93
ĐOÀN HUY CẢNH Chiều... 2 Mã số sách tiêu chuẩn quốc tế - ISBN: 978-604-53-7111-4 Số xác nhận đăng ký xuất bản: 3115-2016/CXBIPH/28-100/HNV Giá: 68.000đ Đ O À N H U Y C Ả N H Đ O À N H U Y C Ả N H NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2016

Chiều Thơ đoàn huy cảnh

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

2

Mã số sách tiêu chuẩn quốc tế - ISBN: 978-604-53-7111-4Số xác nhận đăng ký xuất bản: 3115-2016/CXBIPH/28-100/HNV

Giá: 68.000đ

Đ O À N H U Y C Ả N H Đ O À N H U Y C Ả N H

NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2016

Page 2: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

Sinh năm: 1959 - Dân tộc: KinhQuê quán: Thị trấn Nhã Nam -Tân Yên - Bắc Giang.Nơi ở hiện nay: Số nhà 259 -Nguyên Hồng - phườngHoàng Văn Thụ - TP Bắc Giang -tỉnh Bắc Giang.Tốt nghiệp Đại học Bách KhoaHà Nội năm 1981.Cựu chiến binh - Đảng viênĐảng Cộng sản Việt Nam. Giám đốc Công ty CP địa ốc An Huy -Chi nhánh Bắc Giang. Điện thoại: 0988 113 926.Email: [email protected]: Đoàn Huy Cảnh.Tác phẩm đã xuất bản: “Lời ru” -NXB Hội nhà văn 2014.

ĐOÀN HUY CẢNH

ĐOÀN

HUY

CẢNH

NXB

HỘI N

HÀ VĂ

N

Vầng trăng tròn khuyết ngày xưaBao ngày nắng? Mấy ngày mưa? Tỏ... Mờ...

Chỉ xin sáng một vầng thơcho bâng khuâng với ngóng chờ đừng tan.

(Vầng thơ)

Thôi thì đành cứ mời trầu mời nướcđể đắm đuối mắt nhìn... đắm đuối niềm yêu...

(Tìm em trước Hội)

Bức tường cũ ngày nào dẫu chỉ là phế tíchbỗng trở thành một góc của Quê hương.

( Phế tích)

Một nén hương thơm con thắp dưới chân NgườiNiềm kiêu hãnh mang tên Hoàng Hoa ThámYên Thế xanh bao mùa na, mùa trám...Dòng máu anh hùng vẫn cuộn chảy trong tim

(Đêm Yên Thế)

Nơi lưu giữ bao nhiêu kỷ niệm của đời tôiXin được mở những công trường xây dựng cho đô thị mọc lên tự hào dáng đứng trên mảnh đất một đời tôi gọi Quê hương

(Quê hương)

Chiều...

Page 3: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

Thơ

Đ O À N H U Y C Ả N H

NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2016

Chiều...

Page 4: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

Dẫu thế gian có tối tăm mù mịt Quê hương mãi là nơi neo đậu hồn tôi.

Page 5: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

1234567891011121314151617181920212223

910121416182022242628293032343638404244464849

495051535354565860626465676970727476788081828486

NhớLời gửi qua khói hươngBâng khuângBà cụ trồng rauGame onlineVới conChim sâuTrong quán trâu tươiĐông vềVới người phương xaNhớ cô giáo cũGửi người thân ở Tây bán cầuLời của lợnChiều...Chiếc ba lôNgười lính giàLạc bạn xứ ngườiDĩ vãngNguyễn Bá ThanhThậtThơ tặng người không quenNgẫu hứng thơ 4 câuRác

STT Tên bài Trang

Mục lục

242526272829303132333435363738394041424344454647

Tiếng ruVười hoaBài thơ tặng bốNgàyNghe thày đọc thơKhúc hát dòng ThươngNgắm bức tượng em gái NgaKhátNgười chiến thắngSông Thương và emTrong đụcEm bé và mẩu bánhHạnh phúcNhớ Hội xuân quan họNgười ngoanTìm em trước HộiNghĩa trang Trường SơnTóc dàiViết từ Đất MũiHàng xómBâng khuâng chiềuThươngNgày xưaMùa Thu

STT Tên bài Trang

Page 6: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

48495051525354555657585960616263646566676869707172

Chính nghĩaAylan KurdiBên ngôi mộ liệt sĩ vô danhTiếng vĩ cầmDa camCuối ThuSông Thương đôi dòngPhế tíchCó một thờiLộc... ThuChẳng chờ đến hẹnGia đìnhNghe những ca khúc NgaLập ĐôngĐường congNếu đến một ngàyNgười quét rác đờiChợ cócMưa ràoỔi quêNénÁo trắngDường nhưLưu lyBắc Giang quê mẹ

STT Tên bài Trang

73747576777879808182838485868788899091929394959697

Cấm SơnTự tạiĐêm Yên ThếThời chưa xaĐêm trên quê mẹMột nửaNỗi đauQuê hươngTrăng vỡVới Sông CầuTờ lịchMẹVợ đi vắngNỗi đau không của riêng aiNhân QuảTiếng nấcTình thơMùa HèTiếng chimVẫn là emCasa 212Với Trần Quang KhảiVề đi các anhMẹ vợLời bình của nhà thơ Hằng Nhân về 2 bài thơ:“Nhớ hội xuân quan họ” và bài “Người ngoan”

STT Tên bài Trang

88909294969899100102103104106109110112114116118120122124126128130132

135136137139141143144146148150152154156157159160162164166168170171173175177

Page 7: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

98 9

Sinh ra giữa Cõi đời, con người ta đâu có ai chọn được thời màsinh ra, để được sống sung sướng, hạnh phúc trong kiếp người.

Thế hệ chúng tôi đã được sinh ra và lớn lên trong lửakhói của mấy cuộc chiến tranh, từ kháng chiến chống Mỹcứu nước, chiến tranh biên giới phía Tây Nam, rồi đến chiếntranh biên giới phía Bắc... Cả tuổi thơ của chúng tôi nằmgọn trong thời “đội bom đến lớp” như cách nói của nhà thơthiếu nhi Trần Đăng Khoa khi đó.

Giải phóng miền Nam năm 1975, rồi hoà bình thốngnhất... Chúng tôi khi đó nhìn về tương lai với niềm lạc quanvề một chân trời xã hội chủ nghĩa bao mong đợi đã mở ra...!!

Thế hệ con cháu của chúng tôi đã được sinh ra và lớn lêntrong hoàn cảnh ấy, trong sự thương yêu, hy vọng của cha mẹ,ông bà là những người thuộc lớp chúng tôi. Đất nước mở cửara với thế giới, nền kinh tế thị trường được hình thành trênmảnh đất hình chữ S thân yêu, và rất nhiều vấn đề xã hội đãđược du nhập theo nó.

“Chiều...” của Đoàn Huy Cảnh là tiếng nói của nhữngngười thuộc thế hệ chúng tôi với một chút nuối tiếc, mộtchút hoài cổ, cả những lo lắng trăn trở cho tương lai củanhững người trẻ tuổi, thế hệ con và cháu của chúng tôi.

Xin trân trọng gửi đến bạn đọc !Đoàn Huy Cảnh

Với người đọc NhớCó lúc nào anh không nhớ về emdù vẫn tự bảo trăm lần: Đừng nhớ !Mái tóc, miệng cười, ánh mắt nhìn, hơi thở...Anh hiểu rồi: Em không phải của anh

Mà bầu trời kia thì vẫn trong xanhNgôi sao em đêm từng đêm vẫn sángEm đã nghỉ chưa, bên trang giáo ánđể nhìn về ngôi sao ấy hả em ?

Ngôi sao kia chỉ làm anh nhớ thêmvề cô gái buổi đầu anh gặp gỡPhải chăng em là bóng trăng nhoè vỡanh quá dại khờ định vớt trên sông ?

Để hôm nay trong im lặng mênh môngAnh nhớ về em như về cơn mơ ấyCơn mưa Em, dòng sông Anh tuôn chảyđã khô rồi giũa sa mạc nắng thiêu !!!

Sao lòng anh vẫn nhớ biết bao nhiêuNỗi nhớ trải theo chiều dài năm thángNgôi sao Em, đêm từng đêm vẫn sángvà bầu trời thì vẫn trong xanh

Sao ôm nỗi nhớ này mãi chỉ riêng anh?Sơn Lộc mùa Thu 1983

Page 8: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

1110 11

Lời gửi qua khói hươngThay lời cô gái trẻ có chồng chết vì tai nạn giao thông

Lại một Rằm từ ngày anh đi xabao lưu luyến chẳng thể nào níu giữQua khoảng vô cùng của cách chia sinh, tửnén hương này - Lời em gửi đến anh

Trên nấm mồ anh, ngọn cỏ vẫn xanhcuộc sống vẫn trôi như dòng sông hối hảAnh đừng trách em sắc hồng vơi trên máMất anh rồi, em đẹp với ai đây?

Chỉ mới hôm nào tay còn nắm trong tayHạnh phúc ngỡ chẳng thể nào rơi đượcAnh cùng em nắm tay con chung bước...Giờ tay con chỉ còn nắm một bên thôi!

Tất cả bỗng thành quá khứ xa xôikhi em dắt tay con đi trên đường cũCon chẳng thể tìm đâu bàn tay của bốHạnh phúc tan rồi !

theo ngọn khói phất phơ...

Ly rượu nào đưa anh đến Cõi Mơ?để trả anh cho em trong thân hình giập nátđể nước mắt ngập lòng, tim em như muối xátcon chúng mình thành trẻ mất cha.

Ngụm rượu nào đã làm anh thăng hoa?để thấy cuộc đời không còn giới hạnđể anh uống hết mình trong ồn ào bè bạnđể hôm nay, em đơn lẻ một mình?

Trên nấm mồ anh, ngọn cỏ vẫn xanhhương khói đã tan rồi ... hình người cũmột Rằm nữa lại thành Quá khứSao rượu mãi chưa là Dĩ vãng... Người ơi!

15/3/201

Page 9: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

12 13

Bâng khuângKính tặng hương hồn anh Nguyễn Quang Vinh - Bạn tôi

Thế là anh đã ra đi!sau căn bệnh Đời xếp vào “tứ chứng...”để lại khoảng trống nơi anh đã ngồi, đã đứngvà sự bâng khuâng trong tôi...

Anh đã ra đi...? Anh đã đi rồi!bao dự định dở dang đành xếp lạiVẫn biết kiếp người chẳng thể là mãi mãisao lòng tôi vẫn quặn đau

Có còn như xưa: Mỗi hạt gạo, mớ rau?khí để thở và nước dùng để uống?cả những giọt mưa từ lưng trời rơi xuống?có còn như xưa không?

Thời kinh tế thị trường bao kẻ ngóng trôngkhao khát kiếm những đồng tiền lợi nhuậncả những đồng tiền không tốn mồ hôi nước mắtđể tậu thêm những nhà lầu, xe hơi...Còn ở nơi này chỉ thấy nước mắt rơinhững giọt nước vắt ra

từ những mảnh đời khô khátnhững giọt nước rơi vào hồn tôi... bỏng rátkhát vọng về một môi trường xanh

Ai sẽ là người lại đi tiếp sau anh?khi thìa canh, miếng cơm ta ăn mỗi bữavà không khí mỗi ngày ta hít thởkhông còn an toàn như xưa...

TP. BG ngày tang lễ anh Vinh 17/8/2014(mất vì căn bệnh ung thư)

Page 10: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

14 15

Nhà cụ ở đâu? Con cháu cụ đâu rồi?Họ có biết cụ giờ này ra ruộngđể sớm mai xanh những gánh hàng rau muốngMỗi mớ rau bán được mấy ngàn đồng?

Khắc vào tim tôi một dáng lưng còngvới tiếng cuốc vọng vào Năm Thángvà màu áo nâu quấn sương khuya... bảng lảng...Gắp rau muống mỗi ngày tay đũa bỗng nặng hơn.

27/9/2014

Bà cụ trồng rauMột cụ già cuốc đất

trồng rauSắc áo nâu

giống màu đất ruộngBên ngôi biệt thự cao cao,

lưng cụ đang còng xuống !!!gánh nặng kiếp người...

hay gánh nặng thời gian?Trời vẫn còn mờ ... sương sớm chưa tanTiếng cuốc cụ gõ vào im lặnggõ vào cánh cửa mông lung một thời xa vắng...gõ vào nơi sâu thẳm hồn tôi

Page 11: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

16 17

Game onlineGame onlineMột sản phẩm của văn minh công nghệNgày xưa tìm đâu ra trò chơi như thếNay, ai cũng biết

đó - chỉ - là - trò - chơi

Nào cáp quang với máy tính mới nâng đờivà ồn ào những chương trình khuyến mạiBao thiếu niên, thanh niên...

tối ngày...mê mải...

Những quán Game... sáng đèn thâu đêm...

Ngôn ngữ đời thường nay được bổ sung thêmthuật ngữ mới : “Anh hùng cứu net”Trang báo mạng đưa tin: Có cụ già bị giếtbởi chính cháu mình là “Game thủ” thiếu tiền tiêu...

Họ đang ngồi chăm chú biết bao nhiêubên những chiếc máy tính đời cao

với cấu hình “siêu khủng”như đang làm những công việc cực kỳ quan trọnggiúp cho cả thế giới loài người !!?

Còn ở mặt bên kia, một phía của Cuộc đờinhững người lính đang ngày đêm giữ đảonhững người dân nghèo gồng mình sau bãonhững cụ già cố cuốc đất trồng rau...

Đất nước này đã trải qua biết mấy đớn đaunhững cuộc chiến tranh với xương rơi, máu đổxin đừng để phải gánh thêm nỗi khổkhi cả một lớp người

bị - huỷ - hoại- vì- Game30/9/2014

Page 12: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

18 19

Với conMở cửa để đi ra đi con!dù ngoài đó đang là mùa Đông lạnh buốtchẳng lạnh bằng cái lạnh trong tim ruộtkhi con cứ ở nguyên, ấm áp trong nhà

Có biết bao người trong cái rét cắt davẫn bươn bải mưu sinh, kiếm tìm cuộc sốnglạnh giá đâu phải lý do để ngừng lao độngmồ hôi vẫn rơi

giữa giá lạnh...tháng ngày...

Mở cửa để đi ra đi con!dù ngoài đó đang là mùa Hè bỏng rátchẳng có máy lạnh chạy ro ro với ly nước mátnhưng đấy chính là Cuộc sống đó con!

Có biết bao giấy tờ dấu đỏ với mực sonđược xuất bản từ những căn phòng dịu mátđã tan chảy dưới nắng Hè bỏng rátkhông thể bước vào Cuộc đời…

Đừng ngại gì giá rét với sương rơinắng gắt, mưa tuôn, hay mịt mù bão tốCon sẽ thấy mọi điều trở nên sáng tỏkhi bên cạnh con là Nhân dân.

07.10.2014

Page 13: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

20 21

Chim sâuNhững chiến sĩ chống tham nhũnggiống như nhữngchú chim sâu cần mẫn bắt sâu trênnhững Cây Đời

Những chú chim nhỏ xinhlích tích tìm sâuBên những luống rauTrong những lùm cây ăn quả

Sâu nào đục thân?Sâu nào cuốn lá?Dưới mỏ chimđều được xử lý Công bằng

Những chú chim nhỏ xíu, tung tăngnhưng việc chim làm chẳng hề bé nhỏsức sống mùa Xuân cũng bừng lên từ đócây lên tươi xanh hiến diệp lục cho Đời

Năm tháng chuyên cần biết mấy, chim ơi!Câu cảm ơn biết bao nhiêu cho đủĐâu phải là trong êm đềm giấc ngủĐiều ta ước mơ… Liệu có quá xa xôivề một viễn cảnh đông vui

của những chú chim sâu trên những Cây Đời !!?

09.10.2014

Page 14: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

22 23

Có quản gì đâu - Đông giá với nắng HèTrâu với người, người bên trâu... cần mẫnNhà nông đã bao đời coi trâu là bạnChăm chỉ, hiền lành... Mãi là thế! Trâu ơi!

Bao đời nay trâu làm bạn với ngườiThức ăn muôn đời của trâu chỉ là rơm, là cỏChú trâu nào đã lên thành phốđể thành những... món ăn cho ngườitrong những quán hàng “Trâu giật” hôm nay?

Sinh tử luân hồi... Vạn vật đổi thayNỗi đau chúng sinh... ngàn đời vẫn thế!Chúng sinh nào chẳng có cha, có mẹCó chúng sinh nào không biết đớn đau!!?

24/10/2014

Trong quán trâu tươiNhộn nhịp bên đường những quán “Thịt trâu tươi”Thực khách chỉ cho nhau nghĩa của từ “trâu giật”Tươi đến thế mới là thịt tươi ngon nhất !!?sự sống như mới chỉ dừng quá nửa mà thôi...

Nào lá lồm, tỏi tươi... Phục vụ để sẵn rồiNào dàn nướng chuyên dùng đang đỏ lửaCuộc nhậu bắt đầu thôi! Còn chờ gì nữaBia két, rượu be... đều đã sẵn sàng

... Buổi sớm tinh mơ rời khỏi luỹ tre làngnhững con trâu gồng mình cày ruộngđất nâu lật lên sau lưỡi cày... thành luốngthành những mùa vàng no ấm thôn quê

Page 15: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

24 25

Thẫn thờ... ngọn gió hanh heongẩn ngơ...tìm mảnh trăng treo...Cái thời...

Nặng lòng chi lắm, người ơi!Tháng, năm... tròn, khuyết...muôn đời... vẫn Trăng

Lời xưa... ai gửi chị Hằng Có còn không?Giữa giá băng?Đông về ...

Đầu Đông 2014

Đông vềChiều buông...Thành phố lên đènBóng Thu?hay bóng người quen ?Xa rồi!

Cái mùa... xao xác lá rơiHoàng hôn thì tím, bầu trời thì xanh

Cái thời... em đến cùng anhMùa Thu tràn những mát lành, tin yêu...

Page 16: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

26 27

Với người phương xaEm xa anh... cách mấy tầm baysau ngút ngát, thẳm sâu, rộng dài... nỗi nhớXưa là người yêu, nay em là vợTrong cuộc đời này, mình đã là của nhau

Chẳng dùng dằng như giã bạn thuở xưa đâuthuyền trôi giữa dập dìu làn quan họ...Phi cơ mang em xuyên mây, vượt gióđến những phương trời xa... rất xa...

Em sẽ đến những vùng đô thị phồn hoanhững mảnh đất nằm ngoài giấc mơ của em

thuở còn thơ béĐằng sau cánh bay em, đất quê mình vẫn thế!Vẳng bên tai anh... khúc "Ngồi tựa song đào"

Anh lại quay về với khóm trúc, bờ aovới câu hát ngàn đời miền Kinh BắcCâu hát như lời người xưa thầm nhắc:Mỗi con người chỉ có một quê hương

Đêm vắng em, trống nửa chiếu, nửa gườngCăn bếp vắng em trở nên hiu quạnhCơn gió chiều vắng em dường như thêm se lạnh...cho anh hiểu là mình chẳng thể sống thiếu nhau.

01/11/14

Page 17: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

28 29

Gửi người thân ở Tây bán cầuEm xa anh mấy tầm bayKhi bên anh sáng, bên này là đêmƯớc gì gửi được đến emchút hoe hoe nắng dịu êm xứ mình

Bán cầu em - Bán cầu anhĐông, Tây... vẫn một thắm xanh Địa cầuLời thương ta gửi cho nhauKhông gian gần lại, sông sâu đất liền

Dặt dìu câu hát “Còn duyên...”Đón đưa em vẫn đầy thuyền yêu thươngCánh bay em vượt đại dươngCâu dân ca có vấn vương đất người?

Tháng ngày giữa xứ tuyết rơinhớ chăng câu hát “Người ơi!...” quê mình?

Lẻ đàn, trúc chẳng còn xinhNhớ em,

cách nửa hành tinh...vẫn chờ...

23/11/2014

Nhớ cô giáo cũNhân Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11/2014

Đoàn Thị Linh Chi

Em về thăm lại trường cũ tuổi thơNơi ấy buổi đầu em rời tay mẹđể đến với vòng tay cô giáo trẻ...Trường cũ còn đây! Cô giáo cũ đâu rồi? *

Dẫu hôm nay em chẳng thể nào ngồivào ghế cũ ngày xưa cô đã xếpVẫn mãi sống trong em những tháng ngày tươi đẹpCô giáo như là người mẹ thứ hai

Dẫu đã qua đi bao tháng năm dàiEm vẫn nhớ... Cô thân yêu có biết?Mái trường tuổi thơ, em yêu tha thiếtcùng với bóng hình cô giáo cũ của em.

7/11/2014* Cô giáo đã mất vì một căn bệnh hiểm nghèo khi em vào lớp 1

Page 18: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

30 31

Lời của lợntrong buổi sáng cuối cùng

Không còn chậu đầy cám trộn với rauvì bữa sáng hôm nay với tôi là không cần thiết nữaDao nhọn, dây thừng đã bày ra trước cửachuẩn bị cho chuyến đi của tôi...

Vẫn biết với Đời là chuyện bình thường thôinhưng nỗi đớn đau chẳng phải vì thế mà không cónên khi lưỡi dao nhọn dài cắm sâu vào cổtôi vẫn thét lên những tiếng thét xé lòng

Tiếng thét của tôi là tiếng kêu cứu cuối cùngNhưng đồng loại của tôi chẳng thể nào cứu đượcBởi họ cũng sẽ như tôi, kẻ sau, kẻ trướcvì chúng tôi đều sống bằng rau, cám của người !?

Tiếng thét sẽ lịm dần trong giàn giụa máu tươiNỗi uất hận của tôi sẽ biến thành độc tốngấm trong mỗi thớ thịt, giọt máu tôi tím đỏdấu tích kinh hoàng của cảm giác đớn đau !!!

Sinh tử luân hồi mấy ai tránh được đâuSinh linh nào sẽ đầu thai làm kiếp lợn?khi đang là người, đừng quên làm sao cho mỗi sángbớt đi tiếng thét xé lòng những đồng loại của tôi.

26/11/2014

Page 19: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

32 33

Chiều...Dựa bờ vai chiều, ngày ngả về đêmnhư em ngả vào vai anh cái buổi đầu xưa ấyđôi trái tim rung những nhịp yêu run rẩycho mỗi đứa mình thành một nửa của nhau

Thời gian vĩnh hằng mãi chảy về đâu?Tình yêu hay con thuyền giữa dòng trôi vô định?Chiều nào nồng nàn? Chiều nào giá lạnh?để chiều này tôi lạc bước Cõi Xưa...

Vẫn còn đó ven hồ liễu rủ lưa thưacon đường ướt... loáng ánh đèn thành phốmái tóc em yêu nhẹ bay trong gióru hồn tôi những kỷ niệm êm đềm...

Ấy là lúc ngày dần ngả vào đêmchiếc xe đạp với miệt mài vòng bánhchở Tình yêu tôi đi... qua mấy mùa ấm, lạnhđi qua... tuổi trẻ của tôi

Lắng nghe trong chiều tiếng Năm Tháng dần trôiXuân qua... Hè về... , Thu đi... Đông đến...Thấp thoáng cuối trời vầng trăng hò hẹnTháng năm... tròn khuyết... bao lần...

Tiếng chuông nào... cuối chiều lạnh vang ngân?để tôi như con chiên cúi mình trước Chúavới lầm lỗi Hôm qua - tôi xin gột rửaCầu mong Đấng thiêng liêng cứu rỗi linh hồn!

Tôi xin như vầng trăng kia dẫu khi khuyết, khi trònnhưng mãi giữ hình hài như ngày viên mãndù có lúc một phần thân tôi khuất sángthì muôn năm vẫn đầy đặn một Tinh Cầu

30/11/14

Page 20: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

34 35

Chiếc ba lôChiếc ba lô vẫn xanh như đã từng xanhtrong xa xăm đời tôi - Một thời tuổi trẻĐâu hơi ấm nắm cơm ngày nào của mẹ, xếp trong ba lô tôi trước lúc lên đường?

Đâu nơi cất lá thư em với đầy ắp yêu thươngtrên mảnh giấy xé ra từ quyển sổ?Đằng đẵng thời gian... những tháng năm gian khổtrong ba lô nào chẳng có một trái tim *

Ba lô làm bàn để anh viết cho emnhững lá thư ngược chiều đoàn quân hối hảlá thư thắm xanh như màu cây lásau những cuộc chia ly ngời sắc đỏ ngày nào...**

Ba lô cùng tôi đi dưới trời saocho tôi hiểu nghĩa của từ đồng độiđể tim tôi hôm nay cồn cào bao tiếng gọiĐồng đội ơi! Anh đang ở nơi đâu?

Qua tháng năm, ba lô dẫu bạc màuNhưng sắc cỏ úa ơi! Xin đừng là quên lãngCho dù những anh hùng đã khuất vào Năm ThángChiếc ba lô cũ này, tôi mãi giữ...

Người ơi!14/12/2014

* Ý một bài hát “ Trái tim trong ba lô”** Ý bài thơ "Cuộc chia ly màu đỏ" của Nguyễn Mỹ

Page 21: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

36 37

Người lính giàKính tặng những người cựu chiến binh

Người lính già vịn cây nạng gỗMắt dõi mây trời xa xăm...Ông tìm gì sau vời vợi tháng năm ?Khoảng trời nào nhớ nhung ?Vòm trời nào quên lãng?

Tuổi trẻ của ông đã xa nhiều năm thángvới tiếng hát ngày nào xao xuyến bờ trevới trống rộn sân đình, cờ đỏ chân đêngọn khói con tàu dài theo tay vẫy vẫy *

Giọt nước mắt nhòe trên trang giấynhững lá thư nhét vội túi người đi?Chẳng thể đọc ngay giữa phút chia ly“Những cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ” **

Đã nguội tắt lâu rồi chân trời súng nổNgười lính hôm qua, nay trở lại đời thườngTrên cánh đồng làng... lại một nắng, hai sươngtưới đẫm mồ hôi nương ngô, bãi mía

Căn nhà đơn sơ, gió lùa mấy phíaChiếc ba lô lay hờ hững góc tườngNơi ấy đã có ngày đầy ắp những yêu thương!!Nơi ấy mãi mang Một thời để nhớ...

Người lính già vịn cây nạng gỗVịn ký ức xưa nâng dậy thân mình...Và vòm trời kỷ niệm... mãi xanh...

16/12/2014* Ý trong bài hát “Đường ra mặt trận” của nhạc sĩ Huy Du** Lời bài thơ “Cuộc chia ly màu đỏ” của tác giả Nguyễn Mỹ

Page 22: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

38 39

Lạc bạn xứ ngườiGiữa xứ lạ ồn ào bao quốc tịch màu daVốn tiếng Anh chỉ đôi từ bập bẹNhững người bạn cùng đoàn với tôi

đang ở nơi nào thế?Giữa biển người mà tôi bỗng lẻ loi !!

Mắt như chợt sáng lên khi tôi thấy kia rồi sắc cờ đỏ sao vàng trên tay ai vẫyViệt Nam mình rồi! Quê bạn nơi đâu vậy?Mũi Hà Tiên? Hay Móng Cái địa đầu?

Giữa đất người, ta gặp được nhauCờ Tổ quốc trở thành điểm hẹnLá cờ đỏ sao vàng là nơi tìm đếncủa mỗi trái tim những con Lạc cháu Hồng

Quê bạn, quê tôi cách bao núi, bao sôngSinh ra, lớn lên mình chưa từng quen biếtGiữa xứ người bỗng trở nên thân thiếtTa gần gũi nhau hơn vì chung một sắc cờ...

Chỉ vậy thôi! Sao mắt bỗng lệ mờ?Cờ Tổ quốc ấm hồn thiêng dân tộcđủ xóa tan đi những kiếm tìm, mệt nhọccho những con người lạc bước gặp lại nhau.

Bangkok 19/01/2015

Page 23: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

40 41

Dĩ vãngĐừng trách chi người đã khuất xađể nhói buốt trái tim yêu một thuởBóng kỷ niệm đổ dài trong Cõi nhớDĩ vãng xa rồi! Dĩ vãng chẳng ngủ yên

Ngước nhìn chiều qua khung cửa nắng xiênchợt thảng thốt... Đống- lửa- Ngày sắp lụiÁnh nắng đang nhạt dần, trả không gian cho Tốicho miên man Tử- sinh...Vũ trụ... Luân hồi...

Nếu lại được trở về thuở ấy xa xôiAnh vẫn thế, và chắc em vẫn vậy!?Ta sẽ lại gặp nhau, rồi chia tay...

giữa tuổi thơ non bấyAnh sẽ lại mang riêng mình một trái tim đau!?

Không phải của mình, chẳng phải của nhauSao dĩ vãng chẳng rời tôi như thế?Sao vẫn khiến mắt người xưa ngấn lệ?khi mỗi chiều nhìn nắng dần tắt trên sông

Ta tìm lại mình giữa im lặng mênh môngtrong ngút ngát... thẳm sâu... mịt mù ký ứcTiếng tim đập bồi hồi trong lồng ngựclẽ nào cũng là dĩ vãng hả em ?

11/2/2015

Page 24: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

42 43

Nguyễn Bá ThanhKính tặng hương hồn anh Nguyễn Bá ThanhTrưởng Ban Nội chính Trung ương

Ngày cuối cùng của năm... trời Đà Nẵng đổ mưaMiền Bắc lại chìm sâu trong giá rét...Có còn bình thường không - những thông tin thời tiếtkhi một con người đáng sống... đã ra đi?

Mưa miền Trung... hay nước mắt biệt ly?dành cho anh - Một con người nhân hậuVì lẽ phải công bằng, Anh dấn thân tranh đấuchẳng quản hiểm nguy, chẳng tiếc đời mình

Đất nước này sẽ ghi mãi tên Anhtrong trái tim mỗi người, trong trái tim Dân tộcTiễn biệt Anh, chúng tôi không định khócmà nước mắt cứ trào từ nhói buốt tim đau

Chẳng cần gì phải tô vẽ thêm đâuhình ảnh về Anh - Người đảng viên cộng sảnHai tiếng “đảng viên” đã trở nên ngời sángđủ thắp giữa lòng người ngọn lửa của Tin yêu

Thành phố bên sông Hàn sẽ nhớ biết bao nhiêuTrên mỗi cây cầu mới xây, mỗi con đường vừa mởđều có bóng hình Anh với nụ cười rạng rỡxóa mọi cách ngăn giữa cán bộ với dân thường

Đắp lên mộ anh hôm nay là trăm quý, ngàn thươngcủa muôn vạn tấm lòng người dân nước ViệtNước mắt đất trời trong phút giây vĩnh biệtđang gọi nảy mầm những hy vọng của Ngày mai...

Ngày an táng Anh 18/02/2015(Ngày 30 Tết Ất Mùi 2015)

Page 25: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

44 45

ThậtTặng hương hồn nhà thơ Trịnh Văn

Chẳng thể dối lòng mình khi đối diện với chính tarằng có lúc tôi đã nói và làm những điều không thậtvới lòng mình, với lương tâm,

với những gì thiêng liêng nhất...Lời nói dối nào là đáng ghét, đáng yêu?

Thoảng thời gian... Mới sáng đó... Đã chiềuThương số phận con người giữa dòng đời chìm nổinhận ra mình chẳng thể giàu vì nghèo câu nói dốinên suốt cuộc đời phải lận đận, long đong !?

Ai sương nắng tháng năm vắt kiệt sức trên đồng?Ai đã vắt khô trái tim mình trên từng trang giấy?Xin đừng cứ lướt khướt men quê khi vẫn chưa nhìn thấycó những sự thật trong đời chẳng thể nói ra ngay

Chỉ xin người thật với chính ta đâyvới tình yêu, với lương tâm, với thơ... Và trong im lặngtự nếm mồ hôi... thấy đủ vị ngọt bùi, cay đắngđể tim chan hòa cùng nhân loại, chúng sinh

Ta sẽ không còn phải hổ thẹn với Cao Xanhcả khi sự sống cuộc đời ta khép lạiCâu thơ ta với chân thật cõi lòng vẫn còn mãi mãicùng với cả những- gì-tạm - không - thật - đáng - yêu

23/02/2015

Page 26: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

46 47

Thơ tặng người không quenChị không có ngày mồng Tám tháng Ba đâuTấm áo chị đang mang nói với tôi như thế!Chẳng có ai tin là chị đang còn trẻXin ai đó đừng đoán tuổi chị hôm nay!

Khi những nếp nhăn tháng năm đã sớm đan dàytrên gương mặt của người thiếu phụĐôi dép tổ ong…chiếc xe đạp cũthả dọc phố dài tiếng lạch cạch... sớm khuya...

Chỉ mong sao làn mưa bụi ngoài kiađừng vội thấm ướt qua lần áo mỏngMong xuân mau qua những ngày lạnh cóngMong một chút nắng trời, dù chỉ một chút thôi

Mang hơi ấm yêu thương đến cho những mảnh đờiNhư người phụ nữ tôi không quen giữa ngày mưa ấyChẳng thể tặng chị hoa để mọi người cùng thấyVần thơ nhỏ này... xin nhận nhé!

... người ơi!8/3/2015

Ngẫu hứng thơ 4 câuThật lòng

Em trải dọc đời tôi những dấu chấm than (!)vây tuổi trẻ của tôi bằng bao chấm hỏi (?)Nghiệt ngã thời gian, miệng phàm đâu dễ nóiMay còn có thơ là thật với lòng mình

** *

Vầng thơVầng trăng tròn khuyết ngày xưaBao ngày nắng? Mấy ngày mưa? Tỏ... mờ...Chỉ xin sáng một vầng thơcho bâng khuâng với ngóng chờ đừng tan

** *

Page 27: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

48 49

Hương TếtNghiêng đời mình, tôi tìm lại tuổi thơNhư tìm lại thanh mứt khô tôi để dành hương TếtMứt chảy ra rồi! Mùa Xuân cũng hếtVẫn còn lại bồi hồi- tim đứa trẻ lên năm

** *

Kẻ thùLà kẻ thù, nhưng không phải đối phươngVì chúng ở quanh ta, giống cả màu trang phụcCùng tiếng nói, quê hương, chỉ khác lòng trong đụcTrận chiến này - Tôi hiểu - Chẳng giản đơn

13/03/15

RácĐám rác nổi trên sông cùng với tàu thuyềnKhông phải là tàunên không có chân vịt để khuaKhông là cánên chẳng có vây, đuôi quạt nướcRác nhìn sau, nhìn trướcthấy bờ bến lùi dầnngỡ là mình bơi được

17/3/2015

Tiếng ruTôi lại ngheTiếng ru... chơi vơi...Ướm vào mâyMây trôi...Vịn vào gióGió không mang nổi !?Tiếng ru đọng lại bậc thềm Sáng - Tốiluênh loang bãi nhớ, bờ quên...Gọi cuối trờiman máctrăng lên...

21/3/2015

Page 28: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

50 51

Vườn hoaBắt đầu từ hạt mưagọi chồi non bật nhúBắt đầu e ấp nụđể mai thành vườn hoa

Hương theo gió bay xatìm: Đâu người tri kỷ?Mật ngọt dành nơi nhụyHoa đợi người tri âm

24/3/2015

Bài thơ tặng bốBố!

Con của con gọi bố bằng “ông”Giờ cháu của con gọi người bằng “cụ”Riêng con vẫn gọi bằng tiếng “bố”như tiếng gọi đầu đời con đã gọi ngày xưa

Bao tháng năm, trải biết mấy nắng mưaĐêm rét nhường chăn, trưa hè nhường quạtThời gian hằn sâu những nếp nhăn tuổi táctrên gương mặt người... như đếm tháng ngày trôi...

Những bước chân không nhanh được nữa rồi!Tìm đâu dáng bố một thời bươn trải ?khi gánh nặng thời gian đã dần chất lại...Mái tóc xanh xưa... nay sợi rụng, sợi còn...

Page 29: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

52 53

Cả một đời vất vả vì conNay bố lại dành tình thương cho chắt !!!Vời vợi tháng năm, những gì còn mất ?Cả những gì đang vò xiết tim tôi ?

Người đời bảo rằng: “Nước mắt chảy xuôi”Con vẫn xin được làm dòng nước ngượcđể ấm lòng người mỗi miếng cơm, viên thuốcchén rượu tuổi già... bố uống mỗi hoàng hôn

Xin ngàn lần tha thứ cho con!Cho vô vàn những lầm lỗi cũNhưng con sẽ không xin người tha thứDù chỉ một lần bất hiếu với mẹ cha

26/3/2015

NgàyNgày rơi, hay chiếc lá rơi?Mới bình minh, đã tím trời hoàng hônTrăng đêm khi khuyết, khi trònNgày qua... lá rụng... có còn... hỡi ai?

10/4/2015

Nghe thày đọc thơEm nghe thày đọc bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhàKhát lòng những tháng năm xaPhút giây gần... ngỡ như là... trong mơ...

23/4/2015

Page 30: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

54 55

Khúc hát dòng ThươngMênh mang một dòng trôiGiữa bờ mong bờ nhớĐâu bến bồi, bến lở?suốt ngàn đời trao nhau

Tình anh như dòng sâuôm ngàn con sóng cảTình em là ghềnh đáđợi chờ và ngóng trông

Ai đặt tên cho sông?Mà ngàn năm gọi mãiNgười đi, còn trở lại?Bến sông Thương, em chờ!

Sông Thương! Tắm mát đời tôi cả tuổi ấu thơKhúc quan họ ấm hồn người Kinh BắcNăm tháng xa xưa theo người đi đánh giặcNay lại trở về... dào dạt bến quen...

Sông Thương! Nơi anh đã yêu emCô gái Bắc Giang một đời tần tảoYêu thành phố những chiều dòng đường xanh sắc áoXin chào những con người

đang thức dậy những mùa vui!28/4/2015

Page 31: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

56 57

Ngắm bức tượng bé gái NgaBé Mila, con gái của liệt sĩ Hồng quân Liên xô - thiếu tá Petrakov

Mãi là em tuổi mười một, mười haiEm gái người Nga dõi chân trời chờ bốchân trời phía bom rơi đạn nổ...Dáng tượng đứng bao năm...

sao vẫn nhói lòng người ?

Anh lính Hồng quân ở cuối chân trờiđến giây phút nhớ về con cũng thành xa xỉGiữa cuộc hành quân đêm ngày không nghỉMơ được gặp con - Nào thấy bóng hình đâu !

Vẫn dõi theo anh từ xa thẳm phía sauCon gái đợi anh - Cuộc đợi chờ vĩnh cửuBảy thập kỷ qua rồi, tượng vẫn như trì níuvẫn xát tim người... nỗi đau chiến tranh...

Cuộc chiến tàn, con chẳng gặp được anh,Cả lá thư anh viết về, con cũng không thể nhậnAnh đã mãi thuộc về một thời chiến trậnVết đạn quân thù... còn đau đến hôm nay...

Mãi là em tuổi mười một, mười haiEm mãi dõi chân trời đợi bốNước Nga qua lâu rồi những tháng năm máu đổvẫn buốt tim tôi... một dáng tượng đợi chờ.

Nhân kỷ niệm 70 năm ngày chiến thắng chủ nghĩa phát xít 9/5/2015.

Page 32: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

58 59

KhátBên di tích Pháo đài Brest ở Liên Xô trong Thế chiến thứ 2

Chiếc mũ sắt anh cầm cố vươn ra phía nướcAnh chỉ cách dòng một chút nữa thôiTrước làn đạn quân thù bỗng thành quá xa xôi...Bảy mươi năm... Gương mặt người khô khát !!!

Phía trước anh là tràn trề nước mátcủa quê hương anh - dài rộng Nước NgaPhút thanh bình, mẹ múc nước cho cha sao bỗng chốc biến thành ảo giác?

Giữa tiếng súng liên thanh, tiếng gầm đại bácnhững bước chân thù dày xéo quê hươngxé nát khúc dân ca tràn đang ngập yêu thương,những thảo nguyên xanh với đàn tuần lộc...

Lũ phát xít - Tối đen bầy sâu độc -Nỗi hổ thẹn muôn đời của nhân loại văn minh !!!Cháy lòng tôi hôm nay - Cơn khát của anhđâu chỉ giản đơn là khát nước...

Anh vẫn cố đưa mũ về phía trướcBảy thập kỷ qua rồi !

Cơn khát có nguôi ngoai ?

Nhân kỷ niệm 70 năm ngày Chiến thắng Chủ nghĩa Phát xít 9/5/2015

Page 33: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

60 61

Người chiến thắngKính tặng ông Nguyễn Thế Nghĩa - Cựu tù Phú Quốc, Cựu chiến binh thành phố Bắc Giang

Kẻ chiến bại năm xưa giờ ngồi trước mặt anhViên cai ngục ác ôn một thời Phú QuốcY chẳng thể nhận ngay ra anh đượcHơn bốn chục năm rồi... Đôi mắt già nua...

Người tù binh cộng sản năm xưaBốn thập kỷ qua rồi! Anh là người chiến thắngCuộc chiến đã tàn, hết mưa trời lại nắngĐất nước mình xương máu kết thành hoa

Gặp lại kẻ thù xưa anh chẳng khó nhận raKẻ đã vặn răng, rút xương anh thuở ấygiờ ngồi trước mặt anh... già nua... run rẩy...miệng thốt những lời sám hối tự trong tim

Lịch sử sang trang rồi, máu chẳng phải đổ thêmNhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắtKhi những ngón tay anh đan tay y nắm chặtcho y hiểu về hòa hợp Việt Nam

Nước mắt cứ chảy đi dù chẳng thể làmcho quá khứ sai lầm thay đổi đượcNhưng đủ hiểu Dân tộc và Tổ quốcmới chính là Người chiến thắng hôm nay.

16/5/2015

Page 34: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

62 63

Sông Thương và emTôi lại về đây với sông ThươngCon sông thân yêu ngàn đời lai lángQua bao thác ghềnh, qua bao năm thángSông vẫn chảy dạt dào đôi dòng đục, dòng trong

Ơi con sông của những chờ mongTắm mát đời tôi cả một thời thơ ấuĐừng phai nhé - Dáng hình tôi yêu dấu!Cô gái Bắc Giang ngày ấy đâu rồi ?

Anh tìm em, sông Thương lặng lờ trôiĐâu sắc áo em một chiều nhạt nắng ?Gánh nước trên vai, bắp chân em tròn trắng...Sáng hồn anh, sáng cả chiều xưa...

Anh mãi tìm... dẫu bao nắng bao mưaDẫu thời gian làm nhạt màu mái tócDẫu phải đi qua trăm đèo ngàn dốcAnh vẫn tìm, anh mãi tìm em!

Sông Thương vẫn dạt dào bến của Ngày - ĐêmNhư tình yêu chúng mình muôn đời vẫn vậy!Hạnh phúc là khi một sáng nào tỉnh dậythấy ngập hồn mình - Sông Thương và em!

Tp Bắc Giang 21/5/2015

Page 35: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

64 65

Em bé và mẩu bánhEm không thể gầy hơn được nữa đâu -Mảnh da trụi trần gói khung xương nhỏ béNgỡ sự sống chẳng thể còn trong thân hình như thế !Nhà em đâu ? Đâu cha mẹ của em?

Ánh nắng đang nhạt dần... Chiều tắt... Lại đêm...Em đã trải qua bao nhiêu ngày đói khát?Cái dáng lặng im khiến lòng tôi tan nátAi dám tin rằng em đến được ngày mai?

Tôi vẫn nghe văng vẳng bên tainhững tiếng “Zô, Zô” giữa ồn ào quán nhậubên bàn tiệc ngổn ngang những món sào, món nấu...Có miếng thừa nào rơi xuống chỗ em tôi ?

Trong đụcBình nước Cuộc đời là đục hay trong?Tôi tự hỏi mình như bao người tự hỏiBình nước đục, trong - Đời giàu sang, nghèo đóiĐời dối gian, đời vẫn có thật thà

Bình nước sẽ thế nào khi có thêm ta?Ta là giọt nước trong hay nước đục ?Và họ nữa, với khát khao quyền lựckhao khát bạc tiền cho thỏa lòng tham ?

Thôi thì ta cứ nguyện xin làmmột giọt nước trong ở trong bình nước ấyDù phải chịu thiệt thòi, hy sinh đến mấycũng không làm đục thêm Bình nước Cuộc đời./.

23/5/2015

Page 36: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

66 67

Hạnh phúcTặng vợ tôi

Hạnh phúc là gì? Một ngày bình yênbình thường như mỗi ngày bình thường khácxôn xao trưa hè tiếng gà “cục tác”ngọt nồi canh “râu tôm nấu với ruột bầu”...

là những ngày mình được sống bên nhauanh sáng sáng xách làn cùng em đi chợxa lánh mọi thói đời bon chen, bợ đỡchậm rãi thời gian... Tiếng trẻ học bài

Em chỉ cần một mẩu bánh thôi!Đủ kéo dài thêm một kiếp người cơ cực!!?Sự sống ở đời chẳng dễ gì có đượcSố phận nào là nghèo đói, giàu sang ?

Ai đã mang em đày giữa thế gian?Tuổi bé thơ em đâu kịp làm nên tội mà Đời giáng xuống em chuỗi ngày nghèo đói?Một mẩu bánh thừa... Sao nỡ tiếc? Người ơi!

Quốc tế thiếu nhi 1/6/2015

Page 37: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHĐOÀN HUY CẢNHChiều...

68 69

Ta nắm tay nhau đi đến Ngày maikhông trách móc giận hờn,

không vênh vang cao ngạoTa mở lòng mình ra, dù Đời còn giông bãoDù còn bất công, Đời vẫn có tình yêu

Cây vẫn lên xanh mỗi sáng, mỗi chiềucho chim hót đến vô tư trong lácho ta biết yêu người, dù quen, dù lạchẳng “bán anh em xa” vẫn “mua láng giềng gần”

Hạnh phúc là khi theo mỗi bước chânTa rải khắp tin yêu và thanh thảncho người với người chỉ còn là bạnSân hận tan mau trong sảng khoái tiếng cười...

02/6/2015

Nhớ Hội xuân quan họRộn ràng mớ bảy, mớ babao lưng xanh giữa mượt mà tứ thânTrách em sao cổ trắng ngầnđể quan họ mãi níu chân người về

Nắng chiều đã nhạt triền đêmà câu hát với đắm mê càng nồngTrách em đôi má ửng hồngđôi môi cắn chỉ... bến sông tiễn ngườiđể hồn anh cứ chơi vơingựa Hồ, chim Việt... biết nơi nào tìm ?

Ngày dài… anh nhớ về emvới quan họ đến sáng đêm chẳng tàn...Thôi thì cứ đợi người ngoanđể thuyền anh giữa miên man... cắm sàohỏi đường tới... giấc chiêm baocủa người lúng liếng hôm nào... hội Xuân...

6/6/2015

Chiều...

Page 38: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

70 71

Người ngoanCó lẽ là anh chưa phải người ngoantrong câu hát của em mỗi lần hát đốiÁnh mắt của anh làm em bối rốinên nón thúng quai thao nghiêng lấp mặt người

Trúc vẫn xinh, và em vẫn tươiDây yếm buộc đằng sau, sao gáy em trắng thế?Áo tứ thân qua bao mưa nguồn chớp bểDải lụa mềm vẫn thắt đáy lưng ong

Nghe em hát câu “tương ngộ, tương phùng” Canh quan họ qua hết đêm còn ngắnLúng liếng mắt người lúc cuối trời trăng lặnthả hồn anh giữa bèo dạt, mây trôi...

Ngồi tựa mạn thuyền, tôi nhớ em tôiLy rượu đắng ngày nào anh cùng em kết chạnên câu hát hôm nay nghẹn lòng, da diết quá!tím hoàng hôn khi em ngồi tựa song đào

Giấc mơ của em, anh vẫn chẳng thể vàodù đã hỏi nhưng chưa ai chỉ đượcmà “Giã bạn” đã bồi hồi bến nướcMắt ngấn lệ buồn...

Đành hẹn đến Hội sau 8/6/2015

Chú giải: - Cây trúc xinh, tương phùng tương ngộ, lúng liếng,

bèo dạt mây trôi, ngồi tựa mạn thuyền, ngồi tựa song đào,giã bạn... là những làn điệu dân ca quan họ Bắc Ninh

- Lệ của người quan họ đã kết “chạ” là không đượclấy nhau nữa.

Page 39: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

72 73

Tìm em trước HộiNgược thời gian, anh về lại sông CầuAnh đi tìm em, dù chưa đến HộiCô gái nấp sau nón ba tầm bối rối...Em ở đâu? Em đang ở nơi đâu?

Chẳng mong chi khúc mời nước mời trầuChỉ mong gặp ánh mắt người lúng liếngĐâu đã kịp quen hơi, chỉ vừa quen tiếngKhúc quan họ hôm nào em đã hát cùng anh

Cho tôi lại được nhìn chéo vải màu xanhtrên ngực áo em... ôm phập phồng yếm đỏvà lắng nghe trong tiếng tim em đócó nhịp đập nào đang đập vì tôi ?!

Dù hôm nay mình đã kết chạ rồiLệ tiên tổ chẳng dễ gì phá đượcThôi thì đành cứ mời trầu mời nướcđể đắm đuối mắt nhìn... đắm đuối niềm yêu...

Để khi anh về trăng cũng về theolấp loáng giữa dòng một thời Như NguyệtCó phải đất ngàn năm thấm tình người tha thiếtmà giữa quê mình lai láng một dòng Thương?

TP Bắc Giang 10/6/2015

Page 40: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

74 75

Nghĩa trang Trường SơnKính tặng hương hồn các liệt sĩ đang yên nghỉ tại nghĩa trang Trường Sơn

Hàng ngàn, hàng ngàn ngôi mộ xếp cạnh nhauSao trên mũ một thời... Giờ gắn trên bia đá !!Đội ngũ của các anh vẫn nghiêm trang quá!Sắc quân phục xưa... nay xanh lá cây rừng...

Ai gọi tôi từ Bến Tắt - Vĩnh Trường?Có phải tiếng các anh từ Do Linh - Quảng Trị?Ba mươi tám năm các anh xếp hàng yên nghỉnhư giữa ngày nào trùng điệp những đoàn quân

Tôi như vẫn nghe tiếng hát tuổi thanh xuâncủa thế hệ các anh giữa Trường Sơn nhớ Báctrong tiếng suối reo, tiếng lá rừng xao xác...Bến Tắt nhưng lửa lòng chẳng thể tắt đâu!

Giới tuyến ngăn miền như vết cắt sâutrên thân thể Việt Nam... một thời Bến HảiThượng nguồn con sông - Nơi các anh nằm lạinhư một vết hàn... bằng máu, bằng xương

Dĩ nhiên là các anh đều có quê hươngChiếc lá nào chẳng muốn rơi về cộiNơi dằng dặc nỗi niềm mong đợinhững người vợ ngóng chồng, người mẹ chờ con...

Một nén hương thơm... trước ngàn vạn linh hồnChúng tôi hiểu ra cái điều không thể...Chỉ xin các anh ngủ yên giữa lòng Đất MẹNước Việt Nam mình đâu chẳng phải quê hương.

21/6/2015

Chú thích: Nghĩa trang Trường Sơn được xây dựnghoàn thành ngày 10 tháng 4 năm 1977, ở thượng nguồncon sông Bến Hải, tại một địa danh có tên gọi Bến Tắt, xãVĩnh Trường, huyện Do Linh, tỉnh Quảng Trị, Nơi đây quytụ phần mộ của hơn 10 ngàn liệt sĩ đã hy sinh trên tuyếnđường mòn Hồ Chí Minh trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước.

Page 41: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

76 77

Tóc dàiSuối tóc của em bắt nguồn từ đâu?mà giữa hồn tôi suối miên man chảyGặp em giữa một ngày hè bỏng cháyLàn tóc mát hồn người... xanh đến mênh mang...

Giữa ồn ào bao mẫu tóc ngắn thời trangMái tóc dài em như nét xưa đọng lạinhư tím hoa mua, như vàng hoa cải...như tình yêu muôn đời vẫn tuổi thanh xuân

Chẳng dám gọi em trong giây lát dừng chânđể tôi được hít sâu vào đáy phổihương tóc của em - hương xưa bổi hổilẫn trong mùi hương bưởi, hương chanh

Chỉ xin em đừng vội bước nhanhxin nét chân quê đừng vội nhuốm màu thành phốđể mái tóc dài em nhẹ bay trong giótrầm tích giữa Cõi người một chút hương xưa

dù chỉ là xao xác tiếng gà trưaxen giữa tiếng hời ru say nồng giấc trẻ...thì tóc dài ơi, xin cứ dài thế nhé!cứ liệm hồn tôi trong man mác hương đời.

Trà Cổ 3/7/2015

Page 42: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

78 79

Viết từ Đất MũiTôi đứng đây, trên mảnh đất địa đầuNơi nét bút người xưa phác hình hài Tổ quốcSa Vĩ ơi! Vẫn đất trời... vẫn nước...mà lòng người sao bỗng rưng rưng?

Từ nơi này: Trả Cổ... rừng dươnghút mắt phương Nam là Hà Tiên - đất MũiTổ quốc trải mấy ngàn năm tuổiđể vẹn tròn trong hai tiếng Việt Nam !?

Rạo rực hồn tôi sắc cờ đỏ sao vàngđang ngạo nghễ tung bay trong gióDưới bóng cờ là quê hương mình đóMảnh đất ngàn đời... trải biết mấy thương đau

Bao thế hệ người đã tiếp bước nhaugóp máu xương để làm nên chiến thắngđể ngọt ngào mưa, để hào phóng nắngđể non sông liền một dải hôm nay

Trên cột cao xin cờ cứ tung baycho tôi hòa hồn tôi cùng với hồn Dân tộcđể tan hết đi những lẻ loi, đơn độcđể chín chục triệu người chỉ một Việt Nam.

Mũi Sa Vĩ 4/7/2015Chú thích: Mũi Sa Vĩ thuộc Trà Cổ - Móng Cái -Quảng Ninh

Page 43: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

80 81

Hàng xómBác là dân công chứcChị - Cô giáo trường làngAnh - Công nhân ca kíp...Chuyện vui, buồn... đều sang

Gần nhau, thành hàng xómChẳng bán anh em xanhưng láng giềng gần gũinhư người trong một nhà

Nắm rau xanh mới háiBác mang cho nhà emChén rượu suông ngày nghỉđủ cho nhau say mèm

Chuyện Đông Tây, Kim Cổquanh ấm trà... râm ranHàng xóm là như thế!có gì đâu phải bàn.

11/7/2015

Bâng khuâng chiều...Lộc vừng thả rèm trước ngõLá xanh một nét trầm ngâmDây hoa mềm xao xác đỏChiều buông... Như tiếng nói thầm...

Qua rồi... Một thời da diếtQua rồi... Những phút tương tưSắc trời phút giây ly biệtBiết em còn giữ đến giờ !?

Xuân đi, Xuân còn trở lạiMình xa, xa mãi người ơi!Mây buồn, cuối chiều trễ nải...Trăng xưa còn gác bên trời...

Thôi nhé! Ngủ đi Quá khứMuộn rồi! Cả những lời yêuLộc vừng vẫn xanh trước cửaBâng khuâng... hoa rụng tím chiều...

22/7/2015 Chiều...

Page 44: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

82 83

Thương Mừng thành phố Bắc Giang tròn 10 tuổi

Cả một dòng Thương chưa đủ sao em ?mà chợ cũng Thương để lòng tôi nhớPhủ Lạng Thương ngày nào phập phồng hơi thởtiếng còi tầm... man mác... tiếng người xa...

Có bao con đường tôi đã đi quaBao gương mặt từng quen, cái tên từng biếtSao lòng tôi vẫn nhớ về da diếtMột sắc trời của thị xã quê hương

Nơi ấy êm đềm chảy một dòng ThươngTrời xanh, nước xanh và tình yêu mãi trẻBến Chia Ly xưa xát tim người đến thếTrận chiến bi hùng nào sử sách còn ghi ?

Những đường phố thân quen muốn nói điều gì?Lý Thái Tổ, Ngô Quyền, Xương Giang, Lê Lợi...Ai người đi xa? Ai người ngóng đợi?Bịn rịn, dùng dằng... khúc quan họ chia tay

Câu hát ngày xưa, ai đang hát hôm nay?trên mảnh đất phải đổi bao xương máuđể giữ lại những gi mà ta yêu dấuđể ăm ắp tình người - Thành phố của tôi.

Bắc Giang 26/7/2015

Ghi chú: Tp Bắc Giang được thành lập theo Nghị định75/2005/NĐ-CP ngày 7/6/2005 của Chính Phủ

Page 45: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

84 85

Ngày xưaLật nghiêng đời mình tôi tìm lại Ngày xưaĐã xa lắm rồi - cái thời thơ ấumà hương gạo thơm từ tay mẹ nấuvẫn gọi cồn cào cơn đói trẻ con

để cuống quýt tay tôi đầu đũa vuông trònĐắng vị cải canh, mồng tơi thì nhớtThưa lắm tiếng dao mẹ băm trên thớtCả năm mấy lần có được bữa nhờn môi

Nắng cháy da khi sim tím triền đồiGánh ràng ràng để mẹ phơi đun bếpĐồng gần, đồng xa... con cua, con tépNgọt bát canh xưa trong ánh mắt bà cười...

Khúc sông quê tuổi lên chín lên mườiTắm trâu mát cả một thời trẻ dạiRau nấc, rau sam... bàn tay quen háiNồi cám lợn ngày nào khoai nhỏ nhặt ăn chung...

Quê hương ơi! Tôi thương đến vô cùngXin cứ giữ Ngày xưa tôi như thếDẫu bao tháng năm, bao mưa nguồn chớp bểNgày xưa vĩnh hằng trầm tích giữa lòng tôi.

Ngày mưa 1/8/2015

Page 46: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

86 87

Mùa ThuLại một mùa Thu nữa sắp sangChiếc lá cuối Hè sẫm rưng rưng nhựaLá còn ở trên cành được bao lâu nữađể úa vàng... theo gió... rụng... rơi ?

Mùa Thu của Năm - Chiều của Cuộc đờiNghiệt ngã thời gian chẳng gì ngăn đượcĐón Thu nay, nhớ một mùa Thu trướcĐâu bóng người xưa đã xa xăm...?

Còn gì không sau dằng dặc tháng năm?Nỗi nhớ có vơi giữa ồn ào trần tục?Có gì vội đâu mà thời gian thúc giục?Mùa Thu về... khô khát có về theo?

Ta trả lại cho người một mảnh trăng treoĐêm se lạnh... Còn trăng thì hao khuyết...Chỉ khi xa nhau rồi, lòng ta mới biếtCó những điều đã vĩnh viễn ra đi !!

Thu mênh mang... Thu muốn nói điều gì ?trong thánh thót... giọt Thu... se lạnh Đêm vẫn vậy... mà sao mỏng mảnh?Thu mới vừa về... đã hẹn ngày xa !!?

Ngày Lập Thu 8/8/2015

Page 47: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

88 89

Chính nghĩaTặng những chiến sĩ công an nhân dânnhân xem bộ phim Chính nghĩa trên VTV

Viên đạn nhằm vào tôi đã xuyên thủng ngực anhMấy phần trăm giây đâu kịp cho suy nghĩCái phản xạ tức thời của người chiến sĩAnh đã giành phần che đạn cho tôi

Tiếng nói cuối cùng thao thiết rời môiAnh cũng dành cho người ở lạiCái chết đã khiến anh trở nên sống mãitrong lòng tôi, trong lòng người thân

Xin gọi tên anh: Công an nhân dânGiữa thời bình vẫn buốt lòng máu đổKhi cái ác vẫn còn ở quanh đâu đóNhững khát vọng tham lam,

những quyền lực nghiêng trời

Đâu lấp lóa bạc tiền? Đâu nước mắt rơi?Nơi chính nghĩa chẳng dễ gì khẳng địnhTrong trận chiến này ta là người línhMất mát nào không nhói buốt tim nhau

Trên mặt người lệ tuôn chẳng kịp lauCuộc chiến gọi ta - Công việc còn dang dởKhi bạn đã gửi ta cả nhịp tim, hơi thởThì cuộc chiến này luôn có bạn cùng đi.

23/8/2015

Page 48: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

90 91

Aylan KurdiNhân cái chết xót xa của em bé 3 tuổi người Syria

Em nằm úp mặt vào cát mặnSóng đã đưa em tới được đất liền rồi! Đêm đặc quánh... Con thuyền không may mắnBao linh hồn đã ở lại biển khơi...

Những cuộc di cư trong hy vọng chơi vơibỏ lại phía sau những miền quê bom đạnMới ba tuổi thôi ! Em chưa kịp lớnsao đã kịp đi qua... hết một kiếp người !!?

Aylan Kurdi! Aylan Kurdi ơi!Nỗi đau Syria - Nỗi đau Nhân loạiXương đã chất chồng sao súng còn nổ mãi?Thỏa được chăng? Những tham vọng khôn cùng?

Ai khát khao những quyền lực điên khùngAi khao khát bạc tiền? Có thấybãi biển hiền hòa, em đang nằm đấymặt úp vào Nỗi đau khổ thế gian

Người vẫn muốn tìm chi giữa đống tro tàngiữa bom đạn chiến tranh... mê mảiHòa bình ở đâu? Bao giờ trở lạivới Syria của Aylan Kurdi?

5/9/2015 - 4 giờ sáng...

Page 49: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

92 93

Bên ngôi mộ liệt sĩ vô danhTrong bộ quân phục xanh sắc láAnh không còn là riêng anh - Lẻ loiNhân dân gọi các anh là bộ đội...Chiến tranh đã qua nhiều tháng năm rồi!

Người lính năm xưa giờ ở nơi đâu?Những nghĩa trang ? Những hàng bia câm lặng?Hay bên một lối mòn vạt rừng mờ sương trắng?Giữa mịt mùng... nhớ, nhớ... quên, quên...

Sinh ra ở đời ai chẳng có tênAnh cũng có tên như ai cũng cóNhưng trên bia mộ anh chữ đề rất rõđến buốt lòng: Liệt sĩ Vô danh

Nguội tắt lâu rồi khói lửa chiến tranhNgạo nghễ uy nghi bao tượng đài lóa nắngTượng đài nào cho những hy sinh thầm lặng?của các anh - Niềm kiêu hãnh một thời

Còn mãi trong tôi những gương mặt rạng ngờiĐạn bom chẳng thể nào giết đượcBởi các anh đã hóa thành Đất nướcnên cả tên mình cũng hiến tặng quê hương.

8/9/2015

Page 50: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

94 95

Tiếng vĩ cầm Tặng các nghệ sĩ violon làng Then, Thái Đào,Bắc Giang

Chợt bên tai nghe da diết tiếng lòng Những nghệ sĩ nông dân quê tôi gửi qua cây vĩLàng Then hiền như bao ngôi làng bình dịNhư lúa chín vàng, còn rau thì xanh

Tôi nghe tiếng đàn của các chị các anhnhư thấy bóng cây kơ nia xòe chùm mát ngõthấy phiên chợ Ba Tư tiếng chân ngựa gõvọng suốt chiều dài những thế kỷ xa xôi...

Có ai ngờ người nông dân quê tôiBàn tay ngỡ chỉ quen cuốc cày, vườn bãiVất vả sớm khuya bao mùa cấy háinay lại cầm cây vĩ... say mê...

Tiếng đàn vang lên tha thiết bờ treChật trội sân đình trăm năm... ngói cổ ...Điệu trống cơm ngỡ như tay người xưa đang vỗchung vui cùng con cháu hôm nay.

Đàn cứ rung lên đi, dưới cây vĩ mê say!Cho hồn ta quyện hồn người... da diếtĐể giai điệu từ trái tim tha thiết dâng ngập đất này những hy vọng, thương yêu .

12/9/2015

Page 51: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

96 97

Da camNgười cựu binh nghèo với đứa con bị di chứng chất độcmàu da cam. Cuộc sống nghèo khó nên món quàcủa anh cho con giữa ngày hè chỉ có thể là một que kem mút...

Đôi dép tổ ong đã ngả màu vàngđứa con đi bên... hình hài méo móngười cựu chiến binh đưa con đi dạo phốsau khi đi qua bao chặng đường da cam...

cái việc ngày xưa anh chẳng thể làmkhi khẩu súng trong tay, quân thù phía trước nay cha con nắm tay cùng dạo bướcChiến tranh qua rồi! Chiến tranh đã qua !?

Anh trở về với bổn phận làm chavới lo lắng gạo tiền, cơm áolòng vẫn luôn nhủ lòng tự bảoChiến tranh đã qua! Gian khổ qua rồi!

Sao cuộc sống thường ngày mãi đẫm mồ hôiCơ chế thị trường... bao thứ thành hàng hóanhưng quá khứ bi hùng xin người đừng định giá!Có cái giá nào cho máu, cho xương?

Bao đồng đội của anh đã nằm lại chiến trườngAnh chẳng thể mang về cái thời trai trẻ...

Que kem bố mua con hãy ăn ngon nhé!Chiến tranh đã qua! Gian khổ qua rồi !?

25/9/2015

Page 52: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

98 99

Cuối ThuHắt hiu mấy chiếc lá vàngHeo may đọng gió giữa mang mang chiềuMùa Thu nhắn gửi bao điều qua se sắt... tiếng sáo diều... đơn côi...

Vô thường... năm tháng dần trôiBiết ai còn đứng đợi tôi cuối đường !!?Dẫu giờ tóc đã pha sươngvẫn mênh mang một dòng Thương thuở nào

Cái thời mơ ước thì caotay vươn ngỡ hái được sao cho mình...Cái thời tôi tạc bóng hìnhgiữa tương tư, giữa lung linh sắc màu...

Cái thời ta nhớ về nhau Trách ai sao nỡ rũ nhàu mối yêu...Chỉ xin chút gió hanh heođể bâng khuâng nhớ một chiều cuối Thu...

Chiều 10/10/2015

Sông Thương đôi dòngAi lần đầu gọi Sông Thương?để thương nhớ mãi vấn vương đôi dòngBên em đục, bên anh trongBên trao, bên nhận... buốt lòng là đây!

Bên mãi lở, bên bồi đầyAnh là người nhận tháng ngày em traoBến xưa... sông cũ... ngày nào...Ngàn năm sóng vẫn dạt dào...ngàn năm...

Bóng người xưa đã xa xămLời yêu vẫn gửi trăng rằm vẹn nguyênSóng đâu vỗ nhẹ mạn thuyền?để man mác một Cõi Thiền... sông ơi!

Thả hồn xuống giữa dòng trôiSông Thương mát cả đời tôi tháng ngày.

15/10/2015

Page 53: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

100 101

Phế tích Viết bên bức tường cũ rêu phong

Bên bức tường này đã có một Ngày xưaNgười xưa ở đây... giờ ở nơi đâu đó!?Sao tôi vẫn thấy như trên nền gạch đỏ những bước chân lẫm chẫm trẻ thơ...

Vẫn thấy bóng ai bên bậu cửa đứng chờ...khi chiều ngả bóng hoàng hôn dần tắt...Nơi thấm đẫm những gì thân yêu nhấtcủa một gia đình... của những ngày xa...

Tôi như vẫn nghe tiếng trẻ ê atiếng ở đầu sân người đàn ông chặt củiTrong căn bếp người đàn bà lúi húiKhói rơm thơm bay ngọt cả trời chiều...

Khung cửa sổ ngày nào đọng gió hanh heoSong sắt giờ hoen rỉ màu quên lãng!!!Cỏ dại mọc dẫu lấp dần Năm thángvà rêu phong... se lạnh... mấy Thu...

thì tôi vẫn nghe văng vẳng lời rutrong tiếng võng đưa... giữa không gian tĩnh mịch...Bức tường cũ ngày nào dẫu chỉ là phế tíchbỗng trở thành một góc của Quê hương.

22/10/2015

Page 54: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

102 103

Lộc... ThuNgỡ ngàng... Nhành lộc cuối Thulẻ loi... như một tiếng ru... lỡ thời...Giữa hanh heo lá vàng rơi Lộc mang tôi đến chơi vơi nỗi niềm...

Phải lời nhắn gửi của em?từ ngày xa lắc... từ đêm tách lòng...Xưa rồi, thời của nhớ mong của tương tư đến quắt lòng... tháng năm

Lời xưa người gửi trăng Rằmdẫu nguyên vẹn cũng ướt đầm giọt xaDẫu người còn nhớ đến taLộc non dẫu biếc... vẫn là cuối Thu...

28/10/2015

Có một thờiCó một thời tôi đã đi quaCái thời bao người đã đi qua như thế!Nhưng mơ ước giản đơn cũng trở thành không thểĐạn bom đâu phải tiếng nói dịu dàng

Những người bạn của tôi nằm trong nghĩa trangHọ đã từng ước mơ có một ngày trở lạiNơi họ đã chia tay với người con gáivới mối tình đầu chưa kịp gọi thành tên

Cái thuở cuối trời mỏi ngóng trăng lênNgười lính nhớ nhà đêm dài ôm súngĐể mơ ước, để khát khao... hy vọngmột ngày trở về với mảnh đất quê hương

Họ đã đi qua khắp các chiến trườngChỉ để có những ngày bình yên như giờ ai cũng cóMấy ai biết ước mơ của người nằm dưới cỏChỉ đơn giản thế thôi!

Để những nụ cười nở thắm làn môimặt đất không còn chỉ một màu quân phục...Mấy ai biết được đóa hoa hạnh phúcđã mọc lên từ biết mấy máu xương...?

24/10/2015

Page 55: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

104 105

Chẳng chờ đến hẹnBiết là chưa đến hẹn đâuMà anh vẫn tới sông Cầu tìm emBởi tương tư dải lụa mềmvới thao thức bóng trăng đêm giữa dòng

Những là chín nhớ mười mongNhững là buôn nụ bán hồng đợi aiĐừng trèo lên núi Thiên ThaiPhượng Loan bay suốt Giêng Hai mỏi rồi!

Song đào... người vẫn lẻ đôingóng ai bèo dạt mây trôi chưa về...để đàn long phím tái têđể con nhện suốt Cõi mê giăng mùng

Phải trưng tương ngộ tương phùngcho năm canh luống lạnh lùng cả năm?Lời yêu thầm gửi trăng Rằmmà hai vạt áo ướt đầm cả đôi

Mạn thuyền xưa chẳng ai ngồiÁo khăn người gửi... lạnh rồi... hơi ai!Mơ ngày xum họp trúc maiDẫu mang tiếng kẻ đơn sai... vẫn về.

31/10/2015

Page 56: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

106 107

Gia đình01Đó là nơi ta được sinh raTrong sự chờ đón lo âu của chaSau những ngày mang nặng đẻ đau của mẹNơi ta đã đi qua cả thời thơ béVới búng bi, chuyền chắt, đá cầu...Sân ở trước nhà, vườn ở đằng sauMướt mải ú tim bạn bè sáng tốiVì ham chơi mà bao lần nói dốiBài tập chưa làm... len lét thày cô...Nắng tháng Năm da đỏ cháy ao hồĐồng gần đồng xa... giỏ cua giỏ ốcMũ rơm đội suốt cả thời đi họcCặp sách bạn cùng với túi "cứu thương"Đêm rét ôm rơm vò trải ấm giườngChỗ rách chăn bông thì làm cửa sổĐĩa châu chấu rang là món ăn tẩm bổMắt sáng ngời mấy bữa được no nêĐó là nơi sớm tối đi vềCho ta hiểu nghĩa của từ "ruột thịt"Dẫu thế gian có tối tăm mù mịt Quê hương mãi là nơi neo đậu hồn tôi

02Đó là nơi ta đã có đôiĐể nên vợ nên chồng, thành cha thành mẹNơi con ta, cháu ta sống qua thời thơ bégiữa tràn trề những hy vọng thương yêuNơi em đã đợi anh sau bậc cửa mỗi chiềucùng nuôi lớn những ước mơ hạnh phúcTrút lại sau lưng mọi ganh đua, vinh nhục...Ta bước vào thế giới của riêng taCòn mãi trong anh giữa những tháng năm xahình ảnh về em người vợ hiền tần tảogiữa chặng hành quân thoáng nghe tin bão

Page 57: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

108 109

Nghe những ca khúc NgaNhân kỷ niệm 98 năm Cách mạng Tháng Mười Nga

Tôi lại nghe bài hát của nước Ngahát về một thời thanh niên sôi nổiGiai điệu cuốn tim người những nhịp rung bổi hổicho tôi nhớ về một thời xa xăm...

Dẫu tuyết cứ rơi dày, phủ trắng tháng năm...và mùa Đông về, nửa địa cầu buốt giá...Lời hát vẫn ấm nắng trời và xanh cây láNhư cuộc đời đang giữa tuổi thanh xuân

Cô gái Nga ơi! Tôi đã thấy bao lầnSắc váy trắng như chưa bao giờ trắng thế!Dẫu đợi người đi nơi chân trời góc bểvẫn mãi còn những Ca-chiu-sa

Đâu rừng bạch dương trầm mặc nước Nga?Đâu rặng thùy dương giấu nỗi buồn vô cớ?Da diết mối tình... người đi... kẻ ở...Biết có ai từng ra ngóng vào trông !!?

Biết có ai từng chín nhớ mười mong?như quan họ quê tôi ngàn đời vẫn thế!như mối tình Việt Nga qua muôn trùng dâu bểvẫn nồng nàn trong câu hát hôm nay.

7/11/2015

Lo đến quặn lòng... mái nhà dột vắng anhNơi có em và con là có gia đìnhDù mái dột, dù tường vôi tróc lởvà cánh cửa đóng vào rồi... vẫn hở...Chỉ cần có đủ đầy bố, mẹ và conThời gian trôi cho nước chảy...đá mònAnh già đi... Em cũng không còn trẻNhưng gia đình mãi là như thế!Vĩnh viễn là Bến đợi của hồn ta

31/10/2015 Chiều...

Page 58: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

110 111

Lập ĐôngThu đã đi rồi... để hôm nay mùa Đôngkhẽ khàng đến... khẽ khàng se lạnh...Anh thôi trách đêm sao mỏng mảnhthôi trách em... cái thủa xa xôi...

Khi ngoài cửa Thu đi và Đông đã đến rồi Giọt từng giọt... mưa như lời thủ thỉCơn mưa đầu Đông khẽ khàng đến thế!hệt ngày nào ta e thẹn tìm nhau...

Còn mãi trong anh cái thủa ban đầuChút se lạnh Đông xa... kéo mình sát lạiAnh là lính mà vẫn còn nhát mãiđể nụ hôn đầu liều trao vội dưới mưa...

Để bây giờ mình nhớ lại Ngày xưavới day dứt... với bao tiếc nuốiĐể tim cũ cồn cào bao tiếng gọiTiếng của yêu thương... tiếng của giận hờn

Cái lạnh Đông về cho mình gần nhau hơnđể hơi ấm trao nhau, trái tim chung nhịpAnh sẽ cố... Vì may ra còn kịp những việc mà mình chưa làm được ngày xưa.

Ngày lập Đông 8/11/2015

Page 59: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

112 113

Đường cong Chợt lạc hồn giữa những đường congĐâu chỉ giản đơn là những đường không thẳngTím, đỏ, cam, vàng... đều trong màu trắngNhững đường cong chung chứa nơi đâu?

Mà giữa đêm nay lung linh ánh đèn màuEm huyền ảo những đường cong ẩn hiệnđưa anh tới những miền anh chưa từng biết đếnNơi mông lung... những mê đắm... dại khờ...

Đường cong đưa anh trở lại tuổi thơChẳng thể tin đây lại là đường ngắn nhấtKhi lòng hòa tiếng lòng, mắt đan ánh mắtGió vờn áo dài em... vấn vít những đường cong

Cho anh trở lại thời ra ngóng vào trôngđể tình anh ngô nghê mớ ngôn từ rối loạncố cất cái vô cùng vào tháng ngày hữu hạnNén tình yêu mình trong da diết lời ca...

Chỉ đến bây giờ anh mới ngộ raĐường ngắn nhất không phải là đường thẳngnên nối những chân trời nhớ mong, nối mưa với nắnglà bảy sắc cầu vồng mềm mại cung xưa.

18/11/2015

Page 60: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

114 115

Nếu đến một ngàyTặng vợ tôi

Nếu đến một ngày bên em không anhChiều chạng vạng... bóng người xưa vụn vỡCánh cửa sổ... Gió vô hồi... khép mở...và đêm về... trong im lặng... cô đơn...

Em hãy nhớ lại khi xưa... giây phút dỗi hờnVì đã bao lần em giận anh như thế!Hai đứa giận nhau vẫn ngồi chung ghếHai trái tim vẫn chung đập một chiều

Ôi những tháng ngày hạnh phúc biết bao nhiêu!Một mái ấm đơn sơ... bi bô tiếng trẻCho anh được làm cha, còn em là mẹDẫu tháng ngày còn thấm đẫm mồ hôi...

Dẫu mỗi người ở mỗi phía xa xôiKhi đất nước còn giữa thời chinh chiếnNhưng trong tim anh, em luôn hiển hiệnnên ta luôn có nhau qua mỗi bữa cơm thường

Tháng năm xa cho dài nhớ đậm thươngCho mưa nắng cũng hóa lời tâm sựKhi chẳng còn anh bên mình, xin em hãy nhớCó một người vĩnh viễn thuộc về em.

20/11/2015

Page 61: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

116 117

Người quét rác đời Kính tặng những người quét rác đời

Cô gái vệ sinh chuyên cần từ sáng tinh mơAnh cảnh sát giải phạm nhân tới pháp trường hành quyết Hai công việc ngỡ khác xa nhauMà thực chất lại không hề sai biệt

Cô gái vệ sinh sớm hôm quét rác Cho đường phố mỗi ngày luôn sạch sẽ, tinh khôiĐể tối tối công viên nam nữ sánh đôiNhững con phố sáng xanh... người ngược xuôi thanh thản

Những kẻ đang trong nhà lao thụ ánCó khác chi rác rưởi giữa đời nàyThứ rác bẩn mà ta chẳng dễ thấy ngayLà tham nhũng, là giết người, buôn lậu...

Chúng chẳng để cho ta biết chúng là người xấuQuần áo lượt là, xe láng bóng, thơm thoXa hoa trong những ngôi biệt thự toxây nên từ đồng tiền không mất mồ hôi công sức

Bên gày còm đồng lương công chứchiu hắt túi tiền người lao động làm thuê...Chúng nắm trong tay những quyền lực gớm ghênhững PMU*, những Vina...**ngàn tỷ...

Ai người đang quét đi những rác đời như thế?Xin được cúi đầu tri ân sự hy sinhcủa những con người không tiếc cả đời mình***trong sứ mệnh của những người quét rác.

21/11/2015Chú thích:* PMU 18 có vụ án tham nhũng lớn đã bị khởi tố xét xử** Vinashin, Vinaline là nơi phát hiện có những vụ ántham nhũng nghiêm trọng

*** Trong công cuộc chống tham nhũng buôn lậu, có không ít tấm gương những cán bộ, công an đã anh dũng hy sinh.

Page 62: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

118 119

Chợ cócTrên vỉa hè phố nhỏDăm ba loại rau xanhChẳng phải gì cũng cónhưng cũng đủ ớt, hành

Ổi vườn nhà mới háiChuối thì vừa chín câyKhoai lang cất từ bãiTrứng cầm còn ấm tay

Cá quẫy tung bọt chậuVịt "cạc cạc" rộn lòngVài ba lời mặc cảCó lẽ nào lại không?

Người mua với người bánPhần nhiều là thân quenMặc cả cho vui chợKhông vì thêm bớt tiền...

Chợ cóc phố tôi đấy !Phố mà đậm nét quêĐi chợ tôi như thấycả tuổi thơ ùa về..

Sáng 22/11/2015

Page 63: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

120 121

Tiếng sấm rền như giọng trầm Thiên sứChớp rạch nát mây trời... cơn giận vô viThiên nhiên như đang muốn nói điều gì?mà tia sét xé trời... đanh như đạn nổ

Rồi bụi tung trước ào ạt gió...Những tán cây nghiêng ngả... tướp xơVà mưa như chưa mưa thế bao giờ...như muốn rửa cho Cõi Người sạch sẽ!!?

Ai vẫn đợi những cơn mưa như thế?Xin hãy mở lòng đón hạt mưa rơiđể tâm hồn ta thanh sạch, sáng ngờinhư Mẹ Đất vừa sinh ta lần nữa.

24/11/2015

Mưa rào Con người đắm chìm trong sa đọa vật chất nên ngày càng ở xa sự hài hòa với Thiên nhiên

Trời âm uNhững đám mây đen xẫmKhông gian như lặng yên hơnMặc tiếng còi xe của ai đang bấm...

Hàng xóm nhìn trời... Nhìn nhau...Bầu trời thấp dần ngỡ chạm ngọn cauTiếng người nói với nhaunghe thủ thỉ như lời tâm sự...

Page 64: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

122 123

Ổi quêBên Tràng Tiền Pla-zaMấy chậu con đựng ổiCụ bà ngồi ôm gốiMiệng móm mém... vẫn cười

Những quả ổi non tươibên chân tường Siêu thịDép xếp lên làm ghếCụ ngồi... như Ngày xưa

Mong sao trời đừng mưaMong trời đừng đổ nắngMái tóc người bạc trắnggội đủ rồi... gió sương

Đây trái ổi quê hươngDẫu ngọt giòn... Dẫu chátTrần mình ngày nắng rátNghiêng ngả buổi mưa dông

Dẫu chin... chẳng đỏ hồngKhiêm tốn màu xanh láTrái ổi thân thương quá!Như một phần quê hương

7/12/2015

Page 65: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

124 125

NénTặng ông Huỳnh Văn Nén - Người đã ngồi tù oan hơn 17 năm

Lẽ nào ba vô tình đặt tên con là Nén?để mười bảy năm ròng con chịu oan saiMười bảy năm là ngắn hay dài ?Sự tủi nhục đời người tới đâu là giới hạn?

Kiếp người chứa được mấy lần mỏng dày bản án?Công lý ở xa, nhưng Công lý vẫn cònCon nén trong tim bao đau đớn mỏi mònbởi hiểu ý ba trong cái tên đã đặt

Còn chảy được nữa không những dòng nước mắt?giữa ngày con được xin lỗi công khaiBa mươi phút công khai là ngắn hay dài ?Khi kẻ bức cung xưa không phải là người hôm nay xin lỗi

Giá nào trả cho mười bảy năm tù tội?Động cơ nào trong tim kẻ bức cung?Mong Công lý hãy soi... sâu đến tận cùng để Lẽ phải Công bằng như mặt trời tỏa sáng

Đất nước của Bác Hồ trải bao năm thángXương máu, mồ hôi thấm đẫm đất nàyKhông phải là nơi cho những bản án oan sai!

8/12/2015Ghi chú: Sáng 3/12/2015 tại UBND thị trấn Tân Minh - Hàm Tân - Bình Thuận, người phải ngồitù oan sai 17 năm 5 tháng, Huỳnh Văn Nén đượccơ quan chức năng tỉnh Bình Thuận tổ chức côngkhai xin lỗi.

Page 66: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

126 127

Áo trắng Chút se lạnh ngày ĐôngHè đường vàng sắc láÁo dài em trắng quá!Tóc rủ tròn bờ vai

Mơ màng em nhớ ai?Ngoài muôn trùng dâu bểChiều Đông yên ắng thế!Xao xác mảnh Thu rơi

Giữa âm u màu trờiÁo em như tỏa nắngDịu dàng trong sắc trắngDáng em... hay dáng Xuân?

khi em nhẹ bước chângiữa chiều Đông yên ảHè đường đầy xác látay em nhặt Thu xưa...

nhặt cả nắng cùng mưatrong xác khô lá cũgọi mùa Xuân say ngủbừng tỉnh cùng ban mai

10/12/2015

Page 67: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

128 129

Dường nhưDường như vẫn còn đâynhịp tim rung bổi hổiNụ hôn đầu trao vộithay cho câu tỏ tình

Để màu xanh mãi xanhAnh của thời quân ngũEm những đêm thiếu ngủTrang giáo án ngày nào

Mắt em như ánh saobên anh từng đêm gác

Nghe gió rừng xào xạcngỡ tiếng em thì thầm...

Dường như qua tháng nămAnh vẫn anh thuở ấyKhi Mùa Xuân thức dậygọi cành khô bật chồi

Một năm mới đến rồiGiọt Xuân bay dịu nhẹSắc đào vẫn tươi thế!Như muôn đời... Tình yêu...

28/12/2015

Page 68: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

130 131

Lưu lyAi lần đầu đã gọitên hoa "Đừng quên em! "để lòng anh mãi nhớhiu hắt cánh hoa mềm

Cho lòng anh nhớ emgiữa những ngày xa vợiÁnh mắt người ngóng đợidài năm tháng chờ mong

Chẳng chung thủy đợi chồngbằng đá già vạn thủơ (1)Em chắt chiu thương nhớtrong cánh tím mong manh...

Tím mãi giữa lòng anhSắc hoàng hôn năm cũNhư giữa thời quân ngũxuyên mưa gió tìm nhau...

Dẫu choáng ngợp sắc màuAnh vẫn tìm đúng chỗKhông quên em...Anh nhớmàu tím này... Lưu Ly...

29/12/2015(1) Đá "Vọng phu" ở Lạng Sơn

Page 69: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

132 133

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

Bắc Giang quê mẹBắc Giang quê mẹ của tôi ơi!Trăm mến ngàn thương đâu dễ nói nên lờiSông Lục, sôngCầu... ngàn năm tuôn chảyCó dòng nào không về hướng biển khơi?

Còn đây Xương Giang bất khuất một thờiBến Chia ly xưa... Ai tiễn người ra trận?Ngàn năm chưa phai một ráng chiều đỏ hậnThuở bước chân thù dày xéo quê hương

Trong đục đôi làn vẫn chung một dòng ThươngVọng tiếng gươm khua một thời Đề ThámRừng Yên Thế xưa vang danh Hùm XámBóng những anh hùng còn mãi với thời gian...

Tiên Lục ngàn năm hương Dã nồng nànChùa Vĩnh Nghiêm... dáng Phật Hoàng trầm mặc...Tiếng còi tàu như tiếng Xưa thầm nhắcvề một thời... thư thả trắng đường ray...

Những đoàn quân đã từng xuất phát từ đâynhằm phương Nam...tới những miền khói lửasau những cuộc chia tay không có ngày gặp nữa!!!để bây giờ "sống mãi tuổi hai mươi"...(1)

Page 70: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

134 135

Bắc Giang! Bắc Giang! Quê mẹ của tôi ơi!Bao mất mát đau thương vẫn hiên ngang đứng dậy Khúc quan họ ngàn đời vẫn trẻ trung thế đấy!Nước mắt ngày vui xin chảy ngược vào lòng...

3/1/2016Chú thích (1): Những dòng đầu trong tập nhật ký "Sống

mãi tuổi hai mươi" của liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc đã viết khi cácanh được huấn luyện trên đất Bắc Giang và đi B trên đoàn tàuxuất phát từ Bắc Giang. Trong cuộc chia tay gấp gáp vào thời ấy,những lá thư các chiến sĩ viết lại cho người thân chỉ kịp thảxuống sân ga và dọc đường ray của con tàu đang chuyển bánhđưa các anh đi vào Lịch sử.

Cấm SơnTặng Cấm Sơn

Núi có cấm đâu mà người gọi Cấm Sơn?Hồ phẳng lặng, nước xanh trong thế...Con thuyền nhỏ...Mái chèo khua nhẹMênh mang hồn tôi... sóng nước mênh mông...

Anh đã nói gì đâu mà má em hồngCó phải A đam xưa đi tìm trái cấm?để nàng Ê va nép mình vào xanh thẳm Chi chút ngàn đời cho nguồn ấy trinh nguyênCấm Sơn ơi! Xứ sở thần tiên...Ơn lắm những người đã mang hồ lên núiđể nước biếc non xanh hôm nay vẫy gọikhoan nhặt mái chèo khúc hát quê hươngCho những mùa Hè vải chín đỏ đồi nươngCó vị mát nước nguồn từ Núi CấmĐể anh thấy Bắc Giang mình đẹp lắm!Rũ nghèo nàn, lớn dậy sức Xuân...

5/1/2016

Page 71: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

136 137

Tự tại Ung dungTa đứng giữa ĐờiTim yêu thươnghátnhững lời yêu thương

Chẳng hamdanh vọng đời thườngTrải hồn mìnhkhắp bốn phương...tháng ngày....Chỉ mongtruyền chút men saytới người đọc những dòng nàytừ tôi...

7/1/2016

Đêm Yên Thế Ngỡ tiếng gươm khua còn vẳng bên taiĐêm Yên Thế tôi nằm thao thứcTrăng Phồn Xương bầm khói mìn Bá PhứcĐường Nhã Nam... lấp dưới sương mờ...

Quán Cai Chanh xưa ai đợi ai chờ?Ai lên Cầu Gồ? Ai sang Bố Hạ ?là Sáng - Tối... đi về hai ngảNgã ba này... gươm sắc nói lời trung

Thủơ quê hương giữa đêm tối mịt mùngThân thương lắm những anh hùng áo vảiĐồi CaoThượng trăm năm còn nhắc mãiTrận chiến hôm nào... máu nhuộm đỏ hoàng hôn...

Page 72: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

138 139

Giữa đêm khuya ngỡ tiếng vó ngựa dồnBóng nghĩa quân lao mình về Hố ChuốiHàm Lợn, Đồn Hom... chặn thù vây đuốiVì tự do... nào quản máu xương rơi...

Một nén hương thơm con thắp dưới chân NgườiNiềm kiêu hãnh mang tên Hoàng Hoa ThámYên Thế xanh bao mùa na, mùa trám...Dòng máu anh hùng vẫn cuộn chảy trong tim

7/01/2016

Thời chưa xaCó lẽ nào người đã lãng quênBắc Giang của một thời chưa xa ấy?Những buổi hoàng hôn sông Thương như ngừng chảy...tiễn những đoàn tàu đi dọc trời đêm...

mang theo cả những điều anh chưa kịp ngỏ cùng emđành ghi vội trong lá thư thả lại...để ngọn khói con tàu như tay vẫy mãi...Chẳng dám hẹn ngày về gặp lại nhau...

Page 73: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

140 141

Chưa xa đâu những năm tháng thương đaucủa mất mát, của chia xa... cách trởTần tảo lo toan, dẫu trăm thương ngàn nhớEm chẳng thể biến mình thành đá Vọng phu

Sông Thương mênh mang thăm thẳm lời ruBến Chia ly xưa... mấy trăm năm còn đóAi đã cắt ngang yên bình làn quan họđể anh cuối chân trời... bèo dạt mây trôi?

Dẫu xa cách... lòng anh vẫn chỉ một em thôinhư chỉ một quê mình Bắc Giang yêu dấumảnh đất thấm bao mồ hôi xương máuthức dậy rồi... sáng đẹp... Mùa Xuân.

11/01/2016

Đêm trên quê mẹTặng quê mẹ của tôi

Con ở xa quê mấy chục năm rồi!đã không ít lần con về thăm quê mẹcũng là nơi con đi qua cả thời thơ bévới búng bi, cờ sỏi, đá cầu...

Luôn nghĩ là mình chẳng mấy xa đâuĐường nhựa phẳng, vài giờ ô tô chạyQua lâu rồi những trưa Hè nắng cháyngày mưa dầm... chiếc xe đạp đơn sơ...

Page 74: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

142 143

Mấy chục năm qua... con chẳng thể ngờChưa một đêm nào con ngủ trên quê cũ Nên đêm nay con nằm không ngủnghe Hôm qua tha thiết gọi tên mình

Lắng nghe trong lặng yên... tiếng nhành lá rung rinhtiếng côn trùng như tiếng Xưa vọng lại...Sau cơn mưa... những ao chuôm ếch nháiBao năm rồi... tiếng "ộp oạp" ngây thơ...

Mấy chục năm... Con chẳng thể ngờSự xa cách không tính bằng cây sốmà tính bằng khoảng trống giữa các đêm

ngủ lại trên quê cũ... thầm đo đời mình... dài... ngắn... những buồn vui...

14/1/2016

Một nửaEm một mình... và trăng một nửa...Đêm buông dần... Hàng phi lao đứng imSóng biển buồn... vắng những tiếng chimVắng cả gió... Mảnh chiều lay lắt nắng...

Ta vẫn biết Cuộc đời không phẳng lặngCó những điều mơ ước mãi là mơCó những chia tay, có những đợi chờ...Người xa tắp chân trời... không trở lại...

Về đi em! Sao mắt còn ngóng mãi ?Một nửa mãi là một nửa mà thôikhi Hôm qua em đã lỡ rồithì đành nhé! Gặp người trong hậu kiếp...

26/1/2016

Page 75: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

144 145

Nỗi đauTặng QA

Những người sinh em thôi cùng ở bên emsau cuộc chia tay gọi tên là ly dịNhững khao khát, những mong cầu ích kỷxao xác ánh buồn trên gương mặt trẻ thơ...

Dòng đường vui...Còn em đứng ngẩn ngơCon của mẹ em không cùng em chung bốNgười khoác tay cha em đi dạo phốkhông phải là mẹ ruột của em...!!!

Giữa trời chiều... giá buốt một mảnh đêmkhi cuộc sống của em có cha thì thiếu mẹChưa kịp đi qua cái thời thơ béEm đã thấu tận nguồn sự xa cách, cô đơn

Chẳng còn đâu những giây phút dỗi hờnđể nhõng nhẽo cha hay làm nũng mẹkhi họ mỗi người một góc trời dâu bểKhông chung niềm vui, riêng cả nỗi đau...

Ngắn ngủi tháng ngày hạnh phúc bên nhaugiờ với em chỉ còn là ký ứcSao tôi bỗng thấy buốt trong lồng ngực như thể nỗi đau này là của chính tôi...

Nhã Nam 20/2/2016

Page 76: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

146 147

Quê hươngTặng Tân Yên

Đó là nơi tôi đã được sinh raNơi dây neo Cuộc đời tôi buông mỏLời ru vọng từ cái thời gian khómang vị trầu cay, nâu sắc áo của bà

Trở lại quê mình sau nhiều tháng năm xakhi dấu thời gian đã loàng trên mái tóc qua con đường xưa một thời đi học ...Quê hương ơi! Bóng kỷ niệm không mờ...

Vẫn còn đây nơi tôi đã ngồi chờMẹ đến đón về từ nơi sơ tánMùa Đông ấm những ổ rơm bè bạnMùi khoai nướng thủơ nào còn thơm đến hôm nay...

Những căn hầm từng đêm tránh máy bayNgắm đạn pháo rạch trời xua giặc dữĐèn phòng không đủ soi từng con chữẾch vẫn học cùng bên cạnh hố bom sâu

Sao tôi vẫn xót lòng một sắc áo nâunhư màu đất, như màu Hôm qua ấynhư quê tôi đang oằn mình đứng dậyNghèo nàn đã qua chưa - Mảnh đất mặn mồ hôi?

Nơi cất giữ bao nhiêu kỷ niệm của đời tôiXin được mở những công trường xây dựng Đô thị sẽ mọc lên tự hào dáng đứng trên mảnh đất một đời tôi gọi Quê hương

27/2/2016

Page 77: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

148 149

Trăng mãi như trăng nontreo bên trời thao thức khi nhịp tim rạo rựclịm tắt ... ngày em vui !!?

Trăng xưa đã vỡ rồi!Tìm làm sao hình cũQuá khứ ... xin yên ngủTrăng vỡ... Còn là Trăng ?

8/3/2016

Trăng vỡĐừng tìm kiếm nữa embóng trăng xưa vụn vỡnhư tình ta một thủơ đã tan vào hư không

Ngày em đi lấy chồng đủ "môn đăng hộ đối"là ngày anh quay vộitrên con đường riêng anh...

Mảnh trăng mãi còn xanhNgày Rằm đâu xa lắcTrái tim đau còn nhắcCái ngày trăng không tròn

Page 78: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

150 151

Với sông CầuMỏi tìm... chẳng thấy cầu đâu

mà sông vẫn gọi Sông Cầu ... Người ơi !Mênh mang... sóng nước chơi vơi

ngây thơ câu hát... Phải lời người xưa ?

mà xao xác cả trời trưatrộn buồn vui với nắng mưa... tháng ngày

Dùng dằng... quan họ chia tayBóng ai níu bóng mây bay cuối trời ?

Áo khăn giờ đã lạnh hơiNgựa Hồ, chim Việt biết nơi nào tìm!!?

Song đào - Một bóng lặng imNửa chăn với một nửa tim... đợi chờ

"Sông Cầu nước chảy lơ thơ"Cầu giao duyên bắc đến bờ Thương yêu

Mái chèo ai quẫy động Chiều ?xin khua nhẹ... kẻo xô xiêu bóng Ngày

Bao giờ tay lại cầm tay?cho Hôm qua gặp Hôm nay... hỡi người?

17/3/2016

Page 79: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

152 153

Tờ lịchTờ lịch rời bìa lốcMột ngày nữa... rơi rồi!Mặt trời qua đỉnh dốcỪ phải...Thời gian trôi...

Đâu Ngày xưa của tôi ?cây rơm và bãi cỏvạt đồi sim chín đỏ,lá cậm kênh, cậm kang...

Con sông chảy rìa làngnhững ngày hè bơi lội...Đâu tuổi thơ nghèo đói ?thèm quả sung, quả đa...

Chẳng dám ước hồng, naMít thơm hay táo ngọtTay quen mài vỏ nhót...Thời gian mòn tháng năm

Ôi một thời xa xămCuối lòng tôi gọi mãiTờ lịch nào còn lạibìa lốc của đời tôi?

24/3/2016

Page 80: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

154 155

MẹKính tặng những bà mẹ Việt Nam

Áo nâu suốt tuổi xuân thìThân cò lặn lội...quản gì sớm trưaVai gầy, mẹ gánh Ngày xưagánh Hôm qua với nắng mưa.. tảo tần

Con đi qua mấy mùa XuânLặn trong mẹ bấy nhiêu lần mùa ThuVẫn nghe dìu dặt lời ruSáng lòng con thủơ trăng lu... một thời

Ru con - Con biết - Mẹ ơi!Mắt thương vẫn dõi chân trời - Bóng chaCánh cò bay lả bay la

Từ trong câu hát bay ra chiến hào

Cuối trời thắp một vì saocho thương nhớ nhuộm chiêm bao cùng ngườiChỉ xin một ánh mắt cười

để xanh cây lá, để tươi nắng vàng...

Cuộc đời như chuyến đò ngangchở con đi giữa mênh mang bến bờDẫu rằng tóc đã bạc phơ vẫn xanh một dáng đợi chờ - mẹ tôi...

Tiết Thanh minh 3/4/2016

Page 81: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

156 157

Vợ đi vắngVắng em - Đêm bỗng dài ra

Vắng em- Anh thấy như nhà rộng hơnVắng em - Giấc ngủ chập chờn

Vắng em - Anh thấy thiếu... hơn một ngườiKhát nghe một tiếng nói cười

Khát trông một vệt nắng tươi cuối lòngCái thời chín nhớ mười mong

Có xa đâu, giữa căn phòng vắng emMột mình anh thức cùng đêm

cùng yên lặng tiếng bên thềm lá rơiTrăng xưa đã gác bên trời

Gió quên lối gió... Mây vời vợi mây...Niềm riêng... Đêm vắng đong đầy

Trộn mông lung với hao gầy dáng xưaTrộn buồn vui với nắng mưa...

Giữa miên man bỗng thấy thừa một tôi !!!11/4/2016

Nỗi đau không của riêng aiChín học sinh Quảng Ngãi đã cùng chết đuối nướcmột lần trên sông Trà Khúc chảy qua xã Nghĩa Hà

Những người cha, người mẹ trở vềkhi đứa con thân yêu đã không còn nữaTấm ảnh các em ai đặt ra trước cửaÁo học sinh, khăn quàng cổ đỏ tươi

Khói hương bay... hình em vẫn mỉm cườinhư chưa hề có gì chia cắtgiữa em với những người thân yêu nhấtvới mái trường, với bè bạn, thày cô...

Trà Khúc một chiều sóng nước lô nhôChín linh hồn trẻ thơ đã cùng lạc bướcNỗi đau đớn tột cùng trộn vào sóng nướcSóng tan rồi... Nỗi đau chẳng thể tan

Page 82: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

158 159

Những thôn quê với cuộc sống cơ hànnay lại phủ trắng một màu tang tóc...Tin lên sóng - Triệu con tim bật khócNỗi đau này chẳng của riêng ai

Nghĩa Hà sẽ qua đi những đêm dài của tiếc nuối, của đau thương ly biệtThành Quảng Ngãi nhớ bao giờ cho hết buổi chiều này... Trả Khúc thương đau?

Chiều 16/4/2016

Nhân - QuảCó thể là những ước mơ tôiSau dằng dặc tháng năm mãi chỉ là mơ ước!trong xác phàm tôi mangtrên đôi chân nặng bước

giữa hành trình tìm niềm vui của tôi!?Chẳng thể sải bay như cánh chim trờiđến những miền quê tôi chưa từng biết đếntới những chân trời đã nhiều lần lỗi hẹn...

mà lá vàng rơi đã năm, sáu chục Thu...Chẳng thể đợi chờ một chuyến công ducủa ai đó dư thừa như đời thường vẫn thếlầm lụi thời gian... mưa nguồn chớp bể...

mồ hôi mặn nẻo đường của cuộc mưu sinh...Chẳng thể trách ai, chỉ tự trách mìnhThấm từng lẽ của luật đời: Nhân - Quả để thấy được niềm vui trong từng thớ lámột sáng nào... cố xanh lại... dưới mưa...

Ngày mưa 24/4/2016

Page 83: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

160 161

Tiếng nấcTôi đã nghe tiếng nấc miền TrungXác cá chết rải trắng miền nắng lửaXao xác bóng một thời cơm đứt bữanhững gia đình ngư dân, diêm dân...

Dải đất ngày nào nâng bước những đoàn quân"xe chưa qua thì nhà chẳng tiếc"Một vùng đất non xanh và biến biếc...Giờ cái đói lăm le trước cửa mỗi gia đình!?

Nghe nghẹn lòng câu ví dặm quê anhNhững con thuyền nằm chỏng chơ ngắm sóngĐâu những tiếng hò ra khơi vào lộng ?Đâu khúc tình ca biển bạc, đồng xanh ?

Bãi cát trải dài và biển vẫn bên anhNhưng biển giờ có còn là biển Bạc ?Khi hiu hắt những xóm chài xơ xác ?Khi cá bỏ biển rồi! Thuyền nứt đáy...chơ vơ...?

Buốt lòng tôi những gương mặt thẫn thờ người ngư phủ trước ngổn ngang xác cá Mà sao biển vẫn xanh vô tư quá?Có nghe từ bãi bờ tiếng nấc nghẹn trong tim?

5/5/2016

Page 84: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

162 163

Tình thơChợt lạc hồn quay lại tuổi thơ tôitheo ánh sáng từ lọ penecilin chứa đầy đom đómtrong tay cô bé nhà hàng xómbím tóc đuôi gà... nhí nhảnh ngày xưa...

Theo tiếng ve sầu râm ran trời trưaTôi trở lại một mùa Hè xa lắc lắng nghe tiếng trái tim yêu thầm nhắcnhững thổn thức đầu đời chưa kịp gọi thành tên...

Dâng ngập hồn tôi những buổi tối trăng lênnỗi thắc mắc sao mình cứ nhớ về người ấymái tóc em mang hương bưởi thơm đến vậy!nồng nàn mùi hương sả, hương chanh...

Trách em sao nỡ chiếm hết hồn anhđể mỗi nhịp tim anh đều vì em... tất cả Trách nắng Hè sao nhuộm hồng đôi máđể đắm đuối mắt nhìn những phút gần nhau...

Những rung động ban đầu chưa kịp có tên đâuEm đừng hỏi vì... anh làm sao biết gọiHãy để tiếng trái tim thay ngàn lời nói...khi cơn mưa đầu Hè vừa đổ xuống đó em!

Sáng mưa 10/5/2016

Page 85: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

164 165

Mùa HèNgập đầy cả không giantiếng ve chào mùa HạNgỡ tiếng từ cây láđang hát lời ngàn xưa...

Phượng đỏ khoảng trời trưasắc đỏ từ năm ấy !?Mùa Hè nào bỏng cháy ?Bóng thày cô...Xa mờ...

Ôi một thời trẻ thơ!Bảng đen và lớp họcNhững tháng ngày mệt nhọcNhững tháng ngày dấu yêu!

Tôi nhớ biết bao nhiêutuổi ấu thơ vụng dạiGiữa hồn tôi xanh mãinhư chưa hề lớn khôn

Ngỡ tiếng trống đổ dồnđến giờ vào lớp học...Quên đầu hai thứ tócTôi cùng Hè ... xốn xang...

14/5/2016

Page 86: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều... ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

166 167

Nhộn nhịp phố đông những quán "Chim trời"đủ món hấp, quay, tiết canh, món rán...Xin người hãy chỉ giùm tôi nơi bánnhững buổi sáng yên lành cho chim hót... ngày xưa!!!

Tiếng chim hót thuở nào tươi nắng, mát mưaGiờ lẻ loi, cô đơn... Chim hót...!Tôi nghe trong lặng yên nỗi niềm chua xóttiếng chim thưa dần trong những tán cây...

Giữa quán chim trời, chén rượu trên tayNgười có thấy Hôm qua đang tàn úatheo những thân chim chín vàng trên lửaNgày mai có còn... dù đơn lẻ... Một tiếng chim ?

Buổi sáng vắng tiếng chim 19/5/2016

Tiếng chimTôi lắng nghe mỗi buổi sớm tinh sươngtiếng chim hót líu lo trong vòm láTiếng chim hót lẻ loi ...cô đơn quá!Không tiếng hót đáp lời...cây cũng đứng lặng im...

Đâu một thời ríu rít tiếng chim?Tiếng hót xanh trời và trong lành gióVén mây lên cho bình minh chín đỏ...Có lẽ nào ngày ấy đã xa xôi ?

Page 87: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

169

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

168

Vẫn là emVẫn là em cái thuở ban đầuXưa là người yêu, giờ em là vợThời xa cách đốt lòng anh... nỗi nhớ...Vẫn là em của những Ngày xưa

Trang thư em ngày nào vượt mấy nắng mưachẳng theo kịp bước quân đi thuở ấySắc quân phục anh dưới trời hè bỏng cháyvẫn mang sắc bàng em xanh mát những sân trường.

vẫn mang tình em chan chứa yêu thươngche chở cho anh suốt một thời chiến trậnCái thời chẳng đủ gần nhau để giậnnên nhớ nhung dằng dặc những đêm dài

Phiên gác hôm nào anh ngồi ngắm sao Maithầm mơ ước cái điều giờ đã thành sự thậtđược sống bên những người thân yêu nhấtđược gần em ...khi bom đạn yên rồi

Mình sẽ nắm tay nhau đi hết cuộc đờiDù chẳng giàu sang... dù vẫn còn gian khóHạnh phúc vẫn tràn đầy khi trái tim mình đótrải tháng ngày... trọn kiếp ... đập vì nhau.

7/6/2016

Page 88: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

171

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

170

Casa 212Chiếc máy bay tuần thám CASA-212

mang theo chín quân nhân đi tìm kiếmđồng đội Trần Quang Khải đang mất tíchđã gặp nạn ngày 16/6/2016, chín quân nhân có thể đã hy sinh...

Những chàng trai của bầu trờiỞ đâu anh? Giữa biển khơi mịt mờ ?

Yên rồi những tiếng phi cơĐường băng dài nỗi đợi chờ người xa...

Sao anh không trở về nhà ?Buốt lòng tôi mảnh Ca Sa ...nổi chìm...

Ở nơi nào chín con tim đã chung chia phút lặng im cuối cùng ?

Chín quân nhân - Chín anh hùngchín niềm mong đợi khôn cùng... Người ơi!

18/6/2016

Với Trần Quang KhảiPhi công SU-30 tử nạn ngày 14/6/2016Kính tặng hương hồn liệt sĩ Trần Quang Khải -Tân Dĩnh - Lạng Giang- Bắc Giang.

Về đi anh dưới tán Dã hươngCây ngàn tuổi quê mình dẫu có thêm cành gãySông Thương vẫn ngàn đời tuôn chảynhư muôn đời quê mình vẫn thế - Bắc Giang

Dưới cánh bay anh là những xóm làngnhững rặng tre xanh trưa Hè mắc võngsợi gió triền đê nâng cánh diều bay bổngtiếng sáo vi vu suốt thuở thiếu thời...

Page 89: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

173

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

172

Về đi anh ! Người lính của bầu trời !Giấc ngủ bình yên giữa lòng đất mẹCánh bay SU-30 giữa biển trời xứ Nghệ...Nay về nằm trong ngào ngạt... dã hương...

Đón anh về giữa trăm nhớ ngàn thươnghoa phượng nở đỏ rợp trời Tân DĩnhSắc đỏ cờ theo anh suốt đời người lính...đốt lòng người giây phút chia xa...

Đứa con út của anh không kịp biết mặt chanhưng cháu sẽ lớn lên trong niềm kiêu hãnhNhư anh đã từng trên cánh bay dũng mãnhcanh giữ biển trời Tổ quốc những ngày qua.

Bắc Giang, 18/6/2016

Về đi các anh!Tặng phi hành đoàn Casa 212 tử nạn16/6/2016

Sao chưa về, các anh ?Đoàn công tác đi kiếm tìm đồng đội!!Trang tin mạng mở sáng... trưa chiều... tối...Mỏi chờ...chẳng thấy tin anh

Các anh ở đâu giữa bát ngát biển xanh?sau giây phút Ca Sa như cánh chim chấp chới...Mảnh vỡ dẫu xé nát niềm mong đợithì chúng tôi và Đất nước vẫn chờ...

Page 90: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

175

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

174

Về đi các anh! Tai nạn chỉ là mơDù không thật vẫn muốn tin như thế!Các anh sẽ quay về... Những trái tim trai trẻTình yêu thương đồng đội tràn đầy.

Như các anh lại trở về sau mỗi chuyến bay...Những gương mặt những nụ cười rạng rỡAnh Toàn, anh Chu...chúng tôi mãi nhớAnh Hảo, anh Đình, anh Chính, anh Lam...

Như các anh lại về khi hết giờ làm...Anh Thế, anh Thái, anh Mạnh ơi! Có nghe tiếng gọi của những trái tim đang đợi chờ mòn mỏi…mơ một phép màu trong câu chuyện "Ngày xưa..." ?

Về đi! Về đi! Các anh đã về chưa?Hè nóng bỏng... Sao đường băng giá buốt ?!Mẹ Tổ Quốc quặn đau từng khúc ruộtVề đi các anh !

21/6/2016

Mẹ vợKính tặng mẹ vợ tôi

Gần tuổi 60, mẹ vẫn gọi là "thằng"Con trẻ lại cái thời đi "tán tỉnh"để con gái mẹ thương người áo línhđể nên vợ nên chồng, để có hôm nay

Đến thăm cháu con, mẹ xách nặng tayNhững trái cây, những bánh khoai, bánh rán...Dáng tần tảo một thời ruộng vườn, buôn bánvẫn chưa mờ trong bước mẹ chậm đi...

Page 91: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

177

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

176

Chăm chút cháu con, mẹ có quản gìBao sương gió nhận về mình tất cả Dấu tích của cái thời gian lao vất vảlặn trong đời người... lúc nhớ, lúc quên...

Chẳng phải cái gì cũng gọi được thành tênNhững thứ mẹ cho con có thể nào đo được ?Nhìn bóng mẹ vịn cầu thang... dò bước…Cố nghĩ: "chuyện thường"... mà sống mũi vẫn cay!!

Biết làm gì được cho mẹ hôm naykhi mẹ một thân... tuổi già ...bóng xế...mắt xa lắc những góc trời dâu bể...nhắc về người đã khuất bóng từ lâu

Riêng điều này mẹ chẳng biết được đâuCuộc đời mẹ đã tạc vào tâm thứccho con hiểu thế nào là đạo đức của một kiếp người sống giữa nhân gian.

12/7/2016

Về hai bài thơ “ Nhớ hội xuân quan họ”và “Người ngoan” của Đoàn Huy Cảnh

Ngày xưa khi báo Tiền Phong chưa tổ chức thi hoa hậuViêt Nam thì ở Hội Lim - Tiên Du - Bắc Ninh đã tổ chức thiNgười đẹp rồi. Người đẹp Hội Lim phải hội tụ những tiêu chísau: 3 đen, 3 đỏ, 3 trắng.

Ba đen là: tóc đen, lông mày đen, lòng mắt đen Ba đỏ là : má đỏ, môi hồng, gót son Ba trắng là : trinh trắng , da trắng và răng trắng

... Người đẹp Hội Lim năm nào đang thấp thoáng trong2 bài thơ " Nhớ hội xuân quan họ " và "Người ngoan " củatác giả Đoàn Huy Cảnh

"Nhớ hội xuân quan họ" là một bài thơ lục bát xinhxắn, đẹp như nét đẹp của người thiếu nữ Kinh Bắc, e ấp vớichiếc nón tròn đầy như vầng trăng rằm tháng Tám, thướttha trong trang phục mớ ba mớ bẩy như tiên nữ trên cungQuảng Hàm, chiếc bao xanh quấn quanh lưng càng làmnhững đường cong cơ thể thêm quyến rũ, mê hồn! Và khitiếng em lảnh lót như sơn ca hót chào buổi sáng, chính là"câu hát với đắm mê..." cất lên thì tất cả - vâng - tất cả đã níuchân, không cho chàng ra về...

Page 92: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

179

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

178

Tác giả thở dài nhung nhớ trách yêu: Sao người quan họxinh xắn thế, má hồng tươi thế, đôi môi chúm chím như gọinhư mời... Ôi! Tất cả là thực hay mơ để chàng thi sĩ "cứ chơivơi" không biết nàng ở nơi đâu mà tìm !

“Ngựa Hồ, chim Việt... biết nơi nào tìm”Hội tan, chàng về nhớ tới người đẹp hôm nào mà sầu

tương tư, chàng như con thuyền cắm sào chờ lữ khách. Rồichàng mơ, chàng chiêm bao tìm người tình trong mộng, ởmột giấc mơ xuân...

Bài thơ gợi một nỗi buồn xa vắng...

Bài thơ "Người ngoan” ra mắt những người yêu vănchương nói chung và những người yêu thơ Đoàn Huy Cảnhnói riêng là tấm lòng tri ân của tác giả với bạn đọc gần xa.Đây là một bài thơ gai góc hơn, tâm trạng hơn, da diết hơncủa một người vốn là kỹ sư một ngành kỹ thuật, mangtiếng nói của một người làm khoa học tự nhiên nói về nỗilòng của mình với quê hương Kinh Bắc, với một người thônnữ trong buổi gặp mặt giao duyên. Đôi mắt lúng liếng củangười đẹp quan họ đã dìm chết không biết bao nhiêu taonhân mặc khách, đã làm cho tác giả phải chờ Hội năm sauđể gặp người tri kỉ. Những vần thơ lai láng chảy suốt nhữngđêm "Tương ngộ tương phùng", để rồi thấy một "canh quanhọ qua hết đêm còn ngắn" !

Người Trung Hoa có câu : "Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách, sắc bất ba đào dị nịch nhân”

Tạm dịch: trời mưa không có khóa vẫn giữ được khách ở lại,sắc đẹp không có sóng vẫn dìm chết người.May mà người Quan họ còn có luật riêng: Không được

lấy nhau khi đã "kết chạ ", không có thì nhà thơ đã chết vì“thắt đáy lưng ong", vì "lúng liếng mắt người lúc cuối trờitrăng lặn" rồi!

Giấc mơ tiên của người thiếu nữ mới lung linh mới kìdiệu làm sao, nó có một chút ma mị, liêu trai làm cho thi sĩ"chẳng thể vào", “dù đã hỏi nhưng không ai chỉ được”. Tác giảđau đáu nhớ thương, hẹn người mà mình mê đắm đến "hộisau " gặp lại.

Yêu nhau không lấy được nhau mới buồn làm sao, đớn đaulàm sao mà cũng lãng mạn làm sao, để nhớ nhau suốt đời ! .

Ôi! Tình yêu khác chi men rượu nồng đã làm cho baonhiêu văn nhân nhạc sĩ viết mãi mà không hết, hát mãi màkhông dứt khúc Nghê thường của chốn trần gian!

Nhà thơ Hằng NhânHội văn học nghệ thuật tỉnh Bắc Ninh

Page 93: Chiều   Thơ đoàn huy cảnh

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

180

ĐOÀN HUY CẢNHChiều...

Chiều...Thơ - ĐOÀN HUY CẢNH

NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN65 Nguyễn Du - Hà NộiTel & Fax: 04.38222135

E-mail: [email protected]://nxbhoinhavan.com

Chịu trách nhiệm xuất bản:TRẦN QUANG QUÝ

Chịu trách nhiệm bản thảo:TRẦN QUANG QUÝ

Biên tập: NGUYỄN THỊ MINH PHƯỚCSửa bản in: ĐOÀN HUY CẢNH

Thiết kế mỹ thuật: Họa sĩ: ĐINH VĂN HƯƠNG; SĐT: 0945.718.441

In 600 cuốn khổ 13x20, tại Công ty in Trần Gia - TP Hà Nội;Theo Quyết định xuất bản Xuất bản phẩm số 1331/QĐ-NXBHNV

ngày 21/9/2016 của Giám đốc Nhà xuất bản Hội nhà văn Việt Nam.In xong và nộp lưu chiểu: Ngày 28 tháng 9 năm 2016