5
Bồ Tát Thanh Sĩ Tiên Tri Giặc Biển Đông Mẹ đấy con! chén kia khi bể, * Bài toán đố mẹo như sau: bể + chén = bể chén Dù khéo tay không thể gắn liền! (Rằm Tháng Mười câu 1989-1990, Bồ Tát Thanh Sĩ viết năm 1958) Tới Đời đất hỡi trời ơi, Đông tây nam bắc ôi thôi tưng bừng. Giặc giã lớn chưa từng ngó thấy, Chúng dùng nhiều khí giới kinh thiên. Làm cho đất động trời nghiêng, Sanh linh chết chóc muôn thiên khó lường. Thây lấp giáp BÌNH DƯƠNG biển lớn, Máu trôi đầy khắp chốn cùng nơi. Còn chi mạng số người đời, Nếu không chưởng phước khó ngồi thế gian. (Lời Vàng Trong Mộng, Bồ Tát Thanh Sĩ viết năm 1958) Bồ Tát Thanh Sĩ tiên tri trận giặc Biển Đông chết chóc vô cùng hãi hùng! Đó là cuộc chiến đưa nhơn loại đến họa diệt vong chưa từng thấy trước đây. Ngài mô tả vũ khí trong trận giặc Biển Đông có sức hủy diệt khủng khiếp, và khuyên người đời tu mau mới kịp thoát qua cuộc sàng lọc kỳ này: Mẹ đấy con! kìa trên chót núi, * con chim đá nổi từ lâu; Chữ chim ám chỉ máy bay chiến đấu và hỏa tiễn mang đầu đạn hạt nhân. Đến chừng khi có máu thấm vào, Nó vùng hiện lớn lao bay khắp. Mẹ đấy con! một lần nó gắp Ngàn muôn người vẫn được như thường; Và mỗi lần cánh nó quạt trương, Nhà cửa sập phố phường tan nát. Mẹ đấy con! trên trời chim ác, Dưới nước thì có các cá hung; * Chữ ám chỉ tàu chiến mang vũ khí nguyên tử có sức hủy diệt khủng khiếp Thương chúng sanh nạn ách khắp cùng, Chết hết chín sống không tới một. Mẹ đấy con! Thần Tiên phải ngốt, Thấy người nằm ngang dọc chật đàng; Mạng ngắn như là bọt nước giang, Mới sống đó rồi lăn chết đó. Mẹ đấy con! bạc tiền dù có, Lúc rối loàn cũng khó bảo thân; Đáng chán thay nơi cõi hồng trần, Người cùng sợ nhau hơn sợ cọp. Mẹ đấy con! sống luôn thòi thọp, Sống buồn rầu sống sốt ruột gan; Sống trong lòng chẳng ngớt khóc than, Là cảnh sống thế gian hiện tại. Mẹ đấy con! sống trong kinh hãi, Sống khác nào chùm gởi trên cây; Chẳng lo tu cho giải kiếp đày, Còn ngồi đó đợi ngày nào nữa. Mẹ đấy con! Phật Ngài mở cửa, Nên bước vào trong đó mà xem; Rất an vui suốt cả ngày đêm,

Bồ Tát Thanh Sĩ Tiên Tri Giặc Biển Đông · Làm cho đất động trời nghiêng, Sanh linh chết chóc muôn thiên khó lường. Thây lấp giáp BÌNH DƯƠNG biển

  • Upload
    others

  • View
    3

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Bồ Tát Thanh Sĩ Tiên Tri Giặc Biển Đông

Mẹ đấy con! chén kia khi bể, * Bài toán đố mẹo như sau: bể + chén = bể chén Dù khéo tay không thể gắn liền! (Rằm Tháng Mười câu 1989-1990, Bồ Tát Thanh Sĩ viết năm 1958)

Tới Đời đất hỡi trời ơi, Đông tây nam bắc ôi thôi tưng bừng.

Giặc giã lớn chưa từng ngó thấy, Chúng dùng nhiều khí giới kinh thiên.

Làm cho đất động trời nghiêng, Sanh linh chết chóc muôn thiên khó lường.

Thây lấp giáp BÌNH DƯƠNG biển lớn, Máu trôi đầy khắp chốn cùng nơi.

Còn chi mạng số người đời, Nếu không chưởng phước khó ngồi thế gian.

(Lời Vàng Trong Mộng, Bồ Tát Thanh Sĩ viết năm 1958)

Bồ Tát Thanh Sĩ tiên tri trận giặc Biển Đông chết chóc vô cùng hãi hùng! Đó là cuộc chiến đưa nhơn loại đến họa diệt vong chưa từng thấy trước đây. Ngài mô tả vũ khí trong trận giặc Biển Đông có sức hủy diệt khủng khiếp, và khuyên người đời tu mau mới kịp thoát qua cuộc sàng lọc kỳ này:

Mẹ đấy con! kìa trên chót núi, * Có con chim đá nổi từ lâu; Chữ chim ám chỉ máy bay chiến đấu và hỏa tiễn mang đầu đạn hạt nhân. Đến chừng khi có máu thấm vào, Nó vùng hiện lớn lao bay khắp. Mẹ đấy con! một lần nó gắp Ngàn muôn người vẫn được như thường; Và mỗi lần cánh nó quạt trương, Nhà cửa sập phố phường tan nát. Mẹ đấy con! trên trời chim ác, Dưới nước thì có các cá hung; * Chữ cá ám chỉ tàu chiến mang vũ khí nguyên tử có sức hủy diệt khủng khiếp Thương chúng sanh nạn ách khắp cùng, Chết hết chín sống không tới một. Mẹ đấy con! Thần Tiên phải ngốt, Thấy người nằm ngang dọc chật đàng; Mạng ngắn như là bọt nước giang, Mới sống đó rồi lăn chết đó. Mẹ đấy con! bạc tiền dù có, Lúc rối loàn cũng khó bảo thân; Đáng chán thay nơi cõi hồng trần, Người cùng sợ nhau hơn sợ cọp. Mẹ đấy con! sống luôn thòi thọp, Sống buồn rầu sống sốt ruột gan; Sống trong lòng chẳng ngớt khóc than, Là cảnh sống thế gian hiện tại. Mẹ đấy con! sống trong kinh hãi, Sống khác nào chùm gởi trên cây; Chẳng lo tu cho giải kiếp đày, Còn ngồi đó đợi ngày nào nữa. Mẹ đấy con! Phật Ngài mở cửa, Nên bước vào trong đó mà xem; Rất an vui suốt cả ngày đêm,

Việc lo sợ não phiền không có. * (Rằm Tháng Mười c. 1817-1848, Bồ Tát Thanh Sĩ viết ngày 15-12-1958)

Bồ Tát Thanh Sĩ báo động cuộc chiến Thái Bình Dương {Biển Đông} nổ ra do lãnh tụ cường quốc tham lam giành giựt quyền lực lợi danh, vội vã giải quyết tranh chấp bằng vũ lực. Hậu quả vô cùng thảm khốc:

Mẹ đấy con! chỉ bao lẽ đó, Con ráng suy cho rõ mà hành; Cuộc thế gian như sợi chỉ mành, Hãy liệu gấp chớ nên chậm trễ.

Mẹ đấy con! chén kia khi bể, * Bài toán đố mẹo như sau: bể + chén = bể chén Dù khéo tay không thể gắn liền; Họa đến rồi niệm Phật sao yên, Lùi hơn sự tiến lên là khổ. Giục tốc bất đạt Mẹ đấy con! vắng người trên lộ, Trong nhà không kẻ ở đìu hiu; Sợ người như gà nọ sợ diều, Cảnh ấy sẽ còn nhiều chưa hết. Mẹ đấy con! nếu là phải chết, Nên chết cho rạng tiết con người. Vì nước vì đồng chủng, trung hiếu vẹn toàn, dù có chết cũng thành Thần. (Rằm Tháng Mười c. 1985-1998, Bồ Tát Thanh Sĩ viết ngày 15-12-1958)

Hai câu sấm quan trọng báo động cho lãnh tụ cường quốc gây chiến Biển Đông biết trước đặng mà lùi bước, không nên hấp tấp tiến nhanh quá, nếu tham lam tiến nhanh quá sẽ lãnh đại họa khôn lường:

Mẹ đấy con! chén kia khi bể, Dù khéo tay không thể gắn liền.

Thiên cơ bất khả lậu. Muốn báo động thiên cơ, Bồ Tát phải dụng cách nói mẹo, nói quanh co bóng gió, nói cái này để ám chỉ cái kia, dương đông kích tây. Lời truyền sấm như bài toán đố, toán đố mẹo. Ghép

chữ bể vào chữ chén, sẽ có cụm từ thiên cơ bể chén ám chỉ tên lãnh tụ cường quốc gây trận giặc Biển Đông phải chết theo luật nhân quả. Gieo gió phải gặt bão. Giục tốc bất đạt. Thay vì tiến chậm mà chắc, thì lãnh tụ cường quốc quá tham lam vội vã muốn tiến nhanh nắm trọn cả quyền lực lợi danh trên khắp hoàn

vũ nên phải thất bại: bể chén. Khi sự cố xảy ra bể chén rồi, thì đã muộn màng, không sao quay lại được

như tình thế ban đầu. Câu sấm viết rất chính xác: Dù khéo tay không thể gắn liền.

Thi xe thi cộ lại thi TÀU, (1) Ba điểm thi này chậm và mau. Cái mau vừa đủ thì hữu lý, Nếu quá tốc hành chậm hơn mau.

Đi cộ tuy lâu mà toàn thiện, Xe TÀU mau quá phải té nhào. Cái gì cũng phải tùy theo lúc, Chớ quá đi rồi phải đớn đau! (Tiên Hoa Thi tr.55, ấn bản thập niên 70, Tu Sĩ Thanh Hương)

(1) Cộ là phương tiện vận chuyển không có bánh đi chậm, nhờ sức kéo động vật như trâu bò; xe tàu có máy di chuyển nhanh.

Cụm từ thiên cơ bể chén vô cùng quan trọng, nó cảnh báo cho bá gia biết rằng cơ trời giũ sổ loài người, tận thế lập lại Thượng Nguơn. Vậy khi nào thấy có điềm bể chén, nhơn loại biết chắc là cơ Tận Thế đến, hãy chuẩn bị đối phó bằng cách chấp tay cúi đầu niệm Trời niệm Phật niệm Chúa, làm lành lánh dữ, yêu nước thương nòi, tạo phước đức để được cứu vớt qua cuộc sàng lọc đang tới cận kề.

Cuộc đời càng gắt lại càng gay, Ngặt máy thiên cơ chẳng dám bày. Rắn núp dưới hang coi Ngựa chạy, Khỉ ngồi trên ngọn ngó Gà bay.* Đông tây chộn rộn trời che xác, Nam bắc ê hề đất chở thây. Nhơn vật mười phần hao bảy tám, Thần Tiên thấy vậy cũng chau mày! (Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An)

Đi Tàu thì khỏe hơn thuyền, Khi Tàu chết máy xuống thuyền ai cho!

(Kinh Giảng xưa của Đức Tứ Thánh)

***

Phụ lục 1: Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An.

Nay xem cảnh thế thình lình, Vô thường quỷ dẫn ai binh đặng nào.

Sớm còn tối mất lao đao, Tỉ như trời chớp sáng nào đặng lâu.

Dặm Canh thâu, dặm Canh thâu, Thở than than thở lo âu cho đời.

Nghĩ trong cuộc thế vơi vơi, Khổ tăng gia khổ trong đời gian nan.

Kìa kìa quỷ mị khởi loàn, Xà thương Hổ giảo đa đoan hội này,

Phần thời giặc giã phủ vây, Giặc Biển Đông Phần thời đói khát thân rày chẳng yên.

Lăng xăng nhiều cuộc đảo điên, Sợ trong thế sự như thuyền chạy khơi.

Đã hết lời, đã hết lời, Khuyên răn dạy biểu cho người thiện duyên.

Trách lòng nhiều sự chẳng kiêng, Ốm đau cầu giảm, an thuyên chẳng màng.

Biến sanh những sự tà gian, Hủy tăng phá giới lòng toan hại người.

Thế nay cạn, sự đã rồi! Mở mang dời đổi Lập Đời Thượng Nguơn.

Chuyển luân thiên địa tuần huờn, Hội Này thấy lửa tàm lam cháy mày.

Ít ai tỏ biết đặng hay,

Ví như cầm chén rủi tay bể rồi! * Thầy xưa lời dặn hẳn hòi,

Thực nhơn nhơn thực đến hồi chẳng không. Oan oan tương báo chập chồng,

Tham tài tích đại mình không xét mình. Khiến xui phụ tử tương tranh,

Cha không lành thảo con lành đặng đâu. Trung quân, phụ tử làm đầu,

Phản quân, sát phụ, hỡi câu sách nào? Trời xui trăm vật trăm hao,

Để cho đồ khổ, xiết bao nhọc nhằn. Ngọn phù thủy, cuộc đất xây,

Rồng nằm đáy biển sông hằng hứng sương. Bao giờ hưởng thọ Kỳ Hương,

Tuế tăng vạn tuế lưu phương lâu dài. (Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An, tr. 106-107, lưu ở đình Tòng Sơn năm Kỷ dậu 1849, Nguyễn văn Hầu biên khảo ấn tống năm 1973)

Phụ lục 2: GÁNH HÁT BÌNH DƯƠNG.

…Không lo âu yếm tu tịnh cho rồi,

Nứt nắp bể nồi chè xôi trôi hết. * Từ đây tới tết kẻ lết người bò, Đói khổ xuôi cò chuyện trò ai nữa. Giờ mau tắm rửa đóng cửa từ bi, Cậu nói vân vi dị kỳ quá sá. Miền Nam quý giá cao cả biết bao, Bá tánh đồng bào rủ nhau cho lẹ.

Đừng nên ganh hẹ sau sẽ nguy nàn, Ức triệu bạc vàng cũng trôi ra biển. Về nhà cầu nguyện Phật hiện cứu đời, Sau đẹp tuyệt vời xa xa trông thấy. Ai xài bạc giấy sau mất sạch trơn, Bảy núi Thất Sơn nghe đờn lừng lẫy. Trò đâu có thấy mây bạc chín từng, Đừng có vui mừng nửa lừng lửa cháy. Kêu trong đạo phái ráng hãy tường tri, Ráng sống mau đi đặng mình coi hát. Bình Dương ngào ngạt gánh hát đủ màu Đen trắng cùng nhau đủ đào đủ kép.* Ráng về mà khép coi hát nghe hôn, Ráng hãy bôn chôn dựng cồn dựng bãi. Coi đi trai gái Gánh Hát Bình Dương, Cậu đã phô trương đủ tài đủ phép… (băng Lộ Huyền Cơ 7, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết thập niên 80, kết tập sách Hòa Đồng Tôn Giáo tr. 117-118, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm Tân Tị 2001)

Ngày xưa, Bồ Tát Thanh Sĩ và Đức Phật Thầy dùng cụm từ bể chén, ngày nay Đức Cậu Bần Sĩ Vô

Danh dùng cụm từ bể nồi. Cả hai cụm từ bể chén và bể nồi đều nhằm vào một điểm duy nhứt là ám chỉ cái chết của lãnh tụ cường quốc gây ra trận chiến Biển Đông đưa nhơn loại đến cuộc Tận thế.

Sau cuộc biến thiên long trời lở đất, sàng lọc hiền còn dữ mất chết 7 còn 3, người hiền sống sót lên đời Thượng Nguơn Thánh Đức. Kể từ năm con chuột Canh Tí 2020, năm con trâu Tân Sửu 2021 trở đi, Trời Phật dùng phép huyền linh biến đổi ngũ hành, thời kỳ Canh Tân thời tiết điều hòa, đất thạnh phù sa, cây lành trái ngọt, đời người trường thọ hàng trăm tuổi, hòa bình vĩnh cửu, nhà ngủ khỏi đóng cửa, của rơi ngoài đường không ai lượm, bồng lai tại trần. Thánh địa Di Lạc Phật Vương tại miền Nam VN.

Chuột nhỏ đào ổ quá sâu, Nằm hang ca hát ai đâu biết gì.

Trâu tôi rất giỏi ai bì, Chờ cho nước cạn bắt thì cày chơi.

Mặc tình đúng buổi nghỉ ngơi, Thượng nguơn ăn tết chiều mơi đã gần.

(Kinh Giảng Xưa của Tứ Thánh)

Sydney, 8-9-2016, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo *** (Facebook Mõ Tre & Blog Kinh Sam That Son)