Upload
others
View
0
Download
0
Embed Size (px)
Citation preview
1 | Trang Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế (SCIS)
www.scis.hcmussh.edu.vn
SCIS Commentary là chuyên mục cung cấp các bài phân tích và bình luận sự kiện quan hệ quốc tế đương đại. Quan điểm trong các bài viết hoàn toàn là của riêng tác giả và không đại diện cho quan điểm chính thức của Trung tâm Nghiên cứu quốc tế (SCIS), Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn Tp.HCM. Mọi hình thức sao chép đối với các bài bình luận này đều phải có sự cho phép của Trung tâm SCIS cũng như xác nhận từ tác giả. Những phản hồi cho bài bình luận xin vui lòng gửi thư về địa chỉ của Ban biên tập chuyên mục: [email protected].
Nguồn: Brookings.edu
EU: HIỆP ƯỚC INF VÀ HƯỚNG ĐI ĐỘC LẬP HƠN
TRONG QUAN HỆ VỚI HOA KỲ TRONG TƯƠNG LAI
2 | Trang Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế (SCIS)
www.scis.hcmussh.edu.vn
Được ký vào ngày 08/12/1987 bởi Mỹ
và Liên Xô, một trụ cột an ninh quan
trọng đối với Châu Âu từ thời Chiến
tranh Lạnh - Hiệp ước về loại bỏ tên
lửa đạn đạo và tên lửa hành trình tầm
trung phạm vi từ 500 đến 5.500 km
(Intermediate-Range Nuclear Forces
Treaty - INF) hiện đang đứng trước
nguy cơ bị loại bỏ bởi tuyên bố cân
nhắc chấm dứt tham gia của Tổng
thống Donald Trump vào ngày
20/10/2018. Lý do ông Trump đưa ra
là sự cáo buộc Nga liên tục tiếp diễn
việc vi phạm hiệp ước, trong khi Trung
Quốc vẫn liên tiếp mở rộng kho vũ khí
hạt nhân. Trước tuyên bố của Mỹ, các
quan chức Liên minh châu Âu (EU),
đặc biệt là Ngoại trưởng Đức – Heiko
Mass, vẫn cố gắng đóng vai trò trung
gian để duy trì hiệp ước. Tuy nhiên,
mọi nỗ lực để đạt được kết quả theo
mong muốn của EU vẫn còn rất mơ
hồ.
Trong thời Chiến tranh Lạnh, để cân
bằng thế răn đe hạt nhân với RSD -10
Pioneer (SS-20) của Liên Xô năm 1976,
NATO đã đề ra ‘Sáng kiến phòng thủ
chiến lược’ (SDI) ở Tây Đức. Trong đó,
tên lửa MGM-31 Pershing II của Mỹ có
hệ thống dẫn hướng cho phép bay
trúng mục tiêu với sai số chỉ trong
khoảng 30m. Tháng 3/1985 Mikhail
Gorbachev nhậm chức Tổng Bí thư
mới của Liên Xô. Lo ngại leo thang hạt
nhân xảy ra, Gorbachev đã thay đổi
chính sách đối ngoại với Hoa Kỳ, kêu
gọi Tổng thống Ronald Reagan bước
vào đàm phán giải trừ quân bị, cải
thiện tình hình khủng hoảng tên lửa ở
Châu Âu.
Sau khi ký kết Hiệp ước INF, Reagan
và Gorbachev giao kết loại bỏ và cấm
triển khai các loại tên lửa đạn đạo và
hành trình, cụ thể là tầm ngắn (500 –
1000km) và tầm trung (1000 –
5.500km), trong đó có Pershing II và
SS-20. Kể từ ngày có hiệu lực vào
01/06/1988, hiệp ước từng bước đưa
quan hệ Mỹ - Xô đi vào giai đoạn hòa
dịu. Kết quả, Mỹ và Liên Xô đã phá hủy
tổng cộng 2.692 tên lửa theo thỏa
thuận trong hiệp ước trong vòng ba
năm sau đó. Trước thành tựu cải thiện
tình trạng căng thẳng giữa Mỹ - Xô,
nhiều thành viên của Liên minh châu
Âu (EU), đặc biệt là Đức, Hungary, Ba
Lan và Cộng hòa Séc đã tham gia vào
tiến trình giải trừ vũ khí hạt nhân dưới
sự thúc đẩy và kiểm soát của Mỹ - Xô.
Tháng 10/2002, sau khi ký Hiệp ước,
quốc gia cuối cùng nắm giữ tên lửa
tầm trung ở Đông Âu – Bungaria đã
đặt dấu chấm hết cho tình hình chạy
đua vũ trang ở Châu Âu.
3 | Trang Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế (SCIS)
www.scis.hcmussh.edu.vn
Đến năm 2014, Mỹ đưa ra cáo buộc
đầu tiên đối với chính quyền Moscow
về việc “sở hữu, sản xuất và tái thử
nghiệm” vũ khí 9M729 (SSC-8), được
cho là phát triển từ loại tên lửa bị cấm
trong hiệp ước - Iskander-K. Đến
tháng 10/2017, chủ nhân Nhà Trắng –
Donald Trump tiếp tục nhấn mạnh
hàng loạt các lựa chọn rút khỏi Hiệp
ước INF tại Nevada. Bác bỏ cáo buộc
trên, Tổng thống Putin tuyên bố sẽ sử
dụng những biện pháp cứng rắn hơn
nếu ông Trump quyết định rút ra khỏi
Hiệp ước. Trong khi đó ở Châu Âu, các
quốc gia như Ba Lan, Estonia, Latvia,
Lithuania, Đức và Thụy Điển đang cảm
nhận mối đe dọa ‘quân sự hóa’ ở
Baltic, nhất là sau sự kiện Crimea năm
2014, cũng như sự phụ thuộc quá
nhiều vào hệ thống phòng thủ bờ biển
của đồng minh Hoa Kỳ. Bất ngờ trước
tuyên bố chấm dứt hiệp ước INF của
Trump, các nước này lập tức cảm thấy
bất an về những suy yếu trong mối
quan hệ của Nga - Mỹ - EU. Và đặc
biệt, theo Uỷ ban Deep Cuts, bao gồm
các chuyên gia hạt nhân của Mỹ, Nga
và Đức cho rằng, hậu quả từ quyết
định của Mỹ còn làm tăng sự leo thang
chạy đua vũ trang hạt nhân mới ở
châu Âu. Trước tình hình trên, Ngoại
trưởng Mass đưa phương án nên duy
trì thoả thuận và lựa chọn hợp tác với
hiệp ước thay vì bãi bỏ. Ông đề xuất
giải quyết bằng cách thuyết phục
Trung Quốc tham gia hiệp ước, cũng
như giữ sự có mặt của Mỹ-Nga trong
các điều khoản thỏa thuận mới.
Tuy nhiên, thách thức đầu tiên với kế
hoạch trên chính là thái độ cân nhắc
thiệt hơn của đồng minh Mỹ đối với
Châu Âu. Các đề xuất tăng cường khả
năng tự vũ trang của EU bị Trump cho
là “công cụ của Đức để đánh bại Mỹ
trong lĩnh vực thương mại”, và cương
quyết bắt khối đồng minh EU phải chia
sẻ gánh nặng chi phí trong NATO,
trong khi EU đang phải đối mặt với các
khó khăn nội tại như nền kinh tế - xã
hội bất ổn, sự ra đi của Anh khỏi
Brexit, sự nổi lên của chủ nghĩa cực
hữu ở các quốc gia như Ý, Áo, và
Hungary và đe doạ an ninh từ bán đảo
Baltic.
Thứ hai, như dự đoán, nhiều quốc gia
thành viên ở Châu Âu như Thụy Điển,
Ba Lan, Romania đã bất chấp hiệp ước
và chủ trương của Ngoại trưởng Đức
H. Mass mà vẫn ồ ạt tăng cường mua
Patriot của Mỹ, để phòng thủ an ninh
cho riêng mình, và đối phó với mối đe
dọa tên lửa đến từ vùng Baltic. Như
vậy, Trump có lợi thế về thương mại
trong cuộc chạy đua vũ trang mới này
4 | Trang Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế (SCIS)
www.scis.hcmussh.edu.vn
hơn là tham gia Hiệp ước INF, việc
thuyết phục một bộ óc doanh nghiệp
như Trump tiếp tục với hiệp ước là
thách thức vô cùng to lớn.
Thứ ba, theo Viện Nghiên cứu Hòa
bình Quốc tế Stockholm (SIPRI), kho
vũ khí hạt nhân của Trung Quốc quả
thật có gia tăng (đứng thứ tư thế giới
với 280 tên lửa đầu đạn), nhưng tổng
số lượng vũ khí hạt nhân của Bắc Kinh
vẫn thua gấp 24 lần Mỹ và Nga (lần
lượt là 6.850 và 6.450 đầu đạn). Hơn
nữa, Trung Quốc hiện vẫn chưa thể
triển khai lắp đặt các đầu đạn hạt
nhân vào tên lửa hay các bệ phóng
khai hỏa. Nhưng việc ông Trump thổi
phồng khả năng đe dọa tên lửa từ
chính quyền Bắc Kinh để lấy cớ thoát
khỏi hạn chế quân sự và giành quyền
kiểm soát trong một hiệp ước mới,
cũng như căng thẳng thương mại đôi
bên làm cho phương án đưa Trung
Quốc vào hiệp ước của Ngoại trưởng
Đức H. Mass rõ ràng không hề khả thi.
Cuối cùng, về phía Nga, ngay cả khi
Tổng thống V.Putin đã sẵn sàng cho
một cuộc đàm phán thì ông cũng
không thể chấp nhận điều khoản của
Mỹ nhằm buộc Nga phải thừa nhận vi
phạm hiệp ước trước mới đồng ý đàm
phán. Rõ ràng, quyết định đi tiếp với
hiệp ước INF của chính phủ Nga là kịch
bản khó xảy ra hơn bao giờ hết.
Tóm lại, qua sự kiện này, tuy ý tưởng
về chi phí xây dựng một quân đội EU
thực thụ để giải quyết các vấn đề an
ninh của toàn khối độc lập với Hoa Kỳ
của Tổng thống Pháp - Emmanuel
Macron vẫn còn gây tranh cãi, nhưng
hiệu quả từ những nỗ lực của EU hơn
một năm qua đã cho thấy tổ chức này
cần cân nhắc đến một hướng đi lâu
dài, độc lập hơn với Hoa Kỳ trong
tương lai. Hơn nữa, vai trò của hiệp
ước INF cũng đáng cân nhắc, vì cho tới
nay hiệp ước này chỉ làm chậm quá
trình gia tăng sự đe dọa về an ninh,
trong khi mục đích ban đầu của hai
nhà lãnh đạo Gorbachev và Reagan lại
là loại bỏ hoàn toàn các mối đe doạ.
Nguyễn Ngọc Xuân Thư hiện đang là Học viên Cao học Khoa Quan hệ Quốc tế, Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, lĩnh vực nghiên cứu chuyên
về Đức và an ninh châu Âu.