k i m t h i
THUỞ BAN ĐẦU
T H Ơ
TỦ SÁCH KIM THI ‐ 2012
TIỄN EM Đưa em hết một quãng đường
Anh về Hà Nội, em vào trường đây
Bùi ngùi ta phải chia tay
Giờ đây thôi hết những ngày bên nhau
Đường mòn em chẳng đi mau
Sao còn dừng lại nhìn anh, lệ mờ
Anh về, bao nỗi bơ vơ
Chỉ mong lại có những giờ bên em
(14.5.1964)
ẢNH EM Thơ ngây, làn tóc thả bên vai
Đắm đuối dịu hiền, mắt nhìn ai ?
Ngay đay sao bảo rằng xa cách
Ngồi ngắm em hoài, đợi sớm mai
(17.5.1964)
GỬI EM Một ngày tháng tám
Anh đã gặp em
Như người không quen
Như người xa lạ…
Một mùa đông qua
Khi hoa đào nở
Em trở lại quê
Sao anh buồn thế !
Anh nhớ tới em
Khi em ngồi học
Anh nhớ dáng em
Miệng cười, mái tóc
Anh bao đau xót
Vì thiếu em yêu
Bởi anh đã yêu
Yêu từ tính nết
Đến bóng dáng em
Với tình thân thiết
Anh cũng không biết
Đến tự bao giờ
Tình yêu mãnh liệt
Giữa chúng ta đây…
Ngày rồi lại ngày
Ta sống bên nhau
Những khi vui sướng
Những lúc buồn đau
Chúng mình đã hưởng
Những phút êm đềm
Tình yêu trong trắng
Mát dịu ánh trăng
Em đã bảo rằng
Tin yêu anh nhất
Với lòng chân thật
Hiểu rõ lòng nhau
Anh nghĩ tới em
Lòng đau như cắt
Bởi anh chân thật
Nhất với em đây
Giờ phút chia tay
Anh muốn về ngay
Kẻo không sẽ khóc
Vì anh đã đọc
Trong khóe mắt em
Những gì thương sót
Em không quay gót
Mà cứ nhìn anh
Nước mắt chảy quanh
Sao anh không biết ?
Nhưng em yêu ạ
Ta hãy vui lên
Cố gắng khỏe thêm
Để mà làm việc
Cũng đừng luyến tiếc
Kỷ niệm buồn đau
Luôn nhớ tới nhau
Tuy hai mà một
Như đinh đóng cột
Em hãy nhớ đây
Cũng như hàng cây
Không hề lay chuyển
Trong cơn bão tố
Nên quên đau khổ
Giữ mãi tình yêu
Những lời chân thực
Của cả chúng ta
Anh, em” đôi nhà
Trong hoàn cảnh khác
Dù khi tóc bạc
Anh vẫn là anh
Tạm biệt em yêu
Vài lời chân thật
Tuy nó đơn sơ
Nhưng mà chứa chất
Cả tấm lòng anh
Đối với em yêu
Người anh yêu nhất…
(19.5.1964)
MONG THƯ Nửa tháng sao mà vắng tin em
Làm anh ngồi đứng chẳng sao yên
Em ơi ! Không hiểu làm sao vậy
Cứ mãi thế này, đến phát điên !
(4.6.1964)
ĐỢI CHỜ Đi làm mong thư em
Về nhà mong gặp em
Bao giờ hết mong đợi
Thì ngồi đứng mới yên !
(12.6.1964)
EM Vì là út., nên anh không em gái
Vì hững hờ, lòng anh chẳng yêu ai
Gặp em đây, giữa mùa thu năm ngoái
Và anh từng tâm sự cùng em:
Anh thương em bằng bao nhiêu em gái
Mà yêu em hơn bất cứ một ai
Anh nói vậy mà không hề ngần ngại
Vì thực lòng, anh chẳng thể đơn sai
Em yêu ơi ! Thế mà anh không được
Ở bên chung sống hết tương lai
Anh cũng chưa góp sức góp tài
Giúp em được việc chi nho nhỏ
Đừng giận anh, hỡi em người yêu quý
Đừng buồn đi. Vui mãi, hỡi em yêu
Em hãy làm những điều anh chỉ
Và nhớ rằng anh sẽ mãi không quên
Những điều gì khăng khít với em yêu
Em hãy nhớ những khi ngồi tâm sự
Những câu đùa, những ý nguyện, tâm tư
Phút vui buồn, hờn giận yêu thương
Khi ấp ủ hai trái tim nồng cháy
Em đừng buồn vì chia ly xa cách
Mà vui lên vì em đã yêu anh
Anh cũng vui, vì chân trời xa lạ
Trái tim em đôi lúc thoáng hình anh
Anh muốn sống như giấc mơ kỳ lạ
Sóng vai cùng ta chắp cánh bay cao
Đi xa xa đến tận chốn nơi nào
Mà chỉ có anh em mình thôi nhỉ !
Nhưng em ơi, đó chỉ là mơ tưởng
Vì còn người, cuốc sống, phải không em ?
Mà tuổi em, cần phải sống êm đềm
Cần vui tươi, đâu cần thêm suy nghĩ
Thế mà anh, chính anh, người khuấy động
Làm tuổi xuân gơn sóng, phải không em ?
Giờ đây anh ước mong gặp lại
Để ta cùng ôn lại những ngày qua
Hoặc nếu không, thì trong thư, trong mộng
Cũng gọi là ta tạm sống bên nhau…
(21.6.1964)
EM LÀ… Uống nước qua cơn khát
Yêu rồi lại càng yêu
Em như dòng suối mát
Nằm giữa trái tim anh
(24.6.1964)
MƠ THẤY EM Bên em dưới bong cây cao
Ngồi đây, ta nói xiết bao chân tình
Nghiêng nghiêng nở nụ cười xinh
Đây: trời, mây, nước chúng mình vui sao!
Lặng yên, em khẽ nhích vào
Ôm hôn nồng cháy, đổi trao tâm tình
Đâu còn gió thổi chung quanh
Đâu còn bóng mát cây xanh bên mình
Chỉ còn khuôn mặt duyên xinh
Ánh lên đôi mắt thông minh dịu hiền
Bên nhau ta nghĩ triền miên
Có đâu sống mãi vui yên thế này
Bây giờ ta biết hôm nay
Mai đây sẽ có những ngày xa nhau
Lặng yên cùng chụm mái đầu
Nỗi niềm suy nghĩ mai sau thế nào
Bỗng đâu gió thổi ào ào
Giật mình tỉnh dậy, đâu nào thấy Em
Đau lòng, anh thức suốt đêm…
(29.6.1964)
BÃO Xa vắng em yêu tháng lẻ rồi
Nỗi niềm ai có biết cho tôi
Xung quanh đông thế, sao vẫn vắng
Đâu có trong ngày một lúc vui
Làm sao cười được em yêu nhỉ
Ba chục hôm rồi, một là thư
Đi mong tin lại, về mong tiếng
Chẳng lẽ kéo dài mãi thế ư ?
Em ơi, anh muốn đổi cả trời
Để cùng gần gũi với em thôi
Bấy lâu anh vẫn hằng tâm sự:
Em, người yêu nhất của anh thôi
Bão rít ngoài kia đã mạnh rồi
Nhưng nào so được với lòng tôi !
Hoạ chăng gặp lại em yêu được
Khi ấy trong lòng bão mới yên.
(3.7.1964 – ngày bão)
VUI LÊN EM ! Buồn làm chi, hãy vui lên em ạ
Vì chúng mình sẽ còn phải xa nhau
Anh không muốn để em phải khổ đau
Vì em trẻ, còn mai sau nữa chứ
Ôi, chúng mình đã bao lần tâm sự
Về cuộc đời, về ý nghĩ riêng tư
Anh yêu em không so như ai cả
Ôi, lời nào có thể tả nên đâu
Anh chẳng vui khi thấy em sầu
Suy nghĩ nhiều, rồi biết đâu thêm ốm
Vui lên em, dù ngày đêm bận rộn
Vui lên em, dù mỗi chốn mỗi nơi
Lòng em yêu rồi sẽ thấy thảnh thơi
Khi gửi đi đôi ba lời thăm hỏi
Tới anh hằng mong mỏi biết tin em
Cười lên em, ngoảnh mặt lại anh xem:
Em của anh bao xinh duyên, ý nhị
Bao giờ lại gặp nhau em nhỉ ?
Bây giờ đây anh suy nghĩ miên man
Lòng như thiêu bao đốm lửa đang tàn
Bỗng bừng lên niềm chói sáng tin yêu
Mãi tin em và yêu quý em nhiều.
(30.7.1964)
NHỚ NHỮNG NGÀY Biết em trọn đúng năm rồi
Yêu em đã nửa năm trời, biết không?
Bây giờ những nhớ cùng mong
Đã ba tháng ròng vắng bóng em yêu
(21.8.1964)
GẶP LẠI
Ba tháng xa nhau, gặp lại đây
Thế mà em lại phải đi ngay
Ba giờ trò chuyện trôi nhanh thế
Chưa mừng, đã vội phải chia tay
Mỗi lần gặp lại, một lần vui
Rồi lúc ra đi lại ngậm ngùi
Lệ dâng khóe mắt không trào được
Đau buồn, tê buốt trái tim thôi !
Không gặp thì mong., gặp nhớ hơn
Vì ta nặng nghĩa với nhau rồi
Tình ta càng chặt, mà khôn rứt
Ngày càng gắn bó tựa keo sơn
Hai đứa chúng mình bảo nhau vui
Mà rồi lại kéo cả nhau buồn
Thôi, thôi mặc kệ xem sao nhỉ
Miễn là yêu quý mãi nhau thôi !
(7.9.1964)
TẠM BIỆT EM Tạm biệt em yêu, đến lúc rồi
Anh đi, em ở lại: đôi nơi
Lần này đi thật, xa xôi lắm
In hình em lại trái tim thôi
Tạm biệt em yêu lúc tuổi đời
Em tròn mười bảy: đóa hoa tươi
Mà anh không được gần em nhỉ
Để mừng Sinh nhật của em tôi
Anh chẳng lấy hoa để tặng em
Vì hoa tươi lắm lại mau tàn
Anh mừng Sinh nhật em yêu đấy:
Cả trái tim này, chẳng thể tan !
Trước đã xa em một buổi đường
Bây giờ cách trở một trùng dương
Nhưng anh không sợ đường xa cách
Chỉ ngại rằng em muốn cách xa
Anh cảm ơn em đến vạn lần
Vì em mang đến một mùa Xuân
Dệt lại tơ lòng anh đã đứt
Chân thành anh nói thế, em thân !
Nói đi, nói lại, nói lâu rồi
Thế mà đã nói hết được đâu
Trăm lần yêu đấy anh mới bảo:
Yêu thương em được một hai thôi
Thôi nhé, em yêu ở lại nhà
Cầu cho anh khỏe để đi xa
Bây giờ anh chúc em yêu nhé:
Mười tám tuổi rồi, khỏe đẹp ra
Tạm biệt em yêu, đến lúc rồi
Anh đi, em ở lại: đôi nơi
Nhưng em tin thật, mà tin mãi
Hình em luôn ở trái tim tôi !
(8.10.1964)
THĂM EM Hàng phi lao rợp mát
Dẫn anh tới quê em
Một buổi sáng êm đềm
Hương đồng quê thơm ngát
Qua đường dài lát gạch
Ôi, sốt ruột biết bao
Đâu cũng vang tiếng dệt
Trong lòng dạ nao nao
Lách cách khắp mọi nơi
Đâu ? Tiếng của em tôi
Loanh quanh trong các ngõ:
Ôi!, em tôi đây rồi !
Trên con đường gạch ấy
Em lại tiễn anh đi
Anh bảo em nói gì
Mà em cứ ngây ngây…
Ôi, lại phút chia tay
Qua giọng cầm nước mắt
Em chúc anh đi khỏe
Dùng dằng chẳng về ngay
Khi trở về gặp lại
Mong em khỏe hơn nhiều
Em ơi, ngoài em đấy
Lòng anh chẳng yêu ai…
Em ơi, luôn nhớ câu này:
Suốt đời ghi mãi những ngày yêu nhau
(16.10.1964)
ĐƯỜNG SANG NƯỚC BẠN Đường sang nước bạn xa xôi
Sướng vui nhưng nhớ em tôi quá chừng
Vắng em, mang ảnh ra trông
Tạm coi như được đi cùng em tôi
(21.10.1964)
ĐÊM BẮC KINH Ánh đèn sao còn sáng
Trên cửa sổ phòng ai
Trong khách sạn lớn này
Của đất nước Trung Hoa ?
Bắc Kinh đây em ạ
Em cố nghe vậy nhé
Anh đang viết gửi em
Nơi chân trời xa lạ
Mới một tuần trôi qua
Kể từ khi tạm biệt
Hà Nội mến của ta
Giờ thấy buồn da diết
Thủ đô Trung Quốc đây
Anh đã sống những ngày
Ôi ! Trường Thành hùng vĩ
Bao phong cảnh đẹp thay !
Anh đã sống những ngày
Dễ trong đời có được
Ôi ! Bao điều sung túc
Ôi ! Tiệc rượu no say
Nhưng chính ở nơi đây
Hình bóng em yêu quý
Theo bên anh hàng ngày
Là niềm vui an ủy
Anh chưa gửi cho em
Vài lời từ đây nhỉ
Em cố gắng đợị xem
Ngày gặp em yêu quý
Ánh đèn sao còn sáng
Trên cửa sổ phòng ai ?
Em ơi ! Đèn luôn rạng
Trong lòng kẻ mới sang…
(27.10.1964)
TỪ BẮC KINH Cũng ngày này tháng trước
Anh từ biệt em yêu
Bây giờ đây xa nước
Thương nhớ biết bao nhiêu
Mười giờ rồi, em yêu
Ở bên nhà còn sớm
Em đang vui chi vậy
Hay suy nghĩ đăm chiêu ?
Những ngày xa Tổ Quốc
Ôi, sung sướng biết bao
Nhưng làm sao quên được
Buổi chia tay hôm nào !
Trong những đêm dạ hội
Anh chẳng thấy vui bằng
Đi dạo với em tôi
Bên hàng cây thẳng lối
Anh đã được đi xem
Những danh lam hùng vĩ
Nhưng mà sao bằng được
Đường dẫn đến quê em ?
Ngoài kia trời băng tuyết
Phòng anh vẫn ấm sao !
Nhưng ấm gì bằng được
Hơi thở em hôm nào !
Bao giờ về nước nhỉ
Ta sẽ lại gặp nhau
Bao chuyện trò thú vị
Còn lưu mãi về sau…
(15.11.1964)
TỪ VŨ HÁN Em ơi ! Nghe thấy chăng ?
Lời anh từ nước bạn
Gửi qua gió về Nam
Từ đất người: Vũ Hán
Em biết anh ở đâu ?
Thành phố nối nhịp cầu
Soi mình khúc Trường Giang
Lầu Hoàng Hạc biến đâu ?
Ở đất này em ạ
Xưa đã có Tôn Quyền
Ồ, mà sao kỳ lạ
Cũng quê của Khuất Nguyên
Em ơi ! Nghe thấy chăng ?
Lời anh từ vạn dặm
Gửi gió về thăm hỏi
Em, người bạn ngàn năm
Đêm nay anh chưa ngủ
Em có biết ? Em xinh
Vì một điều đơn giản:
Nhớ em, nhớ gia đình
Bắc Kinh rồi Vũ Hán
Lại dần trở về Nam
Ôi ! Đường trong xứ bạn
Ngàn dăm rộng thênh thang !
Anh còn về Thượng Hải
Rồi qua đất Hàng Châu
Ôi ! Trong lòng trống trải
Vì luôn nhớ thương ai !
Anh sẽ quay trở lại
Về đất nước thân yêu
Quảng Châu nơi đất ấy
Ghi nhớ biết bao nhiêu
Em ơi ! Nghe thấy chăng
Nghe tiếng gió nhủ rằng
Đêm nay anh không ngủ
Nhớ em, viết mấy dòng…
(30.11.1964)
VÌ SAO CỦA TA Trong máy bay, giữa bầu trời đen tối
Nhìn xuống kìa: lấp lánh vạn vì sao
Nhỏ li ti và rải tận nơi nào
Thượng Hải đây: đô thành chào ta tới
Em yêu hỡi ! Từ trên cao nhìn xuống
Như thiên thần ghé mắt ngắm trân gian
Rồi bỗng nhiên thương nhớ đến vô vàn
Đến với ta, hỡi em hằng yêu dấu !
Em yêu hỡi ! Tâm hồn ta bay bổng
Tưởng em cùng chắp cánh bay cao
Và trong rừng ngàn vạn vì sao
Bỗng rực sáng tâm hồn em chói lọi…
(6.12.1964)
SẮP VỀ Bây giờ em có biết đâu ?
Anh về tới đất Quảng Châu mến người
Hành trình đi đã bốn nơi
Quảng Châu đất cuối, sẽ rời Trung Hoa
Nơi nơi anh đã sống qua
Biết bao kỷ niệm khó nhòa trong tim
Nhưng sao anh vẫn nhớ em
Mong em trong giấc triền miên mặn nồng
Em ơi ! Em có biết không ?
Anh càng sung sướng, càng mong ngày về
Ngày về, trở lại miền quê
Thôi thôi, đừng nghĩ mà tê tái lòng
Em ơi ! Em có hiểu không ?
Chúng mình đâu đã sống cùng bên nhau
Nhưng mà, đấy việc mai sau
Chiều nay trên đất Quảng Châu nhớ người…
(26.12.1964)
CHÚC TẾT Năm mới chúc em yêu
Được mạnh khỏe hơn nhiều
Duyên xinh và tươi trẻ
Hạnh phúc biết bao nhiêu
(28.1.1965)
PHÚT GIAO THỪA Gửi tới em yêu lúc giao thừa
Bây giờ còn thức, đã ngủ chưa ?
Em ơi, dậy nhé, nghe anh bảo
Vẫn lời mộc mạc tự năm xưa
Năm cũ qua rồi, một giấc mơ
Khi xa, lúc gặp, phút mong chờ
Vui trong câu chuyện, qua hàng chữ
Tình càng thêm chặt mối duyên tơ
Ta đã gặp nhau, quý mến nhau
Thời gian thấm thoát, một năm đầu
Em ơi ! Giữ vững niềm tin nhé
Tâm hồn hóa hợp mãi bên nhau
Năm cũ đi qua có vui đâu
Muốn vui, lại kéo cả nhau sầu
Vui lên em ạ, vui lên nhé
Em buồn, anh có thể vui chăng ?
Em có nghe không, phút giao thừa
Tiễn đưa năm cũ, đón Xuân chưa ?
Bây giờ là phút trang nghiêm nhất
Ôn lời nói cũ tự năm xưa
Tuy chẳng cùng chung một mái nhà
Nhưng em mãi mãi ở bên ta
Tương lai chờ đón em anh đấy
Xuân về, vui cũng đến bên hoa
Tiếng pháo reo vang : hết năm rồi
Nỗi buồn ta để lại sau thôi
Em buồn, anh có vui sao được
Vui nhiều, ngày tháng chắc không trôi…
(1.2.1965- Đêm giao thừa)
MỘT NĂM Xa em chỉ một buổi đường
Nhưng mà cách biệt năm trường rồi đây
Bao lần ta phải chia tay
Một năm đánh dấu những ngày xa nhau
Tuổi đời ngày tháng trôi mau
Nhưng bao kỷ niệm làm sao phai mờ
Bây giờ lòng những bơ vơ
Một năm hy vọng vài giờ bên em
(14.5.1965)
TỪ MIỀN TRUNG DU Anh viết cho em giữa một chiều
Ngày tàn đang hết, gió đang lên
Thẩn thơ dạo bước trên đường vắng
Đã nhớ em rồi, lại nhớ thêm
Anh muốn vui lên để được yêu
Lời em chân thực giúp anh nhiều
Một mình, chẳng thấy mình cô độc
Vì anh luôn nghĩ tới em yêu
Lại một mùa thu nữa đến rồi
Thu về, tôi lại nhớ em tôi
Em ơi, thế đã ba thu đấy
Thời gian trôi mãi, mãi không thôi
Thu ấy gặp nhau có đâu ngờ
Thu qua quyến luyến phải chia ly
Thu này cũng chẳng gần nhau nhỉ
Thu nào đời mới thật vui tươi !
Giờ đây nhân lúc được thảnh thơi
Gửi tới em yêu tận góc trời
Vui lên em ạ, anh vui với
Mai ngày rạng rỡ đợi ta chăng ?
(27.8.1965)
TẶNG ANH
Này đây mảnh vải ngụy trang
Do tay em dệt, tặng chàng đi xa
Tình ta mãi mãi không nhòa
Xanh tươi màu vải, mặn mà lòng em
(5.10.1965)
MỘT NGÀY Cũng bến xe này đây em nhỉ
Mừng đón em, bịn rịn tiễn em
Một ngày vui sướng êm đềm
Một ngày biết mấy nỗi niềm đáng ghi
Vui gặp gỡ ạnh đi từ Bắc
Lòng xốn xang em tắt Tây sang
Cách nhau biết mấy dặm trường
Đúng giờ ta đã trên đường, bên nhau
Ôi ! Thủ đô trong thời khói lửa
Vẫn thanh bình hai đứa yêu nhau
Chia ly chẳng phải buổi đầu
Mà sao như thấy xa nhau lâu rồi
Ta dạo chơi, ta ngồi trò chuyện
Mặc bầu trời gió quyện, nắng lên
Sáng qua, chiều đã tới bên
Tâm tình mặn nhạt ta quên ngày dài
Ánh trăng lên soi hai tuổi trẻ
Rọi nỗi niềm nhỏ bé riêng tư
Trăng reo ánh sáng hiền từ
Bên em, trăng đẹp, bao giờ dám mong !
Ta gặp nhau trong lòng thời chiến
Khi tình hình chuyển biến phút giây
Giờ đây gặp gỡ thế này
Chắc đâu ta đã có ngày tái lai
Vẫn thơ ngây nhưng ai dám bảo
Em của tôi không trái tim vàng
Rồi đây khi trở lại làng
Càng nhiều kỷ niệm, anh càng nhớ em
Bến xe đây mà em đâu nhỉ ?
Qua đón em, nay lại tiễn em
Một ngày thời chiến êm đềm
Một ngày trọn vẹn bao niềm mến thương.
(9.10.1965)
ĐI TẦU Cũng ngày này năm ngoái
Ta từ biệt Thủ đô
Trên con tầu liên vận
Đi khảo sát nước ngoài
Năm ngoái sang nước bạn
Trời đất hãy bình yên
Bây giờ khác xa rồi:
Ta, đường lên sơ tán
Năm ngoái đi tầu nằm
Ví là đi sang xứ
Năm nay đi tầu đứng
Lùa gió, rét căm căm
Năm ngoái còn vui vẻ
Thủ đô, ấy quê mình
Năm nay, nhà đâu nhỉ ?
Ăn ngủ linh tinh ghê !
Năm ngoái đi nhớ em
Nhưng trong lòng háo hức
Bây giờ lòng rạo rực
Xa rồi, lại buồn thêm
Cũng là việc đi tầu
Cùng một ngày một tháng
Lòng ta chẳng như nhau
Khi vui, lúc âu sầu…
(21.10.1965)
NHỚ EM Hoàng hôn trở lại xóm làng
Màn đêm buông xuống, anh càng nhớ em
Nhớ em, bóng dáng êm đềm
Xinh duyên khuôn mặt, nghiêng nghiêng mỉm cười
Nhớ em, ánh mắt sáng ngời
Nhìn em, anh đọc thấy lời yêu thương
Nhớ em, mái tóc còn vương
Nắng chiều không dễ phai hương trong lành
Nhớ em, ít nói cùng anh
Những lời trừu mến tâm tình của em
Nhớ em, anh nhớ những đêm
Trăng in khóe mắt vương lên mái đầu
Nhớ em, em nói những câu
Mà anh luôn nhớ khắc sâu trong lòng
Nhớ em, ngàn nhớ trăm mong
Mong em vui khỏe, đảm công việc nhà
Nhớ em, những buổi tiễn đưa
Giờ đi đã tới mà chưa muốn rời
Nhớ em ở một phương trời
Có bao giờ nghĩ tới người yêu em ?
Nhớ em, mang ảnh ra xem
Cố tìm hình dáng bên đèn lung linh
Nhớ em, anh gửi tâm tình
Vài lời chân thực, có mình em hay
Em ơi ! em có biết đâu
Đêm nay, chưa ngủ, buồn rầu, nhớ em
(24.10.1965)
ĐÊM MƯA Tỉnh giấc mưa rơi át tiếng gà
Quen giờ eo óc gáy xa xa
Rào rào mái rạ mưa gieo nhịp
Tí tách bên sân ngõ mấy nhà
Ấm áp trong chăn mà thức giấc
U buồn sao chẳng hé vui ra ?
Đêm mưa, vắng lặng càng thêm nhớ
Ấp ủ tình yêu em với ta…
(18.11.1965)
MỪNG SINH NHẬT EM Anh chúc mừng em được như lời:
Yêu đời, vui khỏe, trẻ đẹp tươi
Em thêm tuổi nữa càng khôn lớn
Mãi còn thơm ngát đóa hồng tươi
(6.12.1965)
ĐÔI MẮT Có ánh mắt làm nguôi tan cơn giận
Có cái nhìn sao vương vấn tình thương
Có hàng mi không che khỏi đau buồn
Và dấu nổi tình yêu trong khóe mắt
Ta yêu em, ta yêu từ đôi mắt
Từ mắt em, ta biết đã yêu ta
Đôi mắt nói: chứa bao điều lãng mạn
Đôi mắt cười: rộn tình cảm yêu đương
Đôi mắt nhìn: khi oán giận, sầu thương
Ta đã yêu đắm say từ đôi mắt
Ôi ta muốn, muốn của ta đôi mắt
Soi tâm hồn, gương đó, mắt em ta
Em ơi, dù nói chi khác nữa
Đôi mắt kia vẫn mách bảo cùng ta
Tình yêu em tha thiết đậm đà
Hàng mi cong sao mà che đấu được ?
Có ánh mắt làm nguôi tan cơn giận
Có cái nhìn sao vương vấn t ́nh thương
Có hàng mi không che khỏi đau buồn
Và dấu nổi tình yêu trong khóe mắt…
(29.12.1965)
HY VỌNG Ta đi mãi trong một chiều thứ bảy
Trở về đây, Hà Nội vẫn không hay
Vẫn đông vui, vẫn nườm nượp mê say
Ai biết được, sao? những ngày thời chiến
Em của ta bỗng từ đâu xuất hiện
Trên phố phường ? Không, trong kỷ niệm xưa
Ta hy vọng, nếu mà gặp lại
Trong chiều này, em mến của ta ơi !
Dừng chân lại nơi đám người dạo phố
Biết đau tìm bóng dáng của em yêu
Không phải rồi, mái đầu kia giống quá
Khóe mắt này, làm anh đã mừng thay
Và nơi kia, cô gái nào tươi vậy ?
Nở nụ cười, anh ngỡ đứng bên em
Nhưng em ạ, tất đều là tưởng tượng
Giờ này em sao ở được đây
Cả một năm, trôi bao ngày chờ đợi
Vẫn niềm tin và hy vọng thơ ngây.
Giờ này đay em đang làm chi nhỉ ?
Thuở năm nào, năm ngoái, năm xưa
Anh biết được, anh vẫn còn thể biết
Chứ bây giờ: e biết nắng hay mưa ?
Ta đi mãi trong một chiều thứ bảy
Trở về đây mà em vẫn chưa hay
Vẫn cô đơn, vẫn tha thiết yêu say
Ai biết được, vì sao em xa cách ?
(14.3.1966)
CON CHIM NHỎ Anh có con chim nhỏ
Nhưng không cánh, không mỏ
Chẳng chịu đậu trên cành
Chẳng vui hót líu lo
Anh gặp con chim nhỏ
Vào một mùa thu nọ
Chim qua đồng, qua ruộng
Và quen đường, ra phố
Anh nhớ con chim nhỏ
Vì một hôm vắng nó
Lòng anh chẳng sao yên
Suốt ngày đêm mong ngó
Anh cùng con chim nhỏ
Nhiều tối ngồi chuyện trò
Nhiều pút vui, hờn, giận
Nhiều lúc thấy lo lo
Nhưng rồi con chim nhỏ
Nhớ đồng ruộng không bỏ
Rời phố phường chật hep
Trờ về vui trong ngõ
Thế là xa chim nhỏ
Chim có biết chăng cho
Lòng anh hằng mong ước
Và yêu, nhớ, thương, lo!
Đồng quê cần chim nhỏ
Anh theo chim về ngõ
Chim bay chơi ngoài phố
Anh cất tiếng gọi to !
Những khi gặp chim nhỏ
Lòng anh nửa mừng, lo
Mừng vì chim còn đó
Lo, chim chẳng hiểu cho
Anh chỉ e chim nhỏ
Quen ruộng đồng , không bỏ
Ngại cảnh, người đường phố
Nói mãi, chẳng nghe cho
Anh khó gặp chim nhỏ
Vì khói lửa chiến tranh
Vì tình quê, nghĩa phố
Vì em ngại, em lo !
Chiều nay nhớ chim nhỏ
Vừa đậu ở bên anh
Giờ lại bay về ngõ
Nhưng anh vẫn đợi chờ…
(28.4.1966)
HAI NĂM Chiến tranh lan mọi nẻo đường
Nơi nào yên ổn, chiến trường, ai hay ?
Tần ngần tính đốt ngón tay
Hai năm thấm thoát những ngày xa nhau
Vui trong gặp gỡ qua mau
Nhưng dài đằng đẵng thời gian mong chờ
Xa nhau, nhớ lắm em ơi !
Giữ niềm hy vọng suốt đời bên em.
(14.5.1966)
ĐÊM CHƯƠNG MỸ Trăng chiến tranh cớ sao bằng bạc thế?
Chưa thanh bình mà im ắng vậy ru ?
Ta đến đây quen cảnh tự bao giờ
Mà vẫn thấy u buồn, ôi ! quạnh quẽ
Ta cũng chưa từng về quê mẹ
Và lâu rồi, ai cũng chẳng nhớ quê cha
Định cư đâu, nơi ấy là nhà
Quê ta đó, bao cảm tình tươi đep !
Ngó song cửa, trăng kiếm tìm chi đó ?
Hay đòi ta phải suy nghĩ nên thơ
Cuộc sống ta : mong ước, đợi từng giờ
Niềm vui lạ, cao xa mà sáng tỏ
Như ánh trăng chiếu tan ngày chói nắng
Tâm hồn em tưới mát nỗi lòng ta
Giờ đâu nhỉ ? Em phương trời xa lạ
Trăng lên canh giấc ngủ thấy em chăng ?
(3.10.1966- Trung Thu)
GẶP LẠI
Em vẫn thế
Con người
Và tấm lòng
Đáng quý tệ
Vẫn như hồi
Bốn năm trước
Vẫn như ngày
Gặp được em
Có chăng là
Cảnh đổi thay
Xưa quê nhà
Xưa ngõ vắng
Giờ trong xưởng
của ta
Mười tám tháng
Chẳng gặp em
Nay thấy lại
Xốn xang vui
buồn chán
Anh lại đi
Em lại tiễn
Đến bao giờ
Mới hết
Cảnh thế ni ?
(2.6.1968)
Kim Thi
THUỞ BAN ĐẦU Biên tập xong ngày 7.4.2012
TỦ SÁCH KIM THI - SÁCH SỐ 22
_______________________________________________________________