40

KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Kỷ yếu tổng kết Chiến dịch tình nguyện Tiếp sức mùa thi 2014 Trường Đại học Kinh tế Tp. HCM

Citation preview

Page 1: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014
Page 2: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Cố vấn và kiểm duyệt:

DƯƠNG MINH MẪN - Chủ tịch Hội sinh viên Trường Đại học Kinh tế Tp. HCM

LÊ MAI QUYÊN - Chỉ huy trưởng Chiến dịch Tiếp sức mùa thi 2014

QUAN CHÍ KIÊN - Đội trưởng Đội hìnhThông tin Chiến dịch Tiếp sức mùa thi 2014

Trưởng ban Biên tập

Quan Chí Kiên - Đội trưởng Đội hìnhThông tin Chiến dịch Tiếp sức mùa thi 2014

Biên tập, thực hiện

Trần Ngọc PhụngHuỳnh Thanh HươngTrần Quỳnh MyHồ Công Nghĩa

Nguyễn Thị Như TrúcCao Thị Thanh Tuyết

Hồ Gia TuấnPhan Chí Đạt

Tống Khánh LinhVõ Phúc ThiệnVõ Như Thuỷ

Trần Đoàn Phương UyênNguyễn Võ Hiển Vinh

Vũ Thanh Xuân

Kỹ thuật, thiết kế

Nguyễn Văn Hoàng ÂnBùi Đức Duy

Lê Thanh HiếuNguyễn Phương Oanh

Vũ Nhật TàiNguyễn Thị Phương Thảo

Đỗ Mạnh ThắngNguyễn Thị Thông

Thực hiện bởiĐỘI HÌNH THÔNG TIN

CDTN TIẾP SỨC MÙA THI 20142

Page 3: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

4 Thư Cảm ơn

5 Kỷ lục TSMT 2014

6 Tình cảm dành trọn cho ĐỘI 1

8 ĐẠI HÔI ơi! Hãy luôn nhớ về nhau!

10 Những ngày hạnh phúc cùng ĐỘI 3

12 ĐỘI 4 - Chưa là chấm hết

14 ĐỘI 5 - TSMT trong tôi là...

16 ĐỘI 6 - Nơi ấy là Gia đình

18 Gửi ĐỘI 7 “Hết sẩy”

20 ĐỘI 8 - Xin cất giữ những kỷ niệm ngọt ngào

22 ĐỘI 9 - Làm sao quên được những yêu thương

24 ĐỘI 10 - Biệt đội lố

26 ĐỘI 11 - Khởi đầu của “tình yêu” và nguyện ước

28 ĐỘI 12 - TSMT KTX - Kỷ niệm khó quên

30 Vì chúng tớ là chiến sĩ HẬU CẦN

32 THÔNG TIN - Đội hình gây thương nhớ

34 CẢM XÚC CHIẾN SĨ - Chỉ còn là ánh mắt!

35 Chuyện mục RỘN RÃ MÙA THI 2014

36 GÓC CONFESSION (Kỳ cuối)

38 PHỎNG VẤN ĐỘI TRƯỞNG - Hết mình cho một mùa Tiếp sức

3

Page 4: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Hàng năm cứ vào khoảng giữa tháng Sáu, chúng ta lại dễ dàng bắt gặp đâu đó hình ảnh những sinh viên khoác trên mình chiếc áo xanh cổ đỏ mang dòng chữ “Chiến dịch tình nguyện Tiếp sức mùa thi”. Thật tự hào khi trường Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh luôn là một trong những trường đi đầu thành phố trong phong trào tình nguyện này. Nhằm mục đích hướng dẫn, hỗ trợ phụ huynh và thí sinh trong kì thi Đại học và Cao đẳng, chiến dịch đã tạo được nhiều dấu ấn tốt đẹp trong lòng nhiều phụ huynh, thí sinh, cộng đồng, xã hội và ngày càng nhận được nhiều sự quan tâm giúp đỡ từ phía những nhà tài trợ, các tổ chức từ thiện và nhiều tấm lòng hảo tâm.

Tiếp nối thành công của những năm về trước, chiến dịch tình nguyện Tiếp sức mùa thi của trường Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh năm 2014 đã có nhiều sự thay đổi nhằm đổi mới phương thức hoạt động theo hướng tích cực hơn và hỗ trợ thí sinh một cách có hiệu quả nhất trong kì thi Đại học và Cao đẳng năm nay. Chiến dịch đã thu hút hơn 1200 sinh viên đăng kí tham gia và có gần 500 hồ sơ được chọn, chia thành: 12 đội hình tư vấn thường trực, 1 đội hình thông tin chiến dịch và 1 đội hình hậu cần. Các đội hình đã làm việc hết sức nghiêm túc; tư vấn, hỗ trợ hết mình cho phụ huynh và thí sinh mặc dù gặp phải rất nhiều khó khăn. Trong tuần đầu tiên của chiến dịch, các chiến sĩ của 12 đội hình tư vấn thường trực đã thực hiện nhiệm vụ khảo sát và tìm kiếm những nhà trọ, quán ăn đảm bảo vệ sinh với giá tốt và thích hợp để thí sinh nghỉ ngơi, ăn uống trong những ngày dự thi, cũng như là khảo sát các tuyến xe buýt và các cột ATM ở gần địa điểm thi. Mặc dù tình hình thời tiết không thuận lợi nhưng các chiến sĩ của chúng ta vẫn len lỏi vào từng con hẻm, quyết tâm thực hiện tốt nhiệm vụ chỉ với mục đích duy nhất là để hỗ trợ cho phụ huynh và thí sinh một cách tốt nhất có thể. Bước sang tuần thứ hai, càng cận ngày dự thi thì số lượng phụ huynh và thí sinh đến nhờ giải đáp thắc mắc và tìm kiếm chỗ trọ ngày một đông, các chiến sĩ tư vấn đã hướng dẫn một cách nhiệt tình và nhận được nhiều lời khen ngợi từ phía phụ huynh, thí sinh và nhiều người dân xung quanh đó. Trong ba ngày cuối, ba ngày trọng điểm của chiến dịch cũng như là ba ngày cam go nhất sau mười hai năm đèn sách của các sĩ tử, tinh thần trách nhiệm và xung kích của các chiến sĩ càng được thể hiện rõ rệt với rất nhiều nhiệm vụ: tư vấn chỗ trọ, tuyến xe buýt, phân luồng giao thông, hướng dẫn phòng thi, phát tặng bánh, mì, nước, viết chì cho các thí sinh,…Tính đến thời điểm này, có thể nói chiến dịch Tiếp sức mùa thi của trường Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh đã đạt được khá nhiều thành công và tự hào vì đã giúp đỡ hết mình cho hàng ngàn phụ huynh và thí sinh trong mùa thi năm nay.

Để chiến dịch diễn ra thành công, bên cạnh sự nỗ lực hết mình của các chiến sĩ thì yếu tố không thể thiếu đó chính là sự đồng hành của rất nhiều doanh nghiệp, nhà tài trợ và rất nhiều tấm lòng hảo tâm đã quyên góp ủng hộ, trong đó nhà tài trợ chính đó là Công ty cổ phần nước giải khát Chương Dương. Trải qua hơn 60 năm hoạt động trong ngành nước giải khát, Chương Dương hiện đang là một trong những Công ty có vị thế tại Việt Nam với rất nhiều sản phẩm, trong đó sản phẩm Sá Xị đã khẳng định vị thế độc tôn trên thị trường nước giải khát hương Sá Xị. Bên cạnh đó là sự tài trợ của các thương hiệu: Công ty cổ phần kỹ nghệ thực phẩm Sài Gòn (Vifon), Công ty cổ phần thực phẩm Hữu Nghị, Công ty cổ phần Kinh Đô. Các công ty đã hỗ trợ rất nhiều mặt cho chiến dịch về cả hiện kim lẫn hiện vật. Xin cám ơn tất cả các nhà tài trợ đã đồng hành cùng chiến dịch của chúng tôi năm nay.

Chiến dịch tình nguyên Tiếp sức mùa thi qua các năm đều thu hút một số lượng lớn sinh viên tham gia bởi đến với chiến dịch, các bạn có cơ hội rèn luyện bản thân, gặp gỡ những người bạn mới và có thêm nhiều kĩ năng làm việc trong một tập thể. Chiến dịch tình nguyện Tiếp sức mùa thi UEH 2014 với khẩu hiệu “Cùng bạn tiến đến ước mơ” luôn sẵn sàng giúp sức cho các sĩ tử trên mọi nẻo đường.

Thư cảm ơn

4

Page 5: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

15,700 là số lượt thí sinh được tư vấn

và hỗ trợ đưa đón đến địa điểm thi. Ngoài việc giải đáp thắc mắc,

các chiến sĩ trong màu áo xanh cổ đỏ luôn nhiệt tình hướng dẫn đường

đi và sẵn sàng trở thành « tài xế » để các bạn sĩ tử yên tâm dự thi. Không chỉ với các bạn dự thi vào đại học Kinh Tế TP.HCM, các chiến sĩ UEH còn tích cực giúp đỡ khi bất cứ thí sinh, phụ huynh nào đến hỏi thăm. Nhờ năng suất làm việc hiệu

quả của đội hình tư vấn mà hơn 5000 nhà trọ miễn phí đã được chuẩn bị để đáp ứng

nhu cầu cho các thí sinh có hoàn cảnh khó khăn.

0 số không dành cho khoảng

cách. Chỉ sau vài buổi trực, những sinh viên UEH xa lạ đã nhanh chóng

kết thân với nhau nhờ tinh thần làm việc hết mình và sự thân thiện dễ thấy trên

khuôn mặt các chiến sĩ tình nguyện. Hai mươi mốt ngày trôi thật nhanh! Dường như mới hôm qua chúng ta vừa gặp gỡ, dường như mới hôm qua chúng ta vừa rộ những tràng cười ấm áp và dường như mới hôm qua, dòng nước mắt tiếc nuối ngày chia tay vừa rơi. Một mùa tiếp sức với bao cảm xúc và yêu thương đã qua

đi, chắc hẳn trong lòng mỗi chiến sĩ đã có những kỷ niệm cho riêng

mình. Để nhớ về những ngày tháng ngập tràn tình đồng

đội ấy.

6,300 phần cơm chay đã được các

chiến sĩ nhiệt tình “tiêu thụ”. Một số chiến sĩ chia sẻ, những ngày đầu không

quen ăn cơm chay nhưng chỉ sau vài buổi trực, các bạn chỉ mong tới giờ nghỉ trưa để được ngồi chung với mọi người, chia nhau

từng miếng rau, từng muỗng cơm,… Tình đồng đội như được thắt chặt hơn sau

những bữa ăn đạm bạc mà thân tình.

12,500 phần bánh ngọt ăn sáng đã

đến tận tay thí sinh và phụ huynh. Trong hai ngày thi, các chiến sĩ hỗ

trợ được 3000 phần cơm mặn, 8000 chai nước suối và hơn 150 thùng mì

gói. “Buổi thi đầu tiên, em được các anh chị cho bánh ngọt, sau đó còn tặng hai cây viết để làm bài nữa. Có lẽ nhờ vậy

mà em cảm thấy tự tin làm bài hơn hẳn, hi vọng sẽ sớm trở thành ‘đàn em’ của các anh chị,” bạn Ngọc tại

điểm thi THPT Bùi Thị Xuân rạng rỡ nói.

379 là số lượngchiến sĩ xuất sắc vượt qua hai vòng tuyển chọn gắt gao để được phân bổ thành 12 đội tư vấn hiệu quả tại 12 điểm trực, 1 đội hậu cần thầm lặng nhưng luôn là “hậu phương vững chắc” cho cả chiến dịch, và 1 đội thông tin năng động luôn đảm bảo cập nhật tin tức, hình ảnh cũng như lắng nghe và gắn kết tâm tư tình cảm giữa các chiến sĩ.

KỶ LỤCTiếp sức mùa thi 2014Chuyên mục

5

Page 6: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

TP. HCM, ngày 6 tháng 7 năm 2014.

Tôi là một sinh viên K37, lý do đa� u tiên tôi chọn đi tie� p sức mùa thi

là vì � muo� n làm những việc chì � sinh viên mới có the� làm trước khi

bị đá ra khỏi trường, đơn giản vậy thôi.

Tôi là một người hoài niệm, trọng quá khứ; tôi lưu giữ hai mươi

ngày mặc áo xanh Tie� p sức mùa thi qua những dòng nhật kì � vie� t vội

mo� i to� i sau khi he� t buo� i trực vì � tôi bie� t những dòng nga� n ngủi đó sẽ là

kì � niệm vô giá sau này. Và bây giờ khi mới chì� ke� t thúc tua� n đa� u tiên

tôi băn khoăn có nên mạnh dạn nói ra thay vì � giữ nó cho riêng mì �nh...

Cho đo� ng đội tôi, những người hie� u rõ nha� t. Chúng ta bên nhau những ngày tháng khó quên nha� t

thời sinh viên, hãy coi tôi như một tie� ng thì � tha�m nhỏ bé ca� t lên kie�m tì �m sự đo� ng cảm, vì � tôi bie� t ra� ng chúng

ta đe� u chia sẻ những cảm nhận gio� ng nhau.

Cho những người bạn chưa có cơ hội được trải nghiệm như tôi và những chie� n sì� tie� p sức mùa thi

trong tương lai, hi vọng các bạn có những hì �nh dung rõ nét nha� t và ba� ng cách nào đó các bạn đã tham gia

tie� p sức cùng tôi mùa thi năm nay.

Ngày nhận được thông báo được trở thành chie� n sì� Tie� p sức mùa thi 2014 đo� i với tôi là một ngày

tuyệt vời, và còn tuyệt vời hơn nữa khi khi nhì �n tha� y tên mì �nh trong danh sách hai mươi bảy người của đội

1 (mặc dù lúc đó tôi còn chưa bie� t độ tuyệt vời có the� đạt được đe� n mức như tôi cảm tha� y lúc này). Tôi có kì �

niệm sâu sa� c tại đie�m thi Trưng Vương ba năm trước nên khi bie� t mì �nh trực tại THCS Tra� n Văn Ơn, tôi tha� y

có chút hụt ha� ng thoáng qua. Nhưng cái chút hụt ha� ng đa� y tan bie� n ngay khi tôi nhì �n tha� y đie�m trực mà

tôi sẽ ga� n bó ba tua� n tie� p theo. Ngày giữa tháng sáu, phượng đo� t lửa trên cành, màu vàng của đo� m na� ng và

màu đỏ của cánh phượng xen kẽ nhau trải đe� u trên sân. Tôi tha� y mì �nh là đứa hay lang thang lơ đãng nha� t

đội, tha� y mì �nh đôi khi muo� n một phút im lặng đe� cảm nhận, đe� bie� t mì �nh đang so� ng mùa hè cuo� i cùng của

đời sinh viên cũng là mùa thi đa� u tiên được khoác lên chie� c áo xanh co� đỏ.

Sài Gòn sáng na� ng chie� u mưa, công việc tì �nh nguyện chì� ca� n chút gia vị đó thôi đe� thêm pha� n gian nan,

thêm pha� n vui vẻ và thêm pha� n ý nghì �a; đặc biệt là khi bên cạnh ta là những con người có cùng lý tưởng, có cùng

khát khao co� ng hie� n mà ta thân thương gọi ba� ng hai chữ “ đo� ng đội”. Qua những la� n đi khảo sát nhà trọ cùng

6

Page 7: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

TP. HCM, ngày 6 tháng 7 năm 2014.

Tôi là một sinh viên K37, lý do đa� u tiên tôi chọn đi tie� p sức mùa thi

là vì � muo� n làm những việc chì� sinh viên mới có the� làm trước khi

bị đá ra khỏi trường, đơn giản vậy thôi.

Tôi là một người hoài niệm, trọng quá khứ; tôi lưu giữ hai mươi

ngày mặc áo xanh Tie� p sức mùa thi qua những dòng nhật kì � vie� t vội

mo� i to� i sau khi he� t buo� i trực vì � tôi bie� t những dòng nga� n ngủi đó sẽ là

kì � niệm vô giá sau này. Và bây giờ khi mới chì� ke� t thúc tua� n đa� u tiên

tôi băn khoăn có nên mạnh dạn nói ra thay vì � giữ nó cho riêng mì �nh...

Cho đo� ng đội tôi, những người hie� u rõ nha� t. Chúng ta bên nhau những ngày tháng khó quên nha� t

thời sinh viên, hãy coi tôi như một tie� ng thì � tha�m nhỏ bé ca� t lên kie�m tì �m sự đo� ng cảm, vì � tôi bie� t ra� ng chúng

ta đe� u chia sẻ những cảm nhận gio� ng nhau.

Cho những người bạn chưa có cơ hội được trải nghiệm như tôi và những chie� n sì� tie� p sức mùa thi

trong tương lai, hi vọng các bạn có những hì �nh dung rõ nét nha� t và ba� ng cách nào đó các bạn đã tham gia

tie� p sức cùng tôi mùa thi năm nay.

Ngày nhận được thông báo được trở thành chie� n sì� Tie� p sức mùa thi 2014 đo� i với tôi là một ngày

tuyệt vời, và còn tuyệt vời hơn nữa khi khi nhì �n tha� y tên mì �nh trong danh sách hai mươi bảy người của đội

1 (mặc dù lúc đó tôi còn chưa bie� t độ tuyệt vời có the� đạt được đe� n mức như tôi cảm tha� y lúc này). Tôi có kì �

niệm sâu sa� c tại đie�m thi Trưng Vương ba năm trước nên khi bie� t mì �nh trực tại THCS Tra� n Văn Ơn, tôi tha� y

có chút hụt ha� ng thoáng qua. Nhưng cái chút hụt ha� ng đa� y tan bie� n ngay khi tôi nhì �n tha� y đie�m trực mà

tôi sẽ ga� n bó ba tua� n tie� p theo. Ngày giữa tháng sáu, phượng đo� t lửa trên cành, màu vàng của đo� m na� ng và

màu đỏ của cánh phượng xen kẽ nhau trải đe� u trên sân. Tôi tha� y mì �nh là đứa hay lang thang lơ đãng nha� t

đội, tha� y mì �nh đôi khi muo� n một phút im lặng đe� cảm nhận, đe� bie� t mì �nh đang so� ng mùa hè cuo� i cùng của

đời sinh viên cũng là mùa thi đa� u tiên được khoác lên chie� c áo xanh co� đỏ.

Sài Gòn sáng na� ng chie� u mưa, công việc tì �nh nguyện chì� ca� n chút gia vị đó thôi đe� thêm pha� n gian nan,

thêm pha� n vui vẻ và thêm pha� n ý nghì �a; đặc biệt là khi bên cạnh ta là những con người có cùng lý tưởng, có cùng

khát khao co� ng hie� n mà ta thân thương gọi ba� ng hai chữ “ đo� ng đội”. Qua những la� n đi khảo sát nhà trọ cùng

nhau dưới cái na� ng chang

chang hay cơn mưa ta�m tã chúng tôi học

được tì �nh nguyện là cho đi. Những bữa cơm chay ngo� i quây lại

bên nhau hay những gia� c ngủ chợp ma� t vội vã chúng tôi tha� y mì �nh là một gia

đì�nh ke� vai sát cánh. Những la� n chụp ảnh, chơi ma sói, quay so� ... tie� ng cười

rộn rã không ngớt. Chúng tôi đang đang ra� t thoải mái và tận hưởng thời gian

vui đùa cùng nhau. Những chai nước chuye� n tay, những cái đa�m lưng xua tan mệt mỏi hay chì� là

chút gió phe pha� y cho nhau khô bớt mo� hôi trên má... Chúng tôi thực sự quan tâm, chăm sóc la� n nhau.

Những hì�nh phạt đe� “nuôi heo”, vie� t bản kie�m đie�m, phạt uo� ng nước với mục đì �ch chì�nh là hành hạ nhau

cho vui cũng giúp chúng tôi học được tì �nh kì � luật... Còn nhie� u la�m những trải nghiệm, những yêu thương

ba� t đa� u cùng Tie� p sức mùa thi.

Tôi yêu cái cách chúng ta ga� n bó với nhau khi đi tì �nh nguyện, nó khác xa so với tì �nh bạn thông

thường trên giảng đường. Tôi yêu cái cảm giác được thực sự là một pha� n của một gia đì�nh lớn, của một

tập the� ga� n ke� t với nhau cùng sa� n sàng cho đi những hành động đep. Là cảm giác vui khó tả khi nhận được

lời cảm ơn từ những thì � sinh và phụ huynh la� n đa� u bỡ ngỡ lên thành pho� , là cảm giác bản thân có ì �ch khi

giúp đỡ tư va� n, chì� đường, ho� trợ đie� u pho� i giao thông,... Đi tie� p sức mùa thi, tôi thậm

chì� còn yêu thương gia đì�nh mì �nh hơn khi chứng kie� n những hy sinh, những lo la� ng

của người làm cha làm mẹ dành cho con cái. Tôi bie� t yêu những gì � mì �nh đang có, và

tôi học cách sa� n sàng đón nhận những yêu thương sẽ đe� n sau này, sau Tie� p sức mùa

thi. Tôi thương Đội trưởng, Đội phó trách nhiệm đè nặng trên vai; pha� n việc nào

nhie� u, pha� n việc nào nặng, pha� n nào thiệt đe� u nhận ve� mì �nh. Tôi ngưỡng mộ no� lực

cân ba� ng giữa gia đì�nh riêng và gia đì�nh Tie� p sức mùa thi của đội trưởng Hie� n. Tôi

bie� t tâm huye� t của đội phó Hoàn lúc nào cũng có mặt lo la� ng cho cả đội. Tôi hie� u

cảm giác đội phó Uy ngày nào dù bận việc không đi trực được cũng phải tranh thủ ghé qua ngo� i cùng đội

vì � nhớ... Tôi tha� y thương các bạn lúc chen nhau đứng dưới hai cái dù trú mưa mà va� n ca� t cao giọng hát.

Tôi tha� y thương chúng ta những ngày cao đie�m thi Đại học đứng giữa trời na� ng đie� u pho� i giao thông, mo�

hôi lăn dài trên má mà không kịp lau... Tôi trân trọng từng phút giây bên nhau, từng nie�m vui nho nhỏ

hay những quan tâm a� p áp của mọi người... Tôi ca� t giữ ca� n thận từng kì � ức quý giá, đôi khi tôi đứng bên

le� những cuộc nói chuyện đe� có the� nghe rõ từng lời, ghi nhớ từng câu chuyện. Đội trưởng có la� n hỏi tôi:

“Nhie� u lúc Quỳnh Anh tự kì � la�m có bie� t ko?” Tôi cười hỏi lại “ Có hả?” mà thực ra là tôi bie�t.

Thời gian trôi, khi tôi vie� t những dòng này thì � Tie� p sức mùa thi đã ke� t thúc được một ngày. Sau

hai mươi ngày, tôi bie� t ra� ng tôi và đo� ng đội đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng với nhie� u hụt ha� ng và nuo� i

tie� c. Sáng nay tôi không phải dậy lúc 4h30 sáng, không bước ra ngoài vào lúc đèn đường va� n sáng, lúc

thành pho� còn đang say ngủ, không đi qua đie�m trực Tra� n Văn Ơn nữa... Từ lâu tôi va� n sợ ngày này, sợ

những cảm giác hậu Tie� p sức mùa thi khie� n tim mì �nh nhức nho� i. Ba tua� n nga� n ngủi, tự hỏi không bie� t

đe� n khi nào mới gặp lại nhau?

Ba tua� n không quá dài nhưng đủ đe� người ta làm được ra� t nhie� u việc, cảm nhận nhie� u thứ, ngộ

ra nhie� u đie� u. Lý do đa� u tiên của tôi không còn là lý do duy nha� t, chủ nghì�a cá nhân chưa bao giờ tha� t

the� như bây giờ. Không ngờ trong khoảng thời gian đó tôi nhận được nhie� u như vậy, còn nhie� u hơn

những gì � mì �nh cho đi. Người ta có nhie� u mong ước, nhie� u mục tiêu trong quãng đời trẻ của mì �nh, tôi

đơn giản la�m, muo� n đời sinh viên có một la� n được đi TSMT. Tôi đã đạt được mong ước của mì �nh và

cha� c cha� n một đie� u là tôi đã vô cùng sáng suo� t khi đặt cho mì�nh quye� t tâm a�y.

Lời cuo� i, gửi tới Hie� n, Uy, Hoàn, Kim Hà, Hải Hà, Sen,

Châu Duyên, Quỳnh Duyên, Lan, Hòa, Nhi, Ngân, Chinh,

Nguye� n Thảo, Ho� Thảo, Linh, Ha� ng, Ngọc, Hoàng Anh,

Tha� ng, Sinh, Phương, Khải, Vinh, Tú, Trung thật nhie� u

tì �nh cảm. Các bạn là một pha� n không the� quên của

mùa hè năm nay. Đôi khi nghì� ra� ng K37 chì� đi Tie� p sức

mùa thi một la� n duy nha� t cũng có cái hay, tì �nh cảm chì�

dành trọn cho một đội thôi: Đội 1 Tra� n Văn Ơn.

Nguyễn Quỳnh Anh

7

Page 8: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Tik tok đông hô quay vong, tik tok đông hô quay vong …

Người ta thường nói: “thời gian rất vô tì �nh”. Quả thật là vậy. Thời gian trôi qua quá nhanh cứ ngỡ là một giấc mơ khi tôi mới chợt nhắm mắt. Thoáng qua vụt mất. Mới đó thôi, ba tuần của chiến dịch đã kết thúc, đồng nghì �a là chia tay các thành viên mà tôi yêu.

Chiến dịch qua đi, cuộc sống của tôi lại quay về quỹ đạo cũ. Sự thiếu vắng dâng lên.

Sẽ không con nưa, những buổi sáng dậy sớm để cùng mọi người khiêng bàn ghế ra điểm trực để bắt đầu một buổi trực mới.Sẽ không còn nữa, những buổi “dạo phố” vòng quanh quận 1 để tì �m nhà trọ giá rẻ cho các sì� tử lên ứng thì � dưới bầu trời nóng rực lửa. Những giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt, thời tiết oi bức nhưng không vì � thế mà làm chùn bước các chiến sì � tư vấn. Sẽ không con nưa, những buổi ăn trưa quay quần bên Đại gia đì�nh. Không ăn trước, không ăn sau, chờ nhau đe� cùng ăn chung, cùng nhau hô vang: “Muỗng đâu, muỗng đâu?” “Muỗng đây, muỗng đây”, “Cơm đâu, cơm đâu?”, “Cơm đây, cơm đây”, “Mời cả nhà ăn cơm”. Nụ cười ha� ng trên môi. Ư thì � là cơm chay nhưng không vì � thế mà không ngon. Nó ngon vì � chúng tôi được ngồi bên nhau, ăn cơm chung, chia cho nhau từng miếng đậu hủ, rau cải. Sẽ không con nưa, những ván ma sói hấp dẫn. Mỗi ngày, cứ chừng ấy thành viên lên trực, bên cạnh công việc, những ván ma sói lại bắt đầu. Mỗi lần chơi là anh Nghì�a và chị Ly cứ gia� ng co giết nhau, còn không ai câm thì � giết mà không cần biết lì � do, hoặc ngồi khui các chức vụ của nhau ra rồi vote. Ván thì � không ai “chết” , ván thì � “đa�m máu”. Mo� i lần chơi là cả một niềm vui. Cứ như bị ghiền, không được chơi là bức rức trong người… Sẽ không con nưa, những lúc có đồ ăn. Như là thông tục, các thành viên củng nhau hô: “Mời cả nhà ăn bánh tránh, ăn chôm chôm,…”, nhớ lắm lúc mọi người tranh giành nhau ăn bánh tránh, người thì �: “Cho em ăn với”, người thì � chen vào đe� gắp được miếng bỏ vào miệng. Không cần ăn nhiều, chì� cần các thành viên ăn chung với nhau là được. Sẽ không con nưa, những chiều mưa ướt vai. Mùa hè đến mang những cơn mưa đầu mùa. Nhie� u cơn mưa tưởng chừng không dứt, gió cứ kéo đến. Mưa thì � mưa, chúng tôi thì � vẫn cùng nhau hát các bài hit trên mạng: “Là em của ngày hôm qua…”, “ Người nói thương anh đi, người nói yêu anh đi”… Sẽ không con nưa, những lúc cùng nhau ăn mì � gói hun hút khói trong trời mưa nắng hè. Quây quần bên nhau, mỗi người cầm trên tay chén nhựa, thổi liên tục vì � nóng, những sợi mì � vàng từ từ cho vào miệng. Dù ì �t nhưng mà vui. Bì �nh thường, ăn mỗi ngày

sẽ thấy ngán. Nhưng với tôi thì � không, bởi lẽ tôi được ăn chung và nhì �n thấy các thành viên cười rạng rỡ. Sẽ không con gi nưa, những trò chơi “ăn tiền” để làm tăng tiền quỹ. Mỗi lần thua là năm trăm đo� ng, một ngàn đo� ng…không nhiều. A�y mà có lúc góp được gần “100k”. Chưa kể còn có “khách” đến nhà cùng tham gia. La�m lúc cười đau cả bụng. Sẽ không con nưa, những khi bì � mật tổ chức sinh nhật cho các thành viên. Nó cứ như là một món quà bất ngờ mà các thành viên luôn hóng khi sắp đến dịp sinh nhật một người nào đó trong đội. Nó cũng là tì �nh cảm của các thành viên dành cho nhau. Cũng là những khoảng khắc khó quên, cảm xúc dâng trào. Sẽ không con nưa, những buổi họp về công việc. Nhiều lúc thì � họp căng thẳng, nhiều lúc thì � vui.Sẽ không còn nữa, những lần dắt phụ huynh và các em đến nhà trọ. Được nói chuyện, nghe tâm sự của các phụ huynh khi đưa con lên Sài Gòn thi. Lòng thấy vui và hạnh phúc lắm.

8

Page 9: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

sẽ thấy ngán. Nhưng với tôi thì � không, bởi lẽ tôi được ăn chung và nhì �n thấy các thành viên cười rạng rỡ. Sẽ không con gi nưa, những trò chơi “ăn tiền” để làm tăng tiền quỹ. Mỗi lần thua là năm trăm đo� ng, một ngàn đo� ng…không nhiều. A�y mà có lúc góp được gần “100k”. Chưa kể còn có “khách” đến nhà cùng tham gia. La�m lúc cười đau cả bụng. Sẽ không con nưa, những khi bì � mật tổ chức sinh nhật cho các thành viên. Nó cứ như là một món quà bất ngờ mà các thành viên luôn hóng khi sắp đến dịp sinh nhật một người nào đó trong đội. Nó cũng là tì �nh cảm của các thành viên dành cho nhau. Cũng là những khoảng khắc khó quên, cảm xúc dâng trào. Sẽ không con nưa, những buổi họp về công việc. Nhiều lúc thì � họp căng thẳng, nhiều lúc thì � vui.Sẽ không còn nữa, những lần dắt phụ huynh và các em đến nhà trọ. Được nói chuyện, nghe tâm sự của các phụ huynh khi đưa con lên Sài Gòn thi. Lòng thấy vui và hạnh phúc lắm.

Sẽ không con nưa, những buổi đi chơi, ăn “nhậu” cùng nhau.Sẽ không còn nữa, cùng Đại Hôi tiếp sức đưa các em băng qua con đường tấp nập xe cộ qua lại, nhì �n thấy những khuôn mặt rạng rỡ của các em sau khi thi được từng môn, được nghe các em cám ơn mì �nh mỗi khi dắt mì �nh dắt qua đường, được nghe các em nhờ: “Chị ơi, giúp em qua đường”, “Chị ơi, mua compa ở đâu ạ?”, “ Chị ơi, em lấy cơm được không?” … Sẽ không con nưa, được nhì �n thấy nụ cười, nói chuyện, chơi đùa cùng các thành viên mỗi ngày. Và sẽ không con nưa…..Giờ đây, khi điểm lại từng kì � niệm cùng các thành viên, tôi lại thấy buồn và nhớ các thành viên lắm. “Ươc gi cho thơi gian trơ lai…”, trở lại ngày đầu tiên tôi được gặp mọi người và bắt đầu chiến dịch Tie� p sức mùa thi cũng như một câu chuyện tì �nh yêu cùng Đại Hôi. Bay đi đâu đê tim thây nhưng ki niêm ây Bay đi đâu đê đươc bên cac thanh viên môi ngay Bay đi đâu đê tim thây Đai Hôi yêu dâu…. Cám ơn Tie� p sức mùa thi đã cho tôi những cảm giác mà tôi chưa có, đã cho tôi một gia đì�nh mà tôi không thể kiếm ở bất kì � nơi đâu…Đại Hôi ơi, dù ở bất kì � nơi nào, hãy luôn nhớ về nhau và đừng quên những kì � niệm về Đội. Yêu lắm Đội 2 ơi!

Trân Thi My Phương

9

Page 10: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Tie� p sức mùa thi trong ma� t của một con bé sinh viên năm nha� t chì� đơn giản là giúp-đỡ-thì �-sinh-đi-thi. Chì� đe� n khi ra quân ro� i, vào chie� n dịch ro� i, con bé mới

hie� u sáu chữ a� y không chì � đơn giản là như vậy.

Buo� i đa� u ra đie�m trực, cả đội đi khảo sát nhà trọ, mo� i người một hướng. Nhà trọ thì � ì �t, đi bộ thì � mỏi cả chân, chưa ke� các the� loại lạc đường không có bản đo� - GPS hân hạnh tài trợ chương trì �nh này. Thử hỏi giữa cái lòng quận 1 the� này, đào đâu ra nhà trọ bì �nh dân, khách sạn bì �nh dân? Câu đa� u tiên mà “gia đì�nh mới” của nó trêu đùa với nhau là: ”Qua tha� ng sở thú và hỏi: Chú ơi, trong đây có chuo� ng trọ nào cho thuê không ạ?”

Ro� i ba� ng đi một ngày nó không ra đie�m trực được, đe� n thứ tư mọi người đã thân he� t với nhau cả ro� i. Nó sợ. Nó sợ ra� ng nó sẽ không ba� t kịp nhịp với người. Nó đã từng nghì � ra� ng nó đi Tie� p sức mùa thi vì � nó thì �ch hoạt động tì �nh nguyện nhưng khi nó ba� t nhịp Mùa hè xanh, nó bo� ng cảm tha� y Tie� p sức mùa thi chì� còn là đi-cho-bie� t đo� i với nó. Nhưng nó ghét cái cảm giác một mì�nh…

Hôm sau, đội lại khảo sát nhà trọ nhưng la� n này cả đội quye� t định ta� n công vào những khách sạn giữa lòng quận 1, dù bie� t sẽ cha� ng có gì � gọi là “bì �nh dân”. Đội hì �nh đi trực sáng chì� có mười hai người, phải ca� t cử lại bo� n người ở lại tư va� n, tám người hành trang lên đường. Con đường nga� n ngủi từ Nguye� n Bì �nh Khiêm ra đa� u Nguye� n Hữu Cảnh ngập tràn tie� ng cười vì � hoa văn “lạ” trên dây đeo thẻ của anh Tha� ng de� khie� n người ta suy nghì � bậy bạ, ro� i thì � tướng đi ba� t hảo của anh Nghì�a, đội trưởng, “hàng” còn la� c hơn cả các chị em trong đội. Ro� t cuộc thì� ai là gái, ai là trai?

Buo� i trưa đa� u tiên được ăn cơm cùng đo� ng đội. Bo� ng dưng cảm tha� y hạnh phúc. Hì�nh như lâu la�m ro� i, nó mới lại được so� ng vui, so� ng không suy tư, không âu lo đe� n vậy. Nó ba� t đa� u thì �ch nơi này… Buo� i chie� u, chie� n sì� đông hơn, mọi người quye� t định đi khảo sát nhà trọ xa hơn một chút. Bảy người phải ở lại tư va� n vì � tội “đi nhie� u ro� i, nhường cho người khác đi nữa chứ”, trong đó có nó. Có ai nào ngờ, Tie� p sức mùa thi các năm trước có ha� n một đội hì �nh khảo sát nhà trọ, năm nay không có, chie� n sì� tư va� n phải tự đi khảo sát la� y mà cuo� i cùng ai cũng giành nhau đe� được đi khảo sát.Nhưng có lẽ ta� t cả những buo� i chơi chặt so� , chơi đập tay ăn tie� n, gây quỹ mua chè, rau câu, trái cây,… cũng không ba� ng một la� n đứng đie� u tie� t giao thông của nó. Ta� t cả những trò chơi a� y cho nó những người bạn, những người đo� ng đội nhưng chie� u nay, đứng đie� u tie� t giao thông cho kì � thi tuye� n sinh lớp 10, nó

10

Page 11: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

mới nhận ra giá trị của cuôc so� ng là phục vụ; giá trị của tì �nh nguyện là cho xã hội. Nội quy chie� n dịch là ca�m ta�m mưa nhưng có những khi ba� t khả kháng, ta�m mưa lại là những hy sinh nhỏ nhoi nha� t mà nó có the� mang lại cho xã hội. Trời mưa không quá to, không quá nhỏ nó ra đa� u đường cùng anh Hải, anh Đức Anh đe� chặn xe ôtô lưu thông vào đường Nguye� n Bì �nh Khiêm gây ách ta� c giao thông. Đứng ngoài đó nào thì � mưa, nào thì � xe vù vù qua, ba anh em, không chuyên môn, không nghiệp vụ cứ the� đie� u xe đi tha� ng. Và ro� i bo� ng dưng nó ngân nga câu hát: ”Mùa xuân sang muôn hoa tha�m tươi, kha� p nơi nơi rộn ràng tie� ng cười. Và hạ mang theo bao khát khao màu na� ng mới”. Rõ ràng thì � cha� ng liên quan gì � với nhau nhưng tin nó đi khi đó, bo� ng dưng nó tha� y đời tươi đẹp la�m. Nó hie� u ra ra� ng, giá trị của tì �nh nguyện không phải là giá trị cho mì �nh như một cái gia� y chứng nhận, như những người bạn hay như những màu áo mà giá trị của tì �nh nguyện chì�nh là vì � cộng đo� ng, cho cộng đo� ng, vì � xã hội, cho xã hội. Ro� i bo� ng nó nhớ đe� n năm nó thi tuye� n sinh lớp 10, nó va� n nhớ như in đe� thi Văn năm a� y: “Hì �nh ảnh anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa” và nó cũng nhớ ra� ng nó đã từng vie� t trong bài thi của nó:

“Đâu cân thanh niên có Việc gì khó, có thanh niên”

Giá trị của cuộc so� ng chì�nh là sự phục vụ. Phục vụ không chì� đe� làm giàu cho riêng mì �nh như cách Bill Gates “phục vụ” cả the� giới với Microsoft mà phục vụ còn là đe� cho mì �nh trở nên to� t hơn. Nó tin vào đie� u đó và nó tin đie� u đó cũng sẽ đúng đo� i với những ai tin vào câu thơ của nhà thơ To� Hữu:

“Nếu là con chim, chiếc lá Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh Sống là cho Đâu chỉ nhận riêng mình”

Đinh Thi Ngọc Bích

11

Page 12: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

12

Page 13: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Ke� t thúc thật ro� i sao? Cuộc so� ng làm Chie� n sì � Tie� p sức mùa thi của tôi… Sao thời gian trôi qua nhanh quá, ba tua� n le� , khoảng thời gian không dài nhưng cũng không quá nga� n. Nhưng sao

tôi tha� y khoảnh kha� c ba tua� n tuyệt đẹp này lại die� n ra quá nga� n ngủi. Cảm giác hụt ha� ng, thie� u tho� n lan tỏa trong tôi. Tôi không muo� n tin là tôi không the� đe� n đie�m trực, gặp những gương mặt thân quen và làm những việc yêu thì �ch nữa. Buo� i sáng đa� u tiên sau khi ke� t thúc, tôi va� n dậy sớm như một thói quen. Giật mì �nh dậy, không bie� t đã tre� giờ chưa, tôi nghe đâu văng va� ng bên tai tie� ng của chị Thủ quỹ (còn gọi là “chị quỹ” ), cứ mo� i la� n đi tre� là sẽ được chị a� y nha� c nhở nộp tie� n phạt. Nhưng ro� i tôi lại tha� y lạ lạ, chợt nhận ra... A, thì � ra chì� là một thói quen chưa the� ma� t. Mì �nh không ca� n phải dậy sớm nữa, cũng không còn ai nha� c nhở mì �nh nữa. Mọi thứ cứ như mới ngày hôm qua.

Mơi đây thôi, mọi người còn ngo� i bên nhau chơi ma sói. “Em không phải là sói!!!” – câu nói quen thuộc trong mo� i ván chơi, theo lẽ thường thì � những ai càng cho� i và những ai câm sẽ bị gie�t. Cho đe� n một ngày ra đie� u kiện ai thua phải nộp phạt, thì � mọi người ba� t đa� u chơi nghiêm túc, và lộ rõ bản cha� t. Ván chơi cuo� i cùng của mọi người, sói đã tha� ng, vì � dân và tiên quá ngu ngo� c, de� dụ, đe� bị sói lừa, cũng như vì � con sói quá nguy hie�m.

Mơi đây thôi, mọi người còn ngo� i bên nhau chơi chặt so� nói thật, ai thua sẽ phải trả lời thật một câu hỏi do nhóm đưa ra, và dì� nhiên là nhóm thừa cơ hội này mà bới móc những bì � mật của các thành viên, da� n đe� n các câu hỏi như: “Một tua� n ma� y la� n?”, “Rạo rực không?”, “Khăn gia� y dùng đe� làm gì �?”, “Các bước phát trie� n như the� nào?” …và nhie� u câu hỏi ha� p da� n khác, vì � the� mà nhóm gọi đây là những giờ học giáo dục giới tì �nh tự phát. Mơi đây thôi, Đội còn được những phụ huynh to� t bụng giúp đỡ và mua đo� ăn cho, được các vị khách “quý” đe� n thăm kèm đo� ăn, được các thành viên trong nhóm tự mua cho nhau ăn, được “chị quỹ” trì �ch tie� n quỹ ra mua đo� ăn… nhì �n chung thì � đi tì �nh nguyện nhưng luôn được ăn uo� ng đa� y đủ, sướng la�m cơ!

Cũng chì� mới đây thôi, mọi người ngo� i quây qua� n bên nhau, cùng họp, cùng làm nhiệm vụ, có lộc cùng hưởng có khó khăn cùng chịu. Dù na� ng nóng gay ga� t, nóng đe� n cháy da cháy tóc, hay mưa bão da�m de� , gió tạt ướt he�t, mọi người va� n luôn cười đùa,vui vẻ, đoàn ke� t bên nhau, với mong muo� n được giúp đỡ cho các thì � sinh luôn trong tâm trạng to� t nha� t cho kì� thi quan trọng. Ký ức ùa ve� khie� n tôi kie�m che� không kịp. Nhưng tôi chợt nhận ra. Không đúng, Tie� p sức mùa thi không ke� t thúc, Tie� p sức mùa thi va� n to� n tại ở đây, ở trong tim, trong tâm trì� mọi người. Lúc này chì� là da� u cha�m pha� y tạm ngưng thôi chứ không phải là da� u cha�m he�t.

Tam biêt, Tiếp sức mùa thi. Va, hẹn gặp lai.

Mạc Vĩnh Thụy

13

Page 14: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Tiếp sức mùa thi là gì?

Tie� p sức mùa thi là ngày con bé cùng Ba vào Sài Gòn thi đại học, là cái lúc nó la� n đa� u nhì �n tha� y màu áo xanh co� đỏ.

Tie� p sức mùa thi là những lúc rảnh ro� i trong lúc chờ đie�m thi đại học, lục album Tie� p sức mùa thi 2013, đọc những bài vie�t, hì �nh ảnh đe� hie� u thêm ve� những con người nhiệt tì �nh mang màu áo xanh co� đỏ đó. Là một buo� i chie� u trong tua� n đa� u ở Sài Gòn, dự Le� To� ng ke� t chie� n dịch Tie� p sức mùa thi 2013. Là hội trường A116 chì� một màu áo xanh co� đỏ. Là được tie� p thêm lửa khi tha� y các anh chị cháy he� t mì �nh trong buo� i To� ng ke�t.

Tie� p sức mùa thi là rộn ràng vie� t CV, rục rịch nộp CV, hóng tin báo ke� t quả. Là ho� i hộp đi phỏng va� n. Là lo la� ng chờ ke� t quả chì�nh thức. Là dò từng danh sách xem tên mì �nh ở đâu. Là la� n đa� u tiên nói chuyện với các anh chị và các bạn trong “group”. Là từng câu bì �nh luận tỏ vẻ nguy hie�m của anh Đội Trưởng, hay những câu nga� n mà cha� t của chị Đội Phó. Là qua� n áo chì�nh te� tụ tập trước B322. Là la� n đa� u ngo� i chung một băng ghe� . Là he� t mì �nh trong các trò chơi. Là ngo� i suy nga�m khi nghe các chia sẻ của các tie� n bo� i các mùa chie� n dịch trước. Là la� n đa� u họp đội với cây kem KFC. Là từng đêm nói chuyện trên facebook, tám đủ chuyện trên trời dưới bie� n và đòi kem. Là la� n thứ hai họp đội, bàn công việc và ma sói. Là cái hẹn vào một ngày chủ nhật ở A116 cùng hàng trăm con người khác. Là la� n đa� u tiên khoác chie� c áo xanh co� đỏ. Là bùng cháy trong buo� i ra quân… Tie� p sức mùa thi là ngày đa� u tiên đi trực, nào la� y dù, nào la� y mì � tôm nước uo� ng. Là la� n đa� u tiên đi khảo sát nhà trọ, khách sạn, quán ăn, ATM……… Là la� n đa� u tiên ăn cơm chay tập the� với những hộp cơm tha� n thánh. Là cơn mưa ta�m tã ngày đa� u, cả đội đã phải hạ dù tha� p nha� t có the� mà cơn mưa va� n không ngừng ha� t vào “địa bàn”

của cả đội. Là chia sẻ nhau từng chai nước, từng món đo� ăn vặt. Là giọt mo� hôi trên lưng áo anh, trên trán chị. Là cái nóng tháng sáu ha�m hập và cơn mưa ba� t chợt ngày hè. Là những bọc trái cây của bác phụ huynh to� t bụng. Là ma sói với những con sói chuyên phá game và những dân làng thie� u muo� i tra�m trọng. Là bảo vệ và tiên tri vô dụng nha� t mọi thời đại. Là 7up với cánh tay ba�m tì �m vì � ngo� i bên cạnh các anh. Là đe�m so� xe� p tháp tay ro� i bị đánh từ trên xuo� ng. Là chặn so� kie�m thêm tie� n quỹ cho đội cũng những con so� yêu thì �ch. Là ngo� i họp bàn lên ý tưởng qua ba mươi giây giới thiệu đội ro� i cuo� i cùng thành ma sói. Là da� n phụ huynh thì � sinh đe� n nhà trọ và nhì �n tha� y nụ cười hie� n hạnh phúc cũng lời cảm ơn chân thành. Là chia nhau từng bọc bánh trán trộn. Là chia sẻ đo� ăn với đội của trường Sư phạm. Là những cái hẹn thú vị sau giờ trực, nào cút chiên bơ, nào bánh tráng nướng, nào phim ma, nào la� u bò. Là Tie� p sức mùa thi League. Là bài hát co� vũ tha� n thánh. Là co� vũ đe� n be� giọng ta� t tie� ng. Là la� u hải sản cùng Liên quân. Là sinh to� tăng hai. Là cái hẹn bảy giờ sáng ở 124 Ho� ng Bàng quận 5, tre� 1 phút là 1000 VNĐ. Là quỹ đội tăng đột bie� n sau một buo� i áp dụng hì�nh phạt ra từ đa� u chie� n dịch. Là mì � tôm tập the� , giành giật đe� n từng đũa mì �. Là tro� n qua Parkson dạo giữa giờ trực. Là rảnh ro� i sinh nông no� i túm tụm nhau coi bói ro� i chọc nhau. Là tập sự một pha� n trong buo� i thi tuye� n lớp 10. Là nie�m vui khó tả khi chủ nhà trọ chủ động

14

Page 15: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

liên hệ với đội. Là kim chì� vải vóc bày bừa làm quà kỷ niệm. Là cái hẹn 5h30 ro� i 5h15 ở đie�m trực. Là cái lo la� ng vì � chì�nh thức vào đợt thi. Là chì� phòng cho thì � sinh vì � cái phòng thi có vị trì � địa lý ở một cái ngách khó tì �m. Là đứng ở bảng thông báo chì� da� n cho he� t thì � sinh này đe� n thì � sinh khác. Là phát bánh mì � và nước cho thì � sinh. Là trò chuyện cùng phụ huynh trong lúc thì � sinh làm bài. Là ho� i hả xe� p xe, chặn xe da� n thì� sinh qua đường giữa cái na� ng chói chang buo� i trưa tháng 7. Là xe� p hàng chào đón thì � sinh đa� u tiên bước ra. Là ngo� i lại với nhau họp rút kinh nghiệm. Là chie� c bánh kem sinh nhật đội ro� i bôi trét lên mặt mũi nhau. Là bọc trái cây mới đưa ra là tha� y he� t ai chậm tay thì� ma� t pha�n…

Tie� p sức mùa thi là cái hẹn ăn nhậu sau chie� n dịch. Là hàng trăm cây so� chì� đe� ngủ cùng nhau một đêm, ăn cùng nhau cái la� u cá đuo� i, cùng nhau ăn hải sản nướng trên bờ bie� n, nô đùa trong từng đợt sóng ở cái nơi bie� n xanh cát tra� ng na� ng vàng. Là vẻ mặt lo âu vì� ke� hoạch suýt đo� be� .

Tie� p sức mùa thi là hậu chie� n dịch lại nghì � tới việc tụ tập lên đie�m trực giúp Sư Phạm, là xe� p kèo đi tập văn nghệ, đi chơi... 3 tua� n sao mà nga� n đe� n the�? Hai mươi mo� t ngày chie� n dịch đã ke� t thúc…Cha� ng còn được mặc chie� c áo xanh co� đỏ lê la ở THPT Hùng Vương nữa…

Cha� ng còn những sáng co� ga� ng đi trực sớm đe� lên giành giật từng đũa mì � gà tì �m với mọi người, chia sẻ từng cái bánh mì � ngọt hay chia nhau chai xá xị, đa� y qua đa� y lại chai soda… Cha� ng còn thường xuyên được nghe những giọng nói quen thuộc, cha� ng còn được thường xuyên nga�m nhì�n những gương mặt thân quen…Hai mươi mo� t ngày chie� n dịch là hai mươi mo� t ngày ngọt ngào nha� t của năm nha� t đại học này. Hai mươi mo� t ngày cùng hai mươi chì�n con người, hai mươi chì�n cá tì �nh. Hai mươi mo� t ngày cũng hàng trăm kỷ niệm… Được làm việc, sinh hoạt cùng mọi người là nie�m hạnh phúc tuyệt vời nha� t. Duyên so� mang chúng ta đe� n với nhau, đe� n với Đội 5 – Đội Chuo� i, ghép chúng ta thành một gia đì�nh. Anh Đội Trưởng và chị Đội Phó mãi mãi là những Đê Tê, Đê Phê tuyệt vời ông mặt trời. Chúng ta mãi là gia đì�nh của nhau!

"Chuối ơi cố lên Chuối đuối Chuối rụng Chuối lên là Chuối lên Lên là lên là lên là lên Các bạn ơi! Ơi! Chúng ta là ai? Đội 5 Slogan của chúng ta là gì? Chiến dich không 5 – Như rằm không Chuối”

Nguyễn Thi Diễm My

15

Page 16: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Sài Gòn – ngày 08/07/2014 – 1 chiều mưa! Vậy là đã 3 ngày trôi qua kể từ cái hôm nó ôm mọi người khóc nức nở ở điểm trực…Chiều nay trời bỗng đổ cơn mưa lớn, nó ngồi bên cửa sổ của căn phòng trọ nhỏ bé mà tự hỏi: Không biết bây giờ mọi người đang làm gì nhỉ? Mọi người có nhớ nó như nó đang nhớ về gia đình 3S bây giờ không? Nó mở máy, xem lại từng tấm ảnh, từng khoảnh khắc mà nó đã có trong suốt 21 ngày vừa qua…Bỗng có giọt nước mắt nhỏ rơi trên bàn phím!!! Như 1 cuốn phim quay chậm, mọi thứ hiện ra trước mắt nó dưới cơn mưa vẫn đang đổ ào ào ngoài kia. Nó thấy mình của những ngày viết CV vội, những ngày hồi hộp chờ phỏng vấn, và rồi ngày nó thấy tên mình trong danh sách đội 6 trực ở Nguyễn An Ninh. Nó thấy hạnh phúc, nhưng thực sự nó cũng rất lo sợ, liệu rằng nó có hòa nhập được với 23 con người hoàn toàn mới không? Nó thấy các anh chị đi trước, ai cũng có những kỉ niệm mà khi nhắc đến họ đều rất tự hào, thế rồi nó nghĩ về mình, liệu rằng bản thân nó sẽ có được gì sau 21 ngày đó? Buổi trực đầu tiên – nó không có mặt! Sáng hôm ấy trời cũng mưa thế này, nó thấy ảnh của mọi người tất bật đi lấy dù, lấy nước, đội cả trời mưa để đi khảo sát nhà trọ.Nó thấy mà lòng vô cùng náo nức. Thế rồi nó được đi khảo sát, lần đầu tiên nó bất chấp cái nắng như lửa đốt của Sài Gòn mà cứ chạy vòng vòng vì nó muốn hoàn thành chỉ tiêu, lần đầu tiên nó nói chuyện với nhiều người,

và đó là lần đầu tiên nó biết anh…Anh như tia nắng ban mai nhẹ nhàng sưởi ấm lòng nó vậy. 16 ngày nữa trôi qua, nó đi trực dày lịch hơn, thậm chí nhiều hôm nó không đăng kí lịch nhưng vẫn chạy lên điểm trực, nó cảm nhận được giữa nó và mọi người có 1 sợi dây gọi là “tình đồng đội” đã bắt đầu xuất hiện. Tối nào nó cũng giặt chiếc áo xanh cổ đỏ ấy, có khi không kịp khô nó vẫn mặc để đi trực. Mọi người gọi nơi ấy là gia đình 3S – Sáu Sến Súa… Kỉ niệm của những ngày ấy là trò chơi số 7, là trò bán thì thầm, là trò diễn tả từ ngữ, là những hôm cả nhà ngồi hát,

Nơi ấy là

16

Page 17: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

quay clip, và đặc biệt là cái nồi thần thánh của đội nó! 3S đã tiếp đãi các anh, chị, bạn đến thăm rất nhiệt tình bằng 1 nồi nước vàng để rồi sau mỗi chuyến viếng thăm 3S càng “gây thù chuốc oán” với nhiều người hơn.

Mọi thứ bắt đầu trở nên quen thuộc với nó thì cũng đã đến cận kề ngày tuyển sinh đại học. Những ngày qua gia đình nó đã giúp không ít phụ huynh và các em có được chỗ ở tốt, và sau mỗi lần như thế, cái mà gia đình nó nhận được chính là những nụ cười và lời cảm ơn của mọi người – với 1 chiến sĩ tình nguyện thì bao nhiêu đó thôi cũng đủ với họ rồi! Nó nhớ lắm những ngày 5h30 sáng đã phải có mặt ở điểm trực, cùng mọi người lấy bàn, ghế, lấy bánh, mì tôm,…Còn nó được phân công hướng dẫn sơ đồ phòng thi cho các thí sinh – sau hôm đó thì nó mới nhận ra nó có trí nhớ của “con cá vàng” thì phải, cả mấy tiếng đồng hồ và nó vẫn không nhớ nổi cái sơ đồ ấy!!! Có lẽ đây là lần đầu tiên kể từ hôm lễ ra quân gia đình nó có đầy đủ tất cả mọi người. 3 ngày trôi qua thật nhanh, mặc dù sau những ngày trực về đến nhà ai cũng mệt nhưng rõ ràng, trong vô thức của mình, khi nghĩ về Tiếp sức mùa thi ai cũng có thể cười trong lúc ngủ…

Ngày hôm nay khi ngồi viết những dòng này, nó khóc không phải vì buồn mà đó là những giọt nước mắt vui sướng của nó. Nó cảm ơn cuộc sống, cảm ơn UEH, cảm ơn Tiếp sức mùa thi đã mang đến cho nó thêm 1 gia đình, là 1 trong những đứa em út, nó càng cảm nhận rõ hơn tình cảm của mọi người dành cho nó. Nó cảm ơn mọi người đã quan tâm đến cả những tình cảm cá nhân của nó, nhưng bây giờ, với nó, điều đó đã không còn quan trọng nữa…Nó chỉ muốn 1 ngày gần nhất, cả gia đình nó lại được ngồi bên nhau, trên 1 bãi biển hay 1 ngọn núi nào đó và hét lên rằng: “Chúng tôi yêu 3S” Hồ Thị Ngọc Hanh

Nơi ấy là gia đình…

17

Page 18: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

2011, thi đại học

2012, TSMT năm nhất2013, TSMT năm hai

2014, TSMT năm cuối

18

Page 19: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Ấy vậy ma thơi gian trôi qua nhanh thật, mơi đó ma đã ba năm, TSMT vơi mình la cả một tình yêu rât lơn, môi năm mình lai có một cảm nhận riêng, chưa bao giơ mình cảm thây hối tiếc khi tham gia tiếp sức cả. Hiên tai mình đang trong cai khoảng thơi gian cuối cùng đươc lam công viêc ma mình đã nghĩ đến khi bươc chân lên cai thanh phố bé nhỏ nay từ khi vao ĐH.

Gởi các bé đội 7 hết sẩy của chị!

Nói thật là chị rất thích cái cảm giác được làm chị,thích thích thế nào ấy, quay qua cũng chị ơi, quay lại cũng chị ơi! Nghe sao mà thân thương quá. “Chị ơi, bữa giờ mình gặp nhau vui vậy, không lẻ hết 3 tuần mình chia tay hả chị? Buồn lắm, mình không được đi ăn nữa rồi, làm sao đây chị?” câu hỏi đáng yêu quá sức từ một anh chàng thám tử đội mình. “Chị ơi bữa giờ ngày nào cũng đi trực, riết quen rồi chị, giờ không đi thấy nhớ mọi người lắm!” “Chị ơi, kết thúc chiến dịch đội mình có đi chơi không chị? Em biết để đặt xe về quê nữa! Đi xa nha chị, qua đêm nữa mình chơi cho đã!” “Chị ơi, em viết confession cho chị đó, ai biểu chị không dẫn tụi em đi tập bơi, hết chiến dịch em muốn biết bơi!hxhx” “Chị ơi, sao mấy anh chị gọi chị là VL vậy? Chị ơi, em đấm bóp cho chị nha, lát chị cho em ăn cơm với nha!” Ghét! Cũng bởi mấy câu này mà dù có mệt, dù có nắng hay mưa, dù có bận đi đâu thì mình cũng phải ráng lết lên cho bằng được. Ai cũng bảo đi TSMT xong thế nào cũng bựa lắm, nhưng vì mấy đứa đáng yêu quá nên chị quyết giữ tâm hồn trong sáng, vui vẻ và pha trò bằng những câu nói ngây ngố ( có thể nói là hơi thiếu muối trong đội) cũng vì ngây ngô như vậy mà có lần đội mình bị đội khác cho ăn đòn. Bé ơi, tất nhiên mình sẽ không dừng tình cảm khi chiến dịch kết thúc mà mình sẽ giữ nó mãi bé nhé ( có ai yêu nhau mà bảo rằng sau 3 tuần mình hết yêu đâu nè), chị sẽ sắp xếp thời gian họp đội thường xuyên hơn sau chiến dịch, chị sẽ dắt mấy bé đi bơi để mấy bé biết bơi hết và sẽ không quên ăn vặt mỗi lần sau đó! Em à, đội mình sẽ đi chơi chứ, không chỉ 1 lần sau chiến dịch đâu nhé! Cứ chuẩn bị tinh thần nè. Em, chị biết ý đồ của em rồi, không cần nịn chị nữa đâu, với sói chị sẽ không được nhân nhượng! Cám ơn các em đã cho chị mùa hè cuối cùng thật đáng yêu, cám ơn những món quà các bé đã dành cho chị, chị yêu các bé nhiều, năm sau phải nối bước chị nhé, chị sẽ luôn bên các em.

Chuẩn bị cho tuần cuối nào các em ơi! Yêu những thiên thần chuẩn bị biến đổi, liệu có nên không nhỉ?

Love you, 7 Lê Vũ Lan Oanh

19

Page 20: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

20

Page 21: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Gửi đội 8 yêu dấu, Ba tuần vừa rồi là một khoảng thời gian không quá dài, cũng không quá ngắn nhưng đủ để chúng ta thân nhau, hiểu nhau, yêu nhau và trở thành một gia đình. Dường như đi riết rồi quen, nói riết rồi thân, chúng ta - từ những con người xa lạ đã trở nên thân thiết từ khi nào cũng không ai biết. Trên cái hành trình mà chúng ta vừa trải qua ấy, có biết bao khoảnh khắc, biết bao cảm xúc mà không phải chỉ nói ra thôi là đã cảm nhận được đầy đủ. Buồn, vui, giận, yêu, bao nhiêu cảm xúc cứ gọi là đang xen nhau. Tôi vẫn nhớ như in cái tuần đầu, e dè, trầm lặng, để rồi những tuần sau mới dần dần bộc lộ “bản chất”. Tôi vẫn thích gọi đội là “biệt đội Biên Hoà”, cái tên nghe là đủ biết. Nhớ những chiều mưa, từng đó con người co ro, khép người lại trong cái dù bé tí xíu, người không ướt chỗ này thì cũng ướt chỗ kia, tuy nhiên nụ cười luôn nở trên môi mỗi chiến sĩ đội 8, dù nắng dù mưa, có là gì so với việc chúng ta đang đi làm tình nguyện nhỉ? Nhớ nhiều lắm, nhớ những trò chơi để “moi” tiền nhau, nhớ những khúc hát vu vơ bất chợt vang lên, nhớ những hình phạt mà không-thể-điên hơn nữa. Rồi ngày hội đá banh của tiếp sức mùa thi, làm sao có thể quên được bàn tay vàng của thủ môn Ori, những chân sút cừ khôi của đội như anh Toản, anh Phong, anh Quyên, anh Đức. Và đặc biệt không thể không nói đến dàn cổ động viên hung hậu, tuy đẹp không lộng lẫy nhưng được cái rạng ngời, làm màu và nền rất tốt, lại còn rất rất nhiệt tình. Nhắm mắt một cái là ba ngày quan trọng nhất hành trình cũng đã đến, mọi người hăng say cùng nhau chia sẻ công việc và làm việc với một tinh thần không thể nghiêm túc hơn. Ngày cuối cùng, mọi người vẫn giữ cái sự vui vẻ và hào hứng ấy . Tuy biết trong lòng mỗi người đều có những khoảng lặng riêng, những bùi ngùi, nuối tiếc, hoặc lắm lúc tự hỏi mình “Xong chiến dịch rồi, làm gì đây nhỉ?” nhưng cứ nghĩ đến việc đội 8 vẫn là nhà và chào đón mình bất cứ khi nào thì tự dưng sẽ ấm lòng lại. Ừ đúng, đội 8 sẽ mãi là nhà, sẽ là mái nhà chung mà chúng ta có thể tìm về, chúng ta sẽ mãi bên nhau như những ngày vừa qua đội 8 nhé! Có những khoảnh khắc qua đi sẽ không bao giờ lấy lại được, tuy nhiên, nó sẽ mãi ngự trị trong tim mỗi còn người những kí ức đẹp nhất, tuyệt vời nhất. Và tôi xin gói ghém những kỉ niệm ngọt ngào nhất cùng đội 8 lại, cất vào 1 ngăn bí mật trong tim, để những lúc mỏi mệt trên chặng đường tương lai của mình, tôi có thể ngồi lại, lấy ra và nhìn lại để biết rằng mình đã từng có một khoảng thời gian sống hết mình với đội 8 Tiếp sức mùa thi 2014 như thế nào.

Lê Nguyễn Hoàng Ân

21

Page 22: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

lo nghĩ về một điều gì đó mà ngồi nhìn xa xăm… Nhớ anh đội phó Đăng Ngọc siêu “mềm” của đội. Lúc đầu em cứ tưởng nhầm anh là đội trưởng, bởi vì anh chủ trì cuộc họp hôm đầu tiên họp đội. Tiếp đó là những bất ngờ của em vào những ngày đầu gặp anh mỗi khi đi trực. Ta nói cái hình tượng ban đầu nó sụp đổ hoàn toàn anh ạ! Nhưng chẳng hiểu sao, có lẽ là gặp riết rồi quen, rồi cũng thấy yêu, thấy nhớ cái hình tượng mới lắm lắm. Nhớ chị Kim Dung, chị Thanh Mai, chị Lâm Tuyền, chị Huyền Trân dịu dàng, đáng yêu, hay ngồi nghe tâm sự của mấy đứa em. Nhớ nhóm Ngũ Quái gồm chị Kiều, chị Loan, chị Thư, Hồng Hạnh, Yến Nhung. Năm người mà trực chung thì còn hơn chục cái loa ghép lại! Cũng nhờ vậy mà những buổi trực luôn tràn ngập những tiếng cười dù bên ngoài trời đang nắng chói chang. Nhớ anh Giác Hoàng với cái nồi, và những lần ngồi chơi bị anh đánh đến đỏ tay! Nồi canh anh nấu và chai nước tương là hai huyền thoại

Người ta vẫn thường bảo nhau rằng: “Có bữa tiệc nào mà không tàn, có buổi họp mặt nào mà không đến lúc phải chia

tay”, Tiếp Sức Mùa Thi cũng vậy. Sau hai mươi mốt ngày gắn bó với nhau, tất cả giờ đây chỉ còn là kỉ niệm, là hồi ức của một thời làm tình nguyện, của một thời còn sinh viên. Nỗi nhớ chỉ ùa về khi những điều đó không còn nữa, khi ta không còn gặp nhau mỗi ngày, bên nhau hàng giờ. Nhớ anh đội trưởng Hoàng Anh hiền lành, dễ thương, dễ mến. Anh là đầu tàu của cả đội, là người anh luôn ở bên động viên các em khi cần. Mỗi lần anh họp, trông anh rất nghiêm, nhưng sau đó thì anh trở lại hiền lành như xưa. Chỉ tiếc một điều là anh không thể cùng đội đi hết chiến dịch, ai cũng buồn nhiều, cũng nhớ anh nhiều. Nhớ chị đội phó Ngọc Duyên làm việc nghiêm túc, nhưng khi vui chơi thì hết mình với đội. Nhớ những phút giây “khùng điên bất chợt” lúc tự sướng, nhớ những nụ cười lúc chơi trò chơi cùng đội. Nhớ cả những lúc chị suy tư,

Lê Mỹ Ngọc Trâm

22

Page 23: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

của Đội 9. Nhờ nó mà những bữa cơm trở nên ngon hơn, mọi người thân với nhau hơn. Thật buồn là cái nồi đã từ biệt anh Hoàng mà ra đi không lý do. Nồi ơi, mau về đi! Nhớ cái giọng Hà Tĩnh của anh Hiệp, giọng Quảng Bình của anh Đạt, nhớ “thầy” Hoài Bảo xem chỉ tay bói mọi vấn đề cho thành viên trong đội, gần như không có câu hỏi nào có thể làm khó anh được! Nhớ chị Ngọc với trò chơi Piano Tiles trên điện thoại, khiến cho bao người có một ước mơ nhỏ nhoi là phá được những kỷ lục của chị. Nhưng cứ mỗi lần phá xong thì chị lại lập được kỷ lục mới, ôi đắng…à mà thôi! Nhớ chị Ái Lệ mấy ngày đầu đi trực hay bị em chọc, nhưng từ từ thì hình như tình thế nó bị đảo ngược hoàn toàn. Còn chị Mai Vàng sao em ít gặp chị thế nhỉ? Để giờ đây những gì em nhớ về chị là hình dáng một cô gái lần đầu được mặc chiếc áo màu xanh tình nguyện, tuy ít nói nhưng rất tích cực trong công việc. Nhớ những lần đi khảo sát nhà trọ với anh Tân, anh Hải, anh Tân hiền lắm, nên thường được mọi người “ưu ái” chọc ghẹo. Anh Hải thì có kinh nghiệm hơn, em còn phải học từ anh nhiều thứ nữa. Nhớ buổi chiều nào ngồi nghe anh Thái Sơn kể chuyện bằng giọng Quảng Ngãi, em nghe không quen lắm, có nhiều chữ nghe không kịp nhưng không dám hỏi lại, sợ làm anh mất hứng. Nhớ anh Cái Nồi – Trường Sơn nhìn hiền hiền ít nói vậy mà không dễ bị ăn hiếp chút nào! Nhớ hình bóng con người tốt bụng, nhiệt tình lại sâu sắc của anh Thái, nhớ bàn tay khéo léo của bạn Duy, và nhớ cả hai khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của Hân và Hương nữa! Nhớ những ngày mưa nắng có nhau ở THPT Nguyễn Thượng Hiền, những bữa trưa cùng ăn cơm như một gia đình, nhớ buổi chiều nào quên cả nắng nóng mà làm vòng cho nhau.

Chiếc vòng màu xanh đỏ giống như chiếc áo màu xanh cổ đỏ mà chúng tôi đang mặc như đưa chúng tôi lại gần nhau hơn. Nhớ những ngày cuối làm việc cùng nhau, những cử chỉ yêu thương, quan tâm nhau tuy đơn giản nhưng làm ấm lòng người. Đó là miếng bánh chia đôi, là chai nước tiếp sức từ đồng đội. Đó là những chiếc nón được truyền từ đầu người này sang người kia, là những lời nhắc ăn sáng khi làm nhiệm vụ quên ăn… Làm sao quên được những ngày hè đã qua, những con người đã gặp, những yêu thương đã trao ngày nào. Có ai đi làm tình nguyện mới hiểu được tại sao giữa những con người chưa bao giờ gặp lại trở nên gắn bó với nhau như vậy. Cơ hội gặp nhau sắp tới đây có vẻ khó khăn hơn bởi mỗi người đi mỗi ngã, nhưng Đội 9 trong tôi vẫn còn đó, những kỷ niệm chẳng phai nhòa!

TÔI – TỰ HÀO THÀNH VIÊN ĐỘI 9!TÔI YÊU ĐỘI 9!

23

Page 24: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Cơ bản là sống sung túc hơn nhưng sao thấy thiếu thiếu điều gì đó. Nhớ lắm những bữa trực TSMT tại cơ sở A. Quên

sao được ngày đầu tiên làm quen với cơm chay phải ngầm ngùi ráng nuốt cho hết hộp cơm

của sinh viên tình nguyện, mấy bữa sau sung túc hơn nhờ má bán bánh mì tài trợ đồ ăn mặn với thực đơn

thay đổi hằng ngày. Mức sống đội 10 đã lên một tầm cao mới. Nhớ lắm những buổi chiều mưa tầm tã, cả đám hạ dù

xuống chui vào núp; khi thì gào khan cổ những bài ca sinh hoạt, lúc thì lại xì xầm kể chuyện to nhỏ. Chết cười với những trò giáo dục

giới tính sức khỏe sinh sản bựa không chịu nổi. Nhớ lắm trò ma sói mà chơi hoài không biết chán. “ Cho em

nói 3 câu trước khi bị treo cổ” “ Em không phải là sói. Mọi người đừng giết em. Giết em mọi người sẽ hối hận”

Nhớ thiệt đó. Nhớ cả những khi chơi ngu được ăn quá trời đá nữa, cục này chưa tan trong họng

tay đã cầm cục khác; bữa sau ngu hội đau cổ quá lên khào khào nói chuyện với

nhau. Nào là lấy wasabi ra mời khách ngậm cay nồng mũi,

khiến ai cũng cảm động đến chảy nước mắt rồi lại còn ép khách uống dầu

ăn trong vòng 20s nữa. Đội 10 tốt quá xá, coi khách như người nhà. Bê đê quá. Lố. LỐ

quá là cụm từ được kêu gào nhiều nhất trong cái tập thể LỐ này. Nhớ lắm những ngày cuối chiến

dịch khi đội bị tách thành nhiều mảnh vẫn giữ được tinh thần lố. Hôm đầu tiên thi đại học, biệt đội lố được

ăn cơm gà, ngủ điều hòa. Cầm hộp cơm gà trên tay mà mừng muốn rơi nước mắt, miếng đùi gà to ụ mà lâu lắm rồi chưa được

gặm. Rồi chiều ra đứng nắng quá. 6 con người thông minh đã tìm ra một

phòng điều hòa miễn phí rộng một mét rưỡi vuông; đó chính là trụ ATM kế bên cổng trường CĐKT, bao mát Bữa cuối cùng thì cả đội đi quẫy nhiệt tình với nhau, thác loạn vui không tả nổi.

Hôm chủ nhật biệt đội lố có đi quay clip về TSMT mà sao lố quá, có vẻ lố đã ăn sâu vào bản chất của mỗi người rồi. Tuy có buồn và trống vắng nhưng có lẽ

hình ảnh mọi người đã đầy ắp trong tim mình rồi, chúng kết thành một khối to ụ làm ngộp thở quá nè.

Yêu lắm đội 10 - Yêu TSMT 2014 <3

Ở nhà thì được ăn ngon, ngủ kỹ. Sáng nướng tới 8h, chiều thì ngủ trưa tới 5h. Buồn buồn thì lôi đồ ăn vặt ra ăn,

nóng thì bật quạt cho mát.

Đội 10Vy Thu Hiền

24

Page 25: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Cơ bản là sống sung túc hơn nhưng sao thấy thiếu thiếu điều gì đó. Nhớ lắm những bữa trực TSMT tại cơ sở A. Quên

sao được ngày đầu tiên làm quen với cơm chay phải ngầm ngùi ráng nuốt cho hết hộp cơm

của sinh viên tình nguyện, mấy bữa sau sung túc hơn nhờ má bán bánh mì tài trợ đồ ăn mặn với thực đơn

thay đổi hằng ngày. Mức sống đội 10 đã lên một tầm cao mới. Nhớ lắm những buổi chiều mưa tầm tã, cả đám hạ dù

xuống chui vào núp; khi thì gào khan cổ những bài ca sinh hoạt, lúc thì lại xì xầm kể chuyện to nhỏ. Chết cười với những trò giáo dục

giới tính sức khỏe sinh sản bựa không chịu nổi. Nhớ lắm trò ma sói mà chơi hoài không biết chán. “ Cho em

nói 3 câu trước khi bị treo cổ” “ Em không phải là sói. Mọi người đừng giết em. Giết em mọi người sẽ hối hận”

Nhớ thiệt đó. Nhớ cả những khi chơi ngu được ăn quá trời đá nữa, cục này chưa tan trong họng

tay đã cầm cục khác; bữa sau ngu hội đau cổ quá lên khào khào nói chuyện với

nhau. Nào là lấy wasabi ra mời khách ngậm cay nồng mũi,

khiến ai cũng cảm động đến chảy nước mắt rồi lại còn ép khách uống dầu

ăn trong vòng 20s nữa. Đội 10 tốt quá xá, coi khách như người nhà. Bê đê quá. Lố. LỐ

quá là cụm từ được kêu gào nhiều nhất trong cái tập thể LỐ này. Nhớ lắm những ngày cuối chiến

dịch khi đội bị tách thành nhiều mảnh vẫn giữ được tinh thần lố. Hôm đầu tiên thi đại học, biệt đội lố được

ăn cơm gà, ngủ điều hòa. Cầm hộp cơm gà trên tay mà mừng muốn rơi nước mắt, miếng đùi gà to ụ mà lâu lắm rồi chưa được

gặm. Rồi chiều ra đứng nắng quá. 6 con người thông minh đã tìm ra một

phòng điều hòa miễn phí rộng một mét rưỡi vuông; đó chính là trụ ATM kế bên cổng trường CĐKT, bao mát Bữa cuối cùng thì cả đội đi quẫy nhiệt tình với nhau, thác loạn vui không tả nổi.

Hôm chủ nhật biệt đội lố có đi quay clip về TSMT mà sao lố quá, có vẻ lố đã ăn sâu vào bản chất của mỗi người rồi. Tuy có buồn và trống vắng nhưng có lẽ

hình ảnh mọi người đã đầy ắp trong tim mình rồi, chúng kết thành một khối to ụ làm ngộp thở quá nè.

Yêu lắm đội 10 - Yêu TSMT 2014 <3 25

Page 26: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

KHỞI ĐẦU CỦA “TÌNH YÊU” VÀ

“NGUYỆN ƯỚC”

Hè năm nay, tôi đi làm tình nguyện. Hè năm nay, tôi là chiến sỹ của “Tiếp sức mùa thi 2014”. Cơn mưa mùa hạ lặng lẽ chợt đến rồi cũng chợt đi. Người dân ở cái thành phố này mải miết bận bịu kiếm kế sinh nhai hằng ngày, quá quen thuộc đến nỗi đã quên mất tự hỏi mình. Vì sao mưa nắng thất thường? Vì sao con người thiếu thốn tình cảm cho nhau? Ngay ở đằng kia là thím bán bánh tráng trộn tôi vẫn khoái ăn, rồi đằng kia nữa là chú bán bún thịt nướng giá không được rẻ lắm, đằng kia nữa nữa là ông bán kem gõ kẻng leng keng, thỉnh thoảng ghé vào chỗ chúng tôi nói ngọt: “Này con, sinh viên mỗi đứa lấy rẻ 3000 một cây. Không ăn hả? Khuyến mãi hết đát luôn rồi đó. Mưa lạnh như rứa ăn kem mới ngon.....Không chịu hả?....”. Lạch cạch, lạch cạch....tiếng xe người đàn ông nghèo khổ xa dần. Ngồi yên lặng bên bàn tư vấn, tôi như chợt phiêu cùng nhịp sống hỗn độn nơi đây. Ai nói quận 1 là quận đắt đỏ nhất Sài Gòn kia chứ? Bên cạnh con phố tây nhộn nhịp sôi động cùng ánh đèn của những quán ba hắt ra đến chói mắt là cuộc đời lam lũ, kiếm từng đồng lẻ, cắc bạc của người dân nghèo dưới gầm cầu Ông Lãnh. Chỉ khi chứng kiến những đứa trẻ gầy giơ xương đen nhẻm ngủ vật vạ dưới gầm cầu, những người tàn tật rách rưới đi bán vé số qua ngày, những kẻ hút hít chích đủ kiểu rất “văn minh” thì người ta mới có thể hình dung nổi bồn từ “thiếu thốn tình cảm”.

ĐỘI 1126

Page 27: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Chỉ đơn giản là, không còn ai quan tâm đến ai nữa, không còn ai là ai của ai nữa, mọi người đều có đủ mọi nỗi để lo, đủ mọi gánh để vác, không còn chỗ khuyết. Một đứa trẻ nhìn đời dại dột như tôi, mười chín năm lớn nổi thành người là tiền ba mẹ nuôi, mười chín năm chẳng biết đến đắng cay, đói khổ, cứ mỗi lần nhìn thấy cảnh người lam lũ thì lại sôi sục ý chí viển vông muốn thay đổi xã hội ng-hiệt ngã này, muốn giúp đỡ những kiếp người lạc lõng kia. Thế nhưng, thay đổi bằng cách nào? Tiền tôi cho họ có thể cho mãi được không? Chỉ bằng một cái tôi cỏn con, vô dụng như vậy thì làm được gì nổi cho đời? Cơ mà suy nghĩ của tuổi trẻ bồng bột thì cứ vẫn nên suy nghĩ, không có những suy nghĩ như vậy sẽ không tạo thành ước mơ, hoài bão, không tồn tại một tuổi trẻ bồng bột. Vậy là, tham gia “Tiếp sức mùa thi” năm nay giống như một bước chân của tôi trên con đường thực hiện ước mơ tuổi trẻ viển vông ấy. Trên thế gian này,có rất nhiều người cần tới sự giúp đỡ của tôi, dù là sự giúp đỡ nhỏ bé nhất. Tôi biết, chỉ cần tôi có một trái tim tình nguyện! Ở nơi đây, có rất nhiều con người cùng tôi nghĩ về một ước mơ viển vông và cũng có rất nhiều người cùng tôi thực hiện ước mơ ấy, cho nên tôi chưa bao giờ thấy mình cô đơn.

Ngày vào nhập học đại học, chúng tôi đã nhận được tình yêu vô bờ bến từ những người thân yêu trong gia đình suốt mười tám năm trời và giờ đây là lúc chúng tôi học cách chia sẻ tình yêu quý giá ấy tới nhiều người hơn nữa. Chúng tôi đã không ngừng ước nguyện cho bản thân suốt những năm tháng cuộc đời và giờ đây là lúc chúng tôi cùng san sẻ những ước nguyện chưa thành cùng các bạn thí sinh, chắp thêm đôi cánh tình yêu để ước nguyện ấy thêm đủ đầy. Mới là những ngày đầu ra quân, mặc chiếc áo màu xanh biển của chiến dịch trên người, cổ đeo thẻ chiến sỹ màu xanh da trời, tôi cảm thấy “oai” lắm. Cái “oai” của niềm tự hào, của sự không phải ai cũng có được và của nhiệt huyết tuổi trẻ đang sôi sục trong tôi từ cái ngày tôi đặt chân vào Sài Gòn làm một tân sinh viên. Hè năm nay, tôi không về quê. Nỗi nhớ nhà của đứa sinh viên năm nhất nó ghê gớm lắm, nhiều lúc lại cảm thấy lạc lõng giữa lòng Sài Gòn tấp nập. “Mẹ ơi, đợi con về. Để con kể cho mẹ nghe những ngày đầu đời làm tình nguyện con đã vui đến thế nào...”

27

Page 28: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Giống như một thước phim ngắn, trôi qua thật nhanh, thời gian 3 tuần ấy lướt

qua một phần trong cuộc đời tôi và để lại đó bao dấu ấn thật đậm đà. Không cầu kì, không hoan hỉ, những tháng ngày mồ hôi ướt trang giấy, mồ hôi thấm bờ vai, mồ hôi mặn nơi gò má, vậy mà những mệt mỏi ấy bỗng là một dấu khắc đọng lại trong trái tim của một đứa sinh viên năm đầu bước vào trường cùng những tiếng cười vô tư không bao giờ ngớt. Có thể là bạn, có thể là tôi, ai cũng từng một lần và nhiều lần trải qua những khoảnh khắc trở thành kí ức đẹp, và TSMT đối với tôi là khoảnh khắc ý nghĩa sâu sắc ấy. Lặng lẽ trong mình mang một tình yêu và nỗi nhớ thật giản dị, ba tuần TSMT cùng nắng, cùng mưa, cùng giọt nước mắt và tiếng cười của đồng đội, cùng nỗi lo lắng và thổn thức của các thí sinh và phụ huynh - tôi bỗng thấy mình là một chiến sĩ thật sự. Và giờ đây, trong giây phút hồi tưởng lại những gì đã xảy ra, trong trái tim không khỏi bùi ngùi…. Tiếp sức mùa thi đến

với tôi tựa như một bàn tay nhẹ nắm lấy tôi, rồi khẽ buông ra, để lại những khoảnh khắc ấm áp, và tiếc nuối. Những nụ cười giòn tan, những khuôn mặt rạng rỡ khi ngồi cùng nhau chơi những trò chơi hay đơn giản chỉ là ngồi kể những câu chuyện tự chế , sao như vẫn vang bên tai tôi vẫn như ở ngay trước mắt tôi vậy. Ngay giờ phút này đây, nhìn chiếc áo tiếp sức mùa thi vẫn còn treo ở đó, tôi muốn như khoác nó vào ngay để có thể chạy thật nhanh xuống chỗ trực vậy. Nhưng nay còn đâu, chỉ còn mình tôi, mình tôi ngồi lại suy nghĩ. Thời gian trôi qua thật nhanh, cứ ngỡ như mới bắt đầu mà đã kết thúc. Chẳng có niềm vui nào thuộc quyền sở hữu của ta mãi mãi, nó đến thật nhanh và cũng bất ngờ trôi đi. Ắt hẳn khi chúng ta có thể viết nên những lời này thì những điều hạnh phúc mà chúng ta có được, nó đã trôi đi để lại cho chúng ta biết bao kỉ niệm. Để có thể kể hết những dòng cảm xúc thì thật là khó, nó cứ trôi qua, trôi qua rồi lắng đọng trong tim mỗi người. Mỗi ngày trôi qua

Ba tuần không quá dài nhưng đủ để lại trong mỗi chúng ta nhiều kỉ niệm, đủ để chúng ta trân trọng nó rồi nén lòng lại bao bọc những kỉ niệm ấy ở một góc nhỏ trong tim. Chúng ta đã có thể kết nối cảm xúc lại với nhau để trải nghiệm những thứ chỉ có kí túc xá mới có, những thứ chỉ sinh viên nội trú, những con người sống chung như một gia đình mới có thể cảm nhận được. Ba tuần - một mùa thi đại học đầy ý nghĩa như là món quà dành riêng cho chúng ta, những kinh nghiệm làm hành trang để bước tiếp trong cuộc sống. Dù không còn làm việc chung nữa, không còn những khoảnh khắc vui đùa, ngồi lại kể chuyện cho nhau nghe nữa nhưng mong đội mình mãi vui, mãi gắn bó và sẽ đón nhận những giây phút ý nghĩa hơn nữa khi chúng ta được ở cùng nhau. Tôi yêu cả đội và yêu kí túc xá nhiều.

Tiếp sức mùa thi Ký túc xá - trải nghiệm khó quên

Hà Hồ

Hạnh phúc vốn ở ngay trước mắt nhưng người ta tự đặt nó ra xa. Hạnh phúc vốn dĩ chẳng xa hoa nhưng người ta tự biến nó thành xa xỉ.

28

Page 29: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

là một kỉ niệm. Ngày đầu tiên của quá trình tiếp sức mùa thi đối với tôi thật ấn tượng và vui vẻ. Giờ ngồi nhớ lại những khoảnh khắc ngày hôm ấy mà sao lòng lại thấy bồi hồi. Nhớ lại những khuôn mặt cùng đi khảo sát nhà trọ với tôi cũng đủ làm tôi cảm thấy vui. Họ nhiệt tình, vui vẻ, và sẵn sàng che chở cho tôi. Hôm đó trời mưa khá nặng hạt, trong bốn người bạn đi cùng với tôi họ chỉ có một chiếc dù để che mưa nhưng cũng nhường lại cho tôi. Như một điều bất ngờ tôi và một bạn nam cũng sẵn sàng nhận lấy, cũng không suy nghĩ gì, phải chăng vì ba người bạn còn lại của tôi họ muốn đi dưới trời mưa hay đó là một sự quan tâm nhẹ nhàng mà tôi không nhận thấy. Những ngày tiếp theo đến với tôi phải nói đó là những ngày tôi mong đợi, tiếp tục với công việc khảo sát nhà trọ, tôi có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với những thành viên trong đội và những niềm vui, nụ cười đến tôi từng ngày... Trong những lúc trực bàn hay những giờ ăn cơm cùng nhau, đều có những giây phút, dù nhẹ nhàng nhỏ nhoi và lặng lẽ trôi qua thôi nhưng cũng đủ để làm chúng tôi phải nhớ...Nhớ những khuôn mặt ngây thơ, ngơ ngác khi bị thua trong những trò chơi quen thuộc như cắt số, 7 up, 3-6-9,...Nhắc đến những trò chơi thì tôi không thể nào nhớ đến những khoảnh khắc hay hình ảnh cười ra nước mắt của chị Chuột. Chị là người gây ấn tượng nhiều nhất đối với tôi. Chị vô tư, vui vẻ đến mức làm người ta cảm thấy muốn che chở, và thật thoải mái khi nói chuyện với chị. Không chỉ riêng với chị Chuột mà đối với hai mươi lăm thành viên trong đội. Dường như không có hay nói đúng hơn là không thể có một thứ gì đó ngăn cách giữa chúng tôi. Chúng tôi nói chuyện vui vẻ với nhau, thỏa sức đùa giỡn cứ như đã gặp nhau lâu rồi vậy. Người thứ hai gây ấn

tượng với tôi đó là anh Nhựt, cũng chính là đội trưởng của đội 12 chúng tôi. Anh nghiêm khắc, kỉ luật nhiều lúc khiến chúng tôi phải sợ. Nhưng sự nhiệt tình cùng những giọi mồ hôi được lau vội vã trên gò má

anh hay những sự lo lắng của anh cho đội thì không chỉ riêng tôi mà cả đội đều có thể cảm nhận được. Anh có thể che giấu chúng đi đằng sau những nụ cười khi nhìn thấy cả đội cùng vui nhưng… ánh mắt của anh đã nói hết những tình cảm quan tâm mà anh đã giành cho đội đó anh à. Và tôi cũng nhớ lắm những lúc cả đội cười một cách tự nhiên cùng nhau, họ như trút bỏ mọi lo lắng hiện tại, cùng nhau sẻ chia những suy nghĩ đơn giản thôi . Điều ấy tuy giản dị, nhưng khi lắng lòng lại suy nghĩ các bạn có thể cảm nhận được nó ý nghĩa như thế nào. Chúng tôi làm việc cùng nhau, cùng tham gia những hoạt động thật ý nghĩa. Với tinh thần của đồng đội thể hiện trong từng bộ quần áo đá banh hay sự cổ vũ nhiệt tình, phải rơi nước mắt sau những

bàn thắng. Mọi người đá thật hay, việc chiến thắng hay thua cuộc không phải là điều quan trọng đối với chúng ta. Nhưng những sự nỗ lực của đồng đội đã được công nhận. Chúng tôi nhận được niềm vui sau khi

chiến thắng, nhưng có lẽ các bạn cũng hiểu chúng tôi còn nhận được nhiều hơn thế…Những cảm xúc lo lắng, hồi hộp, vui mừng của trận đá banh vào trận bán kết của kí túc xá… tôi sẽ không bao giờ quên được. Dù là đến giây phút cuối cùng, niềm vui chiến thắng mới vỡ tung ra nhưng đó mới chính là những khoảnh khắc ý nghĩa, xúc động mà không phải lúc nào chúng ta cũng có thể cảm nhận được. Còn đâu những lúc vui đùa, trò chuyện hay đi hát cùng nhau. Tôi không muốn suy nghĩ nhiều để rồi phải nhớ, tôi chỉ cảm thấy chúng ta thực sự may mắn khi được làm việc, vui chơi cùng nhau. Như vậy cũng đã quá đủ rồi.

Hãy dành thời gian cho những người quanh mình cho dù đó là những việc làm nho nhỏ.Nếu bạn muốn có được những thứ bạn chưa từng có thì hãy làm những việc bạn chưa từng làm.

29

Page 30: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần - những con người thầm lặng nhất, ít có cơ hội ra ánh sáng nhất nên là đội ngũ nghe tên mà ít biết mặt nhất nhưng có cơ hội là chúng tớ ló đầu ra ngay . Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần chịu trách nhiệm lo bữa ăn và chăm sóc nhiều mặt cho các đội nên chúng tớ là thế lực ngầm của chiến dịch Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần nên chúng tớ luôn là những người bắt đầu công việc của chiến dịch sớm nhất và kết thúc muộn nhất. Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần với sì lô ganh “ CÃI LÀ CẮT” nên làm cho các đội nhầm tưởng là chúng tớ đanh đá, chua ngoa, lộng hành ngang ngược.

Nhưng thật ra niềm vui to bự nhất của chúng tớ là được phục vụ, chuẩn bị cho các đội và các bạn thí sinh những bữa ăn ngon, những suất cơm đầy đủ dinh dưỡng để các bạn có đủ sức khỏe và tinh thần làm việc quần quật suốt một ngày dài. Mỗi lần được múc cơm, gắp đồ ăn vào từng hộp cho các bạn, chúng tớ luôn cố gắng suy nghĩ cách làm sao mỗi phần cơm thêm vô một miếng đậu hủ hay một miếng rau nữa nhưng có khi được, có khi không. Niềm hạnh phúc lớn lao của chiến sĩ hậu cần là được thấy mọi người VUI - KHỎE.

Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần nên các đội ai cũng nghĩ cuộc sống của chúng tớ rất tẻ nhạt và buồn bã vì điều kiện làm việc nên không được đùa giỡn, không được tung hoành như đội tư vấn cũng không được tự sướng nhiều như đội thông tin. Nhưng chúng tớ có những niềm vui đặc trưng RẤT HẬU CẦN. Là lúc ăn cơm cả đội phải im lặng thin thít bỗng có đứa thốt lên “ Uả sao cái muỗng bự quá vậy”. Trời ạ, thì ra là nó lấy nhầm cái vá múc cơm, cả đám mắc cười muốn lộn ruột mà phải cố nhịn, cắn răng bặm môi đủ kiểu vì cái thằng đồng đội xớn xát của mình. Là lúc mà một cái bánh ít mà 5 ,6 đứa cùng cắn chung. Là một buổi sinh nhật bất ngờ dành cho 6 đứa. Là những lúc bắt kèo WC và 1 kí trái vải, 1 kí chôm chôm, và 1 kí ổi. Là những lúc đứa gọt , đứa cắt, đứa rửa, đứa xới, đứa gấp, ai ai cũng có việc cho mình, là lúc cắt khổ qua bị đứt tay rùi tối về lên facebook viết status xin lỗi vì đã vô tình biến đồ chay thành đồ mặn...Và còn rất nhìu nữa! Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần nên chúng tớ có một ĐỘI TRƯỞNG vô cùng quyền lực, trách nhiệm nhưng không kém phần đáng yêu với câu nói bất hủ “ Cuộc họp của đội mình đến đây là hết, mọi người có thể về. Còn ai có muốn tỏ tình với đội trưởng thì ở lại”. Và sau đó màn ăn vạ vì không thoát nổi kiếp FA. Một ĐỘI PHÓ nhiệt tình, chăm chỉ. Một ông anh nhà cái bắt đội nào cũng thua. Một ông anh không xác định được giới tính của mình. Một chị thủ quỹ mũm mĩm dễ ĐỘI

HÂU CẦN

30

Page 31: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần - những con người thầm lặng nhất, ít có cơ hội ra ánh sáng nhất nên là đội ngũ nghe tên mà ít biết mặt nhất nhưng có cơ hội là chúng tớ ló đầu ra ngay . Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần chịu trách nhiệm lo bữa ăn và chăm sóc nhiều mặt cho các đội nên chúng tớ là thế lực ngầm của chiến dịch Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần nên chúng tớ luôn là những người bắt đầu công việc của chiến dịch sớm nhất và kết thúc muộn nhất. Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần với sì lô ganh “ CÃI LÀ CẮT” nên làm cho các đội nhầm tưởng là chúng tớ đanh đá, chua ngoa, lộng hành ngang ngược.

Nhưng thật ra niềm vui to bự nhất của chúng tớ là được phục vụ, chuẩn bị cho các đội và các bạn thí sinh những bữa ăn ngon, những suất cơm đầy đủ dinh dưỡng để các bạn có đủ sức khỏe và tinh thần làm việc quần quật suốt một ngày dài. Mỗi lần được múc cơm, gắp đồ ăn vào từng hộp cho các bạn, chúng tớ luôn cố gắng suy nghĩ cách làm sao mỗi phần cơm thêm vô một miếng đậu hủ hay một miếng rau nữa nhưng có khi được, có khi không. Niềm hạnh phúc lớn lao của chiến sĩ hậu cần là được thấy mọi người VUI - KHỎE.

Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần nên các đội ai cũng nghĩ cuộc sống của chúng tớ rất tẻ nhạt và buồn bã vì điều kiện làm việc nên không được đùa giỡn, không được tung hoành như đội tư vấn cũng không được tự sướng nhiều như đội thông tin. Nhưng chúng tớ có những niềm vui đặc trưng RẤT HẬU CẦN. Là lúc ăn cơm cả đội phải im lặng thin thít bỗng có đứa thốt lên “ Uả sao cái muỗng bự quá vậy”. Trời ạ, thì ra là nó lấy nhầm cái vá múc cơm, cả đám mắc cười muốn lộn ruột mà phải cố nhịn, cắn răng bặm môi đủ kiểu vì cái thằng đồng đội xớn xát của mình. Là lúc mà một cái bánh ít mà 5 ,6 đứa cùng cắn chung. Là một buổi sinh nhật bất ngờ dành cho 6 đứa. Là những lúc bắt kèo WC và 1 kí trái vải, 1 kí chôm chôm, và 1 kí ổi. Là những lúc đứa gọt , đứa cắt, đứa rửa, đứa xới, đứa gấp, ai ai cũng có việc cho mình, là lúc cắt khổ qua bị đứt tay rùi tối về lên facebook viết status xin lỗi vì đã vô tình biến đồ chay thành đồ mặn...Và còn rất nhìu nữa! Vì chúng tớ là chiến sĩ hậu cần nên chúng tớ có một ĐỘI TRƯỞNG vô cùng quyền lực, trách nhiệm nhưng không kém phần đáng yêu với câu nói bất hủ “ Cuộc họp của đội mình đến đây là hết, mọi người có thể về. Còn ai có muốn tỏ tình với đội trưởng thì ở lại”. Và sau đó màn ăn vạ vì không thoát nổi kiếp FA. Một ĐỘI PHÓ nhiệt tình, chăm chỉ. Một ông anh nhà cái bắt đội nào cũng thua. Một ông anh không xác định được giới tính của mình. Một chị thủ quỹ mũm mĩm dễ

thương nhưng lúc đòi tiền phạt thì ko khác gì “ gom hụi “ một đồng cũng không lọt khỏi tay. Và còn 20 con người trai xinh gái đẹp khác sẵn sàng lăn xả mọi lúc mọi nơi không từ nan bắt cứ chuyện gì từ trong bếp đến công việc BCH giao xuống. Chúng tớ - những con người độ tuổi khác nhau, giới tính khác nhau, tính cách khác nhau, học ở những giảng đường khác nhau, đến từ những vùng quê khác nhau, còn nhiều cái khác nhau lắm. Nhưng chúng tớ có DUYÊN PHẬN được ghép lại cùng nhau, cùng làm, cùng ăn, cùng sinh hoạt với nhau và chúng tớ yêu công việc mình đang làm, chúng tớ yêu nhau, yêu các đội, yêu các thí sinh và yêu cả BCH nữa . Chúng tớ không phải là đội hậu cần mà chúng tớ là GIA ĐÌNH HẬU CẦN VĂN HÓA. Nếu BCH là khối óc, TƯ VẤN là Gương mặt, THÔNG TIN là đôi chân thì chúng tớ xin được ví mình là CÁI DẠ DÀY của chiến dịch TSMT CÁC ĐỘI ƠI! HÃY VỮNG TÂM VÌ ĐÃ CÓ CÚNG TỚ SAU LƯNG CÁC CẬU HÃY TIN TƯỞNG VÀ ĐỂ CHÚNG TỚ LÀ HẬU PHƯƠNG VỮNG CHẮC CỦA CÁC CẬU TRÊN CHẶNG HÀNH TRÌNH TIẾP SỨC CHO CÁC BẠN THÍ SINH BƯỚC VÀO CÁNH CỬA TƯƠNG LAI VÌ CHÚNG TỚ LÀ CHIẾN SĨ HẬU CẦN

31

Page 32: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

THÔNG TIN - Đội hình gây thương nhớTrần Ngọc Phụng

cơn mưa tầm tã? Các đội khác đều bảo, nhìn chiến sĩ Thông Tin “sang chảnh” lắm: tay cầm máy cơ này, tự tin đặt câu hỏi phỏng vấn này, làm việc luôn có laptop hạng nặng này,… Ít ai biết rằng đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng đó là những gương mặt hốc hác sau đêm thức trắng để kịp hoàn tất công việc, là những nụ cười gắng gượng dù đang cảm sụt sùi, tất cả chỉ để có được hình ảnh đẹp và bài tin tức chất lượng đến tay các đội. Có lẽ nhờ sự nhiệt tình ấy mà đi đến đâu Thông Tin cũng được chào đón. “Thông Tin dễ thương quá, mong các bạn thường xuyên ghé đội mình chơi, yêu các bạn

“ Kiếp trước phải năm trăm

lần ngoảnh lại nhìn nhau mới đổi được một duyên gặp gỡ ở kiếp này.”

Vậy, tôi phải viết gì về hai mươi lăm cá thể may mắn có được cái “duyên” ấy, để

cùng nhau làm việc trong suốt một mùa tiếp sức với bao kỷ niệm? Chiến dịch kết thúc cũng được hơn bốn tuần, mà đôi khi nhìn lại vài bức ảnh cũ, đọc lại năm ba dòng viết tay vội vàng, hay xem lại những sản phẩm truyền thông ngốn nhiều công sức, tôi lại nhớ đến đội Thông Tin. Cái nhớ quay quắt vì tiếc nuối những điều đẹp đẽ đã qua đi. Thông Tin ơi, còn nhớ không những ngày tác nghiệp dưới cái nắng chói chang, dưới

chân suốt một mùa chiến dịch. Thông Tin ơi, còn nhớ không những buổi họp đội rộn rã tiếng cười? Thời gian tụi mình dành cho nhau không nhiều lắm, nhưng ai nấy đều tận dụng lúc rảnh rỗi để hỏi han nhau, chơi trò chơi cùng nhau, từ đó thân thiết lúc nào không biết. Đội mình có nhóm Hình Ảnh – gương mặt của cả đội, nhờ các bạn mà đội đã có bức hình “tự sướng bằng máy cơ” hay đoạn phim “Em của ngày hôm qua phiên bản Thông Tin” hài hước. Nhóm Kỹ Thuật quy tụ dàn siêu nhân với laptop chi chít phần mềm đồ họa và đầu óc đầy sáng tạo, thể hiện qua tất cả sản phẩm truyền thông được các chiến sĩ đón nhận nhiệt tình. Nhóm Bài Viết năng động tự tin, sẵn sàng ghi lại những tin tức nóng hổi hoặc lắng nghe chiến sĩ trải lòng. Nhóm Tư Vấn phụ trách mảng trả lời câu hỏi trực tuyến cho sĩ tử. Cuối cùng là nhóm Ý Tưởng luôn khiến mọi người bất ngờ từ việc thực hiện một bản tin

rất thu hút đến việc “lấy bút màu vẽ sáu múi lên bụng” đầy tính hi sinh vì nghệ thuật. Thông Tin ơi, còn nhớ không những lúc ta ngồi “thú tội” trước ngày chia tay… Về đội trưởng bệnh sụt sùi suốt chiến dịch mà cứ thích đóng vai ác, dù sau lưng một mực bênh vực

32

Page 33: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

THÔNG TIN - Đội hình gây thương nhớTrần Ngọc Phụng

nhiều.” “Cám ơn Thông Tin chiều nay dù trời mưa mà vẫn đến đưa tập san cho 3S nhé, hóng tuần tiếp theo đấy, Thông Tin cố lên!” “Cám ơn bạn trẻ Thông Tin đã đến và cho đội 2 những phút giây thư giãn thoải mái, đặc biệt là cùng ướt mưa nè…” Những lời tâm sự dễ thương lần lượt được gởi đến TSMT Confessions. Mọi người có thể gọi Thông Tin là “đội hình mua vui” của chiến dịch vì sự nhắng nhít khi sinh hoạt cùng đội hình tư vấn, riêng tôi trìu mến gọi Thông Tin bằng cái tên “đội hình gây thương nhớ”, bởi những tình cảm mà các bạn đã để lại trên từng bước

thành viên trong đội. Về một người anh cả lầm lì nhưng luôn được hâm mộ vì tài năng và cả phong cách làm-nhiều-hơn-nói. Hay một người anh khác, vui vẻ hòa đồng và là cây cười của đội nhờ biệt danh “buê đuê chúa”. Về cô bé đội phó đáng yêu, các trưởng nhóm đầy trách nhiệm,

các thành viên nhiệt tình,… tất cả cùng nhau tạo nên một đội Thông Tin làm việc hiệu quả. Bữa tiệc nào rồi cũng tàn. Chiến dịch kết thúc, mỗi mảnh của Thông Tin lại bắt đầu với những kế hoạch riêng. Các anh chị cả lại sắp bước vào năm học cuối cùng của thời sinh viên, vậy nên dù không nói nhưng ai cũng hiểu rằng rất khó sắp xếp thời gian để có một buổi sum họp đủ đầy. Rồi sau này, mọi người cũng sẽ bước vào những chiến dịch mới, có những gia đình mới… Chỉ hi vọng mỗi năm khi cánh phượng rơi báo hiệu mùa thi, mọi người sẽ thấy màu áo xanh cổ đỏ quen thuộc, và lại thấy Thông Tin của một mùa xưa cũ. Cho ta ôm lấy những kỷ niệm, để sau này đôi lúc nghiêng ngả giữa bộn bề, ta ấm lòng nhớ về một thời từng cháy hết mình với lửa tình nguyện, lửa Thông Tin.

33

Page 34: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra

để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác Có thể là những công trình đồ sộ, những ý tưởng, những tuyệt tác đột phá hay chỉ đơn giản in dấu bằng chính sự tồn tại của con người này của tình yêu cho đi, một nụ cười an ủi, một cái ôm xoa dịu, và có khi điều vương vấn sau cuối, sau tất cả vật chất bề bộn ấy chỉ còn là ánh mắt mà ta không thể nào quên. Tôi còn nhớ như in 1 ánh mặt lo lắng, đầy hi vọng và những dòng mồ hôi lấm tấm chảy dài trên khắp gò má của một cô bé thí sinh hỏi tôi “Anh ơi! Phòng 173 ở đâu anh?”. Có lẽ đây là một câu hỏi khó đối với tôi nếu như trước đó 15 phút tôi vẫn cầm máy ảnh đi loanh quanh dưới sân trường ghi lại nhưng khoảng khắc của các chiến sĩ TSMT UEH hướng dẫn thí sinh: phòng này ở hướng kia, em đi lên cầu thang rẽ trái…có thể các bạn thắc mắc tại sao lại như vậy.

Cho đến trước ngày ngày làm thủ tục dự thi (3/7), điểm trực của chúng tôi vẫn chưa được phép ra vào trường để tự do khảo sát đó là cũng là 1 khó khăn đối với cả đội trong ngày đầu được phép vào khu vực bên trong trường để hỗ trợ và hướng

thí sinh đến dự thi. Đương nhiên chúng tôi vẫn “quất “ hết mình thực hiện nhiệm vụ của 1 chiến sĩ TSMT, chúng tôi hăng say hướng dẫn gửi xe, điều phối giao thông, phát nước và bánh ngọt… Dưới sân trường là từng tốp 3 chiến sĩ hướng dẫn sơ đồ phòng thi.

Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như các thi sinh đều tìm được phòng thi của mình vì thật sự có 1 số phòng thi ở đây nhìn trên sơ đồ thì rất dễ thấy nhưng khi tìm đến phòng ấy thì quả thật rất khó cho những bạn lần đầu bước vào trường. Phòng thi 173 ở điểm thi trường Nguyễn Thị Minh Khai mà tôi muốn nói cũng chính là phòng thi được nhiều thi sinh hỏi nhất khi tôi trực nơi đây!

Đầu tiên tôi tình cờ bắt gặp 1 số thí sinh đến hỏi tôi về vị trí phòng 173, như 1 phản xạ tôi lại nhìn vào sơ đồ và hướng dẫn

em đó đi theo hướng này, hướng kia…. - Nhưng anh ơi em đi kiểm nãy giờ mấy vòng rồi mà không thấy? - Sao kì vậy ta? Để anh đi cùng em. Tôi phải mất hơn 10 phút mới có thể dẫn em đến được chính xác phòng thi của em, đúng là căn phòng chết tiệt báo hại ta đi tìm mày khó khăn. Và sau đó liên tiếp là những thí sinh khác hỏi tôi về căn phòng ấy khi tôi đi dọc hành lang của trường và liên tiếp dẫn các sĩ tử đi đến căn phòng “chết tiệt” ấy cho đến khi các giám thị bắt đầu điễm danh vào phòng, tôi bước xuống cầu thang và gặp một ánh mắt hốt hoảng chạy đến trước mặt tôi, tôi hiểu em muốn nói gì : - 173 phải không? - Dạ! - Đi theo anh, phòng bắt đầu điểm danh rồi đấy ^^. Tới rồi, phòng này đấy em vào đi.

Em quay lại nhìn và cảm ơn tôi, tôi nhận ra đôi mắt ấy, đôi mắt của 2 năm trước khi tôi đứng trước của phòng thì với niềm tin và hi vọng: Mình nhất đi phải thi đậu. Giờ đây tôi được thấy lại những hoài bảo, ước mơ của mình khi cắp sách vào thành phố đi thi! - Em hãy thi tốt nhé, anh tin tưởng ở em!

Các chiến sĩ chuẩn bị bắt đầu cho ca trực của mình

Thí sinh đã tập trung trước phong thi từ rất sớm.

Thi thật tốt nhé, cô bé!

Chỉ còn là ánh mắt

34

Page 35: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Ngày 4 và 5 tháng 7, các thí sinh đã bước vào chặng đua đầy khó khăn và thử thách với 3 môn Toán, Lý và Hóa. Từ sáng sớm, các bậc phụ huynh đã đưa các sĩ tử đến trước cổng trường, chờ đến giờ vào phòng thi.

Gương mặt ai cũng rạng ngời niềm tin, hy vọng. Đâu đó trong ánh mắt, vẫn ánh lên sự lo lắng trước giờ G.Các thí sinh và phụ huynh được chiến sĩ áo xanh cổ đỏ phát nước và bánh mỳ cho buổi sáng, cùng với bút chì của ISB hỗ trợ để có thể tạo điều kiện tốt nhất cho các bạn sĩ tử hoàn thành các môn thi. Đội hình tiếp sức cũng sắp xếp dù

và ghế để phụ huynh có thể chờ đợi trong lúc các bạn đang làm bài. Cô Duyên đến từ Quận 12-TP.HCM cho biết: “ Cô đưa cháu đến đây từ sớm để tránh kẹt xe. Đến đây, cô được các cháu tiếp sức mùa thi chỉ dẫn rất nhiệt tình. Cô thấy rất phấn khởi , cô cám ơn các cháu nhiều lắm!”. Lần thứ hai đưa con đi thi, chú Tiến chia sẻ: “Chú ở Đồng Nai lên đây, tuy lần thứ hai nhưng cũng gặp khó khăn về đường xá, nhờ mấy cháu tiếp sức, chú tìm được nhà trọ gần đây. Chú thấy TSMT rất có ích, mấy cháu cứ thế thì tiếp

tục phát huy!” Hẳn là, các chiến sĩ khi nghe những lời động viên và cảm ơn chân tình như thế này sẽ cảm thấy vui hơn và điều đó cũng chính là nguồn động lực để các bạn có thể cháy hết mình với các công việc ý nghĩa!

Bên cạnh đó, sĩ tử và phụ huynh còn được phát cơm miễn phí, đảm bảo vệ sinh và đầy đủ chất.

Kết thúc đợt thi đầu tiên với môn Toán, Lý, Hóa, nhiều bạn cho biết đề Toán cấu trúc lạ, không chia phần tự chọn cơ bản và nâng cao, môn Lý có những câu rất dễ nhưng cũng có câu khá khó, vì vậy khó đạt điểm cao.

Đối với môn Hóa, đề cũng mang tính phân loại cao, trọng tâm sách giáo khoa và được các sĩ tử đánh giá đa số sẽ là điểm 6-7. Thí sinh Hằng Nga đến từ Phan Thiết cho biết: “Đề thi Toán phân loại thí sinh cao, đề có ba câu cuối khá khó nên có lẽ em làm được 70%”. Em nói thêm: “Em rất thích các anh chị và chiến dịch TSMT. Nếu em được vào trường

Đại Học Kinh Tế TP.HCM năm sau em sẽ đăng ký tham gia ngay để giúp đỡ lớp thí sinh tiếp theo!”. Một mùa Tiếp sức mùa thi đã qua, nhưng những cung bậc cảm xúc là còn mãi. Hẹn gặp lại các bạn sĩ tử hôm nay tại trưởng Đại Học Kinh Tế TP.HCM nhé!

Như Trúc - Chiến sĩ thông tin

Cô Duyên trò chuyện với chiến sĩ TSMT

Một thí sinh chia sẻ cảm xúc của mình sau khi thi

RỘN RÃ MÙA THI 2014CHUYÊN MỤC

35

Page 36: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

Góc ConfessionsTSMT Confessions chính thức ra đời vào mùa

chiến dịch 2014, trở thành cầu nối tâm hồn cho các chiến sĩ và là nơi để các bạn bày tỏ tình cảm

không thể nói thành lời. Qua những lời nhắn ý nghĩa và đáng yêu, tình cảm đồng đội càng khắng

khít hơn, kỷ niệm vui đùa cùng nhau được ghi lại… Chúng ta hãy cùng nhìn lại dòng cảm xúc của các chiến sĩ trong suốt một chặng đường vừa qua nhé!

#1Em yêu đội 4. Mới có buổi trực mà vui quá xá. Nói chiện thân như

đúng rồi ấy. Chúc đội ta có một mùa chiến dịch thành công rực rỡ ^_^

#2Hôm nay, đội thông tin đến mua vui cho đội 7. Em rất ấn tượng

với anh Đạt trong đội thông tin nhưng mà anh ấy đã có “gấu” mất tiêu rồi. Anh ơi, em cắt bông cướp chậu có được không vậy? Anh Kiên lần sau phải dắt anh Đạt đến chụp hình cho đội

7 nữa nhé, nhưng đừng có mang bạn Thiện phá hoại cơ sở vật chất và làm tổn thương các nữ đội em đi cùng là được :3

#3 Hậu Cần thật may mắn và hạnh phúc khi có một đội trưởng đáng

yêu, biết quan tâm và trách nhiệm :3 làm nhiều nhưng nhớ giữ sức khoẻ nhe Quyên.

#4Mình chỉ có một mong muốn, một khát vọng nhỏ nhoi là đừng có

giết mình ngay ván đầu và đừng tiên tri mình ngay ván đầu các chiến sĩ đội 5 ơi. :((

#5 Đội 1 gửi Đội 10.....Đội 1 xin chân thành cảm ơn chai xá xị cùng tờ giấy nhắn chuyển

phát nhanh của đội 10 nhiều nhé. Có dịp sẽ qua đội 10 giao lưu. Chúc đội 10 nhiều sức khỏe và làm tốt công việc nha <3

#6Hôm nay hộp cơm đội 5 có dòng chữ “chúc ngon miệng” nên ăn cơm

thấy chả giống cơm từ đầu tuần tới giờ. Đội 5 yêu Hậu Cần <3

#7Không biết fanpage TSMT có mấy ad nhỉ? Có vẻ ad rất thích trái tim hè?

Cho ad nè 3 <3 <3 <3 <3 dư trả lại cho e nha :))Tiếp theo cho đội Hậu Cần đã tận tình từ miếng cơm trưa nước uống bla bla <3 <3 Tiếp theo cho đội Thông Tin đã cho ra lò al-bum, tập san, clip bla bla <3 <3Tiếp theo cho các đội Tư vấn đã cật lực làm việc, kiếm nhà trọ bla bla <3 <3Và đặc biệt và đội 8 của tuôi nè <3 <3 <

#8Gởi Đội 9 tôi yêu.Tự bao giờ đã quen với việc đi trực

bàn tư vấn. Ngã tư Bảy Hiền đó, ngôi trường đó, những con người thân thương đó… Cùng ăn, cùng uống, cùng đùa giỡn, rồi hò hát, đá cầu, đố mấy câu đố trẻ con vớ vẩn.. Cơ mà vui lắm! Có lẽ giờ mới thật sự thấu hiểu tình đồng đội. 28 con người, 28 tính cách, 28 suy nghĩ. Dường như mọi thứ đều khác nhau, nhưng tình đồng chí đã tạo nên một cái chung, cái chung mơ hồ nhưng cũng đủ để kết nối mọi người lại, chia sẻ những niềm vui bằng thứ tình cảm không thể diễn tả bằng lời. Yêu lắm từng nụ cười, ánh mắt của mọi người. Thời gian ơi! Đừng trôi nữa! …

#9Mỗi lần ngắm mưa Sài Gòn lại gợi lên bao nhiêu kỉ niệm. Những trang

nhật ký ngày mưa lại thêm dày với những khoảnh khắc vui cùng đội 2: cảnh cả đội sum tụ dưới tán dù, thưởng thức những món quà quê, chia sẻ nhau những chén mì còn nghi ngút khói. Và hôm nay lại thêm một ngày đáng nhớ. Cũng ăn, cũng hát, nhưng sao cảm xúc đã sai khác những ngày đầu gặp gỡ. Vẫn mong thời gian trôi chậm lại một chút để ta có thêm nhiều hơn những khoảnh khắc tuyệt vời và ý nghĩa này…

#10 Gửi 11 yêu dấu, mùa hè này có gì vui bằng

khi tham gia tiếp sức mùa

Cho những ngày nắng yêu thương, cho những ngày mưa nhung nhớ…

36

Page 37: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

thi ở cùng đội với các bạn thân yêu trong ký túc xá – một gia đình vĩ đại hơn bao giờ hết. Đã là tuần cuối rồi, hãy cùng nhau tạo ra những khoảnh khắc tuyệt vời của mùa thi này nhé. Yêu mọi người.

#11 Tạm biệt người đội trưởng kính mến, tôi sẽ nhớ anh lắm đấy, đồng

chí ạ!

#12Đội Hậu Cần à, đội 3 xin lỗi đội Hậu Cần nhiều lắm! Từ đầu chiến dịch

tới giờ, đội 3 không biết đã gây bao nhiêu lỗi lầm với Hậu Cần rồi :( Chỉ còn vài ngày nữa thôi là kết thúc chiến dịch, đội 3 hứa sẽ chăm ngoan, không làm hậu cần phải phiền lòng nữa :3From đội 3 with love <3

#13 Chiều nay trời lại mưa, mưa dai dẳng cho đến tận khuya mà vẫn

chưa dứt. mưa mang theo đó là một nỗi buồn nhè nhẹ cùng nỗi luyến tiếc Tiếp sức mùa thi sắp xa thật rồi. Ngày mai khi cơn mưa tạnh thì cũng là ngày chiến dịch kết thúc, ngày mà cậu và tớ tạm xa nhau. Mưa vẫn thế, vẫn rơi cho những ngày buồn, vẫn hòa dòng lệ chứa chan cho phút giây biệt li. Hạt mưa lành lạnh, bóng mưa vỡ òa, kỉ niệm trong tớ cứ hiện lên dần trước cơn mưa ngoài hiên. Tớ nhớ ngày đầu ta gặp nhau, cũng có cơn mưa lất phất đi ngang qua. Ttớ nhớ những ngày mưa vừa tạnh, tớ và cậu lang thang trên từng con hẻm để hỏi thăm phòng trọ cho đàn em thân yêu. Giọng nói cậu lúc ấy hiền từ, ấm áp thật khác xa những lúc chí chóe trên bàn trực. Nhờ cậu mà đoạn đường dài ấy tớ không chán nản, nhờ cậu mà đôi chân mỏi mệt này vẫn gắng gượng bước đi. Tớ nhớ những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn, giữa con đường không cây che chắn, ta quây quần hát khúc nhạc tình ca. Tớ nhớ những buổi trưa mưa chợt đến, hộp cơm chay có thêm vị mưa bay. Tớ nhớ những ngày mưa, gió lốc cuốn chiếc dù bay, cậu ôm dù miệng c ư ờ i

chúm chím. Sao thương quá nụ cười ấy và ánh mắt mộng

mơ của cậu lúc ngắm mưa! Tớ nhớ đêm mưa buồn trên sân bóng, cậu và tớ cùng khóc cùng đau, để rồi sau đó tớ hiểu một điều là niềm hạnh phúc không chỉ đến nhờ chiến thắng. Tớ nhớ mưa , nhớ cái lạnh tê tái mà nhờ nó ta xích lại gần nhau. tớ nhớ mưa của hai năm về trước, ngày tớ và cậu quyết định gắn kết cuộc đời mình với UEH. Riêng cho cậu, tớ nhớ chiều mưa và rừng đước, lúc cậu biết rằng có một người quan tâm. Mưa ngoài hiên đã dứt, tớ tạm để nỗi nhớ vào giấc mơ. Hi vọng đường đời xô đẩy, một ngày mưa ta sẽ gặp lại nhau!Nguyệt Vũ PV viết cho đội “Qua không quà là ra không quần”

#14Tôi viết cho tinh thần tình nguyện, tôi viết cho

tình động đội, tôi viết cho bản thân tôi. Có lẽ, hai ngày cuối là tất cả những g ì chúng ta, chúng tôi, tôi có thể làm nốt những công việc còn lại, mà có lẽ không bao giờ là hoàn hảo nhất.Tôi tự nhủ rằng:” Trời ơi, mau sáng đi, để mình còn được làm tình....nguyện”. Tôi bật khóc trong tim, cảm giác trong tôi bây giờ không phải là cảm giác của một cá nhân mà là của một tập thể, những con người đang dấn thân vào con đường tình nguyện. Tôi khóc vì sung sướng, vì tôi đã được trở thành một chiến sĩ của chiến dịch này. Tôi khóc vì tôi đã cho đi cái mà tôi có, tôi khóc vì tôi được hoà mình vào một tập thể...Tôi khóc vì mệt, vì khó khăn, vì đánh đổi.Mệt là thế đó, khó khăn là thế đó, nhưng mà khi mọi người cần, chúng tôi lại sẵn sàng tay xách nách mang, tâm trí hoàn toàn hướng về mục tiêu hỗ trợ hết sức mình cho những con người đang cần chúng tôi.Tôi chúc cho chiến dịch, chúc cho ĐỘI 9, chúc cho mọi người, và chúc

cho tôi hai ngày cuối làm nên đại thắng, đại đại thắng lợi.

Cho những ngày nắng yêu thương, cho những ngày mưa nhung nhớ…

ĐÂU CẦN THANH NIÊN CÓ, ĐÂU KHÓ CÓ CHIẾN SĨ UEH! 37

Page 38: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

“Những ngày đầu tiên mình rất hồi hộp, đôi khi nghĩ đến những khó khăn và áp lực làm sao để mọi người gắn kết với

nhau. Cũng may các thành viên rất hòa đồng, nhờ vậy mình cảm

thấy thuận lợi hơn trong việc quản lý đội. Tuần đầu tiên là khi mọi người tìm hiểu về nhau, sau đó tìm những điểm yếu hoặc “bí mật” để “troll” nhau, tuần thứ hai là khi không khí đội luôn náo nhiệt nhờnhững trò chơi bựa và độc. Gắn bó như vậy nên dù ở nhà vẫn nhớ tới đội. Nhiều bạn nói cơm chay ăn dễ ngán nhưng mỗi ngày mình vẫn muốn chạy lên điểm trực ăn cùng với các bạn...”

Đội trưởng Đội 2 Nguyễn Vũ Trường

“Đội 5 – THPT Hùng Vương – 29 con người, 29 tính cách khác nhau, mỗi người một vẻ, nhưng tất cả đã tụ về

1 điểm, làm thành 1 đội, 1 gia đình, có cả “bà nội”, “ông nội”, “ba”, “má” và cơ số “sói con”. Mọi người đều đã bỏ qua cái tôi cá nhân, với tinh thần cao nhất và trách nhiệm của một chiến sĩ tình nguyện để hoàn thành mục tiêu của chiến dịch. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất có lẽ là ngày “thôi nôi” 03/07/2014. Sau buổi sáng mệt lả hướng dẫn thí sinh làm thủ tục, hướng dẫn phụ huynh vị trí đứng chờ, điều tiết giao thông, ngỡ như cả đội đã không còn sức; thế nhưng khi bánh kem tới, tất cả mệt mỏi như tan hết, ai nấy đều ùa vào thổi nến, trét kem lên mặt. Cả đội chạy náo động... mồ hôi và kem lẫn lộn, thế mà vẫn nhét chung vào một phòng để coi phim kinh dị rồi cười rũ rượi. Lời nhắn: Yêu nhất đội Chuối. Mãi Mãi là một gia đình nhé!”

Đội trưởng Đội 5 - Hữu Cương

“Trước khi tham gia TSMT, mình không nghĩ rằng mình sẽ có được những điều tuyệt vời như bây

giờ đâu. Đội 2 như một gia đình mới của mình, tình cảm của các thành viên dành cho nhau rất chân thành, mọi người nhanh chóng thân thiết và trở thành một tập thể gắn bó. Là đội trưởng, mình cảm thấy vui và tự hào lắm. Ngày 20 tháng 6, các bạn bí mật tổ chức sinh nhật cho mình bằng cách giấu chìa khóa xe trong chiếc bánh kem, đó là một điều bất ngờ dễ thương mà các bạn dành cho mình. Không khí vui vẻ của đội luôn được duy trì phần lớn nhờ các thành viên luôn nhiệt tình như vậy. Lời nhắn: Đội hai với cái tên đại hôi, thật sự thì lần đầu gặp thấy đội hiền quá. Sau ba tuần mới phát hiện mọi người “bựa” thế nào… Những con người đầy tinh thần trách nhiệm! Thật tự hào về đội, công việc đôi lúc khó khăn nhưng mình luôn cảm thấy được bù đắp với tình cảm của các bạn. Đội 2 ơi, Trường yêu các bạn nhiều lắm!”

Đội trưởng Đội 6 Thu Sang

“Suốt bao tuần làm việc chung, thật sự mình có rất nhiều cảm xúc với đội. Các thành viên đều nhiệt tình và làm việc hăng hái. Tuy trong nhà chùa không được nói chuyện nhưng nhờ vậy cũng có nhiều chuyện vui, nhất là những lúc nhịn cười không nổi. Mỗi ngày, dù đội không thể đi trực hết vì nhà chùa hạn chế số lượng nhưng tụi mình vẫn rất gắn kết qua những lần sinh hoạt và lần đi hầm Thủ Thiêm với nhau. Lời nhắn: Hậu Cần là gia đình thứ ba của mình. Trong lúc làm việc có những lúc mình cư xử theo quán tính làm các bạn buồn nhưng các bạn đều bỏ qua, thật sự rất cám ơn mọi người. Mình yêu Hậu Cần nhiều lắm!”

Đội trưởng Đội Hậu Cần

Đỗ Quyên

38

Page 39: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014

“Dù chúng tớ không hề quen biết từ trước nhưng nhờ tinh thần

tình nguyện, nhờ nhiệt huyết khao khát muốn giúp đỡ các sĩ tử bước qua một mốc lịch sử trọng đại của đời mình mà nó đã gắn kết chúng tớ lại với nhau. Dù mỗi người một tính, có cô bé hiền lành, có cô bé lại quá lanh lợi, luyến thoắn cả buổi trực và cũng có những chàng trai luôn túc trực tại điểm trực hằng ngày bởi họ biết, đội mình không có nhiều nam! Họ đã yêu nhau, mình nghĩ vậy! yêu những buổi cũng nhau tư vấn, cùng nhau chạy

mưa, cùng nhau đi ăn hay xem phim sau mỗi buổi trực nữa. Đã tham gia TSMT 3 năm rồi nhưng có lẽ các bạn và bé trong đội mình năm nay là đáng yêu và hồn nhiên nhất! Và tớ cũng thích các cậu thật đấy!Lời nhắn: Các bạn và các bé thân yêu của Lv nè, kết thúc con đường này ắt hẳn sẽ có những con đường mới được mở ra vì thế tình chiến sĩ tiếp sức đến đây là hết nhưng tình bạn của chúng ta đã mở ra rộng hơn rồi nhỉ? Các bạn bô lão của Lv ơi, học chăm và đạt được điều mình mong muốn nhé! Các thiên thần của LV ơi, các em nhất định phải làm được nhiều hơn những gì các em đã cùng chị làm ngen! Yêu các bạn và các bé nhiều! Lan Oanh Lv”

Đội trưởng Đội 7 - Lan Oanh

SPECIAL EVENT

Để chiến dịch diễn ra thành công, không thể nào thiếu vắng các đội trưởng – những “người cầm cờ” đảm đương trách nhiệm tạo không khí vui vẻ cho cả đội và đảm bảo tinh thần tình nguyện trong các bạn luôn được giữ vững. Là đội trưởng, chắc chắn đôi lần có vài khó khăn hoặc chút tâm sự “không thể nói cùng ai”. Mùa chiến dịch đã kết thúc, chúng ta cùng lắng nghe những chia sẻ rất thật lòng của các bạn ấy nhé!

HẾT MÌNH CHO MỘT MÙA TIẾP SỨC

Đội trưởng Đội 6 Thu Sang

Đội trưởng Đội 8

Như Mai

“Trong 21 ngày qua đội đã làm việc rất là tích cực, luôn cố gắng và hỗ trợ lẫn nhau. Đội có thuận

lợi là địa điểm trực ở gần cơ sở B nên đỡ vất vả hơn trong những lúc vận chuyển nước uống và thức ăn từ nhà tài trợ, có thể tiết kiệm một phần sức, một phần người. Một thuận lợi nữa là khu vực trường THCS Hoàng Văn Thụ tương đối ít xe nên trong vấn đề giao thông cũng không gặp nhiều trở ngại. Trải qua 3 tuần làm việc với nhau có thể nói kỉ niệm kể không hết. Nào là những lúc ăn trưa cùng với nhau rồi đến những lúc mưa lớn, cả đội phải tụm vào mấy cây dù, người ướt hết nhưng rất vui. Những lúc cùng nhau chơi các trò chơi như chặt số, 7up, 369, ai thua phải đóng tiền phạt rồi sau giờ trực mọi người lại kéo nhau đi ăn. Mình cảm thấy rất vui sau mỗi buổi trực, chắc chắn khi chiến dịch kết thúc, mình và mọi người sẽ nhớ nhiều lắm.Lời nhắn: Với mình đội 8 mỗi khuôn mặt là một tính cách khác nhau. Làm việc với nhau suốt ba tuần, mình là đội trưởng nên có thể phần nào hiểu được tính cách của mỗi người, mình thật sự rất quý, rất thương mọi người ở đội 8 và mình hy vọng là cho dù chiến dịch có kết thúc thì đội mình vẫn sẽ gặp nhau nhiều và thân với nhau hơn nữa. Mình chúc mọi người luôn vui vẻ và mong là sau này mỗi chúng ta có thể dành chút thời gian để gặp gỡ và tâm sự với nhau.”

Đội trưởng Đội 12

Lương Thành Nhựt

Đội 12 là một đội vô cùng tuyệt vời với những thành viên vô cùng cá biệt. Mỗi chiến sĩ có những tính cách cũng như vai trò khác nhau trong đội. Bạn thì chuyên khảo sát nhà trọ, bạn thì chuyên tư vấn, chuyên ăn uống, chuyên

vui chơi, chuyên mua vui cho đội… Tinh thần chiến sĩ luôn luôn trong tư thế sẵn sàng tư vấn, sẵn sàng chơi những trò bá đạo, sẵn sàng ăn những thứ vô cùng sáng tạo. Còn tinh thần trách nhiệm thì các chiến sĩ luôn đảm bảo kỉ luật chung của chiến dịch cùng với đó là luôn tuân thủ đúng theo “Nội quy định chế của đội”. Các thành viên trong đội luôn luôn gắn bó mật thiết với nhau, luôn giúp đỡ và hỗ trợ lẫn nhau trong công việc cũng như trong vui chơi. Có rất nhiều kỉ niệm khó quên của đội, ví dụ như cả một buổi sáng phơi nắng tập luyện chuẩn bị và thực hiện cho 30s tỏa sáng hay chuyến đi Vũng Tàu quay MV cuối chiến dịch với sự tham gia của 30 thành viên (đội chỉ có 25 chiến sĩ) và chỉ cần đi và chơi không cần chụp ảnh, cộng thêm sự “đi về đại dương” của chiếc điện thoại thuộc quyền sở hữu của đội trưởng.Lời nhắn: “KTX chỉ hành động – không cần sờ lô gân”

39

Page 40: KỶ YẾU CHIẾN DỊCH TIẾP SỨC MÙA THI UEH 2014