónghaylướtvángìđấy.Vìvậyanhxinđăngkýtrước,ChúSam,đãsẵnsàng.”
Delaneyrúttaylạivàđứnglên.Côkhôngthểnhìnanhđượcnữa,côđangquátứcgiận.Làmthếnàomàanhdámđứngtrướcmặtcôvàđềnghịmộtviệcvớvẩn[4]như thế?Anhquánguđần!Cô thật là rấtmuốn tìmvậtnàođấytonặngđểbổđầuanhra.
[4]Nguyênvănlàofferhalfaloaf,tríchtừcâuthànhngữhalfaloafisbetter thannone: nửaổ bánhmì thì cũng cònhơn là không có gì. TươngđươngtrongtiếngViệt làméomócócònhơnkhông,mìnhdịch làviệcvớvẩn.
Chương15
Từsâuthẳmtronglòngmình,côhiểurằngđấykhôngphảilàlỗicủaanh.Côlàngườiđãthayđổiluậtchơisaubaonhiêunămqua.Nhưngcôđãquáđauđớn,vàanhcònđứngđấyxátmuốivàovếtthươnglòngcủacônữa.
“Em chỉ nói điều này một lần thôi – Em có thể tự tìm chồng chomình.”Cônóimộtcáchlạnhlùng.
Đôi lôngmày củaSamnhướng cao. “Lại có chuyệngì nữađây, lạyChúa.Anhđangcốgắngtửtếmà!”
“Emkhôngphảilàthùngtừthiện,Sam.Đànôngthậtsựcóthểnhậnraemhấpdẫnmàkhôngcầnbịngườibạnthâncủamìnhlùađihẹnhò.”
“Anh không có nói như thế!Anh có nói vậy không?Anh chỉmuốngiúpemthôimà!”
“À, anh không thể giúp được đâu.Đây là chuyệngiữa emvà ngườichồng tương lai củamình.Đã bao giờ nghe cái câu lắm thầy, nhiềuma[1]chưa?”
[1]Nguyênvăn:three’sacrowd,tríchtừcâuTwo’scompany,three’sacrowd:Haingườilàbạnđồnghành,bangườilàcáichợ.
Samphồngmanglênnhưthểmuốnnóimộtcâutrảđũanàođấythậtsâucaynhưngrồilạitựkiềmchếlạibằngýchícủamình.
“Thôiđượcrồi.Chẳngqualàanhđangcốgắnglàmmộtngườitốtthôi.Mìnhđúnglànguquámà.”Samnóivàsảibướcđivềphíacửa.
Delaney vượt qua mặt anh và mở rộng cánh cửa để thúc anh đi ranhanhhơn.
“Nếuanhmuốnhaophíthờigianđểtưduyvềđờisốngriêngtưcủangườikhácnhưvậy, tại saoanhkhông tập trungvàochínhcuộcđờimìnhấy?”Côhỏi.
ĐiềunàykhiếnSamngạcnhiênđếnmứcanhđứngkhựnglạitrênlốiravào.
“Anhsẽkhôngcòntrẻmãinữa,anhbiếtđấy,Sam.”Delaneynói,hàilòngkhinhìnthấyvẻkinhhãiinhằntrênkhuônmặtanh.“Khôngthểnàocứmãilàđứatrẻcontoxácsuốtđờinhưthếđượcđâu.”
Vớicâucuốicùngnày,côđóngsậpcánhcửa lại, épSamphảinhảycẫnglênnếukhôngmuốngótchânmìnhbịkẹp.
Mặccảmtộilỗidângtràokhoảnghaimươiphútsauđấy.Côthậtđúnglàkẻkhốnnạnmà!ViệclàmsaitráiduynhấtcủaSamlàđãkhôngđáplạitìnhcảmcủacô.Điềumàngaycảbảnthânanhcũngkhôngbiếtlàcôcótìnhývớimìnhnữa!Đềnghịđượcgiúpđỡ tìmngườibạnđờichocô,nhìn từphíaanh,cũngkhôngphảilàmộthànhđộngxấuxacótínhtoántrước.Côkhôngnghingờchútnào,rằngnếunhưcôthổlộchoanhbiếttìnhcảmthậtsựcủamình, anhcũng sẽcốgắnghết sứcđểbồiđápchocô.Chínhcáiýnghĩnàylạilàmchocônổihếtgaiốcvàquắnquéohếtcảmấyngónchânlại–Samcốgắngđểyêucôlạicòntệhơngấpcảchụclầnanhquênlãngtìnhcô.
Ngườiđànôngvôtộiđángthươngđãđếnđểđềnghịđượcgiúpvàbàytỏsựủnghộcủamình.Vàcôđãnémtrảngayvàomặtanh.
Côquaycuồngtrongcănhộcủamìnhthêmchốclát,tựhỏichuyệngìđãxảyravớingườiphụnữluônbìnhtĩnh,thoảimái,sángsuốtmàcôluôntự hào kia. Cô cảm thấymình như đang trênmột chiếc tàu lượn cao tốc,khôngbiếtbaogiờcảmxúccủamìnhsẽlênhaylàxuống.
NhưngkhôngcólýdonàolạibắtSamphảichịuđựnghậuquảcủasựthấtthườngcủamình.
Bịmặccảmtộilỗidàyvòvàlèolái,côchộplấychìakhóanhàvàlẻnrakhỏicửa.Chiếccầuthangnằmngayphíabêntráicănhộ,côleolênhaibậcmộtlúcđểlêntớinhàSam.Côsẽxinlỗianhvìmìnhđãnổigiậnđùngđùnglênnhưvậy.Côsẽcámơnvìsựquantâmâncầncủaanhkhiđềnghịgiúpđỡcôtrongbuổiđầutạodựnggiađình.Vàrồicôsẽnóichuyệnvớianhvớitháiđộbìnhtĩnhvàđángmếnhơnvềviệccôsẽtựgiảiquyếtđượcbàitoántìmchồngnàycủamình.
ĐứngtrướccửanhàSam,côhítmộthơithậtsâutrướckhigõcửamộtcáchcứngnhắc.Nhéthai tayvàotúisaucủachiếcquầnjeans,cônghiêngđầuvàchờđợiâmthanhquenthuộckhiSamtiếnlạigầncửa.Đợimộtlúc,cônhậnrarằnganhsẽkhôngramởcửa.Caumặt,côlạigõcửalầnnữa.Vàlại lầnnữa,khôngcóai trả lời.Mặtcô lại càngnhíu lại tợn.Chúaạ,phảichăngcôđã làmanh tứcđếnnỗigiờđâyanhkhôngchocôbướcvàonhàmìnhnữa?
“Sam,emxinlỗi.Đượckhông?”cônóivọngvào.
Khôngcógìngoàisựimlặng.Delaneycắnmôimình.Đúngthế,côcóthểhét toánglờixin lỗicủamìnhvớianhquacánhcửa.Nhưngcôthậtsựkhôngphảilàmuốngợichohàngxómhứngthúvớimẩuđốithoạicủabọnhọđâu.
Quyếtđịnhxong,côlựarachiếcchìakhóacănhộcủaSamnằmtrongđốngchìacủamìnhvàmởkhóa.
“Emvàođâynhé,Sam.Emchỉmuốnnóimộtcâuxinlỗi.”Côgọilớnkhixoaychìakhóatrongổ.
Trướcsựngạcnhiêncủacô,Samkhôngđứngđợiởbênkiacánhcửa.Cănhộcóvẻvắnglặng,vàcôđoánrằnganhhẳnlàđãđirangoàisaukhitranhcãivớicô.Côđóngcửalạivàvừakịpnghetiếngnướcchảytrongnhàtắm.
Rathế.Đấylàlýdotạisaoanhkhôngnghethấytiếngcô.Côphânvânđứng tần ngần trong phòng, khôngbiếtmình nênđi hay nênở.Và rồi cônhúnvai.CôvàSamđãluônxemcănhộcủangườikianhưlàmộtphầncơinới thêmcủamình.Hẳn làmộtvàicuộc tranhcãivàmộtđôi lầnnhỡ làmtìnhvớinhausẽkhôngthayđổisựthỏathuậnbấtthànhvănnàycủabọnhọ.
Saukhiđãquyếtđịnhởlạichờ,côliếcquanhcănhộcủaSam,cốtìmtòiđượccáigìđócóthểlàmphântâmcáiđầuócluônphấnkhíchcủacôcóviệcđểbậnrộn.CănphòngkháchcủaanhbịchoánchỗbởimộtchiếcghếdamàuđỏtươirấtthíchhợpvớilốisốngcủaSam–đồănthứcuốngsẽkhôngthểlàmbẩnnó,bềmặtdacóthểchảisạchdễdàng.Nhữngbứctranhhiệnđạiđượctreochephủgầnkínbứctường–nhữngkhốimàusắcmạnhbạo,sángsủavớiđủcáchìnhdạng.Bằngcáchnàođóchúng lạikhiếncônghĩđếnSam–trànđầynănglượngvàsứcsống,nhưnglạilộnxộnvàkémtậptrung.Vàkếtquảlàbắtbuộcphảibịthúcépđếncùng.
Bặmmôi lại,côđirahướngbancôngvà thảngườixuốngchiếcghếyêu thích củamìnhởnhàSam–một chiếcghếdựa êmái, nhìnkhông rahìnhdạnggì,đượcthiếtkếbởimộtnhàsảnxuấttrongđịaphương.Baophủbằngvảinhungkẻsọcmàuxanhđậm,nóvôcùngthoảimái,Delaneybuôngngườixuốngghếvớimộttiếngthởdàikhoankhoái.Ủrũnhìnrangoàibầutrờixanhthẳm,côgốicằmlêntaymình,cốgắngnghĩvềtươnglaiởphíatrước,khicôkhôngcònphảichịuđựngnỗiđaunhưcắtdacắtthịtnàytrongtimmình.Nósẽphảiđến.Mộtkhicôđãthoátrađượcthìcáicảmgiácđángghét, nhói lòng này sẽ phải tan biến thôi. Xin làmơn, Thượng đế, cô cầunguyện.Hãyđểnórờixacàngnhanhcàngtốt.
Cô đắm chìm vào suy nghĩ riêng tư củamình đếnmức không nghethấytiếngnướctrongphòngtắmđãngừngchảy,vàcôhoàntoànbấtngờkhiSambướcngangquacô,cơthểtrầntruồngvẫncònhơiướtkhianhtiếnvềphíanhàbếp.
Delaneyđôngcứnglạitrênghế,mắtmởtokhicônhìnkhắplượtđằngsauanhtừđỉnhđầuđếnngónchân.Chotớigiờ,côđãlàmtìnhvớianhhailần,nhưngcảhai lầnấycôđềuquábậnrộnđểnhàovàoanhvàsốngchết
giữrịtlấyanh,nênkhôngthểngắmnghíađượccơthểđẹpđẽđầyấntượngnày.
Đôivaicủaanhtorộngvàlưngrắnrỏicơbắpnhờbaonhiêunămlướtsóng,trượttuyếtvàcảbơilộinữa.Chodùanhđãtiêuthụthứcănnhanhvànhiềukinhkhủngthìbụngcủaanhvẫnthongọnxuốngeonhưmộtvậnđộngviên.Môngcủaanhxứngđángđượcdànhhẳnmộtgiờchỉđểchiêmngưỡngmộtmình nó – săn chắc, tròn trịa và khỏe khoắn, nó là hình ảnh của đôimôngđànônggợicảm.Vàgiờthìcôđãbiếtchínhxácnócứngrắnvàvừatayđếnthếnàokhicôhốithúcanhvàomạnhhơn,sâuhơn,nhanhhơn...
Nuốt khan cơn hammuốn bỗng trào dâng, cô kết thúc bản kiểm kêbằngmắtnhìncủamình,dõitheobắpđùidàicuồncuộnvàcảbắpchâncủaanhnữa.
Côhẳnlànênnóicáigìđó.Chứthếnàygiốngnhưđangdothámanhquá,trongkhianhkhôngbiếtcôđangcómặtởđây.CômởmiệngđịnhcấtlờithìSambỗngbấtngờquaylại.Côđãquênbéngmấtmìnhđịnhnóicáigì.Anhcóbộngựcthậtđẹp–rắnchắc,haiđỉnhnamtínhcủaanhđượcphủmộtlớplôngmỏngnhưmộtmũitênchạydọcxuốngbụngvàxuốngdầntớirốncủaanh.Mớlôngnàynởrộdàyhơnnơigiữahaichânanh,mộtsựtrưngbàytuyệthảochocáigọilàthànhphầnchủchốtnhất.Samlàmộtngườiđànôngkhôngbaogiờphảicảmthấymặccảmtrongphòng thayđồcả,điềuđó làchắcchắn.Côngọngoậy trongghếngồikhiánhnhìncủamìnhrơixuốngdànsúngốngcủaanhvàdínhchặtlấynơiấy.Chỉcầnnhìnanhthếnàyđãmanglạikýứcrằnganhđãnóngbỏngvàcứngrắnthếnàokhiởbêntrongcô.
Cáiýnghĩsốngđộngđấyđãđủchocônhảynhổmlênkhinhậnramột
cáchmuộnmàngrằngSamcuốicùngcũngnhậnrasựhiệndiệncủacôởnơinày.
“Sam, em xin lỗi – em đã dùng cái chìa khóa dự phòng. Em chỉ làmuốnđợianh,emkhôngcóýmuốnđộtnhập...”cônói,đãbắtđầusảibướcđivềphíacánhcửa.
Cô cố tình không nhìn vàomắt anh, thay vào đó, cô cố giữ cho cáinhìnhướngvềphíamụctiêucủamình-cánhcửa,vàtựdothoátkhỏicơnthèmkhátcủamình.
Nhưng Sam đã di chuyển nhanh hơn, rướn người tới để bắt kịp côtrướckhicôđếnlốiravào.
“Delaney,chờđã!”Anhnói,chộplấycánhtaycô.
Delaneycứngngườilạinhưhóađá,hoảngsợlolắngrằngnếunhưanhnhìnvàomặtcô,anhsẽnhậnrarõràngcôđãmongmuốnanhbiếtbao.
“Emchỉmuốnnóiemxinlỗi.Vậythôi.Emsẽquaylại.Hoặclàanhcóthểxuốngdướinhàem.Hoặclàchúngtacóthểnóivềchuyệnnàyvàongàymaiở chỗ làm.”Cô lắpbắpnóimàkhônghề suynghĩ,mắt vẫndán chặtxuốngsànnhà.
“Anhcũngxinlỗi,”Samnói.Côcóthểcảmnhậnđượchơithởấmápcủaanhtrênmặtmình.“Vàemnóiđúng–tìmmộtngườichồnglàchuyệnriêngcủaem,chứkhôngphảicủaanh.Chếttiệt,anhthìcóbiếtgìvềnhữngmốiquanhệcơchứ,đúngkhông?”Anhnói.
Delaneycóthểxoaysởđượcmộtcáigậtđầunhẹ.Côđangrunrẩy,cảbêntronglẫnbênngoài.Anhchỉđứngcáchcôcóvàiinchesmàthôi,toànbộcơthểtuyệtđẹpcủaanhđangtrầntruồngmộtcáchhuyhoàng.Đầugốicủacônhưnhũnra,vàcôgầnnhưkhôngthểnghe thấychínhnhữngsuynghĩcủamìnhtrongđầubởitiếngđậpthìnhthịchcủatráitimtrongngựcmình.
“Emphảiđi thôi,Sam,”cônghẹngiọng,cốgắng rút tay rakhỏi tayanhđangnắmchặt.
“Tạisao?”
Côkhông thể trả lờianh,vàanhcũngkhôngchịubuôngcôra.Cuốicùng,Delaneyđànhphảiépmìnhngướcmặtlênvànhìnvàomắtanh.
Đôingươicủaanhlàmộtmàuxanhthămthẳmnhấtmàcôtừngthấy,vàanhràsoátkhắpgươngmặtcôvớivẻchămchúkhicôvannàianhbằngđôimắt củamình.Chắc chắn là anhđãnhìn thấy côđãbị tra tấnđến thếnào?Côđãkhaokhátanh,muốnanhđếnmứcnào?
“Laney,”anhnói,giọngkhànkhàn.
Côthốtramộttiếngnấcnghẹnnhonhỏ,mộtsựcốgắngphảnkhángcuốicùng,vàrồicôkhôngcòncưỡnglạiđượcnữa,côdựavàongườianhvàanhdựavàongườicô,và taycô lướt trênbờvai cơbắpvạmvỡcủaanh,nhữngngóntayxòerộngkhicôhưởngthụcáicảmgiácdathịtcủaanhdướitaymình.
Miệnganhnghiêngxuốngngaytrênmiệngcôvàcôđãchạmvàonụhônnóngbỏngcủaanhbằngchínhcơnhammuốncủamình,quênluôncảthởhoặcsuynghĩ,hoặcthậmchíđứngvữngkhicôquáchìmđắmvàogiâyphútấy.
ĐôitaySamduỗirađểnângcôlên,tayanhxiếtchặtnơieocôkhianhgiữcôlạithậtsátngườimình.Côcóthểcảmnhậnsựcươngcứngnằmgiữahaingười,vàcảcáiphầnđóikhátthamlamcủamìnhđangđòihỏimọithứ,tấtcả,ởngaytạichỗnày.
Vàkhimáucủacôđangrầnrậtchạytronghuyếtquản,từnggiâytừngphútnhưtanrã:xúccảmđêmêlantỏakhiSamdánmiệngmìnhvàocổcô,lưỡianhmơnmanxoaytròntrênlàndanhạycảmcủacô;cơnđauđớnngọtngàonơiđầungựckhicôấnvàobộngựccứngrắncủaanh;cơnđautêdạicủahammuốnkhicôchàsátlênđùianhkhianhấnvàogiữahaichâncô.
Samthìthầmcâugìđóbàytỏlòngcảmkíchkhianhtuộtchiếcáocủacôxuốngvai,đểlộrachiếcáongực.Côđểđầumìnhngửarasaukhicảmnhậnđượcsựthôrápcủabộrâuchưacạocủaanhtrêndamình.Cômuốn
anhrấtnhiều.Quánhiều.
Sựnhậnthứcđãlàmcôcứngngườilạitrongvòngtayanh.Trừkhilàcôhamthíchsựtrừngphạt,giờlàcơhộicủacôđểrút luikhỏimộtsựsailầmkhác.Cônhắmnghiềnmắt lại,cắnchặt lấymôimìnhkhimiệngSamcuốicùngcũngtìmđượcnơiđầungựccủacôqualầnvảisatincủachiếcáongực.Côđưataylênômlấyđầuanh,vàtrongkhicôvẫnđangcònsứclực,côđẩyanhramộtcáchnhẹnhàngnhưngkiênquyết.Samcũngnhậnrasựcăngthẳngtrongcơthểcô,anhngẩngđầulên,nhìnvàomắtcômộtlầnnữa.
“Khôngthểlạitiếptụcnữa,Sam.”Cônói.
Thất vọng và tức giận thoáng hiện trên mặt anh như mây mù chengangmặttrời.Cơthểanhcứngngắckhianhtiếnvềphíatrước,sẵnsàngsửdụngmọithứtrongkhovũkhínhụcdụccủamình,khôngnghingờchútnào,đểcóthểthuyếtphụccôthuậntheocáchnhìncủaanh.Màchuyệnnàythìanhcóthểlàmrấtdễdàng,côđãbiếttrướcnhưthế.
Côlắcđầu,bướclùilại,đẩytayanhra.
“Emkhôngthểcứtiếptụclàmthếnàynữa,”cônóimộtcáchyếuớt.
Côthậmchícònkhôngdámliếcnhìnvậtđangcươngcứngmộtcáchđầytựhàotrênngườianhkia.Côbiếtthừamìnhsẽkhôngcóđủýchíđểcó
thểkhángcựlạimộtsựcámdỗnhườngấy.Thayvàođó,cônhàoracửa.Chỉtrong vòng vài giây cô đã ở phía bên kia cánh cửa và hướng về phía cầuthang.Cônghetiếngcửamởsaulưngmình,vàtiếngSamgọivớitrêncầuthangbảocôhãychờanh.
Tiếng kêu đầy hốt hoảng của hàng xóm nhà Sam khi bước ra khỏithangmáyđãchịutráchnhiệmchobấtcứsựtruynãnàomàSamđịnhtrướcđểđuổitheo.Delaneyvộivãlaoxuốngcầuthangvàchuitọtvàocănhộcủamình.
Chiếcáovẫncòntuộtkhỏivaicô,chiếcáongựclòihẳnrangoài,côkéolạiquầnáomìnhvớiđôibàntayrunrẩy.Vòngtayquabụngmình,côđiđilạilạitrướccánhcửanhà,vẫnrunbắnngườilênvớinhữngchuyệnvừaxảyra.CôkhônghềcóchúttựchủnàokhiliênquanđếnSam.Côphảiđốimặtvớisựthậtnày,vàcầnphảicómộthànhđộngthiếtthựcngay.
Vươntaytớiđiệnthoại,côbấmxuốngphímgọitắtđãmònvẹtrồi.Chịgáicủacôtrảlờingaysautiếngđầutiên.
“Emcầngiúpđỡ.”Cônóivớivẻgấpgáp.
Nhờvàochịmình,côđãnhanhchóng lấy lạibình tĩnh.“Emđangởđâu?Emcócầnchịđếnđónemkhông?”
“Không. Nhưng em có thể ngủ một đêm chỗ chị không?” Delaneynghetiếngmìnhhỏichị.Chođếnkhitừngcâuchữtuônrakhỏimiệngmình,côvẫncònchưabiếtmìnhmuốngì.Nhưnggiờthìcôđãrõràng–côcầnphảiởmộtnơinàođóantoàn,vữngchắcvàthiếtthực.Vàcôbiếtgiađìnhchịgáimìnhcóthểmanglạiđiềuđóchocô.
“Chịđangtrảichiếcgiườngcòntrốngtrongkhiđangnóichuyệnvớiemđây,”Clairenóivớigiọngbìnhthản.
“Vậyemsẽgặpchịsớm.”
Delaneykếtthúccuộcgọivàđivàophòngngủcủamình.Nhétvàibộquầnáobấtkỳvào trong túixách,côquayvềphíacửangaykhiSamvừabướcvào.Anhđứnglạiđểmặcvàochiếcquầnjeansvàkhôngthứgìkhácnữa.Trônganhcóvẻnhưsẵnsàngkhạcralửavớicô.
“Làmơnđi,Sam,”cônói,dừngtaylại.
Nhìnthấychiếctúixáchcủacô,Samcóvẻhơichộtdạ.
“Emđangđiđâuthế?”
“ĐếnnhàClaire.Emchưabiếtkhinàomìnhsẽquaylại.”Cônói.
Bọnhọđứngmộtlúctrongsựimlặngnặngnề,vàrồiSambướcsangmộtbên.ĐôivaiDelaneyrũxuốngmộtchútkhisựcăngthẳngrờikhỏicôvànướcmắtdâng trào.Côkhôngcósức lựcđểkhángcự lạianh lầnnữa.Nếunhưanhkhôngđểcôđi,côsẽbấtlực.Cônhìnanhbằngánhnhìnbiếtơnkhiđingangquaanh.
“Cámơn.”Côthì thầm.Vàrồicôbướcquaanhvàđi ra,kiênquyếtkhôngquayđầulại.
Chương16
Chịcủacô,cầuChúaphùhộchochịấy,chàođóncôbằngmộtlyrượuvàmộthộpkhăngiấy.Delaneychophépmìnhđượcné tránhsựchàođónnồngnhiệtcủanhữngđứacháutraivàcháugáicủamìnhvàbướcvàocănphòngngủcòntrốngkia.
“Đượcrồi.Kểchochịnghechuyệngìxảyranào.”ClairenóikhiđứngkhoanhchânlạitrướcgiườngtrongkhiDelaneythảngườixuốnggiường.
Delaneynhúnvai,tỏchochịthấycôđãcảmthấybấtlựcđếnthếnàokhiđốimặtvớinhữngphiềntoáitrongcuộcđờimình.
“Emkhôngbiếtnênbắtđầutừđâu.”Cônói.
“Vậyđểchịgiớihạnnólạichoem.Cóphảivềcôngviệckhông?”
“Không.Ờ,cómộtchút.Emnghĩthế.”
Chịcôgậtgùnhưthểchuyệnnàycóthểhiểuđượcvớimình.“Nólàvềcôngviệc,vàSam?”Chịhỏicâutiếptheo.
Delaneygậtđầu,siếtchặtlyrượuđếnmứcchịcủacôphảilolắngchosựantoàncủanó.KéongóntaycủaDelaneyrakhỏiđếly,Claiređặtnótrởlạitrênchiếcbànđầugiường.
“CólẽbâygiờlàthờiđiểmtốtđểchịnóichoemrằngchịbiếtemyêuSam,vàđãyêubaonhiêunămnayrồi,”chịcôbắtđầunóivớivẻbuồntẻ.
Ngớngẩnnhưlờichịnói,saukhitấtcảnhữngchuyệnđãxảyratrong
vàingàyvừaqua,Delaneyúpmặtvàolòngbàntaymìnhđầyxấuhổ.
“Chúaơi.Chẳnglẽlạirõràngđếnthế?”
“Tàmtạmthôi.Chịchỉbiếtđượcnhưthếbởichị làchịcủaem.Vớingườingoài,emvàSamchỉlàbạnthânthiếtvớinhauthôi.ChodùmộthayhaingườibạncủachịđãhỏiliệuemcóchútýtưởngrằngSamnóngbỏngđếnthếnàokhông.”
“Cóphảiemmùđâu?”Delaneynói,nghẹnlờibởinửamuốncười,nửamuốnkhóc.
“Vậy,chuyệngìđãxảyra?ĐừngcónóilàSamcuốicùngđãgặpđượcngườiphụnữcủađờimìnhrồiđấy.”Claiređoánmò.
Chỉ mới nghĩ đến đấy đã làm bụng dạ Delaney quặn đau. “Không.Không.Anhấyvẫnrộngchânrộngcẳngnhưvậyvàtônthờtựdolắm,vẫnlàmtìnhtheothứtựtêntrongcuốndanhbạđiệnthoạicủamình.”Côthấpthỏmliếcchịmìnhvàquyếtđịnhđánhcược.“EmđoánrằnganhấyđangbắtđầuđếnchữDrồi.”Cônói,vàrúmngườilạikhidựđoánđượccâutrảlờicủachịmình.
“Ồ!”Clairenói.Rồilạitiếptục,”rathế.”
Delaneycảmthấymìnhnêngiảithích.
“Việcđótựnhiênxảyrathôi.Vàrồi,nólại tựnhiênxảyralầnnữa.Khálàđiênkhùng,bởingaysaukhiemtrởvềsaukỳnghỉvớianhchị,emđãnóivớiSamrằngmìnhsẽrờikhỏidoanhnghiệp,vàrồimọichuyệncứthế...xảyra.”
Claiređanggậtđầu,nhưngDelaneycó thểnói rằngđầuócchịmìnhvẫncònnằmchỗkhác.
“Cáigì?”
“Ờ, nói thật với em, chị vẫn luôn nghĩ rằng em và Sam đã ngủ vớinhaurồicơ.Chịđoánbọnemlàbạngiườngchiếuvớinhau,ngủvớinhaulúcnàylúckhácvậy.Ýchịlà,anhtatrôngkhángonlành.Vàemcũngngonlànhkhôngkém.Dườngnhư...đấylàchuyệntựnhiênxảyranếunhưbọnemđãlàmnótrướcđây.”
“Thậtsao?”Delaneythậtsựbịkinhngạcbởisựquansátcủachịmình.Vàbởisựthậtrằngchịcô,ngườiphụnữ-đã-có-gia-đình-và-ba-conlạicóthểchấpnhậncáikháiniệmkhánhạycảmlàbạngiườngchiếukia.
“Ừ.ChịđoánrằngmìnhphảixemlạicáisuynghĩcủamìnhvềSammộtchútxíu.Mộttrongnhữnglýdochịkhôngmờianhtađếnđâythường
xuyênlàbởivìchịkhôngthíchcáiýnghĩrằnganhtađãlợidụngemnhưvậy.”
“Nhưnganhấykhôngthếmà.Anhấychưabaogiờđặttayvàongườiemchođếnlúcgầnđâymàthôi.”
“Không.Chịbiết.Chịđãhiểurồi.”Claire lắcđầu,vẻmặthiệnrõsựkinhngạc.“Tấtcảnhữnggìchịcóthểnóilàemhẳnphảicódưthừasựtựchủrồiđấy.”
DelaneytưởngtượngracơthểtrầntruồngcủaSamlầnnữa.“Vâng.Vàmột đôi cánh tay như củaPopeye[1].”Cô buộtmiệng nói trước khi có thểngănmìnhlại.Trướcsựngạcnhiêncủacô,Clairengửacổcườisằngsặc.
[1]CánhtaycủaPopeye
Delaneycảm thấykhóemiệngmìnhcũngcong lênvớimộtnụcười.CôvàClaire đã luôngầngũi với nhau, nhưng chưabaogiờ thân thiết tớimứcnày.Phầnlớncuộctròchuyệnbọnhọxoayquanhgiađìnhvàbạnbè.Delaneyđãkhôngthểnhớđượcliệuđãbaogiờbọnhọbôngđùavềđềtàinhưtựthỏamãnhaytìnhdục.Thậtlànhẹnhõmkhicônhậnrarằngchịgáimình cũng có tính hài hước khá thiết thực về những chuyện như thế này,cũngnhưcómộtcáinhìncởimởhơnlàcônghĩ.Côbắtđầuchorằngđếnnhàcủachịlàmộtviệcsángsuốtnhấtmàcôđãlàmtrongmộtthờigiandài.
“VậylàemvàSamvừađầuhàngsaumườisáunămdạođầu.”Clairenói,lắclắcđầuvớivẻthíchthú.“Thếgagiườngcóbắtlửakhông?”
“Bọnemkhôngkịplêngiường.Cảhailầnđềuthế.”Delaneynói,uốngmộtngụmrượuthậtlớn.
Clairecườiphálên.“Ngonđấy,côgái!”
Delaneynởmộtnụcườinhẹ,nhưng thực tạihiệngiờcủacô lạidầndầnđènặnglênngườilầnnữa.Clairedườngnhưcảmnhậnđượcviệcnày.Vươntaycầmlấy lyrượu,chịcônhấpmộtngụmrồinhìnDelaneyvớivẻcẩnthận.
“Vậythìchuyệngìđãxảyranào?Rõrànglàchuyệnlàmtìnhkhátốt,bởinếukhôngthìemđãkhônglàmđếnlầnthứhai.”
“Tìnhdụcthì–ýemlàđã–trêncảtuyệtvời.”Delaneynói.
“Vậy?”
ClairechờđợimộtcáchkiênnhẫnkhiDelaneymânmêtàáo.
“Dùgìthìviệcđócũngchảmangmộtýnghĩanàocả.Bọnemđãlàmtìnhvớinhau,đúngvậy,nhưngnóchỉcónghĩalàemđãđượcvinhdanhtrênBảngDanhdựcủaSamKirkmàthôi.Anhấykhônghềbiếtgìđếncảmxúccủaemcả.Vàembiếtanhấycũngkhôngcótìnhcảmnhưthếđốivớiembởivìsẽkhôngbaogiờanhấybỏchạysauđấynhưanhấyđãlàmnếunhưanhấycótìnhcảmvớiem.”
“Whoa,chầmchậmlạiđãnào,”Clairenói,đưalyrượusangvàrahiệuchoDelaney uống thêmmột ngụm nữa.Delaney uốngmộtmiệng đầy vàchớpchớpmắtđểxuađinhữnggiọtnướcmắtcứchựctràora.Sắpxếplạisuynghĩcủamình,côlạibắtđầulầnnữa.
Chođếnkhicôkểhếtmọiviệclạichochịgáimìnhnghe,bọnhọđãuốngđếnlyrượuthứbavớinhauvàănhếtnửalọôliutotướng.
“Chịgầnnhưcảmthấytộinghiệpchocậuta,”Clairenói,lắclắcđầu
khichịtrầmngâmsuynghĩvềsựsụpđổcủacuộcsốngDelaney
“Cámơnchịnhiều.”
“Chịkhôngcóýđó.Nhưngemsẽổnthôi,Laney.Emsẽtiếptụcvớicuộcsốngcủamìnhvàcuốicùngsẽquêncậuấyđivàgặpgỡmộtaiđóđểcuốicùngcómộtgiađìnhnhưmìnhmongmuốn.Vàkhiđãquámuộnmàng,Sammớihiểuchínhxácmìnhđãbỏlỡnhữnggì.Chịnghĩđấymớilàđiềuđángbuồn.”
“Emcũngnghĩ thế,nếunhưemcho rằngđiềuđócó thểxảy ramộtngàynàođó.Anhấyđangsốngrấtvuivẻkhiđượcthoảimáilàmviệctheoýthíchcủamình.Anhấykhônggiốngem-khôngnhưmộtngàynàođóanhấythứcdậyvànhậnragiấcmơcógiađìnhcủamìnhsẽbiếnmấtmãimãinhưlànkhóithuốcnếunhưmìnhkhônglàmmộtviệcgìđấy.”
Clairenhìncôsắcsảo.“Đấycóphảilàviệcđãxảyrakhiemđidulịchvớibọnchịkhông?”Côhỏi.
Delaneygậtđầu.“Làmsaochịbiết?”
“Emtựnhiên rất im lặngsaukhiđivớiCallumrabãibiển.”Chịcônói,nhắctớicậucontraithứhaibốntuổicủabọnhọ.
Delaneyhơimỉmcười.Côvẫncóthểnhớchínhxáccáigiâyphútđấykhicôhiểurằngmìnhđangcónguycơđểlỡnhữngkhoảnhkhắcđángquýnhấtcủacuộcđờimình.Cótênngốcnàođấyđãbỏquabiểncấmdọctrênbiểnvềviệckhuyếncáodukháchbỏrácthủytinhđúngchỗ.ViệcđókhiếnCallumđãđạplênmảnhvỡchaibiavàkhócthétlênvìđaulẫnsợhãi.
ChịcủacôđangbậnkéoAlanarakhỏivũngnướccạn,chịngẩngphắtngaylên,vẻmặthoảnghốthiệnrõ.
“Emcóthể...”chịhỏi,cảhaitaybậnrộnvớicôbéhaituổiđangngọngoậy.
DelaneylúcấyđãchạyvềbêncạnhCallum.CôbếCallumlênhôngmìnhvàômcậubéthậtchặt.
“Khôngsaođâu,ngoannào,sẽổnthôi.”Cônóidỗdành.
KhuônmặtCallum lemnhemđầynướcmắt.Khôngbiết thếnàomàcậubéđãxoaysởphủđượcmộtlớpcátmịntrênhaimácủamình.Nhưngchínhcáicáchcậubéômlấycôđãgâyrasựxuấthiệncảmgiácnày.Trởlạithànhhìnhtượngbéconthuầnkhiết,Callumquấncảchâncảtayngangbụngcôvàbámlấythậtchặt,ấnđầucủacậubévàongựccônhưthểcôlàngườiduynhất trên thếgiớinàycó thểvỗvềchocậubé.Cáicơ thểnhỏbé, taychân mũm mĩm ấy đã rất ấm áp và mềm mại quanh người cô. Mái tócCallumcómùicủamuối,củacát,vàcủabétrainhonhỏ.Tráitimcôbỗngđaunhói trong lồngngực,nóđãbị rungđộngbởi sự tin tưởngmàcậubédànhchocô.Vàđâuđóphíadướixươngsườn,buồngtrứngđãbịbỏquên
củacôbỗngthứctỉnhnhưthểchúngchờđợi tínhiệunàyđã lâu trướckhikhiếncôcảmthấyđượcsựhiệndiệncủamình.
“Chínhlàcáiômấy.”Delaneynóimộtcáchâuyếmsaumột lúchồitưởnglại.“Chỉtrongmộtgiây,emđãcóđượccáicảmgiácđượclàmmẹlàthếnào.Vàemthềlàcáibuồngtrứngcủaem,chúngđãphátcuồnglênrồi.”
Clairemỉmcườivớivẻtựhào.“Chịbiếtlànếunémemvàoởchungvớibọntrẻmộtthờigianlàemsẽtựhiểurangaythôi.”
Delaneyháhốcmiệngvì choángváng, côngạcnhiênkhinghe rằngchịmìnhđãcókếhoạchbímậtnhưthếtrongsuốtbaonhiêunămrồi.Clairenhúnvaivớivẻkhôngáynáychútnào.
“Chịmuốnmấyđứanhỏnhàmìnhcó thêmanhchịemhọ.”Cônói.“VànếunhưSamkhônggánhlấyviệcnày,thìchúngtasẽtìmngườikháclàm.”
Delaneygậtđầuvớivẻđồngtình,nhưngđiềuđókhônglàmnỗibuồntrongngựccôvơiđichútnào.
“Với những gì đáng giá, chị nghĩ là em đã là đúng, bán đi cổ phầndoanhnghiệpcủamìnhvàdọnnhàrakhỏicănhộđấy.Chodùnhiềukhuyếtđiểm,nhưngSamđúnglàthậtdễmến,vàchịcóthểtưởngtượngđượcemđã
gặpkhókhănđếnthếnàođểcóthểrờikhỏicậutanhưvậy.”
“Đúngvậy.”
“Mọichuyệnsẽtốthơnthôi,Laney.”
“Embiết.Nhưngmọithứphảithậtlàtệtrước.Tạisaoemlạingủvớianhấycơchứ?”Côrềnrĩ.“Emđãgầnthànhcôngđếnnơirồi,vàrồilạinhấtđịnhphảithửcáimùivịmàmìnhchỉtưởngtượngtrongsuốtbaonhiêunămqua....”
“Thếchuyệnđóchắctuyệtlắm,nhỉ?”Clairehỏivớimộtchúttòmò
Delaneybuôngtayrakhỏinơimàcôđãkhoanhtrướcngựctheobảnnăngmình,làmlộrahaiđầungựcđangdựngthẳng.“Chỉlànóivềanhấythôiđấy.”Cônóivớivẻmệtmỏi.
“Wow.Haythậtđấy.”
Delaneygật đầu buồnbã.Claire nhíumày lại khi chị suy ngẫmcẩnthận.
“Đượcrồi,bâygiờđâylànhữngviệcemcầnlàm.Caisốngkhônghiệuquảtrongtrườnghợpnàyrồi.Emđãlàmthử,nhưngchịhiểulànókhôngcótácdụnggì.”
Delaneynhớ lạimột tuầnvừaqua.“Không.Sự tiếtchếchẳngcó tácdụnggìnếuchuyệnđóliênquanđếnSam.”
“Vậynhữnggìemcần làmlàđốtcháyhếtđi.”Claire tuyênbốchắcnịch.
Delaneynhướngmộtbênlôngmàylênvớivẻthắcmắc.“Điềuđócónghĩalàgì?”
“Nhớ lúc Todd cứ khăng khăng bắt chị cai thuốc trước khi cướikhông?Vàchịđãcốgắng,rồicốgắng,nhưngkhôngbỏđượcấy?Mộtvàiđêmtrướcngàycưới,chịđãngồitrongphòngvàhútsạchhẳnmộtbaothuốclá,cứhếtđiếunàylạitớiđiếukhác.Ngàyhômsauchịmệtlảngườiđinhưchóốm,nhưngkhôngbaogiờchịchạmtayvàođiếuthuốcnàonữa.Ngaycảngửikhóithuốcthôicũngkhôngthểnữa.”
Delaneyvẫncònngơngác. “Vậychịkhuyên là emnênhút thuốc lábâygiờà?”Côhỏi,vẫnchưahiểuđượcýchịmìnhlàgì.
“Không,conbékhờkhạonày.ÝchịlàkhuyênemlàmvớiSamchomụmịđầuócluônđi,vàtiếptụclàmchođếnkhinàoemkhôngthểlàmnổinữa.Nhưthế,hoặclàchođếnkhiemrútcạnkiệttinhlựckhiếnanhtacònbébằnghạtngôthôi.Haicáchnàythìcáchnàocũngđượccả.”
Delaneynhìnchằmchằmchịgáimình, rồi lại liếcvềphíachai rượumàbọnhọđãuống.Vẫncònkhoảngmộtphầntư,chịcôkhôngthểxỉnđếnmứcđấyđược.
“ChịthậtsựnghĩrằnglàmtìnhnhiềuhơnvớiSamlàcáchđểloạibỏanhấyđitrongđầuemà?”Côhỏivớivẻnghingờ.
“Đúngthế.Nghĩtheocáchnàynày,nếunhưvẫnkhôngđược,thìemsẽcóvàitấmhìnhđẹpchocuốnalbumtrongđầumình.”
Delaneyngẫmnghĩ lại ý tưởngnày.Có thể sẽ khônghiệuquả.Đầutiênlàbởivìnóquáhấpdẫn.Vàbêncạnhđó,côkhôngthểđảmbảođượcrằngSamsẽmuốnlàmtìnhliêntụcchođếnkhianhkhôngthểlàmnổinữa.Ngaycảkhiđãcóvàidấuhiệungọtngàotheohướngđấy,nhưngkhôngcógìđảmbảo làchuyệnđósẽđược lâudài.Saucùng,Samliên tục thayđổiphụnữnhưthayáo,vàbọnhọchưabaogiờkéodàilâuhơnđượcvàituần.
“Cứnghĩvềviệcđóđi.”Clairenói,vànấclênmộttiếngrõto.
Delaneycầmlấylyrượutrongtaychịgáimình.“Chúngtacòncócảđêmđểmàsuynghĩthấuđáo.”Cônhắcchịmìnhnhớ.
Clairelàmmặthềvớicô,rồikéokéocánhtayDelaney.“Hứavớichịlàemsẽnghĩvềviệcnàynhé.Dùsaothìemcũngcóthiệthạigìđâu?Tinchịđi–bấtcứcáigì,chodùlúcbanđầutốtđẹpđếnthếnàođinữa,sẽmấtđicáivẻlôicuốnnếucứxemđixemlại.Nếunhưemhiểuýchị.”
Delaney nhìn chị gáimình lo lắng. “Làmơn nói cho em biết là chịkhôngbắtđầunóivềnhữngbữatiệctìnhdụctrongthànhphố[2]nhé.”Cônói
[2]SuburbanSexParties:làmộtbộphimkhiêudâmcùngtên,nóivềcácgiađìnhtrongkhuphốtraođổibạntìnhvớinhau.
“LạyChúa,chuyệnchưatuyệtvọngđếnmứcđấyđâu.”Clairenói.Vàrồicônháymắtcườitoe.“Bọnchịvẫnlàmngonlànhmà,emyêntâmđi.”
MộttiếnggõcửavanglênvàToddthòđầuvào.“BọnnhócmuốndìDelaneyđọctruyệnchochúngnghetrướcgiờđingủnày.”
Delaneyđứngphắtdậyvớivẻsốtsắng.“Emsẽđếnngay.”
Khi cô đi ngang qua Todd và bước ra hành lang, cô nghe tiếng chịmìnhsaulưng.
“Tạisaoanhkhôngđóngcửalạichomộtphútnhỉ?”Claiređềnghịvớichồngđầyẩný.
Delaneyhiểuđượcqua cái cách cánh cửanhanh chóngđóng sập lạirằngToddhẳnlàsẽkhôngphiềnhàgìvớimónquàđãhơisayxỉnkiađâu.
Delaneydừnglạitrênhànhlangmộtlúc.Côđãmuốntấtcảnhữngthứnhưthếnày.Đờisốnggiađình,sựthânmật,sựliênkếtràngbuộc.VàcôsẽkhôngbaogiờcóđượcnóchođếnkhinàoSamchưabướcrakhỏitráitimmình.
Xétchocùngthìcólẽlờikhuyêncủachịcôcũngkhôngđếnnỗingớngẩncholắm.
----------oOo----------
Sambướcvàovănphòngcủamìnhvàosánghômsau,chớpmắtđầyngạcnhiêntrướccáibàngiấybóngloángsạchsẽđangchàođónanh.Cóaiđó đã dọn dẹp bàn làmviệc của anh trong lúc anh đi vắng.Anh nổi giậnngaylậptức.Anhghétnhấtlàaiđódọndẹpvănphòngcủamình.Nóbừabộntheokiểucủaanh,vàanhbiếtchínhnơitìmđồvậtcủamình.Bấtcứai
cóđượcmộttếbàonãotrongđầuđềuhiểurằngchỉcầnsắpxếplạimộttờgiấytrênbàncủaanhlàđủđểmờimọcmột lờikhiểntráchrồi.Anhđoánngayrangườichịutráchnhiệmchoviệcnày–Debbie.Côtalàlínhmới,vìvậycóthểtưởngtượngđượclàcôtachưađượccảnhbáovềcáinguyêntắckhông-được-sờ-vào-bàn-làm-việccủaanh,vàdạonàycôtađãliêntụcpháttínhiệumàanhđãhếtsứclẩntránh.Tạisaocáiconbéđấylạinghĩrằngdọndẹpbàn làmviệccủangườiđànông làmộtcáchđểgâysựchúýcơchứ?Trongsáchvởcủaanh,điềuđócũngnóngbỏngvàgợicảmtươngđươngvớiviệcnhổnướcbọtvàokhăntayvàdùngnóđểlaumặtchoanhvậy.
Anh tiến tới quầy tiếp tân và chờđợiDebbie kết thúc cuộc gọi trênđiệnthoạitrướckhitấncôngcô.
“Vâng,Sam?”Côtahỏi,mắtchớpchớpnhìnanh.
“Tôisẽđểchocôyên,bởivìcôvẫncònmớiởđây,vàcólẽcôkhôngbiếtrằngbànlàmviệccủatôilàbấtkhảxâmphạm.Khôngaidọndẹpnó,dichuyểnbấtcứthứgìtrênđấy,chạmvàođấy.Ngherõchưa?”Anhnói,nhậnthứcđượcgiọngmìnhcólẽgaygắthơnlàdựđịnh,nhờvàogiấcngủchỉcóhai tiếng đồng hồ đêmqua sau khi lăn qua lộn lại trên giường lo lắng vềnhữngchuyệnđangxảyravớiDelaney.
“Tôikhôngbiếtlàanhđangnóicáigì,Sam.”Debbienói,đôimắtnâumởtovìngạcnhiên.
“Cóvấnđềgìà?”
Cảhai người đềuquay lại vànhìn thấyDelaneyđứngđấy.BụngdạSambồnchồnvàanhcốkhôngnhậnracônhìntuyệtđếnthếnàotrongchiếcchânváyjeansngắnvàchiếcáongắnsọcnổi.Thậtkhómàlờđiđượcđôichâncôdườngnhưcứdài tít tắpđến tậnđôigiàycaogótđangmang trênngười.Cuối cùng, anh nởmột nụ cười cứng nhắc và nhét hai tay vào túiquầnmình,mộtviệcmàdạonàyanhhaylàmmỗikhisựtựchủcủaanhbayrangoàicửasổ.
“AnhvừanóivớiDebbie rằnganhkhông thíchaidọndẹpbànmìnhmỗikhianhkhôngcómặtởđây.”Samgiảithích,thămdòtrênkhuônmặtDelaneyđểtìmbấtcứdấuhiệunàovềcảmgiáccủacôhoặccôđãnghĩgìsautrậnthấtbạivàotốiqua.Giữavôsốlầnthămviếngqualạitớicănhộcủanhau,vàbuổi trìnhdiễn thoátykhôngđịnh trướccủaanhchongườihàngxómcủamình,bọnhọđãmôphỏngkhátốtmàntấuhàinày.NgoạitrừviệcchẳngcóchútvuitươinàotrênmặtDelaneykhicôrờikhỏinhà,trôngcôcóvẻkháđaukhổ.Vàđấylàlỗicủaanhkhikhôngthểgiữchotaychânmìnhkhỏitáymáyđược.
“Nhưngtôikhôngchạmvàonó.”Debbienói,thanhminhvớiDelaneythayvìvớiSam.“Tôithềlàtôikhônglàm.”
“À,vậy thìcóaiđóđã làm.Tôikhông thật sựquan tâmđấy làai–miễnlàviệcnàykhôngđượcphépxảyralầnnữa.”Samnói,cốgắngtỏvẻbiếtđiều.
Delaneynhìnanhvớivẻsắcbén.“Emcóthểnóichuyệnvớianhtrongvănphòngmộtlúcđượckhông?”Côhỏi.
“Tấtnhiên.”
Samđitheocô,mắtdánlêncáihôngđongđưavàcặpmôngcủacô.Dùsaothìanhcũngchỉlàconngườimàthôi.Miễnsaotayanhvẫncònnằmyêntrongtúiquần,anhchorằngmìnhcóthểnhìnchứkhôngthểsờvàolàđược.
Delaneychờchođếnkhicảhaivàotrongvănphòngrồimớixoaymặtlạinhìnanh.
“Sam,liệucókhinàoanhbịmộtchấnthươngvùngđầutrongvàingàyvừarồikhông?Khôngbịđậpvàođầuhaybấttỉnhhaygìgìđấychứ?”Côhỏi,giọngvôcùngêmáivàngọtngào,đầyvẻxảotrá.
Sam đã quá quen thuộc để không bị mắc lỡm bởi cô. “Không. Tạisao?”Anhhỏimộtcáchthậntrọng.
Delaneylắcđầuvớianh.“EmkhôngthểtinđượcanhthậtsựđãbuộctộiDebbiedọndẹpcáibànmình,sauchuyệnxảyratốithứSáuvừarồi.”Cônói.
MắtSammởtokhicáchìnhảnhđầymàusắclầnlượtthoánghiệnlạitrongđầuanh–anhbếDelaneyvàophòngvàdọnsạchcáibànchỉbằngmộttayđểanhcóthểđặtxuốngmộtviệckinhdoanhvôcùngquantrọnglàđượctùyýchiếmlấycô.Anhđivòngquanhcáibànđểxácnhậnlạitrínhớcủamình.Đúngthậtvậy,mộtchồnggiấytờ,tạpchí,vănphòngphẩmvàhàngloạtthứlinhtinhkhácđangnằmchấtđốngởphíabênkiacáibàn.
“Ồ,đúngthật.”Anhnóivớivẻngớngẩn.
“Thậthayhokhibiếtrằngđấylàmộtkỷniệmđángnhớnhưthếvớianh.”Côlạnhlùngnói,đirakhỏivănphònganhvớidángvẻcứngnhắc.
Chương17
Samđậpmạnhbàntayvàotránmình.Anhthậtđúnglàđầnđộnmà.KhôngngạcnhiêngìkhiDelaneycảmthấytứcgiậnvớianhđếnvậy.Gomhếtcanđảm,anhđuổitheocô.
Côđangđứngởtrongbếpvàphachomìnhmộtcốccàphê.Anhngắmnhìnđườngcongthanhnhãcủadángcôđangđứngcúiđầuxuốngmộtlúctrướckhicấttiếng.
“Anhkhôngquên,”anhnói,“anhđãkhôngnghĩngợiđượcbấtcứviệcnàokhác.”
Côngẩngphắtđầulên,vàanhcóthểnhậnthấyvẻngạcnhiênlẫncảnhgiáctrênmặtcô.Anhcũngcóchútngạcnhiên.Anhđãkhôngbiếtmìnhcóthểnóinhữnglờinhưvậychođếnkhichúngbuộtrakhỏimiệng.Nhưngđấylà thật, ngay cả khi anh thật sự không chắc chắn khi nói điều này vớiDelaney,nếuxétđếnnhữngthứmàanhđãmấtđi.Nhưnganhchorằngviệcanhhammuốncônhưvậyđãquálàrõrang,bởivìdạogầnđâyanhđãnhảybổvàongườicômỗikhicócơhội.Dùsaođinữathìcôcólẽđãquághêtởmvớicái thóichơi-xong-dông-thẳngcủaanh,đếnnỗicôcó thể rấthỉhảmàtốngmộtcúđấmvàomặtanhnếunhưanhkhôngđưaravài lờigiải thíchchonhữngchuyệnđãxảyragiữahaingườibọnhọ.VàDelaneycómộtcúđấmkháhiểm–anhđã làđíchnhắmcủanóhơnmột lầnvàonhữngnămtrướcđây.
“Vậy thì làm sao mà anh có thể quên được cái bàn?” Cô hỏi anh,khuônmặtkhôngchútcảmxúc.
“Bởi vì anh không thật sự nghĩ đến nó vào lúc ấy.Anh cómột thứkháccấpbáchhơntrongđầumình.”Samnói.“Tìmthửchoanhmộtgãđànôngnàokhácmàcòncóthểnghĩvềmộtcáibàncáighếtrongnhàtrongkhicóemtrongvòngtaymìnhxem,nếutìmđượcthìanhsẵnsànggặmhếtcáibàn,tấttầntậtcảchânbànluôn.”
Delaneythậmchíchảbuồnnhếchmépcười.Côchỉnhìnchằmchằm
vàoanh,rồiquaylạivớicốccàphêcủamình.
“Tốiquaemđãđiđâuthế?”Anhhỏikhithấycôkhôngcóýđịnhnóigìnữa.
“ĐếnnhàClaire.”
Khônghaylắm–anhbiếtkhárõClairekhôngphảilàủnghộviênsốmộtcủamình.Cócáigìđóđãkhôngđượccảithiệnlắmtrongvònghaimươibốngiờqua.
“Anhxin lỗivềchuyện tốiqua,”anhbắtđầunói,nhưngDelaneyđãgiơtaylên,khuônmặtcônhănlạivớimộtbiểuhiệnmệtmỏiđaukhổ.
“Làmơnđi–Emkhôngmuốnngheanhđãcảmthấyáynáythếnàovềviệclàmtìnhvớiemđâu,Samạ.Hoặclàanhkhôngthểhiểuđượctạisaonólạixảyra.Hoặclàanhướcgìmìnhcóthểrútlạinó.”Cônói.
“Đấylàcâuemnói,khôngphảianh.”Samxenvào.“Saulầnđầutiên,emđãnóirằngnếunhưcóthểthuhồinólạithìemcũngsẽlàm.”
“Đúng thế.Nói vậy thì cónghĩa là anh sẽ không rút lại à?”Côhỏi,
từngcâutừngchữthấmđẫmsựkhótin.
Samnhìnvàomắtcôvàchầmchậmlắcđầu.“Không.”
Anhcũngđãnhậnrađấy làsự thật.Làmsaomàanhcó thểhốihậnchonhữnggiâyphútnóngbỏngnhất,buôngthảnhấttrongcuộcđờimình?VàcảcáisựthậtrằnganhcùngchiasẻvớiDelaneylạicànglàmchúngtrởnênquýgiáhơn,chodùđiềuđóđãlàmhỏngđitìnhbạngiữahọ.
Delaneylạiquaylạivớiviệckhuấytáchcàphêcủamình.Vàbởivìcôkhôngchođườngvào,anhđãđoánđượcrằngcôhẳnlàcũngcảmthấythoảimáinhưmình.Sựthoảimáikhôngđượcnhiềunhặngìcholắm.
“Anhkhôngmuốnlàmmấtem,Laney,”anhkhẽkhàngnói.
Côgật,đầuvẫncúigằm.“Embiết.Chỉlàlúcnàyemhơithấyrốirắmmộtchútthôi.”Cônói.
Samđãmuốnđưatayrađểanủicô,nhưnganhbiếtmìnhđãđánhmấtcáiđặcquyềnđấysaulầnđầutiênanhđặttaylênngườicôvớinhữngýđồkhôngthuầnkhiết.
“Cólẽbởivìemsắpsửarờikhỏidoanhnghiệp,”anhđềnghị.“Cólẽcảhaichúngtađềukhôngcảmthấyyênổn.”
Delaneylạigậtđầu.“Vâng,cólẽlàthế.”Cônói.
TrôngDelaneythậtbuồn,đứngdựangườivàobồnrửabátnhưthểcôkhôngmuốncómặtởnơiđấy.Anhkhôngthểkhốngchếđượcmình.
“Kệmẹnó.”Anhnói,vươntaytớivàkéocôsátlạimình.Anhkhôngthểcứđứngđấyvànhìncôđaukhổ,lạicàngkhôngkhianhlànguyênnhâncủasựbấthạnhđấy.
Ngaykhivừacảmnhậnđượccơthểcôđangdánvàongườimình,anhđãnhậnrađấylàmộtviệchếtsứcsailầm.Hammuốntrànxuốngbụngdướikhitayanhvuốtvebờlưngquenthuộcnhưngđầydụdỗcủacô.Anhhítvàomộthơithậtsâuhươngvịcủacô–vẫncảmthấynhưthếlàchưađủ-mộtphầnnướchoa,mộtphầnDelaney,vôcùnggợicảmvàđầymờigọi.
“Sam,” cô nói, giọng lúng búng bởimặt cô đang bị anh áp vào vaimình.
“Hử?”Anhnói,cốgắngmộtcách tuyệtvọngđểépSamNhỏ trởvềtiếptụcvớigiấcngủcủamình.
“Anhđanglênà?”Côhỏi.
Samnhắmtịtmắtlại,mấthếtcảmặtmũi.“Ừ,”anhthừanhậnvớimộtgiọngnghènnghẹn.
Mộtlúcimlặng,rồiDelaneyluồnmộttayvàogiữahaicơthểbọnhọđểnắmlấycáivậtcươngcứng,dàivàtoqualớpquầnjeanscủaanh.Anhnhậnracôđangthởmạnhvàrunrẩymộtchút.
“Ôi lạyChúa!Tôixin lỗi.”Cóaiđó thảng thốtcất tiếng từphíasaubọnhọ,vàcảhaivộigiãyranhưđỉaphảivôi.
“Tôikhôngcốýquấyrầyđâu.Tôisẽquay lại sau,không thànhvấnđề.”Ngườiphụtráchtrangcủabọnhọ,Rudynói,mắtđảochỗkháckhianhtathụtlùilại.
DelaneythanmộttiếngkhànkhànvàđầyxấuhổkhicôgiấumặtvàotaymìnhtrongkhiSamthìdánmắtlêntrầnnhà,hyvọngrằngcáivậtkiacủamìnhkhônghiệnralồlộrõràngnhưcảmgiácvềnóvậy.
DelaneychờmộtvàigiâysaukhiRudyrútluirồimớicầmlấycốccàphêcủamìnhkhỏibồnrửa.Vàcôđingangquaanh,mặtnghiêmlại.
Samđậptaymìnhvàotránlầnnữa.
Đúnglàbiếtcáchsửasaiđấy,tênkhốn.
----------oOo----------
Delaneycẩnthậnđặtcốccàphêxuốnggiữabànlàmviệccủamình,rồiđưatayratrướcmặt.Chúngrunrẩynhưthểcôđangbịhạđườnghuyếthayvừa trảiquacơnchấnđộng trongđờimình.Hoặcnhư thểcôvừa trảiquacuộcchiếnvớiýchícủabảnthânmình–mộtcuộcchiếngiữaDelaneylảlơidâmđãng,ngườichảmuốnđiềugìkhácngoàiSam–nóngbỏngvàcứngrắnvùisâutrongngườimình,vàvớimộtDelaneytỉnhtáo,cómụctiêu,ngườiđãxácđịnhsẽtừbỏtìnhyêucũvàtìmchomìnhmộtngườitìnhmới.
Thậtkhôngmaylàmsao,DelaneydâmđãngkhốngchếngườicôkhiRudybướcvàophòngbếpvàbắtgặpcôđangbópđầytaycáiphầnphíadướibụngcủaSam.Delaneynhắmnghiềnmắtlại.Thậtlàxấuhổquáđimất.
Nhưngđiềuđóđãchỉrõrachocôthấymộtthứngoàisứctưởngtượng.Dù tốtdùxấugì thìcảcôvàSamgiờnhưđangở trong thờikỳđộngdụcvậy.Bọnhọchỉcầnởtrongcùngmộtphòngvớinhauthìtìnhdụcnhảyvọtlênthànhnhiệmvụưutiênhàngđầutronglịchlàmviệc.Côcảmthấymìnhmấtkiểmsoát,hơibịámảnhquámức.Vàvôcùng,vôcùnghứngtình.
Vậy,cólẽcáilýthuyếtchịcôđưarađángđểthửnghiệmmộtlần.Ởmứcđộ thếnày rồi thìDelaneysẵnsàngđể thửbấtcứđiềugì.Côđãbánphầndoanhnghiệpcủamình,vàcôđangtronggiaiđoạnchuyểnnhà.ĐiềunàyđãxóabỏmộtcáchantoànsựhiệndiệnvềthựcthểcủaSamtrongcuộcđờicô,nhưngvẫnkiêncốlưuanhlạitrongtiềmthứccủamình.Kýứcvềđôibàn tayđiêu luyệncủaanhvẫnquayvềámảnhhằngđêmmỗikhicôchophépmìnhđượcbuôngthảmộtchút.Chuyệnxảyragiữabọnhọtuyệtvờiđếnnỗi,côbiếtrằngthậtbuồncườinếutựmongđợirằngmìnhsẽquênnótrongmộtsớmmộtchiều.
Điềunàycónghĩa làcôcầnphải thựchiệnbiệnphápquyết liệthơn.Hơi thởDelaneynghẹn lại trongngựckhi cô cânnhắcđếnviệcmình sắplàm:đềnghịvớiSammộtbuổicuốituầncủachủnghĩakhoáilạckhôngbịngăntrở,chỉcóhaingườibọnhọ,khôngquầnáo,khôngcónhữngsựphântántưtưởng.Côkhépchânlại,xiếtchặthaiđùivớinhauđểcốlàmdịuđicơnđaunhứcvìhammuốnđangđậpdồndậpnơiấy.Cólẽcôkhôngnêntựlừaphỉnhmìnhrằngđâychỉlàmộtchuyệnvặtvãnh.Thậtra,nóthỏamãnsựtưởngtượngbằngnhiềucách.Chỉlàcáiphầnsaucủakỳnghỉcuốituầnnàymớikhónhằn–phảivẽramộtđườngngăncáchvớinhữngchuyệnđãtrảiquavàquaylưngbướcđi.Nếunhưlờikhuyêncủachịcôđánggiá,hẳnlúcấymỗi khi cô nhìn thấy Sam là phát ốm lên rồi. Delaneymỉm cười caynghiệtvớibảnthânmình.Cơhộilớnđấy.Nhưng,tốithiểulà,côcóthểcóđượcmộtthờigianânhạn,mộtkhoảngantoànchothờigiancònlạicủacôvớiX-Provàkhuchungcư.Nhưchịcôđãnói,khôngcógìcóthểgiữđượcvẻcuốnhútsaukhixemtớixemluichánchêrồi.Nếunhưcôcóthểlàmmờđimộtchútmalực,liệucóthểdễdànghơnchocôđểbướctiếptrongcuộcđờihaykhông?
Delaneyvươntaycầmlấyconchuộtmáytính,tìmtớimộttrangwebhướngdẫndulịch,dùcôvẫnkhônghoàntoànbịthuyếtphụcbởinhữnglậpluậncủachínhmình.CôđãngờngợrằnglýdothậtsựmàcôtiếnhànhcáikếhoạchđiênrồcủachịgáimìnhlàbởivìcôđãmuốnđượcngủvớiSamcàngnhiềucàngtốt.Khôngcóviệcnàođánglàmhơn,cũngkhôngcólítríđểnàokìmnén.Đángbuồnlàsựnhậnthứcnàycũngkhôngngănđượccô
lại.
Saukhitìmthấytrêninternetmộtnơithíchhợpchokếhoạchcủamìnhvàgọimộtvàicuộcđiệnthoại,côđivàonhàtắmđểxốinướclạnhlêncổtaymình.ChỉcầnnghĩtớibuổicuốituầnnóngbỏngcùngSamđãlàmcômuốnphátcuồnglênrồi.Nócũnglàmcôthấyhơinônnaomộtchút.Nếulỡanhnóikhông thì sao?Côđãkhông lường trướcđượcviệcđó trongkếhoạchcủamình.
Vuốtvuốtmáitóc,côđãlàmramộtquyếtđịnh.Côsẽkhôngnóichoanhbiết.Điềunàykháhènnhát,côbiết thế,nhưngcônghĩrằngthờigiannàymìnhxứngđángcóđượcmộtvàibiệnphápđểgiữlạimặtmũi,nếuxétđếnviệccôđãphơibàyvàdễbịtổnthươngđếnmứcnào.Côsẽnóivớianhrằngđấychỉ làmộtbuổiđi chơixacuối tuần thuầnkhiếtgiữabạnbèvớinhau.Đểcứuvãn lạimốiquanhệ tốtđẹpngàyxưacủabọnhọ.Biết tínhSam,anhấysẽchộpngaylấycơhộinày–bấtcứviệcgìđểtránhchobảnthânkhỏinhữngcuộcđốithoạiđầyvụngvềnơicănphòngbếp.
Đãquyếtđịnhxong,DelaneyđitìmSamnơivănphòngcủaanh.Anhđang sắp xếp lại bàn làmviệc củamình trở về trạng thái bừa bộnnhư cũbằngcáchnhấcmọithứtừdướisànnhàvànémchúnglạitrênbàn.Bấtkểmọichuyện,côthấymìnhcườigượnggạo.Anhđúnglàmộtconlợnmà.
Đôimắtxanhcủaanhrựcsángkhinhìnlênvàthấycôđứngđấy,vàcôâm thầm tự sửa lại trong đầumình –một con lợn đẹp trai, dễ thương vàkhôngthểcưỡnglạiđược.Và,nếumọichuyệnxảyratheokếhoạch,tấtcảlàcủacôtrongtoànbộhaingàytrụylạcsắptới.
“Anhđãcókếhoạchgì chocuối tuầnnàychưa?”CôhỏivuvơkhiđứngdựahôngvàocạnhbànlàmviệccủaSam.Mộttrongmấychồnggiấycaorungrinhnhưmuốnđổụpxuống,cônhanhchónglùibướclại.Samđèmộttaylêncáichồnggiấyẽoợtđấytrướckhinóđổxuốngnhưtuyếtlở.
“Không.Cònem?”Anhhỏi.
Delaneyrúmngườilạivìcáchbọnhọđốithoạivớinhauthậtngượngnghịuvàkhậpkhiễng.
“Ừ, cũng gần như thế. Em đang tự hỏi không biết anh cómuốn điDaylesfordvàocuốituầnkhông.Cómộtnhànghỉởtrongrừng,rấtthưgiãnvàyêntĩnh,chắcvậy.”
“Ồ,”Samnói,nhìngươngmặtcôvớivẻchămchú.“Ngheđượcđấy.”
“Emnghĩnócóthểchochúngtamộtcơhộiđểchomọiviệcđượctrởvềnhưtrướcđây.Anhbiếtđấy,”Delaneynói.Chỉcómộtchútxíubịađặttrongcâunóicóphầnđúngcủacô–sauđấy thìbọnhọcó thể trở lạimốiquanhệnhưtrước,mộtkhicôđãngấunghiếnanhsuốtcuốituần.
“Được.”Samnóivuivẻ, thẳngngười lên trênghếcủamình.Côbiếtchínhxáclàanhđangnghĩgì–bọnhọcóthểquétsạchnhữngngàyvừaquagiấuxuốngdướitấmthảmcủaquákhứ,vàkhôngbaogiờcầnphảinhắcđến
nónữa.Cóphảiđấylàđiềuanhvẫnthườnggạgẫmgầnđâykhông?
“Cólẽchúngtacòncóthểđicâucámộtchútnữa,”anhnói,bắtđầucảmthấyhứngthúhơnvớikếhoạchnày.“Đibộtrongrừnghoặcgìđấy.”
“Vâng,”Delaneytrảlời,vàngẫmnghĩNguycơcaolà,anhbạn,anhcókhicònkhôngrờikhỏiphòngngủnữacơ.
“Khinàothìemmuốnđi?”Samhỏi,đãtoàntâmtoànýchochuyếnđinày.
Delaneybỗngcảmthấylolắng.Cóphảicôđãépbuộcanhbằngcáchlàmnhưthếnày?Nhưngkhinghĩđếnviệcnóithậtchoanhbiếtkếhoạchsắptớicủamìnhvàxòebàitẩyrachoanhthấykhiếnđầugốicôbủnrủn.Vậy,cólẽcôhànhđộnghènhạ,nhưngvớimộtđộngcơkhátốt.MàcóphảilàcôlừaSamđihaingàynơimỏmuốiởSiberia[1]đâu.
[1]NhữngmỏmuốiởSiberia là nơi chínhquyềnXô viết cũ thườngđàynhữngtùnhânchínhtrịralàmviệctạiđây.
“Ừm,vậythếchúngtanghỉviệcsớmchiềumainhé.Cólẽkhoảngbốngiờ,đượckhông?”Côđềnghị.
“Tuyệt.Hẹnnhauthếnhé.”Samnói.
Ngaylậptứcanhcóvẻnhưhốihậncáiýbấtcẩntrongcâumìnhvừanói,bởianhngọnguậymộtcáchlolắngtrênghếngồicủamình.“Ýanhlà,nókhôngphảilàmộtcuộchẹnhògì.Nhưngemchấpnhậnthamgiarồiđấynhé.”Anhnóimộtcáchngượngngập.
Côchỉmỉmcườivớianhmàthôi.
Đừng có tự khắt khe với bản thânmình quá như thế, Sam. Cô nghĩthầmkhiquaylưngbướcđi.Anhcònchínhxáchơnlàanhtưởngđấy.
----------oOo----------
Samnheomắtlạinhìnquakínhchắngiólêntấmbảngtênđườngrỉsétđangdầntiếnđếnphíabêntaytráicủahọ.
“Đâylànóhả?”Anhhỏi.
Bọn họ đã dò dẫm trên những con đường đất vùng ngoại ô củaDaylesford–khoảngmộttiếngđồnghồláixevềhướngBắccủaMelbourne–mấthaimươiphútvừa rồi.Đi tới thị trấnnhỏnày thì dễdàng–đây là
điểmđếnkháphổbiếnvìdâncưđồngtínhđãchọnnơinàylàmchốnsinhsống,mởramộtthờikỳmớicủanhữngnhàhàngkỳlạvàthứcăntuyệtvời,đườngphốcũngtốtnữa.Nhưngbọnhọđãđiquathịtrấnnhỏấyđãlâu,vàgiờđanglọthẳnvàorừng,láixeđiquahếtconđườngmònbụibặmnàylạitớiconđườngmònbụibặmkhác,theobảnghướngdẫnmàcôngtymôigiớiđịaốcđãđưachoDelaney.
“Đúng rồi,”Delaneynói,đưa tayđấmvào trongkhôngkhí. “Rẽ tráichỗnày.”
Samngoặttaylái,bánhxecủachiếcSUVtrơntrượtlạoxạotrênconđườngrảisỏi.Delaneybámchắclấyvàkêulênmộttiếngđầyphấnkhích.Anhkhôngkhỏimỉmcười,chodùanhcànglúccàngcảmthấycăngthẳngkhibọnhọtiếngầnhơntớiđiểmđếncủamình.
Anh đã nghĩ gì khi đồng ý bỏ ra kỳ nghỉ cuối tuần để đi cùng vớiDelaney,làmmớilạitìnhbạntrongsánggiữabọnhọ?Cóphảianhđiêncóđẳngcấpluônrồikhông?AnhđãtựlừamìnhrằngđấylàmộtýtưởngthôngminhtronghaingàythứNămvàthứSáu.VàrồikhianhxuốngdướinhàđểđónDelaneyđi,nhìnthấycômặcchiếcquầnngắnvớichiếcáohaidâybétícùngđôigiàyxăngđandâythanhmảnhthìngaylậptức,anhhiểurằngđểđưatìnhbạncủabọnhọtrởlạivịtríthíchhợp,yêucầuanhcầnphảicómộtdũngkhícỡnhưcủaGhandimớiđược.Nhậnthứcrằnganhkhôngsởhữumột sự tự chủđếnmức ấykhông làmSamngạcnhiên–vàđiềuđó cũngchẳng phải là dự đoán tốt lành gì chomột kỳ nghỉ cuối tuần thành công.Delaney sẽ nghĩ gì về anh khi anh cứ đi lòng vòng trong nhà vớimột sựcươngcứngthườngtrựctronghaingàyliêntiếpnhưthế?
TrongđầuanhkhônghềcóchútnghingờnàorằngDelaneyhoàntoàn
bịthuyếtphụcvớiýnghĩlàbuổicuốituầnnàysẽchữakhỏitấtcảnhữnggìđãgâyphiềnnãochotìnhbạngiữabọnhọ.Côđíchthựcđãrạngrỡhẳnlênkhianhđồngýsẽđicùng,nhữngbướcchânnhúnnhảyđãtrởvềvớicôkhilàmviệctrongvănphòng.Chodù,giờthìanhmớinghĩđếnnó,côđãkhálàyêntĩnhtừkhibọnhọbắtđầuláixe.Cólẽcôcũngbắtđầunghĩrằng,xétvềmặtýchí,liệuchuyếnđinghỉcuốituầnnàycóthểkèmtheovàicạmbẫyhaykhông?Anhliếcnhìnsangcôkhicônhìnvẩnvơrangoàicửakínhxe.Sambiếtkhárõràngrằngcôkhônghẳnlàkhôngbịanhlàmchođộngtình.Mộttayvỗ làmsaokêu?Mỗi lầnhọ laovàonhauđều làsự tựnguyệncủađôibên. Trên thực tế, lần ở căn hộ nhà anh, khi cô tình cờ bắt gặp anh trầntruồngthìvẻhammuốnsốngsượngtrongđôimắtcủacôđãkhiếnchosựthèmkhátcủachínhbản thânanh tăngvọtquakhỏicáingưỡngcủasự tựkiềmchế.
Vìvậy,đâylàconđườnghaichiều,làchuyệngiữahaibọnhọ.NhưnganhcũngkhônghềnghingờrằngDelaneyđãmuốndựnglênbứcràochắn.Côấyđãcónhữngkếhoạchcủamình,vàchúngkhôngcókèmthêmanhởtrêngiường.Vìvậymớicóbuổiđichơixacuốituầnthếnày.
“Lốivàoởđây,”Delaneynói,vàanhrẽtráivàomộtconđườngrảiđásỏibụimù.
Nhữnghàngcâybạchđànđượctrồngkhắphaibênđường,khibọnhọláixedọctheomộtconđườngcongcong,họtìmthấycănnhànghỉcuốituầncủamình–mộtngôinhàđượcxâybằnggạchbùnxinhxắnnằmtrênmộtvạtđấttựnhiêncủasườnđồi.Nócómộtốngkhóixâybằngđáởbênngoài,vàmộtcáibồntắmcóchânthậttochiếmngaychỗtrangtrọngnơisàngỗngoàisântrước.
Trôngnógầnnhưlàhoànhảo–chomộtkỳnghỉcuốituầncủamộtsựtratấnhoàntoànthuầnkhiết.AnhlạiliếcsangnhìnDelaneylầnnữa.Côcóýthứcđượcrằngnơinàylãngmạnđếnthếnàokhông?
Côbướcrakhỏixetrước,dừnglạimộtthoángđểchỉnhđốnlạichiếcquầnsoóccủamình.Samthầmrênlênmộttiếngkhianhnhìnvàomôngcô.Anhthậtđúnglàkẻbỏđimà.
Delaneynhìnvềphíaanhquavaimình.Đôimắtnâumàumạchnhanhìnkhóhiểukhicôcườinhẹvàcóvẻlolắng.
“Trôngkháđẹpđấy,nhỉ?”
“Ừ,đúngvậy.”Samđồngýcụtngủn.
Thởdàinặngnề,anhnhảyxuốngxevàlôihànhlýcủabọnhọrakhỏicốpsau.Delaneyđãcầmlấytúixáchtaycủamình–côchưabaogiờđểanhmangváchànhlýchomìnhcả.SamnhấcbalôcủamìnhlênkèmthêmmấytúiđồănthứcuốngmàDelaneyđãmangtheo.
Delaneydẫnđườngđitớicửaravào,chỉvàigiây,bọnhọđãbướcvàomộtcănphòngkháchrộnglớn,trầnnhàcaovớinhữngthanhxàngangđểlộrangoài.Ởmộtbênlàbồnrửabátvàquầychứngtỏlànhàbếp,tronggóclàmộtcánhcửamàanhđoánhẳnlàdẫnvàophòngtắm.Phầncònlạicủacăn
phòngđượcchiếmcứbởimộtcáilòsưởivàmộtcáigiườngtokhổnglồ.Caumày,Samnémđồđạcxuốngvàchốngtaylênhôngmình.
“Thếnàythôià?Khôngcòngìnữaà?”Anhhỏi.
Delaneyđưatayvuốtdọcđùimình,rõrànglàcôcũngbốirốiynhưanhkhiởđâychỉcóduynhấtmộtcáigiường.
“Bọnmôigiớiđịaốcchắc làđãnhầm lẫngì rồi,”anhnói, rút chiếcđiện thoại di động ra khỏi túi quần sau củamình.Anhkhôngbiết liệu cósóngởnơirừngrúnàykhông,nhưnganhphảigọithửbởikhôngbaogiờanhcóthểởchunggiườngvớiDelaneysuốtcảkỳcuốituầnnàymàcòncóthểgiữđượclờihứaanhđãtựđềrachomình.
“Ừm,đấykhôngphảilànhầmlẫn,”Delaneykhẽkhàngnói.
Samkhựnglạitrongkhiđangbấmsố.“Cáigì?”
“Emnóirằngđấykhôngphảilàmộtsựnhầmlẫn.Emđãcốtìnhchọnnó.”
Samđứngnơiđấy,bấtđộngbởivôvànýnghĩkhácnhauđangsầmsập
chạytrongđầuanh.
“Sam,vàituầnvừaqua,chúngtadườngnhưluôn…anhbiếtmà...”cônói,rahiệubằngtaymìnhchoanhbiếtrằngýcômuốnnóiđếnviệcbọnhọluônnhảyxổvàocơthểnhaumỗikhicódịp.“Vìvậyrõrànglàđãcógìđấygiữachúngta.Anhcónghĩthếkhông?”
Samchỉcóthểgậtđầu.Vìmộtvàilýdonàođấy,anhcảmthấyrấtkhóthở.
“Vàanhbiếtrằngemđãcókếhoạchđểtìmchồngvàbắtđầumộtgiađình củamình.Hiện tại, những gì giữa hai đứamình là nước đục.Và nókhiến cho chúng ta cãi vã nhau suốt.Vì vậy, em cho rằng có lẽ chúng tanên... đẩy chúng rakhỏingườimình.”Delaneykết thúc câunói củamìnhmộtcáchvộivã.
Côđangđỏmặt,vàanhnhìn,mộtcáchthíchthú,khicôkéophầntócphíasaugáymìnhmộtcáchlolắng.
“Anhnghĩsao?”Côhỏikhianhđãimlặngquálâu.
“Vậychínhxáclàemđangđềnghịđiềugì?”Anhhỏimộtcáchthậntrọng,kiểmsoátchặtchẽbảnthânmìnhtrướckhianhngheđượcđiềumìnhcầnnghe.
“Rằngchúngtacókỳnghỉcuốituầnnày.Khônghạnchếgì.Chỉanhvàemvàchiếcgiườngtokia.Vàrồichúngtasẽvạchramộtđườnggiớihạn,vàthếlàxong.Chấmdứt,kếtthúchoàntoàn.”Cônóiliều.
Anhnhậnthấysựlo lắngđãrờikhỏiconngườicô.Thậtra,nếuanhđoánđúng,côcònkháphấnkhíchnữalàđằngkhác.Điềunàythậttốt,bởianhcũngsắpbùngnổtớinơivìquáhứngtìnhrồi.
“Vậyanhsẽnóigìđây,Sam?”Côhỏi,ánhmắtđầyvẻtháchthứcanhchấpnhậnlờimờigọinày.
“Cởiquầnáora,emsẽkhôngcầnchúngtrongmộtlúcđâu.”
Chương18
DelaneycảmthấytấtcảnhữngnỗilolắngvàngờvựcdầntanbiếnkhicôvàSamtiếnlạigầnnhau.SứcnặngnơimiệngSamđangđèlêncôđãtrởthànhsựtratấnquenthuộcvàngọtngào.Cômởmiệngra,mờianhvàoxâmchiếm.Côyêuthíchcáicáchmàanhhôncô,nhưthểkhôngbaogiờanhcảmthấyđủ.Việcđấylàmcôthấyhưngphấntộtđỉnh.Vàcảcáicơthểđànôngrắnchắcđangápvàongườicônữa.
Kiênquyếtlầnnàyphảilàmmọiviệcchậmlại,côlướttaylênđôivairộnglớncủaanh,đobềdàyrộng,chiêmngưỡngsứcmạnhcủachúng.Đôi
taymòmẫm từng centimet gợi cảm, cô lần tay xuống lưng anh, xoa nắnnhữngbắpcơsănchắckhiSambắtđầuhônlêncổcô.
“Emthíchanhlàmnhưthếvôcùng.”Côrênrỉ,vàSamkéocôlạigầnhơn,ấnmiệngmìnhlênmôicô.
Anhđãcứngnhưđárồi.Côkhẽnhấchôngmìnhlênđểchoanhbiếtrằngkhôngchỉcómìnhanhđanghứngtìnhmộtcáchnghiêmtrọng.Anhậmừvớivẻhàilòng,taytrượtxuốngeocôvàluồnvàolưngquần.Samkhựnglạitrongmộtgiây,ngẩnngườiranhìnlênmặtcô.
“Khôngmặcquầnlót?”Anhhỏi,biểulộtrênmặtkhótinđếnmứchàihước.
“Không.”
“Baolâurồi?Suốtngàynayà?Ôixinđừngnóilàemkhôngmặcquầnlótcảngàymàanhkhônghềnhậnranhé.”Samrênrỉ.
“Chỉ saukhi em thayquần áokhi xongviệc lúc chiều thôi.”Côbậtcườivớivẻnhănnhócủaanh.
Bàntayrộnglớncủaanhômlấyđôimôngtrầntrongchiếcquầnsooccủacô,kéocôcàngápsátmìnhgầnhơnnữa.
“Cáimôngnàyxứngđángmangđiđăngkýlàkỳquanthứtámcủathếgiới,”anhnóikhinhẹnhàngxoabópcô.
Delaneycũngluồntayrasauanh,nắmlấyhaibênmôngđànôngrắnchắctronghaitaymình.
“Củaanhcũngkhôngtệđâu,”côthìthầm,rắcnhữngnụhônnhonhỏdọctheocổanh.Hémiệngra,côkhuấyđảolưỡimìnhtrêndaanhkhiếnanhrùngmình.
“Emnóiđúng,nóthậttuyệt.”Anhnói,vàcôngạcnhiênthốtlênmộttiếngkêunhonhỏkhianhcúixuốngbếcôlêntrêntaymình.Bướchaibướcvộivàngvềphíachiếcgiường,khôngchútkháchkhí,anhthảcôlênđấyvàbắtđầugiậtquầnáomìnhra.
“Anhthậtsựmuốntiếnhànhchầmchậmthôi.Thưởngthứcmỗiphầntrêncơthểem.Kéodàihànggiờđồnghồ.Nhưngkhôngphảilúcnày.”Anhnóikhikéochiếcquầnjeansxuống.
Delaneyđãngọnguậycởixongchiếcquầnsoócvàkéochiếcáohaidâyquakhỏiđầu.“Khôngthểđồngýhơnđượcnữa.”Cônói.
VàtiếpđóSamđãởtrêngiường,đèhếtchiềudàicơthểtrầntruồngcủamìnhlênngườicô.Đấylàlầnđầutiênbọnhọtiếntớiđượcgiường,vàcôsungsướngcảmnhậncáisứcnặngcủadathịtanhtrênngườimình.
“Tuyệtnhỉ?”Samnói,lậplạinhữnggìcôđangnghĩtrongđầu.
“Nhấttrầnđời”Delaneythìthầm,kéođầuanhxuốngđểhôn.
Phầncònlạichỉcònmờnhạt.CảhaiđềuphátcuồngrồinênmàndạođầugầnnhưkhôngtồntạikhiSamtiếnvàotrongngườicôvớimộtcúđẩymãnhliệt.Côgầnnhưlênđỉnhngaylậptứcvớihànhđộngnàycủaanh.Kểtừlúcấylàcúrượtđuổihoangdại,điêncuồngkhicảhaihốihảđuavềđích.Bọnhọđạtđượcnómộtcáchtựnhiên,Samrùngmìnhtrongngườicôlúccôhétlêntrongcơnkhoáilạctộtcùng.
Mọichuyệndườngnhưcànglúccàngtốtđẹphơngiữahaingườihọ.Vàphầntốtđẹpnhấtlàsauđấy,khôngaitrongsốhọcảmthấycầnphảibỏchạy.Lầnnày,Samnằmúpsấpbêncạnhcô,tayanhvẫncònvòngquabụngcô,nhữngngóntayanhvẽnhữngvòngtrònvuvơtrênlàndabụngmềmmạicủacô.
Côđãmuốntậnhưởngcáicảmgiácnày,nhưngcôcảmthấyquábằnglòng,quá trànđầy,đếnmứcmimắtcôđãsớmsụpxuống.Côcó thểcảmnhậncơthểSamcũngđangthưgiãnbêncạnh,vàcôdụiđầuvàogối.
“Buồnngủquá,”côthìthầmkhiSamhémắtvàkhẽcườivớicô.
“Anhcũngvậy.Gầnđâychảcóđượcgiấcngủđầyđủtámtiếngnào.”Anhnói.
“Emcũngvậy,”côbuộtmiệngnóimàkhôngsuynghĩ.
NụcườitrênmặtSamdầnhớnhở,vàbàntayanhxòerộnghơntrênngườicôđểkéocôlạigầnmộtcáchđầychiếmđoạt.
“Nóivớianhrằngđấylàbởivìemnghĩvềanh.”Anhnói.
Delaney không biết phải trả lời làm sao. Thú nhận sự thật và khiếnSamđoánrađượcbímậtcủamình?Haynóidối,vàphávỡsựmêhoặcmàbọnhọdườngnhưđãsavàotừkhibướcquacánhcửakia?
“Nóiđinào,Delaney,”Samnói,giảvờnghiêmkhắc.“Nóirằngemđãnghĩanhlàmchuyệnnày.”
Anhcúiđầuxuốngđểngậmmộtbênđầungựccôvàomiệngmình.Ràlưỡiquanhnómạnhmẽ,anhdaydayđầungựccô.
“Vàcảchuyệnnàynữa.”Anhthìthầmđầygợicảmkhitayanhlầnmòxuống bụng và tìm tới những lọn loăn xoăn ẩm ướt giữa hai chân cô.Delaneycắnmôilạikhimộtngóntayanhluồnsâuvàotrongkhenhạycảmtìmhạtngọcẩnmình.
Nhìnchămchúlênmặtcô,Sambúngnhènhẹvàonơinhạycảmấy.Khôngthểtinđượcrằngdùcôvừatrảiquacơnkhoáilạccựcđỉnh,Delaneyđãlạicảmthấycáicảmgiáclânglângđangtăngdầntrongngườimìnhlầnnữa.
Mắtkhéphờ, côdạnghaiđùi rộnghơn,khaokháthơnđể chàođónnhữngcúđụngchạm,vuốtvecủaanh
Samdườngnhưkhávuivẻđểlàmtheo.Banphátrộngrãisựchuyênchúcủamiệngmìnhtrênngực,anhkhiếncômuốnphátcuồnglênbởinhữngvuốtvekhéoléogiữahaichân.Chỉkhicôrunrẩyvàgiãydụavìhammuốntrêngiườngthìanhmớidừnglại,dựngcôdậytừtrongcơnmịtmờcủaxúccảmmàcôđãchìmsâu.
“Nóiđi,Delaney,”Samlạiyêucầulầnnữa,vàDelaneyđãrấtgần,rấttuyệtvọngchờđượcgiảitỏa.Côđãthúnhậnsựthật.
“Đúngvậy,emđãnghĩvềanh.Vềchuyệnnày.”Côhổnhển.
Samtrôngđầy tựhàovà tựmãnđếnmứccôkhông thểkhôngchêmvào, “Và em nghĩ về Jake. Và cái anh chàng em hẹn hò vào năm ngoái,Tim.”Cônóinhẹbẫng.“Vàcómột tấmhìnhcủaEricBana[1] trênbìađợtpháthànhmớinhấtcủatạpchíCosmo...”
[1]EricBana là diễn viên ngườiÚc.Một trong những vai diễn nổitiếngcủaanhlàchàngkhổnglồmàuxanhtrongphimđiệnảnhHulkphần1(2003)vàHectortrongTroja(2004)
Samkhựnglạiđểlấyhơi,rồitayanhlạibắtđầuchuyểnđộnggiữahaichâncô,tiếptụcmụcđíchcủamình.
“Emnóidối.”AnhnóikhiDelaneybắtđầuthởhổnhểnvìsungsướng.“Nóilàchỉmộtmìnhanhthôi.”
CôđãgầnnhưmuốnvọtrakhỏigiườngkhiSamấncảlòngbàntayvàonơinhạycảmvàcảxungquanh,đưađẩynóđầykhéoléo.Sựthỏamãnđãgầnnơichântrời,chỉcáchcôvàigiâynữathôi,vàSamlạidừnglại,tayanhvòngtheonơiđấynhưngkhônglàmgìcả,chỉômsátnómàthôi.
“Sam,làmơnđi!”Côvannài,giãydụahôngmìnhvớivẻtuyệtvọng.
“Nóicáicâumathuậtđấyđi,Delaney,”Samralệnh.
Delaneynhìnlênkhuônmặtđangcườicợtcủaanh,mongmỏichờđợiđiềuanhđãhứahẹn,tựtrongthâmtâmcôbiếtrằngđâychỉlàtròđùagiỡnnhưngcũngrấtlànghiêmtúc.
“Chỉ mình anh thôi, Sam.” Cuối cùng cô cất tiếng thì thầm. Mộtthoángmãnnguyệntộtcùnghiệnratrênmặtanh.Anhcúiđầuchămchúvàongựccô lầnnữa,miệnganhmạnhmẽvàđầykhoáicảmtrênđầungựccô.Giữahaichân,bàntayanhlạibắtđầuđưađẩy,Delaneyđãbấtlựckhôngthểngănhôngmìnhlạikhỏiđongđưatrênnệmgiườngkhicơncựckhoáiđangdầnkéođến.
“Đúngrồi,Sam,ôivâng!Vâng!”Côrênlên,mộttaynắmchặtlấygatrảigiường,taykiađangnắmlấyvaianhnồngnhiệt.
Sam chờ cho đến khi cô dịu lại mới rút tay ra khỏi hai chân cô.Delaneyđãnhũnhếtcảngườivàrãrời.CôcóthểnhậnthấySamđangrấttựhàovớibảnthânmình.
“Ngủvàphảicảnhgiácđấy,Kirk,”côcảnhcáoanh.
“Tuyệtvời.Anhđangchờđợimột cuộc tấncông trảđũađây.”Samnóivớivẻmamãnh.
“Anhnóiđấynhé.Cứchờchođếnkhiemtúmđượcanhtrongmiệngmình,gầnsắpbùngnổấy.”Côhămdọa.
ĐôimắtSamtốilại.“Nóianhnghetiếpđi.”
Delaneymỉm cười, nhận ra rằng cô đã làm anh bị lôi cuốn.Quá dễdàng.
“Chưađâu.Emcólẽcầnngủmộtchút.Vàsauđấychúngtacóthểbànluận thêmvềchuyệnấy.”Cônói,nằmúp lại trênbụngmìnhvàchỉnhgối
chothoảimái.
Sambuộtmiệngchửithề.
“Từtừthôi,Sam.Emcònchưabắtđầuđâu.”Cônói,mỉmcườitronggốimình.
Bọnhọcócảmộtcuối tuần.Haiđêmvàgầnhaingàythần thánhđểtrêu đùa, chế nhạo nhau thỏa thích.Quá đủ để tẩy xóamười sáu nămmơtưởngvàámảnhcủacô,giúpcôđượctựdođểtiếntới,hoặcítra,xâydựngcuộcđờimớichomình.
Nhớphải cảmơnClaire vì đã đưa ramột lời khuyên tuyệt diệu thếnày,Delaneynghĩkhichìmdầnvàogiấcngủ.
----------oOo----------
Sam thức dậy sau giấc ngủ ngắn và nhận raDelaney đãmặc lại áoquần,đanglụilọimấytúithứcăn.
AnhmởtomắtkhithấycôlôiramộthộpđựngsốtchấmcùngvớimộtổbánhmìThổdài[2]vàdẹptừtrongmộtcáitúi.
“ĐừngnóivớianhlànócủatiệmGoldenTowersnhé.”Anhnói,gọitênnhàhàngThổnhĩkỳưathíchcủabọnhọởvùngBrunswicknằmởnộiôphíaTâythànhphốMelbourne
“Khôngcósựthaythếnàokhác”côtrảlờikhibỏramộthộpoliunhồicácloại[3]cùngvớimộtphầntabouli[4].
[2],[3],[4]:CácmónăncủaDelaneyđâyạ!BánhmìThổnướngvàcácloạisốtchấm.
Oliunhồicácloại
Vàtabouli,mónănđặcsảncủaThổnhĩkỳ,làmónsaladđượclàmtừraumùi tây (parsley), cà chua,dưa leo, hạt lúamì vụn, chanh,dầuolive,hànhtây...đượctrộnđềuđểănkèmvớibánhmì
Samnhìncôđầybiếtơn.“Chồngtươnglaicủaemđúnglàmộtgãchếtdẫmmaymắnnhấtquảđất.”Anhnóikhôngchútđểý.
“Khinàoemtìmthấyanhấy,nhiệmvụcủaanhlàphảinhắcnhởchoanhấynhớđiềuđótrongnămmươinămtới.”Cônóisaukhingừnglạimộtlát.
Samcảmthấylòngdạmìnhvặnxoắnkhinghenhữnglờicủacô.AnhghétcáiÔngDelaneyMichaelstươnglaimàanhthậmchícònchưagặpmặtnữa.Cái tên con hoang khốn kiếp ấy lại có được người phụ nữ quyến rũnhất,hàihướcnhất,ngonlànhnhấtmàanhtathậmchícònkhônghiểuđượcmìnhmaymắnthếnàokhicóđượccáigiảithưởngnàynữađấy.
“Emcòngìtrongmấycáitúikianữathế?”Samhỏi,khôngthíchcáiconđườngđentốimàđầuócanhđangdẫndắtkia.Dùsaothìnócũngchỉlàtròđùakhianhlạidámphêphánmốiquanhệcủagãđànôngkhác–ngaycảkhicáigãkiachotớithờiđiểmnàythuầntúylàtrênlýthuyếtmàthôi.Thờigian lâu nhấtmà anh hẹn hò vớimột phụ nữ là bốn tháng tròn,một kinhnghiệmtáobạomàanhđãlàmthửnhữngnămđầuhaimươituổi.SashaghétcayghétđắngDelaney,vàanhnhanhchóngchánngấycáiviệccứphảitranhcãivớicô tavềcái thóighentuôngbệnhhoạnấyvớingườibạnthânnhấtcủamình.Anhkhôngcãinhau,vàvớikinhnghiệmcủamình,phầnlớncácmốiquanhệcuốicùngcũngbiếntướngthànhcămghétlẫnnhaukhinhữngnhucầucánhânbịvachạm.Hoặclàmộtngườisẽphảiyếuthếnhẫnnhụcvàtrởthànhtấmthảmchùichân,hoặclàmốiquanhệsẽtrởthànhmộtbãichiếntrường.MàSamthìtừchốisốngtrongcảhaitìnhtrạngđấy.
BởivậynênanhđãcămghétvôcùngkhoảngthờigianmấytuầnvừaquavớiDelaney.Haingườibọnhọchưabaogiờcãinhaucả.Khôngnghiêmtúcnhưthế.Thỉnhthoảng,Delaneycóthểchâmchọcanhvềviệcgìđó,vàanhsẽphảnpháolại.Nhưnganhchưabaogiờphảiđingủmàvẫncòntứcgiậnvớicô.Đấy,lạithêmmộtlýdonữađểanhnhậnravìsaogiấcngủdạonàyhaylẩntránhmìnhđếnvậy.
“Cóphômai,mộtítthịtnguội,vàichairượuđỏ.Emcũngmuasâm-panhnữa,nhưngnócầnphảiđượclàmlạnh,vìvậychúngtasẽđểdànhnóchongàymai,”Delaneyvừanóivừalụclọitrongmấycáitúi.“Ồ-vàemcócảmóntrángmiệngnữa.Nhưngđólàmónbímật.”
“Đểanhđoánxemnào–sôcôlahaygìđó,”Samnói,biếtlàcôthíchănngọt.
“Anhkhôngbiếttấtcảmọithứvềemđâu,SamKirk.”Delaneynóivớivẻgiậndỗi.
Samchỉcườitoetoét.Anhcólẽlàkhôngbiếttấtcả,nhưnganhbiếtcôrõhơnbấtkỳaikhác–vàsựhiểubiếtấycủaanhtừnggiâytừngphút lạicàngsâusátvàchitiếthơnnữa.
Bọnhọkhoanh tròn lại,ngồiăn trêngiường,đồănđược trải ra trêntấmthớttomàDelaneytìmthấytrongphòngbếp.SamyêucáicáchDelaneythưởngthứcđồăncủamình–màntrìnhdiễncủanhữngâmthanhvuisướngấyluônlàmanhthấythíchthú,vàgiờthìanhlạicànghưởngthụviệcngắmnhìncônhắmnghiềnmắt lạikhiănmộtquảolivengon lànhnàođó,hoặcrênrỉvìtánthưởnglớpkemtrênmiếngphômaicamembert.Anhhơingạcnhiênchútítkhinghĩrằngmìnhđãkhôngnhậnracôlàmộtngườikhánhụccảmnhưvậytrướcđây.Caumàylại,Samnhậnthấyrằngtấtcảnhữngdấuhiệuvẫnsờsờrađấy,chỉcầnanhcóđểý–nhưtìnhyêucủacôvớicácloạivảivóc,bằngchứnglàcáighếsôphasờvàorấtgiốngvảinhungtrongcănhộcủacô.Anhvẫncó thểnhớđượccôxoa taymìnhdọc theonhữngtấmnệmngồivàrêngừgừnhưmèo.
Chỉnghĩđếnđấycũngđủkhiếnanhcươngcứnglênrồi.
Vàđiềutuyệtvờinhấtlà,anhkhôngcầnphảigiảvờmìnhkhôngnhưvậynữa.Anhcóthểngồiđốidiệnvớicôvàngấunghiếncôbằngmắtmìnhrồitưởngtượnganhsẽchạmvàođâuhaynếmcáigìtiếptheo,tăngthêmsựmongđợicủaanhvàcảcủacômỗikhihọchạmánhmắtnhau.Mỗilầnnhưthếlạicàngthêmkhónhịn.Chođếnlúccuốicùng,anhdọndẹptấtcảđồănthừa và sải bước đến vứt toẹt chúng vào bồn rửa bát. Sau đó, anh đườngđườngchínhchínhđithơthẩntrởlạigiường,hưởngthụcáiánhmắtcủacôđãrơixuốngvậtcươngcứngcủamình.Aiđócó thểnóirằngtráchnhiệmcủaanhlàphảinhảylêngiường,tànnhẫncởibỏquầnáocủacôchođếnkhitừngphândathịttrêncáicơthểngonlànhvàkhóquêncủacôhoàntoàntrầntrụi.
“Emlàmanhmuốnphátđiên lênđược,”anhnóikhi liếm lápxuốngdướibụngcô.
“Anhcònchưanhìnthấygìđấy,”cônói,uyểnchuyểnvặnngườichuồixuốngbêndướianhvàdùngcáimánhvậtlộncũríchanhdạyđểđẩyanhbậtngửara.
“Tuyệt đấy.”Samnói, ngưỡngmộkỹnăng của côvà cả cái sự thậtrằngkhicôđangngồibêntrênthếnày,anhđãđượcthưởngthứcmộtcảnhđẹptuyệtvờimàbộngựcnhỏnhưnghoànhảocủacômanglại.
Delaney chỉ nhướng một bên lông mày lên với anh, từ từ cúi đầuxuốngngựcanh.Đầutiên,côdùnglưỡiràvòngquanhmộtbênnúmvúcủaanhtrongkhitaycôvuốtvebênkia,véonhẹ,trêuđùavàmútmátchođếnkhicảhaiđềusăncứnglại–khôngkhácgìmộtphầncơthểnơinàođócủaanh.Rồicôbắtđầuhônvàliếmdầnxuốngbụnganh–anhhyvọngmìnhđãbiếtviệcgìsẽxảyratiếptheosau-chỉcầnnghĩđếnviệcDelaneyliếm,mút
vàvuốtveanhquágầngũinhưthếnàycũngđãđủđể tiễnanhlênđườngluônrồi.Cuốicùngthìcôcũngchạmtớinơiphíadướithânanh,taycôbọcquanhvậtcươngcứngcủaanhchặtchẽ.Cô liếcmắtvềanh,mộtcáinhìnđầythấuhiểudướihàngmidàycủamình.Vàrồi,anhđãởtrongmiệngcô,lưỡicômạnh,nóngấmvàướtát,đangchạmvàonó.
“Oohhhh,Laney,”anhthởhắt,đầuhàngbảnthân.
Côthật là tuyệt.Trướcđây,anhchưabaogiờcóđượcngườiphụnữnàochútâmvàomìnhnhưvậy.Rấtnhiềuphụnữ,vớikinhnghiệmcủaanh,đixuốngnơiấynhưthểđấylànhiệmvụ,nhấpnhôtrênđỉnhvàicáilấylệđểcó thể bắt đầumột việc gì khác.NhưngDelaney dường như thật sự thấyhưng phấn với niềm khoái lạc của anh. Cho đến khi anh nắm lấy thànhgiườngtrongtìnhthếngàncântreosợitóc,côcũngđãthởhổnhểngiốngynhưanh.Saukhianhđãbắnra,mộtsựgiảitỏađãkhiếnanhrũhếtcảngườiravìmệt,côđãquaylạinhìnanhbằngđôimắtmàumạchnhavàlaukhóemiệngmìnhvớivẻhưởngthụnhưmộtconmèođangkhoankhoáivôcùng.
“Trongtrườnghợpanhđangthắcmắc,đấylàmóntrángmiệng.”Cônói.
Đấy là điều cuối cùng trong đầumà anh nghĩ cô có thể nói, và anhngửacổracườisằngsặc.Khuônmặtcôcũngrúmlạivìcười.Trongmộtlúc,cảhaingườibọnhọđềuômlấybụngmình,cùnghúhétvàcườigiỡnvớinhau.
Samđãnhận ra rằngmìnhcảm thấy rất tuyệt.Hứng tìnhvôhạnđộ,
ngaycảkhianhsẽchảlàmgìvớinóvàolúcnàycả,hoàntoànthưgiãnvàhứngkhởivớinhữnggìđangcònchờđợiđểkhámphávàokỳnghỉcuốituầnnày.
ChođếnkhibọnhọđãsẵnsàngsắpxếpđồđạcvàquayvềnhàvàoChủnhật,anhkhônghềnghingờrằngmìnhvàDelaneyhẳnđãgiảiquyếtxongnhữngkhúcmắcvàsailầmgiữabọnhọdạogầnđây.Việcanhđãcóđượcmànânái tuyệtvờinhất trongđờimình trongkhigiảiquyếtchuyệnnàychỉlàmộtphầnthưởngtođikèmmàthôi.
Chương19
Delaney làngười thứcdậyđầu tiênvàobuổi sánghômsau.Cônằmbấtđộngkhinhận ra thực tế rằngmìnhđangép sát vào lưngSam, tay côvòngquaeoanhvàômngangngựcanh.Hươngvịcủaanhlấpđầycácgiácquancủacô,vàcôthìđangápmámìnhvàocáilưngấmápcủaanh.Côyêuanhrấtnhiều.Đêmquathậttựdophóngkhoáng,đượcchạmvàoanhvớitấtcảnỗiniềmđammêvàkhaokhátcủamìnhmàkhôngcầnphảiengạichedấuđitìnhcảmthậtsựtronglòng.Dùrằng,cóđôilúccônghĩmìnhđãbiểulộquánhiều.
Chỉđếnkhicôlầnxuốngtậndướinơiấycủaanhthìcômớihiểuđượcmìnhđãchìmđắmđến thếnào.Banđầu,côchỉdựđịnhkhiếnchoanhbịkíchthíchcaođộ,vàsẽngưnglạivàođúngphútcuốiđểtrêuchọcanhnhưanhđãlàmvớicôvậy.Nhưngcôđãtựnghĩracảnhmìnhâuyếmanhbằngmiệngnhưthếnàytừlâulắmrồi.Côđãthầmtưởngtượnghươngvịcủaanhthếnào,cảmnhậnanhrasao,anhdàivàcứngnhưthếnàotrongtaymình.Cuốicùngthìnóđãhoàntoànthỏamãntâmnguyệnbấylâucủacôvớianh.Côđãquábuôngthảbảnthânvàođấyđểcóthểnhớrachuyệntrảthùcủamình.Lầntới,côhẳnsẽphảicẩnthậnhơn.
Delaneymỉmcườikhinhậnraýnghĩcủachínhmình.Lầntới.Trongmộtthờigianngắnngủi,côđãsốngtrongmộtthếgiớituyệtvời,nơisẽcónhữnglầntiếptheonhưthế.Vàcôsẽtậnhưởngbằnghếttừnglầnmột.
Samtrởmình,xoayngườilạiđểđốimặtvớicô.Đôimắtanhtrôngthậtdịudàng,mộtmàuxanhmơmàngcủangàynắnghạ.
“Chàobuổisáng.”Anhnóinhẹnhàng.
“Chàobuổisáng,”côtrảlời.
Trong một khoảnh khắc, bọn họ chỉ nằm đấy, nhìn vào mắt nhau.Delaneycảmthấymộtdòngsuốinguồncảmxúcđangdângtràotronglòngmình.Ngườiđànôngnàycóýnghĩarấtlớnđốivớicô.
Nhưthểcảmnhậnđượcnỗilòngcủacô,SamkéoDelaneylạigầnvàhônlêntráncô.Anhcứômcônhưthếthật lâu,rồinằmngửarađểcóthểthấykhuônmặtcôrõrànghơn.
“Vậysángnayemnấugìchoanhănsángđây?”Anhtrơtráohỏi.
Delaneymỉmcười.CôchọngiảiphápnhẹnhàngcũnggiốngnhưSam.“Hỏisairồi.Anhsẽmuagìchoemănsángđây?”
Bọn họ đi tắm cùng nhau,một đợt tắm táp dài hơi có liên quan rấtnhiềuđếnviệcđènhauvàotườngcùngnhữngthủphápkhéoléovớiđôitaytrơn trượt đầy xà phòng. Cuối cùng thì bọn họ cũngmặc quần áo và lênđườngquaylạithịtrấnDaylesford.Họnhanhchóngnhậnramìnhđượcưuđãivôcùngvớinhiềulựachọnchobữasang.SamvàDelaneyđãchọnmộttiệmcàphêvớirấtnhiềubànghếngoàitrờiđểcóthểngồingắmkháchbộhànhqualại.Họchianhautờbáomàaiđóđãđểlại,côđọcphầnkinhdoanhvànghệthuật,cònanhlànhữngtrangvềthểthao.Cảhaiđềugọiphầntrứngtrộncùngvớibánhmìnguyênhạtvànướccamvắt[1]rồingồithơthẩnngắmmặttrờibuổisớm.
[1]Bữasángcủaanhchịđây
Cảm thấy quámãn nguyện để có thể tập trung vào tờ báo,Delaneyngửađầuraphíasau,nhắmmắttậnhưởngánhnắnglunglinhđangđùagiỡntrênmặtmình.Tiếngngườixungquanhdầnkhuếchđại,côtựmỉmcườikhinhậnrarằngmìnhđãởđây,vớiSambêncạnh,rằngcôđãthứcgiấctrongvòngtaycủaanh.Vàdùchocóvàingườiphụnữtrongtiệmcàphêđãphảingoảnhđầu lạinhìnanhkhihọbướcvào thìcômới làngườianhđưavàogiườngđêmnay.Hoặcchiềunay,nếunhưcôđiđúngnướccờ.
Cảmnhậnđượcsựvuốtvenhẹnhàngtrênmámình,cômởmắtravànhìnthấySamđangvươntớisátbêncạnh,biểuhiệntrênmặtanhrấtchămchú.
“Trông em rất đẹp trong ánhnắng,Laney,” anhkhẽkhàngnói. “Đãbao giờ anh nói cho em biết anh thích mái tóc mới của em đến thế nàochưa?”
“Chưa.”
“Anhthích.Thíchlắmlắmấy.”Vẻtinhnghịchlấplánhtrongđôimắtkhianhnhìncôđầymưumô.“Anhthíchđếnmứcnàynày,”anhnói,nhấctờbáotrênngườirađểchocôthấymộtchỗphồngrađángkểtrongquầnjeansmình.
MiệngDelaneybỗngkhôkhốckhicônhìnchằmchằmvàobụngdướianh,ướcrằngcôđãchọnphươngánnấubữaănsángchoanhởnhànghỉ.
“Đừnglo,nósẽgiữnguyêntrạngtháinhưthế.”Samnóirấttựtinkhinhìnthấyvẻthấtvọngtrênmặtcô.
Mẩuđốithoạicủabọnhọdừnglạilúcthứcănđượcmangra.KhinhìnthấythứcăntrướcmặtthìDelaneymớingạcnhiênnhậnrabảnthânmìnhđãđóingấuđếnmứcnào.Côvùiđầuvào ăn, cònSam thì gật gùvớivẻhàilòng.
“Tốtlắm.Giữsứcđi.Emsẽcầnđếnnóđấy.”
“Anhcũngvậyđấy,nhanhchóngănđi.”Côcảnhcáoanh.
Bọnhọcườivớinhau.Delaneycảmthấyvôcùngthoảimáikhisựtrêuđùacùngganhđuathânthiết-thứđãlàmnêntínhcáchriêngbiệtcủatìnhbạnthângiữahọ-dườngnhưđãđượcchuyểngiaosangthờikỳ-dùlàtạmthời–sôiđộngnày.
BởivìđâychínhxáclàcáikiểumàSamthích,mộtgiọngnóimaquỷthìthầmtrongđầucô.Khôngràngbuộc,khôngngàymai.Chỉvuichơigiảitrímàkhôngcầnphảigánhchịuhậuquả.
Delaneyxóabỏngayýnghĩnàykhinóvừalelóitrongđầumình.Côlàngườiđãđưaralờimờichokỳnghỉcuối tuầnnày.Đấychínhlànhữngquytắccủacô.CôkhôngcóquyềnbấtmãnvớiquanđiểmcủaSamkhicôđãvàđangnhậnđượcchínhxácnhữnggìmìnhđãyêucầu.
Saubữaănsáng,bọnhọthathẩnđidọcconđườngchínhcủathịtrấnvà phát hiện ra nhà thờ địa phương đang có buổi bán hàng lạc xoong.DelaneyliếcnhìnSamvớivẻhyvọng–chodùbìnhthườngcôghétđimuasắm,nhưngđimuađồlạcxoonglạilàmộtthúvuiđượcưuáicủacô.ChắchẳnlàcóliênquantớiviệccôvàSamđãphảiphụtráchcáiquầybánbánhlamington[2]trongbuổihộichợdonhàtrườngtổchứcvàonămmườibatuổi.Hai người đã có khoảnh khắc đáng nhớ trong đời khi bọn họ chén sạchnhữngchiếcbánhthừa.Miệngcôtứanướckhinghĩđếnviệcđượcchạmtayvàonhữngchiếcbánhlamingtonđượccácbànộitrợlàmtạinhà.Cócáigìđấy thật đơn giản nhưng không kém phần hoàn hảo với nhữngmẩu bánhbônglanvuôngvuôngđượcnhúngvàosôcôlarồilănquamộtlớpdừanạokhô.Vànếunhưbọnhọgặpmay,aiđósẽcònchothêmmứtvàogiữabánhnữa.
[2]Bánhlamingtonnhưtronghìnhạ.LàmóntrángmiệngđặctrưngcủangườiÚc,đượctạotừbánhbônglancắtôvuôngrồinhúngchocolatevàlănquadừakhô.Đôilúcbánhcòncóthêmmứtdâuhoặcmộtlớpkembơphếtvàogiữa.
“Chắclàsẽcóquầybánbánh,”côdỗngondỗngọtkhiSamđảotrònmắt.“Cóthểcóbánhlamingtonđấy.”
Đangtrưngracáivẻhàohiệpcaothượng,Samrahiệuchocôđitrước.Đigiữanhữngdãybàndài,Delaneycốgắngkhôngtỏrangạcnhiênkhianhbấtchợtkhoáctayquavaicô,kéocôlạicùngsánhbướcvớimình.Tìnhdụclàmộtchuyện,nhưngđộngtháinàylạilàmộtchuyệnkháchẳn.Timcônhưmuốn phình ra trong lồng ngực củamình khi bọn họ chậm rãi dạo quanhgiữanhữngmónđồtạpnhamtrongcuộcđờingườikhác.CánhtaySamấmáp,vừatrấnannhưnglạivừakíchthích,đènặnglênvaicô.
Cuốicùngthìbọnhọcũngđãđếnquầythựcphẩm,độingũbánhàngởđây luôn luôn làphiđộinhữngngườiphụnữ lớn tuổi.Delaneygiấuđinụcười khi cả hai bọn họ đều thẳng lưng lại, sửa sang đầu tócmình và kéothẳngthớmquầnáokhicôvàSamcùngtiếnlạigần.Chỉtrongvàiphút,Samđãlàtâmđiểmgiữavòngtròncủanhữngphụnữlớntuổiđầylònghâmmộkia.Côchỉcònbiếtlắcđầutrướckhảnăngmêhoặcquầnchúngrànhrànhcủaanh.
“Này,thửmấymónmứtcủatôixem.”MộtbàgầytongteovớicáitênMabelđượcthêutrêntấmbảnghiệutựchếđeotrướcngựcxươngxẩucủamìnhnói.
“Anhtacóvẻgiốngkiểungườithíchmứtcamhơn,”mộtngườiphụnữtròntrịanóixenvào.“Cócáigìđócònnhaiđượcchứ.”CáinhìnbàtadànhchoSamrõrànglàđầynhụcdục.
DelaneykhôngdámchắcđếnkhinàothìSammớibắtđầulolắngchosựantoàncủabảnthânmình,nếunhưkhôngmuốnnóiđếncáiđứchạnhcủaanh.Nhữngbàbôgiànàychẳngmấychốcsẽchuyểntừviệcmờianhnếmthửnhữngmónăncủabọnhọchođếnviệchỏihanlàmthếnàomàanhcóthểgiữđượckhỏemạnhvàrắnchắcnhưvậy,rồithòtayxuốngvỗchỗnàychỗnọ.
SamnhìnsangcôvớivẻlolắngkhiMabelnghiêngngườiraphíasauđểkiểmtramônganh.
“Nhưtôiđãnghĩmà–khôngmộtchútvảinàobịchùngxuốngcả.”Bàtanóivớivẻthánphục.“Vàocáithờituổitrẻnôngnổitôicũngcómộtbạntrai làdânchơi lướtsóng.Anh ta tên làReginald.Môngđẹp tuyệt.Ynhưcủacậuvậy.”Bàtanói.
ĐãcóbiểuhiệnkỳlạxuấthiệntrênmặtSam.SnhcứnhấtđịnhmuamộtphầncủamỗingườitrướckhidẫnDelaneyrờikhỏinơiấy.
“Emvẫn không thể tin được họ không bán lamingtons,” cô nóimộtcáchkỳquáikhibọnhọsắpxếplạinàonhữngmứt,dưachuộtmuối,bánhkemcắtmiếngcùngvớibánhtẩmsôcôlavàocốpxesaucủaSam.
“Cũngtốtthôi.CóChúamớibiếtđượcbàbánbánhlamingtonsẽcònlàmgìvớianhnữa.”Samnói.
“Sam!”Delaneynói,nghẹnlạivìcười.
“Anhnghiêmtúcđấy.Cáibànhỏthó–Mabelgìđấy–lạicònvéovàomônganhkhibàtanghĩlàanhkhôngđểý.”Samnói,vẻmặtanhlàmộtbứctranhcủasựtứcgiận.
“Chođángđờicáikẻhaytántỉnhnhưanh.”
Samnhìncôsuyđoán.“Đừngcónóilàemđãghenđấynhé,Laney,”anhtrêucô.
Delaney phồngđôimá. “Ghen á!Cònkhuya.”Cônói.Cô sẽ khôngbaogiờ,khôngbaogiờthừanhậnvớianhrằngcôđãphảikiềmchếlạicáimongmuốnđượcchứngtỏquyềnlàmchủcủamìnhbằngcáchômấphônhítanhnhiệttìnhtrướcbầyhậucunglớntuổikiacủaanhđếnnhưthếnào.Đấyđãkhôngphảilàphútgiâythoảimáinhấtcủacô.
DùDelaneychốngchếnhưngSamvẫnkhôngbịmắclừa,anhđãđẩycôdựavàothànhxevàhônchođếnkhiđầuóccôtrốngrỗng.
“Đừnglo,Laney.Bọnhọchảcótícơhộinàohết.”Cuốicùnganhnóitrướckhirờikhỏingườicô.
Nhìnchằmchằmvàoanh,đầuóccôcònkhôngthểnàosuynghĩchomạchlạcđượcchứchưabànđếnnóichuyện.
“Đãđếnlúcquayvềnhànghỉrồi,”Samnóimộtcáchquảquyết.
Bởivìđấychínhxáccũnglàviệccômuốn,nênDelaneygậtđầulàmtheongay.
Chuyếnđi trở lạidườngnhưcòn lâuhơn lúc trở ra.Delaneyhếtbắtchéo chân lại rồi bỏ chânxuống, cô thèmmuốn anhđếnmức có thể cảmnhậnđược từngnhịpđậpâmthầmnơigiữahaiđùimình.Samlại liên tụcnhìn cô đầy đói khát. Cho đến lúc bọn họ dừng xe bên hông nhà nghỉ,Delaneyđãthậtsựkhaokhátđếnmứckhôngnhịnđượcnữa.
Samrảobướcvàotrongnhànhưthểmộtngườiđànôngđangthihànhnhiệmvụ,anhngaylậptứctrútbỏquầnáomình.
Côcũnglàmynhưanh,đágiầysangmộtbên,tuộtquầnjeansvàquầnlótbằngmộtđộngtácnhịpnhàngtrôichảy,rồicúingườixuốngcởitấtchân.Khicôđứng thẳngngười lên,Samđãnằmngửaragiường,hoàn toàn trầntruồngvớivậtcươngcứngđangdựnglênrấthoànhtráng,đôimắtdánchặtvàocơthểcô.Cólẽbởicáchanhnhìncô,cáinhìnthèmmuốn,hămhởvàvôcùngchămchú,haycũngcóthểcógìđóliênquantớiviệccuốituầnlàthờigiannghỉngơitrongcuộcsốngthườngnhậtcủahọ,hoặccũngcóthểdosựtự tinmớimẻ từkhicô tân trang lạiconngườimình.Một luồngcảmxúclânglângmãnhliệttrànquakhắpcơthểcô.Giảmnhịpđiệulại,Delaneytừtừđưataylênchiếccúcáotrêncùng,côravẻồ-rất-vô-tìnhcởinóratrướckhibuôngtayxuốngcáicúctiếptheo,rồicáitiếptheonữa.
“Laney,” Samgầm lên cảnh cáo. “Đừng có để anh phải đến bắt emđấy.”
Côchỉcười,kéolấytàáocủamình,cởimộtbênxuống,rồibênkiađểanhthoángnhìnthấybầuvútrongchiếcáongựckhiêugợimàuđỏcủacô.
“Anhsẽđếmđếnmười,khiđóthìemsẽgặprắcrốitođấynhé.”
Delaneychỉnhướnglôngmàylênvớianhrồichầmchậmkéoáosơmirakhỏingười.
“Một.Hai.Ba,”Samđếm,mắtnheolại.
Delaneykéoáorakhỏitaykia,némnóvềphíagiườngđểnórơixuốngngaygiữangựcSam.
“Bốn.Năm.Sáu.”Samnói,hấtchiếcáocủacôsangmộtbênvớivẻthiếukiênnhẫn.
BắtchướcmộtkiểunhảycủaMadonnatrongmộtcuộnbăngcanhạc,Delaneylắclưhôngvàvaimình,cúinganghôngvềphíatrước,đưatayrasauđểcởiáongực.Khicảmthấynóđãlỏngratrênngười,côgiữlạicúpáongựctrongtayvàchầmchậmcởinóratrongkhivẫnđangnhoàingườivềphía trước.Côbiếtđấylà tưthếsẽ tạomộtrãnhsâuquyếnrũnhấtchobộngựccủamình.Hơilắcvainhènhẹ,Delaneyđểchiếcáongựctuộtrakhỏingười.
“Bảy.”Samnóirấtchậm,đôimắtanhdánchặtvàongựccôkhicôđưataychạmvàođầuvúmình.
Khichúngđãcứnglạivàdựnglên,Samkêulênmộttiếngnóngvội,căng người lại như thể anh chuẩn bị nhảy ra khỏi giường để đuổi bắt cô.Kiên quyết phải giữ thế chủ động, Delaney còn nhanh hơn anh, tiến tớigiườngvà trèo lênnệmbằngmột sải chândài.Samhơinởnụcười,ngửangườiratrởlại.Biểuhiệntrênmặtchothấyrõanhđãchuẩnbịsẵnsànglùilại để thưởng thức buổi trình diễn khimàDelaney đã cho phép khán giảđượcthamgiachútđỉnh.
Yêuthíchđượctrêuđùavớianh,Delaneymạnhdạnbướcquangườianhđểcôcóthểđứngdạngratrênbụnganh,nhìnxuốngcáiphầncơthểđàn
ôngcứngrắnkiacủaanh.Vẫnnhìnvàomắtanh,côđưamộtngóntayvàomiệngmình, rồi chậmchậmkéo rênóxuốngkhengực,vòngquanúmvútráiđãdựngthẳngvàvôcùngnhạycảm,rồixuốngbụng.SamhơihámiệngkhicôtiếnxuốngphươngNam,trượttayvàogiữađùiđểtựmânmêmình.Từcáivịtrínơianhđangngồi,làhàngghếđầuthượnghạng-ấylànóithế-vàcôthíchcáicáchmàhơithởanhbịđứtđoạnkhianhnhìncôtựthỏamãnbảnthânmình.
Khi nghĩ rằng anh đã xem đủ, Delaney quỳ gối, chuẩn bị hạ ngườixuốngđểcưỡilênanhtheokiểutruyềnthống,đưacảhaicùnglướtđitrongcơnhoangdại.NhưngSamlạicóýkhác.Khicôbắtđầuquỳxuống,anhđãmóctayvàođầugốicôvàkéocôvềphíatrước.Trướckhikịphiểuchuyệngìxảyra,côđãmấtthăngbằngvàngãvềphíatrước,haiđầugốirơixuống,gác lên vai anh.Ánhmắt anhvẫn khóa chặtmắt cô. Sam luồn tay xuốngmôngcô,lặnglẽkéothânmìnhcôtiếntới.Delaneychoángvángkhinhậnraýđịnhcủaanh.
Côkhôngphảilàkẻngungơtrongchuyệnănsòliếmkemnày,nhưngtựdângmìnhlênmiệnganhtrongtưthếtrêncaonhưvậydườngnhưquá...đồitrụy.Nókhiếncôngầnngại.Samgiànhlấyquyềnquyếtđịnhtrongtaycôbằngcáchnằmxuốnggiường,vàđiềutiếptheomàcôbiết,miệnganhđãdánsátlạigần,lưỡianhđangnhảymúatrênđỉnhnhạycảmcủacô,đầutiênlàmạnhvànhanh,rồilạichậmvànhẹnhàng,rồilạimạnhvànhanhlầnnữa.Delaneyrùngmình.Haiđùicôcứnglạikhimộtcảmgiáctuyệtvờinhấtbắnquangườimình.MiệngSamrấtnóng,rấtướtvàrấtthíchhợptrênngườicô.Côkhôngcòncóthểlàmđượcgìkhácngoàiviệcvươnngườitới,nắmlấythànhgiường,đểmặcchochuyệnđótiếpdiễn.
Trongvàiphút,Delaneyđãvàđangquằnquại,mấpméranhgiớicủasựcựckhoái.DườngnhưSambiếtchínhxáccôcầngìđểđưacôquađỉnh.Trongkhivẫntiếptụcâuyếmcôbằnglưỡimình,anhluồntaylênđùicô,
đẩymột ngón tay vào trong cô.Delaney lên đỉnh ngay lập tức.Xiết chặtquanhanh,côkhôngthểkiềmnénlạitiếngrênrỉsungsướngcủamình.Saucùng,côtrượtkhỏingườianhvànằmvậtra,mộttayvắtngangmặtvớinỗlựcmongmuốncảmthấymìnhítphôbàytrướcmặtanhhơn,nhưngvôích.
Samchophépcôđượcnghỉngơitrongthoángchốctrướckhicôcảmthấytấmnệmchùngxuốngvàanhtiếntớinằmcạnhcô.
Côcảmnhậnđượclưỡianhđangđèdướivànhtaicôđầykíchthích,vàdầndầnhạtayxuống.
“Emlàngườiphụnữgợicảmnhấtmàanhtừnggặp,”Samnói,biểulộtrênmặtanhthậtsôinổi.
Tấtcảsựlúngtúngđãrờikhỏicô.ĐâylàSam.Anhđãvéntócgiúpcôkhicônônóisauquánhiềulycocktailởtuổimườibảy.Anhđãthấycônổicơntambànhkhimáytínhxáchtaybịhỏng.Anhluônluônởcạnhđểnângcô dậy, phủi bụi cho cômỗi khi cô ngã quỵ.Anh vừa thể hiệnmột hànhđộngvôcùng thân thiết trênngườicô,khiếncôđãđêmêngâyngất trongmộtlúc–vàcôđãantoàntrongsuốtthờigiannày,bởivìcôđãởbênanh.
Côgậtđầunhẹđểanhbiếtlàcôđãhiểuanhnóigì.Samcũnggậtđầuvớicô,bắtđầuhôncổcôlầnnữa,ngayởnơimàanhbiếtcôthíchnhất.Côgầnnhưđãphảnđối,biếtchắcrằngmìnhkhôngthểnghĩđếntìnhdụcngaylậptứcsaunhữnggìvừaxảyra.
Nhưngngạcnhiên làmsao, tay cô lại bắt đầu tìmđếnSam,một taynắmlấycáivậttolớnkia,mộttaykéohônganhlạigầnmình.KhiSamtrượtvàotrongcô,Delaneythởhắtrakhoankhoái,vòngchânquaeoanh,rướnhôngmìnhlênrồinhắmmắtlại.Thiênđường.Côkhôngbaogiờthấycháncả.Khôngbaogiờ.
Ởnơinàođótậnsâuthẳmtrongtâmhồn,Delaneybiếtrằngmìnhvừathừanhậnmộtviệchếtsứcnguyhiểmchobảnthân.
NhưngSamđangởbêntrongcô,taycùngmiệnganhđangđidạotrênbầungựccủacô.Khôngcócáchnàođểcôcóthểtưduyvàolúcnày.Nhắmmắtlại,Delaneybuôngthảchínhmìnhchophútgiâyhiệntại.
Chương20
Samnhắmmắtlại,ngửađầuradựavàothànhbồntắm.Ởđầubênkia,Delaneynhấcchânlênmộtchút,vàanhcảmnhậnđượcsựđụngchạmngứangáykhiđùicôlướtquamìnhdướilànnước.Anhmỉmcườitựgiễu.Cáiýtưởngtắmthưgiãntrongbồnvớinhaunhưthếnàyvềlýthuyết thì thật làtuyệt.Nhưngtrênthựctế,cóbaogiờmàanhcóthểthưgiãnđượctrongkhiDelaneykhỏathânvànằmtrongmộtkhoảngcáchgầnanhnhưthế.Thựcra,anhcònđangbắtđầu tựhỏi làm thếnàomàanh lại có thểbỏquacôbaonhiêunămnhưthếkhicôchỉngủngayphíatầngdướinhàmình.Chodùcănhộcủabọnhọđượcngăncáchbởirấtnhiều,rấtnhiềusắtthép,bêtôngvàsànnhà,nhưnganhbiếttỏngmìnhsẽchẳngcònbaogiờcóthểngủyêntrênchiếcgiườngcủamìnhmàkhôngnghĩtớicôđangnằmởtầngdưới.Anhsẽ
luônphảitựhỏiliệucôcóđangởmộtmình,côđanglàmgì,vàđiềuquantrọngnhấtlà,liệucôcónghĩđếnanhhaykhông...
Samchuyểnhướngsuynghĩngaytrướckhinócóthểtiếnxahơn.AnhđãbụngbảodạsuốtcuốituầnvừarồirằngmọichuyệnbảnthânnósẽtựgiảiquyếtkhibọnhọquaylạiMelbourne.Thờigiannghỉngơihưởnglạctuyệtvờirồisẽqua.Này,biếtđâunhờthếmàcáitìnhbạncủabọnhọkhéosẽcòngắnbóhơnnữaấychứ.
Trongmộtngàylành,vớimộtchútvậnkhívàsốphậnsắpđặt,anhgầnnhưđãtinvàosuynghĩtàolaocủachínhmình.
“SâmbanhcủaPhápnàyngonthật.Embiếtlàkhôngáiquốckhinóiđiềunày,nhưngsâmbanhÚcchảbaogiờđượcnhư thếnàycả.”Delaneynói.
Sammởmắt ra. Nó không giúp cho việc thư giãn chút nào, nhưngdườngnhưchảcógìcóthểgiúpđượcanhkhicơthểbọnhọđangquấnlấynhaunhưthếnày.
Bọnhọđangnằmthưgiãntrongchiếcbồntắmtrênsàngỗngayphíatrướccănnhànghỉ,khuônmặtDelaneyđãđỏhồnglênvìhơinóng.Anhcóthểnhìnthấyđượccảcáinúmhồnghồngnơingựccômỗikhichúnglấplórakhỏimặtnước,nhưngphầncònlạicủacơthểcôđượcgiấukíndướilớpbongbóngxàphòng.Đằngsaucô,khurừngtốimịt.Bóngtốiđượcxuađibởimộtvòng trònnhữngcâynến tomàbọnhọ thắp lên trênsàngỗxungquanh.
Uểoảicầmlysâmbanhtrêntay,vẻmặtDelaneymơmàngkhinhấpvàomộtngụmrượu.
“Úc đâu có sản xuất sâm banh. Giờ gọi là rượu vang sủi bọt, nhớkhông?”Anhnói.
Delaneynhănmũi.“EmvẫnnghĩngườiPhápchơihơibịxấu.Giốngnhưngănchặnkhôngđểchomọingườitựlừaphỉnhchínhmìnhđượcấy,”cônói.
“Rấttànnhẫn,”anhđồngý,giảvờnghiêmtrang.Anhđưamộtbàntayramòmẫmđểtìmthửxemnócóthểchạmvàochỗnàođóthúvịhaykhông.MộtnụcườiconglêntrênmôiDelaneykhianhsờđúngvàođùinoncủacô.
“Xinchào,anhthủythủ[1]”cônóinhạigiọngMaeWest[2].
[1]Nguyên văn: “Hello, sailor.” Bắt nguồn từ việc những thủy thủlênhđênhxabờlâungày,khicậpbếnthườngcócáccôgáilàmtiềnlởnvởnnơibếncảngmờimọc.Lâudần,câuHelloSailornàycóthểhiểutheonghĩamờigọilàmtình.
[2]MaeWestlàmộtnữdiễnviên,nổitiếnglàquảbomtìnhdụcvàonhữngthậpniên1930.
Anhcấunhẹvàongườicô,vàcôtạtnướcvềphíaanh.Chorằngcôcóthểtiếptụclàmthế,Samvươntaycầmlấylysâmbanhcủamình.
Delaneyđãnóiđúng,nó thậtngon.Thật ra thìcảđợtnghỉcuối tuầnnàyrấthoànhảo.Đángtiếc,nósẽphảiđếnlúckếtthúc.
Samcaumặt.Tạisaođầuócmìnhcứvươngvấnmãicáiýnghĩnàynhỉ?Anhchưabaogiờđàosâubấtcứvấnđềnào.Samkhôngphảilàngườihaylolắng.Cuộcsốngcứtiếpdiễn,vàanhsẽgiảiquyếtvấnđề,rồilạitiếptụcsống.Đơngiản.Nhưngdạogầnđâyanhđểý thấymìnhmất rấtnhiềuthờigianđểnghĩngợivềDelaney, vềviệc cô cóýnghĩađến thếnàovớimình,vàanhđãkhôngmuốnmọiviệcthayđổiđếnmứcnào.
Nhưngbọnhọđãthayđổi.Bọnhọđãngủvớinhau.VàDelaneysẽrờikhỏicôngviệc,sẽdọnnhàđi.Mọichuyệnsẽkhôngbaogiờcònđượcnhưxưanữa.
Lolắngquặnlêntronglòng,anhuốngmộtngụmsâmbanhthậtlớnđểcốlàmdịuđicơnđau.
“Ởđâythậtđẹpquá,”Delaneymơmàngnói.Côtrởngười,nhấcmột
chânlênđểgáclênthànhbồntắm.
Ngay lập tức, đầu óc anh tự động làm cái việc tưởng tượng xemchuyệngìđãxảyraởdướinước,đùicôđãtáchrathếnào,vàphơibàynơitâmđiểmrasao.
“Đúng thế,”anhnóivớivẻxao lãng,vươnngười tớiđặt ly rượu lênbàn,tốtnhấtlàhaitayđượcgiảiphóngcáiđã.
“Cámơnanhđãđivớiem,Sam.”Bỗngnhiêncôcấttiếng.“Emthậtsựrấtvui.”
Vẻxacáchtrongcâunóicủacôđãgợichoanhsựchúý.
“Emkhôngcầnphảinóithế,Laney.Anhsẽlàmtấtcảvìem,embiếtthếmà.”
Cônhìnanhvớivẻbí ẩnmột lúc trướckhigậtđầu. “Vâng, embiếtthế.”
“Cũngkhôngphải làanhkhônghưởng thụchútnàoởnơiđây,”anhnói.Chodù,thậtra,mỗigiâyphúttuyệtvờiởnơinàysẽkhiếnanhcànglúc
càngnhứcnhốikhinghĩvềchuyệnsắpxảyramộtkhibọnhọquayvềnhà.
“Thếlàtốt.”
Trông cô bỗng nhiên buồn rười rượi. Samngồi dậy và đập đậpmặtnướctrướcngườianh.
“Anhnghĩrằngemcầnphảiđếnđầubênnày,nơicóbạnđồnghànhđấy.”Samnói.
CôDelaneymỉmcười,ngoanngoãnđứnglên.Ánhnếnbậpbùngsoirõcơthểsănchắcvàướtđẫmnướckhicôđứngtrướcmặtanh.Hơithởanhtắcnghẹntronglồngngựckhinhậnrarằngcôđẹpbiếtbaonhiêu,cảnộitâmlẫnngoạihình.Laneycủaanh.
Xoaymặt lại, côngồixuốngnướcvàđặtmìnhvàogiữahaiđầugốicủaanh, lưngdựavàongựcanh.Anhvòng tayquanhbụngcô,kéocôsátvàongườimình.Đầu côngửa ra dựavàongực anh.Samnghe cô thởdàithỏamãn.
Gácmámìnhlênđầucô,Samnhìnmônglungramànđêmbênngoài.Tronglúcnày,ởmộtvàikhíacạnhnàođó,anhcảmthấymìnhthậtgầngũivớicô–gầnhơnbaogiờhết.Nhưng,cũnglàlầnđầutiêntrongmốiquanhệnày,anhcảmthấysợhãi.Đấykhôngphảilàcảmxúcanhthấycóliênquan
gìvớiDelaneytrướcđây.
Côluônluônlàchỗdựavữngchắccủaanh.Làngườiủnghộ, làvậtbấtbiếnđểneolạicuộcđờianh.Từkhianhcònlàmộtđứatrẻnhỏ,anhđãtìmđược sự ấmáp, thư thái và cânbằng tronggia đình cô.Côđã làmộtthànhphầncơbảntrongthếgiớicủaanh.
Giờthìmọichuyệngiữabọnhọđãthayđổi.Nhưthểcảmnhậnđượcsuynghĩcủaanh,Delaneyvòngtayômlấytayanhvàbópmạnh.
“Anhlàtốtnhấtđấy,Sam.”Cônói.“Emsẽkhôngbaogiờquênđượcviệcnày,bấtkểnhưthếnàochăngnữa.”
Samcảm thấy sự tin tưởng sâu sắc đangngân nga trong lòngmình.Bỗngdưnganhnhận rõ rằngsau tấtcảnhữngngờvực,mọichuyệnsẽổnthỏa.Anhdánmộtnụhônlêntráncô.
“Ổnthôimà,Laney.Anhsẽchẳngđiđâucả.”Anhtrấnancô.
Vàđúngvậy.Mốiquanhệgiữabọnhọcóthểthayđổi,biếnchuyển.NhưngDelaneyđã làmột phần trong cuộcđời anh, sẽ luôn luônnhư thế.Bọnhọsẽsớmvượtquađượcchuyệnnàythôi.
Delaneykhôngnóigì,côchỉnhấctayanhlên,hônvàolòngbàntayanh.
Samnhìnlênbầutrờilấplánhánhsaotrêncao.Đúnglàmộtđêmrấtđẹp.Anhđangởmộtnơituyệtvời,cùngvớingườimàanhkhôngmongmỏilàngườinàokháchơntrongvòngtaymình.Cuốicùngcũngđượcthưgiãn,anhchìmngườixuốngnướcsâuhơn.
“Rồi tất cả mọi chuyện sẽ ổn,” anh thì thầm tự đoán với mình khinhắmmắtlại.
----------oOo----------
Delaneyxếplạichiếcáothuncuốicùngcủamìnhvànhétvàotrongtúixách.Kéokhóatúilại,côngồithụpxuống,khẽthởdài.
Mọichuyệnđãchấmdứt.Trongvòngmộttiếngnữa,bọnhọsẽquaylạiMelbourne.Rồikỳnghỉcuốituầnnàysẽchẳngcònlạigìngoàimộtkỷniệm.
“Bếpsạchrồi,”Samnói,vàDelaneynhanhchóngđiềuchỉnhlạibiểuhiệncủamìnhđểaiđócóthểxemlàbìnhthường.
Tronglòngcôrầurĩmuốnchết.Côđúnglàđứatựhoangtưởngngungốcmà.Côcũngđãbiếtchuyệnnày rồi sẽ tới.Tựnóivớimình làcôsẽchơiSamđếnchánluôn–côthậtsựtinđiềuđósẽđúnghaysao?
Nhưngđấylàlýdocôcầnđểcóđượckỳnghỉcuốituầnnày.Đểgiảvờ,chodùchỉđượcvàingàyđiêncuồng,rằnganhlàcủacô,rằnganhđãđáptrảlạitìnhcảmcủacô,rằngbọnhọsẽcómộttươnglaivớinhau.
Giờlàlúcphảigóighémtấtcảchúnglạivàquayvềvớithựctại.Đãđếnlúcphảitrảgiáchochuyếnbayvàocơnmơnàycủacô.
Đêmqua trongbồntắm,Samđã trấnancôrằnganhsẽkhôngrờiđiđâuhết.Côđãrấtlấylàmvuimừngvìmìnhđãdựalưngvàongườianhnênanhkhôngthểthấyđượckhuônmặtcủacô.Nếukhôngnhưthế,vớinhữngsuynghĩđãđượcviếtlồlộtrênmặt,côtinchắcrằngnóđủrõràngđểchoanhđọcđược,rằnganhthìsẽkhôngđiđâuhết,nhưngcôđi.
Sẽrấtnhanhthôi,côkhôngcònlàmviệcchungvớianhnữa.Vàmộtkhicôbánđicănhộcủamình,côcũngsẽkhôngcònsốngcạnhanh.Đếnlúcđóthìmọiviệcsẽdầndầnphaimờ.Chỉtrongvòngvàitháng,Samsẽbiếnmấtkhỏicuộcđờicô.
“Anhsẽbắtđầuchấtđồvàoxeđây,”Samnói,phávỡsựtrầmtưsuytưởngcủacô.
Nhìnanhcúixuốngcầmtúiđồvànhữngthứlỉnhkỉnhkháccủabọnhọ,mộtcơnhammuốnlạixuyênsuốtcơthểcôđếntậngótchân.Bướclạigần,côđặttaylênngựcanhvànhìnvàoanh.
“Chúngtavẫncònmộttiếngđồnghồtrướckhiphảitrảchìakhóalại,”cônói,tựthấycămghétbảnthânmìnhvìđãtrởthànhmộtngườiđeobámdaidẳngvàocáisựmêhoặccủathờigianbênnhaunày.
Samnhanhnhẩuthảngaytúixáchxuống.“Emđúnglàngườiphụnữhiểulònganh,”anhnói.
Delaneysuýtbậtkhócvìlờinàycủaanh,nhưngcơnhammuốnđãcứurỗicô.Chỉcầnanhchạmvàongườicôcũngđủđểcômêmanthầntrírồi.Đếngiờthìcôđãbiếtnhưthế.Mộtkỳnghỉcuốituầntrầntrụiquấnlấynhauđãkhôngchữakhỏicơnnghiệncủacô-thậmchícònhơnnữa-giờthìbọnhọđãbớtvồvậptrongcơnhammuốncủamình.SaubuổingâmmìnhtốithứBảy,Samđãlàmtìnhvớicôthậtchậmrãi,hônvàtrêuđùatừngtấccơthểcôchođếnkhicôphảiquằnquạivìquáhứngtình.Ngaycảkhianhđãởbêntrongcôrồi,anhvẫnhếtsứcnhẩnnhathưởngthức,cốkéodàisựhoanlạchếtmứccóthể.Côlênđỉnhhai lần.Lầnthứhai,cơncựckhoáiquámãnhliệt,quátrànđầyđếnmứckhiếncômấthếtkháiniệmvềthờigianvàkhônggianchungquanh.
GiờthìSamhôncôthậtnồngnàn,ômcôsátngườingaycảkhianhđỡcôvềphíagiường.Nhậnrachiếcnệmsauđầugối,côthảngườixuống,Samnằmxuốngcùngcô.
Cáicảmgiácanhnằmgiữahaichânđanggiangrộngcủacôthậthạnhphúc.Mộtniềmhạnhphúcnhứcnhối,đầyhammuốn,nhưngdùsaothìcũnglàhạnhphúc.Tự thâmtâm,côbiết rõmìnhđangchạmvàongườianh lầncuốicùng.Chậmrãicởiquầnáoanh,tayDelaneyvuốtvetừngthớthịtphôbày trên người anh với vẻ ngưỡngmộ.Anh đang trong thời kỳ sung sức,khỏemạnh,rámnắngvàđầysứcsống.Côuốnganhbằngtayvàmắtmình,tâmtríhừnghựccủacôcốgắnglưulạikýứcnàychothờigianvềsau–mùivịdathịtanh,cáicáchđôimắtanhsẫmlạikhihứngtình,hônganhhơivặnlạikhithíchthúkhicôlàmgìđóchoanh.
Đôitayanhcũngchậmchạpxoavuốtkhắpngườicôkhiếncônhanhchóngrunrẩyvớihammuốncóanhtrongngườimình.Đẩyvaianhxuốnggiường,côngồilên,đẩyanhvàotrongngười.Họnhìnvàomắtnhautrongkhi côchầmchậmcưỡi lênngười anh.Hànhđộngnàyynhư lầnđầu tiênđiêncuồngmàbọnhọđếnvớinhau.TuylầnnàyDelaneyđãcốtrìhoãntiếntrìnhlại,cốgắngdừngthờigianđểtrộmSamthêmmộtchútchobảnthânmình, nhưng sự căng cứng ngọt ngào không tránh khỏi cứ từ từ dâng lêntrongngườicô,khiếncôphảicắnrăngđểkiềmlạitiếngrênrỉsungsướng.
Đôi bàn taySam lướt qua bụngđể ôm lấy hai bầu ngực cô.Và rồi,Delaneyđãkhôngcòncóthểchốngđỡđượcnữa.
“Sam,”côkêulên,chuyểnđộnglênxuốngtrênvậtthôcứngcủaanh.“Sam!”
Dườngnhưhiểuđượccômuốngì, tayanh lầnxuốngeocôgiữchặtkhianhrướnngườiđẩylên,vẫnkhôngrờimắtkhỏicô.Khuônmặtanhcăngthẳng,côcảmthấycơbụnganhcứnglạidướitaymình.Anhcũngđãrấtgầnrồi,côbiết,cũngynhưcôvậy.
TiếngkêucủabọnhọhòavàonhaukhihôngSamđẩylênvàongườicôlầncuối,nhữngcútrượtratrượtvàocủacơthểbọnhọquátuyệtvờiđểcóthểtrìhoãnlâuhơn.Mệtmỏivềtinhthầnlẫnthểxác,Delaneynằmvậtratrênngựcanhtrongthoángchốc.Côcóthểcảmnhậnđượctráitimanhđangđậpthìnhthịchtrongngực,ngheđượctiếngthởdốckhànkhàncủaanh.
Bỗngdung,Delaneycóđượcmộtgiâyphút tựhàomãnh liệt.CôđãlàmđượcđiềunàyvớiSam–đãkhiếnanhlênđếncựcđỉnh.Vàhơnnữa,côđãkhiếnmạchmáuanhtăngvọt,khiếnanhcươngcứngvìhammuốnvàrồirũngườiralườibiếngvìthỏamãn.Côđãđạtđượcđiềuđó,ítralànócóthểgiúpchocôcảmthấyấmáptrongnhữngđêmdàicôđơnlạnhlẽosaunày.
Cẩnthận,lầnlượt,côgomgópnhữngcảmxúcngổnngangcủamìnhlạivàgóighémthậtchặt.Bâygiờlàlúcchúngđãđếnhồikết.Sẽkhôngcònmộtlầnânxánàonữa.
BuôngngườirakhỏiSam,côbắtđầumặclạiquầnáo.Sựtrĩunặngđètậnnơiđáylòngcô.Delaneycảmgiácnósẽcòntồntạiởđótrongmộtthờigianrấtlâunữa.
----------oOo----------
ThỉnhthoảngSamlạiliếcnhìnDelaneykhianhláixetrênxalộquay
trở lại Melbourne.Mặt trời vừa lặn xuống đường chân trời, vẻ mặt nhìnnghiêngcủacônhưđượcvẽlênbằngngọnlửahồngcủaánhhoànghônsắptắt.
TrôngDelaneybuồnbãvôhạn.Điềuđólàmanhchỉmuốntấpxevàovàyêucầucônóichuyệnvớimình.Côđãrấtimlặngkểtừlúcbọnhọrờikhỏicănnhànghỉ,vàanhđãtôntrọngsựyênlặngcủacôchođếnlúcnày,bởianhchorằngnócũngbắtnguồntừsựnuốitiếcmàanhđangcảmthấykhithờigianđặcbiệtcùngnhaucủabọnhọđãtrôiqua.
Nhưng,nhìnkhuônmặtcủacôbâygiờ,anhđãkhôngcònchắcchắnvềđiềuđónữa.
“Em có ổn không?”Anh hỏi, ngay cả khi anh cảm thấy dường nhưmìnhđãđánhđổi cáiquyềnđượchỏi thămcônhưvậy saukhiđãđồngýchuyếnđinghỉcuốituầnnàyvớicô.
“Emchỉlàđangnghĩvềcôngviệcthôi.”Delaneynói.
TaySamxiếtchặtvôlăng.“Emkhôngcóđổiýđịnhấychứ?Anhhỏi,cốgắngđểgiọngnóitỏrathảnnhiên.
“Không,”côtrảlờithẳngthừng.
Sựimlặngtrànngậpgiữahaingườitrênconđườngthêmvàicâysốnữa.CuốicùngSamlêntiếng.
“Ngânhàngđãchấpnhậnmọichuyện.Embiếtđấy.Anhchỉphảinóivớihọlàmìnhcầntiềnvốn.Vàmọichuyệnđãgiảiquyếtxong.”
Anhcóthểnhìnthấycôgậtđầuquakhóemắtmình.
“Đượcrồi.”
“Vìvậy, thờigianbâygiờsẽ tùythuộcvàoemthôi,”Samnóiracáiđiềuhiểnnhiên.
Anhbiếttừtậntrongthâmtâmmìnhrằngcôthựcsựkhôngmuốnrờikhỏi. Chứ không thì làm sao trông cô lại buồn bã đến thế khi nghĩ đếnchuyệnnày?CôđãcùnganhdựngnênNhàXuấtBảnMirkstừhaibàntaytrắng.Khôngbaogiờmàcôkhôngcảmnhậnđượcsựthiếtthavớinógiốngnhưanhđược.Anhđãphảiníncảthởtrongkhichờđợicâutrảlờicủacô.Anh cho là côbốcđồng, vàgiờđãđến lúcđể cho cônói đến chuyệnvàithángtới,cảgiaiđoạnbàngiaodàiđằngđẵng,vànhữngbiệnphápmấtthờigian,nhưngkhôngbẽmặtkhácđểkhẳngđịnhlạiniềmtincủaanhrằngcôthựcsựkhôngmuốnkếtthúcchuyệnnày.
“Emđangnghĩcókhiphảimấtkhoảngbatuần.Nếunhưanhnghĩrằng
chúngtacóthểtìmđượcngườithaythếchoemnhanhnhưvậy,”cônói.
Samcảmthấynhưanhvừabịđávàobụngvậy.Batuần?Chỉvỏnvẹncóbatuầnkhốnkiếpnàythôisao?
“Anhnghĩsao?”Côhỏi,vàSamnhậnramìnhđãkhôngtrảlờiđềnghịcủacô.Anhđèchângavàtăngtốc.
Giảmgaxuống,anhcốravẻthảnnhiên.
“Chúngtacầnphảiquảngcáongaylậptức.Cólẽnósẽphụthuộcvàothờigiancóngườinàođóphảibáoxinnghỉviệc,vàđếnkhinàothìhọmớicóthểđếnlàmviệcởchỗchúngta.”
“Tấtnhiênlàthếrồi.Emsẽkhôngđểmặcanhtựxoaysởđâu,đừnglo.”Cônói.
Sammuốnquaylạivànóivớicôrằngđấychínhlàviệccôđanglàmvới anh đây. Nhưng anh đã không làm thế. Anh nhận ramột cáchmuộnmàngrằngcólẽkỳnghỉcuốituầnvừarồiđãkhônglàmtiêutannhữngvấnđề giữa hai người bọn họ một chút nào. Có lẽ, thực ra, nó còn làmmọichuyệntệhơnnữa.
“Emđangnghĩrằngchúngta–ýemlàanh,xinlỗi–cóthểbắtđầuđàotạoSukievàovịtrítrợlýbánhàng.Anhcũngcóthểgiaochocôấymộtvàiđốitácquảngcáonhonhỏcủachúngta,bắtđầutậpdầnchocôấy.Việcnàysẽgiúpchongườimớicónhiềuthờigianhơnđểxâydựngmốiquanhệvớicácđốitácchínhcủachúngta.”Delaneynói.
Samphảiémtâmtrícủamìnhrờixanơiuámđanggợimởtronglinhhồnmìnhđểcốgắngtậptrungvàonhữngđiềucôđangnói.
“Ýkiếnhayđấy.Sukienóichuyệnquađiệnthoạiđượclắm.”Anhnói.
“Emcũngnghĩthế.Vàemcócảmgiácrằngcôấyhơichánvớicôngviệcquảnlýcủamình.Nếunhưanhhuấnluyệncôấyvàtăngchútlương,côấysẽởlạilâuhơn.”
Bọnhọbànluậnvớinhauvềtờtạpchíchođếnhếtchuyếnđi–nhữngmẩuđốithoạicẩnthận,khôngcảmxúcvềkếhoạchtươnglaivànhữngviệcđãbịtrìhoãnlạimàtừgiờtrởđi,Samcầnphảigiảiquyếtmộtmình.Từngcâutừngchữdườngnhưnhắcnhởrằnganhđãkhôngmuốnthayđổibiếtbaonhiêu,vàanhsẽnhớDelaneyđếnchừngnào.
Nhưnganhcũngdầnhiểurarằngchuyệnnàythậtsựsẽxảyra.Côsẽrờiđi.Tệhơnlà,côđãmuốnđi.Vàkhôngcógìanhcóthểlàmđểngăncôlạiđượcnữa.
Chương21
Khianhrẽvàochỗđậuphíabêndướicănhộcủabọnhọ,cảhaiđềuđãbìnhtĩnhlạivàcóphầnhơixacáchvớinhau.
“Cámơnvìanhđãláixe,”Delaneynói,thoángcườivớianh.“Emhẳnlànênđềnghịláiđợtvề,vìanhđãláiđợtđirồi.”
“Anhthíchláixe,embiếtrồicòngì.”Samnhúnvai,ghétcáicảmgiácgượnggạonày.Chắcchắnlàmọichuyệnbâygiờsẽcòntệhơnlúcbọnhọrờiđinữa.
Vấnđềkhôngphảilàtìnhdụchaykhaokhát,thèmmuốnhoặctộilỗigìcả.Đólàvềtìnhbạncủabọnhọ.Giờthìanhcóthểthấyrõrồi.Tiênđoánchắcchắnmàanhcảmthấyđêmquatrongbồntắmhiệngiờđãbốchơihếtrồi.Samnhậnramộtkhảnăngcó thậtđang tồn tại, rằngbọnhọsẽkhôngbaogiờcóthểhồiphụcđượcsaucơnđịachấntrongmốiquanhệnày.
Ýnghĩnàykhiếnanhthấychoángvángmặtmũi,nhưthểcóaiđónóivớianhrằnglựchúttráiđấtchỉlàtruyềnthuyếtvàbỗngdưnganhđangbaylơlửngtrêncao,khôngcóvậtgìhoặckhôngcóaiđểníugiữanhvớimặtđấtnữa.
Cảmgiácnàycànglúccàngtệhơnkhianhtiễncôvềtớicănhộcủamình,đứngbêncạnhkhicôngồinghetinnhắntrênđiệnthoạitường.
“Delaney,làHarrygọitừvănphòngmôigiớiđịaốcđây.Chúngtôiđãcốgắngliênlạcvớicôquadiđộngnhưngcôởngoàitầmphủsóngsuốtcuốituần.Đãcóngườitrảgiámuacănhộ.Đúngvớigiácôđưara–tôinghĩlàcôsẽrấthàilòngđấy.Gọichotôingaykhicôtrởvềnhé.”
Samcảmthấyđôichânmìnhnhưđượclàmbằngđáhoacương.ChúngnặngchịchkhianhđiđếnngồitrênghếsôphavàchờđợitrongkhiDelaneygọi điện thoại. Cô nói nhỏ và ngắn gọn trong vài phút, rồi đặt điện thoạixuống.Khôngchútbiểulộtrênkhuônmặtkhicôquaylạinhìnanh.
“Ôi.Nhanhthậtđấy.”
“Emcóđồngýkhông?”Anhhỏithẳngthừng.
“Đúnggiáemyêucầu.Bọnhọcònkhôngbuồncòkènữa.Vàbọnhọmuốn giao nhà trong ba tuần tới.Chuyện diễn ra cứ đúng y như phải thếvậy.”
“Ờ.”
Nếuanhlàngườirộnglượnghơn,hẳnlàanhphảinênđứngbậtdậy,đềnghịđượcmuamộtchaisâmbanhđểchúcmừngtintứctốtlànhnàycủacô.Nhưnganhkhôngđượcrộnglượngnhưthế.Anhvừađượctángchohaicúchoángvángmặtmày,cúnàytiếptheocúkia–anhchỉcòncóbatuầnlàmviệcchungvớiDelaney,vàcũngchỉngầnấythờigiantrướckhicôdọnđi.Mặcchotấtcảnhữngcâutrấnanmàanhtựnóivớibảnthânmình,sựthayđổivẫndiễnranhưmộtchuyếntàuhàngtrênđườngray,cònanhđangđứngchắnngangđườngcủanó,sắpsửabịđènghiếnvàxénátratừngmảnh.
“Anh sẽ không có hy vọng gì nếu như đề nghị em đừng đi, phảikhông?”Samnghetiếngmìnhhỏi. Nếunhưanhnghĩrằngđiềuđócóthểlàmchomìnhtrôngđỡthốngthiếtđếnmứcnào,hẳnanhđãtựđấmvàomặtmìnhrồi.
BàntayDelaneytìmđếnnhauvàvặnxoắnlạingangeomình.
“Đềnghịnàytốtlắm,Sam.Vàđãđếnlúcphảibáncănhộrồi.Đãđếnlúcphảibắtđầutiếntớirồi.”
Samnhìncôchằmchằm,sợđiếngngườirằngcómộtthôngđiệpngầmcôdànhchoanhtrongtừngcâuchữcủamình.
“Vậythìemsẽphảichịuđựnganhlượnlờtớichỗởmớicủaemliêntục.Tốtnhấtlàcóhẳnmộtphòngdànhriêngchoanhđinhé.”Anhđùayếuớt.
“Điềunàylạinhắcchoemnhớ-emcóthểđưarađềnghịgiácảchocănnhàởCamberwellbâygiờđượcrồi.”Cônói.
Samngồiủê,mặttốisầmlạikhicôgọimộtcuộcđiệnthoạikhác,anhchỉquaylạikhinhậnracôđangxemgiờtrênđồnghồcủamình.
“Trongnửatiếngnữaà?Tốtlắm.”Cônóivàođiệnthoại.“Tôisẽgặpanhsau.”
CôtắtcuộcgọivàchuẩnbịgọimộtcuộckháckhiSamcấttiếng.
“Chuyệngìxảyrathế?”Anhbắtđầucảmthấyhơichútkhóchịuvớicáicảmgiácdườngnhưmìnhbịnhétvàomộtxóvàbịbỏquên.Bọnhọvừamớitrảiquamộtkỳnghỉcuốituầnđixavớinhauxong,phầnlớnthờigianđấy chônvùi trong vòng tay của nhau.Anhkhônghy vọngbuổi đón tiếpdiễuhànhđànsáolongtrọnggì,nhưngkhôngnênkhôngquantâmđểýđếnanhchútnàothếnàychứ.
“Cáigì?Ồ, emxin lỗi.Bêndịchvụđịaốcvừađềnghị choemđếnxemtoànbộcănnhàmộtlầnnữavàotốinay.Chủnhàrấtnónglòngmuốnbán,”cônóivộivàng,rõrànglàđangsốtruộtmuốngọiđiệnthoại.
“Emgọichoaibâygiờthế?”Anhhỏi,ghétcayghétđắngcáisựthậtlàanh nghe như đang ghen tuông thế này.Anh không có đâu.Anh chỉ là...quantâmmàthôi.
“Claire.Emcầncóngườigópýtrướckhinghiêmtúcnghĩđếnviệctrảgiá.”
Samnhíumàylại.Ngườigópý.Vậyanhlàgì?Bùnhìnrơmà?
CólẽDelaneyđãnhậnracôđanglàmanhcảmthấybịtổnthương,bởivìcôdườngnhưngậpngừngmộtchúttrướckhiđặtđiệnthoạixuống.
“Liệu–liệuanhcóthểđicùngemđượckhông,Sam?”Côhỏi.
Samnhìncôthậtlâu,lòngvôcùngmuốnhỏitạisaocôkhôngnghĩđếnanhngaytừđầu.Khôngphảianhluônlàngườigópýchocôtừtrướctớigiờhaysao?Đấykhôngphải làcáchbọnhọ luônluônlàmviệccùngnhau, làđiểmtựachongườikiahaysao?
“Chắcchắnrồi.Anhrấtmuốnđi.”Anhnói,tỏrahếtsứcbìnhthản.
“Tốt lắm.”Delaney nói. Trong suốt cuộc đờimình anh cũng khôngbaogiờcóthểbiếtđượccôthựcsựcóýđấyhaykhông.
Chộp lấy chìa khóa xe củamình, cô đi trước xuống gara dưới tầnghầm. Sam ngồi yên lặng bên cạnh khi cô lái xe vào buổi tối chạng vạng,chiếcMINInhẹnhànglănbánhtrênđườngphố.
Cốgắngtìmcáchbắtchuyện,anhliếcmắtnhìnnộithấtchiếcxecủacô.
“Vẫncònchạytốtnhỉ?”Anhnói,vỗvỗlêncáibảngđiệntrướcmặt.
“Nhưmơ luôn.Một chiếc xe tốt nhất thế giới.”Delaney nói, lặp lạihànhđộngcủaanhbằngcáchvỗtheolênbảngđiện.
Bọnhọlạinhanhchóngrơivàosựimlặnggượnggạolầnnữa.Samcốmoióctìmchuyệnđểnói,nhưnganhlạiquábậnrộnđểxemxétchuyệngìđangxảyragiữaanhvàDelaney.Cóphảibuổicuối tuầnvừarồichảcóýnghĩagìvớicôcả?Côđanghànhxửcứnhưbọnhọvừađicâucáhaydãngoạivớinhaumàthôi,chứkhôngphảiđãnhàovàoăntươinuốtsốngnhaumỗikhicócơhội.
Chỉtrongvòngmườilămphút,bọnhọđãrẽvàonhữngconđườngnổitiếngvớinhữnghàngcâysồihaibênđườngcủavùngCamberwell.Mộtmàuxanhngútmắtvươnratừnhữngtáncâybênđường,chúnggặpnhauởgiữatạothànhmộthìnhvòmcungbằnglá.Delaneyvươnngườitớiđầythíchthúkhidừnglạitrướcmộtngôinhàcóđềbiểnbándựnglênngayhàngràotrướcnhà.
“Chúngtatớirồi,”cônóirạngrỡ.“Nóđẹpnhỉ?”
Samlườmlườmnhìncănnhàcóhànghiênrộngrãivànhữngcửasổmặtkínhhìnhthoivớimàusơncổđiểnđángyêu.Nóđúnglàđẹp.Anhchỉkhôngmuốn thừa nhận ngay vào lúc nàymà thôi.Đây là căn nhà có khảnăngcướpmấtDelaneyrakhỏianh.Bởithếnênanhđãcódựđịnhghétnóngaytừđầurồi.
Bọnhọđang chui ra khỏi xe thìmột chiếcxePorscheđờimới nhấtđúngkiểucủanhữngnhânviênmôigiớinhàđấttrờtới.Samthầmđảomắt
trongđầumình.Cáigãnàycòncóthểsáorỗnghơnđượcnữakhông?Anhtalạicònmặcáogi-lêvàotámgiờtốiChủnhậtnữachứ.Đúnglàmộtconcámậpnịnhbợ.
SamđãsắpsửakhuyếncáoDelaneyphải làmviệc thận trọngkhicôsảibướcbăngquađườngđểbắttayQuýngàiBóngmượtkia.
“Cámơnanh,Matt.Tôirấtlàbiếtơnanhđấy.”Cônói.
“Khôngcóvấnđềgì.Côbiếtđấy,chủnhàdọnvàoởtrongviệndưỡnglão,vìvậytôibiếtmìnhcóthểdễdàngđưacôđixemnhàthôi.”
SamchắcchắnrằngđãcómộttiasánglấplánhtrongđôimắtgãkiakhianhtangâyngườinhìnDelaney,mặcdùsựthậtlàtrônganhtagiỏilắmcũngchỉkhoảngđộhaimươilămtuổimàthôi.
Khôngcóchuyệnđóđâu,cưngơi,anhmuốncấttiếng.KhôngbaogiờtrongcảtriệunămtớimàcậucóđượccơhộiđấyvớimộtngườiphụnữnhưDelaneyđâu.Nhưng thayvàođấy,anhphải tỏ rabằng lòngvớiviệcbăngquađườngđểđứngsaulưngcôvàđặtmộtbàntayđầyvẻchiếmhữulênvaicô.
Trướcvẻnhănnhócủaanh,Delaneynhìnanhngạcnhiênvàvặnvaimình,báohiệucômuốnanhbuôngtayra.Nghiếnrănglại,Samlàmtheo.
Nhưnganhkhôngvui.
AnhcũngkhôngvuihơnmộtchútnàokhianhbướctheoDelaneyvàMattqualốinhỏxinhxắnởvườntrướcnhà.Hômnaylàmộtđêmtrăngtrònrấtsáng,anhcóthểnhìnthấynhữngcâyhoavàbụicỏđượctrồngdọctheolối vào nhà bằng gạch,một hình ảnh thu nhỏ của khu vườn kiểuAnh dễthương.
“Chủnhàlàmộtngườithíchlàmvườn,nhưcôthấyđấy.Nhữngkhuvườnđãđượctạodựngđẹpđẽcũnglàmtănglênvẻlôicuốnkhinhìntừbênngoàiđấy.”Mattnói.
“Cầnrấtnhiềucôngsứcđấy,”Samnói, rasứcbồingayvàocâunóicủaThuyềnTrưởngBóngbẩy.“Cólẽsẽrấtnhanhmọcumtùmtrởlại.”
“Giađìnhcủabàlãođangdùngdịchvụchămvườnđểduytrìnó.Tôinghĩrằngnócũngrẻthôi.”Mattphảnbáclại.
“Trong vài tuần thì có thể. Nhưng tôi cá là lâu dài thì không đượcđâu.”Samnóivớivẻđànáp.
Delaneyliếcnhìnanh,raýbảoanhimlặng.Nhưnganhsẽkhônglàmthế.Anhcảmthấynhưmìnhđangsốngchếtchiếnđấuởnơinày,vàanhsẽravềtrongtiếngpháonổchứkhôngphảitiếngkhóclócỉôi.
Ngườiđạilýtảnglờcâunóisaucùngcủaanhkhianhtamởcửanhàvàbắtđầuđikhắpnơibậtđènlên.
Samchớpmắtnhìn lốivàokhárộngrãivớicửaravàoởhaibênvàmộtcáiởtrướcmặt.Nhữngbứctườngđượcsơnbằngmộtlớpbộtximăngmịnđãxỉnmàu,nhữngkhunggỗnặngnềtronglớpsơntốimàunguyênbảnđượcsơntừnhữngnăm1930,vàsànnhàđượcphủtấmthảmmàunâutímtrôngthựcsựghêtởmvớinhữngvệtlốmđốmtrênmặt.
Samnhănmặtvàthấythưgiãnrahẳn.KhôngbaogiờDelaneyđimuacáinơinhưthếnày.Cănhộcủacôđẹphoànhảo–nhàbếpvàphòngtắmcaocấp,trầnnhàthoáng,tầmnhìnđẹp,tiệnnghihiệnđại.Côsẽkhôngthểđitừmộtchốntuyệtmỹđôthịđếnthếđểvềvùngđịangụcngoạiônày.
Delaneychờchođếnkhingườimôigiớirờikhỏitrướckhicấtlời.
“Nơinàytuyệtlắmđúngkhông?”
Samđãtrốmắtnhìnlạicôchochắc.“Tuyệtá?Nơinàytămtối,mùivịkinhtởm,vàanhđangnghĩmộttrongmấyconquỷsứsẽchuiratừhộctủngaybâygiờđấy,”anhnói.“Vàcòncáithảmnàynữa?Emcóbiếtphảimấtbaonhiêunylonmớilàmrađượctấmthảmnàykhông?”
Để chứngminh, anh lấy chân chà vào thảm cho đến khi tạo ramộtlượngtĩnhđiệnrồichạmtaymìnhvàocánhtayDelaney.
“Oái,”côlalên,nhảynhổmlênvìbịđiệngiậtvàongười.“KhinàothìanhmớichịulớnđâyhảSam?”
Đấylàcáicâumàcôđãnóivớianhcảngànlầntrongnhữngnămqua,nhưngnóchưabaogiờmangvẻuámvàmắngmỏnhưlúcnày.
“Chỉlàchứngminhchoemthấythôi,”anhnóivớivẻtựvệ.
“Ờ,vậyemnghĩlàsắcđẹphẳnphảinằmtrongmắttìnhnhânrồi,”cônóivàtránhxaanhra.
Cảmgiácnhưcôdầndầnvuộtkhỏitaymình,Samníulấycánhtaycô,cốgắngtìmhiểu.
“Vậynóichoanhngheemthấycáigìởđây,”anhnói.
Côhơingậpngừng,rồinhúnvai.“Đượcrồi.Nócótrầnnhàrấttuyệt,caoráovàđẹpđẽ,anhcóthấynhữngchitiếtthờiđạiđặcsắckiakhông?”Côhỏi,nghểncổnhìnchămchúlênhọa tiết trên trầnnhà.Samlàmtheo,anh
bất đắc dĩ cũng phải tự thừa nhận rằng ngôi nhà có khuôn trần nhà theophongcáchArtDeco[1]kháđẹp.
[1]TrầnnhàtheophongcáchArtDeco
“Lúcấy... lột thảmlên,đánhbóngsàngỗbêndưới.Emsẽ tháomấycáibóngđèncũkỹgớmghiếccủanhữngnăm1970ấyđi, thayvàođấylàkiểucủathời1930ấy.Emsẽsơntườngmàusơnnàotrunghòađẹpđẹpmộttíđể làmnổibậtnhữngđườngviềnbằnggỗvàsànnhà.Nhìnnósẽrấtdễthương.”Cônói.
Samchớpmắt,vàtrongmộtkhoảnhkhắcanhcóthểnhìnthấynhữnggìDelaneymiêutả.Côấynóiđúng–nósẽrấtđẹp.Lốivàonhàrộngrãivàđầymời gọi như vậy, vớimột vài nơi cần sửa sang lại, trông nó sẽ sángloánglênngay.
Tuyvậy,ghétphảichođiểmngôinhà,Samchỉnhúnvaivớivẻqualoa.Delaneytiếntớicánhcửađầutiênbêntrái.
“Vàođâyxemphòngkháchnày.”Cônói.
Bọnhọlạibướcvàomộtcănphòngcótrầncaokhác,dàivàrộngvớihai cánhcửa sổcóhọa tiếthình thoiởhaibên,kèm theocáinhìn raphíatrướcnhà.Cănphòngtrốngrỗng,chỉcóchiếc thảmxấuxíkia,nhữngtấmmàncửamàubùnđấtđầybụivàmộtlòsưởithờikỳArtDeco[2].
[2]LòsưởitheophongcáchArtDeco
Tráitimtrĩunặngkhianhnhìnnhữngđườngcongvàcộtkhắcrãnhnơilòsưởivàbệchungquanhnó.Cănnhànàyđúng làđẹp–mặckệchocáikhaokhátmãnhliệtcủaanhlàcầnphảilôiranhữngđiểmyếucủangôinhànày.Nóchỉhơicũvàsứtsẹođôichỗrâuria,nhưngDelaneysẽratayđểnótrởlạihoànhảo.Côcókhiếuthẩmmỹrấttốt,vàsựnhiệttìnhbấttận.Côấysẽbắttayvàonơinàyvàsớmbiếnnótrởlạirạngngờinhưtrướcrấtnhanhthôi.
“Cóđúnglàcáilòsưởirấttuyệtkhông?”Côhỏi.
Samchỉcóthểgậtđầumàthôi.“Đúngvậy,nókháđẹp.”Anhnóinhátgừng.
Chuyệnnày thựcsựrồisẽxảyra.NếungườichủnhàchấpnhậngiáDelaneyđưara,nơinàysẽlànhàmớicủacôấy.Cáchkhoảnghaimươiphútláixetừcănhộcủaanh.Trừkhitựnhiênanhlạihứngthúvớivùngngoạiôvàdờirađâysốngluôn.Vàđiềuđóchẳngphảilàrấtthêthảmhaysao.MộtkhiDelaneyvàngười-chồng-chưa-biết-mặtkia sốngởnơinày, anhchỉ cóthểđoánđượcsựcómặtcủamìnhsẽsớmtrởnênthừathãiđếnthếnào.
Mang trái timbuồnbã, anh lê bước theoDelaneykhi cô vạch ra kếhoạch cho toàn bộ phần còn lại của ngôi nhà.Anh có thể nhìn thấy cảnhtượngnơinàyrấtrõràng.Anhgầnnhưcóthểthấycôđangsốngtrongcănnhàvừasửasanglại,chungquanhlànhữngvậtdụngđẹpđẽ,xâydựngmộtcuộcsốngchochínhbảnthâncômàdườngnhưnơiđókhôngcònchỗnàochoanhnữa.Vàkhianhđứngtrongcănphòngngủnhỏnhấttrongnhàvớicô,khicôgiảithíchrằngcôsẽdànhcănphòngnàylàmphòngtrẻ,anhđãthoángđauđớnkhi tưởngtượngthấycôđứngbêncạnhmộtchiếcnôi,ômembénhonhỏsátvàotrongngựcmình.
“Anhkhôngthíchnó,đúngkhông?”Delaneyhỏianhkhibọnhọquayvềlạilốiracửachính.
“Nócórấtnhiềutiềmnăng,”anhthànhthậtnói.“Anhnghĩ làemcóthểsẽsửanólạirấtđẹpđấy.”
KhuônmặtDelaneygiãnra,côníulấycánhtayanh.Ngaycảsaumộtđợtcuốituầnlàmtìnhkhôngngừngnghỉ,cơthểanhvẫnphảnứnglạimộtcáchkhoankhoáivới sựđụngchạmnàycủacô.Đúng làkhông thíchhợpmộtchútnào,vàanhthậmchíchẳngbuồnkhiểntráchkhuvựcphíadướicủamìnhnữa.Samnhỏbiếtkhinàothìcậutađượcvượtquágiớihạnchophép.
“Cámơn,Sam.Việcanhthíchnócóýnghĩarấtlớnđốivớiemđấy.”
Cônhónchânlênvàhônphớtvàomáanh,rồinhanhchóngquayđi.Anhcắnmôilại,nhìnchằmchằmxuốngthảm.
Anhphảinênnóicáigìđó,anhbiếtchứ,đểngănlạicơntuyếtlởnày.PhảicócáigìđóanhcóthểnóiđểngănDelaneykhôngrờikhỏianhnữa.
Anhmởmiệng,sẵnsàngchờđợiýtưởngxuấthiện.Nhưngtrướckhicóbấtkỳýnghĩnàotrongcáimớbòngbongvàcảmxúccủaanhlắnglạithànhcáigìđórànhmạchhơn,Mattđãquaytrởlại.
“Cóýkiếngìkhông?”Anhtahỏi,giọngthánhthótrấtchuyênnghiệp.
“Tôimuốnđềnghịgiámua.”Delaneynóichắcchắn.
Vàrấtnhanh,cuộcđờiSamđãthayđổimộtcáchtriệtđể.
Chương22
Một tuần lẻmộtngàysau,Delaneynhìnngườiphụnữngồiđốidiệntrướcmặtmìnhvớivẻchămchúdòxét.Vớiđộ tuổicuốibamươi,Karentrôngkhámảnhmai,thôngminhvàtựtin.Côấycókhiếuhàihước,phongcáchgiảndịvàdườngnhư thật sựyêu thích thể thaomạohiểm.Côấyđãchơitròbuộcdâyvàocổchânnhảykhỏimộtcâycầu[1]ởNewZealand,yêuthíchmônnhảydùvàvừamuachomìnhmộtchiếcxemôtôđịahình[2].Côấycũngcómộtbảnlý lịch tuyệthảo,đã từnglàmviệcchonhữngcôngtyxuấtbảngạocộiởÚc.
[1]Bungeejumping,mộttròchơimạohiểmmangđếncảmgiácmạnhchongườichơi.
[2]Xemôtôđịahìnhdòngmotocrossbike
“TạisaocôlạimuốnbánquảngcáochomộtcôngtyconconnhưMirksaukhiđãlàmchonhữngtạpchílớnkia?”Delaneythămhỏi.
“Tôiđãđếncáituổiđạtđượcmọithứmìnhcầnrồi–cónhà,cóxe,tấtcả.Giờthìtôimuốncuộcsốngcủachínhmình.Đừngcóhiểunhầmýcủatôi–tôithíchlàmviệc.Nhưngtôikhôngthíchlàmviệcchonhữngngườigiàucóvàquyềnlựcgiấumặt,luônchorằngtôiphảisuynhượcthầnkinhđểtìmmọimánhkhoékiếmtiềnchohọ.Nếunhưtôilàmviệctậntâmhếtsứcnhưthế,tôimuốnbiếtmìnhlàmchoai.”Karennói.“Tôiđãbắtđầulàmviệcchocácnhàxuấtbảnnhỏhơn.Tôiđoánrằngviệcnàygiốngnhưmìnhquaytrởlạivớinguồngốccủamình,liênquantớicôngviệchàngngàyhơn.”
Delaneygậtđầuvàghichépvàocuốnsổtaycủamình.Trênhồsơgiấytờvàcảhìnhthứcbênngoài,Karenkháhoànhảovớivaitrògiámđốcphụtráchbánquảngcáo.Delaneyđãcóthểnhìnthấycôấyđưakháchhàngđiăntrưa,cườicợtvớinhữngcâutruyệnhàitụctĩu,uốngbiavớibọncontrai,cacẩmthờibuổinàytìmđượcngườiđànôngtửtếkhóđếnthếnàovàngồitámchuyệnvớicáccôgái.Côấyđạtđượctấtcảnhữngyêucầu.
VậytạisaoDelaneylạicảmthấytrầmcảmđếnthếnày?
“KhinàothìcôcóthểquaylạigặpSam,Karen?”Côtựépmìnhnóira.“Tấtnhiên,anhấysẽlàngườiquyếtđịnhcuốicùng.”
Karenkiểm tra lại lịch trìnhcủamình,bọnhọđãhẹnnhauvàomộtngàynàođấytrongtuần.Bắt tayngườiphụnữnày,Delaneycốmởmiệngcườivàđưacôấyrađếnquầytiếptân.Debbiegiữcáivẻngoàirấtchuyênnghiệpchođếnkhibónghìnhcao lớncủaKarenkhuất tầmnhìn, rồicô tanheomắtlạivàlắcđầuvớivẻkhôngvui.
“Không.Khôngphảicôấy.”Côtanóivớivẻbácbỏ.
Delaneychốngkhuỷutaylênquầytiếptânvàgiảvờlàcôđanghếtsứccốgắngkiênnhẫn.Trongthâmtâm,côrấtvuisướngkhiDebbievànhữngnhânviênkhácđãkhángcự lạiý tưởngSamthuêmộtgiámđốcbánhàngmớiđể thay thếvị trí của cô.Chođếngiờ, chưa có ai đếnphỏngvấnmàchiếmđượcsựđồngthuậncủabọnhọcả.VàđấychínhxáclàcáicáchmàDelaneyrấthàilòng.
Quángoancố,Michaels,côtựchếgiễuchínhmình.Hoặclàcômuốnrờikhỏinơinày,hoặclàkhông.Chứkhôngthểcócảhainhưthếđược.
“Côấyđược lắmđấy.Rồimọingười sẽ thíchchoxem.”Cônóivớigiọnghàohứng,cốgắngbùlạichonhữngýnghĩkhông-được-hào-hứngkiacủamình.
“Tôichỉmới làmởđâycóhai tháng,màngaycả tôicũngbiếtđượcviệccôrờikhỏinơiđâysẽlàmộtthảmhoạ,”Debbienóithẳngthừng.“CôvàSamlàmộtCặpđôihoànhảo.Sẽchẳngcóbấtkỳai tốthơnhaingườiđượccả.Đâylàcôngviệctốtnhấtmàtôitừngcó.”
Delaney hoảng hốt khi nhìn thấy đôi mắt Debbie đã ngập nước.Delaneyđãkhôngthểgiảiquyếtđượcvớinướcmắtcủachínhmìnhrồichứ
đừngnóilàcủaaikhácnữa.Liếcquanhphòngvớimộtchúttuyệtvọng,côbắtgặpđôimắtcủaSukie.CôgáigốcViệtlắcđầugượnggạokhiDelaneyrahiệuchocôtớigầnđểdỗDebbie.
“Cô nợ tôi đấy nhé,” Sukie nhépmiệng thì thầm, cô ấy đặt giấy tờxuốngvàtiếntớibàntiếptân.
“Côổnkhông,Debs?”Côhỏi,đưataykhoácvaiDebbievớivẻcảmthông.Debbiesụtsịtầmĩ,vàSukievớitaylấyhộpkhăngiấy.
Cảmthấykhôngthíchhợplắm,Delaneyvỗvỗvàocánhtayngườitiếptânmộtcáchvụngvềtrướckhichuồnmất.
Sự thật làcôcó lẽ sẽgàokhóc lênnhưmộtđứa trẻkhi rờikhỏinơinày.Ngoàisựđauđớnkhổsởcủabản thânmìnhra,côđãkhôngcònkhảnăngcóthểchịuthêmcủaaikhácđượcnữa.Hơnnữa,nhưcôđãnợchínhmình,côkhôngquenlắmvớinhữnggiọtnướcmắtcủaphụnữ.Chodùcôđãcảmgiácđượcrằngtrongmộttươnglaigần,chínhcôsẽđượckiểmnghiệmviệcnàyởchốnriêngtưcủamìnhrấtthườngxuyên.
“Nàyem,vụphỏngvấnthếnàorồi?”Samhỏikhianhrảobướcvàovănphòng,ngaysaucuộcphỏngvấnvớimộtngôisaođuaxeđạpđịahìnhcủaMỹ.
BụngdạDelaneyxoắnlạingaylậptức.“Rấttốt.EmđãsắpxếpthờigianchoanhgặpmặtcôấyvàongàythứTư.Emnghĩanhsẽrấtthíchcôấyđấy.”Cônói.
Samgậtđầunhưthểanhkhôngđồngývớicônhưngcũngkhôngtranhcãilại.“Đượcrồi.”
Vàrồianhcứthếđứngởcửavănphòngcô,khônghẳnlànhìncô,ánhmắt của anh chămchúvàomộtđiểmnàođó sauvai cô.Cônhận rangayhànhđộngnàycủaanhbởiđấycũngchínhlàcáchcôhaydùnggầnđâymỗikhiphảichạmtránvớianh.Lạilàmộttrongvôsốphảnứngphụcủakỳnghỉcuối tuầncủabọnhọ.Cảhaiđãkhôngcòncãivãvớinhaunữa,nhưngsựgượnggạolạnhlùnggiữahọlạicàngkhiếnDelaneybứcxúchơn.Côbiếtrằngmìnhkhôngcóquyềnphànnànởđây,bởidùsaothìchínhcôlàtácgiảcủa tấtcảmọichuyện.Cô làngườiđã rơivào lưới tìnhcủaSamsuốtbaonhiêunămvàkhôngbaogiờcóthểthoátkhỏinóđược.Côcũnglàngườicócáiđồnghồsinhhọcnguxuẩnđanggõ tí tách từngnhịp trongcơ thểnhưmộtquảbomnổchậm.Khốnkiếplàcôlạicòngợiýkỳnghỉcuốituầnvớinhaunữachứ.Tấtcảnhữngđiềunàyđãdẫnđếntìnhtrạngcủabọnhọnhưngàyhômnay–Cảmộttrờigượnggạo,khônghềcóchútbóngdángcủasựânxánào.
“Côấycótấtcảmọithứmàanhđangtìmkiếm,”Delaneynóisaumộtthờigian im lặngkhádàivàcăng thẳng.“Côấycónhiềukinhnghiệmvàbằngcấp.”
“Tốtlắm,”Samnóicứngnhắc.“Thậtlàtốt.”
Vàrồianhxoaygótbướcvềvănphòngcủamìnhởbêncạnh.ĐôivaiDelaneyrũxuốngsaukhianhrờikhỏi.Côđưa tayxoaxoagáymình,nơimộtcơnđauđầunữalạiđangsắpsửabộcphát.
TrongmộttuầnkểtừkhitrởvềtừDaylesford,côchỉngủđượcbađếnbốntiếngtửtếvàomỗiđêm,đãphảitốngvàobaonhiêulàaspirinnhưthểkhôngcòncóngàymainữa.Nhưthểcáiloạithuốcgiảmđaumuatạiquầythuốcnàycóthểngưngđượcnỗiđautrongtráitimcôvậy.
Rồinósẽsớmquanhanhthôi,côtựnhắcnhởbảnthânmình.
Vàtấtnhiên,đócũngchínhlàđiềucôlosợ.
----------oOo----------
Haingàysau,SamđưaKarenvàovănphòngmìnhđểphỏngvấnlầnhai.Mấtchưađầyhaimươiphút,Samđãquyếtđịnhrằnganhthíchcôấy.Karenkháthoảimái,nhạybénvàrõrànglàrấthiểubiếtvềcôngviệccủamình.Anhnghĩcôấycũngsẽhòahợpvớimọingườitrongđội,vàhơnnữa,côấylạicómộtniềmđammêtựnhiênvớinhữngđềtàicủatạpchínày.Đólàmộtđiểmcộnglớn.
NhượcđiểmduynhấtchínhlàcôấykhôngphảiDelaney–nhưngđấycũngkhôngphảilàlỗicủacôấy.
“Vậy,khinàothìanhnghĩmìnhsẽđưaraquyếtđịnh?”Karenhỏikhibọnhọthayđổiđềtàinóichuyện.
“Tôiđãquyếtđịnhrồi.Nếunhưcômuốn,thìcôngviệcnàylàcủacô.”Samnói.
Mộtphầntrongconngườianhbỗngthấyhoảnghốtvớinhữnglờivừabuộtrakhỏimiệngmình.Vẫncòncảmthấykhôngđúngcholắmkhianhđãlàmmộtquyếtđịnh lớn laonhư thếcho tạpchímàkhôngcóDelaneybêncạnh.Nhưngtừgiờtrởđi,mọiviệcsẽluônlànhưthế.NhàxuấtbảnMirktrướcđâygiờsẽthànhNhàxuấtbảnKirk.Anhsẽlàngườiđộcdiễn,lànhânvậtcómáumặtnhonhỏtronggiớitruyềnthông.
“Rấttốt.Tôirấtvuilòngđượcthamgia.”Karennói,cườirạngrỡ.
Samđưatayravàbọnhọbắttaykýkết.
“Vậy, khi nào thì cô có thể bắt đầu được?”Anh hỏi, thầm hy vọngmìnhtrôngcóchútnàođóhài lòngkhinhậnmộtnhânviênmới.Tựtrongthâmtâm,anhđang thầmtựhỏikhinào thìmìnhmớicó thể thoát rakhỏicơnácmộngnày.
“Tôiđãthôngbáochonơilàmcũcủamìnhrồi,”Karennói.“Bởidùsaothìtôicũngquyếtđịnhsẽnghỉviệc.Anhbiếtđãđếnlúcmìnhđithìnóthếnàorồiđấy.”
Samgậtđầu,đầuócanhtựđộngápdụngnhữngcâunóicủaKarenvàoquyếtđịnhcủaDelaney.Đấycóphải lànhữnggìđãxảy ravớicôấyhaykhông?CóphảichợtmộtngàykiacôthứcdậyvàquyếtđịnhrằngcôkhôngcònmuốnlàmviệcởMirknữa?BởivìanhvẫnkhôngthểtinđượccáilýdoEm-cần-không-gian-riêng-để-có-thể-tìm-chồng-và-lập-gia-đìnhkiacủacô.
“Liệu có thể xem đấy là chuyện phụ nữ không?” Sam buột miệng,tuyệtvọngmuốntìmcáchnhìnthấuvàoviệcgìđangxảyravớiDelaney.
Karen chớpmắt ngạc nhiên vì cuộc nói chuyện bỗng rẽ ngoặt sanghướngkhác. “Ừm, tôi khôngchắc lắm.Có lẽvậy.Anhchưabaogiờ cảmthấynhưvậyà?”
Samsuynghĩ,vàtựthừanhậnrằnganhchưabaogiờcảmthấynhưthếvớicôngviệccả,nhưng lạicóhàngđốngbạngáimàanhđã trảiquacảmgiáctươngtựvậyrồi.Mộtvàituầnhẹnhòlinhtinhthườngđãđủđểchoanhthấytrướckếtcụccủanó.VớiCoco,đấylàcáigiọngđiệunonnớtvànụhônvớichó.Mộtcônàngngốcnghếchthựcsự.Vớinhữngngườiphụnữkhácthìlạicónhữngvấnđềkhác,từnhữnglờichâmbiếmcánhânlặtvặtchođếnđối lập về tư tưởng chính trị, hoặc những ý kiến bất đồng dữ dội về việcquanhệbọnhọsẽđiđếnđâu.Ngườiphụnữduynhấtmàanhcóthểởsuốtbêncạnh,khônggiớihạnthờigian,chỉcómỗimìnhDelaney.
“Chắc là thế,” anh nói, nhận ra rằng chuyện sắp sửa trở nên khôngthíchhợpkhisửdụngngườiphụtráchkinhdoanhmớitoanhcủamìnhnhưmộtchốnkểlểnhữngrốiloạncảmxúccủaanh.
Sựthậtrằnganhcảmthấymìnhcầnphảitâmsựvềcảmxúccủamìnhđãđủlàmanhthấyhoảngsợrồi.
“Vậykhinào thì cô có thểbắtđầu làmviệcởđâyđược?”Anhnói,quaytrởvềcâuhỏibanđầutrướckhianhkịpyêucầuKarengiảithíchchomìnhbiếtvìsaoDelaneylạitránhnhìnvàomắtanhkểtừkhibọnhọquayvềnhàsaukỳnghỉcuốituầncómộtkhônghaitrongđờiởDaylesford.
“Tuầnsauthìthếnào?”Karenhỏi.
Samcốgắngtỏravôcùngphấnkhởitronglúcbụngdạanhrơixuốngnặng nề như một tảng đá. Khi Karen bắt đầu công việc sớm thế này thìDelaneycóthểrờikhỏicươngvịbấtcứlúcnàocômuốn.
“Tốtlắm.Chúngtasẽgặpnhauvàolúcđấy.Tôisẽgởichocôláthưchínhthứcđềnghịcôngviệcvàongàymai,đượckhông?”Anhnói.
Karenmỉmcười suốtchođếnkhianh tiễncô rađếncửa.Anhđứngdựangườivàoquầytiếp tân,nhìnmônglungxuốngthảmthật lâuchođếnkhiDebbiecấttiếng.
“Anhsẽthựcsựkhôngđểcôấyđiđâu,đúngkhông?”Côtanói.
Bỗng nhiên, Sam cảm nhận một cơn tức giận tràn qua người. AnhkhôngmuốnđểDelaneyđibấtcứnơinào.Làcôấyđãtựtáchmìnhrakhỏidoanhnghiệpvàmóctráitimcủanóra.Anhđãlàmtấtcảmọithứđểngăncôlại.Còncôthìchỉcầnnhìnvàomắtanhrồitiếptụctìmngườithaythếvịtrícủamình.NếunhưDebbienghĩrằngcáicảmnhậnmấtmátcủacôtacóthể so sánh được với cái khoảng trống rỗng trong đời anh do thiếu vắngDelaneyđểlại,côtahẳnlàsẽcósuynghĩkhác.
Debbieđãphảingãngửaraghếkhianhquaylại,trừngmắtnhìncô.
“Không.Phải.Ý.Của.Tôi.” Anh gằn từng chữ qua hàm răng nghiếnchặt.Vàrồianhsảibướcquaylạivănphòngcủamình.Trênđườngđi,anhnhìn thấykhuônmặtđầy thắcmắccủaDelaneykhicôngước lênkhỏimớgiấy tờ làmviệccủamình.Côhẳn làđang tựhỏichuyệngìđãxảyravớicuộcphỏngvấn.
TấtcảsứclựcdườngnhưrúthếtrakhỏingườiSamkhianhtựépmìnhlêbướcquangưỡngcửavănphòngcủacô.
“Anhđãđềnghịcôngviệcvớicôấy.”Anhnóiđơngiản.
“Và?”
“Côấychấpnhận.”
Trongmộtthoáng,anhnghĩmìnhđãnhìnthấyvẻđauđớnvàmấtmáttrongđôimắtcủaDelaney.Cônuốtầmĩ,chớpmắtliêntục.
“Ờ,thìcứnhưthếthôi.”Cônói.
Samnhìncôchămchú.“Vẫnchưađưa thưchocôấy.Vẫncòn thờigianchoemsuynghĩlạimà.”Anhnói.
Côbỗngbất động, và trái timSamnhảybùmbùm trong lồngngực.Anhđãbiếtcôthậtsựkhôngmuốnđi!Anhcảmnhậnđượcniềmvuichiếnthắng.Rốtcuộc–cuốicùng–anhcóthểbiếtlàcôkhoáclácthôi.
Nhưngrồicôlắcđầu.“Khôngquaylạiđâu,Sam.”Cônóirấtkhẽ.
Nghiến răng lại, tay Sam nắm chặt thành nắm đấm bên người.Anhkhôngcòncóthểlàmgìđượcnữa.Anhđãbiếtnhưthế.Anhkhôngcònsựlựa chọnnàokhácngoàiviệcđứng sangmộtbênvànhìn côbướcxadầnthôi.
“Đượcrồi.”Anhnói.
Ánhmắtcôdánxuốngthảmtrảisànthậtsâu,vàrồicôngồithẳngdậynhưthểvừarũbỏnhữngsuynghĩuámhoặctựnhắcnhởmìnhđiềugìđótốtđẹpđangchờđợiởtươnglaikhôngxa.
“Tốtnhấtlàemnênquaytrởlạilàmviệcthôi.”Cônói,rahiệuvềphíađốnggiấytờ.
“Chắcchắnrồi,”Samnói.Nhưnganhvẫnđứngđấynhìncôthêmmộtlúcnữa.
Anhkhôngmuốnmấtem,Laney.Cáisuynghĩnàycứvangvọngmãitrongđầuanh.Nhưngtrongtráitim,anhbiếtmìnhđãmấtcôrồi.
----------oOo----------
Mộttuầnrưỡisau,Delaneyđónggóinhữngvậttưtrangcủamìnhvàotrong một chiếc thùng và đứng quan sát sắp phòng làm việc của mình.Nhữngđườngbụimờnơikệsáchlàdấuvếtnơitrưngbàynhữngkhunghìnhvàvậtkỷniệmcủacô,mộtvàivệtcàphêtròntrònnơibànlàmviệctrống
trơncủacô.Ngoàinhữngthứđóra,tấtcảnhữngdấuhiệukhácchứngtỏsựtồntạicủacôđãđượcxóabỏ.NgàythứHaitới,Karensẽchuyểntừôlàmviệcđượcngăntạmthờingoàikiavàođây,rồivănphòngnàysẽlàcủacôấy.Côấysẽđặtnhữngbứchìnhcủachínhmìnhlêntường,sắpxếpnhữngvật kỷ niệm của chính mình lên kệ sách. Rồi nơi đây sẽ trông như thểDelaneychưatừnghiệndiệnởchốnnàybaogiờ.
Xoaxoađôicánhtaydọctheođùimìnhvớivẻbựcbội,Delaneyđivàophòngbếpđể lấykhănlauvàbìnhxịt tẩyrửa.Côphải tiếp tụchànhđộngthôi.Đấylàcáchduynhấtđểcôcóthểtrảiquanhữngngàytiếptheođây.Việcbáncănhộcũngsẽhoàntấtvàocuốituầnnày,nhữngngườidọnnhàsẽđếnvàosángsớmngàymaiđểdọntấtcảnhữngđồđạccủacôchuyểntớicănnhàmớiởCamberwell.Rồisauđó,côsẽđượctựdo–thoátkhỏitìnhyêubấttậnvớiSam,mộtkhicơnđautìnháiđãphainhạtdần.
Cônghĩrằngmìnhhẳnsẽsẵnsàngvàokhoảngnăm2050.
Vàmaymắnlàmsao,Samlạiđứngngayởbồnrửabát,đangrửatáchcàphêcủamìnhkhicôbướcvàobếp.Côlạiđứngtầnngầnnơicửaravào,khôngbiếtmìnhcónênbướcvàocănbếpnhỏbénàyhaykhông.
Delaneybiếtanhđangrấttứcgiậnvớimình.AnhđãgiậncôtừkhicôđểmặcchoanhnhậnKarenvàolàm.Đấylàgiâyphútkhôngthểquayđầutrởlạiđượcnữa.Cảhaingườibọnhọđềuhiểurõđiềunày.Cănhộlàmộtchuyện,nhưnghủybỏhợp táckinhdoanhcủacôvàanh lại làmộtcúsốclớn.Vàcôđã làmthế,mặcchobản thânmìnhcảmthấyđauđớnmấtmátđếndườngnàokhicóngườitiếpquảnvịtrícủacôtrongcôngty,nơimàcôđãcùnganhxâydựnglên từhaibàntay trắng.CôphảirờikhỏiSamthôi.Nếunhưkhônglàmthế-vàsớmthôi–côbiếtmìnhsẽtựbánrẻcuộcđời
chođếnngàytàn.Bởivìcôvẫncònđauđáumuốnvuốtvecánhtaymạnhmẽcủaanh.Vàcôvẫnkhôngthểdờimắtkhỏicáivậtlùmlùmtrongquầnjeanscủaanhmỗikhicônghĩanhkhôngnhìntớimình.Côvẫnhítlấyhítđểkhông khí mỗi khi anh rời khỏi phòng, cố gắng níu giữ một thoángmùihươngđộcnhấtvônhịcủaanh.Vàonhữngđêmmấtngủ,côvẫnthìthầmtênanhvàogốimỗikhitựtìmkhoáicảmchomình.
Nhưmộtconnghiện,đầutiêncôphảitừbỏthuốctrướckhicóthểcaiđược.Chodùcôbiếtviệccaisốngthếnàysẽđauđếnchếtđisốnglại.
Đãquámuộnrồi,cônhậnramìnhđãkhôngcòncơhộitrốnthoátkhiSamnhìnthấycôđứngđấy.
“Mọichuyệnthếnào?”Anhhỏi,giọnglạnhbăng.
“Đãgầnxong.Karencóthểdọnvàongayđượcrồi.”
“Côấykhôngmuốnlàmemrốithêm.CôấysẽchờđếnthứHai.”Samgiảithích.
MộtthoángghentịbùnglêntronglòngDelaney.Karenđãchẳngnóigì với cô cả. Nhưng chuyện này cũng không làm cô thấy ngạc nhiên, tấtnhiên rồi – cô đã không còn tham gia những cuộc bàn luận của Sam vàKaren đằng sau cánh cửa đóng kín kia từ mấy ngày gần cuối tuần rồi.
Chuyệnđấylàtựnhiênthôi,khibọnhọmớilàngườichịutráchnhiệmchosựpháttriểncủadoanhnghiệp,bọnhọsẽcànglúccàngphảilàmviệcchungvớinhaunhiềuhơn,sẽdầndầnloạibỏcôrakhỏinhữngcuộchọpcủamình.Dùgìthìhômnaycũnglàngàycuốicùngcủacôởđây.Cóíchgìkhikéocôthamgiamọiviệcchứ?
Delaneyđảomắt thầm trongđầuvì cái sự trẻ con củamình.Dườngnhưcôthậtsựmuốncómọithứtheocáchcủamình.
“Côấythậttửtế,”cuốicùngcôcấttiếng,khóemôihơiconglênmộtchútvớivẻcứngnhắcđểaiđócóthểtạmcoiđấynhưmộtnụcười.
Tấtnhiênaiđókhôngphải làSam,ngườihiểucôkhá rõ.Nhưngcônghingờrằnganhsẽbóctrầnmìnhvàolúcnày.Sựtrungthựckhôngcònlàđiểmmạnhtrongmốiquanhệcủabọnhọhiệngiờnữa.
“Emchuẩnbịlaudọncáibànlàmviệcmộtchút.”Cônóivuivẻ,cốtlàđểlôimìnhrakhỏicáivũnglầysướtmướtthanthântráchphậnhơnbaogiờhết.
Sambướcsangmộtbênnhườngchỗchocôtiếnđếnbồnrửavàngănkéo đựng đồ dùng bên dưới.Lạimột lần nữa cô thấy ngập ngừng.Cô đãkhôngđứngtrongkhoảngcáchgầnmộtcánhtaynhưthếvớiSamtrongbatuầnlễvừarồi.Chỉvìmộtlýdokhácơbản–côkhôngtintưởngbảnthânmình.Nhưnganhđãkhôngchocôcóđượcnhiềulựachọntrongviệcnày,cáicáchanhđứngnépvềmộtbêntrongcáikhoảnghẹpấy,rõrànglàchờđợicôlenngườivàođểlấyđồtẩyrửachomình.
Thẳnglạithắtlưng,côbướctớivàmởcánhcửatủ.ChainướcxịtrửadườngnhưsángbừnglênnhưmộtcáiChénThánhkhicôcốgắngkhôngđểýtớitừngluồngấmáptỏaratừcơthểSam.Haiđầuvúcôbừngtỉnhgiấc,haiđùicôrunrẩykhicôlụclọitrongtủbếp,taynắmchặtlấycáichainhựa.Samhẳnđãdichuyểnlúccôkhôngnhìnthấy,tuyvậy,khiđứngthẳngngườilại,côthấymìnhgầnnhưchạmvàongựcanh,khuônmặtcôcáchanhchỉvàiinchesmàthôi.
Đôimắtxanhthẳmcủaanhgầnnhưkhôngthểđọcđượckhianhnhìnvàomặtcô.Dùcốgắnghếtsức,côcũngkhôngthểngănánhmắtmìnhrơixuốngkhóemiệnggợicảmcủaanh,kýứcvềnhữngnụhôncủaanhkhiếnlòngcôtanchảy.
VàrồiSamlùi lại,cônhìn thấyanhđangcầmmiếngkhăn lau trongtay.
“Củaemđây,”anhnói.
Côcầm lấycáikhănbằngbàn tay run rẩycủamình,cầukhẩn trongbụngrằnganhkhôngnhậnraanhđãảnhhưởngđếncônhưthếnào.Đúnglýralàbọnhọphảivượtquađượcmấychuyệntìnhdụcnàyrồichứ.Vìdùsaothìđấycũnglàlýdocủachuyếnđichơicuốituầncủabọnhọmà.Đốivớicô,việcvẫncònkhaokhátanhđếnthếnàykhôngnhữngđãviphạmnguyêntắc–củacôđặtra–vàcònlàdấuhiệuchothấyrõràngtìnhcảmcủacôvớianhđãsâuđậmrasao.
“Cámơn,”cônói,ralệnhchocáicơthểphảntrắccủamìnhrờixaanhra.
Nhưng anh đã ở quá gần, quá rắn chắc, quá nam tính, và quá nóngbỏng...
Côgiậtluilạimộtbước,nhưmộtconrốiđangrasứcchốngtrảlạiýchí của chủ nhânmình.Một chút khoảng cách đãmang lạimột phần suynghĩ có lý trí, cô lại lùimột bước, rồi bướcnữa.Delaney cảmnhậnđượccánhcửatủlạnhmátrượisaulưngmình,nhậnramìnhđãlùilạiđếntậngócphòng.Cóthểtưởngtượngđượchànhđộngấycủamìnhđãbạilộđếnmứcnào,côquayngườiraphíacửa.
“Laney,”Samgọi,vàtrướckhicôcóthểphảnứnglại,anhđãbướclạigầncôlầnnữa.
Hơithởcônghẹnlạikhianhvươnngườitớigầncô.Anhsắpsửahôncô.Côkhôngthểtinđược.Đấykhônggiốngnhữnggìbọnhọđãthỏathuậnvớinhau.Nhưngđấylạilàđiềucômongmuốnvôcùng,hơnbấtkỳđiềugìkhác.Côlắclưđổngườitới,từngđầudâythầnkinhtrongcơthểcôgàothétđòiđượcchạmvàongườianh.
RồiSamđưataytớivànhặtthứgìđórakhỏitóccô.“Mộttúmbụibẩnnày,”anhnói,đưachocôxemmộttúmbùinhùi.
“À.Cámơn.”Cônói,tựthấyghétbảnthânmìnhvìmộtcảmgiácthấtvọngchợtdângtràn.
Cóphảichảbaogiờcôhọcđượcbàihọcnàosao?
VớiSam,hẳnlàkhôngrồi.
Tựlàubàunguyềnrủabảnthânmìnhsuốtđườngquaylạivănphòng,cô kiên quyết trả thù bằng cách lau chùi cật lực, thậm chí còn lôi tất cảnhữngsáchthamkhảoravàlaurửahếtcáckệsách.
Thỉnhthoảng,SukiehayDebbiehayRudylạilởnvởntới,khuônmặtbọnhọnhíulạivìlolắngkhinhìnthấycôdồntấtcảnhữngbứcxúctìnhdụcvàocôngcuộclauchùinày.
Khikhôngcòngìđểlauchùi,phủibụi,đánhbónghaycọrửa,côngồibệtxuốngthảm,lưngdựavàotườngvànhìnmônglungracănphòngtrốngtrải.Xiếtchặttấmkhănlaubằngmộtnhịpđiệuđềuđặn,côcốgắngchuẩnbịtưtưởngchoviệctiếptheotớiđây–buổitiệcchiatay.CôvẫncònđangbópnátcáikhănlaucủamìnhkhiRudygõcửavănphòng.
“Này.Nếunhưcôđãkhửtrùngxongcáiphòngcủamình,tấtcảđám
chúngtôisẵnlòngbắtđầubuổitiệcrồiđấy.”Anhtanói.
Delaneyngước lênnhìnanh.“Tôikhôngnghĩmìnhcó thể làmđượcđâu,”cônói,giọngrạnvỡ.
Trướcsựngạcnhiêncủacô,Rudycúingườixuống trướcmặtcôvànắmlấytaycô.
“TôikhôngbiếtchuyệngìđãxảyragiữacôvàSam,”anhnói,“nhưngcôlàmộttrongnhữngngườiphụnữmạnhmẽnhấtmàtôibiết.Vàcôluônluôn thựchiệnnhữnggì cầnphải làm.Vìvậy tôi cho rằng lýdokhiếncôphảirờikhỏiđâykhálàquantrọng,đúngkhông?”
Côgậtđầu.“Đúngvậy.”
“Vậythìđiquậytưngbữatiệcnàyđi,”Rudynói,ngảngườirasauđểlấythăngbằngkéocôđứngdậy.
TầmnhìnDelaney rơixuốngbứchình trong thùngkhicôđivềphíacửa.ĐấylàtấmhìnhcủaTravis,CallumvàAlana,mộttấmhìnhchụptrộmkhicảbađứađangchơivớinhauvàcườiđùa,đôimắtchúngsángrựclênđầyvuivẻ.
Đúngthế,côtựnhắcnhởbảnthânmình,mộttayvôthứcđưalênsờbụng.Đúngthế.Rudynóiđúng.Phảigiữvữnglậptrường.
Thẳnglưnglại,côbướcravănphòngchính,nụcườirạngrỡnởtrênmôi.
“Aicósâmbanhchomộtquýcôđangkhátkhôrồinào?”
Chương23
Samlượnlờngoàirìabữatiệcsuốtcảbuổitối,nhìnnhữngngườikhácnóichuyệnvàcườiđùa,ônlạichuyệnxưavàuốngbiahànggiờliền.Anhkhôngmuốnmìnhsayxỉn.Anhcònmộtbàiphátbiểunữa.Anhkhálolắngliệumìnhcóthểnóitrôichảymàkhôngquáxúcđộnghaykhông–màtọngđầybiavàongườicũngkhônggiúpđượcgìcả.
AnhđãluânphiênthayđổigiữaviệcdõitheotừngcửchỉcủaDelaneyvàkhôngdámnhìnthẳngvàomắtcô,cơthểanhtrànngậptứcgiậncùngthấtvọng.Chuyệnnàyđánglẽsẽkhôngxảyra.Bọnhọđãlàbạnbè.Tìnhbạn
luônbềnbỉtrongkhisựlãngmạnrồisẽtànphai,nhữnglờithềhônnhânsẽtrởnênchua loétvà tìnhyêurồisẽ trở thànhcayđắngcùng thùhận.Tìnhbạn vẫnmãi tồn tại, không phải vậy sao?Vậy tại sao bỗng dưng anh vàDelaneynhưthểđangngồiởhaiđầubànănquádài,khôngthểnghe thấytiếngnhau,gầnnhưkhôngthểnhìnthấynhaunữanhưthếnày?
Phần lớn cơn tứcgiận của anh làdànhcho chínhmình.Anhđãpháhủytìnhbạnthânthiếtcủabọnhọkhianhkhôngthểgiữchặtđượctaymình.AnhđãviphạmnguyêntắcvàngcủatìnhbạnkhitrèolênngườiDelaney,vàgiờthìanhphảigánhchịuhậuquả.
Thoátngườirakhỏinhữngsuynghĩuám,anhnhậnraDebbieđangcốgắnggâysựchúýcủaanhnơicửabếp.Côấylàmravẻđangthổinến,vàSamgậtđầubáohiệuchobiếtanhđãhiểu.Bánhvàbàiphátbiểu.Tuyệt.
Mọingườibắt đầuhúhétkhi chiếcbánhđượcmang ra.Sam tựhỏimộtcáchchuaxótrằngnhữngchiếcnếnkiatượngtrưngchođiềugì?–Sựhỗnloạnhừnghựcanhđãgâyratrongđờimình?Delaneycườivàđùagiỡnvớimọi người trước khi bước tới thổi nến.Debbie bắnmột cái nhìn thậtnhanhquaSam,vàanhhắnggiọng.
“Đượcrồi.Ờ, tôinghĩrằnggiờđãđến lúccầnphảinóivài lời,”anhnói,lúngtúngvớisựthậthiểnnhiên.
Samđãsuynghĩ rất lâuvàkỹcàngvềnhữnggìmuốnnói, thậmchíanhcònghichúlạinữa,nhưngkhiDelaneyngướcđôimắtlênnhìnanh,tấtcảnhữnglờimuốnnóiđềubaybiếnđâumấthết.
“Delaneyvàtôiđãlàbạnvớinhauhơnnửađời,”anhnghetiếngmìnhnói. “Chúng tôigầnnhưkhông tách rờikể từ lầnđầu tiêngặpgỡ,vìvậy,dường nhưmọi chuyện là tự nhiên khi chúng tôi cùng nhau tạo dựng sựnghiệpnàyvàotámnămtrước.Thậtlòng,tôinghĩcảhaiđứađềuthầmchorằngnósẽkhôngbaogiờvượtquákhỏinhữngýtưởngkinhdoanhtronglúccaohứng.Nhưnggiờchúngtađangởnơiđây,vàphầnlớnnhờvàoDelaneyđãgiữchotôiđiđúnghướng.TôinghĩtấtcảchúngtađềubiếtviệcrađicủaDelaneysẽđểlạimộtvếtkhuyếtrất lớnởnơinày,khôngchỉlàkhíacạnhcôngviệc,màcònvìcôấylàtráitimvàlinhhồncủacảcôngty.Côấylàngườinhớtừngngàysinhnhậtvàđảmbảorằngmọingườiđượcvềnhàkhihọốm.Côấykểchuyệnhàihướcvuinhất,phacàphêngonnhất.Côấyluônluônởđấy–mộtngườicóthểdựavào,luônsẵnsàng,vàtrungthànhnhấtmàtôibiết.”
SamkhôngthểrờimắtkhỏiDelaney.
“Chúngtôisẽnhớemrấtnhiều,quánhiềuđểtôicóthểnóithànhlời,”anh nói, và rồi anh phải hắng giọng để tránh đầu hàng cái cảm xúc đangdângtrào.“Chúngtôiyêuquýem,Laney.Đừngbaogiờtrởthànhngườilạnhé.”Cuốicùngthìanhcũngthốtra.
ĐôimắtDelaneyngậptrànnướcmắt,côngượngngậplauchúngđi.
“Thôinào,Delaney,côđượcquyềnđáplạimà.”Sukienói,khẽđẩycô.
“Nhưthếkhôngcôngbằng!Khôngphảitronglúctôiđangbùlubùloathếnày.”Delaneynói,nhưngcôhítvàovàihơithậtsâuvàSamcóthểnhìnthấycôđanghếtsứccốgắngbìnhtâmlại.
“Đượcrồi.Doanhnghiệpnàyvôcùngquantrọngđốivớitôi.Đấylàmộtphầnrấtlớncủacuộcđờitôi,mộtphầntốtđẹpnhất,thậtsự,”côbắtđầu.Samnhìncôchằmchằm,chờđợicônhìnvàomắtanhlầnnữa.Saumộtvàigiây,côđãlàmthế,vàhọvẫnnhìnnhaukhicônóitiếp.
“Vàtôibiếttôiđangrờikhỏiđâytrướckhiđiềuthậtsựtuyệtvờixảyra.Sẽcónhiềuchươngmụcmới,tôibiếtthế,vànhiềuthànhcônghơn.VàSamsẽtrởnênụcịch,giàucóvàlườibiếng.”
Cóvàitiếngcườirúcríchvanglên,nhưngSamkhônghềnhếchmép.
“Khôngaitrongsốcácbạncóthểhiểuđượcđãkhókhănđếnmứcnàokhi tôi đưa ramột quyết định rời đi như thếnày.”Delaneynói.Samcảmthấynhưcôđangnóichoanhnghevậy.“Tôi thíchđếnnơinày.Tôi thíchđượclàmviệcvớitấtcảcácbạn.Tôivôcùngtựhàovớinhữnggìchúngtalàm.Vàtôisẽnhớmọingườikhủngkhiếp.Cólẽmộtkhimọichuyệnlắnglại,tôisẽtựhỏimìnhđãnghĩcáiquáiquỷgìthếnày.Nhưngđãđếnlúcphảirađi,vìvậy...Cámơnmọingười,vìđãrấttửtế.”Cônói,nướcmắtlăndàitrênđôimá.
Samnghiếnrăngnghiếnlợichophầntiếptheo.
“Chúngtôimuốntặngchoemmộtvậtkỷniệm,”anhnói,vụngvềlụclọitrongtúiáo.
Delaneychếtlặngngườiđikhianhđưachocômộthộpquàđượcgóikín.Anhnhìnkhicôxébỏlớpbaobênngoàibằngnhữngngóntayrunrẩycủamình,vànghe tiếngcôhítvàomộthơi thậtsâukhimởnắphộp trangsức.
“Sam...Emkhôngbiếtphảinóigì.Chúngđẹptuyệt.”Cônói.
Anhphảinuốtkhanvài lầntrướckhicóthểtintưởngbảnthânmìnhcấttiếngtrảlờilầnnữa.
“Chúnghợpvớimàumắtcủaem.”
Mọingườitúmtụmlạiđểngắmnghíađôibôngbằngvàngvàđátopazanhmuatặngcô.Anhđãmấtcảmộtbuổichiềucànquétkhắpcáccửahàngtrongtuần,cốgắngtìmđượcmóngìđấycóthểbiểuđạtđượccôquýgiávớianhbiếtdườngnào.Nhưngthậmchíchảcógìtừatựanhưthếcả.Cuốicùng,anhđànhchọnđôihoatainày,bởimàuhổpháchsâuthămthẳmcủanhữngviênđátopaz[1]sángngờichínhlàmàumắtcủaDelaney.
[1]HìnhminhhọatheotưởngtượngcủangườidịchJ
NhữnglờichàotạmbiệtbắtđầuthathiếtkhimọingườivâyquanhômvàhôntừgiãDelaney.Samlạiluivềbứctườnganhđãđứngdựavàosuốttối,càngthêmủê.Mọithứgiốngynhưđangxemmộtbộphimkinhdịđangchiếuchậm.Anhbiếtchuyệnkhủngkhiếprồisẽđến,nhưnganhkhôngthểlàmgìkhácđược.
Khi nhân viên cuối cùng đã lau nướcmắt và nói lời tạm biệt xong,Debbiebắtđầudọndẹplyvàđĩabẩn,nhưngSamđãngănlại.
“Tôisẽlàmcho.Cámơn,Debbie.Côvềnhàđithôi.”Anhnói.
Cômỉm cười cảm ơn và theo chân những người khác rời khỏi cửa.Samkhôngcầnnhìncũngbiếtchỉcònlạihaingườibọnhọnơinày.
“Emsẽgiúpanh,”Delaneynói,đưataycầmlấymấycáilygiấy.
“Emkhôngcầnphảidọndẹpsaubuổitiệcchiataycủachínhmình,”Samnói,nhănmặtvìnhữnglờianhnóiraquácộccằnkhónghe.
Delaneythảnhữnglygiấyxuốngbàntrởlại.
“Đượcthôi.Nếunhưanhmuốnthế.”Cônói.“Giờanhlàchủởđâyrồimà.”
Đấylàmộtcâunóiđùakhậpkhiễng,vàchảaicườicả.Samrảobướcvàobếp,lôithùngrácra,engạirằngnếuanhcònnấnnáởlại,anhsẽbắtđầunănnỉỉôicôđừngđi.
Khôngphảilàbởianhquákiêungạođểcóthểvanxinvànănnỉ-màbởianhbiếtđiềuđósẽchẳnglàmnênđiềugìkhácbiệtcả.
Máymócnémmấycáilygiấyvàđĩavàothùngráctrongvàiphúttiếptheo,Samvứtbỏnhữngđồănthừamàkhôngcóchútcảmgiáctộilỗinào.Anhkhôngthểtưởngtượngmìnhcòncóthểcócảmhứngănuốnggìnữa,bởivậy,giữlạinhữngđồănmàkhôngbaogiờanhđụngđếnchảcónghĩalýgì.
Delaneyđã luivàovănphòngcủamìnhđểsoạnnốtnhữngvậtdụngcủamình,anhlénlútnhìnkhicôviếtmộtvàighichúlầncuốichoKaren.
Khicôquaylạiđểnhấccáithùngđựngđồcánhâncủamìnhlên,anhdừngngaycôngviệccủamìnhlạivàđiđếncửavănphòngcô.
“Nếu như anh đưa lạimột nửa tòa soạn này lại cho em, không tínhtiền,thìsao?”Anhhỏi.
Đượcrồi,cólẽanhvẫnchưathựcsựloạibỏcáilựachọnnănnỉnày.
“Sam...”cônói,khóemiệngnhếchlênthànhmộtnụcườibuồn.“Thếnàylàđãđủkhókhănchoemlắmrồi.”
“Vậythìđừngđi.”
Đôimắtcôrưngrưng,vìvậycôphảiđặtcáihộpxuốngđểcóthểlauđinướcmắtcủamình.
“Bấtcứgiánào,Laney.Nóichoanhngheđi,vànósẽlàcủaem.Chỉcầnemđừngrờikhỏianhnhưthếnày,”Samnói.Đấylàlờicầuxintừtráitimanh,sựcảmnhậnchânthànhnhấtcủaanh.
“Đấykhôngphảitạianh.Màlàtạiem.”Cônói.
Anhnhănmặtvìbựcbội.“Câuđấycónghĩalàgì thế?Nghecứnhưcâuanhhaynóicảtriệulầnvớinhữngcôgáianhmuốnchiatayvậy.”
BiểuhiệntrênkhuônmặtDelaneybỗngnhiênkhépkín,côcúixuốngnhấccáithùnglêntrởlại.Sambướctới,đưatayđỡlấycáithùngcáctôngtrongtaycô.
“Nói cho anhnghe đi.Nói anhbiết tại sao em thật sự phải đi,” anhkiênquyết,cốgắnggiànhlấycáithùngtừtaycô.
Delaneygiữ chặt, quai hàmnghiến lại. “Không có gì để nói cả,” cônói,giữchắccáithùnggiấy.
“Đặtcáivậtquáiquỷnàyxuốngvànóichuyệnvớianh,”Samlặplại.Anhkhôngbiếtcòncógìanhcóthểnóivớicô.Anhchỉbiếtrằngnếunhưanhđểcôbướcrakhỏicánhcửakia,tấtcảmọichuyệnđềukếtthúc.
“Không.”
Trongchốclát,cảhaibọnhọđềugiằngcochiếcthùngqualạigiữahaingườihọ.Delaneykhákhỏe,côgiữchặtgóc thùngcác tông,cònSam thìcũngkhôngkémýchí.Sauvàigiâyphútgiằngcokéodài,DelaneybấtngờbuôngcáithùngrakhiếnSamloạngchoạngluilạivàibước.“Giữlấyđi.Rồigởichuyểnphátđếnchoem.”Cônói,đivềphíacửa.
Anhnémcáithùngsangmộtbênvàchặnđườngcôlại.
“Laney,”anhnóivớigiọngcảnhcáo.
“Chảcòngìđểnóinữacả,Sam,”cônói,giọngcấtcao.
“À,cólẽanhcũngkhôngmuốnnóinữa,”anhnói,đưatayrađểkéocôsátlạigầnmình.
Đấylàkhoảngcáchgầngũinhấtcủabọnhọkểtừkỳnghỉcuốituầntrướcđây,cơthểanhlậptứcphảnứnglạikhianhdánngườimìnhsátvàocô.
“Anhnhớem,Laney,”anhnóikhirảinhữngnụhônkhắptrêncổcô,khôngchútxấuhổmàchiếmlợithếkhianhbiếtthừađấylànơinhạycảmđặcbiệtcủacô.
Côrênrỉkhekhẽtrongcổhọng,nửaphảnđối,nửathỏahiệp,vàrồicôngoảnhlại,hướngđếnđôimôiđanglùngsụckiacủaanh,miệngbọnhọhòavàonhau.Anhđãquênmấtchỉcầnhôncôthôicũngđủkhiếnmìnhcóthểhứng tình đếnmức nào. Lưỡi cô vờn anh,môi cômềmmại và đầy dặn.Nghiêngđầumình,anhkhuấyđảosâuhơntrongmiệngcô.
Đôitayanhhướngxuốngnửangườitrêncủacô,lướttayquachiếcáothunbósátngườivàômlấyhaibầungựccủacô.Côrướnngườitớikhianhxoanắnhaiđầuvúđãdựng lênqua lànvảiáo,hôngcôđongđưakhianhbópnhẹhaiđỉnhcứngnày.
“Vâng,”côrênrỉ,taycôluồnrasaulưnganh,xuốngmônganh,rồilạivòngvềphíatrướcnơivậtcươngcứngcủaanhđangđậpdồnvìhammuốn.
Anh nghiến răng lại khi cô đưa tay vuốt dọc theo chiều dài của nó,nhữngngóntaycôômsátđỉnhtrònqualớpvảiquầnjeansmềmđãmặccũ.
Thèmkhátcô,anhbắtđầuđưaDelaneyhướngvềphíabàn.Anhphảicócô.Anhcầncô.Anhmuốncô.
Anhđãquênbéngmấtcái thùng,vìvậy,bọnhọbỗng loạngchoạngngã khi gót giày cô vướng chân vào nó. Mơ màng, Delaney nhìn xuốngthùngcáctôngchấtđầyhìnhảnh,sáchvởvànhữngvậtkỷniệmmộtlúcthậtlâu, và khi cô ngướcmắt lên nhìn anh, anhbiết rằng anhđãmất cô hoàn
toàn.
“Chúngtađãgiaokèorồi,Sam,”cônói,nhắcnhởchoanhnhớthỏathuậncủabọnhọrằngkỳnghỉcuốituầntrướcđâylàdấuchấmhếtchobấtkỳđụngchạmthânxácnàogiữahaingườihọ.
“Emmuốn nó. Anh biết là em cómuốnmà,” anh nói, cọ xát hôngmìnhvàongườicô.Đồngtửcôgiãnravàhơithởcôngưngđọng,nhưngcôvẫnlắcđầu.
“Chúngtađãvạchrađườnggiớihạn,vàchúngtaphảituânthủtheonó,”cônói,bướctránhxaanhra.
“Đấylàgiớihạnngungốc,vàanhnóichúngtasẽphábỏnóđi,”anhkiênquyết,vớitaykéocôlầnnữa.
“Chúngtakhôngthể,”giọngcôngắngọnvàđanhthép.Khôngbàncãigìnữa.
LửanóngbốclênđầuSamkhicôcúixuốngnhặtcái thùngcác tôngchếttiệtchứađầyvậtdụngcánhânkia.
“Vậycònnhữnggìanhmuốnthìsao?”Anhhỏi.“Emđãcóđượctấtcảnhữnggìmàemmuốn từkhimọi chuyệnbắt đầu.Vậycònnhữnggì anhmuốncóđượcthìsao?”
Cônhìnanhchămchú.“VậythìanhmuốngìhảSam?Ngoàiviệclàmtìnhvàolúcnày,vàđểmọiviệcquaytrởlạinhưynhưtrướcđâysao?”
“Vậychuyệnđócógìlàsaichứ?”Anhhỏivớigiọngcàkhịa.“Chẳngphảiemcũngđãvuivẻtrongtámnămvừaquahaysao?Nếukhôngthìemđúnglàdiễnviêntốtnhấtlàanhtừnggặpđấy,mẹkiếp.Tiếptheothìemsẽnóirằngemđãgiảvờtrongtấtcảnhữnglầncựckhoáivớianhluôn.”
“Anhkhônghiểu,đúngkhông?”Delaneyhéttrả.“Anhhàilòngmiễnlàcóđượcmọithứmìnhmuốn–mộttờtạpchíhoạtđộngtốt,cóemđồnghànhbêncạnhmỗikhianhmuốn,vàmộtvàiconbénóngbỏngthuậntiệnchoanhtrêngiườngmỗikhianhcảmthấyđộngdục.Nhưngemmuốnnhiềuhơnthếtrongcuộcđờimìnhđấy,SamKirk!Emmuốncóaiđóômấpvàomỗiđêmvàđámtrẻconđểyêuthương.Emmuốncómộtgiađình.”
Nhữnglờinóicủacôchấnđộngnơinàođósâuthẳmtronglònganh,nhưnganhtảnglờnóđivàtiếptụcxảchohếtcơngiận
“Đượcrồi.Cóphảianhngănkhôngchoemđạtđượcđiềuđókhông?Anhchỉkhônghiểutạisaoemlạiphảirờikhỏidoanhnghiệpvàbáncănhộđimớicóthểcóđượcgiađình.”Anhgàolên,tấtcảnhữngnỗithấtvọngủêtíchtụvàithángquacuốicùngcũngtìmđượcchỗxả.“Anhcảmthấynhưmình đang bị trừng phạt hay đại loại như thế. Anh là bạn của em mà,
Delaney.”
Tấtcảgiậndữbốchơihếtkhỏingườicô.Vaicôchùngxuống,côđãmấthếtsựtứcgiận,điêncuồnglấplánhtrongđôimắt.
“Emđanggiúpanhđấy,chỉlàanhchưabiếtthôi.”Côkhẽnói.
“Tuyệtlắm.Lạithêmconmẹnóvàiđiềubíẩnnữarồi.”Anhnói,vunghaitaylêncao.
“Sam,nhìnxem.Chúngtađãlàbạnbèmườisáunămqua.Chúngtasinhsốnglầutrênlầudưới.Chúngtalàmviệccùngnhau.Anhkhôngnghĩvìsaochẳngcómốitìnhnàocủaanhbềnvữngà?Anhkhôngnghĩvìsaoemcònđộcthânsuốtbaonhiêunămquaà?”
Samnhìncôchằmchằm.Côgậtđầu.
“Anhhiểuýemrồichứ?Chẳngcònkhoảngtrốngnàotrongcuộcđờicủachúngtadànhchobấtcứaikhácnữa.”
BỗngnhiênSamđãhiểu.
“Emrờiđibởivìanh?Bởivì tìnhbạncủachúngta?”Anhhỏi,cảmthấychoángváng.
“Bởivìemmuốncómộtgiađình.Vàemsẽchẳngbaogiờcóđượcnókhianhvàemđềulấpkíncuộcđờinhaunhưthếnày.”Cônói.
“Vàđấylàlýdovìsaoembáncănhộcủamìnhđi.Emmuốnrờixakhỏianh.”Samthẳngthừngchỉra.
Giờthìmọichuyệnđãrõràngđếnmứcđauđớnvớianh.Samkhôngthểtinđượcđiềuđấy–Delaneyđãchọnmộtgiađìnhcònchưabiếtrõ,chưa-hình-thànhtrêncảtìnhbạncủabọnhọ.
“Đúnglàemđãlàmthế.”
Anhcảmthấynhưmìnhđãbịmộtcúđấmbấtngờ.Nóđãluônởđấy,tấtnhiênlàthế.Nếunhưanhchịukhóthòcáicổrakhỏimôngmìnhđủlâuđểnhậnratấtcảnhữngdấuhiệunày.
“Vậycònkỳnghỉcuốituầncủachúngtalàgì?”Anhhỏi,tấtcảnhữngthứkiêncốnhấttrongđờianhđãbắtđầulỏnglẻotuộtkhỏinhữngdâyneocủachúng.
“Đấylàlờitạmbiệt,Samạ.”
Anh nhìn cô trân trối, thấymôi cô run run,mắt cô lấp loáng nước.Nhưng trongmột thoáng,anh lạicảm thấycămghétcôvìnhữnggìcôđãnói,nhữnggìcôđãlàm.Côđãlàtâmđiểmthếgiớicủaanh.Vàgiờthìcôvứtbỏanhnhưmộtbộquầnáođãlỗimốtđểnhằmtạoramộtkhoảngkhôngchocuộcđờimớicủamình.
Anhcảmthấymệtmỏi,tứcgiậnvàđuốisức.
Sự im lặngcăng thẳngkéodàinặngnềgiữahaibọnhọ.Cuối cùng,Delaneynuốtkhanvàđivềphíacửaravào.
“Emxinlỗi,Sam,”cônói.
Vàcôrờikhỏianh.
Chương24
PhảigõcửađếnlầnthứbathìchịgáicủaDelaneymớimởcửa,khuônmặtchịcau lạivớivẻ thiếukiênnhẫnbởicáigiờkhuya lơkhuya lắcnày.NhưngvẻmặtcaucócủachịbiếnmấtngaykhivừanhìnthấyDelaneyđứngở ngưỡng cửa, tay vẫn còn đang ôm cái thùng đồ dùng ngớ ngẩn từ vănphòngvề.Delaneyđangnhìnchịmìnhvớivẻmặtthảmhại,nướcmắtdàndụatrênmặtcô.
“Đivàonhàđi,conbéngốcnghếchnày.”Clairedịudàngnói.
Delaney nấc ầm ĩ. “Em định về nhà em rồi. Sau đó em nghĩ mìnhkhôngthểchịuđựngnổinếuchỉởmộtmình,vìvậyembảotàixếtaxichởemđếnđây.”Côthút thít.“Embiết làgiờnàyđãmuộnrồi.Nhưngemcólàmmấyđứanhỏtỉnhgiấckhôngvậy?”
“Mộtkhingủlàchúngnóngủsaynhưchếtấy.Khôngsaođâu.”Clairetrấnancô.“Vàođi,chịphacàphêcho.”
“Vâng,”Delaneykhịtmũi,vuilòngđểchịcôchủđộnglàmmọiviệcvàolúcnày.
“Cóphảichúngtasayxỉncũngnhưthấttình?”Chịcôgợichuyệnkhiđặtấmnướcsôi.
“Không.Chỉlàbikịchthôi.Vẫnchuyệncũấymà.”
“EmkhôngphảilàbikịchkhiyêuSam,Delaney.”
Delaneynhănmặt.“Chịlàemthửxem”
“Vậythìchuyệngìđãxảyravớiviệcngủvớicậutachođếnkhiemkhôngthểlàmđượcnữa?Chịđãchoemmộtlờikhuyêntốt,nhưngemlạibỏqua,”Clairenóivớivẻgượnggạo.
“Emkhôngcó!Samvàemcùngđinghỉcuốituầnvớinhaucáchđâykhoảngbatuầntrước,chịbiếtemsẽlàmthếmà.”Delaneynóivớivẻphẫnnộ.
“Và?”
“Vàbọnemđãcóhaingàytuyệtvờichưatừngthấy.Rồinókếtthúc,chỉthếthôi.Cònnữa,nóchảđốtcháysạchcáigìcả.”Delaneynặngnềbáocáolạichochị.
“Hmm,”Clairenói,trôngcóvẻhơiáynáy.
“Gìthế?”Delaneyhỏi.
“Ờ,nóithậtlàchịcũngkhôngtintưởnglắmvàocáilýthuyếtđốtsạchcháysạchnàyđâu,”Clairenói.“Chịchỉ làmongmỏi lúcSamlàmthế thìcậutasẽnhậnraemlàngườiphụnữlýtưởngcủamìnhthôi.”
Delaneytrònmắtnhìnchịmình.“Chịdụdỗem.”
“Này, em vẫn có hẳnmột kỳ nghỉ cuối tuần với hoan lạc làm phầnthưởnganủi rồi còngì.Đừngcócảm thấymìnhbịbóc lộtnhư thếchứ.”Clairenóivớivẻbàochữa.
“Vậytấtcảnhữngchuyệnvềmấtđisựđammê,sựhammuốnlinhtinhđấylàthếnào?”Delaneyhỏi.
“Chị biết. Chị thật sự có thể nói linh tinh nếumuốn, đúng không?”Clairenóivớivẻtựhào.“ChịnghĩlàdochịchơiđồhàngcùngAlanađấy.Việcđóthậtsựnuôidưỡngcáitríócsángtạocủachị.”
Delaneykhông thểkhôngbật cười thảmnão.Sự thật là chính côđãmuốncóbuổicuốituầnđấychomình,tấtcảnhữnglýdokínđáokhôngnóirabỏquamộtbên.Côkhông thểhốihậnđược,chodùđiềuđókhiếnchoviệcrờikhỏiSamcàngtrởnênđauđớnhơnnữa.
ClaiređẩycốccàphêquamặtbànbếpvềhướngDelaney.
“Emcómuốnchịdọncáigiườngtrốnglầnnữakhông?”Chịhỏi.
Delaneyđưatayômlấytáchcàphê,híthàhươngvịtươingoncủanó.Chỉcầnngửithấymùicaffeinlàđãđủcảmthấysứcmạnhrồi.
“Không.Emnênvềthôi.Nhữngngườidọnnhàsẽđếnvàosángsớmngàymai,màemvẫncònphảiđónggóisáchvởvàđĩaDVDnữa.”Cônóithẳngthừng,nhưthểcôđangnóivềsựhiệndiệnsắptớicủamìnhtrướcđộihànhquyếtvậy.
“Emsẽdọnvàongôinhàmớicủamìnhmà,Laney.Đấy làviệcnênhàohứng,đúngkhông?”Clairenói,bướcvòngquabànbếpvàđưatayômlấyvaicô.
“Đúngthế,embiếtmà.”
“Chịchorằngchỉkhoảngmộtnămthôilàemsẽyêuaiđóvàchuẩnbịcướihỏirồicóbầu,”Clairevuivẻnói.
Cốhếtsức,Delaneybắtchéongóntaymình[1].“Hyvọngthế.”
[1]Ghichú:hànhđộngbắtchéongóntaylàcầumongsựmaymắn.
Nhữngbướcchânnhonhỏvanglêntrongsảnh,khicảhaingườibọnhọquaylạithìnhìnthấyTravisđangláchvàophòng.Sáutuổi,trôngcậubétoàn làmắt, răngvà tóc.Cáicơ thể trẻconbebéđãvàđangdầnbiếnđổithànhhìnhdángcậubétraicaoráovàmảnhdẻ.Cậubémặcmộtbộđồngủngắninnhânvậthoạthình,vàđanglấytaydụimắtvớivẻrấtkịch.
“Con không ngủ được Mẹ ạ,” cậu bé nói. Và rồi cậu nhìn thấyDelaney,ngaylậptứccậubébỏquahànhvigiảvờcủamìnhkhimắtsángrựclên.“DìDelaney!”Travisreolên,chạybăngquaphòngđểômlấycô.
Cônhấccậubéđặtlênđùimình,đoánrằngcậubévẫnchưaquálớnđểcóthểômdìmìnhthânthiếtnhưvậy.
“Nàynày,chàng trai.Chẳngphảigiờnàyquámuộnchoconchui rakhỏigiườnghaysao?”Cônói,hônlênhaimámềmmềmcủacháu.
Travisnghiêngngườiđi,mặtcậubénhănlạivớivẻgớmghiếc.
“Eoôi!”
“Mmm.Quênkhôngnóichoembiết.Cậuchàngđãđihọcrồinêngiờhônhítlàchoquađi.Dùvậy,ômấpvẫnổn.”Clairethôngbáochocôbiết.
“Àrathế.”
“Đinào,ôngtướng,quaylạigiườngmìnhđi.”Clairenói,nhấcTravisrakhỏivòngtaycủaDelaney.“Chịsẽquaylạingay,”cônóikhibiếnmấtkhỏisảnhđivềphíaphòngngủ.
Delaneyđànhuốngtạmmộtngụmcàphêtrongkhichờđợi.
Cô vừa rời khỏimột người đàn ông vàmột phần cuộc đời vô cùngquantrọngcủamìnhvớihyvọngrằngcôvẫncòncơhộicóđượcmộtgiađìnhcủachínhmình.Khôngphải lầnđầu tiênDelaney tựhỏi liệucóphảimìnhđãthamlamquákhông.Cólẽcônênhàilòngvớimộtcôngviệctốt,mộtcănhộtuyệtđẹp,vàmộttìnhbạntuyệtvờivớiSam.Cólẽcônêndồntấtcảnhữngbảnnănglàmmẹcủamìnhđểtrởthànhmộtngườidìtốtnhất,tuyệtvờinhấtthếgiới,vàvẫntựchomìnhlàmaymắnkhicuộcđờicôđượcđầyđủvàtrọnvẹn.Vàchodùtìnhcảmcủacôlàbímật,côvẫnlàmộtphầnquantrọngtrongthếgiớicủaSam.
“Đãquámuộnrồi,Delaney.”Cônóivớitáchcàphêcủamình.“Côđãquyếtđịnh,côphảinhắmmắtđưachânthôi.Giờthìcứrơichođếnkhichạmđáyvậy.”
VàcôđãcómộtlinhcảmkhủngkhiếprằngcôsẽđaukhổvôcùngkhicáithếgiớithựctếkhôngcóSamdầndầnhiệnrõ.
-----------oOo----------
Samngước lênkhỏi tờbản thảoanhđangbiên tập,nhìnKarenđangđứngnơingưỡngcửavănphòngmình.
“Này, Sam – anh có chút thời gian không?” Cô ấy ướm hỏi khônggiốngngàythườngchútnào.
TrongvònghaituầnlễkểtừkhiDelaneyrờiđi,anhđãcócơhộihiểuthêmvềcôgiámđốcphụtráchquảngcáocủamìnhrõhơn.Anhđãlàmmộtquyếtđịnhsángsuốtvìquyềnlợicủatoànđội.MặcdùbọnhọvẫnrấttrungthànhvớiDelaney,nhưnganhcóthểnhậnramọingườibắtđầutôntrọngvàyêumếnKarenvìchínhconngườicôấy,nhưmộtviệchiểnnhiên.Giờthìanhchỉcầntrìhoãnchútthờigianđểxemcôấylolắngchuyệngì.
“Tấtnhiênrồi.Côngồiđi,”Samnói.
Đẩybảnthảosangmộtbên,anhtrưngracáivẻmặtđứngđắnchuyênnghiệpnhấtcủamình.ThậtlàkỳlạkhitrởthànhngườisởhữuduynhấtcủaNhàxuấtbảnMirk.ChođếntậnkhiDelaneyrờiđithìSammớihiểuđượcrằngchiasẻgánhnặngquảnlýcùngvớicôđãlàmnênmộtsựkhácbiệttolớnvềcảmnhậncủaanhđốivớidoanhnghiệp.Tronghaituầnvừarồi,anhphảiđơnđộcgiảiquyếtmộtloạtvấnđề,vàanhthấymìnhthậtsựquèquặt,ynhư một cặp song sinh dính liền bị tách rời nhau ra. Không ai phản hồinhữngýtưởngvớianh.Khôngaiphànnànhoặctráchmóc.Khôngaicùnglàmviệcđếnkhuyalơkhuyalắcvớianh.Tấtcảniềmvuiđãbiếnmấtkhỏitòasoạn, thậmchíanhcònthấymìnhlụclọi trongngănkéobànlàmviệc,tìmhồsơchàogiámàbọnhọđãnhậnđượctừvàinămtrướcvềviệcmualạitờtạpchínày.Lầnđầutiêntrongđời,anhchophépmìnhcânnhắcđếncáiýtưởngbánnóđi.
“Vậy,cóchuyệngìthế?”Anhhỏi,cốgắngépmìnhquantâmđếnviệctrướcmắtnày.
“Tôimuốnnóichuyệnvớianhvềchúngta.”Karennóivớivẻhơibốirối.“Mốiquanhệcủachúngta.”
Samngọnguậymộtcáchbấtantrênghếkhinhữnggiácquanđànôngcủaanhbắtđầu râm ran.Chínhxác làcôấyđangđịnhnóiđếnchuyệngìđây?Bởitheoanhđượcbiết,bọnhọchảcómốiquanhệnàongoàimốiquanhệgiữangườichủvànhânviên.Mộtýnghĩbỗngxuấthiệnthoángquatrongđầu anh khiến anh cứng người lại. Chắc Karen không phải là một trongnhữngngườiphụnữámảnhvànguyhiểm[2]đấychứ, loạiphụnữmàchốtchặnlạinhữngngườiđànôngkhôngchútnghingờvàsănđuổihọđếnchếtmớithôiấy?
[2]Ghichú:nguyênvănlàbunny-boilingwoman,"đun-thỏ"–"bunny-boiler" làmột thuậtngữxấuđểchỉnhữngngườibịámảnhvànguyhiểm,cụmtừnàyxuấtxứtừ1cảnhtrongphim"Sựquyếnrũchếtngười,”trongcảnhđóngườiphụnữđãđểconthỏyêuquýcủacongáinhântìnhcũvàonồinướcsôikhianhtakhôngcóởnhà.
“Ừm, được rôồiiiiiiiiii. Chính xác là cô đang muốn nói chuyện gìthế...?”Anhthậntrọnghỏi,đẩyghếrahơicáchxacôấymộtchút.
Côấycườitoetoét.“Anhkhôngcầnphảisợhãithếđâu,Samạ.Tôicóchuẩnbịmắngchửianh thậm tệđâumà.Tôichỉmuốnxua tankhôngkhínặngnềnàythôi,bởivìDelaneyđãrờikhỏiđâymộtthờigianrồi,vàanhdườngnhưvẫngặprắcrốivớiviệcngồicùngtôilâuhơnnămphútthìphải.”
Samchớpmắt. “Tôi khôngnghĩ điềuđóđúngđâu.”Anhnói gượnggạo.
“Không,nóđúngđấy.Tôibướcvàocuộchọpthìanhlạibướcra.Ngaycảvớikháchhànganhcũngtìmlýdogọiđiệnthoạihayđiphacàphê,đạiloạithế.Vậy,chuyệngìđangxảyrathếnày?”Karennói.
Cảm thấy nhưbị dồnvào góc tường, anh đứngdậy và di chuyển rađằngsaughếngồi,haitaygáclênthànhghế.
“Thấychưa.Anh lạiđangcốgắng tìm lýdođểđuổi tôi rakhỏivănphòngcủamìnhngaybâygiờ,phảikhông?”Karensắcsảođoántrước.
Samrụtngườilại–đúnglàanhđãsắpsửatìmcớđểđuổicôấyrathật,vớilýdolàanhcóbuổiphỏngvấnđểthựchiện.
“Tôibiếtlàanhhẳnphảinhớcôấyđếnphátđiênlênđược,”Karennhẹnhàngnói.“Nhưngnhưthếkhôngtốtchomôitrườnglàmviệcchútnào,vàcảchodoanhnghiệpnữa.Vàtôicũngchảvuithúgìkhicứphảilàmmộtđứatrẻbốcmùihôithốisuốtnhưvậy.”
Samnhìncôấychằmchằmmộtlúc,rồianhngồithụpxuốngghếcủamìnhvàđưatayômđầu.
“Tôixinlỗi.Tôichỉlà...tôixinlỗi.Tôikhôngnhậnralàmìnhđãcưxửnhưvậy.”
“Tôi biết. Nhưng dù sao đi nữa, tôi ước gì mình cũng có sức ảnhhưởngđếnthếởnơilàmviệc,nhiềunhưDelaneyđãlàmởđây.Tôithậtsựmongrằngmìnhcócơhộiđượclàmviệcvớicôấylâuhơnnữa.”
“Đúngvậy.Côấycũngsẽnhưthế.”Samnói,khóemiệngnhếchlênthànhmộtnụcười.Chúaạ,anhnhớcô.
“Nhưngcôấyđãđirồi,”Karennói,giọngcứngrắnnhưngtửtế.“Vàchúngtađềucầnphảitiếnvềphíatrước.Anhcóđồngýkhông?”
Sam gật đầu. “Đúng thế, tất nhiên rồi. Nghe này, tại sao chúng takhôngđặtmộtbữatrưavàongàymai,vàtoànthểcôngtyđềungồiănvớinhau.Ngồivớinhaunhưmộtđộiấy?”Anhđềnghị
“Ýkiếnhaylắm.TôisẽnóichuyệnvớiSukie,”Karennói.
Đứnglên,côliếcnhìnSamđầytinhnghịch.“Kỷlụcmới–tậnmườilămphúttrongcùngmộtvănphòngvớitôi,”cônói.
Samcườiáynáy.“Tôixinlỗi.”Anhlặplạilầnnữa.
Côxuataybácbỏ.“Khôngsaođâu.Đừngbậntâm.”
NụcườibiếnmấttrênmôiSamngaykhibóngcôấyvừakhuất.Anhkhôngthểtinđượcrằngmìnhkhôngýthứcchútnàovềcáchxửsựcủamìnhnhư thế.Karenđáng thương,chắccôấyđãcảmthấymìnhgiốngnhưmộtconhủi trongsuốthai tuầnvừaqua trongkhi anhđắmchìm trongsựmấtmátcủamình.
Sự thật là anh đã khá miễn cưỡng trong việc tìm hiểu và ưa thíchKarennhưmộtngườiđồngsựmớicủamình,bởinếu làmthế,anhsẽcảmthấynhưthểanhđãthựcsựtìmđượcngườithaythếDelaneyrồi.Điềuđógiốngnhưbướccuốicùngbuôngtayđểcôrađivậy.
Anhđãvôcùng tứcgiậnvớicôkhicô rờikhỏianhngay trongđêmhômđấy,saukhiđã tiết lộchoanhbiết lýdocôrađibởivìcôkhôngcó“khoảngtrống”trongcuộcđờimìnhchocảanhvàmộtgiađình.Anhcảmthấynhưbịphảnbộivậy.Bịtừbỏ.Bịvứtđi.Vậytìnhbạnbaonhiêunămcủabọnhọthìsao?Tấtcảnhữngkỷniệm,tấtcảnhữnglúcvuivẻbênnhau?Khôngaicóthểhiểucôrõhơn-khôngbấtkỳai.BỗngdungDelaneykhôngcònquý trọngnhữngchuyệnđấynữa?Nóđãkhiếnchomáuanhsôi sùngsụcmấtvàingàyđầu,đãhậmhựcđitớiđiluivàcáukỉnhvớinhânviên,rồilạiđitrượtvánhùnghục.
Nhưngdầndần,sựcôđơnđãxâmchiếmvàthaythếchocơngiậndữ.Cănhộcủaanhnhưmộtcáihộptrốngkhông,vàanhđãlẹtquẹtđilạitrongnhàmột cáchvôđịnhvàomỗi tối.Ở tầngdưới, anh có thểnghe thấy âmthanhcủangườichủmớidọnvàocănhộcủaDelaney.Tiếngnhạcvăngvẳngvanglêntừcầuthang,hoặctiếngcửađóngmởliêntụcgợichoanhnhớlạiDelaneyđãởđấy–nơicôphảinênở,cạnhbênanh.Nhưnggiờcôđãrađi,nhữngâm thanhđódườngnhưchỉ làm tăng thêmnỗi côđơnchoanhmàthôi.
Anhnhớcô.Ngựcanhđaunhóilênvìthế.Anhkhôngthểngủđược,vịthứcăngiờnhưbìacáctôngvậy,khôngcógìkhiếnanhcóthểlưutâmlâuhơnnămhaymườiphútnữa.Anhđãhoàntoànsụpđổ.
Đãrấtnhiềulầnanhnhấcđiệnthoạilênđịnhgọichocô,hoặcbắtđầu
láixeđivềhướngnhàmớicủacô.Nhưngmỗilầnanhđềutựngănmìnhlại.Anhcóthểnóigìvớicôđây?Côđãbàytỏcảmxúccủamìnhquárõràngrồi.Côđãxemtrọngviệccómộtgiađìnhcònhơnlàtìnhbạnvớianhnữamà.Đơngiảnnhưvậythôi.
Anhchỉcầnphảilàmquenvớicáiýtưởngrằngcôkhôngcònlàmộtphầntrongthếgiớicủaanhnữa.
----------oOo----------
TiếngđiệnthoạirenglênởphòngngoàiđãlôiSamrakhỏicơnmộngtưởngcủamình.Dạogầnđâyanhtoànngồiỳrađấyvàrầurĩ.Anhđãtrởthànhmộtgãđángthươngchuyênănthứcăntiệndụng[3],ngồiháhốcmồmnhìnchaibiavàomỗi tối,hoặcngơngẩn thẫn thờởbàn làmviệcvàobanngày.Phảichấmdứtcuộcgiằngconàythôi.
[3]NguyênvănlàpatheticTVdinnerman,TVdinnerlàthứcănđônglạnh,chỉcầnhâmlạilàcóthểănđược.Mìnhdịchtheochứcnăngcủanólàthứcăntiệndụng.
Đưatayvớilấychiếcđiệnthoại,anhbấmnhữngconsốđãthuộcnằmlòng.Charlieluônlàlựachọntuyệthảochomộtbuổichơibờibanđêm.CậuấytrảlờisautiếngchuôngthứbavàSamđãthuxếpmộtcuộchẹngặpnhauuốngbiasaugiờlàm.
Anhcảmthấymộtsựhàilòngkhálốbịchsaukhikết thúccuộcgọi.Anhlạibắtđầuhòanhậpvớithếgiớibênngoàisauhaituầnthankhóc.Đâychỉcóthểlàmộtchuyệntốtmàthôi.
NhưngSamđãkhôngcòncảmthấychắcchắnnhưthếnữakhibướcvàomột quán rượuđịa phương sau sáu giờ tối hômấy.Mùi bia bọt cùngthứcănnhanhvàâmthanhkhànkhàncủa tiếngcười lẫn tiếngnóichuyệnhòavàovớinhautạothànhmộtbứctườngkhôngthểxuyênthủngđược.Anhnhậnramìnhkhôngmuốnởgầnnhữngngườikhác.Chuyệnnàylàmộtsailầm.Samđứngbănkhoănngậpngừngnơi lốivào, sẵn sàng rút lui trởvềcuộcsốngtusĩtrongcănhộcủamình.NhưngCharlieđãnhìnraanh,anhtađưatayvẫygọisựchúýcủaSam.
Nghiếnrăngnghiếnlợi,Samđivòngvèoquanhữngcáibànđểđếnnơibêncạnhngườibạncủamình.
“Kirk!”Charlievuimừngnói,nửaômnửađấmvàolưnganhtheokiểubạncũngàyxưa.
“Kenner.Thậtlàdễchịukhinhìnthấycậucuốicùngcũngcởicàvạtrađấy.”Samnói,cốgắngtỏragiốngnhưmọikhi.AnhluônđảkíchCharlievềviệctrởthànhnôlệchocôngviệc.
“Nhưngngườinhưbọnmìnhphảikiếmsốngbằngcáchănmặcđẹpđẽđểtạoấntượng.Lúckhácmìnhsẽgiảithíchchocậusau.”Charlienói,đẩymộtlybialạnhvềphíaSam.
Samtựépmìnhuốngmộtngụm.
“Mọichuyệndạonàythếnàorồi?”Charliehỏi.
“Tốt.Rấttốt.”Samnóidối.
“Nhìnnhưcậuxuốngcânmộtchútđấy.Cómuốnchiasẻbíquyếtvớimìnhkhông?”Charlienói, tựvỗvỗcáibụngbắtđầuhơiphinhphínhcủamình.
Sam nhìn chằm chằm xuống ly bia củamình. “Delaney đã rời khỏidoanhnghiệprồi.”
Anhkhông cóýđịnhnói điềunày.Buổi tối hômnayđượcdànhđểquênDelaneyđi,tiếptụccuộcsống.Nhưngbỗngdưnganhlạimuốnnóivềcôđếntuyệtvọng.
“Côấyquaylạisaukỳnghỉvớichịgáicủamình,vàtuyênbốrằngcôấymuốnbánlạichomìnhmộtnửaphầntạpchícủacôấy.Cứnhưthế.Chảbànbạcgì,chảcógìcả.”
“Wow.Thếlàcậumuaphầncủacôấyà?”
“Phảilàmthếthôi.Chảcólựachọnnàokhácnữa.”Samnóivớigiọngcayđắng.
“Vàcôấychưabaogiờgiải thíchvìsao lạibỗngdưngthayđổinhưthếà?”Charliehỏi.
“Côấymuốnkiếmmộttấmchồng,cóconcái.Đạiloạikiểuđồnghồsinhhọcbắtđầugõrồiấymà.”
Charlienhướngđôi lôngmày.“Đúngvậy.Không thểphảnbácđượcđiềuđóđâu.”
“Báncảcănhộcủacôấyluôn.ChuyểntớisốngởCamberwell.”Samgiảithích.
Vàmìnhkhông thểngừngsuynghĩvềcôấy,anhđãmuốnnói thêmvào. Hằng đêm mình đều mơ về cô ấy. Mình tưởng tượng ra đang ômDelaney,vuốtvecô,ởbêntrongcô.Mìnhkhaokhátđượcnghegiọngnóicủacôấy,mùithơmcủanướchoacôdùng,cáinhìntrongđôimắtkhicôsắpsửatrútgiậnvàomình.
“Thếgiờcậu làôngchủ rồiđấy.Cậu thíchđiềuđókhông?”Charliehỏi,đưataybốcnắmbánhpretzels[4]từcáibáttrênquầybar.
[4]Ghichú:bánhpretzel
“Cũngđược.Thậtsựlàcũngkhôngkhácmấyđâu.”Samnóidối.Vănphòng làmviệc thiếucôgiờnhưhoangmạc.Anhgầnnhưkhông thểchịuđượckhinhìnvàovănphòngcủacô,vìgiờanhbiếtmìnhsẽnhìnthấyKarenđangngồiởbànlàmviệccủaDelaney.Điềuđókhôngổn.Toànthểthếgiớinàykhôngổn.
“Mìnhnghĩrằngchúngtarồisẽđếncáituổiđấy,đúngkhôngnhỉ?Bắtđầunghĩvềtươnglai,ýnghĩacuộcđời.Chảcónghĩalýgìkhicậulàmviệcquầnquậtnhưchónhưngchảcóaichờđợimìnhởnhàđểcùngchiasẻcả.”
“Đúngthế.”
Samđãnhậnramộtcáchnhụcnhãrằnganhđangcónguycơmấtkiềmchếrồi.Anhđẩylybiaraxa.Khôngthểcóthêmchútcồnnàonữakhichỉcầnuốngcónửalylàcóthểkhiếnanhtrởthànhmộtkẻlảmnhảmbétnhènhưthếnày.
“Mìnhđãhẹnhòvớimộtcônàngdạogầnđây,”Charliethúnhậnsaumộtlúcimlặngkhálâu.“MìnhcókểchocậunghevềPetrachưanhỉ?Làmviệctrongvănphòngấy?”
Charliexoaytròncáilybiacủamìnhtrênmặtquầybar,nhìnchămchúvàonhữngvệtnướcướtnócònlưulạitrênmặtbàn.
“Đãbắt đầuphải nghĩ đến chuyệnmuamột chiếcnhẫn rồi, cậubiếtđấy?ĐổichiếcPorscheđểlấymộtchiếcxekiểugiađình.Vàrồicôấychiatayvớimình.Côấybảocôấykhôngbiếtliệucóyêumìnhhaykhôngnữa.”
Samnhănmặtvì sựoángiậnvàhoangmang tronggiọngnóingườibạnmình.AnhbiếtchínhxácCharlieđãcảmthấynhưthếnào.
“Cũng giống như Laney vậy.Một phút trước mọi chuyện còn xuôichèomátmái,phúttiếptheocậucònlạimộtmình,cònhọthìmấthút.”Anhnói.
“Ờ,khônghoàntoàngiốngnhauđâu.Ýmìnhlà,cậuvớiDelaneychưa
baogiờdâydưatìnhcảmvớinhau.HơikhácvớimìnhvàPetra.”Charliebậtcườingượngngùng.“Đãlâukhôngcảmthấymệtmỏithếnàyvềphụnữ,từthờitrunghọcrồi.”
SamvẫncònấmáchbởiCharliechorằngnỗiđaumấtPetracủacậuấycònlấnáthơnsựbuồnđauvìmấtDelaneycủamình.
“Đểmìnhđoánnào–khôngngủđượcnhé.Cảmgiácgiốngnhưgiấynhámởdướimímắtcậuvậy.Mọithứcănđềudởtệ.Cậumuốnuốngchomụmịngườiđi,nhưngmỗilầnchỉcầnuốngmộtchaithôilàcậulạigầnmuốnkhócrồi.Mộtnửathờigianlàcậumuốngọichocôấy,cònnửakiathìlạimuốnxóasổcôấyđivàkhôngbaogiờnhớđếnnữa.Mìnhnhưthếthìsao?”Samhỏivớivẻgâyhấn.
Charlietrònmắt.“MìnhkhôngbiếtcậuvàDelaneylại liênquanđếnnhaunhưthế.Mìnhcứtưởnghaingườilàbạnbèthôi.”Anhnói.
“Chúngmìnhlàbạn.Đãtừnglà.Ýmìnhlà...Bọnmìnhđãvượtgiớihạnlúcgầnđây,nếucậuhiểuýmìnhmuốnnói.Nhưngđấylàdobộcphátthôi.”Samvụngvềgiảithích.
Charlie bắn qua cho anh cái nhìn đầy nghi ngờ. “Vậy là cậu vớiDelaneyđãngủvớinhaurồi,vàcôấybỏđicòncậungồiđâytrôngnhưmộtđốngủêrầurĩthếnày,vàcậubảocảhaingườichỉlàbạnbèvớinhauá?”
“Ừ,”Samnóikhôngchútchắcchắnnào.
“Vàcậukhôngyêucô ấy?Cậukhôngphải làngồi lì ởnhàmỗi tối,nhìnchằmchằmvàoTivivàănbữatốiđônglạnhđấychứ?”
Samtrốmắtnhìnbạnmình,mộtsựkhóchịudầnhình thànhcứngọnguậytronglònganh.AnhnhớDelaney.Anhđãmuốndànhtấtcảthờigianchocôấy.Anhmuốnchạmvàocô,ômcô.Anhmuốn làmcôcười,muốnbảovệcôkhỏi thếgiớibênngoài.Vàhơnhết, anhmuốn làmngườiquantrọngnhấtcủacuộcđờicô,ngườimàcôsẽtựđộngdựadẫmvàomỗikhicôcầnaiđógiúpđỡ.
Anhđãyêucô!
Chươngcuối
ĐôimắtSamgầnnhưlồirakhỏiđầukhinhậnrasựthậtnày.AnhđãyêuDelaney.Anhmêthíchcôấy,tônthờcôấy,thèmmuốncôấy,vàbịcôámảnh.Anhmuốnlàmngườichanhữngđứaconcủacô.Trởthànhchồngvàngườitươngtrợ,ngườibạnđồnghànhchođếntuổixếchiềucủacô.Anhđãmuốntấtcả,cũngnhiềunhưcôsẵnsàngchoanhvậy.
“Mìnhthậtđúnglàmộtkẻngumuội.”Samthốtlên.
Anh đã có cảm giác như thế này bao lâu rồi? Trí óc anh thầm trôingượcvềnhữngnămtrướcđây,nhớlạicáicáchanhluôntránhnéđảđộngtớiđờisốngtìnhcảmcủacô,cáicáchanhchưabaogiờdámnghĩvềcônhưmộtngườiphụnữ.Đãlâulắmrồi.Anhđãcảmthấynhưthếtừrấtlâurồi.
Lạithêmmộtthựctếậptới,vàanhgậpngườilạitrênchiếcghếquầybar.AnhđãyêuDelaney–màcôthìđãrờibỏanh.Côbỏanhđiđểlậpgiađình.Vớimộtngườiđànôngnàođó,mộtngườiđànôngvẫn-còn-chưa-xác-định,ngườisẽsốngsuốtđờivớimộtngườiphụnữtuyệtvời,xinhđẹp,gợicảm,thôngminh,hàihướcvàdũngcảmnhấtmàanhtừngbiết.
“Chếttiệt,”anhnói,đưatayracầmlybiavàngửacổuốngmộthơicạnnửalycònlại.“Chếttiệt.”
Charlievỗlưnganhvớivẻtrấnan.“Đừnglo.Sauvàithángnữathìnỗiđaunàysẽtrởnêndễchịuhơnmộtchút.”
“Vài thángá?”Samhỏivớivẻhoàinghi.Anhhẳn làphảimấthàngnămtrờimớiquênđượcDelaneyấychứ.
Nếunhưanhcònngungốcđếnmứcđểcôđinhưthế.Anhđứnglên,sựhốihảthúcđẩyanhbậtdậy.Anhbiếtmìnhcầnphảilàmgì.
“Đây,”anhnói,némtờhaimươiđồnglênquầybar.
Charlietrôngcóvẻbốirối.“Cậuđịnhchạyđiđâuhaylàmgìà?”
“Ờ.Mình nghĩ làmình sẽ đi.Mình xin lỗi - giải thích với cậu saunhé.”Samnóivớiquasauvai,anhđãgầnđirađếncửarồi.
ChuivàoxevàlênđườngchạytớinhàDelaneytrongvòngchưatớibamươigiây,quaihàmbạnhrakhianhlenlỏigiữađườngphốđôngđúc,quyếtchạytớinhàDelaneythậtnhanhmàkhôngphíhoài thêmbấtcứgiâyphútquýgiánàonữa.
Anhkhôngthểsốngmàthiếucôđược.Anhcầncô.Anhphảikhiếncôquaylạivớimìnhthôi.
Anhđãbiếtcôcầngì–côđãnóichoanhnghechínhxácmìnhmuốngìtrongthángtrước.Mộtgiađình.Nhữngđứacon.Anhchỉcầnphảithuyếtphụccôrằngcôcóthểcóđượcnhữngđiềuđóvớianhmàthôi.
Xiếtchặttayláivớimộtýchísắtđá.Anhbiếtmìnhchưabaogiờlàmộtứngcửviênsánggiáchovaitròlàngườichồngtrongtâmtưởngcủacô.Côchưabaogiờlộrachútbónggióámchỉđiềugìvềnócả.Khốnthật,côquaytrởvềtừsauchuyếnnghỉmátvớibàchịcủamìnhvàđãthẳngtayloạitrừanhrakhỏicuộcđờimìnhmộtcáchgọnghẽ-điềuđóđãchứngtỏcôđã
khôngnghĩvềanhnhưngườibạnđờitươnglaicủacô.Vìvậy,anhsẽkhônglàm cô phải sợ hãi vớimột lời tuyên bố ngay lập tức. Anh có thể tưởngtượngraphảnứngcủacôkhianhthổlộtìnhcảmcủamình.Bọnhọđãlàbạnbèmườisáunămqua.Anhkhôngthểcứbôbôtỏtìnhvàmongcôđáplạinhư thếđược.Nhưnganhcũngkhôngngồi imvànhìncô lấyngườikhác.Nếunhưanhcóthểcướiđượccô,anhcònhẳnmộtcuộcđờiđểkhiếncôcócùngtâmtưtìnhcảmnhưmình.Anhđãbiếtlàbọnhọhòahợpvớinhauởtrêngiường.Vàbọnhọcònlàbạnthâncủanhaunữa.Tìnhyêurồisẽđến.Anhdámchắcnhưthế.
AnhchỉcầnphảithuyếtphụcDelaneychoanhmộtcơhội,chứngminhchocôthấyrằngtìnhbạnvàhòahợptìnhdụclànềntảngtuyệtvờichohônnhân.Nếucần thiết, anhsẵnsàngdụdỗcôvào lễđường luôn.Bấtcứgiánào.
Bởivìanhsẽkhôngchấpnhậnbịtừchối.
----------oOo----------
Delaneylùiraxakhỏibứctườngvànghiêngđầuquamộtbên.Nhănmũilại,côphìramộttiếngghétbỏ.Lớpsơnmàutrắngngànàycôđãthửđến lần thứ sáu rồimà vẫn chưa ưng ý.Quay lại bảngmàu,Delaney caumày.Chắcchắnphảicómộtmàunàođókhôngkhiếncôthấyhoàntoànkhóchịu.
Vấnđề là,dạonàycôbắtđầucảm thấy rấtkhóquyếtđịnh trong rấtnhiềuthứ.Tựanhưthểcôđãphảidùnghếtsứcmạnhvàýchíđểchiatayvới
Sam.Giờ thìcô trôinổi trongcảmộtbiểndodự.Sẽsớmthôi,côđãbiết,mìnhsẽcầnphảiđi tìmmộtcôngviệcmới.Vànhữngngườithợđangcònchờđợiquyếtđịnhcuốicùngcủacôvềmàutường,nộithấtvàthảmtrảisàn.
NhưngtấtcảnhữnggìcônghĩđếnchỉlàSam.
Haituần.Chỉmớihaituầnkểtừkhicônghỉviệcởtòasoạnvàbáncănhộcủamình.Nógiốngnhưcảmộtkhoảngthờigianbấttậnvậy.Côkhôngthể biết được liệu mình có thể sống sót mà không có anh bên cạnh haykhông.
Tiếngchuôngcửavanglên,Delaneylêbướcquasảnhđitớicửa.Côkhôngquantâmrằngmìnhđangmặcchiếcquầnjeanscắtngắnráchtetuavàchiếcáothuncũmèm,khôngáongực.Côthậmchícũngchảquantâmđếnmáitócđượcnhuộmcầukỳcủamìnhgiờbắtđầumọcratrởlại,hoặccôđãkhôngchảichuốtnótửtếđượcmộtlầnkểtừngàyrờikhỏiMirkđếngiờ.Chỉcómỗimộtngườicômuốntạoấn tượng,anhđãnhìn thấycô lúcđẹpnhấtcũngnhưlúctệhạinhất,vàanhđềubỏquacô.
Đồkhốn,SamKirk,cônghĩbụngkhivặntaynắmcửa.Chết tiệtcáiđôimắtđẹpcủaanhđi.
“Laney.”
Cônhìn chằm chằmvàoSam, tim cô đập từ số không tớimột trămtrongthờigiankỷlục.
“Sam.”
“Anhvàođượckhông?”
Delaneycâmnínđứngsangmộtbên,ý thứcrõ ràngmình trôngnhưdântịnạntrongchươngtrìnhsửanhàtrêntruyềnhìnhvớibộquầnáorộngthùngthìnhvàcácvếtsơnlấmlemcảcánhtay.
Cảmthấyyếuthế,côđẩySamvàophòngkhách.Nhữngchiếcghếsôphacủacôvẫncònphủđầyvảiphôngdínhsơn.Côđưa tay rahiệuxungquanhvớivẻbấtlực.
“Emvẫnchưathựcsựsửasoạnđểđónkháchđâu.”Cônói.
Samđiềmnhiênnhìncô.“Anhkhôngphảilàkhách.”
Cómộtđiềugìđórấtkiênquyếtvànghiêmtúcởanh,mộtcơnsợhãichạydọctheoxươngsốngcô.Côđãmuốntìmrađượcmộtlýdonàođóđểliênlạcvớianhrấtnhiềulầntronghaituầnvừarồi.Nhưnggặpanhvàolúc
này,côđãnhậnravìsaomìnhkhôngthểlàmvậy–đấylàmộtsựtratấnkhicôướcaođượcchạmvàoanhmàlạikhôngđượcphéplàmnhưthế.
“Anhmuốnuốngcàphêkhông?”Côhỏi,cốgắngkéodàithờigianđểbìnhtâmtrởlại.
“Emcócònmuốncóconnữakhông?Vàlậpgiađìnhấy?”
Mộtcâuđốiđápkhiếnngườitaphảichútâmngaylậptức.
“Cáigì?Tạisao?”
“Chỉcầntrảlờianhthôi.”
Cônhìnanhthămdòmộtlúctrướckhigậtđầu.“Vẫncòn,câutrảlờichohaicâuhỏitrêncủaanh.”
“Vậythìlấyanhđi.”Samnóithẳngthừng.
Điềuđó gần giống nhưmỗi giấcmơmà cô đã từngmơ.Trongmột
thoáng,côkhôngthểtinvàotaimình.
“Em–Emkhông...”Delaneylắpbắpnói,vôcùnghoangmang,niềmhyvọnglelóibắtđầunhennhúmtronglòngcô.
Sambướctới,nắmlấybàntaycô.Mặcdùsựthậtrằnggầnnhưtoànbộcơthểmìnhvẫnđangquaycuồng,côvẫncóthểtìmđượcchútthờigianđểkinhngạctrướcsựhammuốnchợtbùnglênrầnrậttronghuyếtquảncủamìnhchỉbởisựmộtđụngchạmđơngiảnvàngẫunhiênnhưthế.
“Đừngcótrêuđùavớiem,Sam,”côrunrẩybuộtmiệng.
“Anhkhôngđùa,”anhnói,ngón tayanhvuốtvebàn taycôkhianhchămchúnhìnvàomắtcô.“AnhđãuốngbiavớiCharlietốinay,bọnanhđãnói chuyện về gia đình và trẻ nhỏ.Anh chợt nhận ra rằng anh không thểtưởngtượngmìnhsẽcónhữngthứấymàlạivắngbóngcủaemđược.”
Côlắcđầu,cốgắngtỉnhtáo.“Emkhônghiểu.”
“Anhhiểuemhơntấtcảaikháctrênthếgiớinày,đúngkhông?”Anhhỏi.
Delaneygậtđầu.
“Vàemcũnghiểuanhcònhơnanhhiểubảnthânmình.Chúngtalàmviệchợpýnhau,chúngtatôntrọnglẫnnhau,vàchúngtadườngnhưkhálàconmẹnóhòahợpởtrêngiường.Chúngtasẽlàmộtđộituyệtvời,Laney.Emmuốncóconcái.Đấylàtấtcảnộidungcủachuyệnnày,đúngkhông?Anhnghĩchúngtasẽlàchamẹtuyệtvờiđấy.”
Delaneynhìnanhtrântrối,niềmhyvọngđangdầntànlụitronglòngcôlầnnữa.Đâylàđiềucôluônmongmỏi–gầnnhưvậy.Làmộtbứctranhhoànhảo,chỉvớimộtkhiếmkhuyếtnhonhỏmàthôi.Samkhôngnhìnvàomắtcôvànóichocôngheanhđãyêucônhiềuđếndườngnào.Anhkhôngnóichocôbiếtanhkhôngthểsốngthiếucôđược,rằnganhđãphảithứcsuốtcảđêmchỉnghĩvềcôvàanhđãmuốncùngcôsốngsuốtcuộcđờinàythếnào.Anhđangđưarađềnghịchomộtmốiquanhệdựatrênsựtươngthíchlẫnnhau,sựthoảimái,sựquenthuộc.Đúngvậy,cótìnhcảmởđây.Luônluôncótìnhcảmhiệnhữu.NhưngkhôngphảiTìnhYêu.KhôngphảicáiloạicảmgiácrầnrậtquatừngtếbàotrêncơthểcômỗikhiSamchỉcầnliếcvềhướngcômàthôi.
KhôngthểsuynghĩthôngsuốtkhiSamđứngquágầnthếnày,Delaneyrúttaymìnhravàbướcvềphíacửasổ,nhìnmônglungrangoài.Côđangrunrẩy.Vàcôbiếtlýdotạisao–côđangbịdụhoặc.CôđangbịcámdỗđếnmứckhôngbiếtliệumìnhcóđủsứcmạnhýchíđểđuổiSamđihaykhôngnữa.
Côđãyêuanhvới tấtcả trái timcủamình.Vàgiờ thìanhđangmờimọcgiấcmơcủacô–cóanhtronggiường,nhữngđứaconvớianhđểchămsócvà thươngyêu,một gia đình.Chỉ cómột điểm trọngyếubị thiếu sót.
NhưngcôđãsốngdựavàomộtlờihứahẹnyêuthươngcủaSamquálâurồi–mườisáunăm.Liệucótệlắmkhôngnếunhưcôcótấtcảnhữngthứkhác?Liệucóquantrọnghaykhôngkhianhkhôngyêucônhưcáicáchmàcôđãyêuanh?
“Laney,anhđãnhớemrấtnhiều.Khôngcóemchẳngcòngìnhưtrướcnữacả.”Samcấttiếngởrấtgầnsaulưngcô,côcảmnhậnđượcthoánghơithởcủaanhphảlêntócmìnhtrướckhibờmôicủaanhdánxuốngnơilàndanhạy cảm trên cổ cô.Delaney rùngmình,một luồng chất lỏngnóngbỏngngaylậptứctrànvàotậntâmkhảmcủacô.
“Chúng ta sẽ hạnhphúc, đúngkhông?”Sam thì thầmvào tai côkhianhđưavòngtayômlấycơthểcô.
Côrênrỉthấptrongcuốnghọngkhitayanhlầnlêncaoômlấyngựccô.
“Chúng ta sẽ có những em bé rất đáng yêu, Laney.Một bé gái nhỏgiốngnhưem,mộtcậuemhaygâyrắcrốiđểchoconbécanhchừng.Chúngtasẽsửachữalạinơinày,biếnnóthànhngôinhàmơướccủaem.Bấtcứđiềugìemmuốn.Emchỉcầnnóirathôi,nósẽlàcủaem.”Anhthìthầmvàotaicô.
Côcóthểcảmnhậnđượcanhđãhứngtìnhđếnmứcnào,cảchiềudàicủavậtcươngcứngtrongquầnanhđangấnvàomôngcongcongcủacô.
“Nóivângđi,Laney,”anhnói,nhữngngóntayanhnhẹnhàngvânvêđầungựccô.
Delaneykhôngthểnghĩđượcgìnữa.Côcũngkhôngmuốnnghĩ.Côkhôngđủmạnhmẽđểgiữvữngnguyêntắccủamìnhđượcnữa.Côyêuanh.Cômuốnanh.Nếuđiềuđócónghĩalàcôsẽphảichấpnhậnsựkhiếmkhuyếtkia,vậythìcứthếđi.
“Vâng,”cônói,xoayngườilạitrongvòngtayanh.Đưataylênômlấykhuônmặtanh,cônhìnsâuvàomắtanh.“Vâng.Emsẽlấyanh,Sam.”
Anhcúingườixuống,miệnganhdánvàomiệngcôtrongmộtnụhônmạnhmẽ,gầnnhưcuồngdã.Vàrồianhkhomngườixuống,bếcôlêntrêntaymình.
“Cáinàolàphòngngủ?”Anhhỏi,đãsảibướcrađếnsảnhrồi.
Delaneychỉvàomộtcánhcửa,quábậnrộnhôntúibụilêncổanhđểcóthểtrảlời.Samthảcôxuốnggiường,nhanhchóngtrèolênápsátcơthểmìnhvàongườicô.
“Anhnhớemquá,”anhthìthầmkhirúcvàocổáothuncủacô.
“Emcũngthế,”côthúnhận.
NhữnggiọtnướcmắtmấpménơimimắtcủacôkhiSambắtđầucởiáocôxuống.Mọichuyệngầnhoànhảo rồi,khiđượcởcùnganh thếnày.Gầnnhưvậy.
Nhưng taySamđã luồn qua thắt lưng quần của cô, những ngón taymaumắnlenlỏivàonơiẩmướtgiữahaiđùicô.Côđãcóngầnnàyrồi.Côhẳnphảihọcđượccáchbằnglòngvớinhữnggìmìnhđangcó,tựnhắcnhởmìnhkhôngđểlộraquánhiềucảmxúc.
Còn tốt hơn là chẳng có gì, cô có thể có được anh nhiều hơn hẳnnhữnggìcônghĩmìnhcóthểchiếmđược.
Xuatantấtcảmọithứtrừsựhammuốncủabảnthânmình,Delaneybuôngthảchongọnlửađanghừnghựctrongngười.Việcnàyhẳnlàsẽtốt...ngaycảkhinókhôngphảilàtấtcảmọithứ.
----------oOo----------
Cănphòngngủtrànngậpánhsángbanmaikhicôtỉnhgiấc.Phảimấtmột lúc thìkýứcmớiquay trởvề,vàcôsữngngười lại.Samđãđếnđây.Anhđãđềnghịcôlấyanh,vàcôđãđồngý.Bọnhọvộivãlaovàophòngngủvàcùngđưanhaulênđỉnh.Sauđó,Samđãcuộnngườiômchặtlấycô
vàcôđãtựlẩmbẩmmộtvàicâungungốckiểunhưnókhôngđángđểtừbỏmộtthứvôcùngbứcthiếtvàquýgiá.
Delaneycaumàykhicốgắngtìmhiểuliệumìnhcócònmộtmựctintưởngnhưthếvàobuổisángmátmẻnhưthếnàynữakhông.KhôngcòncơthểSamdánchặtvàongười,khôngcóhơithởanhphảvàotaicôquảthậtlàdễdànghơnđểsuynghĩ.
Đấykhôngphảilàgiấcmơcủacô.Mộtvàingườithậmchícòncholànócònchưađếntầmlàgiấcmơcủacônữa.NhưngcôsẽkhôngđẩySamrờixamình. Cô yêu anh quá nhiều.Và nếu như điều đó làm cô trở nên yếuđuối...vậythìcứmặckệthôi.
Lầnđầutiên,Delaneychophépmìnhđượctưởngtượngvềtươnglai.VớiSamlàchồngmình.Samlàchacủanhữngđứaconcủacô.Samtrởvềnhàvàlêngiườngcùngcômỗitối.Mộtnụcườitừtừgiãnrộngratrênkhuônmặtcô.Córấtnhiềuthứđểănmừngtrongtấtcảnhữngýnghĩnày.Mẹkiếp,rấtnhiềuđấy.
Hưởngứngmộtsựhấpdẫnđặcbiệt trongsốnày,côlănngười qua,kiênquyếtđánh thứcSamdậy theocách tốtnhất.Rồikhựngngười lạikhinhậnraphíagiườngbêncạnhtrốngkhông.Đưatayra,Delaneysờsờtấmgatrảigiường.Chúnglạnhlẽovôcùng.
Khôngdámnghĩnữa,côtuộtkhỏigiườngvàkhoácáovào.
“Sam?”Côgọilớnkhibướcrasảnh.
Khôngcótiếngđáptrả.Tiếngcôvangvọngdộilạitrênsànnhàvừalộtthảmđể lộ lớpgỗbêndưới.Mộtsựchắcchắnđếnđángsợđangdâng lêntrong lòng cô, Delaney kiểm tra bếp và phòng tắm, cả ngoài vườn nữa.Nhưngkhôngcógì.Samđãrờikhỏiđây.
Điềuđókhiếncônhậnrarằngchínhcôđãchơitrònàytrướcđây–saukhicôvàSamngủvớinhaulầnđầutiên.
Đứng khựng lại giữa bếp, tất cả nỗi lo lắng sợ hãi tràn ngập cơ thểDelaney.Côcó thểnhìn thấynónhưmộtbộphim trongđầumình–Samthức dậy, nhớ lại lời cầu hôn bốc đồng củamình tối hôm trước và thầmhoảng sợ.Vận dụng tất cả bao nhiêu năm kinh nghiệm củamột kẻ chơi-xong-dông, anh trườn ra khỏi giườngvà lẻnkhỏi nhà.Khôngnghi ngờgìrằng bây giờ anh đang ở công viên trượt ván gần nhà, hoặc là đang trênđườngđirabãibiểnlướtvánởđâuđóđểtựhànhxácmình.
Bỗng dưng cô cảm thấy thật khó thở.Nắm chặt tay lại,Delaney ấnchúngvàođôimắtđangbỏngrẫycủamình.Côsẽkhôngkhóc.KhôngphảivìSam.Khôngbaogiờnữa.Và,dùsaothìcôcũngđangtứcgiậnchứkhôngphảibuồnbã.Anhđãlôicuốncôvàoviễncảnhtươnglaicủamình,vàcôđãchobảnthânmìnhđượcphéptintưởnganh.
NhưngDelaneycũngđãbiếttừlâurằngmìnhđangmualấymộtgiấcmơhưảo.Samđãkhônghềcamkếtđiềugì.Anhấycũngchảmuốncómộtgia đình cùng vớimột ngôi nhà ở ngoại ô.Anh chỉmuốn cô – theo điều
khoản của anh.Côđã làmanhhoảng sợkhi bất ngờ rút lui, và anhđã tựthuyếtphụcmìnhtraotặngcôbấtcứđiềugìcômuốn,miễnlàcóthểkhôiphụclạiđượcmốiquanhệtrướcđâycủabọnhọ.
Nhưngđiềuđósẽchẳngbaogiờcókếtquảcả.Côđãlàmộtkẻtựlừamìnhkhithậmchícònmuốnthửtrongmộtgiây.Anhsẽmóctráitimcủacôravàtừngngàylạitừngngàynghiềnnónátbétrabằngsựhữnghờvàthiếuhiểubiếtcủamình.Mỗilầnanhphảiđiđể“thoángđãngđầuóc”,côlạisẽtựhỏiliệucóphảicuốicùngthìanhcũngđãtỉnhngườira,nhậnthấymìnhđãphải nhân nhượngquá nhiều và phạmphảimột sai lầmnghiêm trọng haykhông.
Ômchặt lấybụngmình,Delaneyhámiệngvìnỗiđauđớntrongcơnkhócthầm.Côyêuanhquánhiều.Vàcôkhôngthểnhậnđượcquáíttừanhđược.
“Này.Emdậyrồi.”
CôxoayngườilạinhìnSamđangđứngnơikhungcửa,túitạphóamóclủng lẳng nơi ngón tay. “Anh lẻn ra ngoài đểmua ít đồ ăn sáng cho bọnmình.Thịtheoxôngkhói,trứng,quảbơ.Anhcóthểlàmítbánhkhoaitâyránnếunhưemmuốn.”
“Emmuốnanhrờikhỏiđây,”Delaneynói,giọngthấpvàrunrẩy.
Samlắclắcđầunhưthểanhđãnghenhầm.“Cáigì?”
“Emmuốnanhđikhỏiđây.Quênhếtmọichuyệnxảyrađêmquađi.Quêntấtcảđi.Emkhôngmuốnanhđếnđâynữa.”Cônói.
Samtáinhợt,khuônmặtanhlộrõvẻhoangmang.“Laney.Chuyệngìthếnày?”Anhnói,bắtđầutiếntới.“Cóchuyệngìđãxảyra?”
Delaneylùilạimộtbước,đưatayracảnlại.“Đừngchạmvàoem!”
Côbiếtmìnhsẽkhông thể làmthếđượcnữanếunhưanhchạmmộttayvàongườicô.Điềuđóchứngtỏcôyếuđuốivàngungốcđếndườngnào.
“Emchỉcầnanhđiđithôi,Sam,”cônói,cốgắngchogiọngnóitrởvềbìnhthường.
“Không bao giờ,” Sam đáp lại. “Em đã đồng ý lấy anh tối qua rồi,Delaney.Chúngtađãgiaokèo,vàanhsẽbắtemphảigiữlời.”
“Chúngtakhôngthểlấynhauđược.Việcđókhôngcókếtquảgìđâu,”côcứngrắnnói.
“Tạisaolạikhông?Chúngtađãlàbạnbècủanhaumườisáunămrồi.Em nghĩ là chúng ta không thể làm cho cuộc hôn nhân củamình tốt đẹpđượcà?”
Delaneykhôngthểchịuđựngđượclâuhơnnữa.Côđãchôngiấucảmxúctậnbêntrongtâmkhảmmìnhhơncảmộtthậpkỷquarồi.Côđãkhóc,đãchờđợivàthởdàivìSamkhôngbiếtbaonhiêulầnrồi.Côđãtừbỏcôngviệccùngcănhộcủamình,cảngườiđànôngtốtnhấtmàcôtừngbiết.Côthậtsựđãkhôngcòngìđểmấtnữa.
“Anhkhônghiểusao,Sam?Emđãyêuanhtừlúcemmớimườibốntuổi.Emđãchứngkiếnanhquanhệvớicảmộtđoànphụnữ,vàemđãphảikhócchođếnkhithiếpđibởivìmuốnanh.Emđãdânghiếnthânthểmìnhchoanhdùbiếtrõrằnganhkhôngcócảmgiácnhưmình.Emkhôngthểlàmnhưthếđượcnữa.Vàchắcchắnlàemkhôngthểlấyanhchỉvìanhnhớemhoặc do anhghét cay ghét đắng sự thay đổi và anhmuốnngười bạn thânthiết ngày xưa trở lại. Emmuốn nhiều hơn thế. Emmuốn tất cả của anh,nhưngembiếtrằngmìnhsẽkhôngbaogiờcóđượcđiềuđó.Vìvậy,emthàmìnhkhôngcóconmẹgìcảcònhơnlàchấpnhận...cáisựnửavờinàymàcuốicùngcũngsẽkhiếnchúngtađềuđángthươngvôcùng.”Delaneynói,tấtcảnhữngsuynghĩvàtìnhcảmcủacôđềutuônra.Nướcmắtrànrụatrênmặtvàcôlauchúngđikhôngngớtbằngmubàntaycủamình.
Trông Sam có vẻ choáng váng. Túi tạp hóa tuột khỏi tay anh, rơixuốngsànnhà.Tiếngnhữngquảtrứngbịvỡvanglênkhianhtrốmắtnhìncô.
“Nóilạilầnnữađi,”anhyêucầu,tiếnvềphíacôđầychủý.
Côchùimặtmìnhvàilầnnữavàgiơtaylênvớivẻbấtlực.
“Emyêuanh.Emyêuanh.Emyêuanh.Luônyêu,vàcólẽmãiyêu.Hàilòngchưa?”Delaneythốtlên.
Samđứnglạikhichỉcáchcôvàiinches.Đưatayra,anhômlấykhuônmặtcôtrongtaymình,dùngngóntaycáivuốtvelauđinướcmắttrênđôigòmácủacô.
“Emkhôngthểtưởngtượngđượcanhđãnhẹnhõmhếtcảngườinhưthếnàokhingheemnóithế.”Anhnói.
Và rồi anh hôn cô.Một nụ hôn dài, chậm chạp và chắc chắn là dịudàngđãkhiếnDelaneykinhngạc.Côlạicảmgiácđượcniềmhyvọngđángsợđếnnghẹnthởkia.Lùilại,Delaneynhìnchămchúvàomặtanh.
“Sam?”
“Anhlàgãngungốc.Laney....làmthếnàomàlạicókẻngunhưthếcơchứ?Anhyêuem.Anhyêuemnhiềuđếnmứcnếukhôngcóemtrongđời
thìtimanhsẽđauđớnlắm.”
Anhnhìncô,đôimắtanhrựclênmộtmàuxanhtrongtrẻo.
“Anhđãphíhoàibaonhiêunămqua,giữemlạibênngườinhưnglạicáchmộttầmtayvới.Emcóthểthathứchoanhđượckhông?Anhhứasẽcốgắngbùđắplạichoemmỗingày.Anhsẽlànôlệcủaem.Anhsẽlàbấtcứthứgìcủaem.Bởivìanhyêuem.Anhđãluônyêu,vàsẽmãiyêu.Emlàđiềuđầutiênanhnghĩđếnmỗikhithứcgiấclúcbìnhminh,vàlàđiềucuốicùngvàobuổitối.Anhmơđượcchạmvàoem,làmtìnhvớiem.Anhkhôngthểsốngmàthiếuemđược.”
Delaney run rẩy, đưa tay ra ôm lấy gươngmặt thương yêu của anhtrong taymình. Cô không thể tin được chuyện đang xảy ra, nhưng trongthâmtâm,nỗiđauđangquấnlấytimcôđãdầntanbiến.
“Sam.Quá lâu.Emkhông thể tinđượcchúng tađãchờquá lâunhưthế.”
“Cólẽchúngtachỉlànhữngngườitốidạ,”Samnói.“Anhkhôngthểtinđượcmìnhđãsuýtđánhmấtem.”
Tráitimcônhóiđaukhinhìnthấythấpthoángánhnướcnơilôngmianh.Côchặnlạimộtgiọttrênngóntaymình.
“Khôngthêmgiọtnướcmắtnàonữanhé.”Cônói.
“Không.Ngaycảtrongđámcướicủachúngta.”
Cômìmcười và dựa vào người anh, hãnh diện vì tình yêu tỏa sángrạngngờitừđôimắtanh,tựhàovớisựthậtrằngcuốicùngcôcũngcóthểnóitấtcảnhữngđiềumàmìnhấpủmuốnnóitừlâu.
“Emyêuanhthiếttha.”Côthìthầm,dánmôimìnhlênmôianh.“Emyêuanhvôcùng.”
“Cảmgiácđấygiốngnhauđếnlạkỳ.”Samnói.
Tay anh vòng quanh người cô, kéo cô lại gần. Delaney có thể cảmnhậnđượctráitimcủaanhđangđậpthìnhthịchdướitaymình,mộtnhịpđậprờirạchòađiệucùngvớinhịptimcủacô.
Vàcônhậnra–cuốicùngthìtráitimcủaSamcũngđãhòahợpđượcvớitimmình.
“Đưaemvàogiườngđi,”cônóikhiđongđưatiếnvềphíaanh.“Đưaemvàogiườngvàchúngtabắtđầubùđắpchothờigianđãmất.”
Samcúixuốngcườitoetoétvớicô.
“BàKirk,bàcó rấtnhiềuý tưởng tuyệtvờivàosánghômnayđấy,”anhnóikhicúixuốngbếcôlêntrênđôicánhtaycủamình.
“BàKirká?Cóaibảolàphảitừbỏtêncủamìnhđâu,”côtrêuanhkhianhsảibướcđingangquaphòng.
Samnémcôxuốnggiườngvàphủthânmìnhlênngườicô.“Emlàcủaanh,vàmọingườisẽbiếtđiềuđó.Emcóvấnđềgìvớiđiềuđósao?”
Delaneynhìn lênkhuônmặt đầyđammê, đầyquyết tâmvà tràn trềtìnhyêucủaanh.
Dườngnhưđôilúcbạncóthểcóđượctấtcảđấy.
“Không,”cônói.“Hoàntoànkhôngcóvấnđềgì.”