459

Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

  • Upload
    others

  • View
    4

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương
Page 2: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

MANGXUỐNGTUYỀNĐÀINguyêntác:TheChamber(1994)

—★—Tácgiả:JohnGrisham

Ngườidịch:HoàngHảiThủyNXBLàngVăn(Canada)–1998

ebook©vctvegroup30-05-2018

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 3: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

MụclụcPHẦNI

Chương1Chương2Chương3

PHẦNIIChương4Chương5Chương6Chương7Chương8Chương9Chương10Chương11Chương12Chương13Chương14Chương15Chương16Chương17Chương18

PHẦNIIIChương19Chương20Chương21Chương22Chương23Chương24Chương25Chương26Chương27Chương28Chương29Chương30Chương31Chương32Chương33Chương34Chương35

Page 4: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương36PHẦNIV

Chương37Chương38Chương39Chương40Chương41Chương42Chương43Chương44

Page 5: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

PHẦNI

Page 6: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương1

Kế hoạch đặt bom văn phòng luật sư cấp tiến người Do Tháitươngđốidễthựchiện.Chỉcóbangườiliênhệ.Ngườithứnhấtbỏtiền.Ngườithứhailàdânđịaphươngnênbiếtrõđịabànhoạtđộng. Người thứ ba là một thanh niên trẻ tuổi, yêu nước quákhích,cóbiệttàisửdụngchấtnổrồibiếnmất,khôngđểlạitămtích.AnhtasauđósẽsangsốngởBắcIrelandtrong6năm.

Tên người luật sư nạn nhân là Marvin Kramer, công dân MỹgốcDoTháithuộcthếhệthứtưởbangMississippi.Giađìnhanhtalànhữngthươnggiakhágiả.AnhsốngtrongmộtcănnhàcổởGreenville, một thị trấn bên dòng sông nơi qui tụ những ngườiDo Thái có thế lực. Đời sống nơi đây yên bình và không có xáotrộngìlớnvềchủngtộc.MarvinKramertheongànhluậtvìanhkhông thích buôn bán. Giống như đa số người Do Thái nguyênquánởĐứcdicưsangHoaKỳ,giađìnhKramerhộinhậpêmđẹpvào dòng văn hoá miền nam Hoa Kỳ và tự coi họ như nhữngngườimiềnNamnhưngtheomộttôngiáokhác.PhongtràobàiDoTháikhôngthấynổilênởđây.TấtcảnhữngngườiMỹgốcDoThái sống hoà đồng với những thành phần khác của xã hội vàyênổnvớicôngviệcriêngcủahọ.

Marvinthìkhác.Vàonhữngnămcuốithậpniên50,anhđượcgiađìnhcholênđihọcởthànhphốBrandeisthuộcmiềnBắcHoaKỳ,sauđóhọcthêmbanămluậtởColumbia.KhiMarvintrởvềGreenvillenăm1965,phongtràođấutranhđòiquyềncôngdânlanrộng, lấyvùngMississippilàmtrungtâmhoạtđộngvàanh

Page 7: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bịlôicuốnngayvàophongtràonày.

Chưađầymộtthángsaungàymởvănphòngluậtsư,Marvinvà hai người bạn học đã bị bắt vì tổ chức đăng ký danh sáchnhữngcửtringườidađen.Ôngbốanhgiậndữ,giađìnhanhkhóchịunhưngMarvinkhôngbỏcuộc.Anhbịdọagiếtnămhaimươilămtuổinênbắtđầumangsúngtrongngười.Vợanh,mộtthiếunữMemphis,vàcảchịhầuMỹđencũngphảiluônluôncósúngtrongxắctay.VợchồngKramercóhaiđứacontraisinhđôi.

VụkiệnvềquyềncôngdânđầutiêndovănphòngluậtMarvinB. Kramer đưa ra năm 1965, tố cáo chính quyền địa phương cóhànhđộngkỳthịchủngtộctrongcáccuộcbầucử.

VụkiệnnàyđượccácbáotrongtiểubangđưalêntrangnhấtcũngvớiảnhMarvin.TênanhcũngnằmtrongdanhsáchnhữngkẻcầnbịtrừngtrịcủaKuKluxKlan[1],mộttổchứcgồmnhữngngườidatrắngchốnglạisựbìnhđẳngchủngtộc.

Luật sư Kramer chẳng những thụ lý vụ kiện chống kỳ thịchủng tộc, anh còn giúp đóng tiền thế chân cho những ngườiđấutranhchoquyềncôngdânkhihọbịbắt.Anhkhởitốnhữngvụ kiện chống sự phân biệt cư xử trắng-đen. Anh chi tiền sửamộtgiáođườngcủangườiđađenbịbọnKKKđặtbom.AnhniềmnởtiếpđónnhữngngườiMỹđentạinhà.

Anh diễn thuyết trước những người Do Thái ở miền Bắc HoaKỳ và kêu gọi họ nhập cuộc. Anh viết nhiều bức tâm thư nồngnàngửiđếncácbáo–Nhưngchỉcórấtítbáodámđăng.LuậtsưKramerđangdũngcảmtiếnđếnsựdiệtvongcủachínhmình!

TưgiacủaluậtsưKramerkhôngbịđặtbomchỉvìmộtlýđogiản dị: nhà có nhân viên an ninh canh gác. Nhân viên này làmộtcựucảnhsát,mộttayxạthủcừkhôi.ĐảngviênKKKbiếtrõtaynàynênkhôngmuốnđụngchạm.Thayvàođó,họchọnvăn

Page 8: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

phòngKramer.

Việcchuẩnbịđặtbommấtrấtítthìgiờvìchỉcóbangườiliênhệ. Người có tiền, một tay thô lỗ, kiêu căng và ưa khoa trương,tên là Jeremiah Dogan, thời đó được coi là Pháp vương của tổchức KKK ở Mississippi. Y là chủ nhân tiệm mua bán xe hơi cũlớnnhấtMeridian,bangMississippi.Ykiếmđượcnhiềutiềnnhờlàmđủthứdịchvụbấthợppháp.Đôikhiycũnglênnóitrênbụcgiảng của những nhà thờ nhỏ miền quê. Tuy vô học và thô lỗnhưngykhôngngudại.Thậtvậy,sauđócơquanFBInhìnnhậnJerry Dogan là tay khủng bố nhiều hiệu năng bởi y biết giaonhữngcôngviệctồitànchonhữngnhómtaysainhỏ,hoạtđộngriêngrẽvàkhôngbiếtnhau.Dogancũngrấtđanghi,ykhôngtinaicảngoàinhữngngườitronggiađìnhyvàmộtsốđồngbọnrấtnhỏnênđiểmchỉviêncủaFBIkhôngdòray.ThànhviênthứhailàmộtđảngviênKKKtênlàSamCayhallcưngụởClanton,quậnFord, cách Meridian 3 giờ xe về phía bắc và cách Memphis mộtgiờ xe về phía nam. Nhân viên FBI biết Sam nhưng không biếthắncóliênhệvớiJerryDogan.HọnghĩhắnvôhạivìtrongvùnghắnởkhôngcóhoạtđộngnàolớncủatổchứcKKK.Tuyôngbốcủa Sam Cayhall trước đó cũng là thành viên KKK nhưng phầnlớn những người trong gia đình này đều thụ động. Việc JerryDogantuyểnmộvàsửdụngSamCayhalllàmộtthủđoạntuyệtdiệu.

Vụ đặt bom văn phòng luật sư Kramer cụ thể khởi sự bằngmột cú điện thoại đêm 17 tháng 4 năm 1967. Nghi ngờ điệnthoạinhàbịgắnmáynghetrộm,JerryDoganđợiđếnnửađêm,láixeđếnmộttrạmxăngởphíaNamMeridian.YcũngnghilàbịFBItheodõi.Tấtcảnhữngnghingờấyđềuđúng.NhânviênFBIquảcótheoyđếntrạmxăngđêmấy,họbiếtydùngđiệnthoạicủatrạmxănggọiđinhưnghọkhôngbiếtygọiđiđâu,nóigì,với

Page 9: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ai!

Ởđầudâybênkia,SamCayhalllắngnghe,hỏivàicâurồigácmáy.Trởvàogiường,hắnkhôngnóigìvớivợ.VợSamcũngbiếtnàng chẳng nên hỏi. Sáng sớm hôm sau, Sam lái xe vào khutrung tâm thị trấn Clanton, ăn sáng trong một tiệm cà phê rồivàogọiđiệnthoạitrongtoàánquậnFord.

Haingàysau,20/4,SamCayhallrờiClantonlúcchiều,láihaigiờ đồng hồ đến Cleveland, cách thị trấn Greenville một giờ xe.Hắnchờ45phúttrongbãiđậuxecủamộttrungtâmthươngmạinhộn nhịp nhưng không thấy bóng dáng chiếc Pontiac xanh lácâyđâucả.Samănbữatốirẻtiềnvớigàquayrồiláixesangthịtrấn Greenville để điều nghiên địa điểm văn phòng Marvin B.Kramer.Haituầntrước,Samđãdànhtrọnngàyđểthămdònênhắn biết khá rõ thị trấn này. Hắn lái xe đi ngang văn phòngKramer, ngang nhà riêng Kramer và cả giáo đường Do Thái.Dogancónóigiáođườngnàysẽlàmụctiêulầnđặtbomtới.

11 giờ đêm, Sam trở lại Cleveland. Chiếc Pontiac xanh lá câykhông đậu trong sân đậu xe của Trung tâm thương mại mà ởđiểmhẹnthứhai,chỗtrạmđậuxevậntảiởđầuxalộcaotốcsố61. Hắn lật tấm thảm chỗ chân tài xế để lấy chìa khoá, lái vàokhu trang trại trù phú của vùng đồng bằng. Ngừng xe ở mộtkhúc đường vắng, Sam mở cốp. Trong thùng carton có 15 câymìn,3kípnổvà1cầuchì.HắnláichiếcPontiactrởlạithịtrấnvàngồichờtrongmộttiệmcàphêmởcửasuốtđêm.

Đúng2giờsáng,thànhviênthứbacủanhómxuấthiện.RollieWedge, một thanh niên mới 22 tuổi nhưng đã lão luyện trongcuộc chiến chủng tộc của Hoa Kỳ. Gã cư ngụ tại một vùng núithuộcLouisiana,nơikhôngaicóthểtìmđượcgã.

ĐãvàilầngãtâmsựvớiSamCayhalllàgãsẵnsàngchếtchocuộcchiếngiànhquyềnlàmchủcủangườidatrắng.Bốgãthuộc

Page 10: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tổ chức KKK, là chuyên viên sử dụng chất nổ cho một công tyxâycất,Rolliehọccáchsửdụngchấtnổtừôngbố.

Sam Cayhall không biết gì nhiều về Rollie Wedge và cũngkhôngmấytinnhữngchuyệnRolliekể.HắncũngchẳngbaogiờhỏiDogantìmđượcchúnhỏnàytrongtrườnghợpnào.

Hai người ngồi uống cà phê nói chuyện mưa nắng với nhautrongnửagiờ.BàntaycầmlycàphêcủaSamcóđôilúcrunrun,nhưngbàntaycủaRolliethìrấtvững,mắtRolliecũngkhôngbaogiờchớpvìngạcnhiênhayxúcđộng.Haingườiđãtừngcùngvàilần đặt bom chung và Sam thấy thán phục sự thản nhiên lạnhlùngởmộtngườitrẻtuổinhưRollie.Chàngtraikhôngbaogiờtỏraxúcđộng,hồihộp,ngaycảkhihaingườiđếngầnmụctiêuvàcầmmìntừtaySam.

XecủaRollielàmộtchiếcxemướnởphitrườngMemphis.Gãlấycáitúixáchnhỏtrongxe,khoácửavàbỏxelạibãiđậu.ChiếcPontiacxanhlácâydoSamcầmláirờiClevelandđểđivàoxalộ61.Lúcấygần3giờsáng,xalộvắngxe.ĐếngầnlàngShaw,Samchoxevàomộtconđườngnhỏvàdừnglại.RollieWedgexáchcáitúi đi ra mở cốp xe để kiểm soát cốt mìn, kíp nổ, dây dẫn lửa.Chừng5phútsau,xelạitiếptụcđivềGreenville.

XechạyngangvănphòngKramerlầnthứnhấtlúc4giờsáng.Đường vắng và tối. Khi xe chạy ngang nhà riêng của Kramer,Rolliechắclưỡi:

– Tiếclàmìnhkhôngđặtbomnhànó.

– Tiếcthậtđấy,nhưngmànhànócónhânviênbảovệ.

– Tôibiết.Muốnthanhtoántênđócũngdễthôi.

– Nhànócómấyđứabé.

– Giếtchúngđikhichúngcònnhỏ.–Rolliethảnnhiên–Tụinólớnlênsẽynhưbốmẹchúng,bọnDoTháikhốnnạn!

Page 11: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Sam đậu xe trong con đường nhỏ sau toà nhà có văn phòngKramer.Haingườiimlặngmởcốpxe,lấyđồnghềvàđimentheohàngcâyđếncửasautoànhà.

SamCayhallcạykhoácửavàchỉvàiphútsau,hắnvàRollieđãở trong toà nhà. Hai tuần trước đó, Sam đã vào nhà này hỏi vềmột công ty thương mại và sau đó vào phòng vệ sinh của toànhà. Hắn thấy ở giữa phòng vệ sinh và văn phòng Kramer mộtcáitủđứngnhỏđựnghồsơ.

– Đứngởcửacanhchừng!

Rollie lạnh lùng ra lệnh và Sam tuân theo ngay. Hắn thíchđứngcanhxahơnlàgầnchỗgàimìn.Đâylàviệcnguyhiểm,tráitimhắnthườngđậploạnlêntrongnhữnggiâyphútnày.

Haingườichỉởtrongnhàchừng5phút.Họlữngthữngtrởvềxe. Một lần nữa họ lại thành công. Chiến thắng dễ dàng. Họ đãđặt bom một văn phòng địa ốc ở Jackson, chủ nhân văn phòngnày can tội bán nhà trả góp cho dân da đen. Tất nhiên lão chủnày là người Do Thái. Đặt bom một toà báo nhỏ vì tội đăngnhữngbàixãluậnđòiquyềnbìnhđẳngchủngtộc.HọcũnglàmsậpmộtgiáođườngDoTháiởthịtrấnJackson.

Khirađếnđườnglớn,Sammớibậtđènxe.

Trongnhữnglầnđặtbomtrước,Rollievẫndùngđâydẫnlửalâu 15 phút. Dây này được đốt bằng que diêm giống như đốtpháo.Đốtxong,haikẻđặtbomthườngthưởngthứcnhữngphútchờđợithúvịbằngcáchhạhếtcửakínhxe,choxechạytừtừrakhỏithịtrấn.Xehọrađếnxalộthìtiếngnổtừthịtrấnvanglên.

Nhưng đêm nay chuyện không xảy ra như những lần trước.Samrẽlầmvàomộtconđườngcóđườngxelửachạyngangchặnđường họ. Chuyến tàu chở hàng thật dài, tưởng như chạy mãikhônghết.Sambốirốinhìnđồnghồ.Rolliekhôngnóigìcả.Con

Page 12: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tàuquahết,Samchoxechạyvàlạirẽlầmđườnglầnnữa.Họlạcđếnbờsông,lẩnquẩntrongnhữngkhuphốnghèo.Samlạixemđồnghồ.Chỉcònnămphútnữalàmìnnổ.Giờnàyxephảichạybon bon trên xa lộ chứ không thể cứ vòng vòng trong cái bẫychuột mãi được. Rollie bắt đầu có vẻ sốt ruột và bực bội nhưngvẫnkhôngnóigì.

Samlúngtúngtìmđườngrakhỏithịtrấn.Hắncàngbấnloạnthì việc tìm đường lại càng khó khăn. Greenville không phải làmộtthịtrấnlớn.SamsợnếucứchạylòngvòngnhưthếnàyhọcóthểtrởvềkhuphốcóvănphòngluậtMarvinB.Kramer.

Sam đạp thắng gấp khi nhận ra hắn đang chạy ngược chiều.Xengừngvàđộngcơcũngtắtluôn.Samcuốngquítđềmáy.

Máynổnhưngcứgàisốlàlạitắt.Mùixăngtoảnồngnặc.

– Mẹkiếp!–Samnghiếnrăng.

Rolliengồithụpxuốngtronglòngghế,nghiêngmặtnhìnquacửaxe.

– Mẹ!Ngộpxăngrồi!

Samlạinổmáy.Lầnnàymáyxechỉphátlênnhữngtiếngsụtsịtkhôngđều.

Rollienói,giọngbìnhthản:

– Đừnglàmhếtbìnhđiện.

– Mẹ kiếp thằng Dogan khốn nạn! Nó đưa cho mình cái xechếttiệtnày…

Sam nhìn đồng hồ lần nữa. Hơn mười lăm phút đã trôi qua.Mìnsẽnổtrongvàigiâyđồnghồnữa.Mồhôituônướttrán,Samxoaychìakhoácôngtắc.Máyxenổ.Hắnvộivãchoxelùilạiđểđivàoconđườngkhác.Thoátrồi!Khichoxevàoxalộ82,cáchvănphòngKramerchừng8câysố,Sammớihỏi:

Page 13: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Saolâuquákhôngthấy…?

RollienhúnvainhưđólàchuyệnriêngcủahắnvàSamkhôngnênhỏi.XechạychậmlạikhiSamthấybóngxecảnhsátđậubênđường. Greenville dần dần lùi xa đằng sau và Sam lấy lại đượcbìnhtĩnh.

– Saolâuquákhôngthấynổ?Cósaisótgìkhôngđấy?

GiọngSamcóvẻbựcnênRollietrảlời:

– Lầnnàytôikhôngdùngdâydẫnlửa.Tôidùngbộphậnmới.

– Cáigì?

RollienóimàkhôngnhìnSam:

– Anhkhônghiểuđượcđâu!Hỏilàmquáigì!

Samnổinóng:

– Dùngđồnghồchomìnnổchậmphảikhông?

Rollielạnhlùng:

– Gầnnhưvậy.

Hai người yên lặng suốt trên đường về Cleveland. Ra khỏiGreenvilleđãbảytámcâysố,khinhữngánhđènthịtrấnbắtđầukhuấtdần,Samvẫncònhyvọngnghethấytiếngnổ,nhìnthấyvònglửabốclên.Nhưngvẫnkhôngcógìlạ.TronglúcđóRollienằmngảđầulênghếngủmộtgiấc.

Tiệm cà phê ở trạm đậu xe vận tải đang giờ đông khách thìchiếc Pontiac về tới. Như mọi lần, Rollie mở cửa bước ra và nóivọngquacửaxe:

– Hẹngặplại!

Ngồitrongxe,SamnhìntheoRollieđikhuấtvềphíabãiđậu,thánphụctrướcvẻlạnhlùngbìnhthảncủagãthanhniên.

Bâygiờđãgần5giờ30sáng.Ánhhồngcambắtđầurạnglênởphía đông. Sam cho chiếc Pontiac chạy vào xa lộ 61, hướng về

Page 14: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

phíanam…

***

Vụ đặt bom thảm khốc tại văn phòng luật Marvin B. KramerbắtđầugầnnhưcùnglúcRollieWedgevàSamCayhallchiatayởCleveland.

5 giờ 30 sáng, chiếc đồng hồ báo thức đặt trên bàn ngủ củaRuthKramerreochuông.Đâylàgiờthứcdậyhằngngàycủamọingười trong gia đình Kramer. Ruth nghe tiếng chuông reo, mởmắtvàbiếtngaylàmìnhbịcúmkhánặng.TrậndịchcúmhoànhhànhởGreenvilletừmộtthángnay,giờđâynómớitiếnvàonhàKramer.

ChịhầuđánhthứchaianhemsinhđôiJoshvàJohnnămtuổivào lúc 6 giờ 30 sáng. Chị cho hai em tắm, thay quần áo và ănsáng.Marvinnghĩmìnhnênđưaconđếnnhàtrẻsớmđểtránhchochúngkhỏibịlâybệnh.Anhgọiđiệnchomộtbácsĩbạnlấytoavàđưatiềnchochịhầuđểchịđimuathuốctheotoa.Sauđóanhtạmbiệtvợvàđưahaiconrakhỏinhà.

JoshvàJohnrấtthíchđượcvàochơitrongvănphòngcủabố.Nhà trẻ mở cửa lúc 8 giờ sáng. Marvin có thể làm việc ở vănphòng một lúc trước khi đưa con đến nhà trẻ và dự một phiêntoà.

Bachaconđếnvănphòngvàolúchơn7giờsáng.Marvinmởcửavănphòng,bậtđèn,căndặnconkhôngđượcnghịchphábànlàmviệccủacôthưkýHelen,nhưnghaiđứatrẻđãchạyrahànhlang mở cuộc thám hiểm. Cả toà nhà chỉ có ba cha con, chúnghàohứngnhưđượclạcvàomộtthếgiớikhác.

Vàokhoảng8giờkém15,Marvinnhớlạikhinằmtrongbệnh

Page 15: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

viện, anh đi lên căn phòng dùng làm kho lưu trữ ở lầu trên đểtìmhồsơliênhệđếnvụxửtrướcmàanhsắpdự.Hànhđộngnàyđã khiến anh thoát chết. Khi lên thang lầu anh còn nghe tiếngcácconcườiởdướinhà.

Vụ nổ làm toà nhà gỗ bay tung lên trời. Những mảnh vôi gỗbay lên mãi đến một phút sau mới rơi xuống. Khu phố rungchuyểnnhưtrongcơnđộngđất.Nhữngmảnhcửakínhvăngrakhắpthịtrấnvàrơimãixuốngnhưkhôngbaogiờdứt.

JoshvàJohnchỉcáchchỗmìnnổchừngnămthước.Maymắnlàchúngkhôngbiếtchuyệngìxảyravàcũngkhôngbịđauđớn.Marvin Kramer bị đẩy tung lên trần phòng rồi rơi xuống, nằmchếtngấtgiữahốmìnđenxì,bốckhói.Haimươiphútsaungườitamớitìmthấyanh.Đượcđưangaytớibệnhviện,anhbịcưahaichânđếnđầugối.

Vụnổxảyralúc7giờ45sáng.Vẫncònnhiềungườimaymắnthoátchết.CôthưkýHelenkhiđiquabưuđiệncáchđóbốnkhuphốthìđiếngngườivìtiếngnổ.Chỉdămphútnữalàcôđangbậnrộnphacàphêtrongvănphòng.DavidLukland,mộtluậtsưtrẻcộngtácvớiMarvinB.Kramer,nhàởgầnđó,vừakhoácửanhàđểđếnvănphòngvừauốngcàphêvừađọcthưtừmớiđến.

Toà nhà cạnh nơi bị đặt bom cũng bốc cháy làm tình hìnhcàngthêmrốiloạn.Cóhaingườibịthươngởngoàiđường.

BàMildredTaltonbịmộtthanhgỗđậpvàomặtlàmdậpsốngmũi.NgườithứhaichỉbịthươngrấtnhẹnhưngsauđónổitiếngmộtthờigiandàiởGreenville:SamCayhall.

Sam Cayhall đang đi bộ trên vỉa hè ở một nơi không xa vănphòngKramerthìbịsứcnổđẩyngãngửa.Hắnbòdậyđứngnấpsaumộtgốccây,háhốcmiệngnhìncảnhđịangụcdiễnrangaytrướcmắtrồiquaymìnhbỏchạy.

Page 16: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

SamCayhallbịnhữngmảnhkínhvỡgâythươngtíchởmá,ởcổmàkhônghaybiết.HắnvộivãchuivàochiếcPontiacxanhlácâyđểláirakhỏiGreenville.Hắnrấtcóthểthoátnếutỉnhtríđôichút.Xecảnhsáthúcòi,chớpđènchạytớimàSamcứchạyràràtrướcmặtkhôngchịunhườngđường.

Bịcòihụđốcthúcriếtquá,Samluýnhquýnhchoxeđứnglạigiữa đường luôn. Cảnh sát ập tới mở cửa kéo Sam Cayhall ra,còngtayđưavềnhàgiamcủaquận,cònchiếcPontiacbịkéovềnhàgiữxecủathịtrấn.

TráimìngiếtchếthaianhemsinhđôinhàKramerrấtthôsơ.Nó chỉ là mười lăm cây thuốc nổ được buộc chặt lại với nhaubằng băng keo. Thay vì dùng dây dẫn lửa như mọi khi, lần nàyRollie Wedge dùng một máy phát nổ do gã sáng chế. Đó là mộtcáiđồnghồbáothứcrẻtiềnchạybằngdâycót.

Rolliegàichomìnnổvàolúc7giờsángnhưngvìmộtnguyênnhânnàođó,tráimìnnổchậm.TổchứcKKKđãlàmmáungườiDoTháiđổraởMississippi.

Page 17: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương2

Sau khi các nạn nhân được mang đi, cảnh sát Greenvillephong toả hiện trường và thu lượm từng vật nhỏ làm tangchứng.

Marvin B. Kramer được đưa đến bệnh viện ở Memphis. RuthKramercũngđượcđưavàobệnhviệnvớichồngvìkhủnghoảngthầnkinh.

Khi hoàng hôn xuống trên thị trấn Greenville thì quanh khubịđặtbomngườitađồnnhaulàkẻtìnhnghiđặtbomđãbịbắt.Sáng hôm sau, mọi người bắt đầu biết kẻ tình nghi tên là SamCayhall,ngụởClanton,Mississippi,đảngviênKKKvàbịthươngnhẹvìvụnổ.

Chỉ cần thêm một chút may mắn nữa là Sam đã thoát. Hắntỉnhtrílạikhibịgiảivềquậncảnhsát.Tạiđâyhắnxinlỗivàxinđóngtiềnphạt30đô-la,rồivềnhàchờgiấygọiratoàvềtộicảntrởlưuthông.Tronglúcnhânviêncảnhsátlàmgiấytờ,Sambịgiữtrongphòngtạmgiam.Ngườigácphòngmangbôngbăngvàthuốc sát trùng vào cho Sam. Máu ở các vết thương đã ngừngchảy. Một lần nữa Sam kể chuyện hắn bị thương vì đánh lộn ởtiệmrượunhưngchẳngaithèmđểý.

Trong khi chờ đợi, Sam ngồi toan tính những việc phải làm.Khirakhỏiđây,hắnsẽphảibiếnngay.Bâygiờbọncảnhsátgàmờ Greenville đang bấn loạn về vụ nổ bom sẽ chỉ đòi hắn nộpphạtrồithả,nhưngvụhắnbịbắtcóghitrongsổtrựcnhậtcủacảnhsát.Chậmlắmlàhaibangàysau,tụiFBIsẽpháthiệnravà

Page 18: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đếnbắthắnngay.RakhỏiGreenville,SamsẽgọiđiệnchoDogan.NhậnđượctiềndoDogancungcấp,SamsẽkhôngvềClantonmàđithẳngsangMemphisrồiquasốngởBrazilhaymộtnướcNamMỹnàođó.

Cho đến lúc này Sam Cayhall vẫn không hiểu tại sao hắn lạimộtmìnhláichiếcPontiactrởlạiGreenville,rồicònbỏxeđibộđến văn phòng luật Marvin B. Kramer. Trở lại đó để làm gì?Không lẽ để gỡ kíp cho trái bom không nổ? Thật là ngu dại.Nhưnghắnvẫncóthểthoátnếuhắntỉnhtrí.

Sam chờ khoảng nửa giờ thì viên cảnh sát trở lại, đem theolệnh trả tự do và biên nhận số tiền 30 đô-la hắn phải nộp. Samđượcđưaraphòngtrựcđểkýnhậngiấygọirahầutoàtronghaituầnnữa.

Xong thủ tục này, Sam Cayhall có thể lững thững ra đườngnhảylênbấtcứchiếctaxinàochạyngang.NhưnghắncònphảichờngườitađemtrảchiếcPontiac.

– Chờđây.Xeđangvềđấy.

Ngườicảnhsátnóirồibỏđi.Samngồitrênbănggỗởsânsaucủatrạmcảnhsát,nhìnnhữngxecảnhsátchạyrachạyvào.

Bỗngcótiếngngườivanglênsaulưnghắn:

– ÔngSamCayhall?

Samquaylại.MộtviêncảnhsáttrạctuổiSamchĩahuyhiệuratrướcmặthắn:

– ĐiềutraviênIvy,cảnhsátGreenville.Xinđượchỏiôngvàicâu.Mờitheotôi.

SamCayhallkhôngcógìnhiềuđểnóivàcũngchẳngthểnóigìnhiều.Đượchỏitạisaobịthương,hắntrảlờivắntắtlàdođánhlộn.

Ivynhếchmépcườinhưđangchờđợiđượcnghemộtcâutrả

Page 19: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

lờitươngtự.CáinhếchmépcủaviêncảnhsátchoSambiếthắnđang ngồi trước mặt một tay điều tra già dặn. Sam thấy sợ, haitay hắn bắt đầu run. Tất nhiên là viên cảnh sát thấy hắn sợ.Đánhnhauởđâu?Vớiai?Giờnào?tạisaonhàởClantoncáchđâybagiờxemàlạiđánhnhaulúcgầnsángởGreenville?

IvycứđặtcâuhỏivàSamcứkhôngtrảlời.Samkhôngthểtrảlờivìhắnbiếtviệcnóidốiquanhcosẽchẳngđiđếnđâu.

SaucùngSamnói:

– Tôiyêucầuđượcnóichuyệnvớiluậtsư.

– Hayđấy,Sam.Anhyêucầuvậylàđúngđấy.

TháiđộcủaviêncảnhsátlàmSamcàngthêmsợhãi.

– Sángsớmhômnaycóvụđặtbom,anhbiếtkhông?

Ivy hỏi, giọng mang âm hưởng phẫn nộ và mỉa mai. SamCayhalllắcđầu.

– Tànácvàbithảm.–Ivynóitiếp–VănphòngluậtsưKramerbị đặt bom nổ tan nát cách đây hai giờ. Chắc là hành động củabọnKKK.NhưngởGreenvillekhôngcóanhKKKnàocả.Bọnđặtbom phải là người ở nơi khác đến. Luật sư Kramer là người DoThái.AnhkhôngbiếtgìvềluậtsưKramercả,phảikhông?

MộtlầnnữaSamlạiyênlặng.HắnngâynhìnIvy.

– Thậttànác,bithảm!–Ivynhắclại–LuậtsưKramercóhaiđứacontraisongsinh,5tuổi.Sángnayhaiemtheobốđếnvănphòng chơi trước khi ra nhà trẻ. Bom nổ làm hai em chết banhxác.

Samcúimặtthấpxuốngmãichođếnkhicằmchạmngực.Lầnnàythìkẹtcứng.Hắncantộigiếtngười,khôngphảichỉmộtmàhai người. Hai em nhỏ hoàn toàn vô tội. Tù, tòa, tội, tử hình…Tất cả những cái ghê rợn đó đánh mạnh cùng lúc vào tâm tríhắn.Samrênrỉ:

Page 20: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôicầngặpluậtsư.

Những mảnh kính vỡ ghim trong má và cổ Sam Cayhall lậptức được lấy ra và gửi đến phòng thí nghiệm của FBI. Báo cáokhônglàmchoaingạcnhiên:đâylànhữngmảnhkínhvụnbayra từ toà nhà bị đặt bom. Chiếc Pontiac màu xanh lá cây đượctruyratungtích:chủxelàJeremiahDoganởthịtrấnMeridian.Mộtcuộndâydẫnlửatìmthấytrongcốpxe.

MộtngườiđigiaosữasángsớmkhailàanhtanhìnthấychiếcxenàyđậugầnvănphòngluậtsưKramerlúc4giờsáng.

FBIlậptứcchobáochíbiếtSamCayhalllàthànhviênKKKtừnhiềunămvàtừnglànghicantrongnhiềuvụđặtbomtrướcđó.Nhưvậyvụánđãđượcgiải.NhânviênFBIvuivẻvỗvaicảnhsátGreenville.GiámđốcJ.EdgarHoovercủaFBIcũngđíchthânđọcmộtthôngcáovềvụnày.

Hai ngày sau án mạng, hai anh em song sinh Josh và Johnđược đưa xuống lòng đất trong một nghĩa trang nhỏ ởGreenville.Thờigianấycókhoảng146ngườiMỹgốcDoTháicưngụ ở vùng này. Tất cả đều đến dự tang lễ ngoại trừ vợ chồngluậtsưKramerđangnằmởnhàthươngvà6ngườikháckhôngcómặtởthịtrấn.SốphóngviênbảochívàtruyềnthanhtruyềnhìnhtừkhắpcảnướcđổvềđônggấpđôisốngườiDoThái.

Samxemảnhvàđọcbàitườngthuậtvềđámmahaiemnhỏtrongtù.PhógiámthịLarryJackFolkcócảmtìnhvàtrởthànhbạn của Sam, sáng sáng đem cà phê nóng và báo cho hắn. Folknói nhỏ với Sam rằng y có nhiều thân nhân là đảng viên KKK.Chínhycũngmuốngianhậpđảngnhưngvợykhôngcho.FolkcònbàytỏsựngưỡngmộviệclàmcủaSam.

NgoàinhữngcâucầnthiếtđểgiaotiếpvàlợidụngFolk,SamCayhall gần như không nói gì cả. Hắn bị kết tội giết hai người.

Page 21: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Phònghơingạtđangchờđợihắn.Samtừchốitrảlờinhữngcâuhỏi của cảnh sát cũng như của nhân viên FBI. Khi được nóichuyện bằng điện thoại với vợ, Sam bảo vợ cứ đóng chặt cửa ởtrongnhà.Trongphònggiam,hắnbắtđầuviếtnhậtký.

KhigianhậpđảngKKK,SamCayhallđãtuyênthệ.Hắncóthểchếtnhưngkhôngthểlàmtráilờithề.SẽkhôngbaogiờSamtốcáo một người anh em KKK. Trong phòng giam chật hẹp, SamcầumongJerryDogancũnglàmnhưthế.

Hai ngày sau vụ đặt bom, luật sư Clovis Brazelton xuất hiện.Anh ta là một thành viên bí mật của KKK, khá nổi tiếng ởJacksonvìthànhtíchbảovệđủloạicônđồdatrắng.AnhtadựđịnhtranhcửchứcThốngđốctiểubangvàtuyênbốlậptrườngtranhcửcủaanhlàbảovệquyềnlợicủadândatrắng.

Brazelton công khai kết tội FBI là tay sai của quỉ, tuy anh tacũngchủtrươngngườidađencầnđượcbảovệnhưngkhôngnênsốnglẫnlộnvớingườidatrắng,vânvânvàvânvân…

Jeremiah Dogan phái anh ta tới biện hộ cho Sam Cayhall vàviệcquantrọnglàlàmsaochoSamkínmiệng.DoganđangbịFBIđiềutravìchiếcPontiacvàysợbịkếttộiđồngloãtrongvụđặtbom.

Đồngloã,ClovisgiảithíchvớiSam,cũngcóthểbịkếtánnhưchínhphạm.Samnghenhưngnóiít.Hắnkhôngmấytintưởnganhthầycãibẻmmépvàcóvẻxảotránày.

– Sam,ngheđây!–Clovisnóinhưôngthầygiảngbàichochúhọctrònhỏ–Tôibiếtailàngườigàibom,Dogannóichotôibiết.Như vậy chỉ có bốn người chúng ta: tôi, anh, Dogan và Wedgebiếtaithamgiavụnày.DogantinchắcWedgekhôngbaogiờbịpháthiện.GiờnàycóthểlàWedgeđangsốngởmộtquốcgianàođó.VậylàchỉcònanhvớiDoganthôi.Dogancũngđangbịtruy

Page 22: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tốnhưngbọncớmkhócóthểtìmđượcbằngchứngkếttộiôngtatrừphianhkhaira.

– Như vậy là mấy người muốn tôi một mình lãnh búa ư? –Samhỏi.

– Không.ChúngtôichỉmuốnanhđừngnóigìđếnDogan.Cứchốihết.Sẽcómộtchuyệnđượcdựnglênvềvụcáixe.Đểtôiloviệcđó.Tôisẽyêucầuphiêntoàxửởmộtquậnkhác,nơikhôngcóbọnDoThái.Chúngtasẽcómộtbồithẩmđoàntoànngườidatrắngvàtôisẽlàmphépbiếnhoáanh,kểcảtôinữa,thànhngườihùngcủaxãhội.Tintôiđi.–Vớivẻmặtvàgiọngnóiđầythẩmquyền,Clovisđoanchắc–Tintôiđi,Sam!Tôibảođảmlàanhsẽkhôngbịthấtvọng.Tôiđãthànhcôngnhiềulầntrongnhữngvụtươngtự.

***

Một tháng sau người ta mới lơi nhắc đến vụ đặt bom ởGreenville.CảSamCayhallvàJeremiahDogancũngbịtruytốvềtội chủ mưu giết người vào ngày 5 tháng 5 năm 1967. Công tốviên quận Ford tuyên bố ông sẽ đòi kết án tử hình cả hai canphạm. Tên Rollie Wedge không được nhắc tới. Cảnh sát FBI vàGreenvilleđềukhôngbiếtlàtrongvụcòncóRollieWedge.

LuậtsưClovisBrazelton,ngườihiệnhộchocảhaicanphạm,thànhcôngtrongviệcđòiđổichỗxửchothânchủ.

Ngày 4 tháng 9 năm 1967, phiên xử tiến hành ở quậnNettlses, cách Greenville gần 400 cây số. Phiên toà trở thànhbuổi trình diễn xiếc. Thành viên đảng KKK kéo đến dựng lềungaytrongcôngviêntrướcphápđìnhvàtổchứcbiểutìnhồnào.Nhiều thành viên KKK từ các tiểu bang khác tấp nập kéo đến.

Page 23: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Người ta lập cả một danh sách những diễn giả khách. SamCayhallvàJeremiahDoganđượcđềcaonhưnhữngbiểutượngvềquyền tối thượng của dân da trắng và được hô lớn cả ngàn lầnbởinhữngngườibiểutìnhđộimũvảitrùmkínmặt.

Trong phòng xử, phiên toà diễn tiến êm ru. Brazelton làmđúng những gì anh ta nói: thu xếp để có một bồi thẩm đoàn[2]

gồm12ngườitoàndatrắng.Anhtagọihọlà“nhữngngườiyêunước”,rồitấncôngvàonhượcđiểmlớnnhấttrongbảnbuộctộicủa công tố viên: không ai thực sự nhìn thấy Sam Cayhall gàibom. Sam Cayhall được mô tả là người làm công cho JeremiahDogan và được ông chủ sai đến Greenville vì công việc. SamCayhallđãtìnhcờvàkhôngmaycómặtgầnchỗbịđặtbomkhibomnổ.LuậtsưClovisBrazeltonnghẹnngàomuốnkhóckhinóiđếncáichếtcủahaiemnhỏvôtội.

CuộndâydẫnlửatìmthấytrongcốpxePontiaccóthểlàvậtdo người chủ trước để lại. Ông này tên là Carson Jenkins, chủthầuxâycấtởMeridian.CarsonJenkinsralàmchứngtrướctoà.Ôngtakhainghềcủaôngthườngdùngđếncốtmìnvàôngvẫnđểmìn,dâydẫnlửatrongcốpxevàbỏquêntrongđókhibánxechoJeremiahDogan.CarsonJenkinslàmộtcôngdângươngmẫucủaxãhội,lươngthiện,trongsạch,mộtKi-tôhữuthuầnthánh,mộtgiáoviêndạygiáolýngàyChúanhật.Lờikhaicủaôngthậtđángtinvàngườitađãtinông.

Ông cũng là thành viên KKK nhưng FBI không biết. Luật sưClovisBrazeltonđãđiềukhiểncáclờikhaimộtcáchtuyệthảo.

ViệcchiếcxeriêngcủaSamCayhallđểtạitrạmđậuxevậntảiở Cleveland không bị phát giác. Lần được gọi điện về nhà khichưa bị điều tra viên Ivy tóm, Sam đã bảo vợ và con trai, EddieCayhall,đếnlấyđemvềnhàyênlành.

Luậncứmạnhnhấtcủaluậtsưbiệnhộlàkhôngcómộtbằng

Page 24: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chứngnàochothấyhainghicancấukếtvớinhauđểthựchiệnvụ đặt bom. “Vậy thì… kính thưa các vị bồi thẩm của quậnNettlses, có thể nào quí vị lại bắt hai người đàn ông này phảichết?”

Sau bốn ngày xét xử, bồi thẩm đoàn vào phòng kín để quyếtđịnh. Luật sư đoan chắc với hai thân chủ là sẽ được tha bổng.Côngtốviêntuyênbốbồithẩmđoànsẽkếttội.ThànhviênđảngKKK đánh hơi thấy chiến thắng, gia tăng cường độ ồn ào trướcphápđình.

Kếtquảphiênxửlàkhôngthabổngcũngkhôngkếttội.

Sau một ngày rưỡi tranh luận, vị trưởng đoàn bồi thẩm báocáovớichánhánlàhọkhôngđạtđượcmộtquyếtđịnhnào.ToàtuyênbốsaithủtụcxétxửvàSamCayhallvềnhàlầnthứnhấtsau5thángởtù.

***

Phiêntoàtáidiễn6thángsauởquậnWilson,mộtvùngđồngquê cách Greenville chừng bốn giờ xe và cách nơi xử lần đầukhoảnghaitrămcâysố.TrongphiênxửtrướccólờikhiếunạilànhiềuvịbồithẩmbịcácthànhviênKKKđedọa,quấyrầy.Ôngchánhán–vìnhữnglýdokhônghềđượcgiảithích–quyếtđịnhcho chuyển phiên toà đến một nơi nhung nhúc những thànhviênKKKvànhữngcảmtìnhviêncủahọ.

Lầnnàycácvịbồithẩmcũngtoànlàngườidatrắngvàkhôngcó ai là người Do Thái. Trước toà, luật sư Clovis Brazelton trìnhdiễn những bài bản cũ, ông Carson Jenkins khả kính và lươngthiệnnhắclạinhữnglờinóidối.

Phiên toà thứ hai có một sự kiện mới: nạn nhân Marvin B.

Page 25: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Kramer cụt hai chân, ngồi trên xe lăn ở hàng ghế đầu trongphòngxử,trừngtrừngnhìncácvịbồithẩmsuốtbangày(Phiêntoà thứ nhất ở Nettlses, Marvin vắng mặt vì đang chịu giảiphẫu). Ruth Kramer cũng đến toà trong ngày đầu nhưng hômsauđượcđưavềGreenvillevìkhủnghoảngthầnkinh.

Tất cả những vị bồi thẩm dường như không chịu được ánhmắtvanxin,cầucứu,nănnỉcủaMarvin.Chỉcómộtngườitrongsố họ, một thiếu phụ tên là Sharon Culpepper cũng có hai contrai song sinh, là không thể ngừng nhìn Marvin. Nhiều lần ánhmắthaingườinàygặpnhau,mócchặtvàonhau.Nạnnhândùngánhmắtxinngườiđànbàcóquyềntrảthùchomình.

SharonCulpepperlàvịbồithẩmduynhấttrong12ngườibỏphiếukếttội.Tronghaingày,nàngbịcácvịbồithẩmkhácchêtrách,nhiếcmóc,mỉamairồichửirủa.Sharonkhócnhưngnàngvẫnkhôngbỏquyếtđịnhchocáccanphạmlàcótội.

Phiêntoàthứhaikếtthúcvớitìnhtrạngbồithẩmđoànkhôngđạtđượcsựđồngýtuyệtđối:1ngườikhácývới11người.Chánhántuyênbốphiêntoàxửkhôngđúngthủtụcvàchotấtcảmọingườiravề.

Marvin Kramer trở lại Greenville chịu thêm nhiều cuộc giảiphẫunữa.LuậtsưClovisBrazeltonmởcuộchọpbáo.

CôngtốviênquậnWilsonkhôngnóigìđếnphiênxửmới.

Sam Cayhall yên lặng trở về Clanton với lời thề trọn đời sẽkhông dính líu gì với Jeremiah Dogan nữa. Còn vị Pháp vươngKKK thì vinh quang trở về Meridian, nơi y hung hãn khoe với“thầndân”củaylàtrậnthánhchiếntônvinhquyềntốithượngcủadândatrắngđãbắtđầutốtđẹp,cáitốtđãthắngcáixấu,cáithiệnđãdiệtđượccáiác,vânvânvàvânvân.TênRollieWedgechỉ được nhắc đến có một lần. Trong một bữa ăn trưa ở phòng

Page 26: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tạm giam của pháp đình, Dogan nói nhỏ với Cayhall là y vừanhậnđượctincủa“thằngnhỏ”.

Người đưa tin là một gã đàn ông lạ, chuyển lời nhắn đến vợcủa Dogan. Ý nghĩa của lời nhắn rõ ràng và đơn giản: Wedge,chuyên viên đặt bom, đang lảng vảng bên ngoài. Nếu CayhallhayDogannhắcđếntênhắn,nhàriêngcủahọsẽbịđặtbomvàvợconhọsẽlãnhđủ.

Page 27: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương3

Ruth và Marvin Kramer ly dị nhau năm 1970. Cuối năm đóMarvinđượcđưavàobệnhviệntâmthần,anhtựtửnăm1971.RuthtrởvềMemphissốngvớichamẹnàng.Tuygặpnhiềukhókhăn trong cuộc sống, vợ chồng Kramer từng mất nhiều côngcủa để đòi hỏi có một phiên xử thứ ba. Cộng đồng Do Thái ởGreenville bất mãn khi thấy dường như vị đại diện công tố đãquá mệt mỏi nên cũng không mấy sốt sắng trong việc truy tốSamCayhallvàJeremiahDogan.

MarvinKramerđượcantángbêncạnhhaicon.MộtcôngviênmớiđượchìnhthànhđểtưởngniệmJoshvàJohnKramer.Nhiềuhọcbổngđượcđặtramangtênhaiem.Vớithờigian,thảmkịchvềcáichếtcủahaiemnhạtdầntínhghêrợn.Rồinămthángquađi,cưdânGreenvillekhôngcònmấyainhắcđếnvụđặtbomấynữa.

DùFBIcốgắngáplực,phiêntoàthứbavẫnkhônghìnhthành.Khôngcóbằngchứngnàomới.Nhữngdiễntiếncũlặplại.Việncôngtốkhôngthấychúthyvọngnào.

VớiSamCayhallkhôngchịucộngtácvàRollieWedgeđimấttích,JeremiahDogankhôngcònkhảnăngtổchứcnhữngvụđặtbom khác. Y bắt đầu tự phong mình là một nhân vật chính trịnặng ký ở Mississippi. Nhưng vào cuối thập niên 70, tình hìnhchính trị đã đổi khác. Dân da đen được quyền ứng cử, bầu cử.Những trường học công lập không phân biệt đen-trắng nữa.KhắpmiềnNamHoaKỳ,nhữngvịchánhánliêntụcphábỏhàng

Page 28: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ràophânbiệtchủngtộc.QuyềncôngdânpháttriểnởMississippivà những nhóm KKK trở nên lỗi thời, Pháp vương Dogan cũngchođốtvàicâythậptựnhưngviệcnàychẳnglàmchoaichúý.

Năm 1979, hai sự kiện có ý nghĩa xảy ra gây ảnh hưởng lớnđến vụ đặt bom Kramer. Sự kiện thứ nhất là việc DavidMcAllister trở thành chưởng lý Greenville. Mới 27 tuổi,McAllisterlàvịchưởnglýphụtráchcôngtốtrẻnhấttoànbang.Khi mới 17 tuổi, chú nhỏ David đã đứng trong đám đông từ xaquansátnhânviênFBItìmnhặttangvậttrongđốngđổnátcủavăn phòng luật sư Marvin B. Kramer sau khi bị đặt bom. Ngaysaukhiđượcbầuvàochứcvụchưởnglý,McAllisterđãthềsẽđưabọnkhủngbốnămxưaratrướcphápluật.

SựkiệnthứhailàviệcJeremiahDoganbịkếttộigianlậnthuế.SaunhiềunămgiỡnmặtvàquamặtFBI,Doganbịnhânviênsốthuế IRS nắm trúng tử huyệt. Cuộc điều tra kéo dài tám thángvớikếtquảlàbảncáotrạngdàybamươitrang.

Vớinhữngtộidanhấy,Dogancóthểchịuántùđến28năm.Doganchỉcònnướcchếtcứng.LuậtsưcủaykhôngcònlàClovisBrazeltonnữa.FBItrởlạiđấutrường.

Saunhiềucuộcthươngthảosôinổivàquyếtliệt,chínhquyềnđề nghị với Jeremiah Dogan là nếu y chịu ra toà làm chứng kếttộiSamCayhallvềvụđặtbomKramer,ysẽkhôngphảingồitùvìtộitrốnthuế.Ysẽbịphạtnặngvềtiềnnhưngkhôngbịmộtngàytù.

Đã mười năm rồi, Dogan và Cayhall không gặp nhau hay nóimột tiếng nào với nhau. Dogan cũng không còn là Pháp vươngKKK nữa. Y phải tính sao để có thể được tự do thay vì tàn đờitrongtù.Ynhậnlờiđềnghị.

Page 29: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

***

Sau 12 năm sống yên ổn ở quận Ford, Sam Cayhall một lầnnữalạibịtruytố,bắtgiamvàđốidiệnvớimộtphiênxửcóthểđưayđếnphònghơingạt.Yphảicầmcốnhàcửa,tàisảnđểlấytiền mướn luật sư. Clovis Brazelton đã đi nơi khác làm nhữngcông việc quan trọng hơn, ra tiền hơn và Dogan không còn chiviệntiềnbạcchocựuđồngđảngnữa.

TìnhhìnhMississippiđãđổikhácnhiều.CôngdânMỹdađenđibầuđôngđảovàđãbầuranhiềuviênchứccôngquyềnngườidađen.Bâygiờítcònnhữngbồithẩmđoàntoànngườidatrắng.Công khai và chính thức, chế độ phân biệt chủng tộc đã chấmđứt. Tuy vẫn còn nhiều việc cần hoàn chỉnh nhưng tình hìnhnăm 1980 đã khác hẳn năm 1967. Tuy rất không muốn nhưngSamCayhallcũngphảinhìnnhậnnhưthế.

Sam mướn một luật sư khá giỏi tên là Benjamin Keyes ởMemphis.Chiếnthuậtcủahọlàyêucầuhủyquyếtđịnhtruytốvớilýdothờigianđãquálâu.TốicaophápviệnMississippivớisáu phiếu thuận, ba phiếu chống, quyết định việc truy tố đượctiếnhành.

Và guồng máy tư pháp lại chuyển động. Phiên toà thứ ba,cũnglàphiêntoàcuối,xửSamCayhalldiễnravàotháng2năm1981trongmộttoàánnhỏ,lạnhlẽoởquậnLakehead,mộtvùngcónhiềuđồicỏởmạnđôngbắctiểubang.

Bồithẩmđoàngồm8vịdatrắng,4vịdađen.ChưởnglýDavidMcAllistersắcsảo,hàohoaphongnhã,ănnóiđúngcách.Nhữnghồ sơ và tang vật cũ từ hai phiên toà trước lại được đưa ra.Nhưngphiêntoànàycóthêmmộtsựkiệnmớitinh.Đólàviệcbịcáo Jeremiah Dogan – trước đó chối tội – nay đứng trước toà

Page 30: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khiêm tốn khai rằng y đã cũng Sam Cayhall lập mưu đặt bomvănphòngluậtsưKramer.Samtrợnmắtnhìnvàngherõtừngtiếngcủangườiđồngchíkiêmđồnglõacũ,cònJeremiahDoganthìtránhnhìnmặtbạn.LuậtsưcủaSamCayhalltấncôngDogandữ dội trong suốt nửa ngày và đã thành công trong việc bắtDogan phải nhìn nhận y đã thoả hiệp với chính quyền để chịukhai báo. Nhưng việc Dogan có thoả hiệp với nhà nước haykhôngchẳngảnhhưởnggìđếnviệckếttộiSamCayhall.

Đếnlúcnàythìdùcómuốn,SamCayhallcũngkhôngthểkhaira Rollie Wedge. Từ đầu vụ án đến giờ, không lần nào cái tênRollie Wedge được nhắc đến. Mà nếu Sam khai ra Rollie đươngnhiên y đã thú nhận có tham gia trong vụ đặt bom. Sam đànhchấp nhận không khai báo thêm gì hết. Y cũng không nói choluậtsưcủaybiếtgìvềRollieWedge.

Trong ngày xử cuối cũng, chưởng lý David McAllister đứngtrước tòa trình bày luận chứng kết tội. Ông kể cho cử tọa nghechuyện thật của chính ông khi ông còn là một thiếu niên ở thịtrấnGreenville,vớibạnbèlàngườiDoTháivàdađen.Sángsớmngày21tháng4năm1967,khinghetiếngnổlớnvanglêntrongthịtrấn,ôngcùngnhiềubạntrẻkhácchạytớixem,vànướcmắtông đã tuôn chảy ròng ròng khi chứng kiến cảnh những ngườilínhcứuhỏalôixácanhemsongsinhnhàKramerrakhỏiđốnggạchnát.McAllisterdiễnxuấttuyệtvời.Khiôngnóixong,phòngxử im phăng phắc. Nhiều vị bồi thẩm đưa khăn lên chấm nướcmắt.

Ngày 12 tháng 2 năm 1981, Sam Cayhall bị kết tội giết haingười.Haingàysau,ynhậnántửhình.

Ngày 19 tháng 2 năm 1981, Sam Cayhall được đưa đến nhàgiamtiểubangởParchmanđểbắtđầucuộchòhẹnvớitửthầntrongphònghơingạt.

Page 31: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương
Page 32: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

PHẦNII

Page 33: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương4

CôngtyluậtKravitz&BaneởChicagocóđếngần300luậtsư.Trụ sở công ty nằm trong toà nhà nhiều tầng cao hàng thứ bacủathànhphố.

Như nhiều công ty lớn làm ăn phát đạt khác, công ty luậtKravitz&BanethuđượcnhiềutiềnđếnnỗiBangiámđốccôngtythấycầnphảimởrộngviệcbiệnhộmiễnphíđểphụcvụcôngíchxãhội.PhòngPhụcvụcôngíchxãhộithườngtrựcdoluậtsưE.Gardner Goodman làm trưởng phòng. Thân chủ được công tybiện hộ miễn phí gồm nhiều loại người: trẻ em bụi đời, mồ côi;dân cả đời đi ở mướn bị đuổi khỏi nhà; người nhập cư bất hợppháp;ngườinghiệnmatúyvànhữngtửtùchờgiờchết.

AdamHallcầmtrêntaytậpkỷyếuviếtvềviệccôngtyKravitz&BanetựnguyệnbiệnhộmiễnphíchocáctửtùtrênđườngdẫnđếnvănphòngE.GardnerGoodmanởtầnglầuthứ61.

Sángnay,AdamHallcóhẹngặpônggiàGoodman.Chàngđếnvăn phòng ông sớm hơn giờ hẹn 10 phút. Trong lúc ngồi chờ,chàngmởhồsơlýlịchcủachàngraxemlại.Khôngcógìnhiều:Đại học Pepperdine, luật Michigan, trợ bút tạp chí luật của nhàtrường,mộtsốbàiviếtvềnhữnghìnhphạttànácvàbấtthường,vài bài bình luận về một số vụ tử hình mới xảy ra. Thành tíchcủa luật sư Adam Hall quả thật chưa có gì nhiều, nhưng chàngchỉ mới 26 tuổi và chàng mới vào làm việc trong công ty luậtKravitz&Banecó9tháng.

LuậtsưE.GardnerGoodman,trưởngPhòngPhụcvụcôngích

Page 34: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

xãhộilàmộtônggiàgầyvàcao,tócvàriamàuxám.Ôngbậnsơ-mitrắng,thắtnơ.Đặcbiệtôngchỉthắtnơ,khôngbaogiờthắtcà-vạt. Ông không đứng lên khi luật sư trẻ Adam Hall bước vàophòng.Ôngchỉlạnhlùngđưatayrabắt.

Adam đưa tập hồ sơ cho Goodman. Chàng yên lặng ngồi chờtronglúcônggiàlậtlậttậpgiấy.

– Tạisaoanhmuốnphụcvụcôngích?

Goodman đột ngột hỏi sau vài phút im lặng. Ông hỏi màkhôngnhìn.Cótiếngđànghi-tacổđiểnthánhthótvangnhẹtừgiànloađặtkhuấtdướitrầnphòng.

Adambìnhthảntrảlời:

– Thưaông…Tạivìnhiềulýdo…

– Để tôi đoán coi. – Ông già ngắt lời – Anh muốn phục vụngườikhác,muốnđềnđápcôngơncộngđồngđãgâydựng,nuôidạychoanhnênngườiđànghoàng.Cũngcóthểanhcảmthấycótộivìđãquáchútrọngđếnviệchọclàmsaođểvồđượcmộtviệclàmrathậtnhiềutiền.Anhmuốnlàmvàicôngviệclươngthiện,bấtvụlợiđểlươngtâmđỡcắnrứt,phảikhông?

Chàngtraimỉmcười:

– Thưaông,cũngkhônghoàntoànchỉcóthểvìthế.

KhôngchúýđếncâutrảlờicủaAdam,GoodmanvừađọcqualáthưgiớithiệucủaWycoffvừahỏitiếp:

– AnhvềlàmviệcvớiEdWycoffbaolâurồi?

– Chíntháng,thưaông.

– Tứclàtừngàyanhđặtchânvàocôngtynày?

– Vâng.

– Anhthấycôngtynàythếnào?–Xếptậphồsơlại,ônggiàgỡcặpkínhlãorađểnhìnchàngtrai.

Page 35: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Chotớilúcnàytôirấtthíchđượclàmviệctrongcôngty.Tôithấyhứngkhởi.

– TạisaoanhchọnKravitz&Bane?

– Vì việc tranh tụng hình sự. Tôi rất thích đấu trí, thử tàitrong những vụ hình sự, trọng tội. Kravitz & Bane nổi tiếng vìtừngphụtráchnhiềuvụtranhtụnghìnhsựácliệtnhất.

– Ởđây,côngtytrảanhbaonhiêu?

CâuhỏicủaônggiàlàmAdamkhóchịu.ÔngtalàthànhviênBan quản trị, một người có quyền như chủ nhân công ty, lại làtaylãoluyệntrongnghề,tấtnhiênôngtathừabiếtsốtiềnlươnghàng năm của những luật sư mới vào nghề như chàng. Nhưngôngcứhỏi,vàchàngvẫnphảitrảlời:

– Thưa ông, tôi được trả gần sáu mươi ngàn một năm. – Vàchànghỏilại–Cònông?Côngtychichoôngbaonhiêu?

Ông già có vẻ thú vị vì câu hỏi ngược của chàng. Ông nhếchmépcườilầnthứnhấtkểtừkhiAdambướcvàophòng:

– Họ chi cho tôi bốn trăm ngàn đô-la một năm để họ có thểkiếm tiền cật lực, ăn chơi hưởng thụ dài dài mà vẫn có quyềnkiêu hãnh ngẩng cao mặt nhìn thiên hạ vì đã đóng góp nhiềucôngsứctrongviệcphụcvụnhânquyền,bảovệxãhội.Bốntrămngànmộtnăm,anhtinđượckhông?

Tuy không biết đích xác nhưng Adam đã từng nghe nói đếnnhững số lương khổng lồ của các nhân viên cao cấp nhưGoodman.Chànglạihỏi:

– Thưa ông, ông có điều gì than phiền hay không bằng lòngvớicôngviệctrongcôngtykhông?

Ônggiàlắcđầu:

– Không.Tôilàmộtluậtsưmaymắn.Tôiđượctrảnhiềutiền

Page 36: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đểlàmnhữngviệctôiưathích.Tôilàmviệckhôngnhìnđồnghồ,không lo âu đến việc làm sao lấy được tiền của thân chủ mộtcáchnhanh,gọn.Làmcôngviệcluậtmàkhôngcầnđòitiềnthânchủ, đó là giấc mơ chung của tất cả những luật sư trên cõi đờinày.Vìvậytôivẫncứmiệtmàilàmviệcsáumươigiờmộttuần.Tôigầnbảymươirồi,anhtinkhông?

Trong công ty truyền tụng một giai thoại về Goodman. Thờitrẻ, cũng trong công ty này, Goodman hăng say làm việc kiếmtiền đến nỗi bị loạn trí. Ông uống quá nhiều rượu và thuốc anthần.Khibìnhphục,ôngyêucầucôngtygiaochoôngviệcnàokhôngbịhốithúchaybịthờigianhạnchế.Vănphòngônglànơiduynhấttrongcôngtykhôngcóđồnghồ.

Ônggiàđổichuyện:

– Wycoff viết thư giới thiệu anh khá dài và khá tốt. Lạ đấy!Hắncóchoailàgiỏiđâu!

Adammỉmcười:

– Khigặpngườitài,ôngấycũngchẳngtiếcgìvàilờigiớithiệutốt.

– AnhHall,anhxinlàmviệcphụcvụcôngích,tôimuốnbiếtthựcsựanhcóýđịnhgì.Tôimuốnngheanhtrìnhbàylýdocụthể.Tạisao?

– Thưaông,tôimuốnđượcphụtráchmộtvụántửhình.

Ônggiànheomắt:

– Ántửhình?

– Vâng.

– Tạisao?

– Tôichốnglạiántửhình.

– Aimàchẳngchốnglạiántửhình.Tôitừngviếtmẩyquyển

Page 37: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

sáchvềnó.Tôicũngphụtráchđếnhơnhaitáántửhìnhrồi.Tạisaoanhlạimuốndấnthânvàoviệcchốnglạinó?

AdamHalltrảlờikhiêmtốnvàđơngiản:

– Tôicóđọcsáchôngviết.Tôimuốnđượcphụcvụ.

Ônggiànhìnchàngkỹhơn:

– Anhcònquátrẻ,quánon.

– Thưaông,tôicóthểlàmôngngạcnhiênđấy.

– AnhHall,việcbảovệnhữngtửtùđểhọkhỏibịgiếtkhácvớiviệcanhmáchnướccãichàycãicốichobọnđànôngsayrượulỡtayđánhvợmấycáibạttại.Ántửhìnhlàchuyệnsốngvàchết.Thần kinh căng thẳng khủng khiếp. Không phải chuyện chơiđâu!

Adam gật đầu công nhận Goodman nói đúng. Ông già vàchàng trai nhìn thẳng vào mắt nhau khá lâu. Adam từ chối rờimắtđitrước.Cótiếngchuôngđiệnthoạivanglênđâuđónhưngcảhaicũngkhôngđểý.

Rồiônggiàlêntiếng:

– Anh muốn được giao vụ nào? Hay là anh có thân chủ mớichoKravitz&Bane?

Adamnóichậmvàrõ:

– Thưaông,tôimuốnđượcgiaophụtráchvụCayhall.

Ônggiàlắcđầu,đưataysửanhẹcáinơtrêncổ:

– SamCayhallvừađuổichúngtarồi.Tuầnqua,ĐệngũPhápviệnđãraphánquyếtnhìnnhậntùnhânSamCayhallcóquyềnkhôngchophépchúngtađạidiệnhắn.

Adamvẫnthảnnhiên:

– Vâng, tôi biết. Tôi có đọc kỹ phán quyết của Pháp viện.Nhưngngườitửtùấyvẫncầnvàvẫnphảicóluậtsư.

Page 38: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Goodmanlạilắcđầu:

– Khôngđâu.TửtùSamCayhallchẳngcòncầngìnữa.Hắnsẽchết nội trong vòng ba tháng dù hắn có luật sư hay không. Tôithấynhẹngườikhichínhhắnchochúngtanghỉviệc.

Adamnhắclại:

– Ngườitửtùấycầncóluậtsư.

– Hắntựđạidiệnchohắn.SamCayhalllàmđượcviệcđó.Phảithừa nhận là hắn rất khá về luật. Hắn có máy chữ trong phònggiam. Hắn viết đủ thứ giấy tờ, đơn từ khiếu nại, đề nghị, tranhluận. Hắn nghiên cứu, sưu tầm tài liệu linh tinh. Tôi còn nghenóihắncòncốvấnphápluậtchomộtsốtửtùkháctrongkhám.Dĩnhiênlàchỉvớinhữngtùnhândatrắng.

– Tôicónghiêncứutoànbộhồsơcủangườitửtùấy.

Goodman có vẻ suy nghĩ. Ông xoay xoay cặp kính viễn thịtrêntay:

– Hồsơcủahắndễđếnnửatấngiấy.TạisaoanhlạichịukhóđọchồsơcủaSamCayhall?

– Tôibịvụánấyhấpdẫn.Tôitheodõinótừnhiềunămnay.ÔngcóhỏitạisaotôichọnđếnlàmviệctrongcôngtyKravitz&Bane,tôixinthưa:tạivìtôimuốnđượcphụtráchvụánCayhall.Tôi phải đến đây vì công ty này biện hộ miễn phí cho SamCayhall.Đãmườinămrồi…

– Chínnămrưỡi,nhưngdàinhưhaimươinăm.SamCayhallkhôngphảilàngườidễtínhđâu!

– Thưa ông, Sam Cayhall có khó tính cũng dễ hiểu thôi. Ôngấyđãsốngtrongkhámtửhìnhcảmườinămnayrồi.

– Đừng giảng cho tôi nghe về đời sống trong tù. Anh đã baogiờnhìnthấybêntrongnhàtùchưa?Nhàtùthườngthôi,chưa

Page 39: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nóiđếnkhámtửhình.

– Thưachưa.

– Tôithìrồi.Tôiđãvàoranhữngkhutửhìnhcủanhữngnhàtùsáutiểubang.Vớitôi,vụánnặngnềuámnhấtlàvụCayhall.Nhiều lần tôi bị hắn chửi rủa tàn tệ. Hắn là một tên phân biệtchủngtộcđếntậnxươngtủy.KhôngphảichỉthùghétngườiDoTháivàngườidađenđâu,hắnthùghéttấtcảmọingười.Hắnsẽthùghétanhdùanhđếnđểgiúphắnkhỏibịngườitagiết.

Adamtỏvẻnghingờ:

– Saolạicóthểnhưthểđược?

– Anhkhôngtinphảikhông?–Ônggiànhếchmôi,giọngcayđắng và mệt mỏi – Anh là luật sư. Hắn thù ghét luật sư hơn cảthùngườidađenvàngườiDoThái.Hắnđãphảiđốimặtvớicáichết từ mười năm nay và hắn tự cho hắn là nạn nhân của bọnluật sư bất lương âm mưu thủ lợi. Hắn cho là chúng ta chỉ lợidụng hắn để lấy tiếng cho công ty. Hắn đã tìm đủ mọi cách đểđuổichúngtatừhainămnay.Côngtyđãchicảtriệuđô-lachoviệcgiữhắnkhỏibịgiết,cònhắnthìchỉtìmcáchngăncôngtyđượcgiúphắn.Tôikhôngnhớxuểđãbaonhiêulầnhắntừchốigặp chúng tôi dù chúng tôi đã phải vất vả đến tận nhà tùParchman, nơi giam giữ hắn. Hắn điên. Anh chọn vụ khác màlàm.Bảovệtrẻembịbạohànhcũngtốtlắmchứ.

– Cảmơnông.Tôichỉchúýđếnvụántửhình.TôibịvụSamCayhallámảnh.

Ônggiàthoảimáigácmộtchânlêncạnhhàn:

– Tạisao,anhHall?AnhcóthểchotôibiếttạisaoanhbịvụSamCayhallámảnhkhông?

– Thưaông,vìđólàmộtvụánlykỳ,hấpdẫn;vụánđiểnhìnhcho cả một thời kỳ có nhiều xáo trộn nhất của xã hội Hoa Kỳ.

Page 40: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

NàolàKuKluxKlan,rồiphongtràođòidânquyền,đòinữquyền,phong trào chống phân biệt chủng tộc và đòi phân biệt chủngtộc, những vụ đặt bom khủng khiếp, giết người, cướp máy bayđangbay,bắtcontin…Tuynhữngvụxungđộtvềkỳthịchủngtộcnaykhôngcònnữanhưngchúngmớichỉxảyracáchnaycótrên dưới hai mươi năm. Thân xác xã hội Hoa Kỳ còn mangnhữngvếtthươngchưalànhcủathờikỳấy.VụánSamCayhalllàmột.

Haingườicũngimlặng.Látsau,ônggiàchậmrãi:

– AnhHall,tôirấtvuikhithấyanhsốtsắnglàmviệcphụcvụcông ích. Song anh phải chọn vụ khác thôi. Chúng ta có nhiềuviệcđểlàm,đừngcónhấtđịnhphảilàmvụnày,vụnọ.Nhấtlànhữngvụtửhình.Chúngkhônggiốngchútnàovớinhữngvụángiảngườitadựnglênởtrườngchoanhcãiđâu.

– Tôiđâucònlàsinhviênluậtnữa.

Ônggiànhúnvai:

– SamCayhallđãchínhthứcchấmdứtviệcchúngtaphụcvụhắnrồi.Bộtôinóianhkhôngnghesao?

– Thưa,tôicónghe.TôixinôngchotôicóđiềukiệnđếngặptửtùSamCayhalltrongkhám.

– Đểlàmgì?

– Tôi nghĩ tôi có thể thuyết phục ông ta lại để cho chúng tađạidiện.

– Thậtư?Điềugì làmanhtinSamCayhallsẽđốixửđặcbiệtvớianh?

AdamHallhítvàomộthơidài.Chàngđứnglênđiđếncửasổnhìnrangoàitrời.Goodmannhìntheo,chờđợi.

– ÔngGoodman,tôicóchuyệnriêngcầnnóivớiôngđểtrảlờicâuôngvừahỏi.ỞđâychỉcómìnhWycoffbiếtchuyệncủatôi

Page 41: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thôi.Tôibịbắtbuộcphảinóivớiôngấy.Vàbâygiờtôiphảinóivớiông.Xinônggiữkíncho.

– Tôingheđây.

– Ôngcóhứagiữkínchuyệnriêngcủatôikhông?

– Tôihứa.

– Cảmơnông.TôilàthânthíchcủaSamCayhall.

– Thânthíchnhưthếnào?

– ÔngCayhallcóngườicontraitênlàEddieCayhall…

Trở về ghế ngồi, chàng trai bắt đầu kể. Ông già không tỏ ýngạcnhiên.Ôngcóvẻnhưđãđợinghechuyệnnày.

– EddieCayhallđưavợconđikhỏiMississippinhưđitrốnsaukhi ông bố bị bắt về tội đặt bom làm chết hai trẻ em. ĐếnCalifornia,Eddieđổihọtênvàcốgắngquênquákhứ.Nhưngôngta không thể quên. Ông ta đã tự tử sau khi ông bố bị kết án tửhìnhnăm1981.EddieCayhalllàbốtôi.

Goodmantỏrachúýđếncâuchuyện:

– NhưvậySamCayhalllàôngnộicủaanh?

– Vâng.Tôichỉđượcbiếtchuyệngiađìnhkhitôi17tuổi.Đólànămbốtôichết.Côruộttôiđếnđưađámtang,kểchotôibiếtvềôngnộitôisaukhichônxongbốtôi.

Ônggiàthởnhẹ:

– Chà…

– Ôngđãhứalàôngsẽkhôngnói…

– Tấtnhiên.SamCayhallcóbiếtanhlà…?

– Thưakhông.Thưachưa.Tôichắclàchưa.Khitôirađời,bốmẹtôiởquậnFordgầnnhàôngnộitôi.Ôngtôibiếtlàcóthằngcháunộinhưnglúcấytôicònbé.Giađìnhtôirađinămtôimớihaibatuổi.Tôikhôngnhớgìhếtvềthờigianấy.Tôicũngkhông

Page 42: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

biếtlàtôicóôngnộinữa.Lớnlên,khitôihỏi,bốtôibảoôngnộitôimấttừlâu.Mẹtôicũngkhôngnóigìvớitôi,bàtinlàbốtôivàôngnộitôikhôngliênlạcgìvớinhaucảkểtừkhichúngtôibỏđi,chođếnkhi mẹtôi viếtthưcho ôngnội ởtrongtù báocho ôngbiếtcontraiôngđãchết.Ôngkhôngtrảlờithư.

Ônggiàchặclưỡi:

– Chà…Chà…

– Nếu ông chịu nghe chuyện gia đình tôi chắc ông sẽ phảichặclưỡinhiềunữa.Mộtgiađìnhbệnhhoạn.

– Đâuphảilỗitạianh.

– Theo lời mẹ tôi thì ông bố của ông nội tôi trước kia là mộtthànhviênKKKhunghãn,từngthamgianhiềuvụtreocổngườidađen.TôichắctrongmáutôicóchấtKKKkhánặng.

– Bố anh thì sao? Nếu nói có tính di truyền thì bố anh còngiống các vị tiền bối trong dòng họ anh nhiều hơn anh chứ.Nhưngôngấycónhưôngnộicủaanhđâu!

– Bốtôitựtử.Tôixinkhôngkểvớiôngnhữngchitiếtghêrợn.Tôichỉnóitôilàngườithấyxácbốtôitrướcnhất.Tôiđãdọndẹpsạchsẽtrướckhimẹtôivàemgáitôivềnhà.

– Lúcđóanhmới17tuổi?

– Thưagần17tuổi,năm1981,mườinămtrước.Saukhicôtôicho tôi biết sự thật, tôi bị cuộc sống quái dị và những việc làmghê rợn của Sam Cayhall hấp dẫn. Tôi đọc tất cả những bài báoviếtvềôngvàvụđặtbomvănphòngKramer.Rồitôiđọchồsơcủanhữngphiêntoàxử.Ởtrườngluật,tôitheodõiviệccôngtyKravitz & Bane làm để bảo vệ quyền lợi của tử tù Sam Cayhall.ÔngvàWallaceTynerđãthựchiệncôngviệcấythậthoànhảo.

Lầnthứhainụcườithoángnởtrênmôiôngluậtsưgià:

– Rấtmừngkhithấyanhtánthưởng.

Page 43: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– TôiđãđọchàngtrămquyểnsáchvàhàngngànbàiviếtvềTuchínhánthứtám[3]vàvềántửhình.Ônglàtácgiảbốnquyểnsáchvàkhoảngmộttrămbàiphápluận.Tôinhậntôilàlínhmớinhưngtôidámnóihànhtrangnghiêncứucủatôinặngkýhơnrấtnhiềungười.

– VàanhcholàSamCayhallsẽthấyanhxứngđánglàmluậtsưchoôngấy?

– Tôikhôngbiếtôngnộitôisẽnghĩsaovàquyếtđịnhnhưthếnào.Songdùmuốndùkhông,SamCayhallvẫnlàôngnộitôi,tôiphảiđếngặpông.

– Anhcóliênhệgìvớiôngtakhông,kểtừngàyanhbiết?

– Thưakhông.KhiđikhỏiMississippitôimớicóhơnhaituổi,tôi không biết gì và không nhớ gì về ông tôi cả. Khi được cô tôicho biết, tôi đã viết cho ông tôi cả trăm lá thư nhưng lại xé đi,khônggửi.Tôikhôngbiếttạisao.Cólẽtôikhônggửivìtôinghĩnhữnglàthưấychẳnggiúpgìđượcmàcònlàmchoôngtôithêmbuồnphiền.

– Cũngdễhiểuthôi.Cóthểanhcómặccảmbịchốibỏ.Anhsợôngấykhôngtrảlời.

– Cóthểôngnóiđúng.Tôivẫnthấycuộcsốngcónhiềuđiềukhông dễ hiểu chút nào. Chẳng hạn như ngay lúc này đây, tôiđứngđâykểlểnhữngchuyệnriêngtưtronggiađìnhtôivớiôngđểlàmgì?Từnhỏtôivẫnmuốnlớnlênsẽlàmphicôngláimáybay dân dụng, bận đồng phục hào hoa phong nhã, bay đếnnhững thủ đô đẹp nhất cũng như xấu nhất trên trái đất, đi dulịch hạng nhất không mất tiền… vậy mà rồi tôi theo học luật.Dường như khi quyết định học luật, tôi có cảm giác mơ hồ cóngườinàođórấtcầntôigiúpđỡ.Bâygiờtôibiếtngườiđóchínhlà ông nội tôi. Ông nội điên khùng của tôi. Ra trường, tôi được

Page 44: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bốnnơigọivềlàmviệc,trongsốđócóKravitz&Bane.TôichọnKravitz&Banevìởđâyngườitađãtựnguyệnbiệnhộmiễnphíchoôngnộitôi.

– Anh nên nói chuyện này với mấy ông chóp bu ở đây trướckhichúngtôikýhợpđồngvớianh.

– Tôibiết.Nhưngtôikhôngnóivìchẳngaihỏitôicả.

– Khôngaihỏianhcũngnênnói.

– Mấyôngcóđuổitôivìviệcnàykhông?

Ônggiàlắcđầu:

– Chắclàkhôngđâu,nhưnganhcóthểgặpkhókhăn,rắcrốiđấy.TôisợôngRosensẽđòiđuổianhvìanhcốýgiấukhôngchocông ty biết ý định thật của anh khi gia nhập công ty: anh chỉvàocôngtyvớimụcđíchsẽlàmluậtsưđạidiệnchoôngnộianh.Đểxem.Chínthángquaanhlàmnhữnggì?

– Tôilàmviệc90giờmộttuần,ngủởbàngiấy,ănởthưviện,chuẩn bị thi vào luật sư đoàn, làm tất cả những công việc tôiđược giao. Không có gì khác những anh lính mới tò te ở cõi đờinày.

Đứnglênđitớicửasổ,Adammởhérèmcửasổnhìnrangoài:

– Sao ông không mở rèm? – Chàng nói mà không quay lại –Cảnhđẹpquá!

– Tôinhìnchánrồi.

– Nếusauhai,bagiờngồilàmviệcđượcrađứngngắmcảnhvàiphútchắctôisẽhàohứnglắm.Chỗtôingồilàmviệcnhưcáihộp,khôngcómộtcửasổnàocả.Muốnđếnchỗcócửasổítnhấtphảinửacâysố.

– Làm việc hết sức, làm nhiều hơn người khác, làm giỏi hơnngườikhác…rồimộtngàynàođóanhsẽcómộtvănphòngnhư

Page 45: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thếnày.

– Khôngdámđâu,thưaông.Chuyệnđókhôngcótôi.

– Anhđịnhbỏchúngtôisao?

– Thưa rất có thể. Nhưng đó là chuyện về sau. Đây cũng làchuyện riêng tôi thưa với ông. Tôi dự định sẽ làm việc chết bỏchừng4,5nămhay6,7nămnếucần,đểdànhmộtkhoảntiềnramở cơ sở làm ăn riêng. Tôi muốn làm chủ văn phòng luật củariêngtôi.Tôimuốnlàmnhữngviệcphụcvụcôngíchxãhộinhưôngvậy.

– Như vậy chỉ mới có 9 tháng thôi, anh đã thất vọng vềKravitz&Bane?

– Thấtvọngthìkhông.Tôichỉnhìnthấytrướcnhữnggìtôisẽlàm.Tôisẽkhôngdànhtrọnđờitôivàoviệcphụcvụbọndoanhgiabấtlươngvànhữngtổhợpcôngnghiệpgianlậnthuế.

Lầnthứbaônggiàmỉmcười:

– Nếuvậythìanhđangởlầmchỗrồiđấy.

Chàngtraitrởlạibàn:

– Vâng,ôngnóiđúng.Tôiđangởvàochỗkhôngđúngvớitôi.Tôimuốnđổiviệclàm.Wycoffsẽvuilòngchotôiđếnlàmviệcởvăn phòng của công ty tại Memphis trong vài tháng để tôi cóđiều kiện nghiên cứu tại chỗ vụ án Cayhall. Tôi vẫn còn là línhmới, công ty chẳng cần giữ tôi lại đây để làm công việc gì đặcbiệt.

Lần này ông già cười lên thành tiếng. Ông có vẻ có cảm tìnhvớichàngluậtsưtrẻtuổi:

– Anhđãtínhtrướcmọiviệc.AnhchỉvàođâylàmvìcôngtynàyđạidiệnchoSamCayhallvàcóvănphòngởMemphis.

Adamvẫnnghiêmtrang:

Page 46: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Mộtsốviệcdiễnrađúngýtôi,nhưngtôikhôngbiếtrồiđâychuyệngìsẽxảyra.

Ôngluậtsưgiàtrởlạithựctế:

– ÔngCayhallcủaanhsẽbịchếtnộitrongbathángnữanếukhôngnóilàsớmhơn.

– Chínhvìvậynêntôimớiphảigấprútđếnvớiôngtôi.Nếucôngtykhôngchophép,tôisẽphảixinnghỉviệcđểđếnvớiôngtôivớitưcáchcánhân.

Ônggiàlắcđầu:

– Đừng làm vậy. Đừng có nóng. Để tôi tính… Xem nào… TôisẽphảinóitrướcvềanhvớiDanielRosen.

Adambậmmôi:

– TôinghenóiônggiámđốcCôngvụkhótínhlắm.

Ônggiàđứnglên:

– Rất khó tính, rất khó chịu, nhưng chúng ta phải chịu thôi.VìWycoffvàtôicùngnói,chắcôngấycũngthuận.

Ôngđộtngộthỏi:

– Anhđóikhông?

– Vâng,cũnghơiđói.

– Chúngtađiăn,rồinóichuyệntiếp.

***

Phòngănchưađếngiờđôngkháchăntrưa.Cảhaingồiởcáibàncạnhcửakínhnhìnrađường.

– Hiện nay có bao nhiêu người ở trong khám tử hìnhMississippi?–Ônggiàhỏi.

Page 47: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Khôngvấpváp,chàngtraitrảlờingay:

– Bốnmươitám,theosốliệucủathángvừaqua.25ngườidađen,23ngườidatrắng.Vụthihànhántửhìnhcuốicũngxảyracáchđâyhainăm,ngườithụántênlàWillieFarris.Nếukhôngcóphéplạxảyra,ngườisắptớisẽlàSamCayhall.

Ônggiàlắcđầu:

– Phép lạ, mà phải phép lạ thật lớn mới được. Theo tôi thìchẳngcònhyvọnggì.NhưnghãyđểdànhviệcthảoluậnchođếnkhianhđượccôngtychínhthứcgiaoviệctớinhàtùParchman.Anhđãđếnđólầnnàochưa?

– Thưachưa.TôivẫnmuốnvềMississippinhưngcốchờđếnkhitôicóđiềukiệngiúpôngtôi.

– Parchmannguyênlàmộtnôngtrạilớn,rộngđếnmườibảyngànmẫunằmgiữađồngbằngMississippicạnhxalộ49,trônggiốngmộtthônxómbìnhyênvàthơmộngvớinhiềutoànhàlớnvà những dãy nhà nhỏ. Khí hậu nơi đó có lẽ nóng nhất nước.ĐiềumỉamaivớiSamCayhalllànókhôngxathịtrấnGreenvillelắm.MặttiềnnólànhữngvănphòngBangiámthị.Toàntrạicóđến30khunhàgiamkhácnhauvớitườngkínvàhàngràodâythépgaibaoquanh.Nhiềukhunhàgiamcáchnhauđến5,7câysố.Anhcóthểláixechạyhànggiờgiữanhữnghàngràothépgai,thấy từng đám tù nhân lờ phờ đi lại trong sân hay đứng ngâymặt sau hàng rào nhìn anh đi qua. Họ mặc quần áo khác màunhautùytheoloạitù.Trônghọnhưnhữngthanhthiếuniêndađen nhàn rỗi, bọn chơi bóng rổ, bọn ngồi phơi nắng, bọn ngồidướibóngcây,thỉnhthoảngmớicómộtkhuônmặttrắng.Cảnhtượng khám tử hình Parchman thì khác. Đó là một toà nhà hơithấp,máibằng,cóvọnggácchungquanh,trôngnhưmộtngụctốidướihầm.NgườitagọitắtnólàKhámtử.

Page 48: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adamcóvẻphấnkhởi:

– Tôimongđượcsớmvàođấy.

– Đừngcómong!–Ônggiàlắcđầu–Anhsẽbịchấnđộng.Đólà một nơi tối tăm, ảm đạm, ghê rợn, nơi có những người thiểunão ngày đêm chờ đợi bị giết. Người bệnh nặng nằm chờ chếttrên giường bệnh cũng buồn đấy nhưng không ghê rợn nhưngườitùchỉsốngđểchờbịngườita…làmchết.Kinhkhủnglắm.Tôi đã 50 tuổi khi tôi đặt chân vào đấy lần thứ nhất. 50 chứkhông30nhưanhbâygiờđâu.Vậymàsauđếnsáubảyngàytôicứsầubuồnnhưngườithấttình,đêmngủkhôngyên,ácmộngvớvẩn.

Ônggiàuốngmộthớpcàphê:

– Tôikhôngthểtưởngtượngđượcanhsẽcảmthấygì,sẽnghĩgìkhianhvàođó.Vàokhámtửđểgặpmộtngườihoàntoànxalạvới mình đã đủ thương tâm rồi. Anh định sẽ nói gì với ông nộicủaanh?

– Tôichưabiết,chưađịnh.Đếnlúcgặpôngtôi,tôisẽtùy.

– Ông cháu gặp lại nhau trong khám tử hình. Ông là tử tù,cháu là luật sư. – Ông già bùi ngùi – Đúng là cuộc đời có nhiềuchuyệnkỳquái.Aidànxếpnhữngcuộcgặpgỡnhưvậy?Màcósựdànxếptrướckhôngchỉhoàntoànngẫunhiên?

Haingườilạicùngimlặng.

– Tôi nhớ ra rồi. – Ông già nói – Tôi nhớ ông già Sam có haingười con, một trai, một gái. Bố anh và bà cô anh. Tyner biếtnhữngchitiếtấykỹhơntôi.TôikhôngnhớlàvìcảhaingườiconôngCayhallđềukhôngliênlạcgìvớichúngtôi.

– Tôi đã kể về bà cô tôi với ông rồi. Cô tôi là bà Lee CayhallBooth.CôtôirấtmuốnquêncáihọCayhall.BàlấychồnggiàuởMemphis.Ôngchồngbàlàchủmộthayhaingânhàng.Ôngbà

Page 49: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

giấukínkhôngchoaibiếtôngbàcóliênhệgiatộcvớitửtùSamCayhall.

– Bàmẹanhbâygiờởđâu?

– Portland. Bà đã tái giá cách đây mấy năm. Mẹ con tôi nóichuyệnvớinhauquađiệnthoạimỗinămhailần,mỗilầnmườiphút không hơn không kém. Tôi đã thử nhìn đồng hồ. Từ ngữ“không thích hợp” áp dụng trong trường hợp mẹ con tôi là quánhẹ.

– SaoanhcóđiềukiệnđihọcởPepperdine?

– Bảohiểmnhânthọ.Maymắnchoanhemtôilàbốtôicóbảohiểmnhânthọkhánhiềutiền.Chắcôngtínhtrướcviệctựtửnênôngmuabảohiểmvàđóngtrướchếttiền.Bảohiểmcủaôngchocácconôngđượchưởngtiềnkểcảtrườnghợpôngtựtử.

Ônggiàthởdài:

– Sam Cayhall chẳng bao giờ kể chuyện gia đình ông ta vớichúngtôi.

– Vàgiađìnhôngcũngchẳngbaogiờnhắcđếnông.Bànộitôiquađờivàinămtrướckhiôngtôibịkếtántửhình.Dĩnhiênlàtôichỉđượcbiếtsơsơnhữngchuyệnđósaukhibốtôimất.Côtôiđếnđưađám,ởlạiítngàyrồiđimất.Tôichỉcóthểhỏivềphổhệnhàtôiởmẹtôi.MàmẹtôithìbiếtrấtítvềdònghọCayhall,bàcònmuốnquênhẳnnóđinữa.Mẹtôikhôngthíchtôichúýđếngiaphổ.

– Anhnóianhcócôem?

– Vâng. Em tôi tên là Carmen. Carmen Hall. Năm nay nó 23tuổi.EmtôirađờiởLosAngelesnênnókhôngphảiđổihọnhưbốmẹtôivàtôi.

– Côấycóbiếtchuyệnkhông?

– Thưabiết.CôLeekểchotôibiếttrước,rồitôinóilạivớiem

Page 50: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tôi. Năm ấy nó 14 tuổi. Nó chỉ thấy không được vui thôi chứkhôngxúcđộngmấy.NóchẳngđểýgìđếnônggiànóchưatừnggặptênlàSamCayhall.Ôngchẳngcóliênhệgìđếnnó.Nóichođúng,tôithấytấtcảnhữngngườitronggiađìnhtôi;cũngchẳngcómấyngười…màtôi,côtôi,emtôi…đềumuốnchấmdứtvụán Sam Cayhall càng sớm càng tốt. Nhất là đừng có ồn ào làmthiênhạnhắcđếnmình.

– Ôngấysắprađirồinhưngchắclàcóồnàođấy.Chỉtrongítngàynữathôi,tasẽthấySamCayhalllànhânvậtđượcnóiđếnnhiềunhấtkhắpnước.Chúngtasẽlạithấytrêntivinhữnghìnhảnh của vụ đặt bom hai mươi năm trước, những chứng nhân,cảnhđổnát,haiembénạnnhân,nhữngphiêntoà,nhữngđámngườiKKKbiểutìnhtrướcphápđình…Nhữngcuộctranhluậnvềántửhìnhlạinổra.Nêngiữhaynênbỏ?GiớitruyềnthônglạikéođếnnhàtùParchman.Rồingườitasẽgiếtôngấyvàhaingàysau người ta sẽ quên ông ấy. Chuyện như thế vẫn cứ xảy ra dàidài.

Adamnóisautiếngthởdài:

– MẹtôinănnỉtôiđừngdâydưagìđếncáihọCayhall.Bànóitôikhôngcótráchnhiệm,bổnphậngìvớingườitửtùtênlàSamCayhall.Bốtôiđãđoạntuyệtvớicáihọấykhimangvợconđivàđổihọ.Nhưngôngnộitôivẫnlàôngnộitôi…

Chàng không hiểu tại sao mình lại kể chuyện nhà ra với ônggià chàng chỉ mới gặp độ một giờ đồng hồ. Chàng tin ông tathôngcảmvớichàng,hiểuchàngvàcóthểgiúpchàngrấtnhiều.Việcđượcthổlộnhữngchuyệnriêngtưkhổtâmcũnglàmchàngthấydễchịu.

– Mẹtôi,côtôi,emgáitôichẳngcógìđángtrách.Aicũngsợbịngười ta biết mình có dính líu đến một tên tử tù, một kẻ giếtngười. Nhất là bà cô tôi. Gia đình chồng bà là gia đình tư bản

Page 51: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhấtnhìMemphis,bàtêtáisợbịpháthiệnlàcongáilãotửtù.

– Bàấysợlàđúng.Giớitruyềnthôngsẽkhaithácvụnàyđếnnơi đến chốn. Anh hãy chờ đợi người ta đưa lên báo, lên tivinhữngtấmảnhmàanhkhôngbaogiờngờlạicótrêncõiđờinày.Đó là những tấm ảnh chụp ông nội anh nhảy bi-bốp với bà nộianh;ảnhôngbànộianhđipicnicvớihaingườiconkhibốanhvàcô anh còn là những thiếu nhi mười, mười hai tuổi. Có khi anhthấycảtấmảnhôngnộianhbồngchínhanhđứngtrongvườn,nhữngtấmảnhmàngaybàcôanhcũngkhôngngờlàcó.

AdamHallgượngcười:

– Nếucónhữngtấmảnhnhưthếtôisẽthíchlắm.

– Vàngườitacũngsẽchúýđếncôngtycủachúngtanữa.

– Việc đó có làm cho mấy ông chóp bu khó chịu lắm không,thưaông?

– Khôngđâu.Côngtyluậtcũnggiốngnhưđàoképđiệnảnh.Thiên hạ khen càng tốt, thiên hạ chửi cũng không sao. Miễn làngườitaphảibiếtlàcuộcđờinàycómình.Khôngcóaihènnháttrong ban lãnh đạo nhà Kravitz & Bane. Chúng tôi đã sống, đãthắngvàđãlàmgiàuđượcquanhữngnămnáoloạncủangànhluậtChicago.Chúngtôiđượccoilàbọnluậtsưnhiềuthủđoạnácôn côn đồ nhất thành phố ác ôn côn đồ này. Da chúng tôi dàylắm.Đừnglongạigìvềcôngty.

Chàngtrainhìnthẳngvàomắtônggià:

– Nhưvậycónghĩalàôngbằnglòngchotôilàmvụnày?

Ônggiàđưalycàphêlên,khôngtrảlờithẳngvàocâuhỏi:

– Đề nghị của anh hay đấy. Ta cứ giả thiết như ông nội anhthuậnchoanhlàmluậtsưđạidiện.Ôngkýhợpđồngvớianhvàchúngtatrởlạiđấutrường.AnhsẽlàvõsĩmặcáoKravitz&Baneđể quyết đấu. Chúng tôi đứng sau lưng anh, cung cấp tất cả

Page 52: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhữnggìanhcầnmàkhảnăngchúngtôichophép.Riêngtôi,tôisẽlàcáibóngcủaanh.Chúngtasẽcùngchiếnđấu.Rồingườitasẽgiếtthânchủcủachúngtavàanhsẽthấtvọngghêgớm.Anhsẽkhôngcònlàanhhômnaynữasaukhiôngấytừgiãanhđểđivào phòng hơi ngạt. Tin tôi đi. Tôi đã chia tay lần cuối với bathânchủcủatôitrướccửaphònghơiđộc.TrongsốcómộtngườiởMississippi…

Adam thấy trong mắt ông luật sư già ánh lên một vẻ gì vừabùingùivừathươngcảm.

– Rồianhsẽđếnđứngtrướccửaphònghơingạtcũngnhưtôi.Anhsẽđứngtimvìnhữngcảmgiácghêrợnnhưtôiđãtrảiqua.Anhsẽxúcđộnghơntôinhiềuvìthânchủanhkhôngcứuđược,ngườianhđưađếnchỗchếtlạichínhlàôngnộianh,ngườithânruộtthịtcủaanh.Anhsẽđaulắmđấy…

Chàngtraiyênlặng.

Ônggiànóitiếp:

– Nhưng đừng sợ. Anh không đến với ông nội anh khôngđược, phải thế không? Vậy thì đến. Anh chỉ cần chuẩn bị tinhthầnđểchịuđònthôi.Chúngtôisẽxúmxítbênanhđểnângđỡanhkhihọgiếtôngấy.Anhsẽkhôngcôđơn.

– Ôngthấychúngtahoàntoàntuyệtvọnghaysao?

Ônggiànhúnvai:

– Gầnnhưhoàntoàn.Nhưngkhihọchưagiếtthânchủcủatathì ta vẫn cứ phải giành giật với họ thôi. Bây giờ ta trở về vănphòng.TôigặpDanielRosentrước.Anhgặpôngấysau.Khóchịulắmđấy.Gồngmìnhlênlàvừa.RồianhsẽđiParchmangặpôngnội anh. Hai ông cháu đoàn tụ gia đình và tính toán với nhau.Khinàoôngấykýgiấynhậnanhlàluậtsư,chúngtasẽbàntiếp.

AdamHallthởnhẹ:

Page 53: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cảmơnông.

– Khôngđámđâu.Đừngcảmơnvội.Khivụnàyxong,tôisợanhsẽkhôngcònthèmnhìnmặttôinữa.

Page 54: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương5

Mọi người yên lặng khi Daniel Rosen xem lại tập hồ sơ lầncuối.AdamHallcócảmgiácgầnnhưthươnghạiôngta.

DanielRosenmộtthờitừngnổitiếnglàmộtluậtsưdũngcảm,mộtđànanh,mộtbậcthầytàibanhấtnhìngànhluậtChicago,trongthờigiangầnbamươinămtừngchinhphục,chếngự,thôimiên,hớphồnnhữngvịbồithẩm;từnglàmnhữngđốithủphảikinh hãi và làm những ông chánh án phải nể sợ. Nay nhân vậtmột thời kiêu hùng đó về già, ngồi trước mặt chàng, đang bậntâm tính toán những lợi hại tủn mủn liên can đến quyết địnhgiaophócôngviệcchomộtnhânviênmới!

– Tôiđồngý.

Rosennóinhỏnhưnggiọngđầyđedọa.ÔngkhônggiấusựbấtmãnkhibắtbuộcphảiđểchoAdamHall,mộtluậtsưtrẻmớigianhậpcôngtychưađầymộtnăm,chưaaibiếttàinăngrasao,phụtráchvụántửhìnhSamCayhall.RosenngướcmắtnhìnAdam,nghiêmgiọngnóitiếp:

– Nhưngtôinóiđểanhbiếttrước,khivụCayhallkếtthúcvàanhtrởvềChicago,tôisẽđềnghịBangiámđốckếtthúcsựcộngtáccủaanhvớinhàKravitz&Bane.

Adamthảnnhiên:

– Thưaông,tộisợviệcôngđịnhlàmđókhôngcầnthiết.

– Anhchỉtớiđâyvớidụngýlợidụngcôngty.

– Thưaông,tôiđãxinlỗirồi.

Page 55: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Rosennhếchmép:

– Anhkhônnhưngkhôngngoanđâu!VụCayhallsẽlàvụcuốicùnganhlàmnhândanhcôngtynày.

Saulờiđedọaấy,DanielRosenlạnhlùngrakhỏiphònghọp.

Khi chỉ còn chàng và ông già Goodman ngồi lại, Adam mỉmcười:

– Cảmơnông.

GoodmannóivềRosen,vẻbùingùi:

– Ông ấy không phải là người xấu đâu. Tôi biết ông ta từnhiều năm rồi. Ông ấy mệt mỏi và thất vọng. Khi thất vọng,ngườitathườngtrởnêncayđắngvàkhótính.

Rồiôngđổichuyện:

– Baogiờanhđi?

– Thưasángmai.Tốinaytôisửasoạnhànhlý.Chỉmườigiờláixelàđến.

– Hồsơnặngdễđến50kýđấy.Tôiđangchosoạn.Cũngsẽgửitheoanhtrongngàymai.Anhđếnlàcóhồsơchờsẵn.

– Xin nói qua cho tôi biết về văn phòng của công ty ta ởMemphis.

– Tôicógọichohọtrướcđâymộtgiờ.TrưởngphònglàBakerCooleyđangchờanh.Họsẽcungcấpchoanhmộtôlàmviệcnhỏvàmộtthưkýcùngnhữnggìhọcókhảnăng.Tôiphảinóitrước:họkhôngcókinhnghiệmgìvềcácvụhìnhsựđâu.Họchuyênlovềkiệntụng,tranhchấp.

– ThưavănphòngMemphiscóbaonhiêuluậtsư?

– Mườihai.Đónguyênlàmộtvănphòngluậtsưnhỏ,bịcôngtytathôntínhcáchđâymườihainăm.Trướcđóvănphòngluậtnàychuyênphụcvụngànhkinhdoanhbônggònvàmễcốc.Nay

Page 56: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thìphụtráchđủmọichuyệnvềthuếkhóa,hợpđồng.Chỉkhôngdínhdángđếnnhữngvụhìnhánthôi.AnhđãđếnMemphisbaogiờchưa?

– TôirađờiởMemphisnhưngtôiđikhỏinơiấykhitôicònrấtnhỏ.MấynămtrướctôicóđếnMemphisthămbàcôtôimộtlần.Sáng mốt tôi sẽ nhìn thấy cảnh mặt trời mọc trên thành phốMemphis.

– Anh có thể đến nhà tù Parchman ngay. Tôi sẽ gọi cho ônggiámthịPhillipNaifeh,ngườigốcLiban.CókháđôngngườiMỹgốcLibansinhsốngtrongvùngđồngbằngvensôngMississippi.Naifehlàbạncủachúngta.

Adamhỏilại:

– Giámthịnhàtùlàbạncủaôngsao?

Goodmangậtđầu:

– Bạn. Tôi với Naifeh biết nhau nhiều năm rồi, kể từ vụMaynardTole.Anhnhócácônnàylàthânchủthứnhấtcủatôiđivàophònghơingạt.Đólànăm1986.TôiđếnParchmanbiệnhộ cho Tole và gặp Naifeh, chúng tôi trở thành bạn. Ông tachốnglạiántửhình,anhtinđượckhông?

Adamtrảlờigọn:

– Tôikhôngtin.

– Ôngtathùghétviệcthihànhántửhình.Anhsẽhọcđượcnhiều điều ở khám tử hình đấy, Adam. Án tử hình vẫn đượcnhiềucôngdânMỹhoannghênhnhưngnhữngngườicónhiệmvụ thì hành nó lại chẳng muốn chút nào. Anh sắp gặp nhữngngười ấy. Những người gác phải ngày đêm giao thiệp với tùnhân, những nhân viên Ban giám thị phải tính toán việc thựchiệnvụgiếtngườivớihiệuquảcaonhất,gọnnhất,đỡtốnnhất.Họ phải thực tập việc giết người bằng phòng hơi độc cả tháng

Page 57: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

trước.Cuộcsốngởđấykỳlạlắm.Nólàmchotấtcảmọingườiởđó, tù và cai tù, sầu não, chán đời. Naifeh sẽ cho phép anh vàogặpôngCayhall.Haingười,luậtsưvàtửtù,cóquyềnnóichuyệnvớinhaumỗilầnhaigiờđồnghồ.NhưnganhcũngnênchờđợilầngặpthứnhấtcủaanhvớiôngCayhallchỉdàicónămphút,vìcóthểôngtakhôngchịunóichuyệnvớianh.Nếuôngấytừchối,anhđừngép.Nêntrởlạigặpôngấyvàilầnnữa,nếucần.

– ÔnggặpôngCayhalllầncuốikhinào?

– Khoảnghainămtrước.WallaceTynervàtôicũngđếngặp.AnhcầnhỏichuyệnTyner.HắnnắmvữnghồsơCayhalltừsáunămnay.

ĐếnlúcnàyluậtsưGoodmanmớibảoAdamđếngặpWallaceTyner,nhưngchàngđãhỏidòTynertừchínthángnayvềvụánCayhall.Chàngđãthuthậpnhữngtàiliệuvềvụán:nhữngbảntinđăngbáo,nhữnghìnhảnh,đoạnphimthucảnhbaphiêntoàxử… và đúc kết chúng vào một cuộn băng có đầu có đuôi kháhoànchỉnh.Quanhữngtàiliệuấy,Adamcảmthấyquenthuộcvớiôngnộichàng.

– Ôngthấyôngnộitôilàngườithếnào?–Adamhỏi.

– Hơi cao, gầy. Cũng phải thôi. Sống năm này qua năm kháctrong khám tử hình, ai mà mập mạp hồng hào được. Ông ấyngười gân guốc, thể lực có vẻ mạnh. Hút thuốc liên tục. Cũngphảinữa,tửtùchẳngcóviệcgìlàm,vảlạihọcũngsắpchếtdùcóhút thuốc hay không. Tôi để ý thấy ông ta hút thuốc hiệuMontclair,baogiấyxanh.Tócôngtamàuxámvàcódầu.Tửtùkhông được tắm mỗi ngày. Hai năm trước tóc ông ấy còn khádày.Râuxám.Mặtnhiềunếpnhăn.Ôngấygầnbảymươirồi,lạihútthuốcnhiều.Ngườidatrắngtrongkhámtùtrôngyếuđuối,tiềutụyhơnngườidađen.Họbịnhốttrongphòngkínhaimươiba giờ một ngày nên trông họ nhợt nhạt khủng khiếp. Mắt ông

Page 58: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ấymàuxanh.Trôngđượclắm.Chắcthờitrẻ,SamCayhalllàmộtthanhniênđẹptrai.

Adamtrầmngâm:

– Saukhibốtôimấtvàtôiđượcbiếtvềôngnội,tôicóhỏimẹtôinhiềucâuvềgiađìnhtôi.Mẹtôikhôngtrảlờinhiềusongcólần bà nói bố tôi có dáng người, mặt mũi không giống ông tôimấy.

Ônggiànhìnkỹchàngtrai:

– AnhmuốnbiếtanhvàSamcógiốngnhaukhôngchứgì?–Ônglắcđầu–Không.Tôikhôngthấycónétvẻgìgiống.Ôngấykhônggặpanhtừnămanhmớibatuổi,ôngấysẽkhôngnhậnraanhđâu.Anhphảinóichoôngấybiếtthôi.

Chàngtraikhônggiấuvẻhồihộp:

– Theoông…khibiếttôilàcháu,ôngtôisẽlàmgì,nóigì?

Ônggiàcườinhẹ:

– Tôichịuthôi, làmsaobiếtđược.Songtôichắcôngấysẽbịkhích động mạnh đấy. Ông ấy ít nói, tuy không được học caonhưngthôngminh,đọcnhiều,biếtsuyluận.Tôichắcôngtasẽcónhữngphảnứngđứngđắn,đànghoàng.

– Ngheôngnói,tôicócảmtưởngôngcócảmtìnhvớiôngtôi.

– Không hẳn đâu. Ông ta là người phân biệt chủng tộc quákhíchvàcuồngtín.Ôngtakhônghềtỏraânhậnvềnhữngviệcôngtađãlàm.

Adamlạihỏi:

– NhưvậyôngcholàôngCayhallcótộiư?

Ônggiàchỉthốtlênmộttiếng“hừ”nhưđangsuynghĩtìmcâutrảlờithoảđáng.Cótộihaykhôngcótội?BaphiêntoàđạihìnhđãđượctiếnhànhđểtrảlờicâuhỏiấyvềtửtộiSamCayhall.Từ

Page 59: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hơn chín năm nay, vụ án kéo dài lê thê qua hết toà án này đếntoà án khác, không biết đã có bao nhiêu ông chánh án kế tiếpnhau nghiên cứu hồ sơ, không biết bao nhiêu bài báo, thướcphim đã được dùng vào việc kể lại vụ đặt bom và xử án kẻ tộiphạm.Cuốicũngônggiàtrảlời:

– Bồithẩmđoàncholàcótội,đólàđiềuquantrọng.

Chàngtraihỏigặng:

– Nhưng còn ông? Ông nghĩ gì? Tôi muốn biết ý kiến củariêngông.

– Adam, anh đã đọc hồ sơ, có thể anh còn đọc kỹ hơn cả tôi.Anhđãnắmbắttấtcảcáctìnhtiếtcủavụán,chắcanhcũngphảithấylàSamCayhallcótội.

– Nhưng…?

– Vụánnàomàchẳngcócảtrămcáinhưng.

– Bị cáo không có kinh nghiệm sử dụng chất nổ. Có thể nóiđươngsựhoàntoànkhôngbiếtthuốcnổlàgì.

– Đúng.–Goodmangậtđầu–NhưngôngtacóquátrìnhhoạtđộngdàingàytronghàngngũKKK.ThờiấymấyanhKKKhunghăngđặtbombừabãi.SaukhiSamCayhallbịbắt,nhữngvụđặtbomởđịaphươngkhôngcònxảyranữa.

– CóhaingườilàmchứngkhaitrướcvụbomnổởvănphòngKramer,họtrôngthấyhaingườiđànôngđitrongchiếcPontiacmàuxanhlácây.NhưvậylàcónhữnghaingườicandựtrongvụđặtbomvănphòngKramerchứkhôngphảimột.

Goodmanlạigậtđầu:

– Đúng.Nhưngmộttronghaingườiđókhôngđủtưcáchlàmchứngtrướctoàvìcảnhsátbiếtđêmhômấyanhtasayrượubítỉ.Ngườithứhaikhôngchịurakhaingaytừphiênxửđầutiên.Banămsauanhtamớinóinhưnganhkhôngcònđượcgọiratoà

Page 60: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

làmchứngnữavìthờigianquađãquálâu.

Adamđổicâuhỏi:

– NhưvậyôngcholàSamCayhallđặtbommộtmình?

Goodmanlắcđầu:

– Không.Tôicholàôngtacómộttòngphạm.

Adamthởramộthơinhẹ:

– Tôicũngnghĩthế.Ôngtôikhôngthểthựchiệnđượcvụđặtbommộtmình.Nhấtđịnhtrongvụnàycòncómộtngườinữa.Ngườinàykhôngphảilàtòngphạmmàlàchínhphạm.Nhưng…ngườiấylàai?

– Chắcchúngtachẳngbaogiờbiếtđượcngườiđólàai.NgườiduynhấttrêncõiđờinàybiếtlàSamCayhall.Nhưngôngtađãratòabalần,đãởtùgầnmườinăm,sốngđểđợibịhànhquyếtmàôngtavẫnkhôngchịunóigìvềngườitòngphạmấyvớicảnhsát,vớibồithẩmđoàn,vớinhữngluậtsưmuốncứumạngôngta.Tôichắcôngtasẽkhôngnóiđâu.CólẽôngtamuốngiữđúnglờithềcủanhữngthànhviênKKK:Khôngbaogiờtốcáođồngbọn,khônghạmìnhxinkhoanhồng,tỏdấuănnăn.Ôngtakhôngphảnbộilờithề.ThânphụôngtalàthànhviênKKK,dònghọôngấycónhiềungườiKKK.

Adamlạithởnhẹ:

– Tôinhớ.Xinmiễnnhắcđinhắclại.

Goodmanmỉmcười:

– Xinlỗi.Dùsaođinữathìđếnlúcnàymọiviệcđãquámuộn.Takhôngthểđưaratrướctoàmộtanhtòngphạmmớitinh.Nếucótòngphạm,ôngtaphảikhairalâurồi.Nhấtlàkhibịkếtántửhình và chờ bị hành quyết thì người ta phải khai hết thôi. Aicũngvậy,nhưngôngấyđãkhôngkhai.Chúngtađànhchịu…

Page 61: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adamđặtngượccâuhỏi:

– Như vậy ta có thể kết luận rằng ông ấy không có tòngphạm?

– Cóđấy…

Goodmancầmbútviếtmấychữlêntờgiấy,đưachoAdam.

– Wyn Lettner? – Chàng trai đọc tờ giấy – Tên ai tôi nghe cóquen…

– Wyn Lettner là đặc phái viên FBI phụ trách điều tra vụKramer,đãvềhưu,hiệnsốngtrongvùngdulịchcótròcâucáhồiởOzark.ÔngtathíchkểnhữngchuyệnngàyxưathờiôngtatruydiệtbăngđảngKKKởMississippi.

– Liệuôngấycóchịutiếptôikhông?–Adamhỏi.

– Chịuchứ.TôiđãnóiLettnerthíchnóichuyệnvàhiệnhànhnghềhướngdẫndukháchđicâucá.Hắnthíchuốngrượu.Sươngsươngrồi làvuimiệngkểhếtmọichuyện.Hắnsẽkhôngtiết lộnhữnggìgọilàbímậtcủaFBIđâu,nhưngnhữngchuyệnvuivuibênlềtrậnchiếngiữaFBIvàKKKởMississippicũngđủlàmanhmêrồi.HắnlàngườibiếtnhiềunhấtvềvụKramer.Tôinghihắncònbiếtnhiềusựkiệnquantrọngnữamàhắnkhôngchịunói.

Adam gấp tờ giấy ghi địa chỉ Wyn Lettner vào tập hồ sơ.Chàngnhìnđồnghồtay:

– Sáugiờ.Tôixintạmbiệtôngthôi.

Chàngnhìnônggià:

– Xinôngchophéptôiđượcnóimộtcâu.

Ônggiàmỉmcười:

– Nóiđi.

– Thưaông,nhândanhgiađìnhtôi,tứclànhândanhmẹtôi,ngườirấtkhôngmuốnthấytôiđếngầnôngSamCayhall;emgái

Page 62: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tôi,ngườigầnnhưchẳngbiếtgìvàchẳngbậntâmgìvềôngSamCayhall;nhândanhbàcôLeeCayhallBoothcủatôi,ngườiđangrất muốn quên mình là người họ Cayhall; và nhân danh bố tôi,tôixincảmơnôngvàcảmơncôngtynày.

– Rồi…rồi…–Ônggiàgậtđầu–Tôicũngcảmơnanhvìanhđã cho tôi nhớ lại thế nào là tình gia đình, là tình huyết thống.BâygiờthìanhnênvềmàsửasoạnchuyếnđiMemphis.

Page 63: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương6

EddieHallchếtgầnmộtthángsaungàySamCayhallbịkếtántửhình.TanglễcửhànhtrongmộtnhàthờnhỏởSantaMonica,thân hữu đến dự rất ít, thân nhân lại càng ít hơn. Adam ngồi ởhàngghếđầutrongnhàthờ.Bàmẹngồigiữa,anhemAdamngồihai bên. Ba mẹ con nắm tay nhau nhìn ngây quan tài đặt trướcmặt họ. Bà mẹ tỏ ra cứng cỏi và can đảm. Nước mắt bà ứa ranhiềulầntrongtanglễnhưngbàcốnénđểkhôngnứclênthànhtiếng.Bàvàchồngtừngxanhaurồilạiđoàntụquánhiềulầnđếnnỗi chính bà cũng không nhớ đúng là bao nhiêu lần nữa. Tuycuộc hôn nhân và sống chung của họ không có gì xung đột dữdội cả nhưng hai vợ chồng cứ liên tục tính chuyện ly dị nhau.Khoảng một tháng trước ngày tự tử bằng súng, kể từ ngày bắtđầu phiên toà thứ ba xét xử bị cáo Sam Cayhall ở Mississippi,EddieHallđãbỏviệc.Nhàđóngcửakínmít,cửasổkhôngđượcmở,rèmchebuôngxuống.Khôngđượcbậtđèn,khôngđượcxemtivi,mọingườiphảinóinhonhỏvàhạnchếviệcđilại.Tuykhóchịu và không vui nhưng anh em Adam, Carmen cũng đã quenvớinếpsốnguámnhưthế.Ôngbốhọtừngnhiềulầnnổicơnsầubuồnlàmvợconphảirầurĩtheo.Haianhemkhôngbiếttạisaobốlạicótínhtìnhkỳkhôiấy,nhưngnhưđãnói,họgặpcảnhđónhiềulầnngaytừnhỏnênquenđi.

BangàysaukhitoàtuyênántửhìnhSamCayhall,EddieHalltự sát bằng phát súng bắn vào đầu. Ông làm việc này trongphòngcủaAdamvàobuổichiều,ôngbiếtđứacontraimườibảytuổicủaôngsẽvềnhàtrướcvợvàcongái.Ôngviếtmấychữđể

Page 64: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

lại dặn con lau chùi những vết máu trên mặt ông, trên sànphòng,đặtôngnằmngayngắn,đừngđểmẹvàemgáinhìnthấycảnhtượngôngchếtquáthêthảm.

NămấyCarmenmới13tuổi.CôchàođờiởCalifornia,nơibốmẹcôtạmdừngchântrongchuyếndicưvộivãvềmiềnTây.Khicôrađời,họCayhallđãđượcđổithànhHall.AlanCayhallđãtrởthànhAdamHall.

Trongtanglễởnhàthờ,ngườingồibênCarmenlàmộtthiếuphụ xa lạ và kỳ bí được gọi là cô Lee. Mãi đến lúc này anh emAdammớibiếtcôLeelàemruộtcủabốhọ.CôsốngởMemphis,lấychồnggiàusang,cómộtngườicontrai.CôrấtítgiaotiếpvớiônganhEddievìnhữngnguyênnhânnàoanhemAdamkhôngđượcbiết.

CôLeeđếnCaliforniadựđámtangônganh.Côởlạihaituầnvàlàmquenvớicháutrai,cháugái.AnhemAdammếncôvìcôđẹp,lịchsự,dễthương.Côdángngườithongọn,mặcquầnjeansxanh, áo thun Tee, đi chân không trên bãi biển. Cô giải thíchnhiềulầnvớihaicháutạisaocôkhôngđếnthămchamẹchúngvàchúngtừtrước.Cônóicôrấtmuốnđếnnhưngchachúng,ônganhcô,khôngbằnglòng.KhiAdamhỏitạisaothìcôtrảlờimơhồlàtạivìvàichuyệnrắcrốicủangườilớn.

CôLeengồivớiAdamtrêncầutàunhìnracảnhmặttrờivàngốidầndầnlặntrênbiểnTháibìnhdương.Trongmộtbuổihoànghônhaicôcháungồibênnhaunhưthế,côkểchoAdamnghevềnhân vật Sam Cayhall, ông bố của cô, ông nội của nó. Lẫn vớitiếng sóng biển vỗ nhẹ dưới chân, chú thiếu niên lần đầu tiênnghe nói về lai lịch gia đình chú. Câu chuyện cô kể có nhiều lỗhổnglớn,nhưngnóichungcôcũngthànhcôngtrongviệctrìnhbàychoanhcháubiếtđạikháivàsơlượcnguồngốccùngtaihọatronggiađìnhnó.

Page 65: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Làmộtthiếuniênmớihơn16tuổinhưngđãphảichứngkiếncái chết ghê rợn của bố, phải tự tay lau chùi vết máu và đặt bốnằmngayngắntrêngiường,AdamHallnghevàhiểuchuyệnvớisựtựchủđángkể.Thỉnhthoảngchúđặtvàicâuhỏinhưngchúnghe nhiều hơn hỏi. Khi mặt trời hoàn toàn chìm khuất và gióbiểnbắtđầutrởlạnh,haicôcháungồisátvàonhau.Côômlấycháuvàcháumuốnlấythânchegióchocôđỡlạnh.

Biếtchuyện,Adamkhôngthấysợhãihaybuồnphiền.Tráilạichú thấy hào hứng. Chú cũng có họ hàng, có ông bà nội, có cônhưcácbạn.Mộtngàynàođó,chúsẽvềthămnhữngngườithânthíchấy.

Vớisựnhạycảmcủamộtngườiđànbà,côLeebiếtngaycháumình đang nghĩ gì và mơ màng chuyện gì. Cô vội cho nó biếtdònghọCayhallgồmtoànnhữngngườitínhtìnhquáidị,khôngthíchgiaoduvớiai.DònghọnàykhôngcónhữngbuổihọpmặtvuivẻđêmGiángsinhhaynhữngcuộcđoàntụngày4tháng7.Lee nói thêm là cô sống ở một nơi chỉ cách thị trấn Clanton cómột giờ đồng hồ xe nhưng chẳng bao giờ cô về Clanton vì ở đóchẳngaimuốntiếpcôcả.

Nhữngbuổichiều,haicôcháurangồiởcầutàuđãtrởthànhthông lệ trong những ngày cuối Lee ở đây. Trên đường ra biển,hai cô cháu ghé chợ mua bịch nho hay bịch hạt điều, gói đậuphụng, hộp bích qui, lon nước ngọt. Họ ngồi bên nhau ngắmbiển, ăn uống lai rai, nói chuyện cho tới khi trời tối sẫm và gióbiểntrởlạnh.LeekểnhữngchuyệnvềthờiniênthiếucủanàngởMississippi. Những kỷ niệm này có hình ảnh của Eddie, anhnàng.HaianhemsốngtrongmộttrangtrạigầnthịtrấnClanton.Trạicónhiềuaođểhọcâucá,cóngựatơđểhọcưỡi.Ôngbốcủahọ thuộc loại bình thường, không khắc nghiệt hung dữ nhưngcũng không tỏ ra trìu mến các con. Bà mẹ họ ốm yếu, nhiều

Page 66: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bệnh,chếtsớmvìungthư.Banămsaungàybàmất,ôngchồngbàbịbắtlầnthứhaivàbịkếtántửhình.

Leekhôngcógìnhiềuđểkểvớicháuvềđờinàng.Nămnàng18tuổi,mộttuầnsaungàytốtnghiệptrunghọc,nàngvộivãbỏnhàđểlênsốngởNashville.Nàngômmộngtrởthànhcasĩ.ĐịnhmệnhanbàichonànggặpPhelphsBooth,mộtsinhviênvừatốtnghiệpđạihọcVanderbilt,giađìnhlàmchủmộtsốngânhàng.HọkếthônvớinhauvàsốngkhôngmấyhạnhphúcởMemphis.Họ có với nhau một con trai tên là Walt. Anh này dường nhưkhôngchịusốngtheoýbốmẹ.HiệnanhsốngởAmsterdam,HàLan.

Leeđicũngimlặngvàđộtngộtnhưkhinàngđến.Nàngđếnkhông báo trước. Nàng đi không một lời từ biệt, không một cáiômhôn,khôngmộtlờihẹnhògặplại.Mớibìnhminh,nànglặnglẽrờikhỏinhàHall.HaingàysaunànggọiđiệnthoạichoAdamvà Carmen. Nàng khuyến khích hai cháu viết thư cho nàng.Nhưngrồinhữngláthưcũngthưadần.Mốitìnhthânáigiữacôcháu phai nhạt dần. Bà mẹ của Adam và Carmen giải thích chohaianhemnghetạisaobàgọicôLeelàmộtngườitốtnhưngcôvẫnlàngườihọCayhall:“CôvẫnmangdòngmáuquáidịcủahọCayhall trong huyết quản”. Nghe mẹ nói, Adam buồn đến nãonùng.

Mùa hạ năm Adam tốt nghiệp Pepperdine, chàng và mộtngườibạnhọcláixeđichơixuyênmấybang.HọđiđếntậnKeyWest. Họ dừng lại Memphis, ở hai ngày hai đêm trong nhà côLee. Cô sống một mình trong ngôi nhà rộng trên đỉnh đồi nhìnxuống dòng sông. Buổi chiều cô Lee ngồi với Adam và anh bạntrênbancông,ănpizzadocôlàm,uốngbiavàngắmnhữngchiếcbè di chuyển trên sông. Họ nói với nhau về đủ mọi thứ chuyệntrênđời.Tronglầngặpnày,Adamkhôngnóigìvớicôvềchuyện

Page 67: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

giađình.Chàngđangtínhhọcluật.CôLeehỏicháuvềdựđịnhtương lai. Cô sốt sắng, vui vẻ, niềm nở, nói nhiều. Cô là bà chủnhàtuyệtvờivàlàbàcôlýtưởng.Khihọchiatay,mắtcôứalệ.Côômcháuthậtlâuvàbắtanhhứaanhsẽtrởlại.

Adam tránh không đi ngang Mississippi. Họ lái xe về phíađông, qua Tennessee và rặng Smoky Mountain. Tới một điểm,theotínhtoáncủaAdam,chàngchỉcòncáchnhàtùParchman,khámtửvàngườitửtùSamCayhallkhoảnghaitrămcâysố.Lúcđólàmùahạnăm1986,bốnnămtrước.

Page 68: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương7

Cuộc điện đàm giữa họ đêm qua thật ngắn gọn. Adam nóichàngcóviệcphảiđếnMemphisítngàyvàchàngmuốngặpcô.Leenóihaylắm,vuilắmvàmờiAdamđếnởnhànàng–vẫnngôinhà chàng đã đến mấy năm trước – nhà có bốn phòng ngủ, cóngườihầu.

Khi Adam nói rõ hơn về công việc chàng sẽ làm ở Memphis:đếngặpôngnộivàxinlàmluậtsưđạidiệnchoông,côLeeyênlặngmộtlúc.Sauđógiọngnóicôhơikhácđi.Tuykhôngcònvuivẻvàsốtsắngnhưlúcđầusongcôvẫnmờicháuđếnnhà.Họsẽnóichuyệnsau.

CóvẻnhưcôLeeđangchờsẵn.Adamvừanhấnchuông,côđãramởcửa.Haicôcháuhônnhaulênmá.

– Mừngconđếnnơi.Mệtlắmkhông?

– Thưakhông.Lẽrađichỉmất10giờthôi.Conchạyxetàtàđểngắmcảnhnênlâuthêmhaigiờnữa.

– Conđóirồichứ?

– Dạ,cũngkhôngđóilắm.Concóngừngănmộtchútcáchđâymấytiếng.

AdamtheocôLeevàonhà.Haingườicũngchưabiếtphảinóigìvớinhauchohợptình,hợpcảnh.CôLeeđãgần50,trônggiàđinhiềusovớibốnnămtrước.Máitócnâucủacôbâygiờdàihơn,ngả màu xám. Đôi mắt xanh hiền hậu đã mất màu trong sáng,thêmánhâulo.Haiđuôimắthiệnvàivếtnhăn.Côbậnchiếcáovảibôngrộng,chiếcquầnjeansbạcmàu.Côvẫnđẹp,vẫnsang,

Page 69: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

vẫnquyếnrũ.

– Gặplạicon,cômừnglắm.Mìnhrangồingoàinày.

Lee nắm tay cháu, dắt ra ban công, nơi có bày nhiều chậutườngvi,dươngxỉ.Dòngsôngrộngchảyêmdướimắthọ.Cảhaingồixuốngnhữngchiếcghếmâysơntrắng.

Leeróttràđá:

– Carmenrasao?

– Thưa,rấttốt.NóvẫnhọcởBerkeley.Khôngxuấtsắcnhưngcũngkhôngquátồi.Mỗituầnconnóichuyệnbằngđiệnthoạivớinómộtlần.Nămnaynócóbạntrairồi.Coibộkhágắnbó.

– Nóđanghọcmôngìnhỉ?Côquênmất.

– Tâmlýhọc.Nómuốnhọctớitiếnsĩ.Cólẽnósẽđidạy…Trờiđất,saoởđâynóngthế?

Leemỉmcười:

– Memphiscủachúngtôinhưthếđấy,thưaquíkhách.Ởđâyquí vị được hưởng cái nóng đến chảy mỡ trong tháng Chín thuvàng.

– Conchịukhôngnổi.

– Tại con vừa ở nơi khác đến. Nếu con ở đây lâu thì con sẽquenđi.Chỉphảiuốngnướcnhiềuvànằmphètrongnhàlàkhỏethôi.Mẹconhồinàythếnào?

– SốngthưtháiởPortland.Kếthônvớimộtônglàmgiàuvềngànhgỗ.Ôngấytrôngchỉkhoảng65nhưngkhoelàđã75.Bà50nhưngtrôngchỉđộ40.Rấtđẹpđôi.NămnàocũngđiCannes,Riviera hay Venise, Milan, Rio, v.v… những nơi người giàu cóphải đến để hưởng thụ và tiêu tiền. Bà ấy sống hạnh phúc. Concáilớnrồi.Dĩvãngđượcđàosâuchônchặt.Tiềnnhiều.

– Adam,côkhôngthíchngheconnóinhưthế.Tànnhẫnđấy.

Page 70: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cònlànhẹđấycô.Bàấykhôngmuốngặpconvìconlàcáimócxíchnốiliềnbàấyvớibốcon.

– Mẹconthươnganhemconlắmmà,Adam…

– Chà!Bộmẹcontâmsựvớicôà?

– Không.Nhưngcôbiết.

Chàngtraithởnhẹ:

– Conxinlỗi.Connóibậy.Thầnkinhconbịcăngthẳng.

– Thư thái đi. Con phải vui với cô trong những ngày con ởđây.

– Cô ơi, con không đến đây để vui chơi. Sáng mai con đếnParchmangặpôngnộicon.

Imlặng.

Leeđivàonhà.NàngtrởravớichairượuJackDaniel.Rótrượuvào hai cái ly, nàng nâng ly lên uống, mắt nhìn xa xa ra dòngsông.

– Tạisaophảigặp?–Leehỏi.

– Tạisaolạikhông?Tạivìônglàôngnộicủacon.Tạivìôngcủaconsắpchết.Tạivìconlàluậtsưvàôngnộicầncongiúp.

– Ôngcóbiếtconlàaiđâu?

– Sángmaiôngsẽbiết.

– Connói?

– Conkhôngnóithìcònainóinữa?Màtạisaoconlạikhôngnói,khôngnhậnconlàcháunộicủaông?Cógìlàxấuhổ?

Nânglyrượubằngcảhaibàntay,Leenóinhưnóimộtmình:

– Chếtthôi.

Adamlắcđầu:

– Sẽ, nhưng bây giờ thì chưa. Cô không muốn thấy ông nội

Page 71: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

conbịngườitagiếtchứ?

– Tấtnhiênlàkhông.

– Thậtư?Lầncuốicôgặpôngcáchđâybaolâurồi?

– Thôimà,Adam.Conkhônghiểu.

– Conkhônghiểuthìcônóichoconhiểu.Conngheđây.Conmuốnđượchiểu.

– Mìnhnóichuyệnkhácđi,Adam.

– Không.

– Mìnhsẽnóiđếnchuyệnnàysau.Côhứamà.Chỉvìngaylúcnày cô chưa sẵn sàng. Cô cháu mình mới gặp lại nhau. Cô vẫnchờđợikhiconđến,côcháumìnhcườivui,ănuống,nóichuyệntếu…

Adamlạilắcđầu:

– Xin lỗi cô. Con đã chán nghe những chuyện úp úp mở mở.Conmuốnbiếtcónhữnggìxấuxa,nhơnhớptronggiatộccon.Bốconkhôngnóigìcả.Vàbốconchếtrồi.Bâygiờaicóthểnóichoconbiếtnếukhôngphảilàcô?Conchỉcòncómìnhcôđểhỏithôi.

Leenhưrùngmình:

– Chuyệnkhônghay,khôngđẹp…

– Conlớnrồi.Concóthểchịuđựngmọisựthật.

– Maimốtcônói.

– Khôngcònmaimốtnàonữa.Ôngnộiconsắpbịgiết.Sángmaiconphảiđếngặpông.

Adam đưa ly rượu lên uống một hớp lớn. Chàng bắt đầu hỏicung:

– Trongmộtsốbáohaimươibanămtrước,NewsweekloantinôngthânsinhraôngSamCayhalllàngườitheoKuKluxKlan?

Page 72: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Leekhổsởgậtđầu:

– Phải,ôngnộicủacô.

– Nhiềuôngbác,ôngchú,ônganh,ôngemôngSamCayhallcũngthế?

Leelạikhổsởnhìnnhận:

– Đúng. Đông lắm. Chuyện đó không có gì lạ đâu con. MộtngườigianhậpKKKlàrủrêngườithâncủamìnhcùngvào.

– NewsweekcònđănglàtheonhiềungườiởquậnFordthìôngSamCayhallcódùngsúngbắnchếtmộtngườidađenvàonhữngnămđầuthậpniên50nhưngkhôngbịkếttộicũngkhôngbịbắt,đúngkhông?

– Chuyệnấycóquantrọnggì,Adam?Lâuquárồi.Ngàyấycôcònbéxíu.

– Nhưvậylàchuyệnbắnchếtngườiấycóthật?

Leelạikhổsởgậtđầu.

– Côbiếtchuyện?

– Côtrôngthấy.

Adamnhíumày,hỏilại:

– Côtrôngthấy?

Câuhỏicủachàngnghenhưtiếngkêu.Chànggầnnhưkhôngtin câu trả lời chàng vừa nghe là có thật. Nhắm mắt lại, Adamngồisâuvàolòngchiếcghếmây.Tiếngcòicủamộtcontàukéobèvẳnglêntừdòngsông.Chàngnhắmmắttheodõitiếngcòitàuxuôi dòng sông đến tận cây cầu xa tít. Rượu bourbon bắt đầungấm.

Tiếngnóicủabàcônghevanvỉlẫntrongtiếngcòitàu:

– Mìnhnóichuyệnkhácđi,Adam…

Vẫnnhắmmắt,Adamnói:

Page 73: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ngay từ lúc còn nhỏ, con đã bị lịch sử hấp dẫn. Con thíchnghenhữngchuyệnngàyxưa,nhấtlànhữngchuyệncóthậtxảyratrênđấtnướcnày.Ngườixưasốngrasao?Nhữngngườitiênphong đến đây khi cả lục địa này còn mênh mông, vắng vẻ vớivài bộ lạc Da đỏ, những đoàn xe ngựa đi về phía mặt trời lặn,nhữngchàngcaobồi,nhữngchiếnsĩDađỏ,cuộcđịnhcưởmiềnTây, cuộc đổ xô đi tìm vàng… Hồi học lớp 4, con có thằng bạnhọckhoeôngcố,ôngsơnóngàyxưalàtướngcướptừngnhảytừlưngngựalêntoaxehỏađangchạy,cướpvàngbạccủanhànướcrồi đem đi chôn giấu ở biên giới Mexico. Nó nói khi lớn, nó sẽthànhlậpmộtnhómđitìmnơigiấuvàngcủaôngcố,ôngsơnó.Bọnbạnhọckínhphụcnólắm.Nóhứasẽtuyểnchọnvàithằngcùnglớpchođitheo.Convàvàiđứakhácnghinónóidócnhưngbọn con không đủ lời lẽ và chứng cứ để chứng minh nó bịachuyện. Đúng ra bọn con tuy nghi nhưng cũng mong đó làchuyện thật cho hấp dẫn. Thời ấy con thắc mắc vì các bạn conđứanàocũngcóôngnội,ôngngoạimàconthìkhôngcó.

Leenéntiếngthởdài:

– Concóhỏibốconkhông?

– Có.Bốnóilàcácôngchếthếtcảrồi.Cứmỗilầnthấyconhỏibố về chuyện ông nội, ông ngoại là mẹ lại có vẻ sợ hãi. Mẹ connhiều lần dặn con đừng hỏi nữa vì chuyện đó làm bố con buồnphiền, bố con lại nghỉ đi làm, lại nằm nhà, đóng cửa kín míttrongcảthángtrời.Conhỏitạisaochuyệnôngnội,ôngngoạilạilàmbốbuồn,mẹchỉnóimaisauconlớn,consẽbiết.Conkhôngcóđượcgiâyphútnàothânthiếtvớibố.Khilớnlên,conmơhồnhậnthấybốlàmộtngườikỳlạ.Bốkhổsởvìmộtnguyênnhânnàođómàconkhôngbiết.Nhưngconchẳngbaogiờnghĩrằngbốlạicóthểtựtử.

Nhiềuphúttrôiquatrongimlặng.Haicôcháuuốngrượuvà

Page 74: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhìnngắmdòngsông.

CuốicùngAdamlêntiếng.Chàngđứngvịntayvàothànhlancan,nhìnxuốngdòngsông:

– CôđếnkhámTửhìnhlầnnàochưa?

– Chưa!–Leetrảlờithậtnhỏ,nghenhưtiếngthìthầm.

– Ôngởđấygầnmườinămmàcôchưađếnlầnnàoư?

– Côcóviếtthưchoôngngaysaukhiôngbịđưavềđấy.Sáuthángsauôngmớiviếttrảlời.Ôngbảocôđừngđến.Ôngkhôngmuốncônhìnthấyôngởđấy.Côviếtchoônghaithưnữanhưngôngkhôngtrảlời.

Adamthởdài.

Bàcôcủachàngngậmngùi:

– Đừngthươnghạicô.Côcũngmangtộilỗingậpđầu.Khónóihếtngaytronglúcnày.Rồicôsẽnói.

Adamvẫnđứngquaylưnglạibàcô,đổichuyện:

– ConsẽởlạiMemphismộtthờigian.

– Cômuốnconvềsốngluônởđây,ởvớicô.Côcháumìnhcóthể nâng đỡ nhau mà sống cho qua giai đoạn khó khăn này. Cômuốnnói…ôngnộisẽchết,phảikhôngAdam?

Chàngtraigậtđầurồicúimặt.

– Baolâunữa?

– Hai hay ba tháng nữa. Quyền kháng cáo và thượng tố củaôngđãhếtrồi.Thờigiankhôngcònnhiềunữa.

Leemởlớnđôimắtđẹpvàbuồn:

– Vậythìtạisaoconlạirướclấynhữngkhổsởnày?

– Con cũng không biết rõ. Vì tình máu mủ chăng? Hay vì làluậtsư,conthấyvẫncònkhảnăngcứuđượcôngkhỏichết?Mộtcơmaytrongcảngànkhôngmay.Convẫncứphảilàmhếtsức

Page 75: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

vàcầuxinmộtphéplạ.

– Côcũngcầunguyệnngàyđêm.

Lee uống hết ly rượu. Adam bỗng quay lại, nhìn thẳng vàomặtcô:

– Conmuốnhỏicôvàicâuvềđờitưcủacô,đượckhôngạ?

– Conhỏiđi.

– Cô sống ở đây có một mình à? – Adam ngập ngừng – Vì côbảoconvềđâyởvớicônênconmớihỏi.

– Một mình. Ông chồng cô sống trong biệt thự của ông ấy ởngoạithành.

– Ôngấycũngsốngmộtmìnhư?Conchỉtòmòthôi.

– Đôi khi. Ông ấy thích những cô trẻ, hai mươi, ngoài haimươi.Thườnglànhữngemthưkýtrongcácngânhàngcủaôngấy.Côgọiđiệntrướcmỗilầncôvềbiệtthự.Khimuốnđếnđây,ôngấycũnggọiđiệntrước,cảhaiviệcấyđềurấtítkhixảyra.Côkhôngvềmàôngchồngcôcũngchẳngđếnđây.

– Vậy thì tự do và thoải mái quá. Cô, chú ai là người có sángkiếndựnglêncáihợpđồnghônnhânấy?

– Cả hai. Vợ chồng cô đã sống yên vui như thế này từ mườilămnămnayrồi.

– Hônnhângìmàkỳlạvậy?

Leemỉmcười.Nànghỏilại:

– Tạisaolạikhôngthểnhưthếnhỉ?Cógìlàvôđạođứcđâu?Ông chồng cô kiếm được nhiều tiền, cô sống bằng tiền của ôngấy.Côkhôngxétnétgìđếnđờitưôngấy.Việcôngấygầnmấycôtrẻđẹpchỉlàchuyệngiảiquyếttìnhdục.Trướcxãhội,côvàôngấy vẫn là vợ chồng. Mỗi năm vợ chồng cô cùng xuất hiện bênnhautrướccôngchúngvàilần.Ôngchồngcôcótiền,tạisaolại

Page 76: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khôngchoôngấyđượcsốngvuivẻ,sungsướng?

– Thếcòncô?Côcóhạnhphúckhông?

– Cóchứ.Thườngthìcôvẫnsungsướng,chỉđôikhicôthấycôkhổsởthôi.

– Nếuôngấyngoạitình,tạisaocôkhôngnộpđơnlydịvàđưaôngấyrakhỏicuộcđờicô?Nếucômuốn,consẽđạidiệnchocô.

Leelạimỉmcười.Lầnnàyánhmắtnàngsánglên,trìumến:

– Khônglydịđượcđâu,luậtsưcủatôiơi!GiatộcBoothlàmộtgia tộc cổ xưa ở Mississippi. Hai trăm năm trước, ông cha họ làchủđồnđiền,bâygiờhọlàchủnhàbăng.Họkhôngchấpnhậnviệclydị.Họcómấygiađìnhrấtlớn,liênhệchặtchẽvớinhauqua hôn nhân. Lẽ ra Phelphs phải kết hôn với một cô em họnhưngôngấybịcôquyếnrũ.Giađìnhôngấyphảnđốiviệcôngấy lấy cô hết sức dữ dội. Nay nếu cô và ông ấy ly dị tức là mặcnhiên công nhận sự phản đối của gia đình ông ấy trước đây làđúng. Họ coi một người trong gia tộc ly dị là cả gia tộc mangtiếng.Côchẳngthùoángìôngấynêncôcũngchẳngmuốnlàmhạigiađìnhông.Sốngnhưthếnàycôcótiềnmàvẫnđượctựdo.

– Cóbaogiờcôyêuôngấykhông?

– Có chứ. Khi mới gặp nhau và trong thời gian đầu mới kếthôn,côvàôngấyyêunhauthathiết…

Ánh mắt đa tình, đa cảm của cô Lee lại sáng lên khi cô hồitưởngdĩvãng.Môicônởnụcườihiềnvàbuồn.

– Đúnglàyêunhauthathiết…Đólànăm1963,côvàôngấykếthônmàkhôngcầncósựđồngýcủađôibênhaihọ.Phelphsdư khả năng tổ chức đám cưới linh đình nhất nước, nhưng cứtưởngtượngracáicảnhbênnhàtraitoànlàngườilịchsự,sangtrọng;bênnhàgáitoànnhữngônghunghăngbặmtrợnkhônggiốngai,cáicảnhấythậtkhônghấpdẫnchútnào.Thêmvàođó

Page 77: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

làviệcbàmẹchúrểkhôngthèmnóivớicôdâunửacâu,ôngbốcôdâuđedọađemthậptựgiábệnrơmtẩmxăngđếnđốtởcửangânhàngcủachúrể.Cáccôbênnhàtraikhôngchịuđứngchụpảnhvớicôdâu…Nhữngthảmcảnhchắcchắnsẽxảyrađólàmcho hai người yêu nhau lúc bấy giờ là cô và ông Phelphs Booththấykhôngnênlàmđámcướilinhđình.

– Ôngchúcóbiếtôngnộiconlà…?

– Là người hoạt động của KKK ư? Lúc đầu thì không nhưngkhiôngnộibịbắtthìtấtnhiênphảibiết.Chínhcônóichoôngấybiết.

– VàphảnứngcủagiađìnhBooth?

– Họgiữthậtkín.Họlàmnhưhoàntoànkhôngbiết.VềmặtchịugiữbímậtthìdònghọBoothcũngcósốđiểmcaonhưdònghọCayhall.

– Nhưvậynghĩalàởđâycórấtítngườibiếtcôlà…

– Con gái ông Sam Cayhall. – Lee tiếp lời, rồi lắc đầu – Rất ítngườibiết.Maychocô.

– Côxấuhổ?

– Xấuhổchứ!Ailạikhôngxấuhổkhicómộtôngbốnhưthế!– Giọng Lee bỗng đầy cay đắng – Cô mong con đừng có nhữngtưởngtượnglãngmạnvàhãohuyềnvềmộtônggiàđángthươngđangchịukhổđautrongkhámTửhình,ônggiàsắpbịngườiđờiđóngđinhmộtcáchoanức.

– Côkhôngcóchúttìnhnàovớiôngnộiconsao?

– Đôikhi.Cónhữngngàyđẹptrời,nắngvàng,giómát,chimhóttrongvườncây,hoanở…Đangsungsướngbỗngcônhớđếnông, cô bồi hồi. Trái tim cô đang phơi phới bỗng trầm xuống,nặngnhưđá.

Leengướcmặtlênnhìnanhcháu:

Page 78: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Nhưng cô phải nói, những lúc cô cảm thấy như thế thật ítkhi xảy ra. Ông bố cô đã làm khổ quá nhiều người, làm khổ cảnhữngngườithâncủaông.Ôngbốcôđãgiếthaianhemsinhđôinhà Kramer, giết luật sư Kramer, giết con trai của chính ông…Khôngbiếtôngcòngiếtnhữngaikhácnữa.Ôngbốcôsốngvớihậnthùvàgieorắchậnthù…Côcóthùhậnôngcũngchẳngcógìlạ.

– Vậythìchúngtanêngiếtôngấyđi!Cònđểôngấysốnglàmgìnữa?

Ngườiđànbàkêulên:

– Côkhôngnóithế!Đừngbấtcôngvớicô.Côvẫnthươngông,vẫncầunguyệnchoôngmỗingày,mỗiđêm.Côtừngcảtriệulầnđặt câu hỏi với những bức tường trong nhà này: tại sao ông bốcủacôlạihoáthànhconngườighêtởmđángsợđếnnhưthế?Tạisaoôngbốcủacôlạikhônglàmộtônggiàhiềnlành,chiềuchiềungồi ghế xích đu trước hiên nhà, hút ống píp, uống ly rum choấmdạdày?Cõiđờinàycócảtriệutriệuônggiànhưthế,tạisaoôngbốcủacôlạilàmộtlãosátnhângớmghiếc,quáiquỉ,mộtlãogiàmòmẫmđigiếttrẻconđểbịngườitabắtnhốtnhưnhốtmộtconvật…

Chàngtraixúcđộngtrướccơnbiểulộtìnhcảmcủangườicô,nhưng chàng vẫn bình tĩnh nói đến một khía cạnh của luậtpháp:

– Cóthểlàôngconkhôngcóýđịnhgiếtaicả,ôngchỉđặtbomđedọathôi.

– Khônghaycóthìhaiđứanhỏấycũngđãchếtrồi.Chếttanxácvìtrái bom.Trái bomấydo chínhtay ôngbốcô đặthay dođồngbọnthìcũngvậythôi.Ôngcómặtởchỗgàibom.Aicầngìbiếtđếnchuyệngàibomđểđedọahaylàđểgiếtngười.

Page 79: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vớiluậtphápthìchuyệnđóquantrọnglắmđấy,côơi…

Leeđứngbậtdậy,nắmtayAdam:

– Rađây.

Adamtheocôrađứngởđầubancông.LeechỉtayvềphíadãynhàcaotầngcủaMemphisđằngxa.

– Toànhàtrắngđó,mặttiềnhướngrasông.Toànhàthứhaitừđầubêntráiđivào.Thấykhông?

Adamgậtđầu:

– Dạ,thấy.

– Toà nhà ấy hai mươi tầng. Đếm từ tầng trên cùng xuống.Một,hai,ba,bốn,năm,sáu.Tầngthứsáutínhtừtrênmáixuống.Thấy không? Rồi. Đếm từ bên trái vào. Cửa sổ thứ tám. Thấychưa?Biếtaiởtrongcănphòngthứtámấykhông?

– Làmsaoconbiếtđược?Aiạ?

– RuthKramer.

– RuthKramer?BàvợluậtsưKramer?Bàmẹhaiemnhỏsinhđôi.

Leegậtđầu.

– Côcóquenbàấykhông?

– Gặpnhauvàilần,thườnglàgặptrongnhữngbuổihọpcủacácbàđểgâyquĩtừthiện.BàấybiếtcôlàLeeBooth,vợchủnhàbăng Phelphs Booth, thế thôi. Cô vẫn tránh đối mặt hay nóichuyệnvớibàấy.NhiềulúccônghĩvẩnvơnếucôhỏibàấynghĩsaovềtửtùSamCayhall,khôngbiếtbàấysẽnóigì…

Adamnhìnngâykhungcửasổtoànhàcaotầngtítđằngxa:

– Conchắcbàấyvẫncòncayđắnglắm.

– Chỉ cay đắng thôi ư? Bà ấy bị mất chồng, mất con, mất tấtcả.Bàấykhônglấychồngkhác.Bàấycóđểýgìđếnchuyệnông

Page 80: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bốcủacôkhigàibomcóýđịnhgiếtcácconbàấyhaylàchỉđedọa.Bàấychỉbiếtcácconbàấybịchếtthảmvìtráibomthôi.Vàbàbiếttráibomấydoôngbốcủacôgài.Nếuđêmấyôngbốcôởnhà uống rượu, đánh bài, xem tivi hay làm bất cứ việc gì nhưnhững ông bố khác; nếu đêm ấy ông đừng mò mẫm đi làm cáiviệcxuẩnngốcnhấtđờilàđigàibomnhàngườita,haianhemsong sinh Josh, John đã không chết. Nếu hai anh em đó sống,năm nay chúng đã 27, 28 tuổi. Hơn cả tuổi con. Chắc chắn làchúngcóvợđẹp,conkhôn,RuthvàMarvinKramerđãlàôngnội,bànội.

Leelùilại.Côngồivàochiếcghếmâyvàlơđãngrótrượuraly:

– Đừngnghĩoanchocô.–Leenghẹnngào–Côchốnglạiántửhình. Cô là người đàn bà da trắng duy nhất trong bang này cóôngbốđangchờchếttrongkhámTửhình.Ántửhìnhlàdãman,vô luân, tàn ác, không cần thiết. Cô thấy như thế đó. Nhưng tađừng quên những nạn nhân, ta không được quên những nạnnhân.Họcóquyềnđòibáothù.Họcóquyềnđượctrảthù.

Adam cũng đi trở về ghế. Chàng ngồi trên thành ghế, quaylưngradòngsông.Leeuốngmộthớprượulớn.

– Côơi…côLee…

Chàngtraikhổsởgọitênngườithiếuphụnhưsợmìnhnóimàkhôngđượcchúýnghe:

– CôLeeơi…Bâygiờchúngtaphảilàmgì?

Khôngnhìnanhcháu,Leechỉnói:

– Conơi…côkhôngbiết.

Haingườilạiimlặng.Nhưngchỉmộtphútsau,chàngtraiđãlấy lại được bình tĩnh. Chàng quyết định, giọng nói cương nghịkhôngcònrungđộngnữa:

– Conđãđếnđây.Conởlạiđây.Sángmaiconđigặpông.Con

Page 81: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

sẽthuyếtphụcôngchoconlàmđạidiện.

Ngườiđànbàkhẽhỏi:

– Giữkínđượckhông,con?

– Giữkínviệcconlàcháuôngư?Conthìchẳngcầnkhaibáoviệcấyvớiaihayđemnórakhoevớiaicả,nhưngconchắcdùtacógiữkínđếnmấyđinữarồingườitacũngbiết.Ôngnộilàmộtnhânvậtnổitiếng,dưluậnsôinổimộtthờivìvụáncủaông.Báochísẽkhaithácđờitưcủaôngđểbánbáo…

– Nếuhọbiết…cóhạigìchoconkhông?

– Conthìkhông.Conlàluậtsư.Luậtsưbảovệbọnbắtcócconnít, bọn hiếp dâm, bọn giết người, bọn buôn bán ma túy, bọnkhủng bố. Luật sư chẳng được ai yêu mến. Chẳng có hại gì choconcảkhithânchủcủaconlạichínhlàôngnộicon.

– Côngtycủaconcóbiếtkhông?

– Hômquaconđãnóichohọbiết.ConchỉđếnlàmviệcởcôngtynàyvìhọtừngđảmnhiệmviệcbiệnhộmiễnphíchoôngSamCayhall.Ngaykhiđến,conkhôngnóichuyệnđóvớihọ,bởivậycóvàiông chópbu ởđóbất mãn.Con đãsai lầm khikhông nóichohọbiếtngay.Nhưngrồicũngxong,họvẫnthuậncửconđếngặp ông Sam Cayhall để xin làm luật sư đại diện cho ông, dù làđại diện miễn phí. Thân chủ Sam Cayhall đã đuổi, không chocôngtyKravitz&Banephụcvụ.Hiệnlúcnàyôngkhôngcóluậtsư.Ngàymaiconsẽphảixinôngkýgiấytraoquyền.

– Nếuôngkhôngchịuthìsao?

– Consẽphảinănnỉôngthôi.

– Nhưng…nếuôngcứnhấtđịnhkhôngchịu?

Chàngtraithởdài:

– Thìchúngtasẽthoát.SẽkhôngaibiếtLeeBoothlàcongái

Page 82: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

củatửtùSamCayhall.ConsẽtrởvềChicagovàchờxemtrênđàingườitatườngthuậtvụtửtùSamCayhallbịhànhquyếtởnhàtù Parchman, Mississippi. Năm tháng trôi qua, sẽ có một ngàyđẹptrờinàođó,mộtchiềuthuvàngchẳnghạn,consẽláixevềmiềnNam,đembóhoađếnđặttrướcmộông.Consẽđứngđọctênôngtrênmộbiavàtựhỏitạisaoônglạilàmnhữngviệcôngđãlàm,vìsaoônglạitrởthànhngườitùkhốnkhổ,khốnnạnđếnnhưthế,tạisaoconlạisinhvàocáidònghọtồitànnày…Nhữngcâuhỏicontựhỏitrongnhiềunămmàkhôngtìmđượccâutrảlời.Consẽđếnrủcôcùngđithămmộông.Côcháutađếnthămôngởnghĩađịa.Cũnglàđoàntụgiađình.Côsẽmangkínhđen,độimũvànhsụpxuốngmắt.Sẽkhôngainhậnracô…

Chàngngừnglạivìnhữnggiọtnướcmắtlặnglẽlăntrênmábàcô.Chàngcũngrơmrớmnướcmắt:

– Conxinlỗicô…Conxincô…

Page 83: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương8

Sau hai mươi ba năm, Adam Hall trở lại nơi ra đời. Chàngkhông thấy xúc động mà cũng chẳng cảm thấy được hân hoanchào đón hay bị xua đuổi. Tuy không có gì để ngán sợ nhưngAdam vẫn lái xe với tốc độ hết sức khiêm tốn, để cho tất cảnhữngxechạysauquamặt.Conđườngchàngđidàinhưvôtậngiữa những cánh đồng mênh mông của vùng đồng bằng sôngMississippi. Trên một quãng đường dài 5 cây số, xe chàng chạycùngchiềuvớimộtcondêlướtmìnhtrênđồngcỏmượt,quaấpWalls,thịtrấnthứnhấtđánggọilàthịtrấntrênxalộ61.

Qua nghiên cứu, chàng biết con đường này là một trongnhữngtrụclộchínhmàhàngtrămngànngườidađennghèokhổđã đi từ miền Nam lên miền Bắc, đến những thành phốMemphis,St.Louis,Chicago,Detroit…,nhữngnơihọcóthểtìmđượcviệclàmvànơicưngụ.Chínhởnhữngdãynhàtồitàn,lụpxụp,nhữngtiệmrượuđầymàusắcdọctheoxalộnàymànhạcBluesđãrađờivàpháttriểnlênmiềnBắc.TạiđâynóhoàđồngvớinhạcThánhcavànhạcĐồngquêđểrồicảbakếthợpvàsảnsinhranhạcRockandRoll.

Vừa lái xe, Adam vừa nghe băng nhạc của ban nhạc MuddyWaters khi xe chàng chạy ngang quận Tunica, một quận lị cótiếngnghèonhấtnước.Âmnhạckhônglàmchàngdễchịuhơnđượcbaonhiêu.SángnayởnhàcôLee,chàngkhôngănsáng,nóirằng không đói nhưng thực ra gan ruột chàng như thắt lại,không thể ăn được. Càng đến gần nhà tù Parchman, gan ruột

Page 84: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chàngcàngthắtchặthơn.

RồicuốicùngAdamcũngđếnnơiphảiđến.Trôngbênngoàikhông có vẻ gì là nhà tù. Không thấy có những bức tường cao,những hàng rào thép gai, vọng gác, lính canh, không có nhữngđám tù nhân hung ác hộc lên, hú lên khi có người lạ đi ngoàihàng rào. Chỉ có hàng chữ xi-măng đắp trên vòm cổng: “KhámđườngbangMississippi”.

Adamngừngxetrướccổng.Mộtnữgiámthịtừtrạmgácbướcra,súnglụcnganghông,taycầmquyểnsổ.Đứngbêncửasổ,chịtahỏi:

– Anhcầngì?

– Tôi là luật sư Adam Hall. Tôi đến gặp một tù nhân trongkhámTửhình.

– ỞđâykhôngcókhámTửhình.

Adamngạcnhiên:

– Chịnóigì?

– ỞđâykhôngcókhámTửhình.Ởđâychúngtôichỉcómộtsố phạm nhân bị giam trong khu An ninh Tối đa chờ bị hànhquyết.

– Vậy thì tôi đến để gặp một phạm nhân trong khu An ninhTốiđa.

– KhuAnninhlàđủrồi.KhỏicầnTốiđa.–Viêngiámthịmởsổ–Anhtêngì?

– AdamHall.

– Tênthânchủ.

– SamCayhall.

ChàngchờđợingườinữgiámthịcómộtphảnứngnàođókhinghecáitênSamCayhall,nhưngchịtavẫnthảnnhiênghisốxe

Page 85: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chàngvàosổ.

– ThànhphốnàoởIllinois?

– Chicago.

– Súng,máychụp,máyquayphim,máyghiâm,cókhông?

– Không.

– Chờđây.

Chị ta trở lại trạm gác. Lát sau đi trở ra dán tờ phiếu tròn indấuđượcphépvàoranhàtùtrênkínhxechàng.Xemlạisổ,chịnói:

– ĐếngặpLucasMann.Đilốinày.

Adamthắcmắc:

– Xinlỗi,chotôibiếtLucasMannlàai?

– Luậtsưcủakhámđường.

– Tôiđếngặpôngấyđểlàmgì?

– Không biết. Lệnh ghi ở đây là phải đến gặp luật sư LucasMann.Đilốinày…toànhàgạchđỏ…

Adamhỏivới:

– Ôngấyđòitôiđếngặplàmgìvậy?

Viênnữgiámthịđãquayvào,khôngtrảlời,chỉnhúnvai,lắcbộmôngbự.DángđiệucủachịtachoAdamthấychịmuốnnói:“Bọnluậtsưmớingớngẩnlàmsao!”

Chàng cho xe chạy chậm qua cổng khám đường, qua cửa toànhà có hàng chữ Trung tâm Tiếp tân để vào con đường có haihàngcâyviềnhaibên.Nhìnquangcảnh,AdambiếtđâylàkhugiacưcủanhânviênBanquảnkhámđường.

AdamtìmđượcvănphòngcủaluậtsưLucasMannkhôngmấykhókhăn.NgườinữthưkýđưachàngvàovănphòngkhiLucasMannđangnóichuyệnđiệnthoại.Ôngtamỉmcười,giơtaychào

Page 86: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khách.Adamđặtcặptrênghếvàđứngchờ.

Lucascầmđiệnthoạirađứngbêncửasổnóichuyện,ôngtrạcngoàinămmươi,tócxám,trangphụcnhưnhữngdânhippythời60. Adam thắc mắc không biết ông ta cần gặp chàng để làm gì.Chắc đây không phải là cuộc gặp bắt buộc theo luật vì khámđườngcóđếnnămngàntùnhân,luậtsưcủakhámđườngkhôngthể gặp tất cả những luật sư đại diện tù nhân từ bên ngoài tới.ÔnggiàGardnerGoodmankhigiớithiệukhámđườngvớichàngkhônghềnóigìđếnnhânvậtLucasManncả.KhôngbiếtôngtasẽlàbạnhaythùtrongnhữngngàytớinếuchàngđượclàmluậtsưđạidiệnchotửtùSamCayhall.

Gácđiệnthoại,Manntrởlại,đưatayrabắttayAdam:

– Hân hạnh được gặp anh, anh Hall. Mời ngồi. Cảm ơn anhghéqua.

– Hânhạnhđượcgặpông.

Vừangồixuốngghế,Adamhỏingay:

– Thưa…cóchuyệngìạ?

– Cóvàichuyện.Trướchết,tôimuốnđượclàmquenvớianh.Tôi là Ủy viên công tố ở đây đã 12 năm, phụ trách giải quyếtnhữngvụtùnhânkiệncáoBangiámthị.Mỗingàycóđếnmấychụcvụkiệncáochứkhôngít.TheoluậttôicũnggiữmộtchứcvụquanyếutrongviệcthihànhántửhìnhvàtôiđượcbiếtanhđếnđâyđểgặpSamCayhall.

– Vâng.

– Samđãchịunhậnanhrồiư?

– Thưa,chínhthứcthìchưa.

– Đó là vấn đề. Có đôi chút khó khăn đấy. Anh dư biết anhkhôngđượcquyềngặptùnhânnếuanhkhôngphảilàluậtsưđạidiện tù nhân ấy. Theo tôi biết thì Sam Cayhall đã chấm dứt

Page 87: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhiệmvụcủanhàKravitz&Bane.

– Nhưvậycónghĩatôikhôngđượcquyềngặp?

– Khônghẳnnhưthế.HômquatôicónóichuyệnkhálâuvớiGardnerGoodman.TrướcđâymấynămtôivàôngấybiếtnhauquavụMaynardTole.Anhcóbiếtgìvềvụnàykhông?

Adamlắcđầu.

– Đó là án tử hình thứ hai của tôi. – Mann nói với vẻ quantrọngnhưchínhônglàngườibanlệnhtửhình–Tôiđãquabốnvụ. Vụ Sam Cayhall là vụ thứ năm. Gardner Goodman đại diệnchoMaynardTole.Ôngấylàmộtluậtsưrấtkhá.

– Cảmơn.–Adamnhạtnhẽotrảlờivìchàngkhôngbiếtphảinóigì.

LucasMannnóisauvàigiâysuynghĩ:

– Riêngtôi,tôithùviệcthihànhántửhình.

Adamhỏivội:

– Ôngchốngántửhìnhư?

Manngậtđầu:

– Chống.Rấtnhiềungườilàmviệcởđâychống.Mỗilầnchúngtôi phải giết một người theo pháp luật là thiên hạ bên ngoài lạilàmomsòmlên.ÁntửhìnhthứnhấtcủatôilàvụTeddyDoyleMeeks,mộtgãlangthangcantộihãmhiếp,giếtngười.Khôngcógì đáng nói khi một gã tồi tàn như Meeks vào phòng hơi độc.Nhưngnhữngvụkhácthìghêrợnlắm.Nhưngthôi,đểkhinàocódịptôisẽkểanhnghe…

Adam không mấy hào hứng với lời đề nghị sẽ kể chuyện củaLucas Mann. Cho đến lúc này chàng vẫn chưa biết ông luật sưcôngtốnàygặpchàngđểlàmgìvàmuốnnóigìvớichàng.

LucasManntrởlạichuyệntửtùSamCayhall:

Page 88: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Hôm qua tôi bảo Gardner là theo luật anh không được gặptửtùSamCayhall.Nhưngôngấynóiđâylàmộttrườnghợpđặcbiệt,chỉkhôngchobiếtlàđặcbiệtnhưthếnào.Cứtheoluậtthìanh không thể gặp Sam Cayhall nhưng nếu là trường hợp đặcbiệt,tôicóthểnóivớiôngTrưởnggiámthị…

Lucas Mann bỏ lửng câu nói. Adam hiểu ông ta muốn gì,chàngbắtbuộcphảingỏlời:

– Xinônggiúpcho.

– SamCayhallcầncóluậtsư.Tôimừngkhithấyanhđến.Ántửhìnhkhôngthểthihànhkhitửtùkhôngcóluậtsưđạidiện.Sẽcórấtnhiềuviệcphảilàmtrongnhữngngàycuối.

LucasMannmởtậphồsơtrênbàn,vẻnghiêmtrọng:

– Chúng tôi phải điều tra và nắm vững hoàn cảnh gia đìnhcủatửtội,nhấtlàkhiđươngsựsắpchịuán.AnhbiếtnhữnggìvềgiađìnhSamCayhall?

LúcnàythìdạdàyAdamkhôngcònthắtlạinữa,nóđộtngộtnở ra và nặng như hòn đá. Chàng trả lời mơ hồ bằng cái nhúnvai.

LucasMannlạihỏi:

– AnhcóđịnhđigặpthânnhâncủaSamCayhallkhông?

MộtlầnnữaAdamtrảlờibằngcáinhúnvai.

– Khi ngày thi hành án gần kề, các luật sư vẫn liên hệ nhiềuvớithânnhâncủathânchủ.Tôichắcanhcũngsẽlàmnhưthế.SamcómộtngườicongáisốngởMemphis,bàLeeBooth.Tôicóđịachỉbàấyđây,nếuanhcần.–Mannngướcnhìnngườiluậtsưtrẻ–AnhcóbiếtbàLeeBoothkhông?

Adamlạibịbắtbuộctrảlờimộtcáchhếtsứcmơhồbằngcáigậtđầumàkhôngnói“có”hay“không”.

Page 89: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Mannnóitiếp:

– Sam Cayhall có một người con trai, tên là Eddie Cayhall.Người này tự tử chết năm 1981. Sống ở California, có hai con.ContraicủaEddieCayhallrađờiởClanton,Mississippingày12tháng5năm1964.Ngàysinhcủangườinàytrùngvớingàysinhcủaanhđấy,anhHall.EddieCayhallcòncómộtngườicongáirađờiởCalifornia.Tôimuốnliênhệvớihọ,nếuanh…

Adamnóigọn:

– ÔngEddieCayhalllàbốtôi.

Ngồi cứng ngắc trên ghế, tim Adam đập mạnh nhưng chàngđã thở được dễ dàng hơn. Môi chàng thoáng hiện nụ cười khithầmnghĩ:“Thiênhạkhônlanhhơnmìnhtưởngnhiều.Mìnhcóngutậnmạngmớinghĩrằngmìnhsẽphảinóichohọbiết…”

ChàngthởnhẹkhiLucasMannnói:

– Tôicũngnghĩvậy.

Lucas tỏ ra tế nhị. Ông chỉ nói thoáng qua về chuyện ấy, coinhư không có gì quan trọng. Và như thế là việc luật sư AdamHall nhận họ nhận hàng với tử tù đã xong, họ nói sang chuyệnkhác.

LucasManndẫndắtcâuchuyện:

– TừnhiềunămnayôngSamCayhallsốngthậtcôđơntrongkhám Tử hình. Đôi khi tôi thắc mắc ông ấy cũng phải có thânnhân chứ, sao không ai đến thăm? Thỉnh thoảng ông ta cũngnhận được vài bức thư nhưng hình như không có thư nào củangườithân.Ýtôimuốnnóilàthưcủaanhem,vợcon.Gầnnhưhoàn toàn không có khách đến thăm. Ông ấy cũng tỏ ra khôngthích ai đến. Thường thì tù nhân da trắng vẫn có nhiều ngườiđếnthăm.TrườnghợpSamCayhalllàhiếm.Chúngtôikhôngtòmònhưngcầnbiếtvìbổnphận,vìchứcvụ.Chúngtôiphảibiết

Page 90: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đểchuẩnbịtrướcmọichuyện,nhưphảilàmsaovớithihài,chôncấtrasao,ởđâu…Đâylànhữngviệccầncóýkiếncủagiađìnhtộinhân.HômquasaukhinóichuyệnđiệnthoạivớiGardner,tôicónhờđiềutravềgiađìnhSamCayhall.Khôngcógìkhókhăn,sổhộtịchMississippingày12tháng5năm1964khôngghitênAdam Hall mà ghi tên Alan Cayhall. Từ đó chúng tôi suy diễnra…

Mannngừngnói,rồiôngthânmậthỏi:

– AnhbiếtvềSamCayhalltừbaogiờ?

– Chín năm trước. Cô tôi, bà Lee Booth, đến đưa đám bố tôi,nóichotôibiết.

– Anhđãliênlạcgìvớiôngnộianhchưa?

– Thưachưa.

– Nhưvậylátnữagặpnhau,ôngấysẽkhôngbiếtanhlàaivàtạisaoanhtớigặpôngấy?

Adamgậtđầu:

– Vâng.

Adamthấyđãđếnlúcchàngđặtcâuhỏi:

– Tôicóthểnóichuyệnvớicanphạmđượcbaolâu,thưaông?

– ChúngtôicóhaibảnluậtápdụngchokhámTửhình…

– Xin lỗi, vừa rồi ở ngoài cổng, giám thị cho tôi biết ở đâykhôngcókhámTửhìnhmàchỉcócáigọilàkhuAnninhTốiđa.

LucasMannmỉmcười:

– Đúngvàkhôngđúnghẳn.Trướccôngchúng,nhânviênBangiám thị không được dùng những tiếng khám Tử hình, tử tù,hànhquyết.Nhưngđókhôngphảilàviệccủaanhvàtôi.Khimộtngười nào đó sắp rời khám Tử hình, chúng tôi được quyền nớilỏngmộtsốluậtlệ.Thườngthìluậtsưđượcquyềngặpthânchủ

Page 91: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mỗingàymộtgiờ,nhưngriêngtrườnghợpSamCayhallthìanhcó thể nói chuyện với ông ấy bao lâu cũng được. Tôi chắc haingườisẽcónhiềuchuyệnđểnóivớinhauđấy.

– Nhưvậylàchúngtôikhôngbịgiớihạnthờigian?

– Không.Anhcóthểngồivớiôngấycảngàynếucảhaicùngmuốn.Anhcóthểravàotùyýmiễnlàđừnglàmgìviphạmanninh. Tôi từng làm việc trong khám Tử hình của nhà tù nămbang. Ở nhà tù này, chúng tôi đối xử với phạm nhân tốt nhất,lịchsựnhất.ỞLouisianangườitachophạmnhânvàocáigọilàNhà Chết ba ngày ba đêm trước giờ hành quyết. Tàn ác khủngkhiếp,ởđâychúngtôikhônglàmthế.Chúngtôiđặcbiệtưuđãiphạmnhânchođếngiâyphútcuốicùng.

Adamthấyùtai,hoamắt.Chànggượnghỏi:

– Xinôngchobiếtgiâyphútcuốicùngấyđếnvàolúcnào?

– Ngày8tháng8.Cònđúng4tuầnnữakểtừhômnay.

LucaslấymộttờgiấytronghồsơtrênbànđưachoAdam:

– Lệnh xuống sáng nay. Tối cao Pháp viện Mississippi địnhngàythihànhánmớilàngày8tháng8.

Adamcầmtờgiấynhưngkhôngđọc.Chàngthẫnthờ:

– Bốntuầnnữa.

– Bốn tuần. – Lucas nhìn chàng với ánh mắt thương hại –TrướcđâymộtgiờtôiđãcầmbảnsaoánlệnhnàyđếnchoSamCayhall.Tôichắcôngấyđangxúcđộng.

– Bốntuầnnữa…

– Adamnhắclại.Chàngnóimàkhôngsuynghĩ–Chỉcònbốntuần.Tôinênđigặpôngtôingay,phảikhôngạ?

– Đúng.–Lucasđứnglêntiễnchàngluậtsưtrẻtuổi.Ôngsốtsắng nói – Anh có thể coi tôi là bạn, vì tôi là bạn của Gardner

Page 92: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Goodman.Tôiphảilàmbổnphậnnhưngtôisẽcốgắnggiúpanhtrongkhảnăngcủatôikhianhcần.

– Ôngtinlàôngtôi…sẽchotôilàmđạidiệnư?

Lucasgậtđầu:

– Tôitinchắc.

– Nếuchỉcòncó4tuầnlễthì…theokinhnghiệmcủaông,tôicóhyvọnggì?

– 50/50. Anh không thể biết toà án sẽ quyết định thế nàotronggiâyphútcuối.Phảicốgắnghếtsứcthôi.Chúngtôiđâucóvuithúgìkhiphảithihànhán.

– Theo như ông nói thì tất cả mọi người ở đây đều chỉ làmphậnsự?

– Đúngnhưvậy.Đấylàluậtpháp.Nếuxãhộichúngtamuốngiếtnhữngkẻsátnhân,tấtphảicónhữngngườilàmcáiviệcấy.Ngườiấylàchúngtôi.

Họbắttaynhauởcuốiphòng.LucasManndặncâucuối:

– Khi Sam Cayhall được đưa vào gặp anh, anh hãy yêu cầugiámthịmởcòngtaychoôngấy.Tôisẽnóitrướcvớigiámthịđểhọmởcòng.Anhsẽcóđiểmđểmởđầucuộcnóichuyệnvớiôngấy.

– Cảmơn.

Page 93: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương9

– TrungsĩParker.

Người giám thị da đen tự giới thiệu. Anh ta đưa bàn tay lớntướng ra bắt. Adam để ý thấy Parker đi đôi bốt da nâu kiểu caobồilángbóng.Chànglêngânđểbàntaychàngkhônghoàntoànthụđộngtronglòngbàntayquálớncủađốitượng.

– Xinchào.TôilàAdamHall…

– MờitheotôiđếngặpSam.

Parkerkhônghỏi,anhđãbiếtchàngluậtsưtrẻnàyđếnđểlàmgì, gặp ai. Adam ngạc nhiên khi thấy dường như tất cả nhữngnhân viên hành sự ở đây đều thân mật gọi can phạm SamCayhallbằngcáitênSam.

– Lầnđầutiênôngđếnđâyphảikhông?

Parkerhỏikhicảhaiđitheohànhlangdài,haibênlànhữnghàngchấnsongsắt.

– Vâng. – Vừa đi, Adam vừa nghiêng mặt nhìn vào nhữngcánhcửaphònggiam.Chànghạgiọnghỏi–Toànlà…tửtùởđâyư?

– Dà.Hiệncó47người.Mộtngườimớimấttuầntrước.

Adamngạcnhiên:

– Mất?

– Dà. Toà Đại hình Phúc thẩm giảm án xuống chung thân.Đươngsựđãvềphòngtậpthểởchungvớibátánh.

ParkerđưaAdamvàocănphòngtốimờ.Anhtabậtđèn:

Page 94: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Luậtsưchotôikhám.

AnhtađỡcáicặpdacủaAdam,đặtlênmặtbànnhỏbêncửa:

– Luậtsưđứngdạngchânramộtchút.Thế…

TuyđangchoángvángvìnhiềusựkiệnkhácthườngxảyđếnnhưngAdamvẫnđủtỉnhtríđểthấyghêghêkhibịhaibàntayđànôngnắnbóp,sờsoạng.Parkerlàchuyênviênxétngườilànhnghề.Anhtalàmviệcvừanhanhvừahữuhiệu.Vừaxétanhtavừanói:

– Sáng nay gặp Sam thì sợ không tốt lắm đâu! Luật sư chờ ởđây,tôiphảikhoácửalại.RồitôisẽđưaSamđếnngay.

Cửa đóng. Chỉ còn một mình Adam trong phòng. Giàn máyđiều hoà không khí đã cũ lịch kịch và hổn hển làm việc nhưngkhông đủ sức làm mát. Adam nhìn quanh làm quen với khungcảnh.Phòngđượcchialàmhaikhu:khuluậtsưvàkhutùnhân.Mộtbứctườngthấpnửatrêngắnlướimắtcáocaođếntrầnchiađôihaikhu.Mộtbàngỗchạydàisuốtbứctường.Bênkialướisắtcũngcómộtbàngỗtươngtự.

Adamđếnngồiởcuốiphòng,đặtcặpdalênbàn.Đểchegiấuhồihộp,chàngmởcặplấyquyểnsổ,tậpgiấyvàmấycáibútrabàysẵn.Rồichànglạinhìnquanhthửtìmxemcómáythuhình,thutiếngnàođặtởđâychăng.Cảnhgianphòngquánghèonàntrơtrọichochàngtinchắcngườitachẳngcólýdogìđểphảitốntiềnđặtmáynghelénnhữnglờinóicủabọntửtù.

Adam giật mình khi tiếng mở khoá cửa vang lên. Cánh cửabênkhutùnhânmởra.Adamđứnglênnhìnsang.

Hai giám thị đưa tù nhân Sam Cayhall vào phòng. Người tùbậnbộđồtùáoliềnquầnmàuđỏnhưcólântinhphảnchiếuánhđènsánglấplánh.

Sam Cayhall được đưa tới đứng trước mặt luật sư. Hai ông

Page 95: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cháunhìnnhauqualướisắt.Adamthấyôngnộigầy,xanhmétnhưngvẫncóvẻkhỏemạnh,sắcsảo.

– Anhlàai?Đếnđâylàmgì?

Sam Cayhall cất giọng khàn khàn, trừng mắt nhìn ngườithanhniênqualướisắt.Mộtgiámthịấnvaichoôngngồixuốngghế.Khihaigiámthịquayra,Adammớichợtnhớ:

– Làmơn…mởgiùmcòngtay…

– Chúngtôikhôngđượcphép.

Adamnuốtnướcmiếng:

– Cứmởđimà.Chúngtôiphảinóichuyệnlâu.

Chàngsợđôimắtsắccủaônggiàkhámpháratròđóngkịchcủa chàng. Nhưng rồi màn kịch cũng diễn ra trót lọt. Hai giámthịnhìnnhaunhưđểhộiý,rồichìakhóađượcmóckhỏitúivàcặpcòngthépđượcgỡkhỏihaicổtaychỉcònxươngvàgâncủaSamCayhall.

TròtháocòngdườngnhưkhônggâyđượcấntượnggìvớiSamCayhall. Ông ngồi yên nhìn thẳng vào mặt Adam trong lúcchàngtránhnhìnlại.Khitrongphòngchỉcònhaingười,Adambận rộn kiểm lại những giấy tờ trên bàn. Sau cùng chàng đẩytấmdanhthiếpquaôcửatrênlướimắtcáo:

– TôilàAdamHall,luậtsưcôngtyKravitz&Bane,ChicagovàMemphis.

Ônggiàcầmtấmthiếplên.

Adamquansáttừngcửchỉcủaôngnộimình.Nhữngngóntayxươngxẩuvàngnâuvìkhóithuốclá.Bộrâumuốitiêu.Máitócdài xám mỏng và thưa. Chàng thấy ông khác hẳn với hình ảnhông năm xưa trong các phiên toà, khác cả với những bức hìnhmới nhất của ông đăng trên báo. Ông già đi nhiều. Những nếpnhăn in hằn trên vầng trán. Chỉ đôi mắt ông là còn sắc sảo và

Page 96: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

linhhoạt.

– BọnJewscácanhbámdaihơnđỉa.

SamCayhallnóilờikhinhthịnhưngvuivẻ,êmái,khôngchútgiậndữhaybựcbội.Vớimộtngườivừađượcbáongàygiờchếtmàvẫnbìnhtĩnh,sángsuốtnhưvậylàchuyệnlạ.

– TôikhôngphảilàngườiDoThái.–Adamtrảlờiyếuxìu.

SamCayhallquăngtấmthiếpra:

– KhôngphảiJewssaođếnlàmchonhàKarvitzBane?

– ĐâuphảitấtcảmọingườilàmviệctrongcôngtychúngtôiđềulàngườiDoThái.

SamCayhallhừnhẹ:

– BọnđầusỏnhàđólàbọnDoThái.TôikhôngchịuđểbọnDoTháingungốc,bẩnthỉuđạidiệntôi.

Ônggiàmóctrongtúiragóithuốclávàcáibậtlửa.Ôngungdungchâmthuốchút,ngửamặtnhảkhóilêntrần.

Adamyênlặngnhìnôngthưởngthứcđiếuthuốc.Chàngnghĩthầm:“Ôngơi,khôngcóconôngvẫnbịcòngtay,làmsaoôngcóthểhútđượcthuốclá…”

Ônggiàđưangóntaygãigãibộrâu:

– TôiđãchấmdứtviệcdâydưavớibọnDoTháirồi.Mấylãochủcủaanhcònsaianhđếngặptôilàmgì?

– Khôngaisaitôicả.Tôitựnguyệnđếnđây.

– Tạisao?Đểlàmgìchứ?

– Tôi cũng không biết nữa. Tôi muốn đại diện cho ông. Ôngcầncóluậtsư…

Ônggiànheomắt:

– Luậtsưgìmàănnóitồiquávậy?Lúngbalúngbúng…

Page 97: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôiđãnóigìđâu?

Ônggiàkhinhmạn:

– Cỡ anh thì ăn nói gì được! Tôi đã gặp khá nhiều luật sưnhưng chưa thấy ai ít tuổi và ngớ ngẩn như anh. Sợ gì mà anhnóikhôngnênlờivậy?Cứlúngbúngnhưchóănvụngbột…

BấtgiácAdammỉmcười:

– Chónàolạiănvụngbột…

Ônggiàđộtngộthỏi:

– Baonhiêutuổi?

– Haimươisáu.

– Non choẹt. Chỉ bằng thằng nhỏ hai mươi. Ra trường nămnào?

– Nămngoái.

– Chà… Bọn Do Thái khốn nạn hết chuyện làm, bày đặt chomộtanhngớngangớngẩnmiệngcònhôisữađếnthamgiavàoviệcgiếttôi.Ngaytừđầutôiđãbiếtbọnchúngrấtmuốnthấytôiphải chết. Nay thì tôi có bằng chứng. Tôi giết vài tên Jews, naychúnggiếttôi.Phảithôi.Tôicóphànnàngìđâu.

– ÔngnhậnlàôngđãgiếthaianhemnhàKramer?

Ônggiàtrừngmắt:

– Hỏi gì kỳ cục vậy? Bồi thẩm đoàn nói là tôi giết. Từ 9 nămnayhếttoàánnàyđếntoàánkhácđềuphánquyếtkếtluậncủabồithẩmđoànvềtôilàđúng.Vấnđềlànhưthế.Tôinhậnhaytôichốicógìquantrọng?Anhlàai?Anhlàcáigìmàđếnđâyhỏitôinhữngcâuấmớnhưthế?

– Tôilàluậtsưmàôngthìcầncóluậtsư.Tôimuốngiúpông.

– Này nhóc… tôi cần nhiều thứ lắm. Cần thật đấy nhưng tôikhôngcầncáithứcàchớnnhưnhócđếnđâydạytôiphảilàmcái

Page 98: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

này,đừnglàmcáikia.

Một lần nữa ông già phun ra những lời cay độc, nặng nề, hạnhục người khác nhưng vẫn bằng cái giọng êm ái, không mảymay tức giận hay xúc động, ông liên tiếp hút những hơi thuốcdài,nuốtkhói,gạttànvàocáiđĩanhựamẻđặttrênmặtbàngỗ.

– ÔngCayhall.

Chàng trai thu hết bình tĩnh để không bị cơn xúc động làmchorungiọng:

– Tôi là luật sư. Tôi có học. Tôi kiên quyết chống lại án tửhình.TôinghiêncứukháđủvềTuchínhánthứtám.Tôicóthểgiúp ông được rất nhiều. Vì vậy tôi đến đây để giúp ông. Miễnphí.

– Miễnphí!–Ônggiànhắclại–Tửtếquáđấy.Anhcóbiếtmỗituần tôi nhận được bao nhiêu đề nghị biện hộ miễn phí cho tôikhông? Những luật sư lớn, nổi tiếng, giàu thế lực, giàu tiền.Nhữngconrắnđộctrongrừngluậtpháp.Họđềumuốnđượcđạidiệnchotôi,nhândanhtôi,gửiđinhữngkiếnnghị,nhữngyêucầu thảm thiết cuối cùng. Họ muốn nhân danh tôi mở nhữngcuộchọpbáodohọchủtọa,tuyênbốnọkia,xuấthiệntrênmànảnh tivi, trên báo, trổ tài hùng biện trước ống kính. Họ muốnnắm cánh tay tôi đưa tôi đến cửa phòng hơi độc, muốn khóctrướcmáyquayphimtrườngsaukhitôichết.Họmuốntôichohọcáiquyềnđượclàmnhữngtròkhỉđóvìcólợichohọ.Cóthểhọ sẽ viết sách về những ngày cuối cùng trong đời tôi, bịa ranhững chuyện tôi nói với họ, những ý nghĩ của tôi, những mốitìnhthờihoaniên.Tôi,SamCayhall,tênKuKluxKlancuốicùng.Tôilànhânvậtnổitiếng.Nhữnggìtôilàmđãđivàohuyềnthoạicủa miền đất này. Chết đi tôi càng nổi tiếng. Mấy người muốnphụcvụmiễnphíchotôichínhlàvìmấyngườimuốnlợidụngtôi,lợidụngcáichếtcủatôi.Tửtếgì!Thậttởm!Khốnnạn!

Page 99: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Trướcnhữnglờirủaxả,mỉamaigaygắtcủaônggià,Adamchỉlắcđầu:

– Tôiđếnvớiôngkhônggiốngnhữngngườiấy.Tôisẽkhônglợidụngông.Tôikhôngtuyênbốgìvớigiớitruyềnthông,khônghọp báo, không viết bài đăng báo. Tôi hứa với ông như thế. Tôixin ký một hợp đồng với ông trong đó ông có quyền ghi tất cảnhữngviệcôngkhôngmuốntôilàmnhândanhông.

Ônggiàcườinhẹ:

– Khitôichếtrồi,ailàngườibắtanhphảituânthủnhữnggìanhcamkết?

Adambuộtmiệng:

– Nhữngngườitronggiađìnhông.

Ônggiàchặnngay,ngắnvàgọn:

– Đừngcóđưagiađìnhtôivàovụnày.

– Ông Cayhall, mục đích của tôi thật trong sạch. Công tychúngtôiđãđạidiệnôngtrong9năm.Tôiđãnghiêncứukỹhồsơcủaông.Hiệngiờkhôngmộtluậtsưnàobiếtvềôngvàvụáncủaôngrànhrẽ,tườngtậnbằngtôi.

Ônggiànhúnbờvaigầyguộc:

– Biếtrõmàlàmgì!Tôichỉcònbốntuầnnữathôi.Anhcóbiếttôichỉcòncóbốntuầnnữahaykhông?

Adamgậtđầu:

– Tôivừamớibiết.LuậtsưMannchotôibiết.Thờigiankhôngcònbaolâunữa,chúngtaphảibắttayvàoviệcthôi.

SamCayhallđốtmộtđiếuthuốckhác,ônghútthuốcvàcóvẻsuynghĩ.Tronggianphòngchỉcótiếngrèrècủachiếcmáylạnhrệurã.Ôngmỉmcườirồilạilắcđầu:

– Nàyanhluậtsư.–ÔngnóimàkhôngnhìnAdam–Anhđã

Page 100: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

phụtráchmấyvụtửhìnhrồi?

– Thưa,đâylàvụthứnhất.

– Vụthứnhất?TôikhôngthểtưởngtượnglàbọnJewstrongnhàKravitz&Banelạithùtôiđếnthế.Họlàmhạitôibaonhiêunămvẫnchưađủsao?Bâygiờhọcònsaimộtngườinhưanhđếnđâyđểđátôicúcuốicùng.

– ÔngCayhall,tôiđãnóilàkhôngaisaitôiđếnđâycả.Chínhtôixintớiđểgiúpông.

– Tôithùbọnluậtsư.

Adamgượngcười:

– Thù ghét luật sư, chống nhà cầm quyền… Đó là thái độchungcủadânMỹ.

Ônggiàvẫntiếptục:

– Bọnluậtsưsănđuổitôi,kếttộitôi,chotôivàotù,đưatôiratoà,hànhhạtôi.Chúngđãđẩytôiđếnchỗtậncùngnàyrồicòntiếp tục theo đuổi tôi để lợi dụng, lừa dối tôi. Chúng trắng trợnlàm hại và nhạo báng tôi bằng cách cho một tên ngớ nga ngớngẩnđếnnóilàđểbảovệquyềnlợichotôi.

– Nhữngluậtsưđãgiữđểôngkhôngbịvàophònghơiđộctừ9nămnay,họcũngcócôngvớiônglắmchứ?

– Cônglaogì?Bộtôiphảicảmơnsao?HiệntrongkhámTửcó15ngườithâmniênhơntôi.Tạisaobâygiờlạiđếnlượttôichứkhôngphảilàhọ?Tôiđếnđâychínnămrưỡi.Treemontởđâyđã14 năm. Tất nhiên hắn là Mỹ đen và Mỹ đen thì bao giờ cũngđượcưuđãihơnMỹtrắng.Mỹđenđượchưởngnhiềuquyềnhơn.Ngườitakhógiếthọbởivìbấtcứtộiácnàohọphạmphảicũngđềudoxãhộigâyrachohọ.

Adamlắcđầu:

Page 101: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Làmgìcóchuyệnấy!

– Anh biết cái gì mà nói. Một năm trước anh vẫn còn ngàyngàyđếnlớpngủgật.Tròchơigaycấnnhấtcủaanhlànhữngtốirủ nhau đi uống bia hay hẹn hò hôn hít, sờ soạng bọn nữ sinh.Anhchưađượcsống,chưabiếtđờilàgì.

Ông già thoải mái hưởng thụ không khí mát mẻ, dễ chịu. Gãluậtsưgàmờnàynóinăngvớvẩn,chẳngđiđếnđâunhưngcũngchẳnghạigì.Dùsaođâycũnglàmộtcuộcnóichuyệnvuivuivớimộtngườikhôngphảilàtùnhân,khôngphảilàcaitù.

Khiônggiàchâmđiếuthuốckhác,Adamhỏi:

– Saoônghútnhiềuquávậy?

Ônggiànhếchmép:

– Chếtvìungthưphổicònhơn.Bọntửtùtênnàocũngthíchnhưthế.

– Ônghútmộtngàymấygói.

– Tùy.Bađếnbốngói.

Ônggiàhỏilại:

– Họchànhởđâu?

– TôihọcluậtởMichigan.ĐạihọcPepperdine.

– Ởđâu?

– California.

– Hiệncóbaonhiêubangápdụngántửhình?

– 38.Nhiềubangvẫntuyênántửhìnhnhưngkhôngthihànhán.MấybangmiềnNamthihànhántửhìnhnhiềunhất:Texas,Florida,California…

– Nămnayanhhaimươisáutuổi?Rađờinăm1964?

– Vâng.

Page 102: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Samđưađiếuthuốcmớilênmôi,vừachâmthuốcvừahỏi:

– Ởđâu?

Chàngtraitrảlờimàkhôngnhìnônggià:

– ThưaởMemphis.

– Anhtựnguyệnđếnđâymongđượcđạidiệnbảovệtôi?

Chàngtraichỉgậtđầu.

Ônggiàtừtốn:

– Anhchẳnghiểuthờithếgìcả.Bangnàyđangcầnthihànhmộtvụtửhình.Tôiđứnggầncửaphònghơiđộcnhấtnênhọđẩytôivàođóchođượcviệc.ỞTexas,Louisiana,Floridangườitagiếttù tử hình như giết bò. Những công dân gương mẫu ở đây thắcmắc tại sao bang họ cũng có phòng hơi độc mà lại không thấydùng.Việcthihànhántửlàmhọyêntâmhơnvìhọthấyphápluậtcủahọkhôngnươngtayvớibọntộiphạm.Bọnchínhtrịgiacôngkhaivậnđộngtranhcửbằngnhữnglờihứahẹnnếuđắccửsẽ xây thêm nhà tù, sẽ xử án nặng hơn, sẽ giết bọn tử tù nhiềuhơn.Anhhiểuchứ?

Nghẹnlời,Adamchỉcóthểgậtđầu.

– Đã đến thời tử hình, và thời của tôi đã đến. Người ta đangnáonức,hămhởthihànhántửhình.Anhkhôngngănđượchọđâu!

Adamgượngnói:

– Thưaông,tôithấychúngtavẫnphảicốgắng.Tôimuốncócơhộilàmtấtcảnhữnggìchúngtacóthểlàm.

Ông già đốt điếu thuốc mới, hít vào một hơi dài, nín thở, émkhóiđãrồiôngmớitừtừthởrađườngmũi:

– AnhsốngởthànhphốnàobangCalifornia?

Adamtrảlờimơhồ:

Page 103: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– NamCali.

– Giađìnhanhcũngởđấy?

Adamthấytráitimchàngnhóimộtcái:

– Vâng.Bốtôimấtrồi.

Một phút dài trôi qua trong im lặng nặng nề. Ông già nhôngườilênnhìnchàngtraikỹhơnquaôlướisắt:

– Cònmẹanh?

– MẹtôiởPortland.Táigiá.

– Anhemanh?

– Tôicómộtemgái.Nóđangđihọc.

Ônggiàkhẽhỏi:

– TênnólàCarmen.Phảikhông?

Chàngtraitrảlờicònnhỏhơn:

– Vâng.Saoôngbiết?

Ônggiàngồiluilại.Ôngđểrơiđiếuthuốcláhútdởxuốngsàn:

– Tạisaoconđếnđây?Conđếnđâylàmgì?

Giọngôngvẫnbìnhtĩnh,khôngrunrẩy.

– Saoôngbiếtlàcon?

– Giọngnóicủacon.Connóigiốngbốconquá.–Ôngnhắclại–Tạisaoconlạiđếnđây?

Hai ông cháu nhìn vào mắt nhau. Rồi ông già nhắm mắt lại.Ôngngồihaitaychốnglênđùi,đầugụcxuống.

Page 104: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương10

PhillipNaifehđãsáumươibatuổi.Ôngchỉcònphảilàmviệcmườichínthángnữalàvềnghỉhưu.Mườichínthángbốnngày.ÔnggiữchứcvụTổnggiámthịkhámđườngtừ27nămnay,quasáu đời Thống đốc tiểu bang, đã đối phó với cả một tiểu đoànnhững nhà lập pháp tiểu bang chuyên bới móc các sơ hở trongviệcthựcthiphápluậtcủanhânviênhànhpháp;đãgiảiquyếtcảngànvụkiệncáo,khiếunạicủacáctùnhân,đãchịuđựngvàlàmvôhiệucảngànvụcanthiệpvàocôngviệcđiềuhànhkhámđườngcủanhữngtoàánlớnnhỏ,xagần;đãthihànhmộtsốántửhìnhmàôngcốquên,khôngnhớ.

Naifehthùghétántửhình,ônghiểurằngxãhộimuốncóvàcầncóántửhình.Từlâuôngđãthuộclòngnhữnglýdobắtbuộcxãhộiphảicóántửhình.Đólàviệccầnphảitrừkhửnhữngkẻgiếtngười.Đólàhànhđộngtrừngphạtcuốicùng.Đólàviệcrănđe để con người không dám phạm tội. Việc đó làm thỏa mãn ýmuốn báo thù của xã hội, giảm niềm đau của thân nhân nạnnhân.Khicầnđến,ôngcũngcóthểthaothaonóivềsựcầnthiếtphảicóántửhìnhnhưbấtcứvịchưởnglýnàotrêncõiđờinày.Riêng ông, ông cũng thấy một số lý do bắt buộc phải có án tửhìnhlàđúng.

Nhưngtấtcảgánhnặngcủaviệcthihànhántửhìnhđềuđặttrên vai người Tổng giám thị khám đường. Và Tổng giám thịNaifehthùghétviệclàmghêtởmấy.Đôikhiôngtriếtlývụnvặtvàvẩnvơvềchuyệnliêncanđếnnhữngsinhvậtsốngtrêntrái

Page 105: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đất được gọi là hành tinh xanh này. Những loài sống bằng tráicây, lácây, rễcây khôngnói làm gì;kể cảnhữngloài ănthịt vàchỉănthịtđểsốngnhưloàihổbáo,cũngkhônggiếtnhau,khôngăn thịt nhau. Hổ báo giết dê, nai, ngựa vằn, trâu để ăn thịt.Chúng giết những loài khác chúng. Thiếu thịt, chúng chịu chếtđóinhưngkhôngănthịtlẫnnhau.Đặcbiệtchỉcóconngườilàbỏtùnhauvàgiếtnhau.

Mỗi lần sắp có lệnh thi hành án tử hình, nhiều khi chỉ nghĩđếnviệcsắpphảiđíchthânthihànháncũngđủlàmTổnggiámthị Naifeh ăn mất ngon, ngủ không yên. Giờ ấy thường là nửađêm,ôngphảiđíchthânđưangườitửtùtừphònggiamcủaanhtađếnphòngcáchlykhoảngbagiờđồnghồtrướckhianhtabịgiết.Rồicũngchínhôngphảiđíchthânđưangườitửtùtừphòngcách ly sang phòng hơi độc. Ông phải đứng bên cái ghế ác ôn,giámsátviệctróibuộcchântayngườitửtùvàoghế.“Cónóilờicuốicùnggìkhông?”Ôngphảihỏingườitửtùcâuđótheoluật.Trong 27 năm hành sự, ông đã phải hỏi câu trên hai mươi lần.Ônglàngườiralệnhchonhânviênđóngcửaphònghơiđộc.Ôngcũngphảigậtđầurahiệuchochuyênviênhànhquyếtthihànhviệchoàtanđộcdượcvớinướcđểbốchơivàchokhíđộcbốclêntrongphòng.

ÔngđãnhìnmặthaingườitửtùđầutiêntrongcuộcđờiTổnggiámthịcủaôngkhihọngắcngoảidẫychếttrênghế.Sauhailầnđó,ôngthấyôngkhôngnênnhìnnữa.Ôngcũngphảituyểnlựanhững chứng nhân: những công dân đến chứng kiến vụ hànhquyết.Ôngphảilàmđúngvàlàmtrọncảtrămthủtụclỉnhkỉnh,rườm rà, nhiều thủ tục lỗi thời và rõ ràng là vô ích, làm cho cólàm,đểcóthểthihànhántửhìnhtheođúngluậtpháp.NhữngthủtụcnàyđượcliệtkêtrongquyểnChỉNamvềnhữngviệcphảilàmđểcóthểgiếttửtùmộtcáchhợppháp,kểcảviệcphảituyên

Page 106: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bố rõ ràng trước các chứng nhân câu: “Tử tù đã chịu án theođúng pháp luật. Tử tù đã chết… Án tử hình đã được thi hành”.Chưa hết, ông còn phải ở lại đó giám sát việc đưa xác chết từtrongphònghơiđộcra,việcxịtnước,xịtthuốcrửasạchxácchếttrướckhichovàoáoquan,xemxétviệcthônghơiphònghơiđộc,việcrửasạchphòng…vânvânvàvânvân…

Có một lần Naifeh ra điều trần trước một Ủy ban lập pháp ởJackson.Trongcuộcđiềutrầnnày,ôngnóilênýkiếncủaôngvềviệcgiảiquyếttrườnghợpnhữngtùnhânbịkếtántửhình.Theoông,nêngiamgiữtrọnđờinhữngtửtùtrongkhugọilàkhuAnninhTuyệtđối.Bọntửtùnàykhôngthểgiếtngườiđượcnữa,họkhông thể vượt ngục và sẽ chết dần trong tù. Ý kiến của Tổnggiám thị Phillip Naifeh được các tờ báo địa phương đăng lêntrangnhất.Vàýkiếnđólàmôngchútxíunữamấtchứcvàbịchovềhưunon.

Buổisángtrongvănphòng,Naifehđọcphánquyếtmớinhấtcủa Đệ ngũ Pháp viện về vụ Sam Cayhall. Luật sư Lucas Mannngồiđốidiệnông.NaifehnénkhôngthốtratiếngthởgìđểLuậtsưManncóthểnghilàôngthởdài.

– Bốntuầnnữa.–ÔngnhìnLucasMann–Samcònbaonhiêutoàánđểcóthểthượngtố?

– Hếtrồi!–Lucaslắcđầu–Chỉcómấycáiđơnxinkhẩncấptốihậuthôi.

– Ôngnghĩsao?

– Cócáigìđóchotôithấylàlầnnàycửatiệmnhàtatrúngsốđộcđắcrồiđấy.

Haingườicùngimlặngtrongmộtlúc.Họkhôngnhìnnhau.Cảhaicùngnghĩđếnvấnđềthờigian.Saucảnămbảynămkéodàingàythihànhánvìnhữngkhiếunại,thượngtố,cứuxét,chờ

Page 107: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đợi, bốn tuần lễ cuối cùng sẽ trôi qua nhanh như một cái chớpmắt.

– ÔngđãbáochoSamCayhallbiếtrồichứ?

LucasManngậtđầu:

– Sángnay,tôiđãmangđếnchohắnmộtbảnsaophánquyết.

– Gardner Goodman gọi điện cho tôi hôm qua, nói có pháimộtluậtsưđến.Luậtsưấyđếnchưa?

– Gardner cũng gọi điện cho tôi. Sáng nay tôi đã gặp ngườiôngtapháiđến.Mộtluậtsưtrẻ.Phảinóilàtrẻmăng.TênanhlàAdam Hall và giờ này anh ta đang nói chuyện với Sam. Chi tiếtnày khá ly kỳ: Tử tù Sam Cayhall là ông nội của luật sư AdamHall.

ĐôilôngmàyrậmcủaTổnggiámthịNaifehchuyểnđộng:

– Ôngnóigì?

– Sam Cayhall là ông nội của Adam Hall. Ông nội là tử tù,cháuruộtlàluậtsư.HômquasaukhinóichuyệnvớiGardner–Gardnerkhôngchotôibiếtngườiôngtapháiđếnlàcháucủatửtù – tôi nhờ FBI Jackson điều tra giùm lý lịch của luật sư AdamHall.SángnaygặpAdamHall,tôimớinóixagầnchoanhtabiếtlà tôi nắm những dữ kiện về sự liên hệ giữa anh ta và SamCayhall, anh ta nhận ngay. Adam Hall có vẻ không muốn giấuchuyệnanhtalàcháucủatửtù.

Naifehnhíumày:

– Nhưngmà…saoôngcháulạikháchọnhau?

– Chuyện hơi dài. Số là anh con của Sam Cayhall tên EddieCayhallđưavợconđikhỏiMemphissaukhiôngbốbịbắtvềtộiđặtbomchếtngười.NămấyngườibâygiờlàluậtsưAdamHallmới có 3 tuổi. Eddie đưa vợ con đi về miền Tây, định cư ởCalifornia, đổi họ thay tên. Adam Hall nguyên tên là Alan

Page 108: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Cayhall. Anh cháu học khá, hoàn toàn không biết gì về nguồngốcgiađìnhanh.Bốmẹkhôngnói,làmsaoanhbiếtđược,nhấtlàkhôngbiếtgìvềchuyệnôngnộianhđangngồitùchờbịgiếtvềtộiđặtbom.Mãiđếnnăm1981,saukhiSamCayhallbịkếtántử hình, Eddie Cayhall tự tử chết, Adam Hall mới biết chuyệnôngnộianh.AnhtahọcluậtởMichigan,đứngtrongdanhsáchmườisinhviênxuấtsắcnhấttoànkhoá.ĐếnlàmviệcvớicôngtyKravitz&Banevàhômnayđoàntụgiađìnhvớiôngnội.

LầnnàythìNaifehthởdàithựcsự.Ônglắcđầu:

– Chuyệnnghecảmđộng,mùimẫnđấy.Nhưngđềtàiấychỉtốtchocácôngbàviếttiểuthuyết,làmphimảnh;cònvớichúngta thì nó sẽ gây thêm rắc rối. Chuyện cái chết của tử tù SamCayhallchưađủđểgiớitruyềnthônglàmồnàohaysaomànaylạithêmchuyệnôngcháugặpnhautrongkhámtửhìnhnữa!

LucasManncóvẻítxúcđộnghơn,ôngnói:

– Haiôngcháuhọđangnóichuyệnvớinhau.Đâylàlầnthứnhất họ gặp nhau kể từ khi Adam Hall rời Memphis lúc 3 tuổi.TheotôinghĩthìSamsẽbằnglòngđểanhcháulàmluậtsưđạidiện.Vậycũngtốt.ChúngtakhỏimấtcôngtìmluậtsưchỉđịnhchoSam.Chúngtakhôngthểthihànhántửhìnhvớingườitửtùkhôngcóluậtsưđạidiện.

TổnggiámthịNaifehmỉmcười:

– Tôithấyđãđếnlúctanênxửtửvàiluậtsưthaythếchotửtù.

Lucas Mann không để ý gì đến câu nói cay cú ấy của Naifeh.ÔngbiếtTổnggiámthịNaifehrấtthùghétgiớiluậtsư.Ôngtađãbịcácluậtsưlôiratoàkhôngbiếtbaonhiêulần.

– Ông luật sư ạ, tôi sắp về hưu rồi. Còn có mười mấy thángnữathôi…

Page 109: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Naifehnói.

ÔnglàmnhưLucasMannchưahềhaybiếtgìvềviệcôngsắpthoátrakhỏinhàcáinhàtùhắcámnày.

– SauSamrồiđếnlượtai?Naifehhỏi.

Lucassuynghĩtrướckhitrảlời:

– Tôikhôngbiếtchắc.ĐúngrathìsauSamCayhallsẽđếnlượtMalcolm Friar, người đã giết ba người đi giao pizza trong mộttuần. Nhưng hai tháng trước lệnh thi hành án của Malcolm đãđược hoãn. Hai năm nữa lệnh hoãn thi hành án của y mới hếthiệulực.

– ÔngMann,tôicóchuyệnnàymuốnnóivớiông…

Naifehrađứngbêncửasổnhìnravườn,dángvẻbiểulộôngcóchuyệnkhónói.Saulầnchủtrìcuộcthihànhántửhìnhlầncuối, ông phải vào bệnh viện nằm mười ngày. Tim yếu: đó làphánquyếtcủabácsĩ.Nằmtrêngiườngbệnh,ôngnhìndòngghinhịptimđậpcủaônglênxuốngchậpchờntrêntâmđộngđồ.Bàvợ ông được bác sĩ cho biết là ông nên tránh những xúc độngmạnhnênôngđãhứavớibàlàôngsẽtránh–khôngchủtrìmộtcuộcthihànhántửhìnhnàonữa.Ôngmuốncònkhỏemạnhđểdưỡnggiàvớivợ.Làmviệcvấtvảsuốtmộtđờiđểrồisốngnhữngnămcuốicùngtrongcảnhbạiliệtthìchánchết,ônggiữlờihứavớivợnhưngôngcũngthấytiếc.NếukhôngcóvụSamCayhall,ôngsẽkhôngphảivềhưunonmấtmộtnăm.

Ôngquaylại,xúcđộngnóivớiLucasMann:

– Tôi sẽ không làm vụ này đâu, tôi giao nó cho người khác.Ngườiđótrẻhơntôi,mạnhhơntôi,tinđượchơntôi.Ngườiđósẽthihànhánlệnhtốt.Ôngtachưalầnnàophụtráchviệcthihànhántửhìnhnhưngtôibiếtôngtarấtmuốnlàm.

Lucashỏivội:

Page 110: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ai?KhôngphảiNugentchứ?

– ChínhlàNugent,phụtácủatôi.

– Cáinhàôngkhùngkhùng,mátmátấyư?

– Phải.Hắnkhùng,hắnmátnhưnghắnvềphechúngta.Hắnlàm việc đúng từng chi tiết theo luật, theo lệnh, theo kỷ luậttuyệt đối, không chút sai sót. Hắn là người tốt nhất để ta giaoviệcthihànhántửhình.TôisẽđưachohắnquyểnChỉThịvàtôisẽ được thảnh thơi vì tôi biết chắc hắn sẽ thực hiện vụ hànhquyếthoànhảo.

GeorgeNugentlàPhóTổnggiámthị.Ôngtalàđạitáhồihưuđượctuyểnvàolàmviệcởkhámđườngnày.Ôngápdụngkỷluậtnhàbinhvớicảtùnhânlẫnnhânviênnênbịtấtcảmọingườiởđâythùghét.

Lucascảnhcáo:

– Nói hắn khùng khùng, mát mát là không đúng. Hắn điên.Nắmquyền,hắnsẽgâythiệthạichongườikhác.–Rồiôngnhúnvai–Tôichỉnóithếthôi.Việcquyếtđịnhlàởông.Ônglàsếpởđây.Chỉcầnnhắcônglàhắnlàmgìsai,ôngsẽchịutráchnhiệmvềtinhthầnđấy.

Naifehlạithởdài:

– Cảmơn.

LucasMannđứnglên:

– TôichờgặplạiLuậtsưAdamHallxemcuộcgặpgỡgiữaôngcháuhọkếtquảrasao.Tôisẽbáochoôngbiếtsau.

– Cảmơn.

***

Page 111: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Trong nhiều phút, chàng luật sư trẻ tuổi và người tử tù giàcùngimlặng.

Ônggiàcúimặt.Chàngtrainhìnlênmáyđiềuhoàkhôngkhínhưchàngchưatừngnhìnthấymộtcáimáykỳlạnhưthếbaogiờ. Gian phòng vắng chỉ có tiếng rè rè, sạch sạch của cái máyđiềuhoàkhôngkhígiàlão.

Tiếngcửamở.GiámthịParkerthòđầunhìnvàophòng.

Anhtagậtđầu,lùirangaykhiAdamnói:

– Chúngtôicònnóichuyện.

Adam đứng lên nhìn qua tấm lưới sắt. Sam ngước mặt nhìnlên.Đôimắthaiôngcháugặpnhau.

– Ôngơi…Ôngcháumìnhcầnnóivớinhau…

Sam gật đầu. Ông đưa điếu thuốc lên môi. Những ngón tayôngrunrunkhiôngbậtlửa.

Không phải là câu hỏi, ông già nói nhỏ như nói với chínhmình:

– ConlàAlanđấy!

– Vâng.Đếnnămbốconmất,conmớibiếthồinhỏtênconlàAlan.

– Conrađờinăm1964?

– Vâng.

– Cháu nội đầu tiên của ông. Ông nghe nói Eddie đếnCaliforniavàcómộtđứacongáinữa…

– Vâng,tênemconlàCarmen.

– Ainóichoconbiếtvềôngvàgiađình?

– Thưaông,côLee.

Ông già nhắm mắt lại trong vài giây đồng hồ. Hai mắt vẫn

Page 112: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhắm,ônghítliênmấyhơikhóithuốc:

– Côấy…sao?

– Con mến cô lắm. Cô Lee đẹp, hiền lành, trí thức nữa. Conchưa được sống nhiều gần cô nên con cũng chưa biết gì nhiều.Songconnghĩcôsốngbìnhthườngnhưmọingười.

Ônggiàmởmắt,đổichuyện:

– TạisaoconđếnlàmviệcchonhàBane?

– Thưaông,đólàmộtcơsởphápluậtrấttốt.

– Conbiếtnhàđóđạiđiệnchoôngchứ?

– Vâng,conbiết.

– Conđãdựtínhlàmviệcnàytừlâurồi,phảikhông?

– Vâng.Condựtính,quyếtđịnhvàthựchiệnnótừnămnămnay.

– Tạisao?

– Conkhôngbiết.

Ônggiàhỏigặng:

– Phảicólýdonàothúcđẩyconchứ?

– Lýdorõràngthôi.Ônglàôngnộicủacon.Dùôngcómuốnhay không ông cũng là ông nội của con và con là cháu nội củaông.Conđãđếnđâyvớiôngrồi.Bâygiờôngcháutachỉcònphảitínhđếnchuyệnsẽlàmgìthôi.

– Conơi,connênvềđi.Đừng…

– Không.Conkhôngbỏđi.Conđãquyếtđịnhlàmviệcnàytừlâurồi.

– Conđịnhlàmcáiviệcgìchứ?

– Concứuông.Ôngcầnluậtsưbảovệ.Conđếnbảovệông.

– Không ai có thể giúp ông được nữa. Họ đã quyết định giết

Page 113: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ôngvìnhiềulýdo.Conkhôngcầnphảinhảyvàocuộc.

– Vìsaoạ?

– Vìtuyệtvọng.Consẽbịthiệthạivôíchkhiconcứlaođầuvàovụnày.Conthấtbạilàcáichắc.Ôngkhôngmuốnconbịthấtbại.Ôngkhôngmuốnvìôngmàconbịtaihại,thiệtthòi.Tạisaota lại cứ nhất định làm một việc mà ta biết trước sẽ thất bại?Ngườitasẽmoiraviệcconlàcháucủaông.Lôithôichoconlắm.ĐờiconsẽđỡkhổhơnkhiconlàAdamHall.

– ConlàAdamHallvàconsẽkhôngđổitên.Nhưngconcũnglàcháucủaôngvàconchẳngcógìphảisợngườitabiết.ConđãnhậnconlàcháucủaôngvớiluậtsưLucasMannởđâyrồi.Trướckhivàogặpông,conphảigặpôngấy.Côngtycủaconcũngbiếtconlàcháucủaông.

Ônggiàthởdài:

– Vậylàcảnướcbiếtmấtthôi!

– Thưaông,họbiếtthìhọlàmcáigì?Thìôngcháutađãlàmsao?Conlàcháucủaôngthìai làmgìđượccon?Conđãtrưởngthành,conbiếtsuynghĩvàcontựchủ.Hơnnữaconcònlàluậtsư.Conbiếtluật.Khôngaibắtnạtconđược.

Ông già có vẻ thoải mái hơn. Ông ngồi hút thuốc, thỉnhthoảng lại lắc đầu và mỉm cười. Ánh mắt ông có cái thú vị nhưánhmắtcủanhữngônggiàcótínhhàihướckhinóichuyệnvớinhữnganhbéconmuốntỏramìnhlàngườilớn.

Rồingướclênnhìnanhcháu,ônghỏi:

– Conmuốngì?

– Trước hết con xin ông nói rõ về vụ đặt bom. Đêm ấy ai làngườicùngđivớiông?

– Mộtmìnhôngthôi,khôngcóainữa.

Page 114: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chàng trai khựng lại vì câu trả lời quá sẵn sàng của ông già.Nhưngchàngchỉkhựnglạitrongmộtgiây:

– Thôi được. Ông cháu ta sẽ nói đến chuyện đó sau. Bây giờsau khi ông nói về vụ án, con xin ông cho con biết về gia đình,dònghọ,nhữngngườibàconthânthuộcvớicon.Cóthểconsẽkhông ưa họ đâu, nhưng con cần biết về họ. Con nghĩ con cóquyềnđượchỏi,đượcbiết.

Ônggiàlạilắcđầu:

– Cógìđángkểđâu!Ôngthấyconchẳngcầnbiết.

– Ôngnóithậtsao?Nhữngnguyênnhânnàođưaôngđếnchỗnày?Phảicónguyênnhânchứ?Đâuphảitựnhiên.Tạisaoônglạikhôngchoconbiếtnhữngnguyênnhânấy?Đókhôngphảilàchuyệnđángkểsao?Cáigìđãthúcđẩyônglàmnhữngviệcônglàm?CóbaonhiêungườiKuKluxKlantrongdònghọta?NhữngngườiCayhallđãgiếtbaonhiêungườitrongmộttrămnămnay?Thưaông,nhữngchuyệnấyđángkểlắmchứ!

Adam mở cặp, lấy ra tờ hợp đồng và cây bút đẩy qua khe hởsangchoSamCayhall:

– Đâylàhợpđồngchoquyềnđạidiện.Ôngkýđi.

Khôngcầmtờhợpđồnglênxem,ônggiàhỏi:

– LạikýhợpđồngvớibọnKravitz&Baneư?

– TấtnhiênlàvớinhàKravitz&Banerồi.Ôngthắcmắclàmgì.

– Tấtnhiênlàthếnào?Tạisaoônglạikhôngthắcmắc?Ôngđã đuổi cổ bọn này, không cho chúng nó đại diện ông. Bây giờônglạikýmờichúngnótrởlại.

– Ông ký là ký với con, ký cho con quyền đại diện ông. NhàKravitz & Bane chỉ là cái vỏ. Ông sẽ không gặp bất cứ ai khác

Page 115: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ngoài con. Vì con là nhân viên của công ty này nên trên danhnghĩaôngkývớicôngtythôi.

– Kýrồithìsao?

– Kýrồithìôngcháutasẽcùngnhaulàmviệc.Conkhôngthểgiúpgìôngđượcnếuôngkhôngchịuký.Nếuôngkhôngký,conkhôngcócảquyềnvàogặpôngbấtcứngàynào,lúcnào.Vềmặtpháplý,ôngphảikýtrướcđã.

Ônggiànhắclại:

– Ôngmuốnbiếtôngkýrồithìsao?Nhữngchuyệngìsẽxảyra?Consẽlàmnhữnggì?

– Trước hết ông cháu ta kiểm lại vụ đặt bom văn phòngKramer.

– Kiểmđikiểmlạicảngànlầnrồi.

– Ông cháu ta vẫn kiểm lại. Con có cả ngàn câu hỏi cần hỏiông.

– Thiên hạ cũng đã hỏi ông cả ngàn câu rồi. Những câu hỏicủaconchẳngcógìmớilạđâu.

– Vâng.Nhưngôngđãkhôngchịutrảlờitấtcảnhữngcâuhỏicủathiênhạ.Nhữngngườihỏiôngcũngkhôngphảilàcon.Conkháchọ.Ôngcũngđâucóchịunóitấtcảsựthật.

– ÔngchắccuốicùngconcũngphảixinThốngđốcânxá?

– Vâng.

Ônggiàbỗngthayđổitháiđộ.Ôngnhưnổikhùnglên:

– Này con, ông cấm con không được xin xỏ gì tên khốn nạnấy.Nólàthằngdốitrá,thằngchóđẻ!Chínhvìnómàgiờđâyôngphảingồiởđây.Nếuôngkýgiấynày,tuyệtđốiconkhôngđượcgặpnóbằngbấtcứcáchnào.Nếuconngỏlờixinnókhoanhồngthachếtchoông,lậptứcconkhôngcònlàluậtsưcủaôngnữa.

Page 116: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chàngtraimỉmcười:

– Ôngnóivậytứclàconđãlàluậtsưcủaôngrồi?

– Chưađâu.Ôngcảmơnconđãđếnđâyvớiông.Nhưngôngcòn phải suy nghĩ đã. Ông sẽ ghi thêm vài điều kiện vào hợpđồngnàyđểkhinàoôngchoconnghỉviệc,cáicôngtyđầybọnDoTháichủnhâncủaconsẽkhôngthểlàmphiềngìđượcông.Sángmaicontrởlại,chúngtasẽbàntiếpvềhợpđồngnày.

Adamnhănmặt:

– Cònmaivớimốtgìnữa,ôngơi.Gấprồi!

Ônggiànhúnvai:

– Khi người ta đã chờ đợi được hơn chín năm trời một mìnhtrongphònggiamtửtùthìviệcnhanhhaychậmhơnmộtngàychẳngcógìquantrọng.Sángmaicontrởlại.Ngàymaichắcôngsẽkháhơn.Ôngcháumìnhsẽlạinóichuyện,ônghứamà.

– Vâng.–Chàngtraiđànhtạmhàilòng–Sángmaicontrởlại.ConsẽởMemphistrongvàitháng.

– Memphis?ÔngtưởngconởChicago?

– Công ty của con trụ sở chính ở Chicago nhưng có một vănphòngởMemphis.Địachỉghitrêndanhthiếpconđưaôngđấy.Ôngcóthểgọiđiệntớiđóchoconbấtcứlúcnào.

– Conđãcóvợchưa?

– Thưachưa.

– CònCarmen,emcon?

– Thưa,nócònđihọc.

– Emconrasao?

– Nóthôngminh,kháđẹp.Nógiốngmẹcon.

– Evelyn,mẹcon,trướckiarấtđẹp.

Page 117: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Mẹconbâygiờvẫncònđẹp.Nhưngmà…conthấyconmếncô Lee hơn là con yêu mẹ. Nếu con là con của cô Lee chắc consungsướnglắm.

Đôimắtsắccủaônggiànhìnkỹanhcháu:

– Bâygiờmẹconrasao?

Anhcháuhiểuôngnộimuốnhỏigìvềbàmẹ:

– Mẹ con tái giá rồi, hiện sống với ông chồng khá giàu ởPortland.

– Đừng khắc nghiệt với mẹ con. Mẹ con chỉ đáng thương,khôngđángtrách.

Mộtlầnnữaônglạiđộtngộtđổichuyện:

– Chúngtachiatayđi.Hẹngặplạiconsángmai.

Ôngcầmlấytờhợpđồngvàcâybút.

– Vâng.Ôngcómuốnconmanggìvàochoôngkhông?

– Không.Contrởlạivớiônglàđượcrồi.

Page 118: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương11

Chiếc mini van sơn trắng mang tên khám đường đậu cạnhchiếcSaabcủaAdamHall.Khichàngđếngần,cửakínhxevanhạxuống,luậtsưLucasMannlómặtra:

– Anhcócầnvềgấpkhông?

– Thưakhông.–Adamtrảlờisaukhinhìnđồnghồtay.

– Tốt.Anhlênđây.Tôicầnnóichuyệnvớianh.Nhântiệnđưaanhđimộtvòngxemphongcảnhnơinày.

AdamkhôngthíchthúđixemcảnhnhàtùnhưngchàngcũngcầncódịpnóichuyệnnhiềuhơnvớiLucasMann.Ôngtatỏrasốtsắng trong việc giao thiệp với chàng, ít nhất ông ta cũng mấtcôngchờchàngởđây.

Adam mở cửa xe, cho áo vest và chiếc cặp da lên ghế sau rồingồi vào xe cạnh Lucas. Trời nóng nhưng xe có máy lạnh tốt,sạchsẽ,khôngchútbụibặm.

Lucaschoxechạy:

– Cuộcgặpthếnào?

Adamthậntrọng:

– Thưacũng…tốt.

– Đôibênnhậnông,nhậncháurồichứ?

– Vâng.

– Đừngcholàtôitòmò.TôicóbổnphậnphảibiếtnhữngviệcxảyđếnvớingườitùSamCayhall.

Adamgậtđầu:

Page 119: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vâng,tôihiểu.Tôibịxúcđộngnênkhôngnghĩđến.Lẽratôiphảibáođểôngbiếtnhữnggìxảyratronglầngặpthứnhấtgiữaôngcháutôi.

– Sao?Ôngấycóchoanhlàmđạidiệnkhông?

– Tôitinlàsẽchonhưngngaysángnaythìchưa.Chắcôngtôicũngbịxúcđộng,khôngngờcótôiđếnnênôngcụdẹpchuyệnđại diện lại. Ông cụ có vẻ ác cảm nặng với nhà Kravitz & Bane.Ông tôi nói ông cần suy nghĩ và sẽ đặt vài điều kiện. Hẹn sángmaitôitrởlại.Chắclàkýthôi.

– Khôngcótrởngạigìtrongviệcanhvàogặpôngấy,nhưngchúngtôicầnôngấykýgiấytraoquyềnđạidiệnchoanhngàymai. Nếu không, chúng tôi không thể để anh trở lại gặp ông ấynữa.

– Tôi hiểu. Tôi sẽ có giấy trong ngày mai. – Adam nói bằnggiọng quả quyết. Chàng nhìn chung quanh – Chúng ta đi đâuđây?

Xe đã chạy ra khỏi khu khám đường vào cánh đồng trồngbôngvàđậu.Cánhđồngrộngtrảidàiđếntậnchântrời.

– Không đi đến đâu cả. Chỉ đưa anh đi một vòng để nóichuyệnvớianhthôi.

– Tôingheđây.

– Giới truyền thông loan tin về phán quyết của Đệ ngũ Phápviện lúc 10 giờ sáng nay. Chúng tôi đã nhận được năm bảy cúđiệnthoạicủacácphóngviên.Họđánhhơithấycóxácchết,cómùimáuvàhọmuốnbiếtđâycóphảilànhữngngàycuốicùngcủaSamCayhallhaykhông.Tôicóquenbiếtmộtsốphóngviêntừnhữngvụántrước.Đasốhọđềutốt.Họchỉmuốncótinđăngbáo.Họcó hỏiai là luậtsư củaSam Cayhall, luậtsư nàysẽ làmnhững gì để cứu Sam, vân vân… Và bổn phận của chúng tôi là

Page 120: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

phảitrảlờihọ.

Adam thấy trên cánh đồng bên phải có một đám tù nhân ởtrần, bận quần dài trắng, đang làm việc dưới nắng. Một nhânviêngáctùcầmsúngngồitrênlưngngựacanhchừnghọ.

Chàngchỉtay:

– Nhữngngườitùkiađanglàmgì,thưaông?

– Háibônggòn.

– Họbịbắtbuộcphảilàmviệchaysao?

– Không. Tất cả đều tự nguyện. Họ muốn ra ngoài trời làmviệchơnlàsuốtngàybógốingồitrongphònggiam.

Adamnhậnxét:

– Những người này bận đồ trắng, ông nội tôi bận đồ đỏ. Hồinãytôilạithấymấyngườitùbậnđồxanh.

– Phân loại theo màu sắc quần áo. Tù bận đồ trắng là loại tùtuânphụckỷluậtnhất,khôngđánhnhau,khôngnghiệnmatúyvànhấtlàkhôngmưuđồvượtngục.

– Tùmặcđồtrắngphạmnhữngtộigì?

– Đủ thứ tội. Không phải chỉ những người tội nhẹ mới đượcxếpvàoloạitùtrắng.Cócảnhữngkẻphạmtộisátnhântrongđónữa. Nhưng từ ngày đặt chân vào khám đường, họ chịu sốngtheo kỷ luật, không quậy phá. Chỉ cần mấy điều kiện đó thôi làhọđượcxếpvàoloạitùtrắngvàđượcrangoàilàmviệc.

LucastrởlạicâuchuyệncôngviệccủaAdamvàkhámđường:

– Sáng nay sau khi gặp anh, tôi có nói chuyện với ông Tổnggiámthị.Ôngấymuốngặpanhđấy.Tôichắcanhsẽthấyôngtalàngườitốt,ôngtachốngvàthùviệcthihànhántửhình.Ôngtađanghyvọngsẽkhôngbịdínhvàovụthihànhántửhìnhnàonữachođếnngàyôngấyyênổnvềhưu,chỉcòngầnhainămnữa

Page 121: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thôi.

Lucasnhúnvai:

– Nhưngnaythìhyvọngcủaôngấychắclàtiêurồi.

Haingườicùngimlặngmộtlúc.RồiAdamcấttiếng:

– ÔngTổnggiámthịchỉlàmnhiệmvụcủaôngấythôi?

– Đúng vậy. Tất cả nhân viên chúng tôi ở đây chỉ hoàn tấtnhiệmvụcủamình.

Giọngchàngluậtsưtrẻcónhữngâmthanhmỉamai:

– Đólàđiềutôimuốnnói.Tôicócảmtưởnglàtấtcảquívịởđây đều muốn cho tôi thấy là quí vị rất tốt, quí vị rất khôngmuốngiếttửtùnhưngvìtráchnhiệm,quívịvẫncứphảigiết…

Lucasnhúnvai:

– ÍtnhấtchúngtôicũngdámnóithẳnglàchúngtôirấtkhôngmuốnthấySamCayhallphảichết.Chắcanhcũngthấychứ?CónhiềungườirấtmuốnthấySamCayhallphảichết.

– Theoông,nhữngngườiđólàai?

– ÔngThốngđốcvàôngChưởnglý.Hainhânvậtquantrọngnhiều quyền nhất ở tiểu bang này. Chỉ cần một trong hai nhânvật đó muốn thôi, tử tù cũng đủ mất mạng rồi. Ông Thống đốcmuốnđượcđắccửnhiệmkỳnữa.ÔngChưởnglýmuốnđượccửtribầuvàochứcThốngđốc.Haiôngấytranhnhaulấylòngdân.– Giọng nói đang trầm tĩnh của luật sư Lucas Mann bỗng cónhững âm thanh cay đắng pha lẫn châm biếm – Không biết vìnhữngnguyênnhânnàongườitađãbầulênởtiểubangnàymộtlôcácchínhtrịgianhànghềđầythamvọngvàthủđoạn,nhữngngườisẵnsànglàmđủmọicáchđểđạtthànhcông.ÔngThốngđốcvàôngChưởnglýthinhaumịdân,thinhauxuấthiệntrướccôngchúng.TôithấyôngChưởnglýcoibộnguyhiểmhơn.Tôichờ ông ấy triệu tập họp báo ngay chiều hôm nay về vụ Sam

Page 122: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Cayhall. Ông ấy sẽ làm cho các ký giả thấy rằng có được phánquyết của Đệ ngũ Pháp viện là do công của ông ấy. Công lao làcủaôngấynhưngthắnglợilàcủachungnhândân.ÔngChưởnglý sẽ long trọng hứa là lần này ông ấy nhất quyết đẩy nhanhguồngmáytưphápđểphạmnhânkhôngthểlẩntránhviệcđềntội.TôisẽkhôngngạcnhiênnếutốinayôngThốngđốclêntivituyênbốvụthihànhántửhìnhvớiSamCayhall.

LucasnhìnAdamvớiánhmắtvừaâulovừathươnghại:

– Adam,tôimuốnnóiđểanhthấyrõlầnnàysẽcórấtnhiềuáp lực khiến người tử tù không còn xin hoãn thi hành án đượcnữa.Cónhữngngườimuốnôngtachếtvìnhữngmụctiêuchínhtrịcủahọ.Cănglắmđấy!

Adam nghiêng mặt nhìn vào một sân trại tù khi xe chạyngang. Trên khoảng sân xi-măng giữa hai dãy nhà, nhiều tùnhânđangsôinổichơibóngrổ.Ởgócsân,mộtsốtùnhânkhácđangnhễnhạihìhụccửtạ.Toànngườidađen,chỉloángthoángvàingườidatrắng.

– Còn một áp lực nữa. – Lucas tiếp tục – Năm nay Texas đãhành quyết 6 tử tù. Florida cho ra nghĩa địa 5 mạng. Louisianakhôngchịukém,cũngphang3,4mạngchiđó.Mississippichẳngcómộtvụhànhquyếtnàotừhainămnay.“Lạchậuquá!”Nhiềungười than phiền như thế. Thua xa những tiểu bang khác. ĐãđếnlúcchứngtỏMississippicũngnghiêmtúcnhưaitrongviệcdùngphápluậtđểbảovệxãhội.TuầnquaởJackson,ỦybanLậppháp đã họp phiên đặc biệt để thảo luận về việc thi hành án tửhìnhtrongcáiđượcgọilàgiaiđoạnmới.NhiềungườibấtmãnvìnhữngvụhànhquyếtởMississippicứđìnhhoãndàidài.Ngườita đổ lỗi cho nhau. Những người có quyền bị chỉ trích nhiềunhất.VìvậyhọcầnđưamộttửtùraxửgấpvàchẳngmaySamCayhalllạilàngườitửtùđó.

Page 123: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adamthấylòngmìnhnặngtrĩu.Cốnéntiếngthởdài,chànghỏi:

– Ôngnóivớitôinhữngchuyệnnàyđểlàmgì?

Lucastrảlờingay,nhanhvàgọn:

– Đểchoanhthấytôikhôngphảilàkẻthùcủaanh.Tôilàluậtsư của tù nhân, tôi không phải là luật sư của tiểu bangMississippi.Anhlàngườimớiđến,tôimuốnanhbiếtnhưthế.

– Cảmơnông.

Chàng trai thành thật thốt ra lời cảm ơn. Tuy chàng khôngmong được nghe những chuyện đen tối làm chàng xuống tinhthần, nhưng thực sự những chuyện vừa được nghe cũng rất cóíchchochàng.

LuậtsưLucasMannchoxechạytrởvềcổngkhámđường.

***

Haicôcháungồitrênchiếcsofa,mộtbátbắprangđểgiữahọ.Trêncáibànthấp,ngổnngangnhữnghộpgiấyđựngthứcănTàunấusẵnvàhaichairượuvangnhẹ.

CôcháuAdamvừaănvừanhìnlênmànảnhtivi.Gianphòngchìmtrongvùngtranhtốitranhsáng.

Leengồibấtđộng,mắtướtvàimlặng.ĐâylàlầnthứhainàngnhìnngâynhữnghìnhảnhcủangườitửtùSamCayhallghitrêncuốnbăngvideo.

Adam nhấn nút “dừng” cho hình ảnh ngừng lại. Đây là hìnhSamCayhallbịcòngtayđưatừnhàtùraphápđình.ChànghỏimàkhôngnhìncôLee:

– Côđangởđâukhiđượctinôngbịbắt?

Page 124: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ởđây,Memphis.–Leetrảlời,giọngkhôngrungđộng–Vợchồngcôvừakếthônđượcmấynăm.Côđangởnhà.PhelphsgọiđiệnvềchocôbiếtvừaxảyravụđặtbomởGreenville,thủphạmlàtổchứcKKK,nạnnhânlàngườiMỹgốcDoThái.Lạimộtvụkỳthịchủngtộctầmbậytầmbạ.Cônghequarồibỏ,chẳngđểýgìcả.Chừnghaigiờsaumẹcôgọiđiệnđếnchobiếtngườitađãbắtbố cô vì nghi ông can tội đặt bom. Ông bị bắt ở Greenville, gầnngaynơinổbom.

– Phảnứngcủacôrasao?

– Côkhôngbiếtnữa.Choángváng.Sợhãi.Khôngtin.Monglàôngbịbắtlầm.Côngơngẩnkhôngbiếtphảilàmgì.RồiEddie,bốcongọiđiệnđếnchocôbiếtEddievàmẹcôđãcùngđếnchỗbốcôđậuxeđểlấychiếcxeđóvề.Trướckhibịkếttộiđặtbom,ôngnộiconchỉbịcảnhsátbắtvềtộichạyxeviphạmluậtgiaothônghay sao đó. Khi mới bị giữ ở quận cảnh sát, ông nội con gọi vềnhàbáođilấychiếcxecủaông.Cônhớbốconxúcđộnglắm.Bốconnói:“Cuốicùngôngấycũnglạigiếtngười…”Eddiekhóc.Côcũngkhóc.Thậtkhủngkhiếp!

– Bànộivàbốconđilấychiếcxevềantoàn?

Leegậtđầu:

– Antoàn.Khôngaibiết,cảnhsátcũngkhôngbiếtgìvềchiếcxe ấy. Họ cứ tưởng ông nội con đến Greenville bằng chiếcPontiac.

Adamnhấnnúttrêncáiđiềukhiểntừxa.Cuốnvideotiếptụcchiếu.NhữngđoạnphimngắnghicảnhSamCayhalltừnhàtùratoà,từtoà ántrở vềnhàtù. Lờithuyết minhchobiết ôngđã bịkếttộiđặtbomvănphòngluậtsưKramer.

– Trong thời gian này nhà ta có ai đến nhà tù thăm ôngkhông?–Adamhỏi.

Page 125: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Không.TrongthờigianôngbịgiamởGreenvillethìkhông.Toàcũngchoôngđượcquyềntạingoạinếuôngđóngđủtiềnthếthân.Nhưngsốtiềnquálớn,đếnnửatriệuđô-la.

Adamgậtđầu:

– Vâng.Lớnlắm.

– Lúcđầugiađìnhtacũngtínhchuyệnvaymượnđểcóđượcsốtiềnấy.Bànộiconmuốncônóivớichồngcôđểchồngcôchomượn.Tấtnhiênlàchồngcôkhôngchịu.Ôngấykhôngmuốnbịdínhlíu.Cũngđúngthôi.Từđóvợchồngcôbắtđầukhóchịuvớinhau. Bà nội con đau yếu nên không đi thăm ông được, cònEddie,bốcon…thìkhôngmuốn.

– GiađìnhconđikhỏiClantonvàolúcnào?

Leenhôngườivềphíabàn,cầmlyrượulên.Nàngsuynghĩđểnhớlạitrướckhitrảlời:

– Ôngnộibịbắtkhoảngmộttháng,côvềthămbà.BàchocôbiếtdườngnhưEddiesắpđưavợconđinơikhác.Côkhôngtin.Bànộinóibốconxấuhổ,cảmthấynhụcnhã,khôngmuốnnhìnmặtngườiquen.Eddiemấtviệclàm,cảngàynằmkíntrongnhàtối.CôgọiđiệnđếnnhànhưngchỉđượcnóichuyệnvớiEvelyn,mẹ con. Bố con không chịu trả lời điện thoại. Mẹ con cũng nóinhư bà nội là bố con cảm thấy nhục nhã, mất tinh thần, buồnrầu…Cônóivớimẹcon,côcũngxấuhổ,cũngkhổsở,nhưngvẫnphảigồngmìnhmàsống.Côhỏimẹconvềchuyệnbốconđịnhđisốngởnơikhác.Mẹcontrảlờilàbàkhôngbiếtgì,khôngnghebốconnóigìvềchuyệnấycả.ThếrồiítngàysaubànộiconchobiếtgiađìnhconđãđikhỏiClantonvàolúcnửađêm.

Adamngậmngùi:

– ConkhôngnhớmộtchútgìvềnhữngngàysốngởClanton.

– Nămđóconmớilênba,làmsaoconnhớđược.Lầncuốicô

Page 126: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

trôngthấyconlàlúcconđangchơitrongvườnnhà.Lúcnhỏconkháukhỉnhtrônghaylắm.Vàituầnsaubốcongọiđiệnchocô,bảo cô nói với bà là gia đình con hiện đang sống bình yên ởTexas. Lại vài tháng sau Evelyn gọi cho cô, cho biết bà đang cóthai,giađìnhsẽkhôngđổichỗnữa,sẽđịnhcưởCalifornia.Rồithôi. Liên lạc bị ngừng trong nhiều năm. Nguyên nhân theo cônghĩ vì chẳng có gì để nói với nhau ngoài những chuyện buồnphiền. Bố con cũng như bà nội và cô, ai cũng khổ sở vì chuyệnông nội, ai cũng sợ phải nói đến ông. Không nói vì bất lực, vìchẳng thể làm được gì giúp ông khỏi khổ cả. Ông nội lại khôngmuốnaiđếnthăm.

Haicôcháuimlặngtrongmộtlúc.

– Ôngbàngoạiconởđâuhảcô?–Adamhỏi.

– Côkhôngbiết.DườngnhưởGeorgiahayFlorida.

Adam lại cho máy video chạy. Những hình ảnh về phiên toàthứ nhất ở quận Nettlses hiện lên. Trước cửa pháp đình, mộtnhómngườiKKKđangbiểutình.Hàngràocảnhsátvâyquanh.Đámđônghiếukỳđứngnhìn.

Leebỗngthốtlên:

– Khôngthểtưởngtượngđược.

Adamchomáyngừngchiếu:

– Côcóđếndựphiêntoànàokhông?

– Cómộthômcôlẻnvàophòngxửmàkhôngđểôngbiết.Ôngcấmkhôngchoaiđếntoà.Bànộiconkhôngđếnđượcvìhuyếtápbị loạn, bà gần như nằm liệt giường. Hôm ấy ông không trôngthấycô.

– CònchúPhelphslàmgì?

– Ởkíntrongvănphòng,làmviệccậtlựcđểquênâulovàcầunguyệnđểđừngaipháthiệnratộiphạmSamCayhalllàchavợ

Page 127: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mình.Cuộclythâncủacôchúxảyratừngàyđó.Xanhauítlâurồixanhauluôn.

– Côcònnhớnhữnggìvềphiêntoànày?

– Cô thấy ông có một bồi thẩm đoàn rất tốt. Tất cả đều làngười da trắng. Cô có cảm giác các vị bồi thẩm chống lại bảnbuộctộicủaôngChưởnglýCôngtốvàhọlắngnghetừnglờicủaluậtsưbiệnhộ.

– LuậtsưấylàôngClovisBrazelton.

– Ông ấy hùng biện lắm. Cô bất mãn và thất vọng nhiều khicác bồi thẩm không đồng ý với nhau và phiên xử bị công bốkhông đúng luật. Cô vẫn tin ông sẽ được tha bổng. Chắc ôngcũngchờđợinhưthế.

Adamchocuộnbăngvideochạytiếp.Hìnhảnhphiêntoàthứhai hiện ra. Quang cảnh không có gì khác nhiều với phiên thứnhất.

– Con tìm được những đoạn phim này ở đâu vậy? – Lee hỏibằnggiọngthánphục.

– Conmua,conxin.Tiềnthìkhôngmấtnhiều,chỉmấtcôngthôi.Côlàngườithứhaisauconcoicuộnphimnày.

Hìnhảnhtrêntivichothấythờigiantrongphimlànăm1981,ngườitađangloanbáophiêntoàthứbaxửSamCayhall.

Adamhỏi:

– Nhưvậylàsaukhibịbắtvìtìnhnghilàthủphạmđặtbom,ratoà,đượcvềnhà;ôngnộiconđãsốngtựdođếnmườibanăm.Trongthờigianấyôngconlàmgì?

– Sốngbìnhthường,trôngnomtrangtrại,canhtáckiếmchúthoalợiđủhaiôngbàsống,ôngkhôngkểgìvớicôvềchuyệnđặtbom, cũng chẳng nói gì về những hoạt động của ông trong tổchức KKK. Cô thấy ông có vẻ thích thú khi được thiên hạ biết

Page 128: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mặt,nghetênởClanton.Ôngtrởthànhmộtthứngườihùngđịaphương được nhiều người kính nể. Bà nội đau nặng hơn, ông ởnhàsuốtngàyđểchămsócbà.

– Ôngnộiconkhôngtínhbỏđinơikhácư?

– Không.Dườngnhưôngkhôngthựcsựnghĩđếnchuyệnbỏđi. Lúc ấy ông bỏ đi quá dễ. Ông tin là về mặt pháp luật, ôngkhôngcòngìđểphảisợnữa.Ôngđãquanhữnghaiphiêntoàvàđã thoát được tù tội. Thời đó ông nghĩ như vậy là đúng. Trongthậpniên60,khôngmộtbồithẩmđoànnàoởMississippilạichongườiKuKluxKlanlàcótội.Ôngcholàôngđãthắng.

– Cóbaogiờônghỏigìvềbốconkhông?

Leeuốnghếtlyrượu.Nàngcảmthấytráitimthắtlại.Chẳngbaogiờnàngngờcóngàynàngphảinhớlại,phảitrảlờivềnhữngkỷ niệm đen tối này. Nàng đã cố gắng quên chúng đi. Quên đểsống.

– Cônhớtrongmấynămđầucóvàilầnônghỏicôcóbiếttingìcủagiađìnhconkhông.Côcũngchẳngbiếtgìnhiềuđểnóivớiông.Bốconkhôngthưtừ,khôngđiệnthoại,khôngchotin,làmsaocôbiếtđược.CôchỉbiếtgiađìnhconởCalifornianhưngđịachỉđíchxácthìcôkhôngcó.Bànộiconbịungthưnặngvàonăm1973.Côcónhờmộtthámtửtưtìmbốcon.Hắnlấycủacômộtkhoảntiềnrồibáocáolàkhôngtìmđược.

Adambùingùi:

– Nămđócon9tuổi,họclớp4ởSalem,Oregon.

– Về sau mẹ con cho cô biết trong những năm đầu, gia đìnhcondichuyểnnhiềunơi.Bốconlạiđổihọtênnênanhthámtửtồicôthuêkhôngtìmrađược.

– Bànộiconmấtnămnào?

– Năm1977.Khitanglễđangcửhànhtrongnhàthờ,bốcon

Page 129: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

độtngộtđivào.Ôngấyngồingaysaucô.Đừnghỏicôtạisaobốconbiếttin bànội mất.Bốcon hiệnra ởClantonrồi lạibiến đi.Ông không đến chào ông nội. Bố con về Clanton trên chiếc xemướnđểkhôngaidòbiếtđượcđịachỉ.SánghômsaucôláixetrởvềMemphis.Bốconchờcôởcửanhà.Haianhemuốngcàphêvànóivớinhauđủthứchuyệntronghaigiờđồnghồ.Ôngấychocôxem mấy bức hình con và Carmen. Cô được biết gia đình consống êm đêm ở California, có việc làm tốt, có nhà riêng mua ởngoạithành.Mẹconcũngkiếmđượctiềntrongngànhđịaốc.BốmẹconthựchiệnđượcgiấcmơđẹpcủangườiMỹtrunglưu.Bốcon nói sẽ không bao giờ trở về Mississippi nữa, kể cả khi ôngchết.Saukhibắtcôthềgiữbímật,bốconchocôbiếttênhọmớivà số điện thoại. Không cho địa chỉ, chỉ cho số điện thoại thôi.Ông ấy dặn cô không được gọi tới trừ khi có chuyện tối quantrọng.CôngõýmuốngặpconvàCarmen,bốconnóichuyệnđótínhsau.NhiềulúccôthấyôngvẫnlàanhEddiengàyxưa,nhiềulúccôlạithấyđổikhácgầnnhưhoàntoàn.Trưahômđóbốconvàcôchiatay.Vàthếlàchẳngbaogiờcôcòngặplạiôngấynữa.Khibốconmất,mẹcongọiđiệnchocô.

Adam lại cho băng chạy. Những hình ảnh của phiên toà thứba hiện lên. Lần thứ ba, can phạm Sam Cayhall bị còng tay, bịđưa từ nhà tù đến toà án. Mười ba năm đã trôi qua kể từ phiêntoàtrước.Trôngônggiàhẳnđi.Ôngluậtsưmớiđibênông.

– Côcóđếndựphiêntoàthứbanàykhông?–Adamhỏi.

– Không.Ôngcấmkhôngchocôđến.

Adamlạibấmnútchomáyvideongừngchạy:

– Đếnlúcnàothìôngnộiconbiết làngườita lạisắpđếnbắtông?

– Cô không biết chắc là lúc nào. Thoạt đầu một tờ báo ở

Page 130: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Memphisđăngmộtcáitinnhỏvềlờituyênbốchẳngđượcaiđểýcủa ông Chưởng lý mới đến nhậm chức ở Greenville. ÔngChưởnglýnàyngỏýmuốnmởlạivụánKramer.Đóchỉ làmộtcáitinnhỏmườimấydòngchìmmấtgiữatrangbáo.Nhưngnólàmcôkinhsợ.Côđọcđiđọclạicáitinnămbảylầnvàngẩnngơvì nó cả tuần. Sau bao nhiêu năm yên lành, khi gần như tất cảmọingườiđềuđãquên,độtnhiêncáitêncanphạmSamCayhallđặtbomchếtngườilạixuấthiệntrêntrangbáo.Côgọingaychoông.Ôngcũngđọccáitinđórồi.Ôngbảocôđừngsợ.Chừnghaituần sau, tờ báo lại đăng một tin nữa. Bản tin lần này dài hơn,choán nhiều chỗ hơn. Ảnh Chưởng lý David McAllister đượcđăngcùngvớibảntin.Côlạigọichoông.Ônglạibảocôcứyêntâm. Chuyện bắt đầu như thế. Trước nhỏ, sau lớn dần. Mà lớnthậtnhanh.Nhữnggìxảyrasauđóchocôthấyrằngthếnàovụán cũng được mở lại. Ông nội con cũng sợ nhưng ông vẫn côgắngtỏracanđảm.Ôngnóiôngđãthắnghailầnrồi,lầnthứbanàyôngcũngsẽthắng.

– Côcógọiđiệnchobốconkhông?

Leekhổsởgậtđầu:

– Có. Khi biết chắc sẽ có phiên xử thứ ba, cô gọi cho bố con.Ông ấy không nói gì nhiều. Sau đó vụ Sam Cayhall bị bắt lại, bịđưaratoàxửlại,đăngđầytrêncácbáotoànquốc,chiếutrêntivinêncôkhôngcầnphảichobốconbiếtnữa.

Haicôcháuyênlặngmộtlúclâuđểtheodõinhữnghìnhảnhtrên màn hình. Trong phiên toà thứ ba này, người xuất hiệntrước máy thu hình nhiều nhất là Chưởng lý David McAllister.NhữnghìnhảnhcuốilàcảnhcanphạmSamCayhallbịcòngtayđưatừtoàánraxevềnhàtù.

Leenhắclại:

Page 131: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Làmsaoconcóđượccuộnbăngnày?

– Một trong mấy năm đầu ở đại học, có ông giáo dạy mônChính trị cho phép sinh viên đem báo vào lớp và thảo luận vớinhauvềnhữngvấnđềthờisự.MộtsinhviênnàođóđemvàotờLosAngelesTimestrongcóbàiviếtvềvụSamCayhallsắpbịđemraxửlạiởMississippi.Bọnconphátbiểu,tiênđoánlinhtinhvềnghicanvàphiêntoà.TrongsốngườitinchắcSamCayhallcótộicócảcon.Bọncontheodõivàconthấycảbọnđềuhàilòngkhibồi thẩm đoàn tuyên bố Sam Cayhall có tội. Vài tuần lễ sau bốconmất,côđếnvàchobiếtsựthật.Lúcđầuconsợcácbạnhọccủaconpháthiệnra…

– Chúngcóbiếtkhông?

– Khôngaibiếtcả.ConlàconcháunhàCayhallmà,conbiếtgiữbímật.

Leethởdài:

– Bâygiờconmuốngiữcũngkhôngđượcnữa.

Adamđặtcáiđiềukhiểntừxalênbàn:

– Conrấttiếcvìcôsẽbịphiềnnhiễutrongnhữngngàytới.CôcósợchúPhelphsvàgiađìnhchúấyphảnứnggìkhông?

Leelắcđầu:

– Không.Họphảnứnggìcũngmặchọ.Côkhinhbỉhọ.

– Khinhhọnhưngcôvẫncứxàitiềncủahọ?

– Đólàtiềncôkiếmđược.Côđãphảichịuđựngôngấyđếnhaimươi mấy năm rồi. Cả tuổi xuân của cô, cả cuộc đời của cô đãmấtvìôngấy…

Leethởdài.Nàngđưatayvuốtnhẹlêntóc:

– Thôi…Adamconơi…Conđừngnóigìvềchuyệnvợchồngcônữa!

Page 132: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vâng. Con xin lỗi. Hôm nay là một ngày quái dị trong đờicon. Con đã đến gặp ông nội sáng nay. Con đã can đảm nhìnthẳngvàodĩvãngnênconcũngđòihỏicôphảicanđảm.Côcháuta không chạy trốn được dĩ vãng thì phải quay mặt lại đối diệnvớinó.

Leerơmrớmnướcmắt:

– Conthấyôngthếnào?

– Mộtônggiàgầygòxươngxẩu,nướcdaxanhmét,tócbạcvàthưa,mặtnhiềunếprăn,hútthuốcliênmiên.Ôngđãquágiàđểbịnhốtkínnhưthế.

– Cônhớcôcógặpôngmấyngàytrướckhiôngbịbắtlại.Côcóhỏitạisaoôngkhôngbỏđi!ChỉcầnônglặnglẽbiếnđitrongđêmtốivàđếnsốngởmộtnơinàođóbênNamMỹlàxonghết.Chẳng còn chuyện gì rắc rối xảy ra. Chắc ông cũng nghĩ đếnchuyệnấyvìôngnóivớicôvềthànhphốSaoPaulo,mộtthànhphốcóđếnhaimươitriệucưdântrongsốđócórấtnhiềungườilà dân tị nạn đến từ khắp nơi trên thế giới. Rất tiếc là ông đãkhôngđếnSaoPaulo.

Adamthởdài:

– Conướcgìôngđi.Nếuôngđi,bốconchắcvẫncònsống.

Leecũngthởdài:

– Nhưngôngđãkhônglàmthế.HaingàytrướckhiôngbịđưađinhàtùParchman,côđếngặpôngtrongnhàtùGreenville.Đâylà lần cuối cùng cô được gặp ông. Đến lúc này cô chỉ còn biếtnghẹn ngào, cô không nói gì, hỏi gì ông được nữa! Dường nhưông biết tâm trạng của cô nên nói ông không trốn đi vì ôngkhôngngờôngbịkếtántửhình.Thậtkỳdị.Đếngiờnàycôvẫncứkhôngtinlàôngđãđượcsốngtựdotrongmườimấynămtrời.Trongnhữngnămấyôngbỏđiquádễ.Ôngnóikhôngchịutrốn

Page 133: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đilàlỗilầmlớncủaông.Lỗilầmấylàmôngphảichết.

Haicôcháunhìnnhau.Chàngtraitừtừngảđầuvàovaibàcô.Nhưngườimẹ,Leeômlấycháu.Nàngvuốtnhẹlênlưngcháu:

– Cô rất buồn khi thấy con bị liên lụy vì ông. Cô thương conquá…

Chàngtrainghẹnlời:

– Ông nội con còn đáng thương hơn nhiều, cô ơi! Ông phảimặcbộđồtửtùmàuđỏ.Conthấyôngkhổsởquá…

Page 134: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương12

Có một tình bạn kỳ lạ giữa những tử tù sống trong khu Tửhình.Nửasốhọlàngườidatrắng,sốkialàngườidađen.Họbịkếtántửhìnhvìtộisátnhân.Nhưngchẳngaitrongbọnhọđểýđếnnhữngtộiáchọđãlàmtrongquákhứcũngnhưhọchẳngđểýgìđếntộiáccủanhau.Họcũngchẳngđếmxỉagìđếnmàudatrắng hoặc đen. Ở đây dù là người da trắng hay da đen, họ đềugiốngnhauởđiểmbịnhốtkínđểchờngàybịgiết.

Vàcáichếtcủamộtngườicónghĩalàcáichếtcủatấtcảmọingười trong khu Tử hình. Tin về cái chết sắp đến của SamCayhallđượctruyềnđiquanhữnghàngsongsắtdàitheohànhlangtốimờ.Từtrưahômqua,khitấtcảbiếttinnày,khuTửhìnhbỗngimlặnghẳnđi.Ngườitửtùnàocũngnghĩđếncáichếtcủamình và đều có ý muốn gặp luật sư. Tử tù lại chú ý đến vấn đềluật pháp. Nhiều người mở hồ sơ của họ ra đọc lại. Radio,cassette,tiviđượchọtạmquênkhôngdùng.

GiámthịParkernhẹbướcđiquadãyA.Mườibốnphònggiamgiốnghệtnhau.Bốnthướcdài,bathướcrộng.Mặtphònghướngrahànhlanglàhàngchấnsongsắtnêncáctửtùkhônglúcnàođượchoàntoànkínđáo,riêngtư.Tấtcảnhữnggìtửtùlàm–ăn,ngủ,tiêu,tiểu–đềucóthểbịcácgiámthịnhìnthấy.

Parkerdừnglạivàigiâytrướcmỗiphòng.Cáctửtùngủyên.Những ngọn đèn trong các phòng đều tắt. Ánh đèn hành langvàngmờ.Nămgiờsáng,ngườitrưởngdãy,mộttửtùđượchưởngmộtsốđặcquyền,sẽđánhthứccácbạntùdậy.Bữaănsángđược

Page 135: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đemvàolúc6giờ–trứnggà,bánhmì,mứt.Cáchvàingàylạicómónthịtheomuối,càphêvànướctráicây.

Chỉvàiphútnữathôi,khuTửhìnhsẽtừtừsốnglại,bốnmươibảyngườisẽrakhỏigiấcngủđểlạisốngmộtngàychờchếtnữa.Bênngoài,mặttrờilạilênnhưnghọkhôngtrôngthấyánhsáng.Họchỉbiếtbuổitrưađếnkhikhôngkhítrởthànhoibức,khóthởtrongphònggiamđịangụcnhỏbécủahọ.

KinhnghiệmchoParkerbiếtmỗikhisắpcócuộcthihànhbảnán, cuộc sống trong khu Tử hình sẽ trở thành náo động, ồn ào.Nhữnggiámthịnhưanhsẽphảitrảiquanhữngngàyđêmlàmviệcvấtvả,tinhthầncăngthẳngvàhếtsứckhóchịu.Parkerthùghétviệcthihànhánnhưnganhvẫntinxãhộicầncóbảnántửhình. Anh là người ngoan đạo và với anh, khi Chúa phán: “Mắtđềnmắt,răngđềnrăng”thìsựviệctấtphảixảyrađúngnhưthế.Tuyvậyanhvẫnmuốnđểnhữngngườikhácphụtráchviệcbắtnhữngkẻgiếtngườiphảiđềntộithayvìanh.Cũngmaychoanhlà tiểu bang Mississippi tương đối hành quyết ít tử tù và côngviệc của anh vẫn diễn tiến tốt đẹp. Trong hai mươi mốt nămhànhnghềgiámthịnhàtù,anhchỉquacómườimộtvụthihànhántử.Từnăm1982đếnnaychỉcóbốnvụ.

Saunhiềunămquansát,Parkerthấycóhailoạitửtù.Loạithứnhất là những tên thản nhiên giết người. Bọn này sẽ sẵn sànggiếtnữanếucócơhội.Loạithứhaigiếtngườivìlầmlẫn.Họsẽkhôngbaogiờphạmtộisátnhânnữa.Loạithứnhấtđángbịđưangayvàophònghơiđộc.LoạithứhaikhiếnParkeráingạivìanhthấy cái chết của họ không cần thiết và không vì mục đích nàocả. Xã hội và mọi người sẽ chẳng ai để ý hay bị thiệt hại nếunhữngtửtùloạihainàyđượcthả.ParkerchoSamCayhalllàđạibiểu của loại tử tù thứ hai. Anh nghĩ người ta nên cho ông giàkhốnkhổấyvềchếtgiàởnhàôngta.GiámthịParkerthựctâm

Page 136: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khôngmuốnthấyngườitửtùSamCayhallthụán.

Bóng đèn điện duy nhất trong phòng được gắn trên bồn rửamặt.Bồnđượclàmbằngthépđúcđểngườitùkhôngthểvặn,bẻ,đậplấymảnhlàmvõkhíhayđểtựtử.SamCayhallbậtđèn,đánhrăng.Lúcấyvàokhoảng5giờ30sáng.

Quaylại,ôngngồilênmépgiường,đốtđiếuthuốcláđầutiêntrongngày.Ôngcúimặtnhìnxuốngđôichântrầnđặttrênnềnxi-măng.Đôigiàynhàtùcấpchoônglàloạigiàycaosu,thứôngghét thậm tệ. Ông đẩy giày vào gậm giường. Đồ đạc của ông,ngoàimấybộđồtù,cócáitiviđentrắng,cáiradio,máychữ,quạtmáy,bànchảiđánhrăng,cáilược,cáicắtmóngtayvàquyểnlịchtreotường.Móncógiánhấtcủaônglàsốsáchluậtôngcóđượctrong những năm tù. Ông đã đọc đi đọc lại gần như thuộc lòngnhững chương quan trọng. Ông xếp số sách luật trên kệ sáchbằng nhựa ở đầu giường. Trong cái thùng carton dưới gậmgiườnglàtậphồsơdàycộmmangtên“TiểubangMississippitruytố Sam Cayhall”. Nhiều trang trong hồ sơ này cũng được SamCayhallthuộclòng.

Tài sản Sam Cayhall để lại cuộc đời này thật nghèo nàn. Cóthời ông từng băn khoăn về sự nghèo nàn ấy, nhưng nay ônghoàntoànthảnhthơi,ôngthườngcườithầmkhithấynhữngtửtùkhổsởvớiviệcviếtdichúc.Mấyanhlàmnhưconcháumấyanhsẽtranhgiànhnhaudữdộicáimáytivicũrích,mấychồngsáchnátcủamấyanhđểlại.Ôngdựđịnhkhiphảiviếtdichúcvàýmuốntốihậutheoluậtlệ,ôngsẽđểlạimấyđôivớlen,mấycáiquầnlótchoHộiNângcaođờisốngdândamàu.

Phòng giam bên trái phòng Sam Cayhall là phòng của J. B.Gullit,mộtthiếuniêndatrắngthấthọccantộihãmhiếpvàgiếtchết một nữ sinh vừa được bầu làm hoa khôi. Nữ sinh này từtrườngđạihọc,độivươngmiệnhoahậusắcđẹpvềthămnhàvà

Page 137: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bịchếtthảm.Banămtrước,Gullitđãđượcnhânviênnhàtùsửasoạnchovàophònghơiđộc,SamCayhallđãmáchnướcchohắnlàmmộtkiếnnghịxinhoãnngàythihànhán.SamchỉchoGullitthấymộtsốvấnđềchưađượcgiảiquyếttrongvụánvàviệchắnkhông có luật sư đại diện. Được đơn khiếu nại của tử tù J. B.Gullit,ĐệngũPhápviệnlậptứcđìnhhoãnngàythihànhbảnánvàtừđóđếnnayGullitlàngườibạntùchânthànhnhấtcủaSamCayhall.

Bên phải phòng của Sam là phòng Hank Henshaw, đầu đảngmộtbăngcônđồlấytênlàMafiaDaTrâu.Băngnàyđãtannáttừlâu.BanđêmHankvàbọnđànemchặnđườngđánhcướpmộtxetải mười tám bánh. Bọn Hank chỉ tính uy hiếp tài xế để cướphàngnhưngbáctàivàanhphụxechốngcự,thếlàbắnnhau.Giađình Hank có tiền, chịu mướn luật sư giỏi nên tử tù Hank yêntâm,cònnhiềunămnữahắnmớichết.

BangườilánggiềngnàygọikhucủahọlàQuốcgiaRodesia.

Sam vất mẩu thuốc lá vào bồn cầu rồi ngả lưng lên giường.Ôngnghĩđếnanhcháusắptrởlạigặpông.ÝnghĩấygợiôngnhớlạilầncuốicùngôngđếnnhàEddie,contraiông,ởClanton.Đólàbuổisánghômtrướcngàyôngđiđặtbom.SángthángTưấytrờinắngấm,ôngđemđếnchoEddiemộtgiỏraudiếpmớihái.Ông chơi đùa ngoài vườn với thằng cháu nội Alan, bây giờ làAdam,tronglúcchờEvelyn,mẹnó,ralấygiỏrau.Đấylàlầncuốicùngôngbồngthằngcháunội.Hômsau,vụđặtbomxảyra.Khiôngđượctrởvềnhà,Eddieđãđưavợconđimất.

Cónhiềutiếnglaoxaotrongdãy,tiếngradio.Cuộcsốnglạibắtđầu.Samngồilên,lấylượcchảiđầu.Ôngđốtđiếuthuốcthứhaitrongngày.Tấmlịchtrêntườngchoôngbiếthômnaylàngày12tháng7.Ôngcònhaimươibảyngàynữa.

J.B.Gullitmởtivinghetinbuổisáng.Samngồiyênnghetiếng

Page 138: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nói vọng sang khá rõ. Đây là giờ tin tức của đài ABC chi nhánhJackson.SauchừnghaiphútloannhanhmộtlôtinvặtvềnhữngvụxảyratrongđêmởJackson:trộm,cướp,hiếpdâm,giếtngười,tainạnxecộ,v.v..xướngngônviênchuyểnsangtinquantrọngliênquanđếnkhuTửhìnhnhàtùParchman:ĐệngũPhápviệnđã hủy bỏ quyết định hoãn xử tử tù Sam Cayhall và định ngàySam phải thụ án là 8 tháng 8. Tin chính thức cho biết phạmnhânSamCayhallđãhếtquyềnkhángcáovàkhiếunạinênviệcthihànhánsẽdiễnrađúngngày.

Sam mở tivi của ông. Chưởng lý David McAllister xuất hiệnvới lời tuyên bố sẽ đẩy nhanh tiến độ thi hành án tử tù SamCayhall vì vụ án này đã kéo dài quá lâu. Đến lượt Thống đốcRoxburgh xuất hiện. Ông này cũng long trọng hứa sẽ cươngquyếtthihànhluậtpháptiểubang.

Tắttivi,SamCayhallrađứngởhàngsongsắtkhinghetiếnghắnggiọngcủaGullit.Gullithỏingay:

– Ôngnghetinkhông,Sam?

– Có.

– Gayđấy.

– Chắcvậy.

– Ôngnênlạcquanđi…

– Cócáigìtốtđểlạcquanchứ?

– Ôngchỉcònphảichịuđựngcóbốntuầnnữathôi.

KhôngthểbiếtGullitnóiđùahaynóithật.Samquayvào.Ôngđọc lại bản hợp đồng Adam đưa cho ông hôm qua. Rồi ông lấymáychữralóccócgõbảnhợpđồngtheoýông.

Bảnhợpđồngđượcgõxonglúc9giờ30.Ônggiàtửtùlấylàmkiêu hãnh vì đây là tác phẩm văn bản giá trị nhất ông viết saunhiềuthángkhôngrờđếncáimáychữ.Ôngvừaănmẩubánhđể

Page 139: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

dànhtừbữasángvừađọclạibảnvăn.

Tiếngmởcửasắtrồitiếngchânngườiđiđếnngoàihànhlang.Parkerhiệnratrướcsongsắt:

– Luậtsưđếnđó…

Đứnglên,ônggiàchậmrãimặcbộđồngphụctửtùmàuđỏ.

– Mấygiờrồi?

– 9giờ35.Hỏigiờlàmquáigì?

– 10giờtôiđượcravườnphơinắng.

– Muốnravườnchơihaymuốnđigặpluậtsư?

– Gặpluậtsưxongsẽravườn.

– Đểcoi.

Sam chải đầu rồi đến đứng quay lưng lại khung cửa, hai taychắpsaulưng.GiámthịParkerđưacặpcòngquaôvuôngdùngđể đưa thức ăn, còng tay người tù. Cửa phòng giam được mởbằngmáyđiệntử.

Khitửtùđượcđưarakhỏiphònggiam,họbịcòngtay,mangxích dưới chân theo luật. Nhưng với Sam Cayhall, giám thịParkerchỉcòngtaythôi.Ngườitùgiàyếunàycònchạyhaycòndùngchânđểđá,đạpaiđượcnữa.

Page 140: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương13

Adamđọcbảnhợpđồnghailần.Chàngthấythúvịvìngôntừchất phác của bản văn nhưng phải nhìn nhận ông già khá giỏitrong việc dùng những thuật ngữ luật pháp, ông viết hợp đồngcòn khá hơn một số luật sư chính hiệu con nai. Chàng đã từngđọcnhiềubảnvăndonhữngôngluậtsưgiàviết,ngônghêhơnbản văn này nhiều. Bản hợp đồng hai trang chàng đưa ông già,naytrởthànhbốntrang,chỉcóhailỗichínhtả.

– Ôngviếtgiỏiđấy!–Adamnói–Trêntinhthầnthìbảnnàycủaôngcũngchẳngkhácgìbảnconđưaông.

Ônggiàphàkhóithuốc:

– Trêntinhthầnthìbảnôngviếtkhácvớibảnconđưaôngvềnhiềuđiểmlắm.Conđọclạiđi.

– Con thấy ông có vẻ chú trọng nhiều đến năm điểm: ÔngThống đốc; Sách báo; Phim ảnh; Việc chấm dứt hợp đồng ủyquyền; và những ai là người được chứng kiến nếu có cuộc thihànhán.

Ônggiànghiêmtrọngnóitừngtiếng:

– Ông chú trọng đến nhiều chuyện. Ông muốn con nhớnhữngđiềukhoảnôngghitronghợpđồnglàkhôngthểsửađổiđượcdùvìbấtcứlýdogì.Conviphạmmộtđiềuthôilàhợpđồngtựđộngmấthiệulực.

– Ôngđòihỏithếcũnglàhợplý.

– Ôngkhôngcầnbiếtcóhợplýhaykhông.Ôngmuốnnhưthế

Page 141: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

vàôngquyếtđịnhsựviệcsẽnhưthế.Quyếtđịnhcủaôngkhôngthểbịviphạmhaysửađổi.Đềnghịsửacũngkhôngđược.Khôngmột người nào khác ngoài con ra được chạm tay vào hồ sơ củaông.KhôngmộttênDoTháinàoởnhàKravitz&Baneđượcphépquấyrầyônghaynhândanhôngtuyênbốnọkia.Bọnđànbàvàbọnmọiđencũngvậy…

– Ôngơi,ônggọingườitalàdândamàuhayngườiMỹgốcPhicóđượckhông?

– Úp…xinlỗi…Từnayôngsẽcốănnóitheoýcon.Cũngđượcthôi.Chỉcóđiềulàtốnthêmnướcmiếng.BọnđensẽlàngườiMỹgốcPhi,rồibọnMỹgốcDoThái.ÔngvàconsẽlàngườiMỹgốcIreland.

Adamđưacâuchuyệntrởvềvấnđềhợpđồng:

– Conđồngývớinhữngđiềukhoảntronghợpđồngnày.

– Con bắt buộc phải đồng ý nếu con muốn làm đại diện choông. Ông chỉ còn bốn tuần nữa để sống. Ông không tin ai cảngoàiconra.

Adamđọclạiđiềukhoảnvềviệcchọnngườilàmchứngcuộchànhquyết.Theoluật,ngườitửtùcóquyềnchọnhaingườiđếnchứngkiếncuộcthụhìnhcủamình.

– Conkhônghiểutạisaoônglạithắcmắcvềviệcchọnngườilàmchứng?

– Đơngiảnthôi.Tạiconchưachứngkiếnvụhànhquyếtnàonênconchưabiếtđấythôi.Sẽcómườilămngườiđượcmời,hayđược phép đến dự kiến. Ông là diễn viên chính nên ông đượcquyềncóhaingườilàmchứng.Mộtsốviênchứcnhàtùbắtbuộcphải có mặt. Trưởng giám thị có phận sự tuyển chọn số ngườilàm chứng còn lại. Vì có quá đông người muốn dự kiến nênthườngthìhọtổchứcrútthăm.Bọnphóngviêntruyềnthônglà

Page 142: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bọndiềuhâuthíchxemngườikhácchếtnhất.

– Vậythìôngđòiquyềntuyểnlựangườilàmchứnglàmgì?

– Bởivìtheoluậttổchứcthựchiệncuộchànhquyết,luậtsưcủa kẻ thụ án mặc nhiên là người làm chứng. Kẻ thụ án là ông,cònconlàluậtsưcủaông…

– Nhưvậylà…ôngkhôngmuốnchoconđượcchứngkiến?

– Đúngvậy.

– Ônggiảthiếtlàconthíchchứngkiếnlắmsao?

– Ôngkhônggiảthiếtgìhết,ôngchỉbiếtlàtheothônglệ,tấtcảnhữngluậtsưđềumuốnnhìnthấythânchủcủamìnhchếtrasaosaukhiđãchịukhôngcứuđượcthânchủ.Rồibọnluậtsưsẽrađứngtrướcmáythuhìnhsụtsùi,nghẹnngàokểlểmìnhđãcốgắng đến là chừng nào, luật pháp bất công và tàn nhẫn đến làchừngnào,vânvân…

– Vàônggiảthiếtlàconcũnglàmnhữngtròđó?

– Khôngđâu.Consẽkhônglàmnhữngtrònhảmnhíđó.Ôngchỉmuốnconkhôngphảinhìncáicảnhngườitagiếtông.

– Đànhvậy.Xinlàmtheoýông.

Anhcháulạinóisangchuyệnkhác:

– Còn điều khoản ông viết về ông Thống đốc con sợ khôngđượcổn,ôngạ.

– Conmuốnnóigì?

– Conthấy…thếnàorồichúngtacũngphải…kêugọiôngấy.

Ônggiàhừlênkhinhmiệt:

– Đừng nói kêu gọi! Nói thẳng là van xin đi. Điều khoản nàyôngviếtrõlắm:conmàđệđơnxinhắnânxálàôngchoconnghỉviệc.

– ÔngThốngđốccóthểthachếtchoông.

Page 143: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Không đời nào hắn tha ông. Con có xin chỉ thêm nhục màthôi.Hắnlàmộttrongnhữngtênmuốngiếtôngbằngmọicách,mọigiá.Tạisaoconlạinghĩrằnghắnmuốnđểchoôngsống?

– Conkhôngnóiôngấymuốn,conchỉnóiôngấycóthể.Conxinôngbỏđiềukhoảnnày.

Ônggiànheomắtnhìnanhcháunhưnhìnmộtgãngâyngô,xuẩnngốcnhấtđời.Rồiôngnhôngườilêngầntấmlướisắtngăncáchđểnóichoanhcháunghethậtrõ:

– Nếuconmơmộnghắncóthểralệnhthachếtchoôngtrongphútcuốicùngthìconngâythơquáđấy.Đểôngnóichoconbiếthắnsẽlàmgìkhiconđệđơnxinânxá.Hắnsẽlợidụngcontốiđađể tự quảng cáo có lợi cho hắn. Hắn sẽ mời con đến văn phòngcủahắn.Trướckhiconđến,hắnđãchobọnphóngviêntruyềnthông biết để bọn này dựng đồ nghề chờ sẵn. Hắn sẽ nghiêmtrọng chăm chú nghe con trình bày, hắn sẽ hứa là hắn sẽ suynghĩthậtchínvàhắnthựctâmkhôngmuốnthấyôngphảichết.Hắnhẹngặpconlầnthứhai.Rồikhiconvừarakhỏivănphòng,lậptứchắnmởcuộchọpbáo.Hắnkểhếtchobọnnhàbáonghetấtcảnhữnglờiconvừanóivớihắn.Cànggầnđếnngàychúnggiếtông,bọnphóngviênnhàbáo,hãngtruyềnthông,thôngtấncàngloantinồnàohơn.Tênchóđẻấysẽlợidụngđểđượcxuấthiệntrênbáo,trênmànảnhtivinhiềuchừngnàotốtchừngnấy.Hắncóthểtiếpconmỗingàynếuconmuốn.

– Ôngấyvẫncóthểlàmtấtcảnhữngviệcôngvừakểdùtacóxinânxáhaykhông.

– Đồngý.Takhôngthểngănđượchắnlàmtròkhỉnhưngtakhônggiúpphươngtiệnchohắnlàmtrò.Ôngkhôngmuốnôngbị hắn lợi dụng. Đằng nào hắn cũng sẽ giết ông, xin xỏ làm chicho thêm hèn hạ? Rồi con sẽ thấy: một giờ đồng hồ trước khi

Page 144: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chúnggiếtôngtrongphònghơiđộc,tênkhốnnạnấylạimởcuộchọpbáo–cóthểởnhàriêngcủahắn,cóthểởngaytrongkhámđường này – hắn sẽ đứng trước cả trăm ống kính thu hình đểtuyên bố hắn không thể nào ân xá cho ông được, hắn khôngmuốn thấy ông chết nhưng mà… Hắn sẽ làm cái trò khỉ ấy vớinướcmắtlưngtròng.

Anhcháuvẫntiếcrẻ:

– Con thấy chẳng có gì thiệt hại cho ta cả khi ta phải giaothiệpvớiôngấy.

– Concứđếngặphắnđi.GặpxongthìconvềthẳngChicago.

– Ôngcóvẻthùghétnhiềungườiquá.Saovậy,ông?

Ônggiànhúnvai:

– Hỏinguxuẩn.

– Saolạinguxuẩn?

– Vìconđangngồiởnửaphòngbênđó,vìlátnữacontựdođiravàđithẳngrangoàitrờithênhthang.Rangoàirồichỉvàiphútsauconquênđicảnhtùđàyảmđạmnày.Tốinayconđiănnhàhàng, nghe nhạc êm dịu, uống vài ly rượu ngọt, thấy cuộc đờilânglâng.Cònôngthì…ôngbịngườitađốixửnhưconvật.Ôngsốngtrongchuồng.Ôngcóbảnántửhìnhtreotrênđầu.ÁnnàychophépbọncầmquyềnMississippigiếtônghợpphápsaubốntuần lễ nữa. Làm sao ông có thể có lòng nhân ái và thương yêungườikhácđược?Vìvậymàôngbảocâuhỏicủaconlànguxuẩn.

– Nhưvậyconcóthểhiểuôngmuốnnóiônglàngườicólòngnhânáivàyêuthươngngườikháctrướckhiôngbịđưavàonhàtùnày?

Ônggiàlắcđầu:

– Lạimộtcâuhỏinguxuẩnnữa.

Page 145: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chàngtrainhắclại:

– Saolạinguxuẩnạ?

– Vì không đúng chỗ, đúng người. Thưa ông cố vấn… ông làluậtsư,ôngkhôngphảilànhàphântâmhọc.

– Con là cháu của ông. Con nghĩ con có quyền hỏi ông về dĩvãngcủaông.Dĩvãngcủaôngcũnglàdĩvãngcủacon.

– Đúng.Concóquyền.Conhỏiđi.Cóthểsẽcónhiềucâuconhỏi mà ông không trả lời đâu. Có thể ngay bây giờ con khônghiểu nhưng ông tin là mai sau, khi nhớ lại những ngày này,nhữngngàyôngcháutagặplạinhau,nhữngbuổichúngtatròchuyệnvớinhau,consẽhiểutạisaoôngkhôngtrảlời.

Haiôngcháutrầmngâmtrongmộtlúc.

Ông già hút thuốc, dụi tàn, đốt điếu thuốc mới liên miên.Chàngtrainhìnngâylênnhữngômắtcáocủatấmlướisắt.

– Ông cho con biết tại sao ông lại trở thành một thành viênđảngKKK?

Ônggiàtrảlờidễdàng:

– VìôngbốcủaônglàngườiKKK.

– TạisaoôngcụlạilàngườiKKK?

– VìôngthânsinhcủaôngấylàngườiKKK.

Chàngtraithởdài:

– Hayquá!Bathếhệ.

– Bốnchứkhôngphảiba.ĐạitáJacobCayhalltừngchiếnđấudũng cảm trong cuộc nội chiến, bị thương trên chiến trường,đượctraotặngnhiềuhuânchương,đượcnhiềungườikínhmến,là một trong những người sáng lập ra tổ chức KKK ở miền đấtnhiềumọiđennày.Xinlỗi…nhiềungườiMỹgốcPhi.Đạitálàcụcốcủaông.Từcụcốđếnconlànămđời.Không…làsáuđờichứ.

Page 146: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Anhcháungậpngừng:

– Ôngchophépconcómộtnhậnxét…

Khóithuốcláluẩnquẩntrongcănphòngkínlàmchokhôngkhínhưđặcmờsươngtrắng,ônggiàtửtùtrongbộđồtùmàuđỏnổibậtlêngiữavùngsươngnhạtấy.Ônggậtđầurahiệuchoanhcháunói.

– Con thấy ông có vẻ kiêu hãnh vì nhà ta có nhiều đời thamgiaKuKluxKlan.

– Khôngphảilàchuyệnkiêuhãnh.Trongthờicáccụcủacon,cả trong thời ông còn trẻ, hoạt động KKK là việc phải làm. Ôngkhông trách con hay đòi hỏi con phải tán thành những hoạtđộng KKK đâu. Thời ông khác, thời con khác. Con không hiểu,concholàsailầm,conthấychẳngcógìđángkiêuhãnhlàđúngthôi.Nếuconrađờicùngnămvớiông,consẽkhôngthắcmắcgìvềviệcphảigianhậpKKKđâu.Ôngtinconcònhoạtđộngmạnhhơnôngnữa.

Haiôngcháulạicùngimlặng.

Đếnlượtônggiàđổichuyện:

– Concóchịukýhợpđồngnàykhông?

– Dạchịu.

– Kýđi.

Adam ký tên vào văn bản rồi đưa sang cho ông nội. Ông giànhìnngắmhaichữkýnằmbênnhau:CayhallvàHall.

– ContrởthànhHalltừbaogiờ?

– Nămconbốntuổi.Conkhôngbiếtgìvềchuyệnbốconđổitên họ. Những năm con còn nhỏ, con chẳng thắc mắc gì vềchuyệntạisaobốlạithaytên,đổihọ.

Ônggiàtặclưỡi:

Page 147: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– BốconcòngiữcáiđuôiHalllàmgì!Saokhôngđổiluônsangcái họ nào hoàn toàn khác? Thiếu gì… Miller, Dupont, Long,Brown…

– Conchắcbốcũngtiếcdĩvăng.Ngườitakhócóthểchỉmộtnhátdaolàcắttrọnvẹnđượcquákhứ.

Ônggiàchâmđiếuthuốcmới,ôngtrầmngâmhút,thởbabốnhơikhóitrướckhinói:

– Adam, ông cháu ta tạm gác chuyện gia đình lại nhé, đượckhôngcon?Nếucóthìgiờchúngtasẽlạinói.Bâygiờôngmuốnbiếtsẽcónhữnggìxảyđếnvớiông,ôngcónhữngcơmaynàođểcóthểthoátchết?Choôngbiếtconsẽlàmnhữnggìđểngừngđôikimđồnghồ?Conđịnhlàmgìchoông?

– Thưaông,việcconlàmtùythuộcvàonhữnggìôngchịuchoconbiếtvềvụđặtbomvănphòngKramer.

– Nghĩalàsao?

– Nếuôngchịuchoconbiếtmộtsốnhữngsựkiệnmớitrongvụ đặt bom, những chi tiết ông không chịu khai trong nhữngphiêntoàtrướcđây.Nhữngsựkiệnmàconchắclàcónhưngconkhông biết vì sao ông không chịu nói ra. Nếu có những sự kiệnmới,vàibacáithôi,khôngcầnnhiều,consẽtìmcáchđưavụánratoàxinxửlại.Ôngtinconđi,tachưatuyệtvọng.Ôngcháutavẫncòncóthể…

Ônggiàthắcmắc:

– Sựkiệnmớiconđòiđólànhữngsựkiệngì?

Adamghingàygiờluậtsưvàthânchủvấnđáplêntranggiấy:

– Người nào đưa cái xe Pontiac đến Cleveland cho ông dùngđểđiđặtbom?Tênngườiđólàgì?

– Ôngkhôngbiết.HắnlàmộttêntaychâncủaDogan.

Page 148: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngkhôngbiếttênhắnư?

– Ôngkhôngbiết.

– Thôimàông…

– Ông không biết thật mà. Ông thề là ông không biết kẻ nàomang chiếc xe đến đấy. Ông được hẹn chỗ đến lấy xe. Ông đến.Xechờsẵnđó.Trongmộtbãiđậuxe.Ôngthắcmắcchuyệnailàngườiđemxeđến?Làmxongviệcôngđemxevề,đểlạiởbãiđậuđó.

– Tạisaongườinàykhôngbịđưaratoàcùngvớiông?Dùhắncóbiếtxeđượcdùngđểđiđặtbomhaykhông,hắncũnglàtòngphạm.

Ônggiànhúnvai:

– Làmsaoôngbiếtđược?ChắctạivìôngnhậnôngmượncáixePontiacấycủaDoganđểđitừClanton.

– VụKramerlàvụthứsáu,phảikhôngạ?

– Chắcthế…

Ônggiàcúimặtxuống.Ôngtrảlờinhỏvàthậntrọngnhưsợngườikhácnghetiếng.

Anhcháuhỏilại:

– Ôngchắcthế?

– Lâuquárồi…

Ônggiànhắmmắtlạiđểgợinhớ.

– FBInóiđólàvụthứsáucủaông.

Ônggiàgậtđầu:

– Phảiđấy.Vụthứsáu.FBIđãnóilàđúng.

– Trongnhữngvụđặtbomấy,ôngđềudùngcáixePontiac?

– Dùngxeấyvàilầnthôi,khôngphảitấtcả.

Page 149: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– XenàocũngdoDogancungcấp?

Ônggiàgậtđầu:

– Hắnlànhàmuabánxehơicũ.

– Trongxeđểsẵnchấtnổ?

– Ừ.Chấtnổđểsẵntrongcốpxe.Dogancóđủsúngvàchấtnổđể trang bị cho ít nhất là một tiểu đoàn, nhưng bọn FBI khôngtìmrakhovũkhícủahắn.

– Ônghọccáchdùngchấtnổởđâu?

– NgườiKKKchỉdạychonhau.Họcbằngcáchđọcsách.Dùngchấtnổcógìlàkhó.Chỉcầnhọcchừngnăm,bảyphút,đượcdạyvàimánhkhoélàthằngngunhấtđờicũngsửdụngđượcchấtnổ.Dễnhưđốtpháo.Đánhdiêmchâmlửavàodâydẫnlửarồichạychonhanh,choxa.Giảndịthếthôi.

Adamnhìnvàosổghicủachàng:

– Ngày 2 tháng 3 năm 1967, giáo đường Hirsh ở Jackson bịđặtbom.Cóphảiônglàtácgiảkhông?

Samxoayxoayđiếuthuốcgiữahaingóntay:

– Chuyệnấycógìquantrọng?

– Câu hỏi đơn giản mà. Ông chỉ cần trả lời phải hay không.Khôngcònbaonhiêuthìgiờnữa.

– Phải.

– Aicùngđivớiông?

– Tạisaoconlạinghĩlàcóaicùngđi?

– Đơngiảnthôi.Chẳngaiđiđặtbommộtmìnhhoàihoài.Ôngcóthểlàmvàivụmộtmìnhnhưngkhôngthểvụnàoôngcũngchỉđimộtmình.CòncóngườilàmchứngrằnganhtanhìnthấyhaingườitrongchiếcxePontiacmàuxanhlácâychạygầngiáođườngvàiphúttrướckhibomnổ.Ngườilàmchứngấycònđịnh

Page 150: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ratoàkhaichínhmắtanhtanhìnthấyônglàngườiláixe.

Ônggiàmỉmcười:

– A…anhbạnđótênlàBascar.Ôngcóđọcchuyệnanhtakểđăngtrêntờbáonàođó.CũngtheobàibáothìđêmấyanhbạnBascar từ tiệm rượu ra, say mèm. Anh ta chỉ ba hoa về cái xePontiac sau khi ông đã bị bắt, ảnh ông và cái xe Pontiac đượcđănglênkhắpcácbáo.Anhtađâucóđượcđưaratoàlàmchứng.

– Conđặtlạicâuhỏi:KhiôngđiđặtbomgiáođườngHirshởJacksonngày2tháng3năm1967,cóngườinàocùngđivớiôngkhông?

Samimlặngmộtlúckhálâu.

Adamhồihộpchờđợi.Tháiđộcủaônggiàchochàngbiếtcóngười cùng đi đặt bom với ông nhưng chàng chưa hiểu vì saoônglạikhôngchịunhận,khôngchịukhairangườiđó.Nếuôngcóngườicùngđithìngườiđóchínhlàkẻgàibom,làthủphạmcho bom nổ và là kẻ sát nhân. Chính phạm không phải là SamCayhall.Rấtcóthểônggiàchỉlàđồngloãláixe,ôngkhôngphảilàthủphạmđãgiếthaianhemsongsinhnhàKramer.Nếuôngkhai ra sự kiện này, chàng có thể dùng nó để xin toà mở mộtphiênxửmới.Hoặcítnhấtcóthểxintoàcholệnhhoãnthihànhán.

Adamthấtvọngkhiônggiàtrảlờingắn,gọn:

– Khôngcóaicả.Ôngđimộtmình.

Ông già nói nhỏ thôi, nhưng bình thản, như chuyện đó vớiôngchẳngcógìquantrọng.

Adamnóisautiếngthởnhẹ:

– Conkhôngtinông.

Ônggiàngướcnhìnanhcháuquanhữngôlướisắt:

Page 151: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngđimộtmình.–Ônggiànhắclại.Ôngnhúnvainhưđểnóiôngchẳngbậntâmgìđếnviệclờinóicủaôngcóđượctinhaykhông.

Adamthấtvọng,nhưngchànglàmravẻchờđợiônggiàtrảlờinhư thế. Chàng ghi vài chữ trên trang giấy rồi lật sang trangkhác:

– Trong đêm 20 tháng 4 năm 1967, ông đến Cleveland lúcmấygiờ?

– Đểôngnhớlạixem–Ônggiàtỏvẻsốtsắngtrongviệctrảlời–ĐitừClantonlúc6giờtối,đếnClevelandlúc8giờtối.Đếnchỗhẹnlấyxelúc8giờmấyphút.

– Chiếcxenàoạ?

– XePontiac.Nhưngôngđếnquásớm.Chiếcxechưacóởđónên ông chạy thẳng về thành phố Greenville, đi một vòng xemtìnhhìnhrasao.

– TrướcđóôngcóđếnGreenville,phảikhôngạ?

– Nhiềulần.

Ônggiàtựýkểdùanhcháukhônghỏi:

– HaituầntrướcôngcóvàotậnvănphòngKramer.Ôngvàotoànhàtìmchỗđặtbom.

– Ônglàmthếđểlàmgì?

Ônggiàmỉmcười:

– Ôngbiếtconkhôngnỡnói…Ôngđâucòntrẻgìmàphảitỏra can đảm, bất chấp nguy hiểm? Không phải thế đâu! Ông chỉmuốnkhôngbịbốirốibấtngờkhihànhsự.

– Con muốn nói đến việc người nữ thư ký tiếp ông, ra toànhận diện ông, khai ông là người trước đó đã vào toà nhà hỏithăm…

Page 152: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ônglàmthếlàngu.Tấtnhiên.–Samgậtđầu–Nhưnglúcấyôngđâucónghĩđếnchuyệnôngsẽbịbắtvàchịthưkýthấyảnhôngtrênbáo,nhớraông.Khichuyệnxảyrarồi,phêphánkhônngoanlàviệcdễlàm.

Thấy ông mình có vẻ chịu nói chuyện, chịu khai, Adam vộiđặtcâuhỏi:

– ÔngláixevềGreenvillechạylòngvòngtrongthànhphốrồisaonữa?

– ÔngtrởvềClevelandđểlấychiếcxePontiactrongchứachấtnổ.Dogansoạnkếhoạchrấtkỹ:nếuđếnđiểmhẹnAkhôngthấyxethìđếnđiểmhẹnB.

– VàôngthấycáiPontiacởđiểmhẹnB?Aiđưachìakhoáxechoông?

– Chìa khoá để dưới tấm bạt trải sàn xe chỗ tay lái. Dễ thôi.Conbiếtdưmà.Chìakhoágiấuởđâuchẳngđược.

– Rồiônglàmnhữnggì?

– Lái xe đi. Ra xa lộ, quẹo vào một đường nhỏ, mở cốp xe raxemsốmìnđểtrongđó.

– Cóbaonhiêucâymìntấtcả?

– Mườilăm.Chắcthế.Ôngvẫnquendùngtừmườihaiđếnhaimươicâymìntùytheotoànhàbịđặtbomlớnhaynhỏ.Haimươicây mìn được dùng để đánh giáo đường Hirsh vì toà nhà nàyđược xây bằng đá tảng. Còn toà nhà có văn phòng anh Do TháiKramer là nhà vách gỗ, chỉ cần mười hai cây cốt mìn là thànhbìnhđịa.

– Ngoài những cây thuốc nổ ra, ông còn thấy những gì kháctrongcốpxe?

– Mấy thứ linh tinh. Lâu quá làm sao ông nhớ hết. Ngòi nổ,

Page 153: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

dâydẫnlửa…

– Còngìnữakhông?

– Chỉcótừngấythứthôi.Bộconmuốnôngkêkhaicảbánhxedựphòngvớimấyhũdầumáy,dầuthắnghaysao?

– Con chỉ muốn ông nói rõ về những vật dụng dùng để đặtbom. Trái bom làm nổ văn phòng Kramer được cho nổ chậmbằngmộtcáiđồnghồ.Cáiđồnghồđóởđâura?

– À… cái đồng hồ. Ông quên mất. Cái đồng hồ ấy để riêngtrongmộtcáitúikhácnhưngcũngởtrongcốpxe.

Adamlắcđầu:

– Conchắcôngcũngthấychuyệnôngkểcólỗhổnglớnbằngcáithùngxăngchứ?Đãcódâydẫnlửarồithìcòncầngìphảicóđồnghồchonổchậmnữa?

Ônggiàvẫnthảnnhiên:

– Đó là ý của Dogan. Hắn cho ông quyền chọn lửa: cho nổbằngdâydẫnlửahaybằngđồnghồ.

Chàngtraithắcmắc:

– Ôngơi,ôngnóisaivềchuyệnnàyđểlàmgì?Ngườicùngđiđặt bom với ông đêm ấy là ai? Tại sao ông lại phải che đậy chohắn? Con thật không muốn nhắc ông nhớ… Con xin lỗi ôngtrước.Cáiáncủaông…

Adamnghẹnlời.Chàngkhôngthểnóivớiôngnộichàngmộtcâutrắngtrợnvàtànnhẫnnhư:“Ngườitasắpgiếtông,ôngcònchờ gì nữa?” Một ý nghĩ bỗng loé lên trong óc chàng: “Hay làngườiđivớiônglàmộtngườithânthiết?Mộtôngbác,ôngchúnàođócủamìnhchăng?”

– Người đi với ông là một người thân của ông cháu ta ư? –Chàngdịugiọnghỏi.

Page 154: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ônggiàlắcđầu:

– Ôngđãnóikhôngcóaicùngđivớiôngmà.

Adamnéntiếngthởdài.Chànghỏitiếp:

– Ôngtảhìnhdángcáiđồnghồấychoconnghenào.

– Bắtôngkểlàmgìchomấtthìgiờ.BọnFBIđãchếramộttráibom mà, tuy chẳng ưa gì bọn hắn, ông cũng phải nhận là tráibom của họ gần giống y hệt trái bom ông dùng. FBI cũng tìmđược một vài mảnh vụn của cái đồng hồ và tìm mua được mộtcáiđồnghồgiốnghệtđemtrìnhtrướctoà.Conkhôngnhìnthấycáiđồnghồấyởtoànhưngchắcconđãnhìnthấyảnhnótronghồsơ.

– Con có thấy. – Adam gật đầu – Con chỉ hỏi ông vì con biếtôngkhôngnhìnthấycáiđồnghồấytrướcngàyôngratoà.Ngườinào đi đặt bom với ông đêm đó đã mang cái đồng hồ ấy theo.Ngườiấyquyếtđịnhchobomnổbằngđồnghồ.Khôngphảiông.

Ônggiàimlặng.

Adam nghĩ thầm: “Mình đoán đúng. Nhưng điều quan trọnglà ông nội mình phải tự khai điều đó. Lạ thật! Có những ngườidựng đứng sự kiện lên để khai, để tự cứu mạng. Riêng ông nộimìnhthìthàchịuchếtchứkhôngkhai”.

– Đâylàvụthứnhấtôngdùngđồnghồgàichobomnổchậm?

Đểtrảlời,ônggiàtửtùchỉgậtđầu.

– Tạisao?Nhữnglầntrướcôngđềudùngdâydẫnlửa,tạisaolầnnàyônglạibàyđặtđổisangđồnghồ?

Ônggiànhúnđôivaigầy:

– Ngườitađãhỏiôngcâuấycảtrămlần.

– Vâng. Con đã đọc những câu trả lời của ông trong hồ sơ,nhưng con muốn chính ông trả lời cho con biết. Tại sao ông lại

Page 155: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đổi?Conhyvọngvớiconôngsẽcócâutrảlờikhác.

– Khôngkhácđâu,conđừngchờđợi.–Ônggiànóibằnggiọngtrầmbuồn–Ôngthayđổivìôngmuốnthửmộttròchơimới.Cógì là lạ khi sau mấy vụ cho bom nổ bằng dây dẫn lửa, ông đổisangdùngđồnghồ?Ôngđãcháncáitròquẹtdiêmchâmlửarồibachânbốncẳngchạychonhanh.Ôngmuốncómộtthờigianantoànđểđànghoàngđiđếnmộtkhoảngcáchxa,nhưđếnmộttiệm cà phê chẳng hạn, ngồi đó nhâm nhi ly cà phê nóng, chờnghebomnổ.

– ÔnggàitráibomởvănphòngKramerlúcmấygiờ?

– Khoảngbốngiờsáng.

– Ôngchonónổlúcmấygiờ?

– Năm giờ. Nhưng có sự trục trặc ông không hiểu là vì saobomkhôngnổlúcnămgiờsángmàlạinổvàiphúttrướctámgiờsáng.Vìvậynênmớicóngườichếtvàhômnayôngmớingồiđâybậnbộđồtửtùnày.

– ÔngcóchủtâmgiếtluậtsưKramerkhông?

– Không. Bọn ông không chủ trương giết người, chỉ làm sậpnhàchobọnnósợthôi.

– Tại sao trước toà Dogan lại khai đổ tội cho ông cố ý dùngđồnghồgàichobomnổchậmđểgiếtluậtsưKramer?Ôngnhớchứ?Dogankhaitráibomhắncungcấpchoôngcókèmdâydẫnlửa.Việcchonổbằngđồnghồlàdoýông,hắnhoàntoànkhôngbiết.

– Dogankhaibậyđểcứucáithânhắn.Hắnsợđếnphátđiênvìbị FBI quấy rầy mấy năm liền. Ông cho con biết một sự kiện vềtâmlý…

Ông già mỉm cười. Khói thuốc lá lại dày đặc vây quanh chỗôngngồinhưmộtmànsươnghuyềnảo:

Page 156: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cóthểconbiếtrồinhưngôngcũngcứnói.Ngườiđãởtrongtùrồithìkhôngcònsợbịbắtvàotùnữa.Ngườiởbênngoàivớivợcon,ngườiđượctựdothìrấtsợbịbắtvàotù.Đólàtrườnghợpcủa ông và Dogan, và đó cũng là sự khác nhau giữa ông vàDogan.Nếuhắnbịbắtmàôngcònởngoài,chắcôngcũngsợnhưhắnvàôngcũnglàmnhưhắn.

– CònvụđặtbomnhàPinder?Ôngnóiôngkhôngchủtrươnglàmchếtngườinhưngtráibomấyđượcchonổlúcbốngiờsángtrong lúc cả gia đình Pinder đang ngủ say. May mà chỉ có mộtngườibịthương.

– Chẳngcógìmayhayrủihết.Tráibomấyđượcchonổởnhàđểxe.NếuchonólênnhàtrênthìbọnPinderđãchếthết.

– Khôngmuốngiếtngười,vậyôngđặtbomđểlàmgì?

– Đedọa.Trảđũa.GiữchobọnDoTháikhốnnạnkhôngđượcgiúp đỡ bọn đòi quyền bình đẳng, giữ cho bọn đen ở yên trongnhững vùng dành riêng cho chúng. Chúng có trường học, nhàthờ,phòngvệsinh,khugiacưriêngcủachúng.Bọnôngkhôngmuốn chúng được chung đụng với phụ nữ da trắng, trẻ con datrắng.–Ônggiàđứnglênnhưđểnóichorõhơn.Ôngcóvẻxúcđộng–Adam,conngheôngnóiđây.Ôngkhôngcóýđịnhgiếtaihết. Trái bom được gài cho nổ lúc năm giờ sáng nhưng vì trụctrặcsaođónêngầntámgiờsángnómớinổ.Dùnócónổlúctámgiờ sáng, hai đứa con nhà Kramer cũng không chết nếu sánghômấybốchúngnókhôngđưachúngđếnvănphòngchơi,chờgiờ đến nhà trẻ. Định mệnh. Chúng chết vì sáng hôm ấy bà mẹchúngbịđau,khôngđưachúngđếnnhàtrẻđược.

Adamthốtratiếngthởdài:

– KhiluậtsưKramerbịcụthaichân,chẳngaithấyôngtỏvẻhốihậngì.Khiôngtachết,ôngvẫnthảnnhiên.

Page 157: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Hắntựtử.Ôngcógiếthắnđâu?

– Conxinlỗi,ôngcógiậnconcũngphảinói:ông…bệnhquáđấy!

Ônggiànhúnvai:

– Bệnh chứ sao không! Bao giờ vào phòng hơi độc, ông cònbệnhnữa.

Adamkhôngnóivềchuyệnđónữa.Ôngcháuchàngsẽtranhluậnvềcácvấnđềchủngtộcvàthùhậnsaunàynếuhọcódịp,cònbâygiờchàngphảihỏikỹônggiàvềvụđặtbom.Khôngcóhy vọng ông sẽ nói với chàng chuyện gì mới nhưng… biết đâuđấy!

– Lúchaigiờđêmhômấy,conmuốnnóilàđêmôngđembomđigàiởvănphòngKramer,cóngườitrôngthấyôngngồivớimộtngườiđànôngíttuổihơnôngtrongmộttiệmcàphêởCleveland.Ngườiấylàai?

SamCayhallngồixuốngghế.Ôngđốtđiếuthuốcmớivàmỉmcườinhưôngđãbiếttrướcsẽcócâuhỏinày.

– NgườikhaitrôngthấyôngđivớimộtgãđànôngđêmấylàanhchàngTommyHarris.Anhchàngnàycũngkhaibậychovuithôi. Hắn muốn được ký giả phỏng vấn, đưa tên, đưa hình lênbáo, lên tivi. Mãi đến hơn ba năm sau, hắn mới nói hắn trôngthấyôngtrongđêmôngđếnCleveland.

– TạisaoTommyHarrislạikhôngratoàlàmchứng?

– Đừnghỏiôngchuyệnấychứ.Hắnkhôngđượcmờiratoàcóthểvìchẳngaitinhắn.Việcôngngồiuốngcàphêvớiaibảygiờđồnghồtrướckhibomnổchẳngcógìquantrọng.Cóthểvìlúcđótiệmđôngkhách,tìnhcờôngngồicùngbànvớimộtngườilạ.

Adamghimấydònglêngiấy:

Page 158: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ông cho con biết đặt bom trong văn phòng Kramer xong,ôngđiđâu,làmgì?

– Theo như dự tính, đặt bom xong ông đi khỏi GreenvillengaynhưngcórắcrốixảyranênphảinhiềuthángsauôngmớiđikhỏiđượcGreenville.

– Vậythìđặtbomxongôngđiđâu?

– ĐếnmộttiệmcàphêởGreenville.

– TạisaoôngkhôngđikhỏiGreenvillengay?

– Ôngchờnghetiếngbomnổ.Ôngmuốnnghetiếngbomvànhìncảnhnhốnnháo,sợhãi.

– Ôngđãtừnglàmnhưthếtrongnhữngvụđặtbomtrước?

– Vàilần.

Ônggiàthởralànkhóixanh.Khóithuốcnhưkhơidòngtâmsựcủaông.Ôngkểmàkhôngcầnchàngtraiyêucầu:

– ThángGiêngnămấyôngđặtbomnhàkinhdoanhđịaốcởJackson.Nhànàycantộibánnhàtrảgópchobọnmọi…xinlỗi…chodânMỹgốcPhi.TấtnhiênchủnhàlàmộtanhDoThái.Ôngvừavàomộttiệmăncáchđóbakhuphốthìbomnổ.Lầnđóôngdùng dây dẫn lửa. Loại dây này cháy rất nhanh. Chị hầu bànchưa kịp đặt ly cà phê của ông xuống bàn thì bom nổ, mặt đấtrung chuyển làm chị ta đứng không vững, cà phê đổ lênh lángtrênbàn.Tấtcảmọingườitrongvàigiâyđềungâynhưtượnggỗ.Chỉcómìnhônglàkhôngngạcnhiên,khôngsợ,vẫntỉnhtrí.Lúcấy là bốn giờ sáng. Tiệm ăn đã có khách tài xế xe tải, khách đigiao hàng, có cả vài anh cớm ngồi trong góc. Sau vài giây ngồingây,mọingườinháonhàochạyrangoài.Trôngthậtbuồncười,thảmhạinữa.

– Vàcảnhtượngđólàmôngthíchthú?

Page 159: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Thú chứ! – Ánh mắt ông già sáng lên khi hồi tưởng – ThúnhấtlàvụđặtbomnhàPinder.Thơmộngvàđẹp.NhàPinderởtrong thung lũng. Ông lái xe lên đồi, đậu dưới hàng cây, nhìnxuống.Trăngsáng,đêmlạnhvàtĩnhmịch.Tiếnggiórìràotrongcànhlá.Tiếngcôntrùngnỉnontrongcỏướtsương.Nhữngbônghoa đang hé nụ… vân vân và vân vân… Ông một mình ngắmcảnh. Thiên hạ say ngủ hết, một mình ông tỉnh. Và… Bùm…Bom nổ. Ông nhìn thấy rõ cả cái mái nhà để xe nhà Pinder bốclêntrời…

Adamlắngnghetừngtiếng.Ônggiàngừngkểmộtlúckhálâuchàngmớihỏi:

– TrởlạivớiGreenvilleđêmấy…Đặtbomxong,ôngđếntiệmcàphênào?

– Ôngkhôngnhớ.

– Têntiệmcàphê?

– Ôngkhôngnhớthậtmà.Haimươibanămrồi,làmsaoôngnhớ được. Mình vào tiệm cà phê là vào thôi, có ai để ý đến têntiệm.

– Ông cho con biết tiệm cà phê đó ở góc nào, khu nào củaGreenvillevậy?

– Conhỏikỹđểlàmgì?Conđịnhđếnđótìmchịhầubànđêmấybưngcàphêchoông,hỏixemchịấycóthấyngườinàokhácngồivớiôngkhôngchứgì?Vôíchthôiconơi.Lâuquárồi…Chịhầuấyđâucònlàmviệcởđónữa.Cócòn,chịtacũngchẳngthểnàonhớđược!

Ônggiàhỏilạichàngtrẻ:

– Bộconnghilàôngnóidốisao?

Adamgậtđầu:

Page 160: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vâng.Connghi.

– Tạisaonghi?

– Tại vì ông không giải thích được thoả đáng việc ông học ởđâu,aidạyông,ôngthựctậphồinàocáchgàichobomnổchậmbằngđồnghồbáothức.

– Ôngđãnóirồi.Ôngtựhọc.Cósáchdạy.Dễợt,cógìkhó!

– Ôngcóchobomgắnđồnghồnổthửlầnnàokhông?

– Cómộtlần.

– Ôngchonổởđâu?

– Trong khu rừng gần nhà ông. Ông dùng hai cây thuốc nổthôi,đặttronghốcđácùngvớiđồnghồ.Bomnổđúngnhưôngđặtgiờ.

– Hayquá.Vàônggiấunhữngcâymìndùngđểthínghiệmấyởđâu?

– Trongnhàđểxecủaông.

– Nhàgaraấylàphòngthínghiệmcủaông?

– Chứsao.

– Nhân viên FBI xét kỹ toàn bộ khu nhà ông sau khi ông bịbắt.Họtìmđượcđủmọithứnhưnghoàntoànkhôngtìmđượcquamộtdấuvếtnàochứngtỏtrongnhàôngtừngcóchấtnổ.Tạisaovậy?

– Cóthểtại vìbọn FBIgàmờ, ănhại. Cóthểvì ôngquá thậntrọngvàkhéoléolàmmấthếtdấuvết.

– Cũngcóthểvìôngchưabaogiờmangchấtnổvềnhà,vìmọitráibomđềudongườikháccungcấpchoông.TráibomlàmnổvănphòngKramerchắcchắnphảidomộtngườicókinhnghiệmvề việc sử dụng chất nổ đặt. Người đó nhất định không phải làông.

Page 161: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Đưađiếuthuốclênmôi,ônggiàgiơcảhaibàntayralàmmộtcửchỉnhưđểnói:“Xinlỗi,tôikhôngcòngìđểnóicả!”

– Ôngngồitrongtiệmcàphêđóbaolâu?

– Lâulắm.Thờigianchờđợibaogiờcũngthấylâu.Nămgiờ.Rồinămgiờmườilăm,nămgiờbamươi…vẫnkhôngthấybomnổ. Ông nóng ruột, ông nghĩ hay là trái bom đã được phát hiệnvà người ta đã gỡ nó đi rồi? Nếu được thế thì hay. Coi như thấtbại nhưng không làm ai chết. Gần sáu giờ sáng, ông lái xe chạytrởlạikhuvănphòngKramer.Ôngđingangtrướccửatoànhà.Khuphốyêntĩnh.Khôngthấycóvẻgìlàtráibombịpháthiện.Đường phố loáng thoáng có người xe qua lại. Ông chạy xe quasông, đến làng Hồ bên Arkansas mới quay trở lại. Ông về tớiGreenvillelúcbảygiờsáng.Bomvẫnchưanổ.Ngườitađãđilạiđôngrồi,ôngđậuxeởkhuphốgầnđó,xuốngxeđibộ.Chờđợi,vẫnkhôngthấybomnổ.

– ÔngcónhìnthấyluậtsưKramerđưahaiconvàovănphòngkhông?

– Không.NhưngôngtrôngthấycáixeđậuởsânđểxesaunhàvàkhôngbiếttạisaolinhtínhchoôngbiếtđólàxecủaKramer.Ôngnghĩ:“Chếtrồi!TênluậtsưDoTháiấyđãđếnvănphòng…”Ông không muốn hắn chết nhưng biết làm sao bây giờ? Ôngđiếnghồn.Cuốngquá,ôngnghĩđếnchuyệngọiđiệnđểbáochohắn biết văn phòng hắn bị đặt bom. Tất nhiên là gọi đến màkhông xưng tên. Cho hắn chạy và những người khác trong nhàđóchạytheo.Chỉchỗđặtbomchohắnbiếtđểnếuhắnkhôngtinthìđếnđómàxem.Hắnmàthấychắchắncònchạynhanhhơnnữa…

– Saoôngkhônglàmnhưthế?

– Định mệnh. Gọi điện thì dễ thôi nhưng túi ông không có

Page 162: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đồngtiềncắcnàocả.Ôngkhôngmuốnvàotiệmđổitiền,sợhọnhớ mặt. Bảy giờ sáng cũng chỉ có mấy tiệm cà phê là mở cửa.Ôngphảithúnhậnvớiconlàlúcấyôngcuốngquýt,rốitrí.Tayông run mà đầu gối ông cũng run. Ông đi ngang một tiệm cắttóc.Tiệmđanggiờđôngkhách.Nhiềungườingồichờcạorâuđểđến sở làm. Ông vào tiệm, đứng lớ ngớ rồi lại đi ra. Từ phút đóông không nhớ được gì rõ ràng cho đến khi ông thấy ông ngồitrongđồncảnhsát.

Có tiếng gõ cửa bên phía phòng luật sư. Trung sĩ Parker vàophòng,bưngcáikhaynhựa,trêncólycàphê:

– Mờiluậtsưdùngcàphê.–ParkerđặtkhaylênbàntrướcmặtAdam.

– Cảmơn.

Từbênkialướimắtcáo,ônggiàtửtùnóisang:

– Càphêcủatôihaiviênđường,mộtmuỗngkem.

– Vâng.–TrungsĩParkertrảlờigọn.

Khingườigiámthịrakhỏiphòng,Adamnói:

– Ởđâylịchsựquá.

– Parchman là nhất tiểu bang. – Ông già tử tù phụ họa –Chúng tôi luôn luôn cố gắng làm vừa lòng khách đến, vui lòngkháchđi.

NgườitùkhôngđượcBangiámthịưuáimờiuốngcàphê,SamCayhall biết chuyện đó, ông chỉ nói đùa chơi. Nhưng Luật sưAdamHall,anhcháucủaông,khôngbiết.Chàngchờcàphêcủaôngnộiđượcđemvàođểhaiôngcháucùnguống.

VàAdambiếtchuyệnđókhiôngnộichàngnói:

– Uốngđicon.

Page 163: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương
Page 164: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương14

Đốtđiếuthuốclámới,ônggiàđiđilạilạisaughếngồitronglúc anh cháu uống cà phê. Lúc này đã là 11 giờ. Giờ ra sân tắmnắng của người tử tù già đã qua. Ông không chờ đợi chiều naygiámthịParkersẽđưaôngrasân.Ônglàmvàiđộngtácthểdục:cúi mình đưa đầu ngón tay xuống chạm đầu ngón chân, đứnglên, ngồi xuống. Trong năm thứ nhất bị đưa vào khu Tử hình,ông đã chăm chỉ, đều đặn tập thể dục mỗi ngày trong phònggiam. Thời đó ông dễ dàng đứng lên, ngồi xuống một trăm lầnliềnmộtlúc,hítđấtmộtlầnnămmươicái.Ngàynàocũngtập,thể hình ông rắn chắc, gọn gàng; trọng lượng ông giảm xuốngcònnămmươitámký.Bụngôngthonchắc,nhữngbắpthịtôngcứngcáp.Nămđóôngthậtkhoẻ.

Nhưngcùngvớingàythángquađi,ôngbiếtkhuTửhìnhsẽlànơi cư ngụ cuối cùng của đời ông, ông chỉ đi khỏi đây khi ôngchết,dùôngmạnhhayyếu,mậphayốm.Vàngườitùsốngmỗingày24giờđồnghồtrongphònggiamchậthẹp,sốngmãinhưthếchođếnlúcchết,thìcầnquáigìđếnbắpthịtrắnchắc,ngựcnở,bụngthon.Thếlàviệctậpthểdụccủaôngtừtừlơilàvàcuốicùngbỏhẳn.Việchútthuốclágiatăngkịchliệt.

Trongsốtửtù,SamCayhallđượccoilàngườinhiềumaymắn,được ưu đãi vì ông có nguồn thuốc lá cung cấp đều đặn từ bênngoài. Donnie Cayhall, em trai ông, sống ở Bắc Carolina, mỗitháng gửi vào cho ông một thùng mười bịch thuốc Montclair.Nhờvậyôngcóquyềnhútmỗingàytừbađếnbốngóithuốc,ông

Page 165: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

muốnchếtvìkhóithuốctrướckhichínhquyềnMississippigiếtôngbằnghơiđộc.Ôngcũngmuốnviệchútnhiềuthuốclásẽlàmôngđauốmvàchínhquyềntiểubangphảitốntiềnchữatrịchoôngtheoluật.NhưngchođếnhômnaythìdườngnhưtửtùSamCayhalltạmthuatrongcuộcchạyđuanày.

Nămnămtrướcđây,saunhiềuvụtùnhânthưakiệnrắcrối,mộtvịchánhánđãbanhànhmộtbảnquiđịnhnhữngquyềnlợicủa tù nhân Parchman. Bản qui định đề cập đến những chi tiếtnhỏ nhặt như tù nhân trong khu Tử hình được ở trong phònggiam dài rộng bao nhiêu thước, được tắm mỗi tuần mấy lần,được nhận và giữ bao nhiêu tiền, được nhận những loại quàgì.v.v…Sốtiềntốiđatửtùđượcgiữlàhaimươiđô-la.Vớitửtùthì tiền bạc là do người ngoài gửi vào, tử tù không có quyền đilàmviệcnhưnhữngtùnhânkhác.Vìvậysốtửtùcótiềntươngđốiít.Cóvàiđồng,họgửimuanướcngọt,kẹobánhởcăng-tinănchơichođỡbuồn.Thuốcláthìhọgửimualoạithuốcrờivớigiấycuốn để tự vấn lấy cho được nhiều, ít có người hút thuốc góiđànghoàngnhưSamCayhall.

Sauvàiphútvậnđộngthểdục,ônggiàtửtùtrởlạingồitrênghế.Ôngđốtđiếuthuốcmớivàcuộcvấnđápgiữahaiôngcháutiếptục:

– Ôngkhôngchịukhaitrướctoàtronghaiphiênxửđầu,việcđó có thể hiểu được, nhưng tại sao đến phiên toà thứ ba, khiDoganđãratoàtốcáoông,ôngcũngvẫnkhôngkhaiđểchotoàhỏicung?Tạisaoôngvẫnnóiôngkhôngcógìđểkhaicả?

Ônggiàungdungtrảlời:

– Ôngkhôngchịunóigìtrongphiêntoàthứbachínhvìsựcómặt của Dogan. Hắn là Pháp vương của tổ chức KKK ởMississippi. Hắn đã cung khai và đổ tội cho ông, ông còn nóinănggìđượcnữa?

Page 166: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– TạisaoDoganlạinóidốichứ?

– Ôngđãnóilýdorồi.Tạivìhắnsợđếnhoảngloạn.BọnFBItheodõi,quấyrầyhắnquálâu.Thầnkinhhắncăngthẳng.Điệnthoạinhàhắnbịnghelén,nhàhắnbịcanhgácsuốtngàyđêm,vợconhắnđiđâucũngcóbọnFBItòtòđitheosátđít.BọnFBIđến gõ cửa hỏi thăm sức khoẻ hắn bất cứ giờ nào. Đời sống củahắn tơi tả. Rồi bọn sở Thuế nhập cuộc, bắt quả tang hắn khaigian, trốn thuế. Họ đe dọa hắn sẽ lãnh ít nhất là ba mươi cuốnlịchngồibócdầntừngtờmộtmỗingày,baogiờhếtthìrakhỏitù. Hắn sợ và hắn đành phải khai bậy theo lời yêu cầu của bọnFBIđểkhỏiởtù.Sauphiêntoà,ôngnghenóihắnđượcđưavàobệnhviệntâmthầnđiềutrịítlâu.Thếrồihắnchết.

Adamkhôngbiếtchuyệnnày,chànghỏi:

– Doganchếtrồià?

SamCayhallđưađiếuthuốclênmôi.ÔngtỏvẻngạcnhiênkhithấyanhcháukhôngbiếtDoganđãchết:

– ConkhôngbiếtgìvềDogansao?

Adamlắcđầu:

– Thưakhông.ConkhôngghinhớgìnhiềuvềDogan.Conchỉđọckỹ,chỉnhớnhữnggìliêncanđếnôngthôi.

Cóvẻhàilòng,ônggiàgậtđầu:

– Hắn chết cháy trong đêm nhà hắn bị cháy. Hắn và vợ hắnđang ngủ. Hai vợ chồng cùng chết thiêu. Ống dẫn gas vào nhàhắnbịhởnênphátnổ.Ngườitrongkhuphốnóinghenhưtiếngbomnổ.

– Vụấyxảyralúcnào?

– Khoảng một năm sau ngày Dogan ra toà và ông bị kết án.Khiđóôngđãănởdàihạntrongkháchsạnnàyrồi.Ôngchỉngheloáng thoáng về vụ hắn chết thôi, cảnh sát cho đó là tai nạn.

Page 167: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

DườngnhưconcháunhàDogancóđệđơnkiệncôngtycungcấpgas.

Adamthắcmắc:

– Ôngkhôngnghĩhắnbịámsátư?

Ônggiànóingay:

– Vợchồnghắnbịgiếtchứcòngìnữa!BọnFBIcũngbiết,chỉcó điều không tìm ra bằng chứng nên đành chịu. Ba tên đặc vụFBI mặt mũi ngu đần dắt nhau vào tận đây hỏi ông: “Ai giếtDogan?”Bốkhỉ!BộôngcóbổnphậnphảinóichochúngbiếtnếuôngbiếtailàngườigiếtvợchồngDoganhaysao?Cònlâu.Chúnghỏinhưngkhôngchờđợicâutrảlời.ChúngchỉlợidụngcơhộiđểđượcvàoxemkhuTửhìnhralàmsaothôi.Vớichúng,việcđượcvào khu Tử hình, được nói chuyện với tử tù – một tử tù thànhviên Ku Klux Klan bằng xương bằng thịt – là một kinh nghiệmquíbáu.Chúngthayphiênnhauhỏiôngnhữngcâuhỏingungốctrongcảgiờđồnghồ.ĐúnglàđấtnướcnàykhôngsaokháđượcvìcónhữngtênFBInguđầnquácỡ.

Adamchờmộtlúckhálâusaumớihỏi:

– Thưaông,aigiếtvợchồngJeremiahDogan?

Ônggiàtrảlờidễdàng:

– Nhiềungườimuốngiếthắnlắm.Làmsaoôngbiếtchắclàaimànói?Ôngđãởtrongtùrồi.

Haiôngcháulạiimlặngmộtlúckhálâu.AdamghimấychữlênsổtayđểnhớvềviệcsẽhỏilạiaigiếtDogansaunày.Chàngthởdài:

– Con vẫn nghĩ khi Dogan ra toà tố cáo ông, đổ hết tội choông,ôngnênđểtoàthẩmvấnmớiphải.

– Ôngcũngcónghĩđếnchuyệnđó.–Ônggiànhẫnnạinói–Đêm cuối trước ngày xử cuối cùng, ông và luật sư của ông,

Page 168: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

BenjaminKeyes,cùngnữluậtsưphụtácủaKeyes,têncôấylàgìôngquênmất…Sarahthìphải…đãbànluậnvớinhauđếngầnsáng về chuyện hôm sau ông có nên cung khai trước toà haykhông.Chịuchotoàthẩmvấn,ôngsẽcólợihayhại.Adam,connghĩ xem: nếu chịu cho toà thẩm vấn, ông bắt buộc phải nhậnchínhôngđãđặtbom,ôngđãdùngđồnghồchobomnổchậmđểgiếtKramer.Tộivẫnvềông.Ôngchẳngcógìmớiđểkhaicả.Vôíchmàthôi.

Nhưngrồiônggiàcũngnhìnnhận:

– Nghĩ lại bây giờ ông thấy ngày đó ông không chịu khai làdại.Lẽraôngphảikhai.

– Nhưvậynghĩalàngàyđóôngcũngmuốncungkhainhưngvì luật sư khuyến cáo, ông đã nghe theo lời luật sư và khôngkhai?

Hiểuýanhcháu,ônggiàlắcđầu:

– NếuconđịnhlấycáicớluậtsưKeyesbiệnhộchoôngkhôngđúngcáchđểxintoàxửlạithìkhôngđượcđâu.Keyesbảovệôngthậthay,thậttốt.TrướcđâyGoodmanvàTynerđãtínhchuyệndùngKeyesđểđòixửlạinhưnghọkhôngtìmthấyKeyescólỗilầm hay sơ xuất nào trong việc bảo vệ ông. Con phải quênchuyệnấyđithôi.

Trongnhữngvụántửhình,ngườitathườngdùnglýdoluậtsư bảo vệ không hữu hiệu, có sai sót, để xin toà xử lại nhưngAdam đã thấy ở nhà Kravitz & Bane có một hồ sơ dày đến mấytrăm trang điều tra về những điểm gọi là sơ hở, sai lầm, khôngđến nơi đến chốn của luật sư Keyes khi ông đại diện cho tử tùSamCayhall.Dùđãhếtsứcbớilôngtìmvết,nhưngnhữngluậtsưthựchiệncuộcđiềutracũngkhôngtìmthấylỗilầmnàođángkểcủaluậtsưKeyes.

Page 169: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Hồ sơ còn có bức thư ba trang của chính tử tù Sam Cayhall.Trongthư,ôngtacấmnhữngluậtsưnhàKravitz&BanekhôngđượcđụngchạmxagầnđếnluậtsưBenjaminKeyes.ôngtanhấtquyết không ký đơn kháng cáo nếu đơn đưa ra lý do luật sưKeyesbiệnhộkhôngđượchữuhiệu.

– CôLeenóivớiconlàtrướckhibịbắtlại,ôngcótínhchuyệntrốnđi?

Ônggiàđưađiếuthuốclênnhìnngắmnhưđólàmộtvậtkỳdịnhấtđời.Ôngtặclưỡimấytiếngtrướckhinói:

– Đúng đấy! Ông đã có ý định ra đi. Nhưng mà gần mười banămđãtrôiquakểtừphiêntoàtrước.NếukhôngcóMcAllister,ôngvẫnđượctựdo.Khiấyôngmới47tuổivàôngđượcthơthớivềnhàsauphiêntoàxửthứhai.Ôngvẫntựdo.Ôngsốngbìnhthường,canhtácrauquảtrongtrại,làmchủmộtxưởngcưanhỏvới hai ba công nhân, đi uống cà phê, uống bia với những ôngbạn cũ, đều đặn đi bầu. Bọn cớm theo dõi ông một thời giannhưng khi thấy ông không chơi với bọn KKK nữa, chúng bỏ rơiông. Thật là ông không ngờ. Nếu chỉ có chút xíu nghi ngờ tìnhtrạngcóthểxấuđếnnhưthếnày,ôngđãđitừlâurồi.

Adamnéntiếngthởdài:

– SaoôngkhôngbỏđikhiMcAllisterbắtđầulàmumsùmtrởlại?Đếnlúcấyôngđicũngcònkịpmà?

– Bởivìôngquángu.Cũngbởivìvụánnàyxảyratrầmtrầm,McAllisterkhônglàmlớnchuyệnngay.Nhưcơnácmộng.Thoạtđầu chẳng có gì đáng sợ, thế rồi nó đột biến làm mình trở taykhông kịp. McAllister đắc cử Thống đốc. Tiếp theo đó Dogan bịbọnsởThuếchovàobẫy.ÔngkhôngngờDogansẽphảnthùng.KhiôngthấynguythìbọnFBIđãbámchặt,ôngkhôngcòncóthểđiđâuđượcnữa.

Page 170: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adamnhìnđồnghồ.Chàngcảmthấymỏimệt.Haiôngcháuđã nói chuyện với nhau trong hai giờ. Chàng cần khí trời tronglành và nắng gió. Khói thuốc lá dày đặc trong phòng kín làmchàngvángđầu,hoamắt.

– Conđithôi.–Vừathuxếpgiấytờvàocặp,chàngvừanói–Sángmaicóthểconsẽtrởlại.

– Tốt.Ôngchờcon.

– ConhiệnởnhàcôLee.Côấymuốnvàogặpông.

Ônggiàlắcđầu:

– Đừng.

– Tạisao?

Ônggiàkhôngtrảlời,ôngđitớigõnhẹlêncửaphòng.Haiôngcháu đứng nhìn nhau từ xa. Rồi cửa mở, hai người gác vào đưangườitửtùtrởvềphònggiam.

Page 171: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương15

CuộcđiệnđàmvớiluậtsưGoodmandiễnrangắnvàgọn.Vớigiọng nói kiêu hãnh vừa phải, Adam cho Goodman biết SamCayhallđãkýgiấychocôngtyKravitz&BanelàmđạidiệnphápluậtvàchàngvớiôngSamCayhallđãcóhaicuộcnóichuyệndàiđếnbốntiếngđồnghồ.

Goodman khen khá lắm. Ông hứa sẽ duyệt lại toàn bộ hồ sơtruytốSamCayhallđểtìmtàiliệugiúpchàng.AdamchobiếtsốđiệnthoạinhàcôLeevàhứasẽgọivềChicagobáocáotìnhhìnhmỗingày.

Cóhailờinhắnđượcghiđểlạitrênbàn.PhóngviênnhậtbáoMemphis Press và phóng viên đài truyền hình Jackson gọi đếnyêu cầu được gặp luật sư Adam Hall. Dường như giới truyềnthôngđãđánhhơiđượcchuyệnluậtsưAdamHalllàcháucủatửtùSamCayhall.

Lúc này là 5 giờ chiều. Nhân viên văn phòng sửa soạn ra về.Adam nhấc điện thoại lên gọi cho Todd Marks, phóng viên báoMemphisPress.

VừangheAdamxưngtên,ToddMarkstỏrathânmậtngay:

– Chàoluậtsư.Cảmơnđãgọilại.Tôinghenóiôngphụtráchviệc đại diện và biện hộ cho Sam Cayhall? Chuyện đó có đúngkhông?

Adamtrảlời,rõràngvàthậntrọng:

– TôiđạidiệnchoôngSamCayhall.

Page 172: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– ÔngtừChicagođến?

– Vâng.TôitừChicagođến.

– LuậtsưlànhânviênnhàKravitz&Bane?

– Vâng.

– Dường như trước đây ông Sam Cayhall đã chấm dứt việccôngtyKravitz&Baneđạidiệnchoôngấyrồimà?

– Ông Sam Cayhall mới ký giấy ủy quyền cho công ty chúngtôi.

– Luật sư Hall… tôi được nghe… một tin đồn… nên cần gặpông để hỏi cho rõ. Tin đồn ông Sam Cayhall là ông nội hay ôngngoạicủaông…

– Ainóivớiôngchuyệnđó?Ôngngheđượcởđâu?

– Tôingheđượcthôi.Đãnóilàtinđồnmà.Ôngchỉcầntrảlờilàđúnghaysai.

AdamimlặngvàigiâyđểkýgiảToddMarkshồihộpchơi.

– Chúngtacóthểgặpnhauởđâuđược?

Toddsốtsắng:

– Tôiđếnvănphòngông.Đếnngay…

– Không tiện. Ta hẹn gặp nhau ở chỗ khác. Chỗ nào gần vănphòngtôivìtôimớiđến,chưabiếtnhiềuđườngphốMemphis.

– ÔngđếnbarMallardtrongkháchsạnPeabodycùngđườngvớivănphòngông,chỉcáchbakhuphố.

– Mười lăm phút nữa tôi có mặt ở đó. Chỉ có ông và tôi thôi.Đồngýkhông?

– Đồngý.

Adam đặt ống nghe xuống. Trong bản hợp đồng về việc ủyquyền đại diện, Sam Cayhall có viết thêm điều khoản cấm ngặt

Page 173: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

luậtsưkhôngđượcgặp,đượcnóibấtcứchuyệngìvớigiớitruyềnthông. Điều khoản này thoạt nghe thì có vẻ gay gắt, khó khănnhưngthựcralạicócảchụclỗhổngmàbấtcứluậtsưnàocũngcóthểdễdànglợidụngvàviphạm.NhưngAdamkhôngmuốnlàmmấtlòngôngnộichàng.Sauhailầngặpmặtvàtròchuyện,tuy giữa hai ông cháu đã có sự thân mật và tin cẩn cần thiếtnhưng chàng vẫn chưa hiểu rõ con người và cá tính ông nộichàngrasao.Chàngcầnphảithậntrọng.CóđiềuAdambiếtchắclàôngnộichàngkhôngưagiớiluậtsưvàôngsẵnsàngđáđítluậtsưdùngườiluậtsưấycólàcháunộicủaôngđinữa.

Bar Mallard đông khách vào giờ tan sở. Đa số nhân viên củanhữngvănphòngtrongtrungtâmthànhphốđềucónhàởvùngngoạithành.Sautámgiờlàmviệcmệtmỏi,họtụhọplạitrongnhữngtiệmrượunhưbarMallardđểuốngmộthailylấysứcláixevềnhà.Kháchuốngbiađônghơnsốkháchuốngrượu.Ngườitanhấmnhápbiavớicánhgàchiênbơ,ganbònướng.

AdamnóitênToddMarksvớingườihầubànvàđượcđưatớibànMarksđangngồichờ.Chàngthấyanhphóngviênnàycũngtrạctuổimình,mangkínhcận,tócdàiđếnvai.Haingườibắttaynhau,cảhaicùnguốngbiaHeineken.

Marks để sổ tay, bút trên bàn, sẵn sàng ghi chép. Adam làmchủngaytìnhhình:

– Có đôi điều cần thoả thuận trước. Tất cả những gì tôi nóiđềukhôngđượcghilại.Anhkhôngđượcviếtlàdochínhtôinói.Anh có thể sử dụng những gì anh hỏi được ở tôi nhưng khôngđượcviếtlàanhđãgặptôivàdochínhtôinói.Đồngý?

Marksnhúnvaitỏýkhôngcoiđólàchuyệnquantrọngmặcdầuanhkhôngthích.Anhtabỏquyểnsổvàcâybútvàotúi.

– OK.

Page 174: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôi sẽ trả lời anh, nhưng tôi sẽ không trả lời tất cả nhữngcâuanhhỏi.Tôichỉcốttớigặpanhđểnóichoanhbiếtrõtôiyêucầugìởanh.

– Đượcthôi.SamCayhallcóphảilàôngnộicủaanhkhông?

– Sam Cayhall là thân chủ của tôi. Ông ấy ra lệnh cho tôikhôngđượctiếpxúcvớinhàbáo.Đólàlýdotạisaotôikhôngthểđể anh viết là anh đã gặp tôi và chính tôi nói với anh những gìanhđăng.Anhhiểuchứ?

– Tôi hiểu. Nhưng mà… Sam Cayhall có phải là ông nội củaanhkhông?

Adamgậtđầu:

– Phải.

Ánhmắtanhkýgiảsánglên.Lờixácnhậnvừangheđủgiúpanhtacóđềtàiviếtmộtbàibáohấpdẫn.Nhữngvụántửhìnhthìcónhiềunhưngđâylàvụđầutiênôngnộilàtửtù,cháunộilàluậtsư.

– Bốanhtênlàgì?

– Bốtôimấtrồi.

– Vậy…SamCayhalllàôngngoạicủaanhư?

– Không.Ôngnội.

– Saohọcủaanhlạikháchọôngấy?

– Bốtôiđổihọ.

– Tạisao?

– Tôikhôngmuốntrảlờicâuhỏinày.Tôicũngkhôngmuốnanhkhaithácquásâuvàogiađìnhtôi.Vừathôi.

– Anhrađờivàlớnlênởđâu?Clantonư?

– TôirađờiởClanton.Nămtôibatuổi,bốmẹtôiđưatôiquaCalifornia.

Page 175: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– NhưvậytrướcđâyanhcósốnggầnôngSamCayhall?

– Chẳng bao giờ ông cháu tôi sống gần nhau. Tôi có gặp ôngtôi những năm tôi hai, ba tuổi nhưng tôi chẳng nhớ gì cả. Tôimớigặplạiôngtôilầnthứnhấtsánghômqua.Trongnhàtù.

– AnhlàmviệcchonhàKravitz&Banebaolâurồi?

– Gầnmộtnăm.

– AnhphụtráchvụSamCayhalltừlúcnào?

– Haingàyrưỡi.

Haingườicùnguốngbia.KýgiảToddMarkstiếptụchỏi:

– AnhđếnkhuTửhìnhlầnthứnhấtlúcnào?

– Sánghômqua.

– ÔngSamCayhallcóbiếttrướclàanhđếngặpôngấykhông?Tôimuốnhỏiôngấycóbiếtluậtsưđếngặplàcháunộicủaôngấykhông?

– Miễntrảlời.

– Tạisao?

– Đó là chuyện riêng giữa thân chủ của tôi và tôi. Tôi khôngthểkểchoanhnghechuyệntôiđếnkhuTửhình.Anhchỉhỏivàtôichỉxácnhậnhaylắcđầuthôi.

– Ngoài bố anh ra, ông Sam Cayhall có người con nào kháckhông?

– Đólàchuyệnriêngcủagiađìnhthânchủtôi.

– Anhnghĩsaovềlệnhthihànhánngày8tháng8tới?

– Khónói.

– Anh có hy vọng lại xin được lệnh đình hoãn thi hành ánkhông?

– Tấtnhiênlàcó.

Page 176: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Theoanh,liệuôngThốngđốccóânxákhông?

– ViệcđóanhphảihỏiôngThốngđốc.

– Ông Cayhall có chịu cho giới truyền thông phỏng vấnkhông?

– Chắclàkhông.

Adamnhìnđồnghồtaynhưchàngcóhẹncầnphảiđi.Markshỏivội:

– Anhcóthểchotôigặplạianhkhông?

Adamtrảlờilửnglơ:

– Còntùy.

– Tùycáigì?

– Tùyviệcanhviếtbàirasao.Nếuanhmoimócquábạovàochuyệnriêngcủagiađìnhthânchủtôithìmiễngặplại.

Marksmỉmcười:

– Bộtrongtủnhàanhcógiấunhiềubộxươngngườilắmsao?

– Chắc cũng không nhiều hơn số những bộ xương trong tủnhà anh đâu! – Adam cũng mỉm cười. Chàng đưa tay ra bắt –Chào!

Page 177: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương16

Bữa ăn tối của tử tù gồm mấy món: thịt heo luộc, đậu hầm,bánhngô.ĂnxongSamCayhallnằmhútthuốclá,đọchồsơmộtvụ án tử hình ở California. Tiểu bang California thuộc thẩmquyềnĐệcửuPhápviện.Ởđâyvừaxảyramộtvụlykỳlàcómộttửtùtỏraquáthảnnhiêntrướcviệcanhsắpbịhànhquyếtnênnhữngluậtsưcủaanhvớngaylấytháiđộđóđểlalốilàthânchủcủa họ bị điên. Theo luật, án tử hình không được thi hành vớinhữngngườiđiênhaymấttrí.Cácluậtsưđưakiếnnghịnêurõthânchủcủahọquáđiênđểcóthểchịuán.ĐệcửuPhápviệncónhiều thành viên cấp tiến chống lại án tử hình nên họ nhânchứnglýmớinày,ralệnhđìnhngàyviệcthihànhán.

SamCayhallrấtthíchvụánnày.Đãnhiềulầnôngaoướcvụán của ông thuộc quyền Đệ cửu Pháp viện chứ không thuộc ĐệngũPhápviện.

TiếngcủaGullittừphòngbênvẳngsang:

– Sam,códiềunè.

“Diều,thảdiều”làtiếnglónggọithưvàviệcchuyểnthưgiữacácphònggiam.Ngườitửtùđưathư,đồsangchongườiphòngbên, người phòng bên lại chuyển sang cho người phòng kế cận.Cứ chuyển như thế cho đến khi bức thư, gói đồ đến tay ngườiđượcgửi.

“Diều”gửichoSamCayhalllàthưcủangườitửtùđượcgọilàCậu Đạo. Lẽ ra là Ông Đạo nhưng vì đương sự còn quá trẻ nênđược gọi là Cậu Đạo. Cậu Đạo là một thiếu niên Mỹ trắng miền

Page 178: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

quê,nămmới14tuổiđãđượcnhữngngườidântrongvùngtônlàCậuĐạo.Cậugiảngchongườitanghevềsựcầnthiếtphảisốnglương thiện, không được ăn gian nói dối. Cậu tả cho người tanghe về cảnh hoả ngục đầy lửa đỏ và quỉ sứ, cảnh thiên đườngđầy hoa thơm, chim hót. Chuyện ly kỳ là có nhiều người nghecậuvàtincậu.Lykỳnhấtlàcậuchữabệnhchongườitavànhiềungườikhỏibệnhnhờnhữngcáchchữatrịhếtsứcvớvẩnvàphảnkhoahọc,phảnvệsinh,phảnnhiềuthứcủacậu.Cậuđượctínđồgóp công của xây tặng một giáo đường nhỏ. Cậu làm chủ giáođườngvàcậuhànhnghềcầuđạocứunhânđộthếchođếnngàybịbắtvìtộicắtcổôngbõgiữgiáođường,hiếpdâmbàvợôngnàyrồicắtluôncổbàta.Nămấycậuhaimươibốntuổi.Cậuđãnghỉngơi trong khu Tử hình được ba năm và vẫn giảng sấm truyềnchocácbạntù.

Thưcủacậuviết:

“BácSamthânmến.Tôicầunguyệnchobácđềuđều.TôitinchắcThượng Đế sẽ đặt bàn tay Ngài lên vụ của bác và Ngài sẽ chongừngcáiviệcvôđạoấyNhưngnếuNgàicóýkhác,tôixinNgàihãyđónbácđingay,đimau.XinNgàisớmđưabácvềnhà.Thươngyêu.Randy”.

Hayđấy–Samnghĩthầm–Anhemđãcầunguyệnchomìnhđimau.Cũngtốtthôi,ônglấymảnhgiấyviếtthưchoCậuĐạo:

“Randythânmến.Cảmơnnhiều.Tôicầnđượccậucầunguyệnxinơncho.Tôicũngcầnđọcquyển“ÁntửhìnhBronstein”.Quyểnbìaxanhấy.Cậugửisanggiùm.Sam”

Ông chuyển lá thư sang cho J. B. Gullit. Đã gần tám giờ tối,không khí vẫn còn nóng và ẩm. Nhưng bên ngoài bóng tối đãxuống.Cùngvớibóngtối,khôngkhísẽdịuđi.

– Tôicóluậtsưmới…

Page 179: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Samđứngthòhaitayrangoàisongsắt.Ôngởtrần,chỉbậncáiquần cụt. Sam trông thấy hai bàn tay của Gullit cũng thò rangoài song sắt nhưng không thể trông thấy mặt hắn. Mỗi lầnđượcratậpthểdục,phơinắngngoàisânhayđigặpluậtsư,ôngthườngđithậtchậmđểnhìnvàcườivớinhữngngườibạntù.Họcũngnhìnvàcườivớiôngquasongsắtkhiôngđingangphònghọ. Ông biết mặt từng người, nhận ra tiếng nói từng người.Nhưngthậtlàmộtsựtànácmanrợkhinhữngngườisốnggầnsátbênnhaunămnàyquanămkhácmàchỉnhìnthấyđượchaibàntaynhaukhinóichuyệnsống,chuyệnchếtvớinhau;khôngmộtlầnđượcngồiđốidiệnhayđượcnhìnmặtnhaumànói.

– Cóluậtsưmớià?Tốtđấy,Sam…

– Thằngnhỏnàyhaylắm,lykỳnữa…

– Ôngnóicáigì?Thằngnhỏnào?

– Luậtsưcủatôiấy…

– Làmsao?

– Nólàcháutôi.Cháunội.Gọitôibằngông.

– Cáigì?Luậtsưlàcháunội?

– Ừa. Cháu tôi là luật sư. Đến từ Chicago để đại diện cho tôi.Mayra…

– Chưabaogiờngheôngnóiôngcócháunội,cháungoại.

– Hai mươi năm rồi có gặp nó đâu. Gia đình nó ở California.Hôm qua nó đến gặp tôi, xưng là luật sư và muốn đại diện chotôi.

– Nămnaynóbaonhiêutuổi?

– Haimươisáu.

– Ýchà…Ôngchịuđểchomộtanhmớihaimươisáutuổiloviệcbảovệquyềnlợicủaôngsao?

Page 180: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

CâunóicủaGullitlàmSamthấybựcbội:

– Đếnlúcnàytôicònbàyđặtlựachọngìnữa.

– Cũngđúng.Tôimuốnnóiôngcònbiếtrõluậthơnnónữa.Vềkinhnghiệmtoàánthìchắcchắnôngnhiềuhơnnó.

– Có thể, nhưng mình có luật sư đàng hoàng vẫn hơn. Tậntâmvớimìnhthìaibằngđượcconcháumình.

SamđốtđiếuthuốclámớiđưasangchoGullit.Ngườibạntùláng giềng này là người duy nhất được ông mời thuốc. HankHenshaw, người bạn tù ở phòng giam bên phải, không hútthuốc.

Haingườiimlặngthưởngthứckhóithuốctrongmộtlúc.RồiGullithỏi:

– Cóhyvọnggìnhiềukhôngông?

– Cóđấy.Tôithấythằngnhỏđượclắm.Rấtsắc.

Gullittắclưỡi:

– Kỳcụcdữta.Chuyệnđờichẳngaingờtrướcđược.Cháunộilàmluậtsưvàotùđạidiệnchoôngnộibịántửhình.Khôngthểtưởngtượngđược.Cứnhưlàchuyệntiểuthuyếthayphim.

Gullitbamươimốttuổi,cóvợnhưngchưacócon.Chịvợanhcótínhgọilà“hoanguyệt”tứcnhẹlàlẳnglơ,nặnglàdâmđãng,đĩthoã.Tuycóchồng,chịvẫncứgiaoduthânmậtvớihếttìnhnhânnàyđếntìnhnhânkhác.Làmộtphụnữtànnhẫn,vôlươngtâm,chịkhôngđếnnhàtùthămchồngđượcmộtlần.Đãvậycólầnchịcònviếtthưgửivàobáochoanhchồngngồitùtinvuichịđã mang bầu. Nhận được thư vợ, Gullit rầu rĩ không nói khôngrằng suốt mấy ngày đêm. Sau đó anh tâm sự với ông già SamCayhallđãmấylầnanhđánhchịvợđếnchếtđisốnglạinhưngchịvẫncứchứngnàotậtnấy.Anhnóianhcũngngoạitìnhlungtung,chẳngcầnchegiấu.Mộtthángsaungàybáotinmangbầu,

Page 181: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chịvợlạitốngthưvàotùchochồngbiếtchịđãpháthai,chịxinlỗianhvàchịnhấtđịnhkhôngchịulydịanh,chịđợianhtrởvề.

– Kỳcụcthậtđấy!–GiàSamnói–Mặtmũinógiốngmẹnhiềuhơngiốngbố.

– Vậylàanhcháucủaôngngấtngưđivàonhàtùnóivớiôngnội…Ôngơi,cháuđây?

– Không. Lúc đầu nó không chịu nói ngay. Tội nghiệp cháutôi.Nólàmgìnêntộimàcũngphải…Cóngườiôngnhưtôi,nócósung sướng gì đâu! Lúc đầu tôi nói với nó chuyện cà kê lằngnhằngmãi.Saurồitôithấyngờngợvìgiọngnóicủanó.Khôngbiết có phải vì cái mình vẫn gọi là tình máu mủ, tình ruột thịtkhông.Tựnhiêntôithấynghinghi.Thằngnhỏmặtmũikhônggiống bố mấy nhưng giọng nói và điệu bộ, từ cái đưa mắt nhìnđếncáinhếchmôi,cáinhúnvai,tôithấyrõrànghìnhảnhbốnóthờibốnóbằngtuổinó.Tôihỏi,nómớinhận.

– Bốnólàconông?Saokhôngthấyanhấyđếnthămông?

– Contôichếtrồi.

Quyểnsáchđược“thảdiều”từphòngCậuĐạođến.Samcầmsách trở về giường nằm đọc. Im lặng dần dần lắng đọng trongkhuTửhình.DườngnhưđêmnaynhữngtửtùtrongdãyAđềuchán xem tivi. May mắn là đêm nay Cậu Đạo không hát. Ngoàiviệc giảng Sấm truyền, nhiều lúc cậu nổi hứng hát Thánh ca –nhữngbàiThánhcadocậungẫuhứngbiểudiễn–Cậuhátkhônghaylắm,chỉđượccáigiọngcậurấtkhoẻ.Cậuthườnglàmcảkhurungđộngvàlàmcácbạntùkịchliệtphảnđối,đòicậutắtđài.

Page 182: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương17

NhàAuburnnguyênlànhàthờđượcchuyểnhoáthànhtrungtâmtưnhânchuyêngiúpđỡcácbàmẹvàtrẻem.Nhữngphụnữđược gọi là bà mẹ đến trung tâm Auburn đa số là những cô gáimười lăm, mười sáu tuổi, bà mẹ già nhất hai mươi, bà mẹ trẻnhất mười hai tuổi. Những bà mẹ của những thiếu nữ này khichohọrađờicũngởvàosốtuổimườilăm,mườibảy.Nhữngôngbố đều vô danh. Có bà mẹ đến với con bồng, con dắt; có bà mẹđếnvớiđứaconcònnằmtrongbụng.Nhiềungườikéonhauđếntừngnhómbabốnngườichovui.Nhiềungườisợsệtkínđáođếnmộtmình.

KhiAdambướcvào,côLeeđangởtrongcáigọilàvănphòngcủacô.Côđangtiếpmộtthiếunữkhệnệmangcáibụngsắpđếnngàyđẻ.

Nhìnthấyanhcháu,Leenóivọngra:

– Chờchonămphút.

Adamđirasauvườnđứngnhìntrờinhìnđất.Khichàngquaylại, cô Lee đứng chờ trên hiên nhà. Cô cháu hôn nhau lên mánhau.

– Conthấysởlàmcủacôrasao?–Leehỏi.

– Côlàmcôngviệcgìởđâyvậy?Conchỉthấytoànlàđànbàchửavớiconnítthôi.

– NhàAuburnlàmộttổchứcthiệnnguyệntưnhânbấtvụlợi.Tấtcảnhữngngườilàmviệcởđâyđềutựnguyệnkhônglương.Bọnhọgiúpđỡnhữngbàmẹtrẻ.

Page 183: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Coibộkhôngmấykhácôơi!Đànhrằngviệcgiúpđỡnhữngcô gái không chồng mà chửa là việc làm tốt… nhưng về mặtkhác,việcgiúpđỡđólạiphầnnàokhuyếnkhíchcáccôgáikhôngchồngcứ…chửa,cứđẻ…

Leecườidànhoà:

– Tùytheocáchnhìncủatừngngười.Mờiquíkháchvàovănphòng.

Trêntườngcáigọilàvănphòngcódánnhiềubíchchươngvềđề tài những chứng bệnh thường mắc của trẻ sơ sinh, nhữngthứcănbổdưỡngtrẻsơsinhcầncó.v.v…Adamthấycócảbíchchươngcổđộngviệcdùngbaocaosu.

BàgiámđốcthanhlịchthấycầnphảigiớithiệuvớianhcháuluậtsưvàilờivềtrungtâmAuburn:

– Tấtcảthânchủcủanhànàyđềukhôngcóchồng,khôngcóviệclàm.Thườngthìhọkhôngsốngởnhàbốmẹmàsốngvớibàdì, bà cô, bà nội hay bà ngoại. Nhà Auburn được thành lập vớimụcđíchgiúphọsốngvànuôiconhọ.

ThấyAdamnhìnlêntấmbíchchươngbaocaosu,Leenóitiếp:

– Bọn cô không làm công việc kế hoạch hoá gia đình nhưngkhuyến khích họ kiểm soát sinh đẻ cũng là việc tốt. Chắc conkhôngbiếttrongnămvừaqua,sáumươiphầntrămtrẻsơsinhchàođờiởtiểubangnàylàconkhôngcha.Nóicáchkhác,sốtrẻsơsinhấylàkếtquảcủanhữngcuộcsốngchungnamnữkhôngcó hôn nhân chính thức. Con số ấy cứ mỗi ngày một tăng. Connítbịbỏrơi,bịđánhđập,cóđứacònbịgiếtthêthảmnữa.Sốtrẻthiếu dinh dưỡng thì không kể xiết. Tình trạng nguy kịch lắmchứ.

Khôngmuốnlýluậnvềsựlợihạicủanhữngtổchứctừthiệngiúpđỡnhữngcôgáikhôngchồngmàcứchửa,cứđẻ.Adamhỏi

Page 184: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

sangchuyệnkhác:

– Ngânquỹđiềuhànhmọingườilấyởđâu?

– Toàn tự nguyện đóng góp. Một nửa phần công việc bọn côphảilàmlàđiquyêntiền.Thânchủbaogiờcũngđông,tiềnbaogiờcũngthiếu.

– Cóbaonhiêungườilàmviệcởđâynhưcô?

– Mươi,mườihaingười.Cóngườilàmviệcnửangày,cóngườilàmviệcmỗituầnmộtngày.Côlàngườimaymắnhơncả.Côcóđiềukiệnlàmviệcởđâytrọnngày,trọntuần.

– Côlàmbaonhiêugiờmộttuần?

– Côkhôngbiết.Cótínhgiờbaogiờđâumàbiết!Thườngthìcôđếnlúc10giờsángvàvềkhinhàhếtkhách.

– Nhưvậylàcôlàmviệchoàntoànkhôngcóđồngthùlaonàocả?

– Hoàntoànkhông.Đâylàviệclàmmàquíluậtsưgọilàmiễnphíđấy.

– Với luật sư, việc phục vụ miễn phí mang tính cách khác.Luậtsưphụcvụmiễnphíđểchứngtỏvớichínhhọlàhọtốtdùhọ kiếm được nhiều tiền. Trong khi họ chi một khoản tiền nhỏchoviệcphụcvụmiễnphí,họvẫnđềuđềuthuvàonhữngsốtiềnlớn.Cơsởnàycủacôkháchẳn:chỉchichứkhôngcóthu.

Leemỉmcười:

– Ôngchồngcôcónhiềutiền.Đểôngấychivàgâyquỹ,kiếmtiềnchonhàAuburnnàycũnglàviệchay.HàngnămtrungtâmAuburn tổ chức một dạ tiệc lấy tiền gây quỹ ở khách sạnPeabody. Tân khách tất nhiên toàn là giới giàu sang: các ôngmang cravat đen, các bà kim cương đầy người, rượuchampagne…Côyêucầuôngchồngcômờigiùmnhữngôngbàchủngânhàngđếndự.Cóđicólại.Mấyôngbàkiatổchứcgì,ông

Page 185: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chồngcôcũngđưacôtớidựvàsẵnsàngđónggóp.Nămvừaqua,cóđêmgâyquỹthuđượcđếnnămtrămngànđô.

Adam rời mắt nhìn những bích chương. Mới đây, qua nhữngcuộckiểmtrađượccôngbố,chàngđượcbiếtgiớithiếuniênrấtkhông sốt sắng hưởng ứng việc dùng bao cao su mặc dù chínhquyền đã tốn nhiều tiền để quảng cáo và nhiều ca sĩ nhạc Rocknổi tiếng đã tham gia cổ động. Chàng không thấy có điểm hấpdẫnnàotrongviệcngồicảngàyởđâytiếpnhữngcôgáimặtnonchoẹt không chồng, không tiền, không nghề, không có họcnhưngcóbầu,cócon.

– Conphụccôđấy.–Chàngnói.

Leechỉgậtđầu.Đôimắtnànghơiđỏ,nàngcóvẻmệtmỏi:

– Côcháumìnhđiănđi.

Lee không hỏi nhưng Adam thấy đã đến lúc chàng phải báotin–tinvuicũngnhưtinbuồn:

– Congặpônglầnthứhaisángnay.Nóichuyệnvớiôngtronghai giờ liền. Bây giờ con đã chính thức là luật sư của ông rồi.Chínhôngsoạnbảnhợpđồng.Bốntranggiấy.Ôngvớiconcùngký.

– Concóthấysợkhông?

– Sợchứcô.Nhưngcontinconsẽthựchiệnđượcđànghoàng,không lỗi lầm, không sơ hở, không lụp chụp trong việc bảo vệông trước luật pháp. Con không nói chắc chắn con sẽ cứu đượcông,conchỉnóicontinconsẽkhôngbịbốirốihaylầmlỗi.Hồitrưanaycongặpmộtphóngviênnhậtbáoởđây.BọnnhàbáođãngheđượctinđồnôngSamCayhalllàôngcủacon.

– Connóivớingườitarasao?

– Tất nhiên con không thể chối được. Anh ta hỏi con nhiềucâuvềgiađìnhtanhưngconkhôngtrảlời.Anhtasẽhỏingười

Page 186: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khácvềgiađìnhta.

– Anhtacóhỏigìvềcôkhông?

– Khôngthấyhỏiđíchdanhcô.Hắnchỉhỏilàngoàibốconra,ôngcócònngườiconnàokháckhông.Tấtnhiênlàhắnsẽtìmvàcóthểhắnsẽtìmracô.Conrấttiếc.

– Contiếcgì?

– Tiếcvềviệcrấtcóthểbọntruyềnthôngsẽtìmracô,đưacôlênbáo,lêntivi.Nhữngngườiởđâysẽcótháiđộkhácvớicô.Côcóthểsẽphảiđisốngởnơikhácnhưbốconvậy.

Leenhúnvairavẻbấtchấp.Adamnhìnthấyánhsợhãitrongđôimắtcô.Chàngbùingùithươngcônhưngbiếtlàmsaođược.

Leeđứnglên,cầmchiếcsắctay:

– Côcháumìnhđiăn.

Hai cô cháu đến một tiệm ăn gần ngay đó, một “bistro” kiểugiađìnhngườiÝtrongtưgia.Leeuốngtràđá,Adamuốngnướckhoáng.LeenhômìnhsangphíaAdam,giọngquantrọng:

– Adam…Cóchuyệnnàycôcầnnóivớicon…

Adamnhìnbàcô,gậtđầu,chờđợi.

– Cônghiệnrượunặngđấy,conạ.

Chàng trai sửng sốt. Hai buổi tối chàng uống rượu với cô, cóthấybàtỏvẻgìlàmộtbợmnhậuđâu!

– Mườinămnayrồi…–Leevẫnnóinhỏnhưkhôngmuốnchongườingoàingheđượccôcháunóigìvớinhau–Cônghiệnrượuvìnhiềunguyênnhân,mộttrongnhữngnguyênnhânấyconđãbiết.Cônghiệnrồicai,lànhmạnh,sạchsẽtrongnhữngkhoảngthờigiandàingắnkhôngchừng,rồinghiệnlại.Cókhicôuốnglạivìcónguyêndo,cókhitựnhiêncôuốnglạichẳngvìlýdogìcả.Đãnghiệnrồi,bỏkhôngdễđâu,conơi…

Page 187: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tốihômquacôuốngrượu,concóthấycôsaysưa,lènhègìđâu? Uống rượu chút chút, không say xỉn thì đâu có phải lànghiệnrượu?

– Côbiết.Côtỉnhlàvìcôchưabịnghiệnlại.Ngườinghiệnkhisaythảmnãolắm.Conchưathấycôxỉnđấythôi!Côđãuốngliềnhaitối,tốinayuốngnữalàcôdínhđấy.Côđãđổhếtrượuởnhàmìnhrồi,cảmấylonbiacôcũngquẳngđiluôn.

– Tốtthôi.Conđâucóthíchuống.Conhyvọngkhôngphảivìconmàhaitốivừaquacôuốngrượu.

– Không, không phải vì con. Nhưng cô cần con giúp cô. Côcháumìnhsẽsốngvớinhautrongmấythángtới,cuộcsốngchắcchắnsẽcónhiềukhókhăn.Chúngtasẽbịxúcđộngmạnh.Đólàlúcnhữngngườinghiệnrượuđãbỏđượcrượuuốnglại.

– Lẽracôphảichoconbiếtngaykhiconvừađếnvớicô.

Leethởdài:

– Nghiện rượu là một tật quái dị. Nhiều lúc người ta uốngrượu tới tấp trước mặt cô, cô vẫn tỉnh queo. Nhưng có lúc chỉnhìn thấy hình ảnh quảng cáo bia trên tivi hay nhìn thấy ảnhchairượucôvẫnuốngintrêntrangbáolàcôlêncơnnghiện.Côtoát cả mồ hôi nóng mồ hôi lạnh. Cô thèm uống đến phát điênlênđược.Lúcấycôthấynếukhôngđượcuốngcôsẽchết.Thậtdễsợ!Cuộcđấutranhtrườngkỳtrongđótachỉcóhuềvàthua.

Nhữnglynướchọgọiđượcmangđến.Adamnhìnchúngbằngcặpmắtnghingờnhưchúnglànhữnglyrượumạnhtráhình.

– Dònghọtacómáunghiệnrượukhôngcô?

Chànghỏinhưngtronglòngđãchắcđếnbảytámphầnlà“có”.

– Cô không biết chắc trong dòng họ mình ra sao. Cô chỉ biếtkhôngcóaitrongnhàtanghiệnrượucả.Conthấybốconđó.Bốconcóuốngđâu.Ôngnộicontuycóuốngnhưngkhôngphảibữa

Page 188: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ănnàocũngbắtbuộcphảicórượu.Côkhôngthấyôngsayrượubaogiờ.Bànộithìđạikỵrượu.Chẳngbaogiờcôthấytrongnhàtatrữnhiềurượu.

Adamnhìnbàcôbằngánhmắtthươngcảm:

– Trongtrườnghợpnàocôbịnghiện?

– Nó đến từ từ, dần dần, không phải hôm trước uống, hômsaunghiệnngay.Mìnhnghiệnlúcnàomìnhđâucóbiết.Côuốngrượuvìtấtcảcácbạncôđềuuống.Khicôkếthônvớichú,việcuốngrượutrởthànhtựnhiên.SốngnhưchúPhelphs,uốngrượukhông phải là chuyện lạ, không uống rượu mới là lạ. Gia đìnhchú uống rượu dữ lắm. Thời gian đầu uống cho vui, người tauốngmìnhcũnguống.Tiếpđólàuốngsaychoquên,quênđểcócanđảmsống.Khibiếtmìnhnghiệnthì…–Thiếuphụthởdài–…mìnhđãnghiệnmấtrồi…

– Consẽcốgắnggiúpcôkhôngnghiệntrởlại.

– Con đừng cho là con có lỗi trong hai tối vừa qua cô cháumình cùng uống. Cô thích cô cháu mình uống với nhau nhưnglâu lâu một lần thôi. Cô đã tái nghiện ba lần nên cô biết. Saunhiềuthángkhônguống,cônghĩmìnhđãlànhsạchhoàntoànrồi,cóuốngvàilycũngchẳngsao.Cólầncôtínhmìnhchỉuốngrượunhẹthôi,hạnchếmỗilầnmộtly.Cứthếmàgiữ.Nótừmộtly lên hai ba ly lúc nào mình không biết. Thế là nghiện lại. Đãnghiệnmộtlầnkhóbỏlắm.Côsợsẽmangnghiệnsuốtđời.

Adam nâng ly nước khoáng lên. Lee nâng ly trà đá. Hai côcháucụngly.Chàngtrẻcườichokhôngkhíbớtcăngthẳngsaulờithútộinghiệnrượucủabàcô:

– Nghiệnthứnàykhoẻngườicôạ.

Ngườihầubàntrởlại.Haicôcháugọimónravioli–mónđặcbiệtcủanhàhàng.Họlạitiếptụcchuyệntrò:

Page 189: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Conmuốnbiếtnhữngnămtrướckia,khicômớikếthônvớiôngchúcon,côsốngnhưthếnào?

– Cóthờicôđilàmnhưcôđãkểvớicon.KhiWalt,contraicô,đến tuổi đi học, cô buồn chán vì phải ở nhà một mình. ChúPhelphs thu xếp cho cô có việc làm trong công ty của một ôngbạn.Lươngcao,vănphòngriêng,thưkýriêng.Đúngrachịthưkýlàmmọiviệc,côchẳngphảilàmgìcả.Đượcmộtnăm,cônghỉ.Cô không thích thấy cô thừa thãi, không làm mà được người tatrảlương.Hainữacôcóchồnggiàu.Đànbàcóchồnggiàukhôngaiđilàmlĩnhlươngcả.

– Đờisốngtìnhdụccủacôchúrasao?

– Khôngđượckhálắmnhưngcũngkhôngđếnnỗiquátồi.Saukhicócon,tấtnhiênlàcôthayđổi,cònchúPhelphsthìlúcnàocũngcósẵncảmộtđạiđộinhữngemtrẻđẹp.Consẽchoángmắtkhivàovănphòngcủaôngấy.Gócnàocũngthấynhữngemtrẻđẹp,tươimát,lộnglẫy.Nhữngthiếunữrăngđẹp,tócđẹp,thânhình đẹp, cái gì cũng đẹp. Váy ngắn, chân dài, các em ngồi saunhững bàn giấy lịch sự, sử dụng những dụng cụ văn phòng tốitân,sẵnsàngchờđợiôngchủgọiđến.Ôngchủcócáiphòngngủminiởngaytrongvănphòng.Vềmặtsex,ôngấylàmộtkhủnglong.

– Như vậy là khi chán làm vợ một ông giàu tiền, cô lữngthữngđirasốngcuộcđờiriêngtheoýcô?

Leegậtđầu:

– Gầnnhưthếchứkhônghẳnnhưthế.Côkhôngưacuộcsốnglàmvợnhàgiàu,thứnhàgiàucôcholàtrọcphú,nhưngvìcầntiền để sống, cô phải thoả hiệp. Trên danh nghĩa và trên luậtpháp, cô vẫn là vợ ông Phelphs. Ông ấy cần có bà vợ trạc tuổiông, bà vợ đàng hoàng, đoan trang trong bộ áo dạ tiệc với kim

Page 190: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cươnglấplánh,bàvợcóhọc,biếtănnóikhôngthuanhữngbàvợcủacácôngchủnhàbăngkhác.Mỗinămcôxuấthiệnbênôngđộmươi lần. Đôi bên đều hài lòng. Ông ấy có những cô nhân tìnhtrẻ, cô muốn vui với ai thì vui, tất nhiên là không được quá lộliễu.Khôngcóvấnđềgìgaycấn.HoàntoànyêntĩnhtrêncảhaimặttrậnmiềnĐông,miềnTây.

Hai cô cháu cùng cười. Nụ cười của bà cô có vẻ đắng cay, nụcườicủaanhcháubiểulộýtìnhthươngcảm.

– Còn Walt? – Adam thắc mắc – Sao không thấy cô nói gì vềWalt?

LeetránhnhìnvàomắtAdam:

– Cóvấnđềđấy.

BàcóvẻkhôngmuốnnóiđếnWalt.

– Saocô?Lạimộtbộxươngkhônữatrongtủáonhàtaư?

Lee nhún vai như muốn tung hê tất cả, đôi mắt đẹp trầmxuốngvìphiềnmuộn.

Adamhỏitiếp:

– Chuyện gì thế cô? Walt là em họ của con. Cho đến giờ nàyconthấydườngnhưconchỉcómìnhnólàemhọ.

Leebùingùi:

– ConsẽkhôngưaWaltđâu.

– Tạisao?NócũngcónửadòngmáuCayhalltrongngườichứbộ.

– Không đâu. Nó hoàn toàn là người dòng họ Booth. Ôngchồng cô muốn có con trai. Tại sao lại cứ phải là con trai? Côkhông biết. Cũng may là cô sinh con trai. Muốn có con trainhưngôngchồngcôlạichẳngcóthìgiờdànhchocon.Ôngđưaconđếnhộiquándạynóchơigolf,Waltghétnhấttròchơigolf.

Page 191: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Nóphêbìnhbọnănrồinằm,khôngbiếtlàmgì,xáchcâygậyđiquất vào trái banh, trò ruồi bâu không giống ai. Không nhữngchỉ không thích chơi golf, nó còn không thích chơi bất cứ mônthể thao nào. Có lần ông bố đưa con sang Canada săn chim trĩ,khi trở về hai bố con giận nhau, không nói với nhau nửa tiếngtrongcảthángtrời.Ôngbốthìmạnhmẽ,hồiđihọcchơiđủcácmôn thể thao: bóng đá, bóng rổ, bơi, quyền anh… Walt cũngmuốnchiềuýbốnhưngnókhôngsốtsắng.Bựcmình,ôngbốépnó, nói nặng nó. Nó chống lại. Ông chồng cô giải quyết sự bấtmãn và thất vọng của ông bằng cách tống con vào ăn ở luôntrongtrường.Waltxacônămnómới15tuổi.

– Walthiệnhọcđạihọcnàoạ?

– MộtnămởCornellrồibỏđi.

– Bỏđi?Bỏđiđâuchứ?

– NósangchâuÂu,ởluônbênđó.

Adamyênlặngchờbàcôkểtiếp.Chàngbiếtchuyệnriêngcủachú em họ chưa hết. Người hầu bàn bưng đến một liễn saladtrôngthậtngon.

– WaltlàmgìbênchâuÂuhảcô?–Adamhỏi.

– NóởAmsterdam,yêumộtemvàchungsốngvớinhau.

– Tốtthôi,côyêntrí.GáiHàLanđẹpmàhiền,khônglẳnglơnhưgáiPháp,khôngdữnhưgáiĐức,khôngmậpnhưgáiÝ.GáiHàLannhấtchâuÂuđócô.

Leelạithởdài:

– NókhôngyêuemgáiHàLan,nóyêumộtemtraiHàLan.

Lee bỗng tỏ ra thích ăn salad. Hai cô cháu yên lặng ăn uốngtrong một lúc. Tuy không muốn nhưng Adam thấy chàng cầnphảihỏichoxongvụchúemđồngtínhluyếnáinàyđi:

Page 192: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Phảnứngcủaôngchúconrasao?

Bàcôbùingùi:

– Chuyếnxuấtngoạicuốicùngvợchồngcôcùngđivớinhaulà chuyến đến Amsterdam thăm nó. Khi ấy Walt đã sống ởAmsterdam được hai năm. Ông bố đã chịu bỏ qua cho anh concái tội tự ý bỏ học, bỏ đi. Nó có gọi điện về cho cô vài lần, viếtmấycáithiếpmừngsinhnhật,Giángsinhrồithôi,liênlạccàngngàycàngthưadần.Côchúmuốnbiếtnósốngrasao.Đếnnơi,cô chú thấy nó làm hầu bàn trong tiệm cà phê. Y phục của nóquáidị:vớlenđếnđầugối,đigiàygỗ,đeobôngtai.NónóitiếngHà Lan như gió. Cô chú không muốn làm ồn ào trong tiệm nênbảonóđếnkháchsạn.Nóđến.Thậtghêrợn.Dễsợ.Ôngbốhànhxửquyềnlàmbốmộtcáchquyếtliệtvàngungốc.Rạnnứtthànhrađổvỡ.Ôngchồngcôtruấtquyềnthừahưởngtàisảncủacon,cắtluôncảtiềnchucấphàngtháng.

– CóbaogiờWaltvềthămnhàkhôngcô?

– Không bao giờ. Mỗi năm cô đến gặp nó ở Paris một lần.Riênghaimẹconthôi.Côvớinósốngtrongmộtkháchsạnnhỏ,cùng ăn, cùng đi chơi, cùng thăm những viện bảo tàng, xemopera.Mẹconsốngvớinhaumườingày,cókhinửatháng.Đólànhữngngàyđẹpnhấttrongnămcủacô.

– ConmuốngặpWalt.

Leenhìnngâyanhcháu.Mắtbàbỗngướt:

– Cảmơncon.

– Con muốn gặp Walt thật mà. Nó “gay” thì đã sao! Bây giờmọinơinhannhảndânđồngtínhluyếnái.Cógìlạđâumàlàmraquantrọng.Conmuốngặpđứaemhọduynhấtcủacon.

– Nếuconmuốn,côvớiconcùngđi.

Lee mỉm cười. Chuyện khổ tâm đã được nói ra rồi, bà có vẻ

Page 193: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thoảimái,dễchịuhơn.

– Waltcóbiếtgìvềôngnộicủaconkhông?

– Không.Côđâucócanđảmnóichonóbiết.

– WaltcóbiếtgìvềconvớiCarmen?Vềbốconkhông?

– Biếtchútchút.Côcónóivớinóvềgiađìnhconkhinócònnhỏ,khôngbiếtnócócònnhớhaykhông.

– Những người họ Booth nghĩ sao khi trong dòng họ có mộtanh“gay”?

– Họcămthùnó,nócămthùhọ.

– A…vậylàconđãcócảmtìnhvớinórồiđó.

– Nó không phải là đứa trẻ xấu hay hư hỏng gì. Nó muốnnghiêncứunghệthuậtvàtrởthànhhọasĩ.Nóchỉkhôngcótài.Côvẫngửitiềnđềuđềuchonó.

– ÔngnộiconcóbiếtgìvềWaltkhông?

Leelắcđầu:

– Ông hoàn toàn không biết. Cô cũng không muốn ông biết.Ôngđãcóquánhiềuphiềnmuộnrồi.

– Conmuốnhỏicômộtcâuriêngtưnữa.

Leemỉmcười:

– Hỏiđi.Câuhỏinàocủaconmàchẳngriêngtư.

– Tốinaycôđãchoconbiếtcôtừngnghiệnrượu,ôngchúconlàmộtloạikhủnglongđatình,contraicôlàdânđồngtínhluyếnái. Trong một bữa ăn mà nghe từng ấy chuyện con thấy cũngtạmđủsongconvẫnphảihỏi:cònchuyệngìlykỳnữakhông?

– Đểcônhớxem.Ôngchồngcôcũngnghiệnrượu.Ôngấyđãbịphụnữkiệnratoàhailầnvềtội“quấyrốitìnhdục”.

– TabỏquahọBoothđicô.TậptrungvàohọCayhallthôi.

Page 194: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Họ Cayhall thì con chỉ mới biết có bốn món ăn chơi thôi.Cònnhiềulắm.

– Concũngsợthế!

Page 195: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương18

TrậnmưalớnvớinhữngtiếngsấmchuyểnđộngđấttrờitrôiquađồngbằngvùngMississippilúcba,bốngiờsáng.Tiếngsấmnổ làm Sam Cayhall tỉnh giấc. Ông nằm nghe tiếng những hạtmưa đập mạnh vào những ô cửa sổ ngoài hành lang rồi tiếngdòng nước chảy xuống đọng thành vũng dưới chân bức tườngcáchphònggiamcủaôngkhôngmấyxa.Nệmgiườngkhôngcònlàmôngnónglưngnữa.Rấtcóthểtrậnmưalớnnàysẽkéodàiđến sáng. Nhờ nó, khu Tử hình sẽ có thể mát mẻ được một haingày.

Ông già tử tù thích mưa, nhất là mưa đêm mùa hạ. Chínhquyền tiểu bang Mississippi, với sự minh triết vô hạn, đã xâydựnglênnhàtùởđịađiểmnóngnhấttoànbang.VàkhuAnninhTốiđa– nômna làkhuTử hình– đượcxâytheo kiểulò nướng.Khucũngcómộtdãycửasổnhưngquánhỏvàvôdụng.Nhữngtácgiảcủacáihoảngụcmininàyđãnhấttríphảilàmsaođểchokhí trời không lọt được vào, khí ngục không thoát được ra. Saukhi đã hoàn thành công trình kiến trúc mà họ tự thấy là tuyệthảovàlàmộtkiểumẫutiệnnghitùngục,họlạinhấttrímộtlầnnữa trong quyết định không đặt máy điều hoà không khí chocông trình. Toà nhà khám Tử hình đứng sừng sững và cô độcgiữa cánh đồng trồng bông đậu. Nóng bức và ẩm thấp quanhnăm.

NhưngchínhquyềntiểubangMississippikhôngchỉhuycũngkhông kiểm soát được thời tiết. Khi trời mưa xuống làm không

Page 196: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khídịumát,ônggiàtửtùdânglờitạơn.Dùsaothìvẫncómộtđấng cao cao trên kia kiểm soát và chỉ huy tất cả. Chính quyềntiểubangbấtlựctrướcviệctrờimưatrờinắng.

Ra khỏi giường, ông đứng vặn mình, vươn vai. Đau lưng làbệnhchungcủangườigià,nhấtlàkhingườigiàlạilàmộttửtù.Với thời gian, người tử tù quen dần với bệnh tật và ít có ngườithanvãnvềsứckhoẻ.Bácsĩ,ytákhôngphảilàbạncủatửtù.

Ôngđitớiđứngvịntaylênsongsắt,lắngnghetiếnggió,tiếngmưa bên ngoài. Chúa ơi… ước gì được đi thẳng qua bức tườngkia,điramưa,dẫmchânlêncỏướtmềm.Ướcgìđượcchạytrongmưa, dưới mưa, được cảm thấy mưa rơi trên tóc, mưa đập vàomắt,nướcmưamátrượichảytừđỉnhđầuxuốngđếngótchân.

Nỗikinhhoàngghêrợnđặcbiệtcủakhutửtùlàngườitùsốngtrong đó bị chết mỗi ngày. Mỗi buổi sáng thức dậy, người tử tùthấymìnhđếngầncáichếtthêmmộtngàynữa.

Ôngđốtđiếuthuốcthứnhấttrongngàyvàlặngnhìnlànkhóithuốc bay chậm, tan chậm trong không gian ẩm nước mưa. Cónhiều điều quái dị trong hệ thống tư pháp xứ này. Ông nghĩthầm.Hômnaytoàánphánquyếtthếnày,ngàymaicóthểtoàphán quyết khác hẳn. Cùng một ông toà ban hành hai cái ánkhác nhau cho hai vụ giống hệt nhau. Một toà án có thể cất kỹđơn xin thượng tố của một vụ trong nhiều năm không thèmnhìn ngó, nói năng gì cả; để rồi đùng đùng lôi vụ án ra xử làmmọichuyệnrốitinhrốimù.Nhữngôngtoàchếtđi,nhữngôngtoàmớiđếnthaythếcónhữngquanniệmvànhữngphánquyếtkháchẳnnhữngôngcũvềcùngmộtvụán.TốicaoPhápviệnkhithìngảvềtả,khithìnghiêngsanghữu.

Đôikhivớinhiềutửtù,chếtngaycònđỡkhổhơnsốngmàchờchết. Nếu được cho quyền chọn chết ngay hay tù chung thântrong khu Tử hình, người tử tù Sam Cayhall đã chọn cái chết

Page 197: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

trongphònghơiđộc.Nhưngnhưngườitavẫnnói:cònsốngcònyêu,cònsốnglàcònhyvọng,gầnnhưtấtcảnhữngngườitửtùđềucóniềmhyvọngmongmanhcóthểvụáncủahọsẽđượcxửlại, có thể án của họ sẽ giảm. Họ mong chờ phép lạ đến từ trờicao.Sựmongchờđógiúpchohọsốngđượctừngngày.

MớiđâySamđọcmộttàiliệuchobiếthiệncó250tửtùđangchờbịthihànhánởHoaKỳ,nhưngtrongnăm1989vừaquachỉcó 16 người trong số bị hành quyết. Tiểu bang Mississippi chỉhànhquyết4tửtùkểtừnăm1977,nămtửtùGaryGilmoređòiđượcchếtbằngsúngdotiểuđộihànhquyếtởUtah.Nhữngconsốnàylàmcáctửtùthêmsứcbámvíuvàocuộcsốngvàlàmhọsốtsắngđệđơnxinthượngtố.

Người tử tù đứng đấy hút thuốc mãi cho đến lúc trời ngừngmưavàbuổisángđến.Ôngănsáng,đếnbảygiờmởtivixemtin.Bỗngôngnhìnthấykhuônmặtônghiệntrênmànảnhsaungườinữxướngngôn.Chịnàysôinổiloancáitinđặcbiệttrongngày:TửtùSamCayhallsắpchịuán,vàngườiluậtsưđạidiệnmớitênlà Adam Hall, dường như là cháu của tử tù. Luật sư Adam HallđạidiệncôngtyKravitz&BaneởChicago.BứcảnhSamCayhallchiếu trên tivi đã được chụp cách đây mười năm. Ảnh Luật sưAdam Hall rõ ràng là ảnh chụp lén ở ngoài phố. Tin cho biếtthêm luật sư Adam Hall đã xác nhận với phóng viên nhật báoTheMemphisPressônglàcháucủatửtùSamCayhall.

Ônggiàbựcdọcbuôngmẩubánhxuốngđĩanhựa.Luậtsưcủaôngđãnóichuyệnvớinhàbáo,bấtchấplệnhcấmcủaông.Saobọn trẻ thời nay thiếu chữ tín đến vậy! Người ta dạy bọn trẻnhữnggìtrongnhữngcáigọilàtrườngLuậtcủaxứsởnày?

TừphòngbêntiếngGullithỏisang:

– Sam…Ôngcóđấykhông?

Page 198: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cóđây.

– Vừa nhìn thấy ông trên kênh 4. Hình chụp hồi nào coi trẻquá.Ôngthấysao?Sợkhông?

– Thườngthôi.

– Hítvàomấyhơichânkhínhé,ôngSam.

Những tử tù sẽ bị chết trong phòng hơi độc thường nói vớinhaucâu“Hítvàomấyhơichânkhí”khihọthấybấnloạn,giậndữ,sợhãihaybuồnrầu.Khihọnóivớinhaucâunàythìchỉcóýnghĩađùagiỡn,khôihài;nhưngnếunhữnggiámthịmànóicâunàyvớitửtùthìnólạimangýnghĩaácđộc,rủaxả,cốýhànhhạtửtùbằngcáchgợichohọnhớđếncáichếtthêthảmđangchờđợihọ,vàđólàhànhđộngvihiến.Đãxảyranhiềuvụtửtùkiệngiámthịvìcâunày.

9giờ30sáng,trungsĩgiámthịParkerđếntrướcphòngtửtùSamCayhall.HaigiámthịkháccùngđivớiParker.Sángnayhọmangđếnmộtdâyxíchsắt.

– Đểlàmgìvậy?–Nhìndâyxích,Samhỏi.

– Xíchchân.–Parkerđápgọn.

– Rasânchơichứlàmgìmàphảixíchchân?

– Sángnaychúngtôiđưaôngđithưviện.Luậtsưcủaôngyêucầuđượcgặpôngởthưviện.Đithưviệnthìphảixíchchân.

Nhưmọilần,SamCayhallđưatayrasaulưngchịucòng.Cửamở,ôngbướcrachịuxíchchân.

– Còngiờrasânchơicủatôi?–Samhỏi.

– Đigặpluậtsưhếtbuổisáng,cònrasânravườngìnữa?

– Đừngnóibậy.Tôicóquyềnđigặpluậtsư,tôivẫncóquyềnra sân chơi một giờ đồng hồ. Anh làm sao thì làm. Truất giờ rasâncủatôilàtôikiệnanh.

Page 199: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Parkervẫnhoànhãnhưhaingườiđangnóichuyệngiỡn:

– Thôi mà Sam! Đừng có nóng. Kiện cáo mất công lắm, mấtcôngchoôngấy,khôngphảichotôi.

Khi đưa Sam Cayhall ra khỏi hành lang phòng giam, Parkermớinói:

– Khỏi cần ông đòi, Tổng giám thị mới ra lệnh từ nay mỗingàyôngđượcrasânchơihaigiờ,sánghoặcchiềutùyông.Choông ở ngoài sân chán thì thôi. Cứ thế mãi cho đến ngày ôngkhôngởđâynữa.

Ngườitửtùhậmhực:

– Mấyngườisắpgiếttôinênmấyngườimớichotôirasânhaigiờđồnghồmộtngày.Đểlàmgìvậy?Đểtôicóthểđivàophòngtắm hơi mà không cần mấy người dìu ư? Anh nói với lão Tổnggiámthịtôigọilãolàthằngchóđẻ.

Parkercườikhẩy:

– Tưởngnhắnchuyệngì.Chuyệnđóôngấybiếtlâurồi.

Sam Cayhall đi qua bốn lần cửa trước khi bước ra đến ngoàitrời.Chiếcxechờsẵn.Haigiámthịxốcnáchnhấcbổngngườitùbịxíchchânlênxe.Parkerngồibăngtrướcvớitàixế.

– Nóngquá!–Ngườitùkêulên–Chomáylạnhchạyđichứ!

– Hítvàihơichânkhíđi,Sam.–Parkernói.

– A…đượclắm!Anhsẽbịlôithôivềcâuấyđấy,Parker.Tôisẽkiệnanh.

Máylạnhđượcmở,xechạy,SamCayhallngừnggâysự.Xechởtùchạytrongvònghàngràonhàtùnênkhôngphảilàloạixebítbùng.Ngườitửtùmởlớnđôimắtnhìncảnhvậtquakínhchắngió.Trậnmưalớnđêmqualàmchocâycỏsạchbụivàxanhrờn.Nhiều vũng nước còn đọng trong cánh đồng trồng bông. Ông

Page 200: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhớ lại kỷ niệm thời thơ ấu. Thời ấy, có năm ông cũng đi háibôngvớimọingười.NhưnglậptứcSamngừngngayviệchồiứcnày.Từlâuôngđãtậpquentínhkhônghồitưởngquákhứ.

Xe chạy chậm, Sam thích thú nhìn đám tù nhân ngồi hoặcđứngquanhmấytùnhânkhácđangnằmđẩytạ.Nhữnglàndatrầnloángướtmồhôidướiánhmặttrời.Nhữngngườinàycũnglàtùnhân,họđangsốngtrongnhàtù,nhữnghàngràodâythépgai vẫn bao quanh họ nhưng họ được đi lại ngoài trời, trongnắng,tronggió;đượccườinói,đượcởtùyênổnchờngàyrakhỏitù, không bị ám ảnh bởi cái chết ghê rợn trong phòng hơi độc.Ngườitửtùthấycuộcsốngcónhiềucái“được”củanhữngbạntùkiasungsướng,đángsốngbiếtchừngnào!

ThưviệnLuậtcủanhàtùđượccáctùnhângọilàTiệmSách–vìnóquánhỏvàcóquáítsách.ThưviệnchínhcủanhàtùnằmtrongmộtkhucáchkhuTửhìnhkháxa.TiệmSáchchỉdànhchonhững tử tù. Sam Cayhall từng đến đây nhiều lần trong chínnămtrời.

HaiviêngiámthịđitheomởdâyxíchdướichânSamCayhallkhihọvàobêntrongthưviện.

– Ôngcóhaigiờ.–Parkernói.

Samxoaxoahaicổtaysaukhiđượcmởcòng:

– Tôiởđâymấygiờtùytheoýtôi.

Parkergậtđầu:

– Được! Ông muốn ở lại đây đọc sách cả ngày cũng được,nhưnghaigiờnữatôiđếnlôicổôngvề.

Sam bước vào phòng. Cánh cửa đóng mạnh lại sau ông. Samđặttậphồsơmangtheolênbàn,mắtnhìnthẳngvềphíachàngluậtsư.

Lần thứ nhất hai ông cháu được gặp nhau trong cùng một

Page 201: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

gian phòng, không gian giữa họ không bị ngăn cách bằng mộthàng lưới sắt. Adam thấy ông nội chàng, nhìn gần, có vẻ thấpnhỏhơntrongbộđồngphụctửtù.Nhữngcảmgiácphatrộncủatình trạng liên hệ giữa họ: ông và cháu, luật sư và thân chủ,người tự do và người mất tự do, làm cho họ sững sờ trong vàigiâyđồnghồ.

– Chàoông.–Adammởlời.

– Chàocon.Ôngvừanhìnthấyhìnhôngvàcontrêntivi.

– Ôngđọcbáochưa?

– Chưa.

Adamđẩytờnhậtbáolướttrênmặtbàn,Samđưatayrachặnlại. Ông ngồi xuống ghế, mở tờ báo, đọc kỹ bản tin và nhìn kỹảnhông,ảnhanhcháuinkèm.

PhóngviênToddMarkstìmđượcngườitênlàAlanCayhallrađờiởClanton,quậnFord,năm1964,ngườiđứngtênbốtrêngiấykhaisinhlàEdwardS.Cayhall.TiếpđóToddMarkslụctìmgiấykhaisinhcủaEdwardS.CayhallvàthấythânphụcủangườinàychínhlàSamuelLucasCayhall,ngườitửtùđangchờbịthihànhán.BảntinchobiếtluậtsưAdamHallxácnhậnthânphụôngđãđổihọtênởCaliforniavàSamCayhalllàôngnộicủaông.ToddMarkscẩnthậnkhôngviếtchínhluậtsưHallxácnhậnvớianhta chuyện trên nhưng qua bản tin, anh ta đã không tôn trọngthoả hiệp miệng giữa anh ta và Adam Hall. Ai đọc bản tin nàycũngthấylàhaingười–phóngviênvàluậtsư–đãgặpnhau,đãnóichuyệnvớinhau.

BảntinđăngthêmchitiếtngườiconEdwardS.CayhallđãtựtửchếtởCalifornia,khôngthấyviếtgìđếnngườiconnàokháccủa người tử tù. Lee chưa bị nhắc đến, phóng viên Todd MarkschưabiếtgìvềbàLeeCayhallBooth.

Page 202: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Bản tin về hai ông cháu được đăng trên trang nhất tờ báo.SángsớmhômnayLeeđưatờbáochoAdamkhianhcháuđangngồi uống cà phê trên ban-công ngắm mặt trời lên trên dòngsông trắng. Hai cô cháu cùng uống cà phê rồi nước trái cây. Họthay phiên đọc báo và bình luận. Adam nói anh chàng phóngviên nhà báo đã cho phục sẵn nhiếp ảnh viên ở cửa khách sạnPeabody,chờchàngbướcralàchụpliềnnêntờbáomớicótấmảnhnày.Thủđoạnnhànghềcủamấytaykýgiảkýthôi.Khôngcógìđángngạcnhiênhaykhóchịuvìnghĩrằngmìnhbịlừa.

Vứttờbáoxuốngbàn,ônggiàhỏi,giọnggaygắt:

– Concógặptênnhàbáonàykhông?

– Concógặp.

– Saolạigặpnó?

– VìhắngọiđiệnđếnvănphòngcủaconởMemphis,yêucầuđượcgặpcon.Vìhắnđãngheđượctinđồnvềôngcháumình.Vìconmuốngặphắnđểchínhconxácnhậntinđó.Thưaông,cógìquantrọngđâuạ?

– Báonóđăngảnhông,ảnhconchìnhìnhthếnàymàkhôngphảilàquantrọngà?

– Ảnh ông lên báo nhiều lần rồi. Dù con có tránh không gặphắnthìhắnvẫncứđăngảnhôngvàloantinđồnvềôngcháutanhưthường.Đểhắnloantinđồncóthểcóhạichoôngcháuta.Gặphắn,ítnhấtconcũngcóthểngănchặnđượcphầnnào.

NhữngluậncứAdamđưarakhônglàmônggiàhàilòng.Ôngnhúnvai:

– Còncon?Bộconkhoáiđượccóảnhđăngbáolắmư?

Chàngtraimỉmcười:

– Họchụpléncon.Ôngnhìnảnhcũngthấyconbịchụplén.

Page 203: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Nhưng bị chụp lén, không sửa soạn gì mà trông con cũng đượcđấychứ!Cháuôngđâuđếnnỗinào.

Ônggiàgõgõngóntaylêntờbáo:

– Connóichonóbiếttấtcảnhữngchuyệnnày?

– Vâng.Gầntấtcả.Hắncũngtựtìmđượcvàichitiết.Concógiao hẹn hắn không được loan tin là hắn gặp con, không đượcviết chính con xác nhận bất cứ chuyện gì với hắn. Hắn đã viphạmgiaoước.Consẽkhôngbaogiờchohắngặpconnữa.

Ông già lấy thuốc ra hút. Thái độ của ông trở lại thoải mái,môiôngthoánghiệnnétcười:

– Đừngtựái.Concòntrẻ,đôikhiconngâythơcũngphảithôi.Khôngaigiaoướcvớibọnnhàbáocả.Chínhvìkhôngmuốnthấyconbịhốvớibọnnhàbáonênôngmớicảnkhôngchocongiaothiệpvớibọnnó.–Ôngđổichuyện–Connhậnvớinóconlàcháucủaông?

– Nhận chứ ông. Con không muốn chối, mà có chối cũngchẳngđược.

Ônggiàcóvẻhàilòng.Khóithuốcôngnhảrabắtđầuquầntụnhưđámmâythánhtrênđầuông.Chàngtrainghĩđếnchuyệnlàmsaođểkhôngbịnhứcđầuvìsốlượngkhóiônggiàsảnxuấtratrongmấytiếngđồnghồhaiôngcháunóichuyệntrongcănphòngnày.

Ônggiàlongtrọngkhuyếncáo:

– Con phải tránh xa bọn truyền thông. Chúng vô lương tâmvàngungốc.Chúngbớimócđờitưngườitađểsống.Chúngdốitrá và sẵn sàng phạm những việc chúng biết là bậy bạ, kể cảnhữngviệccóthểlàmngườitachếtoan.

– Ôngơi…conlàluậtsư,conbắtbuộcphảigiaotiếpvớigiớitruyềnthông.

Page 204: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ônggiàgậtđầuthôngcảm:

– Ôngbiết.Khóđấy.Ôngmuốnnhắcđểconthậntrọngtrongkhigiaothiệpvớibọnbấtlươngấy.

Adammởcặplấyratậphồsơ.Chàngmỉmcười:

– Thưa ông, đêm qua con nghĩ ra được một đòn khá hay đểmởđầutrậnđánhtựvệcủaôngcháuta.

– Đòngìthế?Ôngngheđây.

– Con sẽ nộp yêu sách này sáng thứ Hai tới. Đơn giản thôi.Mississippilàmộttrongnămtiểubangvẫncòndùngphònghơiđộcđểthihànhántửhình.ViệnLậpphápMississippitrongnăm1984đãthôngquađạoluậtchophéptửtùđượcquyềnchọnlựaviệc chết trong phòng hơi hay chết vì tiêm thuốc. Nhưng luậtmới ấy chỉ được áp dụng với những người bị kết án sau ngày 1tháng7năm1984.Khôngápdụngvớiông.

Ônggiàgậtđầu:

– Đúng.Theoôngthấy,nửasốtùhiệnchờchếttrongkhuTửhìnhcóquyềnchọnlựatheoluậtmới,nửasốđãbịkếtántrướcngàybanhànhluậtthìmiễnchọn.

– Một trong những lý do Viện Lập pháp thông qua đạo luậttiêmthuốcchongườitùđượcchếtđỡkhổhơnlàđểlàmchoviệcthihànhántửhìnhnhânđạohơnmộtchút.ConcónghiêncứunhữngcuộcbàncãivềvấnđềnàynênconthấynhiềuthànhviênViện Lập pháp Mississippi cho việc giết người trong phòng hơiđộc là dã man và lỗi thời. Thời đại mới phải có cách giết mới:nhanhhơn,tiệnhơn,đỡtốnhơnvàlàmchongườibịgiếtđỡđauhơn.Luậncứchúngtađưarađểyêusáchlàkhichínhquyềnđưaracáchtiêmthuốctứclàmặcnhiênchoviệcgiếtngườibằnghơiđộc là không còn hợp thời. Tại sao lại không hợp thời? Vì đó làcáchgiếtngườitànác.

Page 205: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ônggiàsuynghĩrồinóisaumấyhơithuốc:

– Connóinữađi.

– Chúng ta sẽ tấn công phòng hơi độc và yêu cầu không thihành án trong phòng hơi độc. Con nghe nói có xảy ra nhiều bêbối trong hai vụ hành quyết Teddy Doyle Meeks và MaynardTole.

Ônggiàngướclênnhìn:

– Bênngoàicũngbiếtnhữngchuyệnbêbốiấysao?Hayđấy!

– Ôngcóbiếtgìvềhaivụấykhôngạ?

Ônggiàcườigiọngmũi:

– Biết quá chứ sao lại không! Hai người đó chết chỉ cách chỗôngnằmcóvàichụcthước.Bọntửtùchỉcóchuyệnchếtđểnóivới nhau cả ngày lẫn đêm. Người nào trong khu Tử hình cũngbiếtchitiếtvụhànhquyếthaingườiconvừanói.

– Chuyệnrasao,ôngkểchoconngheđi.

Ônggiàngồithẳnglên,đặthaitaylênbàn,nhìnmơhồxuốngtờbáo:

– Meekslàtửtùthứnhấtbịthihànhánởtiểubangnàysaumườinămkhônghànhquyếtmộttửtùnào.Bọncàchớntrongkhám đường này quên mất chúng phải làm những gì khi giếtngười, chúng không nhớ cách sử dụng phòng hơi. Năm đó lànăm 1982, ông về đây đã được hai năm. Trong mười năm trời,bọntửtùsốngphâyphây,chỉănrồingủ,chẳngaithèmnhớgìđếnnhữngcáigọilàphònghơivớichấtcyanide,đếnbữaăncuốicùng.Tuybịkếtántửhìnhnhưngánkhôngthihành,chẳngaicógìđểphảisợ.VụMeekslàmchobọntửtùchoàngtỉnh.HọgiếtMeeksrồihọsẽgiếtnhữngtửtùkhác.

Adamđãđọcnhiềubàibáotườngthuậtvụthihànhántửtù

Page 206: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Teddy Dole Meeks hết sức luộm thuộm, bê bối nhưng chàngmuốnnghechínhmộttửtùthuậtlạivụđó:

– Vụđóxảyranhưthếnào,thưaông?

– Rấtnhiềuchuyện.Conđãnhìnthấyphònghơiđộcbaogiờchưa?

– Thưachưa.

– Sátcạnhphònghơiđộclàcănphòngnhỏ,chỉlớnhơnbuồngđiện thoại công cộng một chút. Chuyên viên bào chế thuốc độclàm việc trong cái ô nhỏ ấy. Y pha chất acid với cyanide rồi đổvào cái ống cho chảy vào phòng hơi. Khi họ giết Meeks, anhchàngbàochếđangsayrượu.

Ngạcnhiênvàkhôngtin,Adamkêulên:

– Saoạ?

– Tửtùtấtnhiênchẳngainhìnthấyanhbàochếnày,nhưngviệclúcanhấyxỉnthìaicũngbiết.Nguyênnhânlà,connênnhớchitiếtnày,khôngaichờđợiMeekschịuán.Tùvàbọngiámthịđều nghĩ tử tù sẽ được hoãn thi hành án vào phút chót nhưnhữngvụtrước.Meeksđãđượchoãnchịuánhailần.Nhưnglầnnàykhôngcólệnhhoãn.Đếnphútcuối,bọncàchớnmớicuốngquítchạyđitìmchuyênviênbàochếđộcdược.Chuyênviênnàyđược cơ quan Tư pháp tiểu bang chỉ định, không phải cứ anhlang băm pha chế nào cũng làm được việc đó. Khi bọn cà chớntìm được chuyên viên bào chế thì anh ta đã say khướt. Say thìsay,anhtavẫnphảivônhàtùhànhnghề.Khôngbiếttạisaomẻthuốc đầu tiên anh ta cho qua ống dẫn chảy vào cái chậu đặtdưới ghế Meeks ngồi trong phòng lại không bốc hơi. Mọi ngườichờđợiMeeksnhănnhó,dãydụarồichết.Meeksthìhítvàomộthơidài,nhịnthởvàcũngchờđợi.Nhưngchờmãichảthấygìcả,Meeks nhịn thở hết nổi đành phải há miệng ra thở. Thấy tử tù

Page 207: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

vẫnsốngnhăn,bọncàchớngiươngmắtếchranhìnanhbàochế.Anhnàylầmbầmchửithềrồiđongthuốclàmlại.Nhưngtrướchếtphảilấysốthuốckhôngbốchơitừtrongphònghànhquyếtđem ra ngoài. Việc này mất đến mười phút. Mẻ thuốc thứ haiđượcđổvàoốngdẫn.Lầnnàythìthuốchiệunghiệm,hơiđộcbốclên.Ngườichứngkiếnnhìnquacửakínhvàophòngcóthểthấylàn hơi như khói xanh bốc lên từ dưới ghế tử tù ngồi. Không aibiếttạisaotrongphònglạicócâycộtsắtdựngngaysaughếtửtù.KhimọingườitưởngMeeksđãchếtthìhắnlạidãydụa,đầuhắngiậtgiậtrađằngsau,đậpmạnhvàocâycột.

Adamđặtcâuhỏi:

– Từlúchítphảihơiđộcđếnlúcchếtlàbaolâu?

– Không ai biết chắc. Theo lão bác sĩ khám đường thì chếtngayvàkhôngđauđớngìnhưnglãocóbaogiờphảihíthơiđộcđâu mà lão biết. Những người bị bắt buộc phải hít hơi độc thìchẳngaicònsốngđểkểlạikinhnghiệm.TheovàingườichứngkiếnthìMeeksdãydụa,coquắp,đậpđầuđếnnămphút.

VụtửtộiMeeksbịhànhquyếtcungcấpchonhữngngườivậnđộng bãi bỏ án tử hình nhiều dữ kiện để tranh đấu. Điều chắcchắnlàtửtộiMeeksđãbịđauđớnnhiềutrongphònghơiđộcvànhữngđauđớnấylàkhôngcầnthiết.Adamthấynhữngchitiếtông nội chàng kể đều phù hợp với những gì chàng được đọc vềvụxửMeeks.

– KhiMeekschịuán,ôngởđâu?

– Ôngởphòngsố1,dãyD.Đêmấyanninhvàtrậttự,nóichođúng và rõ là những cấm đoán, được thắt chặt hơn trong toànkhám. Ở tất cả những khu khác, tù nhân đều biết có vụ hànhquyếttrongđêm.Giờhànhquyếtluônluônấnđịnhvàolúcsau12giờđêm.Điềunựccườilàbọncàchớncócảhaimươibốngiờ

Page 208: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mộtngàyđểthihànhánnhưngchúngvộivànglàmviệcđóngayvào phút đầu tiên trong ngày. Lệnh thi hành án chỉ ghi ngàythôi,khôngghigiờ,nhưngcứmộtphútsau12giờđêm,phútthứnhất của ngày mới là chúng làm luôn. Tuy vậy việc chúng làmcũngcócáitốtlànếulệnhtạmhoãnđượcgọitớibằngđiệnthoại,những luật sư của tử tù có cả một ngày để chạy cho lệnh hoãnchính thức được đưa đến khám đường trong ngày. Như vụ xửBuster Moac. Chúng đưa Buster vào phòng lúc nửa đêm, tróibuộcxongxuôichỉcòncóviệcđóngcửa,thảhơiđộcthìcóđiệnthoạitớibáolệnhtạmhoãnđểchờquyếtđịnhmới.Busterđượcđưa trở về phòng cách ly trong lúc các luật sư của hắn toát mồhôi xin lệnh hoãn thi hành án chính thức. Nhưng xin khôngđược. Đến lúc mặt trời mọc, Buster bị đưa vào phòng hơi độc.Người ta truyền nhau mấy câu nói cuối cùng của Buster. Hắnphêbìnhmiếngbít-tếtcuốicùnghắnăncònquásống.CâuthứhaihắnnóivớilãoTổnggiámthịNaifeh:“ThằngThốngđốcchóđẻkhôngchịuânxáchotôi.Nóichonóbiếtkỳtớitôikhôngbỏphiếubầuchonónữa”.

Ông già có vẻ thích thú vì câu nói đó, Adam thấy chàng cầncườilênvàitiếngphụhọa.

BốnnămsaungàyTeddyDoyleMeeksthụán,đếnlượttửtùMaynardTolephảivàophònghơiđộc.ToleđượcnhàKravitz&Banebiệnhộmiễnphí.AdamđãđọcnhiêubàitườngthuậtvụxửtửTolenhưngchàngvẫnhỏi:

– VụMaynardTolethìsaoạ?

– ÔnggọihắnlàMỹđen,nhưngvớiconthìhắnlàngườiMỹgốcPhi.Nhiềungườikhácgọihắnlàngườidamàu.

Hắn là thành viên của một nhóm tự nhận là tranh đấu choquyềnlợicủangườidamàu.Hoạtđộngchủyếucủanhómlàtổchức những vụ đánh cướp nhà băng gọi là để lấy tiền lo việc

Page 209: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tranh đấu. Hắn bắn chết người trong một vụ cướp nhưng hắncholàhắnchẳngcótộigìcả.Baonhiêutộilỗitrênđờinàyđềudobọndatrắngvàxãhộidobọndatrắnglàmchủgâyra.Hắnvẫnchửi rủa ông và dọa giết ông nhưng ông chẳng đếm xỉa gì đếnhắn.Hắnchỉgiỏiđánhvõmồm.

– Đánhvõmồmlàsaoạ?

– Làăntụcnóiphét,làhunghãngconbọxít,đaotobúalớn,mởmiệngralàdọagiếtngườinọngườikianhưngthựcchất,bảnlãnhchẳngcógìđángkể.ĐasốbọnMỹđenđềunhưthế.Chúnglalốiomsòmlàchúngvôtội,sởdĩchúngphảivàotùlàdoxãhộitrắngxôđẩychúng.Kểcảkhichúngcướpcủa,hãmhiếp.Chúngvẫn tự cho là chúng vô tội. Những việc chúng làm đều do bọntrắnggâyra.

– Nhưvậythì…khihắnrađi,chắcôngcũngthấynhẹngười?

Ônggiàlắcđầu:

– Khôngđâu.Ôngđãnóilàôngkhôngthèmlýgìđếnnhữngtêntomồmchỉgiỏichửibậychửibạ.Ôngthấyviệcgiếtngườilàkhông đúng. Bọn đen giết người là bậy. Bọn trắng giết người làbậy.Việcôngđãlàmlàbậy.Việcngườitagiếtôngcũnglàbậy.

– TolecóbịđauđớnnhiềunhưMeekskhông?

– Ngangnhau.Mộtchuyênviênbàochếmớiđượcbổnhiệm.Anhnàykháhơn,khôngsayxỉnkhihànhnghề.Mẻthuốcanhtabào chế kiến hiệu cấp kỳ. Tole cũng dãy dụa, cũng đập đầu vàocâycộtsắtnhưMeeks.Hắnhấphối lâuđếnnỗibọncaitùthấysợ,phảixôđẩynhữngngườichứngkiếnrangoài,khôngchohọnhìnthấycảnhtượngghêrợnấy.KhichúngchoBusterchịuán,chúngrútkinhnghiệmnêndùngdâybuộcchặtđầuBustervàothànhghế,đểBusterkhônggiậtđầuvềđằngsauđược.

Haiôngcháuyênlặngtrongmộtlúc.Rồianhcháunói:

Page 210: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngthấyluậncứcủaconchứ.Chếttrongphònghơiđộclàcái chết ghê rợn. Chúng ta sẽ tấn công cách thức thi hành ánbằngphònghơi.Chúngtasẽtìmvàđưaratrướctoànhữngnhânchứng khai trình những gì họ thấy về những vụ đó và con hyvọngchúngtasẽthuyếtphụcđượcôngchánhánnàođóraphánquyếtviệcxửtửbằngphònghơiđộclàvihiến.

Ônggiànhúnvai:

– Rồisao?Làmthếđểlàmgì?Khôngchịuchếtbằnghơiđộcđểrồi chịu chết bằng chất thuốc tiêm vào người? Hơn gì? Cũng làchếtthôi.

– Conđịnhdùngkếhoãnbinh.Takhôngchịuphònghơi,xinđược lệnh tạm hoãn có thời hạn. Có thì giờ ta sẽ thượng tố lênnhữngtoàtrên.Tacóthểkéodàitrongnhiềunăm.

– Việcconđịnhlàmđóđãcóngườilàmrồi.

– Làmrồi?Ởđâuạ?

– Texas,1983.VụLarson.Luậtsưcũngđưaranhữngluậncứnhư con vừa nói nhưng đều bị toà bác. Toà phán quyết nhữngphònghơiđộcđãphụcvụtốttừnămmươinămnay,đãchứngtỏtínhcáchhữuhiệuvànhânđạotrongviệcgiếtngười.

– Vâng. Nhưng ông cũng thấy có sự khác biệt rất lớn chứ ạ.ĐâykhôngphảilàTexas.ChínhTexascũngđãchuyểnsangviệcdùngthuốctiêmrồi.Họđãdẹpbỏnhữngphònghơiđộccổlỗsĩđểápdụngcáchgiếtngườitốthơn,kỹthuậthiệnđạihơn.

Ônggiàđứnglên,đitớibứctườngtrướcmặtrồichậmbướcđitrởlại:

– Đượcthôi.Ôngcũngmuốnchếtvớikỹthuậthiệnđại…

Ôngđứnglạiđốtđiếuthuốcmớitrướckhilạibướcđi.Khitrởlạitrướcmặtanhcháu,ônglongtrọngnói:

Page 211: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Nàycon…ôngvừađếmbướcđitrongphòngnày.Chiềudàicủa nó là ba mươi bước chân ông, chiều ngang của nó là mườisáubước,ôngcóthểđiliềnbamươibướcmàkhôngbịtườnghaysong sắt ngăn lại. So với phòng giam của ông dài mười bước,rộngsáubướcthìđâylàtựdođócon.Vớiông,đâylàtựdo.

Ônggiàlạibướcđi,vừađivừaphunkhóithuốclá.Chàngtrailặngnhìnônggiàgầygòtrongbộđồáoliềnquầnmàuđỏđiquađilạivớilànkhóimỏngtoảsaulưng.Ônggiàchânkhôngmangbíttất,điđôigiàycaosunênphátranhữngtiếnglépnhépvìmồhôichân.

Ônggiàđứnglạitrướctủsách,lấymộtquyểnramởtìm.Gặptrangôngđịnhtìm,ônggiàđọcquarồigiơquyểnsáchlênnhưmộtkịchsĩtrênsânkhấu:

– Đây này, ông nhớ đúng. Nó ở trong sách này. Án tử hìnhJimmy Old ở Bắc Carolina. Old không muốn chết. Bọn đầu trâuphải hè nhau kéo hắn vào phòng hơi độc. Hắn gào thét, vùngvẫy, khóc toáng lên. Hắn ngồi trên ghế mở mắt trắng dã nhìnnhững người chứng kiến qua cửa kính như ngạc nhiên vì họkhônglàmgìđểcứuhắn.Hắncogiậtdữdộiđếnnỗicóanhnhàbáoóimửaliềntạichỗ.Giámthịphảikéomànđenchecửakínhlại không cho ai nhìn vào phòng nữa. Ước lượng Old phải mấtđếnmườibốnphútmớichếtđược.

Ônggiàcẩnthậnđểquyểnsáchtrởlạichỗcũ.Đốtđiếuthuốclákhác,ôngngửamặtthởkhóilêntrầnphòng:

– Tacóthểnóitấtcảnhữngphònghơiđộctrongnhữngnhàtù trên xứ sở này đều được công ty Sản phẩm Kim khí Eaton ởthànhphốSaltLakedựnglêntừlâulắmrồi.Ôngđọcđượcởđâuđó chuyện ghi phòng hơi độc của khám đường Missouri là dochínhtùnhândựnglên,nhưngcáiphònghơiđộccủanhàtùnày

Page 212: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

là sản phẩm của nhà Eaton. Tất cả những phòng hơi sản phẩmcủa nhà Eaton đều thiết kế như nhau: khung thép, tường thép,hình bát giác, có năm sáu ô cửa sổ nhỏ lắp kính dày để ngườichứng kiến nhìn vào phòng. Không có nhiều chỗ trong phònghơi.Chỉcómộtcáighếgỗvớinhữngdâybuộcbằngdađểtửtùngồi. Giữa bốn chân ghế đặt cái chậu bằng kim khí. Ngay trênchậucótreosẵnmộtgóiđựngnhữngviêncyanide.Anhbàochếlàmrơigóithuốcxuốnglòngchậubằngcáchgiậtmộtcáicần,rồianh đổ nước acid sulfuric vào lòng chậu qua ống dẫn từ bênngoài.Nướcacidgặpcyanidesẽbốclênthànhhơiđộc,giếtchếtngườingửiphảinó.Họchođólàcáchgiếtngườinhanhnhấtvàítgâyđauđớnnhất.

– Phònghơiđộcđượcchếrađểthaychoghếđiện,phảikhôngạ?

Như một thuyết trình viên đầy đủ thẩm quyền, ông già gậtđầu:

– Phải. Vào thập niên 20, 30 cái ghế điện này đi hành nghềlưu động nữa kia. Những nhà tù không có ghế, mượn ghế. Ghếđược đặt trong xe kéo đến cổng khám đường. Tử tù được lôi rađứngsắphàngchờđếnlượtlênxenhưchờđếnlượthớttóc.

Ông già ngừng lại vài giây như ngẩn ngơ vì câu chuyện hồitưởngnày,ôngthởkhóirồilắcđầu:

– Tử hình là trừng phạt tối đa nhưng tử hình không phải làtratấntốiđa.Rấtnhiềunơitrướcđâyhoanhỉdùngcáighếkhốnnạn này để giết người. Hoa Kỳ nổi tiếng văn minh nhờ có ghếđiện. Tử tù bị trói chặt vào ghế. Bọn đầu trâu kéo cầu dao chođiện giật nhưng nhiều khi điện không đủ mạnh hay bọn cai tùgắnnhữngcụcđiệncựckhôngđúngcáchnênngườibịđiệngiậtcháyganruộtmàvẫnchưachết.Bọnđồtểchờvàiphútrồichođiệngiậtcúnữa.Lửa,tiađiệnxẹtralỗmắt,lỗtaitửtùlàchuyện

Page 213: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thường.Ôngcóđọcmộtbáocáovềvụmộttửtùbịđiệngiậtlòicảhai con mắt ra ngoài. Da thịt người chết vì điện nóng đến nỗiphải chờ một lúc mới biết được người bị điện giật đã chết haychưa.Cótửtùngồicứngngắctưởngchếtrồitéravẫnchưachếthẳn.Thếlàcaitùlạichođiệngiậtlầnnữa.Cóngườichịuđếnbabốnlầnđiệnnhưthếmớichếthẳn.Việcđókhủngkhiếpquá.Vìvậyanhbácsĩquânymớichếracáiphònghơiđộcnàyđểcóthểgiết người đỡ khủng khiếp hơn. Đến nay phòng hơi độc đã trởthành lỗi thời. Người ta lại nghĩ ra cách giết người mới là tiêmthuốcvàongười.

Ônggiàhàohứngvìôngcómộtcửtọachịunghechuyệnôngdùcáigọilàcửtọaấychỉlàmộtngười.Chàngtrairõràngbịhấpdẫnvìchuyệnkểcủaônggià.

– Ôngcóbiếtđãcóbaonhiêungườichếttrongphònghơinhàtùnàykhông?

Ônggiàtrảlờingay:

– Nhàtùnàycóphònghơinăm1954.Từđóđến1970họđãdùngnó35lần.Toànlàđànông.Khôngcóchịđànbànàođitàusuốt trong đó. Sau khi giết Furnam năm 1972, phòng không cókhách, mãi đến năm 1982 mới lại có Teddy Moyle Meeks. SauMeeks có ba khách nữa. Vậy là đã có 39 mạng. Ông sẽ là mạngthứ40.

Ông già đi đi lại lại như một giáo sư trên bục giảng, ông đichậmhơn,nóichậmhơnvàrõrànghơn,chỉcólànkhóithuốclàvẫntoảđều.

– Phònghơiđộclàcáchrấtkhônghữuhiệuđểgiếtngười.Đãluộm thuộm, bê bối mà còn nguy hiểm nữa. Nguy hiểm chonhững người ở bên ngoài phòng. Tất cả những căn phòng giếtngười này đều đã lâu đời và đều rò rỉ ít hoặc nhiều. Không có

Page 214: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cáchnàolàmđượcmộtphònghơihoàntoànkhôngthoátkhírangoài.Chỉcầnmộttainạnthoátkhínhỏthôilàbọnđứngsátbênphòng như anh bào chế, giám thị, luật sư, bọn nhà báo tò mòtranhnhaudímũivàocửakínhxemngườikhácchếtsẽlãnhđủ.Nhưngmà…

Ônggiàmỉmcười:

– Nóiđicũngphảinóilại.Đểchobọncaitùchếttheocũnglàviệchayđấy!

Lạichầmchậmbướcđi,ôngnóitiếp:

– Nguy hiểm nhất là thời gian sau khi tử tù đã chết. Có mộtmáy nghe nhịp đập tim được gắn vào ngực tử tù. Máy có dâytruyềnrangoàichobácsĩnghe.Khibácsĩnóitimtửtùđãngừngđập,nắpcửatrênnócphòngđượcmởrachokhíđộcùarangoàitrời.Nhưngkhílạnhngoàitrờicóthểlàmchohơiđộcđọnglại,bám vào mọi vật trong phòng, bám nhiều nhất vào quần áongườichết.Họxịtchấtammonialênxácchếtvàkhắpphòngđểdiệt hơi độc còn lại. Rồi bọn đạo tì mang mặt nạ dưỡng khí bắtđầurờvàoxácchết.Chúngxịtammoniahaybọtchlorinelênxácchếtlầnnữavìhơiđộcchứatrongcơthểngườichếtcóthểxìraquanhữnglỗchânlông.Xácchếtvẫnbịbuộccứngtrênghế,đạotìcắtquầnáocủaxácchếtbỏvàocáibọcđemđiđốt.Trướcđâychúngchỉchotửtùbậncócáiquầncụtthôinhưngnaybọncầmquyền tỏ ra nhân đạo hơn, cho phép tử tù muốn mặc gì tùy ý.Thànhracónhiềutửtùđòihỏivềtrangphụckỹlắm.Đếnlượtông,ôngchưabiếtôngsẽmặcđồrasaođây.

– Rồingườitamangxácchếtđiđâu?

Adamthấyngượngvìcâuhỏicủachàngnhưngchàngmuốnnhândịpnàytìmhiểusâuthêmvềphònghơiđộctrongnhữngnhàtù.

Page 215: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Sau khi được rửa sạch và tẩy độc, xác chết được bận đồ tù,cho vào cái bao kín, đem đến một tang nghi quán. Tới đây xácđượctraochothânnhânnhậnlãnh.Thườnglànhưvậy.Khôngcóthânnhânnhậnlãnhthìbọnđạotìđemđichôn.

Ônggiàcườinhẹ:

– Concóbiếtôngđịnhănbậnnhưthếnàokhivàophònghơiđộc không? Ông chỉ có hai bộ quần áo đỏ lòm này. Ông sẽ ởtruồng đi vào phòng hơi. Chúng nó đâu có cấm ông được. Khichúng bắt ông ngồi xuống ghế, ông sẽ gỡ cái máy nghe ra khỏingựcôngđểgắnnóvàohạbộôngchothằngchabácsĩnghenhịpđậpnơiđó.

Hai ông cháu không người nào cười, ông già đứng trước tủsách. Ông nhớ đến bốn người bạn tù đã vào cái phòng ấy trướcông. Ông tính chuyện sẽ viết thư xin ông em bộ quần áo tươmtất,đànghoàng,bít-tấtlen,đôigiàyda.Ôngsẽkhôngchếttrongbộđồtùvớiđôigiàycaosudơdáynày.

Khi quay trở lại với anh cháu, ông già đã trở lại bình tĩnh vàsắcsảo,ôngnói:

– Ôngthấyýkiếnchốngviệcchịuántrongphònghơicủaconcólýđấy.Ôngcháutabắttayvàoviệcđi.

Page 216: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

PHẦNIII

Page 217: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương19

Cánhđồnglúamìchạydàinhiềudặmđếnchândãyđồixanh.Những ngọn đồi cỏ mượt theo nhau vươn mình tới rặng núihùngvĩ.Trongmộtthunglũnggiữavùngđồicỏbátngát,mênhmôngchỉcónhiềuthiênnhiên,thảomộcmàvắngngườiấyẩngiấumậtkhuNazi.

Mậtkhudàntrảitrênhơnmộttrămmẫuđất.Nhữnghàngràodây thép gai được ngụy trang thành những hàng cây leo xanhtốt.Bãitậpdãchiến,sânbắnđượcchelướingụytrangđểtránhphicơtrinhsátpháthiện.Toànkhuchỉcóhaidãynhàgỗlàlộdiện. Người lạ nhìn thấy sẽ tưởng đây là dãy nhà của nhữngngườiđicâutrongnhữnghồnướcgầnđó.

Nằmdướilòngđấtlànhiềucănhầmthiếtkếtốitân.Hầmcóhaithangmáylênxuống.Nhữngđườnghầmđủrộngđểnhữngchiếcxehơinhỏcóthểdichuyểnđượcnốiliềnnhữngcănphònglớn.Mộtphònglànhàin.Haiphònglàkhovũkhí,đạndược.Baphònglớnlànhữngphòngtậpthể.Mộtthưviện.Phònglớnnhấtlà đại sảnh đường nơi các thành viên hội họp, thảo luận, nghediễngiảng,xemphim.

Đại sảnh đường được trang bị những máy điện tử hiện đại yhệtnhưtrungtâmchỉhuychiếnlượccủaquânđộimộtquốcgiahạng trung. Ở đây có những đĩa ăng-ten thu sóng từ những vệtinh, bắt được tất cả tin tức của các đài truyền thông trên thếgiới,cónhữnggiànmáyđiệntoánliênlạcđikhắpnơitrongnháymắt,cácmáyfax,hệthốngđiệnthoạitốitânvànhữngdụngcụ

Page 218: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

điệntửmớinhất.

Khoảngmươitờnhậtbáođượcđưaxuốngmậtkhumỗingày.Tập báo được để trong thư viện, người chăm đọc báo nhất mậtkhulàmộtnhânvậttênRoland.

Rolandgầnnhưquanhnămsốngtrongmậtkhu.Ylànhânvậtquan trọng trong Ban chỉ huy. Mỗi ngày vào lúc 9 giờ sáng,Roland tự rót một ly cà phê đem đến chỗ ngồi đọc báo. Y thíchđọc báo. Y từng nhiều lần đi vòng quanh thế giới, nói thạo bốnngôn ngữ và rất ham mê học hỏi, tìm hiểu. Y đọc báo và đánhdấu những tin đáng chú ý để những nhân vật khác đọc và đểchuyênviênchovàomáyvitính.

Roland chỉ đọc thoáng qua những trang báo thể thao, điệnảnh, thời trang. Y không bao giờ xem quảng cáo. Y chú ý đếnnhững tin chính trị, thời sự, nhất là những tin tường thuậtnhữngvụbạođộngchủngtộc,thùhậntôngiáo.YhàohứngkhithấyphongtràoTânQuốcxãpháttriểnmạnhởĐức.YnóitiếngĐứcrấtthạo.MỗinămysốngởĐứcítnhấtmộttháng.Ytheodõitin về toà án ở Hoa Kỳ, Tối cao Pháp viện, những vụ giết ngườitậpthể.

Sáng nay Roland thấy báo đăng bản tin đặc biệt quan trọngđối với y. Vừa mở trang báo phát hành ở San Francisco, khuônmặttửtùSamCayhallhiệnrangaytrướcmắty.Bảntinhaicộtbáo,ngắnthôi,nhưngcũngđủđểbáotinSamCayhall,ngườitửtùcaoniênnhấtHoaKỳ,sắpphảithụánvàmớiđượcmộtluậtsư trẻ tuổi đại diện. Luật sư này lại chính là cháu nội của tử tùSamCayhall.

Rolandđọcđiđọclạibảntinđếnbalần.Trongvòngnửatiếngđồnghồ,yđọcđượctinvềtửtùSamCayhallđăngtrênnăm,sáutờnhậtbáo.CóhaitờđăngảnhluậtsưAdamHall.

Page 219: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Roland theo dõi thật sát vụ án Sam Cayhall vì nhiều lý do.Trước nhất, đây là vụ án điển hình mà những người Nazi cầnbiết:mộtlãokhủngbốKuKluxKlancủathậpniên60hiệnsốngmòn mỏi trong khám tử hình. Hồ sơ Sam Cayhall được Rolandlấytừcácbáođượclưutrữởmậtkhukhánhiều.Tuykhôngphảilàluậtsư,RolandcũngbiếttửtùSamCayhallkhôngcònhyvọngxin kháng cáo hay xin hoãn ngày thụ án. Roland muốn SamCayhall chết càng sớm càng tốt nhưng y giữ kín ý muốn này vìbọnthànhviênNazitrẻtrongmậtkhucoianhgiàSamCayhalllàngườihùng,mộtngườidatrắngcươngnghịđãdámliềumạnghành xử quyền thượng đẳng của dân da trắng. Bọn Nazi nàyquyếtđịnhsẽđếnkhámđườngbiểutìnhphảnđốiviệctửtùSamCayhallchịuán.

RolandlàhậuduệcủadânCajunởvùngThibodeaux.Ysinhravà lớn lên trên lãnh thổ Hoa Kỳ nhưng không mang quốc tịchHoa Kỳ. Y có ba sổ thông hành giả giống hệt sổ thật: một sổthônghànhHoaKỳ,mộtsổthônghànhĐức,sổthứbađượccoinhưdoCộnghoàIrelandcấp.Yravàobiêngiớinhữngquốcgianàykhôngchútkhókhăn.

Roland có nhiều tên giả. Phải gọi đó là những cái tên bí mậtmới đúng. Một cái tên bí mật Roland đã dùng chỉ có vài ngườibiết, mấy người này đều đã chết trừ một người. Cái tên đó làRollieWedgevàngườibiếttêncuốicùngcònsốnglàtửtùSamCayhall.

RollieWedge,tứcRoland,trốnkhỏiHoaKỳnăm1967sauvụđặtbomvănphòngluậtsưKramercùngvớiSamCayhall.YsangsốngởIreland, rồiđến Libya,Munich,Lebanon. Tronghai năm1967và1968,ycótrởvềHoaKỳhailầnđểtheodõivụxửSamCayhallvàJeremiahDogan.Lúcnàyyđãtrởthànhmộtnhânvậtquốctếvớinhữnggiấytờcăncướctuygiảnhưngvôcùnghoàn

Page 220: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hảo.

Sau đó còn vài lần nữa Roland, tức Rollie Wedge, trở về HoaKỳ.LầnnàoycũngvềvìvụSamCayhall.Nămthángqua,ydầndần quên đi vụ này. Y đến sống trong mật khu Nazi từ ba nămnay.BâygiờykhôngcònlàmộtthànhviênKuKluxKlanlỗithờinữa. Y là một nhân vật lãnh đạo Phong trào Nazi quốc tế đầyquyềnlực.

RolandvẫnchờtinSamCayhallchếttừ23nămnay.YvàSamcó chung một bí mật, y coi đó là gánh nặng và chỉ có thể gỡ rakhỏi vai y khi Sam chết. Roland rất thán phục Sam. Khác hẳnJeremiahDogan,SamCayhalltôntrọnglờithềgiữbímậtvànhấtđịnh không chịu cung khai đồng bọn. Tuy muốn thấy SamCayhall chết sớm, y vẫn nhìn nhận con người ấy thật cừ khôi.DoganđãcungkhaivàDoganđãchết.

Giờ đây chuyện anh cháu luật sư mới ra trường hung hăngbayđếntínhchuyệncứumạngôngnộilàmRolandloâu.Ybiếttrong những trường hợp thập tử nhất sinh để cứu mạng thânchủ,bọnluậtsưcóthểlàmtấtcảmọiviệc.VàtửtùSamCayhallđãcùngđườngrồi.Đâylàlúcđươngsựcóthểcungkhaisựthậtvìsựhốithúc,nănnỉcủaanhcháuluậtsư.

Rollie Wedge thấy y phải trở về thành phố cũ để theo dõinhữngdiễntiếncủacuộchànhquyết.

***

Adam chạy xe về phía tây, qua sông sang Arkansas, quanhững trạm đậu xe tải, những trường đua chó để đi vào vùngtrangtrạivắngvẻ.Chàngđiquanhữngthônấpcảnhsắcđặcbiệtcủa Hoa Kỳ ven các sườn đồi. Chàng vào uống chai Coke trong

Page 221: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tiệmbáchhoánhàquêvenđườngnơicómấyônggiànhàntảnngồi trên thềm nhà nói chuyện, uống bia, đuổi ruồi bằng câyquạtnanvàchịuđựngcáinóng.Chànghạmuixexuốngrồi lạiđi.

Hai giờ sau chàng ngừng xe. Lần ngừng này để hỏi thămđường.MũiCalicokhôngcònxanữa.ChàngđượcngườitachỉcứđitheodòngsôngTrắngnày.Conđườnghẹp,chạyvòngvèovennhữngchânđồi,quanhữngcánhrừngkhádày,nhữngdòngsuốibạc.Nhiềungườingồicâucátrongnhữngchiếcbètrênsông.

Calicolàmộtthịtrấnnhỏnằmgọntrênmũiđấtnhôralòngsông. Có ba căn nhà nổi dùng làm bến câu cá nằm gần cầu tàuchính.AdamxuốngxetrướcnhànổitênlàCalicoMarina.

Chàng đi qua cầu ván ra nhà nổi. Nhiều chiếc xuồng chomướn được buộc vào cầu ván. Một tấm bảng ghi giá tiền mướnxuồng,tiềncônghướngdẫnviên,tiềnmướndụngcụcâucávàgiátiềnthuêcâucá.

Mộtthiếuniênbướcrađón,Adamnói:

– TôimuốngặpôngWynLettner.

Hướngvàotrongnhà,chúthiếuniêngọilớn:

– ÔngLettner…Cókhách…

Wyn Lettner là một người cao lớn, dễ đến gần hai thước, bờvairộng,gân guốc.Gardner Goodmantừngmô tảWyn LettnerlàtayuốngbiacóhạngnênAdamnhìnngayvòngbụngcủaôngta.Vòngbụngấykhôngcógìlàvĩđại.Lettnervàokhoảngngoàisáumươi,mớtócxámnằmtronglòngchiếcmũnỉcủadâncâucánhànghề.ÍtnhấtAdamcũngđãnhìnthấybốnnămbứcảnhcủađặcpháiviênFBIWynLettnertronghồsơcủanhàKravitz&Bane về vụ án Sam Cayhall. Trong những bức ảnh ấy, WynLettnerluônluôntỏralàmộtđặcvụFBIđiểnhình:completđen,

Page 222: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cravatđen,sơmitrắng,tóccắtngắn.Thờiấyôngtatrẻtrungvàthể hình gọn gàng hơn bây giờ nhiều. Cũng tất nhiên thôi, haimươinămquarồicòngì!

– Chào anh bạn! – Giọng nói của Wyn Lettner trầm trầm dễnghe–TôilàWynLettner.

Adamđưatayrabắt:

– Thưa ông, tôi là Adam Hall. Tôi cần được nói chuyện vớiông.

WynLettnersốtsắng:

– Chuyệngìvậy,anhHall?

Chúthiếuniênđãtrởvềchỗlàmviệc.Trênkhoảnhsânrộngchỉcòncóhaingười.

– Thưaông,tôilàluậtsư.TôiđạidiệnchotửtùSamCayhallhiệnđangởkhámđườngParchman,Mississippi.TôimuốnđượchỏiôngvàichuyệnvềSamCayhall.

VẻmặtWynLettnertrởthànhnghiêmtrọng:

– Tôicóđọctinvềvụấytrênbáo.TôibiếtSamlàôngnộicủaluậtsư.Tôithấycăngđấy.Khóchocảhaingười.

BàntaylớntướngcủahộphápLettnerđặttrênvaichàngluậtsưtrẻtuổimàvừamớigặpôngđãbiếtlàvìtuyệtvọngnênmớiphảimòtìmôngcầumay.Ôngthânmậtnói:

– Mờianhvàođâyuốngcáigìđã,rồimuốnnóigìthìnói.

Adam được đưa vào căn phòng bốn bức vách treo, gắn, mócđầynhữngdụngcụcâucá,nhữngthứcănđónghộp,nướcngọt,bia–cácmóncầnchongườiđicâu.Mộttủlạnhlớncỡnhàhàngngạonghễđứngsừngsữngtronggócphòng.

– Ngồiđây.–Lettnerchỉtayxuốngchiếcghế–Biachứ?

– Cảmơn.Látnữatôiuống,bâygiờthìchưa.

Page 223: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Bây giờ là 5 giờ chiều. Lettner mở lon bia, uống một hớp hếtnửalon,ôngngồixuốngchiếcghếbọcdagiảcóvẻnhưđượclấyxuốngtừmộtchiếcxetải.

– LầnnàyhọnhấtđịnhthanhtoángiàSamư?–Lettnerhỏi–Anhcóhyvọnggìcứuôngấykhông?

Adamlắcđầu:

– Chođếnlúcnàythìchưathấycóánhsángnàolelóiởcuốiđườnghầm.

– Ôngấykhôngphảilàngườixấu.

ChàngtraithấyấmlòngkhinghethấynhậnxétấytừngườicựuđặcvụcảnhsátLiênbangdựphầntrongcôngtáctiêudiệttổchức Ku Klux Klan kỳ thị chủng tộc hoành hành ở những tiểubangmiềnNamHoaKỳ.Lettnerlạiđưalonbialên.Sauhớpnày,tronglonbiakhôngcòngiọtnàonữa.AdamcảmthấyôngtacóvẻngượngvìcáichếtsắpđếncủatửtùSamCayhall.

– Thưaông,hồiđóônglàmviệcởMississippibaolâu?

– 5 năm. Ông Hoover phái tôi đến đó sau khi ba người đấutranh cho quyền công dân bị giết ở đấy. FBI thành lập đội điềutrađặcbiệtgiaochotôiphụtráchvàchúngtôiđếnMississippi.Sau vụ đặt bom văn phòng Kramer, coi bộ mấy anh KKK ở đókhôngcònchuyệngìhấpdẫnhơnđểlàm.

– Thưaông…trênthựctế,độiđiềutracủaôngđãlàmnhữnggì?

– ÔngHooverrachỉthịrõràng:chongườixâmnhậptổchứcKKK và phá nát nó. Đúng ra thì trước đó FBI chúng tôi đã cố ýkhông hành động gì ở Mississippi. Vì nhiều lý do. Ông HooverkhôngưanhàKennedyvànhữngngườiKennedycũngkhôngưaông Hoover. Sự liên lạc giữa FBI và Nhà Trắng không được êmđẹp mấy. Vì vậy ông Hoover cứ lửng lơ con cá vàng trước tình

Page 224: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hình bê bối đủ thứ ở miền Nam. Nhưng đến khi mấy anh KKKlàmquá,cảnhsátLiênbangcũngphảicanthiệpthôi.Năm1964lànămtìnhhìnhanninhởMississippitồitệnhất.

– Đólànămtôirađời.

– BáođănganhrađờiởClanton,phảikhông?

– Vâng. Nhưng mãi đến mới đây tôi được biết tôi ra đời ởClanton.BốmẹnóitôichàođờiởMemphis.

Lettnermởlonbiathứhai:

– Anhmuốnhỏitôivềchuyệngì?

– Thưa… ông Goodman, sếp của tôi… chắc ông biết, dặn tôiphảiđếngặpông.

Lettnergậtđầu:

– Tôi biết Goodman. Nhưng anh muốn hỏi tôi về chuyện gì?VụđặtbomvănphòngKramerư?Vụđókhoásổlâurồi.DisảncủanóchỉcòngiàSamđóthôi.

– Ôngđànhđểmặcônggiàtộinghiệpđóbịtửhìnhoanhaysao?

Có khách đến, Lettner ra tiếp. Adam đi ra sàn gỗ, đến đứngcạnhgiànmáybơmnhìnxuốnghaichúnhỏcâucátrongchiếcxuồnggầnđó.Đếnlúcnàychàngmớinhậnramộtđiềulàchàngchưalầnnàođicâucátrongđời.

Lettnerđitới:

– Anhcóthíchcâucákhông?

– Tôichưacódịpđicâubaogiờ.

– Đivớitôi.Tavừađivừanóichuyện.Tôiphảiđixemhaichỗcóthểcónhiềucáđểgiớithiệuvớikhách.

Lettner mang theo một thùng đá lạnh chứa nhiều lon biaxuốngchiếcxuồngmáy.XuồngtròngtrànhtheosóngvàAdam

Page 225: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thấyngạingại.

– Nắm sợi dây… – Lettner từ dưới xuồng nói lên – …bướcxuống,đừngsợ.

Rồi Adam cũng ngồi được yên ổn trong xuồng. Lettner chomáy nổ, xuồng lướt đi. Chỉ một thoáng, mũi Calico đã chìm xađằng sau. Xuồng chạy ngang nhiều điểm câu đông người trênnhững chiếc bè cao su. Lettner cho xuồng vào một khúc sôngvắng,tắtmáyrồihỏi:

– Câuhaybia?Haycảhai?

– Biathôi.–Adamtrảlời.

Chàng lấy lon bia trong lúc Lettner sửa soạn cần câu. Ông tagiảithích:

– Ngàynàotôicũngphảiđicâuthửnhưthếnày.Đâylàmộtphần công việc của tôi. Tôi phải biết chỗ nào cá cắn câu để chỉchokháchtới.

– Vìsaoônglạiđếnsốngởcáiđiểmtậncùngthếgiớinày?–Adamhỏi.

– Bị cơn nhồi máu cơ tim năm 75, phải nghỉ việc. Có lươnghưuđủsốngnhưnghoạtđộngquenrồi,ngồichơixơinướcchắcchết sớm. Vợ tôi cũng không thích ngồi không. Chúng tôi tìmđượcchỗnàycóviệclàmchovui.Bènmuacáinhànổi,đầutư.Thếlàđâmlaophảitheolao.Cứphảilàmmãi.

Xuồng trôi theo dòng nước chảy. Lettner thỉnh thoảng dùngmái chèo cho xuồng lên ngược dòng. Adam muốn giúp nhưngchàngkhôngbiếtdùngmáichèo.Khôngthấycácắn,Lettnerlịchthiệpnhắclạivụán:

– GiàSamkhôngphảilàngườixấu.Ôngấyđúnglànạnnhâncủahoàncảnh.

Adamnhắclạicâuhỏichưađượctrảlời:

Page 226: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Theoông,tanênmặcđểchoôngấychịuánư?

– Chuyệnấykhôngdotôiquyếtđịnh.DânMississippimuốntiểubanghọcóántửhìnhphảiđượcthihành.HọcholàgiàSamcótộivàđángphảiđềntội,tôicólàcáigìđâutrongviệcdựphầnquyếtđịnhđểgiàSamsốnghaybắtôngtachịuán.

– Nhưngôngcũngcóýkiếnriêngcủaôngchứ?

– Ýkiếnriêngcủatôivôgiátrị.

– VậythìsaoônglạinóigiàSamkhôngphảilàngườixấu?

– Chuyệndàiđấy.

– Trời chưa tối. Còn những mười mấy lon bia trong thùngnày.Cỡtôichỉbalonlàhếtchỗchứa.

WynLettnercườinhẹ.Vừamởlonbia,vừađảomắtquansátmặtsông,ôngnói:

– SamCayhallkhôngphảilàđốitượngnguyhiểmcủaFBIkhitôi được phái đến Mississippi. Ông ấy không hung hăng đao tobúalớnhòhéttrongnhữngđêmmấyanhKKKhọpđảngmặcáochoàng trắng, đội mũ có chóp che kín mặt, cầm giáo mác, đaokiếmkiểuphườngtuồngđiđilạilạibênđốnglửabậpbùngvenrừng. Ông ta cũng không ra mặt hoạt động công khai, hô hàothúcgiụcdândatrắnggiànhlạiquyềnlàmchủ.Vìvậylúcđầuchúng tôi chẳng để ý gì đến ông ta. Thoạt đầu chúng tôi tungtiềnramuatintứctừnhữngthànhviênKKK.ĐámtaysaitrongnộibộtổchứcKKKđasốlànhữngngườidốtnát,nghèovàhamtiền. FBI không thể dẹp được đảng KKK nếu không chịu chi.Ngân khoản chi vào việc mua tin lên đến ba mươi ngàn đô.Chúngtôitìmđượcxácbangườihoạtđộngđấutranhchoquyềncông dân bị giết chôn trong rừng. Thành quả đầu tiên ấy chochúng tôi có khả năng làm tới. Nhiều vụ bắt bớ diễn ra nhưngkhócóbằngchứngkếttộiđượcbọncầmđầutrướctoà.Mấyanh

Page 227: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

KKK phản ứng, bạo động gia tăng, nhà thờ, nhà tư của dân dađenbịđặtbomliêntiếp.Đúnglàchiếntranh–đảngKKKtuyênchiến với FBI. Ông Hoover nổi giận, chúng tôi được chi thêmtiền,thêmngười…

Lettnerngừngnóiđểuốngbia.Ôngnhìnchàngtrai:

– Chúem…chắcchúdưbiếttôisẽkhôngnóichuyệngìcólợichochúđâu,tôinóitoànlànhữngchuyệnvớvẩnthôi.

– Tạisao?

– Cónhữngchuyệntôicóthểnói,cónhữngchuyệntôikhôngthểnóiđược.

Adamhỏingay:

– Không phải chỉ có mình già Sam đến đặt bom văn phòngKramerphảikhông?

Lettnernghenhưngchỉmỉmcười,ôngtiếptụckểchuyệnmàkhôngtrảlờithẳngvàocâuhỏicủaAdam:

– Cuốinăm65đầu66,mạnglướilấytincủaFBItrongnộibộKKKđãdàyđặc.Cũngkhôngcógìkhókhănlắm.Chúngtôivừadùngtiềnmuachuộc,vừaquấyrầyvàđedọa.ChúngtôitheodõimộtanhKKK,chongườingồitrongxeđậutrướcnhàanhta,đitheoanhtasuốtngàyđêm.Chỉđitheolẵngnhẵngthôi,cốýđểcho anh ta biết anh ta bị FBI theo dõi, không hỏi han gì cả. Chỉvậythôicũngđủlàmđươngsựsợxónđái.Chúngtôiđếngặpchủnhânhaygiámđốccơsởanhtalàm,đưathẻhànhsựrahỏivềanhta,làmnhưanhtalàmộttaynguyhiểmghêgớmchoxãhội.Chúngtôiđếnnhàthờhỏiôngchasứvềanhta.Chỉcầnnghiêmtrọngnói:“ChúngtôiđượclệnhđiềutravềôngMỗ,xinlinhmụcchobiếtnhữnggìlinhmụcbiếtvềôngđó”.Nếuđươngsựcócontrai, con gái đến tuổi dậy thì, chúng tôi đi theo những em này.Emtraiđưabạngái,emgáiđưabạntraiđếnnhữngchỗbờsông,

Page 228: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bãivắngđểhônhít,sờsoạngnhaumàcóhaianhcớmcộckhônggiốngaicứđứnglùlùngắmcảnhngaysaulưngthìcácemcụtcảhứng.Quấyrầyvàlàmđươngsựmấtănmấtngủnămbảyngàynhưthếxong,chúngtôichặnđươngsựlạiđâuđó,lịchsựnhưngnghiêm trọng và lạnh lùng mời đi theo nói chuyện. Đa số cácđươngsựchịunóingay.Cónhiềuanhcònkhócnứclênnữa.Chútinđượckhông?Đànôngvợconcảđốngmàkhócsướtmướtkhiphảithútộivớicớm.

Lettner cười thành tiếng. Adam đưa cho ông lon bia mới.Chàngmởlonbiathứhaichomình.ChànghyvọngchấtbiavàonhiềusẽlàmchongườicựuđặcvụđiềutraLiênbangnóinhiềuhơn.

– Kểcũngtứccười.Cóanhchàngnàytôinhớnhất.ĐảngviênKKKchínhhiệuconnaivàng.Chúngtôitómđượcquảtanganhđang nằm trên giường ôm cứng chị tình nhân da đen. ChuyệnnàycóvẻmâuthuẫnnhưnglạicókhánhiềuởnhữngtiểubangmiềnNam.Bọnđànôngdatrắngkhinhbỉ,đốtnhàdândađen,treocổđànôngdađennhưnglạilénlútlàmtìnhvớiđànbàdađen.Tôicũngkhônghiểutạisaolạicónhữngphụnữdađenchịuphụcvụnhữngtênđànôngdatrắngnhưthế.Trởvềchuyệnanhchàng KKK của chúng ta. Anh ta có một căn nhà gỗ dùng để đisăntrongrừngvàlàmtổuyênương.Trưahômđó,anhtađangmê mẩn với chị tình nhân da đen trên giường thì chúng tôi ậpvào.Chụpanhchịvàitấmảnhđểchơithôinhưngvôảnhlàanhtachếtngắcrồi.Chúngtôichochịảravềvàbắtđầunóichuyệnvới anh chàng. Anh ta là một công dân gương mẫu trong cộngđồng,mộtcộttrụcủaxãhội,mộtnhânvậtkhảkínhđịaphương,nhưngchúngtôinóivớianhtanhưnóivớimộtgãduđãngmớilớn. Anh ta khóc mướt, rồi anh ta trở thành tay đưa tin quantrọngnhấtcủachúngtôi.

Page 229: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Lettneruốngbiarồilắcđầu:

– Hồikếtcủaanhtakhôngkhámấy.Cuốicùnganhtacũngđitù.

– Tạisao?

– FBI không phụ trách vụ anh ta nên tôi không rõ lắm. Chỉbiếtlàtronglúcanhtalénlútlàmtìnhvớichịtìnhnhândađenthì vợ anh ta cũng lén làm tình với một thiếu niên da đen làmcông trong trại. Bà chủ có thai, sinh hạ một em cột nhà cháy.AnhchàngKKKnổiđiênxáchsúngđếnnhàhộsinhbắnchếtcảmẹ lẫn con. Anh ta sống đến mười mấy năm trong nhà tùParchmanđấy.

Mặt trời đang lặn. Adam tận hưởng cảnh hoàng hôn đẹp vàthơmộngtrêndòngsônglớn,vắng.Lettnerchoxuồngđếnchỗkhác. Ông hỏi Adam về gia đình và thân thế chàng. Ông nói làsau khi bắt Sam Cayhall, FBI có điều tra về gia đình ông ta. HọbiếtSamCayhallcómộtngườicontrainhưnganhnàyđãbỏđinơikhácsốngvàtỏrahoàntoànvôcan,vôhạinênhọkhôngđitìmanhta.HọcóđiềutravềvàingườitronghọCayhallnhưngsaucũngkhôngbắtaicả.AdamhỏilạinhiềucâunhưngLettnerđềutránhnéđượcdễdàng.AdamthấynếuLettnerkhôngchịutựýchobiết,chàngsẽkhôngthểkhaithácôngtađược.Ôngtađãcó25nămkinhnghiệmthẩmvấnngườikhác.

TênriêngcủabàLettnerlàIrene.Bàchàođónchồngvàngườikháchbấtngờvềnhàănbữatốivớivẻchântìnhvàduyêndángthậttựnhiên.Bàtừngquenvớiviệcphảitiếpnhữngôngkháchđến bất ngờ như thế này. Bà cũng thản nhiên tiếp nhận xâu cáhồichồngbàvàôngkháchcâuđược.

NhàLettnerlàmộtvillanhỏnằmtrênbờsôngởphíaBắcthịtrấn.Hiênnhàcólướichequanhđểngănmuỗi.Ngườingồiởđây

Page 230: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cóthểngắmcảnhdòngsôngtuyệtđẹp.Haingườiđànôngngồitrong những chiếc ghế mây. Họ tiếp tục uống bia trong lúc bàchủnhàđặtbếplòngaytrênbànđểhọnướngcá.

Ăncátươinướngngaytrênbếp,nướngđượcconnàoănconđólàmộtviệchoàntoànmớivớiAdam.Lettnernóicámìnhcâuđược bao giờ cũng ngon hơn cá mình mua. Adam nghiệm thấyđúng.Bữacáhồinướngnhậuvớibiatốinayđượcquá.

Ănđượcnửachừng,LettnerchuyểnsanguốngScotch.Adammuốnchuyểnsanguốngnướclạnhnhưngsợôngchủmấthứng,chàngđangcầnôngtanóinhiềunênphảigồngmìnhlêntiếptụcuốngbia.

Bà Lettner uống ly rượu vang nhẹ. Bà kể những mẩu chuyệnnhonhỏvềthờibàbịngườitachửirủathậmtệ,bịđedọahànhhungvìchồngbàlàcảnhsátdatrắngmàlạiđibênhvựcbọndađen.Đếncảmấyngườiconcủaôngbàcũngtránhnékhôngđếnthămbốmẹ.Haigiađìnhnộingoạicủaôngbàđềulosợchoanninh của bà trong miền Nam kỳ thị chủng tộc. Những ngày đóthậtđángsống…Bànhắclạicâuđóvàilầnvớivẻhồitưởngthathiết.Bàrấtkiêuhãnhvìchồngvànhữngviệcôngđãlàmtrongcuộctranhđấuchoquyềncôngdân.

Gần 10 giờ, bà Irene vào nhà trong. Lettner đứng lên đi vàophòngvệsinh.Khitrởra,ôngmangtheochaiScotchvàhaicáilybầu cỡ lớn. Ông rót một ly đưa cho Adam và đột ngột hỏi khichàngkhôngngờnhất:

– Anh cho là già Sam có người giúp trong vụ đặt bom vănphòngKramer?

– Tấtnhiênlàphảicóngườicùnglàm.

Adam thấy lưỡi đã hơi ríu lại khiến chàng khó nói trong lúcônggiàLettnervẫntỉnhqueo.

Page 231: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cáigìlàmanhquảquyếtnhưvậy?

– FBIcácôngkhámxétkỹnhàôngSamCayhall,đúngkhông?

– Đúng.

– Cả chục mạng FBI đến khám xét mấy ngày liền mà khôngtìmđượcmộtcáigìdínhdángxagầnđếnthuốcnổ,mìn,kípnổ,dâydẫnlửa.NghĩalàhoàntoànkhôngtìmđượcvậtgìchứngtỏchấtnổtừngđượcchứatrongnhàSamCayhall,đúngkhông?

– Đúng.Nhưngrồisao?Sựkiệnanhnhấnmạnhđóchứngtỏcáigì?

– Già Sam không biết dùng chất nổ. Ông ấy không có kinhnghiệmgàibom.

– Saolạikhông?VụvănphòngKramerlàvụthứsáuxảyraởClantonvànhữngthànhphốcạnhđó.GiàSamlàmítnhấtbavụđặtbomtrướcvụvănphòngKramer.TrướcđógiàSamcũngđãtừnggiếtngười.

Adamgượngtỉnh,hỏilại:

– Giếtngườihồinào?

– Bắnchếtmộtngườiđànôngdađenlàmcôngtrongtrạicủaông ta. Khoảng đầu thập niên 50. Bắn chết ngay tại sân nhànhưngkhôngbịtùngàynào,cũngkhôngbịbắt.Vụnàycóratoànhưngôngtađượcthabổngvìlýdotựvệ.Nhữngnăm50,nạnkỳthịcònrấtnặngởMississippi.Cóthểôngấycòngiếtmộthaingườidađennữamàtôikhôngbiết.

Adamngắcngứ:

– Chưa…chưa…baogiờtôinghenói…

– Anh không nghe nói là vì những người trong gia đình anhkhôngaichịunóichoanhbiết.Anhhỏithẳngôngấycoi.Anhlàluậtsưlạilàcháuôngấy,anhcóquyềnhỏi.Xemôngấycócan

Page 232: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đảmnhậnvớicháuôngấykhông,ôngấytínhtìnhhungdữ.Việcông ấy gài bom giết người cũng dễ hiểu thôi, anh đừng giả vờngâythơ.

– Tôikhônggiảvờgìcả,tôichỉmuốncứuôngtôikhỏichết…

– Ông của anh làm chết hai đứa nhỏ vô tội. Sao anh khôngnghĩgìđếnnhữngnạnnhâncủaôngấy?

– Ôngtôigiếtngườilàbậy.Chínhquyềngiếtôngtôicũnglàsai.

– Thôiđichúem.Chúđừnggiởcáiluậnđiệu“bàngoạithatộicháugáichửahoang”vớitôi.Vớinhữngkẻgiếtngườithìántửhìnhlàquátốt,quánhânđạo.Họlàm,họchịu.Họbiếtngàygiờhọchết,biếtvìsaohọchết,họcóthìgiờchuẩnbị,cầunguyện.Nhữngnạnnhâncủahọđâucóđượcnhưthế.Đãvậy,nhữngnạnnhâncủahọlạihoàntoànvôtội.

– Như vậy nghĩa là… ông muốn thấy tử tù Sam Cayhall bịhànhquyết?

– Tôimuốnthấytấtcảnhữngkẻgiếtngườicóchủýtrêntráiđấtnàybịhànhquyết.

– SaoôngnóiSamCayhallkhôngphảilàngườixấu?

– Tôinóilại:SamCayhalllàtênsátnhânlạnhlùng,tỉnhtáo,tànnhẫn.ÔngtacótộigàibomvớichủýđểgiếtluậtsưKramer.

– Ông giải thích tại sao gài bom xong cả mấy tiếng đồng hồôngấyvẫncònlảngvảngởchỗgàibom?Đểlàmgìvậy?

– Chuyệnấyanhphảihỏiôngnộianhchứ,saolạihỏitôi?Ôngấycónóivớianhlàôngấycótòngphạmkhông?

– Không.

– Vậylàxongrồi.Nếuthânchủcủaanhđãnóikhôngcó,anhcòncứđàobớitìmmãilàmgì?

Page 233: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôinghithânchủcủatôikhôngnóisựthực.

– Vậythìthânchủcủaanhlãnhđủthôi.Nếuôngấynóidốiđể bao che một người nào đó hay vì một lý do nào đó, tôi thấyanhcóbađầusáutaycũngchẳnglàmgìđược.

Adamngẩnngơvớilyrượutrêntay:

– Nhưngtạisaoôngtôilạikhôngnóithậtvớicảtôichứ?Nhấtlàtronglúcnguycấpcuốicùngnày…

Lettnernhúnvai:

– Làm sao tôi biết được! Mà tôi cũng cóc cần biết. Nhưng tôinghĩrằngnếugiàSamkhôngthànhthựcvớianh,anhlàluậtsưmàcũnglàcháuruộtcủaôngấy,thìchoôngấyđitàusuốtcholẹ.

Adam cũng thấy sự kỳ cục trong việc chàng làm: tìm bằngchứng thân chủ của mình nói dối. Đến lượt chàng đứng lên đivào phòng vệ sinh. Khi trở ra chàng thấy Wyn Lettner đã ngủngaytrênghế.Chàngloạngchoạngđivàonhàtìmchỗnằmngủ.

Page 234: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương20

Adam thức dậy trong căn phòng mà trong cơn say xỉn hômqua, chàng tưởng là căn phòng ngủ mà bà Irene đã chỉ chochàng. Thực ra đây là căn phòng nhỏ dùng để chứa bát đĩa bêncạnhgianbếp.

SángnaybàIrenetìmthấychàngnằmởđâyvàAdamxinlỗimãichođếnlúchaiôngbàgiàyêucầuchàngquênchuyệnđóđiđểchútâmvàobữaănsáng.BàIrenebảohaingườiphảiănsángở nhà trước khi đi. Hôm nay là ngày duy nhất trong tuần nhàLettnerănthịtheo.BàcònlàmtrứngtrángvàphachohọhailyBloodyMaryđểhọuốngchotỉnh.

Chất rượu làm Adam đỡ nhức đầu nhưng lại quấy đảo trongdạ dày chàng. Trên chiếc xe jeep nhà binh phế thải do Lettnercầm lái đưa chàng trở về mũi Calico, Adam chỉ sợ ói ra xe. ÔngLettnervẫntỉnhtáo,tươitắnnhưsuốtngàyhômquaôngkhôngnhấpmộtgiọtrượunào.

MũiCalicohiệnraởxaxa.Conđườngkhôngcònlồilõmổgà,xechạyêmhơn,dạdàyAdamcũngđỡnhộnnhạohơn.

– Xinlỗivềchuyệnđêmqua.–Lettnernói.

– Chuyệngìạ?

– Những gì tôi nói về ông Sam Cayhall. Đêm qua tôi quá lời.Tôixinlỗivìtôithấyanhthựcsựlochoôngấy.Tôikhôngmuốnthấyôngấybịhànhquyếtđâu.Tôiđãnóivàtôinhắclại:ôngấykhôngphảilàngườixấu.

– Cảmơn.Tôisẽnóilạivớiôngtôinhưthế.

Page 235: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ngheđượcchắcôngấythíchlắm!–Lettnercườinhẹ.Ngaysauđóônglấylạivẻnghiêmtrọng–Cònchuyệnnàynữa:Chúngtôivẫnnghiôngấycótòngphạm.

Adam mỉm cười. Cuối cùng ông cựu đặc vụ FBI cáo già nàycũng phải nói thật với chàng, ông ta cũng nghi ngờ như chàngvậy.

– Tạisaocácônglạinghi?

– Nghivìcùngnhữnglýdoanhđãđưara.GiàSamkhôngcókinhnghiệmgàibom.Ôngấyphảicótòngphạm.

– Tôi nghi ông ấy chỉ là tòng phạm. Người kia mới là chínhphạm.Nhưngngườiđólàai?

– Chúngtôikhôngbiết.Nếubiết,hắnđãbịtómcổlâurồi.Sauvụđặtbomthứbahaythứtưgìđó,dườngnhưsaumộtvụgiáođườngDoTháibịđặtbom,vàivịtrưởnglãoDoTháiởNewYorkvà Washington đến gặp Tổng thống Jonhson, Tổng thống gọicho ông Hoover và ông Hoover gọi cho tôi. Tôi về gặp ôngHoovervàTổngthốngởNhàTrắng.Haivịcùlétvàcấuvéotựáicủa tôi một hồi. Tức là vừa khen anh em làm việc hay quá vừathantiếnđộquântadẹploạnhơichậm,cầntiếnnhanhhơn,cầnchiviệnsẽsẵnsàngcấpnhưngviệclàmphảicóthànhquảgấprút…v.v… Tôi trở về Mississippi với chủ trương làm mạnh tayhơn.TôicũngthấybấtmãnvìcứpháxongổKKKnàylạimọcraổKKKkhác.KKKkhôngphảilàmộttổchứcđạiquymô.LẻtẻvàibaanhcũngthànhđượcmộttổKKKđiphápháchtùmlum.Khódẹpđượchọlàvìthế.Lúcấyquảthựcchúngtôicũngcólàmhạimộtsốngười.

Lettnerkểchuyệntrongcuộcđiềutra,độicủaôngbắtliênlạcđượcvớimộtlaocôngdađenlàmviệctrongnhàbánxecũcủaJeremiah Dogan. Ông già lao công này rất sợ bị người ta phát

Page 236: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hiện việc mình giao thiệp với FBI nhưng ông ta cũng cho nhânviênFBIbiếttrướchômxảyravụđặtbomKramermộtngày,ôngta nhìn thấy Dogan và một nhân viên da trắng cùng làm ở nhàbánxetênlàVirgilđểmộtcáibọcgìđóvàocốpchiếcxePontiacsơnmàuxanhlácây,chiếcxedùngđiđặtbom.ÔnglaocônglénnhìnthấynhưngkhôngdámđếngầnchiếcPontiac.

– Nhưngchỉcầnôngtanóithếthôicũngđủđểchúngtôiậpvào nhà Virgil lúc hai giờ sáng. – Lettner kể lại chuyện cũ – Vợchồng hắn đang ngủ ngon. Chính tôi là người dọa hắn. Tôi nóichúngtôicóbằngchứnghắnlàngườiđưachiếcPontiactrongcóchấtnổđếnchỗhẹnvàratoàhắnsẽlãnhánbamươinăm.Hắnngồichếtcứng,cònvợhắnthìkhócrấmrứt.Tôilongtrọnghứanếu hắn chịu khai, tôi sẽ để hắn ra ngoài vụ. Tất nhiên là hắnkhainhưnghắncũngkhônratrò.Hắnkhôngnhậnhắnlàngườiđưa chiếc Pontiac đến chỗ hẹn. Hắn cũng không biết gì về việcchiếc xe có giấu chất nổ trong cốp hay không. Nhưng hắn chochúng tôi biết một chi tiết mới là theo những gì hắn nghe lỏm,ngườiđượcDogangiaochovụđiđặtbomvănphòngKramerlàmột người bí mật đến từ một tiểu bang khác, người này là mộtchuyên gia, đến đặt bom xong là đi mất. Dogan chọn mục tiêu,lênkếhoạch,cungcấpvậtliệu,hẹnchuyêngiađóđến,xongviệclàđingay.ChúngtôitinlờiVirgilvìchúngtôinghĩnộivụphảixảy ra như thế. Nếu kẻ đặt bom là một thành viên KKK địaphương,đámmậtbáoviênnằmvùngđôngđảocủachúngtôiđãchochúngtôibiết.

– RồivềsaunhânchứngVirgilrasao?

– Chúngtôibuônghắn.Khôngcóbằngchứnggìđểcóthểkếttộihắndínhlíuvàovụđặtbom.AnhnênnhớlúcđóDoganvẫnchưabịbắtmặcdầuchiếcxegâyánlàxecủay.Khiratoà,chắcchắnVirgilsẽkhôngchịunhậnbấtcứtộigì.FBIchỉhùdọađược

Page 237: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

người ta khi người ta lẻ loi trong đêm tối thôi, ra trước toà FBIkhôngđượcainểsợhết.MộtlýdonữalàmchúngtôikhôngtiếnhànhđượccuộcđiềutrathêmlàsaukhibắtđượcSamCayhall,mọingườiđềuhàilòng.GiámđốcHoovercủachúngtôihàilòng,mấyôngDoTháitođầuhàilòng,ôngTổngthốnghàilòng.CònviệcngườitasauđókhôngkếttộiđượcSamCayhall,đểchoôngtasốngtựdođếnmườimấynămlạilàchuyệnkhác.

Xechạyxuốngdốc,Adamhỏicâucuối:

– Tại sao khi ra toà Dogan không khai gì về tên chuyên giađánhbomấymàchỉđổtộichogiàSam?

Lettnermỉmcười:

– Lạimộtcâuhỏingâythơ.Aidạigìkhairamộttênkhủngbốkhihắnchưabịbắt!

XengừngtrướclốiđivàonhànổiCalicoMarina.

Lettnersốtsắngmời:

– Dzôlàmvàilonđãrồihãyđi.

– Cảmơn.

Hai người bắt tay nhau, hẹn gặp lại. Adam mời Lettner đếnMemphis.LettnermờiAdamtrởlạiCalico.Adamđểthịtrấnvensôngnàylạisaulưngchànglúc9giờsáng.

***

LeeđangbậnlàmthứcănkhiAdamvềđếnnhà.Bànănhômnayđượcbàybiệntrangtrọngvớibátđĩasứkiểucách,bìnhhoatươi.Mónănchínhlàmónmìốngdochínhnữchủnhânbàochếnhưngdườngnhưkhôngthànhcôngmấy.Leetừngthúnhậnbàlàmbếprấtdởvàhômnaybàđãchứngminhđiềuấybằngviệc

Page 238: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

làm.Xoongchảolớnnhỏbàylaliệt,tấmvảibôngkhoácởbụngLee dính đầy dầu mỡ, nước cà chua… Lee cười khi hai cô cháuhôn nhau lên má. Bà báo cho anh cháu biết có ổ bánh pizza đểtrongtủlạnhphònghờcứunguynênanhđừngsợđói.

– Coi bộ con tơi tả quá đấy! – Lee nhận xét sau khi nhìn anhcháukỹhơn.

– Vâng.Conbịmệt.

– Lại còn chua chua mùi rượu nữa. Con đi đâu, làm gì đêmqua?

– ConnhậuxỉnvớimộtđặcvụFBIđãhồihưuchođếnkhuyarồinằmngủngaytrênsànphòngchứađồcạnhnhàbếp.

– Conđãđọcbáosángnaychưa?

– Thưachưa.Cótingìxấukhôngcô?

Leechỉnói:

– Báođấy.Conđọcđi.

AdammởtờbáosốđặcbiệtngàyChủnhật.Chàngnhìnthấyngay khuôn mặt chàng in trên trang báo. Ngoài ảnh chàng còncó ảnh của ông Sam Cayhall, ảnh cố luật sư Marvin Kramer vàhaiđứatrẻsongsinh,ảnhquảphụRuthKramer,ảnhThốngđốcMcAllister,ChưởnglýSteveRoxburgh.

ĐólàbàiphỏngvấnThốngđốcMcAllistervàChưởnglýSteveRoxburgh do ký giả Marks Todd thực hiện, ông Thống đốc nóiông đã sống với cơn ác mộng Kramer hai mươi ba năm. Ông tựcho ông vinh dự và đặc quyền truy tố Sam Cayhall, bắt tên sátnhân phải đền tội trước pháp luật. Theo ông, chỉ có việc hànhquyết tên sát nhân mới có thể khép lại trang sử đen tối củaMississippi.Ôngđãsuynghĩkỹ,khôngthểcókhoanhồngtrongvụnày.NếukhoanhồngchotênsátnhânlàbấtcôngvớihaianhemnhàKramer.

Page 239: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chưởng lý Steve Roxburgh tỏ vẻ hào hứng khi được phỏngvấn.Ôngtatuyênbốôngvànhânviêncủaôngsẵnsànglàmviệc18tiếngđồnghồmộtngàyđểthựchiệnýmuốncủanhândân.Vụánđãkéodàiquálâu,ôngtừngnhiềulầnnóinhưthế,đãđếnlúcphảikếtthúcnó.Ôngkhôngtinlầnnàytoàlạichohoãnvụhànhquyết.Phápluậtphảiđượcthihành.

Adambuôngtờbáoxuốngbàn.Chànglạithấydạdàythắtlại.Lần này không phải vì rượu mà vì David McAllister và SteveRoxburgh.Vớitưcáchluậtsư,chàngmuốncứumạngsốngcủathânchủvàchàngkinhsợkhithấynhữngđịchthủcủachàngtỏraquásốtsắngvớiviệchànhquyếtngườitửtù.Trongcuộcđấutranh sinh tử này, chàng là anh lính mới tò te, họ là những lãotướng đầy kinh nghiệm. Chưởng lý Roxburgh từng thực hiệnnhiềuvụthihànhántửhình.TrongbộthammưucủaôngtacómộtnhânvậtđượcgọibằngtướchiệulàBácsĩTửTiệt.Ôngnàylàmộtluậtsưgiàlàmcốvấnchochưởnglývàlàngườirấtthíchviệc hành quyết tử tù. Để chống lại những người đó, Adamkhông có gì cả ngoài những tập hồ sơ đã hết giá trị và một lônhữngđơnxinkhángcáo,đơnxinhoãnthihànhánđãhếthiệulực.Ngaylúcnàychàngthấychànghoàntoànbấtlựcvàcócảmtưởnglàchàngsẽthấtbại.

Leeđưachoanhcháulynướccam:

– Saoconbuồnvậy?–Bàvuốtnhẹmáitócanhcháu.

Adamthởdài:

– Trọnngàyhômquaconđitìmmộtngườiđểnhờngườiấygiúpcon,nhưngconhoàntoànthấtvọng.

Chàngđưataylênbóptháidương?

– Connhứcđầu.Côcóthuốcgiảmđaukhông?

– Valiumnhé?

Page 240: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vâng,choconValium.

Page 241: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương21

SamCayhallđượcđưađếnphònggặpluậtsưnhưnhữnglầntrước,vẫnvớibộáoliềnquầnmàuđỏ,haitaybịcòngsaulưng.Lầnnàyhaiôngcháugặpnhautrongphònggặpcólướisắtngănđôi.

Vừađượcmởcòng,SamCayhallđưangayđiếuthuốclênmôitrướckhigậtđầuđáplờichàocủaanhcháu.

– 9giờsángnayconđãnộpkiếnnghịnày.–Adamđẩytờgiấyquaôhởsangbênkialướichoônggià–ConcógặpchịthưkýTốicao Pháp viện ở Jackson. Chị ta nói Pháp viện sẽ cứu xét và cóphánquyếtngay.

Ônggiàchỉnhìnquatờgiấymàkhôngcầmlênđọc.Ôngcườimũi:

– Họđãcóphánquyếtsẵnrồicòngì.

– HọcònphảihộiývớiôngChưởnglýtrướcđã.

– Tốt thôi. Chúng ta sẽ thấy những anh hề Thống đốc,Chưởnglýxuấthiệntrêntivitốinay.ÔngnghĩtênRoxburghsẽtriệutậpbọntruyềnthôngđếnvănphònghắnđểnghehắncôngbốlậptrường.

Adamcởiáovestvànớilỏngcravat:

– CáitênWynLettnercógợiôngnhớlạichuyệngìkhông?

– WynLettner?Nhớ.

– ÔngcógặpWynLettnerlầnnàokhông?

– Cóthểgặp,cóthểkhông.Ôngkhôngnhớ.Ôngchỉnhớhắn

Page 242: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

làaithôi.Saoconhỏi?

– Conđigặpôngấyhômcuốituần.Ôngấyđãnghỉhưu,hiệnlàm chủ một nhà câu cá ở Ozark. Con và ông ta nói chuyện rấtnhiềuvềông.

– Vậyà.Hắnnóinhữnggìvềông?

– LettnernóiôngtanghicóngườicùngđiđặtbomvănphòngKramervớiông.

– Hắncónóitênngườiấykhông?

– Thưakhông.FBInghicómộtngườikinhnghiệmvềbomđãđếngàibomởvănphòngKramercùngvớiông,nhưnghọkhôngtìm được bằng chứng. Hồi đó họ bận quá nhiều việc. Họ maymắn bắt được ông và họ cho như vậy là thành công rồi. NhưnghọcómộtmậtbáoviêntrongnộibộDogan,ngườinàychobiếtDogancómộtchuyêngiavềbomtrẻtuổiđếntừmộttiểubangkhác,xongviệclàđi.

– Concótinlờihắnkhông?

Chàngtraikhôngtrảlờithẳngvàocâuhỏicủaônggià:

– Conbiếttinaibâygiờ?Ôngnóikhông.Lettnernóicó.

Ônggiànhúnvai:

– Có hay không thì đến giây phút này chuyện đó còn quantrọnggìnữa!

– Nếu có, con sẽ có lý do để cứu mạng ông. Lý do cũng chỉmongmanhthôinhưngítratacũngcó.Conbốirốivìconkhôngcóquamộtsựkiệnnàokhảdụng.Congầnnhư…tuyệtvọng.

Ônggiàmỉmcười,ánhmắtôngnhìnanhcháuởbênkialướisắtbiểulộýtìnhthươngcảm:

– Contuyệtvọng,cònôngthìnhiềuhyvọnglắmsao?

– Ông không chịu giúp con. Chuyện ông kể đầy những khe

Page 243: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hở…

– Khe hở là thế nào? – Vẫn thản nhiên, ông già thở khói mùmịt–Nàycon,nếubâygiờôngchobiếtlàcómộtngườinữa,ôngchocontêntuổihắn,địachỉhắn,sốđiệnthoạicủahắnthìconsẽlàmgì?

– Con sẽ la ầm lên, con sẽ làm cho giới truyền thông và dưluậnphảináođộngbằngcáchđưarabằngchứngôngchỉlàcondê tế thần, là vật bị hi sinh; tên kia mới là chính phạm, tên kiamớilàtêngiếtngười…

Già Sam gật gật đầu như ông vẫn chờ đợi anh cháu nói ranhữnglờilốbịchnhưthế:

– Con ơi, không ăn thua đâu! – Ông nói chậm rãi, nhẩn nhanhưđanggiảithíchvớimộtđứaconnít–Ôngchỉcònbatuầnlễnữa.Conbiếtluậtmà.Đếnphútcuốicùngmớilalêncònmộttênnữa trong khi cả chín năm trời không nói gì cả. Vô ích thôi!Không có ông toà nào chấp nhận chuyện con la lối quá muộnnhưthếđâu!

– Thưaông.–Adamkhổsởnói–Concũngbiếtthếnhưngconvẫncứphảilàm.

– Khôngđượcđâu!Conđừngmấtcông.

– Ôngơi,hắnlàai?

– Khôngcóaicả.

– Có.

– Cáigìlàmconquảquyếtvậychứ?

– Tại vì con muốn có bằng chứng ông không có tội. Ông ơi,việcôngvôtộiquantrọngvớiconlắm.

– Thì ông đã nói với con ông không có tội rồi. Ông gài bomnhưngôngkhôngcóýđịnhgiếtngười.

Page 244: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Nhưngtạisaoônglạimangbomđếnnhàngườita?Tạisaoông lại thù hận người ta đến như thế? Ông thù người Do Thái,ngườidađen,ôngthùtấtcảnhữngngườikhácýkiếnvớiông,kểcảnhữngngườidatrắng.Cóbaogiờôngtựhỏitạisaokhông?

Ônggiàthảnnhiênlắcđầu:

– Không.Vàôngcũngkhôngcógìđểphảithắcmắchaytựhỏicả. Ở vào thời ông, những việc ông làm đó rất tự nhiên. Conkhôngsốngvàothờiôngcòntrẻ,conkhôngthểhiểuđược.Ôngvẫnthấycầnphảigiữchonhữngchủngtộccósựphânbiệtriêngrẽ.Cógìxấunếungườidatrắngđihọcnhữngtrườngriêngcủangười da trắng, người da đen đi học ở những trường riêng củangười da đen, miễn là hai trường ấy có phẩm chất giáo dụcngang nhau? Có gì sai lầm khi ta có những đạo luật không chongườidatrắngkếthônvớingườidađen?Cógìlàkhôngphảikhitagiữnhữngngườidađentrongvòngkiểmsoát?Thảhọrađấyconthấycógìhayđâu,cógìtốtđâu!Tộiác,matúy,lườibiếng,đẻ bừa bãi, con hoang, rồi bệnh AIDS, không chịu làm việc, sẵnsàngnổiloạn,pháphách.Toàndânđenlàmnhữngtròấythôi.Họlàmchoxãhộirốitinhrốimù,đờisốngtinhthầnsuythoái…

Ônggiàđứngbậtdậy.Điđếncuốiphòngôngđứngquaylưnglạivớivẻhờngiận:

– Adam,ôngnảnquárồiconơi.Ôngnảnvìconđấy.ÔngnghĩkhôngchừngđểchobọnluậtsưDoTháilochoôngcònđỡhơn.

Cơnhờngiậncủaanhcháucũngnổra:

– Nếuôngmuốn,ôngviếtchomấychữđi.

Ônggiàchầmchậmđitrởlại:

– Ông chỉ còn có hai mươi ba ngày nữa là phải đi vào phònghơi. Ông cũng sợ chứ. Còn con thì con chỉ muốn biết nhữngchuyện không liên can gì đến việc ông phải đi vào phòng hơi.

Page 245: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Conchỉthắcmắcđếnnhữngngườiđãchết.Khônglâunữađâu,consẽcódịpnóivềcáichếtcủaông.

Page 246: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương22

CánhcửabênphòngAdammởra.GiámthịParkerđưahaiôngkháchvàophòng.Chỉcầnthoángnhìncũngbiếthaiôngnàylàluật sư: Y phục màu sẫm chỉnh tề, xách cặp, mặt mũi khó đămđăm. Parker chỉ chỗ cho hai người mới vào ngồi chờ. Anh tahướngvềAdamvớiánhmắtvàcáihấthàmnhưđểhỏi:“Cógìrắcrối không? Có cần gì không?” Adam trả lời bằng cái lắc đầu:“Không.Cảmơn”.

Haiôngcháukhôngnhìnnhau,khôngnóigìvớinhaumộtlúckhá lâu. Hai luật sư mới vào cởi áo vest cho đỡ nóng. Họ biếtngười tử tù ngồi kia là Sam Cayhall, người tử tù nổi tiếng nhấttiểubanghiệnnay,ngườisắpbướcvàophònghơiđộc.

ĐếnlượtcánhcửabênphòngSamCayhallmởra.Ngườiđượcđưavàolàmộttửtùdađenkhổngườigầygò,xươngxẩu.Anhtabịcòngtay,xíchchân.Khiđãngồixuốngghếrồi,anhvẫnkhôngđượctháocòng.Mộtgiámthịđứnglạibêncửađểcanhchừng.

GiàSamliếcmắtnhìnngườibạntù.Anhnàyrõrànglàkhôngthíchthúgìkhigặpluậtsưvàhọcũngchẳngcóvẻhàohứnghaysốt sắng gì khi phải nói chuyện với anh ta. Tuy vậy cả ba cũngchâuđầuvàolướisắtđểnóinhonhỏvớinhau.

GiàSamcũngghéđầuvềphíaanhcháu.Haiôngcháusátmặtvàogầnnhau,họchỉcònbịngăncáchbởitấmlướimắtcáo.

– StockhomTurnerđấy.–GiàSamnóinhỏ.

– Stockhom?–Adamhỏilại.

– Ừ!–Ônggiàgậtđầu–ThườnggọilàStock.Bọnđennhàquê

Page 247: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thườngthíchnhữngcáitênkỳdị.HắnnóihắncóngườianhtênlàDenmark,mộtgãkháctênlàGermany.

– Hắntộigìvậyông?

– Cướp tiệm rượu. Ông nghe nói thế. Bắn chết chủ tiệm. Hainămtrướchắnbịthihànhánnhưngbamươiphúttrướcgiờthihànháncólệnhhoãn.Vụhắncứlằngnhằngmãitừđóđếnnay.Rấtcóthểhắnsẽlàngườiđisauông.

Haiôngcháucùngnghiêngmặtnhìn.Cuộccãivãtotiếngnổra trong nhóm Stock. Cả hai phe luật sư và thân chủ đều tỏ rakhôngnểnanggìnhau.GiàSamcườimỉm,ôngrahiệuchoanhcháughésátgầnnữangheôngkể:

– Gia đình Stock nghèo tả tơi, hoàn toàn không giúp đỡ gìđượchắn.Bọnđenvàotùđasốđềunhưthế.Hắnchẳngbaogiờcókháchđếnthăm,thưtừlạicàngkhông.Nơihắnchàođờicáchđây chưa đầy một trăm cây số nhưng tất cả loài người, luôn cảThượngđế,dườngnhưđãquênhắn.Trongtùnhànrỗi,Stockbắtđầuthắcmắcvềsốngchếtvànhiềuchuyệnlinhtinhkhác.Nghenói nếu tử tù không có thân nhân lãnh xác, sẽ bị đạo tì đem đichôn bậy chôn bạ ở một góc nghĩa địa rẻ tiền nào đó, Stock sợnênhỏithămtùmlum.Bọngiámthịdọalàxáchắncăngphồngđầyhơichỉcầnquẹtlửalànổlốpbốpnhưpháo,cháythànhtrotrộnvớiphânbón.

Stock sợ đến mất ăn mất ngủ. Hắn bèn xin giấy bút viết thưgửirachobàconthânthuộc,bạnbè,chotấtcảnhữngngườihắnnhờđược,xinhọgiúpchovàiđôđểhắncóthểcócáichếtkhôngđếnnỗikhốnkhổlắm,cáichếttheođạonhưlờihắntả.Tiềnbắtđầu chảy vào. Không nhiều. Mỗi khoản năm bảy đồng lai rai. Ítnhưngcũngcó.Cóhứng,Stocktiếptụcviếtnhiềuthưnữa.Hắngửithưcầucứunhàthờ,hộithiện,nhữngtổchứctranhđấuchongười da đen. Gần như tất cả những nơi hắn xin tiền đều đáp

Page 248: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ứng.Kểcảnhữngluậtsưbiệnhộkhôngcôngchohắncũngđónggóp vào ngân khoản lo tang lễ cho hắn. Nhờ vậy cho đến ngàyphảichịuán,Stockcókhoảntiềnlênđếnbốntrămđôvàhắntỏrasẵnsàngchịuchết.

Ánhmắtônggiàsánglên.Ôngtỏrahàohứngvớinhữngchitiết của câu chuyện. Adam vui khi thấy ông nội chàng vui vẻ,sốngđộng:

– Ởđâycócáilệkhánhânđạolàngườitathảlỏngchotửtùđượcgầnnhưtựdomuốnlàmgìthìlàmtrongbảymươihaigiờtrướcgiờhànhquyết.Cómộtcănphòngnhỏkhátươmtất,trongcó tủ lạnh, điện thoại, bàn ghế đàng hoàng, được dùng làmphòng đặc biệt cho tử tù gặp thân nhân. Ai đến xin gặp tử tùcũngđược,tấtnhiênlàtửtùđượchỏicóchịutiếpngườiđóhaykhông.Dândađenthườngkhôngđilại,thămhỏinhaulúcsốngnhưng lại rất chịu khó đi thăm nhau lúc sắp chết. Bà nội, bàngoại,bàcô,bàdì,anhemruột,anhemhọ,cháutraicháugáitửtùkéonhauđếnthậtđông.

Lànmôithườngmímchặtcủaônggiànhếchlênbiểulộývui:

– Còn cái lệ này nữa. Đây là luật bất thành văn nhưng rấtđược tôn trọng: tử tù được phép gặp riêng vợ một lần trước giờhành quyết. Gặp nhau trong phòng kín, không bị canh chừng.Nóirõralàanhtùkhôngchỉđượcchophépmàcònđượccungcấp điều kiện để làm vài quả cuối cùng trước khi giã từ vũ khí.Anh nào không có vợ thì được phép gặp tình nhân hay bạn gáinếu những chị này chịu đem thân vào cho mấy anh hưởng sựđời.ĐếnlượtStockchịuánthìkhôngbiếthắntatrìnhbàyhoàncảnhlàmsaođómàlãoTổnggiámthịchấpnhậnhắncómộtvợvà một tình nhân. Và cả hai chị này cùng bằng lòng cho hắnđượchưởngsựđờitrướckhichết.TấtnhiênlàlãoTổnggiámthịcũng biết ma đầu Stock âm mưu gì đó nhưng đằng nào thì hắn

Page 249: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cũngchết,mộtchịhayhaichịdzôvớihắncùngmộtlúcchẳngcógì quan trọng. Thế là cuộc ái ân cuối cùng trong đời của Stockđượctiếnhành.Khoảngbốngiờđồnghồtrướckhihànhquyết,chịvợvàchịtìnhnhâncủahắnđượcđưavàophònghộingộ.Mộttấmnệmđượcđặcbiệtđưavàophòngđểdùngvàoviệcđó.Lúcấy tử tù Stock tuy sắp chết nhưng tỏ ra hung hăng, sẵn sànghưởngthụ.Đãmườihainămhắnkhôngbiếtmùiđànbàrồicòngì. Bọn giám thị kháo nhau rằng chị vợ và chị tình nhân củaStock trông người ngợm, nhan sắc rất được, cả hai chị đều còntrẻvàănbận,trangđiểmratrò.Chịnàocũngphấnson,đầutóctươmtất,nướchoathơmlừng.Stockđượctựdomúagậyvườnhoangvớihaichịtronghaigiờđồnghồ,nhưnggiờhànhlạccủahắn chưa hết thì chuông điện thoại reng reng… Tối cao Phápviện có lệnh xuống: “Hoãn hành quyết”. Lão Tổng giám thịNaifeh chạy tới đập cửa: “Thôi… ra đi… hoãn xử…” Cửa phòngkhôngcókhoábêntrong,bọnNaifehcóthểvàolôicổStockra,tốngtrởvềphònggiamnhưngdùsaochúngcũngchưamấthếttínhngười,chúngchỉđứngngoàiđậpcửathúcgiục:“Ramau…hoãnrồi…”CònStockởbêntrongthìchỉnóira:“Nămphútnữa”.Sau chừng mười cái “năm phút nữa”, Stock mới chịu đi ra. BọngiámthịtảcảnhStockđiranghênhngang,thoảmãn,kiêuhãnhnhưvõsĩvừađoạtchứcvôđịchquyềnAnhhạngnặngthếgiới.Haichịđànbàlậptứcđượcđưarakhỏinhàtù.Đếnlúcđóbọncaitù mới biết hai ả đó không phải là vợ cũng chẳng phải là nhântìnhcủaStock.

Anhcháuvôtìnhbịcâuchuyệncủaônggiàhấpdẫn,tòmòvànóngruộthỏi:

– Họlàaivậy?

– Haiemchơibờinhànghề.MộttênanhhọcủaStocktổchứcvụnàychohắn.NgânkhoảndoStockchi.Bốntrămđô-laStock

Page 250: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

xinđượctrongmấynămtrờiđểdùngvàoviệcchôncấthắnđượcdùng trọn trong vụ này. Kể ra cũng hơi đắt nhưng không thểkhácđược.Nếukhôngchinặng,đâucóemchơibờinàonhansắccoiđượcchịuđemthânvàokhámtửtiếptùtửhình.VềsauStocknóilàhắncóccầnbiếtkhihắnchếtrồithiênhạsẽchôncấthắnrasao,đốthayquăngđâuđóhắnkệxác.Hắnnóihaigiờđồnghồấy mê ly đáng đồng tiền bát gạo ghê lắm. Hắn chân thànhkhuyên tất cả anh em tử tù nên hưởng, bỏ qua rất uổng. Hắnngàyđêmmơmộngđếnkỳhànhquyếttớihắnlạiđượcthưởngthứccủađờilầnnữa.

Ônggiàmỉmcười:

– Hắnlàmôngcũngphảibậntrí.Đếngiờông,ôngcũngcócáiquyềntốihậuấy,ôngbiếtgọiaibâygiờ?

Anhcháuhỏinhỏ:

– Ôngcó…thíchkhông?

Ônggiàcườithànhtiếng:

– Contưởngthậthả?Ôngnóiđùachơichovui.Bâygiờcóchịnàodzôđâychắcôngchỉcóthểnhờđấmlưngchoông.Ôngnghĩđến bữa ăn cuối cùng của ông nhiều hơn. Ông sẽ không đòi ănmóngìlạđâu.Ôngkhôngmuốnchotênđầubếpđầutrâucódịpchửi thầm ông vì ông đòi ăn những món hắn không biết làm.Ôngcũngchẳngthèmthuồngănthêmmộtmiếngởcõiđờinày.Ôngvẫnlấylàmlạvềchuyệntạisaongườitalạibàyđặtraviệccho một người ăn một bữa thật ngon trước khi lôi người đó đigiếtchết.Ruồibâukiếnđậunữalàtrướcgiờhànhquyết,bácsĩnhànướccònxéttìnhtrạngsứckhoẻcủatửtùxemđươngsựcóđủ sức khoẻ để chết hay không. Bác sĩ chuyên khoa thần kinhcũngvàothẩmvấntửtùđểsauđókýgiấyxácnhậntinhthầntửtùhoàntoànsángsuốt.Lạicòncóônglinhmụcănlươngnhàtù

Page 251: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đếncầunguyệnvớitửtùđểbảođảmlinhhồnanhnàysẽđitheođường thẳng chứ không quẹo bậy bạ vào đường cong. Tất cảnhữngngườiđóđềuđượcnhândântrảlương.Họkhôngquênloviệcchoanhtửtùhưởngsựđời lầncuối.Họmuốnngườibịhọlàmchohếtsốngkhôngtiếchận,khôngcònthèmthuồnggìkhibịbắtbuộctừgiãcuộcđờinày.Nhânđạolắmđấychứ!Lochotửtù chu đáo lắm đấy chứ! Đến phút cuối cùng người ta còn cẩnthận đút một nút cao su vào dương vật và một nút cao su vàohậumônanhtùđểanhnàyđừngchoratùmlumkhihấphối.Họmuốngiữchongườibịhọgiếtđượcsạchsẽ.Mẹkiếp…Mẹkiếp…

Anhcháunóinhưnănnỉ:

– Ôngơi…ôngcháumìnhnóichuyệnkhácđi.

Buông mẩu thuốc xuống sàn, ông già lấy chân dẫm lên. Ôngđứngdậy:

– Thôiconơi,hômnayôngnóiđủrồi.Đừngthắcmắcvàoviệcngàyxưanữa.Hãychútâmvàoviệccứuông.

***

Một vườn hoa nhỏ do dân thị trấn lập nên trên nền toà nhàtrong có văn phòng Luật sư Kramer. Bức tượng bằng đồng haianhemsinhđôinhàKramerđặtởgiữavườn.Vườncóhàngràosắt bao quanh, sạch và đẹp; trong vườn có bồn nước, vài chiếcghế đá. Một cặp nam nữ thiếu niên nói chuyện ríu rít trên mộtbăngđákhiAdamvàovườn.Bachúnhỏđixeđạpdừnglạibênbồnnướctranhluậnchíchoévềmộtchuyệngìđó.Ngườicảnhsátđưataylênvànhmũiđáplạilờichào“hello”củaAdam.

Ngồitrênbăngđá,chàngnhìnngâybứctượnghainạnnhân.“Đừngquênnhữngnạnnhân…”Lờicăndặncủabàcôvăngvẳng

Page 252: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

bên tai chàng, “Họ có quyền được trả thù…” Cặp anh em songsinh mà hình ảnh còn lại trên cõi đời này là đôi tượng đồng vôhồnkiakhônghơnchàngbaonhiêutuổikhiôngnộichànglàmhọ chết. Năm ấy họ lên năm, chàng lên ba. Năm nay chàng haimươisáutuổi,họhaimươitámnếuhọcũngsốngnhưchàng.

Tộiácnhưcúđấmácđộcđánhmạnhvàongựcchàng.Nólàmchàngrùngmìnhvàtoátmồhôilạnh.Tạisaoônggiàkialạigiếtchếthaichúnhỏnày?Haichúnhỏcótộitìnhgì?Tạisaongườigiết hai chú nhỏ này lại là ông nội chàng chứ không phải là aikhác? Tại sao? Tại sao? Chàng thấy thù hận ông già ác độc.Chàngthấyxấuhổvìchàngđãtrởlạithịtrấnthờithơấukhôngphải để tìm lại kỷ niệm mà là để tìm cách cứu mạng sống củamộtkẻsátnhânácôn.

ChàngvàokháchsạnHolidayInnmướnphòng,xonggọiđiệnvềchocôLeenóichocôbiếttốinaychàngởlạiGreenville.Chàngxembảntinbuổichiềutrêntivi.Mộtngàynhưmọingày,tintứckhôngcógìđặcbiệt.VụhànhquyếttửtùSamCayhallđượcnhắclạivớinhữnglờibìnhluậnvôthưởngvôphạt.

Adam ăn tối trong một tiệm nhỏ, vừa ăn vừa lơ đãng nghechuyện những người chung quanh. Không nghe ai nhắc gì đếnnhữngcáitênSamCayhall,MarvinKramer.

Khithànhphốlênđèn,chàngđitrênvỉahè,trướcnhữngcửahàng, những tiệm cà phê, tiệm sách, tưởng tượng ra cảnh haimươi ba năm trước ông nội chàng đi trên vỉa hè này, bồn chồnchờđợinghetiếngbomnổvàbănkhoănkhônghiểutạisaomãikhôngthấybomnổ.Chàngdừnglạitrướcmộtphòngđiệnthoạicông cộng. Rất có thể đây chính là phòng điện thoại năm xưaSam Cayhall đã định vào để gọi điện thoại đến văn phòngKramerbáotinvănphòngbịgàibom.

VườnhoaKramervắngtanh.Adamđếnngồingaydướichân

Page 253: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cặptượngđồng.Chàngngồilặngởđórấtlâu,suynghĩvềnhữngvấnđềchàngkhôngthểnghĩ.Chàngchỉbiếtlàtráibomđãlàmđờichàngthayđổi.Nóicáchkhác,tráibomđãlàmchođờichàngđivàohướnghiệnnay.Tráibomđãđẩygiađìnhchàngđikhỏinơinày.NóđãgiếtôngbốchàngởmãitậnCalifornia.Nóđãlàmchàngbỏýđịnhtrởthànhphicônghàngkhôngdândụngđểtrởthành luật sư. Nếu không có nó chắc giờ này chàng đang baytrênchíntầngmâyhoặcthoảimáidưỡngsứctrongmộtphòngkháchsạnnàođóởmộtthủđônàođómàđôicánhsắtchiếcphicơ chàng điều khiển đưa chàng đến. Nếu không có nó, chắc giờnàychàngkhôngngồiđây,sầubuồn,ngơngẩn.

Tráibomđịnhmệnhđưachàngtrởlạithànhphốthờithơấucủa chàng để chàng làm một việc đầy những đau thương vàtuyệtvọng.Tráibomsắplàmchếtthêmmộtngườinữasauhơnhaimươinămnónổngaytrênchỗchàngđangngồi.SamCayhallcũngchỉlàmộtnạnnhân.CòncôLee,côchàng?Cònnhữngaisẽlànạnnhâncủatráibomđónữa?

Page 254: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương23

Trướchếthaicôcháuđếnnghĩatrangđểkínhviếnglinhhồnnhữngvịtiềnbốiđãchết.Nghĩatrangnằmtrênhaingọnđồiởngoài thị trấn. Trên ngọn đồi thứ nhất, gần như tất cả nhữngngôimộđềuđượcxâylớn,đẹp,đắttiền,nhữngbiamộbằngđáđen,đáhoacương.Nhữngngôimộmớihơnnằmtrênngọnđồithứ hai. Cùng với thời gian, người ta không còn long trọng hoáviệc chôn cất người chết và làm những mộ bia dềnh dàng nữa.Tấtcảnhữngngôimộởngọnđồithứhaiđềuđượcxâycấtsơsài,những mộ chí nhỏ hơn, vắn tắt hơn. Những hàng cây sồi, câyphong cổ thụ có bóng lá che rợp nghĩa trang, cỏ và các bồn câycảnhđượcchămsóc,cắtxéngọnghẽ.NghĩatrangClantonđượckểlàmộtnghĩatrangđẹp.

NgàythứBảytrờiđẹp,khôngcómây,giónhẹlàmtankhíẩm.Vừaquamùamưa,cỏđồixanhmướt,nhữngbồnhoanởtrắng.Quìgốibêncạnhmộbàmẹ,Leeđặtmộtbóhoadướimộbia.Cônhắmmắtlại.Adamđứngsaulưngcôđọchàngchữghitrênbia:AnnaGatesCayhall.Ngày3tháng9năm1922–Ngày18tháng9năm 1977. Bà mất năm bà 55 tuổi. Adam tính nhẩm, năm đóchàng 13, sống yên bình ở miền Nam California và hoàn toànkhôngbiếtgìvềdònghọCayhall.

Bà nằm riêng một mình một chỗ. Đây là việc chôn cất hơi lạtheotụclệdânmiềnNam.Ởđâyngườitavẫnquenlệvợchồngkhichếtphảichôncạnhnhau.Bêncạnhmộngườichếttrướcbaogiờcũngcósẵnphầnđấtđểchônngườithứhai.

Page 255: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ông56tuổikhibàmất.–Leenóikhicôđứnglêncạnhanhcháu–Cômuốnôngchônbàởchỗnàocóphầnđấtkếbênđểôngcó thể nằm cạnh bà. Nhưng ông không chịu. Chắc lúc đó ôngnghĩ ông còn sống vài chục năm nữa, ông có thể cưới bà kháckhôngchừng.

– Connhớcôcónóilàôngbàsốngkhôngthuậnnhaulắm?

– Khônghợptínhthôi.Côchắcbàcũngyêuthươngônglắm.Ông bà đã sống với nhau đến gần ba mươi năm. Bà là con gáimiền quê, ít học, lấy chồng sớm, đẻ con sớm, ở nhà hầu chồngnuôicon.Thờicủabàđasốphụnữđềunhưthế.

– Bàcóbiếtgìvềnhữngviệcônglàmkhông?

– Cô không rõ. Chắc có biết nhưng không biết rõ. Nhữngchuyệnônglàmlànhữngchuyệnchẳngbaogiờbàvàcôdámnóiđến.Côchỉbiếtkhiôngbịbắt,bàbuồnghêgớm.Tủihổnữa.Bàcóđếnsốngvớibốmẹconítlâuđểtránhbọnnhàbáođếnquấyrầy.

– Bà không ra toà khi ông bị xử, bà cũng chẳng lần nào đithămông,phảikhôngạ?

Leegậtđầu:

– Không lần nào. Bà bị áp huyết cao. Ông cũng không muốnbàđếngặpông.

Hai cô cháu nắm tay nhau đi trên lối đi lát đá giữa hai hàngcây.Vừađihọvừatòmònhìn,đọcnhữngmộchíghitênngườinằmdướimộ.Leechỉtayvềphíahàngcâyxaởtítcuốisườnđồi:

– Dướihàngcâyđócũnglànghĩatrang.Ngườidađennằmởđó.

Adamngạcnhiên:

– Thậtưcô?Đếnbâygiờvẫnthếsao?

Page 256: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vẫn thế. Đó là luật của nghĩa trang. Người da trắng khôngthểchấpnhậnđượcviệcngườidađennằmcạnhôngbà,chamẹhọ,dùlàôngbà,chamẹhọđãchết.

Adam lắc đầu như đó là một chuyện chàng không sao tinđược.Haicôcháulênđếnđỉnhđồivàđứngnghỉởdướigốccâysồi.Nhữngdãymồthẳnghàngchạydàidướimắthọ.Vòmmáitròncủatoàphápđìnhquậnsánglêntrongánhnắngdướikia.

– Hồinhỏcôvàcácbạncôvẫnđếnđâychơi.–Leenói–Ngàyđộc lập 4/7 dân thành phố cho đốt pháo bông liên hoan. Chỗngồixempháobôngtốtnhấtlànghĩatrangnày.Dướikiacómộtcôngviên,họphóngpháobôngtừcôngviênđó.Bọnnhỏthờicôđi xe đạp đến xem duyệt binh, bơi trong hồ bơi thành phố, đichơi đây đó chờ đến tối tụ hội về đây xem pháo bông. Các ôngđậuxedướikia,đứngquanhđóuốngbiavàwhiskyđểtrongxe.Các bà trải nệm ngồi với các con. Bọn trẻ như cô tha hồ chạynhảy,hòhét.Bọncôchạyxeđạpngaycảtrênconđườngnày.

– Côơi,thờiấybốconcóđếnđâychơinhưcôkhông?

– Cóchứ.Eddie,bốcon,thờinhỏđùanghịchvuivẻnhưtấtcảcácbạnđồngtuổi.CônhớEddielắm.AnhemcôtrướcđâykhôngthâncậnnhaumấynhưngtừkhitrởvềsốngởMemphis,cônhớEddiethậtnhiều.

Anhcháungậmngùi:

– Concũngnhớ.

– Bố con và cô đến đây, đúng ngay chỗ chúng ta đang đứngđây, trong buổi tối bố con vừa học xong trung học. Để uốngmừng,ôngấyvàcôcómộtchairượuvangrẻtiền.Đólàlầnthứnhất cô uống rượu. Chắc bố con cũng như cô. Anh em cô ngồitrênmộEmilJacobsuốnghếtchairượu.

– Nămấylànămnàocô?

Page 257: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– 1961.Bốconmuốngianhậpquânđội,ôngmuốnđixanhà,côthìkhôngthíchcóônganhlàquânnhân.Haianhemcôbànbạcvềchuyệnlínhhaykhônglínhmãi.

– Chắc lúc ấy bố con đang bối rối chưa biết nên chọn đườngnàođểlậpthân.

– Chắc vậy. Nhưng chắc cũng không bối rối hơn những họcsinhvừatốtnghiệptrunghọckhác.Côchắcbốconmuốnđixavìsợphảichịuảnhhưởngxấucủadònghọnếucứsốngởđây.CômuốnnóiđếnnhữngngườiCayhallđêmđêmmangmặtnạkéonhauđiđốtnhà,treocổdândađen.Tộinghiệp!Eddiemuốnđixanhưngrồicũngkhôngđiđược.

– Còncô,saocôkhôngbỏđi?Côbỏđicókhókhăngìđâu?

– Cô khác. Tính nết cô cứng cỏi hơn bố con. Cô chịu đựngđược. Con chưa biết hết đâu, có những chuyện xảy ra trong giađìnhtamàcômongđừngbaogiờconbiết,cónhữngchuyệncôcầuxinđừngcóainhắclại.Côquênđược,côchịuđựngđượcmộtsốnhữngchuyệnấy,bốconthìkhông.

Leexiếtnhẹbàntayanhcháu.Haingườiđitrongnắngvàngxuống con đường đất dẫn sang khu nghĩa trang bên cạnh. Leedừnglạitrướcmộthàngmộchí:

– Cụ ông cụ bà con nằm đây với một lô ông chú, bà bác vànhữngngườiCayhallđủloại.

AdamđếmđượctámngôimộmanghọCayhall.Chàngđọclớntên từng người, ngày tháng sinh tử cùng những lời trích từThánh kinh, những lời thiên thu vĩnh biệt, vô cùng thươngtiếc.v.v…khắctrênnhữngtấmbia.

Leelạinói:

– NhiềungườiCayhallđãchếtnằmởnhữngnghĩatrangmiềnquê.NguyênquánngườiCayhallởKarawaycáchđây30câysố.

Page 258: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Côcóthườngđếnđâydựlễmaitánghọkhông?

– Ít lắm. Như cô đã nói, những người Cayhall không thânthiếtvớinhau.Nhữngvịnằmđâyđềuquađờikhicôcònbéxíu.

Adamthắcmắc:

– Côơi,tạisaobànộiconlạikhôngnằmtrongkhunày?

– Vìbàkhôngthích.Bàchọnchỗnằmtrước.KhôngbaogiờbàcoibàlàngườiCayhall.ChođếnlúcchếtbàvẫnlàngườiGates.

Leegỡmộtmảngrêuxanhrakhỏitấmbia,nhữngngóntaycôdiditrênhàngchữ:LydiaNewscombCayhall,tạthếnăm1961ởtuổi72.

– Bà nội của cô thì cô nhớ lắm. Cụ là một tín hữu Ki-tô giáotuyệtvời.Tộinghiệp!ChắccụkhôngthểnằmyêntrongmộkhicụbiếtôngconcủacụđangnằmtrongkhámTửhình.

– Ông con với con chưa nói với nhau về chuyện ấy. Vì chưaphảilúc,vẫncònhyvọng.

ÁnhmắtLeechợtsánglên:

– Baonhiêuhyvọng?

– Chút xíu thôi, cô ơi. Nhưng chút xíu hy vọng cũng là hyvọng.Tavẫnphảichiếnđấu.

Ra khỏi nghĩa trang, hai cô cháu đi vào một đường vắng vớinhững vỉa hè mang dấu tích của tháng năm, con đường vớinhững hàng cây sồi cổ kính. Những toà nhà ở đây đều cũ kỹnhưngđượcgiữgìn,tubổ,sơnphếtsạchsẽđẹpmắt,nhữngcánhcổngcaolớn,đườngđitừcổngvàothềmnhàthậtdài,nhữngchúmèobìnhyênnằmlơmơngủtrênnhữngbậccửa.Trẻcontrênxeđạpvàtrênnhữngbàntrượtchạyquachạylại,ônggiàbàcảngồitrênthêmnhàmỉmcười,vẫytaychàokháchquađường.

Leebỗngnói,giọngxúcđộng:

Page 259: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Adam…Đâylàkhungàyxưacònbécủacô.

Lúc nào bà cô chàng cũng dịu dàng, thân thiết với chàngnhưng lúc này Adam thấy bà thân thương hơn. Bà bước đi, haitay thủ trong túi áo khoác, mắt bà ươn ướt vì những kỷ niệmxưa, những kỷ niệm vừa êm đềm, dịu ngọt vừa cay đắng, buồnphiền.Leenghiêngmặtnhìnvàotừngnhànhưtrướckhibàtừngsống trong đó hay hy vọng nhìn thấy hình ảnh những cô bạnngàyxưa.Bànhưnghethấytiếngcườilanhlảnh,tiếngcãinhaucủanhữngbégáitrêndướimườituổi.

– Ngàyxưađẹpchứcô?–Adamhỏi.

– Côkhôngbiết.Nhàtaởtrangtrại.Hồiấycôchưađượcsốngởthànhphố.Côvẫnmơướcđượcsốngtrongkhuthịtứnhưthếnày, gần trường học, gần sân chơi, gần tiệm bách hoá, muốnmua cái gì cũng có sẵn. Bọn trẻ thành phố tự cho chúng vănminh hơn bọn trẻ sống ở thôn quê. Cũng đúng thôi. Nhưng đókhôngphảilàvấnđềvớicô.Côcónhiềubạnởkhunày,gầnnhưngàynàocôcũngđếnđâychơinênkhunàygầnnhưlàkhunhàcôvậy.Chỉvềsautìnhhìnhmớixấuđi.

– Tạivìôngnộicon,phảikhông?

Một bà già bận bộ áo hoa, đội mũ nan rộng vành, đang quétkhoảng sân trước nhà khi hai cô cháu đi ngang. Bà già ngừngchổinhìnsữngLee.Leeđứnglại:

– ChàobàLangston.

Lee niềm nở cất tiếng. Bà Langston vẫn đứng ngây nhìn, haibàntaybànắmvữngcánchổi.

– TôilàLeeCayhall.Bàcónhớtôikhông?

Bà già nhìn quanh như sợ có người khác nghe được cái tênCayhallvàbắtđượcbàđứngnóichuyệnvớimộtngườiCayhall.KhôngbiếtbàcónhậnraLeekhông,haicôcháuchỉthấybàgật

Page 260: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đầurồilậptứcxáchchổiđivàonhà.

Haicôcháulạiđi.

– Hồi ở trung học cô hay đi chơi với anh con bà ấy. – Lee lắcđầu như không tin bà Langston lại không nhận ra hay khôngnhớnànglàai–Anhconbàấycóđưacôvềnhàchơimấylần.

– Conđềnghịchúngtakhôngtựxưngtênhaynhậnhọnhậnhàng,nhậnquenthuộcvớibấtcứaitrongngàyđichơihômnay.Đượckhôngcô?

– Đồngý.Rấtnên.Ýkiếnhayđấy.

Lee đeo cặp kính đen lên mắt. Hai bên đường họ đi qua cónhiềuôngbàgiàđangsửavườnhoa,câycảnh.Nhữngôngbàgiànhàntảnnàyđứngnóichuyệnvớinhauvàtòmònhìnhaingườilạ đi ngang nhưng Lee không dừng lại chào hỏi ai nữa. Hai côcháuvừađivừanóichuyệntrờimưatrờinắng,cỏcâyhoaláchođếnlúcLeeđứnglại.

– Adam… Con nhìn cái nhà thứ ba bên tay phải kia kìa. Cáinhàsơnmàunâuấy.Nhàconđấy.Hồiconmớirađời,giađìnhconsốngtrongcănnhàđó.

Hai cô cháu đến gần ngôi nhà. Có hai em nhỏ đang chơi bắnsúng trong vườn. Đó là một căn nhà vuông vắn, xinh và gọn,sạch,rấthợpvớinhữngcặpvợchồngtrẻmớicómộtcon.AdamlênbakhiEddievàEvelynđirakhỏinhànày.

Adam cố moi trong ký ức tìm kỷ niệm, nhưng chàng khôngnhớgìcả.

– Thời đó nhà này sơn màu trắng. – Lee nói – Hai hàng câynàycũngthấphơn,nhỏhơn.

– Cuộcsốngcủabốmẹconthờiấyrasaocô?

– Rấtđẹp.Mớilấynhau,mớicómộtđứaconkháukhỉnh.Bốconđổiviệclàmluônnhưngchẳngbaogiờkhôngcóviệclâuhơn

Page 261: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

một tuần. Mẹ con làm việc bán thời gian trong một tiệm kimhoàn.Côthấythờikỳấybốmẹconsốngrấthạnhphúc.Mẹconkhôngphải làngườiđịaphươngnênkhôngquenthânaiởđây.Mẹconđilàmxonglàvềnhàthôi.

MộtemnhỏchĩakhẩusúngnhựabắnAdam.ChàngcườivớiemrồiđitheoLee.Haicôcháusangkhucôngviêngầncạnh.

Lee trở thành hướng dẫn viên kiêm giảng viên lịch sử. Năm1863bọnYankeeđốtrụiClanton–bọnkhốnkiếp.SauNộichiến,ĐạitướngClanton,mộtngườihùngcủaquânđộiNamHoaKỳ–giađìnhônglàsởhữuvùngClanton–từmặttrậntrởvề.Ôngcụtmấtmộtchân,ôngbỏlạicáichânởmộtgócnàođótrênmặttrậnShiloh. Ông trở về và đích thân hoạch định địa điểm xây toàPháp đình và những đường phố chung quanh. Bản họa đồnguyênthủycủaônghiệncònđượcgiữtrongphònghồsơtrênlầuPhápđình,ôngthíchbóngmátnênchotrồngnhiềuhàngsồithẳngbăngquanhPhápđình.Làngườiminhtriếtnhìnxatrôngrộng,ôngđãthấytrướccảnhthànhphốhồisinhtừđốngtrotànvàtrởthànhphồnthịnh.

Thành phố có khu trung tâm thương mại nhưng người dânvẫnthíchđimuasắmởnhữngtiệmnhỏquanhcôngviêntrongnhữngchiềuthứBảy,sángChủnhật.LeekểnhữngchuyệnnàyvềClantonkhihaicôcháuđibênnhautrênhèphố.Xecộít,chạychậmdướiđường,ngườiđilạitrênvỉahècònítvàchậmrãihơn.Leedừnglạitrướcmộttiệmthuốctâynhỏxíu:

– Đâylàmộtsàohuyệtcủabọntrẻthờicôcònnhỏ.–Leegỡcặpkínhđenrakhỏimắt–Đằngsautiệmnàycóphòngbánkem,nướcngọt,cómáynhạcvàtruyệnbằngtranhchokháchthahồđọc.Chỉcầnmộtxuthôilàmuađượclykemdâubựcồnhưcáicối, ăn nhẩn nha nửa giờ mới hết. Nếu là cặp con trai con gáicùngđếnthìcốikemcònkéodàihơnnữa.

Page 262: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Taytrongtay,haicôcháuđiđếnđàiTưởngNiệm.Leechỉphotượngđồng,giớithiệuđólàtượngĐạitướngClanton,vớiđủcảhai chân. Ngày thứ Bảy Pháp đình đóng cửa. Họ mua hai lonCoca từ máy bán tự động ở vỉa hè và ngồi nghỉ trên những bậcthềmPhápđình.Leekểchoanhcháunghevụánnổitiếngnhấtquận này. Vụ xử anh Carl Lee Hailey trong Pháp đình sau lưnghọ.CarlLeeHaileylàngườidađen,anhdùngsúngbắnchếthaingườiđànôngdatrắngđãhãmhiếpcongáianh.Trongnhữngngàyxửcóhaiđámbiểutìnhthườngtrựctrướctoà.Mộtbênlàdân da đen biểu tình đòi thả tù, một bên là dân da trắng đảngKKKbiểutìnhđòitửhìnhngườitù.TìnhhìnhnghiêmtrọngđếnnỗiVệbinhQuốcgiađượcgửiđếnđểđềphòngbạođộng.NgàyấyLeeláixetừMemphistớiđâyđểxemcảnhnáođộng.BồithẩmđoànxửCarlLeeHaileytoànlàngườidatrắngvàanhtađượcthabổng.

LeeđưaAdamrađầucôngviên.Ởđâycóhaivòinướcgiốnghệtnhau,mộtởbênphải,mộtởbêntráilốivàocôngviên.Ngàyxưadândatrắngđichơicôngviênuốngnướcởvòibênphải,dândađencũngđichơicôngviênuốngnướcởvòibêntrái.Khôngcólẫn lộn. Cho đến ngày một phụ nữ da đen tên là Rosai AlfieGatewood,ngườiphụnữdađenthứnhất,dámđườnghoàngđếnuống nước ở vòi nước vẫn được dành riêng cho người da trắng.Côuốngnướcđànghoàng,côngkhaimàkhôngbịngườidatrắngnàochặnlại,thoámạhoặcđánhđập.Ítlâusauvụnày,cảhaivòinướcđềubịkhoá.

Haicôcháutìmđượccáibàntrốngtrongtiệmănđôngkháchgần công viên. Lee kể những chuyện vui vui về thành phố vàngười thành phố. Trong lúc ăn bà vẫn mang kính đen. Adamnhận thấy nhiều lần bà cô chàng nhìn những người chungquanhnhưsợhọnhậnrabà.

Page 263: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ăn xong, hai cô cháu đi bộ trở về nghĩa trang, nơi họ để xe.Adam lái xe, Lee ngồi cạnh chỉ đường. Họ đi vào vùng quê, quanhiềukhuphốtồitàncủangườidađen,nhiềutrangtrạinhỏvớinhững đàn bò gặm cỏ trên sườn đồi. Nói chung thì miền đồngquêvẫnđẹpvàhômnaylàmộtngàyđẹptrời.

LeebảoAdamláixevàoconđườngnhỏlátđádẫnđếntrướctoànhàsơntrắngbỏhoangvớinhữnggiànhoadạimọcởcổngvà những dây leo thường xuân phủ kín các khung cửa sổ. Toànhàcáchxađườnglộđếntrămthước.Lốivàonhàbịchelấpvìnhững bụi cỏ gai, cỏ dại um tùm trong vườn nhà. Hộp gỗ đựngthưbêncổngđãmụcnátvìmưanắng.

– GiangsơnnhàCayhallcủacôcháutađấy…

Lee nói nhỏ. Hai cô cháu ngồi im trong xe một lúc. Họ yênlặngnhìntoànhàhoang.Cuốicùnganhcháuhỏi:

– Sao…sầuthảmquávậycô?

Chàng định nói “Sao nhà ta…” nhưng chàng không thốt rađược hai tiếng “nhà ta” thân thương. Toà nhà hoang vắng nàykhôngcóvẻgìthânthươngvớichàng.

– Nónguyênlàmộttoànhàđẹp,nhưngsốmệnhnókhôngragì.Chủnógặptaihoạnênnóchịuhoạlâyvàtrởthànhthêthảmnhưthếnày…

Leegỡcặpkínhđểlaunướcmắt:

– Côrađờitrongnhànày,côsốngtrongđómườitámnămvàtrongmộtngàycôđãvộivãrờibỏnóđểrađi.

Anhcháuthắcmắc:

– Sao nhà lại bị bỏ hoang như thế? Nhà của ông con phảikhôngcô?Ôngconkhôngởnhà,nhàcóthểgiaochovănphòngđịaốcnàođóquảnlý,chomướnhoặcbánđichứ.

Page 264: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Lee tự trấn tĩnh để không khóc thêm, bà hít vào một hơi dàirồicốgắngxếpđặtchocâuchuyệncóthứtự:

– Nhàcủaôngnộinhưngphảicầmcốlấytiềnchicholuậtsưtrong mấy lần ra toà, nặng nhất là lần ra toà sau cùng. Ôngchẳngbaogiờtrởvềnhànữavàngânhàngtịchbiênnhà.Cóđếntámmươimẫuđấtcanhtácsaunhànhưngrồitấtcảđềuhoanghoáhết.CôcóngỏýmuốnchúPhelphsmuanhưngchútừchối.Cô chẳng trách gì chú ấy vì chính cô cũng không muốn trở vềđâychútnào.Kểtừngàynhàbịtịchbiên,đâylàlầnthứnhấtcôtrởvềđây.Ngânhàngcóchovàingườiđếnmướnnhưngcônghenóiaiởcũnglàmănlụnbại.Cuốicùnglàbỏhoangluôn.Khiđưaconđếnđây,trênđườngđicôvẫnkhôngbiếtnhàcònđứnghayđãsụprồi.

– Cònnhữngđồđạccủaôngbàconthìsao?

– Khitịchbiên,ngânhàngcóchocômuốnlấyđồgìthìlấy.Côvề những chỉ lấy đi mấy tập hình, mấy bức hoạ, những giấy tờriêng,sáchKinh,vàivậtkỷniệm,cáitủnhỏbằnggỗquícủabànội.CôgóitấtcảnhữngthứđótrongnhàkhoởMemphis.

– Conmuốnđượcxem.Choconxem.

– Conmuốnđếnxemlúcnàocũngđược.Conmuốnlấygìthìlấy.Bàmẹcôđãchết,ôngbốcôởtrongkhámTửhình,anhcôtựtử…Côcòntinhthầnnàomàgiữđồkỷniệmgiađình.

Leebỗngrùngmình:

– Thậtghêrợn…hômcôtrởvềđâymộtmìnhđểlấyđồ.Conkhôngtưởngtượngnổiđâu.Cảmgiácthươngtâmcủacôkhicômột mình đi vơ vẩn trong nhà, bỏ cái này, lấy cái kia, hy vọnggiữ chúng để một ngày nào đó mai sau lấy ra xem. Giữ làm gì,xemlạilàmgìnếukhôngphảilàđểkhóc?Nhữngnămxưamìnhsốngvớibốmẹ,anhemmìnhyênvuitrongnhànày,cóbaogiờ

Page 265: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mìnhnghĩcóngàynhàchẳngcònaicả,mìnhtrởlạimộtmình.Hômấythựctìnhlàcômuốntướimộtcanxăng,phóngmộtmồilửa cho nó cháy tiêu. Bây giờ cô ân hận là ngày đó cô đã khôngđốtnó.Đừngtưởnglàcônóichơiđâu.Cômuốnđốtnhànàythựcđấy.Hômấysaukhiđilờphờtrongnhàmộthồi,côtìmđượccâyđèndầutrongbếp.Dámcòncảlítdầuhôitrongđèn.Côđặtcâyđènlênbànvàđứngnhìnnóthậtlâu.Côthấyđốtnhàquádễ.

– Saocôkhôngđốt?

– Khiấyvợchồngcôchúvẫnchưaxanhauhẳn,cômớisinhem Walt. Cô biết nếu cô đốt nhà cô cũng chẳng bị tù vì chúPhelphssẽđềntiềnchongânhàng.Ôngchồngcôkhôngthểđểchobàvợôngvàotùvìbấtcứtộigì,nhưngcôkhôngdámvìsợtaitiếng…Bốgiếtngười,conđốtnhà.Hômnaynghĩlạicôthấyânhận.Phảichingàyấycôchonómồilửa.

Khôngkhítrongxebắtđầunóng.Adammởcửabướcrakhỏixe.

– Choconđimộtvòngquanhnhà.

Haicôcháulenlỏigiữanhữngbụigai,bướcquanhữngvũngnướcrộngđếnnửathước.Khilênđếnthêmnhà,Leequảquyếtnói:

– Côkhôngvàonhàđâu.

Lee rút tay ra khỏi bàn tay anh cháu. Adam nhìn khung cửarệurãvàbỏýđịnhvàobêntrongnhà.Chàngđivòngquanhnhà,kiễngchânnhìnquanhữngkhungcửasổchằngchịtdâyleovàonhữnggianphòngtốiom.

Sân sau có mấy cây sồi, cây thích cổ thụ, tàn lá rậm rạp xoèrộngngănánhnắngnênmặtđấtbêndướitrơtrụi,cỏkhôngmọcđược. Sân dẫn ra vườn sau, khu vườn chạy dài đến hơn ngànthước,xuốngtíttậnbìarừngdướichânđồi.Xanữalàrừngcây.

Page 266: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ĐếnđâyLeelạinắmtayAdam,đưaanhcháuđếnbêncănnhàgỗchứađồởgócvườn.Cônhìnlênvòmcâybênnhà.

– Đây là cây của cô. – Giọng nói của Lee có âm thanh rungđộng–Cháubiếttêncâynàykhông?Câymạychâuđấy.Câymạychâucủacôngàyxưa.

Chàngtraitrầmtrồ:

– Câylớnquáchứ.

– Cây này dễ trèo lắm. Cô ngồi cả giờ trên chạc cây, thả haichân toòng teng, dựa lưng vào thân cây. Mùa xuân, mùa hạ côthường lên cây ngồi, người lớn đi ở dưới không biết có cô trêncây.Côcóthếgiớiriêngcủacôtrênấy.

Bỗng dưng Lee nhắm mắt lại, đặt một tay lên miệng, đôi vairunrun.Adamômlấycô.Chàngmuốnnóimộtcâugìđóđểbàcôbớtđinỗixúcđộng.

MộtlátsauLeenói:

– Chuyệnấyxảyraởđây.

Côcốgắngkhôngkhóc.Adamimlặng.

– Concóhỏicôvềchuyệnôngnộigiếtmộtngườidađen…

Leenói,haihàmrăngnghiếnlại,nhữngngóntayrunrunđưalênmáchặnnhữnggiọtnướcmắt.Bàntaycôrunđếnnỗicôphảithủcảhaitaytrongtúiáo:

– Vụấyxảyraởđây,trongsânnày.

Một phút dài trôi qua trong khi hai cô cháu đứng nhìn ngâycăn nhà, không người nào muốn cất tiếng nói. Gió nhẹ rì ràotrongvòmlácâytrênđầuhọ.Tiếnggióthổi,láreolàtiếngđộngduynhấttrongkhunhàhoangvắngnày.

– TênchúấylàJoeLincoln.–Leehítvàomộthơidàitrướckhinói–BốconvàcôquengọichúấylàchúJoe.Chúấycóđếnnăm,

Page 267: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

sáuđứacon.Nhàởdướikia,làmcôngchonhàta.Nhàgiađìnhchúấyởcũngcủanhàta.Dândađenđôngconthờiấyphảilàmviệcvấtvảkhủngkhiếpmớicóthểtạmđủsống.ContraichúấytênlàQuince,cùngtuổivớibốcon,họchơikháthân.Mộtchiềumùa hè bọn trẻ không phải đi học, Eddie và Quince chơi đùa ởđây. Cả hai năm ấy mới tám, chín tuổi. Đang chơi, Eddie kêu bịmất một tên lính chì và cho là Quince lấy cắp. Quince khôngnhận. Hai bên đang cãi cọ thì ông nội con đi đến. Ông tát choQuince mấy cái, chửi: “Đồ mọi đen, dòng giống trộm cắp…”Quince khóc, chạy về nhà. Ông nội con vào nhà lấy cây gậy, rangồitrướcthềmnhà…

Leechỉtayvềphíathềmnhà:

– Ông hay ngồi hút thuốc lá ở chỗ ấy. Ông có gọi bố con:“Eddie, ra coi bố đánh thằng mọi đen này…” Chú Joe đến. Ôngnộivàchútotiếng.Ôngnộinhảyđếnđánhtrước.ChúJoekhoẻhơn,trẻhơnnhưngkhôngdámđánh.Chúchỉđỡ.Ôngyếuhơnnhưngtấncôngdữdội,đánhlấythắng.Haiôngbốđánhnhau,hai anh con đứng khóc bên ngoài. Rồi ông vớ được cây gậy vàtrậnđánhtrởnênkhôngđồngsứcnữa.ChúJoebịôngđánhngãvà dường như ông muốn đánh cho chú chết luôn. Chú Joe ngã,dậykhôngnổi.Ôngvẫnđánhtớitấp.ChúJoelalênbảoQuince:“Lấy súng…” Chú được cấp cây súng để bắn bọn chồn cáo phápháchtrongtrại.Câysúngấycũngcủaôngnộicon.Ôngnộiconcũngralệnhchobốconvàonhàlấysúng.Khisúngmangra,chúJoe đã đứng lên được nhưng chú chạy không kịp. Ông nội nổsúng.ChúJoelạingãxuống.Dườngnhưchúchếtngayvìbịbắnvàođầu…

Adamthấycổhọngchàngnghẹnlại:

– Côchứngkiếnvụấytừđầuđếncuốiư?

Leekhổsởgậtđầu.Haimácôđầmđìanướcmắt:

Page 268: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Khôngmaychocôlàlúcấycôđangngồitrêncâymạychâunày.Khôngaibiếtcôởtrêncây.KểcảEddievàQuince.Cônhìnthấy hết. Quince cầm súng chạy đến. Cô sợ ông nội bắn cảQuincenhưngQuincethoátchếtvìvứtsúngđiđểômlấyxácbố.Ngay sau đó là Ruby, vợ chú Joe, cùng mấy đứa nhỏ lóc nhócchạy đến, kêu khóc thảm thiết, ông nội con lấy luôn cây súngQuinceđemtớirồiđivàonhà.

– Lúcấybốconởđâu?

– Trong phòng riêng. – Lee ngước mắt nhìn lên một khungcửasổrệurãtrênlầu–Khiôngnộiđãvàonhà,khôngthấyaiđểý,côtừtrêncâytụtxuống,chạythẳngvàorừng.Bốconvàcôcómộtchỗngồichơirấttốtbênbờsuối.Côbiếtchắcthếnàoôngấycũngđếnđótìmcô.Bốconchạyđến,kinhhoàngvàxúcđộngkểchocônghevụôngnộivừabắnchếtchúJoe.Bốconngạcnhiênkhicônóicôđãchứngkiếnvụấytừđầuđếncuối.Lúcđầubốconkhôngtinnhưngsauđóphảitinvìnhữngchitiếtcôkể.Bốconlấy trong túi ra tên lính chì vừa tìm thấy trong phòng, tên línhđồchơimàôngbảolàQuinceđãlấycắp.Từđấybốconcómặccảmphạmtội.Côhứacôsẽkhôngnóivớiaiviệcôngấytìmlạiđược tên lính chì. Bố con hứa sẽ không nói là cô nấp trên câynhìnthấyôngnộiđánhvàbắnchúJoe.Bốconnémtênlínhchìoannghiệtấyxuốngsuối.

– NhưvậylàôngnộiconkhôngbiếtcócônhìnthấyôngbắnJoe?

– Khôngbaogiờôngbiết.Eddiekhôngnói,côcũngkhôngnói.Cô cũng không nói chuyện ấy với cả bà nội. Sau bố con, con làngườiduynhấtnghecôkểchuyệnvàbiếtcôlúcđóngồitrêncâynày.Khianhemcôvềđếnnhà,ôngbàđangcãinhaukịchliệt.Bàđiênlênmàôngcũngđiênkhôngkém.Dườngnhưôngđánhbàhay là tỏ vẻ định đánh bà, cô không biết rõ, chỉ biết là bà đưa

Page 269: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ngaybốconvàcôvàoxerồiláiđi.Khixerađếncổngthìxecủaôngcảnhsáttrưởngđến.Aicũngtưởngôngbịbắtđinhưngkhicôtrởvề,ôngvẫnngồihútthuốctrướchiênnhànhưkhôngcóchuyệngìxảyracả.

– Ôngcảnhsáttrưởnglàmgìhảcô?

– Không làm gì nhiều. Ông nội khai là hai người đánh nhau.Ông phải nổ súng để tự vệ, nếu không ông có thể bị đánh chết.Chỉ là mạng sống của một anh mọi đen thôi, chẳng có gì quantrọng.LúcđólàMississippicủanhữngnăm50.Đờisốngthờiấyởmiềnnàykhônggiốngnhưngàyhômnay.Ngườidatrắnggiếtngười da đen không bị truy tố ra toà dù chỉ là ra toà xử lấy lệ,khôngcảbồithườngchogiađìnhnạnnhân.Vụánmạngxếplạiluôn.ÔngnộicònđượcquyềngiữcảkhẩusúngôngđãgiaochochúJoe.

– SaogiađìnhôngJoekhôngkiện?

– Kiện cáo gì được. Ai nghe họ? Ai bênh vực họ? Ông nội ralệnh đuổi vợ con chú Joe ra khỏi nhà. Việc đuổi đi là hợp pháp.MẹconRubyLincolnphảidắtdíunhauđithôi.Họđiđâu?Làmgìđểsống?Khôngaicầnbiết.Bànộiphảnđốiviệctrụcxuấtvợcon chú Joe nhưng không được. Bà giận lắm. Cô tưởng bà ly dịôngngaylúcđóchứ.

Leethởdài:

– Rấttiếcbànộiđãkhôngcươngquyếthơnnữavớiôngnội.Biếtđâunếubàlàmdữ,đòilydị,tínhtìnhônglạichẳngthayđổi,ông lại chẳng phải suy nghĩ kỹ trước khi làm một việc gì quantrọng và tình trạng ngày hôm nay của cô cháu mình đã chẳngxảyra.

– Sau đó có bao giờ bố con đi tìm anh bạn da đen Quincekhông?

Page 270: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Có. Khi lái được xe, Eddie đi tìm gia đình Lincoln. Họ sốngtrongkhungườidađentồitànnhấtClanton.Bốconkểlànhàhọởkhôngcóđiện,khôngcócảnướcmáy.Bốconxinlỗi,bàRubyyêucầuôngấyđừngbaogiờtrởlạinữa.

Lee đi tới ngồi dựa vào gốc cây mạy châu. Adam đi theo.Chàngđứngnhìnvàthấythươnghạibàcô.Tộinghiệp!Mộtcôbémới mười tuổi đã trông thấy ông bố giết người. Chàng nhớ tớiông bố của chàng. Bây giờ chàng hiểu tại sao ông lại có nhữngngàysầuthảm,chánđời.Đólàvìôngmangnặngmặccảmphạmtộiđãgâynênchuyệnlàmchếtoanmộtmạngngười.

Nhưcảmthôngnhữngýnghĩcủaanhcháu,Leebỗngnói:

– Cô cũng có tội. Nếu lúc ấy cô kêu lên, cô từ trên cây nhảyxuống,vừachạyvừakêu,ôngnộitrôngthấycô…rấtcóthểôngđãkhôngnổsúng.Ngườibốkhócóthểlàmnhữngchuyệnhungdữkhicócongáimìnhđứngnhìn…

– Bốnmươinămquarồi,côơi.Côtựhànhhạnàocóíchgì!

Leerênrỉ:

– Thậtđángthươngchobốconvàcô.Trẻconkhicóchuyệngìbốirốithườngkểvớibốmẹ,mongđượcchỉbảo.Chịemcôkhôngcóaiđểkểlể,đểđượcnghelờikhuyên.

AdamcòncócảtrămcâucầnhỏivềvụôngSamCayhallbắnchếtngườitáđiềnJoeLincoln,nhưngchàngthấykhôngnênhỏigìnữatronglúcnày.Bàcôchàngđangbịxúcđộng.

Leebỗngđứngphắtlên,trừngmắtnhìnanhcháu:

– Đốtđinhé,Adam?

– Cônóigì?Đốtcáigìcô?

– Đốtnhà.Đốthếtđi.Đểlàmgì?Đốtchotiêucáinhànàyđi.Conừmộttiếngđi,tađốtngay…

Page 271: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adamchỉnói:

– Côcháumìnhvềthôi.

Chàngnắmcánhtaycô,đưacôtrởrađường.Leeyênlặngđitheo.Khôngnóithêmmộttiếng,họrờixatoànhàcủagiađìnhhọ. Khi xe chạy ngang một tiệm thực phẩm bách hoá, Lee bảongừngxeđểvàomuaCoca.Khitrởra,côômmộthộpgiấy6lonbia.KhôngđểchoAdamphảnđối,cônóingay:

– Chocôuốnghailon.Côuốnghailonthìkhôngsaocả.Đừngquáhailon.

– Côkhôngnênuống.Tạisaolạicứphảiuốngbia?Côkhônguốnglonnàocảcóhơnkhông?

– Hailonthôimà…Khôngsaođâu.Rồiconthấy…

Adamkhônguống.Leeuốngliềnhailonrồingảđầulênthànhghế, thiu thiu ngủ. Adam chú tâm vào việc lái xe. Chàng bỗngthấy muốn mau mau ra khỏi miền đất Mississippi nổi tiếng kỳthị này, chàng mong sớm nhìn thấy ánh đèn của thành phốMemphis.

Page 272: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương24

Adamngồimộtmìnhtrênhiênnhàuốngcàphêmãiđến2giờsáng.Chàngvừauốngvừaxuatayđuổimuỗi,tâmtríbậnnhớlạinhữngchuyệnchàngvừanghebàcôkể.Chàngtưởngnhưchínhchàng mang nặng nỗi khổ tâm của ông bố vì cái tội đã vô tìnhgâyracáichếtcủangườitáđiềndađen.Chàngthấythùghétcáixã hội người da trắng tàn nhẫn và lạnh lùng đối xử với nhữngngườidađenchịuthuathiệt.

Vàogiườngchàngngủngaynhưnggiấcngủđầynhữngmộngmịvẩnvơ.Chàngmơthấychàngtuyênbốvớiaiđólàchàngtừnhiệm,chàngkhôngbiệnhộchocanphạm,ngườitửtùsẽchọnmộtluậtsưkhác,chàngtrởvềChicagokhôngchútvấnvươngvàchàngthaytênđổihọmộtlầnnữa.

KhiAdamthứcdậy,ánhnắngđãxuyênquarèmcửainnhữngvạch sáng trên sàn phòng. Việc thứ nhất trong ngày là việcchàngnhớlạichuyếnđitrởvềmáinhàxưahômquavớicôLee.Hôm nay Chủ nhật, chàng hy vọng trời sẽ đẹp, chàng sẽ đượcngồi uống cà phê nóng với một chồng báo Chủ nhật thật cao.Chiềunaychàngsẽđếnvănphòng.Thânchủcủachàngchỉcòncómườibảyngàynữađểsống.

Tốiquavềđếnnhà,Leechỉuốngthêmmộtlonbianữarồiđingủ.Adamsợcôkhóc,kểlể,đòiuốngthêmvàsayxỉn.Nhưngrấtmay cô lặng lẽ hôn má anh cháu rồi đi vào phòng. Suốt đêmchàngkhôngnghetiếngchâncôđilạitrongnhànênchàngchắclàcôđãngủyên.

Page 273: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Tắm,cạorâuxongchàngđixuốngbếp.Bìnhcàphêđểsẵnchochàng biết cô Lee đã dậy và uống cà phê từ lâu. Chàng gọi cônhưng không nghe tiếng trả lời. Chàng đi tìm. Không có cô Leetrongphòngngủ.Côđãrakhỏinhàtừlúcnào.Cóthểcôđiphốmua sắm, cũng có thể cô đi nhà thờ. Chàng sẽ thấy cô trở vềchậmlạilàtrưahômnay.

Adamphabìnhcàphêmới,lấyđĩabánhnướng,mangrahiênnhà.Chàngvừaănvừađọcbáo.BỗngchàngmấthứngănuốngkhitấmảnhchụptừmườimấynămtrướccủatửtùSamCayhallhiệntrêntrangbáodướimắtchàng.NgườiviếtbàilàphóngviênToddMarks.Anhnhàbáonàykiểmđiểmlạitấtcảnhữngngàytháng quan trọng trong vụ án Sam Cayhall: ngày đặt bom, haiphiên xử đầu, ngày luật sư Marvin Kramer tự tử, ngày SamCayhallbịbắtvàratoàlầnthứba,ngàySamCayhallbịtuyênántửhình.Cuốicùngbàibáođượckếtthúcvớicâuhỏisẽcóchuyệngì xảy ra trong mười mấy ngày sống cuối cùng của tử tù SamCayhall.

Đi cùng với bài báo của ký giả Todd Marks là bài phỏng vấnmộtluậtgiatêntuổi.Ôngnàylàgiảngsưluậtkhoa,mộtchuyênviênvềluậthiếnphápvàlàngườitừngtheodõi,viếtbáocáovàphê bình nhiều vụ án tử hình. Trả lời phóng viên nhà báo, vịgiảng sư nói theo ông, Sam Cayhall không còn hy vọng gì nữa.Ông cũng nói rằng trong rất nhiều vụ tử tù sắp bị thi hành ánđếnnơi,phéplạbỗngxảyra:ngườitatìmrađượcluậncứmới,hoặc có việc không đúng thủ tục trong lần xử trước. Nhiều khimộtluậtsưmớinhậpcuộccócáinhìnmới,pháthiệnđượcmộtđiểm pháp lý nào đó có lợi cho tử tù mà những luật sư trướckhôngthấy.Giảngsưnóitiếp,ôngtiếcchotửtùSamCayhallvìđươngsựđãđượcmộttậpđoànluậtsưquágiỏi,quámạnhbảovệ.TấtcảnhữnggìcóthểlàmlợichotửtùSamCayhall,những

Page 274: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

luậtsưnhàKravitz&Baneđềuđãlàmcả.CuốicùngvịgiảngsưtiênđoánnămănmộtlàtửtùSamCayhallsẽphảithụánngày8tháng8sắptới.

Adamthấyvịgiảngsưnóiđúng.Thậtlàchẳngcònhyvọnggìnữa, dù chỉ mong manh. Đúng là chàng bất lực và tuyệt vọng.Gầnnhưgiậnhờn,chàngđivàobếplấylycàphêmới.

Chàng vô ý để rơi chiếc ly từ trên bồn rửa chén xuống sàn.Chiếc ly vỡ tan. Chàng lấy chổi và cái hốt rác hốt những mảnhthủytinhđổđi.Mộtvậtlạtrongthùngráclàmchàngchúý.Mộtvỏchairượuvodkatrongđó.Chairượucóvẻmới.Chịgiúpviệcngàynàocũngđếndọndẹptrongnhà,thùngrácngàynàocũngđược mang đi đổ. Chắc chắn vỏ chai rượu này mới được bỏ vàođâysángnay.

Mở tủ lạnh, Adam tìm ba lon bia còn lại trong hộp đựng sáulonbiamuahômqua.Khôngthấy.ChàngtìmkhắptrongbếprồivàotìmtrongphòngngủcủacôLee.Việclụclọinhữngngăntủđựng y phục phụ nữ làm chàng có cảm giác chàng là một chúthiếu niên đang tuổi dậy thì lần mò tìm hiểu. Cuối cùng chàngtìmthấybalonbianằmtrongcáihộpđựnggiày.Cảbalonđềuđãcạn.

Adamthấyânhận.CôLeeuốngrượulàdolỗiởchàng.Chàngđãđưacôtrởlạimáinhàxưa,bắtcôphảisốnglạinhữngkỷniệmxấu. Việc đó làm cô xúc động. Người cai rượu kỵ nhất bị xúcđộng. Kỷ niệm buồn thảm làm cho người đã bỏ được rượu dễdàng trở lại tìm quên lãng trong men rượu. Chàng đã tàn nhẫnvàíchkỷkhibắtcôLeephảikểchochàngnghevềnhữngcáigọilànhữngbộxươngkhôcấtgiấutrongtủáogiađình.

Bỏ ăn trưa, Adam lái xe đến văn phòng ngồi làm việc mộtmìnhmãiđếntối.Chànggọiđiệnvềnhàlúc2giờtrưa,rồi4giờchiều,côLeevẫnchưavề.Đểchocôcóthìgiờnghỉngơi,chàngđi

Page 275: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ănbữatốiởtiệmvàvềnhàlúc8giờ.

Nhàtốiom.CôLeevẫnchưavề.Chàngkhôngcócanđảmgọiđiện đến nhà ông chú để hỏi về bà cô của chàng. Chắc ông tacũngchẳngbiếtbàvợôngđiđâu.Chàngđịnhngủtrênđi-văngởphòngkháchđểkhibàcôvềchàngsẽbiết,nhưngsaukhixembộphimcũchiếulạitrêntivi,chàngvàophòngriêngđểngủ.

Page 276: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương25

Lời giải thích về vụ vắng mặt trọn ngày hôm qua lúc đầukhông được trôi chảy mấy nhưng rồi cuối cùng cô Lee cũng kểhếtvàviệcnàycoinhưthôngqua.LeenóisuốtngàyhômquacôphảiởbệnhviệnđểlochomộtthiếunữđượcnhàthiệnnguyệnAuburn bảo trợ. Đúng ra em này mới chỉ là nhi đồng chứ chưahẳnlàthiếunữ.Emmớimườibatuổi,cóchửa,khôngchồng.Bàmẹ em đang ở tù vì tội bán lẻ ma túy. Bà dì em bận phân phốibạchphiếnchokháchhàngởcôngviên.Khôngngườithânnàocủa em lo cho em trong lúc em sinh nở. Đứa nhỏ lại sinh thiếutháng. Lee kể cô ngồi nắm tay sản phụ mười ba tuổi suốt thờigian em nằm trong phòng sinh. Nhưng rồi cũng mẹ tròn convuông,hoặcđúnghơn,mẹráchconméo.Xãhộilạivừacóthêmmộtbàmẹtrẻkhôngchồng,mộtemconhoangđểnuôi.

GiọngcôLeekhànkhàn,mắtcôđỏ,mọngnước.Cônóicôvềnhàlúchơn1giờđêm.Côkhônggọivềlàvìcôbậntúibụisuốtngày. Ca đẻ khó, mất đến 8 tiếng đồng hồ mới xong. Bệnh việnmiễn phí thiếu quá nhiều tiện nghi, thiếu nhân viên, thiếu đủthứ,hỗnloạnnhưtrongmộtsởthúkhibầythúxổngchuồng…vânvân…

Khi cô Lee kể chuyện, Adam ngồi uống cà phê, lơ đãng đọcbáo. Chàng không đòi bà cô phải cho biết lý do bà đi vắng trọnngày hôm qua. Chàng làm như việc ấy không có gì quan trọng.Cô Lee đòi được quyền làm bữa ăn sáng hôm nay – trứng gàchiên,bíchquihộp–vừanóichuyện,côvừabậnrộndọnbữa.Cô

Page 277: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tránhkhôngnhìnvàomắtanhcháu.

Đểtỏramìnhcũngchúýđếncâuchuyện,Adamhỏi:

– Têncôgáiấylàgì,cô?

– Têngìà?TênlàNatasha…

– Mớicó13tuổi?

– Ừ! Mẹ nó hai mươi chín. Tin được không? Bà ngoại mới cóhaimươichíntuổi.VôsáchkỷlụcGuinessđượcđấy.

Adamlắcđầunhưvừađượcnghemộtchuyệnlykỳnhấtđời.Bàyxongbữaăn,côLeemờivớinụcườigượng:

– Bonappetit,Monsieur…

Tài nấu nướng của cô Lee đã trở thành một đề tài để hai côcháu cùng cười. Nhưng sáng nay họ gượng vui, gượng cườikhôngnổi.Adamloanmộttinđăngtrênbáo:

– ĐộibanhClublạithuarồi.

– Clubthìchỉcóthuavớithua.

– Họcũngcóthắngchứcô.Thuahoàithìtanhàngrồicòngì.Côcótheodõimônthểthaonàokhông?

– Không.ChúPhelphslàmchocôthấyghêtởmtấtcảnhữngtròthểthaocủađànông.Toànlàtròlấythịtđèngười.

Haicôcháuyênlặngmộtlúckhálâu.Khôngkhítrởnêncăngthẳngvànặngtrĩu.CôLeechỉnhấmnhápchứkhôngăn.Cóvẻnhưcômuốnnóichuyệngìđómàchưađược.

– Convàogặpônghômnay.Mấyngàynayconkhôngvàogặpôngrồi…

Ngừngvàigiây,Adamnóitiếp:

– Conânhậnvìđãđưacôtrởvềthămnhàta.Conxinlỗi.Gầnnhưconbắtbuộccôphảiđưaconvề.Conlàmthếlàsai.Từngàyvềđâyconđòicôkểhếtchuyệnnàyđếnchuyệnkia.Conmuốn

Page 278: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

biết về gia đình ta nhưng thật là bất công khi con bắt cô phảisốnglạinhữngcảnhhuốngkhôngmấyêmđêm…

– Khôngsaođâu,Adam!

Leenóinhưnggiọngcôkhôngcóâmthanhthuyếtphụcnàocả.

– Conxinlỗicô.

– OK!–Leegậtđầu–Choquachuyệnđóđi.Consẽnóigìvớiônghômnay?

– Connóivớiôngvềviệcthượngkháng.ToàánLiênbangđãbác bỏ đơn xin hoãn hành quyết hôm qua. Hôm nay con phảithượngkhánglênTốicaoPhápviện.

– Connóivớiônglàcônghĩđếnôngnhiều.Vàconhỏiông,cômuốnđếnthămông,ôngcóchịukhông?

– Cômuốnđếnthămôngthậtư?

Adamhỏi,khônggiấunổivẻngạcnhiên.

– Cô phải đến gặp ông. Cô không được thấy ông nhiều nămquárồi.

– Vâng.Consẽhỏiông.

– Con đừng nói gì với ông vụ chú Joe được không con? ÔngkhôngbiếtlàcônhìnthấyôngbắnchếtchúJoe.

– Côvàôngnộivềsaucũngkhônglầnnàonóivớinhauvềvụđósao?

– Không bao giờ. Cư dân trong vùng ai cũng biết chuyện ấynhưngmaymắnchobốconvàcôlàvàothờiấychẳngaicoiđólàchuyện quan trọng hay đáng phải bàn tán nhiều. Vụ ấy xảy ravào những năm 1950 ở Mississippi, nơi mạng người da đen rẻnhất.Chẳngcóíchlợigìkhiconđemchuyệnđóranóivớiông,bắtôngphảinhớlại,phảinhậntội.Bốnmươinămrồicòngì!

Page 279: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Biếtđâubâygiờônglạichẳngnóilàôngânhận?

– Nếuôngnhậntội,ôngnóiôngânhậnrồithìsao?Vậylàxíxoá hết ư? Đâu có đơn giản như thế được! Bỏ qua chuyện ấy đicon. Để cho ông được bình yên. Đừng làm ông phải khổ tâmthêm nữa. Lúc này chỉ có mình con là niềm hy vọng của ôngthôi.

– Vâng.Consẽkhôngnói.

– ConkhôngcóquyềnphụckíchôngnộibằngvụJoeLincoln.

– Côyêntâm.Conhứamà.

Lee đăm đăm nhìn anh cháu bằng đôi mắt đỏ mọng rồi độtngộtđứnglênđivàophòngtắm.Adamcócảmnghĩbàcôchàngkhông còn gượng nổi những hậu quả của rượu, bà đi vội vàophòngtắmđểóimửa.Chàngcũngvềphòngthayyphụcđểđếnvănphòng.

***

Lúc 10 giờ sáng, Adam gửi đơn kháng cáo lên Đệ ngũ Phápviện ở New Orleans bằng máy fax. Adam cũng nói chuyện lầnthứ nhất qua điện thoại với ông trưởng phòng Thi hành án tửhìnhcủaTốicaoPhápviện,đượcgọitắtlàôngtrưởngphòngTử.Phòngnàykhônglàmviệcgìkhácngoàiviệcđiềuhànhvàthựchiệntấtcảnhữngthủtụcpháplýliênquanđếnviệcthihànhántử hình. Trong những ngày có một tử tù sắp bị hành quyết,phòng này làm việc suốt ngày đêm. Luật sư Goodman từng nóicho Adam biết về trách vụ của phòng Tử và về cá nhân ôngtrưởngphòng.Adamkhônghàohứngmấykhigọiđiệnthoạiđếnvănphòngnày.TrưởngphòngTửtênlàRichardOrlander.Adamcócảmgiácôngtamệtmỏingaytừnhữnggiờlàmviệcthứnhất

Page 280: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

củangàyđầutuầnlễ.

– Tôi đang chờ. – Trưởng phòng Tử nói ngay như đáng lý raAdam phải gửi đơn kháng án và gọi đến văn phòng ông ta sớmhơn – Đây có phải là vụ án hành quyết thứ nhất của luật sưkhông?

– Vâng.–Adammiễncưỡngtrảlời.Chàngnghĩthầm:Ánthứnhấtmàcũnglàáncuốicùng.

OrlandernóichoAdambiếttừngchitiếtcáchthứcluậtsưcủatửtùphảilàmkhikhángánvàxinhoãnlệnhthihànhán.NếuluậtsưkhôngtheođúngnhữngthểthứcTốicaoPhápviệnyêucầuthìquyềnlợicủatửtùsẽbịthiệthại.Adamhứasẽtuântheomọithủtục.

ChànggọiđiệnvềnhànhưngcôLeeđãđikhỏi.ChànggọiđếnnhàAuburn,côchưađếnđó.Chànggọiđếnkhámđườngbáotinchàng sẽ đến vào lúc 1 giờ trưa. Sáng nay, ngày thứ Hai, vănphòngluậthoạtđộngtấpnập.ChàngdùngmáyvitínhxemlạimộtsốhồsơvềnhữngvụbiệnhộchotửtùSamCayhalldoluậtsưBenjaminKayesthựchiệnnămxưa.

Page 281: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương26

Khu Tử hình yên tĩnh trong thời gian buổi sáng đi dần sangbuổi trưa. Trong giờ loan tin buổi sáng, màn ảnh truyền hìnhtương đối sôi động với tin đơn xin hoãn thi hành án của tử tộiSam Cayhall đã bị toà bác. Quyết định của chánh án được loannhư tiếng chuông báo tử, như cái đinh sắt cuối cùng đóng lênquan tài. Đài, tivi đếm từng ngày. Còn 16 ngày kể từ hôm nayđếnngày8tháng8,ngàyántửđượcthihành.

Đi trong hành lang, trung sĩ Parker mỉm cười. Kinh nghiệmchobiếtbọntửtùsángnayítnói,ítlagọinhau,lười“thảdiều”,chánkhônggâygổvớigiámthịlàvìmấyanhbịmấttinhthầnvớinhữngtintứcmớivềSamCayhall.Mấyanhmềmxìukhicómột anh sắp vào phòng hơi độc. Nhưng nếu Sam Cayhall đượchoãnthihànhán,KhuTửsẽồnào,náođộng,vuinhộnnhưngàyhội.

ParkerdừnglạitrướcphòngSamCayhall,thânmậtgọi:

– Giờrachơi,Sam!

Đặtcáimáychữlêngiường,giàSamhỏi:

– Mấygiờrồi?

– Mườimộtgiờ.

Khiđưahaitaychịucòng,ngườitùgiànói:

– ChoHenshawcùngra,đượckhông?

– OK.–Parkergậtđầu.

Điquadãyhànhlangtốimờ,haingườiđếntrướccánhcửasắt

Page 282: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

sơn đen. Parker mở cửa. Ánh nắng buổi trưa làm người tù chóimắt. Không khí ngoài trời cao, đất rộng cũng làm người tùchoángváng.Tấtcảnhữngngườitùbịnhốtquálâutrongphòngkínkhiđộtngộtbướcratrờinắnggióđềukhôngnhiềuthìít,đềubịchoángvángvàxâyxẩm.Ngườitửtùnhắmmắtlạivàchỉmởmắtkhihaitayđãđượcmởcòng.

Đâylàsânchơi,sântắmnắngcủatửtù.HọgọiđâylàChuồngbò. Sân chỉ là một khu đất hẹp bao quanh là những bức tườngcao,trênđầutườngcóhàngdâythépgaituatủa.Ởđâycómộtsân chơi bóng rổ, một bàn gỗ, hai ghế gỗ. Sam Cayhall từng đingangdọctrongsânvàđếmbướcđiđểsosánhdiệntíchcủasânvớiphòngtùvàđểsovớibướcchâncủanhữngtửtùkhác.

Trong mấy năm đầu về sống ở đây, Sam từng chạy vòngquanh sân mỗi lần được ra. Ông chạy để đổ mồ hôi và giữ chotráitimđượcmạnh.Nhưngrồisứchấpdẫncủatròthểdụcnàynhạtdầnvớithờigian.Nhữngnămsaunàymỗilầnđượcrasân,ông đều dành hết thời gian vào việc tận hưởng khí trời và đôichút tự do. Có thời ông rơi vào thói quen cứ ra đây là nằm dàitrên ghế gỗ, nhìn lên trời mây, tưởng tượng ra cuộc sống ở bênngoài: phố xá, đàn bà, xa lộ, thức ăn, ô tô, câu cá…v.v… Nhữnghìnhảnhtrangtrạicủaônghiệnrarõnéttrongtríông.

Thế rồi sau đó ông cũng ngừng cả trò tưởng tượng này. ỞChuồngbò,ôngvẫnhútthuốclákịchliệt.Hiệngiờtròchơihấpdẫnnhấtcủaônglàđánhcờ.

Cửasắtlạimở.ParkerđưaHenshawrasân.Saukhimởcòngchongườitù,Parkerđặtmộthộpgiấylênbàn.

Đợi cho cánh cửa đen sì đóng lại, hai người tử tù đi đến ngồiđốidiệnnhaubênbàn,bàncờgiấyđượctrảiragiữahọ.

– Hômnayđếnlượttôichơiquânđỏ.–Samnói.

Page 283: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cáigì?Lầntrướcanhchơiquânđỏrồi.

– Nóinhảm.Lầntrướctôichơiquânđenchứ.

– Bậy.Lầntrướctôiđiquânđen.

– NèHank,cònmườisáungàynữathôi.Đểchongườitachơiquânđỏđi.

Hanknhúnvairồichấpnhận.Haingườitrịnhtrọngbàyquâncờ.

– Chắclàanhcũngđinướctrướcluôn?–Hankhỏi.

– Tấtnhiên.

Váncờbắtđầu.Haingườitùchămchúđấucờ.Chẳngđểýgìđến ngoại cảnh, họ quên trời mây, quên nắng nóng, không biếtáo họ dính vào lưng vì mồ hôi. Hank Henshaw bốn mươi haituổi,từngsốngtrongkhuTử9nămnhưngcókhảnăngsẽkhôngphảivàophònghơingạt.CósailầmgìđótrongkhixửHankvàvụánđangđượcduyệtxétlại.RấtcóthểHanksẽđượcgiảmánvàrakhỏikhuTửmộtngàykhôngxa.

Hanknóigiữahainướccờ:

– Tìnhhìnhcoibộkhôngmấysángsủa,phảikhông?Luậtsưnóisao?

– Vẫncònhyvọng.–Samtrảlờimơhồ.

– Vẫncònhyvọnglàsao?

– Tứclà…mìnhcòn16ngàynữamớiphảidzôđó.

– Thằngnhỏkhákhông?

– Khá lắm. Thông minh, sắc sảo ra trò. Sắc trong máu mà.Thứnhìtoànkhoánghen,chủbúttạpchíLuậttrườngđạihọc.

– Nghĩalàgì?

– Nghĩalànócừlắm.Nósẽthànhcôngtrongđời.

Page 284: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Samđộtngộtchoquâncờđỏnhảyquahaiquâncờđen.Hankchửithề.

– Mẹkiếp!–Samcườithíchthú–Chơinhưthếkhôngchếtsaođược?Anhchỉtoànthuavớithuathôi.

– Xin lỗi. Hai tuần trước tôi chẳng thắng anh liên tiếp mấyvánlàgì?

– Khôngcóđâu.Từbanămnayanhthuatôidàidài.

Hankngoancườngchốngđỡnhưngchỉnămphútsauváncờthứnhấtcủahọđãkếtthúc.SamCayhallthắng.Họbàylạibàncờ.

Mườihaigiờtrưa,Parkervàmộtgiámthịnữamangcòngtrởlại Chuồng bò đưa hai tử tù về phòng. Họ ăn trưa: đậu chiên,khoainghiền,bánhkhô.Samănqualoarồisoạnsẵnkhăntắm,xàbông,quầncụtchờđếnlượtđitắm.

Theo lệnh toà, mỗi tuần tử tù được tắm 5 lần. Phòng tắm ởđầudãy.Mườibốnngườitùxàichungphòngtắmnày.Thờigiantắmlà10phút.Hết10phút,vòinướcđượctắttừbênngoài.

Haimươiphútsaukhitắmvề,SamCayhallđượcđưalênxeđểrathưviện.

Adamđãcởiáovestvànớilỏngnútcravat.Haiôngcháubắttaynhau.Ônggiàngồingayxuốngghếvàđốtđiếuthuốclá.

– Mấyngàynayconlàmgì?–Ônggiàhỏi.

– Thưaôngconbậnnhiềuviệc.ConphảivềChicagohaingàythứTư,thứNăm.

– Côngviệccủaconcóliênquangìđếnôngkhông?

– Thưa liên can nhiều lắm. Goodman gọi con về gặp để thảoluậnkếhoạchcứuông.

– Goodman vẫn còn quyền quyết định những việc liên can

Page 285: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đếnôngư?

– Vâng.Conphảibáocáotấtcảmọiviệcvớiôngấyvàđợilệnhông ta. Con biết ông không ưa Goodman nhưng sự thực ông tarấtquantâmđếnông,rấtkhôngmuốnôngphảithụán.

Samlắcđầu:

– Bâygiờôngchẳngcònđểýgìđếnhắn.

– Tạisaoôngcósựchuyểnbiếntìnhcảmnhưvậy?Concóthểbiếtđượckhông?

– Có gì đâu! Khi người ta sắp chết thì người ta có suy nghĩkháchẳntrướcvềnhiềuchuyệnlắm.

Adam đợi Sam nói thêm nhưng ông già ngừng lại. Chàng cốgắngquênđivụônggiàbắnchếtngườitáđiềndađennămxưa.Thậtkhó,nhưngchàngđãhứavớicôLeelàsẽkhôngđemvụđórahànhhạônggià.

– Con chắc ông biết toà án Mississippi đã bác đơn xin hoãncủata.–Vừanói,Adamvừamởcặplấyhồsơ.

– Ông biết rồi. Tivi sáng nay có loan tin. Toà quyết địnhnhanhđấychứ.

– Con đã gửi đơn kháng cáo lên Đệ ngũ Pháp viện. Ngày thứBakhiconđếntoàđểgặpôngChánhán,tìnhcờcongặpThốngđốcMcAllisterđếntoàdựmộtphiênhọp.Ôngấyđếnnóichuyệnvớicontrước,ôngấyngỏýmuốnđượcnóichuyệnriêngvớiconvề vụ ông. Có cho con số điện thoại và yêu cầu con định ngàygặp.Ôngấynghiôngkhôngphảilàthủphạmvụđặtbom.

Ônggiàtrừngmắt:

– Nghi? Nghi cái gì? Hắn là tên đã đưa ông đến đây. Hắn chỉmuốn thấy ông chết thôi. Ông đã yêu cầu con không được nóichuyệnvớihắnvàconđãhứa.Conđãkýgiấycamkếtlàkhônggặphắn.

Page 286: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Thôimàông!Ôngấytúmlấyconkhiconvừatừphònghọpra.DùsaoôngấycũnglàThốngđốc.Ôngấynóirấtcóthểôngấysẽnghĩđếnchuyệnkhoanhồng…

– Hắnnóithếà?Vàcontinhắn?

– Ôngơi,continhaykhôngtin,ngườitanóithậthaynóidốikhông thành vấn đề. Việc của chúng ta bây giờ là làm tất cảnhữnggìcóthểlàmđược.Xinkhoanhồngthìcóhạigìđâu?Ôngấymuốnxuấthiệntrêntivi,tahẹphòigìmàkhôngchoôngấycódịp.Dùchỉcómộtphầnnghìnhyvọngthôitacũnglàm.

Ônggiàgằngiọng:

– Không.Không.Không.Ôngkhôngchophépconxinhắnchođiều trần để mong được khoan hồng. Không. Một nghìn lầnkhông.Mộtvạnlầnkhông.Ôngbiếtrõthằngchóđẻấy.Hắnlừaconđấy.Hắndụconvàobẫy.Hắnđãmưuđồtrướcrồi.Conmàđệđơnxinkhoanhồnglàhắnsẽgiảvờsuyđixétlạiracáiđiềucótinhthầntráchnhiệm.Hắnsẽđóngkịchđánhlừatấtcảmọingườiđểrồicuốicùnghắnsẽlắcđầuvớicon.

Adamviếtvàichữlênquyểnsổchờchocơnphẫnnộcủaôngnộichàngquađi.

– Bâygiờôngmuốnconphảilàmgì?–Chànghỏisaukhiônggiàđốtđiếuthuốcmới–Conthấychỉcòncóviệctabỏcuộc,đầuhàng.

Ônggiàdịugiọng:

– Đơn kháng án gửi lên Đệ ngũ Pháp viện thì được nhưngcũngchẳngcóhyvọnggì.Ôngđãnghĩnhiều,chẳngcólýdonàođểtakhángán.

– ChỉcònBenjaminKeyes.

– Đúng. Chỉ còn Keyes. Ông coi ông ấy là bạn. Ông khôngmuốnđưaôngấyralàmlýdo.

Page 287: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Thưa ông, đây chỉ là thủ tục rất thường trong những vụkhángántửhình.Khiđãhếtlýdođểkhiếutố,luậtsưsauphảimócchobằngđượcmộtvàilỗisơsuấtcủaluậtsưtrướclàmlýdokhángcáo.Luậtsưbịmóccũngthôngcảm,chẳngaibuồnphiềnhaytráchcứgì.Goodmancónóivớiconlàôngấycóđềnghịôngký đơn khiếu tố việc Benjamin Keyes biện hộ cho ông có sựkhiếmkhuyếtnhưngôngkhôngchịu.Lẽraviệckhiếutốấyphảilàmtừlâu.

Ônggiàtrầmngâm:

– Đúngvậy.Bâygiờôngthấyôngkhôngchịulàsailầm.

Adamtiếntớingay:

– Nghiên cứu hồ sơ con thấy Keyes đã sai lầm khi không đểôngracungkhaitrướctoà.

– KhiDoganrakhaitrướctoà,ôngcũngcóýđịnhkhailàônggài bom nhưng ông không có ý định giết người. Đó là sự thật.Ôngkhôngmuốngiếtaihết.

– Luậtsưcủaôngđãngănkhôngchoôngkhainhưthế?

Ônggiàmỉmcười:

– Conmuốnôngnóinhưconvừanói,phảikhông?

– Vâng.

– Ôngcòncósựlựachọnnàokháckhông?

– Không.

– Vậythìôngđànhnhậnthôi.Đúng.Ôngđãmuốnkhaitrướctoànhưngluậtsưcủaôngngănlại.Ôngđãnóivớicontạisaorồi.Vìôngkhôngnhậntộigàibom,rồiôngnhậntộigàibomnhưngnóilàgàibommàkhôngcóýđịnhgiếtngười.Tiênhậubấtnhất.Bồi thẩm đoàn sẽ chỉ biết ông nhận ông gài bom và bỏ quachuyện ông không có ý định giết người. Anh gài bom, bom nổ,

Page 288: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ngườichết.Vậylàđủ.

Chàngtraiquyếtđịnh:

– Sángmaiconsẽđệđơnkhángcáovớilýdonày.

Ônggiàlắcđầu:

– Sợmuộnrồi,conạ.

– Muộncònhơnkhông,thưaông.Chúngtacómấtgìđâu!

– Con nên gọi cho luật sư Keyes và nói rõ tình trạng chẳngđặngđừngcủatachoôngấybiết.

– Vâng.Consẽgọichoôngấy.Nhưngconcũngnóithậtlàđếnnướcnàyconchẳngcònquantâmgìđếnviệcôngấycógiậntahaykhông.

– Ôngcũngvậy.Conmuốngọihaykhôngcũngđược.

Ônggiàđứnglênđiquanhphòngvàđếmtừngbướcđi.Ngangrồi dọc. Việc được bước đi thẳng mấy chục bước có vẻ làm ôngthíchthú.

– Ôngơi…CôLeemuốnđếnthămôngđấy…

Ônggiàngừngbước:

– Côấynóivớiconsao?

– Cônóicômuốnđếnthămôngvàbảoconhỏiôngxemôngcóbằnglòngkhông.

– Đểôngnghĩxemđã.

– Suynghĩvàquyếtđịnhnhanhmộtchút,ông.

– Hồinàycôconthếnào?

– Cô Lee sống bình thường. Cô cầu nguyện cho ông và nhớôngnhiều.

– ỞMemphisngườitacóbiếtcôlàconcủaôngkhông?

– Thưa…lúcnàythìchưaaibiết.Cácbáochưatìmra.

Page 289: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngrấtmonghọsẽkhôngtìmra.

– CôLeeđưaconvềthămnhàtaởClantonhômthứBảyvừaqua.

Ônggiàbuồnrầunhìnanhcháu:

– Conthấygì?

– Thấy nhiều lắm. Cô đưa con đến viếng mộ bà nội, chỉ choconthấynơinhữngngườiCayhallnằm.Côcũngdặnconhỏiôngmuốnnằmởchỗnào.

– Ôngchưanghĩđếnchuyệnđó.Ôngsẽchoconbiếtsau.

– Côconđưaconđidạotrongphố,chỉchoconthấycănnhàbốmẹconởnămxưa,đếncôngviêntrướcPhápđình.Buổichiềucôđưaconvềthămmáinhàxưatrongtrại.

– Nhàcòntốtkhôngcon?Bâygiờaiởđấy?

– Nhàbỏhoang.Chắccũngsắpsậpđếnnơi.Câyleo,rêuxanhphủ gần kín. Cô và con chỉ đi vòng vòng quanh nhà chứ khôngvàonhà.CôLeekểchoconnghenhiềuchuyệnxảyraởđóthờicôcònnhỏ.Côcũngkểchoconnghenhiềuchuyệnvềbốcon.

Imlặng.Rồiônggiàhỏi:

– CôcókểchoconnghechuyệnQuinceLincolnvàôngbốcủanólàJoeLincolnkhông?

– Thưacó.

Haiôngcháunhìnthẳngvàomắtnhau:

– Concótinkhông?

Anhcháuhỏilại:

– Khôngđúngnhưthếsaoông?

– Đúngđấyconạ.

Ônggiàđếnđứngbêntủsách,quaylưnglạinhưôngđãđứng

Page 290: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

lầntrướckhihaiôngcháugặpnhauởđây.Ôngnóinhỏnhưnóimộtmình:

– Bốnmươinămrồi!

Adamthấymìnhcótội.Chàngkhổsởnóinhưnănnỉ:

– Ôngơi…Hômnayconvàogặpôngkhôngphảiđểôngcháuta nói về chuyện ấy. Con đã hứa với cô Lee là con sẽ không nóichuyệnngàyxưađóvớiông.Ôngcháutanóichuyệnkhácđi.

Ônggiàthởdài:

– ÔngchắcvợconJoeLincolnsẽđỡkhổkhihọđượctinôngchết.

Page 291: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương27

Khi lái xe qua cổng khám đường, Adam tính đây là lần thứnămchàngravàokhámđườngnày.Nămlầntronghaituầnlễ.Khôngbiếttrong15ngàysắpđếnchàngcònravàonơinàybaonhiêulầnnữa?

ChàngnghĩđếncôLee.Chàngcótráchnhiệmtrongviệccôtrởlạiuốngrượu,nhưngcứnhưlờicônóithìviệcuốngrượutrởlạicũng là việc thường xảy ra trong nhiều năm nay. Cô nghiệnrượu,cairồiuốnglạikhicômuốn,chàngchẳngthểlàmgìđượcđểngăncản.Tốimaichàngsẽvềnhàăntối,nóichuyệnvớicô.Hômnayvàtốinaychàngcóviệcphảilàm.

Bagiờchiều.Giờnóngbứcnhấttrênxalộ.Mặtđườngnhựabịnắnghunnóngbốchơnlênlàmcảnhvậtxaxahiệnlênmờmờnhư sau làn sương trắng. Hai bên đường trải dài những cánhđồngkhôkhan,nhữngbụicâycànhlácongqueo.Ngườitalàmviệcuểoải,nhữngchiếcxecũngcóvẻnhưchạychậmlại.

Adam dừng xe trước một tiệm thực phẩm Trung Hoa, vàomua bình nước trà lạnh. Chàng vừa uống vừa cho xe chạy vềGreenville. Chàng có một việc phải làm ở thành phố này, mộtviệckhôngvuinhưngchàngbắtbuộcphảilàm.

Xe chạy vào những con đường liên tỉnh nhỏ, vắng xe. Adamchạyxenhẩnnhanhưngườiđingoạncảnh.Chàngđilạchailầnnhưngrồicũngđếnđượctrungtâmthànhphốvàiphúttrước5giờchiều.

ĐingangcôngviêncótượngđàianhemKramer,chàngđậuxe

Page 292: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ởđầuđường,xuốngxeđibộđếntoànhàcổcótreotấmbảngNhàbuônKramerởmặttiền.Đâylàmộttiệmbuônlớn,đaphầnnhànày đã được chuyển hoá thành cửa hàng thương mại nhưngphòngtiếpkháchvẫngiữnguyênvẻcổkính.Nhữngngăntủgỗtrưngbàycácsảnphẩmtừlâunaykhôngcònđượcsảnxuấtnữa.Mộtkétsắtthutiềnđượcsảnxuấtvàothậpniên50vẫnngựtrịtrênquầyhàng.

MộtthanhniênbướcrahỏiAdam:

– Chàoông.Ôngcầngìạ?

Adamgượngcười:

– TôimuốngặpôngKramer.

– Ônglàkháchmua.

– Không…

– Ônglàkháchbán?

– Cũngkhông…

– Xinlỗi.ÔngmuốngặpôngKramercóchuyệngì?

Adamđưachoanhtatấmdanhthiếp:

– Tôi là luật sư đến từ Chicago. Tôi cần gặp ông Kramer cóchuyệnriêng.

– Ôngchờchomộtphút.

Ngườithanhniênđivào.Adamđứngngắmcáikétsắt.ChàngtừngđọcđượcđâuđótrongtậphồsơriêngcủachàngrằngdònghọKramercónhiềutaynổitiếngtrongthươngtrườngtừlâuđời.Mộtôngtổ,ôngsơKramerđãtừmộttàuchởdânchâuÂudicưđổbổlênGreenvillevànhậnnơinàylàmquêhương,ôngtamởmột tiệm bán thực phẩm và công việc thương mại cứ thế pháttriển.

Adam đứng chờ 5 phút, rồi 10 phút. Chàng sẽ chờ 15 phút,

Page 293: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nếu ông già Kramer không ra tức là ông ta không chịu tiếpchàng.Cũngđược.Cũngtốt.Việcquantrọnglàchàngcóđếnđểnóichuyệnvớiôngta.

Cótiếngchânngườiđiđếnrồiônggiàxuấthiện,taycầmtấmdanhthiếpcủachàng.ÔnggiàKramercaogầy,tócxám,mắtnâugiữahaiquầngmắtthâm.Khuônmặtôngdài,cươngnghị.Ôngđi thẳng người, mắt không mang kính, tay không chống gậy.ÔngnhìnsữngvàomặtAdam.

AdamthấyhốihậnlàchàngđãkhôngbỏđitrướckhiônggiàKramerbướcranhưngrồichàngnhớlạilýdochàngmấtcôngđigặpôngbốcủanạnnhânMarvinKramernênmởlời:

– Chàoông,ôngElliotKramer?

Ônggiàgậtđầu.

– Thưa ông, tôi là Adam Hall, luật sư ở Chicago. Ông SamCayhalllàôngtôivàtôiđạidiệnôngta.

DườngnhưônggiàKramerđãbiếtchànglàainênôngkhôngtỏvẻngạcnhiên.

– Tôiđếnđểđượcthưachuyệnvớiông.–Adamnóitiếp.

Ônggiàlạnhlùng:

– Chuyệngì?

– ChuyệnôngSamCayhall.

– Còncógìđểnóivềngườiấynữa?Tôimuốnhắnquằnquạingànđờitronglửahoảngục.

Adamcốnghĩramộtcâuvôthưởngvôphạtđểnói.ChàngnhớchàngđangởmiềnNamHoaKỳ,nơiđượcgọilàmiềnCựcNam,miềnNamsâuheohút,nơingườitavẫncònthóiquengiữlễđộvàphéplịchsự.

Ônggiàlạilạnhlùnghỏi:

Page 294: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Hắnbảoanhđếngặptôiư?Hắngửilờixinlỗitôiư?

Adamđịnhnóidối.Nóidốilúcnàycũngdễthôivàxétracũngchẳnghạigìnhưngchàngvẫnkhôngthểnóidối.Chànghỏilại:

– Thưaông,nếuôngCayhallxinlỗithìcógìthayđổikhông?

Ônggiàchotấmdanhthiếpvàotúiáorồiquaymặtnhìnquakhungkínhrađường:

– Không.Khôngcógìthayđổicả.Lẽrahắnphảixinlỗitừlâurồi.

– Vìkhôngbiếttôiđếngặpôngnênôngtôikhônggửilờixinlỗi.Nhưngtôi,thưaông,tôixinlỗiông.Nhândanhbốtôiđãtạthế,nhândanhbàcôtôi,tôixinthưavớiônglàchúngtôirấttiếcvềnhữngchuyệnđãxảyra…

Vẫnkhôngquaylại,ônggiàhỏi:

– TạisaoSamCayhallkhôngnóiđượcnhưanh?

– Thưaông,tôikhôngthểtrảlờiđược.

– Anhlàluậtsưmớiđượcmấyngàycủahắn,phảikhông?

ÔnggiàcóđọcbáovàbiếtvềluậtsưAdamHall.

– Thưavâng.Tôimuốncứumạngsốngôngtôi.

– Tạisao?

– Tạivìnhiềulýdo.Giếtôngấybâygiờcũngkhôngthểlàmchoconông,haicháuông,sốnglại.ÔngCayhalllàmmộtviệccótộinhưngviệcgiếtôngấycũnglàviệckhôngphải.

Ônggiànhúnđôivaigầy:

– Anhtưởngtôichưangheainóinhữnglờinhưanhvừanóiư?

– Thưakhông.Tôichắcôngđãnghenhiều,đãthấynhiều,đãcảmrấtnhiều.Tôikhôngthểtưởngtượngđượcôngđãđauđớnđếnthếnào.Tôichỉcốlàmsaođểtránhchotôivànhữngngười

Page 295: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thâncủatôikhôngphảichịucáiđauđớnkhủngkhiếpkhithấyngườithânthiếtruộtthịtcủamìnhbịgiết.

Ônggiàquaylại:

– Anhcòngìđểnóinữakhông?

– Xinôngchotôinămphút.

– Baphútrồiđó.Cònhaiphútnữathôi.

Ônggiànhìnđồnghồnhưđểđịnhthờigian,rồiônglạiquaymặtnhìnrađường.

Adamgợichuyện:

– Thưa ông, có tờ báo ở Memphis đăng rằng ông nói ôngmuốnđượcchứngkiếncảnhôngCayhallbịbuộcvàoghếtrongphònghơiđộc,ôngmuốnnhìnthẳngvàomắtôngấy?

– Đúng.Tôicónóinhưthế.Nhưngtôicholàviệcấysẽkhôngxảyra.

– Tạisaokhông?

– Tạivìchúngtađangsốngtrongmộthệthốngtưphápthốinát.Hắnlàtêntùbịántửhìnhnhưngtừmườinămnayngườitabảo vệ hắn, vỗ về hắn, hắn sống yên ổn trong nhà tù. Hắn chỉviệc kháng án, khiếu tố, xin giảm, xin khoan hồng. Và hắn cứsống. Hệ thống tư pháp xứ này bệnh hoạn. Tôi không chờ đợithấycócônglýởxứnày.

– Thưa ông, tôi xin thưa với ông là ông Cayhall không đượcbảovệ,khôngđượcvỗvề,chiềuchuộngtrongtù.ĐờisốngtrongkhámTửhìnhghêrợn,khủngkhiếplắm.Sángnaytôicóvàođó.

– Rồi sao? Hắn vẫn sống. Hắn sống, hắn thở, hắn xem tivi,hắnđọcsách.Hắngặpanh.Hắnkýđơnkhiếutố.Hắncódưthìgiờđểchờđóncáichết.Hắncóthểnóilờivĩnhbiệt.Hắncóthểcầunguyệnvàtinhắnđượcthatội.Cáccháutôicóthìgiờtừbiệt

Page 296: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tôikhông?Cáccháutôingườinátratừngmảnhtronglúcchúngđangcườigiỡn…

– Thưaông,mộtlầnnữatôixinlỗiông.Nhưngxinôngnghĩlại cho: giết ông Cayhall bây giờ có làm cho hai người cháu ôngsốnglạiđượcđâu.

– Làmsaosốnglạiđược.Làluậtsưanhđừngcóthốtranhữngcâungớngẩnnhưvậychứ.Tựnhiênlàcáccháutôikhôngsốnglạiđượcnhưngviệckẻgiếtchúngbịtrừngphạtlàmchonỗiđauđớn của chúng tôi dịu đi. Đã cả triệu lần tôi cầu xin Thượng đếcho tôi thấy Sam Cayhall phải đền tội. Tôi từng bị nhồi máu cơtim, các bác sĩ cho là không thể cứu được, tôi nằm hai tuầnkhôngđộngđậy.ÝmuốnđượcchếtsauSamCayhallgiữchotôisống.Tôisẽđếnchứngkiếnnếucácbácsĩcủatôichophép.Tôisẽđếnxemhắnbịngườitagiết.RồitôithơthớivềnhàđếmtừngngàysốngcủatôivàtôicảmtạThượngđế.

– Tôirấtbuồnkhithấyôngsốngvớithùhậnnặngnềđếnthế.–Chàngtraithởdài.

Ônggiàgậtđầu:

– Tôi cũng buồn. Nhưng không phải tự dưng tôi thù hận.NgườilàmchotôithùhậnlàSamCayhall.

Bênngoàimặttrờiđãlặn.Trongnhà,bóngtốithẫmmàuhơn.Chàngtrainóinhỏ:

– Bốtôiđãphảichếtvìhậuquảcủavụnày.

– Tôi có lời chia buồn. Tôi đọc thấy trên báo là ông ấy tự tửsaukhiSamCayhallbịkếtántửhình.

– Giọngnóicủaônggiàdịulại.

Adambùingùi:

– Thưa ông, ông nội tôi cũng khổ sở nhiều. Khi làm cho giađìnhôngtannát,ôngnộitôicũnglàmchogiađìnhchúngtôitan

Page 297: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nát. Có khi người gây nên tội bị đau khổ, dằn vặt vì tội ác hơnngườibịhạinhiều.

– Hắnchếtđilàxongcả.

– Có thể như ông nói, nhưng thưa ông, tại sao ta lại khôngngănviệcgiếtngườikhitacóthể?

– Ngănư?Anhbảotôingănbằngcáchnào?

– ÔngvàôngThốngđốclàbạnthân?

– Chuyệnấyliêncangìđếnanh?

– Xinôngtrảlờicho.Cóphảikhôngạ?

– Phải.–Ônggiàgậtđầu–TôiquenbiếtôngấytrướckhiôngtalàmThốngđốc.

– Tuần trước tôi có gặp ông Thống đốc. Ông ấy có quyềnkhoanhồng,thachếtchotửtùtrongtiểubangcủaôngta.

Ônggiànhúnvai:

– Tôikhôngchờđợiôngtalàmviệcđó.

– Nhưngtôichờđợi,thưaông.Tôituyệtvọng.Đếnlúcnàytôichẳng còn gì để mất cả, ngoài việc mất ông nội tôi. Nếu ông vàgiađìnhôngnhấtquyếtđòiphảihànhquyếttửtù,chắcchắnlàôngThốngđốcsẽlàmtheoýmuốncủaông.

Ônggiàgậtđầu:

– Đúngđấy.

– VànếuôngngỏlờiôngkhôngmuốnthấytửtộiSamCayhallbịhànhquyếtnữa,tôinghĩôngThốngđốccũngsẽngheông.

– Anh luật sư, tôi thấy anh không chỉ tuyệt vọng, anh cònngâythơnữa.

– Tôixinphépkhôngtranhluậnvớiông.

– TôicũngthấythíchthúkhianhchotôilàngườicóthểảnhhưởngđếnviệclàmcủaôngThốngđốctiểubang.Tôibảogiếtlà

Page 298: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ôngấygiết,tôibảothalàôngấytha.Nếuthựctôicóquyềnnhưthế,ôngnộianhđãchếttừlâurồi.

– Thưaông,ôngnộitôikhôngđángbịgiết.

– Haicháutôimớithậtkhôngđángbịgiết.Contraitôicũngchẳnglàmgìnêntộiđểphảichết.

Adamkhôngchờđợiđượcthấycảmtìnhvàlòngthươngxótởđây. Chàng chỉ đến để nói những gì phải nói. Và chàng đã làmxong công việc cần làm. Chàng nói những lời cuối bằng giọngbìnhtĩnhhơn:

– ThưaôngKramer,tôixinlỗiđãđếnlàmphiềnông.Cảmơnôngđãvuilòngtiếp.Tôicómộtđứaemgáiruột,mộtemtraiconbàcôvàbàcôtôi,congáiôngSamCayhall.Tôiđếnđểthưavớiông, tử tội Sam Cayhall cũng có những người thân và nhữngngườithâncủatửtộicũngđaukhổghêgớm.Giađìnhchúngtôicũngđầynhữngtangtóc,nhữngthảmkịch.

Ônggiàquaylại,cốnéntiếngthởdài:

– Tôirấttiếc.

Vàôngnóilờicuối:

– Cảmơnanhđãđến.

– Chàoông.

Mànđêmđãxuống.Adamđitrởlạicôngviêntưởngniệmanhem nhà Kramer. Chàng lại ngồi lặng trước bức tượng anh emKramermộtlúckhálâu.Thếrồichàngthấychánngấyvìnhữnghậnthù,nhữngtộiác,nhữnglờixinlỗivànhữnglờichiabuồn,chàngđứnglênđitìmtiệmăn.

Tám giờ tối trong phòng khách sạn, chàng gọi về nhà cho côLee. Cô có vẻ nhẹ người khi nghe chàng nói đêm nay chàngkhông về nhà. Chàng nói chàng sẽ về nhà vào tối mai. Chưa 10giờđêm,Adamđãngủsay.

Page 299: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương
Page 300: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương28

AdamláixetrởvềMemphisvàolúcbìnhminh.Bảygiờsángchàngđãngồilàmviệcởvănphòng.Đến8giờ,chàngđãbalầnnóichuyệnbằngđiệnthoạivớiônggiàGoodmanởChicago.Ônggiànóivụánámảnhônglàmcảđêmquaôngkhắckhoảikhôngngủđược.Haingườithảoluậnvớinhauvềcáchthứckhiếunạivới lý do luật sư Benjamin Keyes đã không bảo vệ đầy đủ chothân chủ Sam Cayhall trong vụ xử cách đó 9 năm. Hồ sơ SamCayhall thật dày nhưng trong đó họ không tìm thấy luật sưKeyescómộtsailầmhaykhiếmkhuyếtnàođángkể.Vụxửxảyra đã quá lâu. Lúc ấy cả Sam Cayhall và Benjamin Keyes đềukhôngngờtoàlạituyênántửhình.Goodmanhàilòngkhinghenói Sam Cayhall nhìn nhận việc trong phiên toà năm xưa, ôngkhôngchịukhailàsailầm,nhưngsựhàilòngnàychẳngcóíchlợigìchoviệckhiếunại.Từlâurồi,TốicaoPhápviệnđãcóquyếtđịnhbácbỏnhữngđơnkhiếutố,khiếunạidùchínhđángnhưngkhông đệ đơn đúng thời hạn qui định. Tuy vậy những đơn nàyvẫnđượcPhápviệncứuxétvàvẫncóhyvọngvụánđượctáixử.

Mườigiờsáng,Adamgửiđơnkhiếunạiquamáyfaxđếntấtcảnhữngcơquantưphápcóthẩmquyền.Côthưkýgõnhẹlêncửaphòng.Chàngcóôngkháchđangchờởphòngngoài.

Vài phút sau, Adam thân mật bắt tay Wyn Lettner. Ông cựunhân viên FBI trang phục đúng kiểu thể thao: áo hàng tweed,quầnjeansxanh,đigiàyđếbằng.

– Tôi về đây có việc, nhân tiện ghé thăm anh. – Wyn có vẻ

Page 301: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

không muốn cho nhân viên văn phòng nghe được chuyện ôngsắpnói–Mìnhđiđâunóichuyện…

– Mờiôngvàovănphòngtôi.

– Rangoàitốthơn.

Rađếncôngviên,Wynmuabịchđậuphộngrang,vừađivừaănvànémchonhữngconbồcâutrongcôngviên.Họđivềphíatoàthịchính.

– ÔngCayhallrasao?–Wynhỏi.

Adamtrảlờimơhồ:

– Cònđúnghaituầnnữa.

– Hyvọnggìkhông?

– Khólắm.

– Dùsaotôicũngchúcanhmaymắn.Kểtừhômanhđến,tôibậntâmnhiềuvềSamCayhallvàanh.

– Cảmơn.Hômnayôngđếnchỉđểchúctôimaymắnthôiư?

– Cònchuyệnkhác.Tôiđãnóianhlàmtôibậntâm.TôimởhồsơriêngcủatôiratracứulạivụđặtbomvănphòngKramer.Lâulắmrồitôicómởlạitậphồsơnàylàmgìđâu.Nógợichotôinhớlạimộtsốnhữngchuyệncũ.Tôigọiđiệnđếnmấyôngbạnđồngsựcũngđãnghỉhưunhưtôi.ChúngtôiônlạitrậnchiếnchốngnhauvớiKKKnămxưa.Nhữngngàythậtsinhđộng!Thếrồitôithấycóvàichuyệncầnchoanhbiết.

– Nhưlà…?

– Như là chuyện về cái chết của Jeremiah Dogan. Hắn chếtkhoảng một năm sau ngày hắn ra toà nhận tội và cung khai.Dogan và vợ cùng chết khi nhà hắn phát nổ lúc nửa đêm. Ốngdẫnkhípropanesưởinhàbịhở.Nhàđầygazrồicócáigìđóđánhlửa làm toà nhà nổ như trái bom. Người ta phải tìm lượm từng

Page 302: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mảnhthithểcủahaivợchồngDoganchovàobao.

Adamthắcmắc:

– Theoông,tainạnấynóilênchuyệngì?Ýtôimuốnhỏicógìkhảnghitrongtainạnấy?

– Chúngtôikhôngchođólàtainạn.ChuyênviênFBItìmthấydấuvếtốnghơibịtayngườipháhoạichứkhôngphảitựnhiênbịhở. Có điều chúng tôi phải thú nhận chúng tôi nghi đó là ánmạngmàkhôngđiềutrađượcgìhơnlàchỉnghingờ.

– ChuyệnôngkểcóliêncangìđếnôngSamCayhallkhông?

Lettnerlắcđầu:

– Khôngliêncangìcả.

– Vậyôngkểvớitôilàmgì?

– Tôikểvớianhvìchuyệncóthểliêncanđếnanhđấy.

– Tôikhônghiểu.

– Dogancóanhcontraigianhậpquânđội,đồntrúởĐức.Vàokhoảng mùa hè năm 1980 có tin vụ Sam Cayhall đặt bom vănphòngKramerđượcđemraxửlại,tiếpđólàtinJeremiahDoganchịu ra khai trước toà về tội trạng của bị cáo Sam Cayhall.Truyềnthôngđạichúngthờiđóồnàokhaithácvụnày.Toàxử,Dogan ra toà khai tội. Cùng lúc ấy anh con trai của Dogan tựdưng biệt tích ở Đức. Năm tháng qua, vợ chồng Dogan chết màkhông được biết tin gì về anh con, không biết chắc anh ta cònsốnghayđãchết.

– Anhtađiđâuvàvềsauanhtarasao?–Adamhỏi.

– Không ai biết. Cho tới bây giờ vẫn không thấy anh ta xuấthiện.Riêngtôi,tôinghianhtabịgiết.

– Aigiết?

– Cùngmộtngườisauđógiếtbốmẹanhta.

Page 303: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Thưaông,ngườiđólàai?

– ChúngtôiđưaragiảthuyếtcóngườigiếtanhconDoganrồisauđógiếtluônvợchồngDogan,nhưngrấttiếcchúngtôikhôngtìm được bằng chứng. Có thể anh con của Dogan bị mất tích vìmộtnguyênnhânkhôngdínhlíugìđếnvụônggiàanhtarakhaibáotrướctoà,cũngrấtcóthểanhtabịgiếtnhưmộtcáchđedọaôngthânanhta,khôngchoôngtakhairađiềubímậtgìđótrướctoà.

– Ôngcholàcóngườinàođódínhlíutrongvụđặtbomnhưngkhôngbịbắt.NgườiđókhôngmuốnDogankhairahắn?Nhưngtại sao lại chờ cả năm sau ngày Dogan ra toà khai mới giết ôngta?Trướctoà,Doganchỉkhaicóôngtôithôi,cókhaiaikhácđâu?

Haingườiđếnngồitrênmộtbăngđádướihàngcây.

– Nhữngaibiếtvềvụđặtbom,biếtrõtấtcảnhữngchitiết?–Lettnerhỏi.

– SamCayhall,JeremiahDogan.

– Đúng.Nhưngcònainữa?Nghĩxem.

– Luật sư biện hộ cho ông tôi hai phiên toà trước đó có thểcũngbiết.LuậtsưClovisBrazelton.

– Đúng.–Lettnergậtđầu–Nhưvậylàtacóbangườibiếtrõvụấy:SamCayhall,JeremiahDogan,ClovisBrazelton.Cònainữakhông?

Chỉcầnsuynghĩtrongchớpmắt,Adamtrảlờingay:

– Ngườithứtưlàtêntòngphạmbíẩnđó.Tênmàkhôngbiếttạisaoôngtôikhôngchịukhaira.

Lettner trầm ngâm vài giây trước khi nói, giọng ông buồnbuồn:

– Nhiều người chết vô ích và oan uổng quá. Dogan chết,

Page 304: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Brazeltonchết…

Adamhỏivội:

– Ôngấychếtnhưthếnào?

– Rớtmáybay.VụKramerlàmClovisBrazeltonnổitiếng.ÔngtatrởthànhchủnhânmộttổhợpluậtgiaháirabạcởmiềnTây.Ôngchủbựcóphicơriêngdochínhôngchủláivèovèobayđibayvề.Trongmộtlầnbay,phicơôngtamấttích.Sauđóngườita tìm thấy xác ông chủ bự mắc trên ngọn cây nơi phi cơ rớt.Cuộcđiềutrađiđếnkếtluậnphicơrớtvìtrụctrặcmáymóc.

Adamcaumày:

– Lạimộtcáichếtkhảnghinữa.Cósựliênquannàogiữacáichết của Dogan với cái chết của luật sư Brazelton không, thưaông?

– Khôngcógìcụthểcả,songchúngtôinghikẻgiếtDoganvàkẻgiếtBrazeltonlàmột.

MộtlầnnữaAdamlạiđặtcâuhỏi:

– Kẻấylàai?

– Kẻ ấy chỉ có thể là tên đã cùng đi đặt bom văn phòngKramervớiôngnộianh.Nóirõhơn,kẻấylàchuyêngiasửdụngchất nổ đã chính tay gài trái bom nổ chậm trong văn phòngKramer.Khianhmớiđếntìmtôi,tôiđãnóivớianhFBIchúngtôinghi Sam Cayhall có một tòng phạm, nói cho đúng hơn, chúngtôinghiSamCayhallchỉlàtòngphạm,đitheogiúpthủphạmgàibom. Thủ phạm là một tên nào đó sử dụng chất nổ rất thànhthạo.Gàibomxonghắnbiếnngay.GiàSamloạngquạngsaođónênbịbắt.Sauđóhắngiếtnhữngngườicóthểtốcáohắn.

– Tại sao hắn lại giết cả bà vợ ông Dogan? Bà này có biết gìđâu?

– Bàấychếtchỉvìnằmcùnggiườngvớichồng.Toànhàphát

Page 305: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nổ,bàấychếttanxácluôn.

– TạisaohắnlạigiếtcảanhconôngDogan?

– AnhconDoganbịmấttíchkhoảnghai,bathángtrướcngàyDoganratoàkhaitội.Cóthểthủphạmchỉbắtcócanhconđểđedọa ông bố thôi, nhưng sau vì những lý do gì đó mà ta khôngbiết,hắngiếtluôncảanhnày.

– TronghồsơtôikhôngthấycóđoạnnàonóiđếnanhconôngDogan.

– Rấtítngườibiết.AnhtamấttíchbênĐức.Mãisauchúngtôimớiđượcbiếtvụđó.

—Tôi chưa hiểu rõ lắm! – Adam lắc đầu – Trước toà Dogankhôngkếttộiaikhácngoàiôngtôi.Tạisaothủphạm,tacứchonhưthủphạmkhôngphảilàôngnộitôimàlàtênkhôngbịbắt,lạigiếtôngDogansaukhiôngtakhôngkhaigìvềhắn?

– Vìôngtabiếtbímậtcủathủphạm.Vìôngtađãratoàkhaimộtlần,khôngcógìbảođảmôngtasẽkhôngratoàkhaimộtlầnnữa.Lầnkhaisaucóthểkhácvớilầnkhaitrước.Hắngiếtôngtađểtrừhậuhoạn.

Haingườicùngimlặngmộtlúc.SaucùngAdamhỏi:

– Ôngnóicáichếtcủamấyngườiấycóliêncanđếntôi?

– HiệngiờgiàSamlàngườiduynhấtcònsốngbiếtvềhắnta,nhưng già Sam sắp bị… không còn sống được bao lâu nữa. Nếugià Sam không nói gì cả, thủ phạm sẽ sống bình an, yên tâm.NhưngcùngđườngnếugiàSamchịukhairathủphạm,ngườibịnguyhiểmsẽlàanh,emgáianhhoặcbàcôanh.Theotôi,ngườibịnguyhiểmnhấtlàanh.

– Tôiư?

– Phải,anh.–Lettnergậtđầu–AnhsẽlàngườithứnhấtđượcgiàSamchobiếtvềhắn,anhsẽlalốiomsòmtốcáohắn,sẽyêu

Page 306: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cầumởcuộcđiềutravềhắn,anhmuốnbắthắnratoà,bắthắnđền tội, bắt hắn phải chết thay vì ông nội anh. Hắn sẽ giết anhtrước.

Adamnhìnquanhcôngviên:

– Cóthểnàohắnđanglảngvảngđâuđâykhông?

– Cóthể.MàcũngcóthểgiờnàyhắnđangláitaxiởMontreal,Toronto… Adam, vì thấy có thể có nguy hiểm đến tính mạnganhnêntôitớichoanhhayđểanhđềphòng.

– Thưaông,tôikhôngsợ.Nhưôngvừanóiđó,nếuôngnộitôichịukhai,tôisẽlàmầmlênngaydùtôibiếtbâygiờcólàmgìđinữa cũng muộn mất rồi. Lẽ ra ông nội tôi phải khai ra tên thủphạmấytừlâu.Cònchuyệnnguyhiểmđếntínhmạng…Khônghẳnlàtôikhôngsợ,nhưngtôichấpnhận.Tênsátnhânđólợihạithậtnhưngkhôngphảinómuốngiếtailàngườiđóbắtbuộcphảichết.Tôimongnóxuấthiệnđểhạitôi.

Lettnerthởdàiratiếng:

– Tôimuốnanhbiếtvàđềphòng.Bâygiờanhbiếtrồi,tôiđãlàmxongbổnphậncủatôi.

Adamxúcđộng.Chàngxiếtchặtbàntaycứngcápcủaôngchủnhàcâucá:

– Cảmơnông.

Lettnermỉmcười:

– Chúng ta đi uống bia. Đến cữ của tôi rồi. Anh có bận gìkhông?

– Bận gì cũng bỏ. Ông cho phép tôi được mời ông chầu biahômnay.

KhingồitiếpLettnertrướcnhữnglonbia,Adamnghiềnngẫmlạinhữngchuyệnchàngvừađượcnghe.Chàngthấynếutênsát

Page 307: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhânđangcómặtởthànhphốnày–hắnđếnđểnghengóngtintứctạichỗ–côLeeyêumếncủachàngcũngbịđedọađếntínhmạngnhưchàngvậy.Chàngphảibảovệbàbằngmọicách,mọigiá.

***

Tronglúcđó…

RollieWedgeđangngồitrênmộtbăngđácôngviêncáchtiệmgiải khát Adam và Lettner ngồi không xa. Hắn có tờ báo trướcmặt và những con chim bồ câu quanh quẩn dưới chân. Hắn đitheohaingườitớiđây.Hắnnhìnrõhaingườinhưngkhôngngheđượctiếnghọnói.HắnnhậnraônggiàcóvẻnhàquêratỉnhlàmộtcựuđặcvụFBIphụtráchđiềutravụKramernămxưa.Thờiấyđặcvụnàycóvàitấmảnhđượcđăngbáo.Hắnchỉkhôngnhớtênôngta.Látnữahắnsẽtheodõiônggiànàyđểxemôngtaởđâu,tênlàgì.Tuykhôngngheđượctiếnghaingườinóisonglinhtínhbáochohắnbiếthọđangnóivềhắn.

Rollie Wedge đã ở Memphis ba ngày và bắt đầu chán ngấyMemphis.Hắnđãbiếtrõđườngđilốivề,nơilàmviệc,nhàởcủaanh cháu luật sư trẻ tuổi trở về mong cứu mạng sống cho ôngnội.Anhnàyởtrongnhàbàcôruộtcủaanhta,bànàylàcongáiSamCayhall.Hắnđãlọtvàonhànàymộtlầnđểxemxétđườngralốivào.Hắnchưanghengườitađảđộngxagầngìđếnhắn.

Page 308: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương29

SamCayhallnheo mắtnhìn ngườikháchđến thămông hômnay.

Khách là một người đàn bà vóc dáng vạm vỡ không khác gìđàn ông, khuôn mặt vuông cương nghị. Ông hoàn toàn khôngbiếtbàtalàai,đếngặpôngđểlàmgì.Ôngđitớingồixuốngghế,móc thuốc lá ra hút, lãnh đạm nhìn bộ mặt vuông bè bè củangườiđànbàbênkialướisắt.

Kháchnóitrước:

– ChàoôngCayhall.–BàđưaquachogiàSamtấmdanhthiếp– Tôi là bác sĩ Stegall, chuyên khoa tâm thần của Tổng nha Cảihuấn.

GiàSamcầmtấmdanhthiếplênxemvớivẻnghingờ:

– TênghiởđâylàN.Stegall.

– Vâng,N.Stegall.

– N.làcáigì?

Nụcườihoànhãcầuthânbiếnđitrênvànhmôibàbácsĩ:

– Làcáigìthìônghỏilàmgì?

– Nancy?Nathalie?Norma?Nelda?Cógìxấumàphảigiấu?

– Giấucáigì?Aigiấu?

– Khônggiấusaolạiphảiviếttắt?Khingườitahỏikhôngdámtrảlời?

Bàbácsĩtrừngmắtnhìnônggiàtửtù:

Page 309: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– À…ôngnàycoibộkhóchịua!Tôiđếnđểgiúpôngmàônglạigâysựvớitôilàlàmsao!

– Bàthìgiúpđượctôicáigìchứ?

BácsĩStegalllạigượngnởnụcườinhànghềlấylòng,cầuthânvìnghiệpvụ:

– Tôi đến gặp ông để xem ông cần những gì. Tôi có thể giúpôngđượcnhiềulắm.Nếuôngcầnnóichuyệnnhiềuvớitôi,ôngcứchobiết.Tôisẽtổchứcđểchúngtagặpnhauởmộtchỗkhácvới khung cảnh thuận tiện hơn. Nếu ông cần thuốc, cứ cho tôibiết.

– Đượcđấy.Thuốclátôicóđủrồi.Cungcấpchotôiwhiskyđi.

– Ấy…rượuthìkhôngđược.

– Tạisao?

– Khámđườngkhôngchophép.

– Khôngchophéplàbậy.

Ngườiđànbànhúnvai.Ôngtùgiàhỏi:

– Vậythìbàđượcphépđemnhữngthứthuốcgìvàochotôi?

– An thần, valium, thuốc ngủ, thuốc trợ tim, thuốc nhuậntràng,thuốcho…

– Đểlàmgìvậy?

– Đểgiúpchoôngđượckhoẻ,đượcthoảimáichứcònđểlàmgìnữa?Mấyđêmnayôngngủđượckhông?

GiàSamsuynghĩrồitrầmngâm:

– Nóithậtthìcũngcómấtngủđấy.Nhưđêmquatôichỉngủđượccómườihaitiếngđồnghồ.

Bàbácsĩngạcnhiên,haimắtmởtròn:

– Trờiđất!Mộtđêmngủmườihaitiếngmàôngcòncholàít

Page 310: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ư?

– NàybàN.Nghebànóithìtôibiếtlàlâulắmbàmớiđặtgótngọcđếnnhàtùnày.Nếubàchịukhóđếnluônbàđãbiếtbọntửtù chúng tôi ngủ một đêm trung bình mười sáu tiếng. Nếu bàđếnđâyluônbàđãbiếttrongkhámTửcótêntùRandyDupreeđãtrởnênđiênloạnvìtuyệtvọngvàkhôngcóngườisănsóc,anủi.Tôinóisănsóc,anủilàkhôngđúng.Hắnchỉmongcóngườilâu lâu hỏi đến hắn thôi. Nhưng cả người lâu lâu đến hỏi thămhắnmấycâucũngkhôngcó.Làmsaobàcóthểnóivớitôibàđếnđây luôn được? Tôi ở đây đã chín năm sáu tháng, hôm nay tôimớithấymặtbàlầnđầu.Bâygiờkhibọnđầutrâumặtngựasắpgiếttôi,bàmớixáchbaothuốcchếttiệtđếnhỏitôicócầnthuốcgì cho khoẻ không! Các người muốn tôi khoẻ để làm gì? Để tôingoanngoãn,tươitỉnhkhicácngườigiếttôihả?

BácsĩStegalltímbầmmặtlại:

– Tôilàmcôngviệccủatôi.

– Công việc của bà là công việc thối tha, công việc ruồi bâukiếnđậu.Bàkhônggiúpđỡgìđượcaicả.Nhândântrảcôngchobàđểbàănkhông.Chỉvìtôicònmườibangàynữalàchếtnênhômnaybàmớixáchđítđếnhỏitôicóăn,cóngủđượckhông.Mẹkiếp…

Bàbácsĩhãmtàiđứngbậtdậy:

– Tôikhôngđếnđâyđểngheainhụcmạtôi…

– Khôngmuốnnghechửithìđừngvácmặtđến.Khôngmuốnnghechửithìlàmviệcchođúngtráchnhiệmmộtchút.Tạisaochínnămnaynhàchịkhôngđến?Khingườitachỉcònsốngđượcmấy ngày nữa mới xun xoe đến? Bây giờ thì còn giúp gì đượcngườitanữa.Khôngđếnnghechửithìđếnlàmgì?

Bàbácsĩcốnéngiậnđểlàmtrònnhiệmvụ:

Page 311: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Giữdanhthiếpcủatôi.Cógìcần,gọichotôi.

GiàSamnóicâucuốicùng:

– Khôngdámđâuem.Emđừngngồinhàchờanhgọimàthấtvọngnãonềđấy.

Ônggiànémtấmdanhthiếpxuốngbànrồiđirađậpcửađòivề.

***

Adam sửa soạn đi đến nhà tù khi Darlene, cô thư ký củachàng,vàobáocóđiệnthoạikhẩncấpvềmộtviệcquantrọng.

Adamnhấcmáy.Việcquantrọngthật.NgườigọiđếnlàthưkýphòngKhángánĐệngũPhápviệnởNewOrleans.ÔngnàychoAdambiếtđơncủatửtộiSamCayhallchốnglạiviệcdùngphònghơiđộcđãđượcHộiđồngPhápviệngồmbavịchánháncứuxét.Hội đồng sẽ mở cuộc điều trần vào ngày mai, lúc 1 giờ trưa, đểngheluậtsưcủaSamCayhalltrìnhbàyvềlýdokhángcáo.Mộtgiờtrưamai,thứSáu.

Sao gấp thế? Bị chấn động nhưng Adam chỉ nói được có thế.Ông thư ký Pháp viện đồng ý là quá gấp nhưng vì thời gian đểchotửtùSamCayhallkhángcáokhôngcònnhiềunữa.Hộiđồngxétđơnmởcuộcđiềutrầnvàongàymaichínhlàvìquyềnlợicủatửtù.AdamđượchỏichàngđãđiềutrầntrướcHộiđồngxétđơnlầnnàochưa.Nếuđâylàlầnđầu,Việnsẽgửichochàngbảnđiềulệđiềutrầnquamáyfax.Adamcảmơn.

Saucuộcđiệnđàm,Adamngồichờbảnfaxgửiđến.Chàngsuynghĩ mông lung. Chàng chỉ mới vài lần đứng biện hộ cho thânchủ trước toà, nhưng đó đều là những vụ biện hộ không có gì

Page 312: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

quan trọng và lần nào cũng có luật sư đàn anh Emmitt Wycoffngồi sau lưng sẵn sàng can thiệp. Ngày mai chàng sẽ phải mộtmìnhvàomộtphòngxửánxalạđểtrìnhbàyýkiếntrướcmộtcửtoạgồmbachánhánhoàntoànxalạ.

Bản fax được nữ thư ký Darlene đem vào. Adam đọc rồi gọicho Goodman. Ông luật sư già này đã đến điều trần ở Đệ ngũPhápviệnnhiềulần.Theoông,việcđiềutrầnngàymaichẳngcógìtốtmàcũngchẳngcógìxấu.ĐólàthônglệkhiPhápviệnnhậnđược đơn chống đối. Nếu Adam muốn, ông sẽ bay đến NewOrleansđểdựcuộcđiềutrầnvớichàng.Adamnóikhông,chàngcóthểmộtmìnhlàmđượcviệcnày.

Làm việc trong văn phòng đến tối mịt Adam mới về nhà. TờgiấycôLeeviếtbáochochàngbiếtcôbịcúmchàngđãđọcsángnay vẫn nằm trên bàn. Cửa phòng ngủ của cô mở hé, chàng gõnhẹlêncửavàgọi:

– Côơi…Côcósaokhông?

CótiếngđộngtronggiườngrồitiếngcôLeetrảlời:

– Khôngsao!Vàođicon.

Chàngđếnngồibêngiườngvàchúmụcnhìncô.Phòngkhôngbậtđèn.Chỉcóánhđèntừbênngoàichiếuvào.Leengồidựalưnglêngối,giọngcôkhàokhào:

– Côbịcúmtừtốihômqua.Bâygiờkhárồi.Consao?

– Conlàmviệctúibụi.Conlochocô.

– Cúmthôi.Khôngsaođâu.

Cómộtmùihănghăngphảngphấttrongkhôngkhí,thứmùihỗn hợp của các chất scotch, vodka, bia… Adam nghẹn ngàomuốnkhóc.Chàngkhôngnhìnrõmắtcôtrongbóngtối,chỉthấykhuônmặtcô.Côbậnchiếcáomàuxámđậm.

– Côuốngthuốcgì?

Page 313: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Mấythứthuốcviênthườngthôi.Bácsĩbảocứnằmnghỉvàingàylàhết.Côkhoẻnhiềurồi.

– Côănđượckhông?

– Khôngmuốnăn.Thậtmà.

– Côcầnconlàmgìkhông?

– Cảmơncon.Cứđểcônằmnghỉ.Hômnaylàthứmấynhỉ?

– ThứNăm.

Adamthấychàngcóhaicáchứngxử.Mộtlàchàngcứlàmnhưcô Lee bị cúm thật và nói chuyện vô thưởng vô phạt với cô vềchuyện cúm cũng như thuốc men trị cúm với hy vọng là bà sẽngừng uống rượu trước khi nghiện lại. Hai là chàng đem ngaychuyện bà uống rượu và bà sẽ nghiện lại ra nói với bà. Chànglưỡnglựkhôngbiếtnêntheocáchnào.

– Bácsĩcóbiếtlàcôuốngrượulạikhông?

Chànghỏivànínthởchờđợibàcôtrảlời.Leeđểchoanhcháuchờkhálâurồimớitrảlời,giọngyếuxìu:

– Cóuốngđâu!

– Thôimàcô!Contìmthấychairượubỏtrongthùngrác.Mấylonbiacũngmấttích.Lúcnàycônồngnặcmùirượu.Côkhônggiấu được con đâu! Cô uống rượu. Cô còn uống nặng nữa. Conkhôngmuốncônghiệnlại.

Leengồilêncaohơn,kéohaiđầugốilênđếncằm.Côngồibấtđộngmộtlúclâu.Rồicôlạihỏi:

– Hômnaythứmấy?

– ThứNăm.Côvừahỏixongđãquênsao?

– Hôm nay là ngày một cô gái được Hội bảo trợ đưa đi bệnhviện.CôquênkhônggọiđếnHộinhờngườikhácloviệcđóthaycô.Côquênchắclàvìthuốc.

Page 314: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cóthểvìrượuđấycô.

Leengướcmặtlên:

– Ừ, thì tôi uống rượu đấy. Đã sao? Chỉ mới uống rượu thôihãy còn là nhẹ đấy! Ước gì tôi cũng có can đảm để làm như bốanh.

– Côơi…conmuốngiúpcô.

– Vâng. Anh giúp tôi nhiều quá đấy. Anh không thấy là vìchính anh về đây mà tôi phải trở lại với rượu sao? Anh về, anhđòibiếthếtchuyệnnàyđếnchuyệnkhác,nhữngchuyệnlàmtôixuốngtinhthần…

– Conxinlỗi.Conkhôngbiết…–GiọngnóicủaAdamchìmđirồitắcnghẽn.

Leeđưatayracầmcáilytrênmặtbànngủ.

– Côuốnggìđó?–Anhcháuhỏi.

– Si-rôtrịho.

Leeđưalylênuốngvộichohếtngaychấtnướctrongly.Adamđỡlấycáily,đưalênngửi:

– Mùinàylàbourbon.

– Si-rôbourbon.Cònmộtchainguyênđểtrongtủsách.Đilấygiùm…

– Không.Côuốngthếlàđủrồi.

– Anh không lấy giùm thì tôi đi lấy. Tôi muốn uống là tôiuống.

– Không.Tốinaycôkhônguốngnữa.Sángmaiconđưacôđibácsĩ.Côcầnđiềutrị.

– Điềutrịcáigì?–Leethởdài–Tôicầnkhẩusúng.Anhmuốngiúptôithìkiếmchotôikhẩusúng.

Adam đặt cái ly lên bàn ngủ. Chàng bật sáng ngọn đèn bên

Page 315: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

giường.Leenheomắtlạivìánhsángchóimắt.Máitócbàtơitả,haimábàsưngphì.Leebiết lúcđóbàxấuxívàdơbẩn.Bàhờngiậnhỏi:

– Coibộkhôngđượckhá,phảikhông?

– Côngủđi.Sángmaitasẽtính.

– Chomộtlynữa.Mộtlythôi…

– Không.

Adamlấycáigốinémxuốngsànngaycửaphòng:

– Con ngủ ở đây. Nếu cô cứ nhất định đi ra, con sẽ lôi cô trởvàođấy.Đừngtráchcon.

– Tôikhôngngủđược.

– Khôngngủđượccôphảinằmim.

– Anh nghe chuyện cổ tích nhà Cayhall nhé? Còn nhiềuchuyệnhaylắm,tôikểchomànghe…

– Thôimà…

Adam to tiếng. Lee im không nói nữa. Bà cựa mình rồi nằmim.Sauchừngmườilămphút,Adamthấycôđãngủ.Chàngnằmngay trên sàn. Sàn phòng không phải là giường ngủ. Ba mươiphút sau chàng thấy khó chịu quá nhưng nhất định không bỏcuộc.Chàngnằmđó,giấcngủđếnchậpchờn,lúcngủ,lúcthức…

Page 316: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương30

Adam tìm thấy chai rượu uống dở giấu trong tủ sách. Chàngđổ hết số rượu trong chai vào bồn rửa mặt. Trời bên ngoài còntối.Mặttrờicòn1giờnữamớixuấthiện.Chàngphacàphêthậtđậm,ngồiuốngvàsuynghĩvềnhữngluậncứchàngsẽtrìnhbàyởPhápđìnhNewOrleanstrưanay.

Bảy giờ sáng Adam vào bếp làm bữa sáng. Chưa thấy bóngdáng cô Lee đâu. Chàng không muốn gặp cô sáng nay nhưngchàngthấyhaicôcháucầnphảinóivớinhauvềnhiềuchuyện.Chàng phải xin lỗi cô Lee. Chàng cố tình mở tivi lớn tiếng đểđánhthứccô.

Nhưngvẫnkhôngcóđộngtĩnhgìcả.Chàngănsáng,tắmvàthayyphục,vẫnchưathấycôLeeđâucả.Chàngđếngõnhẹcửaphòngcô.Khôngcótiếngtrảlời.Cửakhoábêntrong.CôLeecốtình tránh không gặp anh cháu sáng nay. Adam viết mấy dòngđểtrênbàn,báocôLeebiếthômnaychàngphảiđiNewOrleanslo việc cho ông nội, ngày mai mới về. Chàng viết chàng rất ânhậnvềnhữnglờiđãnóitốihômtrước.Chàngxinlỗicôvàxincôgắngđừnguốngrượunữa.Rồichàngláixeraphitrường.

ChuyếnbaytừMemphisđếnNewOrleansmất55phút.Adamcảm thấy khó chịu vì đau lưng. Đêm qua chàng chỉ ngủ đượcchừngbatiếngđồnghồ.SẽkhôngbaogiờAdamdạidộtngủtrênsànphòngnữa.ChínhcôLeenóicôđãnghiệnrượu,cairồiuốnglạihai,balần.Mấylầnnghiệnlạiấyđâuphảilỗiởchàng.NếucôLeemuốnuốngrượu,khôngaitrêncõiđờinàycóthểcảnđược

Page 317: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cô. Chàng sẽ phải sống ở Memphis cho đến khi vụ án kết thúc.NhưngnếucôLeeuốngrượuvàsayxỉn,chàngsẽphảirangụởkháchsạn.

Khi phi cơ hạ cánh xuống phi trường New Orleans, Adam đãhoàn toàn tỉnh táo như một chiến sĩ sẵn sàng bước vào trậnquyết đấu. Một chiếc Cadillac có tài xế đến đón chàng. Mọi chiphí đều do công ty trả. Đây là lần thứ nhất Adam đến NewOrleans.Khichàngcònmảingắmnhìncảnhsắchaibênđường,xeđãtiếnvàotrungtâmthànhphố.BáctàixếchobiếtkhuPháp– khu đặc biệt nhất và nổi tiếng nhất của thành phố – ở cáchkháchsạnchàngngụkhôngxa.Chàngcóthểđibộtừkháchsạnđếnđó.Từphitrường,xeđưachàngđếnthẳngPhápđình.

ThưkýFeridaytỏrahoànhãvàdễtính.Ôngghitên,sốphòngkhách sạn và giờ luật sư Adam Hall đến Pháp đình vào sổ. Rồiông cho chàng biết một số thủ tục chàng phải tuân theo trongcuộcđiềutrần.

Gần 11 giờ trưa, Pháp đình vắng người. Adam nhìn lên hàngghế chánh án trên bục cao đến hai thước. Quang cảnh thậtnghiêmtrang.Trêntườngsauhàngghếchánhántreobứchìnhcácôngchánhánđãtạthế.Chàngcócảmgiácnặngnề,khóthở.

Feridaynói,giọngtrầmtrầm:

– NhữngcuộcđiềutrầnthườngdiễnravàobuổisángnhưngvụcủaluậtsưlàmộtvụđặcbiệtnênViệnchođiềutrầnvàobuổichiều.Thờigiankhôngcònnhiềunữa.Luậtsưphảicómặtởđâyvàiphúttrước1giờtrưanay.Ôngđếnngồiởchỗnày.Khithưkýcó lời mời, ông đi lên ngồi ở hàng ghế trên này. Ông sẽ có haimươiphútđểnói.

VớiAdam,haimươiphútlàquádài.Chàngchẳngcógìnhiềuđểnói.Nhữngluậncứchàngnêurađểchốnglạiviệcthihànhán

Page 318: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tử hình bằng phòng hơi độc đã được chàng ghi hết trong đơnchốngđối.

Feridaychỉchochàngthấymộtvậtcóhìnhthùgiốngnhưcộtđènlưuthôngvàcũngcóđủbađènbamàuxanh,vàng,đỏ.

– Đâylàđènbáothờigian.–Feridaynghiêmtrọngnói–Nhớđấy.Ôngchỉđượcnóitronghaimươiphútthôi.Cónhiềuluậtsưquên yếu tố thời gian nên cứ thao thao bất tuyệt nói nhữngchuyện đâu đâu, hết giờ vẫn chưa đề cập gì đến vấn đề chính.Đây nhé… Khi ông nói, đèn xanh sáng lên. Khi các vị chánh ánhỏiông,đènvàng.Khiđènđỏbật,ôngngừngnói.Dùđangnóidởcâuôngcũngphảingừng,trởvềchỗngồichờphánquyết.Luậtsưhiểurõrồichứ?Ôngcócầnhỏigìkhông?

– Làmơnchotôibiếttênbavịchánhán.

– McNeely,RobichauxvàJudy.

FeridaynóinhưAdamlàngườiquenvớibanhânvậtđó.

***

Mườiphúttrước1giờtrưa,Adamtrởlạiphòngxử.

Nhiềungườiđãcómặtởđótrướcchàng.ChưởnglýRoxburghcùngnhữngviênphụtácủaôngtađãsẵnsàngnhậpcuộc.AdamngồiriêngmộtgócvàcốtỏrakhôngđểýgìđếnnhómRoxburgh.Lucas Mann ngồi xa nhóm Roxburgh và đang đọc báo. LucasMannlàmmộtcửchỉbằngtaychàoAdam.ÔngtalàluậtsưđạidiệnBangiám thịkhám đườngParchman.Adam biếtnếu Phápviện ra lệnh hoãn cuộc hành quyết tử tù Sam Cayhall, luật sưLucasMannsẽcảmthấynhẹngười,dễchịu.

Adam hít vào mấy hơi dài và cố gắng tự trấn tĩnh. Chàng tự

Page 319: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

trấnanbằngýnghĩcácvịchánhánkhôngthểlàmgìtaihạichochàngngoàiviệcđặtranhữngcâuhỏikhiếnchàngbốirốivàtrởnên lố bịch. Mà có bối rối, lố bịch thì cũng chỉ trong hai mươiphútngắnngủilàxong.Chàngnhớđếnônggiàtửtùđangchếtdầnchếtmòntrongnhàgiam,ônggiàấydùcótộisongvẫnđángđượcchếtmộtcáchđànghoàng.

Cótiếngcánhcửanặngnềmởởmộtgócnàođórồiviênthưkýhiệnraloanbáophiêntoàkhaimạc.Banhânvậttrongbộáođenrộngtheonhaubướclênbụccao.Khihọđãyênvị,viênthưkýloanbáođâylàphiêntoàngheđiềutrầnvụchínhquyềntiểubang Mississippi truy tố Sam Cayhall. Luật sư Adam Hall đượcgọi lên ngồi ở hàng ghế đầu, tiếp theo là chưởng lý SteveRoxburghvàluậtsưLucasMann.

ChánhánchủtoạlàbàElleenJudy,khoảng40tuổithuộctiểubang Texas; chánh án Robichaux người Louisiana; cao tuổi hơncảlàchánhánMcNeelyngườibangMontana.BàJudyđọcbảnsơlượcvụánvàmờiLuậtsưAdamHallrađiềutrần.

Adam đi đến đứng trước mặt các chánh án. Toàn phòng xửyênlặng.Đènxanhbáothờigiansánglên.Adambắtđầunói.Bavịchánhánngồitrêncaonghiêmkhắcnhìnxuống.

Adam nói khoảng 10 phút. Chính chàng cũng thấy mìnhkhôngnêurađượclýlẽgìkhácngoàinhữnggìđãviếttrongđơnchống đối. Không gian phòng xử và thời gian buổi trưa trở nênnặngnềhơnsaunhữnglờiphátbiểukhônglấygìlàmhàohứngcủachàng.

– Luật sư Hall! – Chánh án Judy lên tiếng. Bà nói ngọt ngàonhưngAdamcócảmgiácgiọngbàsắchơnlưỡidaocạo–Chúngtôithấydườngnhưôngchỉnhắclạinhữnggìôngđãviếttrongđơn. Chúng tôi cũng biết đọc mà, ông Hall. Ông có chuyện gìkhácđểnóivớitoàkhông?

Page 320: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Luật sư Hall tuy còn trẻ và đây là lần đầu tiên chàng ra điềutrần trước một Hội đồng chánh án, nhưng chàng không lạ gìnhững trò đối đáp như thế này. Ngay từ thời đi học chàng đãquenvớinhữngcảnhxửán,cảnhđiềutrầnquacácphimvideotàiliệu.Adamchuyểnsangnóiđếnnhữngđộchạicủachấtgazcyanide được thí nghiệm với loài chuột. Kết quả của cuộc thínghiệmchothấyconngườikhôngchếtngaykhihíthơiđộc.Phảimấtmườiphútmớichếtvàtrongthờigianấynạnnhânđauđớnghêgớm.

– Làmsángtỏgiùmchúngtôiđiểmnày.–Từtrêncao,giọngchát chúa của chánh án Robichaux bay xuống – Ông khôngmuốnthânchủcủaôngchếttrongphònghơiđộcvìcáchchếtđólàmthânchủcủaôngđauđớn.Ôngmuốnchochúngtôibiếtôngsẽkhôngchốngnếuthânchủcủaôngđượcchếtbằngcáchtiêmthuốcđộc?

– Thưangàichánhán,tôikhôngcóýnóinhưthế.Tôikhôngmuốnthânchủcủatôichếtbằngbấtcứcáchnào.

– Nhưngtheoôngthìcáchtiêmthuốcđộcnhânđạohơnư?

– Thưa ngài chánh án, tôi thấy cách giết người nào cũng vônhân đạo. Tôi xin nhấn mạnh, cách giết người bằng phòng hơiđộclàcáchtànác,vônhânđạonhất.

– Có tàn ác và vô nhân đạo bằng cách cho nổ bom làm chếtngườitakhông?

ImlặngnặngnềđèlênphòngxửsaucâuhỏimóccủachánhánRobichaux.BàJudythảnnhiênnhưngônggiàMcNeelycóvẻkhông bằng lòng. Ông nhíu đôi mày bạc nhìn chánh ánRobichaux.

Adamkìmhãmcơngiận,chàngôntồnnhưngcứngcỏinói:

– Kính thưa quí toà, tôi đến đây để trình bày với quí toà về

Page 321: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhữngcáchhànhquyếttùnhânácđộc,vônhânđạo.Tôikhôngđếnđểnóivềnhữngtộiácđãđưangườiphạmtộiđếnántửhình.

Chưachịungừng,ChánhánRobichauxhỏitiếp:

– Tạisaoônglạikhôngmuốnnóivềnhữngtộiác?

– Thưangàichánhán,vìtộiáckhôngphảilàđềtàicủacuộcđiều trần này. Thưa vì tôi chỉ có hai mươi phút để nói và thânchủtôichỉcòncómườihaingàyđểsống.

– Nếuthânchủcủaôngđừngđặtbomlàmchếtngườithìđâucóaiđụngđếnôngta.

– Thưavâng.Thânchủcủatôiđãphạmtội,ôngấyđãbịkếttội và đang chờ bị hành quyết. Tôi chỉ chống lại việc ông ấy bịhànhquyếttrongphònghơiđộcvìcáchhànhquyếtấylàmchoôngtabịđauđớnmộtcáchvôích.

– Cònghếđiệnthìôngnghĩsao?

– Thưa ngài chánh án, ghế điện cũng tàn ác không kém gìphònghơiđộc.Chínhvìvậymàchúngtađãphảibỏghếđiện.

– Còntreocổthìsao?

– Thưa,tôikhôngđượcbiếtgìnhiềuvềcáchgiếtngườiấy.Tôichỉthấycáchđóxưaquárồi.

– Nhưvậylàôngthíchcáchtiêmthuốcđộc?

– Thưa ngài, tôi không thích cách nào cả. Tôi chỉ thấy tiêmthuốcđộcđỡtànáchơnlàphònghơiđộc.

ChánhánMcNeelynhậpcuộc:

– Luật sư Hall! Theo ông thì tại sao tiểu bang Mississippi lạichuyểncáchhànhquyếttửtùtừphònghơiđộcsangcáchchíchthuốcđộc?

AdamthấychánhánMcNeelycócảmtìnhvớiđơnchốngcủachàng. Bằng một số câu ngắn gọn nhưng đầy đủ, chàng trả lời

Page 322: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ônggià.

ChánhánMcNeelylạihỏi:

– ChúngtôithấychínhquyềnMississippiđãdùngcáchtiêmthuốcthayphònghơiđộcrồimà?

– Vâng, thưa ngài chánh án. Nhưng thủ tục hành quyết nàymớiđượcbanhànhnăm1984vàchỉápdụngvớinhữngtửtùbịánsaunăm1984.Thânchủcủatôibịkếtántrướcnămđó.

ChánhánMcNeelygậtđầu:

– Tôihiểu.Ôngyêucầuchúngtôidẹpbỏphònghơiđộc.Nếuchúngtôilàmtheoýôngthìsẽcógìxảyra?Thânchủcủaôngsẽkhôngbịthihànhánvìkhôngcòncáchđểthihànhánvớiđươngsựnữa.Khingườitatiêmthuốcđộcchothânchủcủaông,ôngsẽkêuviệcđótráiluật,vìthânchủcủaông,theoluật,chỉcóthểbịhànhquyếttrongphònghơiđộc.Đólàchưakểcònnhiềungườikhác cũng ở trong trường hợp như thân chủ của ông. Ông giảiquyếttìnhtrạngnàyrasao?

Adam đang chờ câu hỏi này. Sam Cayhall cũng đã đặt vớichàngcâuhỏitươngtự:

– Thưangàichánhán,tôixinlỗivìkhôngtrảlờicâuhỏicủangài.–Adamđiềmtĩnhnói–Câuhỏiđókhôngthuộcquyềntrảlờicủatôi.TôimongngànhLậpphápvàTưphápMississippisẽcộngtácđểgiảiquyếtthoảđángtìnhtrạngcủathânchủtôi.

BàJudylêntiếng:

– Luật sư Hall! Ông dư biết Hội đồng chỉ có thể bác bỏ haychấpthuậnđơnyêucầucủaônglàkhôngdùngphònghơiđộcđểbắtthânchủcủaôngchịuán.Hộiđồngkhôngthểquyếtđịnhđổicách hành quyết cho thân chủ của ông. Giả sử Hội đồng chấpthuận,thờigianhoãnthihànhánsẽlàbanăm.Banămnữaôngsẽtrởlạiđâyvớiluậncứgì?

Page 323: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adam thấy mừng khi ngọn đèn vàng bật sáng báo hiệu thờigianđượcđiềutrầncủachàngsắphết.Chàngcốgắngtỏrahoànhã:

– Thưa ngài chánh án… ngay lúc này tôi không thể biết banăm nữa tôi sẽ nói gì. Tôi chỉ hy vọng quí toà chấp thuận lờithỉnhcầucủathânchủtôi.Xinquítoàghinhậnlàhiệnnaytấtcảnhữngtiểubanghànhquyếttửtùbằngghếđiệnvàphònghơiđộcđãđổisangcáchtiêmthuốcđộc.

CònmộthaiphútnữanhưngAdamquyếtđịnhngừngởđây.Chàngnói:“Xincảmơnquítoà”rồitrởvềchỗngồi.

Việc làm của chàng đã xong. Đến lượt chưởng lý SteveRoxburghlênđiềutrần.

Hai mươi phút điều trần của Roxburgh trôi qua thật nhanh.BàchánhánJudytuyênbốHộiđồngsẽcóphánquyếtvàongàythứHaituầntới.

***

ChuyếnbaycuốingàycóthểđưaAdamtrởvềMemphislúc7giờtối.ChàngcóthểgặpcôLeetrễlắmlàlúc9,10giờđêmnaynhưng chàng ngần ngại không muốn rời New Orleans ngay.Chàng có một phòng sang trọng trong một khách sạn đắt tiềnnhấtNewOrleans.Phítổnănở,đi lạiđềudocôngtyKravitz&Baneđàithọ.ChànglạichưabaogiờđượcđidạotrongkhuPhápnổitiếngcủathànhphốnày.

Từtoàánra3giờchiềuchàngmớiănbữatrưa,rồivềphòngngủmộtgiấcsayđến7giờtối.Giấcngủnặngnề.TrởdậychàngtắmchotỉnhrồigọivềchocôLee.Khôngthấytrảlời.Chàngđểtinlạitrongmáyghiâmcủabàvớihyvọngbàkhônguốngrượu

Page 324: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đêmnay.

Sạch sẽ và tỉnh táo rồi, Adam vào thang máy xuống phòngdưới. Phòng ăn, bar rượu, phòng khiêu vũ của khách sạn chưađếngiờhoạtđộngmạnhnhưngbannhạcđãbắtđầutrìnhdiễn.Ngườitabánsòhuyếtvớigiá5xumộtcon.Sòhuyếttươinướngnhậuvớirượurumthậttuyệt!

Adam đi bộ trên hè phố và chìm vào trong dòng du kháchcuồncuộn.Nhiềuđôthịtrênthếgiớicũngcócảnhphồnhoanhưthếnàynhưngchỉmộtsốmangcảnhsắcđặcbiệtkhôngnơinàocó. Khu Pháp ở New Orleans là một trong những nơi độc đáoấy…

Đêm nay mới chỉ là đêm thứ Sáu. Nghe nói những đêm thứBảyvànhữngđêmlễhội,đặcbiệtởNewOrleanslàngàyMardiGras,khunàycòntưngbừng,náonhiệthơnnhiều.Chàngđứnglại nhìn ngắm những bảng quảng cáo hấp dẫn, khêu gợi dựngtrước những hộp đêm biểu diễn múa thoát y. Chàng rút lui kịpkhi bước vào một hộp đêm và nhận ra những vũ nữ đang biểudiễnmúathoátytrênsânkhấuđềulàđànông.

Trờiđất!Nhữngngườiđànônggiảlàmđànbàtrôngđẹphơncả những người đàn bà đẹp. Chàng mua xâu trứng chim cút ởmộtxebánrongngoàiđườngcủaônggiàngườiTrungHoa.Sáutrứng chim cút được xiên vào cái que. Chàng ngồi khoảng mộtgiờtrongmộthộiquánnhạcJazzthưởngthứcbannhạcCombobiểudiễnthậtđặcsắc.Lonbiaởđây4đô-la.Khitrờitốihẳnvàthành phố lên đèn chàng đến quảng trường Jackson đứng nhìnnhững hoạ sĩ vỉa hè xếp đồ nghề đi về. Đêm xuống đến lượtnhững nhạc công không chuyên nghiệp tràn ra chiếm dụnggiangsơnvỉahè.Nhữngbannhạctrẻ,trongsốcónhiềubancủanhữngsinhviênĐạihọcTulane,biểudiễnkhắpđầuđường,gócphố.Ngườiquađườngnghenhạc,hứnglên,nhảyngaytrênvỉa

Page 325: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hè.ĐêmnàoởNewOrleanscũnglàđêmđạihội.Ngườitanhannhảnởngoàiđường,ngườitaănuống,nhảynhótvàvuihưởngsựđời.

Chàng mua hũ kem vanilla mang ra ngồi ăn ở bờ Sông Đào.Nếulàmộtđêmnàokhác,nếuởtrongmộthoàncảnhkhác,vớimộttâmtrạngkhác,chắcchắnchàngsẽhoàđồngvuisốngvớinhữngngườiđangsốngtrongkhuPhápcủaNewOrleans,chàngsẽvàoxembiểudiễnmúathoáty,sẽtìmmộtngườiđànbàđẹp,sangvàcôđơnnàođótrongnhữngtiệmănđắttiền–mộtnữdukháchngoạiquốcchẳnghạn,mộtcôđầmPháp,Ýđatìnhđidulịch một mình… Nhưng đêm nay thì không thể được. NhữngngườisayđingảnghiêngtrênđườngphốgợichochàngnhớđếncôLee.Giờnàyđánglẽchàngphảiởbêncô.ViệcchàngởlạiNewOrleansđêmnaylàhènnhát.Rồitiếngnhạc,tiếngcười,ánhđèn,cảnh người ta vui sống gợi cho chàng nhớ đến ông nội chàng,ôngSamCayhall,ônggiàtửtùgiờnàyđangnằmnhưchếttrongcái hầm nung của khám tử tù. Chắc ông già đang chong mắtnhìnngâynhữnghàngchấnsongđenxìcầumonganhcháulàmnênphéplạ.ÔnggiàkhôngbaogiờcóthểnhìnthấycảnhsốngsinhđộngtuyệtvờitrongkhuPhápNewOrleans,ôngsẽkhôngbao giờ được nếm vị ngọt của thịt những con sò huyết tươi đỏchót,thưởngthứcvịmátlạnhcủalonbiaướplạnh,mùivịlycàphê nóng, đậm, thơm. Ông sẽ không bao giờ được nhìn ngắmnhữngphụnữmỗingườimộtvẻquyếnrũngồitrênnhữngchiếcghếvảingaytrênhèphốđểnhữnghoạsĩvỉahèpháchoạchândung, những phụ nữ duyên dáng, đa tình nhảy tung váy trênmặtđườngtheođiệunhạcrong,ôngsẽkhôngbaogiờcònđượclàm những việc rất thường mà tất cả những người sống tự dothườnglàmmỗingày…

Page 326: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương
Page 327: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương31

Người khách đến thăm trong ngày thứ Bảy là người già Samkhông bao giờ nghĩ sẽ có ngày ông gặp lại. Người khách đó đếntrạm gác ở cổng khám đường, xuất trình giấy phép lái xe củabangBắcCarolina,tựgiớithiệumìnhlàanhemhọcủatửtùSamCayhall và nói mình được biết vào những ngày cuối cùng này.Khisắpđếngiờbịhànhquyết,tửtùSamCayhall,nhưnhữngtửtùđồngcảnh,đượcquyềngặptấtcảnhữngthânnhânđếngặplầncuối.NgườikháchđếntừxanàyđãgọiđiệnthoạihỏinhânviênBangiámthịvàđượctrảlờitiêuchuẩngặpmặtngườithânnay được nới lỏng với tử tù Sam Cayhall, điều này có nghĩa làngườitacóthểđếngặpmặttửtùSamCayhalltừ8giờsángđến5giờchiềubấtcứngàynàotrongtuần.

GiàSamđangngồilóccócgõmáychữkhigiámthịParkerđếnbênngoàisongsắt:

– Cókháchgặp.

– Aidzậy?–GiàSamhỏi.

– Anhemchiđó.Ragặpkhắcbiết.

Thủ tục đưa tử tù ra phòng tiếp khách lại được làm. SamCayhallđưahaitayrasaulưngchịucòngtrướckhicửaphòngtùđượcmở.Ôngcóhaiônganh,mộtôngem.Ônganhcảđãchếttừlâu,ônganhthứhaigiàyếusốngởđâuđótrongvùngrừngnúiquậnFord.Donnie,ngườiemútnămnaycũngđãsáumươituổi,làngườivẫnthángthánggửiđềuthuốclávàotùvàvàithánggửichoôngmộtkhoảntiềnnhỏ.NgoàiôngemDonnie,đườngnhư

Page 328: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tấtcảnhữngngườidònghọCayhalltrêncõiđờinàyđềuđãquênSamCayhall.

Người đến thăm chắc chắn là Donnie. Thường thì mỗi nămDonnieđếnthămônganhmộtlần.GiàSamthấyvuivuikhiđitrênhànhlang.

Nhưng người khách đến thăm không phải là Donnie. Ngườiđàn ông ấy hoàn toàn xa lạ với ông, già Sam nhìn quanh xemtrong phòng còn ai khác nữa không. Chỉ có một mình người lạnày,ngườinàyđếngặpôngđểlàmgì?Aivậy?

Người khách, đứng bên kia lưới sắt, cũng nhìn đăm đăm GiàSam.Ngườitửtùgượngmỉmcười,gậtđầuchào,ngồixuốngghế,lấythuốcláchâmlửa.

Người khách vẫn im lặng. Sau vài khói thuốc, già Sam lêntiếng:

– Ônglàai?Tôicógặpônglầnnàochưa?

Ngườikháchlạnhlùng:

– Có.Vàilần.

– Ởđâu?

– ỞGreenville,JacksonvàViksburg.ỞThánhđườngDoThái,NhàPinder,lầncuốiởvănphòngMarvinKramer.

GiàSamkêulên:

– Wedge?Anhđóư?

NgườiđànônggậtđầuvàgiàSamnhắmmắtlại.Điếuthuốclámuốnrớtkhỏinhữngngóntayvôhồn,ôngnóinhỏ:

– Tưởnganhchếtrồichứ.

– Chưađâu.Anhchưachếtlàmsaotôichếtđược.

GiàSammởmắt:

– Đồchóđẻ.Tấtcảnhữnggìkhốnnạnxảyrađềudoanhhết.

Page 329: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Haimươimấynămnaynhiềulầntôimơthấytôicắtcổanh…

– Rấttiếc,Sam.Tôivẫncònsốngđây.

– Tôithùanhđếnxươngtủy.Tôirủaxảanhngàyđêm.Chếtđi,hồntôisẽtheohãmhạianh,làmchođờianhkhốnkhổ,khốnnạn…

RollieWedgechỉnhúnvaitỏvẻthươnghại.GiàSamlạihỏi:

– Wedge…Anhmuốngì?

Wedgenhìnquanh:

– Họcóthểngheđượcnhữnggìtanóikhông?

ĐếnlượtgiàSamnhúnvai:

– Họcócthèmnghenhữnggìtôivàanhnóivớinhau.

– Nhưngbiếtđâuhọlạichẳngđặtmáynghelén?

GiàSamnhếchmép:

– Sợà?Sợthìcútđi.Cóaimờianhđếnđâu,cũngchẳngcóaigiữanhởlại.

Imlặngtrongvàigiâyđồnghồ,RollieWedgebắtđầunói:

– Tôisẽđisauhaiphútnữa.Tôiđếnđểchoanhbiếttôiđangởquanh đây, tôi trở lại để canh chừng anh chết. Tôi hài lòng khithấytêntôikhôngđượcnhắcđếnvàtôimongtêntôisẽkhôngbaogiờđượcnhắcđến.Chắcanhdưbiếtnhữngviệctôiđãlàmkểtừ ngày tên Dogan hèn nhát, phản thùng, ra toà tố cáo anh đểcứu lấy thân hắn. Quá ngu. Làm sao hắn thoát được khi còn cótôicanhchừnghắn?TênluậtsưBrazeltontomồm,lẻomépcũngđitàusuốtxuốngâmphủluôn.Tôibiếtanhchẳngthươngxótgìconcháuanhnhưngtôicũngbáođểanhbiếtanhmànóiđếntôilàconcháuanhlãnhđủđấy.Nếuanhmuốnvàimạngnữachếttheo anh cho vui thì anh cứ việc. Lần này người anh làm chếtkhông phải là người ngoài mà là người cùng huyết thống với

Page 330: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

anh.

GiàSamtrừngmắt:

– Anhdámđedọatôiư?

– Khôngđedọađâu,Sam.Thậtđấy.Tôimuốnđượcthấyanhchết như người đàn ông có danh dự, có nhân phẩm. Anh hãychếtđườnghoàng.Anhchếtđâucóoanuổnggì.Anhvàtôicùngđi… làm việc đó. Anh cũng có tội như tôi vậy. Tất nhiên nếukhôngcóanhDoganđãchongườikhácđivớitôinhưnganhđãđưađóntôi.NếukhôngcóanhlàmsaotôicóthểđếnđượcvănphòngKramer?Nếutôibịdínhmàanhthoát,rấtcóthểtôicũnglàmnhưanh,nhấtđịnhkhôngkhairađồngbọn.Làmnhưanhlàhayđấy.Cốgắngđithêmvàibướcnữachoxongđi.

Người tử tù già lặng đi không còn nói năng gì được, nhưthươnghạiWedgetrầmgiọngnóitiếp:

– Anh có khai ra tôi cũng vô ích thôi. Tên tôi không phải làRollieWedge.Dogancũngkhôngbiếttênthậtcủatôi.Thựcratôilàngườikhôngcótênthật.TôicũngkhôngphảilàcôngdânMỹ.Tôibịđộngviênnhậpngũnăm1965,khôngmuốnsangchếtởViệtNamnêntôibỏsangCanada.TôitrởvềsốngbímậtởHoaKỳ.Đấtnướcnàykhôngcóailàtôicả.

Ngườitửtùnóiquahàmrăngnghiếnchặt:

– Anhlàngườiphảingồiởchỗtôiđangngồimớiđúng.

Wedgelắcđầu:

– Không đúng đâu, Sam. Đúng ra tôi không bị mà anh cũngkhôngbị.Anhbịbắtvìanhlàthằngngốc,vừangốcvừađiên.TạisaosánghômấyanhlạiloạngquạngtrởlạivănphòngKramer?Anhtrởlạiđấylàmcáigì?Anhchếtlàvìanhđiên,đâuphảitạitôi.Tôikhôngngu,Dogankhôngngu,chỉcóanhlànguthôi.Vìanh ngu nên bọn FBI mới tóm được anh. Tại sao xong việc rồi

Page 331: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

anhkhôngvềnhàvớivợconanhmàanhlạidẫnxáctrởlạiđấy?Tôihỏianh:anhtrởlạiđấyđểlàmgì?Anhchếtlàđángrồi,cònoanứcgìnữa?

Trong giọng nói của người tử tù thoáng hiện âm thanh bùingùi:

– Tôitrởlạivìtôilàngười…Vìtôikhôngmuốngiếtngười.Vìtráibomtôiđưaanhđiđặtđượctínhsẽnổvàolúc5giờsáng.Giờấykhôngcóngườiởnơibịđặtbom.Chonổbomdọathôi,khôngphảiđểgiếtngười.Nhưnganhđãdùngđồnghồchobomnổvàolúcgần8giờsáng.Khianhđirồi,đến6giờvẫnkhôngthấybomnổ,tôibồnchồn…

Ngườitửtùthởdài:

– Lẽratôichỉcầngọimộtcúđiệnđếncảnhsátlàxong…

RollieWedgecũngtỏvẻngậmngùi:

– Tôirấttiếc…

GiàSamngướcmặtlênnhìnqualànkhóithuốc:

– Cònanh?Anhnóianhkhôngngumàanhdẫnxácvàođâyư?

RollieWedgechỉmỉmcười:

– Anhcólalốiomxòmlênbâygiờcũngchẳngcóaitinanh.Người ta sẽ cho là anh điên. Ít nhất anh cũng phải nhận tôi làngườiânoánphânminh,tôikhôngphảnbộibạn,tôicũngkhôngquênbạncũ.Tôiđếngặpanhđểnóitôikhâmphụcanh,anhđãlàm đúng khi anh không chịu khai trước toà. Anh sống khônghèn,chếtkhônghèn.Tôiđếnđểchúcanhrađinhẹnhàng.Anhbảotôicònlàmgìhơnđược?Khônglẽtôirađầuthúđểcùngvàotùvớianh?

Ônggiàtửtùđãlấylạiđượcbìnhtĩnh.Đốtđiếuthuốclákhác,ôngnóinhưralệnh:

Page 332: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Điđi,Wedge.

– VĩnhbiệtSam.Tôiđiđây.

***

Hai cô cháu ngồi trong rạp xi-nê vừa mê mải theo dõi phimchiếuvừaănbắprangnhưmộtcặpthiếuniên.Adamgợiýhaicôcháuđixemxi-nê,côLeetánthànhngay.Côđãnằmcấmcungbangày,bađêmtrongphòng.SángthứBảycơncúmrútlui,côtrởlạitươitỉnh,vuivẻ.Haicôcháuđiăntrưatrongmộttiệmăncóhìnhthứcgiađình.Họănnhiềurauvàkhônguốngrượu.CôLeeănthậtngonmiệng.

PhimhọxemlàphimloạiViễnTây,gọinômlàphimcaobồi.Năm mươi năm trước loại phim này thường có cảnh dân datrắng đi chinh phục miền Tây bắn dân da đỏ chết như rạ. Đếnthập niên 90 chuyện phim đổi ngược: bọn da trắng là bọn xấu,bọnđộcác,dândađỏưahòabìnhbấtđắcdĩphảicầmsúnggiữđất,tuythuanhưngtínhanhhùngvàchínhnghĩacủadândađỏvẫnngờisáng.v.v…

CôLeeănbắprang,uốnghailonnướcDr.Peppers.Máitóccôchảigọn,sạch,mượtvàthơm.Mắtcôsángtrong.CôđẹpvàsangnhưnhữngngàyđầuAdamgặpcô.Chànghãnhdiệnkhithấycôtrẻ trung, hấp dẫn, linh lợi trong bộ quần jeans, áo sơ-mi vảibôngrộng.

Hai cô cháu không nói gì về chuyện mấy đêm trước: đêm côLee đòi uống rượu và Adam ngủ trên sàn phòng. Họ đồng ý đểdànhchuyệnấy,họsẽnóivớinhauvềchuyệnấynhưngkhôngnóingaybâygiờ.

Adam quyết định sẽ làm mọi cách chàng có thể làm được để

Page 333: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chobàcôcủachàngđỡkhổ.Chàngmuốnvàchàngnhấtđịnhsẽlàm cho đời bà vui vẻ hơn, dễ chịu hơn. Bà là bà cô ruột củachàng,chàngyêuthươngbà.Bàcôchàngcôđơn,yếuđuối,đauốm,dễbịxúcphạmvàdễbịtổnthương.Bàcầncótìnhyêuvàsựnângđỡcủachàng.

Page 334: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương32

TổnggiámthịNaifehthứcdậysángChủnhậtvớicơnđautimvà được đưa ngay vào bệnh viện. Bà vợ ông, người chung sốngvới ông đã bốn mươi mốt năm, ngồi bên ông trong xe cứuthương. Tới bệnh viện, Naifeh được đưa ngay lên xe đẩy vàophòngcấpcứu.

BàNaifehbồnchồnvàloâuchờkếtquảcuộcxétnghiệmđầutiên. Bà đã ngồi chờ ở đây một lần cách đây mấy năm, khi ôngchồngbàbịxâyxẩmmặtmàyvàngãrúingãrụivìcơnđautimđầutiên.Mộtbácsĩtuycòntrẻnhưngbộmặtđãmangvẻuám,hãm tài đặc biệt của những ông thầy thuốc, cho bà biết tìnhtrạngcủaôngchồngbàkhôngcógìtrầmtrọnglắmnhưngcũngphảiđềphòng.Trong24giờtớiôngtasẽđượcmáyđonhịptimkiểm soát, theo dõi liên tục, phải nằm viện ít nhất là bảy ngày,phảihoàntoàntĩnhdưỡngvàkhôngđượcbiếtbấtcứviệcgìxảyraởkhámđường,nhấtlànhữngtinvềvụhànhquyếttửtùSamCayhall.Bácsĩralệnhcấmkhôngchongườiđaungheđiệnthoại.

***

KhiAdamtrởdậymặttrờiđãlêncao.Gần8giờsáng.TốiquacôLeehứasángnaycôsẽlàmbữaănsáng–trứngchiên,thịtheomuối–côlàmbếpthậtdởsongmấymónănsángthôngthườngthì cô làm được – nhưng đến giờ này anh cháu vẫn không ngửithấymùithứcănnàotừtrongbếptỏara.

Page 335: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Không có cô Lee trong bếp. Adam gọi nhưng không thấy trảlời. Bình cà phê còn đầy một nửa. Cô Lee đã dậy và đã uống càphê.Cửaphòngngủcủabàhémở.Côkhôngởtrongphòng.Cũngkhôngthấycôngồiuốngcàphê,xembáoởban-công.Cảmgiáclạnh lạnh nơi xương sống đến với Adam khi chàng đi tìm hếtphòngnàysangphòngkhác.Chàngxuốngnhàđểxe,khôngthấyxecủacôLee.Chànghỏingườigácvàđượcbiếtbàlấyxeđicáchđâygầnhaigiờ.

Trở lên nhà Adam tìm được nguyên nhân làm cho bà cô củachàngbỏđi.TờnhậtbáoMemphissốđặcbiệtChủnhậtnằmtrênbàn trong phòng ăn in hình bà Lee Cayhall trên trang nhất.Không chỉ hình một mình bà Lee Cayhall mà còn có bức hìnhchụpôngbàPhelphsBoothtrongmộtdạtiệc.Haivợchồngđứngbênnhau,tươicườitrướcốngkính.BàLeebậnbộáodạhộihàngđen, hở cổ, hở vai thật đẹp. Phelphs trông hào hoa phong nhãtrong bộ complet đen, cravat đen. Hai vợ chồng thật đẹp đôi.Trongảnhhọcóvẻtrànđầyhạnhphúc.

TácgiảbàibáovẫnlàphóngviênToddMarks.Bàinàykhôngcó chi tiết gì mới lạ ngoài việc nhà báo vừa tìm ra Lee CayhallBooth, vợ của chủ ngân hàng Phelphs Booth và là một khuônmặt nữ lưu sáng giá trong cộng đồng, là con gái của tử tù SamCayhall.

BàibáođượcviếtvớiluậnđiệunhưnữcôngdânLeeCayhalllàmột tội phạm trốn tránh pháp luật, một nữ lưu manh trà trộntronggiớithượnglưuMemphistừlâunaymớibịlộtmặtnạ.Bàibáo còn đăng lời phát biểu của một số nhân vật tai to, mặt lớnnhưnggiấutên–nhữngngườinàyđềunóihọkinhngạckhibiếtLeeBoothlàcongáicủalãotửtùsắpbịhànhquyết,vàhọngạcnhiênkhônghiểuvìsaomộtdònghọthuộcloạiquítộcnhưhọBooth lại có thể kết thông gia với họ Cayhall quá đỗi bình dân.

Page 336: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Tác giả bài báo còn móc cả chuyện vợ chồng Phelphs Booth cóanhcontraitênWaltnhưnganhnàyhiệnsốngởchâuÂukhôngchịutrởvềHoaKỳ.

BứcảnhnhỏcủabàquảphụKramerinkèmbàibáo.Trênđạithể bài báo không loan tin gì đáng kể về vụ Sam Cayhall ngoàimẩuchuyệnbênlềvềLeeCayhallBooth.

Adamquăngtờbáoxuống.Chấtcàphêtrởthànhđắngnghét.ChàngbùingùitưởngtượngcảnhcôLeethươngmếncủachàngdậy sớm trong buổi sáng trời đẹp hôm nay, thần trí và thể xácmạnh khỏe, vui vẻ, bình yên. Bà pha cà phê uống và chờ anhcháu dậy cùng ăn sáng. Trong lúc uống cà phê bà xem báo. Bànhư người bất ngờ bị đấm vào mặt, bị đá vào bụng. Và như lêncơnđiêndại,bàbỏđi.Bàđiđâu?Nhấtđịnhlàbàkhôngchạyvềvớiôngchồng.Nếubàcómộtôngbạntraiyêuthươngbà,chàođón bà thì may lắm. Nhưng chàng không chắc bà có bạn tình.Chàng chỉ còn có thể cầu mong bà không lái xe trong lúc sayrượu.GiờnàychắclànhữngngườinhàBoothđangbốirối,nhănnhó,bựcdọc.Đángkiếp!Adamnghĩ.Chàngtắm,thayđồrồivàochiếcxeSaabláiđi.Chàngkhônghyvọngnhìnthấychiếcchiếcxe Jaguar màu nâu của cô Lee trong những đường phố củaMemphisnhưngchàngvẫnláixeđivòngvòng.ChàngđếnnhàAuburn – cô Lee không có ở đó. Tuy không tìm được cô nhưngchuyếnđicũnglàmchàngbớtkhóchịu.Đếntrưachàngvềvănphòng.

ÔngkháchduynhấtđếnthămgiàSamtrongngàyChủnhậtcũnglàmộtngườiđếnbấtngờ.Ôngkháchtrạcsáumươi,cómáitócxámvàbộmặttròn,vuivẻ,dễtính.

– Ông Cayhall. – Ông khách nói ngay khi già Sam vừa ngồixuốngghếbênkialướisắt–TôilàRalphGriffin,giáosĩcủakhámđường.Tôimớiđếnđâylàmviệcnênchưađượcgặpônglầnnào.

Page 337: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

GiàSamgậtđầu:

– Chàolinhmục.

– Chào ông. Tôi chắc ông biết vị giáo sĩ tiền nhiệm của tôi ởđây?

– LinhmụcRucker?Vâng,tôibiết.Bâygiờôngấyđâu?

– Thưađãnghỉhưu.

– Tốt thôi. Theo lời Chúa dạy tôi nói thật và tôi nói là tôikhôngưalinhmụcRucker.Theotôi,ngườinhưôngấykhólòngmòđếnđượccửaThiênđường.

LinhmụcGriffinmỉmcười:

– Vâng.Tôicónghenóiôngấykhôngđượcaiưaởđây.

– Khôngđượcaiưalàkhôngđúng,phảinóilàôngấybịkhinhghétmớiđúng.Khôngbiếtvìsaochúngtôikhôngtinôngấy.Tôichorằngcólẽvìôngấytánthànhántửhìnhmàbọntôilạilàtùtửhình,ôngcóthểtưởngtượngđượckhông?ÔngấyđượcThiênChúasaiđếnđểgiúpđỡ,cứuvớtlinhhồnchúngtôinhưngôngấylạichorằngbọnchúngtôiđềuđángbịgiết.ÔngấynóicônglýấyđượcghitrongKinhThánh.Cáigọilàluậtmắtđềnmắt,răngđềnrăng…

LinhmụcGriffintrởthànhnghiêmtrọng,ônghỏi:

– ÔngCayhall…NhưvậylàôngtinởThiênChúa?

—Tôitinchứ!–GiàSamgậtđầu–Cònlinhmụcthìsao?Ýkiếncủaôngvềántửhìnhnhưthếnào?Tôiđặtcâuhỏirõhơn:ôngcóchoántửhìnhlàcầnthiếtkhông?

LinhmụcGriffintrảlờingayvàdứtkhoát:

– Không.

Già Sam ngừng hút thuốc lá, ông lấy tay quạt quạt cho lànkhóitảnđivànhôngườivềphíalướisắtđểquansátnétmặtông

Page 338: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

linhmục:

– Ôngchịukhónóirõhơnđi.Tạisaoônglạichoántửhìnhlàkhôngcầnthiết?

– Vìgiếtngườilàmộtviệcxấu.VìChúaCứuThếchỉthathứmàkhôngbáothù.Ônggiếtngười,đólàônglàmmộtviệcxấu,ngườitagiếtông,ngườitacũnglàmmộtviệcxấu.

– Hallelujah…Ngườianhemtôinóihayquá…

– TôitinchắcChúaJesuskhôngdạychúngtagiếtngườinhưmộthànhđộngtrừngphạt.Chúadạychúngtayêuthươngnhauvàthathứchonhau.

GiàSamgậtđầu:

—Tôi cũng thấy như ông khi tôi đọc Kinh Thánh. Vì nhữngnguyênnhânnàoônglạigiạtđếnnhàtùnàyđểhầuviệcChúa?

– Chúasaitôiđếnđểgiúpcácông.Đólànóivềnguyênnhânthiêngliêng,còntrầntụcthìtôicóngườianhemtrongQuốchộitiểubangmuốntôivềhầuviệcChúaởđây.

GiàSammỉmcườirồichặclưỡi:

– TôichắcôngkhôngthểlàmviệcChúaởđâyđượcdàingàyđâu.Ngườilươngthiệnkhôngthểsốngđượcởnơicửađịangụcnày.Cóthểôngkhôngtinlờitôiđâu,rồiôngsẽthấy.

LinhmụcGriffinchắphaibàntayvàonhaunhưôngsẵnsàngmởcuộccầunguyệndãchiếnngaytạichỗ:

– Mộttrongnhữngviệclàmđầutiêncủatôikhitớiđâylàđếngặpông.Tôimuốnđượcnóichuyệnnhiềuvớiôngtrongnhữngngàytới.Nếuôngbằnglòngtôimuốnđượccùngcầunguyệnvớiông.Nếutôilàmviệcgì,haynóilờigì…khôngđượcđúng,mongôngchỉchotôi.Đâylàvụhànhquyếtthứnhấttrongđờimụcvụcủatôi.

Page 339: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

GiàSamlạimỉmcười:

– Tôi không giúp gì được ông đâu. Đây cũng là lần bị hànhquyếtthứnhấttrongcuộcđờitùđàycủatôi.

– ÔngCayhall!Ôngcósợkhông?

– Tôigiàrồi,thưalinhmục.Vàithángnữathôitôibảymươituổi nếu tôi còn sống được vài tháng nữa. Ai mà không hamsống, sợ chết nhưng với tôi thì đôi khi ý nghĩ về việc mình sắpchết lại là một thảnh thơi. Sống ở đâu thì mới ham chớ sốngtrongkhámtửhìnhthìchẳngnênsốnglàmgìcholâu.

– Nhưngtôithấyôngvẫncứphấnđấuđểsống,phảikhôngạ?

– Vâng.Tôivẫncứbámvíulấycuộcsốngmàtôikhôngbiếtvìsao, tôi bám víu để làm gì? Tôi nói thế này chắc linh mục hiểu:như người bị ung thư bám víu lấy cuộc sống, để rồi khi bị đauđớn,bịhànhhạquálâuchịukhôngcònnổinữa,ngườiđóthấychếtlàmộtgiảithoát.Nhưngthựcrathìchẳngaimuốnchếtcả,ngaycảtôi.

– Tôiđượcbiếtôngcóngườicháulàmluậtsưvềđâyđạidiệnchoông.Tôichắcôngthấyấmlòngvàhãnhdiệnvìanhcháucủaông.

GiàSamchỉcười.LinhmụcGriffinnóitiếp:

– Tôiđãđếnđây,tôisẽởlạiđâyítnhấtcũngphảilàmộtnăm,nửanăm.Tôimongđượcgặpôngtrongnhữngngàytới.Nếuôngmuốngặptôi,xinônggọi.Bấtkểngàyđêmtôixinđếnvớiông.

– CảmơnLinhmục.

– Chắcôngđãbiếtvềnhữngthủtục.Trongmấygiờcuốicùngôngcóquyềnđượccóhaingườiởbênông:luậtsưcủaôngvàcốvấntâmlinhcủaông.Tôisẽrấtvinhdựnếuôngchấpthuậnchotôiđượcởbênông.

Page 340: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Linhmụcđểchotôisuynghĩvềviệcấy.

***

Tối xuống Adam ngồi coi phim video cho qua thì giờ. ChàngngồicạnhmáyđiệnthoạichờcôLeegọivề.Đãmườihaigiờđồnghồ trôi qua kể từ buổi sáng nay chàng không được một tin nàocủabà.Mườigiờchàngngừngcoiphimđểgọiđihaicúđiện.

Hai cú điện thoại đều gọi về duyên hải miền Tây. Chàng gọichomẹchàngởPortland.Bàvuimừngkhinghetiếngchàng.Bàkhông hỏi gì về chuyện ông già Sam Cayhall mà Adam cũngkhông nói. Chàng chỉ nói chàng khoẻ mạnh, làm việc nhiều vàchàngsẽtrởvềChicagotrongvàituầnnữa.Mẹchàngnóibàcóđọc báo và thấy có tin loan về chàng. Bà nhớ chàng nhiều, bàmong có ngày chàng đến thăm bà. Chàng báo tin cô Lee đượcmạnhkhoẻvàcólờihỏithămbà.

Cú điện thoại thứ hai chàng gọi cho Carmen, cô em gái củachàngởĐạihọcBerkeley.Mộtthanhniêntrảlờiđiệnthoại,nếuchàngnhớđúngthìtênanhchàngnàylàKevin,mộtbạntraiđãkhá lâu của cô em chàng. Rồi Carmen đến cầm ống nghe nóichuyệnngay.Côtỏraloâu,hồihộpvìnhữngchuyệnđangdiễnraởMississippiliêncanđếnôngnộivàanhcô.

Côtheodõi vụán trêntivi,trên báovà côloâu nhiềucho cảhaiôngcháu.Adamquảquyếtvớiemchàngđượcantoàn,ngườimiền Nam rất dễ thương và hiền hoà, bây giờ những người KuKlux Klan vẫn còn nhưng họ không còn bạo động nữa. Cóchuyệngìcầnđòihỏi,ngườiKKKnaycũngkéonhauđibiểutìnhônhoànhưbấtcứđoànthểnàokhác.ChàngchoembiếtchàngđangsốngtạinhàcôLee,haicôcháurấthợptínhnhau.

Page 341: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adam ngạc nhiên khi thấy Carmen muốn biết nhiều về ôngnội.Nànghỏianhôngnộilàngườithếnào,giàyếulắmkhông,nóinăngrasao,ôngcótháiđộthếnàovớiconcháu?Ôngcầngì?Ông có vui khi gặp anh không? Bố có giống ông lắm không?…Carmen nói nàng muốn bay về Memphis để gặp ông nội trướcngàyôngbị…ĐâylàviệcmàAdamhoàntoànkhôngngờ.Chàngnói chàng sẽ hỏi ý ông nội về chuyện cô cháu muốn đến thămôngvàsẽchonàngbiếtsau.

Sauđóchàngnằmngủngaytrênsofatrongphòngkhách.Bagiờ sáng ngày thứ Hai, chuông điện thoại reo. Người gọi đến làmộtngườiđànôngtựgiớithiệu:

– TôilàPhelphsBooth.AnhlàAdam?

– Vâng.TôilàAdam.

– AnhgặpcôLeechưa?AnhcótingìcủaLeekhông?

Phelphs hỏi, giọng vẫn bình thường, không gấp gáp quá màcũngkhônglạnhlùngquá.

– Tôichưagặp.Tôichưacótingìvềcôtôitừsángđếngiờ.Cóchuyệngìvậyạ?

– Bàấygặprắcrối.Rượusayláixe,bịbắtbỏbốt…

Adamkêulên:

– Trờiđấtơi..!

– Đâykhôngphảilàlầnđầu.Bịbắtbàấygâygổvớicảnhsát,bịnhốtnămgiờchorãrượu.Cảnhsátbiếtbàấylàvợtôinêngọichotôi.Tôiđếnnơithìbàấyđãđóngtiềnthếthânvàrakhỏinhàtạmgiamrồi.Cóaiđếnđónhoặclàbàấyđitaxi.Tôinghĩcóthểbàấygọivềnhàchoanh.

– Thưakhông.Sángnaykhitôidậycôtôiđãđirồi.Khôngbiếtphảiđitìmởđâu,tôiđànhởnhàchờ.

Page 342: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôi nghĩ bà ấy vào thẳng một dưỡng đường nào đó màkhôngmuốnchochúngtabiết.Nếubàấyyêucầudưỡngđườnggiữ kín tên tuổi thì chúng ta cũng khó tìm. Đành đợi bà ấy gọihaytrởvềthôi.Bâygiờcóviệcnàytôimuốnnhờanh,nếuanhchịugiúpthìquátốt.

– Việcgìạ?–Adamhỏi.

– XecủaLeecònđểởbãigiữxecủacảnhsát.Tôiđãlấyđượcgiấy lãnh xe ra cùng chìa khoá. Ta cần đưa cái xe ấy ra khỏi đótrướckhitrờisáng.

Adam bỗng cảm thấy chàng có tội. Nếu chàng cứ ở Chicago,đừng trở về đây, những vụ bới móc con cháu ông già SamCayhallđãkhôngxảyra.

– Chỉchotôicáchđếnlấyxe.–Adamnói.

– Anh xuống chờ tôi trước cửa nhà, tôi đến đó trong mườiphútnữa.

Adam đánh răng, rửa mặt, thay y phục rồi xuống đứng chờtrướccửanhà.MộtchiếcxeMercedesđenlừlừtiếnđếnvàdừnglại.Chàngvàoxe.

Haingườibắttaynhauvìbắttaylàmộtcửchỉlễđộ.Phelphsbậnbộđồvậnđộngviênchạybộmàutrắng,độimũCubs.Ôngchoxechạychậmtrênconđườngvắng.

– Tôi chắc Lee có nói cho anh biết đôi điều về tôi? – Phelphshỏi,giọngbìnhthản,khôngcayđắngcũngkhôngoántrách.

– Vâng.Mộtđôichuyện.–Adamtrảlời.

– Những gì Lee nói đều không sai. Vì vậy tôi thấy chúng tachẳngnênnhắclạihaythanhminhlàmgì.

“Đúngvậy.Thếlànhất…”Adamnghĩthầm,chànghưởngứngngay:

Page 343: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vâng. Chúng ta nói đến chuyện khác thì hơn, như chuyệnđánhbóngchẳnghạn.ÔngáimộđộiCubs?

– LâurồivàsẽmãimãiáimộCubs.Cònanh?

– ĐộicủatôicũnglàđộiCubs.TôiởChicagonênđượcđếnsânxem Cubs ra sân đấu và thắng nhiều lần. Tôi thích nhất là tayđánhSandberg.Cònông?

– Tôi thích những tay đã có tuổi, như Ernie Bank và RonSantos. Đó là những tên tuổi đánh dấu thời đại hoàng kim củabóngchày,khinhữnghảothủcòntrongsạch,còntrungthànhvới màu cờ, sắc áo của đội mình, thời đại ta có thể biết chắcthànhphầnđộibóngtaưathíchnămtớisẽgồmcónhữngai.Tôivẫn còn yêu thích bóng bầu dục nhưng tôi bị thất vọng nhiều,tiền và lòng tham tiền đã làm ô nhiễm môn thể thao hấp dẫnnhấtnày.

Adam thấy chuyện ly kỳ là người làm ngân hàng chuyênnghiệp như Phelphs Booth lại than phiền và thất vọng về tậtthamtiềncủangườiđời.

– Nếu những tay chơi thể thao kiệt xuất đòi được trả nhữngkhoản tiền xứng đáng với tài năng của họ thì có gì đáng chêtrách?–Chànghỏi–Cógìxấunếungườicótàibántàinăngcủahọvớigiácaonhất?

Phelphslắcđầu:

– Chỉcótàinémbanh,bắtbanhthôimàđòitrảđếnnămtriệuđôlàđiềuphilý!

– ÔngnóisaovềnhữngcasĩnhạcRock?Nhữngngườichỉhòhét,uốnéokhôngthôimàmỗinămkiếmtớinămmươitriệuđô?

Khôngtrảlờithẳngcâuhỏi,Phelphschỉnói:

– Véhạngbétvàocoitrậnđấubanhbầudụcmàđếnhaimươiđôcũnglàđiềuphilý!

Page 344: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Biếtbaonhiêulàngườiphụcvụđểchomộttrậnđấucóthểthành hình. Tôi thấy khán giả chẳng ai phàn nàn gì về tiền vévàocửa,miễnlàtrậnđấusôinổi,sânbãitốt,phụcvụchuđáo.

Hai người trao đổi những ý kiến linh tinh trong lúc chiếc xelướtêmtrongthànhphốêmvắngkhiđêmgầnsáng.Cuốicùnghọ cũng phải nói với nhau về người đàn bà mà cả hai cùng yêuthương.

– Nghetôi,Adam.–Phelphsđộtngộtnói–Leecónóivớianhvềvấnđềrượucủabàấychứ?

– Vâng.Côtôinóilàcôtôinghiệnrượu.

– Khánặngđấy.ĐâylàlầnthứhaiLeebịcảnhsátbắtvềtộiláixekhisayrượu.Lầntrướctôithuxếpđượcđểtinkhônglênbáo,lầnnàykhôngbiếttôicóbịtđiđượckhông.Leeđanglàngườibịdưluậnchúýtrongthànhphốnày.Rấtmaylàhồitốibàấyláixemàkhôngđụngphảiai.

Phelphsdừngxetrướctrụsởcảnhsát,ôngnóitiếp:

– Leeđãđicai,nghiệnlạirồilạiđicainămsáulầnrồi.

– Nămsáulần?Côtôinóilàbalần.

– Đừng bao giờ anh tin lời người nghiện rượu nói về chuyệncai nghiện của mình. Tôi nói chắc chắn là năm lần rồi. Nhà cainghiệncôanhthíchđếnnhấtlànhàSpringởbênbờsôngcáchđâykhoảngbamươicâysố.Chỗấyđẹp,thơmộng,cainghiệnrấthữu hiệu. Cai rượu và cai ma túy luôn. Đó là trung tâm cainghiện hiện đại của những người có tiền. Giá phải chi cho mỗingàyđiềutrị ởđấy làhaingàn đô.Tôi chihết.Tôi sẵnsàng chimọikhoảnmiễnlàLeeđượcvuikhỏe.

– Mỗilầncôtôiởđấyđộbaonhiêungày?

– Khôngnhấtđịnh.Ítnhấtlàmộttuần,cólầnmộttháng.Phítổnđốivớitôikhônglàvấnđề.

Page 345: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Imlặngtrongvàigiây,rồiAdamhỏi:

– Ôngmuốntôilàmgì?

– Trước mắt chúng ta hãy lo tìm xem Lee ở đâu đã. Vài giờnữatôisẽchothưkýcủatôigọiđiệntìmLeeởkhắpnơibàấycóthểđến.Chắcchắnbàấychỉđếnmộttrungtâmcainghiệnnàođóthôi.Khitìmđược,anhnênđếnthămbàấy.Tôibiếtanhbận,nhất là lúc này anh chẳng còn tâm trí đâu, nhưng nếu anh cóthể,hoặckhixongviệc…Cònmấyngàynữanhỉ?

Phelphshỏimơhồ,Adamcũngtrảlờimơhồ:

– Chínngày.

HaingườicùngtránhkhôngnóiđếncáitênSamCayhall.

– Chínngày!–Phelphsnhắclại–Tôimonganhcốgắngdànhthìgiờđithămbàcôanh.KhivụParchmanxong,tôiđềnghịanhvềChicago,đừngởlạiđây.

– TôivềChicago?Bỏcôtôisốngmộtmìnhởđây?

Phelphsgậtđầu:

– Vâng.Nghethìcóvẻtànnhẫnnhưngcầnphảinhưthế.Cónhiều nguyên nhân gây phiền muộn, lo âu, chán nản cho Lee.Tôinhậntôilàmộttrongnhữngnguyênnhânấy.Chắcanhcũngthấygiađìnhanh,dònghọanhcũnglàmộtnguyênnhânchứ?Côanhyêuthươnganhnhưnganhcũnggợichocôanhnhớlạinhững ác mộng, những tủi cực và những đau khổ, những rayrứt. Anh không nên giận tôi khi tôi nói những lời này. Tôi biếtnhữnglờitôinóilàmanhđaunhưngđólàsựthật.

Adam nghiêng mặt nhìn ngây sang những hàng đèn điệntrướcđồncảnhsátbênkiađường.

– CólầnLeeđãbỏđượcrượuliềntrongnămnăm.–Phelphsnóitiếp,giọngtrầmtrầm–Tôiđãyêntrínhưvậylàyênrồi.Thếrồiônggiàbịbắtlại,bịkếtán,rồibốanh…KhiLeeđiđưađámbố

Page 346: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

anhtrởvề,bàấynghiệnlại.Nghiệnnặngnữa.Lầnnàytôicũngtưởng đời bà ấy đến đấy là hết. Không ngờ Lee gượng lại được.Thếrồianhtrởvềvìvụônggià…TakhôngthểtráchLeetrởvềvớirượu.

Phelphsbuôngnhẹsautiếngthởdài:

– Anhphảixacôanh.

Adamkêulên:

– Tạisaotôilạiphảixacôtôi?Tôiyêuthươngcôtôi…

– Đồngý.Vàcôanhyêuthuơnganh.Tôicôngnhậnnhưthếnhưnganhphảiyêuthươngcôanhtừxamớiđược.TừChicagoanhgửithư,gửiquàchocôanh,mỗithánggọiđiệnnóichuyệnvới bà vài lần hay nhiều hơn nếu anh muốn. Nói với cô anh vềthờitiếtnónglạnh,thờitrang,phimảnh,tiểuthuyết,nướchoa,chuyệnanhmuốnlấyvợhoặcanhchưamuốnlấyvợ…Chuyệngìcũngđượcnhưngtránhđừngnóiđếnchuyệngiađìnhanh.

Adamnghẹnlời:

– Côtôicôđơn…Aisẽsănsóc..?

– Bàcôanhđãgầnnămmươicáixuânrồi,Adam.Bàấycònbébỏng,ngâythơgìnữamàcầncóngườisănsóc.Bàấycócátínhkhámạnh,quensốngđộclập,khôngcầnnhờvảbấtcứai.Bàấybiếtrõhơnanhvàtôivềbệnhnghiệnrượuvàviệccairượu.Nếubàấymuốnuốnglàbàấyuống,khôngaingănđược.Muốncai,bàấythảnnhiênđicai.Cóaibắtđượcbàấyđicaiđâu.Caimàcótiền,cóđủphươngtiệnthìdễthôi,giữđừngbịnghiệnlạimớilàkhó.

Phelphslạithởdài:

– Tôirấttiếc.TôikhôngđemlạiđượcảnhhưởngnàotốtchoLee.Anhcũngvậy.

Adamcốnéntiếngthởdài,chàngđưatayramởcửaxe:

Page 347: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôixinlỗinếutôilàmphiềnôngvàgiađìnhông.Tôikhôngcốý.

Phelphsmỉmcười,ôngđặtbàntaylênvaiAdam:

– Đừngnghĩngợigì.Khôngbiếtanhcótinkhôngkhitôinóigiađìnhtôicòncónhiềuchuyệnbêbốihơngiađìnhanhnhiều.Nếuanhthấynhữngbộxươnggiấutrongtủcủagiađìnhtôi…

PhelphsđưachoAdamgiấylãnhxevàxâuchìakhoá:

– Anhvàocổngđólấyxevềchocôanh.

Adam đứng bên đường nhìn theo chiếc Mercedes trôi đi rồibiếnmất.ChàngcócáicảmgiácrõrànglàPhelphsBoothvẫncònyêuthuơngnồngnàncôLee.

Page 348: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương33

Mộtngàymớibắtđầuvớicơnkhủnghoảng:CôLeesayrượu,lái xe, bị cảnh sát bắt và từ đồn cảnh sát ra bà đi biệt không vềnhà mà cũng không gọi điện về nhà cho anh cháu. Adam nóngruột, bồn chồn, âu lo. Đây là lần thứ nhất trong đời chàng gặptìnhtrạngnày.Từtrướcchưamộtngườithânnàocủachànglàmchàngloâu.

Vào lúc 12 giờ trưa ông chú Phelphs gọi đến văn phòng choAdambiếtôngchưatìmrađượccôLee.Ôngđãhỏitấtcảnhữngtrung tâm cai nghiện, những bệnh viện, dưỡng đường trongvònghaitrămcâysốquanhMemphis,khôngnơinàotrảlờihọcótiếpnhậnbàLeeBooth.Cuộctìmkiếmvẫnđangtiếnhành.

AdamđếnthưviệnLuậtcủakhámđườnglúcbagiờtrưa.SamCayhallđượcđưađếnđókhoảngbamươiphútsau.Ônggiàcóvẻkhông được vui, ông đã nghe được tin xấu trên màn hình tivitronggiờpháttintrưanay.Đơnkhángánvàđơnkhiếunạicủaôngđềubịbác.ĐệngũPhápviệnchuẩnyquyếtđịnhcủatoàántiểubangMississippibácbỏviệctửtùSamCayhallchốngviệcbịhành quyết trong phòng hơi độc. Toà án bang Mississippi cũngbácđơnkhiếunạivềviệcluậtsưBenjaminKeyesbiệnhộkhônghữu hiệu cho can phạm Sam Cayhall trong phiên xử cách đâychínnăm.

Chỉ còn chín ngày nữa. Già Sam vào phòng, ngồi xuống ghếnhưngthayvìrútthuốcláchâmhútnhưmọilần,ônghỏinhưanhbéconnămbảytuổihỏiquà:

Page 349: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– KemEskimođâu?

ÔngcóyêucầuAdamđemvàochoôngmấycâykemEskimosô-cô-la sữa, món ông thích ăn từ thời nhỏ và đã lâu lắm ôngkhông được ăn. Adam lấy từ dưới chân bàn lên cái phích đựngkem.

– Có đây. Con phải nói mãi mới đem được vào cho ông đấy.Ngườitasợthuốcđộchoặcôngcólàmsaohọsẽphảichịutráchnhiệm.

GiàSamcầmcâykemlênngắmnghía,cẩnthậnbócgiấybọc,thè lưỡi liếm nhẹ lớp sô-cô-la vỏ kem trước khi cắn một miếnglớn. Ông nhắm mắt lại để thưởng thức sâu đậm hơn. Nửa phútsau cây kem thứ hai được lấy ra khỏi phích. Trước khi thưởngthứccâykemthứhainày,giàSammớinói:

– Coi bộ công cuộc làm ăn của ông cháu ta không được khá.Phảikhôngcon?

– Vâng. – Adam lấy trong tập hồ sơ ra mấy tờ giấy – Đây lànhữngánlệnhcủatoàbácbỏđơnkhángáncủaôngcháuta.Ôngđọcnhé?

GiàSamlắcđầu:

– Ôngkhôngcầnđọc.Bâygiờconđịnhlàmgì?

– Conmuốnchứngminhôngbịđiênloạnquánặng,nặngđếnmứcphápluậtkhôngthểhànhquyếtôngđược.Ôngđiênvàôngquágià,ôngkhôngcònđủsángsuốtđểbiếtôngbịtrừngphạt.

GiàSamvừaănvừalắcđầu:

– Khôngđượcđâu,conơi…

– Thưaông…tạisaolạikhôngđượcạ?

– Tạivìôngkhôngđiên.Tạivìônghoàntoànsángsuốt,ôngbiếtrõvìsaoôngbịngườitagiết.Việcấykhôngđượclàtạivìđó

Page 350: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

làviệcmàbấtcứluậtsưnàocũnglàmkhiđãhếtthuốcchữa.

– Ôngmuốnchúngtabỏcuộcsao?

GiàSamlạiđưacâykemlênnhìnngắm.Cóvẻôngcoiviệcănkem quan trọng hơn việc anh cháu bỏ cuộc hay theo cuộc.Nhưngrồiôngcũngnhẩnnhanói:

– Ôngthấyconbỏcuộccũngcólýlắmđấy.

Thayvìngồiởghếluậtsưbênkiabàn,Adamđếnngồisátbênôngnộichàng:

– Sao ông nói vậy? Tại sao ông lại đổi thái độ, ông khôngmuốntranhđấunữa?

Ônggiànhúnvai:

– Ông cũng không biết tại sao. Chỉ biết là bây giờ ông có ýnghĩkhác..

– Nóichoconngheđi…

– Mấyđêmnayôngnhớđếnmộtôngbạnthâncủaông.Ôngấybằngtuổiông,cùnghọcmộttrường,mộtlớpvớiôngnhưngđẹptraihơnông,thôngminhhơnông,đứchạnhcũnghơnông.Nămôngấyvàônghaimươisáutuổi,ôngấylấyvợ.Bàvợôngấyđẹp, có học, con nhà giàu, yêu thương chồng, đẻ mấy đứa conthậtdễthương.Haiôngbàcónhàriêngtrongkhiôngcứlẹtđẹtởtrạikhôngsaovềđượcthànhphố.Thếrồiôngấychếtvìtainạnđụng xe. Chết ngay. Vậy là bỏ lại hết, ông ấy chẳng còn đượchưởng gì cả. Còn ông, ông sống dai dẳng mãi đến bây giờ. Bốnmươimấynămsaungàyôngđưađámmaôngbạnôngrồiđấy.Đólàchưakểkhôngbiếtbaonhiêungườitrẻhơnôngnhiềumàchếttrướcông.Chếtlúcnào,chếtlúcbaonhiêutuổi,chếtởđâuthì cũng là chết thôi. Tại sao ta coi thường cái chết của ngườikhácmàtalạicoitrọngcáichếtcủataquáđếnnhưthếchứ?

GiàSamnhìnanhcháubằngánhmắtthậtbuồnvàanphận:

Page 351: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Adam…conơi…Ônggiàrồi…Ôngmệtmỏi.ôngkhôngcònmuốnsốngnữa…

Anhcháunhănnhó:

– Ôngơi…Conxinông..

– Đểchoôngđitacómấycáilợinày:áplựcsẽkhôngđeonặnglênvaicon,consẽkhôngphảichạyđầunàysangđầukianănnỉmấy thằng chó đẻ. Con van xin chúng nó cũng có tha cho ôngđâu.Bỏđi,consẽkhôngcócáimặccảmconbịthấtbạikhichúnggiếtông.Khichấpnhậncáichết,ôngsẽcóthểsốngnhữngngàycuốicùngcủaôngđườnghoànghơn,canđảmhơn.Ôngcháutasẽcónhiềuthìgiờtròchuyện,tâmsựvớinhauhơn.Đằngnàorồiôngcũngchếtmà.Đểôngchếtbâygiờtasẽlàmchonhiềungườiđượcsungsướng:nhữngngườinhàKramer,nhữngngườinàycóquyềnđượcthấyôngchết.RồibọnMcAllister,RoxburghvàtámmươitámphầntrămdânHoaKỳlànhữngngườitánthànhántửhình. Ta sẽ giúp vào việc thi hành pháp luật và bảo vệ công lý,bảo vệ xã hội xứ này. Như vậy không tốt hơn ư? Ông sẽ lữngthữngđivàophònghơithayvìđểchongườitatưởngtượngônglàlãogiàthamsống,sợchết,quìmọp,vanxin…

Anhcháunóinhưrênrỉ:

– Ôngơi…tạisaoônglạiyếumềmnhưthếnày?Mớihômquaôngcòncứngcỏilắmmà…

– Adam…Ôngđãnóiônggiàrồi.Ôngkhôngcònmuốngồngmình lên chiếu đấu nữa. Ông đã sống cả một cuộc đời dài. Conthử nghĩ xem… Nếu con cứu được ông khỏi bị thụ án, sẽ cónhững gì tốt đẹp, đáng sống để hưởng đến với đời ông? Ông cóđược ra khỏi nơi đây không? Con sẽ trở về Chicago làm việc tốitămmắtmũi.Ôngbiếtconsẽđếnthămôngbấtcứlúcnàoconcóthì giờ nhưng con sẽ có rất ít thì giờ để có thể đến thăm ông.

Page 352: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ngoàicôngviệcconcòncóvợconnữachứ.Consẽviếtthư,gửithiếp Giáng sinh, gửi quà cho ông. Còn ông thì cứ sống dài dàitrongkhámTửchođếnmộtlúcnàođókhôngcóhơiđộc,hơiđịagìôngcũngđứngtim,tắtthở.Ôngkhôngbiquanđâu,dùconcólạcquanđếnmấyconcũngphảithấyôngchẳngcònsốngđượcbaolâunữachứ?

Anhcháunghẹnngào:

– Con không muốn thấy ông… như lúc này. Con muốn thấyônggâygổ,ănthuađủvớingườikhác..

GiàSamđiềmnhiênănkem:

– Ôngchántấtcảrồi.

– Ôngkhôngthểngồiyên,khoanhtaychongườitagiếtông.Ôngphảichiếnđấuđếncùng.ôngđãchiếnđấucảchínnămtrờirồi,naychỉcòncómấyngàynữathôisaoônglạibỏcuộc?

– Vìvôích,conơi.Làmgìthìcuốicùngtacũngthua.

– Thuacũngphảiđánh.Ôngơi,conxinông…Ônghãychiếnđấuvớiconđếnphútcuốicùng…

Anh cháu rơm rớm nước mắt. Ông già xúc động lặng đi nửaphútrồimôiôngnởnụcườihiền:

– Rồi.Được.Conmuốnđánhthìtađánh.Bâygiờconđịnhlàmgì?

– Ngàymaisẽcómộtchuyênviênđếnxétnghiệmtinhthầnông.

– Chuyênviêngì?

– BácsĩđiềutrịbệnhtâmthầnđếntừChicago.

Ônggiàlạimỉmcười:

– Ông tỉnh queo như thế này đời nào hắn chứng nhận ôngloạnthầnkinh?

Page 353: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Bácsĩnàykhác.Ôngấylàmviệcchocôngtycủacon,ôngấysẽchứngnhậnđúngnhưýtamuốn.

– Aisẽtrảtiềnchohắn?

– Công ty luật Kravitz & Bane. Có nhiều người ở Chicago,nhữngngườiMỹgốcDoThái,vẫnbậntâmđếnviệcgiữchoôngkhỏichết.Nhữngngườiấychitiền.Bácsĩsẽđếnxétnghiệmchoôngvàviếtmộtbáocáonêurõtìnhtrạngôngvìquágiàlãonêntrởthànhlẩmcẩm,khôngcònnhớbiếtgìnhiều,nóinăngloạngquạng..

– Theoôngthìrồicũngchỉlàcôngcốcthôi.Giàtrẻ,điêntỉnhgìchúngnócũnggiếttuốt.ConkhôngnhớởTexaschúngxửtửmộtemmớimườimấytuổingớngẩnvìđầuócchậmpháttriểnđóư?

– Con nhớ chứ. Nhưng đây không phải là Texas. Mỗi vụ mộtkhác. Không vụ nào giống vụ nào. Ông cứ cộng tác với bọn conđi.

– Bọnconlànhữngai?

– LàconvớiGoodman.ÔngbiếtGoodmanrồi.Ôngấylochoôngnhiềulắm.Concầncóôngấytrợlực.Mộtmìnhconloviệckhôngxuểtrongmấyngàytới.

Già Sam không nói gì. Đã ăn liền một lúc năm cây kem, ôngđứnglênđiđilạilạitrongphòng.Chàngtrainóitiếp:

– Tối hôm qua con có gọi điện nói chuyện với Carmen, emcon.Emconmuốnđếngặpông.

GiàSamđứnglại:

– Saonólạimuốnđếngặpông?

– Conkhôngbiết,conkhônggợiýchoemconđến.Nóđưaraýkiếnấy.Connóiconphảithưavớiôngtrướcđã.

Page 354: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Chưabaogiờôngđượcthấynócả.

– Chínhvìthếnómớimuốnđếnđểđượcnhìnthấyôngvàđểđượcôngnhìnthấynó.Nólàcháugáiduynhấtcủaôngđấy,ôngạ.

GiàSamrútđiếuthuốcđưalênmôi,ôngtầnngầnrồilắcđầu:

– Ông không muốn cháu gái ông nhìn thấy ông nội nó khốnkhổ,khốnnạnnhưthếnày.Tộinghiệpnó.Khôngchonógặplàhơn.

– Emcongiốngtínhcon.ChúngconmangdòngmáuCayhalltrongngười.Chúngconchịuđựngđượcnhữngcảmgiácmạnh.Conxinôngchoemconđượcgặpông.

– Để ông nghĩ xem. Còn cô Lee? Cô ấy có còn muốn gặp ôngnữakhông?

– Vẫncònchứạ.Ôngchophéplàcôấyđếnngay.

Adam ngài ngại khi nói như thế. Nếu cô Lee của chàng phảiquacuộcđiềutrịcairượudàingàyởmộttrungtâmcainghiệnnàođócôsẽkhôngthểvềđượcđểgặpmặtôngnộichàngtrongvòngbảyngàysắptới.GiàSamnói,giọngtrầmtrầm:

– NgaylúcnàyôngkhôngmuốnchoLeevàCarmenđếngặpông.Leeđãkhônggặpôngcảmườinămnayrồi.Ôngmuốncôấygiữ mãi hình ảnh của ông mười năm về trước. Còn Carmen thìthậttìnhôngkhôngmuốnnóthấyôngnộinóthảmthươngnhưthếnày.Đừngđểchonóthấyông,đỡkhổchonóhơn.

Anhcháuimlặng.

Saukhiđiquanhquẩnvàivòngtrongphòngônggiàdừnglại:

– Đượcrồi.Gácchuyệngặpmặtlại,ôngtrảlờiconsau.Ngàymai con cho lão bác sĩ bất lương đến đây gặp ông. Ông sẽ đóngvaiônggiàngớngẩnchohắnhànhnghề.KemEskimotuyệthảo.

Page 355: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Lầnsauconđếnnhớđemchoôngmộtchụccáinữa.

***

LucasMannđứngchờAdamởcổngkhámđường.

– Cho nói chuyện chút. – Lucas nói qua cửa xe – Cho xe vàochỗkia.

Đã năm giờ chiều, trời nóng bức và oi ẩm. Ra khỏi xe AdamcùngđivớiluậtsưLucasMannđếnchiếnghếđádướigốccâysồicổthụ.

– GiàSamthếnào?–Lucashỏi.

– Bìnhthườngthôi.Khôngcógìđặcbiệt.

– Tôicầngặpanhđểchoanhbiếtnộitrongngàyhômnaycómười lăm đơn yêu cầu được phỏng vấn Sam Cayhall. Bọn nhàbáomỗingàymộtđếnđônghơn.

Adamnóingay:

– Ôngtôikhôngchophỏngvấn.

– Cònanh?Cómấyngườimuốnphỏngvấnanhđấy.

Adamlắcđầu:

– Tôi cũng vậy. Rất tiếc chúng tôi không thể làm vừa lòngmấyanhnhàbáođược.Khôngcóchuyệnphỏngvấn.

– Được thôi. Tùy anh và ông già. Lần tới anh ghé qua vănphòngtôi,tôiđưaanhtờtuyênbốkhôngchophỏngvấnđểanhđưa ông già ký. Với tờ tuyên bố ấy tôi sẽ có quyền bảo bọn nhàbáo đi chỗ khác chơi. Anh có biết Tổng giám thị Naifeh lên cơnđautimphảivàobệnhviệnkhông?

– Tôicóđọctinấytrênbáosángnay.

Page 356: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngấysẽkhôngchủtrìcuộchànhquyết.NgườithaythếlàGeorgeNugent,phóTổngGiámthị,mộtnhânvậtkỳcụcratròđấy.Hắntalàsĩquanhồihưu,tácphonglínhtập,línhtẩykhóchịulắm.

– KhôngănthuagìđếntôivàgiàSam.Hắnkhôngthểlàmgìđượcngoàinhữnggìphápluậtchophéphắnlàm.

– Đúng.Tôichỉbáođểanhbiếtthếthôi.Cònchuyệnnày:tôicó người bạn hiện là luật sư cố vấn cho Thống đốc McAllister.Anh ta cho tôi biết ông Thống đốc có vẻ muốn nhận được đơnxinkhoanhồngcủaôngCayhallđấy.

Adam nghĩ thầm: “Hắn chỉ muốn có dịp lên tivi thôi. Ôngmình nói đúng. Có xin thì hắn cũng giết. Nhưng mình xin thìhắncódịpxuấthiệnvớitưcáchThốngđốc..”Chànghỏi:

– ÔngthânvớiThốngđốclắmà?

Lucaslắcđầu:

– Khôngdámđâu.Tôikhinhôngta.

– Thânchủcủatôicũngvậy.ThânchủcủatôicấmtôikhôngđượcxinxỏgìôngThốngđốc.

– Đó là quyền của ông Cayhall. Tôi thì tôi thấy có xin khoanhồngcũngchẳngcógìhạicả.Ônggiàđãlàmdichúcchưa?

– Đanglàm.

– Ôngấymuốnđượcchônởđâu?

– TrongnghĩatrangthànhphốClanton.

HaingườiđitrởlạichỗAdamđậuxe.VừađiLucasvừanói:

– ThihàisẽđượcđemtớiTangnghiquángầnđâynhất.Thânnhânđếnđónhậnthihài.Cuộcgặpmặtthânnhânsẽngừngbốngiờtrướcgiờhànhquyết.Kểtừlúcđócanphạmchỉcóhaingườiở gần: luật sư và vị cố vấn tâm linh. Ông Cayhall cần chọn hai

Page 357: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ngườilàmchứngvàchotôibiếttên.Nếuôngấykhôngmuốncóaithìthôi.

– Cảmơn.Tôisẽnóiđểôngtôibiết.

Page 358: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương34

PhóTổnggiámthịGeorgeNugentbướcvàokhuAnninhTốiđa,tứckhutửHình,nghiêmtrọngnhưôngtướngbốnsaođithịsát doanh trại. Ông trừng mắt nhìn đầu tóc rồi nhìn xuống đôigiàycủamộtanhgiámthịvàgằngiọng:

– Hớttóctheođúngluật.Lầnsautôicònthấymáitócbầyhầynàycủaanhlàtôiphạt.Đánhgiàychobóng.

PackermởcửađivàodãyA.Đứnglạibêncửa,anhtabáocáo:

– SamCayhallởphòngsáu.

Nugentđivào hànhlang, vẻmặtnghiêm trọng,không thèmnhìn vào những phòng giam hai bên đường đi. Dừng lại trướcsongsắtphònggiamsố6,ôngtanhìnvào.SamCayhallmặcáothụng, quần soóc, đang ngồi lọc cọc mổ cò lên chiếc máy đánhchữcổlỗsĩ.

Thấy người đến, già Sam nhìn ra rồi lại tiếp tục lách cách gõmáy.

– Sam!TôilàGeorgeNugent.

Già Sam đã nghe bọn giám thị, ông gọi là bọn đầu trâu mặtngựa, gián tiếp báo cho các tử tù biết Tổng giám thị Naifeh lêncơn đau tim đã đi nằm bệnh viện, người thay thế là phó TổnggiámthịGeorgeNugent.KhôngnhìnragiàSamhỏi:

– Anhmuốngì?

– Tôimuốngặpông.

– Gặp rồi đó. Anh còn muốn gì nữa? Tôi đang bận. Lúc khác

Page 359: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

anhtrởlại.

Gullit ở phòng bên trái, Henshaw ở phòng bên phải, cùng rađứngởsongsắtđểnghecuộcđốithoạigiữagiàSamvàNugent,anhphóTổnggiámthịmới.

Nugenthắnggiọngrồilongtrọngnói:

– TôilàphóTổnggiámthị.TổnggiámthịNaifehbổnhiệmtôiquảnlýtoànkhunàyvàđặcbiệtphụtráchđiềukhiểnvụhànhquyếtông.Cóvàiviệctôicầnthảoluậnvớiông.

Già Sam vẫn chú tâm vào việc đánh máy chữ. Ông thốt lêntiếng chửi thề khi gõ lầm một chữ. Ông làm như không nghetiếngNugent.Đứngngoàisongsắtnhìnvào,Nugentlạihỏi:

– Sam…Tôinóichuyệnvớiôngvàiphútđượckhông?

TừphòngbênHenshawđưaralờikhuyếncáo:

– Phảigọiôngấylàôngchứ?ÔngCayhall…ôngấyđâuphảilàbạnanhmàanhgọiôngấylàSam…

Gullitlêntiếng:

– Ê! Giày anh đi là giày nhà binh. Xi-zin sao lại đi giày nhàbinhtotổbố?Bộanhkhôngcóđôigiàyđànghoàngnàohaysaomàphảithađôigiàylínhấy?

Nugentgầmgừ:

– Mấy người đi vào trong. Tôi không nói chuyện với mấyngười…–Nugentnóilớn.

Henshawnóilớnhơn:

– Cònlâuấy.Aithèmnóichuyệnvớianh?Bọnnàythấyanhănnóibấtlịchsựngứataichịukhôngnổinênbọnnàyphảinóichoanhbiết.ÔngCayhallnóilàôngđangbận,bộanhđiếchaysaomàanhcứđứngđấylàmphiềnôngấymãi?MuốnđượchầuchuyệnôngCayhalllúckhácanhtrởlại…

Page 360: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Nugentdậmchân:

– Tôiralệnhchocácanhcâmmồm!

Gullitlớntiếngchoanhemtùcảdãyngherõ:

– Khôngdámđâu.Anhlàcáithágìmàđòiralệnhchochúngtôicâmmồm.Vìanhđiếcnênchúngtôiphảinóilớn.Anhlàmgìchúng tôi? Còng tay, còng chân chăng? Cứ việc. Bỏ đói chăng?Nênlắm.Anhcứlàmđirồikhắcbiếtthằngnàovỡmặt..

ĐặtmáychữxuốnggiườnggiàSamchâmthuốchút,rađứngbênsongsắt,thởkhóirahànhlang:

– Anhmuốngì?–GiàSamhỏi.

– Muốntraođổivàichuyệnvớiông.

– Biếtrồi.Đừngcónhắcđi,nhắclạimãi.Chuyệngì?

– Ôngviếtdichúcchưa?

– Viết chưa hay viết rồi không phải là việc của anh, anh hỏilàmcáigì?Dichúclàmộtvănkiệnriêngchỉnhữngngườiđượcủythácmớicóquyềnmởrasaukhingườiviếtdichúcđãchết.Đólàluật.Anhkhôngbiếtà?

Gullitcườikhẩy:

– Nguơilàngu.Nguhếtchỗchê!

Henshawtiếplời:

– Nguhếtnướcnói.Khôngthểtinđược.Khôngbiếtbọnđầutrâumócởđâuraanhcàchớnnày!

BộmặtanhlínhtẩyNugentnaytrởthànhcaitùtừmàutrắngnhạtchuyểnsangmàuxanhtái:

– Tôicầnbiếtôngcóýđịnhnhưthếnàovềnhữngvậtôngđểlại.

– Khỏi lo. Tôi có đồ vật gì nhiều đâu. Có khoản ấy trong dichúccủatôi.

Page 361: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôimongôngđừnggâykhókhăn,Sam…

Gullitlạilalớn:

– Điếcà?ĐãbảophảigọiôngấylàôngCayhall…

Búng mẩu thuốc lá qua song sắt, già Sam nói rành rọt từngtiếngnhưnóivớimộtanhđạingốc:

– Tôimàgâykhókhănà?Tôigâykhókhănlàmcáigìchứ?Dùcónguđếnmấyanhcũngphảithấyrằngnếutôigâykhókhănthìcáithântôichỉthêmkhốnkhổ,khốnnạnthôi.Tôihoàntoàncộngtácvớichínhquyềntrongviệcchínhquyềngiếttôi.Tôilàmộtcôngdânyêunước.TrướckhiNhànướcchotôivàođây,tôivẫnđibầuđềuvàđóngthuếđầyđủ.TôikiêuhãnhlàmộtcôngdânHoaKỳ.Dùđấtnướcnàysắpxìhơiđộcvàophổitôichotôichết tôi vẫn yêu đất nước này. Tôi là một tù nhân gương mẫu.Anhtinđi.Đừngsợ.

Giám thị Parker là người thích thú nhất khi nghe cuộc đốithoạinày.Đứngbêncửavàohànhlang,anhtacườitủmtỉm.

Nugentvẫnchưachịuthua:

– Tôi cần có tên hai người do ông muốn có mặt trong cuộchànhquyết.Ôngđượcquyềncóhaingười.

– Tôi chưa quyết định có mời ai hay không. Lấy vợ hay lênlàmvua,làmtổngthốngthìmớinênmờikháchđếnchứngkiến.Bị tống vào phòng hơi độc thì mời người thân đến xem làm gì.Baogiờanhvàophònganhcómờiaithìmời,tôithìkhôngchắcđâu.

Gullit, Henshaw cười ré lên. Tử tù toàn khu cười theo. Lànsóng cười cuồn cuộn trôi trong hành lang A khu Tử hình. CaingụcNugentkhôngcòncáchứngphónàohayhơnlàcáchnhúnvaitỏvẻkhinhmạnrồirútluicótrậttự.

– Tôisẽtrởlại.

Page 362: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ĐólàlờiđedọacủacaingụcNugenttrênđườngrútlui.

Đámtửtùlalên:

– Ngườisẽtrởlại…Lãnhtụsẽtrởlại…HeilHitler!

***

Chuyến đi đến khám đường khởi hành từ thành phố vào lúcxếtrưakhônghứahẹngìnhiều.

Adamláixe,luậtsưGoodmanngồibên,bácsĩtâmthầnSwinnngồibăngsau.Ôngbácsĩđượcmờitớicứuviệntrạcnămmươituổi,tránhói,đeocặpkínhtrắngdàycộp,bộmặttrònxoe,khổngườilùnvàcóbụng.Trongônggiốngôngchủnhàđònđámmahơnlàbácsĩ.

LucasManndànxếpchobácsĩSwinngặptửtùSamCayhalltrong bệnh viện của khám đường. Bác sĩ Swinn đòi hỏi khôngmộtaiđượccómặttrongcuộckiểmnghiệmôngthựchiệnvớitửtùSamCayhall.Điềukiệnnàyđượccảbangườicótráchnhiệm:Goodman,LucasvàAdamtánthành.

Một xe cứu thương của bệnh viện đón bác sĩ Swinn ở cổngkhámđường.LucasMannđưaGoodmanvàAdamvàonhàcăng-tincủakhámđường.Căng-tinkhôngđượcphépbánbia,rượu.BangườingồinhâmnhitràđávànóichuyệnvẩnvơchờđợibácsĩSwinnxongviệctrởra.

Adam được quyền ngồi im trong lúc Goodman và Lucas bắtbuộc phải kiếm đề tài để nói chuyện. Hai người đồng ý là càngngày những vụ thi hành án tử hình càng nhiều hơn. NguyênnhânlàcàngngàynhândânHoaKỳcàngsốtruộtvàsợhãitrướcnhữngvụgiếtngườimỗingàymộtnhiềuvàcứđềuđềugiatăngmứcđộtànbạo,ghêrợn,khủngkhiếp,quáiquỉ.Nhữngđoànbồi

Page 363: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thẩmphảnánhtìnhtrạngnhândânHoaKỳkhôngdungthứtộiác và đòi trừng trị thật nặng bọn gây tội ác. Không mấy ai cònthươngxótbọngiếtngườikhichúngbịtửhìnhnữa.Thêmvàođó,nhữngcôngtyluậtcókhảnăngcũngbịảnhhưởngcủanhândân,khôngsốtsắngvớiviệcbiệnhộmiễnphíchobọntửtùnhưtrướcnữa,sốtửtùnằmchờbịhànhquyếttrongnhữngkhámTửhìnhngàymộtthêmđông.

Adam quá chán nghe những chuyện như thế, chàng đã phảinghe,phảiđọcnhữngchuyệnnhưthếquánhiều.Chàngxinlỗivàđiđếnchỗđặtmáyđiệnthoại.ÔngBoothkhôngcómặtởvănphòng.Nữthưkýcủaôngnóiôngcóđểtinlạichochàng:chưacógìmớicả.NghĩalàvẫnchưatìmđượccôLeecủachànghiệnđangởđâu.

Nữ thư ký Darlene đánh máy bản báo cáo của bác sĩ Swinntrong lúc Goodman và Adam viết bản luận cứ đi kèm. Bác sĩSwinn viết bản báo cáo dài đến 20 trang với những thuật ngữ,ngôntừ,cáchtrìnhbàythậtđiêuluyệnvàđángtiền,ônglàmộtthứlínhđánhthuêphụcvụphenàochịutrảgiánhưngônglàmviệcthậthữuhiệu,ôngnêuranhữngbằngchứngchothấytửtùSam Cayhall đã ngớ ngẩn vì tuổi già, sức yếu và vì phải sốngtrong khám Tử hình với cái chết treo lơ lửng trên đầu quá lâu.Ngườitửtùnàykhôngcònbiết,khôngcònnhớvìsaomìnhlạiởtù.Dođóviệchànhquyếtđươngsựlàvôíchvàtráiluật.Cáctoàánvẫndễdàngbácbỏnhữngbảnbáocáocứutửloạinàynhưngdùsaođâycũnglàmộtđiểmhyvọng.TửtùSamCayhallchẳngcòn gì để mất. Goodman bỗng nhớ rằng trong đời luật sư củaông,ôngchưathấytửtùnàotrên60tuổibịhànhquyết.

Page 364: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương35

Giữaxalộcaotốc49vàcổngkhámđườngParchmancómộtkhoảngcáchrộngchừngbatrămthước.Trênkhoảngcáchấylàmột dải đất cỏ xanh trông giống như công viên nhưng khôngphải là công viên. Đó là di chỉ của một đường sắt tàu hoả đã bịdẹp bỏ từ lâu. Đây là địa điểm những người biểu tình phản đốiviệc hành quyết tù tử hình hội họp mỗi khi khám đường có vụhànhquyết.

Những người phản đối thường họp lại từng nhóm từ ba bốnđến năm bảy người. Họ đến từ khắp nơi. Họ mang theo nhữngchiếc ghế xếp và những tấm mền để ngủ ngoài trời. Họ ăn ngủngay tại chỗ. Đêm đến họ đốt nến nguyện cầu. Họ mang theonhững tấm biểu ngữ do họ làm lấy. Và họ khóc ròng trong giờngườitửtùbịhànhquyết.

TìnhtrạnglộnxộnxảyratrongvụtửtùTeddyDoylesMeeksbịhànhquyết.Teddycantộicưỡnghiếpvàgiếtchếtmộtemgáimớimườituổi.Trongđêmcuốicùngkhinhữngngườiphảnđốián tử hình thắp nến nguyện cầu có mấy chiếc xe buýt đưa cảtrăm sinh viên, học sinh đến. Nhóm trẻ mới đến này đòi tử tộiphảitrảnợmáu.Nhữngngườicầunguyệnbịtrêuchọc,chếgiễu.Đôi bên to tiếng, xô đẩy nhau rồi đi đến ẩu đả. Nhân viên cônglựcphảivấtvảmớichiatáchđượchọ.

Đến vụ hành quyết Maynard Tole thì người ta đã có kinhnghiệm. Địa điểm hội tụ trước khám đường được chia làm haikhu.Mộtkhudànhchonhữngngườibiểutìnhphảnđối,khubên

Page 365: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

kiadànhchonhữngngườiủnghộviệcthihànhántửhình.

Buổi sáng ngày thứ Sáu khi Adam đến nơi, chàng thấy cókhoảngmườimấyngườiKuKluxKlanbậnnhữngbộáochoàngtrắngdàitheotruyềnthốngđangdiễntậpcuộcdiễnhànhphảnđối. Nhóm này có vẻ là nhóm tiền tiêu của số người KKK đônghơn sẽ đến sau. Họ đã dựng một lều vải, đem đến hai tủ lạnhđựngthứcăn.QuanhlềuvảicócắmnhiềubảngkhẩuhiệuphảnđốiántửhìnhvàđòithảngaySamCayhall.

Ngồi trong xe Adam nhìn ngây nhóm người KKK. Từ trướcđếngiờchàngchỉvàilầnnhìnthấyhìnhảnhngườiKuKluxKlantrên màn ảnh. Đây là những người KKK bằng xương bằng thịtđầu tiên chàng thấy, chàng gặp. Hình ảnh những người nàycũng là hình ảnh những ông cố, ông sơ của chàng. Chỉ khác cóđiềulàngàyxưanhữngôngcố,ôngsơcủachàngdữtợnhơn,cứmỗilầnmấyôngxuấthiệntrongnhữngtấmáochoàngphủkínđếnchân,vớinhữngcáimũvảichekínmặt,kínđầunhưthếnàylàítnhấtcũngcóanhdađenbịtreocổ.

Như bị một ma lực hấp dẫn, Adam ra khỏi xe, đờ đẫn đi đếntrướclềuvải.ChàngđứngnhìnnhữngbiểungừđòitrảtựdochotửtộiSamCayhall.TrênnhữngbiểungữnàytửtùSamCayhalltrở thành “tù nhân chính trị”. Những biểu ngữ mang các hàngchữ đen đỏ: “Sam Cayhall, nạn nhân của bọn chính trị mị dân”,“Xử tử những tên tội phạm đích thực đang lừa dối nhân dân”,“Người da trắng phải được bảo vệ”, “Trả tự do ngay cho SamCayhall”.

– Anhcầngì?

Người đàn ông có vẻ là trưởng nhóm KKK hỏi chàng. MấyngườiKKKnghetiếnghỏicũngquaylạinhìnAdam.

Adamthànhthậttrảlời:

Page 366: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôikhôngbiết.

– Anhkhôngbiếtlà…sao?

– Tôicũngkhôngbiếtnữa.

Chín giờ sáng. Mặt trời đã lên cao. Mấy người KKK mặc áochoàngbắtđầuramồhôi.

– Anhlàai?Anhđếnđâylàmgì?

– TôilàcháucủaôngSamCayhall.

MấyngườiKKKxúmlạiquanhAdam.Mộtngườinói:

– CháucủaSam?Vậylàởphemình…

– Chưachắcđâu!–Mộtngườikháclêntiếng–Hắnlàluậtsưtay chân của bọn tài phiệt Do Thái ở Chicago. Công ty luật củabọnDoTháitựnguyệnbiệnhộmiễnphíchoôngCayhallchỉlàđểlấytiếngthôi.ChúngvẫnmuốnthấyôngCayhallbịchết.

TinhthầnAdamsángsuốttrởlại,chànglắcđầu:

– Cácanhchỉnóiđúngcómỗimộtđiều:tôilàluậtsư.Tôibảovệthânchủcũnglàôngnộitôinhưngtôikhôngởtrongphecácanh.

Vàđếnlượtchàngđặtcâuhỏi:

– Cácanhđếnđâylàmgì?

– ChúngtôiđếncứuSam.Anhlàluậtsưmàcũnglàcháuôngấynhưngchúngtôithấyanhchẳnglàmgìđểcứuôngấycả.

– Cácanhchínhlànhữngngườilàmchoôngtôiphảichết!

Mộtthanhniênvạmvỡ,mặtđỏvàbự,loángướtmồhôi,hầmhầmbướcđếntrướcmặtAdam:

– Nói bậy. Sam Cayhall là nguyên nhân làm cho hôm naychúngtôiđếnđây.KhiôngấyđánhbomgiếtbọnDoTháitôimớicó ba tuổi. Anh không thể đổ cho tôi cái tội làm ông ấy bị bắt.Chúngtôiđếnđểngănchặnviệchànhquyếtôngấy.Ôngấybịtù

Page 367: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

vìlýdochínhtrị.

Ánh mắt Adam nhìn họ lúc ấy là ánh mắt của người trưởngthành thương hại nhìn bọn con trai mới lớn nói lý sự một cáchngusinhưngvẫntưởnglàchúngkhônngoan,hiểubiết.Chàngnói:

– ÔngtôichếtlàvìđitheođảngKuKluxKlan.Mặtnạcủacácanhđâurồi?Cácanhchuyênchegiấumặtkiamà?

MấyanhKKKbốirốinhìnnhau.Mấyanhkhôngbiếtphảiứngđối như thế nào cho phải với người cháu của Sam Cayhall. MấyanhcoiôngSamCayhallnhưmộtôngThánhtửđạocủaKKK.

Adambìnhtĩnhnóitiếp:

– Ôngtôichếtcólợichocácanhhơn.CácanhsẽcóthểtựhàovìcómộtngườihysinhchocáimàcácanhgọilàchínhnghĩaKuKluxKlanquáidịcủacácanh.Cácanhđiđi.Đểchoôngtôiđượcchếttrongbìnhyên.Cácanhlàmồnàovôích.ĐằngnàothìcácanhcũngcóvịThánhtửđạo.

Cótiếngmở,đóngcửaxesaulưng,Adamquaylại.Mộtxevanchở nhóm phóng viên vừa đổ bộ. Chàng đi vội trở về xe củachàng.Côphóngviêntrẻtuổichặnđườngchàng:

– Ông là Adam Hall. – Nàng hỏi vội – Luật sư của ông SamCayhall?

– Vâng.–Adamtrảlời,chânchàngvẫnrảobước.

– Chotôiđượchỏiôngđôicâu…

– Xinlỗi.Tôikhôngcógìđểnóivớicô…

Chàng nhìn về phía mấy anh KKK đang đứng nhìn theochàng:

– Mấyngườikiađangsẵnsàngnói.Cônênđếnphỏngvấnhọ.

Page 368: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

***

GiámthịParkernhìncáiphíchAdamcầmởtay:

– Gìvậy?

– KemEskimo.

AdammởnắpphíchchoParkerthấycảchụccâykemEskimosô-cô-lanằmlạnhtrongphích.

– Chờởđây.–Parkermởcửamộtgianphòngởngaygầncửavào khu Tử hình. Adam chưa đặt chân vào phòng này lần nào,Parkernóithêm:

– KểtừhômnaygiàSamsẽgặpmọingườiởphòngnày.Thờigiangặpkhônghạnchế.

Adam bỗng thấy trái tim chàng thắt lại. Việc đổi phòng chochàng biết thời gian hành quyết đã đến gần. Khám đường tỏ rahàophóngvàưuđãingườitùsắpbịhànhquyết.

Chàngnhìnquanh.Phòngnhỏ,sạchsẽ,sángsủa,cóbànghế,điệnthoại.

SamCayhallđượcđưavàophòng.Hômnayngườitửtùkhôngbịcòngtaynhưnhữnglầntrước.Haiôngcháubắttaynhau.GiàSam ngồi xuống ghế, thản nhiên mở phích lấy kem ăn ngonlành.Ănhếthaicâyôngmớinói:

– Sáng nay tivi loan tin ông đã đệ đơn xin khoan hồng lênThốngđốc.Tạisaoconlàmvậy?Ôngđãnóivớiconôngkhôngxinkhoanhồngmà?

– Cógìquantrọngđâuông,đóchỉlàthủtục.

– Cáigìmìnhcholàquantrọngthìnólàquantrọng.Ôngđãnóivớiconngaytừđầuôngkhôngxinânhuệgìởthằngchóđẻấyhết.Tạisaoconlạilàmtráiýông?

Page 369: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adamxoadịu:

– Thủtụclàphảilàmnhưthế,ôngơi.Nếutakhôngmuốn,tasẽkhôngđếnđiềutrần.Đệđơnxinkhoanhồnglàquyềnlợicủata, ta có quyền yêu cầu như thế. Cho hay không là ở hắn. Ta cóquyềnđệđơnyêucầunhưngtakhôngđếndựphiênđiềutrầnđểđượckhoanhồng.

GiàSamlắcđầutỏvẻchánnảnnhưngôngvẫnănngonlành.Adam thấy tuy ông phản đối nhưng thực ra ông có vẻ chẳngquantâmgìlắmđếnviệcchàngxinThốngđốckhoanhồnghaykhông xin. Ông như người thua cuộc sẵn sàng chịu đựng mọichuyện trái ý. Ông chỉ nói vài lời phản đối lấy lệ thế thôi. Nếutrướcđâymườingàychàngđệđơnxinkhoanhồngrấtcóthểôngđãlàmdữdộiđếncáiđộcóthểđuổichàng.

Ônggiànóinhưngườikểchuyệnvui:

– Đêm qua bọn đầu trâu diễn tập cuộc hành quyết. Lâu rồichúngnókhônggiếtngườinênsợlụtmấtngónnghề.Chúngnóbắtởđâuđượcconheo,chovàophònghơiđộc,cũngxảhơichochếtđànghoàng.Chúngnódiễntậpnhưbọnđàoképtậptuồngấy.Sắpđếngiờchúngđưaônglênsânkhấurồi.Bọnkhốnnạn.

Adamimlặng.

– Concóbiếtmùikhícyanidegiốngmùigìkhông?

– Thưakhông.

– Mùi quế. Bọn đầu trâu không đóng kín cửa khu phòng hơisangdãyAnênbọntùngửithấymùihơicyanidethơmnhưmùiquế.Cũngdễchịuđấy.

Chàng trai không thể biết ông già nói chơi hay nói thật, nóiđúng hay nói sai. Rất có thể ông già đã tưởng tượng ông ngửithấy mùi quế thơm. Trông ông đáng thương quá. Già ốm, homhem, vàng vọt, mái tóc thưa nhiều sợi bạc, hàng ria tua tủa,

Page 370: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhữngngóntayđenđủi,khẳngkhiuchỉcòndavàxương.Thậtlàmộttộiáckhiđemgiếtmộtônggiàcòmròmnhưthếnày.Ônggiàquảthậtđãphạmtộigiếtngười,nhưngviệcđóxảyrađãquálâuvàôngcũngđãbịgiamtrongtùquálâurồi.Ôngđãchếtđi,sốnglạikhôngbiếtbaonhiêulầntrongkhámtửhình.Ôngcũngchẳngcònsốngđượcbaolâunữa.

Ănhếtcâykemthứbaônggiàlạihỏi:

– ConcóthấybọnKKKtụhọpngoàiđườngkhông?Ôngnhìnthấyhọtrêntivisángnay.

– Dạcó.Chừnghơnmộtchụcanh.Concóđứnglạinóivàicâuvớihọ.

Ônggiàkiêuhãnhnóinhưmộtcựuchiếnbinhkểthànhtíchchiếnđấu:

– Ngày xưa ông cũng mặc bộ áo như thế, nhưng ông cònmangmặtnạnữakia.

– Vâng.Conbiết.ChínhvìngàyxưaôngmặcbộáoKKKấymàhômnayôngcháutamớingồiđâyđếmtừngngày.Ôngkýchocon tờ giấy cho phép để con đuổi họ đi mới phải. Con nghĩ ôngphảithùhậnhọchứ?

Ônggiàthảnnhiên:

– Ôngkhôngthùhậnhọmàôngcũngchẳnghàohứnggìkhihọkéonhauđếnđây.Họđãbỏrơiông.KhiDoganphảnthùng,tốcáo ông trước toà, hắn tự nhận hắn là một thứ Pháp vương KuKluxKlan,nhưnghọđãkhôngmộtailêntiếngphảnđốihắn.Họđểmặcôngsốngnhưchếttrongnhàtùnàybaonhiêunămnay,khôngtênnàođónggópchoôngmộtđô-latrảtiềnánphí.Chínhhọcũngphảnbộiông.

– Ôngơi…Ôngchờđợigìởbọnnửangườinửangợmnửađườiươiấy?ôngchờđợithấychúngtỏrachungthủyư?

Page 371: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Saolạikhông? Ônglà ngườitrungthành, chungthủy. Conphảinhậnlàôngsốngcóthủy,cóchungchứ?

– Vâng.Chínhvìôngkháchọnênhômnayhọởngoàiđómàôngthìngồitrongnày.TạisaoônglạikhôngchịukhainhưPhápvương phường tuồng Jeremiah Dogan? Ông trung thành vớinhững tên sớm đầu, tối đánh như thế để làm gì? Chúng khôngđángđượcôngbảovệ.

Ông già không tỏ vẻ khó chịu khi bị anh cháu phê phán, tráilạiánhmắtôngcóvẻtòmò,thúvịkhiônghỏi:

– ConnóichuyệngìvớibọnKKKngoàiđó?

– Conyêucầuhọđichỗkhác.Họđâucóthươngxótgìông.Họchỉlợidụngdịpnàyđểchothiênhạbiếthọcòncómặt.Họsẽsuytôn ông làm ông Thánh tử đạo của họ. Rồi họ sẽ kéo nhau đếnviếng mộ ông, họ đọc cho nhau nghe những bài tán dương ôngnhưngthựcralàđểtándươngchínhhọ.

Ônggiàcóvẻđồngývớichàngtrai.Ôngchậmrãibócvỏgiấycâykemthứtư.MộtlúcsauAdamhỏi:

– Thưa ông… ông quyết định sao về việc em Carmen muốnđếnthămông?

– Ôngcũngmuốngặpnónhưngconphảitảchoemconbiếtông tả tơi như thế nào. Ông không muốn khi nhìn thấy ông nótốitămmặtmũivìtrôngông…dễsợquá…

– Conbảođảmvớiônglàkhôngcóchuyệnấyđâu.Conthấyôngđượclắm.

– Cảmơncon.CòncôLeethếnào?Ôngđọcbáothấyđăngtincôấysayrượu,láixe,bịcảnhsátbắt.Côcóbịgiamlâukhông?

Adam trả lời chắc chắn như chàng biết cô Lee của chàng lúcnàyđangởđâuvậy:

Page 372: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Thưa không. Cô con được thả ngay. Hiện cô con đang ởtrongdưỡngđường.

– Nếucômuốnvàothămôngthìconbảocôđến.Bấtcứngàynào.

GiàSamlấytrongtúiraphongthưđưachoAdam:

– Đây là danh sách những người thân ông thuận để vào gặpông.ConđưacholuậtsưManngiùmông.Conđọcđi.

Adammởthưraxem.Bảndanhsáchngắngọnchỉcótênbốnngười: Adam Hall, Lee Cayhall Booth, Carmen Hall và DonnieCayhall.Ônggiànóinhưđểphântrần:

– Ngườitronghọtakháđôngnhưngchẳngcóaithiếtthagìđếnôngmàôngcũngchẳngmonghọtới.

– Thưa ông… có nhiều phóng viên nhà báo, truyền hìnhmuốnđượcphỏngvấnông.

– Bảohọđichỗkhác.

– Vâng.Nhưngcónhânvậtnàyconcầnthưađểôngbiết.ÔngtatênlàWendallSherman,mộttácgiảkhánổitiếngtừngviếtbabốntácphẩm,cóquyểnđượcgiảivănchương.Conchưađọctácphẩmnàocủaôngtacảsongconcónghenóiđếnôngta.Ôngtagọichoconhômqua,ngỏýmuốnđượcvàongồinóichuyệnvớiông và ghi âm chuyện đời ông do chính ông kể. Theo con thấyông ấy là tác giả đứng đắn, không viết chuyện giật gân bậy bạcâukháchnhưbọnnhàbáoviếtláoăntiền.Cuộcghiâmchuyệnông kể có thể kéo dài nhiều tiếng đồng hồ. Nếu ông bằng lòng,ôngấysẽbayđếngặpôngnộitrongngàyhômnay.

– Viếtchuyệnđờiôngà?

Ônggiàhỏi,ánhmắtôngsánglên:

– Viếtđờiôngthànhtiểuthuyếtáitìnhlâmlybiđátư?–Già

Page 373: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Samcườinhẹ–Đờiôngcóxutengáitìnhnàođâu!

– Đềnghịđứngđắnđấyông.Ôngấychingaynămmươingànđô-la, khi sách phát hành sẽ được hưởng thêm mấy phần trămtiềnbảnquyền.

– Hayđấy!Ôngcónămchụcngànđôvàingàytrướckhiôngchết.Conbảoôngnêndùngkhoảntiềnấyvàoviệcgì?

– ConchỉthưavớiônglờiđềnghịcủaôngSherman.Ôngtácgiảấythấyônglànhânvậtđặcbiệt,ôngđạidiệnchomộtthờikỳtrong lịch sử Hoa Kỳ. Con phải thưa với ông chuyện ấy để nếuôngmuốnnóigìvớingườicùngthời,vớinhữngngườiđờisau..

Ônggiàlắcđầu:

– Từ chối đi con. Ông không thích kể lể chuyện riêng tư củaôngvớingườilạ.

Rồiôngnói:

– Ôngmuốnconlàmchoôngmộtdichúcriêng.Dichúcchỉcómộtđiềulàôngdànhtấtcảquyềnkhaitháccuộcđờiôngchocon.Làmđi,đưaôngkýngay.

Già Sam đứng lên, tuột đôi giày cao su nhà tù ra để đi chânkhông trong phòng. Ông lại vừa đi vừa đếm những bước chân.Bỗngôngdừnglại:

– Adam…Giúpôngviệcnày.

– Dạ.Việcgìạ?

Lấytrongáoraphongthư,giàSamđưathưchoanhcháu:

– Ôngnhờconđưathơnàyđếntậntaymộtngười.

– Vâng.Aithếông?

– QuinceLincoln.

Ônggiànhưngườilạchồnvàocõixaxămnàođó.Ôngnóinhưngườinóimộtmìnhtronggiấcmơ:

Page 374: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngviếtcảtuầnmớixongthưnày.Đểviếtnóôngđãphảisuynghĩ,lựalờikhôngbiếtlàtrongbaonhiêuđêm.Thưtạtộiđócon.Khôngphảithưxinlỗimàlàthưtạtội.Ôngđãmangtộilỗinàytrênđầuông,trongtimông,từmấychụcnămtrờinay.JoeLincoln,bốcủaQuincelàngườitốt.VìnguxuẩnôngđãbắnchếtJoe.KhinổsúngôngbiếtôngcóthểgiếtJoemàkhôngbịtùtội.Tuy ngoài mặt chẳng bao giờ ông thú nhận nhưng trong lòngôngvẫnhốihận.Bâygiờthìôngchỉcòncóthểnóilàôngânhận.TrongthưôngxinQuincevàbàmẹ,nếubàvợJoecònsống,thathứchoông.XinđượcthathứlàtháiđộhốilỗicủangườiThiênChúagiáo.Ôngmuốnxinlỗimọingườitrướckhiôngrakhỏicõiđờinày.ConthayôngđitìmmẹconQuinceLincoln.

Chàngtraingậmngùi:

– Khicongặphọ,ôngmuốnconnóigìvớihọ?

– Nói con là cháu của ông, con thay ông nói lời xin lỗi họ vàđưathưôngchoQuince.Nóivớihọlàôngchếtvớitráitimđầyhốihận.

– Xinôngyêntâm.Consẽlàmviệcnày.

Già Sam lấy ra hai phong thư nữa, một thư đề tên bà RuthKramer,thưkiađềtênôngElliotKramer:

– Hai thư này của gia đình Kramer. Đưa cho họ giùm ông,nhưngchỉđưasaukhiôngđã…đirồi.

– Saovậy,thưaông?Tạisaolạiphảichờđếnsauđó?

– Vì việc ông làm hoàn toàn trong sáng. Ông không muốnngườitatưởngôngmongcósựthươnghạicủangườitakhiôngsắpchết.

Adamchobaphongthưvàocặp.Babứcthưtượngtrưngchoba xác chết. Chàng thắc mắc không biết ông già còn bao nhiêuthưnữachưađượcviết.

Page 375: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cònthưnàonữakhôngông?–Chànghỏithử.

Ônggiàmỉmcười:

– Hômnaythìchỉcótừngấythôi.

Page 376: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương36

ParkerđivàodãyAkhuTửhìnhlúc5giờ30sángthứBảy.GiàSamchờsẵn.Khôngbịcòngtay,ngườitửtùđượcviêngiámthịlặnglẽđưarahànhlang.

Haingườiđiquakhunhàbếp,nơinhữngtùnhânlàmtạpdịchđangrộnrịpchuẩnbịbữaănsángchotù.GiàSamchưabaogiờđược vào nhà bếp nên ông đi chậm, đảo mắt nhìn quanh. Theothóiquencủangườibịgiamhãmquálâutrongmộtkhônggianquáchậthẹp,ôngdùngmắtướclượngdiệntíchcủanhàbếp.

Parker mở cánh cửa và ra hiệu cho người tù đi mau hơn. Họbướcrangoàitrời.Trờiđấtcònđầybóngtối.GiàSamnhìnbứctườnggạchđỏgầnđấy.Bêntrongbứctườngđólàphònghơiđộc.RồiôngrảobướctheoParkerđiquasânsaucủanhàbếpđểđếntrướccánhcổngsắtcólínhgác.NgườilínhgáccổngđưachogiàSammộtlycàphênóngrồimởcổngchoôngvàosânchơi.

Sân chơi này cũng giống như sân chơi của khu Tử hình, nơivẫn được các tử tù gọi là Chuồng Bò, nhưng rộng hơn nhiều.TrongsânnàygiàSamcóthểnhìnthấyvầngmặttrờilênởxatítchân trời ngoài kia. Tay cầm ly cà phê, ông đến ngồi trên chiếcbănggỗ,nhìnvềphíađông,trờibắtđầuửnghồng.

Thưởng thức hương vị cà phê nóng quyện với khói thuốc lá,giàSamthầmcảmơngiámthịParker,ngườibảolãnhchoôngrađâysángsớmnàyđểôngđượcthấycảnhmặttrờimọc.Đâychắclàlầnngắmmặttrờimọccuốicùngtrongđờiông.Khiôngnêulời yêu cầu được ngắm cảnh mặt trời mọc, phó Tổng giám thị

Page 377: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Nugenttừchối.GiámthịParkercanthiệp.AnhnóichoNugentbiếtkhámđườngParchmancótruyềnthốngưuđãingườitửtùtrongmấyngàycuốicùngvàanhlãnhtráchnhiệmvềviệcđưangườitửtùđivềyênổn.

Người tử tù già nhìn ngây về phía những đám mây đangchuyểndầnsangmàucamởphíađông.TrongnhữngthángđầuvềsốngtrongkhuTửhình,khinhữngkhảnăngkhángcáocònnhiềuvàchưađượcgiảiquyếtngay,ôngvẫndànhnhiềuthìgiờvào việc hồi tưởng những cảnh sắc của cuộc sống bên ngoài:cảnh những buổi sáng tinh sương, những cánh gà rừng baytrongrừngcây,nhữngcuộcđisăn,nhữnglầntắmmátsángsớmmùahè,nhữngtrậnmưaàoạtmùahạ,nhữngcơnmưadaidẳngmùathu.Đólàthờigianôngvẫncòntincóngàyôngsẽlạitrởvềtrạixáchcầncâurasuốicâucá,vácsúngvàorừngbắnthỏ,bắnchồn,ngồitrênthềmcổngngắmcảnhmặttrờilên,mặttrờilặn,xuống phố ăn bữa trưa, ngồi quán uống cà phê, đi sắm đồ linhtinh,hớttóc,láichiếcxepick-upđãxậpxệnhưngcònrấttốtđitấtcảnhữngnơiôngmuốn.ÔngcũngmơđếnchuyệnngồimáybaysangCaliforniathămgiađìnhEddie.Suốtđờichưamộtlầnôngđimáybay.

Giấc mơ sống tự do ấy đã tàn lụi lâu rồi. Sáng nay ngồi trênchiếc ghế gỗ với ly cà phê trên tay, mắt nhìn ngây về phía mặttrời mọc, già Sam biết đây là lần thấy mặt trời mọc cuối cùngtrongđờiông.Cóquánhiềungườimuốnthấyôngchết.Đãquálâu phòng hơi độc của bang Mississippi không được dùng đến.Chính quyền và cả nhân dân bang này đều cần có cuộc hànhquyết.Ngườitửtùđứnggầncửaphònghơiđộcnhấtlàông.

Bầutrờitrởnênsánghơn,nhữngđámmâyhồngtheogióbayđi.Tuychỉlàngồitrongkhuvườnsaunhàbếpnhàtù,nămbảyvònghàngràodâythépgaigiăngchungquanh,ngườitửtùcũng

Page 378: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

thấycuộcnhìnngắmcảnhmặttrờimọcsángnaythậttuyệtvời.Ông bồi hồi nghĩ đến chuyện chỉ còn vài ngày nữa thôi nhà tùnày sẽ không còn có ông, ông cũng bùi ngùi nghĩ đến chuyệnkhông biết đã có bao nhiêu người trước ông ngồi ở đây ngắmcảnhmặttrời,vàsauôngsẽcònbaonhiêungườinữa…

***

DùtrongthờitraitrẻôngđãnhiềulầnmặcbộáodàitrắngđặcbiệtcủanhữngngườiKuKluxKlan,độicáimũliềnmặtnạchekínmặt,chỉcóhailỗthủngchohaiconmắt,nhưnggiờđâykhibỡ ngỡ đến trước cổng nhà tù, Donnie Cayhall cũng cẩn thậnđứngxađámngườiKKKđangvácbiểungữđiđilạilại.Lựclượnggiữ an ninh, trật tự ở đây có vẻ khá dày. Ngoài nhóm người KuKluxKlantươngđốihiềnlànhgiờđâycóthêmnhữngnhómĐầutrọc xăm mình hung hãn và nhóm Sơ-mi nâu Tân Phát xít.Thành viên hai nhóm này sẵn sàng gây bạo động, đổ máu, đốtxe,đốtnhà.TấtcảnhữngngườinàytụhọpởđâyđểđòikhôngđượcgiếttửtùSamCayhall.

DonnieCayhallđứngnhìncảnhtượnggâyxúcđộngnàymộtlúc khá lâu trước khi vào khám đường. Tên ông có trong danhsách những thân nhân được tử tù Sam Cayhall nhận tiếp. VàiphútsaumộtchiếcxecủakhámđườngđưaDonnieCayhallđếnkhuTửhình.

Donnie Cayhall sáu mươi mốt tuổi, em út trong bốn anh emnhà Cayhall. Cả bốn anh em đều theo ông bố của họ tham gianhữnghoạtđộngKuKluxKlantừnhữngnămhọmớimườimấytuổi.Vớithếhệcủahọ,việcthamgiahoạtđộngtrongtổchứcKuKluxKlan–nóirõhơnlàviệcđànáp,chếngựdândađen–làviệc

Page 379: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

làm tự nhiên như ăn, ngủ, thở. Hơn nữa, đa số người da trắngthời ấy cho việc đàn áp dân da đen là bổn phận họ phải làm.Chẳngcóaithắcmắctựhỏilàmnhưthếcónênkhông,cóđúngkhôngvàcóđượckhông.NămhaimươituổiDonnieCayhallgianhậpquânđội,thamchiếnởchiếntrườngTriềuTiên.Ôngđixara khỏi biên giới miền Nam Hoa Kỳ, được nhìn thấy thế giới vàthấy việc những anh KKK đêm đêm mặc áo choàng kiểu phùthủythờiTrungcổ,độimũcómặtnạchekínmặt,kéonhauđiđốt những cây thập tự giá tẩm dầu thông để đe dọa những aikhôngnghĩ,khôngnói,khônglàmnhưmìnhlàtròxuẩnngốcvàmanrợ.

Từ mười năm nay, tháng nào Donnie cũng gửi một thùngthuốc lá Montclair và một khoản tiền mặt đến khám đườngParchman cho ông anh Cayhall. Ông cũng lâu lâu viết cho ônganhmộtláthưnhưngôngthấyônganhkhôngchịutrảlờithưvàcóvẻthíchthuốcláhơnlàthư.

Haianhemgặpnhautrongcănphòngnhỏdànhriêngchotửtù sắp bị hành quyết thay vì gặp nhau trong phòng có lưới sắtngănđôi.Nhờvậyhọcóthểômnhauvàkhirờinhaumắthọđềuướt.Haianhemcótầmvócbằngnhaunhưngtấtnhiênlàtrôngônganhgiàlão,homhemhơn.

GiàSamngồilênmặtbànsắt,Donniengồitrênghếsátngayhaiđầugốiônganh.GiàSamlấythuốclára,Donniekhôngthíchhútnhưngđểchiềuýônganh,ôngcũngphìphèochútkhói.

– Cóhyvọnggìkhônganh?–CuốicùngDonniehỏi.

– Không có gì. – Già Sam lắc đầu – Toà lớn, toà nhỏ, toà cao,toàthấpbáchếtcácđơnxin.Lầnnàythìhọnhấtđịnhgiếttôi.

BộmặtđãrầurĩcủaDonnielạicàngthêthảm:

– Sam…Emrấtbuồn…

Page 380: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

GiàSamnhúnvai:

– Tôi cũng buồn… Nhưng mà ..mẹ kiếp… tôi muốn cho nóxongđi.Chờlâuquárồi…

– Anhđừngnóithế…

– Tôinóithậtmà.Tôiđãchánphảisốngmãitrongcáichuồngchóấy.Tôigiàrồi,đếnngàychếtlàphảithôi.Tôikhôngsợchếtđâu,aimàchẳngphảichết,tôichỉbấtmãnvềviệcbọnchóđẻcódịpthíchthúvìcáichếtcủatôi.Chúngcholàchúngđãthắng.

– Còncháuanh?Nócógiúpgìđượcanhkhông?

– Nó làm cho tôi tất cả những gì nó có thể làm được. Nhưngvụcủatôihếtthuốcchữarồi.Nócógiỏiđếnmấycũngchẳngthểcứuvãnđược.Tôimuốnchúgặpnó.

– Emthấyhìnhnótrênbáo.Trôngthằngnhỏđiểntraiquáđi.

– Thôngminhnữa.Họcgiỏi,đậucao,trongsốmườisinhviênđầu khoá đấy. Tội nghiệp nó. Vừa mới vào đời đã bị cú này tốitămmặtmũi.Khôngkháđược.

– Hômnaycháunócóđếnđâykhônganh?

– Cóthể.Nóbậnlắm.NósốngvớicôLeenó.Coibộhaicôcháurấthợptính,rấtthươngnhau.

GiàSamnởnụcườikiêuhãnh.Ôngtựcholànhờôngmàcongáiôngvàcháunộiôngmớiđượcgầnnhauvàthươngyêunhau.

– Em có gọi điện cho Albert sáng nay. Anh ấy yếu quá nênkhôngđếnthămanhđược.

– Không lỗi phải gì cả. Tôi không muốn thấy Albert vất vả,lọmkhọmđếnđây.Tôicũngkhôngmuốnphảigặpbọnconcháuanh ấy. Chúng coi tôi như một tai hoạ mà chúng phải chịu.Nhưng… chúng có thái độ ấy với tôi cũng đúng thôi. Chúngchẳngcóbổnphậngìvớitôicả.

Page 381: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

GiàSamđổichuyện:

– Donnie, tôi nhờ chú chuyện này. Chú phải chi một khoảntiềnđấy.

– Anhcầngìcứchoembiết.

GiàSamdùnghaingóntaykéovạtáotửtù:

– Cả mười năm nay tôi chỉ mặc có bộ áo quần này. Mỗi nămhaibộ.Tiêuchuẩn.Chưaráchcũngthay.Đâylàbộđồtôisẽphảimặckhiđivàophònghơiđộc.Tôicóquyềnbậnbộđồkhác.Tôimuốnđượcchếttrongbộyphụcđànghoàng.

Donniebịxúcđộng.Ôngmuốnnóinhưngcổhọngôngnghẹnlại,nướcmắtôngứara,vànhmôiôngrunrun.Ôngchỉcóthểgậtđầu.

– ChúmuachotôicáiquầnDickie,loạiquầntôivẫnmặc,màuxám. Cho tôi áo sơ-mi, sơ-mi nhé, dài tay, trắng hay xám cũngđược.Áoquầnđềucỡnhỏ,vòngbụngtôibâygiờcó30thôi.Chotôi đôi vớ bông trắng, đôi giày, giày rẻ tiền thôi, nhưng là giàyđàng hoàng. Tôi không muốn phải đi đôi giày cao su khốn nạnnày.

Donnieđưataylênchùinướcmắt,ônggượngnói:

– Vâng.Emmangvàongay.Anhcầngìnữakhông?

– Chỉcóthếthôi.Chúlàngườiduynhấttronggiađìnhtachúýđếntôitrongbaonhiêunămnay.TrướcđâydìBarbcóviếtthưđềuchotôichođếnkhibàấychết.Thưcủadìtoànnhữnglờihỏithămvàchúclành,đọcchánngắt.

– DìBarblàaiạ?

– BàmẹcủaHubertCainđó.Tôicũngkhôngbiếtrõbàấyhọhàngdâymớ,rễmávớinhàtarasao,chỉbiếtngàytôicònnhỏ,bàấyđếnchơi,mẹbảotôichàobàấylàdì.Từngàymẹmấtbàấy

Page 382: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khôngđếnnhàmìnhnữanênchúkhôngbiết.

Già Sam bỗng nhớ một chuyện xưa ngày hai anh em còn bé.Ôngkểchuyện.Haianhemcùngcười.ĐếnlượtDonnienhớvàkểchuyệncũ.Cuộckểchuyệnxưakéodàicảgiờđồnghồ.

***

Ba giờ chiều ngày thứ Bảy, nhiều giờ sau khi gặp DonnieCayhall, già Sam lại được đưa ra gặp Adam. Ông đưa cho Adamba phong thư nữa. Những phong thư gửi đến gia đình Pinder ởViksburg, đến giáo đường Do Thái ở Jackson và đến một nhàkinhdoanhđịaốccũngởJackson.BanhànàyđềubịgiàSamđặtbom năm xưa. Adam nhận thư, hứa sẽ gửi đi sau cuộc hànhquyết.Chàngmởhồsơravànóivàochuyện:

– Ôngơi…Chúngtacònhaiđơnkhángcáo.ĐệngũPhápviệnđangthảoluậnvềviệcluậtsưKeyesbiệnhộchoôngkhônghữuhiệu, Toà án quận đang xét đơn xin hoãn hành quyết vì bệnhtâmthần…

GiàSamlắcđầu:

– Vôíchhết,conơi.

– Conkhôngchịuthua.Concònkhángánnữa.

– Conkhônglàmgìđượcnếuôngkhôngkýđơn.

– Concócách.

– Nếuconcứlàm,consẽbịchonghỉviệc.

– Ôngkhôngđuổiconđược.

– Sao lại không được? Đôi bên có bản giao ước đàng hoàng,con quên là ông có quyền cho con nghỉ việc bất cứ lúc nào ôngmuốn.

Page 383: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngơi…Khổlắm…Ôngđừngnhắcđếncáigọilàbảngiaoước của ông. Bản đó được viết ra bởi một ông luật sư tự phongnênđầynhữngkhiếmkhuyết.Hợpđồngconlàmmàôngkýthìôngmắcmàhợpđồngônglàmconkýôngcàngmắcnặnghơn.

GiàSamtuộtđôigiàycaosurakhỏichân,ônglạivừađivừathởkhóithuốclámùmịttrongphòng.Cóvẻnhưôngkhôngchonhững chuyện anh cháu vừa nói là quan trọng. Hơn nữa ôngcũngchỉnóidoạanhvậythôi.Dùcháuôngcólàmgìôngcũngphảichịu.

– Ngày thứ Hai tới chúng ta sẽ có cuộc điều trần với Thốngđốc.

Adam nói. Chàng chờ đợi ông nội chàng nổi cơn thịnh nộ.Nhưngkhông,vẫnđiềmnhiênđiqua,đilại,ônggiàchỉhỏi:

– Đểlàmcáigìvậy?

– Thưa…đểxinkhoanhồng.

– Xinaikhoanhồng?

– XinôngThốngđốc.

– ContinlàThốngđốcsẽkhoanhồngchoôngư?

– Thưaông…tacómấtgìđâuạ?

GiàSamđứnglại,ôngcaumày:

– Trả lời vào câu hỏi. Với tất cả học vấn, hiểu biết, kinhnghiệm và trí thông minh của con, con thật sự tin là tên khốnnạnấysẽkhoanhồngchoôngư?

– Cóthểlắmchứông!

– Cóthểcáicon…khỉ!Ôngkhôngngờconlạinguđếnthế.

– Cảmơnôngquákhen.

– Khỏicảmơn!–GiàSamngồixíchlạigầnanhcháu.–Đãnóivớiconngaytừđầulàôngkhôngmuốnxinxỏbấtcứcáigìởtên

Page 384: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Thốngđốc.Khôngxinnóânxá,khôngxinnókhoanhồng.Ôngkhôngxinkhôngphảivìôngbiếtnósẽkhôngchomàcònlàvìôngkhinhbỉnó,ôngthùhậnnó.Naytadẹpchuyệnôngcháuđi,conlàluậtsư,ônglàthânchủ.Luậtsưphảilàmtheoýthânchủ,thânchủcóquyềnquyếtđịnh.

Ônggiàlấytrongtúiáoramộtphongthư,giơlên:

– ĐâylàthưônggửichoThốngđốcyêucầuhủybỏcuộcđiềutrần.Nếuconkhôngchịugửithưnàyđi,ôngsẽcómộtthưkhácgửi cho bọn nhà báo đang chờ sẵn ở cửa nhà tù này. Nếu conmuốnchocảbọncôngtyluậtcủaconmấtmátthìtùycon.

GiàSamđểphongthưlênbàn,ônglạitiếptụcđivàđếmbướctrongphòng.Mộtlúcsauanhcháumớinói:

– ThứHainàyemCarmenđếnthămông.

– Tốt. Sáng nay Donnie, ông em của ông đến thăm ông. Ôngấymuốngặpconđấy.

– Thưa…trướckiaôngấycólàngườiKKKkhôngạ?

GiàSamnhíumày:

– Conhỏichuyệnđólàmgìvậy?

– Thưaông…ôngchỉcầntrảlờicóhaykhôngthôi.

– Có.NgàyxưaôngấycóhoạtđộngtrongtổchứcKKK,cũngnhưôngvậy.

– Vậythìconxinlỗi,conkhôngmuốngặp.

– Ôngấylàemcủaông.Ôngmuốncongặpôngấy.

Adamlắcđầu:

– ConkhôngmuốngặpthêmmộtngườinàotronghọCayhallnữa.

– ChỉmớigặpcóhaibangườiCayhallconđãchánrồiư?Saolúc mới gặp ông con đòi được biết thật nhiều chuyện về nhà

Page 385: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Cayhall?

– Lúc ấy con chưa biết. Nay con thấy con biết từng nàychuyệncũngđãđủrồi.CôLeeconcũnghỏiconmộtcâunhưcâuôngvừahỏi.

Già Sam chỉ mỉm cười mà không nói gì về chuyện đó nữa.Adamnhìnxuốngsổtay:

– Thưaông…cóchuyệnnàychắcôngthích:ngoàicổngmớicó thêm bọn đầu trọc, bọn Áo nâu Tân Phát xít, nhiều bọn thùhậnxãhộikháckéođếnnhậpvớibọnKKKđòitrảtựdochoông.Khôngkhíhếtsứccăngthẳng.Ônglàngườihùngtrongngàycủahọ.Nhưmộtđámxiếcvậy.Ởthànhphốcũngcóđámbiểutìnhđòithảông.

GiàSammỉmcười:

– Lỗitạiôngsao?

– Không phải lỗi tại ông song ông cũng là nguyên nhân đểbọn họ diễn những trò hề này. Họ muốn làm ông trở thành vịThánhtửđạocủahọ.

GiàSamnhúnvai:

– Ônglàmsaongănhọđược.

Adamnóisangchuyệnkhác:

– Lucas Mann nhờ con hỏi ông về chuyện người làm chứng.Ôngđãchọnaichưa?

Ngườitửtùgiàlạinhúnvai:

– Chọn người chứng kiến cảnh ông… chết ư? Donnie khôngmuốnnhìnôngchết.Conthìôngkhôngmuốnchoconthấy.Ôngchẳngcóaiđểmờiđếncả.

– Hiện có đến ba mươi nhà báo và đài, truyền hình muốnđượcphỏngvấnông.

Page 386: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Bỏquachuyệnđóđicon.

– Ông nhớ tác giả Wendall Sherman con nói với ông chứ?Ngườiđịnhviếttruyệnđờiôngấy?

– Nhớ.Anhchàngchịuchinămmươingànđô?

– Vâng.Bâygiờsốtiềnkhôngcònlànămmươingànđônữa.Nhà xuất bản của ông ta sẵn sàng đóng trước khoản tiền mộttrăm ngàn đô để được ông cho quyền ghi âm những lời ông kể,dự cuộc hành quyết, điều tra thêm về ông và thực hiện mộtquyểnsáchlớnvềông.

– Không. Ông không muốn trong vài ngày tới ông phải kể lểvề cuộc đời chẳng có gì đáng kể của ông với bọn người lạ. Ôngkhông muốn họ đến quê mình đào bới những chuyện cũ. Ôngcũnghoàntoànkhôngcầntiền.

– Vâng. Còn về chuyện y phục của ông. Trước đây ông cónói..?

– Donnielochoôngmộtbộđànghoàngrồi.

– Ông có quyền có hai người gần ông trong những giờ cuốicùng.Khámđườngcótờgiấynàyđểôngkýtên,ôngđiềntênhaingườiôngchọnvàođây.

– Thường thì hai người đó là ông linh mục và luật sư. Phảikhôngcon?

– Vâng.

– VậythìlàconvàRalphGriffin.

Adambiêntênhaingườilêngiấy,chànghỏi:

– RalphGriffinlàaiạ?

– Linhmụcmớicủakhámđường,ôngấylàngườichốngántửhình, con tin được không? Ông linh mục trước cho rằng tất cảbọn tử tù đều phải bị hành quyết hết, càng sớm càng tốt, hành

Page 387: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

quyếtnhândanhChúaJesus.

GiàSamkýtênlêntờgiấy.

– Ôngcóquyềngặpmộtngườiđànbàlầncuối.

GiàSamcườithànhtiếng:

– Gặplàmgì?Ônggiàquárồi.

– Lucas Mann nhờ con hỏi ông chuyện đó vì đây là luật củakhámđường.Ôngcũngphảikýnhậnlàôngđãnghehỏichuyệnnàyvàôngkhôngcần.

GiàSamgậtđầu:

– Ký gì cũng được, ông sẵn sàng. Ông chỉ không ký đơn xinkhoanhồngthôi.

– Thưaôngcònchuyệnnàynữa:ôngđểlạichoainhữngvậtdụngriêngtưcủaông?

Ônggiàthởdài:

– Ôngcógìđâumàđểlại?Cócáimáyđánhchữcổlỗsĩ,cáitiviđen trắng, vài quyển sách nát. Từng ấy thứ thôi. Con có muốnmấymónđồấycủaôngkhông?

Adam thật không biết chàng sẽ phải làm gì với mấy món đồôngnộichàngvừakể,nhưngkhôngmuốnlàmôngbịchạmtựái,chàngsốtsắngnói:

– Choconđi.Ôngkývàođâychocon.

– Rồi,conlãnhrađemđốthếtđichoông.

Già Sam ký. Ông quăng bút rồi tung tăng đi lại trong phòngnhưmộtchúthiếuniên.Adambùingùixếpgiấytờvàocặp.

– ÔngmuốncongặpôngtrẻDonnie.–Ônggiànói.

– Vâng.Ônghẹnôngtrẻgiùmcon.Sángmaicontrởlại.

Page 388: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

PHẦNIV

Page 389: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương37

CóthểvìhômnaylàngàyChủnhật,cũngcóthểvìcơnmưamát mẻ kéo dài từ nửa đêm đến giờ chưa dứt, sáng nay Adamngồiuốngcàphêtrongcănnhàvắngvớisựbìnhthảnyêntĩnhkhôngngờ.Trờibênngoàicòntối.Tiếngnhữnggiọtmưamùahạrảríchtrongthànhphốlàmngườinghenhưbịmêhoặc.Chàngđứngtrongcửanhìnratrờimưa.Dướiđườngchưacóxecộqualại. Tàu bè chưa di chuyển trên dòng sông. Không gian và thờigiancũngbìnhyên.

Chỉcònbangàynữathôi.NgàymaithứHaisẽlàngàynhiềuviệc khủng khiếp. Chàng không thể tưởng tượng được sẽ cónhững chuyện gì xảy ra trong ngày thứ Ba, ngày cuối cùng.Chàngchỉbiếtlàsángnaycuộcđờithậtyêntĩnh.Látnữachàngsẽđếnvănphònglàmviệckhoảngmộtgiờđồnghồrồiđếnkhámđường gặp ông nội chàng. Đêm qua chàng ngủ được đến bảytiếng đồng hồ, một kỷ lục kể từ ngày chàng trở về đây. VẫnkhôngcótintứcgìvềcôLeenhưngchàngkhôngloâugìvềcô.Bàcôchàngđangởkínđáotrongmộttrungtâmcainghiệnhạngsang nào đó. Sáng nay đầu óc chàng minh mẫn một cách lạ kỳ.Chàngkhôngbiếtrằngtrạngtháitinhthầncủachàngsángnaygiốngnhưtìnhtrạngtĩnhlặngcủavùngtrờitrướckhibãođến.

***

Sam Cayhall ngồi uống cà phê, hút thuốc lá, thoải mái đọc

Page 390: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

nhữngtrangbáoChủnhậttrongcănphòngđượcdùnglàmnơiônggặpngườithântrongmấyngàycuối.Cũnglàcàphênhàtùthôi nhưng cà phê ông uống ở đây là cà phê của nhân viên Bangiámthịnhàtù,khôngphảicàphêdànhchotùnhân.Nênôngthấy cà phê ở đây thơm và đậm hơn cà phê ông vẫn uống mỗisáng trong dãy A, khu Tử hình. Cà phê ngon, khói thuốc cũngngonhơn.

TrênnhữngtrangbáocónhiềutinvềcuộchànhquyếttửtùSamCayhalltrongđêmthứBarạngngàythứTư.Nhữngtinnàykhônglàmôngxúcđộngchútnào.

Giám thị Parker đem thêm cà phê vào phòng. Linh mụcGriffinđến.GiàSamthúvịnhìnbộyphụcngàyChủnhậtcủavịlinhmục:giàythểthaofilatrắng,quầnjeansxanhbạcmàu,áosơ-miđenvớicâythánhgiábằngđồngkhálớntrênngựcáo.

– Chàoông,Sam.–LinhmụcGriffinthânmậtchàovàkéoghếngồibênônggià–Sángnaytinhthầnôngthếnào?

GiàSamnghiêmtrangtrảlời:

– Timtôivàóctôiđangđầynhữngthùhận.

– Tạisaothế?Ôngthùai?

– TạianhcaitùNugent.Tôithùhắn,hắnvừamớivàođâynóinhiều chuyện làm tôi bực bội. Không biết tại sao cứ nhìn thấymặthắnlàtôiđiêntiếtlên.Nhưngtôithấycólẽtôikhôngđúng.Hắnchẳngđánggìđểchotôiphảithùhắn.

– Vậythìtốt.Mấyngàynayôngcócầunguyệnnhiềukhông?

– Không.

– Saovậy?

– Vộigì!Tôicònhômnay,ngàymaithứHaivàngàymốtthứBa.NgàythứBamớilàngàytôicầunguyện.

Page 391: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Tôi thấy ông nên cầu nguyện ngay bây giờ, những việc đótùyông.Tôisẽcómặtthườngtrựcởđâyđểcũngcầunguyệnvớiôngkhiôngcầntôi.

– Tôi muốn linh mục ở với tôi đến phút cuối cùng nếu ôngkhôngtừchối.Ôngvàluậtsưcủatôi.Chỉởvớitôiđếnphútcuốicùng tôi từ giã ông để đi vào phòng hơi thôi. Tôi không muốnôngchứngkiếncảnhtôichết.

– Tôinhậnlời.Tôirấthânhạnh.

– Cảmơnlinhmục.

LinhmụcGriffinhỏisaumộtlúcimlặng:

– Sam…khiôngcầunguyệnôngxinnhữngơngì?

GiàSamuốngmộthớpcàphê,ôngcóvẻsuynghĩ:

– Trướchếttôimuốnđượcbiếtchắckhitôilìabỏcõiđờinàytôicóthểđượcthathứvềnhữngtộilỗitôiđãlàmhaykhông.

– ThiênChúachờđợichúngtatựthútấtcảnhữngtộilỗicủatavớiNgàivàNgàisẽthatộichota.

– Tất cả? Thưa linh mục… Tất cả những tội lỗi ta làm trongđờisẽđượcthahếttrongmộtlần?

– Tấtcả.Mộtlần.Thahết.

– Nếu vậy thì tôi xin thú tội và xin tha tội. Tội của tôi khánhiều.Cònđiềunàynữa…TôimuốnxinChúabanânchomấyngười thân máu huyết của tôi. Tôi không có nhiều người thânnhưng cũng có vài người. Như hai cháu tôi, con gái tôi, em traitôi.Tộinghiệpcontôi,cháutôi.Cóthểchúngsẽkhôngthươngkhóctôinhiềulắmđâunhưngtôiânhậnquá,tôiđãlàmhạiconcháutôi.Naytôimuốnchúngđỡkhổ.TôicũngmuốnxinChúaban ân cho những người bạn của tôi đang sống trong khu Tửhình.

Page 392: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cònainữakhông?

– Tôi muốn xin Chúa ban ân phúc cho những người nhàKramer,nhấtlàchobàRuthKramer,ngườikhôngmaybịmấtcảchồngvàhaicon.Thậttộinghiệp.

– Đólàgiađìnhnạnnhâncủaông,phảikhông?

– Vâng.TôicònmuốnxinChúabanânchogiađìnhLincoln.

– Lincoln?Aivậy?

– Những nạn nhân của tôi. Thưa linh mục… Chuyện ấy hơidài…

– Vậylàtốtđấy.Việcấysẽlàmcholinhhồnôngđượctrongsạch.

GiàSamthởdài:

– Chắc phải mất nhiều năm tháng mới có thể làm cho linhhồntôiđượctrongsạch.

– Ông cứ thành tâm và tin tưởng là được. Có nhiều… nạnnhânlắmkhông?

Ngườitửtùchỉgậtđầumàkhôngtrảlờibằngtiếng,ônglinhmụclạihỏi:

– Baonhiêu?

Người tử tù già đứng lên, ông rút thuốc lá hút và đi đi lại lạitrongcănphòngnhỏ.Vịlinhmụcngồixoayngườilạinhìnngườitùvừađivừathảkhóithuốcmùmịt:

– Tôi bắn chết Joe Lincoln, người tá điền da đen làm việctrong trại của tôi. Tôi mới viết một thư đưa cho cháu tôi đểchuyểnđếngiađìnhJoe.Trongthưtôingỏlờixinlỗi.TôikhôngbiếtlờixinlỗimuộnmàngcủatôicólàmchovợconJoeđỡkhổđượcchútnàokhông.Vụấyxảyralâurồi.Vàonhữngnămđầuthậpniên50.

Page 393: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ngườitửtùdừnglại.Ôngcúimặtnhìnxuốngnhưnóivớisànphòng:

– Sau Joe còn hai người nữa, hai người đàn ông da trắng.Trong một đám ma họ uống rượu say rồi sinh sự đánh nhau.Chuyệnthườngxảyraởnhữngđámma,đámcướiởnhàquê.Cóđiềulàhaingườiđóđánhchếtônggiàtôi.Họbịgiamchừngbanăm. Anh em tôi chờ họ được thả ra. Chúng tôi giết chết cả haingười đó. Tôi không thấy hối hận vì đã giết hai người da trắngnày.TôichỉthấyhốihậnvìđãgiếtJoeLincoln.Haigãdatrắngvừa lưu manh vừa côn đồ. Chúng quen thói gây gổ, đánh đậpnhững người yếu hơn hay không dám liều mạng như chúng.Chúngchếtlàđángkiếp.Chúngcantộiđánhchếtbốtôi.

– Giết người bao giờ cũng là việc làm sai trái. Ông cháu ôngchẳngđangchốnglạiviệcgiếtngườihợpphápđấythôi.Saukhigiếtngườianhemôngkhôngbịbắtà?

– Thưakhông.Cảnhsátnghingờanhemtôinhưngkhôngcóbằngchứng.Hơnnữacũngchẳngaithiếtthagìlắmđếnviệctìmvàtrừngphạtnhữngkẻgiếthaitênácônấy.

– Dùhọcóxấuxađếnmấyđinữatacũngkhôngcóquyềngiếthọ.

– Vâng. – Người tử tù khiêm tốn nhìn nhận – Trước kia tôinghĩkhác,từkhivàokhuTửhìnhtôinghĩkhác.Tacónhữngýnghĩkhácvềcuộcsốngkhitaphảiđốidiệnvớicáichết.Trướccáichết ta mới thấy cuộc sống quí báu đến chừng nào. Bây giờ tôithấyânhậnvìtôiđãgiếthaingườiấy.

Ônglinhmụchỏisaunửaphútyênlặng:

– Cònainữakhông?

GiàSamlạicúimặtbướcđi,ôngnhưngạikhôngmuốnnhìnthẳngvàomắtônglinhmục:

Page 394: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Còn một hai vụ nữa, nhưng đó là những vụ xử treo cổ dândađen,nhữngvụgiếtngườitậpthể.Lâulắmrồi.

– Mộthaivụlàmấyvụ?

– Đúng ra là ba vụ. Tôi tham gia nhưng tôi không phải làchínhphạm,tôikhôngchủxướng.Tôithamgiavụthứnhấtkhitôi mới mười một, mười hai tuổi. Tôi chỉ đi theo người lớn vàđứngxanhìnthôi.Tôiđâucótộigìtrongvụnày,phảikhôngạ?

LinhmụcGriffinkhôngtrảlời.GiàSamđếnđứngdựađầuvàotường,haivaichùngxuống.

– Vụ thứ hai xảy ra năm tôi mười lăm tuổi. Lần này tôi cónhúngtayvàoviệcgiếtngười.Mộtthiếunữdatrắngkêubịmộtthanhniêndađenhiếp.Cứtheocungcáchlàmtìnhbừabãicủacôđóthìchưachắcđãcócuộchiếpdâmnhưngcôtakêubịhiếpvàchỉđíchdanhngườithanhniêndađenđó.Chỉcầnthếthôilàđủđểchúngtôinửađêmđếnnhàbắtanhtađemvàorừngtreocổ.Tôixinnhậnphầntộicủatôitrongvụnày.

– Chúasẽthatộichoông.

– Ôngchắckhông?

– Tôiquảquyếtvớiôngnhưthế.

– Chúa sẽ tha cho mình bao nhiêu tội? Tôi muốn hỏi mìnhgiết mấy người thì được Chúa tha, giết mấy người thì khôngđược?

– Tha tất cả. Nếu ông thành thật hối lỗi và xin tha, Chúa sẽtha hết… “Dù ngươi đỏ như hồng điều, Ta sẽ làm ngươi trắngnhưtuyết..”ĐólàlờiChúaphánghitrongKinhThánh.

– Nếuđúngnhưvậythìtốtquá.

– Tôibảođảmvớiônglàđúngnhưvậy.Cònvụthứba?

GiàSamlắcđầu:

Page 395: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Linhmụcơi…Tôikhôngcóđủcanđảmđểnóiđếnvụđó.

– Khôngcầnnóivớitôi,hãythútộivớiChúa.

– Tôi sợ tôi cũng không có đủ can đảm để thú tội này vớiChúa.

– Đừng nghĩ vậy. Đêm đến trong phòng giam ông chỉ cầnnhắm mắt lại và thú mọi tội lỗi của ông với Chúa. Ngài sẽ xóangaytấtcảnhữngtộiấycủaông.

– Thưa linh mục, tôi đã nói được tha như thế thì tốt quá…songtôivẫnthấylàmsaoấy.Mìnhgiếtngườimàchỉcầnthútộivà xin tha là được tha tội. Tha liền. Tha trọn gói. Tôi thấy nhưthếthìdễquá…

– ThiênChúalàmchoôngviệcấynếuôngthànhtâm.ThiênChúa tha tội cho ông nhưng loài người không tha tội cho ôngđâu.Ôngvẫnbịloàingườibắtphảiđềntộiđấy.Ôngsẽbịtrừngphạttheoluậtcủachínhquyền.

– Kệmẹchínhquyền.–Ngườitửtùtrởlạiđứngtrướcmặtônglinh mục – Xin lỗi linh mục. Tôi không để ý gì đến bọn chínhquyền.Đằngnàotôicũngsắpchết.TôichỉcầnđượcThiênChúathatội.Tôicầncólinhmụcởbêntôichođếngiâyphútcuối.

Page 396: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương38

KhóithuốclámùmịttrongphòngkhiAdammởcửavào.GiàSamngồiởbàn,điếuthuốclátrênmôi.Mặtbànbừabộnbabốnlycàphêbằnggiấy,mấyhộpkẹobánhăndở.

– Ôngđượcrađâyởluônrồisao?–Chànghỏiđùa.

– Ôngởđâytừsángsớm.–GiàSamvuivẻtrảlời–Họchoôngăntrưaởđâyluônđểkhỏiphảiđưađi,đưavềmấtcông.

– Hômnayôngtiếpnhiềukháchlắmkhông?

– Cũngvừaphảithôi.PhóTổnggiámthịNugentđếngặpôngđầu tiên. Ông không ưa cha đó. Vụ hắn đến làm ông khó chịu,ngay từ sáng ông đã tưởng ngày hôm nay ông mất vui rồi chứ.TổnggiámthịNaifehsợkhôngdámthấyôngchếtnêngiảốmđinằmbệnhviện,đểchoanhphóNugentthaythế.SauNugentlàlinhmụcGriffin.ÔngấyvớiôngcũngcầunguyệnxinChúathatộichoông.Lúcđếnôngấyvuivẻnhưngkhiravềcoibộôngấyrầurĩquá.Thứbalàlãobácsĩcàchớncủakhámđườngđếnxemông có đủ khoẻ mạnh để đi vào phòng hơi không. Người thứ tưđếngặpônglàôngtrẻDonnie.Ngườithứnămtrongngàyhômnaylàcon.Concótingìvuikhông?

– Thưakhông.Khôngcóbiếnchuyểngìcảtừngàyhômqua.Cáctòaánđềunghỉcuốituần.

– Họnghỉ.Họdưbiếttronglúchọnghỉthờigianvẫnqua,kimđồnghồvẫnquayvàôngđếngầncáichếthơn.Nhưnghọvẫncứnghỉ,cứănchơi,cứđicâu,cứuốngbiavớisườnnướng.

– Thiên hạ không quên ông đâu. Nhà văn Sherman và nhà

Page 397: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

xuất bản đưa đề nghị mới: một trăm năm mươi ngàn đô-la đểmuaquyềnviếtvềcuộcđờiông.ShermanhiệnđãđếnMemphis.Ôngấyđangngồichờtinôngvớicáimáyghiâm.Ôngphảitrảlờivềđềnghịấytrướctámgiờtốihômnay.

– Mộttrămnămmươingànđô-la?–Ônggiànhắclại,ôngcóvẻ tiếc – Số tiền này đúng là ở trên trời rơi xuống. Adam… concầntiềnkhông?

Chàngtrailắcđầu.

– Nếu con cần, ông nhận lời họ đấy. Hay ta lấy tiền choCarmen?

– Cảm ơn ông. Anh em chúng con có đủ tiền để sống. Ôngcháutaquênchuyệnđóđi.Thựcraconcũngđãtrảlờingườitalàôngkhôngchịurồi.

Ônggiàgậtđầu:

– Tốt.Conlàmđúngýông.

Ônggiàlạiđiđilạilạitrongcănphòngnhỏ,điếuthuốclánhảkhóitrênmôi,ôngnóibìnhthảnnhưngườinóichuyệntrờimưa,trờinắng:

– Adam… Ông chẳng còn muốn chờ đợi lâu hơn nữa. Ôngmuốnngaytrongđêmnaychoxongđi.Khôngphảiônghờndỗiđâu,ôngmuốnthếthậtđấy.Conđãlàmhếtsứcconđểcứuôngnhưngkhôngđược.Màcóđượcđinữathìcóíchlợigìchoông?Cho là lệnh hoãn hành quyết sáu tháng, một năm. Sau đó mọiviệc lại tái diễn. Chẳng có gì mới cả. Ông lại cứ chết mòn trongkhu Tử, ông lại đếm từng ngày, lại ký đơn kháng cáo, lại phảigồngmìnhlênchửinhauvớinhữngtêncàchớnnhưphóTổnggiám thị Nugent, như lão bác sĩ bị thịt, như con mụ bác sĩ tâmthầnmôngđítbựnhưcáithùngphuy…

Ôngdừnglạitrướcmặtchàngtrai:

Page 398: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ông chán lắm rồi, con ạ. Ông cũng muốn thấy con thànhcông.Nếuconhoãnđượcngàyhànhquyếthaygiảmánđượcchoông con sẽ nổi tiếng, con trở về Chicago trong vinh quang.Nhưngôngrấttiếc,ôngkhôngthểgiúpchoconthêmnổitiếng.Ông muốn con ngừng tất cả mọi việc để ông được chờ đón cáichết trong yên bình… Con ơi, ông chán sống như thế này lắmrồi…

Adamnhìnsữngkhuônmặtđầynhữngnếpnhăncủaôngnộichàng.Chàngnhìnthấygiọtlệứaratrongmắtônggià,từtừlănxuống gò má khô cằn rồi chìm trong bộ râu xám vàng. Đôi vaigầycủaôngrunrun.Chàngômchầmlấyông.

Lần đầu tiên Adam ngửi thấy mùi của ông nội. Mùi hắc củakhóithuốcláquyệnvớimùimồhôicủangườikhôngđượctắmluôn, mùi da thịt không được hưởng gió nắng. Mùi đó chẳngthơmthogìnhưngchànglạikhôngthấynólàmchàngghêtởmnhưkhichàngvôýngửiphảimùicủabọnđànôngđượctắmquánhiều nước, quá nhiều lần, xài quá nhiều xà bông thơm, quánhiều phấn sáp khử mùi hôi, nước thơm, sống quá nhiều thờigiantrongnhữnggianphòngcómáyđiềuhoàkhôngkhí.Chàngômghìlấyôngvàkhôngcònthấymùigìnữa.

– Ôngơi…Conkhôngmuốnthấyôngchết…

Ônggiàcũngômcứngchàngtrai:

– Tạisao?

– Tạivìônglàôngcủacon,tạivìconvừatìmlạiđượcông.

Haiôngcháuômnhau,khôngnóitrongmộtlúc.Rồiônggiàlấylạiđượcbìnhtĩnhtrước,ôngbuôngnhẹanhcháuravàlùilạimộtbước:

– Ôngxinlỗiconvìôngđãđểchocontìmthấyôngtrongnhàtùnày.

Page 399: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngơi…Ôngđừngnóithế.

– Cứ để ông nói, ông phải nói chứ. Ông rất tiếc vì ông đãkhôngthểlàmộtôngnộixứngđángvớiđứacháunhưcon.Connhìnôngxem…

Ônggiàgiơnganghaicánhtaygầy:

– Cóthứôngnộinàothảmnãonhưôngkhông?Ôngnộigìmàbịngườitanhốtnhưconvật,bịngườitađưađigiếtnhưconvật.Con thử nhìn con xem. Con đẹp trai, thông minh, lương thiện,họcthức,cótươnglaithậtsáng.Ngườinhưconcóthểnàolàdomáuhuyếtcủamộtngườinhưôngsinhra?Tạisaoôngtrởthànhngườiđồibạiđếnnhưthếnày?Trênđườngđờiôngđãlầmlạcởchỗnào?Ôngthùhằnngườitađểrồiôngnhưthếnàyđây.Conkhôngthùhằnaicả,đờiconđẹpbiếtbaonhiêu.Chúngtacùngchung một huyết thống nhưng tại sao chúng ta lại khác nhauđếnthế?

Ông già chầm chậm ngồi xuống ghế, đầu gục xuống, hai tayômlấymặt.Haiôngcháuyênlặngtrongmộtlúclâu.

Khônggianchỉthỉnhthoảngvanglênvàitiếngđộngnhẹcủamấyngườigiámthịđilạibênngoài.

– Con ơi… Ông cũng chẳng muốn phải chết khốn khổ, khốnnạn chút nào. – Ông già nói, giọng khàn khàn – Nhưng đến lúcnày cái chết không còn làm ông bận trí nữa. Từ lâu rồi ông đãbiếtôngsẽchếtởđây.Nỗisợhãilớnnhấtnặngnhấtcủaônglàông chết mà không được một ai thương tiếc, xót xa. Ý nghĩ ấythựcghêrợn.Chếtmàkhôngmộtngườithânyêuđisauquantài,khôngainhỏmộtgiọtnướcmắt.Nhưngbâygiờthìkhácrồi.Bâygiờôngđãcóngườithươngyêuông,luyếntiếcông.Ôngbiếtconsẽbuồnvìconthươngông,ôngbiếtconsẽlochoôngđượcchôncấttươmtất.Ôngsẵnsàngrồi,conơi..

Page 400: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ônggiàngửngmặtlênnhìnanhcháu.Vẻmặtôngthảnnhiênnhưngđôimáôngrànrụanướcmắt,ônggượngcười:

– Bây giờ ông cháu ta làm thế này nhé… Ông sẵn sàng ra đi,ôngsẽdànhhaingàytớiđểsửasoạnrađi.Vềphầncon,concứlàmnhữngviệcconcầnlàm,conmuốnlàm.Nếuconthắng,đólàtốtchocon.Nếukhông,ôngvẫnthảnhthơirađi.

Adamhỏivội:

– Vậylàôngbằnglòngcộngtác?

– Cộng tác nhưng không có cái trò xin khoan hồng, cũngkhôngkhángánthêmnữa.Cònhaiđơnkhángánôngđãkýđấy.Conlohaiđơnấyđủrồi.Ôngsẽkhôngkýđơnnàonữađâu.

Ônggiàlấytaylaunướcmắt,ôngđốtđiếuthuốcmới:

– CôLeeconthếnào?–Ônghỏi.

– Thưaôngcôconvẫnởtrongviệnđiềudưỡng…

Adam nói dối. Chàng đã toan nói thật vì chàng nghĩ đến lúcnày chàng chẳng nên che giấu ông nội chàng chuyện gì nữa,nhưng chàng lại hy vọng sẽ tìm được cô Lee hay cô sẽ trở vềtrướcnửađêmngàythứBa.Vìvậychàngnóitiếp:

– Côconđaunặnghơncontưởng.

– Nghiệnrượuà?

– Vâng.

– Códínhmatúykhông?

– Thưakhông.Chỉcórượuthôi.Rượulàvấnđềcủacôcontừlâurồi.Caiđi,nghiệnlạimấylần.

GiàSamchépmiệng:

– Tộinghiệp!Cáccon,cáccháucủaôngthậtlàvôphúc.

Chàngtraicảmthấytráitimđaunhói,chàngnhớđếncáichếtvìtựsátcủabốchàng.Chàngcốquênchuyệnđóđiđểkhônglàm

Page 401: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

choôngnộichàngphảikhổsởthêm,chàngchútâmvàochuyệncôLee:

– Thưa ông cô con là người rất tốt, rất đàng hoàng nhưngsốngkhôngcóhạnhphúc.ContraicủacôbỏsangsốngởHàLan,khôngvềnữa.

– Walt?TênnólàWalt,cóphảikhôngnhỉ?

– Vâng.

Adam trả lời với trái tim nặng như đá. Một gia đình kỳ cục:ông ngoại không biết rõ tên anh cháu, anh cháu mù tịt về ôngngoại.

– Nóbaonhiêutuổi?–Ônggiàhỏi.

– Cũngbằngtuổicon.

Ônggiàuốngchútcàphênguộitrongcáilygiấytrênbàn:

– CònCarmen,cháugáicủaông?

NgheônghỏiAdamtựđộngđưamắtnhìnđồnghồtay:

– ConsẽvềMemphisđónemcontrongbatiếngđồnghồnữa.Sángmaiemconsẽđếnthămông.

Ônggiàthởnhẹ:

– Ôngsợphảigặpnóđấy.Ôngkhôngbiếtôngphảinóinăngthếnàovớinó…

– Ôngđừngsợ,ôngơi!Carmennócũngnhưcon.Emconlớnrồi,nóthôngminhvàcũngkhônngoanlắm.Concónóichonóbiếtvềôngrồi.

– Nóichonóbiếtlàmgìvậy?

– Thưaông…vìemconnómuốnbiết,vìnólàcháuông.Conphải nói cho em con nó biết cũng như cô Lee con phải nói choconbiếtnhữngchuyệntrongdònghọta.

Ônggiàlạithởdài:

Page 402: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Con có tả cho nó nghe người ngợm ông thiểu não như thếnàokhông?

– Con đã nói ông đừng sợ mà. Trông ông có gì ghê gớm lắmđâu…

***

Đêm hôm đó, rất khuya sau nửa đêm, Adam kể cho Carmennghe những chuyện về cô Lee và những vấn đề của cô, về ôngdượngPhelphsvàchúemhọWalthiệnsốngởHàLan,vềThốngđốc David McAllister, về cựu đặc vụ FBI Wyn Lettner, về giảthuyếtônggiàtửtùSamCayhall–Ôngnộicủahaianhem–Cómột đồng phạm trong vụ đặt bom văn phòng luật sư Kramer.Têngọilàđồngphạmnàymớichínhlàthủphạm,vàsaukhihaianhemđãnóivớinhaunhiềuvềbốmẹhọvàcuốicùngvềôngnội của họ, Adam mới nói với Carmen là giây phút chàng xúcđộngnhất,giâyphútchàngsẽkhôngbaogiờquên,làlúchaiôngcháuimlặngngồibênnhautronggianphòngđầykhóithuốclá.Lúc ấy ông nội đặt bàn tay gầy guộc của ông lên vai chàng, rồilên đầu gối chàng, bàn tay ông vỗ vỗ nhẹ nhẹ. Rõ ràng là ôngmuốn ôm ấp, vuốt ve anh cháu nhưng vì anh cháu quá lớn rồi,ông chỉ có thể biểu lộ tình yêu thương bằng mấy cái vỗ nhẹ đóthôi.

Carmen đã phải nghe quá nhiều chuyện nặng nề trong đêmnay.SauchuyếnbayđầuđếnMemphis,nàngkhôngđượcthoảimáitrongbầukhôngkhíoibức,ẩmướtcủamiềnNam.

VềđếnnhàcôLee,nànglạingồinóichuyệnvớianhđếnbốngiờđồnghồ.ĐúngralàAdamkể,Carmennghe.Nàngnghebảnsơlượclịchsửthêthảmcủadònghọnàng.

Page 403: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Adamrấtthậntrọngtrongviệckểchuyệngiađìnhvớiemgái.Chàng chỉ kể những chuyện chính mà bỏ qua những chuyệnphụ;chàngkhôngkểchuyệnôngnộihọbắnchếtngườitáđiềnda đen, chuyện cụ nội của họ say rượu, đánh nhau, bị người tađánhchếtrồiôngnộihọgiếtngườitrảthù.

Chàng đã định cho em gái xem cuộn phim video về nhữngphiêntòaxửôngSamCayhallnhưngchàngnghĩlại:khôngnênbắtemgáiphảinghe,phảithấyquánhiềuchuyệnvàhìnhảnhđentốitrongmộtđêm.Bắtnàngphảinghe,phảithấyquánhiềulà tàn ác. Anh em chàng còn nhiều thì giờ để nói với nhau vềdònghọ,vềôngnộicủahọsaunày.

Page 404: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương39

– Sắp đến rồi! – Adam nói khi xe đến gần khám đường – Emthấysao?

CarmenkhôngnóigìnhiềutừlúcxechạyrakhỏithànhphốMemphis. Đây là chuyến đi đầu tiên của nàng đến tiểu bangMississippi.Đôimắtnàngmởlớnđểnhìnngắmcảnhbaola,bátngát của vùng đồng bằng trung thổ, chiêm ngưỡng cảnh xanhtươi, mát rượi của những cánh đồng trồng bông và đậu, ngạcnhiênkhithấynhữngdànmáyphunthuốctrừsâudàidàitrênnhữngcánhđồngvàngơngáctrướcnhữngthônxómnghèonànbên đường: “Lạ quá! Em chẳng bao giờ tưởng tượng Mississippilạinhưthếnày!”Carmennói.Trênđườngđiđếngặpôngnộicủahọ sáng hôm nay hai anh em không nói gì với nhau về chuyệngiađìnhnữa.

– Thậtlạkỳ!–Carmennói–Chúngtachạyxequavùnghoangdãnàyđểđếngặpôngnộichúngtasắpbịngườitagiếtchết.

Adamanủiem:

– Emlàmđúngviệcemphảilàm.Thếlàđủrồi.

Carmen mặc sơ mi vải bông dày, quần jeans, đi bốt cao cổ.Trôngnàngngườitathấyđiểnhìnhcủalớpnữsinhviêntâmlýhọcsắpratrườngnhữngnămcuốithếkỷ20.

– Đếnrồiđó.

Adam hất hàm về phía trước. Hai dãy xe hơi đậu nối đuôinhaudọctheoxalộ.Nhiềungườiphảixuốngxetừxađibộđếnkhámđường.

Page 405: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ĐôimắttrongđencủaCarmenmởlớn:

– Saođôngngườiquávậyanh?

– Đâylàrạpxiếcmàem.

– Nhữngngườinàylàai?–Carmenhỏi.

– Toànlàcôngdânthôi.

– Họđếnđâylàmgì?

– Nhiều người đến biểu tình phản đối vụ hành quyết, nhiềungườiđếnxemcảnhbiểutình.

CarmennhìnnhữngngườiKuKluxKlanmặcnhữngbộáodàitrắng cầm biểu ngữ đi trên bãi cỏ. Có vẻ như nàng không tin ởmắt nàng. Hết nhóm Ku Klux Klan lại đến những nhóm thanhniên đầu trọc hung hãn, rồi đến những nữ tu sĩ quì gối nguyệncầu. Những dàn máy thu hình đặt khắp nơi. Một chiếc phi cơtrựcthăngbayràràtrêntrời.

AdamnắmcánhtayCarmenkhihaianhemđivàocổngkhámđường. Xe trực của khám đường đưa họ vào khu Tử hình,Carmenngoáilạinhìnđámđôngngoàicổng:

– Emkhôngtinđược.Saongườitađếnđôngthế!

– Mỗingàyhọđếnmộtđônghơn.–Adamnói–Ngàymaicònđôngvànáođộngnữa.

Carmennhìnnhữngdãynhàsơntrắngyênbìnhsắphànghaibênđường:

– Saokhôngcógìgiốngcảnhnhàtùmìnhthấytrongphim?

– Trước kia đây là một nông trại, chính quyền mua để làmnhàtù.Đâylàkhugiacưcủanhânviênđiềuhànhkhámđường.

– Còntùnhânởđâu?

– Trong kia. Khám đường này rộng lắm. Em có thể đi mệtnghỉ. Em thấy những vọng gác trên bức tường cao kia không?

Page 406: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ĐấylàkhuAnninhTốiđa.Từhơn9nămnayôngnộimìnhsốngtrongđó.

– Phònghơiđộcởđâuanh?

– Ởtrongđó.

GiámthịParkerđứngchờhọởhànhlangkhuTửhình.Adamgiới thiệu Carmen với Parker. Vẻ xúc động hiện rõ trên khuônmặtngơngáccủangườithiếunữ.Parkerbảohọ:

– Vàođi.Ônggiàởtrongđórồiđó.

Carmen nắm chặt bàn tay anh. Hai anh em nhìn vào mắtnhau. Carmen nghẹn lời, nàng gật đầu cho anh nàng biết nàngchịu được, nàng không dừng lại. Adam dắt em đến trước cửaphòng.Chànggõnhẹlêncánhcửarồimởcửa.

Già Sam ngồi trên mép bàn như ông thường ngồi như thế từhôm người ta đưa ông vào phòng này. Nhưng hôm nay khôngthấycóđiếuthuốclácháythườngtrựctrênmôiông.

Adambiếtôngnộichàngcốnhịnkhônghútthuốcđểcôcháunộivàothămkhôngbịngấtngưvìkhóithuốc.

GiàSamđứnglênkhihaianhemAdamvàophòng.BuôngtayanhtrairaCarmenđitớitrướcôngnội:

– Thưaông…ConlàCarmen..

Ônggiàcũngnghẹnlời:

– Carmen…Cháucủaông..Ônglàôngcủaconđây..

Ông già đưa hai tay ra. Hai ông cháu ôm hôn nhau. Đến lúcnàyAdammớithấyôngnộichàngđãhớttóc,cạorâu,chảiđầu,trang phục gọn gàng hơn thường ngày. Chàng cảm động khithấyôngcóchuẩnbịđểchờđóncôcháuđếnthăm.

ĐặthaitaylênhaivaiCarmen,giàSamnhìncôcháuvớiánhmắtkiêuhãnhvàtánthưởng:

Page 407: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Carmen…Conđẹpquá!Congiốngmẹconquáđấy..

Đôimắtônggiàtrởthànhướt,ngườithiếunữthìcốgắngđểkhôngkhóccảlên.Nàngcắnmôi,gượngcười.

GiàSamcũnggượngmỉmcười,ôngnói:

– Ôngcảmơnconđếnthămông.Ôngrấttiếcđãđểconphảigặpôngtronghoàncảnhnày.

– Cósaođâuông,thưaông.–Carmennghẹnngào–Đượcgặpônglàconsungsướng…

Adamxenvàochuyện:

– Làm ơn đừng có khóc. Khóc là hết còn nói năng gì được…Ông ơi, cho con nói về công việc trước. Sáng nay Đệ ngũ Phápviệnbácđơnkhángcáocủachúngtarồi.Tachỉcòncómộtđơnkhángcáonữathôi…

Ônggiàmỉmcười:

– Thếà?

Ônggậtđầurồinóivớicôcháu:

– Ngồiđâycon!

Ôngngồicạnhnàng,nắmbàntaynàng,nhìnnàngtrìumếnvàdịudàngnóivớinàng:

– Anh con là luật sư giỏi đấy nhưng tiếc là vụ của ông hếtthuốcchữarồi.Nhữnggìanhconvừanóiôngđềuđãbiếttrước.Ôngcháutanóichuyệnvớinhauđi.Mẹconsao?

– Thưaông,mẹconvẫnmạnhkhỏe.–Carmenrungiọngtrảlời.

– Nóivớimẹconlàôngcólờihỏithămnhé.Ôngvẫnnhớmẹconlàngườiđànbàrấtđànghoàng.

– Cảmơnông.Consẽnói.

– AdamchoôngbiếtconđanghọckhoaTâmlý?

Page 408: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Vâng. Con đang học trường Berkeley. Sang năm con ratrường.

– CongặpcôLeerồichứ?

– Dạ.ConđượcgặpcôconkhicôđếnCali.Lầnnàyconvềđâythìchưađượcgặp.Conmớivềđếntốihômqua.

Cótiếnggõcửaphòng.Adamramởcửa.ChàngnhậnthấybộmặtcóvẻnghiêmtrọngcủaluậtsưLucasMann.

– Chuyệngìthế?–Adamhỏi.

– Có chuyện đấy! – Mucas Mann nói nhỏ – Ra ngoài này nóichuyệnthìhơn.

Adamnhìnlại.Haiôngcháuđangmảinóichuyệnvớinhau,không ai để ý gì đến chàng. Chàng theo Lucas Mann ra hànhlang.

– Goodman gọi cho anh. – Lucas Mann nói – Goodman bảoanhđếnngayJackson.

– ĐếnJacksonlàmgì?

– Dườngnhưmộtđơnkhángcáocủaanhđượctòaxétđấy.

– Đơnnào?

– Đơn khiếu nại vì tình trạng tinh thần suy sụp của SamCayhall.ChánhánSlatterychomởcuộcđiềutrầnvềđơnnàylúc5giờchiềunay.AnhđừngnóigìvớitôicảvìtôilàchứngnhâncủabangMississippitrongcuộcđiềutrầnnày.

Adam nhắm mắt lại. Hàng trăm ý nghĩ quay cuồng trong ócchàng.Đốmlửahyvọngnhánglênởcuốiđườnghầmđenđặc.

– 5giờchiềunaychánhánSlatterychođiềutrầnởJackson.–Chàngnhắclại.

– Chuyện khó tin nhưng có thật, phải không? – Lucas Mannnói–Anhphảichạyđuavớithờigian.Theoýtôianhchẳngnên

Page 409: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

choônggiàbiếtlàmgì.Đểôngấyhyvọngrồikhôngđượcthì…Nếuthànhcônganhbáocũngkhôngmuộngì.

– Cảm ơn ông. Tôi đồng ý với ông. Làm ơn chỉ chỗ có điệnthoạichotôi.TôiphảigọingaychoGoodman.

Chàngmởcửanóivàophòng:

– ÔngnóichuyệnvớiCarmennhé.Conrangoàicóchútviệc,contrởvàongay.

Chưa đầy một phút sau chàng đã nói chuyện được vớiGoodmanởthủphủJackson.

– Đếnđâyngayđi,ngườianhem.–Goodmannói,giọngphấnkhởi–TrướchếtôngThốngđốcmuốnnóichuyệnriêngvớianh.Coi bộ ông ta bối rối đấy. Mấy hôm nay có quá nhiều công dânkhắp nước gọi đến văn phòng Thống đốc yêu cầu khoan hồngcho Sam Cayhall. Việc quan trọng thứ hai là chánh án SlatterychịunghetađiềutrầnvềđơnkhiếunạivớilýdoSamCayhallgiàlão,đauyếukhôngcònbiếtgìnữa.Tôivừanóichuyệnvớichánhán Slattery cách đây ba mươi phút. Ông ấy cho mở phiên tòangheđiềutrầnlúc5giờchiềunay.TôiđãmờibácsĩSwinn.ÔngấyđangbayđếnJackson.

– Tôiđếnngay!

Adamnói.ChàngbịlâyniềmphấnkhởicủaGoodman.

– TôiđợianhởvănphòngThốngđốc.

KhitrởlạicănphòngAdamthấyhaiôngcháuvẫnláutáunóivới nhau hết chuyện này đến chuyện nọ. Chàng kiên nhẫn chờđợiđếnhaimươiphútsaumớinói:

– Xinlỗiông,conphảiđưaCarmenrathôi.ConcóviệcphảiđingayJackson.

– Việccóliêncangìđếnôngkhông?–GiàSamhỏi.

Page 410: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Thưacó.

Già Sam nhún vai. Rõ ràng là ông coi thường tất cả mọi việcliêncanđếnchuyệnkhángánvàthihànhántửhìnhcủaông.

– Nếulàviệcliêncanđếnôngthìôngđềnghịconbỏđi.Ôngcháumìnhởđâynóichuyệnthúhơn.

Nhưngôngcũngđứnglên,Carmenđứnglêntheoông.Ônggiàcầmhaitaycôcháuấplênngựcmình:

– Convềnhé,Carmen.–Ôngâuyếmnóivớinàng–Nếucòncódịpôngrấtmonglạiđượcgặpconnhưngnếuđâylàlầncuốicùng, ông tha thiết mong con đừng buồn. Nhớ lời ông nhé,Carmen,cháugáicủaông.

Carmenômlấyông:

– Ôngơi…Conthươngônglắm…

Ônggiàvỗvỗnhẹlênlưngnàng:

– Ôngthươngconnhiềuhơn.Concốgắnghọcnhé.Hãysốngnhưmộtngườithậttốt.Đừngbuồntủi.Đừngtráchông.Ônglàmnêntội,ôngphảichịutội.Xétchokỹôngcũngchỉlànạnnhâncủahoàncảnh,củathờiđạiông.Ởvàothếhệônglàmnhưônglàđúng.Carmen…Conđiđi…

Ông đẩy nhẹ nàng ra. Người anh của nàng ôm lấy nàng, đưanàngđi.Haitayômmặt,ngườithiếunữvừađivừanứcnởkhóc.

Page 411: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương40

Ông luật sư già ngồi trên băng đá dưới bóng cây trong côngviên xế mặt tiền tòa nhà Thống đốc Mississippi ở thủ phủJackson. Adam thấy ông cởi áo vest và xắn hai tay áo sơ-minhưngchiếcnơtrêncổáoôngvẫnởtrongtìnhtrạngtuyệthảo.ChànggiớithiệuCarmenvớiGoodman.

Goodmannóingayvàochuyện:

– ÔngThốngđốcmuốngặpanhlúc2giờtrưanay.Tôivừatừvănphòngôngấyra.Từsángđếngiờtôiravàovănphòngđóbalầnrồi.Ghéquacăncứcủachúngtamộtlúcrồiđiăntrưa…

Ôngchỉtayvềphíacaoốcbênkiacôngviên:

– Gầnđâythôi.Chúngtađibộ.

Ba người đi qua công viên vàng nắng. Carmen ngửng mặtnhìnlênvòmcâylárìràotronggió.Nàngtưởngnhưvẫnđangnhìnthấyôngnộicủanàngtrongcănphòngnhỏ.Khôngbiếtgiờnàyôngđanglàmgì?

– ÔngThốngđốccóýđịnhgìvậy?

Adamhỏi.ChàngthấyGoodmanvàCarmenđiquáchậm.Họnhư hai người nhàn rỗi đi dạo công viên giữa trưa chứ khôngphảilànhữngngườichạycứumạngngườisắpchết.

– Làmsaobiếtđược?–Goodmantrảlời–Tôichỉbiếtlàôngấycóvẻbốirốivàmuốngặpriênganh.Cóthểlàchiếndịchhướngdẫn và uốn nắn dư luận của chúng ta đã có hiệu quả. Ông ấyhoangmangvàmệtmỏi.Nhấtđịnhlàđiênđầuchứ.Mỗingàycó

Page 412: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đến bốn, năm trăm cú điện thoại đến đòi hỏi. Chịu gì nổi! Cuộctấncôngdiễnrabàibảnquámà…

– Khôngthấycódấuhiệugìhọnghingờ…?

Ôngluậtsưgiàmỉmcười:

– Không. Mình đánh nhanh, đánh mạnh đến nỗi họ tối tămmặtmũikhôngcònnghĩđếnchuyệnkiểmsoátnữa,thìgiờđâumàhọnghingờ.

Carmen thắc mắc vì những lời đối thoại đầy khả nghi củaGoodmanvàAdam.NàngđưamắtnhìnAdam,dòhỏi.Adammảinóinênkhôngđểý.

– CònchánhánSlattery?–Adamhỏi.

– Khôngthấycótingìmớiởtòaántừ10giờsángnay.ThưkýcủaSlatterygọiđếnvănphòngMemphistìmanh.Ởđấyngườitachobiếttôiđangcómặtởđâynêntôiđượcgọiđến.

– Hyvọnggìchăng?

Adamhồihộpkhithốtracâuhỏi.Chàngchỉmuốnđượcngheông luật sư đàn anh của chàng nói ra mấy tiếng: “Có hy vọngchứ…”dùđóchỉlàhyvọnghãohuyền.

NhưngluậtsưGoodmanvẫntỏrathậntrọngđúngtácphongcủaluậtsưlãoluyện:

– Tôikhôngthểtrảlờicóhyvọnghaykhông.Dùsaođâycũnglàmộtviệctốt.Toàcóthểbácngayđơnkhiếunạicủamìnhmàkhôngcầnchođiềutrần,nhưngviệctòachođiềutrầncũngchỉlàthủtụcrấtthường,nhấtlàtrongmấyngàycuốicùngnày.

Ba người vừa đi vừa nghiêng mặt nhìn đám người biểu tìnhtrước toà nhà Thống đốc. Đám biểu tình ở đây không đông,khôngnáođộngbằngđámbiểutìnhtrướccửakhámđường.

Rồi hai anh em theo Goodman vào toà cao ốc có văn phòng

Page 413: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tạm ông ta mướn ở đây. Trong văn phòng, bốn người trẻ tuổiđangliêntiếpsửdụngđiệnthoại.Goodmannóinhỏvớihaianhem:

– Mỗigiờmìnhtrungbìnhgọiđượckhoảng60cúđiện.

Đườngdâyđiệnthoạicủahọkẹtcứngnênmìnhkhôngthểgọinhiềuhơnđược.Chúngtagâyratìnhtrạngkẹtcứngấycủahọ.

– Nhữngngườinàylàmgìvậy?–Carmenkhẽhỏi–Họgọichoaithế?

Adamnóinhỏvớinàng:

– GọiđếnvănphòngThốngđốcnhândanhcôngdânyêucầukhoanhồng.

Carmen nhìn những quyển niên giám điện thoại mở trướcmặt những người đang bận rộn sử dụng máy điện thoại. NànghiểuđâylàcáchgâyáplựccủaluậtsưGoodman:lấytên,địachỉcủacôngdânkhắpnướcgọiđếnyêucầuThốngđốcxáántửhìnhchoôngnộicủanàng.

– Lấydùmmáybaychoemtôiđikhỏiđâychiềunay.–AdamnóivớiGoodman.

– Đểtôilocho.Điđâu?

– SanFrancisco.

Goodmangậtđầu:

– Cótiệmănởđầuphố.Haianhemđiănđi.Tôiởđây.ChúngtađếnvănphòngThốngđốclúc2giờ.

Adamnhìnđồnghồtay:

– Tôicầnđếnthưviện.

– Giờnàycònđếnthưviệntracứugìnữa.–Goodmanlắcđầu–Đếnnhữngphútcuốinhưthếnàychúngtacócáigìxàicáiđó.Không còn thì giờ để tìm kiếm thêm nữa. Đưa cô em đi ăn đi.

Page 414: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Đừngcăngthẳngquá.

– Em đói. – Carmen nói. Nàng muốn được ngồi nói chuyệnriêngvớianhnàngmộtlúctrướckhihọxanhau.

KhirađếncôngviênCarmennắmcánhtayanh:

– Luậtsưlàmơngiảithíchchoconnhỏnguđầnnàyvới.

– Giảithíchcáigì?

– Việclàmcủamấyngườigọiđiệntrongđó.

– Embiếtrồicònhỏilàmgìnữa.

– Việclàmđócóhợpphápkhông?

– Tấtnhiênlàkhông.

– Việcđócóđạođứckhông?

Adamhítvàomộthơidài,chànghỏilại:

– Họđangđịnhlàmgìôngnộimình?

– Họđịnhhànhquyết…

– Hành quyết, xử tử, giết, bắt đền tội, trừng phạt, thi hànhán… em muốn gọi việc họ định làm với ông nội mình bằng cáitêngìcũngđược,nhưngcáitêngọiđúngnhấtlàgiếtngười.Giếtngườilàmộttộiác.Họđanglàmcáitộiácđóvàhọchoviệchọlàmlàhợppháp.Vàhọcóquyềnnêntaphảibẻcongphápluậtvà đạo đức một chút trong cuộc tranh đấu không cân bằng lựclượnggiữatavớihọ.

Carmenthởdài:

– Dùsaothìviệctalàmcũnglàsai.

– Việcgiếtngườitrongphònghơiđộccònsaihơn.

Carmen không nói gì nữa. Mới sáng hôm qua nàng bình yênngồi uống cà phê với người yêu ở một tiệm cà phê trong thànhphốSanFranciscocócâycầuvàng,cuộcsốngvớinàngcònhoàntoàntronglành,tươisáng.Vậymàgiờđâynànglẫnlộnchínhtà,

Page 415: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mấtphươnghướng,hoangmang,bấtđịnh.

Adamxiếtnhẹbàntaycôem:

– Đừng trách anh, Carmen. Giờ tuyệt vọng cuối cùng… anhphảilàmtấtcảmọiviệc…

Carmenxiếtchặtbàntayanh,nàngđisátvàoanh:

– Không. Em chỉ hỏi thôi mà. Nếu em là anh, em cũng làmthế.

***

Ông Thống đốc tiếp chàng luật sư trẻ tuổi trong văn phòngrộng. Chỉ có hai người nói chuyện với nhau. Họ ngồi gần nhautrong hai ghế bành da. Goodman đưa Carmen ra phi trường.Không một cộng sự viên nào của ông Thống đốc được tham dựcuộcnóichuyệnriêngnày.

– Thậtkỳdị,anhthấykhông?Anhlàcháuôngấynhưnganhchỉmớigặpôngấy,mớithựcsựbiếtôngấychưađầymộtthángnay. – Giọng nói của McAllister bình thản, gần như mệt mỏi –Còntôi,tôibiếtrõôngấytừnhiềunămnay.Ôngấygầnnhưtrởthànhmộtphầnlẽsốngcủatôivậy.Từlâurồitôichờđợingàyhômnay,tôimuốnthấyôngấyphảiđềncáitộiđãlàmchếthaianhemKramer.Nhưnghômnay,khingàyấyđến,tôilạihoangmang.Tôikhônggiấugìanhkhitôinóirằngtôihiệnkhôngbiếtrõtôiphảilàmgì…

McAllisternóibằnggiọngnóitrầmtrầmnhưđôingườiquenbiếtnhaulâungàyđemtâmsựranóivớinhau.Adamnghe,nhìnvànghĩrằngngườiđangnóivớichàngphảilàmộtngườithànhthật đến thô bạo hoặc là một kịch sĩ đóng trò tuyệt hảo. Chàngkhôngthểbiết,vàchắcchàngsẽkhôngbaogiờcóthểbiết,ôngta

Page 416: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

làngườithànhthậthaylàmộtkịchsĩ.

– ThưaôngThốngđốc,chínhquyềnvànhândânMississippicólợigìnếuôngCayhallphảichết?–Adamhỏi–NếucácvịgiếtôngCayhall,đờisốngcủacácvịcóđẹphơnđượcchútnàokhôngtrong buổi sáng ngày thứ Tư các vị ngủ dậy và nhìn mặt trờimọc?

– Không đẹp hơn chút nào. Nhưng anh nói như vậy vì anhkhôngtinởántửhình,còntôi,tôitin.

– Tạisao?

– Tạivìphảicósựtrừngphạttốihậuchoviệcgiếtngười.HãytựđặtanhvàođịavịcủabàquảphụRuthKramer,anhsẽnghĩkhác.Vấnđềcủaanhvàcủanhữngngườigiốnganhlàcácngườiquênmấtnhữngnạnnhân.

– Chúngtacóthểtranhluậncảgiờđồnghồvềsựcầncóhaykhôngcầncóántửhình.

ThốngđốcMcAllisterhiểuAdammuốnnóichàngkhôngđếngặpôngđểtranhluận,ônggậtđầu:

– Đúng. Ta bỏ qua chuyện ấy đi. Nói thẳng vào chuyện củachúng ta thôi. Ông Sam Cayhall có nói gì với anh không? Tôimuốnhỏiôngấycónóivớianhchuyệngìmớivàquantrọngliêncanđếnvụánkhông?

– Thưaông,tôikhôngthểtiếtlộnhữnggìthânchủtôinóivớitôi.

– ViệctôimuốnbiếtcóthểcólợichoôngCayhall.Tôimuốnbiết chắc chắn chỉ có một mình ông ấy đi đặt bom văn phòngKramerhaycòncóngườinàokhác?

– ÔngThốngđốcmuốnbiếtviệcấyđểlàmgìkhichỉcònmộtngàynữalàđếngiờhànhquyết?

– Tôinóithật:tôicũngchưabiếttôisẽlàmgìnhưngtôinghĩ

Page 417: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

rằng nếu tôi biết chắc chắn ông Cayhall chỉ là tòng phạm và cómột người khác phải chịu trách nhiệm về vụ đặt bom, tôi sẽkhông thể để cho ông Cayhall phải chịu hành quyết. Tôi có thểngănđượccuộchànhquyếtấy.Anhdưbiếttôicókhảnănglàmnhư thế. Tương lai chính trị của tôi có thể bị thiệt hại nặngnhưngtôikhôngcần.Tôiđãchánngấytròchơichínhtrịrồi.Tôikhông hứng khởi chút nào khi tôi bị đặt vào địa vị người cóquyền, có trách nhiệm, quyết định tha cho sống hay bắt ngườikhácphảichết.TôicóthểânxáchoôngCayhallnếutôibiếtchắcôngấychỉlàtòngphạm.

AdamnhìnthẳngvàomặtMcAllister:

– Ôngchorằngcómộtngườikhácchịutráchnhiệmtrongvụđánhbom,ngườiđómớilàthủphạm.Ôngđãnóinhưthếvớitôilầntôigặpôngtrướcđây.RồiôngWynLettner,đặcvụFBIphụtráchcuộcđiềutravềvụđặtbomấy,cũngtinnhưthế.Vậythìtạisaoônglạikhôngcăncứtrênniềmtinấymàralệnhkhoanhồng?

– Tạivìtôikhôngđượcbiếtchắc.

– Thưa ông, như thế có nghĩa là trong những giờ cuối cùngnàychỉcầnthânchủtôinóicóvàđưaramộtcáitênngườinàođấy,làônghạbútxuốngkýlệnhânxáántửhình?

McAllisterlắcđầu:

– Không đơn giản như thế. Tôi sẽ không ân xá án tử hìnhngay,tôichỉralệnhhoãnhànhquyếtvàđềnghịtòaánmởcuộcđiềutramớitìmđíchdanhthủphạm.

ĐếnlượtAdamlắcđầu:

– Thânchủtôisẽkhôngnóiratênngườinàođâu.Tôiđãhỏinhiềulần,ôngấyđềukhôngchịunói.Tôinghilàcóngườikhác,nhưngkhônghiểusaoôngtôikhôngchịukhaira.

Page 418: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngấybaochechoaivậy?–ThốngđốcMcAllisterthắcmắchỏi.

– Rất tiếc là tôi không biết. Ông tôi chịu hoàn toàn tráchnhiệmvềvụđặtbom.

Thốngđốcthởdài:

– Làmsaotôicóthểkhoanhồngkhicanphạmđãnhậntộivàchỉcómộtmìnhmìnhgâytộiácđóthôi?Làmsaotôicóthểgiúpcanphạmđược?

– Thưaông,tôinghĩôngnêngiúpvìcanphạmlàmộtônggiàgầnchếtđếnnơimàkhôngcầnbịaigiết.Ôngnêngiúpchoôngấy sống nốt những ngày tàn vì đó là việc làm hợp với đạo đức.Ông nên làm việc đó vì lương tâm ông bảo ông làm việc đó.Chúng ta phải có nhiều can đảm mới có thể sống và làm theotiếngnóicủalươngtâm.

McAllisterlạithởdài:

– Ôngấythùghéttôinặnglắm.Tôibiết.

– Vâng.–Adamgậtđầu–Nhưngnếuôngkhoanhồng,ôngấysẽlàngườiáimộôngsuốtđời.

McAllistermỉmcười:

– ÔngCayhallcóbịđiênthậtkhông?

– Thưa, chuyên viên xét nghiệm kết luận là ông ấy điên.ChúngtôisẽcốgắngthuyếtphụcôngchánhánSlattery.

– Tôi biết chuyện ấy nhưng riêng anh, anh thấy thế nào?Riênganh,anhcóthấylàôngấyđiênthậtkhông?

AdamthấychàngkhôngthểnóithậtđượcvớiMcAllister.Dùsao ông ta cũng không cùng phe với chàng và chính ông ta làngườichủxướngviệcbắtcanphạmSamCayhallphảiđềntội.

– Tôithấythânchủcủatôirầurĩ,ủê.–Adamtrảlờimơhồ–

Page 419: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Cũngdễhiểuthôi.Chẳngaicóthểsángsuốt,bìnhtĩnhđượckhiphải sống trong khám Tử hình chờ ngày bị hành hình. Ông tôigiàyếulạiđãphảisốngtrongkhámTửhìnhquálâu.Ôngtôilúlẫn từ lâu rồi. Ông tôi từ chối mọi cuộc phỏng vấn. Thật tộinghiệp.Nếuôngtôilàmnêntội,tôinghĩtừngấynămphảisốngchờchếtcũngđãđủđềntộirồi.

Adam không biết Thống đốc McAllister có tin chàng haykhông,chàngthấyôngtachúýnghetừngtiếngchàngnói.

– Anhdựđịnhlàmgìtrongngàymai?

– Thưaôngtôicũngchưabiết.–Adamthànhthậttrảlời–Còntùy ở ông chánh án Slattery. Tôi muốn nói là tùy ở quyết địnhcủatòaánchiềunay.Ngàymaicóthểtôisẽởbênôngtôisuốtcảngàymàcũngcóthểtôisẽbậnrộnvớiviệcđệnhữngđơnkhángcáomới.

– Đâylàsốđiệnthoạiriêngcủatôi.Ngàymaianhnêngọichotôinếuanhthấycần.

Page 420: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương41

Tất cả mọi người cùng suy diễn là chánh án Slattery càngchậm tuyên bố phán quyết chừng nào, hy vọng vụ hành quyếtđượchoãncàngnhiềuchừngấy.Nhưngđâychỉlàniềmlạcquancủanhữngkẻtuyệtvọng.

Hai giờ trưa, Adam cho Goodman biết chàng trở về khámđườngParchman.Chàngcảmơnmọingườiđãgiúpchàngởđâyrồivàoxeđitrởvề.

RakhỏithủphủJacksonchàngchoxechạyvàoxalộ49.Chạyxe đúng tốc độ cho phép chỉ hai giờ đồng hồ là chàng về đếnkhám đường Parchman. Chàng mở radio trong xe và bắt đượcmộtđàiphátthanhhoạtđộngliêntụctrọnngày.

Chàng vừa lái xe vừa lơ đãng nghe những bài bình luận linhtinhvềlợivàhạitrongviệcmởsòngbạctrongbangMississippi.Giờpháttinlúc2giờ30vẫnchưacótingìmớivềvụtửtộiSamCayhallxinhoãnthihànhán.

Khi chạy xe qua những khu gia cư và những thôn xóm nhỏAdamnghĩđếnchuyệnchàngvộivãtrởvềkhámđườngđểlàmgì?Chàngchẳngcòncóthểlàmgìđượcnữa.Vềđếnnhàtùchàngsẽngồiủrũbêncạnhôngnộicủachàng.Haiôngcháucùngngồichờ chết. Việc hai ông cháu mừng rỡ ôm nhau vì lệnh thi hànhántửhìnhđượchoãnlàmộtviệcquáđỗimơhồđểchàngcóthểtưởngtượng.

Dừng xe trước một tiệm bách hóa chàng vào mua lon nướctrái cây, rồi ghé qua trạm đổ xăng. Khi xe vừa ra khỏi trạm,

Page 421: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chàngnghebảntinloanquaradio:ChánhánF.FlynnSlatteryđãbác đơn xin hoãn thi hành án với lý do bệnh tâm thần của tử tộiSam Cayhall. Nếu không có gì thay đổi bất ngờ án tử hình sẽ đượcthihànhvàolúc0giờ1phútđêmnay.

PhảnứngcủaAdamthậtlạnh.Tuychờđợitinấyđến,chàngvẫnlặngngườiđi.Dùkhônghyvọngđơnxinđượcchấpthuận,việctòaánbácđơncũnglàmchochàngthấtvọngkhủngkhiếp.Chàng cho xe chạy chậm lại, tắt radio, mở cửa kính xe cho gióthổi vào và thầm rủa chánh án Slattery bằng những lời rủa xảtànácnhất.Lúcnàyđãlàhơn12giờtrưa.

Lẽ ra chánh án Slattery phải tuyên lời phán quyết này trướcđây5giờđồnghồ.Nếucócanđảm,ôngtađãcôngbốphánquyếtngaysauphiêntòađiềutrầnchiềuhômqua.Hãmlạichođếngiờnàymớiraphánquyếtlàkhôngcôngbằng.Muộnquárồi.Luậtsưcủangườitửtùkhôngcònthìgiờđểchạychỗkhác.

Chàngnhớlạilờiôngnộichàngnóingaytừkhihaiôngcháumớigặpnhau:“TiểubangMississippiđangcầncómộtvụxửtử.”Về mục thi hành án tử hình, bang Mississippi tụt hậu, thua xanhững bang Louisiana, Texas và Florida, thua cả Alabama,Georgia,Virginia.NhữngbangnóitrênxửtửcanphạmđềuđềutronglúcMississippicứùlì,khôngnhúcnhích.NhàcầmquyềnMississippi đang rất cần sửa sai. Họ bắt buộc phải làm theo ýdân,ngườidânMississippitỏrasốtruộttrướctìnhtrạngnhữngvụtửtùkhángánkéodàicảchụcnămvẫnchưagiảiquyếtxong,bọn tử tù sống phè phỡn, nhởn nhơ trong những nhà tù trongkhibênngoàibọnsátnhânkhôngngánsợbịtrừngphạtcứgiếtngười bừa bãi. Đã đến lúc nhà cầm quyền phải xử tử vài tên đểchonhândânthấyrằngchínhquyềnMississippirấtnghiêmtúcvàthẳngtaytrongviệcbàitrừtộiác.Giờđâychàngthấyôngnộichàngnóiđúng.

Page 422: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chàngdừngxebênđườngđểuốngnốtlonnướctráicây.Uốngxong chàng quăng cái lon không xuống rãnh nước bên đường.Chàng biết đó là việc làm bị cấm ở đây nhưng chàng cứ làm.Chàng không có cách nào khác để biểu lộ những cảm nghĩ củachàngvềbangMississippivàphápluậtcủabangMississippi.

Chàng như nhìn thấy ông già còm cõi ngồi rũ trong phònggiamkhinghetinđơnxinhoãncủamìnhbịbác.Tráitimchàngđau thắt vì thương xót. Là luật sư chàng đã thất bại. Thân chủcủa chàng đang chờ bị hành quyết mà chàng không thể làm gìđược.

***

TintòaánbácđơnxinhoãnthihànháncủatửtùSamCayhallnhưmộtdòngđiệnmạnhchạyquacộngđồngtruyềnthôngđạichúngđangchờđợiđượccónhữngcảmgiácmạnh.

Người ta kéo tới khám đường Parchman đông hơn. Số ngườiKKKgiờđâylênđếncảtrămmạng.BọnđầutrọcvàbọnTânPhátxít đông đến ba trăm tên. Càng đông, những nhóm này cànghunghãnvàồnào.Đãcónhữngtrậnxôxát,ẩuđảxảyra.Cácnữtu và những thành viên hội Ân xá quốc tế cũng tới đông hơn.Đêmxuống,cảnhtượngtrướccổngkhámđườngParchmannáođộngnhưtrongmộtrạpxiếc.

Già Sam nhìn và nghe được tin đơn hoãn thi hành án bị báctrênmànảnhtivikhiôngbưngtôsúpraulên–đâylàbữaăngầncuốicùngtrongđờiông;tốinaykhoảng7giờôngsẽănbữacuốicùngvàmộtphútsaunửađêmnayngườitađưaôngvàophònghơi độc. Ông nhìn ngây lên màn ảnh tivi. Những hình ảnh kếtiếpnhauthậtnhanh:toàánJacksonrồicảnhcổngkhámđường

Page 423: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Parchman, thoắt một cái lại cảnh toà án, cảnh cổng khámđường…

ĐặttôsúpxuốngkhaynhựagiàSamđirađứngsauhàngsongsắt,hútthuốcláthởkhóingaytrướcmặtngườigác.Từmấyhômnay suốt ngày đêm lúc nào cũng có một người gác đứng ngoàihànhlangnhìnvàophòngông.Ôngđangởtrongcáiphònggọilàphòngquansát,nơingườitửtùphảisốngbangàycuốicùngtrướcgiờbịhànhhình.Ngườitađứngcanhđểngănkhôngchongườitửtùtựtử.

Dãy phòng giam tử tù trong kia im lặng. Già Sam biết tất cảnhữngbạntửtùcủaôngđềumởtivixem,tinôngbịbácđơnlàmchohọsầunãovàimlặng.

HútxonghaiđiếuthuốcliềnmộtlúcgiàSamquayvào.Ôngcởibộquầnáoliềnnhaumàuđỏcủatửtùralầncuối,cuộnlại,vứt vào góc phòng. Ông đá đôi giày cao su nhà tù vào gậmgiường với ý nghĩ ông sẽ không bao giờ còn xỏ chân vào chúngnữa. Ông cẩn thận đặt bộ quần áo mới lên giường. Đây là bộ yphụcôngemDonniemuachoông.Ôngmặcáosơ-mi.Đượclắm.Ông xỏ chân vào chiếc quần. Cũng rất được. Hết sức thoải mái.Ống quần hơi dài. Ông ngồi lên giường thận trọng cuốn ốngquầnlênthẳngnếp,gọngàng.Rồiôngđibíttất.Đôivớlendàymới ôm bàn chân và êm làm sao. Đôi giày da hơi rộng nhưngcũng được, ông đâu có phải đi xa. Giày chật bó chân mới khóchịu.

Cảm giác được bận quần áo sạch sẽ, đàng hoàng gợi cho ônggià tử tù nhớ lại cuộc sống tự do. Đây là hiệu quần ông đã mặcliêntụctrongbốnmươinămtrờichođếnngàyôngbịbắtvàotù.Thờiấylúcnàoôngcũngcóbốnchiếcquầnhiệunàyđểmặc.Bàvợônggiặtủiquầnáochoông.Bàkhônghồbộtquầnáonênchỉsau năm bảy lần giặt là loại vải quần này êm và mát như quần

Page 424: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

pijamavậy.Ôngbậnloạiquầnnàykhiđilàmcôngviệcởtrại,khivềthànhphốchơi,khiđicâu,đisăn,nghĩalàmặcnókhắpmọilúc,mặcnóđikhắpmọinơi.ÔngcũngmặchiệuquầnnàyđêmôngđiđặtbomvănphòngluậtsưKramer.Vàhômnayôngmặcnóđểđivàophònghơiđộc.

Già Sam đã ngồi trong phòng tiếp khách khi Adam đến nơi.Ôngđangthíchthúnhìnngắmđôigiàydamớitinhdướichân.Ôngđứnglênkiêuhãnhnóivớianhcháu:

– Trôngôngđúngkiểucôngtửhàohoaphongnhãkhông?

Chàngtrainghiêmtrọngnhìnngắmônggiàtrongbộyphụcthườngdân.Hômnayôngvừatắmsạch,cạorâunhẵnnhụi.

– ÔngDonniechoôngđấy!–Ônggiàtrịnhtrọngnói–Ôngđãđịnh gọi đến nhà Gucci New York bảo đưa gấp đến cho ông bộsmokingnhưngsauônglạiquyếtđịnhănbậngiảndịchothoảimái.Chỉmặcmộtlầnthôichẳngcầncầukỳquálắm.Thếnàylàđẹprồi,phảikhôngcon?

– Đẹplắm,thưaông.

– Ông sẽ không còn bao giờ mặc lại bộ đồ màu đỏ khốn nạnconvẫnthấyôngmặcnữa.

Chàngtrainghẹnlời:

– Thưaông…Ôngbiếttinrồi?

– Cảnướcbiết,ôngcũngbiếtthôi.Chiabuồnvớiconvềcuộcđiềutrần.Ônggửilờicảmơnnhữngngườibạncủaconđãgiúpông, nhất là cảm ơn Goodman. Lão bác sĩ ma giáo Swinn lưumanhthậtsongôngcũngcảmơnlão.Nghelờilãodiễntảôngcócảmgiácôngđáiỉalêlếttrongphòngtù,ngồiđâugãiđó,aihỏigìcũngsàilắc.

Ông già nói nhiều và dễ dàng trong lúc cổ họng anh cháu bịtắc nghẹn. Giọng nói của ông già mạnh và lớn, gần như hùng

Page 425: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hồn,trầmbổng,tựtin,ungdung,tháchthức.Khôngcóchútsợhãitronggiọngnóiấy,ônggiàcũngkhôngcóvẻgìlàgồngmình,đóngkịch.

– Ông sắp hết khổ rồi, con ơi. Ông nhờ con làm cho ông việcnàynữa.–Ônglấytrongtúiáobứcthưđưachoanhcháu–Conthayôngđemthưnàyracổngkhámđường,tìmtênđầuxỏbọnKu Klux Klan, đọc lớn lời ông cho chúng nghe. Cho bọn quayphim thu hình, thu tiếng, con đọc thư ông để cho người ta biếtôngnóigì.

– Thưaông,ôngnóigìtrongthưnày?

– Ngắngọnthôi.Ôngyêucầuhọxếpđồnghềvàvềnhàgiặtquầnchovợ.Ôngmuốnhọđểchoôngchếttrongbìnhyên.Ôngkhôngcóliên hệhay cóthiệncảm gìvới họ,họchỉ làmcho cáichếtcủaôngtrởthànhlốbịch,đángghét.

– Làmsaoôngđuổiđượchọ?Consợvôíchthôi!

– Ôngbiếtôngkhôngđuổiđượchọ,ôngcũngkhôngchờđợihọbỏvềtheolờiôngyêucầu.Nhưngôngphảicótiếngnóivìbọntruyền thông làm cho người ta tưởng lầm bọn KKK này là anhem đồng đảng thân thiết của ông, tưởng lầm là ông chờ đợi họtranhđấucứuông.

Adamcốgắngnóilênýnghĩtrongócchàng:

– Conthấyđọcthưnàykhôngcólợi.

– Connóilợivớihạigì?Tacòngìđểmàmongcólợivớisợbịhạinữa?–Ônggiàhỏi.

– Thưaông,đơnxinhoãnthihànhánvìlýdobệnhtâmthầncủaôngcònnằmởĐệngũPhápviện.Naytalạicôngbốbứcthưcủaôngviếtlờilẽsắcgọnđâurađấy..

– Đếnphútnàyconcòntínhlợivớihạigìnữa?–Ônggiàhỏi.

– Thưaông..đơnkhiếunạivềtìnhtrạngsuynhượcthầnkinh

Page 426: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

củaôngvẫncònởĐệngũPhápviện.Naytalạiđemđọccáithưdochínhôngviết,lờilẽsắcgọnđâurađấy..

GiàSambỗngcaumày:

– ThôimàAdam.Conhãyquênconlàluậtsưđiđểlàmcháunộicủaôngvàlàmtheoýông.Đemthưnàyrađọcđi!

– Ngay bây giờ ạ? – Adam nhìn đồng hồ tay. Đôi kim chỉ haigiờtrưa.

– Ngaybâygiờ.–GiàSamralệnh–Đọcxongtrởlạiđây.Ôngchờcon.

***

HaingườilínhvệbinhquốcgiacósúngtrườngđikèmhaibênAdamđếntrướcđámbiểutìnhcủanhữngngườiKKK.Sốphóngviên,kýgiảnhậnngayraAdam.Họrùngrùngchạytheochàng.

Adamđithậtnhanh.Chàngkhôngtrảlờinhữngcâuhỏinhaonhao của đám nhà báo. Chàng quyết định phải làm xong, làmthậtđànghoàngcôngviệcôngnộichànggiaophó.Haivệsĩvõtrangđikèmlàmchàngthêmtựtin.

Khi chàng đứng lại, một nhóm khá đông những người bậnnhữngbộáotrắngrộngthùngthìnhđãdànsẵnchờchàng.

– Ailàngườicầmđầuởđây?–Adamhỏi.

Ngườithanhniênlựclưỡngcóbộrâuquainónrậmrìhỏilạichàng:

– Anhhỏiđểlàmgì?

– TôicóbảntuyênbốcủaôngSamCayhallđểđọcchocácanhnghe.

Adamnóilớn.Đámngườivâyquanhchàngmỗilúcmộtđông

Page 427: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

hơn. Tiếng máy thu hình chạy rè rè, những ánh chớp máy ảnhnhoánglên,nhữngmáyghiâmđượccácphóngviêntranhnhauđưasátvàotậnmặtAdam.

– Imđi.–Mộtngườitrongđámđônglalên.

– Đứngxara.Vâychặtthếnàylàmsaonóiđược?

MộtngườilínhđưacâysúngrađẩymọingườilùixaAdam.

Adamgiơcaobứcthưlênchomọingườithấy:

– Tôi là Adam Hall, luật sư đại diện ông Sam Cayhall. Đây làbảntuyênbốcủaôngSamCayhall,thânchủtôi.Bảntuyênbốđềngàyhômnay,gửitớitấtcảnhữngthànhviênKuKluxKlanvàthànhviêncácnhómkháctụtậptạiđâyhômnay.ĐâylàlờiôngSamCayhall.

Chàngdừnglạimộtgiây:

– Xincácvịrờikhỏiđây.Tôirấttiếc.Sựcómặtcủacácvịkhôngan ủi được tôi chút nào. Các vị chỉ dùng vụ tôi bị hành quyết nhưmột phương tiện để giúp cho những quyền lợi riêng của các vị. Tôikhôngquenbiếtaitrongsốcácvịvàtôicũngkhôngmuốngặpcácvị.Mờicácvịđikhỏiđâyngay.Tôimuốnđượcchếtbìnhyênmàkhôngcầncónhữngtròphườngtuồngcủacácvị.

Adam lại ngừng. Chàng chỉ nhìn thấy những bộ mặt bóngnhẫymồhôibaoquanh.NhómngườiKKKvẫnchưacóphảnứnggì.Họkhôngngờhọlạiphảinghenhữnglờicựtuyệtnhưthếtừmộttửtùđượchọtốncông,tốncủađếnđểđòichođượcsống.

Adamđọccaotiếnghơn:

– Đây là lời cuối cùng của bản tuyên bố. Tôi đọc tiếp lời ôngCayhall:TôikhôngcònlàthànhviênKuKluxKlannữa.Tôiđãtừbỏ tổ chức Ku Klux Klan với những tôn chỉ và phương pháp hànhđộng của nó. Nếu không có Ku Klux Klan hôm nay thì tôi vẫn làngườitựdo.Kýtên:SamCayhall.

Page 428: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

NhữngngườiKKKđứngsững,ngẩnngơ.Adamđưatờthưracho họ trông thấy chữ ký của Sam Cayhall. Gã thanh niên râurậmđịnhgiậtlấytờthư:

– Đưađâycoi…

Người vệ binh đưa cây súng ra cản lại. Cuộc xô đẩy diễn ratrongvàigiâyđồnghồ.Hai,bangườilínhđứngởvòngngoàilậptứcvàocanthiệp.Adamđượcđưatrởlạicổngkhámđường.

***

TrưangàythứBatintứckhôngchínhthứcđượctiếtlộtừvănphòng Thống đốc McAllister cho báo chí biết ông Thống đốcđang cứu xét việc khoan hồng cho tử tù Sam Cayhall. Tin nàyđượcloantruyềnthậtnhanh.Chỉvàitiếngđồnghồsaungườitađãcoiđólàmộttinbánchínhthức.MonaStark,bàtrưởngphòngnhânviên,gặpbáochíloanbáoôngThốngđốcsẽcólờituyênbốvềvụSamCayhallvàobuổitối.BàchobiếtthêmôngThốngđốcđangbịáplựctinhthầnrấtnặng.

Page 429: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương42

Đứng giữa phòng tiếp tân, phó Tổng giám thị Nugent longtrọngyêucầumọingườigiữyênlặng.Tụtậptrướcmặtôngtalàcảmộttiểuđoànphóngviên,kýgiả,nhiếpảnhviên,phóngviêntruyền hình, bình luận viên những đài phát thanh, những vịchuyênviênluật,giáosưluật.Tấtcảmọingườiđanghồihộpchờđợi cuộc xổ số. Trên mặt bàn bên cạnh Nugent đặt cái thùngnhômđựngphiếu.

Đámđôngyênlặng.Tỏvẻhàilòng,phóTổnggiámthịNugentcaogiọng:

– Theo nội qui của khám đường, có tám ghế được cung cấpchoquívịtruyềnthông.

Nugent nói chậm và rõ ràng. Tiếng nói sang sảng nhà binhnhànghềcủaôngvangratậnngoàisâncỏ:

– Trong tám ghế ấy một ghế được cấp cho Thông tấn xã AP,mộtghếđượccấpchoThôngtấnxãUPI,mộtghếđượccấpchoHệthốngTruyềnhìnhMississippi.Cònlạinămghế.Nămghếnàysẽđượcrútsố.Vịnàocóbảngtêndochúngtôiphátmangsốtrùngvớiconsốghitrêntấmphiếuđượclấyratừthùngphiếunàysẽđược cấp một phiếu. Chúc các vị may mắn. Có ai cần hỏi gìkhông?

Không ai hỏi gì cả. Nhiều người nhìn lại bảng tên đeo trênngựcđểbiếtconsốcủamình.Vớivẻmặtnghiêmtrọngvàtháiđộthậtnghiêmtúc,Nugentđưacaobàntaylênrồichotayvàothùngđảođảonhữngtấmphiếu.Ôngtalấylênmộttấm,mởcoi,

Page 430: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

dõngdạcđọc:

– Sốbốntámbốnba.

Mộtngườitrongcửtọakêulên:

– Cótôiđây.

Chàngphóngviênmaymắngiơtấmbảngtêncủamìnhlên:

– EdwinKing,nhậtbáoSunArkansa.

Người giám thị ngồi bên thùng phiếu ghi tên người trúng sốvào danh sách những người được vào chứng kiến cuộc hànhquyết.Cuộcrútsốtiếptục.

Khiláphiếuthứnămđượclấyra,nhữngngườithấtvọngthốtlên một tiếng ồ tập thể. Người ta tự động tản ra ngoài. Chỉ cònmấyngườimaymắntrúngsốởlại.Nugentnóivớihọ:

– Đúng mười một giờ đêm nay xe của khám đường sẽ đậutrước trung tâm này. Tám vị làm chứng cuộc hành quyết phảichờ sẵn ở đây để lên xe. Xe sẽ đưa các vị đến địa điểm hànhquyết.Cácvịkhôngđượcmangtheomáyquayphim,máychụpảnh,máythuâm.Xinbáotrướcquívịsẽquacuộckhámxét.Vịnàomangtheomấythứbịcấmđósẽbịcoinhưtựýbỏcuộc.Đếnkhoảng mười hai giờ ba mươi xe sẽ đưa quí vị trở lại đây. Có vịnàocầnhỏigìkhông?

– Ông cho biết sẽ có bao nhiêu người chứng kiến cuộc hànhquyết?–Mộtkýgiảhỏi.

– Sẽ có khoảng mười ba, mười bốn vị. Các vị sẽ ngồi ở hàngghếchứngnhân,sẽnhìnthấytửtùđượcđưavàophònghơi,sẽnhìn thấy tử tù ngồi trong phòng hơi qua cửa kính. Bên cửaphònghơisẽcótôi,ôngbácsĩchuyênviênthựchiệncuộchànhquyết,luậtsưcủakhámđườngvàhaigiámthị.

– Ôngchobiếtthânnhâncủanạnnhâncóaiđếnchứngkiếnkhông?

Page 431: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ông Elliot Kramer, ông nội của hai nạn nhân, cho biết ôngsẽđếndự.

– CònôngThốngđốc?

– Theo qui chế, ông Thống đốc được dành hai ghế chứngnhân. Một trong hai ghế này đã được ông Thống đốc dành choôngKramer.TôikhôngbiếtôngThốngđốccóđếndựhaykhông.

– CòngiađìnhSamCayhall?Cóaiđếnkhông?

Nugentlắcđầu:

– Khôngthấycóaitiếpxúcvớichúngtôivềviệcấycả.

***

Donnie Cayhall đến thăm ông anh lần cuối vào lúc 6 giờ tối;ôngthấyônganhcủaôngtrongbộyphụcmớiđangcườinóivớingười thanh niên mà ông đoán biết là anh cháu luật sư AdamHall.

GiàSamvuivẻgiớithiệuhaingười.

Adam vẫn không sốt sắng lắm với việc gặp ông chú Donnienêngiờđâychàngnhẹngườikhithấyôngtakhôngđángsợnhưchàng tưởng tượng. Chàng thấy ông hiền hậu và hòa nhã vừaphải.Ôngcũngbuồnvàxúcđộngvìchuyệnônganhsắpbịngườitagiếtnhưngôngkhôngkhócmếu,khôngrunrẩy.

Ánh mắt ông trầm xuống nặng những buồn sầu khi ông hỏichàngsauvàicâutraođổikhimớigặpnhau:

– Tìnhhìnhthếnào?

– Thưa ông. – Adam hạ giọng trả lời – Bây giờ còn chờ quyếtđịnhcủaTốicaoPhápviện.

– Vậylàvẫncònhyvọng?

Page 432: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

GiàSamhừlênmộttiếngđểbiểulộsựđánhgiácủaôngvềcáigọilàhyvọngnày.DonnievàAdamcũngyênlặng.

Họcốtìmmộtchuyệngìđểcóthểdễdàngnóivớinhautronglúcnày.GiàSamtỏvẻbấtcầnđời.Ôngngồidựalưnglênghế,vắtchânlênnhau,lơđãngthảhồntheokhóithuốclá.

– Sángnayemcóghéthămanhhai.–Donnienói.

– Sứckhoẻanhấythếnào?–GiàSamhỏi.

– Khôngđượckhá.Emchắccũngchẳngcònlâuđâu.

GiàSamnóivớianhcháu:

– ÔnghailàôngAlbert,ônganhcủaông.

Donnienóitiếp:

– EmcũngđếnthămdìFinnie.

GiàSammỉmcười:

– Tưởngbàấychếtlâurồichứ?

– Chưa. – Donnie cười gượng – Nhưng chắc cũng chẳng cònlâunữa.Dìđãngoàichínmươirồi.Tínhnếtvẫnnhưxưa.Dìănnóicònsắclắm.Dìchửihết:cảnhsát,tòaán,nhànước,nghịsĩ,dânbiểu,chửicảdatrắnglẫndađen.Dìnóianhvôtội,dìmuốnđếnđâybiểutìnhđòithảanh.

Ánh mắt già Sam sáng lên khi ông nhớ lại những kỷ niệmthuởngàyxưacònbé:

– DìFinniekhôihàithật,Donnie,chúcónhớngàyxưacólầndìấyđếnnhàmìnhởchơiítngàykhông?Bọnmìnhcứrìnhchờdì ấy vào cầu tiêu là mình nấp ở ngoài vườn ném đá. Dì ấy rađượclàchúngmìnhchạymấtrồi.

– Nhớchứ.Làmsaoquênđược.

GiàSamvừacườivừagiảithíchchoAdamhiểu:

– Ngàyxưa,thờiôngvàôngDonniecònnhỏ,cầutiêuváchgỗ,

Page 433: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mái tôn hay mái cũng bằng ván, ở tận cuối vườn. Gạch đá némvàonókêurầmrầm.BịbọnôngphábàFinniekhôngđicầuđượcbàấychửiquá…

HaianhemchuyểnquanóiđếnchuyệnôngchồngbàFinnie,ôngdượngGarland.Ôngdượngnàyrấthàohoa,ôngđánhđàn,thổikèn,nhảyđầm,đánhbạc,uốngrượuratrò.Ônghàohoavàcósốđàohoarấtnặng.BàdìFinniecũngcómáughenratrò.

Chuyệnngàyxưađượchaiônggiàkểlạivớinhữngtiếngcườivui. Adam ngạc nhiên khi thấy hai ông già trở lại với kỷ niệmtuổithơthậthồnnhiênkhithầnchếtđãđứngsừngsữngtrướcmặthọ.

***

Họđếntừlúc5giờchiều.Họđếntừkhắpmọinơitrongbang.Họđếnmộtmìnhtrênnhữngchiếcxehơihaibênthànhcửaxesơn những huy hiệu của quận lỵ. Có xe mang những dàn đènxanh đỏ trên mui xe, những cây súng nạp đạn sẵn gắn bên cửaxe.Xenàocũngcócầnăng-tenđenxì.

Họlànhữngủyviêncảnhsátquận,họđượcbầulêntrongđịaphương của họ để bảo vệ luật pháp và an ninh cho công dân.Nhiều người trong bọn họ đã hành nghề cảnh sát trưởng từnhiềunămvàđãtừngđếndựnhữngcuộchànhquyếttùtửhình,cũngcóngườitrongbọnhọđidựlầnnàylàlầnthứnhất.Theomột thủ tục, họ cũng dự một bữa ăn tập thể do Ban gián thịkhám đường khoản đãi buổi tối hôm nay. Họ gọi bữa ăn này làbữaănhànhquyết.

Bữa ăn hành quyết đêm nay được chị bếp Mazola thực hiện.Theo truyền thống bất thành văn, thực đơn của bữa ăn này

Page 434: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

khôngthayđổi:gàchiên,đậunấugânheo,bánhquibơsữanhàbếptựchếcáinàocáinấylớnbằngcáiđĩabự.Thứcănđượcdọnrahaidãybàntrongphòngănbấtkểsốcảnhđếndựnhiềuítbaonhiêu.

Số cảnh sát trưởng đến khám đường Parchman hôm nay lênđếnconsốkỷlục.Chưalầnhànhquyếtnàoởđâylạicósốcảnhsáttrưởngđếndựđôngđếnnhưthế.Vớikhảnăngthiênphúcủangười đàn bà, chị bếp Mazola – không cần đọc báo, nghe bìnhluận trên tivi, cũng không cần nghe ai, hỏi ai – biết tối nay sốthựckháchcủachịsẽrấtđông.Chịchuẩnbịthứcăn,nướcuốngchu đáo và đầy đủ. Đa số những cảnh sát trưởng nhà nghề lànhữngngườiđànôngtolớn,lựclưỡng,ănuốngkhoẻ.Họlạiđóisauchuyếnláixeđườngtrường.Gầnnămmươiôngănàoàonhưrồngcuốnnhưngthứcănvẫnkhôngthiếu.

Ănxongcáccảnhsáttrưởngtảnrathànhtừngnhómnhỏ,họngồitrênnhữngbậcthềmnhàtrungtâmtiếptânhayngồitrênmũi xe hơi của họ. Họ vừa xỉa răng, hút thuốc lá, vừa nghenhững tin mới nhất về vụ hành quyết đêm nay được loan quaradio. Họ vừa nghe tin vừa nói chuyện với nhau về vụ hànhquyết,vềnhữngvụánmạngxảyraởđịaphươnghọ,vềnhữngtử tù nguyên là người quận lỵ họ hiện đang nằm trong nhà tùnày.Họnhìnnhữngngườibiểutìnhtaycầmnếnđilạingoàikia.

Tấtcảmọingườiđềuchờđến12giờđêm.

Page 435: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương43

Đêm xuống. Bóng đêm cùng những ánh nến tạo thành mộtcảnh tượng quái đản trước cổng khám đường. Những người KuKluxKlan–khôngmộtngườinàobỏđidùcólờiyêucầucủatửtùSamCayhall–vẫnvácnhữngbiểungữđiđilạilại.

Mộtsốngồitrêncỏchờđếnlượt.Bọnđầutrọcngồiuốngbiathỉnhthoảnglạihúlêntậpthểnhưbầychórừng.Cácdìphướccùng những nhóm công dân khác nay có thêm những đại diệncủa tổ chức Ân xá quốc tế. Những người này thắp nến, cầunguyện, hát những bài thánh ca, những bài ca hòa hình. Thêmmột đơn vị vệ binh được gửi đến tăng cường. Chỉ còn vài tiếngđồnghồnữathôi.Chiếcphicơtrựcthăngtheodõitìnhhìnhvẫnràràbaytrêntrời.

Sau khi uống cà phê – bữa ăn cuối cùng của già Sam là nămcây kem Eskimo sô-cô-la – Già Sam đứng lên, vươn vai, vặnmình.Donnietừnãyvẫnngồiimnhìnônganhănbữacuốicùngtrướckhichết,naythấymìnhkhôngcònchịunổinữa.CácgiámthịsửasoạnđưagiàSamtrởvềphònggiam.

MuốnnóivớiônganhmộtlờivĩnhbiệtnhưngDonnienghẹnlời.Cóvếtkemtrênngựcáosơ-micủagiàSam,Donniecầmkhănlauđi.

– Kệnó.Cógìquantrọngđâu.–GiàSamnói–Chúđiđi.

– Vâng.Emxinphépanh,Sam.

Haianhemômnhau.

– Emđaulắm,emđauquá,Sam.–Donnierungiọngnóivào

Page 436: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

taiônganh–Em…em…

– Anhbiết…Donnie…

HaibàntaygiàSamcònđặttrênvaiôngem,mắthọđềuướtnhưnghọcốgắngkhôngkhóc.Donniedặndò:

– Nhớcầunguyệnnhé,Sam…

– Chúyêntâm,tôinhớ.Cảmơnchú.Chúthậtthươngtôi…

Donniecắnmôi.Ôngtránhnhìnônganh,ôngbắttaytừbiệtAdam nhưng không nói được tiếng nào. Ông cúi đầu đi ra khỏiphòng.

– CótingìtừTốicaoPhápviệnkhôngcon?–GiàSamđộtngộthỏi.

– Thưaông,chưa.–Adamrầurĩtrảlời.

– Khôngphảiôngkhôngmuốnđượcgầncon,Adam…nhưngsaoôngmuốncho…chóngxongquáđi.Bắtchờđợinhưthếnàythậtlàđộcác.

Adam không biết chàng phải nói sao. Già Sam lạnh lùng nóitiếp:

– Đãnhấtđịnhgiếtngườitathìcứlẳnglặngđếnsaulưng,dísúng vào đầu, nổ một phát. Thế là nhân đạo nhất. Không báotrước, không cho ăn bữa cuối cùng, không chờ đợi, không vĩnhbiệt.Làmthếmàlạihayđấy.

Adamnhìnđồnghồtay.Khôngbiếtchàngnhìnđồnghồbaonhiêulầntrongkhoảngthờigianvừaqua.Kểtừtrưanaychàngthấy có lúc thời gian qua quá nhanh, nhấp nháy là đã qua mộtgiờ,cólúcchàngthấythờigianđichậmnhưsênbò,cólúcchàngthấyrõrànglàthờigianđứngtạichỗ.Nhiềulầnmắtchàngnhìnđồng hồ mà chàng không ghi nhận là mấy giờ. Thời gian bay,thờigianbò,thờigianđứng,thờigiannằm.Quáidị.

Page 437: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Cótiếnggõnhẹlêncửa,giàSamnóira:

– Aiđấy?Mờivào.

Giáo sĩ Ralph Griffin vào phòng. Ông đã gặp người tử tù hailầntrongngàyhômnay.Ôngcóvẻmệtmỏivàxúcđộngđếnmấtcảthầnsắc.Đâylàvụôngphụcvụtửtùlầnthứnhấtvàôngđãquyếtđịnhđâylàvụcuốicùngtrongđờimụcvụcủaông.Ôngđãnói với ông em, người có thế lực trong chính quyền tiểu bang,tìmchoôngmộtchứcvụkhác.ÔnggậtđầuchàoAdamrồingồixuốngghếcạnhgiàSam.Lúcnàyđãgần9giờtối.

– ĐạitáNugentđứngngoàicửa.–GiáosĩGriffinnói–Ôngấysửasoạnđưaôngvềphònggiam.

– Mặchắn.Chúngtacứngồiởđây.

– Đượcthôi.

GiàSamcườinhẹ:

– Trongmấyngàygầnđâytráitimtôibịxúcđộngđếncáiđộtôikhôngbaogiờngờtôilạicóthểxúcđộngđếnnhưthế.Nhưngtôi cũng phải thú là tôi vẫn cứ thù ghét thằng cha lính tẩy đó.Khônglàmsaotôicóthểtửtếvớinóđược.

– Thùghétngườikháclàmộttộilỗiđấy.

– Tôi biết. Nhưng tôi vẫn không sao cảm thấy khác được vềhắn.

– Nóithậtthìtôicũngchẳngưagìhắn.

GiàSamnhìnvịgiáosĩvớiánhcườitrongmắt.Ôngđưatayranắm nhẹ cánh tay vị giáo sĩ. Có tiếng Nugent nói từ ngoài cửavào:

– Mờivềthôi.Hếtgiờrồi.

Adam đứng lên, hai đầu gối chàng run run, gan ruột chàngquặnlại,timchàngđậploạn.NhưnggiàSamlạirấttỉnh.

Page 438: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Ôngtungmìnhđứngbậtlên:

– Vềthìvề.GiàSamnóinhanh.

BangườiđitheoNugentvàohànhlang.GiàSamnắmtayanhcháu.HaiôngcháuđichầmchậmvớigiáosĩGriffinđingaysauhọ.

Adam nắm chặt bàn tay gầy guộc của ông nội. Già Samnghiêngmặtnhìnnhữngngườibạnđồngtùsauhàngsongsắt.ÔngnháymắtvớiHankHenshaw,gậtđầuvớiJ.B.Gullit,ngườinhìnôngđingangvớinướcmắtlưngtròng.

TấtcảnhữngtửtùtrênđườnggiàSamđiquađềurađứngsauhàng song sắt. Có người cúi mặt xuống, có người nghẹn ngàokhóc.Nétsợhãihằnrõtrênnhữngbộmặtngơngác.

Vìchỉcònmấygiờđồnghồcuốicùngvịgiáosĩvàluậtsưđượcởlạibêncạnhngườitửtội.Trongphònggiamtốiomngườitửtùngồigiữavịgiáosĩvàngườiluậtsư.

Nugent khóa cửa phòng giam. Ông ta đứng ngoài nhìn vào,định nói câu gì đó nhưng lại thôi. Ông ta định nói sẽ trở lạinhưngthấycâuấyquáthừa,đãthừamàcònácđộc.

Nugentđixemphòngcáchly.Đâylàcănphòngngườitửtùsẽngồichờtronggiờcuốicùng.Mườimộtgiờ,tửtùSamCayhallsẽđược đưa vào phòng cách ly này chờ đến mười hai giờ đêm đisangphònghơiđộc.TừphòngcáchlyraNugentđisangphònghơi,nơingườitađangchuẩnbịthựchiệncuộchànhquyết.Côngviệcdiễnrabìnhthường.Ôngtaralệnhchohaigiámthịtocao,khoẻmạnhnhấtđiđóngdãycửasổtrênbứctườngkhuTửhình.

Dãycửasổnàychỉđượcđónglạikhicócuộchànhquyết.Cũnglâuđờiđếnhơnbamươinămnhưtòanhà,nhữngôcửasổnàychịu mưa gió nên han rỉ, khó đóng, khó mở. Những tiếng kìnhkìnhghêrợnâmvangtronghànhlangtửthần.Nhữngngườitử

Page 439: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

tù thầm đếm từng cánh cửa sổ bị đóng. Có tất cả ba mươi sáukhungcửasổ.

Đôi vai gầy của già Sam run run khi ông nghe tiếng nhữngkhung cửa sổ đóng lại. Đầu ông cúi xuống thấp hơn. Adam đặtnhẹbàntaylênlưngông.

– Tôi vẫn quí dãy cửa sổ này. – Ông nói, giọng khàn khàn –Químếnhayyêuthíchcáigìởđâylàmộtchuyệnlạ.Trongnhàtùcòncógìđểtaquímếnnữa.Vậymàtôivẫnquínhữngôcửasổđó.Nhấtlànhữngđêmtrờimưalớn,gióthổimưatạtquacửasổ vào hành lang. Nằm trong này tôi nghe tiếng mưa đập vàothành tường, tiếng nước chảy róc rách… róc rách… Cảm giácnhư cuộc sống bên ngoài thương xót mình nên gửi tiếng mưa,tiếngnướcvàotùchomình.Rồinhữngđêmtrăng.Cónhiềuđêmđứng trong phòng giam tôi ghé mắt nhìn thấy ánh trăng chiếuqua cửa sổ vào hành lang. Ánh trăng… ánh trăng… Nếu khôngcónhữngkhungcửasổấylàmsaotôingheđượctiếngmưarơi,nhìnthấyđượcánhtrăng…

Giọngnóicủaônggiàrềnrĩrồitắtđi.Ôngimlặngtrongmộtlúclâusauđó.

TừvùngbóngtốivẳngđếntiếnghátcủangườitùđượcgọilàCậuĐạo.Cậuhátbài“XinđượcđicũngNgài”.

– Xin cho con được đi theo sát chân Ngài, xin cho con được đitheoNgàingàyđêm!

Tiếngmộtngườigáclalên:

– Imđi.

– Để cho người ta hát. – Già Sam quát lên làm cho Adam vàgiáosĩGriffingiậtmình.

– Randy…Hátđi…–GiàSamnóilớn.

CậuĐạoimlặngtrongmộtlúc.Dườngnhưtựáicủacậubịva

Page 440: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

chạm.Nhưngrồicậucũngháttiếp.

Tiếng một cánh cửa đóng mạnh ở đâu đó vang đến làm giàSam hoảng hốt nghiêng mặt nhìn ra. Lát sau ông trở lại bìnhthường,ônghỏi:

– ChắclàcôLeekhôngđến?

Adamsuynghĩthậtnhanh,chàngquyếtđịnhnóisựthật:

– Thưa ông, con không biết cô Lee con đang ở đâu. Từ mườingày nay con không được gặp mà cũng không được nói với côconmộttiếng.

– Ôngnhớconnóicôấyởtrongdưỡngđườngmà?

– Vâng. Cô con ở trong dưỡng đường, con chỉ không biếtdưỡngđườngnào.Concótìmnhưngkhôngthấy.

– Connóivớicôấygiùmông…ôngnghĩ,ôngnhớnhiềuđếncôtrongnhữngngàycuốicùngnày.

– Thưaôngvâng.Conxinlàmtheolờiông.

Adam cay đắng nghĩ thầm ngày nào gặp lại cô Lee chàng sẽnóithêmvàicâuchobàcôthươngmếncủachàngthậtđauđớn.

– Ôngcũngnghĩ,cũngnhớnhiềuđếnEddie,bốcáccon.Ôngxin các con tha thứ cho ông những gì ông đã làm bố con phảichịu.

– Ông ơi… Anh em con quên lâu rồi, anh em con thươngông…

GiáosĩGriffinnóinhỏvàotaigiàSam:

– Ôngcũngphảixinnhiềungườikhácthathứchoông.

– Vâng!–GiàSamgậtđầu–Tôisẵnsàng.

Tiếngcửasắtvàohànhlanglạchcạchmở,cótiếngchânngườiđi vội tới. Luật sư Lucas Mann, với một giám thị đi theo, đếntrướcphònggiamtốitrongcóbangườingồichụmđầuvàonhau.

Page 441: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Adam, anh có điện thoại. – Lucas Mann nói qua song sắt –Mờianhravănphòngngoàinày.

Ba bóng người cùng bất động như ba pho tượng. Rồi Adamđứnglên.ChànghỏiLucasMannkhihaingườiđitrênhànhlang:

– Aigọitôivậy?

– GardnerGoodman.

Máyđiệnthoạiđặttrênbàn,Adamvồlấy:

– Gardner!Adamđây…

– Tôi đang ở trong sân tòa nhà Thống đốc. – GardnerGoodman nói nhanh – Tối cao Pháp viện bác tất cả đơn củachúngtarồi.Chúngtachẳngcòngìcả.

ĐôimắtAdamtựđộngnhắmlại,chàngthởnhẹ:

– Vậylàhếtrồi.

KhimởmắtrachàngnhìnthấyLucasMann.BiếtcóchuyệngìxảyraLucasManncúiđầuxuống.

– Chưa hết hẳn. Chờ chút nữa. – Goodman nói tiếp – Thốngđốcsắptuyênbố.Ngườitađangsửasoạn.Tôisẽgọilạichoanhngay.

Adamđặtốngnghelênmáy.Rãrờitừthểxácđếntinhthần,ngồingâytrênghế,chàngnóinhưnóivớichínhmình:

– TốicaoPhápviệnbácđơn.Thốngđốcsắptuyênbố.Tôichờgọilại.

LucasMannthởdài:

– Tôichiabuồnvớianh,thànhthựcchiabuồn.

Rồiôngtahỏi:

– Ônggiàsao?

Adamrầurĩtrảlời:

Page 442: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngnộitôi…kháhơntôinhiều.

– Thậtlàkỳdị.Đâylàvụthihànhántửhìnhthứnămtrongđời tôi. Vậy mà tôi vẫn ngạc nhiên trước thái độ của họ. Họ rấtbình thản. Họ không còn bám víu vào đời sống nữa. Họ có tháiđộthảnnhiênnhưhọđãchếtrồitừlúctrờibắtđầutối.Họbậnbộđồmới,họănbữacuối.Họvĩnhbiệtngườithân,họlặnglẽđivàophònghơiđểkhôngbaogiờcònđitrởranữa.Nếulàtôi,chắctôisẽkêukhóc,larú…Ngườitaphảikhiêngtôiđi…

***

Để xuất hiện trước công chúng trên màn ảnh truyền hìnhđêmnay,Thống đốcDavid McAllisterbậnbộ completmàu nâugụ, cravat màu rượu chát, áo sơ-mi trắng. Nữ chuyên viên hoátrangđàitruyềnhìnhtrangđiểmchoông.Ôngchảitóc,xétnútcravattrướckhirakhỏivănphòng.BàtrưởngphòngnhânviênMonaStarkđứngchờôngvớitậphồsơtrêntay:

– Thưa ngài Thống đốc. Những cú điện thoại của nhân dângọi đến bày tỏ ý kiến đã ngừng. – Mona Stark vừa nói vừa nhìnlênchiếcmáytínhcầmtay–Tổngsốngườigọiđếnlà…

– Đừngnói.–McAllistergạtđi–Tôikhôngcầnbiết..

Với hai vệ sĩ kèm hai bên McAllister đi ra cửa tòa nhà Thốngđốc. Những ánh đèn chiếu sáng rực bục diễn đàn nơi ông đứngnói. Đám đông lên đến ba, bốn trăm người đứng chờ dưới sân.McAllisterđitớisaucáibàntrênđặttớiba,bốnmươimicro.Ôngthoángnhănmặtvìánhđènchóinhưngônglấyngayđượctháiđộtrịnhtrọngđúngcáchđểnghiêmtrangvàdõngdạcmởlời.

– Tối cao Pháp viện Hợp chủng quốc đã bác bỏ những đơnkhiếunạivàkhángcáocuốicùngcủatửtộiSamCayhall.–Ông

Page 443: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

longtrọngloanbáonhưlàcửtọachưacóaiđượcbiếttinnày–Vànhưvậylàsaubalầntòaxửvớiđoànbồithẩm,sauchínnămkhángcáođượcxétxửbởitấtcảnhữngtòaáncóthẩmquyềnvàtráchnhiệmtheohiếnphápcủachúngta,saukhivụánđãđượcxétxửbởikhôngdướibốnmươivịchánhán,cônglýcuốicũngđãđếnvớiSamCayhall.Ngườitùnàyđêmnayphảiđềncáitộiácyđãlàmcáchđâyhaimươibanăm.Cônglývàphápluậtcóthểđượcthựchiệnchậm,nhưngđấtnướcchúngtavẫncócônglývàphápluật;vàphápluậtcùngcônglývẫnđượcthựcthitrênđấtnước chúng ta. Trong mấy ngày vừa qua tôi đã được khá nhiềucôngdânbàytỏýkiếnyêucầutôiânxáchotửtộiSamCayhall.Tôi cảm ơn ý kiến của các vị ấy song tôi rất tiếc không thể làmvừa ý các vị. Tôi không thể phủ nhận sự phán quyết đúng đắncủanhữngđoànhộithẩmđãxétthấylàSamCayhallcótội,tôikhông thể áp đặt quyết định riêng của tôi lên trên quyết địnhcủa các vị chánh án. Tôi không thể làm ngược lại nguyện vọngcủanhữngnạnnhâncủaSamCayhall.Tôiphảilàmtheocônglývàphápluật…

McAllisterngừnglại.Cửtọaimphăngphắcchờđợi.McAllisterthấymìnhthànhcông,ôngnắmđượcsựchúýcủaquầnchúng.Giọngnóitrầmxuốngnhưngvẫnhùnghồn,ôngtiếp:

– Tôi hy vọng vụ hành quyết Sam Cayhall sẽ chấm dứt mộttrang sử đầy những thảm kịch trong lịch sử đẫm máu của tiểubangchúngta.TôikêugọitấtcảcôngdânbangMississippiđoànkết với nhau hơn kể từ ngày hôm nay. Tôi kêu gọi tất cả mọingườihãythểhiệntìnhbácái,quyềnbìnhđẳngtronghòabình.XinThượngđếthươngxótvàthatộicholinhhồnngườibịhànhquyết.

Vừa nói dứt lời ông Thống đốc lùi lại ngay. Những câu hỏinhaonhaonổilênnhưnghaivệsĩđãđưaôngThốngđốcđimất.

Page 444: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ChưađầymộtphútsauThốngđốcMcAllisterđãngồiyênổntrong chiếc xe hơi chờ sẵn ở sân sau. Xe đưa ông ra phi cơ trựcthăngđậucáchđómộtcâysố.

***

ÔngluậtsưgiàGoodmanchầmchậmđitrênvỉahècôngviên.Ôngdừnglạibênmộtcỗđạibáccổ.KhôngbiếtvìnguyệnnhânnàocỗđạibácđượcđặtnònghướngvàotòanhàThốngđốc.Ôngđứngđónhìnnhữngngườiđangthắpnếnnguyệncầutrongmộtlúc rồi đi tìm máy điện thoại gọi đến khám đường báo tin choluậtsưAdamHall.

***

Chiếctrựcthănghạxuốngđầukhuđấttrướckhámđườnggâyramộtlànsóngngườichuyểnđộngtrongđámđông.Mộtkẻnàođónhanhtrívàlẹmiệngkêulên:

– Thốngđốctới!

Đám ký giả, nhiếp ảnh viên rùng rùng vác đồ nghề chạy vềphía phi cơ. Thống đốc McAllister từ trên phi cơ nhảy xuống,nhảytheoônglàbàtrưởngphòngMonicaStark.Cácvệsĩđưahaingườichạyđếnchiếcxecủakhámđườngchờsẵn.Nhữngphóngviên truyền thông chỉ thu được hình ảnh chiếc xe chạy vù vàocổngkhámđường.

***

Page 445: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Tiếng gõ cửa làm hai ông cháu giật mình. Ông bác sĩ nhà tùcúimặtbướcvào.Khôngnóimộttiếngôngrahiệuchongườitửtù cởi nút áo ngục. Ông gắn lên ngực người tử tù cái ống nghenhịpđậpcủatráitim.

Bàntayôngbácsĩrunrun.

Cảbangườiđềukhôngainóimộttiếng.

Page 446: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

Chương44

Phútcuốicũngđếnthậtnhanh.

Nóđếnvàolúcmườimộtgiờnămmươiphútđêm.

Batiếnggõcửanhọnvàsắc.Chàngtraiđứngbậtlên,vẻmặtngơngác.Ônggiàđứnglên,hítvàomộthơidài,ôngnắmtayanhcháu.

– Ngheông.Đivớiôngđếncửa,nhưngkhôngđượcởlại.

– Vâng.

Anhcháuômchầmlấyông.

– NóivớicôLeeôngthươngcôlắm.Nhé…Nóivớicôôngnhớ,ôngnghĩđếncôthậtnhiềutrongnhữngphútcuốiđờiông.Ôngkhông buồn vì cô không đến. Ông cũng chẳng đến nếu ôngkhôngbịbắtbuộc.

Anh cháu úp mặt lên vai ông. Anh không nói nhưng anhtưởnglàanhnói:

– Vâng..vâng..Consẽnói..

– Nói với mẹ con ông có lời hỏi thăm nhé. Ông vẫn mến mẹcon.NóivớiCarmenôngyêuthươngnólắm.Ôngxinlỗicáccon.Ôngđểlạichocácconmộtdisảnquánặng.

Chàngtraigượngnóilênthànhtiếng:

– Ôngơi…Chúngconsốngđược…

– Ôngbiếtcácconsẽsốngđànghoàng.Ôngchếtvớitưcáchlàngườiđànôngkiêuhãnhvìôngcócáccon.

NướcmắtrànrụaAdamnói:

Page 447: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Ôngơi…Conthươngông…Connhớông…

Cửamở.PhóTổnggiámthịNugentxuấthiện:

– Tớigiờrồi.

Ônggiàtừtừquaylạivớinụcườicanđảmtrênmôi:

– Làmchoxongđi.

Ông nói, giọng bình thản như người sắp làm một chuyến đichơixa.

Ngườigiámthịđitrước,ngườitửtùđithứhai,ngườiluậtsưđithứba.Chỉvàichụcbướclàhọtớiphònghơiđộc.

Mọingườitrongphòngđứngnhìnngâynhìnngườitửtù.“Họxấuhổ,”Adamnghĩ.“Họxấuhổvìhọthamdựvàomộtviệclàmđộcác.”

Không khí nóng như trong lò nướng hành. Hai người gác đihai bên nắm hai cánh tay già Sam, đưa ông vào phòng hơi độc.GiàSamđếmxemtừcửavàoôngđiđượcmấybước.

Độtnhiênôngthấyôngngồitronglòngghế.Ôngnhìnracửaphòngtìmanhcháu.

HaichânAdammềmnhũnnhưkhôngcòngânxương.Trongcơnácmộngchàngnhìnthấyôngnộichàngbịngườitacộthaitay, hai chân, rồi cột cả đầu, vào chân ghế, tay ghế, thành ghế.Mắthaiôngcháugặpnhau.Rồiônggiànhắmmắtlại.

LuậtsưLucasMannbướcđếnbênghếvớitờgiấytrêntay:

– ÔngSamuelCayhall!Đâylàlệnhhànhquyết.Theoluậttôiphảiđọclệnhnàyvớiông.

Khôngmởmắtvàgầnnhưkhôngmởmiệngngườitửtùthốtlênsautiếnghừ:

– Lẹlên.

LucasMannrungiọng:

Page 448: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Thihànhántửhìnhđượctuyênngày…

ĐứngbênngoàiAdamchỉngherõmấytiếngsaucùng:

– Xinthượngđếđónnhậnlinhhồnông…

ĐọcxongLuậtsưMannlùi lại.Ôngnhấcốngđiệnthoạitrêntường,gọivềvănphòngôngxemcólệnhhoãnhànhquyếtvàophút cuối cùng không. Không có. Ông gọi điện thoại về vănphòng Chưởng lý ở thủ phủ Jackson để hỏi về lệnh hoãn hànhquyết.

Lúcnàylàbamươigiâyđồnghồsaumườihaigiờđêm.

Thờigianđãsangmộtngàymới.

Ngườiluậtsưnóivớingườigiámthị:

– Khôngcólệnhhoãn.

Ngườigiámthịhỏilạitheoluật:

– Thưa luật sư! Có lý do gì để không tiến hành cuộc hànhquyếtnàykhông?

Ngườiluậtsưtrảlời:

– Không!

Adamnhìnôngnộichànglầncuối.Ôngnộichàngngồithẳngngườitronglòngghế,mắtnhắmlại,môimấpmáynhưđangcầunguyện.

Ngườigiámthịhỏingườitửtù:

– SamuelCayhall,ôngcónóilờigìcuốicùngkhông?

Khôngmởmắtngườitửtùtrảlời:

– Có.Nhưngkhôngnóivớianh.

Vẫnnhắmmắtônggiàcaogiọng:

– Adam…Điđicon…

Chàngtrailoạngchoạngđirahànhlang.Rồikhôngbiếtbằng

Page 449: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cáchnàovàvàolúcnàochàngrađượcđếnbênngoài.Khinghetiếngngườihỏivanglênsaulưngchàngthấymìnhđanggụcđầulêncửachiếcxehơi.

– Adam!Anhkhôngsaochứ?

NgườihỏilàluậtsưLucasMann.

– Không.

– Choángvángthôi.Rồisẽhết.

Adamngửngđầulên:

– Ôngkhôngởlạitrongđóà?

LucasMannlắcđầu:

– Không.Tôiđãthấybốnvụ.Vụnàynặngnhất.

Adamngơngácnhìnquanhnhưchàngkhôngbiếtphảiđilốinào:

– Tôimuốnracổng.

– Tôiđưaanhđi.

Nắm cánh tay Adam, Lucas Mann đưa Adam đến xe hơi củaông.VừangồivàoxeđộtnhiênAdamcảmthấyrõràngôngnộichàng đang đau đớn ghê gớm, hơi độc đang xé nát phổi ông.Chàngnấclênkhóc.

Chàng khóc vì ông nội chàng bị người ta trói lại để giết nhưmộtconvật.ChàngkhóccholịchsửdònghọCayhallđầynhữngthảmkịch,chàngkhócvìtựthươngthân,vìcảmgiácđaunhóinhưtimchàngbịđóngđinh.Chàngkhócvìchàngvừamấtmộtngườichàngyêuthương…

***

Page 450: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

RađếnxalộcaotốcAdamláixechạyvềhướngBắcnhưchàngđã có chủ ý từ trước là ra đấy chàng sẽ đi về hướng Bắc. Chàngkhông muốn trở về Memphis. Những thị trấn nhỏ theo nhauchạythụtlùihaibênxe.Chàngđimàkhôngbiếtlàđiđâu.Chưabaogiờchàngtínhđếnchuyệnchàngsẽđiđâusaukhiôngnộichàngvàophònghơiđộc.Chàngkhôngtínhtrướcđếnviệcấyvìchàngkhôngtinlàôngnộichàngsẽbịngườitagiết.Giờđâylẽrachàng phải ở trong một khung cảnh sáng choang, trong khôngkhí tưng bừng của cuộc liên hoan, mở nút champagne lốp bốpmừngchiếnthắng.

ChàngkhôngcócanđảmtrởvềnhàgặpcôLeengayđêmnay.Cóthểbàcôcủachàngđangởnhàtheodõicuộchànhquyếttrênmànảnhtivi,khócvàmongchàngvề.Hoãnlạicuộcgặpnàyđã.Chàngsẽvềvớicônhưngngayđêmnaythìkhôngthể.Látnữachàng sẽ vào một phòng trọ bên đường, ngủ vùi cho đến trưamai, chiều mai. Ngày mai sẽ tính. Rồi mặt trời cũng mọc. Xechàng vun vút chạy qua cả chục thị trấn. Chàng chẳng biếtchàng đang ở đâu, đi đâu. Chàng chỉ biết chàng không thể lạcđườngđượcvìchàngcóđịnhđếnnơinàonhấtđịnhđâu.

Ánh đèn một tiệm bách hóa bên đường làm chàng ngừng xelại. Nửa đêm về sáng, không có người khách nào trong tiệm.Người thiếu phụ bán hàng có mái tóc hung đỏ ngồi sau quầy,nhaikẹocaosu,hútthuốclá,nóichuyệncàkêdêngỗngquađiệnthoại.Adamđithẳngđếntủlạnh,lấyramộtbịchsáulonbia.

– Xinlỗi.–Ngườithiếuphụnói–Khôngđượcmuabiasau12giờđêm.

Đứngtrướcquầy,tayđãchovàotúilấytiềnratrả,Adamhấthàm:

– Chịnóicáigì?

Page 451: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

NgườithiếuphụkhôngưacáihấthàmvàgiọngnóibấtlịchsựcủaAdam,chịtađặtốngđiệnthoạixuốngvàđứnglên:

– Không được bán bia, không được mua bia sau 12 giờ đêm.Đólàluật.

– Luật?

– Phải.Đólàluật.

– LuậtcủabangMississippi?

Ngườithiếuphụgậtđầu:

– Phải.

– Chịcóbiếttôinghĩgìvềcáigọilàluậtcủabangnàykhông?

– Không.–Ngườithiếuphụlắcđầu–Tôikhôngbiếtanhnghĩgìmàtôicũngcóccầnbiết…

Adam quăng tờ 10 đô-la lên quầy rồi xách bịch bia lon đi ra.Người thiếu phụ nhìn theo, lượm tờ giấy bạc cho vào két, rồinhấcốngđiệnthoạilêntiếptụccuộcnóichuyệncàkê.Lẽrachịtaphảigọichocảnhsátkhigặptrườnghợpnhưthếnàynhưngchị không gọi vì nghĩ chẳng nên làm phiền cảnh sát chỉ vì sáulonbialẻtẻ.

TrởvàoxeAdammởlonbiangửacổuốngcạn.Rồichànglạichoxechạyđi.Điđâuchàngkhôngbiết.

Làn mây hồng đầu tiên ửng lên trên những ngọn núi phíađông thành phố. Màu hồng chuyển sang màu cam. Bình minhđến.Mặttrờirồicũngmọc,mặttrờiđangmọc.

Cóhailonbiachưamởnằmtrênphiếnđábênmộ,balonbiađượcuốngrồinằmtrênlốiđi.Lonbiathứnhấtcònnằmtrongxehayđãđượcquăngxuốngđường.Ánhnắngxuyênquavòmcâychiếu xuống làm ấm ngực chàng. Chàng không biết chàng đếnnghĩa trang này từ lúc nào. Những sự việc vừa xảy ra lúc nửa

Page 452: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

đêm nay xa xôi như cách cả trăm năm. Chàng đã định vào mộtkháchsạnnàođónhưngrồiquênvàcứláixeđi.Đimãichođếnlúc chàng bỗng thấy chàng đang luẩn quẩn trong những vùngngoạiôthànhphốvàthếlàchàngtìmđếnnghĩatrangnày.Giờđây chàng nửa nằm, nửa ngồi dựa lưng lên tấm bia trên mộ bàAnnaGatesCayhall,bànộicủachàng.Chànguốngbiavàquănglon bia ra lung tung. Nếu cảnh sát bắt được chàng say rượu, láixe,vàđưachàngvàophònggiam,chàngchẳngcần.ChàngsẽkểchomấyanhtùnghechuyệnkhutửtùkhámđườngParchman,mấy anh này sẽ trố mắt, dỏng tai nghe, nhìn với sự kính phụcđànanh“vừatừkhuTửhìnhParchmanrađây.”

Nhưng cảnh sát chẳng mò đến nghĩa trang làm gì. Nghĩatrang thật vắng, yên tĩnh và thật an bình. Khi mặt trời lên cao,Adamnhìnthấycóbốnlácờđỏnhỏxíucắmđánhdấubốngóctrên miếng đất bên mộ bà nội chàng. Dường như đó là cờ đánhdấuđểngườitađàomộthuyệtmới.

Cótiếngxechạyđếnrồidừnglạitrênconđườngphilaoxanhrìdướikia.Tiếngcửaxemởđóng.Adamkhôngnghethấynhữngtiếng ấy. Chàng lại nhắm mắt và chàng lại nhìn thấy ông giàtrong bộ quần áo mới, đi đôi giầy mới, ngồi trong lòng ghế, đôimắtmởlớnnhìnchàng.

Cóngườiđiđến.Adamkhôngnghe,khôngbiết.Ngườiđiđếnbước nhẹ tới gần chàng. Một nhánh cây khô gãy dưới gót giàylàmAdammởmắtnhìnlên.

CôLeeđứngbênchàng.Chàngnhìncôrồiquaymặtđi.

Lee duyên dáng hạ đầu gối xuống rồi ngồi sát bên anh cháu,taynắmcánhtayanhcháu,ngảđầuvàovaianhcháu.

– Côđếnđâylàmgì?

Adamhỏi.Leekhôngtrảlời.

Page 453: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Nửathángrồicôđiđâu?

– Côởbệnhviện.

– Ởđâucôcũngphảigọiđiệnvềchứ?Tạisaolạikhông?

– Đừnggiậncômà.Côđangcầnconyêuthươngcô…

Leeápápmávàocánhtayanhcháu.

VẫncònhờngiậnAdamnói:

– Con không biết phải nghĩ sao về cô. Việc cô làm không thểnàothathứđược.

– Ôngcómuốngặpcôkhông?Ôngcónóigìđếncôkhông?

– Ôngconmuốngặpcôlắm.Ôngbảoconnóivớicôlàôngyêuthương cô, ông nhớ, ông nghĩ đến cô thật nhiều trong nhữngphútchót.Nhưngcôcónghĩgìđếnaiđâu,côchỉbiếtcócôthôi.

– Tội nghiệp cô mà, Adam. Cô sống dở, chết dở trong bệnhviện. Cô muốn chết, con ơi… Cô yếu đuối lắm. Cô cần được yêuthương,đượcnângđỡ…

Thấy Lee nhìn hai lon bia chưa mở, Adam vội quăng hai lonbiađóraxa.

– Côkhônguốngnữađâu!

Leenóinhưvanxin,nhưnănnỉ.Giọngnóicủabànghethậtđángthương.Khuônmặtđẹpcủabàcóvẻmệtmỏi.

– Côcótớiđểgặpông.–Leenói.

– Hồinào?

– Tốiqua.Nhưngmuộnquá,ngườitakhôngchocôvào.

Trái tim Adam dịu lại. Chàng chẳng nên làm cho bà cô thânyêu của chàng phải khổ sở. Bà là người đáng thương, cô đơn,chồng con không ra làm sao cả, bà nghiện rượu, bà yếu đuốinhưngbàvẫnphảiđếnđểbỏtậtxấuvàđểsốngđườnghoàng.Vàbàlàbàcôruộtcủachàng,côLeeyêudấu.Giọngnóicủachàng

Page 454: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

dịulại:

– Đếnphútcuốicùngôngconcònnóiđếncô.Ôngdặnconnóivớicôlàôngyêuthươngcôlắm…

Lầntrướcchàngnóivớicôcâunàybằnggiọngnóigiậnhờn,trách móc. Lần này chàng nói bằng giọng nói trìu mến pha lẫnkiêu hãnh: trong dòng họ Cayhall vẫn có tình yêu thương, tìnhhuyếtthống,vẫncónhữngngườiCayhallyêuthươngnhau:

– Ôngconkhôngtráchgìcôvìcôkhôngđến.

Leekhóc.Bàkhócêm,khócsạchvàbàkhócthậtlâu.

– Ông con can đảm và đường hoàng lắm. – Adam nói – Ôngcon nói trái tim ông đã bình yên ở trong Thiên Chúa. Ông conkhôngcònthùhậngìnữa.Ôngconrấthốihậnvìnhữngviệcôngđã làm. Con phục ông lắm. Ông thật là một dũng sĩ dũng cảmtrướccáichết.

– Concóbiếtđêmquacôlàmgìkhông?

Leeđộtngộthỏigiữahaitiếngthútthít.

– Côlàmgìđêmqua?

– Côvềnhàcủaôngnội.Toànhàbỏhoangcôđãđưaconđếnấy.

– Côvềđólàmgì?

– Côvềđốtnó.Côtướichonóthùngxăng,chonómồilửa.Thếlànóbốccháyphừngphừng.Đámcháyđẹpkinhkhủng.Nócháytiêurồi,cháyrụiluôn.Baonhiêudâyleo,hoadạisốngbámvàonócũngratrohết.

– Cônóithậtư?

– Thậtmà.Conmuốnxemlátnữamìnhđếnxem.Tíxíunữathìcôbịngườitabắtquảtangvềtộiđốtnhà.Nhungcóbịbắtcôcũngchẳngsợ.Cômuatòanhàđórồi.Trảchongânhàngmười

Page 455: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

ba ngàn đô. Nếu mình là chủ căn nhà, mình có quyền đốt nó,phảikhông,ôngluậtsư?

Adamhỏilại:

– Côđốtnhàthậtư?

– Thậtmà.Côtướixăng,châmlửa,rồichạyraxeláiđếnđầudốcgầnnhàthờcôdừngxelạixemđámcháy.Khôngcóxechữalửa đến. Cháy đến hết mới thôi. Đây này… Tay cô vẫn còn mùixăng.

– Tạisaocôlạiđốtnhàchứ?

– Lẽracôphảiđốtnótừlâurồi.

– Côkhôngtrảlờicontạisaocôlạiđốtnhà?

– Đốt nó đi chứ để làm gì? Nhà đó đầy những hồn ma, bóngquỉ.Baonhiêutộiác,baonhiềuthảmkịchtừđấymàra.Đốtchonótiêuđi.Đốtnólàphảiquáchứ.

Bànhắclại:

– Lẽraphảiđốtnótừlâurồi.

Adam thấy mọi tranh luận với bà về việc bà đốt nhà đều vôích.Toànhàđãthànhtrothan.

Dướikiamộtchiếcxevậntảilịchkịchchạyvàonghĩatrang.Xe dừng lại dưới chân đồi. Hai cô cháu nhìn xuống. Ba anh laocôngdađentừtrongxenhảyra,đứngvươnvai.

– NgườiáođỏlàHerman.–CôLeenói.

– Hermanlàai?–Anhcháuhỏi.

– Trưởngđộiđàohuyệtởnghĩatrangnày.Anhấyđàohuyệtôngbànộicủacô,đàohuyệtbànộicủaconvàhuyệtcủatấtcảnhữngngườinằmtrongnghĩatrangnày.

Leengừngkhóc.Mặttrờivượtlêntrênnhữnglùmcây.Nắngbắtđầulàmchohaicôcháuthấynóng.

Page 456: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

– Cô rất vui vì con đã về cứu ông. – Lee nói – Không hỏi côcũngbiếtviệcconvềlàmôngvuilắm.

– Conthấtbại,côơi.Convềhaykhôngôngvẫnthế.

– Conđãlàmhếtsứccủacon.Conđừngânhận.Đêmđầutiênkhiconvề,concónóivớicôlàviệccứuôngsẽrấtkhó.Conđãđiđếncùngvớiông.Thếlàđủrồi.Ởđờikhôngphảicứđấutranhlànhấtđịnhphảithắng.Xongrồi.ConhãybìnhyêntrởvềChicagosốngcuộcđờicủacon.

– ConkhôngvềChicagođâu.

ĐếnlượtcôLeengạcnhiên:

– Conđiđâu?

– Conởlạiđây.

– Conởlạiđâylàmgì?

– Convẫnhànhnghềluậtsưnhưngconkhônglàmcôngchonhữngcôngtylớn.Conmởvănphòngriêngcủacon,chuyênloviệcđạidiệnchonhữngngườitùántửhình.

Leemởlớnđôimắtđencònướtnướcmắtnhìnanhcháu.BàmừngvìAdamởgầnbànhưngcùngmộtlúcbàlạinghingại:

– Con suy nghĩ kỹ đã rồi hãy quyết định. Cô sợ con sốngkhôngnổi.

Adamkhôngbiếtchàngcũngbướngvàcứngđầunhưôngnộichàngkhichàngnói:

– Khôngnổicũngphảinổi.

Hermanhạcáixeđàođấttrênxevậntảixuống.Mấyanhlaocôngchoxelênđồi.

– Điuốngcàphêvàtìmcáigìănchứ.–Leenói–CônhớgầnđâycótiệmcàphêRalphđượclắm.

– Ralphhảcô?–Anhcháuhỏi–Tênônggiáosĩcủaôngcon

Page 457: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

cũnglàRalph.Ôngấycũngởvớiôngconđếnphútcuối.

Leeđưataychoanhcháukéobàđứnglên:

– Ngày xưa bố con và cô hay đến tiệm Ralph uống ca caonóng,ănbánhqui.Giờnàychắchọmởcửarồi.

Haicôcháudắtnhauđixuống.Cótiếngmáyxenổ.Họnhìnxuống.Chiếcxeđàohuyệtlạchxạchchạylên.Hermanláixe,hailaocôngbạnngồitrênthànhxe.

Chiếc xe đào huyệt chầm chậm leo dốc để đi lên phía hai côcháuđangđixuống…

HẾT

Page 458: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

•Chúthích•

[1] Ku Klux Klan (viết tắt KKK hay đảng 3K) là tên của nhiềuhộikínlớnngàyxưavàngàynayởHoaKỳvớichủtrươngđềcaothuyết Người da trắng thượng đẳng (tiếng Anh: whitesupremacy), chủ nghĩa bài Do Thái, bài Công giáo, chống cộngsản,chốngđồngtínhluyếnái,chốngdândicưvàchủnghĩađịaphương. Các hội kín này thường sử dụng các biện pháp khủngbố,bạolựcvàcáchoạtđộngmangtínhhămdọachẳnghạnnhưđốt thập giá, treo cổ… để đe dọa người Mỹ gốc Phi và nhữngngườikhác

[2] Toà án Mỹ được xử theo chế độ bồi thẩm đoàn. Các vị bồithẩm được tuyển lựa trong quần chúng. Sau khi nghe hai bêncôngtốviênbuộctộivàluậtsưbiệnhộ,họsẽquyếtđịnhbịcáo“có tội” hay “không có tội”. Chánh án sẽ định án bị cáo căn cứtrên quyết định của bồi thẩm đoàn. Trong chương truyện trênđây, danh từ mistrial được dùng. Theo tự điển Random House,mistrial: 1) Một phiên toà xử kết thúc với tình trạng không cóquyết định chung cuộc về giá trị của vụ án do lầm lỗi nào đótrong tiến trình vụ kiện. 2) Một phiên toà xử không đạt đượcphánquyếtkhibồithẩmđoànkhôngthểđồngývớinhau.Trongtruyệntathấykhimàtuyênbố“mistrial”,bịcáođượctrởvềnhàđểrồisauđólạiraxửlại.

[3] Hiến pháp Hợp chủng quốc Hoa Kỳ (được chuẩn y năm1788)cótổngcộng7điềuluật(vớivỏnvẹnkhoảng4.500từviếttrên 5 trang) và 27 tu chính án (amendment). Một tu chính ánchỉcóthểrađờinếuđượcphêchuẩncủa¾tiểubang(tức38/50bang); một số tiến trình chuẩn y có khi kèm theo qui định thờigiantốiđa(thườnglà7năm)đểhạnchếtìnhtrạngkéodàicủa

Page 459: Mang Xuống Tuyền Đài - sachvui.com · Mục lục PHẦN I Chương 1 Chương 2 Chương 3 PHẦN II Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương

mộtsốquitrìnhthôngquatuchínhán(chẳnghạnTuchínhánXXVII). Cần nhấn mạnh, tổng thống Hoa Kỳ gần như không cóvai trò gì trong quá trình hình thành một tu chính án (khôngđượcđềxuấtcũngnhưphủquyết).