Upload
taivang
View
562
Download
6
Embed Size (px)
Citation preview
Nhạc : Võ Tá Hân Thơ : Thanh Nguyên
Ca sĩ : Phương Hồng Quế
Từ Khi con biết đòi ăn Mẹ là người mớm con muỗng cháoTừ Khi con biết đòi ngủ Mẹ là người đêm trắng thức ru conBầu trời trong mắt con Ngày một xanh hơnLà khi tóc mẹ Ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như trời đấtNhư cuộc đời không thể thiếu trong conNếu có đi một vòng quả đất trònNgười mong con mỏi mòn, không ai hơn mẹ
Cái vòng nôi mở ra từ tấm béCứ rộng dần theo con trẻ lớn lênMẹ là người đã cho con cái tên riêngTrước cả khi con bật lên tiếng mẹ
Cái tiếng gọi mà từ khi bập bẹĐến lúc trưởng thànhCon vẫn chưa hiểu hết chiều sâuMẹ có nghĩa là bắt đầuCho sự sống, cho tình yêu cho hạnh phúc
Mẹ có nghĩa là duy nhấtMột bầu trời, một mặt đất, một vầng trăngMẹ có nghĩa là ánh sángLà ngọn đèn thắp bằng lửa trái timMẹ có nghĩa là mãi mãiLà cho đi không đòi lại bao giờ
Mẹ không sống tròn trăm nămNhưng đã cho con dư dả nụ cười
Chỉ có một lần , Chỉ có một lầnChỉ có một lần mẹ không ngăn con khócLà khi Mẹ không thể nào Mẹ không thể nào lau nước mắt cho conLà khi mẹ không còn , Là khi mẹ không còn
Cổ tích thường bắt đầu rằngNgày xưa có nàng công chúa...Hay ngày xưa một vị vuaCổ tích cũng bắt đầu từ ngày xưa có mẹ
Nhạc : Võ Tá Hân Thơ : Thanh Nguyên
Ca sĩ : Phương Hồng Quế
Là khi Mẹ không thể nào Mẹ không thể nào lau nước mắt cho conLà khi mẹ không còn , Là khi mẹ không còn
Cổ tích thường bắt đầu rằngNgày xưa có nàng công chúa...Hay ngày xưa một vị vuaCổ tích cũng bắt đầu từ ngày xưa có mẹ